1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 92 [Chương 456 đến 460]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 92 [Chương 456 đến 460]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 456: Truyền Thuyết Viễn Cổ

Ở Thiên Nhai Hải Các vào thời đại xa xưa vẫn lưu truyền một truyền thuyết, trước kia Thiên Nhai Hải Các là một sa mạc mênh mông vô bờ, vùng xa mạc này suốt ngày bị mặt trời thiêu đốt trở nên vô cùng khô hạn.

Ở một chỗ rất sâu trong lòng đất, có nuôi dưỡng một ngọn lửa mạnh vô cùng, ở chỗ địa tâm của ngọn lửa này sau khi đã trải qua vô số năm tháng thiêu đốt, nó sẽ có một ngọn lửa cầm giữ sinh mạng, từ đó mà hóa thành Hoả Yêu Lang, Yêu Lang này xâm nhập lên mặt đất, tiến quân vào sa mạc.

Hơn nữa, ngọn lửa này là tự hóa thành Yêu Lang, nó còn cầm giữ một năng lực đặc thù, đó chính là biến ảo. Mặc dù nó không phải là thiên yêu thú, nhưng nó cũng có thể biến ảo thành hình người, giấu mình vào trong giữa đám đông, hơn nữa nó lại không có khác gì người thường, nó với người thường hoàn toàn giống nhau.

Về sau, người cùng với Yêu Lang chiến đấu, cuối cùng con người cũng giành được thắng lợi. Nhưng qua mấy trăm năm sau, Yêu Lang sẽ lại lần nữa được lòng đất dưỡng dục nên, vì thế, loài người đã xây dựng nên thành thị, thì ra Thiên Nhai Hải Các hiện giờ cũng là Thiên Nhai Hải Các ở dưới đất thiết lập và phong ấn, bên ngoài Thiên Nhai Hải Các vẫn là một vùng sa mạc, về sau, Yêu Lang mỗi lần dưỡng dục nên cũng không nghĩ cách đột phá phong ấn, mà chỉ xuất hiện ở bên ngoài Thiên Nhai Hải Các.

Không có ai biết được truyền thuyết kia là thật hay là giả, nhưng ở bên ngoài thành thị của Thiên Nhai Hải Các, đại khái cứ khoảng mấy trăm năm không định lại bùng nổ một lang yêu thú triều, đây cũng không phải là một cuộc tranh giành thật sự, hơn nữa mỗi lần bùng nổ, đều là từ ở ngoài thành.

Khoảng cách yêu lang thú triều lần trước không biết đã cách đây bao lâu, rất nhiều người đều không còn nhớ được. Vật cưỡi của Sói Sa Mạc là một con Hoả lang, cũng không có ai chú ý lại càng không nghĩ đến lang yêu thú triều. Nhưng vừa rồi, Lang Vương cắn nuốt thi thể đồng bọn của nó, cùng với giờ đây thân thể của nó hóa thành Hoả Diễm Yêu Lang, lại còn mọc ra bốn cái đuôi, khiến cho trong lòng tất cả mọi người đều rung động, một lần nữa lang yêu thú triều lại bạo phát.

Đuôi yêu, đó là dấu hiệu bùng nổ lang yêu thú triều, đuôi yêu nhiều hay ít đại biểu cho thực lực của Yêu Lang, trước mắt, Yêu Lang là Huyền yêu, có được bốn đuôi sói chứng minh Yêu Lang này là Huyền yêu cấp bốn, nếu nó có tới năm đuôi thì đó sẽ là Huyền yêu cấp năm.

– Ở bên ngoài Thiên Nhai Hải Các hết rồi, toàn bộ đều hết rồi.

Trong lòng đám người đều hung hăng run rẩy, những thủ hạ của Sói Sa Mạc này, tuy rằng bá đạo, hoành hành ngang ngược, giết người vô số, nhưng vẫn vô cùng sợ hãi thú triều, đây mới chính là một hồi hủy diệt tai ương.

Chỉ có Yêu Lang cảnh giới Huyền yêu mới có năng lực biến áo thành hình người, hóa ra tù trưởng Sói Sa Mạc, toàn bộ đều là Yêu Lang.

Bốn cái đuôi đung đưa trong hư không, ánh mắt khát máu của Yêu Lang nhìn Lâm Phong chằm chằm, nói:

– Vốn tính toán định thêm một thời gian nữa mới xâm lấn, nhưng hiện giờ, hủy diệt hãy giáng xuống đi.

Trong miệng Yêu Lang thốt ra tiếng nói của con người, giọng nói băng hàn đến tận xương, khi tiếng nói của nó vừa dứt, hơi thở ngọn lửa khủng bố lan tràn, thân thể của nó dần dần chìm xuống, chìm vào trong lòng đất.

Lâm Phong vì không phải người ở đây, nên hắn nghe không hiểu lời nói của đối phương, hắn nhíu nhíu mày, ý sát phạt bùng ra, bước chân của hắn muốn bước về phía trước, hắn muốn đuổi giết Yêu Lang.

– Lâm Phong.

Nhưng đúng vào lức này Nặc Na cất tiếng gọi hắn, bước chân của Lâm Phong bị kìm hãm lại, hắn quay đầu lại nhìn Nặc Na, có phần khó hiểu.

Chỉ thấy vào lúc này, trong đôi mắt của Nặc Na mang theo nồng đậm ý sợ hãi, điều này làm cho Lâm Phong càng không hiểu, dường như không phải chỉ có Nặc Na, ngay cả đám người thủ hạ Sói Sa Mạc, trong ánh mắt họ cũng tràn ngập nỗi sợ hãi.

– Lâm Phong, đi mau, rời khỏi vùng sa mạc này, đi vào trong thành.

Nặc Na kinh hoàng gọi to, cùng lúc này, đám người Sói Sa Mạc cũng đều thôi giết chóc điên cuồng hối hả chạy đi tìm chỗ trốn, giống như là đang phát điên, chạy trốn thục mạng, dường như là nơi này đang phát sinh ra chuyện gì rất đáng sợ.

– Sao lại thế này, Nặc Na?

Lâm Phong không hiểu cất tiếng hỏi, tù trưởng sói thủ lĩnh hóa thân thành Yêu Lang, Lâm Phong vốn đã nghi ngờ, mà Nặc Na và đám thủ hạ của Sói Sa Mạc thấy cảnh tượng này, không ngờ họ lại vô cùng hoảng sợ như vậy.

Tuy nhiên đúng vào lúc này, trong lòng Lâm Phong đột nhiên run lên, trong đôi mắt hiện lên vẻ sợ hãi, đôi mắt của hắn và đôi mắt của Mộng Tình cùng liếc nhìn nhau, hai người đều thấy được nỗi khiếp sợ trong đôi mắt của đối phương.

Đó là hơi thở của ngọn lửa, từ trong lòng đất truyền đến một hơi thở của ngọn lửa, cỗ hơi thở ngọn lửa này không ngờ lại trở nên bạo ngược đến như thế, nó giống như từ trong lòng đất bốc lên, rất đáng sợ.

– Đi, không còn kịp rồi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.

Nặc Na cũng không cố giải thích, trực tiếp kéo Mộng Tình bắt đầu chạy đến bên người Lâm Phong:

– Nhanh lên, hiện tại chúng ta chỉ có chạy vào trong thành mới có thể sống sót.

Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại tại nơi đó, xem ra nỗi sợ hãi của Nặc Na có liên quan đến hơi thở của ngọn lửa trong lòng đất.

– Mộng Tình.

Lâm Phong gọi một tiếng, Mộng Tình hiểu ý nắm chặt lấy một cánh tay của Nặc Na, bước chân đạp xuống đất thật mạnh, thân thể của cả hai người đều vọt lên không.

Nặc Na kinh sợ kêu lên, nàng chưa từng được hưởng thụ cảm giác bay trên không, đột nhiên thân thể bay lên, trong đầu của nàng hơi có một chút bối rối.

Một cánh tay khác của nàng cũng đột nhiên bị nắm chặt, Nặc Na quay đầu lại nhìn thì thấy Lâm Phong cũng đồng thời bay lên không, cùng với Mộng Tình hai bên phải trái, nắm tay của nàng chạy như bay trong hư không.

– Thật mạnh, thực lực của Lâm Phong và thê tử của hắn đều thật mạnh.

Trong lòng Nặc Na vô cùng chấn động, phi hành trên trời, đây là chuyện mà trước đây nàng nằm mơ cũng muốn, giờ phút này ước mơ của nàng dường như đã thành hiện thực, nhưng nàng lại không có được cảm giác hưng phấn và vui sướng như trong tưởng tượng.

Hôm nay phụ thân của nàng đã chết, bộ lạc của nàng đã bị phá hủy, hơn nữa Hoả Diễm Yêu Lang thú triều lại đang bạo phát.

– Nặc Na, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Khí chân nguyên gào thét, trong hư không Lâm Phong đạp bước mà đi, đồng thời cất tiếng hỏi Nặc Na.

– Lâm Phong, ở trên vùng đất sa mạc này, mấy trăm năm lại gặp một lần bộc phát ra thú triều khủng bố. Ở chỗ địa tâm, có rất nhiều Yêu Lang thú được dưỡng dục mà sinh ra, bọn sói này đều đắm chìm trong giữa ngọn lửa, nó là do chính ngọn lửa biến thành, sự xuất hiện của bọn nó sẽ phá hủy toàn bộ nhân loại trên khắp xa mạc, thậm chí còn có thể xâm lấn tới Thiên Nhai Hải Các.

Nặc Na đón làn gió gào thét, gian nan mở miệng nói:

– Lần xuất hiện này, Yêu Lang có được năng lực biến ảo, vừa rồi ngươi đã thấy tù trưởng Sói Sa Mạc chính là Yêu Lang, kỳ thực nó đều là do Yêu Lang biến hóa thành người, Hoả Diễm Yêu Lang xuất hiện đã nói lên rằng, có một âm mưu đáng sợ đã xuất hiện chỗ địa tâm.

– Ngươi nói là tù trưởng Sói Sa Mạc nếu là Yêu Lang, chứng minh rằng bầy yêu trong lòng đất đã nổi lên và đi ra, chỉ là bọn chúng cũng có trí khôn, tạm thời không công kích với nhân loại trên mặt đất, mà chỉ là đang nổi lên?

Lâm Phong nghe Nặc Na nói thì trầm ngâm một lát, trong đôi mắt cũng xuất hiện một nỗi khiếp sợ, dưới lòng đất lại có thể dưỡng dục ra Hoả Diễm Yêu Lang, xem ra hắn và Mộng Tình cảm nhận được khí từ ngọn lửa địa tâm kia quả nhiên là không có sai.

– Ừm! Kế hoạch của bọn họ có thể là sau ít lâu nữa, nhưng bởi vì bị chúng ta phát hiện, vì phòng bị loài người bố trí kế hoạch ứng đối, cho nên bọn họ sẽ lập tức phát động thú triều.

Nặc Na gật đầu nói, mái tóc của nàng bị gió thổi làm cho hỗn độn hai, đầu lông mày đều nhíu lại có vẻ lo âu.

Thú triều, Yêu Lang thú triều, hủy diệt sẽ lại tới.

– Hoả Diễm Yêu Lang.

Lâm Phong đột nhiên nói nhỏ, ánh mắt nhìn xuống phía, dưới chỉ thấy trên mặt đất rất nhiều thân thể người đắm chìm trong ngọn lửa, từ trong thân thể của Yêu Lang phát ra, từ trong sa mạc đến, hơn nữa thân thể của bọn họ lớn nhỏ không đều, còn có được mấy cái đuôi.

– Thực sự đến rồi.

Ánh mắt Nặc Na cứng đờ nói:

– Lâm Phong, nhanh lên, chúng ta nhất định phải sớm một chút chạy đến Thiên Nhai Hải Các, ở giữa mỗi lần Hoả Diễm Yêu Lang thú triều xuất hiện, đều có xuất hiện một yêu thú lợi hại rất đáng sợ, bọn họ sẽ từ mảnh đất trong sa mạc này mà bắt đầu, sau khi chiếm cứ khắp sa mạc, mới có thể xâm lấn đến trong thành Thiên Nhai Hải Các.

– Thiên Nhai Hải Các, có xa lắm không?

Lâm Phong hỏi.Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

– Đại khái còn khoảng ngàn dặm.

Nặc Na cất tiếng nói khiến cho đôi mắt Lâm Phong cứng đờ, hãy còn ngàn dặm?

– Xem ra chúng ta có khả năng phải đối mặt với đám Hoả Diễm Yêu Lang này rồi.

Lâm Phong cười gượng gạo, khoảng cách ngàn dặm, hắn và Mộng Tình không có khả năng mang theo Nặc Na bay trong hư không, bất kể là chân nguyên hay tâm thần, đều không đủ duy trì.

– Nặc Na, cường giả Huyền Vũ cảnh không có năng lực ngự không phi hành, chỉ có điều là dựa vào lực lượng chân nguyên mới có thể ở trong hư không một thời gian ngắn ngủi, đạp bộ mà đi, chỉ có bao giờ tiến tới Thiên Vũ cảnh thì mới có thể tùy ý ngao du trên trời.

Lâm Phong nói với Nặc Na:

– Trên người của ta cũng có ít nguyên thạch, nếu mượn dùng năng lượng nguyên thạch này, khả năng cực hạn với khoảng cách ngàn dặm cũng còn kém một chút.

Đôi mắt của Nặc Na cứng đờ, phải đối mặt với Yêu Lang sao?

– Yên tâm đi Nặc Na, lấy thực lực của ta và Mộng Tình, đám Yêu Lang này không thể đả thương được chúng ta.

Lâm Phong đột nhiên mỉm cười an ủi, trong lòng hắn có chút không ngờ, không nghĩ tới tiến vào mảnh không gian này để đi lại một phen, không ngờ lại trực tiếp đụng phải thú triều.

Chương 457: Hoả Diễm Tinh Hạch

Đứng ở trên giữa hư không, ba người bọn Lâm Phong có thể nhìn thấy rõ ràng ở phía dưới, những ruộng dốc cùng với xa mạc vô tận, càng ngày càng có nhiều hoả diễm yêu thú xuất hiện, nó đang như tằm ăn lên tiến vào nơi ở của loài người.

Ánh mắt của Nặc Na đỏ lên, tai nạn này đối với vùng sa mạc bên ngoài thành Thiên Nhai Hải Các là một tai nạn hủy diệt tuyệt đối, những người sống trên sa mạc, chỉ sợ rằng sống sót không được bao nhiêu người.

Đến như thế này mà nét mặt Lâm Phong vẫn không có chút nào thay đổi, chỉ có điều trong lòng vang lên một tiếng thở dài nhè nhẹ. Đây không phải là vì hắn máu lạnh vô tình, chỉ có điều ở trên trời cao đại lục hắn đã gặp quá nhiều giết chóc và hủy diệt, cùng với băng lạnh vô tình, ở cái thế giới vô tình này, nếu như ngươi động lòng trắc ẩn ngươi sẽ chết vô cùng thê thảm, nhất là những người theo đuổi võ tu võ đạo, lại càng cần phải có một trái tim vô cùng cứng cỏi, không thể nào dao động.

Hoả Diễm Yêu Lang trên mặt đất dường như cũng thấy được ba người bọn Lâm Phong, cho nên lại có những Hoả Diễm Yêu Lang đối với ba người bọn Lâm Phong phát ra tiếng gầm rú gào thét.

– Nơi đó, có Yêu Lang biến hóa thành hình người.

Đúng lúc này, trong lòng Nặc Na cả kinh, nàng nhìn thấy trên mặt đất một Hoả Diễm Yêu Lang lợi hại ảo hóa ra hình người, cảnh tượng này khiến cho trái tim của nàng đập rộn rã.

– Hết rồi.

Sắc mặt của Nặc Na đột nhiên trở nên trắng bệch, nàng cũng chưa từng trải qua Yêu Lang thú triều, nàng không ngờ, không để ý đến một sự kiện một sự kiện vô cùng đáng sợ.

– Làm sao vậy?

Lâm Phong nhìn Nặc Na hỏi.

– Rất nhanh, vùng sa mạc này cũng sẽ bị Hoả Diễm Yêu Lang chiếm lĩnh, đến lúc đó Yêu Lang sẽ xâm lấn Thiên Nhai Hải Các, hơn nữa Yêu Lang có được thủ đoạn biến ảo hình người.

Nặc Na hạ giọng nói, tuy rằng âm thanh rất nhỏ nhưng Lâm Phong vẫn nghe thấy rõ ràng, trong lòng của hắn cũng cảm thấy rung động khi hiểu được rõ ràng ý tứ của Nặc Na.

– Nặc Na, ngươi nói là, người trong Thiên Nhai Hải Các sẽ không để cho chúng ta vào thành?

Hiện giờ Yêu Lang đang chiếm cứ sa mạc, mặt khác Yêu Lang cũng có thể biến ảo thành hình người, đám người trong Thiên Nhai Hải Các, ai dám cho người khác vào thành, người ta làm sao biết ai là người thật, ai là sói biến thành.

Người trong Thiên Nhai Hải Các vốn là lợi hại và hống hách, người có thực lực mới ở trong thành, không có thực lực sẽ bị đuổi ra mảnh đất bên ngoài sa mạc, thời điểm phát sinh Yêu Lang thú triều thì đám người ngoài sa mạc sẽ là đám người bị công kích đầu tiên.

Nặc Na thì thào nói nhỏ:

– Người bên trong thành luôn luôn khinh thường người ở bên ngoài thành, hiện giờ lại đụng tới Yêu Lang thú triều, bọn họ càng không để cho chúng ta vào thành.

Sắc mặt Lâm Phong ngưng lại, nếu những điều Nặc Na nói là sự thật, chỉ sợ rằng khi bọn họ tới Thiên Nhai Hải Các, cũng sẽ bị ngăn cản không cho vào thành.

– Có lẽ là ta đã suy nghĩ quá nhiều.

Đột nhiên Nặc Na mỉm cười, dường như là đang tự an ủi mình.

Ba người vẫn tiếp tục đi về phía trước, ở trong tay Lâm Phong xuất hiện mấy miếng nguyên thạch, khi đang bay, hắn đồng thời phân ra một phần tinh thần để hấp thu thiên địa nguyên khí trong nguyên thạch.

Sau một khoảng thời gian, Lâm Phong liếc mắt một cái nhìn Mộng Tình nói:

– Mộng Tình, chúng ta chọn một nơi đáp xuống đi.

Lúc này Lâm Phong cảm thấy tinh thần của mình cũng đã tiêu hao rất lớn, trong đầu đã có ý mỏi mệt, như vậy thì Mộng Tình cũng sẽ không dễ chịu.

– Được.

Mộng Tình khẽ gật đầu, lập tức Lâm Phong tìm được một dải đất cứng, một lát sau, thân thể theo phương hướng đó hạ xuống, tại đó xuất hiện một dải đất vàng trên một con đường lớn.

Lâm Phong cảm giác được lực khuếch tán thật là khủng bố, hắn mở miệng nói:

– Thời gian chúng ta càng chậm trễ càng nguy hiểm, hiện tại ta nên đi nhanh đến Thiên Nhai Hải Các rồi nói sau.

Mộng Tình và Nặc Na tự nhiên là không có nói gì, ba người tuy rằng đã đáp xuống trên mặt đất nhưng vẫn hướng tới phía trước mà chạy như điên, Lâm Phong đi phía trước mở đường, Mộng Tình lôi kéo Nặc Na lao nhanh theo phía sau.

Tuy rằng cấp tốc chạy trốn đồng nghĩa với việc phải tiêu hao chân nguyên lực, nhưng nếu không bay lên không trung, có thể dùng lực hai chân trên mặt đất, loại lực này tiêu hao năng lượng cũng không lớn, hơn nữa không cần phải tiêu hao năng lượng tâm thần.

– Gầm!

Một tiếng gào rú truyền đến phía trước, hai ngọn lửa đồng thời đánh tới hướng Lâm Phong, tuy rằng cũng là ngọn lửa cháy lượn lờ, nhưng hai Hoả Diễm Yêu Lang này không nóng cháy như ngọn lửa trên người Yêu Lang Vương, hơn nữa hình thể của nó cũng có vẻ nhỏ hơn một chút, Yêu Lang này hẳn là linh yêu.

– Cút!

Lâm Phong quát to, một cỗ chân nguyên lực trực tiếp từ trong miệng của hắn phun thẳng ra phóng vào trên người hai con Yêu Lang, hai con Yêu Lang gào rú lên thê thảm, thân thể hóa thành ngọn lửa chìm xuống mặt đất, lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Bản thân Yêu Lang này chính là ngọn lửa, chẳng lẽ thật sự là do ngọn lửa dưỡng dục mà sinh ra?

Lâm Phong thầm nhủ, trong lòng cảm giác rất kỳ lạ, Hoả Diễm Yêu Lang bị đánh trúng không ngờ không rơi xuống mặt đất, mà thực sự biến mất không thấy gì nữa.

– Lần sau phải nhìn rõ hơn một chút.

Bước chân của Lâm Phong vẫn hùng mạnh như trước, năng lực cảm ứng có thể cảm nhận được rõ ràng xung quanh đâu đó Hoả Diễm Yêu Lang, lần này hắn không cố ý tránh đi mà bay thẳng đến một Hoả Diễm Yêu Lang đang ở trên mặt đất.

– Huyền yêu.

Lâm Phong cảm nhận được trên người Yêu Lang này một ngọn lửa khí, hắn thầm nhủ một tiếng, Yêu Lang này đích thị là Huyền yêu không thể nghi ngờ, tuy nhiên chỉ có điều đó là Huyền yêu một đuôi.

Một cỗ sát phạt khí từ trên người của Lâm Phong bùng ra, không có một chút do dự nào, khiến cho đuôi Yêu Lang kia gầm nhẹ lên một tiếng, bước chân hơi lui về phía sau, hơi thở trên thân thể của con người ở phía trước thật đáng sợ.

Lâm Phong sao có thể để cho nó lui về phía sau được, bước chân nhanh như gió, bóng dáng ngay lập tức đến trước người Yêu Lang, sát phạt kiếm như ảo ảnh chém ra, trong nháy mắt đã chém rách thân thể của đối phương.

Lực cảm ứng bổ ra, Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Yêu Lang bị chém rách này, chỉ thấy thân thể của nó lại một lần nữa tán loạn hóa thành ngọn lửa, nhưng vào lúc đó ánh mắt của Lâm Phong lại hơi hơi ngưng tụ, ở trong giữa ngọn lửa này có một chùm ánh sáng tương đối rõ ràng, giống như là một viên tinh thể, thời điểm viên tinh thể này rơi trên mặt đất trực tiếp liền biến mất không thấy, mà những ngọn lửa khác thì cũng chỉ trong nháy mắt đều tắt hết.

– Đây là thú hạch?

Ánh mắt của Lâm Phong ngưng kết lại, vửa rồi viên tinh thể ngọn lửa kia trong đó dường như là ẩn chứa một lực ngọn lửa kinh khủng, nó dường như là căn bản của Yêu Lang.

– Nếu là thật sự ẩn chứa lực ngọn lửa mà nói…

Trong đôi mắt của Lâm Phong hiện lên một tia sáng sắc bén, hắn nhìn về phía Mộng Tình kéo theo Nặc Na đã đuổi kịp phía sau, thân thể hắn lúc này tiếp tục hướng về phía trước, vẫn là tìm Yêu Lang.

Vẫn là một con Huyền yêu một đuôi, như cũ bị chém chết, tuy nhiên lúc này Lâm Phong đã rút kinh nghiệm ở bài học lần ttrước, sau khi chém chết Yêu Lang, bóng dáng như gió phiêu động, trực tiếp quấn lấy viên tinh thể Hoả Diễm Yêu Lang đang cháy rực, trên người của Lâm Phong một chùm Dương Hỏa chân nguyên chói mắt lóe ra, hóa thành một chùm ngọn lửa hắc liên.

Bàn tay của Lâm Phong khẽ run lên, cầm viên tinh thể ngọn lửa trực tiếp để vào bên trong hắc liên, trong khoảnh khắc, ngọn lữa tinh thể kia trực tiếp bị hắc liên cắn nuốt, lực ngọn lửa ẩn chứa trực tiếp dung nhập vào giữa hoa sen.

Thấy cảnh tượng như vậy khóe miệng của Lâm Phong lộ ra một ý cười, tâm thần vừa động, hắc liên mọt lần nữa lại hóa thành Dương Hỏa chân nguyên, ở trên thân thể của Lâm Phong lóe ra ánh hào quang rực rõ chói mắt.

– Dương Hỏa chân nguyên, quả nhiên mạnh mẽ thêm mấy phần.

Trong lòng Lâm Phong vui vẻ, thầm nhủ, hắn đã đoán không sai, viên tinh thể kia đich thực là trung tâm của Yêu Lang, ẩn chữa lực lượng hùng mạnh của ngọn lửa, mà Lâm Phong thì lại nhớ rõ, U Minh Hắc Liên của hắn thì lại có khả năng cắn nuốt ngọn lửa, đem ngọn lửa dung nhập vào Dương Hỏa chân nguyên, tăng cương lực của Dương Hỏa chân nguyên, đồng thời cũng làm cho Đại Nhật Phần Thiên Kinh cũng dần dần thoát xác ra.

Khi Dương Hỏa chân nguyên của hắn đã đủ hùng mạnh, Đại Nhật Phần Thiên kinh cũng tự nhiên mà thoát xác ra cuối cùng hóa thành Thái Dương công pháp, Dương Hỏa chân nguyên ngày càng hùng mạnh, hai bên tuần hoàn hỗ trợ lẫn cho nhau.

Tiếp tục bước về phía trước, Lâm Phong hướng về phía trước đạp bộ mà tiến lên, thậm chí Lâm Phong còn sinh ra một ý tưởng hắn sẽ ở lại nơi sa mạc này, săn bắt yêu thú, hấp thu tinh thể thú hạch của nó, tăng cường Dương Hỏa chân nguyên.

Tuy nhiên, Mộng Tình và Nặc Na còn đang ở bên người, Lâm Phong không có khả năng làm như vậy, quá nguy hiểm, Lâm Phong sẽ không để cho Mộng Tình phải cùng mạo hiểm với mình.

Tiếp tục hướng về phía trước không dừng lại, ba người Lâm Phong cũng không gặp những Hoả Diễm Yêu Lang quá hùng mạnh mà chỉ là những Yêu Lang có thực lực không mạnh, những Yêu Lang này Lâm Phong chỉ cần một kiếm, không có Yêu Lang nào có thể ngăn nổi Lâm Phong một kiếm, mặc dù là một đôi khi đụng tới cả một bầy yêu, Lâm Phong cũng chỉ một kiếm là giết hết.

Về phần lấy được tinh thể thú hạch, Lâm Phong đương nhiên là không do dự, đưa bọn họ cắn nuốt sạch.

Sau môt thời gian không bao lâu, Lâm Phong cắn nuốt tinh yêu cũng có đến mấy chục viên, Lâm Phong cũng đã cảm nhận rõ ràng Dương Hỏa chân nguyên của mình cũng đã trở nên mạnh mẽ, càng thêm nóng cháy, Dương Hỏa chân nguyên càng thêm mạnh mẽ, bất kể là Thái Dương chi kiếm hay là Hủy Diệt U Minh Hắc Liên đều đã trở nên mạnh mẽ hơn, những điều này đều là những điều mà Lâm Phong chờ mong.

Chương 458: Ngàn Đóa Hắc Liên

Ba người Lâm Phong vẫn lao nhanh trong vùng đất vàng, xa xa cát vàng cuồn cuộn, một tòa thành cao ngất như ẩn như hiện, bọn họ đã có thể nhìn thấy Thiên Nhai Hải Các.

– Sắp đến rồi.

Nặc Na nói nhỏ, trên đoạn đường này. Trong lòng của Nặc Na có thể nói là long trời lở đất, thực lực của Lâm Phong cùng với những thủ đoạn đảo điên, nàng đúng là đã được nhận thức võ đạo, từ trước nàng chỉ có nhìn thấy người mạnh nhất là phụ thân của nàng đó là một Linh Vũ cảnh, nhưng lúc này, cùng với Lâm Phong một chặng đường, nàng thấy, những người đó đối mặt, sợ người, sợ hỏa sói, còn Lâm Phong hắn lại một đường đánh tới.

Không phải là yêu giết người, mà là người giết yêu, còn lấy tinh hạch trong hỏa Yêu Lang mà nuốt, dung nhập vào trong giữa ngọn lửa của Lâm Phong, những điều này, trước nay Nặc Na chưa từng nghe đến bao giờ.

Chỉ có điều nàng chỉ cảm khái trong nội tâm, võ tu hùng mạnh quả nhiên không làm gì không được, nếu là thật sự có thể thông thiên triệt địa, thì căn bản không cần sợ hãi Hỏa Lang Yêu.

Đáng tiếc, tất cả những Đại Năng giả thật sự đều ở trong Thiên Nhai Hải Các, theo như lời đồn đãi chỉ có bao giờ xuất hiện đại hỏa Lang Vương vô cùng mạnh mẽ thì những Đại Năng giả này mới ra tay ngăn cản, nếu không bọn họ cũng sẽ không bõ ra tay, để mặc cho vô số sinh mạng bị hỏa Lang Vương cắn nuốt bọn họ cũng không thèm xuất thủ đây, chính là thế giới vô đạo tàn khốc, tất cả mọi người đều chỉ lo cho chính mình, càng không có tồn tại cái khái niệm làm việc thiện.

– Ngao ngao.

Từng tiếng gầm khung bố của sói vang lên, khiến cho Lâm Phong lại lập tức nhướn mày, đôi mắt nheo lại, hàn quang lóe ra.

– Có một đàn sói đến đây.

Lâm Phong nói nhỏ, Hỏa Lang Yêu vẫn mơ ước Thiên Nhai Hải Các, rất muốn đánh vào trong đó tàn sát hết loài người, bởi vậy tại các nơi phụ cận Thiên Nhai Hải Các, tập trung lại từng đàn sói đều đang ngó vào Thiên Nhai Hải Các, đợi các đàn sói lơn hơn nữa tập trung đên sẽ cùng một lúc tiến công.

– Ngao, ngao, ngao.

Tiếng sói chu chéo chói tai không dứt, dường như đó là tiêng kêu gọi đồng bọn, vô số Hỏa Lang Yêu đồng thời phát ra âm thanh trầm thấp mà tru lên, làm cho nhân loại đều có một cảm giác, có một cỗ hàn ý từ trong lòng dâng lên, hàn ý thê lương, bọn họ dường như đều cảm thấy, có vô số Hỏa Lang Yêu cùng một chỗ hướng tới hư không, ngửa mặt lên trời mà gào thét.

– Đàn sói.

Sắc mặt của Nặc Na tái nhợt, Thiên Nhai Hải Các đã gần trong gang tấc, đụng phải đàn sói vào lúc này thật đáng sợ.

Đàn sói này cũng không giống với những con sói cô độc khác, nó vô cùng đoàn kết, hung hãn không sợ chết, giống như tù trưởng sói trên sa mạc, bọn nó đều là sói hóa thân thành, mặc dù biết là chết nhưng bọn chúng giống như là đã phát điên, điên cuồng công kích Lâm Phong, muốn xé xác được Lâm Phong mơi thôi.

Giống sói càng thầy đồng bọn bị giết càng điên cuồng, hơn nữa ở giữa đàn sói nhất định sẽ có một con đầu đàn thực lực rất khủng bố, đàn sói quy mô càng hùng mạnh, sói đầu đàn lại càng đáng sợ.

Càng đến gần Thiên Nhai Hải Các, tầm nhìn càng trở nên rộng lơn hơn, phía trước là mảnh đất sa mạc mênh mông vô bờ, nhưng cũng chính là bởi vì nó mênh mang nên đám người Lâm Phong có thể nhìn thấy được hàng trăm hàng nghìn Hoả Diễm Yêu Lang đang hướng về phía bên này mà hồi tụ lại, tại đây, trong lúc nhất thời hung quang lóe ra cực kỳ đáng sợ.

Nhưng Lâm Phong vẫn chạy về phía trước, bước chân như không có dừng lại một chút nào, dường như không có sợ hãi, giống như là không nhìn thấy đàn sói kia.

– Mộng Tình, nàng đưa Nặc Na tiến vào trong thành trước, ta mở đường.

Lâm Phong lạnh lùng nói, Mộng Tình khẽ gật đầu, bây giờ không phải là thời điểm bàn luận.

– Giết!

Một giọng trầm thấp từ trong miệng của Lâm Phong thốt ra, một cỗ hơi thở sát phạt từ trên người của hắn bùng ra, tốc độ chạy của Lâm Phong không những không giảm mà lại tăng lên rất nhiểu.

– Ngao.

Đám hỏa Yêu Lang kia nhìn thấy đám người này vẫn dám hướng về phía bọn chúng chạy tới, không khỏi đều lộ ra hung quang, bọn chúng xếp thành hình cong dày đặc, vây kín Lâm Phong.

Đột nhiên, Lâm Phong dậm mạnh một chân xuống mặt đất, một tiếng ầm ầm nổ vang, thân thể của Lâm Phong bay vọt lên trời, phóng vào trong hư không.

Dương Hỏa chân nguyên trên người lượn lờ, khiến cả người Lâm Phong như đắm chìm giữa ngọn lửa, ánh sáng thái dương bắn thẳng xuống, dừng ở trên người của Lâm Phong và trên thân kiếm, phóng xuất ra hoa quang xa đến vạn trượng, làm chói mắt tất cả mọi người.

– Chém.

Một giọng nói trầm thấp từ trong miêng Lâm Phong thốt ra, ánh sáng rực rỡ vạn trượng nở rộ, không thể nhìn thấy bóng dáng của Lâm Phong, chỉ có kiếm kiếm mặt trời chói chang, Thái Dương kiếm.

– Gầm.

Yêu Lang phát ra tiềng huýt gió trầm thấp khát máu, rất nhiều thân thể Yêu Lang hướng tới thân ảnh Lâm Phong trong hư không phóng đến, muốn xé nát Lâm Phong, nhưng khi vừa chạm vào hoa quang vạn trượng kia, thân thể của bọn chúng đều bị xé toang phát ra những tiếng nghẹn ngào thảm thiết, kiếm của Lâm Phong thật đáng sợ.

– Xuy, xuy!

Những tiếng động bén nhọn truyền ra, do kiếm của Lâm Phong trong hư không chém xuống, những nơi ánh sáng mặt trời đi qua, những thân thể Yêu Lang đều bị xé toang, trong không gian dường như xuất hiện một cái đường hào rộng, từ trên trời hạ xuống.

Ầm ầm!

– Ngao!

Mặt đất nứt nẻ, quỷ khóc lang gào, vô số Yêu Lang bị một kiếm này chém đứt, mặt đất vàng bị chém nứt ra, một cái khe vỡ ra hai bên, thậm chí những con yêu không gặp may đều rơi vào đó.

– Đi.

Lâm Phong quát khẽ, Mộng Tình lập tức hiểu ý, bước chân dậm lên mặt đất, thân thể phi thẳng lên không, phiêu nhiên như tiên, mặc dù là đang trốn chạy, nhưng bóng dáng vẫn như cũ, đẹp đến lay động lòng người.

Thân thể của Lâm Phong cũng đồng thời bay lên không, phía trước Mộng Tình, một bước lại chém ra một đạo ánh sáng mặt trời. Đàn sói lui lại, Lâm Phong mở ra một con đường. Mộng Tình mang theo Nặc Na trong hư không bước vọt qua, xông ra khỏi vòng vây của đàn sói.

– Ngao.

Tiếng sói tru khủng bố lại một lần nữa truyền ra, đám Yêu Lang kia đều muốn đuổi theo tập kích, nhưng lúc này thân thể của Lâm Phong lại vòng lại, đầu tiên chém ra một kiếm, lập tức thân thể của hắn đứng tại giữa hư không, trong ánh mắt hiện lên một ánh sáng hắc ám vô tình, đôi con ngươi băng lạnh gắt gao nhìn chằm chằm vào đàn sói.

Ánh sáng Dương Hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong điên cuồng hồi tụ, ngọn lửa khủng bố tràn ngập ra phiêu lảng ở trước người Lâm Phong, một ngọn lửa hoa sen màu đen chậm rãi phiêu lãng giữa hư không.

Ngọn lửa hoa sen màu đen này sâu thẳm hắc ám, mang theo nó ý tịch diệt vô cùng khủng bố.

Đám Yêu Lang kia cũng cảm thụ được ngọn lửa hắc liên đáng sợ, bọn chúng đều buông tha không đuổi theo giết Mộng Tình và Nặc Na, mà đều gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhìn vào đóa hắc liên kia.

Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đàn sói, hắn liếc nhìn toàn bộ đều là sắc lửa đỏ, chỉ sợ có tới hàng ngàn con, ánh mắt lạnh lẽo trong đồng tử của Lâm Phong phóng thích ra một chùm tia sáng hắc ám, lập tức đôi mắt của hắn từ từ nhắm lại, một cổ hơi thở linh hồn mạnh mẽ từ trên người của Lâm Phong phóng thích ra, điên cuồng hồi tụ ở phía trên đóa hắc liên hủy diệt.

Một cỗ lực lượng vô hình tác dụng với hắc liên, khiến cho hắc liên từ từ dâng lên phiêu lãng vào trong giữa hư không, chậm rãi xoay tròn, khí hủy diệt điên cuồng lan tràn ra.

– Nứt!

Một giọng trầm thấp thốt ra từ trong miệng của Lâm Phong, trong khoảnh khắc đó, đóa hắc liên trong hư không nổ vỡ ra hóa thành vô số bông hoa lửa màu đen, sau khi những ngọn lửa màu đen này bùng nổ thì không ngờ nó lại bình ổn mà lơ lửng trên không trung, như có một lực lượng vô hình khống chế, điên cuồng xoay tròn, lại một lần nữa hóa thành hắc liên, những đóa hắc liên hơi nhỏ hơn.

Toàn bộ giữa hư không, đều là hắc liên dày đặc chen chúc, số lượng những đóa hắc liên này so với số lượng Yêu Lang nhiều hơn không ít.

Đôi mắt Lâm Phong vẫn nhắm như trước, trên nét mặt hiện lên sự cố gắng, ánh mắt vẫn gắt gao nhíu lại nhưng rõ ràng vẫn có thể nhìn thấy những ánh sáng kiên nghị và cứng cỏi ở trong đó.

Đôi môi hơi run lên, trên khóe miệng của Lâm Phong một giọng nói thốt ra:

– Hủy diệt đi.

Giọng nói trầm thấp kia vừa dứt thì một cỗ ý hủy diệt kinh khủng bùng ra, vô số hắc liên kia dường như đều có được quỹ tích riêng của mình, hướng thẳng tới đám yêu kia phóng đến.

– Ngao, ngao…

Tiếng sói tru thê lương liên tiếp không ngừng vang lên, bọn chúng điên cuồng phóng tới ngọn lửa hắc liên kia, thậm chí Yêu Lang kia còn muốn cắn nuốt ngọn lửa hắc liên kia, nhưng khi ngọn lửa hoa sen kia bị cắn vào trong miệng chính là lúc một hơi thở hủy diệt không có gì sánh kịp bùng ra, hoa sen hắc ám cháy đốt trong giữa thân thể của bọn chúng, khiến cho rất nhanh toàn thân màu lửa đỏ Yêu Lang lại phủ ra bên ngoài một ngọn lửa màu đen, điên cuồng phát ra tiếng kêu rên thống khổ.

Hàng trăm hàng ngàn con yêu thú toàn thân hóa thành một ngọn lửa màu đen, ngọn lừa hủy diệt màu đen này giống như muốn đem toàn bộ thiên địa này đều bốc cháy lên, đáng tiếc cái cảnh tượng vô cùng rung động này lại không có ai nhìn thấy, nếu không sẽ cả kinh mà không thể thốt ra lời.

Trên mặt của Lâm Phong hiện ra vẻ xanh tái, một giọt mồ hôi từ trên trán của hắn nhỏ xuống, hình như là hắn đã cố gắng hết sức.

Hắn cắn chặt răng, lực cảm ứng khủng bố bao phủ toàn bộ không gian.

– Đi ra.

Một tiếng quát trầm thấp truyền ra, trong ngọn lửa hắc ám đang thiêu đốt lại có một chùm ánh sáng hắc ám chậm rãi dâng lên hóa thành hắc liên, rất nhiều những đóa hắc liên, so với số lượng hắc liên lúc đầu còn lớn hơn rất nhiều.

– Ngưng.

Lâm Phong lại quát khẽ, vô số hắc liên kia lại một lần nữa hồi tụ vào cùng một chỗ, điên cuồng ngưng tụ, lực lượng hủy diệt khủng bố điên cuồng lan tràn ra, một đóa hắc liên rung động lại ngưng tụ thành hình trong không gian.

Chương 459: Ngọn Lửa Thiêu Đốt

Khi Lâm Phong lấy hắc liên để gạt bỏ trăm ngàn Hỏa Yêu Lang, cũng là lúc Mộng Tình mang theo Nặc Na đã lao ra khỏi bầy sói, đi đến nơi cửa thành của Thiên Nhai Hải Các.

Tuy nhiên giờ phút này của thành đang đóng chặt, đã bị phong kín, mà ở phía trên xà ngang của cửa thành có rất nhiều người ngồi ở trên đó. Những người này là người trong Thiên Nhai Hải Các, biết được có hỏa sói hiện thế nên người trong Thiên Nhai Hải Các lập tức có hành động, rất nhiều cường giả đều hội tụ về phía cửa thành, chuẩn bị ngăn cản sự xâm lấn của Hỏa Yêu Lang.

Nhất là lại có một ít thanh niên thiên phú không kém, bọn họ đều đang chuẩn bị mượn cơ hội này để chứng minh chính mình, đồng thời đây cũng là một đợt rèn luyện.

Nhìn thấy Mộng Tình và Nặc Na chạy vội đến phía dưới cửa thành, đôi măt những người ngồi phía trên cửa thành đều lãnh đạm, không có bất kỳ một người nào lên tiếng, tất cả đều chỉ yên lặng nhìn Mộng Tình và Nặc Na.

– Các vị, ta là người của Hắc Mộc bộ lạc trên sa mạc, còn đây là bằng hữu của ta, hy vọng các vị có thể cho chúng tôi vào thành.

Nặc Na gọi những người ở bên trên, tuy nhiên sắc mặt những người đó đều không có chút thay đối, chỉ hờ hững nhìn Mộng Tình và Nặc Na.

Không gian thật trầm mặc, giống như có một áp lực gì đó, áp lực trầm mặc này khiến cho sắc mặt Nặc Na tái nhợt. Xem ra đúng như nàng đã phỏng đoán, những người này không muốn để cho cho các nàng vào thành.

– Nặc Na thỉnh cầu các vị, cho ta và bằng hữu của ta vào thành.

Nhìn thấy đám người không nói gì, Nặc Na nhìn lên đám người phía trên cửa thành, hơi khom người thỉnh cầu bọn họ.

– Người trong bộ lạc chỉ là một bầy kiến hôi, làm sao có thể thoát ra khỏi vòng vây tiễu trừ của Yêu Lang, mà có thể đến cửa thành Thiên Nhai Hải Các này?

Một giọng nói lạnh lùng truyền ra mang theo đầy nghi ngờ không tin tưởng, khiến cho thần sắc của Nặc Na cứng ngắc lại.

– Các vị, phải có tài năng như thế nào mới có thể tin tưởng chúng ta.

Nặc Na lên tiếng nói một lần nữa, ý rõ ràng khẩn thiết. Lâm Phong bây giờ đây còn đang đấu với Hỏa Yêu Lang, nếu là không vào được bên trong thành sẽ càng có nhiều Hỏa Yêu Lang tập trung lại đây, đến lúc đó, nhất định sẽ cắn nuốt sạch bọn họ, cho nên bất kể như thế nào, nhất định là phải vào trong thành.

– Phải như thế nào mới có thể tin tưởng các người ư?

Lúc này, một giọng nói trêu tức vang lên, Nặc Na quay lại lại, nàng nhìn thấy có một thanh niên đứng dựa nghiêng vào một ụ đá trên tường thành, trong tay ôm một thanh loan đao nhìn về phía Nặc Na và Mộng Tình, trong ánh mắt của hắn lộ ra vài phần tà quang.

Hai người nữ này đều có sắc đẹp, nhất là người nữ mang lụa mỏng che mặt kia khí chất rất xuất chúng, tất nhiên là mỹ nhân.

– Lang Yêu có thể hóa thân thành người, nhưng cuối cùng thì vẫn là yêu không phải là người, tất nhiên, nếu các ngươi cởi hết quần áo ra, để cho mọi người chúng ta đều nhìn thấy, có lẽ chúng ta sẽ tin tưởng các ngươi mà cho các ngươi vào thành.

Người thanh niên ôm cây loan đao này tà ác nói, lập tức một trận cười ồn ào truyền ra.

– Khuyết Nguyệt công tử nói rất đúng, nếu các ngươi cởi sạch quần áo, để chúng ta nghiệm minh chứng thân hình, tâm tình đại gia vui vẻ, nói không chừng có thể cho các ngươi vào thành.

Có người phù họa mở miệng nói.

– Ý kiến hay lắm, cởi đi nhanh lên.

Từng đợt giọng nói liên tiếp truyền đến, khiến cho đôi mắt Nặc Na cứng ngắc lại, mà trên người của Mộng Tình thì chỉ thấy có khí lạnh, cả người phóng thích ra.

Người trong Thiên Nhai Hải Các đều tôn sùng thực lực, cá lớn nuốt cá bé, cực kỳ thích khỏa thân, thậm chí trên dọc đường, bất kể lúc nào cũng có thể xuất hiện người giết người. Chỉ cần người mạnh thấy thích một vật gì đó của kẻ yếu, như là bảo vật hay là thê tử, nữ nhân, chỉ cần thích là chiếm đoạt, điểm ấy Nặc Na sớm đã nghe thấy.

Thiên Nhai Hải Các là thế giới của cường giả là thành trì của tội ác, người không có thực lực và chỗ dựa đều chỉ có thể ở những bộ lạc bên ngoài thành.

Lãnh ý mạnh mẽ phóng thích ra khiến cho ánh mắt mọi người kinh ngạc, quay lại nhìn Mộng Tình.

– Nữ tử này thật có hương vị, xem ra bản công tử phải đích thân đối với nàng nghiệm minh chứng thân.

Khuyết Nguyệt công tử đứng dậy, vẫn như trước, tay cầm loan đao, hai đầu lông mày mang theo ý ác nghiệt, tiếng nói của hắn vừa hạ xuống, lại có một trận cười vang truyền ra.

– Giết!

Một cỗ hàn ý kinh khủng hung mãnh bổ ra, thân thể Mộng Tình run lên, nàng dẫm mạnh chân xuống đất, thân thể vọt lên bay về hướng Khuyết Nguyệt công tử.

Nặc Na nhìn thấy Mộng Tình động thủ với người trong Thiên Nhai Hải Các, trên mặt nàng càng thêm trắng bệch, xong rồi, xem như là các nàng có muốn vào thành cũng là không thể nào.

Quay đầu lại, Nặc Na nhìn về hướng xa xa, chỉ thấy ở nơi đó một trận cuồng sa điên cuồng chấn động, giống như có một cơn lốc vòi rồng bay lên không, mà ở trong cơn lốc này, Nặc Na thấy rõ ràng có một bóng người, đó là Lâm Phong.

Nhìn thấy Lâm Phong tiến lại, trong lòng Nặc Na dường như là có chút nhẹ nhõm hẳn đi, nàng rất có lòng tin ở Lâm Phong.

– Ây!

Đám người kia dường như cũng cảm giác được cỗ khí tức mạnh mẽ kia đang tới gần, đôi mắt nhìn về hướng xa xa, lập tức bọn họ cũng nhìn thấy được thân ảnh của Lâm Phong đang cuốn động, cát bay cuồn cuộn hướng đến phía bên này.

Ầm!

Cát bay cuốn động phóng lên cao, một bóng người trực tiếp từ trong cát vàng cuồn cuộn lao ra hướng tới của thành Thiên Nhai Hải Các, thẳng đến nơi mà Mộng Tình đang va chạm với Khuyết Nguyệt công tử.

– Dừng lại!

Một tiếng quát lạnh lùng truyền ra, lập tức ở bên cạnh Khuyết Nguyệt công tử có một bóng dáng phóng lên không, phải ngăn cản thân hình của Lâm Phong.

Đúng lúc này, giữa hư không có một cỗ sát phạt ý vô cùng kinh khủng bùng ra, cỗ sát phạt khí này cực kỳ đáng sợ, nó làm lòng người run rẩy.

Nhất là tên vừa bước ra kia, phải đối mặt với khí sát phạt cường liệt nhất, trong lòng không khỏi sinh ra một ý hối hận, đang êm đẹp lại bước ra ngoài làm gì.

– Giết!

Một âm thanh tiêu điều xơ xác từ trong hư không phun ra, trong ánh mắt thân ảnh kia, ngoài nỗi hối hận còn có một nỗii sợ hãi vô tận sát nhập vào, kiếm khí sát phạt mãnh liệt khủng bố khiến cho trong tim của hắn bắt đầu đập rộn lên, lập tức trong đôi mắt của hắn cùng với đám người, một đạo kiếm quang khủng bố giết chóc từ trong hư không chém xuống, một kiếm này chỉ có giết chóc, nhanh đến không thể tin được.

Xuy xuy!

Khi bóng dáng kia xuất hiện, trực tiếp trên giữa hư không bị kiếm khí xé rách chém thành hai đoạn, thậm chí đến cả máu cũng không kịp bắn ra, làm cho tâm của cà đám người kia hung hăng run rẩy.

Bóng người này là ai? Thật bá đạo, sát phạt thật mạnh!

Thiên Nhai Hải Các là thành trì của tội ác, ức hiếp kẻ yếu, sợ hãi sùng bái kẻ mạnh. Khi Nặc Na và Mộng Tình đến, Nặc Na đã năn nỉ bọn họ cho vào trong thành, nhưng lại bị đám người ức hiếp, cười nhạo, làm nhục, châm chọc, một chút cũng không thèm để ý. Vậy mà khi thời điểm Lâm Phong đến, một câu cũng không thèm nói, trực tiếp lấy thực lực mạnh mẽ giết chết một người lại làm cho trong lòng người ta chấn động, không người nào còn dám lộ ra châm chọc, chỉ có kiêng kị.

Đây là phép tắc của thành trì tội ác, cũng là quy luật của thế giới võ đạo.

Ầm ầm!

Một tiếng va chạm mạnh mẽ vang động truyền ra, đó là Mộng Tình và Khuyết Nguyệt công tử đụng vào nhau. Thân thể của Mộng Tình lui về phía sau, nhưng lại được Lâm Phong tiếp được ngay trong hư không, lập tức ôm nàng đáp xuống mặt đất.

– Không sao chứ?

Lâm Phong hỏi Mộng Tình, Mộng Tình lắc lắc đầu, chỉ có điều trong ánh mắt của nàng mang theo một đám hàn khí.

– Giao cho ta.

Lâm Phong thản nhiên nói, ánh mắt của hắn quay lại rơi vào thanh xà bên trên của thành của Thiên Nhai Hải Các, thân thể bật lên, trên người của hắn đều là sát phạt khủng bố.

Đám người kia nhìn thấy đôi mắt của Lâm Phong, trong lòng đều không tự chủ được thấy lạnh cả người, người này lạnh quá, sát phạt quyết đoán.

Xem ra nữ tử vừa rồi bị lời nói làm nhục kia, là nữ nhân của hắn.

Quay đầu nhìn lại, ánh mắt Lâm Phong đã rơi vào trên người Khuyết Nguyệt công tử, khiến cho thần sắc công tử Khuyêt Nguyệt cứng đờ, hắn cũng đồng dạng nhìn Lâm Phong chằm chằm.

Chân nguyên điên cuồng hồi tụ, tay Lâm Phong đưa nghiêng tại đó, chân nguyên khủng bố đích thực hóa thành một ngọn hỏa kiếm, trên thân kiếm còn có thêm những sợi ánh sáng sát phạt màu đen.

Cả người Lâm Phong đều đắm chìm trong giữa ngọn lửa, dương hỏa chân nguyên giống như muốn đốt hết mọi thứ.

Ánh mắt Khuyết Nguyệt công tử nghiêm túc, loan đao trong tay rút ra khỏi vỏ, cảm giác lạnh toát trên thanh đao thẩm thấu ra như một vầng trăng khuyết, ánh trăng thê lương chiểu vào phía trên mặt đất rộng lớn.

Lâm Phong bước chân ra không nói một câu, chỉ có sát phạt.

Lực chân nguyên càng ngày càng khủng bỗ, kiếm trong tay Lâm Phong càng ngày càng chói mắt, đám người nhìn thấy Lâm Phong, một cỗ ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, ánh sáng mặt trời khắc ở trên người Lâm Phong không ngờ cũng trực tiếp dung nhập vào giữa ngọn lửa chân nguyên của Lâm Phong.

Chỉ mới là vửa bước ra, thân thể của Lâm Phong đã được ngọn lửa chân nguyên phủ kín, trên người của hắn chỉ có ngọn lửa, cả thân ngưởi là một ngọn lửa.

Ầm!

Một cỗ khí tức mạnh mẽ phóng lên cao, ánh lửa trên người Lâm Phong bay lên không, hơi thở trên người Lâm Phong lan tràn ra càng thêm đáng sợ, cảnh tượng này khiến cho trong lòng mọi người đều run lên.

– Đây là đột phá?

Rất nhiều ánh mắt đã cứng ngắc tại nơi đó, chiến ý Lâm Phong thiêu đốt, lửa thái dương chiếu rọi trên người, khiến cho ngọn lửa chân nguyên của Lâm Phong càng ngày càng mạnh, nhưng lại trợ giúp hắn đột phá.

– Thật đáng sợ, như vậy mà có thể đột phá.

Lâm Phong vừa rồi phóng đãng hống hách như vậy, hiện giờ thực lực lại đột phá, chẳng phải là càng mạnh, Khuyết Nguyệt công tử nguy hiểm rồi.

Chương 460: Giết Đến Tường Thành

Khuyết Nguyệt công tử nhìn thấy Lâm Phong đột phá, trong lòng cảm thấy điên cuồng run sợ. Lâm Phong, người này thật đáng sợ. Nếu là sớm biết ở phía sau Mộng Tình và Nặc Na có một thanh niên đáng sợ như thế này thì vừa rồi hắn cũng không lớn lối như vậy, nhưng hiện tại đâm lao rồi thì phải theo lao, Lâm Phong muốn giết hắn, coi rẻ hắn như thế, hắn không đánh cũng phải đánh, cuộc chiến này đã là tất yếu, đã không có sự lựa chọn nữa rồi.

Nhưng thật ra Lâm Phong cũng cảm thấy không ngờ đối với chính bản thân mình, từ sau khi hắn đột phá đến Huyền Vũ cảnh tầng hai, hắn cũng đã trải qua nhiều cuộc đại chiến như vậy. Mỗi một cuộc chiến đấu đều là vô cùng oanh liệt, hơn nữa, lần trước ngộ đạo sát phạt là cùng với phụ thân Lâm Hải cảm thụ khắc mộc, lại còn có cắn nuốt thêm tinh hạch của Hỏa Yêu Lang, còn đột phá đến Huyền Vũ cảnh tầng ba lần này là thuận lý thành chương, là lúc thời cơ đã chín muồi.

Tinh khí thần của Lâm Phong toàn bộ đều bước vào Huyền Vũ cảnh tầng ba không có chút nào miễn cưỡng, tu vi của Lâm Phong vô cùng ổn định, chắc chắn.

Dương Hỏa chân nguyên càng ngày càng rực rỡ, làm cho đám người ngồi trên vách đá tường thành đều có thể cảm nhận được cỗ nóng cháy rừng rực này, nó rất đáng sợ, giống như là muốn thiêu đốt hết thảy.

Kinh khủng hơn nữa là, trên thân kiếm của Lâm Phong không chỉ có ánh nắng nóng cháy này mà nó còn có kiếm khí khủng bố sát phạt, giống như là nó muốn diệt hết tất cả mọi người. Mũi kiếm này có vẻ như đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Mang theo ngọn lửa chân nguyên cùng với khí sát phạt, Lâm Phong lao ra trong tiếng gào thét, hắn lao thẳng tới hướng tường thảnh. Rất nhiều người ở hai bên Khuyết Nguyệt công tử vụt bay lui tránh ra xa, họ không dám để Lâm Phong đến gần, nếu như một kiếm này chém vào người của bọn họ, chẳng phải là họ sẽ phải chết rất oan uổng.

Đôi mắt Khuyết Nguyệt công tử rất nghiêm túc, hắn chăm chú gắt gao nhìn Lâm Phong chắm chằm, không một khắc dám buông lỏng. Cường giả thực sự quyết đấu, chỉ một sai lầm nhỏ cũng đủ để quyết định vận mệnh. Lâm Phong hiển nhiên là mạnh mẽ đến nỗi hắn không thể không toàn lực ứng phó, đương nhiên là phải dùng hết tất cả sức mạnh của mình.

Hàn quang trên đao của Khuyết Nguyệt công tử, một chút ý thê lương trong đao thẩm thấu ra, phía sau lưng hắn cũng xuất hiện một thanh ảo ảnh loan đao, loan đao Vũ hồn.

Đao Vũ hồn của Khuyết Nguyệt công tử là đao tu, lực công kích mạnh phi thường. Trước kia mỗi lần hắn xuất đao, người khác chỉ cần cảm thấy hàn khí thấm xuất ra từ loan đao của Khuyết Nguyệt công tử, sẽ không tự chủ được mà run lên.

Nhưng mà bây giờ, cái đao khí u lãnh thê lương kia, ở dưới ánh sáng chiếu rọi tỏa ra từ kiếm của Lâm Phong lại vô cùng ảm đạm, giống như là ánh sáng ngọn đèn trước gió, muốn tranh nhau phát sáng cùng ánh trăng, thật là vô cùng nhở bé.

– Ta, Khuyết Nguyệt, đao tu mười lăm, bất khả chiến bại, chưa có địch thủ! Đao xuất, người tất chết.

Khuyết Nguyệt công tử lạnh lùng nói, đao ý càng ngày càng lạnh.

Lâm Phong nghe được lời của hắn trên mặt không có một chút thay đổi nào, vẫn hoàn toàn lạnh lùng như cũ.

Bước chân bước lên, kiếm của hắn từ từ giơ thẳng lên, khí sát phạt khủng bố hóa thành thực chất gào thét hướng tới Khuyết Nguyệt công tử.

– Kiếm của ta cũng là bất khả chiến bại, cho tới bây giờ đều là một kích tất giết.

Tiếng nói thản nhiên thốt ra từ trong miệng của Lâm Phong, kiếm của hắn giết người mọi cách, bất khả chiến bại, chưa bao giờ cần dùng đến toàn bộ lực lượng, nếu là một kích tất giết người.

Lời nói của Lâm Phong làm cho trong lòng mọi người run lên, Khuyết Nguyệt công tử nói hắn bất khả chiến bại, đao xuất ra người phải chết là muốn làm suy yếu đi tự tin của Lâm Phong đồng thời tăng cường sự tự tin với đao của mình. Nhưng một câu nói của Lâm Phong lại làm dao động sự tự tin của hắn, một câu nói rất bình tĩnh lại mang theo sự tự tin chân thật. Kiếm của hắn đúng là bất khả chiến bại, cho tới bây giờ đều là một kích đánh ra tất giết người.

– Cho nên, ngươi cũng không ngoại lệ.

Giọng nói lạnh lùng của Lâm Phong lại thốt ra, trong thiên địa chỉ có sát phạt.

– Giết!truyện ma

– Giết, giết, giết!

Lâm Phong thốt ra một tiếng, tạo lên trong không gian từng đợt tiếng vang, kiếm mặt trời, kiếm thái dương, kiếm sát phạt, nghiêng nghiêng lóe ra, ánh sáng trong trời đất đều mất đi, trong đôi mắt của mọi người chỉ còn có một kiếm này của Lâm Phong.

Sắc mặt Khuyết Nguyệt công tử cứng ngắc ở ngay tai đó, chỉ cần một kiếm này thực sự chém xuống, hắn mới cảm giác được kiếm của Lâm Phong đáng sợ cỡ nào, mang theo vẻ sợ hãi, hai hàm răng cắn chặt vào nhau. Khuyết Nguyệt công tử cũng chém ra một đao của hắn, nhưng cho tới bây giờ, thanh đao bất khả chiến bại giết người trong nháy mắt của Khuyết Nguyệt công tử đã không còn được cái hào quang ngày xưa nữa rồi, bên ngoải kiếm sát phạt ra, không còn có gì khác.

Ánh đao bị chìm ngập trong ánh kiếm, Khuyết Nguyệt công tử trơ mắt nhìn kiếm kia chém xuống, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi và hối hận không gì tả nổi, hắn vốn đang có một tiền đồ tốt nhưng cũng chỉ vì nói mấy câu đùa giỡn Mộng Tình nên mới đến bước này, đem lại cái chết này, giờ đây ai có thể cứu được hắn.

Một tiếng vang nhỏ, kiếm thái dương chém xuống, thân thể Khuyết Nguyệt công tử bị kiếm khí xé rách tan tành thành bụi phấn, ngay đến cả cặn bã cũng không còn, chỉ có từng giọt từng giọt máu bắn ra bay lên không trung, đây chính là kết cục hắn làm nhục Mộng Tình chọc giận Lâm Phong, giờ khắc này trong lòng mọi người đều run rẩy mãnh liệt.

Lâm Phong thật đáng sợ, đúng như hắn vừa rồi đã nói, bất khả chiến bại, một kích tất giết.

Không cần nói Lâm Phong đã bước vào Huyền Vũ cảnh tầng ba, cho dù là Lâm Phong vẫn là cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng hai thì một kiếm này cũng đủ để lấy mạng của Khuyết Nguyệt công tử rồi.

Lúc này, chỉ thấy Lâm Phong đứng ở đó, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đám người khiến cho trong lòng rất nhiều người run lên, họ không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lâm Phong.

– Mộng Tình, Nặc Na, còn ai nữa?

Lâm Phong thản nhiên hỏi làm cho trong lòng những người vừa rồi đã làm nhục Nặc Na và Mộng Tình đều run lên, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi mãnh liệt.

Lâm Phong phải tìm giết những kẻ đã làm nhục hai người thiếu nữ kia.

– Hắn, hắn, còn có hắn nữa.

Ngón tay của Nặc Na trực tiếp chỉ vào ba người, ba người này vừa rồi mở lời nói Nặc Na và Mộng Tình phải cởi quần áo để nghiêm mình chứng thân mình, Nặc Na đương nhiên phải vạch mặt hắn.

Ba người nhìn thầy Nặc Na chỉ tay về phía bọn họ trong lòng co quắp lại, bọn họ quay lại nhìn cũng gặp ánh mắt của Lâm Phong đã rơi vào trên người của bọn họ, đồng thời một cỗ sát phạt khí giáng xuống, trong lòng bọn họ run lên.

– Chạy thôi!

Một người trong bọn họ kêu lên, thân thể vọt lên bay thẳng vào trong Thiên Nhai Hải Các, hắn muốn chạy trốn.

– Trốn ư?

Trong đôi mắt của Lâm Phong hiện lên một tia sáng lạnh lùng, thân thể như gió phiêu động, vừa sải bước ra trong nháy mắt liền vượt qua người nọ.

Sát phạt kiếm hoa lên, theo đó một tiếng hét thảm thiết phát ra, lưỡi kiếm trực tiếp ngấm vào trái tim của hắn, phá hủy trong cơ thể hắn, thân thể hắn từ từ, từ trên không rơi xuống.

– Hừ!

Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, hai người khác giờ phút này đã trốn, không ngờ Vũ hồn màu tím đột ngột xuất hiện điên cuồng bay tới hướng hai người, tốc độ nhanh đến không thể tin nổi.

Xuy xuy!

Thân thể của hai người đang chạy trốn kia đột nhiên cứng đờ ra, từng đạo tử xà cuốn quanh thân người bọn họ, xiết chặt lấy thân thể của bọn họ, rồi đột nhiên, một lực mãnh liệt kéo lên, bọn họ còn không có phản ứng gì thỉ đã bị kéo đến trước mặt Lâm Phong, mà cái đang đợi để nghênh đón bọn họ, đó là một kiếm hủy diệt.

Một kiếm, hai người đều chết, trong nháy mắt bị chém chết.

Ánh mắt Lâm Phong bình tĩnh không nhìn đến hai người vừa bị giết kia lại một bước bước lên, một lần nữa lại xuất hiện ở ngoài thành trước mặt Nặc Na, hỏi:

– Nặc Na, còn tên nào nữa không?

Nặc Na ngẫm nghĩ rồi chậm rãi lắc đầu, vừa rồi thốt ra lời làm nhục hai người, cười nhạo ồn ào ai cũng có cả, nàng không thể nói để Lâm Phong giết hết tất cả, giết những người kia là được rồi.

Lâm Phong khẽ gật đầu không nói gì thêm, xa xa truyền đến vài tiếng sói tru, một cỗ hỏa khí từ phương xa lan tràn đến, đáng sợ vô cùng.

– Bầy sói đến rồi.

Lâm Phong nói nhỏ, lập tức thân thể rung lên đi vào bên cạnh Nặc Na, hắn cùng với Mộng Tình hai người đem theo Nặc Na bay lên không, trực tiếp bay vào trên vách tường thành.

Mọi người nghe tiếng nói nhỏ vừa rồi của Lâm Phong, ánh mắt đều nhìn về hướng xa xa kia, đôi mắt của họ hơi hơi đọng lại. Ngọn lửa khủng bố Hỏa Yêu Lang đang cuồn cuộn tới gần, ngọn lửa đỏ bừng trên không trung đều in dấu ấn trong đồng tử của bọn họ. Ngọn lửa này không phải là ngọn lửa hủy diệt vừa rồi mà là một ngọn lửa sáng mờ, phạm vi rất lớn nó như đang nói với mọi người, đó là Hoả Diễm Yêu Lang đang tấn công Thiên Nhai Hải Các.

Nặc Na nhìn đám người rồi lại nhìn Lâm Phong, trong lòng vẫn chấn động như trước không thể nào bình tĩnh được. Nàng vốn lo lắng không vào được thành, nhưng hiện giờ nàng phát hiện ra lo lắng của nàng là thừa. Thực lực tối thượng thế giới này không có gì đáng nói, đám người đích xác là không muốn cho bọn họ bước lên trên tường thành, nhưng bọn họ không cho bước lên, Lâm Phong liền giết bọn họ, dùng thực lực mạnh mẽ làm cho mọi người phải khiếp sợ, ai còn dám nói lên hai chữ không cho?

Hơn nữa thực lực của Lâm Phong bùng ra cũng nói cho mọi người biết, hắn không phải là Yêu Lang, Yêu Lang thì không có khả năng hiểu kiếm đạo.

Vào được thành hay không vào được thành chỉ có dùng thực lực để nói chuyện. Nếu là thực lức bọn họ yếu, cho dù là người khác có biết chắc chắn rằng bọn họ không phải là hóa thân của Yêu Lang cũng vẫn sẽ trêu chọc bọn họ, làm nhục bọn họ. Nhưng nếu thực lực của bọn họ mạnh, những người đó căn bản cũng sẽ không nghĩ đến vấn đề này. Giống như Lâm Phong, không cần hỏi, không cần đến cho phép, trực tiếp sải bước đến, ai dám nói không?

Đám người yếu nói không thì là muốn chết, còn những người mạnh mẽ thực sự cũng sẽ không ai rỗi hơi mà đi ngăn cản Lâm Phong.truyện Linh Dị

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)