Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 398 [Chương 1986 đến 1990]
❮ sautiếp ❯– Quái nhân!
Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn người mới đến, thân hình cuồng bá lộ ra uy nghiêm đáng sợ, tuy nhiên người này đầu tóc lại rối bời, ánh mắt híp lại, trên người buộc một cái hồ lô rượu thật lớn, lúc này hắn giơ hồ lô lên tu một ngụm rượu, phát ra tiếng ừng ực.
– Thật sung sướng.
Người này coi như bên cạnh mình không có ai, nhàn nhạt phun ra một câu, sau đó ánh mắt nhìn lướt qua hư không, mở miệng nói:
– Mấy lão gia hỏa bắt nạt một đứa trẻ.
Vừa nói, hắn vừa uống thêm một hớp rượu.
– Các hạ là người phương nào?
Chỉ thấy một vị Thánh Đế Cơ gia ngẩng đầu nhìn người trong hư không hỏi, người này đột nhiên xuất hiện nhưng thực lực lại sâu không lường được, hắn không cách nào biết được lai lịch đối phương, không biết đối phương là người phương nào, hình như hắn là người giúp Lâm Phong thì phải.
– Tình hình càng lúc càng thú vị, lại có một vị cường giả vô cùng đáng sợ đến, người này khiến Thánh Đế cũng phải e sợ, không biết hắn có phải tồn tại cấp bậc lão tổ hay không.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng một tiếng, trận chiến đấu này, còn có biến sổ.
– Xưa nay tất cả Thánh giả đều tịch mịch, chỉ có rượu là bạn thiên cổ.
Người nọ bỏ qua câu hỏi của Thánh đế Cơ gia, lầm bầm lầu bầu, hồn nhiên không để ý tới những cường giả xung quanh. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía người nọ, trong lòng khẽ nhúc nhích, trong ánh mắt có ánh sáng sắc bén loé lên, Thánh Hiền, Thánh giả, tồn tại Thánh Vương sao?
– Nơi đây không phải địa phương uống rượu, kính xin các hạ đổi chỗ khác.
Thánh đế Cơ gia lại nói thêm một câu nữa, trong giọng nói lộ ra vài phần lãnh ý, nhưng mà hắn chỉ thấy người kia quay đầu lại, vuốt vuốt mái tóc để lộ ra một đôi mắt nhìn thấu hư không, cười nói:
– Vì sao ta uống rượu lại phải đổi địa phương khác, ngươi là cái thá gì?
Thần sắc Thánh đế Cơ gia ngưng lại, trong đồng tử bắn ra hàn quang đáng sợ, không cách nào thăm dò lai lịch đối phương, nhưng giằng co như vậy cũng không được. Chỉ thấy hắn bước ra một bước, bàn tay mãnh liệt run lên, nhất thời có một đầu Thanh Long kinh khủng xuất hiện, hư không giống như sắp bị sụp đổ.
– Ông!
Một luồng uy áp đáng sợ ép xuống phía dưới, chỉ thấy ánh mắt quái nhân trong hư không hiện lên ánh sáng đáng sợ, sau đó hắn hé miệng phun ra một ngụm rượu, ân thanh ầm ầm vang lên, hỏa diễm đáng sợ bao phủ Thanh Long trong nháy mắt, Tịch Diệt Hỏa trực tiếp đốt cháy Thanh Long thành hư vô.
– Ngươi lại thử ra tay xem.
Cuồng nhân phun ra một câu nói tràn đầy sự bá đạo, cặp mắt nhìn như bình thường kia có hiện lên vẻ đáng sợ, làm cho người vừa liếc mắt nhìn không cách nào quên được.
– Thật lợi hại, nhổ một bãi nước miếng cũng có thể huỷ diệt Thanh Long.
Thần sắc mọi người ngưng lại, trong lòng chấn động, chỉ sợ người này thật sự là tồn tại cấp bậc Lão Tổ. Cường giả Cơ gia bị người kia trách mắng thì sắc mặt trở nên khó coi, hắn chính là cường giả Thánh Đế, hơn nữa quanh người hắn còn có ba vị Thánh Đế khác, người này lại dám càn rỡ như thế, làm càn quá mức.
– Chuyện nơi đây cùng các hạ không quan hệ, nếu các hạ rời đi, tự nhiên ta sẽ không xuất thủ.
Thánh đế Cơ gia mở miệng nói một tiếng, đã bị yếu thế một lần nên hấn không muốn đi trêu chọc cường giả không biết lai lịch này nữa, các đại cổ tộc ở Thánh Thành Trung Châu không có người này.
– Các ngươi cũng không được động vào hắn.
Người này chỉ về phía Lâm Phong nói ra một câu, khiến cho đồng tử mọi người co rút lại, thần sắc những cường giả Thánh Đế kia hiện lên ánh sáng khác lạ, một người trong đó hừ lạnh nói:
– Các hạ thật càn rỡ, hôm nay chúng ta nhất định muốn Lâm Phong rồi, bất kể ngươi là người phương nào cũng không thể ngăn cản, hiện tại ta khuyên các hạ rời đi thì tốt hơn.
– Bất kể các hạ là người phương nào thì ngươi cũng không thể nhúng tay vào chuyện tình của tứ đại cổ tộc Thánh Thành Trung Châu được.
Từng đạo thanh âm vang lên, những cường giả Thánh Đế này không có một người nào lương thiện cả, cường giả Thánh Đế, đã chạm đến đỉnh phong, là Thánh nhân cao cao tại thượng, cái loại cường giả cấp bậc này đều cực kỳ hiếm thấy, bởi vậy Thánh Đế đỉnh phong đã có thể xưng người đứng tại đỉnh phong. Nội tình những cổ Thánh Tộc kia qua lần này đều lộ ra hết, ai cũng là cường giả Thánh Đế uy chấn thiên địa, bọn họ làm sao có thể bị một người làm cho kinh sợ. Cường giả trong hư không liếc mắt nhìn xung quanh, lần thứ hai lấy bầu rượu trên người ra tu một ngụm thật lớn, cười nói một cách cuồng vọng:
– Các ngươi động đến hắn thử xem.Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!
– Láo xược!
– Thật càn rỡ.
– Bổn tôn sẽ động hắn cho ngươi nhìn.
Chỉ thấy Thánh đế Cơ gia bước về phía Lâm Phong, trong hư không xuất hiện một luồng phong ba đáng sợ, giống như cuồng phong càn quét thiên địa, mỗi một bước bước ra sẽ có một luồng khí lưu kinh khủng ép tới, chỉ thấy hắn tự tay chụp một cái, nắm lấy ánh sáng màu xanh bao phủ trên người Lâm Phong. Tuy nhiên hắn vẫn thấy cường giả trong hư không uống rượu như trước, giống như chuyện này cùng hắn không có liên hệ gì. Nhưng đúng vào lúc này, ánh mắt cường giả trong hư không nhìn về phía Thánh đế Cơ gia, người này hé miệng phun ra một ngụm rượu, hóa thành một thanh lợi kiếm đáng sợ, mỗi một giọt rượu giống như một thanh kiếm, đâm vào hư không phát ra tiếng hét giận dữ.
– Sụp đổ!
Ống tay áo Thánh đế Cơ gia cuốn qua, nhất thời hư không nổi lên một cơn gió cuồng mãnh.
– Rượu xuyên thấu bình chướng.
.. Cường giả trong hư không nói một tiếng, sau đó đạp không bước ra, từng giọt xuyên thấu lực lượng sụp đổ, bắn giết về phía Thánh đế Cơ gia như trước, khiến cho ánh mắt ngươi kia cứng ngắc lại, sắc mặt biến đổi, rượu có năng lực phá đạo?
– Đạo Ý trong lòng!
Người nọ quát lên một tiếng, sóng âm cuồn cuộn chấn động hư không, thanh âm khiến toàn bộ thiên địa sinh ra sự cộng minh, chỉ thấy hắn tiếp tục phun ra một ngụm rượu, quang hoa màu vàng chiếu rọi hư không, giống như hóa thành một loại lao tù phong toả thiên địa.
– Thật lợi hại!
– Người nào đây, nhân vật cấp bậc Lão Tổ sao?
Trong lòng mọi người sinh ra sóng gió, người này thật mạnh, một giọt rượu xuyên phá đạo, Đạo Ý giữ trong lòng, một ngụm rượu phun ra hóa thành kiếm quang vô tận xuyên thấu Đạo Ý, ngụm rượu thứ hai phun ra, hóa thành lao tù màu vàng, cái lao tù này vẫn điên cuồng diễn hóa, giống như từng đạo thần tinh chói mắt, nhốt cả thiên địa vào bên trong Mà đúng lúc này, cường giả lạ mặt kia phin ra một ngụm rượu lần thứ ba, lần này mỗi một giọt rượu đều hóa thành một đạo thanh quang, nơi đi qua hư không phát ra tiếng vang xoẹt xoẹt, giống như sắp bị hủy diệt. Lâm Phong ở cách chiến trường không xa nên hắn có thể thấy rõ ràng cảnh hai người giao phong, có thể nói hoặc cường giả trong hư không há miệng phun rượu giết địch, Đạo Ý giữ trong lòng, hắn giống như đã vượt qua đạo uy. Thánh đế Cơ gia bay lên trời đánh ra một con Thanh Long, bổ ra một con đường trong hư không, khí lưu giống như bị chia ra làm đôi cuồn cuộn thối lui.
– Sát!
Cường giả Cơ gia chợt quát một tiếng, quyền mang đến từ viễn cổ đuổi giết ra, một quyền kia huỷ diệt muôn đời, ngàn vạn quyền ảnh khiến cho hư không không ngừng nhảy lên, vạn vật che phía trước đều phải sụp đổ.
– Ta nói ngươi không nên động đến hắn.
Cường giả trong hư không nhàn nhạt nói một tiếng, cước bộ vẫn bước về trước, hắn không bị thiên địa công kích, miệng lại phun ra một ngụm rượu, hóa thành một quầng sáng xé mở không gian, quyền mang giống như bị yên chôn vùi trong đó, thân thể của hắn tiếp tục hướng về phía trước, mặc kệ cuồng phong sóng lớn oanh kích trên người, từng sợi ánh sáng lóng lánh trong ống tay áo điên cuồng chuyển động, thân hình so với núi còn muốn cao ngạo hơn, sáng chói hơn sao trời, hắn không thèm quan tâm đến Thánh Đế đạo uy.
– Hắn là người thế nào?
Một vị cường giả cấp bậc Lão Tổ Cơ gia kinh hô một tiếng, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hãi.
– Đạo, hắn không bị lực lượng của đạo ảnh hưởng.
Cường giả Doanh gia chỉ cảm thấy trong lòng có chút bế tắc, ánh mắt cứng ngắc lại giống như quên mất nên làm gì. Giờ khắc này, toàn bộ chiến đấu trong hư không đều ngừng lại, ánh mắt của mọi người đều hướng vào trong phiến hư không bị phong tỏa.
– Hình như có nhân vật tuyệt thế xuất hiện?
Đám người ở ngoài xa cảm giác trái tim của mình ngừng đập, giờ khắc này, Thánh đế Cơ gia giống như một đứa trẻ con vậy, bị đùa bỡn trong lòng bàn tay, còn đối phương thì hào khí ngút trời, uống rượu nói chuyện, giết địch trong vô hình. Không chỉ bọn họ, mà tất cả cường giả của Cổ Giới tộc cũng sững sờ, sắc mặt cứng ngắc nhìn về chỗ đang diễn ra chiến đấu, bọn họ đã im lặng vô số năm nên giờ bọn họ muốn Cổ Giới tộc đại phóng quang mang trở lại, mượn cơ hội trợ giúp Lâm Phong khiến ngoại giới không thể quên lãng sự tồn tại của Cổ Giới tộc, tuy nhiên bọn họ không lường trước được mình chạm phải một nhân vật như vậy.
– Đồn đãi Thánh Đế cũng không phải đỉnh phong của võ đạo, trên Thánh Đế còn có cường giả siêu phàm nhập Thánh, chân chính bước nhập Thánh cấp, bọn họ siêu thoát Ba Ngàn Đại Đạo, lực lượng của đạo không đủ huỷ diệt bọn họ, bọn họ không e ngại công kích của đạo.
Mọi người quan sát chiến đấu phía trước rồi thì thầm trong lòng, bất khuất, đạo uy!
– Có rượu làm bạn, cần gì lên trời ôm tinh thần!
Giọng nói của vị cường giả kia giống như tiếng thở dài đến từ thời viễn cổ, thở dài vì Thánh đế Cơ gia, tiếng nói vừa ra, hình như có từng khỏa thần tinh chói mắt hạ xuống, thần tinh trầm trọng như núi cao, còn thân thể hắn đứng trong vô số khoả thần tinh, gánh vác thanh thiên, giống như tuyệt thế Vương Giả chân chính.
Chương 1987: Thánh Đế, vẫn
– Kẻ điên kia là ai vậy?
Trong lòng mọi người lúc này chỉ có một ý nghĩ, vị tuyệt thế cường giả này rốt cuộc là nhân vật nào, tại sao lại có thần uy đáng sợ như thế.
Ngay cả Lâm Phong cũng không biết người phương nào đến giúp hắn, đây mới thực sự là nhân vật tuyệt thế, Thánh Đế trước mặt hắn chỉ như mây khói, hắn chẳng thèm ngó tới, chỉ cười cười uống rượu rồi thoải mái sát phạt, không người nào có khả năng ngăn cản hắn.
Người thảm nhất lúc này không thể nghi ngờ là Thánh Đế Cơ gia kia, cổ ấn phát ra ánh sáng chói mắt so với núi cao còn trầm trọng hơn đang không ngừng rủ xuống, nghiền ép Băng Diệt Đạo, nó giống như Tuyên Cổ trong tinh không, mãi mãi không tiêu tan, không ngừng nện như điên xuống dưới.
– Rống.. . Thánh Đế Cơ gia phát ra một tiếng rống giận không cam lòng, muốn giết ra bên ngoài. Đúng lúc này, cường giả trong hư không lại uống một ngụm rượu sau đó phun ra, nhất thời rượu hóa ngân hà, bao phủ thiên địa, khiến người kia không có đường để đi.
– Cút!
Cường giả Thánh Đế Cơ gia vẫy tay một cái, nhưng lại phát hiện mình chém không đứt dải thiên hà này, cho dù đạo cũng không thể làm cho nó sụp đổ, hắn chỉ có thể chọn một phương hướng khác tiếp tục đi ra, mọi người lại thấy vị cường giả kia phun thêm một ngụm rượu, rượu hoá thành Lôi Vực, toàn bộ lôi điện đều có màu đen, tràn ngập thiên địa khiến người ta run sợ.
– Ah.. . Một tiếng kêu bi thảm truyền ra, cường giả Thánh Đế kia bị một nắm lôi điện bổ trúng, cánh tay gần như bị hủy diệt, hắn muốn né tránh nhưng lại bị tinh thần cổ ấn ép xuống nhất, trong lúc nhất thời hắn cảm thấy trên đầu mình giống như có thanh thiên áp chế, miệng lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn đã trắng bệch như tờ giấy, thân là Thánh Đế có được lực lượng vô thượng, nhưng hôm nay hắn lại cảm giác mình yếu ớt như một đứa trẻ.
– Không tốt!
Sắc mặt tất cả cường giả Cơ gia đều đại biến, muốn bước ra cứu viện, nhưng lại bi ai phát hiện, bọn họ không cứu được người kia, đối mặt với cường giả cấp bậc này, cho dù bọn họ có được pháp lực ngập trời, thần thông vô cùng mạnh mẽ thì họ vẫn không có đất dụng võ như trước, lực lượng đại đạo không thể làm gì được đối phương, trận chiến này không cùng cấp bậc, lúc này bọn họ mới hiểu người này rất đáng sợ, hắn đã thật sự siêu thoát khỏi phạm trù Thánh Đế.
Khi từng đạo tinh thần và cổ ấn bổ lên thân thể vị cường giả Cơ gia kia, tâm thần mọi người cũng tùy thời run rẩy. Có một ngày tứ đại cổ Thánh Tộc áp chế Lâm Phong. Lâm Phong bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện cùng với các vị Lão Tổ của học viện và ba vị cự đầu Yêu Giới, cổ giới tộc, tuyên chiến tứ đại cổ Thánh Tộc. Tứ đại cổ Thánh Tộc xuất hết nội tình, hơn mười vị cường giả Thánh Đế chia làm hai bên, một bên bảo hộ Lâm Phong, một bên đòi bắt Lâm Phong. Chiến đấu mấy ngàn năm không xuất hiện nổ ra. Cuối cùng cũng có Thánh Đế ngã xuống!
– Hạo quang!
Cường giả Cơ gia thấy Thánh Đế nhà mình chết đi, trong lòng không khỏi run lên, cảm thấy một luồng thống khổ xuyên tim, đó là cường giả Thánh Đế a, lực lượng đỉnh phong trong Thánh Thành Trung Châu, một vị cường giả Thánh Đế có khả năng khai sáng một cổ Thánh Tộc, đối với những thế lực cổ Thánh Tộc cổ xưa như bọn họ mà nói, nhân vật đỉnh phong như Thánh Đế sẽ quyết định địa vị của bọn họ, là nội tình bọn họ.
Cường giả Thánh Đế đỉnh phong là người thủ hộ cho gia tộc, nếu gia tộc không có Thánh Đế, gia tộc đó không thể xưng cổ Thánh Tộc nữa, mà là cổ tộc thông thường. Nhưng lúc này, Cơ gia hắn lại có một vị Thánh Đế, trong lúc đuổi bắt người tại Thánh Thành Trung Châu, bị người khác giết chết.
– Hô.. . Mọi người thở ra một hơi, trong thần sắc lộ ra vẻ chấn động, rốt cục họ cũng tiếp nhận sự thật Thánh Đế ngã xuống, hoá ra cường giả đứng ở vị trí đỉnh phong cũng có ngày bị người khác gạt bỏ, những lão quái vật tu hành vô số năm cứ như vậy chết đi, bởi vì áp chế Lâm Phong mà chết.
Sự thật này có lực trùng kích rất lớn, không chỉ cường giả của tứ đại cổ Thánh Tộc bị chấn động, mà tất cả mọi người đều như vậy, những cường giả khác của Cổ Giới tộc thấy cường giả Thánh Đế bị người mạt sát thì trong lòng há có thể không có cảm khái. Tuy nhiên nhân vật tuyệt thế kích sát Thánh Đế cũng không có ý thức được hắn vừa làm ra một sự kiện to lớn cỡ nào, hắn chỉ giơ hồ lô rượu lên, tu một một ngụm rượu thật lớn, rồi chậc lưỡi hít hà.
– Rượu thực sự rất ngon.
Người này thản nhiên nói chuyện, ánh mắt nhìn thoáng qua người vừa ngã xuống, bình tĩnh nói:
– Ta đã sớm khuyên ngươi không nên động vào hắn, ngươi lại không nghe, ngươi tu hành không dễ, ta cũng không muốn giết ngươi.
Các ngươi không tin lời ta nói nên ta chỉ có thể giết gà dọa khỉ mới chịu hà, giờ còn ai muốn động vào hắn không? Đứng ra nói chuyện một chút cho vui. Hư không trở nên yên tĩnh, mọi người câm như hến, kể cả Thánh Đế cũng không dám đứng ra nói chuyện, giờ khắc này ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía tồn tại vượt qua Thánh Đế. Rốt cục, Cơ Đãng Thiên cũng đi tới trước mặt đối phương, chẳng những không có phẫn nộ trách tội đối phương đánh chết một vị Thánh Đế Cơ gia, mà còn khẽ khom người với cường giả trong hư không, nói:
– Cơ gia, xin thỉnh giáo danh tính của tiền bối?
Tất cả mọi người đều hiểu, Cơ gia không có năng lực báo thù, cho nên bọn họ có phẫn nộ cũng không dám biểu lộ ra ngoài, chỉ có thể giấu ở trong lòng và cung kính với đối phương.
– Cơ gia tưởng muốn báo thù sao?
Cường giả trong hư không cười nhạt giống như không thèm để ý, cả đời hắn sát phạt vô số, nếu bị người báo thù giết chết thì đó cũng là mệnh.
– Không dám.
Cơ Đãng Thiên thấp giọng nói.
– Ngươi nói dám thì như thế nào, ngươi cũng là cường giả Thánh Đế đó, điểm dũng khí ấy cũng không có sao?
Cường giả trong hư không nói ra một câu. Cơ Đãng Thiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không, nói:
– Thực lực của cả đời ta phấn đấu cũng không bằng, nhưng ta sẽ lấy chuyện hôm nay khích lệ đệ tử Cơ gia hăm hở tiến lên, nếu tiền bối muốn đối phó Cơ gia thì ta cũng không thể nói được gì.
– Coi như ngươi có một câu nói thật, nhưng vì ngươi nói muốn báo thù mà ta diệt các ngươi, hoá ra ta lại e ngại các ngươi sao, nếu Cơ gia có người có thể đến báo thù, đó là mệnh số của ta.
Người này không thèm để ý chút nào, giơ hồ lô rượu lên, uống một ngụm rượu, nói:
– Cố đô nhất tửu quỷ, Thập Tuyệt Lão Điên.
– Cố đô nhất tửu quỷ, Thập Tuyệt Lão Điên.
Thần sắc Cơ Đãng Thiên hơi ngưng lại, lập tức ngẩng đầu nhìn người trong hư không, trong ánh mắt lóe ra tia sáng, nói:
– Tiền bối là Thập Tuyệt Lão Tiên ở Vọng Thiên Cổ Đô?
– Tiên!
Tửu quỷ mà thôi. Thập Tuyệt Lão Tiên cười nhạt, nhưng trong lòng mọi người lại rét lạnh, hoá ra là hắn, khó trách thực lực người này đáng sợ như thế, vô số năm trước kẻ điên này đã nhấc lên một hồi tinh phong huyết vũ tại Thanh Tiêu Đại Lục, hôm nay hắn đã đột phá gông cùm xiềng xích Thánh Đế, trở thành tồn tại vượt qua Thánh Đế.
– Thập Tuyệt Lão Tiên!
Lâm Phong cả kinh, hắn ở Vọng Thiên Cổ Đô đã từng nghe nói về tên này, không nghĩ tới người này lại là hắn. Ánh mắt các cường giả Cổ Giới tộc lóe sáng, bọn họ đương nhiên biết Thập Tuyệt Lão Tiên, không nghĩ đến hắn đã đột phá gông cùm xiềng xích Thánh Đế, nếu hôm nay Thập Tuyệt Lão Tiên muốn khai sáng một gia tộc thì nhiều năm sau nó sẽ trở thành một thế lực kinh khủng, bởi vì hắn là tồn tại bên trên Thánh Đế.
– Vãn bối ghi nhớ.
Cơ Đãng Thiên nhàn nhạt nói. Người Doanh gia, Vũ Văn gia, Bùi gia đều trầm mặc không nói, đối mặt với nhân vật vượt qua Thánh Đế, bọn họ có thể làm gì? Nếu tiếp tục chiến, bọn họ có thể có cảnh ngộ giống như Thánh Đế Cơ gia, thân vẫn đương tràng, bị đối phương tru sát. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Lâm Phong, thầm than một tiếng, không nghĩ đến tứ đại cổ Thánh Tộc vây bắt Lâm Phong, lại nhận lấy sự thất bại, một mình Thập Tuyệt Lão Tiên đủ để thay đổi tất cả, đây cũng là uy nghiêm của tuyệt đỉnh cường giả. Lâm Phong chẳng những có Yêu Giới, cổ giới tộc, Chiến Vương Học Viện trợ giúp, mà Thập Tuyệt Lão Tiên cũng xuất thủ vì hắn, ai có khả năng động vào hắn nữa?
– Bất kể các ngươi nhớ kỹ hay không nhớ kỹ ta, hôm nay ta cũng muốn cảnh cáo ngươi, tốt nhất các ngươi nên nhớ kỹ, nếu không ngày khác ta sẽ không khách khí như vậy nữa.
Trong miệng Thập Tuyệt Lão Tiên phun ra mùi rượu, đôi mắt sắc bén quét qua mọi người, thản nhiên nói ra, trong thanh âm bình tĩnh vẫn ẩn chứa bá khí không ai bì nổi như trước, không người nào dám làm trái lời hắn, loại bá khí này được tạo ra từ thực lực cường đại, đó là một luồng khí tràng vô hình.
– Ta sẽ lưu lại ấn ký trên người Lâm Phong, nếu cổ Thánh Tộc xuất động đội hình Đế cảnh đối phó hắn thì đừng trách ta không khách khí.
– Nếu hắn chủ động khiêu khích chúng ta, chẳng lẽ chúng ta cũng mặc cho hắn tru sát hay sao?
– Nếu hắn khiêu khích cường giả Đế cảnh thì đó là chuyện của hắn, ai bị khiêu khích thì ra tay, nhưng hắn chỉ khiêu khích Vũ Hoàng cảnh mà chư Hoàng cổ Thánh Tộc vô phương đối phó hắn thì đó là sự bất lực của các ngươi.
Thập Tuyệt Lão Tiên bình tĩnh nói.
– Nói như vậy, Vũ Hoàng cổ Thánh Tộc cũng có thể tru sát hắn?
Thập Tuyệt Lão Tiên cười nói:
– Có khả năng, giết được hắn do thực lực của các ngươi, một ngày kia hắn bước chân vào Đế cảnh, các ngươi có khả năng xuất động cường giả Thiên Đế đối phó hắn, nhưng Thánh Đế thì không thể.
Trong lòng Lâm Phong âm thầm co quắp, Thập Tuyệt Lão Tiên giúp thì giúp cho chót đi, đến nước này rồi còn độc ác như vậy, hắn bước vào Đế cảnh lại cho đối phương xuất động Thiên Đế, thế này thì quá độc ác rồi.
– Hy vọng tiền bối thủ tín.
Cơ Đãng Thiên bình tĩnh nói, hắn không tin tứ đại cổ Thánh Tộc không giết được Lâm Phong, mặc dù hôm nay chiến lực của Lâm Phong rất cường đại, nhưng cuối cùng hắn chỉ đến Trung Vị Hoàng, nhân vật thiên tài cấp bậc Vũ Hoàng của tứ đại cổ Thánh Tộc nhiều vô số kể, không bắt được Lâm Phong thì đúng do bọn họ vô năng.
– Tâm tư Thập Tuyệt Lão Tiên khiến người ta khó có thể đoán được, họ còn tưởng rằng hắn sẽ bảo hộ Lâm Phong, không cho cổ Thánh Tộc động vào hắn mảy may.
Có người thấp giọng nói.
– Nói vậy có ý gì, Lâm Phong làm sao tiến lên trên con đường võ đạo, Thập Tuyệt Lão Tiên nói như vậy muốn bảo hộ Lâm Phong, nhưng cũng cho hắn áp lực cực lớn, hiện tại hắn mới đến Trung Vị Hoàng, cổ Thánh Tộc có khả năng xuất động chư Hoàng đối phó hắn, mà một khi hắn tiến vào Đế cảnh, cổ Thánh Tộc lại có khả năng xuất động Đại Đế và Thiên Đế cùng nhau đối phó hắn, cứ như vậy trên người Lâm Phong sẽ phải gánh vác áp lực cực lớn, Thập Tuyệt Lão Tiên tận lực như thế, không biết hắn và Lâm Phong có quan hệ gì.
Mọi người nhao nhao nghị luận, không ít người biết rõ dụng ý của Thập Tuyệt Lão Tiên, mặc dù Lâm Phong có hắn bảo hộ, nhưng đừng tưởng dễ dàng.
Chương 1988: Kết thúc?
– Yên tâm, sao ta lại nuốt lời với các ngươi chứ.
Thập Tuyệt Lão Tiên trả lời Cơ Đãng Thiên sau đó vẫy tay, nói:
– Đi đi thôi, đừng quấy rầy tửu quỷ uống rượu.
– Cáo từ.
Cơ Đãng Thiên không nói lời thừa, xoay người rời đi, trong khoảnh khắc, cả đám cường giả Cơ gia đều lộ ra thần sắc không cam lòng, rời khỏi phiến hư không này, chuyện hôm nay đã làm rung động cả Trung Châu, tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ nhưng không bắt được Lâm Phong, ngược lại Cơ gia còn tổn thất một vị cường giả Thánh Đế, chỉ sợ chuyện hôm nay sẽ được lưu truyền ở Thánh Thành Trung Châu.
Doanh gia, Bùi gia, Vũ Văn gia đi đến với khí thế hung mãnh nhưng giờ khắc này lại phải ỉu xìu rời đi không dám nói gì, một lát sau tất cả cường giả đều rời đi hết, nơi này chỉ còn là một khu di tích, như để nói cho mọi người biết tại đây từng xảy ra chiến đấu điên cuồng cỡ nào. Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía các vị cường giả trong hư không, sau đó khẽ khom người với họ, nói:
– Lâm Phong đại nạn không chết, đa tạ chư vị tiền bối tương trợ, ân này nhất định không quên.
Thập Tuyệt Lão Tiên nhìn Lâm Phong, khóe miệng chứa đựng một nụ cười nhàn nhạt, nói:
– Nghe nói ngươi cũng có thể chất thập tuyệt, bị thương thiên vứt bỏ?
– Đúng vậy tiền bối.
Lâm Phong nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn Thập Tuyệt Lão Tiên, người này không để ý hình tượng lão giả, nhưng lại có thực lực rất đáng sợ.
– Ta nghe nha đầu Thanh Phượng nói về chuyện của ngươi rồi, dùng cảnh giới Trung Vị Hoàng, cường thế vấn đạo tốp ba Hoàng bảng, thành tích như thế rất đáng quý, hơn nữa lão yêu cũng khen ngươi không dứt miệng.
Thập Tuyệt Lão Tiên bình tĩnh mở miệng, khiến cho thần sắc Lâm Phong hơi ngốc trệ, nha đầu Thanh Phượng còn có lão yêu, hình như Thập Tuyệt Lão Tiên và Yêu Giới có quan hệ không giống bình thường.
– Nha đầu Thanh Phượng đâu, còn không mau qua đây.
Thập Tuyệt Lão Tiên hướng ánh mắt về chỗ cách đó không xa gọi, chỉ thấy thân hình Thanh Phượng lóe lên, đi tới bên này, khẽ với Thập Tuyệt Lão Tiên:
– Sư tôn.
– Sư tôn?
Ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ lại, nhìn thật sâu vào Thanh Phượng, hoá ra Thập Tuyệt Lão Tiên do Thanh Phượng mời đến giúp hắn, hắn vẫn biết Thanh Phượng có thể chất phi phàm giống như hắn, có lực lượng thập tuyệt, hơn nữa ngộ tính siêu phàm, Lâm Phong không nghĩ đến nàng còn có sư tôn đáng sợ như thế.
– Lão già ta đã đáp ứng chuyện của ngươi, ngươi vẫn muốn tu hành trong học viện sao?
Thập Tuyệt Lão Tiên hỏi Thanh Phượng. Thanh Phượng nhìn thoáng qua các nhân vật của Yêu Giới, sau đó lại nhìn Lâm Phong rồi mới trả lời Thập Tuyệt Lão Tiên:
– Thanh Phượng tuỳ theo ý sư tôn.
– Cũng tốt, ta sẽ dẫn ngươi đi chu du bốn phương.
Thập Tuyệt Lão Tiên nhẹ gật đầu, lập tức nhìn lão đại Yêu Giới nói:
– Ta dẫn Thanh Phượng đi, ngươi không có ý kiến gì chứ.
– Ngươi dẫn nó ra ngoài một chút cũng được.
Lão đại Yêu Giới không cự tuyệt, mà gật đầu đáp lại.
– Uh.
Thập Tuyệt Lão Tiên nhẹ gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Phong, nói:
– Tiểu tử kia, cố gắng tu luyện, có cơ hội chúng ta sẽ gặp lại.
Dứt lời, chỉ thấy trên người hắn tuôn ra một mảnh quang hoa, rơi xuống người Lâm Phong, một luồng lực lượng kỳ diệu thẩm thấu trên người Lâm Phong, để lại một mảnh ấn ký trên người hắn, cứ như vậy, những thế lực cổ Thánh Tộc kia sẽ không dám vọng động nữa.
– Tất cả Thánh giả đều tịch diệt, chỉ có rượu làm bạn cả đời, nay có thêm một nha đầu nữa, lão đầu ta sẽ không quá cô đơn.
Thập Tuyệt Lão Tiên ngửa đầu uống một ngụm rượu, sau đó mang theo Thanh Phượng rời đi.
– Thanh Phượng, cám ơn.
Lâm Phong hét lên một câu với Thanh Phượng, chỉ thấy Thanh Phượng quay lại nhìn Lâm Phong lộ ra thần sắc vui vẻ, sáng lạn và mỹ lệ, tuy nhiên nụ cười này biến mất rất nhanh, tốc độ của Thập Tuyệt Lão Tiên quá nhanh, một bước một hư không, trong giây lát đã không thấy tung tích nữa.
– Đạt đến cảnh giới tới lui vô ảnh như này thì ngày thường rất khó có thể nhìn thấy hắn.
Mọi người âm thầm nói trong lòng, Thánh Đế đã rất hiếm thấy, huống chi Thập Tuyệt Lão Tiên đã vượt qua Thánh Đế.
– Đi rồi a.
Mọi người thầm than trong lòng, đó là tồn tại vượt qua Thánh Đế, rốt cục hắn cũng rời đi, nhưng hiện tại cổ Thánh Tộc không dám động đến Lâm Phong nữa . Lão đại Yêu Giới đi tới bên người Lâm Phong, cười nói:
– Lâm Phong, ngày xưa ở Vọng Thiên Cổ Đô, ngươi còn bị thương thiên vứt bỏ, không cách nào thành Hoàng nhưng hôm nay lại phá vỡ gông cùm xiềng xích, thành tựu vị trí thứ ba Hoàng Bảng Thánh Thành Trung Châu, ta tin tưởng con đường của ngươi sẽ còn xa hơn nữa, có lẽ một ngày kia, ngươi có thể vấn đỉnh cảnh giới như Thập Tuyệt Lão Tiên cũng không chừng, cố gắng tu luyện cho tốt .
– Vãn bối hiểu rõ, lần này làm phiền tiền bối từ Vọng Thiên Cổ Đô đến đây hỗ trợ rồi.
Lâm Phong mỉm cười nói.
– Một chút việc nhỏ mà thôi, cổ Thánh Tộc ở Thánh Thành Trung Châu này quả thực không còn gì để nói, vì Thiên Diễn Thánh Kinh mà cũng dám mạnh mẽ bắt người đoạt bảo, tứ đại cổ Thánh Tộc xuất thủ, Thánh Đế tự mình ra tay, thủ đoạn thật ti tiện.
Trong giọng nói của lão đại Yêu Giới lộ ra ý khinh thường, nói:
– Chúng ta đi đây, có thời gian nhớ về Yêu Giới tụ họp.
Dứt lời, các vị lão đại Yêu Giới cùng nhau rời đi, khi đi vẫn không quên dặn dò Kim Ô cùng với Toan Nghê tu luyện cho tốt, bọn họ không có mang theo hai tên này đi theo, những tiểu tử này trưởng thành không chậm chút nào, ở bên người Lâm Phong, nhìn thấy Lâm Phong trưởng thành, cũng là một loại khích lệ đối với tự thân bọn họ, khiến bọn họ muốn đuổi kịp.
– Lang Tà.
Lúc này, một vị lão giả của cổ giới tộc cũng gọi Lang Tà một tiếng, Lang Tà lập tức bước tới, chỉ thấy lão giả kia nói với hắn:
– Lang Tà, ngày xưa ngươi và Lâm Phong có cùng cảnh giới cùng nhau đi đến Vọng Thiên Cổ Đô, hôm nay Lâm Phong đã đạt được vị trí thứ ba Hoàng Bảng, thân là Giới Vương thể của Cổ Giới tộc, ngươi phải cố gắng thật nhiều.
– Lang Tà hiểu rõ.
Lang Tà khẽ gật đầu, mấy lão giả cổ giới tộc cũng biết không phải tốc độ tu luyện của Lang Tà chậm mà là tốc độ tu luyện của Lâm Phong quá mức kinh khủng, giờ phút này bọn họ còn có chút hoài nghi, ngày xưa bọn họ gặp phải cấm kỵ lực là do của Tiên Vương thể Mộng Tình hay của tiểu gia hỏa Lâm Phong này nữa, dù sao thì tốc độ tu luyện của Lâm Phong vẫn nhanh hơn Mộng Tình một bước, chiến lực đã đến Thượng Vị Hoàng đỉnh phong rồi.
– Ngươi biết được rồi, Cổ Giới tộc ta vẫn phải chờ ngươi để tái hiện huy hoàng, người nắm giữ Vương thể nhất định có cơ hội trùng kích tầng thứ của Thập Tuyệt Lão Tiên, đừng làm cho chúng ta thất vọng.
Lão giả kia dặn dò Lang Tà rất kỹ.
– Nhất định.
Lang Tà gật đầu thật sâu, thực lực Thập Tuyệt Lão Tiên gây chấn động rất mạnh đối với hắn, đây mới thực sự là nhân vật Vương Giả, cái gọi Vương thể hoặc phong Vương đều là Ngụy Vương, Vương Giả phải như Thập Tuyệt Lão Tiên mới là Vương, quân lâm thiên hạ, coi Thánh Đế cùng người bình thường không có gì khác nhau, siêu thoát ra ngoài ba ngàn Đại Đạo, đàm tiếu uống rượu trong không trung, tru sát Thánh Đế. Những người theo sau cổ Giới Tộc cũng rời đi, rốt cục trận đại chiến kinh thế hãi tục này cũng chấm dứt, tuy nhiên mọi người vẫn có chút chưa thỏa mãn, giốn như còn muốn nhìn thấy một tràng chiến đấu oanh động như thế. Chuyện này nhìn như đã qua, sóng gió rốt cục cũng bình ổn lại, nhưng thật sự nó sẽ yên bình sao? Có lẽ, đây chỉ là sự bắt đầu cho một tràng sóng gió khác.
– Lâm Phong, quay về học viện sao?
Thí Thiên Lão Tổ cùng Huyền Thiên Lão Tổ bay đến trước mặt Lâm Phong hỏi hắn một tiếng, nhìn thanh niên trước mắt, bọn họ cũng thật không ngờ Lâm Phong lại có năng lực lớn như thế, khiến Yêu Giới, Cổ Giới tộc, Thập Tuyệt Lão Tiên cùng với bát phương đến giúp, quả nhiên với loại thiên phú này, cho dù không có Chiến Vương Học Viện bọn họ thì cũng có người chỉ giáo cho hắn. Giờ phút này Thí Thiên Lão Tổ cùng với Huyền Thiên Lão Tổ đều mắng đám người Tru Thiên Lão Tổ trong lòng, may mà Lâm Phong không có việc gì, nếu không bọn họ sẽ không để yên cho hai tên vô liêm sỉ kia. Tuy nhiên ho lại thấy Lâm Phong khẽ lắc đầu, quay về học viện? Đương nhiên là không thể nào!
– Ngươi có tính toán gì không?
Trong lòng Thí Thiên Lão Tổ quýnh lên, thầm nghĩ Lâm Phong sẽ không bởi vì chuyện này mà nảy sinh khúc mắc với Chiến Vương Học Viện đi, vì dù sao thì Chiến Vương Học Viện cũng không toàn lực bảo vệ hắn, chỉ có hai người bọn họ ra mặt mà thôi.
– Tứ đại cổ thánh tộc Thánh Thành Trung Châu muốn đoạt Thiên Diễn Thánh Kinh trên người ta, không tiếc xuất động cường giả Thánh Đế, muốn bắt giữ ta lại, ta vô lực chống lại Thánh Đế, chỉ có thể mặc người chém giết, may mà có hai vị Lão Tổ ra tay giúp đỡ, được bát phương gấp rút tiếp viện, mới khiến Lâm Phong bình an vô sự, nhưng tứ đại cổ Thánh Tộc lấn áp ta như thế, Lâm Phong làm sao nhịn được.
Trong giọng nói của Lâm Phong lộ ra hàn ý.
– Ơn của Hai vị Lão Tổ Lâm Phong không dám quên, chuyện hôm nay đã kết thúc, nhưng việc này vẫn chưa xong.
Thần sắc của Thí Thiên Lão Tổ cùng Huyền Thiên Lão Tổ ngưng lại, chỉ thấy Thí Thiên Lão Tổ hỏi:
– Lâm Phong, ngươi muốn làm cái gì?
– Đến Cơ gia.
Lâm Phong thản nhiên nói:
– Hai vị Lão Tổ về học viện đi, nếu Đế cảnh không xuất hiện thì ta cũng muốn nhìn xem trong Cơ gia ai có thể giết mình.
– Thật bá đạo!
Đồng tử mọi người khẽ co rút lại, Lâm Phong muốn đến Cơ gia đòi công đạo, một nhân vật Trung Vị Hoàng nho nhỏ muốn đối phó một cổ Thánh Tộc. Ánh mắt Thí Thiên Lão Tổ hiện lên hàn mang, nhìn chăm chú Lâm Phong rồi lập tức mở miệng nói:
– Lâm Phong, tuy nói ngươi đứng tốp ba Hoàng Bảng, nhưng nội tình cổ Thánh Tộc rất thâm hậu, đệ tử Vũ Hoàng của bọn họ không phải hạng người hời hợt, ta không ngăn cản ngươi đi, nhưng phải chú ý.
– Ta hiểu rõ.
Lâm Phong gật đầu, sau đó nói với hai vị Lão Tổ:
– Ta đi trước đây.
Dứt lời, cổ thuyền hiện lên , Lâm Phong bước lên cổ thuyền, hướng về phía Cơ gia mà đi, khiến cho tất cả mọi người run rẩy.
– Đi, đếm Cơ gia nhìn xem Lâm Phong muốn làm gì.
– Không ngờ Lâm Phong gan lớn như thế, xem ra chuyện này vẫn chưa xong.
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, sau đó thân ảnh lóe lên theo sau Lâm Phong về phía Cơ gia!
Chương 1989: Giết
Cơ gia.
Lúc này Cơ Đãng Thiên đang đứng trong hư không, ánh mắt nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy đệ tử Cơ gia ngẩng đầu nhìn lên hư không.
– Hôm nay Cơ gia có một vị Thánh Đế ngã xuống, các ngươi phải nhớ kỹ nỗi nhục này.
Cơ Đãng Thiên chậm rãi nói ra, giọng nói trầm trọng mà áp lực tràn ngập Cơ gia.
– Các ngươi đều biết, Cơ gia chúng ta là cổ Thánh Tộc truyền thừa vô số năm, là tồn tại cao cấp nhất ở Thánh Thành Trung Châu, từ trước đến giờ chỉ có chúng ta khi nhục người khác làm gì có chuyện người khác bắt nạt chúng ta, nhưng hôm nay chúng ta lại gặp phải sự nhục nhã này, nguyên nhân dẫn đến chuyện này từ đâu nào các ngươi nên rõ ràng, mặc dù đối phương chỉ có một người là tồn tại bên trên Thánh Đế, nhưng họ vẫn có thể dễ dàng ép cho các ngươi vô phương thở dốc, để ngươi cảm thấy vô lực, đây cũng là lực lượng của tuyệt thế Vương Giả, ta hy vọng tương lai Cơ gia chúng ta cũng có cường giả cấp bậc này xuất hiện.
Nhiệt huyết trên người Cơ gia quay cuồng, tuyệt thế Vương Giả, toàn bộ Thánh Thành Trung Châu khó có thể tìm được một người, một mình Thập Tuyệt Lão Tiên hạ xuống khiến cổ Thánh Tộc ôm đầu mà chạy, đây là điều mà lực lượng vô thượng ban cho.
– Lời thừa thãi ta sẽ không nói nữa, các ngươi hãy nhớ kỹ ngày hôm nay có ý nghĩa như thế nào đối với Cơ gia ta.
Cơ Đãng Thiên mở miệng lần thứ hai, sau đó biến mất trong tầm mắt của mọi người, bọn họ làm sao có thể quên ngày thánh đế Cơ gia vẫn lạc. Tất cả chuyện này đều do một nhân vật cảnh giới Trung Vị Hoàng gây ra.truyện Kiếm Hiệp
Lâm Phong liên tục làm nhục Cơ gia, đầu tiên là khiến người khác chọc mù hai mắt Cơ Vô Ưu, sau đó làm loạn trong ngày Cơ Thương phong Vương, tiếp nữa là khống chế người khác giết chết Cơ Giang, sau đó dụ Cơ Thanh Tùng ra giết chết hắn, hôm nay Cơ gia lại có một vị Thánh Đế bởi vì Lâm Phong mà ngã xuống, cừu hận như thế có thể nói không đội trời chung, tuy nhiên Cơ gia lại không thể làm gì Lâm Phong, bởi vì đối phương có Thập Tuyệt Lão Tiên bảo kê, phàm nhân vật Đế cảnh, sẽ không được xuất thủ với Lâm Phong. Cơ gia lâm vào sự an tĩnh, bên trong sự an tĩnh này tràn ngập áp lực nhàn nhạt, nó làm cho người ta có cảm giác hăm hở vượt qua áp lực.
Mà cũng đúng vào lúc này bên ngoài Cơ gia có một đạo thân ảnh chầm chậm đi đến, nhìn về cổ Thánh Tộc nguy nga đồ sộ phía trước, trong mắt của hắn chỉ có hàn ý lạnh lùng.
Đứng ở góc độ Cơ gia mà nói, bọn họ hận Lâm Phong thấu xương, Lâm Phong cho Cơ gia nỗi nhục quá lớn, tuy nhiên đứng ở Lâm Phong góc độ thì sao? Cơ môn bắt nạt Thiên Đài, Cơ Thanh Tùng trộm trí nhớ uy hiếp, Thánh Đế đi đến trước học viện bắt người làm cho hắn không bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện nửa bước, tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ đối phó một Trung Vị Hoàng, đối với hắn thì Cơ gia giống như một toà cự sơn nằm chắn ngang ở đằng kia, ép hắn không cách nào thở dốc. Cơ gia chèn ép hắn quá nhiều, hận thù như thế làm sao nói xoá là xoá được. Ngoài Cơ gia, có bóng người đi lại, khi bọn họ thấy Lâm Phong thì đồng tử khẽ co rút lại.
– Lâm Phong!
Các vị cường giả Vũ Hoàng trẻ tuổi từ trong tộc đi ra, ánh mắt lạnh như băng, hàn mang giống như muốn xé xác Lâm Phong thành muôn mảnh, hắn cũng dám đến Cơ gia.
– Lâm Phong, ngươi dám bước vào địa bàn Cơ gia ta sao?
Một vị cường giả Thượng Vị Hoàng chỉ ngón tay về phía Lâm Phong tức giận thét lên, người này làm cho Cơ gia thừa nhận quá nhiều nhục nhã, đến Thánh Đế cũng bị ngã xuống. Lâm Phong nhìn người vừa nói một cái, trong con ngươi băng lãnh chỉ có ý chí tử vong, đồng tử đen nhánh khiến trong lòng người kia khẽ run lên, cảm thấy run sợ từ trong linh hồn.
– Ông!
Chỉ thấy thân ảnh Lâm Phong như gió, trong hư không xuất hiện từng đạo tàn ảnh, thân thể của hắn lao thẳng đến chỗ đám người Cơ gia, tốc độ nhanh như cuồng phong. Cùng lúc này, trong đôi mắt Lâm Phong phóng bắn ra một đạo ánh sáng tử vong vô cùng yêu dị.
– Ah… Vị cường giả Thượng Vị Hoàng kia kêu thảm một tiếng, cảm thấy đầu óc mình đau như búa bổ, lực lượng tử vong xuyên thấu đồng tử của hắn, bắn thẳng vào trong thần hồn hắn, lạc ấn tử vong đáng sợ muốn đoạt tánh mạng hắn.
Cuối cùng Lâm Phong cũng đến trước mặt người kia, đánh ra một quyền mang theo lực lượng phá không, phát ra âm thanh rít gào chói tai, oanh lên đầu đối phương, một quyền này xuất ra đủ để đánh nát đầu hắn, thần hồn đối phương biến mất, thân thể chỉ còn lại một nửa đoạn tiếp tục bay ra ngoài Cơ gia, cảnh tượng cực kỳ máu tanh này khiến cho hai gã Vũ Hoàng khác sững sờ, giống như quên mất chuyện xảy ra trước mắt.
Lâm Phong, giết người bên ngoài Cơ gia? Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, bọn họ không thể nào tin được, một Vũ Hoàng nho nhỏ dám đánh tới Cơ gia? Nếu nói ra, có lẽ người khác sẽ cảm thấy buồn cười, cho rằng người này điên rồi, tuy nhiên đây là sự thật trăm phần trăm, hơn nữa Lâm Phong vẫn còn đi về phía bọn hắn.
– Đông!
Lâm Phong bước ra một bước khiến lòng của bọn hắn cũng tùy thời run lên, cặp mắt tử vong kia như muốn tước đoạt tánh mạng bọn hắn. Trong hư không hiện lên một cỗ tử khí đáng sợ trực tiếp xuyên qua thân thể của bọn hắn, khiến cho sắc mặt bọn hắn hóa thành màu tro tàn trong nháy mắt, không còn nửa điểm huyết khí, giống như người chết vậy. Chưa khi nào khoảng cách đến tử vong lại gần như lúc này, bây giờ bọn họ mới ý thức được bọn họ không có nằm mơ, tất cả chuyện này là sự thật, Lâm Phong đi đến Cơ gia để giết người.
– Tử!
Tiếng chuông tử vong vang lên trong đầu của bọn hắn, khiến cho bọn hắn buông tha ý định chống cự, tự mình nghĩ bản thân sắp tử vong, mà sự thực bọn hắn cũng đã đến rất gần với cái chết, khi tử vong lạc ấn rơi vào trong thần hồn bọn họ, bọn họ cũng vô phương chống cự lại luồng lực lượng bá đạo này, thân thể không còn sinh cơ, trở nên mềm nhũn nằm xuống, sinh mệnh bị tước đoạt rơi rụng.
– Oanh!
Từng đạo sát khí lạnh như băng điên cuồng tràn ra, người trong phủ đệ Cơ gia phát hiện bên ngoài có người, liền nhao nhao xuất hiện.
– Lâm Phong, ngươi thật láo xược!
– Ngươi muốn chết.
Từng đạo hàn ý tràn ngập sát cơ điên cuồng thổi quét ra, tiếng mắng nhiếc đồng thời vang lên, không ít cường giả đạp không xuất hiện, bọn họ nhìn thấy ba vị cường giả của mình ngã trên mặt đất thì sắc mặt đều trở nên cực kỳ khó coi.
Lâm Phong dám đến Cơ gia giết người. Những người đi ra đều có tu vi Vũ Hoàng, Vũ Hoàng cảnh là lực lượng đông nhất cổ Thánh Tộc, càng đi lên cao nhân số càng ít, hơn nữa Vũ Hoàng sẽ tu hành trong gia tộc, không đi ra ngoài lịch lãm, những người đi ra ngoài lịch lãm đều là những người muốn củng cố cảnh giới, khi họ đạt đến cảnh giới Đại Đế họ sẽ có nhiều lựa chọn, ra ngoài xông xáo lịch lãm khắp nơi, bởi vì Đế cảnh mới được xem như cường giả chính thức.
Lâm Phong quét mắt nhìn đám người trước mặt, con ngươi tử vong đảo qua từng người, mỗi người đều cảm giác được một luồng ý chí tử vong bao phủ bản thân, nó khiến cho bọn họ run lên, lúc Lâm Phong trong cuộc chiến tranh giành thứ tự trên Hoàng Bảng đã chứng minh qua, Đạo Ý của hắn cường đại đến cỡ nào, thế hệ Vũ Hoàng cảnh của Cơ gia hôm nay, có rất ít người có thể khống chế lực lượng đại đạo, hầu như không có người nào có thể chống lại Lâm Phong.
Trong hư vô giống như có Kiếm Ý giận dữ thét gào, tử vong Kiếm Ý, tất cả mọi người đều cảm giác được Hư Vô kiếm ý từ bốn phương tám hướng hướng bắn về phía họ, khiến cho thần sắc bọn họ run lên, tất cả phóng thích ra Vũ Hồn của mình chống cự lại, phần lớn Vũ Hồn của mọi người là Thanh Long Đồ Đằng, trong thức hải có Thanh Long thỉ hộ thần hồn, sát khí trên người như sóng biển hung mãnh đánh về phía Lâm Phong mà đi.
– Sát!
Nương theo một tiếng quát vang lên, vô số đạo công kích đánh về phía Lâm Phong, Thanh Long giận dữ gào thét bổ ra cổ đạo, khiến toàn bộ hư không trở nên cuồng loạn.
– Đông!
Chỉ thấy bước chân Lâm Phong chà đạp đại địa, khiến đại địa sụp đổ trong trong khoảnh khắc, cường giả Cơ gia cảm giác trên người mình tràn ngập một luồng áp lực trầm trọng, đồng thời bàn tay Lâm Phong cũng đánh về phía trước, một cổ ấn xuất hiện, tiếng ầm ầm bạo liệt vang lên không ngừng, toàn bộ vùng không gian này bị cổ ấn bao phủ, khiến nó sụp đổ hủy diệt.
Lâm Phong đạp bước trong hư không, cước bộ đạp xuống giống như có một đạo ánh sáng ngọc màu vàng hiện lên, khiến cho thân ảnh của hắn biến mất trong nháy mắt, sau đó xuất hiện trước mặt đám người Cơ gia, bàn tay vung lên, đạo hóa trường hà, tử vong trường hà giống như cửu u thiên tuyền, hướng phía dưới bao phủ mà đi, cường giả Cơ gia thối lui về sau, đạo uy của Lâm Phong có năng lực mạt sát bọn học một cách dễ dàng.
– Tử!
Lâm Phong chợt quát một tiếng, âm thanh giống như có ma chú xuyên thấu đầu óc mọi người, Hư Vô Tử Vong Kiếm lại xuất hiện, trên người của hắn cũng tuôn ra vô số tử vong kiếm quang, toàn bộ thiên địa bị lực lượng tử vong bao phủ.
– Lui lại, quay về trong tộc!
Người Cơ gia biết thực lực Lâm Phong không phải bọn họ có thể chống lại, khi thực lực chênh lệch đến một trình độ nhất định, số lượng đông cũng không cách nào đền bù lại được. Bọn họ lùi lại thì tốc độ Lâm Phong lại càng nhanh hơn, lực lượng hư không cùng với phong thuộc tính bao phủ thân thể của hắn, khiến cho hắn trong nháy mắt xuất hiện trước mặt những người kia, tử vong nhãn trực tiếp xuyên thấu thần hồn một người, bàn tay đồng thời oanh ra một đạo Phù Thế Ấn, âm thanh bạo liệt truyền ra, lại có thêm mấy người bị giết chết.
– Láo xược!
Trong Cơ gia có một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đến, Đế uy đáng sợ tràn ngập không gian, bao phủ lên người Lâm Phong, tuy nhiên Lâm Phong không có để ý đến cảm giác này, bàn tay tiếp tục huy động lần thứ hai, tử vong kiếm khí sát phạt vô tận, từng đạo thân ảnh bị kiếm khí xuyên thấu, ngã xuống tại chỗ, thậm chí tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra.
Lại thấy Lâm Phong giẫm chân tại chỗ xuất ra, hạ xuống trước mặt một người, đồng tử nhìn chăm chú vào đôi mắt của đối phương, Tử Vong Đạo Ý xuyên thấu đầu óc hắn, làm thần hồn đối phương biến mất, chỉ trong khoảng thời gian một cái nháy mắt ngắn ngủi, trên mặt đất bên ngoài Cơ gia đã xuất hiện vô số thi thể, mà lúc này vị cường giả Đại Đế kia cũng đến, Lâm Phong bình tĩnh ngẩng đầu nhìn hắn, thản nhiên nói:
– Ngươi dám động đến ta không?
Người kia định ra tay thì thấy ánh mắt đạm mạc của Lâm Phong nhìn mình, hắn đành thu hồi chưởng lực, âm thanh ầm ầm vang lên, bụi đất tung bay mù mịt, đại địa nổ tung, chỉ thấy hắn nhìn chăm chú Lâm Phong, hét lên:
– Lâm Phong, đừng có quá láo xược.
– Ta láo xược?
Thánh Đế tứ đại cổ Thánh Tộc đứng bên ngoài Chiến Vương Học Viện thì sao, khi đó ai mới láo xược. Giọng nói của Lâm Phong vô cùng lạnh lùng, gió lạnh thổi qua lay động trường bào trên người hắn, tử vong ý tràn ngập hư không như trước.
Chương 1990: Uy hiếp chư Hoàng
Thân ảnh đại đế Cơ gia đứng đó, từng đạo phong thanh xẹt qua, lại có mấy người xuất hiện bên cạnh hắn, nhìn thoáng qua xác chết trên mặt đất nhưng trong đôi mắt không hiện lên sóng gió quá lớn.
– Ta rất bội phục dũng khí của ngươi, ngươi dĩ nhiên có can đảm đánh tới Cơ gia.
Chỉ thấy ánh mắt một vị Đại Đế nhìn Lâm Phong lộ ra vài phần thưởng thức, ngày xưa tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ, mới dám tiến đến Chiến Vương Học Viện, tạo áp lực cho Chiến Vương Học Viện, uy thế do tứ đại cổ Thánh Tộc liên hợp lại có đẳng cấp gì, không cần phải nhiều lời. Nhưng Lâm Phong chỉ là một Trung Vị Hoàng nho nhỏ, mặc dù thực lực hắn rất mạnh, chiến lực ngập trời, nhưng dám giết đến đây, hắn không thể không bội phục Lâm Phong. Lâm Phong nghe xong lời nói của đối phương, thần sắc không có nửa điểm phong ba, cặp đồng tử đen nhánh kia vẫn yên bình như trước:
– Tứ đại cổ Thánh Tộc xem ta như thịt cá để ăn, liên thủ lại tạo áp lực cho Chiến Vương Học Viện, tuy Lâm Phong chỉ có cảnh giới Trung Vị Hoàng, nhưng không bao giờ sợ cổ Thánh Tộc áp bách mà không có nửa điểm thái độ, ta sẽ ở chỗ này chờ các ngươi.
– Tốt, ngươi chết rồi Thập Tuyệt Lão Tiên cũng không thể nói gì hơn.
Vị Đại Đế kia thản nhiên nói ra, sau đó trở lại Cơ gia. Lâm Phong ở ngay bên ngoài Cơ gia, khoanh chân ngồi xuống rất an tĩnh. Ánh mắt đám người Cơ gia nhìn về phía Lâm Phong có băng hàn, có lạnh lùng, có sát cơ, nhưng hắn lại làm như không thấy. Bên trong một tòa đại điện, Cơ Đãng Thiên đang nghe người phía dưới bẩm báo, ánh mắt lóe ra tia sáng, bàn tay hắn hơi giơ lên, phun ra một chữ:
– Giết!
Mục đích của bọn hắn là Thiên Diễn Thánh Kinh, nhưng bây giờ lại có Thập Tuyệt Lão Tiên xuất hiện, bọn họ bắt sống Lâm Phong truy hỏi Thiên Diễn Thánh Kinh hiển nhiên không ổn, như vậy chỉ còn cách tru sát hắn mà thôi. Sự yên tĩnh của Cơ gia lại bị đánh phá một lần nữa, tất cả cường giả Vũ Hoàng trong phủ đệ Cơ gia đều được triệu tập.
Cơ gia trong lúc bất chợt bị một luồng hào khí bao phủ, hôm nay họ muốn tru sát Lâm Phong. Một canh giờ sau đó, đám người bắt đầu khởi động trên diễn võ đài của Cơ gia, hơn một trăm vị cường giả Vũ Hoàng hội tụ, tất cả đều có tu vi Thượng Vị Hoàng, nhưng đây chỉ là một bộ phận nhỏ mà thôi, số lượng Thượng Vị Hoàng của một cổ Thánh Tộc rất nhiều bởi vì các thế hệ đệ tử nhiều lên qua các năm, nếu như tất cả bọn họ tụ tập lại chung một chỗ thì nói số lượng nhiều như một quốc gia cũng không quá đáng, bởi vì bọn họ có vô số hậu bối không ngừng trưởng thành, nên Cơ gia mới phát triển như vậy, trải qua vô số lần chọn lọc đào thải trong số họ sẽ xuất hiện một nhân vật Đế cảnh, rồi sau đó sẽ đến Thiên Đế cảnh, thậm chí Thánh Đế cảnh. Đương nhiên, muốn đạt đến cảnh giới Thánh Đế, số người sẽ càng ít ỏi.
– Các ngươi, biết mình phải làm gì chưa?
Chỉ thấy lúc này, Cơ Nguyên đứng trong hư không, nhìn đám hậu bối Cơ gia.
– Giết Lâm Phong!
Từng đạo âm thanh lạnh lùng quanh quẩn, một cỗ sát khí đáng sợ hội tụ thành một luồng phong bạo thổi từ trên xuống, giống như tạo thành thực chất.
– Đúng, giết Lâm Phong, tuy nhiên các ngươi phải nhớ kỹ, đây không phải việc vinh quang, mà là sỉ nhục, đường đường cổ Thánh Tộc, bị người đánh tới cửa, cần nhiều người như vậy đi ra giết hắn, không phải sỉ nhục thì là cái gì.
Giọng nói Cơ Nguyên trầm trọng hơn, tất cả mọi người đều im lặng, đây là sỉ nhục, giết một người có cảnh giới Trung Vị Hoàng mà Cơ gia phải xuất động đông đảo Vũ Hoàng như thế.
– Hôm nay Cơ gia chịu nhục như nào, các ngươi phải ghi nhớ nó trong tâm khảm, còn bây giờ đi lấy máu Lâm Phong rửa sạch nỗi nhục ngày hôm nay cho ta.
Trong giọng nói Cơ Nguyên tràn ngập sát khí.
– Giết!
Một tiếng thét giận dữ vang lên, khiến thiên địa run rẩy, âm thanh ầm ầm truyền ra, chư Hoàng Cơ gia bay lên không, hướng về phía bên ngoài Cơ gia, sát khí kinh khủng xông thẳng lên trời bao phủ thiên địa, áp lực vô hình làm cho tộc nhân Cơ gia xuất hiện cảm giác có chung mối thù, bọn họ đã khắc ghi sự sỉ nhục này, hôm nay quyết lấy máu Lâm Phong tế điện. Lâm Phong khoanh chân ngồi đả toạ bên ngoài Cơ gia, tuy nhiên vào thời khắc này, một luồng sát khí kinh khủng từ đằng xa cuồn cuộn đánh tới, thiên địa giống như ngưng tụ ra một luồng phong bạo đáng sợ, luồng phong bạo này giống như một loại Đế Uy, áp lực khiến toàn bộ hư không không có nửa điểm sinh cơ.
– Phốc đông!
Trái tim Lâm Phong khẽ nhảy lên, hắn thở ra một hơi thật dài rồi mở mắt ra, cặp đồng tử đen nhánh kia vẫn không có nửa điểm rung động như trước, đúng như Thí Thiên Lão Tổ nhắc nhở, nội tình cổ Thánh Tộc rất đáng sợ, tuy nhiên có một số việc đã làm thì phải làm đến cùng, hôm nay không có Đại Đế ra tay thì ai có thể giết hắn, những tên Vũ Hoàng này cũng muốn tính mạng của hắn sao?
– Đến rồi!
Những người phía xa đều cảm thấy run sợ, bọn họ đi theo Lâm Phong đến xem náo nhiệt, muốn tận mắt nhìn trận chiến đấu này, Lâm Phong cường thế giá lâm Cơ gia giết người đoạt mệnh, hôm nay Cơ gia cũng đáp trả lại rồi.
– Sát khí thật đáng sợ, cho dù Đại Đế cũng phải run sợ trước cỗ lực lượng này.
– Lực lượng mà cổ Thánh Tộc triệu tập được trong một canh giờ đây sao?
Thật nhiều Thượng Vị Hoàng a, hơi thở đều rất mạnh mẽ, sát khí cuồn cuộn, khí huyết cường đại.
– Cơ gia thật sự nổi giận rồi, bọn họ không tiếc dùng phương thức quần sát để tiêu diệt Lâm Phong, lần này bọn họ không muốn Thiên Diễn Thánh Kinh nữa mà muốn mạng Lâm Phong.
Cường giả các phương thấy vậy đều không tự chủ được bắt đầu lui về phía sau, nếu đứng quá gần chỉ cần sát khí cũng khiến bọn họ cảm giác toàn thân lạnh như băng, trái tim nhảy lên, càng không phải nói đến đại chiến lúc sau, lần này Lâm Phong thật điên cuồng, đơn thương độc mã đánh tới cổ Thánh Tộc, hôm nay hắn đã chọc giận Cơ gia khiến chư Hoàng tề tụ, muốn lấy mạng hắn. Lúc chư Hoàng hạ xuống bên ngoài Cơ gia, toàn bộ không gian giống như bị núi cao đè nặng, Lâm Phong cũng cảm thấy trên người mình có một toà núi, nhưng lưng hắn vẫn thẳng như trước, Tử Vong Nhãn đảo qua từng người trước mặt. Mấu vị cường giả Đại Đế giẫm chân tại chỗ mà đến, đứng trên đầu chư Hoàng, ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong, nói:
– Lâm Phong, Thập Tuyệt Lão Tiên nói Đế cảnh không được ra tay với ngươi, Cơ gia ta không gây khó dễ cho ngươi nhưng không ngờ ngươi lại chủ động đến khiêu khích giết đệ tử Cơ gia, đã như vậy mạng của ngươi để lại Cơ gia đi.
– Ngươi không cần phải lo lắng Thập Tuyệt Lão Tiên trả thù, lão tiên đã nói qua thì tự nhiên người sẽ làm được, nếu ta chết trong tay chư Hoàng Cơ gia cũng không oán, nhưng nếu chư Hoàng không thể giết ta, ta ngược lại muốn nhìn xem Cơ gia còn có mặt mũi nào đi lại trong Thánh Thành Trung Châu này.
Sao Lâm Phong lại không hiểu tâm tư đối phương, bọn hắn muốn giết mình nhưng lo lắng Thập Tuyệt Lão Tiên trả thù, nên mới nói ra trước.
– Ngươi vẫn muốn sống?
Vị Đại Đế cười lạnh nói:
– Cơ gia sẽ tự động coi Đế binh nằm trong phạm trù Đế cảnh, như vậy bọn ta không làm trái với lời nói của Thập Tuyệt Lão Tiên, nhưng nếu ngươi dùng Đế binh thì lại khác, hôm nay sẽ không có ai cứu được ngươi nữa.
Thanh âm vừa rơi xuống, thân thể của bọn họ chậm rãi bay lên không làm khán giả, hôm nay họ muốn nhìn xem Lâm Phong ngã xuống như thế nào, đây là do hắn muốn chết.
– Ông!
Xung quanh thân thể Lâm Phong nổi lên cơn lốc pháp tắc, các hệ pháp tắc điên cuồng đan vào nhau, giống như muốn diễn hóa trận pháp, hắn chưa từng đối mặt với nhiều Vũ Hoàng như vậy, nhưng không thể nghi ngờ từng đó Vũ Hoàng có thể tạo ra sức mạnh hủy diệt đáng sợ.
– Sát!
Trong hư không, giọng nói của Đại Đế rơi xuống, giờ khắc này sát khí càn quét thiên địa.
– Sát!
– Giết, giết, giết.
. . Vô số âm thanh rống giận vang lên, sóng âm kinh khủng hội tụ thành một luồng hơi thở sát phạt vô thượng, trong thiên địa xuất hiện một cỗ khí tràng đáng sợ đến cực hạn, hung hăng va vào người Lâm Phong, khiến thân thể hắn lui về phía sau, Lâm Phong cảm thấy ngực đau nhức, khó chịu hừ một tiếng.
– Sát khí bất diệt, thiên địa tề minh.
Trong màng nhĩ mọi người phía xa cũng vang lên âm thanh giết chóc, khiến ngực bọn họ đau nhức, sắc mặt tái nhợt giống như sắp bị giết chết. Tiếp theo, một tiếng rống to đánh vào thiên địa, xuyên thủng hư không, từng đạo Thanh Long Đồ Đằng nở rộ, đây là Vũ Hồn truyền thừa của Cơ gia, đại đa số hậu bối Cơ gia có truyền thừa của nhân vật Đế cảnh, vì huyết mạch ưu tú nên cổ Thánh Tộc mới phát triển nhanh như vậy, lực lượng truyền thừa của bọn họ cùng Vũ Hồn phi thường đầy đủ không xuất hiện vấn đề gì, bởi vậy phần lớn người Cơ gia có truyền thừa Thanh Long Đồ Đằng. Trong thiên địa hình thành hư ảnh một đầu Thanh Long dài vạn mét, gầm thét đánh về phía Lâm Phong, thân thể Lâm Phong bạo lui, tuy nhiên hắn vẫn bị chấn ho ra máu tươi như trước, khí tức sinh mệnh cuồn cuộn tràn ra mãi mãi không ngừng, ánh mắt vẫn cứng cỏi, chấp nhất như thế, hắn lui về phía sau một bước, nhưng rất nhanh liền tiến về trước.
– Muốn chết!
Đại Đế trong hư không cười lạnh, đám người phía xa xa cũng cảm thấy trái tim ngừng đập, lần này Lâm Phong quá điên cuồng rồi, nhiều Vũ Hoàng liên thủ như vậy sẽ tạo thành lực lượng siêu cấp kinh khủng, nếu như bọn họ, bọn họ sẽ chọn lui lại trước rồi đánh bại từng người. Lúc này trên người Lâm Phong tràn ngập ma uy, sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh của một tôn Cổ Ma ngạo thị thiên địa, không có bất kỳ người có thể làm cho hắn tránh lui, hắn là Ma Tôn, Ma Vương, cho dù thiên địa sụp đổ hắn cũng đứng sừng sững như trước, ma khí kinh khủng cuốn lấy thân hình Lâm Phong, cả người hắn giống như sắp hóa thành màu đen, ma ý bay thẳng lên vòm trời tranh phong với uy áp kinh khủng của đối phương. Thần sắc chư Hoàng trở nên lạnh lùng, lại thêm một tiếng rống khiến thiên địa rung chuyển, long uy càn quét hư không, hư ảnh Thanh Long lại xuất hiện làm chấn động thiên địa xuyên thủng càn khôn.
– Rống!
Ma Vương phía sau Lâm Phong cũng ngửa đầu gầm lên, đây là thế, là khí, ma làm sao có thể yếu thế được.
– Đông!
Một cổ lực lượng kinh khủng tàn phá bừa bãi trên người Lâm Phong, muốn phá hủy luồng ma ý đáng sợ kia, khiến cho ma khí rung chuyển, quần áo của hắn bị xé rách, thân thể hắn bị công kích rất nhiều, cước bộ lui về phía sau lần thứ hai, nhưng lần này Lâm Phong chỉ lui có mười bước đã dừng lại, khóe miệng rỉ ra một vết máu, ma ý bất khuất, Lâm Phong lại giẫm chân bước ra làm chấn động lòng người, trong thiên địa chỉ còn lại một luồng ma uy đáng sợ tranh đấu cùng chư Hoàngtruyện ma