Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 77 [Chương 381 đến 385]
❮ sautiếp ❯Chương 381: Vu Yêu Chi Hồn
Lâm Phong, hắn làm sao làm được? Không ai biết được, họ chỉ cảm giác được một chút khí tức tịch diệt, đợi đến khi ánh tím mênh mông biến mất, theo đó biến mất, còn có cả người yêu tê.
Mọi người đều lặng lẽ, yên tĩnh, mà lại áp lực, đám người của Vạn Thú môn nhìn chằm chằm Lâm Phong, sát khí không ngừng lóe lên trong mắt họ.
– Ta đi giết hắn.
Trong mắt Vu Thanh lóe lên thú tính, sải bước tới trước, muốn đi về phía Lâm Phong.
– Đợi đã.
Đằng Vu Yên khẽ quát, khiến Vu Thanh dừng bước, quay đầu nhìn về Đằng Vu Yêu.
– Không cần ngươi đi.
Đằng Vu Yêu lắc đầu với Vu Thanh, ngăn cản gã đi giết Lâm Phong. Độc Nhãn cũng bị Lâm Phong giết rồi, Vu Thanh đứng thứ ba trong bát đại công tử tự xuất thủ giết Lâm Phong, không bằng nói với tất cả mọi người, Vạn Thú môn bọn họ, ngoài Vu Thanh ra, không một đệ tử nào có thiên phú ưu tú một chút, giết một Lâm Phong mà cũng phải để Vu Thanh ra tay mới được.
Quay đầu lại, ánh mắt Đằng Vu Yêu rơi trên người một thanh niên, thanh niên này có phần giống Đằng Vu Yêu, là con ruột của Đằng Vu Yêu, Đằng Vu Chân.
Đằng Vu Chân dù không phải một trong bát đại công tử, nhưng nghe nói thực lực của hắn hôm nay đã có thể bước vào hàng ngũ bát đại công tử rồi, thực lực không hề tầm thường.
Càng khiến người ta kiêng kỵ chính là, Vu Chân kế thừa Vũ hồn hùng mạnh của Đằng Vu Yêu.
– Vu Chân, con đi giết hắn.
Đằng Vu Yêu lạnh nhạt mở miệng, khiến ánh mắt mọi người ngưng lại, Đằng Vu Chân lên, lần này Lâm Phong sợ là lành ít dữ nhiều thực rồi.
– Vâng.
Vu Chân gật đầu, bước ra từng bước, ánh mắt rơi trên người Lâm Phong.
– Đôi mắt kia thực quỷ dị.
Lâm Phong nhìn Vu Chân, chỉ thấy đôi mắt của hắn đen trắng rõ ràng, cực kỳ quỷ dị.
– Vạn Thú môn, đây là cậy đông hiếp yếu sao?
Nguyệt Thanh Sơn lạnh nhạt mở miệng, trong lời nói mang theo vài phần châm biếm.
– Thực lực của Vu Chân và Độc Nhãn tương đương, cũng là Huyền Vũ cảnh tầng ba, Lâm Phong hắn có thể giết được Độc Nhãn, ta để Vu Chân đấu với hắn, chẳng lẽ có chuyện sao?
Đằng Vu Yêu ánh mắt lạnh lùng, nhàn nhạt đáp lại. Nguyệt Thanh Sơn hừ lạnh một tiếng, chẳng qua, đúng lúc này, Lâm Phong vẫn yên lặng đã mở miệng rồi.
– Hắn muốn giết ta, thì để hắn tới đi.
– Hử?
Mọi người nghe được lời nói của Lâm Phong thần sắc hơi ngưng lại. Lâm Phong đúng là to gan, giết Độc Nhãn, còn muốn đấu với Vu Chân. Tuy nói là tu vi cảnh giới của Vu Chân tương đương với Độc Nhãn, nhưng thực lực của hắn khẳng định cường hãn hơn Độc Nhãn nhiều, nếu không Đằng Vu Yêu cũng sẽ không để hắn ra đối phó Lâm Phong.
Nguyệt Thanh Sơn liếc nhìn Lâm Phong một cái, tính cách tên này, lại có chút giống như cha hắn.
Vu Chân bước ra, đến trước mặt Lâm Phong, đôi mắt chậm rãi mở ra, ánh sáng yêu dị chói mắt, chấn nhiếp tâm thần, dường như lôi kéo cả linh hồn của Lâm Phong.
– Ánh mắt hắn, thật kỳ lạ.
Lâm Phong cau mày, lúc này hắn có thể khẳng định, ánh mắt của Vu Chân rất quỷ dị, phải cẩn thận.
– Thực lực của ngươi không tệ, lại có thể đánh bại Độc Nhãn! Nhưng, đắc tội với Vạn Thú môn, cho dù thực lực của ngươi mạnh hơn nữa, kết cũng cuối cùng vẫn là tử vong.
Vu Chân bình tĩnh nói, trường bào màu đen không gió tự động, theo đó từ trên người hắn bay lên phất phới, lộ ra thân thể hắn hoàn toàn không rắn chắc, thậm chí còn có phần mỏng manh.
– Đánh đi.
Lâm Phong chỉ đáp lại hai chữ, nhiều lời vô ích, chỉ có đấu.
Thân thể Vu Chân di chuyển, thân hình mỏng manh lại mang theo từ trận gió rít, đến trước người Lâm Phong, hắn nhìn thẳng vào mắt Lâm Phong, nói:
– Nhìn vào ta.
Lâm Phong nhìn chằm chằm Vu Chân, đồng tử run rẩy, tâm thần có chút ngưng đọng, dường như linh hồn sắp bị kéo đi.
Lập tức, Lâm Phong cũng cảm giác được một cỗ lực lượng cuồng bá, hướng về phía mình, không khỏi sắc mặt biến đổi.
Thân như ảo ảnh, thân thể Lâm Phong nhanh chóng lùi lại, một cơn gió cuồng bá quét qua trước ngực hắn, khí tức âm lãnh trực tiếp xông vào thân thể hắn, khiến Lâm Phong rùng mình một cái, thực lạnh.
Lùi về sau hơn trăm mét, Lâm Phong nhìn thẳng thân hình Vu Chân ở đối diện, người này, cách di chuyển khác hẳn Độc Nhãn.
Độc Nhãn cương mãnh bá đạo, lấy lực giành chiến thắng, mà Vu Chân lại âm độc lạnh lẽo, hơn nữa ánh mắt ngụy dị, so với Độc Nhãn còn nguy hiểm hơn nhiều.
– Đằng Vu Yêu, con trai ngươi mạnh hơn đệ tử Vạn Thú môn nhiều. Vu Yêu Chi Hồn này, lấy đi tâm phách người ta, ảnh hưởng linh hồn con người, còn có thể khống chế yêu thú. Ngươi để Vu Chân đi đối phó thiếu niên này, quả thực là xem trọng hắn mà.
Nguyệt Thanh Sơn nhàn nhạt nói, dường như là đang khích lệ Vu Chân, nhưng trên thực tế là đang nhắc nhở Lâm Phong.
Vu Yêu Chi Hồn là Vạn Thú môn chung cực chi hồn, linh hồn không kiên định, rất dễ dàng bị trực tiếp rút ra, theo đó dễ dàng bị đánh chết.
Lâm Phong vừa rồi có thể trong nháy mắt ngắn ngủi thoát ra, tránh khỏi công kích của Vu Chân, có thể thấy linh hồn chi lực của Lâm Phong không yếu.
– Hừ!
Đằng Vu Yêu lạnh lùng liếc nhìn Nguyệt Thanh Sơn, lão tất nhiên nghe ra được Nguyệt Thanh Sơn cố ý nói ra, để Lâm Phong chú ý.
Lâm Phong thì lại liếc Nguyệt Thanh Sơn một cái, không rõ vì sao lão mấy lần giúp mình.
Thấy Nguyệt Thanh Sơn cũng nhìn mình, Lâm Phong mỉm cười gật đầu với lão. Một màn này, khiến trong lòng Nguyệt Thanh Sơn có chút rung động, trong đôi mắt lay động thoáng chút gợn sóng.
Một giọt máu đào hơn ao nước lã, Lâm Phong, dù sao cũng là con trai của đứa con gái mà lão yêu thương nhất, cho dù lão hận, nhưng lại không thể buông xuống hết thảy, mới không nhịn được mở lời nhắc nhở.
Lão hận phụ thân Lâm Hải của Lâm Phong, khiến quan hệ giữa lão và con gái tan vỡ, nhưng cháu ngoại Lâm Phong có tội tình gì.
Lâm Phong có lẽ cũng không hề biết một ánh mắt đơn giản của hắn lại khiến trong lòng một ông lão tóc bạc đã lâu không rung động xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.
Không chỉ có Lâm Phong khó hiểu, trừ một vài người Vũ gia và hai người Nguyệt gia ra, những người khác cũng không hiểu, vì sao gia chủ Nguyệt gia thần bí lại mấy lần giúp đỡ Lâm Phong.
Vu Chân nhìn thoáng qua Nguyệt Thanh Sơn, ánh mắt lúc quét qua, khóe miệng hắn lộ ra một tia cười âm lãnh, nhắc nhở Lâm Phong thì thế nào? Vẫn giết như thường.
– Lâm Phong, nhìn đây.
Giọng nói Vu Chân mờ ảo, mà Lâm Phong lúc này, há lại để ý đến hắn, đôi mắt trực tiếp nhắm lại, cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất, ý thức nhạy cảm cảm thụ toàn bộ mọi thứ xung quanh một cách rõ ràng.
– Hử?
Vu Chân cau mày, cười lạnh:
– Ngươi cho rằng, cứ như vậy là được sao?
Nói rồi, thân thể Vu Chân chậm rãi tiến tới, từng đợt khí tức thần bí lan tới Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong run động. Quả nhiên, dù là dùng Thiên Nhân Hợp Nhất chi cảnh để cảm thụ mọi thứ xung quanh, cũng sẽ cảm nhận được đôi mắt yêu dị của đối phương, chịu ảnh hưởng của đối phương.
– Ngươi muốn giết ta, vậy thì đến đi.
Lâm Phong lạnh nhạt nói, thân thể hắn đột nhiên bay lên trên trời, hóa thành một mũi tên, bắn về phía xa.
Một màn này khiến mọi người sửng sốt, Lâm Phong, muốn chạy trốn sao?
– Đuổi theo!
Vạn Thú môn có người muốn đuổi theo, lại nghe Đằng Vu Yêu nhàn nhạt nói:
– Không cần để ý đến chúng, đứng ở đây là được rồi.
– Môn chủ?
Có người lộ vẻ khó hiểu, Lâm Phong muốn chạy, cũng không để ý?
– Hắn trốn không thoát, Vu Chân sẽ mang đầu hắn về đây.
Đằng Vu Yêu tự tin nói. Thân hình Vu Chân mờ ảo, cũng đuổi về phía xa, truy sát Lâm Phong.
Nghe được lời của Đằng Vu Yêu, người của Vạn Thú môn đều gật đầu, không sai, Vu Chân nhất định có thể giết được Lâm Phong, xách đầu Lâm Phong trở về.
– Nếu môn chủ đã nói vậy, vậy người Vũ gia ta cũng ở đây đợi Vu Chân xách đầu Lâm Phong trở về.
Vũ Lưu Thủy nhàn nhạt cười nói.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!
Mà về phía Nguyệt gia, người trung niên bên cạnh Nguyệt Thanh Sơn nhìn Nguyệt Thanh Sơn một cái, chỉ thấy ánh mắt Nguyệt Thanh Sơn lấp lánh, dường như đang suy nghĩ.
Một lát sau, Nguyệt Thanh Sơn liếc mắt về phía Lâm Phong rời đi một cái, lại khôi phục bình tĩnh, không hề động. Tất cả, phải dựa vào bản thân Lâm Phong.
Người của mấy thế lực lớn không động, những người khác chạy tới đây tự nhiên cũng không động, trong lòng lại thầm suy nghĩ, Vu Chân, có thể mang mạng Lâm Phong về đây không?
Lâm Phong lúc này, đã chạy ra ngoài mấy dặm, thân thể không ngừng lóe lên.
Mà Vu Chân không nhanh không chậm, từ từ bước trong hư không, nhàn nhã tản bộ, bám sát Lâm Phong.
Lâm Phong chui vào trong yêu thú sơn mạch đầu với hắn? Không phải muốn chết sao!
Hắn có được Vu Yêu Chi Hồn, chỉ cần yêu thú không phải quá mạnh mẽ, cũng có thể để hắn sử dụng.
Lâu sau, Lâm Phong cuối cùng cũng dừng lại, xa như vậy, hẳn là không sai biệt lắm.
Thân ảnh lóe lên, Lâm Phong đáp xuống trên một gốc cây, quay người, lạnh nhạt nhìn Vu Chân đi tới, ánh mắt bình tĩnh, rồi lại hàm chứa vài phần lạnh lùng, chỉ không có chút sợ hãi nào.
Vu Chân hạ xuống nhánh cây đối diện với Lâm Phong, nhìn Lâm Phong bình tĩnh có phần ngạc nhiên, lập tức cười cười:
– Ngươi thực không sợ chết sao?
Chương 382: Khống Chế Thú
– Ngươi cũng vậy.
Lâm Phong bình tĩnh trả lời, khiến ánh mắt Vu Chân sững sờ, trong đôi mắt, lại tràn ra vẻ yêu dị.
Đôi mắt Lâm Phong ngưng trọng, lập tức, một cỗ khí tức hắc ám phủ xuống, đôi mắt Lâm Phong, dần dần thay đổi.
Đen nhánh vô tính mà lạnh lẽo, một đôi mắt không có bất cứ sắc thái tình cảm nào, Lâm Phong đã rất lâu không bước vào loại trạng thái hắc ám này của Thiên Chiếu Vũ hồn.
Tất cả xung quanh, đều hiện ra vô cùng rõ ràng, cũng có vài phần tương tự với Thiên Nhân Hợp Nhất chi cảnh, lại có cảm giác hoàn toàn khác hẳn.
Hắn giờ phút này, như xa cách với thế giới, thứ mà đôi mắt hắn nhìn thấy là một mảnh thế giới hắc ám, thế giới hắc ám vô cùng rõ ràng.
Đôi mắt hắc ám vô tình nhìn chằm chằm Vu Chân, lần này, Lâm Phong không tiếp tục né tránh. Lúc này, trong đầu hắn rất rõ ràng, dường như không có bất cứ thứ gì có thể ảnh hưởng đến hắn.
Vu Chân cũng nhìn thấy đôi mắt của Lâm Phong, đôi mắt không khỏi run lên, đây là một đôi mắt thế nào, lại giống như đôi mắt hắn, yêu dị đến thế.
Đôi mắt Vu Chân phát ra từng đoàn ánh sáng yêu dị, phóng về phía Lâm Phong. Song, đôi mắt hắc ám kia vẫn lạnh lùng như cũ, không hề có nửa điểm ba động, chỉ yên lặng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vu Chân, khiến Vu Chân cũng phải hơi cau mày.
Không có tác dụng, đôi mắt Vu yêu của hắn, lại không thể ảnh hưởng đến Lâm Phong.
– Không tệ, chẳng qua, thế thì đã sao?
Vu Chân lạnh lùng nói một tiếng, bước chân tới, nhẹ nhàng di động, trong nháy mắt tới trước mặt Lâm Phong. Gió lạnh lẽo thổi, âm hàn chi khí mãnh liệt dần lan ra, tiến về phía Lâm Phong, khiến thân thể Lâm Phong hơi lạnh lẽo, thân hình trong chớp mắt lui về phía sau. Vu Chân này, không biết tu luyện công pháp gì, lại có thể lạnh đến thế.
– Lui?
Khóe miệng Vu Chân mang vẻ lạnh lùng, thân ảnh tung bay, bám sát theo thân thể Lâm Phong, âm sát chi phong không ngừng thổi tới, nơi nào chưởng phong đi qua, từng gốc đại thụ trực tiếp bị một tầng âm hàn chi ý bao bọc, phủ lên một tầng sương lạnh, lập tức héo úa.
– Thực nhanh!
Vu Chân như hình với bóng, khiến Lâm Phong nhận lấy áp lực thực lớn, cỗ âm sát chi phong này, rất độc.
Chân nguyên chi kiếm ngưng hình, Dương Hỏa chân nguyên trên người Lâm Phong lại hội tụ, chẳng qua giờ phút này Dương Hỏa chân nguyên trên người hắn, đã không còn sáng chói như lúc chiến đấu với một mắt vừa rồi nữa.
– Ngươi giết Độc Nhãn, hẳn là tiêu hao lực lượng chân nguyên rất lớn rồi.
Vu Chân cảm nhận được Dương Hỏa chân nguyên của Lâm Phong không còn chói mắt như trước, lạnh lùng cười.
– Ngươi không cần phải chối bỏ, ta tu luyện là công pháp thiếu âm, rất nhạy cảm với công pháp thiếu dương, ngươi không lừa được ta đâu.
Vu Chân tự mình bổ sung, một chưởng nhẹ bay lại đánh tới, va chạm với kiếm Lâm Phong chém ra. Trong chớp mắt kiếm quang mang theo thái dương hỏa diễm tiêu tán vô ảnh vô tung trong âm phong.
– công pháp thiếu âm, khó trách.
Lâm Phong thầm nhủ, có vẻ hiểu ra. Mộng Tình tu luyện cũng là công pháp thiếu âm, hàn ý hùng mạnh, mà Mộng Tình cũng nói, hắn hiện giờ tu luyện Đại Nhật Phần Thiên kinh, cũng mới là cấp độ công pháp thiếu dương thôi.
So sánh công pháp Vu Chân tu luyện với hắn, lại thêm cảnh giới cao hơn hắn, mạnh hơn hắn, là chuyện tự nhiên thôi.
Lại một luồng gió âm lãnh thổi qua, chưởng phong rơi trên người Lâm Phong, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người đông cứng, giống như hàn khí trên người Mộng Tình, rất lạnh.
Thân thể bay lùi, mà Vu Chân căn bản không có ý định buông tha hắn, vẫn bám sát hắn, âm sát chi phong không ngừng thổi tới. Tuy Lâm Phong trong trạng thái hắc ám cực kỳ mẫn cảm, hơn nữa có thể cảm nhận được mỗi cử động nho nhỏ của Vu Chân, nhưng khi âm sát chi phong liên miên không dứt, khiến hắn cảm thấy, né tránh cũng phải cố sức, giống như trước lực lượng tuyệt đối, cho dù nhìn rõ tất cả cũng không có nửa điểm tác dụng.
“Công pháp thiếu âm của Mộng Tình chủ tu hàn khí, mà công pháp thiếu âm của Vu Chân lại nghiên về tà ác, hàn ý không lợi hại như Mộng Tình, nhưng âm độc lợi hại hơn nhiều.” Đôi mắt Lâm Phong vẫn băng lãnh đen nhánh như cũ, nhưng tư duy của hắn lại vô cùng tỉnh táo, quỹ tích của Vu Chân, đều chậm rãi hiện ra trong đầu hắn. Nếu không phải như vậy, hắn sợ rằng đã sớm bị Vu Chân đánh trúng.
“Xem ra không dùng toàn lực, hôm nay khó mà chạy khỏi kiếp này.” Lâm Phong thầm than, thực lực của Vu Chân rất mạnh, hơn nữa vì giết Độc Nhãn cảnh giới Huyền Vũ cảnh tầng ba đã hao phí của hắn rất nhiều chân nguyên. Vừa rồi trong ánh tím mênh mông, hắn đã dùng Dương Hỏa chân nguyên hóa thành U Minh Chi Liên kích sát Độc Nhãn, thiêu giết sạch sẽ, ngay cả cặn cũng không còn lại, thế mới khiến hắn giờ phút này đối phó Vu Chân còn mạnh hơn cả Độc Nhãn càng cảm thấy cật lực.
Lại một kiếm chém ra, Lâm Phong xoay người nhanh chóng chạy như điên, nếu đã định toàn lực ứng phó, vậy thì cần chạy xa thêm một chút, vậy cũng không đến mức sau khi giết Vu Chân dẫn đến người của Vạn Thú Môn báo thù hắn.
Nếu khoảng cách đã đủ xa, Vu Chân lập tức sẽ chết, hắn cũng có đầy đủ thời gian rời đi.
Chưởng phong đánh tan kiếm của Lâm Phong, thần sắc Vu Chân vẫn lạnh lẽo như cũ, chạy? Trong tay hắn, Lâm Phong có thể chạy sao?
Vừa hay, có thể đến chỗ sâu trong Cửu Long Sơn Mạch chơi một chuyến, xem có thể gặp được yêu thú tọa kỵ thích hợp, hiện giờ, hắn cũng nên tìm yêu thú chân chính thuộc về hắn làm bạn rồi.
Vu Chân không nhanh không chậm, chỉ theo Lâm Phong, trong lòng có vài phần châm biếm. Trong mắt hắn, Lâm Phong đã là một người chết, là vật trong túi, không cần vội vã giết chết.
Lâm Phong cũng đoán được cách nghĩ của Lâm Phong, đôi mắt hắc ám lóe lên tia cười lạnh, cũng không vội vã bay tới. Việc này có thể tiết kiệm chân nguyên lực lượng, đồng thời hắn còn có thể thừa dịp khôi phục một chút lực lượng chân nguyên.
Vu Chân này, cũng thực tự tin.
– Ngươi chạy đủ chưa?
Hai người chạy bầu trời trong rừng rậm, Vu Chân cuối cùng lạnh nhạt mở miệng, bước chân của Lâm Phong ở phía trước nhẹ điểm, lập tức dừng lại.
Quay người, đôi mắt Lâm Phong vẫn lạnh như cũ, lạnh lẽo vô tình.
– Đủ rồi.
Lâm Phong lạnh nhạt nói:
– Nhưng mà, không phải chạy.
– Không phải chạy?
Ánh mắt Vu Chân quét quanh một vòng, chỉ thấy xung quanh, có mấy con yêu thú hùng mạnh đang hoạt động, chúng dường như chú ý đến hai nhân loại từ ngoài tới như Lâm Phong và Vu Chân, đôi mắt mang theo thú ý lạnh như băng.
– Trước khi ngươi chết, ta để ngươi xem xem cái gì gọi là Vu Yêu Chi Hồn!
Vu Chân lạnh lùng nói, lập tức sau lưng hắn, xuất hiện Vũ hồn. Vũ hồn này dường như là u linh, nhẹ nhàng lướt tới, như hư như thực, khiến người ta cảm giác không thực, nhưng trên người Vũ hồn này, lại phóng thích ra khí tức âm hàn đến cực hạn, mà hai mắt hắn, như mắt quỷ, vô cùng yêu dị.
– U Linh!
Trong đầu Lâm Phong xuất hiện một tiếng nói, Vu Yêu Chi Hồn này giống như u linh, lắc lư trong hư không, giống như một trận gió thổi là tan, mà hàn ý âm sát và đôi mắt đen trắng kia, lại khiến người rung động như thế.
– Nhìn rõ rồi, có thể trước khi chết nhìn thấy Vu Yêu Chi Hồn, ngươi có thể nhắm mắt rồi.
Giọng nói Vu Chân lạnh lẽo, theo đó đôi môi khẽ động, nhàn nhạt nói:
– Vu Yêu Chi Hồn, quang vinh của ngươi, phóng ra đi.
Lời nói của Vu Chân vừa ra, thân ảnh như u linh kia chậm rãi bay lên, bay đến trên cao, từng đoàn khí tức yêu dị từ Vu Yêu Chi Hồn từ từ tràn ra, khiến cả người Lâm Phong cứng đờ. Vu Yêu Chi Hồn kia dường như có sinh mệnh của chính mình, liếc nhìn hắn một cái, khiến hắn cảm giác giống như hồn phách sắp hỏng mất.
Nhưng, Vu Yêu Chi Hồn cũng chỉ liếc hắn một cái, lập tức vọt tới bên một yêu thú, giống như u minh bay qua, một tầng ánh sáng màu trắng âm trầm trong chớp mắt bao lấy yêu thú. Theo sau đó Lâm Phong nhìn thấy yêu thí kia dần phủ phục, ánh mắt mê ly, đến khi ánh mắt hoàn toàn rã rời, thần phục Vu Yêu Chi Hồn kia.
– Vũ hồn thực đặc biệt, đáng sợ.
Ánh mắt Lâm Phong run lên, Vu Yêu Chi Hồn này dường như là khắc tinh của yêu thú, có thể trực tiếp khống chế yêu thú.
– Gào…
Yêu thú hùng mạnh xung quanh bắt đầu chạy trốn, vu yêu này, giống như ác ma vậy, thực đáng sợ.
Linh yêu thú có trí tuệ nhất định, Huyền yêu càng vô cùng thông tuệ, chúng làm sao không nhìn ra chỗ đáng sợ của vu yêu.
– Ô ô…
Dường như có tiếng nức nở từ địa ngục truyền ra, Vu Yêu Chi Hồn lóe lên như u minh, trong chớp mắt đã tới trước mặt một con Huyền yêu chạy tương đối chậm. Đôi mắt yêu dị nhìn chằm chằm nó, khiến con Huyền yêu kia trong chớp mắt yên lặng, rất nhanh, kết cục của nó giống như con yêu thú vừa rồi, hoàn toàn mất đi tự chủ.
Hai con Huyền yêu thú, trong chớp mắt bị thuần phục.
– Vu Yêu Chi Hồn chính là Vũ hồn thượng cổ, ngươi hiện giờ đã nhìn thấy Vu Yêu Chi Hồn, chết cũng nhắm mắt được rồi.
Vu Chân nhàn nhạt nói. Lâm Phong nhìn chằm chằm hắn, lắc lắc đầu.
– Cũng chỉ hữu dụng với một chút yêu thú có hồn phách chi lực không mạnh mà thôi, mị hoặc chi thuật, không thể bước vào đại đạo.
Lâm Phong suy tính một chút, lập tức cười nói:
– Vừa hay, hôm nay ta cũng muốn để ngươi nhìn một loại Vũ hồn.
Chương 383: Thiên Phệ
– Không vào được đại đạo? Khẩu khí thực lớn.
Vu Chân hừ lạnh một tiếng, trên mặt thoáng hiện nét giận dữ, lời nói của Lâm Phong kỳ thực đã đánh đúng nhược điểm của Vu Yêu Vũ hồn.
Vu Yêu Chi Hồn, thủ đoạn công kích chủ yếu nhất là hồn phách, nhiếp hồn, khiến yêu thú bị khống chế. Tuy yêu thú và loài người cùng cấp có thực lực tương đương, nhưng cường độ hồn phách của yêu thú, đa số không bằng loài người, dễ dàng bị mê hoặc. Vì thế, Vu Yêu Chi Hồn có thể khống chế, nhiếp đi hồn phách, nhưng lại chỉ có thể ảnh hưởng đến hồn phách con người, không thể khống chế người ta.
Đương nhiên, chỉ cần một môn thần thông khống chế yêu thú này, đã khiến người khác chấn kinh rồi.
– Ta lại muốn xem xem ngươi muốn ta thấy Vũ hồn gì.
Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, tâm thần vừa động, tức thì Vu Yêu Chi Hồn trở về sau lưng hắn, mà hai con yêu thú bị khống chế kia đều bay lên, một con Dực Hổ, một con là Sư Thứu Thú.
Hai con yêu thú ánh mắt khát máu, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, dữ tợn kinh khủng.
– Yêu thú? Ngươi không sợ, ta há lại sợ chứ.
Lâm Phong lạnh nhạt nói một tiếng, vô tận quang hoa màu tím lao ra, hóa thành vô số yêu xà phóng ra, trong nháy mắt quấn chặt lấy Dực Hổ và Sư Thứu.
Thân thể cuồng mãnh của Dực Hổ và Sư Thứu run mạnh, yêu xà màu tím không ngừng bị đánh tan, hai con yêu thú đều cực kỳ bạo ngược.
– Đây chính là Vũ hồn ngươi muốn ta thấy? Nếu là như thế, ta đã nhìn thấy trước rồi.
Vu Chân nhàn nhạt nói một tiếng.
Đôi mắt Lâm Phong vẫn đen nhánh như trước, lạnh như băng.
– Ngươi nói ta nhìn thấy Vu Yêu Chi Hồn thì chết cũng có thể nhắm mắt, vậy ta cũng để ngươi nhìn một chút, Vũ hồn của ta, ta lần đầu tiên, đồng thời phóng thích Vũ hồn.
Nói dứt lời, một tiếng long ngâm vang động trời đất, sau lưng Lâm Phong, sáu đầu rồng hiện ra. Sáu thân Thương Long theo gió bay lên, xông thẳng lên trời, ngửa đầu lên trời gầm rít sau lưng Lâm Phong.
Lại một Vũ hồn, Lâm Phong lần đầu tiên trước mặt người khác đồng thời phóng thích hai loại Vũ hồn.
Hơn nữa, trước đây Lâm Phong cũng chưa từng sử dụng Thiên Phệ Vũ hồn để chiến đấu, lần này, là lần đầu tiên hắn sử dụng.
– Vũ hồn song sinh.
Trong chớp mắt đầu tiên nghe được tiếng long ngâm, trong lòng Vu Chân có chút rung động, Lâm Phong, vẫn luôn ẩn giấu thực lực, hắn lại còn có Vũ hồn song sinh.
Mà đợi đến lúc sáu con Thương Long ngẩng đầu hú dài, tâm lý Vu Chân đã không thể dùng chấn động để hình dung. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn sáu con Thương Long, thần sắc biến đổi kịch liệt, tâm lý cũng điên cuồng run rẩy.
– Lý nào lại thế, lý nào lại thế chứ…
Đôi mắt Vu Chân lộ ra thần sắc không thể tin tưởng, đây không nên là Vũ hồn của Lâm Phong, Thiên Phệ Vũ hồn này là Vũ hồn mà người mang huyết mạch Nguyệt gia mới có thể có được.
Lâm Phong, hắn họ Lâm, hắn làm sao có thể có được Vũ hồn của Nguyệt gia.
Lâm Phong thấy thần sắc Vu Chân biến đổi kịch liệt cảm thấy có chút kỳ quái, tuy hắn có Vũ hồn song sinh, nhưng Vu Chân vốn cao ngạo hùng mạnh, dù là nhìn thấy Vũ hồn song sinh cũng không nên như thế chứ.
– Ngươi họ Lâm, không phải Nguyệt?
Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, mở miệng hỏi.
– Nguyệt?
Lâm Phong cau mày, Nguyệt gia sao? Hắn không rõ ý của Vu Chân là gì.
– Xem ra ngươi không biết.
Vu Chân thấy vẻ mặt Lâm Phong, lại mở miệng, ánh mắt lóe lên không ngừng. hắn đột nhiên nhớ lại, vừa rồi, Nguyệt Thanh Sơn mấy lần trợ giúp Lâm Phong, còn dùng lời nói ngăn cản Vạn Thú môn hắn và Vũ gia phái trưởng bối hùng mạnh giết Lâm Phong.
Còn có, người của Vũ gia vì sao luôn chấp nhận nhẫn nhịn không giết Lâm Phong, mà lại để hắn giết người của Vạn Thú môn?
Giờ phút này, Vu Chân đầy nghi vấn, đây rốt cuộc là chuyện gì, hắn còn nghe nói, Vũ gia tam gia Vũ Cừu ở Tương Tư Lâm bị người của nàng phế hỏ, sau đó bị người của nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai giết chết.
Người của nàng vì sao lại ra tay phế bỏ Vũ Cừu đúng lúc Vũ Cừu sắp giết Lâm Phong.
Nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai tại sao không tiếc đắc tội với Vũ gia cũng phải giết Vũ Cừu cho Lâm Phong.
Từng ý nghĩ lóe lên trong đầu, Vu Chân cảm giác ngày càng gần chân tướng, mà tâm lý của hắn cũng ngày càng run sợ.
Mười tám tuổi, năm nay Lâm Phong mới khoảng mười tám tuổi.
Về mặt thời gian, vừa khớp.
Vu Chân có lại cảm giác bị bán đứng, bị người của Vũ gia bán rồi, khiến người của Vạn Thú môn hắn đến giết Lâm Phong.
Nếu hắn đoán không lầm, Lâm Phong có thể chính là con trai nàng, không nói hắn có thể giết Lâm Phong hay không, dù có thể giết, nàng sẽ bỏ qua cho hắn sao?
Mười tám năm rồi, không có người nào biết bốn vị thiên tài chói mắt ngày trước, hiện giờ thực lực đã đạt tới mức nào. Vu Chân chỉ nghe loáng thoáng, vị trong hoàng thất kia đã đạt tới đăng phong tạo cực, cả Tuyết Nguyệt không ai có thể vượt qua được nữa. Mà thiên phú của nàng, đến giờ luôn được công nhận là chỉ thấp hơn vị kia một chút, hiện giờ, mười tám năm rồi, nàng khủng bố đến đâu? Không ai biết được.
Con đường tu luyện, cũng có rất nhiều chuyện khác nhau, không phải cứ tuổi tác lớn, sống lâu thì tu vi hùng mạnh.
Thiên phú không đủ, tới một cảnh giới nhất định, sẽ lâm vào chướng ngại, không thể bước tiếp, hoặc mười năm thậm chí mấy chục năm mới bước được một bước nhỏ. Mà người thiên phú hùng mạnh, một năm có thể bước được mấy cảnh giới.
Vì thế, tất cả thế lực đều vô cùng coi trọng những hậu bối đệ tử thiên phú xuất chúng. Tuy hiện giờ thực lực của họ còn kém rất nhiều trưởng bối trong gia tộc hay tông môn, nhưng theo thời gian trôi qua, chênh lệch này cũng càng lúc càng nhỏ, cho đến khi chênh lệch hoàn toàn biến mất, đợi đến khi hậu bối hoàn toàn vượt qua trưởng bối, thì chính là một thời đại mới mở ra cho tông môn kia.
Hậu bối thiên phú càng mạnh, chênh lệch, mất đi càng nhanh. Ví như một tông môn, trong tông môn của họ có một nhân vật thiên tài như bát đại công tử, ba năm trước, trưởng bối của tông môn có lẽ mạnh hơn hắn rất nhiều, ba năm sau, có lẽ thiên tài của tông môn kia đã nhanh chóng đuổi kịp những trưởng bối thực lực đình trệ kia.
Cho nên những người đứng đầu các thế lực tông môn này, cũng không người nào dám coi nhẹ mấy vị thiên tài biếm mất mười tám năm trước, bọn họ càng ít xuất hiện lại càng khiến người ta cảm thấy thần bí, khiến người ta cảm thấy e sợ.
Lúc Thương Long Vũ hồn của Lâm Phong xuất hiện, hai con yêu thú Dực Hổ và Sư Thứu, trong mắt lại lộ ra thần sắc sợ hãi, tiếng rồng ngâm này khiến chúng sinh lòng thần phục.
– Vũ hồn của ngươi là gì?
Vu Chân nhìn chằm chằm sáu con Thương Long, hỏi Lâm Phong.
– Thiên Phệ!
Lâm Phong lạnh nhạt nói một tiếng, khiến tâm lý Vu Chân lộp bộp một tiếng, một chút hi vọng cuối cùng kia cũng bị chôn vùi.
Thiên Phệ, Cửu Long Thiên Phệ.
Quả nhiên, trên người Lâm Phong chảy dòng máu của Nguyệt gia, Vũ hồn này chính là huyết mạch Vũ hồn.
– Chúng ta hôm nay không chiến, bắt tay giảng hòa, thế nào?
Vu Chân trầm mặc chốc lát, đột nhiên mở miệng nói, không chiến. hắn không muốn chiến với Lâm Phong nữa, cho dù là ai mạnh ai yếu, hắn tin tưởng, cha hắn sẽ hiểu hắn.
Vì mấy tên đệ tử tông môn và mặt mũi tông môn, giết Lâm Phong, không đáng.
Giết Lâm Phong, Vạn Thú môn tiếp đó sẽ phải đón nhận lửa giận của nàng.
Nói vậy, Vạn Thú môn coi như là bước vào bẫy của Vũ gia. Vũ gia lại mang tâm tư khó lường, muốn giết Lâm Phong nhưng tự mình không động thủ, mượn tay Vạn Thú môn bọn hắn giết Lâm Phong, đáng ghê tởm.
– Không chiến? Bắt tay giảng hòa?
Lâm Phong sửng sốt, không rõ Vu Chân vì sao đột nhiên làm vậy, nhưng hiện giờ hắn phóng thích Vũ hồn song sinh, chiến ý bùng cháy, còn có thể không chiến sao?
Vu Chân chiến cũng phải chiến, không chiến cũng phải chiến.
– Lâm Phong, ta có được tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba, lại có Vu Yêu Chi Hồn, tu luyện công pháp thiếu âm, ngươi tuy có được Vũ hồn song sinh, nhưng muốn đấu với ta, vẫn như cũ sẽ bại, ta không chiến, chính là cho ngươi một cơ hội.
Vu Chân thấy Lâm Phong không đáp, tiếp tục nói, dường như là vừa đấm vừa xoa.
– Vậy ta đa tạ ngươi cho ta cơ hội.
Đôi mắt Lâm Phong vẫn lạnh lẽo vô tình như cũ, nói:
-Nhưng, ta không cần.
Dứt lời, sáu con Thương Long chia hai đường, điên cuồng xông tới, lao về phía hai con huyền yêu Dực Hổ và Sư Thứu.
– Gào, gào…
Dực Hổ điên cuồng giãy dụa, giãy khỏi Tử Xà đeo bám, nhưng chúng vừa giãy được thì lại có Tử Xà khác xông vào đeo bám, ngăn cản chúng, dù chỉ ngăn cản trong chốc lát, nhưng chốc lát này, cũng đủ để Thiên Phệ Vũ hồn giáng lâm rồi.
Ba con Thương Long, đánh về phía một con yêu thú, trực tiếp cắn nuột huyết nhục. Hai tiếng kêu thê lương vang lên, hai con Huyền yêu thú hùng mạnh, Dực Hổ và Sư Thứu, cũng biến mất không thấy, trực tiếp bị Thương Long cắn nuốt rồi.
– Thiên Phệ, quả nhiên có thể cắn nuốt yêu thú, bất cứ yêu thú gì, đều có thể cắn nuốt.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng, ánh mắt lóe lên phong mang. Thiên Phệ Thương Long trở lại bên người, từng đoàn lực lượng chân nguyên mênh mông truyền tới thân thể. Tức thì, Lâm Phong có thể cảm giác rõ ràng chân nguyên chi lực trên thân mình đang tăng trưởng một cách kinh khủng.
Đây là Thiên Phệ Vũ hồn, cắn nuốt yêu thú, bổ sung chân nguyên.
– Thiên Phệ.
Đôi mắt Vu Chân co rút lại, tuy rằng hắn thân là con của tông chủ Vạn Thú môn, nhưng cũng lần đầu nhìn thấy chỗ mạnh mẽ của Thiên Phệ Vũ hồn. Vu Yêu Chi Hồn của hắn, có thể khống chế yêu thú, nhưng Thiên Phệ Vũ hồn, trực tiếp cắn nuốt, hắn khống chế thì có tác dụng gì chứ?
Chương 384: Nuốt
– Sảng khoái!
Trong lòng Lâm Phong thầm thở dài một tiếng, Thiên Phệ Vũ hồn này sau khi cắn nuốt yêu thú, lại có thể giúp hắn bổ sung lực lượng chân nguyên.
Nhớ mấy lần Thiên Phệ Vũ hồn xuất hiện trước, cắn nuốt hoan ma yêu thú, cắn nuốt hàn băng chi khí, còn có cắn nuốt tử hồ, đều khiến hắn gia tăng tu vi cảnh giới, khiến hắn sinh ra Vũ hồn mới, vô cùng kỳ dị.
Thiên Phệ Vũ hồn này mỗi lần cắn nuốt yêu thú, đều hấp thu yêu thú tinh hoa, Thiên Phệ Vũ hồn tự thân phát triển, đồng thời khiến Lâm Phong sinh ra Vũ hồn, cuối cùng, tinh hoa lực lượng còn thừa còn có thể đề thăng tu vi của hắn.
– Hiện giờ, nắm chắc càng lớn.
Đôi mắt đen nhánh của Lâm Phong nhìn chằm chằm Vu Chân, sát ý càng ngày càng mạnh. Nếu đã dẫn Vu Chân tới đây, Lâm Phong cũng đã quyết định sẽ giết hắn.
– Lâm Phong, ngươi nhất định muốn đánh?
Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, Lâm Phong chiến ý càng lúc càng mạnh, nhưng hắn lại càng lúc càng không muốn đánh nữa.
Lâm Phong lạnh nhạt gật đầu, đánh, đương nhiên phải đánh, nếu muốn giết hắn, tất phải tính toán tốt để giữ mạng lại.
Vu Chân im lặng, lập tức, một cỗ khí tức âm lãnh phóng ra. Nếu Lâm Phong nhất định muốn đánh, vậy Vu Chân hắn đành phải bồi tiếp. Chỉ là, hắn đã không còn ý định giết Lâm Phong nữa, giết Lâm Phong mà đắc tội với nàng, không đáng.
Đánh bại Lâm Phong, để Lâm Phong biết khó mà lùi, như vậy là đủ.
Hai người đứng nhìn nhau, ánh mắt va chạm giữa không trung, một cái vô tình lạnh lẽo, một cái yêu dị rét buốt.
Đôi mắt của hai người, đều ngụy dị, không giống đôi mắt con người.
– Giết!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng, ánh tím mênh mông lại điên cuồng rít gào, xông về phía Vu Chân, đồng thời, sáu con Thương Long xoay tròn trước mắt Lâm Phong, dữ tợn khủng bố.
Ánh mắt Vu Chân bình tĩnh, thân ảnh hắn như u linh bay lên, nhẹ lùi về phía sau, dường như hắn không phải một người, không hề có trọng lượng.
Lâm Phong chân đạp hư không, đánh về phía trước, Tử Xà Vũ hồn điên cuồng lan ra, hóa thành một dòng sông tím.
Vu Chân, liên tục lui lại, không hề tiếp xúc với Lâm Phong.
– Ngươi nói ta trốn, vậy hiện giờ ngươi đang làm gì?
Lâm Phong trong lúc tiến tới đồng thời quát lạnh một tiếng, giọng nói lạnh lùng. Vu Chân dựa vào Vu Yêu Chi Hồn sau lưng, quả thực giống như u linh, vô cùng nhanh.
Về mặt tốc độ, Lâm Phong hắn không bằng Vu Chân, dù sao về mặt cảnh giới, cũng có chênh lệch khó có thể bù đắp.
Ánh mắt Vu Chân lạnh lùng, đôi mắt đen trắng của Vu Yêu Chi Hồn nhìn chằm chằm Lâm Phong. Song ánh mắt Lâm Phong lại nhìn thẳng phía trước, không hề dao động, không chịu nửa điểm ảnh hưởng, đôi mắt hắc ám kia, vững chắc như bàn thạch, đen nhánh như vực thẳm. Vu Yêu Chi Hồn, dường như căn bản không thể ảnh hưởng đến hắn.
Điều này khiến Vu Chân rất buồn bực, Vu Yêu Chi Hồn có thể nhiếp hồn đoạt phách, nhưng lại vô dụng với Lâm Phong.
Vu Yêu Chi Hồn có thể khống chế ma thú, nhưng vẫn vô dụng với Lâm Phong.
Lâm Phong này dường như là khắc tinh của Vu Yêu Chi Hồn.
Bàn tay giơ lên, từng đoàn từng đoàn ánh sáng âm lãnh màu trắng hội tụ trong lòng bàn tay, tứng đoàn quang mang cũng hội tụ về trước mặt Vu Yêu Chi Hồn, khiến đoàn ánh sáng kia ngày càng yêu dị.
– Lạnh, âm lãnh.
Trong lòng Lâm Phong vẫn theo sát Vu Chân rung động, ánh mắt nhìn chằm chằm đoàn ánh sáng âm sát trong tay Vu Chân, Vu Chân cũng không hề che đậy, cứ để Lâm Phong nhìn.
– Lâm Phong, ngươi đã muốn đấu với ta, vậy thử tiếp Yêu Minh chưởng lực đi.
Vu Chân khẽ quát một tiếng, thân hình ngừng lại tiến tới. Thân thể như u linh chẳng những không tiếp tục lui lại, ngược lại còn tiến tới, tiến về phía Lâm Phong, đoàn ánh sáng trắng bị hắn nắm trên tay kia phát ra hàn ý ngày càng mãnh liệt.
Yêu thú màu tím điên cuồng chuyển động, quấn quanh thân thể Vu Chân, nhưng Vu Chân dường như không thèm để ý, thân thể vẫn tiến về phía trước. Hàn ý âm sát như muốn đông cứng Tử Xà vừa tiếp xúc, sau đó gãy đoạn.
– Gào…
Thương Long chi ngâm chấn động, sáu con Thương Long lao mạnh về phía Vu Chân, song đôi mắt yêu dị của Vu Chân lại tràn ra ánh sáng yêu dị chói mắt, bao quanh thân thể hắn, dường như bao lấy một tầng âm sát chi khí, để sáu con Thương Long trực tiếp va chạm làm khí, trong chớp mắt hàn ý rõ ràng lan ra, đông cứng cả Thương Long chi hồn.
– Vu Chân này, quả nhiên lợi hại.
Lâm Phong cảm nhận được cỗ hàn ý lạnh lẽo này, lần này, thân thể hắn lui về phía sau, Vu Chân lại trực tiếp xông vào phạm vi Vũ hồn của hắn bao vây, không thèm quan tâm.
Tử Xà Vũ hồn cùng Thương Long giãy thoát hàn băng chi khí cũng rít gào giận dữ, lao về phía Vu Chân.
Nhưng Vu Chân, giống như không nhìn thấy, thân hình giống như u linh vẫn tiến về phía trước như cũ, trong đôi mắt hắn chỉ có Lâm Phong.
– Hử?
Lâm Phong cau mày, Vu Chân này thực ác độc, lại dùng loại thủ đoạn công kích này, đưa bản thân vào trong vòng Vũ hồn của hắn.
– Ta khuyên ngươi nên đình chiến, dù sao ngươi cũng không thể tiến tới, cứ như thế này, Lâm Phong gánh chịu lửa giận đi.
Vu Chân nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong lòng bàn tay nắm giữ âm hàn chi khí dường như lúc nào cũng có thể phóng về phía Lâm Phong, trên đoàn âm sát chi khí kia, từng đoàn từng đoàn khí lưu màu trắng lững lờ trôi, giống như yêu xà.
– Ngươi muốn liều, ta sẽ tiếp ngươi.
Trong đôi mắt vô tình của Lâm Phong lóe lên một tia sát khí, ầm vang một tiếng, hỏa diễm trên người Lâm Phong lại bốc cháy lên, Dương Hỏa chân nguyên, rực cháy, bạo ngược.
Công pháp thiếu dương và công pháp thiếu âm cứ thế tiếp cận nhau.
Dương Hỏa chân nguyên điên cuồng thiêu đốt hội tụ lại. Lâm Phong và Vu Chân giống nhau, nâng tay mình lên, trong tay hắn, vô tận Dương Hỏa chân nguyên hội tụ. Ngọn lửa dần dần hóa thành đen nhánh, ngày càng tối, màu đen thuần khiết.
Ngay cả đôi mắt đen nhánh vô tình của Lâm Phong kia, cũng giống như có một đoàn hắc sắc hỏa diễm mờ ảo chập chờn, đó là một đóa hỏa diễm đáng sợ đến mức nào.
Lúc này, đến lượt Vu Chân chấn động, thủ đoạn sao mà giống nhau, hắn chính là lấy chân nguyên hội tụ Yêu Minh Chi Chưởng, một chưởng này, có thể hủy diệt Lâm Phong, sống chết của Lâm Phong, nằm hoàn toàn trong tay hắn.
Nhưng hắn không ngờ chính là, Lâm Phong cũng làm như vậy, chân nguyên hội tụ thành hỏa diễm, hỏa diễm màu đen, hỏa diễm tịch diệt.
Hỏa diễm này, lại dần dần hóa thành một đóa sen, một đóa sen đen nở rộ.
– Vừa rồi, Độc Nhãn chính là vì thế mà chết.
Vu Chân cau mày, hắn không cảm nhận được uy lực của đóa hỏa diễm liên hoa màu đen kia hùng mạnh đến đâu, nhưng hắn nhìn thấy đóa sen đen kia, trong lòng lại lộ ra một tia kiêng kỵ, đóa hắc liên này, nhất định sẽ không yếu.
– Tu vi của ta là Huyền Vũ cảnh tầng ba, ta lấy công pháp thiếu âm ngưng tụ Yêu Minh Chi Chưởng. Lâm Phong là Huyền Vũ cảnh tầng một, lại tu luyện công pháp thiếu dương, lấy Dương Hỏa chân nguyên ngưng tụ hỏa diễm liên hoa màu đen, cũng không thể lợi hại hơn Yêu Minh Chi Chưởng của ta.
Vu Chân thầm suy nghĩ, chiến ý ngập trời, hắn muốn xem xem, hỏa diễm liên hoa màu đen thiêu đốt một mắt thành hư vô kia, mạnh đến mức nào.
– Yêu Minh Chi Chưởng, diệt.
Vu Chân hô lên một tiếng, đoàn âm sát quang mang trong tay hắn được đẩy ra, cuối cùng chậm rãi rơi xuống, đánh thẳng về phái Lâm Phong.
Lâm Phong cũng giơ tay lên, hỏa diễm chi liên màu đen, bay thẳng ra.
– Vù vù…
Yêu Minh Chi Chưởng va chạm cùng một chỗ với đóa sen đen, phát ra tiếng vang nho nhỏ, một cỗ hủy diệt chi ý không gì sánh được, từ từ lan ra giữa hư không, một đoàn quang hoa tịch diệt, điên cuồng khuếch tán, không gian cũng đều run rẩy.
Hỏa diễm chi liên, xâm nhập vào trong Yêu Minh Chi Chưởng, điên cuồng ăn mòn, một màn này khiến đôi mắt Vu Chân điên cuồng co rút, lý nào lại thế, tu vi Huyền Vũ cảnh tầng ba hội tụ chân nguyên ngưng tụ thành Yêu Minh Chi Chưởng, làm sao lại không bằng đóa sen đen Huyền Vũ cảnh tầng một mà Lâm Phong sử dụng.
Song đóa sen đen này thực chỉ là Dương Hỏa chân nguyên của Lâm Phong hội tụ sao?
Ý cảnh U Minh Hỏa Diễm trong Thiên Chiếu Vũ hồn, cũng dung nhập trong đóa sen đen, hủy diệt tất cả.
Tịch diệt chi quang từ từ lan ra, sắc mặt Lâm Phong và Vu Chân dần dần thay đổi, cỗ lực lượng hủy diệt lần va chạm này sinh ra quá hùng mạnh, chỉ thấy cây cối dưới chân họ trong khoảnh khắc hóa thành vụn phấn, hoàn toàn biến mất trong không gian, từ từ, vẻ mặt bọn họ đều biến đổi kịch liệt, trở nên cực kỳ dữ tợn.
Không có tiếng động, chỉ có hủy diệt phong bạo vô hình.
– Lui!
Trong lòng Lâm Phong sinh ra một ý niệm, cỗ phong bạo hủy diệt này muốn phá hủy tất cả, ngay cả bản thân hắn cũng muốn phá hủy.
Vu Chân cũng muốn lùi, cỗ phong bạo hủy diệt, hắn không thể chống đỡ được.
Thân thể Lâm Phong và Vu Chân, cơ hồ đồng thời bay về phía sau, linh hồn của bọn hắn cũng đang rung động.
Song, Lâm Phong vẫn không về bỏ qua việc giết Vu Chân, Thiên Phệ Thương Long gầm lên giận dữ, từ không trung lao xuống, sáu con Thương Long và ánh tím vô tận, đồng loạt đánh về phía Vu Chân.
– Giết!
Trong ánh mắt vô tình của Lâm Phong lộ ra sát ý cứng cỏi như vậy, cho dù là gì, cũng không thể ngăn cản ý muốn giết Vu Chân.
Vu Yêu Chi Hồn phát ra từng trận bạch mang, ánh sáng chói mắt, muốn ngăn cản Thương Long và Tử Xà.
– Gào…Nguồn truyện audio
Dưới quang mang nhiếp hồn của Vu Yêu Chi Hồn, thương long và Tử Xà dường như hoàn toàn phẫn nộ. Dưới cái nhìn chăm chú của Lâm Phong, chúng lại chậm rãi dung hợp, dung hợp cùng một chỗ, thân hình không gì có thể sánh được điên cuồng rung động giữa trời đất, phủ xuống, gầm thét giận dữ.
Một nuốt, cắn nuốt Vu Yêu Chi Hồn.
Lại một nuốt, nuốt luôn Vu Chân ánh mắt đang run sợ vào.
Chương 385: Đầu Của Thương Long
Trên kiếm phong, đoàn người đông nghẹt vẫn ở đó, tất cả đều đang trầm mặc.
Người của Nguyệt gia chiếm giữ nguyên khí địa mạch, Vạn Thú môn và Vũ gia cũng không tranh đoạt. Cho dù bọn họ muốn tranh đoạt cũng chưa chắc đã thành công, bởi không ai dám coi thường thực lực của Nguyệt gia.
Lúc này, mọi người đều nhìn ra xa như đang trông đợi điều gì, đặc biệt là người của Vạn Thú môn, trong ánh mắt của bọn họ có chút chờ mong, mà trong sự chờ mong đó lại phảng phất vài phần hờ hững.
Nhưng, thời gian trôi qua, một số người của Vạn Thú môn bắt đầu băn khoăn, sao ĐằngVu Chân vẫn chưa quay lại?
Đám đệ tử hạch tâm này của Vạn Thú môn đều biết rất rõ thực lực của Vu Chân, giết Lâm Phong đáng lẽ phải rất dễ dàng, nhưng đã lâu như vậy rồi mà sao hắn vẫn chưa quay lại?
“Có lẽ, Vu Chân đang cố ý trêu cợt Lâm Phong, hoặc hắn đã gặp được yêu thú thích hợp làm vật cưỡi.” Đằng Vu Yêu nghĩ thầm như vậy, cũng cảm thấy có chút kỳ quái, vì sao Vu Chân vẫn chưa quay lại, nhưng lão tin tưởng Vu Chân nên cũng không nghĩ nhiều.
Mà những người khác cũng đang muốn biết liệu Vu Chân có thể mang đầu Lâm Phong về hay không.
Thời gian dần trôi qua, đám người Vạn Thú môn càng lúc càng tỏ ra mất kiên nhẫn. Vu Chân và Lâm Phong giống như đã bốc hơi mất, khiến bọn chúng không thể bình tĩnh được nữa.
– Có cần ta đi xem thử không?
Đằng Vu Sơn nói thầm với Đằng Vu Yêu, Đằng Vu Yêu liếc hắn một cái, lắc đầu nói:
– Không cần, Vu Chân thừa sức giết Lâm Phong, sẽ không có chuyện gì đâu.
Đằng Vu Sơn khẽ gật đầu, lùi về sau nửa bước, im lặng tiếp tục chờ đợi.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
– Đằng Vu Yêu, ta thấy các ngươi không cần phải đợi nữa.
Nguyệt Thanh Sơn lãnh đạm nói một câu, có lẽ Lâm Phong thật sự đã trốn thoát khỏi tay Vu Chân, Vu Chân chưa trở về là vì bận đuổi theo để giết Lâm Phong.
Đằng Vu Yêu nghe lời châm chọc của Nguyệt Thanh Sơn liền sầm mặt xuống, nói:
– Hừ, ta không tin Lâm Phong có thể thoát khỏi tay Vu Chân.
Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng Đằng Vu Yêu cũng đã dao động. lão phất tay áo rồi đi sâu vào Cửu Long sơn mạch, dựa vào khí tức còn lưu lại của Vu Chân mà bắt đầu tìm kiếm.
– Chúng ta cũng đi xem thử!
Vũ Lưu Thủy lãnh đạm nói, rồi mang theo người của Vũ gia theo sát người của Vạn Thú môn đi sâu vào Cửu Long sơn mạch. Bọn họ cũng muốn biết rốt cuộc Vu Chân có giết được Lâm Phong không.
Nguyệt Thanh Sơn ánh mắt lóe lên, lãnh đạm nói:
– Đi!
Đám người Nguyệt gia cũng đi theo.
Sau cùng, những người còn lại cũng đi theo, lần này có mấy đại thế lực mở đường, bọn họ không cần phải sợ yêu thú, nhân dịp này có thể ngắm phong cảnh của Cửu Long sơn mạch, hơn nữa bọn họ cũng rất hiếu kì không biết Lâm Phong chết chưa. Bốn người có tu vi Huyền Vũ cảnh đi cùng Lâm Phong đứng nhìn nhau, rồi thở phào một hơi, họ vẫn còn sống.
Có lẽ, người của Vạn Thú môn vốn không coi bọn họ ra gì, người chúng muốn giết là Lâm Phong.
– Lần này may mà có Lâm Phong, nếu không chúng ta đã bỏ mạng ở đây.
Bốn người nghĩ thầm, có chút cảm kích đối với Lâm Phong, nếu không nhờ Lâm Phong thực lực cường đại, bọn họ đã chết dưới tay đám người Tật Phong, may mà Lâm Phong rất lợi hai, liên tiếp tiêu diệt người của Vạn Thú môn, giúp họ bảo toàn tính mạng.
***
Mà lúc này Lâm Phong đang đứng trên không trung, ngẩn người nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bên dưới là một vùng hoang vu, tất cả cây cỏ đều đã bị hủy diệt, cả không gian cực kì yên tĩnh.
U Minh Hắc Liên va chạm với chưởng lực của Vu Chân, uy lực cực mạnh. Ngay cả lúc này, hắn vẫn còn thấy sợ hãi, U Minh Hắc Liên do dương hỏa chân nguyên ngưng tụ thành, uy lực quả là đáng sợ.
Khiến Lâm Phong khiếp sợ còn có Vũ hồn của hắn, lúc nãy Thiên Phệ Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn đã dung hợp lại trong nháy mắt, thôn phệ hồn phách của Vu Yêu, Vu Chân tránh không kịp cũng đã bị nó nuốt chửng.
Hồn phách của Vu Chân và Vu Yêu đều không còn, ở đây chỉ còn lại một mình Lâm Phong.
Thiên Phệ Vũ hồn, đầu của Lục Đầu Thương Long đều toát lên vẻ uy nghiêm bá đạo, trong đó đầu của Thương Long tỏa ra ánh sáng tím, hình ảnh yêu xà màu tím khi ẩn khi hiện trên đầu rồng, cực kì quỷ dị.
– Vũ hồn có thể dung hợp?
Trong lòng Lâm Phong rung động mãnh liệt, hắn đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, người có Vũ hồn song sinh được gọi là thiên tài lẽ nào chỉ vì có hai loại Vũ hồn?
Nếu trong hai loại Vũ hồn có một loại yếu kém thì khi chiến đấu liệu có tác dụng gì?
Lâm Phong biết rằng, Vũ hồn là linh hồn, người có Vũ hồn song sinh có linh hồn lực mạnh nhất, nhưng như vây liệu đã đủ để nói lên ý nghĩa của Vũ hồn song sinh chưa?
Lâm Phong đột nhiên có cảm giác hắn còn biết rất ít về võ đạo và Vũ hồn.
Võ đạo rộng lớn, sâu không thể lường, người trên Cửu Tiêu đại lục đều theo đuổi võ đạo, nhưng có mấy người có thể bước lên đỉnh cao của võ đạo?
Ví như ở Tuyết Nguyệt, Huyền Vũ cảnh đã có thể xem là cao thủ. Mà cường giả Huyền Vũ cảnh tầng năm trở lên có thể coi là nhân vật hàng đầu cao cao tại thượng ở Tuyết Nguyệt rồi, còn cao thủ Thiên Vũ cảnh Lâm Phong chưa từng thấy.
Nhưng xét trên cả đại lục, liệu có phải Huyền Vũ cảnh cũng chỉ như Khí Vũ cảnh ở Tuyết Nguyệt, chỉ là sâu kiến ở đại lục?
Có bao nhiêu người nỗ lực cả đời cũng chỉ lĩnh hội được một chút nguyên lý của võ đạo?
Còn có Vũ hồn, trong các võ tu ở Cửu Tiêu đại lục vì sao có người trời sinh đã có Vũ hồn mà có người thì phải một thời gian sau Vũ hồn mới thức tỉnh
Khẽ lắc đầu, Lâm Phong không tiếp tục suy nghĩ nữa. Hiện tại hắn mới tiến vào Huyền Vũ cảnh, chẳng có gì đáng để tự hào, cũng chưa đủ tư cách ngao du trên đại lục.
– Bây giờ điều ta muốn là không ngừng gia tăng thực lực, ít nhất là bước vào Thiên Vũ cảnh, tung hoành khắp Tuyết Nguyệt, không kẻ nào dám khi dễ.
Lâm Phong lẩm bẩm.
Bởi vì kẻ yếu đi đâu cũng bị coi thường, ức hiếp, không ngẩng đầu lên được, ngay cả khi phát hiện được nguyên khí địa mạch cũng bị kẻ khác cướp mất.
Càng làm cho Lâm Phong buồn bực chính là, lúc Nguyệt gia và Vạn Thú môn tranh giành địa mạch, thì hắn vốn là kẻ phát hiện địa mạch lại không có quyền lợi gì, không có thực lực thì lời nói cũng không có trọng lượng.
Trở nên mạnh mẽ, trở nên mạnh mẽ, không ngừng trở nên mạnh mẽ, đây chính là ý nghĩ luôn nằm trong đầu Lâm Phong. Muốn tiêu dao trên đại lục thì phải có thực lực mạnh mẽ.
– Tách ra!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng, chỉ thấy Thiên Phệ Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn tách ra, sáu cái đầu của Thương Long hướng lên trời, ánh mắt lạnh lùng của tử xà nhìn vào hư không, dường như chúng chưa bao giờ dung hợp.
– Khí tức của Vũ hồn quả thật yếu đi, còn nữa, khi Vũ hồn dung hợp dường như xảy ra biến dị.
Lâm Phong thì thào, lúc nãy, đứng trước sat ý mãnh liệt của Vu Chân, hai Vũ hồn của hắn bị kích thích dung nhập vào nhau, Vũ hồn lực tăng mạnh. Vũ hồn sau khi dung hợp có sự cường bạo bá đạo của cả Thiên Phệ và Tử Xà, thôn phệ hồn phách của cả Vu Chân lẫn Vu Yêu, đúng là đáng sợ.
– Ồ!
Đúng lúc này, Lâm Phong trong lòng chợt động, lập tức Thiên Phệ Vũ hồn quay về sau lưng hắn, phát ra một luồng khí tức yêu dị, sáu cái đầu của Thương Long đột nhiên gầm lên một hồi dài. Ở phần gốc của Thiên Phệ Vũ hồn dần dần vươn ra một xúc tu, xúc tu này không ngờ chính là một cái đầu của Thương Long.
Thiên Phệ Vũ hồn không chỉ có sáu đầu rồng, lúc này đã mọc ra đầu rồng thứ bảy.
– Đây là… Hồn phách của Vu Yêu.truyện tà tu audio
Lòng Lâm Phong thắt lại, cái đầu rồng thứ bảy khác với sáu cái kia, vẻ mặt của nó vừa yêu dị vừa băng lãnh, cặp mắt yêu dị của nó chính là cặp mắt của Vu yêu.
Hồn phách của Vu Yêu bị Thiên Phệ Vũ hồn thôn phệ thì biến thành cái đầu thứ bảy của Thương Long?
Lâm Phong trong lòng chấn động, thật quỷ dị, lúc truớc nó thôn phệ yêu thú hoặc hàn khí đều sinh ra Vũ hồn khác như Huyễn Ma Vũ hồn, Hàn Băng Vũ hồn và Tử Xà Vũ hồn. Nhưng hôm nay thôn phệ hồn phách Vu Yêu lại không sinh ra Vũ hồn khác mà lại trở thành một bộ phận của Thiên Phệ Vũ hồn.