Vũ Động Càn Khôn
Tập 195 [ chương 976 đến 980 ]
❮ sautiếp ❯Chương 976 : Dùng mọi thủ đoạn
Lâm Động biết rõ, muốn tiếp được ba chiêu của một siêu cấp cường giả Chuyển Luân Cảnh, thậm chí còn là người có tổ phù như hắn, đối với hắn hiện giờ là quá khó.
Có điều, dù thế nào, điều duy nhất hắn biết là hắn không thể từ bỏ Lôi Đình Tổ Phù.
Dù khả năng hắn tiếp được ba chiêu của Ma La là vô cùng nhỏ, nhưng hắn vẫn không muốn từ bỏ.
Lôi Đế kinh ngạc nhìn Lâm Động không hề sợ hãi trước khí thế của Ma La, rồi khẽ gật đầu, sự kiên nghị của Lâm Động khiến Lôi Đế cũng phải tán thưởng.
Ma La thấy Lâm Động gật đầu chỉ bình thản nói:
– Cho ngươi nửa giờ điều dưỡng trạng thái.
Lâm Động lập tức ngồi xuống, thôn phệ lực lan tỏa thôn phệ lôi đình lực ở xung quanh vào cơ thể, rồi biến thành nguyên lực dồi dào trào dâng trong tứ chi bách huyệt.
Hắn biết sắp tới sẽ là trận đấu ác liệt nhất từ trước tới giờ. Thực lực của Ma La có lẽ hơn Tam đại chưởng giáo Nguyên Môn một bậc, hơn nữa Ma La lại muốn có Lôi Đình Tổ Phù, chắc hẳn sẽ không hề nương tay.
Mộ Linh San thấy Lâm Động bị ép phải giao đấu với Ma La, trừng mắt nhìn hắn:
– Ức hiếp người quá đáng, không biết xấu hổ!
Với thân phận của Ma La đương nhiên sẽ không cãi nhau với Mộ Linh San, hắn chỉ quay đi coi như không nghe thấy sự kháng nghị của cô bé.
– Ba chiêu à…không dễ đâu.
Lôi Đế ở bên cạnh cười. Ma La là cường giả Chuyển Luân Cảnh có tổ phù. Ngay cường giả Chuyển Luân Cảnh bình thường đối phó cũng khó kăhn, huống hồ Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnhđại thành. Khoảng cách giữa hai người thật sự khó đo lường.
– Thế gian này chẳng có cái gọi là công bằng tuyệt đối.
Ma La nói.
– Ta cho hắn cơ hội, dù rất nhỏ, nhưng có nắm bắt được không thì phải xem bản lĩnh của hắn. Nếu hắn là người được Phù Tổ đại nhân chọn thì chắc hẳn có thể tạo nên kỳ tích.
– Hy vọng là vậy…Nhưng cũng hơi quá đáng, hơi ức hiếp tiểu bối chút.
Lôi Đế gật gù.
Ma La bất lực nhìn Lôi Đế:
– Ngươi thì khi nào tiêu tán?MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..
– Chắc sắp rồi, mà đâu cái kiểu nói chuyện như ngươi thế hả?
Lôi Đế cười, hắn nhìn thân thể dần trở nên hư ảo của mình, thở dài:
– Bọn dị ma đáng chết…
– Ta sẽ tiêu diệt hết dị ma ở Vị Diện này.
Ma La nói, ngữ khí có phần cố chấp.
– Ngươi và chúng có thù hận rất lớn sao?
Lôi Đế ngạc nhiên nhìn Ma La.
– Năm đó khi ta có Hỏa Diệm Tổ Phù cũng tầm tuổi hắn…
Ma La nhìn về phía Lâm Động, trong tay áo, nắm đấm siết chặt.
– Nhưng ta không cẩn thận được như hắn. Hỏa Diệm Tổ Phù bịbại lộ, dụ dị ma đến. Chả gia tộc tắm máy, phụ thân ta đã liều mạng đưa ta đi..
– Từ đó ta mới biết cách ẩn mình, đến khi trở thành Chuyển Luân Cảnh và xây dựng nên Viêm Thần Điện mới cho bên ngoài biết về Hỏa Diệm Tổ Phù. Nếu ta sớm biết thì có lẽ…gia tộc vẫn còn.
Lôi Đế gật đầu, không ngờ Ma La cũng có câu chuyện xưa như vậy. Tổ phù, thứ này đem lại sức mạnh, nhưng cũng đem đến không ít nguy hiểm.
Lôi Đế không nói gì nữa, Ma La thì hồi tưởng lại chuyện xưa, sắc mặt thay đổi, cảm xúc bất định.
Trong sự im lặng ấy, nửa giờ nhanh chóng qua đi, Lâm Động cũng mở mắt ra, tinh quang trong mắt lấp lánh, nguyên lực dồi dào cũng tràn ngập mọi ngóc ngách trong cơ thể hắn.
Lâm Động ngẩng lên rồi đứng bật dậy, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng về Ma La, bao quyền nói:
– Ma La tiền bối, xin chỉ giáo!
Ma La nhìn Lâm Động, ánh mắt hơi lay động, rồi vẫn lạnh lùng gật đầu:
– Ta sẽ không nương tay đâu.
– Vãn bối sẽ cố gắng hết sức.
Lâm Động cười, thân hình lùi về phía sau, nguyên lực hùng hồn bùng phát, khí tức cũng lên cao cực điểm.
Ma La lạnh lùng nhìn Lâm Động, không thấy hắn có bất cứ động tĩnh gì, nhưng không khi xung quanh phạm vi vạn trượng đều nóng rực.
Vô số điểm sáng đỏ chói nhanh chóng ngưng tụ quanh người Ma La, chỉ trong vài giây đã biến thành một đường cong ánh sáng hàng nghìn trượng tỏa ra thứ năng lượng khiến người ta phải run sợ.
Ánh mắt Lâm Động có phần nặng nề, đây chính là thực lực của cường giả Chuyển Luân Cảnh sao, dễ dàng tạo ra một công thếkinh thiên động địa như vậy…
– Càn Khôn Cổ Trận!
Lâm Động hít sâu một hơi rồi hô lên trong đầu. Một đạo ánh sáng bắn ra từ trong cơ thể, rồi biến thành một đạo quang trận mấy trăm trượng trên bầu trời phía trước.
Quang trận vô cùng huyền ảo, chầm chậm xoay chuyển và phát ra thứ năng lượng đặc biệt khiến không gian như biến dạng.
– Ủa?
Lôi Đế kinh ngạc nhìn trận pháp Lâm Động gọi ra, với nhãn lực của mình đương nhiên Lôi Đế nhận ra được sự lợi hại của trận pháp này. Rõ ràng thứ này không hề đơn giản.
– Thú vị thật, không ngờ hắn lại có nhiều thần vật đến vậy.
Lôi Đế lầm bầm, ánh mắt lại càng thêm hiếu kỳ, hắn muốn xem xem rốt cuộc Lâm Động dùng cách gì để chặn được ba lần công kích của Ma La.
– Tổ Thạch!
Một đạo bạch quang dịu nhé bay tạo nên màn ánh sáng phía sau quang trận. Ở trung tâm màn sáng là một tấm phù thạch, trênđó là Nham đang ngồi điềm nhiên.
Thôn Phệ Tổ Phù?
Trong mắt Lâm Động phảng phất có hồng quang, hắn biết đây sẽ là trận chiến ác liệt nhất trong bao năm qua, vì thế hắn không thể che giấu tuyệt chiêu được.
Hắc quang hùng hồn lại tràn ra từ đỉnh đầu hắn, rồi biến thành một cái hắc động to hàng trăm trượng.
Hắc động xoay chuyển, thôn phệ lực tỏa ra không ngừng thôn phệ năng lượng ở xung quanh để cường hóa bản thân.
– Tam đại thần vật…có điều, e là vẫn thiếu một chút…
Lôi Đế nhìn trận thế Lâm Động tạo nên, khẽ gật đầu rồi nói. Nếu là cường giả Chuyển Luân Cảnh dùng đến Tam đại thần vật thìcó lẽ Ma La sẽ phải sứt đầu mẻ trán. Nhưng đáng tiếng LâmĐộng hiện giờ mới chỉ là Sinh Huyền Cảnh đại thành, khoảng cách với Ma La là quá quá quá xa…
Lâm Động triệu hồi ra Thôn Phệ Tổ Phù, hít sâu vào mấy hơi, hồng quang lóe trong mắt rồi hắn vung tay, hai mươi quả Lôiđình chi tâm bay thẳng vào trong Thôn Phệ Tổ Phù.
Uỳnh uỳnh!
Năng lượng cuồng bạo phát nổ trong Thôn Phệ Tổ Phù, thôn phệ lực điên cuồng đồng hóa lôi đình lực. Lúc này hắn rất cần ngoại lực để tăng cường phòng ngự, nếu không thì không thểchặn được công thế của Ma La.
Uỳnh!
Sau khi hơn hai chục quả Lôi đình chi tâm bị thôn phệ, hắc động phình to ra, đồng thời bắn ra một luồng năng lượng hùng hồn vào màn sáng và quang trận phía trước.
– Dùng thôn phệ lực của Thôn Phệ Tổ Phù hấp thụ năng lượng của Lôi đình chi tâm để tăng cường hai thần vật còn lại sao…cũng là cách hay.
Lôi Đế thầm tán thưởng. Đương nhiên hắn nhận ra ý định của Lâm Động, mà cũng không thể không thừa nhận đó là cách duy nhất để Lâm Động kháng cự với Ma La.
– Vẫn chưa đủ!
Năng lượng cuồng bạo từ hơn hai chục quả Lôi đình chi tâm cuồn cuộn trong tầng phòng ngự, nhưng Lâm Động vẫn nghiến răng, một quả Lôi đình chi tâm khổng lồ hiện ra, đó chính là Lôiđình chi tâm mà Tả Phí để lại cho hắn.
– Đây là Lôi đình chi tâm…do Tả Phí biến thành sao…
Lâm Động nhìn quả Lôi đình chi tâm khổng lồ, hơi khựng người rồi ánh mắt trở nên phức tạp, hắn vẫn nhận ra thứ năng lượng của thuộc hạ.
Lôi đình chi tâm khổng lồ vừa xuất hiện là được Lâm Động cho vào trong Thôn Phệ Tổ Phù, rồi hắc động rung chuyển dữ dội, vô vàn luồng năng lượng cuồng bạo lan tỏa rồi chảy vào tầng phòng ngự ở phía trước.
Ngay sau đó, ba tầng phòng ngực là hắc động, màn sáng và quang trận mở rộng đến phạm vi nghìn trượng, vô cùng hùng vĩ.
Hai mắt Lâm Động đỏ lên nhìn trận thế hắn đã dùng hết mọi thủ đoạn để dựng nên, khóe miệng nhướng lên cười, rồi hắn ngẩng lên nhìn thẳng vào Ma La đang lạnh lùng nhìn hắn.
– Ma La tiền bối, ra tay đi!
Giọng nói trầm đục mang chút điên cuồng vang lên trong lôi giới.
Chương 977 : Liều đến phút cuối
Ba tầng phòng ngự đứng sừng sững trên không, năng lượng kinh người không ngừng lan tỏa khiến cả không gian có dấu hiệu biến dạng.
– Dựa vào thực lực Sinh Huyền Cảnh đại thành mà ngươi bày ra trận thế phòng ngự này, không thể không thừa nhận ngươi rất giỏi.
Ma La đứng trên không, dải ánh sáng đỏ nghìn trượng giống như một dòng sông quấn quanh người, hắn nhìn tầng phòng ngự của Lâm Động cũng gật gù nói.
– Có điều, bản tọa phải đáng tiếc thông báo rằng, tầng phòng ngự này vô dụng với ta mà thôi.
Chữ cuối cùng vừa dứt, ánh mắt hắn trở nên sắc lạnh, nhiệt độ xung quanh lập tức trở nên nóng bỏng, rồi Ma La dùng ngón tay điểm lên không.
– Uỳnh!
Theo đó, cả đất trời như bùng nổ, trong phạm vi vạn trượng quanh Ma La, lôi đình bị đánh tan, thay vào đó là một thứ nguyên lực nóng bỏng mà cuồng bạo…
Dải ánh sáng quanh người Ma La lúc này tựa con xích long mới tỉnh dậy, thân thể dần uốn cong lại giống như cây cung được lên dây.
– Phá!
Ma La hô lên một tiếng, dải sáng lao ra, không gian xung quanh lập tức như bị phá vỡ.
– Đến rồi!
Trong mắt Lâm Động phản chiếu hình ảnh của dải sáng, nụ cười trên gương mặt hắn lại thêm ngông cuồng.
Tốc độ của dải sáng nhanh đến mức khó lòng hình dung, LâmĐộng chỉ nhìn thấy một tia sáng lóe qua rồi nó đã uất hiện trước Càn Khôn Cổ Trận rồi lao thẳng vào như thiên thạch.
Rầm!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, hồng quang cuộn trào lan tỏa khắp bầu trời.
Uỳnh!
Càn Khôn Cổ Trận rung chuyển dữ dội, vô số luồng phân giải lực bắn ra như vũ bão định phân giải luồng sáng đỏ kia.
Nhưng phân giải lực trước đây rất bá đạo lúc này đã gặp phải đối thủ cực kỳ khó nhằn. Năng lượng trong dải sáng đỏ kia đạt đến mức độ khá khủng bố, dù là phân giải lực cũng bó tay hết cách.
Rắc!
Sự phòng ngự của Càn Khôn Cổ Trận chỉ duy trì được mười giây, rồi đồng tử Lâm Động co nhỏ lại khi nhìn thấy vô số vết rạn nứtđang nhanh chóng lan tỏa.
Bùm!
Tốc độ lan của vết nứt cực nhanh, rồi tia sáng đỏ lóe lên, Càn Khôn Cổ Trận lập tức nổ tung!
Đây là lần đầu tiên Càn Khôn Cổ Trận của Lâm Động bị phá vỡ!
Cường giả Chuyển Luân Cảnh khủng bố đến mức đó!
Nhưng Lâm Động lúc này không có tâm tư để kinh hãi, vì sau khi Càn Khôn Cổ Trận bị phá vỡ, hồng quang tựa con hỏa long đãxông tiếp về phía trước, tiến thẳng đến Tổ Thạch.
Trên Tổ Thạch, sắc mặt Nham ngưng trọng, bạch quang dịu nhẹ lan tỏa khiến màn sáng trở nên chắc chắn tụa tường đồng vách sắt. Dù gì Tổ Thạch hiện giờ chưa phục hồi hoàn toàn, cộng với Lâm Động chỉ là Sinh Huyền Cảnh, nếu không, với thực lực của Tổ Thạch năm xưa, dù giao đấu chính diện Ma La cũng không phải đối thủ.
Uỳnh!
Cuối cùng hồng quang đâm thẳng lên màn sáng, lại một tiếng nổ vang trời, rồi màn sáng nhanh chóng nhạt dần…
Aiz….
Từ trong màn sáng dường như có một tiếng thở dài vang ra, rồi màn sáng vỡ tan, Tổ Thạch tối đi chui vào người Lâm Động.
Tầng phòng ngự thứ hai đã bị phá vỡ!
Mắt Lâm Động đỏ lên, hai tầng phòng ngự lớn mạnh dùng toàn lực bày ra, không ngờ trước Ma La lại yếu ớt như vậy.
– Muốn liều thì liều đến cùng!
Lâm Động lúc này giống như con bạc đánh cược tất cả gia tài. Mắt đỏ ngầu, hét lên một tiếng, rồi hắc động bỗng chốc xoay nhanh.
Vút!
Hồng quang tiếp tục lao tới, cuối cùng oanh kích thẳng lên tầng phòng ngự cuối cùng của Lâm Động.
Binh!
Hắc động điên cuồng xoay chuyển, thôn phệ lực cũng bùng nổ toàn lực không ngừng thôn phệ năng lượng cuồng bạo trên đạo hồng quang kia.
Vào khoảnh khắc này dường như hai bên đang giằng co nhau.
Lâm Động nhìn chăm chăm vào hắc động, tuy lúc này đang giằng co nhưng tim hắn bỗng trùng xuống, vì hắn nhận thấy thôn phệlực đang nhanh chóng yếu đi.
Năng lượng của hồng quang quá dồi dào, với thực lực hiện tại của hắn, thôn phệ lực không thể thôn phệ hết được hồng quang.
Phụt phụt!
Rất nhiều hồng quang đột nhiên bắn ra từ trong hắc động, tốcđộ xoay chuyển của hắc động đột nhiên chậm lại, mức độ thôn phệ đã đến cực hạn.
Nhưng qua ba tầng phòng ngự, hồng quang cũng từ nghìn trượng giảm xuống còn trăm trượng, rõ ràng nó cũng đã tiêu hao một lượng lớn năng lượng.
Bùm!
Hồng quang bắn ra từ hắc động càng ngày càng nhiều, chỉ mười mấy giây sau, năng lượng màu đỏ cuộn trào, hắc động cũng nổ tan tành.
Ba tầng phòng ngự đã bị phá vỡ hoàn toàn!
Bản thân Lâm Động cũng lộ ra hoàn toàn trước hồng quang.
– Ngươi thua rồi!
Ma La lạnh lùng nói.
– Không còn phòng ngự, nhưng ta còn thân thể!
Mắt Lâm Động lấp lành ánh đỏ, rồi ngửa lên trời hét lên một tiếng, thanh quang bùng nổ, ba mươi lăm đạo hoa văn thanh long bay lượn quanh người.
Xoẹt!
Ba mươi đạo hoa văn thanh quang quấn quanh người Lâm Động, rồi trước ánh mắt kinh hãi của Mộ Linh San,Lâm Động lao thẳng về phía hồng quang.
Bùm!
Năng lượng cuồng bạo trào dâng trên không trung, thanh quang bị đánh bật ra sau hàng vạn trượng, máu tươi bắn tung tóe, cảba mươi lăm đạo thanh long đều nổ tung.
– Hắn gan lì thật!
Lôi Đế nhìn thân ảnh thanh quang be bét máu đang bay ngược ra sau, rồi nhìn hồng quang đang dần thu nhỏ lại rồi biến mất, trong mắt không khỏi có chút chấn động.
Chiêu của Ma La đã bị Lâm Động chặn đứng.
Trên không trung ở phía xa, Lâm Động toàn thân đầy máu. Hắn cảm nhận được cơn từng cơn đau nhói từ trong cơ thể, nhưngánh mắt vô cùng phấn khích. Hắn quệt máu trên mặt đi, hắn biết chiêu đầu tiên của Ma La hắn đã chặn được rồi.
Không gian tạm thời tĩnh lặng như tờ. Rõ ràng Ma La thất thần nhìn cảnh tượng đó, rồi dần tỉnh lại, hờ hững nói:
– Chiêu đầu tiên đã phá vỡ mọi thủ đoạn của ngươi, với trạng thái bây giờ ngươi còn tiếp tục được không?
– Ma La tiền bối, lúc này không cần phải nói những lời thừa thãi.
Lâm Động ngẩng lên, ánh mắt đỏ rực nhìn Ma La, cười nói. Khi nói, khóe miệng hắn có máu chảy ra.
Ma La lạnh lùng gật đầu, hắn giơ tay lên, lại một đạo hồng quang hiện ra, lần này quy mô thậm chí còn hơn lần trước, quanh nó còn có hỏa diệm cháy rừng rực.
– Quá tàn nhẫn đó!
Lôi Đế không kìm được, nói.
Ma La mặc kệ, tay vung lên, rồi đạo hồng quang nghìn trượng lại rạch tan không gian, nhanh như chớp ập về phía Lâm Động.
Hắn cũng muốn biết Lâm Động sau khi mất ba đại thần vật thì sẽ chặn công kích của hắn thế nào.
Lâm Động nhổ một ngụm máu, nhìn đạo hồng quang đang lao tới phía mình, miệng nhếch lên cười, bàn tay nắm chặt, một đạo phù văn màu bạc hiện ra.
Muốn bắt Lâm Động hắn nhận thua? Dù là Ma La cũng không được.
Chương 978 : Ta thắng rồi
Uỳnh!
Hồng quang lao tới như con hỏa long, ngay sau đó đã xuất hiện trước mặt Lâm Động. Năng lượng nóng bỏng lan tỏa từ nó thiêu nóng cả bề mặt da Lâm Động.
Lâm Động nhìn chăm chăm về phía hồng quang trước mặt, rồi đột ngột ném phù văn màu bạc trong tay đi.
Ầm!
Phù văn vừa ném ra lập tức bùng nổ ngân quang, rồi cả lôi giới rung chuyển, hàng vạn đạo lôi đình trong lôi giới cũng xuyên thủng hư không, xuất hiện toàn bộ trước mặt Lâm Động.
Hàng vạn đạo lôi đình như những con lôi long tạo nên một tầng phòng ngự vô cùng lớn mạnh.
Ngay khi lôi quang tụ lại, hồng quang cũng oanh kích đến nơi.
Bùm!
Hồng quang và lôi quang đâm sầm vào nhau, âm thanh đinh tai vang lên, một làn sóng xung kích do lôi đình và hỏa diệm tạo nên điên cuồng cuộn trào, quét qua phạm vi hàng vạn trượng.
– Sức mạnh này…thì ra ngân tháp trong tay hắn…
Lôi Đế có phần ngạc nhiên nhìn nơi khởi nguồn của năng lượngđó, ánh mắt có chút cổ quái, lôi giới là hắn tạo nên, nhưng năng lượng mà Lâm Động vừa động dụng đương nhiên hắn không thểnhận ra.
Ma La nheo mắt nhìn, lông mày cũng chau lại, rõ ràng hắn cũng cảm nhận được sức mạnh to lớn Lâm Động vừa gọi ra, nó vượt xa cực hạn của hắn.
Lôi quang và hỏa diệm đan vào nhau, một lúc lâu sau dần dần tan đi, thân ảnh Lâm Động cũng xuất hiện trước sự chăm chúcủa ba người Mộ Linh San.
Lâm Động lúc này toàn thân đầy máu nhìn rất thảm hại. Nhưng dường như đòn công kích mạnh hơn của Ma La không tạo nên thương thế gì quá lớn cho Lâm Động.
Trên không trung phía trước mặt Lâm Động, phù văn màu bạcđang lấp lánh, một luồng năng lượng kỳ lạ không ngừng lan tỏa,đồng thời cũng cộng hưởng cùng với cả lôi giới.
– Thì ra là sức mạnh của lôi giới…
Ma La nhìn tấm phù văn màu bạc, lúc này mới biết khởi nguồn của luồng năng lượng đó, hắn nhíu mày nhìn Lôi Đế.
– Ha ha, không liên quan đến ta. Ai bảo hắn may mắn có được chìa khóa lôi giới chứ.
Lôi Đế cười thích thú.
Ở phía xa, Lâm Động cũng cảm kích nhìn Lôi Đế. Nếu không phải nhờ có phù văn điều động sức mạnh lôi giới thì hắn căn bản không thể đỡ được công thế thứ hai này của Ma La.
Rắc!
Phù văn chấp chới rồi đột nhiên xuất hiện vết rạn nứt, cuối cùng bùm một tiếng nổ tung.
Thấy thế sắc mặt Lâm Động lập tức biến sắc.
– Chàng trai, sức mạnh lôi giới cũng không khủng bố đến mức ngươi tưởng tượng. Ma La là nhân vật cùng đẳng cấp với ta nămđó. Ngươi dùng năng lượng ở đây chặn được một chiêu của hắnđã là cực hạn rồi.
Lôi Đế thấy vậy cũng không bất ngờ, cười nói.
Lâm Động nghe vậy thì cười khổ, xem ra muốn có sức mạnh chống lại được Ma La đúng là quá khó. Người có tổ phù thực lực Chuyển Luân Cảnh thật sự mạnh vậy sao…
– Chiêu thứ ba ngươi còn muốn tiếp nữa không?
Ma La nhìn Lâm Động, không biết vì sao ngữ khí của hắn dịu đi nhiều. Hai lần tấn công thất bại đủ để hắn bị chấn động.
– Đến nước này rồi, không thể từ bỏ được.
Gương mặt trẻ tuổi dính đầy máu của Lâm Động hiện lên nụ cười cố chấp, hắn khẽ nói.
– Tam đại thần vật của ngươi đã mất tác dụng, chìa khóa lôi giới cũng nổ tung. Chiêu thứ ba này có lẽ không cần nữa.
Ma La trầm giọng nói.
– Ma La tiền bối, hãy ra tay đi!
Lâm Động nhìn chăm chăm về phía Ma La, giọng cũng trầm xuống không chút nhân nhượng.
Ma La nhìn người thanh niên vẫn kiên nghị đó, một lúc sau gương mặt lại trở nên lạnh lùng, gật đầu nói:
– Vẫn câu nói cũ, ta sẽ không nương tay.
Vừa dứt lời, thân thể Ma La bùng cháy ngọn lửa nóng bỏng, không gian như trở nên biến dạng cả.
– Sức mạnh của Hỏa Diệm Tổ Phù? Ngươi cũng hơi quá đángđấy. Thực lực của hắn sao chịu nổi công kích này.
Lôi Đế chau mày.
– Ta sẽ bảo vệ nguyên thần của hắn.
Ma La bình thản nói, rồi siết tay lại, hỏa diệm bùng cháy mạnh hơn, cuối cùng biến thành một vầng mặt trời nóng bỏng phía trên đỉnh đầu hắn.
– Lâm Động, giờ hối hận có lẽ vẫn kịp.
Ma La chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn Lâm Động.
Lâm Động cười, chầm chậm mà kiên nghị lắc đầu.
Ma La thấy vậy, dường như thở dài một tiếng rồi ánh mắt lạnh băng, vầng mặt trời nghìn trượng kia lập tức lao tới.
Bùm bùm bùm!
Vầng mặt trời đi đến đâu, lôi đình nổ tung đến đấy. Sức mạnh báđạo của Hỏa Diệm Tổ Phù đã từng bước đẩy lùi lôi đình lực.
Lâm Động ngẩng lên nhìn vầng mặt trời đem theo sức mạnh kinh người đang ập tới, nguyên lực trong người dường như đều bùng cháy.
Công thế đã đến gần nhưng Lâm Động không có bất cứ sựphòng ngực nào. Hỏa diệm bùng nổ nuốt gọn Lâm Động vào trong.
Uỳnh uỳnh!
Cả không gian như biến thành một biển lửa, trước sức nòng của ngọn lửa, không gian như biến dạng.
– Ngươi…cũng quá tàn nhẫn đấy…
Lôi Đế chau mày.
– Tên khốn kiếp!
Mộ Linh San thấy vậy, ánh mắt đỏ rực, rồi ôm lấy Sinh Tử Quan Cái đập thẳng xuống Ma La.
Ma La vung tay, một đạo hồng quang bao trùm lấy Mộ Linh San, mặc cho cô bé công kích thế nào cũng không phá vỡ được.
– Có lẽ kết thúc rồi, ta sẽ tìm nguyên thân của hắn rồi đem vềViêm Thần Điện của ta tu luyện là được.
Ma La nói, rồi nhìn về phía biển lửa định động thủ lấy nguyên thần của Lâm Động.
– Ủa?
Thế nhưng ngay lúc đó, Lôi Đế kêu lên kinh ngạc, nhìn về trung tâm biển lửa. Lúc đó Ma La cũng có cảm ứng, trong mắt tràn lên vẻ không thể tin nổi.
– Sao có thể?
Ma La lẩm nhẩm, trong biển lửa hiện ra một thân ảnh, rồi chầm chậm bước ra khỏi ngọn lửa đủ để thiêu cháy một cường giả TửHuyền Cảnh.
– Mộ Linh San bên trong quầng sáng cũng dừng tay, đôi mắt đầy kinh ngạc nhìn nhân ảnh kia.
Cả lôi giới trở nên tĩnh lặng, chỉ có tiếng bước chân của nhân ảnh kia vọng ra.
Nhân ảnh ngày mộ rõ ràng hơn, cuối cùng cũng xuất hiện trong tầm mắt của ba người. Lúc này họ mới phát hiện quanh người hắn là một quầng sáng đỏ rực. Trung tâm của quầng sáng là một tấm cổ bài to cỡ bàn tay. Từ nó tỏa ra một thứ năng lượng giống hệt với Hỏa Diệm Tổ Phù.
– Tấm cổ bài đó…có thể phòng ngự công kích của Hỏa Diệm Tổ Phù?
Lôi Đế kêu lên đầy kinh ngạc.
Sắc mặt Ma La vô cùng khó coi, hắn nhìn chăm căhm vào cổ bài. Hắn nhận ra khi cổ bài xuất hiện, Hỏa Diệm Tổ Phù trong người hắn phát ra âm thanh kỳ lạ.
– Cuối cùng Lâm Động bước ra biển lửa, ánh sáng quanh người biến mất, giơ tay ra, cổ bài rơi vào tay hắn, rồi hắn ngẩng lên, cười với Ma La đang sững sờ.
– Ma La tiền bối, ta thắng rồi!
Chương 979 : Mồi nhử
Những ngọn lửa nóng bỏng rừng rực cháy trong không gian, ánh lửa phản chiếu trên gương mặt Lâm Động, khóe miệng mang vết máu kia khiến người ta có cảm giác về một khí phách kiên cường.
– Đó là gì?
Ma La nhìn chằm chằm vào cổ bào đỏ rực trong tay Lâm Động, mãi lâu sau, giọng nói khàn khàn mới vang lên. Rõ ràng hắn vẫn chưa tỉnh lại hoàn toàn sau hiện thực rằng sức mạnh Hỏa Diệm Tổ Phù không có tác dụng gì đối với Lâm Động.
Lôi Đế ở bên cạnh cũng rất kinh ngạc, hắn không thể ngờ sức mạnh lớn lao như vậy của Ma La lại vô hiệu với Lâm Động. Tình hình này ngay Thôn Phệ Tổ Phù cũng không thể làm nổi.
Lâm Động giơ tấm cổ bài lên, đó chính là Viêm Thần Cổ Bài mà hắn có được từ Viêm Chủ. Mà Viêm Chủ lại là chủ nhân đầu tiên của Hỏa Diệm Tổ Phù, Viêm Thần Cổ Bài đương nhiên sẽ có sức mạnh tương đồng với Hỏa Diệm Tổ Phù. Đó cũng là nguyên nhân chính giúp hắn bình an vô sự trước công kích của Ma La.
– Vật chủ nhân đầu tiên của Hỏa Diệm Tổ Phù, Viêm Chủ, để lại. Tên là Viêm Thần Cổ Bài.
Lâm Động khẽ nói.
– Viêm Thần Cổ Bài…thì ra là đồ của Viêm Chủ.
Ma La chau mày, lúc này hắn mới thả lỏng hơn, rồi lắc đầu bất lực, Tuy bây giờ hắn cũng đã thành thạo Hỏa Diệm Tổ Phù nhưng so với Viêm Chủ, cường giả đỉnh cấp của thời Viễn Cổ, thì còn kém quá xa.
– Viêm Thần Cổ Bài chỉ miễn dịch với Hỏa Diệm Tổ Phù, nếu Ma La tiền bối chỉ dùng thực lực của Chuyển Luân Cảnh phất động công kích thì có lẽ ta đã không tiếp được chiêu thứ ba này.
Lâm Động nói không sai, giờ hắn đã dùng hết thủ đoạn. Chỉ còn lại suy nhất Viêm Thần Cổ Bài, mà nó cũng chỉ có tác dụng khi Ma La dùng Hỏa Diệm Tổ Phù tấn công.
Nói ra đó cũng là đánh cược, nhưng may mắn là Lâm Động đã cược thắng.
Ma La không muốn nhường đi Lôi Đình Tổ Phù, cuối cùng dùngđến sức mạnh lớn nhất của mình, nhưng lại không ngờ nó lại vô dụng với Lâm Động.
– Chẹp chẹp, hắn lợi hại thật. Ma La…ngươi thua rồi.
Lôi Đế không kìm được tán thưởng. Kết cục này đủ để khiến người ta sững sờ, chẳng ai ngờ một cường giả Chuyển Luân Cảnh có tổ phù lại thua trong tay một tiểu bối Sinh Huyền Cảnh tiểu thành…
Tuy chỉ là ba chiêu, nhưng nếu tin này truyền ra đủ để khiến Lâm Động danh chấn Loạn Ma Hải.
Ma La thất thần mất một lúc, cuối cùng lắc đầu thở dài:
– Ngươi thắng rồi.
Lâm Động nghe vậy ánh mắt lập tức hiện sự vui mừng, sự đau đớn toàn thân lúc này giảm bớt nhiều. Hắn biết rằng với thân phận và tính cách của Ma La, hắn sẽ không lật lọng.
Như vậy thì hắn đã giành được Lôi Đình Tổ Phù từ tay Ma La rồi?!
Ma La nhìn Lâm Động đang xúc động, không kìm được cười khổ, kết cục này ngay bản thân hắn cũng không ngờ tới…
– Có điều…
Ma La ngẩng lên nhìn vầng lôi dương trên không trung, nheo mắt trầm ngâm một lúc rồi nói:
– Lôi Đình Tổ Phù có thể thuộc về ngươi, nhưng ta phải lấy đi một đạo bản nguyên của nó.
– Lấy đi một đạo bản nguyên của Lôi Đình Tổ Phù?
Lâm Động khựng người.
– Rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Nếu ngươi lấy đi thì Lôi Đình Tổ Phù không thể coi là hoàn chỉnh,
Lôi Đế ở bên cạnh chau mày.
– Ta có kế hoạch của ta, nếu không có Lôi Đình Tổ Phù thì ít nhất cũng phải có sức mạnh của một đạo bản nguyên của nó.
Ma La nói.
– Tại sao?
Lâm Động hỏi.
– Vì ta cần dùng nó làm mồi nhử.
Ma La dửng dưng nói.
– Mồi nhử?
Ánh mắt Lâm Động ngưng đọng.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Trong trời đất này ẩn nấp rất nhiều dị ma. Chúng là ẩn họa rất lớn, nhưng chúng ta lại có quá ít tin tình báo về chúng. Lần này ta định dùng Lôi Đình Tổ Phù làm mồi dụ chúng ra. Đương nhiên, Lôi Đình Tổ Phù đã thuộc về ngươi nên ta đành phải dùng cách khác, lấy một đạo bản nguyên lôi đình ngụy trang thành LôiĐình Tổ Phù.
Ma La nói.
Sắc mặt Lâm Động hơi thay đổi, hiển nhiên hắn không ngờ Ma La lại chủ động dụ dị ma ra, lẽ nào hắn không sợ Viêm Thần Điện sẽ như động phủ này sao?
– Việc này Thanh Trĩ cũng sẽ tham gia.
Ma La nhìn Lâm Động, nói.
– Thanh Trĩ tiền bối?
Lâm Động sững người.
– Các ngươi cũng thật có khí phách, định dùng Lôi Đình Tổ Phùdẫn dụ dị ma…
Sắc mặt Lôi Đế cũng có phần ngưng trọng, hắn cũng phải kinh ngạc vì sự dũng cảm của Ma La.
– Bao năm nay hành tung của dị ma ngày càng quỷ dị, điều này khiến ta cảm thấy bất an. Lần này ta muốn giăng một cái bẫy dụ bọn dị ma vào, có lẽ sẽ thu được tin tức gì đó…
Ma La nói.
– Vì thế, không có được Lôi Đình Tổ Phù, ta đành phải dùng cách sau.
Lâm Động trầm mặc một lúc, khẽ nói:
– Kế hoạch này bao giờ bắt đầu?”
– Ba tháng nữa.
– Ba tháng nữa ta cũng đến Viêm Thần Điện. Ta sẽ bảo vệ đạo nguyên bản đó, dù kế hoạch thành công hay thất bại ta cũng sẽ thu nó về.
Lâm Động trầm giọng nói.
Tuy chỉ lấy đi một đạo bản nguyên không tổn hại đến căn bản của Lôi Đình Tổ Phù, nhưng dù sao cũng khiến nó không được toàn vẹn. Mà Lâm Động đương nhiên không thể để Lôi Đình Tổ Phù có khiếm khuyết gì.
Ma La do dự một chút rồi gật đầu.
– Vậy mời Ma La tiền bối lấy một đạo bản nguyên đi!
Lâm Động hít sâu một hơi, nói.
– Đa tạ!
Ma La nói, rồi lập tức xuất hiện phía trước vầng lôi dương, hai tay tạo nên hai bàn tay hỏa diệm khổng lồ rồi cho tay vào trong lôi dương.
Uỳnh uỳnh!
Lôi quang phát sáng điên cuồng, mãi lâu sau bàn tay hỏa diệm mới rút ra, trong lòng bàn tay là một đạo lôi quang lấp lánh cựcđiểm. Thấp thoáng dường như lôi quang biến thành một đạo phùvăn cổ xưa, tỏa ra một luồng năng lượng kỳ lạ.
– Bản nguyên của tổ phù, chỉ khi tổ phù không có chủ mới dùng sức mạnh của tổ phù khác để lấy nó đi…Nhưng nói chung, thiếuđi một đạo cũng không phải khiếm khuyết quá lớn.
Lôi Đế nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, khẽ nói:
– Nhưng ta sẽ khiến nó hoàn hảo trở lại.
Sau khi lấy đi một đạo bản nguyên của Lôi Đình Tổ Phù, Ma La vung tay áo cất nó đi, rồi xuất hiện trước mặt Lâm Động.
– Mục đích của ta đã đạt được, không ở lại đây nữa. Hy vọng ngươi sẽ luyện hóa được Lôi Đình Tổ Phù. Ba tháng sau, nếu ngươi không đến Viêm Thần Điện thì quá nửa là ngươi đã thất bại. Lần sau đến đây ta sẽ lấy Lôi Đình Tổ Phù đi.
Ma La nhìn Lâm Động, nói.
Lâm Động gật đầu, hắn biết luyện hóa Lôi Đình Tổ Phù sẽ nguy hiểm thế nào. Nếu thất bại có lẽ hắn sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng.
– Lôi Đế, cáo từ!
Ma La quay lại bao quyền với Lôi Đế, nói.
– Hy vọng ngươi thành công. Hà hà, không được kề vai tác chiến với các ngươi, thật đáng tiếc.
Lôi Đế hàm tiếu nói.
– Ta sẽ tiêu diệt hết dị ma trên thế gian này.
Ma La bình thản nói, nhưng lại có sự kiên định không thể lay chuyển, khí phách đó khiến Lâm Động cũng hơi động dung.
– Cáo từ!
Ma La bao quyền thêm lần nữa, nhìn Lâm Động một chút rồi biến thành hỏa quang bay đi biến mất khỏi chân trời.
Lâm Động nhìn thân ảnh Ma La biến mất, nắm đấm khẽ siết lại. Hắn có thể thấy ba tháng nữa Loạn Ma Hải sẽ phát sinh một sựviệc lớn lao.
– Chàng trai, tận hưởng chiến lợi phẩm đi. Đương nhiên, nếu ngươi thành công.
Lôi Đế mỉm cười, rồi ánh mắt lưu luyến nhìn vầng lôi dương:
– Chắc Lôi Đình Tổ Phù sẽ hài lòng về chủ nhân mới là ngươi…
Lâm Động cũng ngẩng lên nhìn, ánh mắt hắn dần trở nên kiên định, bao năm rồi, cuối cùng hắn cũng tìm được tấm tổ phù thứ hai.
Dù trong quá trình luyện hóa có gian nan thế nào hắn cũng tuyệt đối không từ bỏ!
Lâm Động hít sâu một hơi, chân bước trên không dần tiến lại gần lôi dương. Cuối cùng, trước ánh mắt căng thẳng của Mộ Linh San, hắn biến mất bên trong vầng lôi dương.
Luyện hóa Lôi Đình Tổ Phù, chính thức bắt đầu!
Chương 980 : Mười vạn lôi đình đúc lôi thân
Đây là thế giới hỗn độn, trời và đất dường như đều trong trạng thái hỗn mang.
Thân thể Lâm Động lơ lửng trong không gian hỗn độn, hắn mơ hồ quan sát xung quanh, nắm đấm siết lại, lầm bầm:
– Đây chắc là bên trong Lôi Đình Tổ Phù?
Lâm Động bình tĩnh hơn một chút, có kinh nghiệm luyện hóa Thôn Phệ Tổ Phù, hắn biết muốn nhận được sức mạnh tổ phù thì bắt buộc phải được nó chấp nhận.
Giờ chính là bước đầu tiên.
Nhớ hồi đó, để được Thôn Phệ Tổ Phù chấp nhận hắn đã phải ở trong bóng đêm cô tịch suốt nửa năm, cuối cùng mới tìm được lối ra và được tổ phù chấp nhận.
Khi bình tĩnh lại, Lâm Động ngồi khoanh chân trên không trung,ánh mắt an nhiên nhìn thế giới hỗn độn này.
Trong bóng tối, dường như đột nhiên có năng lượng cuồng bạo ngưng tụ rồi bỗng xuất hiện một tiếng sấm rền.
Tiếng sấm đó ban đầu không hề vang, chỉ giống như tiếng khóc của trẻ sơ sinh thôi vậy, mang trong nó sự hiếu kỳ về thế giới này.
Uỳnh uỳnh!
Thời gian trôi đi, tiếng sấm ngày một rõ ràng, cuối cùng nó vang vọng khắp thế giới hỗn độn. Ở nơi phát ra tiếng sấm, Lâm Động nhìn thấy một tia ngân quang bắt đầu hiện ra, một thứ năng lượng cổ xưa mà mạnh mẽ lặng lẽ được sinh ra.
– Đây chính là sự ra đời của Lôi Đình Tổ Phù sao?
Lâm Động nhìn có vẻ nghĩ ngợi.
Uỳnh!
Ngay khi Lâm Động vừa nghĩ xong thì thế giới hỗn độn có sựthay đổi. Xung quanh đột nhiên biến thành thế giới lôi đình, những tia sét hàng vạn trượng giống như những con lôi long không ngừng bắn xuống, âm thanh đinh tai nhức óc.
– Nham, làm sao để vượt qua?
Lâm Động không kìm được hỏi trong đầu.
– Để được Lôi Đình Tổ Phù chấp nhận, dường như phải chịu thống khổ một chút.
Giọng nói yếu ớt của Nham vang lên, nhưng trong đó Lâm Động lại nghe ra một sự thích thú trước khó khăn của người khác.
– Thống khổ?
Lâm Động cẩn thận hỏi lại.
Thế nhưng khi Lâm Động muốn hỏi rõ hơn thì trong thế giới lôi đình bỗng có một đạo lôi đình hàng nghìn trượng xuyên thủng hư không đánh thẳng về phía Lâm Động.
Lâm Động kinh hãi ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen là ngân quang bao phủ. Trước tốc độ đáng sợ đó, hắn căn bản không thể tránh né, chỉ có thể giương mắt nhìn nó đánh lên người.
Bùm!
Một âm thanh trầm đục vang lên, Lâm Động như bị trọng thương bay ra sau hàng nghìn trượng, máu tươi bắn tung tóe, lôi quang lấp lánh trên người hắn muốn chui vào cơ thể hắn.
Á!
Con đau không thể hình dung lan tỏa khắp cơ thể, Dường như xương cốt hắn bị lôi đình đánh vỡ vụn, mồ hôi chảy đầy toàn thân, hắn không thể kìm được mà thét lên.
– Thuộc tính của Lôi Đình Tổ Phù bá đạo, không phải quỷ dị khó lường như Thôn Phệ Tổ Phù. Nhưng muốn để nó chấp nhận cũng không phức tạp. Bị nó đánh mười vạn lần không chết là được.
Nham thản nhiên nói.
– Mười vạn lần? Mẹ kiếp, đùa nhau à!?
Sắc mặt Lâm Động kịch biến, rồi không kìm được chửi. Chỉ một đạo lôi đình cũng khiến hắn thê thảm, nếu mười vạn lần e là hắn chẳng còn tro nữa.
– Ngươi đã vào đây, muốn rút lui cũng không thể nữa. Vì thế, hãy cố gắng đi.
Nham thản nhiên nói khiến sắc mặt Lâm Động tái nhợt.
– Ở đây, ta không thể giúp nhiều cho ngươi. Mười vạn đạo lôi đình, đừng nói ngươi, ngay cường giả Tử Huyền Cảnh cũng thành tro bụi. Nhưng có lúc nghị lực của con người sẽ mạnh hơn bất cứ thứ gì.
– Nghị lực như sơn, ngã tự nguy nhiên, thiên chùy bạch luyện, phương năng thành khí.
Giọng nói của Nham càng ngày càng nhỏ, cuối cùng biến mất.
– Nham! Nham!
Lâm Động vội vàng hét lớn gọi nhưng không có bất cứ lời đáp nào. Sắc mặt hắn tái xanh, hắn lại mặc kệ vậy sao?
Uỳnh!
Khi Lâm Động gọi thì thấy trên bầu trời phía xa lại một đạo lôi đình nghìn trượng nữa đánh xuống.
– Mẹ kiếp!
Sắc mặt Lâm Động tái xanh, phẫn nộ chửi một tiếng. Thế nhưng khi tiếng chửi vừa dứt, lôi đình đã đánh lên người hắn, tiếng sấm nổ vang trời, máu tươi bắn tóe ra, thân thể Lâm Động bị nổ đến mức da thịt rách bươm, nhìn vô cùng thê thảm.
– A a a!
Tóc Lâm Động dựng đứng lên, hắn nghiến răng rồi ngửa lên trời hét lên.
Uỳnh uỳnh!
Ngay sau đó một đạo lôi đình bắn tới, Lâm Động bay đi hàng mấy nghìn trượng.
– Đại gia ta làm lại!
Những cơn đau như muốn nổ tung cơ thể khiến mắt Lâm Động đỏ quạch, sự cố chấp ăn sâu trong xương tủy trào dâng, hắn loạng choạng đứng dậy gầm lên.
Uỳnh uỳnh!
Những tia lôi đình kia hiển nhiên không hề khách khí với Lâm Động, chúng không ngừng đánh lên người Lâm Động với kích thước ngày một lớn hơn.
– Đại gia gia của ngươi!
Uỳnh!
– Đại gia gia!
Uỳnh!
– Mẹ kiếp!
Uỳnh!
– Đánh tan cả nhà ngươi!
Trong thế giới lôi đình, vô số đạo lôi đình tựa những con lôi long liên miên không ngớt đánh lên nhân ảnh nhỏ bé, âm thanh đinh tai nhức óc không ngừng vang vọng khắp không gian.
Cảnh tượng đó không biết kéo dài bao lâu, ban đầu Lâm Động còn đếm số lần bị đánh trúng, nhưng rồi vết thương ngày một nặng, thần trí cũng trở nên mơ hồ, khiến hắn quên hết, cảm giác duy nhất chỉ còn lại nhưng cơn đau trong từng ngóc ngách cơ thể.
Lôi đình đánh xuống, xương cốt, cơ thịt của hắn như tan thành tro bụi.
Thần trí mơ hồ, nhưng Lâm Động không hề gục ngã, sự cố chấp và quật cương trong máu khiến hắn vững như bàn thạch, không để mình ngã quỵ trước lôi đình.
– Tâm ta như bàn thạch, nghị lực như sơn.
Tiếng nói trong đầu Lâm Động như thứ duy nhất để Lâm Động dựa vào trước sự oanh kích khủng khiếp của lôi đình.
Trên không trung, lôi đình vẫn vô tình đánh xuống, không biết từ khi nào thân thể Lâm Động đã ngồi xuống trên không trung. Thân thể hắn bị lôi đình đánh gần như tổn thương triệt để, thậm trí nguyên lực trong kinh mạch cũng tiêu biến hoàn toàn.
Tam đại thần vật lúc này đều đã ẩn mình ở nơi sâu nhất không thể trợ giúp được gì cho Lâm Động.
Lâm Động mất đi tầng phòng ngực, lộ ra hoàn toàn trước lôi đình, nhưng điều khiến người ta thấy kỳ lạ đó là, tuy cơ thể gần như tan nát nhưng Lâm Động hắn vẫn không hề bị biến thành tro bụi.
Uỳnh uỳnh!
Lôi đình vẫn điên cuồng bắn xuống.
Một nghìn…năm nghìn…một vạn đạo lôi đình…Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Không ai biết đã có bao nhiêu đạo lôi đình bắn xuống, chỉ là Lâm Động vẫn như chiếc thuyền nan mỏng manh trên ngọn sóng đào dữ dội, dập dềnh nhưng không chìm nghỉm.
Thời gian dần trôi đi, trên hư không, người thanh niên tĩnh lặng ngồi đó, thân thể gầy guộc dần tỏa ra lôi quang, hai tay kết ấn, thấp thoáng như có sự uy nghiêm của Lôi Đế lan tỏa ra.