Vũ Động Càn Khôn
Tập 203 [ chương 1016 đến 1020 ]
❮ sautiếp ❯Chương 1016 : Tam trọng thế công
Đó là…Lâm Động?
Chiến ý đột ngột đó lập tức thu hút vô số ánh mắt. Khi nhìn thấy thần ảnh gầy gò đó tất cả đều khựng người lại.
– Hắn muốn làm gì? Lẽ nào muốn tranh đoạt Lôi Đình Tổ Phù?
– Hắn cũng quá ngông nghênh rồi thì phải.
– Giờ không phải lúc thể hiện uy phong.
Không ít người nhìn nhau, tuy lúc này Lâm Động dám đứng ra là rất có dũng khí, nhưng vừa rồi đến Đường Tâm Liên và Châu Trạch cũng bại trong tay chúng, giờ hắn ra tay thì có ý nghĩa gì?
Ngoài việc thảm bại rồi khiến hung danh hai người bọn Từ Tu thơn vang dội thì còn kết quả thứ hai sao?
– Lâm Động sắp ra tay sao?
Khi cả tòa thành xôn xao thì trong chủ điện, ánh mắt vị trưởng lão kia dao động, rồi thở dài, không có nhiều hy vọng lắm.
– Giờ có lo lắng cũng vô ích, chỉ bằng hãy tin rằng hắn sẽ tạo nên kỳ tích.
Ma La bình thản nói.
Đại trưởng lão cười khổ:
– Ta không nghi ngờ năng lực của hắn, nếu là mấy người Đường Tâm Liên, Châu Trạch thì có lẽ hắn không rơi vào thế hạ phong nhưng trước mắt, thực lực của Hỏa Thần và Từ Tu đều mạnh hơn hai người đó…mà Lâm Động lại phải một chọi hai…
Ma La trầm mặc, thực lực của bọn Từ Tu, dừng nói là đệ tử trẻ tuổi, dù là một số cường giả đời trước cũng khó so sánh. Thực lực Lâm Động đúng là rất mạnh, nhưng nếu một chọi hai thì hơi miễn cưỡng. Có điều, lúc này họ còn lựa chọn nào khác không?
Lúc này đành phải tin rằng người thanh niên kia có thể tạo nên kỳ tích mà thôi.
– Quả nhiên hắn muốn ra tay…
Cổ Mộng Kỳ ngưng trọng nhìn thân ảnh trong Vô Lượng Kính, môi mím lại, ánh mắt có phần bất lực, nhưng đồng thời cũng có phần ngưỡng mộ. Thủ hỏi trong số nhũng đệ tử trẻ tuổi ở Loạn Ma Hải, có ai sau khi Đường Tâm Liên và Châu Trạch đều thất bại lại dám khiêu chiến đối thủ như sát thần đó nữa?
Người thanh niên đó dường như gầy gò đó nhưng dường như trời có sập xuống cũng chống đỡ được.
Cổ Yên và cổ Nhã ở bên cạnh cũng cười khổ, người thanh niên đó thường xuyên tạo được những việc bất phàm, chỉ là không biết lần này hắn có thể làm dược lần nữa không.
Trong Vô Lượng Kính.
Chiến ý mạnh mẽ xung thiên, thậm chí tầng mây trên không trung cũng bị đánh tan.
Trên Vô Lượng Sơn, mọi người đều giật mình vì thứ chiến ý đó, ánh mắt có phần kinh ngạc đều đổ dồn về thân ảnh đó.
Lôi quang lấp lánh quanh người hắn, Lâm Động lúc này nhìn tựa con lôi long vừa tỉnh dậy từ giấc ngủ, khí thế kinh người trào dâng lên như thủy triều.
– Lâm Động ca.
Mộ Linh San nhìn Lâm Động, cô bé có thể câm nhận được trong thân thể Lâm Động i là luồng năng lượng trào dâng tựa đại hải.
-Lâm Động…
Đường Tâm Liên quệt máu nơi khóe miệng, nhìn Lâm Động với ánh mắt phức tạp.
– Tiếp theo cứ để ta, tuy ta không thể nói chắc chắn sẽ thắng nhưng sẽ cố gắng hết
Lâm Động nhìn Đường Tâm Liên, cũng không nói nhiều, cầm Lôi Đe Quyền Trượng quay đi, từng bước tiến lại gần hai người bọn Hỏa Thần.
Đường Tâm Liên nhìn bóng lưng Lâm Động, ánh mắt có phần thất thần, đôi vai gầy gò đó hiện giờ lại đang gánh vác sóng gió cho họ.
Trong mắt Đường Tâm Liên, bóng lưng đó thậm chí còn có cảm giác vững chãi hơn cả Ma La.
– Cẩn thận đấy!truyện Ma Tu audio
Đường Tâm Liên mím môi, nói.
Nàng không lên tiếng ngăn cản, nàng hiểu rằng lúc này bất cứ ai cũng không thể ngăn cản được nam tử với chiến ý hùng hồn này.
Lâm Động hơi khựng lại một chút rồi khẽ xua tay rồi bước di, đến khi còn cách Từ Tu khoảng trăm trượng thì dừng lại.
– Hà hà, không còn chỗ nào trốn nữa cuối cùng cũng ra mặt sao?
Hỏa Thần nhìn Lâm Động thích thú với ánh mắt tối tăm.
Từ Tu chỉ lạnh lùng nhìn Lâm Động, ở đầu ngón tay hắn có hắc quang lấp lánh.
Khí tức của hai kẻ đó đều cực kỳ nguy hiểm. Sau trận đấu vừa rồi cũng không còn ai dám coi thường chúng, nếu không có gì bất ngờ thì chúng sẽ trở thành người lợi hại nhất trong số đệ tử trẻ tuổi của Loạn Ma Hải.
– Lôi Đình Tổ Phù, có lẽ không thể rồi vào tay những sinh vật bẩn thỉu các ngươi.
Lâm Động nhìn thẳng vào Hỏa Thần, nói.
– Loại người chỉ biết nấp sau lưng nữ nhân như ngươi cũng có tư cách nói với ta như vậy sao?
Hỏa Thần nhếch mép cười lộ ra hàm răng trắng tỏa ra thứ ánh sáng lạnh lẽo.
– Ba người bọn Hoắc Nguyên chết trong tay ta, ngươi cũng sẽ như vậy.
Lâm Động cười.
Hỏa Thần nhếch mép cười, ánh mắt đầy hung ác, rồi hắn quay sang nói với Từ Tu:
– Ngươi đi lấy Lôi Đình Tổ Phù trước đi, tiểu tử này để ta giải quyết.
Từ Tu lạnh lùng nhìn Lâm Động một cái, gật đầu rồi quay người đi.
Lâm Động thấy vậy, nheo mắt rồi lật ty, một đạo quang ấn hiện ra trong lòng bàn tay, rồi nhanh chóng khuếch tán, chỉ trong mười giây biến thành một đạo quang trận hàng nghìn trượng bao trùm cả trời đất.
Phụt phụt!
Quang trận xoay chuyển, một màn sáng phù xuống trùm quanh hai người bọn Từ Tu.
– Lẽ nào ngươi muốn một mình đánh lại hai ta?
Hỏa Thần ngẩng lên nhìn trận pháp đang khuếch tán, khóe miệng nhếch lên châm chọc, hắn nghiêng đầu nhìn Lâm Động như nhìn một kẻ ngốc.
Hắn thực sự không thể ngờ, Lâm Động lấy đâu dũng khí lại dám một mình đứng ra.
Sắc mặt Lâm Động bình thản, hai mắt nhắm hờ, nguyên lực trào dâng trong kinh mạch, tinh thần lực cũng đang xung kích ra khỏi Nê Hoàn Cung.
Hai luồng năng lượng này hội tụ ở Càn Khôn cổ Trận, trận pháp vận chuyển, hai luồng năng lượng có dấu hiệu hòa lẫn với nhau, dần tỏa ra thứ năng lượng kinh người. ị
– Động thủ, giết hắn đi. ) Từ Tu thu lại ánh mắt nhìn trận pháp, khẽ nói.
Hỏa Thần nhún vai, ánh mắt trở nên hung hăng, đôi cánh dơi đầy gai nhọn phía sau vỗ mạnh:
– Nếu hắn đã muốn chết thì hãy cho hắn toại nguyện.
Vừa dứt lời, Hỏa Thần siết tay rồi tung một quyền, hắc quang ngưng tụ thành chùm sáng bắn ra.
– Thôn Diệt Ma Chi!
Ánh mắt Từ Tu lạnh băng, ngón tay vẽ qua bầu trời thành một tia sáng đen quỷ dị, không gian biến dạng, hắc quang xuyên thủng hư không lao vút ra.
Hai đạo công kích, một sáng một tối nhưng đều mang thứ năng lượng đáng sợ đủ để gây trọng thương cho cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành.
Vô số dạo ánh mắt nhìn về công kích dó, không ít người phải thầm than, tên Lâm Động đó quả nhiên không biết trời cao đất dày, làm như vậy không khác gì tìm cái chết.
Hắc quang xuyên thủng không gian, ngay sau đó hiện ra phía trước Lâm Động, cũng ngay lúc đó Lâm Động dột ngột mở mắt, năng lượng hùng hồn trào dâng.
– Càn Khôn cổ Trận, Nghịch Chuyển Diệt Ma!
Lâm Động biến hóa thủ ấn, giọng nói trầm đục vang lên.
Uỳnh uỳnh!
Trên bầu trời, trận pháp dần dần chuyển dộng ngược chiều, ở trung tâm trận pháp bấn ra một cột sáng xuống trước mặt Lâm Động, đâm thẳng vào hai đạo hắc quang
Ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, hắc quang bùng nổ, vô số ánh mắt đều tập trung về đó.
Trước sự chăm chú của vô số ánh mắt, hắc quang dần tan đi, thân ảnh gầy gò tay cầm Lôi Đe Quyền Trượng chầm chậm bước ra.
Tiếng xôn xao lan tỏa, không ít người ánh mắt đầy chấn động.
Đối mặt với công kích liên thủ của Hỏa Thần và Từ Tu, Lâm Động thật sự đã đỡ được.
Hỏa Thần nhìn nhân ảnh đi ra từ trong hắc quang, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, gương mặt hắn lúc này trở nên biến dạng và hung hăng.
– Như vậy mới thú vị.
Chương 1017 : Thi triển toàn bộ thủ đoạn
Ánh sáng chói lòa dần tiêu tan, mọi ánh mắt nhìn người thanh niên đi ra khỏi luồng năng lượng cuồng bạo, ánh mắt ai cũng đầy chấn động. Chẳng ai ngờ Lâm Động lại có thể chặn được công thế liên thủ của bọn Hỏa Thần và Từ Tu.
– Trận pháp lợi hại thật!
Những người có ánh mắt lão luyện nhìn trận pháp đang xoay chuyển trên không, ánh mắt đầy ngưng trọng, họ có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng hùng hồn từ trong đó.
Lâm Động dám nghênh chiến Hỏa Thần, Từ Tu, quả nhiên là có tuyệt chiêu.
Lâm Động dừng trên không, năng lượng hùng hồn tựa cuồng phong cuồn cuộn quanh người hắn. Tay hắn cầm Lôi Đế Quyền Trượng, lôi quang không ngừng chảy xuống từ đinh quyền trượng, ánh mắt hắn sắc lạnh như dao.
Hắn biết hai kẻ kia lợi hại đến mức nào, nên không hề thăm dò, dối mặt với công thế liên thủ của chúng, vừa đánh là hắn triệu hồi Càn Khôn cổ Trận.
Trận pháp lợi hại nhưng vẫn không thể hoàn toàn ngăn cản hai kẻ sát tinh kia.
– Trận pháp lợi hại dấy, dể ta đối phó, ngươi giết hắn.
Từ Tu ngẩng lên nhìn đại trận rồi lãnh đạm nói.
– ừm.
Hỏa Thần nhếch mép cười, ánh mắt tối lại, đôi cánh dơi chấn động, thân thể lập tức biến mất.
Uỳnh!
Đúng vào lúc Hỏa Thần biến mất, ấn pháp của Lâm Động cũng thay đổi, trận pháp xoay chuyển, một chùm sáng mang phân giải lực bắn ra.
Vút!
Nhưng chùm sáng vừa bắn ra thì một đạo hắc quang bay ngang chân trời oanh kích tới nhanh nhu chớp chặn đứng chùm sáng, nhìn thuận theo hắc quang, chỉ thấy Từ Tu đang tách hai bàn tay ra.
– Một chọi hai, dũng khí không tồi, nhưng dáng tiếc quá ngu xuẩn.
Không gian phía trước Lâm Động biến dạng, thân ảnh Hỏa Thần hiện ra, hắn cười gằn, bàn tay năm lại, chỉ thấy nắm đấm hắn bỗng mọc ra một số gai nhọn sắc bén.
Bùm!
Không khí nổ tung trước nắm đấm của Hỏa Thần, một luồng kình phong đủ để khiến cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành trọng thường oanh kích về phía Lâm Động.
Keng!
Lôi quang bùng phát trước Lôi Đế Quyền Trượng, rồi đánh thẳng lên quyền phong của Hỏa Thần. Âm thanh kim loại vang lên, một luồng năng lượng đáng sợ lan tòa khắp không gian.
Lâm Động lùi sau hắn chục bước, Lôi Đế Quyền Trượng chống xuống đất mới chống cự lại được kình lực, hắn ngẩng lên nhìn Hỏa Thần, hắn ta cũng lùi mấy bước.
Dù hắn có nhiều thủ đoạn thế nào thì Hỏa Thần vẫn là chủ đại thành, mà võ học vô cùng mạnh, muốn thắng hắn không hề dễ dàng.
– Ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó thôi sao?
Hỏa Thần nhìn Lâm Động chế giễu, trên thân thể hắn hắc quang bất định, rồi ánh mắt hắn lạnh băng, đôi cánh dơi chấn động, rồi biến thành một đạo hắc quang lao vút tới.
Đồng tử Lâm Động có nhỏ lại nhìn hắc quang đang lao tới với tốc độ kinh người. Người rung lên, đôi cánh thanh long cũng xuất hiện, thanh quang chói lòa rồi biến ị
mất. ,
Bùm!
Nắm đấm được bao quanh bởi hắc quang đánh vào chỗ Lâm Động vừa biến mất, không khí bị chèn ép phát nổ khiến đỉnh núi lõm xuống thành hố sâu đến trăm trượng.
– Tốc độ tăng lên rồi sao?
Hỏa Thần hiện ra, liếc nhìn Lâm Động ở phía xa, nhíu mày lại, sau khi Lâm Động có đôi cánh này, hiển nhiên tốc độ đã tăng lên không ít.
Trên một ngón núi khác, Mộ Linh San dỡ Đường Tâm Liên lên, hai người nhìn về trận chiến, ánh mắt đều có phần ngưng trọng. Thật ra ai cũng nhận thấy Lâm Động có chút vếu thế trước Hỏa Thần.
Quan trọng hon là Từ Tu với thực lực không hề kém Hỏa Thần vẫn chưa ra tay. Nếu hắn tham gia vào thì chắc chắn Lâm Động sẽ nguy hiểm.
– Để ta nghỉ ngơi một chút là hồi phục dược một chút.
Đường Tâm Liên cắn môi.
Mộ Linh San nhìn trận chiến, không kìm dược siết chặt nắm dấm, sâu trong ánh mắt trào dâng lam quang.
Trận đấu trên bầu trời ngày một ác liệt, hai thân ảnh tựa những tia chớp bay qua bầu trời, mỗi lần gặp nhau là lại tạo nên một luồng năng lượng kinh người.
– Thần Lôi Chu Ma Nhãn!
Một đạo lôi quang bắn ra từ yêu nhãn trên trán Lâm Động nhằm thẳng vào hắc ảnh phía trước.
Bùm!
Tiếng sấm sét động trời vang lên, thân ảnh đó lập tức lùi sau hàng trăm trượng, hắc quang quanh người yếu đi nhiều.
– Lôi Long Tỏa Thiên Trượng!
Bao năm nay Lâm Động đã giao đấu với vô số người, kinh nghiệm chiến đấu đương nhiên có vô số, lúc này Hỏa Thần lộ sơ hờ, công thế của Lâm Động đột nhiên hung mãnh, chớp mắt đã hiện đến trước mắt Hỏa Thần. Lôi long lao tới với tốc độ kinh người.
Binh!
Sấm sét cuồng bạo bùng phát, Hỏa Thần lùi về sau, khói đen tỏa ra quanh người, một vài vết đen trên người khiến hắn có chút thảm hại.
Trong ngoài Vô Lượng Kính nhìn cảnh tượng đó đều ồ lên, không ít người thầm chép miệng, đúng là Lâm Động cũng có bản lĩnh, khi bị vếu thế vẫn tìm được sơ hở của đối thủ mà phản kích.
Sắc mặt Hỏa Thần tối lại nhìn những vết đen trên người, bị Lâm Động đánh một đòn như vậy khiến hắn mất thể diện.
– Giải quyết hắn đi, để lâu sẽ có biến. Đừng quên nhiệm vụ chính!
Từ Tu ở phía xa bỗng nói.
Hỏa Thần gật đầu, rồi nhìn Lâm Động với ánh mắt tối sầm, hắc quang bùng phát quanh người, phù văn đen trên người hắn thêm rõ ràng, vô số làn khói đen tỏa ra, không khí trở nên biến dạng.
Khi ấy, Từ Tu cũng dần giơ cánh tay đen xì của mình, xem ra hắn định ra tay rồi. Phù.
Lâm Động thấy vậy, bất giác hít sâu vào một hơi. Sau khi giao đấu chính diện với Hỏa Thần, hắn mới biết sự lợi hại của hắn ta, nếu Từ Tu cũng nhúng tay vào thì áp lực sẽ tăng lên gấp bội.
Đối mặt với cường thế đó, ngay Lâm Động cũng thấy đau đầu, lúc này cũng chỉ đành cố gắng hết sức…
Uỳnh uỳnh!
Càn Khôn cổ Trận lúc này lại xoay chuyển, tòa ra một luồng năng lượng cường hãn. Vút!
Một đạo hồng quang bắn ra từ lòng bàn tay Lâm Động, biến thành cái đỉnh lò đỏ rực. Đinh lò rung lên, dột nhiên có tám dạo hồng quang rực rỡ bắn ra rồi biến thành tám ánh cửa khổng lồ, không gian trở nên nóng rực.
– Bát Cực Phần Thiên Môn!
Nguyên lực trong trời đất dường như lập tức trở nên cuồng bạo, không ít người ánh mắt đều ngưng trọng khi nhìn cảnh đó.
Gọi ra Phần Thiên Môn, Lâm Động vẫn chua dừng lại, hắn đập mạnh Lôi Đe Quyền Trượng xuống, hàng vàn đạo lôi quang bắn ra.
Grào!
Tiếng long ngâm vang lên, chín con lôi long khổng lồ bay vút lên, tiếng sấm sét khiến cả đất trời rung chuyển.
– Lôi Đế Quyền Trượng, Cửu Long Quy Nguyên!
Trận pháp nghịch chuyển, tám cánh cửa đứng sừng sững, Cửu Long Quy Nguyên, thứ công thế hùng hồn này dù là bọn Hỏa Thần cũng phải biến sắc mặt.
Chương 1018 : Ba tầng công thế
Nguyên lực trời đất trở nên bạo động, trận pháp khổng lồ, cánh cửa đỏ rực, lôi long lao vun vút, thứ năng lượng đáng sợ đó khiến vô số người phải tái mặt.
Ba tầng công thế này đủ để giết chết bất cứ cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành nào, thậm chí Tử Huyền Cảnh đại thành cũng không dám coi thường!
Chỉ với thực lực Sinh Huyền Cảnh viên mãn mà Lâm Động lại thì triển được ra công thế mức này.
– Càn Khôn cổ Trận, nghịch chuyển!
Lâm Động đứng trên không trung, nguyên lực hùng hồn cuồn cuộn quanh người, tất cả năng lượng trong cơ thể đều được điều động, ấn pháp biến đổi rồi hét lên một tiếng.
Uỳnh uỳnh!
Trận pháp khổng lồ trên không trung chầm chậm xoay chuyển, năng lượng ngưng tụ trong trận pháp, tỏa ra một luống năng lượng mạnh mẽ.
– Bát Cực Phần Thiên Môn, thành trận!
Phần Thiên Đỉnh rung lên, rồi tám đạo hồng quang bắn thẳng vào tám cái Phần Thiên Môn.
Uỳnh!
Theo đó, Phần Thiên Môn phình to ra, rồi hồng quang bắn ra đan xen vào nhau hình thành nên ngọn núi lửa hàng nghìn trượng.
– Cừu Long Quy Nguyên, Lôi Đế Ân!
Lâm Động bước chân ra, Lôi Đế Quyền Trượng bỗng phát ra tiếng sấm sét, lôi tương bắn ra ào ạt, một thứ áp lực kinh người tỏa ra từ quyền trượng.
Lôi Đế Quyền Trượng là món thuần nguyên chỉ bảo không hề thua kém Phần Thiên Đỉnh, hơn nữa nói về tính công kích đơn thuần thì còn hơn Phần Thiên Đỉnh, nhưng trước đây Lâm Động chưa thì triển hoàn toàn uy lực của nó. Còn lần này, muốn đối phó với cường địch, hiển nhiên Lâm Động phải dùng hết sức.
Uỳnh uỳnh!
Chín con lôi long trên bầu trời cùng nối đuôi nhau, lôi quang xoay chuyển biến thành một dạo cự ấn lôi long lơ lửng trên không trung.
– Công thế mạnh thật…
Đường Tâm Liên nhìn ba tầng công thế trên trời, tay nắm lại, ánh mắt là sự kinh ngạc khó che giấu, công thế này ngay nàng cũng thấy nguy hiểm.
– Hắn…
Đường Tâm Liên nhìn thân ảnh trẻ tuổi trên không trung, xem ra Ma La xem trọng hắn như vậy là có lý.
Hắn ta dường như ẩn giấu một thứ năng lượng mà nàng cũng không thể sánh được.
– Lâm Động, chỉ còn dựa vào ngươi thôi…
Trên không trung, sắc mặt Hỏa Thần và Từ Tu có chút thay đổi nhìn công thế kinh người đó, ánh mắt lãnh đạm trước đó đã có thể sự kinh ngạc.
Công thế này đã vượt xa cực hạn của một cường giả Sinh Huyền Cảnh viên mãn.
– Thật là càng ngày càng khiến người ta ngạc nhiên..
Hỏa Thần cười, quanh người hắn cũng bắt đầu có nhiều hắc khí hơn, ánh mắt càng i thêm tối tăm.
> – Mối họa này trừ bỏ là tốt nhất.
Từ Tu nhìn Lâm Động.
– Yên tâm, hắn không thể sống đến ngày mai!
Hỏa Thần cười gằn.
Lâm Động lãnh đạm nhìn hai kẻ đó, không nói nửa lời, tay chầm chậm đưa lên chỉ về chúng, rồi ánh mắt trở nên sắc lạnh.
– Tam trùng công thế, Trảm Ma!
Uỳnh!
Sau tiếng hét của Lâm Động, ánh sáng nhanh chóng ngưng tụ trong trận pháp, rồi một chùm hàng trăm trượng bẳn ra.
Trong trận pháp, trên đỉnh ngọn núi lửa, dòng dung nam phun trào, cả ngọn núi đơn theo bóng đen của khổng lồ lao thẳng tới hai người bọn Hỏa Thần.
Grào!
Lôi Đế Ân lơ lửng trên không trung, lôi long quấn quanh, tiếng long ngâm vang vọng, rồi biến thành lôi quang chói lòa bắn ra.
Uỳnh uỳnh!
Ba đạo công thế xé tan không gian, thanh thế khiến không ít cường giả thấy kinh hãi. Công thế đó ngay cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành cũng phải tránh né.
– Lâm Động, ta sẽ cho ngươi biết khoảng cách giữa hai chúng ta không thể lấp dầy bởi những thủ đoạn kia của ngươi!
Thế nhưng dối mặt với công thế dó, Hỏa Thần chỉ cười lớn, hắc quan bùng nổ, khí thế như che lấp cả mặt trời, rất khủng khiếp.
– Đại Thiên La Ma Thân, Sâm La Câu Diệt!
Vào khoảnh khắc đó, dường như cả thế giới trong Vô Lượng Kính đều tối sầm lại.
– Sinh Linh Thôn Diệt Chưởng!
Từ Tu giơ cánh tay đen của mình ra, ánh mắt lạnh lùng, siết tay lại, không gian phía sau Hàn Lập tức vỡ tan, một bàn tay khổng lồ to hàng nghìn trượng tựa như từ thế giới khác rạch tan Vị Diện thò ra.
Uỳnh uỳnh!
Cả trời đất gần như nổ tung, trên Vô Lượng Sơn xuất hiện vô số vết rạn lớn. Trận chiến khiến cả ngọn núi rung chuyển dữ dội.
Vút!
Rầm!
Ấm thanh va chạm vang lên, làn sóng xung kích lực khó lòng hình dung tựa thủy triều trào lên rồi lan tòa khắp không gian.
Bùm bùm!
Trên Vô Lượng Sơn, từng ngọn núi hùng vĩ cũng vì sóng xung kích mà nổ tung, những tảng đá khổng lồ bay tứ tung, cả trời đất rung chuyển dữ dội.
Bên ngoài Vô Lượng Kính, vô số ánh mắt nhìn chăm chăm về nơi chiến trường ác liệt kia.
Cuối cùng năng lượng cuồng bạo bị đánh tan, sau đó hắc quang bùng nổ, một tiếng , cười lớn vang lên.
– Lâm Động, đó là thủ đoạn mạnh mẽ của ngươi sao? Chẳng qua chỉ vậy mà thôi.
Mọi người nhìn theo hướng có tiếng cười thì thấy trong hắc quang hiện ra thân ảnhHỏa Thần, lúc này tuy hắn có thương thế nhưng khí tức vẫn rất ngang ngược.
Phía xa đằng sau hắn, không gian vỡ tan phía sau Từ Tu cũng dần biến mất, bàn tay khổng lồ nghìn trượng không biết đã biến mất từ khi nào.
– Hắn phá tan được công kích của hai chúng ta…
Từ Tu nhìn chằm chằm thân ảnh gầy gò phái sa, đồng tử không kìm được có nhỏ lại. Tuy chúng chặn được ba tầng công thế của Lâm Động nhưng tiền đề cũng là khi thì triển thủ đoạn mạnh mẽ.
Hắn biết, tuy Hỏa Thần cười khinh thường nhưng chắc chắn cũng thấy chấn động vì thủ đoạn của Lâm Động.
Đối thủ này không hề đơn giản.
– Công thế bị chặn rồi…
Ánh mắt Mộ Linh San hiện lên vẻ không cam lòng.
– Như vậy không mất mặt, công kích của Hỏa Thần và Từ Tu không hề nương tay, hai bọn chúng liên thủ mới chặn dược ba tầng công thế của Lâm Động, với Lâm Động mà nói đó không phải thất bại.
Đường Tâm Liên lắc dầu.
Công thế của hai người bọn Hỏa Thần, đổi lại là nàng cũng khó lòng chống cự được, ít nhất thì Lâm Động đã chặn được…
– Ngươi vui mừng cũng hơi sớm đấy…
Năng lượng tan dần, một thân ảnh gầy gò dần hiện ra, Lâm Động nhìn bọn Hỏa Thần, Từ Tu, khóe môi nhếch lên, hai tay siết chặt.
– Hoa văn thanh long, hãy ra hết di!
Grào!
Thanh quang chói lòa bùng phát từ trong cơ thể Lâm Động, cả năm mươi đạo hoa văn thanh lòng cùng với sức mạnh đáng sợ hiện lên.
Chương 1019 : Gãy tay
Tiếng long ngâm chấn động đất trời vang khắp không gian, trong nó mang một thứ năng lượng đáng sợ, nhưng nơi nó đi qua đều khiến không gian rung chuyển.
Vô số người ngẩng lên sững sờ nhìn những đạo hoa văn thanh long trên bầu trời. Nhưng con thanh long cuộn tròn trên không trung, bên dưới lớp vảy xanh kia là thứ năng lượng đảng sợ có thổ phá vỡ những ngọn núi lớn nhất.
Cả năm mươi đạo hoa văn thanh long!
Sức mạnh đó khiến không ít người phải biến sắc.
– Sức mạnh này còn mạnh hơn cả Vạn Tượng Thiên Pháp của Chầu Trạch…
Đường Tâm Liên kinh ngạc nhìn lên trời, sức mạnh quanh người Lâm Động lúc này đã vượt xa Châu Trạch.
– Đó là tuyệt chiêu của Lâm Động ca, nghe nói là tuyệt học của Thanh Long Vương Thanh Trì thời Viễn cổ.
Mộ Linh San ở bên cạnh nhìn thân ảnh của Lâm Động đầy ngưỡng mộ, từ khi quen biết Lâm Động đến giờ cô bé chưa bao giờ thấy Lâm Động sợ hãi cả.
Dường như hắn có được sự tự tin vô tận, cũng vì sự tự tin đó mà khiến hắn đã tạo nên vô số kỳ tích bất phàm.
– Hắn ta…
Ánh mắt Châu Trạch cũng trở nên phức tạp, từ Đường Tâm Liên hắn cũng biết kế hoạch lần này. Thật ra Ma La rất coi trọng Lâm Động khiến hắn thấy không thoải mái, dù sao thì danh tiếng của Châu Trạch hắn ở Loạn Ma Hải này cũng vượt xa Lâm Động. Tuy có nghe nói tin dồn về Lâm Động, nhưng hắn chưa từng nghĩ Lâm Động có thực lực vượt qua hắn.
Vì thế sau khi biết Ma La dặt niềm hy vọng cuối cùng vào Lâm Động, hắn khó tránh việc không phục. Nhưng lúc này cảm giác đó đã tan biến trước tâm trạng phức tạp hiện giờ.
Người thanh niên đứng ra vào thời khắc cuối cùng thực sự đã dùng hết sức mình để xoay chuyển cục diện.
Uỳnh!
Thanh long cuồn cuộn, thanh quang tụ lại trong mắt Lâm Động, ánh mắt sắc lẹm nhìn Hỏa Thần. Rồi hắn giậm mũi chân, long ảnh bay ra, thanh quang hùng hồn xuyên qua không gian, với tốc độ kinh người xuất hiện phía trước Hỏa Thần.
– Nhanh thật!
Đồng tử Hỏa Thần có lại, năm mươi con thanh long quanh người Lâm Động cũng khiến bề mặt da Hỏa Thần đau nhói.
– Cùng ra tay!
Hắc quang bùng phát từ trong cơ thể Hỏa Thần, hắn định hô lên thì sắc mặt thay đổi, vì hắn nhận ra, Từ Tu lúc này đang cách hắn khá xa, căn bản không thể cùng ra tay.
– Công thế vừa rồi của hắn cũng chỉ là để tách bọn ta ra?
Ánh mắt Hỏa Thần dao động.
– Hừ, dù chỉ mình ra cũng giết người dễ như trở bàn tay.
Ánh mắt Hỏa Thần thêm hung hãn, hắn cười khảy, rồi hắc quang nhanh chóng tụ lị nơi bàn tay.
– Đại Thiên La Hỏa Ma Chưởng!
Một luồng năng lượng kinh người lan tỏa, bàn tay hắn siết chặt rồi tung quyền!
Uỳnh!
Tất cả mọi người nhìn thấy không gian quanh người hắn đều biến dạng, hắc quang điên cuồng tụ lại trên nắm đấm tỏa ra thứ năng lượng phá hoại đáng sợ.
Thanh quang cũng tụ lại trong mắt Lâm Động, hắn không hề tránh né sự phân công hung mãnh của Hỏa Thần, bàn tay siết lại rồi đấm ra.
Grào!
Năm mươi đạo hoa văn thanh long cùng lao tới tụ lại noi nắm đấm của Lâm Động.
– Thanh Long Thiên Tọa Ân!
Một đạp quyền ấn thanh long được ngưng tụ đến mức cao nhất hình thành nơi đầu nắm đấm Lâm Động. Hắn tung quyền, rạch tan hư không lao thẳng tới quyền phong của Hỏa Thần trước bao ánh mắt kinh hãi.
Rầm!
Vào khoảnh khắc hai bên gặp nhau, tiếng nổ trầm dục kinh thiên động địa vang lên. Mọi người nhìn thấy một cái vòi rồng hai màu xanh đen hiện ra. Vòi rồng xoay chuyển và tỏa ra thứ năng lượng cuồng bạo khiến cả một ngọn núi nổ tung.
Vút vút!
Những cường giả đứng gần chiến trường sắc mặt đều kịch biến vội vàng rút lui. Cái vòi rồng kia dù cường giả Tử Huyền Cảnh đại thành nếu bị cuốn vào cũng thê thảm.
– Không ngờ lại đến mức này…
Từ Tu nhìn cái vòi rồng hai màu trên không trung, trong đôi mắt hiện lên vẻ nặng nề, công kích lần này của Lâm Động khiến hắn không thể coi thường.
Bùm!
Khi mọi người nhìn vòi rồng cuồng bạo thì không gian hai bên bỗng méo mó, rồi thanh quang và hắc quang đều bắn ra.
Hai thân ảnh cũng bay ngược ra, sau khi cả hơi bay xa hàng nghìn trượng mới lấy lại thăng bằng.
Cả trong và ngoài Vô Lượng Kính, mọi người đều lập tức nhìn về hai phía đó.
Thanh quang tan di trước, trong đó hiện ra thân ảnh gầy gò. Lâm Động hiện nay, tay áp đã tan nát, máu nhô ra trên cánh tay.
– Hỏa Thần…
Khi mọi người đang kinh ngạc vì Lâm Động thì đột nhiên có người kêu lên. Mọi người đồng loạt nhìn sang phía kia, Hỏa Thần bên trong hắc quang cũng đã hiện ra trước mắt mọi người.
Lập tức có người hít vào hơi khí lạnh, Hỏa Thần lúc này gần như ở trần thân trên, vô số vết thương trên người nhìn vô cùng thảm hại.
Đương nhiên điều khiến mọi người chấn động không chỉ có vậy, mà là Hỏa Thần lúc này, một cánh tay đã biến dạng, lời ra một đoạn xương, máu tươi tuôn trào.
Một cánh tay của hắn đã bị gãy!
– Hắn… đánh gãy một tay của Hỏa Thần…
Đường Tâm Liên, Châu Trạch, thậm chí Từ Tu cũng chấn động, gương mặt đầy về kinh hãi.
Chẳng ai ngờ được Hỏa Thần vừa rồi kích bại Đường Tâm Liên lại bị Lâm Động đánh gãy một tay.
Một quyền của Lâm Động đáng sợ đến vậy sao?
Cả không gian lặng như tờ.
Lâm Động thở phì phò, rồi tay khẽ siết lại, thôn phệ lực trong cơ thể cuộn lên thôn phệ hết thứ hắc quang xâm nhập cơ thể.
– Mới gây một tay thôi sao… thực lực cũng mạnh thật.
Hóa giải xong kình lực trong cơ thể, Lâm Động ngẩng lên nhìn bộ dạng thảm hại của Lâm Động, nhíu mày rồi khẽ thở dài. Thực lực của Hỏa Thần quả nhiên rất mạnh, hắn đùng đến cả năm mươi đạo hoa văn thanh long mà chưa giết được Hỏa Thần.
– Đúng là lợi hại!
Hỏa Thần nhìn cánh tay biến dạng của mình, ánh mắt hiện lên sự điên cuồng, một lúc sau trở lại sự lạnh lùng, rồi hắn lấy tay trái kéo mạnh tay phải!
Rắc!
Tiếng xương gãy vang lên, máu tươi phun ra, tất cả cùng kinh hãi nhìn thấy Hỏa Thần đã dứt đứt tay mình.
Lâm Động nheo mắt nhìn Hỏa Thần đang thu lại mọi cảm xúc trên mặt.
– Đó chắc là thủ đoạn mạnh nhất của ngươi?
Hỏa Thần ngẩng lên, đôi mắt dường như không có tiêu cự nhìn Lâm Động, giọng nói không chút cảm xúc vang lên.
– Từ Tu, mở phong ấn đi.. .ta muốn.. .giết hắn…
Chương 1020 : Thủ đoạn hung hãn! Cả không gian lặng như tờ
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Hỏa Thần người đầy mùi máu tanh nồng trên không trung. Sau khi chấn động, gương mặt hắn dần binh tĩnh lại. Chỉ là sự binh tĩnh đó trước cảnh tượng cánh tay dứt lìa càng khiến người ta lạnh xương sống.
Từ Tu lúc này đã xuất hiện bên cạnh Hỏa Thần, hắn nhìn thương thế của Hỏa Thần, ánh mắt có chút kinh ngạc, chắc hẳn không thể ngờ Lâm Động lại có thể gã ra mức thương thế này.
– Ta đã nói rồi tên tiểu tử này có phần cổ quái, không thể coi thường được.
Từ Tu nói.
– Không sao.
Hỏa Thần cười nhạt, hắn nhìn vồ thân ảnh phía xa kia:
– Dù hắn giãy giụa thế nào thì kết quả cũng chỉ có một…
– Đó chính là…chết!
Hỏa Thần cười hung hăng, rồi hắn quệt tay vào chỗ máu noi cánh tay bị đứt, máu tươi nhuốm dầy bàn tay, ngón tay vẽ nên không trung vô vàn phù văn huyết sắc quỷ dị.
– Muốn mở phong ấn sao…
Từ Tu nhìn cổ Nhân tượng đó đồng tử hơi có lại, Lâm Động đã ép Hỏa Thần tới mức này…
Phụt phụt!
Phù văn lơ lửng trước mặt Hỏa Thần, đột nhiên hắc quang bùng phát từ phù văn. Hỏa Thần biến đổi chỉ ấn, huyết quang mang theo hắc quang quay về những nơi quan trọng như trán, tim, đan điền của hắn…
Sau khi những đạo phù văn đó chui vào cơ thể, thân thể Hỏa Thần bỗng dừng lại, khí tức hắn bỗng chốc biến mất một cách quỷ dị.
Đường Tâm Liên, Châu Trạch nhìn thấy vậy sắc mặt đều thay đổi, bỗng có một cám giác bất an.
Lâm Động cũng nhíu mày nhìn Hỏa Thần, nắm đấm dần siết lại.
Cả không gian bỗng bị sự yên lặng quỷ dị bao trùm, nhưng trạng thái này không duy trì lâu, dột nhiên có người nhận ra không gian dường như dang hạ nhiệt.
Khói đen không biết từ bao giờ tràn ra từ người Hỏa Thần, khiến không gian xung quanh phát ra những tiếng kêu khóc thảm thiết.
Hỏa Thần bỗng ngẩng lên, đôi mắt hắn lúc này có huyết sắc ngưng tụ, một thứ tà ác không thể che giấu lan tỏa.
Uỳnh!
Huyết nhãn ở ra, khí tức biến mất của Hỏa Thần bỗng bùng phát, lần này nó đã trở nên mạnh mẽ hơn trước rất nhiều!
Cuồng phong cuộn trào trong không gian, y phục bay phần phật, hắc khí bao quanh người khiến hắn gần như Tà Thần giáng thế.
– Thứ khí tức này…
Bên ngoài Vô Lượng Kính, không ít người bị chấn kinh bởi thứ khí tức kia của Hỏa Thần, không ai ngờ được hắn lại ẩn giấu một thứ sức mạnh đáng sợ như vậy.
Đáng chết!
Cô Mộng Kỳ siết chặt tay, niềm vui vì Hỏa Thần bị đứt một cánh tay và Lâm Độngchiếm thế thượng phong bỗng chốc tiêu tan.
Cổ Yên, Cổ Nhã ở bên cạnh cũng đầy lo lắng. Thực lực Hỏa Thần thật sự quá khủng bố, ngay trong cổ gia, nhưng người thắng được hắn có lẽ chỉ đếm được trên đầu ngón
– Quả nhiên là khí tức của dị ma…
Trong Viêm Thần Điện, đôi mắt rực đỏ của Ma La trở nên sắc bén, hắn nhìn chăm chăm vào thứ hắc khí trong Vô Lượng Kính, thân thổ bỗng bốc lửa.
– Đúng là khí tức của dị ma, nhưng không thuần túy…
Đại trưởng lão của Viêm Thần Điện nhíu mày:
– Nhưng dù vậy thực lực của Hỏa Thần cũng đã tăng mạnh, Lâm Động muốn ngăn chặn có lẽ rất khó.
Công thế vừa rồi của Lâm Động ngay vị đại trưởng lão này cũng phải bất ngờ, Lâm Động chặt dứt dược một tay của Hỏa Thần cũng khiến trưởng lão kinh ngạc, nhưng đáng tiếc nó không thể tạo nên ưu thế quá lớn, mà lúc này đã hoàn toàn biến mất.
Thực lực của dị ma quá khó cho Lâm Động có thể ngăn cản.
Ma La nhìn Vô Lượng Kính, trong dó, thanh niên kia cũng dang chăm chú nhìn Hỏa Thần đang biến dị. Nhưng Ma La không nhìn thấy sự kinh hoảng nào trên gương mặt. Ma La cười nói:
– Nhãn lực Thanh Trĩ không tồi, người dược hắn tán thưởng cũng không phải đơn giản…
– Chiến cục chưa đến phút cuối, kết luận là quá sớm.
– Chắc đó là sức mạnh của ma chủng…đúng là có phần đáng gờm…
Lâm Động mím môi, hơi cụp mắt xuống. Hắn không quá kinh ngạc vì thủ đoạn của Hỏa Thần, vì ba kẻ Hoắc Nguyên lần trước cũng đã dùng đến.
– Xem ra thứ ngươi biết không ít.
Ánh mắt đỏ quạch của Hỏa Thần nhìn Lâm Động đầy oán độc, hắn nhếch mép cười:
– Vài lân công thế vừa rồi chắc cũng đã tiêu hết hom nửa nguyên lực của ngươi?
Lâm Động nhíu mày, tay siết lại, tu vi nguyên lực của hắn chỉ là Sinh Huyền Cành viên mãn, so với Tử Huyền Cảnh đại thành như Hỏa Thần đúng là vếu hơn nhiều.
Nếu không phải có tinh thần lực trợ giúp và Thôn Phệ Tổ Phù thầm hấp thụ nguyên lực trời đất thì hắn khó lòng kiên trì lâu như vậy.
– Giờ ngươi lấy cái gì ra chống lại ta?
Khóe miệng Hỏa Thần cong lên:
– Yên tâm, đợi khi đánh bại ngươi rồi ta sẽ chặt hết tứ chỉ của ngươi.
– Lâm Động, chúng ta cùng ra tay.
Đường Tâm Liên và Châu Trạch sau khi nghỉ ngơi đều bay tới nói.
– Trạng thái của mọi người lúc này…
Lâm Động nhìn hai người lắc đầu bất lực. Cả hai đều bị thương không nhẹ, họ lại không có Thôn Phệ Tồ Phù, muốn hồi phục nguyên lực trong thời gian ngắn là không thể.
– ít nhất thì có thể chống cự được một lúc!
Chầu Trạch nghiến răng, hắn nhìn Hỏa Thần không cam lòng, do dự một lúc nói:
– Hắn mạnh hơn trước quá nhiều, ngươi không phải đối thủ của hắn.
– Một mình ngươi chiến đấu lâu như vậy, cũng tiêu hao quá nhiều sức mạnh rồi.
Đường Tâm Liên nói.
Lâm Động xua tay thở dài, hai người lúc này mà ra tay cũng không giúp được gì I nhiều, hắn nhìn Đường Tâm Liên nói:
– Hãy tin ta.
Đường Tâm Liên khựng người, nhìn Lâm Động đang rất nghiêm túc. Lúc này rồi nhưng trong mắt hắn không hề có sự sợ hãi.
– Cẩn thận!
Đường Tâm Liên khẽ siết tay, tuy lý trí nói Lâm Động lúc này trạng thái không hề tốt, nhưng trước ánh mắt ấy nàng không thể nói ra lời ngăn cản.
Châu Trạch thấy vậy cười khổ, hắn ta còn ra oai sao?
– Không hổ là đệ tử Đạo Tông, ngoan cương V’ như Châu Thông năm đó…
Hỏa Thần thấy vậy, khẽ cười, rồi nói:
– Nhưng dáng tiếc, kết quả của ngươi cũng như hắn thôi!
Lâm Động coi như không nghe thấy gì, thân thể dần hạ xuống đinh núi.
– Vậy đấu một trận cho triệt để nào..
Lâm Động ngẩng lên nhìn Hỏa Thần và Từ Tu, hau tay giang ra kết thành ấn pháp kỳ dị.
Ầm ầm!
Mặt đất dưới chân Lâm Động bỗng nhiên khẽ rung chuyển, một thứ năng lượng kỳ cuộn trào, bùm một tiếng bùng phát từ dưới lòng đất.
Mọi người bỗng chốc kêu lên kinh ngạc, vì họ nhìn thấy đại địa trong vòng nghìn dặm quanh dây bỗng trở nên hoang vu nhanh chóng.
– Đây là…
Hỏa Thần nhìn cảnh tượng dó, đồng tử dột ngột có lại, một cảm giác nguy hiểm dâng
– Đại Hoang Vu Kinh??truyện đao tu audio