Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
Tập 32 [Chương 156 đến 160]
❮ sautiếp ❯Chương 156: Chỉ mành treo chuông
Đoạn đường dài mấy dặm, mọi người ngay lập tức đi tới nơi.
Trên sườn núi, không thể ngờ có một sơn động rất rộng cao khoảng 4 mét, vừa đi vào trong vừa nhìn, sơn động rất sâu, một mảnh tối đen như mực, liếc mắt nhìn không thấy cuối.
“Sơn động này thật là tốt, chỉ cần phòng thủ ở miệng hang, cản trở bọn chúng một lúc là điều vẫn có thể làm được.” Tiêu Biệt Ly con mắt sáng lên.
Trần Phương Hoa lấy ra cái khiên Huyền Cấp cấp thấp, “Có cái khiên này, có thể cản trở gần nửa canh giờ là đủ rồi.”
Huyền Cấp cấp thấp khiên chắn vô cùng cứng rắn, đừng nói Địa Sát Cảnh nhất trọng tu vi, coi như là Địa Sát Cảnh cửu trọng tu vi, cũng rất khó đánh vỡ, truyền chân khí vào, hoàn toàn có thể làm suy yếu gần một nửa lực công kích.
Sơn động không sai biệt lắm sâu khoảng hơn trăm thước, ở chỗ sâu nhất có một không gian khá là rộng rãi, từ vết cào trên vách núi có thể đoán ở đây đã từng là nơi ở của một đầu yêu thú, hơn nữa còn là yêu thú cấp ba.
“Ta ở nơi này luyện hóa Quy Nguyên Thảo, kế tiếp nhờ vào mọi người thủ hộ.” Lý Phù Trần cũng không nhiều lời vô ích, liền ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công.
“Ta là người thứ nhất thủ hộ, Liễu sư đệ, ngươi trước tiên mau chóng chữa thương, người thứ hai đến phiên ngươi.” Tiêu Biệt Ly tiếp nhận cái khiên từ Trần Phương Hoa, hướng Liễu Vô Hoàng nói.
Liễu Vô Hoàng gật đầu, tương tự cũng ngồi xếp bằng xuống.
Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ 15 đỉnh phong, hiệu suất kinh người, chỉ vận chuyển mấy vòng tuần hoàn, Lý Phù Trần liền cảm thấy có một lực lượng thôn phệ đang được sinh ra, cực nóng nguyên khí tự do trong thiên địa, giống như là thủy triều cuồn cuồn hướng về phía Lý Phù Trần.
Lấy ra Quy Nguyên Thảo, Lý Phù Trần một ngụm nuốt xuống.
Chỉ sau chốc lát công phu, đám người Lệ Vô Huyết đã đuổi tới.
“Bọn chúng ở trong sơn động, giết vào trong.”
Hắc Bạch Song Sát dẫn đầu chạy vào trong động, khi hai người liên thủ thực lực mạnh kinh người, chính vì vậy nên không hề sợ trong sơn động sẽ có mai phục.
Thình thịch!
Nhưng mà ngay khi hai người lướt vào trong sơn động, một viên Bạch Chướng Đạn nổ tung, sương mù màu trắng nồng nặc khuếch tán ra, Hắc Bạch Song Sát thấy vậy lui ngay ra ngoài.
Không sợ mai phục không có nghĩa là không sợ, ít nhất cũng phải quan sát được tình hình, tầm nhìn bị che khuất khiến mọi người sinh ra cảnh giác.
“Biến mất cho ta.”
Bị một viên Bạch Chướng Đạn dọa cho phải rời khỏi sơn động, sắc mặt Hắc Bạch Song Sát vô cùng khó coi, Bạch Sát hừ lạnh một tiếng, đánh ra một cái chưởng phong về phía sơn động.
Vù vù hô!
Sức gió mãnh liệt giống như cuồng phong, cuốn theo sương mù màu trắng, đi sâu vào trong động, chỉ sau một khắc, một trận nổ truyền ra, sương mù màu trắng lại quay ngược trở về, kình khí hỗn loạn, mang theo vô số đá vụn, trùng kích về phía miệng hang tàn sát bừa bãi.
Hắc Bạch Song Sát chật vật không chịu nổi, sương mù màu trắng cùng kình khí hỗn loạn hòa lẫn với nhau tạo thành bạch sắc trong kình khí, rõ ràng là một đạo kiếm khí bất ngờ đánh tới, nếu như không phải hai người phản ứng nhanh nhạy, liền gia tăng lực lượng, tuyệt đối sẽ bị một kiếm đánh trọng thương.
“Chết tiệt.”
Hắc Bạch Song Sát nổi giận, hai người liên thủ hướng về phía sơn động đánh ra một chiêu.
Trong sơn động ngổn ngang những hòn đá vỡ, hai cỗ kình khí kết hợp với nhau, lấy phong thái không thể đón đỡ, đánh mạnh vào cái khiên Huyền Cấp cấp thấp.
Một ngụm máu tươi phun ra, Tiêu Biệt Ly nhất thời bị nội thương không nhẹ.
Thực lực của hắn so với từng người Hắc Sát và Bạch Sát đều nhỉnh hơn một chút, dưới sự liên thủ của hai người, cho dù lực đánh đã bị cái khiên làm suy yếu hơn phân nửa, cũng không phải là hắn có thể đơn giản ngăn cản được.
Một bên, Trần Phương Hoa cùng Vũ Văn Thiên chia ra đứng ở hai bên trái phải gần Tiêu Biệt Ly, không ngừng phát ra kiếm khí đánh về phía miệng hang, thiếu chút nữa kiếm khí đã gây thương tổn được Hắc Bạch Song Sát, đúng là kiếm khí do Trần Phương Hoa phát ra, về phần kiếm khí của Vũ Văn Thiên, chỉ có thể tạo được tác dụng phụ trợ.
“Bọn chúng đang trì hoãn thời gian, cùng tiến lên.”
Huyết Sát Lệ Vô Huyết rất khẩn trương, nếu để cho Lý Phù Trần đột phá đến Quy Nguyên Cảnh cửu trọng cảnh giới, bọn họ cho dù là tông phái nào cũng đều không phải là đối thủ của Thương Lan Tông, trừ khi tất cả người của 3 tông liên hợp lại.
11 người liên thủ đánh về phía sơn động, thanh thế kinh người không gì sánh được.
Cùng một lúc, vô số đao khí, kình khí, thương khí, giống như mưa rền gió dữ, bắn nhanh vào trong sơn động.
Ùng ùng!
Đáng tiếc sơn động quá nhỏ, vị trí phát lực của mọi người không giống nhau, kình khí còn chưa vào được sâu bên trong, đã bắt đầu va chạm vào nhau, khiến cho sơn động đổ nát, cùng một lúc, lượng lớn loạn thạch rơi xuống, bịt kín cả sơn động.
Đám người Lệ Vô Huyết da mặt nhăn nhó, bọn chúng không hề nghĩ tới sẽ gặp phải kết quả như thế này.
Bọn chúng cho rằng núi đá trong Bách Thảo Bí Cảnh cứng rắn gấp nhiều lần so với bên ngoài, có thể chịu được lực đạo rất lớn mới đúng.
“Loạn thạch không nhiều lắm, ba người chúng ta cùng đánh về phía trước.” U Linh Thiếu Gia Đoan Mộc Du nói.
“Chỉ có thể như vậy.” Lệ Vô Huyết gật đầu.
Đoan Mộc Du nói ba người tự nhiên là 3 kẻ mạnh nhất của 3 tông, theo thứ tự là Phong Đao Đoạn Hải, Huyết Sát Lệ Vô Huyết cùng với chính hắn.
3 người đứng sánh vai nhau, phát động chân khí, bắt đầu đánh về phía loạn thạch.
Phốc phốc phốc phốc!
Dưới vô số đao khí, thương kình cùng với chưởng phong tàn sát bừa bãi, loạn thạch đều bị đánh vỡ ra, hóa thành vô số đá vụn bụi bay mịt mù, lan tràn vào bên trong sơn động tàn sát bừa bãi.
Ba người Tiêu Biệt Ly đâu thể chặn được nhiều đá vụn như vậy, cả đám không ngừng lùi về phía sau.
Chén trà nhỏ thời gian trôi qua, đống loạn thạch rốt cục bị đánh tan nát, phía trước ngoại trừ khắp nơi đều là đá vụn, không có bất kỳ trở ngại nào nữa.
“Giết vào trong.”
Sơn động không sai biệt lắm rộng cỡ hai thước, có thể để cho ba người sánh vai nhau mà đi, mặc dù có hơi chen chúc.
Tiêu Biệt Ly không còn biện pháp nào nữa, chỉ có thể đem đám bảo vật giữ mạng ném về phía trước, cái gì Phích Lịch Đạn, cái gì Bạch Chướng Đạn, cái gì Châm Lông Trâu, tất cả đều quăng ra hết.
Thế nhưng ba người Lệ Vô Huyết, Đoan Mộc Du cùng với Đoạn Hải quá mạnh mẽ, khi ba người liên thủ, không quan tâm phía trước là cái gì, tất cả đều bị phá hủy, căn bản không thể cản trở bước tiến của ba người.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ sơn động khắp nơi đều là sương mù màu trắng kèm theo đó là một ít bụi đá, cho dù tu vi đã đạt Địa Sát Cảnh, trong bóng tối cũng không nhìn thấy gì, thập phần hỗn loạn.
Phanh!
Tiêu Biệt Ly bị ba người liên thủ một kích đánh bay, cái khiên suýt nữa thì rời khỏi tay, bị nội thương rất nặng, hai tay cũng không thể cử động được.
“Ta đến.”
Đúng lúc này, Liễu Vô Hoàng chạy tới, nhận lấy cái khiên từ trên tay Tiêu Biệt Ly, bất quá Liễu Vô Hoàng cũng chỉ mạnh hơn Tiêu Biệt Ly một bậc mà thôi, đâu thể địch nổi sự liên thủ của 3 người, đồng dạng bị đánh thành trọng thương, kình phong cuồng bạo đem Trần Phương Hoa cùng Vũ Văn Thiên ở đằng sau đều đánh bay ra ngoài, ngã về phía Lý Phù Trần.
Ầm!
Đúng lúc này, linh khí kinh người bạo phát, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Lý Phù Trần.
Xích Hỏa Huyền Công đạt tới tần thứ 15 đỉnh phong, tốc độ Lý Phù Trần luyện hóa Quy Nguyên thảo nhanh hơn mấy thành, thời gian đột phá so với quá khứ cũng nhanh hơn mấy thành.
Linh khí cuồn cuộn tiến vào cơ thể, tu vi Lý Phù Trần tăng lên nhanh chóng, đạt tới Quy Nguyên Cảnh cửu trọng.
“Cực khổ cho các ngươi, ta đi đối phó bọn chúng.”
Lý Phù Trần khẽ quát một tiếng, kích phát Huyền Long Bí Pháp, dị tượng công pháp hiện lên, khí thế cực nóng cuồng bạo vô cùng bao phủ toàn bộ sơn động, lan tràn ra cả bên ngoài.
“Thiên Ngoại Lưu Tinh.”
Một đạo ánh sáng chói mắt không gì sánh được bắn ra, bắn nhanh về phía cửa sơn động.
“Không tốt, hắn đột phá, mau lùi lại.” Kiếm khí kéo tới, Lệ Vô Huyết huơ thương đón đỡ, chỉ là kiếm khí quá kinh khủng, lực phản chấn khiến hắn phải lùi lại liên tục, khí huyết sôi trào, hơn nữa trong sơn động tầm nhìn bị giới hạn, cái gì cũng nhìn không thấy, Lệ Vô Huyết không khỏi hoảng sợ nói.
“Còn muốn chạy, không có cửa đâu.” Lý Phù Trần nhanh chóng đuổi theo
Chương 157: Đẩy lùi
Tiếng nổ lớn vang lên liên tiếp, bên trong sơn động đá tảng bay tán loạn, cả ngọn núi dường như cũng đang rung chuyển.
Lấy 1 địch 3, Lý Phù Trần hoàn toàn áp chế ba người: Lệ Vô Huyết, Đoạn Hải cùng với Đoan Mộc Du. Cái này chủ yếu là bởi vì bên trong sơn động khá chật hẹp, ưu thế nhiều người căn bản không thể phát huy được, điểm thứ hai, tuy rằng Lý Phù Trần không cách nào thấy rõ đối phương, thế nhưng khả năng cảm ứng của Lý Phù Trần so với 3 người nhạy cảm hơn rất nhiều, điểm thứ ba, cũng là quan trọng nhất, đó là thực lực Lý Phù Trần đủ mạnh.
Từ Quy Nguyên Cảnh bát trọng đột phá đến Quy Nguyên Cảnh cửu trọng, nền tảng sức mạnh của Lý Phù Trần lần thứ hai tăng lên mấy thành, một đối một, hay một đối hai, có lẽ không có người nào là đối thủ của hắn.
Chén trà nhỏ thời gian trôi qua, 4 đạo nhân ảnh liên tiếp rời khỏi sơn động.
Người đầu tiên ra khỏi sơn động chính là Đoan Mộc Du, sau đó là Lệ Vô Huyết, cuối cùng là Đoạn Hải, trên thân 3 người đều có những vết máu, trong đó trên người Đoan Mộc Du có ít vết máu nhất, y phục chỉ có một chỗ bị tổn hại, Lệ Vô Huyết nửa người là máu, trên người chằng chịt vết thương, Đoạn Hải là thê thảm nhất, hắn là kẻ hiếu chiến nhất, căn bản vừa đánh vừa lùi, kết quả bị thương nặng nhất, bị Lý Phù Trần chém bay một bên tai.
Bên ngoài sơn động, 8 người đứng đợi nãy giờ cảm thấy khiếp sợ.
Đoan Mộc Du, Đoạn Hải cùng với Lệ Vô Huyết không thể nghi ngờ là 3 người cực mạnh của 3 tông, vậy mà 3 người liên thủ cũng không thể chiếm được thượng phong, tên Lý Phù Trần này cũng quá biến thái đi.
Vô thanh vô tức, một đạo nhân ảnh xuất hiện ở phía sau lưng Lý Phù Trần, tay cầm dao găm bén nhọn tỏa ra hắc quang, hung hăng đâm vào gáy Lý Phù Trần.
Đây là một đệ tử Linh Ẩn Tông, thực lực trong các đệ tử Linh Ẩn Tông có thể xếp trước 5, sau khi tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới, hoàn toàn có thể đánh lén ám sát võ giả có thực lực cao hơn hắn rất nhiều, chỉ cần một kích trúng mục tiêu, cho dù là Lý Phú Trần thực lực có mạnh tới đâu, cũng chỉ có thể nuốt hận.
U Nữ Dạ Hoa cười nhạt, nếu như có thể ám sát Lý Phù Trần, nàng đã ám sát từ lâu rồi, tâm linh ý chí của Lý Phù Trần rất mạnh, muốn ám sát hắn, ít nhất cũng phải là Đoan Mộc Du hoặc là Khương Tiểu Mao ra tay mới được.
Phốc!
Dao găm chưa kịp tiếp cận Lý Phù Trần, một thanh kiếm đã đâm xuyên thủng cổ họng tên đệ tử Linh Ẩn Tông này.
Kiếm này từ phía vai phải Lý Phù Trần đâm tới, trong thời khắc mấu chốt, Lý Phù Trần giơ tay phải lên, Ô Kim Kiếm trong tay đâm về phía sau một cái, trong nháy mắt đánh chết đối phương, tựa như sau đầu hắn có mắt vậy.
Rút kiếm lại, Lý Phù Trần cũng không thèm nhìn đối phương, ánh mắt nhìn về phía mọi người, rất nhiều, tổng cộng là 10 người.
“Đến đây đi!”
1 người đối mặt với 10 người, Lý Phù Trần không hề sợ hãi chút nào.
“Ta Hắc Bạch Song Sát đến gặp ngươi.”
Vũ khí của Hắc Sát là một cây gậy màu đen kịt, còn của Bạch Sát là xiềng xích màu trắng, hai người một trái một phải tiến lại gần tấn công Lý Phù Trần.
Có thể nhìn ra được, Hắc Bạch Song Sát vô cùng am hiểu liên thủ thuật, công kích của Hắc Sát cứng rắn bá đạo, vô cùng hoành tráng, còn công kích của Bạch Sát thì mềm mại uyển chuyển, không một tiếng động, công kích của hai người hợp lại hỗ trợ lẫn nhau, thế tiến công giống như thiên la địa võng, kín không một kẽ hở.
“Cút về.”
Ô Kim Kiếm trong tay Lý Phù Trần rung lên, vô số đạo Lưu Tinh Kiếm Khí bắn ra.
Đinh đinh đang đang…..
Kêu lên đau đớn!
Hắc Bạch Song Sát tới thế nào thì trở về thế ấy, hơn nữa trên người có nhiều vết thương trông rợn cả người.
“Ghê tởm, làm sao hắn lại mạnh như vậy.” Hắc Sát cúi đầu nhìn thoáng qua vết thương trước ngực đang chảy máu đầm đìa, vẻ mặt âm trầm.
Cánh tay trái của Bạch Sát gần như không thể giơ lên nổi, một đạo kiếm khí đã cắt đứt dây thần kinh trên cánh tay trái hắn.
“Mọi người cùng nhau tiến lên, ta không tin một mình hắn có thể chống lại 10 người chúng ta.” Huyết Đao Lăng Hoang thương thế đã hồi phục hoàn toàn, thấy Lý Phù Trần mạnh như thế, trong lòng sợ hãi, quát lớn lên.
“Giết!”
Lúc này, bọn chúng không thể để ý quá nhiều, trước tiên vẫn là giết Lý Phù Trần, nhưng mà Lý Phù Trần không ngu đến nỗi đứng im ở nơi đó cùng 10 người liều mạng.
Thân hình hắn di chuyển rất nhanh, mỗi lần có thể giao thủ cùng hắn cũng chỉ khoảng ba người, căn bản không thể kết hợp cùng tấn công.
Sưu!
Kích phát Thần Hành Thối, cảnh vật xung quanh trở lên mờ ảo, Lý Phù Trần trong nháy mắt đi tới trước mặt một gã đệ tử Linh Ẩn Tông, một kiếm chém qua cổ đối phương.
Phốc một tiếng!
Một cái đầu người bay lên cao, máu phun như suối, phun cao tới mấy thước, vô cùng hoành tráng.
“Hắc hắc, giết đệ tử Linh Ẩn Tông ta, còn muốn dễ dàng chạy thoát sao.”
Linh Đồng Khương Tiểu Mao là một người thấp bé, động tác của hắn so với những người khác linh hoạt hơn, ngay khi Lý Phù Trần chặt đứt đầu tên đệ tử Linh Ẩn Tông này thì hắn từ phía sau lao ra, trên tay là một cây bút phán quan, đánh thẳng về phía trái tim của Lý Phù Trần.
“Bằng ngươi, cút.” Lý Phù Trần bay lên tung một cước, đá bay đối phương ra ngoài.
Vô Ảnh Thối, không tung tích không bóng hình, mặc dù chưa tu luyện tới cảnh giới Xuất Thần Nhập Hóa, chưa lĩnh ngộ Vô Ảnh Chân Ý, thế nhưng chân dù sao cũng là một bộ phận của nhân thể, tốc độ Lý Phù Trần tung cước so với xuất kiếm cũng không kém bao nhiêu.
Khương Tiểu Mao phun ra một ngụm máu tươi, tinh thần hoảng sợ, người này không chỉ kiếm pháp lợi hại, đến cước pháp cũng lợi hại như vậy.
“Nhìn ta.”
Trước mặt Lý Phù Trần, U Nữ Dạ Hoa bất ngờ xuất hiện, hai mắt tỏ vẻ yếu ớt, hình như có vòng xoáy, muốn nhanh chóng thôn phệ tâm linh ý chí của Lý Phù Trần.
Trong mắt bắn ra ánh sáng màu xanh lam, Lý Phù Trần hừ lạnh một tiếng.
Phốc!
Rõ ràng hai người không có giao thủ, U Nữ Dạ Hoa lại phun ra một ngụm máu.
Đây là ảo thuật cắn trả.
“Tâm linh ý chí của hắn quá mạnh mẽ, trước tiên lui.”
U Nữ Dạ Hoa đồng dạng hoảng sợ, nàng phát hiện mình còn đánh giá thấp tâm linh ý chí của Lý Phù Trần, ảo thuật của nàng căn bản không thể lay chuyển tâm linh ý chí của đối phương.
“Phong Ma 28 trảm!”
“Quỷ Ảnh Chưởng Pháp!”
“Huyết Long Thương Pháp!”
Thừa dịp thời cơ ngắn ngủi, 3 kẻ cực mạnh của 3 tông xông lên, liên thủ đánh một chiêu về phía Lý Phù Trần.
Đáng tiếc Lý Phù Trần đã điều hòa chân khí, Lưu Tinh Kiếm Vũ thi triển, phá tan một chiêu liên thủ của đối phương, bản thân chỉ là lùi 3 bước.
“Kẻ này còn là người sao?”
Đệ tử Cuồng Đao Tông Trầm Phi Hà vẫn chưa xuất thủ, trong lòng hắn sinh ra ý lui, ánh mắt thi thoảng nhìn về phía sơn động, hắn dự định giết mấy người ở trong sơn động trước.
“Muốn đi vào, chết.”
Kích phát Thần Hành Thối lần thứ hai, Lý Phù Trần xuất phát sau mà lại đến trước, xuất hiện đúng lúc Trầm Phi Hà đang định xoay người lại, một kiếm quét ngang qua, Xích Hỏa Công Ý cùng Lưu Tinh Kiếm Ý bạo phát, Trầm Phi Hà giống như là bao tải, bị một kiếm quét bay ra ngoài, nắm im trên mặt đất nửa ngày không bò dậy nổi, không biết chết chưa.
Chiến đấu diễn ra càng thêm kịch liệt, nửa canh giờ trôi qua, bản thân Lý Phù Trần không bị thương chút nào, nhưng đối phương người nào cũng đều thụ thương, cả đám nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể làm gì được.
Ai mà biết, Lý Phù Trần tu vi tăng lên tới Quy Nguyên Cảnh cửu trọng lại mạnh như vậy, chỉ mạnh thì cũng thôi, quan trọng nhất là cảm ứng của hắn quá nhạy cảm, bọn chúng căn bản không có cơ hội vây hắn lại, lại còn bí pháp Thần Hành Thối giúp cho tốc độ của hắn được đẩy lên đến mức tận cùng.
Tuy rằng không cam lòng, thế nhưng bọn chúng biết nếu cứ kéo dài tình trạng này, cả đám sẽ mất đi sức chiến đấu, mà muốn hao hết chân khí của Lý Phù Trần là điều không thể, đối phương mang theo lượng lớn hồi khí đan trên người, muốn hao hết chân khí của đối phương, ít nhất cũng phải chiến đấu nửa canh giờ nữa mới được.
“Đi!” Lệ Vô Huyết giọng nói oán độc không cam lòng.
Sưu sưu sưu….
Từng người nhanh chóng rời đi, Lăng Hoang tới nhấc Trầm Phi Hà lên nhanh chóng ly khai, người cuối cùng rời đi là Phong Đao Đoạn Hải, hắn ngửa mặt lên trời rít gào, vô cùng thê lương.
Không có đi ngăn cản những người này, Lý Phù Trần đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn bọn chúng rời đi.
Chiến đấu trong thời gian dài, đối với hắn tiêu hao cũng không nhỏ, nếu chiến đấu tiếp, tuyệt đối sẽ lưỡng bại câu thương, dù sao một người chiến đấu cùng nhiều người như vậy, chân khí tiêu hao là chuyện nhỏ, tinh thần tiêu hao mới là chuyện lớn.
Chương 158: Khu vực trung tâm Bí Cảnh
Có lượng lớn Huyền Cấp thảo dược, thương thế của đám người Tiêu Biệt Ly khôi phục rất nhanh, một canh giờ trôi qua, về cơ bản đều đã khôi phục 7-8 phần.
Thấy Lý Phù Trần đi đến, Tiêu Biệt Ly liền mở mắt ra, hỏi: “Lý sư đệ, bọn chúng đâu?”
“Đều đi.” Lý Phù Trần nói.
“Đều đi?” Tiêu Biệt Ly há hốc mồm.
Đi như thế nào, đâu cần phải nói, hắn không phải là người ngu, đệ tử 3 tông không bị đánh cho kinh sợ thì không có khả năng đi, rất hiển nhiên là Lý Phù Trần lấy sức một người đánh lui đệ tử 3 tông.
Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên cũng mở mắt ra, ánh mắt phức tạp, mặc kệ bọn họ có thừa nhận hay không, Lý Phù Trần đã đem bọn họ bỏ lại phía sau rất xa rồi. Tuy nhiên, muốn 2 người tâm phục khẩu phục là điều không thể, con đường võ đạo dài đằng đẵng, đây chỉ là vừa mới bắt đầu, người cười sau cùng mới là người chiến thắng.
Đi ra khỏi sơn động, 5 người tiếp tục tìm kiếm thảo dược.
Địa Sát Quả không những hỗ trợ võ giả Quy Nguyên Cảnh cửu trọng đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng, còn có thể giúp võ giả Địa Sát Cảnh nhất trọng đột phá đến nhị trọng, nói chung càng nhiều càng tốt, không có ai lại chê nhiều cả.
Có 8 túi trữ vật, Lý Phù Trần căn bản không hề lo lắng thảo dược quá nhiều không thể chứa nổi, chỉ cần là thảo dược Hoàng Cấp cao giai trở lên hắn đều sẽ không bỏ qua.
Về phần những người khác, Tiêu Biệt Ly cùng Liễu Vô Hoàng mỗi người có 2 túi trữ vật, Trần Phương Hoa vốn chỉ có một, bất quá được Lý Phù Trần đưa cho túi trữ vật của Lô Tiểu Phi, đáng tiếc trên túi có dấu hiệu nhận biết của Thương Lan Tông, sau khi rời khỏi Bách Thảo Bí Cảnh, đều phải giao nộp cho tông môn, trong năm người, chỉ có mỗi Vũ Văn Thiên là có một túi trữ vật.
Bên cạnh một con sông nhỏ, Tiêu Biệt Ly phát hiện một gốc Quy Nguyên Thảo.
“Vũ Văn sư đệ, cho đệ.” Tiêu Biệt Ly đem Quy Nguyên Thảo đưa cho Vũ Văn Thiên.
“Cảm ơn Tiêu sư huynh.”
Vũ Văn Thiên trong bụng mừng rỡ, tu vi của hắn thực sự quá thấp, ngay cả Lý Phù Trần vốn chỉ là Quy Nguyên Cảnh thất trọng tu vi, hiện tại đã vượt qua hắn, điều này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng buồn phiền.
Có bốn người ở đây, Vũ Văn Thiên cũng không có gì phải lo lắng, liền ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu luyện hóa Quy Nguyên Thảo.
Một canh giờ trôi qua, tu vi Vũ Văn Thiên chính thức đột phá đến Quy Nguyên Cảnh cửu trọng cảnh giới, kế tiếp chỉ cần một quả Địa Sát Quả là hắn có thể trở thành Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả.
Tuy nhiên, Địa Sát Quả nếu so với Quy Nguyên Thảo thì quý hiếm gấp mười lần, cho đến bây giờ cũng chỉ có một người là Trần Phương Hoa phục dụng Địa Sát Quả, những người khác đều là áp chế tu vi, sau khi đi vào Bách Thảo Bí Cảnh thì tự nhiên mà đột phá, không có liên quan gì tới Địa Sát Quả.
“Bách Thảo Bí Cảnh rộng gần 200 dặm, khẳng định có không ít Quy Nguyên Thảo cùng Địa Sát Quả.” Lý Phù Trần hiện đang suy tính không phải là cho bản thân, mà là cha mẹ hắn, nếu như hắn có thể mang về một ít Quy Nguyên Thảo, có thể trợ giúp cho cha mẹ hắn tăng lên tới Quy Nguyên Cảnh cửu trọng cảnh giới.
Ầm!
Trong lúc Lý Phù Trần đang mải suy tính (đầu nảy số ^-^) thì cách đó mười mấy dặm, đột nhiên xuất hiện dao động linh khí, một cột ánh sáng phóng lên tận trời cao, cột ánh sáng vô cùng to lớn, đứng cách mười dặm, cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
“Khu vực trung tâm Bí Cảnh, có người tìm được khu vực trung tâm Bí Cảnh.” Tiêu Biệt Ly kinh ngạc hô lớn.
Trong Bí Cảnh, linh khí trời đất rất nồng nặc, mà ở khu vực trung tâm Bí Cảnh, linh khí trời đất còn nồng nặc gấp mấy lần, ở nơi đó sẽ có thảo dược quý giá hơn xuất hiện.
Trong 10 năm vừa qua, cũng chỉ có vài người tìm thấy và mở ra khu vực trung tâm của Bí Cảnh, cũng không phải mỗi lần Bí Cảnh mở ra đều có có người tìm đươc.
“Đi, tới đó.” Lý Phù Trần tâm thần khẽ động, đề khí bay vút đi.
Cột ánh sáng quá to lớn, chỉ cần ở trong Bách Thảo Bí Cảnh, tất cả mọi người đều có thể thấy.
“Nhất định phải tiến vào trước hắn, nếu như có thể lấy được một quả Địa Sát Quả, tu vi của ta liền có thể đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, đến lúc đó có thể đánh bại Lý Phù Trần.”
Địa Sát Cảnh trong võ đạo là cảnh giới lớn thứ ba, mỗi khi tăng một cảnh giới nhỏ mức độ chênh lệch so với Quy Nguyên Cảnh lớn hơn không ít, hiện tại Lệ Vô Huyết vô cùng khát vọng giết chết Lý Phù Trần, không giết chết hắn, không thể yên tâm được.
Trong lòng những người khác, cũng đều có suy nghĩ giống như vậy, mỗi một người đều tính trước sẽ tìm được một quả Địa Sát Quả.
Khu vực trung tâm Bí Cảnh là một khu nhà cổ xưa, kiến trúc nơi đây, tất cả đều là dùng đá lớn tạo thành, những vết loang lổ tràn đầy khí tức tang thương.
Ở một góc khu nhà, trong một mảnh vườn thảo dược loại nhỏ, Yến Khinh Vũ đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, khí tức trên người lúc sáng lúc tối không cố định.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, trên bầu trời vườn thảo dược, thiên địa linh khí tụ đến giống như thủy triều, tạo thành một vòi rồng linh khí, tiến vào trong cơ thể Yến Khinh Vũ, khí thế tăng lên nhanh chóng, toàn thân quần áo tóc dài không gió mà bay, nhẹ nhàng uyển chuyển.
Bá!
Mở hai mắt ra, trong đôi mắt đẹp hiện lên vẻ lạnh lẽo.
“Đây là Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới sao?”
Yến Khinh Vũ rút ra loan đao màu đen, chém một đao vào hư không.
Ca sát!
Một tảng đá lớn ở gần đó bị trảm thành hai phần, rất dứt khoát, đao khí còn sót lại đánh xuống mặt đất, khắp mặt đất toàn là vết nứt, thế nhưng rất nhanh, tảng đá lớn nhanh chóng hợp thành một thể, mặt đất cũng nhanh chóng hợp lại. Chỉ trong chớp mắt, tất cả trở lại như cũ, có vẻ như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Yến Khinh Vũ đã biết từ trước nên không hề hoảng sợ, Bách Thảo Bí Cảnh có khả năng tự động phục hồi, mà khu vực trung tâm Bí Cảnh, khả năng phục hồi gia tăng gấp mười lần.
“Có người đến?”
Yến Khinh Vũ nhìn về phía cửa vào khu nhà ở cách đó không xa.
“Thì ra là Khinh Vũ sư muội, ngươi cũng tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng sao?” Dẫn đầu đám người tất nhiên là Lệ Vô Huyết.
Nhìn thấy Yến Khinh Vũ, đệ tử Cuồng Đao Tông cùng đệ tử Linh Ẩn Tông trong mắt đều hiện lên sát khí, so với Lý Phù Trần, bọn họ càng muốn giết chết Yến Khinh Vũ, sẽ được tông môn thưởng cho rất nhiều.
Về phần Lý Phù Trần, mặc dù bây giờ có thực lực rất mạnh, thế nhưng căn cứ theo tin tức mà tông môn điều tra được, đối phương chỉ là phổ thông căn cốt, một ngày nào đó sẽ không còn tỏa sáng.
Mà Yến Khinh Vũ lại là 6 sao căn cốt, chỉ cần không chết non, sớm muộn cũng sẽ trở thành một mối đe dọa.
Đương nhiên, nếu có thể giết chết cả 2 người, không còn gì có thể tốt hơn nữa.
“Hiện tại không thích hợp trở mặt, đành chờ đến ngày cuối cùng.” Đoan Mộc Du thầm nghĩ trong lòng.
Ở một đầu khác của khu nhà, 5 người Lý Phù Trần cũng đã tới.
“Ở đây chẳng lẽ có người ở?” Nhìn những dãy nhà bằng đá xếp cạnh nhau không theo hàng lối nhất định, Trần Phương Hoa không nhịn được nói.
Tiêu Biệt Ly nói: “Nghe kể lại, một số người có thực lực thông thiên, sẽ đem bí cảnh chiếm làm của riêng, có thể Bách Thảo Bí Cảnh này, trước kia là nơi ở của một vị siêu cấp cường giả.”
Lý Phù Trần gật đầu, hắn cũng từng xem qua ghi chép tương tự, có những siêu cấp cường giả, căn bản không phải bọn họ có khả năng tưởng tượng ra, hô mưa gọi gió, bay lên trời chui xuống đất, sáng tạo vạn vật, đối với những siêu cấp cường giả mà nói, đây chỉ là thủ đoạn nho nhỏ, tương truyền rằng vùng đất trũng rộng lớn hình bàn tay ở Bách Chiến Vực là do một vị siêu cấp cường giả vỗ một chưởng tạo thành.
Đương nhiên, ghi chép chỉ là ghi chép, về phần có thật hay không, không ai biết được, tại đây, cả vùng đất rộng lớn vô biên, Thoát Thai Cảnh võ giả đã là tồn tại chí cao vô thượng, chưa một ai từng thấy qua cường giả tầng thứ cao hơn.
Có thể chỉ khi đạt đến Thoát Thai Cảnh, mới có thể hiểu thêm một chút về tầng thứ cao hơn.
Đi vào khu nhà, năm người rõ ràng cảm giác được thiên địa linh khí nơi đây nồng nặc gấp mấy lần so với bên ngoài, hít một hơi thật sâu, vô số sợi tơ linh khí trời đất bị hút vào trong cơ thể, thấm nhuần thân thể kinh mạch, nói không khoa trương, cho một người không biết tu luyện sống lâu dài ở nơi đây, trong cơ thể cũng sẽ sinh ra chân khí yếu ớt, nếu là biết một chút phương pháp tu luyện, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên bội phần
Chương 159: Địa Sát Cảnh nhất trọng
Bốn phía khu nhà bằng đá thông với nhau, giống như là mê cung vậy, sau khi 5 người Lý Phù Trần đi được một lúc, thì phát hiện không tìm được lối vào ban nãy.
Hơn nữa, ở trong khu nhà bằng đá, mọi người không thể bay lên, chỉ cần bay lên khoảng 2 thước, sẽ có một sức mạnh vô hình đè ở trên người.
“Khu nhà bằng đá này thật đúng là thần kỳ, không hổ là nơi mà siêu cấp cường giả ở.” Trần Phương Hoa lẩm bẩm nói.
Nàng nhận thấy khu nhà bằng đá này là khu vườn của siêu cấp cường giả, toàn bộ Bí Cảnh là vùng đất của đối phương, chỉ bất quá năm tháng trôi qua, vị siêu cấp cường giả từ lâu đã mất tung tích.
Đi trên con đường lát bằng đá tảng, Lý Phù Trần xuất thủ hút một cái, một gốc thảo dược sinh trưởng ở trên kẽ đá bị hút đến trên tay hắn, đây rõ ràng là một gốc Hoàng Cấp đỉnh giai thảo dược, thế nhưng ở chỗ này lại giống như cỏ dại, tùy ý sinh trưởng.
Hai bên đường, trên vách tường, khắp nơi đều có thảo dược sinh trưởng, trong đó đa số đều là Hoàng Cấp cao giai cùng đỉnh giai thảo dược, thi thoảng thấy được một ít Huyền Cấp cấp thấp thảo dược.
“Thế giới của siêu cấp cường giả, chúng ta không hiểu được.” Tiêu Biệt Ly lắc đầu.
Bất kể là bên trong hay bên ngoài khu nhà, thảo dược giống như là rau cải trắng, lúc đầu bọn họ còn cảm thấy hưng phấn, thế nhưng hiện tại, bọn họ cảm thấy quá đỗi bình thường.
Có lẽ chỉ có Quy Nguyên thảo và Địa Sát Quả, cùng với Huyền Cấp cao giai hoặc đỉnh giai thảo dược trở lên, mới có thể khiến cho bọn họ cảm thấy hưng phấn một chút.
Nửa canh giờ trôi qua, năm người cuối cùng cũng đi ra khỏi con đường thông suốt bốn phía, đi tới một mảnh sân nhỏ trống trải, ở phía tây sân nhỏ, thình lình có một vườn thảo dược loại nhỏ.
“Đó là Địa Sát Quả?”
Vũ Văn Thiên tay chỉ vào trong vườn thảo dược, thân thể kích động run lên.
Mọi người nhìn về phía đó, thì thấy trong vườn có hơn hai mươi gốc Huyền Cấp thảo dược bị quây lại bởi đá lớn, trong đó có 3 gốc rõ ràng là Địa Sát Quả.
“Thoáng cái xuất hiện 3 gốc, cảm giác không thật chút nào.” Tiêu Biệt Ly có chút chấn động.
Trần Phương Hoa nói: “Ta nghĩ chúng ta nên có quy tắc phân chia, nói cách khác, nếu chia đều thì quá thiệt thòi cho Lý sư đệ.”
5 người bọn họ có thể sống đến bây giờ, công lao lớn nhất thuộc về Lý Phù Trần.
Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Trần sư muội nói không sai, như vậy đi, mọi người phát hiện thảo dược quý giá, Lý sư đệ lấy một nửa, bốn người chúng ta chia nhau một nửa còn lại, mọi người có ý kiến gì thì có thể nói ra.”
Trong mắt Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên lóe lên tia bất mãn, thế nhưng hai người không nói gì, bởi vì thiểu số nhất định phải phục tùng đa số, Tiêu Biệt Ly cùng Trần Phương Hoa tất nhiên là ủng hộ Lý Phù Trần.
“Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, tiếp theo cứ như vậy mà làm, Lý sư đệ, ngươi xem như thế có được không.” Tiêu Biệt Ly nhìn về phía Lý Phù Trần hỏi.
Lý Phù Trần nói: “Rất tốt.” Hắn đương nhiên sẽ không từ chối, bởi vì hắn xứng đáng được nhận nhiều hơn.
Ngoại trừ 3 gốc Địa Sát Quả, thảo dược trong vườn còn có 4 gốc Quy Nguyên Thảo cùng với một ít Huyền Cấp trung giai thảo dược khác.
Lý Phù Trần nói: “Ta lấy một gốc Địa Sát Quả cùng những thảo dược khác, còn dư lại 2 gốc Địa Sát Quả, mọi người tự thương lượng xem chia như thế nào.”
Dựa theo giá trị, thì giá một gốc Địa Sát Quả có thể so với những thảo dược còn lại.
Sở dĩ hắn không chọn hai gốc Địa Sát Quả, là bởi vì muốn cho những người khác có thể tăng lên một chút thực lực, dù sao tiếp theo khẳng định sẽ có ác chiến. Hơn nữa, trong khu nhà không hẳn chỉ có chỗ này có Địa Sát Quả.
“Ta muốn một gốc Địa Sát Quả, thu hoạch tiếp theo, ta có thể lấy ít hơn một chút.” Vũ Văn Thiên gấp gáp muốn đem tu vi tăng lên tới Địa Sát Cảnh nhất trọng.
“Ta cũng muốn một gốc.” Liễu Vô Hoàng nói tiếp.
Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Có thể, 2 gốc Địa Sát Quả này, cho hai người các ngươi nhận trước.”
Vũ Văn Thiên tu vi quá thấp, theo đúng lý thì nên lấy được một gốc Địa Sát Quả, mà Liễu Vô Hoàng là cao thủ gần bằng so với Lý Phù Trần, nếu có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, là một nguồn chiến lực lớn không thể bỏ qua.
Cứ như vậy, thảo dược trong vườn đã được phân chia hoàn tất.
Cất đi tất cả thảo dược, ngoại trừ Địa Sát Quả, Lý Phù Trần liền ngồi xếp bằng xuống.
Vũ Văn Thiên cũng ngồi xếp bằng xuống.
Về phần Liễu Vô Hoàng thì cùng hai người Tiêu Biệt Ly và Trần Phương Hoa cùng nhau hộ pháp.
Sau khi Xích Hỏa Huyền Công vận chuyển mười mấy vòng tuần hoàn, Lý Phù Trần liền dùng Địa Sát Quả.
Địa Sát Quả không hổ là Địa Sát Quả, hiệu quả tẩm bổ tâm linh gấp mấy lần so với Quy Nguyên Thảo, theo dược lực tan ra, Lý Phù Trần chỉ cảm thấy đầu óc thông suốt vô cùng kỳ diệu, không hề cảm thấy khó chịu chút nào.
Thời gian một chung trà trôi qua.
Nửa canh giờ trôi qua.
Một canh giờ trôi qua, sắc trời dần tối.
Ban đêm, Vũ Văn Thiên dẫn đầu đột phá.
Một vòi rồng linh khí kinh người hội tụ về phía Vũ Văn Thiên, khí thế Vũ Văn Thiên đã xảy ra biến hóa về chất, mơ hồ có cảm giác tỏa ra uy áp.
Bất quá sau một khắc, một vòi rồng linh khí càng kinh người hơn xuất hiện, là Lý Phù Trần đột phá.
“Dao động linh khí thật là khủng khiếp.” 3 người Tiêu Biệt Ly kinh ngạc.
Lúc bọn họ đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng thì, động tĩnh so ra kém rất xa Lý Phù Trần.
Dưới cảm ứng của 3 người, vòi rồng linh khí đang hình thành ở trên bầu trời phía Lý Phù Trần so với Vũ Văn Thiên to hơn gấp mấy lần, giống như một cái phễu to lớn.
Theo vòi rồng linh khí này xuất hiện, vòi rồng linh khí trên bầu trời phía Vũ Văn Thiên đang run rẩy, dường như có thể tan vỡ bất cứ lúc nào, Vũ Văn Thiên hiển nhiên cũng cảm ứng được điều đó, vội vã đem vòi rồng linh khí thôn phệ vào trong cơ thể.
Bùm bùm!
Trong cơ thể vang lên những tiếng nổ trầm thấp, khí thế Vũ Văn Thiên phóng lên cao, tỏa ra bốn phương.
Địa Sát Cảnh đã có thể vận dụng khí thế trấn áp địch nhân, nếu như khí thế đủ mạnh, có thể đem võ giả Quy Nguyên Cảnh áp trên mặt đất không thể nhúc nhích.
Chậm rãi mở hai mắt ra, trên mặt Vũ Văn Thiên hiện lên vẻ vui mừng.
Địa Sát Cảnh nhất trọng quá cường đại, dùng tâm thần cảm ứng, có thể mơ hồ cảm ứng được nguyên khí ở bốn phía đang chuyển động, đồng thời có thể cảm nhận được mọi thứ ở bốn phía, cảm giác vô cùng kỳ diệu.
Bất quá rất nhanh, vẻ vui mừng trên mặt Vũ Văn Thiên biến mất, trong cảm ứng của hắn, vòi rồng linh khí trên bầu trời phía Lý Phù Trần quá to lớn, tựa như một con quái vật khổng lồ, không ngừng cắn nuốt thiên địa linh khí ở bốn phía.
Vòi rồng linh khí tiến vào trong thân thể, thân thể Lý Phù Trần tựa như cái động không đáy hấp thu hết tất cả, trong cơ thể liên tiếp vang lên những tiếng nổ trầm thấp, khí thế kinh khủng tỏa ra, cho dù 4 người đều là Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả, lúc này cũng cảm thấy vô cùng áp lực, thân thể dường như nặng thêm mấy lần, cử động khó khăn, vô cùng khó chịu.
“Không hổ là Địa Sát Cảnh, cho dù nhắm mắt lại, cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của mọi người.”
Dùng tâm linh cảm ứng, Lý Phù Trần có thể cảm ứng được rõ ràng phương hướng chuyển động của thiên địa nguyên khí, đồng thời cảm ứng được dao động chân khí trong cơ thể bốn người, 4 người giống như là ngọn lửa, vô cùng chói mắt.
“Chúc mừng hai người tấn chức đến Địa Sát Cảnh.” Tiêu Biệt Ly cười nói.
Theo Lý Phù Trần tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng, một tia lo lắng cuối cùng trong lòng hắn đã biến mất.
“Lý sư đệ, thực lực của ngươi bây giờ đạt tới cấp bậc nào?” Trần Phương Hoa hiếu kỳ hỏi.
Lý Phù Trần nói: “Một kiếm, có thể giết chết bất cứ người nào.”
Từ Quy Nguyên Cảnh cửu trọng đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng, nền tảng thực lực cũng không chỉ đơn giản là tăng thêm mấy thành, mà là gia tăng gấp đôi trở lên, cụ thể ra sao, Lý Phù Trần tạm thời cũng không có cách nào kiểm chứng, dù sao hắn cũng vừa mới đột phá, hơn nữa còn là đột phá một cảnh giới lớn.
“Lợi hại.” Trần Phương Hoa ánh mắt phát sáng.
“Liễu sư đệ, hiện tại ngươi có thể đột phá, có Lý sư đệ hộ pháp cho ngươi, ngươi đừng lo.” Tiêu Biệt Ly hướng Liễu Vô Hoàng nói.
Liễu Vô Hoàng gật đầu, trong lòng hắn vô cùng mong chờ có thể đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, để hắn có thể tranh hơn thua cùng Lý Phù Trần.
Chương 160: Gặp nhau lần nữa
Khi Liễu Vô Hoàng đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, thì động tĩnh gây ra rất hiển nhiên không thể so sánh với động tĩnh khi Lý Phù Trần đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng.
Nếu như so sánh, Lý Phù Trần đột phá thì sinh ra vòi rồng linh khí là một con rồng khổng lồ, còn Liễu Vô Hoàng đột phá thì vòi rồng linh khí chỉ là một con trăn lớn mà thôi, chênh lệch không hề nhỏ chút nào.
Mặc dù như thế, Địa Sát Cảnh nhị trọng cuối cùng vẫn là Địa Sát Cảnh nhị trọng, khí thế cường đại, giống như gió cuốn mây tan, đồng dạng gây cho Tiêu Biệt Ly, Trần Phương Hoa cùng với Vũ Văn Thiên áp lực rất lớn.
“Lấy thực lực 5 người chúng ta, đủ để cùng 3 tông đấu một trận.”
Tiêu Biệt Ly thật cao hứng, trước chỉ có một người là Lý Phù Trần có thể cùng đệ tử 3 tông chiến đấu, bọn họ căn bản không thể nhúng tay vào được, điều này khiến cho lòng hắn vô cùng khó chịu, dù sao cảm giác được người bảo vệ cũng không hề tốt chút nào.
Khu nhà bằng đá rất lớn, năm người tiếp tục đi sâu vào bên trong.
…
“Kiệt kiệt, rốt cuộc tấn chức Địa Sát Cảnh nhị trọng.”
“Đây là Địa Sát Cảnh nhị trọng sao?”
Ở sâu bên trong khu nhà bằng đá, gần một mảnh vườn thảo dược cỡ trung, Lệ Vô Huyết, Đoạn Hải, Đoan Mộc Du, ba người đều đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, 3 cỗ khí thế khổng lồ phóng lên cao, trong phạm vi vài trăm thước đều bị ảnh hưởng bởi khí thế của 3 người, những người còn lại ngay cả hít thở cũng khó khăn.
“Xem ra lão Thiên còn là quan tâm chúng ta, tự nhiên cho chúng ta tìm được một mảnh vườn thảo dược cỡ trung, phát hiện 6 gốc Địa Sát Quả.”
Đoan Mộc Du cười khẽ.
“Hiện tại mỗi người trong chúng ta đều có thể dễ dàng đánh bại Lý Phù Trần, 3 người liên thủ, một chiêu là có thể khiến hắn trở thành khói bụi biến mất.” Lệ Vô Huyết giọng nói lành lạnh.
Cảm giác cường đại quá tuyệt vời, nắm trong tay sinh tử của người khác còn tốt hơn nữa.
Đoạn Hải không nói gì, bất quá trên người hắn tỏa ra sát khí, không cần phải nói mọi người cũng hiểu, rõ ràng sự tồn tại của Lý Phù Trần, khiến tâm tình của hắn dao động rất lớn.
“Được rồi, chúng ta đều đã đột phá, đến các ngươi.” Lệ Vô Huyết hướng Hắc Sát, Lăng Hoang cùng với Khương Tiểu Mao nói.
Tổng cộng có 6 gốc Địa Sát Quả, 3 tông mỗi tông 2 gốc, chỉ có Yến Khinh Vũ, Bạch Sát cùng với U Nữ Dạ Hoa chưa được chia tới.
Trước đó Yến Khinh Vũ đã phát hiện một mảnh vườn thảo dược loại nhỏ, trên người ắt phải có Địa Sát Quả, còn Bạch Sát cùng U Nữ Dạ Hoa phải chờ một chút.
“Tốt!”
Hắc Sát, Lăng Hoang cùng với Khương Tiểu Mao ngay lập tức ngồi xếp bằng xuống, sau khi vận chuyển công pháp mười mấy vòng tuần hoàn, một ngụm nuốt vào Địa Sát Quả.
Trong đêm tối, ánh trăng lờ mờ.
Nhóm 5 người Lý Phù Trần không ngừng đi sâu vào trong khu nhà bằng đá, hy vọng có thể phát hiện vườn thảo dược thứ hai.
Cũng không biết đi được bao lâu, ở phía đông cách đó vài dặm, bỗng nhiên phát ra dao động nguyên khí khiến cho người khác phải sợ hãi.
“Có người ở đó đột phá.” Trần Phương Hoa cau mày nói.
“Chắc là bọn Lệ Vô Huyết.” Tiêu Biệt Ly cũng nhíu mày.
Thực lực bọn hắn tăng lên, đồng thời đối phương cũng tăng lên, cũng không biết bọn chúng có mấy người đột phá đến Địa Sát Cảnh nhị trọng, nếu có quá nhiều người tăng lên tới Địa Sát Cảnh nhị trọng, tất cả liền trở lại như lúc trước.
“Chúng ta phải nhanh chóng tìm được vườn thảo dược thứ hai.” Liễu Vô Hoàng nói.
Lý Phù Trần gật đầu, ở trong Bách Thảo Bí Cảnh, tấn chức quá dễ dàng, chỉ cần một gốc thảo dược là có thể đơn giản tấn chức, hiện tại đi tới khu vực trung tâm Bí Cảnh, tấn chức càng trở lên dễ dàng hơn.
May là Địa Sát Quả không thể dùng liên tục, dùng đến quả thứ hai hiệu quả liền giảm đi, dùng đến quả thứ ba hiệu quả chỉ bằng khoảng một thành quả thứ nhất, nói chung càng dùng hiệu quả càng kém, sau khi dùng 3 quả rồi thì không còn một chút tác dụng nào cả. Bằng không chỉ cần có người tìm được 10 quả – 8 quả Địa Sát Quả, chẳng phải là có thể dễ dàng tấn chức đến Địa Sát Cảnh cửu trọng.
Trong vườn thảo dược cỡ trung, ba người Lăng Hoang trước sau đều đột phá, bây giờ khí thế của ba người cường đại không gì sánh được, ánh mắt sắc bén như đao, sát khí bức người, âm trầm quỷ dị, so với lúc chưa đột phá thì mạnh hơn rất nhiều.
“Lý Phù Trần, rửa cái cổ chờ ta đi!” Hắc Sát cười ha hả.
Lăng Hoang nói: “Hắn chỉ cần vừa xuất hiện, ta lập tức sẽ cho hắn nếm thử mùi vị bị chém ngàn vạn phát đao.”
“Còn nữ đệ tử Thương Lan Tông thì giao cho ta, rút gân lột da, chơi hẳn là rất thoải mái, sau khi giết nàng còn có thể chế tạo thành con rối.” Khương Tiểu Mao ánh mắt biến thái.
Cách đó không xa, Yến Khinh Vũ đang khoanh chân tĩnh tọa nhíu mày một cái, nàng không chỉ một lần nghe thấy mấy người này nhắc tới kẻ gọi là Lý Phù Trần.
“Nửa năm không gặp, thực lực của ngươi dường như tăng lên rất nhiều.” Yến Khinh Vũ thầm nghĩ trong lòng.
Sáng sớm ngày thứ hai, 5 người Lý Phù Trần rốt cuộc cũng tìm được vườn thảo dược thứ hai, bất quá trong vườn thảo dược chỉ có 2 gốc Địa Sát Quả, cũng may là chỉ còn Tiêu Biệt Ly cùng Trần Phương Hoa chưa được phân chia Địa Sát Quả, về phần những thảo dược khác ở trong vườn, tất nhiên toàn bộ thuộc về Lý Phù Trần.
“Ta trước đây đã dùng qua một quả Địa Sát Quả, quả Địa Sát Quả này hiệu quả phỏng chừng không lớn lắm.” Trần Phương Hoa dự tính không dùng Địa Sát Quả, mà sẽ đưa nó cho Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần nói: “Dùng quả Địa Sát Quả này, tỷ không sai biệt lắm cũng có một thành cơ hội có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng.”
Trần Phương Hoa lắc đầu, “Một thành cơ hội quá ít, nếu như đệ không ngại ta sẽ gây cản trở mà nói, Địa Sát Cảnh nhất trọng tu vi ta đã rất thỏa mãn.”
“Tự nhiên sẽ không ghét bỏ, có đệ ở đây, tất cả an tâm.”
Lý Phù Trần nhận lấy Địa Sát Quả, sau đó lấy ra một cái túi trữ vật trống không, đưa cho Trần Phương Hoa nói: “Cái túi trữ vật này cho tỷ.”
Túi trữ vật có dấu hiệu nhận biết của Thương Lan Tông, tất cả đều phải nộp lên, còn túi không có tất nhiên sẽ thuộc về sở hữu của bản thân.
“Ta đây liền không khách khí.” Trần Phương Hoa trên mặt nộ ra ý cười, túi trữ vật đối với võ giả mà nói quá quan trọng, mỗi khi ra ngoài, cần phải mang theo một ít thứ cần thiết, không có túi trữ vật hết sức bất tiện, mà có túi trữ vật thì hết sức dễ dàng.
Trên đấu giá hội ở bên ngoài, mỗi khi xuất hiện một túi trữ vật, mọi người đều điên cuồng tranh mua, giá cả thường thường có thể đạt được hơn 10 vạn kim tệ, hơn nữa có tiền cũng không mua được, dù sao những kẻ tranh đoạt túi trữ vật, có người nào là không có bối cảnh sâu xa.
Một lúc lâu sau, Tiêu Biệt Ly thuận lợi tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng cảnh giới.
Có thể nhận thấy, Tiêu Biệt Ly tinh thần vô cùng hưng phấn.
Cũng khó trách, Địa Sát Cảnh võ giả tăng lên một trọng rất gian nan, như hắn có 4 sao căn cốt tư chất, tu luyện bình thường, ít nhất cũng phải mất một – hai năm thời gian mới có thể tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhị trọng cảnh giới. Mà bây giờ, có thể dễ dàng tấn chức, tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Phải biết rằng trong quá khứ, không phải lần nào bí cảnh mở ra cũng có người phát hiện khu vực trung tâm Bí Cảnh, có thể có một vài người tìm được Địa Sát Quả đã là rất may rồi.
Tia nắng ban mai rơi xuống mặt đất, 5 người lần thứ hai khởi hành, từ từ đi sâu vào trong khu nhà bằng đá.
“Thật đáng tiếc, đây là một vườn thảo dược rất lớn, thế nhưng bên trong một gốc thảo dược cũng không có.” Nhìn vườn thảo dược rộng lớn trống không, trên mặt 5 người lộ vẻ tiếc nuối.
Lý Phù Trần nói: “Cao cấp thảo dược cần rất nhiều năm để sinh trưởng, có thể trước đây thật lâu, đệ tử 4 tông đã đem thảo dược nơi này thu thập hết, đến bây giờ còn chưa có mọc ra.”
Sau khi thu thập thảo dược, ít nhiều cũng phải để lại một ít gốc rễ, những gốc rễ này qua một vài năm sẽ nảy mầm bắt đầu sinh trưởng.
Thảo dược cấp càng cao, số năm cần càng nhiều, theo ghi chép, một số Địa Cấp thảo dược, đều cần mấy trăm năm, thậm chí hơn nghìn năm thời gian.
Mà Thiên Cấp thảo dược trong truyền thuyết, cần mấy nghìn năm thậm chí hơn vạn năm mới thành thục.
Tiêu Biệt Ly gật đầu, “Lý sư đệ nói có lý.”
“Ha ha, các ngươi đều ở đây a, ông trời thật đúng là quan tâm chúng ta, đem các ngươi đến đây, không phải mất công tìm kiếm.” Giọng nói âm trầm vang lên, một nhóm nhiều người từ phía ngoài đi vào trong sân nhỏ trống trải.