Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 412 [Chương 2056 đến 2060]
❮ sautiếp ❯Chương 2056: Lâm Già Thiên
Lúc tin tức Song Thánh và Tứ đại hoàng triều cùng các đại Thánh tộc giằng co trong Kỳ Thiên Thánh Đô lộ ra, cả Kỳ Thiên Thánh Đô đều chấn động.
Mọi người có nằm mơ cũng không ai đoán được cục diện thành ra thế này. Sau khi Lâm Phong dùng Thánh thể tiêu diệt Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều, lại có một trận chiến đánh sợ hơn diễn ra. Mà trận chiến này còn có sự góp mặt của hai vị cường giả đỉnh cao của Cửu Tiêu Đại Lục. Vào lúc này, khắp các đường lớn ngõ nhỏ trong Kỳ Thiên Thánh Đô đều đang nghị luận việc này. Sức nóng của nó đã vượt qua sự xuất hiện của di tích cổ lúc trước.
– Nghe đồn Lâm Phong đã đại chiến cùng tám vị thiên tài Vũ Hoàng đỉnh phong, tru sát năm người đó.
– Ta cũng nghe nói, Cơ Thương, vương thể Trác Khanh và Cổ Dao Thánh Nữ cũng bị Lâm Phong làm bị thương nặng.
Nhưng kẻ thảm nhất vẫn là Lâm Phong, không biết hắn có còn sống không nữa?
– Có lẽ đã chết rồi.
Đại chiến thảm thiết như vậy, Lâm Phong sao có khả năng còn sống. Mặc dù có rất nhiều người ở Kỳ Thiên Thánh Đô đều khẳng định Lâm Phong đã đánh bại Bát đại thiên tài, nhưng cũng có vài vị thiên tài không tin. Có người còn tuyên bố, nếu gặp được Lâm Phong, họ nhất định có thể một mình đánh bại hắn. Mà số người phát biểu như vậy cũng không phải ít, bọn họ không tin vương thể Trác Khanh phải hợp lực với bảy người nữa, mới có thể đánh bại Lâm Phong. Mặc dù có khá nhiều người không tin chiến tích này, nhưng uy danh của Lâm Phong vẫn vang xa. Có thể nói không thiên tài nào ở Thập Bát Thiên Chi Chủ Thành không biết hắn. …..
Gần một năm sau, chuyện phát hiện di tích cũng dần dần chìm xuồng, trận chiến tại Kỳ Thiên Thánh Đô cũng không được mấy người nhắt đến nữa, mà cũng không có ai nó đến Lâm Phong nữa. Bởi vì không có ai thấy Lâm Phong tái xuất từ sau trận chiến đó, Thiên Tứ hoàng triều, Cổ Dao hoàng cùng các thế lực khác đều nhận định Lâm Phong đã chết, nên họ cũng không nói nhiều. Trong một năm này, Thập Bát Thiên Chi Chủ thành liên tục có vài vị thiên tài quật khởi, dương danh khắp thiên hạ. Đặt biệt là Sở Xuân Thu Thánh Thành Trung Châu, hắn đã tru sát một vị cường giả Đại Đế cảnh. Mà vị cường giả Đại Đế cảnh này đã từng đúng trong top 10 Hoàng bảng của Thánh Thành Trung Châu trước kia. Sau trận chiến đó, Sở Xuân Thu đã được mọi người tôn thành đệ nhất thiên tài của Thánh Thành Trung Châu. truyện ma
Khi Sở Xuân Thu danh trấn thiên hạ, những thiên tài trong top 10 Hoàng Bảng cũng lần lượt quật khởi. Từ khi Vẫn Hoàng Bảng kết thúc đến bây giờ, cũng đã một khoảng thời gian dài, nên không chỉ có top 10 Hoàng Bảng quật khởi, mà một số thiên tài đứng top sau cũng bắt đầu quật khởi. Ví dụ như Cổ Giới tộc Giới Vương Thể Lang Tà và Luân Hồi Kiếm Hầu Thanh Lâm của Chiến Vương Học Viện…. Trong khoảng thời gian này, tên tuổi Thiên Đài càng lúc càng vang dội, cao tầng của Thiên Đài cũng bắt đầu bộc lộ tài năng. Chuyện này khiến cho rất nhiều người cảm thấy khó hiểu, vì sao thế lực bị Cơ Môn áp chế, lại trưởng thành nhanh như vậy, hào quang càng ngày càng chói mắt, sớm đã bỏ xa Cơ Môn của Cơ Thương. Nhất là sức chiến đấu của cao tầng Thiên Đài đều hết sức biến thái, làm cho người ta không biết nói gì. Dường như tất cả hào quang của tất cả thiên tài trong Chiến Vương Học Viện bị Thiên Đài cướp đoạt mất. Nhưng học viên của Chiến Vương Học Viện vẫn chưa quên một người đã biến một năm nay.
Người đó mới là thiên tài chói mắt nhất của Thiên Đài. Lâm Phong, nay đã còn đâu! …….. Trên một thảo nguyên băng tuyết tuyệt đẹp, lúc nào cũng có những bông hoa tuyết trắng muốt bay xuống, tạo ra một thế giới băng tuyết. Ở đây có rất nhiều chủng loại tuyết yêu khác nhau, tạo thành một bộ tộc, được gọi là Tuyết tộc. Các đại trưởng lão Tuyết tộc đều do các loại tuyết yêu khác nhau đảm đương, được thống lĩnh bởi một loại tuyết yêu mạnh nhất, được xưng Hoàng tộc Tuyết tộc. Mà hoàng tộc lúc này, đương nhiên không phải Tuyết Hồ tộc, nếu không thì Tuyết Linh Lung của Tuyết Hồ tộc sao lại lưu lạc bên ngoài. Đây không chỉ bởi vì một lời tiên đoán đơn giản, mà còn liên lụy đến tranh đấu trong nội bộ của Tuyết tộc. Một ngày nọ, trong một khu rừng băng tuyết trong lãnh địa Tuyết tộc, đang có một tiểu hài tử gần một tuổi đứng dưới một gốc cổ thụ vạn năm. Trong miệng miệng tiểu hài tử đang phát ra nhưng tiếng y y nha nha, nhưng còn không biết nói, nhưng nó đã có thể đứng một cách vững vàng.
– Già Thiên.
Đúng lúc này, một ông lão đột nhiên xuất hiện trước mặt tiểu gia hỏa, xoa đầu nó, cười nói:
– Qua ba tháng, con sẽ đầy một tuổi, ta vốn định lúc con hai tuổi, thì mới hoàn thành nghi thức tế lễ của Tuyết tộc, tẩy rửa cơ thể của con.
Nhưng không ngờ, từ khi vừa mới sinh ra, con đã bất phàm như vậy, khiến ta rất vui mừng. Con hãy thử đánh nát gốc đại thụ cho ta xem thử nào. Nếu những Tuyết tộc khác chứng kiến ông lão này dạy dỗ tiểu hài tử đó, họ sẽ vô cùng ghen tị. Đứa trẻ được Thánh Đế của Tuyết tộc tự mình dạy dỗ tuyệt đối không phải kẻ thường. Nhưng đứa trẻ đó không phải Tuyết tộc thuần khiết, mới khiến người ta bất ngờ. Tiểu gia hỏa tựa hồ có thể nghe hiểu lời ông lão, nó lập tức tỏ vẻ hưng phấn, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ bừng, vô cùng đáng yêu. Nếu như có người nhìn thấy gương mặt của nó lúc này, họ đều sẽ nhận định tiểu gia hỏa này có gương mặt yêu nghiệt, lớn lên sẽ cướp đi không biết bao nhiêu trái tim của các thiếu nữ. Vào lúc này, tiểu gia hỏa đang tập trung nhìn gốc cây hai người ôm mới hết kia, thở ra một hơi, rồi lại hít vào một hơi. Ngay lúc đó, trong thiên địa đồ nhiên xuất hiện một cỗ Thánh tiên lực lượng, tụ hội thiên địa pháp tắc vào trong cơ thể nhỏ nhắn đó. Lúc ông lão thấy một màn này, ông lộ ra thần sắc vui mừng. Lúc tiểu gia hỏa này mới sinh ra, cao tầng Tuyết đều đang thương lượng cách xử trí nó như thế nào. Có rất nhiều người muốn lưu đày nó, nhưng khi chứng kiến tiểu gia hỏa có thể phun ra nuốt vào các loại pháp tắc, những cường giả đó nói không nên lời. Sau khi bàn bạc, Tuyết tộc quyết định hạ cấm lệnh, không cho phép mọi người nhắc tới phụ thân nó. Thậm chí còn hạn chế số lần tiểu gia hỏa gặp mặt mẫu thân, để cho tộc trưởng Tuyết Hồ tộc tự mình dạy dỗ. Khi tiểu gia hỏa đấm ra một quyền về phía cổ thụ, chỉ có một tiếng gió gào vang lên, cây cổ thụ vẫn đứng yên tại chỗ. Tiểu gia hỏa kia lập tức phát ra những tiếng kỳ quái với ông lão kia, dường như đang bầy tỏ ủy khuất. Khi thấy cảnh đó, ông lão cười phá lên, xoa đầu của tiểu gia hỏa, cười nói:
– Đừng nóng vội, sau khi hoàn thành nghi thức tế lễ, ta sẽ chính thức cho con bắt đầu tiếp xúc võ đạo.
– Cũng đã lâu rồi con chưa gặp mẫu thân.
Để ta mang con đi gặp nàng một lần, để giải nỗi khổ tương tư. Sau khi nói xong, ông lão dời mắt nhìn về phía phương xa, thở dài một tiếng. Đây là mệnh lệnh của Hoàng tộc Tuyết tộc, nên hắn cũng không tiện cải lời. Nếu không hắn đã toàn tâm toàn ý giúp đỡ cho mẫu thân của tiểu gia hỏa này, nàng chính là Vương tộc của Tuyết Hồ bộ tộc, Tuyết Linh Lung. Ông lão biết rất rõ, quanh đây đang có rất nhiều người theo dõi Tiểu Già Thiên, nên lão không thể giúp nhiều. Lão nhân lập tức mang theo tiểu gia hỏa đi đến bên ngoài một tòa động phủ, đây chính là Hàn băng Tuyền của Tuyết tộc, một Thánh địa tu luyện, nhưng không có mấy người dám tu luyện bên trong vì sự nguy hiểm của nó. Từ chuyện mẫu thân của tiểu gia hỏa lựa chọn tu luyện trong đó, có thể thấy được nàng khát vọng với thực lực mạnh đến mức nào.
– Linh lung, ta mang Già Thiên đến đây thăm ngươi nè.
Không lâu sau khi ông lão dứt lời, từ trong động phủ có bóng người đi ra. Cả người nàng đều được bao phủ trong bộ quần áo màu trắng tinh như tuyết, tựa như một vị tiên nữ giáng trần. Nhưng trên người nàng lại mang theo một cỗ khí chất lạnh như băng, làm cho người ta không dám lại gần. Nhưng khi nàng nhìn thấy đôi mắt to tròn của tiểu gia hỏa, khoé miệng nàng lại nở một nụ cười ấp áp. Hai mươi năm đã là cái gì, dù hai trăm năm nàng cũng đợi hắn, hắn nhất định sẽ đến Tuyết tộc!
– Một cái canh giờ sau ta sẽ đến đón Già Thiên.
Khi ông lão vừa dứt lời, ông lập tức ly khai, nhường lại không gian cho hai mẹ con.
– Già Thiên.
Mộng Tình lập tức ôm Lâm Già Thiên ôm vào trong ngực, vút ve gương mặt đứa nhỏ, rồi mang theo Lâm Già Thiên bước vào Hàn Băng Tuyền.
– Mẫu thân.
Lúc Già Thiên được Mộng Tình đặt xuống, nó lên tiếng gọi “mẫu thân”. Nếu những người khác thấy cảnh này, tất sẽ rất khiếp sợ, bởi vì Già Thiên chưa từng nói chuyện với bất kỳ ai. Tất cả mọi người đều cho rằng nó còn chưa biết nói.
– Lâm Già Thiên, con còn nhớ lời của mẫu thân nói với con không?
Mộng Tình nhìn tiểu gia hỏa, hỏi. Tiểu Già Thiên còn lập tức gật đầu, đáp:
– Con nhớ, mẫu thân nó họ của con là họ Lâm, phụ thân của con tên Lâm Phong, con tên Lâm Già Thiên, chứ không phải Tuyết Già Thiên.
Phụ thân đặt cho con cái tên Già Thiên, vì muốn bầu trời này không thể che được tầm mắt của con, muốn con dùng một tay che cả bầu trời. Khi Già Thiên trưởng thành, nhất định sẽ mang mẫu thân rời đi. Nếu những người khác nghe được những lời của Lâm Già Thiên, họ chắc chắn sẽ bị chỉ số thông minh của nó chấn kinh. Nó đúng là trời sinh quái thai, dù cho mỗi tháng chỉ được gặp Mộng Tình một lần, nó vẫn cho rằng mẫu thân mới là người thân thiết nhất với nó. Nên nó luôn ghi nhớ lời mẫu thân. Từ khi nó sinh ra mẫu thân đã gọi nó là Lâm Già Thiên, chứ không phải Tuyết Già Thiên. Sau khi nghe xong, Mộng Tình ôm tiểu gia hỏa vào trong ngực, trên má lăn lại một giọt lệ, ánh mắt nhìn về phương xa, thì thào nói nhỏ:
– Lâm Phong, chàng có thấy được không?
Con của chúng ta đấy!
Chương 2057: Khôi phục ma uy
Trong một tòa cung điện bên ngoài Thánh Thành Trung Châu, đang có hai người nằm trên một chiếc giường lớn, dường như đang ngủ say.
Hai người họ là một thanh niên tuấn lãng và một nữ tử tú lệ, bọn họ giống như một đôi vợ chồng vậy. Mặc dù đang nằm im một chỗ, nhưng trên người của bọn họ lại liên tục tỏa ra từng luồng khí tức kỳ diệu. Đúng lúc này, bỗng nhiên có một cử hán cao lớn đi đến gần hai người. Cự hán nhìn qua hai người đang nằm trên giường, khẽ nhíu mày hỏi:
– Tiêu lão, khi nào Lâm Phong huynh mới tỉnh lại?
– Lâm Phong còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng sắp tĩnh rồi.
Khi tất cả sức mạnh được xúc tích trong cơ thể Lâm Phong bộc phát, nó sẽ tỉnh lại. Tiêu lão cùng nhìn hai người nằm trên giường, nói. Trong một năm nay, ông đã dùng rất nhiều dược liệu của Dược Tộc cải tạo Lâm Phong. Nên Tiêu lão biết rõ, sớm muộn gì Lâm Phong cũng tỉnh dậy.
– Ân, hy vọng khi hắn thức tỉnh, thực lực của hắn có thể đột phá.
Đạm Đài khẽ nói. Sau khi tin tức Lâm Phong gặp chuyện không may ở Kỳ Thiên Thánh Đô truyền đến Chiến Vương Học Viện, Đạm Đài liền đi đến chỗ Tiêu Lão hỏi thăm. Khi biết Lâm Phong đang dưỡng thương ở đây, hắn thường xuyên đi vào trong Dược lạc thăm hỏi.
– Lâm Phong, ngươi mau tỉnh lại đi.
Cả Thánh Thành Trung Châu đều đồn đãi ngươi đã vẫn lạc, nên ngươi phải mau tỉnh lại. Làm cho những tên kiêu ngạo kia phải khiếp sợ trước thực lực của Đệ nhất thiên tài Chiến Vương Học Viện ta, ngươi chứng minh Cơ Thương chả là cái rắm gì cả. Đạm Đài nói. Sau khi Lâm Phong mất tích gần nửa năm, Cơ Thương mới bắt đầu tái xuất tại Thánh Thành Trung Châu. Hắn ta lập tức chiếm lại vị trí nhất trên Thiên Bảng của Chiến Vương Học Viện. Ngay sau khi Đạm Đài dứt lời, trong cơ thể Lâm Phong đột nhiên phóng ra từng đợt khí tức mạnh mẽ. Khi luồng khí tức lên đến đỉnh điểm, nó hội tụ thành một cơn lốc pháp tắc, làm cho pháp tắc trong thiên địa phải biến động.
– Hả?
Lúc Tiêu lão thấy cảnh đó, sắc mặt ông cũng trở bên ngưng trong. Ông cũng không biết đang có chuyện gì xảy ra? Khi Đạm Đài thấy vậy, hắn lộ ra vẻ kích động, nói:
– Tiêu lão.
Có phải Lâm Phong sắp tỉnh lại không?
– Không biết.
Gần một năm nay, Lâm Phong đang liên tục tích tụ sức mạnh trong cơ thể, nên khi nó bộc phát, cũng là lúc Lâm Phong thanh tỉnh. Nhưng tình hình bây giờ hơi lạ. Tiêu lão nghi hoặc nói. Mà sau khi Đạm Thai nghe được lời Tiêu lão, sắc mặt trở nên ngưng trệ. Nhưng khi nhìn lại cơn lốc pháp tắc đang xoay quanh Lâm Phong, Đạm Đài nghĩ thầm đây hẳn là chuyện tốt. …… Vào lúc này, Lâm Phong đang cảm thấy vô cùng hỗn độn, không biết đây là đâu? Hắn là ai? Hắn có cảm giác giống như đang được tắm rửa trong một cỗ sức mạnh kỳ diệu, mỗi một tế bào trong cơ thể đều tràn đầy năng lượng, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát. Mà thế giới hắn đang nhìn thấy là một bầu trời đầy sao, tỏa ra vô số tia sáng óng ánh, tựa như một dòng ngân hà.
– Đây là bổn nguyên pháp tắc.
Giờ phút này, Lâm Phong cảm thấy những vì sao kia rất quen thuộc, khiến cho hắn sinh ra một cỗ cảm giác kỳ diệu. Từ khi bắt đầu tu luyện, hắn đã khả năng cảm ngộ rất cao, nên hắn mới có thể tu luyện hơn chục loại áo nghĩa và những áo nghĩa đó đều trở thành pháp tắc. Đặc biệt là sau khi hắn chiếm được Thiên Trạch Thần Mộc, nhờ thần mộc dưỡng dục, nên hắn càng cảm thấy cảm ngôn các loại pháp tắc rất dễ dàng. Nếu nhưng hắn muốn, hắn có thể tu luyện rất nhiều loại pháp tắc, nhưng làm như vậy rất lãng phí thời gian, nên Lâm Phong cũng không dám tu luyện nhiều pháp tắc. Ngay khi Lâm Phong định duỗi tay bắt lấy một vì sao, vì sao đó lại đột nhiên hội tụ thành một cơn lốc đáng sợ, hút tất cả pháp tắc vào trong đó.
– Sự dung hợp của pháp tắc đây ư?
Còn thiếu chút nữa, còn thiếu chút nữa, mau để ta tiếp xúc đạo của ta đi. Lâm Phong thì thào nói nhỏ. Lúc này Lâm Phong đang chìm trong một cảm giác kỳ diệu, hắn đã có linh cảm về đạo của hắn, nhưng vẫn có cảm giác thiếu chút gì đó.
– Đạo, đạo của ta.
Lâm Phong lầm bầm lầu bầu nói. Một lúc sau, dãy ngân hà trước mắt hắn đột nhiên biến mất, cơn lốc pháp tắc trên người hắn cũng mạnh mẽ tán đi.
– Tỉnh lại rồi.
Lúc Tiêu lão và Đạm Đài nhìn thấy Lâm Phong mở mắt ra, họ hô to lên một tiếng.
– Ta đang ở đâu đây?
Lâm Phong nghi hoặc nói, đồng thời cố gắng đứng dậy, khiến cho cơ thể hắn không ngừng phát ra những tiếng răng rắc. Vào lúc này, cổ sức mạnh tích tụ trong cơ thể rốt cuộc cũng được thích phóng ra.
– Lâm Phong, đây là bộ tộc của ta.
Khi Tiêu lão đứng bên cạnh mở miệng nói, Lâm Phong mới phát hiện Tiêu lão và Đạm Đài đang nhìn hắn và bên cạnh hắn có có một người nữa. Hắn nhìn về người đó lộ rõ vẻ đau xót.
– U U!
Lâm Phong vừa duỗi tay vỗ về khuôn mặt quen thuộc kia, vừa mở miệng nói:
– Tiêu lão, U U sao rồi?
– Thương thế của nàng ta cùng cấp bậc với ngươi, nhưng vì tu vi của nàng ta mạnh hơn, nên cần thời gian dài hơn để khôi phục.
Ngươi không cần lo lắng cho tánh mạng nàng ta đâu. Khi Tiêu lão vừa nói xong, Lâm Phong gật đầu một cái, rồi đột nhiên bước ra ngoài, vừa đi vừa nói:
– Tiêu lão, xin lão hay mang ta ra ngoài.
– Hửm?
Khi nghe xong, Tiêu lão tỏ ra sửng sốt, nhưng vẫn lập tức gật đầu, nhanh chóng mang theo Lâm Phong ra ngoài. Ngay lúc Lâm Phong vừa ra khỏi Dược tộc, sức mạnh trên người lập tức lao ra ngoài cơ thể, khiến cho ma kiếp bắt đầu hội tụ.
– Sức mạnh trong cơ thể ta dường như đã mạnh hơn vài phần.
Mặc dù Thiên ma kiếp đang từ từ hội tụ, tạo thành một đám mây đen khổng lồ, nhưng Lâm Phong vẫn để ý đến nó, ánh mắt của hắn vẫn nhìn về phía Tiêu lão.
– Một năm nay, ngươi không ngừng tích tụ sức mạnh, nên thực lực ngươi mạnh hơn vài phần cũng rất bình thường.
Ngươi có thể mượn Thiên ma kiếp để rèn luyện sức mạnh trong cơ thể, biến nó trở thành sức mạnh của ngươi. Ngay khi Tiêu lão dứt lời, một đạo Thiên ma kiếp hung hăng đánh về phía Lâm Phong. Sức mạnh của ma kiếp không ngừng kích phát mỗi một tế bào trong cơ thể hắn, khiến chúng nó dần dần thay đổi.
– Thật sướng!
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn lên trời. Vào giờ phút này, hắn cảm thấy cả người vô cùng thống khoái. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy sung sướng như lúc này. Mặc dù những lần Thiên ma kiếp trước có uy lực khác mạnh, nhưng lại không đủ để tổn thương có thể hắn, nên cũng không kích phát toàn bộ tiềm năng trong cơ thể hắn. Còn đợt ma kiếp của hôm nay lại khác, nó khiến cho một tế bào trong cơ thể hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
– Oanh!
Lúc đạo Thiên ma kiếp thứ hai đánh xuống, Lâm Phong cảm thấy cơ thể và thần hồn mình trở nên lung lây, hắn đột nhiên bước lên một bước, khoanh tay nghênh đón đợt ma kiếp thứ ba đánh xuống.
– Tiêu lão, từ khi trận chiến ở Kỳ Thiên Thánh Đô kết thúc cho đến bây giờ, đã bao lâu rồi?
Mặc dù đang bị đợt ma kiếp thứ ba tấn công, nhưng Lâm Phong vẫn tỏ ra như không, từ tốn hỏi Tiêu lão.
– Một năm rồi.
Tiêu lão lập tức đáp lại một tiếng.
– Một năm rồi ư?
Mộng Tình, nàng có khỏe không? Đôi mắt của Lâm Phong giống như có thể xuyên thấu hư không, nhìn về phía phương xa, thì thào nói:
– Tiểu gia hỏa Già Thiên đã lớn đến mức nào rồi?
Ngay sau đó, đạo ma kiếp thứ tư và thứ năm giáng xuống. Uy lực của chúng càng ngày càng bá đạo, tựa như đang đáp trả lại sự kinh thường của Lâm Phong. Lúc Lâm Phong nhìn thấy đạo Thiên ma kiếp thứ sáu, đôi mắt hắn trở nên đáng sợ đến cực điểm, dường như đang nhớ lại trận chiến lúc trước:
– Cơ Thương, Trác Khanh, Cổ Dao Thánh Nữ, các ngươi có còn sống không?
Nếu vẫn còn sống, hãy cố giữ cho chặt cái đầu trên cổ, chờ ta đến lấy.
– Đông!
Sau khi đạo ma kiếp thứ sáu biến mất, khí tức Lâm Phong càng lúc càng đáng sợ, cơ thể hắn không ngừng phát ra những tiếng răng rắc.
– Thiên Tứ hoàng triều, Đại Mạc hoàng triều, Cổ Dao hoàng triều, Cơ gia, Bùi gia, Trác gia.
. . Các ngươi có khỏe không? Vào lúc này, Lâm Phong đang nở một nụ cười lạnh như băng, vô cùng tà dị, từ từ chờ đạo ma kiếp thứ bảy giáng xuống.
– Tuyết tộc, Cổ Thánh, các ngươi giỏi lắm!
Khi ta đến Tuyết tộc, ta không đưa Mộng Tình đi không đâu! Mặc dù giọng nói của Lâm Phong rất bình tĩnh, nhưng trong sự bình tĩnh kia là sự thâm trầm đáng sợ, khi Tiêu lão nghe xong, ông cũng cảm thấy run sợ. Nhưng khi ông nhìn thấy Lâm Phong hiên ngang tiếp đón đạo ma kiếp thứ tám, trong lòng ông âm thầm vui mừng.
– Ý chí của gia hoả này càng lúc càng cứng cỏi.
Hai mươi năm, Lâm Phong nhất định có thể đặt chân đến Tuyết tộc. Khi đạo ma kiếp cuối cùng mang theo uy thế vô thượng đánh xuống, cả thiên đại dường như phải biến sắc, cỏ cây cũng phải cúi đầu. Ngay lúc đó, ma khí trên người Lâm Phong đột nhiên sôi trào, phóng thẳng lên trời, Lâm Phong cũng đồng thời rống một tiếng:
– Giết!
Sau đó, Lâm Phong lập tức bay lên trời, đấm ra một quyền về phía ma kiếp. Một quyền kia ẩn chứa vô số ma uy, hóa thành từng con nộ long đáng sợ, xông lên trời. Lúc những con nộ long kia va chạm với Thiên ma kiếp, cả thiên địa bắt đầu rung chuyển, liên tiếp phát ra những tiếng nổ đáng sợ. Mặc dù đạo Thiên ma kiếp cuối cùng vô cùng đáng sợ, nhưng nó vẫn bị mội quyền kia đánh xuyên, để lại từng luồng khí tức hủy diệt. Nhưng luồng khí tức hủy diệt đó lập tức tràn vào cơ thể Lâm Phong, tàn phá cơ thể hắn.
Chương 2058: Thân thể đỉnh phong
Sau khi đạo ma kiếp thứ chín biến mất, những đám mây đen trên bầu trời cũng dần dần tiêu tán, thiên địa cũng khôi phục lại bình thường.
Nhưng ma uy trên người Lâm Phong vẫn rất đáng sợ, khiến hắn giống như một Cổ Ma khủng bố, đôi mắt của hắn, thân thể hắn, khí tức hắn đều giống như một vị Ma Vương.
– Răng rắc!
Lúc Lâm Phong nắm chặt hai tay, cốt cách trong cơ thể rung động phát ra những tiếng răng rắc làm hắn cảm thấy vô cùng thoải mái. Sau đợt Thiên ma kiếp lần này, toàn bộ sức mạnh chất chứa trong cơ thể hắn đã bị kích phát hoàn toàn, khiến cho cường độ cơ thể đạt đến mức khủng bố.
– Phương pháp chữa thương của bộ tộc Tiêu lão quả nhiên rất lợi hại, có thể nói Thánh pháp.
Chẳng những có thể chữa trị thương thế, mà còn có thể làm thực lực tiến thêm một bước. Khi sử dụng phương pháp này còn có thêm kích thích tiềm lực, nên dù cho có thiên phú không được tốt, cũng tiến rất xa. Nhất là những thiên tài được đào tạo từ nhỏ như Đạm Đài, không biết trong cơ thể hắn chất chứa nhiều tiềm lực nữa? Trong lúc Lâm Phong đang âm thầm nghĩ, Tiêu lão đã đi đến bên cạnh hắn nở một nụ cười ôn hòa:
– Lâm Phong, cường độ thân thể ngươi bây giờ đã rất mạnh, hơn xa những cường giả cùng cảnh giới trong tộc ta.
Mà ngươi đang tu bộ ma công nào đó?
– Tiêu lão, bộ cổ kinh này tên Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công pháp, có công hiệu thần kỳ, nhưng tiếc là nó không được trọn vẹn.
Ta thấy bộ ma công này rất thích hợp với Dược Tộc, có thể kích phát tiềm lực chất chứa trong cơ thể Dược tộc bộc phát ra. Nếu Tiêu lão cần, ta sẽ dùng thần niệm truyền cho người. Lâm Phong nhìn Tiêu lão nói.
– Bộ tộc ta rất chú trọng tu luyện theo chất lượng, từ từ phóng thích tiềm lực.
Thích hợp với cái gì, thì tu luyện cái đó, không hề cưỡng cầu. Nhưng ta cũng đang thiếu một bộ công pháp kích phát tiềm lực cấp tốc, ngươi cứ truyền đây. Ngay khi Tiêu lão nói xong, Lâm Phong truyền ma công cho lão.
– Tiêu lão, bộ công pháp phi thường bá đạo, không chỉ công kích cơ thể, mà còn công kích thần hồn, nên nhất định phải cẩn thận.
Những người có thân thể và thần hồn không mạnh, không thể tu luyện. Lâm Phong nhắc nhở một tiếng, rồi cùng Tiêu lão trở về Dược tộc. Sau khi trở về tiểu viện, Lâm Phong lập tức đi đến bên cạnh Đường U U, vút ve gương mặt nàng, thì thào nói.
– Nha đầu, sao nàng ngốc quá vậy?
Sao lại yên lặng bảo vệ ta? Sau đó, Lâm Phong lại nhìn về phía Tiêu lão:
– Tiêu lão, U U có cần trị liệu nữa không?
– Không cần, khi đến lúc, nàng ta tự nhiên sẽ tỉnh.
Tiêu lão khẽ lắc đầu, nói.
– Ta mang nàng đi có ảnh hưởng gì không?
Tiêu lão lập tức gật đầu, nói:
– Không sao đâu!
Sau đó Lâm Phong đưa U U vào võ hồn thế giới. Mặc dù đã không gặp Lâm Phong và Mộng Tình hơn một năm, nhưng khi người nhà của Lâm Phong thấy Lâm Phong xuất hiện, họ lại cũng ăn ý lựa chọn không đề cập đến Mộng Tình. Khi Mộng Tình đi ra ngoài và không trở về, bọn họ đã ý thức được có chuyện gì đó xảy ra, sau đó Lâm Phong lại biến mất hơn một năm, nên bọn họ càng khẳng định suy đoán đó. Mặc dù mọi người không nói gì, nhưng Lâm Phong vẫn biết mọi người đang rất tò mò, cho nên hắn không có giấu diếm, nói hết thảy mọi chuyện cho người nhà. Ít nhất cũng cho mọi người biết Mộng Tình vẫn bình an. Sau khi Lâm Phong đặt U U trong thanh liên, hắn tu luyện trong đó bảy ngày, làm bạn với U U. Rồi mới tiến vào ma đầm, bắt đầu sử dụng Thiên ma giải thể một lần nữa, hắn muốn nghiền ép tất cả tiềm lực của thân thể ra. Mà lần này Lâm Phong rất điên cuồng, sau khi Thiên ma giải thể xong, hắn nghỉ ngơi trong nửa tháng, rồi lại tiến hành Thiên ma giải thể lần thứ hai. Lần Thiên ma giải thể này cực kỳ đáng sợ, dù lấy cường độ thân thể của hắn bây giờ cũng xém chết. Lâm Phong biết rõ, hắn chỉ có thể chịu được hai lần giải thể, nếu làm một lần, chẳng những không thể rèn luyện thân thể, mà còn bị phản tác dụng. Lần lượt trải qua Thiên ma kiếp rèn luyện và Thiên ma giải thể đắp nặn, cộng thêm một năm tích lũy tiềm lực, cơ thể hắn hôm nay đã đến một cảnh giới khủng bố. Một quyền của hắn có thể sánh ngang với thần thông của cường giả Vũ Hoàng đỉnh phong, lực phòng ngự của hắn cũng có thể chống chịu công kích của cường giả Vũ Hoàng đỉnh. Nhưng mà võ đạo làm gì có cực hạn, bất kỳ cảnh giới nào cũng không có cực hạn, giống như trường hợp của Cơ Thương, hắn ta cũng xem như cường giả Võ Hoàng đỉnh phong, nhưng Lâm Phong khi bước vào Thượng Vị Vũ Hoàng đã mạnh hơn hắn ta rất nhiều. Vào lúc này, Lâm Phong vẫn không biết sức chiến đấu của hắn trong cảnh giới Vũ Hoàng đỉnh phong sẽ khủng bố đến mức nào.
– Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công và Thiên ma giải thể đúng là tuyệt phối!
Lâm Phong thấp giọng cảm thán, rồi lập tức ly khai võ hồn thế giới. Vì Mộng Tình và Già Thiên, hắn nhất định phải nắm chặt thời gian, nên cũng không đi bầu bạn với cha mẹ. Mặc dù Thập Tuyệt Lão Tiên và Cổ Thánh Tuyết tộc đã ước định thời gian hai mươi năm, nhưng hắn hy vọng sẽ đón Mộng Tình và Già Thiên sớm hơn. …… Thánh Thành Trung Châu đã đứng sừng sững tại Cửu Tiêu đại lục từ lâu, một trong ba tòa Thiên Chi chủ thành của Đại Lục, nó chưa bao giờ sẽ mất đi vẻ phồn hoa. Thiên tài trong Thánh Thành Trung Châu xuất hiện liên tục như măng mùa xuân, nên sự biến mất của Lâm Phong vẫn không tác động nhiều đến nó. Vào lúc này, vị trí thứ hai trên Hoàng bảng vốn thuộc về Lâm Phong đã là của Cơ Thương, còn Lâm Phong đã bị loại trừ ra khỏi Hoàng Bảng. Dường như Nhân Hoàng Cung đã cho rằng Lâm Phong đã chết, hoặc bị thương nặng, rất lâu mới có thể khôi phục, dù cho có khôi phục, cũng không bằng lúc xưa. Ngoại trừ Sở Xuân Thu và Cơ Thương, những thiên tài còn lại trong top 10 Hoàng Bảng trước kia, cũng dần dần biến mất khỏi ánh mắt của đám đông. Chỉ sợ họ đã bước vào cảnh giới cao hơn. Vào ngày này, trong Thánh Thành Trung Châu đột nhiên xuất hiện một người lạ, có lẽ hắn chỉ là một trong vô số người khách qua đường ở Thánh Thành Trung Châu. Mặc dù hắn chỉ là một khách qua đường bình thường, hắn cũng sẽ lưu lại dấu tích trên toà thành này. Lâm Phong là khách qua đường, hay là người trở về đây? Vào lúc này, Lâm Phong đang ngồi trong một tửu quán, hắn mặc một bộ trường bào màu xám, trên đầu đội mũ tre. Quanh mũ tre còn có màu mảnh vải dệt che mặt, làm cho người ta chỉ có thể nhìn thấy một gương mặt mơ hồ. Khi Lâm Phong về Thánh Thành Trung Châu, hắn không có lập tức trở về Chiến Vương Học Viện, mà lại đi một tòa tửu quán thuộc thế lực Cơ gia. Vì Thánh Thành Trung Châu là Thiên chi chủ thành, nên có vô số cổ tộc và Thánh tộc định cư. Các gia tộc đều có phạm vi riêng của mình, tất cả các tửu lâu, khách điếm trong khu vực đó đều là sản nghiệp của thế lực bọn họ. Cũng vì khống chế rất nhiều tửu lâu và khách điếm, nên các thế lực đó mới biết mọi động tĩnh trong Thánh Thành Trung Châu. Mà các thế lực đó không chỉ có sản nghiệp trong phạm vi của mình, dường như cả Thánh Thành Trung Châu đều có sản nghiệp của họ. Đây chính là sức mạnh của một Thánh tộc phát triển vô số năm, bọn họ có thể nắm tất cả mọi chuyện trong một tòa Thiên chủ thành, thậm chí nắm trong tay tình hình của cả Cửu Tiêu.
– Nghe nói Sở Xuân Thu lại tru sát một vị cường giả Đế cảnh nữa.
Hắn ta thật đáng sợ, có vài phần phong phạm của Sở Vương khi xưa.
– Ân, Sở Xuân Thu quả thật rất đáng sợ.
Có lẽ tất cả mọi người đều đã xem nhẹ hắn, ta dám đảm bảo, hắn nhất định đã có được vương thể.
– Sao ngươi không nói hắn là Sở Vương chuyển sang kiếp luôn đi.
Giờ phút này, tất cả mọi người trong tửu lâu đều đang trò chuyện, bọn họ tán gẫu về rất nhiều chuyện, nhưng nhiều nhất vẫn là chuyện về các thiên tài Vũ Hoàng cảnh. Các cường giả Đế cảnh rất ít khi xuất hiện, kém xa cường giả Vũ Hoàng cảnh, vì xuất hiện nhiều, nên đề tài cũng có rất nhiều chuyện để nói. Một khi đã nhắc đến Vũ Hoàng cảnh, thì không thể không nhắc đến những nhân vật giống như Sở Xuân Thu, Cơ Thương.
– Cơ Thương đang chuẩn bị tiến vào Đế cảnh.
Một khi hắn bước vào Đế cảnh, Sở Xuân Thu sẽ không còn là đối thủ của hắn nữa.
– Ha hả, có lẽ thế.
Có người tùy ý cười nói, họ không có ý định nhiều lời, mà người mở màn cũng không nói thêm cái gì? Đây là địa bàn của Cơ gia, nên tất cả mọi người đều thức thời, không nói chuyện của Cơ Thương nữa. Chẳng may nói sai, thì sẽ rất phiền phức. Nhưng vẫn có người không thức, ung dung nói to:
– Cơ Thương chỉ là kẻ bị một tên Trung vị hoàng đánh bại mà thôi?
Thiên tài như hắn, sao có thể gọi là thiên tài.
– Ân?
– Thật to gan!
Ngay khi người kia vừa dứt lời, lập tức có người hét to, khiến cho mọi người cả kinh. Trong tửu lâu của Cơ gia, mà dám sĩ nhục Cơ Thương, quả thật chán sống. Sau đó mọi người nhìn thấy một người than niên của Cơ gia lạnh lùng nhìn về hướng đến Lâm Phong, nói.
– Các hạ uống nhiều rồi.
Nhân vật được Phong Vương đâu phải người như ngươi có tư cách nghị luận.
– Nói bậy?
Lâm Phong lập tức quay đầu nhìn về phía tên thanh niên Cơ gia kia, từ tốn nói:
– Kẻ được Phong Vương bị người ta đá từ thứ hai xuống thứ tư, quả thật chưa từng có, có lẽ sau này cũng không có luôn.
Mà cũng đúng thôi, trong đám thanh niên của Cơ gia có kẻ nào ra hồn, nên Cơ Thương xưng vương cũng rất bình thường. Ngau khi Lâm Phong vừa dứt lời, bầu không khí trong tửu lâu đột nhiên trở nên ngưng trọng, mọi người chỉ thấy kia một đám thanh niên đều đang nhìn chằm chằm Lâm Phong, tỏa ra sát ý.
– Ngươi đang khiêu khích Cơ gia ta?
Ngay khi nghe xong, Lâm Phong nở nụ cười, mục đích của hắn không phải khiêu khích, mà là báo thù.
Chương 2059: Giết chóc
– Các ngươi thích nghĩ thế nào cũng được!
Giọng nói bình tĩnh của Lâm Phong khiến sắc mặt đám thanh niên Cơ gia trở nên tối sầm. Ngay sau đó, Lâm Phong đột nhiên cảm thấy từng đợt từng đợt áp lực bao phủ quanh người hắn, làm cho tất cả những người trong tửu lâu rời xa vị trí của Lâm Phong.
– Tu vi của các hạ cũng không kém Cơ mỗ là mấy, nên Cơ mỗ xin mạn phép thỉnh giáo một phen, để xem các họ có vốn liếng gì để khiêu khích Cơ gia ta?
Một người thanh niên lập tức bước ra trước mặt Lâm Phong, bình tĩnh nói. Chuyện Cơ Thương bị Lâm Phong đánh bại và chuyện Lâm Phong đánh lui một trăm bị Vũ Hoàng đều là sỉ nhục của Cơ gia, mà người này lại có ngang nhiên nhắc đến nó trong địa bàn của họ.
– Cơ gia ư!
Khi Lâm Phong nghe nói đối phương nói xong, bàn rượu phía trước người hắn phát ra một tiếng răng rắc, nhanh chóng tách làm đôi, khiến cho mọi người kinh sợ. Lúc ở Kỳ Thiên Thánh Đô. U U đã bị Thánh Đế của Cơ gia làm trọng thương, cộng thêm ân oán trước đây, nên Lâm Phong đã quyết tâm tiêu diệt Cơ gia, khiến cho cả Cơ gia phải trả giá. Sau đó, Lâm Phong đứng dậy, bước về phía người nọ, mỗi bước của Lâm Phong đều ẩn chứa uy thế kinh người, làm cho người nọ cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không nói nên lời. Ngay sau đó, vị cường giả có gia kia đột nhiên nhìn thấy một bàn tay tay đen kịt xuất hiện trước người hắn. Vị cường giả Cơ gia kia lập tức quát lên một tiếng, rồi đánh ra một quyền khủng bố tựa như một thanh long giận dữ về phía bàn tay đen thui kia.
– Răng rắc!
Một âm thanh thanh thúy tựa như tiếng xương gãy vang lên,làm cho tất cả mọi người đều đứng hình. Cánh tay của vị cường giả Cơ gia đã bị bàn tay đen kịt bẻ gãy, nhưng khí thế của bàn tay kia vẫn như chẻ tre, xuyên thủng trái tim hắn. Vào lúc này, trái tim những người trong tửu lâu dường như muốn ngừng đập, họ không nhờ Lâm Phong lại tàn nhẫn như vậy? Mà sắc mặt đám người còn lại của Cơ gia cùng trở nên rất khó coi, trên người tràn ngập sát khí đáng sợ, tựa như muốn lột da tróc vẩy Lâm Phong. Họ cũng không ngờ Lâm Phong dám giết người. Mỗi khi Lâm Phong nhớ đến hình ảnh từng con thanh long của Thánh Đế Cơ gia lần lượt tấn công U U, trái tim hắn cảm thấy quặn đau. Sau khí trong lòng hắn cũng càng thêm mãnh liệt, giống như muốn tru diệt thiên hạ, san bằng Cơ gia. Vì vậy nên Lâm Phong không hề lưu thủ, hắn không hề do dự khi tung quyền, mỗi một quyền của hắn đều giết một vị cường giả của Cơ gia. Khiến cho mặt đất trãi đầy những thi thể lạnh như băng. Giờ khắc này, tất cả những người trong tửu lâu đều cảm thấy cả người chảy mồ hôi lạnh. Lâm Phong trong mắt họ vô cùng đáng sợ, tựa như kẻ điên không muốn sống. Mà kẻ điên này lại có sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, bất luận thượng vị Hoàng hay trung vị Hoàng, đểu không có người nào có thể chịu được một quyền của hắn. Làm cho mọi người đều có ảo giác, cường giả Vũ Hoàng của Thánh tộc Cơ gia vô cùng yếu ớt. Đến lúc chỉ còn lại một vị cường giả của Cơ gia còn sống, Lâm Phong đi đến trước mặt người đó, thấp giọng nói:
– Đám Cơ gia ngươi quả thựcquá yếu.
Ngươi hãy trở về, nói cho Cơ Thương, có người đang muốn mạng của hắn, người đó đang chờ hắn ở đây. Ngay khi vừa dứt lời, Lâm Phong giơ chân đá người nọ bay ra khỏi tửu lâu.
– Thì ra hắn muốn khiêu chiến Cơ Thương.
– Có người khiêu chiến Cơ Thương, có người khiêu chiến Cơ Thương!
Chẳng lẽ lại xuất hiện thêm một nhân vật như Sở Xuân Thu và Lâm Phong nữa sao? Mau về thông tri cho gia tộc. Lúc đám người trong tửu lâu nghe thấy lời của Lâm Phong, cả đám trở nên nháo nhào, sau đó có vài người tức tốc chạy đi.
– Thực lực người này rất mạnh, chỉ cần một quyền đã đánh chết cười giả Thượng Vị Hoàng của Cơ gia.
Không biết người phương nào? Có thực lực đánh với Cơ Thương không nữa?
– Một khi đã có can đảm khiêu chiến Cơ Thương, hắn phải rất tự tin về sức mạnh của mình.
Ta tin thực lực hắn tuyệt đối không kém. Chỉ một lúc sau, tin tức có người muốn khiêu chiến Cơ Thương đã lan đến rất nhiều nơi, nên Cơ gia chắc cũng đã chiếm được tin tức. Họ làm so có thể để yên cho người muốn tru Cơ gia, giết Cơ Thương được. ….. Cùng lúc đó, bên trong tửu lâu. Lâm Phong vẫn đang im lặng ngồi tại vị trí cũ, hắn vô cùng bình tĩnh, giống như người hắn vừa mới giết không phải người của Cơ gia vậy, Lâm Phong biết rất rõ, nếu hắn lấy gương mặt của Lâm Phong đi khiêu chiến, Cơ gia quyết sẽ không cho Cơ Thương đi ứng chiến. Bọn họ vẫn còn nhớ trận chiến một năm trước, tám đại cường giả liên thủ đối phó hắn, mà còn bị hắn giết năm người, đánh thương ba người, nên Cơ gia không dại gì để cho Cơ Thương solo với hắn. Bởi vậy nên hắn mới cải trang, rồi đi giết người khiêu khích, ép Cơ Thương ra mặt. Không phụ sự kỳ vọng của Lâm Phong, chỉ một lúc sau đã có một cổ uy áp kinh khủng bao phủ cả tửu lâu. Cổ uy áp kia khiến cho rất nhiều người cảm thấy hít thở không thông, tâm thần run rẩy. Lập tức có người nhận ra đây là Đế uy, Cơ gia đã phái một vị cường giả Đại Đế cảnh đến.
– Lăn ra đây mau!
Một giọng nói lạnh lùng lập tức vang lên, tiến thẳng vào trong tai mọi người, làm cho tất cả người trong tửu lâu đều nhìn phía Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong lại phụ sự kỳ vọng của mọi người, hắn dường như không có nghe thấy lời nói đối phương. Lúc này hắn đang uống rượu một mình, tựa như chỉ có một mình hắn trong tửu lâu. Một lúc sau, khi thấy không có người nào đứng ra, cả tửu lâu bắt đầu rung động, giống như đang trong trung tâm của một cơn địa chấn, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ. Ngay sau đó, những người trong tửu lâu đều nhao nhao chạy ra, chỉ để lại một mình Lâm Phong đang độc ẩm.
– Oành!
Sau một tiếng nổ to lớn, cả tửu lâu bắt đầu sụp xuống, từ từ hóa thành từng đống gạch vụn, nhưng trong tửu lâu vẫn có người uống rượu.
– Ngươi là người phương nào?
Vì tính nghiêm trọng của sự việc, nên Cơ gia cử không ít người đến đây, lại thêm một vị cường giả Đại Đế cảnh dẫn đội, nên họ vô cùng tự tin. Khi vị Đại Đế kia nhìn thấy Lâm Phong, trong mắt hắn lộ ra từng tia hàn ý. Vì liên tục thất bại trong việc ngộ đạo, nên tâm tình mấy ngày nay của vị Đại Đế này rất không tốt. Địa vị của hắn trong Cơ gia ngày càng thấp, thậm chí không bằng một số cường giả Vũ Hoàng nữa, nên khi nghe nói có người sỉ nhục Cơ gia, hắn xung phong đi trừng trị để bảo vệ địa vị.
– Cơ Thương đâu?
Lâm Phong nhàn nhạt hỏi. Mặc dù chưa từng quay lại nhìn đám người Cơ gia, nhưng hắn vẫn cảm nhận được trong đó không có Cơ Thương, nên Lâm Phong không khỏi có chút thất vọng.
– Số người ở Thánh Thành Trung Châu muốn khiêu chiến Cơ Thương nhiều nhưng sao trên trời, ta làm sao có thể để một vô danh tiểu tốt đi khiêu chiến hắn được?
Vị cường giả Đại Đế kia lập tức nói.
– Cơ Thương chỉ là một tên bất tài, liên tục bị đánh bại, ngay cả một tên Trung Vị Hoàng cũng không đánh lại, mà lại được Cơ gia tán tụng thành thiên tài tuyệt thế, quả thật mỉa mai hai chữ “thiên tài”.
Chắc cũng vì vậy mà Cơ gia mới xuống dốc đến nhưng vậy, huy động cả một vị cường giả Địa Đế cảnh đi đối phó Vũ Hoàng. Ngay khi Lâm Phong vừa dứt lời, luồng Đế uy bao phủ mảnh thiên địa này càng thêm nặng nề, khiến cho không ít người phải thối lui.
– Cơ Phong Liệt, ngươi đi giết tên cuồng vọng kia đi.
Vị cường giả Đại Đế kia lập tức nói với một người bên cạnh.
– Cơ Phong Liệt, một thiên tài mới quật khởi của Cơ gia, hắn đã lĩnh ngộ được băng diệt đạo, lại có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Không biết hắn và vị thanh niên che mặt kia, ai mạnh hơn? Khi mọi người thấy Cơ Phong Liệt bước ra, họ lập tức nghị luận. Chiến lực của cường giả Vũ Hoàng đã lĩnh ngộ đạo và Vũ Hoàng không có lĩnh ngộ đạo chênh lệch rất lớn, nên Cơ Phong Liệt vô cùng tự tin. Lúc Cơ Phong Liệt bước ra, cả hư không run rẩy, băng diệt đạo bắt đầy tràn ngập khắp thiên địa, tự như một cơn lốc tiếng thẳng về phía Lâm Phong.
– Giết!
Ngay sau đó, Cơ Phong Liệt xuất hiện trước người Lâm Phong, đấm ra một quyền ẩn chứa băng diệt đạo uy. Nhưng đúng lúc đó, Lâm Phong đột nhiên đứng dậy, cánh tay phủ đầy ma khí của hắn giống như có thể xuyên qua thiên địa, đánh thẳng đến chỗ Cơ Phong Liệt.
– Oanh ca!
Một tiếng nổ đáng sợ lập tức vang lên, chấn động hư không, làm cho ánh mắt của đám đông trở nên trì trệ.
– Này.
. .
– Sao có thể như vậy?
Cơ Phong Liệt đã lĩnh ngộ được đạo, nên công kích của hắn vô cùng kinh khủng, làm sao có thể bị đánh chết trong một quyền được. Mà cổ ma đạo pháp tắc kia cũng thật khủng khiếp! Vào lúc này, vẫn có rất nhiều người không dám tin những gì đang diễn ra. Nhưng Lâm Phong không hề để cho họ thời gian bình tĩnh lại, hắn lập tức bay đến trước mặt vị Đại Đế kia của Cơ gia.
– Thanh long khiếu!
Khi thấy vậy, vị Đại Đế kia quát to một tiếng, tựa như một con thanh long đang rít gào, khiến cho đám đông đang quan chiến phải thối lui, nhưng tiếng rống đó không hề làm gì được Lâm Phong.
– Giết!truyện cõi âm
Vị Đại Đế kia lại hô to thêm một lần nữa, đồng thới đánh ra vài con Thanh long có tốc độ nhanh như chớp về phía Lâm Phong. Nhưng ngay lúc đó, trên người Lâm Phong lại bạo phát ra một luồng ma ý mạnh mẽ, vượt xa pháp tắc của vị Đại Đế kia, ngăn cản tất cả Thanh long.
– Sao có thể như thế?
Pháp tắc của cường giả Vũ Hoàng làm sao lại mạnh như thế? Vị Đại Đế kia lập tức hét to một tiếng, rồi liên tiếp tạo ra những con thanh long ngăn cản Lâm Phong. Nhưng tất cả những con thanh long đó đều bị ma ý của Lâm Phong phá tan, tất cả nỗ lực của hắn đều phí công, Lâm Phong vẫn ung dung xuất hiện trước mắt hắn, đánh ra một quyền về phía hắn. Khi mọi người nghe thấy một tiếng nổ khủng bố kia, cơ thể vị Đại Đế kia đã bị một quyền của Lâm Phong đánh thành tro bụi!
Chương 2060: Tái chiến Cơ Thương
– Tru Đại Đế!
Mọi người xung quanh chứng kiến thân thể Đại Đế kia bị xé rách, ánh mắt cứng ngắc tại chỗ, bọn họ từng nghĩ qua chiến lực thanh nieen chắc chắn phi thường cường đại, trận chiến này mặc dù Cơ gia Đại Đế kia có thể thắng, cũng sẽ phi thường thảm thiết, đây chắc là một trận đối quyết tuyệt vời, nhưng bọn họ thật không ngờ, chiến đấu lại bạo lực như thế. Tất cả cường giả của Cơ gia đều ngây ngẩn người, nhìn thấy nhân vật Đại Đế bị xé thành bột phấn, bọn họ quả thực không thể tin vào hai mắt mình, cái loại lực công kích này. . . Mà Lâm Phong cũng không để cho bọn họ có thời gian tự hỏi, chỉ thấy hắc bào cuồn cuộn xuất phát từ thân thể đang đứng yên của hắn, một cường giả Cơ gia sắc mặt tái nhợt, chợt quát một tiếng:
– Đi.
“Đông!” Lâm Phong bước từng bước, thân thể giống như một hắc tiễn sắc nhọn, trực tiếp bắn về phía người nọ, nắm tay tối đen quét đến, oanh long một tiếng bạo vang, thân thể hắn cũng nứt toác ra rồi vỡ nát, không kịp bước ra một bước, tốc độ kia, quá nhanh.
Những cường giả khác của Cơ gia chỉ cảm thấy giống như tận thế, từng người sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cái loại tốc độ này. . . Không ai có thể trốn. Đám người chỉ nhìn thấy một ảo ảnh màu đen lóe ra trong hư không, mỗi một quyền ầm ầm đánh đến đều chèn ép vỡ nát một vị cường giả, rất nhanh, không gian xung quanh chỉ còn một mình Lâm Phong đứng đó, khăn che mặt dưới mũ tre khẽ lay động, cả đám người đều cảm thấy có một trận hàn ý lạnh lẽo, chỉ ngắn ngủi trong phút chốc, cường giả của Cơ gia đến đây đều bị tru sát không sót một ai. Chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong phiêu động, sau đó đứng phía trên tửu lâu bị phá nát, bình tĩnh nói:
– Ta sẽ đợi Cơ Thương tại khu vực vấn đạo Hoàng Bảng ba ngày, nếu Cơ Thương không đến đấu một trận, tên Phong Vương sẽ bị tước đoạt, không nên sỉ nhục hai chữ Phong Vương.
Dứt lời, Lâm Phong khoanh tay đứng đó, bước đến một bước rời khỏi chỗ này, giống như đi đến Nhân Hoàng cung, không ngờ lại hẹn địa điểm muốn chiến đấu với Cơ Thương.
– Gia hoả này tru sát nhiều cường giả Cơ gia như vậy lại vẫn muốn ước chiến với Cơ Thương, quả thật điên cuồng.
Trong lòng mọi người mãnh liệt run rẩy, sau đó di chuyển, đều hướng đến vùng đất vấn đạo Hoàng Bảng, người này khiêu chiến như thế, Cơ Thương nếu như không ra mặt, thì còn gì thể diện.
– Ta thấy người này có lẽ là một nhân vật thiên tài đang tiềm tu của một thế lực cường đại nào đó, lúc này mới xuất hiện, bởi vậy mới trực tiếp vấn chiến Cơ Thương, hơn nữa còn chọn nơi diễn ra vấn đạo Hoàng Bảng, muốn một trận thành danh, thẳng tiến mây xanh, trực tiếp bước vào hàng đầu Hoàng Bảng.
– Một khi hắn đánh bại Cơ Thương, chính là nhân vật đứng thứ hai Hoàng Bảng, chẳng biết Cơ gia sẽ xử trí như thế nào, trực tiếp đối phó hắn, hay mời Cơ Thương đi ra đấu một trận.
Đám người ồn ào nghị luận, tin tức này rất nhanh lan truyền xung quanh Thánh Thành Trung Châu, nơi biết được tin tức trước tiên, đương nhiên là Cổ Thánh tộc của Thánh Thành Trung Châu Cơ gia.
Vùng đất vấn đạo Hoàng Bảng, không phải ngày vấn đạo đương nhiên không có Vấn Đạo Đài, nhưng mà mảnh đất vô cùng trống trải, ở Nhân Hoàng Cung, tầm nhìn trống trải khôn cùng, Lâm Phong ngồi ngay vị trí Vấn Đạo Đài, thần sắc bình tĩnh, im lặng chờ đợi, hắn tin rằng, tất cả mọi chuyện xảy ra tại tửu lâu, rất nhanh sẽ truyền ra, Thánh Thành Trung Châu sẽ có dao động không nhỏ, hắn thật sự muốn nhìn, dưới loại cục diện này, Cơ Thương có xuất hiện hay không.
Có người đi đến theo Lâm Phong, thân hình phân bố chung quanh, cũng phi thường im lặng chờ đợi, Cơ gia sẽ xử lý ra sao. Hướng Nhân Hoàng Cung, có một hàng thân ảnh phiêu động, chớp lóe tiến đến, vài đạo thân ảnh trong đó phá lệ thu hút sự chú ý của người khác.
– Bùi Đông Lai, Phong Thần Thiên, nhân vật thiên tài trên Hoàng Bảng, bọn họ càng ngày càng mạnh, chỉ sợ qua vài năm nữa, những nhân vật như Sở Xuân Thu Cơ Thương này cũng sắp sửa thoát ly Hoàng Bảng, bước vào Đế cảnh.
Đám người nhìn thấy mấy người này thầm nghĩ trong lòng, con đường võ đạo, thiên tài xuất hiện lớp lớp, sóng sau đè sóng trước. Thế giới võ đạo chưa bao giờ khuyết thiếu thiên tài, thân ảnh hắc bào bình tĩnh ngồi ở kia, có lẽ cũng là một nhân vật sắp quật khởi. Xa xa, lại có một đạo thân ảnh cuồn cuộn tiến đến, trên người người này cũng khoác một hắc bào, nhưng lại đem lại cho người ta một cỗ cảm giác âm hàn lãnh liệt, rõ ràng chính là Quỷ Lệ.
– Quỷ Lệ kìa, Hoàng Bảng vấn đạo ngày xưa, Quỷ Lệ liên tục chiến bại, từng trực tiếp rời đi, hôm nay, rốt cục lại xuất hiện.
– Xem ra hắn cũng nghe nói có người muốn đấu với Cơ Thương, lúc này mới đi đến, hôm nay cách ngày vấn đạo Hoàng Bảng không còn xa, những người này cuối cùng cũng lại đi ra hoạt động một lần nữa, Thạch Vân Phong hắn cũng đến.
Ánh mắt của đám đông nhìn về phía một chỗ khác, chỉ thấy người đá Thạch Vân Phong đang hạ xuống.
– Không nghĩ đến không ngờ lại có động tĩnh lớn như vậy, tin tức vậy mà lại truyền đi nhanh thật, đương nhiên, đây cũng nhờ Cơ Thương, nếu không phải người mà người này khiêu chiến Cơ Thương, chỉ sợ không có loại lực ảnh hưởng này.
Mọi người mở miệng nói, rất nhanh, địa điểm vấn đạo Hoàng Bảng ngày thường trông có chút trống trải này lại trở nên phá lệ náo nhiệt.
– Người của Cơ gia đến, chẳng qua Cơ Thương lại chưa có đến.
Lúc này, chỉ thấy xa xa, một hàng thân ảnh cuồn cuộn tiến đến, rõ ràng chính là người của Cơ gia, có vài vị cường giả cảnh giới Đại Đế cũng đến, hơi thở mạnh mẽ, ánh mắt nhìn chằm chằm Lâm Phong, thần sắc lạnh như băng.
– Ngươi tru sát người của Cơ gia bọn ta?
Chỉ thấy một cường giả Đại Đế cảnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong, mở miệng nói.
– Đợi khi Cơ Thương chiến thắng ta, tru sát ta cũng không sao, nếu như hiện tại các ngươi xuất thủ, mặt mũi của Cơ gia cũng không còn cần nữa.
Lâm Phong lạnh lùng nói, khiến thần sắc người này sững lại, ánh mắt lơ đãng nhìn lướt qua đám người xung quanh, việc này làm ra động tĩnh lớn như thế, nếu như mấy nhân vật cường đại bọn họ trực tiếp xuất thủ đánh chết Lâm Phong, Cơ gia, đích xác thật mất mặt, chẳng còn chút thể diện nào.
– Ngươi muốn tìm chết, Cơ gia ta làm sao có thể không thành toàn cho ngươi.
Chỉ thấy cường giả Cơ gia lạnh như băng mở miệng nói, thân hình bọn họ chớp lóe, tại xa xa phía sau bọn họ, có một đạo thân ảnh giẫm chận tiến đến, mỗi từng bước bước ra, hư không giống như có một dòng khí khủng bố cuồn cuộn gào thét về phía trước, giống như cuồng phong, thế mạnh khôn cùng, đế uy khủng bố tràn ngập, giống như muốn chèn ép suy sụp thiên địa. Đây là một cường giả cảnh giới Đại Đế, người này ánh mắt sắc bén, bá đạo vô cùng, giống như có thể xuyên thủng đôi mắt của người khác, mà khí thế uy nghiêm trong mắt hắn, khủng bố đến cực điểm, giống như muốn băng diệt hư không. Người đến, Cơ Thương! Cơ Thương, Đế cảnh.
– Cơ Thương đột phá đến cảnh giới Đại Đế rồi, khó trách người của Cơ gia này lại tự tin như vậy, nói nhân vật hắc bào tìm chết.
– Phong Vương Cơ Thương, bước vào Đế cảnh, thực lực lại tăng lên vài lần, mà hắc bào nhân kia tuy rằng sức chiến đấu mạnh mẽ khủng bố, nhưng mà dù sao cũng mới đến thượng vị Hoàng, hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không có khả năng có thể chiến thắng Cơ Thương.
Trong lòng mọi người có chút rung động, Cơ Thương, cuối cùng cũng bước vào Đế cảnh, không hổ là một trong hai đại nhân vật thiên tài của Thánh Thành Trung Châu cùng với Doanh Thành, một trước một sau bước vào cảnh giới Đại Đế. Một vị nhân vật Phong Vương bước vào cảnh giới Đại Đế, mặc dù tiến vào Đế cảnh không lâu, sức chiến đấu cũng khủng bố đến cực điểm thế này, làm sao một nhân vật Vũ Hoàng có thể đấu lại, đây cùng là ý nghĩ trong lòng tất cả mọi người.
Dù sao, Cơ Vương Thương, học viện Phong Vương, cho dù thời điểm hắn vẫn Vux Hoàng cảnh, có rất ít đối thù, Sở Xuân Thu và Lâm Phong đều là thiên tài cấp biến thái, nhưng Cơ Thương đã bước vào Đại Đế, cho dù Sở Xuân Thu cùng Lâm Phong, chỉ sợ cũng khó có thể đấu lại hắn.
Cơ Thương lấy Đế cảnh, tuyên cáo hắn cường thế trở về, hắn muốn rửa sạch hai bại sỉ nhục ngày xưa, nhân vật Phong Vương, tất nhiên đều có thiên phú trác tuyệt, ít nhất cũng có thể bước vào thành tựu Thiên Đế cảnh đỉnh phong. Cuối cùng, Cơ Thương bước đến từng bước rồi dừng lại trước mặt Lâm Phong, thần sắc lạnh lùng, ánh mắt quan sát hạ không, nhìn thấy hắc bào bao phủ Lâm Phong, lạnh lùng nói:
– Ta nhập Đế cảnh, vốn không nên xuất thủ tru diệt ngươi, nhưng mà ngươi giết cường giả Cơ gia ta, rồi lại đáng chết, nghĩ thấy ngươi lấy thực lực kích giết bọn họ, ngươi tự phế tu vi rồi cút đi đi.
Cơ Thương thanh âm bình tĩnh, giống như cho Lâm Phong một cơ hội, cơ hội giữ mạng, tự phế tu vi. Nhưng mà lúc này, chỉ thấy hắc sa dưới đầu khẽ nâng lên, hình như có một đôi đồng tử tối đen xuyên thấu không gian, trực tiếp va chạm với ánh mắt của Cơ Thương.
– Cơ Thương, Đại Đế cảnh, khó trách lại cuồng ngôn như thế.
– Ngươi từng thượng vị cảnh giới Hoàng đỉnh phong lại bị trung vị Hoàng đánh bại, hôm nay Đại Đế cảnh, lại dám cuồng ngôn như thế, trí nhớ của ngươi, thật không tốt chút nào.
Lâm Phong thanh âm bình tĩnh, lộ ra vài phần khàn khàn, tràn ngập hơi thở châm chọc, khiến cho cường giả Cơ gia nhíu mày, người này thật sự nói khoác mà không biết ngượng.
Đám người cũng đều lộ ra thần sắc khác thường, người này nhìn thấy Cơ Thương đã bước vào Đại Đế cảnh, nhưng lại vẫn cuồng vọng như thế, chẳng lẽ hắn có tự tin lớn như vậy, dám cùng Cơ Thương Đại Đế cảnh đấu một trận. Trên người Cơ Thương tràn ngập sát ý, câu nói của Lâm Phong là sỉ nhục suốt đời của hắn.
– Tương lai, ta sẽ lấy tính mạng Lâm Phong để rửa sạch sỉ nhục lần đó, nhưng mà hôm nay, ta sẽ tiêu diệt ngươi trước.
Cơ Thương nhàn nhạt nói, sau đó chỉ thấy Lâm Phong chậm rãi đứng lên, nâng đầu nhìn về phía Cơ Thương. “Đông!” Cơ Thương bước đến một bước, trong khoảnh khắc đế uy trấn áp thiên địa, lực lượng băng diệt khủng bố giống như trực tiếp bạo liệt trên người Lâm Phong, nhưng Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh đứng đó, nhìn hắn.
– Thân thể thật mạnh, vừa rồi Cơ Thương đã phát động băng diệt công kích, thân thể của hắn thế nhưng không có nửa điểm dao động.
Cơ Thương hừ lạnh một tiếng, sau đó đánh đến một chưởng, trong khoảnh khắc, băng diệt thanh long mở cổ đạo, trực tiếp muốn tạc nứt ra tại trên người Lâm Phong, cơ hồ công kích trong nháy mắt, đây chính là uy lực của Đại Đế, bàn tay xẹt qua, thần thông phủ xuống.
Nhưng mà chỉ thấy hắc bào nhân kia giơ nắm tay lên, lực lượng không gian xé rách hư không, trực tiếp đánh ra ngoài, cổ đạo bị phá vỡ, thân thể thanh long bạo liệt, một màn này khiến cho ánh mắt đám người lại lần nữa đông cứng tại chổ, lực lượng công kích thật khủng khiếp, hơn nữa thời điểm khi giơ tay nhấc chân lại có vẻ vô cùng dễ dàng.
– Không tồi.
Cơ Thương lạnh như băng nói, sau đó bàn tay không ngừng xẹt qua trên hư không, từng đạo thanh long cổ đạo mở ra, trí lực băng diệt náo động thiên địa, điên cuồng đánh về phía Lâm Phong.
Nhưng chỉ thấy quyền mang của Lâm Phong không ngừng phá không đánh đến, cổ đạo kia không ngừng bị phá vỡ, thanh long không ngừng bị xé rách ra, hai người đều thoải mái giống nhau, nhưng thời điểm giơ tay nhấc chân, đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ. Cuối cùng, Cơ Thương đình chỉ xuất thủ, nhìn thân ảnh dưới hạ không lộ ra một chút thưởng thức, nói:
– Đây là trận chiến đầu tiên sau khi ta bước vào cảnh giới Đại Đế, mặc dù còn chưa quen thuộc, nhưng coi như phát ra vài phần lực, ngươi có thể chống đỡ, quả thật hiếm thấy, đáng tiếc, hôm nay ngươi nhất định phải chết.
Dứt lời, đế uy trên người Cơ Thương điên cuồng chèn ép xuống, khí lưu trong không gian giống như cũng bị băng diệt nổ tung. Thần sắc Lâm Phong dần dần lạnh hơn, sát ý bắt đầu tràn ngập, song đồng dưới khăn che mặt trở nên lạnh như băng, thản nhiên nói:
– Ta còn chưa phát lực đâu!truyện Linh Dị