Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 396 [Chương 1976 đến 1980]
❮ sautiếp ❯Chương 1976: Dụ dỗ Cơ Thanh Tùng
Lâm Phong nghe Tiêu lão nói thì thần sắc ngưng lại, sau đó cũng mở miệng nói:
– Tiêu lão, nếu người trực tiếp ra mặt giết chết Cơ Thanh Tùng, không nghi ngờ sẽ chọc giận Cơ gia, tình cảnh như vậy đối với người càng thêm bất lợi, chuyện này cần làm một cách lặng lẽ.
– Ngươi có ý kiến gì không?
Tiêu lão hỏi Lâm Phong, hắn trở về báo thù, nên lần này hạ quyết tâm nhất định phải giết được Doanh Thành, nếu chọc giận Cơ gia, xác thực không phải chuyện tốt, thế lực Doanh gia đã đủ đau đầu rồi.
– Không phải Cơ Thanh Tùng muốn uy hiếp vãn bối sao, vãn bối sẽ cho hắn cơ hội gặp mặt, đến lúc đó Tiêu lão tới xuất thủ, nhất kích tất sát, làm thật gọn gàng thì Cơ gia không thể biết người làm.
Lâm Phong mở miệng nói, đôi mắt Tiêu lão lóe lên:
– Nói vậy, nếu Cơ gia tra được chuyện có liên quan đến ngươi thì có chút không ổn.
– Tu vi vãn bối chỉ có Trung Vị Hoàng, Cơ gia nghĩ vãn bối giết chết Cơ Thanh Tùng thì cũng có chút buồn cười quá đi.
Lâm Phong cười nói, sau khi Tiêu lão nghe được nhẹ gật đầu. Hơn nữa, sau lưng Lâm Phong là Chiến Vương Học Viện, nếu như Cơ gia cứ nói Lâm Phong có liên quan thì họ chỉ có thể nói Lâm Phong thỉnh cường giả Chiến Vương Học Viện xuất thủ, Cơ gia chưa có niềm tin lớn như vậy để gắn chuyện lên Chiến Vương Học Viện.
– Tiêu lão, tiếp theo có tính toán gì không?
Lâm Phong hỏi Tiêu lão.
– Kkhông cần lo lắng cho ta.
Tiêu lão mỉm cười, khí chất trên người lão dần dần biến hóa, mới vừa rồi còn là một lão già bình thường, bây giờ đã hóa thành cường giả lạnh lẽo, toàn thân đều lộ ra một mảnh nhuệ khí, đồng thời, mặt của lão cũng thay đổi, thấy một màn như vậy Lâm Phong cũng lộ ra sự vui vẻ, trên phương diện dịch dung Tiêu lão là người có tài nghệ cao.
– Chúng ta tìm được một chỗ đặt chân trước, chờ vãn bối dụ dỗ Cơ Thanh Tùng xuất hiện, rồi người lại ra tay tập sát hắn.
Lâm Phong nói với Tiêu lão, Tiêu lão nhẹ gật đầu, ba người hướng phía dưới đất đi, Thánh Thành Trung Châu mênh mông vô tận, bọn họ tùy ý tìm một chỗ đặt chân không có người chú ý tới. Lâm Phong, Tiêu lão cùng với Tiểu Nhã không có rời khỏi chỗ bọn họ đặt chân, tuy nhiên đã có một đạo thân ảnh từ hư không đi ra, nếu có người Cơ gia ở đây họ nhất định sẽ nhận ra người này, đây rõ ràng là Cơ Giang của Cơ gia, nói về bối phận thì Cơ Giang còn phải gọi Cơ Thanh Tùng là nhị gia gia. Nhìn Cơ Giang hôm nay giống như không có gì thay đổi so với trước kia, tuy nhiên hai đồng tử trong mắt của hắn lại nhiều hơn vài phần hờ hững, bên trong có một mảnh đen nhánh, khí tức trên thân cũng có vẻ lạnh lùng hơn người khác, các phương diện còn lại không có gì biến hóa, người ta vô phương nhìn ra hôm nay Cơ Giang đã bị Lâm Phong khống chế. Cổ Ma Tộc luyện chế Ma Khôi cực kỳ phức tạp, không làm tổn thương khôi lỗi một chút nào, làm cho hắn bảo trì trạng thái nguyên thủy nhất, giống hệt như lúc hắn còn sống, sau đó trực tiếp bắt tay vào luyện chế, như vậy thiên phú cùng tiềm lực của hắn sẽ không bị luyện chế thành Ma Khôi mà phát sinh biến hóa, loại thủ đoạn này, so sánh với cách khống chế của Mê Thần Quân lúc trước còn muốn bá đạo, hơn nữa Mê Thần Quân chỉ có thể khống chế thần hồn của người không cường đại hơn hắn mà thôi, còn một khi luyện chế thành Ma Khôi, Ma Khôi có thể có được tư duy độc lập của chính mình, nhưng vĩnh viễn trung thành với chủ nhân, bọn họ là khôi lỗi sống. Cơ Thanh Tùng ở lại trên Đế Sơn một thời gian ngắn, rồi mới bắt đầu trở về Cơ gia, hắn ngồi ở trên đám mây chậm rãi đi về phía trước, trong đầu không ngừng tính toán một ít chuyện. Lâm Phong thật giảo hoạt, không bị hắn uy hiếp mà còn uy hiếp ngược lại hắn, giờ phút này hắn đang suy nghĩ, làm như thế nào để lấy được một chút đồ hữu dụng từ trên người Lâm Phong. Cơ Thanh Tùng đối với Thiên Diễn Thánh Kinh thèm nhỏ dãi, nhưng Thánh Thành Trung Châu lớn như thế, hắn chỉ biết có hai hậu bối biết Thiên Diễn Thánh Kinh, một người là Lâm Phong, một người là Sở Xuân Thu, hai người này trên võ đài Hoàng Bảng đều chấn kinh thiên hạ, danh chấn Thánh Thành Trung Châu, Cơ Thanh Tùng đối với Thiên Diễn Thánh Kinh càng có khát vọng mãnh liệt, tuy nhiên hai người này một là nhân vật thiên tài của Thiên Thần Học Viện, một là bảo bối của Chiến Vương Học Viện, cả hai người không thể dễ dàng động vào, bởi vậy hôm nay hắn mới dùng thủ đoạn dụ dỗ Lâm Phong, nhưng không nghĩ tới lại thất bại. Mặc dù hiện tại như vậy nhưng Cơ Thanh Tùng vẫn không có buông tha như trước, không thể lấy được Thiên Diễn Thánh Kinh, hắn không có ý định buông tha Lâm Phong, nếu không cái bí mật kia chẳng lẽ lại không đáng giá. Ngay tại thời điểm Cơ Thanh Tùng đang nghĩ làm như thế nào đối phó Lâm Phong thì bên người hắn có một đạo thân ảnh gào thét mà đến.
– Hả?
Thần sắc Cơ Thanh Tùng ngưng lại, hắn quay đầu lại nhìn thấy thân ảnh Cơ Giang, đồng tử không khỏi ngưng lại, nói:
– Cơ Giang, tiểu tử ngươi xảy ra chuyện gì, mất tích nhiều ngày như vậy, các ngươi đi tìm Lâm Phong gây phiền phức, đã xảy ra chuyện gì sao?
– Nhị gia gia, chỉ còn lại cháu và Cơ Ngạo còn sống, hơn nữa bọn cháu còn bị Lâm Phong một mực giam cầm, thực lực tên kia rất đáng sợ.
Trong mắt Cơ Giang lộ ra thần sắc thống khổ, khiến cho Cơ Thanh Tùng khẽ gật đầu:
– Chuyện này không cần ngươi nói ta cũng biết, dùng biểu hiện lần trước hắn thể hiện ra tại sự kiện vấn đạo Hoàng Bảng thì ngày đó các ngươi có đi nhiều người hơn nữa cũng giống nhau, có đi mà không có về, nhưng sao ngươi lại trốn ra được ?
– Hắn cố ý thả cháu ra.
Cơ Giang mở miệng nói, khiến cho thần sắc Cơ Thanh Tùng ngưng lại, trong lòng nghi hoặc, Lâm Phong sẽ hảo tâm như vậy sao?
– Nhị gia gia, hắn còn nói phải cám ơn người, hắn hỏi cháu cùng người có quan hệ gì, cháu thành thật trả lời, hắn để cho cháu tới truyền lời, nói cho Nhị gia gia biết, hắn muốn gặp Nhị gia gia nói chuyện về điều kiện, nhưng chỉ có một lần duy nhất.
Cơ Giang chậm rãi mở miệng nói, khiến cho thần sắc Cơ Thanh Tùng lóe lên, hắn nhìn Cơ Giang nói:
– Hắn không có nói cho ngươi biết sự tình khác?
– Không còn gì nữa, Nhị gia gia, đây rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
– Ngươi đừng quản, Lâm Phong trở về Chiến Vương Học Viện thả ngươi ra?
– Không có, Lâm Phong có một pháp bảo có thể giam cầm người, nó là một tòa kim tháp, cháu và Cơ Ngạo cùng với một người Văn gia bị giam cầm bên trong, bây giờ hắn vẫn còn ở một địa phương cách Đế Sơn không xa.
Cơ Giang hồi đáp.
– Hắn có nói muốn ngươi dẫn đường hay không?
Cơ Thanh Tùng mở miệng nói.
– Nhị gia gia, cháu không muốn quay lại đó đâu.
Cơ Giang sợ hãi nói.
– Không có tiền đồ, có ta ở đây thì ngươi sợ cái gì.
Cơ Thanh Tùng trách mắng một tiếng, ánh mắt không ngừng lóe ra ánh sáng, hắn đang suy nghĩ xem trong đó có âm mưu gì hay không, tuy nói Lâm Phong không có khả năng làm gì được hắn, nhưng Lâm Phong cùng Tiêu Vũ Thiên có quan hệ như thế nào? Bọn họ có thể một mực duy trì liên lạc muốn gài bẫy hắn hay không. Từ trước đến giờ Cơ Thanh Tùng rất đa nghi, hơn nữa làm việc cực kỳ cẩn thận, mặc dù tu vi đã đến Thiên Đế cảnh nhưng hắn vẫn như thế.
– Lâm Phong nói hắn sẽ trên Đế Sơn chờ nhị gia gia, cho dù không có cháu nhị gia gia cũng có thể dễ dàng tìm được hắn.
Cơ Giang cười nói, Cơ Thanh Tùng nhẹ gật đầu:
– Cũng tốt, ngươi đi về trước tìm Cơ Nguyên, hắn một mực tìm ngươi đó.
– Vâng, Cơ Giang nhẹ gật đầu, lập tức hướng bay về phía Cơ gia, Cơ Thanh Tùng lấy ra một miếng ngọc giản đặt trong tay, thân hình hướng về phía Đế Sơn mà đi.
Đế Sơn, Cơ Thanh Tùng lại tới này, quả nhiên hắn phát hiện ra bên trên một tòa sơn mạch có thân ảnh Lâm Phong, trừ Lâm Phong ra những người khác đều đã rời đi.
– Lâm Phong, chẳng lẽ ngươi đã nghĩ thông suốt, muốn dùng Thiên Diễn Thánh Kinh để ta giữ bí mật.
Hai mắt Cơ Thanh Tùng hơi khẽ nheo lại nói với Lâm Phong.
– Ngươi suy nghĩ nhiều rồi, ta không có khả năng giao ra Thiên Diễn Thánh Kinh, nhưng ta sẽ dùng cổ kinh tu luyện thần hồn làm đại giá và lần này sẽ là lần duy nhất.
– Ngươi nói thật?
Nhưng ta muốn xem trước Cổ Kinh có hợp với ta không? Cơ Thanh Tùng híp mắt nói.
– Vậy ngươi nhìn cho rõ đi.
Lâm Phong nhàn nhạt nói, chỉ thấy đôi mắt của hắn dần dần trở nên đen nhánh, môi hơi nhúc nhích, trong khoảnh khắc từng sợi lực lượng thần hồn mạnh mẽ giống như xuyên thấu đồng tử của Cơ Thanh Tùng, một luồng hỏa diễm kinh khủng bốc cháy trong trong đầu hắn, đồng thời một tôn pháp vương Kim Cương Dạ Xoa cũng xuất hiện, cầm tam xoa kích trong tay, toả ra uy phong hiển hách, giống như Thượng Cổ Phật Đà, muốn tru sát tất cả tà ma, ba đầu sáu tay, miệng phun phật âm, muốn chấn vỡ thần hồn con người.
– Dùng tu vi Trung Vị Hoàng mà đã có uy thế bực này, quả thật rất mạnh.
Cơ Thanh Tùng ngầm tính toán trong lòng, một lát sau tất cả đều biến mất không thấy gì nữa.
– Bộ cổ kinh này tên Minh Vương kinh, có thể ngộ ra ngũ đại Minh Vương, nó là bộ cổ kinh tu luyện thần hồn mạnh nhất trong phật môn, cái vừa rồi ngươi thấy là Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương trong ngũ đại Minh Vương, cái giao dịch này như thế nào?
Lâm Phong chậm rãi nói, Cơ Thanh Tùng cười trả lời:
– Mặc cả xong, bây giờ ngươi dùng thần niệm truyền lại Cổ Kinh cho ta đi.
– Tốt, hiện tại ta sẽ dùng Thần Niệm truyền lại Cổ Kinh cho ngươi, nhưng khi ngươi đạt được Cổ Kinh thì không nên quên chuyện đã đáp ứng ta và đây là lần duy nhất.
Lâm Phong lạnh lùng nói.
– Đương nhiên, ta nhất định giữ bí mật.
Cơ Thanh Tùng cười nói.
– Đổi địa phương khác đi, bộ Cổ Kinh này bao dung Vạn Tượng, cần thời gian nhất định mới truyền xong, chúng ta vào trong hạp cốc đi.
Thân hình Lâm Phong hướng phía trước lóe lên, nhưng hắn lập tức nghe thấy Cơ Thanh Tùng nói:
– Đợi một chút.
– Ngươi còn dị nghị gì?
Lâm Phong lãnh đạm nói.
– Ngươi thấy cái ngọc giản này không, ta đã dùng Thần Niệm truyền âm cho con ruột của ta, nếu như ta chết đi, bí mật của ngươi sẽ bị cường giả Cơ gia biết.
Cơ Thanh Tùng vừa nói vừa dùng Thần Niệm truyền vào trong ngọc giản, khóe miệng của hắn mang theo một nụ cười âm lãnh, không có biện pháp, hắn không biết Lâm Phong và Tiêu lão có quan hệ gì, hắn không thể không phòng như thế. Thấy sắc mặt Lâm Phong biến hóa, Cơ Thanh Tùng nói:
– Ngươi yên tâm, đó là con ruột của ta, vừa rồi ta không có nói cho những người khác biết, chỉ cần ta yên ổn, ta bảo đảm bí mật này sẽ không truyền đi ra ngoài, con ta cũng không nói gì.
– Đường đường là cường giả Đế cảnh, lại đùa dùng loại thủ đoạn này, sợ hãi một Vũ Hoàng như ta sao?
Giọng nói của Lâm Phong trở nên rét lạnh.
– Quan hệ của ngươi cùng hắn ta không rõ ràng lắm, ta không thể không chú ý cẩn thận.
Cơ Thanh Tùng nói.
– Đi theo ta.
Sắc mặt Lâm Phong xanh mét, hướng về phía trong hạp cốc mà đi, lúc này Cơ Thanh Tùng mới dám đi theo Lâm Phong, nói như vậy, hắn không tin Lâm Phong còn dám mạo hiểm. Mà lúc này, Cơ Giang ở Cơ gia đã biết được tin tức Lâm Phong truyền cho hắn, hắn lập tức đi tới chỗ ở của Cơ Thanh Tùng, Cơ Thanh Tùng bắt nạt Lâm Phong và Tiêu Nhã, trộm lấy bị mật về thân phận của Tiêu Nhã, lại dùng chuyện này uy hiếp Lâm Phong, đối với người như vậy, Lâm Phong tuyệt sẽ không nương tay!
Chương 1977: Động tĩnh lớn
Đế Sơn mênh mông có rất nhiều hạp cốc, Cơ Thanh Tùng đi theo Lâm Phong vào trong một tòa bán phong hạp cốc.
– Vẫn còn đi tiếp?
Cơ Thanh Tùng ngẩng đầu nhìn thoáng qua thượng thiên, nói:
– Hạp cốc này sâu như vậy, cho dù ngươi cần một khoảng thời gian truyền thần niệm thì chỗ này cũng không bị những người khác phát hiện.
– Tốt, ngươi buông thần niệm ra đi.
Lâm Phong đứng lại quay người nói với Cơ Thanh Tùng, chỉ thấy mi tâm Lâm Phong có từng sợi thần niệm khởi động, hướng về phía Cơ Thanh Tùng mà đi. Thần hồn Cơ Thanh Tùng mạnh mẽ, nên không sợ Lâm Phong đánh lén, chỉ thấy hắn buông lỏng thần niệm ra, khiến thần niệm trí nhớ của Lâm Phong vọt tới chỗ hắn, quả nhiên luồng trí nhớ đó là một bộ cổ kinh, bác đại tinh thâm, phi thường lợi hại, tuy nhiên Cơ Thanh Tùng vẫn chưa hoàn toàn trầm tĩnh lại, hắn vẫn có chút khẩn trương như trước, đợi đến khi đạt được bộ cổ kinh này rời đi, mới xem như chân chính kết thúc. Gió thổi qua sơn cốc, mang theo cảm giác mát lạnh, tâm niệm Lâm Phong vừa động, chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn xuất hiện vài miếng trận phù, hắn trực tiếp bóp vỡ ra, thân thể của hắn trong khoảnh khắc biến mất ngay tại chỗ, bay vào trong không trung, tại thời điểm Lâm Phong còn chưa bay ra khỏi hạp cốc, trên không trung đã có một đạo thân ảnh vô thanh vô tức bay xuống dưới.
– Không tốt!
Sắc mặt Cơ Thanh Tùng đại biến, bỗng nhiên hướng về phía một ngọn núi khác phóng đi, cả người hắn hóa thành một đạo huyễn ảnh. Một đạo âm thanh long tượng gầm thét làm rung động thương thiên truyền ra, làm vỡ nát thiên địa, toàn bộ hạp cốc giống như bị hư ảnh của long tượng bao phủ, tiếp theo, là âm thanh tịch diệt cuồn cuộn truyền ra, thiên địa giống như bị chấn vỡ. Lâm Phong đã sớm chạy ra khỏi hạp cốc, không thèm quay đầu lại, nhảy vào trong mây mù, lập tức rời khỏi nơi này, âm thanh bạo liệt truyền vào trong tai, khiến cho Lâm Phong rung động trong lòng, chấn động thật khủng khiếp, chỉ sợ người trong vòng ngàn dặm cũng bị kinh động. Đúng như Lâm Phong dự đoán, chấn động kinh khủng bên này đã kinh động đến võ tu trong phương viên nghìn dặm, thân ảnh bọn họ loé lên như gió, ánh mắt hướng về bên này nhìn lại, chỉ thấy hạp cốc trong tầm mắt của bọn họ phát sinh chấn động kinh khủng, sơn mạch không ngừng nứt toác, giống như thiên địa đang bị sụp đổ vậy, bọn họ không dám tới quá gần, chỗ đó có thể là chiến trường của cường giả. Chấn động hủy diệt kéo dài không quá lâu lắng xuống, khi tất cả tan thành mây khói, núi trong hạp cốc đều sụp đổ, chôn vùi luôn cả hạp cốc, bên trong không có bất cứ động tĩnh gì, cũng không có người nào từ bên trong bước ra, ở địa phương xa xôi, có một đạo thân ảnh từ trên núi xuất hiện, hướng về phương xa chậm rãi bước đi, giống như tất cả sự việc nơi này cùng hắn không có quan hệ. Đúng lúc này, Cơ gia cũng xảy ra một việc, con trai của Cơ Thanh Tùng, tu vi đã đến Vũ Hoàng đỉnh phong, chuẩn bị trùng kích cảnh giới Đại Đế lại đột nhiên bị chết, trong Cơ gia bị người khác giết chết, chuyện này đối với Cơ gia mà nói, tuyệt đối là chuyện tình khó có thể tưởng tượng, vậy mà có người dám giết người trong Cơ gia, quả thực quá hoang đường, nói ra chỉ sợ không có người tin, nhưng thật sự đã phát sinh, hơn nữa người chết còn là dòng chính một chi của Cơ gia. Càng làm cho người Cơ gia buồn bực chính là, địa điểm con trai Cơ Thanh Tùng chết, không có phát sinh va chạm kịch liệt gì, giống như là bị người ta giết chết rất dễ dàng, bởi vì hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, cháu trai có quan hệ không tệ với chính mình, lại đột nhiên hạ sát thủ đối với hắn. Lúc chân tướng bị điều tra ra, người Cơ gia thậm chí còn không dám tin tưởng, theo con dâu của Cơ Thanh Tùng nói, sau khi Cơ Giang đến tìm trượng phu của nàng xảy ra cái bi kịch này, chuyện này có không ít người Cơ gia làm chứng, bọn họ thấy Cơ Giang thật sự quay về Cơ gia, cùng không ít người bắt chuyện rồi lại rời đi rất nhanh. Nhưng Cơ Giang không có đi bái kiến trưởng bối của hắn, thậm chí không có đi thăm cha mẹ hắn. Chân tướng được miêu tả rất sinh động. Lúc này, Cơ Nguyên và một nhóm thân ảnh đứng bên cạnh một cỗ thi thể, nghe người phía dưới hồi báo, sắc mặt trở nên xanh mét.
– Tại sao Cơ Giang lại phải giết chết Cơ Bách?
Một vị cường giả Cơ gia hỏi, hắn nghĩ mãi mà không rõ, mục đích của Cơ Giang là gì?
– Trước khi mất tích Cơ Giang phải đi đối phó Lâm Phong, sau đó một mực biến mất, lần thứ hai xuất hiện dĩ nhiên giết chết đường thúc của hắn, đáng hận, trên người hắn đã xảy ra chuyện?
Vào thời khắc này, một đạo thân ảnh như gió mà đến, ánh mắt nhìn vào Cơ Nguyên, trên trán hắn thẩm thấu ra mồ hôi.
– Hử?
Cơ Nguyên nhíu mày, hỏi:
– Làm sao vậy?
– Thanh Tùng lão gia, ngài ấy.
. . hồn ngọc đã vỡ. Người kia gian nan mở miệng, khiến cho đồng tử Cơ Nguyên cứng đờ, trong đôi mắt hiện lên một đạo sát khí, chuyện này vượt ra ngoài tưởng tượng của hắn quá xa.
– Thanh Tùng chính là cường giả Thiên Đế cảnh, có thực lực tương đương ta, ai có thể giết được hắn, lại khiến cho Cơ Giang đến giết chết Cơ Bách, trong chuyện này cất dấu bí mật gì?
Cơ Nguyên rung động trong lòng, một vị cường giả Thiên Đế chết đi, cho dù Cơ gia hắn cũng cảm thấy chấn động.
– Ai đã gặp qua Thanh Tùng, hắn xuất hiện lần cuối ở nơi nào, lập tức đi thăm dò cho ta, phải tra cho rõ ràng.
Giọng nói của Cơ Nguyên lộ ra sự âm trầm, cha con Cơ Thanh Tùng cùng ngã xuống, Cơ Thanh Tùng là Thiên Đế cảnh, mà con hắn lại chết trong Cơ gia, bị Cơ Giang giết chết, Cơ Nguyên làm sao có thể không tức giận, không biết trong chuyện này có cái bí ẩn gì. Một ngày kia, Doanh gia cũng bị chấn động, Doanh Thành suýt nữa bị người khác giết chết, một vị cường giả Thiên Đế cảnh ngã xuống. Một ngày kia, Cơ gia cũng bị động, cha con Cơ Thanh Tùng bị giết chết, một người là cường giả Thiên Đế, một người chết trong gia tộc. Một ngày kia Cơ gia tra ra rất nhiều tin tức, Cơ Thanh Tùng xuất hiện lần cuối ở địa phương Doanh Thành đột phá Đế cảnh, hơn nữa hắn còn tiếp xúc với Lâm Phong trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, lần cuối cùng hắn xuất hiện bên ngoài Cơ gia không xa, đúng lúc quay về Cơ gia thì bị Cơ Giang đi ngang qua thấy được, sau đó Cơ Giang trở về nhà, Cơ Thanh Tùng rời đi, người đi ngang qua thấy Cơ Giang vẫn chào hỏi. Tất cả đầu mối đều chỉ về phía một người, Lâm Phong. Cơ Thanh Tùng ở Đế Sơn có tiếp xúc với Lâm Phong, mà trước khi Cơ Giang mất tích, cũng đi đối phó Lâm Phong . Nhưng ai dám nói Lâm Phong làm đây? Lâm Phong có năng lực giết chết cường giả Thiên Đế cảnh Cơ Thanh Tùng sao? Nếu Cơ gia dùng cái cớ này đối phó Lâm Phong, đừng nói Chiến Vương Học Viện, cho dù những người khác ở Thánh Thành Trung Châu cũng sẽ châm chọc Cơ gia, muốn đối phó Lâm Phong cũng không cần tìm một cái lý do hoang đường như vậy. Tuy nhiên, chuyện này cứ như vậy mà thôi, không đi tìm Lâm Phong sao? Rốt cuộc cha con Cơ Thanh Tùng có bí mật gì? Ngày thứ hai, có tin tức truyền đến, Đế Sơn phát sinh va chạm cường đại, sau khi Cơ gia nhận được tin tức suy đoán, rất có thể đó đó chính là nơi Cơ Thanh Tùng đã ngã xuống, hiển nhiên hung thủ không phải Lâm Phong, nhưng ai làm mới được? Sau lưng Lâm Phong chỉ có Chiến Vương Học Viện, Cơ gia hắn có năng lực hoài nghi cường giả Chiến Vương Học Viện làm sao? Doanh gia nổi giận, bắt đầu tìm kiếm tung tích Tiêu Vũ Thiên khắp nơi. Cơ gia nổi giận, sự phẫn nộ đối với Lâm Phong thăng lên đến trình độ mãnh liệt, mặc dù bọn họ không thể chứng minh cái gì, nhưng cái chết của cha con Cơ Thanh Tùng tuyệt không thoát khỏi liên quan đến Lâm Phong, nhưng bọn họ không thể làm gì được, họ không có bất kỳ lý do gì để chứng minh chuyện này và Lâm Phong có liên quan, không thể động đệ tử thiên tài của Chiến Vương Học Viện. Một ngày kia, cường giả Cơ Nguyên đi tới Doanh gia. Trong đại điện, Doanh Phạt tiếp đãi Cơ Nguyên, hỏi Cơ Nguyên:
– Lần này Cơ Nguyên huynh đến Doanh gia, không biết muốn làm chuyện gì?
Bởi vì Tiêu Vũ Thiên trở về, nên đây là thời buổi rối ren của Doanh gia hắn, hắn tự nhiên đi thẳng vào vấn đề, gọn gàng dứt khoát.
– Doanh huynh nói vậy rất muốn bắt Tiêu Vũ Thiên lại, tru sát được thì càng tốt đúng không.
Cơ Nguyên khẽ cười nói, Doanh Phạt nhẹ gật đầu:
– Đương nhiên, không chỉ có Tiêu Vũ Thiên, chỉ cần hắn vừa chết, ta sẽ làm cho tất cả bộ lạc của hắn chôn vùi cùng hắn.
– Doanh huynh nói hay, ta cũng nói thẳng, Tiêu Vũ Thiên có thể nhiều lần chạy thoát Doanh gia đuổi giết, hiển nhiên có được năng lực ngụy trang cực kỳ lợi hại, hôm nay hắn đột phá đến Thánh Đế, Doanh gia muốn bắt hắn càng thêm khó khăn.
– Cơ Nguyên huynh có đề nghị gì?
Doanh Phạt hỏi.
– Ở Thanh Tiêu Đại Lục, có một gia tộc, có năng lực nhìn ra tất cả ngụy trang, nói vậy Doanh Phạt huynh hiểu chưa.
Cơ Nguyên hỏi. Đồng tử Doanh Phạt khẽ co lại, chuyện này hắn đương nhiên biết, nhưng địa vị của những người kia ở Thanh Tiêu Đại Lục phi thường siêu nhiên, họ chính là người của Thần Điện, hắn muốn thỉnh đối phương hỗ trợ là chuyện quá khó khăn, không biết phải bỏ ra vốn liếng gì mới được.
– Cơ Nguyên huynh hẳn rõ ràng, mặc dù Doanh gia ta là cổ Thánh Tộc, nhưng mặt mũi này họ cũng không cần thiết phải cho.
Doanh Phạt mở miệng nói.
– Cho nên ta tìm đến đến Doanh huynh, nếu Cơ gia cùng Doanh gia đi đến, như vậy sẽ có nắm chắc.
Cơ Nguyên nói. Đồng tử Doanh Phạt co rút lại, trong mắt bộc phát ra một đạo quang mang, nhìn Cơ Nguyên nói:
– Cơ gia nguyện ý giúp ta?
Cơ gia cần Doanh gia ta làm cái gì?
– Ta muốn Lâm Phong.
Cơ Nguyên lạnh lùng nói, khiến cho ánh mắt Doanh Phạt ngưng tụ, nói:
– Chiến Vương Học Viện cũng không dễ nói chuyện, Cơ gia đối phó Lâm Phong, lôi kéo thêm Doanh gia ta nữa cũng không có lý do xuất binh đi.
– Không, nhất định sẽ có lý do xuất binh, hơn nữa không chỉ Cơ gia và Doanh gia, mà còn có Vũ Văn gia, thậm chí này ta cũng sẽ đến Bùi gia một chuyến.
Ánh mắt Cơ Nguyên nhìn chăm chú Doanh Phạt, chậm rãi nói. Giờ khắc này, tâm trí Doanh Phạt nhảy lên, dẫn động tứ đại cổ Thánh tộc đối phó Lâm Phong? Đến ngăn chặn Chiến Vương Học Viện, trận chiến này thật khủng khiếp. Ánh mắt Doanh Phạt trở nên sắc bén, lập tức phá lên cười, nói:
– Vài đại cổ Thánh Tộc đồng loạt ra tay, chẳng lẽ chỉ vì Lâm Phong thôi sao?
Mục đích cuối cùng nhất là Thiên Diễn Thánh Kinh trên người Lâm Phong đi?
Chương 1978: Vận Mệnh Nhãn
Cơ Nguyên nhìn chăm chú vào Doanh Phạt nói:
– Lâm Phong và Cơ gia ta có cừu hận không nhỏ, thậm chí hắn có thể âm mưu hại chết cường giả Thiên Đế cảnh của chúng ta, Cơ gia phải bắt hắn lại, nếu như đạt Thiên Diễn Thánh Kinh thì càng tốt.
Doanh Phạt cười lạnh trong lòng, lời Cơ Nguyên nói có chút buồn cười, nếu không có Thiên Diễn Thánh Kinh, Cơ gia có thể động dao động Vũ Văn gia, thuyết phục Bùi gia ngăn chặn Chiến Vương Học Viện sao, tam đại cổ Thánh Tộc liên thủ, đủ để Thánh Thành Trung Châu run rẩy .
– Chỉ sợ thứ Cơ gia chuẩn bị trả cho Vũ Văn gia cùng Bùi gia cũng vì Thiên Diễn Thánh Kinh đi, nếu không phải như vậy, ta không cho rằng bọn họ sẽ bởi vì trợ giúp Cơ gia mà cùng Chiến Vương Học Viện đứng ở thế đối lập, nếu như vậy Doanh gia có nên tham gia hay không.
Ánh mắt Doanh Phạt loé lên, lộ ra sự sắc bén.
– Doanh huynh, Tiêu Vũ Thiên là họa lớn đối với Doanh gia chính, Cơ gia cùng Vũ Văn gia đáp ứng Doanh huynh cùng đi mời người, để Doanh gia dễ dàng đối phó Tiêu Vũ Thiên, giá này chẳng lẽ không đủ sao?
Cơ Nguyên lộ ra vẻ không vui nói. Tuy nhiên Doanh Phạt lại hừ lạnh trong lòng, nếu Cơ gia thật sự lấy được Thiên Diễn Thánh Kinh từ trong tay Lâm Phong, bọn hắn và Vũ Văn gia sẽ cùng có lợi, hai cổ Thánh Tộc sẽ càng mạnh hơn một bậc, chuyện này đối với Doanh gia mà nói, không phải chuyện tốt gì, tuy nói trong thời gian ngắn bọn họ nhìn như không có xung đột gì, nhưng đều là cổ Thánh Tộc, ai biết khi nào sẽ mâu thuẫn, loại chuyện này ở Thánh Thành Trung Châu quá bình thường.
– Cơ huynh không cần phải nói dễ nghe như vậy, nếu ngươi có thể trực tiếp đối phó Lâm Phong, chỉ sợ ngươi cũng không cần tốn hao vốn liếng tới giúp Doanh gia ta, chính các ngươi cũng cần Vận Mệnh Nhãn trợ giúp định tội Lâm Phong.
Doanh Phạt cười lạnh, khiến cho đồng tử Cơ Nguyên khẽ co rút lại, thầm mắng Doanh Phạt là lão hồ ly.
– Doanh Thành nhà ta, Doanh gia sẽ bảo vệ tốt, Tiêu Vũ Thiên cũng không dám tùy ý giết người Doanh gia, bằng không Doanh gia sẽ thảo phạt bộ lạc của hắn, Tiêu Vũ Thiên đối với Doanh gia cũng không phải chuyện quá lớn, nếu không Doanh gia sẽ tự mình đi thỉnh Vận Mệnh Nhãn, còn muốn hợp tác thì Cơ gia nên xuất ra đủ thành ý, đạt được chỗ tốt, các tộc cùng phân, nếu các ngươi có Thiên Diễn Thánh Kinh, Doanh gia cũng phải có, còn không thì Cơ huynh cứ tự nhiên đi.
Doanh Phạt đứng dậy, cường thế nói, những nhân vật tu luyện nhiều năm như hắn, ai mà không đa mưu túc trí, sao có thể ăn nửa điểm thiệt thòi. Cơ Nguyên trầm mặc, hai người kẻ ngồi người đứng, lâm vào trong an tĩnh, một lúc lâu sau Cơ Nguyên mới mở miệng nói:
– Tốt, nếu có Thiên Diễn Thánh Kinh sẽ cùng Doanh gia chia đều, nhưng chiếm được những vật khác, Doanh gia không thể đòi hỏi nữa.
Doanh Phạt chậm rãi quay người lại cười nói:
– Cơ huynh như vậy mới xem như thành tâm, tốt, mặc cả xong, Cơ huynh quay về tộc chuẩn bị đi.
Theo Doanh Phạt trừ Thiên Diễn Thánh Kinh ra, trên người Lâm Phong hẳn không có thứ khác có thể làm cho Doanh gia động tâm. Lúc này Lâm Phong đối với chuyện tình Cơ Nguyên cùng Doanh Phạt thương thảo hoàn toàn không biết gì cả, chỉ cần Cơ gia không có chứng cớ Cơ Thanh Tùng bị hắn giết, bọn hắn không lời nào để nói, cho dù bọn họ suy đoán ra thì đã sao, hắn là Trung Vị Hoàng, làm như thế nào giết một vị cường giả Thiên Đế cảnh, Cơ gia không dám động hắn. Nhưng hiển nhiên Lâm Phong đã đánh giá thấp quyết tâm của Cơ gia, quyết tâm của cổ Thánh Tộc. Nhất là sau khi vấn đạo Hoàng Bảng kết thúc, thấy Sở Xuân Thu cùng với Lâm Phong đại phóng dị sắc, rất nhiều người đều cho rằng do công lao của Thiên Diễn Thánh Kinh, khiến thiên phú của bọn hắn tăng lên rất lớn. Lúc này, Lâm Phong và Mộng Tình và Tiểu Nhã đang đứng tại một địa phương có mây mù của Thánh Thành Trung Châu, trước người bọn họ là Lâm Vô Thương cùng với Ngân Nguyệt. Khi Ngân tộc quyết định cùng Bùi gia thối hôn, không phản đối Lâm Vô Thương cùng Ngân Nguyệt lui tới nữa, Lâm Phong nói không sai, nếu hắn chỉ có một người đệ đệ là Lâm Vô Thương thì hắn có gì, Lâm Vô Thương cũng sẽ có đó, mà con của Lâm Vô Thương và Ngân Nguyệt trong tương lai cũng sẽ có, tuy nói Lâm Vô Thương không phải là đệ tử cổ Thánh Tộc nhưng hắn có ca ca là Lâm Phong, dùng thiên phú của Lâm Phong, tương lai sẽ phát sáng Thánh Thành Trung Châu, thậm chí khai sáng một cổ tộc, trở thành nhân vật tuyệt đỉnh, hắn cần chỉ thời gian mà thôi, nếu Ngân Nguyệt cũng thích Lâm Vô Thương thì Ngân Thụy xem như đánh cuộc tương lai của Lâm Phong vậy.
– Vô Thương, đệ nghĩ thông suốt chưa?
Lâm Phong nhìn Lâm Vô Thương hỏi.
– Rồi đại ca, mỗi lần đều ca tự mình xông xáo ra ngoài, nếu đệ một mực bên cạnh huynh, sẽ không có cánh nào vỗ cánh bay cao, chuyện tình của Tiểu Nguyệt đối với đệ là một loại kích động, đệ quyết định rời đi.
Lâm Vô Thương nói rất nghiêm túc, khiến cho Lâm Phong buồn bã, tuy nói hắn hy vọng Vô Thương cũng có thể lập lên thành tựu của mình, nhưng dù sao đây cũng là thân đệ đệ của hắn, hai mươi tuổi đi ra ngoài xông xáo Thanh Tiêu Đại Lục, hơn nữa nơi này lại là địa vực của mười tám Thiên Chi Chủ Thành, mức độ nguy hiểm không cần nói cũng biết.
– Nhớ kỹ chú ý mọi việc, có việc gì nhất định phải báo cho ta biết.
Lâm Phong tôn trọng quyết định của Vô Thương:
– Nhớ chăm sóc tốt cho Tiểu Nguyệt.
– Đệ biết rồi.
Vô Thương cầm lấy tay Ngân Nguyệt, lộ ra một nụ cười mỉm:
– Ca, ca nói lại với cha mẹ giúp đệ, đệ không nói cáo biệt với hai người nữa, nếu không bọn họ lại không nỡ.
– Tốt, đi đi.
Lâm Phong cười nói.
– Vâng.
Lâm Vô Thương nhẹ gật đầu, lập tức nhìn về phía Mộng Tình cùng Tiểu Nhã, nói:
– Mộng Tình tỷ, Tiểu Nhã tỷ, các người ở lại tốt nhé, sau này Vô Thương quay về sẽ đến gặp mọi người.
– Gia hoả hỗn láo, nếu ngươi dám có chuyện gì.
.., xem ta có hành hạ ngươi hay không. Tiểu Nhã quát một tiếng, con mắt có chút hồng hồng, có thể nói Vô Thương do nàng nuôi lớn, từ nhỏ đã được nàng yêu thương như vậy, hôm nay Vô Thương muốn rời đi cùng Ngân Nguyệt ra ngoài xông xáo.
– Tiểu Nhã tỷ, chờ đệ trở lại, tỷ và đệ đấu tiếp.
Vô Thương nhếch miệng cười một tiếng, nói:
– Đi nha.
Vừa nói, Vô Thương vừa xoay người lôi kéo Ngân Nguyệt rời đi, đưa lưng về phía Lâm Phong phất phất tay, thân ảnh hai người dần dần đi xa, biến mất trong mây mù. Lâm Phong thở dài một tiếng, thật lâu không nói gì, Mộng Tình lôi kéo tay của hắn, thấp giọng nói:
– Những năm qua Vô Thương luôn ở bên cạnh chàng, như vậy nó sẽ không có cách nào trưởng thành cả.
– Ta rõ ràng.
Lâm Phong mỉm cười nói với Mộng Tình một tiếng, tuy hắn và Vô Thương là huynh đệ, nhưng kỳ thật lại giống như hai đời người, hắn tiếp xúc với những chuyện không phải Vô Thương có thể tiếp xúc, bởi vậy Vô Thương bên cạnh hắn, sẽ chỉ là một khán giả, nếu Vô Thương nguyện ý ra ngoài, Lâm Phong không cần phải đi ngăn trở, mà chỉ hy vọng hắn mạnh khỏe.
– Ca ca, ta nhớ Vô Thương Mắt Tiểu Nhã đỏ hồng, khiến cho Lâm Phong cảm thán, hắn biết tình cảm Tiểu Nhã dành cho Vô Thương giống như chị em, hơn nữa còn mang theo một tia mẫu tính, Vô Thương vừa ra đời, Tiểu Nhã mang hắn theo.
– Đừng nghĩ nữa, cũng không phải nó không trở lại.
Lâm Phong tiến lên vuốt vuốt đầu Tiểu Nhã, ba người nhìn thoáng qua phương xa lần cuối, xoay người ngự không rời đi. Những ngày này Lâm Phong và Tiêu lão, Tiểu Nhã sống chung một chỗ, không trở về Chiến Vương Học Viện, hôm nay Tiêu lão đã bước chân vào Thánh Đế, trên con đường võ đạo có rất nhiều giải thích hữu dụng đối với Lâm Phong, có thể làm cho hắn cảm thấy sáng tỏ, Thánh Thành Trung Châu lớn như vậy, hắn cũng không lo lắng bị người tìm được, huống hồ Tiêu lão đã thay hình đổi dạng, chỉ sợ cường giả Doanh gia tới cũng không cách nào nhận ra. Tuy nhiên Lâm Phong còn chưa ý thức được, nguy cơ chân chính đã chậm rãi phủ xuống. Một ngày kia, Doanh gia tiếp đón một người mặc thanh bạch trường bào đến, đây là một lão giả đầu bạc, tuy nhiên tinh thần lại rất tốt, không có nửa điểm của lão giả, đôi mắt như sao trên trời, thâm thúy vô ngần, cả người đều lộ ra một luồng khí chất mờ ảo, ngày hôm đó cường giả đỉnh cấp của Doanh gia, Cơ gia, Vũ Văn gia, Bùi gia đều có mặt, chỉ vì nghênh đón lão giả này, có thể thấy được thân phận phi phàm của người này.
– Hạ huynh, trước tẩy trần cho huynh.
Lúc này, Doanh Phạt khách khí nới với người trước mắt.
– Miễn đi, trực tiếp làm chính sự.
Hạ Tiêu khoát tay áo, Doanh Phạt nhẹ gật đầu, nói:
– Chuyện tình đã nói qua cùng Hạ huynh, Hạ huynh chuẩn bị hạ thủ như thế nào.
Ánh mắt Hạ Tiêu nhìn về phía Cơ Nguyên, bình tĩnh nói:
– Dẫn ta đi chỗ Cơ Thanh Tùng chết, ta sẽ sử dụng Vận Mệnh Nhãn giúp ngươi trở về quá khứ.
– Tốt.
Cơ Nguyên khẽ gật đầu, đoàn người lập tức bay lên không, đi tới Đế Sơn, hôm nay Đế Sơn đã bị sụp đổ, thậm chí có một chỗ sơn mạch bị đứt đoạn, rõ ràng đây chính là nơi Cơ Thanh Tùng ngã xuống, đám người Cơ Nguyên đứng trong hư không, nói đối với Hạ Tiêu:
– Hạ huynh, nơi này chính là nơi Cơ Thanh Tùng ngã xuống.
– Uh.
Hạ Tiêu khẽ gật đầu, chỉ thấy thân thể của hắn bay lên không, đứng ở chỗ cao, trong khoảnh khắc, thiên địa biến ảo, bên trên Chư Thiên giống như có Chư Thiên Tinh Thần Biến phủ xuống, trong thiên địa xuất hiện một luồng sức mạnh kỳ diệu to lớn, khiến cho tất cả mọi người có ảo giác, mình đang ở trong Vận Mệnh. Vào thời khắc này, Hạ Tiêu mở mắt ra, trong hai mắt hắn giống như bắn ra hai đạo ánh sáng ngọc, cùng chu thiên tinh thần tương liên, trong khoảnh khắc, bên trên chu thiên tinh thần, xuất hiện một đôi mắt ngũ sắc toả ra ánh sáng ngọc chói mắt, yêu dị vô cùng, giống như Thiên Nhãn càn quét khắp sơn mạch.
– Vận Mệnh thuật, Vận Mệnh Nhãn.
Mọi người cảm thấy chấn động, cường giả Thần Điện quả nhiên không tầm thường, thần thông thuật cũng khiến người khác kinh hãi. Ánh sáng của Vận Mệnh Nhãn bao phỉ trọn phiến Đế Sơn này, đột nhiên hạ không xuất hiện từng quầng sáng, giống như Vận Mệnh Nhãn phát hiện ra chuyện gì, từng cảnh tượng biến hoá trong mắt mọi người, bọn họ thậm chí thấy được cảnh Doanh Thành xưng đế, thấy được tràng cảnh Cơ Thanh Tùng đối phó Lâm Phong.
– Ngừng!
Đúng lúc này, hình ảnh Cơ Thanh Tùng và Lâm Phong xuất hiện trong một đoạn sơn mạch xuất hiện, Cơ Nguyên quát lên một tiếng, chỉ thấy hai mắt Hạ Tiêu bắn ra ánh sáng chói lóa, khiến cho Vận Mệnh Nhãn chậm dần, quầng sáng nhất thời trở nên rõ ràng, Cơ Thanh Tùng và Lâm Phong đối thoại, sau đó bọn họ đi tới hạp cốc, có một vị lão giả từ trên Đế Sơn hướng phía trong hạp cốc đi tới, còn Lâm Phong thì đi ra, tiếp theo, sơn mạch sụp đổ, đại chiến mở ra…
Chương 1979: Đối tượng thủ hộ Vương cấp
– Quả nhiên là Lâm Phong!
Ánh mắt tộc nhân Cơ gia trở nên lạnh lẽo, Vận Mệnh Nhãn dựng lạ những sự việc phát sinh trong sơn mạch, khiến bọn họ nhìn rất rõ ràng, Lâm Phong vậy mà âm mưu giết chết Cơ Thanh Tùng, không thể nghi ngờ Cơ Bách con của Cơ Thanh Tùng cũng bị Lâm Phong sai khiến Cơ Giang giết, Cơ Giang đã bị Lâm Phong khống chế. Trên người Cơ Nguyên có lãnh ý phóng thích ra, sát ý ngập tràn, bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa có người nào dám láo xược với hắn Cơ gia như thế, vậy mà một mình Lâm Phong lại quá nhiều lần nhục nhã Cơ gia hắn, người này nhất định phải trừ đi.
– Hình ảnh cường giả đó là ai, chẳng lẽ Chiến Vương Học Viện cũng tham dự hay sao?
Ánh mắt Cơ Nguyên lạnh như băng, sơn mạch sụp đổ xong không thấy người nọ xuất hiện nữa. Mà lúc này, ánh mắt Doanh Phạt một bên cũng trở nên cực kỳ sắc bén, đôi mắt như như thiểm điện, nói:
– Hình như có Long Tượng lực, rất có thể là Tiêu Vũ Thiên.
– Tiêu Vũ Thiên?
Đồng tử Cơ Nguyên khẽ co rút lại, nói:
– Ngươi nói Tiêu Vũ Thiên kích sát Cơ Thanh Tùng?
– Rất giống, Tiêu Vũ Thiên am hiểu ngụy trang, Doanh gia ta hiểu rõ nhất nhưng vấn đề là tại sao Tiêu Vũ Thiên lại trợ giúp Lâm Phong kích sát người Cơ gia ngươi.
Doanh Phạt chậm rãi mở miệng, Cơ Nguyên không hỏi gì thêm, nhưng nếu đó đúng là Tiêu Vũ Thiên và Lâm Phong thì không cần chia bọn họ ra để đối phó nữa rồi.
– Hạ huynh, bây giờ huynh có thể tìm được hắn ở nơi nào hay không?
Doanh Phạt hỏi Hạ Tiêu, bọn họ từ ngàn dặm xa xôi mời Hạ Tiêu từ trong gia tộc tới đây là vì truy kích Tiêu Vũ Thiên, làm cho hắn không còn chỗ ẩn thân.
– Đương nhiên, chỉ cần hắn ở Thánh Thành Trung Châu thì sẽ không thoát được Vận Mệnh Nhãn của ta.
Trong thanh âm bình tĩnh của Hạ Tiêu lộ ra một mảnh tự tin mãnh liệt, nói với hai người:
– Dùng Thần Niệm vẽ lại tướng mạo của bọn hắn vào trong Vận Mệnh Nhãn.
– Tốt.
Doanh Phạt cùng Cơ Nguyên gật đầu, lần lượt dùng thần niệm huyễn hoá ra dung mạo của Tiêu Vũ Thiên và Lâm Phong, nhất thời hai cái bóng người hư ảo bay vào trong thiên nhãn, trong khoảnh khắc, một luồng lực lượng kỳ diệu bao phủ thiên địa, giống như có vô số thân ảnh xuất hiện.
– Vận Mệnh Thần Điện, Vận Mệnh thuật, vô cùng thần kỳ, đồn đãi tu luyện đến cảnh giới chí cường, có thể cắt đứt khí vận của người khác, thậm chí siêu thoát khởi nguyên Vận Mệnh thuật, có thể thay đổi Vận Mệnh con người, đương nhiên loại cảnh giới này, chỉ có cường giả đỉnh cấp trong thần điện mới có thể đạt đến, cường giả Thánh cấp trong truyền thuyết.
Mọi người thầm nói trong lòng, cùng lúc đó Vận Mệnh Nhãn phủ xuống, một loạt các hình ảnh xuất hiện, trong một toà phủ đệ phổ thông, có ba đạo thân ảnh, chính là Lâm Phong, Tiểu Nhã cùng với một vị lão giả, lão giả kích sát Cơ Thanh Tùng.
– Hạ huynh, Tiêu Vũ Thiên đâu?
– Chính là lão giả kia, hai người các ngươi muốn tìm đều ở đây.
Hạ Tiêu thản nhiên nói, khiến cho đồng tử mọi người ngưng lại.
– Quả nhiên, Tiêu Vũ Thiên quen biết Lâm Phong.
– Ghi nhớ địa điểm của bọn họ, trước về tộc đã.
– Tiêu Vũ Thiên, Lâm Phong!
Từng đạo âm thanh tràn ngập sát ý vang lên, Hạ Tiêu thu hồi Vận Mệnh Nhãn, rồi lập tức nhắm mắt lại, giống như đang khôi phục sức lực vậy, sử dụng loại năng lực này tiêu hao sức lực rất lớn, nếu không phải Doanh gia và Cơ gia nguyện ý trả giá cao, hắn cũng không vượt ngàn dặm xa đi đến Thánh Thành Trung Châu. Hạ Tiêu chính là thành viên của một gia tộc cường thịnh khác trong mười tám Thiên Chi Chủ Thành của Thanh Tiêu đại lục, Hạ gia là một gia tộc cực kỳ cường thịnh, bởi vì người khai sáng gia tộc, chính là người của Vận Mệnh Thần Điện, mà thế hệ này của Hạ gia, cũng có ba người nằm trong Vận Mệnh Thần Điện, Hạ Tiêu là một người trong số đó, bởi vì tầng quan hệ này, mà địa vị của Hạ gia so với cổ Thánh Tộc bình thường còn muốn cao hơn một bậc, nếu không có đủ thù lao, cho dù đó Doanh gia và Cơ gia cầu kiến cũng rất khó thỉnh bọn họ xuất thủ, phàm vật làm sao có thể khiến Hạ Tiêu để trong mắt. . . . Tiêu lão ở cùng một chỗ với Lâm Phong, chỉ thấy lúc này Tiêu lão không tự chủ được nhíu mày xuống, giống như có cảm giác bị người ta nhìn chộm.
– Tiêu lão, làm sao vậy?
Lâm Phong thấy Tiêu lão không ngừng nhíu mày lại thì nghi ngờ nói.
– Ta cảm giác có ngươi nhìn chúng ta.
Tiêu lão nhức đầu nhíu chặt, chậm rãi nói. Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, dùng cảnh giới cường đại của Tiêu lão, cảm giác của hắn tuyệt đối không sai, Lâm Phong lẳng lặng nhìn Tiêu lão, đối phương mang Thần Niệm bao phủ toàn bộ hư không xung quanh, tuy nhiên không có phát hiện ra cái gì.
– Kỳ quái !
Tiêu lão thì thào nói nhỏ một tiếng, không có người, dùng cảnh giới của hắn, có người nhìn trộm hắn mà hắn lại không phát hiện được người ta sao. Lâm Phong sinh ra một loại cảm giác không ổn, thân phận của Tiêu lão phi thường mẫn cảm, Doanh gia vẫn muốn đối phó hắn, nếu Doanh gia thực sự có thủ đoạn đặc biệt nào đó thì chuyện này không phải không làm được.
– Tiêu lão, nếu không người đi cùng ta đến Chiến Vương Học Viện đi.
Lâm Phong nói với Tiêu lão, Chiến Vương Học Viện là một phương thế giới, cường giả như mây, cho dù đó Doanh gia, cũng không dám dễ dàng giương oai.
– Không, mặc dù bọn họ có năng lực theo dõi ta, nhưng không thể tìm được sự tồn tại của ta.
Tiêu lão lắc đầu, nói.
– Lâm Phong, ngươi mang Tiểu Nhã trở về đi, ta sẽ đi đến một nơi khác.
Lâm Phong trầm ngâm trong chốc lát, rồi lập tức mở miệng nói:
– Cũng tốt, nếu có chuyện gì Tiêu lão cứ lập tức đến Chiến Vương Học Viện tìm vãn bối.
– Tốt, ngươi lập tức trở về đi.
Tiêu lão mở miệng nói ra một câu, thân thể lập tức bay lên trời, biến mất không thấy gì nữa.
– Tiểu Nhã, chúng ta trở về.
Lâm Phong lôi kéo Tiểu Nhã lóe lên rời đi, vô luận Tiêu lão cảm giác có đúng hay không, lo trước vẫn tốt nhất. Đúng vào lúc này, Doanh gia, Cơ gia, Vũ Văn gia cùng với Bùi gia, tứ đại cổ Thánh Tộc, đồng thời có cường giả kinh khủng bước ra lặng yên không một tiếng động, Thánh Thành Trung Châu không thể biết được tại sao tứ đại cổ tộc lại xuất động cường giả cùng một lúc như thế. Tiêu Vũ Thiên đi đến một toà sơn mạch bình thường tu luyện, tuy nhiên cái loại cảm giác bị nhìn trộm lại xuất hiện lần thứ hai, điều này làm cho sắc mặt hắn biến đổi, hắn đã ý thức được cái gì đó, khi hắn đổi địa phương ẩn nấp lần thứ hai, cái cảm giác bị nhìn trộm lại xuất hiện trong nháy mắt, giờ khắc này Tiêu Vũ Thiên đã biết, Doanh gia đã vận dụng thủ đoạn hắn vô phương tưởng tượng.
– Tiểu Phong nói hắn có được không gian thế giới tự thành, có thể làm cho ta hoàn toàn ẩn tàng, chỉ có thể đi tìm Tiểu Phong thôi.
Tiêu Vũ Thiên thầm nghĩ trong lòng một tiếng, bắt đầu dùng truyền tin ngọc giản liên lạc với Lâm Phong, còn hắn thì tiến về phía Chiến Vương Học Viện. Lâm Phong đi đến ngoại vi Chiến Vương Học Viện nghênh đón Tiêu lão, sau khi trở lại biệt viện của hắn, hắn để Tiêu lão tiến vào trong thế giới của mình, Võ Hồn Thế Giới là bí mật lớn nhất của hắn, tuy nhiên hắn không có giấu diếm Tiêu lão, tính mạng của hắn do Tiêu lão cứu, Tiểu Nhã cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, hắn đương nhiên có đủ lý do tin tưởng Tiêu lão. Sau khi Tiêu lão tiến vào trong Võ Hồn Thế Giới của Lâm Phong, Hạ Tiêu mở ra Vận Mệnh Nhãn lần thứ hai. Vận Mệnh Nhãn không cách nào mở ra, hắn chỉ có thể cách một đoạn thời gian mới mở ra một lần, truy tung vị trí của Tiêu Vũ Thiên, nhưng lần này hắn mở ra lại không tìm được .
– Chuyện gì xảy ra?truyện ma
Trong lòng Hạ Tiêu khẽ run lên, đối phương làm sao có thể trốn tránh được Vận Mệnh Nhãn.
– Hạ huynh.
Doanh Phạt nhìn Hạ Tiêu, hắn phụ trách đi trước tìm kiếm tung tích của Tiêu Vũ Thiên rồi truyền tin tức lại, tùy thời bẩm báo vị trí Tiêu Vũ Thiên, mà giờ khắc này, Tiêu Vũ Thiên lại biến mất trước Vận Mệnh Nhãn.
– Hắn biến mất, lực lượng gì có thể giúp hắn tránh thoát Vận Mệnh Nhãn.
Vận Mệnh Nhãn biến mất trong hư không, Hạ Tiêu chau mày, không cách nào hiểu rõ.
– Biến mất?
Thần sắc Doanh Phạt cứng đờ, hắn cho rằng Tiêu Vũ Thiên đã phát hiện cái gì, một mực di động vị trí của mình, phương hướng cuối cùng hắn đi là Chiến Vương Học Viện.
– Nhất định là Chiến Vương Học Viện, Hạ huynh, huynh điều tra Lâm Phong thử xem.
Doanh Phạt nói với Hạ Tiêu, Hạ Tiêu lập tức mở ra Vận Mệnh Nhãn lần thứ hai, Lâm Phong đang trong Chiến Vương Học Viện, nhưng không có tung tích của Tiêu Vũ Thiên, chuyện này khiến cho Doanh Phạt truyền âm nói:
– Tiêu Vũ Thiên đi về phía Chiến Vương Học Viện, nhưng Vận Mệnh Nhãn của Hạ huynh lại đột nhiên không cách nào tìm được hắn, rất có thể hắn đã mượn lực lượng nào đó ẩn dấu đi, chỉ sợ chúng ta phải thay đổi sách lược, trước tìm được Lâm Phong, biết rõ ràng quan hệ giữa Lâm Phong và Tiêu Vũ Thiên rồi bắt giữ Lâm Phong, sau đó không sợ Tiêu Vũ Thiên không xuất hiện.
Bên kia không có trả lời, hiển nhiên biết nên làm như thế nào, bọn họ có tính toán diệt Tiêu Vũ Thiên trước, nhưng họ muốn bắt người ở Chiến Vương Học Viện, áp lực so với Tiêu Vũ Thiên còn lớn hơn nữa. Các đại cổ Thánh Tộc không dám chọc giận học viện. Cửa vào Chiến Vương Học Viện có bốn cơn lốc cuốn qua, cùng lúc đó có bốn đạo thân ảnh xuất hiện trên mặt đất, xung quanh bọn họ có một loại khí tràng mạnh mẽ và đáng sợ, nó khiến cho ánh mắt của mọi người không tự chủ được nhìn về phía bốn người kia.
– Thật mạnh!
Mọi người hít một ngụm khí lạnh, bốn người này xuất hiện trong nháy mắt, giống như bốn pho tượng, mặc dù họ không có hơi thở mạnh mẽ, nhưng tâm thần của tất cả mọi người đều không tự chủ được nhảy lên, từ loại khí tràng uy nghiêm kinh khủng này, có thể đoán được thực lực của bọn họ đáng sợ bao nhiêu. Đột nhiên cửa vào có hai đạo thân ảnh đi ra, ánh mắt ngưng trọng nhìn bốn người trước mắt nói:
– Các vị tiền bối đến Chiến Vương Học Viện có chuyện gì vậy?
– Thủ hộ giả cũng xuất hiện?
Đồng tử hai vị cường giả Chiến Vương Học Viện co rút lại, lộ ra thần sắc chấn động.
– Lâm Phong giết người Cơ gia, ta đến đây bắt người, mong học viện lượng thứ.
Dứt lời, bốn người hướng về phía trước bước ra, một luồng uy áp tuyệt thế tràn ngập, cái loại khí tràng này, khiến cho người chung quanh cảm giác trong lòng run sợ, cho dù hai cường giả thủ hộ cũng đột nhiên biến sắc. Hai người liếc nhìn lẫn nhau một cái, thân hình lập tức lóe lên đi vào trong học viện.
– Bọn họ đến bắt Lâm Phong.
Chỉ nghe một người trong đó nói.
– Báo tín hiệu nguy cấp thôi, nếu không sẽ không còn kịp nữa.
– Tín hiệu nguy cấp?
Thần sắc người kia cứng đờ, tín hiệu nguy cấp của Chiến Vương Học Viện, chỉ khi đối diện đại địch mới phóng thích.
– Lâm Phong bị bắt đi, nếu có chuyện gì xảy ra chúng ta đảm đương không nổi trách nhiệm này, ngươi đã quên thông báo của Lão Tổ sao, hiện tại Lâm Phong chính là người được học viện bảo vệ !
Hai người vừa nói xong, một đạo quang hoa cửu sắc nở rộ trên bầu trời Chiến Vương Học Viện, một tiếng chuông cảnh báo được gõ vang trong Chiến Vương Học Viện, giờ khắc này tất cả mọi người trong Học Viện đều nghe được tiếng chuông này!
Chương 1980: Tứ đại cổ Thánh tộc uy hiếp
Giờ khắc này, tất cả mọi người của Chiến Vương Học Viện đều ngẩng đầu lên trời, trong ánh mắt lộ ra thần sắc chấn động, tiếng Chiến Vương chuông vang lên, chuyện gì đã phát sinh, chuông cảnh báo ngàn năm chưa từng vang lên nay lại được gõ vang.
Tứ đại học viện đứng sừng sững tại Thánh Thành Trung Châu vô số năm, quang mang chói mắt, nội tình còn thâm hậu hơn cổ Thánh Tộc, hơn nữa học viện sẽ không phát sinh tranh chấp với cổ Thánh Tộc tại ngoại giới, thậm chí cổ Thánh Tộc sẽ thường xuyên đưa đệ tử đến học viện tu hành, bởi vậy rất ít khi học viện gặp phải chuyện nguy nan, tiếng chuông này đã có khoảng một ngàn năm chưa từng tấu lên.
– Cửu sắc quang, chuông cảnh báo vương cấp, trời ạ, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Một số lão nhân Chiến Vương Học Viện lộ ra thần sắc chấn động, chuông cảnh báo vương cấp là cảnh báo cao cấp nhất, một số môn sinh mới tiến nhập Chiến Vương Học Viện, nghe thấy tiếng chuông này đều không biết có ý nghĩa gì, tất cả đều lộ ra thần sắc mờ mịt.
Ngay cả Lâm Phong cũng tỏ ra mờ mịt nhìn hư không, không hiểu chuyện gì xảy ra, hắn đối với một chút quy củ cổ xưa của học viện không được rõ ràng cho lắm, nhưng giờ khắc này, trong Tiên Sơn của Chiến Vương Học Viện, có một luồng hơi thở kinh khủng tràn ngập ra ngoài, trong khoảnh khắc bao trùm toàn bộ học viện bên trong, cùng lúc đó mấy đạo thân ảnh đồng thời chạy ra khỏi Tiên Sơn, ngay cả người đang tu luyện cũng xuất hiện, lao thẳng đến chỗ bốn cỗ hơi thở mạnh mẽ kia.
– Hơi thở này của ai?
Lúc này, Lâm Phong cũng phát giác ra được mình bị mấy đạo hơi thở mạnh mẽ khóa chặt lại, chỉ một lát sau, trong hư không xa xa, từng luồng hơi thở kinh khủng tràn ngập mà đến, bốn đạo thân ảnh đứng trong hư không, mỗi một bước đều giống như vượt qua thời không, trong khoảnh khắc xuất hiện trên đầu Lâm Phong, như bốn vị cổ Vương. Thần sắc Lâm Phong trở nên hoảng hốt, trong lòng hắn bắt đầu chuyển động, trực giác của Tiêu lão quả nhiên không sai, bọn họ thật sự bị cường giả truy tung, hơn nữa còn là bốn người vô cùng khủng bố.
– Lâm Phong!
Chỉ thấy một vị cường giả trong đó hừ lạnh một tiếng, bàn tay run lên, Lâm Phong chỉ cảm thấy một luồng lực lượng kinh khủng trói buộc hắn lại, hư không quanh người hắn giống như bị ngưng kết lại, bị người khống chế.
– Ai dám động đến hắn!
Một tiếng quát cuồn cuộn truyền đến, giống như kinh lôi nổ vang, khiến thiên địa rung chuyển, uy áp kinh khủng tràn ngập không gian, chỉ thấy Thí Thiên Lão Tổ và Huyền Thiên Lão Tổ đồng thời xuất hiện, từ trên vòm trời hạ xuống, đứng trên đầu Lâm Phong, ánh mắt lạnh như băng quét nhìn mấy người trước mắt.
– Cơ gia, Vũ Văn gia, Doanh gia, Bùi gia, đội hình thật lớn, tứ đại Thánh Đế đồng thời bắt đệ tử Chiến Vương Học Viện ta là có ý gì?
Thân ảnh Thí Thiên Lão Tổ đứng trong hư không, hơi thở cuồn cuộn không ngừng phủ xuống, cùng lúc đó, những đạo thân ảnh khác cũng xuất hiện xung quanh hư không, những người này đều là cường giả khổ tu trong Tiên Sơn, khi bọn họ nghe thấy chuông cảnh báo, bọn họ đồng thời lao đến bên này, thần niệm tràn ra, bao phủ học viện lập tức tìm đến đây.
Một tiếng quát vang vọng học viện, khiến cho vô số người trong Chiến Vương Học Viện run rẩy, tứ đại cổ Thánh Tộc, tứ đại Thánh Đế, vì đối phó Lâm Phong mà xuất hiện ở Chiến Vương Học Viện sao? Đây là trận chiến kinh thiên động địa.
– Thí Thiên Lão Tổ, bọn ta cũng không phải cố tình đến gây sự, Lâm Phong liên hợp Tiêu Vũ Thiên, tru sát cường giả Thiên Đế Cơ Thanh Tùng của Cơ gia ta, mặt khác, hắn còn khống chế Cơ Giang, tàn sát thúc phụ Cơ Bách của hắn, ta không thể không đến học viện bắt người, mong lão giả thứ tội.
Thánh Đế Cơ gia bình tĩnh nói, nếu tứ đại Thánh Đế đã đến thì bọn họ cũng đã chuẩn bị xong để đối chiến với Chiến Vương Học Viện. Đồng tử Lâm Phong khẽ co rút lại, vậy mà những người này biết hắn và Tiêu Vũ Thiên liên hợp giết chết Cơ Thanh Tùng, chuyện này không thể nào xảy ra, đến tột cùng nó bại lộ như thế nào.
– Đây là chuyện tình Cơ gia, còn mấy nhà khác thì sao?
Thí Thiên Lão Tổ thản nhiên nói.
– Lão Tổ nên biết ân oán của Tiêu Vũ Thiên và Doanh gia ta, không lâu trước đây Lâm Phong và Tiêu Vũ Thiên và một vị nữ tử ở chung một chỗ, sau đó chỉ còn lại hắn và vị nữ tử kia, còn Tiêu Vũ Thiên thì đột nhiên biến mất.
Thánh Đế Doanh gia quét mắt nhìn Tiểu Nhã, khiến sắc mặt Tiểu Nhã tái nhợt, giống như nàng không cách nào thừa nhận được cái nhìn kia.
– Ngày xưa Lâm Phong tham gia thọ lễ của Ngân Thụy, đánh chết người của Cơ gia và Vũ Văn gia, khoản này sổ sách, đương nhiên không thể không tính.
Thánh Đế Vũ Văn gia nói tiếp.
– Trong ngày đại hỉ của Bùi gia và Ngân tộc, Lâm Phong đến quấy rối, âm mưu phá hư ta chuyện vui của Bùi gia và Ngân tộc.
Cuối cùng Thánh Đế Bùi gia cũng nói đến, tứ đại Thánh Đế cũng có lý do đối phó Lâm Phong, còn Lâm Phong đều không thể tranh luận.
– Vì việc này mà tứ đại Thánh Đế cùng xuất động.
Thí Thiên Lão Tổ lạnh lùng mở miệng, quét mắt nhìn bốn người trước mặt, tâm tư bốn người này như nào, hắn còn có thể không biết sao.
– Thiên Đế của Cơ gia chết trong tay người này, chẳng lẽ đó cũng là việc nhỏ.
– Còn việc của Tiêu Vũ Thiên nữa.
Thánh đế của Cơ gia cùng Doanh gia lãnh đạm nói ra, cường giả càng tụ xung quanh Chiến Vương Học Viện càng ngày càng nhiều, khiến cho tất cả môn sinh Chiến Vương Học Viện đều sinh ra chấn động, cổ Thánh Tộc ở Thánh Thành Trung Châu không có nhà nào không cao cao tại thượng, không người dám trêu chọc vào, vậy mà tứ đại cổ Thánh Tộc đến đây, không có một nhà nào mà Lâm Phong không trêu chọc, quen biết Tiêu Vũ Thiên, giết chết Cơ Thanh Tùng, tru sát thiên tài Cơ gia và Vũ Văn gia, lá gan này quá lớn, nếu hắn không có thiên phú trác tuyệt, Chiến Vương Học Viện tuyệt đối sẽ không bảo lãnh hắn như vậy, tứ đại cổ Thánh Tộc có lý nên nói năng rất khí phách.
– Buồn cười.
Nhưng vào lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên, tiếng cười này xuất ra từ miệng Lâm Phong, ánh mắt Thí Thiên Lão Tổ nhìn về phía Lâm Phong, mở miệng nói:
– Lâm Phong, có lời gì cứ nói, đừng ngại.
– Thứ nhất, chuyện phá hư hôn sự của Bùi gia và Ngân tộc, ta đường đường chính chính đi đến Bùi gia, ta chưa bao giờ đồng ý cho Bùi gia ngươi cái gì, Bùi gia quá tham lam mà bội ước, khiến Ngân tộc từ bỏ hôn sự, cái lý do này để Thánh Đế xuất thủ, có hơi hoang tưởng một chút, thứ hai, Vũ Văn gia và Cơ gia nói ta giết tộc nhân của các ngươi, ta thừa nhận, nhưng những người ta giết đều là những người muốn giết ta khi quay về học viện, chẳng lẽ người Cơ gia và Vũ Văn gia muốn giết ta, ta lại thúc thủ chịu trói để bọn họ giết; ba thứ, Cơ Thanh Tùng chết cũng do ta làm, Cơ Thanh Tùng có thân phận như thế nào, cường giả Thiên Đế cảnh Cơ gia, vì sao ta phải tính toán để giết hắn?
Bởi vì hắn thân là cường giả Thiên Đế cảnh, dĩ nhiên dùng mộng cảnh dụ dỗ Thiên Diễn Thánh Kinh của ta, bị ta phát hiện, lại đánh cắp trí nhớ của muội muội ta, dùng một chút bí mật của muội muội ta đến uy hiếp ta, ta tương kế tựu kế bẫy hắn, loại tiểu nhân hèn hạ vì bảo vật đến tìm ta như thế, vì sao ta không được giết, chẳng lẽ ta cam tâm để hắn uy hiếp, giao ra Thiên Diễn Thánh Kinh hay sao; thứ tư, Tiêu Vũ Thiên và ta có quen biết, vậy thì sao, chẳng lẽ bởi vì chúng ta quen biết, Doanh gia có thể giết ta hoặc dẫn ta đi? Tại sao ân oán của Doanh gia và Tiêu Vũ Thiên lại tính lên người của ta?
Tất cả sự tình kia Lâm Phong đều thừa nhận, nếu tứ đại Thánh Đế dám đến Chiến Vương Học Viện thì hiển nhiên bọn hắn cũng có chuẩn bị, hắn không thể nào phủ nhận, nhưng hắn vẫn muốn làm cho bọn họ không đủ lý do động đến chính mình, không thể để cho đối phương có cớ được.
– Chuyện tình Bùi gia và Ngân tộc, mọi người trong Thánh Thành Trung Châu đều biết, sự việc ấy cũng làm phiền Thánh đế Bùi gia đến Chiến Vương Học Viện ta bắt người hay sao, có phải Bùi gia không để Chiến Vương Học Viện chúng ta vào trong mắt không, người Vũ Văn gia và Cơ gia ra tay tập sát Lâm Phong, cuối cùng bị Lâm Phong phản giết, tội chết có thừa, hơn nữa Cơ Thanh Tùng là cường giả Thiên Đế, lại đi đối phó hai tên hậu bối, chuyện bại hoại như thế, nếu như ta biết ta cũng sẽ đích thân tru diệt hắn, cuối cùng là chuyện tình của Tiêu Vũ Thiên, hình như Doanh gia tìm lộn người rồi, ta và Tiêu Vũ Thiên cũng quen biết đó, có phải các ngươi cũng muốn bắt ta hay không?
Thí Thiên Lão Tổ lạnh lùng nhìn mấy người trước mắt, tiếp theo nói với Lâm Phong.
– Chiến Vương Học Viện ta không chiêu đãi nổi chư vị, kính xin rời đi cho.
Huyền Thiên Lão Tổ cũng bình thản nói một tiếng, tiễn khách.
– Bởi vì người này nói mấy câu mà mang chuyện tình phủi sạch không còn một mảnh, nào có chuyện đơn giản như thế, mong hai vị để bọn ta đưa Lâm Phong đi, chúng ta sẽ điều tra thật tốt, nếu không có quan hệ gì với hắn, chúng ta bảo đảm sẽ trả lại không hao tổn gì.
Thánh Đế Cơ gia mặt không đổi sắc, giọng nói rất bình tĩnh, cùng tồn tại ở Thánh Thành Trung Châu, phân biệt ra thành cổ Thánh Tộc và học viện, đương nhiên bọn họ không có khả năng trở mặt dễ dàng, bọn hắn muốn thử uy hiếp, chỉ cần Chiến Vương Học Viện không chịu nổi áp lực, dĩ nhiên sẽ giao ra Lâm Phong.
– Mang đi, các ngươi nghĩ Chiến Vương Học Viện là địa phương nào ?
Giọng nói của Thí Thiên Lão Tổ lạnh hơn vài phần.
– Chiến Vương Học Viện truyền thừa vô số năm ở Thánh Thành Trung Châu, tất cả cổ Thánh Tộc đều kính trọng, hơn nữa còn cho đệ tử trong gia tộc đến đây tu hành, tuy nhiên Lâm Phong làm ra nhiều việc đáng trách như vậy, mà Chiến Vương Học Viện vẫn che chở, chuyện này có chút hơi quá mức rồi.
– Ý của ngươi là, các ngươi cần người, Chiến Vương Học Viện ta phải giao đệ tử cho các ngươi?
Thí Thiên Lão Tổ hừ lạnh một tiếng.
– Nói như vậy, cha con Cơ Thanh Tùng và đám người Cơ Giang, cùng với người Vũ Văn gia tộc, Doanh gia, đều chết vô ích sao?
Thánh Đế Cơ gia mở miệng lần thứ hai, thanh âm cũng lạnh hơn vài phần.
– Ta đã nói rồi, bọn họ chết không sai, chuyện đó không có quan hệ gì với Lâm Phong, bốn vị đi đi.
Ống tay áo Thí Thiên Lão Tổ huy động, đuổi khách lần thứ hai.
– Tốt, đây là địa bàn Chiến Vương Học Viện, Cơ gia ta cấp cho học viện mặt mũi, tôn trọng học viện, tự nhiên sẽ không láo xược trong học viện, nhưng chỉ cần Lâm Phong hoặc người có quan hệ cùng Lâm Phong bước ra khỏi Chiến Vương Học Viện thì có một số việc, chúng ta nên làm vẫn phải làm, học viện có thể bảo vệ đệ tử của học viện, Cơ gia ta cũng không thể khiến con cháu Cơ gia chết trong tay người khác.
Thánh Đế Cơ gia lạnh lùng nói.
– Vũ Văn gia cũng như vậy.truyện tà tu audio
– Còn có Doanh gia ta nữa, Lâm Phong, ta sẽ tra ra quan hệ của ngươi cùng Tiêu Vũ Thiên.
Thánh Đế Doanh gia lạnh nhạt nói.
– Chiến Vương Học Viện che chở môn sinh như thế, Bùi gia ta xem như thấy được.
Tứ đại Thánh Đế nhao nhao tỏ thái độ, khiến cho cường giả Chiến Vương Học Viện lạnh như băng, tứ đại cổ Thánh Tộc liên thủ tạo áp lực cho học viện sao, trận hình cùng quyết tâm thật lớn, chúng muốn dùng loại thủ đoạn này ức hiếp Lâm Phong, khiến Lâm Phong không dám rời khỏi học viện ư?