Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 391 [Chương 1951 đến 1955]
❮ sautiếp ❯Chương 1951: Tử vong chung tang
Khi tiến chuông thứ tám kết thúc, một vị cường giả trên Nhân Hoàng Thiên Trụ bị quỷ vật xé tan thần hồn, phu ra một ngụm máu tươi rồi chết.
Khi thấy cảnh đó, sắc mặt của vô số người quanh đó trở nên xám như tro tàn. Đạo uy của Quỷ Lệ quả nhiên rất tà ác, có thể hóa thành yêu ma quỷ quái tấn công Thần Hồn đối thủ, thôn phệ tính mạng đối phương. Cùng lúc đó, mọi người đột nhiên phát hiện thần hồn của Quỷ Lệ đang rung chuyển dữ dội, dường như tác dụng phụ của Nhân Hoàng Chung đã vượt qua mức kiểm soát của hắn. Trong thần hồn hắn chắc đang bị một đám yêu ma quỷ quái tấn công.
– Thiên Địa chư quỷ, Pháp Tướng vô hình, tru.
Ngay lúc đó, Quỷ Lệ đột nhiên hét to một tiếng rồi phóng ra một quỷ vật tấn công Nhân Hoàng chung. Ngay sau đó, có những tiếng kêu thảm thiết vang lên, lại thêm một người nữa bị quỷ vật thôn phệ thần hồn. Mà ảnh hưởng của tiếng chuông thứ 9 không chỉ dừng lại ở đó, nó đã khiến cho không biết có bao nhiêu cường giả phải thối lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Thậm chí nhân vật trong top 20 xếp trên Lâm Phong cũng phải thối lui. Vào lúc này, trong thức hải của Lâm Phong đang bộc phát ra một luồng tử khí kinh khủng. Luồng tử khí kia phải không ngừng bảo vệ thần hồn của hắn, hắn mới không bị quỷ vật thôn phệ thần hồn.
Sau khi Quỷ Lệ thấy vài vị cường giả thối lui, hắn vung trường bào lên, hóa thành một cái bóng đen bay về vị trí của mình. Giờ khắc này, trên một trăm Nhân Hoàng Thiên Trụ chỉ còn lại khoảng 20 người ít ỏi. Khi thấy vậy, Lâm Phong chuyển sang cây trụ ở vị trí thứ 20 đang còn trống.
Mà vị đệ tử Nhân Hoàng cung cũng đang không ngừng dùng Nhân Hoàng bút, viết lại Hoàng bảng, đồng thời xóa tên một số người đã tử vong. Khi Hoàng bảng mới được công bố, mọi người phát hiện số người trên Hoàng bảng chi còn có 90 người, đã có mười vị cường giả chết trong quá trình Vấn Hoàng bảng.
Khi thấy không có ai định tiếp tục đánh chuông, Nhậm Thiên Hành nhìn về phía Cơ Thương và Doanh Thành. Lúc thấy hành động đó của Nhâm Thiên Hành, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Cơ Thương, xem hắn có định đánh chuông không? Cùng lúc đó, Cơ Thương cũng liếc nhìn mọi người một cái, rồi chuyển sang nhìn Lâm Phong. Trong nháy mắt, hắn bắt đầu phóng về phía Nhân Hoàng chung.
– Keng, keng, keng, keng, chắn.. . Ngay khi Có Thương lại gần Nhân Hoàng chung, hắn khiến cho Nhân Hoàng chung liên tiếp phát ra năm tiếng. Sau đó, thiên địa lập tức xuất hiện một luồng đạo uy vô cùng mạnh mẽ, từ trên trời giáng xuống. Luồng Đạo uy đó làm cho tất cả cường giả trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cảm thấy thân thể dường như đang bị đạo uy xé nứt.
– Keng, keng!
Lúc hai tiếng chuông nữa vang lên, một đám người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đồng loạt thối lui. Vào lúc này, bọn họ đều cảm thấy mình đã không thể chịu đựng nổi, chỉ cần một tiếng chuông nữa vang lên, bọn họ sẽ bị Đạo uy xé nát.
– Keng!truyện Linh Dị
Lúc tiếng chuông thứ 8 vang lên, lại có hai người không thoát đi kịp, thân thể trực tiếp bị Đạo uy hủy diệt. Ngay khi Thần Hồn của hai vị cường giả đó muốn ly thể chạy trốn, nhưng vẫn bị tiếng chuông hủy diệt.
– Lăn xuống cho ta.
Cơ Thương chợt quát một tiếng, rồi nhìn thẳng về hướng Lâm Phong. Ngay lúc đó, trên bầu trời xuất hiện một luồng đạo uy kinh khủng, từ từ giáng xuống xuống.
Giờ khắc này, cả cơ thể của Lâm Phong đều bắt đầu rung chuyển, phảng phất như mỗi một tế bào trong cơ thể của hắn đều có thể sụp đổ. Lâm Phong lập tức nhắm mắt lại, trên người hắn xuất hiện từng luồng pháp tắc, hóa thành một cổ ấn kỳ diệu bao bọc cơ thể, cố gắng bảo vệ Lâm Phong.
Khi thấy tiếng chuông thứ 9 không thể khiến cho Lâm Phong lui khỏi Nhân Hoàng Thiên trụ, Cơ Thương lại gần Nhân Hoàng chung, bắt đầu hội tụ sức mạnh. Khi một quyền đó của hắn đánh vào Nhân Hoàng chung, Nhân Hoàng chung phát ra một tiếng chuông như tiếng sấm cuồn cuộn.
Làm cho rất nhiều vị cường giả bị chấn động tới mức phải phun ra một ngụm máu tươi, vài vị cường giả phải nhảy xuống Nhân Hoàng Thiên Tru. Dù cường giả trong top 10 Hoàng bảng cũng muốn tạm lánh mũi nhọn.
– Oanh!
Ngay lúc tiếng chuông thứ 10 vang lên, cổ ấn đang bảo vệ Lâm Phong hóa thành vô số mảnh, cơ thể Lâm Phong cũng xuất hiện từng đạo vết nứt. Nhưng ngay khi Lâm Phong lui về phía sau một bước, đạo uy yếu bớt, rồi từ từ biến mất. Sau khi tiếng chuông thứ 10 hoàn toàn tan biến, Cơ Thương liếc nhìn Lâm Phong một cái, rồi lập tức quay về Nhân Hoàng Thiên Trụ thứ hai.
– Sau khi khiến cho Nhân Hoàng chung vang lên mười tiếng, mà Cơ Thương dư lực như thế này, hắn hẳn phải đánh lên tiếng chuông thứ 11 chứ nhỉ?
Vào lúc này, tất cả mọi người đều cảm thấy chấn động vì thực lực của Cơ Thương. Nhưng có vẻ như mục đích của hắn đánh Nhân Hoàng chung đã thất bại, nên hắn mới không đánh thêm tiếng chuông thứ 11.
Mặc dù biết Cơ Thương cố tình nhắm vào mình, nhưng Lâm Phong vẫn rất bình tĩnh, tựa hồ không hề để ý đến chuyện đó. Giờ phút này, hắn đã đứng trên Nhân Hoàng Thiên Trụ thứ 13.
Mà khi mọi người nhìn thấy sự thay đổi của Hoàng bảng, cả đám đều cảm thấy bất ngờ. Trừ top 10 vẫn còn giữ nguyên, thì cả Hoàng bảng đã sào loạn hoàn toàn, khiến cho mọi người chỉ biết cảm thán. Ngày Vấn Hoàng bảng không hỗ là ngày Hoàng bảng biến động kịch liệt nhất, sự biến đọng của nó đã vượt qua mọi dự đoán. Sau một lúc không hề thấy có người muốn đánh Nhân Hoàng chung, Nhậm Thiên Hành nhìn mọi người nói:
– Còn có ai muốn đánh Nhân Hoàng cổ chung nữa không?
Ngay khi Nhậm Thiên Hành vừa dứt lời, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Doanh Thành. Nhưng Doanh Thành lại vẫn không có hành động gì, dường như hắn không hề muốn đánh Nhân Hoàng chung.
– Hình như Nhân Hoàng chung và Vấn Thiên Bia ở Thiên Hà Chiến Trường có vài phần tương tự nhau.
Không biết cái Nhân Hoàng chung này có chỗ kỳ diệu gì không? Lâm Phong nói nhỏ trong lòng một tiếng, rồi lập tức bước đi. Lúc mọi người nhìn thấy hắn đang đi về phía Nhân Hoàng chung, sắc mặt của họ lập tức trở nên ngưng trọng, tò mò nhìn Lâm Phong đang định làm gì?
Sau đó họ thấy trên người Lâm Phong tỏa ra một luồng Tử Vong Đạo Ý nồng nặc, tấn công Nhân Hoàng chung, nhưng tiếng chuông do hắn đánh lên vô cùng nhỏ yếu, căn bản không thể khiến cho thiên địa hưởng ứng. Uy lực của đạo uy của hắn cũng không khá hơn là mấy, chỉ làm cho mọi người cảm nhận được có một luồng tử khí bao phủ họ, nhưng luồng tử khí đó không mãnh liệt lắm.
– Keng!
Ngay sau đó, Lâm Phong lại tiếp tục hội tụ tử khí, đánh ra một quyền về phía Nhân Hoàng chung. Mà uy lực lần này không hề giống như lần đầu tiên, nhưng nó cũng chỉ tạo ra một sự ảnh hưởng nhỏ, khiến cho thiên đại bắt đầu xuất hiện một cơn cuồng phong nhỏ nhỏ.
Sau đó, mọi người chỉ thấy Lâm Phong chậm rãi đánh lên Nhân Hoàng chung, những tiếng keng keng bắt đầu quanh quẩn trong hư không, tạo ra một luồng âm thanh kỳ diệu. Trong lúc đó, trong thiên địa cũng bắt đầu xuất hiện từng cơn gió tử vong, khiến cho không ít nhân cảm thấy một luồng hàn khí đến từ sâu trong linh hồn.
– Keng!
Lúc tiếng chuông thứ 6 vang lên, tử vong đạo của Lâm Phong bắt đầu cộng minh cùng Thiên Địa, khiến cho thiên địa từ từ trở thành một tử địa yên tĩnh. Vào lúc này, mọi người chỉ cảm thấy một cổ tử vong đạo uy kinh khủng đã xuyên thấu cơ thể họ, xâm nhập vào tận trong linh hồn. Khi cảm nhận được tử khí đang ăn món linh hồn, sắc mặt không ít người lập tức trở nên tái nhợt.
Mặc dù những tiếng chuông của Lâm Phong không có quỷ dị như Quỷ Lệ và cũng không bá đạo nhưng tiếng chuông của Cơ Thương. Như tiếng chuông này lại là tiếng chuông tang dẫn dắt người ta đi vào tử vong Thâm Uyên. Khi tiếng chuông thứ bảy vang lên, sắc mặt mọi người đã từ tái nhợt hóa thành tro tàn. Vào giờ phút này, rất nhiều người đều cảm thấy Tử Thần đang lượn lờ trước mắt họ, từ từ lấy đi sinh mạng họ.
– Keng!
Ngay khi tiếng chuông thứ tám vang lên, mọi người nhìn thấy thấy vài vị cường giả đang đứng trên Nhân Hoàng Thiên Trụ bị tử vong ăn mòn, trực tiếp kêu lên một tiếng đau đớn, rồi ngã xuống trong nháy mắt.
Chỉ vì sự do dự trong nháy mắt, mà bọn họ đã trở thành người chết, mà họ cũng chính là tấm gương cho những người khác. Tử vong Đạo vô thanh vô tức, không khiến cho người ta chết một các đau đớn, nhưng khi nó phủ xuống sẽ trực tiếp đoạt đi tánh mạng người ta.
Sau khi đánh xong tiếng chuông thứ 8, tình cảnh của Lâm Phong cũng không khá hơn đám cường giả đang bị hắn tước đoạt sinh mạng là bao. Trong cơ thể Lâm Phong đang có từng sợi Tử Khí kinh khủng tàn phá bừa bãi, thậm chí thần hồn của hắn cũng đã có xuất hiện tử khí.
Nhưng ánh mắt của hắn vẫn rất kiên định, hắn vẫn đang không ngừng hội tụ tử khí để đánh về phía Nhân Hoàng chung. Hành động của hắn khiến cho rất nhiều người trực tiếp rời khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ, để né tránh. Bọn họ biết, nếu như tiếng chuông thứ 9 vang lên, số tử khí bọn họ gánh chịu sẽ nhiều hơn lúc nãy vài lần, nó không phải thứ họ có thể chống lại.
– Keng.. . Đúng như dự đoán của một số người, lúc tiếng chuông thứ 9 vang lên cũng là lúc Nhân Hoàng đài xuất hiện một lượng lớn tử khí. Đám tử khí đó lập tức khiến cho mấy vị cường giả mất sạch sinh cơ, gục ngã trên Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Khi thấy cảnh đó, đám cường giả vừa mới nhảy xuống không khỏi thở dài một tiếng. Từ trước tới giờ, Lâm Phong chưa bao giờ cảm thụ được cơ thể của hắn bị tử khí ăn món nhiều như lúc này, số tử khí đó khiến cho cơ thể của hắn có thể tan vỡ bất cứ lúc nào. Nhưng nhờ có sinh tử đạo, nên trong cơ thể hắn vẫn có một luồng sinh cơ vĩnh hằng bất diệt.
– Keng!
Lúc tiếng chuông thứ 10 vang lên, số tử khí trong thiên địa điên cuồng tràn vào trong cơ thể các cường giả. Dù cường giả như Cơ Thương có liên tục phóng thích Băng Diệt đạo, hủy diệt vô số từ khí, thì vẫn có có rất nhiều tử khí ăn mòn cơ thể hắn, làm cho gương mặt của hắn cũng trở nên tái nhợt. Khi thấy vầy, Lâm Phong huy động toàn bộ sức mạnh, đánh lên Nhân Hoàng chung, đồng thời hét to với Cơ Thương.
– Lăn xuống đi!
Lúc Cơ Thương nghe thấy giọng nó lạnh như băng của Lâm Phong, tiếng chuông cũng đồng thời vang lên. Khiến cho vô cùng Tử Khí điên cuồng thấm vào trong cơ thể hắn, làm sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt như tro tàn!
Chương 1952: Vấn tranh phong
Vào lúc này, tất cả những vị cường giả ở trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đều cảm thấy bất ngờ, bọn họ đều không ngờ Lâm Phong lại có thể đánh được tiếng chuông thứ 11.
Nhưng trong lúc bọn họ đang chìm trong sự bỡ ngỡ, một cơn Tử Vong Phong Bạo kinh khủng đã bắt đầu tàn phá bừa bãi trong cơ thể của Cơ Thương. Dù cho cả người Cơ Thương đều được Băng Diệt Đạo Ý bao phủ, nhưng đám tử khí kia vẫn điên cuồng ăn mòn cơ thể hắn, khiến hắn không thể không sử dụng sức mạnh của Thanh Long Đồ Đằng.
Giờ phút này, Cơ Thương đang được một con Thanh Long cổ Vương hổ trợ, nên sinh cơ trong cơ thể hắn vô cùng mênh mông và cường thịnh. Chỉ còn Thanh Long vẫn còn tồn tại, sinh cơ trong cơ thể hắn sẽ bất diệt, tử khí không làm gì được hắn.
– Lớn lối không biết xấu hổ.
Sau khi loại bỏ toàn bộ tử khí trong cơ thể, Cơ Thương lạnh lùng mỉa mai Lâm Phong. Mặc dù Lâm Phong có thể nghe được những lời mỉa mai của hắn, nhưng lúc này hắn đang bận một việc khác, nên cũng không rảnh để ý đến đối phương.
Lúc này, cơ thể Lâm Phong đang bị một lượng tử khí khổng lồ tàn phá, khiến cho hắn có cảm giác như tánh mạng mình tiêu tán bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, trong cơ thể hắn vẫn có một tia sinh cơ bất diệt, tựa như một chiếc đèn thủ hộ tánh mạng hắn.
– Đã sớm đã biết, tịch có khả năng tử, ta nghe thấy tự thân đạo, kề cận tử vong, tuy nhiên, há có thể chết thật, đây là của ta nói.
Lâm Phong tự nhủ một tiếng, rồi lập tức đánh ra hai quyền về phía Nhân Hoàng chung. Mà khi những người xung quanh thấy cảnh đó, trái tim của họ nhảy lên một cái.
– Keng!
Ngay khi mọi người định quát lên ngăn cản Lâm Phong, tiếng chuông thứ 12 đã vang lên, tiếng chuông đó lập tức khiến cho tất cả tử khí ào át chảy vào trong cơ thể Cơ Thương.
Vào lúc này, Cơ Thương hắn cảm thấy mình sẽ chết, hắn hóa thành một cái bóng, nhảy khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ. Sau khi rơi xuống đất, Cơ Thương đã tránh thoát được lưỡi hái của Tử Thần, nhưng hắn lại không hề cảm thấy vui mừng sau khi sống sót, mà chỉ cảm thấy khuất nhục. Hắn không ngờ Lâm Phong lại có thể đá bản thân ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
– Sinh Tử Đạo vốn gian nan vô cùng, nhưng ta vẫn lĩnh ngộ được tử sinh.
Nên ta làm sao có thể bị tử khí giết chết. Nếu ngay cả sinh tử của mình còn không khống chế được, làm sao có thể ngộ Đạo. Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi vung tay lên, đánh lên Nhân Hoàng chung. Lúc tiếng chuông thứ 13 vang lên, cũng là lúc cả thiên địa biến sắc, vô số tử khí bao phủ toàn bộ 100 Nhân Hoàng Thiên Trụ. Nhưng giờ khắc này, trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đã không còn một bóng người.
Tất cả cường giả đã nhanh chóng bỏ chạy khi thấy Lâm Phong chuẩn bị đánh vào Nhân Hoàng chung rồi. Nên bây giờ chỉ có một mình Lâm Phong còn đứng sửng trên Nhân Hoàng Thiên Trụ.
– Sao hắn lại dám đánh lên tiếng chuông thứ 13, chẳng lẽ hắn đang muốn tự sát?
Khi mọi người thấy sắc mặt Lâm Phong đã trở nên xám như tro tàn vì tử khí, nhưng hắn vẫn không nhúc nhích, tựu như một người chết.
– Hắn đã chết rồi ư?
Một người trong đám người đang chăm chú theo dõi Lâm Phong, thì thào nói.
– Ta sớm đã nghe nói, đã từng có người vì cầu đạo mà vẫn lạc trong ngày Vấn Hoàng bảng.
Nhưng lại không nghĩ tới, hôm nay lại có thể tận mắt nhìn thấy một thiên tài tử vì Đạo. Quả thật rất đáng tiếc. Lúc Lâm Phong có thể đánh được tiếng chuông thứ 12, mọi người đều nhận ra thiên phú kinh khủng và khả năng lĩnh ngộ xuất sắc của hắn.
Nhưng không ngờ, gắn lại vì đánh lên tiếng chuông thứ 13, mà chết dưới Đạo của mình. Ngay khi mọi người đều cho rằng Lâm Phong đã chết, lại có người cảm nhận được một luồng sinh cơ trong Tử Vong Phong Bạo. Nhưng khi hắn định thông báo cho mọi người, hắn lại thấy cái Tử Vong Phong bạo kia dần dần hóa thành một luồng sinh cơ khổng lồ.
Luồng sinh cơ đó chảy vào trong cơ thể Lâm Phong, xua tan toàn bộ tử khí trong cơ thể hắn. Lúc mọi người thấy cảnh đó, cả đám đều trở nên thẫn thờ, họ không ngờ Lâm Phong vẫn không chết. Sau khi hắn dùng Tử Vong Đạo đánh lên tiếng chuông thứ 13, đá tất cả mọi người ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ mà vẫn không có chết.
Một lúc sau, đôi mắt Lâm Phong bỗng nhiên mở ra, từ trong đôi mắt đó tỏa ra một tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả trong thiên địa đều hóa thành sinh cơ, điên cuồng tràn vào trong thân thể hắn. Sau đó, Lâm Phong đứng một mình trên Nhân Hoàng Thiên Trụ, làm cho cả Thiên Địa trở thành một mảnh yên lặng. Khi thấy cảnh đó, những người khác cũng nhao nhao bước lên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Ánh mắt tất cả bọn họ đều nhìn Lâm Phong và cảm thán.
– Người này quả thật yêu nghiệt, đạo uy của hắn rất cường đại, tuyệt đối không kém những thiên tài trong top 10 Hoàng bảng, thậm chí còn mạnh hơn.
Vào lúc này, tất cả cường giả của Nhân Hoàng cung cũng nhìn về phía Lâm Phong, họ cũng không ngờ hắn có thể đánh lên 13 tiếng chuông. Sau một lúc, Nhậm Thiên Hành mới dời mắt khỏi Lâm Phong, nhìn về phía mọi người nói:
– Còn có… Ai muốn đánh Nhân Hoàng chung nữa không? Sau khi nghe xong, tất cả cường giả trên Hoàng bảng đều trở nên trầm mặc. Sau khi Quỷ Lệ, Cơ Thương đi lên đánh chuông, mọi người đều không muốn lên, để tránh mất mặt. Đặc biệt khi thấy Lâm Phong đánh được 13 tiếng, cả đám đều đoạn tuyệt ý nghĩ lên đáng chung Đến giờ phút này, trên Hoàng bảng chỉ còn 80 người, bỏ trống hơn hai mươi vị trí của các cường giả đã ngã xuống.
Khi thấy bảng danh sách đó, tất cả cường giả trên đó đều cảm thấy kinh tâm động phách vì mức độ tàn khốc của Vấn Hoàng bảng. Nhưng họ cũng có cảm giác may mắn vì đã còn sống và đã lĩnh ngộ được một chút về đạo uy, khiến cho bọn họ có cảm giác mình đã gần Đạo hơn một bước.
Nhất là những cường giả đã trải qua Tử Vong Đạo của Lâm Phong, nó khiến cho bọn họ cảm nhận được, cái gì mới là Đạo và uy lực của Đạo đáng sợ đến mức nào. Khi thấy mọi người đều không muốn lên đánh Nhân Hoàng chung, Nhậm Thiên Hành mở miệng nói:
– Sau khi loại trừ những người đã ngã xuống, 50 người xếp dưới cùng của Hoàng bảng đều sẽ mất đi tư cách tham dự Vấn Hoàng bảng, bài danh cũng đã được cố định, không có thay đổi gì thêm.
Sau khi Nhậm Thiên Hành vừa nói xong, không ít người thở dài tiếc nuối. Sau khi loại trừ hơn hai mươi vị cường giả đã ngã xuống, trên Hoàng bảng chỉ còn hơn 70 người. Nếu tiếp tục loại bỏ 50 người xếp cuối, số người có tư cách tiếp tục tham dự vòng tiếp theo chỉ còn lại có hơn hai mươi người.
Mà hơn hai mươi vị cường giả được tham gia chỉ là một nhóm trong 35 vị cường giả đã lĩnh ngộ được đạo. Loại cục diện này khiến cho mọi người chỉ biết thở dài cảm thán, họ cũng không ngờ cường giả lĩnh ngộ được Đạo cũng không có tư cách tham dự vòng tiếp theo.
– Đông Lai sư đệ, đệ chủ trì giai đoạn hai của Vấn Hoàng bảng đi.
Nhậm Thiên Hành mở miệng nói với Bùi Đông Lai. Bùi Đông Lai khẽ gật đầu, bước ra phía trước, nhìn mọi người, nói:
– Bây giờ ta xin tuyên bố quy định của giai đoạn tiếp theo.
Người xếp hạng dưới sẽ phải lựa chọn một người bất kỳ có thức hạng cao hơn hắn để Vấn Đạo. Cả hai phải dùng đạo uy của mình khiến cho vị đối phương phải lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ, ai rớt xuống trước sẽ là người thua. Nếu người thắng là người xếp sau, hắn sẽ trực tiếp thay thế vị trí của người thua, còn người thua sẽ trở thành người xếp ở vị trí cũ của người thắng. Nếu như người xếp cuối cùng không thể ép lui được bất kỳ cường giả nào, hắn sẽ xếp cuối, để cho những người xếp trên lần lượt làm như vậy.
– Có ai còn thắc mắc gì nữa không?
Nếu không thì người xếp cuối cùng sẽ Vấn trước. Khi Bùi Đông Lai không thấy ai có ý kiến gì, hắn ra hiệu cho vị cường giả xếp thứ 26 bắt đầu Vấn Đạo. Ngay sau đó, khí tức trên người vị cường giả kia liên điên cuồng kéo lên, khiến cho thiên địa xuất hiện từng luồng chiến ý kinh khủng.
– Tinh thần thật mạnh mẽ, người này hẳn là học viên của Tuyên Cổ Học Viện.
– Oanh!
Ngay lúc đó, mọi người thấy đạo uy của vị cường giả xếp cuối kia hóa thành một cái hư ảnh, lao thẳng về hướng một vị cường giả khác. Vị cường giả bị khiêu chiến lập tức hừ lạnh một tiếng, rồi bắt đầu hóa thành Kim Thân. Khi hư ảnh của vị cường giả xếp cuối và Kim Thân của vị cường giả bị khiêu chiến va chạm với nhau tạo ra một tiếng nổ khinh thiên động địa.
– Diệt!
Sau đó, vị cường giả bị khiêu chiến chợt quát một tiếng, khiến cho hư ảnh của vị cường giả xếp cuối nổ tung. Khi vị cường giả xếp cuối thấy cảnh đó, hắn từ bỏ chuyện ép lui vị cường giả kia, đi tìm một mục tiêu khác. Một lúc sau, ánh mắt của hắn ta chỉ về hướng Lâm Phong. Trong suy nghĩ của hắn, Lâm Phong có Đạo Ý rất cường đại, nhưng tu vi của Lâm Phong lại tương đối thấp, nên phần thắng của hắn tương đối lớn.
– Đông!
Ngay sau đó, Lâm Phong cảm thấy từng đạo hư ảnh tràn đầy chiến khí đang cuồn cuộn lao về phía hắn, muốn ép hắn ly khái Nhân Hoàng Thiên Trụ. Nhưng Lâm Phong chỉ nở một nụ cười lạnh lùng, rồi bắt ra vô số tia tử vong kiếm khí, phá tan những hư ảnh kia.
– Sát!
Sau đó. Lâm Phong quát lên một tiếng, đồng thời nhìn chằm chằm vào đôi mắt đối phương. Từ trong mắt hắn như đang có một vị Tử Vong Ma Tôn xuất hiện, lao về mắt đối phương, cùng hư ảnh của đối phương tiền đấu. Cùng lúc đó, Lâm Phong cũng phóng ra vài đạo tử vong kiếm khí, ép vị cường giả kia không thể không lui lại. Mặc dù đã cố gắng né tránh, nhưng vẫn có một cổ tử khí màu xám chui vào cơ thể cường giả kia khiến sinh mệnh lực trong cơ thể vị hắn nhanh chóng biến mất. Mà Lâm Phong cũng không định tha cho đối phương, hắn lập tức huy động tử khí hóa thành một Tử Vong Trường Hà cuồn cuộn rít gào lao về hướng người nọ.
– Đông!
Khi thấy thế, vị cường giả kia tạo ra một hư ảnh để ngăn cản Tử Vong Trường Hà, nhưng hư ảnh lại trực tiếp bị thôn phệ. Sau đó, Tử Vong Trường Hà lại hóa thành vô số đạo tử vong kiếm khí, xuyên qua cơ thể hắn, trực tiếp tấn công thần hồn. Một lúc sau, đôi mắt người nọ dần mất đi tinh quang, sắc mặt hắn cũng trở nên xám ngắt, rơi khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
– Kẻ khiêu khích ta, đều phải chết.
Sau khi thấy vị cường giả kia vẫn lạc, Lâm Phong lên tiếng, nhắc nhở những người phía sau không nên khiêu chiến hắn, nếu không sẽ có kết cục giống người kia.
– Lâm Phong!
Cùng lúc đó, trong đám người đang quan sát phía xa xa đột nhiên xuất hiện một đạo sát khí lao thẳng về hướng hắn. Khỏi cần đoán cũng biết, chủ nhân của đạo sát khí đó hẳn là trưởng bối của vị cường giả vừa mới bị Lâm Phong giết. Khi thấy thiên tài đứng trong top 30 trên Hoàng bảng của gia tộc mình bị Lâm Phong giết, ai mà không điên cho được. Mặc dù cảm nhận được đạo sát khí cường đại kia, Lâm Phong vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, hắn không hề hối hận về hành vi lúc nãy, Vấn Hoàng bảng là nơi cường giả sinh ra, kẻ yếu chết đi, nên hắn cần gì phải nhượng bộ. Khi Cơ Thương khiến hắn tức giận, hắn đã đá bay Cơ Thương ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ, huống chi làm một tên xếp hạng phía sau hắn!
Chương 1953: Thực lực của Sở Xuân Thu
Sau khi Lâm Phong cường thế cảnh báo mọi người, đã không còn ai dám cho hắn là quả hồng mềm nữa.Mà cạnh tranh giữa các cường giả ở top dưới vô cùng khốc liệt, mặc dù giao phong một cách vô hình, nhưng lại ẩn chứa rất nhiều nguy hiểm.
Chỉ có Lâm Phong và cường giả trong top 10 Hoàng bảng không khiêu chiến, còn những cường giả còn lại đều bị khiêu chiến liên tục. Sau một lúc, khi đến lượt Lâm Phong, Bùi Đông Lai nhìn thẳng vào mắt hắn, nói
– Đến lượt ngươi rồi.
Lâm Phong gật đầu một cái, rồi nhìn về phía top 10 của Nhân Hoàng thiên trụ, mở miệng hỏi:
– Xin hỏi, ta cần phải xếp hạng thứ mấy, mới có tư cách tiếp tục tham gia vòng sau?
– Mục đích của vòng này là định ra thứ tự từ vị trí thứ 26 đến thứ 11 cho Hoàng bảng.
Nên cần phải lọt vào top 10 Hoàng bảng mới có tư cách tham gia vòng sau. Khi Bùi Đông Lai vừa dứt lời, Lâm Phong gật đầu.
Đúng theo những gì Bùi Đông Lai nói, nếu hắn muốn chắc chắn lọt vào vòng sau thì phải lọt vào top 5. Nếu không sẽ rất dễ bị những người sau đá ra khỏi top 10, nhưng top 5 bây giờ đối với Lâm Phong vẫn còn chút khó khăn, nên hắn đang bâng khuâng.
– Ta sẽ chọn Tà Nguyệt.
Sau khi nói xong Lâm Phong nhìn về hướng Tà Nguyệt đang xếp thứ 8 trên Hoàng bảng. Thứ Tà Nguyệt am hiểu chính là Yêu Thực đạo, mà Tử Vong Đạo của hắn lại hơi khắc chế Yêu Thực đạo. Cộng thêm hắn không hề biết gì về người đứng thứ 9 Kim Hình Tử và người đứng thứ 10 Vương Chung, nên Lâm Phong mới quyết định chọn Tà Nguyệt.
Từ đầu đến gì, top 10 của Hoàng bảng chưa từng có sự thay đổi, nên mọi người đều có thể thấy được thực lực của họ mạnh đến mức nào, khiến cho tất cả cường giả phía dưới không dám khiêu chiến. Mà những người trong top 10 cũng cố ý bảo trì sự cân bằng này, để chờ vòng quyết chiến cuối cùng, nên bài danh của họ chưa từng thay đổi. Nhưng tình thế cần bằng này đã bị Lâm Phong phá vỡ, hắn bắt đầu khiêu chiến top 10 không thể vượt qua trong lòng mọi người.
Khi Tà Nguyệt nhìn thấy Lâm Phong chọn mình, hắn nhíu mày trầm tư và cũng không ngờ Lâm Phong lại chọn hắn. Trong lúc Tà Nguyệt còn đang suy nghĩ, Tử Vong Ma Đồng của Lâm Phong đã bắn ra một luồng Tử Vong Đạo Ý kinh khủng vào trong thức hãi hắn.
Ngay lúc đó, ở trên người Tà Nguyệt cũng xuất hiện một luồng Yêu Thực Đạo Ý hóa thành vô số yêu thực lực lượng điên cuồng lao về hướng Lâm Phong. Khi thấy thế, xung quanh Lâm Phong xuất hiện ngàn vạn đạo tử vong kiếm khí phá không bay ra, hủy diệt toàn bộ Yêu Thực lực lượng.
– Ta sẽ cho ngươi cảm nhận, cái gì mới là tử vong chân chính.
Tà Nguyệt lạnh lùng hét to một tiếng, huy động vô số Yêu Thực lực lượng điên cuồng lao về phía Lâm Phong, khiến cho cả bầu trời hóa thành một màu đen nhánh.
– Không phải ngươi muốn là được.
Ngươi không thể làm quá sức mình. Lâm Phong đáp lời Tà Nguyệt, đồng thời phóng ra vô số đạo tử vong kiếm khí lao thẳng về hướng đối phương. Khi Yêu Thực lực lượng va chạm với Tử vong kiếm khí, cả hai tạo ra những tiếng nổ ầm ầm. Cùng lúc đó, Lâm Phong lại phóng ra một cái cổ ấn về phía đám Yêu Thực lực lượng, dùng cổ ấn giam cầm Yêu Thực lực lượng, dọn đường cho tử vong kiếm khi lao tới. Lúc Tà Nguyệt thấy vô số đạo tử vong kiếm khí lao về phía hắn, sắc mặt hắn trở nên cứng đờ, hắn nhanh chóng ngưng tụ Yêu Thực lực lượng thành một cơn cuồng phong bạo vũ, ngăn cản tử vong kiếm khí.
– Lăn xuống cho ta.
Khi thấy Tà Nguyệt đã bị tử khí vô cùng vô tận ăn mòn, Lâm Phong hét lên một tiếng, rồi đánh thêm một cổ ấn về phía đối thủ. Vô tận tử vong kiếm khí và cổ ấn tựa như một con Viễn Cổ Thương Long đang giương nanh múa vuốt tấn công Tà Nguyệt. Khi thấy cảnh đó, sắc mặt Tà Nguyệt trở nên cực kỳ khó coi, bắt đầu lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ. Lúc mọi người nhìn thấy Tà Nguyệt lui xuống Nhân Hoàng Thiên Trụ, sắc mặt của họ trở nên ngơ ngác. Còn Lâm Phong thì bay lên cây Nhân Hoàng Thiên Trụ của Tà Nguyệt, tạm thời thay thế vị trí thứ 8.
– Phế vật.
Khi Kim Hình Tử thấy vậy, hắn ta hừ lạnh một tiếng. Vì Lâm Phong chiến thắng Tà Nguyệt, nên Tà Nguyệt bị ép xuống vị trí thứ 9, còn Kim Hình Tử hắn lại bị ép xuống vị trí thứ 10, nên hắn mới bất mãn. Sau khi Lâm Phong đã khiêu chiến xong, người đứng thứ 12 trước kia cũng là thứ 13 bây giờ, nhìn cường giả ở trên top 10 một cái, nói:
– Mặc dù biết có thể bị giết chết, nhưng ta vẫn chọn Doanh Thành.
Ta không cầu bài vị, ta chỉ cầu cảm ngộ đạo uy. Khi người đó vừa dứt lời, hắn ta nhìn về hướng Doanh Thành.
– Oanh Tạch…!
Ngay lúc đó, trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một cơn hủy diệt phong bạo, khiến toàn thân người đó liên tục run rẫy, tùy ý để cho cơn gió xô đẩy.
– Cút!
Doanh Thành đột nhiên hô to một tiếng, rồi đánh ra một đạo công kích về phía lồng ngực người kia, khiến cho hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, thân thể trực tiếp bị đánh bay ra khỏi Nhân Hoàng thiên trụ.
– Loạn Thiên Đạo, lãnh giáo.
Sau khi đáp xuống đất, người nọ thở dài một tiếng, nói. Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Sở Xuân Thu, chờ xem hắn định khiêu chiến ai? Từ trước đến giờ, hắn luôm được coi là một chú ngựa ô, có thực lực rất đáng sợ.
Không biết hôm nay, hắn có khiến cho mọi người bất ngờ không đây? Sở Xuân Thu quả nhiên không phụ sự kỳ vọng của mọi người, ánh mắt của hắn lúc này đang nhìn phía Ngân Cổ Thiên. Mà khi Ngân Cổ Thiên nhìn thấy ánh mắt Sơ Xuân Thu, trong mắt hắn cũng tỏa ra hòa quang chói mắt, đáp lại đối phương.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Nhân Hoàng thiên trụ. Mặc dù mọi người đều biết Sở Xuân Thu rất mạnh, nhưng họ lại chưa bao giờ thấy hắn bộc lộ tất cả sức chiến đấu, nên cũng không biết Sở Xuân Thu mạnh đến cỡ nào. Nên khi mọi người thấy Sở Xuân Thu lựa chọn Ngân Cổ Thiên, mọi người đều rất hưng phấn.
– Sở Xuân Thu, ngươi đã suy nghĩ kỹ càng chưa?
Khi Ngân Cổ Thiên vừa dứt lời, cặp đồng tử của hắn hóa thành màu bạc, tỏa ra ánh sáng vô biên, chói mắt vô cùng. Cùng lúc đó, đôi mắt của Sở Xuân Thu cũng hóa thành màu đen, tựa như một hố đen thôn phệ tất cả.
– Rống!
Sở Xuân Thu đột nhiên quát lên một tiếng rung trời, tựa như một vị vương giả ẩn dật, sắp phóng ra hào quang thuộc về hắn. Sau một tiếng hét đó, Ngân Cổ Thiên cảm thấy vô cùng cuồng loạn, linh hồn run rẩy không ngừng. Bây giờ, hắn đang cảm giác cơ thể hắn, huyết mạch hắn, thậm chí linh hồn đều không nằm trong sự khống chế của mình nữa..
– Rống!
Sau khi Sở Xuân Thu rống lên một tiếng nữa, Ngân Cổ Thiên cảm thấy cái cảm giác mất khống chế đó càng thêm mãnh liệt. Thần Hồn của hắn đã bắt đầu ly thể bay ra ngoài. Vào đúng lúc đó, Ngân Cổ Thiên giận dữ hét lên một tiếng, khiến ngân quang bao phủ thiên địa, thân thể hắn cũng gian nan lui về phía sau. Khi hắn ly khai Nhân Hoàng thiên trụ, cái cảm giác giác bị mất khống chế đó mới dần dần biến mất.
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn Sở Xuân Thu, nhưng trái tim của họ vẫn đang chấn động không ngớt, một lâu sau vẫn không thể trở lại bình thường. Họ không nghĩ thực lực của Sở Xuân Thu lại đáng sợ đến mức này, chỉ một tiếng rống đã cho Thiên Địa rung chuyển, cường giả thứ 7 trên Hoàng bảng, Ngân Cổ Thiên cũng bị một tiếng rống ép lui ra Nhân Hoàng thiên trụ.
Cùng lúc đó, Ngân Cổ Thiên cũng đang sững sờ đứng tại chỗ, dường như hắn vẫn không thể tin được kết quả lại như vậy. Mặc dù bây giờ hắn đã thoát khỏi Đạo uy của Sở Xuân Thu, nhưng hắn vẫn cảm thấy sự sợ hãi đến từ trong linh hồn. Đặc biệt là khi thấy Sở Xuân Thu bước lên Nhân Hoàng Thiên Trụ đã từng thuộc về hắn, sắc mặt hắn càng thêm khó coi.
– Không ngờ thực lực của Sở Xuân Thu lại đáng sợ như vậy.
Lúc Lâm Phong nhìn thấy tình cảnh của Ngân Cổ Thiên, hắn thở dài một tiếng. Lúc này, hắn mơ hồ có cảm giác, vòng ba của Vấn Hoàng bảng sẽ có sự thay đổi kinh khủng. Mà nguyên nhân của sự thay đổi đó, chính là Sở Xuân Thu. Vào lúc này, Doanh Thành và Cơ Thương cũng không không tự chủ nhìn về hướng Sở Xuân Thu một cái. Họ không ngờ một kẻ khiêm tốn như hắn, lại có thể một bước leo lên vị trí thứ 7 trên Hoàng bảng.
Sau khi Sơ Xuân Thu chiến thắng Ngân Cổ Thiên, vị trí của Lâm Phong lùi một bậc, trở thành người xếp thứ 9, còn Tà Nguyệt, Kim Hình Tử và Vương Chung, lại lần lượt xếp thứ 10, 11 và 12. Khi Vương Chung và Kim Hình Tử nhìn về phía những cường giả xếp trước bọn họ, hai người họ đều hít một hơi thật sâu.
Top 10 của Hoàng bảng lúc này gồm: Doanh Thành, Cơ Thương, Quỷ Lệ, Đấu Chiến Tăng, Thạch Vân phong, Tuyết Thần Phong, Sở Xuân Thu, Ngân Cổ Thiên, Lâm Phong, Tà Nguyệt! Ngoại trừ những người vốn vẫn xếp hạng trước bọn họ phía trước, bọn họ chỉ chỉ có thể lựa chọn Lâm Phong hoặc Sở Xuân Thu để khiêu chiến.
Nhưng trước mặt Sở Xuân Thu, bọn họ không có bất kỳ phần thắng nào, thực lực của hắn nhất định có thể lọt vào top 5. Còn Tử Vong Đạo của Lâm Phong cũng rất khó chơi, khiến họ không biết làm sao? Khi trước mặt với đội hình như vậy, Vương Chung và Kim Hình Tử đều cảm thấy một luồng áp lực to lớn đa đè ép họ.
Chương 1954: Top 10
Vương Chung nhìn mười người trong top 10, hắn lập tức loại bỏ ý nghĩ đi khiêu chiến cường giả trong Top 5
Doanh Thành, Cơ Thương đều là nhân vật đã được phong Vương, công pháp của Quỷ Lệ lại quá quỷ dị. Người đá Thạch Vân phong lại có thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, Đấu Chiến Tăng cũng không phải dạng vừa, Tuyết tộc Tuyết Thần Phong cũng rất khó đối phó, công thêm Sở Xuân Thu bá đạo.
Thì số người hắn có thể chiến thắng chỉ còn có ba người Ngân Cổ Thiên, Lâm Phong và Tà Nguyệt. Vì Lâm Phong đã đánh bại Tà Nguyệt, nên thực lực Lâm Phong chắc chắn rất cường đại, nên Lâm Phong sẽ bị loại bỏ đầu tiên. Mục tiêu của hắn bây giờ chỉ còn Ngân Cổ Thiên và Tà Nguyệt, mà Tà Nguyệt được Nhân Hoàng cung xếp hạng thấp hơn Ngân Cổ Thiên, nên thực lực cũng sẽ yếu hơn.
Lúc Tà Nguyệt nhìn thấy ánh mắt của Vương Chung đang nhìn hắn, sắc mặt của Tà Nguyệt trở nên lạnh lùng hơn, nói.
– Vương Chung, ngươi nhìn ta làm gì?
Ngay khi giọng nói lạnh lùng của Tà Nguyệt vừa vang lên, hắn thấy Vương Chung đưa tay về phía hư không, tạo ra một bảo giáp lóng lánh.
– Yêu thực!
Khi thấy cảnh đó, Tà Nguyệt lập tức nổi giận gầm lên một tiếng, đồng thời tạo ra một đầu yêu thực nộ long, tấn công Vương Chung.
– Vạn giáp quang.
Ngay lúc đó, Vương Chung cũng hét lớn một tiếng, tạo ra một bảo giáp sáng như ngọc, ngăn cản Yêu Thực Nộ Long. Nhưng khi Yêu Thực Nộ Long vừa chạm vào cái bảo giáp, nó lập tức nổ tung, hóa thành vô sô yêu thực lực lượng điên cuồng tấn công Vương Chung.
– Diệt.
Vương Chung lập tức quát lên một tiếng, đồng thời tạo ra một bảo giáp phóng thích tịch diệt quang, khiến Yêu Thực lực lượng bị hủy diệt.
– Sát!
Ngay sau đó, Vương Chung lại giơ tay lên, tạo ra một bảo giáp tấn công Tà Nguyệt. Khi cái bảo giáp kia đến gần Tà Nguyệt, nó hóa thành một trảm thiên cự phủ vô cùng, tựa như có thể chém đôi thiên địa.
– Đó cũng là Đạo sao?
Lúc Lâm Phong nhìn thấy Vương Chung không ngừng phát động những công kích kinh khủng, hắn nói nhỏ một tiếng. Hắn đã từng nghe nói Phương Thiên Giáp Tộc của Vương Chung tu luyện một loại thần thông kỳ lạ, tên Giáp Thuật.
Mà đây cũng là lần đầu tiên Lâm Phong nhìn thấy giáp thuật, nó quả thật rất lợi hại, nó có thể thiên biến vạn hóa, diễn hóa ra các loại Thần Thông, uy lực vô cùng. Mà Yêu Thực của Tà Nguyệt cũng không phải mặt hàng bình thường, phi thường nguy hiểm.
Tình cảnh chiến đấu của hai người càng ngày càng thảm thiết, trong thiên địa liên tục xuất hiện ánh sáng của bảo giáp và thần thông do Yêu Thực biến thành. Vào lúc này, Vương Chung đang từng bước từng bước dồn ép Tà Nguyệt.
Đến khi Vương Chung đồng thời kích phát một trăm bảo giáp đồng thời công kích, Tà Nguyệt rốt cục cũng phải lui xuống Nhân Hoàng thiên trụ, nhường vị trí thứ 10 trên Hoàng bảng cho Vương Chung.
Vào lúc này, tình cảnh Kim Hình Tử vô cùng xấu hổ, hắn đã bị đẩy xuống vị trí thứ 12, nên khi hắn thấy Vương Chung vừa kết thúc chiến đấu xong, hắn nhìn về hướng Ngân Cổ Thiên. Hoàng Kim cổ tộc và Ngân tộc từ trước đến giờ đều đối chọi gay gắt, mà Kim Hình Tử và Ngân Cổ Thiên đều là thiên tài kiệt xuất nhất của hai đại cổ tộc. Nên mục tiêu của Kim Hình Tử từ lúc ban đầu đã là Ngân Cổ Thiên.
Lúc Ngân Cổ Thiên thấy Kim Hình Tử lao về phía mình, khí tức hắn điên cuồng gia tăng. Sự thất bại của hắn trước Sở Xuân Thu là một sỉ nhục đối với hắn, nên Ngân cũng đang muốn tìm một đối thủ để đoạt lại vinh quang. Nếu như hắn bị Kim Hình Tử đá xuống, thì mặt mũi của hắn sẽ mất sạch.
Vào lúc này, cả khu vực Nhân Hoàng Đài đang có hai luồng ánh sáng vàng kim rực rỡ và ngân quang chói mắt đang va chạm với nhau. Ánh sáng màu vàng kia chính là Toái Kim Đạo nổi tiếng của Hoàng Kim cổ Tộc, nó có thể hóa tất cả mọi thứ thành vàng, rồi lập tức làm cho chúng bạo liệt. Tình cảnh chiến đấu của hai người Kim Hình Tử và Ngân Cổ Thiên khốc liệt hơn trận chiến của Vương Chung và Tà Nguyệt nhiều.
Lúc này, Kim Hình Tử đang lao thẳng đến Nhân Hoàng Thiên Trụ của Ngân Cổ Thiên, điên cuồng va chạm với hắn. Tình cảnh đại chiến của hai người cực kỳ thảm thiết, một cánh tay của Ngân Cổ Thiên đã hoàn toàn biến mất do trúng Toái Kim Đạo.
Mà tình trạng của Kim Hình Tử cũng không khá hơn bao nhiêu, cả nửa người dưới của hắn đã bị ánh sáng màu bạc của Ngân Cổ Thiên hòa tan. Nếu lúc đó hắn không nhanh chóng rời đi, đã bị ngân quang hòa tan hoàn toàn.
– Kim Hình Tử, ngươi hay trở về tu luyện thêm 100 năm đi.
Ngân Cổ Thiên vừa nói vừa dùng đôi mắt đã hoàn toàn hóa thành màu bạc của hắn nhìn Kim Hình Tử. Giờ phút này, cả người hắn đang được một luồng ngân quang bảo vệ, bất cứ thứ gì tiếp cận hắn đều bị nó hòa tan.
– Tuy Ngân Cổ Thiên vừa mới bị Sở Xuân Thu đánh bại, nhưng thực lực của hắn cũng không phải dạng vừa.
Thực lực Kim Hình Tử vẫn kém hơn Ngân Cổ Thiên vài phần a.
– Không nghĩ tới ta sẽ bị đá ra khỏi top 10 Hoàng bảng.
Cùng lúc đó, Kim Hình Tử cũng thở dài một tiếng, lộ rõ vẻ cô đơn. Hắn vốn tưởng lần Vấn Hoàng bảng này, hắn ít nhất cũng xếp thứ 9, nhưng thật không ngờ, vị trí cuối cùng của hắn lại xếp thứ 12, tuột ba hạng so với dự tính.
– Võ Đạo còn tiến ắt lùi.truyện kiếm tu audio
Nếu không nỗ lực hết sức sẽ bị tụt hậu. Khi mọi người nghe thấy Kim Hình Tử nói vậy, họ cũng cảm thán một tiếng. Kim Hình Tử không nằm trong top 10, không phải do hắn không mạnh, chỉ do những người khác mạnh hơn hắn mà thôi. Điển hình như Sở Xuân Thu, hắn đến Thánh Thành Trung Châu không bao lâu, nhưng đã có thể đánh bại Ngân Cổ Thiên, khiến cho mọi người chấn kinh.
Thậm chí còn có người cho rằng, Sở Xuân Thu có thể lọt vào top 5 của Hoàng bảng. Còn có Lâm Phong nữa, lúc trước hắn chỉ là một nhân vật vô danh, nhưng một năm trước đã có thể đánh với Cơ Thương. Nên có rất nhiều người đều đoán thực lực của hắn không chỉ xếp thứ 9, mà còn có thể cao hơn nữa.
Phải biết Lâm Phong bây giờ chỉ có tu vi Trung Vị Hoàng, hắn cũng là người duy nhất trong top 10 Hoàng bảng có tu vi đó thôi. Đến giờ phút này, Kim Hình Tử đã bị thương, nên không còn lực tái khiêu chiến cường giả trong top 10 Hoàng bảng. Còn Tà Nguyệt vẫn không bị thương nhiều, nên hắn vẫn còn có cơ hội đánh trở về Top 10.
Nhưng mọi người cũng không xem trọng Tà Nguyệt lắm, dù sao người đứng thứ 9 và thứ 10 trên Hoàng bảng đều đã từng đánh bại hắn. Hai người xếp thứ 8 và thứ 7 cũng rất khó đối phó, Ngân Cổ Thiên cũng tuyệt không phải loại người lương thiện.
Còn thực lực của Sở Xuân Thu lại bỏ xa Tà Nguyệt. Sau khi tinh toán nhiều lần, cuối cùng Tà Nguyệt vẫn lựa chọn người xếp thứ 8, Ngân Cổ Thiên. Mà cánh tay trái của Ngân Cổ Thiên đã bị Kim Hình Tử phá hủy, nên Tà Nguyệt lựa chọn hắn cũng nằm trong dự đoán của mọi người.
Một lúc sau, dù Tà Nguyệt đã rất cố gắng, nhưng Ngân Cổ Thiên vẫn có thực lực hơn xa hắn. Nên Tà Nguyệt vẫn ở vị trí thứ 11, mất đi tư cách tham gia vòng tiếp theo của Hoàng bảng. Giờ khắc này, Top 10 của Hoàng bảng cuối cùng cũng được xác định, gồm: Doanh Thành, Cơ Thương, Quỷ Lệ, Đấu Chiến Tăng, Thạch Vân phong, Tuyết Thần Phong, Sở Xuân Thu, Ngân Cổ Thiên, Lâm Phong, Vương Chung. Kim Hình Tử và Tà Nguyệt chiến bại, nên bọn họ không lọt vào Top 10.
Khi mọi người nhìn thấy Hoàng bảng rực rỡ trong không trung, bọ họ lập tức nhìn về phía 10 cường giả đứng đầu ở trên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Những người đó chính những thiên tài kiệt xuất nhất của Thánh Thành Trung Châu, nên mọi người đều rất mong chờ kết quả cuối cùng.
Ngân Cổ Thiên bị thương, nên hắn rất khó để tiếng thêm một bước. Còn hai người Vương Chung và Lâm Phong cũng như vậy. Mặc dù Đạo uy của Lâm Phong rất mạnh, nhưng tu vi vẫn còn chênh lệch khá nhiều với những cường giả phía trên, nên hắn rất khó đánh bại Tuyết Thần Phong và Thạch Cơ Phong.
Lấy thực lực của Sở Xuân Thu, hắn tuyệt đối có thể lọt vào Top 5, nên mọi người đều chuyển sang suy đoán ai sẽ vì hắn mà bị loại khỏi top 5. Cùng lúc đó, Bùi Đông Lai đang hướng mắt nhìn mười người đứng đầu Hoàng bảng. Hắn đã từng đứng ở vị trí này, nên hắn cũng hiểu được một phần tâm trạng của họ, từ tốn nói.
– Mười người các ngươi chính là những thiên tài xuất sắc nhất của Thánh Thành Trung Châu, các ngươi có quyền tự hào về nó.
Nhưng đây mới chỉ là top 10, nên ta xin tuyên bố quy tắc của vòng thứ 3. Ta sẽ sắp xếp cặp đấu cho các ngươi, nhưng các ngươi có ba lần từ chối. Nếu các ngươi từ chối hết ba lần, thì đồng nghĩa với chuyện ngươi dừng cuộc chơi, danh bài cũng sẽ không thay đổi nữa. Sau khi Bùi Đông Lai nói xong, hắn lập tức nhìn hướng Vương Chung, nói:
– Vương Chung, ngươi có dám khiêu chiến Quỷ Lệ không?
Khi Vương Chung còn đang không biết trả lời như thế nào, thì Bùi Đông Lai tiếp tục nói:
– Nếu ngươi đồng ý khiên chiến và chiến thắng, ngươi sẽ trực tiếp thay thế vị trí của hắn, nếu ngươi bại, thì ngươi vẫn đứng vị trí thứ 10.
Sau đó, ta sẽ cho ngươi hai cơ hội nữa. Khi những người phía người người thấy vậy, họ không khỏi cảm thấy tàn khốc. Nếu Vương Chung chọn chiến, mà hắn thất bại, hắn chỉ có thể xếp thứ 10. Nếu hắn từ bỏ, hắn vẫn còn có cơ hội.
– Nếu ngươi buông tha cho cơ hội lần này, sau này ngươi cũng không được khiêu chiến Quỷ Lệ, hoặc người xếp hạng trên Quỷ Lệ nữa.
Bùi Đông Lai vừa nói vừa nhìn Vương Chung, hắn đang muốn xem Vương Chung lựa chọn như thế nào, từ bỏ hãy đánh với Quỷ Lệ!
Chương 1955: Tiên Đài Trận Đạo
– Ta quyết định buông tha.
Sau một lúc suy tính, Vương Chung rốt cục cũng mở miệng đáp lời. Quỷ Lệ đứng thứ 3 trên Hoàng bảng, thực lực phi thường lợi hại. Mà Vương Chung hắn chỉ xếp thứ 10 trên Hoàng bảng, nên chuyện chiến thắng Quỷ Lệ là một chuyện rất xa vời.
– Tốt, cơ hội thứ hai của ngươi là khiêu chiến Sở Xuân Thu.
Ngươi muốn chiến hay từ bỏ. Khi Bùi Đông Lai vừa nói xong, sắc mặt Vương Chung trở nên rất khó coi. Mặc dù Sở Xuân Thu chỉ xếp thứ 7, nhưng thực lực của hắn tuyệt đối nằm trong top 5.
– Bùi Đông Lai thật xảo quyệt.
Lần này Vương Chung phải đối mặt với khảo nghiệm rất khó khăn. Khi thấy cảnh đó, mọi người thở dài cảm thán. Cùng lúc đó, Vương Chung cũng thở dài một tiếng. Lấy thực lực của hắn, hắn chỉ có thể tranh được ba vị trí cuối của top 10, mà Sở Xuân Thu lại không phải kẻ bình thường, nên Vương Chung quyết định sẽ từ bỏ.
– Hảo, đây là cơ hội cuối cùng, ngươi phải khiêu chiến Lâm Phong.
Khi Bùi Đông Lai vừa dứt lời, Vương Chung phở nhẹ nhõm một cái, rồi gật đầu đồng ý. Ánh mắt của hắn lập tức nhìn chằm chằm Lâm Phong. Thấy vậy, Lâm Phong quay sang nhìn Bùi Đông Lai một cái, đồng thời tỏa ra một luồng khí tức mênh mông về hướng Vương Chung.
– Phương thiên giáp tộc, Vương Chung xin thỉnh giáo.
Giáp thuật của Phương Thiên giáp tộc ta có thể mô phỏng được hàng tỉ loại thần thông trong thiên địa, hội tụ chúng thành một đòn công kích, khiến Chư Thiên tịch diệt. Vương Chung nhìn hướng Lâm Phong, chậm rãi nói.
– Sinh Tử Đạo, chưởng nhân sinh tử.
Sau khi Lâm Phong bình tĩnh đáp lại một tiếng, mọi người lập tức nhìn thấy xung quang Vương Chung xuất hiện từng bộ bảo giáp lóng lánh, vô cùng tráng lệ.
– Để ta nhìn thử coi, ngươi có thể chưởng sinh tử của ta hay không?
Vương Chung cao giọng hét to một tiếng, lập tức huy động một cái bảo giáp tấn công Lâm Phong, bảo giáp kia lập tức tỏa ra ánh sáng chói mắt, hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng sắc bén, có tốc độ như thiểm điện cắt ngang hư không. Ngay lúc đó, dưới chân Lâm Phong cũng xuất hiện một Thái Cực Sinh Tử đồ.
Thái Cực Sinh Tử đồ bắt đầu tự vận hành, không ngừng tỏa ra sinh khí và tử khí, từng bước mở rộng. Mà hai tay hắn cũng không rảnh, liên tục đánh ra cách thánh văn có thuộc tính ma đạo và đại địa, điên cuồng diễn hóa thành từng trận văn hoàn mỹ.
– Trận Đạo!
Lúc mọi người nhìn thấy Thái Cực Sinh Tử đồ từng cái thánh văn tạo thành trận pháp, mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Họ chưa bao giờ nghe thấy ai nói Lâm Phong am hiểu trận đạo, mà trình độ trận đạo của hắn còn cao như vậy. Thứ trận đạo Lâm Phong đang theo đuổi chính là Chư Thiên Đại Trận có sức mạnh vô cùng to lớn.
Nhưng tu vi của Lâm Phong vẫn chưa thể tạo ra Chư Thiên Trận Đạo, nhưng sau nhiều năm nghiên cứu Trận Đạo và sự trợ giúp của Thiên Diễn Thánh Kinh, nên trình độ trận đạo của Lâm Phong lúc này đã vượt qua khi xưa.
Ngay khi đạo kiếm quang so bảo giáp hóa thành tiếp xúc với đại trận của Lâm Phong, nó bị đánh tan thành vô số mảnh. Nhưng Vương Chung vẫn không hề có ý định đình chỉ quá động tác của hắn, hắn không ngừng tạo ra từng cái bảo giáp tấn công Lâm Phong.
Lúc những bảo giáp đó đến gần Lâm Phong, chúng hóa thành đủ thứ loại binh khí, từ đao, kiếm, cung, thương đến côn, chùy, kích,…lao thẳng về phía Lâm Phong. Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong hừ lạnh một tiếng, rồi giơ tay lên trời, tạo ra vô số cổ ấn.
Những cái cổ ấn kia lập tức hướng về phía nhưng binh khí do bảo giáp biến thành, khiến chúng hóa thành hư vô. Cùng lúc đó, diện tích Thái Cực Sinh Tử đồ đã lan tỏa đến dưới chân Vương Chung, khiến sắc mặt Vương Chung trở nên ngưng trọng.
Ngay sau đó, hắn lập tức gọi mấy bảo giáp đang ở gần hắn hóa thành một bộ áo giáp màu vàng kim chói sáng bao phủ cả cơ thể mình. Sau đó, hắn chậm rãi bay về hướng Lâm Phong, mà xung quanh hắn cũng xuất hiện vô số bảo giáp, nhưng một đội cận vệ xoay quanh hắn.
– Không ngờ công thủ của Vương Chung lại mạnh như vậy, lần này Lâm Phong gặp khó rồi.
Lúc những người xung thấy cảnh đó, họ không khỏi nói nhỏ một tý tiếng. Phương Thiên Giáp Tộc của Vương Chung đều tu luyện giáp thuật, nên lúc ra trận đều có vài trăm bộ bảo giáp làm vệ sĩ, khiến cho lực công kích hay lực phòng ngự của họ đều phi thường lợi hại. Mặc dù uy thế của Vương Cung rất hùng mạnh, nhưng sắc mặt Lâm Phong vẫn vô cùng bình tĩnh.
Lúc hắn bước lên trước một bước, một tử vong minh hà khinh khủng xuất hiện, càn quét tất cả bảo giáp của Vương Chung. Đôi Tử Vong Ma Đồng của của Lâm Phong dường như ẩn chứa ngàn vạn đạo tử vong kiếm ý cũng khóa chặt Vương Chung.
– Ông!
Ngay lúc đó, Vương Chung khiến cho một bảo giáp nổ tung, hóa thành một mặt trời màu vàng che chắn trước người của hắn, ngăn cản tử vong hà ăn mòn. Nhưng Lâm Phong cũng không rảnh, trong lúc Vương Chung đã bận đối phó với tử vong hà, thì hắn đã hội tụ Thiên Ma Kiếp lực và tử khí thành một cái quả cầu màu xám đen bao quanh cơ thể hắn.
– Khí thế thật mạnh, quả nhiên chuyện Lâm Phong có thể cường thế bước vào top 10 Hoàng bảng không phải ngẫu nhiên.
Hắn không chỉ có Đạo ý cường đại, mà sức chiến đấu cũng rất kinh khủng. Vào lúc này, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn hai bóng người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Vương Chung đanh tắm rửa trong kim quang thần thánh, tựa như một vị cổ Vương uy nghiêm.
Còn Lâm Phong lại được Ma Quang bao phủ, khiến cho hắn biến thành ma đầu đến từ Thượng Cổ. Mà đại trận xung quanh Lâm Phong vẫn không ngừng mở rộng, nó tục tỏa ra hai luồng sinh khí và tử khí, khiến cho khu vực bị đại trận bao phủ lúc như thiên đường sinh cơ cuồn cuộn, lúc hóa thành địa ngục tĩnh mịch.
– Tụ thế, Vương Chung đang tụ thế kìa.
Không biết uy lực của đòn tấn công do tất cả bảo giáp của hắn hợp lực sẽ mạnh đến cỡ nào? Trong lúc mọi người còn đang bất ngờ, hai người Lâm Phong và Vương Chung đã đến gần nhau.
Khu vực giữa bọn họ không ngừng xuất hiện Ma Quang và Kim Quang, chúng không ngừng tấn công lẫn nhau, khiến cho cả một khu vực chói sáng, không thể nhìn bằng mắt thường.
– Không biết uy lực của Tiên đài Trận và Băng Liệt Trận khi dung hợp lại với nhau, có thể mạnh đến mức nào.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, hắn lập tức hội tụ tất cả Thiên Ma Kiếp Lực thành một chùm tia sáng bắn xuyên Băng Liệt Trận. Chỉ trong vài khoảnh khắc, uy lực Thiên Ma Kiếp lực đã hai bạo tăng. Cùng lúc đó, phía trước người Lâm Phong lại xuất hiện một tòa tiên đài có chín tầng, khi xuyên qua một tầng tiên đài, uy lực Thiên Ma Kiếm Lực lại được tăng cường thêm vài phần.
– Sức mạnh thật bá đạo.
Khi mọi người nhìn thấy uy lực Thiên Ma Kiếp lực được Băng Diệt Trận và cửu trọng tiên đài tăng cường, không khỏi sợ hãi thầm than một tiếng. Tiên Đài Trận là một trận pháp trong số trận pháp ít ỏi mà Lâm Phong có thể sử dụng được trong Ba Ngàn Đại Trận.
Mặc dù nó chỉ là một trận pháp phụ trợ, nhưng công dụng lại rất thực dụng, sau khi công kích đi qua mỗi tần của Thiên Đài Trận, uy lực của nó được gia tăng vài phần. Lúc Vương Chung nhìn thấy Thiên Ma Kiếp Lực đang lao về phía mình, sắc mặt hắn trở nên cứng đờ.
Hắn gầm lên một tiếng, huy động tất cả bảo giáp hóa thành thành từng đạo thần thông tấn công Lâm Phong. Nhưng khi những thần thông đó va chạm với Thiên Ma Kiếp Lực, chúng nhanh chóng bị hủy diệt, tạo ra những vụ nổ liên hoàn và những tia sáng chói mắt, khiến cho mọi người không dám trực tiếp nhìn vào.
Mặc dù không thể nhìn thấy, nhưng chi cần nghe thấy tiếng nổ kinh thiên động đại địa của tia sáng do Thiên Ma Kiếp Lực tạo ra, mọi người cũng đã hình dung được uy lực của nó. Sau khi Thiên Ma Kiếp Lực biến mất, bộ áo giáp sáng chói của Vương Chung đã hóa thành vô số mảnh, cơ thể hắn cũng bị đánh bay ra xa.
Mặc dù uy lực của Thiên Ma Kiếp Lực tấn công cơ thể hắn không còn cường đại như lúc đầu, nhưng cũng khiến cho nội tạng của Vương Chung đảo lộn, phun ra mấy ngụm máu tươi.
– Có lẽ không cần Sinh Tử Trận nữa rồi.
Khi Lâm Phong nhìn thấy thảm trạng của Vương Chung, hắn nói nhỏ một tiếng, rồi lập tức thu hồi Thái Cực Sinh Tử Trận, khiến cho vô số sinh khí và tử khí tiêu tán. Vào lúc này, sắc mặt Vương Chung vô cùng tái nhợt, nhìn chằm chằm Lâm Phong. Hắn không ngờ khi hắn còn chưa chân chánh lãnh giáo được sinh tử đạo của Lâm Phong, mà đã chiến bại.
– Ngươi còn muốn đánh không?
Lâm Phong nhìn Vương Chung, mở miệng hỏi.truyện Ma Tu audio
– Không, thực lực ngươi vượt xa ta, không cần tái đấu nữa.
Vương Chung nhìn Lâm Phong, mở miệng nói. Uy lực của công kích vừa rồi của Lâm Phong quá kinh khủng, chỉ có Loạn Thiên Đạo và Băng Diệt Đạo của Doanh Thành và Cơ Thương mới có thể dễ dàng hóa giải công kích đó nhưng hắn lại không thể làm được. Sau khi Vương Chung và Lâm Phong trở về Nhân Hoàng Thiên Trụ, một vị cường giả của Nhân Hoàng cung ghi tên Vương Chung lên Hoàng bảng, xác nhận hắn xếp thứ 10 trên Hoàng Bảng.