1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 456 [Chương 2276 đến 2280]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 456 [Chương 2276 đến 2280]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2276: Giao phong

Ở bên trong một tòa cung điện khác của Phượng Hư gia tộc có hai đạo thân ảnh tùy ý ngồi trước hòn non bộ trò chuyện với nhau, lúc này có một người đi tới, nhìn một vị trung niên trong đó, khẽ khom người rồi giống như nói ra suy nghĩ của mình.

– Trong này không có người ngoài, nói thẳng đi.

Thanh âm của trung niên rất ôn hòa, không có chút kiêu căng nào.

– Vâng , hôm nay có một thanh niên đến tìm Tịnh tiểu thư, hình như bọn họ nói chuyện với nhau rất tốt, lúc sau Tịnh tiểu thư dẫn theo hắn đi tới cung điện của Thanh Phượng tiểu thư.

Người nọ mở miệng nói, khiến thần sắc trung niên hiện lên một chút dị sắc, hắn nhìn thoáng qua thanh niên ở bên cạnh, lập tức phất phất tay nói:

– Ta biết rồi, ngươi đi xuống dưới đi.

– Vâng Người nọ khẽ gật đầu, lập tức khom người lui ra, còn trung niên kia lại hướng ánh mắt nhìn về phía người bên cạnh, cười nói: – Nha đầu kia, không thể để cho ta bớt lo.

– Sư thúc, Tịnh nhi có bằng hữu của nàng cũng là chuyện bình thường.

Thanh niên kia cười nói.

– Nhưng nha đầu kia mang theo hắn đi tìm Thanh Phượng, lại không biết là ý gì đây.

Trung niên kia bình tĩnh nói, thanh niên bên cạnh hắn vừa cười vừa nói:

– Sư thúc, hay là cháu sớm đi xác định quan hệ cùng Tịnh nhi nhé.

– Như vậy cũng tốt, chỉ là nha đầu kia không nghe lời của ta, làm cho ta rất đau đầu.

Trung niên lắc đầu nói.

– Cháu tin tưởng chỉ cần việc hôn nhân được xác định, Tịnh nhi sẽ nghe theo sư thúc an bài , mặt khác cháu và sư tôn đã thương lượng qua, người muốn lựa chọn một vị sư đệ có thiên tư tuyệt hảo, xem có thể kết thành người yêu với Thanh Phượng hay không, mang nàng tiến nhập vào trong Hỏa Diễm Thần Điện, như vậy nàng cũng có thể yên tĩnh.

Thanh niên mỉm cười, nhìn thấy trung niên nói ra. Thần sắc trung niên bất động, nhưng mà trong lòng lại trầm ngâm xuống, cuối cùng hắn cũng khẽ gật đầu:

– Cũng tốt, nếu Thanh Phượng có thể kết duyên cùng Hỏa Diễm Thần Điện thì đó là chuyện tốt, Phượng Hư gia tộc bên này và cả mẫu thân của nàng cũng sẽ hài lòng .

– Sư thúc nói như vậy cháu liền cũng yên tâm, lần này cháu trở về liền báo cáo sư tôn, xem có thể bắt tay vào làm việc này hay không.

Thanh niên cười nói, hắn thấy trung niên gật đầu liền nói một tiếng cáo từ, rời khỏi nơi này. Hiển nhiên Lâm Phong không lường trước được quan hệ giữa hắn và Hỏa Diễm Thần Điện càng ngày càng phức tạp lên. Lúc này, hắn cùng với Thanh Phượng và Tịnh bước chậm trên đường lớn của Phượng Hư gia tộc, chuẩn bị đi thăm mẫu thân Thanh Phượng, nhưng mà đúng lúc này Lâm Phong lại cảm thấy cách đó không xa có một đạo ánh mắt phong duệ trực tiếp dừng ở trên người của hắn, khiến cho ánh mắt hắn nâng lên, hướng về phương xa nhìn lại, chỉ thấy ở nơi đó có một đạo thân, đương nhiên thực lực người này so với lúc trước cường đại hơn nhiều lắm. Ngày xưa chư Thần Điện xuất hiện mười vị thanh niên yêu nghiệt thì trong đó có một vị là thiên tài của Hỏa Diễm Thần Điện, khi đó tu vi của hắn là Võ Hoàng đỉnh phong, còn hôm nay tu vi của hắn đã bước vào Thiên Đế cảnh, khí chất trên người lộ ra một chút ý chí cường giả. Chỉ thấy thần sắc Hỏa Hình Tử nhìn về phía Tịnh, mỉm cười nói:

– Tịnh nhi, đây là vị hậu bối nào của Phượng Hư gia tộc vậy?truyện Linh Dị

– Hắn không phải là người Phượng Hư gia tộc, mà là bằng hữu của ta.

Tịnh lãnh đạm đáp lại, nàng không có hảo cảm với Hỏa Hình Tử.

– Thì ra là thế, tại hạ là Hỏa Hình Tử của Hỏa Diễm Thần Điện.

Hỏa Hình Tử khẽ gật đầu đối với Lâm Phong, xem như chào hỏi một tiếng.

– Ta chỉ là sơn dã tán tu, làm sao dám giới thiệu danh tính với thiên tài của Hỏa Diễm Thần Điện.

Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cho thần sắc Hỏa Hình Tử hiện lên một chút dị sắc, cười nói:

– Các hạ khách khí, bằng hữu của Tịnh nhi làm sao có thể là sơn dã tán tu, huống hồ nói ra thật xấu hổ, ta ngay cả tu vi của các hạ cũng không thể nhìn thấu, tất nhiên các hạ tu luyện thần thông công pháp cực kỳ lợi hại rồi, không biết Hỏa Thần Chi Mâu có thể nhìn thấu không.

Hỏa Thần Chi Mâu chính là một loại thần thông thuật phi thường lợi hại của Hỏa Diễm Thần Điện, Tịnh nghe Hỏa Hình Tử nói vậy thì khẽ cau mày lại, ý tứ của đối phương chính là muốn thử Lâm Phong một chút. Giờ phút này, không hề thiếu thanh niên đi tới bên này, họ đều là người Phượng Hư gia tộc, khi bọn họ thấy Hỏa Hình Tử của Hỏa Diễm Thần Điện giằng co cùng một thanh niên khác thì không khỏi có hứng thú, hôm nay Hỏa Hình Tử đến nói chuyện cùng sư thúc hắn, cũng tức là phụ thân Tịnh cầu hôn, mục đích cũng không đơn thuần chút nào, ngoại trừ lấy được Tịnh ra, còn mơ ước thần huyết của Phượng Hư gia tộc, người Hỏa Diễm Thần Điện tu luyện hỏa diễm lực, máu huyết thần phượng đối với hắn có trọng dụng. Mà việc hôn nhân này đối với Phượng Hư gia tộc cũng có chỗ tốt, họ có thể làm quan hệ giữa họ và Thần Điện tiến thêm một bước, huống hồ Hỏa Hình Tử cũng có thiên phú dị bẩm, hắn không bôi nhọ danh dự Phượng Hư gia tộc, nếu hai người thành vợ chồng thì đó cũng là tuyệt phối. Nhưng lúc này Tịnh lại đi cùng một vị thanh niên lạ lẫm, bị Hỏa Hình Tử bắt gặp, tuy Hỏa Hình Tử không có nói cái gì, nhưng hắn là nhân vật thiên tài của Hỏa Diễm Thần Điện tâm cao khí ngạo, hiển nhiên trong lòng có chút khó chịu.

– Trong này là Phượng Hư gia tộc, hắn là bằng hữu của ta.

Thanh Phượng lãnh đạm nói ra, nàng không biết thực lực Lâm Phong hôm nay như thế nào, nhưng nàng có nghe nói gần đây Hỏa Hình Tử được Cửu Thiên Huyền Hỏa Thần Trận rèn luyện đột phá vào Thiên Đế cảnh, thực lực đáng sợ, nàng tự nhiên không hy vọng Lâm Phong đánh nhau với hắn.

– Ta biết, bởi vậy ta chỉ muốn thử xem có nhìn thấu tu vi hắn hay không, ta sẽ không làm bằng hữu của các ngươi bị thương đâu.

Hỏa Hình Tử bình tĩnh nói, giống như làm Lâm Phong bị thương hay không bị thương đều do hắn định đoạt.

– Ngươi.

. . Thần sắc Thanh Phượng trở nên lạnh lùng, Hỏa Hình Tử tiếp tục cười nói:

– Thanh Phượng tiểu thư, lần này ta trở về, chuẩn bị báo cáo sư tôn, để sư đệ trong Hỏa Diễm Thần Điện hướng Phượng Hư gia tộc cầu hôn, nhìn xem có kết thành một đôi với Thanh Phượng tiểu thư hay không, như vậy về sau chúng ta sẽ là người một nhà .

Thanh Phượng nghe xong lời Hỏa Hình Tử nói vẻ mặt trở nên sửng sốt, phi thường khó coi, chỉ nghe Hỏa Hình Tử tiếp tục nói:

– Tất nhiên ta sẽ lựa chọn một vị sư đệ vĩ đại, tuyệt đối đối không bôi nhọ Thanh Phượng tiểu thư, ta chắc chắn không có người nào xứng đôi với tiểu thư hơn so với người Hỏa Diễm Thần Điện đâu.

Nhưng mà đúng lúc này, Lâm Phong đi lên phía trước nắm tay Thanh Phượng khiến cho tay Thanh Phượng khẽ run, ánh mắt nàng lập tức nhìn về phía Lâm Phong, Hỏa Hình Tử nhìn thấy một màn này thần sắc cũng ngưng lại, trong con ngươi chợt hiện lên lãnh mang rồi biến mất, đúng là chuyện càng ngày càng có ý tứ , hắn còn tưởng rằng Lâm Phong vì Tịnh mà đến, không nghĩ tới hắn lại có quan hệ với Thanh Phượng.

– Thật có lỗi, Thanh Phượng là của ta.

Lâm Phong nhàn nhạt nói câu, khiến cho mắt Hỏa Hình Tử khẽ nheo lại, lập tức cười nói:

– Nói như vậy, ta càng muốn muốn nhìn tu vi của các hạ.

– Ta đứng ở chỗ này, không có nói không cho ngươi xem.

Lâm Phong thấp giọng cười nói, một cỗ lực lượng hư không lập tức tác động lên người Thanh Phượng và Tịnh, mang hai nàng đưa ra ngoài. Mắt đẹp của Thanh Phượng ngưng lại, còn Tịnh thì lôi kéo nàng. Lúc này tâm tình của Tĩnh cũng có chút dao động, nếu Lâm Phong có thể chiến thắng Hỏa Hình Tử thì hắn có thể chứng minh rất nhiều thứ, một trận chiến có thể khiến cái nhìn của các nhân vật cao tầng trong Phượng Hư gia tộc về Lâm Phong thay đổi rất nhiều. Đôi mắt Hỏa Hình Tử dần dần hóa thành một đôi hỏa diễm chi đồng, đột nhiên có một cái biển lửa xuất hiện bao bọc lấy thân hình của Lâm Phong, lực lượng hoả diễm đáng sợ bao phủ thân thể Lâm Phong, hư không xung quanh thân thể hắn cũng bị thiêu đốt lên, thân thể hắn giống như đang bị thiêu đốt vậy, bởi vì hắn đang ở trong phiến không gian kia. Nhưng mà Lâm Phong vẫn bình tĩnh đứng ở kia nhìn Hỏa Hình Tử, hỏa diễm đáng sợ điên cuồng thiêu đốt nhưng không thể dao động hắn mảy may, xung quanh thân thể hắn có quầng sáng hư không bao bọc toàn bộ thân hình hắn vào trong đó, hắn đứng đó để hoả diễm tùy ý thiêu đốt, hắn vẫn lù lù bất động.

– Rống!

Một cỗ hỏa diễm đáng sợ đột nhiên cắn nuốt hết thảy, trực tiếp bao vây Lâm Phong ở bên trong, ánh lửa khủng bố điên cuồng tàn phá, khiến cho mọi người phải tránh ra rất xa, cỗ hỏa diễm kia rất đáng sợ, cho dù Thiên Đế cảnh bị cuốn vào cũng sẽ bị bốc cháy lên. Nhưng mà quầng sáng như ẩn như hiện lóe ra quang hoa nhàn nhạt, hình như Lâm Phong vẫn bị bao vây, nhưng không có người nào có thể dao động được hắn.

– Hừ.

Hỏa Hình Tử hừ lạnh một tiếng, chỉ thấy hắn bước ra một bước, hỏa diễm hình giản xuất hiện, đánh về phía biển lửa kia trong nháy mắt, nhưng mà đúng lúc này hắn khẽ nhíu này xuống, đoàn hỏa diễm kia đang nhúc nhích, giống như có một hoả nhân bước từ đó ra, tiến lại gần chỗ hắn, mà cái hỏa diễm hình giản kia lại bị một bàn tay to lớn nắm ở trong tay.

– Sao lại thế này, hắn dám dùng tay bắt hỏa diễm hình giản của Hỏa Hình Tử sao ?

Đồng tử đám người co rút lại, lực công kích của hỏa diễm hình giản rất mạnh. Lúc này, Hỏa Hình Tử muốn rút hỏa diễm hình giản về nhưng mà hắn lại không thể dao động nó mảy may, tiếng răng rắc truyền ra, hỏa diễm hình giản bị đứt gãy, một nắm tay lập tức đánh lên đầu hắn. Hỏa Hình Tử quát lên một tiếng, trong khoảnh khắc có hàng tỉ ngọn lửa bùng lên, toàn bộ hoả diễm đánh về phía nắm tay, mang hư không đốt cháy lên, đồng thời thân thể hắn bạo lui, nhưng lúc này đám người lại phát hiện, song quyền chưa bao giờ rời đi, bay thẳng đến chỗ Hỏa Hình Tử. Thần sắc Hỏa Hình Tử khẽ biến, trong giây lát hai tay hung hăng run lên, một cỗ lực lượng thần hỏa đáng sợ lan tràn, lực lượng hư không trên nắm tay Lâm Phong cũng phát ra tiếng xuy xuy.

– Phá.

Hỏa Hình Tử không lùi mà tiến, đầu ngón tay giống như ẩn chứa lực lượng thần hỏa, chín đạo ánh sáng lượn lờ tại đầu ngón tay, hóa thành lực lượng thần hoả vô kiên bất tồi, lực lượng hư không bị phá vỡ, khiến cho trong lòng đám người khẽ run rẩy, đây là lực lượng thần hỏa sao, thật là đáng sợ, nó ẩn chứa lực phá hoại không biết mạnh bao nhiêu. Nhưng mà giờ phút này, thân ảnh Lâm Phong đột nhiên biến mất, lưu lại lực lượng hư không đáng sợ, Hỏa Hình Tử xoay người, đầu ngón tay lại oanh kích lên bầu trời lần nữa, nhưng vào lúc này, một chưởng ấn hư không cự đại đánh xuống, mang cả thân hình hắn chế trụ.

– Biến!

Một tiếng quát lạnh truyền ra, thân thể Hỏa Hình Tử bị đánh bay, cuối cùng hắn cũng ổn định ở trên hư không, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên người có liệt diễm ngập trời, hướng về phía Lâm Phong đánh tới, người này có lực lượng hư không rất mạnh, hắn không biết Lâm Phong chỉ dùng mỗi lực lượng hư không chiến đấu với hắn.

– Ngươi xem thấu cảnh giới của ta chưa?

Trên người Lâm Phong có một cỗ dao động đáng sợ hoá giải công kích hoả diễm của đối phương đang đánh đến, bình tĩnh nói ra một câu khiến cho thần sắc Hỏa Hình Tử rất khó coi, hắn là nhân vật thiên tài của Hỏa Diễm Thần Điện, vậy mà ở trong giao phong ngắn ngủi lại không chiếm được nửa điểm thượng phong, ngược lại còn có chút chật vật.

Chương 2277: Tâm tư

Tịnh nhìn Hỏa Hình Tử, lạnh lùng nói:

– Chính ngươi cũng chỉ có thế, chẳng lẽ sư đệ ngươi so với hắn có tư cách hơn hay sao, người do Hỏa Diễm Thần Điện bồi dưỡng ra , không nhất định xuất chúng nhất đâu.

Hỏa Hình Tử không biết phản bác thế nào, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói:

– Quả thật thực lực không tồi, ở trong Phượng Hư gia tộc chúng ta không thể toàn lực phát huy, đi ra ngoài chiến một trận được không.

– Không rảnh.

Lâm Phong bình tĩnh trả lời rồi lập tức nhìn t Tịnh và Thanh Phượng nói:

– Chúng ta đi thôi.

Thần sắc Hỏa Hình Tử bị kiềm hãm, cặp hỏa diễm chi mâu kia tràn ngập ý chí hủy diệt đáng sợ, nhưng mà hắn vẫn kìm nén được, người này đúng là một đối thủ không tồi, như vậy mới càng có ý tứ, hắn ngược lại muốn nhìn xem đối phương làm như thế nào đến được với Thanh Phượng.

– Đối với việc hôn nhân của Thanh Phượng, ta vốn vì sư thúc suy nghĩ, cứ như vậy cho con gái sư thúc một cái công đạo, cũng có thể để cho Thanh Phượng rời khỏi Phượng Hư gia tộc, chuyện này cùng ta không có quan hệ quá lớn, chẳng qua hôm nay ta thật sự muốn giúp Thanh Phượng lựa chọn.

Hỏa Hình Tử nở nụ cười thầm nghĩ trong lòng, nếu như hắn để kẻ điên kia lấy Thanh Phượng thì chuyện sẽ càng thú vị. Hỏa Hình Tử không thích chuyện tình không có tính khiêu chiến, chuyện hôm nay mới càng thú vị, Lâm Phong có thực lực bực này, không ngại uy danh Thần Điện, nói vậy hắn cũng không phải mặt hàng đơn giản, chỉ sợ hắn đang che giấu thế lực hắn đang ở. Lâm Phong không có nghĩ nhiều như Hỏa Hình Tử, bọn họ đi tới chỗ mẫu thân Thanh Phượng đang ở, chỉ thấy trong sân có hai đạo thân ảnh đang cùng nhau hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp.

– Phụ thân, người cũng ở đây sao.

Tịnh nhìn về phía trung niên hỏi, rõ ràng đó là phụ thân nàng.

– Ân.

Trung niên mỉm cười gật đầu, ánh mắt nhìn về phía ba người trước mắt, cuối cùng ánh mắt hắn dừng ở trên người Lâm Phong, cười nói:

– Kỳ quái, sao cảnh giới của ngươi lại loạn như thế, nhìn thì như là Võ Hoàng đỉnh phong, nhưng thể nội lại ẩn chứa cỗ khí tức không phải người có tu vi Võ Hoàng cảnh có thể có được, tu vi cụ thể của ngươi là gì vậy?

– Thiên Đế cảnh.

Lâm Phong mỉm cười đáp lại, đúng ra cảnh giới của hắn so với Thiên Đế hậu kỳ còn có sức chiến đấu mạnh hơn.

– Thiên Đế cảnh!

Đúng là khí tức không sai biệt lắm, chẳng qua phương pháp ẩn nấp này cũng quá lợi hại rồi. Thần sắc trung niên vẫn bình tĩnh, hắn đối với Lâm Phong có vài phần tò mò, kì thực Lâm Phong chưa từng tu luyện côn pháp ẩn nấp, bởi vì cảnh giới của hắn không giống những người khác, cho nên ở trong mắt người khác, cảnh giới của hắn có chút mơ hồ không rõ.

– Khách nhân đến chơi, sao ông lại vội vàng hỏi cảnh giới người ta.

Nữ tử xinh đẹp bên cạnh trung niên mở miệng nói, ngày thường nữ tử này cực đẹp, nhìn như mới ba mươi tuổi vậy, trên người lộ ra một cỗ mỹ cảm rất có mị lực, có thể sinh ra nữ nhi như Thanh Phượng và Tịnh thì tự nhiên tướng mạo không tầm thường.

– Xem ra quan hệ giữa cha mẹ Tịnh cũng phi thường hài hòa .

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng.

– Ngồi xuống nói chuyện đi.

Trung niên duỗi tay chỉ ghế dựa phía trước hiền hoà nói, làm người ta không thể cảm giác được đây là một vị cường giả cấp bậc Bán Thánh, thoạt nhìn hắn chỉ là một vị trung niên ôn hòa. Ba người Lâm Phong đều ngồi xuống dưới, mỹ phụ mỉm cười nhìn Thanh Phượng, nói:

– Khó có dịp con đến hỏi thăm sức khỏe của ta, mau giới thiệu cho mẫu thân về tiểu tử này đi.

– Hắn gọi là Phong Lâm, là bạn tốt của con.

Thanh Phượng thấp giọng nói.

– Chỉ là bạn tốt thôi sao.

Mỹ phụ mỉm cười nhìn Thanh Phượng, trong mắt loé ra hào quang, giống như muốn nhìn thấu tâm tư Thanh Phượng vậy. Dưới ánh mắt chăm chú của đối phương Thanh Phượng khẽ gật đầu, khiến cho mỹ phụ nở nụ cười nhìn Lâm Phong:

– Anh bạn này thật không tồi.

– Đúng là không tồi, thoạt nhìn tuổi còn rất trẻ, có lẽ chưa tới trăm tuổi mà có thể có tu vi như vậy đúng là khó gặp, Phong Lâm, ngươi tới từ gia tộc nào vậy?

Trung niên bên cạnh mỉm cười hỏi.

– Không có gia tộc, cháu chỉ là một tán tu mà thôi.

Lâm Phong thấp giọng đáp lại.

– Tán tu, vậy cháu không gia nhập thế lực nào sao?

Trung niên có chút kinh ngạc hỏi, Lâm Phong chỉ im lặng gật gật đầu.

– Quả thật là khó có được, không bằng ta dẫn ngươi tiến vào Hỏa Diễm Thần Điện, ngươi có hứng thú hay không?

Trung niên cười nói, lời nói này rất chân thành, không có nửa điểm làm bộ làm tịch.

– Cháu tu luyện lực lượng hư không, không giỏi hỏa diễm lực, nên không dám phiền tiền bối .

Lâm Phong khách khí cự tuyệt.

– Vậy cũng tốt, ta ở trong Hư Không Thần Điện cũng nhận biết một số người, chỉ có điều nếu ta dẫn ngươi tiến đến thì bọn họ có thể hoài nghi này hoài nghi kia.

Trung niên cười lắc lắc đầu:

– Ngươi là một tán tu mà có thể có được tu vi bực này, nếu như gia nhập thế lực Thần Điện, sẽ càng có tương lai.

– Đa tạ tiền bối chỉ giáo.

Lâm Phong khẽ gật đầu, vẫn phi thường khách khí.

– Đúng là cùng Thanh Phượng có chút xứng đôi, nhưng không lâu trước đây Hỏa Hình Tử cũng đề cập với ta, sư huynh ta hy vọng có thể lựa chọn ra một vị đệ tử kiệt xuất trong Hỏa Diễm Thần Điện, cùng Phượng Hư gia tộc làm đám hỏi, khả năng sẽ lựa chọn Thanh Phượng.

Trung niên vẫn tùy ý nói ra, ánh mắt nhìn về phía mỹ phụ bên cạnh. Mỹ phụ nghe nói như thế mắt đẹp khẽ dao động, kì thực một câu nói tuỳ kia ẩn chứa rất nhiều ý tứ, thậm chí không cần hắn nhiều lời, mỹ phụ cũng có thể lý giải lời nói kia. Phong Lâm có thiên phú xuất chúng, nhưng hắn chưa gia nhập một đại thế lực nào nên hắn không thể so sánh cùng người Thần Điện, đương nhiên tầng ý tứ này cần phải cân nhắc mới có thể cho ra ý kiến cuối cùng, cũng có thể nói lời nói đó cũng không ẩn chứa hàm ý, có lẽ trung niên kia không có tầng ý tứ này, chỉ là hắn tùy ý nói vài câu mà thôi, đây chính là chỗ lợi hại của hắn. Dù sao hắn cũng không phải cha đẻ Thanh Phượng, nên lựa chọn như thế nào hắn vẫn giao cho thê tử của hắn, huống hồ Thanh Phượng gả chồng cho người Thần Điện cũng có chỗ tốt . Mỹ phụ nhìn Thanh Phượng, mỉm cười nói:

– Thanh Phượng, con tới nhìn mẫu thân con, chỉ sợ là có chuyện muốn nói với ta rồi.

– Kỳ thật, vãn bối muốn đến thăm tiền bối một chút.

Giờ phút này Lâm Phong mở miệng nói khiến cho mỹ phụ chuyển ánh mắt qua người Lâm Phong, Lâm Phong tiếp tục nói:

– Lần này vãn bối tới Phượng Hư gia tộc là vì Thanh Phượng.

Nói đến đây, mỹ phụ làm sao không hiểu, kì thực Lâm Phong đã nói rõ cùng nàng, hắn tới để gặp nhạc mẫu tương lai. Mỹ phụ nhìn về phía Thanh Phượng, cười nói:

– Chỉ cần Thanh Phượng nguyện ý, ta làm mẫu thân tất nhiên cũng hy vọng các ngươi được tốt.

Thái độ của mỹ phụ khiến Lâm Phong có chút kinh ngạc, âm thầm bội phục, thật ra hắn đã xem thường tình thương của đối phương với Thanh Phượng, mỹ phụ cũng đã trải qua sóng to gió lớn trong đời người, tu vi cường đại lại sinh ra trong đại gia tộc, chính mình từng chịu quan niệm cổ hủ về dòng dõi của gia tộc nên hôm nay nàng hy vọng nữ nhi của chính mình không bị chuyện này liên lụy, bởi vậy tuy trượng phu của nàng nhắc nhở nàng, nhưng nàng không có đi lo lắng Thần Điện bên kia, chỉ làm theo ước muốn của Thanh Phượng. Thanh Phượng cũng khẽ sửng sốt, ngẩng đầu nhìn mỹ phụ, trong mắt đẹp của nàng lập tức lộ ra một chút ý cười, gọi:

– Mẫu thân.

Một tiếng mẫu thân này khiến cho thần sắc mỹ phụ run rẩy, nàng nhìn Thanh Phượng tràn đầy vẻ tươi cười, không ngừng gật đầu.

– Mẫu thân, vậy chúng con không quấy rầy hai người nữa.

Tịnh cười nói, ba người lập tức cùng nhau cáo lui, rời khỏi bên này. Mỹ phụ nhìn thấy ba người rời đi, ánh mắt vẫn mỉm cười, trung niên bên cạnh nhìn nàng, thở dài một tiếng, nói:

– Nhu nhi, tuy ta hiểu được tâm tư của nàng, nhưng Phượng Hư gia tộc bên này, không dễ nói chuyện như vậy.

– Chẳng lẽ gia tộc cũng muốn nữ nhi của ta thành vật phẩm trao đổi ích lợi cho bọn họ sao?

Mỹ phụ chuyển ánh mắt qua nhìn chằm chằm vào trung niên, nụ cười trên mặt biến mất, khiến cho trung niên cười khổ lắc đầu:

– Nàng biết là ta không có loại ý tứ này mà, ta chỉ hy vọng nàng vui vẻ một chút.

– Còn chuyện của Tịnh nhi nữa, chỉ sợ nó cũng không có ý tứ gì với Hỏa Hình Tử, cái đó đều là do ngươi sắp đặt ta cũng bỏ qua , hôm nay Thanh Phượng cùng ngươi không có vấn đề gì, ngươi không nên ở trong làm khó dễ.

– Nhu nhi, nàng đang nói gì vậy, nha đầu Tịnh nhi cũng là nữ nhi của ta, đương nhiên ta hy vọng nó sống tốt, mặc dù Hỏa Hình Tử đối với tu vi cực kỳ coi trọng, nhưng thiên phú của hắn rất lợi hại, hơn nữa tương lai hắn sẽ ở trong Thần Điện, Tịnh với nó rất xứng đôi, ta tự nhiên hy vọng nha đầu kia có thể có tiền đồ tốt.

– Nếu như tâm không rõ, làm sao có tiền đồ tốt được.

Mỹ phụ khẽ lắc đầu, đứng dậy rời khỏi nơi này, trung niên nhìn bóng dáng của nàng, bất đắc dĩ thở dài.

– Nếu tâm không hiểu rõ ư?

Nhu nhi a Nhu nhi, chẳng lẽ lòng của nàng đến hiện tại còn chưa hiểu rõ sao, vậy cái giá mấy năm nay ta phải trả đặt ở chỗ nào! Trung niên ngẩng đầu, nhìn về phía hư không mờ ảo, lần đầu tiên hắn có chút hoài nghi lựa chọn của chính mình!

Chương 2278: Lĩnh ngộ

Suy nghĩ của mỗi người khác nhau, nên bọn họ có nhìn khác nhau về một cái vấn đề, phụ thân của Tịnh biết rất rõ quy tắc của thế giới võ đạo này, hắn cũng biết thế giới võ đạo tàn khốc, bởi vậy hắn hy vọng nam nhân tương lai của Tịnh sẽ là một vị võ tu lợi hại, có thể bảo hộ nàng, ít nhất có thể khiến nàng làm những việc mình thích. Còn mẫu thân của Tịnh đã từng bị hủ tục môn đương hộ đối làm hại, tuy nàng đã tiếp nhận, nhưng không có nghĩa trong lòng nàng không có bóng ma, nàng hiểu được loại đau khổ này khó có thể khép lại, bởi vậy nàng hy vọng nữ nhi của mình tìm được người trong lòng mình.

Hai người, không có ai đúng ai sai. Nhưng mà Tịnh, Thanh Phượng và mẫu thân các nàng thuộc cùng một loại người, nữ nhân và nam nhân vẫn có chỗ khác nhau . Lâm Phong vẫn chưa rời đi, chiến ước hai mươi năm dần tiến đến, nếu Thập Tuyệt Lão Tiên đã đến tự nhiên sẽ cho báo cho hắn biết, hôm nay hắn chỉ cần chờ đợi là được, ở Phượng Hư gia tộc chờ đợi cũng giống như nhau .

Lúc này Lâm Phong ngồi khoanh chân trên hư không ở bên trong thế giới của hắn, dùng ý niệm cảm ngộ thiên địa, giờ phút này hắn sinh ra một cái ý niệm, hư không phias xa nhất thời xuất hiện một khu vực màu vàng, quang hoa chói sáng trong hư không, giống như một tòa lao tù sáng chói. Phía trên mặt đất, nước lũ cuồn cuộn, sóng lớn ngập trời, dưới hạ không xuất hiện đại hải, mỗi một cái ý niệm của Lâm Phong giống như đều có thể hóa thực.

Đúng lúc này, Lâm Phong mở mắt ra nhìn biến hoá trong hư không rồi lâm vào bên trong trầm tư. Ngày xưa hắn ở Tử Tiêu đại lục tu luyện lâm vào mộng cảnh, cảm ngộ nhân sinh, thể ngộ tất những gì hắn biết, giấc mộng đó kéo dài nhiều năm, đến hôm nay hắn đột phá chúa tể cảnh, giống như có thể không chế tất cả lực lượng, tất cả lực lượng đều là bị chúa tể nắm giữ, dưới một ý nghĩ của chúa tể lực lượng gì cũng phải thần phục, thậm chí hắn ở trong tiểu thế giới của hắn giống như thần linh, có thể sáng tạo ra tất cả những thứ hắn có thể nghĩ đến .

Nhưng mà chúa tể chi cảnh mới chỉ là bước khởi đầu, về sau cảnh giới của hắn nên đi về phía trước như thế nào đây? Lâm Phong phát hiện, hôm nay hắn đã không cần tu luyện giống như những người khác, phải tu luyện cổ kinh cường đại, cái hắn phải làm chính là ngộ, đi cảm ngộ nhân sinh, cảm ngộ thế giới, cảm ngộ lực lượng, cảm ngộ mình, hiện tại chúa tể chi cảnh là trụ cột do hắn sáng tạo, như vậy hắn muốn đi về phía trước từng bước thì đường đi cần phải như nào, chuyện này đối với Lâm Phong là một vấn đề phi thường quan trọng, sau khi cảm ngộ cần đi như thế nào?

Chỉ thấy Lâm Phong duỗi tay, dưới lực lượng chúa tể vô số pháp tắc ngưng tụ thành hư không gió lốc, lộ ra sức mạnh đáng sợ đến cực điểm, tâm niệm Lâm Phong vừa động, vô tận thánh linh dung nhập vào trong đó, tâm niệm hắn tiếp tục động, lại có lực lượng hoang cổ thẩm thấu đi vào, cỗ lực lượng chúa tể kia chính vật chủ, có thể khiến các loại thần thông giao hòa cùng một chỗ.

Trong giây lát bàn tay hắn run lên, hư không gần như bị xé rách ra khiến cho tâm thần hắn rung chuyển, vậy mà thế giới của hắn cũng bị dao động, không phải là không thể phá vỡ, theo thực lực của hắn tăng cường mà thế giới của hắn càng thêm vững chắc.

– Còn chưa đủ cường đại.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, chúa tể hết thảy, giao hòa hết thảy, nhưng lực lượng phát huy ra lại nị đảo loạn, tạp mà không tinh, mặc dù uy lực cũng cường đại, nhưng nếu thật sự giao hòa hoàn mỹ, còn có thể tạo ra sức mạnh khủng khiếp hơn, việc này cần hắn dùng tâm đi ngộ.

– Đây là giao hòa, là chúa tể, có lẽ bước tiếp theo của chính là sáng tạo, chúa tể chi cảnh đã giúp ta mở ra con đường thuộc về mình.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, có lẽ hiện tại hắn nên sáng tạo ra một loại thần thông mới, có thể dung nhập tất cả các loại công kích của hắn vào với nhau, phát huy ra công kích mạnh nhất.

– Kiếm có công kích cường đại; kim pháp tắc giúp công kích sắc bén; hư không có được tốc độ cùng với lực lượng xuyên thấu ; phong có lực lượng xé rách và tốc độ; thánh linh chi kiếm có thể làm cho kiếm uy càng mạnh; âm ba lực lượng ảnh hưởng tâm thần đối phương, nếu có thêm Cửu U Tạo Hóa Thánh Linh cùng với lực lượng nguyền rủa sẽ càng đáng sợ; cuối cùng phía trên công kích phụ thêm Cửu Tự Chân Ngôn, nhất định sẽ khiến thiên địa phải run rẩy, kết hợp với binh vương sẽ tạo ra một kích rất mạnh.

Lâm Phong nghĩ thầm trong lòng làm sao dung hợp mấy loại lực lượng này một cách tốt nhất, mang bọn chúng dung nhập vào giữa lực lượng chúa tể, tạo thành chúa tể sinh mệnh kiếm. Bởi vì pháp tắc chuyển hoá thành một loại pháp tắc cường đại nên các loại pháp tắc khác tự nhiên suy yếu đi rất nhiều, làm sao cân bằng được điểm này, chuyện này cũng phi thường trọng yếu. Nghĩ vậy, Lâm Phong liền nhắm đôi lại, Thiên Diễn Thánh Kinh tự hành diễn hóa, bên trong đầu hắn xuất hiện từng màn công kích, những công kích này vô cùng vô tận, không ngừng thay đổi và hoàn thiện hơn. Sau khi thông suốt Lâm Phong lại mở mắt ra, lực lượng cuồn cuộn xuất hiện trực tiếp đánh ra ngoài, chùm tia sáng khủng bố đâm phá hư không, nhưng mà Lâm Phong vẫn cau mày, lắc đầu nói:

– Không được, làm sao để các loại lực lượng từ trong cơ thể ta đi ra ngoài dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ cũng là một cái vấn đề .

Lâm Phong nghĩ vậy lại lâm vào suy tư, công kích cường đại phải xuất thủ nhanh, lấy lực lượng chúa tể ở trong khoảnh khắc ngắn ngủi dẫn dắt các loại lực lượng giao hòa, phát huy ra uy lực mạnh nhất. Bởi vậy Lâm Phong lại nhắm mắt lần nữa đi diễn hóa, rồi lại mở mắt đánh ra công kích. . . Cứ lặp đi lặp lại như vậy ba ngày thời gian trôi qua trong nháy mắt, ở trong thế giới này xuất hiện từng đạo kiếm quang đáng sợ, giống như vắt ngang giữa trời đất, mỗi một đạo kiếm quang đều sáng chói, giống như mãi mãi không tán đi, cỗ kiếm khí kia rất dọa người, nếu một vị Võ Hoàng đứng ở phía trước nó, sẽ bị kiếm khí trực tiếp xé thành mảnh nhỏ. Lâm Phong nhìn thấy mình đánh ra vô số đạo lịch lãm, không ngừng hiện lên ở trước mắt hắn , rốt cục thân thể hắn cũng động lần nữa, lực lượng đáng sợ nở rộ, một kiếm đâm ra, kim mang sáng chói lại lần nữa cắt qua hư không, để lại một vết kiếm trong thiên địa, phía trước có một đạo thanh âm kiếm rít đáng sợ tới cực điểm quanh quẩn, chỉ cần dư âm cũng có thể đoạt tâm trí người khác.

– Một kiếm này đã giúp ta trở thành chúa tể, sau vô số lần diễn luyện, tự nhiên lại giúp ta ở trong nháy mắt làm được việc phân phối lực lượng, khống chế nó một cách hoàn mỹ rồi phát ra công kích chí cường, một kiếm này gọi Chúa Tể Nhất Kiếm.

Lâm Phong thì thào nói nhỏ, đây là kiếm thứ nhất của hắn, bởi vậy nó gọi là Chúa Tể Nhất Kiếm. Một kiếm như vậy, cho dù là hắn dùng cảnh giới hôm nay cũng sợ sau khi phát ra một kiếm này, liền không thể trong thời gian ngắn ngủi lại phát ra một kiếm như thế, một kiếm này nhất định phải tru diệt được đối thủ.

– Đây là Chúa Tể Nhất Kiếm, tiếp theo ta phải lĩnh ngộ lực lượng, tạo ra công kích đơn mạnh nhất, nếu như lựa chọn công kích đơn thể cường đại thì hắn có thể dùng những lực lượng khác, giống như trấn áp, Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, trấn áp chư thiên, uy lực vô cùng, Chúa Tể Nhất Kiếm còn chưa dùng đến nó.

Lâm Phong nghĩ thầm trong lòng, trước khi ước hẹn hai mươi năm với Tuyết tộc đến, hắn muốn gia tăng sức mạnh cho một số con bài chưa lật, Hỏa Hình Tử vừa bước vào Thiên Đế cảnh, nhưng thực lực của hắn đã phi thường đáng sợ, hơn nữa một trận chiến tùy ý kia, đối phương còn chưa phát huy ra toàn bộ thực lực, tuy Hỏa Hình Tử không có nửa điểm uy hiếp với Lâm Phong, Lâm Phong không nghĩ Hỏa Hình Tử sẽ là mục tiêu của chính mình, người hắn sắp sửa đối mặt trong tương lai, không phải Hỏa Hình Tử có thể bằng được .

– Nếu muốn chế tạo ra công kích có tính trấn áp mạnh nhất, tất nhiên phải có lực lượng ma bá đạo, lực lượng đại địa trầm trọng, nhưng mà mấy loại này vẫn không đủ để chế tạo công kích có tính trấn áp cường đại, trừ phi ta sử dụng tử vong trấn áp, trực tiếp trấn giết người đó.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, lực lượng chủ yếu của trấn áp là khí thế, nên hắn phải có khí thế vô thượng, coi trời bằng vung. Tử vong chi đạo gần như đại viên mãn cũng ở trong đó, Cửu Tự Chân Ngôn cũng dung nhập trong đó, dung hợp lực lượng nguyền rủa cùng với lực lượng thần hồn, như vậy công kích trấn áp mới có thể trở thành tử vong trấn áp đáng sợ nhất, trực tiếp làm suy sụp người ta, trấn áp tử vong. Lại một lần nữa Lâm Phong lâm vào suy nghĩ, một khi hắn tiến vào loại trạng thái này, giống như quên hết tất cả, đây là một loại thiên phú phi thường trọng yếu giúp hắn tạo ra thành tựu ngày hôm nay, tâm không yên thì sao tu hành, đây chính là võ tu nhập định, trên con đường võ đạo tu tâm được đặt lên hàng đầu, loại thiên phú này cho hắn nhiều lắm, tất cả chuyện này đều là bất tri bất giác, không thể nhìn thấy. Một lần ngộ này lại là mấy ngày mấy đêm, thẳng đến khi thần thông hoàn mỹ mà thành, Lâm Phong lại đặt tên cho nó là tử vong trấn áp. Giờ phút này, Lâm Phong hồn nhiên chẳng biết Thanh Phượng và Tịnh ở bên ngoài đang theo dõi hắn, mắt đẹp chợt lóe lên.

– Hắn ngây người như vậy bảy ngày rồi?

Tịnh không nói gì, Lâm Phong bởi vì tu hành mới tiến vào trạng thái này, sau khi tiến vào trạng thái này hắn không còn tỉnh táo nữa, tự nhiên hắn cũng không có đổi địa phương.

– Ân.

Ánh mắt Thanh Phượng mở rất lớn, bất đắc dĩ gật đầu.

– Hỗn đản này.

Tịnh có loại xúc động muốn mắng chửi người, nàng nhìn Thanh Phượng hỏi:

– Các ngươi, sự tình gì cũng không có?

Mắt đẹp của Thanh Phượng loé lên nói:

– Lời cũng chưa nói thì có thể có chuyện gì.

– Thật đáng giận.

Trên người Tịnh có lãnh ý, hận không thể dùng một cái tát làm Lâm Phong tỉnh lại, nàng tức giận nói:

– Chờ hắn tỉnh lại, ta nhất định phải hung hăng ngược đãi hắn một trận.

Lâm Phong vừa tỉnh táo lại, liền nghe thấy một đạo thanh âm như thế, không khỏi không biết nói gì, thấp giọng nói:

– Ngươi xác định muốn bạo ngược ta?

Nói xong, Lâm Phong mở to mắt, cười hì hì nhìn Tịnh ở trước mắt, nụ cười này vô cùng sáng lạn, Tịnh nhìn thấy khuôn mặt tươi cười sáng lạn của hắn liền cảm thấy có chút chột dạ, thiếu chút nữa nàng đã quên hôm nay thực lực của gia hoả này cường đại đến mức đáng sợ.

Chương 2279: Tuyết Kinh Tiêu

Vùng đất của Tuyết tộc tuyết trắng xóa như một mảnh thế giới màu bạc. Lúc này trong thế giới tuyết màu bạc đó có hai vị thanh niên ngồi ở tuyết trong, trước người bọn họ còn có một ấm trà, nước trà có thể duy trì sự ấm áp.

– Kinh Tiêu, nhiều năm trước hy vọng ngươi gia nhập Băng Tuyết Thần Điện tu hành, nhưng mà ngươi hết lần này đến lần khác cự tuyệt, hôm nay tu vi của ngươi đã tới hoàn cảnh này rồi, không thể tiếp tục cự tuyệt lời mời của Băng Tuyết Thần Điện nữa đấy.

Thanh niên mỉm cười nhìn người đối diện nói, trên người hắn có từng bông tuyết bay bay, giống như có thể tùy thời mang hắn vùi lấp đi vậy. Tuyết Kinh Tiêu khẽ mỉm cười, nói:

– Đế Giang, ngươi thật bám riết không tha.

– Bằng hữu như ngươi mà không thể cùng ta tu hành trong Băng Tuyết Thần Điện thì thật là đáng tiếc, bởi vậy bất kể hao phí bao nhiêu năm thời gian, ta cũng nhất định kéo ngươi vào Băng Tuyết Thần Điện, nhìn lại một chút thì chúng ta cũng quen biết nhau ba mươi năm rồi, khi đó ta mời ngươi gia nhập Băng Tuyết Thần Điện cũng bị ngươi cự tuyệt, vì thế còn đại chiến một hồi với ngươi nữa.

Thần sắc Đế Giang vui vẻ cười nói, hôm nay hai người đã là nhân vật một phương, nhớ tới việc cuồng ngạo hồi trẻ, không khỏi cảm giác có chút thú vị.

– Ta cũng nhớ rõ, khi đó ta không nghĩ tới ta không thể chiến thắng ngươi, mặc dù ngươi là người Thần Điện.

Tuyết Kinh Tiêu cười nói.

– Ta cũng vậy thôi, đâu có thắng được ngươi.

Đế Giang cũng nở nụ cười, sau đó nâng chén trà lên, khẽ nhấp một ngụm, tiếp tục nói:

– Lần này ta còn bồi thêm muội muội ta yêu nhất, nếu ngươi còn không chịu đáp ứng, ta cũng thật tức giận đó.

– Đế Thiền có khỏe không?

Tuyết Kinh Tiêu cười hỏi.

– Ngươi mãi không chịu gia nhập Thần Điện, ngươi cho rằng nàng sẽ vui sao.

Đế Giang liếc mắt nhìn Tuyết Kinh Tiêu, khiến cho Tuyết Kinh Tiêu lộ ra một chút ý cười khổ nhàn nhạt.

– Nhiều năm như vậy rồi, chắc ngươi cũng hiểu tính cách của ta, một chữ tình sẽ không trở thành chướng ngại tu hành của ta.

– Thiền nhi cũng nói qua, nàng vĩnh viễn không trở thành chướng ngại của ngươi.

Đế Giang nhìn đối phương nói:

– Hay ngươi không tin Thiền nhi, hoặc nói không tin chính ngươi.

– Ngươi không cần phép kích tướng với ta, ta đáp ứng ngươi vì lâu rồi nha đầu kia không có thấy ta, mà ta cũng có chút nhớ nàng.

Tuyết Kinh Tiêu mỉm cười nói, nghe được lời nói này của hắn thần sắc Đế Giang lộ ra một chút vui mừng, cười nói:

– Nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng đợi được câu trả lời thuyết phục của ngươi.

Tuyết Kinh Tiêu khẽ mỉm cười, lập tức đứng dậy từ tuyết trong bình tĩnh nói:

– Hôm nay cấm kỵ thể tái hiện, Cửu Tiêu phong vân động, ta ẩn ẩn có cảm giác, Cửu Tiêu sắp phải thay đổi thời thế rồi .

Nói xong, ánh mắt Tuyết Kinh Tiêu nhìn ra phương xa, khiến cho thần sắc Đế Giang ngưng xuống, tin tức của Băng Tuyết Thần Điện truyền đến cũng là như thế.

– Ta nghe nói mấy ngày trước đây, Hỏa Hình Tử của Hỏa Diễm Thần Điện đã đến Phượng Hư gia tộc bàn chuyện cưới hỏi, hơn nữa bọn họ còn tăng lên quan hệ hợp tác, chỉ sợ chuyện này cũng là một loại dự trù, hình như các đại Thần Điện đều có chút đứng ngồi không yên, họ muốn mượn quang huy của Thần Điện khuếch trương ra ngoài.

Đế Giang bình tĩnh nói, việc này nhìn như là Phượng Hư gia tộc chiếm tiện nghi, nhưng nếu các đệ tử trong Thần Điện giống như Hỏa Hình Tử, mang một cái Thánh Vương tộc lung lạc thì quang huy của Thần Điện sẽ lan ra phạm vi lớn như thế nào, việc này vốn là cục diện song thắng.

– Cho nên ngươi tìm đến ta .

Tuyết Kinh Tiêu cười nói, Đế Giang nhìn đối phương nở nụ cười, vẫn chưa phủ nhận cái gì, chỉ là bình tĩnh gật gật đầu.

– Nghe nói hôm nay Tuyết tộc lại xuất hiện một vị thiên tài trẻ tuổi, khiến Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương.

Đế Giang mỉm cười, Tuyết Kinh Tiêu khẽ gật đầu, nói:

– Người ngươi đang nói là tiểu gia hoả Già Thiên, đúng là thiên phú của hắn khiến ta giật mình, chỉ sợ thành tựu trong tương lai tuyệt không ở dưới ta.

Nghe Tuyết Kinh Tiêu đánh giá tiểu gia hoả Già Thiên xong thần sắc Đế Giang ngưng lại, so với thiên phú của Tuyết Kinh Tiêu còn mạnh hơn, như vậy tương lai sẽ đạt tới cái thành tựu gì, khó có thể tưởng tượng được.

– Nhưng ngươi cũng không cần đi triệu hắn gia nhập Băng Tuyết Thần Điện, Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương, thiên phú của Tuyết Ngao không sai, nhưng tâm tình không được, nếu như tương lai Già Thiên có thể an tâm đứng ở Tuyết tộc và nó có thể trở thành vương của Tuyết tộc thì ta sẽ rời khỏi nơi đây, nếu như hắn không thể an tâm, như vậy ta sẽ giúp đỡ Tuyết Ngao kế thừa Vương tọa, còn một khi ta đi vào Băng Tuyết Thần Điện thì bọn họ lại không xử lý được.

Tuyết Kinh Tiêu bình tĩnh nói, vương giả tương lai của Tuyết tộc không thể là người trong Thần Điện người, đây là nguyên tắc. Đế Giang khẽ gật đầu, hắn tự nhiên hiểu được lời nói của Tuyết Kinh Tiêu.

– Theo ta đến Thần Điện một chút chứ ?

Đế Giang nhìn Tuyết Kinh Tiêu, mở miệng nói.

– Ân, ta cũng muốn nhìn nha đầu Đế Thiền kia một chút.

Tuyết Kinh Tiêu khẽ gật đầu, hai người lập tức bước chậm rời đi, chuẩn bị đi đến trước Băng Tuyết Thần Điện. Trên một ngọn núi cách vùng đất băng tuyết này mấy chục dặm, có một lão ẩu xuất hiện ở đó, ở bên cạnh lão ẩu có một đạo thân ảnh chắp hai tay sau lưng, ánh mắt sắc bén giống như có thể nhìn xuyên thấu hư vô.

– Không nghĩ tới Kinh Tiêu sẽ đáp ứng việc tiến đến Thần Điện.

Lão ẩu có chút ngoài ý muốn, thấp giọng nói.

– Kinh Tiêu biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, hắn so với Tuyết Ngao xuất sắc hơn rất nhiều, chúng ta không có đi hạn chế Tuyết Ngao, thì càng không cần đi hạn chế Kinh Tiêu.

Thân ảnh bên cạnh bình tĩnh nói, lão ẩu khẽ gật đầu:

– Tuyết tộc bước vào thời đại bốn vương, ta đã thấy được cảnh tượng phục hưng cùng quật khởi, nhưng mà chúng ta vẫn gặp phải thời đại cấm kỵ thể rung chuyển càn khôn, Thần Điện bất an, chúng ta cũng phải ổn định thế cục Tuyết tộc, nên không thể tách người ra kết giao cùng Băng Tuyết Thần Điện.

– Đây là tự nhiên, ta đã an bài với Hỏa Diễm Thần Điện, ít nhất chúng ta sẽ bảo trì quan hệ tốt đẹp với ba tòa Thần Điện, như vậy chúng ta mới có thể ở trong thời kỳ rung chuyển vững bước đi về trước.

Lão ẩu khẽ gật đầu, nói:

– Nếu như ta không có nhớ lầm thì lão gia hỏa kia còn một cái ước định cùng Thập Tuyệt Lão Tiên.

– Hình như có một hồi như vậy.

– Hắn không hỏi thế sự, mong thời hạn ước định nhanh đến để còn tu hành.

Lão ẩu lắc lắc đầu:

– Cũng không biết người Thập Tuyệt Lão Tiên mang theo là ai, nhưng bất kể người đó là dạng nhân vật gì, hắn có thể sinh ra Già Thiên cũng coi như là có chút cống hiến đối với Tuyết tộc, nếu đối phương thật sự đến trả ước hẹn, hãy bảo Tuyết Ngao thủ hạ lưu tình, không cần giết chết đối phương, dù sao đó cũng là cha đẻ của Già Thiên, hắn chết sẽ dẫn đến việc Già Thiên không thoải mái.

Bởi vì thiên phú của Già Thiên, nên hôm nay hắn đã có thể ảnh hưởng đến quyết định của cao tầng Tuyết tộc, ngược lại, nếu như thiên phú của Già Thiên bình thường thì Tuyết tộc sẽ không nhớ rõ có một người như hắn tồn tại . Lúc trước, bởi vì có cái ước định của Thập Tuyệt Lão Tiên mà mọi người không có đi xuống hạ giới nhìn Lâm Phong, còn hắn thì bế quan, tự nhiên những người khác không biết nam nhân của Mộng Tình là ai, chỉ có điều thời gian chỉ có qua hai mươi năm mà thôi, đối phương từ một vị Võ Hoàng bắt đầu tu hành, làm sao có thể lật được trời, hiện tại Tuyết Ngao đã là Thiên Yêu Đế, chỉ sợ một cái tát cũng có thể chụp chết đối phương. Trong Tuyết tộc ngoại trừ Mộng Tình ra còn có một người biết Lâm Phong, đó là Tuyết Thần Phong. Tuyết Thần Phong tu hành trong một tòa động phủ, lúc này mới đi ra ngoài, bước chậm trong tuyết trắng mờ mịt, hôm nay tu vi của hắn đã bướ vào Đế cảnh, nhưng mà rung động ngày xưa Lâm Phong gây cho hắn vẫn không có đánh tan.

– Không ngờ thời gian lại nhanh đến ước hẹn hai mươi năm như thế.truyện kiếm tu audio

Ánh mắt Tuyết Thần Phong ngưng hạ, trong lòng có chút cảm thán, thời gian trôi qua thật nhanh. Tuyết Thần Phong ngẩng đầu, ánh mắt hướng về phương xa nhìn lại, thì thào nói nhỏ:

– Hơn mười năm trước, ngươi đạt được Cửu Tiêu đệ nhất ghế, hôm nay đã là cảnh giới gì rồi, có dám tiến đến trả ước với Tuyết tộc không?

– Mới vậy mà đã qua hai mươi năm tuế nguyệt, cho dù ngươi có thiên phú tuyệt luân, nếu như dám đến Tuyết tộc thì vẫn bị chết thôi, Tuyết Ngao đã bước vào cảnh giới Thiên Yêu Đế, thực lực mạnh mẽ như nào, huống hồ lúc trước ngươi còn dám nói đánh bại vương của Tuyết tộc, phía trên Tuyết Ngao còn có một vương thể cường đại hơn.

Trong Tuyết tộc ngoại trừ Tuyết Thần Phong nhớ kỹ ước định ngày xưa ra, cũng chỉ còn Mộng Tình nhớ mãi không quên mà thôi, ngày xưa cổ Thánh của Tuyết tộc cùng Thập Tuyệt Lão Tiên định ra ước định, chỉ sợ hôm nay họ cũng đã quên có một cái ước định như vậy, hoặc là nói lúc trước hắn vẫn chưa từng đặt chuyện này ở trong mắt. Không có ai trong Tuyết tộc nghĩ đến, ước định bị bọn họ bỏ qua, ở trong tương lai lại khiến Tuyết tộc nhấc lên sóng to gió lớn, càn khôn điên đảo, vô số người hối hận, vô số người rối rắm, vô số người hận. Đã nhiều ngày, Mộng Tình một mực ở trên đỉnh tuyết phong, mắt đẹp hướng về phương xa nhìn lại, nhìn thời gian trôi qua từng ngày từng ngày, ngày ước định tiến tới càng ngày càng gần, chỉ có nàng là vẫn giữ tín niệm, nhất định Lâm Phong sẽ xuất hiện , nàng chưa từng hoài nghi chuyện này. Già Thiên im lặng đứng ở phía sau Mộng Tình, hắn biết mẫu thân đang suy nghĩ cái gì, hắn cũng nhìn ra xa phương xa, ẩn ẩn có chút chờ mong, hắn nghe mẫu thân nói về phụ thân vô số lần, khi hắn còn bé hắn cũng nhìn thấy người một lần, nhưng lần đó hai người không thể nhận nhau, hôm nay hắn đã trưởng thành, phụ thân cũng sắp sửa đặt chân đến Tuyết tộc.

– Già Thiên.

Giờ phút này, Mộng Tình đột nhiên mở miệng.

– Mẫu thân.

Già Thiên tiến lên từng bước, ngồi ở bên cạnh Mộng Tình.

– Phụ thân con đi vào Tuyết tộc, tất nhiên sẽ đi đón chúng ta, nếu như Tuyết tộc không tuân thủ ước định, phụ thân con cùng Tuyết tộc kết thù, con sẽ làm thế nào?

Mộng Tình nhìn Già Thiên hỏi, khiến cho ánh mắt Già Thiên ngưng xuống, hắn cũng từng nghĩ đến điểm này, vô luận cha hắn thành hay bại, hắn cũng phải đối mặt với chuyện này.

Chương 2280: Ngày ước định

– Nhất định cha con rất hận Tuyết tộc.

Già Thiên thấp giọng nói:

– Mẫu thân từng nói cho con biết, lúc người mang thai con, phụ thân rất vui sướng, mẫu thân cùng phụ thân ở chung một nhà phi thường hạnh phúc, nhưng lúc này Tuyết tộc xuất hiện, ngạnh sinh cướp người từ bên cạnh phụ thân mang đi, nếu không có Thánh Vương tương trợ, có thể phụ thân sẽ bị tru sát mất, mặc dù con không có trải qua chuyện này nhưng con cũng có thể tưởng tượng ra tình cảnh lúc đó.

– Đứng ở góc độ của phụ thân và mẫu thân khi đó con cũng hiểu được nỗi đau khi tự dưng bị gia tộc mạnh mẽ mang đi, khiến người cùng phụ thân bị tách ra suốt hai mươi năm, hơn nữa người yêu quý nhất suýt nữa bị giết.

Không biết bao nhiêu lần Già Thiên chứng kiến Mộng Tình rơi lệ, làm sao hắn không hiểu cái loại tình cảm này.

– Chỉ có đứng ở lập trường của con là không giống, bởi vì con vừa ra sinh ra đã ở trong Tuyết tộc, hơn nữa Tuyết tộc đối với con phi thường tốt, cho nên con hy vọng kết quả là, Tuyết tộc cùng phụ thân có thể hòa hảo, nhưng nếu chuyện này không có khả năng thì con sẽ không giúp ai, có điều con nhất định không để Tuyết tộc thương tổn phụ thân và mẫu thân, đây là điểm mấu chốt của con.

Già Thiên bình tĩnh nói, Mộng Tình nhìn Già Thiên, trong lòng thầm than, nhiều năm như vậy, Già Thiên ở Tuyết tộc trong trưởng thành, cuối cùng nó vẫn có cảm tình với Tuyết tộc, Già Thiên lớn lên bên người nàng nên nó là người trọng tình cảm, điểm này, Mộng Tình sẽ không trách hắn. Nhưng Mộng Tình biết rõ, với cá tính của Lâm Phong mà Tuyết tộc lại cường thế như vậy thì bọn họ không có biện pháp hòa hảo, Lâm Phong đã từng bị cái ước hẹn kia khuất nhục, cho dù hôm nay hắn làm chấn động Tuyết tộc, Tuyết tộc sẽ đồng ý chuyện hôn nhân giữa Lâm Phong và nàng sao, Lâm Phong có thể buông hết thảy, chấp nhận Tuyết tộc sao? Đừng nói là Lâm Phong, chỉ sợ bất luận kẻ nào cũng không có khả năng làm như vậy, chuyện này cũng giống như có người ở thời điểm ngươi yếu nhược làm nhục ngươi, cướp đoạt người ngươi yêu nhất, còn muốn giết ngươi, sau đó lúc ngươi cường đại trở về thì đối phương lại mang thứ nên thuộc về ngươi trả lại cho ngươi, ngươi có thể tha thứ cho đối phương không? Đừng nói là Lâm Phong không làm được cho dù Tuyết tộc là nhà của nàng, nàng cũng không làm được.

– Làm khó dễ con rồi.

Mộng Tình xoa xoa đầu Già Thiên, vô luận Già Thiên lựa chọn như thế nào, nàng cũng không trách Già Thiên, đây là một trong hai nam nhân nàng yêu nhất. Già Thiên không nói gì, thấp giọng hỏi:

– Mẫu thân, mẫu thân nói nếu phụ thân đến trả ước hẹn, có thể chiến thắng không?

– Đương nhiên có.

Mộng Tình đối với Lâm Phong có niềm tin mù quáng. Già Thiên nhẹ nhàng gật đầu, khi còn bé hắn đã chính mắt nhìn thấy phụ thân mạnh mẽ như nào, hắn cũng tin tưởng phụ thân hắn làm được.

– Hôm nay Tuyết tộc vẫn không có một chút động tĩnh nào, chỉ sợ hiện tại Tuyết tộc còn không có người nào biết phụ thân ngươi chính là người đứng ở chỗ cao nhất của Cửu Tiêu Hội Ngộ, Già Thiên, ngày xưa con có thể tận mắt thấy phụ thân con cướp lấy vị trí đệ nhất Cửu Tiêu cũng là duyên phận, đáng tiếc lúc đó ta đối với chuyện tình bên ngoài không có hứng thú gì, nếu không ta cũng có thể thấy phụ thân con rồi.

Mộng Tình nhớ tới Lâm Phong lại lộ ra một nụ cười ngọt ngào, nàng tin tưởng rằng không cần lâu nữa, nàng và Lâm Phong có thể gặp mặt .

– Sau khi Tước Thánh mang mẫu thân trở về cũng không có đề cập qua chuyện tình hạ giới, có lẽ người cũng quên ước định cùng phụ thân, mà mấy năm nay Tuyết Ngao cũng điên cuồng tu luyện, không có chú ý đến chuyện Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng thật ra Kinh Tiêu có chú ý đến, chỉ có điều hắn không nhận biết phụ thân con, Tuyết tộc có rất nhiều người tận mắt thấy Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng bọn cũng không nhận ra phụ thân, một khi phụ thân đi vào Tuyết tộc bọn họ sẽ rất nhanh biết được.

Già Thiên thấp giọng nói, Mộng Tình khẽ gật đầu. Có lẽ Tuyết tộc không biết cũng chỉ là âm kém dương sai, bởi vì lúc trước Tước Thánh ở hạ giới gặp qua Lâm Phong nhưng không có để ở trong lòng, những người khác cũng không có quan tâm lắm, gần như bọn họ đều quên cái ước định này rồi. Ở thời điểm bọn họ nói chuyện, trong thế giới tuyết trắng vô tận, có một đạo thân ảnh mở ra đôi mắt của mình, Tước Thánh chính là cường giả Thánh Vương ngày xưa mang Mộng Tình về Tuyết tộc, giờ phút này hắn mở mắt ra thở dài một hơi, băng tuyết ở dưới hơi thở kia như bị hòa tan.

– Thời hạn ước định đã đến rồi sao?

Tước Thánh thì thào nói nhỏ một tiếng, thời điểm hắn đang bế quan có lưu lại một luồng ý niệm bên ngoài, nên lúc này hắn có thể tỉnh táo lại, chỉ thấy hắn lấy ra một quả ngọc giản, lập tức truyền đi một đạo thanh âm:

– Tuyết Ngao, ước hẹn hai mươi năm đã đến, nếu ngươi không ở Tuyết tộc thì mau trở về một chuyến, có lẽ Thập Tuyệt sẽ dẫn người đến, nếu không có gì ngoài ý muốn ngươi tự mình xử lý đi, ngày đó ta sẽ xuất hiện.

Dứt lời, đôi mắt của Tước Thánh lại chậm rãi khép lại lần nữa, theo hắn thì hai mươi năm qua đi chưa chắc Thập Tuyệt Lão Tiên có thể dẫn người đến trả ước hẹn, hắn bảo Tuyết Ngao chuẩn bị vì phòng ngừa Thập Tuyệt tới, dù sao hắn cũng không thể để Thập Tuyệt nói mình vi phạm ước định. Mà lúc này Tước Thánh cũng không biết, Thập Tuyệt Lão Tiên đã tới Cửu Tiêu thiên đình rồi . Bên trong U Thiên Cổ Cảnh lúc này có vài đạo thân ảnh đang ngồi ở trong một tửu lâu, Lâm Phong, Thanh Phượng cùng với Tịnh ngồi ở vị trí nào đó, im lặng chờ đợi.

– Ông!

Một đạo thân ảnh quỷ mị xuất hiện ở trước mặt ba người, lập tức cười nói:

– Cũng tới rồi à.

Thân ảnh ấy xuất hiện, trực tiếp nhấc lên hồ lô rượu lô uống liền một hơi, sau đó phun ra một ngụm nhiệt khí nóng cháy, giống như chưa hết nghiện vậy.

– Sư tôn.

Thần sắc Thanh Phượng rất vui vẻ khi nhìn thấy Thập Tuyệt Lão Tiên vẫn giống như trước đây, phóng đãng không bị gò bó, coi rượu như mạng.

– Đồ nhi ngoan.

Thập Tuyệt Lão Tiên cười cười, ánh mắt lập tức dừng ở trên người Lâm Phong, trong ánh mắt không khỏi lộ ra một chút thú vị:

– Đây là đúng hay không đúng, cái này tính là cảnh giới gì, như thế nào Vũ Hoàng không giống Vũ Hoàng, Đại Đế không giống Đại Đế.

– Thiên Đế cảnh.

Tâm niệm Lâm Phong hơi động, trên người có một cỗ lực lượng kỳ diệu bắt đầu khởi động, Thập Tuyệt Lão Tiên theo dõi hắn, sau một lúc lâu liền cười nói:

– Có ý tứ, đúng là Thiên Đế cảnh, ngay cả ánh mắt của ta cũng có thể giấu diếm được.

Nghe Thập Tuyệt Lão Tiên nói xong Lâm Phong lộ ra một chút ý cười, hắn đâu phải là Thiên Đế cảnh, Vận Mệnh Thần Điện có một loại thần thông gọi là Hư Mệnh Chi Thuật, có thể tạo nên tu vi cảnh giới, nhưng mà chênh lệch giữa bản thân và đối phương quá lớn thì vẫn bị nhìn thấu, kỳ thật thực nó không có tác dụng lớn lắm với người khác, nhưng nó lại có tác dụng đối với Lâm Phong, bởi vì hắn không có cảnh giới, lấy Hư Mệnh Chi Thuật đến chế tạo cảnh giới giả để cho người ta tưởng đó là cảnh giới chân thật, bởi vậy ngay cả Thập Tuyệt Lão Tiên hắn cũng có thể giấu diếm được.

– Hai mươi năm trôi qua trong nháy mắt, hôm nay ngươi cũng đã tới Thiên Đế cảnh rồi, không uổng một hồi tao ngộ của ta.

Thập Tuyệt Lão Tiên cười nói:

– Chỉ có điều ngày xưa Tuyết Ngao đã là Yêu Đế lợi hại, chỉ sợ hôm nay hắn đã trở thành Thiên Yêu Đế , ngươi đối với việc đánh bại hắn không có vấn đề chứ?

– Ân.

Lâm Phong tùy ý gật đầu, hắn đối với việc đánh bại Tuyết Ngao, tự nhiên không có trì hoãn.

– Tốt lắm, ngày xưa ta cùng Thánh Nhân Tuyết tộc ước định ngươi sẽ chiến đấu với nhân vật vương thể Tuyết tộc, ngoại trừ Tuyết Ngao ra, hình như Tuyết tộc còn có một vị vương thể khác, không biết hiện tại hắn có cảnh giới gì.

Thập Tuyệt Lão Tiên bình tĩnh nói ra, rồi lập tức cầm hồ lô rượu của mình uống một ngụm, trên mặt lại lộ ra thần sắc sảng khoái, giống như chỉ có rượu mới có thể làm cho hắn vui sướng.

– Hiện tại vãn bối chỉ nghĩ, nếu như Tuyết tộc bại, họ có thực hiện ước định lúc trước hay không.

Lâm Phong bình tĩnh nói.

– Đương nhiên ngươi phải thông báo cho Vận Mệnh Thần Điện rồi, không phải hôm nay chư Thần Điện vẫn đuổi giết mười nhân vật đứng đầu Cửu Tiêu Hội Ngộ sao, ngươi lấy thân phận Lâm Phong tiến đến Tuyết tộc, chỉ sợ không cần bao lâu, tin tức sẽ rơi vào trong tay Thần Điện.

Thập Tuyệt Lão Tiên truyền âm nói với Lâm Phong, hiển nhiên mấy năm nay Thập Tuyệt Lão Tiên dạo chơi tứ phương, nhưng vẫn chú ý một ít sự tình của Lâm Phong .

– Ân.

Lâm Phong âm thầm gật đầu, xem ra mọi chuyện vẫn giống như Vận Mệnh Giả nói với hắn lúc trước, hắn vẫn cần mượn dùng lực lượng Thần Điện, mới có thể xác định Tuyết tộc sẽ không vi phạm ước định, mặc dù hắn có tự tin bằng vào sức lực của chính mình rửa sạch sỉ nhục ngày xưa, nhưng mà hắn không có năng lực lay động Tuyết tộc khổng lồ.

– Đã qua nhiều ngày rồi, trước tiên ngươi cần thông báo cho Vận Mệnh Thần Điện rồi hảo hảo chuẩn bị một phen, theo tin tức ta biết được thì vị vương thể mạnh nhất Tuyết tộc kia đã bước vào Băng Tuyết Thần Điện, thiên phú của hắn so với Tuyết Ngao còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Thập Tuyệt Lão Tiên nhắc nhở Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, đứng dậy nói:

– Vâng, vãn bối sẽ đi, vì ước hẹn mà làm chuẩn bị.

– Đến lúc đó ta đi đón ngươi.truyện Ma Tu audio

Thập Tuyệt Lão Tiên nhàn nhạt nói một tiếng, Lâm Phong cáo từ xong liền rời khỏi U Thiên Cổ Cảnh, hướng về phía Vận Mệnh Thần Điện mà đi. Thời gian vẫn tiếp tục trôi đi, ngày hôm nay Tuyết tộc vẫn im lặng như trước, nhưng lão ẩu kia lại an bài xuống không ít chuyện, bởi vì hôm nay Tuyết tộc có một chuyện việc mừng. Băng Tuyết Thần Điện, Tuyết Kinh Tiêu mang theo một đạo thân ảnh hướng về phía Tuyết tộc mà đi, thân ảnh kia là một vị nữ tử, người này chính là Đế Thiền muội muội Đế Giang, nàng đã ái mộ Tuyết Kinh Tiêu từ lâu rồi, điểm này người Tuyết tộc cũng biết. Đồng thời, Hỏa Diễm Thần Điện cũng chiếm được tin tức, Tuyết Kinh Tiêu đã đáp ứng bước vào Băng Tuyết Thần Điện, bắt đầu liên hệ cùng Hỏa Diễm Thần Điện, bởi vậy hôm nay Hỏa Diễm Thần Điện cũng biết Tuyết Kinh Tiêu sẽ mang Đế Thiền quay về Tuyết tộc, bọn họ cũng cho người chuẩn bị lén đến ăn mừng, dù sao Tuyết Kinh Tiêu cũng là nhân vật thiên tài giống như Đế Giang, tất cả bọn họ đều là nhân vật cùng một thế hệ. Ngày này, Lâm Phong đứng ở vùng đất bên cạnh Vận Mệnh Chi Thành, ánh mắt hướng về phương xa nhìn lại, đã trôi qua nhiều ngày như vậy, Lâm Phong có thể buông tha nhiều chuyện tình lắm, cho dù là Y Nhân Lệ, hắn cũng không oán đối phương, lúc trước tâm cảnh hắn quá mức tuyệt vọng, mới hận Y Nhân, tuy Y Nhân Lệ lựa chọn thời cơ không đúng, nhưng kì thực cho tới bây giờ nàng cũng không có hứa hẹn qua với Lâm Phong cái gì, trăm ngày vợ chồng, là chuyện ngày xưa hai người ngầm đồng ý, nàng có quyền lựa chọn. Nhưng hôm nay, hắn vẫn không có khả năng buông tha chuyện ngày xưa Tuyết tộc tạo ra thương tổn cho hắn, những người đó ở vị trí cao cao tại thượng quan sát hắn, khinh thường không thèm nhìn hắn, muốn hắn tánh mạng, cướp đi thê tử và hài tử còn chưa xuất thế của hắn.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ