Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 441 [Chương 2201 đến 2205]
❮ sautiếp ❯Chương 2201: Bạo phát chiến lực
Khi sáu người đi lên sàn chiến đấu, một cổ áp lực cực kỳ khủng bố tràn ngập trong phiến không gian kia, cuồng phong tàn phá hư không.
– Ai sẽ là những người chiến thắng trong ba trận chiến kia?
Giờ phút này, người trong ngoài Thần Tiêu Thành thành cùng với khán giả ngồi trên đài cao đều nhìn chằm chằm vào phiến hư không kia, nơi sáu người mạnh nhất đối chiến cùng nhau.
– Rất khó nói, nếu vừa rồi thì ta còn cho rằng Sở Xuân Thu nhất định thắng, nhưng mà Lâm Phong lại khiến người ta càng ngày càng nhìn không thấu, gặp mạnh càng mạnh hơn, căn bản không thể biết thực lực mạnh nhất của hắn mạnh đến mức nào, còn Sở Xuân Thu kia, đến hiện hắn cũng không có biểu lộ ra thực lực chân chính của hắn, ai biết hắn có lợi hại hơn hay không.
– Vị Cường giả trận đạo kia có trận pháp rất đáng sợ, nhưng mà phật pháp của Không Minh cũng rất dữ dội và đáng sợ, vừa rồi tất cả mọi người đã chính mắt nhìn thấy uy lực của hắn rồi, chỉ sợ ba tràng đối quyết này có thể đoán trước kết quả chính là Hoa Thanh Phong chiến thắng Chu Vinh Mãn, bước vào vòng ba người mạnh nhất, hai tràng đối quyết khác rất khó nói ai thắng ai bại.
– Ân, đúng là khó có thể đoán trước, bọn họ quá mạnh mẽ nên chúng ta không thể phỏng đoán cụ thể để.
Mọi người đều nhao nhao nghị luận đạo. Giờ phút này, Sở Xuân Thu lại nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trường bào trên người phiêu động, một cỗ ý chí vương giả tràn ngập mà ra, hắn nói với Lâm Phong:
– Con đường của ngươi đến đây tận cùng rồi.
– Dùng thực lực để nói chuyện đi.Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!
Lâm Phong bình tĩnh mở miệng, cảm nhận được ý chí vương giả trên người Sở Xuân Thu, trên người hắn cũng có một cỗ ma uy mênh mông thổi quét thiên địa, cường thịnh tới rồi cực điểm, phía sau Lâm Phong xuất hiện một tôn ma ảnh cùng hư ảnh thôn thiên vương giả của Sở Xuân Thu đối chọi gay gắt.
– Chiến đấu đến hiện tại chỉ còn lại sáu người chúng ta, ta sẽ cho ngươi cảm thụ tầng thứ mạnh nhất của Thôn Thiên Ý Cảnh, Thôn Thiên Vương Giả.
Sở Xuân Thu bình tĩnh nói, một cỗ uy áp cắn nuốt thiên địa bắt đầu tràn ngập ra, giờ khắc này Lâm Phong chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt ý cảnh vương giả vô thượng buông xuống trên người hắn, các loại ý chí khủng bố trực tiếp áp bách đến chỗ hắn.
– Sở Xuân Thu nuốt sống không biết bao nhiêu cường giả, lực lượng tuyệt đối của hắn không giống như hắn biểu hiện ra.
Thần sắc Lâm Phong vẫn lạnh lùng, hắn duỗi tay đánh ra một chiêu, cửu u hiện lên trong hư không, ma ý bao phủ thiên địa, toàn bộ hư không tràn ngập ma ý, đồng thời chín chữ cỗ cũng quấn quanh thân hắn, thiên địa giống như cùng hắn hoà làm nhất thể, ma uy hội tụ trên người khiến hắn giống như vương của vạn pháp, tất cả pháp tắc đều bị ma hóa.
– Ma pháp tắc!
Ma uy thật mạnh, lúc hắn cùng Nghịch Thương đối quyết hắn dùng lực lượng nguyền rủa, lúc hắn cùng Ngọc Thanh đối quyết hắn lại dùng lực lượng đại địa, hôm nay hắn là ma, hắn giống như am hiểu lực lượng vạn pháp vậy, hơn nữa những lực lượng này có thể chuyển hoá lẫn nhau, đây là đạo của hắn đạo sao? Thật đáng sợ, hơn nữa lực lượng của ma cùng Cửu U Ma Khúc đồng thời nở rộ, mới phát huy ra uy lực mạnh nhất, Cửu U Ma Khúc là một khúc nhạc của ma.
– Không Minh cũng bắt đầu giao thủ rồi, lực lượng phật đạo thật mạnh, nếu Không Minh đối chiến cùng Lâm Phong thì đó sẽ là trận chiến cực kỳ thú vị, nhân vật trận đạo đối chiến cùng Không Minh kia cũng rất lợi hại, lực lượng của Không Minh không giống như Cửu Linh Hoàng nên hắn không bị đối phương áp chế, phật pháp của phật môn uy chấn thiên địa, vạn phật hướng lên trời, uy lực không biết mạnh đến mức nào.
Tâm thần mọi người khẽ rung động, ba tràng đối quyết đã bạo phát, bọn họ thậm chí không biết nên quan sát tràng chiến đấu nào, trận nào cũng rất cường đại.
– Cửu U Ma Khúc.
Sở Xuân Thu ngẩng đầu nhìn về phía hư không, vô số ý chí Vũ Hoàng bạo phát, cước bộ của hắn bước ra, một tiếng oanh long bạo vang trong thiên địa, giờ khắc này thần ý chí khủng bố của đối phương cuồng loạn cả lên, tinh thần của hắn, ý chí của hắn không có người nào có thể dao động, không có lực lượng gì có thể dao động, hắn cắn nuốt rất nhiều nhân vật Vũ Hoàng và cường giả Đại Đế, số lượng những người này cũng đủ để tạo thành một chi quân đoàn, lúc tinh thần ý chí của hắn bạo phát toàn diện cũng là lúc thiên địa run rẩy, cửu u không thể dao động hắn. Lâm Phong bước chậm mà ra, ma ý bốc lên tận trời, cửu u cộng minh, âm luật nhảy vào bên trong thân thể Sở Xuân Thu, lưu động trong đầu hắn, ma uy trên người Lâm Phong tràn ngập thiên địa, thiên ma kiếp điên cuồng chiếu sáng thiên địa, quanh thân hắn xuất hiện hàng nghìn hàng vạn kiếp mang, lúc này Lâm Phong mới chân chính cảm nhận được tinh thần ý chí của Sở Xuân Thu đáng sợ như nào, cỗ ý chí cuồng loạn kia khiến đầu óc hắn rung chuyển, làm ý chí hắn thác loạn, nếu hắn không có Cửu Tự Chân Ngôn bảo vệ, cùng thiên địa giao hoà thành nhất thể thì sợ rằng hắn khó có thể thừa nhận được tinh thần ý chí đáng sợ của đối phương.
– Lâm Phong, ta cho ngươi cảm thụ tư thái mạnh nhất của Thôn Thiên Vương Giả.
Sở Xuân Thu cười lớn một tiếng, mang theo hư ảnh cổ vương sau lưng bước chậm mà ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy tinh thần ý chí của mình rung chuyển không ngớt, ý chí hắn như bị xé rách, các loại ý chí cường thịnh và đáng sợ cùng bộc phát ra.
– Nuốt!
Sở Xuân Thu hét lớn một tiếng, chấn động thiên địa, chỉ thấy cả người Lâm Phong rung chuyển, đây là tư thái mạnh nhất của Sở Xuân Thu khiến cửu u cũng không thể dao động sao.
– Sở Xuân Thu, thật mạnh.
Đám người nhìn lên hư không than nhẹ một tiếng, tư thái mạnh nhất của Thôn Thiên Vương Giả thật đáng sợ, không biết hắn có bao nhiêu mạnh mẽ. Thần sắc Lâm Phong vẫn lạnh lùng như trước, ma ý vẫn đang rít gào nhảy vào trong hư không, ý chí hoang cổ tràn ngập mà ra, cả thân hình hắn như gió lốc bay lên, thẳng hướng về phía vòm trời, dưới ánh mắt rung động của mọi người, hắn nhảy vào bên trong cửu u, cùng cửu u hoà thành nhất thể, giờ khắc này toàn bộ ma quang trong thiên địa hội tụ vào trong cửu u, đồng thời cửu u cũng hướng xuống dưới trấn áp mà đi, từng đợt từng đợt cửu u chi tuyền thẩm thấu vào bên trong thân thể Sở Xuân Thu, nhảy vào trong đôi mắt của hắn, trong ý chí của hắn. Sở Xuân Thu ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hiện lên một đạo băng hàn, Lâm Phong vậy mà lấy thánh pháp cùng cửu u tương dung, khiến hắn không ngừng thừa nhận uy lực của cửu u.
– Ta lại muốn nhìn, thánh pháp của ngươi mạnh đến mức nào.
Sở Xuân Thu ngạo thị thiên địa, ngửa mặt lên trời thét dài trấn nhiếp thiên địa, lực lượng vô cùng trong hư không bị hắn cắn nuốt hết, thiên địa cũng bị nuốt xuống dưới, một cỗ thánh uy tràn ngập, Lâm Phong đang trong cửu u cũng bị nuốt, từng đợt từng đợt nước suối cửu u rung chuyển, hướng về phía thân thể Sở Xuân Thu vọt đi.
– Thật đáng sợ, thánh pháp, Thôn Thiên Kinh, cũng ẩn chứa thánh pháp?
Tâm thần đám người rung động, đây mới là thôn phệ thiên địa chân chính, cửu u cũng bị hắn nuốt, hắn tùy ý để cửu u nhảy vào bên trong thân thể hắn. Cửu u cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, chỉ thấy hư không đột nhiên hiện lên một thanh cự kiếm ngưng tụ từ cửu u, nó cắn nuốt lực lượng của thiên địa rồi đột nhiên hóa thành một đạo ma quang bắn xuống dưới hạ không, mang theo vô thượng kiếp uy.
– Đó là Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công pháp, vậy mà Lâm Phong cũng tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công của Lôi gia.
Rất nhiều người cảm thấy tâm thần rung chuyển, sắc mặt người Lôi gia cũng cứng ngắc, sao có thể như thế, làm sao Lâm Phong lại tu luyện công pháp của Lôi gia bọn họ. Nhưng giờ phút này, cái mọi người quan tâm không phải công pháp, mà là kết quả khi hai người va chạm, cửu u ma kiếm trấn áp thiên địa sẽ mạnh đến mức nào, Sở Xuân Thu lại càng đáng sợ, cũng không biết hắn có khả năng nuốt hết cửu u ma kiếm kia hay không. Sở Xuân Thu ngẩng đầu nhìn thấy ma kiếm buông xuống thì giận dữ hét lên một tiếng, hắn nâng tay đánh ra chưởng pháp huỷ diệt thiên địa, trong khoảnh khắc ý chí vô thượng quấn quanh cửu u ma kiếm, phía trước ma kiếm giống như xuất hiện từng cỗ thân ảnh vương giả, trấn áp đối phương uy chấn thiên địa.
– Thật khủng khiếp, một lần va chạm mà cũng cường đại đến mức này.
Vòm trời chỗ Lâm Phong và Sở Xuân Thu chiến đấu đã hoá thành hắc ám, khí lưu rung chuyển không ngừng, tiếng oanh long cuồn cuộn truyền ra, mọi người hoảng sợ phát hiện, phía trên bầu trời lại có từng đợt từng đợt ma vân hội tụ, giống như sắp có thiên kiếp đánh xuống vậy.
– Đây là dấu hiệu.
. . Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công đột phá. Vẻ mặt mọi người run lên, đúng là Lâm Phong tu luyện công pháp của Lôi gia, hơn nữa hắn lại đang đột phá, hắn muốn phá vỡ trói buộc Vũ Hoàng bước vào Đế cảnh sao? Một luồng kiếp uy khủng bố đến cực điểm xẹt qua phía chân trời, đánh nát quầng sáng, trực tiếp oanh lên cự kiếm, kiếp uy chói sáng, hào quang diệu thiên, nhưng mà nó lại bị cự kiếm trấn áp chư thiên nuốt hết trong khoảnh khắc, kiếm tức là Lâm Phong, Lâm Phong tức là kiếm.
– Rốt cuộc thì chuyện này là sao?
Dắc mặt cường giả Lôi gia cực kỳ khó coi, bọn họ không ngờ công pháp của mình lại bị tiết lộ ra ngoài.
– Oanh!
Từng đạo ma kiếp khủng bố không ngừng oanh kích lên cự kiếm, cự kiếm trấn áp chư thiên rung động, nhưng sau khi chín đạo lôi kiếp đánh cuống vẫn không có đế uy tràn ngập.
– Đây không phải Thiên ma kiếp để Vũ Hoàng đột phá lên Đế cảnh, tu vi của Lâm Phong còn chưa đạt đến Vũ Hoàng đỉnh phong .
Tâm thần mọi người khẽ run lên, chỉ thấy Sở Xuân Thu rít gào một tiếng, ý chí vô thượng điên cuồng bạo phát, ý chí chặt đứt cỗ lực lượng trấn áp kia đẩy lui cự kiếm, chân hắn cũng lướt đi trên mặt đất khiến mặt đất xuất hiện một vết cắt thật sâu, hắn trực tiếp thối lui đến vùng đất bên cạnh chiến đài. Thân thể Lâm Phong lại xuất hiện, hắn đứng ngạo nghễ trong hư không, đôi mắt tối đen nhìn chằm chằm Sở Xuân Thu, vừa rồi Sở Xuân Thu bộc phát ra tinh thần ý chí cực mạnh khiến hắn có thể chặt đứt cỗ lực lượng trấn áp kia, Sở Xuân Thu cắn nuốt vô số cường giả, thời điểm tinh thần ý chí của hắn bạo phát không biết có bao nhiêu đáng sợ, ý chí của hắn so với bất kỳ người nào trong nơi này cũng cường đại hơn. Từng cỗ ma uy điên cuồng hướng về phía Lâm Phong hội tụ mà đến, Lâm Phong vừa đột phá nên ma uy trên người sản sinh ra rất nhiều, lực lượng cùng thần hồn lại được rèn luyện lần nữa, mặc dù trận chiến vừa rồi không thể đánh bại Sở Xuân Thu nhưng một khắc hắn hóa cửu u kia, hắn đã cảm giác được một cảnh giới hoàn toàn mới, ma ý giống như no đủ sắp phá tan sự trói buộc của Vũ Hoàng, hôm nay hắn mới là Vũ Hoàng đỉnh phong chân chính.
– Đáng tiếc, không có thời gian tu luyện Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp, nếu không thân thể của ta lại đề thăng một cái cấp bậc mới, thân thể có thể siêu việt Chu Vinh Mãn, trở thành tồn tại mạnh nhất.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, ma uy trong thiên địa vẫn cuồn cuộn nhảy vào bên trong thân thể hắn. Thần sắc Sở Xuân Thu ngưng trọng, lực công kích của Lâm Phong đã có thể chống lại lực lượng thôn thiên của hắn. Những chiến trường khác, phật quang bao phủ đầy trời, trận đạo bao phủ hư không, tiếng oanh long và lực lượng hủy diệt lan ra khắp hư không, đó đều là những cảnh tượng rung động, Không Minh chiến đấu cùng trận tượng, tiến vào giai đoạn va chạm đến mạnh nhất, dư âm vô cùng khủng bố. Chu Vinh Mãn cùng Hoa Thanh Phong tạm thời ngưng chiến, hai người đều không làm gì được đối phương, điều này làm cho đám người sợ hãi than thở, hoá ra Chu Vinh Mãn này thích nói mạnh miệng, không ngờ hắn cũng lợi hại như vậy, có thể cùng Hoa Thanh Phong chiến đấu không phân thắng bại, thực lực sáu người này không khỏi có chút quá dọa người.
Chương 2202: Ngàn cánh tay
Lâm Phong nhìn lướt qua hai đại chiến trường khác, những người bên đó cũng rất mạnh, thực lực của Không Minh đúng như tưởng tượng của Lâm Phong, ngày xưa trong tiểu thế giới, Không Minh cũng bất lộ sơn thủy, phi thường trầm lặng, nhưng Lâm Phong cũng không dám khinh thường thực lực của Không Minh, thập đại yêu nghiệt của bát hoang ngày trước chỉ có Không Minh không thể nhìn thấu.
Hôm nay Không Minh vẫn trầm lặng như vậy, nhưng khi hắn nở rộ thực lực thì làm cho người ta sợ hãi.
– Đối thủ như vậy, mới có thể kích phát chiến lực mạnh nhất, đột phá gông cùm xiềng xích.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, vừa rồi hắn cùng Sở Xuân Thu chiến một trận, lấy Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp hóa thân thành cửu u trấn áp Sở Xuân Thu, sau đó lại hoá thân thành cửu u ma kiếm, ép toàn bộ lực lượng ma đạo trong người đi ra, do đó đánh vỡ gông cùm xiềng xích, dẫn động thiên ma kiếp hàng lâm.
– Ta gọi Chu Vinh Mãn.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm vang lên kéo suy nghĩ của mọi người lại, Lâm Phong cũng chuyển mắt nhìn về phía Chu Vinh Mãn.
– Gia hoả này làm như người khác không biết hắn gọi tên Chu Vinh Mãn vậy.
Lâm Phong đối với Chu Vinh Mãn không biết nên nói gì nữa, một nhân vật lợi hại có thể cùng Hoa Thanh Phong tranh phong, nhưng như thế nào lại khiến hắn có cảm giác tên này hơi ngốc, chỉ sợ ba chữ Chu Vinh Mãn này đã trở thành cái tên được mọi người trong Thần Tiêu Thành thường xuyên nghe được.
– Hoa Thanh Phong, hiện tại Chu Vinh Mãn sẽ đánh bại ngươi, trở thành người mạnh nhất.
Chỉ thấy Chu Vinh Mãn nhếch miệng mỉm cười, trên người hắn toát ra một cỗ yêu khí tràn ngập không gian, yêu khí giống như đến từ thời viễn cổ đang điên cuồng phóng thích ra, Hoa Thanh Phong không ngờ mình lại cảm giác được một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, rốt cuộc Chu Vinh Mãn là ai. Chỉ thấy chỗ mi tâm Chu Vinh Mãn xuất hiện một cái ấn ký màu đỏ nhìn rất yêu dị, đồng thời phía sau hắn cũng xuất hiện rất nhiều cánh tay, một màn này khiến cho đồng tử mọi người cứng ngắc lại, sắc mặt Hoa Thanh Phong cũng đột nhiên trở nên tái nhợt. Ngàn cánh tay, vậy mà Chu Vinh Mãn lại có ngàn cánh tay, nếu là những cánh tay như những người bình thường khác thì có lẽ sẽ không có chuyện gì, nhưng mà đây là cánh tay của Chu Vinh Mãn, một đôi tay của hắn cũng có lực lượng vô thượng, trăm ngàn cái cánh tay sẽ đáng sợ đến mức nào? Quả thực không dám tưởng tượng, chiến đấu đến hiện tại, người Thần Tiêu Thành đều biết thân thể Chu Vinh Mãn phi thường cường thịnh, hắn có thể lấy thân thể trực tiếp đối kháng công kích bình thường của Hoa Thanh Phong, nghìn cánh tay xuất hiện khiến cho lòng tin của người Thần Tiêu Thành đối với Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong ít đi rất nhiều, ít nhất bọn họ không có cho rằng Hoa Thanh Phong tất thắng giống như vừa rồi,.
– Chu Vinh Mãn!
Hình như mọi người đã bị Chu Vinh Mãn lây bệnh, mặc niệm gọi tên hắn, mà đúng lúc này họ nhìn thấy Chu Vinh Mãn giẫm chân tại chỗ mà ra, hướng về phía Hoa Thanh Phong đi tới, mi tâm có một đạo kim sắc dựng thẳng đứng, ngàn cánh tay xuất hiện khiên hắn trở nên yêu dị vô biên.
– Gia hoả này là người hay yêu.
Thiên Thư hiện lên trên đỉnh đầu Hoa Thanh Phong, trường bào phiêu phiêu khiến hắn nho nhã đến cực điểm, kiếm ý lăng thiên, khí tức trên người hắn phóng thích đến cực trí. Hoa Thanh Phong bước ra một bước sau đó phun ra một chữ, trong khoảnh khắc một đạo lợi kiếm khủng bố lao ra, hướng về phía Chu Vinh Mãn mà đi, những cánh tay của Chu Vinh Mãn đan vào nhau tạo thành quyền, hắn không thèm nhìn công kích của đối phương giẫm chân tại chỗ mà ra, hư không rung chuyển, giống như không có lực lượng gì có thể ngăn cản hắn. Hoa Thanh Phong hội tụ uy áp vô thượng của thiên địa, bàn tay lập tức xẹt qua hư không, trong khoảnh khắc trời đất xuất hiện một chữ cổ cự đại ẩn chứa sức mạnh to lớn giống như muốn nuốt chửng thiên địa, hội tụ thành vô số đạo ánh sáng sát phạt, Hoa Thanh Phong lập tức há mồm nhổ ra tất cả lực lượng giết đi ra ngoài. Cuồng phong càn quét thiên địa, uy lực không biết có bao nhiêu sao đáng sợ.
– Đông, đông.
. . Chu Vinh Mãn vẫn giẫm chân tại chỗ mà ra, ngàn cánh tay mang theo lực lượng vô cùng mãnh liệt oanh kích về trước, không có gì có thể tạo thành thương tổn cho hắn.
– Ta ngược lại muốn nhìn xem, công kích cùng phòng ngự của ngươi cường đại như vậy thì thần hồn của ngươi mạnh đến mức nào.
Hoa Thanh Phong phun ra một đạo thanh âm lạnh lùng, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thiên địa phía trên giống như có một luồng sức mạnh vô cùng to lớn hội tụ, thực lực của Thần Tiêu Đệ Nhất Quân là không thể nghi ngờ, mỗi một chữ, mỗi một bút đều có thể tạo thành lực lượng công kích vô cùng đáng sợ, giờ khắc này khí tức sát phạt trong hư không trực tiếp nhằm phía đầu Chu Vinh Mãn. Nhưng mà mọi người chỉ thấy Chu Vinh Mãn ngẩng đầu lên, ấn ký chỗ mi tâm đột nhiên bắn ra ánh sáng màu vàng phóng thẳng lên trời, từng đạo công kích của Hoa Thanh Phong bị nuốt vào trong đó, biến mất vô tung vô ảnh, giờ phút này Chu Vinh Mãn chính là quái vật, có thể phá hết thảy công kích, lực lượng công kích gì cũng không thể làm gì được hắn.
– Chu Vinh Mãn, chính là nhân vật cấp bậc quái thú, hai cánh tay đã lợi hại như vậy, ngàn cánh tay sẽ cường đại đến mức nào, còn có con mắt màu vàng kia nữa, nó có thể nuốt hết tất cả các loại công kích, tên này thật biến thái.
Mọi người âm thầm cảm khái trong lòng, hoá ra trước giờ gia hoả này cũng chưa có phát huy ra toàn bộ thực lực, đây mới là trạng thái chung cực của hắn, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong cũng phải gặp nguy hiểm. Đương nhiên Hoa Thanh Phong cũng biết cục diện trước mắt nguy hiểm như thế nào, người này tự xưng mình có được huyết mạch mạnh nhất viễn cổ, cường đại đến mức khiến hắn kinh ngạc, mỗi một cánh tay của tên kia đều có lực công kích dọa người, ngàn cánh tay sẽ tạo thành lực lượng không thể tưởng tượng nổi, nếu hắn bị đánh trúng thì sẽ là tình huống gì, cánh tay Chu Vinh Mãn dài ngắn không đồng nhất, hoàn toàn có thể làm được việc đồng thời công kích một mục tiêu. Lúc này, ngón tay Hoa Thanh Phong xẹt qua hư không, hắn lại khắc chữ cổ lên trên Thiên Thư lần nữa, lực lượng vô tận của thiên địa hội tụ dung nhập vào trong chữ cổ hắn khắc, chữ cổ ẩn chứa vô thượng kiếm uy khiến cho người ta run rẩy.
– Ta muốn xem tay ngươi có thể ngăn cản công kích mạnh đến mức nào?
Thanh âm lạnh lẽo của Hoa Thanh Phong lại vang lên, toàn bộ lực lượng võ hồn niêm phong trong Thiên Thư điên cuồng chui vào trong chữ cổ, từng chữ cổ xuất hiện sắp xếp thành một hàng, mỗi một chữ cổ đều ẩn chứa khí thế đáng sợ.
– Giết!
Hoa Thanh Phong phun ra một chữ, tất cả các chữ cổ mang theo kiếm quang vô tận, đồng thời bắn về phía Chu Vinh Mãn, một nghìn cánh tay của Chu Vinh Mãn cùng động, đan vào nhau tạo thành một mảnh ảo ảnh, oanh về phía những chữ cổ kia, trong khoảnh khắc chữ cổ cùng cánh tay không ngừng bạo liệt, cánh tay Chu Vinh Mãn không ngừng nổ tung, nhưng mà Chu Vinh Mãn vẫn lù lù bất động, tiếp tục đi về phía trước, nhìn động tác rất thong thả, khoảng cách giữa hắn và Hoa Thanh Phong ngày càng gần.
– Rống!
Rốt cục, một tiếng tê rống đáng sợ cũng truyền về phía Hoa Thanh Phong, sắc mặt Hoa Thanh Phong cứng đờ, miệng hắn phun ra lợi khí nhưng mà toàn bộ công kích đều bị oanh dập nát, thân thể hắn cũng bị dư âm đẩy lui về sau, sắc mặt hắn tái nhợt.
– Hoa Thanh Phong, bại?
– Chu Vinh Mãn là tồn tại cấp bậc quái thú, căn bản không thể đánh bại, bất kể đó là công kích hay phòng ngự của hắn cũng mạnh đến mức cực trí, ngay cả thần hồn cũng có phòng ngự cực kỳ đáng sợ.
– Hoa Thanh Phong ngươi thua rồi, Chu Vinh Mãn ta mới là Vũ Hoàng mạnh nhất Cửu Tiêu thế hệ này.
Chu Vinh Mãn nhếch miệng cười nói, giờ phút này không có người nào dám cười nhạo hắn nhìn như ngu đần nữa, thanh âm không quá gò bó này quanh quẩn trong màng tai mọi người, giống như câu nói “ta tên Chu Vinh Mãn” bình thường đến cực điểm kia, mọi người đều hiểu, nếu Chu Vinh Mãn nhỏ yếu hắn sẽ trở thành một truyện cười, nhưng bây giờ hắn đánh bại Hoa Thanh Phong thì người của Cửu Tiêu đại lục sẽ thường xuyên nhớ tới câu nói, ta gọi Chu Vinh Mãn.
– Mười ghế đầu Cửu Tiêu hội ngộ có bốn vị Cửu Tiêu đệ nhất quân, nhưng mà tới giờ phút này chỉ còn lại một người là Hoa Thanh Phong, chẳng lẽ Hoa Thanh Phong sẽ trở thành người cuối cùng của Cửu Tiêu đệ nhất quân xếp ở vị trí thứ sáu sao, nói như vậy bảng xếp hạng Cửu Tiêu đệ nhất quân này không khỏi có chút thất vọng đi.
Rất nhiều người ám thầm nghĩ như vậy, nếu Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong nếu bị loại thì thanh danh Cửu Tiêu đệ nhất quân sẽ bị hao tổn rất nhiều, nhưng mà chuyện này cũng xác minh Cửu Tiêu mênh mông có rất nhiều thiên tài, Cửu Tiêu đệ nhất quân không phải người mạnh nhất. Hoa Thanh Phong nghe được lời nói của Chu Vinh Mãn thì cũng trầm mặc xuống, hắn có thể nói cái gì, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, không ngờ không làm gì được đối phương, trận chiến này vô luận đánh như thế nào hắn cũng không thể thắng, mặc dù không thể thắng Chu Vinh Mãn nhưng Hoa Thanh Phong hắn cũng không đến mức phải bài danh thứ sáu, cùng năm người khác chiến chưa chắc hắn đã bại, thực lực Chu Vinh Mãn không giống như mọi người dự tính. Lúc này Không Minh cùng trận tượng đã chiến đấu đến giai đoạn gay cấn nhất, chư thiên phật giai toả ra vô số ánh sáng màu vàng chiếu rọi thiên địa, vòm trời phía trên, xuất hiện vô số phật tôn miệng phun ra phạm âm, đồng thời toàn bộ hư không cũng bị trận quang quấn quanh, lực lượng cực trí của phật đạo va chạm với lực lượng mạnh nhất của trận đạo. Đôi mắt Không Minh nhắm lại, thân thể huyền phù trong hư không, phía sau lưng hắn là một trăm linh tám vị tôn phật tôn đang chống đỡ cho kim thân của hắn bất diệt, mà trận tượng ở bên kia lại ẩn ẩn có chút chống đỡ không được .
– Vạn phật triều thiên, kim thân bất diệt, ngươi là ai.
Sắc mặt Trận tượng trở nên khó coi, trận đạo của hắn không yếu hơn công kích của đối phương, nhưng mà phòng ngự của hắn không có mạnh bằng đối phương, Không Minh có vạn phật triều thiên tạo ra kim thân bất diệt, khiến hắn thành tựu bất diệt thể.
– Lại là một gia hoả có phòng ngự làm cho người ta sợ hãi, Không Minh cũng có khả năng so với Hoa Thanh Phong cường đại hơn, Thánh Sơn xuất hiện hai vị yêu nghiệt, không ngờ Không Minh từ trước đến nay luôn trầm lặng lại mạnh hơn so với Hoa Thanh Phong.
Mọi người nói nhỏ trong lòng một tiếng, sắc mặt Nhàn Nhân biểu hiện ra phi thường khoa trương, nhìn chằm chằm vào Không Minh thấp giọng mắng:
– Con lừa ngốc này che dấu thật sâu, không ngờ hắn lại mạnh như vậy.
Rốt cục Trận tượng không địch lại Không Minh bị hắn đánh thương, nhưng mà hắn cũng không có thừa nhận chiến bại, hắn cùng Hoa Thanh Phong giống nhau, mặc dù bị thua một ván nhưng hắn cảm thấy mình không yếu hơn so với bốn người khác, bọn họ còn muốn tiếp tục chiến, ít nhất là muốn bước vào vị trí tốp ba.
– Sáu vị tuyệt đỉnh yêu nghiệt giao phong, thực lực thật đáng sợ, Chu Vinh Mãn đã chứng minh hắn so với Hoa Thanh Phong mạnh hơn, Không Minh chứng minh hắn mạnh hơn trận tượng, Lâm Phong cùng Sở Xuân Thu chiến đấu, cũng kinh thiên động địa, nhưng không có phân ra thắng bại rõ ràng, không biết những người này có đảo loạn trình tự, tiếp tục tái chiến hay không.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng một tiếng.
– Lâm Phong, ngươi và ta chiến một trận.
Đúng lúc này có một đạo thanh âm truyền đến, mọi người nhìn thấy Hoa Thanh Phong bước ra ngoài, hướng về phía Lâm Phong mà đi, hắn không muốn tiếp tục va chạm với Chu Vinh Mãn nữa, hiển nhiên hắn không nghĩ rằng hắn bị Chu Vinh Mãn đánh bại, mà trở thành người đầu tiên bị đào thải.
Chương 2203: Hoa Thanh Phong lại bại
Lúc này bóng người hội tụ trên bầu trời đã hóa thành đám đông, nhưng mà bọn họ không nóng lòng giống như đám người bên ngoài Thần Tiêu Thành mà bọn họ vẫn duy trì im lặng, có lẽ loại cục diện này bọn họ đã sớm nhìn quen hoặc có lẽ bọn họ đã sớm dự liệu đến loại tình huống này.
Chỉ thấy nơi nào đó xuất hiện một đạo thân ảnh, người này mặc quần áo màu đen, nhưng mà trên quần áo lại mang theo ma ý, một bộ quần áo bình thường trên người hắn lại giống như một cái áo giáp của Ma Vương khiến cho người ta kinh ngạc, mà bên cạnh hắn có một vị thanh niên, trên người cũng khoác một bộ quần áo màu đen giống như áo giáp, uy phong lầm lẫm.
– Không ngờ mấy tên gia hoả Ma Thần Điện cũng đến.
Đoạn Phong hướng ánh mắt nhìn thoáng qua bên kia, thần sắc khẽ ngưng hạ, hai người kia là cường giả của Ma Thần Điện.
– Không chỉ có Ma Thần Điện, mà còn có các Thần Điện khác cũng đến.
Ánh mắt Đoạn Phong lóe ra nhìn về các phương vị khác, hắn biết lần Cửu Tiêu Hội Ngộ này do Vận Mệnh Thần Điện chủ trì, bởi vậy chiến đài huyền phù trên không đi vào phiến không gian này, chính là vùng không gian do Vận Mệnh Thần Điện nắm trong tay, thời điểm thanh niên đồng lứa của Thần Điện xuất hiện quan sát chiến đấu không có gì, nhưng mà giờ phút này lại xuất hiện nhân vật cấp cao của Thần Điện lại khác, hơn nữa không chỉ có một vị đến, chuyện này có vẻ có chút ý vị sâu xa khác. Lúc này, vị trí đám người Tuyết tộc cũng có vài vị lão giả đi tới, ánh mắt của thanh niên đối diện Già Thiên hiện lên một chút dị sắc, hắn nhìn thấy mấy người kia buông xuống nói:
– Sắp phát sinh chuyện gì rồi ?
– Bình tĩnh xem biến động.
Vài vị lão giả đi tới vung tay lên, dưới thân bọn họ ngưng tụ thành mấy cái tọa ỷ mầu trắng.
– Tiểu Già Thiên, trận chiến đấu này con có cảm giác như thế nào, có cảm xúc gì không?
Chỉ thấy một vị lão giả nhìn Già Thiên, có chút sủng nịch nói.
– Bọn họ rất lợi hại, cho dù đặt họ trong Tuyết tộc ta thì một thế hệ Vũ Hoàng đỉnh phong hôm nay cũng không tìm thấy mấy người có thực lực như thế này.
Thanh âm non nớt của Già Thiên truyền ra, lão giả Tuyết tộc nghe xong mỉm cười gật gật đầu, nói:
– Đây là Cửu Tiêu Hội Ngộ, sân khấu cho cường giả kiệt xuất nhất Cửu Tiêu đại lục gặp nhau, trăm năm mới tổ chức một lần, hôm nay chỉ còn lại có sáu người, chỉ sợ bên trong Thần Điện cũng không có nhiều nhân vật thiên tài như vậy, nếu thúc thúc của ngươi có cảnh giới giống như bọn họ, có lẽ hắn có thể thắng bọn họ, mẫu thân của ngươi cũng cần tiềm hành tu luyện mới được.
– A.
Già Thiên lên tiếng.
– Đương nhiên, về sau tiểu Già Thiên sẽ lợi hại hơn bọn họ.
Lão nhân kia nhẹ nhàng xoa đầu Già Thiên cười cười nói, thiên phú của Già Thiên còn mạnh hơn cả những nhân vật thế hệ trước của Tuyết tộc, trong hai mươi năm nhất định danh chấn thiên hạ, hôm nay bọn họ không cho Già Thiên vào đời, nhưng về sau người khác tất sẽ phát hiện hắn là người của Tuyết tộc, khi đó Tuyết tộc cũng tiến nhập một thời đại cực thịnh, có lẽ bọn họ sẽ có cơ hội tranh phong cùng thời kỳ cổ đại kia, thời đại chư vương cùng tồn tại. Lấy thực lực mạnh mẽ của Vận Mệnh giả làm sao hắn lại không biết những chuyện bên này, mọi người đều biết tất cả những chuyện phát sinh trong phiến không gian này đều dừng trong mắt hắn, đương nhiên nó cũng dừng lại trong mắt Thần Điện, nhưng mà hình như Vận Mệnh giả cũng không có quá để ý thì phải, hắn chỉ chú ý sáu người trong chiến trường, tự nhiên sáu người kia sẽ không quan tâm đến chuyện ngoại giới, trong mắt bọn họ chỉ có đánh bại những người khác mới là việc quan trọng. Lâm Phong nghe thấy Hoa Thanh Phong hét lớn một tiếng, ánh mắt không khỏi chuyển qua nhìn về phía Hoa Thanh Phong, Chu Vinh Mãn lấy lực lượng ngàn cánh tay khiến Hoa Thanh Phong vô lực, bởi vậy Hoa Thanh Phong tìm tới hắn, Hoa Thanh Phong không hy vọng trở thành người đầu tiên bị đào thải, cho nên hắn không có tiếp tục chiến đấu cùng Chu Vinh Mãn, mà lựa chọn Lâm Phong. Trong ánh mắt Lâm Phong dấy lên chiến ý nhè nhẹ, có thể cùng mấy nhân vật đỉnh phong giao phong là dịp may hiếm có, qua đó hắn có thể mang toàn bộ lực lượng của chính mình áp bức đi ra, rèn luyện thực lực của chính mình, vừa rồi hắn đã trải qua một lần Thiên ma kiếp tẩy lễ, thần hồn cùng thân thể lại được rèn luyện lần nữa, trở nên càng ngày càng mạnh, lực lượng pháp tắc cũng cường thịnh hơn một phần, mặc dù không có trải qua Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp nhưng thực lực chỉnh thể của hắn vẫn đề thăng một chút, vừa lúc Hoa Thanh Phong muốn chiến thì hắn cũng lợi dụng Hoa Thanh Phong đến để kiểm nghiệm một phen. Song quyền nắm chặt, trong khoảnh khắc ma uy bao phủ trên người Lâm Phong, kiếp quang chói sáng khiến hắn giống như một tôn Ma Thần. Lúc này Hoa Thanh Phong cũng bước chậm mà đến, hư không thay đổi bất ngờ giống như phát ra từng tiếng rống giận, tu sĩ nho đạo xuất ngôn tuỳ pháp, đối với việc vận dụng lực lượng thiên địa mạnh mẽ tới cực điểm, Hoa Thanh Phong không chỉ là tu sĩ Nho đạo mà hắn còn là kiếm tu cường đại, bởi vậy lực lượng trong thiên địa hóa thành từng chuôi lợi kiếm sáng chói, trong nháy mắt hướng về phía Lâm Phong giết qua. Kiếm đã bắn ra nhưng Hoa Thanh Phong vẫn chưa dừng bước, hắn tiếp tục hướng về phía trước bước đi, mỗi một bước bước ra cũng khiến cho phong vân biến sắc, trên đỉnh đầu hắn có Thiên Thư huyền phù triệu tập lực lượng thiên địa, hắn đã trải qua một hồi chiến bại nên trận chiến này hắn quyết không thua.
– Bại dưới tay Chu Vinh Mãn lại tới tìm ta chiến, trận chiến này ngươi sẽ càng thảm hại hơn.
Thần sắc Lâm Phong trở nên lạnh lùng, khí tức hoang cổ cuồn cuộn không ngớt, thánh quyền Phá Thiên khiến thiên địa hét lên giận dữ, lợi kiếm không ngừng bị triển áp phá vỡ. Thân thể Lâm Phong một hóa thành hai, hai hóa thành ba, ba sinh vạn vật. Rất nhiều cường giả trong hư không nhìn thấy một màn này đồng tử đọng lại, tam sinh vạn vật! Chủng thần thông này giống như năng lực hắn tự tu luyện được thì phải. Đương nhiên trong thế giới võ đạo cũng có rất nhiều người tu luyện thân ngoại hóa thân, nhưng người có thể có năng lực so với hắn mạnh hơn lại rất ít ỏi, có lẽ đây cũng là một loại công pháp thần thông.
– Chu Vinh Mãn biến ảo ra ngàn cánh tay, Lâm Phong lại hóa ra nghìn vạn hóa thân, chẳng lẽ Lâm Phong còn có con bài chưa lật?
Tâm thần mọi người khẽ nhảy lên, bọn họ lập tức chứng kiến cuồng phong gào thét, nghìn vạn hóa thân đồng thời đánh về phía Hoa Thanh Phong, hơn nữa thân thể Lâm Phong vẫn tiếp tục phân hoá, phân thân càng ngày càng nhiều, tam sinh vạn vật vô cùng vô tận, vĩnh viễn không ngừng nghỉ.
– Hừ!
Hoa Thanh Phong hừ lạnh một tiếng, bàn tay huy động, thiên địa biến sắc, vô tận kiếm quang nở rộ trên hư không giống như châu chấu, kiếm quang hướng về bát phương nở rộ, tru diệt từng cỗ phân thân, hắn không tin phân thân của Lâm Phong có có được lực lượng mạnh mẽ giống như cánh tay của Chu Vinh Mãn. Cuồng phong cuốn qua thiên địa, vô tận phân thân giống như đang tự sát đánh về phía Hoa Thanh Phong vậy, chỉ thấy nơi nào đó có từng đạo quyền mang phá không mà ra, ánh mắt Hoa Thanh Phong nhất thời trở nên lạnh lùng, hắn gian nan xoay người nhìn về phía phương vị kia xem bản tôn của Lâm Phong ở nơi nào. Hoa Thanh Phong không hề do dự bước về phía bên kia, đồng thời khắc hạ từng chữ cổ xuống hư không, trong nháy mắt vô số chữ cổ dung hợp đạo pháp của hắn bắn về phía những phân thân trước mặt, còn thân thể hắn lại hướng về phía quyền mang cường đại của Lâm Phong đi đến. Hoa Thanh Phong nhìn thấy thân thể của Lâm Phong ở kia, ngón tay khắc chữ vào trong hư không, trong trời đất hiện lên một chữ giết vô cùng to lớn, nhìn mà ghê người, nó giống như ẩn chứa khí tức sát phạt vô thượng, tru sát thiên địa, Thiên Thư phía trên hội tụ lực lượng vô cùng dũng mãnh tiến vào trong một chữ này, Hoa Thanh Phong muốn tru diệt thân ảnh phía trước. Nhưng mà đúng vào lúc này, Hoa Thanh Phong lại nhíu mày, ở phương hướng phía sau lưng hắn có một đạo thân ảnh phá nát chữ cổ của hắn tiến đến, trên thân thể người này có một cỗ khí tức nguy hiểm hiện lên, đó là khí tức thuần túy của ma đạo, vòm trời phía trên xuất hiện cửu u, lúc này mọi người cũng không biết cửu u do một tôn thân thể gọi về hay là nó chỉ cửu u chi tuyền, ma quang trong đó bắn ra làm cho người ta run sợ, dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Hoa Thanh Phong.
– Ba mặt bị tập kích.
Đồng tử đám người co rút lại, thân ngoại hoá thân của Lâm Phong cũng ẩn chứa lực công kích, hơn nữa đến lúc này rồi Hoa Thanh Phong cũng không biết phân thân của hắn có ẩn chứa lực công kích hay không. Hơn nữa tốc độ của phân thân rất nhanh, chỉ cần hai cái hô hấp đã có thể buông xuống bên người Hoa Thanh Phong. Chỉ thấy sắc mặt Hoa Thanh Phong trở nên khó coi, cước bộ vẫn hướng về phía một khối thân thể trong đó bước tới, lực lượng sát phạt không ngừng nở rộ, chữ cổ tức giận giết ra, thân thể hắn xoay về sau nhìn thân ảnh mang theo nguy cơ tiến đến kia, Thiên Thư phía trên hội tụ kiếm uy cường đại rồi đột nhiên bắn ra, hắn tùy ý để cửu u chi âm rót vào trong cơ thể, sau đó lấy ý để chí chống cự. Bàn tay huy động, trước người hắn lại xuất hiện một loạt chữ cổ, trong giây lát tất cả chữ cổ hướng về các phương vị chấn sát mà ra, uy lực vô cùng khủng khiếp. Nhưng mà đúng vào lúc này, Hoa Thanh Phong đột nhiên cảm giác mình rất mỏi mệt, rất muốn lâm vào trong giấc mộng, nước suối cửu u không ngừng cọ rửa thân thể hắn, đánh sâu vào ý chí của hắn, cảnh trong mơ khiến hắn ngủ say.
– Đại mộng thuật.
Ý chí của Hoa Thanh Phong rất cứng cỏi, hung hăng cắn răng một cái.
– Ngươi đã bên trong mộng cảnh của ta thì cố gắng trải qua cửu u ăn mòn đi.
Có một đạo thanh âm bên ngoài bay vào trong tai Hoa Thanh Phong khiến sắc mặt hắn rất khó coi, hắn đang bên trong mộng cảnh sao? Không có khả năng, đây là mị hoặc ma âm.
– Đây là mộng cảnh ta dựng lên cho ngươi, ngươi xem ngươi trước mặt công kích mạnh mẽ, có phải người có cảm giác vô lực, không thể chống cự không.
Lại một đạo thanh âm giống như ma chú truyền vào ăn mòn ý chí của hắn, nó cùng Cửu U Ma Khúc phối hợp khiến hắn càng phát ra sự hoài nghi chính mình.
– Cút ngay.
Hoa Thanh Phong quát lên một câu, lợi kiếm lại bắn giết ra ngoài, công kích phía trước bị phá vỡ .
– Thấy được không có, kia căn bản là ảo cảnh, không phải công kích chân thật, nếu không ngươi như thế nào có thể dễ dàng phá giải như vậy.
Thanh âm kia giống như không đình chỉ, vang vọng bên trong óc hắn, khiến hắn tin tưởng rằng hắn đã thật sự lâm vào trong mộng cảnh. Từng đạo công kích đáng sợ oanh giết đến, Hoa Thanh Phong hội tụ uy áp vô thượng phun ra công kích, chấp bút khắc chữ cổ, giết chết hết thảy, nhưng những cảnh tượng kia giống như ảo cảnh, không ngừng bị kích diệt, vô cùng vô tận, không có dừng lại.
– Rốt cuộc công kích kia thật hay giả, vì sao chúng lại bị Hoa Thanh Phong dễ dàng phá đi như thế .
Người ngoại giới chứng kiến công kích của Hoa Thanh Phong dễ dàng phá diệt từng cỗ phân thân thì không khỏi thầm nghĩ trong lòng.
– Không biết rõ, thật thật giả giả, có lẽ phân thân cũng ẩn chứa lực công kích, nhưng rất yếu.
Chẳng qua bọn họ không biết, lúc này Hoa Thanh Phong đã hoài nghi chính mình đang lâm vào trong ảo mộng, hắn vẫn không ngừng oanh ra từng đạo công kích phá huỷ phân thân của Lâm Phong, Hoa Thanh Phong tiếp tục công kích nhưng không ngờ lại phát hiện một đạo lực lượng mạnh mẽ phá tan hết thảy, oanh ra ma uy vô thượng.
– Lẽ nào lại như vậy!
Ánh mắt Hoa Thanh Phong cứng ngắc lại, song quyền trở nên gian chống cự, nhưng mà lực lượng của Lâm Phong mạnh mẽ cỡ nào, tiếng răng rắc giòn vang truyền ra, nắm tay xuyên thủng hết thảy, trực tiếp đánh nát cánh tay của hắn, oanh lên thân thể hắn.
– Cút ngay!
Hoa Thanh Phong bạo rống một tiếng, phun ra uy áp khủng bố nhưng mà tất cả vẫn bị phá vỡ , thân thể Hoa Thanh Phong bay lui về sau, nắm tay vẫn hung hăng oanh kích lên trên thân thể của hắn, trong khoảnh khắc lực lượng hủy diệt càn quét cơ thể Hoa Thanh Phong, thân thể hắn bị văng ra ngoài!
Chương 2204: Cuộc chiến giữa phật và ma
– Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong, lại thua.
Ánh mắt vô số người trong Thần Tiêu Thành ngưng lại, toàn bộ Cửu Tiêu đệ nhất quân đều bị loại sao, lúc này đây Lâm Phong sẽ không bỏ qua cho Hoa Thanh Phong nữa, chỉ thấy hắn giẫm chân tại chỗ mà ra, thân thể giống như ảo ảnh áp sát Hoa Thanh Phong, áp lực mạnh mẽ càn quét thiên địa, hắn nhìn thân ảnh phía trước lạnh lùng nói:
– Tự mình mở miệng đi!
Gió lạnh gào thét, diễn tấu trước mặt Hoa Thanh Phong, khiến cho hắn cảm giác đáy lòng sinh ra từng trận mát lạnh, hắn lại thua, hắn là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, ứng cử viên có hi vọng cao nhất đoạt được ghế quán quân Cửu Tiêu Hội Ngộ lần này, nhưng khi bước vào vòng đối quyết mạnh nhất hắn lại chiến bại hai trận, hắn còn có mặt mũi nào tiếp tục tái chiến chứ.
– Sau khi Cửu Tiêu Hội Ngộ kết thúc, ta sẽ tự xét lại mình.
Hoa Thanh Phong nói nhỏ trong lòng một tiếng rồi lập tức mở miệng:
– Hoa Thanh Phong ta, bại!
Cùng với việc đạo thanh âm này hạ xuống, tâm thần người Thần Tiêu Thành cũng khẽ run rẩy, những lời này từ trong miệng Hoa Thanh Phong phun ra có ý nghĩa Thần Tiêu Đệ Nhất Quân bị nốc
-ao, bài danh của Hoa Thanh Phong trong lần Cửu Tiêu Hội Ngộ này là vị trí thứ sáu.
– Quả nhiên Vòng chiến đấu cuối cùng không làm cho người ta thất vọng, tất cả mọi người đều nghĩ Chu Vinh Mãn và Lâm Phong sẽ bị đào thải, nhưng mà bọn họ lại trước sau đánh bại Hoa Thanh Phong, họ muốn nói cho mọi người biết họ có thể đi đến bước này đều do thực lực của bọn họ, không có bất luận kẻ nào có thể hoài nghi.
Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng như vậy. Chiến trường hôm nay chỉ còn lại năm người, hơn nữa Không Minh hoà thượng cũng đã đánh bại siêu cấp cường giả trận đạo kia rồi, việc này có ý nghĩa ít nhất Không Minh sẽ có thứ hạng trước bốn, tuy rằng siêu cấp cường giả trận đạo bại dưới tay Không Minh, nhưng hắn có thể chiến thắng một trong ba người khác. Rất khó phỏng đoán kết quả cuộc chiến này vì những người kia cũng rất đáng sợ, không có tự mình cảm thụ nên bọn họ không thể phán định thực lực ai mạnh hơn, trừ phi bọn họ tiến hành va chạm trực tiếp nhất. Có một số chuyện bọn họ có thể khẳng định đó là danh hào Thần Tiêu Đệ Nhất Quân vốn không nên thuộc về Hoa Thanh Phong, bởi vì thực lực của Không Minh tuyệt nhiên không yếu hơn so với hắn, còn có Chu Vinh Mãn nữa, hắn cũng đánh bại Hoa Thanh Phong, làm sao không thể phong là Thần Tiêu Đệ Nhất Quân, sau trận chiến này danh hào Cửu Tiêu đệ nhất quân sẽ có vài người phải đổi chỗ, giống như Thanh Tiêu Đệ Nhất Quân Vô Tình công tử cũng phải thoái vị nhường lại cho Lâm Phong hoặc Sở Xuân Thu vậy, vì bọn họ là võ tu của Thanh Tiêu đại lục.
– Còn bốn người nữa, một khi ngươi đã bị thua thì cũng nên bị loại rồi.
Chu Vinh Mãn nhìn về phía bốn người còn lại, cuối cùng ánh mắt hắn dừng trên người trận tượng, đôi mắt trận tượng trở nên lạnh lùng, mặc dù hắn khởi bước từ Vũ Hoàng đi lên nhưng dù gì hắn cũng là một cường giả, nhân vật thuộc tầng thứ đỉnh phong nhất, hôm nay hắn ở trên sân khấu Cửu Tiêu Hội Ngộ thua người ta, hơn nữa giờ phút này lại có người bảo hắn cút.
– Không Minh tu luyện Vạn Phật Triều Thiên cùng với Kim Thân Bất Diệt, hắn là nhân vật phi thường mạnh mẽ, nhưng mà người lại là cái thá gì dám miệt thị với ta như thế.
Trận tượng nhìn chằm chằm Chu Vinh Mãn, trong khoảnh khắc trận đạo diễn sinh, hướng về phía Chu Vinh Mãn sát phạt mà đi, nhưng mà mọi người lại thấy Chu Vinh Mãn sinh ra ngàn cánh tay, gì công kích gì cũng lấy lực lượng trực tiếp phá vỡ, nếu có được lực lượng chí cường thì tất cả đều có thể phá vỡ. Cước bộ Chu Vinh Mãn hướng tới chỗ đối phương bước ra, trận chiến này không có huyến lệ như vừa rồi, Không Minh cùng trận tượng chiến đấu tạo ra uy thế kinh thiên động địa, nhưng Chu Vinh Mãn lại kéo chiến đấu đến mức tối giản, không có quá nhiều tính hoa mỹ, nhưng mà lại trực tiếp và bá đạo nhất. Trận tượng không làm gì được Chu Vinh Mãn, Chu Vinh Mãn cũng không thể đánh trúng đối phương, bởi vì thứ hắn am hiểu chính là công kích sát người, năng lực trận đạo của trận tượng cường đại cỡ nào, làm sao hắn lại cho đối phương cơ hội lại gần cơ chứ, hắn muốn lấy lực lượng trận đạo ngạnh ngạnh sinh sinh ép Chu Vinh Mãn thât bại . Giờ phút này cước bộ Chu Vinh Mãn của dừng lại, nhìn trận tượng nói:
– Chiến đấu như vậy có ý nghĩa gì.truyện tà tu audio
– Chiến đấu như này, cuối cùng bại, nhất định là ngươi.
Trận tượng lạnh lùng nói, chiến đấu như này đích xác làm cho người ta không nói được lời nào, công kích cùng phòng ngự của Chu Vinh Mãn đều rất biến thái, nhưng hắn không thể áp sát đối phương thì còn chuyện gì để nói, lời nói của trận tượng cũng không sai, nếu cứ chiến đấu như thế thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về hắn vì hắn có thể thi triển công kích vô cùng vô tận, nhưng loại chiến đấu này rất không thú vị.
– Nhược điểm của Chu Vinh Mãn chính là tốc độ, tuy rằng tốc độ của hắn cũng rất nhanh, nhưng chỉ cần kiềm chế được nện bước, khiến hắn không thể phát huy ra tốc độ của mình thì Chu Vinh Mãn sẽ bị hạn chế.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, người trong chiến cuộc cũng phát hiện ra điểm này, nhưng mà mọi người lại thấy giờ phút này Không Minh cũng mở miệng nói với trận tượng:
– Ngươi cũng là một nhân vật đại Tông Sư, một khi đã bị thua thì nên chủ động rời khỏi chiến cuộc, làm gì phải như thế.
Ánh mắt của Lâm Phong, Sở Xuân Thu cũng nhìn về phía hắn, khiến cho thần sắc trận tượng ngưng lại, hắn chắp hai tay sau lưng đứng trên hư không, thở dài một tiếng:
– Thế giới biến thiên, thiên tài vô tận, ta đã bị loại khỏi Cửu Tiêu Hội Ngộ.
Đúng như Không Minh nói, hắn vốn là nhân vật cấp bậc Tông Sư, một khi đã bại không phải bất đắc dĩ thì còn lưu lại ở đây làm gì, lúc chiến đấu vẫn còn diễn ra thì hắn tự nhiên phải chiến, nhưng mà khi tất cả đã chấm dứt, thứ tự đối với hắn không phải thứ trọng yếu, bởi vậy hắn thối lui đến một bên, nhìn về phía bốn người cuối cùng.
– Người có bài danh đệ nhất và thứ hai cũng bị loại rồi, Hoa Thanh Phong xếp thứ sáu, cường giả trận đạo đáng sợ kia xếp thứ năm, bốn người còn lại sẽ tranh nhau tốp bốn.
Mọi người âm thầm nói trong lòng, Hoa Thanh Phong được liệt vào vị trí thứ nhất đã bị loại, cường giả trận đạo được liệt vị trí thứ hai cũng đồng dạng bị loại, trận chiến cuối cùng Cửu Tiêu Hội Ngộ vượt quá dự tính của mọi người.
– Hiện tại, chỉ còn lại bốn người, Chu Vinh Mãn, Không Minh, Sở Xuân Thu, Lâm Phong, hình như Chu Vinh Mãn và Không Minh có chút tương tự, công kích cùng phòng ngự cường đại đến mức đáng sợ, chỉ khác nhau một chút là công kích của Chu Vinh Mãn dùng thân thể trực tiếp công kích, còn Không Minh là phật môn công kích, luận phòng ngự thì Không Minh cũng có Kim Thân Bất Diệt Thể, nếu hai người bọn họ va chạm chẳng biết kết cục sẽ như thế nào, Lâm Phong và Sở Xuân Thu chiến đấu cũng chưa có phân ra thắng bại.
– Lâm Phong, ta và ngươi cũng coi như hữu duyên, nếu còn lại bốn người thì sao chúng ta không cùng chiến một trận, Chu Vinh Mãn cùng Sở Xuân Thu chiến một trận, nhưng mà tất cả sẽ không đào thải đối thủ, người thắng chiến cùng người thắng, người thua chiến với người thua, sau đó mới quyết định bài danh cuối cùng.
Không Minh nhìn về phía Lâm Phong chậm rãi nói ra.
– Không ngờ Không Minh lại muốn đối chiến với Lâm Phong, hắn là phật tu còn Lâm Phong là ma tu, hai người va chạm sẽ là cảnh tượng phi thường huyễn lệ.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng. Lâm Phong cũng nhìn về phía Không Minh, bất diệt kim thân của Không Minh so với vương thể Trác Khanh còn mạnh mẽ hơn không ít, Trác Khanh cũng từng tham gia Cửu Tiêu Hội Ngộ, nhưng mà hắn bị loại từ rất sớm, tốp ba mươi người mạnh nhất hắn cũng không có đặt chân tới, hắn và Không Minh không thể đánh đồng, thực lực của hai người có chênh lệch rất lớn.
– Tốt.
Lâm Phong gật đầu, cuối cùng còn lại bốn người và bốn người bọn họ đều là những nhân vật Vũ Hoàng đỉnh phong, bất cứ người nào hắn cũng muốn chiến, Lâm Phong cũng rất chờ mong để lĩnh giáo vô thượng phật pháp của Không Minh,.
– Trong hai người các ngươi, người nào thắng tiếp tục tái chiến cùng ta, tranh đoạt ngôi vị đệ nhất Cửu Tiêu.
Chu Vinh Mãn nhếch miệng mỉm cười nói với hai người, chuyện này khiến cho thần sắc Sở Xuân Thu ngưng lại, hắn nhìn về phía Chu Vinh Mãn thầm nghĩ, gia hoả này không để hắn vào trong mắt sao, coi như hắn tất bại vậy. Người Thần Tiêu Thành cũng âm thầm lau mồ hôi, tuy rằng Chu Vinh Mãn rất mạnh, nhưng mà thực lực Sở Xuân Thu lại yếu sao, Chu Vinh Mãn đúng là một tên thú vị. Sở Xuân Thu phóng thích thôn thiên ý chí trên người về phía Chu Vinh Mãn, thân thể đối phương mạnh mẽ vô song thì hắn sẽ khiến đối phương lãnh hội thôn thiên ý, nuốt hết ý chí của hắn. Bên phía Lâm Phong, trên người Không Minh hoà thượng toả ra phật quang hừng hực, một trăm linh tám vị phật tượng hiện lên phía sau thân thể hắn, thân thể hắn hóa thành kim thân, làm cho người ta có cảm giác hắn giống như một vị phật đà không thể chiến thắng, cường giả phật môn chí cường. Quanh thân Lâm Phong ma quang diệu thiên, trong hư không ma vân cuồn cuộn, cửu u nhô lên cao, khúc âm lượn lờ, vòm trời kia bị chia ra một nửa của phật một nửa của ma, một phương phật quang sáng lạn, một phương hắc ám bao phủ. Cửu U Khúc tấu lên, ma quang trong thiên địa không ngừng ăn mòn phật quang, muốn chiếm lĩnh toàn bộ hư không.
– Cửu U Ma Khúc, một trong chín khúc chí cường của thiên địa, nhưng mà bên trong chín khúc kia cũng có phật khúc, Đại Từ Đại Bi Chú, phổ độ chúng sinh.
Không Minh nhắm mắt lại, thân thể hoàn toàn hóa thành kim thân, vạn vật không thể xâm lấn, kim thân ngồi trong hư không, vạn phật hành hương, một trăm linh tám tôn phật đà đồng thời tấu vang phật âm, giống như âm thanh đến từ trời cao tinh lọc hết thảy. Giờ khắc này bầu trời Thần Tiêu Thành tràn ngập phật âm cuồn cuộn, Đại Từ Đại Bi Chú vang vọng giữa trời đất, mọi người giống như cảm giác một cỗ phật quang bao phủ, rót vào tâm linh, trong khoảnh khắc nó khiến bọn họ muốn đi vào trạng thái không linh, buông mình, tiến vào vô ngã, bỏ đi tất cả tâm niệm tranh đấu tiến về hư vô, muốn buông xuống tất cả ý chí giết chóc, quay về sự yên bình, không cầu gì cả buông ra hết thảy. Qua một đoạn thời gian, trong Thần Tiêu Thành có rất nhiều người trong ánh mắt lộ ra ya muốn hành hương, đôi mắt bình tĩnh, tâm như nước chảy, giờ khắc này bọn họ đã buông ra hết thảy, quên hết tât cả.
– Một khúc phật âm thật mạnh, Đại Từ Đại Bi Chú làm cho người ta mất đi ý chí chiến đấu nhưng mà hắn lại đang trong chiến đấu.
Tâm thần rất nhiều người bắt đầu trở nên rung động, bọn họ phát hiện những người bên cạnh đã lâm vào bên trong ý cảnh của khúc âm kia, giờ phút này Không Minh trong mắt bọn họ trở nên thánh khiết, vô thượng, là cổ phật từ bi, nhưng mà bọn họ lại giống như quên mất Không Minh đang lợi dụng Đại Từ Đại Bi Chú để chiến đấu.
– Cửu U Ma Khúc chỉ nhằm vào một mình Không Minh, còn Đại Từ Đại Bi Chú của Không Minh lại trực tiếp vang vọng giữa trời đất, giống như Không Minh tu luyện thuần thục hơn so với Lâm Phong thì phải.
Rất nhiều người thầm nghĩ trong lòng, phật quang đã áp đảo ma quang.
– Con lừa ngốc này, không nên dùng Đại Từ Đại Bi Chú chứ.
Ánh mắt Nhàn Nhân cứng đờ, nhìn chằm chằm vào Không Minh đang bên trong chiến đấu, con lừa ngốc che dấu quá sâu, hắn mới là nhân vật mạnh nhất Thánh Sơn a.
Chương 2205: Công kích vô song
Rất nhiều người trong Thần Tiêu Thành quan sát trận chiến giữa Không Minh và Lâm Phong, trước khi Cửu Tiêu Hội Ngộ bắt đầu, không có ai nghĩ đến trận quyết chiến cuối cùng lại do mấy người luôn trầm lặng từ trước đến nay tiến hành, võ tu đến từ Thánh Sơn, Lâm Phong chọc giận Thiên ma Lôi gia, Chu Vinh Mãn ai biết đến, cùng với Sở Xuân Thu của Thanh Tiêu đại lục.
Cũng thật không ngờ bốn người bọn họ lại cường đại đến loại trình độ này, Thần Tiêu Đệ Nhất Quân Hoa Thanh Phong đã không có tư cách chiến đấu cùng bọn họ. Đại Từ Đại Bi Chú cùng với Cửu U Ma Khúc va chạm, làm trận chiến này tăng thêm vài phần quang hoàn, người Thần Tiêu Thành lắng nghe Đại Từ Đại Bi Chú đều bị ảnh hưởng, huống chi người trực diện đối mặt Không Minh giờ phút này, Lâm Phong là người cảm thụ khúc phật âm này sâu sắc nhất, chú ngôn muốn người ta buông bỏ hết thảy, buông bỏ chiến đấu chi tâm, tâm tranh cường, chỉ lưu lại thân thể không linh, nếu ai có ý chí không cứng cỏi sẽ dễ dàng bị hắn ảnh hưởng, buông hỏ chiến đấu ý, thậm chí xuất gia, tâm võ đạo trở thành trống không. Đại Từ Đại Bi Chú cùng Cửu U Ma Khúc giống nhau ở chỗ, cả hai khúc âm đều có thể đoạt ý chí người khác, Cửu U Ma Khúc làm cho người ta tiến nhập ma đạo, trở thành ma, bị ma khúc khống chế ý chí, trở thành ma khôi, Đại Từ Đại Bi Chú không có bá đạo như Cửu U Ma Khúc, nhưng tác dụng của nó lại không kém chút nào so với Cửu U Ma Khúc, giờ phút này phật quang và ma quang không ngừng va chạm trên vòm trời, ma quang đang bị ăn mòn, giống như nó không có cường thịnh như phật quang.
– Phật và ma chỉ là một ý niệm, nếu tu sĩ phật môn thực sự đại từ đại bi, không sân không si thì cũng không cần tu luyện lực lượng chí cường, tranh đoạt đệ nhất Cửu Tiêu, hết thảy đều là hư vọng, một ý niệm là phật, một ý niệm là ma, ta tu ma nghịch loạn thương thiên, thiên không thể trợ, phật há có thể ảnh hưởng ý chí của ta.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, thần sắc trở nên bình tĩnh, không để phật âm mê hoặc, trong mắt hắn chỉ có đối thủ, Không Minh tu luyện Bất Diệt Kim Thân, có một trăm linh tám tôn phật đà hộ thể, khiến hắn cường đại đến mức chư pháp không xâm nhập, công kích bình thường, chỉ sợ không gây thương tổn cho đối phương mảy may.
Nghĩ vậy, kiếm quyết trong tay Lâm Phong ngưng tụ sau đó chém ra một kiếm, trong khoảnh khắc kiếm quang buông xuống trên người Không Minh, Không Minh không có cố ý đi ngăn cản, quanh thân hắn có hàng nghìn hàng vạn tia phật quang hộ thể, thân thể hắn cũng là kim thân, lợi kiếm chém qua chỉ phát ra thanh âm thanh thúy mà thôi, sau đó lập tức yên diệt dưới phật quang, đúng như Lâm Phong đã dự đoán, công kích bình thường căn bản không có hiệu quả, Không Minh có thể đứng ở kia, tùy ý hắn công kích, phòng ngự của tu sĩ phật môn vốn rất cường đại, mà Không Minh lại tu luyện Bất Diệt Kim Thân thì phòng ngự của người này không thể yếu hơn so với hắn, mà công kích bình thường đối với chính hắn cũng không có hiệu quả.
Ma ý quay cuồng, Lâm Phong duỗi tay, từng đạo ma quang nhất thời hướng về phía cửu u trên vòm trời hội tụ, khiến cho ma quang của cửu u không đến mức phải một mực thối lui lại, mặc dù nó không thể ảnh hưởng đến Không Minh, nhưng không đến mức bị Đại Từ Đại Bi Chú của Không Minh áp chế, ảnh hưởng đến hắn chiến đấu.
Chỉ thấy đôi mắt Không Minh khép hờ lại, trong miệng có phạm âm không ngừng phun ra, một trăm linh tám tôn phật đà sau lưng hắn cũng phun ra phạm âm tạo thành cảnh tượng vạn phật hành hương, trong khoảnh khắc từng đạo chưởng ấn hội tụ lại với nhau, hóa thành cự chưởng khủng bố màu vàng, nhìn nó giống như một tòa kim sơn đang ầm ầm đánh về phía Lâm Phong, cái loại uy lực này khiến cho Lâm Phong cảm thấy bực mình, áp lực làm cho hắn hít thở không thông, hơn nữa tốc độ của chưởng ấn giống như kim sơn cực kỳ đáng sợ, trong khoảnh khắc uy áp bài sơn đảo hải lập tức đè ép tới, làm người ta không thể thở dốc. Loại công kích này, khiến những người đang xem cuộc chiến cũng cảm thấy trái tim đập nhanh, phi thường khẩn trương, đạo cự chưởng giống như một toà kim sơn màu vàng kia, có thể dễ dàng phá hủy từng tòa núi, giết chết trăm ngàn cường giả, bọn họ có thể tưởng tượng những người đứng ở trước mặt chưởng ấn giống như kim sơn kia đều bị oanh thành cặn bã, tan xương nát thịt.
– Vừa lúc ta có thể kiểm nghiệm lực lượng của ta mạnh đến mức nào.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, đôi mắt trở nên lạnh lùng, ngạo nghễ mà đứng, mái tóc màu đen bị kim sơn áp bách bay tán loạn giống như có gió thổi qua, chúng như hóa thành từng chuôi lợi kiếm thẳng tắp màu đen đâm về phía sau.
– Không ngờ hắn không tránh không né, cũng không ngưng tụ thần thông chống lại.
Đồng tử đám người co rút lại, chỉ thấy Lâm Phong giận dữ hét lên một tiếng, trường bào cuồn cuộn giống như một tôn Ma Vương, đầu gối thu lại rồi lập tức đánh ra một quyền, một quyền kia ẩn chứa lực lượng mạnh nhất của hắn, một quyền phá vỡ hết thảy, huỷ diệt tất cả.
– Đông!
Áp lực cực mạnh khiến Lâm Phong giống như muốn tan vỡ, nhưng mà mọi người chỉ nghe thấy tiếng răng rắc truyền ra, một tiếng nổ vang lập tức truyền ra, chưởng ấn giống như kim sơn màu vàng bị bạo liệt, hóa thành từng đạo hoa quang màu vàng, Lâm Phong vẫn đứng đó, lông tóc không tổn hao gì, quần áo cùng trường bào trên người vẫn cuồn cuộn phiêu động, thân ảnh giống như Ma Vương đã khắc sâu vào bên trong óc của mọi người, Chu Vinh Mãn, Không Minh cùng với Lâm Phong là ba người có lực lượng khiến nhân vật Đế cảnh bình thường cũng phải run rẩy, cái loại uy thế kinh khủng như kim sơn chưởng ấn kia mà hắn cũng có thể trực tiếp làm nổ nát ra. Nhưng mà công kích của Lâm Phong không có khiến Không Minh mở mắt ra, chỉ thấy hắn vẫn ngồi ngay ngắn một chỗ, từng cỗ phật đà hiện lên phía trước giống như Vạn Phật Triều Thiên vậy, mỗi một lần hắn công kích hắn đều tụ lực lượng của vạn phật, Vạn Phật Triều Thiên Quyết uy chấn thiên địa. Từng đợt từng đợt phạm âm vang lên, đám người chỉ thấy từng cỗ phật đà đồng thời hướng lên trời, há mồm rống giận, khiến thiên địa cũng phải chấn động.
– A.
. . Có người trong Thần Tiêu Thành kêu thảm một tiếng, hắn cảm thấy lỗ tai sắp bị đánh cho tả tơi, rõ ràng bọn họ không có nghe được thanh âm của hai người đang chiến đấu, nhưng màng tai lại bị đánh rách, đúng là đại âm hi thanh lực, cái loại thanh âm này khủng bố đến mức có thể chấn sát người khác, Lâm Phong cảm thấy huyết mạch cả người quay cuồng, màng tai chấn động, lục phủ ngũ tạng giống như sắp bị phá vỡ ra, thật đáng sợ. Hơn nữa đây chỉ mới bắt đầu, từng cỗ phật đà trong Vạn Phật Triều Thiên tiếp tục oanh ra quyền mang màu vàng, một trăm linh tám đạo quyền mang đồng thời hướng tới về phía Lâm Phong xuyên qua, mang tất cả những thứ ngăn cản phía trước người hắn oanh thành phấn vụn. Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, ý chí hoang cổ trên người hắn cuồn cuộn mà lên, hắn cắn nuốt lực lượng thiên địa hội tụ thành trấn áp thánh quyền vô thượng, một quyền toái thiên địa, va chạm với vô số quyền mang của phật đà đang lao đến, trong khoảnh khắc va chạm khiến cho toàn bộ hư không đều trở thành bột phấn. Khi tất cả các loại lực lượng bị phá vỡ, Lâm Phong nhìn thấy một trăm linh tám tôn phật đà vẫn tiếp tục động, không biết sau đó sẽ có công kích gì xuất hiện, Vạn Phật Triều Thiên Quyết làm cho một đạo công kích cũng cường đại đến mức khiến người ta sợ hãi, muốn đánh bại Không Minh rất khó, đầu tiên Cửu U Ma Khúc trước mặt Đại Từ Đại Bi Chú không có ưu thế gì, có thể bỏ qua, lực lượng nguyền rủa đối với Không Minh mà nói, cũng tuyệt đối không có hiệu quả quá lớn, bên trong điển tịch của phật môn còn có rất nhiều chú ngôn lợi hại, có thể chống đỡ lực lượng nguyền rủa, khiến chư tà không xâm nhập. Bởi vậy, chỉ có sử dụng công kích mạnh nhất, lợi dụng công kích tuyệt đối, lực lượng tuyệt đối, đánh nát kim thân của hắn, đánh nát phật đà mới có thể chiến thắng hắn, dùng biện pháp trực tiếp nhất phá hủy hắn, Không Minh so với những Lâm Phong đối phó trước đó như Hoa Thanh Phong, Nghịch Thương đều đáng sợ hơn rất nhiều, chỉ sợ ma chú và lực lượng đại mộng có hiệu quả không lớn, vì đối phương đã mang hai loại lực lượng chí cường của phật môn tu luyện tới mức cực thịnh, hơn nữa Vạn Phật Triều Thiên Quyết, tuyệt đối là công pháp cấp bậc thánh quyết, nó không thèm nhìn ba nghìn đại đạo, oanh diệt hết thảy. Bàn tay Lâm Phong xuất ra Cửu Tự Chân Ngôn hiện lên quấn quanh thân thể hắn, khiến thân thể Lâm Phong biến ảo, biến thành nghìn vạn thân thể. Đồng thời khí tức hoang cổ cũng tràn ra, thiên địa giống như hóa thành hoang cổ, lực lượng trấn áp vô thượng chậm rãi hướng về tám mặt vọt đi. Trong hư không, trận quang đan vào nhau, bản tôn của Lâm Phong duỗi tay khắc chữ khiến quang văn hóa thành trận đạo cự đại, một chữ trấn vô cùng cự đại toả ra ánh sáng chói loá, đồng thời thân thể Lâm Phong cũng điên cuồng luân chuyển lên, kinh mạch của hắn, huyết nhục của hắn đều đang run động, Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp, có thể diễn hoá ra hết thảy, trấn áp hết thảy, thân thể cổ thánh Tần Sơn từng hoá thành đỉnh lớn trấn áp cổ Thánh trong Ngâm Xướng Sơn Cốc, đó là oai phong loại nào, hôm nay hắn không cần trấn áp cổ Thánh, chỉ cần trấn áp Không Minh là đủ. Bản tôn Lâm Phong bay lên không, mọi người rõ ràng phát hiện, bản tôn Lâm Phong biến mất không thấy, giờ phút này chỉ có một cái đỉnh lớn sáng chói xuất hiện giữa vòm trời phía trên, đồng thời chín chữ cổ phát ra ánh sáng cũng quấn quanh cổ đỉnh, cổ đỉnh cắn nuốt lực lượng thiên địa, cùng thiên địa cộng minh, Cửu Tự Chân Ngôn giống như cùng Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp tồn tại song song.
– Tự hóa thân làm đỉnh, trấn áp chư thiên sao?
! Mọi người ngẩng đầu nhìn thấy trên bầu trời có một cái cổ đỉnh mang theo phong cách cổ xưa, giống như đến từ hoang cổ lộ ra một cỗ lực lượng vĩnh hằng, bên trên thân đỉnh còn có Cửu Tự Chân Ngôn thêm vào.
– Ông!truyện ma
Hào quang chói sáng, Lâm Phong biến thành cổ đỉnh hướng về Không Minh trấn áp qua, Vạn Phật Triều Thiên, vô tận quyền mang sát phạt mà ra, oanh lên cổ đỉnh nhưng tất cả đều bị trấn áp, biến mất không thấy, tất cả công kích ở trước mặt cỗ lực lượng trấn áp chư thiên này đều phải bị trấn áp thành phấn toái. Từng đạo ảo ảnh phân thân đang ở kia quan sát giống như muốn tận mắt nhìn thấy bản tôn trấn áp Không Minh, nhưng Lâm Phong biết Không Minh, tuyệt không chỉ có như thế. Phạm âm khủng bố càng ngày càng dày đặc, giống như hóa thành từng cái chữ cổ của phật môn, một trăm linh tám tôn phật đà khom người, gọi về vô thượng phật quang, trong khoảnh khắc, giữa trời đất xuất hiện một tôn phật đà vô cùng cự đại, kim thân phật thể cao tới mười trượng xuất hiện, giống như cùng Không Minh hóa thành nhất thể, một trăm linh tám tôn phật đà làm hộ pháp cho tôn cổ phật cự đại kia, cả người kim thân phật đà toả ra quang hoa màu vàng vô tận, thủ pháp phật ấn, một cỗ phật lực vô thượng lực lan tràn mà ra, lực lượng gì cũng không thể đoạt được ánh sáng phật môn. Cổ đỉnh cự đại trấn áp xuống, chỉ thấy tôn cổ phật mười trượng kia giơ tay đỡ cự đỉnh, năm ngón tay giống như kim sơn hướng về phía cổ đỉnh áp đi, uy thế mạnh đến mức nào thì không có ai có thể chân chính cảm thụ.
– Đông!
Một đạo âm thanh giống như tiếng chuông cổ vang lên, cổ đỉnh cùng bàn tay giao hội ở hư không giữa, một trăm linh tám tôn phật đà đồng thời hộ pháp, chống cự lực lượng trấn áp chư thiên, giằng co trong hư không!