1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 466 [Chương 2326 đến 2330]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 466 [Chương 2326 đến 2330]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2326: Mộ Cốc nguy cơ

Trong Hắc Phượng tộc, đoàn người bắt đầu khởi động, một tôn cường giả đột nhiên xuất hiện, tất cả bọn họ đi về phía mộ Hắc Phượng trong cốc, thần sắc ai cũng lãnh đạm, Tiểu Nhã cũng xuất hiện ở trong hư không, chỉ thấy thần sắc nàng lóe lên, thầm nghĩ đây là có chuyện gì, thần hồn của nàng hóa thành lợi kiếm trực tiếp xông về phía mộ cốc của Hắc Phượng tộc. Lúc này trong mộ cốc có từng thân ảnh cường giả xuất hiện, tộc nhân Hắc Phượng tộc đều đứng trên bầu trời không dám nhập cốc, đây là nơi ở của tổ tông Hắc Phượng tộc, sao họ có thể đơn giản đi vào, nếu quấy rầy tổ tông tu hành thì bọn họ có chết vạn lần cũng không đủ.

– Ngươi làm gì đó?

Lúc này, có một vị lão giả của Hắc Phượng tộc lãnh đạm chất vấn một tiếng, chỉ thấy cô gái áo đen kia đứng dậy, nói:

– Tộc lão, nữ tử trong cốc này chính là một người của long tộc, ta bắt giữ nàng vì máu huyết thần long nhưng không nghĩ tới lại thất bại.

– Hừ.

Nể tình ngươi lo lắng cho Hắc Phượng tộc nên ta không truy cứu, người của tộc ta không được tự tiện nhập cốc. Hiện tại ta ra lệnh ngươi đi xử lý cho xong việc trong cốc, mau đi vào. Tộc lão lãnh đạm nói, khiến sắc mặt cô gái áo đen nhất thời tái nhợt, nói:

– Tộc lão, không nên!

Trong mắt của nàng lộ ra sợ hãi mãnh liệt, dường như cực kỳ sợ hãi vậy.

– Việc ngươi gây ra thì tự mình giải quyết, đi vào.

Tộc lão quát một tiếng, sắc mặt cô gái áo đen tái nhợt, đây chính là mộ cốc của lão tổ tông, tuy nàng thân là tộc nhân Hắc Phượng tộc nhưng nàng cũng giống như tế phẩm vậy, chỉ cần đi vào mộ cốc thì tùy thời có khả năng bị thôn phệ. Nhưng lúc này, nàng không có biện pháp nào, chỉ có thể bước chậm đi vào trung tâm mộ cốc, chỉ thấy từng cỗ hư ảnh Hắc Phượng đáng sợ hướng về phía Tiểu Nhã đánh tới, xung quanh thân thể Tiểu Nhã có lợi kiếm xoay tròn không ngớt, hủy diệt tất cả hư ảnh không cho bất cứ hồn phách gì tới gần Tiểu Nhã.

– Ông!

Cô gái áo đen huyễn hóa thành bản thể, đột nhiên thân thể của nàng trở nên vô cùng to lớn, che khuất bầu trời, yêu khí kinh khủng màu đen tràn ngập ra, chỉ thấy nàng hé miệng phun ra một đạo hắc viêm, điên cuồng đánh về phía khoảng không sau gáy. Lợi kiếm xoay tròn ngưng tụ thành một đạo quang mang, hướng về phía hắc viêm giết qua, một tiếng bạo liệt truyền ra. Chợt thấy thân hình khổng lồ của Hắc Phượng đột nhiên nhào xuống phía dưới, lợi trảo to lớn đánh về phía Tiểu Nhã. Lợi kiếm quanh thân Tiểu Nhã điên cuồng xoay tròn, hóa thành một thanh cự kiếm kinh khủng, tràn ngập khí tức đáng sợ, kim quang cắt phá hư không, hướng phía bụng Hắc Phượng đánh tới.

– Phượng kích.

Hắc Phượng rống to một tiếng, lực lượng hắc ám kinh khủng đánh lên trên cự kiếm, cự kiếm bị nghiền nát, nhưng mà thân thể của Hắc Phượng cũng bị bắn ngược về sau. Đúng lúc này, một cái hư ảnh Hắc Phượng khổng lồ đột nhiên quấn lên trên người của nàng, trong nháy mắt sắc mặt nàng trắng bệch.

– Không, lão tổ tông, ta là tộc nhân Hắc Phượng tộc.

Hắc Phượng rống giận một tiếng, nhưng mà hư ảnh Hắc Phượng kia vẫn trực tiếp nuốt xuống, một chút mảnh vụn thân thể nàng rơi ra. Đồng thời một đoàn hắc vụ bao phủ nàng nuốt toàn bộ mảnh thân thể còn sót lại. Máu huyết tinh khí màu đen hướng phía xa thổi ra, vô cùng tà ác, Tiểu Nhã không còn nhìn thấy Hắc Phượng kia, nàng chỉ cảm thấy cả người hơi có chút cảm giác mát lạnh, bầu trời trên đỉnh đầu của nàng, xuất hiện rất nhiều hư ảnh Hắc Phượng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm nàng, dường như tùy thời có khả năng thôn phệ nàng.

– Ca!

Sắc mặt Tiểu Nhã trở nên trắng bệch, thủ hộ kiếm dường như yếu đi vài phần, mà trên bầu trời mộ cốc này thần sắc tộc nhân Hắc Phượng tộc lạnh lùng nhìn tất cả mọi việc xảy ra, tiến nhập vào trong Hắc Phượng cốc hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chắc chắn sẽ trở thành tế phẩm cho lão tổ tông.

– Thật mong ngày lão tổ tông thần công đại thành, niết bàn trở về, thống lĩnh Hắc Phượng tộc ta.

Lúc này, thần sắc tộc lão túc mục, quay về phía mộ cốc mở miệng nói, nhất thời ánh mắt của tất cả người Hắc Phượng bộ tộc đều lóe lên quang mang, lão tổ tông thật có thể niết bàn trở về sao? Đồng thời, bầu trời của Hắc Phượng bộ tộc, thanh âm rồng ngâm rung động thiên địa, điên cuồng đánh tới phương hướng mộ cốc, khí tức đáng sợ, người của Hắc Phượng tộc cả kinh, ngẩng đầu nhìn hướng bầu trời, thần sắc chợt phát lạnh, nói:

– Đứng lại.Phong Thủy tức là Gió và Nước . Dù bạn có tiền nhiều như nước hay công việc có thuận gió thuận buồn. Tất cả chỉ là phù dù nếu không có Địa. Tại Sao ư đơn giản đó là lòng thăm không đáy …!

Từng đạo thân ảnh cường giả bay lên trời, chỉ thấy tâm niệm Lâm Phong vừa động trong khoảnh khắc có vô số lợi kiếm từ trên trời phóng xuống, trong khoảnh khắc từ trong hư vô chém giết ra, từng đạo thân ảnh trực tiếp bị xé rách.

– Làm càn.

Chỉ thấy một vị Thánh Đế cường đại gầm lên, thân thể hắn bay lên trời hóa thành bản thể khổng lồ. Trong giây lát bản thể hắn đánh thẳng tới chỗ Lâm Phong, trong miệng hắn không ngừng phun ra ngọn lửa màu đen. Ngao Ma mở to miệng phun ra một đạo khí tức va chạm cùng một chỗ với ngọn lửa màu đen. Đồng thời, thân thể Lâm Phong cũng gào thét đập ra, nhanh đến mức không thể tưởng tượng, ngay lập tức nhảy đến trước mặt đối phương. Hắc Phượng trực tiếp trảo một trảo đánh tới chỗ nhân loại nhỏ bé dám cứng rắn chống lại hắn, quả thật là muốn chết.

– Giết!

Toàn bộ thiên địa nguyên khí như bị Lâm Phong điều khiển hóa thành công kích vô thượng trực tiếp nhảy vào thân hình khổng lồ của đối phương. Một quyền đánh vào trên người đối phương, âm thanh răng rắc truyền ra, máu nhuộm hư không, Ngao Ma nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể Lâm Phong tiếp tục đánh về phía trước, nhanh đến không thể hình dung.

– Hả?

Những cường giả kia quay đầu nhìn về phía bên này, trong thần sắc họ không khỏi hiện lên tia sáng lạnh lùng.

– Dám đến Hắc Phượng tộc ta nháo sự.

Khí tức đáng sợ tràn ra từ một thân ảnh đang chậm rãi bay lên hư không, nhưng hắn lại thấy tộc lão nói:

– Nếu bọn họ muốn vào cốc liền để bọn họ vào.

– Vâng, tộc lão.

Người nọ khẽ gật đầu, chỉ thấy Ngao Ma trực tiếp từ trên bầu trời đoàn người vọt qua, lập tức hướng xuống phía dưới.

– Ca ca!

Tiểu Nhã thấy thân ảnh ma long trên bầu trời không khỏi rống lên một tiếng, chỉ thấy một tôn hư ảnh Hắc Phượng bay thẳng đến nuốt chửng thân thể của hắn.

– Cút ngay!

Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể hắn trực tiếp biến mất, đồng thời âm ba kinh khủng điên cuồng nhảy vào trong cơ thể hư ảnh khiến tôn hư ảnh kia bị chấn vỡ nứt ra.

– Hô.

….. Thân thể Lâm Phong rơi xuống bên cạnh Tiểu Nhã, hít một hơi thật sâu, thật là nguy hiểm, nhìn sắc mặt Tiểu Nhã tái nhợt, Lâm Phong ôm lấy nàng, nói:

– Không sao.

– Dạ, ca ca!

Dường như Tiểu Nhã buông xuống sự sợ hãi, cả người nàng như thoát lực, Lâm Phong ôm nàng đặt trên lưng Ngao Ma, nói:

– Tiểu tử, bảo vệ Tiểu Nhã.

– Yên tâm đi lão đại, đám nghiệp chướng này đừng nghĩ động đến Tiểu Nhã.

Thần sắc Ngao Ma băng lãnh, nhìn chằm chằm vào những hư ảnh đáng sợ hội tụ trên bầu trời, thật nhiều hư ảnh Hắc Phượng, tất cả đều là một đám vong hồn đã chết. Ở trung tâm một động phủ trong cốc có một hư ảnh Hắc Phượng ngưng tụ cực kỳ rõ ràng , thân thể hắn cao lớn không ngừng cắn nuốt hấp thu tinh khí. Lúc này, ánh mắt của hắn mở ra, một đạo hàn quang đáng sợ lóe lên, nhìn cực kỳ lạnh lẽo. Thần hồn quay về trong cơ thể, Lâm Phong ngẩng đầu nhìn hư không, đột nhiên chúa tể đạo uy tràn ngập ra.

– Rống!

Hư ảnh Hắc Phượng này vọt xuống, đột nhiên thân thể Lâm Phong nhảy vào hư không, trên người hắn xuất hiện vòng xoáy đáng sợ giống như hắc động vậy, trực tiếp nuốt hư ảnh Hắc Phượng vào, hư ảnh Hắc Phượng điên cuồng giãy dụa, nhưng mà hắc động kia càng ngày càng đáng sợ, không thể ngăn cản được. Hư ảnh Hắc Phượng không ngừng vặn vẹo nhưng vẫn như trước bị nuốt toàn bộ vào trong cơ thể Lâm Phong. Thân thể Lâm Phong bay lên trời thôn phệ chi lực bao phủ khắp thiên địa. Dường như giờ khắc này lực lượng chúa tể cắn nuốt tất cả tàn hồn trôi nổi trên hư không, bọn chúng điên cuồng hướng về phía Lâm Phong vọt tới, tất cả đều bị thôn phệ sạch sẽ.

– Lực lượng thôn phệ thật lợi hại, dường như do vô số lực lượng thiên địa ngưng tụ thành.

Nhìn qua hư không thần sắc Lâm Phong hơi run, hắn giật mình. Xa xa có một đạo hắc quang phá tan tất cả, hướng về phía Lâm Phong bắn tới. Đột nhiên con ngươi Lâm Phong cứng đờ, cặp mắt kia như khiến hắn chìm vào giữa thế giới hắc ám cực kỳ đáng sợ.

– Không sai, huyết khí thật mạnh mẽ.

Một đạo thanh âm lạnh như băng truyền ra, Lâm Phong hoàn toàn lâm vào trung tâm, khi hắn nhìn lại liền thấy một hư ảnh Hắc Phượng âm lãnh vô cùng xuất hiện đang theo dõi hắn.

– Đưa hắn tới đây.

Một đạo thanh âm truyền ra, nhất thời toàn bộ hư ảnh Hắc Phượng đánh về phía Lâm Phong. Thần sắc Lâm Phong trùng xuống, quang mang thần niệm lóng lánh, đột nhiên tạo thành trận pháp trên hư không, thân ảnh Lâm Phong tiêu thất, sau đó lại xuất hiện ở trước một hư ảnh, thái cổ thánh quyền điên cuồng đánh ra, hư ảnh kia lập tức bị nghiền nát. Nhưng mà Lâm Phong lại cảm thấy một khí tức cực kỳ nguy hiểm, có càng nhiều hư ảnh Hắc Phượng không ngừng đánh về phía hắn, dường như là vô cùng vô tận.

– Giết!

Thần sắc Lâm Phong lạnh lẽo, tử vong đại đạo ngập trời, tử vong chi đạo đại viên mãn bao phủ một hư ảnh Hắc Phượng, vô thượng kiếm uy lập tức sát phạt mà ra khiến một tôn hư ảnh Hắc Phượng ngã xuống. Khí tức trên người Lâm Phong càng ngày càng đáng sợ, hắn điên cuồng tiêu diệt hư ảnh Hắc Phượng. Nhưng những Hắc Phượng này dường như không hề giảm, cho dù Lâm Phong có cường đại hơn nữa cũng không có khả năng vĩnh viễn chiến đấu như vậy.

– Đây là lực lượng gì?

Mộ lúc lâu sau, Lâm Phong đứng trên hư không, hư ảnh Hắc Phượng xung quanh vẫn dày đặc như trước, hơi thở của hắn hơi gấp, chẳng lẽ chủ nhân của thanh âm kia là nhân vật cấp bậc Thánh giả sao.

– Ùng ùng!

Không gian rung động, chỉ thấy một cái thủ chưởng đen kịt xuất hiện trong mảnh không gian này, trong giây lát bắt tới phía Lâm Phong, Lâm Phong chém ra một kiếm, dường như thủ chưởng kia là ảo ảnh, tùy ý để Lâm Phong công kích vẫn lù lù bất động, thủ chưởng lại ngưng thật đánh tới Lâm Phong lần thứ hai. Thân thể Lâm Phong bạo lui, hư ảnh Hắc Phượng vẫn lao về phía hắn, sắc mặt hắn vô cùng khó coi. Đây là lí do vì sao người của Hắc Phượng tộc đơn giản để bọn họ vào trong mộ cốc, nơi này có tồn tại cực kỳ đáng sợ.

Chương 2327: Quái vật Thánh giai

Thủ chưởng hướng phía bên này giết đến, Lâm Phong hầu như không có thời gian suy tính, lực lượng trấn áp vô thượng tràn ra, một tiếng vang thật lớn, cả người hắn hóa thành một thanh lợi kiếm đáng sợ không gì sánh được, vô tận kiếm quang loé lên trấn áp muôn đời. Quang mang xé mở tất cả, toàn bộ Hắc Phượng đánh về phía hắn đều bị chém đứt, cực kỳ đáng sợ.

– Đông!

Thủ chưởng đen kịt trực tiếp đánh lên trên cự kiếm, khiến cự kiếm hung hăng chấn động, kiếm quang và hư không đều bị vặn vẹo. Thủ chưởng kia trực tiếp xông phá tất cả nắm lấy cự kiếm, Lâm Phong chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng kinh khủng truyền đến.

– Cổn nhiều!

Một tiếng gào thét truyền ra, cự kiếm bị ném vào trong không gian hắc ám. Một khắc sau, Lâm Phong đang hóa thân thành cự kiếm xuất hiện ở trung tâm động phủ hắc ám, trước mặt hắn có một đôi mắt đen nhánh làm cho người ta cảm thấy kinh khủng, đó là một hư ảnh Hắc Phượng vô cùng to lớn, lộ ra uy nghiêm đáng sợ, không biết nó đã tồn tại bao nhiêu năm tháng ở nơi này. Bên ngoài, đám người Lam Qua vẫn ở chỗ cũ đối phó với vô tận Hắc Phượng, chỉ thấy thần sắc Lam Qua ngưng trọng, trước mặt của hắn có một hư ảnh Hắc Phượng vô cùng to lớn giống như vương giả vậy. Hình như vô tận Hắc Phượng xung quanh đều nghe theo hắn chỉ huy.

– Chúng ta phải mau rời khỏi đây, nơi này có vài tôn thống lĩnh Hắc Phượng.

Lam Qua mở miệng nói, mà Ngao Ma lại nhìn chằm chằm hư không nơi Lâm Phong biến mất, nói:

– Lão đại đi đâu rồi?

Thần sắc Tiểu Nhã khẩn trương, hai tay nắm thật chặt, nhìn chằm chằm nơi Lâm Phong biến mất, nàng không mong muốn ca ca gặp chuyện gì.

– Không quản được nhiều như vậy, chúng ta từ chỗ lỗ hổng kia đột phá vòng vây, những người đó cũng không phải lương thiện gì.

Lam Qua công kích về phía một phương hướng cố định, chỉ thấy hắn đứng giữa hư không, cả người chìm trong vô thượng lôi điện giống như một tôn lôi thần đáng sợ. Hư ảnh Hắc Phượng đang nói vô pháp tiếp cận thân thể hắn, tất cả đều bị hắn trực tiếp tiêu diệt.

– Rống!

Ngao Ma hét lên giận dữ, một ngụm nuốt một hư ảnh Hắc Phượng, quát:

– Lão đại!

– Mau đi, các ngươi ở lại cũng không làm nên chuyện gì, mà chỉ trở thành gánh nặng của hắn.

Lam Qua quát một tiếng, Ngao Ma quát:

– Không, nhờ ngươi giúp ta chiếu cố Tiểu Nhã, ta đi cứu lão đại, đa tạ.

Nói xong, Ngao Ma đưa Tiểu Nhã đến trước người Lam Qua, khiến thần sắc Lam Qua ngưng lại, nhìn thấy con ngươi to lớn của ma long, trong lòng hắn hơi nóng nảy, gật đầu, nói:

– Tốt, giao nàng cho ta.

Lam Qua phất tay áo cuốn theo Tiểu Nhã, Ngao Ma nói:

– Đa tạ!

Nói xong, Ngao Ma ngửa mặt lên trời giận dữ hét lên một tiếng, hướng chỗ sâu dưới đáy cốc vọt tới. Trong thiên địa xuất hiện hư ảnh hắc ám đáng sợ không gì sánh được, mỗi một đạo lợi trảo đều xé nát hư ảnh Hắc Phượng.

– Đầu ma long điên cuồng này.

Lam Qua quay đầu lại liếc mắt nhìn Ngao Ma, mảnh sơn cốc này rất lớn, tên vừa đối phó Lâm Phong chỉ sợ là một quái vật, hắn và Ngao Ma đều có thể cảm giác được, trong Hắc Phượng mộ cốc, hẳn là tồn tại một vị vương giả duy nhất, thống lĩnh tất cả linh hồn ở nơi này.

– Cổn!

Đột nhiên Lam Qua bạo rống một tiếng, trong miệng hắn phun ra lôi điện đáng sợ, trùng kích xé nát hư ảnh Hắc Phượng trước người hắn. Thân thể hắn điên cuồng trùng kích về phía trước, con mắt xanh nhạt giữa mi tâm hắn mở ra, nhìn cực kỳ yêu dị và đáng sợ. Dường như trong đó ẩn chứa lôi quang kinh khủng không gì sánh được. Mà giờ khắc này trong hắc động, Lâm Phong và tôn hư ảnh kia vẫn nhìn nhau, lúc này Lâm Phong vẫn trong hình dạng kiếm hình.

– Lực lượng thần hồn thật mạnh mẽ, đây là thần hồn hình thể.

Trong lòng Lâm Phong ngầm run sợ, trong mắt hư ảnh kinh khủng kia hiện lên u quang, nói:

– Còn muốn từ trong thánh pháp của ta chạy trốn sao?

Hiện tại, ngươi hãy thần phục ta. Thanh âm vừa phát ra, con ngươi lạnh băng của hắn như có vô tận Hắc Phượng đánh về phía cự kiếm, dường như muốn phá hủy cự kiếm.

– Ông!

Kiếm khí đáng sợ càn quét ra, kiếm quang xé mở tất cả, toàn bộ Hắc Phượng bị tiêu diệt, Lâm Phong hóa thành bản tôn, nhìn chằm chằm đối phương, cả giận nói:

– Đến đây!

Thanh âm truyền đến, tràng cảnh xung quanh biến ảo. Một khắc sau, bóng đen kia cũng ngưng tụ lại rõ ràng hơn, không còn thần bí mơ hồ, mà là hiện ra rõ ràng trước mặt Lâm Phong. Một hư ảnh Hắc Phượng đáng sợ, trên người hư ảnh kia dường như có rất nhiều ánh mắt vậy, nhưng tất cả lại đều rất ảm đạm, chỉ có cặp mắt đáng sợ trên đầu hắn dường như có thể làm cho người nhìn vào bị hãm sâu. Lúc này, đôi mắt kia nhìn ngắm bốn phía, thần sắc hơi lạ, nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh nhạt nói:

– Đây là nơi nào?

Lâm Phong biết, đầu quái vật đáng sợ này chỉ sợ là có một luồng năng lực thánh giai, tuy rằng không phải cường giả thánh giai chân chính, nhưng hắn vẫn không thể đối phó, chỉ có thể kéo quái vật này vào thế giới của hắn. Điều này cũng làm cho Lâm Phong cảm giác được thánh giai và dưới thánh giai chênh lệch lớn đến thế nào.

– Thế giới của ta!

Lâm Phong nói ra một câu lạnh như băng, trên thiên không có khí tức vô tận hội tụ bao phủ Lâm Phong, trong khoảnh khắc hơi thở của hắn so với thế giới bên ngoài càng thêm đáng sợ. Nơi đây là nội thế giới của hắn, hắn là chúa tể, hắn khống chế mọi lực lượng, là chúa tể của tất cả.

– Không thể điều động lực lượng thiên địa!

Thần sắc Hắc Phượng ngưng trọng, trở nên rất khó coi, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, thế giới của hắn, một kẻ có tu vi Đế cảnh làm sao có thể có nội thế giới như vậy?

– Mặc dù đây là thế giới của ngươi, hôm nay ngươi vẫn phải thần phục ta!

Đột nhiên, trên tôn Hắc Phượng yêu dị kia như có vô số cái miệng đồng thời mở ta, thanh âm quanh quẩn trong hư không. Thần sắc Lâm Phong cứng ngắc, nhìn chằm chằm vào đôi mắt sáng ngời trên hư ảnh kia. Dường như đó chính là hắn, sợ rằng người này đã nuốt Hắc Phượng, dung nhập vào trong thân thể của hắn.

– Giết!

Thủ chưởng Lâm Phong run lên, nhất thời lực lượng chúa tể thổi quét thiên địa. Đồng thời vô thượng kiếm uy cùng với lực lượng tử vong cũn cuồn cuộn đánh về phía đối phương, bao trùm lên thân thể đối phương, đôi mắt khổng lồ của Hắc Phượng trở nên băng lãnh. Đột nhiên hắn bắt đầu tách ra, vô số hư ảnh Hắc Phượng xuất hiện, trong ánh mắt phát ra quang hoa khiến tâm thần người ta cảm thấy sợ hãi.

– Tiến đến.

Một giọng nói quanh quẩn giữa hư không. Trong khoảnh khắc, Lâm Phong như bị bao phủ vào trong một phiến lĩnh vực hắc ám. Có vô số miệng rộng sắc nhọn lập tức cắn xé về phía hắn muốn nuốt chửng thân thể của hắn. Thân thể Lâm Phong đột nhiên tách ra, huyễn hóa ra rất nhiều thân ngoại hóa thân, toàn bộ nhào về phía thân thể đối phương. Đồng thời, lực lượng chúa tể cũng điên cuồng công kích đối phương từ bên ngoài, mà bản tôn Lâm Phong lại xuất hiện ở trước mặt đối phương, đánh ra một chưởng ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Trong khoảnh khắc cặp mắt và những chiếc miệng kia bị xé rách, nhưng hắn vẫn không nhìn thấy bên ngoài.

– Ngươi trốn không thoát đâu!

Đột nhiên, một đôi lợi trảo đánh về phía Lâm Phong, căn bản không thể né tránh, tâm niệm Lâm Phong vừa động, nhất thời trận quang lóng lánh bao vây thân thể hắn. Đồng thời hắn nắm lấy một hư ảnh Hắc Phượng kéo vào trong màn sáng, thủ chưởng bỗng hóa thành cánh tay yêu long đáng sợ như quái thú cắn nuốt đối phương, cứng rắn nuốt chửng tôn Hắc Phượng kia. Thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, khoảng không trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện một cây búa to, thân thể hắn như trở thành cái bóng, phong duệ chi ý tràn ngập ra. Nghiền nát võ hồn dung nhập vào trung tâm mảnh thế giới này, hết thảy năng lực đều là tùy tâm sở dục mà sinh ra. Lúc này Lâm Phong phải đối mặt với kình địch trước nay chưa từng có, hắn phải đối mặt với quái vật dường như muốn bước vào thánh giai.

– Đông!

Màn sáng bị nghiền nát, vô số lực lượng bén nhọn đáng sợ đánh về phía hắn.

– Đại hư không thuật!

Thân thể Lâm Phong như dung nhập vào trong thế giới của mình, thân thể khổng lồ của đối phương va chạm lung tung, lần nữa Lâm Phong xuất hiện song chưởng hắn như Cửu Long, trực tiếp mở miệng to như chậu máu, nuốt hư ảnh Hắc Phượng vào trong cơ thể. Trong giây lát thân thể hắn liền xông ra ngoài, thế nhưng lĩnh vực hắc ám kia dường như đang không ngừng co rút lại, Lâm Phong không có đường nào có thể trốn thoát.

– Không được, phải tìm được bản thể của hắn ở đâu!

Trong lòng Lâm Phong khẽ nhúc nhích, ánh mắt hắn nhìn quét xung quanh, nhưng mà dường như xung quanh không hề khác biệt, căn bản không thể tìm được bản thể hắn ở nơi nào, mặc dù đối phương không cách nào điều động lực lượng ngoại giới, nhưng vẫn có thể nuốt trọn hắn nuốt, khiến hắn tứ phân ngũ liệt.

– Cửu tự!

Quanh thân Lâm Phong, đột nhiên lúc cửu tự quang hoàn xuất hiện, cảm ứng lực cường đại tràn ngập ra, hai tay hắn xuất hiện tử vong kiếm uy đáng sợ.

– Ầm!

Một luồng hắc hỏa đánh tới hướng hắn, lợi kiếm của Lâm Phong không ngừng chém ra, mưa gió không lọt, lập tức trường mâu phá không sát phạt mà ra, thân thể Lâm Phong lập tức trùng kích phương hướng có công kích đánh tới.

– Giết!

Song kiếm quét ra, nhất thời hóa thành một luồng khói xanh tử vong trước người Hắc Phượng, Lâm Phong đi tới trước thân thể đối phương, lợi kiếm hung hăng đánh tới. Giờ khắc này, đột nhiên từ trong thân thể đối phương cuất hiện vô số thủ chưởng vươn tới không chế hắn, lập tức kéo hắn vào, muốn hắn dung nhập vào trong thân thể đối phương. Lâm Phong cảm giác thân thể của chính mình bị một ánh mắt nhìn chằm chằm.

– Đau quá!

Lưỡi dao sắc bén đâm vào trên người của Lâm Phong, đâm rách thân thể cứng cỏi của hắn, hấp thu tinh khí của hắn, sắc mặt Lâm Phong liền trắng bệch.

– Trở thành một bộ phận của ta đi.

Thanh âm lạnh lùng lần thứ hai truyền ra, thanh âm không có phương hướng. Đôi mắt Lâm Phong mở to, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, như ma vương đang gầm thét, hư không bị chấn động, vô số đạo thánh linh kiếm quét ra không ngừng chém đứt xúc tua quấn trên người của hắn. Trong giây lát thân thể Lâm Phong giãy ra đánh tới một phương hướng khác. Ánh mắt hắn cực kỳ lãnh đạm nhìn chằm chằm đôi mắt phía trước. Vô số hư ảnh Hắc Phượng giết về phía hắn, ngăn trở bước tiến của hắn. Nhưng chúa tể lực trên người Lâm Phong càn quét ra, chúa tể chi kiếm bổ về phía trước, khiến phía trước như xuất hiện một cái thông đạo, tùy ý để Lâm Phong trùng kích qua.

Chương 2328: Phản phệ

Lâm Phong nhìn chằm chằm đối phương, cặp mắt to lớn kia cũng nhìn chằm chằm lại hắn, đó là một đôi mắt thâm thúy không gì sánh được. Ánh mắt đó dường như khiến Lâm Phong hoàn toàn rơi vào tay kẻ địch.

– Tê…… Lâm Phong cảm thấy mắt đau đớn, liền nhắm mắt lại, trớ chú chi mâu đối diện với đối phương như rơi vào ảo giác khó có thể thoát ra. Thủ chưởng hắc sắc to lớn đánh tới Lâm Phong, nhưng mà từ trước tới nay Lâm Phong chưa từng lùi bước, khí tức vô thượng trước mặt hắn muốn hủy diệt Hắc Phượng.

– Phốc, phốc, phốc.

….. Kiếm của Lâm Phong hung hăng đâm tới cặp mắt kia. Nhưng một khắc sau, kiếm của Lâm Phong bị hút vào đôi mắt đó, toàn bộ biến mất. Thần sắc Lâm Phong trở nên trắng bệch, cặp mắt kia vẫn đang rỉ máu như trước.

– Tại sao có thể như vậy?

Lâm Phong nhìn đôi mắt đang rỉ máu yêu dị tới cực điểm kia nói nhỏ. Vô số thủ chưởng hung hăng vây giết hắn, Lâm Phong chỉ cảm giác được thân thể của chính mình dần dần chìm vào trong thân thể của đối phương. Máu huyết trên nguời hắn u bị cắn nuốt từng chút một. Thân thể hắn hoàn toàn dung nhập vào bên trong thân thể của đối phương. Hắn cảm giác được thần hồn của tự mình cũng đang rung chuyển.

– Không!

Trong lòng Lâm Phong rống to, thần hồn của hắn là chúa tể một thế giới làm sao có thể bị thôn phệ vào trong thân thể đối phương. Nơi này là nội thế giới của hắn mà. Nhưng mặc kệ Lâm Phong gào thét đều vô dụng, thần hồn của hắn đã bị dao động, khí tức trên người càng ngày càng yếu ớt.

– Vì sao hắn không chết hay ta đã sai, đối phương căn bản không phải thực thể mà là linh hồn thể, hư ảnh Hắc Phượng trong Hắc Phượng mộ cốc đều là tàn hồn ngưng tụ mà thành, bọn họ đều không có thân thể.

Trong đầu Lâm Phong thầm nghĩ, chúa tể lực trong võ hồn thế giới của hắn bắt đầu sôi trào làm rung chuyển mảnh thế giới này.

– Thế giới của ta, ta là chúa tể, thần hồn của ta là chúa tể mảnh thế giới này, làm sao có thể bị hắn cắn nuốt.

Dường như Lâm Phong muốn liên hệ với nội thế giới của bản thân, đột phá cánh cửa đại đạo phủ đầy bụi.

– Ta sẽ thôn phệ chính mình, ta là chúa tể phiến thiên địa này khiến thế giới này trở thành thế giới thôn phệ.

Lâm Phong rống giận trong lòng, sao hắn có thể bị cắn nuốt như vậy, hắn sở hữu chúa tể lực, hẳn là chúa tể của toàn bộ thế giới này. Không gian rít gào càng ngày càng lợi hại, chúa tể lực điên cuồng tràn ra, lực lượng cả phiến thế giới đều như hóa thành lực lượng thôn phệ, khí tức Lâm Phong không ngừng yếu ớt, nhưng chấp niệm trong lòng lại điên cuồng trở nên mạnh mẽ. Hắn chỉ có đâm vào tầng khe hở này mới có thể xoay chuyển thế cục, hắn bại hay tử chỉ trong một ý niệm.

– Thiên địa vạn vật, ta chính là chúa tể, ta là thần linh của thế giới này.

Ở nơi này không có ai có thể cắn nuốt ta, tất cả chúng sinh trong thế giới này, mình ta độc tôn. Chấp niệm Lâm Phong đang trở nên mạnh mẽ, loại ý chí cường đại này như đang trao đổi lực lượng thiên địa cùng thế giới, một tiếng ầm vang lên, dường như có lực lượng nào đó bị phá hủy. Lực lượng thôn phệ lập tức hướng về phía hư ảnh Hắc Phượng khổng lồ kia tràn tới. Trong khoảnh khắc, bóng đen kia rung chuyển lên.

– Không, làm sao có thể, tại sao có thể như vậy?

Một đạo âm thanh lạnh lùng tràn ngập ra, dường như không thể tin được đây là thật vậy.

– Nuốt cho ta!

Lâm Phong rống giận một tiếng, trên người hắn một cỗ lực lượng kinh khủng trao đổi cùng phương thế giới này. Giống như hắn thực sự trở thành thần linh của mảnh thế giới này, bóng đen kia không ngừng nhỏ đi bị hắn cắn nuốt hết, chỉ trong khoảnh khắc hoàn toàn biến mất.

– Ông!

Hắc động đáng sợ xuất hiện, tôn Hắc Phượng đã hoàn toàn biến mất đi. Lâm Phong xuất hiện, khí tức trên người hắn kịch liệt phập phồng, ánh mắt hắn lạnh lẽo, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa hắn đã bị cắn nuốt hoàn toàn. đối phương chỉ là thần hồn, không phải thánh giai chân chính, nhưng lại chân chính sở hữu một luồng lực lượng thánh cảnh. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về mảnh thế giới này, càng ngày càng thân thiện, chúa tể lực đã trở nên mạnh mẽ, đây cũng chính là thực lực của hắn tăng lên, thần hồn càng thêm phù hợp hoàn mỹ với nội thế giới. Chúa tể chi đạo của hắn dường như cũng tăng lên một tầng thứ. Đây không chỉ là ở trong nội thế giới mà hôn nay ở bên ngoài, lực chiến đấu của hắn chỉ sợ cũng cường đại hơn vài phần. Nếu là có một ngày ở thế giới bên ngoài, chúa tể lực của hắn cũng có thể chúa tể thiên địa, có thể đơn giản lấy thần hồn của mình nắm thiên địa trong tay, khi đó hắn sẽ cường đại tới mức nào chứ. Lúc này, chỉ thấy Lâm Phong ngồi xếp bằng xuống, khí tức dần dần khôi phục bình ổn, vừa dùng lực lượng cắn nuốt một tồn tại đáng sợ, đương nhiên phải tiêu hóa thật tốt một phen. Thời gian trôi qua từng chút, lúc Lâm Phong thôn phệ đối phương, kết hợp với lực lượng quái vật kia biểu hiện ra, dường như hắn có thể hoàn mỹ diễn hóa ra lực lượng của đối phương, thậm chí là loại thánh pháp kia, hắn đều có thể cảm ngộ ra hình thức ban đầu. Ở trong ý thức của Lâm Phong, Thiên Diễn Thánh Kinh lại bắt đầu diễn hóa một lần nữa, diễn hóa ra các loại lực lượng, hắn cảm ngộ toàn bộ lực lượng thôn phệ của đối phương. Lâm Phong cảm giác cỗ lực lượng này, càng thêm hoàn mỹ trở thành một loại năng lực của hắn, hắn sử dụng càng thêm hoàn thiện, cường đại, đây chính là ý nghĩ của Lâm Phong. Dần dần, Lâm Phong ở trong thế giới của bản thân như quên mất thời gian. Bên ngoài, chỗ động phủ của Lâm Phong đã hoàn toàn bị phá hủy, Ngao Ma thủ hộ tại nơi này, giống như một tôn thần long kinh khủng xoay quanh ở trên chỗ động phủ của Lâm Phong, không cho bất luận kẻ nào tới gần. Lúc này, cả người hắn đều đang chảy ra thần long huyết, nhưng mà ánh mắt của hắn vẫn là lạnh như băng nhìn quét xung quanh Hắc Phượng mộ cốc. Ở xung quanh Ngao Ma có rất nhiều thân thể bị hủy diệt, trước mặt hắn còn có một hư ảnh Hắc Phượng vừa bị hắn xé rách rơi xuống, huyết nhục không rõ, giống như là một thân thể chân chính. Bầu trời phía trên Ngao Ma, có vô số hư ảnh Hắc Phượng vờn quanh, chúng nhìn chằm chằm Ngao Ma, hận không thể nuốt chửng Ngao Ma.

– Rống!

Một tiếng rít gào truyền ra, thân thể Ngao Ma di chuyển quanh hư không, dù máu chảy khô cũng không lui bước, hắn biết hiện tại sợ rằng lão đại còn đang đại chiến, hắn không thể để cho kẻ nào động đến thân thể lão đại. Ở bầu trời phía trên mộ cốc, những thân ảnh kia vẫn ở nơi này như trước, đôi mắt bọn họ nhìn chằm chằm khoảng không phía dưới, chỉ thấy vị lão giả cầm đầu mở miệng nói:

– Tại sao một ma long lại cam nguyện đi theo một nhân loại như vậy.

Thực là khó có được, đáng tiếc, hắn tự mình xông vào cấm địa của Hắc Phượng tộc ta là tự tìm cái chết.

– Tộc lão, người nọ còn chưa đi ra, liệu có việc gì ngoài ý muốn xảy ra không?

– Hắc, nơi này là dung hợp thể của rất nhiều tàn hồn lão tổ tông, sợ rằng thiên chi thiên thủ đã nuốt đối phương rồi.

Tộc lão mở miệng lạnh lùng nói, cũng chính lúc này, ở ngoài Hắc Phượng bộ tộc, có vài đạo thân ảnh bước chậm đến. Thân ảnh Lam Qua cùng Tiểu Nhã xuất hiện trong đó.

– Lam Qua đại ca nhanh lên một chút, ca ca ta không biết có sao không.

Mấy ngày này Tiểu Nhã đứng ngồi không yên, vẫn khẩn cầu Lam Qua trở lại cứu Lâm Phong, thế nhưng Lam Qua cũng hiểu bằng vào lực lượng một người căn bản không đủ để lay động Hắc Phượng bộ tộc. Thế nhưng mấy ngày tiếp theo, người của Mộ Sơn Tử dần dần vào trong Hắc Phượng yêu vực, Lam Qua không chịu được Tiểu Nhã cầu xin liền đưa vài người cùng tới Hắc Phượng bộ tộc. Chuyến đi này có sáu người, Lam Qua, Hoa Thiên Ngữ, Xích Luyện Sơn, Tiểu Nhã và hai người khác, một người rất mập mạp, rất khó tưởng tượng một bàn tử như vậy có thể ở cùng một chỗ với bọn Lam Qua, người cuối cùng lại là một nữ nhân xinh đẹp, hơn nữa có khí chất phi thường ôn nhu, ôn hòa, làm cho người đứng ở cạnh nàng có thể cảm giác được sự ấm áp, phi thường thoải mái. Bọn họ tiến đến nơi này hướng phía bên trong Hắc Phượng bộ tộc, chỉ thấy từng đạo thân ảnh Hắc Phượng tộc bay lên không, nói:

– Người phương nào?

– Cút ngay!

Xích Luyện Sơn tức giận mắng một tiếng, thân thể của họ vẫn tiến lên phía trước, thần sắc cường giả Hắc Phượng bộ tộc đều không được tốt, đám người kia đi tới địa bàn Hắc Phượng bộ tộc bọn họ lại dám càn rỡ như thế, thật không biết sống chết. Thế nhưng khí tức của bọn hắn rất mạnh, cũng không phải người lương thiện.

– Nơi này là Hắc Phượng tộc!

Một người trong đó lạnh như băng nói, tại lúc, chỉ thấy một đao bích lôi trực tiếp giết ra, trong khoảnh khắc thân thể của người kia bị nổ thành phấn vụn, biến mất trong hư không. Sắc mặt những người khác trở nên cực kỳ khó coi, khí tức bắt đầu điên cuồng khởi động.

– Con mẹ ngươi!

Xích Luyện Sơn đánh ra một gậy, trong khoảnh khắc như một tòa đại sơn hướng phía trước đập ra, ầm một tiếng bạo vang, một vài Hắc Phượng trực tiếp bị đập chết, ngọn núi này hướng khoảng không phía dưới đập tới, âm thanh đáng sợ không ngừng truyền ra, phá hủy tất cả.

Trong nháy mắt, toàn bộ Hắc Phượng bộ tộc đều rung chuyển. Từng đạo thân ảnh phá không mà ra, bay lên trời, yêu khí ngập trời, nhưng mà sáu người kia vẫn bước tới trước, có loại khí phách không nhìn tất cả. Dường như chỉ cần bọn họ đi cùng một chỗ không có người nào có thể ngăn cản bước chân của bọn họ

. Giữa thiên địa, đột nhiên một n âm luật vang lên, sát khí vô hình rung chuyển khắp hư không, một đạo âm thanh cười khúc khích truyền đến, thân ảnh một tôc nhân Hắc Phương tộc đánh về phía bọn họ như bị âm luật cắt nát thân thể, hóa thành mưa máu bay tán loạn, trong lòng Hắc Phượng tộc nhân đều bị rung động.

Mấy tên mới đến này, rất đáng sợ, hơn nữa bọn họ tới liền trực tiếp ra tay giết người, sáu người tàn sát tộc nhân Hắc Phượng bộ tộc bọn họ. Chính là những kẻ cuồng ngạo tận xương, căn bản không coi bọn họ ra gì.

Chương 2329: Chiến Hắc Phượng tộc

Lam Qua, Xích Luyện Sơn đều là cường giả ở Cửu Tiêu thiên đình, ngoại trừ nhân vật cấp bậc Thánh giai thì bọn họ là tồn tại xưng bá một phương, mà nhân vật cấp bậc Thánh giai rất ít người được tiếp xúc. Ngược lại nhóm người bọn họ càng xuất hiện thường xuyên hơn, giống như lần này họ chuẩn bị liên thủ đi Thái Cổ Ma Quật chẳng hạn, lần này không có cường giả Thánh giai tham dự.

Nếu nhân vật cấp bậc Thánh giai muốn tìm tòi bí mật cấm địa cũng sẽ tự đi một mình. Những người này đều cao ngạo, bởi vì bọn họ vốn có loại tính cách này, ngoại trừ Tiểu Nhã ra năm vị cường giả cấp bậc này đối phó với người dưới Thánh giai chính là chiến đấu hoàn toàn nghiêng về một phía.

Căn bản không cần tốn nhiều sức, bọn họ có thể giết chết đối phương một cách dễ dàng. Hắc Phượng bộ tộc dần xuất hiện một số nhân vật mạnh mẽ nhưng mà bọn họ rất nhanh phát hiện dù cho có nhiều người cường đại hơn nữa, chỉ cần cảm ngăn trở bước đi của đối phương đều phải chết không thể nghi ngờ. Ngoại trừ Tiểu Nhã ra năm người còn lại dường như đã cường đại đến một loại cực hạn, nhất là khi bọn họ ở chung với nhau thì không ai có thể ngăn cản.

Rất nhanh, bọn họ đi tới Hắc Phượng mộ cốc, những cường giả kia ngẩng đầu quan sát hư không sát biên giới mộ cốc, thần sắc đột nhiên ngưng trọng. Nhất là trong con ngươi vị tộc lão kia hiện lên một đạo hàn ý cực kỳ lạnh lẽo. nhưng con ngươi của hắn hơi híp lại thầm nghĩ những người này thật mạnh.

– Phốc!

Chỉ thấy hắn bóp nát một vài thứ, lập tức mang theo thân thể của con người cuồn cuộn bay lên không, lạnh lùng quát:

– Người nào ở Hắc Phượng tộc ta giết chóc?

– Người tìm ngươi tính sổ.

Lam Qua quát lạnh một tiếng, trên vòm trời như có lôi long nhảy múa, hung hăng hướng khoảng không phía dưới giết xuống, cả bầu trời đều bị bao phủ. Thân ảnh đám Hắc Phượng kia lập tức chạy trốn ra tám hướng nhưng mà vẫn có mấy kẻ yếu nhược bị đánh trúng, trong nháy mắt biến thành phấn vụn. Lam Qua chính là cường giả Lôi Thần Điện, hắn am hiểu lực lượng lôi điện, hơn nữa lôi điện chính là công kích bá đạo mà hắn am hiểu nhất, bởi vậy Lam Qua tu luyện là lực lượng lôi điện thuần túy nhất, lĩnh ngộ cũng đều là thiên lôi chi đạo, lôi đạo đại viên mãn đánh xuống một ít Hắc Phượng nhỏ yếu sao có thể không chết.

– Giết!

Thân thể Lam Qua cuồn cuộn bắn về phía trước, cả người như tắm trong lôi quang, giống như một pho tượng lôi thần đáng sợ vậy. Mỗi một cái ý niệm trong đầu hắn đều xuất hiện hơn mười vạn lôi điện tuôn ra xâm nhập vào đầu đối phương, trực tiếp giết chết rất nhiều cường giả, sắc mặt những Hắc Phượng tộc nhân vừa hóa thân cực kỳ khó coi.

– Lôi đạo đại viên mãn!

Những người này hầu như đều là tồn tại xưng bá trong Đế cảnh. Thần sắc của hắn ngưng trọng, đối phương tìm ở đâu tới một nhóm cường giả đáng sợ như vậy, đàm người này đến đây phá hủy tất cả sao. Năm người đi trước, càn quét tất cả, nhìn đám cường giả ngã xuống, tộc lão Hắc Phượng tộc nổi giận gầm lên một tiếng:

– Đại trưởng lão của tộc ta đã xuất quan.

Hắn chính là cường giả cấp bậc Thánh giai. Các ngươi muốn tìm chết sao?

– Thánh giai?

Lam Qua quát lạnh một tiếng:

– Hắc Phượng yêu vực cũng không mạnh, mới có thể bị các ngươi thống lĩnh.

Một ít cổ tộc yêu giới cũng không định cư tại bên ngoài Thái Cổ Ma Quật, chỉ có đám người đáng thương hại như các ngươi không cướp được địa phương khác nên mới tới đây. Phượng Hoàng bộ tộc thấy các ngươi quá yếu nên lười tiêu diệt, người mạnh nhất Hắc Phượng bộ tộc các ngươi chỉ sợ cũng chỉ có một lão gia hỏa Bán Thánh này. Thần sắc Hắc Phượng khổng lồ kia ngưng trọng, lập tức lạnh như băng nói:

– Mặc dù chỉ là Bán Thánh những cũng có thể đơn giản tru sát ngươi, dưới Thánh giai tất cả đều là con kiến hôi, chênh lệch không thể bù đắp.

– Phải, chúng ta muốn khiêu chiến Bán Thánh của các ngươi.

Xích Luyện Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, nhất thời hư không nổ tung, trong thiên địa phảng phất xuất hiện từng ngọn cổ sơn khổng lồ không gì sánh được, hướng khoảng không phía dưới đập tới, phá hủy tất cả.

– Ngươi, làm càn!

Tộc lão Hắc Phượng tộc rống lên một tiếng, từng ngọn cổ sơn từ trên trời giáng xuống phá hủy Hắc Phượng bộ tộc bọn họ, quả thực vô cùng nhục nhã. Tuy thực lực hắn cường đại, nhưng dù sao chỉ có một người, yêu đế cấp bậc Thánh đế trong tộc bọn họ có rất nhiều thế nhưng hắn biết rõ Thánh đế và đại viên mãn Thánh đế có bao nhiêu chênh lệch. Đối phương có thể đơn giản giết chết cường giả Thánh đế, chắc hẳn đã đạt tới đại viên mãn, thậm chí là cực hạn Thánh đế. Đại viên mãn Thánh đế từ rất lâu về trước đều rất thưa thớt, thế nhưng hôm nay, một lần lại xuất hiện vài vị cứng rắn đánh vào Hắc Phượng yêu vực bọn họ.

– Làm càn cũng thật càn rỡ.

Chờ bọn người Lam Qua tiếp tục tiến về phía trước, thần sắc tộc lão lạnh nhạt nói:

– Các ngươi là người Cửu Tiêu thiên đình, muốn đi đến Thái Cổ Ma Quật trước đám người kia, vì sao tới nơi này.

– Một đám tà ác các ngươi thật sự là tâm địa ác độc, ta không quen nhìn.

Lam Qua lạnh nhạt nói, rất nhanh, sáu người tiến lên, đại viên mãn đạo uy thả ra, vô tận âm luật tiêu sái giữa thiên địa chỉ qua vài hơi thở, trên hư không cũng chỉ còn lại có một người tộc lão, những Hắc Phượng tộc nhân khác đều bị cứng rắn giết chết. Thậm chí cho một loại ảo giác khiến bọn họ đến chết cũng không biết bản thân chết như thế nào. Rất nhanh, vị tộc lão kia bị năm người bao vây vào giữa, thân thể cao lớn của hắn đều có chút run rẩy, giống như hắn đang sợ hãi. Năm cường giả đại viên mãn giết một người tuyệt đối là dễ dàng.

– Ầm!truyện tà tu audio

Đúng lúc này, tại trung tâm Hắc Phượng tộc, một khí tức đáng sợ điên cuồng tràn ngập ra, mang theo một Thánh uy tràn ra. Đồng thời, còn có một khí tức hơi yếu cũng xuất hiện, nhưng khí tức Thánh đế trên đỉnh núi thật sự vô cùng đáng sợ.

– Cường giả Thánh giai của Hắc Phượng bộ tộc ta đã xuất hiện, các ngươi còn không dừng tay.

Tộc lão lạnh như băng quát.

– Giết!

Lam Qua phun ra một tiếng, đạo uy của năm người đều tràn ra ngoài, đáng sợ đến cực điểm, rất nhanh, trong hư không truyền đến tiếng kêu thảm thiết, tộc lão của Hắc Phượng bộ tộc còn không có đợi được cường giả Thánh giai đến, hắn đã bỏ mình trở thành phấn vụn. Một khắc sau, tam tôn Hắc Ám Phượng Hoàng kinh khủng đến nơi này, ánh mắt cực kỳ âm lãnh đảo qua bọn người Lam Qua, một cỗ sát khí mênh mông dường như muốn phá hủy tất cả.

– Các ngươi, đều phải chết.

Hắc Ám Cổ Phượng khổng lồ nhất phun ra một đạo khí tức hắc ám đáng sợ, một đôi hắc nhãn như hai lưỡi dao sắc bén liếc tới khiến người bị nhìn tới cảm giác cả người lạnh lẽo. Lúc này, tại trung tâm Hắc Phượng mộ cốc, Ngao Ma vẫn đang chống cự vô cùng vô tận Hắc Phượng tập kích, nơi đây dường như không có liên hệ cùng ngoại giới, hồn phách tàn dư đều còn lại một chút ý thức. Xung quanh thân thể cao lớn của Ngao Ma rơi vãi từng giọt long huyết nhìn mà giật mình, trên người của hắn có rất nhiều khối long lân bị phá nát, thân thể bị tổn thương vô số khối.

– Lão đại hãy chịu đựng, ngươi nhất định phải chiến thắng đối phương, ta sẽ bảo vệ ngươi.

Con ngươi lạnh như băng của Ngao Ma nhìn quét hư không, lần thứ hai rống giận gầm lên một tiếng, đẩy lui những hư ảnh Hắc Phượng bay tới. Vào thời khắc này, trong động phủ, như có một luồng khí tức tràn ngập mà ra, khiến cho thân thể Ngao Ma đột nhiên run rẩy, trong lòng hò hét, nhất định là khí tức của lão đại, nhất định…… Trôi qua nhiều ngày như thế, chiến đấu hẳn đã phân ra thắng bại, nếu không phải khí tức lão đại, như vậy……

– Tiểu tử, ngươi cực khổ rồi!

Một giọng nói từ trong động phủ truyền ra, nghe được thanh âm này, cặp mắt hung lệ kia của Ngao Ma co rút lại, con ngươi to lớn càng trở nên trong suốt, dường như hiện lên một giọt lệ thủy, thắng, lão đại chiến thắng đối thủ. Âm hưởng truyền ra, chỉ thấy thân thể cao lớn của Ngao Ma chậm rãi ngã xuống, hung hăng nện xuống đất, như đã hoàn toàn thoát lực. Nhưng trong đôi con ngươi to lớn vẫn có lệ quang trong suốt lóe ra, rốt cục hắn kiên trì chịu đựng được. Mắt nhắm lại, đột nhiên thân thể Ngao Ma nhỏ đi, biến thành một con rắn nhỏ, động phủ sụp xuống, thân ảnh Lâm Phong xuất hiện bên cạnh Ngao Ma, Lâm Phong ngồi xổm xuống, hai tay đặt ở trên người Ngao Ma, sinh mệnh lực vô tận hướng về phía thể nội Ngao Ma vọt tới, đồng thời khôi phục vết thương bên ngoài cơ thể Ngao Ma, những vết thương kia không ngừng khép lại. Ánh mắt Ngao Ma lóe lên, lộ ra ý cười thuần phác:

– Lão đại!

– Tiểu tử, an tâm nghỉ ngơi đi!

Lâm Phong mỉm cười, thân thể Ngao Ma lập tức biến mất. Lâm Phong ngước nhìn lên, trong con ngươi của hắn hiện lên một đạo hàn ý kinh khủng, lực lượng chúa tể tàn sát bừa bãi trong hư không, đánh vào những con Hắc Phượng đang lao xuống, con ngươi Lâm Phong hóa thành hắc mạc, bao trùm toàn bộ không gian vào mắt. Một khắc sau, Hắc Phượng lao xuống như đưa thân vào một mảnh không gian hắc ám. Lâm Phong vươn tay ra, một cỗ lực lượng thôn phệ đáng sợ điên cuồng tràn ra, Lâm Phong hóa thân thành hắc động cắn nuốt tất cả, rất nhanh, tất cả hư ảnh Hắc Phượng hoàn toàn biến mất, bị Lâm Phong nuốt trọn. Lâm Phong ngẩng đầu, ánh mắt hắn vẫn tràn ngập hắc ám, thâm thúy, lạnh lùng vô tận, chỉ thấy thân hình hắn run lên, nhất thời thân thể phóng lên cao, vô cùng vô tận Hắc Phượng điên cuồng đánh tới phía hắn, chỉ thấy Lâm Phong xuất ra một chiêu, một kiếm chém ra, hư không mở ra một cổ đạo sát phạt tất cả. Hư ảnh Hắc Phượng cổ xưa nhất đã bị Lâm Phong cắn nuốt hết, tuy rằng trong cốc này có vô tận Hắc Phượng thế nhưng so với hắn lại quá yếu, không thể ngăn trở bước tiến của hắn, chỉ thấy thân thể hắn như gió lốc mà lên, từng hư ảnh Hắc Phượng không ngừng ngã xuống. Rất nhanh, Lâm Phong vọt tới bên ngoài Hắc Phượng mộ cốc, hắn cũng nhìn thấy này những người đang chiến đấu.

– Lam Qua, đám người Hoa Thiên Ngữ cũng tới đây sao?

Thần sắc Lâm Phong hơi ngưng lại, vô cùng kinh ngạc.

– Ca!

Lúc này, Tiểu Nhã hô một tiếng, ánh mắt Lâm Phong liền chuyển qua, lập tức lộ ra tiếu ý, bọn người Lam Qua đang phải đối phó với một tôn Hắc Phượng đáng sợ, hơn nữa họ còn đi cùng Tiểu Nhã, xem ra là đến để cứu mình, thật khó có được.

– Tiểu Nhã!

Thân thể Lâm Phong liền xông ra ngoài, nhanh như thiểm điện, tôn Hắc Phượng kia muốn ngăn cản hắn lại, con ngươi lạnh lùng của Lâm Phong bắn ra tia sáng, trong khoảnh khắc tôn Hắc Phượng kia liền rơi xuống khoảng không phí dưới, thật không chịu nổi một kích.

Chương 2330: Hắc đồng chi tù

Bọn người Lam Qua cũng nhìn thấy Lâm Phong, chỉ thấy trong mắt Lam Qua lóe lên vẻ kinh dị, cổ tộc Tà Thần giới bị vây ở trung tâm Hắc Phượng mộ cốc, lại có thể còn sống đi ra, quả thực khó có được.

– Ca ca!

Ánh mắt Tiểu Nhã lộ ra ý cười rực rỡ nhìn thấy Lâm Phong hoàn hảo, nàng liền an tâm, mấy ngày qua trái tim nhỏ bé của nàng rất sợ Lâm Phong có chuyện gì. Cũng may hôm nay khí tức Lâm Phong mạnh mẽ, căn bản không có bất cứ chuyện gì, lòng của nàng hoàn toàn buông xuống.

– Răng rắc!

Chỉ thấy thân thể một hư ảnh Hắc Phượng vỡ vụn, thân ảnh Lâm Phong của xuất hiện ở bên này, đôi mắt hắn nhìn về phía đại chiến, năm người đối chiến ba người. Hơn nữa, đám người Lam Qua còn lấy ra binh khí đáng sợ, trong số người của Hắc Phượng tộc có một vị Bán Thánh mạnh mẽ.

Hơn nữa, thực lực hai người khác cũng phi thường đáng sợ, thuộc về cấp bậc lão quái vật, chắc là mấy người lợi hại nhất của Hắc Phượng tộc. Lâm Phong đã sớm nghe nói ở vô số năm trước Hắc Phượng tộc phản bội bị trục xuất khỏi Thần Phượng tộc, sau này huyết mạch dần dần pha loãng, càng ngày càng yếu. Hôm nay xem ra là thật, Hắc Phượng tộc đã tới thời kì cực độ suy yếu, ngay cả một pho tượng Thánh nhân chân chính đều không có, thảo nào bọn họ phải chạy đến xưng vương ở khu vực bên ngoài Thái Cổ Ma Quật.

Thái Cổ Ma Quật là một trong bảy đại cấm kỵ, là tồn tại cực kỳ nguy hiểm, vô cùng tà khí. Những cổ Thánh Vương tộc cường đại trước kia cũng sẽ không lưu lại loại địa phương này phát triển, thế nhưng người lui tới nơi này, lại có thể quật khởi rất nhanh, bởi vì bọn họ là muốn bước vào trong Thái Cổ Ma Quật.

Lâm Phong dẫn Tiểu Nhã sang một bên, bởi vì Lam Qua phải chiếu cố Tiểu Nhã nên hắn vẫn không thể hoàn toàn buông tay đại chiến, nếu không phải là bọn họ có binh khí lợi hại, sợ rằng chống lại đối phương sẽ rất khó khăn.

Nhân vật mạnh nhất Hắc Phượng tộc chính là tôn Bán Thánh kia, Thiên Âm Thần Điện Hoa Thiên Ngữ cùng với mập mạp kia đang cùng hắn chiến đấu, trong tay Hoa Thiên Ngữ cầm một thanh Thiên Âm Ma Cầm, huy động ra uy lực đáng sợ đến cực hạn.

Một tộc nhân Hắc Phượng tộc khác muốn tham dự vào chiến cuộc lập tức bị giết chết, ngay cả dư ba của liên âm bọn họ cũng không chịu nỗi càng chưa nói tham chiến. Trong tay mập mạp kia cũng có một binh khí cực kỳ lợi hại, đó là một chiếc trống to lớn, khi mập mạp gõ lên âm thanh thanh thúy dường như là vỡ tan, thần hồn đối phương như cũng muốn cùng nhau vỡ vụn, đó là một kiện binh khí công kích thần hồn đáng sợ.

– Bán thành phẩm Thánh Vương Binh.

Lâm Phong nhìn lướt qua binh khí trong tay Hoa Thiên Ngữ cùng mập mạp, hắn có thể cảm nhận được trong đó có một luồng thánh uy nhưng nó không quá mạnh mẽ, không có loại uy áp đáng sợ của Thánh Nhân, chỉ sợ đó là một kiện bán thành phẩm Thánh Vương Binh. Tại hạ giới Cửu Tiêu đại lục, một kiện Thánh Vương Binh chính là chí bảo tuyệt đỉnh, một món trấn tộc chi bảo của cổ Thánh tộc, thủ hộ cổ Thánh tộc, cho dù là thế lực Tích Nhật Thiên Ma Lôi gia cũng như vậy, nhưng ở Cửu Tiêu thiên đình và Thái Yêu giới, Thánh Vương Binh lại không có loại địa vị này, những người đạt được cấp bậc như bọn người Lam Qua trong Thần Điện hoặc là người của thế lực cực kỳ cường đại mới có binh khí cực kỳ trân quý như vậy. Lúc này họ đã lấy ra bán thành phẩm Thánh Vương Binh, nhưng không thể biết được trên người bọn họ có con bài chưa lật nào hay không, rất có thể bọn họ có thành phẩm Thánh Vương Binh trong tay. Tất nhiên địa vị những người này tại thần điện cực kỳ trọng yếu, họ là những cực hạn Thánh Đế của các Thần Điện. Thậm chí trong số họ có hậu nhân sở hữu huyết mạch thần linh. Trên người bọn họ dù có Thánh Vương Binh, cũng là hoàn toàn khả năng, bọn họ lần này tới đây, là để tìm tòi bí mật của Thái Cổ Ma Quật một trong bảy đại cấm địa. Đương nhiên, mặc kệ những người này có binh khí gì hay con bài chưa lật, Lâm Phong đều có chút cảm kích bọn họ, dù sao lần này họ bởi vì hắn mà đến.

– Cường giả cấp Bán Thánh quả nhiên lợi hại, hai người Hoa Thiên Ngữ và mập mạp mượn bán thành phẩm Thánh Vương Binh chỉ có thể miễn cưỡng ứng phó hắn, cũng không chiếm ưu thế, hiện tại, trước tiên phải giải quyết hết hai người khác.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn lướt qua hai người khác, Xích Luyện Sơn còn có nữ nhân xinh đẹp có hơi thở ôn hòa kia, bọn họ mỗi người đại chiến cùng một hư ảnh Hắc Phượng. Hơn nữa, khí tức nữ nhân xinh đẹp kia khiến Lâm Phong cảm giác rất quen thuộc.

– Là Sinh Mệnh Thần Điện, nàng là người của Sinh Mệnh Thần Điện?

Lâm Phong cảm giác được cỗ khí tức ôn hòa kia, trong lòng hắn thầm nghĩ, một luồng khí tức tràn ngập ra, thân ảnh Tiểu Nhã biến mất, bây giờ hắn xuất hiện với thân phận là cổ tộc Tà Thần giới, giới lực mạnh mẽ có thể đưa người rời đi mặc dù làm kẻ khác kinh ngạc nhưng cũng không phải việc không thể tiếp nhận. Ở Cửu Tiêu thiên đình cổ giới tộc cũng có thời kỳ cường thịnh, lưu lại vô số điển tích, cho dù hắn biểu hiện ra cái gì có liên quan tới thiên phú giới lực cũng sẽ không có người nào hoài nghi. Nên Lâm Phong cũng sẽ không có cố kỵ việc đưa Tiểu Nhã vào thế giới trong cơ thể. Chỉ thấy thân hình hắn lóe lên, hướng phía một hư ảnh Hắc Phượng cấp Thánh Đế phóng đi, tốc độ cực nhanh, lúc này, Xích Luyện Sơn đang đối phó với hư ảnh Hắc Phượng này.

– Ta tới.

Lâm Phong mở miệng nói tiếng, thân ảnh Xích Luyện Sơn nhanh chóng thối lui, thân thể Hắc Phượng khổng lồ kia hướng về phía Lâm Phong ánh mắt hắn cực kỳ âm lãnh.

– Đi vào!

Thanh âm lạnh lùng từ Lâm Phong trong miệng phun ra, một khắc sau, thân thể cao lớn kia chỉ cảm thấy thời không biến hóa, thân ảnh của hắn chìm vào trong một mảnh không gian hắc ám. Song đồng lạnh như băng nhìn chằm chằm phiến không gian hắc ám, tại sao có thể như vậy, hắn chỉ nhìn vào ánh mắt của Lâm Phong của mà thôi không ngờ lại rơi vào nơi này.

– Ảo cảnh?

Hắc Phượng kia thầm nghĩ, lập tức kêu to một tiếng, không ngừng tự nói với mình, đây là ảo giác, thế nhưng hắn phát hiện vô ích, hắn vẫm như trước ở bên trong, căn bản không có nửa điểm cảm giác đây là ảo cảnh, hắn thật sự rơi vào một mảnh không gian khác. Nhưng loại lực lượng thần thông này thật có chút quỷ dị, thật đáng sợ, một ánh mắt đã khiến hắn rơi vào không gian đối phương nắm trong tay? Đây là Lâm Phong trong trung tâm Hắc Phượng mộ cốc thấy đối phương sử dụng lực lượng Thánh pháp, lúc hắn cắn nuốt đối phương chiếm được một ít cảm ngộ, cuối cùng đã lĩnh ngộ ra được một loại thần thông hoàn toàn mới. Tuy rằng không thể gọi là Thánh pháp, nhưng ít ra có tác dụng phi thường đáng sợ. Trong nháy mắt có thể làm cho kẻ khác rơi vào tay mình, mà loại thần thông công kích này thật ra là từ bắt đầu ảo cảnh, nhưng mà, chỉ cần trong nháy mắt, hắn có thể khiến ảo cảnh chuyển thành nửa thực nửa giả, lúc này đối phương thật sự rơi vào trong một loại ảo cảnh, nhưng không chỉ là ý thức mà là cả người đều bị lạc ở bên trong ảo cảnh.

– Vào trong thế giới của ta, ngươi đã là một chết người!

Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, thân hình Hắc Phượng liền ngừng lại, hắn muốn tìm được ngọn nguồn của thanh âm này nhưng mà hắn phát hiện lực lượng trớ chú và lực lượng tử vong đáng sợ ở phủ xuống, điên cuồng rơi vào trên người của hắn, còn có các loại công kích đáng sợ khác. Âm thanh gầm rống truyền ra, trên người thân ảnh to lớn của Hắc Phượng dần có một tầng khôi giáp màu đen bao trùm chống cự lại công kích.

– Không có ích gì, tử vong là kết cục duy nhất của ngươi.

Một luồng ma âm vang lên, tràn đầy lực lượng nguyền rủa tử vong, xâm nhập thân thể hắn. Tại bên ngoài phiến không gian hắc ám này, Xích Luyện Sơn đứng ở một bên nhìn Lâm Phong. Trong tầm mắt của hắn, cặp con ngươi kia của Lâm Phong tạo ra một mảnh không gian đồng thuật, nhốt đối phương nhốt vào bên trong. Trong đầu Lâm Phong chỉ cần có một ý niệm, tất cả công kích hướng vào bên trong, đối phương chỉ có thể bị động chịu trận. Loại này chiến đấu căn bản không có bất kỳ huyền diệu gì, bởi vì thực lực Hắc Phượng kia lợi hại, nếu Thánh Đế cảnh thông thường sợ rằng chỉ cần rơi vào không gian này sẽ chết trong công kích của Lâm Phong.

– Lực lượng thần thông thật lợi hại.

Xích Luyện Sơn mở miệng nói rằng, Lâm Phong muốn hắn ra, Xích Luyện Sơn liền nhường ra, quả nhiên Lâm Phong không để cho hắn thất vọng.

– Ta vào giúp ngươi.

Xích Luyện Sơn mở miệng nói, lập tức hắn xông vào phiến ảo cảnh, rất nhanh tronv không gian xuất hiện hai thân ảnh đại chiến, hơn nữa dưới sự giám sát của Lâm Phong, không bao lâu sau chiến đấu liền được giải quyết, một hư ảnh Hắc Phượng lợi hại ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, chết ở trên tay của Lâm Phong và Xích Luyện Sơn. Ánh mắt Lâm Phong thu hồi, Xích Luyện Sơn từ bên trong đi ra, bước tới bên người Lâm Phong, nói:

– Lúc ta đi vào cũng cảm thấy như đi vào một mảnh không gian khác, đây cũng là thần thông cường đại của cổ giới tộc các ngươi sao?

Lâm Phong lắc đầu, mở miệng nói:

– Đây là không lâu trước ta tự mình lĩnh ngộ ra một loại thần thông, ta gọi là Hắc Đồng Chi Tù!

– Tự mình lĩnh ngộ ra thần thông.

Đôi mắt Xích Luyện Sơn sáng ngời, nói:

– Lợi hại, lần này chúng ta loên thủ tiến vào Thái Cổ Ma Quật, có thần thông của ngươi cùng lực công kích của ta liền có thể phát huy ra lực lượng càng mạnh.

– Hảo.truyện Kiếm Hiệp

Lâm Phong nở nụ cười, lập tức ánh mắt bọn họ hướng một phương hướng khác nhìn lại, Lam Qua và nữ tử xinh đẹp cũng đã kết thúc chiến đấu cứng rắn giết chết Hắc Phượng cường đại muốn trốn. Hiện tại, cũng chỉ còn lại tôn. Xích Luyện Sơn nở nụ cười, hắn và Lâm Phong liếc nhìn nhau, thân hình lóe ra, nhất thời, sáu vị cường giả bọn họ vây quanh Hắc Phượng cấp bậc Bán Thánh, con ngươi Hắc Phượng co rút lại, hai Thánh Đế cực hạn nắm giữ hai kiện bán thành phẩm Thánh Vương Binh đã có thể cùng hắn chiến đấu. Bây giờ lại thêm bốn tồn tại cùng cấp bậc vây giết, trong nháy mắt hắn cảm giác được lực áp bách đáng sợ.

– Ha ha, xem ra hôm nay ta có thể giết chết Thánh Đế, mặc dù chỉ là Bán Thánh nhưng thật sảng khoái.

Xích Luyện Sơn cười to một tiếng, trên tay của hắn cũng xuất hiện một kiện binh khí, chính là một kiện bán thành phẩm Thánh Vương Binh, không có loại binh khí cấp bậc này dù là bọn họ đạt tới cảnh giới hiện tại ở trước mặt đối phương vẫn rất khó chống lại, dù là vây giết cũng không được, bởi vì họ không thể đỡ được công kích của đối phương. Cả năm người đều lấy ra binh khí của bản thân, Hắc Phượng cấp bậc Bán Thánh chính thức cảm nhận được sự tử vong, không nghĩ tới Hắc Phượng bộ tộc hắn không bị hủy diệt dưới sự truy kích của Thần Phượng tộc cuối cùng lại bị hủy diệt trong tay vài người. Đây quả thực là châm chọc lớn lao ! Song đồng hắn đảo qua mấy người này, thực lực sáu người đều cường đại như vậy, đây chính là tượng trưng cho một loại cực hạn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 10 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 17 giờ trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin