Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 481 [Chương 2401 đến 2405]
❮ sautiếp ❯Chương 2401: Ngộ
Trong Hỏa Diễm Thần Điện, tại một tòa hỏa diễm tháp, có một thân ảnh khoanh chân ngồi, người này nhắm mắt dưỡng thần, dường như ngoại giới không có nửa điểm quan hệ cùng hắn.
Giờ phút này, một luồng ánh sáng bắn vào trong hỏa diễm tháp, chỉ thấy một vị mỹ phụ bước chậm đến, mỹ phụ nay dung nhan vô cùng đẹp đẽ quý phái, khí chất lộ ra vài phần cao ngạo, ánh mắt nàng lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, nói:
– Khi nào thì bản tôn của ngươi ra khỏi Thần Mộ?
– Không biết.
Thân ngoại hóa thân của Lâm Phong nhắm mắt lại, nhàn nhạt nói.
– Có phải ngươi biết bản tôn của ngươi đã bị chết.
Mỹ phụ kia lãnh miệt nhìn chằm chằm Lâm Phong:
– Hôm nay, Cửu Tiêu rung chuyển, Thái Cổ Ma Quật tại Thái Yêu giới đã bạo loạn,Thần Mộ cấm địa cũng khép kín, chỉ sợ bản tôn của ngươi đã bị chết bên trong cũng không chừng.
Mỹ nữ nhàn nhạt nói.
– Nếu bản tôn của ta bị chết, nhất định sẽ khiến cho Khung Dục chết trước, cho nên ngươi không cần cầu mong ta chết.
Lâm Phong mở mắt ra, hắn nhìn mỹ phụ đạm mạc nói. Mỹ phụ kia nhìn chằm chằm Lâm Phong, thần sắc nàng trầm mặc lại, đột nhiên nàng nở nụ cười, nói:
– Lâm Phong ngươi thật không biết tốt xấu, bởi vì ngươi mà khiến cho hai đại Thần Điện khai chiến gần hai mươi năm.
Ngày hôm nay toàn bộ Cửu Tiêu rung chuyển, thông đạo đi thông hạ giới tại Cửu Tiêu thiên đình bởi vì một trận chiến ở Loạn Thiên Cổ Địa mà giáp giới giữa thiên đình và hạ giới đã hoàn toàn băng diệt, còn ngươi thì lại rất tự tại, ngươi cho là ta không biết rõ tình huống của ngươi sao, ngươi từ Vọng Thiên Cổ Đô tại Yêu giới quật khởi, sau đó gia nhập Chiến Vương Học Viện tại Thánh Thành Trung Châu, sáng tạo ra Thiên Đài, ngươi có hai vị sư tôn Võ Hoàng phân biệt là Mộc Trần, Vũ Hoàng; huynh đệ thân thiết của ngươi rất đông, trong đó bọn người Lang Tà, Quân Mạc Tích cùng với Hầu Thanh Lâm có thiên phú tốt nhất, mặt khác còn có bằng hữu Thiên Đài. Nghe được lời nói của mỹ phụ, trong đôi mắt của Lâm Phong đột nhiên bạo phát hàn mang loá mắt, ẩn ẩn có sát ý tràn ra.
– Hừ, phẫn nộ rồi sao?
Khi ngươi còn là nửa bước Thánh Nhân lại bằng vào Thánh Vương Binh đối phó con ta, hiện tại ngươi cũng có tư cách phẫn nộ trước mặt bản thánh sao, ta tới đây muốn nói cho ngươi biết, ta có thể dễ dàng giết chết bọn họ. Mỹ phụ kia lạnh lùng uy hiếp, lập tức nàng vung lên ống tay áo, nâng chân bước ra ngoài.
– Nếu Hỏa Diễm Thần Điện ra tay với bất cứ người nào trong bọn họ, ta nhất định sẽ khiến Khung Dục chết rất thảm.
Lâm Phong lạnh lùng uy hiếp.Kiếm Chi Nhất Kiếm – Kiếm Giả Phi Giả – Truyện Kiếm Tu phong cách mới – Đại Đạo Triều Thiên – Thỉnh chư vị nghé thăm..!
– Nếu con ta tổn thương nửa điểm, ai trong bọn họ cũng đừng mong có thể sống khá giả.
Âm thanh âm độc của mỹ phụ truyền đến, nhìn thân ảnh nàng biến mất, ánh mắt Lâm Phong bắn ra hàn mang, mười chín năm qua, bản tôn còn đang ở trong Tinh Không Cổ Lôk. Trải qua mười chín năm này, ngoại giới đã biến hóa quá lớn, tuy rằng ngày xưa hắn thay Già Thiên bị nhốt tại nơi này, nhưng mà đối với những việc xảy ra ở ngoại giới hắn vẫn biết được một chút. Vận Mệnh Thần Điện cùng Hỏa Diễm Thần Điện chiến đấu thảm thiết, về sau Băng Tuyết Thần Điện gia nhập vào chiến cuộc, liên thủ cùng Hỏa Diễm Thần Điện đối phó Vận Mệnh Thần Điện. Ở thời điểm tất cả Thần Điện đều đã khoanh tay đứng nhìn chờ đợi trai cò tranh nhau muốn làm ngư ông đắc lợi thì Băng Tuyết Thần Điện lại xuất thủ, khiến cho vô số người kinh ngạc, sau đó, Huyễn Kim Thần Điện cho rằng thời cơ đã tới, nên bọn họ cũng gia nhập chiến cuộc, tại khu vực trung ương Loạn Thiên Cổ Địa của Cửu Tiêu thiên đình bọn họ bao vây tiêu diệt Vận Mệnh Thần Điện cùng những cường giả có liên can. Một hồi chiến đấu kia hết sức kinh thiên động địa, Loạn Thiên Cổ Địa phong ấn thông đạo giữa Cửu Tiêu thiên đình cùng hạ giới cũng vì trận chiến ấy mà giáp giới giữa thiên đình cùng hạ giới bị phá vỡ, chiến đấu từ trên thiên đình đánh thẳng xuống hạ giới khiến cho sinh linh đồ thán, có không biết bao nhiêu cường giả chết đi, Vận Mệnh Thần Điện gặp phải tổn thất nặng nề, ngay cả Ma Thiên cường đại cũng bị vây giết khiến trọng thương chạy trốn. Tam đại Thần Điện bao vây tiễu trừ Vận Mệnh Thần Điện khiến thế lực tại thiên đình hoàn toàn bị đánh vỡ sự cân đối, vì muốn duy trì loại cục diện này, không ngờ lúc này Phật Thần Điện lại ra mặt liên thủ cùng Vận Mệnh Thần Điện, càng ngày có càng nhiều Thần Điện bị cuốn bên trong cuộc hỗn chiến này, giống như thời kì cuối tại thời đại thượng cổ, dường như thiên địa đang nghênh đón một thời đại hỗn loạn. Lúc này, từ trong Vận Mệnh Thần Điện truyền ra lời tiên đoán, hàng vạn tiểu thế giới sẽ bị băng diệt, Cửu Tiêu gặp phải kiếp nạn trước nay chưa từng có, cường giả xuất thế khắp nơi, quần hùng tranh phong. Đại tai nạn, đại rung chuyển, loạn thế thời thượng cổ rất có khả năng lại xuất hiện, rất nhiều thế lực cùng gia tộc lớn đều cảm giác được nguy cơ trong vô hình. Mà Lâm Phong trong Thần Mộ lại vứt toàn bộ ra sau đầu, giờ phút này hắn chỉ có một cái ý niệm muốn thông qua khảo nghiệm cuối cùng. Nhưng mà đã trôi qua mười năm, từ sau lần nói chuyện cuối cùng ở sáu năm trước, năm người đều không có mở miệng nói chuyện, chưa từng có động một lần, cũng chỉ còn thái độ đối đãi thật sự kia, nhưng lại giống như một hồi khảo nghiệm không có điểm cuối, vĩnh viễn ngươi không nhìn thấy hy vọng, không cách nào thể ngộ được.
– Đối với ta mà nói thời gian không tính là cái gì, nhưng ta lại rất ghét lãng phí thời gian.
Dường như cuối cùng Đại Địa Chí Tôn cũng không nghẹn được, hắn mở mắt ra, nhìn chằm chằm lão ngưu phía trước.
– Ngươi lại thất bại rồi.
Lão ngưu kia đưa mắt nhàn nhạt liếc hắn, giống như thất bại của hắn chẳng qua là một chuyện tình rất bình thường.
– Chúng ta đã trải qua bao lâu, ba mươi năm, năm mươi năm, chẳng lẽ ngươi cũng không thể cho chúng ta động sao?
Đại Địa Chí Tôn lạnh nhạt nói.
– Ba mươi năm, năm mươi năm?
Lão ngưu lắc lắc đầu:
– Đã trôi qua mười chín năm, còn có một năm cuối cùng này di tích sẽ biến mất, các ngươi sẽ không còn cơ hội, lần tiếp theo xuất hiện chỉ sợ lại qua hơn mười vạn năm, thậm chí càng lâu hơn.
Công huân tích lũy đủ thì ta mới có thể xuất hiện lại, mãi cho đến một ngày, ta đợi được người có thể thông qua khảo nghiệm, đi vào đại môn phía sau ta.
– Một năm cuối cùng?
Thần sắc Đại Địa Chí Tôn cứng đờ, sai lầm rồi, hắn cảm giác chính mình đã sai lầm rồi, hắn hao phí thời gian căn bản không có nửa điểm tác dụng.
– Các lão bằng hữu, các ngươi có nghe thấy không, chỉ còn lại một năm cuối cùng, chúng ta không ra được, hay các ngươi muốn tiếp tục bị nhốt trong Thần Mộ, tìm không thấy lối ra.
Đại Địa Chí Tôn buồn bực nói, hắn chính là cường giả cấp bậc Chí Tôn, Thánh Vương vô thượng, ngay cả trong Thần Mộ này cũng không có nhiều Thánh Vương vô thượng, mặc dù hắn có thực lực giết chết toàn bộ bọn họ đoạt công huân, cũng không có khả năng tích lũy đủ công huân cá nhân, hắn hận, lúc trước hắn cũng không nên đi vào Thần Mộ này, nơi này cũng không phải là nơi mà Thánh Vương vô thượng có thể vào. Cơ hội duy nhất của bọn họ chính là thông qua khảo nghiệm của lão ngưu này.
– Còn một năm sao, nếu còn nán lại một năm như vậy chỉ sợ cũng không thay đổi được cái gì.
Lão quỷ mở miệng nói, hắn cũng buông tha, khảo nghiệm lần này lại thất bại rồi. Bọn họ tự nhận bản thân không gì không làm được, nhưng họ lại không thể ra khỏi Thần Mộ, không thể thông qua khảo nghiệm này khiến bọn họ, mấy nhân vật cấp Chí Tôn này, có loại cảm giác vô cùng thất bại. Nghĩ vậy, lão quỷ thở dài một tiếng.
– Ít nhất bốn chúng ta còn đi tới trong này, không giống năm gia hỏa kia trực tiếp bị ngăn bước , ngoại trừ tiểu gia hỏa này sẽ không có người khác có thể tiến đến nơi này.
Lão tiều ngư dường như rất muốn mở miệng khuyên một tiếng.
– Lão tiều phu ngươi có nghĩ tới hay không qua một năm nữa, chúng ta sẽ lại bị nhốt không biết bao nhiêu năm, ta muốn biết đồ tử đồ tôn của ta hiện giờ thế nào , có lẽ rất nhiều người trong bọn họ cũng đã đạt đến Thánh cảnh rồi.
Lão quỷ mở miệng nói.
– Thì tính sao, loại người như chúng ta nhất định rất cô độc, trải qua vô tận năm tháng đều phải ở đây, loại cô độc trong độc cô này vĩnh viễn không có điểm cuối.
– Hừ, ếch ngồi đáy giếng.
Lão ngưu khinh thường hừ lạnh một tiếng:
– Bốn người các ngươi cộng lại đều không bằng thời gian ta ở trong này, các ngươi cho rằng ta không muốn sớm tìm được người có thể tiến vào đại điện, ngươi cho rằng ta thích loại này cô độc sao?
Thần sắc bốn người ngưng lại, cô độc, đúng vậy, lão ngưu này cũng là một yêu tinh cực kỳ cổ lão, hắn cũng rất cô độc.
– Vậy ngươi vì cái gì không khiến khảo nghiệm trở nên dễ dàng một chút, hoặc đưa cho chúng ta một chút chỉ dẫn.
Đại Địa Chí Tôn nói.
– Đây là khảo nghiệm chủ nhân định ra, ta không có tư cách thay đổi quy tắc của khải nghiệm, mặc dù ta cũng không muốn ở chỗ này chờ đợi năm tháng vĩnh hằng.
Thanh âm bình tĩnh của lão ngưu truyền ra. Thân thể Lâm Phong chợt run rẩy, giống như là theo tâm thần hắn mà run rẩy, giống như, hắn đã lĩnh ngộ ra được thứ gì. Bất động, không nói lời nào, lão ngưu vì sao phải bắt bọn họ làm như vậy? Vô tận năm tháng, cô độc. . . Vĩnh hằng vô tận. Bất Hủ, vĩnh hằng! Chợt Lâm Phong mở mắt ra, ánh mắt gắt gao nhìn chăm chú lão ngưu vẫn bất động phía trước, phân thân lão ngưu kia giống như vĩnh viễn sẽ không động, hắn hướng tới trận chiến ấy, có thể là một năm, hai năm, cũng có thể là vĩnh viễn.
– Bất Hủ, ta đã hiểu .
Trong miệng Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, lập tức trên người hắn tràn ra một cỗ ý niệm, ánh mắt tôn lão ngưu phía trước lóe lên, mắt hắn lập tức mở tròn xoe.
– Tiểu gia hỏa kia rốt cục nhịn không được, ngươi thì biết cái gì, không nói chuyện thì vẫn thất bại thôi.
Đại Địa Chí Tôn mắng.
– Không.
. . Lâm Phong lắc đầu nhìn đối phương, hắn lộ ra một chút ý cười:
– Tiền bối, ta đã hiểu.
– Ân?
Đại Địa Chí Tôn sửng sốt, nói:
– Ngươi thật sự hiểu được.
Lâm Phong gật gật đầu, nhìn về lão ngưu phía trước, chỉ thấy thân ảnh năm tôn lão ngưu biến ảo làm một, lập tức gắt gao nhìn Lâm Phong:
– Ngươi hiểu được?
– Ta hiểu được, là vĩnh hằng!
Thủ chưởng Lâm Phong xẹt qua, nhất thời phái trên vòm trời xuất hiện hư ảnh một đại điểu, hư ảnh đại điểu kia trông rất sống động, giống như được trao cho sinh mệnh vậy.
– Sinh.
Lâm Phong điểm ra một chỉ, nhất thời đại điểu kia chớp động lên rất yếu, nhưng lại thực sự tồn tại .
– Không biến mất?
Tứ đại Chí Tôn nhìn chằm chằm đại điểu kia, ánh mắt họ đọng lại, Lâm Phong làm được chuyện mà bọn họ không làm được.
– Ha ha, lão ngưu chúng ta đã đợi bao nhiêu năm, bao nhiêu năm, rốt cục chúng ta cũng đợi được rồi.
Chỉ thấy lão ngưu điên cuồng cười một tiếng, hưng phấn nhìn chằm chằm Lâm Phong.
– Hắn đoán đúng rồi?
Thần sắc Đại Địa Chí Tôn chấn động, hắn không ngờ tiểu gia hỏa này lại đoán đúng rồi.
– Không phải đoán đúng rồi, mà đã ngộ ra.
Lão ngưu nhìn Đại Địa Chí Tôn, nói:
– Ngươi không hiểu.
Hắn là tồn tại cấp bậc Chí Tôn, Thánh Vương vô thượng, lại không hiểu?
– Hảo tiểu tử, không ngờ ngươi lại ngộ ra.
Thần sắc lão tiều phu cũng hiện lên một đạo phong duệ, nói:
– Ta cũng muốn biết có thể là vĩnh hằng hay không, nhưng lại không thể lĩnh ngộ ra được, xem ra thật không hiểu.
– Có lẽ là cơ duyên của ta.
Lâm Phong cười nói.
– Ngộ không được, vậy các ngươi hãy vĩnh viễn dừng lại tại cảnh giới Thánh Vương vô thượng đi.
Lão ngưu nhàn nhạt nói, khiến cho bọn họ cả kinh.
– Cái gì?
Lão quỷ nhìn chằm chằm lão ngưu.
– Lời ta nói không sai.
Lão ngưu không có nhiều lời, nhìn thấy Lâm Phong:
– Ngươi vốn có Bất Hủ, lần này ngộ ra, coi như cơ duyên xảo hợp, hơn nữa, đối với việc đề thăng thực lực của ngươi cũng không có chỗ hữu dụng, đừng quá đắc ý.
– Vãn bối hiểu được.
Lâm Phong gật gật đầu, ngộ, chữ này quá huyền ảo , đó là một loại huyền ảo!
Chương 2402: Cửu Tiêu đại thời đại
– Bất hủ, vĩnh hằng.Lão tiều ngư nghe được hai người đối thoại, thì thào nói nhỏ:
– Chúng ta theo đuổi cảnh giới chí cao vô thượng, thần linh chi cảnh, thần linh có thể sáng tạo ra thế giới bất hủ, hắn và chúng ta là tồn tại khác nhau, chỉ sợ đó là một chút, vĩnh hằng, bởi vậy, không ngộ ra vĩnh hằng, chỉ sợ vĩnh viễn không có biện pháp đạt tới thần linh chi cảnh, ngưu huynh, ngươi muốn nói cho chúng ta biết đó sao.
Những khác ba vị Chí Tôn nghe được lời nói của lão tiều ngư thần sắc ngưng lại, bọn họ đều không phải người tư chất ngu dốt, mà ngược lại bọn họ có thể tới Thánh Vương vô thượng, thì đều là người có thiên phú tuyệt đỉnh, tự nhiên bọn họ có thể lý giải lời nói của lão tiều ngư, ánh mắt bọn họ cùng nhìn về phía lão ngưu.
– Lời nên nói cũng đã nói, ta sẽ không nhiều lời nữa.
Lão ngưu quay lại lên tiếng.
– Ngưu huynh, trước đây có nhiều đắc tội, lần này lại được ngươi chỉ điểm, xin đa tạ.
Đại Địa Chí Tôn dũng cảm mỉm cười, nói với lão ngưu. Lão ngưu nhàn nhạt liếc mắt về phía hắn, vẫn ánh mắt không sợ hãi, lập tức hắn nhìn về phía Lâm Phong.
– Không nghĩ tới chúng ta bốn cường giả cấp Chí Tôn đềukhông lĩnh ngộ được, mà lại bị một tiểu gia hỏa lĩnh ngộ được.
Đại Địa Chí Tôn liên tục lắc đầu, lập tức nói với Lâm Phong:
– Tiểu gia hỏa, tên ngươi gì?
– Vãn bối là Lâm Phong.
Lâm Phong cung kính nói, hắn không có cần phải giả danh, lập tức hắn biến ảo dung mạo về hìn dáng vốn có.
– Ha ha, tính ngươi tiểu gia hỏa thành thật, ta đã sớm biết được, ngươi vận dụng bí thuật Cải Thiên Hoán Địa, biến ảo dung nhan, chẳng qua chắc hẳn ngươi cũng có ẩn tình, bản Chí Tôn cũng chẳng muốn hỏi nhiều.
Đại Địa Chí Tôn nở nụ cười, khiến cho thần sắc Lâm Phong chợt ngưng lại:
– Tiền bối như thế nào nhận ra?
– Không ai có thể dùng ảo thuật giấu diếm ánh mắt của Tát Lãnh.
Đại Địa Chí Tôn cười nói:
– Chẳng qua lúc này ngươi lộ ra dung mạo chân thật thì có thể thấy được ngươi cũng người thẳng thắn, hơn nữa lại có ngộ tính phi phàm, bốn người chúng ta nguyện ý kết giao với ngươi, tiểu hữu này, ngươi muốn hay không?
– Bốn vị tiền bối ưu ái, vãn bối sao dám cự tuyệt.
Lâm Phong cười nói, đây chính là tứ đại cường giả cấp Chí Tôn.
– Đừng tiền bối vãn bối, hãy gọi ta là Bình Phàm, ba người bọn họ thì ngươi cũng biết, Tát Lãnh, lão quỷ, lão ngư tiều, thời gian ngươi tu luyện chỉ sợ xa xa không bằng chúng ta, vậy có thể gọi chúng ta một tiếng lão ca.
Đại Địa Chí Tôn nở nụ cười, thể hiện khí độ phi phàm.
– Bình Phàm lão ca.
Lâm Phong tiêu sái mỉm cười, hắn cũng không phải người câu nệ.
– Đúng rồi Lâm Phong, tính đến nay ngươi đã tu luyện bao nhiêu năm?
Lão quỷ mở miệng hỏi.
– Không đủ trăm năm.
Lâm Phong run rẩy mỉm cười, đáp lại, nhất thời đôi mắt bốn người ngưng lại, liền hít một ngụm khí lạnh, không đủ trăm năm, Thánh cảnh tiểu thành, thật lợi hại, vô cùng kinh diễm, tuyệt thế thiên tài.
– Hậu sinh khả uý.
Lão tiều ngư hít một tiếng:
– Thời đại của ta, nhưng chưa bao giờ nghe nói qua hạng người yêu nghiệt bực này.
– Tiền bối, trong Tinh Không Cổ Lộ, ta biết còn có hai người có tốc độ tu luyện cũng không chậm hơn so với ta.
Lâm Phong nói, khiến cho ánh mắt mấy người lại lần nữa bị kiềm hãm, lập tức liếc mắt nhìn lẫn nhau, nếu một người thì có thể nói là kỳ tài ngút trời, có được trời cao trợ giúp, nhưng lại có mấy người thì không khỏi có chút kinh thế hãi tục .
– Xem ra chúng ta ở trong Thần Mộ lâu như vậy, thiên địa bên ngoài đã thay đổi.
Chỉ nghe lão quỷ nhàn nhạt nói, khiến cho thần sắc ba người ngưng lại.
– Nhân kiệt xuất hiện lớp lớp, đúng là khúc nhạc dạo của một lần biến thiên, mỗi một thời đại thiên địa loạn thế, tất sẽ có rất nhiều yêu nghiệt sinh ra trong thiên địa, loạn thế tranh hùng.
Lão tiều ngư nói nhỏ một tiếng.
– Các ngươi cũng không có nói sai, thiên địa ngoại giới thực sự đã rung chuyển .
Lão ngưu nhàn nhạt nói, khiến cho Lâm Phong âm thầm hít vào một hơi, những người này thật là lợi hại, bọn họ còn chưa đi ngoài, liền biết được thiên địa ngoại giới biến ảo, chẳng lẽ, thật sự Cửu Tiêu muốn rung chuyển sao.
– Tại thời điểm này, Lâm Phong đi tới trong này, trong hai mươi năm khám phá tất cả khảo nghiệm, đây nhất định là số mệnh.
Từ nay về sau, Thần Mộ cấm địa trong Tinh Không Chi Vực, sẽ không còn tồn tại. Lão ngưu nhàn nhạt nói, khiến cho ánh mắt Lâm Phong ánh mắt ngưng lại, Thần Mộ cấm địa trong Tinh Không Chi Vực, sẽ không còn tồn tại. Từ vô số năm trước đến nay có bảy đại cấm địa, Thần Mộ cấm địa trong Tinh Không Chi Vực, sắp sửa biến mất sao, Tinh Không Chi Vực chính là một trong chín vực, chẳng lẽ đồn đãi kia là sự thật, Thần Mộ chính là thần chi mộ địa.
– Lâm Phong, ngươi vào đi thôi.
Lão ngưu tránh ra, thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn nhìn cổ điện phía trước, hắn thầm nghĩ trong nơi này sẽ có cái gì. Ánh mắt tứ đại Chí Tôn nóng rực, đáng tiếc, bọn họ không có thông qua khảo nghiệm, chỉ sợ không thể đi vào.
– Ngưu huynh, có thể hay không dàn xếp một chút.
Đại Địa Chí Tôn Bình Phàm run rẩy mỉm cười, nói với lão ngưu.
– Không khả năng.
Lão ngưu quyết đoán cự tuyệt. Lâm Phong nhìn bốn người, lập tức chắp tay nói:
– Bốn vị lão ca, ta đi trước.
– Hãy đi đi, lão đầu ngưu này rất bất cận nhân tình .
Bình Phàm buồn bực nói, lập tức Lâm Phong bước hướng phía trước, hắn đi vào tinh không bên trong cổ điện. Đột nhiên, từng đạo quang mang tinh thần hướng tới các đại phương vị của Tinh Không Cổ Đường phóng đi, hình thành mấy cái cổ đạo, từ trong cổ đạo lóe ra quang hoa, chiếu rọi tất cả mọi người.
– Mọi người hiện tại các ngươi theo mấy cái cổ đạo này rời khỏi Thần Mộ, người nào không rời đi sẽ bị truyền trở về bên trong Thần Mộ, có ba ngày thời gian cho các ngươi suy nghĩ cho kỹ.
Lúc này chỉ nghe thấy một đạo thanh âm truyền khắp tinh không. Giờ khắc này, tất cả mọi người đình chỉ động tác, nhìn từng luồng quang mang hợp thành cổ đạo kia, họ có thể ly khai sao?
– Ta còn không có thông qua khảo nghiệm, như thế nào lại chỉ còn thời gian ba ngày.
Tại vùng đất khảo nghiệm nào đó, một người có chút không cam lòng, thời gian ba ngày suy nghĩ cũng có nghĩa khảo nghiệm đã kết thúc rồi.
– Ha ha ha, cuối cùng bản thánh cũng có thể đi ra ngoài.
Cũng có người cất tiếng cười lớn, cuối cùng bọn họ cũng có thể rời khỏi Thần Mộ.
– Cái cổ đạo kia có khí tức rất quen thuộc, kia là thế giới của ta, ta phải rời khỏi Thần Mộ.
Có một người hướng tới một cổ đạo phóng đi. Trong khoảnh khắc, hắn dưới quang mang kia liền biến mất, rời đi. Tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được, rất nhiều người cau mày nhìn về phía những cổ đạo khác, mở miệng nói:
– Cái cổ đạo kia mới có khí tức ta quen thuộc, ta đến từ nơi đó.
Nghĩ vậy, chân hắn bước ra, hướng tới cổ đạo kia mà đi. Hàng chục vạn năm qua, đây là lần đầu tiên, đám người cùng nhìn thấy cổ đạo có thể rời khỏi Thần Mộ xuất hiện, bọn họ đi vào cổ đạo khác nhau, có nghĩa là bọn họ đến từ những thế giới khác nhau. Bốn người Đại Địa Chí Tôn nhìn thấy một màn phái sau này cũng có chút cảm xúc.
– Thần Mộ chín đại vực, chỉ sợ lúc này chín đại Chí Tôn chúng ta cũng phải rời khỏi .
Bình Phàm nhàn nhạt nói, bị nhốt trong Thần Mộ lâu như vậy, lần này rốt cục có cơ hội rời đi, nhưng trong lòng bọn họ lại có một chút mất mát, hắn phải cao hứng mới đúng.
– Ân, công huân cá nhân đủ để cho cá nhân rời đi, mà lần này, đại di tích mở ra, tất cả mọi người đều có cơ hội rời đi, chỉ sợ người dưới Thánh cảnh đều phải trốn ra ngoài, trước khi đi vào Thánh Nhân sẽ muốn đến tiếp nhận khảo nghiệm tàn khốc, nhưng sau khi vào đi, chỉ sợ họ cũng sẽ có ý nghĩ muốn rời đi.
Lần này, chỉ sợ Thần Mộ sẽ rất đơn điệu đây.
– Đây là chuyện tình tất nhiên, lại trải qua hàng chục vạn năm thậm chí trăm vạn năm, nơi này sẽ có năng lực khôi phục nguyên trạng.
Chẳng qua lần này, thế giới bên ngoài đột nhiên sinh ra vô số cường giả, nhất định sẽ rất tuyệt vời. Bình Phàm cười nói.
– Bình Phàm, ta nhớ rõ ngươi cùng ta, còn có lão quỷ, cũng đến từ Cửu Tiêu đại lục có được mười hai Thần Điện đúng không?
Lão tiều ngư mở miệng hỏi, ở phương hướng một cái cổ đạo hắn cảm giác được khí tức quen thuộc, đó là cổ đạo thông tới Cửu Tiêu.
– Ân, Tát Lãnh dường như đến từ địa phương khác.
Lão quỷ gật đầu, mấy người bọn họ cũng nhìn về phía Tát Lãnh.
– Mặc dù mấy năm nay chín người chúng ta chiến đấu rất nhiều, nhưng coi như một hồi quen biết, tán gẫu với nhau không ít chuyện tình, các ngươi còn nhớ rõ chúng ta từng cùng nhau tiên đoán chứ?
Tát Lãnh nhìn về phía mấy người, nói:
– Hôm nay, thần linh xuất hiện, tiên đoán này có thể càng thêm hoàn chỉnh.
– Ân, thần linh sáng tạo thế giới, bọn họ tất nhiên không chỉ sáng tạo một cái thế giới, chỉ sợ từng vị thần linh đều có sáng tạo thế giới thuộc về chính mình, mấy cái thế giới này phong bế lẫn nhau, giống như thế giới lớn nhỏ giống nhau, nhưng mà ta nghĩ chắc các thế giới sẽ có thông đạo nối liền, chỉ là chúng ta không biết thông đạo kia ở đâu.
Lão tiều ngư bình tĩnh nói.
– Hơn nữa, căn cứ theo chúng ta nói chuyện với nhau, thế giới Cửu Tiêu hiển nhiên là thế giới diễn hóa hoàn thiện nhất, cũng mênh mông nhất, cho nên có thể sẽ là chủ thế giới, ta đã đứng ở đỉnh phong tại thế giới trước kia.
Lần này, ta muốn đi tới Cửu Tiêu nhìn xem. Tát Lãnh mở miệng nói, khiến cho thần sắc mấy người thần sắc ngưng lại:
– Ngươi nguyện cùng chúng ta đi Cửu Tiêu?
– Đúng vậy.
Tát Lãnh gật gật đầu.
– Ha ha, tốt, có ngươi đi cùng xem ra đoạn đường trở về Cửu Tiêu sẽ không tịch mịch, trải qua vô số năm, chỉ sợ ngày hôm nay Cửu Tiêu đều đã lãng quên chúng ta.
Chỉ thấy thân thể Bình Phàm phóng lên cao, phóng tới cổ đạo thông hướng Cửu Tiêu.
– Đi!
Từng đạo thân ảnh bước chậm trong hư không.
– Các lão bằng hữu, như thế nào không đợi ta một chút nhóm vài cái.
Phía sau, lại có mấy người lần lượt bay lên trời.
– Các ngươi cũng đi Cửu Tiêu?
Bình Phàm kinh ngạc hỏi.
– Đúng, đi Cửu Tiêu.
– Ha ha ha, đi Cửu Tiêu, ta có thể cảm giác thời đại Cửu Tiêu đến rồi.
Bình Phàm hét lớn, lập tức mấy người bọn họ cùng nhau bước vào cổ đạo thông hướng Cửu Tiêu, lập tức thân ảnh bọn họ liền biến mất. Thanh âm của bọn họ truyền khắp tinh không, tất cả mọi người nghe được rõ ràng, tâm thần rất nhiều người của những thế giới khác chợt rung động, cái Cửu Tiêu thế giới kia là chủ thế giới sao, bọn họ cũng bắt đầu sinh ra ý niệm muốn lưu lạc cùng nhau đi nhìn xem cái thời đại kia! Tới cảnh giới của bọn họ dù trở lại thế giới của chính mình cũng không còn ý nghĩa quá lớn, bọn họ chờ mong tiến lên một sân khấu càng rộng lớn hơn, bọn họ muốn lịch lãm, lưu lạc.
Chương 2403: Thiên đạo mệnh thuật
Mặc dù Lâm Phong đi vào trong Tinh Thần Cổ Điện nhưng vẫn có thể nhìn thấy một màn bên ngoài, cùng với từng luồng quang mang hợp thành cổ đạo vắt ngang trong hư không .
Lão ngưu hắn cũng vào trong nơi này đứng cạnh Lâm Phong.
– Tiền bối, từng cổ đạo kia đi thông đến những thế giới bất đồng sao.
Dường như Lâm Phong hắn cũng chân chính ý thức được, Cửu Tiêu đại lục không phải là đại thế giới duy nhất.
– Ân, ngươi còn nhớ rõ Cự Thần Tộc chứ?
Lão ngưu mở miệng nói.
– Đương nhiên ta nhớ rõ, Cự Thần Nham chắc vẫn đang bị vây trong một khảo nghiệm không thể phá giải.
Lâm Phong mở miệng nói:
– Vì sao đột nhiên tiền bối nhắc tới Cự Thần Tộc.
– Khi còn sống chủ nhân từng đi qua rất nhiều tiểu thế giới, cũng tự mình mở ra một vài thế giới lớn nhỏ, Cự Thần Tộc kia chính là hậu duệ của chủ nhân.
Đương nhiên, họ chỉ là nhất mạch trong đó, chẳng qua dường như Cự Thần Tộc này phát triển cũng không tệ, vẫn còn có nhân vật như Cự Thần Khuê Sơn có thực lực bực này. Lão ngưu nói nhỏ một tiếng.
– Trong các thế giới thì Cửu Tiêu thế giới có địa vị thuộc loại gì?
Lâm Phong mở miệng hỏi, Cửu Tiêu thế giới mà hắn đang sinh tồn là người nào sáng tạo.
– Chủ nhân sinh ra tại Cửu Tiêu thế giới.
Lão ngưu nhàn nhạt nói, lập tức hắn nói với Lâm Phong:
– Hãy đi đi, trong vòng hai mươi năm thời gian, cần phải thông qua tất cả khảo nghiệm mới có thể đến nơi đây, ngươi lại rất bình tĩnh, còn có thời gian để ý tới việc vặt vãnh ở ngoại giới, phải biết rằng, bốn lão gia hỏa kia không tiếc hết thảy chỉ cần có thể đi vào nơi này đấy.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, mở miệng nói:
– Bốn vị lão ca của ta không phải không có động thủ sao?
– Ngươi quá ngây thơ rồi.
Lão ngưu đạm mạc nói:
– Ngươi cho rằng tới loại cảnh giới này bọn họ lại có tính tình tốt như vậy sao, bọn họ đều là vô thượng Thánh Vương, họ đã đạt tới loại trình độ này thì sao có thể bởi vì mấy câu nói của ta mà lui bước như thế chứ.
Chỉ là bọn họ đã âm thầm thử ta nhiều lần nhưng không có hiệu quả, hơn nữa khi bọn họ lấy lực lượng vô thượng xâm nhập vào trong đại điện, liền gặp phải thiệt thòi cho nên lúc này mới buông tha. Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, không nghĩ tới bốn vị lão ca lại âm thầm động thủ, trong khi hắn lại không biết nửa điểm, đây cũng bởi vì hắn không có năng lực tham dự vào chuyện này. Chẳng qua nếu ngẫm lại thì đúng như lời lão ngưu nói, cường giả Thánh Vương vô thượng đâu có tình tình tốt như vậy.
– Còn việc bọn họ kết giao cùng ngươi, ngươi cũng đừng khờ dại cho rằng bọn họ dễ nói chuyện, tùy tiện gặp được ai cũng đều kết giao, nếu không phải ngươi thông qua tất cả khảo nghiệm, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ làm như vậy sao, trước đó vì sao bọn họ lại không nói, sở dĩ bọn họ nguyện ý cùng ngươi kết thiện duyên, vì bọn họ biết rất rõ ngươi dùng thời gian hai mươi năm thông qua tất cả khảo nghiệm có ý nghĩa gì, có vài bằng hữu của họ cũng là nhân vật cấp Chí Tôn đều không thể đến nơi này, chứ đừng nói đến việc thông qua khảo nghiệm của ta, cho nên ngươi cũng không cần cảm thấy chính mình đang chiếm tiện nghi.
Lão ngưu dạy dỗ Lâm Phong.
– Ta hiểu được.
Lâm Phong nở nụ cười, tuy rằng hắn không trải qua dài dòng năm tháng như những lão ca này, nhưng mà ít nhất hắn cũng đã nhìn thấy không ít tình huống, cường giả Thánh Vương vô thượng sao có thể tùy ý kết giao bằng hữu cùng người. Trước hết hắn cần phải có cái gì đó đáng để đối phương coi trọng, hắn thông qua toàn bộ khảo nghiệm, đó chính là chuyện mà đối phương coi trọng hắn. Lâm Phong cũng không có cảm thấy chuyện này có cái gì khác thường, hắn cũng sẽ không cho rằng chính mình chiếm tiện nghi gì, hắn chính là lấy tâm tình lạnh nhạt đối đãi với hết thảy mọi việc. Lâm Phong đi tới phía trước Tinh Thần Cổ Điện, ở đó có một bồ đoàn, phía trước bồ đoàn là một pho tượng, trên thân pho tượng kia không có ý chí bá đạo tuyệt thế, không có tư thái quân lâm thiên hạ, mà chỉ có sự bình thản.
– Lâm Phong, mau ngồi trên bồ đoàn, chủ nhân thì sẽ xuất hiện.
Lão ngưu đi đến trước người Lâm Phong, nói. Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức khoanh chân ngồi ở phía trên bồ đoàn, ánh mắt hắn nhìn về phía trước. Trong khoảnh khắc, một đạo quang mang bao phủ thân thể Lâm Phong, từng đợt lực lượng bao vây kỳ dị lấy thân thể Lâm Phong.
– Thần linh xuất hiện, đây chính là tồn tại chí cao vô thượng.
Trong lòng Lâm Phong có chút kích động, chỉ thấy trên pho tượng phía trước xuất hiện quang hoa chói mắt, pho tượng bình thường kia dần dần có linh tính, giống như có được sinh mệnh.
– Chủ nhân.
Lão ngưu nhìn thấy thân ảnh kia, thân thể hắn liền hung hăng run rẩy.
– Tiểu ngưu, ngươi rốt cục tìm được người thừa kế .
Chỉ thấy pho tượng kia mở miệng nói, nhất thời thân thể lão ngưu hung hăng run rẩy, đôi mắt cực đại mông lung, ẩn ẩn có hơi nước xuất hiện, nhìn thân ảnh kia mỉm cười.
– Chủ nhân, bao nhiêu năm, đã bao nhiêu năm, ngươi bỏ lại tiểu ngưu một mình, tiểu ngưu rất nhớ người.
Nước mắt lão ngưu rơi xuống, hôm nay hắn có được thực lực cái thế, nhưng mà, hắn vĩnh viễn không quên được thời gian thuần phác ngày xưa khi còn nhỏ yếu nhất, chủ nhân mang theo hắn đi ra du ngoạn, nằm ở trên lưng hắn ngủ, tình cảnh tốt đẹp kia vẫn còn rõ ràng ở trong mắt. Trong lòng Lâm Phong g âm thầm co rút lại , lão ngưu là lão gia hỏa sống không biết bao nhiêu năm, không ngờ còn tiểu ngưu. . . Hắn là tiểu ngưu, vậy chính mình là gì !
– Ta biết nhất định ta sẽ làm ngươi thương tâm, nhưng mà, trong số mệnh chúng ta nhất định phải từ biệt, ngươi cũng không cần để ý, hôm nay, ngươi đã tìm được người truyền thừa của ta, về sau hãy hảo hảo dạy dỗ hắn.
Thanh âm mờ ảo lại truyền ra, lập tức thân ảnh kia nhìn về phía Lâm Phong đang ngồi trên bồ đoàn, mỉm cười.
– Người truyền thừa của ta, ta không biết ngươi là cái cảnh giới gì, cũng không biết thiên phú của ngươi như thế nào, nhưng mà ngươi có thể đi đến nơi đây, đã có thể chứng minh rất nhiều, đây cũng đủ rồi.
Ngươi có thể vào trong này đi tới phía trước ta, tất nhiên là ngươi đã có được thực lực phi thường lợi hại, thật ra ta rất hy vọng ngươi không mạnh mẻ, như vậy ngươi có thể vứt bỏ năng lực trước kia của ngươi. Ngươi có thể sửa tu theo lực lượng của ta, như vậy, đối ta mà nói mới thực sự là hoàn mỹ vô khuyết. Nhưng ta sẽ không cưỡng cầu với ngươi, dù sao đã đạt tới Thánh cảnh, thì chỉ có lực lượng thích hợp chính mình mới là tốt nhất. Thân ảnh kia thủy chung mỉm cười, nhưng mà giờ phút này Lâm Phong lại hoài nghi, hư ảnh này có lẽ chỉ là một đoạn hình ảnh lưu lại, căn bản không phải chân thật, nếu không đối phương sao có thể như thế không biết cảnh giới của hắn.
– Chỉ sợ bồ đoàn này là điểm mấu chốt, ta ngồi ở trên này sẽ khiến cho hình ảnh kia xuất hiện, cho nên ánh mắt hắn mới có thể nhìn thấy ta trong này.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ.
– Tinh Thần Cổ Điện này cũng là tinh không thế giới, là chủ thế giới của ta.
Trong đó này có mười vạn tám ngàn phiến tinh thần đại lục, trong Tinh Thần Cổ Điện còn có rất nhiều Thánh pháp cùng Thánh Vương Binh. Về sau những thứ này cũng sẽ thuộc về ngươi. Chẳng qua, ta lưu lại rất nhiều Thánh pháp là muốn cho ngươi tham khảo, thậm chí còn có một chút Thánh pháp không có căn nguyên thuộc tính, lấy căn nguyên lực lượng bản thân ngươi chưởng khống nhập vào Thánh Vương Binh phát ra công kích mới có thể tạo ra uy lực mạnh nhất, ta cũng sẽ không cho ngươi mượn dùng nhiều lực lượng. Chẳng qua chỉ là một chút địa phương cảm ngộ về thiên đạo cùng với cảm ngộ về các hệ lực lượng ngươi cũng có thể đi vào, mấy cái này tiểu ngưu sẽ nói cho ngươi, về sau ngươi hãy tự mình đi thăm dò. Thân ảnh kia tiếp tục mở miệng, nói với Lâm Phong:
– Những năng lực khác ngươi có thể học, nhưng có một loại lực lượng, ngươi phải kế thừa.
Ta muốn để lại cho ngươi, chỉ có một loại năng lực, đó là Thiên Đạo Mệnh Thuật, ngươi hãy hảo hảo tìm hiểu tu luyện, hy vọng một ngày kia ngươi có thể tu luyện tới đại thành, chưởng khống vận mệnh thiên đạo.
– Thiên Đạo Mệnh Thuật.
Nội tâm Lâm Phong khẽ run, đây là cái năng lực đáng sợ gì. Dường như cùng Đại Mệnh Vận Chi Thuật của Vận Mệnh Thần Điện có chút tương tự, hơn nữa, thần linh này chính là tu tinh thần chi lực, đại biểu Tinh Không Chi Vực, Vận Mệnh Thần Điện, cũng từng là Tinh Không Thần Điện, thần linh này có quan hệ cùng Vận Mệnh Thần Điện sao? Hoặc có thể nói, thần linh này chính là Thủy Tổ của Vận Mệnh Thần Điện. Quang hoa chói mắt phát ra, hư ảnh kia như bị thiêu đốt, hóa thành hàng tỉ ngôi sao sáng chói trên tinh không.
– Chủ nhân.
Thân hình lão ngưu hung hăng run rẩy, hắn bước ra phía trước vài bước, trải qua không biết bao nhiêu năm hắn mới nhìn thấy chủ nhân, vậy mà nhiều năm chờ đợi chỉ là phù dung sớm nở tối tàn sao, chủ nhân lại phải rời khỏi sao.
– Tiểu ngưu, không cần bi thương, nhớ rõ, dạy dỗ hắn thật tốt, nếu là hắn nguyện ý buông tha năng lực bản thân tu luyện lực lượng của ta thì ngươi phải chỉ dẫn hắn thật tốt, nếu hắn không muốn thì ngươi cũng không cần phải cưỡng cầu.
Một đạo thanh âm uy nghiêm truyền ra, khiến cho thân sắc lão ngưu chợt ngưng lại, hắn không ngừng gật đầu:
– Ta biết, chủ nhân.
Hàng tỉ ngôi sao trong tinh vực cũng nhào vào trong đầu Lâm Phong, lực lượng Thánh pháp liền trực tiếp quán chú truyền thừa, nếu là dựa vào cổ thư cùng bí điển ghi lại thì rất khó có thể lưu lại hoàn chỉnh tinh túy của Thánh pháp, mà năng lực của thần linh này càng không có khả năng lưu lại trong cổ thư, mà là trực tiếp truyền thừa.
Giờ khắc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy đầu mình đầu như muốn nổ tung, như bị cỗ lực lượng kia nhồi vào, xé rách, đầu óc của hắn giống như bành trướng, Thiên Đạo Mệnh Thuật này không khỏi quá mức đáng sợ. Lâm Phong cắn răng kiên trì, tùy ý truyền thừa không ngừng đánh sâu vào trong đầu, nhưng mà cỗ lực lượng truyền thừa này quá mãnh liệt , hắn kêu lên một tiếng đau đớn, cuối cùng Lâm Phong mất đi ý thức, chìm vào trong hôn mê.
Đồng thời, hào quang mười vạn tám ngàn tinh thần trong thế giới này giống như hội tụ phóng tới phía hắn, bao phủ lên trên người Lâm Phong, ngưng tụ thành tinh quang chói mắt, khiến hắn như đang ngâm mình trong đó. Lão ngưu kia nhìn thân ảnh chủ nhân biến mất, lại nhìn Lâm Phong, thật lâu sau đó hắn rốt cục thở dài một tiếng, nói nhỏ:
– Tiểu gia hỏa, thật quá tiện nghi cho ngươi, nếu ngươi không tung hoành Cửu Tiêu, thì đúng là làm thất vọng truyền thừa của chủ nhân!
Chương 2404: Bảo khố
Lâm Phong chìm vào trong ngủ say, nhưng hắn lại cảm giác bản thân đang ngủ say nhưng cũng đang tu luyện.
Lần tu luyện này có hàng tỉ tinh thần, giống như ý niệm của hắn có thể câu thông giữa tất cả tinh thần trong thiên địa này, từng chùm tinh quang dừng ở trên người hắn, những đạo tinh quang này giống như có lực lượng kỳ diệu, loại lực lượng không biết này vô cùng mờ ảo.
– Thiên Đạo Mệnh Thuật.
Lâm Phong giống như có một đạo ý niệm trong vô tận tinh thần, hắn im lặng cảm thụ cỗ lực lượng này. Thánh pháp truyền thừa khiến Lâm Phong có thể dễ dàng tu luyện.
Mặc dù hắn không thể tu luyện đến cực trí, nhưng mà lại có thể phát huy ra lực lượng này. Ngày xưa Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp chính là như thế, nhưng Thiên Đạo Mệnh Thuật lần này Lâm Phong lại cảm giác quá thâm ảo, lấy ngộ tính của hắn lại cảm giác cố hết sức, giống như không nắm bắt được, nhưng mà cái này cũng khiến Lâm Phong hiểu được, Thiên Đạo Mệnh Thuật là Thánh pháp mạnh mẽ chấn thước cổ kim.
Bên trong tinh không vô tận, sinh linh càng ngày càng ít, người ở đây cũng dần dần rời khỏi, đi khắp nơi trong đại lục, mà rất nhiều người là đi về Cửu Tiêu. Bởi vậy, ngày hôm nay đột nhiên Cửu Tiêu xuất hiện vô số cường giả, trong những cường giả này nhiều nhất là cường giả Đế cảnh, nhất là Thánh Đế có số lượng lớn đến mức đáng sợ.
Bọn họ chia về các địa phương không thể xưng hùng tại Cửu Tiêu thiên đình, bọn họ tới hạ giới, phân tán ra xung quanh. Đương nhiên, cường giả Thánh Nhân cũng không ngoại lệ, trải qua vô số năm tích lũy trong Thần Mộ cấm địa sinh ra rất nhiều cường giả Thánh cảnh. Sự tình này làm cho Cửu Tiêu càng thêm náo động, rất nhiều thế lực bắt đầu bị hủy diệt, nhưng cũng có những thế lực cường đại được sinh ra và bắt đầu quật khởi.
Tại một tòa tháp trong Hỏa Diễm Thần Điện, thân ngoại hoá thân của Lâm Phong vẫn bị nhốt trong này, mỹ phụ kia lại đến đây, ánh mắt ác độc của nàng nhìn chằm chằm Lâm Phong, phóng thích lãnh ý không chút che dấu.
– Theo ta được biết, phong ấn của Thần Mộ đã mở ra, vô số cường giả bước ra khỏi cấm địa, tất cả mọi người đều có thể đi ra, bản tôn của ngươi đang ở chỗ nào?
Mỹ phụ nhìn chằm chằm Lâm Phong, thanh âm rét lạnh truyền ra, bản tôn Lâm Phong còn chưa xuất hiện, nhi tử Khung Dục của nàng vẫn còn ở trong tay Lâm Phong. Thân ngoại hoá thân của Lâm Phong chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy mỹ phụ lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:
– Ta ở trong tay Hỏa Diễm Thần Điện các ngươi còn không gấp, ngươi gấp cái gì.
Thần sắc mỹ phụ bị kiềm hãm, lạnh nhạt nói:
– Ngươi đừng quên những lời ta nói với ngươi lần trước.
– Ngươi cũng đừng quên mạng sống của Khung Dục còn ở trong tay ta.
Lâm Phong đáp lại.
– Ta cho ngươi ba năm thời gian, phải mang nhi tử Khung Dục của ta trở về, đổi lấy thân ngoại hoá thân của ngươi nếu không đừng trách ta không kiên nhẫn.
Mỹ phụ uy hiếp một câu liền rời đi, khiến cho đôi mắt thân ngoại hoá thân của Lâm Phong ngưng trọng, lại uy hiếp hắn sao.
– Thời đại ngày nay đã gặp phải loạn thế, bất kể Cửu Tiêu thiên đình hay chín khối đại lục hạ giới đều gặp phải chinh phạt không ngừng, vô cùng hỗn loạn.
Thanh âm mỹ phụ kia tiếp tục truyền đến, thân ảnh của nàng biến mất trong tầm mắt của Lâm Phong.
– Đã gặp phải loạn thế sao.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, Cửu Tiêu càng ngày càng rối loạn.
– Bản tôn, khi nào ngươi có thể thức tỉnh.
Ánh mắt thân ngoại hoá thân của Lâm Phong nhìn ra phương xa, bản tôn hắn còn đang tu luyện Thiên Đạo Mệnh Thuật, đây là một thần thông vô cùng huyền ảo, rất khó có thể lĩnh ngộ thấu đáo. Năm tháng sẽ vĩnh viễn không bởi vì chờ đợi người nào đó mà đình chỉ, tất nhiên là Lâm Phong cũng không làm được. Trong nháy mắt lại trôi qua bảy năm, một ngày này, rốt cục bản tôn của Lâm Phong cũng đình chỉ tu luyện, đôi mắt hắn chợt mở ra. Lâm Phong phát hiện bản thân hắn vẫn ngồi trên bồ đoàn, nhưng mà lúc này, hắn lại không có ở bên trong Tinh Thần Cổ Điện, mà hắn đang ngồi trên một vùng đất hoang dã, phía trên vòm trời phong vân cuốn động, ánh mắt Lâm Phong ngưng lại:
– Ta đang ở đâu?
– Ta mang ngươi ra khỏi Thần Mộ, nơi này là hạ giới của Cửu Tiêu, Thần Mộ cấm địa đã hồi phục diện mạo vốn có, chỉ có thiếu mất đi Tinh Không Chi Vực, mà ngươi đã không có ở đó, hết thảy Tinh Không Chi Vực sẽ còn không quan hệ cùng Thần Mộ.
Lúc này, có một đạo thanh âm truyền vào trong tai Lâm Phong, khiến cho ánh mắt Lâm Phong ánh mắt khẽ nhúc nhích, hắn lập tức nhìn về phía bồ đoàn hắn đang ngồi:
– Đây là.
. . Tâm niệm vừa động, thân ảnh Lâm Phong biến mất không thấy, cả thân hình hắn dường như tiến nhập vào trong bồ đoàn, đi tới bên trong Tinh Thần Cổ Điện, thân thể hắn vẫn ngồi ở phía trên bồ đoàn, lão ngưu cũng xuất hiện ở nơi này.
– Bồ đoàn này chính là tinh không thế giới?
Lâm Phong nói.
– Ân, chủ nhân đã giúp ngươi luyện hóa bồ đoàn này, luyện hóa toàn bộ tinh không thế giới, chẳng lẽ ngươi không cảm nhận được?
Lão ngưu mở miệng hỏi, nhất thời Lâm Phong tự mình cảm nhận. Quả nhiên, hắn cảm giác như trong đầu mình có thêm rất nhiều thứ, tâm niệm chợt động, thân thể Lâm Phong trực tiếp biến mất tại chỗ. Ngay sau đó, hắn đi tới địa phương mà hắn từng trải qua khảo nghiệm, chín yêu thú kia vẫn bị nhốt ở nơi này. Lão ngưu cũng xuất hiện ở bên cạnh Lâm Phong, thậm chí Lâm Phong cũng không biết hắn làm như thế nào.
– Chủ nhân của tinh không thế giới giúp ta luyện hóa cả phiến thế giới này, ta mới có thể tùy ý dời khỏi nơi này, ngưu tiền bối không ngờ vẫn có thể đuổi kịp ta.
Trong lòng Lâm Phong có chút kinh ngạc, chín yêu thú kia nhìn chằm chằm Lâm Phong, ánh mắt chúng lóe ra.
– Ngưu Thánh Chí Tôn, là tiểu tử này thông qua khảo nghiệm?
Tôn yêu thú suýt nữa bị Lâm Phong dùng Thánh Vương Binh chọc mù mắt hướng ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm Lâm Phong.
– Ngươi đang nói chủ nhân đó.Hằng cổ bất biến – Tự Khai , khai nguyên quá khải – Truyện Kiếm Tu – Vĩnh Hằng Chí Tôn- Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Thanh âm ngưu yêu lạnh lùng, khiến cho thân sắc tôn yêu thú cứng lại. Tiểu tử đê tiện này không ngờ thông qua khảo nghiệm ngày xưa chủ nhân lưu lại, chiếm được tinh không thế giới này.
– Thật may mắn, tất cả mọi thứ chủ nhân lưu lại đều do hắn kế thừa.
Trong lòng yêu thú kia rất buồn bực, ghen tị, nhưng hắn biết tinh không thế giới mà chủ nhân lưu lại là một pháp bảo khủng bố đến mức nào, ngay cả nằm mơ hắn đều muốn có nó trong tay, nhưng ngày hôm nay pháp bảo này lại bị Lâm Phong đạt được.
– Ân?
Lâm Phong nhìn đối phương, dường như hắn có thể ẩn ẩn cảm giác được ý niệm không cam lòng của đối phương, loại cảm giác này có chút mơ hồ, nhưng lại rất chân thật.
– Thiên Đạo Mệnh Thuật, đây là uy lực của Thiên Đạo Mệnh Thuật sao.
Lâm Phong cảm giác được ý niệm của bản thân vô cùng rộng lớn, rất rõ ràng, giống như ẩn ẩn có thể đoán biết vận mệnh của người khác, nhìn thấu thiên đạo, phán đoán khí vận của người xung quanh, loại cảm giác này thật kỳ lạ. Lâm Phong cũng không có so đo cùng đối phương, tuy rằng hôm nay hắn chưởng khống tinh không thế giới, nhưng cũng không phải nhỏ mọn như vậy, tâm niệm chợt động, Lâm Phong lại biến mất. Lúc này, hắn thấy được chín tôn yêu thú khác, khí tức chín tôn yêu thú này càng thêm mạnh mẽ, chỉ là ánh mắt chúng nhìn hướng Lâm Phong liền khiến hắn cảm giác được bản thân không thể chưởng khống được.
– Chín Yêu Thánh đại thành.
Thần sắc Lâm Phong run rẩy, chín tôn Yêu Thánh này thật đáng sợ, chẳng lẽ còn có vô thượng Yêu Thánh tồn tại sao. Thân thể Lâm Phong lại biến mất lần nữa. Lúc này, hắn không còn nhìn thấy chín thân ảnh nữa mà chỉ có ba thân ảnh xuất hiện. Hơn nữa ba thân ảnh này đều là hình người, ba người này phân biệt đứng trong ba tòa Thiên Hà trên đỉnh núi, bọn họ đang nhắm mắt điều tức nhưng dường như họ cảm giác được cái gì, bọn họ mở mắt ra nhìn về phía Lâm Phong. Chỉ thấy một người trong đó có cặp mắt cực kỳ yêu dị, cặp mắt kia giống như có một luân bàn có đường văn hắc sắc, giống như lốc xoáy đáng sợ, hắn liếc mắt, khiến cho Lâm Phong cảm giác bản thân như muốn rơi vào trong tay của đối phương.
– Một đôi đồng tử thật đáng sợ.
Đôi mắt Lâm Phong nhắm lại, tâm thần bình tĩnh lại, mà đôi mắt yêu dị của người nọ chậm rãi nhắm lại, giống như không có nhìn thấy Lâm Phong.
– U.
Lúc này chỉ thấy lão ngưu đi tới bên cạnh Lâm Phong, hắn liền nhìn thấy tôn yêu thú kia.
– Chuyện gì?
U nhàn nhạt nói, đôi mắt hắn vẫn nhắm.
– Đây là người thừa kế của chủ nhân, Lâm Phong.
Lão ngưu mở miệng nói với ba người, nhưng mà ba người cũng không để ý đến hắn.
– Chờ hắn đạt được thực lực như chủ nhân, hãy đến đây khiến ta gọi hắn một tiếng chủ nhân.
U nhàn nhạt nói, bình tĩnh vô cùng, lão ngưu nhìn chằm chằm hắn, lập tức truyền âm nói với Lâm Phong:
– Lâm Phong, này ba tôn yêu thú này đều là vô thượng Yêu Thánh, là nhân vật cấp Chí Tôn, ngạo khí mười phần, cho tới bây giờ bọn họ cũng đều không quan tâm tới lời của ta, trừ phi chính ngươi có thực lực chinh phục bọn họ, nếu không sợ là bọn họ sẽ không có khả năng thần phục ngươi.
– Ta hiểu được.
Lâm Phong âm thầm gật đầu, đừng nói vài đầu Chí Tôn Yêu Thánh này, cho dù chín tôn Yêu Thánh tiểu thành kia cũng không hề để ý tới hắn, Yêu Thánh đại thành cũng thế, mặc dù hắn chiếm được truyền thừa của thần linh, nhưng mà đây dù sao cũng không phải tự thân thực lực của hắn.
– Chúng ta đi thôi.
Lâm Phong mở miệng nói, lập tức hắn nâng chân bước ra, không lâu sau hắn lại xuất hiện ở phía trước tòa Tinh Không Cổ Điện.
– Nơi này là vùng đất ngày xưa chủ nhân ngộ đạo, bên trong có chứa rất nhiều đại đạo cùng thiên đạo, có thể trợ giúp ngươi dễ dàng lĩnh ngộ những lực lượng này.
Nếu như ngươi muốn sửa tu lực lượng của chủ nhân, chủ tu căn nguyên tinh thần lực, ta sẽ toàn lực trợ giúp ngươi. Thanh âm lão ngưu truyền đến, giống như hắn có thể dễ dàng đuổi kịp cước bộ của Lâm Phong.
– Ân, còn có Thánh Vương Binh trong Tinh Thần Cổ Điện cùng với Thánh pháp cất chứa trong đó, mấy thứ này nếu là ở ngoại giới đủ để dẫn phát nên một trận tranh đoạt điên cuồng.
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, tinh không thế giới này là một toàn bảo khố vô cùng to lớn, tài phú mà thần linh lưu lại là vô cùng đáng sợ, kinh thế hãi tục. Chẳng qua đối với việc tu luyện căn nguyên tinh thần lực, thì Lâm Phong cũng sẽ không chủ tu, hắn vẫn sẽ chủ tu chúa tể lực của bản thân hắn. Chúa tể lực là căn nguyên lực lượng siêu thoát hết thảy, đây là một loại lực lượng vô cùng độc đáo!
– Có thể kể cho ta về chuyện trước kia của thần linh không?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Ta cũng không biết chủ nhân có bao nhiêu chuyện trong quá khứ, thậm chí tới loại hoàn cảnh này của chủ nhân ta cũng không biết hắn đã trải qua bao nhiêu thế, chỉ có chờ ngươi đạt tới cảnh giới nhất định mới có thể tiếp xúc đến bí ẩn trong này.
Lão ngưu lắc lắc đầu, lại nhìn Lâm Phong, nói:
– Ngươi chuẩn bị bế quan tu luyện một đoạn thời gian sao?
– Hiện tại ngoại giới đang rung chuyển, ta vẫn muốn đi ra nhìn xem.
Lâm Phong thấp giọng nói, lão ngưu khẽ gật đầu nói:
– Cũng tốt, tại ngoại giới, ta sẽ không giúp ngươi.
– Ân.
Tâm niệm Lâm Phong chợt động, nhất thời thân ảnh hắn biến mất, lập tức thân ảnh hắn xuất hiện ở ngoại giới.
Chương 2405: Trung Châu ngày nay
Cửu Tiêu đang rung chuyển, bắt đầu từ Cửu Tiêu thiên đình lan đến gần hạ giới của Cửu Tiêu đại lục, tất nhiên Thanh Tiêu đại lục không thể tránh được sự lan tràn này.
Ngày hôm nay, trên bầu trời Thanh Tiêu đại lục, tại một vùng đất xa xôi vô tận, như có một lốc xoáy đáng sợ, lốc xoáy kia điên cuồng xoay chuyển, giống như là một cái thông đạo, thông đạo này nối liền Thanh Tiêu đại lục cùng với thiên đình. Không chỉ Thanh Tiêu đại lục có một cái thông đạo như vậy, ngày hôm nay, cả chín khối đại lục tại Cửu Tiêu đều có một cái thông đạo như vậy, tất cả thông đạo đều thông tới Loạn Thiên Cổ Địa tại Cửu Tiêu thiên đình.
Một hồi đại chiến trước kia đã khiến cho thông đạo tại Loạn Thiên Cổ Địa băng diệt, nên mới xuất hiện chín lốc xoáy thông tới chínđại vực, nhưng nghe đồn rằng ít nhất phải đạt tới Đế cảnh, mới có thể thừa nhận được lực lượng hủy diệt của thông đạo này, bằng vào thông đạo này qua lại giữa thượng giới cùng hạ giới, người dưới Đế cảnh nếu tiến vào thông đạo sẽ trực tiếp chết đi.
Thánh Thành Trung Châu trong Thanh Tiêu đại lục, toà cổ lão chi thành này vẫn đứng sừng sững ở nơi đây, từ sau khi Lâm Phong tiêu diệt vài thế lực lớn tại đây, tạo nên uy danh không ai bì nổi, Chiến Vương Học Viện của Thánh Thành Trung Châu hoàn toàn xứng đáng trở thành đệ nhất học viện, danh tiếng cực thịnh, đệ tử môn sinh vô số, thiên tài rất nhiều.
Đồng thời, Thiên Đài đứng sừng sững tại Thánh Thành Trung Châu, cũng không ngừng cường thế quật khởi, tuyển nhận những thiên tài ưu tú nhất. Ngày hôm nay trong Thiên Đài, cường giả như mây, sinh ra rất nhiều cường giả Đế cảnh khiến rất nhiều người sinh ra cảm thán trong tâm, trước kia cường giả cấp Đế cảnh đều cực kỳ khan hiếm, mặc dù là trong những thế lực lớn thì một năm cũng khó có thể xuất hiện vài vị cường giả đạt tới Đế cảnh.
Dù sao, để đạt tới Đế cảnh thì cũng cần phải tu hành thật lâu, tất nhiên kẻ đó cũng cần phải có đủ thiên phú, nhưng dường như Thiên Đài đã đánh vỡ quy tắc thông thường từ trước tới nay, không chỉ có Thiên Đài mà toàn bộ Thánh Thành Trung Châu cùng Trung Châu đại lục cũng như vậy, tất cả thế lực khắp nơi đều sinh ra rất nhiều nhân vật lợi hại.
Thế sự biến hóa, phong vân khó lường, từ sau khi Chiến Vương Học Viện cùng Thiên Đài quật khởi, Nhân Hoàng Cung đã trở nên vô cùng cường thế. Đồng thời, thế lực phật môn Già Nam Phật tộc cũng càng ngày càng mạnh, nghe đồn, hôm nay tại tòa phật môn cao nhất Thánh Thành Trung Châu kia có người leo lên thiên thê, lấy được phật môn chân kinh, phật môn của cả Thánh Thành Trung Châu bắt đầu lớn mạnh, mà từ trước đến nay phật môn tu sĩ im lặng nhưng đến ngày hôm nay cũng tăng thêm vài phần hiếu chiến.
Thánh Thành Trung Châu, nghênh đón một thời đại náo động ngắn ngủi, các thế lực lớn tranh phong, tứ đại học viện đều bị cuốn vào trong đó. Tuy nhiên hết thảy mọi sự tình đều chấm dứt sau khi một cỗ thế lực mạnh nhất xuất hiện, Thiên Võ hoàng triều, thời gian Thiên Võ hoàng triều quật khởi không dài, nhưng mà tốc độ bọn họ quật khởi lại vô cùng đáng sợ, đương nhiên bọn họ không phải tự mình bồi dưỡng ra cường giả, mà là trong quá chinh phạt, hợp nhất, lấy thời gian vài năm ngắn ngủn, Thiên Võ hoàng triều liền trở thành thế lực mạnh nhất Thánh Thành Trung Châu, duy ngã độc tôn, lực áp tứ đại học viện, khiến các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu thần phục, hết thảy cũng đơn giản là vì trong Thiên Võ hoàng triều có cường giả Thánh cảnh.
Nếu không có thế lực phật môn hưng thịnh cường đại, Thiên Võ hoàng triều liền có thể chân chính nhất thống Trung Châu, bởi vì thế lực phật môn tại Trung Châu dần dần thống nhất, sáng lập ra Già Nam thánh triều, cùng Thiên Võ hoàng triều trở thành kiềm chế lẫn nhau.
Tuy là như vậy nhưng sau vài chục năm phát triển, Thánh Thành Trung Châu không thể phục hồi lại vận mệnh trước kia, cả Thánh Thành Trung Châu bị hai cỗ thế lực Thiên Võ hoàng triều cùng Già Nam thánh triều thống nhất. Cường giả cấp Thánh cảnh tại hạ giới Cửu Tiêu đều là một vài ẩn sĩ, căn bản không xuất hiện trước mặt thế nhân, đều là tồn tại trong truyền thuyết.
Nhưng mà hôm nay, tại Thánh Thành Trung Châu lại xuất hiện tồn tại Thánh Nhân trong truyền thuyết mới tồn tại, bọn họ sao có thể không nhất thống thiên hạ. Bởi vậy, Thiên Võ hoàng triều cùng thần bí Già Nam thánh triều lấy tư thái cường thế đăng đỉnh, thiên hạ quy tâm, hôm nay cả Thánh Thành Trung Châu đều lấy này hai thế lực lớn này làm trung tâm.
Còn các thế lực khác không cần hoàng triều đi chinh phạt bọn họ, chỉ cần qua một đoạn thời gian, chính bọn họ sẽ chậm rãi suy yếu đi, rất nhiều người hiểu rõ loại tình huống này, nhưng cũng không có người nói cái gì, dù sao, Thiên Võ hoàng triều quật khởi đã là thế không thể đỡ, mặc dù là tứ đại học viện thì cũng chỉ có thể chấp nhận, bọn họ cũng không ngăn trở đệ tử, thậm chí họ nguyện ý để đệ tử học viện tiến vào Thiên Võ hoàng triều, bái nhập làm môn hạ Thánh Nhân.
Dù sao, náo động kia cũng vì hai thế lực lớn xuất hiện mà bình ổn, mặc dù hôm nay mạch nước ngầm của cả Thánh Thành Trung Châu vẫn bắt đầu khởi động, nhưng ít ra ở bên ngoài vẫn có hai đại thế lực chí cường trấn áp.
Thiên Đài, đứng sừng sững giữa Thánh Thành Trung Châu, bọn họ phát triển đến nay cũng coi như là một cỗ thế lực cường đại, nhưng mà hôm nay, biểu hiển lại có chút lạnh lùng, vài năm qua, không người của Thiên Đài đều gia nhập vào Thiên Võ hoàng triều. Lúc này, tại bên ngoài Thiên Đài, xuất hiện một đạo thân ảnh, Lâm Phong phát hiện ý nghĩ đầu tiên của hắn sau khi trở lại Thanh Tiêu đại lục đó là trở lại nhìn xem Thiên Đài ra sao, tiến vào Thánh Thành Trung Châu, hắn liền nghe thấy không ít chuyện tình, trong lòng hắn nổi lên nghìn vạn cảm khái, không nghĩ tới Cửu Tiêu rung chuyển, lại khiến Thánh Thành Trung Châu tao ngộ đại biến hóa như thế, lúc này mới chỉ trải qua thời gian vài chục năm mà thôi. Bên ngoài Thiên Đài hiện lên vẻ lạnh lùng, trên người Lâm Phong khoác trường bào đơn giản, hắn nhìn phía trước, thầm nói trong lòng:
– Không biết sư tôn cùng chư vị sư huynh còn ở trong Thiên Đài không.
Ý niệm Lâm Phong chợt động, nhất thời thần niệm đáng sọe kia của hắn lập tức bao phủ cả Thiên Đài, ngoại trừ nhìn trộm bí mật của người khác ra, tất cả các địa phương khác đều không thoát khỏi thần niệm của hắn thăm dò.
– Các sư huynh cũng không có ở đây, chỉ có hai vị sư tôn còn ở lại Thiên Đài, chỉ sợ bọn họ đã đi thượng giới lịch lãm.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ý niệm của hắn trực tiếp buông xuống một tòa đại điện, sư tôn Mộc Trần cùng với Vũ Hoàng của hắn đang ở nơi này, ngoại trừ bọn họ ra còn có vài người quen của Lâm Phong, đó là Vân Thanh Nghiên cùng Tần Vũ, dường như bọn họ đang thương lượng sự tình gì đó.
– Tiểu Thần cũng ở đây, hôm nay tiểu Thần cũng đã đạt tới Đại Đế cảnh , ta người sư tôn này thật ra không có làm tròn nghĩa vụ.
Lâm Phong cảm giác có chút hổ thẹn. Trong đại điện, chỉ thấy ánh mắt Mộc Trần nhìn Diệp Thần, mở miệng nói:
– Tiểu Thần, lần này Thiên Võ hoàng triều mời tất cả các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu dự thịnh điển, ý muốn thể hiện ra thực lực của bọn họ, chỉ sợ lần này ngươi tới đó sẽ phi thường nguy hiểm, ngươi vẫn nên suy nghĩ cho kỹ.
Dù sao, ngươi là đệ tử duy nhất của tiểu Phong, tiểu Phong không có ở đây, chúng ta cũng không thể dạy dỗ ngươi thật tốt, tất cả đều là dựa vào tự ngươi tu luyện, chúng ta không hy vọng ngươi có sơ xuất gì.
– Sư tổ, ta đã bước vào thế giới võ đạo sao có thể sinh lòng sợ hãi, sư tôn có sự tình bận rộn, ngài theo đuổi con đường võ đạo đỉnh phong vô thượng, ta người đệ tử này sao có thể để cho sư tôn mất mặt, Thiên Võ hoàng triều mời các thế lực đến dự thịnh điển, tất cả mọi người đều hiểu rõ ý định của bọn họ, nhưng mà tất cả các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu cũng không thể không tham dự, bao gồm cả tứ đại học viện ở bên trong, chúng ta sao có thể lùi bước, người hãy để tiểu Thần đi.
Diệp Thần khẽ hạ thấp người nói với Mộc Trần. Mộc Trần cùng Vũ Hoàng liếc nhau, hắn lập tức gật đầu, nói:
– Ngươi đã có tâm ý này thì chúng ta cũng cảm thấy cao hứng, chỉ là nếu gặp được đối thủ quá mạnh mẽ thì nghìn vạn lần ngươi không được cậy mạnh.
– Đệ tử hiểu.
Diệp Thần cười đáp lại.
– Tiểu Thần, cố lên.
Vân Thanh Nghiên nhìn Diệp Thần, cổ vũ hắn:
– Hôm nay các sư thúc sư bá của ngươi đều lưu lạc bên ngoài, nếu không mấy cái thế lực này sao có thể kiêu ngạo như vậy, còn có sư tôn của ngươi, tên hỗn đản kia đã qua nhiều năm như vậy đều không trở lại, cũng không biết liệu hắn có đạt đến Thánh cảnh không, nếu đã tiến vào Thánh cảnh thì tốt nhất hắn nên xử lý Thiên Võ hoàng triều, khiến bọn họ biết như thế nào là không ai bì nổi.
– Thánh cảnh, đó là cảnh giới trong truyền thuyết, mặc dù tiểu Phong có thiên phú dị bẩm, ta tin tưởng hắn đã đạt tới Đế cảnh đỉnh phong, nhưng Thánh cảnh nào có dễ dàng như vậy.
Mộc Trần cười khổ:
– Chẳng qua ngày xưa tiểu Phong để lại một khối khôi lỗi chiến lực cường đại làm bạn ở bên cạnh ta, tuy rằng đến nay đều không có tác dụng nhưng có khôi lỗi kia ở đây liền có thể đảm bảo Thiên Đài ta không có lo lắng.
– Được rồi, tất cả mọi người giải tán, ngày mai chính ngày diễn ra Thiên Võ thịnh điển, chỉ sợ Thiên Võ hoàng triều sẽ tranh phong cùng Già Nam thánh triều, tiểu Thần hãy chuẩn bị thật tốt, chúng ta cũng sẽ liên lạc với Chiến Vương Học Viện bên kia.
Vũ Hoàng mở miệng nói, nhất thời mọi người gật đầu rời đi, đợi cho bọn họ rời khỏi, Vũ Hoàng cùng Mộc Trần liền thở dài một tiếng.
– Đáng tiếc chúng ta vô năng, lại đặt trọng trách lên trên người của đệ tử hậu bối.
Mộc Trần lắc đầu nói. Tất cả mọi việc xảy ra ở nơi này đều rõ ràng truyền vào trong đầu Lâm Phong, trong lòng Lâm Phong có chút cảm khái, hắn không ở đây, các sư huynh đệ lại đi ra ngoài lưu lạc, ném tất cả trọng trách lại cho hai vị sư tôn, thật khổ cho bọn họ .
– Ngày mai, Thiên Võ thịnh điển diễn ra, ta phải đến xem.
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, hắn nhắm mắt lại. Một lát sau, trên mặt đất xuất hiện một hàng thân ảnh cường giả, trong những người này, có người lộ ra khí tức tử vong đáng sợ, cũng có người ánh mắt giống như yêu thú, yêu khí mười phần.
– Các ngươi cùng tiến đến bái nhập vào làm môn hạ của Thiên Đài, trở thành đệ tử Thiên Đài cho dù bọn họ muốn các ngươi làm cái gì thì các ngươi cũng phải nghe theo, không được trái lệnh.
Lâm Phong mở miệng nói với mấy người.
– Vâng.
Đoàn người gật đầu.Nguồn truyện audio
– Hãy đi đi, tạm thời không cần báo cho ta, sáng ngày mai tự ta sẽ biết.
Lâm Phong nói, lập tức thân hình hắn lóe ra liền rời khỏi nơi này, còn có một ngày thời gian, hắn không có lập tức gặp mặt cùng sư tôn, mà hắn muốn đi hoàn thành một cái hứa hẹn, trong vòng trăm năm tất sẽ trả Thiên Trạch Cổ Thụ về, lần này hắn tiến vào Thanh Tiêu đại lục, tất nhiên muốn rút sạch Thiên Trạch Cổ Thụ trả lại cho Thần Mộc Cốc.