Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 493 [Chương 2461 đến 2465]
❮ sautiếp ❯Chương 2461: Bị lừa
Tốc độ chảy của thế giới trong cơ thể Lâm Phong đồng nhất với vị trí không gian hắn đang đứng, Lâm Phong bắt đầu chế tạo cơ duyên ở trong chính thế giới của mình, hắn thậm chí chế tạo thánh vận và mời Già Thiên cùng Mộng Tình đi ra ngoài cùng nhau tu hành, còn chính hắn thì đi tìm Thì Lão.
– Tiền bối.
Lâm Phong đứng trước mặt Thì Lão, khẽ hạ thấp người, thái độ rất khách khí.
– Tiểu gia hỏa tìm lão nhân có chuyện gì à?
Thì Lão nhìn Lâm Phong cười híp mắt, nói.
– Tiền bối nói khuyển tử có được thành tựu như vậy do thiên phú của chính nó, vãn bối tất nhiên không tin, đó là do tiền bối dạy dỗ khuyển tử, vãn bối sẽ không hỏi đến, chỉ là muốn hỏi một tiếng, tốc độ chảy của thời gian trong này và ngoại giới chênh lệch bao nhiêu?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Ta thấy trên người ngươi có khí thế hung ác, chỉ sợ có đại tai nạn.
Thì Lão giống như nói đùa, chưa trả lời vấn đề của Lâm Phong vội, mà lập tức nói:
– Hãy đi đi, không cần hỏi nhiều, ta cái gì cũng không nói cho ngươi đâu.
– Tiền bối, vãn bối có chuyện quan trọng trong người.
Thần sắc Lâm Phong trở nên căng thẳng.
– Vậy thì chính ngươi đi ra ngoài là được.
Thì Lão không thèm để ý nói ra khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút lại, không biết phản bác thế nào, chỉ thấy ánh mắt Thì Lão nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nói:
– Tiểu ngưu ngưu nhìn thấy ta còn không ra gặp sao.
Sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, nội tâm hung hăng chấn động, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn, tiểu ngưu ngưu? Chỉ thấy hào quang lóe ra, không có ý niệm của Lâm Phong, nhưng thân thể lão ngưu vẫn trực tiếp xuất hiện ở bên ngoài, chỉ thấy bốn vó của hắn hướng về phía trước, nhìn Thì Lão, cung kính nói:
– Bái kiến Thì Lão.
– Ha ha, thiệt nhiều năm rồi, tiểu ngưu ngưu cũng lợi hại như vậy.
Lúc Thì Lão cười rộ thì ánh mắt cũng híp lại thành một đạo khe hở, nội tâm Lâm Phong lại dao động càng thêm lợi hại, lão ngưu từng nói qua, nhiều năm trước hắn đã cùng chủ nhân của hắn đến Hằng Hà Thời Gian, khi đó hắn cũng lĩnh ngộ lực lượng thời gian, mà giờ phút này Thì Lão nói với hắn, đã lâu không thấy, rất hiển nhiên khi đó Thì Lão đã tồn tại. Càng đáng sợ chính là, lấy thực lực lão ngưu, không ngờ hắn vẫn phải bái kiến Thì Lão, như vậy Thì Lão. . .
– Ngưu tiền bối.
Lâm Phong truyền âm với lão ngưu.Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!
– Không cần truyền âm, không thể giấu được cái tai của Thì Lão đâu.
Lão ngưu trực tiếp mở miệng nói:
– Lâm Phong, cái gì cũng không cần lo, cũng không nên hỏi hài tử của ngươi, cứ đi đi.
Sắc mặt Lâm Phong ngưng lại, sau đó khẽ gật đầu, mang theo tâm thần chấn động lui ra, Hằng Hà Thời Gian, đây là bí mật của cấm địa Hằng Hà Thời Gian sao. Sau khi Lâm Phong rời khỏi, lão ngưu đi đến trước mặt Thì Lão, lập tức phủ phục xuống nói:
– Thì Lão, năm đó ít nhiều gì vãn bối cũng được người chỉ giáo nên tiểu ngưu mới có cơ hội lĩnh ngộ lực lượng thời gian, lần này người muốn ra tay giúp đỡ Lâm Phong sao?
– Giúp?
Thì Lão híp mắt lại, lắc lắc đầu:
– Ta không chỉ dẫn hắn đến, hắn và hai con trai có vận khí thật tốt mới tới trong này, người có thể đi vào Hằng Hà Thời Gian mà không chết ta đều đã giúp, giống như nữ oa kia chẳng hạn, nhưng tiểu tử này ta ta sẽ mặc kệ hắn.
– Thần nữ Huyên Phượng Hoàng tộc cũng đến đây sao?
Lão ngưu kinh ngạc nói.
– Không có, đi ta đến một chỗ khác nghỉ ngơi nên thuận tiện cho nàng vài điểm chỗ tốt, không nghĩ tới nha đầu kia lại tới nữa, thật sự là gan lớn, đây là tham niệm đấy.
Thì Lão lắc đầu cười nói.
– Lâm Phong đâu, chẳng lẽ Thì Lão không chuẩn bị đưa hắn đi ra ngoài?
Lão ngưu lại nói.
– Chính hắn tới cùng ta có quan hệ gì đâu, ta chỉ thích mấy đứa con của hắn thôi, hy vọng bọn nó có thể ở lại chỗ này cùng ta, thỉnh thoảng ta sẽ mang bọn nó ra ngoài đi dạo, nhìn xem có gì mới mẻ không.
Thì Lão giống như nghĩ tới cái đồ chơi gì đó, nhất thời nheo mắt lại.
– Thì Lão muốn thu bọn họ làm đệ tử ?
Trong lòng Lão ngưu khẽ run lên, thầm nghĩ vận khí hai con trai Lâm Phong thật nghịch thiên, không ai trong Cửu Tiêu có loại cơ hội này, vận khí này so với cha chúng còn tốt hơn nhiều.
– Ta chưa nói thế, cuộc đời ta khó khăn lắm mới thu được một tên đệ tử, chỉ có điều tên kia lại không hăng hái tý nào, không ngờ chạy đi, bỏ lại một mình lão nhân ta, còn hắn thì ở bên ngoài tiêu dao khoái hoạt, nếu như ta lại thấy hắn đến, không cắt ngang hắn chân mới lạ.
Mặc dù Thì Lão nói như vậy, nhưng ánh mắt lại lộ ra ý cười nhàn nhạt.
– Tiểu ngưu còn muốn hỏi một vấn đề cuối cùng, chủ nhân của tiểu ngưu còn tồn tại không?
Thân thể Lão ngưu khẽ run rẩy, đây là đáp án nhiều năm qua hắn muốn biết nhất.
– Ta đã nói cái gì ta cũng không trả lời mà.
Thì Lão híp mắt nở nụ cười:
– Ngươi cũng đừng ở trong này nói lời khách sáo, ta đang muốn nhìn một chút náo nhiệt bây giờ đây.
Lão ngưu thở dài trong lòng, xem ra hắn muốn hỏi ra cái gì cũng không có khả năng rồi, đối phương cái gì cũng không tiết lộ, giống như lần trước hắn tới nơi này vậy, một lần kia Thì Lão đã giúp hắn, không để ý tới chủ nhân hắn, cuối cùng chủ nhân của hắn cũng mang theo tức giận mà đi, tưởng tượng năm đó chủ nhân hắn là nhân vật bậc nào, cho tới bây giờ cũng không chịu qua uỷ khuất như vậy.
– Đúng rồi, ta có thể nói cho ngươi một chút tin tức.
Đúng lúc này, Thì Lão nhìn lão ngưu nói, khiến cho lòng hắn lại dấy lên một chút hy vọng.
– Vừa rồi ta không có lừa tiểu tử kia chút nào, số mệnh trên người hắn càng ngày càng yếu, có lẽ về sau sẽ rất xui xẻo, nhưng xui xẻo cũng là trưởng thành.
Thì Lão nháy nháy mắt, đôi mắt nhỏ kia giống như có thể nhìn thấu tất cả thế gian. Lâm Phong không biết Thì Lão và lão ngưu nói chuyện gì, hắn cũng không đoán được Thì Lão là tồn tại gì, thậm chí Già Thiên cùng Quỳnh Thánh cũng không đề cập tới, đương nhiên Lâm Phong sẽ không trách hai tiểu gia hỏa này, Thì Lão khủng bố cỡ nào, lão ngưu cũng phải cung kính như vậy thì tất nhiên hai tiểu gia hỏa này là đã được dặn qua, đã đáp ứng đối phương cái gì rồi, thì tự nhiên không thể nói lung tung, bao gồm cả phụ thân như hắn. Sau khi Lâm Phong đi vào trong hành lang thời gian, dựa theo lời nói của Già Thiên hắn cần cẩn thận một chút, ở trong phạm vi ngàn dặm sẽ không có nguy hiểm đến sinh mệnh, không bao lâu sau trước mặt Lâm Phong xuất hiện lực lượng căn nguyên thủy hệ, có một cái hành lang dài gian chảy qua, ngăn chặn đường đi.
– Thiên địa dựng dục căn nguyên.
Lâm Phong đi lên trước, lập tức hắn khoanh chân mà ngồi, nhìn dòng nước lưu động phía trước.
– Thủy, lưu động, mềm mại, tựa hồ không có hình thể, đây là đặc thù của nó, nhưng mà thủy lại có thể đóng băng, còn có thể rét lạnh đến cực trí, một khi thuỷ đạt tới điểm sôi, lại có thể tổn thương đến người, kiếp trước hơi nước có lực tổn thương rất mạnh, có đôi khi lợi hại hơn so với hỏa diễm.
Lâm Phong thì thào tự nói, mấy cái này đều là tính đặc thù của thủy. Thủy còn có thể tùy ý phân giải, phân giải không hạn chế, một giọt nước bắn tung tóe trên mặt đất, có thể lập tức tán thành rất nhiều giọt nước, thủy cũng có năng lực tụ hợp, khi một dòng nước tụ hợp cùng một chỗ, hóa thành thác nước, nước lũ cũng ẩn chứa lực lượng khủng bố.
– Ta phải cảm ngộ tất cả thuộc tính đặc biệt của thuỷ, mới có thể lĩnh ngộ một hệ căn nguyên đại viên mãn.
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, sau đó nhắm mắt lại, hắn muốn mang lực lượng căn nguyên thủy hệ hóa giải, chậm rãi cảm thụ, cuối cùng mang nó dung hợp lại cùng nhau, lúc đó nó chính là căn nguyên thủy hệ đại viên mãn, đây là kinh nghiệm Lâm Phong lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên đại viên mãn lúc trước. Lúc Lâm Phong an tâm lĩnh ngộ, Già Thiên cùng Quỳnh Thánh lại xuất hiện ở một cái hành lang khác, bọn họ nhìn thấy Lâm Phong, thần sắc lóe ra.
– Già Thiên, vì sao Thì Lão nguyện ý giúp chúng ta, lại không bằng lòng trợ giúp phụ thân.
Quỳnh Thánh truyền âm nói với Già Thiên.
– Thì Lão là tồn tại dạng gì, chúng ta rất khó hiểu được tâm tư của hắn, những năm gần đây, chúng ta giống như trải qua một giấc mộng ảo.
Già Thiên truyền âm đáp lại.
– Ân, thoạt nhìn Thì Lão giống như dạo chơi, nhưng kỳ thật hắn rất ít nhúng tay vào chuyện bên ngoài, nhớ lần trước ngươi thiếu chút nữa chết đi, hắn cũng không có động.
– Không phải hình như, mà chưa bao giờ nhúng tay.
Ánh mắt Già Thiên lóe ra, nói:
– Quỳnh Thánh, chúng ta cũng cố gắng tu hành, ta nghĩ chúng ta đánh sâu vào một lần, có thể trong trăm năm, mang hai loại lực lượng căn nguyên dung hợp cùng một chỗ hay không.
– Uk.
Quỳnh Thánh gật gật đầu, hai người cùng nhau rời đi. Trong Hằng Hà Thời Gian, Lâm Phong suốt ngày cảm ngộ, lĩnh ngộ lực lượng thủy hệ đại viên mãn, hắn đi vào trong thế giới của chính mình, chế tạo thánh vận, bồi dưỡng nhóm người tu hành trong đó, bọn họ cũng tu hành Thiên Diễn Thánh Kinh, cách mười năm, Lâm Phong lại vì bọn họ giảng thánh đạo một lần, sau đó lại quán đạo thánh vận cho người kiệt xuất trong đó, rốt cục trong năm mươi năm, không gian trong cơ thể Lâm Phong sinh ra một vị Thánh Nhân. Lúc này, Lâm Phong đứng ở bên cạnh một cái hành lang, ánh mắt nhìn về phía trước, hình như ở nơi nào đó có một con sông hư ảo, sông thời gian, mỗi lần đến nơi đây, Lâm Phong lại cảm nhận được cỗ ý cảnh thời gian kia.
– Nhanh, chậm, hai hệ lực lượng này có điểm chung là thời gian, nếu như có thể hoàn toàn chưởng khống lực lượng thời gian, vậy có thể kéo tốc độ chạy của thời gian nhanh hơn, hoặc là giảm bớt tốc độ chảy thời gian, đó chính là tốc độ, thời gian là một loại biến đổi về chất, từ việc thay đổi tốc độ chảy trong không gian, ảnh hưởng đến thời gian.
– Không biết bên ngoài đã qua bao lâu.
Lâm Phong hít một hơi, rồi lập tức xoay người rời khỏi nơi này, mỗi lần cách ba ngày, Lâm Phong sẽ trở về, đứng ở vị này trí, ngẩn người nhìn thời gian bên ngoài. Năm tháng vô tình trôi qua, ngày hôm nay Mộng Tình cùng Lâm Phong bước vào trong này, nàng rúc vào người Lâm Phong, cười nói:
– Thời gian thay đổi, nhưng mà có một số việc, thời gian cũng không thể thay đổi.
– Không thể thay đổi?
Lâm Phong sửng sốt nhìn Mộng Tình.
– Ân, chẳng lẽ ngươi cho rằng thời gian có thể thay đổi tất cả sao, một ngàn năm sau, một vạn năm sau, ngươi sẽ bỏ ta sao?
Mộng Tình nở nụ cười, nhìn Lâm Phong nói.
– Đúng vậy, không có biện pháp thay đổi, thời gian, có thể thay đổi cái gì?
Đột nhiên Lâm Phong ngây ngẩn cả người, thời gian có thể thay đổi cái gì? Tốc độ chảy của thời gian là bất đồng, hắn ở trong này công kích, cùng ở bên ngoài công kích, không phải uy lực giống nhau sao? Thời gian, thời gian! Thân thể Lâm Phong hung hăng run rẩy, rồi lập tức nở nụ cười, bị lừa rồi, hắn bị thế nhân lừa gạt, cũng bị chính mình lừa gạt !
Chương 2462: Lĩnh ngộ thời gian
Lâm Phong nhìn thấy phía trước có sông thời gian, thì mỉm cười nói:
– Ngưu tiền bối, ta bị các ngươi lừa rồi.
Chẳng biết từ khi nào, lão ngưu đac xuất hiện ở phía sau Lâm Phong, nhìn Lâm Phong nói:
– Ngươi ngộ sao?
– Ngộ .
Lâm Phong gật gật đầu.
– Vậy được rồi, ta trực tiếp nói cho ngươi biết, ngươi đã biết rồi, lại đi ngộ thì không nhất định cảm ngộ ra, ta để chính ngươi ngộ ra trước kia bản thân ngươi giữ khư khư cái ý tưởng, ý niệm đó là sai, thậm chí dám khẳng định chính mình bị lừa, bị chính bản thân mình lừa, tự mình triệt để hiểu ra, không đúng sao?
Lão ngưu nói nhỏ.
– Đã hiểu, thời gian không thuộc một hệ lực lượng nào, nó không có lực công kích, cũng không thay đổi cái gì, nó không giết người, chỉ làm ta người già đi mà thôi.
Lâm Phong nở nụ cười:
– Kỳ thật thời gian không thay đổi được cái gì, nó chính là một loại tồn tại, cùng hỏa, thủy, đại địa tồn tại giữa trời đất, chỉ là những lực lượng khác đều có dấu vết nhưng thời gian lại giống nhất định như thế, không nắm bắt được.
Nói xong, Lâm Phong chỉ vào dòng sông thời gian lưu động ở phía trước, nói:
– Trong này có thời gian lưu động, bởi vì nó là Hằng Hà Thời Gian, tự thân nó cũng chính là căn nguyên thời gian, một trong bảy đại cấm địa Hằng Hà Thời Gian chính là một loại căn nguyên, tràn ngập lực lượng căn nguyên thời gian.
Thân thể Mộng Tình bên cạnh Lâm Phong khẽ run rẩy, cấm địa Hằng Hà Thời Gian, chính là căn nguyên thời gian đan vào nhau mà thành, bản thân nó chính là căn nguyên thời gian.
– Thời gian không do dung hợp mà thành, là sự tiến hóa cuối cùng của năm tháng, thời gian trong này là căn nguyên thời gian trong thiên địa, nó cũng giống với các lực lượng căn nguyên khác, giống như lực lượng căn nguyên chúng ta tự lĩnh ngộ, tất cả đều do thiên địa tự thành.
Lâm Phong thấp giọng nói, lão ngưu ở phía sau hắn lộ ra một chút ý cười, mở miệng nói:
– Ngươi mỗi ngày tới đây, đứng ở chỗ này nhìn thời gian lưu động bên ngoài, chính vì lĩnh ngộ thời gian sao?
– Không, thời gian không thể thay đổi cái gì, ta muốn lĩnh ngộ cách dung hợp thời gian, mang tốc độ dung nhập vào trong đó.
Lâm Phong xoay người nhìn lão ngưu, ánh mắt lão ngưu phát ra nụ cười nồng đậm, híp mắt lại:
– Xem ra, ngươi đã thật sự hiểu.
– Ngưu tiền bối có thể thay đổi tốc độ chảy của thời gian, bởi vì ngươi đã mang tốc độ nhanh dung hợp với căn nguyên thời gian, cho nên ngươi mới có thể gia tốc thời gian, giống như căn nguyên nhanh gia tốc cho những lực lượng căn nguyên khác vậy, nó cũng có thể gia tốc cho thời gian, đương nhiên chậm cũng có thể làm chậm tốc độ chảy của thời gian, hơn nữa loại lực lượng nhanh cùng chậm, là không thể nghịch chuyển, thực lực đối phương có cường thịnh trở lại, cũng không nghịch chuyển được thời gian, trừ phi hắn cũng am hiểu lực lượng thời gian.
– Hằng Hà Thời Gian chính là căn nguyên thời gian thuần khiết nhất do thiên địa dưỡng dục ra, trong Hằng Hà Thời Gian lại bao dung các loại lực lượng căn nguyên thuần khiết trong thiên địa, cứ trường kỳ như thế, nó làm cho một chút lực lượng căn nguyên trong thời gian tiến hành một loại giao hòa, trong đó có tốc độ và thời gian giao hòa với nhau, làm cho các nơi có thời gian bất đồng, hơn nữa khả năng chênh lệch rất lớn, hiện tại ta suy nghĩ, cái Hằng Hà Thời Gian này, hình thành như thế nào.
Lâm Phong hít sâu một hơi, một cái cấm địa hoàn toàn là căn nguyên thời gian, còn tràn ngập các hệ lực lượng căn nguyên khác.
– Ta cũng không biết chuyện này.
Lão ngưu nở nụ cười:
– Tiếp theo, ngươi tính toán làm như thế nào?
– Đương nhiên, phải đi cảm thụ đã.
Lâm Phong nắm tay Mộng Tình, nói:
– Mộng Tình, nàng và Già Thiên ở đây nhé, ta đi ra ngoài đi lại một chút.
Nói xong, chỉ thấy Lâm Phong bước chậm mà ra, không ngờ đi vào bên trong dòng sông thời gian đang lưu động kia.
– Lâm Phong.
Thần sắc Mộng Tình run lên, lại nghe lão ngưu nói:
– Tin tưởng hắn đi, năm đó ta dùng mấy ngàn năm mới lĩnh ngộ, hắn so với ta mạnh hơn nhiều, chúng ta nên tin tưởng hắn.
– Vâng.
Mộng Tình lộ ra một chút ý cười, nàng đương nhiên tin tưởng Lâm Phong, nhất định làm được . Ở bên ngoài hành lang thời gian, Thì Lão đang ngồi trên mặt cỏ, trước người là hai tiểu tử Già Thiên và Quỳnh Thánh.
– Cha của các ngươi coi như có năng lực.
Thì Lão giống như hiểu rõ hết thảy, cười nói, khiến cho hai người sửng sốt, hỏi:
– Thì Lão, cha ta như thế nào?
– Hắn đi vào trong dòng chảy thời gian rồi.
Thì Lão cười nói:
– Cái loại cảm giác này, nhất định rất mỹ diệu, các ngươi cũng theo ta đi một chuyến, ta mang các ngươi đi đến một địa phương mới.
Trên thực tế, Lâm Phong tuyệt không cảm thấy tuyệt vời, sau khi bước vào trong dòng sông thời gian, hắn cứ nằm ở bên trong dòng sông thời gian như vậy, hắn nhắm mắt lại, im lặng phiêu bạc, trong thiên chỉ còn lại một người, an bình, nhưng cũng cô độc. Lâm Phong không cảm thụ được lực lượng tốc độ tồn tại, dung hợp lực lượng căn nguyên, không cho ngươi cảm thụ đến, bọn chúng giống như là một chỉnh thể, hơn nữa hình thức tồn tại chủ yếu là thời gian, thứ ngươi cảm nhận được kỳ thật là thời gian gia tốc.
– Nhanh, cùng chậm.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, muốn dung hợp lực lượng căn nguyên, đầu tiên phải cho lực lượng căn nguyên muốn dung hợp bước vào cảnh giới đại viên mãn, hắn cảm giác lực lượng căn nguyên tốc độ đã không còn xa nữa.
– Nếu ta có thể dung hợp căn nguyên tốc độ vào trong thời gian, lại có thêm lực lượng căn nguyên đại viên mãn của đại địa, hư không cùng với thủy hệ mà ta lĩnh ngộ thì đi tham gia ước chiến, có thể chiến thắng tất cả, nhưng mà nhiều năm như vậy rồi, rốt cuộc bên ngoài đã qua bao lâu, bội số thời gian bị gia tốc là bao nhiêu?
Lâm Phong không biết tất cả những chuyện này, hơn nữa bây giờ hắn còn không thể đi ra Hằng Hà Thời Gian. Cửu Tiêu thiên đình, đã thay đổi bất ngờ, chư Thần Điện cùng Vận Mệnh Thần Điện ước chiến gây ra phong ba thật lớn, đám người ý thức được, khả năng lần này sẽ là một hồi thay đổi Cửu Tiêu, hôm nay đã có rất nhiều cường giả, bắt đầu hội tụ ở Vận Mệnh Chi Thành. Các đại thế giới cũng xuất hiện, Thái Yêu giới, các vực của Cửu Tiêu, đều có cường giả xuất hiện ở chung quanh Vận Mệnh Chi Thành, nhìn lên Thần Điện huyền phù giữa hư không, sau khi ước định này qua đi, toà Thần Điện kia có còn giống như lúc trước, vĩnh viễn đứng sừng sững hay không. Nhưng trong loại thời khắc mấu chốt này, có đồn đãi nói rằng Lâm Phong đã mất tích, rất có khả năng không thể xuất hiện trong ước định, còn có đồn đãi từ Thái Yêu giới truyền lưu ra, Lâm Phong bước vào Hằng Hà Thời Gian, có khả năng chết ở bên trong, chỉ có điều Vận Mệnh Thần Điện một mực không đáp lại những lời đồn đó, khiến ngoại giới tồn tại rất nhiều phỏng đoán. Trong Vận Mệnh Thần Điện, có một hàng nhân vật trung tâm hội tụ cùng một chỗ, chỉ thấy có người nhìn về phía điện chủ, hỏi:
– Ma Thiên còn không có trở về sao?
– Còn ở trong Thái Yêu giới.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện đáp lại.
– Vẫn không có tin tức của Lâm Phong như cũ?
– Ân, hắn ở trong Hằng Hà Thời Gian, rất có khả năng bị nhốt rồi.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện lại nói, khiến cho thần sắc mọi người ngưng trọng, hôm nay phong vân tế hội, chư Thần Điện đã bắt đầu phái cường giả tiến đến quan sát, nếu như Lâm Phong không xuất hiện trong ngày ước chiến thì đó là một đả kích trí mệnh đối với Vận Mệnh Thần Điện, chư Thần Điện có thể lấy cớ trực tiếp hủy diệt bọn họ, hơn nữa khi đó, những người bên cạnh Lâm Phong cũng không đứng chung một chỗ cùng Vận Mệnh Thần Điện. Vận Mệnh Thần Điện đang chờ đợi Lâm Phong, Mộng Tình cũng đang chờ đợi, nàng vẫn đứng ở trong hành lang thời gian, Mộng Tình nhìn thấy phía trước có thời gian lưu động thì ngẩn người, Đường U U ở phía sau đã đi tới, nói:
– Nhiều năm như vậy rồi, gia hỏa kia thật đúng là tàn nhẫn mà, không ngờ còn chưa trở về.
– Ân.
Mộng Tình xoay người cười nói:
– Gia hỏa kia vốn là như thế, biết rõ nguy hiểm, lại còn đi tiêu sái như vậy, không thể để cho chúng ta bớt lo lắng hay sao.
– Trên người hắn mang áp lực, hắn luôn như thế.
Đường U U lắc lắc đầu:
– Nhưng hiện tại hai hài tử kia cũng đều trưởng thành rồi, hy vọng về sau chúng có thể giúp hắn chia sẻ một chút.
– Các ngươi đang nói cái gì đó.
Giờ phút này, chỉ nghe một đạo thanh âm truyền đến, khiến cho Mộng Tình cùng với Đường U U sửng sốt, các nàng ngẩng đầu nhìn lại thấy một đạo thân ảnh đang mỉm cười, xuất hiện trước mặt bọn họ, đứng bên trong dòng sông thời gian, hắn vững vàng đứng đó, mỉm cười mà đứng. Trong mắt đẹp của Mộng Tình cùng Đường U U lập tức xuất hiện một chút ý cười, nói:
– Ngươi còn biết trở về.
– Có người mỗi ngày tưởng niệm ta, ta làm sao không trở lại.
Lâm Phong bước chậm tiến lên, đi vào bên trong hành lang, hai tay phân biệt ôm lấy hai nàng.
– Ai mỗi ngày tưởng niệm ngươi, U U sao?
Mộng Tình nháy nháy mắt, chỉ có điều Đường U U cũng hừ một tiếng:
– Khẳng định là Mộng Tình.
– Phải không.
Lâm Phong cười đưa tay tiến vào bên hông hai nàng, thân thể hai nàng nhất thời run rẩy, hung hăng nhéo thịt Lâm Phong, khiến Lâm Phong hít vào một ngụm khí lạnh. Lâm Phong tìm được lão ngưu, mở miệng nói với hắn :
– Ngưu tiền bối, ta phải rời khỏi Hằng Hà Thời Gian rồi.
– Rời đi như thế nào?
Lão ngưu nhìn hắn nói:
– Thì Lão cũng không hỗ trợ sao.
– Phiêu bạc đi ra ngoài, ta tin tưởng rằng, nhất định sẽ có ngày đi ra ngoài.
Lâm Phong cười nói, lão ngưu khẽ gật đầu:
– Tốt, xem ra ngươi đã lĩnh ngộ, nhưng làm như vậy có tự tin đi ra ngoài không.
Lâm Phong nở nụ cười từ chối cho ý kiến, hắn lại tìm được Thì Lão cùng với Già Thiên và Quỳnh Thánh, hắn đi đến trước mặt Thì Lão mở miệng nói:
– Thì Lão, ta muốn mang hai hài tử của ta rời đi.
– Không được.
Thì Lão nhìn Lâm Phong lắc lắc đầu, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng trệ, hỏi:
– Vì sao?
– Không có vì sao, ta chính là không cho bọn nó đi.
Lý do của Thì Lão khiến Lâm Phong không biết nói gì.
– Lâm Phong, nếu Thì Lão đã nói như vậy cứ để bọn chúng ở lại nơi này đi.
Lão ngưu mở miệng nói, khiến cho Lâm Phong trầm mặc xuống, sau đó khẽ gật đầu, hắn nhìn Già Thiên cùng Quỳnh Thánh, nói:
– Các con hảo hảo ở đây nhé.
– Phụ thân.
Ánh mắt Già Thiên cùng Quỳnh Thánh nhìn về phía Thì Lão, lộ ra ý thỉnh cầu.
– Ta sẽ không mềm lòng.
Thì Lão nhìn hai người cười nói.
– Các ngươi an tâm lưu lại, về sau có cơ hội lại đi ra.
Lâm Phong biết Thì Lão là người phi thường, hắn khẽ hạ thấp người, nói:
– Làm phiền Thì Lão chiếu cố hai tiểu tử .
Nói xong, hắn xoay người rời đi, Già Thiên và Quỳnh Thánh cũng đuổi theo, cùng nhau hướng về phía hành lang thời gian bước chậm mà đi.
Chương 2463: Trở về
Thời điểm Lâm Phong đi đến hành lang, hắn liền quay đầu lại nhìn Già Thiên và Quỳnh Thánh, cười nói:
– Trở về đi, hãy theo Thì Lão tu luyện thật tốt.
– Phụ thân, người có biết!
Quỳnh Thánh nhìn Lâm Phong nói.
– Ngươi chính là ngốc tử của vi phụ.
Lâm Phong nở nụ cười, hắn lập tức liếc mắt nhìn lão ngưu:
– Lão ngưu, ngươi đã tới đây một lần, như vậy, cũng có nghĩa ngươi đã đi ra ngoài đúng không.
– Lần đó ta đi theo chủ nhân ra ngoài.
Lão ngưu đáp lại.
– Lần này, ngươi hãy đi theo ta.
– Ngươi có biết cách rời khỏi Hằng Hà Thời Gian như thế nào không?
Lão ngưu hỏi.
– Thời gian mấy năm nay ta phiêu bạc, coi như có chút lĩnh ngộ, hơn nữa ta phát hiện ra một điểm huyền bí của Hằng Hà Thời Gian, chỉ cần tốc độ của ngươi cùng loại với sự lưu động của thời gian sẽ rất an toàn.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm lão ngưu, cười nói:
– Đây cũng có nghĩa người bước vào Hằng Hà Thời Gian chỉ có lĩnh ngộ thời gian, hơn nữa phải cảm giác được tốc độ chảy của thời gian mới có thể từ trong chỗ sâu của Hằng Hà Thời Gian đi ra ngoài.
Lão ngưu nở nụ cười, không nói thêm gì, cước bộ hướng tới phía trước Hằng Hà Thời Gian bước chậm mà đi, nói:
– Chúng ta đi thôi.
– Ân.
Lâm Phong nhìn cùng Già Thiên và Quỳnh Thánh nói lời từ biệt với Mộng Tình cùng U U, hô:
– Mộng Tình, U U, bọn chúng đi theo Thì Lão, sẽ không phải chịu thiệt thòi .
Tuy rằng hai nàngq biết nhưng trong lòng vẫn có chút luyến tiếc. Tuy là vậy cuối cùng thì bọn họ vẫn phải trở về trong thế giới của Lâm Phong, còn Lâm Phong hắn cùng lão ngưu bước vào Hằng Hà Thời Gian, dựa theo thời quang mà lưu động.
– Ngưu tiền bối, ta muốn đi vào nội thế giới tiếp tục cảm ngộ, có biết ngài có thể mang ta đi một đoạn đường không?
Lâm Phong đang phiêu đãng trong Hằng Hà Thời Gian, liền nở nụ cười với lão ngưu bên cạnh, khiến cho lão ngưu trừng mắt nhìn hắn, nói:
– Như thế nào, ngươi đã muốn cưỡi lên đầu lão ngưu ta sao.
– Tiền bối, người biết ta cũng không có ý này, chỉ là muốn có thời gian tu luyện nhiều hơn mà thôi.
Lâm Phong nhún vai, khiến cho lão ngưu lại trừng mắt liếc nhìn hắn:
– Nhìn trên phương diện lục lĩnh ngộ của ngươi, lão ngưu ta sẽ thanh toàn ngươi, ngươi đi lên đi.
– Đa tạ tiền bối.
Lâm Phong liền ngồi trên lưng lão ngưu, tiếp tục phiêu bạc bên trong Hằng Hà Thời Gian, khoé miệng hắn lộ ra một chút ý cười:
– Ngưu tiền bối, một khi chúng ta đã có thể cảm giác được tốc độ chạy của thời gian, lần sau còn có thể trở lại hay không?
– Có thể a, chỉ cần ngươi nguyện ý phiêu bạc trong Hằng Hà Thời Gian, dù sao ta cũng không biết chúng ta phải phiêu bạc bao lâu mới có thể đi ra ngoài, muốn tìm đến Thì Lão ở nơi đâu, là không có khả năng, lần này có thể nói vận khí của ngươi rất tốt.
Lâm Phong cười khổ, giờ phút này hắn không biết bản thân còn phải phiêu bạc bao lâu mới có thể đi ra ngoài. Thời gian bọn họ chìm trong phiêu bạc, đôi khi vài chục năm, thậm chí vài trăm năm, loại cô độc này là vượt qua năng lực thừa nhận của thường nhân. Lâm Phong hắn tu luyện nhiều năm như vậy nhưng toàn bộ thời gian cộng lại đều không dài bằng khoảng thời gian lần này hắn ở trong Hằng Hà Thời Gian. Lâm Phong nhắm mắt ngồi ở trên người lão ngưu, hắn lập tức tiến vào trong thế giới vũ hồn của bản thân. Hôm nay, thế giới của hắn cũng ngày càng phát triển lớn hơn, đến hôm nay đã xuất hiện năm vị cường giả cấp Thánh Vương, đây đều là nhóm người mà ngày xưa Lâm Phong bồi dưỡng. Chẳng qua thực lực của nhân loại trong nội thế giới của hắn vẫn gián đoạn như cũ, nhân vật đạt tới cấp Đế cảnh có số lượng rất ít, ngoại trừ số người cực nhỏ mà hắn mang vào, nhưng Lâm Phong cũng không có quá để ý. Lúc này ý niệm hắn khẽ nhúc nhích, nhất thời, hắn có thể cảm nhận được dòng chảy thời gian của cả phiến thế giới này, hôm nay hắn có thể nắm bắt được một chút thời gian chi ý.
– Hôm nay ta sẽ dung hợp khoái chi ý cùng thời gian chi ý, dung hợp mạn chi ý với thời gian chi ý, chỉ cần ta nguyện ý, tâm niệm vừa động liền có thể thay đổi tốc độ chảy của thời gian trong thế giới này.
Chẳng qua hiện tại, ta chỉ có thể khiến cho tốc độ chảy của thời gian thay đổi tám lần, đợi cho ta lĩnh ngộ càng sâu liền có thể làm cho tốc độ chạy của thời gian trong thế giới này giống với bên ngoài, gấp mấy trăm lần, thậm chí ngàn lần. Khi đó, ở trong này trải qua ngàn năm thì chỉ là một năm ở ngoại giới, lúc đó còn sợ thế giới của ta sẽ phát triển chậm hay sao. Lâm Phong nở nụ cười, thế giới của hắn sẽ càng ngày càng hoàn thiện, thời gian đầu sự phát triển của thế giới này cần hắn dẫn đường, nhưng đợi cho thế giới có được vòng tuần hoàn hoàn mỹ của chính mình thì hắn sẽ không nhúng tay vào mà tùy ý cho thế giới tự diễn hóa. Trong Hằng Hà Thời Gian có tốc độ chảy bất đồng, mỗi một loại tốc độ chảy của thời gian sẽ tạo thành thời gian chi hà, dường như sẽ có một quỹ tích lưu động riêng. Chỉ cần quỹ tích này tuần hoàn không thay đổi thì sẽ không gặp phải nguy cơ mang tính hủy diệt, đây là huyền bí mà Lâm Phong đã lĩnh ngộ ra trong trăm năm phiêu bạc. Lão ngưu từng cùng chủ nhân của hắn đi tới Hằng Hà Thời Gian, hiển nhiên bọn họ cũng từng phát hiện ra huyền bí này, chỉ là loại phương pháp thuận theo Hằng Hà Thời Gian này cũng chỉ là một loại phương pháp bất đắc dĩ, vô cùng bị động. Bởi vì, bọn họ vĩnh viễn không biết bản thân cần phải phiêu bạc bao lâu, nhưng nếu không thuận theo quỹ tích này thì bọn họ nhất định sẽ chết, Lâm Phong cũng là bắt buộc phải làm như vậy, hắn không còn lựa chọn nào khác. Hơn mười năm sau, trong Thái Yêu giới, tại vùng đấy bên cạnh Hằng Hà Thời Gian, có không ít cường giả xuất hiện, ánh mắt bọn họ nhìn Hằng Hà Thời Gian ở phía xa, đây chính là cấm địa thần bí nhất trong bảy đại cấm địa tại Cửu Tiêu này. Bên trong tràn ngập bí ẩn không biết, có người nói bên trong có rất nhiều thế giới bất đồng. Đương nhiên, thế nhân cũng chỉ coi đó là hồ ngôn loạn ngữ.
– Nhìn kìa, trong Hằng Hà Thời Gian có người.
Giờ phút này, đột nhiên có người kinh hô một tiếng, nhất thời toàn bộ đám cường giả kia hướng ánh mắt nhìn về Hằng Hà Thời Gian ở phía, lúc này bọn họ chỉ thấy có một thanh niên cưỡi trên lưng một hoàng ngưu đang phiêu bạc bên trong Hằng Hà Thời Gian, rất an nhàn, thích ý.
– Một đầu ngưu, mang theo một người, tuyệt đối cả hai đều là tồn tại siêu cấp đáng sợ.
Trong lòng đám người tràn ngập khiếp sợ, lúc này chỉ thấy hoàng ngưu kia bước ra từng bước hướng tới bên ngoài, giống như xuyên qua từng đạo vách ngăn vô hình chắn ngang ở phía trước kia, rất nhanh cả hai liền ra khỏi Hằng Hà Thời Gian.
– Có người, là võ tu.
Giờ phút này ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm những người kia, đồng tử hắn lóe ra, chỉ thấy hoàng ngưu kia vọt tới bên cạnh đám người, lúc này Lâm Phong chợt mở miệng hỏi:
– Đây là ở đâu?
Thần sắc những người này chợt run lên, đầu hoàng ngưu cùng thanh niên này sẽ không phải tồn tại từ thời kỳ viễn cổ chứ.
– Bẩm tiền bối, nơi này là Thái Yêu giới, khu vực giáp với phái nam của Hằng Hà Thời Gian.
Lúc này có một người cung kính nói, khiến cho Lâm Phong vui vẻ:
– Đi ra, rốt cục ta cũng đi ra .
– Kết cục của đại chiến giữa các Thần Điện như thế nào?
Lâm Phong lại hỏi lần nữa.
– Đại chiến giữa các Thần Điện?
Người nọ liền ngẩn người, nói:
– Tiền bối là muốn nói tới thượng cổ chi chiến?
Bọn họ nghĩ đến chiến đấu mà Lâm Phong hỏi chính là tràng đại chiến ở vô số năm trước kia.
– Không phải, ta muốn hỏi chính là ước chiến của các Thần Điện cùng Vận Mệnh Thần Điện, về sau này như thế nào?
Lâm Phong hỏi lại.
– A, hôm nay người của các Thần Điện đã đi tới Vận Mệnh Thần Điện, ước chiến kia rất nhanh sẽ bắt đầu, không biết lần này sẽ có kết cục gì.
Người nọ liền trả lời, âm thanh của hắn vừa hạ xuống, chỉ thấy thân thể của Lâm Phong cùng lão ngưu nhanh chóng xông ra ngoài, cấp tốc hướng tới phương hướng của Vận Mệnh Thần Điện phóng đi. Đồng thời, Lâm Phong cũng dùng ngọc giản truyền tin cho Vận Mệnh Giả, nói cho hắn biết bản thân đang trên đường trở về. Trận ước chiến này còn chưa có bắt đầu, hắn có thể tới kịp.
– Không ngờ người này lại biết tới tràng ước chiến kia?
Sau khi Lâm Phong rời đi, những người kia vẫn ngây ngẩn cả người, tràng ước chiến kia được định ra tại hai năm trước, việc này cũng có nghĩ là thời gian người này bước vào Hằng Hà Thời Gian còn chưa tới hai năm, hắn lại có thể còn sống đi ra từ trong Hằng Hà Thời Gian. Từ sau lần cuối Lâm Phong cùng Vận Mệnh Giả gặp nhau, Vận Mệnh Giả một mực vẫn ở trong Phượng Hoàng Cốc tại Thái Yêu giới đợi Lâm Phong, nhưng hắn thật không ngờ Lâm Phong lại từ phương hướng khác trở lại.
– Lão sư, tình huống như thế nào.
Từ trước đến nay Lâm Phong và Vận Mệnh Giả vẫn duy trì liên hệ qua ngọc giản, bởi vậy bọn họ mới có thể hội hợp tại một chỗ.
– Vừa đi vừa nói chuyện, lần này tình hình rất nghiêm trọng, chỉ sợ Vận Mệnh Thần Điện sẽ gặp phải một trường kiếp nạn.
Vận Mệnh Giả mở miệng nói.
– Không thể thuyết phục các Thần Điện khác sao?
Lâm Phong hỏi.
– Các Thần Điện đều mang ý xấu, muốn bọn họ thay đổi ý nghĩ của mình là không thể làm được, giống như Thái Yêu giới bên này, Vận Mệnh Thần Điện đã bị cô lập.
Mấy ngày nay ta một mực tiếp xúc cùng người của Phượng Hoàng Cốc cùng Thần Phượng bộ tộc vẫn không có cách nào có thể khiến bọn họ thay đổi quyết định.
– Hiện tại, hy vọng duy nhất chính là thắng được ước chiến lần này, như vậy áp lực của Vận Mệnh Thần Điện sẽ nhỏ hơn rất nhiều, chúng ta sẽ chiếm được thiên đạo chi lý.
Vận Mệnh Giả mở miệng nói, người của Vận Mệnh Thần Điện tin vào mệnh số, tin tưởng thiên đạo, nhưng bọn họ cũng hiểu được, thiên đạo là phụ, sức người có thể thay đổi cả thiên đạo. Bởi vậy, người tu đạo chưa từng có người nào chân chính ký thác vận mệnh của mình vào thiên đạo, tất cả đều là tranh đoạt tương lại cùng thiên đạo. Lâm Phong trầm mặc, hắn không biết đối thực lực đối thủ lần này của hắn sẽ như thế nào, hắn chỉ có thể làm cố gắng lớn nhất, giành được chiến thắng của trận ước chiến này. Hôm nay, hắn có chút tin tưởng bản than có thể chiến thắng trận chiến này. Đương nhiên, hắn cũng tuyệt đối không coi nhẹ đối thủ.
– Đúng rồi Lâm Phong, ngươi, chuẩn bị như thế nào?
Ánh mắt Vận Mệnh Giả nhìn chằm chằm Lâm Phong, mở miệng hỏi.
– Cho dù không tiếc hết thảy, ta cũng sẽ thắng được trận chiến này.
Thần sắc Lâm Phong trầm ngâm đáp lại, đây là nhân tình mà hắn nợ Vận Mệnh Thần Điện, hắn chỉ cho phép mình chiến thắng. Lâm Phong cùng Vận Mệnh Giả về tới Vận Mệnh Chi Thành. Ngày hôm nay, bởi vì ước chiến kia, Vận Mệnh Chi Thành mở rộng đại môn đối với Cửu Tiêu thiên đình, bên trong, tụ tập rất nhiều cường giả, chư cường khắp nơi tại Cửu Tiêu đều tề tụ về Vận Mệnh Chi Thành, Thánh Nhân cũng xuất hiện rất nhiều, đây chân chính có thể nói là một hồi thịnh hội, đã từ rất lâu rồi Cửu Tiêu không có cảnh tượng lớn tới bực này . Một ngày này, trong Thần Điện huyền phù trên hư không của Vận Mệnh Chi Thành, có hai tôn thân ảnh từ trên trời giáng xuống, dừng ở phái trên một tòa cổ phong, ánh mắt hai người nhìn về thân ảnh phía trước.
– Lâm Phong.
Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện Điện mở mắt ra, ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Phong, thần sắc lộ ra ý cười hòa nhã, nói:
– Cuối cùng ngươi đã trở lại.
– Đã làm Điện chủ lo lắng.
Lâm Phong khẽ hạ thấp người, nói.
– Ngươi là người trong số mệnh, ta chưa bao giờ hoài nghi rằng ngươi sẽ không xuất hiện.
Điện chủ mỉm cười nói:
– Lần này sẽ có bốn người tham gia, tùy ngươi lựa chọn người cùnh mình chinh chiến.
Ánh mắt Lâm Phong hướng tới hư không phía dưới, hắn phát hiện ra một vài thân ảnh quen thuộc ở đó, Sở Xuân Thu thân khoác tử sắc trường bào, ngạo nghễ mà đứng, giống như một tồn tại ngạo thị thương sinh; Không Minh, hai tay tạo thành chữ thập, im lặng giống như không tồn tại, khí chất của hắn cùng Sở Xuân Thu hoàn toàn bất đồng, bọn họ cũng đã đạt tới Thánh Vương tiểu thành, tốc độ tu luyện cũng là vô cùng siêu phàm.
– Trên người ngươi từng phát ra vận mệnh quang hoa, trên người Sở Xuân Thu cùng Không Minh cũng từng xuất hiện dị tượng, bọn họ cũng là nhân vật phi phàm.
Điện chủ mở miệng nói.
– Ân.
Lâm Phong gật gật đầu, sau đó hắn lại nhìn về phía sư huynh Hầu Thanh Lâm của mình, Quân Mạc Tích, Chu Vinh Mãn cũng đã trở lại, còn có Hoa Thanh Phong, cùng với các đệ tử kiệt xuất khác của Vận Mệnh Thần Điện.
Chương 2464: Thịnh hội
Vận Mệnh Thần Điện triệu tập các đệ tử ở bên ngoài trở về, cùng đối mặt với kiếp nạn lần này, Lâm Phong nhìn những gương mặt dưới dư không, mở miệng hỏi:
– Điện chủ, đã xác định được người xuất chiến cụ thể chưa?
– Đã xác định , đều là người ngày xưa tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, ngoại trừ ngươi ra còn có Không Minh cùng Sở Xuân Thu, tham gia trường chiến đấu của Thánh Vương tiểu thành, Chu Vinh Mãn cùng Hầu Thanh Lâm sẽ tham dự vào chiến đấu của tầng thứ nửa bước Thánh cảnh, sức chiến đấu của bọn họ đều đứng ở đỉnh phong , chúng ta đã khảo nghiệm qua.
Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện mỉm cười gật đầu. Lâm Phong có chút kinh ngạc, thấp giọng nói:
– Không nghĩ tới người ngày xưa đi ra từ Cửu Tiêu Hội Ngộ.
Trong thời gian này, bọn họ đã đạt cảnh giới cao nhất tại Vận Mệnh Thần Điện.
– Đây chính là số mệnh, nếu không vì sao các ngươi có thể gặp nhau trong Cửu Tiêu Hội Ngộ trăm năm một lần, hơn nữa, người một giới các ngươi lại chính là người khiến cho Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động.
Điện chủ nở nụ cười, sự trưởng thành của những người cùng một giới này khiến hắn rất rung động, bọn họ viễn siêu những thiên tài giới khác ở Cửu Tiêu Hội Ngộ. Hơn nữa Cửu Tiêu Hội Ngộ lần đó lại vừa vặn đến Vận Mệnh Thần Điện hắn tổ chức. Lúc này, chỉ thấy ánh mắt của Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện nhìn về phía trước, mở miệng nói:
– Vận Mệnh Thần Điện chúng ta sắp gặp phải một hồi phong bạo, trong các ngươi có năm người sẽ đại biểu cho Thần Điện ta tham chiến.
Mặc dù ta đã chọn được người tham chiến, nhưng mà, nếu như ai muốn rời khỏi, hoặc ai cho rằng có thể chiến thắng năm người bọn họ thì vẫn còn có cơ hội. Ánh mắt mọi người nhìn về phía Điện chủ, tất cả đều trầm mặc. Trong thời gian mấy ngày nay, bọn họ đã từng giao phong không ít lần, hiện giờ không cần phải khảo nghiệm lại thực lực của năm người nữa.
– Một khi đã không có ai muốn thay đổi người ứng chiến, như vậy, tất cả hãy trở về làm chuẩn bị cuối cùng đi.
Điện chủ lại nói, rồi hộ tống mọi người rời đi, Lâm Phong bước chậm ra, tiến lên trên Thánh đài chiến đấu phía dưới hư không. Ánh mắt hắn vô cùng phong duệ, liếc mắt nhìn về phía Sở Xuân Thu, lúc này chỉ thấy trong mắt Sở Xuân Thu ẩn ẩn có tà mang lóe ra, cùng ánh mắt của Lâm Phong va chạm cùng một chỗ.
– Sư huynh chuẩn bị như thế nào rồi?
Lâm Phong bước tới trước người Hầu Thanh Lâm, mở miệng hỏi.
Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Phải chiến qua mới biết được.
Hầu Thanh Lâm nở nụ cười đáp lại, Chu Vinh Mãn cũng đi về hướng bên này, hắn nhìn Lâm Phong nói:
– Ta là Chu Vinh Mãn.
– Ta biết ngươi là Chu Vinh Mãn, Chu gia ba trăm ba mươi ba đời con một.
Lâm Phong nhìn Chu Vinh Mãn cười nói.
– Lâm Phong, ta còn tưởng rằng ta là người lợi hại nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, không nghĩ tới trong Cửu Tiêu Hội Ngộ ta lại chỉ đạt được bài danh đệ tứ.
Ngày hôm nay, thực lực của ta vẫn là đệ tứ, các ngươi cũng đã bỏ xa ta một đại cảnh giới. Chẳng qua, ta sẽ cố gắng đuổi theo các ngươi. Lúc này ta và ngươi, vì Vận Mệnh Thần Điện mà chiến, nhưng sẽ có một ngày, ta sẽ chiến một trận cùng ngươi. Chu Vinh Mãn nhìn Lâm Phong cười nói, trong ánh mắt hắn lộ ra một cỗ chấp nhất chi niệm vô cùng kiên định.
– Ta chờ ngươi.
Lâm Phong mỉm cười gật đầu.
– Lâm Phong, lần này, người cần phải cẩn thận chính là ngươi.
Quân Mạc Tích tiến lên, mở miệng nói:
– Lần này bọn họ tất nhiên muốn giết ngươi, mà ngươi mới lĩnh ngộ được lực lượng căn nguyên đạt đến đại viên mãn không lâu, cần phải cẩn thận.
– Ân.
Lâm Phong gật đầu. Cường giả hội tụ tới Vận Mệnh Chi Thành càng ngày càng nhiều, một ngày này, khán đài xung quanh chiến đài ở trung tâm Vận Mệnh Chi Thành cũng lộ ra khí tức thiết huyết, giống như được ý chí chiến đấu băng lãnh tạo nên. Lúc này có vô số đạo thân ảnh xuất hiện tại các đại phương vị, bọn họ khoác trên người trường bào của các Thần Điện, tất cả đều lộ ra một cỗ khí tràng vô hình, trong hư không có những bảo vật tượng trưng cho các đại Thần Điện xuất hiện. Hỏa Diễm Thần Điện là một mặt Hỏa Diễm Thần Thuẫn, uy nghiêm đồ sộ; Lôi Thần Điện chính là một thanh Hám Thiên Thần Chuy, thiên địa hư không xung quanh như hóa thành khí tràng lôi điện vô hình, trong hư không có tiếng vang bá đạo vô cùng truyền ra.
– Rất đồ sộ.
Ở phía xa, có rất nhiều cường giả đứng nhìn từ xa, bọn họ nhìn thấy các bảo vật huyền phù tại các đại phương vị của khán đài kia cùng với những thân ảnh khoác trường bào cuốn động như tạo nên một cỗ khí tràng vô hình, bao phủ thiên địa trong phạm vi ngàn vạn dặm, áp lực vô cùng trầm trọng. Loại khí tràng này giống như tượng trưng cho ý nghĩa của trận ước chiến này. Giờ phút này, có một hàng thân ảnh từ trên trời giáng xuống, trên thân bọn họ khoác lên vận mệnh trường bào, giống như người từ thiên ngoại không nhiễm chút bụi trần, không có sát khí, không có lạnh lùng, chỉ có cái loại ý cảnh phản phác quy chân, làm cho người nhìn vào cảm giác được một trận cực kỳ thư sướng. Bọn họ tượng trưng cho vận mệnh, phía trên vòm trời giống như có hào quang bao phủ lên trên người bọn họ, đám người này chính là cường giả của Vận Mệnh Thần Điện.
– Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện lại trực tiếp cầm chí bảo của Thần Điện, Vận Mệnh Quyền Trượng trong tay.
Đám người nhìn thấy quyền trượng trong tay Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện, trong lòng không khỏi ngầm run sợ. Hơn nữa hôm nay, chỉ sợ các đại Điện chủ của Thần Điện Điện chủ đều sẽ mang theo chí bảo của Thần Điện. Thời điểm trước đây bao vây tiễu trừ Lâm Phong, Điện chủ của Hư Không Thần Điện cũng mang theo Phong Thiên Đồ Lục. Lúc này, chỉ thấy ánh mắt của Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện đảo qua mọi người, hắn mỉm cười mở miệng nói:
– Hôm nay chư vị đi tới Vận Mệnh Thần Điện ta, ta không khỏi lấy làm vinh hạnh, nhưng mà, trước tiên ta phải nói rõ, trận ước chiến này là Vận Mệnh Thần Điện ta ước chiến cùng vài đại Thần Điện, còn những Thần Điện khác tới đây là có ý gì, một khi trận ước chiến này là chúng ta cùng Điện chủ của Hư Không Thần Điện Điện định ra, vậy thỉnh Hư Không Điện Chủ có thể nói cho ta biết, các ngươi là ai?
Ánh mắt Hư Không Điện Chủ phong duệ, giống như xuyên thấu hư không, hắn ngồi ở trên đài cao, thấp giọng cười nói:
– Chúng ta là Hư Không Thần Điện, Hỏa Diễm Thần Điện, Băng Tuyết Thần Điện, Huyễn Kim Thần Điện, Phong Thần Điện, Ma Thần Điện.
– Lục đại Thần Điện!
Thần sắc Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện lộ ra một chút ý cười, nói:
– Thái độ của những Thần Điện khác thì sao?
– Hồn Thần Điện ta chỉ đến xem.
Điện chủ Hồn Thần Điện mỉm cười nói.
– Đại Địa Thần Điện ta hy vọng sẽ làm người chứng kiến.
Điện chủ Đại Địa Thần Điện nói, lập tức, Điện chủ các đại Thần Điện đều tỏ thái độ, ngoại trừ Quang Minh Thần Điện vẫn như không hề tồn tại ra, còn những Thần Điện khác đều tới nơi này, nhưng lại không có Thần Điện nào thể hiện thái độ muốn đứng về phía Vận Mệnh Thần Điện.
– Long tộc Thái Yêu giới ta nguyện ý làm chứng cho lần ước chiến này.
Tại phương hướng phía bắc, trên đài cao, có một trung niên hơi già nua tỏa ra khí tức bá đạo bình tĩnh nói, trung khí mười phần, hắn ngồi ở đó dường như tỏa ra một cỗ khí tràng bá đạo
– Long Chủ nguyện ý tiến đến làm chứng, chúng ta vô cùng cảm kích.
Vận Mệnh Thần Điện mỉm cười gật đầu.
– Bằng tộc ta đến xem.
Bên cạnh Long tộc, chính là cường giả của Bằng tộc, bọn họ chỉ có ít ỏi vài người, trong đó, có một Bằng Vương đầu đội kim sắc vương miện, cả thân hình cũng lộ ra một cỗ nhuệ khí. Phượng Hoàng tộc, Kỳ Lân tộc, Huyền Vũ tộc, bọn họ cũng tỏ thái độ, tất cả đều đến xem.
– Người đã đến đây vậy cũng ra mặt đi, không cần lén lút.
Đúng lúc này, Hư Không Điện Chủ lạnh lùng mở miệng, chỉ thấy phía trên vòm trời như có giới quang bắt đầu khởi động, lập tức chỉ thấy từng khối từng khối quan tài hiện lên, một đạo thanh âm truyền xuống:
– Thái Yêu giới ta đến giúp vui, cũng không chiếm cứ vị trí của các ngươi.
Âm thanh vừa dứt, đạo đạo giới quang lưu chuyển, toàn bộ bọn họ lại biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.
– Ai tới làm trọng tài trận ước chiến lần này?
Vận Mệnh Điện chủ hỏi.
– Không biết có vị Điện chủ hoặc Yêu Chủ nào nguyện ý làm trọng tài không?
Hư Không Điện Chủ nhìn về phía những cường giả không tham dự trận ước chiến lần này, mở miệng hỏi.
– Ta đề cử một người làm trọng tài.
Giờ phút này, bên trong đám người, có một đạo thanh âm truyền ra, nhất thời ánh mắt của tất cả mọi người đều hướng về phía hắn, nhất thời liền có người nhận ra người này.
– Thiên Nhược Kiếm, hắn cũng đến đây.
Mọi người chỉ thấy thân thể Thiên Nhược Kiếm đằng không mà lên, hắn lập tức cười nói:
– Hôm nay, còn có vài vị khách đến thăm, ta đề cử người này làm trọng tài, sẽ không có ai phản đối.
– Ai?
Hư Không Điện Chủ mở miệng hỏi, âm thanh của hắn vừa hạ xuống, ánh mắt hắn liền nhìn về phía hư không, chỉ thấy ở phương xa có vài đạo thân ảnh bước chậm đến, đồng tử rất nhiều người nhất thời co rút lại. Có ba đạo thân ảnh bước tới, người cầm đầu là một lão giả.
– Vô Thượng cảnh!
Ánh mắt rất nhiều người liền co rút lại, cục diện ngày hôm nay, chỉ có cường giả cấp Vô Thượng mới có tư cách tham dự vào.
– Là Binh Chú Giả, hắn lại bước vào vô thượng chi cảnh, thật lợi hại.
Rất nhiều người sợ hãi than, một khi người này đã là Binh Chú Giả, như vậy hai người bên cạnh hiển nhiên là hai vị sư đệ của hắn không thể nghi ngờ, bọn họ là những nhan vật đỉnh phong tại luyện khí giới.
– Người ngươi đề cử Binh Chú Giả?
Hư Không Điện Chủ nhàn nhạt nói.
– Là sư tôn của ta.
Đám người Binh Chú Giả bước chậm đến, thân ảnh bọn họ huyền phù ở hư không phía trên chiến đài, mở miệng nói:
– Cung nghênh sư tôn!
– Sư tôn!
Đồng tử đám người co rút lại.
– Ha ha ha.
. . Lúc này chỉ thấy tại hư không phía trên, có một đạo khí tức dao động vô cùng khủng bố, tiếng cười sang sảng cuồn cuộn truyền đến, khiến cho trong lòng tất cả mọi người đều rung động, sự tôn của Binh Chú Giả, đệ nhất nhân của luyện khí giới Cửu Tiêu, Thần Chú Sư, hắn đã tới rồi. Tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn lên, bên trong hư không phong bạo đột nhiên có một đạo thân ảnh bước chậm ra, thân ảnh kia hạ xuống hư không phía trên đám người Binh Chú Giả, mở miệng nói:
– Mấy gia hỏa các ngươi, miễn đi.
– Tạ ơn sư tôn.
Ba người đồng thanh hô lên, nhưng mà khi mọi người nhìn thấy thân ảnh vừa xuất hiện kia thì ngây ngẩn cả người, người này rất trẻ tuổi, Thần Chú Sư, đệ nhất nhân của luyện khí giới Cửu Tiêu lại là một thiếu niên, mà Binh Chú Giả, một cái lão nhân kia lại tỏ ra vô cùng cung kính .
– Chư vị, ta đảm đương chức vị trọng tài này, không có vấn đề gì chứ?
Thần Chú Sư cười nói.
– Một khi Thần Chú Sư đã nguyện ý, tất nhiên không có vấn đề.
Dường như Hư Không Điện Chủ không hề cao hứng, hắn không biết vì sao vị Thần Chú Sư này lại xuất hiện, sự việc lần này đã vượt qua phạm vi chưởng khống của hắn.
Chương 2465: Phật Sơn chi chủ
Thần sắc Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện lộ ra một chút ý cười, lập tức mở miệng nói:
– Từ vô số năm trước Thần Chú Sư các hạ đã danh chấn Cửu Tiêu, các hạ làm trọng tàu của lần ước chiến này cực kỳ thích hợp.
Thần Chú Sư liếc mắt nhìn đám người, trên mặt hắn mang theo một chút ý cười, hắn lập tức bước chậm ra, tiến lên vị trí cao nhất của khán đài, ba vị đệ tử của hắn phân biệt đứng trước người hắn.
– Một khi đã như vậy, ta việc nhân đức không nhường ai.
Hình dáng Thần Chú Sư nhìn như một thiếu niên, nhưng mà thanh âm của hắn lại giống như ông cụ non, khiến cho người nghe có cảm giác vài phần quái dị, đối với đa số người có mặt tại đây mà nói, bọn họ chưa từng ra mắt vị luyện khí đại sư đệ nhất Cửu Tiêu thần bí này.
– Trước tiên xin mời năm vị đại diện cho song phương đứng ra, một khi đi ra, không cho phép thay đổi.
Thần Chú Sư mở miệng nói, nhất thời người đứng đầu của hai phe đều gật đầu, bên phiâ Vận Mệnh Thần Điện tất nhiên chính là năm người trong ước định, Lâm Phong, Không Minh, Sở Xuân Thu, Hầu Thanh Lâm, Chu Vinh Mãn. Còn về phía liên minh Lục đại Thần Điện, cũng có năm người bước chậm ra, chứng kiến năm đạo thân ảnh này đồng tử mọi người cũng nhịn không được khẽ co rút lại. Ma Thần Điện, Thiên Tâm Ma Thánh đã bước vào Thánh Vương đại thành hơn mười vạn năm, ngoại trừ không thể dung hợp lực ngoại căn nguyên hai hệ đặc thù đại viên mãn ra thì hắn đã làm tới mức cực hạn bản thân có thể làm rồi, người xuất chiến trong cảnh giới Thánh Vương đại thành này quả nhiên là Thiên Tâm Ma Thánh.
– Lâm Phong, đối thủ của ngươi là Thiên Tâm Ma Thánh, thực lực của Thiên Tâm Ma Thánh rất mạnh, hắn có thể khống chế tâm linh thiện ác của người khác, tư tưởng hai mặt của người khác, hắn đã dung hợp ma đạo đại viên mãn cùng với huyễn đạo đại viên mãn và sáng tạo ra Tuyệt Tâm Thánh Pháp có uy lực vô cùng đáng sợ, một trận chiến này là vô cùng hung hiểm.
Thanh âm Vận Mệnh Giả bay vào trong tai Lâm Phong, khiến cho ánh mắt Lâm Phong nhìn tới hướng một tôn ma đầu, thần sắc lộ ra vẻ thận trọng. Mặt khác, đối thủ của Sở Xuân Thu cùng Không Minh, phân biệt là Địa Hư Thánh Vương của Hư Không Thần Điện cùng với Khung Tà Thánh Vương của Hỏa Diễm Thần Điện, cả hai người này đều là nhân vật vô cùng đáng sợ. Đối thủ của Chu Vinh Mãn cùng với Hầu Thanh Lâm chính là Bất Diệt Thánh Vương của Huyễn Kim Thần Điện cùng với một vị Thánh Nhân xa lạ không người nhận biết, tuy nói người này chỉ nửa bước Thánh Nhân, nhưng mà một khi hắn đã là người xuất chiến, tất nhiên là tồn tại có thiên phú kinh người, chắc chắn không phải hạng người vô danh. Nhưng mà mọi người ở đây lại không người nào có thể nhận ra hắn, tất cả chỉ chứng kiến vừa rồi hắn bước ra từ phương vị của Băng Tuyết Thần Điện, người này phi thường thần bí. Chẳng qua chỉ qua một màn này có thể thấy được, trong những người xuất chiến lần này của song phương, bên phía Vận Mệnh Thần Điện đều thuộc loại người có thiên phú kinh người nhưng mới xuất hiện, bọn họ đều rất trẻ tuổi. Mà bên phía liên minh Lục Đại Thần Điện người xuất chiến đều là những nhân vật cấp Thánh Vương lâu năm, thậm chí là một vài người từ rất nhiều năm về trước đã có danh khí thật lớn, hoặc là tồn tại vô cùng khủng bố căn bản cực kỳ ít khi lộ diện hành tẩu trên thế giới, chỉ có vị cường giả của Băng Tuyết Thần Điện kia thì lại rất thần bí. Thiên Tâm Ma Thánh, Địa Hư Thánh Vương, Khung Tà Thánh Vương, Bất Diệt Thánh Vương, có thể nói là liên minh Lục Đại Thần Điện đều phái ra tồn tại đỉnh phong của một tầng thứ, chỉ sợ phần thắng của Vận Mệnh Thần Điện trong ước chiến lần này rất nhỏ, nhất là Lâm Phong mới chỉ tấn cấp được hai năm, căn bản không có lực lượng để chống lại Thiên Tâm Ma Thánh.
– Song phương chiến đấu lấy kết quả là một phương nhận thua, nếu như một phương không chịu nhận thua thừa nhận thua cuộc vậy thì chiến đấu sẽ kết thúc khi có một phương tử vong, chư vị nghĩ thế nào?
Ánh mắt Thần Chú Sư nhìn quét về phía mọi người, cắt ngang tư duy của bọn họ.
– Vận Mệnh Thần Điện không có ý kiến.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện nói.
– Chúng ta cũng không có ý kiến.
Hư Không Điện Chủ đáp lại.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Ước chiến lần này, mặc dù Vận Mệnh Thần Điện là chủ, Lục Đại Thần Điện là khách, nhưng Lục Đại Thần Điện lại lựa chọn người từ trong sáu Thần Điện, chiếm cứ ưu thế, bởi vậy, từ bên phía Lục Đại Thần Điện phái người ra trước, Vận Mệnh Thần Điện sẽ lựa chọn cường giả đồng cảnh giới tiến lên ứng chiến, như thế nào?
Thần Chú Sư lại mở miệng nói, tất nhiên Vận Mệnh Thần Điện không có dị nghị, còn thần sắc Hư Không Điện Chủ lại trầm mặc, hắn lập tức mỉm cười, nói:
– Có thể – Xem ra Hư Không Điện Chủ rất tự tin.
Trong lòng mọi người thầm run sợ, ước chiến lần này, Vận Mệnh Thần Điện ăn thiệt thòi không nhỏ, đối thủ lại là liên minh của Lục Đại Thần Điện, từng người xuất chiến đều thuộc loại tồn tại đứng đầu trong Lục Đại Thần Điện, bọn họ là tồn tại mạnh mẽ loại nào, hiển nhiên nội tình người một phương của Vận Mệnh Thần Điện có chút thiếu khuyết, hơi có chút trẻ tuổi. Chẳng qua, một khi Vận Mệnh Thần Điện đã lựa chọn bọn họ đến xuất chiến thì tất nhiên sẽ có lý do của mình.
– Một khi đã sảng khoái như vậy, hãy bắt đầu đi.
Thần Chú Sư cười nói, trên khuôn mặt trẻ tuổi của hắn lộ ra một chút ý cười, nhất thời, ánh mắt toàn bộ mọi người nhìn về phía Hư Không Điện chủ.
– Trận chiến đầu tiên, Khung Tà ngươi tới xuất chiến.
Hư Không Điện Chủ mở miệng nói, nhất thời Khung Tà Thánh Vương bước chậm ra tiến lên trên chiến đài.
– Không Minh, một trận chiến này, ngươi tới đi.
Điện chủ của Vận Mệnh Thần Điện lựa chọn Không Minh lên ứng chiến.
– Được.
Hai tay Không Minh tạo thành chữ thập, thân hình hắn phiêu động, tiến lên đối diện với Khung Tà, thần sắc bình tĩnh, cao giọng nói:
– Thỉnh chỉ giáo.
– Xuy.
. . Khung Tà không nói gì, thủ chưởng hắn trực tiếp đánh ra một chỉ phá không, trên vòm trời như xuất hiện thủ chỉ của thần linh, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện hỏa diễm thánh quang, vô tận hỏa chỉ đồng thời giết tới, giống như vạn chỉ tề phát, chư thiên đều bị phá diệt, ngay lập tức hỏa diễm bao phủ cả chiến đài. Lúc này chỉ thấy thủ chưởng của Thần Chú Sư chợt huy động, nhất thời chiến đài bị một cỗ quang mạc bao phủ. Trong miệng Không Minh không ngừng phun ra phạm âm, cự đại cổ văn điên cuồng phiêu động, trong thiên địa xuất hiện vô tận cổ phật đánh ra chưởng ấn khiến vạn vật đều bị yên diệt.
– Giết!
Trong miệng Khung Tà phun ra một đạo thanh âm rét lạnh. Lúc này chỉ thấy trên vòm trời có vô số hỏa chỉ giết tới, trực tiếp điểm lên trên cổ phật chưởng ấn, phá diệt hết thảy. Đồng thời vô số hỏa chỉ giết về phía Không Minh, một chỉ này của hắn dường như muốn tận diệt sinh cơ trong phiến thiên địa này.
– Phật chắn giết phật!
Dưới ánh mắt chứng kiến của tất cả mọi người, xung quanh mỗi một tôn phật đà đều xuất hiện vô số hỏa chỉ đánh lên trên người phật đà. Từ bên trong những hỏa chỉ bộc phát ra vô tận hỏa diễm trực tiếp đốt cháy hủy diệt tất cả. Đồng thời, vô số hỏa chỉ kia giống như hóa thành những hỏa long giết về phía Không Minh. Nhưng mà thần sắc Không Minh vẫn vô cùng lạnh nhạt, phạm âm chấn vang thiên địa, giống như vạn phật tề minh. Tại trên người Không Minh xuất hiện một tượng phật vô cùng to lớn, tượng phật này có bốn gương mặt, quay về tứ đại phương vị, trong miệng không ngừng phun ra từng đạo phật môn âm phù, hướng về phía hư không phía trước oanh tới khiến cho tất cả lực lượng đang nghiền áp tới hắn đều phải yên diệt, không thể tới gần thân thể hắn. Đồng thời, từng đợt phạm âm trực tiếp bay vào trong tai Khung Tà, khiến cho trong đầu Khung Tà xuất hiện vô số ảo giác, vạn pháp giai không, trong đầu hắn toàn bộ đều là đạo pháp phật môn. Khung Tà nhanh chóng thủ vững nội tâm, bên trong đầu hắn dường như có một đạo hỏa diễm thắp sáng tâm thần, không để phật âm quấy nhiễu. Đồng thời, ở ngoại giới, trong thiên địa có vô tận hỏa diễm điên cuồng ngưng tụ vào trong tay của Khung Tà, hóa thành một đốm lửa, đốm lửa này dần dần hóa thành trong suốt, càng ngày càng thông thấu, phật môn ấn pháp tiếp cận đốm lửa này cũng bị hủy diệt, trong phút chốc liền tan thành mây khói.
– Đó là?
Đồng tử đám người co rút lại, bọn họ nhìn thấy đốm lửa đáng sợ kia lại sinh ra cảm giác khiếp sợ tận sâu trong nội tâm.
– Có thể bị hủy diệt dưới Thiên Đạo Tịnh Hỏa chính là vinh hạnh của ngươi.
Chợt Khung Tà nói với Không Minh, hắn lập tức bước ra từng bước, toàn bộ hư không giống như cũng thời dừng lại, hắn điểm ra một chỉ, phía trước liền xuất hiện một đạo quang mang yếu ớt, đạo quang mang này dường như chính là tất cả, vạn phật đều phải ảm đạm đi xuống. Phật ấn điên cuồng oanh kích xuống, nhưng mà đạo Thiên Đạo Tịnh Hỏa kia lại giống như vĩnh sinh bất diệt chi hỏa, một đốm lửa đã có uy thế phần thiên diệt địa.
– Không thể ngăn được, toàn bộ cũng đều phải hủy diệt.
Tâm thần đám người chợt run lên, ngay cả thần sắc mọi người của Vận Mệnh Thần Điện cũng cứng đờ, Không Minh sẽ phải yên diệt dưới đốm lửa này sao. Lúc đạo Thiên Đạo Tịnh Hỏa kia tiến gần tới Không Minh, Không Minh liền chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn nhìn về phía Khung Tà. Giờ khắc này, đột nhiên Khung Tà lộ ra thần sắc sợ hãi, hắn cảm giác được sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn, Thiên Đạo Tịnh Hỏa trong tay hắn cũng lay động lên.
– A.
. . Trong miệng Khung Tà phát ra một đạo âm thanh tê rống, lập tức đám người nhìn thấy đốm lửa trong tay hắn đột nhiên tan rã. Lúc này phía trên vòm trời có một hư ảnh cự phật nâng tay áp xuống, ngũ chỉ cự đại nghiền áp xuống, một tiếng vang khủng bố tràn ra, thân thể Khung Tà trực tiếp hóa thành tro tàn.
– Không có khả năng!
Đôi mắt của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện chợt cứng đờ, tại sao có thể như vậy, Khung Tà, hắn sao có thể bại? Lúc này ngay cả người của Vận Mệnh Thần Điện cũng ngây ngẩn cả người, chỉ thấy ắnh mắt Vận Mệnh Điện chủ lộ ra phong mang. Quả nhiên, hình ảnh ngày xưa hắn chứng kiến ở thời điểm Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động không có sai.
– Một trận chiến này, xem như ta đã trả hết ân tình cho Vận Mệnh Thần Điện.
Lúc này chỉ nghe thấy Không Minh chậm rãi nói, Vận Mệnh Điện chủ khẽ gật đầu, bình tĩnh nói:
– Không Minh, ngươi hãy đi đi, Vận Mệnh Thần Điện ta sẽ không gây trở ngại, tùy vào bản tâm của ngươi.
Không Minh xoay người, khẽ hạ thấp người với Vận Mệnh Điện chủ, nói:
– Đa tạ Điện chủ, cuộc đời này ta sẽ không làm địch với Vận Mệnh Thần Điện.
Dứt lời, chỉ thấy thân ảnh Không Minh lóe ra, phiêu nhiên rời đi, trước khi rời đi hắn còn liếc mắt nhìn Lâm Phong, khiến cho trong lòng Vận Mệnh Điện chủ thở dài một tiếng, đã là người tuyệt tình, vì sao lại có tình. Ánh mắt Lâm Phong cũng nhìn thấy đôi mắt của Không Minh trước khi rời đi, giống như hắn đã hiểu được thứ gì đó, dường như hắn biết Không Minh là ai.
– Mười vạn bậc thang tại Phật Sơn là kiếp nạn thật mạnh, một cái trong đó chính là chuyện xưa của hắn, ma hiện, làm cho người ta mất hết can đảm, tu phật, lại tu ma, đại triệt đại ngộ, không tin phật ma, là phật, nhung cũng có người nói hắn nhập ma đạo.
Trong lòng Lâm Phong thầm nhỏ, tu phật cả đời, rồi lại khiến người tu ma. Không Minh, Thánh Thành Trung Châu, Phật Sơn chi chủ.