1. Home
  2. Truyện Ma Tu
  3. Vạn Cổ Ma Tôn
  4. Tập 4: Lục Minh Nguyệt (c31-c40)

Vạn Cổ Ma Tôn

Tập 4: Lục Minh Nguyệt (c31-c40)

❮ sau
tiếp ❯

Chương 31

“Tiểu tử, đừng trách ta, trách thì trách ngươi kém may mắn! haha!” Hai đại hán thấy Lâm Tiêu không để ý bọn hắn, ánh mắt có chút âm hiểm.

Hắn giơ tay lại đánh ra một chưởng, chưởng thứ hai này còn mạnh mẽ hơn lúc trước.

Lâm Tiêu thấy vậy liền vung kiếm lên, gần một trăm đạo kiếm khí lập tức bùng lên. Dưới sự trợ giúp của linh kiếm trong tay, kiếm khí càng mạnh hơn, như một dòng sông cuồn cuộn lao đi.

Hai bàn tay khổng lồ không thể đánh lại dòng kiếm khí cuồn cuộn. Sau khi chạm vào kiếm khí liền tiêu tan, cứ như bị nuốt chửng bởi kiếm khí,

Mới đầu vẻ mặt của hai đại hán có vẻ kinh ngạc, sau thì triệt để đổi sắc.

Làm sao có thể! Kẻ này rõ ràng chỉ là tầng ba Tụ Linh cảnh, làm sao chống đỡ được đòn công kích của mình.

Lục Minh Nguyệt đứng đằng sau Lâm Tiêu cũng há hốc mồm. Nàng ta vốn tưởng vị sư đệ này sẽ dùng kế hạ sách gì để đối phó công kích. Nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến, vị sư đệ này làm gì có kế hạ sách nào, chỉ là thuật tay đánh ra kiếm pháp mà thôi.

Nhưng, nhưng sao hắn lại có thể đánh ra nhiều kiếm khí tới vậy, hơn nữa mỗi kiếm khí đều có uy lực gần như bằng toàn bộ sức lực của nàng. Cái này cũng quá là không đáng tin đi.

“Hả? Cường giả Luân Hải sao chả có chút thực lực gì vậy? nhìn xem, là mình đánh giá quá cao rồi!” Lâm Tiêu nghi ngờ.

Lời này là lời thật lòng của hắn.

Mấy con quái vật ở cảnh giới Luân Hải hôm nay hắn gặp được còn mạnh hơn hai tên này.

“Ngươi! Muốn chết! ông cho ngươi chết!” Hai tên đại hán hét lên.

Bị một tên Tự Linh cảnh chế giễu là điều hắn không thể chấp nhận được. Hai tên đại hán bạo ra một luồng linh lực cuồng nộ, lại một lần nữa tập trung ở trên không. Hắn thét một tiếng đánh tới Lâm Tiêu, uy áp lớn vô cùng.

Không khí xung quanh như bị nén lại, mặt Lục Minh Nguyệt cũng tái mét.

Tiêu rồi!

Lần này thì chặn không nổi nữa rồi.

Đối diện với thực tại trước mắt, cứ cho là sư đệ có đánh ra nhiều kiếm khí thế nào cũng hoàn toàn vô ích. Lại quay qua nhìn Lâm Tiêu, lúc này mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc hơn.

Hắn biết, đối mặt với chưởng công kích này, bản thân không thể che giấu nữa. Vậy thì chứ chém thôi!

Lâm Tiêu từ từ đưa linh kiếm trong tay lên, một luồng khí đáng sợ dần tụ lại. Cả hai người đàn ông và Lục Minh Nguyệt đều đột nhiên cảm giác bị uy hiếp như kiếm đang kề lên cổ.

Chuyện gì vậy?

Chuyện gì phát sinh vậy?

“Trảm!” Lâm Tiêu nhẹ nhàng thở ra một chữ.

Một đạo kiếm khí trắng tựa như giả ngân hà giáng xuống trần gian, trong nháy mắt đem theo một luồng linh lực khổng lồ.

Bang bang!

Kiếm quang cường đại không chút do dự trút xuống, trong chốc lát phá tan uy áp của đối phương thành hư vô.

Hai đại hán trợn to mắt.

“Đây là kiếm—”

Chương 32

Âm thanh đột nhiên im bặt, còn chưa nói hết đâu đã bị kiếm quang cắt ra làm hai, sinh mệnh tiêu tan.

Tĩnh lặng hoàn toàn, không có bất cứ một âm thanh nào.

Lục Minh Nguyệt đứng chết lặng, nàng ta nhìn thấy cái gì thế này?

Một sư đệ tầng ba Tụ Linh cảnh, vậy mà dùng kiếm chém chết hai cường giả Luân Hải Cảnh. Có phải nàng ta đang nằm mơ không. Sao có thể như vậy được.

“Sư tỷ, kiếm của tỷ cũng được đấy!” Lâm Tiêu trả kiếm cho Lục Minh Nguyệt.

Sau đó đi đến bên thi thể hai đại hán, bắt đầu lục tìm đồ. Khi hắn bước vào Phạm Thiên mộ kiếm hắn đã nhìn thấy quá nhiều thi thể rồi, hơn nữa lần này là hắn tự vệ, cho nên đi đến cạnh thi thể hắn cũng không cảm thấy tâm lý có gánh nặng.

Sau khi lục tùm từ đầu tới chân của hai người này, hắn tìm thấy một chiếc nhẫn, ngoài ra thì chả có cái gì hết.

Lâm Tiêu nhìn hau háu vào chiếc nhẫn nhỏ trong tay. Trong lòng vô cùng kích động. Nếu hắn đoán không nhầm, đây chính là nhẫn không gian.

Đây là đồ tốt đó.

Lâm Tiêu cất nhẫn vào túi, đợi quay về thì sẽ nghiên cứu nó.

“Sư tỷ, nếu không có việc gì, ta đi trước đây, tạm biệt.”

Lâm Tiêu nói xong đi thẳng không quay đầu, thân vừa động liền biến mất.

Lần này hắn ra tay, chỉ là vì đã từng nhận đồ của Lục Văn Viễn, giống như là một sự trả ơn. Nếu không thì hắn cũng chả đi dây dưa với cường giả Luân Hải.

“À? hả? đợi, đợi chút, sư đệ, đệ tên là gì!!” Lục Minh Nguyệt vội vã hét theo hướng Lâm Tiêu biến mất. Nhưng đợi nửa ngày cũng chả thấy ai trả lời.

Hơn nữa đối phương đi chuyển quá nhanh, nàng không thể đuổi kịp.

“Vị…Vị sư đệ này rốt cuộc là ai nhỉ?” Lục Minh Nguyệt tràn đầy kinh ngạc

Lục Minh Nguyệt nhìn theo hướng sư đệ rời đi trong lòng có chút khẩn trương, người này gọi nàng là sư tỷ, vậy khẳng định là đệ tử của Kiếm Ma tông rồi. Nhưng mà trong tông môn từ bao giờ lại có thiên tài luyện kiếm thế này chứ.

Một kiếm trác tuyệt mà sư đệ chém ra lúc nãy, trong đó dường như ẩn chứa một sức mạnh vô cùng lớn. Nàng dám khẳng định, kể cả ca ca của nàng vẫn sống thì cũng không lợi hại được như vậy.

Không nghĩ nữa, bây giờ mau chóng về tông môn, phải đi dò hỏi người này mới được, khẳng định có thể biết đệ ấy là ai.

Lục Minh Nguyệt mau chóng tăng tốc đi về hướng tông môn.

……

Ở một bên khác, còn chưa tới một nén hương, Lâm Tiêu đã rời khỏi khu rừng yêu thú, trở về Kiếm Ma tông. Lúc hắn quay về thì đã tìm hiểu cách sử dụng chiếc nhẫn không gian.

Trong chiếc nhẫn này không gian không to lắm, chỉ có khoảng 10m khối.

Lâm Tiêu sau khi kiểm tra chiếc nhẫn, thì lòng lại có chút thất vọng. Ngoài 3000 viên linh thạch hạ phẩm và một số đồ linh tinh, thì trong nhẫn còn có một quyển võ kỹ cao cấp – m Ảnh Chưởng, cùng một quyển – m Ảnh Nhẫn.

Ngoài ra thì chả còn gì có giá trị, hai quyển võ kỹ này đối với Lâm Tiêu thì cũng chỉ là thứ vặt vãnh. Học nó thì thà đi sâu tìm hiểu kiếm pháp, cảm ngộ kiếm ý còn hơn.

Xui xẻo.

Lần đầu đi ăn cướp mà còn gặp phải mấy con quỷ nghèo.

Chương 33

Thu hoạch lớn nhất chắc là cái nhẫn không gian này. Theo như trí nhớ của hắn thì đối với cường giả Luân Hải mà nói, nhẫn không gian là vật không thể thiếu được.

Giống như cái nhẫn nhỏ bé trong tay hắn này, nếu bán đi thì ít nhất có thể thu được 30.000 viên linh thạch hạ phẩm.Đây cũng là một khoản tiền không hề nhỏ.

Lâm Tiêu cũng không nghĩ nhiều nữa, sau khi quay về tông môn lại tiếp tục bán những đồ thu hoạch được trong rừng yêu thú. Nếu bản thân hắn tự dựng sạp bán đồ thì có thể được giá cao hơn, nhưng mà làm vậy quá tốn thời gian.

Ra ngoài mười mấy ngày, đồ hắn thu hoạch được cũng không ít, hơn nữa lại toàn là đồ cần dùng ở Tụ Linh cảnh hậu kỳ. Mấy món này làm cho các đệ tử trong môn không khỏi nhìn hắn.

Bọn họ không thể đoán nổi kẻ trẻ tuổi ở tầng ba Tụ Linh cảnh này, từ đâu lại có thể kiếm nhiều đồ như vậy.

Cuối cùng Lâm Tiêu bán đồ lấy hơn 400 viên linh thạch hạ phẩm. Đây cũng được coi là một món tiền khá.

Nhưng Lâm Tiêu lại bĩu môi, sau mười ngày bận rộn mà chỉ kiếm được có hơn 400 viên linh thạch, chém hai tên Luân Hải cũng ra được đến 30.000 viên linh thạch. Đấy là còn chưa tính võ kỹ và nhẫn.

Quả nhiên đi ăn cướp vẫn nhanh giàu hơn.

Sau khi bán đồ xong, Lâm Tiêu lại đến chợ giao dịch bên cạnh. Nơi này là do Kiếm Ma tông đặc biệt lập ra để đệ tử trong môn khi tìm được món gì hời, có thể tới đây giao dịch. Cho nên ở đây đồ gì cũng có.

Lâm Tiêu còn chưa đi được vài bước thì đã nhìn thấy đủ loại võ kỹ. Ngoài việc bán thì cũng có người thu mua, hoặc tìm mua.

Sau khi đi hỏi vài hàng, thì bán 2 quyển võ kỹ ăn cướp được với giá 500 và 1200 linh thạch hạ phẩm. Tiếp theo hắn lại đi tìm một thanh kiếm phù hợp với bản thân.

Mặc dù không có kiếm, Lâm Tiêu vẫn có thể thi triển kiếm khí và kiếm ý, nhưng uy lực không được phát huy hết.

Hắn đã từng so sánh thử, tay không đánh chưởng và khi sử dụng kiếm. Uy lực đánh ra ít nhất cũng kém nhau đến ba phần. Đây chính là một khoảng cách lớn.

Cao thủ chiến đấu, một ly một lai cũng có thể quyết định kết cục. Nói gì tới việc kém nhau tới ba phần, vậy thì chính là khác một trời một vực.

Sau khi đi một vòng Lâm Tiêu vẫn chưa tìm được thanh kiếm nào thuận mắt, đến khi tới gian hàng đệ tử muốn tìm đồ thì hắn mới cảm thấy có chút đáng chú ý.

“200 linh thạch hạ phẩm, xin hãy cho ta xem kiếm pháp Lạc Vũ kinh thiên động địa.”

“450 linh thạch hạ phẩm, xin hãy chuyền thụ cảm ngộ thân pháp Tấn Lôi.”

“1200 linh thạch hạ phẩm, xin hãy nói cho ta biết Kim Cương Hộ Sĩ tầng tư ở đâu.”

Vô số tấm biển yêu cầu kỹ năng và kinh nghiệm võ kỹ kiểu này được bày ra. Ánh mắt Lâm Tiêu bỗng rực sáng, giống như là nhìn thấy con đường tiền đồ mở ra trước mặt vậy.

Những công pháp khác thì không nhắc tới làm gì, nhưng mà kiếm pháp thì bây giờ trong tay hắn phải có hơn trăm bộ các loại kiếm pháp.

Đúng là vậy rồi! Bậc thầy lý thuyết kiếm pháp!

Hơn nữa bởi vì có thể ngưng tụ kiếm ý, điều này làm cho ngộ tính của hắn với kiếm pháp lại càng cao. Dạy người khác kiếm pháp, khẳng định không vấn đề.

Sau khi quét mắt nhìn một vòng, Lâm Tiêu chọn một tấm biển giá cả tương đối.

“500 linh thạch hạ phẩm, xin cho ta xem bản chất Liệt Hoả kiếm pháp.”

Chính là nó, Liệt Hoả kiếm pháp, đỉnh cao nhân loài, trong Kiếm Ma tông có rất nhiều đệ tử tu luyện. Bộ kiếm pháp này dễ học nhưng để thành thạo lại rất khó.

Chương 34

Trong đống hơn 2000 kiếm khí và những kinh nghiệm mà Lâm Tiêu hấp thụ được, cũng phải có hơn 50 người luyện Liệt Hoả kiếm pháp.

Cho nên đối với bộ kiếm pháp này, hắn không lạ gì, hơn nữa cảm ngộ cũng rất cao.

Lâm Tiêu liền chọn tấm biển này.

“Xin vị sư huynh thỉnh giáo……hả? Tụ Linh cảnh tầng ba? Sư đệ….đệ muốn thi triển Liệt Hoả kiếm pháp cho ta á?”

Sau khi tấm biển được lấy xuống, một thân ảnh xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu. Là một người mặc áo lam nội môn, tu vi đại khái là Tụ Linh Cảnh tầng chín.

Hắn vừa gọi sư huynh, kết quả lại nhìn thấy khuôn mặt trẻ trung và tu vi Tụ Linh cảnh tầng ba của Lâm Tiêu. Điều này làm hắn thẫn thờ một lúc.

“Cảm ngộ kiếm pháp và tu vi có quan hệ gì với nhau sao?” Lâm Tiêu nhàn nhạt lên tiếng.

“Đây……ta cũng đâu có ý kiến gì, mời sư đệ.” Người này gật đầu, giơ tay mời Lâm Tiêu.

Nơi thi triển kiếm pháp cần một gian phòng yên tĩnh, hơn nữa còn cần có trận pháp phòng vệ, cũng có thể bảo vệ được bản thân.

Hai người rất nhanh đi tới một gian phòng rộng khoảng 200m. Ánh mắt của vị nội môn đệ tử này có chút nghi ngờ. Nhưng nếu sư đệ dám gỡ biển xuống, khẳng định cũng có vài phần tự tin.

Còn về việc có lừa đảo hay không hắn cũng không lo lắng. Giao dịch trên chợ đương nhiên có quy định, đặc biệt với những giao dịch thi triển võ kỹ kiểu này. Nếu hai bên không thể đạt được thỏa thuận, vậy giao dịch coi như không thành.

“Đưa kiếm cho ta.” Lâm Tiêu đưa tay nói.

Vị nội môn đệ tử này nghe xong thì có chút sững sờ, đối với người luyện kiếm mà nói thì kiếm còn người còn, kiếm không thể xa thân. Chứ đừng nói tới việc mượn kiếm người khác dùng.

“Ta không đem kiếm, làm sao thi triển được?” Lâm Tiêu lại nói.

Vị đệ tử nội môn bây giờ mới để ý, vị sư đệ này đúng là không đem kiếm. Sau một hồi do dự, liền rút kiếm đưa qua.

Ong!

Một đoạn ký ức lại hiện lên.

Mắt Lâm Tiêu hơi nhắm. Trong đầu hiện lên vô số hình ảnh đang luyện kiếm của vị đệ tử này. Lửa bừng lên trên thanh kiếm, giống như muốn nuốt hết tất cả.

Sau vài giây Lâm Tiêu mở mắt, hắn đại khái cũng đã hiểu về người này.

“Huynh giống với đa số mọi người, sai ở cách luyện rồi!”

“Luyện sai phương hướng? !” Một sư huynh nội môn nhíu mày lại, trong lòng có chút khó chịu.

Kiếm pháp Liệt Hoả này là do sư tôn đích thân truyền dạy, thuộc về chính đạo nhất.

Sư tôn của hắn ta là trưởng lão nội môn, một vì cường giả Luân Hải cảnh hậu kỳ, cho dù hắn ta có sai thì sư tôn của hắn ta cũng không sai.

“Sư đệ, ta thấy hay là bỏ đi”

Lẽ nào người này đến để lừa lấy linh thạch? Bỏ đi, hắn nên tìm người khác thì hơn.

Lúc này, Lâm Tiêu di chuyển, trường kiếm trong tay hắn phát ra luồng ánh sáng đỏ, nhiệt độ trong căn phòng yên tĩnh bắt đầu tăng lên.

Bắt đầu triển khai chiêu thức kiếm pháp Liệt Hoả, tràn đầy linh tính.

Tụ khí thành viêm, kiếm ảnh sáng rực.

Chương 35

Chỉ sau vài chiêu, đệ tử nội môn cảm thấy như thể sư đệ này đã dung hợp làm một với ngọn lửa.

Cả bộ kiếm pháp như sống lại, hắn ta chưa bao giờ cảm thấy kiếm pháp Liệt Hoả có thể phát huy tốt như vậy.

Kiếm pháp đại thành, không, đây đã gần với kiếm pháp viên mãn rồi.

Ánh mắt của đệ tử nội môn đầy kinh ngạc.

Chỉ xét đến hiểu biết về kiếm pháp, sự đệ này không hề yếu hơn sư tôn.

“Lửa thường cương liệt và hung mãnh, quyết chí tiến về phía trước.”

Sau khi thi triển thêm một thức kiếm pháp, Lâm Tiêu nói: “Nhưng đây chỉ là hiểu biết và cảnh giới bình thường nhất.”

Đệ tử nội môn này nghe được nửa câu trước, đang muốn gật đầu đồng tình nhưng khi nghe nửa câu sau, hắn ta có chút sững sờ.

Lẽ nào còn cách hiểu khác về lửa sao? Không phải lửa chính là như vậy sao?

“Vậy ngươi đã nhìn rõ rồi chứ!” Lâm Tiêu nói.

Hắn lại vung kiếm lên, ánh đèn trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên vụt tắt, chỉ còn sót lại một chút ánh sáng đỏ trên trường kiếm trong tay hắn.

Xoẹt!! Thanh kiếm phát ra âm thanh.

Có thể dùng mắt thường nhìn thấy linh khí trong căn phòng yên tĩnh xuất hiện một tia méo mó giống như làn sóng tràn ra xung quanh.

Đệ tử nội môn này cảm thấy sắp phải đối mặt với nguy hiểm, thân hình đột nhiên lui về phía sau. Cho đến khi chạm vào mép căn phòng yên tĩnh, hắn ta mới mở to mắt và sững người tại chỗ.

Lúc này, ánh đèn trong phòng yên tĩnh đã được khôi phục, sư đệ này đã trả lại thanh trường kiếm đến trước mặt cho hắn ta.

“Một đốm lửa nhỏ cũng có thể đốt cháy cả thảo nguyên!” Lâm Tiêu nói ra ý nghĩa của một kiếm này.

Sau khi đệ tử nội môn nuốt nước miếng, sự kinh ngạc trong mắt vẫn chưa biến mất.

Hắn ta nhanh chóng nhận lại trường kiếm, cúi một cái thật sâu trước Lâm Tiêu, nói:

“Một lần nữa cho ta nữa xin lỗi vì thái độ hoài nghi của bản thân trước đó. Sự hiểu biết giống như của sư đệ đối với kiếm pháp Liệt Hoả, ta thực sự hiếm thấy, cho dù là sư tôn cũng còn kém xa.” Xích Viêm Phong nội môn Ngô Tông Thừa cảm ơn sư đệ đã chỉ điểm!!!

“Khách sáo rồi, chỉ là giao dịch bình thường mà thôi.” Lâm Tiêu xòe hai tay ra.

Ý tứ rất rõ ràng, ta thể hiện kiếm pháp xong rồi, ngươi nhìn cũng khá hài lòng, vậy chẳng phải nên trả linh thạch rồi sao?

“Ồ ồ, đây sư đệ!” Ngô Tông Thừa lấy ra mười viên linh thạch trung phẩm rồi đưa qua đó.

Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một trăm viên linh thạch hạ phẩm. Mười viên này chính là một ngàn viên linh thạch hạ phẩm rồi.

“Không phải nói chỉ có năm trăm linh thạch hạ phẩm sao?” Lâm Tiêu hỏi.

“Sư đệ đã cho ta thấy một tầng sâu hơn của kiếm pháp Liệt Hoả, ta đã lĩnh ngộ được rất nhiều, sư đệ xứng đáng có được số linh thạch bổ sung này.” Ngô Tông Thừa nói một cách rất khách khí.

“Vậy được.” Lâm Tiêu cũng không từ chối. Bây giờ quả thực hắn đang thiếu linh thạch.

Tu luyện giả có thể hấp thụ linh khí từ linh thạch để tu luyện, linh thạch có cấp bậc càng cao thì hiệu quả càng cao.

Chương 36

Nếu chỉ là linh thạch hạ phẩm thì tỷ lệ chuyển đổi để hấp thụ của công pháp bình thường chỉ dưới 50%.

Có điều, Lâm Tiêu đã phát hiện ra Dưỡng Khí quyết bản sửa đổi của riêng mình có tỷ lệ chuyển đổi và hấp thụ linh thạch hạ phẩm đạt tới hơn 70%. Điều này cũng không tồi.

Hắn có thể tận dụng nhiều hơn khoảng 30% của một viên linh thạch so với những người khác, vậy một ngàn viên, một vạn viên linh thạch thì sao.

“Đúng rồi, ví dụ cảm thấy kiếm pháp của mình không tiến bộ, ngươi có thể tìm loại kiếm pháp Thủy Hệ, có thể sẽ giúp ngươi đột phá!”

Sau khi nói xong lời này, Lâm Tiêu, hắn liền rời khỏi căn phòng yên tĩnh.

Lời nhắc nhở cuối cùng được nói ra vì năm viên linh thạch trung phẩm bổ sung.

Về phần đối phương có nghe hay không thì cũng không liên quan gì đến hắn.

Ngô Tông Thừa nghe thấy câu nói cuối cùng của Lâm Tiêu liền rơi vào trầm tư. Tại sao khi kiếm pháp không tiến bộ thì phải học kiếm pháp Thủy Hệ?

Công pháp và kiếm pháp hắn ta tu luyện đều là thuộc tính lửa, nếu hắn ta học kiếm pháp Thuỷ Hệ không phải là hoàn toàn ngược lại sao.

Đạo lý tương khắc giữa nước và lửa ai cũng hiểu.

Ôi trời ơi! Ngô Tông Thừa vỗ vào đầu, hắn ta quên hỏi tên của sự đệ rồi.

Trong nội môn, hắn ta chưa từng gặp vị sư đệ này, lẽ nào là đệ tử ngoại môn?

Có tu vi Tụ Linh cảnh tầng thứ ba được coi là người xuất sắc trong các đệ tử ngoại môn rồi.

Nếu như hắn ta nhớ không nhầm thì vài ngày nữa lại có kiểm tra ngoại môn.

Nếu như sư đệ này thật sự là đệ tử ngoại môn thì nhất định sẽ trực tiếp thăng cấp nội môn rồi. Xem ra sắp tới bảng xếp hạng nội môn sẽ có sự thay đổi lớn.

Sau khi Lâm Tiêu rời khỏi căn phòng yên tĩnh, hắn không tháo lệnh bài.

Sau khi đi một vòng quanh quảng trường giao dịch, tiêu tốn bốn nghìn viên linh thạch hạ phẩm, mua một thanh linh kiếm trung phẩm.

Linh kiếm khác với kiếm thông thường, nó có thể nuôi dưỡng bản thân và gia tăng uy lực của kiếm pháp.

Thậm chí còn nghe nói, linh kiếm đỉnh cấp có thể sinh ra kiếm linh vậy nên giá không hề rẻ.

Sau một hồi mặc cả Lâm Tiêu mới có được nó.

Linh kiếm vào tay hắn, một vài mảnh ký ức xuất hiện trong tâm trí hắn.

Thanh linh kiếm này đã trải qua hai đời chủ nhân.

Một người tử chiến, người kia thì sau khi sa sút đã bán nó đi.

Lĩnh ngộ hai bộ địa giai kiếm pháp hạ phẩm.

Tính đi tính lại, Lâm Tiêu vẫn được lãi chứ không lỗ.

Trong vài ngày tiếp theo, Lâm Tiêu sống vô cùng quy củ.

Trong Phạm Thiên mộ kiếm, hắn không ngừng chạm vào kiếm, luyện kiếm, nghiên cứu kiếm pháp và lĩnh ngộ kiếm ý.

Khi có cơ hội ra ngoài, hắn sẽ đi vào sâu vào rừng yêu thú và thách đấu với các yêu thú Luân Hải cảnh.

Trong khoảng thời gian này, Lâm Tiêu phát hiện ra một vấn đề.

Chương 37

Sau khi hắn sửa đổi Dưỡng Khí quyết, tiến đến Tụ Linh cảnh tầng thứ tư thì bắt đầu phát triển theo chiều ngang. Có nghĩa là cho dù có hấp thụ bao nhiêu linh khí, phần lớn đều là tăng thêm lượng linh lực mà không phát triển đến cảnh giới cao hơn.

Về lâu dài, điều này có lợi nhưng tại sao chuyện này lại như vậy, Lâm Tiêu cũng không biết.

Dù sao cũng không có ai đã tu luyện Dưỡng Khí quyết đến cảnh giới cao như vậy.

Dưỡng Khí quyết là bài công pháp cơ bản nhất, người bình thường tu luyện đến Tụ Linh cảnh sẽ nhanh chóng thay thế.

Lâm Tiêu cũng nghĩ đến việc thay thế Dưỡng Khí quyết.

Nhưng sau khi hắn mua hai quyển nhân giai công pháp đỉnh cấp thì lại phát hiện ra rằng tốc độ tu luyện công pháp của hai quyển đó kém xa so với Dưỡng Khí quyết bản sửa đổi.

Ngay cả khi ngộ tính của hắn sửa đổi công pháp rồi thì tốc độ tu luyện vẫn không nhanh bằng.

Vậy nên, Lâm Tiêu đã không thay thế Dưỡng Khí quyết, đợi đến khi tìm thấy cái phù hợp hơn rồi tính sau.

Hôm nay là một ngày nắng đẹp, bên ngoài cổng của Kiếm Ma tông cực kỳ náo nhiệt. Ngay cả những đệ tử tạp dịch cũng hiếm có một ngày nghỉ.

“Ôi, mẹ ơi, cuối cùng cũng ra khỏi đó rồi.”

“Ta cũng vậy, các ngươi đều đã hoàn thành tháng nhiệm vụ của tháng này, đây là lần đầu tiên ta ra khỏi Phạm Thiên mộ kiếm.”

“Đến khi nào ta mới có thể trở thành đệ tử ngoại môn đây.”

“Chính là hôm nay, kiểm tra ngoại môn cũng cho phép đệ tử tạp dịch tham gia, vậy thì người gác mộ chúng ta cũng có thể.”

Gần trăm người gác mộ vô cùng phấn khởi đi về quảng trường kiểm tra ngoại môn.

Nhiều người trong số họ lần đầu tiên ra khỏi Phạm Thiên mộ kiếm.

Thực sự nhiệm vụ mỗi tháng dọn dẹp mười mộ kiếm là quá khó.

Những tháng này, trong số hơn một trăm người, số người có thể hoàn thành nhiệm vụ hàng tháng chỉ có thể đếm bằng tay.

Lâm Tiêu không quan tâm nhiều đến kiểm tra ngoại môn.

Hắn quan tâm hơn đến việc sau khi kiểm tra kết thúc, đến tìm gặp Cảnh lão sẽ xảy ra chuyện gì.

“Woa!! Các người nhìn nam nhân đẹp trai kia đi, hắn ta chính là người đứng thứ nhất của ngoại môn chúng ta, Thẩm Cao!”

“Nghe nói vài ngày trước Thẩm Cao đã đột phá Tụ Linh cảnh tầng thứ sáu, với loại này tu vi cho dù vào nội môn cũng có thể trở thành người xuất sắc.”

“Chắc chắn rồi, Thẩm sư huynh cực kỳ tài năng, trong lần kiểm tra ngoại môn trước vì có chuyện ngoài ý muốn phải vắng mặt cho nên bỏ lỡ cơ hội vào nội môn.”

“Những người đứng đầu ngoại môn đều khá lợi hại.”

Trong quảng trường có nhiều tiếng nói ồn ào, bàn luận. Ánh mắt của mọi người tập trung vào một điểm, đều là nơi của những người đứng đầu ngoại môn.

Mọi người đều mong chờ xem họ sẽ thể hiện như thế nào trong lần kiểm tra ngoại môn này.

Sau khi người chủ trì đến chưa bao lâu.

Chương 38

“Yên lặng!” Một giọng nói nhẹ nhàng lọt vào tai mọi người.

Tất cả đệ tử ngoại môn đều im lặng, nhìn bóng người trên đài cao.

Lâm Tiêu và những người gác mộ bên cạnh cũng ngẩng đầu nhìn lên.

Vừa nhìn lên, sắc mặt những người khác đều thay đổi. Đó là Trần trưởng lão.

Vài tháng trước, gần một vạn người bọn họ đã bị bắt đến đây, sau đó Trần trưởng lão đã phân họ đến Phạm Thiên mộ kiếm.

Lần gặp mặt sau, trong lòng ai cũng có rất nhiều cảm xúc, Lâm Tiêu cũng vậy.

Bây giờ hắn đã thực sự hòa nhập vào thế giới huyền huyễn này.

Đối với Trần trưởng lão, từ một góc độ nào đó mà nói, hắn vẫn phải cảm ơn đối phương đã đưa hắn vào Phạm Thiên mộ kiếm.

“Quy tắc của kiểm tra ngoại môn năm nay giống như năm trước, người đạt tới Luyện Khí cảnh tầng thứ năm mới có thể tham gia.”

“Cuối kỳ kiểm tra top 10, mỗi người sẽ nhận được năm viên linh thạch trung phẩm và một lệnh bài lựa chọn ở tầng một của Tàng Công các, top 3 đứng đầu sẽ nhận được một lọ Hồi Nguyên Đan thượng phẩm…”

Trần trưởng lão nói ra các quy tắc.

Phần lớn đệ tử ngoại môn dự thi cũng không phải là lần đầu tiên kiểm tra, cũng đã khá quen thuộc đối với những quy tắc này. Chỉ có một số đệ tử ngoại môn mới và đệ tử tạp dịch khi nghe quy tắc mới cảm thấy ngạc nhiên.

“Cái gì! Nhất định phải có Luyện Khí cảnh tầng thứ năm mới có thể tham gia.”

“Thật là nhàm chán. Ta mới Luyện Khí cảnh tầng thứ tư, chỉ có thể đợi tới năm sau thôi.”

“Ta cũng vậy, suýt chút nữa là có thể tham gia rồi.”

“Mặc dù ta đã ở Luyện Khí cảnh tầng thứ năm nhưng cũng sẽ không tham gia, để tránh mất mặt.”

Những người gác mộ khác bên cạnh Lâm Tiêu đều lắc đầu bất lực.

Người có tu vi cao nhất trong số họ mới chỉ đạt đến Luyện Khí cảnh tầng thứ ba.

Vẫn còn cách xa điểm xuất phát của bài kiểm tra ngoại môn.

Không, không đúng, vẫn còn một ngoại lệ. Nghĩ đến đây, những người gác mộ khác lặng lẽ nhìn Lâm Tiêu.

Hầu như kẻ độc hành này không hề nói chuyện với bọn họ. Mỗi ngày hắn đều bận rộn làm công việc của mình, tư chất tốt đến mức lạ thường.

Tháng nào cũng là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ và xin cơ hội ra ngoài. Bọn họ hoàn toàn không thể nhìn thấu tu vi của người này.

Nói không chừng người này đáp ứng yêu cầu của kiểm tra ngoại môn.

Thành thật mà nói, sau vài tháng sống chung, mối quan hệ giữa những người gác mộ bọn họ vẫn rất đoàn kết.

Tuy rằng không thích Lâm Tiêu, bọn họ cũng hy vọng trong số những người gác mộ có người có thể tham gia kiểm tra ngoại môn.

Dù cho có thể vượt qua kiểm tra hay không, chỉ cần vào sân ít nhất cũng có chút thể diện rồi.

“Lâm Tiêu huynh đệ, ngươi có tham gia kiểm tra ngoại môn không?”

Một người gác mộ quen thuộc đi đến gần Lâm Tiêu và hỏi. Ở bên cạnh nhau lâu như vậy, bọn họ vẫn biết tên nhau.

Chương 39

Những người gác mộ khác cũng dỏng tai lên nghe.

“Tham gia!” Lâm Tiêu trả lời một cách đơn giản.

Những người gác mộ khác gật đầu. Quả nhiên tu vi của kẻ độc hành này đã đạt đến Luyện Khí cảnh tầng thứ năm.

Tài năng này quá mạnh. Tại sao một tài năng như vậy ban đầu lại bị xếp vào Phạm Thiên mộ kiếm vậy?

Lâm Tiêu nhìn thấy ánh mắt của họ nhưng hắn không giải thích gì nhiều.

Trải qua một quãng thời gian dài cảm ngộ và vận dụng kiếm ý. Nếu như hắn không muốn người khác nhìn thấy tu vi của mình thì cho dù một cường giả Luân Hải cảnh đứng trước mặt hắn thì cũng không thể nhìn ra.

Ngay sau đó, việc đăng ký kiểm tra ngoại môn đã bắt đầu. Lâm Tiêu cũng bước lên phía trước để xếp hàng nhưng quần áo của đệ tử tạp dịch hắn mặc trên người thì vô cùng bắt mắt.

Những người xếp hàng bên cạnh đều là đệ tử ngoại môn, bọn họ nhìn Lâm Tiêu với vẻ mặt khinh thường.

Đệ tử tạp dịch mà tới tham gia kiểm tra ngoại môn, thật không biết xấu hổ.

Thực sự cho rằng Luyện Khí cảnh tầng thứ năm tham gia có thể giành được phần thưởng sao?

“Tên, tuổi, tu vi?” Đệ tử đăng ký lần lượt hỏi, tiến hành làm đăng ký đơn giản.

“Trần Toàn, 26 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy.”

“Vương Phẩm Đại, 32 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy.”

Càng về sau cảnh giới càng khó tu luyện, chênh lệch giữa mỗi cảnh giới sẽ càng ngày càng lớn.

Đợi đến lượt Lâm Tiêu.

“Hả? Đệ tử tạp dịch à? Ngươi là đệ tử tạp dịch của nơi nào?” Nhân viên đăng ký ngạc nhiên hỏi.

Hôm này hắn ta cũng đã đăng ký cho hai đệ tử tạp dịch rồi nhưng hai người đó không còn trẻ nữa.

Phải mất bảy hoặc tám năm tu luyện mới đạt đến tuyến kiểm tra ngoại môn.

Vừa nhìn đã biết thanh niên trước mặt còn rất trẻ. Nếu như người này cũng đạt tới tuyến kiểm tra ngoại môn, chẳng phải chứng minh tư chất của hắn không yếu sao?

Nhưng nếu tư chất không yếu, tại sao lại bị phái đi làm đệ tử tạp dịch? Thật là kỳ lạ.

“Ta là người gác mộ của Phạm Thiên mộ kiếm.” Lâm Tiêu trả lời.

“Hả? Người gác mộ? Ngươi là người gác mộ sao???” Người đăng ký kinh ngạc nhiên hỏi.

Không phải thường thì những người gác mộ đều trông rất yếu ớt sao?

Mặc dù không nhìn ra tu vi cảnh giới của người trước mặt, nhưng hắn ta có thể cảm nhận được lực khí huyết cường đại từ trên người đối phương truyền đến.

Đây khác hoàn toàn với người gác mộ những năm trước.

“Ừm, cũng được, tên, tuổi, tu vi.” Người đăng ký hỏi.

Khai báo thông tin sai khi kiểm tra ngoại môn, nếu bị điều tra ra sẽ bị xử phạt rất nặng nên hoàn toàn không cần thiết.

“Lâm Tiêu, 20 tuổi, Tụ Linh cảnh… tầng thứ nhất!” Lâm Khiếu suy nghĩ một chút, cuối cùng không nói ra tầng thứ tư.

Cảnh lão từng nói với hắn rằng ở Kiếm Ma tông không cần phải che giấu tài năng của mình. Nhưng Lâm Tiêu vẫn cảm thấy rằng tài năng của mình có thể không đơn giản như Cảnh lão nghĩ.

Chương 40

Tốt hơn là nên che giấu một chút.

Tuy nhiên, khi người đăng ký trước mặt nghe những gì Lâm Tiêu nói, hắn ta trợn tròn mắt.

“???”

“Ngươi nói cái gì? Ngươi đã đột phá đến Tụ Linh cảnh rồi ư?” Hắn ta hoàn toàn không tin.

Một đệ tử tạp kỹ lại nói đã đột phá Tụ Linh cảnh khi mới chỉ có 20 tuổi?

Đây không phải là điều hoàn toàn vô lý sao. Đệ tử ngoại môn bên cạnh cũng có biểu cảm giống như vậy.

Không đợi những người này chất vấn, Lâm Tiêu đã giải phóng ra một tia khí tức từ trên người mình.

Độ mạnh kiểm soát ở Tụ Linh cảnh tầng thứ nhất.

Xì xì…

Ngay sau đó, mọi người xung quanh đều chết lặng.

Những đệ tử ngoại môn có thể đạt đến Tụ Linh cảnh đã được coi là có tư chất tốt rồi mà đệ tử tạp dịch này lại có thể đạt đến Tụ Linh cảnh.

Lúc này, trong đầu của mọi người xuất hiện hai từ.

Cơ duyên!

Chắc chắn đệ tử tạp dịch này đã giành được cơ duyên ở đâu đó nên đã nhanh chóng đạt đến Tụ Linh cảnh.

Nghĩ đến đây, trong mắt những người này không còn sự nghi ngờ nữa, ngược lại là ngưỡng mộ và ghen tị nhiều hơn.

Ôi, cơ duyên này sao lại giành cho một đệ tử tạp dịch chứ?

Nếu đưa cho bọn họ thì tốt rồi, bọn họ chắc chắn sẽ mạnh hơn đệ tử tạp dịch này nhiều.

“Được rồi, kiểm tra ngoại môn, bắt đầu!”

Kiểm tra ngoại môn đúng là rất đơn giản, chia thành hai vòng. Vòng thứ nhất, mỗi đệ tử tham gia sẽ để lại một chưởng công kích trên đá thử kiếm. Có thể là kiếm, dao, chưởng v.v…

Đá thử kiếm sẽ thể hiện số liệu sức mạnh của lực công kích, những người xếp trong hạng 100 có thể vào vòng hai.

“Đá thử kiếm?” Lâm Tiêu lẩm bẩm.

Trong trí nhớ của hắn hình như không mấy ấn tượng về loại đồ vật này. Trong lúc hắn đang phân vân, thì có mấy người khiêng một phiến đá màu đen dài gần hai mét ra.

Cả phiến đá toát ra một loại khí tức thâm trầm, đặc biệt là có một vết kiếm sâu hoắm được để lại trên phiến đá, làm người ta không khỏi kinh ngạc.

Lâm Tiêu vừa nhìn phiến đá thử kiếm này, kiếm ý trong cơ thể chợt trở nên kích động. Giống như con mèo nhìn thấy chuột, háo hức muốn thử.

Đây……

Đáy mắt Lâm Tiêu hiện lên một tia kỳ dị.

“Sư huynh, xin lỗi, ta có thể hỏi một câu không?” Lâm Tiêu hỏi vị đệ tử ngoại môn ở bên cạnh.

Vị đệ tử ngoại môn đột nhiên bị hỏi thì giật mình một cái. Hắn bây giờ là tầng chín Luyện Khí kỳ, mà đối phương là tầng một Tụ Linh kỳ, gọi hắn là sư huynh đã mà nể mặt đối phương lắm rồi.

“Sư đệ xin chớ đa lễ, ta không phải là sư huynh, mặc dù ngươi chỉ là đệ tử tạp dịch, nhưng đợi lần khảo nghiệm đệ tử ngoại môn này xong, có khi lại bay cao. Đợi tới lúc đó, gọi ta là sư huynh mới đúng.” Người đệ tử ngoại môn này vội vàng nói.

“Vậy đó là chuyện sau này, sư huynh, người biết lai lịch của phiến đá thử kiếm này không? Ta vừa nhìn liền cảm thấy không hề tầm thường.” Lâm Tiêu nói ra thắc mắc trong lòng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Đã fix lại tất cả bộ truyện đã thống báo lỗi nhé ..!Cảm ơn các bạn đã thông báo ...!
https://audiosite.net
Phi Tùng 1 tháng trước
1 thời hoàng kim mua đĩa băng hồi đó...Cái tên Độc Cô Cầu Bại chắc những ai tầm 8x>9x không quá xa lạ gì cả :). .. truyện này phải nói là" Tưởng không hay mà Hay không tưởng được". Đầu tiên cảm ơn tác giả sau đó cảm ơn website AudioSite đã eidt dịch và đọc bộ truyện này rất xuất xác..^^! chả biết nói ...à mình để cử bộ truyện này trong top truyện hay nhé :)