Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 468 [Chương 2336 đến 2340]
❮ sautiếp ❯Chương 2336: Bầu trời cung khuyết
– Huyết nguyệt trên bầu trời vỡ nát!
Lâm Phong ngẩng đầu liếc nhìn bầu trời, thần sắc hắn chấn động, ở một phương hướng nào đó truyền tới một cỗ khí tức vô thượng, không thể nghi ngờ nơi đó tồn tại một Thánh Vương Binh đáng sợ.
Thánh Vương có phân chia cấp bậc, Thánh Vương Binh cũng chia ra thành các cấp bậc khác nhau, Thánh Vương cảnh có nửa bước Thánh Vương, chính là những Thánh Đế đỉnh phong đã bước một chân vào cánh cửa Thánh giai, tuy cảnh giới vẫn chưa vững chắc nhưng vẫn coi như là Thánh Vương cảnh, kế tiếp còn có Thánh Vương tiểu thành, Thánh Vương đại thành cùng với Thánh Vương vô thượng, Thánh Vương Binh cũng phân thành hạ phẩm Thánh Vương Binh, trung phẩm Thánh Vương Binh, thượng phẩm Thánh Vương Binh cùng với vô thượng Thánh Vương Binh, cấp bậc của Thánh Vương cảnh và Thánh Vương Binh đối ứng với nhau, nhưng mà, thánh khu của Thánh Vương tiểu thành đã đạt tới trình độ đáng sợ có thể so với hạ phẩm Thánh Vương Binh, cũng có nghĩa là Thánh Vương tiểu thành căn bản không cần quan tâm đến công kích của hạ phẩm Thánh Vương Binh.
Thánh khu của Thánh Vương Đại thành có thể so với trung phẩm Thánh Vương Binh, sợ rằng chỉ có vô thượng Thánh Vương Binh mới có thể tổn thương Thánh Vương vô thượng được.
Hơn nữa, có lẽ mỗi một cấp bậc Thánh Vương Binh đều có chênh lệch to lớn, giống như Hoang Địa Ma Kích trực tiếp phá hủy huyết nguyệt trên bầu trời, có thể tưởng tượng được đó là một kiện Thánh Vương Binh đáng sợ.
– Chúng ta đi xem!
Thân ảnh Lâm Phong phóng tới phương hướng có khí tức kinh khủng kia, bay qua chiến trường âm lãnh trong ma quật, cuối cùng đám người Lâm Phong cũng thấy được Hoang Địa Ma Kích. Đó là một viễn cổ chiến đài, Hoang Địa Ma Kích cắm ở trong chiến đài, trực tiếp cắm vào thân ảnh một Ma Vương, Ma Vương kia bị Hoang Địa Ma Kích đâm thủng thân thể, lập tức chết đi, Hoang Địa Ma Kích cắm ở trên chiến đài khiến tâm thần mọi người cực kỳ chấn động. Lúc này, ở trên Hoang Địa Ma Kích trên tràn ra ma khí kinh khủng đâm phá thương thiên, tung hoành thiên hạ, dường như muốn xuyên thủng phiến thiên địa này. Đại Tế Ti của Thiên Âm Thần Điện đứng ở trên chiến đài, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm phía trước:
– Là ai lại có thể đóng đinh nhân vật như vậy ở trên Hoang Địa Ma Kích, thanh Hoang Địa Ma Kích này bị phong ấn vô số năm, Hoang Địa Ma Kích lưu lại khí tức đau thương là bởi vì người bị đóng đinh kia chính là chủ nhân của ngươi sao.
Thần sắc đám người Lâm Phong đọng lại, bọn họ tập trung cảm nhận khí tức của Hoang Địa Ma Kích. Quả nhiên, hình như từ trên Hoang Địa Ma Kích toát ra ý đau thương nhàn nhạt, cảnh này khiến Lâm Phong nhìn về phía Đại Tế Ti, chẳng lẽ đúng như hắn nói, tồn tại kinh khủng này chính là chết ở trên binh khí của mình. Như vậy, người khống chế Hoang Địa Ma Kích giết chết hắn thật đáng sợ. Chỉ thấy Đại Tế Ti bước về phía trước một bước, mộ cỗ âm luật kinh khủng âm luật tràn ra, đám người Lâm Phong đều cảm thấy một cỗ âm luật vô hình, trực tiếp đẩy thân thể bọn họ ra địa phương cực kỳ xa xôi, hẳn là đối phương cố không muốn khí tức lan đến giết chết bọn họ.
– Ầm!
Một đạo huyết sắc quang mang kinh khủng đánh về phía Đại Tế Ti. Trong nháy mắt nơi này hóa thành một mảnh địa ngục huyết sắc, vô cùng hắc ám, đáng sợ đến cực điểm.
– Đông!
Đại Tế Ti tiếp tục bước về phía trước, hư không run rẩy, kiến trúc sứt mẻ xung quanh lần thứ hai bị phá vỡ, rất nhiều kiến trúc trực tiếp hóa thành bụi bặm. Hoang Địa Ma Kích, toát ra ý chí bất khuất.
– Hắn đã chết.
Đại Tế Ti đạm mạc nói, một đạo âm hưởng truyền ra, chỉ thấy Hoang Địa Ma Kích phá tan mặt đất, đánh về phía vòm trời. Trong nháy mắt không biết phóng đi phương nào, có một đạo thân ảnh quan sát ở phía xa, nhưng mà chỉ thấy Hoang Địa Ma Kích trực tiếp xẹt qua bên cạnh hắn, trong nháy mắt thân ảnh kia liền hóa thành huyết vụ, biến mất vĩnh viễn. Thậm chí Hoang Địa Ma Kích căn bản không có đụng tới hắn.
– Thật đáng sợ.
Đám người Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn Hoang Địa Ma Kích biến mất, trước đây thanh Hoang Địa Ma Kích vẫn bị phong ấn ở chỗ này sao!
– Tiền bối, thanh Hoang Địa Ma Kích cùng với người bị nó đâm chết là tồn tại cấp bậc gì?
Lúc này, chỉ thấy Diệp Chỉ Vân quay lại hỏi Đại Tế Ti. Đại Tế Ti quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Chỉ Vân, mở miệng nói:
– Thánh Vương đại thành, thượng phẩm Thánh Vương Binh.
Thần sắc Diệp Chỉ Vân đột nhiên cứng đờ, người bị giết chết chính là một Thánh Vương đại thành, còn Hoang Địa Ma Kích lại là thượng phẩm Thánh Vương Binh, không biết nhân vật khiến cho Hoang Địa Ma Kích giết chết chủ nhân của mình cường đại tới mức nào, là tồn tai Thánh Vương vô thượng sao? Hắn còn sống sao? Nếu hắn còn sống vậy phiến cấm địa này có thể vây khốn tồn tại như vậy sao? Trên bầu trời, huyết nguyệt bị nghiền nát kia lại bay lên không như muốn tỏa sáng vĩnh hằng, hơn nữa vầng huyết nguyệt kia không ngừng tràn ra vô cùng vô tận ma khí huyết sắc. Không bao lâu sau, toàn bộ Thái Cổ Ma Quật như bị một cỗ ma khí hủ thực đáng sợ bao phủ.
– Huyết nguyệt kia mang đến ma khí vô thượng có lực lượng ăn mòn cực kỳ đáng sợ.
Mà chỉ khi huyết nguyệt này biến mất thì cửa ra của ma quật mới có thể mở ra một lần nữa, các ngươi chạy vào, thực sự là muốn chết. Đại Tế Ti ngẩng đầu liếc mắt nhìn hư không, mở miệng nói.
– Cái gì?
Mập mạp kinh hô một tiếng, lông mày Diệp Chỉ Vân cũng nhíu lại, nàng đã cảm thấy ma khí ăn mòn.
– Không có thân thể đạt cường độ thánh khu các ngươi căn bản không thể chống lại cỗ khí tức ăn mòn này, hãy tự giải quyết cho tốt.
Đại Tế Ti nói xong, thân ảnh của hắn liền biến mất, giống như chưa từng xuất hiện ở nơi này, hắn thấy, đám người Lâm Phong tiến nhập nơi đây hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ là nể tình trong đối phương có một nữ hài nhận thức hắn. Hơn nữa thời điểm cô bé kia chết hắn cũng không có xuất thủ. Trong lòng hắn vẫn còn có chút không thoải mái cho nên mới nhắc nhở đám người Lâm Phong một tiếng, bằng không căn bản hắn lười để ý tới.
– Cỗ ma khí kia sợ rằng thật sự có thể ăn mòn thân thể của chúng ta.
Thần sắc Diệp Chỉ Vân không được tốt, sinh mệnh quang hoa bao phủ bốn người vào bên trong, hiện tại bọn họ đã hiểu vì sao ma nhân bên ngoài lại bị ăn mòn, hẳn là bị cỗ khí tức đáng sợ này ăn mòn. Huyết nguyệt vẫn tỏa ra ma triều kinh khủng bao phủ thiên địa, rất nhanh, sinh mệnh quang hoa trên người Diệp Chỉ Vân dần bị ăn mòn, không thể ngăn trở cỗ ma khí đáng sợ này.
– Lẽ nào chúng ta thực sự sẽ trở thành ma nhân sao?
Thần sắc Xích Luyện Sơn xấu xí, trên người của hắn bao phủ thêm một lớp hoàng thổ áo giáp bảo vệ chặt chẽ thân thể hắn. Đồng thời, hoàng thổ áo giáp này cũng bao phủ tất cả mọi người, nhưng mà vẫn không có tác dụng gì, áo giáp trên người bọn họ rất nhanh thì bị ăn mòn, căn bản không thể ngăn trở, chỉ sợ cỗ ma khí này có thể ăn mòn cả Thánh khu. Huyết nguyệt trên bầu trời càng lúc càng lớn, ma tức phát ra càng đáng sợ, sức chống cự của mập mạp yếu nhất, trên người hắn đã xuất hiện vết máu, ma khí tập kích muốn ma hóa hắn, khiến hắn trở thành một ma nhân.
– Không.
….. Mập mạp rống giận, hắn không cam lòng, chuyến đi tìm tòi bí mật Thái Cổ Ma Quật thực sự kết thúc rồi sao?
– Cùng nhau.
Lâm Phong quát một tiếng, bốn người xếp thành vòng tròn, lập tức trên người hắn có sinh mệnh chi ý đáng sợ tràn ra. Đồng thời trên mặt đất, điên cuồng diễn hóa ra thái cực sinh tử đồ, nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Phong sử dùng sinh mệnh chi đồ, thôn phệ tất cả khí tức, chúa tể thiên địa khí, hóa thân thành sinh mệnh khí, đại trận bao phủ bốn người, sinh sôi không ngừng.
– Bất hủ sinh cơ, sinh sôi không ngừng, vĩnh hằng không dừng.
Diệp Chỉ Vân nhìn Lâm Phong, lộ ra vẻ khiếp sợ, nàng là người của Sinh Mệnh Thần Điện, cũng không thể làm được loại sinh sôi không ngừng này, ma khí trên bầu trời thật đáng sợ, có thể dễ dàng xâm nhập trung tâm sinh mệnh đại trận, ăn mòn đoàn người, nhưng cỗ sinh mệnh chi trận này tuy rằng bị ăn mòn, nhưng lại sinh sôi không ngừng trong nháy mắt có thể làm cho bọn họ khôi phục, cảnh này khiến ma hóa dấu hiệu trên mặt Xích Luyện Sơn và mập mạp biến mất trong nháy mắt, hai cỗ lực lượng đang giằng co. Ma khi tất nhiên là mạnh hơn lực lượng sinh mệnh, bọn họ vẫn có thể chống đỡ chỉ là bởi vì ý chí sinh sôi không ngừng. Thân thể của mập mạp run rẩy, hắn biết chỉ cần lực lượng sinh mệnh ngừng lại trong chốc lát hắn cũng không có cách nào chống lại ma khí.
– Phải chịu đựng, chúng ta sẽ không có chuyện gì.
Thần sắc Lâm Phong phong duệ, thân thể của hắn cũng bị ma khí ăn mòn, thế nhưng trong cơ thể hắn còn lực lượng sinh sôi không ngừng, bởi vậy tốc độ khôi phục của hắn còn nhanh hơn nên không nhìn thấy bị ăn mòn.
– Ùng ùng!
Giống như lưu tinh xẹt qua phía chân trời, truyền ra âm hưởng đáng sợ, đám người Lâm Phong ngẩng đầu, chỉ thấy một thanh Thánh Vương Binh đáng sợ hướng phía vòm trời bắn tới, lao thẳng về phía huyết nguyệt yêu dị trên hư không.
– Hoang Địa Ma Kích!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn thấy Hoang Địa Ma Kích bay thẳng đánh tới huyết nguyệt kia, một đạo âm hưởng rung trời truyền ra, ma vân phía trước huyết nguyệt bị phá tan, trên Hoang Địa Ma Kích tràn ra lực lượng vô cùng vô tận đâm rách vầng huyết nguyệt.
– Hoang Địa Ma Kích và huyết nguyệt có cừu oán sao, vì sao vẫn nhằm vào huyết nguyệt?
Sợ rằng loại cấp bậc Thánh Vương Binh này đã có linh tính, vừa rồi nó đã công kích huyết nguyệt một lần, thời điểm huyết nguyệt xuất hiện, nó lại phát động công kích một lần nữa. Ở trên trời có tiếng huýt sáo dài không ngừng, âm hưởng không ngừng, huyết sắc ma khí không ngừng bị chấn động, bọn Lâm Phong và Diệp Chỉ Vân nhìn thấy đều ngây dại, một kiện Thánh Vương Binh công kích mặt trăng trên bầu trời? Ma khí không ngừng bị đánh tan, huyết nguyệt dần dần phóng lớn, hơn nữa càng này càng rõ ràng, dần dần, trong yêu nguyệt, hiện lên một cái đường viền mơ hồ. Ở đó, dường như có một tòa cung điện, trên cung điện, có vô thượng vương giả ngồi trên ghế, một pho tượng ma đầu đáng sợ không gì sánh được đáng sợ, hắn cầm huyết sắc ma đao cắm vào mặt đất, đây là một tràng cảnh chấn động lòng người. Trên huyết nguyệt là mộ địa Ma Vương? Còn là tẩm cung? Giờ khắc này, không chỉ có đám người Lâm Phong thấy được, mà cổ ma trong mảnh thế giới này cùng với các cường giả khác cũng đều ngẩng đầu nhìn huyết nguyệt, nhìn tràng cảnh rung động này.
– Chẳng biết thương khung này đã tồn tại bao nhiêu năm!
Lâm Phong thấy một màn như vậy, trong đầu hắn không tự chủ vang lên một giọng nói, hình ảnh về thương khung và Thái Cổ Ma Quật kia là thời đại nào.
Chương 2337: Vương Đình
Hoang Địa Ma Kích vẫn ở chỗ cũ tê minh giận dữ, muốn đâm về phía huyết nguyệt trên bầu trời nhưng mà lại không thể làm được.
– Chẳng lẽ, tuyệt thế ma đầu trong cung điện là kẻ đã khống chế Hoang Địa Ma Kích giết chết chủ nhân của nó sao!
Đám người Lâm Phong nhìn Hoang Địa Ma Kích như cực kỳ không cam lòng, vẫn tiếp tục phát ra công kích. Nhưng mà, tuy Hoang Địa Ma Kích không thể đâm tới ma đầu kia nhưng mà đây là lần đầu tiên nó làm cho cung điện hiện ra ở trong tầm mắt rõ ràng như thế. Chẳng biết từ lúc nào, Đại Tế Ti của Thiên Âm Thần Điện lại tới bên cạnh đám người Lâm Phong, nhưng hắn chỉ ngẩng đầu nhìn trời, trong con ngươi hắn có ba động mãnh liệt. Là ai khiến hắn mất đi ký ức, là ai đảo loạn phiến thiên địa này trở thành cấm địa, cường giả của Cửu Tiêu và Thái Yêu giới cũng không dám đặt chân tới nơi này. Lẽ nào, là thân ảnh trong cung điện kia.
– Ông!
Thân thể Đại Tế Ti xông thẳng lên trời, chỉ thấy trước người của hắn, xuất hiện một thanh Thất Huyền cầm. Trong giây lát, một luồng tuyệt sát thiên âm ba động, dường như muốn chặt đứt ngân hà, cắt cửu thiên vậy nhưng khi đánh lên trên mảnh huyết nguyệt kia vẫn không có động tĩnh gì, không có bất cứ tác dụng gì.
– Có chữ viết tích.
Diệp Chỉ Vân nhìn chằm chằm huyệt nguyệt trong hư không. Trên huyết nguyệt, dường như hiện lên một nhóm cổ tự.
– Đó là chữ viết gì, giống như là còn lại từ viễn cổ, nhìn không rõ.
Diệp Chỉ Vân mở miệng nói, Xích Luyện Sơn và mập mạp cũng cau mày, cổ tự đó bọn họ không biết.
– Ngươi làm sao vậy?
Đúng lúc này, Diệp Chỉ Vân phát hiện thân thể Lâm Phong run rẩy, đây là lần thứ hai Lâm Phong nhìn thấy loại chữ viết kia trong thế giới này.
– Ma Hoàng!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn trời, tâm thần hắn chấn động, một nghìn năm, chỉ có một nghìn năm, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ma Hoàng xuất thế chắc hẳn là từ hơn một nghìn năm trước, nhưng mà Thái Cổ Ma Quật đã sớm tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, từ rất lâu về trước đã là một trong bảy đại cấm địa. Ở hơn một nghìn năm trước đây, đã lưu lại vô số truyền thuyết, có ma đầu cường đại, dù có người đã từng thống trị Thái Cổ Ma Quật thì cũng phải là Thái Cổ Ma Vương mới đúng.
– Ngươi hiểu được chữ viết kia?
Mập mạp nhìn Lâm Phong, thân thể hắn có chút run rẩy, mở miệng hỏi, chỉ thấy Lâm Phong khẽ gật đầu, hắn đương nhiên nhận ra được chữ viết kia. Ở trong Ngọc Hoàng Cung Điện, hắn cũng nhìn thấy nhóm cổ tự, loại chữ viết này đến từ kiếp trước của hắn, chứ viết của Hoa Hạ cổ tự và thế giới này hoàn toàn khác nhau, đây cũng là thời kỳ niên thiếu hắn ở nhìn thấy những ký tự trên thạch bích duy nhất trong Ngọc Hoàng Cung Điện nên hiện tại hắn mới có thể hiểu được những cổ tự này.
– Trên đó viết cái gì?
Xích Luyện Sơn tò mò hỏi về những ký tự khắc phía trên huyết nguyệt.
– Thiên địa đảo loạn, máu nhuộm Cửu Tiêu, ta đã chờ ngươi rất lâu rồi!
Trong miệng Lâm Phong nói ra, trong khoảnh khắc thanh âm của hắn rơi xuống. Huyết nguyệt trên bầu trời đột nhiên chấn động, nguyệt quang kinh khủng trực tiếp chiếu xuống, chiếu lên trên người của Lâm Phong khiến cho Diệp Chỉ Vân, Xích Luyện Sơn cùng với mập mạp đều ngây ngẩn cả người.
– Thiên địa đảo loạn, máu nhuộm Cửu Tiêu, ta đã chờ ngươi rất lâu rồi!
Đạo thanh âm này đúng là Tà Thần cổ giới tộc nói sao? Vì sao, chỉ có hắn hiểu được cổ tự kia, vì sao sau khi hắn nói ra những lời này, huyết nguyệt trên bầu trời lại rung động. Ma triều dần dần biến mất lại bị huyết nguyệt cắn nuốt một lần nữa, phiến huyết nguyệt kia lại càng trở nên đáng sợ. Chỉ thấy xuất hiện một đạo quang mang trực tiếp bao phủ thân thể Lâm Phong. Giống như một là huyết sắc cầu thang, tiếp dẫn Lâm Phong, thân thể Lâm Phong chậm rãi hướng về phía huyết nguyệt bay đi. Rất nhanh, thân thể Lâm Phong càng ngày càng cao đến gần huyết nguyệt. Thậm chí, hắn trực tiếp tiến vào trong huyết nguyệt, bước vào nguyệt cung. Ở hư không phía dưới, đám người Diệp Chỉ Vân sững sờ, kinh ngạc nhìn chằm chằm thân ảnh Lâm Phong biến mất. Lúc này, bọn họ đã không còn nhìn thấy Lâm Phong, bởi vì đối phương đã tiến vào trong nguyệt cung.
– Ma triều đã rút lui, chúng ta đã bảo vệ được một cái mạng.
Diệp Chỉ Vân thở sâu, nhờ có Tà Thần, bọn họ mới giữ được tánh mạng.
– Tà Thần cổ giới tộc là tồn tại gì, sao hắn lại có thể tiến vào nguyệt cung, người triệu hoán hắn chính là cổ Ma Vương sao!
Ở một chỗ khác, hai người Hàn Cửu Tiêu và Khung Hải Nha ở cùng một chỗ, nửa người Khung Hải Nha đã bị ăn mòn nhưng đúng lúc này ma triều rút đi, một cỗ linh khí kinh khủng bao phủ thân thể hai người, khiến thân thể của bọn họ chậm rãi phục hồi như cũ.
– Đây là thiên ý, ta được cứu rồi.
Khung Hải Nha ngẩng đầu nhìn thiên khung, huyết nguyệt kia quá yêu dị, suýt nữa đã lấy mạng của bọn họ, may mắn trên người Khung Cửu Thiên mang theo một kiện bảo vật đáng sợ của Hỏa Diễm Thần Điện mới có thể tạm thời bảo vệ bọn họ. Mặc dù như vậy nhưng bọn họ đã bắt đầu không chịu nổi. Ngay lúc Khung Hải Nha tuyệt vọng thì bọn họ lại chiếm được một luồng sinh cơ, bọn họ đã được cứu.
– Chúng ta đi tìm lối ra!
Thần sắc Khung Cửu Thiên ngưng trọng, nhất định bọn họ phải rời khỏi nơi này.
– Dạ, chúng ta mau ly khai địa phương quỷ quái này.
Khung Hải Nha gật đầu, lúc này trong lòng hắn vẫn còn sợ hãi, trong nội tâm hắn lộ ra cảm giác sợ hãi mãnh liệt. Thái Cổ Ma Quật căn bản không phải không phải là nơi bọn họ có thể tới, chỉ sợ ngay cả cường giả Thánh cảnh tới nơi này vẫn phải chết. May là bọn họ mạng lớn, lần này chỉ cần trong đầu ma nhân có ý niệm muốn giết bọn hắn thì bọn hắn phải chết không thể nghi ngờ. Khung Hải Nha phát lời thề, cuộc đời này hắn sẽ không trở lại địa phương quỷ quái này. Hơn nữa, lúc này bọn họ rất thuận lợi rời khỏi, bởi vì ma nhân ở nơi này đều si ngốc ngẩng đầu nhìn huyết nguyệt trên bầu trời, căn bản là hoàn toàn bỏ qua bọn họ, cái này giúp bọn họ dễ dàng chạy trốn. Lúc này, trong nguyệt cung, Lâm Phong thấy được năm vương tọa huyết sắc trong đại điện, dường như điêu khắc một pho tượng tôn viễn cổ Ma Vương, nhưng cũng chỉ là làm nền, chỉ có thượng cổ ma đầu ngồi ở vương tọa chính giữa mới là nhân vật chính duy nhất, tay hắn cầm ma đao, hai tay nắm chuôi đao, cắm ở trước mặt, ánh mắt của hắn giống như đã trải qua vô số năm tháng.
– Ngươi là ai?
Lâm Phong nhìn người trước mắt, trong lòng hắn như có một áp lực nặng nề:
– Ngươi không phải Ma Hoàng, Ma Hoàng đang ở đâu.
Không có người trả lời, đối phương vẫn ngồi ngay ngắn ở đó, vẫn duy trì cái động tác từ vô số năm trước. Trầm mặc, dường như tĩnh mịch vậy, ánh mắt Lâm Phong nhìn quét xung quanh, mở miệng nói:
– Ma Hoàng, ngươi triệu hoán ta tới đây, vì sao không hiện thân, hơn nữa vì sao ngươi lại chờ ta?
Lâm Phong không rõ, từ khi hắn đi tới thế giới này, giống như có ngàn vạn liên hệ với Ma Hoàng, hắn gặp phải rất nhiều dấu tích của Ma Hoàng để lại. Thậm chí lần này, hắn bị Ma Hoàng vào trong nguyệt cung, nơi này là tẩm cung của Ma Vương.
– Ta chính là Ma Hoàng!
Một đạo thanh âm mờ ảo truyền đến, dường như khiến Lâm Phong tiến vào một phiến không gian khác. Giờ khắc này, Lâm Phong sinh ra một ảo giác, thân ảnh trên vương tọa kia giống như tỉnh lại ngẩng đầu nhìn hắn.
– Không, đây là ảo cảnh!
Lâm Phong cắn môi nói.
– Đây không phải là ảo cảnh, ta đã đợi ngươi từ rất lâu rồi.
Một tiếng thở dài giống như truyền đến từ viễn cổ, xuyên qua thời không, vang vọng ở trong đầu Lâm Phong.
– Bọn ngươi là cái gì, vì sao đợi ta?
Lâm Phong quay lại mở miệng nói với đạo thanh âm mờ ảo này, đối phương có thể nghe được thanh âm của hắn.
– Chờ ngươi cầm ma đao trong tay ta, khiến ta tỉnh lại cầm ma đao trong tay, đảo loạn thiên địa, máu nhuộm Cửu Tiêu.
– Ngươi đang trong ngủ say, ta làm sao có thể khiến ngươi tỉnh lại?
Lâm Phong không giải thích được, tuyệt thế Ma Vương mở mắt tay cầm ma đao, hắn là đang ngủ say?
– Chỉ có ngươi mới có thể thức tỉnh được ta, bởi vì ta là ngươi, ngươi cũng là ta.
Thanh âm này tràn đầy mê hoặc, không ngừng vang vọng ở trong đầu Lâm Phong.
– Đến đây đi, cầm ma đao lên, khiến ta tỉnh lại, khi đó ngươi bằng vào lực lượng của bản thân đảo loạn cửu thiên, lấy máu tươi của ta lót đường cho ngươi, tạo nên một vương đình nhuốm máu.
Thanh âm vẫn như trước khiến Lâm Phong thực sự rung động, toàn bộ thân thể hắn đều khẽ run, ta là ngươi, ngươi cũng là ta? Ma Hoàng chỉ dẫn trứ hắn đi trước, Ma Hoàng, là hắn? Hắn hay Ma Hoàng?
– Ngươi đang do dự sao, bằng vào lực lượng của ta, trong đầu ta chỉ cần có một ý niệm là có thể khiến ngươi hôi phi yên diệt, ta không cần lừa ngươi, chỉ có ngươi có thể thức tỉnh ta, kế thừa vô thượng lực lượng của ta, vương tọa này cũng thuộc về ngươi.
Lẽ nào hiện tại ngươi vẫn không rõ.
– Ta đã gặp qua bức họa Ma Hoàng, ngươi không phải hắn.
Lâm Phong mở miệng:
– Dù Thái Cổ Ma Quật là tẩm cung của Ma Vương, ngươi cũng phải là thái cổ Ma Vương, sao ta có thể là nhân vật tồn tại từ ngàn năm trước được.
– Ma Hoàng thật sự tồn tại sao, đó chỉ là cái bóng của ngươi mà thôi, cũng có thể ngươi là cái bóng của hắn, chỉ cần ngươi thức tỉnh ta, kế thừa lực lượng của ta, tất cả, ngươi sẽ hiểu rõ tất cả.
– Ngươi hãy thử xem, ta cũng không cần phải dùng phương thức này giết ngươi.
Trong lòng Lâm Phong dao động, cổ tự ở kiếp trước, Ma Hoàng từ ngàn năm trước và hắn đều đến từ một địa phương, Ma Hoàng là cái bóng của hắn hay hắn là cái bóng của Ma Hoàng? Thùy chúa tể của người nào sinh mệnh, thùy là ai. Đúng theo như lời đối phương, nếu như hắn thực sự muốn giết chết Lâm Phong cũng không cần dùng loại thủ đoạn này. Lâm Phong bước chậm rãi về phía trước, hắn muốn biết sự thật. Lâm Phong bước chậm tới trước vương tọa, nhìn tôn thái cổ Ma Vương kia, tay hắn đặt ở trên ma đao, ngay lập tức một cỗ lực lượng kinh khủng xông vào trong cơ thể hắn. Giờ khắc này, cả người Lâm Phong điên cuồng chấn động lên, hắn dường như cảm giác được chính mình hóa thân thành Ma Vương tay cầm ma đao ngạo thị thiên hạ.
– Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, thức tỉnh ta, ngươi sẽ trở thành chúa tể.
Lúc này Lâm Phong lại nghe thấy một giọng nói, dường như chỉ cần một ý niệm của hắn là có thể thức tỉnh Ma Vương, hai người sẽ trở thành một thể, hắn sẽ trở thành một Ma Vương đáng sợ, loại mê hoặc này khiến thân thể hắn càng thêm run rẩy.
– Ta thật sự là Ma Hoàng sao?
Trong lòng Lâm Phong tự hỏi, hắn chìm vào trong giãy dụa, Thái Cổ Ma Quật triệu hoán hắn tiến vào cung điện trong huyết nguyệt, nếu hắn thật sự là vô thượng Ma Vương, vì sao lại phải thức tỉnh như vậy, sao không tự mình tu luyện!
– Ta, không tin!
Trong miệng Lâm Phong phun ra một giọng nói.
Chương 2338: Quay về cửu thiên đình
Thanh âm của Lâm Phong truyền ra, bàn tay của hắn liền muốn rời đi, hắn không tin, hắn một đường tu hành đến giờ trải qua thiên tân vạn khổ, cho dù có thể có được lực lượng mạnh mẽ như vậy thì hắn cũng tình nguyện tự mình tu hành, hắn không cần lực lượng của kẻ khác.
Mà hắn cũng không tin hắn là Ma Vương thượng cổ, hắn chính là Lâm Phong. Ma lực kinh khủng vẫn truyền vào cơ thể hắn, nhưng mà lại bị Lâm Phong cứng rắn tránh thoát, hắn rút tay trên ma đao về, lập tức lùi về phía sau, nhìn chằm chằm thân ảnh trên vương tọa, đối phương dường như cũng đang ngó chừng hắn. Trong ánh mắt thân ảnh kia không có ba động, giống như rơi vào ngủ say.
– Lại không có mạnh mẽ đoạt xá.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, nếu như tôn thái cổ Ma Vương này muốn làm gì hắn thì căn bản hắn không thể chống lại, nhưng mà đối phương lại không có làm gì hắn.
– Ngươi buông tha thức tỉnh ta, lẽ nào, ngươi thử xem có được lực lượng sẽ cường đại đến nhường nào?
Thanh âm kia lần thứ hai truyền ra, dường như đang ngủ say, chỉ có một luồng ý chí.
– Ta không tin.
” Lâm Phong đứng ở đó, khí tức trên người hắn dần dần khôi phục bình tĩnh, tâm cảnh của hắn cũng không còn ba động nữa, hắn là Lâm Phong, hắn có cấm kỵ thân thể.
– Một ngày kia nếu có thể leo lên đỉnh phong thì ta sẽ đảo loạn thiên địa, không cần phải thức tỉnh ngươi, ta sẽ có lực lượng cường đại của bản thân.
Lâm Phong bình tĩnh nói.
– Ngươi sẽ hối hận?
– Ta sẽ không hối hận.
Lâm Phong đạm mạc nói.
– Có thể chạm tới vương tọa nhưng ngươi có thể chống lại mê hoặc, tốt lắm.
Ta chờ ngươi nghĩ thông suốt và trở lại Thái Cổ Ma Quật thức tỉnh ta. Thanh âm kia truyền ra, lập tức chỉ thấy phía dưới huyết nguyệt tràn ra một cỗ ma uy kinh khủng . Một lát sau, một đạo nộ hống cuồn cuộn truyền ra.
– Ầm!
Hoang Địa Ma Kích từ trên trời giáng xuống, hung hăng cắm xuống bên cạnh Lâm Phong. Trên thân Hoang Địa Ma Kích tràn ngập ra khí tức đáng sợ đến cực hạn.
– Lực lượng thật kinh khủng, chỉ cần một cái ý niệm trong đầu hấn liền khiến Hoang Địa Ma Kích thần phục sao!
Tâm thần Lâm Phong chấn động, nhìn Hoang Địa Ma Kích bên cạnh như toát ra ý chí không cam lòng, nhưng mà cỗ linh trí này dường như đang chậm rãi biến mất, dần dần yên tĩnh trở lại. Nội tâm Lâm Phong chấn động, Hoang Địa Ma Kích ở trước mặt Ma Vương chi niệm, liền bị khuất phục sao, thế nhưng vừa rồi chính mắt hắn nhìn thấy Hoang Địa Ma Kích vô cùng cuồng bạo.
– Thanh Hoang Địa Ma Kích này cũng là một binh khí tốt, ngươi không muốn thức tỉnh ta vậy liền mang hắn theo trên người đi, có lẽ chỉ sau một ngày đêm là ngươi có thể trở về.
Thanh âm kia lại tràn ra, ánh mắt Lâm Phong ngưng trọng. Giờ phút này trong lòng hắn có điều không hiểu, nhân vật ngàn năm trước chính là Ma Hoàng không thể nghi ngờ, mà Hoa Hạ cổ tự trước mắt tất nhiên cũng là của Ma Hoàng, thế nhưng tôn thái cổ Ma Vương này lại cùng Ma Hoàng có quan hệ gì? Vì sao hắn lại nói, Ma hoàng là cái bóng của hắn, mà Lâm Phong hắn cũng là cái bóng của Ma hoàng, căn bản bọn họ chính là một thể. Đối phương nói cho hắn biết chính là vì hắn có thể thức tỉnh Ma Vương. Nhưng cho dù Lâm Phong không thức tỉnh tôn Ma Vương kia thì hắn cũng không làm gì Lâm Phong. Ngược lại, Ma Vương kia lại tặng Lâm Phong một thanh Thánh Vương Binh kinh khủng.
– Nó sẽ thần phục với ngươi, không nên quên rằng ngươi chính là ta, chỉ là ngày hôm nay ngươi không thể hoàn toàn xuất ra toàn bộ lực lượng của nó, ta giúp ngươi xóa đi linh tính cường đại của nó, nó liền mất đi ý thức công kích cường đại của mình, ta chỉ có thể để ngươi nắm nó trong tay và dần dần đào móc ra lực lượng của nó.
Đạo kia thanh âm vang lên, tay của Lâm Phong cầm Hoang Địa Ma Kích, nhất thời một cỗ lực lượng kinh khủng dường như muốn ăn mòn thân thể của hắn, cỗ ma ý này thật là đáng sợ. Ở truoéc mặt Ma Vương, Hoang Địa Ma Kích không có lực chống cự nhưng ở trước mặt Lâm Phong, thanh Hoang Địa Ma Kích này lại là một Thánh Vương Binh đáng sợ không gì sánh được.
– Lên!
Bàn tay Lâm Phong nắm chặt Hoang Địa Ma Kích quét ra, khí tức kinh khủng khiến cung điện chấn động. Giờ khắc này trên người Lâm Phong, có ma ý vũ động hét lên giận dữ giống như một tôn ma đầu vậy, cả người hắn đều tràn ngập ma ý, hắn vốn là tu ma nay có Hoang Địa Ma Kích trong tay, hắn liền trở thành ma.
– Ta có thể rời đi sao?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Đương nhiên, nhưng chỉ cần ngươi quay lại, ta lúc nào cũng đợi ngươi tới thức tỉnh ta, kế thừa lực lượng của ta, trở thành chúa tể của Thái Cổ Ma Quật!
Ma Vương chậm rãi nói:
– Khi đó ngươi sẽ nắm trong tay lực lượng vô thượng, đi vào vương đình, du ngoạn sơn thuỷ, leo lên vương tọa.
Lúc đó ngươi sẽ là vương, là vô thượng ma chủ.
– Hảo, nếu là ta thật sự có thể nghĩ thông mà nói, ta nhất định sẽ trở lại.
Lâm Phong đạm mạc nói, hắn đang suy nghĩ, hắn tuyệt đối sẽ không trở lại nơi này, Thái Cổ Ma Quật thật sự là tẩm cung của thái cổ Ma Vương, cũng chính là mộ địa của hắn. Ma Vương kia giống như vẫn có ngàn vạn liên hệ cùng hắn.
– Đi thôi, hiện tại sẽ không có ai ngăn cản ngươi.
Thanh âm truyền ra, thần sắc Lâm Phong ngưng trọng, thu Hoang Địa Ma Kích vào, lập tức hướng về phía ma khí kinh khủng xếp thành bậc thang kia, Lâm Phong ra khỏi cung điện không có một chút lưu luyến. Ở đây, chỉ làm cho Lâm Phong càng mơ hồ. Không biết thiên địa này đã tồn tại bao nhiêu năm. Ma hoàng là ai? Thái cổ Ma Vương là ai? Theo bậc thang dưới cung điện, Lâm Phong trở lại thế giới ma quật phía dưới, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn thoáng qua huyết nguyệt trên bầu trời, lần thứ hai ma ý sợ bao phủ thiên địa, ma đầu trong Thái Cổ Ma Quật dường như đều quên tất cả, chỉ đờ đẫn ngẩng đầu nhìn hư không. Thân thể Lâm Phong rơi xuống bên cạnh đám người Diệp Chỉ Vân, trong mắt bọn hắn nhìn Lâm Phong tràn đầy thần sắc nghi hoặc.
– Chúng ta rời khỏi Thái Cổ Ma Quật.
Lâm Phong mở miệng nói, hiện tại không rời đi, nếu như đối phương hối hận chỉ sợ bọn họ không có cơ hội rời khỏi nơi này. Thái Cổ Ma Quật là một trong bảy đại cấm địa tuyệt đối sẽ không bôi nhọ cái tên cấm địa này. Cường giả cáp bậc Thánh Vương tiến vào nơi này cũng là có đến mà không có về.
– Tốt!
Đám người Diệp Chỉ Vân đều gật đầu, có thể rời khỏi rồi Thái Cổ Ma Quật sao. Trước đây, bảy đại cấm địa trong tưởng tượng của bọn họ quá đơn giản, nhất thời hưng khởi muốn tìm tòi bí mật của Thái Cổ Ma Quật là một trong bảy đại cấm địa. Bọn họ cho rằng đây sẽ là một lần lịch lãm mạo hiểm, mặc dù có thể sẽ tồn tại nguy cơ, nhưng bọn hắn vẫn như cũ không hề sợ hãi. Tuy nhiên khi chân chính tiến đến, họ lại phát hiện, bọn họ ở trong Thái Cổ Ma Quật, chính là mặc người khi dễ,, bọn họ ngay cả cơ hội mạo hiểm cũng không có, đã trực tiếp bị hủy diệt. Sau khi bọn Lâm Phong rời đi, ở cung điện trong huyết nguyệt trên bầu trời, tôn Ma Vương kia vẫn ngồi ngay ngắn ở đó, giống như vĩnh hằng bất động, chờ đợi người đến thức tỉnh hắn. Nhưng đúng lúc này, một đoàn ma ý tràn ngập, lập tức, ở dưới cung điện, trước người Ma Vương, nơi Lâm Phong vừa đứng xuất hiện một đạo thân ảnh khác, thân ảnh ấy mặc hắc bào, thần sắc ngưng tụ, cứ như vậy an tĩnh nhìn thân ảnh Ma Vương Trên vương tọa.
– Lại bỏ qua cơ hội tốt như vậy!
Thân ảnh ấy thì thào nói nhỏ, lập tức lại hóa thành một tầng sương mù dày đặc biến mất, giống như chưa từng xuất hiện vậy. Năm ngày sau, cuối cùng đám người Lâm Phong cũng đi ra khỏi Thái Cổ Ma Quật, lần này bọn họ thật may mắn không gặp phải nguy cơ tử vong nguy cơ.
– Chúng ta còn sống đi ra!
Trên khuôn mặt tròn xoe của mập mạp lộ ra tiếu ý, ngẩng đầu liếc nhìn ánh mặt trời, hắn cảm giác không khí hôm nay thật xán lạn, mấy ngày nay giống như là ngày tận thế , hắn vẫn cho rằng thực lực bản thân cường đại, nhưng ở bên trong này hắn căn bản không có đất dụng võ, hắn giống như là một tồn tại ở tầng thứ thấp nhất, bất cứ loại nguy cơ nào cũng có thể diệt hắn. Trước khi bước vào Thái Cổ Ma Quật hắn chưa từng có loại cảm giác vô lực này.
– Đi ra!
Diệp Chỉ Vân cũng cười, họ còn sống, thật tốt.
– Tà Thần, cám ơn ngươi!
Ánh mắt Xích Luyện Sơn nhìn Tà Thần, lộ ra thần sắc cảm kích:
– Nếu như lần này không có lời khuyên của ngươi, chúng ta nhất định phải chết.
– Không sai, Tà Thần, lần này thực sự phải cảm tạ ngươi.
Diệp Chỉ Vân cũng cười nói, lúc này trên người bọn họ đã không cái loại ngạo khí của cường giả như lúc đi vào, giống như chưa từng có loại ngạo khí này vậy. Nhưng mà Lâm Phong chỉ cười khổ, thở dài nói:
– Đáng tiếc Lam Qua và Hoa Thiên Ngữ đã chết, thật không đáng.
Bọn họ không giải thích được đã chết như vậy.
– Sau này lão tử sẽ không bao giờ đi tìm tòi bí mật cái cấm địa chó má gì nữa, mạng nhỏ quan trọng hơn.
Xích Luyện Sơn buồn bực nói ra, chết như vậy thật sự là không đáng, nếu có thể có một hồi đại chiến đường đường chính chính, dù có chết cũng không oan, thế nhưng ở bên trong này cũng chỉ có hai loại khả năng hoặc là chờ chết, hoặc là may mắn còn sống, vận khí không tốt chỉ có thể chờ chết, vận khí tốt hay may mắn thì có thể còn sống.
– Sự tình phát sinh trong Thái Cổ Ma Quật không nên truyền ra.
Lâm Phong mở miệng nói tiếng, mọi người đều gật đầu, ngầm hiểu rằng trên người của Tà Thần có bí mật không muốn người khác biết. Cảnh tượng cung điện trong huyết nguyệt triệu hoán kia đến nay bọn họ vẫn cảm thấy kinh tâm động phách, thế nhưng bọn họ sẽ vì Tà Thần bảo mật việc này.
– Sự việc này chúng ta hiểu rõ ở trong lòng là được rồi.
Diệp Chỉ Vân nói, lập tức cười nói:Chỉ là kẻ quét rác Dương Khai,sai vặt.. Ai.. Cơ duyên do ăn đòn hành hạ mà sinh mà tiến con đường Võ Đạo Cao Xứ Bất Thành Hàn A ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Được rồi, không phải chúng ta đều còn sống đi ra sao, chưa từng nghe nói người tiến vào cấm địa lại có nhiều người còn sống cùng nhau đi ra như vậy, chúng ta đã sáng lập nên kỳ tích, trở về đi!
– Đúng, chúng ta quay về Cửu Tiêu thiên đình.
Xích Luyện Sơn mở miệng nói, bốn người bước ra một bước, thậm chí họ còn không quay đầu lại nhìn phiến cấm địa Thái Cổ Ma Quật, kia. Ở Thái Yêu giới, đoàn người bước vào Thái Cổ Ma Quật vẫn chưa gây nên gợn sóng quá lớn, nhưng ở Cửu Tiêu thiên đình lại bất đồng, Hỏa Diễm Thần Điện truyền ra tin tức Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha từ trong Thái Cổ Ma Quật còn sống trở về, khiến cho trong lòng vô số người trong Cửu Tiêu thiên đình rung động, mọi người đều muốn biết ở trong Thái Cổ Ma Quật rốt cuộc có bí mật gì, tên của hai người Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha vang vọng từng mảnh địa vực, bọn họ lại còn sống đi khỏi cấm địa.
Đã không có tin tức của những người khác, bao gồm người khởi xướng là Mộ Sơn Tử cũng bỏ mình. Thế nhưng cũng có một chút tin tức bí mật trong Thái Cổ Ma Quật đã được người tìm ra, khiến một ít thế lực biết được Thái Cổ Ma Quật là tồn tại dạng gì.
Tuy nhiên những thế lực này cũng không có nói ra những tin tức này mà chỉ có chính bọn nó biết. Bốn người Diệp Chỉ Vân và Lâm Phong đều tự mình trở lại, Lâm Phong lại trở về cổ giới tộc, nhưng mà đến nay trong đầu của hắn vẫn lượn lờ sự nghi ngờ về tất cả những gì phát sinh trong cung điện huyết sắc, hắn không có cách nào để quên đi.
Chương 2339: Cơ hội Phong Thánh
Trong Vận Mệnh Thần Điện, thân ngoại hóa thân của Lâm Phong và Vận Mệnh Giả ngồi chung một chỗ, chỉ thấy Vận Mệnh Giả cau mày nhìn Lâm Phong, thần sắc hơi ba động.
– Ngươi nói trong huyết nguyệt tại Thái Cổ Ma Quật có một tòa cung điện cổ xưa, ở trong cung điện, có một pho tượng Ma Vương ngồi trên vương tọa?
Vận Mệnh Giả vô cùng kinh ngạc, mặc dù là hắn cũng không biết Thái Cổ Ma Quật là một tồn tại như thế nào, bởi vậy khi nghe được Lâm Phong kể, hắn có vẻ rất khiếp sợ.
– Vâng, trong cung điện, Ma Vương cầm ma đao trong tay rơi vào ngủ say trên vương tọa, lại có thể cùng ta giao lưu ý niệm, muốn ta thức tỉnh hắn, kế thừa lực lượng của hắn.
Lâm Phong quay lại nói với Vận Mệnh Giả, ở thế giới này, Vận Mệnh Giả là một trong những người biết nhiều bí mật của hắn nhất, đối với Vận Mệnh Giả, hắn cũng không có muốn giấu giếm chuyện gì.
– Thế nhưng, ta cũng không tin tưởng hắn, ta lựa chọn rời khỏi, hắn cũng không có cản ta mà lại thả ta rời khỏi Thái Cổ Ma Quật.
Lâm Phong Tiếp tục nói.
– Ý của ngươi là thái cổ ma đầu kia mặc dù hắn chìm trong giấc ngủ say nhưng vẫn có thể chúa tể Thái Cổ Ma Quật.
Hơn nữa, các ngươi có thể sống đi ra là bởi vì hắn thả các ngươiđi sao?
– Ta cho là như vậy, bằng không ta không nghĩ ra lý do nào khác, chúng ta làm sao có thể rời khỏi Thái Cổ Ma Quật đơn giản như vậy.
– Không nghĩ tới Thái Cổ Ma Quật lại cất dấu việc bí ẩn như vậy, mọi người còn đang khen ngợi Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha của Hỏa Diễm Thần Điện cường đại có thể còn sống ra khỏi Thái Cổ Ma Quật, nhưng lại không biết bọn họ có thể may mắn như vậy là bởi vì có ngươi, về phần ngươi nói thái cổ Ma Vương, ta cũng không cách nào biết được hắn là cái tồn tại gì.
Vận Mệnh Giả lắc đầu:
– Có cơ hội, ta và điện chủ sẽ trao đổi, xem hắn có thể có ước lượng một chút hay không.
Tất nhiên, Đại Tế Ti của Thiên Âm Thần Điện cũng mất trí nhớ và bị vây ở trong Thái Cổ Ma Quật thì thật là đáng sợ.
– Ở trong đó bất cứ một ma nhân nào cũng đều cường đại đến đáng sợ, trong số họ có rất nhiều người là tồn tại mạnh mẽ trong cổ nhân.
Mặt khác, ngươi có từng nghe nói qua một tồn tại tên là Ma Hoàng xuất hiện từ hơn ngàn năm trước không? Lâm Phong hỏi, đây là nghi ngờ lớn nhất của hắn, Ma Hoàng, hắn là ai, Ma Vương trên vương tọa, nói Lâm Phong hắn hay là nói Ma Hoàng.
– Ma Hoàng từ ngàn năm trước!
Vận Mệnh Giả thần sắc ngưng hạ:
– Người ngươi nói chắc là Ma Thánh Đế Hi, đúng là hắn đã từng dùng qua tên giả là Ma Hoàng, hắn không lưu lại nhiều dấu chân ở Cửu Tiêu thiên đình.
Thậm chí rất ít người biết rõ hắn, nhưng mà những ai biết đến con người của hắn lại đều rõ ràng người này rất đáng sợ. Hơn nữa, người hiểu hắn rõ nhất là ta, đó là lúc ta chấp chưởng Vận Mệnh Thần Điện. Bởi vì ngàn năm trước, có người nói Vận Mệnh Luân Bàn của Vận Mệnh Thần Điện là bởi vì hắn mà chuyển động một lần, mà ngàn năm sau, lần thứ hai Vận Mệnh Luân Bàn chuyển động là bởi vì ngươi.
– Ma Thánh Đế Hi.
Con ngươi Lâm Phong co rút lại, ngàn năm trước, Vận Mệnh Luân Bàn của Vận Mệnh Thần Điện bởi vì Ma Hoàng mà chuyển động, hôm nay, lại vì Lâm Phong hắn mà chuyển động, dường như tất cả được quyết định trong chốn u minh, coi như vận mệnh luân hồi cũng trùng hợp, dường như muốn để hắn tin tưởng lời nói của Ma Vương, hắn chính là Ma Hoàng.
– Ma Thánh Đế Hi là người thế nào?
Lâm Phong mở miệng hỏi.
– Thần bí và cường đại, hắn quật khởi cũng giống như ngươi, chỉ dùng thời gian rất ngắn ngủi liền hoàn thành, nhưng mà hắn biến mất cũng rất mạnh, ngay khi Thần Điện muốn truy tìm dấu chân của hắn cũng là lúc hắn vĩnh viễn biến mất.
Giống như chưa bao giờ xuất hiện qua, có người suy đoán hắn là đang vân du thiên hạ, tìm kiếm lực lượng vô thượng, cũng có người suy đoán hắn đã bị các Thần Điện bí mật tiêu diệt. Vận Mệnh Giả chậm rãi nói.
– Ta nghĩ những suy đoán này có khả năng đều sai, Ma Hoàng hắn rất có thể đã tiến vào Thái Cổ Ma Quật.
Lâm Phong mở miệng nói, con ngươi của Vận Mệnh Giả ngưng trọng:
– Đế Hi hắn tiến nhập Thái Cổ Ma Quật?
– Đúng vậy, ta ở trong Thái Cổ Ma Quật thấy được chữ hắn tự tay viết, hơn nữa ở cung điện trong huyết nguyệt kia, hắn dường như có ngàn vạn liên hệ với tôn cổ Ma Vương kia.
Vận Mệnh Giả nhíu mày, nói:
– Ngươi xác định không có nhìn lầm, đó thực sự là chữ viết của hắn?
– Ta xác định, chữ viết của hắn ta đã từng thấy qua một lần, trong thiên hạ, tuyệt đối không có người thứ hai có loại chữ viết này.
Lâm Phong rất khẳng định nói.
– Nói như vậy, việc này ta cần phải trao đổi cùng điện chủ.
Thần sắc Vận Mệnh Giả phong duệ, nói nhỏ một tiếng, Ma Thánh là nghịch mệnh nhân, hắn tuyệt đối là một tồn tại thần bí đáng sợ này, không trách được ở ngàn năm trước đã không còn dấu vết sinh mệnh của hắn. Thì ra hăn đã bước vào trung tâm của Thái Cổ Ma Quật.
– Lâm Phong có chuyện ngươi cần chuẩn bị một chút, hôm nay chiến lực của ngươi hẳn đã đạt đến đỉnh phong Thánh Đế?
Vận Mệnh Giả quay lại hỏi Lâm Phong.
– Vâng.
Lâm Phong gật đầu.
– Vận khí không tệ, không biết lần này có thể có cơ hội tiến vào Thánh giai hay không.
Vận Mệnh Giả mỉm cười nói, tuy là cấm kỵ vô cảnh nhưng Lâm Phong cũng có thể thử một lần, tuy không có cảnh giới như bình thường nhưng rất có thể vẫn tương tự. Lâm Phong lộ ra vẻ nghi hoặc, nhìn Vận Mệnh Giả.
– Ở Cửu Tiêu thiên đình, có một khu vực phủ đầy bụi, tên là Phong Thánh Chi Vực, khu vực này ngàn năm mở ra một lần.
Thánh Đế đỉnh phong tiến vào trong đó sẽ tìm thấy Thánh vận của bản thân, tìm thấy cơ hội phong Thánh, cơ hội nhất phi trùng thiên của chính mình. Mỗi một nghìn năm, nhân vật đạt cấp bậc Thánh Đế đỉnh phong của Cửu Tiêu thiên đình đều chạy tới Phong Thánh Chi Vực. Thậm chí có một ít Thánh Đế thế hệ trước, bọn họ vẫn một mực tìm kiếm cơ hội, nắm chặt cơ hội đạt được Thánh Vận lần này, hơn nữa Phong Thánh Chi Vực cũng không làm cho họ thất vọng. Trong một nghìn năm, sẽ xuất hiện ba tôn Thánh nhân, thậm chí là nhiều hơn, người tiến vào Phong Thánh Chi Vực cần phải nhìn xem khí vận cùng với tư chất của bản thân.
– Hôm nay, còn cách ngày Phong Thánh Chi Vực mở ra không xa, sợ là các lộ cường giả tại Cửu Tiêu thiên đình đều đang trên đường tiến tới Phong Thánh Chi Vực.
Vận Mệnh Giả mỉm cười nói, Lâm Phong lộ vẻ kinh ngạc, tại thế giới của Cửu Tiêu thiên đình, lại còn có một Phong Thánh Chi Vực tồn tại, tại nơi này có thể đạt được thánh vận, đây tuyệt đối là đại cơ duyên.
– Không biết Phong Thánh Chi Vực hình thành như thế nào, lại có cơ duyên lợi hại như vậy, làm cho Thánh Đế có thể phong Thánh.
Lâm Phong vô cùng kinh ngạc hỏi.
– Nghe nói là thời kì cuối của thời đại thượng cổ, một ít vô thượng cường giả hợp sức tạo thành, ta nghe nói, bên trong cũng tồn tại một ít bí mật có thể làm những cường giả kia hợp lực,từ xưa bọn họ phá hủy vô số nơi, nhưng cũng tạo nên một ít kỳ địa ở Cửu Tiêu thiên đình chú, Phong Thánh Chi Vực chính là một cái trong số đó.
Vận Mệnh Giả đáp lại, Lâm Phong khẽ gật đầu, đại lục Cửu Tiêu diễn hóa vô số năm, có quá nhiều bí mật mà hắn chưa từng biết đến, có nhiều chỗ có đạo lý cùng với giá trị tồn tại của riêng nó.
– Đáng tiếc, lần này các ngươi đi Thái Cổ Ma Quật, có không út yêu nghiêt Thánh Đế cảnh bỏ mình, thậm chí trong bọn họ có rất nhiều người có năng lực cực hạn Thánh Đế.
Đương nhiên, lần này Phong Thánh Chi Vực mở ra, sẽ tạo ra ba động lớn hơn. Cấm địa Thái Cổ Ma Quật có rất nhiều người không nguyện đặt chân đến, bao gồm cả những cường giả đời trước ẩn cư, nhưng Phong Thánh Chi Vực lần này rất có khả năng khiến tất cả bọn họ đều đi ra. Vận Mệnh Giả cười nói. Lâm Phong tự nhiên hiểu, một ít lão quái vật Thánh Đế cảnh, tu hành rất nhiều năm đã không có biện pháp siêu phàm nhập Thánh, bước vào Thánh giai, lần này Thánh Vận xuất hiện bọn họ sao có thể bỏ qua, mặc dù là trong một vạn không có một, bọn họ cũng sẽ liều mạng đi tranh thủ cho mình một tia khả năng.
– Đến lúc đó ta là dùng thân phận Lâm Phong xuất hiện hãy vẫn lấy thân phận Tà Thần của cổ giới tộc bước vào Phong Thánh Chi Vực?
” Lâm Phong mỉm cười nói, Vận Mệnh Giả nở nụ cười:
– Vậy liền tùy ngươi, chỉ cần để hai người cách xa nhau cho tốt, không để cho người khác biết Lâm Phong và Tà Thần là một người.
– Ta hiểu.
Lâm Phong gật đầu.
– Mặt khác, ta ra lệnh cho đệ tử Vận Mệnh Thần Điện bình thường không đi ra ngoài như các Thần Điện khác.
Tuy nhiên lúc này Phong Thánh Chi Vực mở ra, Vận Mệnh Thần Điện cũng sẽ phái cường giả đi trước, dù sao cũng có cơ hội đạt được Thánh Vận, tốt nhất là không nên phát sinh tranh đấu cùng bọn họ. Vận Mệnh Giả dặn dò Lâm Phong, Lâm Phong khẽ gật đầu. Không có Vận Mệnh Thần Điện, hôm nay, các đại Thần Điện, đều bắt đầu triệu tập môn hạ cường giả Thánh Đế cảnh, đều ở đây làm chuẩn bị cho ngày Phong Thánh Chi Vực mở ra, cơ hội phong Thánh rất khó có được. Hơn nữa đối với một ít tuyệt đỉnh thiên tài của Thần Điện mà nói đây không chỉ là cơ hội phong Thánh mà còn có thể nhìn thấy các cường giả ở Cửu Tiêu. Thậm chí mỗi một lần Phong Thánh Chi Vực mở ra, người của Thái Yêu giới của cũng sẽ ngụy trang đi vào giúp vui.
– Phượng Hư gia tộc trong U Thiên cổ cảnh thì sao?
Lâm Phong hỏi.
– Bên kia không có chuyện gì, nha đầu Thanh Phượng bị Phượng Hư gia tộc giam lỏng.
Nhưng ngày hôm nay Thập Tuyệt lão nhân đang làm khách nương nhờ tại Phượng Hư gia tộc, bọn họ cũng không dám mạnh mẽ làm gì. Nhưng nghe nói lần này Khung Hải Nha đi ra từ trong Thái Cổ Ma Quật, Phượng Hư gia tộc không chờ đươc muốn đưa Thanh Phượng giá nhập vào Hỏa Diễm Thần Điện. Đương nhiên, chuyện này ngươi cũng không cần gấp, mặc dù bọn họ muốn thúc đẩy đám hỏi này nhưng cũng sẽ phải đợi sau khi Phong Thánh Chi Vực chấm dứt.
– Dạ.
Lâm Phong khẽ gật đầu, tin tức bên kia hắn vẫn phải nắm trong tay .
– Nhiều lão quái vật ấn nấp nhiều nắm tại Cửu Tiêu thiên đình đều chờ cơ hội lần này, còn có các thiên tài Thánh Đế cảnh khác, không biết lần này ai có thể may mắn có cơ hội đạt được Thánh Vận, bước vào Thánh cảnh.
Vận Mệnh Giả cười nói. Từ trong lời của đối phương Lâm Phong cảm giác được lần này Phong Thánh Chi Vực mở ra sợ rằng sẽ khiến cho Cửu Tiêu thiên đình oanh động, dù sao, Thánh nhân rất thưa thớt, Thánh Đế cảnh chính là nhân vật bá chủ một phương, tính toàn bộ Cửu Tiêu thiên đình mà nói số lượng tuyệt đối là khổng lồ không gì sánh được, Mộ Sơn Tử mời các cường giả đi Thái Cổ Ma Quật đều là người hắn quen biết, một ít thế hệ lão quái vật đời trước hắn căn bản không quen biết, hắn chỉ tiếp xúc và nghe nói đến một số người.
Nhưng sự việc lầm này không cần phải đi mời, tất cả mọi người sẽ tự mình tiến tới, thậm chí có cả người của Thái Yêu giới. Lúc này bản tôn Lâm Phong đang ở trong cổ giới tộc an tĩnh tu luyện. Thậm chí có rất ít người biết hắn cũng sống sót đi ra khỏi Thái Cổ Ma Quật, sau khi trở lại cổ giới tộc, bản tôn của hắn không đi ra ngoài. Nếu đã gặp đại cơ duyên Phong Thánh Chi Vực lần này, hắn tự nhiên muốn đi tranh thủ xuống!
Chương 2340: Thánh Vận
Vị trí Phong Thánh Chi Vực ở gần khu vực trung tâm của Cửu Tiêu thiên đình, trong ngày thường, là một khu vực hoang vu, bởi vì linh khí khu vực này dường như đều bị thất thoát, căn bản không thích hợp tu luyện, giống như một mảnh lĩnh vực bị bỏ quên, rất khó tưởng tượng phiến lĩnh vực bị lãng quên này lại là Phong Thánh Chi Vực.
Lúc này, ở Phong Thánh Chi Vực, trên phiến thổ địa linh khí ít ỏi, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện thân ảnh một vài cường giả. Những cường giả này có vẻ rất bình tĩnh, nhưng trong lòng họ lại có chút gợn sóng, nhất là một chút người đã trải qua năm tháng lâu dài, ba động trong lòng bọn họ càng lợi hại. Những người không cần bao lâu đã đặt chân vào Thánh Đế cảnh có lẽ là một ít nhân vật thiên tài của Thần Điện.
Tuy nói Thánh cảnh khó vào, nhưng cơ hội của bọn vẫn rất lớn, nhưng mà một ít nhân vật thế hệ trước lại không giống, bọn họ cảm giác được bằng vào cố gắng của bản thân rất khó có thể bước vào Thánh cảnh, đôi khi cần phải mượn một ít cơ duyên mới có thể bước tiếp được.
Phong Thánh Chi Vực chính là cơ duyên to lớn. Ở hướng tây bắc, cả người một vị lão nhân mặc áo bào tro đều lộ ra khí tức lạnh lùng, chỉ thấy thần sắc hắn nhìn phiến khu vực man hoang cực kỳ lợi hại:
– Đã qua một nghìn năm, lần trước ta đã gặp thoáng qua Thánh Vận.
Lần này, ta nhất định phải tranh thủ, không thể để mất Thánh Vận. Cách hắn xa xa về phía đông lại có một lão giả tóc trắng xoá xuất hiện, hắn đứng đó, khí tức bình tĩnh, nhưng trong lòng sinh ra gợn sóng:
– Một nghìn năm, lúc hình chiếu Thánh vực tái hiện, số mệnh vô thượng sẽ bao phủ phiến đại địa hoang vu, linh khí đại địa bị đoạt mất trong nghìn năm qua trở thành cơ duyên nhập Thánh.
Lần này, ta sao có thể để cơ duyên vụt mất khỏi tay lần nữa. Trừ bọn họ ra, có rất nhiều cường giả đời trước đều đã đến, bọn họ tới sớm hơn so với người của thế hệ trẻ. Bởi vì ở ngàn năm trước bọn họ đã trải qua, chính mắt nhìn thấy Thánh Vận trước mắt mình vụt mất, khổ tu nghìn năm vẫn không thể nhập Thánh, lúc này đây lại qua nghìn năm nếu bọn họ gặp lại cơ duyên họ không cho phép bản thân bỏ qua một lần nữa. Lúc Lâm Phong đi tới Phong Thánh Chi Vực, ánh mắt hắn nhìn về hư không, thần sắc ngưng trọng.
– Thật nhiều cường giả, lần này, tất cả cường giả cấp Thánh Đế của Cửu Tiêu đều tới sao?
Lâm Phong ngồi trên lưng Ngao Ma, mở miệng nói, hắn vô cùng kinh ngạc, cơ hội thành Thánh đối với cường giả Thánh Đế cảnh giới mà nói nhất định phải đạt được, siêu phàm nhập Thánh dù chỉ một bước nhưng chênh lệch lại không thể bù đắp, bước ra một bước này chính là một sự lột xác hoàn toàn thử hỏi ai có thể bỏ qua.
– Lão đại, ngươi có biết Phong Thánh Chi Vực xảy ra chuyện gì xảy sao?
Ngao Ma tò mò hỏi.
– Có người nói nơi này có Thánh Vận, đó chính là cơ duyên thành Thánh của bản thân, về phần Thánh Vận là vật huyền diệu gì thì ta cũng không rõ ràng.
Lâm Phong mở miệng nói, rất khó tưởng tượng, phiến địa phương hoang vu này sẽ sinh ra Thánh Vận, ẩn chứa cơ hội thành Thánh, hắn có cảm giác linh khí ở nơi này đều bị thất thoát mất.
– Lẽ nào đây chính là nói vật cực tất phản sao?
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng.
– Tà Thần.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm lanh lảnh truyền đến, ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, liền thấy Xích Luyện Sơn cách đó không xa, thân thể hắn đang hướng phía bên này đi tới, trên mặt hắn lộ ra ý cười:
– Tà Thần, ngươi cũng tới tranh đoạt cơ hội thành Thánh sao?
– Đúng vậy.
Lâm Phong nở nụ cười, Xích Luyện Sơn đi tới bên cạnh hắn, nói:
– Rất nhiều lão quái vật cũng đến rồi, áp lực thật lớn.
– Bằng vào thực lực của ngươi cũng cảm nhận được áp lực rất lớn?
Lâm Phong hỏi.
– Đương nhiên.
Xích Luyện Sơn gật đầu:
– Càng nhiều người tới cướp đoạt Thánh Vận mới có thể có cơ hội thành Thánh lớn hơn.
Tuy nói mỗi một nghìn năm đều có vài người thành Thánh nhưng so sánh với số người tới tranh đoạt Thánh Vận mà nói thì tỉ lệ thấp tới mức đáng sợ. Nếu ngươi đoạt được Thánh Vận trong tay chỉ sợ người khác sẽ muốn giết chết ngươi để cướp đoạt.
– Đúng vậy, sợ rằng những Thánh Đế kia sẽ điên cuồng tranh đoạt.
Lâm Phong hoàn toàn có thể hiểu được mê hoặc thành Thánh đối với Thánh Đế mãnh liệt đến như thế nào.
– Ngươi xem đám cường giả của Thần Điện đã đến rồi, tất cả bọn họ đều rất lợi hại, hơn nữa sợ rằng trong tay họ đều mang theo Thánh Vương Binh, một khi Thánh Vận xuất hiện địa phương này sẽ cực kỳ nguy hiểm, còn nữa ngươi nhìn bên kia, ngươi biết lão đầu mặc hắc bào kia là ai chứ?
Xích Luyện Sơn hỏi Lâm Phong.
– Không biết.
Lâm Phong nhìn về phía một vị hôi bào lão giả, đúng lúc này đối phương đưa mắt nhìn lại, con ngươi hắn lạnh lùng tới cực điểm.
– Đó là Băng Phong Thánh Đế, hắn đã lĩnh ngộ băng phong chi đạo tới đại viên mãn, hơn nữa còn là cực hạn băng phong, không chỉ có có thể đóng băng thân thể của ngươi, mà trong nháy mắt còn có thể đóng băng suy nghĩ của ngươi, thần hồn của ngươi, chỉ cần một nháy mắt cũng đủ khiến ngươi chết đi một trăm lần, bởi vì ngoại trừ băng phong chi đạo, hắn còn am hiểu một loại lực lượng đáng sợ, không gian pháp cường đại tạo nên lực lượng thần thông thuấn di, như vậy, ngươi đã hiểu hắn kinh khủng ra sao rồi chứ?
Thần sắc Xích Luyện Sơn ngưng trọng nói, ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm hôi bào lão giả, khẽ gật đầu:
– Một người phi thường đáng sợ, trong khoảnh khắc đóng băng ngươi rồi sử dụng lực lượng thuấn di hạ sát thủ, chỉ một kích cũng đủ để giết chết một vị Thánh Đế cùng cấp bậc.
– Đúng vậy, trong nháy mắt là đủ rồi, ở một ngàn năm trước, hắn đã là cực hạn Thánh Đế, cũng không có biện pháp bước vào cảnh giới Cổ Thánh, cũng không biết là vận mệnh hay là vận khí quá kém.
Đó chính là một ngàn năm trước, hiện tại thực lực của hắn chỉ có thể càng trở nên mạnh mẽ sẽ không có khả năng yếu nhược đi. Xích Luyện Sơn tiếp tục nói, Lâm Phong gật đầu, một ngàn năm trước thực lực của Băng Phong Thánh Đế vẫn không có được cơ hội thánh Thánh, thẳng đến nghìn năm sau trở lại tranh đoạt.
– Hơn nữa ta nói cho ngươi biết, lão quái vật tới chỗ này đều kinh khủng như Băng Phong Thánh Đế, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vẫn có một vài người, bọn họ vô cùng lợi hại.
Ở ngàn năm trước đã có kinh nghiệm tranh đoạt một lần, hơn nữa trong nghìn năm này sinh ra rất nhiều cường giả lợi hại và cao thủ Thần Điện cũng đủ để cho không kẻ nào dám bảo đảm bản thân có thể chắc chắn cướp đoạt Thánh Vận tới tay.
– Bên kia, người của Hỏa Diễm Thần Điện cũng đến rồi, gần đây đám người Khung Cửu Thiên có danh tiếng rất lớn.
Ánh mắt Xích Luyện Sơn nhìn về phía một phương hướng, đôi mắt Lâm Phong nhìn tới, hắn lập tức thấy được đoàn người Khung Cửu Thiên và Khung Hải Nha bước chậm mà đến, đều là cường giả của Hỏa Diễm Thần Điện, Hỏa Thương cũng đến nơi này, Hỏa Thương coi như là nhân vật lợi hại. Nhưng ở chỗ này, thực lực của hắn không đáng nhắc đến, tối đa cũng chỉ có thể đến để thử thời vận xem cơ duyên có thể rơi xuống trên người hắn hay không. Khung Cửu Thiên mới là nhân vật nguy hiểm.
– Sợ rằng cường giả của các Thần Điện đều lục tục đến rồi, ta phải về bên phía Đại Địa Thần Điện, Tà Thần, ngươi hãy cẩn thận chút.
Xích Luyện Sơn mở miệng nói với Lâm Phong, người của Thần Điện cùng nhau liên thủ cướp đoạt Thánh Vận cơ hội sẽ lớn hơn nữa.
– Ta biết.
Lâm Phong gật đầu, phiến hoang vu chi địa này rất lớn, người ở nơi này chỉ là một góc của băng sơn mà thôi, sợ rằng ở các phương vị khác đều có người tới.
– Tà Thần.
Lúc này, một đạo thanh âm lạnh lùng truyền đến, Lâm Phong quay đầu lại nhìn về phía bên kia, Khung Hải Nha nhìn về bên này, thần sắc hắn lạnh lùng, nói:
– Ngươi cũng sống đi ra, vận khí không tệ.
Lâm Phong nhìn Khung Hải Nha, thần sắc hắn bình tĩnh, mở miệng nói:
– Hình như là ngươi bằng vào thực lực của bản thân đi ra.
Thần sắc Khung Hải Nha đọng lại, lập tức cười nói:
– Có thể từ trong Thái Cổ Ma Quật đi ra đương nhiên là nhờ vận khí.
Tuy nhiên cướp đoạt Thánh Vận phải nhờ vào thực lực, ngươi nên mở to hai mắt, đừng để không có cướp đoạt được Thánh Vận, nhưng lại để mất tính mạng của mình.
– Cảm tạ ngươi nhắc nhở.
Lâm Phong mỉm cười đáp lại. Lúc này, trong hư không, như có một cỗ lực lượng vô hình bao phủ, dường như bao phủ toàn bộ khu vực hoang địa này vào trong. Dường như vào giờ khắc này toàn bộ lực lượng bị thất thoát trong nghìn năm qua bị đẩy trở về. Mảnh thế giới này hóa thành một mảnh không gian thánh mạch.
– Nơi này có một cửa ra.
Lâm Phong nhìn bầu trời, địa phương sát biên giới phiến Phong Thánh Chi Vực có một cửa ra. Từ giờ khắc này bắt đầu, cũng chỉ có thể ra, không thể vào, nếu như ngươi cướp đoạt Thánh Vận tới tay có thể từ lối này thoát đi, như vậy có thể tránh khỏi bị người khác vây giết. Tuy nhiên, Thánh Vận quá ít, xác xuất thành Thánh vô cùng nhỏ, rất nhiều người lợi hại muốn sau khi cướp đoạt Thánh Vận tới tay sẽ rời đi.
– Lão đại, ngươi xem nơi này dường như hiện ra toàn bộ phiến Phong Thánh Chi Vực.
Ngao Ma ngẩng đầu nhìn bức địa đồ mênh mông xuất hiện trên bầu trời, trên bản đồ, dường như hiện ra toàn bộ Phong Thánh Chi Vực.
– Tấm địa đồ Phong Thánh Chi Vực kia lại hiện ra tiêu ký, thật là kỳ lạ, như vậy cạnh tranh càng thêm tàn khốc, Phong Thánh Chi Vực này có tám cửa ra đều xuất hiện trên địa đồ, người cướp đoạt được Thánh Vận có thể rời đi từ tám cửa ra.
Lâm Phong mở miệng nói, lúc này, rất nhiều người đều đang nhìn địa đồ trên bầu trời. Mà một ít người lần trước đã từng trải qua tranh đoạt, bọn họ đã bắt đầu hành động, hướng phía khu vực trung tâm Phong Thánh Chi Vực lướt đến, nơi này khả năng lấy được cơ duyên Thánh Vận lớn hơn một chút.
– Lão đại, ta bây giờ còn không rõ ràng lắm Thánh Vận là cái gì, không biết là dùng tư thái gì xuất hiện.
Ngao Ma hỏi.
– Cứ nhìn sẽ biết, sợ rằng rất nhanh liền xuất hiện.
Lâm Phong nhìn chằm chằm địa đồ trên bầu trời, vài phương hướng trên địa đồ có ánh sáng quang điểm lóe ra, dường như hội tụ lực lượng kỳ diệu vậy.
– Ngao!Nguồn truyện audio
Trong hư không, một tiếng long ngâm rung động ngàn dặm hư không, kim sắc cự long quang mang xuất hiện ở phương vị nào đó trên địa đồ, ánh mắt của Ngao Ma trừng lớn, thần sắc hắn lóe lên, chợt gầm thét:
– Cự long kia là Thánh Vận?
– Hình như là vậy, chúng ta đi!
Lâm Phong hô một tiếng, thân thể Ngao Ma lập tức xông ra ngoài, không chỉ có Ngao Ma, giờ khắc này, có không biết bao nhiêu cường giả cùng xông về một phương vị, chính là phương vị kim sắc cự long quang mang hiện ra trên địa đồ.