Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 492 [Chương 2456 đến 2460]
❮ sautiếp ❯Chương 2456: Thần Phượng tộc
Trong một mảnh không gian tĩnh mịch của Vận Mệnh Thần Điện, có một đoàn người khoanh chân ngồi, Vận Mệnh Giả cũng ở trong đó. Chỉ thấy đôi mắt điện chủ Vận Mệnh Thần Điện đóng chặt, tay niết pháp ấn, ánh sáng của ngôi sao trên bầu trời không ngừng rơi xuống, lát sau ánh mắt hắn mở ra, hướng về một ngôi sao phương xa nhìn lại, thần sắc hắn ngưng hạ nói:
– Ma Thiên, bộ tộc nào trong Thái Yêu giới có yêu nghiệt sinh ra?
– Thần Phượng tộc.
Vận Mệnh Giả mở miệng nói, hắn định mang tin tức này nói ra, lại không nghĩ đến điện chủ Thần Điện đã thăm dò ra.
– Từ ngày Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động đến nay, ngôi sao trong thiên địa cũng không giống nhau, có rất nhiều chùm sáng vận mệnh, ngay cả ta cũng không nhìn thấu.
Điện chủ Hư Không Thần Điện thở dài nói .
– Điện chủ có thể đoán trước Thái Yêu giới có yêu nghiệt sinh ra, đã là rất khó rồi, dù sao thiên cơ cũng khó dò.
Vận Mệnh Giả thấp giọng nói.
– Yêu nghiệt Thần Phượng tộc kia giờ như thế nào rồi?
Điện chủ hỏi.
– Sau khi bước vào Thần Thú Chi Mộ, được thần linh tán thành, lấy tên thần nữ.
Vận Mệnh Giả thấp giọng nói.
– Thần nữ, thật sự là càng ngày càng tuyệt vời , bảy đại cấm địa, quả nhiên mỗi một cấm địa đều là bí mật, đến lúc phùng lâm loạn thế sẽ gặp hiện ra, không phải Lâm Phong cũng tìm được truyền thừa trong Thần Mộ sao, còn có Sở Xuân Thu nữa, sau khi hắn từ Thái Cổ Ma Quật đi ra hắn cũng không giống lúc trước nữa.
Điện chủ thì thào nói nhỏ:
– Còn có đại sự gì nữa?
– Sóng ngầm trong Cửu Tiêu bắt đầu khởi động, có cường giả liên hợp thành thế, muốn ở trong loạn thế đăng lâm Thần Điện.
Vận Mệnh Giả nói.
– Đây là việc tự nhiên.
Điện chủ bình tĩnh nói:Đao Khải Đao Biến Khả Khái – Tu La Đao Đế – Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Các đại Thần Điện tỏ thái độ như thế nào về ước định một năm sau?
– Phật Thần Điện không tỏ thái độ, Minh Thần Điện chỉ hỏi một chút sự tình ở Cửu Tiêu, Sinh Mệnh Thần Điện không màng tranh đấu, Quang Minh Thần Điện giữ thái độ không tồn như cũ, việc của Hồn Thần Điện đều thuận lợi, Lôi Thần Điện tỏ vẻ không tham dự, Thiên Âm Thần Điện, Đại Địa Thần Điện, không hy vọng Vận Mệnh Thần Điện bị diệt, ngoài đó ra, Hỏa Diễm, Băng Tuyết, Huyễn Kim, Hư Không, Phong, Ma lục đại Thần Điện, đều muốn diệt chúng ta.
Thanh âm của Vận Mệnh Giả trở nên trầm thấp, hình như có chút áp lực.
– Không tồi, lúc trước có mười tòa Thần Điện đã xuất thủ qua, hôm nay giảm đi bốn tòa Thần Điện.
Điện chủ Vận Mệnh Thần Điện cười nói.
– Hồn Thần Điện cùng Lôi Thần Điện đang bàn tính, thực lực của Thiên Âm Thần Điện cùng Đại Địa Thần Điện hơi yếu trong mười năm tòa Thần Điện, hôm nay chứng kiến Vận Mệnh Thần Điện lung lay sắp đổ nên sinh ra tâm trắc ẩn, bọn họ sợ trở thành một nhà trong số chúng ta, lúc này mới có khuynh hướng theo Vận Mệnh Thần Điện, thực lực của Phật Thần Điện mạnh mẽ, bọn họ ổn định như thái sơn, Quang Minh Thần Điện giống như không tồn tại, chỉ có Vận Mệnh Thần Điện ta là gặp nguy.
Vận Mệnh Giả thấp giọng nói, phân tích tình thế Cửu Tiêu, mười lăm tòa Thần Điện có thể bảo trì bình tĩnh lâu như vậy, đã xem như là không tồi rồi.
– Thực lực năm tòa Hỏa Diễm, Băng Tuyết, Hư Không, Huyễn Kim, Phong Thần Điện này không phải là thần điện đứng đầu nhưng vẫn muốn gây ra tranh chấp, nhất là Phong Thần Điện cùng Huyễn Kim Thần Điện, bọn họ đang muốn làm cái gì đây?
Trong thanh âm của điện chủ lộ ra vài phần lãnh ý.
– Ai biết được, các đại Thần Điện đều mang ý xấu, chỉ có chính bọn họ mới biết chính mình suy nghĩ cái gì.
Vận Mệnh Giả thở dài.
– Thái Yêu giới thì như thế nào?
Điện chủ lại hỏi lần nữa.
– Long tộc đáp ứng tiến đến, Bằng tộc cũng tới, chỉ có điều Bằng tộc không nhất định có hảo ý, Kỳ Lân tộc cũng tới, còn Thần Phượng tộc bên kia thì ta phải mang Lâm Phong đi Thái Yêu giới mới được.
Vận Mệnh Giả mở miệng nói, khiến cho điện chủ lộ ra một chút dị sắc.
– Chuyện này lại thật thú vị, đừng vội để lộ chuyện này ra.
Điện chủ nói.
– Không có, Thần Phượng tộc cũng chỉ là ngầm có loại ý tứ này.
Vận Mệnh Giả đáp lại nói:
– Có lẽ bọn họ muốn nhìn Lâm Phong và thần nữ của bọn họ xem ai hơn có hi vọng vấn đỉnh thần vị hơn.
Điện chủ nghe được lời nói của Vận Mệnh Giả liền nở nụ cười, mở miệng nói:
– Rất thú vị, ngươi đi hỏi ý tứ Lâm Phong đi.
– Tốt.
Vận Mệnh Giả gật gật đầu, lập tức rời khỏi bên này, những người khác vẫn khoanh chân mà ngồi như cũ, sau khi Vận Mệnh Giả rời đi, chỉ nghe một vị vô thượng cường giả mở miệng nói:
– Điện chủ định đối đãi như thế nào với thần nữ?
– Khó mà nói, tại thời đại này tất cả đều có khả năng, hơn nữa, có lẽ trong tương lai, sẽ còn xuất hiện nhân vật không kém thần nữ, mây đen bao phủ bầu trời, che đậy ánh sáng của các ngôi sao.
Điện chủ ngẩng đầu nhìn về phía vòm trời, ánh sáng của các ngôi sao rơi xuống, rất là chói mắt, làm gì có mây đen tồn tại. Vận Mệnh Giả tìm được Lâm Phong, sau khi Lâm Phong nghe rõ ý đồ của Vận Mệnh Giả hắn cũng có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Thần Phượng tộc lại ám chỉ chính mình đi đến Thái Yêu giới.
– Việc này rất quan trọng sao?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Cũng không quan trọng lắm, ngươi không đi cũng không sao, chính là ta có chút tò mò về ý tứ của Thần Phượng tộc.
Vận Mệnh Giả cười nói.
– Đi một chuyến đi, nếu có thể giao hảo với Thần Phượng bộ tộc thì nó cũng có chỗ tốt với chuyện tình một năm sau.
Lâm Phong mở miệng nói, tình cảnh hôm nay của Vận Mệnh Thần Điện là thập diện mai phục, nơi nào cũng ẩn chứa nguy cơ, cần phải có thế lực cường đại liên minh, nếu Thần Phượng tộc có thái độ không rõ, đi xem cũng tốt. Sau khi hai người quyết định liền lập tức khởi hành, lần trước Lâm Phong từ Thái Cổ Ma Quật đi ra hắn lần này hắn lại bước vào Thái Yêu giới, lần này chỉ có hắn cùng với Vận Mệnh Giả. Thần Phượng tộc ở trong Phượng Hoàng Cốc Thái Yêu giới, từ trên nhìn xuống cả Phượng Hoàng Cốc giống như một con thần phượng đang mở cánh ra, bay lượn trên bầu trời, Lâm Phong và Vận Mệnh Giả từ trong hư không đi xuống, đi bộ vào trong Phượng Hoàng Cốc, kiến trúc trong cốc không kém chút nào so với Cửu Tiêu thiên đình, lộ ra sự uy nghiêm tú lệ. Giờ phút này, Lâm Phong đang đứng phía trước một tòa phượng hoàng điện to lớn mấy chục thước, nhìn cực kỳ đồ sộ, nó lộ ra một vẻ đẹp dã tính, chỉ thấy bên ngoài có không ít người chờ đợi, nhìn về phía Vận Mệnh Giả và Lâm Phong, đôi mắt yêu dị trở nên phong duệ, nhất là vài tên thanh niên trong đó.
– Lâm Phong, ha ha, ngươi cũng đến đây sao.
Chỉ thấy giờ phút này, có một tiếng cười sang sảng truyền đến, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía chủ nhân của âm thanh kia, rõ ràng đó chính là người quen của hắn, Ngao Thương Hải.
– Ngao đại ca, sao ngươi cũng ở nơi này?
Lâm Phong có chút tò mò.
– Chẳng phải chuyện này ngươi là người biết rõ nhất sao.
Ngao Thương Hải đi lên trước ôm Lâm Phong cười nói:
– Từ khi ngươi gây ra uy phong tại Đại Vũ Thành, Thái Yêu giới cũng không bình tĩnh chút nào, một năm nay Thái Yêu giới có rất nhiều người hướng về Thần Phượng tộc đi đến, có người cũng có uy phong giống ngươi.
– Hắn chính là Lâm Phong.
Có rất nhiều ánh mắt hướng về phía Lâm Phong phóng tới, ánh mắt vô cùng phong duệ, sai khi đại chiến ở Đại Vũ Thành kết thúc, Lâm Phong không chỉ thành danh ở Cửu Tiêu, mà trong Thái Yêu giới cũng có được danh khí thật lớn, bởi vì hắn đã dẫn phát đại chiến giữa các Thần Điện, khiến vô số vô thượng cường giả tranh phong, Lâm Phong muốn không nổi danh cũng khó.
– Cấm kỵ thể cũng chỉ có thế, có lẽ lời đồn hơi lớn rồi.
Chỉ nghe một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, ánh mắt Lâm Phong nhìn lại, chỉ thấy nơi đó có hai đạo thân ảnh đứng chung một chỗ, trong đó có một người Lâm Phong đã nhìn qua, người này chính là Tông Càn ngày xưa đuổi giết hắn, thực lực gia hoả này cũng phi thường mạnh mẽ, bản thể chính là Kim Sí Đại Bằng Điểu, bên cạnh hắn còn có một người, thoạt nhìn trẻ tuổi hơn so với hắn rất nhiều, nhìn càng thêm yêu dị, đương nhiên bọn họ không thể lấy tướng mạo đến phán đoán suy luận.
– Lão đại.
Một đạo âm thanh kinh hỉ truyền ra, Lâm Phong chỉ thấy một đạo thân ảnh hướng tới chỗ hắn vọt tới, miệng không khỏi nở nụ cười, nắm tay đấm vào người Ngao Ma.
– Lão đại, ta nghe nói ngươi ở Đại Vũ Thành uy phong bát phương, đáng tiếc lúc ấy ta không ở đó.
Hình như Ngao Ma có chút hưng phấn.
– Thiếu chút nữa bị người tiêu diệt còn nói là uy phong bát phương sao.
Lâm Phong lắc đầu cười nói, tuy nói là hắn nguyên nhân khiến một số vô thượng cường giả đại chiến, nhưng hắn không cho đó là uy phong, thiếu chút nữa mệnh quăng ở nơi nào cũng không biết.
– Kia là bọn họ khinh người quá đáng, không ngờ tồn tại vô thượng xuất thủ đối với ngươi, thời điểm vài chục năm trước, lão đại mới bước vào Thánh cảnh, tốc độ tu luyện tuyệt đối giết chết gia hỏa mấy cái nói mạnh miệng.
Ngao Ma lãnh đạm nhìn lướt qua Tông Càn bên kia, một chút cũng không khách khí, Long tộc cùng đại Bằng tộc vốn không thân mật, huống hồ những người này còn nói khoác không biết ngượng.
– Hừ.
Tông Càn hừ lạnh một tiếng, tuy hắn biết lời nói Ngao Ma có lý, nhưng mà trên người chảy xuôi huyết mạch thần điểu,nên hắn vẫn không phục như cũ, thần thú có thiên tính kiêu ngạo, hơn nữa không giỏi che dấu như con người, chúng trực tiếp biểu lộ ra bên ngoài.
– Tốc độ tu hành không thể đại biểu hết thảy, có lẽ cấm kỵ cũng dừng bước ở nơi này.
Tông Càn lạnh nhạt nói. Lâm Phong không để ý đến đối phương, ánh mắt hắn nhìn về phía trước, nơi ánh mắt đi qua đều là yêu thú thánh cấp, hơn nữa đó đều là thần thú, chỉ sợ đây là nhóm người kiệt xuất nhất Thái Yêu giới, tầng thứ trung tâm Thái Yêu giới cũng tập trung ở trong này, thần nữ sinh ra cũng dẫn phát một hồi rung chuyển trong Thái Yêu giới, mấy yêu thú này cùng thần nữ đều là yêu tộc trong Thái Yêu giới, trình độ nhận thức rất cao, hơn nữa bọn họ cũng biết rõ Thần Thú Chi Mộ là tồn tại gì.
– Ngươi chính là cấm kỵ thể.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh bước chậm mà ra, song đồng người này ẩn chứa hỏa diễm, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
– Đúng là hắn.
Vận Mệnh Giả đáp lại lời nói đối phương, ánh mắt người nọ trở nên sắc bén, cười nói:
– Thiếu vài phần nhuệ khí.
Chương 2457: Chiến thần thú
Vận Mệnh Giả nhìn thấy thân ảnh kia thì nở nụ cười nói:
– Người cùng yêu bất đồng, ta thấy chư vị trong này đều là nhuệ khí ngoại phóng, không che dấu chút nào, nhưng mà võ tu nhân loại lại nội liễm một chút, ai nói lúc bọn họ phóng thích nhuệ khí sẽ kém.
– Ma Thiên, nhiều năm trước ngươi liền đánh ra một phen danh khí, trải qua thời gian khí tức nội liễm lắng đọng lại, chuyện này chúng ta tự nhiên hiểu, nhưng Lâm Phong cùng ngươi bất đồng, nghe nói năm đó hắn là cấm kỵ thể, tu thành không đến trăm tuổi đã có cảnh giới như thế, có thể nào không có nhuệ khí.
– Nói thế không có ý nghĩa.
Vận Mệnh Giả cười nói, Thần Phượng tộc ám chỉ hắn mang Lâm Phong đến, sẽ không thảo luận Lâm Phong có nhuệ khí hay không.
– Tới, người tới là khách, huống chi Thần Phượng tộc chúng ta rất có hứng thú đối với cấm kỵ thể, mặc dù khuyết thiếu một chút nhuệ khí, cũng sẽ không ảnh hưởng tới việc Thần Phượng tộc thích Lâm Phong, mà hôm nay Phượng Hoàng Cốc sinh ra thần nữ, có lẽ chuyện này là một phen thiên ý.
Người nọ cười nói, bước chậm rời đi:
– Đúng rồi, các ngươi tùy ý lựa chọn chỗ ở trong khu vực này đi, chỉ cần không có ai là có thể ngồi.
Nói xong, hắn thật sự rời khỏi bên này, lưu lại một đám người ngạc nhiên, mày Lâm Phong khẽ nhăn xuống, chỉ thấy từng đạo ánh sáng sắc bén phóng tới chỗ hắn, hắn tự nhiên hiểu được ý tứ lời nói lúc trước của Ngao Thương Hải nói với hắn, Phượng Hoàng Cốc sinh ra thần nữ, kinh động nhân kiệt Thái Yêu giới, tất cả đều tề tụ ở trong này náo nhiệt một năm, bọn họ vì cái gì làm sao Lâm Phong có thể không biết rõ. Không thể nghi ngờ lời nói của người kia khiến Lâm Phong trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, đối phương cố ý làm vậy.
– Lão sư, chuyện Phượng Hoàng Cốc là có ý gì?
Lâm Phong truyền âm hỏi Vận Mệnh Giả.
– Không biết nữa, lần trước ta tới thì nghe nói có không ít người ở trong này ngây người hồi lâu cũng chưa từng nhìn thấy thần nữ, tất nhiên tâm đọng lại lửa giận, hôm nay ngươi lại đến, Phượng Hoàng Cốc làm như vậy, không thể nghi ngờ là đang xúi giục bọn họ, hoặc là muốn nhìn chiến lực của cấm kỵ thể như thế nào, so sánh với thần nữ của bọn họ cũng không chừng, chỉ có điều ngươi tu hành trong thời gian ngắn, hơn nữa mới lĩnh ngộ căn nguyên đại viên mãn, chiến lực không có cái gì đáng khen ngợi cả.
Vận Mệnh Giả đáp lại một tiếng, tâm cũng có chút buồn bực, không biết Phượng Hoàng Cốc có ý tứ gì. Ngao Thương Hải cười như không cười nhìn Lâm Phong, hắn vỗ vỗ bờ vai Lâm Phong nói:
– Mặc dù bọn họ biết Phượng Hoàng Cốc cố ý nhưng vẫn không cho ngươi đẹp mặt như cũ.
– Ta hiểu được.
Lâm Phong đáp lại một tiếng, lập tức nói:
– Lão sư, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống trước nhé.
– Đi.
Vận Mệnh Giả khẽ gật đầu.
– Chậm đã.
Chỉ nghe một đạo thanh âm truyền ra, Lâm Phong quay đầu lại hướng về phía bên kia nhìn lại, hắn thấy thanh niên yêu dị bên cạnh Tông Càn phóng xuất ra nhuệ khí đáng sợ điên cuồng triển áp về phía Lâm Phong.
– Mấy tên tạp mao tạp điểu luôn đáng ghét như vậy.
Ngao Thương Hải nở nụ cười, khiến cho ánh mắt thanh niên kia chuyển hướng về phía hắn, càng thêm lạnh:
– Ngao Thương Hải, ngươi thực sự xen vào việc của người khác, nhiều năm không có động thủ, hôm nay ta ngược lại muốn nhìn thực lực tứ thái tử Long tộc như thế nào .
– Tông Lâm, tùy thời phụng bồi.
Ngao Thương Hải nhìn chằm chằm về phía đối phương, lạnh lùng đáp lại.
– Ta đến đối phó hắn.
Tông Càn bên cạnh Tông Lâm mở miệng, thần sắc trở nên sắc bén, sự tình lần trước còn chưa tính sổ, hắn cũng muốn thống khoái chiến một trận cùng với Ngao Thương Hải.
– Nếu các vị cũng nghĩ như vậy thì cùng lên xem đi.
Thanh âm của Ngao Thương Hải cũng trở nên lãnh liệt, dứt lời thân thể phóng lên cao, khiến cho yêu thú ở đây lộ ra ánh mắt hưng phấn thị huyết, bọn họ đến đây lâu như vậy, tuy nói là mâu thuẫn không ngừng, nhưng còn không có chân chính phát sinh va chạm quá lớn, hôm nay Ngao Thương Hải khiêu khích, hiển nhiên là muốn chuẩn bị khai chiến .
– Đi.
Thân hình Tông Càn cùng Tông Lâm chợt lóe lên, giống như hai đạo tia chớp kim sắc cắt qua chân trời, nhanh, thật sự là quá nhanh, không hổ là yêu thú có tốc độ đệ nhất.
– Đúng là mấy tên Bằng tộc này có tốc độ rất nhanh.
Vận Mệnh Giả nói nhỏ một tiếng, thân thể bọn họ cũng bay lên trời.
– Nhanh lại như thế nào, Thần Long tộc ta cũng không phải là bất tài.
Ánh mắt Ngao Ma lóe ra, Thần thú tộc trong Thái Yêu giới đều có sự kiêu ngạo của bọn họ. Chỉ thấy từng đạo thân ảnh phá không phi hành, hóa thành từng chùm sáng ở trên bầu trời Phượng Hoàng Cốc, không ai đến quản, tùy ý bọn họ dính vào, rất nhanh đám người gào thét đi tới một mảnh sơn mạch, thích hợp để chiến đấu.
– Các ngươi, ai đến trước?
Ngao Thương Hải bá khí mười phần, ngón tay chỉ về phía Tông Càn cùng Tông Lâm ở phía đối diện lạnh lùng khiêu chiến.
– Ta.
Thân hình Tông Càn lóe lên muốn lao ra, nhưng mà hắn lại nghe Tông Lâm nói:
– Ngươi không được, tuy Ngao Thương Hải kiêu ngạo nhưng thực lực của hắn rất cường đại, ta nghe nói hắn đã có vài hệ căn nguyên đại viên mãn, lại có thêm lực lượng Long tộc, hắn đã có thể so với cường giả nhân loại dung hợp căn nguyên, rất khó đối phó, để ta đến cho.
Tông Lâm là Kim Sí Đại Bằng, hắn không chỉ không khách khí đối với người khác, mà nói chuyện với người một nhà cũng cực kỳ hà khắc, nói thẳng Tông Càn không được.
– Mấy cái chủng tộc thần thú này thật may mắn.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Ngao Ma có bí pháp cường đại trong trí nhớ, hơn nữa Lâm Phong cũng đọc một chút điển tịch có ghi lại mấy chủng tộc thần thú này có năng lực siêu cường, so với yêu thú bình thường hoặc là nhân loại có khác biết rất lớn, mỗi khi họ bước vào vào một cảnh giới mới, họ có thể giết chết những tồn tại nhân loại bình thường trong cảnh giới đó.
– Lão sư, ngươi có thể nhìn ra nơi này có bao nhiêu thiên tài yêu tộc không sao chứ?
Lâm Phong truyền âm hỏi Vận Mệnh Giả, chung quanh có không ít người quan vọng ở trên hư không, khí tức từng người đều là sâu không lường được, sinh mệnh khí tức rất mạnh, nếu nói sinh mệnh khí tức của nhân loại là hồ nước, thì sinh mệnh khí tức của bọn họ chính là hải dương, máu huyết của thần thú cực kỳ trân quý .
– Thần Long tộc, Bằng tộc ngươi đều đã biết, Thần Phượng tộc cũng có, người có chòm râu kia là Kỳ Lân tộc, hài tử trầm ổn như núi kia là người Thần Quy tộc, nhưng bọn họ thích gọi mình là Huyền Vũ tộc, còn thanh niên làm cho người ta có cảm giác cực kỳ âm lãnh kia, ngươi có phát hiện hắn là ai hay không ?
Vận Mệnh Giả hỏi.
– Ân, đúng là khí tức trên người thanh niên kia làm cho người ta cảm giác rất không thoải mái, giống như là một tồn tại rất cái âm hiểm và độc ác, hơn nữa hắn còn không che dấu chút nào.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Đó là thiên tính, bản thể của hắn chính là Đằng Xà, lại sinh ra cánh chim, tính tình cực kỳ âm lãnh, là một loại yêu thú rất nguy hiểm.
Vận Mệnh Giả nói. Lâm Phong khẽ gật đầu, giờ phút này hình dáng của thanh niên Đằng Xà kia là người, hắn giống như nghe được lời bọn họ truyền âm nên dùng một đạo ánh mắt phóng tới chỗ Lâm Phong, khiến Lâm Phong cảm giác cả người có một cỗ lương khí, cực không thoải mái.
– Không thể khinh thường một người nào.
Lâm Phong thầm nghĩ một tiếng, hài tử giống như người kia, thoạt nhìn rất non nớt, không ngờ lại là tồn tại đáng sợ trong Huyền Vũ tộc, quả nhiên ứng nghiệm câu nói kia, tu hành thành tinh sẽ càng ngày càng trẻ tuổi, nếu gặp được một chút tiểu hài tử thực lực cực mạnh thì càng phải cần cẩn thận, đừng nhìn bọn họ là tiểu hài tử mà cho rằng họ trẻ, thật sự họ là những lão yêu quái tu hành vô số năm.
– Hình như bọn họ rất mơ ước thần nữ?
Lâm Phong có chút tò mò, nơi đây có Đằng Xà âm lãnh, tiểu hài tử cấp bậc lão yêu quái, thoạt nhìn có chút chẳng ra gì cả.
– Trong thế giới võ đạo làm gì có ai để ý đến tuổi tác, mà chỉ luận thực lực, hơn nữa mấy gia hỏa này đều mang ý xấu, ai biết bọn họ mơ ước thần nữ rốt cuộc là muốn làm cái gì, có lẽ họ có ý niệm khủng bố gì đó.
Vận Mệnh Giả cười đáp lại. Lúc này Ngao Thương Hải đã chiến đấu với Tông Lâm, Tông Lâm lĩnh ngộ phong, hư không, kim hệ pháp tắc, đều là các hệ căn nguyên đại viên mãn, tốc độ khiến người ta thấy mà rợn người, trong thiên địa tràn ngập bóng dáng của hắn, Lâm Phong cũng ra mắt những tồn tại đại thành có lực lượng hư không đại viên mãn, tốc độ của bọn họ rất đáng sợ, ánh mắt cũng không thể đuổi kịp. Ngao Thương Hải trầm ổn như núi, mỗi một quyền oanh ra đều giản dị và tự nhiên, giống như muốn đánh tan vỡ trời đất, chấn cho hư không cuồng loạn run rẩy, lực công kích tuyệt đối thuộc loại siêu cấp đáng sợ, công kích được xưng là không có nhược điểm của Kim Sí Đại Bằng cũng phi thường cường đại, nhưng hắn không dám chống chọi với Ngao Thương Hải.
– Chỉ biết lấy tốc độ đánh lén hoặc là né tránh sao, không hổ là tạp mao điểu.
– Làm càn.
Tông Càn hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy một đạo sáng chói mắt màu vàng chém về phía bên này, ý tứ khiêu khích mười phần, thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, quyền mang phá không, tiếng oanh long bạo vang, kiếm quang yên diệt.
– Lăn ra đây.
Thân thể Tông Càn lại hướng lên trên lần nữa, chỉ thấy Lâm Phong đứng phía xa, trên người có chiến ý bốc lên.
– Ông.
Lâm Phong bước chậm mà ra, không chút nào yếu thế, hắn cũng muốn nhìn, thần thú cấp bậc đại thành Yêu Thánh mạnh đến mức nào, tuy nói Thần thú có thiên phú bẩm sinh, nhưng là khi những khác yêu thú khác tu luyện đến trình độ nhất định, thần thú cũng không bì được, giống như mấy tôn Yêu Thánh trong cơ thể hắn, họ tuyệt đối là tồn tại siêu cường nhất lưu, bọn họ không nhất định là Thần thú.
– Xuy.. . Lâm Phong nghe được một tiếng vang rất nhỏ truyền đến, chỉ thấy Tông Càn lập tức mất đi bóng dáng, nhưng mà Lâm Phong không có nửa điểm do dự xuất thủ, nhịp đập đại địa khiến hắn cũng có thể cảm ngộ nhịp đập hư không, bởi vậy hắn có thể nắm bắt vị trí của đối phương, tuy rằng tốc độ di động nhanh đến mức hắn phản ứng không kịp, nhưng nó không ảnh hưởng quá lớn đến việc hắn xuất thủ.
Trong nháy mắt Lâm Phong xuất thủ thiên đạo giống như hóa thân thành lực lượng đại địa, vòm trời giận dữ hét lên giống như hải dương, từng tầng chấn động điên cuồng oanh ra, khiến uy lực trong công kích của hắn chồng chất lên nhau, tiếng vang xuy xuy truyền ra, đại địa giống như bị phá mở, nhưng mà có một đạo lưu quang phản hồi trong khoảnh khắc, bắn lên trên hư không, trên đầu Tông Càn xuất hiện vết máu, hiển nhiên vừa rồi hắn đoán sai thực lực của Lâm Phong, bị công kích cường đại oanh trúng.
Chương 2458: Hai đại cấm địa
Tông Càn sờ sờ đầu, hào quang lập tức lóe ra, chỉ thấy một đạo ánh sáng màu vàng kim lưu chuyển mà qua, thương thế nhất thời khôi phục lại, Tông Càn lại mang vết máu kia đến miệng liếm liếm, ánh mắt càng phát ra vẻ hung lệ, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chỉ thấy thân thể hắn một phân thành hai, đây chính là hóa thân thuật của Bằng tộc, hai tôn thân ảnh Tông Càn giống hệt nhau, ánh mắt đều sắc bén và lạnh lùng. Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Tông Càn, thần sắc lộ ra vài phần ngưng trọng, tốc độ của Tông Càn cho hắn áp lực thật lớn.
– Xuy.. . Hai tôn thân ảnh cùng biến mất trong nháy mắt gian, hướng về phía Lâm Phong đánh sâu mà đến, tia chớp màu vàng nhìn vô cùng đẹp mắt.
– Trọng lực.
Lâm Phong quát một tiếng, trong khoảnh khắc, trọng lực vô cùng trầm trọng trực tiếp áp bách ở trên người đối phương.
– Chậm!
Lâm Phong khiến cho tốc độ hư không chậm xuống, làm cho tia chớp màu vàng thả chậm đi rất nhiều, trọng lực có thêm mạn ý cảnh. Một tiếng huýt gió truyền ra, chỉ thấy hai cái thân thể của đối phương giai hóa thành bản thể, tốc độ lại tăng vọt lần nữa, đồng thời hai cái lợi trảo vô cùng phong duệ màu vàng so với kiếm đều phải sắc bén hơn, từ hai phương hướng bất đồng đâm về phía Lâm Phong, xuyên thấu hết thảy. Lâm Phong điên cuồng phóng thích mạn ý cảnh, thân thể hắn đồng thời dung nhập vào trong hư không, tiếng phốc xuy vang lên, hai thanh lợi kiếm xuyên thấu qua bên cạnh Lâm Phong , chỉ thấy cặp mắt hướng về phía bên cạnh nhìn qua, Tông Càn ở bên cạnh hắn. Nắm tay Lâm Phong oanh đi ra ngoài, nhanh, nhanh đến mức cực trí hắn có thể làm, hư không rung động, một vòng chấn động hướng về tám mặt khuếch tán ra, đồng tử cự đại của Tông Càn lộ ra thần sắc khinh thường, lợi trảo màu vàng trực tiếp va chạm cùng Lâm Phong.
– Đông!
Công kích của hai người va chạm cùng một chỗ, chung quanh có một cỗ dao động đáng sợ điên cuồng khuếch tán ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy nắm tay của mình oanh trên vật vô cùng sắc bén, khiến cho nắm tay hắn đau đớn lên, nhưng mà việc này không ảnh hưởng tới động tác của hắn, phía trên quyền mang đột nhiên xuất hiện một cơn lốc xoáy đáng sợ, lực lượng cắn nuốt khủng bố trực tiếp cuốn thân thể khổng lồ kia lên, muốn cắn nuốt Kim Sí Đại Bằng Điểu.
– Cướp đoạt.
Đôi mắt Lâm Phong lạnh như băng, Tông Càn chỉ cảm thấy đại khí vận trên người bị xói mòn, đây là một loại cảm giác kỳ diệu, số mệnh của hắn bị Lâm Phong tách rời, cắn nuốt mất.
– Cút ngay!
Một thanh âm đáng sợ truyền ra, một quầng sáng màu vàng phá hủy hết thảy lan ra, thần sắc Lâm Phong vô cùng ngưng trọng, trước người hắn xuất hiện từng cái không gian thạch bích, ngăn cách hết thảy, mang một tôn thân thể khác của đối phương ngăn cách lại, hắn muốn cướp sạch toàn bộ số mệnh của đối phương.
– Răng rắc!
Hư không thạch bích bị phá vỡ, chỉ thấy một đôi mắt lạnh như băng khác hiện lên, hai thân thể đại bằng màu vàng xuất hiện, cánh chim trở nên yêu dị hơn rất nhiều. Thân ảnh Lâm Phong như gió, đột nhiên hướng về phía hậu phương thối lui, tốc độ cực nhanh, tại thời điểm hắn rời đi, hai tôn thân ảnh của Tông Càn đồng thời đánh sâu đến chỗ Lâm Phong, tốc độ của hắn làm cho người ta sợ hãi, giống như hắn chính là đại biểu của tốc độ, tốc độ mạnh nhất trong thiên địa, hắn khiến cơn gió cũng giống như lưỡi dao. Thân thể Lâm Phong nhanh chóng thối lui, cả thân hình giống như bị gió bọc, hắn cảm thụ rõ ràng nhịp đập trong thiên địa, tất cả đều không chạy thoát cảm giác của hắn, tốc độ của đối phương vẫn nhanh như cũ, chỉ cần nháy mắt là có thể đánh trúng hắn.
– Nhanh!
Ý niệm Lâm Phong hơi động, khoái ý cảnh, phong ý cảnh, bao phủ Tông Càn, khiến cho tâm thần Tông Càn sửng sốt, hắn lập tức nhìn thấy Lâm Phong loé lên, lúc này tốc độ của hắn đã nhanh đến mức hắn cũng không theo kịp, trực tiếp bay qua bên cạnh Lâm Phong.
– Tuyệt diệu.
Ngao Ma cả kinh, chiêu này thật tuyệt, làm cho đối phương đột ngột gia tốc, khiến hắn nhanh hơn, nhanh đến mức hắn không kịp làm ra phản ứng, nếu như Lâm Phong trực tiếp né tránh, Tông Càn có thể ở trong khoảnh khắc thay đổi phương vị công kích. Thân thể Tông Càn trực tiếp nhằm về phía hài đồng thoạt nhìn yêu dị và trầm ổn phía sau Lâm Phong, cường giả đại thành của Huyền Vũ tộc .
– Biến.
Một đạo thanh âm truyền ra, cực kỳ không khách khí, khiến cho thần sắc hai tôn Kim Sí Đại Bằng cứng đờ, hắn lạnh lùng nói:
– Làm càn.
– Như thế nào, chẳng lẽ ngươi cũng muốn thử ta sao?
Cường giả giống như hài đồng của Huyền Vũ tộc kia cười lạnh, Tông Càn làm sao dung tha cho loại thái độ miệt thị này, hắn trực tiếp đánh ra một trảo, nhưng mà trên người hài đồng kia liền xuất hiện một cái mai rùa, một cái mai rùa vô cùng cự đại, tiếng oanh ca truyền ra, lợi trảo của Tông Càn oanh lên phía trên mai rùa, không ngờ không thể lay động được nó. Thân thể Tông Càn muốn lui, nhưng mà một cỗ huyền thủy đột nhiên đánh ra, dòng thiên địa huyền thủy này lộ ra khí tức đáng sợ, không ngờ quấn quanh thân thể Tông Càn, khiến hắn lâm vào trong một cái lốc xoáy.
– Cho ngươi biến, đừng để ta phải tự mình xuất thủ.
Hài đồng đánh ra một quyền, tiếng oanh long vang lên, hai tôn thân thể Tông Càn đồng thời bị oanh ngược về sau, khụ ra máu tươi.
– Dung hợp lực lượng căn nguyên.
Thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, vayj mà gia hỏa giống như hài đồng này lợi hại như vậy, thật là đáng sợ. Mà ở bên kia, chiến đấu giữa Ngao Thương Hải và Tông Lâm đã phân ra thắng bại, hai người không thể làm gì đối phương, tuy rằng công kích của Ngao Thương Hải mạnh hơn so với Tông Lâm nhưng tốc độ không bằng Tông Lâm, chỉ sợ hai người cũng không có dùng con bài chưa lật ra.
– Đẹp quá!
Giờ phút này, Đằng Xà nhìn chằm chằm về phương xa, nhất thời ánh mắt mọi người cũng hướng tới bên kia nhìn lại, chỉ thấy ở đó có một thân ảnh mặc áo choàng phượng hoàng bước chậm mà đến, quanh thân có quang hoàn xoay quanh, như là thần nữ vậy, nhìn rất đẹp.
– Thần nữ Phượng Hoàng tộc, Huyên.
Chỉ thấy thần nữ Huyên liếc mắt nhìn mọi người, tạm dừng ở trên người Lâm Phong trong nháy mắt, sau đó rời đi:
– Các vị đến Phượng Hoàng Cốc ta là có chuyện gì sao?
– Tự nhiên là vì thần nữ Huyên mà đến.
Đằng Xà cười nói, mặc dù những người khác không nói chuyện, nhưng hình như cũng có loại ý tứ này.
– Thật không, vậy các ngươi đi theo ta.
Thần nữ Huyên bình tĩnh nói, lập tức xoay người bước chậm mà ra, những người này cũng trở nên an phận đi theo thần nữ Huyên, không bao lâu sau bọn họ đi tới một vùng đất có truyền tống trận, ở đó có một cánh cửa phượng hoàng.
– Đi Thần Thú Mộ?
Ánh mắt Ngao Thương Hải ngưng hạ, có chút kinh ngạc, thần nữ Huyên chưa từng xuất hiện, không ngờ vừa xuất hiện liền mang bọn họ đi Thần Thú Mộ, địa phương kia không phải là chỗ để đùa giỡn .
– Nếu ai không muốn, hiện tại có thể rời đi.
Thần nữ Huyên quay đầu lại liếc mắt nhìn mọi người, cảnh này khiến Lâm Phong chấn động trong lòng, thần nữ Huyên cũng thật có ý tứ, mang bọn họ cũng tới nơi này rồi mà lúc này bảo mấy thanh niên kiêu ngạo của Yêu tộc rời đi không khỏi làm khó họ.
– Lão sư.
Lâm Phong liếc mắt nhìn Vận Mệnh Giả, hắn không có nhiều thời gian như vậy.
– Ta ở Phượng Hoàng Cốc chờ ngươi trở về.
Vận Mệnh Giả mỉm cười, giống như hắn vẫn luôn tín nhiệm Lâm Phong như vậy.
– Tốt, ta nhất định sẽ đi ra trước thời gian ước định, Ngao Ma, ngươi về Long tộc đi.
– Không, ta sẽ đi cùng lão đại.
Ngao Ma lắc đầu nói:
– Lần này, ta không muốn rời khỏi lão đại nữa.
Ánh mắt Lâm Phong trở nên cứng đờ, nhìn thấy ánh mắt kiên định của Ngao Ma, hắn lập tức gật đầu, nói:
– Vậy được rồi, nơi này là Thần Thú Chi Mộ, hy vọng nó cũng có tác dụng đối với ngươi.
– Đi thôi.
Thần nữ Huyên trực tiếp cất bước mà đi, khiến tất cả mọi người cảm giác có phải hơi đột ngột một chút hay không, không biết lần này thần nữ Huyên có ý tứ gì, vì sao đột nhiên xuất hiện, rồi mang bọn họ tới nơi này. Cuối cùng bọn họ cũng lần lượt cất bước mà ra, trong khoảnh khắc, Lâm Phong cảm giác mình như đi tới một mảnh đất có yêu khí hoang dã tung hoành, yêu khí trong này tràn ngập khắp không gian, phi thường cường đại.
– Thật thoải mái, yêu khí thật thuần khiết .
Ngao Ma thở sâu, giống như đi về nhà vậy, trong này so với Thái Yêu giới, càng thích hợp yêu thú hơn.
– Tương truyền Thần Thú Mộ này ở vô số năm trước chính là thế giới độc hữu của yêu thú, không biết vì sao sau này lại thành mộ địa, tất nhiên nó có quan hệ với chiến tranh thời kì thượng cổ.
Ngao Thương Hải mở miệng nói, thần nữ Huyên đi ở phía trước, mọi người theo sát phía sau nàng, cũng không biết rốt cuộc đối phương muốn đi đâu.
– Có nguy hiểm.
Đột nhiên Lâm Phong có điều cảm ứng, ánh mắt của đám đông cùng tập trung vào một chỗ, chỉ thấy nơi đây có một cỗ hắc lưu hướng về phía bên này đánh tới, thật giống như là dòng khí vậy.
– Là tử vong căn nguyên, không thể đụng vào, đây là tử vong căn nguyên thuần khiết nhất trong thiên địa, tính ăn mòn của nó có thể khiến chúng ta chết.
Thần nữ Huyên mở miệng nói, đám người đều né tránh về phía sau, trong lòng thất kinh, không ngờ Thần Thú Mộ lại có lực lượng tử vong căn nguyên lớn như thế, thật đáng sợ.
– Đi mau, số lượng của chúng rất khổng lồ.
Thần nữ Huyên mang theo đám người đi đường vòng, không bao lâu sau mọi người lại gặp được một lượng lớn thủy bản nguyên, nhìn nó giống như khí thể, lộ ra sương mù, từng đợt từng đợt khí thể giống như dòng khí huyền hoàng.
– Chuẩn bị đi vào.
Hài đồng Huyền Vũ tộc cùng với Đằng Xà lộ ra ánh sáng nóng cháy, hận không thể vọt vào bên trong hấp thu một phen, nhưng thần nữ Huyên không có ý tứ dừng lại, nàng tiếp tục mang theo bọn họ đi về trước, giống như rất quen thuộc địa hình trong này, hiển nhiên lúc trước nàng đã tới không ít lần.
– Nghe nói thần nữ Huyên ở trong này chiếm được sự tán thành của thần linh, xem ra đó là thật, có thể nói trình độ quen thuộc của nàng đối với cái cấm địa này rất đáng sợ, tuy rằng gặp rất nhiều lực lượng căn nguyên, nhưng không có nguy hiểm chân chính.
– Ân, rất quen thuộc.
Lâm Phong nghe được lời nói của Ngao Thương Hải thì khẽ gật đầu, rốt cục bọn họ cũng đi tới chỗ một cái hành lang hư ảo, hình như đây là chỗ thần nữ Huyên muốn tới, bên trong hành lang hư ảo này phiêu đãng một dòng khí cực kỳ thần bí.
– Lâm Phong.
Đột nhiên thanh âm Lão Ngưu truyền ra, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại nói:
– Tiền bối, sao vậy?
– Lâm Phong, ta cảm nhận được khí tức Hằng Hà Thời Gian.
Lão ngưu mở miệng nói, ánh mắt Lâm Phong nhất thời run rẩy, nơi này không phải Thần Thú Mộ sao, tại sao lại có khí tức Hằng Hà Thời Gian?
Chương 2459: Biến cố
Vậy mà Thần Thú Mộ và Hằng Hà Thời Gian lại tương liên đến nhau, hơn nữa thần nữ Huyên đã từng đi vào trong này, nên hôm nay mới quen đường, tránh được nguy hiểm như vậy.
– Sao ta lại có cảm giác ngửi được một cỗ ý cảnh năm tháng lưu động, thần nữ Huyên, nơi này là nơi nào?
Có người mở miệng hỏi.
– Thần Thú Mộ ở trong đó.
Thần nữ Huyên mở miệng nói, khiến cho thần sắc mọi người ngưng hạ, Thần Thú Mộ mai táng thần linh của thần thú tộc sao.
– Ngươi đã tới nơi đây, vì sao lần này phải mang theo chúng ta?
Chỉ thấy ánh mắt Đằng Xà lộ ra một chút khí tức âm lãnh, có chút hoài nghi động cơ của thần nữ Huyên, đây thật sự là Thần Thú Mộ sao, tại sao thần nữ Huyên lại mang bọn họ đến đây.
– Hình như cái hành lang này là hành lang thời gian, hơn nữa mỗi lần lại lưu động ở những địa phương bất đồng, rất khó tìm được, nếu một mình ta đi rất có khả năng đi vào bên trong nhưng ra không được, bởi vậy ta hy vọng cùng chư vị đi vào.
Thần nữ Huyên mở miệng nói, khiến cho Ngao Ma nhìn về phía Lâm Phong:
– Lão đại, Phượng Hoàng Cốc không có hảo ý, bọn họ biết ngươi là cấm kỵ thể, có mệnh số trong người, mang theo đại khí vận, cho nên bọn họ mời ngươi đến, nhờ vả ngươi cùng nhau đi vào.
– Không chỉ có ta, mọi người trong này đều là yêu kiệt trong Thái Yêu giới, họ đã tự nguyện thì chúng ta cũng không có cái gì để nói cả.
Lâm Phong đáp lại:
– Chỉ có điều sau khi đi vào, phải hết sức cẩn thận.
– Ân.
Ngao Ma gật gật đầu, thần nữ Huyên đã bước vào trong hành lang, một cỗ ý cảnh kỳ diệu bao phủ mọi người, hành lang này giống như không có điểm cuối, không biết sẽ đi về đâu, hơn nữa có rất nhiều tia sáng ngẫu nhiên chạy qua bên cạnh bọn họ.
– Cẩn thận những luồng lưu quang này, không nên đụng đến, nếu không đừng trách ta không có nói cho các ngươi.
Thần nữ Huyên mở miệng nói, phiến không gian này, tràn ngập khí lưu thần bí.
– Ngưu tiền bối, ngươi cảm giác được không?Càn Khôn Vũ Hóa – Vũ Động Càn Khôn – Lâm Động Thỉnh chư vị nghé thăm..!
Lâm Phong mở miệng hỏi. Đây là hành lang thời không, cẩn thận những chùm tia sáng lưu động kia, nó chính là gió lốc thời gian, nghìn vạn không nên bị cuốn vào bên trong, nếu không sự tình gì cũng có khả năng phát sinh, ở bên trong Hằng Hà Thời Gian, thời gian là sai loạn vô cùng, có khả năng đột nhiên ngươi bị cuốn vào trong cơn lốc thời không, vĩnh viễn không ra được, hoặc là thời điểm đi ra đã là ngàn năm. Thanh âm của Lão ngưu vang lên trong đầu Lâm Phong, khiến cho nội tâm Lâm Phong chấn động, đúng vậy, thời gian có hai thuộc tính, có khả năng đứng ở bên trong một vạn năm, bên ngoài chỉ mới trôi qua thời gian rất ngắn, cũng có khả năng ở bên trong một cái nháy mắt, bên ngoài đã trôi qua nghìn vạn năm, loại thác loạn này, là phi thường đáng sợ . Đoàn người đi về trước cực kỳ cẩn thận, không dám loạn động.
– Cẩn thận, có gió lốc thời gian.
Đúng lúc này, phía trước có một cơn lốc cuốn về phía bọn họ, khiến cho đồng tử mọi người co rút lại, tất cả nhanh chóng đứng sát vách tường, xẹt qua trước mặt đám người, tất cả mọi người không dám nhìn ra.
– Tiếp tục đi thôi.
Thần sắc Thần nữ Huyên bình tĩnh lại, giống như nàng đã luyện thành thói quen, trong lúc bất tri bất giác, những người này đã đi về phía trước được hai ngày, hành lang hóa thành không gian thông thoáng tám mặt, tất cả mọi nơi đều là lối rẽ.
– Thần nữ Huyên, cứ đi về trước không mục đích như vậy sao?
Cường giả Huyền Vũ tộc mở miệng hỏi.
– Việc này vốn dựa vào vận khí, vận khí tốt thì sẽ có thu hoạch, vận số không tốt, đừng mong đi ra ngoài được.
Thần nữ Huyên mở miệng nói, khiến cho mọi người thầm than nàng lớn mật. Đúng lúc này, phía trước có một đạo lưu quang chiếu tới, trong lưu quang còn có rất nhiều mảnh nhỏ, làm cho người ta cảm giác hoa mắt.
– Có người.
Một đạo thanh âm đột nhiên truyền tới, mọi người lập tức phát hiện, ở bên trong lưu quang thực sự có bóng người, người này nằm ở kia, giống như không hề nhúc nhích, nhưng vẫn có sinh cơ, hơn nữa trong tay người này còn nắm một kiện Thánh Vương Binh phi thường đáng sợ, khí tức tràn ngập ra khiến những người này động tâm.
– Vô thượng Thánh Vương Binh.
Ánh mắt những người này trở nên nóng cháy, trên người Tông Càn sinh ra cánh chim, hắn muốn lấy tốc độ của hắn đi thử xem có lấy được Thánh Vương Binh không.
– Không cần mạo hiểm.
Tông Lâm mở miệng nói.
– Không có việc gì, lấy tốc độ của ta, tuyệt đối không thành vấn đề.
Tông Càn bước về phía trước một bước, thân thể lập tức một phân thành hai, trong đó có một tôn thân ảnh hóa thành Kim Sí Đại Bằng, đột nhiên cánh chim giương lên, thân ảnh hắn biến thành một luồng lưu quang, hướng về phía cơn lốc đánh sâu vào.
– Ông!
Chỉ thấy lợi trảo trực tiếp móc lấy Thánh Vương Binh, nhưng mà đúng lúc này, có một cỗ ý cảnh bao phủ hắn, gió lốc hướng về phía hắn cuốn qua. Tông càn hóa thành tia chớp, mang theo kiện Thánh Vương Binh kia đi ra ngoài, nhưng mà giờ khắc này tốc độ của hắn giống như chậm hơn so với ốc sên, khiến đồng tử một tôn thân thể khác của hắn co rút lại.
– Không tốt.
Khi lời nói của hắn hạ xuống, tôn thân thể kia bị quấn vào bên trong, cái thân thể đó vẫn đang giãy dụa, nhưng rất nhanh nó liền biến mất theo cơn lốc thời gian kia.
– Thật là khủng khiếp, một chút lực phản kháng cũng không có.
Đám người nhìn chằm chằm vào Tông Càn, chỉ thấy một tôn thân thể khác của hắn chuyển ánh mắt qua nhìn Lâm Phong, ánh mắt cực kỳ âm lãnh.
– Ngươi tước đoạt số mệnh của ta.
Tông Càn lạnh lùng nói, sát khí lộ ra ngoài, Lâm Phong lộ ra một chút thần sắc cổ quái, cướp đoạt số mệnh cũng chỉ là một loại cảm giác mơ hồ, rất khó nói rõ, nó có thật sự ảnh hưởng số mệnh hắn hay không cũng không thể khẳng định, tuy nói Tông Càn xui xẻo, nhưng đó là do hắn tự đại.
– Không biết lượng sức.
Lâm Phong lạnh lùng nói, sau đó mặc kệ đối phương, tiếp theo bọn họ lại slđi về phía trước, trên đường đi phát hiện không ít cơn lốc thời gian, bên trong hoặc có người bị cuốn vào, hoặc bảo vật kỳ diệu, khiến những người này cảm giác rung động rất lớn, không biết người bị cuốn vào là tồn tại gì, bị cuốn vào trong đó bao nhiêu năm rồi.
– Tìm được rồi.
Đúng lúc này, thần nữ Huyên đột nhiên mở miệng, trong thanh âm lộ ra một chút kinh hỉ, phía trước nàng xuất hiện từng đạo bạch quang sáng chói.
– Chính là nơi đây, chúng ta có thể đi vào.
Thần nữ Huyên chỉ vào đám bạch quang phía trước nói với mọi người, khiến cho đám người lộ ra vẻ nghi hoặc.
– Lần đầu tiên ta tới nơi đây, không cẩn thận bị loại bạch quang này cuốn vào, nó mang ta đi đến một chỗ nào đó, ở đó ta gặp được Thần Thú Mộ, các ngươi có đi hay không.
Thần nữ Huyên nhìn mọi người hỏi.
– Nếu thần nữ Huyên đã nói như vậy, chúng ta tự nhiên nguyện đi trước.
Mọi người mở miệng nói, sau đó đi lên trước.
– Mọi người cùng nhau liên thủ đi vào thôi, không nên bỏ lại ai, bằng không chỉ có đường chết.
Thần nữ Huyên cười nói, nụ cười này làm cho người ta cảm giác được mị lực điên đảo chúng sinh, trên người nàng vốn có quang hoàn bao phủ, khiến nụ cười mỉm đó nhìn đẹp hơn.
– Ân.
Mọi người đều tiến lên đi, hình như bọn họ đều muốn dựa vào thần nữ Huyên để đi qua, nhưng mà thần nữ Huyên lại duỗi tay chỉ về phía cường giả Huyền Vũ tộc và Lâm Phong mỉm cười.
– Lão đại, xem ra thần nữ Huyên đang so sánh cường giả Huyền Vũ tộc và ngươi.
Ngao Ma nở nụ cười, Lâm Phong đi lên phía trước, nắm lấy tay thần nữ Huyên, bên kia nắm tay Ngao Ma, bọn họ đồng thời đi vào bạch quang, trong khoảnh khắc bọn họ bị cuốn lên, thân thể giống như xuyên thấu hư không, bắt đầu du hành trong hành lang.
– Hành lang thời gian.
Lâm Phong cũng nhìn thấy vô số cảnh tượng, đây là một lần du hành thời gian, thậm chí nơi đây còn có một chút hình ảnh chiến đấu xuất hiện ở trong tầm nhìn của hắn, từng màn chiến đấu, đều chợt loé lên rồi biến mất, còn có hình ảnh rất nhiều người cùng nhau lưu lạc trong đó, tất cả đều là hư ảo không phải hiện thực. Các loại lưu quang, gió lốc hủy diệt, thổi qua trước người bọn họ khiến bọn họ cảm giác sau lưng lạnh lẽo, trong nơi này thật là đáng sợ, tràn ngập khí tức thần bí.
– Không.
. . Đúng lúc này, Lâm Phong kinh sợ rống lên một tiếng, sắc mặt trở nên trắng bệch trong khoảnh khắc.
– Lão đại.
Ngao Ma kinh hãi, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong:
– Lão đại, ngươi làm sao vậy?
– Không, sẽ không.
Thân thể Lâm Phong run rẩy, bỏ tay thần nữ Huyên cùng Ngao Ma ra, chân hắn bước về phía trước.
– Lão đại.
Ngao Ma lôi kéo Lâm Phong, không cho Lâm Phong đi ra ngoài. Lâm Phong muốn buông tay Ngao Ma ra, nhưng mà Ngao Ma lại gắt gao lôi kéo hắn.
– Nếu đã muốn đi ra ngoài, thì cứ đi đi.
Đột nhiên có một đạo thanh âm truyền ra, một đôi cánh chim cự đại quét ngang, mang thân thể Lâm Phong và Ngao Ma quét đi ra ngoài. Lâm Phong quay lại nhìn chằm chằm vào Tông Càn, trong mắt hiện lên hàn quang lạnh như băng, chỉ thấy hắn đánh ra một chưởng, quát lên với Ngao Thương Hải:
– Chiếu cố Ngao Ma.
Nói xong, Lâm Phong xoay người lại, hướng về phía xa xa vọt đi, khiến cho Ngao Ma hét lớn một tiếng:
– Lão đại.
Phía dưới đều là dòng khí nguy hiểm, lúc này Lâm Phong đi ra ngoài, sẽ là cửu tử nhất sinh, một màn bất thình lình này khiến tất cả mọi người sợ ngây người, không biết Lâm Phong đã nhìn thấy cái gì. Sau khi Lâm Phong lao ra khỏi bạch quang, hắn liền bước chậm một mình, một đạo ánh sáng hủy diệt gào thét mà qua bên cạnh hắn, nhưng mà thần sắc Lâm Phong lại không thay đổi, vẫn hướng về phía trước như cũ.
– Lâm Phong, ngươi điên rồi.
Thanh âm của lão ngưu vang lên, trong này là cấm địa Hằng Hà Thời Gian, lúc trước hắn theo chủ nhân đi vào cũng mệt nhọc hồi lâu.
– Ta thấy được con của ta rơi vào bên trong.
Lâm Phong trả lời một tiếng, thời điểm từng màn hư ảnh hiện lên, hắn thấy được một hình ảnh làm hắn sợ ngây người, Già Thiên cùng Quỳnh Thánh dắt tay nhau đi tới Hằng Hà Thời Gian, bị quấn vào trong một mảnh không gian, bọn chúng nắm chặt tay nhau, đối mặt sinh tử.
– Hai cái tên hỗn đản này, nếu đã gặp nhau, vì sao phải đến Hằng Hà Thời Gian mạo hiểm.
Lâm Phong thầm mắng trong lòng, nếu như Mộng Tình cùng U U biết nhất định sẽ điên lên mất, may mà ngọc giản của chúng chưa vỡ nên Lâm Phong biết, bọn nó còn sống.
Chương 2460: Thời gian chênh lệch
Lâm Phong hướng về phía đường về không ngừng đi tới, từng cơn lốc thời gian thổi qua người hắn, khiến cho hắn cực kỳ cẩn thận, hắn cảm giác mình giống như đang ở trong tiểu thế giới, đối mặt với đủ các loại nguy cơ, gian nan đi về trước, nguy cơ rất nhiều.
– Tại sao lại có cấm địa Hằng Hà Thời Gian.
Lâm Phong cảm giác được sự khủng bố trong này, nó giống như đường hầm thời không, lại giống như hư không loạn lưu.
– Lâm Phong, ngươi đang ở trong không gian có thời gian bị cải biến, nhưng mà ở trong này, chúng ta không cảm giác được bên ngoài đã bao lâu, chỉ có thể cảm thụ thời gian trong này.
Lão ngưu mở miệng nói với Lâm Phong, khiến cho sắc mặt Lâm Phong cứng đờ, hy vọng thời gian trong này trôi qua chậm một chút, nếu thời gian bị gia tốc, chỉ sợ hắn còn rất ít thời gian, ước định một năm bên ngoài sắp tới rồi. Vừa rồi Lâm Phong cảm giác mình ở bên trong cơn lốc thời gian nhìn thấy hài tử, nhưng giờ phút này hắn muốn tìm kiếm chỗ Già Thiên cùng Quỳnh Thánh ở lại không thấy, Lâm Phong cũng thử đưa tin qua cho chúng, nhưng truyền tin ngọc giản lại không dùng được, nơi đây đoạn tuyệt liên hệ thần niệm.
Ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trên đó là một mảnh gió lốc màu đen, Lâm Phong cảm giác cả người đều mát lạnh, giống như phiến không gian này rất lạnh vậy, loại cảm giác cô tịch khiến Lâm Phong phiêu bạc ở trong thời gian, giống như không nhớ rõ chính mình ở trong này đã bao lâu, vĩnh viễn không có điểm cuối.
Lại là một đạo bạch quang cuốn tới, giống như thủy triều muốn bao phủ hết thảy, thân thể Lâm Phong như một cơn gió, hướng về phía bên cạnh tránh đi, nhưng mà luồng thủy triều này muốn bao phủ tất cả, khiến cho thần sắc Lâm Phong trở nên khó coi, toàn bộ lực lượng đánh lên một điểm, điên cuồng oanh đi ra ngoài, khiến cho luồng bạch quang kia xuất hiện một cái lỗ hổng, ở trong phút chốc, thân thể Lâm Phong giống như thuấn di ra ngoài, khoảnh khắc bạch quang khép kín lại thì đó cũng là lúc Lâm Phong đi ra, trái tim hắn hung hăng nhảy lên, hắn đã trải qua loại nguy hiểm này rất nhiều lần.
Nhưng mà đúng lúc này, phía trước lại có vài cỗ nguyên lực lượng hướng về phía Lâm Phong đánh sâu đến, khiến sắc mặt Lâm Phong trở nên rất khó coi, Lâm Phong nhắm mắt lại cảm giác nhịp đập trong thiên địa, lợi dụng cảm giác đó đi quan sát ngoại giới, sau đó di động, nhưng vẫn bị một cỗ lực lượng thủy bản nguyên đụng phải cánh tay như cũ, cánh tay hắn lập tức bốc lên khói trắng, giống như bị đốt trơ trọi vậy, đau nhức khiến Lâm Phong phải cắn răng, đây là cảm giác đau đớn như cắt thịt. Miệng vết thương giống như đóng băng lại trong giây lát, cảm giác đau đớn khiến Lâm Phong không có tri giác.
– Đây là lực lượng thủy bản nguyên, nó không chỉ lạnh tới cực điểm, còn có thể rất nóng, cảm giác rất thống khổ .
Lực lượng căn nguyên sinh mệnh của Lâm Phong không ngừng khôi phục thương thế, nhưng hắn vẫn cẩn thận đi về phía trước như cũ, chòm râu của hắn dần dần dài ra, quần áo cũng thay đổi, tóc dài đến thắt lưng.
– Ngưu tiền bối, qua đã bao lâu rồi?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Mười hai năm.
Một đạo thanh âm vang lên trong đầu Lâm Phong, khiến cho lòng hắn hồi hộp, mười hai năm rồi, hy vọng Vận Mệnh Thần Điện không có chuyện gì. Những năm gần đây Lâm Phong luôn tự hỏi, vì sao lực lượng căn nguyên chân chính do thiên địa dưỡng dục ra có thể cường đại đến loại trình độ này, mà lực lượng căn nguyên do bọn họ lĩnh ngộ ra không có đáng sợ như vậy, hơn nữa Lâm Phong chính hắn là chúa tể thế giới, hắn có lực lượng căn nguyên của chính mình, hắn đang suy nghĩ, hình như con đường tu hành của hắn có lệch lạc, phải như thế nào mới có thể bước vào chúa tể chi cảnh hậu kỳ đây.
– Lâm Phong.
Đúng lúc này, thanh âm của lão ngưu truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng hạ, chỉ thấy phía trước xuất hiện một cánh cửa gió lốc, nơi đây chính là địa phương Lâm Phong nhìn thấy Già Thiên và Quỳnh Thánh bị cuốn vào.
– Hai đứa trẻ bị cuốn vào bên trong, sinh tử chưa biết, ngươi thật muốn đi vào sao?
Thanh âm của lão ngưu rất là ngưng trọng, không ai biết bên trong sẽ có cái gì.
– Ân.
Lâm Phong khẽ gật đầu, sau đó hướng về cái động khẩu kia đi vào, vô luận trong này có cái gì, hắn nhất định phải đi vào tìm được Già Thiên và Quỳnh Thánh.
– Ta sẽ lấy thân ngoại hoá thân đi thử trước.
Lâm Phong lại mở miệng nói, từng cỗ thân ảnh của Lâm Phong lập tức xuất hiện, sau đó nhảy vào trong cơn lốc, rất nhanh phân thân của Lâm Phong liền cảm giác thấy tình cảnh bên trong, nội tâm không khỏi rung động, trong này thật nhiều nguy cơ, hơn nữa tốc độ rất nhanh, phân thân bình thường của hắn không có thực lực gì, nên rất khó thông qua. Sau khi thử hồi lâu, Lâm Phong liền mở miệng nói:
– Nếu hai cái tiểu gia hỏa chưa chết, có lẽ thông đạo sẽ thông tới một địa phương an toàn khác, ta sẽ dùng phân thân mở đường, bản tôn lẩn tránh nguy hiểm.
Dứt lời, chỉ thấy rất nhiều phân thân tiến vào trong gió lốc, Lâm Phong cũng tùy thời bước chậm tiến vào bên trong, các loại nguy cơ đáng sợ xuất hiện, thậm chí có ảo cảnh cường đại, nhưng mà bởi vì có phân thân mở đường, nên hết thảy đều xem như hữu kinh vô hiểm, hơn nữa tốc độ gió lốc cực nhanh, không bao lâu sau nó đã quấn Lâm Phong vào một khối không gian khác, thân thể Lâm Phong bị ném đi ra ngoài, chỉ thấy hắn ổn định thân hình, bước chậm trong hư không, nhìn về phía chung quanh, nhất thời có chút ngây người. Trong này có một mảnh sinh mệnh ốc thổ bị bạch quang bao vây, luồng bạch quang kia giống như là lực lượng thời gian, bao phủ phiến ốc địa này. Ở phía trên cái ốc địa này Lâm Phong thấy được rất nhiều sinh mệnh, có võ tu nhân loại, hơn nữa trong số bọn họ có rất nhiều người có thực lực rất mạnh.
– Trong Hằng Hà Thời Gian cũng có tiểu thế giới.
Trong lòng Lâm Phong thầm run rẩy, chỉ thấy một đạo thân ảnh gào thét mà đến, người này mặc quần áo mộc mạc, tóc có vẻ vài phần hỗn độn nhưng sạch sẽ, ánh mắt hắn hữu thần, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói:
– Lại có người từ ngoài đến, làm sao ngươi vào được đây?
– Lâm vào trong một cơn lốc, sau đó đi đến nơi đây.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Xem ra ngươi giống với hai gia hỏa cách đây vài trăm năm trước, vận khí bọn ngươi thật tốt.
Thân ảnh kia cười nói, khiến cho đồng tử Lâm Phong co rút lại, hai cái tiểu gia hỏa, vài trăm năm trước?
– Quả nhiên, tốc độ chảy của thời gian tăng nhanh hơn rất nhiều.
Tuy Lâm Phong khiếp sợ, nhưng trong lòng lại buông xuống một tảng đá:
– Bọn họ ở đâu?
– Tất nhiên ở nơi đây, ngươi nhận biết bọn họ?
– Nhận biết, còn thỉnh các hạ mang ta đi nhìn.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Tốt, ngươi theo ta.
Người này mang theo Lâm Phong đi về phía trước, không bao lâu sau bọn họ đi tới trước một sườn núi nhỏ cây cối um tùm, chỉ thấy nơi đây có một vị lão nhân, hai gã thanh niên, hình như họ đang tùy ý trò chuyện với nhau.
– Già Thiên, Quỳnh Thánh.
Lâm Phong hô lên, thân thể hai người phía dưới nhất thời run rẩy, cả hai ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, trong khoảnh khắc con mắt của bọn họ đỏ lên.
– Phụ thân.
Già Thiên và Quỳnh Thánh đồng thời hô lên, thân thể lập tức lao ra, đi đến trước mặt Lâm Phong, hung hăng ôm lấy hắn.
– Vài trăm năm rồi, rốt cục cũng được gặp lại phụ thân.
Già Thiên cảm thán một tiếng, hôm nay hắn đã tăng thêm vài phần thành thục, mà tu vi lại khiến Lâm Phong rung động, hắn cũng đã bước vào cảnh giới đại thành Thánh Vương. Lâm Phong lộ ra một nụ cười cổ quái, vài trăm năm rồi, hắn là phụ thân Già Thiên nhưng hình như hắn còn chưa ở cùng Già Thiên ngày nào, chuyện này làm sao không khiến hắn có cảm giác quái dị.
– Tốt, còn sống là tốt rồi.
Lâm Phong rất vui mừng, Già Thiên đã bước vào đại thành Thánh Vương, Quỳnh Thánh cũng bước vào tiểu thành Thánh Vương, cả hai đều phi thường cường đại.
– Cảnh giới cuarc ác ngươi phải vượt qua vi phụ đấy.
Lâm Phong cười to nói. Hai người lộ ra một nụ cười run rẩy, chỉ nghe Già Thiên nói:
– Mấy cái này còn phải dựa vào Thì Lão hỗ trợ, không có Thì Lão chiếu cố, chúng con cũng không có cảnh giới hôm nay.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía lão giả bình thường kia, hắn nhất thời cảm giác người này sâu không lường được, nhìn mãi không thấu, chỉ thấy hắn bước chậm xuống, khẽ hạ thấp người với lão nhân, nói:
– Vãn bối là Lâm Phong, đa tạ tiền bối chiếu cố hai tên tiểu gia hỏa này.
– Không cần tạ ơn, đó là do thiên phú của bọn nó tốt, nếu không ta chiếu cố thì có tác dụng gì, còn không phải giẫm chân ở một cảnh giới sao.
Lão nhân cười nói:
– Tiểu tử Già Thiên chính là căn nguyên thể trời sinh, lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên rất dễ dàng, lão nhân ta cũng cảm thấy kinh ngạc.
Căn nguyên thể trời sinh? Lâm Phong liếc mắt nhìn Già Thiên, từ nhỏ tiểu gia hỏa này đã có được các hệ năng lực, đúng là thiên phú rất đáng sợ.
– Phụ tử các ngươi đoàn kết, hảo hảo tâm sự, lão nhân ta đi có việc.
Thì Lão cười nói rời đi, Lâm Phong nhìn về phía Già Thiên cùng Quỳnh Thánh, hỏi:
– Lâu như vậy mà các ngươi không có nghĩ tới chuyện đi ra ngoài sao?
– Nghĩ tới, chẳng qua Thì Lão nói, thời cơ chưa tới.
Quỳnh Thánh đáp lại một tiếng:
– Phụ thân, trong này là một khối bảo địa, chúng con mang người đi tới một địa phương.
Nói xong, hai cái gia hỏa nắm tay Lâm Phong hướng về nơi nào đó chạy đi, sau một lát Lâm Phong phát hiện bọn chúng mang theo mình đi tới không gian sinh mệnh bao phủ khu vực này, nơi đây có rất nhiều hành lang thời gian, bên trong cũng có không gian riêng, lại có các hệ căn nguyên thiên địa cùng với các loại lực lượng hủy diệt.
– Chúng con ở trong này tìm hiểu, có chỗ nào không hiểuThì Lão và những người khác đều nhiệt tình trợ giúp chúng con, nên con mới có cảnh giới như hôm nay, phụ thân, Già Thiên đã có vài hệ căn nguyên đại viên mãn .
Quỳnh Thánh nhếch miệng cười nói:
– Chỉ có điều con vẫn còn kém một chút, nhưng con sẽ cố gắng tu hành, về sau không để phụ thân lo lắng nữa, con sẽ cùng phụ thân kề vai chiến đấu.
– Ân, kề vai chiến đấu.
Già Thiên cười gật đầu.
– Hảo gia hỏa, cuối cùng các ngươi cũng trưởng thành, đi, đi gặp mẫu thân các ngươi.
Lâm Phong sờ sờ đầu hai gia hỏa, lập tức cười nói, sau đó mang bọn chúng tiến vào thế giới của chính mình, Mộng Tình, U U nhìn thấy hai người cũng cực kỳ cao hứng, Lâm Hải và Nguyệt Mộng Hà chứng kiến tôn nhi trở về, cũng cười tới mức sắp hỏng rồi, người một nhà đều vui vẻ hoà thuận. Hi Hoàng cũng ở trong này, nàng nhìn một nhà Lâm Phong, giống như những người đang đứng đây vậy, nàng đã bị Thu Nguyệt Tâm và Hân Diệp ảnh hưởng, hôm nay lãnh ý trên người Hi Hoàng đã càng ngày càng yếu .
– Ngươi còn muốn tìm ta báo thù sao?Thiên Tâm tức ta tâm – chúng sinh tức ta thiên | Đế Tôn – Giang Nam giang tử xuyên – Thỉnh chư vị nghé qua..!
Lâm Phong hỏi Hi Hoàng. Thần sắc Hi Hoàng trở nên phức tạp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, sau đó nhắm mắt lại, lắc đầu nói:
– Không hận, là Cửu U ca ca tự nguyện, đều do ta hại hắn.
– Ngươi có thể buông là tốt.
Lâm Phong nở nụ cười, đoạn ân oán này cũng nên buông xuống rồi.