Vũ Động Càn Khôn
Tập 196 [ chương 981 đến 985 ]
❮ sautiếp ❯Chương 981 : Mười vạn lôi đình đúc thành lôi thân
Không gian mù mịt đầy lôi quang, một đạo lôi đình hàng vạn trượng rạch ngang bầu trời, cùng thanh thế gần như hủy diệt trời đất đánh thẳng lên thân ảnh gầy gò đang ngồi trên hư không.
Lôi quang đánh xuống như vũ bão, vô số đạo lôi điện nổ tanh tách khắp không gian.
Thế nhưng, đối mặt với đòn oanh kích khủng khiếp như vậy nhưng thân ảnh gầy gò đó không hề động đậy, thân thể hắn như bàn thạch gắn chặt với không gian, bất cứ ngoại lực nào cũng không thể chấn động được hắn.
Thân thể Lâm Động lúc này rất khô, thậm chí trên bề mặt da cũng xuất hiện ngân quang nhìn giống như đám ngân thi trong động phủ vậy, nhưng may mắn là hắn vẫn còn sinh khí.
Phụt phụt!
Lôi quang chấp cháy trên bề mặt cơ thể Lâm Động, không ngừng chui ra chui vào qua lỗ chân lông của hắn. Mái tóc đen tuyền giờ đã bị lôi quang nhuộm thành một màu bạc.
Lâm Động hiện giờ đang trong trạng thái vô thức, hắn cảm nhận được cơ thể mình gần như sắp nổ tung, nhưng nhờ vào sự cố chấp kiên cố, hắn vẫn duy trì được cơ thể gần như tan nát này.
Trước sự kéo dài cực hạn đó, một số thay đổi kỳ lạ đang dần hình hành.
Lúc này, nếu dùng mắt thường có thể nhìn vào trong cơ thể LâmĐộng thì sẽ nhận thấy trong đó được lấp đầy tia lôi điện, chúng quấn quanh mọi chỗ trong cơ thể Lâm Động, nhìn giống như một tấm lưới lôi điện đang bọc quanh cơ thể Lâm Động. Mối khi lôiđình đánh lên người Lâm Động, tấm lưới điện này lại sáng lên một chút.
Nói chung, trước sự công kích của hàng vạn đạo lôi đình, LâmĐộng đã xuất hiện biến dị.
Hơn nữa sự biến dị này theo thời gian dường như ngày một quyết liệt.
Trong thế giới lôi đình, khái niệm về thời gian trở nên vô cùng mơ hồ. Lâm Động không biết hắn ở trạng thái đó trong bao lâu, tựa một năm, cũng tựa mười năm.
Ý thức mơ màng nhưng vẫn giữ vững ý niệm, vì Lâm Động biết rõ, khi ý niệm này bị lôi đình hủy diện thì hắn mới thật sự rơi vào vạn kiếp bất phục.
Hắn còn rất nhiều việc phải làm.
Hắn phải trở nên mạnh hơn, trở về Đông Huyền Vực.
Hắn phải cho nữ nhân vẻ ngoài cao ngạo, bên trong dịu dàng kia, hắn sớm muộn cũng có ngày đạt đến mức nàng phải ngưỡng vọng.
Hắn phải cho nữ hài tử tràn đầy sức sống kia biết, hắn sẽ bảo vệnụ cười trong sáng ấy.
Hắn phải cho nữ hài xót hắn một mình nỗ lực kia biết, đôi vai hắn có thể gánh vác mọi việc.
Vì thế, hắn không thể chết!
Rồi một tiếng gầm phẫn nộ không cam lòng đột nhiên vọng lên từ sâu trong tâm linh Lâm Động. Ý thức mơ màng của hắn cũng rung lên, một tia nắng xuyên qua tầng mây đen chiếu lên tầng ýthức mơ hồ.
Đôi mắt đang nhắm chặt của Lâm Động đột nhiên mở ra, từ trong mắt bắn ra lôi quang, tiếng sấm nổ vang rền.Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Chín vạn chín nghìn chín trăm chín mươi chín đạo!
Ý thức trở về, Lâm Động ngẩng lên, đôi mắt tràn ngập lôi quang nhìn chân trời, ngửa lên trời gầm lên:
– Đạo cuối cùng hãy tới đi!
Ầm ầm ầm!
Dường như đáp lại Lâm Động, từ phía chân trời phía xa, lôi đình cuồn cuộn, cuối cùng ngưng tụ lại thành một đạo lôi đình hàng vạn trượng.
Grào!
Tiếng long ngâm đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên, chỉ thấy lôiđình trên không trung biến thành một con lôi long khổng lồ.
Thân thể lôi long cuộn lại trên không, trong đôi mắt khổng lồ kia chấp chới lôi đình nhìn xuống Lâm Động, thanh thế khiến người ra dựng tóc gáy.
Thế nhưng Lâm Động không hề sợ hãi, hắn nhìn thẳng vào lôi long, rồi khóe miệng nhếch lên, chầm chậm giang rộng hai tay chào đón cơn phẫn nộ của trời.
Uỳnh!
Lôi long cảm nhận được sự khiêu khích của Lâm Động, lôi đình lấp lánh điên cuồng trên thân thể to lớn của lôi long, rồi cuối cùng nó lao xuống.
Bùm bùm bùm!
Lôi long lao xuống, không gian theo đó mà rung chuyển dữ dội, thanh thế đó gần như hủy thiên diệt địa.
Lâm Động giang tay ra, nụ cười trên khóe môi càng thêm điên cuồng.
Lôi long khổng lồ tựa tảng thiên thạch đâm thẳng xuống LâmĐộng không có chút phòng ngự nào.
Rầm!
Âm thanh đinh tai vang lên khắp không gian, vào khoảnh khắc va chạm, thân thể Lâm Động gần như ngay lập tức nổ tung, máu tươi bắn tóe, xương cốt tan tành.
Lôi long vượt qua thân thể Lâm Động, cuối cùng đâm sầm xuốngđại địa, tiếng long ngang vang vọng, rồi lôi long tan dần trở vềvới cát bụi. Phía sau nó là một đám bụi máu.
Đám bụi máu lặng lẽ lơ lửng trong không trung, trạng thái đókéo dài không lâu, đột nhiên từ bên trong phát ra lôi quang. Vô số đạo lôi quang lan tỏa, bụi máu dần thu lại, chui hết vào trong hình dáng lôi quang vừa tạo nên.
Máu thịt ngưng tụ một cách kỳ lạ, cuối cùng, một thân thể hoàn hảo đã sinh ra trong ánh lôi quang chấp chới.
Dung mạo của thân thể đó giống hệt Lâm Động, chỉ là từ hắn tỏa ra thứ uy nghiêm cảm giác như đối mặt với Lôi Đế vậy.
Lâm Động cúi xuống nhìn nhục thể được đúc ra a mười vạn đạo lôi đình, ánh mắt lóe sáng, nắm đấm khẽ siết chặt.
Uỳnh!
Nắm đấm siết lại, năng lượng đáng sợ lập tức bùng phát như mãnh thú trong tứ chi bách huyệt, sức mạnh ấy hung hãn bá đạo hơn trước rất nhiều.
Lâm Động ngẩng lên nhìn lôi đình trên bầu trời, lúc này lôi đình cuồng bạo không hề khiến anh sợ sệt mà ngược lại còn có cảm giác thân thiết.
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, rồi hắn đưa tay ra tím một đạo lôiđình bắn xuống.
Phụt phụt!
Lôi đình chạm vào tay hắn lại không hề gây tổn thương gì, thứnăng lượng ngang ngược lúc trước giờ lại trở nên ôn thuận như chú cừu non, quấn quanh tay Lâm Động.
Khóe miệng Lâm Động cong lên, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Uỳnh uỳnh!
Lôi đình biến thành một lỗ xoáy khổng lỗ, ở trung tâm bắn ra một đạo lôi quang, theo đó là một đạo phù văn rơi xuống rồi xuất hiện trước mặt Lâm Động.
Ánh mắt Lâm Động nhìn đạo phù văn này không che giấu nổi sự kích động và mừng rỡ, theo đó là một tràng cười lớn sảng khoái vang vọng. Vì hắn biết cuối cùng hắn cũng được Lôi Đình Tổ Phù chấp nhận rồi!
Chương 982 : Luyện hóa Lôi Đình Tổ Phù
Tấm phù văn cổ xưa lấp lánh lôi quang, im lìm lơ lửng phía trước Lâm Động. Nhìn Lôi Đình Tổ Phù gần ngay trước mắt Lâm Động cũng không kìm được mà hơi run lên.
Có điều, tuy xúc động nhưng Lâm Động không giơ tay ra lấy. Vì hắn biết nếu hấp thụ Lôi Đình Tổ Phù, sức mạnh của hai tấm tổ phù sẽ bài xích lẫn nhau, mà hậu quả thì có lẽ Lâm Động hiện giờ có mạnh thế nào cũng không thể chịu đựng nổi.
– Nham…
Lâm Động đứng ngẩn ra nhìn Lôi Đình Tổ Phù, rồi thầm gọi trong đầu. Chắc hẳn hắn cũng rõ sự nguy hiểm nếu hai đạo tổ phù cùng tồn tại trong một cơ thể.
– Ngươi thật là mệnh lớn đó.
Nham uể oải nói, Lâm Động nghe mà nghiến răng.
– Giờ phải làm sao?
– Sức mạnh của tổ phù vốn dị thường bá đạo, người bình thường có được một tấm đã là có sức mạnh lớn lao, muốn có tấm thứhai là không thể.
Nham nói.
– Đương nhiên, nếu ngươi đạt được thực lực như Phù Tổ, chủ nhân của ta thì muốn có cả Tám đại tổ phù cũng không phải việc khó.
Lâm Động nghe vậy cười khổ. Từ thời Viễn Cổ đến nay chỉ xuất hiện có một Phù Tổ, sao hắn có thể so sánh được?
– Nhưng may mắn ngươi có được Thôn Phệ Tổ Phù trước tiên. Thôn phệ lực là thứ năng lượng có khả nưng dung nạp lớn nhất. Tuy dung nạp Lôi Đình Tổ Phù vẫn có nguy hiểm không ít nhưng may mắn là…ngươi có Tổ Thạch…
– Tổ Thạch?
Lâm Động khựng người, rồi kinh ngạc nói:
– Tổ Thạch còn có tác dụng vậy sao?
– Năm đó, ta ra đời là nhờ dùng sức mạnh của Bát đại tổ phù.
Nham nói bình thản nhưng trong đó cũng có chút ngạo khí.
– Tuy hiện tại ta chưa hồi phục được hết sức mạnh. Nhưng trong cơ thể ngươi cũng chỉ có Thôn Phệ Tổ Phù và Lôi Đình Tổ Phù. Chắc duy trì sự cân bằng cũng không phải không thể.
Lâm Động nghe vậy ánh mắt lập tức hiện vẻ mừng rỡ.
– Cho tâm thần của ngươi chìm vào Nê Hoàn Cung rồi thu LôiĐình Tổ Phù vào trong, chúng ta cùng ra tay duy trì sự cân bằng giữa hai tổ phù.
– Ngoài ra, số tinh thần lực đang đình trệ cũng có thể nhờ vào việc này mà trở nên dồi dào.
Nghe vậy ánh mắt vui mừng của Lâm Động càng rõ ràng:
– Tinh thần lực của ta có thể tăng cường rồi sao?
Tinh thần lực của Lâm Động tu luyện khá quái dị, tuy tinh thần lực của hắn là thiên phú, đến Tiểu Điêu cũng phải tán thưởng. Nhưng từ sau lần đột ngột tăng mạnh đó thì như đi vào đường cụt, không có bất cứ sự đột phá nào nữa. Lâm Động vì thế màbối rối không ít. Dù sao hiện giời hắn đã là Sinh Huyền Cảnh đại thành, nhưng tinh thần lực lại vẫn chỉ là Thiên Phù Sư, chỉ tươngđương Niết Bàn Cảnh…
– Tinh thần lực của ngươi bị đình trệ chỉ vì dùng nó để nuôi Thôn Phệ Tổ Phù mà thôi. Nhưng cũng không phải nuốt không tinh thần lực, chỉ có thể gọi là thay thế. Khi thời cơ đến thì nó sẽ trảlại cho ngươi, thậm chí còn dồi dào hơn lượng nó đã lấy đi.
– Ta hiểu.
Lâm Động gật đầu, rồi lập tức khoanh chân ngồi trên không, hai mắt nhắm nghiền, ngay sau đó một đạo ánh sáng tỏa ra từ trán hắn, Lôi Đình Tổ Phù ở phía trước biến thành đạo lôi quang chui vào trong.
Khi Lôi Đình Tổ Phù chui vào Nê Hoàn Cung thì Lâm Động cũng lập tức theo sau.
Bên trong Nê Hoàn Cung giống như một vùng trời đất thu nhỏ, tinh thần lực hùng hồn lan tỏa khắp không gian, ở trung tâm Nê Hoàn Cung là một cái hắc động im lìm lơ lửng, khi xoay chuyển không ngừng thôn phệ tinh thần lực bên trong nó.
Vút!
Lôi quang đột nhiên phá vỡ sự yên tĩnh của không gian, tựa một viên thiên thạch lao vào không gian rồi dần chậm lại trên không trung.
Uỳnh uỳnh!
Lôi Đình Tổ Phù vừa vào trong không gian này lập tức xuất hiện vô vàn tia lôi đình muốn chiếm cứ mọi thứ ở đây.
Đương nhiên sự bá đạo đó của Lôi Đình Tổ Phù không được Thôn Phệ Tổ Phù để yên. Hắc động xoay tròn, tỏa ra hắc quang mù mịt.
Hai luồng năng lượng kinh người đan xen nhau trên không trung, rồi làn sóng xung động tỏa ra bốn phía, cả không gian bị lực xung kích khiến cho rung chuyển dữ dội.
Lâm Động nhìn không gian đổ nát này mà không nói được gì. Cuối cùng hắn cũng biết tại sao Ma La lại phản đối Lâm Động cóThôn Phệ Tổ Phù rồi nhưng vẫn muốn luyện hóa Lôi Đình Tổ Phù…
– Nham, ra tay đi.
Lâm Động bất lực nói, cứ để hai luồng năng lượng đó tiếp tục thìNê Hoàn Cung của hắn sẽ nổ tung mất.
– Ừm.
Nham đáp, rồi bạch quang dịu nhẹ bùng phát, Tổ Thạch xuất hiện ở giữa hai tổ phù.
– Bình hành chi ấn!
Nham chui ra từ Tổ Thạch, rồi hai tay kết ấn, hô lên một tiếng.
Xoẹt xoẹt!
Chỉ thấy hai đạo bạch quang đột nhiên bắn ra bàn tay hắn. Mộtđạo nối với Thôn Phệ Tổ Phù, một đạo nối với Lôi Đình Tổ Phù, ở giữa hai đạo bạch quang này là một đạo quang ấn vô cùng phức tạp chầm chậm hình thành.
Quang ấn giống như một cán cân, khẽ la động, nhưng cuối cùng vẫn ở trạng thái cân bằng, ở hai đầu cán cân chính là Thôn PhệTổ Phù và Lôi Đình Tổ Phù.
Năng lượng kỳ lạ men theo tia sáng chui vào hai tấm tổ phù. Tổ phù rung lên, hai luồng năng lượng đang xâm thực lẫn nhau bỗng từ từ dung hòa.
Lâm Động thấy hai luồng năng lượng không đối kháng nữa thìthở phào nhẹ nhõm. Quả nhiên Nham nói không sai, đúng là hắn có cách để cân bằng sức mạnh của hai tổ phù. Trong đó có công không nhỏ của Thôn Phệ Tổ Phù, nếu không phải sức mạnh của nó có tính dung nạp lớn thì dù là Nham cũng khó lòng duy trìđược sự cân bằng nhỏ nhoi đó.
Sau khi hai tổ phù đã ổn định lại, Lâm Động đột nhiên thấy Thôn Phệ Tổ Phù bắt đầu xoay chuyển, khi đó, một đạo tinh thần lựcđiên cuồng tràn ra.
Uỳnh uỳnh!
Tinh thần lực dồi dào chảy vào không gian, diện tích không gian lập tức tăng lên, thậm chí đến mây gió, sấm sét cũng bắt đầu sinh ra.
Lâm Động nhìn cảnh tượng đó, hai tay giang ra, hắn cảm nhậnđược vào lúc này tinh thần lực của hắn đang tăng lên với tốc độ kinh người.
Sự trì trệ trước đây đã hoàn toàn không còn nữa, mọi trở ngạiđều đã bị phá vỡi bởi nguồn tinh thần lực dồi dào.
Uỳnh uỳnh!
Cả không gian đều đón sự thay đổi lớn lao.
Cùng với việc tinh thần lực bắt đầu tăng mạnh, bên trong thân thể hắn cũng bắt đầu có nguyên lực cuộn trào như thủy triều. Trong nguyên lực của hắn lúc này đã có thể ánh bạc, lấp lánh những tia lôi quang đày bá đạo.
Phù phù!
Thân thể Lâm Động lúc này cũng giống như con sư tử thức tỉnh, bắt đầu tỏa ra những luồng năng lượng kinh người.
…
Lâm Động tĩnh lặng ngồi trên không trung, nguyên lực tựa bão tố tập trung quanh người hắn, ngoài nguyên lực ra, tinh thần lực cũng đang xoay vần.
Lâm Động điềm nhiên ngồi giữa hai luồng năng lượng, khí tức cũng đang tăng lên từng chút một.
Chương 983 : Thực lực đại tăng
Trong không gian đầy lôi đình loang loáng, Lâm Động khoanh chân ngồi trên không trung, khí tức tỏa ra từ người hắn mạnh lên từng ngày, tốc độ tăng tiến thực lực thật đáng cảm thán.
Khí tức tăng lên liên tục trong năm ngày, sau đó nguyên lực và tinh thần lực quanh người Lâm Động mới dần yếu đi.
Trên không trung, khi chút nguyên lực và tinh thần lực cuối cùng chui vào cơ thể Lâm Động, hai mắt hắn mở ra, tinh quang lóe lên rồi biến mất.
Rắc rắc.
Lâm Động chống tay trên hư không chầm chậm đứng lên. Theo đó trong cơ thể hắn phát ra tiếng răng rắc giòn tan, ngoài ra còn có một thứ năng lượng hung hãn kèm theo. Cảm giác giống như một con hung thú Viễn Cổ tỉnh dậy sao giấc ngủ vùi vậy.
Phù.
Cảm nhận năng lượng dồi dào trong cơ thể, Lâm Động không kìm được hít sâu một hơi, khóe môi nhướn lên, cảm giác này hắn chưa từng thấy bao giờ.
– Ngươi bây giờ đã là Sinh Huyền Cảnh viên mãn, chỉ cách TửHuyền Cảnh một bước nữa thôi.
Nham hiện ra nhìn Lâm Động, nói.
– Sinh Huyền Cảnh viên mãn sao.
Lâm Động siết tay, trên gương mặt hiện lên vẻ hài lòng, thành quả tu luyện lần này rõ ràng rất đáng mừng.
– Đương nhiên, vẫn là tinh thần lực được nâng lên nhiều nhất.
Lâm Động khẽ gật đầu, không thấy hắn có bất cứ động tác gìnhưng xung quanh đột nhiên nổi cuồng phong, tinh thần lực dồi dào tràn ra từ Nê Hoàn Cung biến thành một cơn bão tinh thần lực ở bên cạnh hắn. Cơn bão tỏa ra thứ năng lượng ngay một Sinh Huyền Cảnh viên mãn cũng không thể kháng cự.
– Tiên Phù Sưu tiểu thừa đỉnh phong.
Lâm Động cười, lần này tinh thần lực đã trưởng thành lợi hại hơn cả lần trước, không chỉ trực tiếp vượt khỏi Tiên Phù Sư mà còn tiến thẳng lên Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong.
Tầng Tiên Thù Sư phân thành tiểu thừa và đại thừa, nhưng chỉhai đẳng cấp đó cũng đủ sánh ngang với Sinh Tử Huyền Cảnh. Thường thì tinh thần lực đạt đến mức Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong hơn hẳn cường giả Sinh Huyền Cảnh viên mãn. Còn khi làđại thành thì có thể địch lại cường giả Tử Huyền Cảnh.
Vị Tiên Phù Sư mà hồi đó Lâm Động gặp trên Huyền Linh Đảo thật ra cũng chỉ mới bức vào ngưỡng cửa Tiên Phù Sư mà thôi.
Cũng có nghĩa là thực lực Lâm Động hiện giờ, không chỉ nguyên lực đạt đến tầng thứ Sinh Huyền Cảnh viên mãn, mà tinh thần lực cũng đã là Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong. Hai luồng sức mạnh này cuối cùng đã đạt đến mức khá cân bằng.
Nhờ hai luồng sức mạnh này, Lâm Động tin rằng trong phạm vi Sinh Huyền Cảnh, không ai là đối thủ của hắn. Thậm chí nếu đối mặt với cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành hắn cũng không sợ!
– Hơn nữa, nhục thể cũng được cường hóa rồi…
Lâm Động siết nắm đấm, bên dưới da hắn có thể thấp thoáng nhìn thấy những đạo hoa văn thanh long cuồn cuộn. Nhìn xem ra có không dưới năm mươi con thanh long. Hơn nữa hắn có thểnhận thấy đây không phải cực hạn, ở sâu trong cơ thể hắn còn ẩn chứa một sức mạnh lớn hơn.
Lâm Động hiện tại có thể cảm nhận được thân thể mình giống như con mãnh thú thời hồng hoang, năng lượng như muốn bùng nổ, dường như có thể đánh tan mọi trở ngại.
Đây là sự cường hóa sau khi hứng mười vạn đạo lôi đình. Vềtổng thể mà nói, thực lực Lâm Động hiện giờ đã hoàn toàn thay da đổi thịt.
Lôi Đình Tổ Phù quả nhiên là thứ tốt!
Lâm Động cười, dù gì thực lực này cũng chỉ là phần có thêm khi có được Lôi Đình Tổ Phù…
– Chắc ở đây đã hai tháng, đến lúc phải ra rồi…
Lâm Động vươn vai, vui vẻ quan sát không gian lôi đình, tâm thần khẽ động, không gian xung quanh lập tức có sóng daođộng, thân hình hắn được bao bọc lại rồi biến mất.
Lôi giới.
Vầng lôi dương nghìn trượng lúc này cũng tiêu tan, cả lôi giớiđều tràn ngập tiếng sấm rền, nhưng sức mạnh trong nó dường như trở nên hỗn loạn hơn nhiều.
Uỳnh!
Một nhân ảnh dần hiện ra, Lâm Động quét mắt tứ phía, nhận thấy trong lôi giới giờ không còn một ai, hơn nữa luồng năng lượng hỗn loạn ở đây cũng khiến hắn nhăn mày.
Vút!
Khi đó, một đạo ngân quang lóe qua rồi biến thành quang ảnh, làLôi Đế.
– Lâm Động, khi ngươi nhìn thấy ảnh tượng này thì chắc ngươiđã thành công khống chế được Lôi Đình Tổ Phù. Chúc mừng ngươi, ha ha, ta rất muốn thấy có hai tổ phù sau này ngươi sẽ thế nào. Nhưng đáng tiếc…ta không có cơ hội rồi.
– Ta hiện giờ đã biến mất hoàn toàn khỏi thế gian này. Năng lượng trong lôi giới cũng đang giảm dần nên trở nên bất ổn. Vìthế ta đưa tiểu nữ hài kia ra ngoài trước, đây là Nguyên Thần Linh Lân cô bé để lại, sau khi ra khỏi đây ngươi có thể đi tìm cô bé.
Lôi Đế dứt lời thì một đạo lam quang bay về phía Lâm Động biến thành một miếng vảy màu tam, xuất hiện trước mặt Lâm Động.
– Ngươi có Lưỡng đại tổ phù, nhưng dù sao thực lực vẫn còn yếu. Hãy nhớ phải thận trọng, nếu không dị ma sẽ tìm đến. Ngươi hiện giờ muốn bảo vệ Lưỡng đại tổ phù là khá khó khăn.
– Hà hà, không nói nhiều nữa, chỉ hy vọng sau này nếu trời đất có kiếp nan thì ngươi có thể là người cứu giúp. Ta tin sự lựa chọn của Phù Tổ đại nhân…
– Tạm biệt…
Ảnh tượng dần biến thành một điểm sáng rồi biến mất. Người nắm giữ Lôi Đình Tổ Phù uy danh hiển hách khắp trời đất đã biến mất khỏi thế gian.
Lâm Động nhìn điểm sáng kia với vẻ mặt phức tạp, rồi cung kính hành lễ.
– Lôi Đế tiền bối đi an lành!
Một lúc sau hắn ngẩng lên, thu lại cảm xúc rồi quay lại nhìn lôi giới hỗn loạn, rồi vung tay, không gian biến dạng và thân hình nhanh chóng biến mất.
Sau khi Lâm Động biến mất, lôi giới trở lại không có chút sinh khí, năng lượng hỗn loạn chờ đợi kết thúc của chính nó.
Lôi Điện.
Khi Lâm Động xuất hiện lại ở đây, bốn bề không còn dấu vết của ai nữa. Rõ ràng trong hai tháng vừa qua, những người tìm kiếm bảo bối cũng đã rút đi hết.
– Tìm Mộ Linh San trước đã.
Lâm Động bay ra khỏi Lôi Điện, thế nhưng khi vừa ra ngoài thìtrên bầu trời đột nhiên mây đen tụ lại, tiếng sấm sét đùng đoàng vang vọng khắp không gian.
– Phong Lôi Kiếp?
Lâm Động nhìn cảnh tượng quen thuộc đó thì khựng người một chút, rồi bật cười. Vừa rồi tinh thần lực của hắn tăng mạnh, vốn dĩ phải có Phong Lôi Kiếp, nhưng vì hắn ở trong không gian kỳ lạnên Phong Lôi Kiếp không tới được, nay vừa ra ngoài là nó lập tức tìm đến.
– Đây là có bao nhiêu tầng Phong Lôi Kiếp vậy?
Sắc mặt Lâm Động có phần cổ quái, hắn từ Tứ Ấn Thiên Phù Sư tăng thẳng lên Tiên Phù Sư tiểu thành đỉnh phong, nếu phải tính lượng Phong Lôi Kiếp thì là bao nhiêu tầng?
Nghĩ vậy Lâm Động lắc đầu cười, rồi hắn không thèm để tâm Phong Lôi Kiếp, thân hình bay thẳng ra bên ngoài động phủ.
Uỳnh uỳnh!
Khi Lâm Động bay ra, trên bầu trời đánh xuống vô số đạo lôiđình cuồng bạo truy sát hắn.
– Cút!
Lâm Động dừng lại, quay phắt đầu ra sau, lôi quang lấp lánh trong mắt, hắn quát lên một tiếng.
Ngay lúc đó một cảnh tượng kỳ dị xuất hiện. Chỉ thấy lôi đình đột nhiên đông cứng lại, quay về sau tháo chạy với tốc độ kinh người, dường như gặp phải thứ gì đáng sợ vậy.
Trên bầu trời, Phong Lôi Kiếp cuồn cuộn một trận, cuối cùng biến mất một cách quỷ dị.
Trước mặt Lâm Động có Lôi Đình Tổ Phù, những đạo lôi đình kia tựa như thần tử, không dám có chút gì không tôn trọng hắn.
Khóe miệng Lâm Động nhếch lên, chắc cả thế gian này chỉ mình hắn là vượt qua Phong Lôi Kiếp theo cách của hắn.
Vút!
Nghĩ đến đây, hắn cười rồi bay thẳng ra khỏi động phủ, xuất hiện trong Thiên Lôi Hải Vực.
Khi vừa ra ngoài, Nguyên Thần Linh Lân mà Mộ Linh San để lại cho hắn bỗng chấn động, rồi giọng nói có phần sốt ruột của cô bé vang lên.
– Lâm Động ca, huynh đừng đến Thiên Lôi Đảo ở ngoại vi Thiên Phong Hải Vực. Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện còn cả ba tên của vương triều Ma Nham đều đang đợi huynh. Muội bị chúng bắt rồi, chúng còn có cường giả đến chi viện nữa, huynh đừng đến đây!
Nghe được giọng nói lanh lảnh ấy, nụ cười trên gương mặt biến mất hoàn toàn, thay vào đó là sự lạnh lùng đầy sát ý.
– Ở cùng một chỗ sao? Cũng tốt, đỡ phải đi tìm.
Lâm Động lẩm nhẩm, rồi hàn quang lóe lên trong mắt, thân hình biến thành một đạo thanh quang bay qua bầu trời tiến thẳng về phía Thiên Lôi Đảo.
Lúc này, sát ý xung thiên.
Chương 984 : Tuân thủ
Thiên Lôi Đảo.
Tuy cuộc hành trình tìm kiếm bảo bối đã kết thúc, nhưng Thiên Lôi Đảo vẫn rất náo nhiệt. Không ít cường giả từ các phương đã tụ lại về đây, hai tháng đã qua đi nhưng không hề có dấu hiệu tản đi.
Mà lý do họ ở lại đây không phải gì khác là đợi người chiếm giữ bảo bối lớn nhất trong động phủ xuất hiện, mà người đó chính là Lâm Động.
Tuy cuối cùng vào không gian đó còn có siêu cấp cường giả là Ma La, nhưng hiển nhiên họ không thể đến gây rắc rối cho hắn. Vì thế muốn biết trong lôi giới rốt cuộc có bảo bối gì thì phải đợi Lâm Động mà thôi.
Thiên Lôi Đảo là nơi nhất định phải đi qua khi vào Thiên Phong Hải Vực, vì thế đợi ở đây, Lâm Động xuất hiện là khó chạy thoát.
Hơn nữ trên Thiên Lôi Đảo, Cửu U Môn, Huyền Thiên Điện đềuđã có cường giả đến chi viện, nếu Lâm Động xuất hiện chắc chắn không thể thoát khỏi cảnh bị vây bắt.
Trên không trung lúc này là một trận pháp khổng lồ, ở trung tâm trận pháp là một cái lồng ánh sáng. Bên trong là một tiểu nữ hàiáo xanh với hai bím tóc, chính là Mộ Linh San.
Rầm rầm!
Mộ Linh San lúc này đang phẫn nộ cầm Sinh Tử Quan Cái đánh lên chùm sáng. Nhưng trận pháp này được bốn cường giả TửHuyền Cảnh tiểu thành bày ra, mặc cho Mộ Linh San có làm gìcũng không thể thoát được.
Ở bốn góc của trận pháp là bốn nhân ảnh vẻ mặt lạnh lùng nhìn Mộ Linh San vùng vẫy. Hai trong bốn người này rất quen thuộc, chính là lão giả tóc xám của Cửu U Môn và trung niên nam tửcủa Huyền Thiên Điện. Hai nười còn lại vẻ mặt lạnh lùng, từ hoa văn trước ngực thì có thể biết là cường giả của Cửu U Môn vàHuyền Thiên Điện, thực lực cũng là Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
– Hai tháng rồi hắn vẫn chưa lộ diện. Lẽ nào bị Ma La giết rồi?
Bên dưới trận pháp, Bàng Hạo sắc mặt âm u nhìn phía sâu trong Thiên Phong Hải Vực. Lúc này, nhờ sinh khí trong cơ thể và một số linh đan trợ giúp, cánh tay bị đứt của hắn đã mọc lại.
– Tính cách Ma La bá đạo, nhưng cũng khá cao ngạo. Chắc sẽ không hạ sát thủ giết một tiểu bối.
Liễu Hương Huyên ở bên cạnh khẽ lắc đầu, nói.
– Lâu như vậy mà không xuất hiện, có nghĩa là hắn thu hoạchđược cơ duyên không nhỏ.
Nghe vậy, trong mắt Bàng Hạo hiện lên sự đố kỵ và hận ý, hắn nghiến răng:
– Lâm Động đáng chết, Ma La đáng chết. Bảo bối trong lôi giới vốn phải của chúng ta!
Liễu Hương Huyên chau mày, không biết vì sao cô có chút bất an. Từ sau khi ra khỏi động phủ cô vốn định rời đi ngay, nhưng tông phái đã có lệnh, nhất định phải có được tin tức bên trong lôi giới rốt cuộc có bảo bối gì. Rõ ràng, thứ khiến Ma La xem trọng tuyệt đối không phải vật tầm thường.
Với bản lĩnh của Ma La, đương nhiên trong Loạn Ma Hải chẳng ai dám tìm hắn để hỏi. Vì thế đành phải chuyển hướng mục tiêu sang Lâm Động, đối tượng dễ bắt nạt hơn rồi.
Tuy rằng, sau khi chứng kiến sự lợi hại của hắn, Liễu Hương Huyên không cho rằng Lâm Động dễ bắt nạt chút nào.
– Đợi thêm nửa tháng nữa vậy. Nếu không được nữa thì cũng hết cách.
Liễu Hương Huyên khẽ nói. Tuy biết trên Thiên Lôi Đảo lúc này, cường giả nhằm vào Lâm Động nhiều như lá rụng mùa thu. Chỉriêng Cửu U Môn và Huyền Thiên Điện cũng có đến bốn cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu hành. Hơn nữa…còn ba người bọn Nguyên Môn đều thuộc tầng thứ này.
Đó là bảy cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đó. Trận dung này, chỉ cần Lâm Động dám xuất hiện, có lẽ hắn có cánh cũng khó thoát.
– Không thể kéo dài thêm nữa. Tông phái còn muốn ta đến Viêm Chi Hải Vực.
Bàng Hạo gật đầu, nói.
– Viêm Chi Hải Vực…
Mắt Liễu Hương Huyên hơi lay động:
– Là cuộc thi Lôi chi tranh bá do Viêm Thần Điện tổ chức phải không?
Ánh mắt Bàng Hạo cháy rực:
– Quán quân là sẽ giành được Lôi Đình Tổ Phù trong truyền thuyết. Đó là thần vật chân chính, nếu có nó sau này sẽ thành nhân vật đỉnh cấp trong trời đất này rồi.
– Ma La bá đạo như vậy là vì hắn có Hỏa Diệm Tổ Phù đó sao.
– Quán quân?
Liễu Hương Huyên dửng dưng nhìn Bàng Hạo:
– Trong Tân Tú Bảng của Loạn Ma Hải, ta và ngươi đều dưới hạng ba mươi, muốn tranh quán quân đâu có dễ vậy.
– Chức quán quân này có lẽ chỉ những yêu nghiệt trong mười hạng đầu tiên mới có tư cách tranh giành. Ví dụ như Hỏa Tiên TửĐường Tâm Liên của Viêm Thần Điện, Tiểu Tượng Vương Châu Trạch của Vạn Tượng Sơn, Âm Ma Đằng Khuê…
Nghe thấy Liễu Hương Huyên kể ra từng cái tên vang dội khắp Loạn Ma Hải, sắc mặt Bàng Hạo không khỏi trở nên khó coi. Thếgian này không thiếu thiên tài, tuy hắn là đệ tử kiệt xuất của Cửu U Môn, nhưng trong Tân Tú Bảng của cả Loạn Ma Hải chỉ đứng ở hạng hơn ba mươi. Những người Liễu Hương Huyên vừa kể đều thuộc mười người đứng đầu bảng.
Đối diện với những kẻ này, đến Bàng Hạo ngạo nghễ là vậy cũng không thể không thừa nhận đúng là khoảng cách không phải lànhỏ.
– Với thực lực của Lâm Động, có lẽ lọt được vào hạng hai mươi, không biết hắn có mấy phần thắng những kẻ kia.
Liễu Hương Huyên đột nhiên nói.
– Hừ, ngươi cũng đánh giá tiểu tử đó hơi cai quá đấy. Hạng hai mươi của Tân Tú Bảng đâu phải dễ vậy. Hơn nữa, dù hắn có bản lĩnh đó thì cũng phải vượt qua cửa ải tử vong trước mắt đã.
Bàng Hạo sắc mặt tối sầm.
Liễu Hương Huyên không nói gì, quả thực đối mặt với bảy ch TửHuyền Cảnh tiểu thành, ngay mười người đứng đầu bảng cũng phải tránh né ba phần, huống hồ là Lâm Động…
…
Trên một ngọn núi cách bọn Liễu Hương Huyên không xa, ba nhân ảnh đang ngồi bàn tọa rất điềm nhiên. Vẻ mặt lạnh lùng, tỏa ra thứ nguyên lực ngang ngược. Đó chính là ba người bọn Hoắc Nguyên.
– Vừa rồi, từ tay của tiểu nha đầu đó có phát ra năng lượng, tương tự như truyền âm vậy.
Đột nhiên Lê Lôi tóc bạc nói.
– Xem ra Lâm Động đã ra khỏi lôi giới.
Hoắc Nguyên cười nhạt, nói:
– Với tính cách của hăn, chỉ cần tiểu nha đầu này bị nhốt trong Thiên Lôi Đảo, chắc chắn hắn sẽ tới.
– Nhiệm vụ của chúng ta lần này coi như đã thất bại, sức mạnh của vị đại nhân đó đã biến mất hoàn toàn, có lẽ bị Ma La giết rồi…
Hoắc Nguyên cúi xuống, nói.
– Thực lực hắn mạnh quá!
Lê Lôi lắc đầu, trước mặt Ma La chúng căn bản không có khảnăng phản kháng.
– Thôi đi, giải quyết xong Lâm Động cũng coi như bù đắp được phần nào. Sau đó chúng ta cũng hanh chóng đến Viêm Chi Hải Vực.
Hoắc Nguyên nói.
– Ồ, là Tranh Bá Chiến do Viêm Thần Điện tổ chức sao?
Lê Lôi khựng một chút rồi nói.
– Nhưng với thực lực của chúng ta muốn tranh quán quân thìkhông chắc chắn lắm? Mấy kẻ trong tốp mười của Tân Tú Bảngđều không phải loại dễ đối phó.
– Tông phái đã truyền tin, Hoa sư huynh sẽ tới, chức quán quân có lẽ không thoát được đâu.
Hoắc Nguyên bình thản nói.
– Ồ? Hoa sư huynh cũng được phái đi sao? Thế thì gần như chắc chắn rồi. Hề hề, chưởng giáo đại nhân cũng đã nói, nếu Hoa sư huynh ra đời sớm trăm năm thì lớp đệ tử trẻ tuổi năm đó củaĐông Huyền Vực đã không để Đạo Tông chiếm hết hào quang rồi.
Hai người Lê Lôi có chút ngạc nhiên, nói.
– Lôi Đình Tổ Phù, nếu ta không nhầm thì có lẽ là bảo bối Ma La có được trong lôi giới. Thật không ngờ, Lôi Đình Tổ Phù lại ẩn tàng ở đây…
Hoắc Nguyên mỉm cười, nói.
– Tuy không biết tại sao Ma La lại đành lòng lấy Lôi Đình Tổ Phùra, nhưng đã lấy ra thì bọn ta cũng không khách khí.
– Đoạt đồ của chúng ta, đương nhiên phải nôn ra đây,
Hai người bọn Lê Lôi cười khảy.
Hoắc Nguyên gật gù, định nói thì đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chăm chăm vào sâu trong Thiên Lôi Hải Vực, khóe miệng nhếch lên.
– Hắn đến rồi.
Nghe thế bọn Lê Lôi cười nham hiểm, cuối cùng cũng ra rồi sao…
– Có người từ Thiên Lôi Hải Vực ra rồi!
Sau khi ba người Hoắc Nguyên phát hiện ra, trên Thiên Lôi đảo cũng có người kêu lên, rồi vô số ánh mắt rực cháy nhìn về hướng đó.
Đột nhiên có thanh quang xé tan chân trời, lao về phía Thiên Lôi Đảo với tốc độ kinh người. Cuối cùng, trước bao ánh mắt chăm chú dần dần dừng lại. Khi thanh quanh tan đi, một thân ảnh gầy gò hiện ra.
– Lâm Động, cuối cùng ngươi cũng hiện thân.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Bàng Hạo nhìn thanh niên đó với ánh mắt oán độc, sát ý đậm đặc tỏa ra khắp không gian.
Chương 985 : Cứu người
Lâm Động đứng trên không trung, sắc mặt lạnh băng nhìn những nhân ảnh trên Thiên Lôi Đảo. Rồi hắn chuyển ánh mắt nhìn về quang trận ở trung tâm đảo, hắn nhìn thấy ở giữa trận pháp là Mộ Linh San đang giận dữ.
Phù!
Thấy Mộ Linh San không có chuyện gì Lâm Động mới thở phào. Lần đó Mộ Lam giao Mộ Linh San cho hắn, nếu để cô bé xảy ra chuyện gì thì thật sự không biết phải nói sao.
– Lâm Động, trốn lâu như vậy cuối cùng cũng phải ra sao?
Ở phía xa, Bàng Hạo bay lên không trung, nhìn Lâm Động cười khảy.
– Xem ra chặt đứt một tay vẫn chưa giúp ngươi nhớ được.
Lâm Động nhìn Bàng Hạo lại khỏe mạnh, cười lạnh.
– Yên tâm, lần này ra sẽ thu về cả lãi.
Mặt Bàng Hạo tím lại.
– Ngươi nói xem, chặt đứt tứ chi của ngươi rồi ngâm vào vại thì thế nào?
– Cách làm hay đấy, ta có thể suy nghĩ làm như thế với ngươi..
Lâm Động cười.
– Lâm Động, giờ ngươi vẫn còn tâm trạng đấu võ mồm sao?
Lão giả tóc xám của Cửu U Môn lên tiếng, lão nhìn Lâm Động cười kỳ quái:
– Ngươi có biết ở đây có tận bảy cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang đợi ngươi không…
– Bảy vị Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
Lâm Động nheo mắt, quét mắt nhìn quanh đảo, đúng là có bảy luồng khí tức vô cùng ngang ngược. Hắn khẽ gật đầu:
– Đúng là không dễ đối phó.
– Lâm Động, Huyền Thiên Điện ta không muốn gây khó dễ với ngươi, chỉ cần ngươi giao thứ có được trong lôi giới ra đây, Huyền Thiên Điện ta lập tức sẽ rời khỏi đây.
Trung niên nam tử của Huyền Thiên Điện trầm giọng nói.
Lâm Động liếc nhìn, bình thản nói:
– Có đại nhân vật như Ma La tiền bối mà bảo bối đến lượt ta hưởng sao?
Trung niên nam tử khựng người, rồi nói:
– Xem ra ngươi không định hợp tác. Nếu vậy thì đừng trách Huyền Thiên Điện ta không khách khí.
– Nói ít thôi, ra tay sớm bắt lấy hắn, Cửu U Môn giỏi nhất là moi thông tin. Khi hắn rơi vào tay bọn ta rồi, có nói hay không không phải việc hắn có thể quyết định.
Lão giả tóc xám cười khảy.
– Hai ngươi cứ duy trì trận pháp, tên tiểu tử này để hai bọn ta.
Lão vừa dứt lời, nhìn về lão giả khác của Cửu U Môn rồi nguyên lực cuộn trào. Hai người đồng thời lao về phía Lâm Động.
– Tiểu tử, để xem lần này ngươi sẽ giãy giụa như nào.
Tiếng quát mang đầy sát ý của lão giả tóc xám vang lên.
Lâm Động ngẩng lên bình thản nhìn hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành đang lao tới. Nếu là trước khi vào lôi giới, thực lực của hắn đương nhiên không thể đối kháng với hai kẻ kia. Nhưng đáng tiếc thực lực hắn lúc này đã mạnh hơn trước quá nhiều.
Sức mạnh của Sinh Huyền Cảnh viên mãn và Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong đã khiến có thể kháng cự một cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành mà không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Thanh quang lấp lánh tỏa ra tù người Lâm Động, thân hình khẽ động, rồi có tiếng phong lôi, một vài đạo tàn ảnh lập tức hiện ra trên không trung.
Soạt!
Tốc độ của Lâm Động lúc này cũng nhanh hơn trước nhiều, chỉ nháy mắt đã xuất hiện ở phía trước lão giả tóc xám.
– Tốc độ nhanh thật!
Lão ta thấy vậy cùng giật mình, tốc độ đó đến lão cũng không sánh bằng. Tuy ở trước Lôi Điện lão đã thấy tốc độ kinh người của Lâm Động khi có đôi long dực, nhưng Lâm Động lúc này không hề dùng tới đôi cánh mà tốc độ đã vượt xa trước đây.
– Ngươi muốn chết!
Tuy có kinh ngạc, nhưng rồi ánh mắt lão giả tóc xám lập tức lạnh băng. Dù sao lão cũng là cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành chân chính, Lâm Động giao chiến với lão cũng không thể có lợi lộc gì.
Vừa nghĩ xong, lão giả tóc xám giơ hai ngón tay ra, nguyên lực hùng hồn trào dâng, lập tức biến thành một thanh kiếm dài hàng trượng, trên thân kiếm có tử khí bao quanh, tỏa ra thứ sát thương lực kinh người.
Xoẹt!
Thân kiếm nhằm thẳng Lâm Động đâm tới.
Thế nhưng đối mặt với công thế mạnh mẽ đó, Lâm Động không hề tránh né, mắt lóe thanh quang, rồi đưa bàn tay trần với thanh quang bọc quanh ra chặn lưỡi kiếm.
– Ngu xuẩn.
Lão giả tóc xám cười khảy, nguyên lực trên thanh quang kiếm thêm mạnh mẽ đâm thẳng vào bàn tay Lâm Động, thân kiếm bỗng xoay chuyển định chặt đứt tay hắn.
Kiếm khí sắc bén hung hăng chém xuống bàn tay Lâm Động, nhưng không hề có máu tươi bắn ra mà lại có tiếng kim loại “keng keng” vang lên, tựa như vừa chém lên thép nguội vậy.
Cảnh tượng đó khiến lão giả tóc xám giật mình, vội vàng định rút kiếm về, nhưng thân kiếm lại không hề động đậy. Lão ngẩng lê thì thấy trên gương mặt Lâm Động là nụ cười lạnh lùng, rồi bàn tay đang cầm thanh kiếm siết mạnh.
Crắc!
Thanh kiếm hình thành từ nguyên lực hùng hồn của lão giả tóc xám bị bàn tay trần của Lâm Động bóp nát.
Đồng tử lão giả co rút, một sự bất an tràn dâng, thân hình phản xạ theo điều kiện lui nhanh về sau.
– Tốc độ quá chậm!
Nhưng khi lão vừa lùi thì không gian phía trước biến dạng, một thân ảnh như quỷ mị tiến sát lại gàn, gương mặt với nụ cười lạnh lùng của Lâm Động trong mắt lão trở nên có phần quỷ quái.
Binh!
Một đạo trưởng phong mang đầy thanh quang xé tan không khi,đem theo sức mạnh lớn lao, nhanh như chớp rơi thẳng lên ngực lão.
Âm thanh trầm đục vang lên, lão giả cũng hự lên một tiếng, thân hình loạng choạng lùi về sau, khiến xung quanh kêu lên kinh ngạc
Không thể ngờ Lâm Động lại đả thương được một cường giả TửHuyền Cảnh!
– Tiểu bối, ngươi dám hung hăng!
– Tử Minh Chưởng!
Lâm Động định truy kích lão giả tóc xám thì từ bên phải bỗng cótiếng quát, chỉ thấy ch Tử Huyền Cảnh tiểu thành khác của Cửu U Môn đã lao tới, tung chưởng về phía hắn.
Chưởng ấn hàng mấy chục trượng hình thành, tử khí đậm đặc lan tỏa trên chưởng ấn. Rõ ràng sau khi thấy lão giả tóc xám chịu thua thiệt, hắn ta đã thu lại sự coi thường, dùng đến võ học mạnh mẽ.
Lâm Động liếc nhìn chưởng ấn màu đen đang tới, hắn chỉ vung tay, tinh thần lực hùng hồn tựa bão tố trào dâng, biến thành một bàn tay tinh thần lực khổng lồ tóm lất chưởng ấn rồi siết chặt, chưởng ấn vỡ tan.
Tinh thần lực của Lâm Động đã là Tiên Phù Sư tiểu thừa đỉnh phong, cộng với sức mạnh má đạo của Lôi Đình Tổ Phù, có thểchặn được công kích của cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành.
– Tinh thần lực mạnh thật.
Chiêu này lập tức khiến mọi người xung quanh kêu lên, không ít người có vẻ chấn động, tình hình này hoàn toàn khác với những gì họ biết. Ai ngờ được Lâm Động vốn dĩ đã là đối thủ đáng gờm, lại cũng có thành tựu về tinh thần lực như vậy.
Soạt!
Lâm Động điểm mũi chân, thân hình lướt tới trước quang trận, rồi hắn siết nắm đấm, ba mươi đạo hoa văn thanh long lập tức nổi lên trên cánh tay hắn, thấp thoáng còn thấy ánh ngân quang.
Rõ ràng tính công kích bá đạo của Lôi Đình Tổ Phù cũng đã đồng hóa mọi thứ của Lâm Động, bao gồm nguyên lực, tinh thần lực…
Grào!
Một quyền đánh ra, ba mươi đạo thanh long ập tới, tiếng long ngâm cùng với nắm đấm của Lâm Động đánh thẳng lên chùm sáng.
Rắc rắc!
Nơi nắm đấm hạ xuống, chùm sáng rung chuyển điên cuồng, rồi vô số vết rạn nhanh chóng lan ra.
Bùm!
Vết rạn cuối cùng đạt cực hạn, bùm một tiếng nổ tung trước baoánh mắt chấn động.
Không ai có thể ngờ, Lâm Động không chỉ vượt qua hai cường giả Tử Huyền Cảnh tiểu thành mà còn một quyền đánh tan trận pháp do hai cường giả cùng đẳng cấp đó đang duy trì.
Rõ ràng thực lực này ngang ngược hơn khi ở Lôi Điện rất nhiều.
– Xem ra trong hai tháng này hắn cũng gặp không ít cơ duyên…
Hoắc Nguyên ở trên đỉnh núi nhìn cảnh tượng đó, ánh mắt tối lại. Hắn cũng thấy được mùi vị nguy hiểm từ Lâm Động.
Hai tháng qua, dường như Lâm Động đã đạt đến mức có thể uy hiếp đến chúng.
Hoắc Nguyên chầm chậm đứng dậy. Cùng lúc đó, Lâm Động ở phía xa cũng nhìn sang với ánh mắt lạnh băng. Hai người nhìn nhau, dường như có cả sát ý và tia lửa tỏa ra từ hai ánh mắt ấy.