1. Home
  2. Truyện Huyền Huyễn
  3. Vũ Động Càn Khôn
  4. Tập 182 [ chương 911 đến 915 ]

Vũ Động Càn Khôn

Tập 182 [ chương 911 đến 915 ]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 911 : Phần Thiên Đỉnh hoàn chỉnh

Trên bầu trời đỏ rực, những ngọn lửa rừng rực cháy, những luồng năng lượng nóng bỏng khuếch tán khiến cả không gian như trong hỏa lò. Thứ nhiệt độ đó khiến người ta khó lòng chịu đựng nổi.

Lâm Động ngồi khoanh chân trên không trung, quanh người hắn cũng không có tầng phòng ngự nào. Phần Thiên Đỉnh hiện giờ đã hoàn toàn dung hợp với hắn, nhiệt độ ở đây có lẽ với người khác là chí mạng, nhưng với Lâm Động thì chẳng có chút sức sát thương nào.

Lúc này Lâm Động nhắm chặt hai mắt, tâm thần dần chìm vào trong Phần Thiên Đỉnh để điều khiển trận pháp. Tuy hắn không can thiệp được vào quá trình luyện chế, nhưng trận pháp nhất định phải do hắn duy trì, nếu không khi trận pháp bị ngắt đoạn thì việc luyện chế sẽ hỏng, đến lúc đó tám viên Hỏa Sơn Viêm Tinh Thạch sẽ tổn hao vô ích.

Ầm ầm!

Bên trong trận pháp đó, tám chiếc đỉnh to cỡ hàng mấy trăm trượng đang lơ lửng trên không trung, bề mặt của nó có những đầu Hỏa Long trườn qua trườn lại, thỉnh thoảng há miệng bắn ra những quả cầu lửa đỏ rực vào trong đỉnh lò.

Phụt!

Ở trung tâm của tám chiếc đỉnh có tám quầng sáng đỏ rực, nhìn giống như những vầng mặt trời vậy, khi những tia sáng đó tỏa ra, người ta có thể cảm nhận được một luồng năng lượng đáng sợ…

Cảm giác đó dường như trong quầng sáng đó có những ngọn núi lửa cuồng bạo vậy!

Hơn nữa ở sâu trong quầng sáng đó mơ hồ có thể nhìn thấy tám cánh cửa dần hình thành!

Lâm Động chầm chậm mở mắt, ánh mắt hắn có phần rực cháy nhìn về quầng lửa cuồng bạo kia, khóe miệng cũng nhếch lên thành nụ cười. Tất cả đều đang diễn ra suôn sẻ, giờ hắn chỉ cần đợi cơ hội chín muồi mà thôi!

Chỉ cần Phần Thiên Môn luyện chế thành công là hắn có thể phát huy được toàn bộ uy lực của Phần Thiên Đỉnh. Hắn đã đợi ngày đó lâu rồi!

Sự chờ đợi kéo dài trong tám ngày, tám ngày này chớp mắt đã qua!

Trong những ngày này, không gian trong Phần Thiên Đỉnh hôm sau cuồng bạo hơn hôm trước. Những cơn mưa lửa ầm ầm đổ xuống, cuối cùng biến thành cơn bảo cuồng bạo quét qua không gian Phần Thiên Đỉnh.

Động tĩnh này khiến Lâm Động cảm thấy khá may mắn. Cũng may mà việc luyện chế có thể hoàn thành trong Phần Thiên Đỉnh, nếu ở bên ngoài thì chắc chắn sẽ gây nên sự chú ý cho vô số cường giả, đến lúc đó hắn sẽ phải đau đầu vì những phiền phức không đáng có!

Những chiếc đỉnh trong trận pháp cũng bắt đầu không ổn định nữa, vì trong quầng sáng ở trung tâm, những cánh cửa kia đã trở nên rõ nét hơn, tỏa ra một luồng năng lượng đáng sợ, ngay cả không gian ở xung quanh nó cũng trở nên méo mó.

Uỳnh uỳnh!Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Trận pháp rung chuyển dữ dội, cảm nhận được biến cố của trận pháp, sắc mặt Lâm Động trở nên ngưng trọng hơn nhiều. Đến giờ coi như đã thành công bảy tám phần, nếu bây giờ thất bại thì chắc chắn hắn sẽ vô cùng ức chế!

Lâm Động biến hóa ấn pháp, tâm thần không ngừng áp chế sự hỗn loạn trong đại trận. Sự ra tay của hắn rõ ràng cũng có hiệu quả. Một lúc sau, trận pháp dần trở nên ổn định hơn.

Nhưng Lâm Động không hề thả lỏng, hắn nhìn chăm chăm trung tâm của đỉnh lò, ở đó có tám cánh cửa đỏ rực đang như ẩn như hiện.

– Cũng sắp tới lúc rồi!

Trong đôi mắt đen thẫm của Lâm Động bỗng rực ánh lửa, sau đó hắn cắn lưỡi, liên tiếp phun ra tám ngụm tinh huyết.

Tám ngụm tinh huyết bắn ra, sắc mặt Lâm Động lập tức tái nhợt, nhưng tinh thần hắn vô cùng phấn chấn. Hắn cong ngón tay búng một cái, tám đạo tinh huyết biến thành những mũi tên bắn vọt vào trong những cánh cửa đỏ rực kia.

Uỳnh!

Tinh huyết bắn vào, những cánh cửa vốn không được ổn định càng rung chuyển dữ dội. Từng vòng lửa đỏ rực lan tỏa ra, cuối cùng oanh kích lên đỉnh lò phát ra những âm thanh chói tai.

Ánh mắt Lâm Động có phần ngưng trọng, toàn lực điều khiển trận pháp. Hắn biết lúc này là giai đoạn quan trọng nhất, nếu hắn không để lại được lạc ấn của mình trên Phần Thiên Môn thì mọi cố gắng đều thành công cốc cả. Dù nó có lợi hại thế nào nhưng nếu không nghe theo sự điều khiển của Lâm Động thì còn có tác dụng gì?

– Nhất định phải thành công!

Lâm Động lẩm bẩm, bàn tay ướt đẫm mồ hôi không kềm được mà siết chặt lại.

Uỳnh uỳnh!

Âm thanh tựa tiếng sấm rền không ngừng vọng ra từ tám chiếc lò khiến tim Lâm Động cũng phải đập rộn lên từng đợt.

Bùm bùm!

Lại một luồng sức mạnh cuồng bạo khác oanh kích lên những chiếc đỉnh lò, sau đó Lâm Động nhìn thấy trên những chiếc đỉnh xuất hiện vết rạn nứt!

Chiếc đỉnh đã không còn chịu được sự lớn dần của cánh cửa bên trong nữa!

Sắc mặt Lâm Động có phần ngưng trọng, tâm thần khẽ động, trong đại trận lập tức bùng phát hồng quang bao bọc quanh tám chiếc đỉnh để giữ cho bọn chúng không bị nổ tung.

Dưới sự điều khiển của Lâm Động, những chiếc đỉnh bắt đầu phình to với tốc độ kinh người, chỉ nháy mắt bọn chúng đã to lên gấp đôi, tám chiếc đỉnh hàng ngàn trượng lơ lửng trên không trung, nhìn cũng khiến người ta chấn động!

Theo đó, sự rung chuyển cũng dần giảm bớt, ánh sáng đỏ rực nhanh chóng ngưng tụ bên trong, những cánh cửa kia cũng càng ngày càng rõ rệt hơn.

Trong lòng Lâm Động cũng bắt đầu cảm nhận được sự liên hệ như có như không, nguồn gốc của mối liên hệ đó chính là tám cái Phần Thiên Môn vẫn chưa hoàn toàn thành hình kia!

Lâm Động lập tức mừng rỡ, hắn biết mình đã hoàn thành sơ bộ rồi!

Uỳnh!

Một âm thanh như sấm rền nổ ra trên không trung. Bên trong đỉnh, ánh sáng trở nên chói lòa không thể nhìn thẳng vào được.

– Sắp thành hình rồi sao?

Lâm Động nheo mắt, thanh quang tụ lại trong mắt, hắn có thể nhìn thấy rõ, trong quầng sáng chói kia là tám cánh cửa đỏ rực đang dần ổn định lại!

Bùm!

Tám đạo ánh sáng chói mắt từ trong đỉnh bắn ra. Trên đỉnh là vô số đường hoa văn ánh sáng, cuối cùng bùm bùm mấy tiếng, cả tám chiếc đỉnh cùng nổ tung.

Vút vút vút!

Trên không trung bùng nổ những ngọn lửa rừng rực cháy, sau đó tám chùm sáng đỏ chói bắn ra, cuối cùng lơ lửng trên không trung trước ánh mắt kích động của Lâm Động.

Tám cánh cửa đỏ rực to cỡ trăm trượng đang đứng sừng sững trên không, những ngọn lửa nóng bỏng lưu động quanh bọn chúng, mơ hồ như thành hình Hỏa Long cuộn tròn!

Từ tám cánh cửa ấy tỏa ra thứ năng lượng vô hình đáng sợ, còn năng lượng cuồng bạo của Phần Thiên Đỉnh lại tắt dần.

– Phù!

Lâm Động thở ra một luồng khí trắng. Hắn nhìn tám cánh cửa trên không, khóe miệng không kềm được nhếch lên cười thành tiếng. Hắn biết rằng, Phần Thiên Đỉnh phải có Phần Thiên Môn mới là hoàn chỉnh. Từ nay về sau hắn có thể phát huy được uy lực thật sự của Phần Thiên Đỉnh rồi!

Dựa vào tám cái Phần Thiên Môn của Phần Thiên Đỉnh, chỉ cần không gặp cường giả Tử Huyền Cảnh, Lâm Động có lòng tin chiến đấu với bất cứ kẻ nào!

Nhìn một lúc, Lâm Động phẩy tay, bầu trời chấn động, tám cánh cửa dần biến mất. Sau này khi gặp kẻ địch, chỉ cần tâm thần của hắn khẽ động là tám cánh cửa này có thể bộc phát sức mạnh đáng sợ hủy diệt kẻ địch!

– Cuối cùng cũng thành công!

Lâm Động mỉm cười, tốn bao tâm huyết cuối cùng hắn cũng có được điều mình cần

Chương 912 : Đấu giá hội Thiên Thương

Khi ra khỏi Phần Thiên Đỉnh, Lâm Động lập tức nhìn thấy Mộ Linh San đang nằm cuộn tròn say ngủ như chú mèo nhỏ trên Sinh Tử Quan Cái. Hắn không kềm được bật cười, nha đầu này ngủ dễ quá a, lẽ nào trong thời gian hắn bế quan, cô bé cứ ngủ suốt như thế?

Lâm Động lơ lửng phía trước Sinh Tử Quan Cái, nhìn gương mặt tinh xảo của Mộ Linh San, nơi khóe miệng cô bé còn chảy cả nước dãi.

– Tiểu nha đầu này!

Lâm Động lắc đầu khẽ cười, đưa tay khẽ xoa đầu Mộ Linh San. Nhưng khi tay hắn vừa chạm vào thì đồng tử hắn co lại, bởi vì hắn nhận thấy Thôn Phệ Tổ Phù trong người mình hơi hơi rung động.

– Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

Lâm Động mím môi, ánh mắt biến đổi không ngừng, tại sao Thôn Phệ Tổ Phù lại có dị động với Mộ Linh San?

Nham xuất hiện bên cạnh Lâm Động, hắn cũng nhíu mày nhìn Mộ Linh San đang say ngủ, lưỡng lự một chút rồi bỗng vung tay, một tia sáng bắn ra chiếu lên người Mộ Linh San.

Thân thể Mộ Linh San bỗng tỏa sáng, dường như nó hình thành nên một con cá kình nhỏ có hai màu đen trắng đan xen, tỏa ra một thứ năng lượng kỳ lạ cổ xưa.

– Đây là… Yêu linh của Linh San?

Lâm Động nhìn con cá kình nhỏ cũng đang ngủ say, khẽ ngây người, nói.

– Ừm!

Nham gật đầu:

– Bản thể này đúng là Bất Tử Thánh Kình Tộc! Nhưng năng lượng thì lại có chút kỳ quái, dường như không đơn giản là Bất Tử Thánh Kình!

Nghe vậy Lâm Động nhún vai:

– Xem ra tiểu nha đầu này đúng là không đơn giản!

Rồi mắt hắn bỗng lóe sáng:

– Liệu Linh San có phải là Luân Hồi Giả không?

– Thứ sức mạnh này còn quái dị hơn Luân Hồi Giả nữa!

Nham nói.

Lâm Động ngây người, sau đó lắc đầu bất lực. Xem ra vấn đề này tạm thời không thể giải đáp. Hắn cũng không muốn truy hỏi Mộ Linh San. Không biết cô bé có biết bản thân mình cổ quái hay không, dù biết đi nữa, thì ai cũng có bí mật của mình, cứ truy vấn thì không hay cho lắm.

– Thôi, sau này hãy nghiên cứu!

Nghe Lâm Động nói vậy, Nham cũng gật đầu bất lực, hiển nhiên hắn có chút không cam tâm, với kiến thức của mình, có gì mà hắn chưa từng thấy qua? Thế nhưng lúc này hắn lại bị tiểu nha đầu kia làm cho mơ hồ!

Nham lại biến thành ánh sáng chui vào trong người Lâm Động. Lâm Động cũng thu tay về, khẽ hắng giọng một tiếng.

– Ồ… Lâm Động ca ca, huynh tu luyện xong rồi à?

Mộ Linh San vội mở mắt, gương mặt hơi ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nói:

– Hình như… muội không chú ý… ngủ quên mất!

Lâm Động cười:

– Đi thôi, ra ngoài dạo một chút!

– Được! Được!

Vừa nghe đến ra ngoài là Mộ Linh San lập tức trở nên phấn chấn. Chắc mấy ngày nay ngồi đây làm hộ pháp cho Lâm Động đã khiến cô bé cuồng chân lắm rồi.

Lâm Động xoa xoa hai bím tóc của cô bé, cất Phần Thiên Đỉnh rồi cùng Mộ Linh San ra khỏi phòng…

Trong mấy ngày Lâm Động bế quan, lượng người trong Thiên Thương Vực đã bùng nổ một cách đáng sợ. Vô số cường giả từ những Hải vực xung quanh cũng tụ về đây khiến Thiên Thương Thành trở nên vô cùng phức tạp và hỗn loạn.

Lâm Động dẫn Mộ Linh San đi dạo trong Thiên Thương Thành, cũng có được không ít thông tin. Được biết, Thiên Thương Thành hiện tại, ngoài Tà Phong Động Thiên ra, thế lực lớn khác của Hải vực Thiên Phong là Càn Khôn Động Thiên cũng đã đến. Hơn nữa người dẫn đầu cũng chính là Càn Khôn Thủ Châu Càn, kẻ được mệnh danh đứng đầu trong các đệ tử trẻ tuổi của Hải vực Thiên Phong.

Ngoài Tà Phong Động Thiên và Càn Khôn Động Thiên, còn có Ảo Ma Tông của Hải vực Huyễn Ma, Thiên Bi Phái của Bắc Huyền Hải… Những thế lực này đều là bá chủ của một phương trong Loạn Ma Hải. Hiện giờ tất cả lại tập hợp về Thiên Thương Thành, khiến nơi đây càng thêm náo nhiệt.

– Không hổ là Thiên Thương Các… sức hiệu triệu thật khủng bố!

Lâm Động cũng không khỏi kinh ngạc. Một Đấu giá hội lại thu hút được những thế lực lớn như thế này, xem ra chất lượng của Đấu giá hội cũng khá cao.

Nghĩ vậy Lâm Động không khỏi có cảm giác mong chờ. Không biết lần này hắn có được tấm Hải đồ liên quan đến tấm Tổ Phù thứ hai không?

– Còn hai ngày nữa là Đấu giá hội bắt đầu rồi!

Trong không khí căng thẳng như muốn nổ tung của Thiên Thương Thành, hai ngày gần như chớp mắt đã trôi qua. Khi tia nắng của ngày thứ ba chiếu xuống, cả tòa thành như ngọn núi lửa bùng nổ.

Vút vút!

Khi Lâm Động bước ra khỏi khách điếm, trên bầu trời đã có vô số những tiếng xé gió, vô số thân ảnh như thiêu thân lao về hướng Bắc của tòa thành.

– Đại trận cũng khởi động rồi sao?

Lâm Động ngẩng đầu lên nhìn trận pháp khổng lồ bao bọc cả tòa thành. Lúc này ánh sáng của nó trở nên thực chất hơn trước nhiều. Mơ hồ có thể thấy được những luồng năng lượng hùng hồn tỏa ra. Rõ ràng hôm nay Thiên Thương Các đã khởi động đại trận hộ thành. Trước sự chấn nhiếp của trận pháp này, dù là cường giả Tử Huyền Cảnh Đại viên mãn cũng không dám làm càn trước cửa Thiên Thương Các.

– Chúng ta cũng đi thôi!

Lâm Động cười với Mộ Linh San ở bên cạnh, đang phấn khích nhìn ngó xung quanh, sau đó cũng bay về hướng Bắc. Phía sau hắn là một chiếc đuôi nhỏ màu lam.

Ở phía Bắc của Thiên Thương Thành có một phiến quảng trường trên không cực lớn, đủ để dung nạp vài chục vạn người. Đây chính là nơi tổ chức Đấu giá hội hàng năm của Thiên Thương Thành.

Bốn phía quảng trường có màn ánh sáng rủ xuống. Những tấm màn này phát ra từ đại trận hộ thành bên trên Thiên Thương Thành, muốn vào tham gia Đấu giá hội thì phải có giấy mời Thiên Thương Các!

Lâm Động dừng trước tấm màn ánh sáng, lật tay một cái, một tờ giấy mời hiện ra trong tay, sau đó hắn bắn nó về phía tấm màn sáng. Màn sáng rung lên một chút rồi tách thành một khẽ hở, Lâm Động và Mộ Linh San nhanh chóng bay vào trong.

Uỳnh!

Vừa vào bên trong đã có âm thanh đinh tai nhức óc nổ ra. Lâm Động chau mày, ngẩng đầu lên thì thấy cả biển người mênh mông không thấy điểm cuối. Hắn lắc đầu bất lực, đây là lần đầu tiên hắn được thấy một Đấu giá hội quy mô lớn thế này!

– Vào chỗ ngồi đã!

Lâm Động quét mắt một lượt rồi dẫn Mộ Linh San đến một chỗ ngồi phía trên.

– Lâm Động huynh, quả nhiên huynh cũng tới!

Lâm Động vừa mới đáp xuống thì phía trước bỗng có tiếng cười lanh lảnh. Hắn ngẩng đầu lên thì thấy Đường Đông Vũ đang tươi cười nhìn hắn.

– Đến Thiên Thương Thành sao có thể bỏ qua sự kiện lớn thế này?

Lâm Động cũng có chút thiện cảm với Đường Đông Vũ này, vì thế hắn dừng lại cười, nói.

Đường Đông Vũ che miệng cười, sắc đẹp cùng với địa vị của nàng ta trong Thiên Thương Các cũng không thấp, cho nên cuộc nói chuyện với Lâm Động lập tức thu hút ánh nhìn của không ít người. Trong đó không ít ánh mắt cũng lướt qua người Lâm Động, hiển nhiên bọn họ đang đoán xem người được Đại tiểu thư Thiên Thương Các để ý tới là thần thánh phương nào?

Lâm Động cũng cảm nhận được mức độ được hoan nghênh của Đường Đông Vũ, những ánh mắt kia khiến hắn không được tự nhiên. Đang định cáo từ thì bỗng phía sau có vài âm thanh rít gió, hắn liếc mắt nhìn lại, cặp mày khẽ chau lại, bởi vì đó chính là Tiểu Minh Vương Tạ Diêm của Tà Phong Động Thiên!

– Hắc hắc, Đông Vũ, một năm không gặp, muội càng ngày càng xinh đẹp đấy!

Tạ Diêm đến bên cạnh hai người, cười với Đường Đông Vũ nói một cách thân thiết.

– Đường cô nương, ta vào chỗ ngồi trước!

Lâm Động nhìn Tạ Diêm một cái, cũng không muốn tiếp xúc gì với hắn, liền nói với Đường Đông Vũ một tiếng, chuẩn bị rời đi.

– Hắc hắc…

Nhưng hắn vừa quay người thì Tạ Diêm đột nhiên khẽ cười, nhìn Lâm Động với chút thích thú, nói:

– Ngươi là Lâm Động đúng không?

Lâm Động ngây người, sâu trong mắt bỗng dâng lên sự sắc lạnh.

Chương 913 : Đối lập

Lâm Động khẽ ngây người, lát sau hắn chầm chậm nhìn về phía Tạ Diêm, bình thản nói:

– Có chuyện gì sao?

Tạ Diêm đan mười ngón tay vào nhau, nhìn Lâm Động thích thú nói:

– Hai hôm trước ta mới nhận được tin, Tà Cốt lão nhân của Tà Phong Động Thiên bọn ta lại bị ngươi khiến cho trọng thương! Hắc hắc, ta cũng rất tò mò, một Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành rốt cuộc dựa vào cái gì lại làm được điều đó?

– Hình như không liên quan đến ngươi thì phải?

Lâm Động nheo mắt.

– Nhìn từ góc độ nào đó mà nói thì Tà Cốt lão nhân vẫn là người của Tà Phong Động Thiên ta, ngươi đả thương lão chính là tổn hại đến thể diện của Tà Phong Động Thiên!

Tạ Diêm cười nhạt.

– Vậy các hạ định bắt ta về tạ tội với lão quỷ đó?

Lâm Động cũng cười, chỉ là nụ cười đó sắc lạnh như đao.

– Đúng như trong lời đồn, ngươi rất ngông cuồng… Nhưng nếu có cơ hội thì ta có thể đưa ngươi về cho Tà Cốt lão nhân xử trí!

Ngón tay Tạ Diêm lướt qua chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay, cười nói. Từ lời nói của Lâm Động, hắn có thể nhận ra sự khiêu khích, điều này khiến hắn có chút không thoải mái. Dù sao trong số những đệ tử trẻ tuổi, không có nhiều người có tư cách nói chuyện như vậy với hắn.

Tuy không biết Lâm Động dùng thủ đoạn gì có thể đả thương Tà Cốt lão nhân nhưng Tạ Diêm không cho rằng đó là sức mạnh của bản thân Lâm Động.

Có lẽ đó là sự trợ giúp từ bên ngoài, Tà Cốt lão nhân không kịp trở tay nên mới thành ra như vậy.

– Chỉ sợ ngươi không có bản lĩnh đó!

Lâm Động cười nhạt.

– Vậy sao?

Tạ Diêm nhếch mép cười.

Hai người cứ đứng trên không nhìn nhau, không khí xung quanh lạnh băng băng.

– Tạ công tử, hôm nay là Đấu giá hội do Thiên Thương Các ta chủ trì, không thích hợp cho những chuyện tranh đấu. Mong công tử nể mặt Thiên Thương Các, tạm thời gác lại cho!

Đường Đông Vũ ở bên cạnh chau mày, nói.

– Hắc hắc, nếu Đông Vũ muội đã nói vậy thì đương nhiên ta sẽ nể mặt!

Tạ Diêm quay lại cười với Đường Đông Vũ.

– Lần này ra ngoài ta có việc khác, còn ân oán của ngươi và Tà Cốt lão nhân, lão ta sẽ tự ra tay. Vì thế, nếu không muốn rắc rối thì trước mặt ta, ngươi nên thu lại cái ngạo khí kia đi, nếu không, hậu quả thế nào ngươi không muốn thấy đâu!

Tạ Diêm nhìn Lâm Động, nhún vai:

– Có thể ngươi thấy lời nói này khó nghe, nhưng có những thứ ngươi không thể động vào được, đó là sự thật không thể thay đổi. Ở Loạn Ma Hải này, nếu hậu thuẫn không đủ thì đừng nên ngông cuồng là hơn!

Lâm Động nheo mắt nhìn Tạ Diêm, một lát sau hắn mỉm cười nói:

– Đa tạ đã nhắc nhở, nhưng câu nói này ta cũng trả lại ngươi nguyên đai nguyên kiện, cái gọi là hậu thuẫn của ngươi chẳng có sức uy hiếp gì với ta cả. Những gì ta từng thấy ngươi không tưởng tượng được đâu! Ngươi cũng đã nói, ân oán giữa ta và Tà Cốt lão nhân không liên quan gì đến ngươi, nhưng nếu ngươi cố nhúng tay vào ta cũng vui lòng tiếp thôi. Chỉ có điều… trước nay ta hành sự không kiêng nể ai bao giờ, có những hậu quả mà ngươi không thể gánh chịu nổi đâu. Vì thế nếu ngươi muốn làm gì thì ta cũng nhắc nhở, nên nghĩ vài lần trước khi làm!

Nụ cười trên gương mặt tuấn dật của Tạ Diêm lúc này hoàn toàn biến mất, sâu trong mắt hắn hiện lên sự tối tăm, lời nói của Lâm Động chẳng giữ thể diện cho hắn chút nào…

Ở bên cạnh, Đường Đông Vũ cũng sững người vì những lời Lâm Động nói. Nàng biết một số thông tin về Lâm Động, vì thế không cho rằng đó là hắn đang cố tình ra vẻ.

Một người chạy thoát được khỏi tay của ba cường giả siêu cấp Chuyển Luân Cảnh, đúng là có tư cách nói như vậy với Tạ Diêm!

– Hắc hắc…

Nụ cười trên gương mặt Tạ Diêm tắt ngấm, nhưng khóe miệng hắn lại phát ra một tiếng cười lạnh lẽo, hắn siết chặt hai bàn tay, gật gù nói:

– Những lời ngươi nói ta nhớ rồi! Có điều ta nghĩ, sau đó cuối cùng ngươi sẽ cảm thấy nực cười vì đã nói vậy thôi!

Dứt lời, Tạ Diêm quay lại cười với Đường Đông Vũ rồi quay người bước đi. Sát khí bỗng chốc đậm đặc mang nhiều hàn ý.

Có thể thấy cuộc nói chuyện giữa hai người không hề vui vẻ chút nào.

– Ngươi làm vậy là đắc tội hắn rồi!

Đường Đông Vũ mím môi, nói với Lâm Động.

– Ta không thích phiền phức, nhưng nếu có người nhất quyết cứ gây chuyện thì ta sẽ không nương tay!

Lâm Động cười nhạt, sau đó cung tay với Đường Đông Vũ:

– Đa tạ Đường cô nương! Ta vào chỗ ngồi trước, hiển nhiên Đấu giá hội hôm nay sẽ rất đặc sắc!

Nói rồi hắn cũng không chần chừ thêm, dẫn Mộ Linh San về chỗ.

Đường Đông Vũ nhìn theo thân ảnh của Lâm Động, ánh mắt khẽ lay động. Xem ra đến tám phần người này và Lâm Động ở Đông Huyền Vực là một… Vì tính cách, ngữ khí của hai người đều như từ một khuôn đúc ra!

– Chẳng trách dám đối đầu với Tạ Diêm, thì ra cũng có bản lĩnh không vừa!

Đường Đông Vũ khẽ cười, sau đó quay người đi.

– Hắn ta thật đáng ghét, thật muốn đấm một cú cho hắn bay đi.

Sau khi ngồi vào chỗ, Mộ Linh San chu môi. Người cô bé nói đến đương nhiên là Tạ Diêm!

Lâm Động khẽ gật đầu, hắn thấy dường như Tạ Diêm có ý tứ đặc biệt với Đường Đông Vũ. Vừa đến đã nói với Lâm Động như vậy, rõ ràng là có ý khoe khoang cảnh cáo hắn, nhưng cách thể hiện của Tạ Diêm hơi có vấn đề, vì hắn đã chọn cách uy hiếp mà Lâm Động ghét nhất!

Điều này khiến Lâm Động vô cùng khó chịu!

Lâm Động từ xa nhìn Tạ Diêm đang ngồi xuống vị trí của khách quý. Lâm Động nhắm hờ mắt, thầm nghĩ, mong là hắn ta đừng có gây chuyện, nếu không hắn cũng mặc kệ Tà Phong Động Thiên là cái quái gì, chọc tức hắn là hắn giết!

Tạ Diêm dường như cũng rất nhạy cảm, liếc mắt một cái nhìn về phía Lâm Động, ánh mắt càng trở nên tăm tối.

– Thiếu Động chủ, kẻ đó chính là Lâm Động đã đả thương Tà Cốt lão nhân sao?

Bên cạnh Tạ Diêm, một lão giả mặc hắc y, đôi mắt đục ngầu nhìn về phía Lâm Động, nói.

– Ừm, một tên tiểu tử không biết trời cao đất dày!

Tạ Diêm nhàn nhạt cười.

– Nếu không phải hiện giờ đang có nhiệm vụ thì ta đã chặt đứt tứ chi của hắn giải đến trước mặt Tà Cốt lão nhân rồi.

– Hắc hắc, Thiếu Động chủ không cần nổi giận. Nếu mọi việc thuận lợi, đến khi Đấu giá hội kết thúc, lão phu ra tay bắt hắn là được, Thiếu Động chủ muốn xử lý thế nào cũng được!

Lão giả mặc hắc y cười nhạt, nói.

Tuy chuyện Lâm Động đả thương Tà Cốt lão nhân khiến người ta khó lòng tin nổi, nhưng bọn họ cũng biết chắc chắn Lâm Động có quỷ kế gì đó, và Tà Cốt lão nhân do sơ suất nên mới trúng chiêu.

– Lấy được thứ đó trước đã!

Tạ Diêm nhìn quanh một vòng, nói:

– Lần này có không ít thế lực mạnh đến đây, hiển nhiên cũng đều vì thứ đó, chưa biết chúng ta có lấy được nó không!

Lão giả kia gật đầu, hơi lưỡng lự một chút rồi hạ giọng nói:

– Thông tin đó có xác thực không?

– Vẫn chưa biết! Nhưng dù là thật hay giả cũng phải nắm được trong tay mới yên tâm được.

Tạ Diêm nói.

– Ừm!

Lâm Động cũng thu lại ánh mắt, đang định nhắm mắt dưỡng thần thì cảm nhận được có người nhìn mình. Hắn quay sang thì thấy ở phía trước bên phải có một nam tử bạch y gương mặt khá anh tuấn đang mỉm cười nhìn hắn.

Người này thân hình cao ráo, hai tay thon dài, trắng một cách kỳ lạ, có cảm giác lật tay là có thể xoay chuyển càn khôn.

Lâm Động nhìn hắn, ánh mắt ngưng tụ lại, lẩm bẩm:

– Càn Khôn Thủ Châu Càn! Đúng là náo nhiệt thật!

Lâm Động khẽ gật đầu cười với nam tử bạch y đó, sau đó nhìn đi chỗ khác, trong lòng thầm tặc lưỡi. Đấu giá hội Thiên Thương đúng là nơi cường giả tụ hội, xem ra Đấu giá hội lần này có nhiều trò hay rồi!

Keng!

Khi Lâm Động đang suy nghĩ thì ở trung tâm có tiếng chuông trong trẻo vang lên, một thân ảnh mang sắc đỏ bay ra, chính là Đường Đông Vũ!

Lâm Động nhìn nữ tử mặc hồng y đáp xuống, bất giác ngồi thẳng lên, hắn biết Đấu giá hội sắp bắt đầu rồi!

Chương 914 : Thôn Phệ Thiên Thi

Tiếng chuông trong vắt vang lên trên Đấu giá trường, những âm thanh huyên náo lúc này cũng dần biến mất, vô số ánh mắt cuồng nhiệt và mong chờ đều nhìn về thân ảnh ở trung tâm sân khấu.

– Chậc chậc, Đường cô nương ngày càng quyến rũ, nhìn cứ như hồ ly khiến người ta ngứa ngáy. Ai lấy được cô nương ấy đúng là có phúc!

– Ha ha, hơn nữa Đường cô nương lại là Đại tiểu thư của Thiên Thương Các. Nếu lấy được nàng ta thì với số gia tài và tài nguyên vô tận của Thiên Thương Các, chỉ cần có chút thiên phú hiển nhiên sẽ thành cường giả hàng đầu của Loạn Ma Hải!

– Ha ha, ngươi đừng mơ tưởng nữa đi, tuấn kiệt trẻ tuổi theo đuổi cô nương đó xếp hàng dài từ Bắc đến Nam Thiên Thương Vực, đến lượt ngươi sao?

– …

Lâm Động nghe xung quanh xì xào cũng nhướng mày. Hắn tuy đoán Đường Đông Vũ có địa vị không thấp ở Thiên Thương Các nhưng không ngờ nàng ta lại là Đại tiểu thư của Thiên Thương Các.

Lâm Động cười thầm, với tài lực của Thiên Thương Các, ai mà lấy được Đường Đông Vũ thì hiển nhiên là một bước lên trời rồi!

Trên sân khấu, Đường Đông Vũ đã quá quen với những ánh mắt như vậy, trên gương mặt tinh xảo là nụ cười mỉm nhè nhẹ khiến người ta ngứa ngáy. Nữ nhân này tuy không thể hiện rõ ràng nhưng chỉ một nụ cười cũng đủ để câu hồn đoạt phách!

– Chư vị, ta thay mặt Thiên Thương Các xin được cảm tạ mọi người hôm nay đã đến đây. Đấu giá hội Thiên Thương lần này chắc sẽ không khiến mọi người thất vọng!

Đường Đông Vũ mỉm cười nhìn xung quanh, giọng nói êm dịu khiến không ít người nhắm mắt lại mơ màng. Đấu giá hội thế này lại để một mỹ nhân chủ trì chắc chắn sẽ khiến người ta dễ chịu hơn nhiều so với một lão già.

– Ta không nói nhiều nữa, thời gian cũng tới rồi, tiếp theo Đấu giá hội sẽ lập tức bắt đầu!

Đường Đông Vũ cười, tay khẽ giơ lên, có một thị nữ gương mặt thanh tú bưng một cái đĩa bạc ra, trên đó là một cuộn quyển trục màu đỏ sẫm phát sáng lấp lánh.

– Thiên Ma Thông Thiên Chưởng, Thiên Vũ kỹ Trung đẳng, do một vị võ giả Chuyển Luân Cảnh một ngàn năm trước sáng tạo ra, luyện đến đại thành có thể hủy thiên diệt địa!

Giọng nói êm dịu của Đường Đông Vũ vang lên, đúng như dự đoán, cả Đấu giá trường bỗng chốc trở nên xao động. Thiên Vũ kỹ ở Loạn Ma Hải cũng rất hiếm có, hơn nữa còn là Thiên Vũ kỹ Trung đẳng, không ít người đều rất muốn có thứ có thể tăng lực chiến đấu này.

– Vừa bắt đầu đã là Thiên Vũ kỹ rồi!

Lâm Động lẩm bẩm, thứ vũ kỹ này nếu ở Đông Huyền Vực thì chắc chắn là thứ cuối cùng được đưa ra. Không ngờ ở đây lại được lấy ra đầu tiên. Tuy có thể là do Thiên Thương Các cố tình để tạo không khí, nhưng từ đó cũng có thể thấy được chất lượng của Đấu giá hội này.

– Giá ban đầu là hai trăm vạn Huyền Nguyên Đan, bằng hữu nào có hứng thú thì đừng bỏ qua!

Khi Đường Đông Vũ dứt lời, cả hội trường chỉ yên tĩnh trong chốc lát rồi lập tức có người báo giá. Số người muốn có nó không hề ít, chỉ trong mấy phút mà giá cả của nó đã tăng lên ba trăm vạn Huyền Nguyên Đan.

Lâm Động chép miệng, xem ra ở Loạn Ma Hải không ít người có tài lực hùng hậu, nhưng cũng may là hắn không có hứng thú lắm với thứ vũ kỹ này. Mấy môn vũ kỹ của hắn đã vượt xa cái gọi là Hỏa Ma Thông Thiên Chưởng này rồi!

Vì thế, trước ánh mắt thích thú của Lâm Động, giá của món vũ kỹ khai vị này cuối cùng dừng lại ở ba trăm tám mươi vạn Huyền Nguyên Đan, sau đó được một nam tử mặt đầy sẹo mang đi.

Sau sự kích thích của Thiên Vũ kỹ trong lượt đầu tiên, không khí Đấu giá hội nhanh chóng trở nên tăng nhiệt. Tuy mấy thứ tiếp theo giá cả không cao như vừa rồi, nhưng không khí cũng càng ngày càng sôi động.

Lâm Động cũng không bận tâm lắm đến không khí cuồng nhiệt xung quanh, so với những tài chủ kia, túi của hắn đúng là quá mỏng, mà mấy thứ bán ra cũng không khiến hắn thích thú, giờ hắn chỉ chờ Hải đồ của những Hải vực chưa biết mà thôi…

Sau vài lần bán ra những thứ bình thường, cuộc đấu giá cũng bước vào mục chính, giá cả của những thứ mang ra cũng ngày một tăng cao. Trong đó có một số thứ cũng khiến Lâm Động phải động lòng, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ hắn vẫn chọn cách từ bỏ.

Tùng!

Say khi một món Linh bảo Thiên giai được bán đi với một cái giá không tệ, lại một thứ nữa được thị nữ cung kính bưng ra. Lâm Động liếc mắt một cái, lập tức ngồi thẳng dậy, ánh mắt hiện vẻ mừng rỡ.

Vì trên chiếc đĩa kia chính là một cuộn Hải đồ màu nâu!

– Đây là một cuộn Hải đồ lấy được từ Hải Yêu Tộc, là Hải đồ của một Hải vực chưa biết đến. Giá ban đầu tám mươi vạn Huyền Nguyên Đan!

Thứ Hải đồ chưa biết tương tự thường được những nhóm cướp biển mạo hiểm mua. Nhưng những Hải vực đó nguy hiểm trùng trùng, phần lớn các nhóm ra khơi tìm bảo vật đều mất tích.

Vì thế thường thì Hải đồ không quá đắt, tám mươi vạn Huyền Nguyên Đan là khá cao rồi.

– Chín mươi vạn!

Không lâu sau những tiếng xì xầm, một nam tử một mắt hét lên trước, giọng nói hùng hồn được nguyên lực bao bọc vang vọng khắp không gian.

– Một trăm vạn!

Nam tử một mắt vừa dứt lời không lâu thì có người trầm ngâm lên tiếng.

Lâm Động cố kìm nén không lên tiếng ngay mà lặng lẽ chờ hai người kia nâng đến giá một trăm ba mươi vạn mới nói:

– Một trăm tám mươi vạn!

Đột nhiên nâng lên năm mươi vạn Huyền Nguyên Đan khiến hai người kia sững người, sau đó hầm hầm nhìn Lâm Động một cái, do dự một chút rồi ngồi xuống.

Bọn họ không biết trong Hải vực chưa biết đó rốt cuộc có đáng để tìm kiếm hay không, bỏ ra gần hai trăm vạn Huyền Nguyên Đan để đánh cược thì quá mạo hiểm.

Trên sân khấu, Đường Đông Vũ cũng hơi kinh ngạc nhìn Lâm Động, hiển nhiên nàng không hiểu sao hắn lại có hứng thú với thứ này thế, lẽ nào hắn không biết có đến bảy tám phần Hải vực là những nơi nghèo nàn, ngoài nguy hiểm ra chẳng có chút thu hoạch gì hay sao?

Dù nghi hoặc nhưng Đường Đông Vũ cũng không nói gì hơn, chỉ cười với Lâm Động rồi gõ búa bán Hải đồ cho Lâm Động…

– Phù!

Có được một tấm Hải đồ trong tay, Lâm Động khẽ thở phào, bất luận Hải đồ có thông tin hắn cần hay không, nhưng để tìm tấm Tổ Phù thứ hai, hắn không thể nghĩ nhiều được!

Nếu thật sự hắn trở thành mèo mù vớ cá rán thì bỏ ra chút này sẽ nhận lại được gấp nhiều lần!

Sau khi có tấm Hải đồ, Lâm Động yên tâm hơn nhiều, bắt đầu quan tấm đến những vật phẩm bán tiếp theo. Đúng là Đấu giá hội này không tệ, mọi thứ như vũ kỹ, Linh bảo, linh thảo cái gì cũng có, chẳng trách người ta nói chỉ cần có đủ Huyền Nguyên Đan là có thể mua được bất cứ thứ gì mình muốn ở đây!

May mắn là, sau đủ mọi loại vật phẩm khiến người ta thèm khát, cuối cùng Lâm Động cũg nhìn thấy thứ Mộ Linh San cần, Hải Vương Linh Thảo. Thứ này có thể giúp cô bé giải trừ phong ấn!

Thứ linh thảo này trước nay đều rất đắt, nhưng vì tác dụng đặc thù nên người mua cũng không nhiều. Cuối cùng Lâm Động đã mua được với giá một trăm vạn.

Keng!

Ngay sau khi bán được Hải Vương Linh Thảo, lại một tiếng chuông vang lên, sau đó mọi người kinh ngạc nhìn thấy một cỗ quan tài thủy tinh được mang ra, bên trong là một cỗ thi thể khô quắt đen sì!

Lâm Động vừa nhìn thấy nó, trong lòng chợt động, bởi vì không biết nguyên nhân gì, Thôn Phệ Tổ Phù trên người hắn lại một lần nữa chấn động!

– Đó là… Thôn Phệ Thiên Thi?

Ngay khi Thôn Phệ Tổ Phù chấn động, Lâm Động nghe được giọng nói kinh ngạc của Nham.

Chương 915 : Cạnh tranh giá cả

Thôn Phệ Thiên Thi?

Lâm Động nghe thấy thanh âm đầy kinh ngạc của Nham thì cũng hơi ngây người, có chút nghi hoặc, hỏi:

– Đó là cái gì? Tại sao Thôn Phệ Tổ Phù trong người ta lại có phản ứng với nó?

– Thứ đó chính là được luyện chế từ Thôn Phệ Tổ Phù, ngươi nói xem tại sao nó lại có phản ứng?

Nham dửng dưng nói.

– Cái gì?

Đồng tử của Lâm Động co lại, hắn hít vào một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn cái xác trong cỗ quan tài thủy tinh với ánh mắt kinh hãi.

– Nó là… dùng Thôn Phệ Tổ Phù luyện chế ra sao?

Cũng khó trách Lâm Động lại có phản ứng như vậy, dù thế nào, hiện tại hắn cũng là chủ nhân của Thôn Phệ Tổ Phù, vậy mà Nham lại nói cái xác khô kia lại được luyện chế từ Thôn Phệ Tổ Phù, sao có thể không khiến hắn kinh ngạc thất thần chứ?

– Hơn nữa, nếu ta cảm ứng đúng thì có lẽ nó còn là Thôn Phệ Thiên Thi do đích thân Thôn Phệ Chủ luyện chế!

Nham nói tiếp.

– Hồi đó Thôn Phệ Chủ từng thu thập các loại tài liệu kỳ lạ, luyện chế ra ba cỗ Thôn Phệ Thiên Thi. Trong đó có hai cỗ đã bị hủy trong cuộc Đại chiến Dị ma. Đây có lẽ là cỗ may mắn còn lại. Chậc chậc, vận khí của ngươi đúng là không tệ, lại gặp được thứ này!

– Thôn Phệ Chủ?

Lâm Động mím môi, dần kềm nén lại sự chấn động trong lòng, ánh mắt rực cháy nhìn cái xác khô trong quan tài. Thứ này không ngờ lại do cường giả từ thời Viễn Cổ luyện chế ra!

Trong mấy năm có được Thôn Phệ Tổ Phù, Lâm Động cũng nhận thấy được sự lợi hại của nó. Nhưng hiện giờ rõ ràng hắn vẫn chưa có khả năng như Thôn Phệ Chủ, dùng Thôn Phệ Tổ Phù luyện chế ra cái gọi là Thôn Phệ Thiên Thi kia.

– Nó rất lợi hại sao?Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lâm Động thầm hỏi.

– Thôn Phệ Thiên Thi ở trạng thái tốt nhất, có thể chiến đấu với một Dị ma cấp Tướng, đổi ra đẳng cấp của các ngươi thì tương đương cường giả… Chuyển Luân Cảnh!

Nham nói.

– Cường giả Chuyển Luân Cảnh?

Nhịp tim vừa mới bình thường của Lâm Động lại đập loạn, hắn nhìn các xác khô với ánh mắt khó tin. Hắn không thể ngờ thứ đó lại có thể địch lại với cường giả siêu cấp Chuyển Luân Cảnh…

– Ngoài ra, Thôn Phệ Thiên Thi vì được luyện chế từ Thôn Phệ Tổ Phù nên có lực thôn phệ cực mạnh. Điều này khiến nó có sức phòng ngự khó lòng hình dung. Năm đó Thôn Phệ Chủ bị năm gã Dị ma cấp Vương vây giết, nhưng một cỗ Thôn Phệ Thiên Thi có thể chịu được công kích toàn lực của năm gã Dị ma cấp Vương kia rồi mới bị tiêu hủy. Từ góc độ nào đó thì Thôn Phệ Thiên Thi ở trạng thái đỉnh phong, cho dù cường giả Chuyển Luân Cảnh cũng không thể phá hủy nó được!

Vẻ mặt Lâm Động đầy chấn động, Thôn Phệ Thiên Thi lại cường hãn đến vậy sao?

– Cỗ Thôn Phệ Thiên Thi này…

Lâm Động nuốt nước bọt. Nếu hắn có được Thôn Phệ Thiên Thi này thì không phải sẽ nghịch thiên lắm sao? Dù Tà Cốt lão nhân đến cũng dễ dàng đối phó!

– Ngươi nghĩ nhiều quá rồi! Tuy Thôn Phệ Thiên Thi còn lưu lại đến hiện giờ, nhưng rõ ràng cũng bị tổn hại, căn bản không thể đạt đến mức độ đỉnh phong!

Nham không chút khách khí dội cho Lâm Động một gáo nước lạnh.

Lâm Động cười bối rối, do dự một chút, nói:

– Có thể phục hồi lại không?

– Chỉ cần có Thôn Phệ Tổ Phù là phục hồi được!

Nham đáp nhanh:

– Nhưng với thực lực của ngươi, muốn phục hồi nó cũng không phải dễ. Nhớ năm đó, dù là Thôn Phệ Chủ cũng chỉ luyện chế được Thôn Phệ Thiên Thi khi đã hoàn toàn nắm chắc được sức mạnh của Thôn Phệ Tổ Phù!

– Chỉ cần có thể phục hồi là được rồi!

Lâm Động cười cười, ông trời đưa Thôn Phệ Thiên Thi đến trước mặt hắn, đó chính là cơ duyên của hắn, nếu bỏ lỡ thì thật buồn bực muốn phát khóc.

– Nhưng mà… ngươi có đủ Huyền Nguyên Đan mà cạnh tranh với người ta không?

Một câu nói của Nham lại khiến Lâm Động cứng đờ. Hắn sững người một lúc lâu rồi nghiến răng:

– Cùng lắm ta dùng vũ kỹ có trong tay đổi lại!

Dù thế nào thì nhất định hắn phải có được nó.

Khi Lâm Động và Nham đang nói chuyện thì trên sân khấu, Đường Đông Vũ chỉ vào cái xác khô, cười nói:

– Nghe nói đây là thứ mò được từ dưới đáy biển sâu. Cụ thể là cái gì, ngay cả Thiên Thương Các chúng ta cũng không thể có được đáp án tường tận, nhưng ta có thể cho mọi biết rằng đây không phải cái xác khô thông thường. Vì Thiên Thương Các chúng ta từng có một cường giả Tử Huyền Cảnh ra tay toàn lực với nó nhưng cũng không thể hủy hoại được nó!

– Ồ!

Đường Đông Vũ vừa dứt lời, cả Đấu giá trường lập tức ồn ào, không ít người kinh ngạc nhìn cái xác khô, thứ này có thể chịu được công kích toàn lực của cường giả Tử Huyền Cảnh sao?

– Đường cô nương, đó là Khôi Lỗi sao?

Trên chỗ ngồi phía trước, một nam tử mặc hắc bào trầm giọng hỏi. Khi nói chuyện, quanh người hắn có hắc quang bao quanh, khiến quanh thân thể hắn như xuất hiện rất nhiều ảo ảnh, người ta không thể phân biệt đâu là thật, đâu là giả!

– Hắn là Trần Ảnh của Ảo Ma Tông, xem ra hắn có hứng thú với cái xác khô kia!

Khi nam tử hắc bào kia lên tiếng, xung quanh mọi người bắt đầu bán tán, rất nhanh đã tiết lộ thân phận của hắn.

Lâm Động nheo mắt, Ảo Ma Tông cũng là đại thế lực có danh khí không nhỏ trong Loạn Ma Hải, thực lực không hề thua kém Lưỡng Đại Động Thiên của Hải vực Thiên Phong.

– Cũng có thể coi là một loại Khôi Lỗi, nhưng mà…

Đường Đông Vũ do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn nói:

– Có lẽ thứ này cần biện pháp khống chế đặc thù, nếu không, dường như rất khó để động dụng!

– Không thể động dụng?

Nghe vậy không ít người đều ngây người, sau đó phì cười. Nếu không thể khống chế nó thì mua làm cái gì? Lẽ nào mua làm lá chắn à?

– Nham, thứ này không thể khống chế sao?

Lâm Động lập tức hỏi.

– Kẻ khác thì đúng là không thể khống chế, bởi vì bọn họ không có Thôn Phệ Tổ Phù! Thôn Phệ Thiên Thi chỉ có Thôn Phệ Tổ Phù mới khống chế được!

Nham nói.

– Cũng có nghĩa là trong thiên địa này chỉ có ngươi mới khống chế được Thôn Phệ Thiên Thi!

Lâm Động nghe vậy, không kềm được liếm môi, ánh mắt bỗng chốc càng thêm rực cháy.

Trần Ảnh của Ảo Ma Tông cũng vì lời nói của Đường Đông Vũ mà chau mày. Hắn nhìn cái xác khô, mơ hồ cảm thấy nó không hề đơn giản.

– Bắt đầu thôi, giá ban đầu, năm trăm vạn Huyền Nguyên Đan!

Đường Đông Vũ mỉm cười, nói.

– Năm trăm vạn… đắt quá!

– Một cỗ Khôi Lỗi không thể khống chế đáng cái giá đó sao?

– Đúng thế!

Thế nhưng nàng vừa dứt lời, rất nhiều lời bất mãn vang lên.

Có điều sự bất mãn của bọn họ cũng không có tác dụng gì mấy, sau một lúc huyên náo lại trở về yên tĩnh. Một lát sau, cuối cùng có người lên tiếng:

– Năm trăm mười vạn!

Hiển nhiên người vừa lên tiếng cũng có phần do dự, dù sao thì cái giá này không hề nhỏ.

Sau hắn có thêm hơn chục người nữa ra giá, nhưng tất cả đều dừng lại ở dưới sáu trăm vạn.

– Sáu trăm năm mươi vạn!

Trần Ảnh của Ảo Ma Tông bỗng lên tiếng, những người kia thấy hắn ra mặt cũng lập tức rút lui, hiển nhiên không muốn tranh giành với hắn.

– Bảy trăm vạn!

Lâm Động thấy vậy, cuối cùng thở dài, sau đó lên tiếng.

Lâm Động vừa dứt lời thì vô số ánh mắt kinh ngạc đều nhìn về phía hắn. Đường Đông Vũ cũng ngạc nhiên nhìn hắn, hiển nhiên không hiểu vì sao hắn lại tranh giành cái xác khô này.

Hơn nữa nàng ta cũng có thể coi có chút hiểu về Lâm Động, hắn không có nhiều Huyền Nguyên Đan như vậy, theo quy định thì không cho phép ra giá. Nhưng nàng cũng không nói gì, hiển nhiên Lâm Động cũng biết mình đang làm gì…

– Bảy trăm năm mươi vạn!

Trần Ảnh nhìn Lâm Động, nhíu mày nói.

– Tám trăm vạn!

Lâm Động vẫn bình thản ra giá, thật ra cái giá này sắp chạm đến cực hạn của hắn rồi. Dù sao thì trong tay hắn cũng không có nhiều Huyền Nguyên Đan. Tám trăm vạn này cũng là dự chi tối đa của hắn rồi.

Mà giá đến mức này có lẽ cũng khá cao rồi, Trần Ảnh hơi lưỡng lự, dù sao mục đích của hắn đến đây cũng phải cái xác không rõ lai lịch kia, cuối cùng hắn lắc đầu, từ bỏ không tranh giành nữa.

Lâm Động thấy vậy thở phào, thế nhưng hắn chưa kịp hoàn toàn nhẹ nhõm thì một tiếng cười thích thú vang lên từ phía trước.

– Chín trăm vạn!

Mắt Lâm Động tối lại, ngẩng đầu lên thì thấy Tạ Diêm đang nhìn hắn thích thú, dường như hắn chủ đích nhằm vào Lâm Động…

– Chín trăm vạn lần thứ nhất, có ai ra giá cao hơn không?

Đường Đông Vũ thầm than trong lòng, hiển nhiên Tạ Diêm muốn phá hỏng chuyện của Lâm Động, nhưng nàng cũng không có cách nào, đành nói.

Ánh mắt Lâm Động tối sầm, bàn tay siết chặt, sát ý nổi lên.

– Chín trăm vạn lần thứ hai!

Giọng nói nhẹ nhàng của Đường Đông Vũ lại vang lên.

Lâm Động càng siết chặt tay hơn.

– Chín trăm vạn lần…

Thế nhưng trước khi Đường Đông Vũ kết thúc câu nói thì một giọng nói non nớt vang lên.

– Một ngàn vạn!Chàng thanh niên Lâm Lôi Ba Lỗ Khắc sinh ra trong gia đình mang dòng máu truyền thừa của Thanh Long tộc trong Tứ đại thần thú gia tộc. Với thiên phú tu luyện kinh người vươn lên, tới đỉnh cao tại Ngọc Lan đại lục sau đó phi thăng đến Chí cao vị diện tranh đấu với các vị chúa tể… Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Tất cả cùng ồ lên, Lâm Động cũng ngây người, quay lại thì thấy Mộ Linh San đang nhìn hắn cười cười.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 1 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 1 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 3 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^