1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 403 [Chương 2011 đến 2015]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 403 [Chương 2011 đến 2015]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 2011: Sở Xuân Thu xuất chúng

– Yêu thú trong thế giới này giống như cổ yêu thú thời Man Hoang vậy, con nào cũng lộ ra lệ khí đáng sợ, tàn bạo thị huyết, hình như thân thể cũng được đúc từ kim thiết.

Hầu Thanh Lâm bình tĩnh nói, xem ra hành trình đi vào bí cảnh lần này sẽ không quá tịch mịch .

– Chúng ta cũng đi thôi!

Phiêu Tuyết công chúa mở miệng nói, đoàn người lập tức chạy nhanh về phía hoang nguyên, thân thể bọn họ dần dần hóa thành từng đạo tàn ảnh, khiến cát vàng bắn tung toé. Khi yêu thú buông xuống, thân thể bọn họ giống như tên bắn, nhanh đến nỗi không thể tin được.

Lâm Phong đánh ra một quyền, vô thượng quyền mang giống như một thanh kiếm sáng chói nghiền ép hư không, hình như phía trước quyền mang của hắn có một tôn Thánh linh xuất hiện, nhuệ khí của Thánh linh tràn ngập không gian, giống như một thanh kiếm, đây chính là hư không Thánh linh của Lâm Phong, nó được sinh ra từ kiếm.

Một con Bạo Liệt Hùng Yêu có cánh rít gào, hùng chưởng khổng lồ đen nhánh, giống như một tòa cự sơn đánh xuống dưới, muốn chôn vùi thân hình Lâm Phong bên trong, hình ảnh này khiến người ta cảm nhận chiến đấu giữa giống như không cùng một cấp bậc .

– Ngao.Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

. . Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, quyền mang của Lâm Phong xé rách hết thảy, hùng chưởng bị chém rớt, còn thân hình Lâm Phong tiếp tục đi về phía trước, đánh lên đầu hùng yêu một chưởng, chưởng lực khiến cho cái đầu cự đại bị dập nát, thân thể khổng lồ của hùng yêu rơi xuống hạ không, tiếng oanh long vang lên, kiếm khí tràn ngập mọi nơi.

– Lực lượng thật mạnh.

Sau khi Phiêu Tuyết công chúa đánh chết một con yêu thú, ánh mắt lơ đãng liếc về phía Lâm Phong bên cạnh, uy lực bá đạo của Lâm Phong làm cho người ta sợ hãi, có thể thấy được một kích kia có bao nhiêu đáng sợ. Vừa rồi Lâm Phong cũng chú ý đến lực công kích của Phiêu Tuyết công chúa, nàng am hiểu lực lượng thủy hệ nên công kích của nàng rất nhẹ nhàng, kim chí cương, thủy chí nhu, vừa rồi Phiêu Tuyết công chúa triệu hồi ra một con rồng nước, quấn chặt lấy một đầu yêu thú, khiến cho yêu thú khổng lồ không thể tránh thoát, lực lượng thủy hệ thẩm thấu bên trong thân thể yêu thú kia, khiến cho nó hóa thành hàn băng, cuối cùng bị nàng dùng một quyền đánh nát.

– Nàng cũng rất mạnh.

Lâm Phong quay đầu lại mỉm cười với Phiêu Tuyết.

– Kiếm của hắn thật nhanh.

Phiêu Tuyết công chúa lại nhìn về phía Kiếm Manh, trong võ học chỉ có tốc độ không thể phá được, tuy cảnh giới của Kiếm Manh hơi thấp nhưng tốc độ ra kiếm của hắn lại nhanh như ánh sáng, hôm nay hắn vẫn còn ở cảnh giới trung vị Hoàng đỉnh phong không có đột phá, nhưng hắn lĩnh ngộ quang đạo phi thường lợi hại, hắn sẽ không chọn cứng đối cứng với yêu thú, mà lựa chọn đánh vào điểm yếu của chúng, mặc kệ lực lượng của ngươi mạnh như thế nào, ta cũng chỉ dùng một kiếm đi phá, một kiếm cực nhanh, không chỗ nào không phá. Xa xa, hơi thở Man Hoang điên cuồng tiến lại gần, khiến cho đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại, cái thế giới gì đây a, tại sao yêu thú lợi hại lại nhiều như thế, chẳng lẽ sau khi chư Thánh niêm phong thế giới này, trải qua vô số năm tháng nó đã đản sinh ra một đám yêu thú tràn ngập lệ khí sao?

– Nơi này là địa vực của yêu thú Man Hoang, chúng ta nhanh chóng giết ra ngoài thôi, ở lại chỗ này cũng không có ý nghĩa gì.

Phiêu Tuyết nhìn thấy yêu thú không ngừng vọt tới thì mở miệng nói, người của các hoàng triều điên cuồng giết ra bên ngoài, trên người Lâm Phong xuất hiện từng cỗ Thánh linh, kiếm ý ngập trời, không có con yêu thú nào có thể ngăn cản hắn, tất cả đều bị Thánh linh oanh giết, chân hắn đạp lên hư không Thánh văn xuất quỷ nhập thần chém giết yêu thú cực kỳ nhanh. Thực lực Yến hoàng tử cùng Thần hoàng tử cũng phi thường lợi hại, tuy nhiên hoàng tử và công chúa vẫn là mục tiêu bảo vệ chính của vị trung niên có tu vi Vũ Hoàng đỉnh phong, còn những người được mời đến phải tự lo liệu vì quan hệ giữa bọn họ chỉ là một loại hợp tác, có như vậy mới có sự cân bằng, nếu không chỉ có công chúa và hoàng tử đi vào thì ai được họ có bị người lòng dạ khó lường tiêu diệt. Rốt cục, đám người Lâm Phong cũng giết ra một con đường máu, hắn quay đầu nhìn thoáng qua phía sau, yêu khí đáng sợ tới mức trí cực, Yến hoàng tử cùng Thần hoàng tử đã rời đi, nhưng không biết giết ra phương hướng nào.

– Chúng ta đi, bên ngoài hoang nguyên này mới chính là chiến trường thời viễn cổ, cũng là địa phương bọn họ mở ra, hôm nay nó đã diễn sinh thành một thế giới chân chính, có rất nhiều cường giả, hơn nữa nghe người xưa nói, võ tu trong nơi này rất tàn bạo, thích giết chóc, chúng ta phải thật cẩn thận.

Phiêu Tuyết nhắc nhở một tiếng, sau đó đoàn người không ngừng đi về phía trước. Cùng lúc này những người khác cũng liên thủ giết ra, sau khi đi ra ngoài Sở Xuân Thu tách khỏi đám người Thiên Thần Học Viện và hoàng triều, lúc này hắn chắp hai tay sau lưng đứng bên trên hoàng thổ, ánh mắt nhìn về phía hư không, bên trong đôi mắt hiện ra thương khung.

– Thiên tài của cả Thanh Tiêu đại lục.

Sở Xuân Thu thì thào nói nhỏ, giờ khắc này khí tức trên người hắn cũng tràn ngập lệ khí, giống như cổ vương vô thượng, cái loại khí thế này làm cho người ta có cảm giác khiếp sợ. Chỉ thấy xa xa có hai người chạy như điên mà đến, hai người này nhìn thấy bóng dáng Sở Xuân Thu thì thần sắc ngưng lại, nói:

– Sở Xuân Thu!

Sở Xuân Thu là Vũ Hoàng có thực lực mạnh nhất Thánh Thành Trung Châu, hơn nữa hắn cũng là người bước lên Thánh Đạo Đài của Thánh Linh hoàng triều, mặc dù ở đây có rất nhiều thiên tài chói mắt, nhưng hắn vẫn rất nổi danh, bởi vậy có rất nhiều người nhận ra hắn . Sở Xuân Thu giống như phát giác ra có người đi tới, hắn chậm rãi xoay người lại, ánh mắt nhìn về phía hai người kia, lúc này đồng tử của hắn lộ ra vẻ sâu không thấy đáy vô cùng thâm thúy, ánh mắt kia giống như xem hai người trở thành con mồi, khiến trong lòng hai vị thiên tài khẽ nhảy lên.

– Sở Xuân Thu, ngươi đây có ý gì?

Bọn họ cảm giác được địch ý trong mắt Sở Xuân Thu, thanh âm một người trong đó nhất thời lạnh xuống.

– Giết người!

Sở Xuân Thu phun ra một đạo thanh âm lạnh như băng, thân thể hắn lập tức lao ra, nhanh đến mức không thể tin được.

– Rống.

. . Lực lượng thôn thiên khủng bố đột nhiên hiện lên, cuồng phong gào thét, tinh thần ý chí hai người kia cũng run rẩy, sắc mặt tái nhợt, cả hai phóng thích ra hơi thở cường đại của chính mình, nhưng bọn họ chỉ thấy một tôn cổ vương khủng bố từ bên trong mi tâm Sở Xuân Thu đi ra, trực tiếp nhảy vào trong mi tâm một người trong số họ, Sở Xuân Thu đồng thời đi đến trước mặt một người khác, đánh ra một đạo chưởng lực, đạo chưởng lực này khiến cho càn khôn rung chuyển, ý chí vương giả tiêu diệt hết thảy, áp bách nhân vật thiên tài kia khiến cho sắc mặt hắn trắng bệch, hắn tụ tập toàn bộ lực lượng điên cuồng đối kháng.

– Đông!

Một đạo lực lượng khủng bố giống như thiên địa sụp xuống xuất hiện, Sở Xuân Thu giẫm chân một cái, trên người lộ ra một cỗ lốc xoáy thôn thiên, cắn nuốt hết thảy công kích, tay hắn hắn hoá chưởng đánh thẳng chỗ người kia. Bàn tay to lớn giống như bàn tay thần linh, khiến người ta có cảm giác không thể nào chống cự, giờ khắc này đạo uy của người kia lộ vẻ quá nhỏ bé, trực tiếp bị chế trụ, Sở Xuân Thu nhìn vào mắt hắn, khiến tinh thần ý chí của hắn tan vỡ, hóa thành hư ảo bay vào mi tâm Sở Xuân Thu, thân hình của hắn cũng bị lốc xoáy dần dần nuốt hết, không còn bóng dáng. Người còn lại đang chiến đấu cùng cổ vương thần hồn của Sở Xuân Thu nhìn thấy một màn này, thần sắc cũng trở lên hoảng hốt, hắn thấy Sở Xuân Thu tiếp tục bước về phía hắn thì sắc mặt càng lúc càng tái nhợt. Không bao lâu sau, người này cũng có kết cục giống người thứ nhất, bị Sở Xuân Thu cắn nuốt đến cặn bã cũng không còn. Sắc mặt Sở Xuân Thu không chút thay đổi, ánh mắt nhìn về phía trước như muốn nhìn xuyên thấu hư không, trong mắt lộ ra sự bá đạo chưa từng có, hai tay hắn vẫn chắp phía sau lưng, chỉ thấy cước bộ của hắn loé lên rời đi. Nếu Lâm Phong ở đây, tất nhiên sẽ phát hiện, ngày ấy vấn đạo Hoàng Bảng Sở Xuân Thu vẫn còn ẩn tàng thực lực. . . Lúc này đoàn người Lâm Phong đã đi tới trước một tòa thành trì mang phong cách cổ xưa, chuyện khiến Lâm Phong ngoài ý muốn chính là, bên trong toà thành trì cổ lão này có rất nhiều vùng đất cũ nát, nhưng mà không ai chữa trị, giống như để tùy ý chúng tồn tại ở kia vậy, nhưng có lẽ bởi vì thế nơi đây mới có hơi thở cổ lão.

– Quả nhiên trải qua vô số năm tháng chiến trường viễn cổ của Thánh Nhân đã diễn sinh ra vô số sinh linh, nhân hòa yêu thú đều có.

Lâm Phong nhìn thấy phía trước có không ít người ngẩng đầu nhìn bọn họ, bên trong ánh mắt những người này lộ ra vẻ kiên quyết và lạnh lẽo.

– Lạc Tuyết công chúa, chỉ có nhân vật dưới Vũ Hoàng mới có thể bước vào thế giới này, như vậy phiến không gian này có niêm phong võ tu siêu việt Vũ Hoàng không?

Lâm Phong hỏi một tiếng.

– Có, thế giới bị niêm phong này không có nhân loại Đế cảnh nhưng nơi đây có sinh linh Đế cảnh.

Phiêu Tuyết công chúa hồi đáp, khiến cho thần sắc Lâm Phong thay đổi, hắn tiếp tục hỏi:

– Yêu thú?

– Không phải, đó là một chút dị sinh linh, những người ngươi nhìn thấy không nhất định là người, thế giới này không cho phép nhân loại cấp bậc Đế cảnh tồn tại, nhưng cho phép một số sinh linh Đế cảnh sống, ví dụ như ý thức thể, Thánh Hoàng từng dặn chúng ta phải cẩn thận đề phòng những tồn tại này.

Nghe Phiêu Tuyết công chúa trả lời khiến cho Lâm Phong lộ vẻ ngưng trọng.

– Đoạt xá sao!

Lâm Phong thì thào nói nhỏ.

– Bọn họ sống trong thế giới này, phải chịu sự áp chế của rất nhiều quy tắc, sau khi đến Đế cảnh họ cũng sẽ chết, họ chỉ có thể bảo trì ý thức đợi chúng ta đi vào, bọn họ sẽ rất hưng phấn.

Phiêu Tuyết công chúa mở miệng nói, tất cả mọi người đều gật đầu, xem ra họ cần phải cẩn thận.

Chương 2012: Sinh linh cường đại

– Đi, chúng ta vào thành, thế giới cổ lão này đã lấy di tích cổ do chư Thánh tạo thành trung tâm, kiến tạo lên từng tòa thành, có thể nói, ngoại trừ một số di tích cổ còn chưa khai quật bên ngoài thì các di tích cổ còn lại đều trong tòa thành này, nó được một số sinh linh cường đại bảo vệ .

Phiêu Tuyết công chúa lại nói với đám người Lâm Phong, thân hình mọi người bay nhanh về hướng tòa thành.

– Chiến tranh của chư Thánh ngày xưa để lại không ít di tích, nói như vậy, thế giới này không thiếu những toà thành trì tương tự.

Lâm Phong nói một tiếng.

– Đúng vậy, không hề thiếu, mỗi một tòa thành đều có sinh linh lợi hại chiếm cứ, làm vương trong đó.

– Vì sao những sinh linh kia không đi ra ngoài?

Lâm Phong hỏi.

– Bọn chúng không ra được, nhân loại đi ra ngoài cũng đi chịu chết, cho nên, bọn họ ở đây đợi chúng ta.

Phiêu Tuyết công chúa mở miệng nói, nếu nhân loại trong này đi ra ngoài, bọn họ sẽ bị người ở ngoại giới giết hết, người bên trong cũng biết rất rõ, bọn họ đang trong di tích cổ.

– Đoạt thân thể của chúng ta rồi đi ra sao?

! Lâm Phong nhàn nhạt nói một tiếng, lúc này phía dưới có từng đạo quang mang yêu dị phóng tới chỗ bọn họ, Lâm Phong phát hiện, người trong tòa thành này rất lợi hại, hầu như tất cả đều có cảnh giới Vũ Hoàng, ánh mắt của bọn họ lộ ra vẻ thị huyết và tàn bạo rất giống với ánh mắt của yêu thú.

– Chúng ta trực tiếp đi tìm sinh linh bảo vệ tòa thành này, hắn nhất định biết ở đâu có di tích cổ.

Lời nói của Phiêu Tuyết công chúa khiến cho đám người Lâm Phong có chút kinh ngạc, chỉ nghe Hầu Thanh Lâm hỏi:

– Nếu mấy cái sinh linh kia có cấp bậc Đế cảnh, lại muốn cắn nuốt chúng ta, mà chúng ta đi tìm kiếm bọn họ, chẳng phải tự chui đầu vào lưới?

– Sinh linh này có thể có tu vi Đế cảnh nhưng chúng không có thân thể, cho dù tu vi tới Đế cảnh thì chúng cũng không có tinh thần khí huyết, còn tinh thần khí huyết của chúng ta lại phi thường cường đại, nhiều người như vậy liên thủ lại bộc phát ra tinh thần, chỉ cần một tiếng gầm giận dữ cũng có thể khiến sinh linh Đế cảnh bình thường bị chấn chết, bọn chúng không dám dễ dàng động vào chúng ta.

Phiêu Tuyết công chúa đáp lại. Tiếng gió gào thét, đám người đi trước Lâm Phong đột nhiên nghe được tiếng đàn bay vào trong tai, nó khiến cho bọn họ phi hành chậm lại.

– Cầm khúc thật cô đơn.

Nghe tiếng đàn, Lâm Phong có thể cảm giác được trong đó tràn ngập sự cô đơn tịch mịch, hình như trong đó có ngàn năm cô độc, muôn đời tịch mịch, không có tình cảm, tiếng đàn giống như đang hỏi tình là cái gì, khiến người ta cảm giác được một nỗi bi thương nhàn nhạt. Lâm Phong giẫm chân tại chỗ mà ra, không bao lâu sau, chỉ thấy hắn đứng trên đỉnh một tòa tháp, ánh mắt hướng về phương xa nhìn lại, phía trước là từng dãy nhà cổ lão giống như hoàng cung, giữa tòa kiến trúc kia có một khoảng đất trống rất lớn, nơi đó có một người khoanh chân ngồi giữa sân, đối mặt hồ nước, tĩnh tâm phổ nhạc. Thân thể người này linh hoạt kỳ ảo, như có như không, giống như không tồn tại vậy, thiên địa yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có tiếng đàn vĩnh hằng, hơn nữa cả tòa hoàng cung cổ bảo này cũng im lặng không tiếng động , không có một ai, giống như giữa trời đất này chỉ có một mình hắn.

– Sinh linh cấp bậc Đế cảnh.

Ánh mắt Phiêu Tuyết công chúa ngưng lại, nam tử cô độc đang tấu đàn kia chính là một sinh linh, không phải nhân loại hoàn chỉnh, chỉ có thể xưng sinh linh mà thôi.

– Cầm khúc này giống như sinh mệnh của hắn, cô độc, bi thương, quên mất tình cảm, hắn không phải sinh mệnh hoàn chỉnh.

– Mấy sinh linh trong thế giới cổ Thánh niêm phong lâu quá nên sinh ra chút bi ai sao.

– Mọi người đừng để tiếng đàn của hắn lừa gạt, máu tươi của vô số người đã nói cho chư Hoàng biết, tất cả tồn tại trong thế giới bị niêm phong đều tàn bạo thị huyết, cẩn thận bị bọn họ cắn nuốt đến cặn bã cũng không còn.

Phiêu Tuyết công chúa nhắc nhở, ánh mắt nàng vô cùng thanh minh, khiến cho thần sắc Lâm Phong cùng Hầu Thanh Lâm cứng đờ lại, hai người lập tức gật đầu, trong lòng cũng có chút thanh tỉnh, bọn họ cảm giác mình bất tri bất giác bị tiếng đàn lừa gạt .

– Bằng hữu phương xa, sao không hiện thân nói chuyện một chút.

Lúc này, thanh niên đánh đàn kia thấp giọng nói ra một câu, ánh mắt đám người Lâm Phong ngưng lại, hắn chuẩn bị đạp bước rời đi thì đột nhiên nhìn thấy phương xa có một hàng thân ảnh xuất hiện, đứng phía đối diện bọn họ.

– Yến hoàng tử.

Lâm Phong nhìn thấy đám cường giả kia, nhận ra đó đúng là người của Yến hoàng tử và Vương Tiễn. Lúc này Yến hoàng tử cũng nhìn thoáng qua đám người Lâm Phong, hai bên lập tức bay đến khu vực trung tâm, sau một lát đoàn người đã đi vào khu đất trống. Nhưng mà đúng lúc này, tiếng đàn kịch biến, âm thanh cô độc hóa thành âm thanh sát phạt, giống như có trống trận vang lên, tiếng đàn hung mãnh như tên rời cung giết về phía đám người đi tới. Trên người Lâm Phong cũng xuất hiện một cỗ khí lãng, khiến cho mũi tên sắc nhọn kia không thể thương tổn được bọn họ, đúng lúc này nam tử kia ngẩng đầu lên, ánh mắt như yêu thú, có khả năng xuyên thấu hư không, bàn tay cầm đàn gẩy một cái, không gian đột nhiên xuất hiện vô số bóng người đánh về phía Lâm Phong và mọi người, những bóng người này đều lộ ra vẻ khát máu, nhìn rất đáng sợ. Tử vong trường mâu khiến cho hư không phát ra tiếng động oanh long không ngừng, cổ thi khí đáng sợ kia giống như đang ăn mòn không gian, trường mâu trực tiếp đâm về phía Lâm Phong, một người giống như Thiên Vương, hướng về Lâm Phong rít gào một tiếng, âm ba khủng bố xuyên thấu thân thể Lâm Phong, khiến cho thần hồn hắn rung chuyển. Trường bào trên người Lâm Phong bay phần phật, một cỗ huyết khí đáng sợ bộc phát ra, giống như một đầu yêu thú viễn cổ.

– Rống.

. . Lâm Phong gầm lên một tiếng, khiến thiên địa như bị sụp xuống, tiếng rồng ngâm làm vỡ nát thiên địa, từng đạo Thánh Linh Kiếm quang chém giết mà ra, trong khoảnh khắc bóng người phía trước công kích bị tiêu diệt hết, không chỉ có Lâm Phong bị tấn công , mà đám người Hầu Thanh Lâm cũng gặp phải mấy cái hư ảnh công kích.

– Thật nhiều sinh linh!

Sinh linh cấp bậc Đế cảnh kia nắm trong tay vô số sinh linh cấp thấp khác, biến chúng trở thành công cụ giết chóc của hắn. Những sinh linh này đều có tu vi Vũ Hoàng đỉnh phong, phi thường lợi hại, lực uy hiếp rất lớn. Công kích luân hồi của Hầu Thanh Lâm dùng để đối phó loại sinh linh này cực kỳ lợi hại, luân hồi ra, sinh linh bị tiêu diệt, còn kiếm quang của Kiếm Manh càng không phải nói, bất kể kẻ địch nhân loại hay sinh linh, cũng bị chém giống nhau. Đoàn người tiếp tục hướng về phía trước chém giết qua, trên đường đi tùy ý để sinh linh rít gào đánh tới, bọn họ vẫn lù lù bất động, huyết khí của Lâm Phong phóng lên trời, sau lưng có hư ảnh Ma Thần, thân hình giống như biến thành viễn cổ ma thần, mỗi một lần đánh ra quyền mang đều ẩn chứa lực lượng pháp tắc đáng sợ. Không chỉ có đám người Lâm Phong gặp phải công kích, mà Yến hoàng tử cùng với người của hắn cung tao ngộ sinh linh công kích, nhưng mà bên bọn cũng toàn là nhân vật tinh anh nên không có vấn đề gì quá lớn, họ liên thủ sát phạt không ngừng đi về phía trước, tiến gần đến chỗ sinh linh cấp bậc đế cảnh kia. Tiếng đàn lại có sự thay đổi, dần dần hóa thành cô tịch và bi thương, sinh linh đột nhiên quay về phía mọi người rít gào một tiếng, chỉ thấy nam tử yêu dị cúi đầu, bình tĩnh nói:

– Chư vị từ phương xa mà đến, nên không thể cảm nhận được cảm giác bi thương cô tịch này.

– Chắc ngươi cũng hiểu được vì sao chúng ta đến đây.

Một cường giả cạnh bên Yến hoàng tử mở miệng nói.

– Không cần nóng vội, di tích cổ chạy không thoát, người còn chưa đủ.

Nam tử yêu di thấp giọng nói, thần thái có vẻ như phi thường lạnh nhạt.

– Bên trong tòa thành này có di tích cổ?

Yến hoàng tử hỏi.

– Đương nhiên, nếu không ta bảo vệ tòa thành cô tịch này làm cái gì.

Sinh linh cấp bậc Đế cảnh đáp lại.

– Nếu chuyện như vậy, mong các hạ dẫn chúng ta đi trước.

Yến hoàng tử nói.

– Không đơn giản như vậy, muốn ta dẫn các ngươi đi tới di tích cổ trước, các ngươi phải trả một cái giá rất lớn.

– Ngươi muốn chúng ta làm việc cho ngươi?

Thần sắc Vương Tiễn trở nên lạnh lùng.

– Đúng vậy.

Sinh linh kia gật đầu.

– Làm cái gì?

Yến hoàng tử vẫn bình tĩnh, nếu tìm được Sinh linh cấp bậc Đế cảnh hỗ trợ, hắn có thể dễ dàng tìm được di tích cổ, chẳng qua hắn cũng không có khả năng hoàn toàn tin tưởng sinh linh này, nghe đồn sinh linh trong thế giới bị niêm phong đều là những tồn tại khát máu và tàn bạo, chie có thể hợp tác vì lợi ích với chúng chứ không khả năng tín nhiệm.

– Giúp ta đoạt một toà thành, ta sẽ dẫn các ngươi đi di tích cổ của bọn họ, nhưng nếu các ngươi bước vào di tích cổ của ta, các ngươi chỉ có thể tiến vào hai di tích cổ .

Trong ánh mắt sinh linh yêu dị lộ ra một cỗ khí chất tà mị .

– Ngươi muốn chúng ta tự giết lẫn nhau?

Có người đứng ra nói chuyện, người đầu tiên tiến vào thế giới bị niêm phong rất khả năng đã đi tới những toà thành khác và có được di tích cổ rồi, giờ phút này bọn họ vừa vặn buông xuống toà thành này, các cường giả khác cũng có khả năng tới những thành trì đó rồi, sinh linh yêu tuấn kia muốn bọn họ tự giết lẫn nhau, vì hắn cướp lấy địa bàn của sinh linh khác.

– Các ngươi không khỏi quá ngây thơ rồi, ta có thể hiểu được ý tứ trong lời của các ngươi, trong phiến địa vực này, có chín tòa thành tương liên với nhau, mỗi một tòa thành trì đều có Sinh linh cấp bậc Đế cảnh giống như ta, bảo vệ từng tòa di tích cổ, khi các ngươi đi vào trong này, chúng ta không đi chinh phạt họ thì họ cũng đến chinh phạt chúng ta, chẳng lẽ các ngươi bước vào trong này có thể hòa thuận với nhau?

Đừng quên các ngươi có mục đích của mình. Giọng nói của sinh linh kia trở nên lạnh lẽo, khiến cho đám người Lâm Phong bắt đầu run sợ, các Thánh triều khác mời cường giả khắp mọi nơi, vì phòng ngừa chiến đấu xảy ra bên trong, có lẽ bọn họ thông qua lịch sử đã biết được một chút tình huống trong này.

– Ngươi muốn chiếm các tòa thành khác để làm gì?

– Hắn muốn lớn mạnh chính hắn, hắn có thể nuốt các sinh linh khác tự lớn mạnh bản thân, trở thành chúa tể chín toà thành khác, chắc chắn sinh linh đứng đầu nhưng toà thành kia đều là nhân vật cấp bậc Đế cảnh, bọn họ lợi dụng chúng ta phát động đại chiến, giúp họ đạt được mục đích của mình.

Phiêu Tuyết công chúa giải thích.

– Vậy chúng ta trợ giúp sinh vật ngoại lai chinh phạt gia hoả này, để đối phương đáp ứng chúng ta bước vào di tích cổ, chẳng phải càng dễ dàng hơn sao?

Lâm Phong nhàn nhạt nói ra một câu, khiến con ngươi nam tử kia trong hiện lên một đạo ánh sáng sắc bén, bắn về phía Lâm Phong xâm nhập vào chỗ xung yếu trong thân thể hắn.

– Oanh long!

Huyết mạch Lâm Phong quay cuồng, long huyết rít gào, chỉ thấy hắn giẫm chân một cái, tinh khí thần cường đại tràn ra, đánh một quyền về phía đối phương, từng cỗ Thánh linh hiện lên lên, bao bọc vặn chùm sáng kia thành phấn vụn, sau đó tiếp tục hướng về phía nam tử yêu dị kia giết qua, lực lượng cuồng bá khiến cho đối phương cảm thấy áp lực cực lớn, thân thể nam tử kia bay lên tận trời, sau đó hừ lạnh một tiếng, tiếng đàn cuồn cuộn bộc phát, từng đám sinh linh điên cuồng giết về phía Lâm Phong.

– Ông!

Lâm Phong thấy vậy cũng bay lên trời, quyền mang lại lần nữa phá không mà ra, mỗi một tôn Thánh linh trong hư không đều cực kỳ đáng sợ, chém giết hết tất cả những sinh linh được triệu hồi ra, nam tử yêu tuấn kia lập tức nói với đám người Yến hoàng tử:

– Giết người này đi, nếu không các ngươi đừng mong bước vào di tích ta bảo vệ.

Chương 2013: Di tích cổ

Đám người Yến hoàng tử ngước mắt nhìn nam tử yêu dị trong hư không, đạm mạc nói:

– Hắn nói không sai, nếu chúng ta liên thủ giết ngươi, chẳng lẽ không phải càng dễ dàng hơn.

Sinh linh kia nở nụ cười tà, giống như vừa nghe được chuyện cực kỳ buồn cười vậy:

– Một đám gia hoả không hiểu quy tắc của trò chơi, trước kia cũng có rất nhiều người khờ dại như các ngươi, nhưng cuối cùng đều chết rất thảm.

Dứt lời, thân thể hắn đột nhiên trở nên hư ảo, giống như hóa thành một làn khói xanh, tiêu tán vô hình vô ảnh, khiến cho đồng tử đám người Lâm Phong khẽ co rút lạ.

– Cổ sinh linh thật quỷ dị.

Lâm Phong nhíu mày, lập tức nói:

– Chúng ta tự mình đi tìm.

– Được.

Những người khác đều gật đầu, tạm thời chỉ có thể dựa vào chính mình, thân hình đoàn người lóe ra, bay lên trời, khuếch trương thần niệm ra ngoài, bắt đầu tìm kiếm trong tòa thành này, nhưng mà toà này giống như cảm nhận của bọn họ, cô tịch, trống trải như một tòa tử thành.

– Đi xuống.

Lúc này, Lâm Phong hướng xuống hạ không mà đi, đứng trước mặt một sinh linh hỏi:

– Có phải tất cả các tòa thành đều có di tích cổ?

Sinh linh kia ngẩng đầu nhìn Lâm Phong, trong lòng có chút kiêng kị, gật gật đầu.

– Di tích cổ ở nơi nào?

– Không biết, chỉ có người thủ hộ di tích mới biết.

Sinh linh kia đáp lại một tiếng.

– Vì sao toà thành này không có võ tu nhân loại?

Phiêu Tuyết công chúa nói ra một câu lạnh như băng.

– Võ tu nhân loại?

Thần sắc sinh linh kia ngưng lại, lộ ra vẻ khủng hoảng, môi mấp máy, giống như không dám nói.

– Nói.

Có một lão giả tiến lên phía trước Phiêu Tuyết công chúa, trên người lộ ra một cỗ dương khí đáng sợ, dùng giọng lạnh như băng hỏi, khiến sắc mặt sinh linh kia càng thêm tái nhợt, nó đột nhiên bay lên trời, nói:

– Ta không biết.

– Ngươi muốn chết.

Lão giả kia cũng bay lên trời, nhưng mà đúng vào lúc này, tiếng đàn giống như xuyên thấu hư không, hóa thành một thanh tử vong trường mâu khủng bố đánh về phía lão giả, thân hình lão giả bạo lui, chỉ thấy trường mâu cắm trên người sinh linh kia, trong khoảnh khắc sinh linh kia trực tiếp tiêu tán, yên diệt trong hư không. Ánh mắt Lâm Phong trở nên lạnh lùng, hướng về phương xa nhìn lại, chỉ thấy nơi đó có sinh linh yêu dị nhìn bọn họ cười lạnh, nói:

– Bên trong tòa thành này ta là vương, các ngươi không tuân theo ý ta, còn muốn bước vào di tích cổ sao.

– Chúng ta đi ra ngoài thành nhìn xem.

Lâm Phong lạnh lùng nói, đoàn người lập tức hướng về phía thành mà đi, hành động này khiến cho ánh mắt sinh linh kia nhất thời cứng đờ lại, sắc mặt rất khó coi. Khi đám người Lâm Phong ra bên ngoài thành, mới nhìn thấy nơi đây có không ít võ tu nhân loại, thân hình bọn họ hạ xuống dừng ở trước mặt một vị trung niên, Lâm Phong nhìn người này hỏi:

– Xin hỏi các hạ vì sao nhân loại rất ít đặt chân vào trong tòa thành này, có phải mọi người sợ hãi những sinh linh bên trong?

– Ngươi đến bên từ ngoài?

Trung niên kia hỏi lại. Lâm Phong gật gật đầu, bọn họ biết sinh linh Đế cảnh đoạt thân thể của nhân loại, chắc đây là nguyên nhân võ tu nhân loại không vào trong đó, nhưng chẳng lẽ bên ngoài sẽ an toàn hơn?

– Sinh linh Đế cảnh có thể cắn nuốt tinh thần huyết khí của nhân loại lớn mạnh bản thân, võ giả nhân loại chế tạo ra sinh linh cho rằng đó là sát chiêu của họ, sinh linh càng lớn mạnh thì họ càng lợi hại, thẳng đến khi nó trực tiếp đoạt xá thân thể họ tạo thành một thể với nhân loại thì thôi, tòa thành này giống như chỗ dựa của sinh linh, có lẽ cái đó và di tích cổ có quan hệ với nhau, cụ thể như thế nào ta cũng không biết, nhưng ta biết, bình thường sinh linh Đế cảnh không bước ra ngoài thành, sinh linh có tinh thần huyết khí cường đại mới có thể ra khỏi thành một đoạn khoảng cách, nếu chúng đã lớn mạnh đến mức giống như nhân loại, nó đã trực tiếp đi ra cắn nuốt người, chúng ta cũng muốn đi vào thành tìm di tích cổ, nhưng mà thực lực không đủ cường đại nên không dám làm như thế, các ngươi đã là người bên ngoài đến, thì tự giải quyết cho tốt.

Người này nhàn nhạt nói, sau đó lập tức rời đi, giống như không muốn nhiều lời với Lâm Phong. Hơn nữa thần sắc người này có chút tà dị, nếu không phải thực lực đám người Lâm Phong cường đại, sợ răng hắn sẽ không để ý đến Lâm Phong. Đám người Lâm Phong nhìn nhau, từ trong ánh mắt đối phương thấy được một chút kiêng kị, tình hình ở đây so với trong tưởng tượng còn nguy hiểm hơn, sinh linh Đế cảnh kia chính là tồn tại giống như yêu tà, có thể nuốt tinh thần huyết khí của con người, không ngờ chín sinh linh bảo vệ chín toà thành lại muốn bọn họ chinh phạt lẫn nhau, hơn nữa bọn họ còn không có lựa chọn nào khác, trừ phi không muốn tiến nhập di tích, nói như vậy chẳng phải bọn họ phải dựa vào những sinh linh kia hay sao, đối phương sẽ không để ý tới bọn họ, vì chúng không chỉ muốn cắn nuốt những sinh linh khác, mà chúng còn muốn cắn nuốt những võ tu cường đại từ ngoài đến. Nói hơi khó nghe một chút nhưng mấy sinh linh Đế cảnh kia đã xem bọn họ như chất dinh dưỡng làm lớn mạnh chính mình.

– Các ngươi không có lựa chọn khác đâu.

Lúc này, lại có một đạo thanh âm cuồn cuộn mà đến, khi đám người Lâm Phong chuyển mắt nhìn qua, chỉ thấy hư không phía trước tòa thành đột nhiên xuất hiện một gương mặt cực lớn, khuôn mặt này chính là của sinh linh tuấn lãng kia, chỉ thấy sắc mặt như yêu, cười lạnh nói:

– Quay lại đi, các ngươi không theo ta phát động đại chiến thì bọn họ cũng sẽ giết chết các ngươi, các ngươi không có con đường thứ hai đâu.

Dứt lời, gương mặt kia dần dần biến mất, thần sắc mọi người có chút nhục nhã.

– Thật có lỗi, những thứ ta biết cũng có hạn, dù sao ta cũng chưa từng chân chính đi vào trong này, trăm năm trước mới có người đặt chân vào thánh địa.

Phiêu Tuyết công chúa xin lỗi.

– Không có việc gì, thuận theo tự nhiên, chúng ta vào thành.

Lâm Phong lạnh lùng nói.

– Sau khi vào thành, chúng ta thật sự phải chinh phạt những tòa thành khác sao?

Phiêu Tuyết công chúa trưng cầu ý kiến của Lâm Phong.

– Làm sao chúng ta có thể tùy ý để cái tên người không ra người quỷ không ra quỷ gì đó bài bố, giết hắn đi, di tích này sớm hay muộn cũng phải bại lộ.

Trên người Lâm Phong tràn ngập sát ý, khiến cho Phiêu Tuyết công chúa khẽ run lên. Sau khi bước vào tòa thành, bọn họ thấy sinh linh kia đã đứng đợi bọn họ từ trước, hắn đạm mạc nói:

– Lo lắng sao?

– Đông!

Lâm Phong bước ra một bước, ma nhãn khủng bố giống như xuyên thấu đôi mắt của đối phương, tử vong ý giảo sát mà ra, khiến cho thần sắc của sinh linh yêu tuấn kia ngưng lại, nó lập tức hừ lạnh một tiếng, huy động cầm huyền trong tay, trong khoảnh khắc vô tận sinh linh rít gào mà ra. Nhưng mà lúc này huyết mạch Lâm Phong cũng đang thiêu đốt lên, hỏa diễm phóng lên cao, một cổ huyết khí kinh khủng như ánh mặt trời tàn phá mọi thứ tràn ra, thân thể Lâm Phong sáng chói giống như thái dương, một tôn hỏa diễm thánh linh hiện lên trong hư không, hóa thành thái dương kiếm rồi đột chém giết xuống, tử vong Ma Thần thánh linh rống giận, tiếng vang xuy xuy truyền ra, toàn bộ hư không bị càn quét sạch sẽ, Lâm Phong tiến quân thần tốc, lao thẳng tới sinh linh kia.

– Không biết tốt xấu.

Thần sắc nam tử kia trở nên yêu dị đến cực điểm, trong con ngươi của hắn đột nhiên bắn ra từng đạo hư ảnh, bay vào trong đầu Lâm Phong.

– Minh Vương Thánh linh!

Chỗ mi tâm Lâm Phong xuất hiện năm tôn minh Vương Thánh linh phiêu đãng mà ra, năm tôn minh vương hóa thành Như Lai tôn thân dữ tợn, hàng phục âm ma, tru sát Địa ma, tiếng chuông cuồn cuộn vang lên, từng cỗ thánh linh oanh giết hết thảy hư ảnh, hơn nữa chúng còn cuồn cuộn đi về phía trước, khí tức khủng bố giống xuyên thấu vào trong đồng tử của nam tử yêu dị kia, khiến cho đôi mắt hắn đau nhức.

– Giết!

Lâm Phong đánh ra một chưởng, năm tôn thánh linh tiếp tục hướng về phía trước tru sát mà đi, đồng thời bên trong tay hắn có từng cỗ kiếm đạo thánh linh hiện lên, bị Lâm Phong nắm trong tay, đột nhiên bộc phát ra một đạo ánh sáng chói loá, một kiếm này giống như chặt đứt vòm trời, bổ ra càn khôn.

– Xuy.

. . Thân thể nam tử yêu dị kia bị phách mở ra, trong khoảnh khắc vô số sinh linh đánh về phía Lâm Phong đòi tru sát hắn, đồng thời từng làn khói xanh tràn ra có ý định chạy trốn, tốc độ của nó cực kỳ nhanh, vô ảnh vô hình.

– Ta muốn ngươi chết!

Một tiếng rít gào cuồn cuộn vang lên trong hư không, đám người Phiêu Tuyết công chúa muốn truy kích, nhưng mà họ lại phát hiện ra đối phương biến thành khói xanh rồi lại hóa thành ngàn vạn tia chạy trốn, bọn họ chỉ có thể tiêu diệt một bộ phận trong đó, nam tử kia đã hoàn toàn biến mất, chỉ có thanh âm khủng bố vẫn quanh quẩn trong không trung.

– Không có hắn dẫn đường, sợ rất khó tìm thấy di tích cổ.

Phiêu Tuyết công chúa mở miệng nói với một tên hộ vệ.

– Nơi này có chín tòa thành, ta tin tưởng rằng những sinh linh bảo vệ khác nhất định sẽ biết một chút gì đó, nếu bọn họ không nói ra tung tích của di tích thì ta diệt toàn bộ chúng, mang tòa thành này san thành đất bằng, để võ tu nhân loại đi vào bình định tòa thành.

Thần sắc Lâm Phong lạnh lùng, khiến cho lão giả kia khẽ run lên, thầm nghĩ ánh mắt Thánh hoàng phi quả nhiên không sai, gia hoả này đủ tàn nhẫn, hơn nữa thực lực rất lợi hại, tuy nói sinh linh yêu dị kia không tính quá mạnh mẻ, nhưng dù sao hắn cũng là Đế cảnh, cho dù thần hồn thoát ly thân thể thì hắn cũng phi thường lợi hại, nhưng mà hắn lại bị năm tôn minh vương trấn áp, hơn nữa trên Lâm Phong còn có hơi thở dương hoả cực mạnh, khi hắn bộc phát ra cỗ hơi thở này sinh linh Vũ Hoàng cảnh căn bản không chịu nổi một kích. Đám người Lâm Phong tiếp tục hướng về phía trước loé đi, nhưng mà một lát sau, bọn họ nhìn thấy đám người Yến hoàng tử hướng bên này mà đến, sau khi nhìn thấy Lâm Phong, Yến hoàng tử nói với Phiêu Tuyết công chúa:

– Các ngươi động sát niệm đối với sinh linh bảo vệ thành ?

– Không giết hắn, hắn cũng sẽ không dẫn chúng ta đi đến di tích cổ.

Phiêu Tuyết công chúa đáp lại.

– Hỗn láo, chẳng lẽ ngươi không biết giết sinh linh bảo vệ, cũng có khả năng không tìm thấy di tích cổ hay sao, chúng ta chỉ cần cho hắn một chút uy hiếp đủ rồi, không ngờ các ngươi lại động thủ.

Yến hoàng tử lạnh lùng nói.

– Yến hoàng tử, Phiêu Tuyết công chúa cũng đại biểu Thiên Tứ hoàng triều mà đến, ngươi nên chú ý ngữ khí khi nói chuyện.

Lão nhân bên cạnh Phiêu Tuyết công chúa lãnh đạm nói.

– Làm càn, đến phiên ngươi nói chuyện cùng ta sao.

Yến hoàng tử không chút khách khí quát lớn một tiếng.

– Do ta quyết định giết sinh linh bảo vệ.

Lâm Phong bình tĩnh nói ra một câu, khiến cho ánh mắt Yến hoàng tử chậm rãi chuyển qua, dừng lại trên người Lâm Phong:

– Lâm Phong, tuy nói ngươi là khách nhân do Thiên Tứ hoàng triều mời đến, nhưng tốt nhất ngươi không nên phá hư chuyện của ta.

– Ta làm cái gì, còn chưa cần ngươi tới khoa tay múa chân, ta không phải thuộc hạ của ngươi, ngươi không tư cách.

Thần sắc Lâm Phong trở nên rét lạnh, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt Yến hoàng tử. Yến hoàng tử nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, trầm mặc một lát rồi lập tức hừ lạnh nói:

– Tốt nhất ngươi nên cầu nguyện cho chúng ta tìm được di tích cổ đi.

– Tốt nhất ngươi đừng nói chuyện với ta bằng loại thái độ này.

Lâm Phong đáp lại một câu khiến cho thần sắc đám ngươi Yến hoàng tử cứng đờ, trong hư không có một cỗ áp lực vô hình va chạm, tình hình hết sức căng thẳng.

– Hoàng huynh, lúc này chúng ta mới vừa bước vào bí cảnh của Thánh Nhân, di tích cũng chưa có tìm được đâu.

Phiêu Tuyết công chúa cũng nói ra một câu lạnh lùng, Yến hoàng tử nhìn nàng một cái, lúc này mới lạnh nhạt nói:

– Chúng ta đi.

Dứt lời, hắn liền mang theo người của mình phẩy áo bỏ đi, cùng thời gian này, trong tám tòa thành khác cũng đã xảy ra một số chuyện, tất cả mọi người đều đang tìm di tích cổ!

Chương 2014: Một kiếm tuyệt vọng

Trong trung tâm toà thành, nam tử yêu tuấn biến ảo thành hình người, trên mặt lộ ra vẻ âm lãnh cực độ, thánh linh công kích của Lâm Phong lộ ra một cỗ kiếm khí chí cương, hắn bị một kiếm này chặt đứt đôi thân thể nên bị thương rất nặng, chỉ sợ lần này phải đi ra ngoài căn nuốt nhân tài mới có thể khôi phục nguyên khí, còn những gia hỏa trong này không chịu hợp tác thì chuẩn bị chờ chết đi.

Nghĩ vậy, thân ảnh hắn cuồn cuộn mà đi, hướng vào phía sâu trong toà thành, nhưng mà đúng vào lúc này, chỉ thấy phía trước có một hàng thân ảnh cuồn cuộn mà đến, người cầm đầu chính là một lão giả mặc hắc bào, sắc mặt người này rất âm trầm, khí tức lộ ra vẻ âm hiểm, nam tử yêu tuấn nhìn thấy hắn liền lộ ra một nụ cười tà.

– Ngươi đang đi đâu vậy?

Lão giả mặc áo bào đen lạnh lùng nói.

– Ta đi đâu thì có quan hệ gì với ngươi.

Nam tử yêu tuấn hừ lạnh một tiếng, khiến khuôn mặt lão giả mặc áo bào đen lộ ra một nụ cười tà:

– Chư vị, cùng ta phát ra dương cương khí huyết làm thương nặng hắn, toà thành này sẽ là của ta , di tích cổ hắn bảo vệ cũng sẽ mở ra mời các ngươi bước vào.

– Ngươi.

. . Sắc mặt nam tử yêu tuấn tái nhợt, trong lòng hận thấu Lâm Phong, nếu bọn họ bằng lòng hợp tác thì hắn đâu có gặp cục diện như thế này. Đột nhiên, tiếng gió gào thét giận dữ, huyết khí khủng bố quay cuồng lên, lực lượng huyết mạch giống như đang rít gào rống giận, mỗi một cường giả oanh ra một quyền, nhất thời khí tức khủng bố thổi quét thiên địa, đánh về phía nam tử yêu tuấn. Nam tử yêu tuấn chạy như điên, hắn lại hóa thành một làn khói xanh, nhưng mà thân thể vẫn bị tán loạn mất một bộ phận.

– Chạy đi đâu.

Lão giả mặc áo bào đen quát lên một câu lạnh như băng, đoàn người điên cuồng truy kích theo, chỉ thấy kia lão giả mặc áo bào đen đánh ra một đạo hắc quang về phía làn khói xanh, trong khoảnh khắc hắc quang bao trùm làn khói xanh, sau khi làn khói xanh biến mất vẫn có hắc quang di động. Lão giả mặc áo bào đen phá lên cười, đợi lâu như vậy, xem ra lúc này chính là thời khắc giành chiến thắng rồi, nhưng mà khi hắn bước vào giữa di tích cổ thì. . . Phía trước, đám người Lâm Phong vẫn bay trong hư không, nhìn thấy phía trước có một hàng thân ảnh đuổi theo một luồng khói xanh thì thần sắc không khỏi ngưng lại.

– Bắt gia hỏa kia lại, làn khói đen đó chính là sinh linh bảo vệ.

Xa xa, lão giả mặc áo bào đen hét lớn một tiếng với đám người Lâm Phong, chỉ thấy cước bộ của Lâm Phong đột nhiên bước ra, dương cương khí huyết cuồn cuộn nở rộ, hơn mười tôn thánh linh đồng thời di động xuất hiện trước người hắn, chỉ thấy tay hắn khẽ chưởng một cái, một cổ kiếm khí kinh khủng bắn thẳng lên tận trời xanh.

– Hiện hình.

Lâm Phong nói ra một câu lạnh như băng. Phía trước khói đen xuất hiện thân ảnh nam tử yêu tuấn, lúc này sắc mặt hắn trắng bệch, thân thể bị cắt đứt một nửa, nhưng một nửa thân mình kia cũng trở nên hư ảo, hắn nhìn thấy trong tay Lâm Phong nắm giữ một luồng kiếm ý có khả năng tùy thời bạo phát thì hắn cũng cảm giác được sự sợ hãi chân chính, một kiếm này chém ra, hắn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

– Di tích cổ đâu?

Lâm Phong hỏi một câu lạnh như băng.

– Các ngươi thay ta ngăn cản đám người phía sau, ta lập tức mang các ngươi đi đến di tích cổ.

Nam tử yêu tuấn lạnh nhạt nói.

– Ông.

. . Tiêu giết kiếm ý đột nhiên bạo phát, khiến toàn bộ hư không bị bao vây lại, ngón tay Lâm Phong khẽ động, hư không phát ra tiếng rít gào của vô hình kiếm ý.

– Ta nói, di tích cổ ở đáy hồ, nơi đó có phong ấn, ta có thể mở nó ra, ngươi giúp ta ngăn trở bọn họ, ta mang các ngươi đi.

Nam tử yêu tuấn vội la lên, khiến cho Lâm Phong hướng về phương xa nhìn lại, vừa rồi nam tử yêu tuấn ngồi bên hồ đàn tấu, không ngờ đáy hồ có phong ấn di tích cổ, bảo sao bọn họ tìm như thế nào cũng không thấy, Lâm Phong từng dùng thần niệm thăm dò dưới nước, cũng không có phát hiện cái gì.

– Cái phong ấn kia ai cũng mở được.

Lúc này nam tử mặc hắc bào đã chạy tới nơi, sắc mặt sinh linh yêu tuấn kia càng trở nên trắng bệch, nó muốn chạy trốn nhưng mà nam tử mặc hắc bào đã hóa thành từng đợt từng đợt hắc mạc khủng bố bao phủ nó lại, một cái miệng to xuất hiện, trực tiếp cắn nuốt sinh linh kia. Kiếm ý trong lòng bàn tay Lâm Phong tiêu tán, hắn không cứu đối phương, mấy sinh linh chuyên lừa gạt người nên chết đi. Sau khi nam tử mặc hắc bào cắn nuốt xong sinh linh kia, thân thể hắn giống như lớn mạnh hơn vài phần:

– Thoải mái, nếu có thể nuốt thêm vài gia hỏa khác thì càng tốt, chư vị thay ta oanh hạ từng tòa thành, ta sẽ nói chỗ có di tích cổ cho các vị, hiện tại các vị đánh thương những người này rồi lưu lại cho ta.

Dứt lời, thân thể hắn chậm rãi bay lên không, hiển nhiên lão giả mặc áo bào đen kia cũng là sinh linh bảo vệ di tích cổ, hắn không chỉ muốn nuốt sinh linh bảo vệ những tòa thành khác, mà hắn còn muốn muốn nuốt mấy nhân vật thiên tài lớn mạnh chính mình.

– Thiên Tứ hoàng triều, Phiêu Tuyết công chúa.

Chỉ thấy phía trước có một thanh niên lạnh lùng nói ra.truyện tà tu audio

– Đại Mạc hoàng tử, chúng ta nên cùng nhau tru sát sinh linh kia, ép hắn nói ra di tích cổ nằm ở chỗ nào.

Phiêu Tuyết công chúa nhàn nhạt nói.

– Ta chỉ cần giúp hắn quét ngang chín đại thành sẽ biết được vị trí chín tòa di tích cổ, vì sao phải giết hắn?

Đại Mạc hoàng tử lạnh lùng nói.

– Ngươi khẳng định các ngươi có năng lực quét ngang chín đại thành?

Phiêu Tuyết công chúa nhìn lướt qua đám người phía trước, Đại Mạc hoàng triều có hai vị hoàng tử, người bọn họ mời cũng rất mạnh, có cường giả Vân Tiêu Học Viện của Thiên Nguyên Cổ Đô, có một chút cường giả cổ thánh tộc, trong đó còn có người Lâm Phong quen biết, Thạch Vân Phong và Vương Chung của Thánh Thành Trung Châu cũng được mời đến, còn có một người ánh mắt lạnh như băng dừng trên người Lâm Phong, người này Lâm Phong không nhận biết, nhưng trong ánh mắt hắn lại lộ ra sát ý.

– Ngươi là người phương nào?

Lâm Phong nhìn người nọ nói.

– Thương tộc, Thương Diệp!

Người này lạnh lùng nói, Lâm Phong nhất thời hiểu rõ, hoá ra người Thương tộc, cái này chẳng có gì lạ, ngày xưa Thương tộc có không ít người bị hắn giết, Thương tộc cũng giao dịch với hắn chiếm được Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Công, Lâm Phong rất muốn nhìn mấy gia hỏa Thương tộc này có thể tu luyện đến bước nào, công pháp bá đạo này không có thân thể mạnh mẽ chống đỡ tu luyện thì chỉ có đường chết. Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều nghe Phiêu Tuyết công chúa nói xong, cười lạnh:

– Mặc dù không thể thổi quét chín đại thành, nhưng ít nhất tòa thành này ta có thể nắm được.

– Có nhiều người ngu xuẩn như vậy, khó trách sinh linh bảo vệ cổ thành vừa chết đi nói chúng ta không có lựa chọn, ngươi cho rằng mấy tên cổ sinh linh kia thật sự đơn giản như vậy sao, không giết bọn họ, không biết sau này ai giết ai.

Phiêu Tuyết công chúa nói ra một câu lạnh như băng.

– Phiêu Tuyết công chúa nói nhiều quá, niệm tình ngươi là người Thiên Tứ hoàng triều, hiện tại ta cho các ngươi cơ hội lựa chọn, một là đứng cùng chúng ta, ta sẽ buông tha cho vài người Thiên Tứ hoàng triều, chúng ta cùng đi chinh phạt các tòa thành khác.

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều lãnh đạm nói ra.

– Bảo ta vứt bỏ minh hữu cùng các ngươi làm bạn, ta làm không được.

Phiêu Tuyết công chúa lạnh lùng đáp lại.

– Một khi đã như vậy, chúng ta không khách khí nữa.

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều nói ra một câu lạnh như băng.

– Không ngờ ngươi lại khờ dại đến mức nghĩ mình chính là vương giả trong thiên hạ, thật là buồn cười.

Thanh âm của Lâm Phong lạnh như băng, bên trong con ngươi đen ngòm lộ ra ý châm chọc, trước người hắn có từng cỗ thánh linh xuất hiện, khiến cho đồng tử những người khác khẽ ngưng xuống, thánh linh, thủ đoạn của Thánh Linh hoàng triều mà, nhưng mà thánh linh của Lâm Phong hơi nhiều thì phải, mỗi một tôn thánh linh đều lộ ra kiếm ý cường đại. Khi tất cả thánh linh đồng thời diễn hóa ra, một cỗ huỷ diệt kiếm ý kinh khủng tràn ngập trong lòng mọi người, không ngờ nó khiến cho cả hư không trở nên căng thẳng, lúc Lâm Phong cầm kiếm, một cỗ kiếm ý kinh khủng hướng thẳng lên vòm trời, giờ phút này cả thân hình Lâm Phong giống như một thanh chí cương lợi kiếm. Từng luồng kiếm ý đáng sợ phun ra nuốt vào, mọi người cảm nhận được lực lượng các hệ pháp tắc giống như vô cùng vô tận, pháp tắc trong hư không tiếp tục hướng về phía thánh linh hội tụ, khiến cho kiếm ý càng thêm cuồng nổi.

– Ai dám tiến lên một bước, chết!

Mỗi một chữ Lâm Phong phun ra, thanh âm giống như một tiếng kiếm minh vậy, âm thanh đánh sâu vào trong đầu sinh linh mặc hắc bào, trên đường đi nó diễn hóa thành một chùm tia sáng. Lão giả mặc áo bào đen hừ lạnh một tiếng, bàn tay phất ra, lực lượng khủng bố đánh tan kiếm ý, nhưng trong lòng hắn lại vô cùng kinh ngạc, chí dương chí cương kiếm ý trên người gia hoả này thật đáng sợ, không có người có thể đo lường được một kiếm này chém ra sẽ bạo phát ra uy lực cường đại cỡ nào.

– Ngươi có thể bước lên trên Thánh Đạo Đài vì thiên phú của ngươi mạnh, nhưng nó không có nghĩa thực lực của ngươi cũng mạnh như vậy.

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều lạnh lùng nói ra.

– Nếu như thế, sao ngươi không lên thử xem.

Lâm Phong châm chọc một tiếng.

– Không phải chư vị muốn nhìn thực lực Lâm Phong như thế nào sao, ai muốn lên thử?

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều nói ra một câu lạnh như băng, trên người Thương Diệp phóng thích ra một cổ thương thiên ý kinh khủng, đạo uy phóng thích, giờ khắc này, hư không cũng bị nghiền áp vỡ vụn, chân hắn khẽ bước ra, kiếm ý tràn ngập đến trước người hắn phát ra tiếng vang răng rắc, vỡ vụn.

– Thương Diệp huynh là một trong những Vũ Hoàng mạnh nhất Thương tộc hôm nay, thực lực so với Cơ Thương không hề yếu, không bằng lần này huynh đi xem rốt cuộc Lâm Phong có bao nhiêu lợi hại, cũng cho ta được mở mang tầm mắt.

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều nhàn nhạt nói, tuy thực lực Thương Diệp lợi hại, nhưng so sánh với nhân vật Phong Vương Cơ Thương thì hắn vẫn kém một tia, Đại Mạc hoàng tử nói như thế hiển nhiên muốn nâng Thương Diệp lên, không muốn hắn bị yếu thế, cho dù Thương Diệp chiến bại, Lâm Phong muốn giết Thương Diệp cũng không có khả năng, bọn họ có nhiều người như vậy, một khi Thương Diệp không địch lại thì xuất thủ.

– Đông!

Thương Diệp lại bước về phía trước một bước, thương thiên đạo ý tràn ra, kiếm ý trước người hắn đề bị yên diệt, chỉ nghe Thương Diệp cười lạnh:

– Ta đã bước lên một bước rồi đó, ngươi giết ta như thế nào.

– Xuy.

. . Khi hắn đang nói chuyện kiếm ý khủng bố đến cực hạn bùng nổ trong nháy mắt, một đạo hàn quang bắn lên chín tầng trời, đó là một kiếm làm cho người ta tuyệt vọng, một kiếm nhanh như gió, loé lên trong hư không, trầm nặng như đại địa, hừng hực như liệt hoả, ẩn chứa lực lượng nguyền rủa, hên trong còn có tiếng kiếm hồn rít gào chấn nhiếp nhân, khoảnh khắc kiếm này được chém ra, mọi người chỉ cảm thấy đầu mình cũng ông ông cộng hưởng, đồng thời hư không còn có một cỗ khí tức tử vong bao phủ.

Sắc mặt Thương Diệp dưới đạo kiếm uy nở rộ kia trở nên trắng bệch, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thương thiên lực cuồng áp thiên địa, đạo uy giống như nước lũ nghịch tập giết ra, nhưng mà tất cả đều không có tác dụng, lúc tuyệt vọng kiếm chém ra, tất cả đều phải bị chém chết, từ chân phải Thương Diệp đến não trái của hắn, xuất hiện một đường kiếm quang thẳng tắp, hư không trở nên yên tĩnh lạ thường.

Chương 2015: Di tích âm u

Không chỉ Thương Diệp hoảng sợ mà những cường giả phía sau hắn cũng lập tức né tránh, đạo kiếm quang kia bổ lên người Thương Diệp xong vẫn tiếp tục lao đi.

– Oanh long!

Một tiếng nổ kinh thiên truyền ra, mọi người chứng kiến một toà kiến trúc phương xa bị một kiếm này bổ ra, trong lòng không khỏi co rút lại, một kiếm này thật đáng sợ, nó khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng. Không gian yên tĩnh không một tiếng động, ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía Thương Diệp, một tiếng nổ lập tức vang lên, thân thể Thương Diệp hóa thành bột phấn, ánh sáng tư hỏa diễm và lôi điện chiếu sáng một vùng, hơi thở tử vong tràn ngập mọi nơi, thân hình Thương Diệp bị huỷ diệt hoàn toàn, chuyện này khiến mọi người run rẩy.

– Lực lượng gì đây, đa hệ pháp tắc sao?

Đám người nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, chỉ thấy trước người Lâm Phong có thánh linh lóe ra, từng cỗ kiếm đạo thánh linh tiếp tục phun ra nuốt vào các hệ pháp tắc, tay Lâm Phong cầm kiếm, cả thân hình giống như một thanh lợi kiếm vô kiên bất tồi, đồng tử bắn ra ánh sáng tử vong, dùng thanh âm lạnh như băng nói:

– Sao Đại Mạc hoàng tử không đích thân đến thử một lần, nhỉ?

Thần sắc hoàng tử Đại Mạc hoàng triều ngưng lại, một kiếm tuyệt vọng kia quá mức kinh diễm, Thương Diệp cường đại như thế cũng không kịp chống cự đã bị trảm, kiếm là vua trong binh khí.

Kiếm Manh không thể nhìn thấy, nhưng mà hắn lại cảm nhận được một kiếm vừa rồi của Lâm Phong, trong lòng hắn cũng cảm thấy run sợ, tốc độ một kiếm kia không chậm hơn kiếm quang của hắn bao nhiêu, từ đó có thể thấy được nó có mạnh bao nhiêu, hơn nữa một kiếm kia không chỉ nhanh, mà các hệ lực lượng trên đó cũng làm cho người ta tuyệt vọng, ngay cả tiếng kiếm rít cũng lộ ra sát chiêu, đó là lực lượng âm ba, bóng kiếm còn có lực lượng làm cho người ta ngủ say, một kiếm này hắn không thể chém ra, bây giờ Kiếm Manh mới biết, tạo nghệ của Lâm Phong trên kiếm đạo cũng phi thường đáng sợ, trước kia hắn không có lộ ra vì các thủ đoạn khác đã che dấu hết, mà hình như hôm nay hắn lại tu luyện một loại thần thông đặc thù nào đó, có thể phát huy ra kiếm uy.

– Kiếm của hắn chỉ có thể giết một người, các ngươi người đông thế mạnh, liên thủ công kích tru sát hắn không khó.

Lão giả mặc hắc bào đứng trong hư không lạnh lùng nói ra, Lâm Phong thấy vậy thì nhìn qua, trong khoảnh khắc một cỗ kiếm ý lao thẳng lên vòm trời, kiếm khí chí cương chí dương đánh giết mà ra, trong hư không xuất hiện chùm tia sáng vô hình, khiến cho lão giả mặc hắc bào im bặt lại.

Lúc này, phương xa có tiếng vang cuồn cuộn truyền ra, thời điểm bọn họ tranh đấu bên này, tại một địa phương khác cũng xảy ra va chạm, đám người Yến hoàng tử chém rách hồ nước, trong khoảnh khắc nước trong hồ tràn ra, chảy vào trong hư không tạo nên cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.

Chỉ thấy từng đạo thân ảnh bước vào trong hồ nước, khiến cho thần sắc mọi người bên này ngưng xuống, không ngờ đám người Yến hoàng tử lại đi trước một bước, nếu nơi đó thật sự có di tích cổ, thì chẳng phải bọn họ đã chậm chân rồi sao.

– Đi.

Chỉ thấy từng đạo thân ảnh lóe lên, rất nhiều người bỏ qua hoàng tử của Đại Mạc hoàng triều lao đến chỗ di tích cổ, những người này vốn là những nhân vật thiên tài đến từ các thế lực lớn, làm sao bọn họ chịu nghe theo hoàng tử, bình thường họ sẽ hành động thống nhất, nhưng khi di tích cổ xuất hiện, làm gì còn người nào để ý hoàng tử công chúa.

Hoàng tử Đại Mạc hoàng triều quét mắt nhìn Lâm Phong, sau đó lập tức hướng đến bên kia, chuyện này khiến cho ánh mắt lão giả mặc hắc bào trong hư không cứng ngắc lại, không ngờ mấy tên hỗn láo này cứ như vậy đi tìm di tích cổ. Giờ khắc này, kiếm ý vô tận trên người Lâm Phong đột nhiên cuồng bạo ra, bắn thẳng lên tận trời, khiến cho sắc mặt lão giả mặc hắc bào kịch biến, trực tiếp hóa thành một làn khói đen tản đi.

– Xuy.. . Kiếm quang trảm lên sương mù màu đen, nhưng mà nó chỉ chém giết được một bộ phận của làn khói, thân thể Lâm Phong phóng lên cao, từng cỗ thánh linh rít gào rống giận, tiếp tục cắn nuốt lực lượng pháp tắc trong thiên địa, cùng với việc Lâm Phong vũ động bàn tay, toàn bộ hư không giống như có một cơn lốc kiếm khí nổi lên.

Vô số kiếm quang chém về tám hướng, lôi điện, hỏa diễm đều là lực lượng chí dương, lại có thêm lực lượng tử vong, từng đợt từng đợt khói đen bị bao phủ lại, khói đen dần dần tiêu tán, một lát sau, phía xa xa có một đạo thân ảnh hội tụ thành hình, thân ảnh này đúng là lão giả mặc hắc bào kia, nhưng mà giờ phút này hắn đã trở nên hư nhược rất nhiều rồi, hắn rống giận một tiếng, sắc mặt dữ tợn nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Phong.

– Hỗn láo, ngươi dám phá hủy kế hoạch của ta, không nuốt được các sinh linh khác cùng với tinh thần huyết nhục của con người, ta không thể lớn mạnh, như vậy ta mãi mãi chỉ là một sinh linh bảo vệ mà thôi, không có cơ hội tiếp xúc đến bảo vật bên trong di tích cổ.

Lão giả mặc hắc bào nói ra một câu lạnh như băng, hắn lập tức nhìn lướt qua những người đang oanh kích phong ấn, thần sắc lộ ra vẻ dữ tợn, trong lòng cả giận nói:

– Hãy đi tiến nhập di tích cổ đi, rồi cùng chết bên trong, ta sẽ làm ngư ông đắc lợi.

Mấy người từ bên ngoài đến không biết được bọn họ sinh tồn tàn khốc ra sao, không phải ngươi chết thì ta vong, thời khắc người bên ngoài bước vào trong thế giới niêm phong, vận mệnh đã mở ra, cho nên bọn họ mới hưng phấn như vậy, đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, trăm năm mới có một lần cơ hội như vậy. Lúc này đám người Lâm Phong cũng đi tới hồ nước, chỉ thấy hồ nước đã bị cuốn vào hư không, phía dưới quả thực có một cái phong ấn cổ lão, cường giả điên cuồng công kích tới, rốt cục tiếng răng rắc cũng truyền ra, phong ấn mở, tiếng oanh long long đáng sợ vang lên, đại địa không ngừng run rẩy.

– Sao lại thế này?

Đồng tử đám người Lâm Phong ngưng lại, cả tòa thành cổ lão run lên, mặt đất đang hướng lên trời, tòa thành dần dần bay lên không. Tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc rung động, rất nhanh, bọn họ phát hiện, tòa thành cổ lão này hóa thành một tòa thành trong không trung, một cỗ hơi thở cổ lão từ dưới mặt đất tràn ngập ra.

– Di tích cổ phía dưới, dưới kia mới là lối vào chân chính của di tích sao?

Thần sắc đám người Lâm Phong khẽ rung động, thân thể bọn họ điên cuồng lóe ra, chạy về hướng bên ngoài tòa thành, cùng lúc này bên ngoài tòa thành có người chứng kiến cả tòa thành lơ lửng trên không, ánh mắt lộ ra tia sáng.

– Phong ấn bị người khác mở ra.

Tâm thần những người này run rẩy kịch liệt, phong ấn mở, di tích cổ lão lại xuất hiện lần nữa trong tầm mắt của bọn họ, cơ hội đã xuất hiện, thân hình bọn họ lóe ra, đi đến tòa thành trống không kia. Lâm Phong đứng đợi bên ngoài toà thành, chứng kiến phía dưới giống như huyệt địa, trong lòng khẽ rung động, phía dưới có khí tức giống như hơi thở vạn năm phủ đầy bụi tràn ra, khiến bọn họ có thể khẳng định, chỗ này tuyệt đối là di tích cổ, rất có khả năng nó được lưu truyền từ thời kì thượng cổ đến nay !

– Chúng ta đi vào.

Lâm Phong hướng tới chỗ vào địa huyệt, sau khi đi vào di tích cổ, ánh sáng đột ngột ảm đạm xuống, bên trong là một mảnh hôn ám, cái vẻ hôn ám kia làm cho người ta có cảm giác âm lãnh nhè nhẹ, một gốc cây cổ lão uốn lượn trong thông đạo, không biết thông đi nơi nào.

– Cẩn thận một chút, mẫu phi từng dặn ta, một khi phát hiện di tích cổ lão, bất kể nó có phải di tích do viễn cổ Thánh Nhân ngày xưa lưu lại hay không cũng có khả năng tràn ngập nguy cơ.

Phiêu Tuyết công chúa thấp giọng nói, mọi người đều gật đầu, lực lượng thần niệm tràn ngập ra, bao phủ khắp không gian, thân thể bọn họ gia tốc đi về trước, xuyên qua cây cối, xuất hiện ở trước một tòa sơn mạch, lúc này bọn họ đang giẫm đạp lên trên sơn mạch.

– Nơi này có một vực sâu, phía trước còn có từng tòa động phủ.

Lâm Phong nhìn thoáng qua địa hình dưới chân, chỉ cần bọn họ tiếp tục đi về phía trước, chờ đợi họ chính là vực sâu tối đen, không ai biết dưới vực sâu có cái gì, mà đối diện bọn họ có rất nhiều động phủ, cũng tràn ngập hơi thở âm trầm.

– Ta có cảm giác bị người khác nhìn trộm.

Lúc này Kiếm Manh mở miệng nói, khiến cho mọi người đều kinh ngạc.

– Ta cũng có loại cảm giác này, nhưng mà thần niệm lại không thể lan đến gần.

Hầu Thanh Lâm gật đầu nói.

– Chúng ta không nên đi vào vực sâu và động phủ, chúng ta nhìn xem trong này rốt cuộc có cái gì.

Lâm Phong mở miệng nói, sau đó bước đi ra ngoài, tiếp tục đi về phía trước. Lúc này không chỉ có đám người Lâm Phong vào được di tích cổ, mà đám người Yến hoàng tử cùng với chư cường giả Đại Mạc hoàng triều cũng đến, tất cả đều phi thường cẩn thận, đám người Yến hoàng tử đi cùng một chỗ, còn Đại Mạc hoàng triều thì ngược lại, giờ phút này có một vị thiên tài cổ thánh tộc một mình một đường đi vào trong hoang lâm. Người này đột nhiên ngừng bước xoay người lại, chỉ thấy một đạo thân ảnh khủng bố xuất hiện trong giây lát đánh giết về phía hắn, tốc độ của nó nhanh đến nỗi không thể tin được.

– Giết.truyện ma

Trên người thiên tài bộc phát ra hơi thở khủng bố, nhưng mà thân ảnh kia không hề để ý đến hắn, bay thẳng đến đánh vào người tên kia, hai tay lôi kéo thân thể hắn, rồi lập tức nhảy vào trong cơ thể người này, cùng hắn hợp thành một thể, giờ khắc này, hắn chợt quát lên một tiếng, thần hồn điên cuồng bộc phát, gân xanh trên người thiên tài kia lộ ra, cốt cách cả người hắn trở nên vặn vẹo, sắc mặt vô cùng dữ tợn.

Hắn hét thảm một tiếng rồi đột nhiên không gian trở nên yên lặng, tiếng hét truyền đến phương xa, khiến cho người nghe cảm thấy trong lòng khẽ run lên. Thẳng đến lúc sau, người nọ mới từ trong rừng đi ra, nhưng mà bên trong đồng tử của hắn, lại loé lên một luồng tà quang.

Trên thực tế không phải có một mình hắn tao ngộ loại tình huống này, Sở Xuân Thu cũng bước vào trong phiến di tích này, đương nhiên hắn bước vào từ một tòa thành khác, sinh linh lừa gạt Lâm Phong nói chín tòa di tích này có thông đạo thông với nhau, khi bọn họ bước vào di tích, sinh linh bảo vệ muốn bọn họ giết lẫn nhau.

Bởi vì Sở Xuân Thu hành động một mình, cho nên hắn cũng gặp tình huống giống như người vừa rồi, nhưng mà kết cục lại hoàn toàn bất đồng, khi hắn lọt vào tập kích, tinh thần ý chí phá hủy hết thảy, đối phương muốn chạy trốn, nhưng mà lại bị hắn chế trụ, lực lượng thôn thiên cắn nuốt đối phương, vận mệnh hai bên hoàn toàn tương phản!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)