Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 401 [Chương 2001 đến 2005]
❮ sautiếp ❯Chương 2001: Người có tiềm chất Thánh Vương
Trác Khanh ổn định thân thể trên hư không, lập tức phiêu miểu rơi xuống đất, nhưng sắc mặt hắn lúc này chuyển từ ửng hồng thành tái nhợt, ánh sáng màu vàng kim như ẩn như hiện trên mặt hắn, mọi người thấy hắn khoanh chân ngồi xuống, nhưng không ai biết vừa rồi thứ hắn gặp phải cái gì, chỉ cần bước ra hai bước cuối cùng, hắn có thể bước lên trên Thánh Đạo Đài rồi.
– Trác Khanh cũng thất bại rồi, hắn cũng không thể bước lên trên Thánh Đạo Đài, không biết ai có thể làm được chuyện này?
Mọi người cảm thấy khiếp sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh Trác Khanh ở bên trong mây mù, chỉ thấy Trác Khanh khẽ nhúc nhích môi, nói:
– Thánh Nhân thở dài!
– Thánh Nhân thở dài?
Thần sắc mọi người ngưng lại, lập tức nhìn về phía Thánh Đạo Đài, Trác Khanh nghe thấy tiếng thở dài của Thánh Nhân? Chẳng lẽ, đó là tiếng động của Thánh Nhân sao!
– Không hổ Kim Cương Bất Diệt Vương Thể, hắn gần như trở thành thể chất Thánh Vương, nhưng đáng tiếc vẫn thiếu chút nữa, chỉ cần sau này Trác Khanh cố gắng thêm, tăng cường tiềm lực cùng tư chất của chính mình lần nữa, hắn sé có cơ hội bước vào cảnh giới vương giả, trở thành vương chân chính.
Nữ tử xinh đẹp của Thánh Linh hoàng triều chậm rãi nói ra, một thời gian sau đoàn người lại lâm vào sự trầm mặc ngắn ngủi, bọn họ nhìn thấy Thánh Đạo Đài với ánh mắt khác trước rất nhiều, trong ánh mắt của họ lúc này mang theo một chút kính ý, Thánh Đạo Đài, là vật kiểm tra đo lường tiềm chất Thánh Nhân, nhưng bên trong lại có tiếng thở dài của Thánh Nhân. Gió tiếp tục gào thét, chỉ thấy một người mặc trường bào bước ra, trực tiếp đi lên trên bậc thang thứ nhất của Thánh Đạo Đài.
– Sở Xuân Thu!
Ánh mắt mọi người lóe ra phong mang, Sở Xuân Thu, đệ nhất nhân trên Hoàng Bảng của Thánh Thành Trung Châu, nhân vật mạnh nhất trong cảnh giới Vũ Hoàng, hắn đại biểu cho thực lực đỉnh phong của Thánh Thành Trung Châu, hơn nữa trên người của hắn cũng có rất nhiều truyền kỳ, hắn chính là hậu nhân của Sở Vương ngày xưa, đánh một trận làm khiếp sợ sự kiện vấn đạo Hoàng Bảng trong Thánh Thành Trung Châu, dương danh thiên hạ. Không biết Sở Xuân Thu có vượt qua được Trác Khanh hay không? Mọi người thầm nghĩ trong lòng, chỉ thấy thân thể Sở Xuân Thu lúc này đã vững vàng trên bậc thang thứ nhất, cước bộ của hắn lại lần nữa nâng lên, bước đi ra ngoài. Bậc thang thứ hai, kiểm nghiệm thánh huyết, thánh cốt, Sở Xuân Thu vẫn đứng sừng sững như núi. Bậc thang thứ ba, kiểm nghiệm ý chí Thánh Nhân, Sở Xuân Thu hơi ngửa đầu, đôi mắt ngạo thị thiên hạ, làm cho người ta sinh ra một loại ảo giác, người này chính là một vị vương giả, một tôn cổ vương, bối cảnh kia làm cho người ta muốn quỳ bái. Bậc thang thứ tư kiểm nghiệm thần hồn khiến thần hồn phát ra âm thanh rít gào, giống như có lực lượng vô thượng phóng lên cao, thân thể Sở Xuân Thu vẫn đứng sừng sững như cũ.
– Bậc thang thứ tư, thật mạnh!
Thần sắc mọi người run lên, mỗi khi chứng kiến Sở Xuân Thu bước ra một bước, trái tim bọn họ nhưng lại rung lên, Sở Xuân Thu bước lên bốn bậc thang, nhưng không gặp phải khó khăn quá lớn, từng bước trầm ổn giống như núi cao vậy.
– Sở Xuân Thu quả nhiên lợi hại, không hổ đệ nhất Vũ Hoàng hôm nay của Thánh Thành Trung Châu, không biết hắn có thể bước lên bậc thang thứ năm hay không, nếu hắn đứng vững thì hắn cũng giống như những người có thể chất vương thể, có được tiềm chất đáng sợ.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng một tiếng, ánh mắt lại tập trung trên người Sở Xuân Thu. Lúc này, Sở Xuân Thu tiếp tục nâng cước bộ lên lần nữa, hướng tới bậc thang thứ năm bước đi ra ngoài, giống như hành động Trác Khanh vưa làm, lại có một tiếng thở dài vang vọng trong đầu Sở Xuân Thu, hắn điên cuồng gào thét lên một tiếng, thiên địa rung chuyển, hư không biến sắc, thân thể hắn giống như một cái hắc động, muốn nuốt hết phiến thiên địa này, hắn là chúa tể. Tiếng thét dài không ngừng vang lên, thân thể Sở Xuân Thu đứng sừng sững tại bậc thang thứ năm giống như Trác Khanh vừa làm, hắn chỉ kém hai bước cuối cùng có thể đi lên Thánh Đạo Đài.
– Đứng lại rồi, Sở Xuân Thu cũng làm được chuyện giống như Trác Khanh, thiên phú thật đáng sợ.
Có người kinh hô.
– Không biết thực lực của hắn và Trác Khanh có giống như không?
Có người mở miệng nói.truyện huyền huyễn audio
– Thiên phú cùng thực lực không giống nhau, thiên phú chỉ có thể nói rõ hắn có tiềm chất lớn, nhưng sức chiến đấu của Sở Xuân Thu chưa chắc bằng Trác Khanh, chỉ có thể nói hắn cũng có tiềm chất Thánh Vương mà thôi.
Cũng có người mở miệng nói, đang kiểm tra đo lường thiên phú, người có thực lực khác nhau bước lên khảo nghiệm cũng có trình độ khác nhau. Khi tất cả trở nên ổn định, Sở Xuân Thu lại nâng bước chân lên lần nữa, Cổ Hoàng ý chí đáng sợ tới cực hạn nuốt chửng thiên địa, khiến cả người Sở Xuân Thu giống như được bao phủ bởi một tầng quang hoàn đáng sợ.
– Đông!
Trong giờ khắc này thiên địa giống như bị rung chuyển lên.
– Phốc.
Có người kêu lên một tiếng đau đớn, hắn cảm thấy tim mình bị nghiền ép nứt ra, một cỗ uy áp vô thượng bao phủ thiên địa, va chạm vào thân thể hắn khiến thần hồn và cả thân hình hắn run rẩy lên.
– Bước ra rồi, Sở Xuân Thu đã bước ra bước thứ hai, hắn đi xa hơn Trác Khanh một bậc, dẫn phát ra uy áp vô thượng.
Trong lòng mọi người dao động kịch liệt, họ không ngờ Sở Xuân Thu ở bậc thang thứ năm bước ra bước thứ hai, vừa rồi Trác Khanh ở bước này bị bắn ngược về sau, chẳng lẽ tiềm chất của Sở Xuân Thu còn mạnh hơn Trác Khanh? Giờ khắc này, Trác Khanh cũng mở mắt ra nhìn chằm chằm vào Sở Xuân Thu, vậy mà người này lại đi nhiều hơn so với hắn một bước, vừa rồi hắn không thể kiên trì được nên bật ra sau, một bước kia có áp lực khủng bố ra sao hắn biết rõ, hắn không làm được nhưng Sở Xuân Thu lại làm được . Nhưng Trác Khanh lại nhắm mắt lại lần nữa, ổn định tâm thần.
– Chỉ còn một bước cuối cùng, Sở Xuân Thu có thể đi lên trên Thánh Đạo Đài, nếu làm được điều này hắn sẽ là người có tiềm chất Thánh Vương.
Trong lòng mọi người lộ ra vẻ khiếp sợ, đúng lúc này Sở Xuân Thu lại nâng cước bộ lên lần nữa, hít thở thật sâu rồi bước về phía trước một bước. Giờ khắc này, thiên địa giống như trở nên tĩnh mịch, Sở Xuân Thu bước ra từng bước tiếu ngạo vòm trời, trường bào trên người tung bay trong gió, khí thế vương giả tràn ngập thiên địa.
– Đông!
Lại một đạo tiếng vang xuất hiện trong thiên địa.
– Phốc phốc.
. . Có người tu vi hơi yếu phụt ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt, trái tim dao động kịch liệt. Thần sắc đám người Lâm Phong khẽ biến đổi, hình như có một tiếng thở dài vang lên trong đầu bọn hắn, một cỗ sức mạnh vô thượng trực tiếp ăn mòn vào trong cơ thể hắn, cường đại hơn luồng áp lực vừa rồi rất nhiều, khiến hắn sinh ra ảo giác muốn quỳ bái, không chỉ có Lâm Phong, mà Kiếm Manh, Mộng Tình cùng với Phiêu Tuyết công chúa bên cạnh hắn đều có loại cảm giác này, ai cũng phải thừa nhận áp lực cực lớn.
– Âm thanh của Thánh Nhân đó sao?
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, đạo âm thanh kia giống như tràn ngập khắp thiên địa, còn Sở Xuân Thu thì chắp hai tay sau lưng đứng vững vàng, bóng dáng của hắn khiến cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng hơi dao động.
– Vương thể, ta dám khẳng định Sở Xuân Thu có được thể chất Vương giả, chỉ có điều hắn đã ẩn dấu đi mà thôi.
Có người mở miệng nói.
– Đích thật có khí thế vương giả, hơn nữa loại khí thế vương giả này tuyệt đối không yếu hơn Trác Khanh, có lẽ Sở Xuân Thu có thể chất vương thể.
Một người đồng ý nói ra, không ít người gật đầu theo hắn, bọn họ cũng đồng ý với lời suy đoán này, Sở Xuân Thu là đệ nhất Vũ Hoàng của Thánh Thành Trung Châu, khả năng rất lớn có thể chất vương giả. Trước mặt Sở Xuân Thu lúc này là Thánh Đạo Đài, chỉ cần hắn bước lên một bước nữa, hắn sẽ đứng trên Thánh Đạo Đài.
– Bên trên Thánh Đạo Đài, có còn loại lực lượng khủng bố nào nữa hay không?
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, Sở Xuân Thu tạm dừng một lát, cước bộ lập tức đạp ra ngoài, đi lên Thánh Đạo Đài, trường bào phiêu động trong gió phát ra tiếng phần phật, khí thế trên người Sở Xuân Thu không chút yếu bớt, quanh người có vô số thân ảnh cổ vương, rốt cục hắn cũng đứng trên Thánh Đạo Đài, trở thành người đầu tiên bước lên trên đó. Giờ khắc này thiên địa trở nên yên tĩnh không một tiếng động, “tiềm chất Thánh Nhân”, không ngờ kiểm tra đo lường đã phát hiện ra người có tiềm chất Thánh Nhân, người này đến từ Thiên Thần Học Viện của Thánh Thành Trung Châu, hắn sinh ra trong Sở gia Vọng Thiên Cổ Đô.
– Một thời gian sau, Thánh Thành Trung Châu sẽ có Thánh Nhân xuất thế sao?
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, không ai nghĩ đến người có được tiềm chất Thánh Vương lại là Sở Xuân Thu. Nữ tử xinh đep của Thánh Linh hoàng triều cũng chấn kinh, Sở Xuân Thu, bước lên trên Thánh Đạo Đài, chuyện này có ý nghĩa hôm nay hắn đã có được tiềm chất trở thành Thánh Nhân.
– Sở gia sắp phục hưng rồi.
Có người mở miệng nói, khiến cho không ít người nhớ lại tràng cảnh Sở gia ngày trước, đó là thời đại Sở Vương oai phong một cõi, bọn họ biết được điều này từ bên trong điển tịch hoặc do các trưởng bối nói ra.
– Không nhất định, ngày xưa Sở gia cũng xuất hiện một nhân vật tuyệt thế thiên tài Sở kẻ điên, không phải sau này hắn tu luyện thành người điên rồi sao, hiện tại hắn đang ở Quảng Hàn Cung đó.
– Có được tiềm chất Thánh Nhân không có nghĩa hắn nhất định trở thành tuyệt thế Thánh Vương, cái này nói hắn có loại tiềm chất đó mà thôi, cuối cùng có thành tựu tuyệt thế vương giả hay không, còn phải nhìn vào quá trình tu luyện và cơ duyên.
– Nhưng chuyện này ít nhất đã chứng minh thiên phú của hắn rất mạnh, thật muốn giao thủ cùng hắn một phen, ta rất muốn nhìn nhân vật vật có tiềm chất tuyệt thế Thánh Vương có bao nhiêu lợi hại, có thể chống lại ta hay không.
Có người cuồng ngạo nói ra, chiến ý ngập trời, mặc dù Sở Xuân Thu kiểm nghiệm ra tiềm chất Thánh Vương, nhưng hắn vẫn toả ra chiến ý cuồn cuộn, không có ý lui lại, người không kiểm tra đo lường ra tiềm chất Thánh Vương không có nghĩa về sau hắn không có cơ hội trở thành Thánh Vương, mà người có được tiềm chất Thánh Vương cũng không nhất định trở thành tuyệt thế vương giả, bọn họ muốn nghịch thiên thì phải trả một cái giá rất lớn, ta chẳng thèm quản ngươi có tiềm chất hay thiên phú gì, ta cũng muốn giẫm lên người thành tựu đạo của ta, con đường vương giả của ta, chỉ có như thế mới có thể trở thành Thánh vương chân chính.
Chương 2002: Bảo toạ của Thánh Hoàng
Lúc này Sở Xuân Thu đứng trên Thánh Đạo Đài giống như một tôn cổ Vương bễ nghễ thiên hạ, nhưng mà bên trong đôi mắt của hắn lại không có nửa điểm kiêu ngạo, hắn nhìn chằm chằm về phía trước, chỉ thấy bên trên Thánh Đạo Đài đột nhiên xuất hiện một bảo tọa, cái bảo tọa này có chín con rồng vờn quanh, trông rất sống động, giống như Chân Long điêu khắc mà thành, long thủ hướng về phía Sở Xuân Thu, rất có khí khái cắn nuốt thiên địa.
– Kia là cái gì?
Trong lòng mọi người run lên, không ngờ bên trên Thánh Đạo Đài có long ỷ xuất hiện, long ỷ kia giống như đến từ thời viễn cổ, chỉ có chân mệnh thiên tử mới có thể ngồi đó
– ghế ngồi của Thánh Nhân.
– Khi Sở Xuân Thu bước lên trên Thánh Đạo Đài cái ghế này mới xuất hiện, chẳng lẽ Sở Xuân Thu leo lên Thánh Đạo Đài, kích động đến lực lượng viễn cổ gì đó hay sao?
– Đó là bảo toạ của Thánh Hoàng, Thánh Hoàng thời viễn cổ từng ngồi trên cái ghế này.
Có người mở miệng nói, ánh mắt mọi người nhất thời đều hướng về phía người nói chuyện, người này là một thanh niên có hơi thở hoàng giả, giờ phút này trong đôi mắt của hắn lộ ra thần sắc rung động, nhìn chằm chằm vào bảo toạ vừa xuất hiện kia. Thánh Đạo Đài, Thánh Đạo Đài, hắn giống như hiểu được một vài thứ.
– Làm sao ngươi biết?
– Ta đã từng nhìn thấy một cái bảo toạ giống như thế này trong hoàng triều, nó được khắc lên một cái mặt đá cổ xưa, mà bảo toạ trước mắt và cái kia rất giống nhau, chỉ sợ nó cũng là đồ vật truyền thừa từ thời viễn cổ.
Người này là hoàng tử của một hoàng triều, nên hắn mới cảm thấy kinh ngạc và rung động như vậy. Mọi người nghe hắn nói xong lập tức quay lại nhìn nữ tử xinh đẹp Thánh Linh hoàng triều, lúc này thần sắc của nàng rất trang nghiêm, nhìn chằm chằm vào bảo toạ trên Thánh Đạo Đài, lúc này các nàng không giữ được bình tĩnh nữa, thần sắc lộ ra vẻ kích động.
– Bảo toạ của Thánh Hoàng xuất hiện trên Thánh Đạo Đài.
Bên trên Thánh Đạo Đài, ánh mắt Sở Xuân Thu trở nên vô cùng sắc bén, hắn nhìn chằm chằm vào bảo toạ Thánh Hoàng phía trước, khí tức vương giả cuồn cuộn phóng thích ra, khiến hắn thừa nhận áp lực quá mức khủng bố. Trường bào bay phần phật, Lâm Phong nhìn thấy bảo toạ Thánh Hoàng xuất hiện thì bước chân cũng chậm rãi bước ra, nhưng mỗi một bước bước ra đều khiến hắn kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt đỏ như máu, không chỉ có hắn, mà cả vùng đất này đều cảm giác được áp lực đáng sợ, Sở Xuân Thu tiếp tục bước ra ngoài một lần nữa, nhưng mà giờ khắc này thân thể của hắn đã không thể thừa nhận nổi luồng áp lực này, cơ thể không ngừng trượt lùi về sau, khí thế suy yếu, cả thân hình giống như một cơn gió bay xuống dưới Thánh Đạo Đài, khiến cho mọi người lộ ra một chút cảm giác buồn bã.
Thất bại rồi, mặc dù Sở Xuân Thu đã bước lên trên Thánh Đạo Đài, nhưng hắn vẫn không thể chạm vào bảo toạ Thánh Hoàng. Lúc này thân hình Sở Xuân Thu đã vững vàng rơi trên mặt đất, hắn nhìn thoáng qua Thánh Đạo Đài, ánh mắt vẫn lộ ra vẻ vô tình, khiến mọi người nhìn không ra trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì, khí thế vương giả trên người hắn cũng dần dần thu liễm lại .
– Tiêu thất.
Đúng lúc này, đồng tử mọi người khẽ ngưng lại, bảo toạ Thánh Hoàng bên trên Thánh Đạo Đài biến mất không thấy.
– Xem ra chỉ có người bước lên trên Thánh Đạo Đài, bảo toạ Thánh Hoàng mới xuất hiện.
Mọi người âm thầm đánh giá, chỉ thấy cuồng gió thổi qua, lại có người bắt đầu bước lên những bậc thang của Thánh Đạo Đài, trong lòng bọn họ tràn ngập nhiệt huyết, Sở Xuân Thu có thể bước trên Thánh Đạo Đài, dẫn động bảo toạ Thánh Hoàng xuất hiện, bọn họ đương nhiên cũng phải thử một chút, cho dù không thể tiếp tục cũng phải nhìn xem mình có thể đi lên mấy bậc thang. Trong những người này, không có một người nào cho rằng mình không bằng người khác, cho dù bọn họ không thể bước lên trên bậc thang, ý chí võ đạo cũng không bị hủy, chắc chắn như lúc ban đầu, họ chỉ biết mình cần phải cố gắng tu hành hơn nữa, để đề thăng chính mình, khiến bản thân càng trở nên xuất sắc, hiện tại họ cần biết mình đang ở đâu. Nhưng mà không có người nào không nể phục Sở Xuân Thu, tuy Sở Xuân Thu thất bại trong việc bước lên Thánh Đạo Đài, nhưng hắn đã chứng minh được mình có thể bước trên Thánh Đạo Đài, việc này có nghĩa hắn đã có được tiềm chất Thánh Vương, chuyện Trác Khanh không làm được nhưng Sở Xuân Thu hắn làm được.
– Thật nhiều nhân vật thiên tài.
Lâm Phong nhìn thấy thân ảnh bất khuất kia, trong lòng có chút kinh ngạc, những người bước lên được bậc thang thứ nhất đã vô cùng giỏi rồi, tiềm chất thánh thể không đơn giản như vậy, nhưng mấy nhân vật thiên tài này đã có người đạt tới trình độ của Trác Khanh rồi, họ cũng bước lên bậc thang thứ năm, lộ ra khí thế ngạo thị thiên hạ.
– Công chúa không đi thử sao?
Lâm Phong hỏi Phiêu Tuyết công chúa.
– Ta thì thôi đi, chỉ sợ ta sẽ không có hy vọng gì, nhưng thật ra ta rất mong chờ vào ngươi đó, ít nhất ngươi cũng phải bước lên trên bậc thang thứ tư nhé.
Phiêu Tuyết công chúa cười nói.
– Có lẽ.
Lâm Phong từ chối cho ý kiến, chỉ thấy lúc này có một đạo quang mang hiện lên, thân thể Kiếm Manh xông ra ngoài, hiển nhiên hắn cũng muốn thử một chút, xem mình có thể bước lên bậc thang thứ mấy, ở bậc thang thứ nhất Kiếm Manh suýt nữa bị oanh về phía dưới, hộc ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn lại ngạnh sinh thừa nhận rồi tiếp tục bước lên tầng thứ hai, tầng khảo nghiệm thánh huyết cùng với thánh cốt, tầng thứ ba hắn lại ổn định như núi cao, đến tầng thứ tư thì cỗ lực lượng thần hồn vô hình kia đã khiến Kiếm Manh dao động, sau khi kiên trì được một lát, Kiếm Manh bị oanh xuống dưới, nhưng hắn vẫn đáng được kiêu ngạo, làm cho người ta nhìn hắn với cặp mắt khác xưa, đây là một người mù, nhưng hắn lại là trung vị Hoàng đỉnh phong, có thể đi tới bậc thang thứ tư, trở thành nhân vật lợi hại như Lâm Phong. Lúc trước Hầu Thanh Lâm cũng bước lên bậc thang thứ tư, nhưng lại mượn dùng cỗ lực lượng kia đột phá cảnh giới trung vị Hoàng, bước vào cảnh giới thượng vị Hoàng.
– Mộng Tình, nàng muốn thử không?
Lâm Phong nhìn về phía Mộng Tình thấp giọng hỏi nàng.
– Không cần, thiếp có thể chắc chắn mình bước lên tầng thứ năm.
Mộng Tình thấp giọng nói ra khiến sắc mặt Lâm Phong hiện lên một tia kinh ngạc vẻ, lập tức cười nói:
– Có lẽ nàng có thể bước trên Thánh Đạo Đài ấy chứ.
– Cái đó không chắc lắm.
Mộng Tình lắc đầu, Lâm Phong nhún vai, tự nhiên không đi miễn cưỡng Mộng Tình, nàng đã không có hứng thú với chuyện này thì thôi.
– Lâm Phong, chàng đi lên ngồi trên cái bảo toạ Thánh Hoàng kia đi.
Mộng Tình mỉm cười nói với Lâm Phong, ngay khi có người bị rơi xuống thân ảnh Lâm Phong liền loé ra như gió, đứng trước Thánh Đạo Đài.
– Lâm Phong.
Không ít người thấy Lâm Phong xuất hiện, có chút lưu ý, Lâm Phong đối bọn họ mà nói vẫn có chút đặc biệt, cảnh giới trung vị Hoàng đỉnh phong nhưng đánh bại được Cơ Thương trở thành nhân vật đứng thứ hai Thánh Thành Trung Châu, sau khi Sở Xuân Thu mang đến rung động, bọn họ cũng muốn nhìn xem nhân vật đệ nhất cùng đệ nhị Hoàng Bảng Thánh Thành Trung Châu có chênh lệch như thế nào.
– Thánh Đạo Đài không hỏi cảnh giới, chỉ khảo hạch xem người ta có tiềm chất Thánh Vương hay không, các ngươi cho rằng Lâm Phong có thể bước lên bậc thang thứ mấy?
– Thân thể người này có chút lợi hại, chắc huyết mạch cùng với căn cốt sẽ không có vấn đề gì, hai tầng đầu đối với hắn không có áp lực, hắn có thể đánh bại Cơ Thương, khảo nghiệm tầng thứ ba cũng không ngăn được hắn, khảo nghiệm tầng thứ tư chính là khảo nghiệm thần hồn, có lẽ hắn sẽ giống như hai vị bằng hữu của mình, dừng lại tại tầng thứ tư.
Có người phân tích, hắn có chút xem trọng Lâm Phong, nên phân tích hắn có thế đi lên tầng thứ tư, chứ thực ra hai tầng đầu cũng không dễ dàng như vậy, không ít người phải dừng lại ở hai tầng đầu không thể tiếp tục.
– Có lẽ như vậy, hắn có thể dùng cảnh giới trung vị Hoàng đánh bại Cơ Thương hiển nhiên có chỗ hơn người, hắn có tiềm năng bước lên tầng thứ tư thì hắn cũng có một tia cơ hội bước lên trên tầng thứ năm cũng không chừng.
Tại thời điểm bọn họ nghị luận, Lâm Phong đã đạp bước lên tầng thứ nhất, giờ khắc này, một cỗ lực lượng vô hình va chạm lên thân thể hắn, khiến cho hắn cảm nhận được thân thể mình giống như bị ai đấm một cái, nhưng mà chân của hắn không có dừng lại, trực tiếp bước lên bậc thang thứ hai. Huyết mạch rống giận, cốt cách phát ra tiếng vang răng rắc, kinh mạch giống như phải thừa nhận áp lực khủng bố, hình như Thánh Đạo Đài hình thành một cỗ sức mạnh to lớn nhốt hắn lại, khiến mỗi một bộ vị trên thân thể hắn đều phải chịu áp lực. Thân thể Lâm Phong giống như một cây tùng, mặc cho sóng gió khủng bố quật lên, hắn vĩnh viễn không dao động, chân hắn lại bước về phía trước lần nữa, hướng về bậc thang thứ ba bước đi.
– Đông!
Uy áp khủng bố từ trên trời giáng xuống, làm rung chuyển ý chí Lâm Phong khiến cho đầu óc hắn đau nhức, sinh ra một cỗ cảm giác vô lực, hắn cảm thấy mình giống như con kiến dưới vòm trời, bị một bàn tay khủng bố ép xuống, phá huỷ ý chí của hắn. Nhưng mà con kiến này lại khẽ ngẩng đầu lên, mặc cho uy áp vô thượng buông xuống cũng không có nửa điểm dao động, chân của hắn giống như cắm rễ xuống mặt đất làm cho người ta cảm thấy sợ hãi, khí tức trên người hắn dần hóa thành màu đen, ma ý quanh thân bắt đầu quay cuồng lên.
– Lâm Phong đã bước lên tầng thứ ba nhưng vẫn có chút thoải mái, thánh cốt, thánh huyết cùng với thánh ý không có vấn đề gì, có lẽ tầng thứ tư không làm khó được hắn.
Mọi người thấy Lâm Phong chưa lộ ra vẻ cố hết sức, nên trong lòng nghĩ như vậy, họ thấy Lâm Phong tiếp tục bước lên bậc thang thứ tư, lực lượng thần hồn không một tiếng động nghiền ép ra ngoài giống như rền gió dữ, muốn nghiền nát thần hồn yếu ớt của hắn, Lâm Phong cảm giác mình rất nhỏ bé, giống như một đứa trẻ đang đối mặt với người khổng lồ, chỉ có những người hai bên Thánh Đạo Đài mới có thể cảm nhận được loại áp bách tuyệt vọng này, kỳ thật khảo nghiệm ý chí đã bắt đầu từ tầng thứ nhất rồi, chính vì vậy mới có người bằng vào ý chí mạnh mẽ thông qua tầng thứ nhất cùng tầng thứ hai.
– Ổn định !
Thần sắc mọi người ngưng lại, Lâm Phong đã tiếp cận tiềm chất Thánh Nhân, hai vị Vũ Hoàng lợi hại nhất Thánh Thành Trung Châu không phải dạng vừa. Lâm Phong lại bước ra lần nữa khiến cho tâm thần mọi người cứng lại, Lâm Phong bước lên bậc thang thứ năm, giờ khắc này có một tiếng thở dài đến từ thời viễn cổ vang lên trong óc Lâm Phong, uy áp vô hình xuyên thấu thời không, xuyên thấu cổ kim, lực lượng vô tận đồng thời rít gào mà đến, con kiến nhỏ bé như hắn không có đường phản kháng. Nhưng mà Lâm Phong không cam lòng, hắn làm sao có thể cam tâm làm con kiến, chỉ thấy hắn ngửa đầu lên, tỏ vẻ ngạo nghễ bất khuất, trường bào tung bay cuồn cuộn, sinh tử đạo ý cùng với ma khí bắn thẳng lên trời, muốn tranh phong cùng thiên địa, tranh phong với Thánh Nhân.
– Không ngờ hắn đứng vững!
Mọi người cảm thấy trong lòng dao động kịch liệt, Lâm Phong thật lợi hại có thể bước lên tầng thứ năm, hai nhân vật của Thánh Thành Trung Châu này rất mạnh. Thời điểm bọn họ còn đang sợ hãi than thở, Lâm Phong đã bước ra một bước, một đạo tiếng vang cuồn cuộn chấn động trái tim, trí óc mọi người, uy áp vô hình bao phủ thiên địa, va chạm vào thân thể thần hồn Lâm Phong, hắn tiếp tục bước ra bước thứ hai.
– Không.
. . Mọi người chỉ thấy Lâm Phong cuồng ngạo khôn cùng, thân thể hoá thành Ma Tôn, giống như viễn cổ Ma Thần, bước ra bước thứ ba.
– Đông.. . Gió lốc không ngừng tàn phá, âm thanh phốc phốc không ngừng vang lên, rất nhiều người ngẩng đầu lên, sắc mặt cứng ngắc khó coi, giống như không thể tin được chuyện vừa xảy ra, Lâm Phong bước ra bước thứ ba, làm được chuyện vương thể Trác Khanh không làm được!
Chương 2003: Độc ỷ thiên hạ
Sắc mặt mọi người tái nhợt, khoé miệng tràn ra đầy máu, uy áp đáng sợ bao phủ khắp thiên địa, trong đầu bọn họ cũng vang lên tiếng Thánh Nhân thở dài, giống như tiếng thở dài đến từ viễn cổ.
Mọi người lại nhìn Lâm Phong, sau khi hắn bước ra ba bước họ cảm giác thân thể hắn giống như tùy thời vỡ vụn, nhưng mà thân thể nhìn như trôi nổi lại vẫn vững vàng nghỉ chân tại đó, hắn không có rơi vào tình cảnh như người mong muốn, không hề bị rung động mảy may, tiếp tục đi về phía trước, Thánh Đạo Đài.
– Lâm Phong, có thể tiếp tục sao?
Ánh mắt đám đông lộ ra sự rung động, chẳng lẽ hôm nay hai người của Thánh Thành Trung Châu lại trở thành nhân vật chính, bước lên trên Thánh Đạo Đài? Trước Lâm Phong có Sở Xuân Thu bước lên Thánh Đạo Đài, Lâm Phong và Sở Xuân Thu đều đến từ Thánh Thành Trung Châu.
Trước đây không có người nào nghĩ Lâm Phong sẽ trở thành người thứ hai sau Sở Xuân Thu, hắn đã đi đến bước này thì cho dù hắn không thể bước lên trên Thánh Đạo Đài, hắn cũng làm được chuyện ngoại trừ Sở Xuân Thu ra không ai làm được.
Lâm Phong cũng nâng bước chân lên bước đi trên Thánh Đạo Đài giống như Sở Xuân Thu, hư không là một mảnh tĩnh mịch, Lâm Phong thành công rồi, sau Sở Xuân Thu lại có một người kiểm tra đo lường ra thể chất Thánh Vương, hiện tại Lâm Phong đã có đủ điều kiện để tương lai trở thành Thánh Vương, chỉ cần sau này hắn vẫn bước đi như thế, hắn sẽ có cơ hội bước lên cảnh giới vô thượng.
– Không nghĩ tới hai người đến từ Thánh Thành Trung Châu đều bước lên Thánh Đạo Đài.
– Quả nhiên thiên phú của Lâm Phong thật đáng sợ, xem ra lúc trước chúng ta còn xem nhẹ hắn, hắn có thể đánh bại nhân vật Phong Vương Cơ Thương đã chứng minh hắn không hề yếu, Lâm Phong thật sự có thiên phú khủng bố, nếu không hắn không thể bước lên Thánh Đạo Đài.
Trong này có rất nhiều người từng bước lên đó nên họ biết Thánh Đạo Đài khủng bố ra sao, Lâm Phong có thể đứng ở chỗ cao nhất, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, mà bằng vào thiên phú chân chính từng bước đi lên.
Khi Lâm Phong đứng trên Thánh Đạo Đài, hắn mới biết được vừa rồi Sở Xuân Thu gặp phải uy áp đáng sợ cỡ nào, trên này không chỉ có một uy áp, mà tất cả uy áp đồng loạt buông xuống, bao phủ thân thể hắn, đè ép lên huyết nhục của hắn, làm tan vỡ gân cốt, phá hủy thần hồn của hắn, diệt võ đạo của hắn.
Bên trên Thánh Đạo Đài, Thánh Hoàng ỷ chậm rãi hiện lên, cửu long ngẩng đầu, bảo toạ của tuyệt thế Thánh Vương tràn ngập khí tức viễn cổ đập vào mặt Lâm Phong, Lâm Phong nhìn thấy Thánh Hoàng tọa giống như sinh vật còn sống, có được sinh mệnh của mình.
– Không biết giọng nói của Thánh Nhân kia từ đâu mà đến.
Lâm Phong mở miệng nói, thanh âm bá đạo truyền ra, chân hắn lại bước về phía trước. Một tiếng thở dài ập đến, giống như muốn mang Lâm Phong cuốn về thời viễn cổ, khiến cho hắn cảm thấy tuyệt vọng, tiếng thở dài này bao phủ toàn bộ thân hình hắn bên trong, trong mắt những người khác, thân thể hắn vẫn ngạo nghễ đứng đó, giống như một tôn cổ vương vậy, nhưng chỉ hắn mới có thể hiểu được tình huống của mình, âm thanh thở dài kia bao vây hắn lại, hắn bị áp chế bên trong không gian nhỏ hẹp, bị người khác trói buộc gắt gao, chỉ cần hắn không chịu buông bỏ, tùy thời bị hủy diệt, thân thể hắn đang run lên bần bật, huyết mạch rít gào, thần hồn rung chuyển, đạo ý giống như không còn tồn tại.
– Tiếng thở dài của Thánh Nhân đây sao?
! Lâm Phong thì thào nói nhỏ, ánh mắt nhìn về phía bảo toạ Thánh Hoàng, tiếng thở dài kia giống như truyền ra từ đó, cả cái Thánh Đạo Đài to lớn này cho Lâm Phong cảm giác nó có sinh mệnh.
– Ta có tiềm chất Thánh Nhân làm sao phải sợ tiếng thở dài của Thánh Nhân.
Cước bộ của Lâm Phong lại đạp đi ra ngoài một lần nữa, đón nhận cơn lốc đáng sợ kia, tiếng thở dài xuyên qua thân thể hắn, muốn đánh tan một tia lực lượng cuối cùng trên người hắn, trên người Lâm Phong xuất hiện ma uy kinh khủng, khiến hắn giống như tuyệt thế Ma Tôn, đạo uy khủng bố tràn ngập thiên địa, đó là sự bất khuất của hắn cho dù Thánh Nhân đến cũng không thể ép hắn cong lưng. Nhìn thấy Lâm Phong cách Thánh Hoàng tọa càng ngày càng gần, trong lòng mọi người càng trở nên rung động, hắn làm được chuyện Sở Xuân Thu không làm được, lúc này bọn họ có không ít người bị cỗ uy áp kia ép cho khoé miệng tràn ra máu huyết, nhưng họ giống như chưa phát hiện ra ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
– Hắn còn có thể bước đi.
. . Mọi người thấy Lâm Phong tiếp tục nâng chân lên đi về phía trước thì âm thầm nói ra.
– Đông.
. . Trong thiên địa vang vọng âm thanh đại đạo, toàn bộ không khẽ rung chuyển xuống, tiếng vang phốc phốc không ngừng vang lên, rất nhiều người phun ra máu tươi, thân thể bị ép nằm úp sấp xuống dưới, sắc mặt tái nhợt, bầu trời giống như sắp bị sụp xuống.
– Tên này thật điên cuồng!
Ánh mắt Sở Xuân Thu nhìn chằm chằm vào thân ảnh Lâm Phong trên Thánh Đạo Đài, hắn cũng từng trên đó nên biết nơi đó có bao nhiêu đáng sợ, nếu hắn muốn kiên trì thì hắn cũng có thể kiên trì được, nhưng Sở Xuân Thu cảm thấy hắn không cần làm như vậy.
– Tiếng thở dài đến từ viễn cổ kia là của một lão gia hỏa, cái Thánh Đạo Đài này do thân thể Thánh Nhân đúc thành.
Sở Xuân Thu nói ra chuyện này khiến cho tất cả mọi người chung quanh hoảng hốt, không ít ánh mắt nhìn về phía Sở Xuân Thu loé ra phong mang.
– Thân thể Thánh Nhân!
Sở Xuân Thu đạm mạc nói ra một câu, từng đợt âm thanh thở dài từ trên trời giáng xuống, xuyên qua thân thể mọi người, sắc mặt rất nhiều biến thành vẻ tái nhợt, có không ít người bị thương nặng.
– Hắn điên rồi!
Mọi người lại nhìn về phía Lâm Phong, chân hắn tiếp tục hạ xuống. Từng đạo máu tươi vẩy ra, bay vào trong hư không, giờ khắc này tiếng thở dài của Thánh Nhân không ngừng vang vọng bên tai mọi người, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi.
– Âm thanh của Thánh Nhân, âm thanh của Thánh Nhân chân chính a.
Mọi người cảm thấy vô cùng rung động, Lâm Phong dẫn động Thánh Nhân hồi âm, tiếng thở dài không ngừng vang lên khiến thiên địa cộng minh. Sắc mặt Lâm Phong như tro tàn, màu sắc này không phải tử vong đạo ý của hắn, mà hắn thật sự lâm vào tử vong, thân thể sắp tan vỡ, huyết mạch sắp bạo liệt, thần hồn cũng muốn hủy diệt, khoảng cách đến với cái chết chưa bao giờ gần như thế, khi âm thanh Thánh Nhân thở dài không ngừng quanh quẩn trong óc, Lâm Phong gần như lâm vào sự hủy diệt, thần trí hắn giống như dần dần trở nên mơ hồ, chỉ có tiếng thở dài của Thánh Nhân là bất diệt, hắn không nghe được âm thanh gì khác. Lâm Phong dần dần mất đi thính giác, lâm vào sự im lặng, loại im lặng này giống như là tử vong vậy. Loại im lặng này hóa thành vĩnh hằng, qua một chút thời gian khoé miệng Lâm Phong hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, sinh, tử? Sinh Tử Đạo, ngại gì sống chết! Tiếng thở dài của Thánh Nhân, làm sao diệt đạo! Cho dù Thánh Nhân thì như thế nào, huống chi đây chỉ là một tiếng thở dài, nó có cường đại hơn Thánh Vương cũng chỉ là bụi bặm mà thôi. Trong lòng Lâm Phong không có kính, không có sợ, chân hắn chậm rãi đạp đi ra ngoài, một bước này phá tan sự yên tĩnh, giống như không có gì có thể cản nổi hắn. Nhưng mà giờ khắc này, thánh đạo cùng lên tiếng, thiên địa rung chuyển, trong số những nhân vật thiên tài ở đây có người lộ ra thần sắc tuyệt vọng, rốt cục bọn họ cũng cảm nhận được cái gì gọi là Thánh uy, tiếng thở dài kia không thể khiến bọn họ mục nát, áp bọn hắn suy sụp được.
– Đông!
Khi Lâm Phong bước ra một bước cuối cùng, Thánh Nhân cũng phát ra một lần thở dài cuối cùng, khiến cho không ít người tràn ra máu tươi, sau đó thiên địa cũng khôi phục lại sự yên tĩnh, giống như vén mây thấy mặt trời vậy. Mọi người giống như đã trải qua một trường kiếp nạn, sống sót sau tai nạn, bọn họ thật không ngờ Thánh Đạo Đài có dao động khủng bố như vậy, không ngờ Lâm Phong chế tạo ra kỳ cảnh đáng sợ như thế, dẫn phát Thánh âm cộng minh. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về hướng Thánh Đạo Đài, lúc này Lâm Phong đang đứng trước bảo toạ của Thánh Hoàng, cửu long ngẩng đầu, đối diện Lâm Phong.
– Không nghĩ tới người có thiên phú mạnh nhất hôm nay lại là Lâm Phong.
Có người thầm than một tiếng, hiển nhiên chuyện này có chút ngoài ý muốn, thực lực Lâm Phong không phải mạnh nhất, nhưng hắn lại đi đến điểm cuối cùng của Thánh Đạo Đài, đứng trước bảo toạ Thánh Hoàng, chuyện này đã chứng minh thiên phú và tiềm lực của Lâm Phong phi thường đáng sợ.
– Trong cuộc chiến Hoàng Bảng tại Thánh Thành Trung Châu đánh bại Cơ Thương, hôm nay lại lên trên Thánh Đạo Đài, xem ra sau này Chiến Vương Học Viện sẽ nổi danh rồi.
Có người liếc mắt nhìn Sở Xuân Thu, cười hỏi:
– Sở Xuân Thu, vừa rồi ngươi nói thân thể Thánh Nhân là có ý gì?
– Toà Thánh Đạo Đài này dùng thân thể Thánh Nhân đúc thành, bậc thang thứ nhất do thể xác Thánh Nhân biến thành, bậc thang thứ hai do huyết nhục gân cốt biến thành, bậc thang thứ ba do ý chí Thánh Nhân.
. . Sở Xuân Thu chậm rãi nói ra, khiến những người khác lộ ra thần sắc khiếp sợ, suy đoán này rất thiếu căn cứ, nhưng nó lại khiến bọn họ cảm giác trái tim khẽ nhảy lên, giống như lời nói của Sở Xuân Thu có khả năng là sự thật.
– Vậy bảo toạ Thánh Hoàng thì sao?
Có người hỏi Sở Xuân Thu, một khi Thánh Đạo Đài do thân thể Thánh Nhân đúc thành, như vậy bảo toạ Thánh Hoàng cũng như thế.
– Thần hồn Thánh Nhân.
Sở Xuân Thu nhàn nhạt nói ra, khiến cho đám người khẽ run lên, ánh mắt lại nhìn về phía Lâm Phong, chỉ thấy Lâm Phong đưa lưng về phía bọn họ, thân thể hắn giống như trở nên cao hơn, vẫn đứng ở kia trầm mặc không nói, thật lâu sau Lâm Phong mới chậm rãi xoay người lại, ống tay áo huy động, thân thể hắn ngồi lên trên Thánh Hoàng tọa.
– Oanh long long.
. . Giờ khắc này thiên địa đột nhiên chấn động, giống như xảy ra động đất vậy.
– Sao lại thế này?
Thần sắc mọi người trở nên hoảng hốt, họ nhìn thấy phiến thiên địa này giống như sắp sụp xuống. Giờ khắc này, sắc mặt nữ tử đến từ Thánh Linh hoàng triều cũng lộ ra vẻ không thể tin được, thân thể các nàng theo thiên địa run rẩy mà đung đưa theo, các nàng lập tức quỳ một gối xuống mặt đất, mặt hướng về phía Thánh Đạo Đài! Giờ khắc này, bên trong Thánh Linh hoàng triều có từng cỗ hơi thở khủng bố tràn ra, uy áp bao phủ thiên địa! Cả Thánh Linh hoàng triều trở nên rung chuyển.
Chương 2004: Đại chiến viễn cổ
Thân thể đám đông không ngừng rung chuyển, từng ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong trên Thánh Đạo Đài, tất cả hít một hơi thật sâu, không có ai nghĩ tới hôm nay có người ngồi lên Thánh Hoàng tọa, càng không ngờ người đó lại là Lâm Phong, mà không phải nhân vật thiên tài trong mười tám Thiên Chi Chủ Thành, hay cường giả có Vương thể.
– Mấy cô gái kia làm gì vậy?
Có người chú ý tới người của Thánh Linh hoàng triều lên tiếng, mấy mỹ nhân kia đang quỳ một gối xuống đất, mặt hướng về phía Thánh Đạo Đài, không biết Thánh Hoàng tọa này đối với Thánh Linh hoàng triều có ý nghĩa gì? Hay bên trong còn có bí mật gì khác, hôm nay Thánh Linh hoàng triều mở ra Thánh Đạo Đài, mời tất cả thiên tài đến Kỳ Thiên Thánh đô leo lên Thánh Đạo Đài, có ý đồ gì bên trong? Uy áp khủng bố lan tràn bao phủ toàn bộ hư không, chỉ thấy bên trong phiến tiên cảnh này đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả, những người này có hơi thở mạnh mẽ tới cực điểm, khí thế bên trong đôi mắt cũng làm cho người ta cảm thấy kinh ngạc. Chỉ thấy một người trong đó đảo mắt qua tất cả mọi người, nói:
– Hôm nay Thánh Linh hoàng triều ta mời chư vị thiên tài tiến đến kiểm nghiệm thể chất đến đây kết thúc, xin chư vị hãy đi đi.
Đuổi khách sao! Thần sắc mọi người loé lên lộ ra ánh mắt kinh dị, Lâm Phong ngồi trên Thánh Hoàng tọa, Thánh Linh hoàng triều bắt đầu đuổi khách, mời bọn họ rời đi, trong số bọn họ có không ít người chưa đặt chân lên Thánh Đạo Đài thử một lần, trong lòng không khỏi sinh ra chút buồn bực, muốn làm được chuyện giống như Lâm Phong là không khả năng, nếu không Thánh Linh hoàng triều cũng không có động tĩnh lớn như vậy , chỉ sợ mấy nhân vật mấy người này là những nhân vật đứng đầu Thánh Linh hoàng triều, cho nên chuyện tình mới rung chuyển như thế.
– Cáo từ.
Một khi đã Thánh Linh hoàng triều nói như thế, bọn họ nhìn thoáng qua Lâm Phong trên Thánh Hoàng tọa rồi loé lên rời đi. Phiêu Tuyết công chúa tạm thời chưa đi, chỉ thấy Phiêu Tuyết công chúa nhìn mấy vị cường giả trong hư không nói:
– Tiền bối, Lâm Phong chính là khách quý của Thiên Tứ hoàng triều mời đến, chúng ta cũng ở chỗ này chờ hắn được không.
– Nha đầu Phiêu Tuyết cứ yên tâm, Thánh Linh hoàng triều còn không đến mức cướp đoạt người do Thiên Tứ hoàng triều mời đến, chúng ta sẽ thả hắn trở về, chẳng qua bây giờ cần lưu hắn lại một chút, các ngươi cứ về trước đi.
Người Thánh Linh hoàng triều biết ý nghĩ của Phiêu Tuyết, nên mở miệng nói với nàng vài câu, chỉ thấy thần sắc Phiêu Tuyết lóe ra, có chút không yên tâm.
– Ta ở lại chỗ này.
Chỉ nghe Mộng Tình chậm rãi nói ra, cường giả Thánh Linh hoàng triều nhìn về phía Mộng Tình, nói:
– Ngươi và hắn có quan hệ gì.
– Ta là thê tử của chàng, Lâm Phong ở đâu, ta ở đó.
Mộng Tình bình tĩnh nói.
– Tốt lắm, vậy ngươi ở lại đi.
Vị cường giả kia bình tĩnh mở miệng.
– Mộng Tình, cẩn thận một chút.truyện đao tu audio
Hầu Thanh Lâm dặn dò Mộng Tình một tiếng, Mộng Tình khẽ gật đầu, Phiêu Tuyết lập tức cùng Hầu Thanh Lâm rời đi, nếu Thánh Linh hoàng triều thật sự gây chuyện bất lợi với Lâm Phong, bọn họ muốn cản cũng không thể cản được, nhưng mà bọn họ tin tưởng rằng Thánh Linh hoàng triều không đến mức vô sỉ như vậy. Lúc này đôi mắt Lâm Phong hơi khép hờ, trong khoảnh khắc hắn ngồi trên Thánh Hoàng tọa, ý nghĩ của hắn đã xuyên không về thời viễn cổ. Hắn hóa thành Linh Thể hư ảo, đứng trong thời đại viễn cổ, đây là một cái thượng cổ hoàng triều, có khí thế trang nghiêm, phong cách cực kỳ cổ xưa, bên kia có một toà kiến trúc đã sụp xuống nhưng vẫn toả ra khí thế bất khuất giống như biểu thị hơi thở vương giả vô thượng, chung quanh đều là phế tích.
– Kỳ Thiên Thánh triều, chư Thánh cùng tồn tại, cùng nhau duy trì Thánh triều cổ xưa qua nhiều thế hệ, chư Thánh còn thì Thánh triều không tận, trường tồn cùng càn khôn.
Một đạo âm thanh mờ ảo bay vào trong óc Lâm Phong, giống như đang kể lại một cái truyền thuyết lâu đời, giọng nói này giống với âm thanh vang lên trong đầu hắn không lâu trước đây, cả hai đều lộ ra khí tức tang thương nhè nhẹ, giống như cảm thấy bi thương, vì cổ lão Thánh triều hướng về phía suy vong hủy diệt mà cảm thấy bi thương. Trước người Lâm Phong lúc này, ngoại trừ Thánh triều vô cùng cổ xưa kia, còn có rất nhiều cường giả đang đánh nhau thừa sống thiếu chết khiến thiên địa tan vỡ, càn khôn rung chuyển, một chỉ càn quét hư không, một quyền đánh vỡ một phương không gian, cái loại uy lực tịch diệt này làm cho người ta cảm thấy kinh hãi.
– Thần thông thật lợi lại, ta chưa từng thấy bao giờ.
Trong lòng Lâm Phong khẽ run, hắn chứng kiến một vị cường giả đánh ra một quyền hóa thành chín mươi chín loại biến hóa, mỗi một loại biến hóa đều là một loại sát chiêu khủng bố huỷ diệt thiên địa, cuối cùng ngưng lại làm một thể, hóa thành thần thông chưa từng thấy, siêu thoát lực lượng đại đạo. Nhưng mà Lâm Phong không cảm thụ được hơi thở kia, không nghe được tiếng động huỷ diệt , hắn chỉ có thể nhìn thấy những chuyện phát sinh, làm một khán giả đứng xem mà thôi.
– Chư Thánh cùng tồn tại, cho dù mâu thuẫn không ngừng, nhưng vẫn duy trì cổ Thánh triều bất diệt, có bọn họ bảo vệ nên vô số năm qua Kỳ Thiên Thánh triều vẫn đứng sừng sững, nhưng việc này này theo hắn xuất hiện mà bị đánh vỡ, người trong võ đạo luôn theo đuổi điểm cực hạn, Thánh Nhân cũng không ngoại lệ, bọn họ còn không có đi đến điểm cuối, một số Thánh Nhân đến ngày tạ hoá, mắt thấy không thể đánh vỡ gông xiềng, trở thành tồn tại chí cường, cảm thấy năm tháng tra tấn bọn họ khiến họ cảm thấy trống vắng, thống khổ, bọn họ nhìn thấy con cháu trưởng thành, là niềm vui duy nhất của họ.
Lâm Phong nghe người kia kể chuyện xưa, trong lòng cũng không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác cô đơn và tịch mịch, cổ Thánh Nhân có tuổi thọ vô tận, gần như bất tử, bọn họ tồn tại qua vô số thế hệ, nhìn thấy thế gian biến ảo, nhưng mình lại không thể đi về phía trước, có lẽ đây chính là một loại bi thương. Nhưng “Hắn” trong lời nói kia là ai?
– Hắn đến khiến tất cả đều cải biến, hắn khiến chư Thánh thấy được hy vọng, nhưng mà hắn cũng làm cho chư Thánh bước vào vực sâu hủy diệt, mâu thuẫn trở nên ngày càng gay gắt, chư Thánh không còn tín nhiệm lẫn nhau, thẳng đến khi Thánh chiến bạo phát, tất cả mọi người công kích nhau, không hề tín nhiệm lẫn nhau, cũng chỉ vì muốn nắm hắn trong tay mình, đây là một hồi chiến đấu không có người thắng, viễn cổ Thánh triều biến thành ngói vụn, sinh mệnh chư Thánh rốt cục đi đến điểm cuối, bọn họ không hề cô tịch, họ cảm thấy giống như được giải thoát, nhưng mà khi bọn họ chứng kiến nỗi tuyệt vọng của con cháu của họ, họ cũng ý thức được mình sai lầm.
Một tiếng thở dài vang lên trong óc Lâm Phong, đoạn lịch sử này cùng với lời đồn ở ngoại giới ăn khớp với nhau, tại thời điểm chư Thánh gần hủy rốt cục cũng tỉnh ngộ, bọn họ bảo quản di tích, hơn nữa khiến hậu nhân kết thành liên minh lần nữa, làm cho Thánh triều phục hưng, nhưng mà nguyện vọng của bọn họ vẫn thất bại.
– Chư Thánh đều biết, bọn họ tỉnh ngộ nhưng không thể thay đổi được sự thật Thánh triều đã giải thể, Thánh triều do bọn họ chung sức mở ra sẽ đi về hướng diệt vong, có lẽ chỉ có một bộ phận Thánh triều có thể tồn tại về sau, chính vì vậy chư Thánh mới vì hậu nhân để lại một chút gì đó, ngoại trừ di tích của chư Thánh cùng mở ra, họ còn lưu lại di tích của riêng mình, giống như địa phương mà ngươi đang đứng lúc này, Thánh Đạo Đài là di tích ta vì hậu nhân lưu lại, không biết phải đợi bao nhiêu năm sau mới có người mở nó ra.
Lâm Phong nghe vậy trong lòng không khỏi run lên, thì ra cái di tích này có ý nghĩa vậy, khó trách lúc hắn bước lên Thánh Đạo Đài hắn có cảm giác mình đối mặt với một vị Thánh Nhân, xem ra chuyện này đúng là như thế.
– Thánh Đạo Đài lấy thân hình, huyết nhục, linh hồn của ta đúc thành, chỉ có người ngồi trên Thánh toạ, mới có thể mở ra phiến không gian này, đi đến nơi đây, tận mắt nhìn thấy trận chiến của chư Thánh thời viễn cổ, ngươi có tư cách nhìn thấy trận chiến này, bởi vì ngươi có thể đi đến nơi đây, sau này ngươi sẽ trở thành một gã Thánh Vương, điểm này chính ngươi cũng có thể cảm nhận, nếu không ngươi cũng không thể đi đến nơi đây.
– Ta không biết ngươi có phải hậu nhân của ta hay không, Thánh Linh hoàng tộc có còn được bảo tồn hay không, nhưng nếu Thánh Linh hoàng triều thật sự không còn tồn tại, mà ngươi có thể đi tới chỗ này thì đó là cơ duyên của ngươi, nếu ngươi có thể gặp được nhất mạch của Thánh Linh hoàng tộc, ta mong ngươi chiếu cố bọn họ một chút, nếu ngươi là ngươi Thánh Linh hoàng tộc ta thì càng tốt.
Thanh âm lại truyền ra lần nữa, nó khiến Lâm Phong âm thầm cảm khái, rất có khả năng Kỳ Thiên Thánh Đô là di tích do chư Thánh lưu lại? Mà điều kiện mở ra mấy cái di tích này, là người mở phải có tuyệt đỉnh thiên phú, có thể trở thành Thánh Nhân.
– Được rồi, trận chiến đấu này, sẽ ấn nhập vào trong trí nhớ của ngươi, từ từ mà cảm ngộ, ta sẽ không còn tồn tại nữa.
Một tiếng nói ẩn chứa sự giải thoát truyền ra, Lâm Phong lập tức cảm giác chiến trường viễn cổ bắt đầu nhảy vào trong thân thể hắn, giờ khắc này đầu Lâm Phong giống như sắp nứt ra, thân thể hắn run rẩy không ngừng. Ngoại giới, cường giả Thánh Linh hoàng triều vẫn đứng đó, trong lòng vang lên tiếng nổ lớn, ngày xưa chư Thánh đại chiến, gây ảnh hướng quá lớn, không ít Thánh giả bị chết, hậu nhân cường đại của họ cũng chết rất nhiều, khiến một số di tích cổ lão bị lãng quên, làm cho sau này Thánh triều bị xuống dốc, thẳng đến rất nhiều năm sau mới khôi phục lại nguyên khí, nhưng chung quy vẫn không thể mở ra thời kì huy hoàng lúc trước, Thánh Đạo Đài này đã được vô số thiên tài của Thánh Linh hoàng triều thử qua, nhưng không thể tìm được sự tán thành của tổ tông, mặc dù nơi đây có nhân vật tuyệt đỉnh bước lên Thánh Đạo Đài, nhưng người đó vẫn không thể đi lên trên Thánh ỷ kia. Không nghĩ tới, hôm nay lại có một người ngoài làm được!
Chương 2005: Thánh Hoàng tử
Thánh Đạo Đài bắt đầu run rẩy lên, khi đôi mắt Lâm Phong mở ra hào quang nở rộ, hắn ngồi xuống Thánh Hoàng tọa khiến nó hiện lên một đạo quang mang, Thánh Hoàng tọa cùng với Thánh Đạo Đài biến thành vô hình, giống như từ trước đến giờ chưa từng tồn tại.
Một màn này khiến cho đồng tử những người thuộc Thánh Linh hoàng triều ngưng lại, sắc mặt những lão quái vật này có chút khó xử, tuy nói vô số năm qua Thánh Linh hoàng triều bọn họ không có người nào có thể ngồi lên trên Thánh Hoàng tọa, nhưng ít nhất Thánh Đạo Đài có thể kiểm tra đo lường ra thiên phú của đám hậu bối Thánh Linh hoàng triều, để bọn họ quyết định bồi dưỡng trọng điểm vào ai và bồi dưỡng như thế nào, nhưng theo chùm sáng này tất cả đã tan thành mây khói, từ nay về sau Thánh Đạo Đài biến mất khỏi lịch sử, di tích cổ này không còn tồn tại nữa.
– Thánh Nhân vẫn, thân thể huyết nhục biến thành Thánh Đạo Đài rốt cục cũng biến mất không thấy.
Lâm Phong tự nhiên hiểu được chuyện gì đã xảy ra, cổ Thánh Nhân lấy chính thân thể huyết nhục đạo hồn của mình chế tạo ra một cái Thánh Đạo Đài, vì hậu nhân lưu lại trận chiến đấu này cùng với truyền thừa của mình, khi hắn tiến vào bên trong phiến không gian kia, hắn đã tìm được trí nhớ Thánh Nhân lưu lại và cổ Thánh Nhân cũng biến mất ngay sau đó.
– Ngươi chiếm được cái gì?
Lúc này, một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy một lão giả dùng ánh mắt đáng sợ nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, thanh âm không giận mà uy, bọn họ chỉ biết Thánh Đạo Đài là thứ do tổ tiên lưu lại, trong đó có thể có truyền thừa của tổ tiên, nhưng bọn họ không biết vừa rồi Lâm Phong ngồi trên Thánh Hoàng tọa đã xảy ra chuyện gì, họ chỉ có thể đoán mò mà thôi.
– Ta gặp viễn cổ Thánh Vương của Thánh Linh hoàng triều.
Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn thấy cường giả trong hư không, dùng thanh âm bình tĩnh. Đột nhiên cường giả Thánh Linh hoàng triều phóng thích ra tinh quang khủng bố, giờ khắc này Lâm Phong cảm thấy mình bị một cỗ áp lực bao phủ, giống như tùy thời có khả năng bị hủy diệt.
– Ngươi chiếm được cái gì?
Đạo thanh âm lạnh lùng kia lại vang lên lần nữa.
– Thánh Nhân của Thánh Linh hoàng triều để lại cảnh tượng chiến đấu của chư thánh ngày xưa, bọn họ đã biết Kỳ Thiên thánh triều tất có ngày phân liệt.
Lâm Phong lại mở miệng nói lần nữa, giờ khắc này hư không đột nhiên trở nên trầm mặc, ánh mắt các nguyên lão Thánh Linh hoàng triều dừng trên người Lâm Phong, ánh mắt Lâm Phong vẫn bình tĩnh như lúc ban đầu, nhìn vào những người này. Qua một thời gian người kia mới lại mở miệng nói lần nữa:
– Thánh Linh hoàng triều truyền thừa vô số năm, nhưng chưa từng có người bước lên trên Thánh Hoàng tọa, ta từng là nhân vật kiệt xuất nhất Thánh Linh hoàng triều, nhưng khoảng cách đến Thánh Hoàng tọa vẫn cách mấy bước, thất bại trong gang tấc, hôm nay mượn thiên tài Thanh Tiêu tề tụ ơ Kỳ Thiên Thánh Đô, mời các nhân vật yêu nghiệt đến nơi đây gặp gỡ vì muốn nhìn xem thiên phú của những thiên tài Thanh Tiêu đại lục hôm nay, đồng thời chúng ta còn có một chút hy vọng xem người nào có thể làm được chuyện tình mà Thánh Linh hoàng triều dùng vô số năm cũng không có làm được, đây là một niềm hi vọng, mặc dù mong mỏi như vậy nhưng chúng ta cũng không có hy vọng quá, cho nên thời điểm chuyện này thật sự phát sinh, chúng ta thậm chí có chút không biết làm sao, không biết nên xử trí như thế nào.
– Ta có thể hiểu được.
Lâm Phong khẽ gật đầu, bình tĩnh nói ra.
– Lúc trước chúng ta cũng mỉm cười nói, nếu thực có người làm được chuyện này, chúng ta sẽ tôn hắn lên làm Vương của Thánh Linh hoàng triều, nhưng mà khi ngươi chân chính làm được, ta lại muốn đoạt hết những gì ngươi tìm được, bởi vì đó là những thứ của tổ tiên Thánh Linh hoàng triều ta.
Thanh âm cường giả kia bình tĩnh không một gợn sóng, nhưng nó khiến Mộng Tình run sợ, nàng cũng có thể hiểu được lập trường của đối phương, nhưng đứng ở góc độ của nàng và Lâm Phong nàng lại không có khả năng tiếp nhận.
– Cuối cùng tiền bối quyết định như nào?
Lâm Phong hỏi. Cường giả nhìn Lâm Phong, trầm mặc một lát, khiến cho hư không có chút áp lực, hai tay Mộng Tình nắm chặt, không gian giống như ngưng kết thành một màn băng sương.
– Chuyện tình mà các thế hệ Thánh Linh hoàng không có làm được ngươi lại làm được, cũng gặp được tổ tiên của Thánh Linh hoàng triều ta, nếu ta giết ngươi cướp đi tất cả thì chuyện này cũng giống như ta đã bất kính với tiên tổ, hơn nữa một khi ngươi có thể làm được chuyện mà vô số thế hệ Thánh Linh hoàng triều ta không có làm được, điều đó có ý nghĩa thiên phú của ngươi và thành tựu trong tương lai sẽ trở thành Thánh Vương, cho dù Thánh Linh hoàng triều đoạt được cũng không nhất định tạo ra được một vị Thánh Vương.
Lúc người này nói chuyện, các cường giả khác của Thánh Linh hoàng triều cũng bình tĩnh nghe, không có một người nào có ý kiến khác, giống như bọn họ đã từng có trao đổi vậy. Mộng Tình nhẹ nhàng thở ra, trong lời nói của đối phương đã nói cho nàng biết, bọn họ sẽ không động vào Lâm Phong .
– Cho nên, chúng ta quyết định tôn ngươi lên làm hoàng tử Thánh Linh hoàng triều, chẳng những chúng ta sẽ không động vào ngươi, mà sẽ trở thành hậu phương vững chắc của ngươi, san bằng con đường cho ngươi trở thành Thánh Vương, nhưng mà ngươi cũng phải đáp ứng ta một điều kiện.
Người này chậm rãi nói ra, lời nói vô cùng khí phách.
– Điều kiện gì?
Lâm Phong hỏi, thanh âm vẫn rất bình tĩnh.
– Ta sẽ lựa chọn một nữ nhân xinh đẹp kiệt xuất nhất Thánh Linh hoàng triều cùng ngươi sinh ra một đứa con, đứa con này sẽ ở lại Thánh Linh hoàng triều ta, hơn nữa ngươi cũng phải mang truyền thừa tìm được hôm nay truyền lại cho con ngươi, còn nữ nhân kia ngươi muốn hay không muốn, cũng không có quan hệ, chúng ta không miễn cưỡng.
Lão nhân bình tĩnh nói ra khiến cho thần sắc Lâm Phong ngưng xuống, ý nghĩ của đối phương có lợi cho Thánh Linh hoàng triều, chứng kiến tiềm lực của hắn, không giết hắn mà trở thành hậu thuẫn của hắn, bọn họ đang tạo quan hệ với Thánh Nhân trong tương lai, hơn nữa họ còn muốn hắn cùng với nữ tử Thánh Linh hoàng triều sinh con cháu, cứ như vậy con cháu sẽ kế thừa thiên phú của hắn, cũng truyền thừa huyết mạch của Thánh Linh hoàng triều, xem như không phải người ngoài, tuy rằng thế hệ này bọn họ không chiếm được cái gì, nhưng thế hệ tiếp theo, Thánh Linh hoàng triều sẽ tìm được thứ bọn họ muốn tìm được, một nhân vật yêu nghiệt mang huyết mạch của hắn và huyết mạch Thánh Linh hoàng triều, truyền thừa của tổ tiên truyền lại. Lâm Phong không thể không bội phục đối phương, chuyện này đối với Thánh Linh hoàng triều mà nói là chuyện hoàn mỹ nhất, cho dù bọn họ hy sinh một vị nữ nhân xinh đẹp kiệt xuất nhất Thánh Linh hoàng triều cũng không tiếc, tất cả vì truyền thừa huyết mạch. Chỉ thấy Lâm Phong khẽ nhẵn mặt lại, yêu cầu này đối với hắn mà nói không quá phận, thậm chí nó còn có chỗ tốt, tuyệt đối song hỉ, có thể được một vị mỹ nữ lại còn khiến Thánh Linh hoàng triều trở thành hậu thuẫn của hắn, đồng dạng con cháu hắn sẽ trở thành vương giả của Thánh Linh hoàng triều, có thể nói tất cả đều hoàn mỹ .
– Chàng đáp ứng.
Đúng lúc này, một đạo thanh âm truyền ra, ánh mắt Lâm Phong ngưng lại.
– Mộng Tình.
Lâm Phong nhìn về phía Mộng Tình, lời nói vừa rồi đúng là nàng nói ra.
– Lâm Phong, thiếp thay chàng đáp ứng rồi.
Mộng Tình mở miệng nói, nàng đương nhiên hiểu được chuyện này đối với Lâm Phong không có nửa điểm bất lợi mà rất có lợi, nếu Lâm Phong cự tuyệt, nàng không thể đoán trước Thánh Linh hoàng triều sẽ làm gì với Lâm Phong. Cường giả Thánh Linh hoàng triều chư nhìn Mộng Tình, khẽ vuốt cằm nói:
– Thiên phú của Lâm Phong không thể nghi ngờ, hắn có thể có được thê tử như ngươi, cũng là phúc phận của hắn, một khi đã như vậy Thánh Linh hoàng triều ta sẽ không làm ngươi khó xử, chỉ cần con cháu không cần hắn cưới vợ.
– Chúng ta đồng ý.
Mộng Tình gật gật đầu.
– Tốt, ta sẽ lựa chọn nữ nhân trẻ tuổi xinh đẹp ưu tú nhất Thánh Linh hoàng triều đến, nếu Lâm Phong nguyện ý tự mình lựa chọn cũng có thể.
Cường giả Thánh Linh hoàng triều cười nói.
– Có phải ta không có lựa chọn thứ hai?
Lâm Phong hỏi.
– Chắc ngươi cũng hiểu được, đó là truyền thừa do tổ tiên Thánh Linh hoàng ta lưu lại, cho nên ta phải lo lắng cho Thánh Linh hoàng triều, ta tin rằng đây là lựa chọn tốt nhất đối với ngươi, không còn lựa chọn nào hoàn mỹ như vậy đâu.
Lâm Phong trầm mặc rồi lập tức gật gật đầu, hắn không phải người cổ hủ, và lại chuyện này thật không có lựa chọn thứ hai.
– Còn không ra mắt Thánh hoàng tử.
Lão giả kia thấy Lâm Phong gật đầu, không khỏi a một tiếng. Trong khoảnh khắc, vô số người khom người xuống, thậm chí một số nhân vật tiền bối cũng khẽ hạ thấp người đối với Lâm Phong, cùng hô lên:
– Thánh hoàng tử!
Ánh mắt Lâm Phong đảo qua những thân ảnh trong hư không, bình tĩnh nói:
– Ta có thể rời đi chứ?
– Hôm nay ngươi đã là Thánh hoàng tử của Thánh Linh hoàng triều, địa vị siêu việt hoàng tử công chúa, đương nhiên ngươi có thể qua lại tự nhiên, chờ con cháu ngươi sinh ra, nó sẽ tiếp tục kế thừa địa vị của ngươi, trở thành Thánh hoàng tử.
– Ta đi trước, cáo từ.
Lâm Phong bình tĩnh nói, thân hình lóe ra, hạ xuống bên cạnh Mộng Tình, cầm lấy tay nàng rồi rời đi. Sau khi rời đi Thánh Linh hoàng triều, thân hình hai người lóe ra, Lâm Phong càng nắm chặt tay Mộng Tình.
– Lâm Phong, chàng không cần để ý, có thể khiến Thánh Linh hoàng triều trở thành hậu thuẫn của chàng, chẳng phải chuyện tốt sao.
Mộng Tình cười nói.
– Nàng thừa biết, Thánh Linh hoàng triều có trở thành hậu thuẫn của ta hay không, ta cũng không thèm để ý mà.
Lâm Phong nhìn Mộng Tình nói.
– Nhưng thiếp để ý.truyện Ma Tu audio
Mộng Tình nhìn Lâm Phong bằng ánh mắt hoà nhã, nụ cười yếu ớt làm cho người ta run sợ. Lâm Phong duỗi tay vuốt ve hai má Mộng Tình, mỉm cười nói:
– Đứa con đầu tiên của ta, nhất định là con của nàng.
Nghe thấy lời nói của Lâm Phong, mặt Mộng Tình có một chút đỏ ửng, như tiên tử e lệ khiến người động tâm. Lâm Phong tạm thời đi về Thiên Tứ hoàng triều, nhưng mà hắn lại dừng lại một lát, mời Phiêu Tuyết công chúa giúp hắn tìm hiểu tin tức Quảng Hàn Cung, lúc trước hắn muốn hỏi Y Nhân, nhưng mà không nghĩ tới sau khi bước lên trên Thánh Đạo Đài, hắn đã không có cơ hội nữa, mà từ Phiêu Tuyết công chúa hắn biết được, Quảng Hàn Cung được Cổ Dao hoàng triều mời tới Kỳ Thiên Thánh Đô. Sau khi biết được tin tức này, Lâm Phong bắt đầu đi tới Cổ Dao hoàng triều, Phiêu Tuyết công chúa cũng hộ tống Lâm Phong đến đó. Cổ Dao hoàng triều không phải thế lực cổ lão nhất, nhưng sau này lại là thế lực quật khởi mạnh mẽ nhất, người khai sáng Cổ Dao hoàng triều tự xưng Cổ Dao Tiên Nữ, thân phận thần bí, vì lẽ đó Cổ Dao hoàng triều có rất nhiều nữ tử, cùng các hoàng triều ở Kỳ Thiên Thánh Đô tranh phong, sau khi Phiêu Tuyết công chúa biết được Lâm Phong muốn làm cái gì, nàng đi cùng Lâm Phong một chuyến, dù sao việc gia hoả này muốn làm cũng có điên cuồng.