Vũ Động Càn Khôn
Tập 40 [ chương 196 đến 200 ]
❮ sautiếp ❯Chương 196 : Đại Nhật Lôi Thể
Đại Nhật Lôi Thể, cái tên cổ xưa, phảng phất quang mang dịu nhạt như ẩn như hiện tại chính giữa vầng sáng. Một luồng khí chí dương mạnh mạnh mẽ ập đến trước mặt, khiến cho Lâm Động ngay cả hít thở thở cũng cảm thấy khó khăn.
– Đây là…
Ánh mắt Lâm Động hướng nhìn tiểu điêu, trong cặp mắt gần như bốc lửa.
– Đây có lẽ là một loại công pháp Nhất lưu, vả lại còn là công pháp có hiệu quả rèn luyện cơ thể hiếm thấy. Chủ nhân công pháp này từng là cường giả mạnh nhất trên thế gian, dựa vào công pháp này đã giết chết không ít cường giả, hung danh lẫm liệt!
Tiểu điêu cười nói.
– Công pháp Nhất lưu?MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..
Nghe thấy thế, lửa nóng càng dâng cao lên hơn trong mắt Lâm Động. Tuy nói giữa công pháp Nhất lưu và công pháp Nhị lưu chỉ có khoảng cách là một cấp, nhưng khoảng cách đó lại là một trời một vực.
Công pháp Nhị lưu, Lâm Động chỉ cần dùng hơn vài vạn Dương Nguyên Đan là có thể mua được, nhưng công pháp Nhất lưu, cho dù hắn có được vài vạn khỏa Thuần Nguyên Đan, e rằng cũng khó tìm được người nào bán.
Loại công pháp đẳng cấp này, thiết nghĩ cho dù là trong Gia tộc Lâm Thị thế cao lực mạnh, cũng chỉ có những thành viên trung tâm mới có tư cách tu luyện. Nếu như có kẻ nào đó có thể có được, sao lại có thể dễ dàng đem ra cơ chứ?
Rốt cuộc cũng đã có được công pháp Nhất lưu, hắn tu luyện loại công pháp này, ít nhất cũng có thể giảm bớt không ít đường vòng. Điều này đối với việc tu luyện của hắn mà nói, cũng có tác dụng rất quan trọng.
– Đại Nhật Lôi Thể, phân làm ba tầng. Tầng thứ nhất không chỉ có thể đả thông bốn mươi ba đường kinh mạch, mà còn có thể hình thành nguyên lực khí toàn ẩn ở dưới da, vận chuyển một chút, thì có thể hấp thu nguyên lực trong trời đất vào cơ thể, tốc độ đó so với hiện tại, có thể nói là nhanh gấp mấy chục lần.
– Nguyên lực do Đại Nhật Lôi Thể ngưng tụ mà thành, còn gọi là Đại Nhật Lôi Nguyên, có khả năng rèn luyện huyết nhục, có hiệu quả luyện tập gân cốt. Nếu là thành công tu luyện tới tầng thứ nhất, càng có thể mở ra bí kíp tầng thứ nhất của Đại Nhật Lôi Thể, Đồng Lôi Thể!
– Đồng Lôi Thể?
Lâm Động ngẩn người ra.
– Các gọi là Đồng Lôi Thể, chính là có thể cường hóa thân thể của ngươi đến mức độ cực cao. Ngươi nếu như thực sự có thể tiến hành tu luyện thành công, đến lúc đó, coi như là Linh hảo Hạ cấp cũng đều khó có thể phá tan được phòng ngự trên người ngươi. Gọi là đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm cũng không quá đáng.
Tiểu điêu nhàn nhạt cười nói.
– Đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm?
Lâm Động nhịn không được hít một ngụm lãnh khí. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy công pháp hung hãn như vậy, cái gọi là Đại Nhật Lôi Thể, quả nhiên là phi thường.
– Không có gì đáng kinh ngạc, Đại Nhật Lôi Thể phân ba tầng, tầng thứ nhất là tu luyện Đồng Lôi Thể. Tầng thứ hai là tu luyện Ngọc Lôi Thể, tầng thứ ba là tu luyện Đại Nhật Lôi Thể. Chủ nhân đầu tiên của công pháp này, lúc tu luyện Đại Nhật Lôi Thể đại thành, tại lúc đó, Linh bảo Cao cấp va chạm với thân thể cũng đều bị phá hủy triệt để. Cường giả Niết Bàn Cảnh, cũng là không dám tiếp hắn một chiêu!
Nghe thấy tiểu điêu bình thản nói như vậy, Lâm Động cũng nhịn không được đổ mồ hôi đầy đầu. Uy lực của Linh bảo Cao cấp hắn cũng đã từng trải nghiệm rồi. Ngay cả thân thể kiên cố của Phù khôi Trung cấp, cũng đều bị nó xuyên thủng. Kết quả là những thứ báu vật này, dưới Đại Nhật Lôi Thể lại là khó mà chống đỡ được. Uy lực khó lường này, thực sự khiến cho người ta cảm thấy chấn động!
Lâm Động thở ra một hơi thật sâu, tựa hồ như muốn phun ra nỗi khiếp sợ trong lòng. Sau đó hắn khẽ vươn tay thủ chưởng, mặt mạnh xuống chùm ánh sáng kim quang dịu nhạt đang huyền phù ở trước mặt.
Ong ong!
Theo thủ chưởng của Lâm Động chặt xuống, kim quang nhất thời run rẩy, hóa thành từng sợi từng sợi dịch thể kim sắc, quấn tại bên trên thủ chưởng của Lâm Động, sau đó theo các lỗ chân lông của hắn, tiến vào trong thân thể.
Lúc dịch thể kim sắc dũng mãnh tiến vào thân thể, các luồng kim quang kia cũng ầm ầm nổ tung, trong đầu Lâm Động, những pháp quyết tu luyện mới cũng đều hiện lên trong óc.
Lâm Động đứng thẳng tại chỗ, nhắm mắt, trên đỉnh đầu lóe ra kim quang nhàn nhạt. Một lát sau, hắn mới chậm rãi mở ra hai mắt. Lúc này trong mắt hắn, đã có thêm một chút kim quang bắt đầu khởi động.
– Không hổ là công pháp Nhất lưu, nhưng mà nếu muốn tu luyện Đồng Lôi Thể, không ngờ lại là cần phải dẫn lôi luyện thể.
Trong mắt Lâm Động tràn đầy kim quang, vùng xung quanh lông mày cũng mạnh mẽ nhíu lại. Sấm sét trong thiên địa uy lực cường đại, thường nhân tránh còn không kịp, ai dám dẫn lôi luyện thể? Công pháp nghe qua mặc dù hung mãnh, nguyên lai tu luyện lại còn quá nguy hiểm như thế.
– Việc thế gian này, nào có chuyện gì không trả giá mà đòi nhận thành quả? Thậm chí ngay cả ngươi tu luyện công pháp Nhị lưu, Tam lưu cũng đều có một ít nguy hiểm, huống chi Đại Nhật Lôi Thể? Đừng có mà khoe mã đòi tiện nghi với lão tử nữa.
Tiểu điêu bĩu môi, nói.
Lâm Động buông thỏng hai tay.
Hắn tự nhiên cũng là biết đạo lý này, ngoài miệng lẩm bẩm bực tức một chút, sau đó ánh mắt mới hướng về phía vị trí đám quang ảnh ở sau lưng.
Ở nơi đó, đã xuất hiện thêm một quang ảnh mới sinh ra, đang ngồi xếp bằng. Bên trong thể nội của quang ảnh đó, mơ hồ có từng luồng kim quang chớp động. Đó chính là những luồng quang thải kim quang ngưng tụ, theo lộ tuyến tu luyện Đại Nhật Lôi Thể mà hiển thị ra.
Trong những lộ tuyến tu luyện đó, kim tuyến bắt đầu chậm rãi khởi động, vận chuyển theo những đường kinh mạch nhỏ huyền ảo cực kỳ mịt mờ, vòng quanh trên một cái nhân thể… Bên dưới những đường kim tuyến vẽ ra trong thể nội, một cái đường lộ tuyến kinh mạch hoàn toàn mới, từ từ chậm rãi tiến nhập vào trong tầm mắt của Lâm Động.
Một đường, hai đường… bốn mươi ba đường!
Khi mà đường lộ tuyến kinh mạch thứ bốn mươi ba đã hoàn toàn được thể hiện rõ ràng ra, hai mắt Lâm Động cũng đột nhiên mở lớn lên thêm một chút. Hắn chăm chú nhìn chằm chằm đường kim tuyến cuối cùng, tốc độ di chuyển đã bắt đầu chậm lại.
Hắn rất muốn biết, cái loại cấp bậc công pháp Nhất lưu này vốn đã tương đương cường hãn rồi, đến tột cùng có thể bị thạch phù thần bí này cường hóa cùng với hoàn thiện lên nữa hay không.
Đang lúc Lâm Động nhìn không chớp mắt quan sát, đường kim tuyến cuối cùng vốn đã di chuyển chậm lại, lại một lần nữa từ từ nhanh lên, sau đó, rốt cục cũng di chuyển bằng một cái quỹ tích kinh mạch khá xa lạ mà ngay cả trên Đại Nhật Lôi Thể cũng không có xuất hiện qua.
Đạo kinh mạch thứ bốn mươi bốn!
Nhìn thấy một màn này, khuôn mặt Lâm Động cũng toát ra vẻ kinh hỉ, hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới thạch phù thần bí này ngay cả đẳng cấp công pháp loại này, cũng có thể hoàn thiện được.
Công pháp Nhất lưu, từ trình độ nào đó mà nói, đã bắt đầu được cho là có chút hoàn mỹ. Bởi vậy, sau khi thạch phù mở ra lộ tuyến kinh mạch thứ bốn mươi bốn, tốc độ di chuyển của đường lộ tuyến kim sắc cũng là triệt để đình trệ.
Nhưng mà đối với điều này, Lâm Động cũng đã tương đương thỏa mãn, bởi vì hắn biết rõ, một đường lộ tuyến kinh mạch cộng thêm, chí ít cũng có thể khiến cho tốc độ tu luyện của hắn nâng lên gấp đôi rồi!
Trong lòng cảm thán một tiếng đối với năng lực của thạch phù, Lâm Động một lần nữa đem những quỹ tích lộ tuyến kinh mạch huyền ảo mà tối nghĩa vững vàng ghi nhớ rõ ràng trong lòng, sau đó mới tự rời khỏi Không gian Tinh thần.
o0o
Trong phòng, Lâm Động vừa từ trong Không gian Tinh thần đi ra, đã trực tiếp tiến nhập trạng thái tu luyện.
Tâm thần khẽ động, viên Nguyên Đan ám kim sắc trong đan điền đột nhiên chậm rãi xoay tròn, một luồng nguyên lực kinh người từ trong đó gào thét mà ra.
Oanh!
Nguyên lực hùng hồn tại trong những đường kinh mạch phóng chạy, tâm niệm Lâm Động vừa chuyển, nguyên lực cuồn cuộn đã ầm ầm lao vào một đường kinh mạch xa lạ, sau đó dường như một đầu giao long cuồng nộ, đem tất cả những chướng ngại trên đường đi của mình đều phá tan hết.
Dựa vào thực lực của Lâm Động hiện tại, muốn xung phá những chỗ bế tắc của kinh mạch, cũng không phải là chuyện gì quá mức khó khăn, bởi vậy chỉ mất gần mấy phút, đường kinh mạch đầu tiên của tầng thứ nhất Đại Nhật Lôi Thể, đã được đả thông một cách dễ dàng.
Ngay sau đó nguyên lực một lần nữa ngưng tụ, điên cuồn gào thét, chẳng biết mệt mỏi phóng đi sang đường kinh mạch thứ hai.
Ào ào!
Nguyên lực trong thể Lâm Động, ở giờ khắc này hầu như là được thôi động đến cực hạn. Trong mơ hồ, lại là có thanh âm giống như tiếng nước chảy thanh thúy truyền ra. Từng đường từng đường lộ tuyến kinh mạch, cũng dưới sự trùng kích của nguyên lực hùng hồn, cấp tốc bị giải khai.
Nhưng mà cái loại xung kích đả khai kinh mạch như thế này, cũng không thể duy trì liên tục quá lâu. Công pháp Nhất lưu cố nhiên uy lực cường đại, nhưng này độ khó khi tu luyện, cũng là gia tăng lên gấp bội phần.
Lâm Động có thể trong khoảng thời gian ngắn đem lộ tuyến kinh mạch của Tam Dương Quyết toàn bộ đều giải khai, nhưng mà hiển nhiên cũng không thể nào đem cái hiệu suất này áp dụng cho Đại Nhật Lôi Thể được. Cho nên, khi Lâm Động một hơi đem chín đường lộ tuyến kinh mạch hoàn toàn giải khai, nguyên lực trong thể đã xuất hiện dấu hiệu khô kiệt.
Nhận thấy được loại tình huống này, Lâm Động cũng không chút chần chờ, ngay tiếp theo từ trong túi Càn Khôn móc ra hơn mười khỏa Thuần Nguyên Đan, sau đó đều hút vào trong thể nội, bổ sung nguyên lực tiêu hao quá nhiều trong cơ thể.
Mà có sự chống đỡ như vậy, Lâm Động cũng một lần nữa tĩnh tâm trở lại, cần mẫn đả thông thêm từng cái từng cái đạo lộ tuyến kinh mạch dường như một đạo thông thiên khó có thể vượt qua.
Khi Lâm Động khổ cực mở ra thêm một lộ tuyến kinh mạch xa lạ vốn dĩ còn bị ách tắc, nguyên lực trong thể hắn cũng là tại thời điểm bất tri bất giác xảy ra một ít biến hóa. Nguyên bản nguyên lực hiện ra ám kim sắc, nương theo những đường kinh mạch vừa mới được đả thông, đã từ từ biến thành có màu sắc như ánh sáng ngọc, một loại ý tứ bá đạo mà cương mãnh lặng yên hiện ra!
Đại Nhật Lôi Nguyên Thể!
Rất hiển nhiên, cái loại nguyên lực được cường hóa như thế này, chính là loại Đại Nhật Lôi Nguyên Lực theo như lời của tiểu điêu đã nói.
Đây là chỗ mạnh mẽ của công pháp Nhất lưu, có thể cải biến thậm chí cường hóa cả nguyên lực, loại thần hiệu này, công pháp tầm thường căn bản không có khả năng có được.
Lâm Động có thể nhận thấy được, nếu như hắn có thể triệt để chuyển hóa toàn bộ nguyên lực trong cơ thể thành loại Đại Nhật Lôi Nguyên Lực này, như vậy chiến đấu của hắn, tất nhiên sẽ dâng lên thêm một cấp bậc mới!
Thậm chí, nếu là tu luyện thành công Đồng Lôi Thể, sợ rằng lúc đó còn có thể đạt được năng lực cùng với cường giả Tạo Hình Cảnh chân chính chống lại!
Rầm rầm!
Nguyên lực màu ánh sáng ngọc, dường như những luồng hồng thủy chảy xuôi trong thể nội Lâm Động. Trong mơ hồ, phảng phất như có từng đạo lôi điện nổ vang.
Hơn nữa, mỗi khi những đạo nguyên lực này chảy qua kinh mạch, cốt cách, huyết nhục, Lâm Động đều có thể cảm giác được một tia năng lượng kỳ dị phảng phất như là những cổ điện lưu, lặng yên xâm nhập vào. Mà cùng với sự thâm nhậm của loại năng lượng kỳ dị này, thân thể của Lâm Động cũng bằng một loại tốc độ thong thả, lặng yên được cường hóa.
Công pháp Nhất lưu quả thật là rất tốt, toàn bộ công hiệu của nó đã ở thời khắc này, từ từ được hiển hiện ra!
Cảm nhận được sự biến hóa lớn trong cơ thể, trong lòng Lâm Động cũng là nảy lên sự mừng rỡ như điên.
Hiển nhiên ngay cả bản thân hắn cũng chưa từng ngờ tới tu luyện công pháp Nhất lưu dĩ nhiên lại có thể mang đến những biến hóa kỳ diệu như thế này, lập tức hắn cũng không do dự nữa, bấm tay bắn ra.
Hơn mấy trăm mai Thuần Nguyên Đan từ trong túi Càn Khôn bay vút ra, cuối cùng bị hòa tan thành những luồng nguyên lực tinh thuần, bị Lâm Động hút vào trong thân thể, hóa thành từng luồng hồng thủy cuồn cuộn, nhằm về phía những kinh mạch bế tắc chưa được đả thông!
Bang bang bang!
Đối mặt với thế trùng kích hung mãnh này của Lâm Động, từng đường từng đường kinh mạch huyền ảo còn bế tắc, dường như cũng được cộng hưởng với nhau, phát ra từng đạo từng đạo âm hưởng thanh thúy, không ngừng liên tục được đả thông!
Mà cùng với từng đường kinh mạch mới được đả thông, nguyên lực trong cơ thể của Lâm Động cũng nhanh chóng được lột xác theo!
Chương 197 : Khiêu chiến trước lúc đi xa
Thời gian một đêm trôi qua, Lâm Động đã tiến hành đả thông lộ tuyến kinh mạch suốt đêm.
Sau khi gần như tiêu hao hơn một nghìn khỏa Thuần Nguyên Đan, lúc này hắn cũng đạt được một thành tích khá xa xỉ. Trong số bốn mươi bốn đường kinh mạch, đã trực tiếp được hắn mạnh mẽ đả thông đến mười lăm đường. Tốc độ này, cũng đã có thể nói là tương đối nhanh chóng. Dù sao, Đại Nhật Lôi Thể này bản thân thật sự chính là công pháp Nhất lưu, độ khó khăn tự nhiên là vượt các loại công pháp bình thường khác.
Mà sau khi đả thông mười lăm đường kinh mạch, nguyên lực trong cơ thể Lâm Động cũng đã tới hơn một phần ba bị chuyển hóa thành Đại Nhật Lôi Nguyên Lực.
Hơn nữa nguyên nhân Nguyên Đan của bản thân hắn có phẩm chất khá cao, cường hóa ra Đại Nhật Lôi Nguyên Lực càng có thêm uy lực hơn. Dựa theo suy đoán của Lâm Động, sợ rằng chỉ bằng vào một phần ba Đại Nhật Lôi Nguyên Lực này, sức chiến đấu của hắn đã có thể so sánh với nguyên lực bản thân tại thời điểm sử dụng toàn lực trước đây.
Tên gọi công pháp Nhất lưu này, quả nhiên cũng không phải là lời tuyên bố vô căn cứ!
Ánh dương quang từ ngoài cửa sổ khuynh chiếu vào trên mặt đất, bị phân cách thành từng mảnh lốm đốm ấm áp. Lâm Động ngồi trên giường, cũng là tại thời điểm này chậm rãi mở mắt ra, tại lỗ chân lông cả người, đều mơ hồ có kim quang tràn đầy, sau đó lặng yên phai nhạt đi.
– Mười lăm đường kinh mạch!
Dò xét một chút thu hoạch của cả đêm, Lâm Động khẽ gật đầu, cảm thấy vô cùng hài lòng. Những đường kinh mạch còn lại này, càng ngày càng khó đả thông hơn…
Dựa theo dự đoán của Lâm Động, nguyên lực cần để đả thông một đường kinh mạch, cũng cần gấp mấy lần so với trước đây. Nói cách khác, chí ít Lâm Động cũng phải lấy ra thêm một gần nghìn khỏa Thuần Nguyên Đan nữa, hắn mới có thể đả thông được đường kinh mạch thứ mười sáu.
Mà muốn đả thông hơn hai mươi chín đường kinh mạch còn lại, Lâm Động ít nhất phải chuẩn bị hơn ba vạn khỏa Thuần Nguyên Đan nữa. Nhưng rất hiển nhiên, mặc dù là trước đây đã cướp đoạt của Vương Viêm một khoản tài sản khủng bố, thế nhưng Lâm Động vẫn như cũ không thể nào xuất ra được lượng tài phú khủng bố như thế.
Giờ phút này, Lâm Động mới hiểu rõ Thuần Nguyên Đan đối với người tu luyện rốt cuộc có tác dụng khổng lồ như thế nào. Nếu như lúc này hắn có đủ Thuần Nguyên Đan, nói vậy chỉ cần chuyên tâm tu luyện thêm mấy tháng nữa, liền có thể đả thông hoàn toàn bốn mươi bốn đường kinh mạch này.
Đương nhiên, nếu là dựa vào nguyên lực bản thân chính mình thu nạp từ trong thiên địa để tiến hành, tốc độ đả thông có khả năng chậm lại đến gấp mười lần, thậm chí càng nhiều hơn nữa.
Bên cạnh đó, Lâm Động cũng hiểu rõ hiện tại hắn rốt cuộc là may mắn đến thế nào. Con đường tu luyện, thiên phú cố nhiên trọng yếu, nhưng nếu không có đủ tài nguyên, cũng là không bột đố gột nên hồ.
Lâm Động ngồi xếp bằng tại giường, kiểm tra một chút lượng Thuần Nguyên Đan còn lại trong túi Càn Khôn. Bởi vì đã để lại cho Lâm gia một vạn khỏa, hiện tại hắn cũng chỉ lại gần khoảng hai vạn khỏa mà thôi. Bấy nhiêu đây hiển nhiên không đủ để hắn tiếp tục tiến hành đả thông kinh mạch. Hơn nữa, vì lý do an toàn, hắn cần phải lưu lại một ít Thuần Nguyên Đan nữa. Vạn nhất nếu như gặp phải chuyện phiền toái, đến lúc đó ngay cả Thuần Nguyên Đan dùng để thôi động Phù khôi cũng đều không lấy ra được.
– Thật nghèo mà!
Một phen kiểm kê cẩn thận, Lâm Động cũng là bất đắc dĩ thở dài một hơi, sau đó mới nhảy từ trên giường xuống, ánh mắt nhìn quanh, lẩm bẩm nói:
– Có lẽ đã đến lúc nên rời khỏi đây!
Thời gian hắn nán lại ở Viêm Thành đã không ít, hôm nay chuyện Sát Ma Thể của Thanh Đàn cũng đã được giải quyết, cũng là lúc Lâm Động nên xuất phát.
Dù sao, thời gian còn lại của hắn cũng không nhiều, hai năm ngắn ngủn, nhìn thì không ngắn, nhưng càng gần đến lúc đó, lại có chút nhanh chóng khiến cho người khác phải cảm thấy luyến tiếc.
Mà Lâm Động, trong khoảng thời gian hai năm này, cần phải vượt qua một cái mục tiêu vô cùng to lớn trước mắt!
Lâm Động cũng không phải là người ướt át, nếu như đã quyết định hôm nay rời khỏi, liền không trì hoãn thêm gì nữa. Hắn nhanh chóng thu thập đồ đạc, sau đó đem tin tức truyền cho bọn Lâm Chấn Thiên, Lâm Khiếu.
Mà tin tức này vừa truyền ra, Lâm gia không thể nghi ngờ lại trở nên rối loạn.
Trong tiền viện, hầu như tất cả mọi người đều tụ tập lại. Mọi việc diễn ra cho tới bây giờ, địa vị của Lâm Động ở trong Lâm gia, quả thực đã vượt qua Lâm Chấn Thiên. Dù sao, Lâm gia sở dĩ có thể đặt chân tại Viêm Thành, có được địa vị như hiện nay, cơ bản là nhờ vào công lao của Lâm Động.
Đối mặt với sự ưu việt của người này, trong Lâm gia, bất luận là tiểu bối hay là một ít trưởng bối, trong lòng đều ít hoặc nhiều cũng có một ít kính ý. Thiên hạ này, lực lượng vi tôn, chỉ cần ngươi có sức mạnh, địa vị của ngươi cũng sẽ được thay đổi trong mắt của người khác.
Nhìn thấy số người đông nghịt tụ tập trong tiền viện, Lâm Động cũng cảm thấy có chút bất đắc dĩ. Đặc biệt là khi nhìn thấy cặp mắt sưng to ngập nước của Thanh Đàn, càng có chút đau đầu hơn.
– Động nhi, xuất môn tại ngoại, nên cẩn thận nhiều hơn!
Mang theo vẻ mặt không nỡ, Lâm Chấn Thiên không ngừng căn dặn. Tuy rằng lão cũng biết cháu trai mình cũng không phải là vật trong ao, một cái Viêm Thành nho nhỏ không thể nào ràng buộc được hắn, nhưng tới khi hắn rời đi, trong lòng vị lão nhân này, vẫn có chút không nỡ đành xa.
– Gia gia, yên tâm đi!
Lâm Động cười cười. Hiện tại hắn không phải là thiếu niên không biết chuyện thế gian. Hai năm nay, hắn một mình đấu với hai nhà Lôi Tạ, mãnh đấu Huyết Y Môn, Huyết Lang Bang, thậm chí lại còn đã giao thủ với Vương Viêm, kẻ có thể xưng là một trong những cường giả trẻ tuổi đứng đầu Vương triều Đại Viêm nữa, thế giới bên ngoài quả là nguy hiểm, nhưng mà hắn đương nhiên là không sợ hãi.
– Rống!
Bên cạnh Lâm Động, Tiểu Viêm cũng gầm nhẹ một tiếng. Trong tiếng gầm còn mang theo một loại uy áp kỳ lạ.
Sau khi thôn phện nhiều Yêu linh như vậy trong Cổ mộ phủ, thực lực của Tiểu Viêm cũng đột nhiên tăng mạnh trong mấy tháng này.
Nếu dựa theo sức chiến đấu của nó mà tính toán, coi như là đối mặt với cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, cũng đều có thể giữ nắm chắc phần thắng, cho nên lần này đi xa, Lâm Động cũng dự định dẫn nó đi theo.
Theo như lời nói của tiểu điêu, trước đây Tiểu Viêm chỉ là Hỏa Mãng Hổ bình thường, nhưng huyết mạch của nó hiển nhiên là có sự biến dị, ngày sau thành tựu sẽ không kém. Có một Yêu thú đầy tiềm lực như vậy giúp đỡ, Lâm Động tự nhiên sẽ nâng cao năng lực hơn một chút.
– Nam nhi chí tại tứ phương, rồng nên tung bay ở trên chín tầng mây. Động nhi, hãy đi làm chuyện mà con muốn làm. Thật ra cha rất muốn nhìn một chút, đứa con trai của ta, rốt cuộc có thể mạnh đế cỡ nào?
Lâm Khiếu mạnh mẽ vỗ vỗ vai Lâm Động, cười nói.
Nhìn khuôn mặt mỉm cười của Lâm Khiếu, trong lòng Lâm Động cũng có một tia tình cảm ấm áp thoáng qua, khẽ gật đầu, chợt thân hình lướt đi, đã nhảy lên lưng hổ, nói:
– Gia gia, cha, đại bá, các người bảo trọng!
Thanh âm Lâm Động mạnh mẽ vang dội, sau đó liền ôm quyền, không hề dừng lại chút nào, vỗ lưng Tiểu Viêm.
Tiểu Viêm phát ra một âm thanh gầm nhẹ, trực tiếp hóa thành một cái bóng hỏa hồng sắc, dưới ánh mắt dõi theo của đám người Lâm gia, chạy ra khỏi đại viện…
– Tộc hội Gia tộc hai năm sau, ta sẽ trở về! Gia gia, đến lúc đó, Gia tộc Lâm thị chắc chắn sẽ mời người quay trở lại Nội tộc!
Theo thân ảnh hỏa hồng sắc đi xa, một câu quát khẽ kiên định cùng với chân thật đáng tin, cũng từ xa truyền tới, xoay quanh trong tiền viện.
Nghe được câu nói này, không ít tiểu bối Lâm gia nhiệt huyết sôi trào, nguyên lực mạnh mẽ thế này, không hổ danh là Lâm Động ca!
– Ha ha…
Cặp mắt của Lâm Chấn Thiên cũng có chút đỏ ửng. Lão nhìn theo bóng lưng Động đi xa, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Lão hiểu rất rõ ràng, muốn để Gia tộc Lâm thị thế lực to lớn kia mời bọn họ một lần nữa quay trở lại Nội tộc, thì sao có thể được? Thế nhưng đối với những lời Lâm Động nói, lão vốn cũng không chút hoài nghi.
Tộc hội Gia tộc vào hai năm sau, hắn tin tưởng rằng đứa cháu trai này, sẽ dùng một loại khí thế chấn động không gì so sánh được, một lần nữa xuất hiện trước mặt mọi người!
Khi đó, trước mặt của hắn, bất cứ thiên tài chói mắt gì cũng sẽ lu mờ không chút ánh sáng!
– Lâm gia ta tuy là phân chi, nhưng đứa cháu trai này, cũng nhất định sẽ là phi long cửu thiên!
Ánh dương quang từ bầu trời soi sáng xuống, chiếu xạ lên khuôn mặt già nua của Lâm Chấn Thiên. Ở trên đó đó, tràn đầy vẻ tự hào và vui mừng.
Có thể có được một đứa cháu như thế này, có chết cũng không tiếc!
o0o
Cái bóng hỏa hồng sắc, lướt xuyên qua đường phố Viêm Thành mang theo tiếng thú gào rống trầm thấp, khiến cho không ít cường giả sắc mặt thay đổi. Nhưng mà cũng không có ai bất mãn cả, bởi vì hiện tại ai ai cũng biết, đầu Yêu thú hỏa hồng sắc này, chính là thuộc về ai.
Cái bóng hỏa hồng sắc, lướt mạnh trong những con đường nội thành. Nhưng lúc gần tới thành môn, đột nhiên chợt dừng lại.
Lâm Động ngồi trên lưng hổ, đột nhiên ngẩng đầu, nhìn phía trên tường thành xa xa. Ở nơi đó, có một đạo thân ảnh chân đạp thành tường, còn ánh mắt thì lại dừng trên người hắn!
– Cường giả Tạo Hình Cảnh!
Nhìn thân ảnh trung niên nhân mặt trắng như ngọc, ánh mắt Lâm Động hơi rùng mình. Nếu như hắn đoán không sai, người này có lẽ là vị Thành chủ thần bí kia của Viêm Thành. Quả thật không hổ danh là đệ nhất cường giả ở Viêm Thành!
– Ha hả, Lâm Động tiểu hữu từ xa đến, Thạch mỗ ta chân tay ngứa ngáy khó nhịn, muốn thi đấu một trận!
Thân ảnh trung niên kia, nhìn về phía Lâm Động xa xa, mỉm cười phát ra một câu, cũng là cuồn cuộn nguyên lực bao vây, khuếch tán mà ra, hầu như vang vọng khắp toàn bộ Viêm Thành!
– Đó là… Thạch Thành chủ?
– Trời ạ, ngay cả Thạch Thành chủ cũng xuất hiện, mặt mũi của Lâm Động thật lớn!
– Đúng vậy, có người nói Thạch Thành chủ đã tiến vào Tạo Hóa Tam Cảnh, chính là hoàn toàn xứng đáng danh hiệu đệ nhất cường giả ở Viêm Thành, Lâm Động đi xa, ngay cả hắn đều là tự mình tiễn đưa…
– Hai người này, mới là cường giả đứng đầu chân chính ở Viêm Thành, nếu bọn họ giao thủ, lúc đó mới có thể biết, ai mới là đệ nhất cường giả chân chính ở Viêm Thành!
Theo thân ảnh trung niên nhân cất tiếng cười truyền đi, toàn bộ Viêm Thành hầu như chốc lát sôi trào lên. Tuy nói Viêm Thành trước đây có ba thế lực lớn, nhưng mà ai ai cũng biết rõ ràng, phủ Thành chủ mới là thế lực chân chính nắm trong tay Viêm Thành. Còn vị Thành chủ thần bí sâu không thể lường kia kia, mới là người có danh vọng cao nhất ở Viêm Thành này!
Bởi vậy, trong lúc tiếng cười còn chưa dứt, trong Viêm Thành, khắp bầu trời vang lên từng tiếng xé gió, vô số những bóng đen không ngừng nhảy lên nóc nhà, ánh mắt nhìn về phía thành môn.
Lâm Động cũng giật mình bởi vì lời nói của vị Thành chủ này.
Hắn cùng với Tử Nguyệt quan hệ khá tốt, bởi vậy đối với phủ Thành chủ cũng là có cảm tình tốt.
Lập tức ánh mắt của hắn dừng ở trên người nam tử trung niên. Từ trong ánh mắt của người này, hắn cũng không nhìn thấy bất cứ địch ý gì cả. Ở trong đó, cũng chỉ có một loại chiến ý nóng cháy mà thôi.
Đây là loại ánh mắt chỉ có ở trên người của kẻ đã thật lâu không có gặp qua đối thủ chân chính. Từ trong ánh mắt của vị Thạch Thành chủ này, tựa hồ như đã thật lâu chưa từng thống khoái chiến đấu một trận.
Nhìn chăm chú vào thân ảnh đó, Lâm Động đột nhiên nhẹ nhàng cười, một cỗ chiến ý hào hùng từ trong lòng tuôn ra. Nếu như đã sắp đi xa, vậy hôm nay liền thống khoái chiến đấu một trận vậy!
Trong ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người, Lâm Động đạp nhẹ một cái lên trên lưng hổ, thân hình phóng về phía chân trời. Dưới chân kiếm quang chớp động, bàn tay nắm chặt lại, Thiên Lân Cổ Kích tạo hình mạnh mẽ thoáng hiện ra, quơ ngang không gian một cái, liền phát ra một luồng khí tức cường hãn khiến kẻ khác phải động dung, mạnh mẽ phun trào ra!
– Lệnh của Thành chủ, Lâm Động làm sao dám không tuân?
Nhìn thân ảnh trên bầu trời hoành kích mà đứng, máu huyết trong cơ thể của vô số cao thủ, cũng đều lập tức sôi trào lên…
Chương 198 : Đối chiến Thành chủ
Lâm Động cước đạp kiếm quang, trong tay cầm cổ kích, ánh mắt đồng dạng cũng là một tia nóng cháy nhìn chằm chằm về phía nam tử trung niên. Hắn hiện tại so sánh với lần trước cùng Vương Viêm giao thủ hiển nhiên là mạnh hơn rất nhiều.
Lúc này đây, thật ra hắn cũng rất muốn xem lại, dựa vào sức lực bản thân hắn có thể giao thủ với cường giả Tạo Hình Cảnh chân chính hay không.
– Ha hả, có quyết đoán, quả thật là anh hùng xuất thiếu niên!
Nhìn phong thái của Lâm Động, vị Thạch Thành chủ kia cũng mỉm cười, trong mắt có chút ý ca ngợi. Chợt ông ta nắm chặt bàn tay, một thanh kiếm màu xanh ngọc liền xuất hiện trong tay của hắn.
Thanh trường kiếm này, có chút thon dài, chừng khoảng một trượng, nhìn qua quả thực giống như một thanh trường kiếm màu bích lục. Thân kiếm hiện ra ánh sáng xanh ngọc, mơ hồ có ngọc quang lưu động. Bản thân thanh kiếm phát tán ra kiếm khí sắc bén, vừa nhìn liền biến đó hẳn là một Linh bảo.
– Đại Ngọc Kiếm, ha hả, xem ra Thạch Thành chủ đối với Lâm Động cũng không dám sơ sài…
Trong những tiếng thì thầm vang lên khắp nơi trong thành, cách thành tường một khoảng không xa, cũng có mấy thân ảnh đang nhìn lên bầu trời, chính là Hạ Vạn Kim cùng với Nham đại sư.
– Đúng vậy, nhiều năm rồi không thấy Thạch Thành chủ dùng đến Đại Ngọc Kiếm…
Hạ Vạn Kim cũng khẽ thở dài một tiếng, nói.
– Cha vì sao lại đột nhiên xuất hiện? Không phải ông dặn dò chúng ta phải cùng với Lâm gia tạo mối quan hệ tốt hay sao?
Bên cạnh hai người, Tử Nguyệt cau cặp mày liễu, nghi hoặc nói.
– Ha hả, Thạch Thành chủ không thể nào nhiệt huyết trùng não như vậy đâu. Lâm Động nếu như chấp nhận đánh một trận ở đây, bất luận là thắng hay thua, danh tiếng của Lâm gia chắc chắn sẽ triệt để vững chắc tại Viêm Thành này. Thậm chí ngay cả các thế lực lớn ở các thành thị khác cũng không dám có ý nghĩ khác.
Nham đại sư khẽ mỉm cười nói.
Tuy nói Lâm Động đã đánh chết Nhạc Sơn, hủy đi Huyết Lang Bang, nhưng Nhạc Sơn dù sao vẫn chỉ là cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn, còn Thạch Thành chủ, mới chính là cường giả Tạo Hình Cảnh hàng thật giá thật. Giữa hai người chênh lệch thật sự quá lớn. Mà trong mắt rất nhiều người, Tạo Hình Cảnh chính là một loại cảnh giới cực kỳ cường đại.
Nếu như hôm nay Lâm Động có thể giao thủ với Thạch Thành chủ tại trước mặt nhiều người như vậy, bất luận là thắng hay thua, đối với hắn, đối với Lâm gia, đều cũng là có lợi lớn.
Đương nhiên, nếu như bọn hắn biết Lâm Động kỳ thực trước đó đã giao thủ với cường giả như Vương Viêm, thực lực đã đạt đến cấp bậc Tạo Hình Cảnh đỉnh phong, đồng thời còn đem túi Càn Khôn của đối phương đoạt đi, như vậy thì cuộc chiến ngày hôm nay, có thể trực tiếp miễn đi…
Thạch Thành chủ tay cầm ngọc kiếm, một luồng khí tức cường hãn dị thường, đã chậm rãi khuếch tán từ trong cơ thể mà ra. Khí tức này, so với Nhạc Sơn không biết mạnh hơn bao nhiêu lần!
Khí tức mạnh mẽ như vậy, tự nhiên cũng khiến cho bên trong thành dẫn phát nên một trận kinh hãi. Cường giả Tạo Hình Cảnh, phóng nhãn toàn bộ Viêm Thành sợ rằng cũng đều là cường giả độc trấn nhất phương!
Nguyên lực bắt đầu khởi động, Thạch Thành chủ nhìn chăm chú vào Lâm Động, tiếp theo, khí tức thiên địa giống hệt như phong vân đột nhiên bắt đầu khởi động.
Mọi người chỉ cảm thấy một trận nguyên lực dập dờn bồng bềnh trong thiên địa, sau đó nhìn thấy một kiếm quang sắc bén dị thường, xẹt qua phía chân trời, xé rách không khí, hung hăng bổ về phía Lâm Động chân đạp kiếm kiếm quang giữa không trung!
Đinh!
Sắc mặt Lâm Động đanh lại, cánh tay run lên, nguyên lực kim ngọc sắc tại trên thân kích lan tràn mà ra, sau đó nhất thời hóa thành kim mang, nhanh như sấm chớp đánh thẳng lên trên đạo kiếm quang sắc bén kia. Nguyên lực kim sắc nhất thời dâng trào, cuối cùng trực tiếp mạnh mẽ đánh lên đạo kiếm quang của Thạch Thành chủ.
– Thạch Thành chủ, với cấp bậc công kích này mà muốn phân thắng bại, sợ rằng có chút khó khăn a!
Một kích chấn vỡ kiếm quang, vai của Lâm Động nhất thời chấn động, tay cầm Thanh Lân Cổ Kích chỉ xéo, cười nói.
– Nhạc Sơn bị bại dưới tay ngươi, thật ra cũng là chuyện hoàn toàn hiển nhiên.
Thạch Thành chủ mỉm cười, Lâm Động chỉ hời hợt như vậy đã có thể tiếp được một kiếm của hắn. Từ điều này mà xem ra, hiển nhiên thực lực của tiểu tử này, cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn tầm thường không thể nào sánh được, Nhạc Sơn chết ở tay hắn tuyệt đối không chút oan uổng.
Lời nói cũng vừa mới dứt, nhãn thần của ông ta cũng chậm rãi lóe lên một tia quang mang sắc bén, mà khí tức của ông ta cũng trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Hưu!
Khí tức sắc bén bắt đầu khởi động, Thạch Thành chủ đột nhiên dẫm mạnh lên thành tường một cái, thân hình hóa thành một đạo hồng quang bạo liệt phóng ra. Mà tay trái của ông ta, cũng tại thời điểm này bộc phát ra ánh sáng ngọc sáng bóng. Bên dưới luồng áng sáng ngọc đó, có một luồng nguyên lực hội tụ cực kỳ mạnh mẽ.
– Đại Ngọc Chưởng!
Nhẹ nhàng từ trên bầu trời hạ xuống, chợt mọi người nhìn thấy một chưởng ấn màu xanh ngọc to hơn một trượng, đột nhiên từ trong tay Thạch Thành chủ mạnh mẽ oanh kích xuống. Dưới sự công kích cường mãnh đó, ngay cả không khí đều bị chấn động khiến cho phát sinh từng luồng khí bạo có thanh âm trầm thấp.
Nhìn thế tiến công khủng bố này, trong Viêm Thành không ít người sắc mặt đều cũng nhất thời biến đổi.
Thạch Thành chủ ra tay, hiển nhiên là không có dự định sẽ nương tay. Một kích như vậy, đủ để làm một cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn oanh bạo, cường giả Tạo Hình Cảnh ra tay, quả nhiên không hề tầm thường.
Nhưng mà, một kích tiến công hung hãn khiến cho rất nhiều người biến sắc này, thế nhưng cũng không khiến cho Lâm Động có chút lùi bước.
Trong ánh mắt của hắn, trái lại còn bộc phát ra vẻ hứng khỏi nóng nảy. Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn, quang mang kim ngọc sắc bắt đầu khởi động, cuối cùng dưới đông đảo ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp biến thành một kim đài nguyên lực to lớn đến mấy trượng!
Phốc!
Kim đài ngưng tụ lại, nhất thời bay vút ra, cùng với chưởng ấn màu xanh ngọc hung hăng va chạm với nhau. Nhất thời, trên bầu trời, nguyên lực ba động cường hãn gào thét mãnh liệt.
Ầm!
Kim đài cùng với chưởng ấn màu xanh ngọc hung mãnh va chạm vào nhau, nguyên lực bạo dũng mà ra. Mà bước chân của Lâm Động, trong lúc này cũng đột nhiên bước lên một bước, chân đạp kiếm quang, cổ kích trong tay vũ động, trực tiếp phá tan từng tầng từng tầng nguyên lực ba động. Kim quang bắt đầu khởi động, hướng về phía Thạch Thành chủ ở đằng kia mà phóng tới.
Đinh đinh!
Kiếm kích tương giao, bộc phát ra một luồng hỏa hoa chói mắt. Từng luồng kình phong sắc bén khuếch tán mà ra. Mặc dù là địa phương va chạm cự ly vô cùng xa xôi, nhưng vẫn như cũ khiến cho không ít người đang quan chiến phía dưới cảm thấy da đầu tê lạnh cả lên.
Hai người giao thủ nhau với tốc độ cực nhanh, trong thời gian ngắn, đã đấu với nhau hơn mười hiệp. Mà ở trong trận chiến này, nguyên lực trong thể của Lâm Động cũng thôi động lên tới cực hạn, nguyên lực kim ngọc sắc tràn đầy thân thể, mơ hồ thậm chí cũng có một ít tiếng sấm trầm thấp truyền ra, đó là Đại Nhật Lôi Nguyên Lực!
Không thể không nói, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực do Đại Nhật Lôi Thể tu luyện ra, còn mạnh mẽ hơn nguyên lực phổ thông rất nhiều, quả thực là mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
Nếu như là lúc trước, Lâm Động muốn đấu với cường giả Tạo Hình Cảnh, sợ rằng chỉ có thể va chạm một hai lần, đã liền gặp phải dấu hiệu tan tác, nhưng hôm nay hắn lại có cảm giác càng đánh càng mạnh mẽ, nhãn thần nóng bỏng, cổ kích điên cuồng vũ động.
Dáng dấp của hắn như vậy, Thạch Thành chủ nhìn thấy cũng phải lộ ra thần sắc kinh dị. Hiển nhiên ông ta chưa từng ngờ tới, Lâm Động lại có thể dựa vào thực lực Nguyên Đan Đại viên mãn, mà giao thủ ngang tay với chính.
– Thiên Lân Kích Pháp, Ngư Lân Kích!
Bầu trời tràn ngập bóng người giao thủ, kích pháp của Lâm Động đột nhiên biến đổi. Nguyên lực kịch liệt ba động, quang mang kim ngọc sắc, trực tiếp ở trên kích tiêm ngưng tụ lại, tạo thành một con con cự ngư dữ tợn, sau đó mang theo một cỗ khí thế cực kỳ hung hãn, bổ thẳng về phía Thạch Thành chủ phía trước.
Nhìn thế tiến công như vậy của Lâm Động, trong Viêm Thành cũng dâng lên một tiếng kinh thán. Lúc đầu Lâm Động đánh bại ba cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn Nhạc Sơn, cũng chính là dựa vào một chiêu này!
– Nguyên Đan Đại viên mãn, lại có thể hóa ra hình vật nguyên lực ngưng tụ như vậy, quả nhiên là không tệ!
Nhìn con cự ngư dữ tợn cả người tràn ngập kích quang sắc bén như thế, trong mắt Thạch Thành chủ cũng toát ra vẻ ngưng trọng, chợt thân hình lui nhanh về sau hai bước, ngọc kiếm trong tay bắt đầu phát ra kiếm quang xanh ngọc, nguyên lực trong cơ thể thể, đồng dạng cũng bị ông ta thôi động lên đến cực hạn, sau đó, nguyên lực ngưng tụ tại mũi kiếm, từ trên cao đánh xuống!
Xuy!
Ngọc kiếm mạnh mẽ bổ mạnh vào thân thể con cự ngư tràn ngập trứ kích quang nguyên lực sắc bén. Ngọc quang trên mũi kiếm không ngừng lưu chuyển, không chút tiếng động mạnh mẽ chém xuống, trực tiếp bổ lên con cự ngư kia. Một kích toàn lực của cường giả Tạo Hình Cảnh, quả nhiên không giống với người thường.
– Thiên Lân Kích Pháp, Nộ Mãng Kích!
Một chiêu bị phá, Lâm Động cũng không kinh ngạc gì, kích pháp lại một lần nữa vũ động, nguyên lực lần thứ hai bắt đầu điên cuồng khởi động. Ngay sau đó, nguyên lực càng phát ra cuồng bạo và sắc bén hơn, trực tiếp là ở trên kích tiêm của Thiên Lân Cổ Kích hóa thành một con cự mãng kim sắc dài đến mấy trượng!
Nhìn con cự mãng khổng lồ do nguyên lực hội tụ ra, thân thể hầu như hoàn toàn tương đồng thực thể, cảm thụ được nguyên lực ba động hung hãn từ trong đó tán phát ra, tất cả mọi người nhất thời đều bị động dung. Ai cũng không thể ngờ tới, cự ngư nguyên lực lúc nãy, không ngờ cũng không phải là một chiêu mạnh nhất của Lâm Động!
Lúc này đây, trong mắt Thạch Thành chủ vẻ ngưng trọng càng mạnh mẽ hơn. Ông ta có thể cảm giác được sự sắc bén và cuồng bạo trong con cự mãng kim sắc kia, lập tức cũng không dám khinh thường, kiếm pháp nhất thời biến đổi.
Chỉ thấy trên thân cây ngọc kiếm kia, quang mang đột nhiên bắt đầu ngưng tụ, một lúc sau, đã biến thành một tầng quang mang bằng ngọc mỏng tựa như thực thể. Trong mơ hồ, có thể cảm nhận được kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ tỏa ra ra.
– Đại Ngọc Kiếm Pháp!
Nhìn trên bầu trời tràn đầy những luồng nguyên lực ba động cuồng bạo, cách đó không xa, trên khuôn mặt của bọn Hạ Vạn Kim cũng bị một vẻ kinh hãi khủng bố hoàn toàn thay thế. Bọn họ biết rõ, Đại Ngọc Kiếm Pháp chính là vũ kỹ mà Thạch Thành chủ đắc ý nhất, không nghĩ tới lúc này đây lại bị Lâm Động bức cho phải thi triển ra!
– Đại Ngọc Kiếm Pháp, Đại Ngọc Kiếm!
Tiếng quát trầm thấp từ trong miệng của Thạch Thành chủ truyền ra, chợt tốc độ huy vũ của thanh ngọc kiếm từ nhanh biến mạn, nhẹ nhàng chém xuống, sau đó cùng với con cự mãng bạo lược mà đến kia, va chạm cùng một chỗ.
Phanh!
Va chạm chỉ trong chốc lát, nguyên lực ba động kinh người từ trên bầu trời bạo phát ra mãnh liệt. Thậm chí ngay cả một vài cao thủ trên mặt đất không may đứng gần đó, cũng bị luồng chấn động này ném đi xa, thân thể cực kỳ thê thảm.
Kình phong cường hãn ập mặt mà đến, Lâm Động cũng bị chấn liên tục lui về phía sau. Chợt Thiên Lân Cổ Kích mạnh mẽ hoành ngang một cái, thân thể hắn lúc này mới có thể đứng vững được, vận chuyển công pháp, áp chế khí huyết đang dâng lên trong cơ thể.
– Không hổ là cường giả Tạo Hình Cảnh!
Nhìn đầu cự mãng nguyên lực bị chặn lại, trong mắt của Lâm Động cũng dâng lên một tia chớp động nóng cháy.
Đây là hoàn toàn một hồi chiến đấu thống khoái nhất từ trước đến nay mà Lâm Động từng đánh. Trước đây khi giao thủ cùng với Vương Viêm, hai người chênh lệch nhau quá lớn, Lâm Động vẫn luôn bị đặt ở thế hạ phong, thậm chí còn phải mượn Phù khôi tương trợ, mới có thể miễn cưỡng cầm cự được với hắn.
Nhưng mà lúc này, dựa vào Đại Nhật Lôi Nguyên Lực, Thiên Lân Cổ Kích cùng với Thiên Lân Kích Pháp, hắn đã có thể chính diện chống đỡ với Thạch Thành chủ, cường giả Tạo Hình Cảnh chân chính!
– Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi tác như vậy, mà đã giỏi như vậy rồi!
Trong lúc hai mắt Lâm Động toát ra vẻ hưng phấn nóng cháy, Thạch Thành chủ cũng cười rộ lên. Ông ta nhìn chăm chú Lâm Động phía trước, chiến ý trong mắt dâng trào, giơ ngang ngọc kiếm, chậm rãi bước tới.
– Lâm Động tiểu hữu, nếu như ngươi có thể tiếp được một chiêu này của ta, cuộc chiến này, ngươi sẽ thắng!
Trên bầu trời, Lâm Động nhẹ nhàng nắm lấy Thiên Lân Cổ Kích, liếm liếm môi, nhìn chằm chằm vào ánh mắt Thạch Thành chủ, trong lòng chợt có một cỗ chiến ý nóng rực chợt dâng lên.
Lập tức, một đạo thanh âm khiến cho người khác phải nhiệt huyết sôi trào từ trên bầu trời vang lên:
– Xin chỉ giáo!
Chương 199 : Hóa Giao Kích
– Tốt!
Nhìn chiến ý nóng bỏng trong mắt Lâm Động, Thạch Thành chủ cũng không khỏi cất lên một tiếng khen ngợi.
Chợt sắc mặt ông ta chậm rãi ngưng trọng, y phục cả người không gió mà mạnh mẽ tung bay phất phới, một luồng nguyên lực ba động cực kỳ cường hãn, giống như từng luồng hồng thủy bắt đầu khởi động, từ từ tỏa rộng ra.
Dưới sự tác động của ba động nguyên lực cường mãnh, không ít người trong Viêm Thành sắc mặt đều cũng có chút thay đổi. Một ít người cơ linh, cũng vội vàng lùi ra một khoảng cự ly, tránh khỏi đến lúc đó bị tay bay vạ gió.
– Chẳng lẽ là Thạch Thành chủ muốn thi triển chiêu đó?
Hạ Vạn Kim nhìn trên bầu trời, sắc mặt đột nhiên biến đổi, kinh hãi nói.
– Một chiêu sắc bén nhất của Đại Ngọc Kiếm Pháp, có người nói đã đạt được trình độ vũ kỹ Thượng phẩm. Lúc trước khi Thạch Thành chủ còn chưa tiến vào cảnh giới Tạo Hình Cảnh, chỉ dựa vào một chiêu này, một kiếm đã có thể đánh chết hai vị cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn…
Sắc mặt Nham đại sư cũng có vẻ ngưng trọng, nói.
– Chẳng phải là cha muốn lấy luôn tính mệnh Lâm Động hay sao?
Tử Nguyệt cắn khẽ cặp môi anh đào, nói. Nàng tự nhiên cũng rất rõ ràng chiêu thức cực mạnh của phụ thân đến tột cùng hung hãn đến thế nào. Nếu như thi triển ra một chiêu này, vạn nhất xảy ra việc ngoài ý muốn, như vậy là sẽ lấy luôn tính mạng của Lâm Động.
– Chẳng lẽ ngươi không phát hiện ra sao? Thạch Thành chủ lúc trước thi triển ra Đại Ngọc Kiếm Pháp, vẫn như cũ không thể đánh bại được Lâm Động hay sao? Hơn nữa tiểu tử này cũng sẽ không cậy mạnh lung tung. Nếu như hắn đã dám đón đỡ, chí ít cũng có một chút năng lực bảo mạng.
Nham đại sư trầm ngâm một chút, chợt lắc đầu, nói.
Nhưng mà, tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng trong lòng hắn cũng không khỏi có chút lo lắng. Dù sao, uy lực một chiêu tối cường của Thạch Thành chủ, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy…
Trong lúc bọn họ nói chuyện với nhau, sắc mặt của Lâm Động cũng từ từ ngưng trọng lại. Hắn cũng cảm giác được nguyên lực cường hãn bắt đầu khởi động từ trên cơ thể của Thạch Thành chủ, nghĩ đến một chiêu kế tiếp tất nhiên sẽ là long trời lở đất.
Cổ kích trong tay chỉ xéo mặt đất, Lâm Động đột nhiên chậm rãi phun ra một ngụm bạch khí. Bên trong đan điền, Nguyên Đan vốn dĩ vẫn còn bảo lưu lại một chút Đại Nhật Lôi Nguyên Lực, đột nhiên khẽ rung lên một chút. Sau đó liền không hề bảo lưu lại, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực gào thét mà ra, sau cùng toàn bộ đều quán nhập vào Thiên Lân Cổ Kích.
Ong ong!
Theo nguyên lực quán chú khổng lồ đến như vậy, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời toàn thân phát ra quang mang kim ngọc sắc. Trong mơ hồ, có tiếng sấm trầm thấp phát ra.
Phốc!
Trong lúc Thiên Lân Cổ Kích toàn thân biến thành kim ngọc sắc, Đại Ngọc Kiếm trong tay của Thạch Thành chủ đồng dạng cũng trong lúc này bộc phát ra quang mang cường liệt. Trên thân kiếm, nguyên lực ba động cực kỳ hùng hồn bắt đầu khởi động. Sau đó, những luồng nguyên lực này cực kỳ nhanh chóng hướng về phía mũi kiếm mà ngưng tụ lại.
Chỉ trong chốc lát, thân Đại Ngọc Kiếm vốn dĩ đang tràn ngập quang mang, đột nhiên trở nên ảm đạm thất sắc, trái lại ngay trên mũi nhọn của Đại Ngọc Kiếm, lại hiện ra một quang điểm nhỏ như nắm tay, nhưng cái quang điểm lại có ánh sáng ngọc cực kỳ chói mắt!
Trong quang điểm này, tràn đầy một loại ba động sắc bén vô cùng đáng sợ. Tựa hồ như là Thạch Thành chủ đã đem toàn bộ nguyên lực trong cơ thể của hắn đều ngưng tụ ở trong một chút quang điểm kia.
Quang điểm rung lên, tản mát ra một vòng tròn nguyên lực ba động, khiến cho thiên địa nguyên lực quanh thân Thạch Thành chủ cũng đều cũng dâng lên hỗn loạn…
– Đại Ngọc Kiếm Pháp, Ngọc Thạch Câu Phần!
Quang điểm xuất ra, cánh tay của Thạch Thành chủ cũng phảng phất có chút khống chế không nổi luồng năng lượng khổng lồ trong đó, bắt đầu xuất hiện sự run rẩy. Tiếp theo, trong chốc lát, nhãn thần ông ta đột nhiên phát ra quang mang sáng rọi… Quát lớn một tiếng, thanh âm vang lên ầm ầm như sấm chớp giữa không trung.
Phanh!
Một tiếng trầm thấp vang lên, chỉ thấy đạo quang điểm ở trên mũi nhọn của Đại Ngọc Kiếm, đột nhiên dùng một loại tốc độ sấm chớp bạo phóng mà ra.
Mà theo đạo quang kia điểm phóng ra, khí tức cả người Thạch Thành chủ cũng giảm mạnh. Thậm chí ngay cả quang mang trên thân Đại Ngọc Kiếm, cũng liền trở nên ảm đạm vô quang. Một kích này, tựa hồ đã dùng hết lực lượng toàn thân ông ta!
Nhưng mà, tuy nói một kích này tiêu hao cực lớn, nhưng mà uy lực phát ra, hiển nhiên cũng khiến cho người khác phải cảm thấy hoảng sợ.
Đạo quang điểm kia thể tích cũng không lớn, nhưng tựa hồ như một khỏa lưu tinh bay xuyên qua đường chân trời. Những nơi mà nó đi qua, không khí trực tiếp phát ra thanh âm đùng đùng nổ vang.
Một vào tòa kiến trúc cao vót ở phía dưới, thì lại càng trực tiếp bị chấn động nổ văng tung tóe lên. Thanh thế khủng bố vậy, khiến cho không ít người phải cảm thấy kinh hoảng. Thế tiến công khủng bố như thế này, nếu như là hướng về phía bọn họ, e rằng sẽ tạo nên một trận huyết tinh mưa máu rồi…
Quang điểm kia biến thành một luồng tia sáng, xẹt qua phía chân trời, phảng phất như ngay cả khoảng không cũng đều bị nó xé rách ra vậy!
Khi luồng tia sáng khủng bố kia lướt qua, mí mắt của Lâm Động cũng là nhướng thẳng lên kịch liệt. Một kích này của Thạch Thành chủ, đích thật là phi thường kinh người!
Mí mắt run run, chợt từ từ biến thành bình tĩnh, thủ chưởng của Lâm Động nắm chặt lấy Thiên Lân Cổ Kích đang tràn ngập một màu kim sắc óng ánh.
Thân kích đột nhiên rung lên, toàn thân cổ kích chợt bao phủ đầy một tầng lân phiến tinh mịn. Ngay tại thời điểm này liền hơi dựng thẳng lên một chút, giống như một đầu giao long đang muốn thức tỉnh lại sau một giấc ngủ dài vậy!
Oanh!
Từng đạo kim quang đột nhiên từ trên thân cổ kích cuồng bạo phóng thẳng ra. Bất chợt Lâm Động một cước dẫm mạnh lên đạo kiếm quang dưới chân mình, thân hình dưới đông đảo ánh mắt khiếp sợ của mọi người bạo phóng mà ra.
Mà mục tiêu của Lâm Động, rõ ràng lại chính là đạo tia sáng ẩn chứa nguyên lực khủng bố của Thạch Thành chủ kia!
Nhìn thấy Lâm Động không ngờ cũng không có tránh né, trái lại còn chủ động nghênh đón nữa, toàn bộ Viêm Thành cũng đều phát ra một tiếng ồ lên khiếp sợ. Không ít người đều cho rằng Lâm Động nhất định là đã phát điên rồi…
Cách đó không xa, mấy người Nham đại sư đang quan chiến, cũng bị hành động của Lâm Động dọa cho hoảng sợ một trận. Một chiêu này của Thạch Thành chủ, cho dù là cường giả Tạo Hình Cảnh cùng cấp bậc cũng đều phải tạm lánh phong mang, Lâm Động không ngờ lại còn dám xông lên như vậy…
Ba người nhìn nhau, hiển nhiên đều là không rõ Lâm Động từ trước đến nay luôn hành động có chút lãnh tĩnh, hiện tại vì sao lại có cử chỉ điên cuồng như vậy.
Lẽ nào, hắn thật sự có tự tin có thể chống loại thủ đoạn công kích sắc bén như thế của Thạch Thành chủ hay sao?
– Rống!
Khi tất cả mọi người đang vì những hành động nhìn qua có chút lỗ mãng của Lâm Động mà khe khẽ thảo luận, trên bầu trời đột nhiên phảng phất có một đạo thanh âm gầm gừ vang vọng kỳ lạ vang lên.
Ngay sau đó, mọi người chợt nhìn thấy từ trong thanh cổ kích trong tay Lâm Động, trong nháy mắt chợt bộc phát ra một luồng kim quang rất chói mắt. Những luồng kim quang này ngưng tụ tại trên cổ kích. Trong mơ hồ, nháy mắt đã biến thành một hư ảnh một con giao long thật lớn!
Hư ảnh giao long này bay lên không, lại mang theo một luồng khí tức cực kỳ hung lệ từ trên bầu trời bạo phát ra. Loại cảm giác này, phảng phất như là đã xuất hiện một đầu tuyệt thế hung giao thực thể vậy!
Biến hóa thình lình xảy ra, lập tức đem tất cả những thanh âm thảo luận khe khẽ của mọi người khiến cho đột nhiên ngừng bặt lại. Lúc này bọn họ mới chân chính hiểu được, Lâm Động làm như vậy cũng không phải là hành động lỗ mãng, mà là hắn có thủ đoạn chân chính có thể chống lại!
– Thiên Lân Kích Pháp, Hóa Giao Kích!
Một tiếng quát lãnh liệt cũng đột nhiên vang vọng khắp cả chân trời. Hư ảnh giao long kia mang theo một luồng kim quang khủng bố bao vây khắp thân thể, sau đó mang theo từng trận từng trận sấm chớp, dùng một loại tư thái cực kỳ chấn động nhân tâm, bay xẹt qua phía chân trời!
Oanh!
Ngay lúc mọi người đang nhìn chăm chú, hư ảnh giao long kim quang và một đạo tia sáng ngưng tụ đến mức tận cùng ầm ầm va chạm vào nhau. Chỉ trong chốc lát, một luồng cơn lốc nguyên lực đang sợ đã tại bầu trời bạo phát ra. Kim quang cùng với quang mang ngọc sắc, cũng ngay vào lúc này tràn ngập toàn bộ phía chân trời…
Những luồng nguyên lực ba động từ trên bầu trời áp bách xuống, khiến cho không ít người phía dưới bị áp bách đến mức khó có thể ngẩng đầu lên… Những người có thực lực hơi yếu một chút, thậm chí ngay cả hô hấp cũng đều trở nên khó khăn.
Tất cả bọn họ không khỏi phải kinh hãi. Đây cũng chỉ là một luồng dư ba yếu ớt nhất mà thôi, nếu như là bản thân ở ngay trong cuộc, chẳng phải là ngay cả tro cốt cũng không còn tồn tại hay sao?
– Công kích thật mạnh!
Bọn Nham đại sư, Hạ Vạn Kim cũng tại thời khắc nheo lại cặp mắt, nhìn chăm chú lên bầu trời, trong mắt mang đầy vẻ khiếp sợ.
Đạo hư ảnh giao long bằng kim quang kia, thật sự khiến cho bọn họ đều cảm giác được một loại khí tức mạnh mẽ đến mức tim đập nhanh. Bọn họ ai nấy cũng đều hiểu rõ, nếu như một chiêu này là hướng bọn họ mà công kích, như vậy kết cục của bọn họ, cũng chỉ có một kết quả, đó là bị đánh chết ngay tại chỗ!
Ầm ầm!
Quang mang kim ngọc sắc từ trên bầu trời trút thẳng xuống. Ngay sau đó, một đạo thanh âm như sấm sét vang lên, trong phảng phất, tựa hồ như có một thanh âm vỡ tan lặng lẽ vang lên.
Bất chợt mọi người đột nhiên nhìn thấy, đạo kim quang kia dùng một loại tốc độ nhanh đến không ngờ mạnh mẽ xé rách đường chân trời, bất chợt lóe lên, liền xuất hiện ở tại thành tường phía sau.
Chiến đấu va chạm với nhau, diễn ra nhanh chóng cùng với bộc phát lực lượng mạnh mẽ hoàn toàn vượt ra ngoài sự dự đoán của tất cả mọi người. Phảng phất như kim quang cùng với ánh sáng ngọc ở trên bầu trời chỉ chợt lóe sáng lên, ngay sau đó liền đột nhiên chậm rãi ảm đạm xuống. Mãi cho đến cuối cùng, thân ảnh giao long bằng kim quang kia, cũng là lặng yên tiêu tán đi…
Nhìn bầu trời thoáng đãng an tĩnh, vô số ánh mắt hầu như trừng lớn lên một chút, nhìn chằm chằm về phía Lâm Động vừa xuất hiện tại trên thành tường, cùng với Thạch Thành chủ đang đứng cách đó không xa.
– Là ai thắng?
Nhìn hai thân ảnh đó, vô số âm thanh bức thiết cũng chợt cấp tốc từ trong thành truyền ra. Lúc trước kim quang sáng bóng lóe lên quá mức chói mắt, bọn họ không có thấy rõ đến tột cùng là ai thắng ai thua.
– Ha hả, không nghĩ tới, Viêm Thành ta lại có thể có một thanh niên tuấn kiệt như vậy. Không đầy năm năm nữa, trong danh sách các cường giả đứng đầu Vương triều Đại Viêm ta, nhất định sẽ có tên ngươi. Lâm Động tiểu hữu, trận chiến này đây, ta thua khâm phục khẩu phục!
Thân thể của Thạch Thành chủ chậm rãi bước lên tường thành. Hắn nhìn thanh Đại Ngọc Kiếm ảm đạm trong tay, bờ vai khẽ rung lên một chút, nhẹ nhàng thở dài.
Ông ta biết, một kích trước đó của Lâm Động, uy lực cực kỳ kinh người, cho dù là ông ta dốc hết toàn lực của mình, cũng rất khó có thể chống đỡ được.
– Thạch Thành chủ không ngờ lại thua!
Nghe lời Thạch Thành chủ vừa nói, không thể nghi ngờ giống như một quả bom bạo tạc vậy, khiến cho toàn bộ Viêm Thành trong khoảnh khắc oanh động mãnh liệt. Từng đạo ánh mắt cũng đều nhìn về phía bóng lưng trẻ tuổi kia.
Lâm Động có thể đánh bại Nhạc Sơn, khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng cũng không phải cảm thấy cực kỳ chấn động. Nhưng lúc này từ sự sợ hãi ban đầu, cũng đã phải bắt đầu thay đổi. Với độ tuổi như vậy, lại có thể đánh bại cường giả Tạo Hình Cảnh, tương lai sau này, còn có khả năng phát triển đến cấp bậc nào nữa?
Không ít người nhìn nhau, sau đó bắt đầu thấu hiểu khắc sâu trong lòng, Lâm Động của Lâm gia, rốt cuộc là nhân vật đáng sợ đến mức nào. Người này chỉ cần còn sống, ai dám có chút ý đồ với Lâm gia đây?
– Thạch Thành chủ quá khiêm nhượng rồi. Hiện tại, ta cũng đã không còn sức chiến đấu nữa.
Lâm Động cười cười, bàn tay nắm chặt lại, đem Thiên Lân Cổ Kích nhất thời thu nhập vào trong túi Càn Khôn. Sau đó thân hình hắn trực tiếp từ trên trên tường thành cao vót nhảy xuống. Một cái bóng hỏa hồng sắc phóng vọt tới, nhẹ nhàng đón lấy hắn, sau đó nhanh chóng bay thẳng ra bên ngoài Viêm Thành.
– Ha hả, Thạch Thành chủ, sau này còn gặp lại!
Thân ảnh hỏa hồng sắc phóng đi xa, thế nhưng lại có một tiếng cười nhàn nhạt từ xa xa truyền đến, khiến cho mọi người còn đang ngầm trâm trong kết quả giao thủ giữa hai người nhất thời tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh mơ hồ không rõ ở phía xa xa, trong lòng không khỏi toát lên ý kính nể nồng đậm.
Trên tường thành, Thạch Thành chủ nhìn theo hướng Lâm Động biến mất, khóe miệng cũng hiện lên nụ cười khổ. Một kích lúc trước đã tiêu hao hết lực lượng của Lâm Động, nhưng mà bản thân ông ta, lúc này cũng có còn được chút lực lượng nào nữa đâu?
Lần giao chiến này, nhiều nhất chỉ có thể tính ngang tay mà thôi…
– Ta thực sự rất muốn biết, chờ đến khi hắn một lần nữa quay trở lại Viêm Thành thì đã là nhân vật như thế nào?
Chương 200 : Tu luyện nơi rừng sâu
Trong khu rừng rậm rạp, một cái bóng hỏa hồng sắc bay vút mà ra, bóng người trên lưng hổ chợt phất tay lên, cái bóng hỏa hồng sắc chậm rãi ngừng lại.
– Khụ khụ!
Đợi đến lúc Tiểu Viêm hoàn toàn dừng lại, khuôn mặt của Lâm Động cũng phát ra vẻ tái nhợt, chợt ho nhẹ một tiếng, từ trong túi Càn Khôn lấy ra hơn mười khỏa Thuần Nguyên Đan hấp thụ vào. Cảm thụ được trong cơ thể dần dần khôi phục lại một ít nguyên lực, lúc này mới thở dài một hơi.
– Một chiêu của Thạch Thành chủ, thực sự quá mạnh mẽ!
Lâm Động hạ giọng lẩm bẩm.
Lúc trước hắn trực tiếp bị buộc phải thi triển ra một chiêu mạnh nhất của Thiên Lân Kích Pháp, Hóa Giao Kích. Một chiêu này, dựa vào thực lực hiện tại của hắn, thi triển ra vẫn còn có chút miễn cưỡng, nhưng mà uy lực cũng không thể chê.
Mặc dù là như vậy, nhưng nó vẫn như cũ cũng có thể đem một kích kinh thiên của Thạch Thành chủ chống đỡ, lễ vật của vị tuyệt thế cường giả Tạo Hóa Cảnh dành cho, quả nhiên không giống bình thường.
– Nhưng mà, tuy cũng đều là cường giả Tạo Hình Cảnh, nhưng thực lực của Thạch Thành chủ, cũng yếu hơn so với Vương Viêm không chỉ một chút.
Khi nguyên lực trong cơ thể khôi phục lại, lông mày của Lâm Động khẽ nhăn lại. Lúc đầu cùng Vương Viêm giao thủ, hắn hầu như luôn rơi xuống xuống hạ phong, cuối cùng nếu như không do Vương Viêm khinh địch sơ sẩy, cho dù hắn có Phù khôi tương trợ, cũng chưa chắc đã có khả năng một kích đả thương hắn. Nhưng mà hôm nay, hắn lại có thể dựa vào lực lượng của chính mình, độc chiến ngang tay với vị cường giả Tạo Hình Cảnh Thạch Thành chủ này.
– Tạo Hóa Tam Cảnh đồng dạng cũng chia ra những cấp bậc nhỏ. Nhưng cũng không phiền phức như Nguyên Đan Cảnh vậy, chỉ là chia ra tiểu thành và đại thành mà thôi. Mặc dù là chia ra thành hai tầng cấp khác nhau, nhưng mà chênh lệch giữa hai tầng cấp đó cũng có khoảng cách thật lớn…
Trên vai Lâm Động, tiểu điêu hiện ra, nhàn nhạt nói:
– Người vừa mới đánh với ngươi kia, nhiều lắm cũng chỉ là Tạo Hình Cảnh tiểu thành mà thôi, còn Vương Viêm lúc trước, đã là cấp bậc đại thành, sắp sửa đột phá đến cấp bậc Tạo Khí Cảnh, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hơn nữa công pháp mà tên Vương Viêm kia tu luyện, vũ kỹ thậm chí là vũ khí nữa, đều phải mạnh hơn gã Thành chủ kia không ít. Ngươi không phải đối thủ cũng là chuyện đương nhiên.
– Tiểu thành và đại thành?
Nghe vậy, lúc này Lâm Động mới chợt hiểu ra.
Thảo nào hắn luôn cảm giác được hai người có sự chênh lệch không nhỏ. Thì ra Tạo Hình Cảnh còn có sự phân biệt này nữa. Còn những lời nói phía sau của tiểu điêu, hắn đã quen thuộc, cho nên căn bản không thèm quan tâm tới.
– Tiểu tử, bây giờ ngươi dự định làm gì?
Tiểu điêu ngồi xuống trên vai Lâm Động, lười biếng hỏi.
Lâm Động trầm ngâm một chút, nói:
– Trước hết đi tới quận Đại Hoang, đường xá cũng không ngắn, dọc đường còn phải đi qua mấy quận thành cùng với sơn mạch lớn. Nhưng mà cũng tốt, quận Đại Hoang tông phái nhiều vô kể, cường giả các nơi tập hợp, cực kỳ nguy hiểm và hỗn loạn. Nếu như ta có thể trên đường đi đột phá đến cấp bậc Tạo Hình Cảnh hoặc là Phù sư Tứ ấn mà nói, tới nơi đó đạt được Tổ phù, khả năng thành công cũng có thể lớn hơn một chút…
– Ân, tốt nhất cũng tu luyện thành công Đồng Lôi Thể, tầng thứ nhất của Đại Nhật Lôi Thể, đến lúc đó coi như là gặp phải đối thủ Tạo Hình Cảnh đại thành, cũng có thể ứng phó được.
Tiểu điêu cười nói.
– Điều này không dễ dàng gì!
Lâm Động khẽ thở dài một tiếng, chỉ việc đả thông toàn bộ các kinh mạch còn lại đã phải tiêu hao không ít thời gian rồi, về phần muốn tu luyện thành công Đồng Lôi Thể cũng phải cần dẫn lôi luyện thể. Bước này tương đương nguy hiểm, một người vô ý bị lôi điện đánh cháy thành than mà chết, như vậy thật là có oan nhưng cũng không thể nói ra a!
– Cứ từ từ!
Tiểu điêu xoa xoa móng vuốt:
– Đây cũng không phải là chuyện khó gì. Đồng Lôi Thể uy lực không nhỏ, tu luyện tự nhiên cũng không phải dễ dàng như vậy.
Nghe được tiểu điêu kiến nghị không có chút quan tâm như vậy, Lâm Động cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó lấy ra bản đồ, quan sát một chút, cuối cùng vỗ nhẹ lưng hổ.
Tiểu Viêm nhất thời phát ra một tiếng gầm nhẹ, cả người giống như mũi tên rời cung, phóng vọt vào trong cánh rừng sâm u.
Mục đích cuối cùng của Lâm Động là quận Đại Hoang, cách quận Thiên Đô của hắn hầu như hơn phân nửa lãnh thổ của Vương triều Đại Viêm. Quãng đường đó, chí ít cũng lên đến một vạn dặm. Cho dù là Lâm Động cưỡi Tiểu Viêm thay vì đi bộ, nhưng mà không có thời gian mấy tháng cũng đừng hòng nghĩ đến nơi. Huống chi trên quãng đường đi, còn phải đi xuyên qua một vài quận thành khác nữa.
Chuyến hành trình xa xôi này, Lâm Động và tiểu điêu đã từng thương lượng qua, để không dẫn tới bất kỳ phiền phức gì nên đã quyết định không đi đường lớn, không vào các thành quận, mà là trực tiếp xuyên qua các rừng rậm cùng với các sơn mạch mà đi.
Những địa phương này tuy rằng có Yêu thú hoành hành, cũng không coi là hết sức an toàn, nhưng mà so sánh với những con người âm mưu nham hiểm, những đầu Yêu thú hiển nhiên là đơn giản hơn rất nhiều rồi. Hơn nữa, băng xuyên qua rừng rậm, sơn mạch, Lâm Động không chỉ có thể tìm kiếm các loại bảo dược hiếm có, còn có thể thông qua chiến đấu với Yêu thú để tôi luyện thực chiến, coi như là một chuyến đi thực chiến đi…
Bên trong một cánh rừng rậm đầy những đại thụ che trời, đột nhiên có một tiếng thú rống tràn ngập phẫn nộ vang lên, chợt một đạo thân ảnh khổng lồ mang theo khí tức huyết tinh, từ trong cánh rừng rậm phóng thẳng ra.
Mà lúc đầu cự thú này lao ra, liền có thể thấy, trên thân thể khổng lồ của nó đầy những vết thương dữ tợn, máu tươi cuồn cuộn đổ ra như suối, cuối cùng sau khi giãy dụa lao ra khỏi phiến rừng rậm một khoảng cách, liền ầm ầm ngã xuống đất.
Ngay khi con cự thú ngã xuống đất, một thân ảnh khác cũng từ trong khu rừng phóng ra, mạnh mẽ nhào lên trên thân thể của con cự thú. Trên khuôn mặt của thân ảnh này mà một nụ cười mỉm nhàn nhạt.
– Hừ!
Thân ảnh đó thân trên xích lõa, trên thân thể mơ hồ có thể nhìn thấy một vài vết thương chằng chịt. Thân thể này nhìn qua cũng không có quá mức cường hãn bức người, nhưng thân thể kia thân dài vai rộng, bên dưới da màu cổ đồng cũng phảng phất cất dấu một lực lượng bạo tạc mạnh mẽ.
Thân ảnh đó tự nhiên chính là Lâm Động.
Từ sau rời khỏi Viêm Thành, hắn đã xâm nhập vào khu rừng rậm rạp nguyên thủy này sắp được thời gian nửa tháng rồi. Trong nửa tháng này, hắn lấy trời làm màn lấy đất làm chiếu, tiến hành chiến đấu sinh tử với vô số loại Yêu thú khác nhau. Hầu như mỗi một ngày đều có trải qua một trận chiến kịch liệt gian khổ.
Vừa rồi hắn vừa mới khổ chiến với đầu Ma Ngạc Báo này. Đó là một loại Yêu thú hung hãn, thực lực siêu việt tuyệt đại đa số cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn bình thường. Hơn nữa cộng với tốc độ và lực lượng vốn có của nó, cho dù là cường giả Tạo Hình Cảnh tiểu thành gặp phải, cũng cần phải cẩn thận đối phó. Mà Lâm Động cùng với đầu Ma Ngạc Báo này dây dưa đến hơn nửa ngày, mới có thể triệt triệt để để oanh kích cho đối thủ kiệt sức mà chết.
Mỗi ngày đều trải qua loại chiến đấu sinh tử mang theo khí tức huyết tinh tàn khốc như thế này, suốt nửa tháng này, Lâm Động hiển nhiên cũng thay đổi không nhỏ. Tuy rằng khi khuôn mặt cười rộ lên, nhưng vẫn như cũ bình thản kiên nghị. Nhưng mỗi khi cặp mày hắn nhăn lại, cũng sẽ có một tia khí thế băng giá hung ác mơ hồ toát ra.
Cái loại cảm giác này, cũng giống như là phía sau khuôn mặt bình thản còn cất dấu một khuôn mặt đại biểu cho sự hung hiểm vậy. Một khi có ai gây bất lợi cho hắn, như vậy sẽ lập tức triển lộ ra răng nanh dữ tợn.
Phốc!
Thủ chưởng của Lâm Động dưới sự bao vây của nguyên lực kim sắc, từ trên phần miệng tương đối mềm mại của đầu Ma Ngạc Báo này thọc thẳng vào trong đầu của nó, sau đó móc ra một khỏa tinh hạch thấm đẫm máu tươi, sau đó quay về hướng trong rừng huýt một tiếng chói tai.
Thanh âm huýt sáo vừa dứt, một đạo thân ảnh hỏa hồng sắc cũng mang theo khí tức huyết tinh đầy người lao ra, chính thị là Tiểu Viêm. Lúc này trong miệng rộng của nó, cũng còn đang ngậm một con hắc điêu, hẳn cũng là một đầu Yêu thú. Bất quá nhìn dáng dấp của đầu Yêu thú kia, hiển nhiên đã khí tuyệt thân vong.
Tiện tay cầm khỏa tinh hạch trong ném về phía Tiểu Viêm, nhìn thấy dáng dấp vui mừng của Tiểu Viêm, Lâm Động cũng mỉm cười.
Trong khoảng thời gian này Tiểu Viêm giống như hắn, đều là liên tục trải qua các trận đại chiến kịch đấu hung hiểm. Mà dưới loại chiếu đấu kịch liệt như thế này, thực lực của nó cũng rất nhanh tinh tiến.
Lâm Động có thể cảm nhận được số Yêu linh trong Cổ mộ phủ bị Tiểu Viêm nuốt chửng lúc trước, cũng nhanh chóng bị nó hoàn toàn luyện hóa hết. Vì vậy, khí tức phát tán ra từ trên cơ thể Tiểu Viêm càng ngày càng trở nên nguy hiểm hơn. Dựa theo Lâm Động suy đoán, Tiểu Viêm hiện tại, cho dù là cường giả Nguyên Đan Đại viên mãn đi nữa, nó cũng có thể dễ dàng ứng phó.
– Lộ tuyến kinh mạch của Đại Nhật Lôi Thể, hiện tại đã đả thông được hai mươi đường, còn lại khoảng hơn một nửa vẫn còn chưa thể đả thông…
Trong lúc xếp bằng nghỉ ngơi, Lâm Động trầm giọng lẩm bẩm. Theo những đường lộ tuyến kinh mạch từng cái từng cái một được đả thông, Đại Nhật Lôi Nguyên Lực trong cơ thể cũng càng lúc càng hùng hồn hơn. Nhưng mà những đường lộ tuyến kinh mạch phía sau này, độ khó khăn khi đả thông cũng càng ngày càng tăng cao. Còn lại hơn hai mươi bốn đường, muốn hoàn toàn quán thông cũng không biết phải đợi đến lúc nào.
– Coi như không tệ.
Trên vai Lâm Động, tiểu điêu chìa ra móng vuốt, miễn cưỡng nói.
– Ngươi chừng nào mới có thể khôi phục lại lực lượng cấp bậc Tạo Hóa Tam Cảnh?
Lâm Động nhìn thoáng qua tiểu điêu, thể hiện vẻ mặt vẫn không có việc gì, có chút bất đắc dĩ nói.
Nghe vậy, móng vuốt tiểu điêu cứng đờ, có chút thẹn quá hóa giận nói:
– Chuyên tâm mà tu luyện tốt thực lực của ngươi đi. Tạo Hóa Tam Cảnh ở trong mắt điêu gia ta tính là cái gì? Chỉ cần điêu gia ta tâm tình tốt, bất cứ lúc nào đều có thể đạt được!
Lâm Động đảo cặp mắt trắng dã, cũng mặc kệ cái tên tự cao tự đại này, không thèm để ý đến nữa.
Sau khi nghỉ ngơi và hồi phục một, hắn đứng dậy, vẫy tay về phía tiểu điêu, chuẩn bị dựa theo lộ trình đã vạch sẵn mà đi tiếp.
– Chờ một chút!
Khi Lâm Động dự định mang theo Tiểu Viêm xuất phát, tiểu điêu một bên đột nhiên nói.
– Chuyện gì?
Lâm Động ngẩn người ra, nghi hoặc nhìn về phía tiểu điêu. Chỉ thấy lúc này tên gia hỏa kia đang ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt có chút quang mang chớp động.
– Hắc hắc, tiểu tử ngươi thật có phúc, có được lôi điện thích hợp a!
Tiểu điêu cười quái dị nói.
– Lôi điện?
Lâm Động lần thứ hai ngẩn người, ngẩng đầu, nhìn về phía bầu trời đột nhiên trở nên hôn ám hơn một chút. Ở nơi đường chân trời, mơ hồ có tiếng sấm chấn động vang lên.
– Muốn tu luyện thành công Đồng Lôi Thể, dẫn lôi luyện thể ắt là không thể thiếu được. Hơn nữa nếu như thuận lợi, ngươi còn có thể mượn uy lực lôi điện mà trùng kích kinh mạch còn bế tắc, như vậy hiệu suất ngươi đả thông hơn kinh mạch sẽ nhanh hơn không ít!
Sầm!
Tiểu điêu vừa dứt lời, bầu trời đã vang lên một tiếng sấm chấn động. Một luồng ngân quang chớp mắt hiện lên.
Khi Lâm Động nhìn lại, tia lôi điện khủng bố kia đã đem một gốc đại thụ che trời cách đó không xa oanh kích thành than.
– Cái này…
Nhìn gốc đại thụ che trời chỉ còn là một đống than đen không ngừng bốc ra khói đen nghi ngút, Lâm Động đột nhiên phát hiện gáy mình đã đầy mồ hôi lạnh, nuốt một ngụm nước bọt, cười gượng nói:
– Xem ra, sẽ không cần thiết như vậy chứ?
Không có việc gì lại chạy đi tìm sét đánh, loại sự tình này những người bình thường cũng đều sẽ không đi làm.
– Haizzz, sao lại sợ hãi rụt rè như thế? Đừng nói là ngươi mơ tưởng có thể đánh bại cô ả Lăng Thanh Trúc cùng với đánh bại Lâm Lang Thiên, ta xem ngay cả Vương Viêm ngươi cũng đấu không lại.
Tiểu điêu vươn móng vuốt móc móc lỗ tai, lười biếng nói.
– Đừng có khích tướng ta!
Lâm Động hung hăng liếc mắt nhìn tiểu điêu. Sau đó phun ra một bãi nước bọt, trên khuôn mặt toát ra một vẻ ngoan cường, sải bước hướng về phía một đỉnh núi gần nhất mà đi.
– Con mẹ nó… Ai sợ ai? Có giỏi thì đánh chết ta luôn đi!
Nhìn dáng dấp nghiến răng nghiến lợi của Lâm Động, tiểu điêu lúc này mới cười tủm tỉm gật đầu, nhìn dáng dấp của hắn, có vẻ đặc biệt gian trá giảo hoạt.Nguồn truyện audio