Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 475 [Chương 2371 đến 2375]
❮ sautiếp ❯Chương 2371: Long Vương tộc
Đám người Lâm Phong dần dần tới gần Huyết Đế Thành, trong tòa huyết sắc chi thành này, có thể nhìn thấy bóng dáng các cường giả ra vào, khí tức của bọn họ đều phi thường đáng sợ, người tới Đế cảnh đều cực kỳ biết điều.
– Huyết đế thành là một tòa hỗn loạn chi thành, rất nhiều người tới nơi này vì muốn đi vào Thần Mộ, vì lẽ đó có rất nhiều tồn tại vô cùng lợi hại, trong tòa thành này, ngươi có thể nhìn thấy rất nhiều dấu chân của tán tu cấp bậc Cổ Thánh xuất hiện.
Trong ngày thường bọn họ trong các góc của thế giới, thế nhưng một khi có người muốn tiến vào Thần Mộ thì sẽ hội tụ tới nơi này. Ngao Thương Hải mở miệng nói:
– Tại Yêu giới ta cũng thường xuyên có một ít nhân vật lợi hại đi tới nơi này, vì thăm dò Thần Mộ, nơi này gọi là nghĩa địa của thần.
– Bên trong Thần Mộ thật sự mai táng thần linh sao?
Lâm Phong tò mò hỏi, Ngao Thương Hải chính là Long tộc Thái tử, bí ẩn mà hắn hiểu biết tất nhiên vô cùng nhiều.
– Mấy ngàn năm trước ta từng đi vào bên trong Thần Mộ một lần, xác thực có di tích của thần linh, hơn nữa, ngươi sẽ thấy thân ảnh của thần để ngươi hầu như sẽ không có hoài nghi, nhưng có phải thần linh thật hay không thì không ai biết được.
Ngao Thương Hải cười nói, làm cho con ngươi Lâm Phong loé lên, thật sự có di tích của thần, thậm chí có thể nhìn thấy thân ảnh của thần.
– Bảy đại cấm địa đều là địa phương cực kỳ nguy hiểm, người bước vào có xác suất tử vong rất lớn, tiền bối đã từng tiến vào trong đó, vậy thì Thần Mộ này nguy hiểm cỡ nào?
– Thần Mộ cùng những cấm địa khác không giống nhau, nơi này là cấm địa mà rất ít võ tu nguyện ý tiến vào, tương tự Yêu giới cấm địa ta, Thái cổ ma quật đi vào rất khó có thể sống sót đi ra, hoặc ngã xuống, hoặc trở thành con rối Ma vương; Hằng Hà thời gian, càng thần bí khó lường, giống như một câu đố vậy, cùng Thần Mộ không giống nhau, nguy hiểm trong Thần Mộ càng nhiều hơn đến từ nhân loại võ tu tiến vào bên trong, bọn họ rất đáng sợ, thần chi nghĩa địa, có di tích của thần linh, hơn nữa không chỉ từ một vị thần linh, bọn họ phân ra chiến trường, để người tiến vào bên trong chém giết, mê hoặc ngươi, nhưng cũng có người nói bên trong thật sự có tồn tại kỳ ngộ, bất quá lần trước có thể là ta không có may mắn như vậy, nhiều lần suýt nữa bị người giết chết.
Ngao Thương Hải nói rất bình tĩnh, Lâm Phong dường như có thể tưởng tượng đến nguy hiểm mà Ngao Thương Hải trải qua. Nhân vật lợi hại như Ngao Thương Hải cũng có nhiều lần suýt nữa bị người giết chết, nguy hiểm bên trong không thể nghi ngờ.
– Nói như vậy tồn tại cấp bậc Đế cảnh đi vào chẳng phải thì chắc chắn phải chết.
Lâm Phong lại hỏi một tiếng. Ngao Thương Hải nở nụ cười nói:
– Vậy cũng không nhất định, ta nghe nói qua có tồn tại Đế cảnh có vận may đến nghịch thiên, sau khi tiến vào bên trong một cái di tích thần linh, sau trăm năm thời gian, khi đi ra sẽ trở thành nhân vật không tầm thường.
– Có chuyện như vậy phát sinh?Mình trong cõi cửa điện nên mọi vấn đề ở đây là Chính Xác chuẩn chỉnh nhất . Cửa Điện mình đang trông dữ Thầy Ý Ăn Lộc Bói Toán nha! …!
Ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hắn lập tức cười lắc đầu, thế giới này thật sự không có gì là không thể, nếu như thật sự có di tích thần linh, để một người hoàn toàn lột xác đó là chuyện dễ dàng.
– Được rồi, chúng ta xuống đi, ta chỉ biết quãng thời gian trước nghe nói Khung Dục đến nơi này chuẩn bị bước vào bên trong Thần Mộ, hy vọng là chúng ta tới kịp.
Ngao Thương Hải nhàn nhạt nói, lập tức bọn họ nâng bước hạ xuống, đi vào bên trong Huyết Đế Thành, họ bước chậm ở trong thành liền cảm nhận được một luồng huyết tinh mạnh mẽ phi thường nồng nặc, lúc này có không ít ánh mắt phóng về phía bọn họ, tất cả ánh mắt đều phi thường sắc bén. Tuy nhiên dường như những người này cảm giác được đám người Lâm Phong đều không phải nhân vật dễ trêu chọc nên cũng không có ai dám tới quấy rầy.
– Quả nhiên là hỗn loạn chi thành.
Lâm Phong nhìn thấy khắp nơi dù bầu trời hay trên mặt đất đều có người ở chiến đấu, không biết nói gì, hơn nữa có rất nhiều người đều trực tiếp tiến lên đánh cướp, căn bản cũng không có một điểm quy tắc gì dành cho người đi tới Huyết Đế Thành.
– Đương nhiên, trong Huyết Đế Thành chỉ nhìn thực lực.
Một thanh âm truyền đến dường như đáp lại lời Lâm Phong, lập tức, phía trước đám người Lâm Phong có một nhóm người lơ lửng trên hư không, người cầm đầu có khí tức vô cùng đáng sợ, hắn là một cường giả cấp bậc Cổ Thánh. Trong con ngươi của hắn dường như có huyết quang lượn lờ, hắn nhìn chằm chằm ba người Lâm Phong nói:
– Khí chất cực kỳ phi phàm, đều đạt tới cảnh giới phản phác quy chân, không có khí tức tiết lộ ra ngoài, như vậy chắc hẳn các ngươi đều đã siêu phàm nhập thánh, là cường giả đạt tới Thánh cảnh, lần này chúng ta chuẩn bị bước vào Thần Mộ vừa vặn còn thiếu ít một ít người dưới tay, vậy các ngươi đi theo chúng ta đi.
– Cướp người?
Lâm Phong hơi có chút kinh ngạc, hiện tại những người này không cướp giật thiên tài địa bảo, mà lại trực tiếp cướp người, để bọn họ đi theo đối phương.
– Các ngươi là người của thế lực nào, phải xem các ngươi có tư cách để chúng ta đi theo hay không đã.
Chỉ thấy Ngao Thương Hải mở miệng hỏi.
– Chúng ta là người của Huyết Thánh Âu Nguyệt, các ngươi không cần phải hoài nghi thực lưc của Đế Huyết Minh chúng ta.
Đối phương đáp lại, làm cho thần sắc Ngao Thương Hải lóe lên:
– Huyết Thánh Âu Nguyệt, cái tên này ngày càng không có tiền đồ, dĩ nhiên hắn lại chạy đến nơi này làm đại vương, thành lập Đế Huyết Minh, tốt lắm vậy chúng ta cùng các ngươi đi một chuyến.
– Âu Nguyệt chính là một vị Thánh Vương đại thành khá có danh tiếng, hắn đã biến mất ngàn năm, bên ngoài có rất ít người biết hắn ở nơi nào, không nghĩ tới hắn lại đến Huyết Đế Thành thành lập thế lực, chỉ sợ vì muốn thăm dò Thần Mộ, đột phá bình cảnh mà hiện tại hắn gặp phải.
Thiên Nhược Kiếm quay về truyền âm với Lâm Phong một tiếng, làm cho ánh mắt Lâm Phong ngưng lại, hắn rất kinh ngạc, Đế Huyết Minh Âu Nguyệt này lại là một đại nhân vật.
– Hả?
Cường giả Thánh cảnh cầm đầu kia hơi kinh ngạc, không nghĩ tới đám người Lâm Phong lại dễ dàng nói chuyện như vậy, chỉ thấy hắn lập tức nở nụ cười, nói:
– Yên tâm, Đế Huyết Minh sẽ không để cho các ngươi thất vọng.
Dứt lời, thân hình bọn họ lóe ra hướng phía trước, đám người Lâm Phong liền theo sát phía sau bọn họ, không lâu sau, đám người họ đi tới phía trước một cung điện huyết sắc mênh mông, cung điện này có chín mươi chín tầng cầu thang, ở đó có hai huyết long đứng sững, cực kỳ uy vũ.
– Đến đây, đi theo ta.
Chỉ thấy đoàn người phía trước hạ xuống đất, quay đầu lại nhìn về phía đám người Lâm Phong nói:
– Đi thôi, theo ta tiến vào.
Nhưng mà hắn lại phát hiện, ba người Lâm Phong không hề nhúc nhích, ba người đứng đó bình tĩnh nhìn hắn.
– Gọi Âu Nguyệt ra gặp ta.
Ngao Thương Hải nhàn nhạt nói, làm cho ánh mắt người kia ngưng lại, chỉ thấy hắn mở miệng nói:
– Các hạ, nơi này là Đế Huyết Minh, dường như các ngươi không phải cam tâm tình nguyện đi theo ta mà là muốn tìm đến nơi đây.
– Ngươi nói đúng.
Thiên Nhược Kiếm nhàn nhạt nói, vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, làm cho cường giả Thánh kia đột nhiên tỏa ra khí tức cuồn cuộn đánh tới hướng bên này.
– Các ngươi là người phương nào?
Hiển nhiên, hắn cũng ý thức được mấy người này không giống bình thường, liền lạnh lùng hỏi.
– Ngươi để hắn lăn ra đây sẽ biết.
Ngao Thương Hải nở nụ cười, làm cho người kia càng nhíu mày, lạnh nhạt nói:
– Vậy trước tiên ta sẽ phải thử xem thực lực của các ngươi.
Dứt lời, chỉ thấy thân thể của hắn phóng lên trời, huyết vân phía trên vòm trời rít gào cuốn động, hóa thành thiên uy, đột nhiên hội tụ thành huyết sắc trường mâu.
– Để ta đến đi!
Lâm Phong nhàn nhạt nói, bước chân hắn hướng về phía trước hơi đạp một bước, đột nhiên thân ảnh của hắn biến mất không còn tăm hơi, trong khoảnh khắc xuất hiện ở phía trước cách đối phương không xa, tốc độ của Lâm Phong nhanh đến cực hạn.
– Giết!
Người kia rống giận một tiếng, huyết sắc trường mâu khủng bố xuyên qua thiên địa, bay thẳng giết về phía Lâm Phong, giống như hóa thành một thanh huyết mâu xuyên thủng bầu trời, từ trên vòm trời trực tiếp phóng xuống, uy thế cực kỳ khủng bố. Thủ chưởng Lâm Phong đánh về phía bầu trời, hóa thành một thủ ấn khổng lồ. Trong giây lát trực tiếp bao phủ, khóa chặt lấy trường mâu, ánh mắt của hắn cực kỳ đáng sợ, tình cảnh này làm cho sắc mặt người kia đột nhiên trở nên trắng bệch. Ở trong ba người, Lâm Phong trẻ nhất, hơn nữa Lâm Phong cho hắn cảm giác rất bình tĩnh nhưng hắn lại không ngờ Lâm Phong đáng sợ như vậy, như vậy hai người kia có thể sẽ càng thêm khủng bố.
– Ngươi không phải đối thủ của ta, để Âu Nguyệt đi ra nói chuyện đi!
Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng, nhìn chằm chằm đối phương, vẻ mặt người kia chợt cứng ngắc, hắn nhìn thủ chưởng to lớn của Lâm Phong nắm lấy huyết mâu, hắn không có gì để nói, nhưng mà đúng lúc này, từng luồng khí tức đáng sợ tràn ra, chỉ thấy xuất hiện vài vị cường giả Thánh Vương bước chậm về phía bên này, khí tức đáng sợ tràn ra, làm cho Lâm Phong vô cùng kinh ngạc. Một cái Huyết Đế Minh bên trong Huyết Đế Thành không phải gia tộc, mà là một thế được thành lập tạm thời, dĩ nhiên lại có thể so với một Thánh Vương tộc cổ lão.
– Ai muốn gặp ta?
Lúc này chỉ nghe thấy một thanh âm từ trên vòm trời truyền xuống, đám người Lâm Phong ngẩng đầu lên, liền thấy trong hư không xuất hiện một thân ảnh vô cùng yêu dị mạnh mẽ.
– Ngươi chính là Âu Nguyệt?
Ngao Thương Hải đứng chắp tay, ngẩng đầu nhìn hư không, hỏi.
– Ngươi là người phương nào?
Âu Nguyệt nhìn thấy trang phục Ngao Thương Hải, cùng với cái vương miện kia không khỏi khẽ nhíu mày, trang phục này hắn chưa từng thấy, nhưng có chút giống với trang phục của Long tộc tại Yêu giới.
– Ta là ai không trọng yếu, ta có chuyện cần ngươi làm.
Ngao Thương Hải bình tĩnh nói, hắn tới nơi này cũng chính vì để cho Đế Huyết Minh giúp bọn họ tìm Khung Dục, như vậy sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
– Khẩu khí thật lớn.
Âu Nguyệt lạnh lùng nói một tiếng, chỉ thấy trên người hắn tràn ngập ra một luồng khí tức vương giả đáng sợ. Trên vòm trời xuất hiện từng vòng yêu nguyệt đáng sợ, dường như thiên địa đều trở nên tối tăm, từng vòng nguyệt quang kia trực tiếp bao phủ ở trên người Ngao Thương Hải, cực kỳ yêu dị.
– Làm càn!
Ngao Thương Hải ngẩng đầu nhìn về hướng từng vòng yêu nguyệt trên bầu trời, thân thể hắn phóng lên trời, rít gào một tiếng, trong giây lát thủ chưởng của hắn đánh tới một vòng yêu nguyệt, tiếng rồng ngâm rung động thiên địa, giống như là một viễn cổ Cự Long trực tiếp đánh về phía yêu nguyệt, một tiếng nổ vang truyền ra, yêu nguyệt trên vòm trời đều bị phá hủy.
– Người Long tộc?
Âu Nguyệt khẽ nhíu mày, lạnh lùng nói:
– Ngươi là Long Vương tộc.
– Hừ.
Ngao Thương Hải quát lạnh một tiếng, trên vòm trời dường như xuất hiện hư ảnh Kim long mọc ra ngũ trảo, hướng về từng vòng yêu nguyệt kia chộp tới, chỉ thấy yêu nguyệt không ngừng bị phá nát, sắc mặt Âu Nguyệt khó coi, quả nhiên Long Vương tộc ngũ trảo Kim long, lực công kích thật mạnh.
Chương 2372: Thiên Sát Minh
– Ngươi là vị Long tộc Thái tử nào?
Âu Nguyệt nhìn thấy yêu nguyệt trong hư không bị phá nát, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Ngao Thương Hải, lạnh lùng hỏi.
– Đánh xong hả nói!
Ngao Thương Hải hừ lạnh một tiếng, thân thể hắn xông về phía trước, tuy rằng tốc độ của hắn không bằng Kim Sí Đại Bằng, nhưng tốc độ của ngũ trảo Kim long cũng cực kỳ đáng sợ, chỉ trong chớp mắt hắn đánh ra một quyền đáng sợ hướng về Âu Nguyệt, cường giả Long tộc am hiểu sức mạnh, sức mạnh của bọn họ đều cực kỳ đáng sợ, đặc biệt là ngũ trảo Kim long thân là Long tộc Vương tộc, sức mạnh của họ càng doạ người. Một đạo công kích này dường như muốn phá nát không gian, nếu khiến công kích của hắn chậm lại có thể nhìn thấy vòng xoáy không gian đang vặn vẹo.
– Ầm!
Thân ảnh Âu Nguyệt bị phá nát, nhưng mà vẻ mặt Ngao Thương Hải bất biến, chỉ thấy hư không phía trước hắn hiện lên một vòng yêu nguyệt, thân ảnh Âu Nguyệt thình lình xuất hiện nơi đó, vừa nãy chỉ có một đạo hư ảnh của hắn bị phá hủy mà thôi, còn bản thể của hắn đã rời đi.
– Nguyệt quang!
Vẻ mặt Ngao Thương Hải ngưng lại, chỉ thấy trên hư không xuất hiện từng đạo nguyệt quang chói mắt. Nhìn thấy một màn này trong hư không, trong con ngươi Ngao Thương Hải lóe lên ý cười lạnh lẽo, hắn chợt hé miệng, đột nhiên, một tiếng rồng ngâm truyền ra, khiến cho thiên địa rung động.
– Đi!
Thiên Nhược Kiếm mang theo thân thể Lâm Phong lùi về sau, chỉ thấy phía sau Ngao Thương Hải xuất hiện một hư ảnh ngũ trảo Kim long khủng bố. Đồng thời, phía trên vòm trời, có từng đạo ngũ trảo Kim long khổng lồ điên cuồng gào thét, xé rách tất cả, nguyệt quang không bị ngừng phá nát, hắn muốn cho Âu Nguyệt không còn nơi ẩn thân nơi.
– Giết!
Bầu trời phía trên Ngao Thương Hải, Âu Nguyệt dường như muốn mượn lực lượng của thiên đạo, một vòng yêu nguyệt từ trên vòm trời chém xuống, khiến hư không đều bị chém nứt, Lâm Phong nhìn không gian chiến đấu kia, chỉ cảm thấy một trận run sợ, nơi nguyệt quang đi qua hư không dường như đều bị đánh mở ra. Ngao Thương Hải hét lên giận dữ, thân thể hắn phóng lên trời, quyền ấn đánh ra, dường như hư không bị đình trệ, nguyệt quang cùng quyền ấn va chạm vào nhau, một tiếng ầm ầm nổ vang truyền ra, chỉ thấy nguyệt quang đều phá nát, nhưng mà trên nắm đấm của Ngao Thương Hải dường như xuất hiện một vệt máu, có thể thấy được lực công kích của nguyệt quang kia có bao nhiêu đáng sợ.
– Chạy đi đâu!
Thân thể Ngao Thương Hải phóng lên trời, hắn lại đánh ra một quyền về phía trước, dường như hư không đang điên cuồng rung động, Lâm Phong chỉ cảm thấy vùng không gian kia như đang rung động, phát sinh ngàn vạn lần chấn động. Trong khoảnh khắc đã thấy thân ảnh Âu Nguyệt hiện ra, hắn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn trắng bệch, nhưng con ngươi hắn vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngao Thương Hải.
– Ta là tứ Thái tử Ngao Thương Hải của Long tộc, Âu Nguyệt, ngươi không cần phải chống cự, nếu ta muốn thì có thể phá hủy Đế Huyết Minh của ngươi dễ như trở bàn ta.
Huống hồ phía sau ta còn có Thiên Nhược Kiếm, tên của hắn chắc ngươi cũng từng nghe nói. Ngao Thương Hải mở miệng nói với Âu Nguyệt, khiến cho con ngươi Âu Nguyệt ngưng lại, Vương tộc Thái tử của Long tộc, còn có Già Diệp đệ tử, Thiên Nhược Kiếm.
– Các ngươi muốn làm gì?
Âu Nguyệt quay lại hỏi Ngao Thương Hải.
– Đi vào rồi nói.
Ngao Thương Hải mở miệng nói, hắn bước ra phía trước, Thiên Nhược Kiếm cùng Lâm Phong đuổi theo, đi vào bên trong Đế Huyết Minh. Tiến vào bên trong đại điện, Ngao Thương Hải không chút khách khí ngồi ở trên chủ vị, hắn quay lại nói với Âu Nguyệt:
– Ngươi có nghe nói qua người tên Khung Dục chưa?
– Không có.
Âu Nguyệt lắc lắc đầu, làm cho vẻ mặt Ngao Thương Hải ngưng lại:
– Hắn là nhân vật trọng yếu nhất của Hỏa Diễm Thần Điện, ngươi chỉ cần biết như vậy, ta muốn các ngươi lợi dụng thế lực của Đế Huyết Minh đi thăm dò, nếu hắn đến nơi này tất nhiên sẽ có cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện đi theo, hẳn sẽ không quá khó để tìm được, ngươi chỉ cần truy theo dấu chân của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện là được.
Người của Hỏa Diễm Thần Điện tuy rằng cũng biết điều này nhưng cũng sẽ không tận lực che giấu hành tung, dù sao bọn họ không cần sẽ rời đi chứ? Âu Nguyệt quay lại hỏi Ngao Thương Hải, ánh mắt hắn vẫn mang theo vài phần ý lạnh, tuy thực lực của hắn không bằng Ngao Thương Hải này, nhưng thân là cường giả Thánh Vương hắn cũng không thể ăn nói khép nép với Ngao Thương Hải.
– Ngươi làm theo lời ta là được rồi, yên tâm, Ngao Thương Hải ta không có hứng thú với Đế Huyết Minh của ngươi.
– Tốt lắm, ngươi chờ tin tức của ta.
Âu Nguyệt xoay người rời đi, bên trong cung điện, chỉ còn ba người Ngao Thương Hải, Thiên Nhược Kiếm và Lâm Phong.
– Nếu Khung Dục còn ở trong thành, nhất định Âu Nguyệt có thể ra hắn, bất quá, nếu như có cường giả lợi hại của Hỏa Diễm Thần Điện đi theo thì sẽ rất phiền phức.
Ngao Thương Hải mở miệng nói, dù sao, hắn cũng không thể ra tay, nếu không sẽ tạo ra mâu thuẫn giữa Long tộc và Thần Điện, thân phận của hắn hoàn toàn có thể đại biểu lập trường của Long tộc. Mà người của Hỏa Diễm Thần Điện bên cạnh Khung Dục cũng có thể là một nhân vật vô cùng lợi hại, Thiên Nhược Kiếm và Lâm Phong muốn bắt Khung Dục là một việ có độ khó rất lớn.
– Hiện tại chỉ có thể chờ đợi tin tức.
Lâm Phong thấp giọng nói. Đế Huyết Minh vẫn không để bọn họ thất vọng, chỉ dùng hai ngày thời gian, Âu Nguyệt liền tới tìm bọn họ.
– Có tin tức không?
Ngao Thương Hải nhìn Âu Nguyệt, hỏi.
– Có, người tên Khung Dục của Hỏa Diễm Thần Điện mà các ngươi muốn tìm là Thánh Vương tiểu thành đúng không?
– Không sai, hắn đang ở nơi nào?
Nghe xong lời nói của đối phương Ngao Thương Hải liền lộ ra một chút ý cười, xem ra Khung Dục hẳn là còn ở trong Huyết Đế Thành.
– Các ngươi muốn tìm hắn làm cái gì?
Âu Nguyệt hỏi một tiếng.
– Việc này không cần ngươi quản.
Ngao Thương Hải đáp lại.
– Ta nhắc nhở các ngươi, nếu các ngươi muốn tìm hắn để gây sự đến thì nên chết tâm đi.
Giờ khắc này, Khung Dục cùng một nhóm cường giả Thánh cảnh của Hỏa Diễm Thần Điện đang ở trong Thiên Sát Minh của Huyết Đế Thành, ngươi chắc hẳn đã nghe về Thiên Sát Minh. Huống hồ, mặc dù chỉ bằng những người của Hỏa Diễm Thần Điện kia thì chỉ sợ các ngươi cũng không thể đối phó được.
– Thiên Sát Minh.
Ánh mắt Ngao Thương Hải chợt ngưng lại, hắn nhìn Lâm Phong nói:
– Thiên Sát Minh là một thế lực có truyền thừa từ rất lâu trong Huyết Đế Thành, thực lực vô cùng mạnh.
Ở trong Huyết Đế Thành họ có thể xếp trong ba vị trí đầu, thế lực của bọn họ do các lộ cường giả muốn đi vào trong Thần Mộ hội tụ lại sinh ra, hơn nữa chỉ tuyển nhân vật tinh anh nhất, một thế lực rất đáng sợ. Lâm Phong nghe được Ngao Thương Hải nói thì nhíu mày, Thiên Sát Minh, Khung Dục đang ở trong Thiên Sát Minh, hơn nữa thế lực bản thân hắn mang theo cũng rất đáng sợ.
– Chỉ có một cách đó là ta cũng tiến vào trong Thiên Sát Minh.
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ, trong nháy mắt hắn có quyết định, Già Thiên đang trong tay của Hỏa Diễm Thần Điện, bên phía Cố Trúc tuy cũng đang hành động, nhưng muốn để Hỏa Diễm Thần Điện giao người thì hầu như không có khả năng, trừ phi dùng chính Lâm Phong hắn đi trao đổi, vì lẽ đó hắn chỉ có thể bắt Khung Dục. Hắn không thể lấy thân phận Lâm Phong tiến vào Thiên Sát Minh, nhưng có thể đổi một cái thân phận khác đi vào.
– Dùng nội thế giới của ta nhốt Khung Dục lại không khó, cái khó chính là làm sao để rời khỏi Thiên Sát Minh một cach an toàn sau khi giam giữ được Khung Dục.
Lâm Phong thầm nghĩ, hắn nhìn về phía Ngao Thương Hải cùng với Thiên Nhược Kiếm nói:
– Tiền bối, ta dự định đổi thân phận tiến vào Thiên Sát Minh ở bên trong tìm cơ hội bắt Khung Dục.
– Như vậy quá nguy hiểm, rất khó có thể thành công, nếu không làm được thì chính mạng của ngươi cũng phải bồi vào, sức chiến đấu của bản thân Khung Dục phi thường lợi hại, một mình ngươi ra tay thì khó có thể thành công được.
Ngao Thương Hải truyền âm đáp lại, suy nghĩ của Lâm Phong quá lớn mật.
– Đúng, không thể mạo hiểm như vậy.
Thiên Nhược Kiếm cũng bác bỏ ý nghĩ của Lâm Phong. Âu Nguyệt biết ba người đang thông qua thần niệm giao lưu, hắn chỉ bình tĩnh đứng đó, cũng không nói lời nào. Lâm Phong nhìn hai người Ngao Thương Hải, truyền âm nói:
– Ta nhất định phải thử xem, cũng không còn lựa chọn khác.
Ngao Thương Hải cùng Thiên Nhược Kiếm cảm giác được quyết tâm của Lâm Phong, ánh mắt hai người theo dõi hắn, cả hai liếc mắt nhìn nhau.
– Ngươi đã có phách lực như thế, ta cũng không ngăn cản ngươi, ta sẽ tiếp tục tọa trấn tại Đế Huyết Minh nàu, nếu có chuyện ngươi thông báo cho ta, ta sẽ tận lực đi hỏi thăm nhân vật trọng yếu của Hỏa Diễm Thần Điện.
Ngao Thương Hải nói:
– Thế nhưng, ngươi nhất định không thể bại lộ ra thân phận Lâm Phong, bằng không Hỏa Diễm Thần Điện sẽ không giao người.
– Ta ở bên ngoài Thiên Sát Minh, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị tiếp ứng ngươi.
Thiên Nhược Kiếm cũng không có khuyên Lâm Phong, bọn họ tôn trọng quyết định của Lâm Phong, tuy rằng việc này rất mạo hiểm, nhưng Lâm Phong đã quyết định nên bọn họ cũng tán thành, đây là con đường của cường giả, cần phải quyết đoán.
– Được, quyết định như vậy đi.
Lâm Phong truyền âm nói, hắn nhìn về phía Âu Nguyệt, nói:
– Kính xin cho ta một phần thần niệm địa đồ của Huyết Đế Thành cùng với Thiên Sát Minh.
– Có thể.
Âu Nguyệt gật gật đầu, từng sợi thần niệm vọt về hướng mi tâm của Lâm Phong.
– Cảm tạ.
Lâm Phong đứng dậy, Thiên Nhược Kiếm cũng đi cùng hắn, hai người đi ra phía ngoài đại điện, chỉ còn Ngao Thương Hải lưu lại, hắn quay lại nói với Âu Nguyệt:
– Đừng nhìn nữa, ta còn phải chờ một thời gian ở chỗ này.
Dọc đường đi Lâm Phong cùng Thiên Nhược Kiếm tách ra. Bây giờ, Lâm Phong đã thay đổi hoàn toàn một khuôn mặt khác, vẫn là dung mạo một thanh niên, tuy nhiên sắc mặt hắn lại mang theo vẻ không khỏe mạnh, săcs mặt hắn trắng xám, có mấy phần yêu dị, tóc dài lệch về một bên, tăng thêm mấy phần khí chất yêu dị. Lúc này, hắn liền tới bên ngoài Thiên Sát Minh. Ở trong Huyết Đế Thành, Thiên Sát Minh đã tồn tại vô số năm, đây chính là một trong những cỗ thế lực mạnh mẽ cổ xưa nhất, càng đồ sộ hơn so với Đế Huyết Minh. Lúc Lâm Phong đến nơi này, hắn liền nhìn thấy từng toà đại điện vắt ngang, đột nhiên có vài thân ảnh xuất hiện ở trước người Lâm Phong, ở phía sau Lâm Phong, có một cự môn hình vòm, mặt trên có khắc ba chữ Thiên Sát Minh, Lâm Phong đã bước vào cửa lớn của Thiên Sát Minh.
– Người tới có chuyện gì?
Mấy người ngăn cản ở mặt trước mặt hắn đều có tu vi Đế cảnh, vẻ mặt của họ lạnh lùng, nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên người Lâm Phong, không có chút khí tức nào, bọn họ không nhìn ra tu vi của Lâm Phong.
– Ta muốn gia nhập Thiên Sát Minh.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Nếu như ngươi có thể đi qua chín phiến Thiên sát môn, sẽ có thể gia nhập Thiên Sát Minh.
Đối phương mở miệng nói, Lâm Phong liếc mắt nhìn phía trước, hắn bước chậm ra, từng luồng hơi thở mạnh mẽ phóng tới trên người hắn, nhưng mà chỉ thấy thủ chưởng hắn vung lên, nhất thời những người kia rơi vào trong ảo cảnh, sắc mặt bọn họ không khỏi ngưng lại, xung quanh không còn thứ gì.
– Ảo cảnh thật lợi hại, thủ chưởng vừa vung lên đã có thể khiến người khác nhập vào trong ảo cảnh.
Thần sắc người bên trong vô cùng khó coi, đợi đến khi ảo cảnh biến mất, bọn họ quay đầu lại đã thấy Lâm Phong liên tục đi qua năm phiến Thiên sát môn rồi!
Chương 2373: Gấp gáp
Người trấn thủ chín phiến Thiên sát môn ngày càng mạnh, nhưng Lâm Phong vẫn dễ dàng đột phá sáu phiến Thiên sát môn, mãi đến tận phiến Thiên sát môn thứ bảy hắn mới dừng lại, người trấn thủ tại đây đã là nửa bước Thánh nhân, trong ánh mắt hai lão giả lộ ra huyết sắc, lạnh lùng nhìn quét Lâm Phong, thân thể cả hai bay lên trời, thủ chưởng vung lên, nhất thời huyết sắc đại chưởng ấn đáng sợ chụp về hướng Lâm Phong.
Con ngươi Lâm Phong đen kịt, dường như một vòng xoáy sâu không thấy đáy, cực kỳ đáng sợ.
– Đi vào.
Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm, hai lão giả kia bị cuốn vào trong vòng xoaý hắc ám, giống như vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời, chỉ có tử vong bao phủ bọn họ.
– Ảo cảnh thật mạnh.
Vẻ mặt hai lão giả kia vô cùng khó coi, bọn họ không nghĩ tới ảo thuật của người mới đến này lại lợi hại như vậy.
– Oanh ca!
Một cự chưởng đáng sợ đánh tới hướng bọn họ, ảo thuật bị phá nát, hai người điên cuồng chống đỡ công kích, nhưng lúc bọn hắn thanh tỉnh lại thì bọn hắn phát hiện Lâm Phong đã đi qua phiến Thiên sát môn thứ tám.
– Lợi hại!
Hai lão giả nhìn Lâm Phong đi vào phiến Thiên sát môn thứ chín, hắn một hơi đột phá tám phiến Thiên sát môn, thực lực vô cùng lợi hại.
– Xem ra lại có một nhân vật lợi hại tiến vào Thiên sát môn, hi vọng lần này bước vào bên trong Thần Mộ có thể có vận may gặp được di tích.
Tên còn lại nở nụ cười, Lâm Phong đã bắt đầu giao phong cùng cường giả trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín. Trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín chỉ có một người, nhưng người này là một tồn tại phi thường lợi hại, tuy hắn cũng là nửa bước Thánh nhân, nhưng sức chiến đấu của hắn rất mạnh, lực công kích vô cùng lợi hại. Tuy nhiên khi đối mặt với Lâm Phong thì thực lực của hắn có vẻ vẫn không đủ, rất nhanh hắn bị đánh bại. Lâm Phong đã dễ dàng thông qua chín phiến Thiên sát môn.
– Không sai biệt lắm, Thiên sát minh ta lại có một vị cường giả Thánh cảnh gia nhập, ngươi tên gì?
Chỉ thấy người trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín kia quay về phía Lâm Phong cười vang, nói.
– Mộc Phong.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Mộc Phong huynh, thực lực của ngươi rất lợi hại, chắc hẳn cũng vì tiến vào Thần Mộ nên mới đến Thiên sát minh ta.
Người kia cười nói, Thiên sát minh thành lập cùng với ý nghĩa tồn tại của thế lực này cũng chính là vì cấm địa Thần Mộ.
– Đúng vậy, chư vị dự định khi nào sẽ tiến vào Thần Mộ, lần này có bao nhiêu cường giả tham gia?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Thần Mộ cũng giống với những cấm địa khác, đi vào rất dễ dàng nhưng muốn sống sót đi ra thì lại vô cùng khó khăn, vì lẽ đó nhất định chúng ta phải chuẩn bị thật tốt.
Lần này vẫn giống như trước, Thiên sát minh chuẩn bị thành lập một chi quân đoàn lợi hại bao gồm rất nhiều cường giả cấp Thánh Vương, mặt khác lại cộng thêm tư liệu của Thiên sát minh về Thần Mộ và những cường giả trong Thần Mộ, chắc chắn sẽ không để ngươi thất vọng.
– Có thể dẫn tiến ta được chứ.
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Không vội, chúng ta trước tiên tiến vào Thiên sát minh an bài nơi nghỉ ngơi cho ngươi, nếu có cơ hội, ta sẽ giới thiệu mấy người với ngươi.
Người kia mở miệng nói, thân hình hắn loé lên, thân thể Lâm Phong đuổi theo sau, hai người đi vào bên trong Thiên Sát Minh, hắn an bài chỗ ở cho Lâm Phong, sau khi giới thiệu một ít chuyện cho Lâm Phong biết rồi rời đi. Lâm Phong ngồi khoanh chân trong sân, chỉ thấy từng sợi thần niệm quang mang từ mi tâm hắn tràn ra, thần niệm hắn tỏa ra bao phủ hư không xung quanh, thần niệm mạnh mẽ rất nhanh liền bao phủ vòm trời phía trên, dường như đan thành cung điện liên tiếp, thu hết tất cả quang cảnh Thiên Sát Minh phía dưới vào đáy mắt. Rất nhiều người ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời không khỏi nở nụ cười, lấy thần niệm nhòm ngó một người không phải hành vi hữu hảo gì, nhưng mà cái tên này thật trực tiếp, thần niệm của hắn bay lên hư không quan sát toàn bộ Thiên Sát Minh. Bên trong Thiên Sát Minh, từng sợi thần niệm nhào lên phía trên hư không, thần niệm ở trên vòm trời thăm dò lại Lâm Phong. Bất quá Lâm Phong đối với việc này cũng không để ý chút nào, rất nhanh ánh mắt của hắn khóa chặt một thân ảnh nào đó trong sân. Ở nơi đó, có một đoàn người ngồi khoanh chân, phi thường nhàn nhã, khí tức của đám người này đều rất đáng sợ, trên người tất cả bọn họ đều khoác hỏa diễm trường bào, rất khả năng đây chính là người của Hỏa Diễm Thần Điện.
– Ai dám lớn mật như thế?
Lúc này, chỉ nghe một người nói nhỏ, hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên hư không.
– Cút!
Lúc này chỉ nghe một đạo thanh âm băng lãnh truyền ra, âm thanh khủng bố dường như theo hư không mà động, trực tiếp vang lên trong tai của Lâm Phong. Lúc này chỉ thấy Lâm Phong mở mắt ra, hắn thu hồi thần niệm lại, trong ánh mắt hắn lóe lên một đạo quang mang sắc bén, những người này chính là người của Hỏa Diễm Thần Điện, như vậy Khung Dục cũng trong đó, Lâm Phong suy nghĩ tới rồi người trẻ tuổi trẻ có khí tức bình tĩnh ngồi đó, rất có khả năng chính là Khung Dục. Tại vị trí của đoàn người Hỏa Diễm Thần Điện, một người mở miệng hỏi:
– Người nào?
– Không biết, là một thanh niên tà dị, tu vi rất thần bí, trước đây ta chưa từng nhìn thấy hắn, hẳn mới gia nhập vào Thiên Sát Minh.
Một người đáp lại.
– Lá gan của người rất lớn, mới vừa gia nhập vào Thiên Sát Minh lại dám lấy thần niệm nhòm ngó khắp nơi.
Những người này cười nhạt, bọn hắn không thèm để ý tới, cũng không có lưu ý đến Lâm Phong quá mức. Lâm Phong cũng không có hành động, mặc dù Khung Dục thật sự ở trong đó, nhưng mà nơi này có nhiều cường giả lợi hại như vậy hắn muốn bắt Khung Dục căn bản là không có khả năng thành công, hiện tại hắn cần chờ đợi thời cơ. Khoảng thời gian sau đó, mỗi ngày Lâm Phong đều tỏa thần niệm ra bao phủ vòm trời phía trên, giống như đang tắm ánh mặt trời, khiến cho trong lòng rất nhiều người đang thầm mắng Lâm Phong. Tuy nhiên Lâm Phong cũng không dùng thần niệm nhòm ngó những địa phương bí ẩn hay quấy rầy người khác tu luyện nên cũng không có người nào thật sự nhằm vào Lâm Phong, bọn họ chỉ có chút khó chịu, người mới đến này vẫn còn tỏa ra thần niệm mỗi ngày, chẳng lẽ hắn đang tu luyện hay sao? Thời gian chậm rãi trôi qua, bên trong Thiên Viêm Thành, hiện giờ cũng vô cùng náo nhiệt, có rất nhiều cường giả tiến về nơi này, cường giả của Vận Mệnh Thần Điện, cường giả Cổ Giới tộc đều đến. Đương nhiên, thân ngoại hóa thân của Lâm Phong cũng đi tới nơi này, hai tôn thân ngoại hóa thân của hắn vẫn luôn ở trong Vận Mệnh Thần Điện tu luyện, quan các loại ngọc giản, làm bạn tu luyện với Mộng Tình, bất quá bây giờ Già Thiên bị Hỏa Diễm Thần Điện bắt, trong lòng MộngTtình như có lửa đốt, một tôn thân ngoại hóa thân của Lâm Phong đi đến bên trong Thiên Viêm thành, ít nhất chỉ cần hắn không toàn lực ra tay, liền có thể mê hoặc ánh mắt của Hỏa Diễm Thần Điện để bọn họ cho rằng Lâm Phong đang ở trong Thiên Viêm thành. Hai bên, đồng thời hành động. Trong một tòa hành cung tại Thiên Viêm thành, Vận Mệnh Giả đang ở cùng Lâm Phong, hắn quay lại hỏi Lâm Phong:
– Tình hình bên kia ra sao?
– Ta vẫn đang ở trong Thiên Sát Minh, hiện nay không có dự định tiến vào Thần Mộ.
– Được, ngươi tiếp tục ở đó, ta đã sắp đến rồi, nếu bọn họ muốn bước vào Thần Mộ, nhất định phải nghĩ biện pháp ngăn cản bọn họ.
Vận Mệnh Giả tiếp tục nói, Lâm Phong gật đầu, Lâm Phong biết Vận Mệnh Giả này thực ra cũng là một tôn thân ngoại hóa thân. Bây giờ, bản tôn của Lâm Phong đang ở trong Thiên Sát Minh, còn thân ngoại hóa thân của hắn lại ở nơi này, mà thân ngoại hóa thân của Vận Mệnh Giả cũng ở nơi này, còn bản tôn của Vận Mệnh Giả đang trên đường chạy tới Thiên Sát Minh. Lâm Phong vẫn không biết bản tôn Vận Mệnh Giả đang làm gì. Bây giờ, bản tôn của hắn đi ra, cũng có nghĩa Ma Thiên xuất thế.
– Ở nơi này chúng ta phải làm sao?
Lâm Phong gật gật đầu, mỗi ngày hắn đều dùng thần niệm thăm dò động tĩnh của Thiên át Minh, hắn là đang lo lắng Khung Dục sẽ bước vào Thần Mộ. Đồng thời hắn cũng đang tìm kiếm cơ hội ra tay, như nếu có thể đợi được Vận Mệnh Giả tới đương nhiên là tốt nhất.
– Ta đã báo cho Hỏa Diễm Thần Điện, bọn họ đồng ý ngày mai gặp mặt một lần.
Khi đó, có lẽ ta có thể chạy tới Huyêta Đế Thành. Vận Mệnh Giả thản nhiên nói, khiến cho tromg ánh mắt Lâm Phong lóe lên một đạo ưuang mang sắc bén, chỉ còn lại không tới một ngày nữa. Ngày hôm đó, Lâm Phong không ra khỏi nơi ở, chỉ thấy bên ngoài có một thanh âm truyền đến:
– Mộc Phong huynh.
Lâm Phong nghe được âm thanh liền mở mắt ra, lập tức thân hình hắn loé lên, trong chớp mắt đi ra bên ngoài, người đến chính là người trấn thủ phiến Thiên sát môn thứ chín trước kia, chỉ thấy hắn cười nói:
– Mộc Phong huynh, hôm nay tiến hành một cuộc gặp mặt để mọi người nhận biết nhau, sau đó chúng ta liền chuẩn bị tiến vào Thần Mộ.
– Ngày hôm nay liền đi sao?
Vẻ mặt Lâm Phong hơi ngưng lại, thời gian thật gấp gáp, không tới nửa ngày sau là Vận Mệnh Giả có thể chạy tới Huyết Đế Thành.
– Đúng vậy, chúng ta đi thôi.
Người kia nở nụ cười, liền đi phía trước dẫn đường, Lâm Phong không thể làm gì khác, hắn đành phải đuổi theo, cho dù hắn không đi cũng không thể ngăn cản những người khác tiến vào Thần Mộ. Không lâu sau, bọn họ đi tới một quảng trường, nơi này đã có vài chục người tụ hợp, từng đạo khí tức khủng bố lan tràn ra, sau khi nhìn thấy Lâm Phong vẻ mặt bọn họ liền ngưng lại, chỉ thấy có người cười nói:
– Chính là cái tên mỗi ngày đều dùng thần niệm dung nhập vào hư không, không biết hắn muốn làm cái gì.
– Ta mới gia nhập vào Thiên Sát Minh, không hiểu quy củ, các vị chớ trách.
Khóe miệng Lâm Phong hiện lên một đạo cười khẩy, hắn đang đánh giá đám người, người của Hỏa Diễm Thần Điện cũng ở nơi này. Có một thanh niên trẻ tuổi đứng ở giữa đám người của Hỏa Diễm Thần Điện, hắn chính là Khung Dục, trải qua thần niệm quan sát nhiều ngày qua Lâm Phong đã có thể xác định thanh niên kia chính là Khung Dục. Mặt Lâm Phong không chút biến sắc, nhưng hai tay hắn hơi nắm chặt. Hiện tại, các cường giả đều có mặt ở nơi nay, hắn căn bản không có một tia cơ hội, hắn hy vọng có thể kéo dài một chút thời gian, đợi Vận Mệnh Giả đến, khi đó hắn cùng Thiên Nhược Kiếm sẽ đồng thời động thủ.
Chương 2374: Đúng lúc chạy tới
Dưới ánh mặt trời bao phủ, toàn bộ Thiên Viêm Thành tràn ngập vài phần nóng nảy.
Phía trên vòm trời có một toà Thiên cung cao cao tại thượng, giống như một đám lửa mờ ảo, đó chính là Hỏa Diễm Thần Điện cao cao tại thượng, xa không thể vời. Trong một toà sân rộng mênh mông, có không ít người đang tụ hợp lại. Trong đó có một đám người mặc hỏa diễm trường bào, tất cả đều tỏa ra khí tức phi phàm, thực lực vô cùng mạnh mẽ, trong bọn hắn chỉ có một vị thanh niên tỏa ra khí tức có vẻ yếu đi rất nhiều, hắn chính là Già Thiên.
– Phụ thân!
Đôi mắt Già Thiên nhìn về thân ảnh Lâm Phong phía đối diện, sắc mặt hắn khó coi, truyền âm nói:
– Phụ thân, ta không có chuyện gì, ngươi không cần lo cho ta, lần này bọn họ chuẩn bị rất đầy đủ, người đến đây vô dụng.
Lâm Phong không nói gì, ánh mắt hắn quét về phía người của Hỏa Diễm Thần Điện, lập tức ánh mắt hắn rơi vào trên người Khung Lâm:
– Thần Điện đứng sừng sững trên đỉnh Cửu Tiêu lại bắt một thiếu niên làm con tin, đó là sỉ nhục cỡ nào.
– Ngươi không cần kích ta, ta đã nói chúng ta sẽ không làm thương tổn tới hắn, chỉ cần ngươi bó tay chịu trói thì ta lập tức thả người.
Khung Lâm lãnh đạm nói, vẻ mặt hắn cực kỳ bình tĩnh.
– Hỏa Diễm Thần Điện, việc này đã xảy ra không chỉ một lần, nếu các ngươi không thả người, Vận Mệnh Thần Điện ta quyết không bỏ qua.
Vận Mệnh Giả thản nhiên nói, trong giọng nói của hắn lộ ra vài phần ý lạnh.
– Không bỏ qua, ta muốn xem các ngươi dự định làm cái gì?
Khung Lâm cười gằn, hắn chỉ thấy con mắt của Vận Mệnh Giả chợt nhắm lại, không có mở miệng trả lời. Đột ngột, cả phiến không gian dường như trầm mặc lại, người của hai phe đều không nói chuyện, dườnh như bọn họ đang đợi xem ai không chịu được loại trầm mặc này. …………… Bên trong Thiên Sát Minh, tất cả mọi người đều tự giới thiệu làm quen lẫn nhau, đến thời điểm người của Hỏa Diễm Thần Điện giới thiệu lại đặc biệt trịnh trọng.
– Lần này, trong chúng ta có người của Hỏa Diễm Thần Điện, vì thế lần này chúng ta tiến vào trong Thần Mộ sẽ chọn hỏa chi mộ để tiến vào xem xem ai có thể có vận may được thần linh quan tâm.
Lúc này, có một người mở miệng nói, vẻ mặt hắn hơi có chút trịnh trọng:
– Bên trong chín thần linh chi mộ mới là chiến trường chân chính, chúng ta cùng tiến vào hỏa chi mộ, nhất định phải trợ giúp lẫn nhau như vậy mới có thể đi xa hơn.
– Được.
Đoàn người đều gật đầu, tỏ ra hiểu rõ.
– Mọi người đều đã hiểu rõ vậy chúng ta lên đường đi.
Chỉ thấy có người mở miệng nói, chuẩn bị đi tới Thần Mộ, một trong bảy đại cấm địa.
– Chờ đã.
Lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói một tiếng, khiến cho ánh mắt của mọi người đều nhìn về hắn.
– Chuyện gì?
Ánh mắt người vừa nói nhìn về phía Lâm Phong, hỏi.
– Ta còn có một vị bằng hữu đang tới đây, thực lực của hắn rất mạnh, không bằng mọi người chờ một chút.
Lâm Phong nhìn về phía đối phương, mở miệng nói, chỉ thấy vẻ mặt người kia ngưng lại, hỏi:
– Thực lực rất mạnh?
– Thánh Vương đại thành, hơn nữa thực lực tuyệt đối là đỉnh cao trong những tồn tại Thánh Vương đại thành, sức chiến đấu của hắn rất đáng sợ, tuy nói là bằng hữu nhưng thực ra là một vị trưởng bối của ta, hắn đã dạy ta rất nhiều thứ, hắn có chút vướng bận trì hoãn thời gian, bởi vậy đến hơi chậm chút.
Lâm Phong quay về phía mọi người nói, làm cho ánh mắt người vừa nói ngưng lại, Thánh Vương đại thành, hơn nữa sức chiến đấu lại phi thường mạnh, chờ đợi nhân vật như vậy thực sự là đáng giá.
– Nếu như vậy, chúng ta chờ thêm chốc lát.
Người kia nói, mọi người cũng không có ý kiến gì, nội tâm Lâm Phong gợn sóng, Vận Mệnh Giả cần phải nhanh hơn, hy vọng hắn có thể đuổi tới kịp. Nhưng mà, nửa canh giờ sau, không ít người cau mày, hỏi:
– Còn chưa tới sao?
– Chờ một chút, hẳn không lâu nữa.
Lâm Phong đáp lại một tiếng.
– Hừ, xem ra chính ngươi cũng không biết thời gian chính xác, vậy quên đi, chúng ta vẫn nên đi đi thôi.
Người kia mở miệng nói tiếng.
– Không sai, thêm một người thì có thể làm được gì, chúng ta còn không biết lời của hắn thật hay giả, chúng ta tiến về Thần Mộ, nếu hắn có thể đuổi theo thì nói sau.
Lại có người nói.
– Đi thôi.
Người của Hỏa Diễm Thần Điện mở miệng nói. Hiển nhiên, bọn họ cũng không có lí do gì kiên trì chờ đợi người khác ở nơi này. Vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng, hắn nhìn thấy đoàn người đã bắt đầu nâng bước rời đi. Hiển nhiên, lời nói của hắn không đủ phân lượng để có thể khiến những người này dừng lại. Ánh mắt hắn chợt lóe, thân hình hắn phóng theo đoàn người. Đồng thời để cho thân ngoại hóa thân chỉ dẫn phương hướng cho Vận Mệnh Giả, hi vọng hắn có thể đuổi kịp. Thần Mộ có chín đại môn có thể tiến vào. Bởi vì ở thời đại viễn cổ, chỉ có chín toà Thần Điện, chín đại Thần linh chấp chưởng đại lục, mà theo năm tháng biến đổi, có Thần Điện bị chìm vào trong dòng sông lịch sử, cũng có Thần Điện quật khởi, nhưng Thần Mộ vẫn chỉ có chín đại môn như cũ, mỗi một đại môn dường như tượng trưng cho chỉ dẫn của một vị Thần linh. Chín đại môn này đều ở trong Huyết Đế Thành. Lúc này vị trí đoàn người đang đứng chính là phía trước hỏa chi môn, huyết hải cuồn cuộn, nhưng chỉ có một ánh lửa bốc cháy hừng hực, giống như một toà mộ địa, nơi này chính là lối vào hỏa chi mộ, nghe đồn bên trong nơi này có di tích của hỏa diễm Thần linh. Trong vô số ngọc giản ở Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong từng xem qua một ít tin tức về bảy đại cấm địa, hắn có hiểu biết đại khái về tình huống bên trong Thần Mộ. Giờ phút này hắn không có thời gian quan tâm đến Thần Mộ, hắn nhìn đám người đang dừng lại, chắc hẳn Vận Mệnh Giả cũng sắp đuổi tới. Thế nhưng, chỉ cần một bước nữa là những người này liền có thể bước vào Thần Mộ. Những ngày gần đây, Khung Dục vẫn luôn đi cùng các cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, Lâm Phong không tìm được cơ hội ra tay, mà một khi bước vào bên trong Thần Mộ, không nói bên trong Thần Mộ vốn đã cực kỳ nguy hiểm mà chỉ tính riêng Khung Dục cùng với người của Hỏa Diễm Thần Điện thì Lâm Phong hắn cũng không thể ứng phó được.
– Đi thôi!
Một người mở miệng nói.
– Chờ một chút.
Đột nhiên Lâm Phong rống lên một tiếng, chỉ thấy thân hình hắn loé ra lướt tới phía trước hỏa chi môn, hắn lập tức quay lại nhìn mọi người nói:
– Các vị xin chờ chốc lát, bằng hữu của ta đã sắp đuổi tới.
Không ít người chợt cau mày, bọn họ có chút không kiên nhẫn nhìn Lâm Phong.
– Chúng ta đã đợi rất lâu, nhưng chính hắn lại không đến, chúng ta không thể lại bởi vì lời của ngươi mà trì hoãn thời gian được, mau tránh ra.
Một người lãnh đạm nói.
– Mộc Phong, không nên hồ nháo.
Người dẫn tiến Lâm Phong gia nhập Thiên Sát Minh cũng mở miệng nói.
– Đợi thêm thời gian một nén nhang được rồi.
Lâm Phong nhìn đám người nói.
– Tránh ra.
Chỉ thấy có người quát một tiếng, hắn khó chịu nói:
– Nếu hắn đến thì trực tiếp tiến vào bên trong Thần Mộ, sau đó lại liên lạc với ngươi cũng không muộn.
– Ngươi làm càn.
Từng luồng uy thế ép tới hướng Lâm Phong, làm cho vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng, nói:
– Chư vị, việc lần này quan hệ trọng đại, ta nhất định phải ngăn cản các ngươi đi vào, bằng không, ta sợ rằng không ai có thể gánh chịu được hậu quả lần này.
– Hả?
Đoàn người chợt nhíu mày, không ít người bước về phía trước, lạnh lùng nói rằng:
– Ngươi muốn làm chúng ta sợ?
– Ta lại muốn xem xem, chuyện này có quan hệ trọng đại gì.
– Chư vị, xin dừng bước.
Vào thời khắc này, trên bầu trời, phong vân cuốn động, đột nhiên có một đạo thanh âm vang vọng bên trong thiên địa, chấn động hư không, khiến cho vẻ mătk đám người ngưng trọng, thần hồn chợt rung động.
– Các hạ là người phương nào?
Có người quay về phía hư không hỏi.
– Thần Điện làm việc, chư vị xin dừng bước.
Âm thanh kia lại tràn ngập đến, khiến cho đoàn người tầng tầng nghi hoặc, người của Thần Điện?
– Thần Điện làm việc?
Người của Hỏa Diễm Thần Điện khá xem thường âm thanh kia, lập tức bọn họ tiến lên, nói:
– Chư vị, không cần để ý tới hắn, ta muốn xem xem Thần Điện nào dám bắt chúng ta nghe theo.
– Làm càn, Hỏa Diễm Thần Điện thật oai phong a!
Trong hư không, âm thanh cực kỳ bá đạo kia truyền đến làm cho người của Hỏa Diễm Thần Điện nhìn về phía xa, thần sắc bọn họ vô cùng lạnh lẽo:
– Ngươi mới là kẻ đang làm càn!
– Các ngươi dám ở lại sẽ biết ai đang làm càn.
Âm thanh kia lần thứ hai truyền ra khiến cho sắc mặt của các cường giả Hỏa Diễm Thần Điện vô cùng khó coi, dĩ nhiên lại có người dám uy hiếp bọn họ.
– Ta cũng muốn nhìn một chút, ai dám làm càn như vậy?
Những người kia mở miệng nói, bọn họ đứng ở đó, đều không rời đi. Lúc này, phía xa có một đạo thân ảnh bước chậm tới, hắn nhìn đoàn người nói:
– Không phải ta, ta chỉ chuẩn bị tiến vào Thần Mộ.
Dứt lời, hắn liền tiến về phía sau đoàn người, giống như đứng trong đại môn tiến vào Thần Mộ, người này, người này chính là Thiên Nhược Kiếm. Tuy có không ít người từng nghe đến tên của hắn nhưng người từng thấy qua bản tôn của hắn thì lại rất ít. Cửu Tiêu quá rộng lớn, danh tiếng của một người có thể dễ dàng truyền đi, nhưng muốn gặp được người đó lại vô cùng khó, mặc dù người kia rất nổi danh. Đoàn người đều dừng cước bộ lại, không có tiến vào Thần Mộ, bọn họ cũng muốn biết là ai lại dám nói ra lời ngông cuồng như vậy. Ở phía xa, phong vân rít gào, một đạo khí tức đáng sợ tràn ngập đến, không bao lâu sau, đoàn người nhìn thấy phương xa có một luồng uy thế đáng sợ đang điên cuồng tiếp cận về phía bọn họ. Cuối cùng bọn họ nhìn thấy một đạo thân ảnh, trường bào tung bay, ánh mắt hắn lạnh lẽo.
– Đến rồi!
Con ngươi Lâm Phong hơi co rụt lại, lần này tiến đến chính là Ma Thiên. Người của Thần Điện chợt nhíu mày, bọn họ nhìn người này có hơi quen mắt, dường như đã từng thấy ở nơi nào đó.
Đột nhiên, có người mở miệng nói, nhất thời con ngươi của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện co rút lại, thực sự là Ma Thiên, đã từ rất lâu rồi hắn chưa xuất hiện, hắn vẫn lấy thân phận Vận Mệnh Giả xuất hiện trước mặt người đời, cho nên mọi người quên đi hắn đã từng là Ma Thiên.
– Khung Dục, các ngươi tiến vào Thần Mộ trước.
Người của Hỏa Diễm Thần Điện dường như ý thức được việc này có chút không bình thường, bọn họ muốn để Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ trước, Thánh Vương đại thành lưu lại nhìn xem Ma Thiên muốn làm gì. Nhưng mà đúng vào lúc này, phía sau có một luồng kiếm uy tràn ngập thiên địa, uy áp đáng sợ đến cực hạn truyền ra. Trong đầu đoàn người hơi chút hiểu ra, nhìn về phía Lâm Phong và Thiên Nhược Kiếm đang canh giữ lối vào Thần Mộ, không nghĩ đến người này cũng mạnh như vậy, hơn nữa họ lại cùng một phe.
– Hư vọng!
Chỉ thấy Ma Thiên quát lạnh một tiếng, đột nhiên cảnh tượng thiên địa biến ảo, vùng hư không này dường như hóa thành huyễn cảnh.
– Ma Thiên, ngươi có ý gì?
Chỉ thấy một cường giả Hỏa Diễm Thần Điện quát lớn.
– Ta nói rồi, ta đã không còn kiên nhẫn với Hỏa Diễm Thần Điện!
Ma Thiên lạnh lùng nói, lập tức hắn bổ ra một chưởng hướng tới hư không phía dưới. Đồng thời, kiếm uy của Thiên Nhược Kiếm cũng bao phủ toàn bộ hư không, mà trong tay Lâm Phong cũng xuất hiện một thanh kiếm, ánh kiếm loá mắt. Vận Mệnh Giả cuối cùng cũng tới kịp. Lần này, nhất định hắn phải bắt được Khung Dục.
Chương 2375: Đuổi giết
– Ma Thiên đã từng là sát thần, không ngờ ngày hôm nay hắn lại đến đây.
Những người khác chứng kiến một màn này có chút không biết nói gì, Vận Mệnh Thần Điện lại trực tiếp đối đầu với Hỏa Diễm Thần Điện. Hơn nữa lại lập tức khai chiến, nói như vậy, Mộc Phong hắn một mực muốn kéo dài thời gian chỉ sợ đợi Ma Thiên đến, vì bọn hắn muốn đối phó với người của Hỏa Diễm Thần Điện trước khi họ tiến vào Thần Mộ.
– Ngươi thực sự dám làm càn như thế.
Âm thanh khủng bố truyền ra, Ma Thiên va chạm cùng cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, chỉ thấy trong miệng của cường giả Hỏa Diễm Thần Điện phun ra một đạo thanh âm lạnh như băng. Trên người Ma Thiên có sát ý ngập trời, không ngờ hắn thật sự đến để giết người. Chẳng lẽ, Ma Thiên hắn không lo lắng sẽ chọc giận Hỏa Diễm Thần Điện, dẫn phát ra chiến tranh giữa hai đại Thần Điện sao.
– Ta nói rồi, ta đã không còn kiên nhẫn với Hỏa Diễm Thần Điện.
Ma Thiên lạnh như băng nói, đôi mắt hắn hướng tới Khung Dục, khiến cho ánh mắt Khung Dục cứng đờ.
– Khung Dục nhanh tiến vào trong Thần Mộ, có thể mục đích của hắn chính là ngươi.
Một cường giả mở miệng nói, Khung Dục cùng hai vị cường giả khác liền gật đầu, ba người phóng về phía hỏa chi môn.
– Ông!
Một cỗ tuyệt thế kiếm uy tập trung trên thân thể Khung Dục, một kiếm này giống như đến từ thiên ngoại, tâm thần Khung Dục sinh ra một cỗ ảo giác, dù thế nào thì hắn cũng trốn không thoát một kiếm này, đây là tất sát chi kiếm, hắn muốn nâng cước bộ lên để né tránh, nhưng lại phát hiện ra mỗi một động tâc của bản thân đều vô cùng chậm chạp.
– Già Diệp kiếm pháp, hắn là Thiên Nhược Kiếm.
Thần sắc hai người bên cạnh Khung Dục đại biến, bọn họ chưa từng gặp Thiên Nhược Kiếm, nhưng khi cảm nhận được ý cảnh của kiếm pháp này bọn họ có thể đoán ra thân phận của đối phương. Ở bên trong Thần Điện bọn họ từng có cơ hội thể ngộ ý cảnh của Già Diệp kiếm pháp, tuy rằng đây là đang ở trong trường hợp khác, nhưng vẫn rất khó quên, đây chính là kiếm pháp của Già Diệp lão nhân.
– Bạo!
Chỉ thấy một người rống giận một tiếng, lực lượng không gian khủng bố điên cuồng cuốn động, lập tức hóa thành hỏa lưu đáng sợ khiến cho người khác có một loại ảo giác không gian như đang bạo liệt, khiến cho ý cảnh thời gian cũng bị hủy diệt, mà một người khác nâng chân bước ra, chỉ thấy hắn đánh ra một thủ chỉ, chỉ quang đáng sợ giống như xuyên thấu hư không, giết về phía Thiên Nhược Kiếm.
– Đi!
Hai người chắn trước người Khung Dục, quát to với Khung Dục, mà những cường giả khác đang chặn đứng Ma Thiên, một khi mục tiêu của Ma Thiên là Khung Dục, thì bọn họ liền để cho Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ. Tiến vào trong hỏa chi còn có cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện hắn. Có hai người viện trợ, Khung Dục chợt cảm giác thoải mái, thân thể hắn lóe ra lướt sang bên cạnh, hắn lao thẳng tới hỏa chi môn, nhưng mà lúc này, hắn lại chứng kiến Lâm Phong đứng ở kia, tay cầm một chuôi kiếm, một cỗ sát ý vô hình điên cuồng tràn ngập trong hư không. Người còn chưa động nhưng hư không lại như muốn đọng lại, nếu một kiếm này đánh ra sẽ có uy lực vô cùng kinh người. Cước bộ của Khung Dục không ngừng lại. Trên người hắn điên cuồng phóng thích hỏa diễm, chỉ thấy tốc độ của hắn đột nhiên bạo tăng, phẫn nộ quát:
– Giết!
Lúc này, trên tay Khung Dục xuất hiện một thanh hỏa diễm trường thương đáng sợ, trường thương điên cuồng luân chuyển , mũi thương kia lộ ra hỏa diễm đen kịt, giống như là lốc xoaý, khủng bố đến cực điểm. Lâm Phong vẫn đứng đó, giống như hết thảy mọi thứ xảy ra ở ngoại giới cũng không có quan hệ cùng hắn, thế giới của hắn giống như chỉ có chuôi kiếm này, lực lượng chúa tể điên cuồng nhảy vào trong Chúa Tể Chi Kiếm, hội tụ một loại lực lượng vào trong đó. Một cỗ sóng nhiệt tập kích đến, không gian phía trước Lâm Phong giống như đều phải rạn nứt, da thịt hắn giống như cũng bị cổ lực lượng đáng sợ kia làm cho tê dại, lực lượng cực kỳ khủng bố. Bàn tay hắn khẽ run rẩy, thân thể Lâm Phong bắt đầu cuốn động, cả thân hình hắn giống như một đạo cuồng phong, nhưng hắn vẫn chưa xuất kiếm ra, thân thể hắn giống như trường thương phong về phía Khung Dục.
– Xuy.
. . Cuối cùng, Lâm Phong cũng xuất kiếm. Trong nháy mắt này, chỉ có một chữ nhanh, nhanh giống như đạo thiểm điện, không thể nhìn thấy bóng dáng, Khung Dục nhìn thấy cả người Lâm Phong như phân liệt ra, kiếm trong tay hắn chỉ còn lại một đạo bóng kiếm mơ hồ, kiếm này nhanh đến cực trí.
– Tốc độ này!
Khung Dục căn bản không kịp suy nghĩ, khi tốc độ nhanh đến một trình độ nhất định thì lực công kích cũng sẽ vô cùng mạnh mẽ, đạt đến một cấp độ đáng sợ. Hơn nữa, công kích này khiến người khác không thể né tránh.
– Biến!
Khung Dục không có tiếp tục đâm trường thương ra, hắn nắm chặt trường thương trong tay chợt quét ngang về phía trước, tại phía trước xẹt qua một đạo hỏa diễm vô cùng đáng sợ, tiếng vang khủng bố truyền ra, bất chợt phía trước xuất hiện một phiến hỏa hải nóng rực. Nhưng mà, lúc này Khung Dục lại vô cùng hoảng sợ phát hiện bóng kiếm kia đã tới trước mặt hắn, thân thể hắn điên cuồng bạo lui, đồng thời mi tâm hắn đột nhiên bắn ra một đạo quang mang khủng bố.
– Phốc xuy!
Kiếm quang của Lâm Phong đánh lên trên vài đạo quang mang kia, ý cảnh nhanh đột nhiên biến mất, khiến cho vẻ mặt hắn ngưng trọng. Giờ phút này, thân thể Khung Dục đã lui về phía sau, hắn duỗi tay đánh ra một chiêu. Nhất thời quang mang kia nhẹ nhành bay tới hướng Khung Dục, lúc này hắn phát hiện phía trên quang mang xuất hiện vết rách.
– Công kích thật đáng sợ!
Thần sắc Khung Dục cứng ngắc, ánh mắt hắn nhìn Lâm Phong lộ ra vẻ ngưng trọng, vừa rồi hắn không cẩn thận, chủ động công kích hướng tới Lâm Phong. Thời điểm Lâm Phong công kích ngược lại phía hắn, cái tốc độ kia quả thật rất khủng bố. Trong nháy mắt công kích kia giống như lấy đi mạng sống của hắn, đó là một loại tốc độ công kích tuyệt đối là vô cùng đáng sợ
– Khung Dục, mau tiến vào Thần Mộ!
Chỉ thấy một đạo thân ảnh lóe ra, xuất hiện ở trước mặt Khung Dục, mục tiêu của những người này là Khung Dục, chỉ cần Khung Dục tiến vào trong Thần Mộ ta muốn nhìn xem bọn họ sẽ làm như thế nào.
– Tốt, các ngươi cũng chuẩn bị rời khỏi đây!
Khung Dục mở miệng nói, nhưng mà chỉ thấy thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, dưới chân hắn xuất hiện quang hoa chói mắt, quang mang trận đạo điên cuồng đan vào nhau.
– Đi!
Cường giả kia quát lên một tiếng, chỉ thấy hắn đánh ra một chỉ xuống mặt đất, cả phiến đại địa hung hăng rung động giống như bị từng đạo hỏa tuyến bao phủ, hỏa tuyến khủng bố va chạm cùng trận văn, lập tức đại địa điên cuồng bạo liệt. Khung Dục chạy hướng tới hỏa chi môn, nhanh như một đạo thiểm điện, thực lực Ma Thiên cùng Thiên Nhược Kiếm rất đáng sợ, hai người này là nhân vật phi thường nguy hiểm. Nếu Khung Dục bị bọn họ bắt được thì hắn không có cơ hội để chạy thoát. Mặc dù thực lực của hắn rất mạnh, nhưng vẫn khó có thể chống lại Ma Thiên cùng Thiên Nhược Kiếm. Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, đối phương lại ngăn cản hắn bày trận, chỉ thấy đôi mắt hắn nhìn chằm chằm Khung Dục, nhưng mà giờ khắc này, cường giả kia lại đánh về phía hắn, một cỗ lực lượng hỏa diễm nhảy vào trong cơ thể Lâm Phong. Mỗi bước đối phương bước ra đều ẩn chứa vô tận lực lượng hỏa diễm đáng sợ, cả thân hình hắn đều bị hỏa diễm quang mang bao phủ.
– Ông!
Cả người Lâm Phong chợt cứng đờ, chỉ thấy một đạo hắc hỏa bao phủ trên người hắn, lực áp bách cực kỳ khủng bố bao phủ hắn vào trong, hắn chỉ cần hơi nhích động thân thể liền cảm giác giống như đang phải thừa nhận công kích mạnh nhất.
– Không.
. . Ánh mắt Lâm Phong quét về phía Khung Dục, chỉ thấy đối phương đã tiến tới sát lối vào hỏa chi mộ, hắn sắp tiến vào trong Thần Mộ.
– Giết!
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, nhìn chằm chằm phía trước, tử vong lao lung chợt xuất hiện, lập tức hắn lại lần nữa đâm ra một kiếm. Một kiếm này không hề nhanh mà vô cùng trầm trọng, lực công kích của một kiếm này vô cùng đáng sợ. Mặc dù đối phương chìm vào trong ảo cảnh, nhưng hắn vẫn điên cuồng công kích, thân thể Lâm Phong không ngừng chấn động, hỏa diễm quang quyển khủng bố xâm nhập vào thân thể hắn, giống như gặp phải nghìn vạn lần chấn động, đối phương muốn dùng hỏa diễm đốt cháy thân thể hắn.
– Công kích thật lợi hại.
Lâm Phong cắn răng, chúa tể lực điên cuồng tàn phá trên người hắn, lập tức hắn đâm ra một kiếm vào trong hắc ám lao lung, một kiếm này ẩn chứa vô tận lực công kích, bá đạo, trầm trọng, một đạo công kích mạnh nhất được hắn đánh ra.
– Chết!
Lâm Phong quát lên một tiếng chói tai, đánh tan một thanh Thánh Vương Binh của đối phương, công kích đánh lên trên người đối phương, khiến cho thân thể đối phương trực tiếp bạo liệt mà chết, nhưng mà thần sắc Lâm Phong vẫn ngưng trọng, hắn xoay người lại nhìn thấy Khung Dục đã bước vào hỏa chi môn, tiến vào trong Thần Mộ. Nhìn thấy một màn này thần sắc Lâm Phong vô cùng khó coi. Hắn lập tức nhìn thoáng qua Ma Thiên cùng với Thiên Nhược Kiếm vẫn đang trong chiến đấu, chỉ nghe Lâm Phong mở miệng nói:
– Ta sẽ tiến vào.
– Bên trong rất nguy hiểm!
Ánh mắt Ma Thiên ngưng lại, Lâm Phong tiến vào trong Thần Mộ đuổi theo Khung Dục là rất nguy hiểm. Nhưng mà đây là việc hắn phải làm, hắn cùng Thiên Nhược Kiếm có thể chế trụ người của Hỏa Diễm Thần Điện để Lâm Phong an tâm đối phó Khung Dục, đã là một việc rất khó. Chỉ thấy Lâm Phong điên cuồng phóng về phía lối vào Thần Mộ. Thậm chí lồng ngực hắn đang đỏ lên giống như ẩn ẩn có máu tươi, vừa rồi chịu một kích của đối phương không hề thoải mái
– Nhất định phải bắt được Khung Dục!
Thân thể Lâm Phong phóng về lối vào Thần Mộ, ánh mắt hắn hiện lên một đạo quang mang phong duệ, chỉ có bắt được Khung Dục thì hắn mới có thể quay về đổi lấy Già Thiên, hơn nữa hiện tại có cơ hội tốt như vậy, không có người của Thần Điện bên canh ngăn cản thì hắn sao có thể bỏ qua cơ hội lần này, cho dù nơi này là Thần Mộ.
Lâm Phong bước ra từng bước, nhảy vào bên trong Thần Mộ, khiến cho đám người xung quanh ngưng trọng, gia hỏa thật điên cuồng, vậy mà hắn lại muốn đuổi giết Khung Dục của Hỏa Diễm Thần Điện!