Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 372 [Chương 1856 đến 1860]
❮ sautiếp ❯Chương 1856: Lấy một chiến sáu
Trên chiến đài trung vị Minh Hoàng, Kiếm Manh tiên phong chọn người chiến đầu tiên, còn chiến đài hạ vị Minh Hoàng, Lâm Phong cầm đầu chọn người chiến cho đến khi chín thắng liên tiếp, thua trận lập tức bị loại, nhưng mà người chọn trước mới có lợi, nếu như quen thuộc mấy đối thủ, có thể tránh nhân vật mà ngươi cho rằng lợi hại, để đấu với người yếu hơn.
– Đối với người này mà nói, chín chiến thắng liên tiếp cũng không khó lắm.
Hắc Thằng thống lĩnh bình tĩnh nói, ngay cả Tần Dao đều khẽ gật đầu, đáp lại:
– Đương nhiên, lấy thực lực của Lâm Phong, chín chiến thắng liên tiếp sẽ không có bất cứ vấn đề gì, nhất định có thể cướp được đặc quyền.
Vừa rồi, Lâm Phong tự tay đánh bại nàng, nếu như nói Lâm Phong không cách nào làm được, cũng đồng nghĩa với việc nàng cũng không làm được.
– Có điều mười hai người này cũng tuyệt không phải hạng xoàng, người có thể lấy được bách chiến bách thắng đều là nhân vật thiên tài, chúng ta cứ từ từ nhìn hắn làm thế nào để chiến thắng từng người.
Hắc Thằng thống lĩnh mỉm cười nói, lúc này, Lâm Phong đưa tầm mắt nhìn qua mọi người, những người này rất xa lạ, hắn đều không nhận biết được.
– Ở cảnh giới Hạ vị Hoàng có thể bách chiến bách thắng tuyệt không phải kẻ yếu, chỉ sợ mười hai vị cường giả này đều nằm trong top 20 Tiềm Vương bảng của Chiến Vương học viện, bây giờ chọn bừa một người để chiến, tự nhiên không khó, trước hết phải thăm dò thực lực của bọn hắn như thế nào đã?
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, lập tức ngón tay chỉ một người trong đó, nói:
– Các hạ, mời ra chiến.
– Kim Phán Quan.
Ánh mắt mọi người đổ dồn vào người được Lâm Phong chỉ kia, người kia khoác một bộ trường bào màu vàng đẹp đẽ quý giá, mặt tròn, thân thể có chút mập mạp, mặc dù không thể đánh đồng với Hắc Lao, nhưng thái độ cũng có vài phần kênh kiệu, người này họ Kim am hiểu pháp tắc Kim Hệ, sở dĩ được người ta gọi là Kim Phán Quan vì bút phán quan màu vàng của hắn đoạn nhân sinh uy lực vô cùng, có người nói ngòi bút vàng phán một cái sinh tử quyết đoán. Kim Phán Quan bị Lâm Phong chỉ lên khiêu chiến, trong nội tâm có chút không thoải mái, dù sao tất cả mọi người đều biết Lâm Phong thực lực mạnh mẽ, nếu như hắn bại, sẽ có một trận thua, mặc dù hắn một mực bị động ứng chiến, nhưng chỉ cần có bốn lần thua trận, hắn sẽ không còn tư cách để tái chiến, chỉ có thể biến thành phụ gia của người khác, cùng người khác chiến đấu. Giờ phút này, thân thể hai người nhảy lên chiến đài, còn những người khác thì đứng ở biên giới chiến đài, ánh mắt nhìn hai người.
– Ông!
Ánh sáng màu vàng dài đằng đẵng xuất hiện, trong lúc đó thân thể Kim Phán Quan biến mất tại chỗ, mặc dù thân thể mập mạp, nhưng mà tốc độ của hắn lại không bị ảnh hưởng chút nào, cực kỳ nhanh, đột nhiên quang hoa màu vàng vẩy khắp chư thiên, Lâm Phong chỉ cảm thấy Mạn Thiên Kim Vũ đang bắn về phía hắn, mỗi một giọt kim vũ đều giống như một binh khí vậy, khiến cho hư không phát ra làn gió gào thét. Một đạo kim mang cực kỳ rực rỡ bùng nổ mà ra, một cỗ nhuệ khí đáng sợ lao thẳng tới Lâm Phong, trong tay Kim Phán Quan xuất hiện một chiếc bút phán quan, giống như được thuần kim tạo thành. Bút phán quan xẹt qua hư không, lập tức lực lượng sát phạt đáng sợ chém ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy thân thể giống như sắp bị chém rách, bút phán quan của đối phương giống như muốn chặt đứt không gian vậy.
– Phán quan trảm này giống như hư vô kiếm vậy, cách không sát phạt uy lực mạnh mẽ, đã thế bên trong còn dung nhập Kim Hệ pháp tắc cùng hư không pháp tắc.
Thủ chưởng của Lâm Phong run lên, lập tức có mấy đỉnh tôn xưa cũ phát ra âm thanh bịch bịch, lập tức từng đạo công kích mạnh mẽ kia chém lên cự đỉnh, dư âm lượn lờ.
– Cửu Đỉnh Trấn Thiên!
Song chưởng của Lâm Phong liên tục chấn động, lập tức một tôn cự đỉnh hét lên giận dữ, đồng thời pháp tắc phong lôi cuốn thân thể của hắn, trong lúc đó thân thể của hắn xuất hiện trên không cùng cổ đỉnh đánh về phía trước.
– Tù!
Lâm Phong đánh ra một trảo, lập tức tù lao xuất hiện, nhưng mà chỉ thấy Kim Phán Quan nhân lúc Lâm Phong sử dụng tù lao thuật liền hung hăng rạch vào hư không một cái, cứng rắn cắt đứt tù lao.
Mắt thần Lâm Phong như điện, mũi nhọn lộ ra, Thiên Ma kiếp lực phán quyết thân hình đối phương, đồng thời một cổ trọng lực kinh khủng ép xuống, làm cho thân thể đối phương bị chế ngự. Sắc mặt Kim Phán Quan khó coi, công kích đa trọng của Lâm Phong, cộng thêm Cửu Đỉnh mang theo lực lượng kinh khủng oanh sát mà đến, làm cho hắn không cách nào chiến thắng được Lâm Phong.
– Một trận chiến này, ta bại!
Kim Phán Quan lạnh nhạt nói một câu, đã xác định chắc chắn sẽ bại, không bằng sớm nhận thua để tập trung lực lượng ứng phó chiến đấu phía sau, nếu không cứ mạnh mẽ chiến với Lâm Phong chẳng may bị thương, thì thật không đáng. Lâm Phong nghe được lời nói của đối phương thì thu liễm công kích phán quyết, nhưng mà Cửu Đỉnh đã đánh ra đụng vào bút phán quan của đối phương, dư âm còn văng vẳng bên tai, kéo dài không thôi, âm thanh va chạm quanh quẩn trong hư không. Trận chiến đầu tiên, Lâm Phong thắng!
– Không cần tốn nhiều sức, cứ tiếp tục như vậy, chín thắng liên tiếp không quá khó khăn!
Người đang xem cuộc chiến thầm nghĩ trong lòng, Kim Phán Quan cũng là người bách chiến bách thắng, nhưng mà chỉ chiến đấu một lát đã mặc cảm, như thế, không bao lâu sau Lâm Phong có thể đoạt được chiến tích chín chiến thắng liên tiếp. Đúng như đám người dự đoán, rất nhanh, Lâm Phong đã lấy thêm hai chiến, thậm chí đối phương đều chưa dốc toàn lực cùng Lâm Phong chiến một trận thì đã ngừng, bảo tồn thực lực để chiến với người sau. Sau khi chiến ba trận, Lâm Phong chỉ cảm giác trong cơ thể có một cỗ khí tức sôi sục cuồn cuộn bốc lên, loại cấp bậc chiến đấu này tựa hồ kích không nổi nhiệt huyết của hắn, sau đó ánh mắt đảo qua mọi người, lập tức Lâm Phong đứng giữa chiến đài, thấp giọng nói:
– Từng người đều bó tay bó chân thật không có ý nghĩa chút nào, như vậy chiến tích chín thắng liên tiếp sẽ không còn ý nghĩa gì, bây giờ còn lại sáu chiến, Lâm Phong không muốn lãng phí thời gian nữa, cả sáu người trực tiếp lên đi.
Lâm Phong vừa dứt lời, thần sắc mọi người lập tức cứng lại, sắc mặt cứng đờ, tuy nói Lâm Phong nói thật, nhưng mà lời nói này đi ra lại quả thực lộ ra vẻ cuồng ngạo vô biên, chiến đấu như vậy đối với hắn mà nói, chiến thắng cũng không có ý nghĩa, lại mời sáu người đấu một mình hắn, đúng là liều lĩnh. Dù gì những người đứng trên chiến đài này cũng là cường giả bách chiến bách thắng, Lâm Phong cuồng ngôn nói chiến thắng bọn hắn không có chút ý nghĩa nào, lại muốn lấy một chiến sáu, cho dù là hai vị thống lĩnh trên võ đài cũng đều sửng sốt một chút, lộ ra vẻ kinh ngạc.
– Không nghĩ tới hắn lại ngông cuồng như thế.
Ánh mắt Vương Trác lóe lên, nhìn Lâm Phong nói:
– Trong sáu vị bách chiến bách thắng không thiếu hạng người khủng bố, uy lực phải cỡ sáu Lục Ngục công tử hợp chiến thậm chí còn mạnh hơn nữa, ngay cả cường giả trung vị Hoàng mạnh mẽ cũng không dám cuồng ngôn như vậy.
– Nam nhi còn trẻ nhiệt huyết khinh cuồng có gì không thể, huống hồ lúc trước ba người chiến đấu còn bó tay bó chân, ở đâu giống như nhân vật thiên tài bách chiến bách thắng, quả thật làm cho người ta thất vọng, Lâm Phong khinh thường như vậy, chẳng qua bản tính của hắn vốn thế.
Thanh âm của Thanh Liên thống lĩnh rất bình tĩnh, cũng không áp chế, thanh âm đặc biệt kia lấy lực xuyên thấu truyền vào tai mọi người, khiến cho mặt của ba người vừa lên chiến đài đấu với Lâm Phong kia nóng lên, tự cảm thấy có chút xấu hổ.
– Nhìn trận đấu phía sau mới biết được hắn đang khẩu xuất cuồng ngôn, hay thật sự có thực lực?
Thanh Thanh ôn nhu khẽ cười nói, khiến thần sắc Vương Trác hơi ngưng lại, sau đó lại khôi phục như thường, cười nói:
– Đúng thế, xem ra ta kiến thức nông cạn rồi, sau trận chiến này mới đi bình luận.
Về phần trên chiến đài, mọi người nghe được Lâm Phong cuồng ngôn như vậy, lại nghe đến mấy vị thống lĩnh nghị luận, chỉ cảm giác trong nội tâm rất không thoải mái, bọn hắn đều là nhân vật thiên tài bách chiến bách thắng, còn lý do hôm nay tới đây là vì muốn dương danh trước mặt phủ thành chủ, nhưng mà Lâm Phong xuất hiện đoạt danh tiếng của bọn họ, khiến bọn hắn cảm giác bị người ta lơ đi, tất cả mọi người đều tập trung chú ý đến Lâm Phong.
– Trận chiến này vốn là trận đấu công bằng, từng người lên quyết đấu, ta vốn không nên liên thủ chiến với ngươi, nhưng mà ngươi cuồng ngôn như vậy, cho dù bị người ta nhục mạ, cũng muốn thử chiến lực cường đại của các hạ một lần.
Lúc này, chỉ thấy một người đạp bộ mà ra, trên người chiến ý lăng lệ ác liệt.
– Đây mới là khí khái nam nhi chứ, đã muốn chiến hà tất phải quan tâm người khác nói, thắng làm vua thua làm giặc, nếu như từng người các ngươi quyết đấu bại trận làm gì có mặt mũi tiếp tục lưu lại nơi đây, cho dù mưu lợi chiếm được chín thắng liên tiếp thì như thế nào, hôm nay cũng nhất định u ám không tỏa sáng được, không bằng đi ra chiến đánh bại ta, sau đó các ngươi lại quyết đấu.
Trong thanh âm của Lâm Phong lộ ra khí khái rầm rộ, khiến cho không ít người khen một tiếng, lại không nói đến Lâm Phong có khẩu xuất cuồng ngôn hay không, chỉ dựa vào bậc khí khái này đã làm cho không ít người bội phục, có khí phách. Trong lúc đó, chỉ thấy từng đạo thân hình lóe lên, trong chớp mắt, sáu người vây xung quanh Lâm Phong, tất cả đều không nói nữa, chỉ có khí thế khủng bố giống như sóng biển lao nhanh không thôi, tựa như cổ khí thế này có thể làm cho Lâm Phong vỡ tung.
– Chiến!
Trong lúc đó, trên người Lâm Phong phóng thích hắc ám kiếp mang ngập trời, ma tính kinh khủng cuồn cuộn bốc lên, khiến cho khắp hư không giống như sinh ra một cỗ ma vân đáng sợ, mà phía trên ma vân lại có Thiên Ma kiếp lực cuồn cuộn, giống như lôi điện vô cùng vô tận phủ xuống trên người Lâm Phong, lúc này Lâm Phong hoàn toàn tắm trong Thiên Ma kiếp lực, toàn thân tựa như thân thể vạn kiếp.
– Ông!
Một đạo quang mang chói mắt sáng lên, chỉ thấy công tử áo gai xuất thủ trước, một cổ lực lượng hắc ám kinh khủng theo bầu trời bao phủ xuống che đậy mặt trời, đột nhiên, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người hóa thành một phương Địa Ngục, ngay cả trời đều bị phong bế.
– Thiên La Địa Võng Thuật.
Mọi người kinh ngạc thốt lên, mấy người khác cũng đều xuất thủ. Lúc này, một đạo đao mang nắm giữ lực lượng vô biên đáng sợ chém ngang lưng xẹt qua, đồng thời, hắc ám chi hỏa nóng bỏng vô cùng, ma chùy đại địa mạnh mẽ đáng sợ, trong nháy mắt điên cuồng đánh về phía Lâm Phong, ngay lập tức Lâm Phong bị công kích bao phủ. Hai tay Lâm Phong run lên xé mở hai bên, lập tức Thiên Ma kiếp lực khắp thiên địa được hai tay của hắn chỉ dẫn, trong lúc đó hóa thành vạn kiếp võng không ngừng nổ tung ở trong hư không, từng đạo công kích đáng sợ kia cùng mạng lưới kiếp va chạm phát ra âm thanh bén nhọn đáng sợ. Bước chân đạp lên mặt đất, thân ảnh Lâm Phong phóng lên trời, song chưởng liên tục run rẩy, chiến xa lao nhanh, chiến phóng ngập trời, đồng thời tay hắn khua kiếp lực, hóa thành một chuôi lợi kiếm sáng chói vô biên rạch vào hư không một cái, hắc ám kiếm quang xé toạc chân trời xé rách thiên la địa võng kia, lập tức thân thể Lâm Phong cũng xông lên.
– Chạy đi đâu!
Công tử áo gai quát lạnh một tiếng, song chưởng khấu sát mà ra, hư không pháp tắc quấn quanh thân hình Lâm Phong hóa thành một phương không gian, gắt gao cuốn lấy Lâm Phong.
– Người này nhất định phải diệt trước!
Đồng tử Lâm Phong đen kịt lại, giống như Chiến Vương muôn đời quân lâm thiên hạ, tay không xé rách, tiếng vang răng rắc truyền ra, lập tức trên không một ma chùy đại địa mạnh mẽ đánh tới đầu của hắn. Một đôi bàn tay cực lớn của Lâm Phong trực tiếp đánh về ma chùy đại địa, lại muốn dùng tay không chế trụ, đồng thời Thiên Ma kiếp lực vô tận trong lòng bàn tay hắn quay cuồng, quấn quanh ma chùy.
– Oanh!
Thiên địa vang lên một tiếng trầm đục, một chùy kinh khủng đánh vào lòng bàn tay của Lâm Phong phát ra tiếng vang răng rắc, miệng hổ của Lâm Phong giống như muốn bị băng liệt, chảy ra một ít máu, nhưng mà Lâm Phong lại cứng rắn giữ lại, giống như một tôn Cổ Thần có được thần lực vậy!
Chương 1857: Thần hồn kiếp
Lâm Phong lấy thủ chưởng chế trụ đại địa ma chùy, lập tức trên người của hắn hiện ra lực lượng thôn phệ đáng sợ, khiến cho người trên không chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ, cổ lực lượng kia giống như muốn nuốt hết lực lượng ma đạo và đại địa trên người hắn.
– Tù!
Lâm Phong lạnh lùng phun một chữ, lập tức tù lao hiện ra bao vây lấy người trên không, đồng thời bước chân đạp đại địa, vạn kiếp chi lực hóa thành Thiên Ma tia chớp lan tràn mà ra đánh vào trên người đối phương, lập tức người kia chỉ cảm thấy khí tức hủy diệt phủ xuống, thân thể thừa nhận nỗi đau của ngàn vạn kiếp nạn, sau đó, Lâm Phong đánh ra một quyền, Cửu Đỉnh Trấn Thiên đánh cho hắn lăn về phương xa.
Lâm Phong làm động tác liền một mạch, nhanh như chớp, nhưng mà người khác cũng không nhàn rỗi, trong lúc đó công kích cuồng bạo từ tám phía bay đến, lực công kích cực kỳ đáng sợ, cho dù nhục thể của Lâm Phong mạnh mẽ cũng không cách nào bỏ qua công kích cường đại của những cường giả bách chiến bách thắng kia.
Trong lúc đó, một cỗ tử vong hủy diệt kiếp ý di khắp hư không, Lâm Phong chợt quát một tiếng, Cửu Kiếp Kiếm hiện ra bắn ra tám phía, hôm nay Lâm Phong tu luyện Vạn Kiếp Bất Diệt Thiên Ma Kinh đã trải tám kiếp, kiếp lực mạnh mẽ hội tụ thành kiếm, kiếm ý cảnh vừa ra lực phá hủy càng thêm đáng sợ, Cửu Kiếp Kiếm giống như chín đạo ánh sáng hủy diệt đâm vào hư không cuồn cuộn bạo nổ.
– Đông!
Song chưởng của Lâm Phong chấn động, lập tức hai đạo đường vân vô cùng sáng chói hiện ra như thể ngưng tụ thành cổ trận đạo đáng sợ trong hư không, tách ra uy lực phá diệt đáng sợ vô biên, đường vân điên cuồng diễn hóa khuếch tán ra tám phía bao phủ chư thiên, mà đôi bàn tay Lâm Phong giống như tay không chống trời.
– Nhau thai rít gào!
Bàn tay phải của Lâm Phong mãnh liệt vung ra một chưởng, Tử Hà Chiến Xa gào lên bay vào hư không dung nhập vào Phá Diệt Trận Đạo, đấu đá bầu trời lại lôi cuốn pháp tắc phong mạnh mẽ lao nhanh. Đồng thời tay trái của Lâm Phong đánh ra, lực lượng phán kiếp phụ lên Thiên Ma kiếp lực, lại lấy trận phá diệt làm cơ sở, lập tức hư không giống như xuất hiện một con Thiên Ma yêu thú hủy diệt tàn sát mảnh thiên địa. Công kích mạnh mẽ khiến cho người xung quanh kinh hãi một hồi, Lâm Phong này thực lực không khỏi quá mức cường đại đi.
– Lực lượng thật mênh mông hùng hậu.
Cho dù Thanh Liên thống đang trên khán đài cũng nhịn không được khen một tiếng, công kích này của Lâm Phong mạnh mẽ hùng hậu liên tục không dứt, pháp tắc vô tận, công kích Vô Cực, người Minh Hoàng bình thường không cách nào đạt đến trình độ như vậy, mỗi một đạo công kích đều lộ ra lực lượng vô cùng hùng hồn.
– Địa Ngục Càn Khôn!
Một đạo tiếng quát lạnh truyền ra, Lâm Phong chỉ cảm thấy bản thân bị bao vây trong một phương địa ngục, cả người đắm chìm vào trong đó, khiến cho đồng tử của hắn có chút co rút lại, ánh mắt nhìn về công tử áo gai, trong nội tâm âm thầm run sợ, tên này quả nhiên là nhân vật khó dây dưa nhất.
Giờ phút này đã có ba người bị hắn đánh cho bị thương, một người bị đánh lui, tuy nhiên, trong nháy mắt những người kia bỏ qua thương thế quay trở lại cũng muốn đánh bại hắn, giống như những gì Lâm Phong nói với bọn hắn vậy, đã chiến há có thể sợ đầu sợ đuôi, lúc này đây đều dốc toàn lực ứng phó, há có thể để một mình Lâm Phong đánh bại sáu người bọn họ cố gắng liên thủ, lúc đó bọn họ còn mặt mũi nào mà tồn tại.
Lâm Phong cảm thấy tất cả các công kích đồng thời xoắn giết đến, trên người mỗi một sợi bộ vị giống như đều động lên, toàn thân phóng thích Thiên Ma kiếp uy ngập trời, lực lượng bất diệt khiến cho ngàn vạn Thiên Ma kiếp lực kia trường tồn mãi mãi, vĩnh viễn rủ xuống hư không, giống như đạo lôi điện xiềng xích hắc Ám Thiên Ma từ xa xưa.
– Giết!
Lâm Phong giương mắt nhìn, giống như một vị Ma vương bất diệt, trong con ngươi đen kịt lạnh như băng đều là hắc ám ma đạo vô cùng vô tận, giờ khắc này vạn kiếp thiên ma lực điên cuồng diễn hóa, hóa thành hắc ám chiến xa, hóa thành Diệt Thiên kiếp kiếm, hóa thành Loạn Thiên kiếp phá hủy tất cả.
Ánh sáng cuồn cuộn đáng sợ nổ tung, khắp bầu trời giống như sắp bị phá vỡ dưới cỗ công kích kinh khủng kia, lấy Lâm Phong làm trung tâm, mảnh không gian kia hóa thành thế giới Thiên Ma kiếp lực, mà kiếp lực vô cùng đáng sợ kia lại giống như hóa thành kiếp mạng lưới, Lâm Phong đứng trong ngàn vạn ma kiếp đó, hình ảnh cực kỳ đồ sộ, như thể hắn nắm giữ kiếp nạn thiên địa, sát phạt thiên hạ.
– Ầm ầm!
Một thanh âm trầm đục vang lên chấn động nội tâm của đám người, chỉ thấy trong hư không hắc ám cuồn cuộn đáng sợ hàng lâm, ma vân quay cuồng không nghỉ điên cuồng hội tụ, những nơi trong phạm vi toàn bộ bị Thiên Ma kiếp lực bao bọc, cùng kiếp lực trên người Lâm Phong hô ứng lẫn nhau, khiến cho đồng tử của mọi người đọng lại, Thiên Ma kiếp? Trên người Lâm Phong có thể bùng nổ kiếp lực, chẳng lẽ trên bầu trời này còn có kiếp lực đánh xuống?
– Cút!
Lâm Phong giận dữ gầm lên, bước chân đạp mạnh, thân thể lăng không dựng lên, lập tức sáu vị cường giả bách chiến bách thắng nhao nhao bị đẩy lui, mấy người bị thương kia thương thế còn nặng hơn nữa, trong cơ thể hình như có kiếp lực đang tàn sát bừa bãi, nhưng mà lúc này, bọn hắn cũng nhao nhao ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mắt chấn động, Lâm Phong, vậy mà dẫn động kiếp trên trời? Đây là có chuyện gì xảy ra vậy? Chỉ thấy kiếp lực kinh khủng điên cuồng hội tụ trên đỉnh đầu Lâm Phong, lúc này Lâm Phong lại giống như quên mất chiến đấu, chỉ đứng ngạo nghễ trong hư không, trên người bùng nổ Thiên Ma kiếp lực khủng bố giống như dệt thành một hắc ám Thiên Võng.
Ầm ầm. Một đạo tiếng sét vang lên, chỉ thấy trên hư không, một đạo kiếp khủng bố từ trên trời giáng xuống hung hăng đánh vào người Lâm Phong, khiến cho toàn thân Lâm Phong rung chuyển, cơ bắp giống như đều vỡ ra, một cỗ đau nhức kịch liệt xé rách thân thể Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong khẽ run trong lòng.
Thiên Ma kiếp lần thứ chín này còn khủng bố hơn so với tám lần trước cộng lại, uy lực mạnh hơn rất nhiều, mặc dù nhục thể của hắn sớm đã tiến vào tình trạng trung vị Hoàng, nhưng vẫn khó có thể thừa nhận, bộ công pháp cổ kinh này xác thực không phải người bình thường có thể tu luyện, nếu người bình thường tu luyện đến phía sau đã tự buông tha, nếu không sẽ bị sống sờ sờ đánh chết, như vậy rất không đáng giá.
– Kiếp hàng, rửa nhục thể, đây là công pháp hắn tu luyện ư?! Thần sắc của Thanh Liên thống lĩnh và Hắc Thằng thống lĩnh ngưng lại, công pháp tu luyện của người này vậy mà dẫn động ma kiếp lực, tôi luyện bản thân uy chấn thiên địa, tuyệt đối là quyển kinh thư vô cùng kinh khủng.
Ngay lúc đám người chấn động trong lòng, đạo Thiên Ma kiếp lực thứ hai cuồn cuộn mà xuống, đánh vào người Lâm Phong, lập tức Lâm Phong chỉ cảm thấy thân thể run lên, da thịt vừa khôi lại giống như muốn rạn nứt, toàn thân hắn mãnh liệt sinh ra sinh mệnh lực lượng, khôi phục chỗ bị tổn thương kia.
– Sinh mệnh pháp tắc, ở Minh giới này cực ít người có thể lĩnh ngộ sinh mệnh pháp tắc đấy.Mọi người cảm nhận được sinh mệnh lực trên người Lâm Phong, thần sắc ngưng lại, người Minh giới uống hắc thủy, rượu cũng là hắc thủy nhưỡng, ngày bình thường chấn nhiếp vạn vật, tất cả đều không rời khỏi hắc thủy, bởi vậy bọn hắn trời sinh có lực lượng tử vong, nhưng chính vì vậy, bọn hắn lĩnh ngộ sinh mạng lại cực yếu, nhưng mà Lâm Phong này lại lĩnh ngộ cả sinh tử lực.
Thiên Ma vạn kiếp, từng đạo lực lượng kiếp nạn theo bầu trời chém giết mà xuống đánh vào người Lâm Phong, cũng đánh vào nội tâm của đám người, quần áo trên người Lâm Phong đều bị đánh cho nát bét, khiến cho không ít nữ tử sắc mặt ửng đỏ, có điều Lâm Phong vận dụng lực lượng Thiên Ma quấn chặt lấy thân thể của mình, che đậy nửa người cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.
Sau khi tám đạo kiếp đánh xuống, Lâm Phong ngửa đầu nhìn hư không, thần sắc cứng cỏi trước sau như một, chỉ còn lại một kiếp cuối cùng thôi. Đạo Thiên Ma kiếp thứ chín do thai nghén mà sinh, nhưng mà lại thật lâu không đánh xuống, khiến cho đôi mắt Lâm Phong bay thẳng vào bầu trời nhìn chằm chằm hư không, rốt cuộc, một đạo Thiên Ma kiếp hội tụ mà sinh, một tiếng nổ mạnh vang lên chém giết mà xuống.
Lâm Phong ngửa đầu nghênh kiếp, song, sau khi kiếp hàng trong người, Lâm Phong chỉ cảm giác đầu hung hăng run lên, thần hồn lung lay, giống như hồn phách của hắn đều bị hung hăng bổ xuống, khiến Lâm Phong trực tiếp nhắm mắt lại hộc ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Đồng tử của mọi người co rút lại nhìn chằm chằm Lâm Phong, thần sắc hơi đổi, tám kiếp trước cũng không thể lung lay căn cơ của Lâm Phong, nhưng mà một kiếp này lại đánh cho Lâm Phong nghiêm trọng như thế. Lúc này, Lâm Phong chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng giống như sắp chết vậy, hồn phách của hắn du đãng ở bên ngoài, giống như có thể nhìn trộm nhục thể của hắn.
– Hồn du thiên địa, Thần Hồn Ly Thể, đạo kiếp này chính là linh hồn kiếp.
Trong đầu hỗn độn của Lâm Phong sinh ra một ý nghĩ, lập tức thần hồn kia chậm rãi hợp vào nhục thể trở về vị trí cũ, mà lúc này, đôi mắt của Lâm Phong mới chậm rãi mở ra, một đạo hào quang đen kịt bắn ra, trong một tích tắc này, hắn tựa như lại khôi phục thần thái tuyệt thế.
Một kiếp thứ chín, lần này, kiếp thứ chín của Thiên Ma kiếp vẫn đánh xuống xuống, sau chín kiếp, da thịt Lâm Phong rướm máu, da tróc thịt bong, linh hồn ly thể, miệng phun máu tươi, nhưng mà lại giống như một vị Thiên Ma thần tôn đứng sững ở hư không, quanh thân đều bao phủ Thiên Ma kiếp lực vô tận, thâm thúy đáng sợ.
– Răng rắc!
Lâm Phong nắm chặt song quyền, lập tức kiếp mang phun ra nuốt vào, trong hư không Thiên Ma kiếp dần dần tán đi khôi phục trời quang, chín lần Thiên Ma kiếp, mỗi lần kiếp trải qua chín lượt, Lâm Phong ở cảnh giới hạ vị Hoàng trải qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn, đối với người bình thường mà nói, sau khi trải qua 81 kiếp, nhục thể nhảy vọt, thần hồn lột xác, nhưng Lâm Phong thì khác, nhục thể của hắn sớm đã tiến vào trung vị Hoàng, lần này chỉ có hồn phách đắc ý lột xác, nhục thể càng thêm mạnh mẽ, Thiên Ma kiếp lực khủng bố, ma đạo pháp tắc lột xác, hôm nay tu vi của hắn có lẽ đã thuộc về trung vị Hoàng rồi.
– Công pháp thật lợi hại!
Thần sắc Thanh Liên thống lĩnh ngưng lại, thanh âm độc hữu truyền ra đánh vỡ không gian yên tĩnh, lúc này mọi người mới phản ứng lại, trong nội tâm âm thầm gật đầu, công pháp tu luyện của Lâm Phong đấy ư, lúc chiến đấu đột phá mới dẫn động Thiên Ma kiếp, cường độ chín kiếp nạn, đắc ý lột xác, hôm nay nhìn Thiên Ma kiếp lực của hắn rõ ràng đã có khí thế của trung vị Hoàng, nhưng mà kỳ quái, thoạt nhìn hắn vẫn chỉ đến Tôn Vũ cảnh.
– Nói như vậy, trận chiến này nên tính như thế nào?
Hắc Thằng thống lĩnh cũng sửng sốt một chút, lúc chiến đấu đột phá, Lâm Phong bước vào cảnh giới trung vị Minh Hoàng, nhưng mà chỗ chiến trường Lâm Phong đang đứng kì thực chính là chiến đài hạ vị Minh Hoàng.
– Trước đó Lâm Phong đã cường thế cướp lấy chiến tích bách chiến bách thắng, huống hồ vừa rồi lấy một chiến sáu, thực lực không cần nhiều lời, mặc dù giờ phút này cảnh giới đã qua nhưng vẫn nên tính hắn chiến thắng chín trận liên tiếp.
Thanh Liên thống lĩnh thấp giọng cười nói, ánh mắt của mọi người rơi vào sáu người đang vây công Lâm Phong, chỉ thấy công tử áo gai thở dài một tiếng nói:
– Chiến đến tình cảnh như thế, ta còn có gì để nói, tự nhiên tính hắn thắng rồi.
Dứt lời, áo gai công tử quay người rời đi, không lưu luyến chiến đài nữa, sau đó thanh âm mờ ảo truyền đến:
– Cho dù tiếp tục chiến đấu lấy được chiến tích chín thắng cũng không có ý nghĩa gì, chư vị cáo từ!
Vừa dứt lời, hắn thật sự rời đi!
Chương 1858: Phủ thành chủ
Trên chiến đài, mọi người nghe thấy lời nói của công tử áo gai, lại thấy hắn trực tiếp rời đi liền sinh ra một cỗ mất hứng, mà cỗ nhiệt huyết kia đều dần dần biến mất.
Bọn hắn đều là nhân vật thiên tài trên chiến đài cướp đoạt chiến tích bách chiến bách thắng, trung vị Minh Hoàng tầm thường đều không phải đối thủ của bọn hắn, nhưng mà hôm nay, sáu người liên thủ chiến Lâm Phong, một người độc chiến đơn giản bị đánh bại, còn sáu người cùng lên vẫn bị đánh đến mấy người thổ huyết, mấy người bị thương, Lâm Phong lại mượn lực lượng của bọn hắn khiến cho Thiên Ma kiếp hàng lâm cường thế đột phá, như vậy há có thể không làm cho bọn hắn sa sút tinh thần.
Từng tiếng xé gió truyền ra, chỉ thấy từng đạo thân ảnh ngự không mà đi không có lại dừng lại, mặc dù những người kia không tham gia vây quét Lâm Phong, nhưng cũng không tiếp tục lưu lại, nhao nhao rời đi, rất nhanh, trên chiến đài mênh mông kia chỉ còn lại một mình Lâm Phong mà thôi.
Thấy Lâm Phong một thân một mình đứng trên chiến đài, trong nội tâm đám người thở dài một tiếng, cùng nhân vật bực này bước lên chiến đài cũng là một loại bi ai, hào quang đều bị hắn đoạt mất. Lúc này, chỉ thấy người phủ thành chủ kia lại một lần nữa phủ xuống chiến đài, khẽ gật đầu với Lâm Phong, mỉm cười nói:
– Lâm Phong, trận chiến này ngươi đã chứng minh thực lực của mình, Tống Đế hiếu chiến vô cùng trân trọng người chiến lực cường đại dũng mãnh, kể từ hôm nay, ngươi có thể tùy ý đặt chân vào phủ đệ bên ngoài phủ thành chủ, cũng có thể bước vào trong các đại cung điện gác cao trong phủ thành chủ, chỉ cần không giao thiệp với người trong tư địa ở phủ thành chủ thì có thể, mặt khác, phủ thành chủ có 108 quân đoàn, trong đó có 72 quân đoàn Minh Hoàng, 36 quân đoàn Minh Đế, bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng đều được sử dụng, chờ sau này ngươi hiểu rõ hơn, thì có thể ở trong quân đoàn Minh hoàng tùy ý chọn một quân đoàn để gia nhập mà không cần phải khảo hạch.
Mọi người nghe được lời này nội tâm âm thầm run sợ, tất cả nhân vật lấy được bách chiến bách thắng vốn đã rất yêu nghiệt, mà có thể đánh bại các nhân vật bách chiến bách thắng khác lấy được chiến tích chín thắng liên tiếp càng là yêu nghiệt trong nhân vật thiên tài, người như vậy chỉ cần phủ thành chủ dốc lòng bồi dưỡng, ngày khác nhất định sẽ phóng ra hào quang, đương nhiên, rất nhiều nhân vật thống lĩnh một phương Địa Ngục đều quật khởi như vậy, bọn hắn nhìn thân ảnh thanh tú của Lâm Phong giống như có thể dự liệu được tương lai huy hoàng của hắn.
– Quả nhiên có đặc quyền, vậy mà có thể tự do ra vào phủ thành chủ.
Lâm Phong âm thầm nói trong lòng, hơn nữa còn có thể đi vào các cung điện gác cao, chỉ sợ những cung điện gác cao đều là nơi ẩn giấu, ẩn chứa các loại kinh thư, pháp thuật thần thông của Minh giới, xem ra Tống Đế này cũng không bạc đãi những yêu nghiệt chiến lực mạnh mẽ như bọn hắn, chỉ tiếc, tu vi của hắn có lẽ còn chưa đủ, không đủ để Tống đế coi trọng, dù sao hắn chỉ là một trung vị Hoàng mà thôi, đối với thập điện Diêm vương Tống đế mà nói, cảnh giới quá thấp, nhưng mà Tống Đế có lưu lại quy tắc, cho nên nhân vật phía dưới sẽ bồi dưỡng hắn, nếu như hắn vẫn có thể một mực mạnh mẽ như vậy, ngày khác mới chính thức có cơ hội được Tống đế coi trọng. Dù sao, bên trong Tống Đế Thành có quá nhiều cường giả, không thể nào thấy ngươi có thiên phú cường đại, Tống đế đích thân tới tiếp kiến, nếu như ngươi không cách nào không ngừng quật khởi, thì cũng biến thành người bình thường mà thôi.
– Đa tạ.
Lâm Phong khách khí cười nói, chỉ thấy trên khán đài, Thanh Liên thống lĩnh nở nụ cười nhàn nhạt nói:
– Không nghĩ tới lần này đến đây thương thảo chuyện quan trọng, lại thấy được một trận chiến đấu đặc sắc, chuyến này đi không uổng, vương Trác hiền chất, xem ra lần này ngươi nhìn lầm rồi, hắn chiến sáu người, cho dù không đột phá vẫn tất thắng như cũ, chiến lực như thế không thể gọi là kiêu ngạo, mà là tự tin, nếu đổi lại là ngươi, chỉ sợ cũng giống như vậy.
– Thanh Liên thống lĩnh nói rất đúng, do mắt Vương Trác ta vụng về, không ngờ kẻ này lại có thiên phú như thế, hơn nữa hôm nay bước vào cảnh giới trung vị Minh Hoàng, chỉ sợ tương lai sẽ là Kiếm Manh thứ hai.
Vương Trác mỉm cười nói trong lúc lơ đãng lại dẫn chủ đề tới Kiếm Manh, lập tức ánh mắt của bọn hắn lại nhìn tới một tòa chiến đài khác, chỗ đó, chính là nơi cường giả cấp bậc trung vị Minh Hoàng va chạm.
– Kiếm Manh đã thu được bảy thắng liên tiếp rồi, đây là trận thứ tám!
Vương Trác mở miệng nói.
– Mặc dù Kiếm Manh cũng lợi hại, nhưng không bằng Lâm Phong.
Lâm Phong đối mặt với những cường giả hạ vị Minh hoàng kia chiếm ưu thế lớn như vậy, còn Kiếm Manh đối phó những cường giả trung vị Hoàng bách chiến bách thắng kia, cũng chỉ chọc mù một người mà thôi, mặc dù người khác cũng đều bị thương, nhưng có thể toàn thân trở ra, không ảnh hưởng quá lớn, hơn nữa, lúc này kiếm của Kiếm Manh đã không còn nhanh và ngoan như cũ. Tần Dao bình tĩnh nói một tiếng, Hắc Thằng thống lĩnh gật đầu cười:
– Trông cậy vào ai cũng như Lâm Phong, thì người khác còn đặt chân thế nào?
Mặc dù Thanh Liên thống lĩnh và Hắc Thằng thống lĩnh không hợp nhau, nhưng mà đối với thiên phú của Lâm Phong đều vô cùng xem trọng, mặc dù Hắc Thằng thống lĩnh bởi vì Lâm Phong mà thua một cây Địa Ngục Hỏa, nhưng mà Lâm Phong thể hiện ra chiến lực mạnh mẽ, khiến hắn quên đi luồng không hài lòng kia, tiểu tử kia đích thật là thiên tài có thể đào tạo, bất kỳ ai cũng không nói chính xác được nhiều năm về sau địa vị của hắn ở phủ thành chủ đạt tới mức độ nào?
– Trận thứ tám cũng thắng!
Ánh mắt đám người nhìn trận đấu vừa rồi của Kiếm Manh, hắn lại một lần nữa chọc mù mắt của đối thủ, đủ ngoan độc, xem ra chỉ cần Kiếm Manh lấy được chín thắng liên tiếp, người khác cũng không có cách nào tái chiến tiếp rồi, muốn gom đủ chín người để chiến cũng khó. Lúc này, Lâm Phong đã quay về cổ đình, đồng thời nhìn Kiếm Manh chiến đấu, hắn cảm thấy Kiếm Manh này còn chưa thể hiện hết thực lực, bởi vì hắn phát hiện thời điểm Kiếm Manh chiến đấu, kiếm thế có khi thay đổi trở nên chậm chạp, nhưng lúc một kích giết chết vẫn độc và chính xác, lúc này mới ở trận thứ tám chọc mù mắt của đối thủ.
– Trận thứ chín này Kiếm Manh cũng có thể bắt lại.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng một tiếng, quả nhiên, trận thứ chín Kiếm Manh thắng, ngày hôm nay, ở chiến đài hạ vị Minh Hoàng và trung vị Minh Hoàng đều xuất hiện người giành được chiến tích chín thắng liên tiếp, đây đúng là chuyện cực kỳ đáng kinh ngạc, ngày bình thường thường xuyên có hơn mười vị bách chiến bách thắng hội tụ, nhưng đôi khi không có ai đạt được chín thắng liên tiếp, dù sao độ khó quá lớn, ngày hôm nay, lại xuất hiện hai vị.
– Xem ra có người không muốn để cho Lâm Phong một mình tỏa sáng rồi.
Vương Trác mỉm cười nói, sau khi Kiếm Manh đoạt chín thắng liên tiếp, quả nhiên, người khác đã không còn ý định tiếp tục chiến đấu, đều nhao nhao rời đi, khiến cho mọi người thổn thức một hồi, hôm nay hai đại chiến đài xuất hiện hai vị cường giả, phương thức bọn họ chiến đấu rất giống nhau, đều thắng trăm trận, hơn nữa lại lấy được chiến tích chín thắng liên tiếp.
Tuy nhiên, từ góc độ chiến đấu mà nói, Lâm Phong càng thêm kinh tâm động phách, đánh bại Tần Dao công chúa, độc chiến sáu đại cường giả liên thủ; nhưng Lâm Phong lại ở chiến đài hạ vị Minh Hoàng, còn Kiếm Manh thì ở chiến đài trung vị Minh Hoàng, xét theo cảnh giới mà nói, Kiếm Manh cường đại hơn Lâm Phong cả một cảnh giới, không thể coi ngang nhau. Kiếm Manh cũng đã lấy được đặc quyền giống như Lâm Phong có thể tùy ý ra vào phủ thành chủ phủ, có thể tùy ý gia nhập một trong bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng ở phủ thành chủ. Sau khi đạt được đặc quyền này, Kiếm Manh lại không nói một lời, thân hình lóe lên trực tiếp đi vào trong phủ thành chủ, vừa mới lấy được đặc quyền đã lập tức muốn lợi dụng nó, thật khiến người thầm than gia hỏa này là vũ si. Thân hình của Lâm Phong trong cổ đình cũng đứng lên, chỉ thấy ánh mắt Thanh Liên thống lĩnh nhìn về phía Lâm Phong, hỏi:
– Ngươi cũng chuẩn bị vào phủ thành chủ?
– Đúng vậy.
Lâm Phong khẽ gật đầu, đã lấy được đặc quyền hắn tự nhiên muốn đi đến phủ thành chủ nhìn một chút, mười thành Minh giới, chủ phủ thập điện Diêm vương Tống Đế Thành tượng trưng cho mười đại thế lực mạnh nhất ở Minh giới.
– Chúng ta cùng nhau đi, ta vừa vặn cũng phải trở về phủ đệ, thuận tiện ngươi cũng có thể đến phủ đệ của ta tham quan một chút.
Làn da của Thanh Liên thống lĩnh trắng như tuyết, thanh âm mềm mại, trong trẻo.
– Phủ đệ của Thống lĩnh đại nhân cũng trong phủ thành chủ?
Lâm Phong hỏi một tiếng, khiến cho Thanh Liên thống lĩnh sững sờ, mấy cái này Lâm Phong cũng đều không biết sao?
– Lâm Phong, Tống Đế thành chủ cai quản tòa thành này, cho nên thống lĩnh dưới trướng Tống đế đều có phủ đệ trong phủ thành chủ.
Phủ thành chủ chia làm ba khu vực nội thành, tư thành cùng với ngoại thành, mà nội thành chính là nơi ở của Tống Đế đại nhân, cho nên không cho phép người khác đơn giản bước vào, mà tư thành chính là chỗ ở các nhân vật dưới trướng Tống Đế, còn ngoại thành mới là nơi người trong phủ thành chủ hoạt động. Hắc Thằng thống lĩnh cởi mở mở miệng, trả lời thắc mắc của Lâm Phong:
– Lâm Phong, phủ đệ của ta cũng ở trong phủ thành chủ, ngươi có được Địa Ngục Hỏa, Bổn thống lĩnh có thể giúp ngươi luyện hóa một phen.
Lâm Phong thấy hai đại thống lĩnh có lời mời, nhưng trong lòng rất rõ ràng, xem ra phủ thành chủ này không phải là một tòa thành mà là một nước, chỉ sợ trong đó rộng không biết bao nhiêu.
– Thống lĩnh đại nhân, Lâm Phong muốn đi đi lại lại trong phủ thành chủ một chút.
Lâm Phong mỉm cười nói với hai người, Hắc Thằng thống lĩnh nhìn Lâm Phong một cái, lập tức cười nói:
– Cũng được, ngươi không quen đường xá trong phủ thành chủ cũng nên đi làm quen một chút.
– Lâm Phong, Vương Trác ta có thể giới thiệu sơ lược về phủ thành chủ này cho ngươi biết.
Vương Trác mỉm cười nói, Lâm Phong đánh giá Vương Trác một lượt, công tử văn nhã, khí chất phi phàm, tươi cười khiêm tốn không thể bắt bẻ, hơn nữa hắn có thể chung sống với hai vị thống lĩnh Địa Ngục có thể thấy được địa vị của hắn không hề tầm thường.
– Đã như vậy, Lâm Phong xin đa tạ.
Lâm Phong mỉm cười gật đầu, không có cự tuyệt Vương Trác, hắn muốn quen thuộc phủ thành chủ, thì cần phải có người dẫn đường.
– Được, đều là nhân vật thiên tài tuấn kiệt hãy tiếp xúc thật tốt một phen, Tần Dao, chúng ta đi.
Hắc Thằng thống lĩnh nói với Tần Dao, chỉ thấy Tần Dao lắc đầu, nói:
– Phụ thân, dù sao ta cũng đang rảnh rỗi, cho nên muốn đi theo Vương Trác đi một lát.
Tuy nói như vậy, nhưng ánh mắt của nàng lại lạnh lùng trừng mắt nhìn Lâm Phong. Ánh mắt Hắc Thằng thống lĩnh lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức mỉm cười gật đầu:
– Được rồi, tùy ngươi.
Dứt lời, Hắc Thằng thống lĩnh bước chân đạp mạnh, trực tiếp rời đi.
– Lâm Phong, phủ đệ của ta là Thanh Liên thống lĩnh phủ, nếu như ngươi gặp khó khăn gì có thể tới tìm ta.
Thanh Liên thống lĩnh nói với Lâm Phong, lập tức nhìn về phía Thanh Thanh nói:
– Chúng ta đi thôi.
– Dạ.
Thanh Thanh khẽ gật đầu, đi theo Thanh Liên thống lĩnh.
– Lâm Phong huynh, mời.
Vương Trác chìa tay ra, khách khí nói với Lâm Phong, lập tức ba người bước vào phủ thành chủ. Sau khi bước vào, Lâm Phong cảm giác như bản thân đã đi tới một tòa thành khác, trong này bóng người đi qua đi lại không thôi, tất cả đều có khí tức cường thịnh, có thể nói cường giả như mây.
– Phủ thành chủ này trải qua không biết bao nhiêu năm, hôm nay đã sớm xuất hiện từng đại tộc khủng bố, kỳ thật nó cũng giống như tòa thành vậy.
Vương Trác cười nói, điểm ấy Lâm Phong tự nhiên có thể lý giải, nội thành mới là địa vực hạch tâm của phủ thành chủ, nơi của Tống Đế!
Chương 1859: Thanh Liên
– Lâm Phong huynh, tuy phủ thành chủ này gọi phủ, nhưng nó rất rộng lớn, muốn đi chỗ nào, ngươi muốn đi đâu cứ nói ta sẽ đến dẫn đường.
Vương Trác tỏ ra khách khí với Lâm Phong, mở miệng nói.
– Ta muốn đi Tàng Kinh các nhìn một chút, cũng không biết nơi nào có cổ kinh cùng với công pháp thần thông?
Lâm Phong trực tiếp hỏi một tiếng, đã tới Minh giới mênh mông này, đầu tiên hắn muốn biết kinh thư ở Minh giới này có gì khác nhau.
– Ngươi đã tu luyện công pháp mạnh mẽ kia, cần gì phải đi nhìn công pháp cổ kinh khác.
Tần Dao đứng một bên lãnh đạm nói, Vạn kiếp bất diệt Thiên Ma công của Lâm Phong dẫn thiên ma kiếp lực, tuy rằng nàng cũng không biết công pháp cụ thể, nhưng chỉ cần thấy uy lực đáng sợ kia, nàng cũng có thể biết rõ công pháp tu luyện của Lâm Phong vô cùng cường đại.
– Phủ thành chủ là nơi nào, chắc chắn cũng một ít kỳ kinh đi, ta muốn chiêm ngưỡng một phen có gì không thể, đương nhiên, nếu như không thể, thì thôi vậy.
Lâm Phong bình tĩnh nói một tiếng, cũng không nhìn Tần Dao, nàng ta bại trong tay hắn, tựa hồ có ý kiến rất lớn đối với hắn nha.
– Ở ngoại thành cũng có vài toà cung điện cất giữ cổ kinh thư cùng với các loại lực lượng thần thông cường đại để cung cấp cho các đệ tử phủ thành chủ tu luyện, mà hôm nay, Lâm Phong ngươi có thể tự do ra vào ngoại thành phủ thành chủ, tự nhiên cũng có thể đi được rồi.
Từ đầu tới cuối, Vương Trác vẫn mang theo nụ cười ấm áp, nói với Lâm Phong nói. Trong phủ thành chủ này có tới 108 quân đoàn thành chủ, 36 quân đoàn Minh Đế, bảy mươi hai quân đoàn Minh Hoàng, trong những người này có rất ít người có tư phủ của chính mình, đại đa số đều chỉ có quyền hoạt động ngoại thành, mà thân là quân đoàn dưới trướng Tống Đế há không có cổ kinh thư cùng công pháp thần thông tu luyện.
Tốc độ của ba người Vương Trác rất nhanh chẳng mất chốc đã đi sâu vào trong phủ thành chủ, không bao lâu sau, bọn hắn đi tới một chỗ trong Tàng Kinh Các, giống như tòa bảo tháp hắc ám đang đứng sững. Đám người Lâm Phong một mạch đi vào trong tàng kinh các, lọt vào trong tầm mắt đều hiện sự hắc ám, đây là điều đặc biệt của Minh giới, cho dù Tàng Kinh các cũng không ngoại lệ, còn mấy cái khác cũng không quá khác so với Cửu Tiêu đại lục.
– Chỗ này của Tàng Kinh các, cho dù gia nhập quân đoàn phủ thành chủ không cách nào dễ dàng đặt chân vào được.
Lâm huynh có thể đi vào bởi vì có chiến tích chín thắng liên tiếp kia, còn Tần Dao, bởi vì nàng ấy có quan hệ với Hắc Thằng thống lĩnh, cho nên mới thuận tiện một ít. Vương Trác khẽ cười nói.
– Hừ, cái đặc quyền này ta sẽ đích thân tranh thủ, huống hồ, tuy cha ta là Hắc Thằng thống lĩnh, nhưng mà ta trừ có thể tu luyện một ít cổ kinh cùng với công pháp thần thông ra cũng không có đặc quyền khác, dù sao trong phủ thành chủ này vẫn phải dùng thực lực để nói chuyện.
Tần Dao vẫn mặt lạnh như cũ, khiến Lâm Phong cảm thấy có chút phiền muộn, chỉ vì đánh bại nàng ấy thôi, không hiểu sao lại cảm thấy chính mình như thiếu nợ nàng ấy vậy?
– Kiếm Manh, hắn lại cũng ở nơi này.
Lúc này, Vương Trác nhìn về một phương hướng khác, chỉ thấy Kiếm Manh cũng đang đứng bên kia, đang lấy tay sờ một miếng ngọc giản, bởi vì đôi mắt của hắn bị mù, cho nên cũng chỉ có thể đọc cổ kinh và công pháp trong ngọc giản. Lâm Phong nhìn thoáng qua Kiếm Manh, lập tức thu hồi ánh mắt, cũng lấy một ngọc giản, xâm nhập thần niệm vào trong đó.
– U Minh Thiên Hỏa Kinh.
Thần niệm của Lâm Phong quét qua, bộ cổ kinh này thích hợp cho người có pháp tắc hỏa hệ tu luyện, tôi luyện u minh thiên hỏa, làm cho hỏa diễm uy lực vô cùng, sau đó, Lâm Phong nhìn Tần Dao một cái, cười nói:
– Ngươi nắm giữ Địa Ngục Hỏa, công pháp này ngược lại rất thích hợp với ngươi, có điều chắc hẳn công chúa đã có cổ kinh thư tu luyện tốt hơn rồi.
Vừa nói, Lâm Phong bỏ ngọc giản xuống, tiếp tục đi tới mấy miếng ngọc giản khác, thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Phong rất cẩn thận nhìn những công pháp cổ kinh này, hắn phát hiện cổ kinh thư ở Minh giới phần lớn đều lộ ra minh lực, hơn nữa có không ít đều là các loại cổ kinh thư u minh hỏa, còn có một ít kinh thư cường đại tu luyện lực lượng Địa Ngục, uy lực vô cùng. Còn thần thông thuật thì trăm hoa đua nở nắm giữ minh lực thần thông, cũng có Địa Ngục thần thông, nhưng mà vẫn tương tự Cửu Tiêu đại lục đủ loại thần thông không thiếu chút nào, dù sao người có thể chất khác nhau, yêu cầu thần thông thuật cũng không giống nhau.
– Ngươi thực rảnh rỗi.
Qua một khoảng thời gian, Lâm Phong vẫn còn ở lại chỗ này quan sát cổ kinh thư, hơn nữa lại vô cùng chăm chú, có đôi khi dừng lại trước một miếng ngọc giản cổ kinh thư rất lâu, khiến cho Tần Dao có chút không kiên nhẫn nói một tiếng.
– Lâm Phong kiến thức nông cạn, tự nhiên muốn thấy nhiều hơn thôi.
Lâm Phong ngược lại cũng không thèm để ý cười nói:
– Nếu Tần Dao công chúa ngại phiền toái, có thể tự mình rời đi, ta cũng không bắt Tần Dao công chúa đi cùng ta mà.
Tần Dao nghe được lời nói của Lâm Phong thần sắc cứng đờ, lập tức lạnh lùng nhìn Lâm Phong, nói:
– Đi cùng?
Tự cho là đúng, ta chỉ muốn nhìn một chút, người may mắn đánh bại ta đến cùng muốn làm những gì thôi?
– Đã như vầy, kính xin Tần Dao công chúa chớ để bị quấy rầy.
Lâm Phong nhàn nhạt nói, lập tức tiếp tục lấy thần niệm nhìn trộm công pháp, thậm chí, gặp được một ít công pháp lợi hại kỳ diệu, hắn sẽ lấy thần niệm hoàn toàn đọc hết, những công pháp cổ kinh này đối với người có thể tiến vào nơi này cũng không phải quá trân quý, còn nếu mang đi ra bên ngoài, chính là trân bảo. Đương nhiên, người có thể tiến vào nơi này đều không phải người thường. Rất lâu sau, ngay cả Vương Trác cũng không thể kiên nhẫn chờ đợi được nữa liền mỉm cười cáo từ Lâm Phong một tiếng, cuối cùng, cũng không tiếp tục đi giới thiệu phủ thành chủ cho Lâm Phong. Lâm Phong này rất có thể sẽ ở lại, chỉ trong Tàng Kinh Các đã ngây người nửa ngày, hơn nữa không dấu hiệu muốn đi, Vương Trác hắn cũng không kiên nhẫn một mực chờ đợi. Nhưng mà Tần Dao vẫn không rời đi, nhưng cũng không đi theo bên người Lâm Phong, mà đi tìm kiếm một ít công pháp thần thông nhìn một chút.
– Lâm Phong.
Lúc này, một đạo thanh âm thanh thúy truyền ra, Lâm Phong giương mắt lên nhìn, thấy một khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp.
– Thanh Thanh công chúa cũng ở đây sao?
Lâm Phong khẽ mỉm cười, hóa ra thiếu nữ này chính là con gái của Thanh Liên thống lĩnh, tên Thanh Thanh.
– Ta đến nơi đây để tìm một bộ cổ kinh thư.
Thanh Thanh ôn nhu cười nói:
– Lâm Phong, ngươi đã đến rồi bao lâu?
– Một mực ở chỗ này.
Lâm Phong mỉm cười nói, khiến cho Thanh Thanh sững sờ:
– Một mực ở đây, chưa đi những nơi khác?
– Đúng vậy.
Lâm Phong gật đầu. Thanh Thanh nghe thấy lời nói của Lâm Phong cười khúc khích, cũng có vài phần mị ý, lập tức cười nói:
– Hiện tại, ngươi rảnh chứ, không bằng đến Thanh Liên thống lĩnh phủ đi, cha ta vô cùng thưởng thức ngươi còn muốn dạy ngươi cách sử dụng cây Thanh Liên kia nữa.
– Thanh Thanh công chúa đã tìm được cổ kinh thư mình cần rồi sao?
Lâm Phong hỏi ngược lại, Thanh Thanh nhẹ gật đầu, lập tức nghe Lâm Phong nói:
– Đã như vầy, Lâm Phong cung kính không bằng tuân mệnh.
– Vậy thì tốt, cha ta nhất định sẽ vô cùng vui mừng đấy, còn nữa, ngươi đừng gọi ta là Thanh Thanh công chúa cứ trực tiếp gọi Thanh Thanh được rồi.
Hai người cười cười rời khỏi chỗ này, hoàn toàn vứt bỏ Tần Dao cách đó không xa, Tần Dao nhìn bóng lưng hai người rời đi, trong mắt lộ ra thần sắc phẫn nộ, hai người này khinh người quá đáng. Lúc Lâm Phong rời đi còn nhìn thấy Kiếm Manh vẫn ở đó, không khỏi thầm than gia hỏa này đúng là vũ si.
– Lâm Phong, ngươi trừ tiến vào Tàng Kinh Các, cũng không muốn đi chung quanh một chút sao?
Thanh Thanh quay ra hỏi Lâm Phong, nàng thật vô cùng tò mò, người này giống như rất lạ lẫm với phủ thành chủ, hơn nữa còn nhìn không ra hắn đã đạt đến trung vị Minh Hoàng.
– Ở đây trừ cổ kinh công pháp ra, thì chỉ có quân đoàn, còn chiến đài bên ngoài cũng có, nơi đây còn có nơi nào có thể đi hay sao?
Lâm Phong hỏi một tiếng.
– Trong phủ thành chủ vẫn còn có nơi kỳ lạ đấy.
Thanh Thanh nghe thấy lời nói của Lâm Phong khẽ cười:
– Có điều ngươi đi tới chỗ của cha ta rồi sẽ không thất vọng đâu.
Hai người đi về phía bên trái phủ thành chủ, tư thành của phủ thành chủ chính là ở hai bên trái phải, chỗ đó đều là phủ đệ tư nhân không thể tùy ý bước vào, đương nhiên, nếu có người dẫn đường thì khác, lúc này Thanh Thanh dẫn Lâm Phong đi đến một nơi kỳ diệu. Phủ Thanh Liên thống lĩnh giống như nằm trong một mảnh không gian khác, khắp hư không tựa như bao trùm một tầng sương trắng, giống như băng tuyết hòa tan, khắp thiên địa đều sạch sẽ, xuất trần, hơn nữa không gian lớn như thế lại vô cùng an tĩnh. Lúc Lâm Phong tới, Thanh Liên thống lĩnh đang khoanh chân ngồi trước hồ nước nhắm mắt dưỡng thần.
– Lâm Phong.
Thanh Liên thống lĩnh mở to mắt, xoay người nhìn thấy Lâm Phong tới, không khỏi gật đầu cười.
– Mạo muội mà đến, thống lĩnh đại nhân không ngại bị ta quấy rầy chứ.
Lâm Phong cảm thấy con người Thanh Liên thống lĩnh này không tệ, bình dị gần gũi, hơn nữa Thanh Thanh cũng như thế, nếu không hắn sẽ không theo Thanh Thanh đến đây rồi.
– Có người đến quấy rầy cũng là chuyện tốt.
Thanh Liên thống lĩnh vẫn ngồi ở đó nói:
– Đến đây, cùng ta nhìn Thanh Liên trong hồ một chút.
Lâm Phong đi đến bên cạnh ao, thấy Thanh Liên trong ao tràn đầy thai nghén vạn vật chi khí, lực lượng bao dung thiên địa, hắn chỉ cảm thấy một cỗ khí tức sảng khoái ùa về, giống như toàn thân đều lâng lâng .
– Khí tức thật kỳ diệu.
Lâm Phong cảm thán một tiếng, lập tức Thanh Liên thống lĩnh cười nói:
– Đây là Thanh Liên chi đạo, ngươi lấy một cây Thanh Liên kia ra nhìn một chút đi.
Lâm Phong khẽ gật đầu, tâm niệm vừa động, lập tức một cây Thanh Liên đã xuất hiện trong tay.
– Phóng thích các hệ lực lượng pháp tắc của ngươi thử xem.
Thanh Liên thống lĩnh nói. Lâm Phong phóng thích pháp tắc, trong nháy mắt, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người được một cỗ khí kỳ diệu bao bọc, mà các hệ pháp tắc kia lại giống như được Thanh Liên ý bao dung.
– Thanh Liên chính là bổn mạng của Thanh Liên ta nắm giữ thai nghén vạn vật, bao dung vạn vật chi ý, ngươi có bao nhiêu hệ lực lượng pháp tắc, nếu như lúc tu luyện mượn Thanh Liên chi ý, mang pháp tắc giao hòa thần thông trong lúc công kích, chắc chắn sẽ càng thêm cân đối.
Thanh Liên thống lĩnh nói một tiếng, khiến cho nội tâm Lâm Phong có chút chấn động, không ngờ Thanh Liên lại có công dụng bực này!
Chương 1860: Hai tỷ muội
Cùng lúc đó, phân thân của Lâm Phong ơtrong Kiếm Các đột nhiên mở mắt ra.Ngay khi đó, luồng khí tức mênh mông quanh người hắn cũng dần dần nội liễm. Mà sau lưng Lâm Phong đột nhiên xuất hiện một ông lão đang chậm rãi bước đến. Sắc mặt của ông lão vô cùng hồng hào, uy thế bất phàm, không hề giống ông lão sắp chết như nữa tháng trước.
– Lâm Phong, tu vi của ngươi lại đột phá à?
Thiên Kiếm Hoàng chậm rãi bước tới bên người Lâm Phong, nói. Vào lúc này, trong mắt Lâm Phong đang lóe lên từng đợt từng đợt tinh mang, khiến cho khí tức của hắn trở nên mạnh mẽ thêm vài phần. Sau đó, Lâm Phong lập tức đứng dậy, mỉm cười với Vô Thiên Kiếm Hoàng, nói:
– Thần sắc của tiền bối hồng hào như vậy, nhất định đã thành công rồi nhĩ.
Vô Thiên Kiếm Hoàng khẽ gật đầu, nói.
– Ừm, Thiên Diễn Thánh Kinh bác đại tinh thâm, là Cổ Kinh trong thiên địa.
Nên khi phụ trợ ta tu luyện Hư Vô Kiếm Kinh, khiến ta lĩnh ngộ Hư Vô Kiếm Kinh càng thấu triệt, diễn hóa càng hoàn mỹ. Hư Vô Kiếm Kinh chính là chí bảo của Kiếm Sơn, chỉ truyền cho lịch đại Chưởng Môn, nên sư huynh Thiết Kiếm của hắn mới truy sát hắn. Mà bây giờ lại được Thiên Diễn Thánh Kinh kỳ diệu vô cùng phụ trợ, nên tất nhiên bước vào Đại Đế.
– Theo tình trạng trước mắt, chắc không bao lâu nữa, tiền bối có thể quay về Kiếm Sơn rồi.
Lời nói Lâm Phong dứt, ánh mắt Thiên Kiếm Hoàng nhìn về phương xa, nói:
– Ta chắc chắn sẽ về Kiếm sơn.
Đúng lúc này, đột nhiên có từng tiếng bước chân vang lên, khiến cho Lâm Phong và Thiên Kiếm Hoàng chú ý, bên ngoài kiếm trủng xuất hiện một bóng người, người đó hơi khẽ khom người với Lâm Phong và Thiên Kiếm Hoàng, nói:
– Thiếu Chủ, có người tìm ngài.
– Ai?
Lâm Phong hỏi.
– Phượng Linh nhi và Phượng Huyên của Tê Phượng Sơn.
Sau khi nghe xong, Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:
– Mau mời bọn họ vào.
– Vâng, ta sẽ an bài các nàng đến tiểu trúc giữa hồ.Đây thế giới lấy kiếm là chủ,Lăng Tiêu xuyên không chuyển giới mà sinh khuất động lăng vân khuấy động bát hoang: Ngạo Kiếm Lăng Vân … chư vị.. chư vị.. Thỉnh chư vị nghé thăm ..!
Vừa dứt lời, Kiếm mộ khom người lui ra. Sau đó, Thiên Kiếm Hoàng nhìn hắn, mỉm cười nói:
– Kiếm Mộ quả thật không tệ, chỉ tiếc thiên phú của hắn hơi kém.
– Kiếm Hoàng tiền bối, hôm nay Kiếm Các đã là bá chủ Trung Hoang, nhưng trừ vãn bối và tiền bối ra, Kiếm Các cũng không có vị Vũ Hoàng nào khác.
Hay tiền bối làm cho mấy người bước vào Vũ Hoàng cảnh đi, rồi vãn bối sẽ cho bọn họ một chút Hoàng khí và Cổ Kinh. Như vậy, Kiếm Các cũng có thể truyền thừa vạn năm. Vô Thiên Kiếm Hoàng chậm rãi nói.
– Ừm, tiềm lực của Kiếm Không không tệ, mà hắn cũng chỉ cách Vũ Hoàng một bước, nên ta sẽ trợ giúp hắn.
Còn đám người Kiếm Mộ, ta chỉ có thể chi bọn họ luyện hóa Mệnh Cách, còn có thể trở thành Vũ Hoàng hay không, thì chỉ có thể dựa vào tạo hóa của bọn họ. Mà chỉ cần Bát Hoang Cửu U không bị ngoại giới xâm lấn, Kiếm Các có Hoàng khí và Cổ Kinh, cũng có thể truyền thừa vạn năm.
Còn chuyện có thể lâu hơn hay không, chỉ có thể dựa vào tạo hóa của bọn họ mà thôi. Nghe xong, Lâm Phong gật đầu. Hắn đã sáng lập Thiên Đài ở khu vực của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo khu, nên Tiểu Thế Giới sẽ không gặp ngoại địch.
Đã như vậy, mà Kiếm Các còn không thể quật khởi, thì đây là số mạng của bọn hắn. ….. Sau khi cáo từ Thiên Kiếm Hoàng, Lâm Phong đi đến tiểu trúc giữa hồ. Vào lúc này, trong đình đang có hai vị mỹ nữ kiều diễm gợi cảm đang chờ hắn. Tuy Lâm Phong đã gặp vô số mỹ nữ, nhưng khi nhìn thấy đôi tỷ muội đẹp như hoa đó cũng không khỏi cảm thán một tiếng.
Lúc này, Phượng Huyên đang mặc một bộ trường bào màu đỏ rực, khiến cho nàng giống như một con chim khổng tước kiêu ngạo. Mà bộ trường bào đó không những không thể che đi vóc dáng của nàng, mà còn làm tôn thêm vẻ đẹp linh lung, cơ thể mỹ lệ gợi cảm và khí chất xuất chúng của nàng. Đến hôm nay, Phượng Linh nhi cũng đã sớm không còn là tiểu nha đầu của ngày xưa, bây giờ nàng đang mặc một bộ váy phượng vĩ làm tôn lên vẻ đẹp cao quý kinh diễm, như một con chim Phượng Hoàng.
– Lâm Phong.
Khi hai thiếu nữ thấy Lâm Phong đi đến, cả hai ngẩng đầu, nhìn Lâm Phong.
– Đã lâu không gặp.
Lâm Phong cũng nhìn hai tỷ muội, bình thản nói.
– Ngươi đúng là cái đồ xấu xa, đã trở về Bát Hoang mà lại không tới tìm chúng ta, còn muốn ta cùng tỷ tỷ tới tìm ngươi.
Lúc đầu, ta còn lầm tưởng ngươi là bạn tốt của tỷ muội chúng ta nữa chứ. Mặc dù Phượng Linh Nhi đã là Vũ Hoàng, nhưng nàng vẫn có tính khí lúc trước ra, bĩu môi nói với Lâm Phong.
– Sau khi trở về, ta cũng bận lắm, nên tiểu nha đầu ngươi đừng có so đo nữa.
Lâm Phong cười nói với Phượng Linh nhi.
– Ai là tiểu nha đầu?
Vừa dứt lời, Phượng Linh nhi ưỡn ngực lên phía trước, khiến cho Lâm Phong dở khóc dở cười, vươn tay định nhéo má Phượng Linh nhi một cái. Thấy thế, Phượng Linh nhi liền né tránh, nhưng nàng lại không thể cử động được, bị Lâm Phong nhéo một cái.
– Ha ha, ngươi nhìn ngươi bây giờ có phải rất giống một tiểu nha đầu hay không?
Lâm Phong vừa cười vừa nói.
– Hỗn đản, ngươi dám khi dễ ta.
Sau khi thoát khỏi ma trảo của Lâm Phong, Phượng Linh nhi hung hăng dẫm giày Lâm Phong một cái, hắn chỉ đành cắn răng chịu đựng.
– Được rồi Linh Nhi, muội đừng quậy nữa.
Phượng Huyên liếc hai người một cái, rồi tiếp tục nói:
– Đến Vũ Hoàng rồi mà lại như con nít.
– Đúng đấy, ta chính là Vũ Hoàng của Thượng Tê Sơn, sao ngươi còn dám làm như như thế đối với ta.
Ngươi định bắt nạt Phượng Tê Sơn sao? Vừa dứt lời, trong mắt Phượng Linh Nhi lộ ra Sát khí, nhưng Lâm Phong vẫn cười nói:
– Được rồi, ngươi là Vũ Hoàng, không còn là tiểu nha đầu.
– Lâm Phong, Đại Thế Giới như thế nào?
Phượng Huyên lại không để ý đến Phượng Linh nhi, hỏi Lâm Phong.
– Đúng đó, rốt cục Đại Thế Giới như thế nào?
Thật sự có Thánh Thành Trung Châu sao? Phượng Linh Nhi cũng tỏ ra rất hứng thú, cười hỏi.
– Đại Thế Giới!
Nói xong, Lâm Phong trầm ngâm, sau đó nói tiếp:
– Nói ra thì rất dài dòng, nhưng ta sẽ cố gắn nói ngắn gọn cho các ngươi tình hình của Đại Thế Giới.
Vừa dứt lời, Lâm Phong kể một số chuyện của Đại Thế Giới cho Phượng Huyên và Phượng Linh Nhi, dần dần, hai nữ cũng nghe đến mê mẩn. Hai nàng cũng biết Bát Hoang Cửu U chỉ là một góc của Đại Thế Giới, bị Cửu Đại Tiên Xung Thiên Bảo khống chế. Mà Cửu Đại Tiên Xung Thiên Bảo cũng chỉ là thuộc hạ của Thanh Đế Sơn.
Mà ơtrên Đại Thế Giới, thế lực như Thanh Đế Sơn cũng nhiều như sao trên trời. Và ở Thanh Tiêu Đại Lục còn có Thập Bát Thiên Chi Chủ Thành, mà Thánh Thành Trung Châu chỉ là một tòa Thiên Chủ Thành trong đó, ở đó có Cổ Thánh Tộc cường đại và vô số thế lực đáng sợ. Đồng thời, nó cũng là nơi có tụ tập vô số học viện thiên tài, có vô cùng Cổ Kinh vang dội cỗ kim, khiến người ta luôn hướng về.
– Lâm Phong, ở Chiến Vương Học Viện của ngươi có rất nhiều cường giả trẻ tuổi hả?
Nói xong, trong đôi mắt xinh đẹp của Phượng Linh Nhi tràn ngập sự tò mò.
– Có rất nhiều, Hạ Vị Vũ Hoàng ở đó có thể đánh cho Đông Hoàng răng rơi đầy đất.
Mà còn có một số nhân vật thiên tài có thể khiêu chiến vượt qua một đại cảnh giới. Câu trả lời của Lâm Phong khiến Phượng Linh Nhi cả kinh. Hôm nay, nàng cũng là cường giả Vũ Hoàng, nên cũng biết Đông Hoàng mạnh đến cỡ nào.
– Lâm Phong, hiện tại tất cả mọi người ở Bát Hoang biết ngươi phi thường lợi hại.
Nên ta cũng muốn biết ngươi mạnh đến cỡ nào. Lâm Phong nhìn Phượng Linh nhi một cái, sau đó lập tức khẽ hô một tiếng:
– Tù!
Trong khoảnh khắc, hư không xuất hiện một nhà tù, nó lập tức giam cầm Phượng Linh nhi vào trong. Sau đó, Phượng Linh Nhi công kích cái nhà tù đó, nhưng cái nhà tù vẫn lù lù bất động. Sau một lúc, Lâm Phong khẽ phẩy tay một cái, nhà tù kia biết mất. Mà sau khi Phượng Linh nhi thoát ra, nàng lại bĩu môi.
– Ngươi lại khi dễ ta.
– Ngươi bảo ta làm mà.
– Được rồi Linh Nhi, Lâm Phong không phải người muội có thể đánh bại đâu.
Ta nghe nói, hắn ở Đại Thế Giới đã gầy dựng lại Thiên Đài, thống lĩnh khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, mà Vấn gia và Dược Vương Tiên Cung đều bị hắn khống chế, muội làm sao có thể so với hắn được. Sau khi nghe Phượng Huyên nói, trong đôi mắt của Phượng Linh Nhi lóe lên vô số tia sáng.
– Linh Nhi.
Khi thấy thế, ánh mắt Phượng Huyên lộ ra vài phần nghiêm túc, nhìn về hướng Phượng Linh nhi.
– Phượng Tê Sơn có ta trấn giữ đủ rồi, muội hãy cùng Lâm Phong đi đến Đại Thế Giới lịch lãm đi.
Phượng Huyên rất nghiêm túc nói. Khi nàng mang Phượng Linh Nhi đến đây đã có ý định phó thác muội muội cho Lâm Phong rồi, dù Phượng Linh Nhi đã đến Vũ Hoàng, nhưng vẫn là một thiếu nữ ngay thơ, nếu để nàng ấy đi đến Đại Thế Giới, thì nàng không yên tâm. Sau khi Phượng Linh Nhi nghe xong, nàng ta lập tức sửng sờ, cố nói:
– Muội đi Đại Thế Giới để làm cái gì?
Muội còn muốn tiếp tục làm Nữ Hoàng của Phượng Tê Sơn. Mà ở Bát Hoang Cửu U cũng rất tốt mà. Phượng Huyên lập tức lắc đầu nói.
– Thiên phú của muội không thể lãng phí chỗ này.
– Ai nói lãng phí, bổn tiểu thư lợi hại như thế, dù cho mấy ngàn năm cũng sẽ không già.
Phượng Linh Nhi tùy ý đáp, sau đó lập tức nhìn Lâm Phong, hì hì cười nói:
– Lâm Phong, chúng ta cũng tới gặp ngươi rồi, ngươi cũng phải cho tỷ muội bọn ta một chút lễ vật lưu làm kỷ niệm chứ.
Lâm Phong khẽ gật đầu, nói.
– Được.
Nếu Phượng Linh Nhi tình nguyện lưu lại làm bạn với Phượng Huyên, hắn có thể nói cái gì nữa? Thần Niệm của hắn lóe ra, từng sợi bay tới mi tâm Phượng Linh Nhi. Mà khi Phượng Linh Nhi thấy động tác của Lâm Phong, nàng đã biết Lâm Phong muốn làm gì, nên nàng khẽ nhắm lại, cảm nhận số ký ức mới xuất hiện trong thức hải. Sau một lúc, Phượng Linh Nhi lại nghe thấy Lâm Phong nói:
– Lễ vật đã cho ngươi rồi, ngươi hãy đưa cho ngươi tỷ tỷ đi.
– Coi như ngươi có lương tâm, nên bổn tiểu thư sẽ để ngươi chiếm chút tiện nghi.
Vừa dứt lời, Phượng Linh nhi lập tức đi lên trước một bước, cơ thể mềm mại của nàng dán sát Lâm Phong, ôm Lâm Phong một cái, nói thầm bên tai Lâm Phong:
– Lâm Phong, ta nói cho ngươi biết một bí mật, tỷ tỷ ta thầm mến ngươi đó.
Nói xong, Phượng Linh nhi nhanh chóng ly khai, kéo tay Phượng Huyên, nói:
– Tỷ, ngươi cũng ôm hắn một cái đi.
Lần này hắn đi Đại Thế Giới, nói không chừng cả đời này sẽ không thể gặp lại nữa. Nghe xong, Phượng Huyên có cảm giác buồn bã, thương hải tang điền, trong nháy mắt mà tứ đại mỹ nữ và thập đại Yêu Nghiệt của Bát Hoang cùng các thế lực Vũ Hoàng đã biến mất gần hết, khiến cho nàng có chút chạnh lòng. Khi thấy Phượng Huyên vẫn đứng tại chỗ, Lâm Phong lập tức mỉm cười, đi lên trước, ôm Phượng Huyên vào lòng. Lúc đầu, Phượng Huyên còn có chút kháng cự, nhưng cũng dần dần thả lỏng, ôm lại hắn.
– Bảo trọng!Nguồn truyện audio
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng. Vào lúc này, trong lòng của hắn cảm thấy Phượng Linh nhi nói rất đúng. Lần hội ngộ này có lẽ là lần gặp lại cuối cùng của bọn họ. Sau đó không lâu, Phượng Huyên đã mang Phượng Linh Nhi rời đi.