Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 353 [Chương 1761 đến 1765]
❮ sautiếp ❯Chương 1761: Thanh Long Đồ Đằng
Sắc mặt Vũ Văn Hầu bên trong đám người trở nên khó coi, Tinh Thần môn do hắn phụ trách nên chuyện sỉ nhục như này cũng giống như chính hắn bị làm nhục.
Bộc Dương và Lãnh Hạ, hai người đứng thứ năm và thứ sáu trên Tiềm Vương Nhân Bảng, họ cũng chính là hai hãn tướng thứ hai và thứ ba của Tinh Thần Môn, ngoại trừ Cơ Vô Ưu đang ở ngoài ra, họ là những người mạnh nhất, còn tên gia hoả Cơ Voi Ưu này tuy là người Tinh Thần môn nhưng hắn ở lại cũng vì Cơ Thương nên Vũ Văn Hầu không thể điều khiển hắn được.
Lâm Phong chà đạp thân thể Bộc Dương làm sắc mặt hắn càng khó coi hơn, mặt nhăn nhó miệng không ngừng phun máu, hắn hoàn toàn không nghĩ đến sẽ có một ngày mình thê thảm đến thế này. Không chỉ hắn không ngờ mà người bên dưới cũng không nghĩ tới Lâm Phong lại làm vậy với Bộc Dương.
Bộc Dương nhất định sẽ hận hắn thấu xương, Dương Sở Ca khi thấy một màn này cảm thấy lãnh lẽo trong lòng, thực lực của tên Lâm Phong này thật lợi hại, nếu như khi trước mà chiến thật với hắn thì kết cục của mình cũng giống như tên này rồi.
– Hì hì, xem ra những người kia không thể đòi lại Giao Long rồi, ta nhất định phải kéo hắn vào Vân Môn.
Vân Thanh Nghiên cười nói, ánh mắt dễ thương không ngừng loé lên tia sáng.
– Cút!
Lâm Phong hung hăng đá Bộc Dương ra bên ngoài, đối với loại người này thì không cần phải khách khí làm gì mà cứ trực tiếp đá xuống đài là được.
– Trận chiến này xem như trời định.
Mọi người âm thầm nói, Bôc Dương bại, Lãnh Hạ cũng bại, hiện tại tinh thần môn chỉ còn lại Vũ Văn Tịnh. Hai người Lâm Phong và Thiên Si cùng hướng đến nơi chiến đầu của Hầu Thanh Lâm và Vũ Văn Tịnh tạo thành thế tam giác, dù cả hai chưa phóng ra bất kì loại khí tức nào nhưng chỉ đứng đó đã đủ doạ người rồi. Vũ Văn Tịnh hiển nhiên đã bị ảnh hưởng, dù sao chung quanh nàng hiện tại cũng có ba cường giả cùng lúc đứng đó, nhưng nàng cũng chỉ cơ thể tiếp tục kiên trì chiến đấu chứ không thể làm gì khác, Lâm Phong và Thiên Di chưa ra tay mà nàng lại nhận thua như vậy thì còn ai coi ra gì? Sao nàng lại có thể nhận thua trên chiến đài được chứ. Hầu Thanh Lâm lại không hề bị ảnh hưởng, tu la luân hồi ngay càng mạnh mẽ tàn sát xung quanh Vũ Văn Tịnh khiến nàng tuỳ thời đều có thể rơi vào luân hồi, thế cục chiến đáu dần rơi về mọt bên.
– Đủ rồi!
Vào thời khắc này lại vang lên âm thanh làm chấn động cả không gian khiến đôi mắt mọi người giương lên, tiếng này của Cơ Vô Ưu, hắn đã lên tiếng chứng tỏ hắn muốn tham dự vào chuyện này rồi. Thực lực của Cơ Vô Ưu không hề tầm thường, có người nói lấy thực lực hiện tại của hắn có thể đánh gục trung vị Hoàng, thậm chí hắn đã có đủ năng lực tiến vào Địa Bảng nhưng tên này rất kiêu ngạo, nếu như không nắm chắc được khả năng chiến thắng người đứng đầu Địa Bảng, hắn sẽ không ra tay. Còn có người nói Cơ Vô Ưu đứng đầu Tiềm Vương bảng mà đến mất người phía sau liên thủ đối phó cũng không lại, tin đồn này dù chưa hề được chứng thực nhưng cũng không thể phủ nhận thực lực cường đại của hắn. Lâm Phong và Thiên Si chuyển mắt nhìn sang Cơ Vô Ưu, ngạo khí của người này như toát ra từ cốt cách, dường như lời hắn nói chính là ý chỉ, không thể không tuân theo. Đây là lần đầu tiên Lâm Phong nhìn thấy Cơ Vô Ưu nên đương nhiên không biết người này là ai, nhưng dù không biết thì hắn vẫn có thể cảm giác được thực lực phi phàm của người này. Người tu võ có người thu liễm tính khí còn có người lộ ra bên ngoài, Cơ Vộ Ưu thuộc vế sau, phong mang lộ ra mà không hề có ý định thu liễm.
– Lại là người Cơ Môn.
Lâm Phong thốt lên khi nhìn thấy Cơ Vô Ưu đứng bên cạnh Vũ Văn Hầu, trong mắt hắn hiện lên quang mang, không để ý đến Cơ Vô Ưu. Thiên Si cũng không để ý đến mà chắp tay trước ngực, coi như không nghe được gì. Còn Hầu Thanh Lâm thì càng không, khi chiến đấu hắn càng không để ý gì. Người xem trầm mặc nhưng bên trên chiến đài vẫn khí thế như trước, lời nói của Cơ Vô Ưu khiến cho toàn bộ đều tự giác im lặng nhưng trên chiến đài vẫn tiếp tục đấu, hắn đã bị bơ.
– Ta nói các ngươi ngưng chiến.
Âm thanh của Cơ Vô Ưu lại vang lên, hắn bước ra trước như một cơn gió mạnh đến trên chiến đài.
– Cuộc chiến giành vị trí Tiềm Vương Bảng mà ngươi nói ngừng là ngừng à?
Thiên Si thốt lên, trong nội tâm không hề hài lòng, những người Cơ Môn này từ khi họ vào học viện đã luôn làm khó dễ họ, nhưng loại khó dễ này chỉ có thể chấp nhận và thần phục bọn họ, không thể không nghe lời, nếu không cường giả cơ môn sẽ xuất hiện, ngươi đánh người này sẽ có người khác xuất hiện tiếp theo.
– Ta nói ngưng chiến thì phải ngừng.
Cơ Vô Ưu bước lênkhông xuống sát chiến đài, thanh âm cuồng vọng vẫn vang xa, hắn nói ngừng buộc phải ngừng. Người này trước giờ đã rất cuồng vọng nhưng đó cũng do hắn có thực lực cường đại, huynh trưởng hắn còn phong vân một cõi đến nỗi toàn bộ Thánh thành Trung Châu này chỉ sợ có Doanh Thành của Thiên Thần học viện mới có thể so sánh, tuy hắn là đệ đệ nhỏ tuổi của Cơ Thương nhưng thực lực cũng không kém, trận đấu đầu tiên khi bước vào Chiến Vương học viện đã làm cho cả trường chấn động, hôm nay đã sớm hùng bá Tiềm Vương bảng, vậy mà bây giờ mấy tên mới vào lại không nghe lời hắn. Hắn nói ngưng chiến nhất định phải ngừng ngay. Lâm Phong chậm rãi nhìn qua Hầu Thanh Lâm đang chiến đấu với Vũ Văn Tịnh mà ánh mắt hiện lên hàn quang, đánh ra một quyền, Tử Hà Chiến Xa bay vù vù lên trời với khí thế chấn áp như làm cho hư không vỡ ra làm nhiều phần điên cuồng tiến đến Vũ Văn Tịnh.
– Làm càn!truyện Kiếm Hiệp
Cơ Vô Ưu gầm lên một tiếng, đạp mạnh chân khiến sau lưng hắn hiện lên một quầng sáng chói, bên trong nó như có một con Thanh Long, dường như một đồ đằng.
– Thanh Long Đồ Đằng, vũ hồn và thiên phú Cơ gia, nó cho phép dùng lực lượng Thanh Long tối đa làm cho người nắm giữ có được thân thể của rồng và lực lượng mạnh mẽ cực đại.
Khi tất cả thấy Thanh Long Đồ Đằng của Cơ Vô Ưu thì khẽ run, đây chính là lực lượng của dòng chính Cơ gia, Cơ Thương khi trước còn đáng sợ hơn, hắn có tận chín con Thanh Long quấn quanh, có người nói đây hắn có vương thể và lực lượng tuyệt đỉnh nên mới có thể đánh vũ hoàng một cách dễ dàng. “Đông!” Cơ Vô Ưu bước mạnh về trước làm cho cả không gian bị rung động, hắn lúc này giống hồng hoang mãnh thú khủng bố mạnh mẽ.
– Người này rất mạnh.
Lâm Phong nhìn một màn này thì nghĩ thầm, Thanh Long Đồ Đằng ư, người này mang đến cho hắn cái cảm giác như khi phải đối mặt với Băng Tuyết Yêu Long chân chính ở mười hai thần điện, một cảm giác cuồng bá thiên hạ. Thiên Si nhướng mày, hắn đương nhiên cũng xảm nhận được thực lực khủng bố, nhưng hắn lại bước lên trước, sau lưng xuất hiện kim thân phật tượng, 36 chỉ thủ chưởng ấn cùng giao hoà hoá thành kim sắc phật chưởng to lớn đánh xuống. “Rống!” Cơ Vô Ưu hé miệng phun ra một âm thanh vang dội, một con Thanh Long như bay ra từ miệng hắn, hư không xung quanh điên cuồng rung động, rồng ngâm không ngừng truyền đến một lực lượng mạnh mẽ.
– Nói chuyện ra rồng!
Mọi người nhìn hình ảnh này mà khẽ run, những người chưa từng thấy hắn cũng đã khắc sâu hình ảnh này vào lòng, Cơ Vô Ưu đã như vậy thì huynh trưởng hắn lợi hại bao nhiêu đây, khó trách ngoài thanh niên vinh dự được gọi mạnh nhất của Thánh thành Trung Châu còn có một người khác. “Ầm ầm!” Đại chưởng ấn kim sắc bị phá nát sụp đổ thành từng khối chia năm xẻ bảy, vậy mà dư uy thanh long vẫn còn tiến lên mạnh mẽ như muốn nuốt láy Thiên Si. Chưởng ấn phật đạo trên cơ thể Thiên Si đã va chạm với Thanh Long, cả hai cùng biến mất nhưng Cơ Vô Ưu lúc này đã tiến về trước, cười lạnh:
– Một người như vậy cũng dám cãi lời ta, tự tìm đường chết.
Dứt lời, song chưởng Cơ Vô Ưu đánh ra cuồng Long gào thét, mở ra một đại đạo trên trời rồi bay về phía Thiên Si. Cổ phật kim thân nhanh chóng hội tụ, những chưởng ấn chứa sức mạnh cường đại được đánh ra không ngừng nhưng Thanh Long vẫn phá huỷ tất cả mà tiến lên. Kiếm quang chém rách thiên địa xuất hiện, cổ phật kim thân của Thiên Si đã hoá thành một thanh kiếm bổ đến và Thanh Long lập tức bị ngăn cản, nó bị chém đứt ra, máu bay tung toé trong hư không, dường như đây là một con rồng thật chứ không phải do huyễn hoá thành, vì vậy vẻ ngoài của nó mới chân thật và thực lực cường đại đến vậy.
– Cút ngay!
Cơ Vô Ưu tung một quyền về phía Thiên Si, nhưng nó dường như không phải nắm đấm bình thường mà như một con hồng hoang Trát Long ẩn chứ sức lực lớn mạnh. Một tiếng ầm ầm vang lên, kim quang trên người Thiên Di nổ tung, thân thể bị bức lui lại, khoé miệng chảy ra một dòng máu tươi, nhục thể của người này quá khủng bố, như một con rồng thật sự vậy. Trong lúc hai người chiến đấu Lâm Phong cũng không ra tay tương trợ, đây là trận chiến của tam sư huynh nên dù thua cũng phải thật tiêu sái, hơn nữa vừa rồi khi Thiên Si tiến lên đứng trước hắn thì hắn đã hiểu tâm tư của Thiên Si sư huynh, cường giả va chạm với nhau thì mới có thể cảm nhận được thực lực của chính mình.
Chương 1762: Quật Khởi Chi Chiến
– Bọn chuột nhắt các ngươi thế mà cũng muốn ngăn cản ta.Thần sắc Cơ Vô Ưu lạnh buốt bước đi trong hư không khiến hư không rung chuyển, bốn phía chấn động. Thiên Si nhìn chằm chằm Cơ Vô Ưu, kim thân phật quan lại hội tụ, dù cho có bại vẫn muốn tiếp tục chiến đấu.
– Ta đến.
Lâm Phong đứng trước người Thiên Si, mỉm cười nói:
– Sư huynh, để ta thử xem.
– Hắn đấu?
Mọi người nhìn chằm Lâm Phong, sức chiến đấu của ba huynh đệ này nằm ngoài sức tưởng tượng của mọi người, mỗi người đều thâm tàng bất lộ, Lâm Phong vừa chiến thắng Lãnh Hạ không bao lâu nay lại muốn đánh với Cơ Vô Ưu.
– Hai người các ngươi cùng lên, thế nào?
Trên lưng Cơ Vô Ưu có Thanh Long Đồ Đằng, con rồng tựa như một vật thể sống chân thật vậy, trên người Cơ Vô Ưu toả ra khí tức đáng sợ, hắn lại tiến lên trước.
– Đã có Thanh Long Đồ Đằng nên nhục thể người này rất đáng sợ hơn nữa tu vi còn ở hạ vị Hoàng đỉnh phong, thực lực vô cùng mạnh, chỉ sợ còn khủng bố hơn nhục thể của ta.
Lâm Phong thầm nghĩ, vừa rồi khi tên này đánh tam sư huynh hắn cũng đã thấy được sự đáng sợ. Pháp tắc chi lực vận chuyển khắp người bao bọc lấy toàn cơ thể hắn, trong lòng bàn tay Lâm Phong đang có các loại lực lượng pháp tắc hội tụ nhau, đồng tử hắn trở nên lạnh dần, Thiên Ma kiếp dần quấn quanh thân thể, Lâm Phong bước chân ra mang theo cỗ uy lực đáng sợ.
– Không biết tự lượng sức mình!
Cơ Vô Ưu phóng ra, hai người đồng thời bay về phía đối phương, khoảng cách cả hai ngày càng gần. Thanh lòng gào thét làm cả thiên địa run rẩy, càn khôn rung huyển, cánh tay Cơ Vô Ưu có rồng quấn quanh toả ra sức lực ghê gớm. “Rống, rống!” Âm thanh rồng ngâm vang lên không ngừng nghỉ khiến đồng tử mọi người co rút bởi vì lần ngâm này không phải phát ra từ người Cơ Vô Ưu mà từ Lâm Phong, một cỗ uy lực cường đại xuất hiện sau lưng hắn, dường như nó nắm giữ sức mạnh lớn mạnh trong toàn thiên địa.
– Cút ngay.
Cơ Vô Ưu đánh ra một quyền với sức mạnh phá thiên đáng sợ. Lâm Phong cũng không hề yếu thế tung một quyền ngay lập tức, Hiên Viên Cự Phủ cũng trong quyền của hắn va chạm với bên kia, hai con rồng cùng rít gào làm Bát Hoang rung chuyển, luồng khí tức toả ra từ chúng như muốn phá nát cả không gian này. “Đông!” Chưởng lực của hai người đã chạm vào nhau nhưng người bên dưới lại cảm thấy đây chính là sự va chạm của hai con rồng to lớn mạnh mẽ, rồng ngâm đã chấn động đến họ, trong lòng đã run sợ vô cùng khi Long khí không ngừng luật động tạo ra âm thanh vù vù, rốt cuộc hai người họ cũng bật ra lùi lại. Đôi mắt Cơ Vô Ưu lạnh lùng, tóc dài tung bay, một bộ dạng kiêu ngạo nhìn chằm chằm Lâm Phong trước mặt, nhục thể của người này không thua kém gì hắn cả. Trường bào Lâm Phong tung bay cuồn cuộn, đồng tử đen kịt vô biên, cả thân thể cũng hắc hoá, mắt vẫn nhìn phía trước với bộ dáng tự tin không sợ hãi, dù tới bây giờ hắn vẫn không biết mình đang đối phó với người phương nào nhưng thông qua thực lực vừa nãy hắn có thể nhận ra tên này đang ở cảnh giới hạ vị Hoàng, người có thể so đấu nhục thể với hắn tuyệt đối hiếm thấy. Lâm Phong không biết mình đánh với ai nhưng người bên dưới thì biết rõ, khi hai người va chạm không ngừng tạo ra rung động làm họ chấn động, xem ra bọn họ vẫn còn đánh giá thấp khả năng của Lâm Phong, nhục thể tên này có thể đạt đến trình độ đó quả thật quá đáng sợ.
– Ngay cả Cơ Vô Ưu hắn cũng có thể đánh được dù trong trận chiến không chiếm được thế thượng phong a.
Nhiều người lộ ra vẻ kinh ngạc và Vũ Văn Hầu cũng không ngoại lệ, hắn ta ngạc nhiên rất lớn. Xem ra tất cả đều đánh giá thấp năng lực của người mới vào này rồi.
– Nhục thể cường đại như vậy khó trách lại dám ngăn cản ta.
Cơ Vô Ưu phát ra âm thanh lạnh lẽo, trong đám người ở Chiến Vương học viện này thì Lâm Phong là người đầu tiên có thể so nhục thể với hắn. Nhưng mà, như vậy đã đủ sao! Mọi người thấy trước người Cơ Vô Ưu xuất hiện hào quang chói mắt, một cự đỉnh Thanh Long xuất hiện, phía trên nó có phù văn Thanh Long phảng phất khí tức đỉnh cao.
– Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lực lượng thật sự.
Cơ Vô Ưu gầm lên rồi tung ra thủ chưởng mạnh mẽ, Thanh Long cự đỉnh lập tức bay về phía Lâm Phong với khí thế chém giết, giống như sức mạnh vô biên của một con rồng đang giương nanh múa vuốt, toàn bộ áp xuống Lâm Phong. “Đông!” Thủ chưởng của Lâm Phong cũng tung ra, trước người hắn xuất hiện từng đạo vân quang trong hư không, chúng dệt thành tám lưới ẩn chứ sức mạnh kinh khủng. Động tác trên tay Lâm Phong nhanh như chớp, trong nhât mắt đã hoàn thành vài chục lần rung động, trận vân cực lớn xuất hiện tạo thành chứ phá cực to đồng thời còn có một cỗ uy áp không ngừng dao động. Song chưởng của Lâm Phong đánh tới, Tử Hà Xa Chiến khí hiện bao phủ bên trên trận pháp toả ra khó thế bất diệt.
– Rống rống….
Bên trong Thanh Long Cự Đỉnh có rồng không ngừng gào thét, nó va chạm với Tử Hà Chiến Xa làm chấn động khu vực, dường như nó hoảng loạn, muốn phá vỡ trói buộc, Tử Hà Chiến Xa đánh vào trong cự đỉnh tạo ra tiếng vang không ngừng, cuối cùng một tiếng ầm vang lên, cự đỉnh bị phá. Thần sắc Cơ Vô Ưu lạnh dần, huy động sức mạnh làm lập tức xuất hiện một con rồng mở ra một cái cổ đạo để đánh tan Tử Hà Chiến Xa.
– Trận đạo.
Ánh mắt Cơ Vô Ưu nhìn chằm chằm Lâm Phong, người này biết trận pháp, hơn nữa còn phi thường lợi hại, có thể khắc trận trong một thời gian ngắn như vậy và còn mang công kích dung nhập vào đó để phát huy uy lực đáng sợ.
– Tên Lâm Phong này còn có át chủ bài, đến cả Thanh Long Cự Đỉnh cũng bị hắn phá giải, chắc chắn về mặt trận đạo hắn cũng rất khủng bố.
Mọi người nhìn hai lần va chạm mà kinh hãi, tên đó không chết non còn Cơ Vô Ưu trong hai lần đấu cũng không chiếm được thế thượng phong, lúc này Lâm Phong tỏ vẻ đương nhiên, việc đáng làm thì phải làm. Trong một chiến trường khác, tu la luân hồi kiếm của Hầu Thanh Lâm rốt cuộc đã đánh vào lực lượng kinh khủng của Vũ Văn Tịnh, một tia kiếm đã đánh nàng bay ngược ra xa, sắc mặt nàng rất khó coi, cuộc chiến này bại hoàn toàn, ba ngươi ra trận đều thua hết, cũng may Cơ Vô Ưu ra tay chứ nếu không nàng đã bị ba người họ vây quét. Ánh mắt Lâm Phong nhìn sang thấy Vũ Văn Tịnh đang bay đến đây, nàng cũng nhìn thấy hắn, không khỏi quát một tiếng rồi bắt đầu công kích sang bên này.
– Cút!
Tử Hà Chiến Xa hung mãnh đánh ra khiến sắc mặt Vũ Văn Tịnh thay đổi, thân thể lập tức lui về sau mãnh liệt. Hầu Thanh Lâm cũng không khách khí mà đánh ra một kiếm khiến Vũ Văn Tịnh tiến thoái lưỡng nan, một màn này khiến đám người bên dưới không khỏi cảm thán hai huynh đệ này quả nhiên không khách khí, cần đó là đối thủ tuyệt phải lạnh lùng. Thần sắc Cơ Vô Ưu loé lên đánh ra một quyền về phía Vũ Văn Tịnh giúp nàng cản được Tử Hà Chiến Xa, Vũ Văn Tịnh lại có thể tiến về phía Lâm Phong lần nữa.
– Hừ!
Lâm Phong bước mạnh chân ra giống như một vị tử thần đánh vào ý chí bất ổn của Vũ Văn Tịnh. Tử Hà Chiến Xa cuồn cuộn áp từ trên trời xuống, Vũ Văn Tịnh né sang bên với tốc độ cực nhanh nhưng Lâm Phong cũng đã tiến đến tung ra một quyền trực tiếp đánh vào cơ thể nàng khiến nàng thổ huyết, thân thể Vũ Văn Tịnh nhanh chóng lùi lại rơi vào trong ngực Cơ Vô Ưu. Thất bại, lần này Cơ Môn xem như hoàn toàn thất bại, Lãnh Hạ bị đánh văng ra khỏi chiến đài còn Bộc Dương bị đánh rồi bị vũ nhục, Vũ Văn Tịnh cũng không cách nào tránh khỏi kết cục bị đánh, dù cơ Cơ Vô Ưu xuất hiện cũng không thể ngăn cản, trận chiến này, Cơ Môn thất bại toàn tập, nếu không có Cơ Vô Ưu ra tay thì Vũ Văn Tịnh đã không chống đỡ được đến bây giờ. Từng thân ảnh bước ra, Lâm Phong đang đứng đối mặt cới hai người Cơ Vô Ưu và Vũ Văn Tịnh, bên cạnh hắn có Hầu Thanh Lâm bên trái, Thiên Si bên phải, trường bào bọn họ tung bay, khí thế lấn áp hai người kia.
– Trên Tiềm Vương Nhân bảng chỉ sợ khó kiếm được ai có khả năng đánh được với ba huynh đệ đó rồi.
Mọi người thấy một màn này thì thầm nghĩ, trận chiến này giống như trận đấu quật khởi của ba người Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm và Thiên Si làm vang dội cả Chiến Vương học viện, từ trước đến giờ hẳn là rất lâu rồi mười vị trí đầu của Tiềm Vương Nhân bảng chưa thay đổi a.
Chương 1763: Bàn Bạc
Cơ Vô Ưu cảm nhận được khí tức của ba người đang dừng trên người mình, trong ánh mắt ngoại trừ sự kiêu ngạo còn có lạnh lùng quét về phía Lâm Phong.
Tên Lâm Phong này thực lực không hề kém hắn, hai người còn lại cũng vậy, nếu như ba người họ liên thủ xuất kích thì dù hắn cũng bại, hai lần va chạm vừa rồi với Lâm Phong hắn chưa hề chiếm thế thượng phong lần nào. Thần sắc Vũ Văn Tịnh trong ngực Cơ Vô Ưu càng ngày càng lạnh lẽo, nàng thất bại, bị Hầu Thanh Lâm đanh bại rồi lại bị Lâm Phong đánh bay một cách thảm hại.
– Người đánh trên chiến đài một khi thua sẽ lập tức có người bên dưới can thiệp, xem ra các ngươi lấy mạnh hiếp yếu, lấy nhiều khi ít đã thành thói quen rồi.
Hầu Thanh Lâm lạnh lùng nói:
– Tinh Thần môn cũng không gì hơn.
– Nhị sư huynh, huynh xem mấy người chúng ta phải chăng cũng có thể lập thành một tiểu môn rồi, giống như bọn họ còn có thể làm nên trò trống mà, chúng ta mấy người đã có thể dễ dàng đàn áp bọn họ.
Lâm Phong mỉm cười, Hầu Thanh Lâm hơi suy nghĩ mà nhìn Lâm Phong.
– Môn phái tên gì?
Hầu Thanh Lâm hỏi.
– Thiên Đài thì thế nào?
Lâm Phong mỉm cười , ánh mắt Hầu Thanh Lâm hơi trầm xuống còn Thiên Si khẽ run khi nghe cái tên đã lâu không được nhắc đến – Thiên Đài.
– Không biết tự lượng sức mình.
Cơ Vô Ưu nói rồi lập tức mang theo Vũ Văn Tịnh quay người đi, trước khi đi còn nói:
– Chuyện hôm nay ta tạm thời ghi nhớ, đến khi tái chiến ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
– Ách!
Mọi người nghe được lời này hơi giật mình, hai đạo công kích vừa rồi của Cơ Vô Ưu đã rất mạnh mẽ mà lại còn đòi tung toàn lực, đến bây giờ dù đã chứng kiến một màn vừa rồi nhưng mọi người vẫn nghĩ Lâm Phong sẽ không phải đối thủ của Cơ Vô Ưu. Nhưng dù gì Lâm Phong cũng là người mới mà làm được như thế thì mọi người đã được mở rộng tầm mắt rồi, vị đứng thứ hai trên bảng – Kinh Thú chỉ sợ cũng khó đối phó với Lâm Phong. Kinh Thú đang đứng trong đám người nhìn lên chiến đài, hai tay khoanh trước ngực, trên mặt reo nụ cười thản nhiên, những tên này mạnh mẽ vô cùng, họ có thể khiến Cơ Vô Ưu phải tạm lui, với tính khí kiêu ngạo của Cơ Vô Ưu thì một khi đánh được hắn nhất định sẽ đánh đến cùng, nhưng làn này hắn không nắm chắc nên mới rời đi, không dám lấy một địch ba. Mà Tinh Thần Môn vốn là bên sai nên không lẽ Cơ Vô Ưu đánh không nổi lại kêu những người kia lên sao?
– Cụp đuôi rời đi lại nói lời hùng hồn, vừa rồi có ai bảo hắn lưu tình đâu.
Bên dưới chiến đài vang lên một âm thanh, Đạm Đài bước ra nói với đám Lâm Phong, nhếch miệng cười:
– Lâm Phong, thực lực của ngươi khiến ta phải giật mình, ta chỉ vừa bước vào Tiềm Vương Bảng thôi mà ngươi đã trong nhóm mười người đầu.
– Hai vị huynh đệ này cũng thật lợi hại, Đạm Đài bội phục.
Đàm Đài chắp tay với Hầu Thanh Lâm và Thiên Si, hắn nghe Đại Hại Trùng nói hai người này đều là huynh đệ Lâm Phong, cùng một sư tôn, cũng không biết dạng người gì mà có thể dạy ra toàn ưu tú và nhân tài như vậy.
– Đi, nơi này nói chuyện bất tiện.
Lâm Phong cười nói, mấy người lập tức rời khỏi nơi này. Vũ Văn Hầu và người của tinh thần môn sớm đã không còn ở đây, hôm nay thất bại thảm hại cùng nhục nhã như vậy sao còn dám ngồi đây lâu hơn, vốn muốn lấy Bộc Dương lập uy nhưng không ngờ cả hắn cũng bại.
– Đến Phong Vương Điện xem.
Không ít người mở miệng nói rồi nhao nhao chạy đến Phong Vương Điện, hôm nay trên chiến đài kịch liệt như vậy chắc chắn sẽ có thay đổi trên bảng, nhưng mọi chuyện cũng hơi mơ hồ, tình huống này hẳn là người phụ trách sẽ dựa trên phán đoán và đánh giá của mình thôi. Không ít người tiến vào Phong Vương Điện, quả nhiên các bài danh mới đã có, bảy người vừa rồi nằm ngay hàng trên bảng. Cơ Vô Ưu vẫn đứng thứ nhất, Lâm Phong va chạm với hắn cũng chỉ ngoài luồng, không phân định được thắng thua nên hắn vẫn vững vàng đó, muốn cướp đi vị trí này chỉ sợ sẽ có một trận chiến khốc liệt thật sự. Mà phía sau Cơ Vô Ưu vẫn là Kinh Thú. Nhưng sau lưng Kinh Thú đã xuất hiện tên Lâm Phong, điều này làm mọi người ngạc nhiên, Lâm Phong cũng không có đấu với người thứ ba nhưng lại đứng ở vị trí của người ta, đây có thể hiểu là sự tán thành về thực lực của Lâm Phong, trực tiếp đặt tên hắn ở vị trí cao. Hầu Thanh Lâm thay thế Bộc Dương, dù sao cũng coi như hắn đánh bại Bộc Dương vì Vũ Văn Tịnh đã bị Lâm Phong đánh bay chứ không phải hắn, và hắn không đứng thứ năm mà đứng thứ sáu. Vũ Văn Tịnh thứ bảy vì nàng không đánh lại Hầu Thanh Lâm nhưng có thể xem như thắng Thiên Si. Thiên Si thì đứng thứ tám trong bảng. Còn Bộc Dương và Lãnh Hạ đứng sau Thiên Si, từ vị trí thứ năm, thứ sáu mà họ đã bị đẩy xuống thứ chín và mười.
– Chỉ sợ những vị đứng thứ ba thứ tư không cam lòng, Hầu Thanh Lâm cũng chưa chiến với những người kia mà đã nằm thứ sáu, nếu như lại có ý kiến thì bài danh chắc chắn sẽ bị thay đổi nữa.
Mọi người thầm nghĩ, lần thay đổi này đã rất kinh khủng, mười vị trí đầu của Tiềm Vương bảng đã một thời gian không đụng đến mà một khi có lại gây chấn động như vậy. Còn đán Lâm Phong không hề quan tâm đến điều này, kì thật bọn họ không hề chú ý đến Tiềm Vương bảng mà chỉ xem trọng thực lực, đứng đầu bảng đương nhiên chứng tỏ có thực lực mạnh mẽ, nhưng họ càng chú ý đến tài nguyên hơn, Chiến Vương Điện, Tuyên Điện bọn họ đều muốn vào, còn có Tiên Sơn gì đó không biết lúc nào có thể đặt chân đến, dường như chỉ có phong vương trên thiên bảng mới được vào. Trong sân nhỏ, Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm và bọn Đạm Đài đang ngồi trò chuyện, thậm chí Tần Vũ cũng đến nơi này, hắn đã thấy thần uy hôm nay của Lâm Phong.
– Lâm Phong, ta thật không nghĩ tới chiến lược của ngươi lợi hại như vậy, lấy mạnh đối mạnh, mấy tên gia hoả kia muốn tới tìm ngươi đòi vật Giao Long gì đó mà sau khi trận đấu kết thúc đều nhanh chóng rời khỏi Chiến Vương học viện chúng ta, đến rắm cũng không dám thả một cái.
Tần Vũ cười to, vừa rồi thời điểm Lâm Phong chiến đấu cũng đã truyền không ít tin tức đến dưới chiến đài, Tần Vũ cũng đã biết ngày xưa Lâm Phong được gọi người bị thiên vứt bỏ ở Vọng Thiên Cổ Đô.
– Đây là do bên trong học viện, nếu ở bên ngoài thì họ cũng không dễ nói chuyện như vậy đâu.
Lâm Phong cười nói.
– Dù sa, bên trong học viện họ cũng không dám giương oai, đến cả Cơ Môn ngông cuồng cũng bị các ngươi dạt dỗ, lần thất bại nhục nhã của Cơ Môn như vậy ta mới thấy lần đầu a.
Tần Vũ khi mới thấy Lâm Phong cứ nghĩ rằng hắn sẽ bị Cơ Môn mài mất nhuệ khí nhưng lại không ngờ tới kết qủa bất ngờ thế này.
– Đúng rồi, ngươi định sáng lập môn phái trong Chiến Vương Học Viện thật sao?
Tần Vũ nhớ đến lời nói của Lâm Phong lúc còn trên chiến đài mà hỏi. Lâm Phong đưa mắt nhìn sang hai vị sư huynh, ánh mắt ba người chạm vào nhau đều nhìn thấy được sự rung động trong mắt đối phương. Bọn họ vẫn luôn nhớ về Thiên Đài, có thể xây dựng lại Thiên Đài và duy trò trật tự của tiểu thế giới chính là nguyện vọng của họ, sớm muộn gì cũng phải hoàn thành. Mà trong Chiến Cương học viện này thì cường giả như mây, nếu như bước ra ngoài đều là nhân vật yêu nghiệt một phương, tiềm lực phát triển cực kì lớn, nếu có thể lôi kéo vài người của Chiến Vương học viện cùng thành lập Thiên Đài thì cực kì tuyệt vời, nhưng không biết thành lập một môn phái trong đây thì thế nào.
– Hoàn toàn đúng, nhưng chúng ra không biết phải làm thế nào.
Lâm Phong gật nhẹ.
– Nếu như ngươi sáng lập môn phái thì Tần Vũ ta nguyện ý gia nhập.
– Hắc hắc, tính thêm ta một người.
Đạm Đài nhếch miệng cười, người Tinh Thần Môn ai ai cũng đều kiêu ngạo, nếu như Lâm Phong thành lập một môn phái thì rất có thể sẽ sớm đuổi sít sao họ thôi.
– Ta sớm đã là một nửa người Thiên Đài rồi.
Đại Hại Trùng nói.
– Đúng, bây giờ chúng ta chỉ có quy mô thế này nhưng về sau có thêm người sẽ trở thành một môn phái to lớn cường đại, nhiều năm sau chúng ta có thể cắm dùi cắm rễ trong này rồi.
Thiên Si khẽ cười nói, thành lập Thiên Đài chắc chắn là chuyện hắn tán đồng nhất rồi.
– Đúng vậy, có một nhóm nhỏ thì về âu chúng ta có thể hoàn thành dễ dàng nhiệm vụ rèn luyện của Tuyên Điện.
Tần Vũ nói, Chiên Vương học viện có rất nhiều môn phái đều tồn tại vì Tuyên Điện, giống như việc Lâm Phong đi qua nhiều nơi vậy, có một nhóm người liên thủ thì đi qua cũng sẽ dễ dàng hơn, hơn nữa còn có thể giúp sức nhau, Lâm Phong lần này về được toàn thân cũng là nhờ đến pháp bảo và một ít thủ đoạn nếu không hắn đã không thể có Giao Long, vậy nên chuyện này với hắn cũng cần thiết.
Chương 1764: Thiên Đài Thành Lập
– Lâm Phong!Lúc này, bên ngoài truyền đến một âm thanh thanh thúy, nhìn lên hư không thấy ngay hai đạo thân ảnh xuất hiện, đó chính là Vân Thanh Nghiên và một thanh niên mặc trường bào kim sắc, còn Dương Sở Ca bây giờ không có ở đây, hắn là tộc nhân của Thánh Dương Thánh tộc nên đương nhiên không thể tiếp xúc với Lâm Phong. Lâm Phong hơi ngạc nhiên, nhìn Vân Thanh Nghiên hỏi:
– Ngươi tới đây có chuyện gì không?
– Đương nhiên, ta muốn thương lượng với các ngươi chuyện quan trọng.
Vân Thanh Nghiên lộ ra vẻ xinh đẹp cười:
– Ngươi nhìn xem, nơi này có không ít người nằm trong Tiềm Vương bảng, đội hình này rất tốt nhưng lợi hại nhất vẫn là Vân Thanh Nghiên ta đây, người nằm trong Địa bảng.
– Địa bảng?
Lâm Phong ngạc nhiên nhưng lại lập tức mỉm cười, khó trách hắn cảm thấy cái tên Vân Thanh Nghiên này hơi quen, thì ra đã ở trong Địa bảng.
– Sau đó thì sao?
Lâm Phong hỏi. Ánh mắt Vân Thanh Nghiên lóe lên ánh sáng lạ, nhìn Lâm Phong:
– Không phải vừa rồi ngươi ở trên chiến đài nói muốn thành lập môn phái ư, không bằng gia nhập môn phái của ta đi, Vân Môn a.
– Vì sao ta phải gia nhập môn phái của ngươi?
Lâm Phong hỏi lại.
– Ta là cường giả trên Địa bảng, thực lực lợi hại nhất trong đây nên đương nhiên các ngươi gia nhập vào Vân Môn ta rồi.
Vân Thanh Nghiên hất cao đầu khiến đám Lâm Phong cảm thấy thú vị, Vân Thanh Nghiên không hề có một chút khí chất của cường giả Địa bảng.
– Chúng ta chuẩn bị khai sinh môn phái riêng tên Thiên Đài nên không thể gia nhập vào Vân Môn của ngươi được.
Thiên Si lại nói tiếp:
– Nói cách khác, ngươi cũng gia nhập Thiên Đài chúng ta đi?
Ánh mắt Vân Thanh Nghiên không ngừng lóe lên, cười nói:
– Muốn ta gia nhập Thiên Đài cũng được nhưng vị trí môn chủ này phải đưa cho người mạnh nhất đảm đương, mà ta lại là người đó.
– Thiên Đài không có môn chủ, tất cả mọi người đều như nhau.
Lâm Phong lắc đầu, môn chủ của Thiên Đài phải giữ lại. Hầu Thanh Lâm và Thiên Si đương nhiên hiểu rõ ý của Lâm Phong, Thiên Đài vĩnh viễn chỉ có một môn chủ, đó chính là sư tôn của họ.
– Như vậy sao được, một môn phái sao có thể không có môn chủ, người đó chính là người đưa ra mệnh lệnh.
Vân Thanh Nghiên hơi khó hiểu hỏi.
– Gia nhập Thiên Đài đều là huynh đệ nên không có chủ nhân, không có mệnh lệnh, nếu như người đó có ý xấu thì tất cả mọi người có thể cùng chém chết hắn.
Thần sắc của Lâm Phong nghiêm nghị nói ra một cách chậm rãi, lời nói khiến mọi người rung động. Lâm Phong nếu như đã muốn xây dựng lại Thiên Đài ở Chiến Vương học viện thì Thiên Đài này phải có sự đoàn kết lực lượng, không phải người của tộc mình thì chắc chắn sẽ có nảy sinh dị tâm, những người đó cũng không cần vào làm gì, Lâm Phong muốn Thiên Đài này phải giống như mười một vị huynh đệ bọn cùng hợp sức lại, mọi người đều là anh em với nhau, công bằng, thì mọi thứ mới có thể hòa hợp và tiến bộ, cường đại đến mức làm người khác nghe đến tên đã phải run. Vân Thanh Nghiên trừng mắt nhìn Lâm Phong một cái, gia hỏa này sao nghiêm túc vậy chứ, chỉ cần có ý xấu sẽ bị chém chết tập thể, thật tàn nhẫn.
– Ngươi còn muốn vào Thiên Đài không?
Lâm Phong cười cười nhìn Vân Thanh Nghiên.
– Hừ, ngươi dọa ta à, ta muốn vào Thiên Đài, không làm môn chủ cũng được nhưng các ngươi phải gọi ta là đại sư tỷ.
Vân Thanh Nghiên hừ lạnh.
– Gia nhập Thiên Đài chúng ta đương nhiên hoan nghênh mà ngươi muốn rời khỏi cũng đều được, nhưng vẫn câu nói vừa rồi kia, nếu ngươi dám có ý xấu với Thiên Đài và làm tổn hại các huynh đệ khác thì đều có chung kết cục.
Thần sắc Lâm Phong nghiêm túc và trang trọng nhìn về phía bọn Tần Vũ và Đạm Đài:
– Đại Đài, Tần Vũ, đối với các ngươi ta cũng sẽ vẫn nói vậy, vào Thiên Đài thì chúng ta chính là huynh đệ nhưng nếu một ngày nào đó các ngươi phản bội thì ta sẽ không lưu tình.
– Hiểu rõ, Đạm Đài ta sao lại là loại người này đây.
– Yên tâm, nếu như đã gia nhập thì phải tin tưởng vào cách làm của ngươi, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia.
Tần Vũ gật đầu đồng tình, hắn đương nhiên hiểu ý của Lâm Phong, có những lời vẫn nên nói rõ trước.
– Tốt rồi, từ nay về sau mọi người chính là huynh đệ có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu.
Lâm Phong xòe bàn tay ra, Hầu Thanh Lâm, Thiên Si, Đại Hại Trùng, Đạm Đài đồng loạt vươn tay đặt lên nhau.
– Còn có đại sư tỷ ta nữa.
Vân Thanh Nghiên cười duyên rồi bước lên trước đặt tay lên trên, nhưng thanh niên đi cùng nàng lại không có hứng thú, nói:
– Thanh Nghiên, ta đi trước.
Dứt lời hắn quay người rời đi. Mọi người rút tay ra, Vân Thanh Nghiên cười nói:
– Thiên Đài của chúng ta bây giờ đã có chút quy mô rồi nhưng vẫn phải cần mở rộng, xem ra đại sư tỷ ta đây phải đi tuyên truyền một chút để người của Chiến Vương học viện đều biết đến, như vậy về sau mới có người gia nhập.
– Không sai, bây giờ dù chúng ta có nhiều cường giả lợi hại, trong top mười của Tiềm Vương bảng đã có ba vị của chúng ta, tương lai còn có thể vào Địa bảng và Thiên bảng, nhưng chuyện ngày hôm nay vẫn chưa đủ vang dội để hấp dẫn đến các lão ngoan đồng lợi hại, dù sao thì nó vẫn có chút hấp dẫn với tân sinh, những người thân cô thế cô không thể tiến vào Tiềm Vương bảng sẽ không cách nào bước vào Tuyên Điện hay Chiến Vương Điện, càng khỏi phải nói đến các loại lịch lãm hay tài liệu công pháp thần thông.
Tần Vũ phân tích:
– Đương nhiên nếu môn phái chúng ta có thể được học viện tán thành, được các trưởng lão ủng hộ thì lúc đó có được sức hấp dẫn rồi.
– Lấy được sự tán thành của học viện?
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía Tần Vũ, chuyện này hắn chưa từng nghe đến.
– Đúng vậy, ngươi không biết đó thôi, vài môn phái mạnh nhất trong học viện này, cả Cơ Môn đều có các lão ngoan đồng làm chỗ dựa, ví dụ như Cơ Môn, Cơ Thương và một vài lão có quan hệ mật thiết đấy, còn các môn chủ khác cũng đều là đệ tử của bọn họ nên có thể tiến vào Tiên Sơn, triệu tập được sức mạnh cường đại của các cường giả trong đó.
Tần Vũ giải thích, sau đó Vân Thanh Nghiên mỉm cười, nói:
– Điểm ấy các ngươi cứ giao cho ta đi.
– Giao cho ngươi?
Lâm Phong kinh ngạc nhìn Vân Thanh Nghiên.
– Ta là đại sư tỷ của Thiên Dài nên đương nhiên muốn cống hiến, ta có quen biết mấy vị trưởng lão, chỉ cần sau này các ngươi biểu hiện tốt thì ta có thể giới thiệu các ngươi trước mặt bọn họ, đến lúc đó các ngươi nhập môn của bọn họ rồi lại vào học viện triệu tập người, như vậy không sợ sẽ không có cường giả vào môn phái chúng ta rồi.
Vân Thanh Nghiên khẽ cười, Lâm Phong không khỏi ngạc nhiên, cô nàng vậy mà lại quen biết với các vị trưởng lão, khu vực Tiên Sơn kia nghe nói không phải người được phong Vương trên Thiên bảng thì không được vào.
– Thiên Đài dù nhận người nhưng chỉ nhìn tâm, không cần số lượng, vẫn câu nói cũ, không phải loại ta muốn thì dù thực lượng mạnh cách mấy hay thiên phú như thế nào cũng không nhận.
Lâm Phong nói rồi nhìn Vân Thanh Nghiên:
– Vân Thanh Nghiên, chuyện tuyên truyền này giao cho ngươi và Tần Vũ đi làm, chúng ta đối với học viện này vẫn chưa quen lắm.
– Yên tâm, giao cho ta.
Vân Thanh Nghiên gật đầu đáp ứng, nói với Tần Vũ:
– Tần Vũ, đi theo đại sư tỷ nào.
Tần Vũ âm thầm đổ mồ hôi lạnh, cô nàng này tuổi cũng không lớn nhưng lại cứ thích làm đại sư tỷ a. Lâm Phong nhìn dáng vẻ đau khổ rời đi của Tần Vũ, quay sang nói với hai người Hầu Thanh Lâm và Thiên Si:
– Nhị sư huynh, các ngươi có thấy đại sư huynh không?
Sắc mặt Hầu Thanh Lâm trầm xuống, khẽ lắc đầu:
– Đại sư huynh hóa thân bảo hộ chúng ta rời đi cũng không biết huynh ấy có thể thoát khỏi sự truy đuổi của chín đại Tiên Cung Thiên Bảo không, những năm gần đây ta và Thiên Si vẫn luôn ở cùng nhau, cũng vừa gặp ngươi ở Thánh thành Trung Châu này.
– Thế giới mênh mông rộng lớn mà chúng ta trước kia mới chỉ nghe đến Thánh thành Trung Châu nên ta tin tưởng mọi người sẽ tìm được nơi này, còn Bát Nhã, Ly Hận và Hình Chiến bọn họ bị Tề Thiên Bảo khống chế về sau ta sẽ giải cứu bọn họ, không biết hôm nay họ thế nào rồi, sau này chúng ta nhất định phải đinhìn xem một chút.
Hầu Thanh Lâm nghe được trầm mặc, những người bọn họ nhìn vậy nhưng khi trước đã từng bị đám người Tề Thiên Bảo khống chế, cũng may hiện tại không sao.
– Đợi một khoảng thời gian sau chúng ta liền trở về diệt chín đại Tiên Cung Thiên Bảo.
Trong ánh mắt Hầu Thanh Lâm hiện lên một đạo hàn quang lạnh lẽo:
– Chỉ sợ hiện tại tiểu thế giới đã bị họ không chế rồi.
– Đây cũng chỉ là chuyện không sớm thì muộn.truyện ma
Lâm Phong nhẹ gật đầu, không nói đến cả chín đại Tiên Cung Thiên Bảo mà ít nhất cũng phải diệt được Tề Thiên Bảo, Dược Vương Tiên Cung và vài cỗ thế lực của họ.
– Tuy nói Thiên Đài thành lập rồi nhưng chúng ta vẫn phải tăng cao thực lực của bản thân, hôm nay chúng ta đã hoàn toàn đắc tội với Tinh Thần Môn, ta chuẩn bị bế quan một thời gian để tăng cao thực lực.
Lâm Phong cảm thấy thời gian hiện tại vô cùng cấp bách, hắn nhất định phải nhanh chóng quật khởi thì Thiên Đài mới có thể đứng vững, thực lực bản thân không đủ mạnh để phát triển nó thì cũng uổng công.
– Ngươi nói không sai, người hôm nay cùng ngươi chiến đấu chính là người đứng đầu Tiềm Vương bảng – Cơ Vô Ưu, thực lực không chỉ mạnh bình thường.
Đạm Đài nói, Lâm Phong không biết được đối thủ của mình là ai nhưng hắn ở bên dưới cũng đã nghe đến.
– Cơ Vô Ưu?
Lâm Phong chợt nhớ ra cái tên này đứng thứ nhất Tiềm Vương bảng.
– Cơ Vô Ưu, đệ đệ Cơ Thương.
Đạm Đài nói rõ.
– Đã hiểu.
Lâm Phong khẽ gật đầu, đệ đệ Cơ Thương, vậy hắn càng phải nhanh chóng tăng thực lực lên, sau này chắc chắn sẽ có rất nhiều phiền toái, với tính cách của Cơ Vô Ưu thì sớm muộn cũng sẽ tìm đến cửa.
Chương 1765: Thanh Phượng Đến
Một trận chiến này khiến cho cái tên Lâm Phong, Hầu Thanh Lâm và Thiên Si vang danh không ai không biết, nhất là nhóm người hạ vị Hoàng, nhưng chuyện này chưa đủ tạo ảnh hưởng đến trung vị Hoàng hay thượng vị Hoàng, dù sao bọn họ cũng đã có thể gây sự chú ý với những người cùng cấp, đương nhiên khi có yêu nghiệt nào xuất hiện cũng dễ biết được thông tin.
Bây giờ chuyện Lâm Phong ở Vọng Thiên Cổ Đô khi trước cũng đã bị đào lên, người bị thiên vứt bỏ, không thể thành Hoàng được nhưng lại có thể thành thạo bảy hệ pháp tắc, chiến lực còn rất đáng sợ, từ những chuyện này có thể đoán ra được trận chiến ngày hôm đó….dù sao trên Tiềm Vương bảng vẫn là Cơ Vô Ưu đứng đầu, thế mà Lâm Phong va chạm với hắn lại không chiếm được thế thượng phong.
Nhất là ngày hôm nay Thiên Đài thành lập trong Chiến Vương học viện lại gây ra không ít phong ba, khi trước trên chiến đài đám Lâm Phong cũng có nói qua việc thành lập một môn phái lấy tên Thiên Đài, hơn nữa Vân Thanh Nghiên cũng gia nhập và đang tuyên truyền cho nó, cô tự xưng mình là đại sư tỷ của Thiên Đài, dựa vào ưu thế mỹ nữ và thanh danh của người có trong Địa bảng đã kéo được không ít người, Lâm Phong thấy cảnh này nhất định sẽ câm nín.
Nhưng ngược lại, hiện tại Lâm Phong đang rất bận rộn tu luyện, còn Hầu Thanh Lâm và Thiên Si thì thỉnh thoảng mọi người còn thấy đi qua lại Chiến Vương Điện. Thời gian dần trôi, Chiến Vương học viện lại nghênh đón thêm một lần khảo hạch, lần này có năm người thêm vào mà ba trong đó quen với Lâm Phong, những người đó lần lượt là Thanh Phượng, Ô, Toan, bọn họ không phải phàm nhân, bản thể của Thanh Phượng không rõ nhưng lại có thập tuyệt chi lực và thôi diễn khủng bố, Ô thì chính là Thái Dương thần điểu, Toan cũng là từ yêu thú Toan Nghê biến thành, ba người cùng bước vào học viện.
Trong một gian mật thất, Đạm Đài đang ngồi xếp bằng, thân thể hắn không ngừng phát ra tiếng vang đùng đùng khiến cho toàn bộ mật thất như bị nổ tung, âm thanh cứ lượn lờ bên tai thật lâu, thân thể Đại Đài vốn cao lớn nay lại có thêm ngạo khí, từng khối cơ bắp nổi lên, kế tiếp còn có âm thanh sư tử rống.
Trong bộ lạc, Đạm Đài hắn trời sinh tính khí đã ngông cuồng nhưng thiên phú lại tốt vô cùng, theo quá trình phát triển thì tiềm lực của bản thân bắt đầu bộc phát ra, bây giờ chỉ cần hắn tu luyện công pháp phù hơp thì toàn thân đều như được cường hóa không ngừng tỏa ra lực lượng mạnh mẽ. … Bốn đại học viện của Thánh thành Trung Châu không chỉ có mình Chiến Vương học viện náo nhiệt, ba học viện khác cũng vui vẻ không kém, Doanh Thành của Thiên Thần học viện đã phong Vương, sự kiện này tạo nên một làn sóng tu luyện, không ít người gia nhập Thiên Thần học viện, trong số người thuận lợi tiến vào có rất nhiều người nổi bậc, như Độc Cô Bất Bại nắm giữ thần ấn vương thể, 3600 đạo thần ấn cùng tập hợp lại tạo ra uy lực mạnh mẽ lập tức tiến vào đầu danh sách tân sinh, ngoại trừ người có Vương thể thì còn có người Tuyết tộc, vô luận nam hay nữ của Tuyết tộc đều được nhiều người ái mộ dù họ đi đến đâu gió tanh mưa máu đến đó.
Tuyên Cổ học viện, điều làm cho người ta chú ý nhất là trung vị hoàng Sở Xuân Thu, nghe nói người này khi còn ở Vọng Thiên Cổ Đô đã dùng một năm rưỡi tăng từ hạ vị Hoàng lên đến trung vị Hoàng, hôm nay tuvi cũng đã tăng nhanh hơn đạt đến trung kì của trung vị Hoàng rồi, tốc độ tu luyện này khiến người khác chỉ biết nghẹn họn nhìn, nhiều người cảm thấy đây là tên điên của Sở gia, không biết về sau hắn khi tu luyện có bị hóa điên không nữa.
Xuân Thu học viện cũng có người nổi trội, ví dụ như Lang Tà, Giới Vương thể cường đại, nhân vật lần này toàn là nhân tài kiệt xuất, trong thời gian ngắn không một ai dám đậy, đây chính là uy áp Vương thể. Người của các học viện khác đều đang cố gắng tu luyện, không ngừng trở nên cường đại hơn, bọn hắn biết rõ trên hành trình này sẽ vô tình gặp những cường giả yếu hơn chờ bọn họ chà đạp, chỉ có thể không ngừng tiến lên vượt qua người đi trước để tìm thấy con đường đi của chính mình.
Lâm Phong đương nhiên biết thế giới võ đạo tàn khốc nên từ trước đến nay hắn đều ép bản thân mình vô cùng chặt chẽ, bây giờ Lâm Phong đang tu luyện trong thế giới của mình, toàn thân tràn ngập ma ý cuồn cuộn, thiên ma kiếp không ngừng quấn quanh cơ thể còn cỗ cơ thể đen này dường như có Long khí, huyết mạch gào thét như âm thanh rồng ngâm.
Huyết mạch Giao Long bá đạo cường thịnh, hắn rót vào máu mình, từng nay về sau để dung hợp, chăn sóc thai nghén trong lòng thật ân cần để nó không ngừng phát triển. Mở mắt ra, một cỗ khí lập tức được phóng thích, đồng thời ý niệm Lâm Phong cuồn cuộn không ngừng truyền lực lượng vào bàn cờ Thôi Diễn, trận đạo bắt đầu xuất hiện, hắn đương nhiên muốn lợi dụng thật tốt cái việc mà đã có nhiều người dùng qua bàn cờ này nên có rất nhiều trận đạo trong đó, dù không có có nhiều thời gian để lĩnh ngộ các loại trận đạo khác nhau nhưng hắn vẫn muốn nghiên cứu vài loại hữu dụng với bản thân, nhỡ ngay lúc gặp địch mạnh thì còn có thể đấu.
Thời gian chậm rãi trôi, nháy mắt đã qua mấy tháng, cuối cùng cũng đến ngày Lâm Phong ra khỏi mật thất, hắn vừa bước ra đã nghe thấy âm thanh nói chuyện, bước chân ra đã thấy Vân Thanh Nghiên đang dẫn theo một đám người, miệng thì huyên thuyên không ngừng.
– Vân Thanh Nghiên, ngươi đang làm gì?
Lâm Phong hỏi.
– Lâm Phong, cuối cùng ngươi cũng chịu ra, đến đây xem một chút, những người này đều là người Thiên Đài chúng ta, ta đang chuẩn bị dẫn bọn họ ra ngoài học hỏi kinh nghiệm.
Vân Thanh Nghiên cười nói vui vẻ, Lâm Phong hơi đơ người khi nghe, hỏi:
– Ta không phải đã nói qua là Thiên Đài không tùy ý thu người sao?
Những người này đều nhìn sang Lâm Phong với ánh mắt như muốn nói ta đây vào Thiên Đài cũng để mặt mũi cho ngươi rồi mà còn chê à, thật không biết Vân Thanh Nghiên làm thế nào àm lại thu hút họ vào.
– Không quan hệ, chúng ta là nhóm người đầu tiên vào Thiên Đài, gọi là hạch tâm, về sau ta sẽ tuyển thêm ngoại môn vào, đợi đến lúc qua được thẩm tra thì sẽ cho vào nội bộ.
Vân Thanh Nghiên cười nói:
– Lâm Phong, đại sư tỷ ta đây cũng phải thật vất vả lắm mới có thể mời nhiều người đến Thiên Đài đây này.
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, nói:
– Tùy ngươi vậy, nhưng ta cũng phải nói rõ muốn trở thành người chính thức thì phải đạt được sự tán thành của huynh đệ chúng ta mới được.
– Được, ta đáp ứng ngươi.
– Ngươi chính là Lâm Phong ư, nghe nói ngươi và Cơ Vô Ưu đánh ngang nhau, không bằng để ta tới thử xem thực lực của ngươi xem dựa vào cái gì để khai sáng Thiên Đài.
Lúc này có một người cao giọng nói, Lâm Phong nhìn sang người này một cái rồi lại chỉ tay vào một người đứng trong đó, nói:
– Trước tiên ngươi đánh với hắn đi, thắng rồi lại đến tìm ta!
Ánh mắt mọi người nhìn sang người bị Lâm Phong chỉ, là một thanh niên đội vương miện với thần sắc bướng bỉnh cùng ánh mắt sắc bén, nhìn qua có vẻ là một nhân vật lợi hại. Tên thanh niên bị chỉ nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên mặt lộ vẻ tức giận nhưng vẫn tiến lên, chỉ vào người kia:
– Cút lên đây.
– Ngông cuồng.
Thần sắc người kia lạnh băng, bay lên mang theo một cỗ khí mênh mông bùng nổ làm đất trời chấn động, lúc này mọi người lại thấy thanh niên đội vương miện lóe lên rồi biến mất, tốc độ của hắn nhanh như chớp, giống như một mũi tên lao nhanh, Thái Dương nhục quyền đánh ra với uy thế đáng sợ.
– Cửu Huyền Ba Đào!
Người nọ gầm lên một tiếng, trong hư không lập tức có một con sóng đáng sợ lao đến va chạm với Thái Dương nhục quyền, nhưng Thái Dương nhục quyền trực tiếp đốt cháy nó, làm nó bốc hơi đến khô héo rồi xuyên thẳng qua đánh vào người đối phương. “ầm ầm!” Một âm thanh vang lớn, thân thể người kia bị đầy lùi nhanh chóng, hắn cảm giác được cách tay như muốn nổ tung, một ngọn lửa đáng sợ đang tàn sát bừa bãi khiến cánh tay hắn hơi rũ xuống và có chút tái nhợt.
– Nhục thể thật cường, còn có ngọn lửa đó càng đáng sợ hơn hỏa diễm pháp tắc.
Người đó nhìn chằm chằm thanh niên đội vương miện, bên trong mắt hắn như có một mặt trời đang quay vòng liên tục khiến người nhìn vào bị chói khó mà mở mắt được.
– Yêu thú, ngươi là Thái Dương Thần Điều.
Đồng tử vị kia co rút lại.
– Thái Dương thần điểu.
Ánh mắt thanh niên đội vương miện bướng bỉnh mà lạnh buốt khiến cho đám người xung quanh không dám nói gì, hóa ra người này chính là thần điểu mấy hôm trước bước vào học viện đây mà, như thế nào lại tới Thiên Đài.
– Đúng vậy, Lâm Phong, ngươi xem, đến Thái Dương thần điểu Kim Ô cũng bị ta kéo vào Thiên Đài rồi này.
Vân Thanh Nghiên mỉm cười. Nhưng trong đám đông lại bước ra hai thân ảnh nữa, đó là Thanh Phượng và Toan, bọn họ vốn đã nhận được thông báo của Lâm Phong mà vào Chiến Vương học viện tụ hội với hắn, khi đến đây mới được nghe thêm ít chuyện về Lâm Phong, hắn đã sáng lập ra Thiên Đài nên họ biết thời biết thế mà gia nhập vào nhóm người Vân Thanh Nghiên.
– Xem ra ngươi cũng sống không tệ, hơn nữa còn sáng lập môn phái.
Thanh Phượng nói với Lâm Phong, gia hỏa này đến Chiến Vương học viện cũng như khi đến Vọng Thiên Cổ Đô vậy, rất nhanh đã khiến mọi người biết đến hắn.
– Hi vọng thực lực của ngươi tiến bộ, nếu không ngươi còn phải chiến đấu với ta dài.
Đôi mắt Ô sắc nhọn nhìn chằm chằm Lâm Phong.truyện Linh Dị
– Yên tâm, ngươi sẽ không có cơ hội để vượt qua ta đâu.
Lâm Phong nhìn Ô một cái, gia hảo này tuy chỉ là thần điểu nhưng trời sinh đã rất lợi hại, như có vương thể, nhưng dù sao cũng không thể vượt qua được hắn. Vân Thanh Nghiên nghe được đoạn đối thoại của họ mà lộ ra vẻ tức giận, những người này thật ra đến vì có giao tình với Lâm Phong chứ không phải nàng lôi kéo vào được.