Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 390 [Chương 1946 đến 1950]
❮ sautiếp ❯Chương 1946: Tranh giành
Trong Thánh Thành Trung Châu có một tòa Thánh Sơn quanh năm bị bao phủ bởi sương mù.Phía trước Thánh Sơn đó có một bãi đất vô cùng rộng lớn, bãi đất đó chính là khu vực trung tâm của Thánh Thành Trung Châu.
Cả khu vực này đều được bao phủ bằng những viên đá trắng muốt và những công trình kiến trúc to lớn. Từ nơi này, mọi người có thể nhìn thấy một cung điện khổng lồ, xuyên qua tầng mây trên Thánh Sơn. Nới đó chính là Nhân Hoàng cung.
Nhân Hoàng cung đã xuất hiện tại Thánh Thành Trung Châu từ rất lâu, thậm chí còn lâu hơn cả Tứ đại học viện. Nó đứng trên Long mạch của Thánh Thành Trung Châu, chưa bao giờ sụp đổ. Trong vô số năm tháng nó tồn tại, Nhân Hoàng cung đã đào tạo rất nhiều nhân vật vô địch, quát tháo cả Trung Châu. Mà Hoàng bảng cũng do Nhân Hoàng cung định ra.
Vào lúc này, trên khu vực trung tâm Thánh Thành Trung Châu xuất hiện rất nhiều cường giả, ánh mắt tất cả bọn họ đều nhìn về hướng Thánh Sơn. Từ trong Thánh Sơn đang có vài bóng người nhỏ bé đang bay về hướng khu vực trung tâm.
– Đệ tử Nhân Hoàng cung đã đến.
Sau đó, mọi người nhìn thấy chín người xuất hiện trên quảng trường rộng lớn tại khu vực trung tâm. Khi người cầm đầu nhóm người đó vung tay lên một,trên không xuất hiện một bảng màu vàng, tỏa ra ánh sáng màu vàng vô cùng rực rỡ. Trên bảng đó viết rất nhiều tên, nhưng người ta vẫn chú ý đến tên đứng đầu nhất, Doanh Thành.
– Hoàng bảng!
Đúng vậy, bảng màu vàng chói mắt kia là một trong song bảng của Thánh Thành Trung Châu, Hoàng bảng. Những người được Hoàng bảng ghi lại đều là nhân vật oai phong một cõi. Đại đa số đệ tử của Nhân Hoàng cung đều là những nhân vật danh chấn Hoàng bảng một thời. Chính người mới xuất hiện đó đều đã từng là nhân vật danh chấn Thánh Thành Trung Châu. Đến hôm nay, tu vi bọn họ sớm đã vượt qua Vũ Hoàng, bước lên Đại Đế cảnh. Như Phong Thần Thiên, Bùi Đông Lai, Ngạo Thanh Vân,…
– Ông!
Ngay lúc đó, mọi người lại thấy người cầm đầu chín vị đệ tử của Nhân Hoàn Cung lại lấy ra một đàn mộc cổ bàn to lớn, khắc một dòng chữ “Nhân Hoàng chi bút”
– Vẫn như thường lệ, mỗi mười năm một lần, khi đến ngày Vấn Hoàng bảng.
Nhân Hoàng bút sẽ viết lại Hoàng bảng. Giọng nói cuồn cuộn của người kia, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy xúc động mãnh liệt. Tất cả họ đều muốn khắc tên của mình lên bảng kia. Mặc dù Hoàng bảng thường xuyên thay đổi, nhưng chỉ có sự thay đổi mỗi mười năm một lần vào ngày Vấn Hoàng bảng mới được chính thức công nhận.
Vào lúc này, tất cả mọi người trong quảng trường mênh mông đều trở nên yên tĩnh, không hề gây ra tiếng động. Vào ngày hôm nay, Thánh Thành Trung Châu sẽ quy tụ rất nhiều cường giả đến quan sát sự thay đổi của Hoàng bảng. Vào hôm nay, tất cả những thiên tài Thánh Thành Trung Châu đều sẽ tụ hội, phong vân khuấy động. Cùng lúc đó, Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm, Lâm Vô Thương cùng với Mộng Tình và không ít người của Thiên Đài đều đến đây.
– Không biết hôm nay sẽ có bao nhiêu Vũ Hoàng phải đổ máu nữa!
Hầu Thanh Lâm cảm thán một tiếng. Mà Lâm Phong cũng đang bình tĩnh nhìn những đệ tử Nhân Hoàng cung chủ trì Vấn Hoàng bảng lần này. Tất cả những người này đều là thiên tài của Thánh Thành Trung Châu, cũng từng là một thí sinh tham dự Vẫn Hoàng bảng. Nhưng hôm nay, họ đã trở thành người chủ trì Vấn Hoàng bảng. Ngay kúc này, người dẫn đầu đệ tử của Nhân Hoàng cung nhìn thoáng qua rặng mây đỏ phía chân trời, cười nói:
– Sau một canh giờ nữa, ta sẽ chính thức điểm danh các thiên tài trên Hoàng bảng, nên chư vị hãy chuẩn bị đi.
– Ca, Ngân Nguyệt kìa.
Đúng lúc này, Lâm Vô Thương đột nhiên chỉ về hướng của Ngân tộc, Ngân Thụy, Ngân Cổ Thiên và Ngân Nguyệt đều ở đó. Nhưng khi nhìn về hướng đó, Lâm Phong khẽ nhíu mày. Lúc này, Ngân Thụy đang trò chuyện rất vui vẻ với một người, mà sau lưng người đó là Bùi Đông Thanh, nên hắn có thể khẳng định, người đó là người của Bùi gia. ……
– Nhâm huynh.
Người cầm đầu Bùi gia và Ngân Thụy đột nhiên đi lên trước một bước, mỉm cười với một người của Nhân Hoàng Cung
– Hai vị tiền bối cứ gọi ta Thiên Hành là được rồi.
Người dẫn đầu của Nhân Hoàng cung mỉm cười nói.
– Võ Đạo không câu nệ bối phận, chỉ dùng võ luận giao.truyện Kiếm Hiệp
Hai bon một tiếng Nhâm huynh, có gì không được. Vị cường giả Bùi gia lập tức mỉm cười, nói:
– Ta vẫn còn nhớ như in, ngày ta đã tận mắt nhìn thấy Nhâm huynh vẫn đỉnh Hoàng bảng.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, 30 năm đã trôi qua, thực lực Nhâm huynh hôm nay cũng đã đuổi kịp đám lão đầu chúng ta, quả là trường giang sóng xô sóng trước. Người mà vị cường giả Bùi gia và Ngân Thụy đang nói chuyện tên Nhậm Thiên Hành. Hắn chính là đệ nhất nhân trên Hoàng bảng vào ba mươi năm trước. Nhậm Thiên Hành cuồng ngạo của ngày xưa, bây giờ đã trở thành một người trầm ổn như núi, vô cùng thân thiện. Thậm chí còn khiến một số người đã từng gặp qua hắn suýt không nhận ra hắn.
– Mới đảo mắt, mà 30 năm đã trôi qua.
Nhậm Thiên Hành mỉm cười nói. Rồi bị cường giả Bùi gia nhìn về hướng Bùi Đông Lai, cười nói:
– Đông lai, ngươi cần phải cố gắng học tập sư huynh ngươi a.
– Đông lai sư đệ có thiên phú tuyệt luân, thành tựu sau này của hắn chưa chắc sẽ thấp hơn ta.
Nhậm Thiên Hành cũng nhìn về phía Bùi Đông Lai, vừa cười vừa nói.
– Mặc dù Đông Lại có thiên phú tốt, nhưng vẫn xin nhờ Nhâm huynh chỉ giáo nhiều hơn.
Bùi gia cường giả mỉm cười nói tiếp:
– Nhân đây ta cũng thông báo Nhâm huynh một tin.
Đến lúc Vấn Hoàng bảng kết thúc, Ngân Thụy huynh sẽ công bố tin vui.
– Phải không vậy?
Nhậm Thiên Hành lập tức hỏi lại một tiếng, rồi nhìn về hướng Ngân Thụy. Ngân Thụy lập tức gật đầu, nói:
– Nhâm huynh, trừ.
.. tin vui đó ra. Ta còn có một đứa cháu tên Ngân Cổ Thiên, thiên phú tu luyện của nó cũng rất tốt, nên ta định khi Vấn Hoàng bảng kết thúc, ta sẽ cho nó bái nhập Nhân Hoàng cung. Không biết huynh có thể hỗ trợ tiến cử nó không?
– Ta sớm đã nghe tiếng của Ngân Cổ Thiên, mà đây cũng là chuyện tốt.
Nên khi Vấn Hoàng bảng kết thúc, ta sẽ lập tức mang Cổ Thiên hiền chất đi Nhân Hoàng cung. Nhậm Thiên Hành cười đáp. …….. Cùng lúc đó, khi Lâm Vô Thương thấy mối quan hệ mập mờ giữ Ngân tộc và Bùi gia, sắc mặt hắn càng trở nên rất khó coi. Hắn liên tục nhìn về phía Ngân Nguyệt. Mà ánh mắt của Ngân Nguyệt cũng liên tục nhìn về phía hắn. Khi Bùi Đông Thanh thấy Ngân Nguyệt liên tục nhìn Lâm Vô Thương, sắc mặt Bùi Đông Thanh xuất hiện một tia sáng lạnh lùng. Hắn lập tức đi tới bên cạnh Ngân Nguyệt, kéo tay nàng, nói:
– Tiểu Nguyệt, khi Vẫn Hoàng bảng kết thúc, gia gia sẽ gặp công bố tin vui của chúng ta.
– Hèn hạ.
Ngân Nguyệt lập tức thoát khỏi tay Bùi Đông Thanh, lạnh lùng nói. Câu nói của Ngân Nguyêt khiến sắc mặt hắn trở nên vô cùng khó coi. Hắn lập tức xoay người về hướng của Vô Thương, nở một nụ cười lạnh lùng, rồi giơ ngón út lên chỉ xuống đất, miệt thị Vô Thương.
– Ca, đệ muốn giết tên vô liêm sỉ này.
Lâm Vô Thương lập tức nói một tiếng, rồi chuẩn bị chạy về hướng Bùi Đông Lai.
– Tĩnh táo.
Ngay lúc đó, một giọng nói lạnh lùng trực tiếp làm cho Lâm Vô Thương bình tĩnh lại. Hắn hướng mắt nhìn Lâm Phong.
– Nếu đệ cứ dễ bị chọc giận, làm sao có thể tu võ.
Lâm Phong lập tức trách mắng đệ đệ một tiếng, khiến sắc mặt Lâm Vô Thương trở nên cứng đờ.
– Lâm Phong.
Ngay lúc này, đột nhiên có một người gọi Lâm Phong, khi Lâm Phong quay lại, hắn nhìn thấy đám người Cơ gia.
– Cơ Giang đang ở đâu?
Cơ Nguyên lạnh lùng hỏi Lâm Phong.
– Hắn là người của Cơ gia ngươi, ngươi hỏi ta làm gì?
Lâm Phong khinh thường đáp.
– Sau thọ yến ở Ngân gia, đám người Cơ Giang đã tìm ngươi luận bàn.
Nhưng sau đó lại không thấy quay về, còn có mấy người bị giết nữa. Ngươi đừng nói chuyện này không liên quan đến ngươi? Cơ Nguyên lạnh lùng nói.
– Kẻ muốn giết ta đều đáng chết.
Câu trả lời của Lâm Phong khiến ánh mắt Cơ Nguyên trở nên băng giá:
– Rất tốt, ngươi nhất định sẽ hối hận vì chuyện này!
– Các ngươi chỉ cho phép mình hiếp đáp người khác, chứ không cho phép người ta phản kích các ngươi à?
Lâm Phong thở dài một tiếng, khẽ lắc đầu nói. Lúc Cơ Thương, Cơ Vô Ưu, Cơ môn ăn hiếp người Thiên Đài, Cơ gia không hề chú ý đến chuyện đó. Nhưng khi hắn quật khởi tìm Cơ Vô Ưu báo thù, quậy banh đại điển Phong Vương của Cơ Thương, thì Cơ gia ghi hận. Tuy nói trưởng bối sẽ không tham dự vào ân oán của hậu bối, nhưng trong trường hợp này, đó chỉ là nói miệng mà thôi.
Khi ân oán gia tăng đến trình độ nhất định, những Thánh Tộc đó sẽ thật sự không quan tâm sao? Trong thế giới này, thực lực là tất cả, nếu như hắn không náo loạn đại điển Phong Vương của Cơ Thương, khiến cho Chiến Vương Học Viện coi trọng, kết cục của hắn và Thiên Đài sẽ rất thảm.
Đương nhiên còn có một cách khác, Lâm Phong hắn một mực nén giận, không đi tranh giành sẽ không xung đột với Thánh Tộc. Tuy nhiên, đây không phải tính cách của hắn, nếu không đi tranh giành, hắn làm sao có thể bước tới bước này. Mà bản chất của Võ đạo chính là tranh với trời, tranh với người, tranh với thế gian.
Bất kỳ vị cường giả đứng trên đỉnh cao nào, cũng đều đạp lên vô số thi thể, để lại sau lưng núi xương, biển máu mới có thể bước lên đỉnh cao. Hôm nay chính là ngày Vẫn Hoàng bảng, tất cả thiên tài của Thánh Thành Trung Châu đều sẽ tụ hội, để tranh đoạt vị trí thứ nhất trên Hoàng bảng. Dù họ biết, họ sẽ có đổ máu, cũng sẽ đắc tội với rất nhiều thế lực, thậm chí có thể bị giết chết, nhưng vẫn không có ai buông tha.
Chương 1947: Hoàng bảng thập cường
Trong lúc mọi người còn đang nói chuyện, phía xa xa có một bóng người bay đến.
Người đó lập tức đáp xuống vị trí của mấy vị đệ tử của Nhân Hoàng cung, nói:
– Đã đến lúc, bắt đầu đúc Nhân Hoàng đài đi.
Khi Nhậm Thiên Hành nghe xong, hắn khẽ gật đầu một cái, lập tức ra hiệu với những người xung quanh. Sau đó, chín vị đệ tử Nhân Hoàng cung bay đến khu vực trung tâm của quảng trường, hai tay không ngưng kết ấn. Một lúc sau, dưới chân của họ có vô số tia sáng bắn thẳng lên trên trời, mặt đất trong khu vực trung tâm quảng trường xuất hiện từng cơn chấn động. Sau đó, từng cột đá chạm khắc long phượng từ từ nhô lên.
– Nhân Hoàng thiên trụ.
Mọi người nhỏ giọng nói. Những cây cột đá đang từ từ nhô lên tượng trưng cho vị trí trong Hoàng Bảng. Chúng có vừa đủ 100 cây, tượng trưng cho 100 vị trí của Hoàng Bảng Sau khi những cây cột đá đã hoàn toàn nhô lên hết, chín người Nhậm Thiên Hành trở lại trên đài cao, hướng mắt nhìn mọi người, mở miệng nói:
– Bây giờ Nhân Hoàng đài đã chính thức khai mở, xin mời những người có tên trên Hoàng bảng lên vị trí của mình.
Khi Lâm Phong nghe xong, hắn cẩn thận nhìn lại. Quả nhiên trên mỗi một cây Nhân Hoàng thiên trụ đều có ký hiệu ghi vị trí.
– Ông!
Ngay lúc đó, Ngân Cổ Thiên giẫm chân một cái, phi lên cây cột đánh dấu vị trí của hắn. Mà không chỉ có Ngân Cổ Thiên, rất nhiều người quanh đó đều nhao nhao nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ.
– Ngân Cổ Thiên.
Để ta xem hôm nay, ngươi đã tiến bộ được bao nhiêu rồi nào? Trong lúc mọi người đang lục tục nhảy lên Nhân Hoàng Thiên Trụ, mọi người thấy một vị cường giả mặc một bộ Hoàng Kim giáp lên tiến. Khi người này vừa nói xong, bộ giáp hắn tỏa ra một luống kim sắc quang mang vô cùng chói mắt. Sau đó, người này cũng trực tiếp nhảy lên cây Nhân Hoàng thiên trụ số 9. Hắn ta chính là đệ nhất thiên tài của thế lực đối lập lớn nhất với Ngân tộc, Hoàng Kim Thánh Tộc, đồng thời là người xếp thứ 9 trên Hoàng bảng, Kim Hình Tử.
– Vương Chung cũng đến rồi kia.
Ngay lúc đó, mọi người lại nhìn thấy cường giả xếp thứ 10 trên Hoàng bảng, Vương Chung. Hắn ta chính là thiên tài của một đại Cổ tộc trong Thánh Thành Trung Châu, Phương Thiên Giáp tộc. Phương Thiên Giáp tộc là một bộ tộc nổi tiến am hiểu Khắc Giáp Thần Thông, uy lực vô biên. Khi Lâm Phong nhìn thấy những cường giả trong top 10 liên tục xuất hiện, trong ánh mắt của hắn lóe lên chiến ý.
Từ lúc hắn đến Thánh Thành Trung Châu tới giờ, hắn chỉ tiềm tu trong học viện vài tháng, rồi lập tức đi Minh Giới, nên cũng không biết quá nhiều về các danh nhân và đại thế lực trong đây. Hắn chỉ biết Thánh Thành Trung Châu là một trong Tam Đại Thiên Chi Chủ Thành của Cửu Tiêu Đại Lục.
Nên các thế lực tại đây cường đại hơn Vọng Thiên Cổ Đô không ít. Cũng vì thế, mà hôm nay sẽ có rất nhiều thiên tài do các Cổ tộc, Thánh tộc bồi dưỡng đến. Nhưng cũng không thiếu những thiên tài đến từ bên ngoài, nhưng số lượng của họ không bằng các thiên tài do các thế lực tại Thánh Thành Trung Châu bồi dưỡng mà thôi.
Ngay lúc này, nhiệt độ khu vực trung tâm quảng trường đột nhiên giảm xuống, trên bầu trời cũng xuất hiện vài bông tuyết chậm rãi rơi xuống. Sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy một nhóm người trẻ tuổi đang chậm rãi bước đến, khiến cho mọi người đều thán phục.
Nhóm người đều là những thanh niên nam nữ xuất chúng, nam tử thì tuấn lãng vô song, nữ tử lại có dung nhan xuất chúng, tựa như tiên tử. Mà thực lực của bọn họ đều rất mạnh mẽ, cộng thêm bối cảnh phi phàm sau lưng, nên bọn họ được rất nhiều người hâm mộ. Sau khi đến gần Nhân Hoàng Thiên Trụ, người cầm đầu nhóm người đó, nhảy lên cây Nhân Hoàng thiên trụ số 6.
– Tuyết tộc Tuyết Thần Phong.
Hắn đã trở về. Cùng lúc đó, đám người Tuyết tộc còn lại phát hiện Lâm Phong và Mộng Tình.
– Nơi này.
Tuyết phàm lập tức báo cho Tuyết Thần Phong đang trên Nhân Hoàng thiên trụ. Ngay lúc đó Tuyết Thần Phong nhìn về hướng Mộng Tình bên cạnh Lâm Phong.
– Bất luận ngươi có phải Tuyết tộc hay không?
Thì sau khi Vẫn Hoàng bảng kết thúc, ngươi cũng phải đi với ta một chuyến. Tuyết Thần phong nhìn Mộng Tình nhàn nhạt nói, rồi lại quay sang liếc nhìn Lâm Phong một cái, sau đó nhanh chóng dời mắt sang chỗ khác. Mặc dù Tuyết tộc đã ẩn cư đã lâu, nhưng khi bọn họ ra ngoài, vẫn chưa có ai có thể nghịch ý của bọn hắn. Nên hành động của Lâm Phong khiến cho Tuyết tộc khá tức giận.
– Thực lực của hắn rất lợi hại, mạnh hơn ta không ít.
Mộng Tình nhỏ giọng nói với Lâm Phong. Tuyết Thần Phong có thể xếp thứ 6 trên Hoàng bảng, thực lực của hắn làm sao có thể không cường đại. Theo những gì Lâm Phong biết, tất cả người xếp trước vị trí thứ 23 trên Hoàng bảng đều có tu vi Vũ Hoàng đỉnh.
– Ta lên trước đây.
Lâm Phong nói với mọi người một tiếng, lập tức bước lên Hoàng bảng thiên trụ của hắn. Lúc trước vị trí của hắn là thứ 30, nhưng chẳng biết tại sao, Nhân Hoàng cung lại tăng vị trí của hắn lên thành 25 vào mấy ngày trước.
– Người nọ chính là Lâm Phong.
Một năm trước, hắn đã đại náo đại điển Phong Vương của Cơ Thương. Từ sau ngày đó, hắn từ một nhân vật vô danh, trở thành nhân vật phong vân. Mà tu vi của hắn mới chỉ đến Trung Vị Hoàng mà thôi.
– Thiên phú của hắn rất lợi hại.
Nhưng bảo hắn có thể đánh với Cơ Thương chiến một trận thì hơi quá. Nếu như Cơ Thương dốc toàn lực, hắn chắc chắn sẽ thất bại không. Dù sao cảnh giới của hai người chênh lệch quá lớn, mà đạo của hắn cũng không chiếm ưu thế hơn Cơ Thương. Ta nghe nói, Cơ gia định nhân lúc Vấn Hoàng bảng lần này để triệt hạ hắn. Không biết Lâm Phong có thể ngã xuống hay không?
– Lâm Phong huynh.
Dù nhiều ngày không thấy, nhưng ta vẫn thấy phong thái của huynh vẫn như trước. Trong lúc Lâm Phong đang nhắm mắt dưỡng thần, hắn nghe thấy giọng nói của Sở Xuân Thu truyền đến. Vào lúc này, Sở Xuân Thu đang mặc một trường bào hoa lệ, tôn lên khí chất vương giả khác hẳn với bình thường.
– Ta cũng xin chúc mừng Sở huynh đã bước vào Thượng Vị Hoàng.
Không biết hôm nay, huynh định lấy vị trí thứ mấy, Top 10 hay Top 5? Câu nói của Lâm Phong, Lập tức khiến cho đôi mắt của Sở Xuân Thu xuất hiện lên một tia duệ mang. Hắn lập tức nhảy lên một tòa Nhân Hoàng thiên trụ, sảng khoái cười nói:
– Lâm huynh sẽ biết thôi.
– Hình như Sở Xuân Thu của hôm nay hơi khác với mọi ngày.
Trong lúc Lâm Phong và Sở Xuân Thu đang nói chuyện, đám học viên Thiên Thần Học Viện nhận ra sự thay đổi của Sở Xuân Thu. Cách ăn mặc và với khí chất của Sở Xuân Thu rất khác mọi ngày, lộ rõ khí thế vương giả.
– E rằng lần Vấn Hoàng bảng này sẽ có biến động không nhỏ.
Một người cảm thán nói.
– Oanh!
Ngay lúc này, đột nhiên có một luồng chấn động truyền đến, khiến cho mọi người đều phải nhìn về hướng phát ra chấn động. Họ lập tức nhìn thấy nhất viên cự thạch khổng lồ bay đến, khi nó va vào Nhân Hoàng đài, viên cự thạch đó lập tức vỡ tung, hóa thành vô số mảnh. Sau đó, những mảnh vỡ đó bắt đầu tổ hợp thành một người đá khổng lồ. Con người đá đó lập tức bước về hướng Nhân Hoàng Thiên Trụ, một bước chân của nó đều tạo ra những chấn động tớn, khiên cho mặt đất vỡ nát.
– Đông!
Khi người đá đến cây Nhân Hoàng thiên trụ thứ 5, nó từ từ co rút lại, hóa thành một người đá nhỏ. Người đá đó chính là người xếp thứ 5 trên Hoàng bảng, hậu duệ của hạch Vương, Thạch Vân Phong.
– Đấu chiến tăng.
Ngay lúc đó, lại thêm một đạo phật quang chói mắt xuất hiện, khiến cho mọi người hô to. Sau đó, Đấu Chiến Tăng xuất hiện trên Nhân Hoàng Thiên Trụ thứ 4. Ngay lúc Đấu Chiến Tăng xuất hiện, mọi người cũng cảm thấy một luồng âm phong xuất hiện, khiến tất cả đều cảm thấy một khí lạnh chạy dọc sống lưng. Mà trên bầu trời cũng xuất hiện vô số Lệ Quỷ đang giương nanh múa vuốt, tựa như quần ma loạn vũ. Sau một lúc, từ trong đám Lệ Quỷ kia bay xuống, hóa thành một áo khoác, khoát trên vai một người thanh niên. Gương mặt người thanh niên này không hề nửa điểm huyết sắc, tựa như quỷ hồn. Mà thân thể người đó dường như cũng không trọng lượng, nhẹ nhàng đáp xuống Nhân Hoàng thiên trụ thứ ba.
– Âm phủ Quỷ Lệ, tu luyện Quỷ Thần Kinh và Sâm Quỷ thần thuật, kẻ giết người không thấy máu, xếp hạng thứ ba trên Hoàng bảng.
Hắn là là vị cường giả quỷ dị nhất, tất cả mọi cường giả trong Top 10 không ai nguyện ý đối mặt với hắn. Khi mọi người thấy đến Quỷ Lệ xuất hiện, cảm đám đều cảm thấy nổi da gà. Hắn là một cường giả bí ẩn, ngày thường rất khó gặp được hắn một lần, tựa như quỷ hồn chân chính, hành tẩu dưới âm phủ. Quỷ Thần kinh hắn tu luyện cũng là bộ một Cổ kinh cực kỳ tà ác. Nghe nói do Quỷ Lệ có được Tiên Thiên Quỷ Vương thể, nên mới có thể tu thành. Đúng vào lúc này, những đám mây trên bầu trời lại bắt đầu chuyển động, khiến cho Thiên Địa phải rít gào. Cùng lúc đó, tất cả mọi người người cùng đều nhìn về hướng bầu trời, họ chỉ thấy hai luồng kinh khủng đang giao phong trên đó.
– Đông!
– Đông!
Sau những tiếng nổ và những tia sét liên tục xuất hiện hiện, trên không trung hiện ra hai bóng người đang đứng đối diện nhau.
– Doanh Thành, Cơ Thương!
Khi hai người đó vừa hiện ra, mọi người nhận ra họ chính là hai đại cường giả đã được Phong Vương của Thánh Thành Trung Châu, cũng là hai người chiếm vị trí đầu trên Hoàng bảng. Khi Vẫn Hoàng bảng chưa chính thức bắt đầu, mà hai vị cường giả đó đã giao phong. Mặc dù hai người cách nhau rất xa, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác như gần trong gang tấc. Khí thế trên người họ khiến cho cả thiên địa phải biến sắc, phong vân khuất động. Sau một lúc, hai người mới dần dần thu liễm khí thế, đáp xuống Nhân Hoàng Thiên Trụ của mình, nhưng ánh mắt của họ vẫn không hề rời khỏi đối phương.
– Doanh Thành, Cơ Thương, lần này ta sẽ đánh bại các ngươi.
Quỷ Lệ trong đột nhiên hô to một tiếng, khiến cho Doanh Thành và Cơ Thương đồng thời nhìn phía hắn.
– Người không ra người, quỷ không ra quỷ.
Sau khi nói xong, Doanh Thành phất ống tay áo một rồi xoáy qua hướng khác. Giờ khắc này, tất cả cường giả trên Hoàng đều đã xuất hiện trên Nhân Hoàng thiên trụ của mình. Chỉ có mấy người không có xuất hiện, có thể do không trở về kịp hoặc đã chết bên ngoài. Vị trí của bọn họ, rất nhanh sẽ có người thay thế.
Chương 1948: Vấn đạo
Khi thấy tất cả cường giả đã có mặt, Nhậm Thiên Hành nhìn về phía mọi người, mở miệng nói:
– Thời gian đã đến, những người không có mặt hôm nay, sẽ tạm thời bị xóa tên khỏi Hoàng bảng.
Nếu bọn họ có trở về, hãy tự mình đi khiêu chiến với các thiên tài trên Hoàng bảng. Mọi người có thể tiến lên bổ sung những vị trí bị trống. Ngay khi Nhậm Thiên Hành vừa dứt lời, lập tức có người phía dưới nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ, bổ sung những vị trí còn trống. Không bao lâu sau, cả một trăm cây Nhân Hoàng thiên trụ đã bị lấp đầy, mỗi một một cây trụ đều có người đứng.
– Phong sư đệ, đệ hãy chủ trì giai đoạn đầu tiên đi.
Nhậm Thiên Hành lập tức nhìn Phong Thần Thiên, mở miệng nói. Sau khi nghe xong, Phong Thần Thiên khẽ gật đầu, bước lên phía trước, nói to:
– Còn có người nào muốn khiêu chiến những người trên Hoàng bảng không?
– Có.
Sau đó, lập tức có một bóng người lập tức bước ra.
– Ta cũng tới thử xem.
Chỉ trong chốc lát, trên quảng trường đã xuất hiện thêm bốn, năm người muốn khiêu chiến Hoàng bảng.
– Không ngờ Độc Cô Bất Bại và Lang Tà đều xuất hiện.
Lúc Lâm Phong thấy trong đám người muốn khiêu chiến có Thần Ấn Vương Thể, Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể Lang Tà, hắn nói nhỏ một tiếng. Mặc dù bọn họ chỉ có tu vi Trung Vị Hoàng, nhưng cả hai người họ đều có Vương thể, nên sức chiến đấu của bọn họ không thể tính toán theo cách bình thường. Trong đám người muốn khiêu chiến Hoàng bảng không chỉ có Lang Tà và Độc Cô Bất Bại quen Lâm Phong. Thiên Đài cũng có hai người Hầu Thanh Lâm và Kiếm Manh muốn khiêu chiến.
– Lấy thực lực của Kiếm Manh, chuyện này cũng bình thường.
Còn Nhị sư huynh đã lĩnh ngộ được Luân Hồi Đạo, nên trên Hoàng bảng cũng sẽ xuất hiện tên của huynh ấy. Lâm Phong mỉm cười nói. Thần Ấn Vương Thể của Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể của Lang Tà đều vô cùng cường đại, nhưng vật thua kém Sở Xuân Thu một chút. Lúc này tu vi của hắn đã đạt đến Thượng Vị Hoàng cảnh, lại lĩnh ngộ Thôn Thiên Đạo, thực lực vô cùng đáng sợ.
– Hôm nay không hổ là ngày Vấn Hoàng bảng.
Sau một lúc, khi mọi người phát hiện có tổng cộng 13 người muốn khiêu chiến Hoàng bảng, họ cảm thán một tiếng.
– Bây giờ ta xin nói lại quy tắc của Vấn Hoàng Bảng, phàm người chủ động khiêu chiến, phải chuẩn bị tâm lý.
Sống chết có số, trong lúc khiêu chiến không được nhúng tay. Ngay khi Phong Thần Thiên vừa dứt lời, cả người hắn tỏa ra một luồng kiếm khí sắc bén phóng lên trời, khiến cho mọi người không khỏi lui bước. Sau đó, Phong Thần Thiên lại hướng mắt nhìn về phía 13 người xếp cuối đang đứng trên Nhân Hoàng thiên trụ, nói:
-Vị trí hiện tại các ngươi trên Hoàng bảng chưa phải chính thức.
Nếu như bị người khiêu chiến đánh bại, sẽ bị đá ra khỏi Hoàng bảng.
– Khi Vấn Hoàng bảng còn chưa chính thức bắt đầu, mà bị đá ra khỏi Hoàng bảng, ai cũng cảm thấy bi ai.
Một người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cảm thán.
– Những người đã ngộ Đạo được quyền chọn trước, ai là người tiên phong.
Phong Thần Thiên nhìn về phía 13 người Hầu Thanh Lâm, hỏi. Ngay lúc đó, Kiếm Manh thản nhiên bước lên phía trước.
– Tên, đã ngộ Đạo gì?
Phong Thần Thiên hỏi.
– Kiếm Manh, quang đạo Khi giọng nói bình tĩnh của Kiếm Manh vang lên, nó lập tức khiến cho sắc mặt của không ít người trở nên ngưng trệ.
Những Phong Thần Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh, hướng mắt nhìn về phía 13 người xếp cuối trên Hoàng bảng, mở miệng nói:
– Ai muốn chọn hắn làm đối thủ không?
– Chỉ cần được lãnh giáo thực lực của người lĩnh ngộ Quang Đạo hiếm thấy, ta có bại cũng không sao.
Một người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cảm thán một tiếng, rồi lập tức xuất hiện trước mặt Kiếm Manh. Từ trên người hắn tỏa ra một luồng khí túc mênh mông tràn ngập thiên địa. Ngay lúc đó, Kiếm Manh cũng gia tăng tốc độ, lao về hướng người nọ. Ngay khi hắn chỉ cách người nọ một khoảng cách ngắn, cả người Kiếm Manh bắn ra hào quang chói mắt, khiến tốc độ hắn gia tăng một cách nhanh chóng. Như một tia sáng lao thẳng về hướng của người kia, mà thanh kiếm trên tay hắn cũng tỏa ra từ tia sáng chói mắt, khiến cho tất cả mọi người đều phải nhắm mắt.
– Rống!
Khi những tia sáng chói mắt biến mất, đôi mắt của vị cường giả kia đã rướm máu.
– Ngươi đã cho ta nhìn thấy cái gì gọi là quang đạo, rồi khiến ta trở thành người mù lòa.
Ta sẽ nhớ kỹ ngươi, Kiếm Manh. Mặc dù đôi mắt người nọ vẫn không ngừng rướm máu, nhưng hắn vẫn cố nói một tiếng, rồi lập tức rời đi. Còn Kiếm Manh thì lại bước nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ của vị cường giả kia.
– Không ngờ Kiếm Manh đã lĩnh ngộ được Quang đạo đến cảnh giới này.
Khi Lâm Phong nhìn thấy Kiếm Manh lần đầu tiên, hắn đã nhận ra người này là tuyệt thế thiên tài. Kiếm Manh khác với những thành viên khác của Thiên Đài, những người khác cần Thiên Diễn Thánh Kinh để tăng cường ngộ tính. Mà Kiếm Manh lại hoàn toàn dựa vào chính hắn để lĩnh ngộ Quang Đạo.
Cùng lúc đó, Nhậm Thiên Hành trên Nhân Hoàng Đài dùng Nhân Hoàng bút ghi tên của Kiếm Manh lên Hoàng bảng. Nhưng đó chỉ là tạm thời ghi lên, chứ không phải bản cuối cùng. Một lúc sau, Hầu Thanh Lâm cũng đã chiến thắng đối thủ của mình. Từ một năm trước, Hầu Thanh Lâm lĩnh ngộ Luân Hồi Đạo, cộng thêm sự chăm chỉ, nên uy lực của Luân Hồi Đạo của Hầu Thanh Lâm càng thêm bá đạo, suýt nữa là khiến cho đối thủ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Khi thấy cảnh đó, Nhậm Thiên Hành nhìn Hầu Thanh Lâm, nói:
– Luân Hồi thủ.
Trong vòng ba năm, hắn nhất định sẽ lọt vào top 3 Hoàng bảng. Tuy những người còn lại không có ai ngộ được đạo, nhưng cũng có mấy người đã bắt đầu tiếp xúc với đạo, chỉ cách Đạo một bước ngắn. Điển hình như Thần Ấn Vương Thể Độc Cô Bất Bại và Giới Vương thể Lang Tà, cả hai đều lấy được một vị trí trên Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Mà 3600 thần ấn lượn lờ quanh thân Độc Cô Bất Bại đã vượt xa lúc trước, mỗi lừa hắn huy động chúng, đều toát ra khí thế Vương Giả, khiến cho cường giả Thượng Vị Vũ Hoàng cũng phải run sợ. Còn Giới Vương thể Lang Tà cũng không phải dạng vừa, công kích của hắn vô cùng cuồng bạo, khiến cho đối thủ không thể kháng cự nổi.
Chỉ cần hai người Lang Tà và Độc Cô Bất Bại Ngộ Đạo, thực lực của hai người sẽ có sự bay vọt về chất. Ưu thế Vương thể cũng sẽ được hiện ra, san bằng mọi cách biệt. Sau khi 13 người khiêu chiến hoàn thành khiêu chiến, thì có tổng cộng 7 người thành công, trở thành nhân vật trên Hoàng bảng.
Khi mọi người thấy Vấn Hoàng bảng vẫn còn chưa chính thức bắt đầu, mà đã có một nhóm người bị loại bỏ, họ mới cảm thấy được sự tàn khốc của chuyện này. Tuy nhiên điều này cũng làm cho bọn họ rất hưng phấn, vì vào ngày Vấn Hoàng bảng mỗi mười năm một lần, đều sẽ có cường giả được Ngộ Đạo.
Nhưng không biết sẽ có bao nhiêu người có thể Ngộ Đạo đây? Sau khi tất cả những người chiến thắng đã quay lại Nhân Hoàng Thiên Trụ, Phong Thần Thiên liếc mắt nhìn mọi người một cái, rồi lập tức lui về sau. Ngay sau đó, Nhậm Thiên Hành tự mình bước lên, nhìn mọi người, hỏi:
– Theo thống kê của Nhân Hoàn Cung, Hoàng bảng năm nay có tổng cộng 35 người đã ngộ Đạo, ta cũng đã tính luôn Kiếm Manh và Hầu Thanh Lâm.
Không biết có ai khác đã ngộ Đạo nữa không?
– Tất cả bọn họ đều là nhân vật thiên tài tuyệt đỉnh của Thánh Thành Trung Châu, mà mới chỉ có 35 người ngộ được Đạo.
Con đường này quả nhiên rất khó khăn. Khi nghe thấy kết quả do Nhậm Thiên Hành công bố, tất cả mọi người đều cảm thán một tiếng. Tuy ba mươi lăm người không phải quá ít, nhưng khi so sánh với ngàn vạn cường giả Vũ Hoàng trong Thánh Thành Trung Châu, số đó chỉ là hạt cát trong sa mạt. Từ đó có thể thấy, việc ngộ Đạo khó khăn đến mức nào.
– Nếu đã không còn bỏ sót ai, ta sẽ thỉnh Nhân Hoàng chung ra!
Khi Nhậm Thiên Hành vừa dứt lời, mọi người lập tức nhìn thấy phía sau lưng hắn xuất hiện một cái cổ chung vô cùng khổng lồ. Mà tám vị đệ tử của Nhân Hoàng cung phải đồng thời hợp sức mới giơ được cái cổ chung kia lên, để cho nó tự mình bay lên không trung.
– Chặc mọi người đều đã biết quy củ, nên ta cũng không nhiều nữa.
Người Ngộ Đạo sẽ đi lên đây gõ Nhân Hoàng chung, nếu ai không chịu được tiếng chung, thì phải lập tức rời khỏi Nhân Hoàng thiên trụ, để cho những người phía sau tiên lên. Ta phải nhắc trước, nến người nào cố gắng chịu đựng, mà dẫn đến cái chết, thì Nhân Hoàng Cung không chịu trách nhiệm. 50 người đầu tiên bị tiếng chuông đánh bại sẽ bị loại bỏ ngay lập tức, không còn quyền khiêu chiến 50 người còn lại. Nhậm Thiên Hành chậm rãi mở miệng, sau đó quét nhìn mọi người một cái, nói:
– Ai muốn là người đầu tiên đánh Nhân Hoàng chung không?
– Ta.
Ngay sau đó, có một người bước lên trước, người này chính là người xếp thứ 23 trên Hoàng bảng, Chu Vô Kỵ.
– Hảo, vậy ngươi hãy đánh tiếng chuông đầu tiên đi.
Sau khi nói xong, Nhậm Thiên Hành lui về phía sau. Mà đại đa số người trên Nhân Hoàng thiên trụ cũng lập tức khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị đón nhận tiếng chuông đầu tiên. Cùng lúc đó, Chu vô kỵ cũng đã xuất hiện bên Nhân Hoàng chung, khiến cho sắc mặt của đám người trong top sau của Hoàng bảng trở nên ngưng trọng. Ngay lúc đó, Chu Vô Kỵ đột nhiên một bước bước ra, há miệng hét lên một âm thanh kinh thiên động địa.
– Rống… Ngay khi sóng âm của tiếng gào kinh khủng kia đánh vào Nhân Hoàng chung, khiến Nhân Hoàng chung phát ra một tiếng chuông như một cơn sóng càn quét xung quanh.
– Răng rắc, xoẹt xoẹt… Khi cơn sóng âm kia biến mất, mọi người xung quanh phát hiện quần áo của không ít người trên Nhân Hoàng thiên trụ bị xé toạt.
Mà cũng có một số người đang ôm đầu kêu la, tựa như mới bị tiếng chuông đó làm tổn thương. Sau đó, mọi người lại thấy Chu Vô Kỵ đánh một chưởng về phía Nhân Hoàng chung, tạo ra một cơn sóng âm to lớn, vượt xa lúc nãy. Chỉ trong giây lát, cả thiên địa đều bị tiếng chuông làm cho chấn động, mặt đất cũng run lên bần bật. Mà tình trạng đám người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ cũng không khá mấy, đã có mấy người phun ra máu tươi, gục ngay tại chỗ.
Chương 1949: Nghe Đạo
– Đạo của Chu Vô Kỵ chính là Âm Đạo, uy lực của nó mạnh tới mức có thể chấn sát cả Thượng Vị Hoàng.
Lại được Nhân Hoàng chung tăng cường, nên 50 người bị loại sẽ sớm lộ diện thôi. Khi một số người am hiểu tin tức của các thiên tài trên Hoàng bảng thấy Chu Vô Kỵ thật sự động thủ, họ không khỏi cảm thán một tiếng. Vào lúc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy màng nhĩ hắn đã bị sóng âm Nhân Hoàng Chung chấn động, ngay cả Thần Hồn cũng bị rung chuyển. Mà không chỉ có mình Lâm Phong cảm thấy như thế, tất cả mọi người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đều cảm thấy như thế, thậm chí đã có vài người chảy máu tai.
– Xoẹt xoẹt!
Ngay lúc đó, một người phun ra một ngụm máu tươi, thất khiếu bắt đầu chảy máu, máu rơi đầy trên Nhân Hoàng Thiên Trụ. Mà hắn cũng bị đánh bay xuống.
– Rống, rống, rống… Sau ba đợt sóng âm liên tục xuất hiện, lại có vài bóng người bị đánh bay ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Cùng lúc đó, Hầu Thanh Lâm cũng bắt đầu sử sử dụng Luân Hồi Đạo Ý bao phủ toàn thân hắn, để ngăn cách sóng âm. Mà 3600 thần ấn quanh người Thần Ấn Vương Thể Độc Cô Bất Bại cũng bắt đài tỏa ra những tia sáng chói mắt, tạo ra một kết giới bảo về hắn. Còn xung quanh khu vực Lang Tà trên lại xuất hiện một giới quang, khiến cho hắn dường như tách ra khỏi thế giới này, né tránh sóng âm.
Vào lúc này, hầu hết cường giả trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đều bắt đầu dùng đủ thứ loại thần thông để chống lại công kích của Nhân Hoàng Chung. Nhưng vẫn có một số người không thể chống cự nổi, buột phải nhảy ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Sau một lúc nghỉ lấy hơi, Chu Vô Kỵ lại giận dữ hét lên một tiếng. Nhưng khi âm công của hắn đánh trúng Nhân Hoàng chung, Nhân Hoàng Chung cũng pháp ra một luồng sóng âm kinh khủng phản chấn hắn, khiến hắn bị đánh bật lui.
Khi hắn ta chạm đất, hắn liên tiếp phun ra ba ngụm máu tươi, rồi mới từ từ bay về trên Nhân Hoàng Thiên Trụ của hắn, khoanh chân khôi phục thương thế. Khi đạo sóng âm cuối cùng cũng dần dần tiêu tán, mọi người mới thở dài một hơi.
Ngay sau đó, từng bóng người lại bắt đầu di chuyển, bổ sung những cây Nhân Hoàng Thiên Trụ còn. Mà những người bị đánh bay ra khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ cũng không hề có dị nghị gì, chỉ yên lặng hóa mất trong đám đông.
Bọn họ bị ép lui, do thực lực của không đủ chống cự sóng âm của Nhân Hoàng chung. Khi thấy tất cả Nhân Hoàng Thiên Trụ đã được bổ xung xong, một vị đệ tử của Nhân Hoàng cung cầm lấy Nhân Hoàng bút, bắt đầu viết lại Hoàng bảng.
– Nhân Hoàng chung này rất cổ quái, không ngờ nó lại có thể phản chấn, làm chấn thương Chu Vô Kỵ.
Lâm Phong nhìn chằm chằm Nhân Hoàng chung nói. Hắn có thể khẳng định, cái cổ chung đó tuyệt đối một kiện bảo vật cực kỳ khủng bố.
– Còn có ai muốn mượn Nhân Hoàng cung Vấn Đạo không?
Ngay khi Nhậm Thiên Hành vừa mở miệng nói, lập tức có một người bước lên. Lúc mọi người nhìn thấy người đó, hì sắc mặt của họ trở nên ngưng trọng. Người vừa mới bước lên chính là Kim Hình Tử, cường giả nằm trong top 10 Hoàng bảng. Theo những gì được đồn đại, Kim Hình Tử đã lĩnh ngộ được Toái Kim Đạo, nên khi mọi người thấy hắn định đánh Nhân Hoàng chung, sắc mặt của họ mới trở nên khó coi như vậy. Không biết sẽ có bao nhiêu cường giả bị ép lui trên tay hắn nữa đây?
– Để ta xem Nhân Hoàng chung này có gì cổ quái.
Mà lại chấn bay Chu Vô Kỵ. Sau khi nói xong, cả người Kim Hình Tử tỏa ra ánh sáng vàng kim, tựa như hóa thành Hoàng Kim.
Lúc mọi người thấy cảnh đó, sắc mặt của họ trở nên ngưng trọng hắn lên. Có rất nhiều người lập tức khoanh chân ngồi xuống, tỏa ra từng luồng khí tức kinh khủng, chuẩn bị chống cự toái kim đạo của Kim Hình Tử. Ngay sau đó, Kim Hình Tử đi đến trước Nhân Hoàng chung, bàn tay của hắn đột nhiên hóa thành một nắm đấm, đấm thẳng vào Nhân Hoàng chung.
Chỉ trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi, âm thanh Nhân Hoàng chung tràn ngập khắp Thiên Địa, khiến tất cả mọi người đều bị tiếng chuông ảnh hưởng. Vào lúc này, sắc mặt Lâm Phong tỏ ra vô cùng nghiêm trọng, cánh tay hắn đã bắt đầu hóa thành màu vàng. Mà không chỉ có cánh tay của hắn bị ảnh hưởng, tất cả những bộ phận khác của hắn cũng đã xuất hiện dấu hiệu bị hóa thành vàng. Nhưng Lâm Phong cũng không phải người thường, hắn lập tức phát ra một luồng pháp tắc, nghiền nát lớp vàng đang bao phủ cơ thể hắn.
– Tán.
Sau đó, Lâm Phong hung hăng đạp Nhân Hoàng Thiên Trụ, khiến lớp vàng đang bám trên đó bị phá tan. Rồi hắn lại phóng ra Thiên Ma kiếp quang, bao phủ toàn cơ thể mình để bảo hộ khỏi sự ăn mòn của Kim Hình Tử. Vào lúc này, cơ thể Kim Hình Tử đã không còn máu thịt nữa, mà là một cơ thể được đúc từ vàng nguyên chất.
Sau ba lần liên tiếp đánh vào Nhân Hoàng chung, Toái kim đạo của hắn đã bao phủ toàn bộ 100 Nhân Hoàng Thiên Trụ. Sau một lúc, mọi người nhìn thấy một vị cường giả đã hoàn toàn hóa thành vàng ròng, rồi lại bị một đạo sóng âm chấn nát thành vô số bụi vàng.
– Thối… Khi thấy cảnh đó, một số người đáng gắng gượng, chủ động lui về phía sau, rời khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Nhưng vẫn có người đã bị hóa thành vàng, mà vẫn cố gắn gắng gượng. Hắn muốn dùng sinh mệnh của mình làm tiền đặt cược, để Ngộ Đạo.
– Đông!
Sau vài đạo tiếng chuông nữa vang lên, thì cơ thể đã bị hóa thành vàng của người nọ xuất hiện vô số vết nứt, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng thể nổ tan. Nhưng khi đến khoảnh khắc nguy hiểm, hắn vẫn vững vàng đứng đó.
Vào lúc này, khí tức của người nọ đã vượt xa lúc ban đầu, bắt đầu ảnh hưởng tới thiên địa. Mà khi mọi người nhìn thấy cảnh đó, trái tim của bọn họ nhảy lên một cái. Họ không ngờ vị cường giả kia lại có thể lĩnh ngộ được đạo vào lúc này.
Giờ phút này, Kim Hình Tử cũng không sống khá giả mấy, Hoàng Kim Thánh Giáp trên người hắn đã xuất hiện từng vết nứt dài, giống như vừa mới trãi qua một trận đại chiến kinh thiên động địa. Mặc dù tiếng chuông của hắn đã làm cho rất nhiều người bại lui, nhưng Nhân Hoàng chung cũng đã cắn trả người sử dụng. Mỗi một tiếng chuông vang lên, hắn đều bị ảnh hưởng đầu tiên. Cũng vì hắn ở gần Nhân Hoàng chung nhất, nên hắn phải chịu dựng những sóng âm lớn hơn.
– Đông!
Sau khi đánh một kích nữa trên Nhân Hoàng chung, sóng âm do Nhân Hoàng chung tỏa ra đã xuyên qua thân thể hắn, khiến cho bộ áo giám Hoàng Kim của hắn chính thức hóa thành sắt vụn. Mà một cánh tay của hắn cũng đã phát ra những tiếng răng rắc, bất cứ lúc nào cũng có thể gẫy vụn.
– Đủ rồi.
Ngay lúc đó, đột nhiên có một giọng nói uy nghiêm vang lên. Sau khi thấy số cường giả trên Nhân Hoàng Thiên Trụ đã giảm bớt khá nhiều và Kim Hình Tử đang có dấu hiệu nổi điên, một vị đệ tử Nhân Hoàng cung hét lên một tiếng, cố gắng làm Kim Hình Tử dừng tay.
Tuy nhiên tiếng quát đó vẫn không cắt đứt được hành động của Kim Hình Tử. Hắn ta dường như không có nghe thấy tiếng quát kia, hắn vẫn tụ lực phát một công khích đánh sợ về phía Nhân Hoàng chung, khiến một đạo sóng âm mới xuất hiện. Cũng vì một tiếng chuông đó, mà lại có thêm một vị cường giả hóa thành mảnh vụn. Mà sau khi đánh xong một đòn đó, cả người Kim Hình Tử lại xuất hiện thêm vô số vết nứt mơi, khiến đám người đang quan sát chấn động không thôi, thầm nói.
– Tên Kim Hình Tử này quá điên cuồng rồi.truyện ma
Lúc mọi người thấy Kim Hình Tử lại giơ cánh tay lên, cả đám không khỏi cảm thấy hít thở không thông. Nhưng khi hắn sắp đánh lên Nhân Hoàng chung, hắn lại ngừng lại, không đánh tiếp, nếu không hắn cũng sẽ gặp nguy hiểm.
– Hôm nay ngừng ở đây thôi, ta vẫn còn muốn nghe đạo của những người khác.
Kim Hình Tử thở dài một tiếng, lập tức quay trở về Nhân Hoàng Thiên Trụ của hắn, mà khi mọi người thấy cảnh đó, rất nhiều người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng khi mọi người nhìn về phía Nhân Hoàng Thiên Trụ, họ phát hiện đã có 32 người đã bị Kim Thần Tử đánh bay ra khỏi đó và hai người tử vong.
Vào lúc này, mọi người đều cảm thấy sự tàn khốc của Vấn Hoàng Bảng, hai người bị giết đó đều là cường giả uy chấn một phương trên Hoàng bảng. Nhưng khi đứng trước đạo uy của top 10, hai người lại trực tiếp bị giết chết. Vào lúc này, Lâm Phong vẫn nhắm mắt, cảm thụ Toái Kim Đạo của Kim Hình Tử.
Sau một lúc, trên người hắn đột nhiên tuôn ra một cổ Hoàng Kim khí, rồi mới mở mắt ra, thở một hơi thật sâu. Toái Kim Đạo thật không tầm thường, nhưng nhờ nó mà hắn đã biết tại sao lại xuất hiện một màn đó. Vấn Hoàng không chỉ dừng lại ở sự giao phong của các thiên tài, mà còn là sự tranh phong của các Đạo. Đầu tiên là Vấn Đạo, nghe Đạo, rồi phá đạo.
– Ông!
Ngay sau đó, mọi người lại nhìn thấy Tà Nguyệt xuất hiện bên cạnh Nhân Hoàng chung, hắn ta trực tiếp đánh ra một chưởng, khiến cho Thiên đại lập tức tràn ngập trong đạo uy của hắn, đạo uy của hắn giống nhưng vô tận yêu khí, trực tiếp ăn mòn các vị cường giả. Lúc nãy mọi người vừa mới chống lại đạo uy của Kim Hình Tử xong, mà chưa gì đã phải đôi mặt với đạo uy của Tà Nguyệt, nên không ít người cảm thấy quá sức. Đạo uy của Tà Nguyệt khá kỳ lạ, nó tựa như một luồng khí tức hủ thực, không ngừng khiến cho nhục thân mọi người trở nên hư thối. Vì quanh người Cơ Thương luôn có một luồng Băng diệt đạo, nên đạo uy của Kim Hình Tử và Tà Nguyệt đều không thể đến gần. Trên người Doanh Thành cũng xuất hiện một luồng cuồng loạn đạo uy, khiến cho đạo uy của người khác không thể tới gần, chỉ cần tới gần phạm vị của hắn, đạo uy của người khác đều tán loạn. Người Thạch Vân lại có một phương pháp rất đặc biệt để chống lại đạo uy, khi trên hắn ta xuất hiện thêm một lớp thạch khải, đạo uy bất xâm. Còn Tuyết Thần Phong lại sử dụng hàn khí để hộ thể, mặc kệ đạo uy mạnh đến mức nào, chúng đều bị hàn khí của hắn đông lại. Mặc dù thủ đoạn của các cường giả vô cùng đặt sắc, nhưng người khiến cho người ta chú ý nhất, lại là Sở Xuân Thu. Mỗi khi có một luồng đạo uy tới gần hắn, nó đều bị Thôn Thiên Đạo thôn phệ, bổ sung cho Sở Xuân Thu.
– Những người trong top 10 của Hoàng bảng thật đáng sợ, Nhân Hoàng chung không thể ăn mòn được bọn họ.
Chỉ sợ phải trải qua một vòng tranh đấu quyết liệt nữa, mới có thể phân ra thắng Một người âm thầm cảm thán. Ngay sau khi hắn ta nói xong, lại có mấy người không thể chống cự nổi đạo uy, thối lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Chương 1950: Sát lục
Từ khi Tà Nguyệt đánh Nhân Hoàng chung đến khi kết thúc, đã loại trừ tất cả cường giả dưới top 50.Nhưng hắn cũng không dừng lại ở đó, hắn còn loại bỏ thêm 10 người trong top 50, trực tiếp khiến cho Hoàng bảng xuất hiện hiện top 40.
– Không ngờ Lang Tà và Độc Cô Bất Bại lại còn có thể kiên trì đến lúc này, còn có cái tên kiếm khách mù và vị cường giả khống chế Luân Hồi Đạo kia nữa.
Ai ngờ cả 4 người họ đều bước vào trong top 50 Hoàng bảng. Khi mọi người ánh mắt nhìn về hướng những toà Nhân Hoàng thiên trụ còn có người, họ phát hiện bốn người trong số 13 người khiêu chiến lúc đầu vẫn còn đứng vững, mà 4 người đó cũng đã lọt vào top 50.
Ngay khi Tà Nguyệt lui về, mọi người lại thấy một thanh niên tuấn dật vô cùng đang chậm rãi tiếp cận Nhân Hoàng chung. Ở những nơi hắn đi qua, đều để lại những bông tuyết trắng muốt, mà nhiệt độ trong quảng trường cũng bắt đầu giảm xuống nhanh chóng.
Khi Tuyết Thần Phong bước đến trước Nhân Hoàng chung, ánh mắt hắn càng thêm lạnh lùng. Ngay sau đó, hắn huy động ống tay áo, đánh ra một luồng hàn khí kinh khủng về phía Nhân Hoàng chung. Chỉ trong vài khoảnh khắc ngắn ngủi, Nhân Hoàng chung đã bị một tầng băng dày bao trùm, nhưng tiếng chuông của nó vẫn vang lên. Khiến cho không ít cường giả trở thành một bức tường băng.
– Đông, đông, đông!
Lúc Tuyết Thần Phong huy động ống tay áo lần thứ hai, hắn liên tục đánh ra ba luồng hàn khí về phía Nhân Hoàng chung. Sau khi được Nhân Hoàng chung khuếch đại, đạo uy của hắn đã bao phủ Thiên Địa, làm cho cả khu vực của Nhân Hoàng Thiên Trụ hóa thành băng tuyết. Mà không chỉ dừng lại ở đó, Đạo uy của hắn đã khiến cho hai vị cường giả hóa thành một bức tượng băng, dần dần mất đi sinh mệnh.
– Lui.
Một trong hai người đó gầm lên một tiếng, rồi bạo phát tất cả sức mạnh trên người để phá tan lớp băng bao phủ hắn. Sau khi rời khỏi Nhân Hoàng thiên trụ, người đó cảm thấy toàn thân thư sướng, tựa như mới bước từ địa ngục sang thiên đàng vậy.
Mặc dù trên người Tuyết Thần Phong cũng xuất hiện một lớp băng do Nhân Hoàng chung phản phệ, nhưng động tác của hắn không hề đình chỉ chút nào. Khi một tiếng chuông nữa vang lên, lại có thêm một vài vị cường giả thối lui khỏi Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Mà sau khi Tuyết Thần Phong đánh xong một chung đó, chính cơ thể của hắn cũng gần như đóng băng lại lại do phản phệ của Nhân Hoàng chung. Trước khi ngươi ảnh hưởng đến người khác, hắn phải tự chịu đạo uy của mình đã
– Đông!
Sau khi Nhân Hoàng chung vang lên tiếng thứ 7, Tuyết Thần Phong cảm thấy cả người đều đang bị một luồng đạo uy kinh khủng đóng băng. Mà uy lực của tiếng chuông này của Nhân Hoàng chung cũng trở nên vô cùng to lớn, ngay cả những người trong Top 50 của Hoàng bảng cũng bắt đầu bị đóng băng.
Mặc dù uy lực của đạo uy đã bị cách ly, nhưng những người dưới Nhân Hoàng Thiên Trụ vẫn cảm nhận được cái lạnh thấu xương. Nên tất cả mọi người ở dưới đều cảm thấy kinh hãi trước thực lực Tuyết Thần Phong. Nếu tiếp tục như vậy, hắn đã có thể định ra top 30 rồi.
– Hắn còn có thể đánh lên tiếng chuông thứ tám sao?
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Tuyết Thần Phong, họ chỉ thấy hắn đang huy động cánh tay, pháp ra một đạo công kích tấn công Nhân Hoàng chung.
– Keng.
. . Ngay lúc này, một luồng Đạo uy kinh khủng đang điên cuồng ăn mòn Tuyết Thần Phong, khiến cho hắn liên tục lui về phía sau. Sau khi thối lui đến nơi an toàn, hắn lập tức ngồi xuống, bắt đầu điều tức và trị thương. Cùng lúc đó, uy lực của tiếng chuông thứ tám đã khiến cho cả thiên địa hóa thành một thế giới băng tuyết, làm cho không ít cường giả phải nhảy xuống Nhân Hoàng Thiên Trụ, chỉ còn xót lại có hơn ba mươi người trụ vững.
Vào lúc này, Lâm Phong đang nhắm mắt ngồi tại Nhân Hoàng Thiên Trụ của hắn, toàn đều được ma uy cường thịnh và các loại pháp tắc khác nhau bao bọc. Nhưng người hắn vẫn bị Đạo uy của Tuyết Thần Phong đóng băng, cái cảm giác rét lạnh này khiến cho mỗi một tế bào của hắn đều bị đóng băng. Mặc dù Nhân Hoàng Đài đã hóa thành thế giới băng tuyết, nhưng đám của Nhân Hoàng cung vẫn không hề làm gì.
Sau một lúc lâu, khi Tuyết Thần Phong trở về Nhân Hoàng thiên trụ của hắn, bọn họ vẫn không nói gì. Vào lúc này, những người dưới Nhân Hoàng thiên trụ đang rất do dự, bọn họ đang phân vân có nên tiếp tục đi lên Nhân Hoàng Thiên Trụ không? Bởi vì người tiếp theo đánh Nhân Hoàng chung, chắc chắn sẽ có thực lực mạnh hơn Tuyết Thần Phong. Chỉ cần nghĩ tới cảnh đó thôi, trái tim của không ít người đã đập thình thịch.
– Không cảm nhận được đạo uy, làm sao có thể ngộ đạo.
Một vị cường giả phía dưới Nhân Hoàng Thiên Trụ đột nhiên thì thào nói nhỏ một tiếng, rồi lại nhảy lên Nhân Hoàng thiên trụ. Mỗi lần Vấn Hoàng Bảng đều là một kỳ ngộ rất lớn. Mặc dù Nhân Hoàng chung có thể khiến họ mất mạng, nhưng nó cũng là cơ hội để cho họ ngộ được Đạo của mình.
Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, nên khó ai có thể bảo qua. Khác với những cường giả dưới Nhân Hoàng Thiên Trụ, những cường giả trên đó lại có một nỗi bâng khuâng khác. Vào lúc này, vẫn không có ai đi lên đánh Nhân Hoàng chung. Bởi vì tiếng chuông của họ không thể so được với tiếng chuông của Tuyết Thần Phong, nên ai cũng không muốn mất mặt.
– Ông!
Sau một lúc, cuối cùng đã có người muốn đánh Nhân Hoàng chung, mà khi thấy người đó đi đến trước Nhân Hoàng chung, sắc mặt của mọi người trở nên rất khó coi. Người đó không phải ai khác xa lạ, mà chính là Thạch Vân Phong. Ngay khi hắn đến trước Nhân Hoàng Chung, nắm tay đá của hắn đánh về phía cái chung kia.
– Đông, đông, đông, đông.
. . Sau bốn tiếng chuông liên tục vang lên, Băng Tuyết thế giới lập tức hóa thành cự thạch thế giới, từng viên cự thạch từ trên trời giáng xuống, khiến cho không ít người xuất hiện dấu hiệu bị hóa đá.
– Lui.
Khi thấy cảnh đó, sắc mặt những cường giả vừa mới lên Nhân Hoàng Thiên Trụ tái nhợt. Bọn họ không ngờ đạo uy của Thạch Vân Phong lại bá đạo như vậy, chỉ sau hai tiếng chuông đã cho vài người hoàn toàn hóa thành đá.
– Keng.. . Lúc tiếng chuông thứ bảy vang lên, lập tức có những tiếng nổ vang lên sau đó. Mọi người chỉ thấy một vị cường giả đã hoàn toàn hóa thành đá trực tiếp nổ tung, hóa thành cát bụi. Lúc thấy cảnh đó, những người bị hoàn toàn hóa đá, bộc phát tất cả lực lượng, phá tan lớp đá bên ngoài, lập tử nhảy xuống Nhân Hoàng Thiên Trụ.
Vào lúc này, Lâm Phong cũng đã trở thành một pho tượng đá, nên sau mỗi tiếng chuông, hắn đều cảm thấy thân thể như muốn nứt ra. Nhưng vì nhục thể của hắn đã đạt đến cảnh giới cực kỳ mạnh mẽ, nên vẫn bình yên vô sự. Nếu chỉ tính cường độ thân thể, rất ít người trên Hoàng bảng có thể so sánh với hắn.
Ngoài cường độ thân thể vô địch, Lâm Phong còn được một quầng sáng đặc biệt do các loại pháp tắc tạo thành, nên hắn mới chống cự đến giờ. Khi tiếng chuông thứ 8 vang lên, cơ thể của của hắn đã xuất hiện vài vết thương, nhưng hắn vẫn kiên định ngồi đó.
Cũng vì Sinh Tử Đạo của hắn không thể trực tiếp đối kháng với Đạo uy của Thạch Vân Phong, nên chỉ có thể dùng nhục thể để chống chịu, đồng thời cũng cảm ngộ Đạo của Thạch Vân Phong.
– Sao còn có nhiều người như vậy?
Để ta ra tay quét sạch một chút nào. Quỷ Lệ dùng cặp mắt trắng bệch quét nhìn đám người trên Nhân Hoàng Thiên Trụ một cái. Ngay khi Thạch Vân Phong vừa lui về, hắn phóng về phía Nhân Hoàng chung, từ trong đôi mắt yêu dị của hắn, có một tia sáng tấn công Nhân Hoàng chung. Ngay lập tức, cả khu vực Nhân Hoàng Đài hóa thành một cái Hắc Ám luyện ngục, với vô số quỷ mị xuất hiện trong thức hải mọi người.
– Quỷ Lệ là cường giả kỳ lạ nhất trên Hoàng bảng, không biết Quỷ Thần kinh của hắn sẽ giết bao nhiêu người nữa đây.
Khi thấy sắc mặt thống khổ của các cường giả trên Nhân Hoàng Thiên Trụ, một người ở phía dưới cảm thán. Sau đó, mọi người lại thấy từ trong đôi mắt của Quỷ Lệ đang có vài con yêu ma quỷ quái bay ra, trực tiếp tấn công Nhân Hoàng chung. Vào lúc này, trong thức hải của Lâm Phong cũng xuất hiện một con Dạ Xoa Quỷ Vương vô cùng cường đại. Dạ Xoa kích trong tay nó liên tục tấn công thần hồn Lâm Phong.
– Tử.. . Cùng lúc đó, trong thức hải Lâm Phong cũng xuất hiện vô số tử vong kiếm khí, không ngừng tấn công Dạ Xoa Quỷ Vương. Nhưng khi Dạ Xoa Quỷ Vương vừa mới bị tử vong kiếm khí giết chết, lại có một tiếng chuông trực tiếp vang lên, làm cho thức hải của Lâm Phong lại xuất hiện thêm một con yêu ma.
– Đây là thực lực của cường giả xếp thứ ba trên Hoàng bảng, Quỷ Lệ ư?
Đúng là rất mạnh. Khi mọi người liên tục nhìn thấy vài cường giả trực tiếp đã bị giết chết trên Nhân Hoàng thiên trụ, sắc mặt họ đều trở nên ngưng trong. Nhưng Quỷ Lệ dương như chưa có ý định dừng tay, từ trong mắt hắn vẫn không ngừng xuất hiện quỷ vật tấn công Nhân Hoàng Chung.
– Hắn đang cố ý giết người.truyện cõi âm
Vào lúc này, trái tim những người phía dưới đang đập lên một cách dữ dội. Quỷ Lệ vô cùng quỷ dị, hắn cố ý muốn giết chết những vị cường giả kia. Những cường giả có thể trốn được đều đã trốn, cường giả không thể trốn được thì lại bắt đầu tử vong.
Ở trước mặt cường giả xếp thứ ba trên Hoàng bảng, những cường giả đó chẳng là cái gì cả? Lúc tiếng chuông thứ 8 vang lên, khắp thiên địa đều tràn ngập những tiếng kêu vô cùng thảm thiết, khiến cho sắc mặt những người phía xa xa cũng phải tái xanh, thậm chí có người còn tỏa ra sát ý. Trong những người bị Quỷ Lệ giết, có không ít thiên tại của các gia tộc, nên khi thấy Quỷ Lệ làm như vậy, ai mà không muốn giết hắn.
Những người có thể bước lên Hoàng bảng đều không phải người yếu, họ đều là những cường giả kiệt xuất nhất trong gia tộc của mình. Nhưng khi đối mặt với những cường giả xếp trên top trên Hoàng bảng, họ mới thấy sự chênh lệch của họ và những người đó lớn như thế nào. Khi trước mặt cường giả top 10, họ chả là gì cả.