Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 62 [Chương 306 đến 310]
❮ sautiếp ❯Chương 306: Thực Lực Của Đế Quốc
Nhìn thi thể ở dưới, một đám người thổn thức. Lúc đi ngang qua bên cạnh Lâm Phong chẳng biết vì sao cường giả trong quan tài gỗ kia lại đột nhiên sử dụng xiềng xích đối phó Lâm Phong. Nhưng mà Lâm Phong không có bị xiềng xích khóa lại, cuối cùng còn làm hại tới chính tính mạng của mình. Người nọ trước khi chết nhất định sẽ cực kỳ hối hận, đang yên đang lành tự nhiên trêu chọc phải Lâm Phong, để rồi mất đi tính mạng.
Ngoài ra, nhìn uy lực một kiếm vừa rồi, Lâm Phong dường như đã mạnh hơn thời gian trước rất nhiều, đạt tới cảnh giới Linh Vũ cảnh tầng chín rồi, tiến bộ vô cùng thần tốc.
– Thiên phú của hắn không phải là khủng bố bình thường.
Đám người âm thầm nói, Lâm Phong đáng sợ, mấy ngày đã tăng lên một cảnh giới rồi. Hơn nữa, ngày ấy Lâm Phong chỉ có tu vi Linh Vũ cảnh tầng tám, dĩ nhiên đã giết được cường giả Huyền Vũ cảnh rồi. Hiện tại, Lâm Phong giết Huyền Vũ cảnh tầng một, hoàn toàn không phải nói chơi.
Nhưng mà cùng lúc đó, từng đạo sát ý lạnh như băng buông xuống trên người Lâm Phong làm cho trong lòng Lâm Phong lạnh như băng. Lúc này hắn bạo lộ ra ngoài, không biết có bao nhiêu người muốn giết hắn đây.
Về phần mười hai cỗ quan tài kia vẫn yên lặng đáp xuống trên cát vàng. Loại yên tĩnh này làm cho người ta cảm giác được áp lực, còn có sợ hãi. Vật không biết, dễ dàng làm cho lòng người sinh ra e ngại. Hơn nữa, người vừa bị Lâm Phong giết cũng rất là khủng bố. Toàn thân hắn quấn lấy xiềng xích màu đen, dường như là yêu ma, cực kỳ tà ác.
Lúc này, có thật nhiều bóng người giẫm chân tiến lên, lập tức đi tới đối diện quan tài. Một đám người sắc mặt lạnh lùng, trong đám người có một người chính là chủ nhân Mộng các, mỹ phụ xinh đẹp đã đại chiến một hồi với Hỏa lão cùng Mộng Tình. Nhưng mà lúc này nàng đứng ở phía sau một nam tử trung niên, đối phương địa vị hiển nhiên cao hơn nàng.
– Thập Tam Quỷ Sát, các ngươi tại sao chạy tới thành cổ Thiên Lạc này. Đây chính là thuộc về nước Tuyết Nguyệt, không phải chỗ các ngươi nên tới.
Người nam tử trung niên cầm đầu nhìn mười hai cỗ quan tài lạnh lùng nói ra, nói thẳng thân phận của đối phương, Thập Tam Quỷ Sát!
Nhưng mà rất nhiều người đều lộ ra thần sắc khó hiểu. Bọn họ cũng không có nghe nói qua cái tên Thập Tam Quỷ Sát.
Hưu, hưu, hưu…Dị Thế Tà Quân Quân Mặc Tà thế lại vô tà… Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Từng tiếng huýt gió vang lên trong không gian. Mười hai nắp quan tài bật ra, vọt thẳng tới người đang nói chuyện, tốc độ cực nhanh.
Nhưng mà nam tử nói chuyện kia cũng không động đậy chút nào. Đôi mắt hắn cực kỳ bình tĩnh, người phía sau hắn lóe lên, chưởng ấn rung động, từng tiếng nổ lớn ầm ầm không ngừng truyền ra, mười hai nắp quan tài toàn bộ nổ tan.
Mà ở trên mười hai quan tài kia, từng đôi bàn tay tái nhợt xuất hiện. Cảnh tượng cực kỳ âm trầm, một cỗ âm khí lập tức bao phủ lấy toàn trường.
– Giả thần giả quỷ!
Nam tử trung niên quát lạnh một tiếng, chân đạp mạnh xuống nền đất. Nguyên lực cuồng bạo lập tức truyền vào trong lòng đất làm cho cát vàng nổi lên cuồn cuộn, trực tiếp bắn thẳng về phía quan tài.
Một tiếng nổ vang lên, mười hai cỗ quan tài đều nổ. Cùng lúc này, mười hai đạo bóng người xuất hiện giữa không trung. Trên người bọn họ toàn bộ đều là xiềng xích màu đen, giống như những xúc tua vô tận, chống đỡ mặt đất, đồng thời vung lên không trung, phát ra những tiếng chạm vang.
Hơn nữa mười hai người này còn có một điểm giống nhau, gầy như que củi, hệt như thây khô vậy, phi thường khủng bố.
Một màn này đánh sâu vào thị giác, làm cho những người tâm chí không đủ kiên nghị trong nháy mắt trở nên sợ hãi, tâm tư đoạt bảo đã không còn sót lại chút gì. Đám người kia thật đáng sợ, chỉ liếc mắt nhìn đã làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi. Nhưng mà như trước vẫn có thật nhiều ánh mắt lóe lên, trong lòng sinh ra ý chờ mong. Chỉ cần có một tia cơ hội thì không thể buông tha. Đương nhiên, làm việc gì cũng phải cẩn thận.
Nhưng mà lúc này, nam tử trung niên Mộng các lạnh lùng quét mắt nhìn qua mọi người một cái, khóe miệng lộ ra thần sắc trào phúng, lạnh lùng nói:
– Những người khác toàn bộ cút đi. Người của Thiên Sát tông, các ngươi không thể trêu vào được đâu.
– Thiên Sát tông?
Có người nghi hoặc, bọn họ, chưa từng nghe nói có tông môn tên là Thiên Sát tông này. Nhưng mà, trong những võ tu này cũng có người có chút kiến thức rộng rãi, nghe nói như vậy trong lòng đột nhiên run lên.
Thiên Sát tông, đám người kia không ngờ lại là người của Thiên Sát tông, thật đáng sợ.
Nam tử trung niên nhìn mọi người lộ ra thần sắc khó hiểu, trong mắt trào phúng càng sâu, lạnh lùng nói:
– Một bầy kiến hôi, ngay cả Thiên Sát tông cũng không nghe nói qua.
– Thật là người cuồng vọng.
Lâm Phong nghe thấy lời đối phương ánh mắt ngưng tụ. Hắn quả thực chưa nghe nói qua Thiên Sát tông, đối với Cửu Tiêu đại lục, hắn vốn biết không nhiều.
Như cảm nhận được ánh mắt của Lâm Phong, đôi mắt trung niên kia rơi vào trên người Lâm Phong, cười lạnh nói:
– Ngươi chính là Lâm Phong sao? Dám ném Cửu Thiên Thương Long đỉnh xuống mà không giao cho Tinh Mộng các chúng ta, ngươi to gan đấy. Hôm nay nếu đã tới đây, chuẩn bị lưu lại vĩnh viễn đi thôi.
“Vĩnh viễn lưu lại!” Lâm Phong cảm nhận được trong mắt đối phương có sát khí, trong đầu hắn cũng cảm thấy hơi lạnh.
– Mộng các, trời ạ, thì ra Mộng các là phân nhánh của Tinh Mộng các.
Lúc này có người hô, Thiên Sát tông hắn không nghe nói qua, nhưng Tinh Mộng các hắn lại nghe nói qua.
– Các ngươi là người từ đế quốc Long Sơn sao?
Người nọ đồng tử mạnh mẽ co rút lại nhìn chằm chằm vào nam tử kia.
– Coi như ngươi có chút kiến thức, không tới mức ngu ngốc như hắn.
Nam tử trào phúng nói một tiếng, người ngu ngốc này đương nhiên chỉ Lâm Phong.
– Tinh Mộng các ta chính là tông môn số một số hai ở đế quốc Long Sơn, phân nhánh trải rộng. Mộng các chẳng qua chỉ là một trong số những phân nhánh của chúng ta mà thôi. Đừng nói bầy kiến hôi các ngươi, cho dù hoàng thất Tuyết Nguyệt, Tinh Mộng các chúng ta cũng không để vào mắt. Về phần Thiên Sát tông, là đại tông môn của Đế quốc Hắc Vũ, các ngươi không đắc tội nổi đâu, cho nên nhanh chóng cút đi.
Giọng của nam tử mang theo ngạo khí nồng đậm, giống như cao cao tại thượng, bình thường ở Tuyết Nguyệt hắn là thần, cao hơn tất cả vậy. Nhưng mà nhiền người cảm thấy hắn rất ngạo mạn.
Đế quốc Long Sơn, bọn họ dĩ nhiên là người của Tinh Mộng các ở đế quốc Long Sơn. Trong mười ba nước ở Tuyết Vực, có bốn đế quốc lớn và chín phụ quốc. Đế quốc Long Sơn chính là một trong bốn đại đế quốc. Mà nước Tuyết Nguyệt chẳng qua chỉ là một phụ quốc phụ thuộc vào đế quốc Long Sơn mà thôi. Tinh Mộng các là thế lực lớn ở Đế quốc Long Sơn, hùng mạnh có thể nghĩ, khó trách nam tử này lại càn rỡ như vậy.
Ngoài ra đế quốc Hắc Vũ cũng là một trong bốn đại đế quốc, hùng mạnh như đế quốc Long Sơn vậy. Những người trong quan tài màu đen này đi ra chính là thuộc về một trong những thế lực mạnh nhất đế quốc Hắc Vũ, Thiên Sát tông.
Rất nhiều người bắt đầu sinh ra thoái ý, tông môn thuộc tứ đại đế quốc, quá mạnh, bọn hắn không thể làm gì được.
– Nhu nhược!
Một tiếng nói lạnh lùng truyền ra, làm cho ánh mắt mọi người ngưng tụ, lập tức nhìn về phía Lâm Phong.
– Nhu nhược, chỉ nói vài câu đã bị dọa sợ lui. Tông môn của đế quốc chẳng lẽ đều hùng mạnh sao, không có tông môn nhỏ à? Còn có, cho dù tông môn bọn họ có hùng mạnh thế nào đi nữa thì nơi này cũng là nước Tuyết Nguyệt. Các ngươi sợ hãi một cái tông môn không biết tên ở xa không biết bao nhiêu dặm, như vậy còn muốn võ đạo cái gì nữa?
Lâm Phong lạnh lùng nói ra, làm cho đám người trong lòng khẽ rung. Đúng vậy, nơi này là nước Tuyết Nguyệt, tông môn bọn họ cho dù hùng mạnh cũng nước xa không thể cứu được lửa gần. Nếu bọn họ đạt được bảo vật rồi bỏ đi, đại lục to lớn, ai có thể tìm được bọn họ đây? Ngay cả chuyện này cũng sợ hãi, nói chi tới võ đạo đây? Nghĩ vậy, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía nam tử Tinh Mộng các, trong mắt hiện lên sắc bén. Tên này rất giảo hoạt, thế nhưng muốn dùng mấy câu nói dọa lùi bọn họ, sau đó chính mình đoạt bảo.
– Rác rưởi chính là rác rưởi.
Nam tử trong lòng cười lạnh, không có nhìn lại đám người kia, nhưng thật ra hơi chút ngạc nhiên liếc mắt nhìn Lâm Phong một cái. Tên này rất cơ trí, hắn biết rõ chính mình có thể giết hắn, cố ý dùng ngôn ngữ chọc giận đám người, không cho bọn họ lui lại. Nếu mọi người đoạt bảo đều rút đi, như vậy Lâm Phong hẳn sẽ gặp nguy hiểm.
Lâm Phong thật đúng có ý nghĩ này, nếu người đoạt bảo đi cả rồi hắn còn có thể ở lại cướp đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh được sao? Hiển nhiên không có khả năng, khi đó, hắn phải đối mặt với Tinh Mộng các cùng Thiên Sát tông.
– Đừng cãi cọ nữa.
Một giọng nói tà ác truyền tới, kẻ nói chuyện rõ ràng là một trong Thập Tam Quỷ Sát.
– Hôm nay, các ngươi, toàn bộ đều phải chết.
Giọng nói âm trầm lần nữa phun ra, Thập Tam Quỷ Sát đồng thời phun ra một ngụm thi khí, thi khí âm trầm vô cùng. Chỉ thấy trong không gian, những mảnh vỡ của quan tài xuất hiện từng dòng khí màu xám lao ra, hướng tới một nơi mà hội tụ, cực kỳ âm lãnh.
Dòng khí xám hội tụ càng ngày càng đậm, phiêu đãng phía trên cát vàng. Đột nhiên, đám người cảm thấy trong lòng run rẩy, chỉ thấy khí xám phía trên đất cát vàng đột nhiên dần dần hội tụ lại thành hình người.
Chương 307: Quỷ Sát Vương
Thi khí dần dần hội tụ thành hình người, mười hai vị còn lại trong Thập Tam Quỷ Sát quỳ một chân xuống nền đất, cung kính nói:
– Cung nghênh Quỷ Sát Vương!
– Quỷ Sát Vương ở đây, làm sao có thể?
Nam tử trung niên đồng tử co rút lại, Thiên Sát tông đẳng cấp sâm nghiêm. Thập Tam Quỷ Sát thực lực cũng đã rất hùng mạnh rồi, toàn bộ đều ngoài Huyền Vũ cảnh.
Thập Tam Quỷ Sát chính là Quỷ Sát đóng ở Nước Tuyết Nguyệt, tuy rằng không có mạnh như Quỷ Sát ở đế quốc Hắc Vũ, nhưng đều có tu vi ngoài Huyền Vũ cảnh tầng hai cả. Về phần Quỷ Sát Vương, chỉ có ở đế quốc Hắc Vũ mới có. Đây là vương giả chân chính, Thiên Vũ cảnh mới có thể xưng vương.
Lúc này, toàn bộ Thập Tam Quỷ Sát quỳ xuống đất xưng vương. Thực hiển nhiên, thi thể đang xuất hiện này, chính là cường giả Thiên Vũ cảnh, loại cường giả này nóng giận thất thường, thậm chí làm điên đảo cả một quốc gia.
– Thiên Sát tông, tốc độ rất nhanh!
Nam tử cầm đầu Tinh Mộng các nheo mắt nhìn lại, kinh ngạc nhìn đoàn thi khí, sắc mặt không được tốt cho lắm.
Mà vào lúc này, thi khí hoàn toàn biến ảo trở thành hình dạng người. Một đôi tay nhưng chọc lên trên khỏi mặt đất, đầu cùng giơ lên, lập tức, cả người đều đứng thẳng.
Nhưng mà khối thân thể này là khối thân thể hư ảo màu xám, hai tròng mắt trống rỗng, chỉ dọa người phát lạnh.
– Bọn họ còn đắc ý nghĩ là, Thiên Sát tông chúng ta vì sợ hãi nên mới đáp ứng tới nơi này, ha ha!
Một giọng nói cười lạnh từ trong miệng hình người màu xám phun ra, có vẻ có chút hư ảo, nhưng giọng nói cũng là rành rạch khắc vào tai mỗi người.
– Tới nơi này, chỉ vì muốn giết người!
Giọng nói của Quỷ Sát Vương rơi xuống, mười hai Quỷ Sát thân thể động rồi. Vô tận xiềng xích trên người bọn họ bay múa trên không trung. Trong nháy mắt, rất nhiều đạo bóng người không kịp tránh né, bị xiềng xích khóa lại, lập tức bị kéo tới trước người Quỷ Sát Vương.
Bóng người hư ảo của Quỷ Sát Vương khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh thấu xương. Bóng người phiêu động, trực tiếp bám vào thân thể những người bị kéo tới gần hắn.
– A…
Một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương truyền ra. Chỉ thấy người bị Quỷ Sát Vương bám lấy, thân thể chân nguyên cùng máu huyết trong nháy mắt bị hút khô cả. Cả người hóa thành một thây khô, và bóng người hư ảo Quỷ Sát Vương cũng thêm vài phần chân thật.
– A, a…
Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên trên không trung. Những người bị xiềng xích khóa lại toàn bộ bị cắn nuốt sạch sẽ, hút thành thây khô. Mà thân thể Quỷ Sát Vương thì càng chân thực hơn, sát khí ngập trời.
– Tá Thi Hoàn Hồn!
Trung niên đồng tử đột nhiên co rút lại, lập tức hoàn toàn hiểu rõ, khó trách đối phương có thể nhanh chóng đi vào thành cổ Thiên Lạc như vậy, thì ra là thế.
– Ngăn cản hắn, không thể cứ như vậy đi xuống. Hắn hiện tại chẳng qua không có thi hồn, thực lực không phải rất mạnh, nếu lại làm cho hắn cắn nuốt đi xuống, hắn sẽ thật sự khôi phục thân thể Quỷ Sát Vương, trở thành Quỷ Sát Vương, có được thực lực Thiên Vũ cảnh. Khi đó, tất cả chúng ta đều phải chết.
Nam tử cầm đầu Tinh Mộng các rống to một tiếng, làm cho đám người trong lòng run rẩy. Khôi phục thực lực Quỷ Sát vương, trở thành nhân vật hùng mạnh Thiên Vũ cảnh?
Nói vậy, bọn họ thật sự sẽ chết, không còn đường sống.
Lâm Phong nghe thấy lời nói của đối phương, trong lòng cười lạnh. Người này vừa rồi còn khinh thường người khác, hiện tại nhìn thấy Quỷ Sát Vương hiện thân, thái độ lập tức thay đổi, muốn đám người đi ngăn cản Quỷ Sát Vương, sao hắn không tự mình đi ngăn cản đi.
– Lui!
Lâm Phong trong miệng phun ra một giọng nói, thân hình lui lại phía sau. Nếu Quỷ Sát Vương thật sự khôi phục thực lực, vậy cũng chỉ có bỏ đi thôi. Nếu vì Cửu Thiên Thương Long đỉnh mà ném đi tính mạng, rất không đáng giá.
Mười hai đại Quỷ Sát đồng thời động thủ, xiềng xích vô cùng vô tận, uy lực vô cùng, không ngừng có người bị xiềng xích trói buộc, đưa vào bên người Quỷ Sát Vương, sau đó bị cắn nuốt.
– Các ngươi đừng nghĩ đào tẩu, nếu Quỷ Sát Vương thành hình, khôi phục thực lực Thiên Vũ cảnh, các ngươi nghĩ có thể chạy thoát sao? Hiện tại, chỉ có giết thập tam Quỷ Sát, ngăn cản Quỷ Sát Vương. Thậm chí giết chết hắn, mới có thể hi vọng không chết, thậm chí cướp lấy Cửu Thiên Thương Long đỉnh.
Cường giả Tinh Mộng các kia lần nữa quát lên, giọng nói chấn động sâu tận trong lòng mọi người ở đây. Hắn dường như cũng biết được tất cả mọi người đang quan sát, biết hắn mà không động thủ, e rằng không ai dám động thủ trước.
– Thiên Ảnh chưởng!
Nam tử giận quát một tiếng, thân thể phiêu động, chưởng lực cuồng bá trực tiếp oanh kích ra ngoài. Giọng nói ầm vang liên tiếp truyền ra ngoài, chân nguyên màu vàng tạo thành chưởng ấn vô cùng lớn, hướng tới đối phương oanh sát qua.
Ầm vang!
Chân nguyên chưởng ấn đánh lên trên xiềng xích. Những xiềng xích kia mạnh mẽ run lên, thu trở về, đồng thời một Quỷ Sát thực lực hơi yếu, không thể chịu đựng được chân nguyên chưởng lực này, thân thể bay ra ngoài.
Nam tử Tinh Mộng các này có được tu vi Huyền Vũ cảnh tầng năm, cực kỳ mạnh mẽ.
Vì Cửu Thiên Thương Long đỉnh, Tinh Mộng các cũng sớm phái cường giả, tùy thời đi tới thành cổ Thiên Lạc.
– Trảm!
Một đạo khí tức sắc bén vô cùng truyền ra, chỉ thấy một thanh trường thương như độc long lao ra, trực tiếp đâm thẳng vào trái tim Quỷ Sát này, lại một Quỷ Sát nữa, chết!
Thấy một màn như vậy, đám người trong lòng sợ hãi đã giảm bớt. Đúng vậy, những Quỷ Sát này thực lực cũng không phải thông thiên, mặc dù có mười mấy người, nhưng nếu bọn họ toàn bộ công kích, những thứ Quỷ Sát này làm sao có thể chịu đựng được. Về phần Quỷ Sát Vương còn chưa thành hình, chỉ cần không cho hắn tiếp tục cắn nuốt máu huyết cùng chân nguyên người khác, hắn muốn lớn mạnh cũng không dễ dàng như vậy.
– Giết bọn họ, chúng ta có thể cướp đoạt lại được Cửu Thiên Thương Long đỉnh, Thập Tam Quỷ Sát cũng là Huyền Vũ cảnh mà thôi, sợ cái gì?
Trung niên cầm trường thương trong tay giận quát một tiếng, uy phong lẫm lẫm, giọng nói tràn ngập hào khí.
– Đúng, giết hắn rồi, còn có mười một Quỷ Sát mà thôi. Quỷ Sát Vương còn không đủ gây sợ, giết bọn họ, Cửu Thiên Thương Long đỉnh là của chúng ta.
Lại có một đạo giọng nói mê hoặc phun ra làm cho mọi người tâm động, cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
– Giết được bọn họ, đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh.
– Giết, Quỷ Sát Vương không có thành, chúng ta nhiều người như vậy, mỗi lần công kích có thể oánh sát bọn hắn.
Vô số giọng nói phiêu đãng trong không gian, dường như thêm can đảm, từng bóng người lóe ra. Đám người này chỉ cảm thấy cả người tràn ngập hùng tâm chi khí, dường như, Cửu Thiên Thương Long đỉnh sắp rơi vào trong tay họ.
– Các ngươi muốn chết!
Quỷ Sát Vương nhìn đám người đang oanh sát tới, trong mắt hiện lên một đạo hàn ý cực kỳ yêu tà. Thân thể hắn run lên, hai tay đặt lên trên hai người Quỷ Sát, hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, chỉ trong nháy mắt, hai Quỷ Sát này biến thành thây khô.
Những Quỷ Sát khác nhìn thấy một màn như vậy đồng tử mạnh mẽ co rút lại. Trong ánh mắt tà ác hiện lên vẻ sợ hãi, Quỷ Sát Vương, ngay cả bọn họ cũng muốn cắn nuốt.
– Các ngươi, hiến thân thôi.
Quỷ Sát Vương âm lãnh nói, thân thể hóa thành một đạo quang mang màu xám hiện ra trên người Thập Tam Quỷ Sát. Tất cả toàn bộ đều bị khóa lại.
Lúc này, công kích của mọi người đã sắp buông xuống, thân thể Quỷ Sát Vương phóng lên cao, nhanh tới khó tin. Trong nháy mắt, Quỷ Sát Vương đã đạt tới chiều cao trăm mét.
Giữa hư không, chỉ thấy xiềng xích khóa sạch những Quỷ Sát còn sống. Đó chính là những xiềng xích của bọn họ. Nhưng lúc này lại khóa chính mình lại.
Chân nguyên cùng huyết mạch mênh mông đều theo những xiềng xích kia dũng mãnh lao tới thân thể Quỷ Sát Vương. Chỉ thấy Quỷ Sát Vương ngửa đầu, thân thể đã hoàn toàn chân thật, khuôn mặt mê say, cắn nuốt hơn mười vị cường giả Huyền Vũ cảnh, thật sự rất sảng khoái.
Nhìn thấy một màn tà ác trên không trung, đám người hung hăng chấn động. Quỷ Sát Vương thật sự muốn ngưng hình sao?
Vậy bọn họ toàn bộ phải chết sao?
Rống!
Một tiếng rống giận từ trong miệng Quỷ Sát Vương phun ra. Xiềng xích vô tận trên không trung di chuyển, thân thể Thập Tam Quỷ Sát hóa thành thây khổ, bị ném ra xa. Lúc này chỉ còn Quỷ Sát Vương, uy nghiêm tận trời.
– Các ngươi, toàn bộ phải chết, bị ta cắn nuốt sạch.
Quỷ Sát Vương nhìn đám người trên mặt đất, khóe miệng tà ác khủng bố tới cực hạn.
– Quỷ Sát Vương thật quá mạnh, sắp ngưng hình rồi.
– Quỷ Sát Vương xuất hiện, chết chắc rồi.
Cảm xúc khủng khoảng lần nữa lan tràn, Lâm Phong nhanh chóng thối lui. Chuyện hôm nay đã ngoài dự liệu của hắn, chẳng những cường giả Tinh Mộng các xuất hiện, còn có Thiên Sát tông của đế quốc Hắc Vũ, xuất động Quỷ Sát Vương, thế lực lớn của hai đại đế quốc này, thậm chí hắn còn không có nghe nói qua.
Nhưng mà, ngay khi Lâm Phong muốn rời đi, một đạo khí tức sắc bén truyền tới. Lâm Phong xoay người, nhìn thấy một bóng người ngăn trở hắn, không cho hắn tiếp tục lui về phía sau.
Càng làm cho ánh mắt Lâm Phong đọng lại, người này uy phong lẫm lẫm, xúi giục mọi người sát Quỷ Sát Vương.
Chương 308: Thế Sự Vô Thường
Lâm Phong ánh mắt dừng ở đối phương, trong đôi mắt hàn quang lóe ra, dường như có gì đó không đúng.
Người cầm thương này, giết Quỷ Sát, xúi giục đám người chiến Quỷ Sát Vương, nhưng chính hắn lại đứng ở chỗ này, không đi chiến đấu, thậm chí còn ngăn cản hắn rời đi.
Ánh mắt quét chung quanh một cái, Lâm Phong trong lòng khẽ run lên. Lúc này, quanh không gian này, không chỉ có riêng một cường giả cầm thương, còn có tám người, một thân áo đen, cầm trường thương trong tay. Trên người bọn họ mặc dù không có phóng thích ra khí tức mênh mông. Nhưng bình tĩnh cùng tỉnh táo vô cùng, dường như lạnh lùng từ tận xương cốt, làm cho Lâm Phong cảm thấy được, tám người này, toàn bộ đều là cao thủ.
– Để cho hắn đi.
Lúc này, một giọng nói mờ ảo truyền tới, mang theo một loại ngữ khí chân thật đáng tin. Cường giả cầm thương kia lập tức lộ vẻ cung kích, thân thể tránh ra, nhường một lối để Lâm Phong rời đi.
Lâm Phong liếc nhìn người này một cái thật sâu, đồng thời truy tìm người nói chuyện. Cuối cùng, ánh mắt của hắn rơi vào trên cửa thành Thiên Lạc. Nơi đó có một bóng người khoác trường bào màu đen đang đứng, bao trùm toàn thân, ngay cả mặt mũi cũng bị che kín, cực kỳ thần bí.
Lúc này hắn lẳng lặng dựa vào vách thành, đầu hơi hơi thấp xuống, nhắm mắt dưỡng thần, nơi này có việc gì dường như cũng không liên quan tới hắn vậy.
Nhưng mà cường giả cầm thương kia cũng nghe theo lời của hắn. hắn tùy ý nói một câu, đối phương lập tức nhường đường, uy vọng của hắn không cần phải nhiều lời.
Liếc mắt nhìn người mặc áo hắc bào thần bí kia một cái, Lâm Phong phát hiện chuyện hôm nay không đơn giản như trong tưởng tượng.
Có lẽ Quỷ Sát Vương chính là bọ ngựa mà thôi. Đằng sau còn có một con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào mọi người.
Đương nhiên, cũng nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên Thương Long đỉnh.
Lâm Phong nhấc chân bước ra bên ngoài, nhưng mà hắn vẫn chưa vội vã rời đi. Hắn đứng trên cát vàng, ánh mắt vẫn nhìn về phía chiến cuộc.
Lúc này, chỉ thấy Quỷ Sát Vương thân thể phiêu động, mỗi khi chạm tới một người lập tức sẽ có một người chết, bị cắn nuốt thành thây khô, làm cho vô số người đánh mất dũng khí chiến đấu.
– Giết hắn đi, đây là Tá Thi Hoàn Hồn của Thiên Sát tông, không phải bản thể của hắn, chẳng qua là linh hồn của hắn mà thôi, không thể phát huy ra được thực lực Quỷ Sát Vương. Chỉ cần chúng ta đồng thời công kích, nhất định có thể giết được hắn.
Cường giả Tinh Mộng các phát hiện ra sự việc dần dần lệch khỏi quỹ đạo của hắn dự tính, hét lớn một tiếng, nhưng mà giọng nói rơi xuống liền thấy được một đôi mắt âm lãnh đang theo dõi. Băng hàn thấu xương, làm cho tim hắn cũng run lên.
– Đi chết đi.
Quỷ Sát Vương nổi giận gầm lên một tiếng, vô tận xiềng xích đánh thẳng tới hắn làm cho tim hắn hung hăng nhảy lên. Thân thể nhấc lên cao, chưởng lực cuồng bạo hướng tới xiềng xích công kích đi, chân nguyên cự chưởng phát ra tiếng vang ầm ầm.
Nhưng mà lúc này, vài đạo xiềng xích lặng yên không một tiếng động xuất hiện phía sau hắn. Trong nháy mắt tấn công tới, làm cho sắc mặt của hắn đại biến, muốn né tránh nhưng đã không kịp nữa rồi. Xiềng xích kia bị hồn phách hùng mạnh của Quỷ Sát Vương khống chế, nhanh tới cực hạn, nháy mắt đã quấn chặt lấy hai tay của hắn.
– Không muốn chết thì cùng nhau động thủ đi!
Nam tử hét lớn một tiếng, nhưng giờ phút này đám người đã sớm kinh sợ hoàn toàn rồi. Chỉ thấy Quỷ Sát Vương khóe miệng mang theo nụ cười tà, thân thể lao đi, bay thẳng tới hắn.
– Trở thành chất dinh dưỡng của ta đi!
Quỷ Sát Vương nói một câu âm trầm, thân thể hắn lập tức bám lên trên người nam tử, bắt đầu cắn nuốt chân nguyên cùng huyết mạch.
– Thiên Huyễn Giải Thể!
Nam tử nổi giận gầm lên một tiếng, một cỗ lực lượng hủy diệt truyền ra làm cho Quỷ Sát Vương điên cuồng thối lui.
Ầm ầm ầm!
Tiếng nổ vô cùng bạo liệt vang lên, rất nhiều xiềng xích bị trực tiếp nổ tung. Đồng thời thân thể nam tử kia cũng tan thành tro bụi.
Thân thể Quỷ Sát Vương lúc sáng lúc tối, khí tức hỗn loạn, cho thấy cũng bị trọng thương bởi một kích này. Thiên Huyễn Giải Thể, tên khốn này!
– Rống!
Quỷ Sát Vương rít gào một tiếng, tiếp tục cắn nuốt đám người còn lại. Lúc này các cường giả đã không còn lại nhiều rồi, chỉ lát sau, đã bị Quỷ Sát Vương nuốt chỉ còn mấy chục người, mà Quỷ Sát Vương hơi thở ngày càng hùng mạnh.
– Trốn, trốn…
Đây là ý niệm duy nhất trong đầu đám người này. Tất cả mọi người đều đang lẩn trốn, hướng tới các phía mà chạy đi. Cửu Thiên Thương Long đỉnh, không cần nữa rồi.
Lúc này có mấy bóng người đang hướng về phía Lâm Phong mà chạy trốn.
Nhưng mà, người cầm trường thương vừa ngăn chặn Lâm Phong vẫn đứng ở chỗ đó, giống như một ngọn núi, ổn như bàn thạch. Ánh mắt của hắn, lạnh lùng, sắc bén.
– Tránh ra!
Một người đột nhiên quát lớn, chỉ thấy thân thể người cầm trường thương khẽ rung lên. Nhất thời chân nguyên màu đen hóa thành một trường long, trực tiếp oanh kích lên trên người đối phương. Trong nháy mắt một cường giả Huyền Vũ cảnh đang chạy như điên, chết!
– Thật mạnh, uy lực của một thương này không hề thua kém thực lực Xích lão!
Lâm Phong trong lòng run lên, tám người này đều có cảnh giới ít nhất đã ngoài Huyền Vũ cảnh tầng bốn, thật là một thế lực khủng khiếp.
Hai người đằng sau đang hướng tới bên này trốn đi cảm nhận được uy lực một thương này, sắc mặt đột nhiên run lên, thân thể cũng hơi hơi cứng đờ.
Hai người này đều là nữ nhân, một trong số đó đúng là người của Mộng các. Ngày ấy, chính mỹ phụ này đã cướp đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh của Lâm Phong, còn một người khác, Lâm Phong cũng nhận ra, là Lam Kiều.
Hôm nay đại bộ phận người của Mộng các đều tới đây. Bọn họ nghĩ có thể đoạt được bảo vật, nhưng mà toàn bộ đều chết ở nơi này rồi.
– Người muốn rời đi, chết!
Người cầm thương lạnh lùng quát một tiếng, cước bộ sải bước, phía trên trường thương sát ý phun ra nuốt vào không ngớt. Chân nguyên màu đen mênh mông, khủng bố vô cùng.
Một thương đâm ra.
– Dừng tay!
Một đạo hàn quang từ trên trời giáng xuống, làm cho trường thương của người nọ hơi chút dừng lại. Lập tức nhìn thấy một đạo bóng người xẹt qua, mang theo thân thể Lam Kiều lui sang một bên, người ra tay đúng là Lâm Phong.
Người cầm thương sắc mặt ngưng tụ, hàn quang lộ ra.
– Nàng, ngươi không thể giết.
Lâm Phong thản nhiên nói một tiếng, nam tử trường thương trầm mặc một chút, lập tức xoay người nhìn sang mỹ phụ. Hắn thật đã bỏ qua cho Lam Kiều.
Lâm Phong thở ra một hơi, ngày xưa Lam Kiều đã vài lần có ý tốt nhắc nhở hắn, việc này Lâm Phong vẫn ghi nhớ ở trong lòng, nếu có thể cứu nàng hắn sẽ cố hết sức.
– Cứu ta!
Mỹ phụ nhìn nam tử cầm thương hướng tới nàng, thân thể đột nhiên run lên, trong mắt đẹp mang theo vài phần hi vọng nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn mỹ phụ một cái, mắt không biểu tình:
– Ngày xưa ngươi muốn giết ta, hiện tại, còn muốn ta cứu ngươi sao?
Mỹ phụ trong lòng run lên, nhất thời hối hận hiện lên trong mắt nàng, một nước cờ sai để thua cả bàn cờ.
Lúc trước, nàng biết rõ tính cách của Lâm Phong, hết sức lông bông không thể nào kiềm chế được. Lúc đó nàng vì sao còn muốn chiếm đoạt Cửu Thiên Thương Long đỉnh. Nàng hẳn phải dự đoán được kết cục, chính là, nàng nghĩ tới thực lực hùng mạnh của mình, vô luận Lâm Phong thuận hay nghịch nàng đều không có vấn đề gì cả. Nghịch nàng, thì giết người đoạt bảo mà thôi.
Nhưng thế sự vô thường, nàng không thể giết chết Lâm Phong. Hiện tại, nàng vốn có một cơ hội sống sót, nhưng bởi vì lúc trước nghĩ sai mà hỏng hết, trước mặt nàng lúc này cũng chỉ còn một con đường chết.
Chỉ có thể nói, đây là số mệnh của nàng.
Trường thương đánh tới, sát ý rung trời. Thiếu phụ mang theo một tia hối hận mà nhắm mắt lại, nàng không nghĩ chống cự nữa, cho dù nàng có thể chống cự một chút, nhưng cuối cùng, kết cục vẫn là chết, hoặc bị giết hoặc bị Quỷ Sát Vương nuốt sạch, không còn đường sống. So với bị Quỷ Sát Vương nuốt sạch, không bằng chết ở trên trường thương cho rồi.
– Vân di.
Lam Kiều kêu một tiếng, trong mắt ngập nước mắt, thân thể bị Lâm Phong giữ lấy, nàng muốn động cũng không được.
– Khặc khặc!
Một giọng nói âm trầm truyền tới, Lâm Phong mang theo Lâm Kiều nhanh chóng thối lui. Chỉ thấy lúc này, toàn bộ mọi người hoặc chết ở trên tay đám người trường thương, hoặc bị Quỷ Sát Vương nuốt sạch.
Không gian nơi này, ngoại trừ đám người Lâm Phong cùng mới tám cường giả áo đen cầm trường thương trong tay, toàn bộ đã chết. Đương nhiên, còn có người thần bí dựa vào trên vách thành nữa.
– Tiểu quỷ, lá gan ngươi cũng thật lớn.
Quỷ Sát Vương nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, âm trầm nói, làm cho đôi mắt Lâm Phong lập lòe sát khí.
– Ngươi không phát hiện ra, bọn họ đang chờ ngươi sao?
Lâm Phong chỉ chỉ vào tám cường giả áo đen kia, đạm mạc nói. Hắn không có rời đi, bởi vì hắn ý thức được, tám người này cùng người thần bí tựa vách tường, chuẩn bị liệp sát Quỷ Sát Vương mà tới. Bọn họ đã sớm chuẩn bị rồi, có lẽ đây là một âm mưu.
Quỷ Sát vương đương nhiên không phải người ngu. Hắn cũng nhìn ra, ánh mắt âm trầm nhìn tới tám người kia, lạnh lùng nói:
– Thực lực không tệ, nhưng trong những người vừa bị ta cắn nuốt cũng có không ít người thực lực không kém các ngươi! Là ai, cho các ngươi lá gan này??
– Ta!
Một giọng nói trầm thấp truyền tới, không biết khi nào người thần bí mặc hắc bào đứng dựa vách tường kia đã chậm rãi hướng tới bên này. Đầu của hắn, như trước vẫn thấp xuống, tùy ý bước ra, nhưng trong nháy mắt đã đi tầm trăm mét, tới trước người Quỷ Sát Vương rồi.
– Nơi này là Tuyết Nguyệt, hạng người yêu tà của Thiên Sát tông, nếu tới đây, cũng không cần phải đi nữa.
Giọng nói lạnh lùng từ trong hắc bào tuôn ra, lập tức đầu người này nâng lên, một chút tinh mang bừng lên, chói lóa mắt.
Chương 309: Phong Ấn Tái Hiện
– Khẩu khí rất lớn, không nghĩ tới ở nước Tuyết Nguyệt thậm chí có người dám nói như vậy với ta.
Quỷ Sát Vương thân thể phiêu đãng giữa không trung, trong mắt mang theo yêu tà ý.
– Bản thân ta muốn nhìn một chút, ngươi là người phương nào.
Quỷ Sát Vương thoại âm rơi xuống, vô tận xiềng xích điên cuồng hướng tới người mặc hắc bào cùng tám cao thủ trường thương kia.
Nhưng mà vào lúc này, chỉ thấy trên người tám cường giả kia, chân nguyên lưu chuyển, phía trên trường thương, khí tức bá đạo tuyệt luân từ từ tuôn ra.
– Sát!
Giận quát một tiếng, trường thương đồng thời đâm ra. Tám đầu độc long trên không trung bay múa, mở ra răng nanh sắc bén. Từng tiếng nổ ầm ầm vang lên, xiềng xích điên cuồng rung động, thậm chí có rất nhiều xiềng xích trực tiếp nổ tung thành phấn vụn.
Cũng trong lúc này, chỉ thấy người thần bí mặc trường bào màu đen hai chân đạp một cái xuống mặt đất. Thân thể bắn thẳng vào hư không, hai tay kết ấn. Nhất thời, một cỗ lốc xoáy kinh khủng xuất hiện trong không gian.
Phía sau Quỷ Sát Vương đột ngột lóe lên hư vô chi môn. hư vô chi môn này dường như không có đáy, một màu đen tuyền, mang theo khí tức khủng bố vô cùng.
Lâm Phong đôi mắt lóe lên tinh mang sắc bén, huyết mạch Vũ hồn, Phong Ấn Chi Môn!
– Là người của hoàng thất!
Lâm Phong trong lòng mãnh liệt run rẩy, Tịch Diệt Chi Môn màu đen hắn đã gặp qua. Đoàn Phong đã từng sử dụng, nhưng mà khí tức không có kinh khủng như vậy, dao động nhân tâm.
– Đoàn gia!
Quỷ Sát Vương sắc mặt kịch biến, nổi giận gầm lên một tiếng.
Tốc độ kết ấn của người thần bí mặc áo choàng đen càng lúc càng nhanh, trong miệng lẩm bẩm nói cái gì đó.
– Tá Thi Hoàn Hồn, yêu pháp mà thôi, lực lượng linh hồn, há có thể chống lại được Vĩnh Hằng Chi Môn!
Người mặc áo choàng đen gầm lên một tiếng, giọng nói rơi xuống leng keng không ngừng bên tai. Mỗi một giọng nói đều mang theo một Phong Ấn Chi Môn. Chỉ một lát sau, chung quanh thân thể Quỷ Sát Vương toàn bộ là Phong Ấn Chi Môn, vây lấy hắn ở bên trong.
Khí tức khủng bố từ trong Phong Ấn Chi Môn chảy ra, người mặc áo choàng đen đôi mắt vẫn lạnh lùng như trước, lạnh băng nói:
– Linh hồn, phong!
Giọng nói rơi xuống, năm phiến Phong Ấn Chi Môn hóa thành một chữ Phong vô cùng lớn, trực tiếp khắc lên trên người Quỷ Sát Vương.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ vô cùng lớn truyền ra. Thân thể Quỷ Sát Vương nổ tung, một đoàn bóng người hư ảo màu đen xuất hiện, nhưng mà có một chữ Phong đã trực tiếp tiến vào linh hồn của hắn.
– Thật là khủng khiếp!
Lâm Phong đôi mắt lóe ra từng đạo tinh mang, Phong Ấn Chi Môn này rất mạnh.
Hơn nữa, dường như chuẩn bị đặc biệt cho Quỷ Sát Vương. Năng lực của Phong Ấn Chi Môn chính là khắc chế hoàn toàn Tá Thi Hoàn Hồn. Nếu không, với thực lực của người thần bí mặc áo choàng đen không nhất định chế phục được Quỷ Sát Vương.
Đúng như hắn đã dự đoán, đây là một âm mưu, âm mưu liệp sát Quỷ Sát Vương. Có lẽ, người thả tin tức này làm cho mọi người tụ tập ở bên ngoài Thành cổ Thiên Lạc chính là người thần bí mặc áo choàng đen này.
Ánh sáng lóe ra, trong tay người thần bí mặc áo choàng đen xuất hiện một cái ô màu xanh. Ô mở ra, bên trong ô xuất hiện khí tức khủng bố, kim quang nở rộ.
– Đi!
Người thần bí mặc áo choàng đen quát lạnh một tiếng, cái ô trong tay hắn rời đi, hướng tới linh hồn Quỷ Sát Vương đang giãy dụa, trực tiếp bắt lấy linh hồn Quỷ Sát Vương vào trong.
– Hợp!
Người áo choàng đen quát một tiếng, cái ô chậm rãi khép kín lại. Ngay sau đó, khí tức khủng bố biến mất không thấy tăm hơi nữa. Ngay cả lực phong ấn của Phong Ấn Chi Môn cũng không thấy đâu.
Không gian nơi này, chỉ còn lại những xiềng xích vô tận đã vô lực mà rơi xuống dưới, hồn phách Quỷ Sát Vương đã biến mất.
Nhìn cái ô trong tay người áo choàng đen, Lâm Phong trong lòng hơi hơi rung động. Người này không ngờ đã thu lại hồn phách của Quỷ Sát Vương.
Quang mang lấp lánh, cái ô lập tức biến mất không thấy. Chắc là bị người áo choàng đen thu vào trong không gian trữ vật rồi.
Thân thể chậm rãi đáp xuống, người áo choàng đen đạm mạc nói một tiếng:
– Còn có người nhìn trộm, các ngươi nên biết làm thế nào chứ.
Giọng nói của hắn vừa rơi xuống, tám cường giả cầm trường thương thân hình lóe lên, nháy mắt đã biến mất, đi ra chung quanh.
Cùng lúc này, người áo choàng đen đôi mắt chuyển qua, đầu hơi hơi thấp xuống, nói với Lâm Phong:
– Vốn tưởng sau đó phải đi tìm ngươi, nhưng ngươi không đi, vậy thì lấy ra đi.
Giọng nói hắn rơi xuống, ánh mắt Lâm Phong nhất thời ngưng tụ lại, trong mắt tinh quang chợt lóe.
Dường như nhìn thấy Lâm Phong trầm mặc, người áo choàng đen bổ sung một câu:
– Không cần ta phải nhắc nhở ngươi, Cửu Thiên Thương Long đỉnh là ở trên người ngươi chứ!
– Quả nhiên!
Lâm Phong ánh mắt ngưn tụ, thật là nhạy cảm, Lâm Phong nghĩ không ai biết được, thật không ngờ lại bị đối phương phát hiện ra.
Cửu Thiên Thương Long đỉnh chính là bị Thập Tam Quỷ Sát mang theo tới. Nhưng mà, mười hai Quỷ Sát bị giết hại, bị Quỷ Sát Vương cắn nuốt sạch sẽ. Cửu Thiên Thương Long đỉnh lại chưa từng xuất hiện. Thậm chí ngay cả khi Quỷ Sát Vương bị đánh thành hồn phách vẫn như trước không nhìn thấy bóng dáng Cửu Thiên Thương Long đỉnh. Đơn giản nó được Quỷ Sát định ám sát Lâm Phong lúc đi ngang qua cửa thành mang theo, sau khi giết hắn, Lâm Phong đã chiếm nhẫn trữ vật của hắn.
Chẳng qua lúc ấy tất cả mọi người chỉ thấy được kiếm quang rực rõ, lại không nhìn thấy động tác của hắn. Đây cũng là nguyên nhân mà Quỷ Sát Vương nói hắn to gan.
Nở nụ cười, một cổ đỉnh xuất hiện trên mặt đất, rõ ràng là Cửu Thiên Thương Long đỉnh.
– Ngươi có thể đi rồi!
Người áo choàng đen cười nhẹ nói, thu Cửu Thiên Thương Long đỉnh lại. Lâm Phong đạm mạc gật gật đầu, xoay người, nhấc chân trực tiếp rời đi.
Lúc này, tám cường giả cầm trường thương đã lục tục trở lại bên người người áo choàng đen. Bọn họ đã làm xong chuyện của mình.
Lâm Phong lúc này đã bước vào trong thành cổ Thiên Lạc. Nhìn những thân thể đầy đất, máu tươi còn chưa khô, vẫn không ngừng chảy xuống, trong lòng hiện lên lãnh quang.
Thực hiển nhiên, những người này đều bị tám cường giả cầm trường thương giết chết. Bọn họ giết sạch những người nhìn thấy chuyện này, ngày hôm nay, ngoại trừ người áo choàng đen cùng tám thủ hạ của mình biết ra, cũng chỉ có mấy người Lâm Phong là rõ ràng.
Nhìn một màn máu chảy đầm đìa này, không thể nghi ngờ đây cũng là một lời cảnh cáo đối với đám người Lâm Phong.
– Ôn hòa, bình dị, gần gũi sao?
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, quân vương vô tình, hoàng tử vô đạo, vì thành nghiệp lớn, thây chất thành đống sẽ không thương tiếc, nói chi mấy nhân mạng.
Người hoàng thất lợi hại, có mấy người là chân chính ôn hòa, nhân từ.
– Điện hạ, tiếp theo ngươi muốn làm gì, trực tiếp mở miệng với Lâm Phong là được.
Một giọng nói vang lên trong không gian, cuồn cuộn truyền vào trong tai người áo choàng đen, làm cho đôi mắt dưới áo choàng kia hơi chút nheo lại.
Hắn lập tức ngẩng đầu lên chậm rãi nhìn về phía Lâm Phong ở xa xa, khóe miệng của hắn không còn nụ cười lạnh lùng nữa mà trở nên ôn hòa, bình dị, gần gũi.
Hắn biết, lấy cơ trí của Lâm Phong nhất định đoán được hắn là ai. Nhưng mà, hắn không ngờ, Lâm Phong sẽ đánh vỡ trầm mặc, nói ra chuyện này.
Nở nụ cười, Đoàn Vô Nhai cũng không để ý, thản nhiên nói:
– Lâm Phong, sớm ngày tới hoàng thành đi, giải đấu Tuyết Vực không còn xa nữa. Tuyết Nguyệt chúng ta phải chọn ra thiên tài kiệt xuất nhất để tham gia giải đấu lần này. Ví dụ, bát đại công tử, Lâm Phong, lấy thiên phú của ngươi có thể có được danh ngạch giải đấu Tuyết Vực. Hiện nay, mười ba nước Tuyết Vực đã không còn bình tĩnh rồi.
– Lâm Phong nhớ kỹ lời điện hạ rồi.
Một đạo giọng nói từ xa đáp lại, Lâm Phong bóng người dần dần biến mất giữa tầm mắt Đoàn Vô Nhai.
Sau khi Lâm Phong rời đi, ánh mắt Đoàn Vô Nhai liếc qua những thi thể chung quanh một cái, lập tức khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm.
Lần này, thu hoạch rất lớn.
Cửu Thiên Thương Long đỉnh là thu hoạch lớn nhất. Tuy rằng, đây chỉ là một trong cửu đỉnh, nhưng vẫn là vô giá, ngoài ra còn có linh hồn Quỷ Sát Vương, cũng là trọng bảo.
Nghĩ vậy, Đoàn Vô Nhai không có lý do gì để mất hứng cả.
Huống hồ nơi này còn chết đi không ít người hắn không muốn nhìn thấy.
– Đi!
Đoàn Vô Nhai đạm mạc nói một tiếng, chân bước đi, cũng hướng tới bên trong thành cổ Thiên Lạc. Việc nơi này đã xong, nên trở về Hoàng thành.
Chín bóng người lóe ra, trong nháy mắt đã tới gần thành cổ Thiên Lạc. Nhưng đột nhiên Đoàn Vô Nhai dừng lại.
Không chỉ có hắn, tám vị cường giả cầm trường thương trong tay cũng dừng lại. Toàn bộ ánh mắt đều nhìn về một hướng.
Trên tường thành thành cổ Thiên Lạc, vị trí lúc trước Đoàn Vô Nhai đứng, lúc này xuất hiện một bóng người đang đứng đưa lưng về phía họ. Người này cũng mặc áo choàng đen, đón gió mà bay, mà sau lưng bóng người đó có một thanh kiếm cổ xưa.
Tóc dài theo gió, dưới ánh nắm sớm chiết xạ, tiêu sái không nên lời. Bên trong khí tức tiêu sái này còn mang theo vài phần cô độc.
Chương 310: Vô Tình Kiếm Khách
Bóng lưng tiêu sái và cô độc, hình như tồn tại mãi mãi, bóng người kia dường như vẫn ở nơi đó, mà không phải đột nhiên xuất hiện.
Đoàn Vô Nhai nở nụ cười, tháo trường bào và khăn che mặt xuống dưới, lộ ra khuôn mặt bình dị gần gũi ôn hòa của mình.
Khẽ khom người, Đoàn Vô Nhai hướng tới bóng lưng kia nói:
– Đoàn Vô Nhai, ra mắt Vô Tình tiền bối.
Nếu có những người khác ở đây, nhìn thấy Đoàn Vô Nhai khom người như vậy chắc chắn vô cùng khiếp sợ.
Đoàn Vô Nhai là hoàng tử nước Tuyết Nguyệt, có thiên phú tuyệt luân, đứng thứ tư trong Bát đại công tử. Hắn rất ít ra tay, thậm chí có người đoán hắn sớm đã bước vào thực lực tốp ba của Bát đại công tử. Toàn bộ nước Tuyết Nguyệt này, người có thể làm cho hắn cúi người cung kính nói chuyện chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Nhưng mà, bóng lưng cô độc kia tuyệt đối có thể là một người trong đó.
Gia Cát Vô Tình, lấy kiếm chém tình, tu luyện Vô Tình kiếm pháp, mười lăm tuổi nắm kiếm thế trong tay, mười tám tuổi kiếm đã nhập vi. Hai mươi mốt tuổi bước chân vào cảnh giới Nhân Kiếm Hợp Nhất. Hai mươi tư tuổi vì tình mà khốn, từ đó về sau phong kiếm.
Nhưng mà, cho dù không cần kiếm, nhưng hắn vẫn lưng đeo cổ kiếm, tùy ý ra tay, so với người khác sử dụng kiếm thì sắc bén hơn vô số lần. Kiếm ra vô tình, được người ta tôn xưng là vô tình kiếm.
Toàn bộ Tuyết Nguyệt, không ai có thể so được Gia Cát Vô Tình trên phương diện kiếm đạo.
Gia Cát Vô Tình như trước đưa lưng về phía Đoàn Vô Nhai, tay áo phiêu động, giọng nói lạnh nhạt từ trong miệng của hắn phun ra.
– Nhị hoàng tử, ngươi hẳn là hiểu được, vì sao ta tới.
Đoàn Vô Nhai cười khổ, sau khi phong kiếm, Vô Tình Kiếm chưa từng bước nửa bước ra khỏi Hoàng thành. Hắn cũng sẽ không bước ra Hoàng thành.
Trong thiên hạ, có thể làm cho hắn bước ra ngoài Hoàng thành, chỉ có một người.
Lúc này, Gia Cát Vô Tình xuất hiện ở nơi này, Đoàn Vô Nhai đương nhiên hiểu được vì sao mà tới.
– Vô Tình tiền bối, ta ngàn dặm xa xôi, từ Hoàng thành tới đây…
Giọng nói lãnh đạm vang lên đánh gãy lời của Đoàn Vô Nhai, không có nửa phần tình cảm.
Đoàn Vô Nhai trên mặt lộ ra nụ cười gượng, xem ra lần này cũng không có thu hoạch nhiều như hắn tưởng tượng.
– Ta hiểu rồi.
Đoàn Vô Nhai mở miệng nói lần nữa, quang mang lấp lánh, Cửu Thiên Thương Long đỉnh lại xuất hiện. Chỉ thấy ống tay áo của hắn huy động, nhất thời cổ đỉnh bay thẳng tới Gia Cát Vô Tình.
– Đoàn Vô Nhai, giao đỉnh!
Đoàn Vô Nhai hiểu biết Gia Cát Vô Tình, Vô Tình Chi Kiếm ai cũng có thể chém, bao gồm cả Đoàn Vô Nhai.
Cửu Thiên Thương Long đỉnh bay về phía Gia Cát Vô Tình, chỉ thấy ống tay áo vung vẩy lên. Nhất thời, Cửu Thiên Thương Long đỉnh biến mất không thấy nữa, đã bị hắn thu vào rồi, bóng người đạm mạc từ đầu tới cuối không di động một chút nào.
– Cám ơn Nhị hoàng tử đã thành toàn.
Giọng nói rơi xuống, thân thể Gia Cát Vô Tình run lên, giống như một thanh kiếm bắn về phương xa, giữa không trung chỉ có một đạo kiếm bạch ngân.
Mặc dù nói cảm ơn, nhưng trong tiếng nói cũng không có ý cảm ơn, chẳng qua là hắn khách sáo mà thôi.
Điều này giống như lúc Đoàn Vô Nhai hỏi Lâm Phong vậy. Lâm Phong không có lựa chọn, không muốn đưa vẫn phải đưa.
Hỏi cùng cám ơn chỉ là khách sáo.
Nhìn bóng lưng biến mất, Đoàn Vô Nhai khóe miệng lộ ra nụ cười chua sót. Sớm biết hắn ở đây, cần gì phải làm điều thừa, còn đắc tội Lâm Phong.
Gia Cát Vô Tình, Vô Tình kiếm khách, hắn thế nhưng cũng rời núi rồi.
– Trở về!
Đoàn Vô Nhai vừa mở miệng nói, nụ cười trên mặt dần dần trở nên ôn hòa. Cửu Thiên Thương Long đỉnh kia mất đi thì thôi. Gia Cát Vô Tình xuất hiện, đối với hắn mà nói, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, thế cờ của hắn chính là vì những người này.
Đối với chuyện sau khi rời đi, Lâm Phong cũng không biết, trở lại chỗ ở của Hỏa lão, Lâm Phong nhìn nhị lão nói:
– Hỏa lão, Xích lão, ta muốn quay về Thành Dương Châu. Nhị lão trong khoảng thời gian này chiếu cố, Lâm Phong thật muốn cảm ơn rất nhiều.
Hỏa lão cùng Xích lão nhìn nhau, lập tức cười cười, nói với Lâm Phong:
– Lâm Phong, ta cùng Xích lão quỷ đã quyết định, về sau sẽ đi theo ngươi.
– Đi theo ta!
Lâm Phong đồng tử co rút lại, Hỏa lão cùng Xích lão, đều là Huyền Vũ cảnh cường giả. Một là Huyền Vũ cảnh tầng ba, một là Huyền Vũ cảnh tầng bốn. Cả hai đều mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều, vậy mà muốn nói đi theo hắn.
– Đúng, đi theo ngươi! Lâm Phong ngươi sẽ không ghét bỏ hai lão nhân chúng ta chứ?
Xích lão cười sang sảng nói.
Lâm Phong sửng sốt, lập tức cũng cười cười.
– Nếu nhị lão đã để mắt tới Lâm Phong, Lâm Phong cũng không dám chậm trễ rồi. Có nhị lão bảo hộ bên người, sau này ta sẽ an toàn hơn nhiều.
Lâm Phong cười nói, hắn tự nhiên hiểu được ý của nhị lão. Hỏa lão cùng Xích lão coi trọng tiềm lực của hắn, như vậy, hắn đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Ít nhất, trước mắt, với thực lực của nhị lão, đối với hắn có trợ giúp rất lớn. Đến ngày nào đó, nếu hắn thực lực cường địa, đương nhiên sẽ không keo kiệt mà kéo Hảo lão cùng Xích lão một phen.
Lam Kiều bên cạnh ánh mắt mang theo vài phần khiếp sợ, nhìn Lâm Phong, ánh mắt lập lòe.
Lâm Phong có thiên phú rất mạnh, nhưng hắn chung quy vẫn chỉ là Linh Vũ cảnh. Hỏa lão cùng Xích lão căn bản không cùng một cấp bậc với hắn, nhưng lại nguyện ý đi theo Lâm Phong.
Có thể thấy được, ở trong lòng nhị lão Lâm Phong có địa vị cao bao nhiêu. Nói vậy hai người đều cho rằng, Lâm Phong ngày sau nhất định sẽ thành công, như vậy mới nguyện ý đi theo.
Đáng tiếc, Mộng các bọn họ không thể giao hảo với Lâm Phong nữa rồi. Hơn nữa, ngay từ đầu Vân di quả thực đã muốn hợp tác cùng Lâm Phong, nhưng về Cửu Thiên Thương Long đỉnh mà tất cả đều thay đổi.
Vân di uy hiếp Lâm Phong, muốn Lâm Phong giao ra cổ đỉnh. Lâm Phong không giao Vân di liền hạ sát thủ. Cho tới bây giờ, cường giả Mộng các, toàn bộ đều bị hủy diệt, chỉ còn một mình cô ta là được Lâm Phong cứu thôi.
Đến nay, cô ta vẫn còn cảm thấy như trong mộng, Mộng các tồn tại nhiều năm như vậy, nay đã bị hủy diệt.
– Ai?
Nhưng vào lúc này, đôi mắt Lâm Phong đọng lại, thân thể lập tức phóng ra bên ngoài nhà.
Đồng thời, thân thể Hỏa lão cùng Xích lão cũng dịch chuyển, đánh thẳng ra ngoài, tốc độ cực nhanh.
Nhưng mà, khi bọn hắn rời khỏi nhà, chỉ thấy phương xa một bóng người lưng đeo cổ kiếm bay nhanh đi như kiếm, nháy mắt đã hoàn toàn biến mất vô ảnh.
Chỉ để lại trên không trung một vệt trắng hình kiếm, dao động lòng người.
– Thật mạnh.
Hỏa lão nhìn kiếm dài trên không trung, đôi mắt đọng lại, thật là lợi hại. Thân hình xẹt qua hư không, nhanh tới mức tận cùng, nhưng lại làm cho bầu trời lưu lại vệt như vết kiếm.
– Rất mạnh, có thể là cường giả Huyền Vũ cảnh cấp cao.
Xích lão thì thào nói nhỏ, cường của Huyền Vũ cảnh cấp cao có nghĩa là Huyền Vũ cảnh tầng bảy hoặc tầng tám, thậm chí có thể là nhân vật ở Huyền Vũ cảnh tầng chín.
Một nhân vật như vậy, thế nhưng xuất hiện ở ngoài phòng bọn họ, lặng yên không tiếng động, lại rời đi trong nháy mắt.
– Nhìn xem.
Hỏa lão kinh hô một tiếng, đám người lập tức đưa mắt nhìn về phía Hỏa lão nói. Một cổ đỉnh, vậy mà lẳng lặng nằm đó.
– Rầm!
Đám người chỉ thấy trong lòng mãnh liệt rung động. Cổ đỉnh này rõ ràng là Cửu Thiên Thương Long đỉnh.
Cửu Thiên Thương Long đỉnh vừa mới bị Đoàn Vô Nhai lấy đi rồi. Giờ sao lại xuất hiện trước mặt bọn họ.
– Hắn tới đưa đỉnh sao?
Ánh mắt mọi người nhìn về phương xa, một cường giả như vậy, cố ý tới đưa đỉnh là vì cái gì.
Hơn nữa, Cửu Thiên Thương Long đỉnh xuất hiện, có nghĩa là đối phương đã đoạt từ trong tay Đoàn Vô Nhai.
Đám người Lâm Phong hai mắt nhìn nhau, trong lòng đều là nghi hoặc khó hiểu. Bọn họ rất không rõ, một cường giả như vậy tại sao lại cố ý trả Cửu Thiên Thương Long đỉnh về.
– Lâm Phong, mau thu Cửu Thiên Thương Long đỉnh lại.
Hỏa lão nhắc nhở một tiếng, làm cho Lâm Phong khẽ gật đầu. Thân hình hơi run lên, Cửu Thiên Thương Long đỉnh thu vào trong nhẫn trữ vật.
– Lâm Phong, ngươi quen biết người nọ?
Hỏa lão hỏi Lâm Phong.
Lâm Phong hai mắt úp mở, lắc lắc cái đầu. Trong những người hắn quen biết, không có ai có thực lực hùng mạnh như vậy. Đại khái chỉ có Yên Vũ Bình Sinh, nhưng mà người nọ cũng không phải là Yên Vũ Bình Sinh.
Nhưng là, vì sao hắn đưa mình đỉnh?
– Chuyện này kỳ quái.
Hỏa lão chau mày, nghĩ mãi không ra, Cửu Thiên Thương Long đỉnh này vốn là được Lâm Phong tìm đến. Sau đó mấy lần bị cướp đoạt, nhưng giờ phút này lại trở về trong tay. Đối phương, chắc là đưa cho Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lại không biết.
– Lâm Phong, cha mẹ, bằng hữu ngươi, có khả năng?
Xích lão mở miệng hỏi thăm, Lâm Phong ánh mắt lóe lên.
Lâm Phong hắn lắc đầu, phụ thân Lâm Hải là không có bằng hữu có thực lực hùng mạnh như vậy. Mà mẫu thân, ngay cả mặt mũi hắn cũng còn chưa có gặp qua.
– Không có khả năng.
Lâm Phong nói.
– Cần gì nghĩ nhiều như vậy, đối phương nếu muốn hiện thân thì cũng không rời đi. Nếu đối phương rời đi ngay như vậy, chắc không muốn bạo lộ thân phận. Chúng ta tội gì phải phí tâm tư suy nghĩ, tới lúc nên biết, sẽ biết.
Lúc này Lam Kiều mở miệng nói, Lâm Phong gật đầu, đúng vậy nếu đối phương lưu lại Cửu Thiên Thương Long đỉnh rồi bước đi, hiển nhiên là không muốn cho hắn biết, hắn cần gì phải suy nghĩ.
Chỉ cần có đỉnh ở lại, là đủ rồi.
– Có lẽ sau này có cơ hội biết!Nguồn truyện audio