Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 485 [Chương 2421 đến 2425]
❮ sautiếp ❯Chương 2421: Chủ của Phật Sơn
Lâm Phong vẫn tiếp tục hướng lên phía trước, đối với tu sĩ phật môn có tín niệm cứng cỏi mà nói, trải qua từng màn cảnh tượng và một đoạn nhân sinh ngắn kia họ cũng không bị mê hoặc, kiên định thông qua khảo nghiệm, đây vốn là một mỹ sự, cuối cùng người cầu phật người đột phá tất cả khảo nghiệm, chứng phật môn đại đạo, nhưng chủ nhân bày ra cục diện này lại không phải một phật tu chân chính, hắn muốn đánh vỡ tín niệm của những người đó mới bày ra cục diện tàn nhẫn như vậy.
– Nếu như tại thời khắc cuối cùng, vẫn còn có người tin phật, như vậy thành tựu của hắn cũng rất đáng sợ .
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, hắn vẫn từng bước hướng về phía trước, cuối cùng hắn cũng đi qua chín trọng bậc thang cuối, hắn đã trải qua một đoạn nhân sinh hoàn chỉnh nhất, đoạn nhân sinh này có thể nói là cực kỳ tuyệt vời, đây là một tu sĩ phật môn nhưng hắn lại trải qua yêu hận tình cừu, cuối cùng hắn nguyện bỏ xuống hết thảy chỉ vì cầu phật chứng đạo, nhưng mà phút cuối phật từ bỏ hắn, thân tình từ bỏ hắn, người yêu bị chết, tất cả đều muốn vứt bỏ hắn, đây là một đoạn nhân sinh cực kỳ tàn nhẫn. Rốt cục thời điểm Lâm Phong đi hết một bậc thang cuối cùng, tất cả cảnh tượng xuyên qua đầu hắn, có một đạo thanh âm vang lên trong tai hắn:
– Ngươi, vẫn còn tín niệm chứ?
Dao động, vô luận ai đi đến bước này, nghe được thanh âm này, tuyệt đối sẽ có dao động, rốt cục Lâm Phong cũng bước ra từng bước cuối cùng, phía trên ngọn núi mênh mông kia, ma khí tung hoành, lại có thanh âm truyền đến, phiêu đãng lọt vào tai:
– Trong thế gian phật là gì, tự thân cường, ma cũng là phật, ta chính là phật.
Khi lời nói hạ xuống, Lâm Phong nhìn thấy một đạo hư ảnh, một tôn thân ảnh ôm một nữ tử, ngửa mặt lên trời thét dài, phật ma luân phiên mà sinh, giống như đang giãy dụa giữa sự đau thống khổ tột độ.
– Kia là đoạn nhân sinh thảm thiết nhất của chủ nhân Phật Sơn sao?
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hít thở sâu, giống như hắn hiểu được vì sao nhị sư huynh lâm vào trong ma đạo không thể tự kìm chế như thế, mười vạn bậc thang này rất thống khổ, rất tàn nhẫn, có thể tới nơi này, tín niệm phải mạnh mẽ, nhưng mà lại bị đánh cho dập nát.
– Phù.truyện tà tu audio
. . Thân hình Lâm Phong chợt lóe, lại đi đến trước người Thiên Si, nói:
– Nhị sư huynh, mặc dù ngươi đã trải qua mười vạn bậc thang tàn nhẫn kia nhưng cũng không cần tuyệt vọng như thế, hai vị lão sư, còn có chư vị sư huynh đệ đều thật tâm đối với ngươi.
Chỉ thấy Thiên Si lắc lắc đầu:
– Thiệt tình cũng tốt, giả ý cũng thế, ta cũng đã vứt lại, ngươi đi đi, không cần quấy rầy sự tu hành của ta, đây là lựa chọn của bản thân ta, không quan hệ với các ngươi.
– Nếu ngươi có thể trả lời ta mấy vấn đề, ta sẽ đi.
Đột nhiên Lâm Phong mở miệng, khiến cho đôi mắt Thiên Si mở ra nhìn Lâm Phong nói:
– Ngươi hỏi đi.
– Tin niệm của ngươi bị đánh nát, không tin phật, vì sao lại muốn thay đổi chính mình, đọa nhập ma đạo?
Lâm Phong hỏi.
– Ma vô tình, vứt lại hết thảy, như thế mới có thể tâm vô tạp niệm, chỉ cầu thực lực, hôm nay ngươi cũng thấy tu vi của ta rồi đó, nếu là trước kia, ngươi cho rằng ta có thể làm đến bước này sao?
– Nói như vậy, ngươi vì thực lực mới làm như thế, ta đây hỏi lại ngươi, ngươi muốn vô tình vứt bỏ trước kia, theo đuổi thực lực vì cái gì?
Lâm Phong lại hỏi.
– Nếu như nói thế giới này còn có chân tình, vậy nhất định là thực lực, có được thực lực mới có thể nắm lấy vận mệnh, thực lực cường thịnh, ngươi nói ngươi là phật thì đó là phật, ngươi nói ngươi ma thì đó là ma.
– Ta lại hỏi ngươi, người ta bày ra cảnh tượng như thế khiến cho ngươi vứt lại tín niệm đọa nhập ma đạo là vì sao?
Lâm Phong lại mở miệng.
– Bởi vì hắn cũng trải qua một đoạn nhân sinh cực kỳ tàn nhẫn, sau đó triệt để hiểu ra, không muốn người khác bước theo vết xe đổ của hắn mới làm như thế, đó mới là đại năng giả chân chính, nếu như ta đi qua mà tín niệm vỡ nát thì ta thành ma, đi qua mà tín niệm vẫn không lay động thì đó chính là phật, hai người đều có thể thành tựu vô thượng cảnh giới, người này kỳ tài ngút trời.
Thiên Si chậm rãi nói. Nhưng mà lúc này, hắn lại thấy Lâm Phong phá lên cười, chuyện này khiến cho Thiên Si nhìn Lâm Phong nói:
– Ngươi cười cái gì?
– Nhị sư huynh, ta cười ngươi khờ dại, hắn đã triệt để hiểu ra, trở thành tuyệt thế ma đầu, tâm không tạp niệm, vứt lại hết thảy như thế, vì sao còn muốn trợ giúp hậu nhân?
Ta cười ngươi tự nhận triệt để hiểu ra, đọa nhập ma đạo, thành tựu chính mình, lại không biết ngươi đang vì người khác làm bước đệm mà thôi. Lâm Phong cười nói:
– Hôm nay, ta để cho ngươi lại triệt để hiểu ra một lần, nếu như ngươi vẫn như thế, từ nay về sau ngươi và ta đoạn tuyệt quan hệ.
– Ngươi nói ma vô tình, vứt lại hết thảy, mới có thể tâm vô tạp niệm, chỉ cầu thực lực, trưởng thành nhanh nhất, ta chưa bao giờ trải qua chuyện như vậy, ta vẫn luôn giữ vững tín niệm ban đầu, yêu những gì ta yêu, hận những gì ta hận, sinh động không trói buộc, ngày xưa thực lực ta và ngươi tương đương, ngươi xem hiện tại thực lực ta như thế nào.
Đột nhiên trường bào trên người Lâm Phong vũ động phần phật, phóng đãng bá đạo, từng bước bước ra, phá vỡ thiên địa, thân thể Thiên Si lui về phía sau, sắc mặt khẽ biến.
– Ngươi đi rồi chứ?
Ánh mắt Lâm Phong đen kịt, trong khoảnh khắc Thiên Si chỉ cảm thấy chính mình lâm vào trong đồng tử của Lâm Phong, một đạo thân ảnh lập tức xẹt qua, bàn tay Lâm Phong trực tiếp nắm lấy cổ hắn nói:
– Đây là triệt để hiểu ra của ngươi sao, cũng chỉ có thế mà thôi.
Dứt lời, bàn tay hắn quăng đi ra ngoài, thân thể Thiên Si va chạm vào một vách núi, sắc mặt trở nên rất khó coi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ma khí quay cuồng.
– Ngươi phẫn nộ?
Ngươi có tư cách gì để phẫn nộ, sư tôn nuôi nấng ngươi lớn lên, ngươi không tôn trong sư phụ, muốn đoạn tuyệt quan hệ với người, ngươi có tư cách gì để phẫn nộ. Lâm Phong bước chậm mà ra, trực tiếp đánh một chưởng về phía Thiên Si, Thiên Si tức giận quát một tiếng, vô thượng cổ ấn công kích Lâm Phong, lại bị Lâm Phong dùng một cái tát chụp nát, sau đó tung một chưởng nện trên người hắn, mang đại địa đập vỡ ra, khiến miệng Thiên Si phun máu tươi.
– Đây là thực lực của ngươi khi ngươi triệt để hiểu ra sao, trong mắt ta ngươi cũng giống như con kiến mà thôi, muốn giết ngươi thì một ngàn tên như ngươi cũng không đủ nhìn.
Lâm Phong đứng trước mặt Thiên Si dùng đôi mắt lạnh lẽo quan sát hắn:
– Không cần nói đến triệt để hiểu ra mới là tu hành, chỉ cẩn thủ vững bản tâm là ta đã không bằng ngươi?
– Ngươi nói thế gian giả tạo, thực lực mới là căn bản, thực lực mạnh thì phật cũng là ma, đúng vậy, ta có được thực lực, phật lại như thế nào, ma lại như thế nào, ta tùy tâm sở dục, làm việc ta muốn làm, yêu những gì ta yêu, khoái ý ân cừu, chẳng lẽ ngươi không có tiêu dao khoái hoạt.
Thanh âm của Lâm Phong tiến vào trong đầu Thiên Si, chấn cho đầu Thiên Si không ngừng chấn động.
– Những người phía trên ngọn núi này đều là những người triệt để hiểu ra sao.
Ánh mắt Lâm Phong đảo qua đám người, tâm niệm vừa động, từng tòa kiến trúc bị băng diệt, từng đạo khí tức hướng về phía Lâm Phong đến, thân ảnh Lâm Phong hơi động, địa ngục nhất chỉ bắn ra, trong khoảnh khắc một người trực tiếp tử vong.
– Ta muốn giết mấy người triệt để hiểu ra như các ngươi chẳng qua là nhấc tay làm phiền mà thôi.
Lâm Phong vung ống tay áo lên, đi về phía trước mặt Thiên Si nói:
– Ngươi nhìn thấy rõ sao?
Ngươi thật sự triệt để hiểu ra sao? Nội tâm Thiên Si chấn động nhìn Lâm Phong, tiểu sư đệ của hắn vẫn là người tuyệt thế cuồng ngạo, chỉ cẩn thủ vững bản tâm, yêu những gì ta yêu, hận những gì ta hận, vì sao phải thay đổi?
– Ngươi trải qua mười vạn bậc thang kia đã thay đổi, ngươi cho rằng chính mình đã triệt để hiểu ra sao, chẳng qua ngươi chỉ lâm vào trong âm mưu của người khác mà thôi, ta cũng trải qua rất nhiều nhân sinh, ta sẽ cho ngươi cảm thụ.
Tâm niệm Lâm Phong vừa động, trong khoảnh khắc hắn mang Thiên Si vào trong mộng cảnh, hắn mang nhân sinh chính mình đã trải qua của Vạn Yêu Vương truyền cho Thiên Si, để hắn nếm thử. Thật lâu sau, cảnh trong mơ chấm dứt, Lâm Phong nói với Thiên Si:
– Nhân sinh ta đã trải qua không thể ít hơn so với ngươi, vì sao ta có thể thủ vững bản tâm, mà ngươi thì không thể, mặc dù ngươi không tu phật, không tin phật, vì sao lại vất đi nhân tính của mình?
Ngươi sinh tồn hậu thế vì cái gì, có ý nghĩa gì? Lâm Phong mắng, đôi mắt Thiên Si dao động, hắn thật sự triệt để hiểu ra sao?
– Ngươi nói, đó là âm mưu?
Thiên Si hỏi lại.
– Đương nhiên, ta mang ngươi đi.
Lâm Phong mang theo Thiên Si lóe ra, hướng về phía trước mà đi, nơi đây giống như một mảnh hư vọng, cái gì cũng không có, nhưng hắn thấy Lâm Phong hung hăng bổ ra một kiếm, nói:
– Phá.
Tiếng răng rắc thanh thúy truyền ra, hư vọng bị trảm nát, khiến cho ánh mắt Thiên Si đọng lại ở kia.
– Đừng hoài nghi, ta tu hành một loại lực lượng, bất cứ hư vọng gì cũng đừng nghĩ chạy thoát ánh mắt của ta.
Lâm Phong mang theo Thiên Si đi về trước, ở nơi nào có một tòa cổ sơn, trên núi có một tôn thân ảnh, phật ma luân phiên, bán phật bán ma, hắn ôm một vị nữ tử, giống như đang ngửa mặt lên trời mà thét.
– Là hắn.
Thần sắc Thiên Si đọng lại.
– Đúng vậy, chính là hắn, chính hắn đã bày ra hết thảy.
Lâm Phong mở miệng:
– Ngươi còn khờ dại cho rằng, hắn đang giúp ngươi sao?
– Kế hoạch của hắn là gì?
Thiên Si hỏi.
– Vô thượng chi cảnh.
Lâm Phong chậm rãi mở miệng, khiến cho thần sắc Thiên Si run rẩy hạ, mà Lâm Phong lại mở miệng nói với thân ảnh phía trước:
– Nếu ta đoán không sai, chắc ngươi còn sống.
Không gian yên tĩnh một mảnh, khi lời nói của Lâm Phong hạ xuống, thân ảnh kia thật sự cử động, hắn chậm rãi xoay người, nhìn về phía Lâm Phong, khuôn mặt hắn cũng giống như mơ hồ, nhìn không thấu, bán phật bán ma, tồn tại trong hư vọng.
– Chắc chúng ta nhận biết nhau.
Lâm Phong lại mở miệng lần nữa.
– Lâm Phong.
Người nọ mở miệng, Lâm Phong không có kinh ngạc, hắn cảm hấy đây là người quen, hắn nhất định nhận biết đối phương.
– Ngươi là ai?
Lâm Phong hỏi.
– Lúc ngươi cần biết thì ngươi sẽ tự biết được, hiện tại ngươi dẫn hắn đi đi, ngươi và ta đều tự tu hành, cần gì quấy rầy ta, hắn đến Phật Sơn cũng do hắn lựa chọn.
Người nọ bình tĩnh nói.
– Tốt, ta và ngươi sẽ tái kiến.
Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức mang theo Thiên Si rời đi.
– Ngươi có biết, Thánh cảnh có đại thành Thánh Vương, có vô thượng Thánh Vương không?
Lâm Phong hỏi Thiên Si.
– Biết.
Thiên Si gật đầu.
– Muốn thành tựu vô thượng Thánh Vương, cần điều kiện gì?
Lâm Phong hỏi.
– Hai loại lực lượng căn nguyên kỳ lạ, cùng tu hành đến đại viên mãn, cuối cùng dung hợp thành nhất thể, thành tựu vô thượng.
Thiên Si chậm rãi nói, đột nhiên ánh mắt hắn nhìn về phía Lâm Phong, giống như hiểu được cái gì đó, trong lòng hắn kịch liệt rung động .
– Đúng vậy, người này là một vị phật tu đáng sợ, hắn bị nhốt ở cảnh giới đại thành Thánh Vương, hắn muốn tu thành vô thượng, cần phải tu hành một loại lực lượng căn nguyên chí cường khác, khiến cho nó đại viên mãn, làm cho hai loại lực lượng dung hợp, một loại lực lượng căn nguyên khác, đó là Ma!
– Hắn mượn các ngươi, đến cảm ngộ!
Thanh âm Lâm Phong khiến cho cả thân thể Thiên Si run rẩy!
Chương 2422: Bản tâm
Có thể nói hôm nay Lâm Phong xuất hiện lại phá vỡ ý chí Thiên Si lần nữa, hắn sai lầm rồi sao?Hắn từng lạnh nhạt đối với tất cả những người ở ngoại giới, hồn nhiên không thèm để ý, tùy tâm sở dục, hắn chính là hắn, nhưng mà phật đạo chi tâm của hắn vô lại cứng cỏi vô cùng, điểm này, Lâm Phong biết rõ, Mộc Trần cùng Vũ Hoàng cũng biết rất rõ, bởi vậy Mộc Trần mới gọi Thiên Si gọi là Si nhi.
Nhưng vài chục năm trước, hắn đi lên Phật Sơn, tín niệm cứng cỏi nhất trong lòng bị đánh nát, mình đầy thương tích, khi tín niệm bị phá vỡ thì nhất niệm thành Phật, nhất niệm thành ma, từ nay về sau hắn vứt lại hết thảy, chỉ cầu thực lực, muốn trờ thành vô thượng ma đầu, hơn nữa những năm gần đây hắn cũng làm như vậy, trong vài chục năm ngắn ngủi bước vào Thánh cảnh, khiến hắn càng thêm tin tưởng vững chắc rằng mình làm đúng.
Nhưng hôm nay Lâm Phong dùng sự thật nói cho hắn, chẳng qua hắn chỉ làm áo khoác cho người khác, bị người ta lợi dụng, mà cái hắn gọi là thực lực, ở trước mặt Lâm Phong không chịu nổi một kích, Lâm Phong vẫn giống như trước đây, yêu hận rõ ràng, vì sao thực lực hắn cũng có thể bay vọt như vậy, chuyện này thật sự có quan hệ cùng phật ma sao? Lâm Phong nhìn Thiên Si, thần sắc vẫn lạnh như băng, nói:
– Ngươi có được thực lực lại như thế nào, ngươi bị người đánh nát tín niệm, tín ngưỡng bị phá diệt, nhân cách thay đổi, còn hồn nhiên chẳng biết, tự cho mình đúng, ngươi không cảm giác bi ai sao, ngươi sống bên trong vận mệnh mà người khác chế tạo cho ngươi, dương dương tự đắc.
Thiên Si ngẩng đầu nhìn hư không thở sâu, trong lòng tự hỏi, hắn đúng rồi hay là sai lầm rồi? Hắn sống ở trong nhân sinh do người khác chế tạo cho mình sao?
– Nhị sư huynh.
Đúng lúc này, thanh âm của Lâm Phong đột nhiên không hề lạnh lùng nữa, mà trở nên bình tĩnh xuống, ánh mắt Thiên Si chậm rãi chuyển qua nhìn đôi mắt của Lâm Phong.
– Ta tới nơi này làm mấy chuyện này chỉ vì tìm kiếm đáp án, cái ta có thể nói cho ngươi biết ta cũng đã nói, hiện tại ta sẽ không cưỡng cầu ngươi thay đổi nữa, hy vọng ngươi có thể quay về bản tâm, có thể chân chính hiểu được chính mình là ai, muốn nhân sinh như thế nào, nếu bản tâm ngươi là như thế, ta lập tức rời đi, từ nay về sau ngươi và ta không liên quan nữa.
Lâm Phong nhìn chằm chằm vào Thiên Si bình tĩnh nói, Thiên Si nghe Lâm Phong nói xong tự hỏi, rốt cuộc hắn là ai? Nhắm mắt lại, trải qua hai lần triệt để hiểu ra, lúc này đây Thiên Si không nghĩ hắn sẽ không đi theo tư duy nữa mà là muốn đi theo cảm giác, đi theo bản tâm của chính mình, lúc này hắn buông ra hết thảy, tùy ý để đầu óc không bị ràng buộc, tự do tự tại, nhìn xem suy nghĩ của hắn sẽ xuất hiện ở phương nào, hắn muốn thấy rõ tâm của chính mình. Trong đầu Thiên Si xuất hiện rất nhiều hình ảnh, đó là một tiểu hòa thượng đầu trọc, chân trần, ngồi phía trên đỉnh một tòa núi đả tọa, nhìn trung niên phía trước hỏi:
– Sư tôn, tu hành như thế nào?
– Tu hành vì cường đại tâm của chính mình, khiến mình có năng lực, có tư cách, lựa chọn đường đi trong lòng mình muốn.
Trung niên mỉm cười nói, hắn cái hiểu cái không, chỉ thấy trung niên lập tức nở nụ cười sờ sờ đầu hắn. Cảnh tượng biến hóa, tiểu hòa thượng đã lớn lên, biến thành khổ hạnh tăng, hắn đi qua ngàn gian vạn hộ, đến hỏi đường, đi hoá duyên. Trên đường đi có khổ, có mệt mỏi, cuối cùng hắn trở lại trong núi, lại có một trung niên khác xuất hiện, người này vẫn vuốt đầu hắn, cười nói:
– Si nhi ơi Si nhi, ngươi vừa đi mà đã hai năm rồi.
Tăng nhân lộ ra một nụ cười sáng lạn nói:
– Sư tôn muốn con tẩy luyện tâm tình, con không dám không tuân.
– Dù vậy cũng không bảo ngươi rời đi lâu như vậy, mà tên kia cũng không gọi ngươi về.
Chỉ thấy một vị trung niên đi tới, cưới nói với hắn, lộ ra sự quan tâm chân thật, tăng nhân cúi đầu cười cười. Tăng nhân mỉm cười trong đầu, trong cặp mắt của ma đầu ở ngoại giới đã có hai hàng nước mắt trong suốt, chậm rãi chảy xuống, đột nhiên hắn cảm giác lòng mình rất đau, tựa như đao cắt, khoan tim đục xương vậy. Hắn đã hiểu, thật sự đã hiểu. Mở mắt ra, cuồng phong gào thét, trên đầu Thiên Si tóc dài không ngừng bị rụng xuống, cái đầu trọc lốc lại xuất hiện lần nữa, hắn nhìn Lâm Phong, nam nhi rơi lệ, nhưng mà trên mặt lại mang theo nụ cười sáng lạn, đau nhưng vui vẻ, bởi vì hắn đã tìm về được chính mình, không bị người lợi dụng, lâm vào trong nhân sinh mà người khác chế tạo cho hắn.
– Lâm Phong, cám ơn.
Thiên Si lại lần nữa trở về làm Thiên Si quen thuộc kia, chứng kiến nụ cười này, trên mặt Lâm Phong cũng lộ ra nụ cười sáng lạn, hắn hiểu Thiên Si đã trở lại.
– Nhị sư huynh.
Lâm Phong hô lên một tiếng, hai người nắm tay nhau thật chặt.
– Đi, Lâm Phong, chúng ta trở về, ta muốn thấy sư tôn.
Đột nhiên Thiên Si mở miệng nói, giống như rất vội vàng, rất khẩn cấp.
– Được, chúng ta trở về.
Lâm Phong nở nụ cười, hai người lập tức bước chậm mà ra, ngay lập tức biến mất vô tung vô ảnh. Mà phía trên Phật Sơn vẫn có rất nhiều cường giả tồn tại, một màn rung chuyển này không chỉ ảnh hưởng đến Thiên Si, mà nó cũng ảnh hưởng đến bọn họ, giờ phút này tâm của bọn họ đang giãy dụa. Nhưng tất cả cùng Lâm Phong không có quan hệ . Thiên Đài, ánh mắt Mộc Trần cùng Vũ Hoàng nhìn về phương xa, giống như đang chờ đợi cái gì đó, Lâm Phong đi lên Phật Sơn đã có chút ngày đến hôm nay vẫn chưa trở về, bọn họ không khỏi có chút lo lắng. Tuy nói hôm nay thực lực Lâm Phong rất mạnh nhưng mà Phật Sơn rất thần bí, hơn nữa bọn họ cũng nghe nói Lâm Phong lăng không đi bộ bước vào Phật Sơn, trên đỉnh Phật Sơn từng phát sinh đại chiến khủng bố, lúc sau Lâm Phong liền biến mất. Nhưng mà đúng lúc này, hư không phía xa có một đạo hào quang hướng về phía bên này phóng tới, tốc độ nhanh đến mức làm cho người ta hoa mắt, hai người còn chưa kịp phản ứng đi tới, liền nghe tiếng răng rắc truyền ra, mặt đất trực tiếp vỡ vụn, bụi đất cuốn lên, trước mặt lập tức có một đạo thân ảnh quỳ gối, cúi đầu, giống như không dám nhìn ánh mắt bọn họ.
– Này.
. . Hai người sửng sốt hạ, lập tức nhìn thấy Lâm Phong phiêu nhiên rơi trên mặt đất.
– Si nhi!
Thần sắc Mộc Trần cứng đờ, rõ ràng người quỳ trên mặt đất chính là Thiên Si.
– Sư tôn, đệ tử bất hiếu.
Giọng nói của Thiên Si rất bi thống, hung hăng đập đầu lên mặt đất, mặt đất lại bị phá vỡ lần nữa, mặt đất làm sao thừa nhận được đầu hắn va chạm.
– Phù.
. . Mộc Trần cùng Vũ Hoàng nhìn nhau, rồi cùng nở nụ cười, Si nhi của bọn họ đã trở lại.
– Đứng lên đi.
– Si nhi, trở về là tốt rồi.
Hai người cùng đi lên đỡ Thiên Si dậy, nhưng mà họ lại cảm giác bọn họ không lay động nổi Thiên Si.
– Sư tôn, cho đệ tử quỳ ở trong này đi.
Thiên Si ngẩng đầu, nhìn hai gương mặt quen thuộc không có nửa điểm ý tứ trách móc hắn thì Thiên Si lại càng cảm thấy đau lòng, hắn nghĩ đến chính mình khiến sư tôn bi thương đến mức nào, hắn tàn nhẫn đối với sư tôn dưỡng dục hắn, hắn không xứng là người.
– Si nhi, ngươi lầm đường lạc lối, vi sư không trách ngươi, mau đứng lên đi.
Mộc Trần dùng sức lôi kéo Thiên Si.
– Sư tôn Mộc Trần ngươi nói rất đúng, Si nhi trở về, tất cả đã trôi qua rồi.
Vũ Hoàng cười nói, Thiên Si nhìn hai vị sư tôn, càng áy náy.
– Nhị sư huynh đứng lên đi, ngươi như vậy lại khiến lão sư khổ sở, tất cả đã trôi qua rồi buông xuống đi.
Lâm Phong đi lên phía trước nói với Thiên Si, Thiên Si liếc mắt nhìn Lâm Phong, lại nhìn về phía hai vị sư tôn, lập tức dập đầu ba lần:
– Đệ tử sẽ khắc ghi vào trong tâm khảm.
Nói xong Thiên Si mới đứng dậy nhìn hai vị sư tôn, Mộc Trần và Vũ Hoàng cũng cảm khái hàng vạn hàng nghìn lần, xét đến cùng trong lòng bọn họ vẫn cao hứng hơn.
– Tiểu Phong, may mà nhờ có ngươi mới mang được gia hoả Si nhi này về.
Mộc Trần nói với Lâm Phong, hắn không nghĩ tới Lâm Phong đi đến Phật Sơn, lại thật sự khiến Thiên Si đọa nhập ma đạo quay đầu lại.
– Lão sư, kỳ thật việc này không thể trách được nhị sư huynh, người đứng đầu Phật Sơn quá mạnh mẽ, hắn chế tạo mười vạn bậc thang, người có ý chí cứng cỏi hơn nữa cũng bị hắn phá hủy, kia không phải phật thê, mà là ma thê.
Lâm Phong mở miệng nói, hắn đã tự mình trải qua nên có thể cảm thụ được.
– Ta hiểu Si nhi là ai, vi sư há có thể không biết, chỉ có điều ta thật không ngờ, Phật Sơn trong truyền thuyết sẽ khủng bố như vậy, khiến một người có biến hóa to lớn như thế.
Mộc Trần thở dài:
– Lâm Phong, rốt cuộc nơi đây có cái gì?
– Một nhân vật phật ma song tu phi thường đáng sợ, hắn từng là một cường giả đại thành Thánh Vương khủng bố không thể đột phá, bởi vậy tu hai loại lực lượng cực đoan phật ma, muốn làm hai hệ căn nguyên viên mãn, hơn nữa dung hợp, đi lên vô thượng Thánh Vương cảnh, hắn nắm Phật Sơn trong tay, mượn những người đi đến trước Phật Sơn, đánh vỡ ý chí bọn họ khiến mời bọn họ đọa nhập ma đạo, do đó trợ giúp hắn tự thân lĩnh ngộ hàm nghĩa ma đạo.
– Mạnh như vậy?
Thần sắc Mộc Trần ngưng lại, hắn không nghĩ tới nhân vật trong truyền thuyết dĩ nhiên là một vị đại thành Thánh Vương muốn bước vào vô thượng Thánh cảnh.
– Hơn nữa đó là một người quen của con, nhưng con còn không biết rõ hắn rốt cuộc là ai.
Lâm Phong nhớ lại, hắn không nghĩ ra người quen ấy là vị nào vừa tu phật lại vừa tu ma.
– Về sau phải cảnh báo đệ tử Thiên Đài vĩnh viễn không được đặt chân vào Phật Sơn.
Mộc Trần chậm rãi nói, phải cẩn thận với tồn tại như vậy.
Chương 2423: Thái độ của Thần Điện
Cửu Tiêu thiên đình, Hỏa Diễm Thần Điện, trên một tòa diễn võ trường, ngọn lửa hừng hực đang thiêu đốt bát phương tế đàn, chỉ thấy chủ tế đứng trước đài có một vị lão giả mặc trường diễm trường bào, ánh mắt quét về phía diễn võ trường, trong thần sắc lộ ra một cỗ uy nghiêm đáng sợ, mà đám người trong diễn võ trường, không có người nào không phải tồn tại đáng sợ, cho dù mẫu thân Khung Dục vẫn luôn muốn đối phó Lâm Phong cũng trong đó.
– Ngọn lửa chiến tranh đã châm lên, Cửu Tiêu sắp nghênh đón thời đại náo động chân chính, các ngươi có cảm giác như thế nào?
Ánh mắt uy nghiêm của thân ảnh đứng trên đài cao đảo qua mọi người, bình tĩnh hỏi một tiếng.
– Chỉ sợ đại vị của các Thần Điện sẽ hoàn toàn cải biến trong tràng náo động này.
Chỉ thấy phía dưới có một đạo thân ảnh mở miệng nói.
– Điều này tự nhiên, trong điển tịch Hỏa Diễm Thần Điện ta ghi lại mỗi một thời đại náo động đều như thế, vận mệnh của tất cả Thần Điện sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất, thậm chí có Thần Điện bởi vậy mà bị diệt cũng không chút kỳ quái, đương nhiên cũng có Thần Điện có thể quật khởi đến rất trình độ rất cao.
– Thời đại náo động thiên mệnh đều đã vì đó mà thay đổi, số mệnh người cũng cũng giống như vậy, có rất nhiều thiên tài đáng sợ xuất hiện, cũng có rất nhiều người không thể đột phá đột nhiên ngộ đạo, đương nhiên cũng có rất nhiều cường giả sẽ bị đào thải, mà kết cục đào thải chính là hủy diệt.
Trên khuôn mặt chủ tế hiện lên một chút ý cười:
– Đúng như vậy, Hỏa Diễm Thần Điện ta và các ngươi cũng có người quật khởi, có người sẽ bị giết, quật khởi hay chết, ngoại trừ dựa vào mệnh số thì nhìn vào chính các ngươi, chắc các ngươi cũng chiếm được tin tức về chuyện xảy ra hôm qua.
– Biết.
Mọi người đều gật đầu:truyện ma
– Không nghĩ tới lời đồn về thời đại thần linh là thật, bọn họ mở ra thế giới, hơn nữa các thế giới tương liên với nhau, thậm chí có vùng đất tiếp giáp trong cấm địa, chuyện này làm cho người ta rung động, những năm gần đây đã có không dưới mười thế giới đả thông với Cửu Tiêu.
-Không tính Cửu Tiêu thiên đình và hạ giới thì đã có mười hai cái thế giới đả thông với Cửu Tiêu, bên trong cũng có rất nhiều thế lực khủng bố và cường giả, chẳng qua đến nay còn không có phát hiện thế giới hoàn chỉnh hơn so với Cửu Tiêu, xem ra Cửu Tiêu thật là thế giới chính của thời đại thần linh.
– Những thế giới khác chỉ có thể xem là chỗ mỗi vị thần linh mở ra mà sinh sống, thí dụ như Thiên Tinh đại lục kia chẳng hạn, chắc đó là thế giới của một vị thần linh am hiểu lực lượng tinh không mở ra, nói không chừng nó cũng có thể dính dáng đến Vận Mệnh Thần Điện, chúng ta đã phái một đám cường giả đi vào trong đó điều tra, nhìn xem có phát hiện di tích thần linh hoặc là một chút di tích cổ hay không.
– Không chỉ có thiên tinh thế giới, mà những thế giới khác chúng ta cũng có cường giả đi qua, hơn nữa không vẻn vẹn là người của chúng ta, những Thần Điện khác cũng làm như vậy, hôm nay chư Thần Điện chiến tranh hỗn loạn, cho dù chúng ta cũng có vẻ nhân lực không đủ, chúng ta phải trợ giúp thế hệ sau trưởng thành lên, từ hôm nay Hỏa Diễm Thần Điện sẽ công khai với đệ tử hạch tâm về bức tranh của thần linh.
– Trưởng lão, ta có một chuyện muốn báo cáo.
Giờ phút này, mỹ phụ đột nhiên mở miện nói cường giả uy nghiêm kia.
– Chuyện gì?
Trưởng lão kia hỏi.
– Rất có thể cấm kỵ thể chính là Lâm Phong và hắn đang xuất hiện ở hạ giới, Hỏa Diễm Thần Điện có nên phái ra một vị trưởng lão cảnh giới vô thượng xuống đánh chết Lâm Phong không.
Mỹ phụ mở miệng nói, từ lần trước ám sát thất bại, sau đó Khung Lâm thân vẫn, mỹ phụ đã hiểu được, không xuất động vô thượng Thánh Vương thì không có khả năng giết chết Lâm Phong. Ánh mắt trưởng lão kia lóe ra nhìn thấy mỹ phụ nói:
– Lần trước ngươi đã báo cáo tình huống, ngày xưa đám người điện chủ tiến đến Vận Mệnh Thần Điện áp bách người trẻ tuổi này, không có hạ thủ quyết đoán thế nên hôm nay mới có vài người trở thành lịch sử, nhưng thật là chư Thần Điện quyết sách sai lầm sao.
Vị trưởng lão kia thẳng thắn nói ra quyết sách của điện chủ là sai, hắn không có cố kỵ cái gì, chỉ nghe hắn tiếp tục mở miệng nói:
– Chỉ có điều chư điện chủ cũng thật không ngờ vài chục năm sau sẽ lâm vào thời kỳ loạn thế, xem ra chúng ta đã bị ngàn năm trước lừa gạt, quả nhiên vận mệnh luân chuyển không phải trò vui đùa, chỉ sợ những người xuất hiện ở lần Cửu Tiêu Hội Ngộ cuối cùng trước khi loạn thế kia đều là người mang đại khí vận, cho nên họ mới sẽ trưởng thành nhanh như thế.
– Ngươi hành động một mình, tập giết Lâm Phong thất bại, ngươi cho rằng Vận Mệnh Thần Điện sẽ không biết, việc này sớm đã gây ra bọn họ chú ý, lại có thêm việc hình như bên người Lâm Phong còn có một cỗ lực lượng thần bí, xuất động một vị trưởng lão vô thượng cũng không nhất định thành công, việc này tạm thời buông tha đi.
Vị trưởng lão kia mở miệng nói, khiến cho thần sắc mỹ phụ cứng đờ.
– Trưởng lão, lấy tốc độ trưởng thành của Lâm Phong, hắn là người có khả năng là nhân vật cấm kỵ nhất, nếu tiếp tục để cho hắn trưởng thành lên, cấm kỵ thật sự có khả năng trở thành tồn tại phá vỡ Thần Điện trong truyền thuyết, chúng ta không thể đợi.
Mỹ phụ tiếp tục nói, chỉ thấy ánh mắt vị trưởng lão kia quét mắt nhìn nàng nói:
– Ngươi cho rằng từ tiểu thành Thánh Vương đến vô thượng dễ dàng như vậy sao?
Khiến lực lượng căn nguyên một hệ lên đến đại viên mãn đã khó như lên trời, mà sau khi viên mãn lại phải làm cho hai loại lực lượng căn nguyên đặc thù đại viên mãn dung hợp lại rất khó, trong lịch sử ghi lại không có người nào trong ngàn năm làm được, chúng ta còn có thời gian, đợi thời cơ tốt nhất đến lại xuất thủ, cho người theo dõi hắn là được . Mỹ phụ còn muốn nói cái gì, nhưng vị trưởng lão kia lại nói:
– Không cần nói tiếp nữa, nếu Lâm Phong là cấm kỵ, Hỏa Diễm Thần Điện chúng ta coi trọng thì Vận Mệnh Thần Điện cũng sẽ coi trọng, đạo lý này ngươi không hiểu sao.
Mỹ phụ nghe lời nói của trưởng lão kia tăng thêm sự lạnh lùng thì sắc mặt trở nên cứng đờ, thần sắc rất khó coi, chẳng lẽ cứ buông tha Lâm Phong như vậy?
– Muốn giết cấm kỵ thể không chỉ có Hỏa Diễm Thần Điện chúng ta, bọn họ cũng nên làm nóng cơ thể rồi.
Vị trưởng lão kia hừ lạnh một tiếng, khiến cho trong lòng mỹ phụ khẽ run lên, giống như hiểu được cái gì đó, hôm nay Cửu Tiêu náo động như vậy thời khắc mấu chốt sẽ quan hệ đến sự tồn vong của Thần Điện, bất cứ tòa Thần Điện nào cũng muốn bảo tồn lực lượng của chính mình, tiêu hao thực lực người khác, hiển nhiên Hỏa Diễm Thần Điện không cho phép những Thần Điện khác tọa sơn quan hổ đấu.
– Lần này ta triệu tập chư vị có vài việc muốn các ngươi đi làm, thứ nhất cố gắng bồi dưỡng thanh niên hậu bối của Thần Điện; thứ hai tuyển nhận cường giả lợi hại hoặc thế hệ thiên tài trẻ tuổi ngoại lai cho Hỏa Diễm Thần Điện; thứ ba tùy thời làm tốt chuẩn bị chiến đấu; lần náo động này sẽ giống như dĩ vãng, sẽ là một hồi chiến đấu lâu dài, có lẽ một ngàn năm, lại có lẽ năm nghìn năm, một vạn năm, ai có thể cười nói cuối cùng mới là người thắng.
– Hiểu rồi.
Mọi người đều gật đầu, thần sắc ngưng trọng, lúc này là thời đại phá hư, cũng là thời đại tốt nhất, để nhìn ai sẽ hóa thành thi cốt, mà ai sẽ là người đạp thi cốt đi trước. Mà mấy chuyện náo động này tại tạm thời còn chưa có quan hệ với Lâm Phong, đúng như Hỏa Diễm Thần Điện suy nghĩ, lần này náo động sẽ kéo dài một đoạn thời gian, so đấu nội tình, không có một tòa Thần Điện nào ngốc đến mức tiến hành đối quyết chung cực, mang thực lực mạnh nhất lấy ra liều mạng, nói như vậy chờ đợi bọn họ sẽ là Thần Điện khác sâu xé, một ngụm nuốt gọn bọn họ, bởi vậy bọn họ sẽ tranh thủ bồi dưỡng nhân vật hậu bối, không ngừng tích tụ lực lượng. Hiển nhiên thực lực hiện tại của Lâm Phong không có khả năng thay đổi được thời đại náo động, hắn còn không có loại tư cách này. Thời gian này Lâm Phong vẫn đứng trong Thiên Đài, làm bạn với lão sư, bằng hữu, chỉ dạy người trẻ tuổi của Thiên Đài, Thánh Thành Trung Châu cũng khôi phục lại sự bình tĩnh, vô số người muốn bái nhập Thiên Đài, nhưng mà Thiên Đài không dễ dàng tuyển nhận đệ tử, muốn vào Thiên Đài phải gia nhập Chiến Vương Học Viện trước, đợi khi thông qua khảo hạch của Chiến Vương Học Viện mới có tư cách trở thành một phần tử của Thiên Đài. Việc này này cũng có ý nghĩa, Thiên Đài và Chiến Vương Học Viện giống như nhất thể, bị trói lại cùng nhau, Chiến Vương Học Viện nhanh chóng nghênh đón một cái thời đại phục hưng, mà Thiên Đài bởi vì Lâm Phong tồn tại mà có chút cao không thể bám víu, trở thành Thánh Địa trong mắt rất nhiều nhân vật trẻ tuổi. Một ngày này, bên trong đình viện, Mộc Trần, Vũ Hoàng cùng với Thiên Si ngồi đó, chỉ thấy Mộc Trần hỏi Lâm Phong:
– Tiểu Phong, con thật sự tính toán rời đi sao?
– Vâng, con ở Thánh Thành Trung Châu ngây người nửa năm, Thiên Đài nên từ từ củng cố, không nên suy nghĩ gì nữa, mặt khác con cũng để lại chín vị Yêu Thánh trấn thủ Thiên Đài ngàn năm, bọn họ sẽ tận tâm hết sức, con nên rời đi rồi.
Lâm Phong mỉm cười nói với Mộc Trần:
– Hôm nay thông đạo giữa Cửu Tiêu thiên đình và hạ giới thông nhau nên con sẽ tùy thời trở về nhìn lão sư.
Mộc Trần gật gật đầu:
– Ngươi cũng vì Thiên Đài mà chậm trễ nhiều .
.. thời gian này ngươi nên đi ra ngoài, sáng tạo huy hoàng thuộc về ngươi, Si nhi, ngươi cũng tính toán rời đi sao?
– Sư tôn, về sau không gọi người là đại sư huynh nữa, Thanh Lâm đại sư huynh đã rời đi nhiều năm, con rơi vào tà ma chi đạo nhiều năm như vậy, cũng nên đi ra ngoài rồi.
Thiên Si bình tĩnh nở nụ cười, hoàn toàn khôi phục bộ dạng trước kia.
– Nếu gặp lại chưa chắc bọn họ đã so sánh được với ngươi, ngươi có thể bước vào Thánh cảnh, mặc dù đọa nhập ma đạo một đoạn thời gian, nhưng cũng coi như trong họa có phúc, lần này đi ra ngoài lịch lãm, cần phải cẩn thận.
– Con hiểu được.
Thiên Si gật gật đầu.
– Được rồi, lão gia hỏa ngươi đừng nói nữa, để bọn nhỏ đi đi.
Vũ Hoàng cười nói, nhưng mà trong đôi mắt cũng lộ ra vẻ không nỡ.
– Ha ha, tốt, hãy đi đi.
Mộc Trần nở nụ cười nói:
– Chỉ sợ ta cũng không nỡ rời xa đám tiểu gia này, mỗi ngày Linh nhi đều đi theo phía sau mông Tiểu Phong.
– Sau khi chúng con rời khỏi, mới nói cho bọn họ nhé, sư tôn con đi đây.
Lâm Phong cùng Thiên Si khẽ khom người với hai vị lão sư, sau đó lập tức bước chậm mà ra, hai đạo thân ảnh lăng không mà đi, Mộc Trần cùng Vũ Hoàng nhìn hai thân ảnh rời đi, thật lâu không có quay đầu lại!
Chương 2424: Tiên thiên nguyên thể
Trong hư không có hai đạo thân ảnh đi trước, Lâm Phong nhìn Thiên Si liếc mắt, cười hỏi:
– Nhị sư huynh chuẩn bị đi nơi nào?
– Sư tôn nói đúng, lần này gặp gỡ phúc họa tương y, mặc dù ta lạc lối, trải qua suy sụp nhưng rốt cục ta cũng hiểu được bản tâm, mặc dù người rời đi nhưng tâm vẫn ở lại Thiên Đài, ta sẽ dùng cả đời ta để đề thăng thực lực, trợ giúp sư tôn có thể mãi mãi không chết, khoái ý sinh tồn giữa trời đất, bù lại sai lầm của ta.
Thiên Si mỉm cười nhìn về phía phương xa, hình như hắn đã định ra hứa hẹn của cuộc đời này rồi. Lâm Phong nghe được lời nói của Thiên Si trong lòng khẽ run lên, xem ra của chấp niệm Thiên Si sư huynh rất sâu, không biết lúc huynh ấy tỉnh lại đã nghĩ đến cái gì, nhưng không thể nghi ngờ, sự áy náy của huynh ấy với lão sư rất mạnh liệt, huynh ấy muốn dùng cả đời để bù lại, có lẽ chuyện này cũng có ý nghĩa, Thiên Si sư huynh đã thật sự hiểu được chính mình.
– Lâm Phong, thiên phú của đệ tuyệt luân, nhất định phải hảo hảo cố gắng tu hành, một ngày kia trở thành Chí Tôn Thiên Địa, chấp chưởng càn khôn, mặc dù khi đó ta không thể hoàn thành tâm nguyện cũng còn có ngươi, hôm nay ta đi thượng giới trước, mong khi ta quay về Thiên Đài nhìn xem, lòng ta có thể yên bình.
Thiên Si cười nói, ánh mắt lập tức nhìn về phía Lâm Phong nói:
– Ngươi thì sao, chuẩn bị đi phương nào?
– Vọng Thiên Cổ Đô cùng với Kỳ Thiên Thánh Đô còn có một việc chưa xong, đi phải đi đến đó một chuyến.
Lâm Phong cười đáp lại một tiếng, hắn đi Vọng Thiên Cổ Đô vì muốn mang Thanh Phượng đi tới Yêu giới, Kỳ Thiên Thánh Đô hắn cũng muốn đi .
– Nếu như thế, chúng ta từ biệt nhé, về sau tái kiến.
Thiên Si nói.
-Được, sư huynh, con đường phía trước nhớ bảo trọng.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, lập tức hướng về những phương hướng bất đồng mà đi. Ngày xưa Lâm Phong đại náo Vọng Thiên Cổ Đô một hồi, mang Quảng Hàn Cung phá hủy, bây giờ đã khôi phục lại sự yên bình, nhưng mà loại yên bình này vẫn tương đối, hôm nay nó có rất nhiều sự tình, Yêu giới rất ít tham dự vào trong đó, sau khi Lâm Phong tới Yêu giới, gặp được ba vị đại lão của Yêu giới liền lấy được còn tin tức của đám người Kim Ô, Sau khi ba vị đại lão Yêu giới biết được tu vi hôm nay của Lâm Phong thì nhịn không được thổn thức một trận, đồng thời cũng cảm thán thế đạo biến hóa, thiên địa náo động. Lâm Phong không nán lại Yêu giới lâu lắm, vài ngày sau hắn cùng với Thanh Phượng và Tịnh rời đi. Kỳ Thiên Thánh Đô so với Vọng Thiên Cổ Đô náo nhiệt hơn rất nhiều, thân là một trong ba đại Thiên Chi Chủ Thành nên Kỳ Thiên Thánh Đô có được lịch sử rất lâu đời, sau khi Cửu Tiêu náo động đã có rất nhiều cường giả giá lâm nơi đây, đương nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất trong đó là do ngày xưa đám người Lâm Phong bước vào di tích cổ. Hôm nay toà di tích cổ này đã có không biết bao nhiêu cường giả đặt chân vào muốn tìm tòi bí mật, đương nhiên bọn họ càng muốn biết, gia hỏa bị xiềng xích khóa ở kia, rốt cuộc là tồn tại cấp bậc gì. Lúc này Lâm Phong xuất hiện ở giữa di tích, đứng phía trên một ngọn núi, bên cạnh hắn có hai vị tuyệt thế mỹ nhân sặc sỡ loá mắt Thanh Phượng và Tịnh, khiến cho ngẫu nhiên có người hướng ánh mắt tới chỗ bọn họ, hoặc dùng thần niệm đảo qua trên người bọn họ.
– Đây là nơi nào?
Không ngờ có cường giả khủng bố như vậy. Mắt đẹp của Tịnh ngưng lại, nàng tu hành vài chục năm, hôm nay tu vi mới chỉ là Thiên Đế cảnh, thánh uy càn quét mà qua khiến nàng cảm giác nội tâm chấn động.
– Di tích, nơi đây có vài vị lão tổ các hoàng triều từng khai sáng Kỳ Thiên Thánh Đô tồn tại, trong này còn có một cái bí mật, phong ấn vài vị quái vật đáng sợ, làm cho không ít cường giả tiến đến.
Lâm Phong đáp lại một tiếng:
– Không biết khi nào đáp án này mới có thể đi ra.
– Ta có thể cảm nhận được vài cỗ khí tức bất đồng, thực lực bọn họ rất mạnh mẽ thì phải.
Tịnh nói một tiếng.
– Ừm, so với trước kia, khí tức càng lúc càng lớn mạnh hơn, lộ ra chút quỷ dị.
Lâm Phong nói nhỏ nói, sau đó lập tức bước ra từng bước, trong khoảnh khắc thân ảnh hắn xuất hiện trong một mảnh hải cốt, chỉ thấy phía trước có một cái vực sâu ma quật cự đại, phía dưới có âm thanh xích sắt ma xát truyền đến. Nơi đây từng là một cái vực sâu thâm thúy tràn ngập ma khí, nhưng mà sau lần kia hang động bị băng diệt phá vỡ, vực sâu trực tiếp hiện ra và có hình dáng hôm nay. Đột nhiên một cỗ ma ý kinh khủng rít gào đánh thẳng đến chỗ Lâm Phong.
– Hừ.
. . Lâm Phong hé miệng phun ra một cỗ hỏa diễm kinh khủng mang ma khí bao vây lại, trực tiếp đốt cháy chúng.
– Không nghĩ tới tiểu gia hỏa ngày xưa đã trưởng thành rồi.
Bên trong vực sâu có một đạo thanh âm giống như xuyên thấu thời không, tiến nhập vào màng tai Lâm Phong.
– Rốt cuộc các hạ là tồn tại gì?
Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm với tồn tại bên trong vực sâu, hôm nay thực lực của hắn đã hơn ngày xưa rất nhiều, tự nhiên cảm giác cũng mãnh liệt hơn, nhưng hắn vẫn không cảm thụ được khí tức cụ thể của đối phương, trong vực sâu chỉ có thao thiên ma uy, rất đáng sợ, cỗ ma uy này so với lúc trước càng mạnh hơn.
– Nếu ngươi có thể cởi bỏ gông xiềng trên người ta, ta sẽ nói cho ngươi.
Người nọ nhàn nhạt mở miệng nói khiến cho thần sắc Lâm Phong trầm xuống, tuy nói tổ tiên Kỳ Thiên thánh triều ngày xưa phi thường mạnh mẽ nhưng không đến mức phong ấn mấy tồn tại này mãi mãi.
– Gông xiềng trên người các ngươi là người phương nào gây nên, ta phải làm thế nào mới có thể cởi bỏ?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
– Là người phương nào gây nên thì ngươi không cần biết, còn gông xiềng trên người chúng ta chính là một cái phong ấn, Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa, chỉ cần ngươi có thể tìm được ngọn nguồn, có thể phá vỡ phong ấn này, giải trừ gông xiềng trên người chúng ta, khi đó ngươi sẽ nhận được chỗ tốt không dám tưởng tượng.
Ma âm cuồn cuộn trong vực sâu lại truyền vào tai Lâm Phong lần nữa khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng đọng, Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa, rốt cuộc người phương nào gây nên chuyện này, hắn ẩn ẩn có cảm giác, chuyện tình lúc trước so với tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói cho hắn càng phức tạp và thần bí hơn.
– Chúng ta đi.
Lâm Phong cau mày, lập tức mở miệng nói, sau đó mang theo Thanh Phượng và Tịnh lóe lên rời đi, trong khoảnh khắc sau đó bọn họ đi tới một mảnh thiên băng địa tuyết, thiên địa trong này bị đóng băng, hàn khí trong không gian giống như đều bị rút sạch, trong băng tuyết có một tôn thân ảnh giống như bị chôn vùi, đúng lúc này chỉ nghe tiếng răng rắc vang lên, thân ảnh kia phá băng mà ra nhưng mà thân thể hắn lại giống như không có biện pháp nhúc nhích vậy.
– Quả nhiên ngày xưa ta chỉ nhìn thấy một góc của băng sơn, di tích thần bí này lại có chín tồn tại siêu cường như vậy, hơn nữa toàn bộ đều bị gông xiềng phong ấn, phong ấn trên người bọn họ tuyệt đối không giống như tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói, xem ra việc này ta phải hỏi Tần Sơn một chút rồi.
Lâm Phong nói xong, trong tay hắn xuất hiện một quả ngọc giản, hắn lập tức đưa tin cho Tần Sơn:
– Tần Sơn tiền bối nghe thấy không?
– Lâm Phong, có chuyện gì vậy.
Một đạo hồi âm truyền đến, khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng lại, quả nhiên thiên địa đả thông, hắn mang lời nói của mình truyền vào trong ngọc giản cho Tần Sơn cổ Thánh biết, sau khi Tần Sơn cổ Thánh ở Cửu Tiêu thiên đình biết được thì truyền lại một một luồng thần niệm cho Lâm Phong, nếu trước kia hai người sẽ không thể làm được chuyện này, vách ngăn thế giới sẽ mang thần niệm trong ngọc giản che chắn lại, nhưng hôm nay hắn đã có thể làm được .
– Người trong Sinh Mệnh Thần Điện tốt chứ?
Lâm Phong hỏi Tần Sơn.
– Khôi phục rất tốt, Sinh Mệnh Thần Điện tràn đầy sinh mệnh lực, Vãng Sinh Kinh kỳ lạ, Lâm Phong, tất cả chuyện này còn phải đa tạ ngươi, ta không nghĩ tới một ngày ta có thể sống lại.
Trong đầu Lâm Phong vang lên thanh âm của Tần Sơn, nghe vậy hắn liền cười nói:
– May mà bên Sinh Mệnh Thần Điện có người quen biết, Vận Mệnh Giả tiền bối sâu không lường được, cùng Sinh Mệnh Thần Điện có giao tình rất tốt, bởi vì duyên cớ đó ta mới có thể khiến Sinh Mệnh Thần Điện hỗ trợ.
– Chuyện này ta biết, nhưng không có ngươi, cũng không có khả năng này.
Tần Sơn nở nụ cười.
– Đúng rồi, hiện tại ta đang ở Kỳ Thiên Thánh Đô, ngày xưa tiền bối cũng ở trong di tích này, trong này có chín tồn tại cường đại bị phong ấn, bọn họ nói chuyện này và Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa có quan hệ, tiền bối có biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra không?
Lâm Phong hỏi Tần Sơn. Bên kia trầm mặc xuống, thanh âm Tần Sơn đột nhiên trở nên ngưng trọng:
– Lâm Phong, nếu như ngươi cẩn thận cảm thụ, chắc chắn cảm thụ được, có một số việc ngươi không dám nghĩ tới mà thôi, mấy lão gia hỏa như chúng ta tu hành cũng phi thường gian nan, nhất là khi tới tiểu thành Thánh Vương cảnh, không thể tiếp tục đi về phía trước nữa, nhưng có một ngày lại gặp mấy tồn tại như bọn họ, khiến chúng ta chân chính nhìn thấy hy vọng đặt chân vào một tầng thứ khác, tại thời đại kia chúng ta điên cuồng tu hành, không ngừng đi tới, thậm chí không biết rõ cảnh giới tự thân đã tới tầng thứ gì rồi, chỉ biết bọn họ có thể mang chúng ta đưa lên tầng thứ mới.
– Rốt cuộc bọn họ là chỉ ai?
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn từng nghe tổ tiên Thánh Linh hoàng triều nói về một đoạn thời gian này.
– Bọn họ không phải võ tu, mà là căn nguyên lực biến thành, chúng ta gọi họ là Tiên thiên nguyên thể, cường giả trời sinh, có thể cắn nuốt lực lượng không gian, không ngừng hóa thành căn nguyên lực, tuần hoàn đền đáp lại lớn mạnh tự thân.
Chương 2425: Bạch y nhân
Lâm Phong nghe Tần Sơn cổ Thánh nói xong thì nội tâm có chút chấn động, căn nguyên lực biến thành Tiên thiên nguyên thể, khó trách hắn không cảm giác được khí tức cùng loại với võ tu, mà chỉ có thao thiên ma uy.
– Nhân vật ma đầu trong vực sâu là ma đạo căn nguyên biến thành, mà người bên trong băng tuyết chính là Tiên thiên nguyên thể thủy hệ, còn có người trong không gian âm ba kia nữa, tất cả chín đại Tiên thiên nguyên thể.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó tiếp tục đưa tin cho Tần Sơn cổ Thánh:
– Tần Sơn cổ Thánh, chẳng lẽ ngày xưa các ngươi vì bọn họ tồn tại mà dẫn phát đại chiến?
Nhưng mà, cho dù các ngươi đại chiến, thật có thể nuốt hết bọn họ sao?
– Việc này chúng ta hối hận cũng không kịp, kết quả là bản thân ta cũng lấy toàn bộ lực lượng hóa thân thành đại đỉnh trấn áp Tiên thiên nguyên thể âm ba trong sơn cốc, những đồng bạn khác cũng giống như vậy, tất cả đều bị chết hết, không có người thắng, cuối cùng chúng ta chỉ có thể mang lực lượng cường đại đến phong ấn để hậu nhân vào đi, ít nhất bọn họ cũng biết bên trong từng có một đoạn lịch sử như vậy, không nghĩ tới một thế hệ hậu nhân không bằng thế hệ trước, thẳng đến hôm nay thế giới mới thay đổi.
– Hiểu rồi, đa tạ.
Lâm Phong đáp lại một tiếng sau đó thu hồi ngọc giản, cước bộ bước ra, lại lần nữa hướng về phía vực sâu mà đi, chỉ thấy giờ phút này ngoài vực sâu còn có hai đạo thân ảnh xuất hiện, khí tức hai người này cũng rất mạnh mẽ, trên người cuồn cuộn ma ý, cả hai đều là nửa bước Thánh Nhân.
– Sao người này lại có ma ý mạnh mẽ và quỷ dị như thế, nhìn hắn giống như không phải người vậy.
Chỉ thấy một người trong đó mở miệng nói.
– Không biết nữa, ta cảm giác tu hành bên cạnh hắn khiến chúng ta lĩnh ngộ lực lượng căn nguyên ma đạo nhanh hơn hơn nhiều.
Chỉ thấy tên còn lại nói một tiếng.
– Chỉ có điều tu hành trong này, ngươi không sợ bị gia hỏa quỷ dị này xử lý sao.
Người vừa rồi nhắc nhở một tiếng, khiến cho thần sắc hắn run lên, vực sâu này chứa khí tức ma thánh, so với hắn mạnh mẽ hơn không ít. Đúng lúc này, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lâm Phong đang đi đến, thần sắc chợt lóe.
– Ngươi cũng là Thánh cảnh?
Một người hỏi dò Lâm Phong, bọn họ không thể cảm giác được khí tức của Lâm Phong, hắn cho bọn họ một loại ảo giác nhìn không thấu. Lâm Phong liếc mắt nhìn bọn họ, sau đó nói với Thanh Phượng và Tịnh :
– Các ngươi chờ ta ở chỗ này, ta đi một chút sẽ trở lại.
– Được.
Hai người khẽ gật đầu, chỉ thấy Lâm Phong bay thẳng vào trong vực sâu, thần sắc hai người kia nhất thời ngưng lại, người này là Thánh cảnh không thể nghi ngờ, nếu không hắn không dám đi vào giữa vực sâu. Lâm Phong từng bước vào vực sâu vô tận một lần, hôm nay thần niệm Lâm Phong mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, hắn lập tức phát hiện ra ma đầu cùng với xiềng xích, một đôi mắt yêu dị theo dõi hắn, nói:
– Ta không có hứng thú với người không phải ma tu, biến.
– Ai nói ta không phải ma tu.
Lâm Phong nhàn nhạt nói, trong khoảnh khắc trên người hắn toát ra một cỗ ma khí ngạo thị thiên địa, cả thân hình hóa thành một tôn Ma Vương, quan sát thiên địa, cái loại bá khí này leo lên tuyệt đỉnh.
– Ma bản nguyên, tốt lắm.
Ma đầu kia lộ ra vẻ dữ tợn, đột nhiên xiềng xích phát ra tiếng răng rắc, thân thể hắn phóng lên cao, một bàn tay cự đại hướng về phía Lâm Phong bắt qua trong giây lát.
– Không biết chiến lực của Tiên thiên nguyên thể như thế nào.
Lâm Phong đạm mạc nói ra, bàn tay lập tức run lên, nhất thời một cái chưởng ấn ma đạo cũng oanh giết ra, trong khoảnh khắc ma khí điên cuồng, Lâm Phong phát hiện chưởng ấn của đối phương bị phá vỡ, nó lại lập tức hóa thành lực lượng căn nguyên ngưng tụ mà sinh, chỉ trong nháy mắt chưởng ấn khủng bố càng thêm cường đại, hướng về phía hắn bắt đi, giống như muốn lợi dụng lực lượng căn nguyên ma đạo của hắn.
– Hảo gia hỏa.
Thần sắc Lâm Phong ngưng đọng, đột nhiên thân thể hắn giống như hóa thành lốc xoáy khủng bố, một cỗ lực lượng cắn nuốt hết hết thảy từ trên người hắn tràn ngập ra, nhìn vô cùng khủng bố. Đột nhiên lốc xoáy bao phủ lực lượng căn nguyên ma đạo, sau đó trực tiếp nuốt mất, trước người Lâm Phong giống như xuất hiện hắc động, hướng về phía hạ không đánh tới, không biết có bao nhiêu lực lượng căn nguyên bị nuốt mất. Thần sắc ma đầu kia cứng đờ, lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, trong khoảnh khắc xiềng xích điên cuồng rung động, cả thân hình hắn rít gào không dứt, giống như cảm giác được uy hiếp. Ma uy trong thiên địa điên cuồng hội tụ, trước người hắn xuất hiện mười hai tôn Cổ Ma, toàn bộ cầm cương xoa cự đại trong tay, nhìn như Hắc Ám Ma Thần vậy, tất cả phóng lên cao dùng lực đâm phá thiên địa, như muốn xé rách lốc xoáy. Mười hai chuôi cương xoa trực tiếp xiên vào trong lốc xoáy, uy lực vô cùng, tiếng oanh long đáng sợ truyền ra, lốc xoáy bị đánh phá vỡ, mười hai tôn ma đầu kia điên cuồng rống giận, giống như có thể ngạnh sinh đánh chết người.
– Hừ.
Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, tiếp tục áp bách xuống, trong lòng nói nhỏ:
– Ma đầu này chính là Tiên thiên nguyên thể, do lực lượng căn nguyên biến thành, chỉ sợ không thể dùng phương pháp bình thường đến đối phó hắn như cường giả Thánh cảnh được.
Nghĩ vậy, tốc độ Lâm Phong đột nhiên bạo tăng, ngay lập tức nhảy vào trước người đối phương, mười hai tôn ma đầu đồng thời rít gào, oanh về phía Lâm Phong.
– Chậm.
Bên trong không gian đột nhiên xuất hiện mạn ý cảnh, động tác của mười hai tôn ma đầu bị làm chậm lại, thân thể Lâm Phong phóng ra nhanh đến cực điểm, xuyên qua bọn chúng, mặc dù mười hai tôn ma đầu này bị giết chết, cũng không có tác dụng. Sau khi tránh được ngăn chặn, thân thể Lâm Phong xuất hiện trước mặt đối phương, Chúa Tể Nhất Kiếm trực tiếp chém giết ra, thế như chẻ tre, tất cả chướng ngại ngăn cản trước thân đều bị một kiếm trảm diệt. Một tiếng phốc xuy nhỏ truyền ra, thân ảnh ma đầu kia trực tiếp biến thành hư vô, giống như bị kiếm chém chết vậy, nhưng mà Lâm Phong lại phát hiện, xiềng xích vẫn khóa một đạo hư ảnh ma đầu, hư ảnh kia đang không ngừng ngưng thực.
– Phi thực thể?truyện Ma Tu audio
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, ma đầu này dĩ nhiên là phi thực thể, nhưng mà Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa vẫn có thể khóa hắn lại, từ đó có thể thấy được phong ấn này cường đại đến mức nào.
– Rống!
Ma khí lại chăm chú nhìn Lâm Phong lần nữa, hư không xuất hiện một cái mồm to như cái chậu máu, muốn một ngụm nuốt gọn Lâm Phong.
– Hỏa.
Lâm Phong phun ra một chữ, biển lửa thiêu đốt ma ảnh kia lên, đồng thời thân thể hắn đột nhiên hướng về phía bầu trời trên vực sâu mà đi, sau đó xuất hiện bên ngoài, thần sắc hiện lên một đạo hàn mang.
– Như thế nào?
Tịnh hỏi Lâm Phong.
– Gia hoả này giết không chết, không biết nên khống chế như thế nào.
Lâm Phong thấp giọng nói, thần sắc Tịnh ngưng lại, giết không chết sao?
– Rống!
Tiếng huýt gió khủng bố lại truyền ra lần nữa, rất nhiều ma chưởng đáng sợ hướng về phía Lâm Phong, chộp tới chỗ Tịnh và Thanh Phượng, Lâm Phong mang theo hai người nhanh chóng lui về phía sau, một quầng sáng đồng thời bao phủ hai người, hắn lao thẳng tới chỗ hư không mà đi, cách xa nơi này, hắn không ngại Tiên thiên nguyên thể, nhưng mà Tịnh cùng với Thanh Phượng lại không chịu nổi. Lâm Phong có chút buồn bực, lấy thực lực của hắn hôm nay, đã hoàn toàn siêu việt Tần Sơn thời kì toàn thịnh, hắn cũng không ngại mấy cái Tiên thiên nguyên thể này, nhưng mà hắn lại không làm gì được đối phương. Lúc này ở ngoài di tích có một hàng thân ảnh lóe ra mà đến, toàn bộ những người này đều mặc áo trắng, nhìn rất tiêu sái lỗi lạc, ở trung tâm bọn họ có một người phi thường trẻ tuổi, ánh mắt phong duệ hữu thần.
– Ở nơi nào.
Giờ phút này, chỉ thấy một người dùng ngón tay chỉ về nơi nào đó trong hư không, ở nơi đó có một đạo thân ảnh bị khóa ở phía trên vòm trời, ánh mắt sắc bén vô cùng, quang hoa màu vàng chói sáng giữa trời đất.
– Đi.
Một hàng thân ảnh áo trắng bước chậm mà ra, lập tức chia làm các đại phương vị, bàn tay đột nhiên oanh đi ra ngoài, từng đạo xiềng xích vắt ngang giữa trời đất.
– Người nào.
Thân ảnh bị xiềng xích khóa lại quát một tiếng, trong khoảnh khắc hư không bạo động, không gian chi nhận vô cùng đáng sợ như muốn trực tiếp bổ thiên địa ra, hướng về phía đám người giết tới.
– Khóa!
Chỉ thấy bàn tay những thân ảnh áo trắng rung động, vô số xiềng xích từ trong hư vô xuất hiện, khóa lại toàn bộ công kích, mang nó vào trong hư vô, đồng thời khắp vòm trời, lấy người bị khóa làm trung tâm, từng đường văn phong ấn đáng sợ điên cuồng lan tràn, nhìn dày đặc giống như mạng nhện, lập tức bám víu lên người đối phương, mang thân thể đó mai táng.
– Là các ngươi, rống!
Người này đột nhiên phát ra một tiếng rống đáng sợ, khắp hư không rung động bất ổn, làm bừng tỉnh cả di tích.
– Giết chết những người này.
Có một tiếng huýt gió đáng sợ đánh tới, âm ba vô hình chói tai lộ ra khí tức sát phạt vô thượng .
– Hả?
Người trong di tích đột nhiên phát hiện một màn này thì đều ngẩng đầu lên nhìn về phía những thân ảnh áo trắng kia, thân hình họ đồng thời lóe ra, trong lòng có chút kinh ngạc, dường như những người mặc bạch y này đã kinh động chín vị ma đầu trong di tích, khiến toàn bộ xuất thủ . Không gian giống như xuất hiện một tầng quầng sáng, mang đoàn người áo trắng phong lại ở bên trong, bao gồm cả thân ảnh bị khóa ở trên hư không cũng bị che lại . Lâm Phong từng bước đi đến, cũng nhìn thấy chiến đấu bên kia, thần sắc không khỏi ngưng lại:
– Lực lượng phong ấn, những người này đang gia cố phong ấn?
Chẳng lẽ bọn họ cùng Cửu Thiên Càn Khôn Tỏa có quan hệ?
– Không cần giãy dụa nữa, chủ nhân lưu trữ ngươi tồn tại, vì muốn các ngươi làm bước đệm, thúc thủ chịu trói đi.
Chỉ thấy một đạo thân ảnh áo trắng mở miệng nói, khiến cho trong lòng đám người run rẩy, không ngờ cường giả Thánh cảnh xưng hô người khác là chủ nhân, vậy thực lực chủ nhân của hắn nên mạnh mẽ đến mức nào.