1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 356 [Chương 1776 đến 1780]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 356 [Chương 1776 đến 1780]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1776: Cổ thánh tộc mộ táng

Ngoại sơn Chiến Vương học viện, pháp tắc mờ ảo quanh quẩn trong không khí, lúc này bên trong một cổ đạo có một pho tượng ẩn chứa ý chí khủng bố.

Cơ Vô Ưu đang đạp bộ nhanh chóng trong cổ đạo, mỗi một bước của hắn đều có sát ý mạnh mẽ đánh đến, chúng như hợp lại thành cổ hoàng thân ảnh tiến hành công kích hắn. “Oanh!” Một âm thanh vang lên, Cơ Vô Ưu lại lần nữa bị đánh văng về cị trí cũ, bên ngoài cổ đạo có một đôi mắt lạnh lùng, sắc bén quan sát.

– Vẫn khoảng cách mười trượng này, nửa năm rồi ta vẫn chỉ có thể bước ra mười trượng.

Trên gười Cơ Vô Ưu tràn ngập khí tức mạnh mẽ, Thanh Long Đồ Đằng lượn lờ xung quanh, hào quang toả sáng cùng khí thế cuồn cuộn như ẩn chứa uy áp vô thượng nhưng pho tượng trước mắt vẫn đứng sừng sững như một tôn thần ngăn trở bước đi của hắn.

– Đừng lo, mười trượng đã tốt rồi, ta cũng chỉ bước được năm trượng thôi.

Nghe Lão Tổ nói ngày xưa ca ca ngươi ở hạ vị Hoàng không phải cũng chỉ bước được 20 trượng sao, nếu như ngươi tiếp tục cố gắng thì không bao lâu nữa sẽ có thể bước được mười lăm đấy. Vũ Văn Tịnh đứng sau lưng Cơ Vô Ưu, ôn nhu nói.

– Không được, ta không thể để bản thân thua kém ca ca nhiều vậy được, mọi người sẽ nói ta núp bóng đại ca.

Cơ Vô Ưu khẽ lắc đầu rồi quay sang nhìn Vũ Văn Tình một cách ôn hoà nhu tình, tay chạm vào gò má nàng, mỉm cười:

– Nam nhân của ngươi sẽ không thua kém bất kì người nào, dù cho đó có là đại ca ta, Cơ Thương.

– Ta tin ngươi, bây giờ ta vào Tứ Quý Cốc luyện tiếp.

Vũ Văn Tịnh mỉm cười, nửa năm này Tru Thiên Lão Tổ chiếu cố bọn họ không ít, cung cấp nơi cho bọn họ tu luyện nên nửa năm này cả hai đã có tiến bộ lớn, thực lực dườ như tăng thêm một tầng, khoảng cách giữa Cơ Vô Ưu và cảnh giới cao hơn không còn bao xa, khi đó hắn có thể vào Địa bảng rồi. Đương nhiên Vũ Văn Tịnh hiểu rất rõ lí do Tru Thiên Lão Tổ chiếu cố họ, ngoài việc xem trọng thiên phú còn có một phần nhờ Cơ Thương, điều này Cơ Vô Ưu cũn hiểu nên hắn mới càng muốn bản thân mạnh mẽ hơn, hắn rất kính trọng đại ca của mình nhưng không cho phép bất kì người nào nói hắn núp bóng đại ca. Nhưng mà trong Chiến Vương học viện này có thiên tài nào xuất hiện mà không bị bao phủ bởi hào quang của Cơ Thương, vô số yêu nghiệt ra đời cũng có rất nhiều thiên tài chết đi để lót đường, quy tắc này đã tồn tại từ lâu, rất nhiều người nhưng người có thể chân chính đứng trên đỉnh cao nhất chỉ có một người, Cơ Thương, đương nhiên phải có đối thủ, Doanh Thành. Thiên Đài nửa năm qua càng gây xôn xao, trong đó đương nhiên có công Vân Thanh Nghiên không nhỏ, nàng đối với chuyện của Thiên Đài vô cùng nhiệt tình làm cho thế lực phât triển thêm không ít, đồng thời dưới sự dẫn dắt của Hầu Thanh Lâm, người Thiên Đài trong nửa năm này không ngừng đi lịch lãm khắp nơi, mọi người lại càng kính trọng Hầu Thanh Lâm hơn, người này làm việc rất quyết đoán lại trọng tình trọng nghĩa, mỗi lần làm nhiệm vụ của Tuyên Điện đều gánh phần nguy hiểm nhất, khi phân chia đồ tốt đều công bằng, không quan tâm lạ quen. Thanh danh Thiên Đài ngày càng lan xa trong hội hạ vị Hoàng, vài trung vị Hoàng cũng có nghe đến, còn Tinh Thần Môn luôn kiêu ngạo bây giờ lại ảm đạm, không một ai hỏi đến, nếu nó không phải nằm trong quản lí của Cơ Môn thì chỉ sợ đã bị huỷ rồi, đương nhiên đây cũng vì người mạnh nhất không ở đây, Cơ Vô Ưu. Lúc này, viện Lâm Phong cũng là trung tâm Thiên Đài hiện tại, ánh mắt mọi người tập trung hướng về Hầu Thanh Lâm.

– Hầu Thanh Lâm, ngươi cũng quá độc ác rồi, nửa năm qua chúng ta không ngừng làm nhiệm vụ, chưa khi nào nghỉ ngơi được quá hai ngày, thế mà bây giờ chỉ mới nghỉ được một ngày ngươi đã muốn đi tiếp.

Vân Thanh Nghiên than vãn.

– Tu cõ đạo chỉ tranh sớm chiều, trong Chiến Vương học viện mà không cường đại thì chỉ có thụt lùi.

Ánh mắt Hầu Thanh Lâm thâm thúy, đối với hắn chỉ khi không ngừng chịu đựng lịch lãm gian khổ thì mới có thể phát triển được, Tuyên Điện đã cho bọn họ cơ hội tốt để khỏi phải suy nghĩ hay tìm kiếm nơi rèn luyện.

– Xem như ngươi lợi hại, còn tên Lâm Phong kia cũng kì, nửa năm rồi vẫn còn bế quan chưa từng đi ta một lần.

Vân Thanh Nghiên hơi trầm ngâm. Từ sau khi lễ mừng kia chấm dứt Lâm Phong vẫn chưa ra khỏi cửa.

– Ngày ấy hình như hắn đã thông suốt điều gì, lần này đi ra hẳn sẽ có thu hoạch.

Hầu Thanh Lâm nói nhỉ, gia hoả kia đích thực là một tên si mê tu võ nên sẽ không lãng phí thời gian, nếu như bế quan vô dụng thì hắn đã xuất quan đi lịch lãm từ lâu rồi.

– Hi vọng thế.

Vân Thanh Nghiên thầm nghĩ, ngày đó Lâm Phong bị mọi người nói, Tru Thiên Lão Tổ không muốn giúp hắn nên chưa biết chừng hắn lại bị kích thích. “Ông!” Đúng lúc này có một cơn gió lùa ngang, một thân ảnh dần hiện, Ô.

– Ô, sao ngươi lại làm vậy nữa.

Vân Thanh Nghiên hơi không vui.

– Chúng ta cải biến nhiệm vụ lần này thôi.

Ánh mắt Ô ẩn chứa phong mang. Chân mày Hầu Thanh Lâm khẽ nhướng, tuy tính tình xủa Ô luôn nôn nóng nhưng hắn cũng sẽ không nói nhảm.

– Tại sao?Ầy nói đến Kumanthong thật sự mình rất đau đầu. 10 người đến cửa điện có đến 7,8 người hỏi vấn đề này .! Mình chỉ khuyên tiền đó anh chị lên đi Gieo Hạt giúp đỡ người khó khăn hơn mình là tốt nhât…^^…!

Hầu Thanh Lâm hỏi.

– Bên trong Tuyên Điện có tin tình báo trong Vọng Thiên Cổ Đổ xuất hiện mộ táng Thiên Diễn Thánh tộc.

Ánh mắt Ô lộ ra tia sắc nhọn, ngày xưa cùng lắm nó chỉ xuất hiện toà cung điện ngầm mà thôi, như cố ý lưu lại để bị phát hiện, nhưng bây giờ lại có một tiểu thế giới của Thiên Diễn Thánh tộc, hôm nay xuất hiện mộ táng thì chưa biết chừng Thiên Diễn Thánh tộc lại muốn thấy mặt trời.

– Thiên Diễn Thánh tộc.

Thần sắc mọi người phấn chấn, người bên ngoài Vọng Thiên Cổ Đô cũng đã từng nghe nói qua, ngày xưa chỉ xuất hiện toà cung điện thôi đã gây ra một hồi chấn động, thế mà hôm nay lại có mộ táng xuất hiện, chắc chắn sẽ càng đông hơn trước.

– Chư vị nghĩ thế nào?

Hầu Thanh Lâm nhìn về phía mọi người, chuyện này rất lớn nên hẳn sẽ có nhiều cường giả tụ tập, thậm chí có cả Đế cấp vì vậy hắn vẫn còn do dự, nếu như có nhiều cường giả mạnh mẽ như vậy thì đến đó bọn họ cũng khó có được chỗ tốt.

– Đi Vọng Thiên Cổ Đô, Thiên Diễn Thánh tộc.

Lúc này có một âm thanh truyền đến từ hành lang, mọi người nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào trắng bước ta, chính là Lâm Phong.

– Cái tên này, ngươi rốt cuộc cũng chịu ra.

Vân Thanh Nghiên trừng mắt nhìn Lâm Phong, nửa năm rồi, nửa năm này Thiên Đài cũng xảy ta không ít chuyện, người Tinh Thần Môn không ít lần đến cửa áp chế, nếu không phải thực lực bọn Hầu Thanh Lâm cường, thủ đoạn quả quyết thì không thể chèo chống nổi Thiên Đài như bây giờ.

– Lâm Phong, đệ cho rằng nên đi Vọng Thiên Cổ Đô?

Hầu Thanh Lâm hỏi Lâm Phong.

– Đúng, trước khi Thiên Diễn Thánh tộc bị diệt hẳn đã có chuẩn bị, bọn họ đã lưu lại toà cũng điện dưới đất cho hạ nhân, hôm nay lại xuất hiện mộ táng, vậy đương nhiên sẽ có truyền thừa và nó cũng sẽ không để Đế cấp lấy được dễ dàng.

Lâm Phong nói chậm rãi, tên Viêm Đế kia chính là thái tử Thiên Diễn Thánh tộc, ngày xưa Vô Cực Thiên Đế và Thiên Diễn Thánh tộc cũng có chút quan hệ, nếu hôm nay di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc đã xuất hiện ở Vọng Thiên Cổ Đô thì phải mau đến xem.

– Ta cũng đồng ý đi Vọng Thiên Cổ Đô.

Thiên Si nói.

– Đi cố đô.

Mọi người nhao nhao nói, quyết định đi.

– Lúc nào sẽ xuất phát?

VânThanh Nghiên hỏi.

– Hiện tại, nếu như chúng ta đã biết được tin thì người khác cũng biết, ba đại học viện khác chỉ sợ cũng biết rồi, đi Vọng Thiên Cổ Đô không thể chậm trễ.

Lâm Phong đáp.

– Đi.

Hầu Thanh Lâm đứng dậy, mọi người cũng lập tức đứng dậy xuất phât. Đúng như bọn Lâm Phong dự đoán, lúc này người Cơ Môn như Tinh Thần Môn và Nguyệt Môn đã tập hợp lại, một cường giả đứng lên nói:

– Tuyên Điện truyền đến tin tức, Vọng Thiên Cổ Đô xuất hiện di chỉ của Thiên Diễn Thánh tộc, lần trước chúng ta đã bỏ lỡ nên lần này phải tăng tốc hơn mà nắm lấy cơ hội này, di chỉ nên không ai biết được sẽ có bao nhiêu đồ tốt bên trong nên lần này ta triệu tập lại những người nguyện ý cùng ta xuất phát.

– Vũ Văn Hầu, người Tinh Thần Môn ngươi chọn đi.

Người kia nhìn về phái Vũ Văn Hầu. Ánh mắt hắn loé lên, cười nói:

– Cơ Vô Ưu và Vũ Văn Tịnh đang ở chỗ Tru Thiên Lão Tổ tu luyện, có muốn thông báo với bọn họ hay không?

– Nếu như bọn họ đã ở chỗ Lão Tổ tu luyện thì không sao, có Lão Tổ trợ giúp thì chắc chắn tu vi bọn họ sẽ nhanh chóng tăng lên.

Người kia nói, đúng lúc này có hai thân ảnh đang bay đến, mọi người nhìn thấy, Cơ Vô Ưu và Vũ Văn Tịnh.

– Một cái di chỉ Thánh tộc thì sao có thể bỏ qua.

Cơ Vô Ưu thấp giọng nói. Đồng thời Thiên Thần học viện, Tuyên Cổ học viện, Xuân Thu học viện cũng nhận được tin tức này, vô số người lao ra bay nhanh về phía Vọng Thiên Cổ Đô, dường như có một cơn sóng đang nổi lên!

Chương 1777: Các học viện hội tụ

Vọng Thiên Cổ Đô, nơi Quảng Hàn cung từng ở, Giới Vương thể, Thần Ấn vương thể cùng Sở Xuân Thu quật khởi sau một thời gian huy hoàng, nhiều thiên tài đều đến ba toà thành trung ương của Thanh Tiêu đại lục nên Vọng Thiên Cổ Đô mất đi vào phần sinh cơ.

Nhưng hiện tại nó dường như lại có sinh khí lần nữa. Di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc xuất hiện làm Vọng Thiên Cổ Đô rung chuyển, các đại thế lực của Thanh Tiêu cũng nhận được tin tức mà đến khiến cho nơi đây lại tập trung ánh mắt của cả đại lục. Nhưng di chỉ cũng không phải tốt lắm, nó không còn ở nơi ngày xưa mà lại ở một chỗ vô cùng hoang vu vượt quá dự kiến của mọi người, không ai nghĩ đến nó sẽ xuất hiện ở nơi xa xôi thế, xem ra cung điện khi trước cũng chỉ là điềm báo thôi.

Chuyện này khiến không ít người nhớ đến vị đạo sĩ kia, tên đó đã lấy được một pho tượng bên trong cung điện ngầm mà không biết bên trong ẩn chứa cái gì, có người nói đã thấy thân ảnh quỷ mị của vị đạo sĩ đó ngay nơi này, đương nhiên lời đồn này cũng không biết thật giả nhưng có thể xem là đúng, tuy mộ táng xuất hiện nhưng đến bây giờ vẫn chưa ai vào đó được.

Bởi vì bên ngoài di chỉ có khắc trận đạo khủng bố, chỉ cần không cẩn thận ẽ bị huỷ diệt, cũng đã có rất nhiều đại sư trận đạo đến để nghiên cứu trận pháp để bước vào trong. Ở một nơi hoang vu xuất hiện một toà cổ mộ to lớn, chính là cung điện của Vô Cực Đại Đế, nhưng mọi người chỉ đứng xa mà không dám đến gần, bên trong cổ mộ này khắc rất nhiều quang vân khủng bố.

Phía xa xa lại đứng không ít người, ánh mắt không ngừng nhìn về phúa này, dù nhạt nhưng vẫn bị chấn động, đây chính là di chỉ Thiên Diễn Thánh tộc, nếu như bước vào trong được sẽ có thể nắm lấy chỗ tốt nhưng đáng tiếc lại không cách nào vào. Phía trên một sơn mạch có hai thân ảnh đang đứng, một người là nữ tử với dung nhan tuyệt mĩ, thoát tục, người còn lại chính là Ma Vương áo đen, tóc dài phiêu động, hai người này chính là Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế.

– Không nghĩ đến khi xưa Thiên Diễn Thánh tộc còn lưu lại thủ đoạn, giấu mộ táng ở đây, ngươi nói ngày xưa ở Tuyết Nguyệt đã từng thấy Viêm Đế đúng không?

Ánh mắt Hi Hoàng nhìn Cửu U Ma Đế, thấp giọng hỏi. Cửu U Ma Đế khẽ vuốt cằm, ngày xưa Viêm Đế mang Lâm Phong đến bên cạnh hắn.

– Đã như vậy có nghĩa, Viêm Đế không chết hoàn toàn, hôm nay đã phục sinh, Thiên Diễn Thánh tộc đã đưa ra chỉ thị gì đó cho hắn, ta hoài nghi người hôm ấy xuất hiện trước cửa Quảng Hàn cũng cũng là hắn.

Hi Hoàng nói, Cửu U Ma Đế mặt không biểu tình mà đáp lại;

– Chính xác như vậy, với tài năng ngày xưa của hắn thì khi sống lại cũng có thể khuấy động cả một vùng.

– Tính sao, hiện tại trong tay ta có cường giả như mây, một tên chết đi sống lại như hắn thì có thể lật tung bao nhiêu được chứ.

Trong măt Hi Hoàng hiện lên đạo bén nhọn, nàng và Cửu U Ma Đế đều là người chết một lần rồi nên tâm rất cứng cỏi, chỉ lộ sự mãnh liệt đối với võ đạo, không ngừng trùng kích bình chướng.

– Đi về trước đi, trận pháp này chỉ sợ còn lâu mới giải được.

Hi Hoàng chớp loé rồi biến mất, Cửu U Ma Đế cùng theo sau. Bên ngoài mộ táng đã có rất nhiều người, dù sao thời điểm nó xuất hiện đã gây ra trận long trời lở đất, có không ít cung điện xung quanh bị phá làm không ít người tìm kiếm xem ngọn nguồn chấn động. Đúng lúc này, một nhóm thân ảnh từ xa đến, những người này là thanh niên mặc trang phục một màu với uy phong mạnh mẽ, hơn nữa còn có khí thế sắc bén lợi hại.

– Nhân vật lợi hại, những thanh niên này dù chỉ là hạ vị Hoàng nhưng lại sôi sục ý chí, không biết người thế lực nào.

Mọi người thầm cảm thân.

– Người của Thiên Nguyên cố đô, trang phục này này ta đã thấy qua một lần, đồng phục của Vân Tiêu học viện ở Thiên Nguyên cố đô.

Lúc này không ít ánh mắt nhìn bọn họ, đám thanh niên này cư nhiên là người của Vân Tiêu học viện, một trong ba toà thành trung ương. Không ít người nhìn sang bên cạnh, học viện là những nơi thần thánh trong đại lục này, Thanh Tiêu đại lục chỉ có ba toà thành trung ương có học viện, bọn họ bồi dưỡng ra vô số nhân tài, sau khi đệ tử ra khỏi đó, có người còn vang danh thiên hạ, vậy nên tất cả môn sinh của các học viện đều được mọi người tôn trọng vì rất có thể họ sẽ là cường giả trong tương lai. Những thanh niên Vân Tiêu học viện vô cùng hưởng thụ loại cản giác này, mỗi người đều toát ra uy phong mạnh mẽ.

– Không nghĩ tới người Vân Tiêu học viện sẽ đến, có vẻ như tin tức đã lan xa tồi, mà cũng thật công nhận tình báo của học viện làm việc thật kinh khủng.

Mọi người thầm nghĩ.

– Lại thêm một nhóm người Mọi người nhìn sang hướng khác lại thấy nhóm thanh niên khác đến, bọn họ không hề mặc trang phục một màu cũng không tạo cảm giác chỉnh tề.

– Người Vân Tiêu đến nhanh thật đấy.

Giữa đám người truyền ra một âm thanh khiến cho người Vân Tiêu ngưng lại, người đến từ Yêu Hồn học viện.

– Yêu Hồn học viện các ngươi cũng không chậm a.

Có người trong nhóm Vân Tiêu khẽ nói, ánh mắt hai bên chạm vào nhau như toé ra tia lửa điện, mỗi một thành trong ba toà trung ương đèu sỡ hữu mười học viện, người của các học ciện này gặp nhau khó tránh khỏi việc xích mích mâu thuẫn, mỗi một tên đều nghĩ bản thân xuất chúng.

– Yêu Hồn học viện!

Mọi người đơ ra, nghe đồn cường giả Yêu Hồn học viện đều có vũ hồn yêu thú, học viện này rất kì quái, chỉ nhận người có yêu hồn, bọn họ chỉ chuyên về bồi dưỡng một loại nhân tài nên tiềm lực vô cùng xuất chúng. Thật không nghĩ tới mộ táng Thiên Diễn Thánh tộc lại thu hút được nhiều người đến vậy, rất nhiều người đều đến từ nơi rất xa để có thể thấy được sự tồn tại của một thế lực từng xưng bá Vọng Thiên Cổ Đô, uy danh hiển hách, chỉ đáng tiếc, thế lực này khi biến mất đã tan thành mây khói, nơi đây chỉ còn là di tích lịch sử, đến hôm nay mới hoàn toàn xuất hiện trước mắt người đời. Ngày càng có nhiều người chạy đến từ khắp các nơi, khu vực vài trăm dặm quanh đây cực kì náo nhiệt, tuỳ tiện liếc nhìn xung quanh đều có thể thấy nhân tài. Gần đó có nhóm người cưỡi cổ buồn cực lớn trên không trung đến đây với tốc độ khủng bố, bọn họ từ trong tầng mây đã nhìn thấy đươc cổ điện to lớn, tâm khẽ rung động, tò mò không biết bên trong đang ẩn chứa điều gì.

– Lâm Phong, cổ buồm này của ngươi thật nhanh, có lẽ chúng ta là người đầu tiên của Thánh thành Trung Châu chạy đến đây.

Đạm Đài cao giọng nói, dù cổ buồm này không thể dùng công kích nhưng tốc độ nhanh thì có thể dùng thay phương tiện đi lại.

– Đi.

Chúng ta xuống xem một chút. Lâm Phong mỉm cười tâm niệm cừa động thì cổ buồm đã hạ xuống hấp dẫn không ít ánh mắt. Lại một nhóm thanh niên có khí chất phi phàm, điều này khiến người ta liên tưởng đến học viện.

– Vị đó… Lâm Phong.

Lúc này một người Vọng Thiên Cổ Đô nhìn Lâm Phong với vẻ mặt kinh dị, tên Lâm Phong ngày xưa bị thiên vứt bỏ nay đã trở về rồi. Không ít người ở Vọng Thiên Cổ Đô đều biết Lâm Phong, dù sao khi xưa hắn cũng đã gây nên chấn động không nhỏ, ánh mắt mọi người không ngừng nhìn sang, Lâm Phong đã gia nhập học viện?

– Không biết những người này là môn sinh học viện nào, Lâm Phong thế mà đã vào học viện và còn quay trở lại đây.

– Không chỉ Lâm Phong mà còn có Ô, Toan, Thanh Phượng đều theo hắn, bọn họ đều là hậu nhân của Vọng Thiên Cổ Đô Yêu giới.

Sau khi mọi người thấy bọn Thanh Phượng thì nghị luận.

– Chư vị cũng là người học viện?

Một người nhìn bọn họ với ánh mắt bén nhọn. Lâm Phong nhìn lại, một trường bào trắng lộ ra khí thế uy phong lẫm liệt.

– Các ngươi không phải người Thánh thành Trung Châu, vậy chỉ có một khả năng đến từ học viện trong ba toà thành khác ư?

Tần Vũ thấy bọn họ nên cũng hỏi một ít.

– Ngươi thật vô lễ, chúng ta hỏi trước mà không trả lời lại còn hỏi ngược chúng ta, học viện dạy các ngươi đây sao?

Lúc này truyền đến một tiếng quát lạnh lẽo, mọi người ngây ra rồi cười thầm, những tên này không cùng học viện nên rất hiếu thắng muốn tranh phong. Đạm Đài nhíu mày, lạnh nhạt nói:

– Chỉ hỏi một chút mà đã thành lễ nghi học viện, các ngươi cố ý gây chuyện à?

– Hừ.

Người kia cười lạnh.

– Gây chuyện thì thế nào?

– Ngươi… Đạm Đài giận dữ nhưng lại nghe thấy Tần Vũ nói: – Xem trang phục của bọn họ thì hình như người của Vân Tiêu học viện.

– Ngươi cũng có mắt nhìn đấy.

– Chúng ra không phải đến để cãi vả với các ngươi.

Ánh mắt Hầu Thanh Lâm lạnh lùng quét sang đám kia rồi đạp đi, mặc kệ những người này tranh phong đoạt thế.

Chương 1778: Gặp lại Y Nhân

– Cung điện, kim sắc cổ lộ, trận đạo.Lâm Phong bay lơ lửng nhìn xuống bên dưới, một cung điện mênh mông trước mặt, nguy nga đồ sộ nhưung bên trên lại khắc nhiều trận đạo đáng sợ, bất luận kẻ nào cũng không thể dùng ngoại lực mà phá vỡ được lớp chắn đó, dù sao đây cũng từng là Thiên Diễn Thánh tộc uy phong nhất Vọng Thiên Cổ Đô, vang danh cả Thanh Tiêu đại lục.

Những nhân vật trong đó đã từng hùng bá một cõi, có nhiều Thánh Đế còn không thể so sánh nên nó mới có uy danh như vậy, thôi diễn trận đạo sẽ nắm giữ được sức mạnh thiên địa, thay đổi càn khôn. Nếu như Thiên Diễn Thánh tộc để lại di chỉ, điều này có nghĩa đã có chuẩn bị trước khi bị huỷ diệt nên vào đó đâu có đơn giản, Ngoại trừ việc cứng rắn phá nó ta thì chỉ còn một cách, phá trận đạo của nó.

Trước Thiên Diễn Thánh tộc mộ táng có vô số trận đạo khắc chồng nhau, mỗi một trận pháp đều xoay quanh quang trận vân, lúc này có rất nhiều đại sư trận đạo đã đến đây nghiên cứu nhằm tìm cách phá giải.

– Chín đầu kim sắc cổ đạo mà mỗi một đầu đều bị quấn quanh, hơn nữa trận đạo cũng không giống nhau.

Lâm Phong nhìn xem kim sắc cổ lộ mà ngạc nhiên, trận pháp của Thiên Diễn Thánh tộc có thể nói đã đạt đến đỉnh cao, Vô Cực Thiên Đế ở Tứ Tượng vừ thanh danh vang dội vô cùng nhưng sở học của hắn phải đến Viêm Đế

– thái tử Thiên Diễn Thánh tôc mới phát huy mạnh mẽ, khó trách hồi xưa hắn luôn truy tìm Vô Cực Thiên Đế.

– Kim sắc cổ đạo, một bước một sát cơ, mà theo bước chân thì càng ngày càng lợi hại, trận đạo lợi hại thế này chỉ sợ phải thông quan ngàn đạo sát cơ mới có thể vào trong cổ điện.

Một vị cường giả nói ra lời làm người ta kinh hãi, phải thổng qua được hàng ngàn sát cơ mới vào được bên trong.

– Chín kim sắc cổ đạo này mỗi một đầu đều có lối vào, khi bước đến sẽ đến những nơi khác nhau?

Thiên Si nói nhỏ.

– Rất có thể.

Hầu Thanh Lâm đáp, kim sắc cổ lộ khôg giống nhau rất có thể dẫn đến nơi khác nhau.

– Còn không biết có thể mở được nó hay không nên chúng ta hãy cứ yên lặng theo dõi diễn biến thôi.

Lâm Phong chậm rãi nói, một nhóm người đi đến đứng trên ngọn núi nhìn xuống, cả chín kim sắc cổ lộ đều ẩn chứa sức mạnh trận pháp, muốn bước vào trong cũng không dễ dàng nên tạm thời cứ ở đây đã. Không chỉ đám Lâm Phong nghĩ vậy mà đa phần mọi người đều yên lặng quan sát, một số lo đi tìm kiếm kì ngộ quanh di tích. Thời gian trôi qua ngày càng có nhiều cường giả đến, bốn đại học viện của Thánh tành Trung Châu đều cử người đến, đến cả Chiến Vương học viện cũng có đến thêm vài người.

– Nữ nhân thật xinh đẹp a.

Đúc lúc này Đạm Đài mở miệng khen, trên hư không những thân ảnh tay áo bồng bềnh, một hàng bạch y tiến tử tiến đến kim sắc cổ lộ, mỗi một người trong đó đều tuyệt mĩ, kinh diễm làm không ít người nhìn theo, dường như tiên hạ xuống trần.

– Quảng Hàn tiên nữ đây ư?

Quả nhiên giống như đồn đãi mà xinh đẹp tựa thiên tiên. Tần Vũ nói, ánh mắt Hầu Thanh lâm và Thiên Si dừng lại trên một người:

– Y Nhân Lệ.

Cả hai đồng thanh, thánh nữ Y Nhân Lệ đã từng trong Lục Dục Tiện Cung. Ánh mắt Thanh Phượng nhìn Lâm Phong một cái, đêm hôm kia nàng cũng đã nghe được đoạn đối thoại của hai người, còn Hầu Thanh Lâm và Thiên Di cũng biết rõ Y Nhân Lệ, có vẻ như cũng lâu rồi. Y Nhân Lệ nghe được có người đang gọi tên mình thì nhìn qua, khi ánh mắt nàng huyển qua thấy Hầu Thanh Lâm và Thiên Si, cánh môi hơi run, ánh mắt đầy sự chấn động. Y Nhân Lệ nhìn về Lâm Phong đang rất bình tĩnh, không cảm xúc kế bên.

– Lâm Phong.

Y Nhân Lệ thì thào, hắn cũng gật đầu đáp lại:

-Y Nhân tiên nữ.

-Y Nhân tiên nữ… Trong lòng Y Nhân Lệ có một loại cảm giác khó tả, sau đó nàng gượng cười rồi gật đầu với bọn Lâm Phong đi theo các vị tiên nữ còn lại, nhìn một qua tiêu sái nhưng có chút cô đơn.

Ánh mắt Vân Thanh Nghiên nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Nàng thích ngươi?

Ánh mắt Lâm Phong trầm đục, nhưng lắc đầu:

– Chớ nói nhảm.

– Ta là nữ nhân, sao không hiểu được ánh mắt của nàng kia chứ, nàng khẳng định thích ngươi, chẳng lẽ ngươi làm tổn thương người ta?

Vân Thanh Nghiên cười nhưng Lâm Phong đã quyết định không quan tâm.

– Y Nhân Lệ gia nhập Quảng Hàn cung lại có năng lực trận pháp.

Thiên Si nhìn Y Nhân Lệ cùng với các tiên nữ khác bước lên nghiên cứu trận pháp để phá giải.

– Nàng hẳn sẽ không có lực lượng quá mạnh mẽ nhưng có khả năng tu luyện Thôi Diễn Thánh Kinh, nắm giữ lực lượng thôi diễn cường đại, nếu như ta đoán không sai, Quảng Hàn cung đang muốn bồi dưỡng chín tiên nữ này thành trụ cột vững chắc.

Lâm Phong khẽ nói. Trong Quảng Hàn cung sẽ không thiếu các loại điển tịch chứa công pháp Đế Kinh khủng bố, thậm chí cả Cổ Thánh Kinh, chỉ cần Quảng Hàn cung nguyện ý, có thể đem nó bồi dưỡng một vài nhân tài, chín vị này có thiên phú bất phàm nhất trong số đó.

-Xem ra gặp được người quen như như một cái duyên.

Hầu Thanh Lâm thấp giọng nói, thật không biết những người còn lại và cả sư tôn bọn họ đang ở nơi nào. Chín đại tiên tử đồng thời bước lên phá giải từng sát trận đơn giản nhất, bọn họ không ngừng tiến về phía trước, chín người thay phiên nhau thể hiện.

– Chín người phối hợp quá lợi hại.

Vân Thanh Nghiên khen ngợi, chín người phối hợp đồng đều với nhau, dường như mỗi người đều hiểu một ít về trận pháp rồi ghép lại vậy. Lúc này không ít người nhìn sâu vào bên trong, chẳng lẽ Quảng Hàn cung thật sự có thể giải ra? Sự thật chứng minh trận đạo này không thể bị phá dễ dàng, càng về sau chín đại tiên tử càng chật vật, mỗi một bước tiến về trước đã trở nên khó khăn. Trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua, Lâm Phong vẫn nhìn chằm chằm vào cổ đạo, dùng thần niệm khắc thành bản sao, mỗi một đường nhỏ cũng không bỏ qua. Trong mấy ngày này người cũng nhiều hơn, Chiến Vương học viện đến không ít, kể cả người Cơ Môn. Người Cơ Môn đương nhiên thấy bọn Lâm Phong, họ đứng bên núi khác trông qua.

– Những người này thật đáng ghét, không ngờ ở đây cũng gặp.

Một tên trào phúng, bọn Lâm Phong chẳng buồn đáp trả.

– Có những người không biết sống chết, tự tìm đến cái chết.

Lại thêm một vị, người Tinh Thần Môn trước giờ luôn cao ngạo, sau khi danh tính bị Thiên Đài lật đổ, bọn họ cực kì không thoải mái, hôm nay đến cùng người Nguyệt Môn, nên tỏ vẻ kiêu ngạo như xưa.

– Ở đâu cũng không thiếu chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng mà lại có ổ gà, kể cả trong học viện.

Đạm Đài hừ lạnh một cái làm những tên vừa mới nói chuyện như đóng băng.

– Nhanh xem, trận đạo gần được phá rồi.

Đúng lúc này truyền đến âm thanh, chín vị tiên nữ và các đại đạo trận sư đã liên thủ, dần dần đi đến phần cuối. “Ông!” Đúng lúc này, phía xa xuất hiện bóng hai người, Cửu U Ma Yêu và Hi Hoàng. Khi ấy, một đạo ánh sáng chói mắt bộc phát, kim quang bao phủ cổ đạo, trận vân biến ảo, từng đạo thân ảnh lóe lên bước vào cổ điện. Giờ phút này, mọi người đều điên cuồng lao lên trước, nhưng ngay lúc này, kim sắc cổ đạo lại biến ảo, một tiếng ầm trầm đục vang lên, cánh cửa đã khép, sát cơ khủng bố lập tức phát ra, người trong kim sắc cổ đạo lập tức bị giết chết.

– Cổ đạo đóng lại, trận đạo lại khởi động.

Mọi người hơi ngây ra không ngừng lùi lại.

– Lâm Phong, sao ngươi biết?

Tần Vũ hỏi Lâm Phong một tiếng vì vừa rồi Lâm Phong đã ngăn cản bọn họ tiếp tục tiến về trước.

– Ta không biết, nhưng dù nó có trở về như cũ ta vẫn có thể đi vào.

Lâm Phong nói, bọn Tần Vũ ngạc nhiên, Lâm Phong nói chắc chắn có thể vào được.

– Chư vị, liên thủ đi.

Lúc này truyền đến một âm thanh, chín vị tiên nữ Quảng Hàn hợp lực cùng các đại sư trận đạo tiếp tục phá trận. Rất nhanh, bọn họ bắt đầu bàn bạc, có người muốn lặp lại các bước giải khi nãy của Quảng Hàn cung.

– Trận pháp thay đổi.

Mấy người đi chưa được mấy bước đã nhận ra sự khác biệt.

– Theo ta.

Lâm Phong thấp giọng nói, lập tức bước chân ra, đi đến vị trí của Quảng Hàn vừa rồi, lập tức có từng đạo ánh sáng lóe lên, sát trận tiêu tan, Lâm Phong bước lên thêm chín bước. Trận pháp không thay đổi, nhưng hắn đã để ý, vừa rồi chín đạo cổ đạo lóe lên quang mang, trận pháp luân chuyển để ngăn chặn bọn họ.

Chương 1779: Vào cổ điện

– Kim sắc cổ đạo thật quái lạ.Lâm Phong bước chầm chậm trên kim sắc cổ đạo, hắn cảm nhận được rõ ràng lực lượng vô tận của nó, tài nghệ trận đạo của Thiên Diễn Thánh tộc đã đạt đến đỉnh cao. Lúc này, không ít ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong với vẻ mặt kinh dị, chỉ thấy Lâm Phong không ngừng bước về phía trước, mỗi một bước đều làm quang vân biến ảo và trận pháp được hoá giải, hắn không ngừng tiến vào trong từng tầng trận đạo một.

– Môn sinh của Chiến Vương học viện Thánh thành Trung Châu này có vẻ hiểu trận pháp.

Người Vân Tiêu học viện không rời mắt khỏi bọn Lâm Phong, người bên cạnh hắn đều có thể bước vào theo. Vũ Văn Hầu, Cơ Vô Ưu nhìn Lâm Phong thật sâu, tên này lại có thể đi vào kim sắc cổ đạo dễ dàng như vậy.

– Theo sau.

Từng đạo thân ảnh loé lên, người Vân Tiêu học viện tiến đến sau lưng bọn Lâm Phong, kim sắc cổ lộ này rất kì diệu, chỉ cần bị phá giải thì nó nhất định sẽ lại biến ảo nên bọn họ phải tranh thủ đi theo Lâm Phong, đợi đến khi hắn phá giải hoàn toàn thì có thể vào trước. Không chỉ người Vân Tiêu nghĩ vậy, bọn Vũ Văn Hầu cũng đến, vì có Lâm Phong phá giải trận pháp đằng trước nên bọn họ mới có thể đứng trên không thoải mái như vậy. Lâm Phong đang phá giải nhận ra điều này nên khẽ nhíu mày, quay đầu lạnh nhạt nhìn đám người, những tên này cũng biết kiếm tiện nghi thật, nếu như hắn thật sự phá xong thì chỉ sợ bọn người này sẽ chạy vào trước, thậm chí có thể ra tay tập kích lại họ. Thấy động tác của Lâm Phong dừng lại, mọi người đều thể hiện vẻ lạnh lùng sau đó nghe thấy Lâm Phong nói:

– Đều lùi ra ngoài kim sắc cổ lộ, nếu không ta sẽ không tiến lên dù chỉ nửa bước.

– Đệch?

Hàn quang trong mắt họ loé lên.

– Tiểu tử kiêu ngạo, ngươi phá trận chúng ta cũng không quấy rầy ngươi thế mà lại muốn húng ta ra ngoài.

Người Vân Tiêu học viện phóng thích hàn ý.

– Bây giờ ngươi muốn chết có phải không?

Cơ Vô Ưu cất giọng lạnh băng, bá đạo.

– Cút!

Ánh mắt Lâm Phong sáng lên, sắc mặt Cơ Vô Ưu trở nên âm trầm, trên người có luồng khia tức Thanh Long đang muốn bùng nổ, chứa uy áp đáng sợ.

– Ngông cuồng.

Một cường giả Vân Tiêu học viện quát lớn đạp mạnh chân về trước, trực tiếp đánh ra một đạo công kích hướng về đám người sau lưng Lâm Phong, muốn cho bọn họ một ít giáo huấn. Lâm Phong bước chân ra, quang vân khủng bố liền tụ lại, một đạo quang vân trong kim sắc cổ lộ sáng lên phóng thích uy áp đáng sợ. “Ầm ầm!” Công kích kia trong khoảnh khắc đã hoá thành phấn vụn, sát cơ chém xuống không ngừng. Các môn sinh Vân Tiêu học viện đơ người ra, sao kim sắc cổ lộ này lại dễ dàng bị Lâm Phong điều khiển đến vậy, bọn họ bị bay ra trong chốc lát, Lâm Phong lại cười lạnh rồi bước chân ra, lập tức lan tràn kim sắc quang mang hoá thành tù lao nhốt người kia trong đó, hình ảnh này làm mọi người biến sắc.

– Trảm!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, kim sắc cổ đạo phát sáng hoá thành sát cơ trực tiếp chém về phía tù lao trong hư không đó, những người bên ngoài đều cảm nhận được uy áp khủng bố mà lui lại, hư không như bị nổ tung, tù lao vừa rồi cùng thân ảnh vị kia đã biến mất hoàn toàn. Một màn này làm mọi người khẽ co giật, một vị hạ vị Hoàng đỉnh phong lại bị giết chết bởi trận pháp.

– Kim sắc cổ lộ thật cổ quái.

Mọi người nhìn chằm chằm cổ lộ, càng đi sâu vào thì uy lực càng khủng bố, còn Lâm Phong khi trong đó như cá gặp nước, chỉ cần thôi động trận phâp đã phát ra uy lực đáng sợ, đây chỉ mới ở bên ngoài đã vậy thì kho vào trong sẽ càng khủng khiếp.

– Cút.

Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng nhìn Cơ Vô Ưu và đám người xung quanh.

– Gia hỏa cuồng vọng.

Trong mắt mọi người chứa sát ý nồng đậm, nhất là Cơ Vô Ưu, Lâm Phong lại dám quét mắt về phía hắn bảo cút, nhục nhã vô cùng. “Rống!” Một tiếng rồng ngâm vang lên, thủ chưởng Cơ Vô Ưu đột nhiên run lên, bên trong trận phâp xuất hiện một đầu Thanh Long khủng bố xuất ra một cổ đạo hoang vu, trong chớp mắt mang theo khí thế chém giết bay đến bọn Lâm Phong, nếu như nó đánh trúng, chỉ sợ bọn họ sẽ bị thương nặng thậm chí bị giết chết. Lâm Phong liên tục bước chân ra, bên trên kim sắc cổ đạo xuất hiện một tấm lưới khổng lồ bao phủ lấy Thanh Long, tiếng xé gió truyền đến, Thanh Long chia năm xẻ bảy, từng giọt máu tươi văng tứ phía.

– Thanh long đồ đằng của Cơ gia quả nhiên lợi hại, hồn phách như một thực thể sống.

Mọi người thầm than nhưng kim sắc cổ lộ này đáng sợ đến mức nó cũng không làm gì được. Kim quang khủng bố lại lần nữa phóng lên trời, bọn Cơ Vô Ưu khôn ngừng lui lại, hai tay cũng không được yên, chưởng ra thủ chưởng gào thét, long trời lở đất, kim sắc quang hoa cũng dường như bị ngăn cản lại. Lâm Phong vẫn tiếp tục bước ra, dần dần phá giải được càng nhiều kim sắc cổ lộ, thần sắc cường giả trầm xuống rồi nhanh chóng lui lại, trong giây lát đã ra ngoài hoàn toàn, mắt vẫn cứ nhìn bóng dáng Lâm Phong chằm chằm. Lâm Phong lạnh lùng quétr mắt qua bọn họ rồi xoay người tiếp tục bước đi bên trong trận pháp.

– Kim sắc cổ lộ càng đi vào trongg thì uy lực càng cường đại, nên Lâm Phong càng có thể dùng lực lượng mạnh mẽ đó, chúng ta không thể đến gần hơn.

Vĩ Văn Hầu nghĩ, bọn họ đều đứng bên ngoài nhìn vào, nếu như Lâm Phong thật sự có thể phâ giải trận pháp thì bọn họ chắc chắn sẽ xông lên. Không ít người nhìn theo buóc chân hắn, nhất là những nhân vật đại sư trận đạo, bọn họ cũng đã nhìn ra một ít dấu hiệu, chỗ Lâm Phong hước vào ban nãy người Quảng Hàn cung đã phá, chín cổ lộ trở nên biến ảo khó lường, giờ phút này điều bọn họ cần làm là quan sát Lâm Phong làm cách nào để tìm kiếm rồi phâ để lát vào.

– Hắn vậy mà thật sự có thể phá trận.

Mọi người thấy Lâm Phong vẫn đi về trước, đến chỗ sâu trong đó, nếu như tiếp tục có lẽ khôngg bao lâu nữa sẽ vào được cổ điện.

– Chuẩn bị cho tốt.

Vũ Văn Hầu nhìn chằm chằm, hội tụ khí tức để tuỳ thời đều có thể cướp đường vào. Lại thêm một thời gian Lâm Phong đã đến nơi cuối cùng, cỗ khí tức mênh mông tràn đến, Lâm Phong khẽ cười lạnh bước chân không ngừng rung động, kim sắc cổ lộ lập tức phát sáng lên, một cỗ sát cơ ngập trời bùng nổ.

– Đi.

Từng đạo thân ảnh cuồn cuộn hướng về phía Lâm Phong, sát cơ kia đã che mất cổ đạo, tiếng vang ầm ầm, cánh cửa cổ điện đã mở ra, bọn Lâm Phong tức tốc chạy vào.

– Tránh ra.

Một chưởng ấn bay đến trực tiếp đánh bay tên đang đứng gần cử nhất, công kích giao hoà với trận đạo tạo nên sự chấn động, kim sắc cổ đạo lại lần nữa biến ảo.

– Không tốt, mau lui lại.

Âm thanh giận dữ truyền đến làm cho đám người rời khỏi, nhưng vẫn có người bay về trận đạo và bị nó nuốt lấy đến xương cốt cũng không còn.

– Vô liêm sỉ.

Sắc mặt mọi người khó coi nhìn về nơi bọn Lâm Phong biến mất, kim sắc cổ lộ cũng đã khép kín ngăn bọn họ bên ngoài.

– Kim sắc cổ lộ biến ảo, phải nhanh chóng đi tìm lối vào.

Mộ vị đại sư nói, bọn họ phải tìm bộ pháp của Quảng Hàn cung và Lâm Phong, vừa rồi đi từ trận đạo vào, Lâm Phong phát hiện sớm nhất sau Quảng Hàn cung nên đó là nhóm thứ hai bước vào.

– Đúng, chỉ cần có thể tìm được lối vào, lão phu có cách để vào.

Một vị lão giả nói, vừa rồi ông quan sát Lâm Phong rất kĩ, ông đã dừng thần niệm khắc lại lúc Lâm Phong giải trận.

Chương 1780: Năng lực đại Đế

Lúc này chỉ có hai nhóm người, Quảng Hàn cung và Lâm Phong vào trong cổ điện.

Trong nháy mắt Lâm Phong bước vào cổ điện đã nhìn thấy một tầng kim sắc lưu quang đang chuyển động không ngừng trên không, nó hoá thành uy áp chèn ép bọn họ.

– Hả?

Ánh mắt Lâm Phong ngưng trọng ngẩng đầu nhìn lưu vân biến ảo tren đầu, tình huống gì đây.

– Tu vi của ta… Trung vị Hoàng duy nhất trong đám người – Vân Thanh Nghiên lên tiếng, Lâm Phong nhìn sang lại thấy sắc mặt nàng đã biến đổi dường như đang rất kinh ngạc.

– Sao vậy?

Lâm Phong hỏi. Vân Thanh Nghiên ngẩng đầu lên, trong ánh mắt chứa sự bất ngờ:

– Uy áp này áp chế tu vi!

– Áp chế tu vi?

Lâm Phong kinh ngạc nhìn Vân Thanh Nghiên, nàng phóng thích ra lực lượng của mình cho hắn xem, pháp tắc lực lượng cường đại nhưng chỉ ở cấp độ hạ vị Hoàng đỉnh phong, tu vi khẳng định đã bị áp chế.

– Đúng vậy, tu vi của ta bị hạ bậc.

Vân Thanh Nghiên cảm thấy thật thần kì, loại năng lực này không mang đến cho nàng cảm giác bức nối giam cầm gì cả nhưung pháp tắc và tu vi quả thật đã bị áp chế.

– Cổ điện này có thể áp chế tu vi.

Ánh mắt Lâm Phong loé lên tia sáng, trước mặt họ giờ có trận đạo kim sắc cổ lộ giống như bên ngoài như muốn kéo dài từ ngoài vào nhưng lại rộng lớn hơn, đại điện trở nên vô biên không biết đi đâu.

– Hình như trước mặt có người.

Hầu Thanh Lâm nói nhỏ, phương xa xa của điện có một thân ảnh đang đứng trên toà điện nhìn thê lương bắt ngang qua núi.

– Đi xem.

Lâm Phong loé lên đạp về phía đó, chốc lát sau đã đến nơi, bên trên có mười tám thân ảnh với hình thái khác nhau, giống như mười tám cổ Hoàng đứng sừng sững nơi đó không nhúc nhích, hai bên điện có dòng sông vàng toả hào quang sáng rực, dường như chỉ cần bước vào trong sẽ bị đóng băng.

– Người chết hay người sống?

Đạm Đài nói nhỏ, mười tám thân ảnh này không nhúc nhích, dường như không có sinh mênh

– Ta thử xem.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm vào đó rồi bước chậm đến, ngay khi hắn đặt chân đến gần, một đạo hào quang đánh về phía hắn làm cho hắn phải lập tức lui về vị trí cũ.

– Chuyện gì xảy ra?

Lâm Phong lui về sau thì không thấy hư không chấn động nữa, mọi thứ như chưa hề xảy ra.

– Lâm Phong, ngươi gặp chuyện gì?

Vân Thanh Nghiên hỏi.

– Thời điểm ta bước đến đã gặp phải công kích, một chưởng ấn cường đại, lại như có như không, không cách nào phá được.

Lâm Phong hồ nghi nói ra, tình huống này thật quỷ dị.

– Công kích ý chí.

Thanh Phượng nghe Lâm Phong nói thế thì lên tiếng giải thích, bọn họ căn bản không thấy công kích nhưng Lâm Phong chắc chắn không lừa bọn họ làm gì, vậy thì khả năng duy nhất là ý chí công kích, mười tám tượng cường giả này chính là ý chí mà mười tám vị thật sự lưu lại, chỉ cần có người muốn đến gần thì sẽ bị công kích.

– Công kích ý chí?

Lâm Phong nhíu mày:

– Ý chí công kích tại sao lại như có như không, mà chỉ khi đến gần mới bị còn các ngươi không có?

– Vì mười tám người này đều do ý chí các Đại Đế hoá thành.

Thanh Phượng nói kĩ hơn:

– Cảnh giới đại Đế, thần hồn hoà nhập với thiên địa, năng lượng khó lường, công kích như có như không, nó có thể hư vô cũng có thể là thực thể.

Vân Thanh Nghiên nghe vậy khẽ gật đầu:

– Ta cũng đã từng nghe phụ mẫu nói đến, cảnh giới Đại Đế và vũ Hoàng khác nhau một trời một vực, một khi thần hồn dung nhập vào thiên địa, chịu đựng được sự tôi luyện của đất trời thì có thể hoà hợp giữa các hệ lực lượng với thiên địa, tay chưởng ra chấn động trời đất, cái phất tay chặt đứt núi sông, một tia thần niệm thôi cũng có thể tạo ra một dòng sông.

– Một cái vẫy chặt đứt núi sông, tia thần niệm tạo sông suối.

Lâm Phong thì thào, không chỉ huỷ diệt mà còn có thể sáng tạo, Lâm Phong đã từng nhìn thấy trận chiến của đại Đế, dù kinh tâm động phách nhưng thứ hắn thấy chỉ mới bên ngoài, hai lần đại Đế xuất hiện đều bị chém chết, hắn còn nghĩ sao lại yếu ớt như vậy, không mạnh hơn Vũ Hoàng bao nhiêu cả. Nhưng hắn đã không biết chênh lệch giữa các đại Đế, giống như khi đại Đế gặp thánh đế, hắn không hề hiểu đại Đế có năng lực gì hay am hiểu thần thông gì, càng không biết thánh Đế có khả năng huỷ thiên diệt địa thế nào, dù sao cũng chưa từng va chạm với cường giả cấp bậc đại Đế mà.

– Sáng tạo thế nào?

Lâm Phong hiếu kì hỏi.

– Đến cảnh giới Đế, các loại lực lượng sẽ hoá hư, chúng ta tu luyện nhiều thần thông công kích là thế nhưng cũng chỉ là bản thu nhỏ của công kích của đại Đế, chính bọn họ đã tạo ra nó, giống như Cơ Vô Ưu có Thanh Long công kích một khi như vậy dường như sẽ có rồng thật xuất hiện, nếu như đó là công kích của đại Đế sẽ càng chân thực hơn, một vị khống chế thuỷ hệ lực lượng thì chỉ cần rạch tay một cái trên trời sẽ xuất hiện một dòng sông, người khống chế hoả lực lượng thì khi hắn giận dữ sẽ xuất hiện hoả diễn luyện ngục.

Vân Thanh Nghiên nói với Lâm Phong, gia hoả này không biết chuyện gì xảy ra, cả cảnh giới Đế cũng không biết, may mà cha mẹ nàng vốn ở cấp bậc thiên Đế nên đối với năng lực của đại Đế và thiên Đế nàng cũng có hiểu biết, dù thánh Đế vẫn có thể biết.

– Nói như vậy, mười tám người này đều do ý chí của đại Đế lưu lại ư, khi chúng ta bước vào sẽ bị công kích.

Tần Vũ nói, Vân Thanh Nghiên khẽ gật đầu:truyện Kiếm Hiệp

– Đúng là vậy, nhưng có vẻ chúng ta phải thông qua khảo nghiệm này mới có thể đến được bên kia.

– Trực tiếp phá huỷ xem.

Đạm Đài bước lên trước, một âm thanh gào rống mãnh liệt truyền đến, con sử tử hướng về phía đó mà chém giết với uy lực cường hãn. “Oanh, oanh oanh” Từng đạo công kích đánh vào những tượng người đó nhưng chúng không hề động đậy, có vẻ đã không có tác động.

– Bước vào cổ điện này đều bị áp chế tu vi ở hạ vị Hoàng, đại Đế cũng không ngoại lệ, dường như Thiên Diễn Thánh tộc đã sớm có chuẩn bị, loại công kích này không thể nào đánh động được đâu, vẫn nên đi qua như thường thôi.

– Ý chí công kích, Sở Xuân Thu tu luyện Thôn Thiên Thánh Kinh nuốt được ý chí cổ Hoàng nên có thể nắm giữ lực lượng đáng sợ, có thể trực tiếp lấy ý giết người, dường như hắn đã đến gần cảnh giới Đế rồi.

Lâm Phong nói nhỏ, không biết tốc độ tu luyện khủng bố của hắn có liên quan đến Thôn Thiên Thánh Kinh này không.

– Ta đi trước thử một chút, nếu như đây là một loại khảo nghiệm thì chỉ sợ chín đạo kim sắc cổ lộ kia sẽ có các loại khảo nghiệm khác nhau làm không ít người phải ở lại đây mãi mãi.

Lâm Phong nói, lại bước. Lên trước lần nữa, lần này đương nhiên hắn có chuẩn bị, trên người có phong pháp tắc bao quanh. Lúc đó từng đạo công kích khủng bố hướng về Lâm Phong, tuy tốc độ hắn nhanh nhưng luồng công kích kia cũng nhanh không kém lại còn mạnh mẽ như thiên lôi. Hai tay Lâm Phong oanh sát đến, chiến xa cuồn cuộn nổi dậy gào thét oanh kích lại ý chí công kích kia. Nhưng ý chí hai bên khác nhau, một kiếm chém tất cả, chém đứt cả ý chí của hắn, băng phong thiên địa, mọt cỗ uy áp to lớn đè xuống trấn áp Lâm Phong. Ầm! Thân thể Lâm Phong bị bức lùi lại vị trí cũ, sắc mặt hắn lạnh dần.

– Mọi người cẩn thận, những ý chí này công kích đến giới hạn của cổ điện mà thôi, công kích mang theo lực lượng tối thượng và nhất định không thể gấp gáp được.

Sau khi Lâm Phong thăm dò đã nói với bọn họ, ánh mắt hắn trở nên đen kịt mà chậm rãi bước đi. Tốc độ lúc này của Lâm Phong không nhanh, trên người phóng thích nhiều hệ pháp tắc ra khủng bố phóng đại trong mắt hắn như muón nuốt chửng nó, khiến ý chí người khác lung lay.

Mắt Lâm Phong đã hoá thành ma nhãn, đồng thời Cửu U tuyền hiện ra, vạn vật bất xâm, hắn lại bước nhanh về trước. Hai chưởng đáng sợ cùng đánh về phía Lâm Phong, khí thế không thể né tránh.

“Đông!” Hắn đạp mạnh chân xuống, quang vân chợt loé lên, Tử Hà Chiến Xa lại gào thét như muốn chôn vùi thủ chưởng, Lâm Phong tiếp tục bước từng bước vững chắc về phía trước. Kiếm quang hiện lên, nó chém từ phía trước đến cũng mang khí thế không người nào có thể trốn, thủ chưởng Lâm Phong lập tức xẹt qua làm ý cảnh lan khắp không gian chặt đứt tiếng của đối phương, dưới chân hắn cũng không dừng lại, cứ bước ra tạo hào quang trận đạo sáng chói, ánh mắt những người sau hơi giật, tên này vậy mà lưu lại để đânh những công kích kia chứ không tiếp tục đi về trước.

Bọn họ bên ngoài cũng không thấy rõ lắm công kích của đại Đế nên chỉ thấy Lâm Phong đang va chạm với nó tạo ra lực lượng đáng sợ, nhưng họ cũng biết lực lượng công kích đó chỉ ở cấp hạ vị Hoàng thôi mà lai đáng sợ vô cùng, đương nhiên ở đây cũng mới chỉ là toà thứ nhất. Đúng lúc này kim sắc quang mang dưới chân hắn tách ra làm thân ảnh hắn biến ảo, biến mất tại chỗ và lại xuất hiện ở nơi khác trong toà điện.

– Hư không trận đạo.

Tần Vũ hơi kinh ngạc, lâm Phong lại có thể khắc được hư không trận đạo xuyên không gian.

– Những ý chí công kích này không ngăn được trận đạo nên vẫn không sao, các ngươi cũng đến thử năng lực mình xem, nếu không được thì chỉ cần đến giữ dẫn động văn lộ sẽ có thể qua.

Lâm Phong nói, hắn cũng không khắc thêm một trận đạo khác bên đó, nếu như vậy thì sẽ lãng phí một cơ hội để thử sức dù cho bên kia đã bị áp chế!Nguồn truyện audio

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 1 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)