Vũ Động Càn Khôn
Tập 204 [ chương 1021 đến 1025 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1021 : Ba trăm
Lúc này câm giác như có địa chấn, núi non rung chuyển, những tảng đá khổng lồ bay tứ tung, một màu vàng hoang vu nhanh chóng lan tỏa ra từ dưới chân Lâm Động với tốc độ kinh người…
Ngọn núi vốn dĩ rậm rạp nhanh chóng khô héo, một cảm giác hoang vu bao trùm toàn bộ không gian.
Sự thay đổi kinh người này lập tức thu hút sự chú y của vô số người, sắc mặt họ cũng kịch biến, trong mắt tràn ngập sự không thế tin nổi. Vi họ mơ hồ cảm nhận được sức sống trong đại địa lúc này đang chui xuống đất rồi tụ lại về một hướng.
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về một hướng. Ở đó là một thanh niên đứng giang tay ra, thân ảnh gầy gò đó dường như có sức mạnh có thể nâng cả bầu trời.
– Đó là…
Mấy người Đường Tâm Liên kinh ngạc nhìn đại địa. Họ có cảm tri nhạy bén, và nhận ra một luồng sức mạnh cuồng bạo bên dưới lòng đất đang nhanh chóng chảy vào thân ảnh kia.
– Hắn có thể hấp thụ năng lượng của đại địa…thứ võ học thật bá dạo!
Ánh mắt Đường Tâm Liên rực cháy nhìn Lâm Động, người thanh niên này tuổi tác dường như tương tự nàng, ban đầu mới gặp có thể bình thường nhưng trong sự bình thường đó lại ẩn chứa vô số bí ẩn khiến người ta không thể nhìn thấu…
Chầu Trạch gật gù, hắn cúi xuống chạm tay xuống đất, khí tức hoang vu tỏa ra từ đó khiến hắn có cảm giác như quay về thời kỳ hồng hoang Viễn cổ.
– Không biết có chống lại được Hỏa Thần không…
Uỳnh!
Đỉnh núi nơi Lâm Động đứng đột ngột nứt ra thành vô số rãnh sâu, từ dưới đó bắn lên luồng năng lượng cuồng bạo đánh tan cả tầng mây trên không trung.
Quanh người Lâm Động lúc này, năng lượng hùng hồn dang tụ lại, không khí dường như biến dạng cả.
Mức độ hùng hồn của luồng năng lượng đó khiến những cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành cũng cảm thấy nặng nề.
Lúc này nếu nhìn từ trên cao xuống thì sẽ nhận thấy quanh Vô Lượng Sơn trong vòng trăm dặm tất cả đều trở nên hoang vu, năng lượng của khu vực này đã bị Lâm Động hấp thụ.
– Quả nhiên ngươi đã tu luyện thành công Đại Hoang Vu Kinh của Đạo Tông.
Nụ cười khẩy trên gương mặt Hỏa Thần dần tan biến, lúc này hắn không thể không thừa nhận Lâm Động có tư cách khiến hắn phải xem trọng.
– Có điều, ngươi tưởng như vậy có thể ngăn càn được ta sao?
Ánh mắt Hỏa Thần trở nên hung hăng, hai tay kết ấn, cổ họng gầm lên một tiếng. Chỉ thấy trán hắn hiện lên một đạo phù văn màu đen, hắc khí lan tỏa, cả bầu trời ngày một thêm hắc ám.
Vô số người đang nhìn trận chiến với sự chấn động khó lòng che giấu, chẳng ai ngờ được Tranh Bá Chiến lần này lại đến mức này…
Tầng thứ này, đừng nói đệ tử trẻ tuổi, ngay cường giả đời trước cũng ít người đạt tới được.
I – Đáng chết, khí tức Hỏa Thần mạnh hơn rồi… ,
Đường Tâm Liên không kìm được cắn môi.
ánh mắt chấn động. Trước đó Lâm Động chỉ gọi là năm mươi con thanh long đãkhiến họ cảm thấy một sự hủy diệt đậm đặc.
– Khốn kiếp!
Đồng tử Hỏa Thần có lại, hắn cảm nhận dược một cảm giác chết chóc từ ba trăm con thanh long đó.
– Từ Tu, cùng ra tay!
Tuy trong lòng không cam tâm, nhưng cuối cùng Hỏa Thần vẫn hô lên. Hắn biết Lâm Động đã dùng hết sức để liều, một mình hắn rất khó chống cự.
Từ Tu ở bên cạnh, ánh mắt lúc này đầy ngưng trọng và chấn động. Hắn nhìn Lâm Động, không kìm được nổi điên:
– Ta dã nói cùng ra tay giết hắn cho xong, tên tiểu tử này không đơn giản.
Tuy vậy nhưng Từ Tu cũng hiểu tình hình lúc này. Hắn nắm tay lại, cả thân thể nhanh chóng đen sì, một thứ năng lượng âm u tỏa ra.
Lâm Động từ từ bay lên không, sâu trong mắt hắn là hình thanh long. Rồi hắn nhìn vồ phía hai kẻ địch, khẽ giơ bàn tay lên rồi nói nhẹ:
-Đi!
Grào!truyện cõi âm
Tiếng long ngầm vang vọng, rồi tất cả mọi người da đầu tê dại khi nhìn thấy cả ba trăm con thanh long đều lao tới.
Ngay sau đó, cả ngọn Vô Lượng Sơn, bắt đầu nổ tung!
Chương 1022 : Phá kính
Grào!
Tiếng long ngâm kinh thiên động địa vang vọng khắp trời đất, thanh quang lấp lánh lan tỏa, ba trăm con thanh long cùng với nguồn năng lượng hùng hồn lao vút tới…
Âm ầm ầm!
Nơi thanh quang đi qua, từng ngọn núi bắt đầu sụt lở với tốc độ kinh người, thậm chí không gian cũng có dấu hiệu biến dạng.
Sức mạnh này quả thực quá khủng khiếp..
Trên Vô Lượng Sơn lúc này có vô số thân ảnh ngược ra một cách thảm hại, trong mắt mọi người đều phản chiếu hình ảnh của thanh long, sự kinh hãi khó lòng che giấu.
Công thế này thật sự dược thì triển từ một kẻ Sinh Huyền Cảnh viên mãn sao
– Yêu nghiệt…
Một số người nhìn nhau, trong lòng chỉ biết đánh giá như vậy về Lâm Động.
– Đại Thiên La Ma Thân, Ngô Ma Bất Diệt!
Hỏa Thần vẻ mặt ngưng trọng nhìn thanh quang đang ngày một tới gần, hô lên một tiếng trầm đục.
Uỳnh!
Hắc quang tà ác tựa thủy triều tràn ra từ người Hỏa Thần, thân thể hắn lại phình to lên, chỉ trong mấy giây đã biến thành một ma ảnh hàng trăm trượng, tiếng gầm rú vọng ra giống như dị ma xuất hiện.
– Thôn Diệt Ma Tượng!
Cùng lúc này Từ Tu lập tức hét lên, không gian phía sau hắn giống như có bàn tay khổng lồ vô hình xé tan, một con ma tượng khổng lồ đầy quy dị bước ra. Ma tượng không có mặt, chỉ là ở trán có một cái xoáy đen quái dị khiến người ta lạnh gáy.
Hai người bọn Hỏa Thần lúc này cũng đã dùng đến thủ đoạn cuối cùng.
Lâm Động đứng trên không trung, đôi mắt thanh long nhìn về phía hai kẻ đó, bàn tay bỗng siết lại.
– Thanh Long, Trấn Ma!
Tiếng hô trầm tựa long ngâm vang lên. Ba trăm con thanh long lập tức tụ lại, biến thành một cái long trảo hàng nghìn trượng!
Trên long trảo phủ đầy vảy rồng, tỏa ra thứ áp lực dáng sợ. Lúc này cảm giác như có cự long thật sự rạch tan không gian và tới trời đất này.
Công thế này không hề xa lạ, lần đó ở Dị Ma Thành, khi Thanh Trĩ rạch tan không gian ngăn càn ba tên Nguyên Môn đã cũng chiêu tương từng. Chỉ có điều long chưởng mà Thanh Trĩ dùng uy mãnh hon Lâm Động hơn nhiều.
Đương nhiên đối thù của Lâm Động lúc này cũng không mạnh như ba tên đó của Nguyên Môn.. .Tuy nhiên hắn có lòng tin sớm muộn cũng có ngày hắn có thể dựa vào sức mạnh của mình đánh bại bọn Nguyên Môn coi thường hắn.
Uỳnh!
Long trảo ngưng tụ, xé tan không gian, rồi trước vô số ánh mắt chấn kinh đập thẳng xuống hai người bọn Hỏa Thần. ‘
Grào!
Ma ảnh, ma tượng đồng thỏi gầm lên chói tai, hắc quang cuồn cuộn cũng bùng phát với khí thế kinh người. Cuối cùng, trước vô số ánh mắt chăm chú trong lẫn ngoài Vô Lượng Kính, lao thẳng vào nhau!!
Nhưng cú va chạm kinh người đó không hề phát ra bất cứ âm thanh kinh thiên nào.
Tất cả mọi người căng mắt lên cũng chỉ thấy được thanh quang và hắc quang mù mịt.
Trong Hỏa Viêm Thành, tấm gương hàng vạn trượng bị thanh quang và hắc quang lan tỏa mù mịt, bất cứ cảnh tượng nào cũng nhìn thấy gì. Hơn nữa mọi người đều cảm nhận rõ ràng rằng, một luồng năng lượng cuồng bạo đang xung kích tấm gương khiến nó hiện lên từng đợt gợn sóng.
Trong Viêm Thần Điện, Ma La nhìn Vô Lượng Kính, gương mặt đầy kinh dị, lẩm nhẩm nói:
– Vô Lượng Kính sắp bị phá rồi…cuộc chiến thật dáng sợ…
– Cái gì?
Đại trưởng lão ở bên cạnh giật thót.
Rắc!
Trưởng lão vừa dứt lời thì bầu trời dột ngột tối sầm lại, trên Vô Lượng Kính xuất hiện vô số đường rạn nứt.
vết rạn xuất hiện là nhanh chóng lan rộng, từ những kẽ nứt bắn ra thanh quang và hắc quang chói lòa.
– Vô Lượng Kính sắp vỡ rồi!
Mọi người cũng nhận ra điều đó, lập tức những tiếng kêu kinh ngạc thì nhau vang lên. Không ít người kinh dị nhìn Vô Lượng Kính rồi vội vàng lùi ra xa.
Cả Hỏa Viêm Thành trở nên hỗn loạn, trong vòng nghìn trượng quanh Vô Lượng Kính, chỉ trong vài giây dã không còn một bóng người.
Rắc rắc!
vết rạn ngày một dày đặc, cuối cùng, khi một vết rạn chạy đến viền Vô Lượng Kính thì Vô Lượng Kính nổ tung trước bao ánh mắt trấn kinh.
Mọi ánh mắt lúc này dường như mất di tiêu cự trước hai thứ ánh sáng xanh và đen.
Thế giới vốn nhiều màu sắc giờ chỉ còn lại hai màu …
Nhưng rồi mọi người nhanh chóng thấy tầm mắt rõ ràng, khi tất cả dã nhìn dược thì gần như đồng thời nhìn vào trung tâm.
Trong vùng trung tâm tòa thành còn vẫn mù mịt thanh quang khiến mọi người không thể nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Bùm bùm bùm!
Đột nhiên có vô số âm thanh xé gió vọng ra, rồi mọi người kinh ngạc nhìn thấy một vài thân ảnh thảm bại bay ra từ trong vùng sáng.
– Đó là những người vào Vô Lượng Kính…
Tất cả cùng ồ lên khi nhìn thấy những thân ảnh kia.
Phụt!
Lúc này cũng có ba tia sáng bắn ra, thân hình khẽ động rồi đáp xuống một tòa nhà, nhìn kĩ thì thấy đó là Đường Tâm Liên, Châu Trạch và Mộ Linh San.
Ba người họ xuất hiện cũng không để tầm nhũng ánh mắt ở xung quanh, họ đều nhìn về nơi phát ra ánh sáng với ánh mắt căng thẳng.
Cả tòa thành bỗng chốc yên lặng, tất cả đều nhìn căng thẳng đợi ánh sáng tan đi… Họ rất muốn biết rốt cuộc trận đấu khiến cả Vô Lượng Kính vỡ tan có kết cục thế
Anh sáng cuối cùng cũng tân đi, cảnh tượng cũng dần hiện lên rõ ràng trước mắt mọi , người.
Đập vào mắt mọi người đầu tiên là một cái hố to hàng nghìn trượng, mọi công trình kiến trúc trong đó đều đã tan thành tro bụi, cảnh tượng này khiến không ít người da đầu tê dại, cũng may không bị kéo vào, nếu không thì xui xẻo rồi.
– Nhìn đằng kia kìa!
Bỗng có người kêu lên, mọi người nhìn theo hướng đó thì thấy ở trung tâm hố là ba thân ảnh đang quay vào nhau.
Ba người này chính là nhân vật chính của Tranh Bá Chiến, cũng là nguyên nhân khiến Vô Lượng Kính vỡ tan.
– Không phân thắng bại sao?
Mọi người thấy ba người đứng không hề động đậy, vỏ mặt ai cũng kinh ngạc.
– Sao lại thế…
Mấy người Đường Tâm Liên cũng đầy ngạc nhiên, đến mức này vẫn không phân thắng bại sao?
Trong Viêm Thần Điện, Ma La nhìn ba người trong hố, khóe môi nhếch lên cười như trút được gánh nặng:
– Đúng là chàng trai cừ…
Ngay lúc ấy, mọi người trong Hỏa Viêm Thành đều kinh hoàng nhìn thấy hai cột huyết quang bắn ra từ người bọn Hỏa Thần, Từ Tu, rồi chúng đều đổ ập xuống…
Bịch!
Hai cơ thể đổ ập xuống đất, âm thanh trầm đục khiến cơ mặt tất cả mọi người trong thành phải có giật. Mọi người nhanh chóng nhìn sang người thanh niên với ánh mắt rực cháy vẫn đứng vững.
Trận chiến kinh thiên động địa cuối cùng cũng đã phân thắng bại.
Chương 1023 : Dịu dàng
Hai thân thể nhuốm đầy máu tươi đổ vật ra đất, bụi bay lên rồi hạ xuống.
Cả tòa thành chìm trong yên lặng.
Mọi người sau khi chấn dộng trong chốc lát cùng nhìn về thân ảnh duy nhất đứng trong hố. Không ít người ánh mắt đều có phần ngưng trọng và khâm phục, họ biết đổ chiến thắng được hai kẻ kia cần phải hy sinh nhiều thế nào.
Ở Loạn Ma Hải lúc này, người trẻ tuổi làm được đến mức này có lẽ cũng chỉ có kẻ biến thái là Lâm Động này thôi…
– Thắng thật rồi… thật lợi hại…
Ánh mắt Châu Trạch có chút hoảng hốt nhìn bóng lưng kia, hắn hít sâu một hơi, lúc này kiêu ngạo như hắn cũng không thể không khâm phục Lâm Động. Chỉ khi dã giao đấu với Hỏa Thần, Từ Tu mới hiểu được sức mạnh của chúng. Nhưng giờ Lâm Động dã một mình chiến thắng hai người bọn chúng. Khả năng đó chẳng ai trong số đệ tử trẻ ở Loạn Ma Hải hiện nay sánh bằng.
Nhãn quang của sư phụ quả nhiên rất tốt.
Mắt Đường Tâm Liên lóc sáng khi nhìn thân ảnh dưới hố. Giọng nói của nàng lúc này khá nhẹ nhàng. Điều này rất hiếm thấy ở nàng.
– Muội biết nhất định Lâm Động ca sẽ thắng mà!
Mộ Linh San hứng khởi nói. Có lẽ trong ba người chỉ có cô bé là vẫn tin Lâm Động sẽ chiến thắng.
– Sau này Lâm Động ca sẽ là người nổi tiếng là Loạn Ma Hải đó… Nếu Tà cốt Lão Nhân của Tà Phong Động Thiên biết được chắc chắn không dám xuất hiện trước mặt huynh ấy nữa.
Trên một công trinh kiến trúc cách đó không xa, cổ Nhã trút được gánh nặng, hi hi cười.
Cổ Yên và cổ Mộng Kỳ nhìn nhau cùng khẽ cười. Họ biết sau trận chiến này danh tiếng của Lâm Động sẽ vang dội khắp Loạn Ma Hải. Tuy không biết Lâm Động ở Đông Huyền Vực có thân phận thế nào, nhưng chắc chắn sau chuyện này sẽ gầy nên một sự chấn động rộng lớn.
Nam nhân bước ra từ Đông Huyền Vực này sẽ khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy chấn kinh.
Hỏa Viêm Thành yên lặng một lúc lâu, bỗng nhiên có tiếng ai đó reo hò, rồi cả tòa thành bùng nổ trong tiếng hò reo.
Trận chiến đặc sắc này đủ sức thuyết phục bất cứ ai.
Trong tiếng hò reo vang dậy khắp trời đất, thân ảnh kia khe động đậy, rồi bắt đầu ho sử sụ, máu tươi bắn ra tung tóe, rối hắn lấy tay bịt lại, gương mặt trắng bệch đến dáng
– Thật sự… rất khó đối phó.
Lâm Động nhìn hai kẻ trước mắt, không kìm được cười khổ, hắn nhận thấy nguyên lực trong cơ thể đã tiêu hao cạn kiệt.
Đầu óc hắn bắt đầu có cảm giác quay cuồng, muốn nhấc chân lên nhưng thân thể không điều khiển được mà loạng choạng rồi ngã ra.
Nhưng Lâm Động cuối cùng không ngã ra đất một cách thảm hại. Dường như hắn thấy trước mắt lóe lên tia hồng quang, rồi cảm giác cơ thể ngã vào một nơi mềm mại, một làn hương dịu nhẹ thoảng qua.
Sự mềm mại bất ngờ này khiến hắn bớt quay cuồng. Nghiêng đầu thì thấy một đôi mắt trong sáng đang nhìn hắn, còn thân thẻ hắn đang dựa lên cơ thổ mềm mại của nàng.
Đường Tâm Liên không hề nó tránh ánh nhìn của Lâm Động, trên gương mặt tinh tế của nàng hiện lên nụ cười. Sự dịu dàng này rất hiếm gặp ở người vốn mạnh mẽ như nàng.
Đường Tâm Liên đỡ hắn ngồi lên, còn nàng thì nửa ngồi nửa quỳ bên cạnh. Ngẩng lên nhìn bầu trời xanh lam, sự tĩnh lặng này đâu giống như vừa trải qua một trận sát phạt kinh thiên?
– Đa tạ.
Đường Tâm Liên nghiêng đầu, nhìn Lâm Động cười. Nàng biết Ma La đã bò ra bao tâm huyết cho kế hoạch lần này như vậy, nếu Lâm Động thất bại thì mọi thứ Đều đổ xuống biển cả, đồng thời danh tiếng Viêm Thần Điện cũng sẽ bị dả kích không nhẹ.
– Đã đến nước này… muốn rút lui cũng không thể…
Lâm Động cười khổ, nhìn bàn tay be bét máu, nụ cười càng thêm bất lực, lâu lắm rồi mới ác liệt thế này…
Khi ấy, một bàn tay thon nhỏ đưa ra nắm lấy tay hắn, rồi lấy ra từ trong lòng một chiếc khăn lụa mềm, dịu dàng lau vết máu cho hắn.
Lâm Động có phần kinh ngạc, bàn tay có cảm giác mát lạnh như chạm vào ngọc. Cảm giác đó rất tuyệt, nhưng Lâm Động lại thấy da dầu hơi tê dại. Vì hắn nghe thấy từ trong thành có những tiếng ồ à và những ánh mắt nhìn sắc lạnh chiếu về phía hắn…
– Muốn hại chết ta sao?
Lâm Động có phần bối rối, chắc hẳn dây là lần đầu tiên hắn được một nữ tử xinh đẹp đối xử thế này. Hơn nữa quan trọng hơn, thân phận của Đường Tầm Liên ở Viêm Thần Điện không hề đơn giản. Không biết có bao nhiêu người ái mộ nàng, mà hiện giờ hắn được đối xử thế này, lẽ nào lại không gây thù hận …
Vì thế phản ứng đầu tiên của hắn là thu tay lại, nhưng hắn lại quên trạng thái hiện giò của hắn, căn bản không phải đối thủ của Đường Tâm Liên, rút mãi không được.
– Nữ nhân như ta còn không sợ, ngươi sợ cái gì?
Đường Tâm Liên không nhìn Lâm Động, binh thản nói, rồi cẩn thận lau hết máu trên tay cho Lâm Động.
Nơi này gần như là tâm điểm chú ý của cả tòa thành. Hành động mang tính chấn động của Đường Tâm Liên rất nhanh gây nên làn sóng xao động trong thành. Gần như không một ai là không biết đến Hỏa Tiên Tử của Viêm Thần Điện. Thực lực của nàng cũng có thể sánh ngang với vẻ đẹp của nàng. Từ mức độ nào đó mà nói thì như nàng có thể được coi là nữ nhân mà mọi thanh niên tuấn kiệt đều mơ ước có được. Chỉ là nữ nhân này bình thường quá mạnh mẽ, thục lục và khí phách không hề thua kém nam nhân khiến không ít người phải lùi bước. Nhưng nữ nhân nắm trong tay gần trăm tinh binh Viêm Thần Điện lại quỳ bên cạnh một nam nhân, không sợ bẩn mà lau máu cho hắn.
– Ổ ồ…
Vì cảnh tượng đó có tính công kích khá lớn, rất nhanh có người lên tiếng. Trong đó không che giấu được sự ngưỡng mộ, nhận được diễm phúc đó, có khổ nữa cũng đáng.
Bên ngoài hố, Châu Trạch nhìn thấy vậy, ánh mắt tối lại rồi nhún vai.
Sau khi lau sạch tay cho Lâm Động, Đường Tâm Liên rút tay lại như không có chuyện gì. Nàng nhìn Lâm Động rồi nói:
– Chi là cảm ơn chuyện hôm nay, ngươi đừng nghĩ nhiều.
Nói rồi nàng quay mặt đi, gương mặt nàng rất bình tĩnh, dường như việc vừa làm chẳng là gì vậy. Chi có điều, Lâm Động là người có nhãn lực, khi Đường Tâm Liên thu tay về, hắn cảm nhận được nàng hơi run nhẹ. Rõ ràng trong lòng nữ nhân này không hề phẳng lặng như vẻ ngoài.
Dù nhận ra điều đó nhưng Lâm Động cũng không nói gì, chi bối rối gật đầu. Hắn quay sang nhìn hai người bọn Hỏa Thần:
– Chúng vẫn chưa chết.
Lâm Động lập tức nhìn thấy gương mặt Đường Tâm Liên lạnh băng, rồi Phượng , Hoàng Thương hiện ra trong tay.
– Vậy thì giết chúng đi.
Đường Tâm Liên đứng đậy, vừa rồi nàng còn rất dịu đàng nhưng lập tức trở lại với hình tượng Viêm Thần Điện Hỏa Tiên Tử lạnh lùng quyết đoán. Sát ý lạnh lùng đó khiến mắt Lâm Động có giật.
Đường Tâm Liên trước này hành sự luôn nhanh chóng, gọn gàng. Nàng lập tức bước tới, trường thương trong tay vẽ nên một tia sáng lạnh lùng rồi không chút nương tình dâm thẳng xuống đình dầu hai kẻ kia.
Ầm!
Thế nhưng khi trường thương sắp đâm xuống thì một vòng hắc quang bỗng bùng nổ từ trong cơ thể chúng, keng một tiếng chặn dừng trường thương.
Biến có này không hề khiến Đường Tâm Liên bất ngờ, ngược lại nàng ngẩng lên nhìn bầu trời, nói:
– Cuối cùng cũng hiện thân sao…
Lâm Động cũng ngẩng lên thì thấy trên bầu trời xanh lam bỗng nhiên có một khe hở đen khổng lồ, ma khí dáng sợ tràn ra từ bên trong.
Chương 1024 : Dị ma hiện thân
Trên bầu trời xanh lam, khe nứt đen ngòm giống như cái miệng quái thú khổng lồ, chầm chậm lan rộng, một thứ khí tức tà ác cũng phun ra từ bên trong…
Thứ khí tức này giống hệt như của bọn Hỏa Thần, Từ Tu, nhưng mức độ đậm đặc hơn gấp mấy lần.
Khi khí tức tà ác đó lan tỏa, tất cá cùng cảm nhận được nguyên lực trong trời đất trờ nên sôi sục, từ luồng nguyên lực xao động đó họ nhận thấy một sự kháng cự và bài xích.
Phát hiện này khiến không ít cường giả đều kinh ngạc, đây là lần đầu tiên họ cảm thấy nguyên lực trong trời đất lại bài xích thứ gì. Không phải nguyên lực là để cho mọi sinh vật trên thế gian này hấp thụ sao?
-Đó là thứ gì vậy…
Một số người nhìn lên sự thay đổi của bầu trời, tuy ma khí khiến họ không thoải mái, nhưng họ lại không đoán được lai lịch của thứ đó.
Lâm Động ngồi khoanh chân trên đất, ánh mắt ngưng trọng nhìn lên khe nứt Đến ngòm, tay khẽ siết lại, lẩm nhẩm:
– Cuối cùng cũng không nhịn được rồi sao…
– Hỏa Thần Vệ!
Đường Tâm Liên ánh mắt lạnh băng, hô lên.
Soạt!
Nàng vừa dứt lời, trên không trung bỗng vang lên tiếng xé gió, hàng nghìn thân ảnh mặc giáo đỏ xuất hiện, trong tay cầm trường thương giơ lên. Lúc này khí tức của tất cả Hỏa Thần Vệ như liên kết với nhau, năng lượng khiến vô số người biến sắc.
Uỳnh!
Ngay khi Hỏa Thần Vệ xuất hiện, trong khe nứt trên trời đột nhiên bắn ra một chùm sáng đen, rồi nó biến thành một bàn tay khổng lồ, nhanh như chớp tóm lấy hai người bọn Hỏa Thần.
– Địa bàn của Viêm Thần Điện, không đến lượt loại các ngươi làm càn!
Hồng quang đột nhiên bùng nổ từ người Đường Tâm Liên, rồi biến thành dôi cánh phượng hoàng phía sau lưng nàng. Thân hình mềm mại khẽ động, ngay lập tức xuất hiện phía trước của Hỏa Thần Vệ, tay cầm Phượng Hoàng Thương, tiếng hô vang khắp thành.
– Hỏa Thần vệ, Tụ Thần!
-Rõ!
Tiếng đáp chình tề nhu một vang lên tù đội Hỏa Thần Vệ, nguyên lực đò rực bùng phát, rồi biến thành một con phượng hoàng lửa hàng nghìn trượng ngay trên đỉnh đầu họ.
Con phượng hoàng lửa này lớn hơn rất nhiều so với con Đường Tâm Liên biến ra. Khi đôi cánh khẽ động cũng khiến nhiệt độ trời đất tăng vọt.
Đường Tâm Liên bay ra sau rồi đáp lên người con phượng hoàng lửa, cây Phượng Hoàng Thương chống mạnh xuống. Con phượng hoàng phát ra âm thanh trong trẻo, biển lửa đỏ rực cuộn trào cuối cùng bắn thẳng lên đạo hắc quang phun ra từ khe nứt.
Bùm!
Âm thanh đinh tai nhức óc vang vọng, ngọn lửa đỏ rực lan tràn, chặn đứng công thế mạnh mẽ đến cực điểm kia.
Sắc mặt Lâm Động có vẻ kinh dị nhìn cảnh tượng đó. Hắn cảm nhận được rõ ràng sự j lợi hại của đòn công kích từ trong khe nứt. Mức độ đó, ngay cường giả Tây Huyền r Vực viên mãn cũng phải dùng hết sức để chặn lại, nhưng lúc này Đường Tâm Liên lại dễ dàng phá tan.
– Nàng ta điều khiển được sức mạnh của Hỏa Thần Vệ…
Lâm Động nhìn đội Hỏa Thần Vệ chỉnh tề phía sau Đường Tâm Liên. Sức mạnh to lớn vừa rồi rõ ràng được hình thành từ sự kết hợp sức mạnh của tất cả mọi người. Thường thì sự dung hợp sức mạnh cần một sự hiểu nhau đến biến thái. Ngay những sư huynh độ cùng một tông phái muốn làm được điều đó cũng vô cùng khó khăn.
Nhưng Hỏa Thần Vệ lại làm dược, rõ ràng Viêm Thần Điện đã phải mất không ít tâm huyết để bối dưỡng ra một đội quân có chiến lực kinh người thế này.
Còn Đường Tâm Liên có thể điều khiển được thứ sức mạnh đó, rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với khi nàng độc chiến. Đường Tâm Liên lúc này, ngay Lâm Động trong trạng thái tốt nhất cũng phải tránh né.
– Đã đến rồi thì hiện thân di, hà tất phải nấp nấp trốn trốn như vậy!
Đường Tâm Liên mắt lạnh băng nhìn lên khe nứt, quát.
– Khặc khặc, hay cho tiểu nha dầu không biết trời cao đất dày.
Khí đen trong khe nứt cuồn cuộn, một tiếng cười chói tai vang lên. Hắc khí trào ra tựa thủy triều rồi nhanh chóng rút về, cuối cùng biến thành một hắc ảnh. Thể hình của hắc ảnh này cao lớn hơn người bình thường, phía sau hắn là một đôi cánh ma quỷ đầy gai nhọn. Mỗi lần dập cánh, sắc trời dường như cũng tối lại.
Hắc ảnh đó cũng có ngũ quan như con người, nhưng gương mặt phủ đầy hoa văn quy dị. Đôi cánh của hắn có đầy những đường hoa văn kim sắc, dường như tỏa ra thứ năng lượng đáng sợ.
– Đó là…
Đồng tử Lâm Động có lại khi nhìn thấy hắc ảnh với đôi cánh đen có hoa văn màu kim, tay không kìm được mà siết lại:
– Tướng giới dị ma!
Đây là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Tướng giới dị ma. Nếu theo đẳng cấp của con người thì tương đương với siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Xem ra kế hoạch lần này của Ma La thật sự dụ tới một con cá to rồi…
– Xem ra phải phá trận pháp dung hợp của ngươi.
Tướng giới dị ma vừa hiện thân thì ngửa lên cười lớn, rối ánh mắt hiện vẻ hung tàn, bàn tay to lớn tóm một cái, phía trước có hắc khí ngưng tụ thành một cái xoáy đen.
Hắn vung tay lên, xoáy đen tăng tốc đêm theo sức mạnh kinh người lao tới Hỏa Thần
– Nghiệt súc, trong địa bàn của Viêm Thần Điện không đến lượt ngươi làm càn!
Nhưng ngay khi ấy, một tiếng quát phẫn nộ vang lên, một lão giả mặc hồng bào xuất hiện trước mặt Đường Tâm Liên, tung ra một chưởng.Nguyên lực hùng hồn cuộn trào, sinh tử khi dung hợp với nhau vô cùng hoàn hảo. Lão nhân này cũng là một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Bùm!truyện Linh Dị
Hai đạo công kích đáng sợ đâm vào nhau, cả tòa thành như rung lên dữ dội. Sóng xung kích lan tỏa từ nơi tiếp xúc đánh bật ngã một số cường giả ở xung quanh.
– Đó là đại trưởng lão của Viêm Thần Điện, Xích Vân trưởng lão!
– Đó là…siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh đấy… Thứ đột nhiên xuất hiện kia rốt cuộc là gì mà giao đấu được với cả Xích Vân trưởng lão?
Cuộc giao đấu trên không trung khiến vô số người sững sờ, sắc mặt đều thay đổi.
Nhưng người nhạy bén đã thấp thoáng nhận thấy có gì bất ổn.
Siêu cấp cường giả Chuyên Luân Cảnh ở Loạn Ma Hải có thể làm bá chủ một phương. Bình thường họ đều bế quan tu luyện. Rất ít khi cần đến cường giả ở tầngthứ này ra tay, nhưng mỗi lần họ ra tay thì nhất định không phải chuyện nhỏ…
– Ha ha, không hổ là Viêm Thần Điện, thực lực không tồi…
Tướng giới dị ma lùi sau vài bước, rồi bật cười lớn nhìn lão giả phía trước Đường Tâm Liên:
– Nhưng Viêm Thần Điện các ngươi dong trống mở cờ như vậy dụ bọn ta đến, chỉ có chút bản lĩnh như vậy thì e là dẫn lửa thiêu thân thôi…
– Hai ngươi… cũng ra di.
Khi nói câu này, hắn quay ra sau nhìn khe nứt đen ngòm.
– Khặc khạc, xem ra thế giới này từ giờ lại hỗn loạn rồi…
Trong khe nút đột nhiên có hắc khí cuộn trào rồi ngưng tụ. Lại hai thân ảnh to lớn khác hiện ra. Phía sau chúng cũng có đôi cánh ma quy dầy hoa văn kim sắc…
Uỳnh!
Ba ma ảnh vừa xuất hiện, hắc khí lập tức che khuất bầu trời, lúc này dường như mặt trời cũng mất di sự nóng bỏng vốn có.
Tam đại Tướng giới dị ma!
Đồng tử Lâm Động có lại, không kìm được mà hít vào một hơi khí lạnh. Đây chính là ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh đó…
– Đây là…
Cả tòa thành đều như bạo động, vô số người sững sờ nhìn cảnh tượng đó. Chẳng ai ngờ được, trong một lúc mà xuất hiện tận ba siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh…
– Lớn chuyện rồi…
Một số người nhìn nhau, cùng nhận ra suy nghĩ của đối phương.
– Tam đại Tướng giới dị ma… xem ra các ngươi cũng rất coi trọng Viêm Thần Điện ta…
Đột nhiên một giọng nói bình thản vang lên. Mọi người nhìn theo hướng phát ra tiếng nói thì thấy trên chủ điện của Viêm Thần Điện, một thân hình to lớn chầm chậm đứng dậy. Trên trán là một đạo phù văn hòa diệm đang rực cháy. Một thứ khí tức nóng bỏng đến mức khủng bố bùng phát như vũ bão…
– Có điều…
Ánh mắt Ma La lạnh lùng nhìn ba Tướng giới dị ma, rồi chuyển ánh mắt sang khe nứt phía sau, giọng nói bình thản nhưng khiến da đầu Lâm Động tê dại.
– vẫn còn một Vương giới dị ma đúng không? Hiện thân đi, chỉ là không biết ngươi là Dị Ma Vương nào…
Chương 1025 : Thiên Minh Vương
– Vương giới dị ma…
Nhìn khe nứt khổng lồ trên trời, da đầu Lâm Động tê dại. Trong đó không có bất cứ ánh sáng nào, bóng đen tà ác đó khiến rất nhiều người run rẩy.
Lời nói của Ma La hiển nhiên đã tạo nên sự chấn động cực lớn. Dị ma cấp Vương.. .thứ dị ma đẳng cấp đó, ngay ở thời Viễn cổ cũng là sự tồn tại đáng sợ. Nếu so với đẳng cấp thực lực của con người thì tương đương với cường giả Luân Hồi Cảnh!
Bao nhiêu năm nay, Lâm Động chưa hề thấy một cường giả thật sự bước vào Luân Hồi Cảnh. Tuy Thanh Trĩ đã bước vào tầng thứ này, nhưng Lâm Động chưa được gặp chính diện… .Còn về thân phận Băng Chủ của ứng Hoan Hoan, chắc hẳn thời Viễn Cổ rất khủng khiếp, nhưng dù gì đó cũng chỉ là thân phận trước khi luân hồi.
Những siêu cấp cường giả khác hắn từng gặp như ứng Huyền Tử, ba kẻ đứng đầu Nguyên Môn, Mộ Lam, đều chí có thực lực Chuyển Luân Cảnh, so với Luân Hồi Cảnh vẫn còn khoảng cách quá xa.
Còn về Ma La, tuy vì có Hỏa Diệm Tổ Phù mà chiến dấu lực tương đương cường giả Luân Hồi Cảnh, nhưng tính ra cũng không phải cường giả Luân Hồi Cảnh thật sự…
Nhưng lúc này… Vương giới dị ma đã thực sự đạt đến tầng thứ ít người với tới này.
Trong Viêm Thần Điện, Ma La và Xích Vân trưởng lão đều biến sắc mặt. Không ngờ thứ dị ma vương giả này đã đến…
Phần lớn cường giả trong thành đều chưa hiểu Ma La nhắc đến Vương giả dị ma là thế nào. Tuy nhiên không phải tất cả mọi người đều như vậy. Tuy dị chuyện về dị ma đã dần mất đi nhưng dù sao vẫn còn chút dấu vết, những cường giả hiểu biết nhiều vẫn hiểu được một chút ít.
Vì thế họ sững sờ nhìn lên bầu trời, sắc mặt trắng bệch đáng sợ, ánh mắt trào dâng nỗi sợ hãi.
– Không hổ là người nắm giữ Hỏa Diệm Tổ Phù…
Phía trước khe nứt là Tam đại Dị Ma Tướng nheo mắt cười nhìn Ma La trên Viêm Thần Điện. Ánh mắt chúng nhìn Ma La có chút ngưng trọng, hiển nhiên đối mặt với cường giả có thực lực Chuyển Luân Cảnh, lại nắm trong tay Hỏa Diệm Tổ Phù, thân là dị ma chúng cũng không dám coi thường.
Từ thời Viễn Cổ đến này, chúng đã có quá nhiều đồng bọn chết dưới tay những người nắm giữ tổ phù rối.
Ma La lạnh lùng nhìn Tam đại Dị Ma Tướng, rồi tay giơ lên sau đó khẽ phẩy một
Uỳnh!
Ngay lập tức từ bên trong Viêm Thần Điện đột nhiên có vô số luồng khí tức hùng hồn bùng phát, quang ảnh lấp lánh, vô số thân ảnh lao vút ra.
Nhiều người trong thành thấy lượng lớn người bỗng nhiên xuất hiện thì ánh mắt có phần kinh hãi. Vì họ nhận ra những người xuất hiện lại toàn là cường giả có tiếng trong Viêm Thần Điện. Lần này Viêm Thần Điện đã xuất động toàn bộ lực lượng…
Trên không trung, Tam đại Dị Ma Tướng nhướn mày, rõ ràng Viêm Thần Điện đã có sự chuẩn bị.
– Hiện thân đi!
Ma La ánh mắt tóe lửa nhìn khe nút, lên tiếng.
– Hà hà… những kẻ có tổ phù các ngươi, thật khó đối phó.
Bên trong khe nứt, một thứ ma khi đên ngòm đặc quánh đột nhiên chảy ra. Ma khí , vừa tiếp xúc với không gian này lập tức phát ra tiếng phụt phụt, nguyên lực trời đất khi chạm vào thứ ma khi kia liền tan biến.
Một thứ khí tức khủng bố khó lòng hình dung xuất hiện từ trong khe nứt, vô số cường giả kinh hãi ngẩng lên. Chỉ luồng khí tức đó cũng khiến họ run rẩy, thậm chí có người còn như muốn quỵ xuống.
ực ực….
Hắc khí đặc quánh bỗng cuồn cuộn, một cái vương tọa đên khổng lồ dần hình thành. Khi vương tọa thành hình, bên trên xuất hiện một nhân ảnh.
Nhân ảnh này mặc tử bào, gương mặt chẳng khác gì với con người bình thường. Chỉ là sau lưng hắn có một đôi cánh dữ dằn lấp loáng màu tím, mỗi lần động dậy là tỏa ra thứ sức mạnh hủy diệt.
Đôi mắt hắn cũng màu tím, chí là trong đó không có bất cứ cảm xúc nào, giống như của Tử Thần vậy.
– Đó chính là Dị Ma Vương sao…
Lâm Động nhìn kẻ ngồi trên vương tọa, sắc mặt trở nên nặng nề. Khí tức tỏa ra từ người hắn ta khiến tổ phù trong người Lâm Động rung lên.
Ma La cũng đang nhìn hắn ta chăm chăm. Một lát sau, Hỏa Diệm Tổ Phù trên trán bỗng bùng cháy, thân thể dần bay lên, quanh người lửa bùng cháy, năng lượng tỏa ra không hề thua kém kẻ ngồi trên vương tọa.
– Ta là Thiên Mình, ngươi có thể gọi ta là Thiên Mình Vương… Đây là Tam đại Ma Tướng của ta. Được lời mời thịnh tình của diện chủ Ma La, nên hôm nay ta từ vạn dặm đến đây.
Nam từ mặc tử bào cười nhìn Ma La.
– Biết rõ là bẫy mà ngươi vẫn dám đến, xem ra ngươi khá tự tin.
Ma La bình thản nói.
– Ha ha, sức hấp dẫn của Lôi Đình Tổ Phù không nhỏ, đảng để đi một chuyến. Hơn nữa, dù Lôi Đình Tổ Phù là giả nhưng Hỏa Diệm Tổ Phù là thật.
Thiên Mình Vương cười.
– Từ lầu đã biết điện chủ Ma La có Hỏa Diệm Tổ Phù, chỉ là vẫn chưa có cơ hội ra tay. Hôm nay đã hiện thân thì tiện tay lấy Hòa Diệm Tổ Phù đi thôi. Thần vật như vậy không nên rơi vào tay các ngươi thì hơn.
– Muốn lấy Hỏa Diệm Tổ Phù từ bản tọa, chỉ e ngươi không đủ bản lĩnh!
Ma La nheo mắt.
– Ha ha, chủng tộc bọn ta có thể dễ dàng hủy hoại động phủ Lôi Đế, đương sẽ hủy diệt được Viêm Thần Điện của ngươi.
– Trả giá bằng một Vương giới dị ma, thật không dễ dàng… Dù dị ma các ngươi còn tàn đàng, nhưng ở đây có được mấy Vương giới dị ma?
Thiên Mình Vương cười, chỉ là nụ cười ấy trở nên u tối nhiều. Hắn nhìn Ma La, chầm chậm đứng dậy, theo đó, ma khí cũng nhanh chóng lan tràn.
– Thế gian này sớm muộn cũng thuộc về bọn ta…
Thiên Mình Vương dứt cười, ánh mắt nhìn xuống Lâm Động.
– Tiểu tử này sao lại khiến ta ghét vậy chú… còn đáng ghét hơn ngươi…
– Giết hắn đi.
Thiên Mình Vương nhếch mép cười để lộ ra hàm trắng toát tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương.
-Rõ!
Tam đại Ma Tướng nghe vậy lập tức đáp lời, rồi chúng cười quái dị, không gian lập , tức biến dạng. l
-Ngươi dám! J
Đường Tâm Liên thấy chúng muốn ra tay với Lâm Động, ánh mắt lập tức lạnh băng,hét lên một tiếng, con phượng hoàng lửa lao vút tới nghênh chiến.
– Hề hề, các ngươi cứ ở yên đấy!
Không gian phía trước biến dạng, hai dạo hắc ảnh hiện ra, ma khí dâng tràn, không chỉ chặn được con phượng hoàng mà ngay Xích Vân trưởng lão bên cạnh cũng khó lòng động thủ.
Thấy hai Ma Tướng chặn mình lại, sắc mặt Đường Tâm Liên hoi biến đổi, lập tức quay sang nhìn, chỉ thấy một dạo hắc quang dã xuất hiện trước mặt Lâm Động.
– Sư phụ!
Đường Tâm Liên vội vàng hét lên.
Ma La nghe thấy nhưng không có bất cứ hành dộng nào chỉ nhìn chăm chăm vào Thiên Mình Vương hiện đã đứng dậy. Với đối thủ như vậy, Ma La không dám có bất cứ sự lơ là nào.
Xoẹt!
Không gian phía trước Lâm Động méo mó, Dị Ma Tướng bao quanh bởi hắc khí hiện ra trước mặt nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng, rồi dập xuống một chưởng!
– Tuy không biết tiểu tử ngươi có gì đáng coi trọng, nhưng cấp trên đã nói vậy thì ta sẽ lấy mạng ngươi.
Dị Ma Tướng vừa ra tay, mặt đất quanh người Lâm Động sụt lún, thậm chí không gian cũng biến dạng, phong tỏa mọi đường thoát của Lâm Động.
Với trạng thái của hắn hiện nay, căn bản không có sức phản kháng lại với một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Lâm Động ngẩng lên nhìn hắc quang đang ngày đến gần, răng nghiến chặt, mắt hơi nhắm lại.
Thế nhưng khi Lâm Động sắp nhắm hẳn mắt vào thì một đạo thanh quang lóe lên, tiếng long ngâm quen thuộc khiến trời đất rung chuyển vang lên.
Binh!
Không gian phía sau Lâm Động nứt ra, một cái long chưởng thò ra đánh thẳng lên Dị Ma Tướng. Một luồng sức mạnh đáng sợ lan tỏa, Di Ma Tướng thực lực tương đương Chuyển Luân Cảnh lại bắn ra sau hàng vạn trượng. Dọc đường bay, biết bao công trình kiến trúc bị chúng dầm vào đổ sập.
Tất cả mọi người đều sững sờ.
Lâm Động cũng kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó. Hắn vội ngoảnh lại nhìn thì thấy trong không gian tách ra có thanh quang mịt mù, một thân ảnh cao ráo chầm chậm bước ra, tiếng cười sảng khoái vang lên.
– Người mà Thanh Trĩ ta đã chọn… sao có thể để các ngươi tùy tiện giết?truyện kiếm tu audio