1. Home
  2. Truyện Kiếm tu
  3. Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast
  4. Tập 3 [Chương 11 đến 15]

Vĩnh Hằng Chí Tôn Audio Podcast

Tập 3 [Chương 11 đến 15]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 11: Căn cốt

– Không biết là Yêu hạch của con gì?

Yêu hạch rất trân quý, giá trị của Nhất cấp Đê giai Yêu hạch có thể so với Nguyên khí thủy tinh Cao cấp, một viên giá khoảng hai ba trăm kim tệ, Nhất cấp Trung giai Yêu hạch giá khoảng bốn năm trăm kim tệ, Nhất cấp Cao giai Yêu hạch giá khoảng một ngàn kim tệ.

Trời còn sớm, Lý Phù Trần cũng không lưu lại, mà rời khỏi Vân Vụ Sơn Mạch.

Vân Vụ Thành.

Sau một phen bận rộn, túi tiền của Lý Phù Trần nhiều hơn năm trăm kim tệ.

Mười bốn gốc Hoàng cấp Đê giai Dược thảo cùng ba gốc Hoàng cấp Trung giai Dược thảo, tổng cộng bán được bảy mươi lăm kim tệ.

Mười lăm tấm da lông Yêu thú, tổng cộng bán được bốn mươi kim tệ.

Quý nhất là viên Yêu hạch màu xanh kia, lại là Nhất cấp Trung giai Yêu hạch, bán được bốn trăm hai mươi kim tệ, tổng cộng lại là năm trăm ba mươi lăm kim tệ.

Có năm trăm ba mươi lăm kim tệ, Lý Phù Trần cảm thấy phấn khích, đây chính là bốn năm năm lệ tiền (tiền lương?) của hắn.

Đương nhiên, chờ tu vi của hắn tăng lên, tiền lương cũng sẽ tăng lên.

Theo quy định của gia tộc, dưới mười tám tuổi, Luyện Khí cảnh nhất trọng đến tam trọng có tiền lương một tháng là hai kim tệ, Luyện Khí cảnh tứ trọng là năm kim tệ, Luyện Khí cảnh ngũ trọng là mười kim tệ, Luyện Khí cảnh lục trọng là hai mươi kim tệ, tăng gấp đôi.

Vào Trân Bảo Các, Lý Phù Trần đi thẳng tới bàn trưng bày bên trong cùng.

– Ta muốn mua cái Lam Tinh Giới Chỉ này.

Lý Phù Trần dứt khoát nói.

– Phù Trần thiếu gia, ngươi lại tới rồi.

Nhân viên cửa hàng cũng không dám coi thường Lý Phù Trần nữa, trong thế hệ trẻ của Vân Vụ Thành, có thể đánh bại Dương Kỳ cũng không nhiều, không có bất ngờ gì xảy ra, Lý Phù Trần sẽ trở thành nhân vật lớn có thể ảnh hưởng đến Vân Vụ Thành trong tương lai, không còn là tên phế vật không tiền đồ trước kia nữa.

Đi ra Trân Bảo Các, Lý Phù Trần nhíu mày.

Phiền phức đúng là một đợt lại một đợt tới a.

Ngăn chặn đường đi của hắn chính là một thiếu niên, mũi rất cao, đôi mắt không mang theo cảm tình gì, sắc bén giống như một con chim ưng.

Quan Bằng, ca ca của Quan Mị, một trong hai thiên tài dưới Quan Tuyết của Quan gia, mười lăm tuổi, Luyện Khí cảnh lục trọng, trọng yếu là, Quan Bằng có căn cốt là nhị tinh (hai sao).

Cái gọi là căn cốt, chính là tiên thiên tố chất của một người.

Người có căn cốt tốt, tu luyện sẽ làm ít công to, ngộ tính cũng tốt.

Theo đó mà so sánh, cảnh giới công pháp của hai người giống nhau, nhưng một người có căn cốt phổ thông, một người có căn cốt tinh (sao) cấp. Như vậy, người có căn cốt tinh cấp có tốc độ tu luyện vượt qua người có căn cốt phổ thông không ít. Hơn nữa, dưới tình huống bình thường, cảnh giới công pháp của căn cốt tinh cấp vững chắc hoặc cao hơn căn cốt phổ thông, bởi vì căn cốt cũng quyết định ngộ tính.

Nghe nói, dưới tình huống không có cơ duyên, căn cốt khi đạt tới nhị tinh, mới có thể đột phá tới Quy Nguyên cảnh. Nói cách khác, không bất ngờ gì xảy ra, thành tựu tương lại của Quan Bằng, là Quy Nguyên cảnh trở lên. Phải biết rằng, Võ giả Quy Nguyên cảnh của Vân Vụ Thành, đều đếm trên đầu ngón tay, trong đó, hơn phân nửa là ở phủ Thành chủ.

Quan Tuyết có thể sớm trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, tu vi cùng cảnh giới công pháp chỉ là thứ yếu, chủ yếu nhất làcăn cốt của nàng là tứ tinh.

Căn cốt tứ tinh, đã trăm năm không xuất hiện tại Vân Vụ Thành, coi như là Vân Vụ Thành Thành chủ, cũng chỉ có căn cốt tam tinh. Đừng nói tu vi cùng cảnh giới công pháp của Quan Tuyết rất cao, cho dù hai cái này không cao, Thương Lan Tông cũng sẽ mang Quan Tuyết nhập môn. Bởi vì, căn cốt đại biểu cho thành tựu của tương lai, tất cả điều trước mắt đều không phải trọng yếu.

Một năm trước, mặc dù Lý Phù Trần là thiên tài của Lý gia, nhưng căn cốt chỉ là phổ thông, mà Lý Vân Hải là căn cốt nhị tinh.

Dương gia Dương Kỳ căn cốt nhất tinh.

Đệ nhất thiên tài của Dương gia Dương Khai là căn cốt tam tinh.

Một năm trước, Lý Phù Trần có thể lấy căn cốt phổ thông đánh đồng với Lý Vân Hải, ở một mức độ nào đó mà nói, ngộ tính của hắn rất cao, thậm chí Lý Phù Trần còn hoài nghi, hắn vì sử dụng não quá độ, cho nên dẫn đến Linh hồn từ từ tan rã, không cách nào chuyên tâm tu luyện.

“Căn cốt, đúng là thứ khiến người ta thương cảm a!”

Nếu nói Lý Phù Trần không để ý tới căn cốt phổ thông của mình, đó là không có khả năng.

Căn cốt quyết định tương lai của một người, người có căn cốt tốt, dù không có cơ duyên, thành tựu trong tương lai cũng không quá kém. Mà người có căn cốt kém, không chỉ phải bỏ ra nỗ lực gấp mấy lần, hơn nữa phải đi tìm kiếm cơ duyên, mới có thể không bị bỏ rơi.

Chậm rãi phun ra một ngụm hơi, hai mắt Lý Phù Trần toả ra tinh quang lần nữa.

Căn cốt kém thì như thế nào, bàn về thiên phú Linh hồn, có mấy người có thể so với hắn.

Dưới Kim Sắc Tiểu Phù thoải mái, Linh hồn của hắn từ màu xám trắng biến thành màu xanh nhạt, thậm chí trong màu xanh nhạt xuất hiện một tia màu xanh, không bao lâu nữa, Linh hồn của hắn sẽ biến thành màu xanh.

Linh hồn màu xanh nhạt đã cho hắn ngộ tính như vậy, như vậy, Linh hồn màu xanh sẽ cho hắn ngộ tính kinh người như thế nào.

Không có căn cốt, hắn có thể dùng ngộ tính để bù đắp.

Đương nhiên, tiền đề là hắn có thể vào được Thương Lan Tông, chỉ có tiến nhập Thương Lan Tông, hắn mới có thể có công pháp và Võ học tốt hơn. Đợi tới Hồng Ngọc Công đạt tới cảnh giới cao nhất là tầng thứ bảy, ngộ tính của hắn sẽ không có đất dụng võ nữa, hắn cũng không thể tự nghĩ ra công pháp a! Cái này cần phải đợi bao lâu thời gian?

– Lý Phù Trần đúng không! Đi với ta một chuyến!

Quan Bằng lạnh lùng nói.

– Dựa vào cái gì?

Lý Phù Trần ung dung thản nhiên.

– Chỉ bằng ngươi đắc tội với muội muội ta.

Quan Bằng khoanh hai tay trước ngực, nhìn xuống Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần cười nhạt, nói

– Muội muội ngươi là loại gì, ta nghĩ ngươi hẳn là rất rõ ràng chứ.

– Ta không muốn nghe ngươi nói lý do, lý do của ngươi trong tai ta là cái rắm. Dù ngươi có ba hoa chích choè cũng không có chỗ dùng nào. Người đắc tội với muội muội ta, cho tới bây giờ đều có một kết cục, đó chính là quỳ xuống đất xám hối. Ta khuyên ngươi đi với ta một chuyến, miễn phải ăn nỗi khổ da thịt, trước mắt nhiều người, ta nghĩ ngươi cũng không muốn mất mặt xấu hổ đi.

– Ha hả, Quan gia ngươi thật đúng là vô sỉ bá đạo, Lý gia ta không cầu Quan gia các ngươi mang ơn, nhưng không nghĩ Quan gia của các ngươi không biết mang ơn, lại còn hung hăng vênh váo như vậy.

Lý Phù Trần cười nhạo, đứng đó không nhúc nhích nữa bước.

Trong mắt Quan Bằng loé lên ý lạnh, tức giận nói:

– Khi Quan gia ta đặt chân tại Vân Vụ Thành, còn chưa có người nào nói qua lời này. Tốt, ngươi đã thành công chọc tức ta, không biết ngươi có năng lực thừa nhận không.

Thế hệ trẻ của Quan gia, không muốn người khác nói Quan gia bọn họ vì được Lý gia chiếu cố, mới có thể đặt chân tại Vân Vụ Thành, đây là nghịch lân của bọn hắn, không được đụng vào.

– Gần đây hoả khí của đệ tử bốn đại gia tộc rất lớn a. Lần trước là Dương Kỳ, lần này đổi thành Quan Bằng, không biết Lý Phù Trần sẽ đối phó thế nào.

– Đoán chừng sẽ nguy hiểm a! Quan Bằng có thêm căn cốt nhị tinh, thiên phú, ngộ tính cao hơn Dương Kỳ không ít.

– Cái này cũng không nhất định, căn cốt mặc dù trọng yếu, nhưng không thể quyết định tất cả.

Dù sao cũng là trên đường lớn, người xem náo nhiệt cũng rất nhiều.

Lý Phù Trần mở ra hai tay, nói:

– Không phải là không có người nói qua, mà là Quan gia của ngươi tự lừa dối mình mà thôi, người vô sỉ chính là người người vô sỉ.

Hắn căm hận Quan gia hơn so với Dương gia nhiều lắm. Nếu nói Dương gia là một con hổ con, thì Quan gia chính là một con hồ ly, giảo hoạt, vô sỉ.

– Tiểu súc sinh, miệng của ngươi thật có thể nói được. Đáng tiếc, ngươi nhìn Lý gia của ngươi đi, càng ngày suy sụp, Quan gia ta phát triển không ngừng, nói không chừng không qua mấy năm, Vân Vụ Thành sẽ không còn Lý gia, hiện tại câm miệng cho ta đi!

Quan Bằng không cho Lý Phù Trần lại có cơ hội nói chuyện, chân đạp xuống đất, mang theo gió mạnh sắc bén, trực tiếp xuất hiện trước mặt Lý Phù Trần, bàn tay đánh về phía Lý Phù Trần, chưởng ảnh chi chít.

Đồng dạng là Miên Thủy Chưởng, ở trên tay của Quan Bằng, mạnh hơn Quan Mị đâu chỉ gấp hai lần.

Chương 12: Thân Đồ gia tộc

Đối mặt với một chưởng tinh diệu của Quan Bằng, Lý Phù Trần nhảy lên, hai chân giống như cuồng phong bão táp, đạp xuống Quan Bằng.

Miên Thủy Chưởng đấu Toàn Phong Thối pháp!

Bùm bùm!

Chưởng cước giao nhau, một cổ sóng khí vô hình khuếch tán, khói bụi bay lên bốn phía.

Quan Bằng cùng Lý Phù Trần đều thối lui, hai bên không ai chiếm được thượng phong.

– Thủy Nguyệt Quyết tầng thứ năm!

Trong mắt Lý Phù Trần lóe lên tinh quang.

Toàn Phong Thối pháp của hắn đã đạt đến cảnh giới Đại Thành, Miên Thủy Chưởng của đối phương hiển nhiên là không có Đại Thành, thế nhưng công pháp lại tương đương với hắn, tu vi thì cao hơn hắn nhất trọng.

– Căn cốt nhị tinh, không hơn gì cái này.

Lý Phù Trần nhẹ nhàng rơi xuống đất, động tác rất phiêu dật.

– Dĩ nhiên có thể chặn được…

Nhìn vẻ mặt tự tin của Lý Phù Trần, mọi người trên đường lớn đều kinh ngạc. Tuy nói bọn họ sẽ không tin Lý Phù Trần sẽ dễ dàng thất bại, nhưng Lý Phù Trần thật sự không có gì, làm bọn họ giật mình.

– Có thể chặn được Miên Thủy Chưởng, không sai, cũng không biết, ngươi có thể chống tới khi nào? Trọc Thuỷ Miên Miên.

Da mặt Quan Bằng kéo ra, Thủy Nguyệt Quyết tầng thứ năm bạo phát, dưới chưởng thế bao phủ không khí giống như nước dính sềnh sệch.

Miên Thủy Chưởng, là Hoàng cấp Trung giai Chưởng pháp của Quan gia, nghe nói, Quan gia gia chủ Quan Nhạc khi thi triển Miên Thủy Chưởng, đem bốn tên Võ giả Quy Nguyên cảnh dính lại với nhau, rồi bị chấn bay ra ngoài.

– Phong Quyển Tàn Vân!

Năng lực thực chiến của Lý Phù Trần đã được kích phát hoàn toàn, đối mặt với một chưởng của Quan Bằng, thân hình của Lý Phù Trần xoay chuyển, giống như gió xoáy phóng lên cao, sau đó lao xuống Quan Bằng, cước ảnh khắp trời.

– Không tốt!

Quan Bằng kêu to không tốt, một chiêu này của đối phương, giống như khắc chế miên (mềm mại/ kéo dài) kình của Miên Thủy Chưởng vậy, khí tràng dính sềnh sệch lúc ban đầu bị phá, Quan Bằng cảm thấy khí huyết sôi trào, đánh mất tiên cơ.

Bịch bịch phịch. . .

Quan Bằng lui lại, hai cái tay cánh tay tê dại không thôi.

Bất chấp miệng người, Quan Bằng vội vàng rút Tinh Cương Kiếm bên hông, chém một kiếm tới Lý Phù Trần.

“Xuỳ” một tiếng!

Góc áo của Lý Phù Trần bị cắt xuống.

Quan Bằng còn muốn thừa cơ truy kích, lợi dụng Lý Phù Trần không có kiếm trong tay, đánh trọng thương đối phương.

– Vô sỉ.

Trên không trung, Lý Phù Trần rút ra Tinh Cương Kiếm với tốc độ mà mắt thường khó có thể thấy, một chiêu Thiếu Thương Kiếm pháp như phá núi bổ sông chém về Quan Bằng.

Đương!

Tia lửa văng bốn phía, Quan Bằng đang giơ kiếm, hai chân đều khom xuống.

Đương đương đương đương. . .

Nương theo lực phản chấn của một kiếm, Lý Phù Trần tiếp tục bay lên không, bổ năm kiếm liên tiếp trên Tinh Cương Kiếm của Quan Bằng.

Một ngụm máu tươi phun ra, Quan Bằng bị chém quỳ trên mặt đất , tóc rối bời, sắc mặt tái nhợt.

– Có chút bản lãnh này, cũng muốn thay muội muội xuất đầu, chỉ tự rước lấy nhục mà thôi.

Lý Phù Trần không lưu tình đả kích.

Phốc!

Nghe vậy, hai mắt Quan Bằng trợn tròn, lại phun ra một ngụm máu.

Người xung quanh xem chiến đã sớm choáng váng, cái gì gọi là cường thế, cái gọi là cường thế, chính là quản căn cốt nhị tinh của ngươi, cho ngươi quỳ xuống, không còn thể diện. Trong lúc nhất thời, trên đường lớn lặng ngắt như tờ, ánh mắt của mọi người rời vào Lý Phù Trần vẫn đang ung dung đứng đó.

– Phải có lòng khoan dung độ lượng, người Lý gia hẳn phải học được đại khí, nếu không, là đi không xa.

Cách đó không xa, một giọng nói truyền tới.

– Là Thân Đồ Lượng.

Mọi người theo giọng nói nhìn lại, nhìn thấy người này thì cả đám không dám nói nữa.

Bất kể là Lý gia cũng tốt, Quan gia cũng tốt, hay chính là Dương gia cũng tốt, bọn họ cũng dám nghị luận một hai, thế nhưng có một gia tộc, bọn họ không dám nghị luận, ít nhất không dám nghị luận chính diện, đó chính là Thân Đồ gia tộc.

Bởi vì Thân Đồ gia tộc là gia tộc của Thành chủ, nắm trong tay vận mệnh của Vân Vụ Thành, chỉ cần một này còn Thân Đồ gia tộc, đệ nhất gia tộc của Vân Vụ Thành vẫn là Thân Đồ gia tộc, không có gia tộc khác.

Người này khoảng mười sáu tuổi, mặc cẩm y, khí chất tôn quý, lúc nhìn người, thích ngẩng đầu, cao cao tại thượng.

– Nguyên lai là Thân Đồ Lượng thiếu gia, lễ độ.

Lý Phù Trần nhận ra người này, hắn chính là con của đệ đệ Thành chủ, năm nay mười sáu tuổi, có tu vi Luyện Khí cảnh lục trọng, căn cốt nhất tinh, bởi vì tu luyện tuyệt học của Thân Đồ gia là Thiếu Dương Cương Khí, thực lực cao hơn Quan Bằng.

Thái độ của Lý Phù Trần, Thân Đồ Lượng thoả mãn, nói:

– Lý Phù Trần, luận bàn tỷ võ, không cần phải đánh mất thể diện người khác như vậy, dù thế nào đi nữa, Quan gia cùng Lý gia ngươi, không phải trước đây có quan hệ rất tốt sao, cần gì phải làm tuyệt như vậy. Như thế này, ngươi xin lỗi Quan Bằng, ta nghĩ ngươi sẽ không cự tuyệt lòng tốt của ta đi.

Nghe Thân Đồ Lượng nói, sắc mặt của Lý Phù Trần lạnh xuống, ai cũng nói Thành chủ có quan hệ tốt với Quan gia cùng Dương gia, xem ra là đúng như thế, ngay cả Thân Đồ Lượng đều nói giúp cho Quan gia.

– Xin lỗi, cái này ta không làm được.

Lý Phù Trần trực tiếp cự tuyệt.

– Thế nào, Phù Trần huynh không nể tình.

Con mắt Thân Đồ Lượng híp lại.

– Không phải là không nể tình, chỉ là hắn không xứng để ta xin lỗi, ta còn có việc, cáo từ.

Lý Phù Trần xoay người trực tiếp rời đi.

“Hừ!”

Thân Đồ Lượng mất hứng, hắn cho rằng đã cho Lý Phù Trần mặt mũi, nào ngờ Lý Phù Trần căn bản không coi ra gì, điều này làm hắn rất khó chịu, cảm thấy uy nghiêm của mình bị khiêu khích.

Hắn đang định động thủ, chợt nghe Lý Phù Trần nói:

– Thân Đồ Lượng thiếu gia, ngươi không phải là đối thủ của ta, vừa rồi ta đối phó với Quan Bằng, chỉ dùng bảy tám thành thực lực mà thôi.

Mặc dù đang nói, nhưng Lý Phù Trần cũng không quay đầu lại.

Nghe vậy, thân thể của Thân Đồ Lượng cứng đờ, sắc mặt khó coi, hắn không biết Lý Phù Trần nói thật hay không. Nếu là thật, hắn không làm gì được Lý Phù Trần, hắn cũng không muốn mất mặt như Quan Bằng, tuy rằng hắn cũng không tin Lý Phù Trần dám làm hắn mất mặt.

– Tốt một Lý gia, tốt một Lý Phù Trần, ta nhớ kỹ.

Ngữ khí của Thân Đồ Lượng lạnh lẽo.

Lúc này, Quan Bằng còn lưu lại vết máu nơi miệng đứng lên, hắn oán độc trừng mắt bóng lưng của Lý Phù Trần, chắp tay với Thân Đồ Lượng nói:

– Thân Đồ Lượng thiếu gia, vừa rồi đa tạ.

– Chuyện gì xảy ra với ngươi, ngay cả hắn cũng đánh không lại.

Thân Đồ Lượng nói.

Sắc mặt của Quan Bằng tái xanh, nói:

– Ta đối với Võ học của hắn chưa quen thuộc, lần này có chút khinh thường.

– Người này không thể khinh thường, Lý gia suy sụp nhiều năm như vậy, xem ra lần này có tính toán trở về đỉnh phong.

Thân Đồ Lượng nghiền ngẫm nói.

– Trở về đỉnh phong, hừ, một người có căn cốt phổ thông, giai đoạn trước có thể đuổi theo chúng ta, nhưng sau này, căn cốt phổ thông vẫn là căn cốt phổ thông, tuyệt đối sẽ phai mờ.

Quan Bằng rất khinh thường Lý Phù Trần, hắn không biết vì sao Lý Phù Trần lại lợi hại như vậy, nhưng ở trong mắt hắn, Lý Phù Trần căn bản là không có tương lai. Mà hắn, có hi vọng đột phá Quy Nguyên cảnh, đạt tới Địa Sát cảnh. Đến lúc đó, Lý Phù Trần ở trong mắt hắn là một con chó, có thể ngay cả một con chó cũng không bằng.

– Ngươi nói có lý, dù như thế nào, đắc tội Thân Đồ Lượng ta, hắn đã không có tiền đồ rồi.

Thân Đồ Lượng là một người rất mang thù, lần này Lý Phù Trần đắc tội hắn, hắn sẽ không khinh địch mà buông tha đối phương, chỉ cần tìm được cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ đưa đối phương vào chỗ chết.

Lý Phù Trần đã đi xa, tất nhiên là không nghe được cuộc đối thoại của hai người, cho dù nghe được, hắn cũng không quan tâm. Thân Đồ gia tộc ở Vân Vụ Thành một tay che trời, nhưng Lý gia hắn cũng không phải ngồi không. Bốn đại gia tộc, ai cũng có người trong Thương Lan Tông, vấn đề là bao nhiêu người mà thôi.

Chương 13: Thối Thân Trì

Nguyên Khí Thủy Tinh Cao cấp không hổ là Nguyên Khí Thủy Tinh Cao cấp, lúc tu luyện bình thường, Lý Phù Trần chỉ có thể tự mình hấp thu Thiên Địa Nguyên Khí. Nhưng hiện tại có Lam Tinh Giới Chỉ giúp hắn hội tụ Thiên Địa Nguyên Khí, hiệu suất tu luyện gia tăng không ít.

Trọng yếu nhất là, Lam Tinh Giới Chỉ có thể chứa đựng Nguyên khí, lúc tiêu hao gần hết Chân khí, có thể hấp thu Nguyên khí trong Lam Tinh Giới Chỉ để bù đắp, cái này giống như tuỳ thời mang theo một viên Hoàng cấp Đê giai Hồi Khí Đan, tuy hiệu quả không bằng Hồi Khí Đan, nhưng tốt ở chỗ có thể sử dụng nhiều lần.

Lý Phù Trần phỏng đoán, sau khi có mai Lam Tinh Giới Chỉ này, hắn đột phá tới Luyện Khí cảnh lục trọng ít hơn một tháng.

Chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí, Lý Phù Trần từ trong hộp ngọc lấy ra gốc Thạch Tâm Thảo.

Thạch Tâm Thảo không có giúp đỡ gì cho tu luyện, nhưng có thể cường hoá xương cốt của Võ giả.

Xương cốt là căn bản của một người, căn cốt, căn cốt, kỳ thực là có quan hệ tới xương cốt.

Người có căn cốt tốt, trời sinh các khớp xương đều rắn chắc. Nếu cùng bị đánh một chưởng, người có căn cốt kém nói không chừng sẽ gãy xương, người có căn cốt tốt có thể không bị gì.

Đương nhiên, người có căn cốt tốt, ngoại trừ các đầu khớp xương tương đối rắn chắc ra, còn chứa các huyền diệu khác, cũng không phải nói là đầu khớp xương rắn chắc, là căn cốt tốt, hai bên không có quan hệ gì với nhau, chỉ có liên hệ gián tiếp mà thôi.

– Dù sao đi nữa, xương cốt rắn chắc là một chuyện tốt.

Không do dự nhiều, Lý Phù Trần dùng Thạch Tâm Thảo.

Thạch Tâm Thảo nhìn qua cứng rắn, nhưng vào miệng thì tan ngay, Linh hồn cảm ứng được, Lý Phù Trần phát hiện Thạch Tâm Thảo hóa thành từng dòng khí màu trắng, tản vào tứ chi bách hải, dung nhập vào trong xương cốt.

Ngay sau đó, trong xương cốt truyền ra cảm giác đau nhức, giống như có ngàn vạn con kiến ăn vào tuỷ xương.

Không biết qua bao lâu thời gian, Lý Phù Trần bị mồ hôi thấm ướt quần áo, chậm rãi mở hai mắt ra.

– Loại cảm giác này!

Lý Phù Trần giơ tay lên, cánh tay không khác gì trước đây, nhưng Lý Phù Trần biết, xương cánh tay cứng rắn hơn gấp đôi, mặt ngoài khớp xương cũng trơn nhẵn hơn rất nhiều.

– Hoàng cấp Cao giai Dược thảo thối thể làm xương cốt ta cứng rắn gấp đôi, nếu là Huyền cấp Dược thảo thối thể, thậm chí Địa cấp Dược thảo thối thể, hiệu quả chỉ sợ mạnh hơn gấp mười lần, mà Dược thảo rất nhiều loại phong phú, có đủ loại Dược thảo.

Trong lòng của Lý Phù Trần thán phục Dược thảo thần kì.

Dược thảo, chính là tài nguyên đứng đầu, trong ghi chéo, từng có người ăn Long Huyết Thảo trong truyền thuyết. Sau khi ăn, thân thể còn mạnh hơn so với Yêu thú. Cũng có người ăn Thái Dương Hoa, làm căn cốt biến dị thành căn cốt Thái Dương, tu luyện công pháp dương cương có hiệu quả gấp mười lần. Có người ăn Phượng Hoàng Bất Tử Thảo, từ đó về sau, thân thể bất tử, thậm chí có thể dục hỏa trùng sinh.

Dược thảo tụ tập tinh hoa của trời đất mà sinh, cải biến thể chất của Võ giả từ bên trong.

Đương nhiên, Dược thảo trân quý thì rất hiếm thấy, Hoàng cấp Dược thảo còn tốt, Huyền cấp Dược thảo đã bắt đầu ẩn chứa huyền diệu của trời đất, cho nên mới xưng là Huyền cấp.

Ngày đêm qua đi, Lý Phù Trần cứ ba ngày sẽ vào Vân Vụ Sơn Mạch.

– Chết!

Đối mặt với Thiết Trảo Lang nhào tới, Lý Phù Trần đứng không nhúc nhích, chờ Thiết Trảo Lang tới gần, Lý Phù Trần mới rút ra Tinh Cương Kiếm, một kiếm đâm thủng yết hầu của Thiết Trảo Lang.

Cho đến nay, Lý Phù Trần đã có thể dùng một kiếm thuấn sát Thiết Trảo Lang, năng lực thực chiến mạnh tới đâu ngay cả hắn cũng không biết chính xác.

Nếu như trước kia chưa vào Vân Vụ Sơn Mạch, năng lực thực chiến của hắn, một ngày, năng lực thực chiến của hắn là hai, vài ngày sau, là ba. Hiện tại, năng lực thực chiến của hắn cơ bản đạt tớt năm. Bất kể Nhất cấp Trung giai Yêu thú nào, đều có thể một kiếm thuấn sát, không cần ra kiếm thứ hai.

Không chỉ có như vậy, cho dù phải đối mắt với Cao giai Yêu thú thực lực thấp, hắn cũng có thể đánh chết.

– So với năng lực thực chiến của Yêu thú, ta đã rất mạnh, nhưng Yêu thú cũng không phải là Võ giả, muốn rèn luyện được năng lực thực chiến hoàn mỹ, phải giao thủ cùng với Võ giả.

Lòng của Lý Phù Trần rất rộng lớn, đối với thành tự hiện tại, đổi thành người khác có lẽ đã thoả mãn, nhưng với hắn là không đủ, hắn muốn mạnh hơn, mạnh tuyệt đối, hắn không biết điều này là khát vọng của mình, hay do Kim Sắc Tiểu Phù mang tới biến hoá, hoặc có thể là cả hai.

Trở lại Lý gia, Lý Phù Trần thấy được Lý Vân Hải.

Ánh mắt nhìn Lý Phù Trần của Lý Vân Hải có chút âm trầm, khi Lý Phù Trần đánh bại Dương Kỳ, hắn tự tin có thể đánh bại Lý Phù Trần, nhưng khi Lý Phù Trần đánh bại Quan Bằng, hắn không còn tự tin nào nữa.

Phải biết rằng hắn đã từng giao thủ với Quan Bằng một lần, hai bên ngang sức ngang tài, ai cũng không làm gì được nhau.

– Lý Phù Trần, thực lực của ngươi không tệ, nhưng đáng tiếc, căn cốt chính là nhược điểm chí mạng của ngươi. Còn có ba ngày, Thối Thân Trì sẽ mở ra, người vào đó chỉ có một, ta nghĩ ngươi cũng biết, ai có tư cách đi vào.

Nhắc tới Thối Thân Trì, tâm trạng của Lý Vân Hải tốt hơn nhiều, Lý gia chỉ có hắn là có căn cốt nhị tinh, cho nên hắn sẽ là người tiến vào Thối Thân Trì.

– Ta cũng sớm chúc mừng ngươi.

Biểu tình của Lý Phù Trần lạnh nhạt.

Thối Thân Trì là một torng những trọng địa của Lý gia, trước kia không có.

Ba mươi năm trước, Lý gia bắt đầu bố trí Thối Thân Trì, đưa vào bên trong rất nhiều Dược thảo tôi thể, dưới sự tích luỹ lâu ngày, dược lực cùng nước ao hoà làm một thể, trong nước ao có dược lực kinh người, làm cho người ngâm trong đó tăng lên lực lượng, có thể đạt tới lực lượng một nghìn cân.

Bất quá Thối Thân Trì cần thời gian nhất định để tích luỹ, bình thường sẽ đưa vào Dược thảo thối thể, dưới tình hình chung, hai năm mới mở ra một lần, lần này đúng lúc là năm thứ hai.

Đối với dược hiệu của Thối Thân Trì, Lý Phù Trần tất nhiên sẽ không nhìn, Luyện Khí cảnh, bởi vì Chân khí không cách nào phóng ra ngoài, cho nên tố chất thân thể trọng yếu hơn, người có lực lượng lớn, lực của một kiếm chém ra sẽ lớn hơn rất nhiều, nếu lớn đến một trình độ nhất định, hoàn toàn có thể vượt cấp mà chiến.

Nhưng cho dù có ngâm trong Thối Thân Trì được hay không, Lý Phù Trần cũng không thèm để ý, hắn có thể cảm giác được, Hồng Ngọc Công có dấu hiệu đột phá, khi Hồng Ngọc Công của hắn đột phá tới tầng thứ sáu, thực lực sẽ tăng lên một cấp bậc lần nữa.

– Ha ha, người thật là thản nhiên, thành thị thiên tài chiến hai năm một lần còn hai tháng nữa, chỉ có năm người có thể trở thành đệ tử Ngoại Tông của Thương Lan Tông, lấy thực lực của ngươi, hiện tại có thể tiến vào năm người, nhưng hai tháng sau liền khó nói.

Không nhìn thấy biểu tình thất vọng, tức giận của Lý Phù Trần, Lý Vân Hải rất khó chịu, đả kích Lý Phù Trần lần nữa.

– Nếu như ngươi muốn đả kích ta, khuyên người hãy quên đi.

Lý Phù Trần cười cười, xoay người đi khỏi, lưu lại một bóng lưng cho Lý Vân Hải.

– Hừ, giả bộ trấn định mà thôi.

Lý Vân Hải hừ lạnh một tiếng.

Không biết tại sao, hắn không thích nhìn Lý Phù Trần, có thể là hắn thích Quan Tuyết chăng. Không ai biết, hắn muốn trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, có hai nguyên nhân trọng yếu.

Đầu tiên là cho Lý gia biết, ai mới là người cứu Lý gia, chờ hắn trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, phụ thân của hắn nhất định sẽ trở thành Tộc trưởng của Lý gia. Thứ hai, chỉ có tiến nhập Thương Lan Tông, hắn mới thấy Quan Tuyết lần nữa, nếu không nỗ lực, nói không chừng sẽ không đuổi kịp Quan Tuyết.

Chương 14: Chí khí

– Phù Trần, còn ba ngày nữa sẽ mở ra Thối Thân Trì, ngày mai vi phụ sẽ tranh thủ cho con.

Ăn xong cơm tối, Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến kéo Lý Phù Trần lại nói chuyện hồi lâu.

– Cha, là của ta, cuối cùng sẽ là của ta, ta cũng không cưỡng cầu.

Tâm trạng của Lý Phù Trần rất tốt.

Nghe vậy, Lý Thiên Hàn thầm gật đầu, biểu hiện của Lý Phù Trần, so với hắn nghĩ muốn thành thục hơn rất nhiều. Sau đó, trong lòng lại thầm than, Phù Trần cái gì cũng tốt, nhưng căn cốt lại quá kém, cho dù có căn cốt nhất tinh, hắn cũng nắm chắc thay Lý Phù Trần tranh một cái danh ngạch, nhưng căn cốt phổ thông lại rất miễn cưỡng.

Trầm Ngọc Yến ngồi một bên lo lắng nói:

– Bốn đại gia tộc sở hữu tất cả sáu Thối Thân Trì, mà trở thành đệ tử của Thương Lan Tông chỉ có năm, có thể tranh thủ thì tranh thủ.

Thực lực bây giờ của Lý Phù Trần mặc dù có thể tiến vào trước năm, nhưng hai thàng sau, đều nói không được. Huống chi, ngoài bốn đại gia tộc, còn có nhiều thiên tài đệ tử của gia tộc nhỏ khác.

Ngày thứ ba, tại phòng nghị sự của Lý gia.

Lý Thiên Hàn đang tranh cãi cùng rất nhiều trưởng lão.

– Phù Trần con ta mặc dù chỉ có căn cốt phổ thông, nhưng ngộ tính của hắn mọi người đã nhìn vào trong mắt, không nói ở Lý gia, cho dù ở Vân Vụ Thành, đều là số một số hai, nếu là có thể ngâm Thối Thân Trì, có hy vọng tranh đoạt trước ba thiên tài chiến.

Một tên trưởng lão gật đầu, nói:

– Ngộ tính của Phù Trần quả thực rất mạnh, có thể đánh bại Dương Kỳ cùng Quan Bằng là bằng chứng rõ ràng, ta xem có thể suy nghĩ một chút.

– Ta cũng cảm thấy như vậy.

Trưởng Lão Hội cũng không phải bền chắc như thép, luôn có tư tâm. Hai tên trưởng lão giúp đỡ Lý Thiên Hàn nói chuyện, tương đối thân cận với một mạch của Lý Thiên Hàn.

Nghe vậy, phụ thân của Lý Vân Hải là Lý Thiết Sơn khinh thường, cười:

– Căn cốt phổ thông vẫn là căn cốt phổ thông, cho dù có bạo phát mạnh mẽ trong giai đoạn đầu đi chăng nữa, cuối cùng cũng không cách nào tiến lên. Mà Lý Vân Hải con ta, ngộ tính và thiên phú đều là thượng phẩm, có căn cốt nhị tinh, chọn hắn tiến vào Thối Thân Trì mới là thoả đáng nhất. Ta nghĩ các vị trưởng lão không muốn đem tương lai của mình đặt trên một tên có căn cốt phổ thông đi!

Lời nói của Lý Thiết Sơn chạm đến lòng của phần lớn trưởng lão ở đây, đem bảo vật đặt trên một người căn cốt phổ thông, quá mạo hiểm, ngày sau Lý Phù Trần không cách nào tiếp tục phát triển, nhiều năm tâm huyết của bọn họ coi nhưng không.

Mà Lý Vân Hải thì không giống, cho dù sau này Lý Vân Hải không có thành tựu, ít nhất cũng có căn cốt nhị tinh, có thể đảm bảo một chút.

– Ta không cho là như vậy.

Lý Thiên Hàn đưa ra ý kiến phản đối:

– Lý gia chúng ta từ từ suy sụp, chính là bởi vì từ trước đến nay quá mức bảo thủ, thiếu lòng tiến thủ, căn cốt tất niên là thể hiện tiên thiên tố chất của một người, nhưng thế giới này, căn cốt phổ thông thật là không có tiềm lực sao? Cững chưa chắc, Thành chủ của Triêu Dương Thành cách Vân Vụ Thành chúng ta ba nghìn dặm cũng là một vị có căn cốt phổ thông, nhưng mà thành tựu của hắn hiện tại, cón trên Thành chủ Vân Vụ Thành có căn cốt tam tinh. Lấy ý kiến của ta, là chọn người ưu tú nhất tiến vào Thối Thân Trì, mà không phải người có căn cốt ưu tú nhất tiến vào Thối Thân Trì. Nếu không, Thương Lan Tông đều lựa chọn đệ tử có căn cốt tinh cấp, còn cần thiên tài chiến làm chi nữa?

Phòng nghị sự lặng ngắt như tờ, Lý Thiên Hàn nói làm tất cả trưởng lão rơi vào trầm tư.

Thấy thế, Lý Thiết Sơn nhíu mày, nói:

– Lý gia ta suy sụp cũng chưa chắc là vì quá mức bảo thủ, người có vận khí, gia tộc cũng có vận khí. Mười năm trước, vận khí của Lý gia ta không tốt lắm, vẫn không xuất hiện đệ tử có căn cốt tinh cấp, thế nhưng hiện tại không giống, Lý Vân Hải con ta là căn cốt nhị tinh. Các vị, đây chính là căn cốt nhị tinh, Lý gia ta đã mười năm không có xuất hiện căn cốt nhị tinh rồi, bỏ qua lần này, có thể Lý gia ta không có ngày quật khởi.

Câu nói sau cùng, Lý Thiết Sơn rất trịnh trọng.

Phòng nghị sự rơi vào trầm mặc lần nữa, tất cả trưởng lão đều cúi đầu suy tính.

– Cha, các vị trưởng lão, lần này Thối Thân Trì mở ra, để Lý Vân Hải tiến vào đi!

Tiếng nói của Lý Phù Trần chợt vang lên.

– Phù Trần.

Lý Thiên Hàn giật mình nhìn Lý Phù Trần, mặc dù không có nắm chắc, nhưng trong tất cả trưởng lão, vẫn không ít người duy trì hắn. Hiện tại Lý Phù Trần nói như vậy, là tự động rút lui. Nhất thời, Lý Thiên Hàn vừa tức vừa giận, cảm thấy Lý Phù Trần quá hư hỏng.

Lý Vân Hải sửng sốt, sau đó nhìn Lý Phù Trần như nhìn một thằng ngu.

Nói thật, đến bước này, hắn (Lý Vân Hải) cũng có chút nóng lòng, Trưởng Lão Hội nếu toàn lực duy trì hắn, hắn cũng không lo lắng như bây giờ, chuyện này khác với dự tính ban đầu. Thế nhưng Lý Phù Trần vừa nói ra những lời này, Trưởng Lão Hội sẽ không duy trì cho hắn nữa.

– Thật đúng là ngu, hay hắn muốn làm người tốt bụng đây?

Nói chuyện là Lý Vân Hà bên cạnh Lý Vân Hải.

Lý Vân Hải hừ nói:

– Có thể hắn không có lòng tin, cho nên không dám nhận trọng trách, người như thế, không tiền đồ gì.

Hắn thấy, căn cốt của Lý Phù Trần quá kém, lại thiếu lòng tin và dũng khí, chắc chắn là không có thành tựu.

– Phù Trần, cho cha một lời giải thích.

Lý Thiên Hàn nghiêm túc nhìn Lý Phù Trần.

Lý Phù Trần mở miệng nói:

– Thứ nhất, căn cốt của Lý Vân Hải quả thật là tốt hơn ta, ta không hy vọng Lý gia vì ta mạo hiểm. Thứ hai, ta có lòng tin, dù không tiền vào Thối Thân Trì, cũng có thể vào trước năm của thiên tài chiến, trở thành đệ tử của Thương Lan Tông.

Hắn làm như vậy, kỳ thật là vì Lý Thiên Hàn lo lắng, hắn không hy vọng Lý Thiên Hàn quá mệt mỏi. Một người có tiềm lực hay không, một năm hai năm không thể nhìn ra, nếu như mình thực sự tiến vào Thối Thân Trì, Lý Thiên Hàn sẽ nhận áp lực rất lớn.

– Tốt, có chí khí, không hổ là đệ tử của Lý gia ta.

Một tên Lý gia trưởng lão lớn tiếng khen.

– Tuổi còn trẻ mà có chí khí như thế này, thành tựu ngày sau sẽ không kém. Đáng tiếc, danh ngạch vào Thối Thân Trì chỉ có một, nếu không cũng nhường cho ngươi tiến vào.

Tất cả trưởng lão vốn vẫn đang suy nghĩ là ai nên tiến vào, hiện tại Lý Phù Trần giúp bọn hắn giải quyết nan đề này, mọi người đều nhìn hắn rất thuận mắt.

– Phù Trần ca quá khí phách.

Trong đám người, Lý Tiểu Điệp sùng bái nhìn Lý Phù Trần, nàng và Lý Phù Trần có huyết thống họ hàng, nhưng quan hệ rất xa, không trở ngại nàng sùng bái biểu ca.

– Đã như vậy, thì cứ như thế đi! Người tiến vào Thối Thân Trì lần này là Lý Vân Hải.

Lý Thiên Hàn nhìn thật sâu vào Lý Phù Trần, hắn nhìn thấy từ trong ánh mắt của đối phương có dũng khí, tự tin cùng với cơ trí.

Lúc này, hắn dường như hiểu được tấm lòng của Lý Phù Trần, có chút cảm động đồng thời có chút buồn cười. Chính mình phí hết tâm tư đi tranh đạt danh ngạch cho hắn, nghĩ không ra người huỷ đi lại là con trai mình.

Cứ như vậy, Lý Vân Hải thuận lợi tiến vào Thối Thân Trì rèn luyện thân thể, mà Lý Phù Trần cũng giống như trước, cách hai ba ngày lại đi Vân Vụ Sơn Mạch, buổi tối lại tu luyện Hồng Ngọc Công.

Thành thị thiên tài chiến ngày càng gần, bầu không khí của toàn bộ Vân Vụ Thành đều nóng lên.

Trước đây, Lý Phù Trần đi vào Vân Vụ Thành, sẽ gặp mấy người đệ tử gia tộc ăn không ngồi rồi. Hiện tại thì rất khó đụng tới, thỉnh thoảng mới gặp một tên, cũng lộ ra vội vội vàng vàng. Xem ra những đệ tử gia tộc không có hy vọng này, cũng bị trưởng bối đốc thúc đi tu luyện.

Chương 15: Hồng Ngọc Công tầng thứ sáu

Trong lúc vô tình, Lý Phù Trần biết được người đi vào Thối Thân Trì của ba gia tộc khác.

Quan gia tiến vào Thối Thân Trì chính là Quan Bằng, Dương gia cùng Thân Đồ gia đều có hai người tiến vào Thối Thân Trì, Dương gia là Dương Khai cùng một thiên tài đệ tử khác là Dương Hạo, Thân Đồ gia là Thân Đồ Tuyệt cùng Thân Đồ Lượng.

Công hiệu của Thối Thân Trì đuổi thẳng đến Huyền cấp Đê giai Dược thảo loại thối thể. Toàn bộ Vân Vụ Thành, ngay cả Hoàng cấp Đỉnh giai Dược thảo thối thể đều rất khó xuất hiện một gốc, chứ đừng nói tới Huyền cấp Đê giai Dược thảo thối thể, bốn gia tộc chỉ có thể lấy số lượng bù chất lượng, cho vào Thối Thân Trì một lượng lớn Dược thảo thối thể cấp thấp, khiến cho dược lực dung hợp.

Thông thường, một gốc Huyền cấp Đê giai Dược thảo thối thể có giá trị khoảng một hai vạn kim tệ.

Mà đầu nhập vào Thối Thân Trì trong hai năm khoảng ba bốn vạn kim tệ, không phải là không gánh được hai người, nhưng hai người ngâm Thối Thân Trì, hiển nhiên không ai ngâm tốt.

– Nhóm người này đi ra, thực lực sẽ tăng lên rất lớn, trong đó Dương Khai tăng lên nhiều nhất là không thể nghi ngờ.

Thối Thân Trì có thể để cho người ngâm trong đó đạt được lực lượng ngàn cân, người khác nhau, hiệu quả cũng không giống nhau, có người có thể được bảy tám trăn cân lực, có người chỉ có thể có bốn năm trăm cân lực, về phần một ngàn cân lực, phải có căn cốt xuất chúng mới được, ở Vân Vụ Thành ngoại trừ Quan Tuyết, thì căn cốt tam tinh của Dương Khai là tốt nhất.

– Lực lượng bây giờ của ta không sai biệt lắm là khoảng ba bốn trăm cân, cũng không tính quá yếu.

Lý Phù Trần đã khảo nghiệm qua lực lượng của mình, không khó khăn lắm nâng lên được tảng đá nặng ba bốn trăm cân, lực lượng này trong Võ giả Luyện Khí cảnh cũng coi như trung thượng.

Đương nhiên, trước kia Lý Phù Trần không có lực lượng như thế này, vì có Thạch Tâm Thảo cường hóa xương cốt của hắn, làm xương cốt cường đại, hắn có thể cùng Yêu thú chém giết, thần kinh cùng cơ bắp cũng dần phát triển lớn mạnh.

– Nếu có một công pháp luyện thể thì tốt rồi.

Lý Phù Trần nghĩ tới công pháp luyện thể.

Công pháp luyện thể là loại công pháp khan hiếm, trong tông môn cũng không thấy nhiều, có người nói công pháp luyện thể cao cấp, có thể cho con người có lực lượng sánh ngang với Yêu thú cao cấp, phối hợp với Võ học, gần như vô địch thiên hạ.

Đêm khuya, ánh trăng giắt trên đầu.

Trong mật thất tu luyện, Lý Phù Trần ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, vận chuyển Hồng Ngọc Công từng vòng từng vòng.

Bằng mắt thường có thể thấy dưới bụng của Lý Phù Trần xuất hiện một đoàn ánh sáng màu đỏ, lúc trước ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt có thể thấy, nhưng không bằng nồng đậm như hôm nay. Cùng lúc đó, một cổ nhiệt độ nóng cháy từ trên người Lý Phù Trần toả ra.

Hồng Ngọc Công có thuộc tính dương cương nóng cháy, Hồng Ngọc Chân khí bá đạo cực nóng, ở trình độ nhất định, cũng có công hiệu luyện thể, có thể đem tạp chất tôi luyện ra ngoài.

Khí tức cực nóng càng ngày càng đậm, đỉnh đầu của Lý Phù Trần bốc lên hơn nước màu trắng.

Trong truyền thuyết, công lực của một người đạt tới cấp độ nhất định, lúc luyện công, đỉnh đầu sẽ có dị tượng, như dị tượng mặt trời, dị tượng sông, dị tượng hoả lò, di tượng Yêu thú.

Xuất hiên dị tượng nào, là quan hệ tới công pháp tu luyện, tu luyện Hồng Ngọc Công tới tầng thứ bảy, đỉnh đầu cũng sẽ có dị tượng, là một đoàn sương mù màu dỏ, tu vi càng sâu, sương mù càng dày đặc, phụ thân Lý Thiên Hàn của hắn tu luyện Hồng Ngọc Công, đỉnh đầu sẽ xuất hiện một đoàn sương mù màu đỏ nhàn nhạt.

Thời gian từng giây đi qua, hơi nước màu trắng trên đỉnh đầu của Lý Phù Trần càng ngày càng đậm, giống như một đoàn hơi nước.

Dần dần, da của Lý Phù Trần đỏ lên.

Không biết qua bao lâu, trong cơ thể của Lý Phù Trần bỗng nhiên truyền ra một tiếng “ba”. Sau một lúc, ánh sáng đỏ dưới bụng đậm lên, sương mù màu trắng trên đỉnh đầu cũng lớn dần, một cổ khí tức nóng bỏng khuếch tán ra, nhiệt độ trong phòng tu luyện tăng lên một mảnh lớn, giống như một lò lửa xuất hiện trong phòng tu luyện, rất thần kỳ.

Cùng lúc đó, rất nhiều Thiên Địa Nguyên Khí vọt tới Lý Phù Trần, tốc độ thu nạp, rõ ràng tăng lên rất nhiều.

Chậm rãi mở ra hai mắt, trong ánh mắt của Lý Phù Trần có hồng quang loé ra, nói nhỏ:

– Cuối cùng cũng tới tầng thứ sáu.

Hồng Ngọc Công tầng thứ tư đột phá tới tầng thứ năm, lộ tuyến vận khí nhiều hơn năm đường kinh mạch, tầng thứ năm đột phá tầng thứ sáu, lộ tuyến vận khí nhiều hơn bảy đường kinh mạch.

Thoáng một cái đã nhiều ra bảy đường kinh mạch, lúc vận chuyển công pháp, tốc độ thu nạp Thiên Địa Nguyên Khí tăng mạnh, Lý Phù Trần phỏng đoán, tối đa ba bốn tháng, hắn có thể đột phá tới Luyện Khí cảnh lục trọng.

Cảnh giới công pháp đề thăng, không chỉ tốc độ thu nạp Thiên Địa Nguyên Khí bạo tăng, Chân khí bạo phát ra uy lực cũng sẽ bạo tăng, Lý Phù Trần đánh ra một quyền, trong không khí phát ra tiếng nổ ran, bụi trên đất đều bị thổi bay.

Đi ra sân viện, Lý Phù Trần nhặt lên một hòn đá chừng nắm tay, nhẹ nhàng nắm chặt, Chân khí bạo phát.

“Phốc” một tiếng!

Tảng đá biến thành bụi phấn, bay lả tả qua khe ngón tay của Lý Phù Trần.

“Chân khí bạo phát ra uy lực, so với Hồng Ngọc Công tầng thứ năn gấp ba lần.”

Lý Phù Trần thầm nghĩ.

– Là lúc chọn một môn Hoàng cấp Cao giai Kiếm pháp.

Lý gia có ba loại Hoàng cấp Cao giai Võ học, Kiếm pháp có hai loại, một loại Chưởng pháp, theo thứ tự là Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Chu Thiên Kiếm Pháp cùng với Hồng Ngọc Chưởng Pháp.

Hoàng cấp Cao giai Võ học rất tiêu hao Chân khí, trên thực tế, lấy tu vi của Lý Phù Trần hiện nay, còn chưa có thể tu luyện, dù sao cũng không có Chân khí duy trì, căn bản không cách nào đem Hoàng cấp Cao giai Võ học tu luyện đến cảnh giới cao, nhưng Lý Phù Trần muốn thử xem, dù cho luyện được một thức hay nửa thức, cũng đủ trở thành đòn sát thủ.

Ý thức tiến vào Thức Hải, Lý Phù Trần quan sát Linh hồn của mình, dưới Kim Sắc Tiểu Phù thoải mái, màu xanh trong Linh hồn càng nhiều, nếu trước kia nói là một tia, hiện tại bắt đầu nhuộm lan ra. Cùng lúc đó, suy nghĩ của Lý Phù Trần càng ngày càng nhạy, một ý niệm, có thể nghĩ nhiều vấn đề.

Đêm tối tan hết, sáng sớm đến nơi.

Võ Học Các.

– Cái gì, ngươi muốn chọn Hồng Ngọc Kiếm Pháp?

Thủ các trưởng lão Lý Đức Hưng giật mình nói.

– Đúng vậy.

Lý Phù Trần gật đầu.

Lý Đức Hưng nghiêm túc nhìn Lý Phù Trần:

– Thông thường… ít nhất … phải đến Luyện Khí cảnh thất trọng mới có thể tu luyện Hoàng cấp Cao giai Võ học, dưới thất trọng, mặc kệ ngộ tính của ngươi cao bao nhiêu, cũng không thể tu luyện tới cảnh giới cao thâm, chỉ lãng phí thời gian.

– Ta biết, nhưng thiên tài chiến sắp bắt đầu rồi, ta muốn nhìn một chút, nói không chừng sẽ gợi ý cho ta một số thứ.

– Ngộ tính của ngươi là đệ nhất Lý gia trong những năm gần đây, có thể từ đó đạt được một ít dẫn đắt.

Lý Đức Hưng bỗng nhiên nghĩ đến, đám người Lý Vân Hải, Quan Bằng đều ngâm Thối Thân Trì, Lý Phù Trần không có cơ hội này, rất bất lợi trong thiên tài chiến.

Hoàng cấp Cao giai Võ học không có trong ba tầng Võ Học Các, nơi đó chỉ trống rỗng. Lý Đức Hưng cúi đầu, từ trong ngăn kéo lấy ra một cái hộp gỗ, cái này hộp gỗ này luôn luôn ở bên hắn.

Mở hộp gỗ, bên trong có ba bản bí tịch, chính là bí tịch Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Chu Thiên Kiếm Pháp cùng với Hồng Ngọc Chưởng Pháp.

Lấy ra Hồng Ngọc Kiếm Pháp, Lý Đức Hưng đưa cho Lý Phù Trần:

– Hồng Ngọc Kiếm Pháp có tất cả ba chiêu, nếu chỉ tìm hiểu chiêu thứ nhất, lấy ngộ tính của ngươi, nói không chừng sẽ có thu hoạch.

– Đa tạ trưởng lão.

Tiếp nhận bí tịch, Lý Phù Trần cáo từ rời khỏi.

Từ xa, Lý Phù Trần đã nghe được Luyện Võ Trường rất náo nhiệt.

– Thật lợi hại, Lý Vân Hải có thể nâng lên tảng đá nặng bảy trăm cân, lực lượng gấp ba lần ta.

– Loại lực lượng này, cho dù không dùng tới Chân khí, cũng có thể đánh bại chúng ta.

Trong Luyện Võ Trường nghị luận ầm ỉ.

– Lý Vân Hải xuất quan sao?

Lý Phù Trần nhìn xuyên qua đoàn người vào giữa Luyện Võ Trường.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Các bạn đăng ký thành viên hội nhé…!
→Free vip→Đọc và nghe audio truyện/ 0 quảng cáo→Yêu cầu truyện / Ưu Tiên♥Ngoài ra AudioSite là Website do hội Mê Đọc Truyện thành lập – chính vì vậy Đọc Truyện trên website giảm 90% xuất hiện quảng cáo nhé !