1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 457 [Chương 2281 đến 2285]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 457 [Chương 2281 đến 2285]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2281: Phó ước Tuyết tộc

Tuyết tộc, Tuyết Ngao từ ngoại giới trở về, không ít người Tuyết tộc tụ lại cùng một chỗ, nhất là chi nhánh Ngao tộc, rất nhiều nhân vật thế hệ trước xuất hiện ở trong này, bất kể Tuyết Ngao có trở thành vương của cả Tuyết tộc hay không, thì hắn cũng là vương của Ngao tộc bọn họ, hôm nay khí tức của Tuyết Ngao đã được củng cố, giống như tùy thời có khả năng bộc phát ra lực lượng khủng bố, tu vi của hắn đang hướng về phía Thiên Yêu Đế hậu kỳ cất bước mà đi. Lúc này, lão ẩu mang theo người tới bên này, nhìn thấy Tuyết Ngao khẽ mỉm cười, nói:

– Tuyết Ngao, ngươi đã trở lại rồi sao.

– Vâng, Tước Thánh lão tổ bảo vẫn bối trở về, nhưng vãn bối thấy chuyện này là dư thừa, sợ rằng Thập Tuyệt Lão Tiên sẽ không xuất hiện, hai mươi năm trước thiên phú người nọ còn không sai, nhưng khi đó hắn mới là Võ Hoàng, hai mươi năm, cho dù thiên phú hắn mạnh hơn nữa thì nhiều nhất cũng là vừa tiến nhập Thiên Đế cảnh, mà đây là đánh giá cao hắn, hắn mới vào Thiên Đế cảnh làm sao chiến với vãn bối.

Đã trải qua nhiều năm như vậy, tuy tính tình Tuyết Ngao có thu liễm một chút, nhưng bản tính Ngao tộc nhất mạch vốn là như thế, sẽ không thay đổi.

– Không quan hệ, hôm nay huynh trưởng Kinh Tiêu của ngươi cũng tới, ngươi có thể hướng hắn lãnh giáo học tập.

Lão ẩu cười nói, Tuyết Ngao khẽ gật đầu, trong đám thanh niên Tuyết tộc, địa vị của hắn chỉ thấp hơn Tuyết Kinh Tiêu.

– Gần đây chư Thần Điện trong Cửu Tiêu thiên đình lại tràn ra một đám nhân vật thiên tài, kể cả đám người Võ Hoàng cảnh ngày xưa ở Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng trưởng thành rồi, ta nghe nói hôm nay Sở Xuân Thu cũng bước vào Thiên Đế cảnh và chiến thắng Thiên Yêu Đế đỉnh phong, còn một số người khác không thấy bóng dáng nhưng bọn hắn cũng không kém là mấy, Tuyết Ngao, ngươi là vương thể Tuyết tộc, vương của Ngao tộc, không thể tự cao tự đại, đây là thế giới vĩnh viễn không thiếu thiên tài, mà hôm nay thế giới cũng sắp đi vào một thời kỳ loạn thế đáng sợ.

Lão ẩu nghe thấy lời nói của Tuyết Ngao liền nhắc nhở hắn một tiếng, nói hắn cần phải bỏ đi cái tính tự đại cuồng ngạo.

– Người trong Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng đã trưởng thành đi lên sao.

Thần sắc Tuyết Ngao ngưng hạ, ngày xưa hắn không có quá mức chú ý Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng ở hắn lại nghe bên ngoài nói lần Cửu Tiêu Hội Ngộ này không tồi.

– Vâng, vãn bối cũng tùy ý nhìn thập cường trong Cửu Tiêu Hội Ngộ chiến đấu qua, đúng là có mấy người có được ngộ tính rất mạnh.

Lão ẩu khẽ gật đầu:truyện kiếm tu audio

– Hôm nay chư Thần Điện đang suy nghĩ biện pháp săn giết bọn họ.

– Có cơ hội vãn bối cũng muốn kiến thức một lần.

Tuyết Ngao lãnh ngạo nói, khiến cho trong lòng lão ẩu không biết nói gì, chỉ sợ lời vừa rồi của lão là vô ích, căn bản Tuyết Ngao không có để ở trong lòng, chỉ có điều đây là bản tính của hắn, lão ẩu cũng không có cố ý đi thay đổi. Thế giới bên ngoài Tuyết tộc ba vạn dặm rộng lớn vô biên có rất nhiều bộ lạc, những bộ lạc này dựa vào thực lực đến phân phối tài nguyên cùng với lãnh thổ của bọn họ, bộ lạc yếu nhất Tuyết tộc ở ngoài cùng, bộ lạc cường đại nhất ở vị trí trung tâm, có được tài nguyên tốt nhất. Đương nhiên, trong bất kỳ một cái bộ lạc nào cũng có rất nhiều tiểu thế giới tồn tại, vô số năm qua Tuyết tộc đã không phải là một chủng tộc, mà là một cái đế quốc, chứa rất nhiều yêu thú hệ băng tuyết cường đại. Lúc này, Lâm Phong đã đặt chân vào địa vực Tuyết tộc, thế giới băng tuyết mờ mịt xuất hiện ở trước mắt hắn, Lâm Phong hít một hơi thật sâu, từ trên hư không chậm rãi bay xuống, giẫm lên tuyết trắng mờ mịt để lại hai cái dấu chân. Bên ngoài Tuyết tộc giống như không có phòng ngự, đối với một cái chủng tộc cường thịnh như vậy, phòng ngự bên ngoài đã hoàn toàn không cần, nếu như cường giả chân chính giết vào Tuyết tộc thì mấy cái phòng ngự bên ngoài sẽ gặp phải giết chóc, bởi vậy phòng ngự bên ngoài không cần thiết lắm, chỉ có điều muốn đi vào địa vực trung tâm Tuyết tộc, nhất định phải đi qua rất nhiều bộ lạc Tuyết tộc. Lâm Phong phun ra một ngụm trọc khí thật dài, hai mươi năm, rốt cục hắn cũng đặt chân lên phiến thổ địa này.

– Ông!

Gió lạnh thổi qua hai má Lâm Phong, chân hắn tiếp tục bước ra, hướng về phía trước đi tới, mỗi bước chân đều lộ ra tín niệm vô cùng kiên định.

– Mộng Tình, Già Thiên, ta đến đây.

Lâm Phong nói nhỏ trong lòng một tiếng, bao nhiêu ngày qua, hắn đều muốn đặt chân vào trong này, đón Mộng Tình cùng với Già Thiên quay về, ngày này rốt cục cũng đến. Chỉ thấy Lâm Phong bước chậm trong hư không, sau một lát hắn liền thấy được thân ảnh yêu thú, chỉ thấy cuồng phong thổi qua, đột nhiên một con yêu thú khổng lồ xuất hiện ở trước mặt hắn, cặp tuyết đồng lạnh như băng kia giống như có thể đông lạnh người ta thành băng điêu, nó nhìn Lâm Phong nói:

– Dám xông vào Tuyết tộc, chết.

Đây là một tôn tuyết điêu cự đại, trong miệng nó phun ra một đạo tiếng người lạnh như băng, con mắt chăm chú nhìn Lâm Phong. Lúc này Lâm Phong chắp hai tay sau lưng, nhìn chằm chằm tuyết điêu, nói:

– Lâm Phong, tiến đến trả ước hẹn hai mươi năm cùng Thánh Nhân Tuyết tộc.

– Cái gì mà Thánh Nhân chi ước, không biết, giết.

Trong miệng tuyết điêu phun ra một đạo khí tức cực kỳ lạnh lẽo, thân ảnh của nó giống như một đạo lợi kiếm giết về phía Lâm Phong. Lâm Phong lại bước ra lần nữa, hắn chắp hai tay ở sau lưng không thèm động đậy chút nào, công kích đáng sợ rời ở trên người hắn nhưng không thể dao động hắn mảy may, điều này khiến cho đồng tử cự đại của tuyết điêu co rút lại, phát ra một đạo âm thanh lanh lảnh như tiếng khóc, rất nhanh tiếng huýt gió không ngừng nổi lên, chỉ thấy từng đạo thân ảnh khủng bố của tuyết điêu xuất hiện, che lấp bầu trời. Đột nhiên thân thể Lâm Phong hóa thành một đạo ảo ảnh, bay về phía bọn chúng giống như một đạo tia chớp, tốc độ của tuyết điêu cũng cực kỳ đáng sợ, tất cả bọn chúng đều hướng về phía Lâm Phong truy kích, nhưng mà bọn chúng lại phát hiện, thứ bọn chúng truy kích theo chỉ đến là một cái bóng. Đúng lúc này, lại có một cơn gió mát phất qua đỉnh đầu bọn hắn, bọn hắn ngẩng đầu, trong mắt hiện lên nhuệ khí đáng sợ, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy.

– Lâm Phong, tiến đến trả ước hẹn hai mươi năm.

Một đạo thanh âm cuồn cuộn vang lên trong Tuyết tộc, không ngừng hướng về phương xa lan đi, rất nhiều cường giả Tuyết tộc ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hiện lên thần sắc rét lạnh, từng đạo thân ảnh yêu thú đáng sợ phóng lên cao, nhưng mà bọn họ chỉ cảm thấy cổ cuồng phong kia quá nhanh, yêu thú bình thường không thể thấy rõ đã phát hiện đối phương biến mất rồi. Lúc này, một tôn thân ảnh nghe thấy thế liền bay lên không, trong mắt hiện lên ánh sáng lành lạnh, hướng về phương xa nhìn lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh so với tia chớp còn nhanh hơn bước chậm mà đến.

– Đóng băng!

Trong miệng thân ảnh ấy phun ra một đạo thanh âm, trong khoảnh khắc thiên địa bị đóng băng lại, toàn bộ không gian xung quanh như hóa thành thế giới đóng băng, nhưng mà lúc này hắn khẽ nhíu xuống xoay người lại, hắn hoảng sợ phát hiện nơi đây tràn ngập lực lượng hư không đáng sợ, xa xa có một đạo thân ảnh dần dần biến mất ở trong tầm nhìn của hắn.

– Lâm Phong, tiến đến trả ước hẹn hai mươi năm.

Cỗ thanh âm đáng sợ kia thổi quét thiên địa, ở trong thời gian cực kỳ ngắn ngủi thổi quét ra vạn dặm xa, giống như thiên địa đều bị một đạo thanh âm cuồn cuộn này xuyên thấu, vô số cường giả Tuyết tộc bị kinh động đến, bọn họ cau mày, thầm nghĩ trong lòng, Lâm Phong tiến đến phó ước? Phó ước cùng ai chứ? Lâm Phong lại là người phương nào, hình như cái tên này có chút quen tai. Ba vạn dặm hư không của Tuyết tộc đã có hơn nửa khu vực vang vọng đạo thanh âm này, rốt cục cũng có nhân vật mạnh mẽ của Tuyết tộc xuất hiện, nhưng mà bọn họ vừa muốn xuất thủ lại cảm giác mình bị một cỗ uy áp kinh khủng buông xuống trên người bọn họ khiến bọn họ không dám chống cự, chuyện này làm cho nội tâm bọn họ kịch liệt rung chuyển, là thánh uy, có Thánh Nhân đến Tuyết tộc, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

– Lâm Phong, tiến đến trả ước hẹn hai mươi năm.

Rốt cục, khi đạo sóng âm cuồn cuộn này buông xuống một tòa tuyết sơn, thân thể Mộng Tình hung hăng run rẩy, đôi mắt trên dung nhan khuynh thế kia lộ ra nụ cười sáng lạn. Hai mươi năm, rốt cục hắn cũng đến rồi. Thân thể Già Thiên cũng khẽ run lên, ánh mắt hướng về nơi nào đó nhìn lại, thì thào nói nhỏ:

– Phụ thân!

Nhưng mà đúng vào lúc này, cuồng phong thổi qua, có vài đạo thân ảnh lão nhân xuất hiện ở trong mảnh hư không này, bọn họ đứng ở bốn phía của Mộng Tình, khiến cho thần sắc Mộng Tình run lên, nói :

– Tộc lão.

– Linh Lung, không cần xúc động.

Ánh mắt lão giả Tuyết Hồ tộc nhìn về phía Mộng Tình thấp giọng nói, Mộng Tình khẽ gật đầu, nói:

– Thỉnh cầu tộc lão bảo vệ, cho chúng ta ở phương xa nhìn chàng.

– Tốt.

Trưởng lão Tuyết hồ tộc khẽ gật đầu đáp ứng thỉnh cầu của Mộng Tình, trong lòng bọn họ kinh ngạc, không ngờ nam nhân của Mộng Tình thật sự đến Tuyết tộc phó ước, chuyện này không phải là muốn chết sao. Đám người lão ẩu cũng nghe thấy âm thanh xuyên qua thiên địa kia, chỉ thấy ánh mắt của lão hướng về bên kia nhìn lại, trong ánh mắt hiện lên một chút kinh ngạc, nói:

– Ngao nhi, có người đến phó ước rồi, ngươi đi đi.

– Ân.

Tuyết Ngao khẽ gật đầu, trong con ngươi yêu dị của hắn lập tức hiện lên một chút sát khí rét lạnh, thân thể đột nhiên hướng về phía thanh âm kia truyền đến bay đi, bên cạnh hắn có không ít lão giả đồng thời lóe ra, đi theo hắn. Rốt cục cước bộ của Lâm Phong cũng ngừng lại, thiên địa trước người hắn giống như xuất hiện một cái vách ngăn, ngăn cách phiến thiên địa này, nhưng mà hắn cũng thấy được một hàng thân ảnh đang hướng bên này đi tới, chung quanh tuyết thụ không ngừng có thân ảnh bước ra, rất nhanh Lâm Phong bị tầng tầng bao vây lại, ở bên cạnh hắn tụ tập không biết bao nhiêu yêu thú Tuyết tộc cường đại. Giờ khắc này, Lâm Phong rất bình tĩnh, nếu hôm nay Mộng Tình ở trong Tuyết tộc thì chắc chắn nàng biết hắn tới rồi. Kết giới bị phá vỡ, thân ảnh Tuyết Ngao bước chậm mà đến, Tuyết Ngao nhìn thấy Lâm Phong, trong miệng phun ra lãnh khí.

– Muốn chết.

Giờ phút này có một tôn Đế Yêu nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, thân thể của hắn đột nhiên đập ra, móng vuốt đáng sợ trực tiếp huyễn hoá thành vô số đạo tàn ảnh, chụp về phía đỉnh đầu Lâm Phong giống như một đạo lợi trảo có thể làm nổ đầu Lâm Phong vậy. Lâm Phong dùng tay tát đối phương một cái, âm thanh bạo liệt truyền ra, băng tuyết trong hư không cũng bị dập nát.

– Ngao.

. . Một tiếng kêu thống khổ truyền ra, tôn Đế Yêu kia bị té lăn trên mặt đất, làm tuyết bắn tung tóe lên, một cánh tay của hắn mềm oặt, miệng không ngừng chảy máu, rơi xuống tuyết trắng, trong khoảnh khắc nhiễm đỏ một vùng.

Chương 2282: Có hứng thú

– Răng rắc!

Cước bộ giẫm lên trên tuyết, nhưng lại phát ra âm thanh chói tai, mặc dù yêu thú chung quanh Tuyết tộc đều biến ảo thành hình người, nhưng trong miệng vẫn có tiếng huýt gió trầm thấp, khí tức yêu dị tràn ngập, bao phủ thân thể Lâm Phong.

– Thập Tuyệt lão nhân, mang Lâm Phong tiến đến trả ước.

Giờ phút này trong hư không có một đạo thanh âm mờ ảo truyền ra, chỉ thấy nơi nào đó có một đạo thân ảnh ngồi trong hư không nói xuống dưới, sau đó mạnh mẽ uống một ngụm rượu, phát ra tiếng vang khà khà nói:

– Nơi này thật là lạnh lẽo.

Người Tuyết tộc nhìn chằm chằm vào Thập Tuyệt Lão Tiên trong hư không, ánh mắt bắn ra ánh sáng yêu dị nhưng bọn họ đã cảm nhận được sự cường đại của đối phương.

– Tại sao hắn còn chưa tới?

Thập Tuyệt lão nhân nhìn Tuyết Ngao nói.

– Đi mời Tước Thánh lão tổ đến.

Tuyết Ngao mở miệng nói với người sau mình, sau đó nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên nói:

– Qua hai mươi năm mà tiền bối vẫn dẫn hắn đến phó ước tiền bối thật giữ chữ tín, nhưng chuyện này chính là tự rước lấy nhục mà thôi.

– Phải không, không cần vội vã động thủ, chờ hắn tới rồi lại thực hiện ước định năm đó nhé.

Thập Tuyệt Lão Tiên khẽ mỉm cười, Tuyết Ngao cũng mỉm cười, hắn nhìn Lâm Phong lộ ra một nụ cười tà dị:

– Tốt, ta cũng không vội vã phế đi hắn, bà bà bảo ta nhìn trên phân lượng Già Thiên lưu lại cho hắn một mạng nên ta sẽ không giết hắn.

Lâm Phong nghe Tuyết Ngao nói xong vẫn trầm mặc không nói, hắn không có đi tranh cãi hay phản bác cái gì, đợi lúc giao phong xong tất cả lời nói cao ngạo đều trở nên vô nghĩa, vô lực.

– Ta lại muốn biết người này có tư cách gì đặt ra ước định cùng vương thể Tuyết tộc.

Giờ phút này, một thân ảnh khổng lồ bước chậm mà ra, hai con ngươi u lãnh nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lộ ra khí tức tương tự với Tuyết Ngao, răng nanh trong miệng rất là sắc bén.

– Ông!

Thân hình hắn bước ra trong giây, ngay sau đó liền biến mất, chỗ hắn đứng xuất hiện một dấu chân thật sâu, còn thân thể hắn trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong.

– Rống!

Tiếng rống đáng sợ có thể khiến thân thể người khác bị vỡ nứt ra, Lâm Phong cảm thấy mình giống như đang nằm trong một cái mồm to như cái chậu máu, bị trói buộc nhè nhẹ ở trong này, đồng thời lợi trảo cũng hướng về phía thân thể hắn chộp tới, lộ ra một cỗ lực lượng làm cho người ta có cảm giác không thể chống cự. Cỗ ảo giác cực độ nguy hiểm này không có làm Lâm Phong nhăn mặt một lần, chỉ thấy cánh tay hắn khẽ nâng lên, đón đỡ trước mặt mình, tiếng răng rắc giòn vang truyền ra, hư không ngưng đọng lại, trên mặt cường giả Tuyết tộc, lộ ra một chút lãnh ý, giống như bọn họ đã chứng kiến tình cảnh thân thể Lâm Phong bị bóp vỡ.

– Khanh khách.

. . Tiếng răng nanh ma xát truyền ra, đôi mắt cường giả Tuyết tộc đọng lại ở đây, chỉ thấy một cái đầu ngao thú đáng sợ cắn lên cánh tay Lâm Phong, vốn tôn yêu thú kia định một ngụm cắn nát đầu Lâm Phong nhưng nó bị cánh tay hắn chặn lại, thậm chí cánh tay kia ở trong miệng ngao thú cũng không bị sao, giống như răng nanh có thể cắn bất cứ vật gì, lại không thể cắn một cánh tay của Lâm Phong xuống dưới.

– Chơi sướng chưa?

Lâm Phong nhìn con yêu thú cự đại trước mặt hỏi, một ngụm của con yêu thú này cũng đủ để nuốt chửng cả thân hình hắn, nhưng khuôn mặt hắn vẫn bình tĩnh như vậy, nhàn nhạt nhìn đối phương. Cặp đồng tử lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, lộ ra một chút lãnh ý đáng sợ.

– Rống.

. . Hắn buông cánh tay Lâm Phong ra, bay thẳng đến đầu Lâm Phong, kì thực một tiếng rống to cùng với công kích vừa rồi đều là lĩnh vực công kích hư hư thực thực, đủ để cho hắn trong khoảnh khắc công kích đến chỗ Lâm Phong, một ngụm cắn đứt cổ Lâm Phong, nhưng hắn tuyệt không ngờ tới hắn sẽ bị một cánh tay này làm khó.

– Phốc!

Tiếng rống còn chưa hạ xuống, một đạo âm thanh thanh thúy vang lên trên hư không, đám người lập tức chứng kiến thân thể khổng lồ kia bị một cái tát đánh bay ra ngoài, Lâm Phong đánh hắn giống như là đánh một con vật nhỏ vậy, công kích lưu loát rõ ràng khiến đám yêu thú chung quanh cảm thấy bị vũ nhục, bọn chúng phát ra âm thanh tê rống trầm thấp, nhưng ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lâm Phong đã nhiều ra một chút gì đó, không hề có ý khinh thị giống như vừa rồi . Trầm mặc một lát, Tuyết Ngao lại lộ ra nụ cười yêu dị sáng lạn, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói:

– Có ý tứ, không ngờ cảnh giới của ngươi tới Thiên Đế cảnh rồi, như vậy mới thú vị chứ.

Trong hai mươi năm năm ngắn ngủn, đối phương từ Vũ Hoàng đặt chân vào cảnh giới Thiên Đế, tuyệt đối là nhân vật thiên tài khó gặp, Lâm Phong thực sự cho Tuyết Ngao một cái kinh ngạc phi thường lớn, lúc trước hắn không có cảm giác gì với cái ước định này nhưng bây giờ hắn lại có một chút chờ mong, nếu đối thủ quá yếu hắn cũng không thấy hứng thú. Lâm Phong nghe xong lời nói của đối phương cũng lộ ra một nụ cười sáng lạn, thấp giọng nói:

– Nhất định sẽ rất có cảm giác.

Thân ảnh Tuyết Thần Phong xuất hiện ở phía sau Tuyết Ngao, hắn đứng trong đám người nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ánh mắt rét lạnh, vậy mà gia hoả này đã bước vào Thiên Đế cảnh, sao có thể như thế, hắn biết không phải là hai mươi năm trước, mà hơn mười năm trước khi Cửu Tiêu Hội Ngộ diễn ra, Lâm Phong đã có cảnh giới Vũ Hoàng. Xa xa, bông tuyết phiêu động, lãnh ý xâm nhập, bầu trời trên đầu mọi người đột nhiên có một bông tuyết ngưng tụ mà sinh, một đạo thân ảnh xuất hiện từ trong hư vô, đứng ở nơi đây, đó rõ ràng là Tước Thánh. Ánh mắt hắn nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên, mỉm cười nói:

– Không nghĩ tới ngươi thực sự dẫn hắn đến phó ước .

– Chuyện tình đã đáp ứng, tự nhiên phải làm.

Thập Tuyệt Lão Tiên lại uống một ngụm rượu, sau đó phun ra một đạo liệt khí nóng cháy, mở miệng nói.

– Xem ra ngươi rất tự tin vào hắn.

Ánh mắt Tước Thánh dừng ở trên người Lâm Phong, thản nhiên nói:

– Có thể ở trong hai mươi năm bước vào Thiên Đế cảnh, khó trách ngày xưa ngươi lại định ra ước hẹn hai mươi năm, xem ra ngươi đối với thiên phú của hắn có hiểu biết rất nhiều, đúng là hắn trưởng thành rất nhanh.

Dứt lời, hắn lại nhìn về phía Tuyết Ngao, nói:

– Tuyết Ngao, hắn đã sắp đuổi kịp cảnh giới của ngươi, trận chiến này đừng làm ta mất mặt.

– Lão tổ yên tâm.

Tuyết Ngao lạnh lùng mở miệng, cước bộ hướng về phía trước, mỗi một bước bước ra đều để lại trên mặt đất một cái dấu chấn. Mà ở cách đó không xa, ánh mắt lão ẩu cũng hướng về bên này nhìn lại, nói:

– Tước Thánh cũng đến rồi, vậy đến đó nhìn xem.

– Ta nghe bên kia nói chuyện, hình như người nọ đã bước vào Thiên Đế cảnh, phụ thân của Già Thiên cũng là nhân vật khó có được.

Lão ẩu nhàn nhạt nói:

– Lâm Phong, sao ta cảm giác ta đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó.

– Bà bà, người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ cũng tên là Lâm Phong.

Ở bên cạnh lão bà có một người nhắc nhở.

– A đối, ta chỉ chú ý đến tràng chiến đấu kia, tên của mười người đứng đầu ta chỉ lướt qua có một lần, nên không có gì ấn tượng, hình như có một người gọi là Lâm Phong thì phải, khó trách ta cảm giác có chút quen tai.

Lão ẩu thấp giọng nói ra, lông mày khẽ nhíu xuống nói:

– Sẽ không cùng là một người chứ?

Thần sắc người bên cạnh cũng ngẩn ra, ánh mắt hắn lập tức hiện lên một đạo ánh sáng:

– Đi, đến đó nhìn xem.

Dứt lời thân thể lão nhân biến mất tại chỗ. Tại thời điểm lão ẩu hướng về phương hướng kia mà đi, Tuyết Kinh Tiêu cũng tiến nhập Tuyết tộc, một đường đi về phía trước, khi bọn họ nhìn thấy một đám người Tuyết tộc vây quanh một chỗ thì thần sắc không khỏi lộ ra một chút kinh ngạc, thì thào nói nhỏ:

– Phát sinh chuyện gì vậy.

– Kinh Tiêu, hình như Tuyết tộc rất náo nhiệt thì phải.

Đế Thiền khẽ mỉm cười, mở miệng nói thanh, thân ảnh hai người tiếp tục hướng về phía trước, chỉ nghe Tuyết Kinh Tiêu hô:

– Tước Thánh.

– Kinh Tiêu.

Ánh mắt Tước Thánh ngưng xuống, lập tức nhìn về phía Tuyết Kinh Tiêu, mỉm cười nói:

– Ngươi cũng trở lại rồi.

– Tước Thánh, có chuyện gì xảy ra vậy.

Ánh mắt Tuyết Kinh Tiêu nhìn về phía hai người bên trong, đầu tiên là nhìn Tuyết Ngao, sau đó ánh mắt lập tức dừng ở trên người Lâm Phong, đôi mắt của hắn khẽ co rút lại, thì thào nói nhỏ:

– Là hắn!

Lúc ấy Tuyết Kinh Tiêu và Già Thiên cùng nhau xem Cửu Tiêu Hội Ngộ, nên tự nhiên nhận ra Lâm Phong, người này đã để lại cho hắn ấn tượng thật sâu.

– Một hồi ước định từ hai mươi năm trước.

Tước Thánh đáp lại.

– Hả?

Đồng tử Tuyết Kinh Tiêu co rút lại, mặc dù tràng ước định hai mươi năm trước hắn không có chú ý nhưng đã nghe nói qua, có hai người lập ra ước định cùng Tước Thánh, một vị là Thập Tuyệt Lão Tiên, tên còn lại là trượng phu của Mộng Tình, phụ thân của Già Thiên, nói cách khác Lâm Phong là phụ thân của Già Thiên.

– Già Thiên không đến đây sao!

Thần sắc Tuyết Kinh Tiêu ngưng lại thấp giọng nói ra, Tước Thánh có chút kinh ngạc, hỏi:

– Kinh Tiêu, ngươi đang nói cái gì vậy.

Đúng lúc này cuồng phong phất, đám người lão ẩu cũng tới rồi, khi lão ẩu nhìn thấy Lâm Phong, đôi mắt cũng ngưng lại thật sâu, thật sự là hình ảnh người kia.

– Tại sao lại là ngươi.

Trong lòng lão ẩu bị chấn động không nhỏ, lão ẩu không ngờ Tước Thánh đoạt Mộng Tình từ trong tay một thanh niên dưới hạ giới mang về Tuyết tộc lại là thanh niên kia, sau đó hắn tới tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, cướp lấy vị trí đệ nhất, tiến nhập Vận Mệnh Thần Điện, hình như đối phương dốc lòng tu luyện là muốn hướng về phía Tuyết tộc mà đến . Hôm nay thanh niên đứng ở trước mặt bọn họ đến thực hiện ước định năm xưa không chỉ là người bị làm nhục năm xưa, mà hắn còn có một thân phận khác nữa, đệ tử hạch tâm của Vận Mệnh Thần Điện. Tước Thánh càng cảm thấy hồ đồ cau mày nói:

– Người các ngươi đang nói là ai?

– Ha ha!

Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn thấy một màn này thì có cảm giác thú vị, lại cầm lấy hồ lô rượu uống một ngụm, cười nói:

– Nhìn biểu tình trên mặt các ngươi thật sung sướng, hy vọng chuyện tiếp theo càng thống khoái một chút!

– Tước Thánh, hắn là Lâm Phong, hơn mười năm trước hắn là Vũ Hoàng mạnh nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, đạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu, hôm nay hắn đã là đệ tử Vận Mệnh Thần Điện.

Lão ẩu thấp giọng nói, nhất thời thần sắc Tước Thánh cũng cương hạ, trở nên có chút khó coi. Tuyết Ngao cũng sửng sốt, sự thật so với hắn tưởng tượng càng thêm kích thích một chút, giống như điều hắn hy vọng vậy, rất có mùi vị.

Chương 2283: Giảng hòa

Ánh mắt Tước Thánh dừng trên người Lâm Phong, giờ phút này hắn mới bắt đầu nhìn kỹ thanh niên trước mắt, mặc dù ngày xưa Lâm Phong có thiên phú không tồi, nhưng mà hắn là cổ Thánh, là Thánh Nhân của Tuyết tộc trên Cửu Tiêu thiên đình, khoảng cách giữa Lâm Phong và hắn rất xa xôi, hắn không cần nhìn thẳng vào Lâm Phong, nhưng hôm nay đã trôi qua hai mươi năm, hắn phát hiện khoảng cách xa xôi kia đã gần như thế, Lâm Phong không cần nương dựa vào Thập Tuyệt Lão Tiên để đi đến Cửu Tiêu thiên đình, mà tự nương tựa vào chính hắn cướp lấy vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, tiến nhập Vận Mệnh Thần Điện.

Vận mệnh kỳ diệu như thế đó, nhìn đôi mắt bình tĩnh kia của Lâm Phong, Tước Thánh giống như có thể cảm nhận được Lâm Phong đang đốt lên lửa giận trong mắt mình, mặc dù hắn không để lộ ra nửa điểm dấu vết nhưng nếu ngày đó Tước Thánh cùng Lâm Phong đổi vị trí cho nhau, hắn cũng sẽ có lửa giận ngập trời, hận không thể đưa hắn bầm thây vạn đoạn, nhưng thế giới chính là như thế, cho tới bây giờ cường giả vẫn không cần nhìn thẳng vào cảm nhận của những người phía dưới, giống như lúc trước hắn không có để ý sự phẫn nộ trong lòng Lâm Phong vậy, thẳng đến hôm nay, Lâm Phong đã đạt được tư cách khiến hắn phải nhìn thẳng. Hiện tại Lâm Phong còn chưa có đủ thực lực để nói chuyện trước mặt hắn nhưng vị trí đệ nhất Cửu Tiêu cùng với đệ tử Vận Mệnh Thần Điện lại đại biểu cho thiên phú của hắn rất kinh khủng, nó tăng thêm sự chói mắt cho thanh niên này. Xa xa, Mộng Tình và Già Thiên đang đứng ở trên một tòa tuyết sơn, phía sau bọn họ không hề thiếu trưởng lão Tuyết Hồ tộc.

– Già Thiên, con nhìn thấy không, đó là phụ thân của con đó, hắn đến đây rồi.

Trên mặt Mộng Tình lộ ra ý cười sáng lạn, nói với Già Thiên. Già Thiên nắm chặt song quyền, gật đầu.

– Ngày xưa cổ Thánh Tuyết tộc suýt nữa đánh chết phụ thân con, mạnh mẽ mang ta đến nơi đây, hôm nay phụ thân con mang theo địa vị đệ nhất Cửu Tiêu cùng với đệ tử Thần Điện tới đón chúng ta, Tuyết tộc có rất nhiều người đối tốt với con, chiếu cố cho con, họ đối với con có ân dưỡng dục, con thân cận cùng bọn họ, không đành lòng làm địch cùng bọn họ, ta tôn trọng con nhưng Tước Thánh và tên Tuyết Ngao kia suýt nữa lấy mạng phụ thân con, điểm này con phải nhớ rõ.

Mộng Tình không chút kiêng dè trưởng lão Tuyết Hồ tộc ở phía sau dặn dò Già Thiên, những lão nhân kia thở dài một tiếng, lúc nhỏ tộc vượng của bọn họ lưu lạc ở bên ngoài, cuối cùng bị tình cảm chân thành của người ta cướp đi, họ còn có thể trông cậy vào lòng trung thành của Mộng Tình đối với Tuyết tộc sao, tuy lúc còn bé Già Thiên gặp mẫu thân nó không nhiều lắm nhưng dù sao nàng cũng là mẫu thân nó, máu mủ tình thâm, Tuyết tộc làm sao có thể so sánh với cha mẹ hắn

– Vâng.

Già Thiên gật đầu, bảo hắn quay mũi kiếm về phía Tuyết tộc đương nhiên hắn không đành lòng, dù sao Tuyết tộc cũng có rất nhiều người là thân nhân của hắn, dạy bảo dưỡng dục hắn, hơn nữa hắn có thể cảm giác được, rất nhiều người chăm sóc hắn đều phát ra từ nội tâm, những người đó sẽ không lừa gạt một đứa bé, lúc Già Thiên còn rất nhỏ cũng đã hiểu chuyện, nhất là người của Tuyết Hồ tộc, họ chân chính coi hắn là hậu nhân của chính mình mà đối đãi. Mộng Tình không có nói thêm cái gì, mà nhìn về phía thân ảnh ở phía xa kia, hắn sẽ không yêu cầu Già Thiên làm cái gì, đứng ở góc độ Già Thiên nếu như hắn thật sự động thủ với cả Tuyết tộc thì hắn có chút quá lãnh huyết rồi . Lúc này lão ẩu có chút buồn bực, nếu như sớm biết Lâm Phong sẽ có thành tựu như hôm nay thì lúc trước bà đã không hạ lệnh cho Tuyết Ngao đi xuống hạ giới mang vương thể trở về , mà trực tiếp phái nhân vật cao tầng mang Lâm Phong và vị vương thể kia cùng nhau quay về Tuyết tộc, nhưng chuyện này là chuyện không có khả năng, tình hình hai mươi năm trước cùng tình hình hiện tại hoàn toàn bất đồng, cũng không có người nào có thể đoán trước tương lai sẽ phát sinh cái gì, bọn họ chỉ biết Đạo Vương thể xuất hiện, thậm chí không biết sự tồn tại của Lâm Phong và Lâm Phong là ai. Tước Thánh cũng có chút đau đầu, không thể nghi ngờ cái địa vị thiên tài của Vận Mệnh Thần Điện kia sẽ tạo thành phiền toái không nhỏ cho Tuyết tộc hắn, Lâm Phong mà chết thì tốt, nếu như hắn không chết tương lai sẽ trở thành nhân vật trọng yếu của Vận Mệnh Thần Điện, chỉ sợ Tuyết tộc cũng không được sống khá giả, hiển nhiên Tuyết tộc không dám giết Lâm Phong, ánh sáng trên người hắn đâu có bình thường, một khi mọi người biết hắn là người Vận Mệnh Thần Điện, làm gì có ai dám chân chính giết hắn. Nhưng mà Tước Thánh là Thánh Vương, hắn đã trải qua rất nhiều sóng gió, trong thời gian ngắn hắn đã nghĩ ra vô số khả năng, cuối cùng trong đầu hắn cũng xuất hiện một cái ý niệm, hắn nhìn Lâm Phong nói:

– Ngươi đã có độ cao như hôm nay thì vô luận trận ước định này ai thắng ai bại ta cũng đồng ý cho ngươi mang Mộng Tình rời đi, tuy nàng là vương Tuyết tộc vương nhưng Tuyết tộc vẫn nguyện ý để nàng đi theo ngươi, Già Thiên cũng có thể nhận thức ngươi là phụ thân, nhưng nó cần kế thừa Tuyết Hồ bộ tộc, thậm chí tương lai còn có khả năng kế thừa vị trí trọng yếu hơn.

– Còn ngươi và Tuyết tộc sẽ đoạn tuyệt quan hệ, chỉ lưu lại quan hệ phụ tử giữa ngươi và Già Thiên.

Tước Thánh bình tĩnh nói, khiến cho Thập Tuyệt Lão Tiên lộ ra một chút dị sắc, hắn có chút bội phục Tước Thánh, ở trong thời gian một cái nháy mắt đã suy nghĩ ra nhiều như vậy, quả thật là lợi hại. Hắn cho phép Mộng Tình đi theo Lâm Phong, bảo Già Thiên và Lâm Phong giữ lại quan hệ phụ tử, đây là một loại thỏa hiệp, thừa nhận thiên phú của Lâm Phong, không đắc tội với Vận Mệnh Thần Điện sau lưng Lâm Phong, nhưng mà hắn lại không phải mượn hơi ai, bởi vì hôm nay chư Thần Điện liệp sát mười người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ, Lâm Phong đã nằm trong danh sách liệp sát đó, kết giao với Lâm Phong tương đương với việc đắc tội các Thần Điện khác, cho nên Tuyết tộc đoạn tuyệt quan hệ với Lâm Phong, phân rõ giới hạn hai bên. Đối với Tuyết tộc thì đây là kết cục hoàn mỹ nhất, sinh tử cùng với thiên phú của Lâm Phong không có quan hệ cùng Tuyết tộc, bọn họ không đắc tội ai, thậm chí bọn họ còn nguyện ý bỏ ra một vị vương thể, giữ lại Già Thiên có tiềm lực lớn hơn nữa. Tự nhiên Lâm Phong cũng có thể hiểu thấu đáo tâm tư đối phương, muốn hắn mỉm cười xoá bỏ ân cừu, hơn nữa giữ lại Già Thiên. Ngày xưa hắn suýt chút nữa bị giết, đám người kia cướp đi người hắn yêu nhất, hôm nay lại tỏ ra bình thường bảo hắn quên đi, thế gian này làm gì có chuyện tốt như vậy. Bởi vậy, Lâm Phong nở nụ cười nói:

– Ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng mấy điều kiện của ta.

– Điều kiện gì.

– Thứ nhất, có rất nhiều người từng đi đến Kỳ Thiên Thánh Đô giết ta nhưng bọn họ là đám râu ria nên ta không biết họ đi đâu rồi, ta không tính toán với bọn họ nhưng ngươi và Tuyết Ngao phải tự tử; thứ hai tất nhiên mệnh lệnh kia là do cao tầng Tuyết tộc hạ đạt, ai hạ đạt mệnh lệnh đó thì quỳ xuống giải thích với ta, hướng thể tử ta giải thích, còn việc cấm đoán hai mươi năm ta có thể quên đi, làm được những việc này ta liền đáp ứng với ngươi.

Thanh âm của Lâm Phong khiến cho ánh mắt tất cả người Tuyết tộc đọng lại, lộ ra thần sắc phẫn nộ, gia hoả này điên rồi sao, muốn Thánh Nhân cùng vương thể Tuyết tộc tự sát?

– Ngươi không cảm thấy mình giống người si nói mộng sao.

Tước Thánh bất động nhìn Lâm Phong nói.

– Vậy ngươi không cảm thấy ngươi cũng đang nằm si nói mộng sao.

Lâm Phong lạnh lùng đáp lại, yêu cầu của hắn quá phận sao? Thù giết hắn, đoạt thê tử của hắn, khiến họ xa cách suốt hai mươi năm, hôm nay bởi vì hắn là đệ tử Vận Mệnh Thần Điện mà muốn hắn mỉm cười bỏ qua thù hận sao? Quả thực là nực cười. Tước Thánh nhìn Lâm Phong, trầm mặc một lát rồi lập tức mở miệng nói:

– Người trẻ tuổi có tiền đồ vô hạn, cần gì bướng bỉnh như thế, buông ra chẳng phải là tốt hơn sao, khư khư cố chấp sẽ có hậu quả mà ngươi không thể tưởng tượng được đâu.

– Khụ khụ!

Thập Tuyệt Lão Tiên ho khan một tiếng, phun ra một ngụm rượu trong miệng, đảo cặp mắt trắng dã nói:

– Lão già, nếu như hôm nay vương thể của Tuyết tộc ngươi bị chết, không biết lòng của ngươi có thể buông ra hay không.

Ánh mắt Tước Thánh hiện lên một đạo quang mang rét lạnh, nhìn chằm chằm vào Thập Tuyệt Lão Tiên nói:

– Ta đã lui lại một bước, thủ hạ lưu tình, nếu như hắn cố ý muốn thực hiện ước hẹn ngày xưa thì chẳng còn hy vọng gì.

– Ngươi không cần phải lưu tình, nên làm như thế nào thì cứ làm vậy.

Lâm Phong nhàn nhạt nói ra, ánh mắt nhìn Tuyết Ngao nói:

– Đúng rồi, nếu như hôm nay quyết đấu ta không cẩn thận giết chết vương thể của Tuyết tộc, ngươi có vi phạm ước định hay không?

Đồng tử Tước Thánh phát lạnh, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong cười lạnh:

– Nói khoác không biết ngượng, vậy nếu ngươi chết thì Vận Mệnh Thần Điện có giận chó đánh mèo Tuyết tộc ta hay không?

– Lâm Phong ta dám nói, nếu như ta thực hiện ước định mà chết trong tay vương thể Tuyết tộc thì đó là do ta đáng chết, Vận Mệnh Thần Điện sẽ không vì ta vô năng mà trút lửa giận sang Tuyết tộc.

Lâm Phong nhìn Tước Thánh nhàn nhạt nói ra, giống như hắn đang nói cho Tước Thánh biết, hiện tại ngươi không nên tỏ thái độ làm gì.

– Nếu ta chết trận thì đó là chết chưa hết tội.

Tuyết Ngao phun ra một ngụm hàn khí, Tước Thánh thấy vậy liền gật đầu nói:

– Nếu như vương thể Tuyết tộc chết ở trong tay ngươi, Tuyết tộc ta tuyệt không xuất thủ trả thù.

– Có những lời này của tiền bối Lâm Phong có thể yên tâm thực hiện ước hẹn hai mươi năm rồi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói ra, rồi lập tức hướng về phía trước bước đi, một cơn lốc vô cùng đáng bắt đầu tàn phá xung quanh thân thể hắn, giống như muốn phá hủy hết thảy.

– Oanh!

Tuyết dưới chân Lâm Phong không ngừng bạo liệt, một cỗ lực lượng vô cùng cuồng bạo bao phủ trên người Lâm Phong, khiến cho huyết nhục cả người Lâm Phong giống như sắp nổ tung vậy.

– Đạo uy không tồi.

Lâm Phong nhàn nhạt nói một câu, nếu cỗ đạo uy này đánh lên người Đại Đế bình thường thì nó có thể khiến huyết mạch trong thân thể đối phương bạo liệt mà chết.

– Rống!

Một tiếng rít gào vang lên khiến thiên địa như bị tạc nứt ra, hư không chung quanh thân thể Lâm Phong trở nên điên cuồng, từng tảng tuyết lớn bạo liệt ra như muốn chôn vùi khoảng không gian này, thân thể Tuyết Ngao đánh về phía Lâm Phong, trên người Lâm Phong bị một tầng băng tuyết đáng sợ bao trùm khiến thân thể hắn không thể nhúc nhích, mà lúc này Tuyết Ngao lại mang theo công kích mạnh nhất đánh sâu vào, yêu ảnh từ trên trời giáng xuống mang theo một luồng thánh uy, phá hủy hết thảy, tiếng bạo liệt trong thiên địa không ngừng truyền ra, Tuyết Ngao muốn dùng một kích giết chết Lâm Phong.

– Là gia hoả kia tự mình muốn chết.

Đám người Tuyết tộc nhìn thấy Tuyết Ngao đánh ra một kích này thì lạnh lùng nói, không ngờ hắn chủ động nói nếu hắn chết là do hắn vô năng, không quan hệ tới Vận Mệnh Thần Điện, vậy thì giết chết hắn đi, lấy lực lượng tuyệt đối nghiền áp hắn đến chết.

– Là công kích thánh pháp của Ngao tộc nhất mạch, chỉ sợ công kích chưa dừng ở trên người Lâm Phong đã khiến thân thể hắn nổ mạnh tung rồi, hẳn là hắn phải chết không thể nghi ngờ gì.

Đám người nhìn chằm chằm Lâm Phong nói. Đúng là Lâm Phong cảm thấy thân thể mình có cảm giác bị hủy diệt, một kích này rất mạnh, có thể uy hiếp đến hắn, nhưng hắn là người sống, hắn sẽ không để đối phương phá hủy mình, hắn tụ tập lực lượng chúa tể trong cơ thể làm tất cả công kích của đối phương biến mất, đồng thời hắn nâng cánh tay đánh ra một đạo công kích khủng bố, thiên địa rung chuyển, hư không giống như muốn tạc nứt ra. Đồng tử cự đại của Tuyết Ngao co rút lại, không ngờ công kích có thể uy hiếp đến nhân vật Thánh Đế của hắn lại không thể phá huỷ Lâm Phong, thân thể hắn bị đánh bay lên khiến hắn phát ra một tiếng rống đáng sợ, chấn cho màng tai mọi người gần như nổ tung. Nhưng mà lúc này, quang ảnh lóe ra, thân thể Lâm Phong trực tiếp biến mất ở tại chỗ, sau đó xuất hiện ở trên đầu Tuyết Ngao, trong giây lát một cái bàn tay to lớn mang theo lực lượng huỷ diệt thiên địa, hung hăng đánh lên thân thể Tuyết Ngao.

– Giết!truyện Ma Tu audio

Một đạo thanh âm lạnh lùng truyền ra, tiếng oanh long vang lên không ngừng, đám người chỉ thấy thân thể Tuyết Ngao hung hăng rơi xuống hạ không.

– Ngao.

. . Một tiếng tru chói tai truyền ra ngoài, trong lòng mọi người chấn động, bọn họ chỉ thấy Lâm Phong giống như một đạo quang ảnh đánh sâu xuống dưới hạ không, lại là một đạo Già Thiên Đại Thủ Ấn nện lên thân thể Tuyết Ngao, trong khoảnh khắc máu tươi nhiễm hồng mặt đất, khiến trái tim mọi người nhảy lên.

– Gào khóc, tru lên như chó có tác dụng sao!

Lâm Phong đạp chân lên người Tuyết Ngao, nói lại mấy lời nói lúc trước của hắn, lúc này Tuyết Ngao cảm giác mà không người nào có thể cảm nhận được, hắn vần nghĩ mình cường đại nhưng không ngờ hắn lại bị hủy diệt như vậy! Chó sủa sao? Đây là nỗi nhục nhã bực nào!

Chương 2284: Không chịu nổi một kích

– Ông!

Cuồng phong thổi qua, từng đạo thân ảnh bao vây Lâm Phong lại, Ngao tộc nhất mạch không nhịn được xuất thủ đầu tiên, hơi thở điên cuồng áp bách về phía Lâm Phong, thần sắc cực kỳ khẩn trương. Lâm Phong quét mắt nhìn mọi người, ánh mắt hắn lạnh như băng, dưới chân hắn có lực lượng nghìn vạn cân giống như những tòa cự sơn đặt ở trên người Tuyết Ngao.

– Ngao!

Tuyết Ngao điên cuồng hét lên một tiếng, sau đó hóa thành một con cự long khổng lồ muốn bay lên, lực lượng đáng sợ lại đánh vào thân thể Lâm Phong lần nữa, hắn muốn phản kích Lâm Phong.

– Còn kêu gào sao?

Lâm Phong giận dữ quát lên một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cặp đồng tử cự đại của Tuyết Ngao, thanh âm trực tiếp đâm vào màng tai đối phương, cước bộ hung hăng giẫm xuống, tiếng oanh long lại truyền ra lần nữa, một mảng tuyết to lớn bị nổ tung ra, mặt đất xuất hiện một cái khe, bông tuyết bay tán trong không gian, Tuyết Ngao lại nằm úp sấp xuống đất, máu tươi tuôn ra, khí tức trong cơ thể rung chuyển, huyết nhục, gân cốt giống như bị một cỗ lực lượng vô thượng phá hủy .

– Làm càn.

Người Tuyết tộc gầm lên.

– Cút ngay.

Ánh mắt Lâm Phong trở nên lạnh lùng, sát khí tràn ra, hắn lại nhìn chằm chằm vào cặp mắt giống như địa ngục của Tuyết Ngao lần nữa, khoé miệng mang theo nụ cười rét lạnh giống như phong đao, hai mươi năm trước, Tuyết Ngao uy phong cỡ nào, coi hắn như sơn dương đợi làm thịt, có thể tùy ý giết chết. Hai mươi năm sau, cục diện đã hoàn toàn tương phản, không thể không nói sự việc trong thế gian rất kỳ diệu.

– Như thế nào, các ngươi quên lời nói vừa rồi của Thánh Vương Tuyết tộc rồi sao .

Thập Tuyệt Lão Tiên nhàn nhạt nói một câu, khiến cho sắc mặt đám người Ngao tộc cực kỳ khó coi, vừa rồi Tước Thánh và Lâm Phong đã đạt thành thoả thuận, sinh tử bất luận, nhưng mà lúc ấy bọn họ đâu có nghĩ Lâm Phong có thể chiến thắng Tuyết Ngao. Tuy Lâm Phong đạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng thời điểm hắn đoạt được vị trí đệ nhất Cửu Tiêu hắn mới có tu vi Vũ Hoàng, mà khi đó Tuyết Ngao đã là Đại Đế đỉnh phong rồi. Bọn họ càng không ngờ chính là Tuyết Ngao ở trước mặt Lâm Phong lại yếu ớt, không chịu nổi một kích như thế, dễ dàng bị Lâm Phong giẫm ở dưới chân. Sắc mặt Tước Thánh, lão ẩu, cũng cực kỳ khó coi, nếu hôm nay vì tràng ước định này mà tổn thất một vị vương thể Tuyết tộc thì cái giá kia đại giới tuyệt đối là thảm thống .

– Lâm Phong, tuy trước đây ngươi và ta có ước định, nhưng ngươi vẫn nên thủ hạ lưu tình, chuyện này đối với Tuyết tộc, đối với ngươi cũng tốt hơn.

Tước Thánh vừa mới nói ra những lời nói kia nên không có khả năng lập tức đổi ý, huống hồ phía sau Lâm Phong còn có Thần Điện, hắn chỉ có thể khuyên bảo Lâm Phong.

– Hả, đối với ta cũng tốt sao?

Thần sắc Lâm Phong lộ ra một chút thú vị.

– Ngươi muốn thế nào, nếu tiếp tục đánh thì trận ước định này vẫn chưa có kết thúc, Tuyết tộc ta vẫn còn một vị vương thể.

Tước Thánh nhàn nhạt nói ra, mặc dù lúc này hắn lo lắng nhưng tư thái của hắn vẫn rất cường ngạnh, hoặc là nói giờ phút này hắn chỉ có thể cường ngạnh như vậy, không có biện pháp khác.

– Thả Tuyết Ngao ra, ngươi và ta cùng chiến một trận chiến, nếu ngươi có thể thắng ta, ngươi có thể mang Mộng Tình và Già Thiên đi.

Lúc này có một đạo thanh âm ở phía sau Lâm Phong truyền ra, chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong chuyển qua, hắn lập tức nhìn thấy Tuyết Kinh Tiêu, trên khuôn mặt bình tĩnh kia có khắc một cỗ ý chí cứng cỏi, đồng tử không bởi vì chuyện của Tuyết Ngao mà dao động mảy may, bình tĩnh nói ra một câu. Lâm Phong đã sớm nghe Thập Tuyệt Lão Tiên nhắc nhở qua, Tuyết tộc có một vị vương thể lợi hại hơn Tuyết Ngao, nói vậy người trước mắt này chính là hắn rồi, đúng là tên này cho hắn cảm giác rất mạnh.

– Không buông tha hắn, chẳng lẽ Tuyết tộc chuẩn bị vi phạm ước định hay sao, thắng ngươi cũng không để ta mang người đi?

Lâm Phong cũng bình tĩnh hỏi ngược lại một câu. Nhưng mà Tuyết Kinh Tiêu nghe xong lời nói của Lâm Phong, thần sắc vẫn bình tĩnh như cũ như cũ, giống như không có chuyện gì có thể khiến hắn dao động, Tuyết Kinh Tiêu nhẹ nhàng lắc lắc đầu, mở miệng nói:

– Ngươi thả Tuyết Ngao, ta và ngươi chiến đấu, nếu ta thắng ngươi ta cũng sẽ thủ hạ lưu tình.

– Chỉ bằng những lời này của ngươi, nếu ta thắng ngươi ta cũng sẽ thủ hạ lưu tình đối với ngươi.

Lâm Phong vẫn bình thản trả lời đối phương như cũ:

– Còn Tuyết Ngao, ta sẽ không lưu tình với hắn, hy vọng Thánh Nhân Tuyết tộc mở lòng.

Khi lời nói của Lâm Phong vừa hạ xuống, cước bộ của hắn lại hung hăng giẫm lên người Tuyết Ngao lần nữa, lực lượng chúa tể nhảy vào trong thân thể Tuyết Ngao.

– Ngao.

. . Thanh âm thê thảm truyền ra, kích thích thần kinh mỗi một người, người Tuyết tộc chứng kiến Tuyết Ngao mất đi sức chống cự, mềm oặt nằm trên mặt tuyết, cũng không nhẫn tâm nhìn, không ngờ nhân vật vương thể của Tuyết tộc lại bị ngược đãi như thế, giẫm lên người! đây là sự sỉ nhục cỡ nào chứ. Trên người cường giả Ngao tộc nhất mạch có sát khí quét ra, nhưng tất cả bọn họ đều áp chế lại, Thập Tuyệt Lão Tiên mang theo Lâm Phong đến thực hiện ước định, là người chân chính đứng sau lưng Lâm Phong, lại thêm Thần Điện nữa, ở dưới tình huống Lâm Phong không có vi phạm ước định giết chết Tuyết Ngao thì bọn họ cũng không có khả năng động tới Lâm Phong, Thần Điện cũng sẽ không cho phép đệ tử hạch tâm của mình bị giết chết như vậy.

– Lúc trước ngươi kêu gào to lắm mà, hôm nay ta xem ngươi về sau còn gào khóc như thế nào.

Lâm Phong lại hung hăng đá một cước lên người đối phương, mang thân thể Tuyết Ngao đá về phía đám người Tuyết tộc, giờ phút này Tuyết Ngao đã hôn mê, hơn nửa cái mạng đã bị Lâm Phong lấy đi, tất cả kinh mạch trong cơ thể hắn đều bị Lâm Phong phá huỷ, chỉ sợ Thánh Nhân cũng không thể khôi phục được cho hắn, không trả giá trọng đại đi tìm Sinh Mệnh Thần Điện thì họ không thể khiến Tuyết Ngao khôi phục được, Lâm Phong quá độc ác. Lúc này bọn họ không thể dùng tư thái cao cao tại thượng như thời điểm họ giá lâm Kỳ Thiên Thánh Đô để đối đãi với Lâm Phong nữa. Khi đó Lâm Phong trong mắt bọn họ là người có thể tùy ý giết chết nhưng giờ thì khác rồi. Trong mắt Tước Thánh hiện lên một đạo sát khí lạnh như băng, lạnh nhạt nói:

– Lâm Phong, ta cho ngươi đường đi, ngươi lại không biết điều, Tuyết tộc ta không giết ngươi nhưng vẫn có người có thể tru sát ngươi.

Xa xa lại có tiếng xé gió truyền đến, những người này đều là nhân vật thanh niên, bọn họ nhìn thấy tất cả người Tuyết tộc ở đây không khỏi có chút kinh ngạc, hô lên một tiếng:

– Kinh Tiêu huynh, Tuyết tộc phát sinh chuyện gì sao ?

Khi lời nói vừa hạ xuống, liền có hai đạo thân ảnh đi tới mảnh hư không này, thần sắc Tuyết Kinh Tiêu ngưng hạ, những người tới là người của Hỏa Diễm Thần Điện.

– Không có gì, Tuyết tộc có một chút sự tình, cần phải xử lý.

Tuyết Kinh Tiêu bình tĩnh nói ra, một gã thanh niên cầm đầu mỉm cười gật gật đầu, đôi mắt lập tức hướng về phía trung niên nhìn lại, thấy được thân ảnh của Lâm Phong.

– Lâm Phong.

Trong đôi mắt hắn lộ ra một chút thần sắc thú vị, Hỏa Diễm Thần Điện cùng Tuyết tộc khác nhau, thời điểm chư Thần Điện quyết định giết mười người đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ đã phân chia tốt, Hỏa Diễm Thần Điện phụ trách giết Lâm Phong, bởi vậy một số nhân vật lợi hại của Hỏa Diễm Thần Điện đều xem qua hình ảnh của Lâm Phong, cho nên một khi bọn họ nhìn thấy Lâm Phong liền nhận ra hắn.

– Đi mòn gót sắt cũng không thấy!

Cường giả Hỏa Diễm Thần Điện lộ ra một chút ý cười sáng lạn, họ không ngờ ở Tuyết tộc có thể đụng phải Lâm Phong, Hỏa Diễm Thần Điện vận dụng không ít lực lượng tra tìm tin tức của Lâm Phong, không lâu trước đây Thần Điện còn phái nhân vật Thánh Đế đi xuống Thanh Tiêu đại lục, nhìn xem có bắt được Lâm Phong hay không. Hỏa Hình Tử cũng đến đây, hắn đi theo một vị sư huynh của hắn cùng đến, vị sư huynh này cũng giống như hắn, đều là nhân vật có thiên phú cực cao trong Hỏa Diễm Thần Điện, bọn họ cùng với Đế Giang, Tuyết Kinh Tiêu là những nhân vật đồng lứa, mặc dù Tuyết Kinh Tiêu không phải là người Thần Điện, nhưng mà thiên phú của hắn vẫn không thể nghi ngờ, nửa năm trước hắn cũng đã bước vào Thánh Đế cảnh, lại là một nhân vật Thánh Đế chưa tới trăm tuổi xuất hiện, nhân vật như vậy cũng giống như người xuất thân từ trong Thần Điện. Lâm Phong nhìn thấy Hỏa Hình Tử thì lập tức biết bọn họ là người phương nào .

– Hỏa Diễm Thần Điện vẫn luôn muốn giết ta, không nghĩ tới ta lại gặp họ trong này, xem ra ta không thể ở lâu trong Tuyết tộc được.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó nhìn chằm chằm Tuyết Kinh Tiêu mở miệng nói:

– Thực hiện chiến ước đi.

Hắn phải nhanh chóng chấm dứt chiến đấu, rời khỏi Tuyết tộc, không thể để Thần Điện một mực nhìn chăm chú vào đó. Khí tức hỏa diễm nóng cháy đột nhiên đánh về phía Lâm Phong, băng tuyết dưới thân Lâm Phong bị hòa tan, tay phải Hỏa Hình Tử xuất hiện một thanh hỏa diễm hình giản phi thường lớn, có hỏa diễm phun ra nuốt vào bay thẳng đến chỗ Lâm Phong, người Tuyết tộc không có ngăn cản hắn.

– Ông!

Thân thể Hỏa Hình Tử đánh ra ngoài, người Tuyết tộc không xem trọng Hỏa Hình Tử nên bọn họ cũng không có đi nhắc nhở hắn, vừa rồi Tuyết Ngao bị đánh thê thảm như thế nào vẫn còn hiện lên rõ ràng trong mắt họ, mặc dù Hỏa Hình Tử cũng có cảnh giới Thiên Đế nhưng hắn không bằng Tuyết Ngao thì làm sao chiến với Lâm Phong, nếu Hỏa Hình Tử đến sớm một chút và nhìn thấy cục diện chiến đấu giữa Lâm Phong và Tuyết Ngao thì hắn cũng không dễ dàng xuất thủ như vậy. Nhưng hiện tại đã chậm, hỏa diễm hình giản của Hỏa Hình Tử bị Lâm Phong trực tiếp chộp lấy, Lâm Phong dùng huyết nhục bắt lấy hỏa diễm hình giản nóng bỏng khiến cho thần sắc Hỏa Hình Tử trở nên kinh ngạc đến cực điểm.

– Lui!

Phía sau Hỏa Diễm Thần Điện có một cường giả rống lên, tuy Hỏa Hình Tử không muốn thừa nhận mình có chênh lệch nhưng vẫn phải buông tha hỏa diễm hình giản để thân thể lui về sau, chỉ có điều lúc này hắn lại chứng kiến một đạo tàn ảnh hướng về phía hắn đánh qua. Đồng tử của hắn hóa thành ngọn lửa đáng sợ đánh về phía thân thể Lâm Phong, đồng thời Hỏa Hình Tử cũng ngưng tụ thánh hỏa lực thành nhất chỉ ám sát Lâm Phong.

– Biến!

Một đạo từ vong chướng ấn được Lâm Phong đánh ra ngoài, Hỏa Hình Tử chỉ cảm thấy cả người run rẩy dữ dội, giống như sắp tử vong vậy, nhưng mà lúc này có một đạo thân ảnh xẹt qua, mang Hỏa Hình Tử rời khỏi chỗ kia, xuất hiện ở một địa phương khác.

– Phù.

. . Hỏa Hình Tử thở ra một hơi, trên mặt vẫn còn tử khí, hắn cảm giác vừa rồi hắn ở trong tay tử thần đi một vòng, thật là đáng sợ, hắn nhìn chằm chằm Lâm Phong, không biết ánh mắt có bao nhiêu sự lạnh lẽo.

– Không biết sống chết.

Lâm Phong bình tĩnh phun ra một đạo âm thanh, phất tay áo xoay người rời đi, giống như không có để hắn ở trong mắt, điều này làm cho Hỏa Hình Tử cảm giác mình bin sỉ nhục, hắn là Hỏa nhân vật thiên tài Diễm Thần Điện mà lại bị miệt thị như vậy thật không thể tưởng tượng được, đây là Hỏa Hình Tử không biết hắn ở trong Phượng Hư gia tộc đã giao thủ qua với Lâm Phong rồi, nếu hắn biết ngày xưa Lâm Phong đã hạ thủ lưu tình với hắn thì không biết hắn sẽ nghĩ như thế nào.

Chương 2285: Thánh Nhân cũng vậy mà thôi

Lúc Hỏa Thương nhìn thấy Lâm Phong, ở trong mắt hắn liền xuất hiện một ngọn lửa đáng sợ, dường như có thể thiêu cháy Lâm Phong. Hơn mười năm trước, lúc ở Cửu Tiêu Hội Ngộ, Lâm Phong lấy danh nghĩa là Cửu Tiêu đệ nhất nhân đã từng giao phong với Cổ Huyền Phong của Ma Thần Điện. Mặc dù hai người chỉ đáng ngang cơ nhau, nhưng cũng đã chứng minh hắn không phải là kẻ tầm thường. Nhưng không ngờ sau hơn mười năm, Lâm Phong lại có thể dùng một chưởng, để đánh bại Hỏa Hình Tử có thực lực ngang với Cổ Huyền Phong.

Chẳng lẽ thiên phú của đệ nhất cường giả Cửu Tiêu Hội Ngộ Lâm Phong lại vượt xa thiên tài của Hỏa Diễm Thần Điện và Ma Thần Điện dốc sức bồi dưỡng như hắn ư? Mà không chỉ có một mình Lâm Phong như vậy, nghe nói Sở Xuân Thu xếp thứ ba cũng có thực lực cực kỳ lợi hại, siêu việt Hỏa Hình Tử.

Còn người xếp thứ hai và thứ tư là Không Minh và Chu Vinh Mãn cũng đã làm cho Thần Điện có một ấn tượng sâu sắc. Chẳng lẽ sau khi biến mất nhiều năm, bọn họ đã hoàn toàn vượt xa những thiên tài đồng lứa như Hỏa Hình Tử rồi sao? Sau khi định thần, Hỏa Thương đột nhiên bước lên trước. Hắn cũng là thiên tài do Hỏa Diễm Thần Điện bồi dưỡng như Hỏa Hình Tử, nhưng hắn nhập môn sớm hơn Hỏa Hình Tử khá lâu. Có thể nói là nhân vật cùng lứa với Tuyết Kinh Tiêu, tu vi của hắn cũng đã bước vào Thánh Đế cảnh.

– Hỏa Thương huynh.

Khi thấy cảnh đó, Tuyết Kinh Tiêu đột nhiên lên tiếng gọi Hỏa Thương, rồi chậm rãi mở miệng nói:

-Trận chiến này, là trận chiến của ta và hắn.

Lúc nghe thấy vậy, sắc mặt của Hỏa Thương liền hơi biến đổi, hắn ta lập tức quay sang nhìn Tuyết Kinh Tiêu một cái, cười nói:

– Một khi đã như vậy, thì ta xin mời Kinh Tiêu huynh.

– Kinh Tiên đừng vội, nếu là Hỏa Thương đa.

nguyện ý thử thử lực của Lâm Phong, thì huynh đừng tranh với Hỏa Thương nữa. Nếu huynh ra sân, thì huynh ấy làm gì có cơ hội nữa. Tước Thánh tự tin nói. Lòng tin của hắn đối với Tuyết Kinh Tiêu vượt qua Tuyết Ngao rất xa. Hai mươi năm trước, Tuyết Kinh Tiêu hắn mới bước một chân vào Thiên Đế cảnh, mà hôm nay hắn đã là Thánh Đế. Nên thiên phú và thực lực của Tuyết Kinh Tiêu đã vượt qua Tuyết Ngao. Có thể nói, Tuyết Ngao chỉ là đom đóm khi so với mặt trăng Tuyết Kinh Tiêu. Mà khi Lâm Phong nghe được lời của Tước Thánh, trong mắt Lâm Phong lập tức xuất hiện lên một đạo hàn quang. Từ trong lời nói của đối phương, hắn đã cảm nhận được ác ý của Tước Thánh.

– Không cần phiền toái như vậy đây.

Lâm Phong vừa nhìn chằm chằm Tước Thánh vừa kiêu căng nói:

– Cần gì phải như vậy.

Nếu Tuyết tộc và Hỏa Diễm Thần Điện đều muốn khiêu chiến ta, hai người các ngươi có thể cùng tiến lên. Nói xong, Lâm Phong liền quay sang nhìn Tuyết Kinh Tiêu và Hỏa Thương, chờ đợi câu trả lời của họ. Cùng lúc đó, khi nghe Lâm Phong muốn đồng thời đánh bại Hỏa Thương và Tuyết Kinh Tiêu, mọi người đều cảm thấy hắn quả thực không biết chữ “chết” viết như thế nào! Tuyết Kinh Tiêu và Hỏa Thương đều là thiên tài đỉnh cao, mà lại dám nói cả hai người họ cùng tiến lên. Mà khi Thập Tuyệt Lão Tiên nghe thấy Lâm Phong nói vậy, ông ấy liền uống tiểu rượu, rồi híp mắt nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Ta thấy như vậy rất tốt.

Nếu cả hai người cùng lên, thì sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian. Ngay khi Thập Tuyệt Lão Tiên vừa dứt lời, Tuyết Kinh Tiêu liền llao lên Tuyết Kinh Tiêu hắn đường đường là đệ nhất vương thể của Tuyết tộc, tương lai sẽ trở thành một trong những nhân vật đầu lĩnh của Tuyết tộc, nên hắn cũng có sự kiêu ngạo của mình.

Nếu hắn thật sự liên thủ đối với Hỏa Thương đối phó với một người có tu vi thấp hơn so với hắn, thì người trong thiên hạ đều sẽ chê cười hắn. Mà cho dù Tuyết Kinh Tiêu có đồng ý làm như vậy, thì Hỏa Thương cũng sẽ không đồng ý. Dù Hỏa Diễm Thần Điện rất muốn giết Lâm Phong, nhưng Hỏa Thương cũng có có sự kiêu ngạo của mình. Hắn đường đường là thiên tài của Hỏa Thần Điện, từ trước tới nay chỉ có hắn đồng thời khiêu chiến người khác, chứ là gì có chuyện hắn phải liên thủ với người khác để đối phó Lâm Phong.

Ngay khi Tuyết Kinh Tiêu vừa bước ra, những bông tuyết trắng muốt liền không ngừng rơi xuống, nhất là khu vực xung quanh người Lâm Phong. Số lượng bông tuyết ở đây hơn xa chỗ khác, mà mỗi một bông tuyết đều làm chi Lâm Phong cảm thấy một cổ rét lạnh thấu xương, dường như có thể ăn mòn cả linh hồn của Lâm Phong.

– Hảo, đây mới uy lực thật sự của băng tuyết đạo uy sao!

Lâm Phong thầm nói một tiếng, đồng thời huy động chúa tể lực lượng ngăn cả cổ đạo uy của Tuyết Kinh Tiêu. Mặc dù Tuyết Kinh Tiêu chỉ bình tĩnh đứng ở đó, nhưng Lâm Phong vẫn cảm thấy bị uy hiếp. Tuyết Kinh Tiêu đúng là không tầm thường, nếu như hạ giới đến Cửu Tiêu đại lục, hắn nhất định là nhân vật cự phách một phương.

– Tuyết chi sương phúc!

Tuyết Kinh Tiêu đột nhiên hét lên một tiếng, làm cho những bông tuyết rơi càng lúc càng nhiều, như khiến cho thiên địa đóng băng. Vào lúc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy cơ thể và linh hồn đều bị đóng băng. Còn pháp tắc trong mảnh thiên địa này đều đã bị Tuyết Kinh Tiêu rút sạch và chuyển hóa thành băng pháp tắc.

– Lợi hại.

Thập Tuyệt Lão Tiên lập tức buông hồ lô rượu, rồi cảm thán một tiếng. Tuyết Kinh Tiêu đúng là rất lợi hại, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà hắn đã có thể chuyển hóa toàn bộ pháp tắc trong thiên địa thành băng pháp tắc. Khiến chi đối thủ của hắn không thể sự dụng được những pháp tắc khác, coi như phế đi một nửa. Mà hắn lại có thể triệu tập một lượng lớn Băng pháp tắc.

Trong lúc mọi người còn đang cảm thán, Tuyết Kinh Tiêu đã chậm rãi bước về phía Lâm Phong. mỗi một bước của hắn đều khiếu cho đám băng pháp tắc ở xung quanh Lâm Phong trở nên xao động.

Nhưng Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh đứng tại chỗ, mặc cho băng pháp tắc bao phủ. Khi chỉ còn cách Lâm Phong vài trượng, Tuyết Kinh Tiêu đột nhiên gia tăng tốc độ, hóa thành một đạo tàn ảnh lao về phía Lâm Phong. Mà đám Băng pháp tắc đang trôi nổi ở trong hư không cũng đang nhanh chóng tắc hội tụ về phía lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, hắn liền đánh ra một chưởng về hướng Lâm Phong.

– Rống!

Ngay khi đám băng pháp tắc kia rời khỏi tay Tuyết Kinh Tiêu, nó liền hóa thành một con Băng Sương Cự Long to lớn, lao về hướng Lâm Phong. Lúc cổ sức mạnh hủy diệt của con Băng Sương Cự Long kia tiếp xúc với Lâm Phong, nó lập tức hóa thành một dòng khí lạnh trực tiếp chui vào trong cơ thể Lâm Phong. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng bắt đầu hành động, chúa tể lực lượng lập tức hội tụ thành một cây cự phủ, phá tan thế giới băng tuyết. Khiến cho những bông tuyết và Băng Sương Cự Long không ngừng tan vỡ.

– Tử!

Sau đó Lâm Phong liền quay sang nhìn chằm chằm Tuyết Kinh Tiêu, lạnh lùng nói một tiếng. Ngay khi hắn vừa dứt lời, một cổ tử khí vô cùng vô tận lập tức trào vào cơ thể của Tuyết Khinh Tiêu, làm cho hắn cảm thấy như đang bị tử thần thu gặt tính mạng.

– Băng pháp tắc làm sao có thể ngăn được ta.

Lâm Phong nhàn nhạt nói thanh, đồng thời từng bước lại gần Tuyết Kinh Tiêu. Cứ sau mỗi bước, những bông tuyết liền hóa thành tử khí, biến cả vùng băng thiên tuyết địa này trở nên âm u và lạnh lẽo đến đáng sợ. Còn Lâm Phong chính là chúa tể của nơi này.

– Đông!truyện tiên hiệp audio

Lúc Lâm Phong chỉ cách Tuyết Kinh Tiêu vài bước nữa, hắn lại đột nhiên biến mất, chỉ có một cái bóng từ từ đến trước mặt Tuyết Kinh Tiêu.

– Tuyết chi đau thương!

Thấy vậy, Tuyết Kinh Tiêu liền hét to một tiếng, đồng thời hội tụ từng luồng đạo uy, làm cho cả thiên địa lâm vào tịch mịch. Cùng lúc đó, Lâm Phong đột nhiên cảm giác một cổ bi thương vô tận đang tràn vào linh linh hồn hắn, khiến cho hắn cảm thấy cả linh hồn như sắp đóng băng.

– Tử vong trấn áp!

Ngay khi tử vong lực lượng vừa xuất hiện, nó liền hóa thành một dòng lũ, ào ạt tràn vào cơ thể của Tuyết Kinh Tiêu. Khiến cho sắc mặt của Tuyết Kinh Tiêu xám ngắt như tro tàn.

– Rống!

Sau khi lấy lại tinh thần, Tuyết Kinh Tiêu lập tức phát ra một tiếng rít gào, đồng thời điều khiển pháp tắc tấn công Lâm Phong và Tử Vong Đỉnh. Cùng lúc đó, Lâm Phong đột nhiên hừ lạnh một tiếng, rồi điều khiển Tử Vong Đỉnh phát ra vô sso luồng tử khí lao về hướng Tuyết Kinh Tiêu. Vào lúc này, Lâm Phong tựa như một vị tử thần đang từ từ cướp đi sinh mệnh của Tuyết Khinh Tiêu.

– Đủ rồi!

Ngay khi Tuyết Kinh Tiêu sắp bị tử khí nuốt chửng, thì Tước Thánh liền giận dữ gầm lên một tiếng, đồng thời đánh ra một đạo thánh uy về hướng Lâm Phong. Khiến cho Lâm Phong không thể không buông tha cho Tuyết Kinh Tiêu. Sau khi lui lại, Lâm Phong liền nhìn Tước Thánh, mỉm cười nói:

– Thì ra lời của Thánh Nhân cũng chỉ là như một cái đánh rắm.

Thích đổi lúc nào cũng được. Nghe vậy, ánh mắt của Tước Thánh liền lạnh lùng liếc nhìn Lâm Phong một cái, không nói gì.

– Uớc định hai mươi trước đã xong, Tuyết tộc nên đem vợ con trả lại cho ta rồi nhỉ?

Khi Lâm Phong thấy Tước Thánh chủ nhìn chằm chằm hắn, trầm mặc không nói đến chuyện vợ con hắn, khiến cho Lâm Phong nhăn mặt, lạnh lùng nói:

– Hay là, Tuyết tộc định bội ước.

– Lúc nãy ngươi dùng sức mạnh gì đó?

Câu trả lời của Tước Thánh lập tức làm cho Lâm Phong cảm thấy khó chịu, nói:

– Giao người.

– Đừng vội như thế chứ.

Ta thấy ngươi cũng là bậc thiên tài, nên định mời ngươi lưu lại Tuyết Tộc vài ngày. Ngay khi Tước Thánh nói xong, sắc mặt của Lâm Phong liền trở nên khó coi.

– Ta cho ngươi một nén nhang.

Nếu ngươi không giao người. Ta đảm bảo, ta sẽ thực hiện nốt những gì hồi nãy chưa làm xong. Sau khi Lâm Phong nói xong, cả người hắn liền tỏa ra từng luồng tử khí nồng nặc.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 4 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!