Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 411 [Chương 2051 đến 2055]
❮ sautiếp ❯Chương 2051: Chân tướng
– Đám người của Thánh Linh hoàng triều kia.
Các ngươi hãy từ bỏ đi, hôm nay Lâm Phong nhất định phải chết. Giọng nói của Thiên Tứ Thánh Hoàng tựa như thiên âm không ngừng vang vọng khắp thiên địa. Cùng lúc đó, Linh Thánh Hoàng cũng nhìn về hướng những vị Thánh Hoàng của Tứ đại hoàng triều, tỏa uy thế khủng bố đến cực điểm.
– Đông.
Ngay sau đó, một vị cường giả của phe Tứ đại hoàng triều đột nhiên giẫm chân tại chỗ, khiến cho hư không nứt toác.
– Xuy Mà ở một hướng khác, bỗng nhiên xuất hiện từng cự chưởng ẩn chứa khí tức hủy diệt đáng sợ ầm ầm lao về hướng Lâm Phong.
Lúc này, cả phiến không gian này đang bị vô số thần thông của các cường giả tách thành từng mảnh, bất cứ lúc nào cũng có khả năng vỡ tan. Mà trình trạng của Lâm Phong cũng không khá hơn phía không gian là bao, hắn đã phải dùng tất cả sức mạnh mới có thể đứng vững, cốt cách liên tục phát ra những tiếng răng rắc. Nhưng hắn cứng rắn chống đỡ, nhìn chằm chằm vào những cường giả kia.
– Đám hỗn đản này rất mạnh, ngay cả lão đạo cũng không chịu nổi.
Khi Viêm Đế thấy thần thông của các cường giả phe Tứ đại hoàng triều phá hủy trận pháp hắn vừa mới khắc, Viêm Đế buồn bực lên tiếng. Lúc Lâm Phong cảm thấy gần như không thể chịu nổi, lại có một bóng người yểu điệu mặc một bộ quần áo màu đen, lặng yên xuất hiện bên cạnh hắn. Ngay khi nàng vừa bước lên một bước, bóng người yểu điệu của nàng đột nhiên trở nên cao lớn hơn rất nhiều. Phía sau lưng nàng cũng xuất hiện một bóng đen to lớn, che chắn cả khu vực xung quanh Lâm Phong, thay thế Lâm Phong thừa nhận khí thế của các cường giả phen Tứ đại hoàng triều.
– Đa tạ.
Khi Lâm Phong nhìn thấy cơ thể nhu nhược đang yên lặng bảo vệ hắn, làm hắn không khỏi cảm thấy ấm lòng.
– Hừ.
Sau đó, Lâm Phong đột nhiên nghe thấy một tiếng hừ lạnh, những cường giả ở phe của Tứ đại hoàng triều vẫn giẫm chân tại chỗ, quan sát Lâm Phong và các vị cường giả của Thánh Linh hoàng triều. Tuy không phát ra bất kỳ thần thông hủy thiên diệt địa nào, nhưng khí thế của các cường giả lại không ngừng gia tăng, tựa như một trận chiến vô hình. Vào lúc này, rất nhiều cường giả của phe Tứ đại hoàng triều đều đang muốn nhìn xem, trước uy thế của các cường giả đông đảo phe bọn họ, Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc định bảo vệ Lâm Phong như thế nào. Hôm nay, mục tiêu của bọn họ khôngp phải Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc, họ chỉ vì Lâm Phong. Sau khi khí thế của các cường giả phe Thánh Linh hoàng triều bị phá vỡ, xung quanh khu vực của Lâm Phong hình thành một cổ khí túc hủy diệt. Chỉ cần có người muốn lại gần để bảo hộ Lâm Phong, họ sẽ lập tức bị tru sát.
– Băng diệt đạo ý.Trước khi vào cửa điện đều phải qua mình giám sát ! Tại sao mình biết vấn đề này ư .Ừm…mình được ăn chút lộc Quan Lớn Tuần Tranh …!
Lúc Lâm Phong nhìn thấy cổ khí tức hủy diệt kia, hắn nhìn thẳng về hướng tới lão già đang phóng thích Băng diệt đạo ý, trong mắt đầy sát ý. Cùng lúc đó, bóng người yểu điệu bên cạnh Lâm Phong đã tạo ra rất nhiều phân thân, những mỗi khi Băng diệt đạo ý tấn công, đều làm cho một phân thân của nàng biến mất.
– Ngươi hay lui lại đi, bọn họ không dám giết ta đâu.
Lâm Phong mở miệng nói.
– Nhưng bọn họ sẽ làm ngươi bị thương.
Khi giọng nói ôn nhu kia vang lên, Lâm Phong cảm thấy cảm động, nhưng hắn vẫn không rõ vì sao, đối phương lại đối tốt với hắn như thế.
– Ngươi đang làm chính mình bị thương đó, hãy mau lui lại đi.
Lâm Phong lo lắng nói.
– Không có gì đâu, đó chỉ là phân thân thôi, bản thể của ta vẫn không có chuyện gì.
Ngươi yên tâm. Mặc dù giọng nói đó vô cùng khàn, nhưng Lâm Phong lại cảm thấy có vài phần quen thuộc, khiến cho hắn phải nhíu mày suy tư. Đối phương chính là cường giả của Thánh Linh hoàng triều, nên chắc chắn sẽ không có quen biết hắn, nhưng tại sao giọng nói của nàng lại làm cho hắn cảm thấy có chút quen thuộc. Hay là, bọn họ thật sự có quen biết?
– Ngươi là ai?
Khi bóng người yểu điệu kia nghe thấy câu hỏi của Lâm Phong, trái tim của nàng khẽ loạn nhịp, rồi lập tức nói:
– Ta là mẫu thân của Lâm Quỳnh Thánh.
Sau khi Lâm Phong nghe xong, hắn lập tức trở nên trầm mặc, không hề nói thêm gì. Chỉ nhìn đại chiến của các cường giả.
– Lý do tất cả Võ giả đều theo đuổi đỉnh cao của võ đạo, không chỉ vì chấp niệm đối với võ đạo, mà còn vì không muốn bị ràng buộc.
Chỉ cần bước lên đỉnh cao võ đạo, võ giả mới có thể tự do tự tại, không người nào có thể khi dễ. Lâm Phong âm thầm cảm thán. Cùng lúc đó, phòng ngự của các cường giả Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc đang không ngừng bị xé rách, khiến cho từng luồng khí tức hủy diệt tuôn trào. Mà các cường giả của Tuyết tộc người cũng đã đến, bọn họ đang đứng cách Lâm Phong không xa. Chỉ các các cường giả của Tứ đại hoàng triều xé rách phòng ngự, họ sẽ lập tức áp bách Lâm Phong.
– Giết nàng ta đi.
Sau một lúc lâu, mà phòng ngự của Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn thánh tộc vẫn không sụp đổ, một lão già Tuyết tộc lạnh lùng nói. Ngay khi lão ta vừa dứt lời, luồng khí tức hủy diệt đang bao vây Lâm Phong lập tức hóa thành một con thương long, khí thế quét ngang thiên địa. Làm cho các phân thân của mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh không ngừng bị tiêu diệt. Vào lúc này, sắc mặt mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh rất khó coi, nàng không ngừng du hợp những phân thân lại với nhau, phóng thích ra một luồng uy áp vô cùng khủng bố. ….. Cùng lúc đó, trong hư không vô tận đang có hai bóng người im lặng lặng đanh ngồi đối diện với nhau. Một trong hai người đó chính là Cổ Thánh của Tuyết tộc, mà người còn lại chính là Thập Tuyệt Lão Tiên. Mặc dù hai người chỉ ngồi đó, nhưng khu vực hư không quanh hai người lại phát ra những tiếng nổ khủng bố. Sau một lúc lâu, khu vực chung quanh Cổ Thánh Tuyết tộc đột nhiên xử hiện một cơn lốc, xua tan hàn khí, vị Cổ Thánh của Tuyết tộc mới thở dài một hơn, đồng thời mở miệng nói:
– Rất nhiều người đều nghĩ ngươi vẫn là Bán Thánh, nhưng thật ra ngươi đã trở thành Thánh Nhân.
Nhưng dù cho ngươi có là Thánh Nhân, thì cũng đừng hòng ngăn ta.
– Cổ Thánh thể là cơ duyên hắn đoạt được, nên nó là của hắn.
Ngươi thân là Thánh Nhân, cần gì phải làm khó một vãn bối. Thập Tuyệt Lão Tiên bình tĩnh đáp.
– Người này vốn là tội nhân của Tuyết tộc ta, còn Thánh thể chỉ là tiện tay.
– Ta không thể ngăn lại ngươi giết hắn, càng không thể ngăn lại ngươi cướp lấy thánh thân thể, nhưng hắn lại có mối quan hệ rất sâu xa với ta.
Nếu Tuyết tộc vẫn muốn tru sát hắn, đừng trách ta mời Tuyết tộc vương thể đi gặp Diêm Vương. Ngay khi Thập Tuyệt Lão Tiên nói xong, lão uống một ngụm rượu, đồng thời thầm mắng Lâm Phong. Vì tiểu gia hỏa này, mà lão phải đắc tội Tuyết tộc.
– Ngươi đang uy hiếp ta?
Sau khi nghe xong, giọng nói Cổ Thánh Tuyết tộc lập tức trở nên băng giá, tựa như có thể đóng băng tất cả.
– Do ngươi muốn tru sát một tiểu bối trước ta, nên ta chỉ cảnh cáo ngươi thôi.
Nếu ngươi coi đó là uy hiếp, thì nó chính là uy hiếp. Giọng nói của Thập Tuyệt Lão Tiên tràn ngập khí thế bá đạo, quyết không lùi bước, khiến cả hai lâm vào giằng co. Mà khu vực hư không xung quanh bọn họ cũng đã bị áp lực của hai người dồn nén đến cực điểm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung. ……. Cùng lúc đó, mặc dù các cường giả Thánh Linh hoàng triều đã điên cuồng chống đỡ, nhưng họ vẫn không thể ngăn cản mọi công kích, phải nhờ phân thân của mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh ngăn cản.
– Đủ rồi Lúc Lâm Phong thấy phân thân của nàng không ngừng biến mất, hắn lập tức hô to một tiếng, rồi bay lên trời.
– Rống.
Ngay sau đó, trên bầu trời lập tức xuất hiện tám mươi mốt con thanh long, ẩn chứa khí thế hủy diệt thiên địa lao về hướng Lâm Phong. Khi mọi người nhìn thấy cảnh đó, họ lập tức nhìn về hướng vị cường giả kia, tỏ vẻ bất ngờ. Mặc dù mục đích của mọi người đến đây là vì Lâm Phong, nhưng bọn họ chỉ muốn bắt hắn giao cho Tuyết tộc, chứ không phải giết hắn.
– Đi xuống mau.
Lúc những con thanh long kia sắp tiếp cận Lâm Phong, hai bên Lâm Phong xuất hiện hai phân thân của mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh, giữ chặt hắn, khiến cho sắc mặt của Lâm Phong trở nên cứng đờ. Ngay sau đó, những phân thân kia lại dung hợp với nhau, đánh ra một cự chưởng tiêu diệt rất nhiều thanh long. Mặc dù bị tiêu diệt rất nhiều, nhưng vô số thanh long vẫn không ngừng lao tới, tấn công từng cái phân thân.
– Phốc.
Sau khi phân thân bị tiêu diệt, bản thể mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho khăn che mặt nhuộm đỏ của nàng rơi ra.
– Buông ta ra.
Khi Lâm Phong thấy cảnh đó, hắn vùng vẫy thoát khỏi hai cái phân thân kia, nhưng chúng vẫn kéo hắn về phía sau. Cùng lúc đó, những phân thân còn lại của nàng giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, ngăn cản thanh long, bảo vệ Lâm Phong.
– Khụ khụ.
Lúc Lâm Phong thấy nàng không ngừng phun ra máu tươi, trái tim của hắn cảm thấy đau đớn tột cùng.
– Vì cái gì, rốt cuộc vì cái gì mà nàng bảo vệ hắn.
Chẳng lẽ chỉ vì ba đêm kia hay vì Lâm Quỳnh Thánh? Vào lúc này, Lâm Phong đã biết, tất cả phân thân của nàng đều là một phần của bản thể, mỗi một phân thân bị tiêu diệt, bản thể của nàng sẽ đã bị thương. Nhưng hắn vẫn không biết tại sao nàng ấy lại hi sinh mình để bảo vệ hắn.
Khi phân thân của nàng đồng vu quy tận với tám mươi mốt con thanh long, chỉ còn sót lại con thanh long cuối cùng, Lâm Phong mới cảm thấy hai vai của hắn được buông lỏng ra. Sau đó hắn nhìn thấy hai cái phân thân bên cạnh hắn lập tức lao về hướng con thanh long cuối cùng, đồng quy vu tận với nó.
Tám mươi mốt con thanh long đó do cường giả cấp Thánh Đế phóng thích, nên chỉ cần một con thanh long cũng đã đủ để giết Lâm Phong.
Vì bảo vệ Lâm Phong, mà nàng đã hy sinh 3000 phân thân của nàng. Sau khi tiêu diệt tất cả thanh long, mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh cuối cùng cũng thở dài một hơi, chậm rãi bay về hướng Lâm Phong. Khi Lâm Phong thấy cơ thể mềm mại, nhu nhược kia từ từ bay về hướng mình, trái tim của hắn cảm thấy rất đau, lập tự bay về phía nàng, vội vàng ôm lấy cơ thể của nàng. Lúc hắn nhìn thấy gương mặt của nàng, trái tim và linh của hắn giống như bị một thanh lợi kiếm đâm xuyên, vô cùng đau đớn.
– Không!
Lâm Phong lập tức gào lên một tiếng, rồi phóng ra tất cả sức mạnh về hướng bầu trời, giống như đang muốn phát tiết tất cả đau đớn trong lòng.
Chương 2052: Cân bằng
Giờ khắc này, Lâm Phong rốt cuộc cũng hiểu, tại vì sao nàng ấy lại bằng lòng sinh con cho hắn và hi sinh mình để bảo vệ hắn.
Hết thảy chỉ vì Tương Y Thụ. Khi biết điều này, Lâm Phong cảm thấy rất đau đớn, ma ý hắn mới điên cuồng dâng trào, cuồn cuộn không ngớt, khiến cho kiếp quang ẩn hiện. Sau một lúc, hắn mới ngẩng đầu nhìn vị cường giả kia của Cơ gia, lạnh lùng nói:
– Lâm Phong ta xin thề.
Nếu ta không diệt sạch Cơ gia, thề không làm người. Giọng nói lạnh như băng của Lâm Phong tựa như một lời nguyền rủa đang sợ, vang vọng trong không trung. Lúc vị cường giả Thánh Đế của Cơ gia nghe được những lời đó, hắn cảm thấy cơ thể hắn đang không ngừng run rẩy.
Hắn biết, nếu hôm nay hắn không thể diệt trừ Lâm Phong, đến lúc thiếu niên này quật khởi, hắn ta sẽ đồ Cơ gia. Mặc dù lời của Lâm Phong khiến cho cường giả Cơ gia lạnh gáy, nhưng nó cũng làm cho các cường giả Cơ gia càng thêm kiên định với ý nghĩ của họ. Dù hôm nay có phải trả giá lớn, bọn họ quyết phải giết Lâm Phong cho bằng được.
Lúc vị Thánh Đế của Cơ gia định động thủ lần nữa, hắn ta lại cảm thấy một đạo thánh uy khủng bố giáng xuống. Cả bầu trời của Kỳ Thiên Thánh Đô giống như đều bị người ta xé rách, khiến cho các cường giả của hai phe đều chú ý đến dị tượng đó.
Khi vị Thánh Đế kia của Cơ gia thánh bóng người bước ra từ trong vết nứt trên trời, hắn cảm thấy sợ hãi tột độ.
Hắn đương nhiên nhận ra người vừa mới xuất hiện chính là Thập Tuyệt Lão Tiên, người đã giết chết Thánh Đế của Cơ gia hắn ở Thánh Thành Trung Châu.
Ngay sau đó, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện những bông tuyết từ từ rơi xuống, biến bầu trời thành một cái băng tuyết thế giới. Sau đó mọi người lại nhìn thấy một ông lão xuất hiện, trên người ông ta tràn ngập Thánh uy, khiến cho các cường giả phải run sợ.
Khi Thập Tuyệt Lão Tiên nghe thấy tiếng rống giận của Lâm Phong, ông buông tha Thánh Nhân Tuyết tộc, nhanh chóng chạy đến nơi này. Lúc ông ấy nhìn thấy khung cảnh cảm động của Lâm Phong và mẫu thân Lâm Quỳnh Thánh, ông không khỏi cảm thán một tiếng. Giờ phút này, Lâm Phong cúi đầu, nhìn mỹ nhân trong ngực, cảm thấy vô cùng đau xót.
Đánh lẻ hắn phải sớm nghĩ ra thân phận của nàng. Nàng chính là Đường U U, nàng là Tương Y Thụ của hắn, nàng và hắn gắn bó với nhau không bao giờ phân cách. Lâm Phong tin rằng, U U chưa bao giờ rời xa hắn, nàng chỉ âm thầm bảo vệ hắn trong im lặng mà thôi.
Dù nàng biết mình không thể chống lại Thánh Đế, nhưng vẫn hy sinh thân mình để bảo vệ hắn, khiến cho hắn thống hận chính mình, thống hận sự vô năng của mình.
Lúc sinh mệnh lực của Lâm Phong điên cuồng tràn vào trong cơ thể của U U, khóe mắt của nàng chảy ra một giọt lệ, xẹt qua gò má. Mặc dù bị thương rất nặng, nhưng U U vẫn hết sức điềm tĩnh, giống như việc hi sinh thân mình bảo vệ hắn là hiển nhiên vậy.
– Nàng nhất định sẽ không có việc gì!
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, đồng thời tạo ra một cơn lốc sinh mệnh lực, điên cuồng rót vào trong cơ thể Đường U U, không ngừng chữa trị thương thế của nàng.
– U U, ta không cho phép nàng chết.
Ta còn muốn cùng nàng nhìn thấy Quỳnh Thánh lớn lên mà. Giọng nói của Lâm Phong lúc này vô cùng ôn nhu, tựa như sợ làm tổn thương Đường U U. Lúc Thập Tuyệt Lão Tiên nghe thấy thế, ông không khỏi thở dài một tiếng.
– Mau tru sát hắn!
Nhưng đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh như băng đột nhiên vang vọng trong hư không, khiến cho bầu không khí trở nên vô cùng áp lực, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
– Ai dám nói giết Lâm Phong, ta sẽ giết hắn trước.
Sau khi nghe xong, Thập Tuyệt Lão Tiên buông bầu rượu ra, bình tĩnh đánh vỡ bầu không khí sôi sục ấy. Giọng nói lạnh lùng ấy lập tức khiến cho tất cả mọi người đều im lặng, các cường giả bên phe Tứ đại hoàng triều đều hướng ánh mắt về phía Thánh Nhân Tuyết tộc. Ở đây chỉ có hắn có tư cách nói chuyện với Thập Tuyệt Lão Tiên.
– Chỉ có một mình ngươi mà cũng muốn ngăn cản hành động của các hoàng triều và Cổ Tộc bọn ta ư.
Ngươi hãy tự xem lại mình đi. Khi Tuyết tộc cổ Thánh vừa dứt lời, bầu không khí bắt đầu trở nên căng thẳng một lần nữa. Ân oán của họ và Lâm Phong quá sâu, nên dù cho phải trở mặt với một vị Cổ Thánh như Thập Tuyệt Lão Tiên, các hoàng triều đều không có ý định buông tay.
Nếu hôm nay, bọn họ không giết chết Lâm Phong, chẳng khác nào thả hổ về rừng, để lại hậu hoạn vô cùng. Bọn họ vẫn chưa quên Thánh Hoàng của Thiên Tứ hoàng triều bị chết như thế nào. Đặc biệt là khi câu nói lạnh lùng tựa như nguyền rủa của Lâm Phong, vẫn đang lượn lờ trong tai bọn họ, bọn họ làm sao có thể không giết Lâm Phong.
– Còn có Thánh Linh hoàng triều ta.
Đúng lúc này, Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều cũng tỏ thái độ , ánh mắt của hắn nhìn thẳng về hướng Cổ Thánh Tuyết tộc, bình tĩnh nói tiếp:
– Dù ân oán giữa Tuyết tộc và Lâm Phong có lớn đến mức nào, Lâm Phong vẫn Thánh hoàng tử của hoàng triều ta.
Cô gái trong lòng hắn chính là Thánh Mẫu của tộc ta, đồng thời là Thánh hoàng phi. Nên Thánh Linh hoàng triều ta không thể bỏ mặt họ được. Mong tiền bối lượng giải.
– Còn có Thiên Diễn Thánh tộc ta nữa.
Ngay khi Thánh Hoàng của Thánh Linh hoàng triều dứt lời, lão gia hảo Viêm Đế cũng lạnh lùng lên tiếng. Cổ Thánh của Tuyết tộc lập tức đảo mắt nhìn đám cường giả của Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn thánh tộc, bình tĩnh nói:
– Dù hai thế lực các ngươi có tham gia, cũng không thể làm gì được đâu.
Các ngươi đừng quên, hàng phòng ngự của các ngươi đã hoàn toàn tan rả. Cổ Thánh Tuyết tộc tất nhiên sẽ không để ý sống chết của Đường U U. Hắn chính là Thánh Nhân cao cao tại thị thượng, dù vương thể cũng không nhất định có thể đạt đến trình độ này.
Cho nên hắn không cần phải nhìn sắc mặt của bất cứ kẻ nào, người để cho hắn cố kỵ, chỉ có Thập Tuyệt Lão Tiên. Nhưng hắn muốn cho đối phương hiểu rằng, dù Thập Tuyệt Lão Tiên, Thánh Linh hoàng triều và Thiên Diễn Thánh tộc cộng lại, cũng không thể ngăn được hắn. Nếu bọn họ vẫn chấp nhất như vậy, Tuyết tộc hắn cũng sẽ chiều theo ý họ.
Trong khi hai vị Cổ Thánh đang giằng co, Thiên ma kiếp bắt đầu hình thành, nhưng những đại nhân vật đó vẫn chưa quá để ý đến nói. Đối vơi bọn họ, trình độ ma kiếp như thế này chỉ gửi ngứa cho bọn họ.
Lúc mọi người đang chờ hai vị Cổ Thánh lên tiếng, họ lại đột nhiên cảm thấy có vài luồng khí tức khủng bố đang lao tới. Mặc dù hai vị cổ Thánh sớm đã phát hiện ra, nhưng bây giờ bọn họ mới ý thức được, những người đó đang hướng về phía này, mà thực lực của những người đó cũng không phải dạng vừa.
– Nếu có thêm chúng ta, cũng có chút phân lượng nhỉ.
Sau đó không lâu, mọi người nghe thấy một giọng nói cuồn cuộn vang lên. Khi Lâm Phong nhìn thấy những người đó, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm. Những người vừa mới chính là Tứ đại lão tổ của Chiến Vương học viện và thêm sáu vị Thánh Đế, tổng cộng mười đại cường giả Thánh Đế.
Chỉ có Tam đại Thiên Chi Chủ Thành của Cửu Tiêu Đại Lục mới có học viện, nên mỗi học viện đều có địa vị rất siêu nhiên, để có được địa vị đó, không thể nào thiếu cường giả. Bình thường Chiến Vương học viện chỉ có tám vị lão tổ ra mặt, nhưng bây giờ lại xuất hiện bốn vị đại cường giả Thánh Đế.
– Chiến Vương học viện!
Lúc đám cường giả Cơ gia nhìn thấy Chiến Vương học viện vì Lâm Phong, mà xuất động một nửa chiến lực cao cấp của học viện, sắc mặt cả đám trở nên tối xầm. Mà không chỉ có Chiến Vương học viện, Yêu giới cũng cử vài đại cự phách đến chi viện, cộng thêm Tiêu lão nữa là vừa đủ mười vị Thánh Đế.
Nếu tính thêm Thiên Diễn Thánh tộc và Thánh Linh hoàng triều, cổ lực lượng này tuyệt đối đủ để chống lại thế lực của Tứ đại hoàng triều và Cổ tộc. Dù sao không phải thế lực nào cũng xuất động toàn bộ lực lượng, mà chỉ cử vào nhân vật đại biểu. Lúc Lâm Phong thấy Tiêu lão, hắn lập tức ôm Đường U U bay thẳng đến chỗ Tiêu lão. Khi Tiêu lão thấy cử động của Lâm Phong, ông ấy cũng bay về phía hắn.
– Tiêu lão, hãy mau cứu nàng.
Lâm Phong lập tức giao Đường U U cho Tiêu lão.
– Giao cho ta.
Sau khi Tiêu lão tiếp nhận Đường U U, ông ấy lập tức hạ xuống đất, bắt đầu kiểm tra thương thế của nàng. Ông lập tức nhíu mày, khẽ nói.
– Thương thế rất nặng, đạo ý cùng bị thương rất nặng.
Từ lúc Võ giả lĩnh ngộ đạo ý, đạo sẽ trở thành thứ không thể tách rời. Giống như lúc Lâm Phong nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm Phá Đạo vậy, nếu lúc đó nàng không phá rồi lại lập, Lâm Phong cũng không dám tưởng tượng đến tình cảnh của Thu Nguyệt Tâm nữa.
Mà Đạo ý của Đường U U đã bị những con thanh long mạnh mẽ vô cùng kia làm bị thương nặng, ngay cả thần hồn và trái tim đều bị thương. Nếu không có Lâm Phong không ngừng truyền sinh mệnh lực cho nàng, e rằng nàng đã vẫn lạc. Sau khi kiểm tra xong, Tiêu lão lập tức đưa một viên đan dược vào trong miệng Đường U U, đồng thời sử dụng đạo ý của mình để ổn định thương thế trên người nàng.
Cùng lúc đó, Thiên ma kiếp trên bầu trời không ngừng đánh xuống người Lâm Phong, nhưng Lâm Phong vẫn tùy ý để cho nó không ngừng tàn phá cơ thể. Giờ phút này, sắc mặt của hắn cũng vô cùng hờ hững, rét lạnh, không có chút sinh cơ nào. Mỗi khi đôi mắt của hắn đảo qua từng vị cường giả trong hư không, ánh mặt của hắn trở nên ngưng tụ, tựa như muốn đem bọn họ khắc thật sâu vào trong óc.
Chương 2053: Ước định
Không có bất cứ người nào ở đây có thể tưởng tượng ra cục diện như thế này.
Ai có thể ngờ Tuyết tộc và Tứ đại hoàng triều cùng các Thánh tộc lại không thể áp bức được thế lực bên Lâm Phong chứ. Bầu không khí lúc này vô cùng căng thẳng, không có bất kỳ người nào dám thả lỏng.
– Tuyết Thánh tiền bối.
Nếu Tuyết tộc đã mời chúng ta đến đây, không thể bỏ dở nửa chừng được. Khi thấy tình thế không ổn, một vị Thánh Hoàng của Tứ đại hoàng triều lập tức mở miệng. Sự việc hôm nay đã đi qua xa, không thể chỉ vì thế lực của song phương cân bằng, mà từ bỏ được. Nếu Lâm Phong vẫn chưa chết, thì bọn họ vẫn cảm thấy bất an, bọn họ vẫn chưa quên, Lâm Phong đang có Thánh thể.
– Tứ đại hoàng triều các ngươi, thật khinh người quá đáng.
Khi Chiến Vương Học Viện ta không người trị các ngươi sao? Thí Thiên Lão Tổ lập tức nhảy ra đáp lời, đồng thời đưa vài tên thanh niên ra theo.
– Các ngươi mới làm càn.
Lúc Thánh Hoàng của Đại Mạc hoàng triều nhìn thấy trong đám thanh niên kia, có hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều. Hắn ta lập tức giận dữ quát.
– Đường đường là Chiến Vương Học Viện, sao lại sửu dụng thủ đoạn ti tiện như thế.
Cổ Dao Tiên Tử lạnh lùng tiếp lời. Bà cũng nhận ra trong đám thanh niên bị cường giả của Chiến Vương Học Viện bắt, có Cổ Dao Thánh Nữ.
– Ta ti tiện ư?
Các ngươi đều là nhân vật tiền bối cấp Thánh Đế, nhưng lại tự mình đối phó ta với một vị học viên của Chiến Vương Học Viện ta, lại còn có mặt mũi nói Chiến Vương Học Viện ta ti tiện. Quả thực rất vô liêm sỉ! Các ngươi đụng đến thiên tài của Chiến Vương Học Viện, mà ta không thể động thiên tài của các ngươi sao? Nếu như Lâm Phong chết, chúng ta sẽ đưa các thiên tài của Tứ đại hoàng triều đi theo cùng. Thí Thiên Lão Tổ vừa tỏa ra một luồng sát khí nồng đậm, vừa nói.
– Còn đám người Cơ gia và Bùi gia kia nữa.
Ta đã niệm tình Cơ Thương cũng là học viên của Chiến Vương Học Viện, nên đã không làm khó xử các ngươi. nhưng Cơ gia lại muốn đuổi cùng giết tận, không xem Chiến Vương học viện ra gì.
– Chuyện nào ra chuyện đó, đây là ân oán giữa Cơ gia và Chiến Vương Học Viện, không hề liên quan đến Cơ Thương.
Vị Thánh Đế của Cơ gia lạnh lùng nói.
– Hừ!
Sau khi Thí Thiên Lão Tổ nghe xong, ông hừ lạnh một tiếng. Mà cũng nhờ đoạn đối thoại vừa rồi, nên Lâm Phong mới biết không chỉ có Cơ gia tham dự chuyện lần này, mà còn có Bùi gia nữa.
– Náo nhiệt, đúng rất náo nhiệt.
Các cường giả tiền bối của Tứ đại hoàng triều thật uy phong hiển hách a, áp bách một tên tiểu bối Vũ Hoàng cảnh không thấy nhục sao? Nếu hôm nay Lâm Phong chết, Thiên Diễn Thánh tộc sẽ phối hợp với Chiến Vương Học Viện, làm cho Tứ đại hoàng triều và các Thánh tộc gà chó không yên.
– Nếu ta muốn giết Lâm Phong, các ngươi cũng muốn trả thù Tuyết tộc ta sao?
Khi Cổ Thánh của Tuyết tộc dứt lời, sắc mặt của mọi người lập tức trở nên ngưng trệ, rồi nhìn về phía Thập Tuyệt Lão Tiên. Ở đây chỉ có ông ấy có thể chống lại Thánh Nhân Tuyết tộc.
– Nếu như Tuyết tộc đã muốn như thế, ta cũng chỉ có thể làm theo.
Chỉ cần Tuyết tộc xuất thủ giết Lâm Phong, ngoài trừ Tháng Nhân Tuyết tộc, những người khác cũng đừng hòng ly khai. Thập Tuyệt Lão Tiên không hề yếu thế, đáp trả Thánh Nhân Tuyết tộc.
– Còn nữa, nếu cường giả Đế cảnh dám động đến một ngón tay của Lâm Phong, ta sẽ chém hắn.
Khi mọi người nghe Thập Tuyệt Lão Tiên nói xong, sắc mặt các cường giả của Tứ đại hoàng triều lập tức trở nên khó coi đến cực điểm. Nếu Thập Tuyệt Lão Tiên đã quyết liệt như vậy, ai cũng không dám chạm đến Lâm Phong. Mặc dù lời uy hiếp của Thập Tuyệt Lão Tiên rất hiệu quả, nhưng không vì vầy, mà Thánh Nhân Tuyết tộc buông tha cho Lâm Phong. Nếu hắn từ bỏ một cách dễ dàng, thì thể diện của Tuyết tộc sẽ để ở đâu.
– Nếu ta đã muốn lấy mạng của hắn, thì lúc nào lấy chả được.
Không nhất định phải ngày hôm nay. Thánh Nhân Tuyết tộc bình tĩnh nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên. Nếu tình thế đã phát triển đến mức này, chỉ còn cách giao dịch. Thập Tuyệt Lão Tiên cũng biết rõ ý của đối phương, nên cũng tỏ vẻ đồng ý. Nếu đối phương quyết tâm muốn giết Lâm Phong, hắn quả thật không có biện pháp nào.
– Ta không hiểu, Tuyết tộc và một tiểu bối Vũ Hoàng cảnh có ấn oán gì, mà Tuyết tộc phải huy động Thánh Nhân.
Bất luận ngươi nói như thế nào, ta vẫn muốn bảo vệ hắn một mạng, nếu như ngươi không buông tha, ta sẽ mang theo hắn trên người. Mặc dù Thập Tuyệt Lão Tiên còn rất bình tĩnh, nhưng lại vô cùng ương ngạng. Sau một lúc lâu, Thánh Nhân Tuyết tộc cũng chịu nhả ra, nói:
– Điều kiện đầu tiên, hắn phải giao Cổ Thánh thể ra và trả người Tuyết tộc lại.
Nếu hắn làm được, ta sẽ tạm thời không làm khó hắn.
– Cổ Thánh thể do Lâm Phong đoạt được, sao Tuyết tộc lại muốn hắn phải giao ra, ta tất nhiên sẽ không đồng.
Sau đó, Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn về hướng Lâm Phong, hỏi:
– Còn chuyện người của Tuyết tộc là sao, Lâm Phong?
Rốt có chuyện gì?
– Nàng ấy là thê tử của vãn bối.
Mặc dù nàng ấy là Tuyết tộc, nhưng chưa bao giờ ở trong Tuyết tộc, dù chỉ một ngày. Chẳng lẽ chỉ vì một câu nói của ngươi, mà ta giao thê tử ta ra? Lâm Phong lạnh lùng, nhìn chằm chằm vị Cổ Thánh của Tuyết tộc trên trời.
– Đúng vậy.
Nếu như không phải có Thập Tuyệt Lão Tiên, ta đã sớm mang người Tuyết tộc về rồi. Cổ Thánh Tuyết Tộc kiêu ngạo nói, một lời của Thánh Nhân có thể quyết định rất nhiều chuyện, đừng nói Lâm Phong, dù một hoàng triều cũng phải nghe lệnh hắn.
– Mà người đó không phải người thường.
Nàng chính là Tiên Vương thể, Tuyết Linh Lung do Tuyết tộc ta xắp xếp lịch lãm bên ngoài. Cổ Thánh Tuyết tộc nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên, nói.
– Khó trách.
Khi Thập Tuyệt Lão Tiên nghe thấy vậy, ông cũng không khỏi thầm than một tiếng. Nếu thê tử của Lâm Phong là Tuyết tộc Tiên Vương thể, chuyện Tuyết tộc muốn dẫn nàng ta đi cũng có thể lý giải được. Sau đó, Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn Lâm Phong một cái, thầm nghĩ. ”Nếu lời của Yêu giới lão yêu là sự thật, chỉ cần cho Lâm Phong một chút thời gian, hắn sẽ không ngừng trở nên cường đại. Có lẽ nên cho hắn một chút áp lực.
– Ta đồng ý với điều kiện thứ hai của ngươi.
Nếu nàng ta đã là Tuyết tộc Tiên Vương thể, thì ngươi có thể mang đi. Thập Tuyệt Lão Tiên mở miệng nói.
– Không được.
Lâm Phong quả quyết cự tuyệt.
– Đừng nóng vội.
Khi thấy cảnh đó, Viêm Đế lập tức lên tiếng trấn an Lâm Phong, tựa hồ rất sợ tiểu gia hoả này kích động.
– Tiểu gia hỏa.
Có một số lúc, ngươi cần phải học thỏa hiệp. Dù sao trước khi ngươi trưởng thành, vẫn có rất nhiều người có thể giết ngươi. Giọng nói của Thập Tuyệt Lão Tiên vang vọng trong đầu Lâm Phong.
– Thê tử của ta đang có thai.
Khi Lâm Phong dứt lời, Thập Tuyệt Lão Tiên lập tức nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc, ám chỉ cái gì đó. Sau đó, Thập Tuyệt Lão Tiên lại tiếp tục nói:
– Ngươi phải bảo đảm sự an toàn của đứa bé.
– Tất nhiên, nó cũng thuộc Tuyết tộc mà.
Cổ Thánh Tuyết tộc lạnh lùng đáp lại.
– Mặt khác, ta còn có một điều kiện nữa.
Câu nói của Thập Tuyệt Lão Tiên lập tức khiến cho Cổ Thánh Tuyết tộc nhăn mặt. Hắn đã nể mặt lắm mới nhường một bước, mà đối phương lại còn muốn ra điều kiện với hắn.
– Hai mươi năm sau, ta sẽ dẫn Lâm Phong đến Tuyết tộc, nếu hắn có thể đánh bại Vương thể của Tuyết tộc, Tuyết tộc phải đồng ý hôn sự này, để cho Lâm Phong đón thê tử và con về.
Khi Thập Tuyệt Lão Tiên vừa dứt lời, Cổ Thánh Tuyết tộc lập tức nở nụ cười, cuồng vọng nói:
– Quả thật buồn cười.
Dù hắn có thiên phú không tệ, nhưng hôm nay mới chỉ đến Thượng Vị Vũ Hoàng, dùng hai mươi năm để đánh bại vương thể Tuyết tộc ta là chuyện bất khả thi. Nếu hắn có thể làm được, Tuyết tộc ta không những chấp nhận hôn sự này, mà còn tự mình tổ chức hôn lễ cho họ. Sự tự tin của Cổ Thánh Tuyết tộc không phải không có cơ sở, người mạnh nhát trong Tam đại vương thể của Tuyết tộc đã có tu vi Đại Đế cảnh đỉnh phong, sức chiến đấu vô cùng đáng sợ. Cộng thêm Tuyết tộc bồi dưỡng, Lâm Phong muốn dụng hai mươi năm để rút ngắn cự ly và siêu việt Vương thể, vốn là chuyện không tưởng.
– Nếu như hắn không làm được, mạng của hắn sẽ ở lại Tuyết tộc.
Cổ Thánh Tuyết tộc lạnh lùng nhìn Lâm Phong, nói. Lúc Viêm Đế nghe xong, ánh mắt lão trở nên sắc bén. Nếu Thập Tuyệt Lão Tiên không thể thuyết phục được Cổ Thánh Tuyết tộc, hắn đã chuẩn lấy Vận Mệnh Thần Điện ra, nhưng khi đoán ra ý định của Thập Tuyệt Lão Tiên, hắn lập tức tỏ ra trầm mặc.
Tuy rằng như vậy sẽ làm Lâm Phong rất đau, nhưng hắn thích như vậy. Nếu không có động lực, Lâm Phong đâu thể trở thành cường giả đỉnh cao được. “Tiểu gia hỏa, đừng trách ta, ngươi cần phải bị đã kích.
Nếu ngươi không có thực lực, thì có tư cách gì bảo vệ thê tử và con của ngươi. Nếu như ngươi có thể đuổi kịp Vương Thể Tuyết tộc, lão đạo sẽ rất cao hứng. Ai bảo số mệnh của lão đạo lại buộc chặt với số mệnh của tiểu tử ngươi đây.” Nếu Lâm Phong biết ý nghĩ trong lòng Viêm Đế lúc này, e rằng hắn sẽ liều mạng với Viêm Đế. Cùng lúc đó, Thập Tuyệt Lão Tiên cũng nhìn về phía Lâm Phong, thản nhiên nói:
– Ngươi không có lựa chọn nào khác đâu.
Nếu ngươi chết, thê tử và con của ngươi sẽ ra sao. Sau khi Lâm Phong nghe xong, hắn lập tức trở nên im lặng, nhưng trong đôi mắt lại tràn ngập sự không cam lòng. Hắn hận chính mình, hắn hận sự vô năng của hắn. Nếu hắn là Thánh Nhân, số phận của hắn đã không bị quyết định bởi cuộc đối thoại lúc nãy.
– Thánh thể do Lâm Phong đoạt được, Tuyết tộc không nên đòi lại.
Khi thấy Lâm Phong không phản đối nữa, Thập Tuyệt Lão Tiên thản nhiên nói. Sau khi nghe xong, Cổ Thánh Tuyết tộc tỏ ra lãnh ngạo, cao giọng nói:
– Vừa rồi chỉ cho Tuyết tộc ta một cái công đạo, mấy cái hoàng triều do Tuyết tộc ta mời đến, cũng cần có công đạo của họ.
– Ngươi muốn như thế nào?
Thập Tuyệt Lão Tiên nhíu mày nói.
– Nếu muốn dùng hai mươi năm để vượt qua vương thể của Tuyết tộc ta, thì ít nhất cũng phải chứng minh cho ta thấy hắn có loại tư cách này không đã.
Ngươi đã nói cường giả Đế cảnh không được xuất thủ với hắn, hãy để các thiên tài Vũ Hoàng đỉnh phong của Tứ đại hoàng triều đánh với hắn một trận. Nếu hắn bị giết, thì những ước định của chúng ta sẽ không còn ý nghĩa nữa.
Chương 2054: Kẻ điên
– Ngươi muốn để Lâm Phong một người đối chiến với các thiên tài Vũ Hoàng đỉnh phong của Tứ đại hoàng triều và Thánh tộc?
Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc, nói. Mặc dù thanh âm của ông ấy vẫn rất bình tĩnh, nhưng bên trong sự bình tĩnh đó có một ngọn lửa giận không nhỏ.
– Muốn khiêu chiến Vương thể Tuyết tộc ta, trước tiên phải chứng minh cho ta xem, hắn có tư cách đó.
Nếu những hắn bị các thiên tài giết chết, hết thảy đều chỉ là nói suông. Sau khi Cổ Thánh Tuyết tộc dứt lời, các cường giả của các thế lực muốn giết Lâm Phong lập tức thở phào nhẹ nhõm. Dù thiên phú của Lâm Phong có lợi hại đến đâu, sức chiến đấu của hắn đáng sợ đến mức nào, hắn cũng không có khả năng chống lại tất cả các thiên tài được. Dù hắn có thể giết được Vương Tiễn, nhưng uy thế khi các thiên tài đồng thời xuất thủ hơn xa một mình Vương Tiễn.
– Lâm Phong, ngươi nghĩ như thế nào?
Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn về phía Lâm Phong, để cho hắn tự mình quyết định.
– Ta đồng ý.
Ngay khi nói xong, từ trong đôi mắt Lâm Phong bắn ra từng luồng tử vong đạo ý. Khi đôi mắt đáng sợ kia, nhìn về phía các thiên tài của Tứ đại hoàng triều và Thánh Tộc, tất cả các vị thiên tài đều cảm thấy mình giống như kẻ đã chết. Vào lúc này, khu vực quanh người Lâm Phong đã bị ma đạo khí tức bao phủ. Ma khí trong cơ thể hắn cũng đang điên cuồng chuyển động, dường như muốn hoàn toàn phóng ra bên ngoài. Giết, hắn muốn muốn giết người!
– Tốt, chư vị hãy mau triệu tập thiên tài trong tộc lại.
Còn tên tiểu tử kia, ngươi hãy giao Tuyết Linh Lung ra đây. Bằng không khi ngươi chết, ta biết tìm ai để đòi người. Cổ Thánh Tuyết tộc lạnh lùng nói.
– Ông!
Ngay sau đó, Lâm Phong gia tăng tốc độ, bay vào trong một khu vực nào đó của Kỳ Thiên Thánh Thành, nhưng không ai để ý đến hắn. Ở đây có nhiều cường giả, nếu còn để Lâm Phong chạy trốn, họ đập đầu chết quách đi cho xong. Một lúc sau, Lâm Phong hạ xuống một tiểu viện nhỏ, rồi phong ấn cả tiểu viện lại. Trừ phi các cường giả mạnh mẽ phá vỡ phong ấn, nếu không bọn họ sẽ không thể biết được, chuyện gì đang đang diễn ra. Sau đó, Mộng Tình xuất hiện trước mặt hăsn.
– Mộng Tình, ta vô năng, không thể bảo hộ được nàng và Già Thiên.
Khi Lâm Phong nhìn thấy Mộng Tình, tử vong ma đồng của hắn trở lại bình thường, áy náy nói. Hắn quả thật cảm thấy chính mình rất vô năng.
– Tên ngốc tử này!
Nếu chàng sớm giao ta ra, chàng cần gì phải chịu khổ. Nếu chàng thực sự có chuyện gì, ta cũng không muốn sống một mình. Mộng Tình nở nụ cười, nắm tay an ủi Lâm Phong. Nàng biết Lâm Phong thật sự không muốn giao nàng cho Tuyết tộc, dù có chết, hắn cũng không nguyện làm như vậy. Nhưng hắn không thể chết được, hắn là hy vọng của rất nhiều người.
Lúc Lâm Phong thấy Mộng Tình an ủi mình, hắn càng cảm thấy đau hơn, hận ý cũng càng thêm mãnh liệt. Nếu thực lực hắn mạnh hơn nữa, Tứ đại hoàng triều, các Thánh tộc và Cổ Thánh Tuyết tộc đã không chèn ép được hắn. Hắn chỉ hận chính mình quá yếu, cái danh thiên tài của hắn cũng chỉ là hư ảo, chỉ có thực lực, mới là thứ vĩnh hằng. Lâm Phong lập tức ôm chặt Mộng Tình vào trong ngực, lẳng lặng cảm thụ nhiệt độ cơ thể của nàng. Mộng biết lần ly biệt này sẽ rất lâu, chẳng biết năm nào mới gặp lại, nên Mộng Tình cũng ôm chặt hắn, ôn nhu nói:
– Yên tâm đi, thiếp sẽ chiếu cố tốt cho bản thân và tiểu Già Thiên.
Dù sao Tuyết tộc cũng là gia tộc của ta, nên chàng không cần lo lắng.
– Ừm.
Lâm Phong nhẹ nhàng gật đầu. Nếu Mộng Tình và tiểu Già Thiên thật sự có chuyện gì, dù cho có san bằng mười cái Tuyết tộc, cũng không đủ để bình ổn lửa giận của hắn:
– Mộng Tình, hãy chờ ta một chút, ta nhất định sẽ đến đón nàng.
– Ta tin tưởng chàng có thể làm được, nhưng chàng phải tự chiếu cố mình cho tốt đã.
Lâm Phong nhẹ giọng đáp lời. Những gì tốt đẹp thường trôi qua rất nhanh. Sau khi phong ấn bị người ta phá hư, Lâm Phong mang Mộng Tình đi ra bên ngoài. Lúc các cường giả của Tuyết tộc nhìn thấy Mộng Tình, trong đôi mắt họ phóng ra một chút duệ mang. Cổ Thánh Tuyết tộc cũng nhìn Mộng Tình, bình tĩnh nói:
– Quả nhiên là Tuyết linh lung của tộc ta.
Ai ngờ nàng lại bị tiểu tử này đạp hư. Nguyên nhân Tuyết tộc đưa Tuyết linh lung ra bên ngoài, bởi vì một lời tiên đoán của Vận Mệnh Thần Điện. Theo lời tiên đoán, lúc Tuyết Linh Lung quay về Tuyết tộc và kết duyên với một vương thể khác, Tuyết tộc sẽ sinh ra vị Vương thể thứ tư.
Nhưng cục diện tốt đẹp do bọn họ lại bị Lâm Phong đạp nát, nên Tuyết tộc mới muốn tru sát Lâm Phong. ……. Cùng lúc đó, Chiến Vương Học Viện cũng đã thả đám người Trác Khanh ra, các Thánh tộc cũng bắt đầu huy động những thiên tài cao cấp nhất của nhà mình. Cơ Thương cũng xuất hiện trong đám người đó. Khi thấy các thế lực đã chuẩn bị xong, Cổ Thánh Tuyết tộc đánh một loạt thủ ấn vào trong hư không. Chỉ một lát sau, trên bầu trời đã xuất hiện một thế giới băng tuyết.
– Các ngươi đi vào đi, phiến không gian này của ta, nên tất cả không được dùng Đế binh và các ngoại lực khác để chiến đấu.
Nếu vi phạm, ta sẽ lập tức đánh chết kẻ đó. Cổ Thánh Tuyết tộc từ tốn nói.
– Tiền bối, có thể sử dụng gia tộc bí pháp không ạ?
Vị Thánh Đế của Cơ gia lập tức nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc, hỏi.
– Bí pháp cũng coi như một phần của thực lực, có thể tạm thời sử dụng.
Khi Cổ Thánh Tuyết tộc dứt lời, các thiên tài lập tức lao vào cái thế giới băng tuyết kia. Lâm Phong cũng ngẩng đầu, nhìn về phía những thiên tài kia, tỏa ra từng luồng tử khí.
– Tiểu hỗn đản, ngươi hãy tự bảo trọng mình nha.
Viêm Đế biết rõ tình cảnh ngặt nghèo mà Lâm Phong phải gặp lúc này. Nhưng hắn chỉ có thể ngồi nhìn và câu nguyện cho Lâm Phong mà thôi. Vào lúc này, Thập Tuyệt Lão Tiên cũng tỏa ra ngưng trọng, lão đã chuẩn bị xuất thủ để vào vệ Lâm Phong. Nhưng đây không phải một trận chiến công bằng, dù Lâm Phong có thiên tư tuyệt đỉnh, cũng khó đánh bại những người khác.
Đối phương đầu phải dạng vừa, Trác Khanh có Kim Cương Bất Diệt Vương Thể. Cổ Dao Thánh Nữ thần bí mà cường đại. Cơ Thương là thiên tài đã được Phong Vương, cộng thêm bí pháp, thì tu vi của hắn sẽ đạt đến Đại Đế cảnh. Đám hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều và Thiên Tứ hoàng triều cũng không yếu.
Còn có Bùi gia và vài vị thiên tài của các Thánh tộc nữa, tổng cộng tám vị cường giả. Tất cả họ đều là thiên tài đứng đầu của Cửu Tiêu Đại Lục, không ai không phải thiên tài có tiềm chất trở thành Thánh Đế. Nhưng hôm nay, bọn họ phải liên thủ đối phó Lâm Phong, từ đó có thể thấy được quyết tâm của Tứ đại hoàng triều và các Thánh tộc.
Giờ phút này, sắc mặt đám người Trác Khanh đều trở nên vô cùng phức tạp. Nọn họ đều là thiên tài trong thiên tài, nhưng tám người lại phải hợp lực giết Lâm Phong. Chuyện này cũng không phải chuyện tốt đẹp gì, nhưng bọn họ cũng hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, nên bọn họ không chút do dự xuất thủ .
Phía sau lưng Trác Khanh xuất hiện một cơn lốc màu vàng, bắt đầu tàn phá hư không. Dường như không thứ gì có thể ngăn cản nó, dù cường giả Thượng Vị Hoàng cũng sẽ bị nó tiêu diệt trong chốc lát. Nhưng Lâm Phong không phải cường giả bình thường, hắn lập tức đấm ra quyền về phía cơn lốc kia, hoàn toàn phá tan nó.
Cùng lúc đó, Cổ Dao Tiên Tử cũng hóa thành vô số ảo ảnh, xuất hiện trước người Lâm Phong. Nhưng ảo ảnh kia phát ra từng đạo thái huyền kình về phía Lâm Phong, tấn công hắn từ mọi góc độ, phủ kín thiên địa. Khiến cho người ta không biết đâu là thật, đâu là giả.
– Đông!
Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong bước lên phía trước một bước, trên người hắn tỏa ra từng luồng ma quang khủng bố, Thiên Ma kiếp lực cuồn cuộn sôi trào.
Nhưng uy lực của Thái huyền kình cực kỳ đáng sợ, xuyên qua tất cả đòn tấn công của Lâm Phong, ào ào bay về phía hắn.
Mà Cơ Thương cũng không rảnh, Băng diệt đạo ý của hắn ta hóa thành chín con thanh long, tấn công Lâm Phong. Mấy vị thiên tài đều đồng loạt xuất thủ, đẩy Lâm Phong vào tuyệt cảnh. Ma ý của Lâm Phong lập tức trở nên điên cuồng, xông lên tận trời, chấn động thương thiên. Mỗi mạch máu trong cơ thể của Lâm Phong cũng bắt đầu trở nên điên cuồng, làm cho cả người hắn hóa thành một thanh cự kiếm. Khí thế của thanh cự kiếm kia tựa như có thể thôn phệ tất cả, ngăn cản những công kích kia.
– Hắn điên rồi.
Lúc mọi người nhìn thấy Lâm Phong hóa thâm thành cự kiếm, cứng rắn chống đảo công kích của các thiên tài, họ đều hô to. Mặc dù công kích của những thiên tài kia cực kỳ đáng sợ, nhưng thanh cự kiếm kia vẫn không hề gì. Cự kiếm giận dữ hét to một tiếng, làm cho các thiên tài không dám tới gần Lâm Phong. Bọn họ vẫn chưa quên, Lâm Phong đã dùng một kiếm này giết Yến hoàng tử, tru sát Vương Tiễn. Khi thấy mục tiêu của một kiếm này là Thần hoàng tử, sắc mặt đám người Thiên Tứ hoàng triều lập tức trở nên vô cùng khó coi.
– Hỗn láo.
Khi thấy cảnh đó, Thánh Đế của Thiên Tứ hoàng triều lập tức hô lên một tiếng, đồng thời nắm chặt tay. Lúc này hắn đang cảm thấy vô cùng hoảng sợ, tự nhủ tại sao lại đắc tộc với Lâm Phong.
Nếu Lâm Phong chỉ là thiên tài bình thường, hắn đã không cảm thấy hoảng sợ như thế này, nhưng Lâm Phong còn là một kẻ điên. Giờ khắc này, sắc mặt Thần hoàng tử cũng trở nên vô cùng tái nhợt, hắn cố gắn huy động toàn bộ lực lượng để chống cự.
Hắn biết sẽ không có ai cứu hắn, nên chỉ có thể tự cứu mình. Một khi Lâm Phong đã chọn Thần hoàng tử làm mục tiêu, hắn sẽ không chọn những người khác, nên những người đó sao có thể giúp Thần hoàng tử, rồi trở thành mục tiêu của Lâm Phong thay Thần hoàng tử.
Khi Cự kiếm đâm xuyên Thần hoàng tử, phá hủy mọi sinh cơ của hắn, những thiên tài khác mới phát động công kích. Khiến cho Lâm Phong liên tục phun ra máu tươi, nhưng đôi mắt của hắn vẫn rét lạnh như cũ, làm cho người ta cảm thấy tuyệt vọng đang từ từ bao phủ họ.
Chương 2055: Thảm thiết
– Thần nhi.
Lúc Thần hoàng tử ngã xuống, sắc mặt Thánh Hoàng Thiên Tứ hoàng triều trở nên khó coi đến cực điểm. Kể từ khi Yến hoàng tử và Thánh Hoàng kia bị Lâm Phong giết, Thần hoàng tử chính là niềm hi vọng lớn nhất của Thiên Tứ hoàng triều. Nhưng hắn cũng bị Lâm Phong giết, Thiên Tứ hoàng triều cũng mất luôn hi vọng.
Lúc Lâm Phong tru sát Thánh Hoàng, hắn đã cảnh cáo Thiên Tứ hoàng triều, nhưng bọn họ vẫn đến đây, nên Lâm Phong mới chọn Thần hoàng tử làm mục tiêu đầu tiên. Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp của hắn có thể giết Yến hoàng tử, thì cũng có thể giết Thần hoàng tử, tiêu diệt một đối thủ.
Sau khi biến trở về bản thể, công kích của những thiên tài khác liền bao phủ Lâm Phong, nhưng vì Lâm Phong dùng thánh văn tăng tốc, nên chúng cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Vào lúc này, khí thế của Lâm Phong vô cùng khủng bố, Hoang Cổ lực lượng cũng bắt đầu tụ hội lại, tỏa ra một cỗ khí tức trấn áp chư thiên.
Làm những thiên tài muốn giết Lâm Phong run rẩy dữ dội. Khi Hoang Cổ Trấn Thiên Thánh Pháp phát động lần nữa, nó lập tức giết chết một vị cường giả của Cổ Tộc. Mặc dù Lâm Phong không ngừng bị tấn công, nhưng vì hắn hóa thành thành cự kiếm quá kiên cố, lại có lực lượng trấn áp chư thiên, nên hắn mới chịu được.
Nhưng tất cả mọi người đều hiểu, không phải Lâm Phong đang chiến đấu, mà đang liều mạng. Nhưng hắn lại liên tục liều mạng tới năm lần, lần sau điên cuồng hơn lần trước.
Cả năm lần đều không ngoại lệ, hắn đã thành công tru sát năm đại thiên tài của các thế lực. Giờ phút này, sắc mặt các cường giả phe Tứ đại hoàng triều và các Thánh tộc đều trở nên rất khó coi, trong đôi mắt của họ cũng tràn ngập sát khí vô tận.
Dù đã giết được năm người, nhưng Lâm Phong cũng trả giá không nhỏ, khắp người hắn đều là vết thương, máu tươi đã nhuộm đỏ quần áo, cả người giống như lung lay sắp đổ, bất cứ lúc nào cũng có khả năng tan vỡ. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn rất điên cuồng, nhìn chằm chằm Cơ Thương.
Những người còn lại là những nhân vật mạnh nhất, Trác Khanh, Cổ Dao Thánh Nữ và Cơ Thương sử dụng bí pháp, Lâm Phong muốn đánh chết ba người này rất khó. Trác Khanh là Kim Cương Bất Diệt Vương Thể, phòng ngự vô cùng đáng sợ, siêu cấp khủng bố.
Còn Cư Thương sau khi sử dụng bí pháp, thì đã có thực lực sánh ngang Đại Đế. Cổ Dao Thánh Nữ lại tốc độ cực nhanh, mỗi động tác của nàng đều tạo ra rất nhiều ảo ảnh.
Vào lúc này, cả ba người đều nhìn chằm Lâm Phong đang ho ra máu, trong mắt cũng có một chút điên cuồng, nhưng phần nhiều là cẩn thận. Lâm Phong trong mắt họ là một kẻ điên, nên không ai muốn liều với hắn.
– Cùng nhau tấn công đi.
Ngay khi Trác Khanh nói xong, cả ba người tăng tốc, áp sát Lâm Phong. Kim quang của Trác Khánh không ngừng phóng về phía Lâm Phong, tựa như vô cùng vô tận. Kiếm Tôn thánh linh trước người Lâm Phong cũng không ngừng phóng thích kiếm uy khủng bố, không ngừng phá hủy kim quang.
– Giết!
Trác Khanh lập tức một tiếng quát lớn, đồng thời tạo ra một thanh trường thương màu vàng, nó giống như một tia chớp xẹt ngang bầu trời, bay về hướng Lâm Phong. Nhưng Trác Khanh vẫn không dừng lại, hắn tiếp tục tạo ra một cự đỉnh màu vàng, rồi ném về hướng Lâm Phong.
– Ông!
Cùng lúc đó, Cổ Dao Thánh Nữ cũng bắt đầu hành động, khiến cho Lâm Phong sinh ra ảo giác, mất đi phương hướng. Nhưng khi Lâm Phong nhắm mắt lại, hắn vẫn có thể đấm ra một quyền ẩn chứa tử vong đạo ý và một đạo hư vô kiếm khí về phía ba vị cường giả kia.
Thân thể Cơ Thương không ngừng áp sát Lâm Phong, mỗi một bước của hắn đều khiến cho không gian băng liệt. Nhưng con thanh long quanh người hắn cũng không ngừng rống giận, liên tục tấn công Lâm Phong. Đúng lúc này, Lâm Phong đột nhiên hóa thành rất nhiều ảo ảnh, làm cho người ta không biết đâu là thật, đâu là giả.
– Diệt!
Khi thấy cảnh đó, Trác Khanh hừ lạnh một tiếng, đồng thời tỏa ra vô số luồng ánh sáng màu vàng. Nơi những tia sáng kia đi qua, hết thảy đều bị tiệu diệt, khiến cho phân thân Lâm Phong biến mất. Cùng lúc đó, ba người đồng thời lao về hướng Lâm Phong.
Từng cỗ thánh linh của Cổ Dao Thánh Nữ điên cuồng tấn công Lâm Phong. Ngay khi ba người chỉ còn cách Lâm Phong một đoạn ngắn, cả ba người đều cảm thấy thiên địa pháp tắc bắt đầu hội tụ, tỏa ra khí tức nguy hiểm. Ba người Trác Khanh không ngờ Lâm Phong đã bị trọng thương, mà còn muốn sử dụng sát chiêu hóa kiếm.
– Là lúc này, mau tiêu diệt hắn.
Cơ Thương hét to, nhưng tất cả đã quá muộn. Lúc này Lâm Phong đã hoàn toàn hóa thành kiếm, tỏa ra khí thế trấn áp chư thiên, giết về phía Cơ Thương.
– Dừng lại cho ta.
Cơ Thương liên tục né tránh chín lần, đồng thời sử sử dụng Băng diệt đạo ý tấn công cự kiếm do Lâm Phong biến thành. Thanh Long đồ đằng sau lưng Cơ Thương cũng tỏa ra ánh sánh chói lọi, vô cùng đáng sợ. Còn Trác Khanh và Cổ Dao Thánh Nữ cũng không có nhàn rỗi, hai người điên cuồng oanh kích cự kiếm. Mặc dù đang bị tấn công từ bốn phương tám hướng, nhưng cự kiếm vẫn giết về phía Cơ Thương, nhất định phải lấy mạng Cơ Thương.
– Rống!
Lúc Cơ Thương thấy cự kiếm vẫn tiếp tục bay tới, hắn lập tức phát ra một tiếng gào rít, Thanh Long đồ đằng bắt đầu chui vào cơ thể hắn, khiến hắn hóa thành một con thanh long. Khi cự kiếm và Thanh long va chạm với nhau, thời gian dường như đã đình trệ. Sức mạnh đáng sợ của Thánh Long không ngừng đánh lên cự kiếm, nhưng cổ sức mạnh trấn áp chư thiên của cự kiếm cũng điên cuồng oanh kích Thanh Long.
Giờ khắc này, Trác Khanh đã hóa thành một cự nhân màu vàng kim, giẫm lên cự kiếm. Sức mạnh hủy diệt của cú giẫm đó khiến cho cự kiếm run lên bần bật, giống như sắp vỡ tan.
Cổ Dao Thánh Nữ làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt, lúc này nàng cũng phát ra một đạo thái huyền kình rất đáng sợ về phía cự kiếm. Lúc các cường giả của Thánh Linh hoàng triều và Chiến Vương Học Viện thấy cảnh này, trái tim của họ đều nhảy lên thình thịch.
Tam đại thiên tài quả nhiên rất khủng bố, không biết Lâm Phong có thể thừa nhận nổi không? Mặc dù có rất nhiều phân thân bị tiêu diệt, nhưng những phân thân cong lại vẫn giống như “thiêu thân lao đầu vào lửa”, liên tục tấn công ba người Cơ Thương.
Này không có bị diệt ảo ảnh phân thân vẫn hướng tới kia ba người đánh tới, Trác Khanh trên người màu vàng gió lốc vẫn, mời bọn họ không ngừng bị diệt, nhưng mà này phân thân vẫn khẳng khái chịu chết giống như.
– Xuy!
Cự kiếm đột nhiên phóng thích ra khí thế vô cùng cường đại, trấn áp Thanh Long và hai người Trác Khanh, Cổ Dao Thánh Nữ, nhưng trên thân kiếm cũng xuất hiện vài vết rạn.
– Không… Lúc Mộng Tình nhìn thấy cảnh đó, trái tim của nàng nhảy lên một.
Nếu thanh kiếm đó vỡ, Lâm Phong cũng sẽ vong. Cùng lúc đó, một phân thân của Lâm Phong phía sau Trác Khanh đột nhiên tỏa ra uy áp khủng bố, đánh về phía đầu của Trác Khanh.
– Hỏng rồi!
Mặc dù có thể cảm nhận được, nhưng Trác Khanh không thể làm gì được, chỉ có thể cố gắng chống chịu. Mà không chỉ có hắn bị đánh lén, Cổ Dao Thánh Nữ cũng gặp phải tình cảnh giống như vậy. Mặc dù nàng rất muốn bỏ chạy, nhưng uy áp của cự kiếm quá lớn.
– Đông!
Công kích khủng bố mang theo vô thượng lực lượng và ma quang lập tức đánh lên kim thân của Trác Khanh, khiến Trác Khanh run rẩy kịch liệt. Vì tốc độ và phản ứng của Cổ Dao Thánh Nữ đều cực kỳ đáng sợ, nên khi phân thân của Lâm Phong sắp đánh trúng nàng, nó đã ảo ảnh của nàng mê hoặc.
Nhưng tử vong quyền vẫn ào ạt lao về phía trước, hung hăng đánh lên lưng của Cổ Dao Thánh Nữ, làm cho này không ngừng ho ra máu. Cùng lúc đó, một cổ kiếm khí kinh khủng cũng xuyên qua thanh long, khiến cho phải thanh long ngửa mặt lên trời rống giận, rồi phun ra một ngụm máu, nhuộm đỏ cự kiếm. Sau đó, Thanh Long liền rơi xuống đất, từ từ biến thành Cơ Thương.
– Rống!
Mặc dù bị thương nặng, nhưng Trác Khanh vẫn phát ra một tiếng rống điên cuồng, đồng thời phá hủy phân thân của Lâm Phong. Vào lúc này, Cổ Dao Thánh Nữ dường như sắp phát điên, nàng lập tức tung ra một chưởng, khiến phân thân Lâm Phong hóa thành khói xanh, dung nhập vào cự kiếm.
Khi từng luồng khói xanh trở về cự kiếm, cự kiếm dường như đã sống lại, quét ngang một cái, làm Trác Khanh và Cổ Dao Thánh Nữ rơi xuống mặt đất, không thể đứng lên lại. Sau khi làm xong tất cả, cự kiếm dường như đã mất đi tất cả sức mạnh, dần dần hóa thành hình người, lập tức rơi xuống mặt đất.
Giờ khắc này, bầu không khí trở nên cực kỳ yên tĩnh, mọi người đều không đoán ra, cục diện sẽ thành ra thế này. Đây không phải một trận chiến giao lưu, mà là sinh tử đại chiến.
Từ đầu đến cuối, Lâm Phong đều trong trạng thái liều mạng, liên tục tru sát năm vị thiên tài, đánh ba vị thiên tài khủng bố khác đến gần chết. Nhưng tình trạng của hắn cũng không khá hơn là bao, toàn thân đều bị thương nặng, không biết qua khỏi hay không? Mộng Tình tràn đầy nước mắt, nhìn Cổ Thánh Tuyết tộc bên cạnh nàng, thấp giọng nói:
– Nếu chàng chết, ta cũng không thiết sống nữa!
Cổ Thánh Tuyết tộc lập tức nhướng mày, định giáo huấn mộng tình, thì Thập Tuyệt Lão Tiên lại lên tiếng:
– Đủ rồi!
Giờ khắc này, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía Cổ Thánh Tuyết tộc. Cổ Thánh Tuyết tộc thu hồi thế với băng tuyết, nói:
– Nếu hắn không chết, ta thật sự hy vọng hai mươi năm sau có thể gặp hắn ở Tuyết tộc.
Ngay khi dứt lời, Cổ Thánh Tuyết tộc lập tức phất phất tay áo, hô to:
– Đi!
Cùng lúc đó, Thập Tuyệt Lão Tiên và đám người Trác gia đều tiến lên, tiếp nhận vãn bối của mình. Tiêu lão cũng mang theo Đường U U đi đến bên cạnh Lâm Phong lập tức mở miệng nói:
– Ta muốn dẫn hắn về bộ tộc của ta.
– Ừm, ngươi dẫn hắn đi đi.
Sau khi nói xong, Thập Tuyệt Lão Tiên liền đánh một cỗ thánh lực vào trong cơ thể Lâm Phong, duy trì sinh cơ cho hắn. Tiêu lão và người của Chiến Vương Học Viện đáp lại một tiếng, rồi lên đường rời đi. Sau khi họ biến mất, Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn về phía đám cường giả của Tứ đại hoàng triều và các Thánh tộc, khiến cho đám người đó câm như hến.
– Hừ.Nguồn truyện audio
Thập Tuyệt Lão Tiên hừ lạnh một tiếng, rồi xoay người rời đi. Nếu những người này đã là kẻ địch của Lâm Phong, lão sẽ để cho hắn tự giải quyết. Hy vọng hắn không làm lão thất vọng, sau hai mươi năm sẽ đi đến Tuyết tộc!