1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 324 [Chương 1616 đến 1620]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 324 [Chương 1616 đến 1620]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1616: Diễm Kim Thành

Ba tháng sau, trong động phủ tại một tòa sơn mạch cách Yêu Dạ Đảo rất xa, khí tức ma đạo vô cùng mênh mông lan rộng khắp nơi, bá đạo mà lạnh lùng.

– Ầm ầm!

Động phủ phát ra nhiều tiếng sấm sét, cả động phủ bắt đầu chuyển động, lập tức không ngừng vang lên tiếng két bành dường như có âm thanh của sơn thạch băng liệt. Phía đối diện sơn động có một tòa sơn phong tuyệt bích, ánh mắt Mộc Dịch ngưng lại, đôi mắt nhìn vào độn phủ giữa sườn núi, trong đôi mắt lộ ra một tia dị sắc, khí tức ma đạo rất cường thịnh, hắn nhìn thấy khi chiến đấu Lâm Phong sử dụng rất nhiều trận phù, còn không thì sẽ mượn trận đạo ngoài chiến lực bản thân ra, nhưng lấy tốc độ thân pháp của Lâm Phong lại cảm thụ ma ý mênh mông cuồng bá, chiến lực của Lâm Phong tuyệt đối vô cùng cường đại. Oanh Tạch…! Lại một tiếng nổ điên cuồng vang lên trong động phủ, lập tức hắn cảm giác được tòa sơn phong đang rung động, có một cỗ ma khí gió lốc kinh khủng xuất hiện, cuối cùng một tiếng ầm ầm bạo liệt rung động hư không, mà trên không của động phủ có cự thạch băng liệt, một cỗ ma khí từ trong đó thâm nhập ra sẽ hóa thành ma vân cuồn cuộn, khí tức ma sẽ xuyên thấu sơn phong.

– Tôn Vũ tầng chín, ma ý thật bá đạo.

Thần sắc Mộc Dịch lại ngưng tụ, trong nội tâm thất kinh, Lâm Phong đã đột phá bích chướngTôn Vũ tầng tám bước vào cảnh giới tầng chín. Trên không động phủ, trong ma vân quay cuồng một bóng người đen kịt từ từ bay lên, ma mang đen kịt lạnh lùng vô biên, phảng phất như có hắc ám rung động trước đồng tử của hắn, tóc dài đen nhánh rối tung nơi đầu vai, không gió mà bay, giờ phút này Lâm Phong giống như một tôn ma thần vậy.

– Tôn Vũ tầng chín, tiến lên thêm nữa ta sẽ trở thành một Ma Hoàng.

Trường bào Lâm Phong bay phần phật, muốn chiêm ngưỡng pho tượng chúng Hoàng ngày xưa, hôm nay hắn đã cách cảnh giới Vũ Hoàng ngày càng gần, có lẽ không bao lâu nữa hắn cũng sắp thành một vị Vũ hoàng, nếu như trở lại tiểu thế giới sẽ được mọi người ngưỡng thị, bị tướng mạo của hắn say mê hấp dẫn, để đời sau được chiêm ngưỡng và ngộ được ý chí bí truyền trong sự say mê hấp dẫn của hắn. Mở miệng ra lập tức ma khí cuồn cuộn trên vòm trời bị Lâm Phong nuốt vào trong cơ thể, mà trên sắc đen kịt trên người hắn theo thời gian dần trôi cũng đã thu liễm, đôi đồng tử ma cũng dần trở lại bình thường, cỗ khí thế ma tôn cái thế dường như trong khoảnh khắc đó đã không còn sót lại chút gì, hóa thành một thanh niên tuấn lãng vô hại, bước chân đạp mạnh, Lâm Phong đi tưới trước mặt Mộc Dịch, cởi mở cười nói:

– Mộc Dịch thúc, đã để ngươi đợi lâu rồi.MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

– Trừ chúng ta thời gian đi đường ra cũng đã chừng hai tháng, đối với ta mà nói chỉ như trong nháy mắt, tại sao lại đợi lâu được chứ?

Mộc Dịch cười nói, đối với cường giả trung vị Hoàng , mấy tháng rất ngắn ngủi.

– Chúng ta lại tiếp tục đi thôi, còn bao lâu nữa mới tới Diễm Kim thành?

Lâm Phong hỏi Mộc Dịch một tiếng, lần này Mộc Dịch có ý định dẫn hắn tới một nơi, Diễm Kim thành, nghe nói Diễm Kim thành là một đại chủ thành, còn bao la, rộng lớn hơn chín chủ thành của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo cộng lại.

– Chúng ta đã đến biên giới Diễm Kim thành rồi, đại khái khoảng ba ngày nữa sẽ có thể đến đó, Lâm Phong khi nào đến Diễm Kim thành ngươi sẽ có mở mang tầm mắt, chủ thành này có rất nhiều binh khí hoa mỹ, nơi đây nổi tiếng với việc luyện khí, có rất nhiều tông môn luyện khí hoặc gia tộc luyện khí.

Mộc Dịch đạp mạnh chân xuống dẫn theo Lâm Phong ngự không mà đi, đồng thời cười nói với Lâm Phong.

– Chủ thành luyện khí!

Thần sắc Lâm Phong hiện lên một tia dị sắc, ở tiểu thế giới cho tới bây giờ hắn cũng chưa từng nghe nói có thế lực tông môn mạnh mẽ am hiểu luyện khí, bởi vậy Hoàng khí cực kỳ thưa thớt, chỉ có một vài thế lực Vũ Hoàng của Bát Hoang Cửu U, hơn nữa dường như đều không có thể sống lại được, đều được lưu truyền từ đại thế giới đến tiểu thế giới mà hôm nay trên đại thế giới lại có một tòa chủ thành nổi tiếng luyện khí.

– Mộc Dịch thúc, khi ngươi cứu ta có đưa ra một khỏa khí lệnh, chẳng lẽ là một sản phẩm luyện của người Diễm Kim thành?

Lâm Phong hỏi Mộc Dịch.

– Đúng là thuộc về thế lực luyện khí không sai nhưng Diễm Kim thành quá mức rộng lớn, lại phân ra thành bốn khu vực đông, nam, tây, bắc, mỗi một khu vực đều có thế lực luyện khí từ nhỏ đến lớn, năm khu vực luyện khí lớn cộng lại chỉ hơn một trăm, nếu như tính cả những gia tộc nhỏ và những nhà luyện khí riêng biệt chỉ sợ sẽ không chỉ con số này, ngày xưa ta là người của thế lực luyện khí ở Bắc Thành của Diễm Kim thành nhưng bởi vì một vài nguyên nhân, ta đã sớm bị trục xuất khỏi thế lực kia, bởi vậy khỏa khí lệnh đó chỉ hù dọa Nghịch Trần Vũ Hoàng thôi, nó chỉ có thể vây khốn hắn một lát, không có tác dụng uy hiếp.

Mộc Dịch tùy ý cười nói, khiến cho Lâm Phong nhún vai, Nghịch Trần Vũ Hoàng chắc chắn sẽ bị chuyện kia làm cho hối hận không thôi, lại bị một khỏa khí lệnh vây khốn để hắn có thể thoát ra được sự khống chế, cuối cùng Yêu Dạ Đảo xuất hiện còn khiến cho Thanh Đế Sơn bị tổn thất nặng nề, nhưng Thanh Đế Sơn cũng không thể vì mấy Vũ Hoàng mà khai chiến với Yêu Dạ Đảo, yêu đảo xung quanh Yêu Dạ Đảo nhiều không kể xiết, Lâm Phong và Yêu Dạ Đảo chính thức cố kỵ vẫn là Vô Cực Cung.

– Không nghĩ tới Mộc Dịch thúc nghiên tu trận đạo, lại vì luyện khí.

Lâm Phong cười nói:

– Hơn nữa, Mộc Dịch thúc là cường giả trung vị Hoàng mà vẫn bị trục xuất, thế lực Diễm Kim thành rất cường đại sao?

– Không có khủng bố như như ngươi nghĩ vậy đâu, thế lực Diễm Kim thành chủ yếu là luyện khí, còn thực lực mạnh hơn chín tòa chủ thành của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo một chút, nhưng cũng không có thế lực Đế cấp, một khi có đại sư luyện khí đạt đến cảnh giới đại Đế thì sẽ là thượng khác ở khắp mọi nơi, nhất định sẽ rời khỏi Diễm Kim thành, cho dù hắn đi đến đâu cũng đều được lễ đãi, cường giả Đại Đế sau khi rời khỏi Diễm Kim thành đều không ngoại lệ, toàn bộ đều là luyện khí sư kinh khủng, bọn hắn vì có thể giúp bản thân mình có thể mạnh hơn, nếu Diễm Kim thành đã không thỏa mãn được bọn họ, vậy phải tìm con đường rộng lớn mới được.

Mộc Dịch giả thích với Lâm Phongi: Còn ta nghiên cứu trận đạo vì có nguyên nhân liên quan đến luyện khí, Lâm Phong ngươi biết một vị đại sư luyện khí đầu tiên phải thỏa mãn điều kiện gì?

– Luyện khí và trận đạo là hai chuyện không thể phân chia, trận đạo tất nhiên là một nguyên nhân quan trọng không thể thiếu, mặt khác, hỏa diễm cũng không thể thiếu, còn có số lượng cảm giác lực lượng linh hồn nữa nhưng nếu không có tài liệu tốt để luyện khí thì tất cả cũng chỉ uổng công.

– Ngươi nói không sai, Diễm Kim thành có hỏa diễm, kim loại và tài liệu luyện khí, những thứ cơ bản nhất của luyện khí nhưng đối với một đại sư luyện mà nói, khống chế hỏa diễm là điều nhất định, tài liệu đương nhiên cũng không thể thiếu, phân ra tốt và chưa tốt, điều trói buộc đại sư luyện khí vẫn là trận đạo và lực lượng linh hồn, khó khăn nhất chính là trận đạo, tất cả cường giả trận đạo chỉ cần được bồi dưỡng thì năng lực luyện khí của hắn tuyệt đối sẽ không kém.

Mộc Dịch gật đầu nói, kỳ thật luyện khí và luyện đan tuy phương thức khác nhau nhưng kết quả lại giống, có chút tương tự, nhưng luyện khí so với luyện đan thì cần phụ thuộc vào năng lực trận đạo.

– Mộc Dịch thúc, ngươi dẫn ta đến Diễm Kim thành sẽ không phải liên quạn đến chuyện luyện khí đó chứ?

Lâm Phong nhìn Mộc Dịch bên cạnh, hắn rất rõ năng lực trận đạo của Mộc Dịch.

– Nếu như ngươi có hứng thú thì cũng có thể thử luyện khí, điều này đối với ngươi chỉ có lợi.

Mộc Dịch cười nói, Lâm Phong có cảm giác mình bị Mộc Dịch tính toán nhưng hắn cũng có hứng thú muốn mở mang kiến thức một chút về thuật luyện khí thần kì, Hoàng khí được sinh ra như thế nào từ tay đại sư luyện khí. Hai người vừa đi vừa nói, Lâm Phong cũng đã hiểu một chút về luyện khí, mà nơi địa vực cuồn cuộn này tựa hồ chung quanh có vài thế lực lớn, thậm chí có thế lực Đế cấp, bọn hắn đều vô cùng chú ý Diễm Kim thành, có rất nhiều thế lực có quan hệ vô cùng mật thiết với thế lực luyện khí Diễm Kim thành, Diễm Kim thành có thể cung cấp cho bọn hắn Hoàng khí mà bọn hắn muốn , mà bọn hắn có thể thu nhận đệ tử gia tộc thế lực luyện khí Diễm Kim thành vào tu luyện võ đạo, song phương cùng có lợi. Ba ngày sau, phía trước bình nguyên mênh mông hiện lên một tòa chủ thành phóng xạ vô biên bát ngát, khi nhìn lại bình nguyên đã không thấy chỉ có kiến trúc vững chắc đứng sừng sững.

– Đến rồi.

Mộc Dịch nói với Lâm Phong, Diễm Kim thành đương nhiên sẽ không có khả năng giống như Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, tự nhiên đi lại không có bất kỳ trói buộc nào. Mộc Dịch và Lâm Phong bước vào trong, không tiếp tục ngự không đi nữa mà chậm rãi đi bộ trên mặt đất, hai bên đường đi có rất nhiều nhất quầy giao dịch giống như đường ở kiếp trước, rất phồn hoa, hơn nữa phần lớn đều là giao dịch liên quan tới luyện khí.

– Cả tòa Diễm Kim thành là một thị truờng giao dịch luyện khí to lớn, có rất nhiều người không ngại đường xa vạn dặm để tới Diễm Kim thành tìm kiếm một vài tài liệu luyện khí, thậm chí trong Diễm Kim thành ngay cả hỏa diễm cũng đều có thể trực tiếp giao dịch, cho nên nói về việc hỏa diễm đại sư luyện khí cũng không quá lo lắng, chỉ cần ngươi có lực lượng đủ mức khống chế hỏa diễm.

Lời của Mộc Dịch khiến cho Lâm Phong cười khổ, chủ thành của đại thế giới quả nhiên không giống bình thường, một vài hỏa diễm dị chủng cường đại cũng có thể qua giao dịch mà có được, chỉ cần ngươi có thể trả được cái giá đó. Còn Hoàng khí, chỉ cần ngươi có đầy đủ tiền vốn, đương nhiên cũng có thể nhờ giao dịch mà đạt được.

– Có hứng thú đi xem luyện khí ngọc giản một chút không, hoặc bút ký của một vài đại sư luyện khí?

Mộc Dịch hỏi Lâm Phong.

– Cái đó còn có thể thấy được trong này sao?

Lâm Phong hỏi một tiếng.

– Đi, trước hết chúng ta đi xem vài trụ cột.

Mộc Dịch cười, lập tức dẫn Lâm Phong đi vào một lầu giao dịch, Tàng Thư Các, trên giá sách có một vài sách vở vô cùng cổ, cũng có ngọc giản nhưng cho dù sách vở hay ngọc giản thì bên trên đều có đánh dấu.

– Giới thiệu nhập môn luyện khí.

Lâm Phong nhìn thấy một quyển sách mới hơn những quyển khác, không khỏi dừng bước lại, lật xem, trong đó giới thiệu một vài đồ vật luyện khí trụ cột nhất, kể cả cấp bậc của đại sư luyện khí.

– Người có thể luyện chế Thánh khí chỉ có thể gọi nhập môn, thậm chí cũng không thể dung dung xưng đại sư luyện khí?

Lâm Phong thấy phân loại như này không khỏi ngạc nhiên một lúc, điều này làm cho những đại sư luyện chế Thánh khí cấp bậc ở tiểu thế giới có cảm giác như nào, ngay cả đại sư luyện khí cũng không thể.

– Hoàng khí lại phân ra nhiều loại khác nhau, có thể luyện chế Hoàng khí nhất cấp làm một đại sư luyện khí nhất cấp, có thể luyện Hoàng khí cửu cấp là đại sư luyện khí cửu cấp, trên đại sư luyện khí lục cấp mới có thể gọi là đại sư luyện khí mà có thể luyện chế Đế khí, mới có tư cách được xưng Tông Sư luyện khí.

Lâm Phong đọc giới thiệu này, Tông Sư luyện khí có thể luyện chế ra được Đế Binh, điều này vô cùng đáng sợ!

Chương 1617: Mộc Dịch Giao Phó

Mộc Dịch bên cạnh Lâm Phong tùy ý lật tới lật lui sách cổ trên giá sách, lúc thì lại nhìn Lâm Phong một chút.

– Mộc Dịch thúc, ở Diễm Kim thành này có nhân vật Tông Sư luyện khí không?

Lâm Phong xoay đầu lại tò mò hỏi Mộc Dịch một tiếng, nếu như có thể luyện chế ra Đế Binh, chỉ sợ Đại Đế đều muốn dốc hết sức kết giao, lực ảnh hưởng nhân mạch vô cùng đáng sợ.

– Theo ta được biết, ở trung vực Diễm Kim thành, bên trong Diễm Kim tháp có một vị Tông Sư luyện khí.

Mộc Dịch cười nói với Lâm Phong, loại người như Tông Sư luyện khí có địa vị quá cao, Mộc Dịch thậm chí còn chưa có cơ hội được tiếp xúc, Tông Sư luyện khí có thể luyện chế ra Đế Binh thì nếu như hắn luyện chế Hoàng khí bát cấp cửu cấp xác xuất thành công vô cùng khủng bố, có thể đơn giản luyện chế được rất nhiều, thuật luyện khí của hắn cần một khoản tài phú khổng lồ, hắn có thể mang đến một quân đoàn cường giả. Lâm Phong khẽ gật đầu, lại tiếp tục lật xem một ít sách luyện khí trụ cột, bên cạnh cũng có người liếc nhìn trên giá sách nhưng khi bọn hắn thấy những quyển sách mà Lâm Phong đọc thì lộ ra một vẻ trào phúng nhàn nhạt, gia hỏa này là kẻ tay mơ, có lẽ vừa mới tiếp xúc luyện khí, những quyển sách kia đều là sách không ai đọc. Nhưng Lâm Phong ngược lại cũng không để ý ánh mắt bọn hắn, lại lấy thần niệm xâm nhập vào trong một ít ngọc giản nhìn trộm xem bên trong ghi lại một ít gì đó, nhưng cũng không quá cẩn thận cân nhắc, chỉ tùy ý xem một lượt, đến lúc hắn đã đi được một vòng trong lầu các này thì hắn đã hiểu được khá nhiều về luyện khí trụ cột.

– Mộc Dịch thúc, chúng ta ra ngoài đi.

Lâm Phong nói với Mộc Dịch, lập tức Mộc Dịch khẽ gật đầu, nhưng khi đi tới cửa, Mộc Dịch rất tự giác đưa cho người trông coi lầu các một ít mảnh vỡ bí truyền xem như phí bọn họ đọc sách, lầu các không có khả năng cung cấp vô điều kiện cho ngươi xem.

– Diễm Kim thành thường xuyên có người từ bên ngoài đến, bởi vậy trong Diễm Kim thành có không ít loại lầu các như này, những người có chút hứng thú với luyện khí phần lớn đều tùy ý tới xem một chút, cũng không cần tiêu quá nhiều tiền nhưng đối với chủ nhân lầu các mà nói, cũng là một khoản thu nhập xa xỉ.

Mộc Dịch và Lâm Phong đi ra khỏi lầu các, giải thích với Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong đương nhiên có thể lý giải, mỗi người cũng phải có đường mưu sinh, người kiếp trước vì tiền tài mà phấn đấu, còn người của thế giới này vì võ đạo mà phấn đấu không ngừng.

– Thế nào, có hứng thú với việc luyện khí hay không?

Mộc Dịch cười hỏi Lâm Phong.

– Hứng thú cũng có một chút, nhưng ta thấy thuật luyện khí cũng quá bác đại tinh thâm, muốn đạt đến lĩnh vực cao thâm tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, phải đầu tư rất nhiều thời gian và tinh lực, ta cho rằng, điều này cũng chưa chắc đã thích hợp với ta.

Lâm Phong rất thẳng thắn thành khẩn nói.

– Ta cũng cho rằng như vậy.

Nghe được lời nói của Lâm Phong thì Mộc Dịch cười đáp lại, thật ra điều đó khiến Lâm Phong cảm thấy có chút ngoài ý muốn, lại nghe thấy Mộc Dịch tiếp tục nói:

– Thế giới võ đạo, cho dù luyện khí hay luyện đan thì mục tiêu cuối cùng cũng chỉ có một, khiến cho mình trở nên mạnh mẽ hơn, luyện khí có thể khiến người ta mạnh hơn, khiến võ tu có được nhân mạch, đạt được binh khí mạnh mẽ thế nhưng cũng sẽ mất rất nhiều thời gian, bởi vậy rất nhiều người có thiên phú cực kỳ đáng sợ, bọn hắn tình nguyện một lòng tu võ, còn binh khí có thể dùng phương thức giao dịch để có được, mà Lâm Phong ngươi bây giờ vẫn chưa tới 30, nếu so sánh ở đại thế giới thì có lẽ là vẫn chưa là gì, dù sao đại thế giới có rất nhiều người sinh ra không lâu đã là Huyền Vũ hay Thiên Vũ, nhưng đối với một người sinh ra ở tiểu thế giới có thể trong ba mươi năm gần đạt tới cảnh giới Vũ Hoàng đã là thành tựu rất khó có được rồi, nếu như yêu cầu công kích thì với thiên phú trận đạo của ngươi hoàn toàn có thể thay thế binh khí cường đại, vì vậy ngươi chưa chắc đã thích hợp luyện khí.

– Lại nói a, có lẽ ngày nào đó ta một chiêu đốn ngộ, trực tiếp đặt chân vào hàng ngũ Tông Sư luyện khí này.

Lâm Phong tùy ý cười giỡn nói, đối với ý nghĩ của Mộc Dịch hắn ngược lại có chút ngoài ý muốn, hắn còn tưởng rằng Mộc Dịch muốn khiến hắn tu thuật luyện khí, xem ra cũng không phải như vậy.

– Lâm Phong, kỳ thật lần này ta cố ý đưa ngươi đến Diễm Kim thành đấy.

Ánh mắt Mộc Dịch nhìn về phía trước, hai đầu lông mày đã không còn vẻ tùy ý như trước nữa mà bây giờ lại dường như có tâm sự vậy.

– Mộc Dịch thúc đã cứu mạng ta, nếu như có chuyện gì ta giúp đực thì ta nhất định sẽ dốc hết sức.

Lâm Phong cũng không ngoài ý muốn khi nghe được lời Mộc Dịch, kỳ thật khi Mộc Dịch nói ra thì hắn đã biết Mộc Dịch có chuyện gì khác, có lẽ liên quan tới việc Mộc Dịch bị trục xuất khỏi gia tộc.

– Ta hi vọng ngươi có thể đi tiếp cận một người.

Mộc Dịch nghe được lời Lâm Phong nói trong mắt lộ ra vài tia ấm áp, nhìn thẳng Lâm Phong nói.

– Tiếp cận một người?

– Đúng, chỗ gia tộc ta ở Bắc Vực của Diễm Kim thành, Mộc gia là một gia tộc luyện khí cũng khá lớn, trong gia tộc cơ hồ là những đệ tử trẻ tuổi có thiên phú đều luyện khí, Mộc Lâm Tuyết chính là người trẻ tuổi nổi bật nhất của Mộc gia, tu vi của nàng Tôn Vũ tầng chín, nhưng dù hỏa diễm hay lực lượng linh hồn đều có tạo nghệ rất mạnh, ta hi vọng ngươi có thể tiếp cận nàng.

Mộc Dịch nói thật với Lâm Phong khiến cho Lâm Phong có chút nghi hoặc, hỏi Mộc

– Nó là con gái của ta!

Mộc Dịch không chút nào giấu diếm nói.

– Ách!

Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, điều này khiến hắn có chút ngoài ý muốn, Mộc Lâm Tuyết là con gái Mộc Dịch nhưng vì sao Mộc Dịch lại bị trục xuất khỏi Mộc gia.

– Ngươi nhất định muốn hỏi vì sao ta lại bị trục xuất khỏi Mộc gia a, kỳ thật rất đơn giản, bởi vì con gái ta thiên phú rất tốt, cho dù tu luyện võ đạo hay luyện khí đều tốt cả, sớm muộn gì cũng có ngày vượt qua người làm phụ thân ta đây, mà gia chủ Mộc gia, hắn lại muốn khống chế tương lai của con ta, bởi vậy đã không tha cho ta.

Mộc Dịch cười khổ nói, lý do này nói ra thì rất vớ vẩn nhưng sự thật rõ ràng như thế, Mộc gia muốn lợi dụng con gái Mộc Lâm Tuyết của hắn để trở thành một gia tộc luyện khí cường đại hơn.

– Mộc Dịch thúc, nhưng việc này có liên quan gì với việc ta tiếp cận Mộc Lâm Tuyết?

Lâm Phong vẫn không hiểu hỏi.

– Liên quan đến một thịnh hội nửa năm sau, sau khi ngươi tiếp cận Lâm Tuyết thì sẽ biết tất cả, Lâm Phong, ta đưa ngươi tới Diễm Kim thành hi vọng ngươi có thể trợ giúp Lâm Tuyết, ngươi sẽ không trách cứ ta ích kỷ chứ?

Mộc Dịch tự giễu nói, lúc ấy hắn bất chấp nguy hiểm cứu Lâm Phong từ trong tay Nghịch Trần Vũ Hoàng không phải không có chút tư tâm nào.

– Mộc Dịch thúc, đến ngày hôm nay khoảng cách của ta tới Vũ Hoàng chỉ còn lại một đại cảnh giới, đến nơi khác rèn luyện thì cũng là rèn luyện, đến Diễm Kim thành cũng giống như vậy, có thể tiếp xúc với rất nhiều đại sư luyện khí mở rộng tầm mắt, không phải không một tràng nhân sinh tu hành.

Lâm Phong không thèm để ý cười nói, thành tựu của người võ đạo ngoài thiên phú ra còn liên quan tới tâm cảnh rất lớn, trải qua nhiều hơn, quan sát hơn nhiều, tâm cảnh liền rộng rãi có thể dung nạp vạn vật, biển chứa trăm sông, cỗ lực lượng vô hình này có khi có thể ảnh hưởng tới số mạng của người võ đạo, bằng không mà nói, những người có thiên phú tốt kia chẳng lẽ không phải không cần ra ngoài đi đi lại lại, chỉ cần ngồi trong nhà bế quan tu luyện là được rồi. Lâm Phong hắn biết rõ một đạo lý, mặc dù thiên phú hắn rất mạnh mẽ nhưng cũng không thể chỉ ngồi một chỗ bế quan là có thể đột phá Vũ Hoàng được.

– Cảm ơn ngươi Lâm Phong, ta sẽ đưa ngươi đến Mộc gia sau đó ngươi tiếp cận Lâm Tuyết, đừng nói cho nó rằng ta bảo ngươi làm vậy, cũng đừng để người Mộc gia biết.

Mộc Dịch dặn dò Lâm Phong một tiếng, lập tức Mộc Dịch lấy mặt nạ mà Lâm Phong cho và đã từng dùng ở khu vực Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo thay đổi khuôn mặt, dù sao một khi tới gần Mộc gia, bất cứ lúc nào cũng có khả năng hắn bị người khác nhận ra. Bên ngoài cửa thành Mộc phủ có một bãi đất trống, mà sau đó chính là đại đạo giăng khắp nơi, bát phương hiểu rõ, Mộc Dịch nhìn Mộc phủ phía trước, trong lòng buồn vô cớ, hắn cũng rất nhiều năm chưa trở về rồi, không biết Lâm Tuyết ra sao rồi, tính tình của nàng cũng không biết đã thu liễm chút nào hay chưa.

– Mộc Dịch thúc, ta phải làm thế nào để tiếp cận nàng?

Lâm Phong cười khổ hỏi, hắn căn bản không biết Mộc Lâm Tuyết bảo hắn cứ như vậy đi tiếp cận, có chút khó khăn à.

– Con gái Lâm Tuyết của ta bề ngoài thoạt nhìn có chút kiêu ngạo, nhưng tâm địa kỳ thật lại rất thuần phác, nếu như ngươi có thế để nó sinh hảo cảm với ngươi, có thể theo thời gian dần dần tiếp cận nó, đương nhiên, nếu như nó đã ghét một người thì cũng sẽ vô cùng triệt để, điều ta có thể nói cho ngươi cũng chỉ có thế thôi, Lâm Phong chuyện về sau phải nhờ vào ngươi rồi, nếu như có chuyện gì có thể bất cứ lúc nào liên hệ với ta.

Mộc Dịch dứt lời, liền quay người rời đi, cười nói:

– Lâm Phong, nếu như ngươi có thể cua được con gái ta, ta sẽ không để ý đâu!

– Ách!

Lâm Phong cười khổ, hắn sẽ không có loại suy nghĩ này, những năm gần đây chỉ có trong mộng cảnh mới có thể gặp mặt Mộng Tình và Nguyệt Tâm, ngược lại khiến các nàng phải khổ, nhưng Mộng Tình thật sự quá không tầm thường rồi, không nói tới thân phận Tuyết Linh Lung mặc dù nàng có tướng mạo khuynh thành, với người thường lực lượng Tôn Vũ đã có thể đưa tới rất nhiều chuyện rồi, mà ở đại thế giới, không đến cảnh giới Vũ Hoàng, hắn không có năng lực bảo vệ các nàng. Nhìn Mộc phủ phía trước, Lâm Phong có chút đau đầu, hắn làm việc từ trước đến nay đều thuận theo tự nhiên, tùy tâm sở dục, bảo hắn cố ý tiếp cận một người thật sự có một chút không quen, nhưng Mộc Dịch thúc đã mở miệng nhờ, hắn tất nhiên sẽ phải nỗ lực hết sức rồi. Lúc này, có một hàng thanh niên nam nữ từ trong Mộc phủ đi ra, thấy Lâm Phong thì lông mày có chút nhíu lại.

– Ngươi đang nhìn cái gì?

Một vị thiếu nữ mặc lục y hỏi Lâm Phong một tiếng, thiếu nữ có mái tóc dài nhu thuận buông xuống đầu vai, sau lưng có mặc một chiếc áo choàng long màu trắng, tư thế có vài phần hiên ngang chi khí, hơn nữa tướng mạo cũng có chút tú lệ, nhìn thấy khí tức Lâm Phong tầm thường không có gì lạ, đang ngắm nhìn Mộc phủ từ bên ngoài, không khỏi chất vấn một tiếng.

– Chiêm ngưỡng uy nghiêm của Mộc gia.

Lâm Phong thu liễm khí tức, thoạt nhìn chẳng qua chỉ là một gã Tôn chủ bình thường, tùy ý đáp lại thiếu nữ một tiếng.

– Nhìn thì nhìn đi, lần sau đừng có chặn ngay trước cửa phủ như thế.

Cô gái kia lãnh đạm nói, đám người đi qua Lâm Phong. Lâm Phong thấy đám người này đi về phía xa, thân hình chớp động, đi tới phía đường đối diện Mộc phủ hỏi một người qua đường:

– Cô gái vừa rồi kia, ngươi có biết nàng tên gì không?

Người qua đường đánh giá Lâm Phong một chút, lập tức thấp giọng cười nói:

– Ta nói này huynh đệ, đây chính là thiên kim Mộc gia Thanh Ảnh tiểu thư, ngươi sẽ không coi trọng nàng đó chứ?

!

– Không có, ta chỉ tùy ý hỏi một chút.

Lâm Phong thấy thần sắc đối phương giảo hoạt, run run mỉm cười.

– Hắc hắc, tiểu huynh đệ, chuyện này trong lòng ta biết rõ, không cần phải giải thích nữa.

Người đi đường kia vỗ vỗ bả vai Lâm Phong, cười mập mờ, Lâm Phong cũng chỉ bất đắc dĩ nhún vai.

– Thanh Ảnh, gia hỏa kia đang hỏi thăm ngươi đấy!

Nơi xa trong một hàng người, thanh niên bên cạnh Mộc Thanh Ảnh cười nói một tiếng. Mộc Thanh Ảnh không trả lời, một vị thanh niên khác cười nói:

– Ở địa vực thành bắc này, người ngấp nghé Thanh Ảnh còn ít sao, có gì ly kỳ.

– Ta chỉ cười những người không biết tự lượng sức mình thôi.

Người vừa mới nói mỉm cười đáp lại, thân ảnh dần biến mất trên con đường lớn, Lâm Phong đương nhiên cũng đã nghe được đoạn nói chuyện của bọn hắn, dù sao đối phương cũng không đè nén giọng của mình, nhưng đó cũng chỉ là cách nhìn của người khác mà thôi, hắn cũng lười quan tâm, hắn còn đang suy nghĩ, làm sao có thể tiếp cận được Mộc Lâm Tuyết!

Chương 1618: Hộ Vệ Của Mộc Phủ

– Tiểu ca, ta muốn hỏi ngươi một chuyện.

Lâm Phong quay đầu, lại tiếp tục hỏi người đi đường kia.

– Muốn nghe ngóng tin tức về Thanh Ảnh tiểu thư sao?

Người kia cười mờ ám.

– Không phải, ta muốn nghe về Mộc Lâm Tuyết, ngươi có thể nói cho ta biết một chút tin tức của nàng không?

Lâm Phong lắc đầu nói. Người qua đường kia nghe được lời Lâm Phong, con mắt mở thật to, lập tức cười càng thêm mập mờ, cười nói với Lâm Phong:

– Huynh đệ ta khuyên ngươi một tiếng, đừng có quá nhiều ý nghĩ gì khác, Lâm Tuyết tiểu thư không phải loại người chúng ta có thể mơ ước, lời nói tự giễu, tu vi ta cũng là Tôn Vũ tầng bảy, huynh đệ ngươi có lẽ cũng không kém ta bao nhiêu, nhưng trước mặt Lâm Tuyết tiểu thư, ta cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng nàng.

– Ta chỉ hỏi một chút thôi chứ cũng không có ý khác, tiểu ca kể cho ta một chút được không?

Lâm Phong tùy ý nói.

– Lâm Tuyết tiểu thư là đệ nhất mỹ nữ của Mộc gia, năm nay mới 25 tuổi mà đã đạt tới cảnh giới vô địch Tôn chủ rồi, thiên phú võ đạo cũng vô cùng đáng sợ, ngoài ra Lâm Tuyết tiểu thư còn có thuật luyện khí là lợi hại nhất, nghe nói Lâm Tuyết tiểu thư đã có thể luyện chế ra Hoàng khí cấp một, trở thành một đại sư luyện khí nhất cấp rồi, bây giờ nghe nói Lâm Tuyết tiểu thư đang bế quan nghiên tu trận đạo, trùng kích đại sư luyện khí cấp hai, chuẩn bị cho giải thi đấu luyện khí.

Người đi đường kia chậm rãi nói:

– Huynh đệ, đây không phải người chúng ta có thể có niệm tưởng gì khác, vị nào yêu nghiệt của thế lực Viêm gia gia tộc luyện khí cường đại nhất Bắc Vực mới có tư cách xứng đôi với Lâm Tuyết tiểu thư.

– Thì ra như vậy, thiên phú quả thực rất lợi hại.

Mắt Lâm Phong lộ ra vẻ suy tư, 25 tuổi vô địch Tôn chủ, thiên phú vô cùng tốt nhưng ở đại thế giới không thiếu cái lạ, thậm chí Lâm Phong còn nghe chư Yêu Hoàng nói tới một vài chuyện bên ngoài, nói thí dụ như, một vài yêu thú có thiên phú lợi hại, bọn hắn sinh ra đã thiên yêu, thậm chí Yêu Tôn, căn bản không cần kinh nghiệm biến hóa qua bất kỳ cửa nào, có thể tự do biến hóa, nhưng còn có một số yêu thú đặc biệt khác, chúng nó ban đầu yếu ớt nhưng về sau lại trở nên cường đại, cực kỳ đáng sợ. Lại ví dụ như, một vài đại thế lực võ tu, sinh ra đã có được đan dược Hoàng cấp ôn dưỡng thân thể khiến cho hắn khi vừa tiếp xúc võ đạo cũng đã có cảnh giới Thiên Vũ trở lên, hơn nữa huyết mạch cường hoành và thiên phú di truyền thậm chí có khả năng có thiếu niên mười mấy tuổi đã là Vũ Hoàng.

– Tiểu ca, ta nếu như muốn được nhìn thấy Lâm Tuyết tiểu thư thì phải như thế nào mới gặp được đây?

Lâm Phong lại hỏi một tiếng.

– Sợ rất khó, Lâm Tuyết tiểu thư hiện tại đang bế quan trùng kích trận đạo, nếu nàng không tự đi ra thì ngươi cũng không có khả năng nhảy vào Mộc phủ tìm nàng.

Tiểu ca kia cười nói:

– Đương nhiên, nếu như có người Mộc gia tiến cử ngươi tới Mộc gia, có lẽ ngươi sẽ có khả năng nhìn thấy Lâm Tuyết tiểu thư.

– Tiến cử vào Mộc gia?

Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, một ý kiến hay, nếu như muốn tiếp cận Mộc Lâm Tuyết thì điều đầu tiên hắn phải làm là gặp được nàng.

– Đa tạ tiểu ca đã nói nhiều với ta như vậy.

Lâm Phong cười nói, người đi đường kia cười lắc đầu:

– Xem ra ngươi thật muốn vào Mộc phủ, ta chỉ có thể chúc ngươi may mắn, cáo từ.

Sau khi người kia rời đi, Lâm Phong cũng không đi đâu cả mà lười biếng dựa vào vách tường, đôi mắt có chút nhắm lại dường như cứ như vậy mà ngủ rồi. Khi Lâm Phong mở mắt ra lần nữa, đúng lúc nhóm người Mộc Thanh Ảnh trở về, thân hình có chút lóe lên, Lâm Phong liền đi tới trước mặt mấy người Mộc Thanh Ảnh. Nhìn thấy lại là Lâm Phong, long mày Mộc Thanh Ảnh có chút nhíu lại, sắc mặt mang theo vẻ lạnh lùng nhè nhẹ, người này thật không biết phân biệt tốt xấu, lại dám chặn trước mặt nàng.

– Thanh Ảnh tiểu thư, có thể giúp ta vào Mộc phủ không?

Lâm Phong mở miệng nói với Mộc Thanh Ảnh.

– Hả?

Mấy người bên cạnh Mộc Thanh Ảnh nhướng mày, trên người đã có lãnh ý lan rộng, một người quát:

– Tránh ra.

– Chỉ bằng ngươi mà cũng muốn đi theo Thanh Ảnh tiểu thư.

Người bên cạnh cũng lạnh lùng nói, người này thật không thức thời. Mộc Thanh Ảnh khoát tay áo, nói với Lâm Phong:

– Cho ta một lý do.

Lâm Phong gật đầu, không nói thêm gì mà hơi hơi lui về phía sau vài bước, ngồi xổm xuống, lập tức trong thủ chưởng Lâm Phong tràn ngập một tia lực lượng hỏa diễm, Mộc Thanh Ảnh cũng không cho rằng Lâm Phong có thể đả động nàng, cước bộ của nàng thậm chí cũng nhấc lên tiếp tục đi về Mộc phủ, nhưng lúc này một tia lửa bùng nổ, bước chân Mộc Thanh Ảnh ngừng lại, ngoảnh lại nhìn mặt đất, chỉ thấy chỗ đó, Lâm Phong đang dùng thủ chưởng khắc họa vài văn lộ.

– Trận pháp.

Mộc Thanh Ảnh lộ ra thần sắc kinh ngạc, Lâm Phong vẫn nhất bút nhất hoa khắc họa, một lát sau đã thành hình một Thánh văn, thủ chưởng ấn xuống một chút lập tức một cỗ hỏa diễm từ đó lan rộng khắp nơi. Lâm Phong ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Mộc Thanh Ảnh.

– Ngươi đã thành tâm đi theo ta, vậy ta sẽ cho ngươi làm một hộ vệ, ngươi đi theo ta.

Mộc Thanh Ảnh nhấc chân lên đi vào trong Mộc phủ, Lâm Phong cúi đầu nhìn thoáng qua đồ văn hỏa diễm trên mặt đất, khóe miệng lộ ra một nụ cười thản nhiên, lập tức đứng dậy, đi theo sau lưng Mộc Thanh Ảnh.

– Coi như số ngươi gặp may.

Một thanh niên lãnh đạm quét mắt qua Lâm Phong:

– Nhưng chỉ là vài Thánh văn đan vào tạo thành tiểu trận mà thôi, ở Mộc phủ, bất kỳ một hộ vệ nào cũng có thể làm được.

Lâm Phong cũng không phản bác điều gì, chỉ an tĩnh đi theo sau lưng, mục đích của hắn, chỉ cần vào được Mộc phủ mà thôi, như vậy đủ rồi. Sau khi mấy người Lâm Phong đi vào Mộc phủ, văn lộ Lâm Phong in dấu trên mặt đất chậm rãi diễn hóa, từng cái văn lộ đan vào nhau biến hóa khôn lường, phảng phất như trong một tiểu trận đạo lại ẩn chứa rất nhiều ảo diệu, đáng tiếc, bọn Mộc Thanh Ảnh không có kiên nhẫn xem tiếp. Trong Mộc phủ, Mộc Thanh Ảnh dẫn Lâm Phong tới một chỗ sân nhỏ, một tên cường giả Tôn Vũ tầng chín đi tới, khom người nói với Mộc Thanh Ảnh:

– Thanh Ảnh tiểu thư.

Mộc phủ là một gia tộc lớn, bối Mộc Thanh Ảnh có rất nhiều huynh đệ tỷ muội, nếu như muốn gọi theo thứ tự lớn nhỏ của mấy vị tiểu thư hoặc thiếu gia thì vô cùng phiền toái, bởi vậy hộ vệ riêng của Mộc phủ đều trực tiếp gọi kỳ danh, bằng không nếu như gọi Thập Nhất tiểu thư hay Thập Ngũ tiểu thư thì thật sự không dễ nghe.

– Đây là hộ vệ ta mới thu nhận, Mộc Tiêu ngươi sắp xếp một chút.

Mộc Thanh Ảnh nói với người kia một tiếng, lập tức đi đến đình viện phía trước. Mộc Tiêu nhẹ gật đầu, lập tức nhìn về phía Lâm Phong, cười nói:

– Đúng vậy, Thanh Ảnh tiểu thư đã từng có một thời gian không thu nhận hộ vệ, ngươi tên gì?

– Lâm Phong.

– Lâm Phong, đây là ngoại viện của đại viện là nơi ở hộ vệ riêng của tiểu thư, ta tên Mộc Tiêu đội trưởng đội hộ vệ, ngươi có thể tùy ý gọi, đi qua hành lang đình viện trưởng là nội viện, là nơi ở của các vị tiểu thư và thiếu gia, khi không có mệnh lệnh chúng ta không được đi vào đấy, điểm này ngươi phải chú ý.

Mộc Tiêu nói với Lâm Phong, đình viện trùng điệp ngay cả ngoại viện cũng thông với nhau, những thứ ở trong sân này đều là hộ vệ cuả nhất bối thiếu gia tiểu thư Mộc phủ.

– Vậy mà lại trở thành một gã hộ vệ.

Lâm Phong có chút im lặng, như vậy vẫn không có cơ hội tiếp xúc với Mộc Lâm Tuyết a, thân phận hộ vệ và tiểu thư có sự chênh lệch khá lớn.

– Xem ra chỉ có thể từ từ rồi hành sự tùy theo hoàn cảnh thôi.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nếu như cố gắng rèn luyện, thì tùy ý tùy tâm, không cần phải so đo được mất, nếu như đã đến Mộc phủ thì chắc chắn sẽ có cơ hội tiếp xúc với Lâm Tuyết. Mộc Tiêu sắp xếp chỗ ở cho Lâm Phong xong, Lâm Phong cũng thản nhiên ở lại, tuy nói hộ vệ riêng của Mộc Thanh Ảnh nhưng kì thực lại vô cùng rảnh rỗi, căn bản không có chuyện gì để làm, Lâm Phong thường ngày đều an tĩnh tu luyện hoặc ngẫu nhiên tâm sự với hộ vệ nơi này, tìm hiểu một chút tin tức, ngược lại cũng rất nhanh thục lạc cùng với đám hộ vệ, hơn nữa hắn phát hiện, những hộ vệ này có rất nhiều người sinh ra niệm tưởng với Mộc Thanh Ảnh, nhưngkhông dám biểu lộ ra, còn Mộc Lâm Tuyết bọn hắn chỉ dám đứng nhìn từ xa mà không dám có tư thái khinh nhờn. Nhưng Lâm Phong ngây người ở Mộc phủ mười ngày vẫn chưa được nhìn thấy Mộc Lâm Tuyết, ngay cả Mộc Thanh Ảnh hắn cũng chỉ gặp vài lần, hắn biết rõ nguyên nhân là gì, hơn nửa năm sau Diễm Kim tháp sẽ có một giải thi đấu luyện khí nên những thanh niên từ 30 tuổi trở xuống đều đang chuẩn bị, nếu như biểu hiện tốt có thể có cơ hội trở thành đệ tử Diễm Kim tháp, đạt được thuật luyện khí cao thâm hơn, Diễm Kim tháp theo như đồn đãi nói có nhận vật tông sư luyện khí tọa trấn ở đó. Ngoài có cơ hội trở thành đệ tử Diễm Kim tháp ra, người đạt được thứ bậc tại giải thi đấu luyện khí còn có thể có một vài Hoàng khí Đại Diễm tháp vô cùng cường đại do cường giả luyện chế hoặc hỏa diễm dị chủng lợi hại xem như ban thưởng. Diễm Kim tháp, ba mươi năm tổ chức giải thi đấu luyện khí một lần, là tối sự của Diễm Kim thành, tất cả các tông môn luyện khí và thanh niên của các gia tộc ở Diễm Kim thành đều đi thử một lần, có chút lợi ích, có chút danh vọng, hoặc danh lợi song thu. Sau khi nghe nói về việc này, Lâm Phong cảm thấy Mộc Dịch để mình tiếp cận Mộc Lâm Tuyết có lẽ vì chuyện Mộc Lâm Tuyết tham gia giải thi đấu luyện khí nhưng Lâm Phong vẫn không thể nào hiểu được, hắn có thể giúp đỡ được gì? Chẳng lẽ chỉ đạo về trận đạo cho Mộc Lâm Tuyết. Lâm Phong đang tắm nắng trong sân và trò chuyện với chúng hộ vệ ngược lại vô cùng hòa hợp, những hộ vệ này đều hiền hoà chứ không phải loại người vênh váo tự đắc, bởi vậy rất dễ thân cận.

– Thanh Ảnh tiểu thư đến rồi.

Mộc Tiêu thấp giọng nói một câu, lập tức chúng hộ vệ đều đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp đang đi bộ tới, vóc người cao gầy, khuôn mặt mỹ lệ lại phối hợp với khí khái độc hữu hào hung hoàn toàn khiến người khác rung động, nhất là những hộ vệ thường xuyên chung đụng với nàng nên cũng rất khó để không có niệm tưởng, đương nhiên cũng giới hạn trong tâm mà thôi.

– Ở đây ta có một trận pháp, các ngươi thử xem ai có thể khắc họa được?

Mộc Thanh Ảnh ném một ngọc giản cho Mộc Tiêu, lập tức nhìn Lâm Phong nói:

– Thấy ngươi có chút tạo nghệ nông cạn đối với trận pháp nên ta thu nhận ngươi trở thành hộ vệ của ta, nhưng ngươi cũng đừng quá tùy ý, nếu như vài tháng sau tạo nghệ trận đạo của ngươi vẫn giống hôm đó thì ta sẽ đá ngươi đi, Mộc phủ không cần phế vật mà Mộc Thanh Ảnh ta lại càng không cần!

Nói xong câu đó Mộc Thanh Ảnh quay người rời khỏi đó, ánh mắt Lâm Phong nhìn thoáng qua Mộc Tiêu thấy người Mộc Tiêu run lên vì cười, hắn nói:

– Lâm Phong, Thanh Ảnh tiểu thư hỏi ta mấy ngày nay có hỏi chúng ta về trận pháp hay không, ta chỉ bẩm báo sự thực thôi.

– Không sao.

Lâm Phong không thèm để ý cười, hắn còn cần thỉnh giáo bọn hắn về trận đạo sao!

Chương 1619: Mộc Lâm Tuyết

Mộc Tiêu nở nụ cười áy náy nhìn Lâm Phong, lập tức ánh mắt chuyển hướng về phía mọi người, mở miệng nói:

– Lời Thanh Ảnh tiểu thư nói mọi người cũng đều nghe thấy rồi, trong ngọc giản có ghi lại một bộ trận pháp, mọi người có thể khắc vào trong trận phù, sau khi khắc xong ta sẽ giao cho Thanh Ảnh tiểu thư, bây giờ các ngươi trước hết dùng thần niệm khắc trận pháp vào trong đầu đi.

– Mộc Tiêu đại ca, chẳng lẽ Thanh Ảnh tiểu thư đang chuẩn bị chọn một trong chúng ta để phụ trợ nàng luyện khí?

Có một người trong đôi mắt lộ ra sự vui vẻ, dáo dác nhìn Mộc Tiêu.

– Ngươi cũng đừng nằm mơ giữa ban ngày nữa, nếu như Thanh Ảnh tiểu thư thực sự làm vậy thì sẽ chọn hộ vệ tùy thân để phụ trợ nàng rồi nhưng cũng không tới phiên ngươi, Mộc Tiêu đại ca ngộ tính trận đạo chúng ta không thể so sánh, xem ra chúng ta phải chúc mừng Mộc Tiêu lão đại trước rồi.

Người còn lại cười nói.

– Đúng đúng, Mộc Tiêu lão đại, về sau ngươi sẽ thường xuyên được đi theo bên cạnh Thanh Ảnh tiểu thư rồi.

Mọi người bàn luận xôn xao, đè thấp giọng nói xuống nhưng hiển nhiên bọn hắn đều lộ ra thần sắc hâm mộ, một khi được Thanh Ảnh tiểu thư chọn thì có thể làm bạn luôn đi theo Thanh Ảnh tiểu thư được cùng Thanh Ảnh tiểu thư luyện khí cùng một chỗ, nói không chừng còn có thể lâu ngày sinh tình, chuyện mỹ diệu cỡ nào, đáng tiếc không tới lượt bọn hắn.

– Mộc Tiêu lão đại, nếu như có thể cua được Thanh Ảnh tiểu thư, về sau tiền đồ của ngươi không cần bàn rồi.

Lại một người nữa cười mờ ám nói.

– Các ngươi đứng đắn một chút cho ta.

Mộc Tiêu quát to một tiếng, trợn mắt nhìn đám người rồi nói:

– Từng người một tới đây ghi nhớ trận pháp lại, chỉ cần cố gắng thì đều có cơ hội.

Nói xong Mộc Tiêu ném ngọc giản cho một người trong đám đó, nhưng trong mắt của hắn lại hiện lên một tia sắc bén dường như lộ ra có chút hưng phấn, đối với chuyện này, hắn cũng vô cùng chờ mong, Thanh Ảnh tiểu thư không chỉ có thiên phú tốt, hơn nữa người cũng thon thả xinh đẹp và vô cùng có khí chất làm cho người thèm thuồng, nếu như nắm chắc thật tốt, được Thanh Ảnh tiểu thư tuyển bạt với Mộc gia tham gia giải thi đấu luyện khí, hắn có lẽ thật sự sẽ có vài phần cơ hội. Mọi người cười ha hả nhìn Mộc Tiêu nhưng từng người cũng đều dùng thần niệm xâm nhập vào ngọc giản, nhớ kĩ trận đạo trong đó, đến phiên Lâm Phong, hắn cũng giống đám người dùng thần niệm xâm nhập ngọc giản, sau khi thấy được trận pháp ghi lại bên trong thì đôi mắt Lâm Phong hiện lên thần sắc kinh ngạc, trận đạo này thật bất phàm, uy lực không nhỏ, xem ra đây là khảo nghiệm đối với những hộ vệ. Đợi đến lúc đám người mang ngọc giản qua lần nữa, Mộc Tiêu mới thu hồi, nói với mọi người:

– Được rồi, mấy ngày này đừng náo loạn nữa, ta cho các ngươi thời gian 3 ngày, khắc họa cho tốt tận lực đề cao chất lượng trận pháp và cũng để cho Thanh Ảnh tiểu thư cao hứng một chút.

– Hắc hắc, Mộc Tiêu lão đại, vậy mà đã bắt đầu suy tính cho Thanh Ảnh tiểu thư rồi đấy.

Một người đùa giỡn nói nhưng lại quay người đi về phía phòng mình. Mọi người đều lần lượt trở về nhưng Lâm Phong cũng không vội vã rời khỏi, vẫn lười biếng tắm ánh mặt trời ấm áp.

– Lâm Phong, ngươi sao còn chưa đi?

Mộc Tiêu thấy Lâm Phong vẫn chưa rời đi, không khỏi mở miệng hỏi.

– Không phải có thời gian ba ngày đấy ư, cũng không cần quá vội.

Lâm Phong tùy ý cười nói.

– Lâm Phong, thái độ của ngươi như này không được, nếu như có nhiều thời gian hơn thì có thể làm được tốt hơn, khắc chế trận pháp càng hoàn mỹ hơn một chút.

Mộc Tiêu có chút không vui giáo huấn khiến cho Lâm Phong sửng sốt một chút, đôi mắt nhìn Mộc Tiêu thật sâu, trước đó vài ngày Mộc Tiêu đối xử với hắn không phải loại thái độ này, giờ phút này khi nói chuyện lại dường như có giọng điệu giáo huấn trong đó. Trong lòng cười thầm, xem ra lần khắc chế trận đạo này thực sự có khả năng liên quan đến sự thay đổi địa vị của Mộc Tiêu, có lẽ sẽ như đám người kia nói, trở thành cận vệ của Mộc Thanh Ảnh.

– Được, ta sễ nỗ lực hết sức.

Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức đi vào phòng của mình, Mộc Thanh Ảnh để Lâm Phong bọn hắn khắc họa một bộ trận pháp có tính công kích, đây đối với lực lượng Trận Đạo Phá Diệt tinh thông mà nói cũng không quá khó khăn, chỉ cần xếp đặt một vài tiểu trận đạo một lần nữa đã có thể khắc chế được bộ trận pháp này, trăm khoanh vẫn quanh một đốm, Lâm Phong có thể khắc chế thành công đại trận đạo phá diệt thì đối với một tiểu trận đạo lại càng có thể làm được hạ bút thành văn. Lâm Phong khắc chế trận đạo này cũng không mất bao lâu nhưng hắn vẫn đợi đến ba ngày sau mới ra ngoài, cùng mọi người mang trận phù đã khắc chế giao cho Mộc Tiêu. Mộc Tiêu cho mọi người số thứ tự trận phù lập tức nói với đám người:

– Ta sẽ ghi nhớ số thứ tự của các ngươi, nếu như Thanh Ảnh tiểu thư nhìn trúng trận phù của các ngươi, ta sẽ nói cho các ngươi biết.

– Mộc Tiêu lão đại cũng không cần trêu chúng ta, chúng ta cũng nảy sinh tác dụng phụ gia, có ai không biết trận đạo của ngươi mạnh hơn chúng ta đâu.

Đám người cười đáp lại, lập tức Mộc Tiêu cầm theo trận phù của mọi người đi về hướng nội viện, chuẩn bị phục mệnh Mộc Thanh Ảnh.

– Hắc hắc, xem ra Mộc Tiêu lão đại về sau thật có phúc, tưởng tượng một chút có thể sớm chiều làm bạn với Thanh Ảnh tiểu thư, thậm chí buổi tối cũng có thể ở chung một phòng, chậc chậc.

. . Một người nhìn bóng lưng Mộc Tiêu tặc cười nói, người bên cạnh nhịn không được mắng một tiếng:

– Lại không ít ngươi, làm gì mà mộng tưởng hão huyền.

– Tưởng tượng một chút cũng tốt.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Người kia run run cười, ánh mắt trong lúc lơ đãng rơi trên người Lâm Phong, vỗ bả vai Lâm Phong cười nói:

– Lâm Phong, nghe nói ngươi do Thanh Ảnh tiểu thư tiến cử vào Mộc phủ, thấy tình nhân trong mộng sắp sửa cùng Mộc Tiêu lão đại sống chung lâu dài có cảm giác gì a?

Lâm Phong dùng ngón tay vuốt vuốt mi tâm, cười nói:

– Có lẽ có một chút chua.

– Ha ha!

Mọi người nghe được lời Lâm Phong nói đều nở nụ cười, mà lúc này Mộc Tiêu đã đi tới nội viện, đi đến trước mặt Mộc Thanh Ảnh nói:

– Tiểu thư, đây là trận phù mọi người khắc chế, ngươi nhìn xem.

– Ngươi cứ trực tiếp nổ tung đi để ta xem uy lực một chút!

Mộc Thanh Ảnh tùy ý nói với Mộc Tiêu.

– Được.

Mộc Tiêu lui về phía sau vài bước, cho từng trận phù nổ tung lên, trên mặt Mộc Thanh Ảnh không có biểu tình gì, những người này khắc họa trận đạo đã có chút tiến bộ nhưng còn xa mới có thể đủ để trở thành trợ lực của nàng, có lẽ trận đạo Mộc Tiêu khắc họa có thể trợ giúp nàng. Ong! Vào thời khắc này, một trận phù hoả diễm nồng đậm tràn ngập bay thẳng lên vòm trời giống như hỏa long muốn nuốt hết toàn bộ thiên địa khiến cho trong mắt Mộc Thanh Ảnh hiện lên dị sắc.

– Cửu long, khắc họa thật hoàn mỹ.

Thần sắc Mộc Thanh Ảnh ngưng tụ, trong đôi mắt đẹp rốt cuộc toát ra dị sắc, ngay cả Mộc Tiêu cũng sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm cửu long trên không, làm sao có thể, trận đạo này. . .

– Mộc Tiêu, trận đạo của ngươi lại tiến bộ hơn rồi đấy, có thể phối hợp luyện khí với ta.

Giọng nói của Mộc Thanh Ảnh vang lên khiến cho Mộc Tiêu bừng tỉnh, trong lòng Mộc Tiêu có chút nhảy lên lập tức ánh mắt từ không trung dời xuống, nhìn Mộc Thanh Ảnh, gương mặt xinh đẹp kia lộ ra nụ cười vui vẻ với hắn, thật đẹp khiến hắn có một loại xúc động muốn xoa bóp.

– Làm sao vậy?

Mộc Thanh Ảnh thấy thần sắc của Mộc Tiêu liền cất tiếng hỏi.

– Không có việc gì.

Mộc Tiêu phản ứng lại, trong đầu phi tốc sôi nổi, nhìn vào gương mặt xinh đẹp trước mắt, trong lòng hắn hung ác, nói:

– Có thể cống hiến sức lực cho tiểu thư là phúc phận của Mộc Tiêu.

– Được, về sau ngươi có thể tùy thời ra vào nội viện cá nhân của ta, sẽ ở gian phòng bên cạnh kia, như vậy ta cũng có thể dễ dàng tùy thời gọi ngươi.

Mộc Thanh Ảnh nói.

– Vâng, tiểu thư.

Mộc Tiêu nhẹ gật đầu, quả đấm tay phải của hắn nắm chặt, trong lòng bàn tay hắn vẫn còn một khỏa trận phù cuối cùng nhưng hắn sẽ vĩnh viễn không cho nổ trận phù này, bởi một khỏa cuối cùng này mới do bản thân hắn khắc họa ra.

– Ngươi về thu dọn một chút, thuận tiện dặn dò những người khác một tiếng.

Mộc Thanh Ảnh phân phó cho Mộc Tiêu một tiếng, nói:

– Có việc gì bất cứ lúc nào cũng có thể bảo ta.

Dứt lời, Mộc Thanh Ảnh trở về phòng mình mà trong đôi mắt Mộc Tiêu tức thì lộ ra một vòng dị sắc, cất khỏa trận phù kia lại rồi lập tức quay người đi về phía ngoại viện. Mọi người ở ngoại viện đều đang chờ đợi, thấy Mộc Tiêu lập tức túm tụm lại hướng về phía trước, cười nói:

– Mộc Tiêu lão đại, thế nào rồi?

– Về sau các ngươi cố gắng, ta khả năng không có thời gian đốc xúc các ngươi.

Mộc Tiêu cười nói, lập tức trong mắt mọi người đều lộ ra dị sắc, cười nói:

– Mộc Tiêu lão đại, về sau cũng đừng quên mọi người.

– Cố gắng lên.

Mọi người nhao nhao tiến lên, có hâm mộ, cũng có ghen ghét. Duy chỉ có Lâm Phong lộ ra thần sắc khác thường nhưng lập tức đã hiểu chuyện gì xảy ra, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, vừa vặn lúc này đôi mắt Mộc Tiêu cũng nhìn về hướng Lâm Phong, nói:

– Lâm Phong, tiểu thư nói ngươi rất có tiềm lực cần cố gắng nhiều hơn.

– Ta biết rồi.

Lâm Phong nhẹ gật đầu, lập tức Mộc Tiêu liền chuyển ánh mắt đi, thu thập đồ đạc của mình rồi chuyển hướng trong nội viện, tiện sát những hộ vệ này. Thời gian của Lâm Phong rất thanh nhàn, vẫn đang chờ cơ hội, trong nháy mắt lại một tháng trôi qua, Mộc Tiêu đi tới nơi này nhìn mọi người mấy lần, không lâu lại trở về nội viện. Lúc này Mộc Thanh Ảnh đứng trong sân, duỗi lưng một cái, bộ ngực đầy đặn như ẩn như hiện, khiến cho Mộc Tiêu đi tới nuốt nước miếng một cái nhưng khi thấy Mộc Thanh Ảnh quay lại nhìn, hắn lập tức rời ánh mắt đi nơi khác nhưng trong lòng lại có một tia lửa nóng, nếu như ngày nào đó có thể đi vào khuê các của Thanh Ảnh tiểu thư thì hoàn mỹ cỡ nào.

– Mộc Tiêu, những ngày này ngươi cũng mệt mỏi rồi nhưng có mấy lời ta vẫn chưa nói, biểu hiện năng lực trận pháp của ngươi dường như không kịp trận phù ngày đó, ngươi cần phải chăm chỉ luyện tập, khôi phục tiêu chuẩn đỉnh phong ngày ấy.

Mộc Thanh Ảnh nói với Mộc Tiêu một cách nghiêm túc.

– Ta đã rõ thưa tiểu thư.

Mộc Tiêu nhẹ gật đầu, nói:

– Tiểu thư, ta còn có một chuyện muốn nói.

– Nói đi.

Mộc Thanh Ảnh tùy ý nói.

– Những ngày này ta cũng đốc thúc người khác khắc trận, nhưng Lâm Phong dường như có chút không muốn phát triển, năng lực trận đạo rất yếu, hơn nữa hắn cũng không thỉnh giáo, ta nghĩ cần trục xuất hắn khỏi Mộc phủ.

Mộc Tiêu chậm rãi nói với Mộc Thanh Ảnh. Mộc Thanh Ảnh trầm ngâm, lập tức khẽ gật đầu:

– Mộc phủ không cần phế vật.

– Vậy ta sẽ đi giải quyết.

Trong thần sắc Mộc Tiêu hiện lên một tia sắc nhọn, chuẩn bị quay người.

– Thanh Ảnh.

Lúc này, cách đó không xa truyền đến một giọng nói, lập tức Mộc Tiêu chuyển ánh mắt qua, bên cạnh có một người chậm rãi đi tới, chân ngọc thon thả mảnh khảnh, eo nhập liễu, con mắt như nước, tóc dài xõa trên vai, trang nghiêm, cao quý, xinh đẹp, khiến cho Mộc Tiêu cảm giác có chút hít thở không thông.

– Lâm Tuyết tỷ.

Mộc Thanh Ảnh nhìn thấy người tới lập tức vui vẻ, nói:

– Lâm Tuyết sao tỷ lại xuất quan rồi?

– Ta đến chỗ muội muốn mượn một tên hộ vệ.

Giọng nói Mộc Lâm Tuyết vang lên, nghe được lời nàng nói Mộc Thanh Ảnh liếc nhìn nàng một cái, nói:

– Lâm Tuyết tỷ nên từ sớm để gia tộc vì mình thu nhận một đám hộ vệ, tỷ vì sao phải đều dựa vào bản thân mình, ngay cả một thủ hạ cũng không có.

Chương 1620: Ta Tới Giúp Ngươi

– Thói quen.

Mộc Lâm Tuyết tùy ý nói.

– Nhưng ta cũng biết, lấy thiên phú của tỷ, có hộ vệ đi nữa cũng không giúp được gì.

Mộc Thanh Ảnh nghe được câu trả lời của Mộc Lâm Tuyết cũng không ngạc nhiên, sự thật cũng như lời nàng nói như vậy, người có thể phối hợp với Mộc Lâm Tuyết để luyện khí thì căn bản sẽ không tới Mộc phủ làm một gã hộ vệ, lần này nếu như không phải Mộc Lâm Tuyết đang chuẩn bị thật tốt trùng kích trước giả thu đấu luyện khí thì nàng cũng sẽ không muốn Mộc Thanh Ảnh cho mình một người, nàng cần một người có thể giúp nàng xử lý mấy việc vặt vãnh.

– Chúng ta đi thôi, nhưng Lâm Tuyết tỷ có điều này ta cần phải nói trước, Mộc Tiêu tỷ không thể chọn, năm nay hắn vừa vặn 30 đến khi tham gia cuộc tranh tài luyện khí có thể giúp ta trùng kích, những người khác tỷ có thể chọn thỏai mái.

Mộc Thanh Ảnh cười nói, tuổi của nàng và Mộc Lâm Tuyết cũng không cách xa nhau lắm, chỉ hơi nhỏ hơn một chút xíu nhưng thiên phú của tỷ tỷ so với nàng tốt hơn nhiều, người cũng đẹp hơn nàng, không thể bắt bẻ, người nàng phục nhất cũng là Mộc Lâm Tuyết.

– Ta đã biết.

Mộc Lâm Tuyết nhẹ gật đầu, nếu như Mộc Thanh Ảnh muốn Mộc Tiêu phối hợp với nàng tham gia giải thi đấu luyện khí thì đương nhiên nàng sẽ không đoạt người sở ái. Vận khí tên Mộc Tiêu này không tệ, nếu như giải thi đấu luyện khí tổ chức vào năm sau thì sẽ không có phần của hắn nữa rồi, giải thi đấu luyện khí ba mươi năm tổ chức một lần, người dự thi giới hạn độ tuổi dưới 30, nếu không một đám lão gia hỏa dự thi thì không còn ý nghĩa gì nữa rồi. Mộc Tiêu an tĩnh đi theo sau lưng hai người, ánh mắt vẫn luôn di chuyển trên người Mộc Lâm Tuyết, Mộc Thanh Ảnh đã vô cùng đẹp rồi nhưng khi đứng chung với Mộc Lâm Tuyết lại có vẻ có chút thất sắc. Đến ngoại viện, Mộc Tiêu hô lên với đám Lâm Phong, Mộc Thanh Ảnh cười nói với Mộc Lâm Tuyết:

– Lâm Tuyết, hộ vệ của ta cơ bản đều ở đây rồi.

– Mộc Lâm Tuyết!

Lâm Phong nghe được xưng hô của Mộc Thanh Ảnh đối với nữ tử bên cạnh nàng thì thần sắc ngưng lại, đôi mắt rơi trên người Mộc Lâm Tuyết, Mộc Lâm Tuyết này vô cùng xinh đẹp, hơn nữa dáng người lại đặc biệt nóng bỏng, có lồi có lõm, sẽ không cho người khác cảm giác yêu mị mà chỉ có cao quý gợi cảm, không thể khinh nhờn, thậm chí những hộ vệ kia sau khi nhìn nàng thì ánh mắt đều có chút trốn tránh, không dám nhìn thẳng vào nữ nhân đẹp nhất Mộc gia, chỉ xinh đẹp thôi cũng đã đủ rồi mà thiên phú của nàng trong đám thanh niên nhất bối của Mộc gia cũng là người ưu tú nhất. Ánh mắt Mộc Lâm Tuyết cũng rơi trên người Lâm Phong, khuôn mặt thanh tú với ánh nhìn trong suốt nhưng có chút thâm thúy dường như đã trải qua muôn vàn mưa gió, nàng sở dĩ chú ý tới Lâm Phong vì những người khác không dám nhìn thẳng nàng nhưng ánh mắt Lâm Phong vẫn luôn dừng lại trên người nàng, thậm chí không dời đi dù chỉ một lần, rất lớn mật, mặc dù lúc này dưới ánh nhìn chăm của nàng mà Lâm Phong vẫn không có ý tránh đi, bình tĩnh nhìn nàng, không giống những người khác trong đôi mắt hiện lên sự nóng bỏng và tự ti mặc cảm. Người này hoặc tự tin, hoặc rất lớn mật.

– Dung mạo này của Mộc Lâm Tuyết có thể so sánh với Mục Doãn, có đầy đủ tất cả phong vị.

Giờ phút này Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, nếu như Mộc Lâm Tuyết biết ý nghĩ của hắn, không biết sẽ có cảm giác như nào.

– Lâm Tuyết, tỷ muốn chọn ai làm hộ vệ của mình thì cứ chọn thoải mái đi.

Mộc Thanh Ảnh một bên nhìn chúng hộ vệ nói, nghe thấy có thể được làm hộ vệ của Mộc Lâm Tuyết thần sắc đám người đều ngưng tụ, bên cạnh Mộc Lâm Tuyết một tên hộ vệ cũng không có, nếu như bọn họ được Mộc Lâm Tuyết chọn như vậy không thể nghi ngờ chính là cận vệ, nghĩ vậy tâm của bọn hắn không khỏi có chút chờ mong. Trong lòng Lâm Phong cũng có chút giật giật, trở thành hộ vệ của Mộc Lâm Tuyết, điều này không phải giống với mục đích của hắn sao, có thể tiếp cận Mộc Lâm Tuyết.

– Lâm Tuyết tiểu thư, ta nguyện ý làm hộ vệ của ngươi.

Lâm Phong trực tiếp mở miệng nói, lúc này nếu không tranh thủ liền có ý nghĩa cơ hội rất nhỏ, đã như vậy sao không chủ động. Thần sắc đám người ngưng tụ, ánh mắt đều nhìn về phía Lâm Phong, gia hỏa này thật can đảm lại dám chủ động yêu cầu trở thành hộ vệ của tiểu thư Lâm Tuyết. Mộc Thanh Ảnh cũng nhìn về phía Lâm Phong, trong mắt hiện lên sự giận dữ, cất giọng nói lạnh như băng:

– Mộc Tiêu đã từng nói với ngươi chuyện người sắp bị đuổi ra khỏi Mộc phủ rồi đúng không, ngươi vào Mộc phủ vì ta, bây giờ nghe nói có thể sẽ bị đuổi đi lại muốn muốn leo lên Lâm Tuyết, ngươi đang nằm mơ ấy ư, bất luận kẻ nào cũng được nhưng ngươi thì không được, ta đã nói với ngươi từ sớm rồi, Mộc phủ không cần phế vật.

Lâm Phong thấy mặt Mộc Thanh Ảnh cao quý lạnh lùng, đồng tử có chút ngưng lại lập tức đôi mắt nhìn về phía Mộc Tiêu, nghe Mộc Thanh Ảnh nói như vậy, hắn làm sao lại không biết Mộc Tiêu đã nói gì đó trước mặt nàng, vốn vị trí hộ vệ cho Mộc Thanh Ảnh của hắn a, chỉ không muốn tranh giành với Mộc Tiêu mà thôi, bởi vì hắn đối việc trở thành hộ vệ cho Mộc Thanh Ảnh cũng không có hứng thú. Mộc Tiêu thấy Lâm Phong nhìn về phía mình thì thần sắc hắn rõ ràng có chút né tránh, hắn vốn muốn trực tiếp trục xuất Lâm Phong ra khỏi Mộc phủ lại không nghĩ tới sẽ trùng hợp như vậy, Mộc Thanh Ảnh và hắn cùng nhau tới, hơn nữa Lâm Phong lại lớn mật như thế cho nên Mộc Thanh Ảnh mới nói Lâm Phong như vậy.

– Lâm Phong, năng lực trận đạo của ngươi coi như không tệ, nhưng ngươi lại không muốn phát triển, ta và Thanh Ảnh tiểu thư đã quyết định để ngươi rời khỏi Mộc phủ, ngươi tự đi đi a.

Mộc Tiêu nói với Lâm Phong, muốn bách cách Lâm Phong. Thần sắc Lâm Phong hiện lên một tia lãnh quang nhưng hắn cũng không để ý bọn hắn mà là Mộc Lâm Tuyết, đôi mắt lại chậm rãi chuyển qua, Lâm Phong một lần nữa nhìn về phía Mộc Lâm Tuyết, nói:

– Lâm Tuyết tiểu thư, ta nguyện ý trở thành hộ vệ của ngươi.

– Lớn mật.

. . Mộc Thanh Ảnh quát lên một tiếng, lạnh nhạt nói:

– Ngày xưa ngươi cầu ta cho ngươi vào Mộc phủ, ta đã cho ngươi cơ hội, vậy mà bây giờ ngươi lại còn dám leo lên Lâm Tuyết.

– Thanh Ảnh, ta cũng chỉ muốn một người trợ thủ cũng không cần hỗ trợ luyện khí, nếu như ngươi đã bỏ hắn vậy thì vừa vặn giao hắn cho ta đi.

Mộc Lâm Tuyết ngược lại không có để ý cái gì, nàng chỉ muốn một người có thể giúp đỡ nàng chứ không cần liên thủ luyện khí, dù sao Thanh Ảnh cũng muốn trục xuất Lâm Phong khỏi Mộc phủ, không bằng để Lâm Phong đi theo nàng a.

– Lâm Tuyết tỷ.

Mộc Thanh Ảnh không nghĩ tới Lâm Tuyết sẽ muốn Lâm Phong, nói:

– Hắn không phải hạng người tốt gì, có lẽ rất háo sắc, trước đây thấy ta sau đó đã muốn ta cho hắn vào Mộc phủ.

– Chẳng lẽ hắn còn có thể làm điều gì bất thành với ta.

Mộc Lâm Tuyết tùy ý nói:

– Cứ như vậy đi, ta cũng không muốn những hộ vệ khác của muội.

– Vậy được rồi.

Mộc Thanh Ảnh nhẹ gật đầu, cũng không kiên trì nữa, chỉ lạnh lùng quét mắt về phía Lâm Phong:

– Không biết tự lượng sức mình, ngươi tự giải quyết cho tốt a.

– Ta đi trước.

Mộc Lâm Tuyết khẽ gật đầu với Mộc Thanh Ảnh rồi lập tức ra hiệu cho Lâm Phong, nói:

– Chúng ta đi thôi.

Lâm Phong nhấc chân lên, chậm rãi đi theo Lâm Tuyết, lúc đi tới bên cạnh Mộc Thanh Ảnh cước bộ của hắn có chút dừng lại, thấp giọng nói:

– Ta vào Mộc phủ, cho tới bây giờ đều không phải vì ngươi!

Dứt lời, Lâm Phong liền nhấc chân lên, tiếp tục đi theo Mộc Lâm Tuyết. Thần sắc Mộc Thanh Ảnh ngưng lại, nhìn chằm chằm bóng lưng Lâm Phong, lãnh mang lóe lên, nói:

– Không phải vì ta?

Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao! Lâm Phong cũng không để ý tới ý nghĩ của Mộc Thanh Ảnh, tóm lại mục đích của hắn đã hoàn thành được một nửa, kế tiếp chỉ cần hết sức bên cạnh Mộc Lâm Tuyết là được. Mộc Lâm Tuyết dẫn Lâm Phong tới nội viện của nàng, ở Mộc phủ, từng hậu viện của đệ tử hậu bối đều có phòng luyện khí riêng của mình, Mộc Lâm Tuyết đương nhiên cũng không ngoại lệ, lúc này Lâm Phong đi vào trong phòng luyện khí của Mộc Lâm Tuyết. Không gian rất lớn có một lô luyện khí to lớn, hơn nữa lô luyện khí này không giống lò luyện đan, lò luyện đan được phong bế không để cho dược hiệu của đan dược bị mất đi, còn lô luyện khí lại có chút giống với nồi táo kiếp trước nhưng tuyệt không phải phàm phẩm, bên trên có từng văn lộ hỏa diễm vô cùng rõ ràng, lực lượng hỏa diễm thừa cầm tuyệt đối có thể khiến hỏa diễm thay đổi càng thêm mạnh mẽ, bản thân lò luyện khí đã có khả năng là một đồ vật cực kỳ quý trọng, chuyên vì luyện khí Hoàng khí mà chế tạo ra. Bên trên lô luyện khí có rất nhiều thiết bị luyện khí, cự chùy, hỏa kiềm, Lâm Phong hiểu sơ qua về luyện khí trụ cột nên cũng biết cái này dùng để đánh bóng, tôi phôi, định hình đồ vật, đều không thể thiếu. Điều này đại sư luyện khí vô cùng thông thấu, thực sự không phải là phong bế mà thông gió vô cùng tốt, trong quá trình luyện khí nhiệt độ cao kinh khủng, cũng không thể nào dễ chịu.

– Ngươi vì sao muốn làm hộ vệ của ta?

Mộc Lâm Tuyết chuyển qua ánh mắt hỏi Lâm Phong, nàng có cảm giác, Lâm Phong cũng không đơn giản như trong tưởng tượng, ít nhất sẽ không phải người không thể chịu nổi như trong ấn tượng của Mộc Thanh Ảnh.

– Ta cũng không phải muốn làm hộ vệ của ngươi mà tới giúp ngươi.

Lâm Phong nhìn thẳng vào Mộc Lâm Tuyết, lời nói của hắn khiến cho thần sắc Mộc Lâm Tuyết ngưng tụ, mặc dù cho rằng Lâm Phong không đơn giản như trong tưởng tượng nhưng nàng cũng chưa từng nghĩ tới Lâm Phong dám nói như thế, toàn bộ Mộc phủ trong những thanh niên nhất bối người có thể phối hợp với nàng để luyện khí, tuyệt đối không vượt qua con số ngón tay trên một bàn tay, mà những người kia cũng đang bận rộn chuẩn bị cho giả thi đấu luyện khí đương nhiên sẽ không có khả năng giúp nàng.

– Ngươi có thể giúp ta như thế nào?

Mộc Lâm Tuyết có chút tò mò hỏi.

– Ta hiểu trận pháp.

Giọng nói Lâm Phong vẫn rất yên bình, nhưng Mộc Lâm Tuyết cũng lộ ra thần sắc không cao hứng như vậy:

– Ta giống như ngươi, cũng là người kiêu ngạo, nhưng ta còn không dám nói ta am hiểu trận pháp.

– Có lẽ là ta dùng từ không thích hợp nhưng ít ra, ta hiểu trận pháp, mới có thể đến giúp ngươi.

Lâm Phong cũng đã nghe Mộc Dịch nói Mộc Lâm Tuyết là một người kiêu ngạo, hắn cho rằng đối mặt với người kiêu ngạo, hắn chỉ có giống đối phương mới có thể có được sự tôn trọng của đối phương, đương nhiên, ngươi phải có đủ tiền vốn kiêu ngạo nếu không sẽ là tự đại! Mộc Lâm Tuyết nghe thấy câu nói của Lâm Phong trên mặt vẫn không có quá nhiều gợn sóng, chỉ nói:

– Được, nếu đã như vậy, ta sẽ cho ngươi cơ hội chứng minh, trước hết ngươi ra cửa giúp ta chuẩn bị thật tốt những tài liệu này, trong chiếc nhẫn trữ vật đã có ghi lại những tài liệu cần phải mua, sau khi trở về chúng ta sẽ bắt đầu luyện khí.Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 4 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 4 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 6 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^