Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 313 [Chương 1561 đến 1565]
❮ sautiếp ❯Chương 1561: Mọi Người Đều Có Ý Đồ Riêng
Đã có Yêu Dạ Đảo làm chỗ dựa, lại thêm thiên phú của Lâm Phong, hắn hoàn toàn có khả năng quật khởi.
Tương lai hắn sẽ trở thành cường giả đáng sợ.
– Ngươi có hối hận không?
Lâm Phong nhẹ giọng hỏi. Cũng không biết hắn hỏi người của Dược Vương Tiên Cung hay người của Tề Thiên Bảo. Khi lão Vũ Hoàng của Dược Vương Tiên Cung nghe thấy lời Lâm Phong, hắn liên tưởng đến chuyện ngày xưa. Nếu hắn không vũ nhục sư tôn Lâm Phong. Nếu hắn giúp Lâm Phong, cục diện hôm nay đã khác. Mà khi người của Tề Thiên Bảo nghe thấy, lại nghe ra có cảm thấy hội hận khi muốn khống chế hắn không? Mà khi Tề Hoàng cùng Đông Hoàng nghe thấy, bọn họ lại có hàm nghĩa khác. Vì bọn họ có ân oán quá sâu với Lâm Phong, những con cháu chảy xuôi theo huyết mạch của bọn hắn, đều vì Lâm Phong mà chết. Bởi vậy, nên bọn hắn mới biết rõ thiên phú của Lâm Phong rất mạnh, nhưng vẫn cố ý muốn giết chết Lâm Phong. Khi thấy bọn họ không nói gì, Lâm Phong cười nhẹ một tiếng. Những gì nên đòi lại, sớm muộn gì hắn cũng muốn đòi lại. Hôm nay, hắn đã có Yêu Dạ Đảo làm chỗ dựa, nhưng đó không phải lực lượng của hắn. Đợi đến khi hắn đã thực lực cường hãn, chính hắn sẽ tự đi đòi nợ.
– Hắn nhất định phải chết!
Lão già râu bạc của Dược Vương Tiên Cung thầm nghĩ trong lòng. Lâm Phong hôm nay đã trở thành người của Yêu Dạ Đảo, nên hắn không thể bỏ qua cho Lâm Phong. Đương nhiên không thể cho người ta biết rõ hắn giết. Nếu như bị Yêu Dạ Đảo biết rõ Lâm Phong chết trong tay Dược Vương Tiên Cung, đám yêu thú kia sẽ thật sự chạy đến Dược Vương Tiên Cung à.
– Không nghĩ tới người của Yêu Dạ Đảo lần này, lại là nhân loại võ tu!
Tần Chính liền cười nói.
– Lâm Phong!
Vào đúng lúc này, đột nhiên có một người gào to tên Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong không thể không quay lại nhìn hắn. Hắn thấy Chu Thiên Nhược đầy hoàng kim thánh khí đang gọi tên hắn. Đến hôm nay, Chu Thiên Nhược đã bước vào cảnh giới vô địch Tôn chủ, nên Chu Thiên Nhược rất muốn tìm Lâm Phong quyết đấu.
– Có việc gì?
Lâm Phong vừa nhìn Chu Thiên Nhược, thầm nghĩ:” gia hỏa này chẳng lẽ còn muốn tìm khổ bất thành, hôm nay Lâm Phong mục tiêu đã không phải Chu Thiên Nhược, mà sau lưng Chu Thiên Nhược, Chu Thiên Khiếu rồi. “
– Ngươi có dám đấu một trận không?
Khi nghe Chu Thiên Nhược nói xong, Lâm Phong coi thường nhìn hắn, bình tĩnh nói ra:
– Kẻ bại phải chết, người của Đại Chu Tiên Cung không thể ngăn cản ta giết chết ngươi.
Dám thì lên!
– Kẻ bại phải chết!
Khi nói xong, sắc mặt Chu Thiên Nhược trở nên cứng ngắc, rất khó coi, nắm tay của cũng xiết chặt lại. Từ khi nhìn thấy cái ánh mắt miệt thị của Lâm Phong, trong lòng hắn đã xuất hiện một ngọn lửa giận. Hắn rất muốn xông tới đánh một trận, nhưng khi nghĩ tới hậu quả, hắn lại không dám. Từ trong ánh mắt coi thường đó, Lâm Phong đang muốn nói cho hắn biết, hắn chắc chắn sẽ bại. Loại đặt cược kiểu này, Chu Thiên Nhược không dám chơi, mà hắn cũng không chơi nổi! Bởi vì không dám, nên hắn càng cảm thấy khuất nhục, hai tay của hắn càng thêm xiết chặt. Trong một năm nay, hắn đã lấy lại được sự tự tin, nhưnh bởi vì một câu của Lâm Phong, mà sự tự tin đó đã phá toái mất.
– Ngươi vĩnh viễn kẻ là bị ta chà đạp.
Ngươi đã sớm không phải đối thủ của ta. Ngươi không xứng! Vào lúc này, trong giọng nói của Lâm Phong giống như có một cổ ma lực, ăn mòn suy nghĩ của Chu Thiên Nhược, ảnh hưởng ý chí của hắn. Mà khi nghe được những lời kia, thân thể Chu Thiên Nhược càng run rẩy dữ dội hơn.
– Chu Thiên Nhược!
Chu Thiên Khiếu sau lưng hét lớn một tiếng, lạnh lùng nói:
– Không nên tin những lời của hắn mà ảnh hưởng đến ý chí.
Khi nghe Chu Thiên Khiếu nói thế, Chu Thiên Nhược cảm giác trong đầu đánh có hai đạo thanh âm va chạm, không ngừng ăn mòn nhau. Sau một lúc, đầu của hắn mới dần dần bình thường lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Phong. Tới lúc này, hắn đã biết Lâm Phong thừa lúc ý chí của hắn không kiên định mà quấy phá. Hắn ta đã dùng một loại lực lượng kỳ lạ đánh ý chí mình, khiến mình nhập ma. Nhưng may có Chu Thiên Khiếu, không thì mình xong rồi. Cùng lúc đó, Lâm Phong nhìn Chu Thiên Nhược một cái, châm chọc nói.
– Ngươi quá yếu!
Trong câu nói này đã không còn có ma chú, nhưng vẫn khiến cho Chu Thiên Nhược rung xuống.
– Hô.
. . Chu Thiên Nhược nhắm mắt lại, điều hòa tâm cảnh. Hắn tự nói với mình, hắn không thể bị lời nói của Lâm Phong ảnh hưởng. Mặc dù hôm nay hắn đấu không lại Lâm Phong cũng không sao. Tuy Lâm Phong có chiến lực rất đáng sợ, nhưng tu vi của hắn mới chỉ là Tôn Vũ tầng tám m thôi. Chỉ cần hắn sớm bước vào Vũ Hoàng, hắn sẽ đánh bại Lâm Phong.
– Lâm Phong, tới nơi này ngồi đi!
Cùng lúc đó, trong khu của Vấn Thiên Bảo lại có một vị cường giả mở miệng nói. Lâm Phong khẽ gật đầu, lập tức đi tới đó.
– Lâm Phong, đã lâu không gặp!
Khi Vấn Ngạo Tuyết cùng Vấn Thiên Ca thấy Lâm Phong nở nụ cười chào. Lần gặp nhau này, tất cả mọi thứ đã thay đổi, bọn hắn đã trở lại Vấn Thiên Bảo, mà Lâm Phong lại vào Yêu Dạ Đảo.
– Đã lâu không gặp.
Lâm Phong cũng cười một cái. Mối quan hệ giữa Thủ vọng liên minh cùng Vấn gia, cũng chỉ là lợi dụng lẫn nhau. Mặc dù Vấn gia thuộc về Vấn Thiên Bảo, Lâm Phong cũng không cần phải gây sự làm gì, coi như người dưng là được. Nhưng mối quan hệ của Vấn Thiên Bảo cùng Lâm Phong lại có chút vi diệu, dù sao Vấn Ngạo Phong cũng là truyền nhân của Nghịch Trần Vũ Hoàng. Khi Lâm Phong bị Thần Vũ Vũ Hoàng mang đi, hai người đã từng có ước định, nên Vấn Ngạo Phong cũng được tính là đối thủ của Lâm Phong. Tuy có mối quan hệ khá phức tạp, nhưng Vấn Ngạo Phong vẫn khẽ gật đầu với Lâm Phong cái, mà Lâm Phong cũng không keo kiệt, gật đầu đáp lễ với đối phương.
– Nếu như người của Yêu Dạ Đảo cũng đến rồi, chúnh ta lại nói tiếp chuyện vừa rồi.
Tin tức Vô Cực đế cung truyền ra từ trong khu vực của Tiên Cung Thiên Bảo, hôm nay các ngươi tuy nhiên cũng nói không biết, cái này không khỏi quá mức hoang đường. Lúc này, một vị cường giả mở miệng nói ra, bọn hắn nghe nói tin tức sau đó theo các nơi chạy đến, nếu như không đào ra cái gì có giá trị manh mối, như thế nào tìm kiếm Vô Cực đế cung.
– Biết rõ thì biết, không biết sao lại thả tin tức ra, Thanh Đế Sơn cùng bốn đại thế lực đều đã đến, nếu bọn họ hỏi, các vị vẫn nói mình không biết gì sao?
Liền có một người cường thế nói, bọn họ quyết dùng loại thủ đoạn này để bách người của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo xuất ra tin tức. Mặc dù Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo dựng nghiệp ở biên thùy, nhưng lại không đại biểu bọn hắn yếu hơn những khu vực khác của Thanh Đế Sơn. Mà trái lại, bọn hắn còn mạnh mẽ hơn, địa vực gần tiểu thế giới luôn là nơi có vô số người ao ước, mà Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo có thể trấn thủ tại chỗ này vô số năm, nội tình của bọn họ cũng không phải dạng thường.
– Mấy vị nghĩ như thế nào?
Lại có người kia ánh mắt nhìn về phía Lâm Phong và ba người của các thế lực khác. Vấn Ngạo Phong lập tức vân đạm phong khinh cười nói.
– Nếu như bọn hắn thật sự không biết thì sao?
Khi nghe vậy, mọi người thầm mắng Vấn Ngạo Phong vài tiếng. Hắn rõ ràng đang bao che cho Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Sau đó, ánh mắt của mọi người chuyển qua Tần Chính. Nhưng Tần Chính lại đá quả bóng sang Lâm Phong.
– Lâm Phong, ngươi chậm nhất đến, không biết ý tưởng nào hay không? 1 kẻ đơn giản sắp chết sống 1 cuộc đời trong bệnh tật giành tất cả tất sản tâm nguyện để giúp người khác giống mình….rùi hắn đổi lại được xuyên không viết ra truyền kỳ của riêng mình… Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Đôi mắt Lâm Phong liền lóe lên một cái, lập tức nói.
– Chư vị hãy phân tán, đến bản doanh của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo.
Nếu có tin tức, mọi người có thể cùng nhau chia sẻ. Khi Đám người xung quanh nghe được ý tưởng của Lâm Phong, trong mắt họ cũng lóe lên. Nếu có thể giám thị nhất cử nhất động của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, càng dễ đạt được manh mối có giá trị hơn.
– Ta đồng ý cách của Lâm Phong.
Chư vị có thể tùy ý tuyển chọn ở lại trong bản doanh của một trong Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Không biết Cửu Đại Tiên cung Thiên Bảo có đồng ý hay không? Tần Chính lập tức cười nói.
– Tề Vân Thịnh, ngươi nói đi.
Lập tức có người nhìn về phía Tề Thiên Bảo, nói với Tề Vân Thịnh.
– Tề Thiên Bảo hoan nghênh chư vị quang lâm!
Mặc dù không muốn, nhưng Tề Vân Thịnh lại không cự tuyệt được.
– Mấy vị hãy ở lại Vấn Thiên Bảo của ta nghỉ ngơi mấy ngày được không?
Sau khi đã thương lượng xong, Vấn Ngạo Phong nói với bọn Lâm Phong và Tần Chính. Tần Chính cùng Huyền Sân đều lập tức gật đầu, bọn hắn ở chỗ nào cũng được. Nhưng Lâm Phong lại thản nhiên nói:
– Ta vẫn thích ở Tề Thiên Bảo, lấy thực lực của Tề Thiên Bảo, việc bảo hộ an toàn cho ta chắc không có vấn đề đâu.
– Vô liêm sỉ!
Khi nghe thế, người ben Tề Thiên Bảo thầm mắng. Tất cả bọn hắn đều hận không thể để cho Lâm Phong chết sớm một chút, nhưng Lâm Phong lại ở tại Tề Thiên Bảo, bọn hắn chẳng những không thể khiến cho Lâm Phong chết, mà còn phải bảo vệ hắn không bị người khác giết nữa!
Chương 1562: Cạm Bẫy
Tề Thiên Bảo và Dược Vương Tiên Cung đều phi thường thống hận Lâm Phong.
Nên bọn hắn cũng đã từng nghĩ tới chuyện ám sát hắn. Nhưng chỉ bằng một câu của Lâm Phong, ý định đó đã biến thành bọt nước, Tề Thiên Bảo thật sự không dám giết Lâm Phong.
Chung quanh Yêu Dạ Đảo, có ngàn vạn phù đảo, mà trên những phù đảo, có vô số yêu thú quần cư, nghe hiệu lệnh của Yêu Dạ Đảo. Chỉ cần Yêu Dạ Đảo ra lệnh một tiếng, có thể triệu tập một quân đoàn yêu thú vô cùng kinh khủng.
Đừng nói Tề Thiên Bảo, dù Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo liên hợp lại, cũng đều gánh không được. Nếu không phải như thế, thì làm sao Yêu Dạ Đảo có thể trở thành thế lực cùng cấp với Thanh Đế Sơn. Dù Thanh Đế Sơn có nội tình cực kỳ thâm hậu, cũng sẽ không nguyện ý trêu chọc đám yêu thú kia.
Bởi vì Lâm Phong cầm trong tay Yêu Dạ Lệnh, nên khi Lâm Phong bước vào Tề Thiên Bảo,ì Lâm Phong nhất định không được chết. Những người Dược Vương Tiên Cung lại không cùng ý tưởng với Tề Thiên Bảo. Từ khi bọn hắn nghe được Lâm Phong muốn ở lại bản doanh của Tề Thiên Bảo, đôi mắt cũng lão già râu bạc lóe sáng. Nếu như Lâm Phong bị giết chết tại địa bàn của Tề Thiên Bảo, mọi chuyện sẽ rất tốt.
Nhưng hắn cũng biết, Tề Thiên Bảo sẽ không để cho bọn hắn có cơ hội. Mà Tề Vân Thịnh cũng đoán được lão già của Dược Vương Tiên Cung đang đánh chú ý tới Tề Thiên Bảo hắn. Nên hắn liền lạnh lùng nhìn về hướng Dược Vương Tiên Cung.
– Chư vị muốn ở chỗ nào cũng được, cứ tùy ý.
Vừa dứt lời, Lâm Phong đứng dậy, đi đến chỗ đám người Tề Thiên Bảo.
– Mời!
Tề Vân Thịnh cũng đứng dậy, mỉm cười với Lâm Phong. Nhưng ai cũng biết, đằng sau nụ cười kia lại ẩn chứa sát ý vô biên.
– Chư vị đại nhân từ khi chia tay đến giờ, không có vấn đề gì chứ?
Lâm Phong cười hỏi một tiếng. Sau đó liền đi về hướng đại bản doanh của Tề Thiên Bảo. Ngoại trừ Lâm Phong, cũng có không ít người chọn đến Tề Thiên Bảo, nên họ cũng đi sau hắn Lần này tới Tề Thiên Bảo, thân phận của Lâm Phong đã hoàng toàn thay đổi. Lần trước, hắn phải ngụy trang thành người bị Tề Thiên Bảo khống chế. Còn lần này, hắn đã có thể đường hoàng chính chính đi vào, không cần bất luận sự ngụy trang hay ẩn nấp gì, mà Tề Thiên Bảo còn bảo hộ hắn thật tốt. Sau khi đến Tề Thiên Bảo, cao tầng của Tề Thiên Bảo phái Kim Thần Quân thiếp thân thủ hộ Lâm Phong. Hắn ta mang theo Lâm Phong đi tới một cái tiểu viện, nói:
– Lâm Phong, đây là chổ ở cùng ngươi.
Nếu như có chuyện gì, ngươi có thể bảo ta, ta vẫn ở bên ngoài chờ.
– Phiền toái Kim Thần Quân rồi!
Lâm Phong rất khách khí nói. Mặc dù hai người đều biết rõ đối phương đang giả vờ, nhưng vẫn tỏ ra vô cùng hữu hảo. Kim Thần Quân rõ ràng hận không thể để cho cái tên ôn thần trước mặt này sớm cút ra khỏi Tề Thiên Bảo. Nhưng vẫn phải khách khách khí khí chào hỏi, khi Lâm Phong nghỉ ngơi, hắn còn phải bảo vệ an nguy của đối phương. Lâm Phong cũng không gây phiền toái gì, sau khi tiến vào trong phòng, hắn bắt đầu trốn vào trong mộng cảnh tu luyện.
Trong hơn một năm này, ngoài trừ lĩnh ngộ đại thế, Lâm Phong dùng phần lớn thời gian để lĩnh ngộ áo nghĩa, hoặc đối chiến cùng với những vị Yêu Hoàng để tôi luyện bản thân. Nên tu vi của hắn mới chỉ có Tôn Vũ tầng tám. Nhưng chuyện tăng cường tu vi chỉ là chuyện nước chảy thành sông, cơ hội để lĩnh ngộ áo nghĩa lực lượng lại không có nhiều.
Nên Lâm Phong đương nhiên muốn toàn lực nắm chặt, tranh thủ lĩnh ngộ áo nghĩa. Khi đạt đến cực hạn áo nghĩa và tu vi Tôn Vũ tầng chín, hắn có thể thử lĩnh ngộ sức mạnh pháp tắc, dẫn động thiên địa pháp tắc rót vào trong cơ thể. Lĩnh ngộ pháp tắc lực lượng cùng dẫn động thiên địa pháp tắc rót vào trong cơ thể là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng nhau.
Những người đơn thuần lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, có thể lợi dụng loại pháp tắc tiến hành công kích, uy lực rất đáng sợ. Nhưng lại chưa chắc đã thành Vũ Hoàng, chỉ tương đương với những ngươi lĩnh ngộ đại thế. Một khi đã lĩnh ngộ đại thế, chuyện dung nhập phát tắc vào trong cơ thể cũng dễ dàng hơn. Cho nên mới nói, lĩnh ngộ đại thế đôi khi còn quan trọng hơn lĩnh ngộ pháp tắc.
Bởi vì không có đại thế thì không có khả năng dẫn pháp tắc nhập vào cơ thể. Mà lĩnh ngộ đại thế, còn có thể mượn mệnh cách đề cao xác suất thành Vũ Hoàng. Còn cảnh giới thì càng không cần phải nói, chỉ cần thỏa mãn hai đại điều kiện thành Hoàng, lĩnh ngộ đại thế cùng pháp tắc lực lượng, sẽ tự động trở thành Vũ hoàng. Đương nhiên là tình huống đạt đủ hai điều kiện kia trước cảnh giới Tôn Vũ tầng chín quá hiếm thấy. Tuyệt đại đa số võ tu đến cảnh giới đó, mới có thể đạt đủ hai cái điều kiện kia.
Nhưng Lâm Phong lại thuộc loại hiếm thấy đó, một tên Tôn Vũ tầng tám đã có thể khiến cho vô địch Tôn Chủ vô cùng cố kỵ. …. Khi bóng tối dần bao phủ, Tề Thiên Bảo cũng đặc biệt náo nhiệt. Bởi vì có rất nhiều người từ ngoài đến, nên người của Tề Thiên Bảo đích thường đau đầu, có chút không được an bình. Lúc này, bên trong Tề Thiên Bảo đột nhiên phát sáng lên, từng đạo hào quang chiếu sáng hư không, đặc biệt chói mắt.
Những ánh sáng kia chậm rãi hội tụ trong hư không, hóa thành một tòa Tiên Cung mênh mông uy nghiêm, giống như tiên nhân phủ đệ. Ở trên đại môn của tòa tiên cung đó còn có khắc hai chữ to, Vô Cực! Khi cái Tiên Cung kia xuất hiện, đôi mắt đám người trong Tề Thiên Bảo trở nên ngưng trọng, nhìn chằm chằm tòa tiên cung kia. Vô Cực đế cung, Vô Cực đế cung sắp hiện thế sao?
– Oanh!
– Ầm ầm!
Từng đạo kinh khủng khí tức liền bắt đầu bùng nổ trên tám mặt đại bản doanh của Tề Thiên Bảo. Âm thanh của vô số phòng ốc liền phá toái vang lên, mọi thứ trở nên vô cùng hỗn loạn. Khi những người kia thấy Vô Cực đế cung, họ đều phóng lên trời, trực tiếp tiến vào Vô Cực đế cung.
– Chuyện gì đang xảy ra?
Vào lúc này, Tề Vân Thịnh cũng đã bay lên không. Chỉ trong khoản thời gian cực kỳ ngắn ngủi, khắp Tề Thiên Bảo nơi đều hoàn toàn đại loạn. Tề Vân Thịnh còn chưa rõ xảy ra chuyện gì đang xảy ra? Vì cái gì mà phía trên Tề Thiên Bảo lại có hư ảnh cũng Vô Cực đế cung, ai đã phá vỡ cấm chế trên Vô Cực đồng. Cùng lúc đó, Kim Thần Quân cũng đang đứng trên nóc nhà, nhìn hư ảnh của đế cung. Khi thấy vô số người đang phá không, hắn khẽ nhíu mày. Trong khi Kim Thần Quân đang thầm nghĩ trong lòng, thì đã bắt đầu có những trận chiến nổ ra. Dư âm của chúng khiến cho chung quanh băng liệt, bản doanh của Tề Thiên Bảo cũng trở nên tàn tạ. Trong lúc đó, toàn thân Kim Thần Quân nổi đầy da gà, đôi mắt hóa thành kim sắc.
– Không tốt!
Sau khi hô to một tiếng, Kim Thần Quân bỗng nhiên quay người, lao xuống tiểu viện phía dưới. Toàn thân hắn đều được bao phủ trong một cổ kim quang kinh khủng, xuyên thấu tất cả, dường như muốn phá tan cả cái tiểu viện. Ngay lúc đó, một cỗ pháp tắc đáng sợ bao phủ cả phiến hư không. Cỗ pháp tắc đó vô cùng đáng sợ, phảng phất như một cái bàn tay vô hình chế trụ phiến hư không.
– Oanh Tạch.
..! Kim quang biến mất. Từ trong đêm tối, một đạo hắc y thân ảnh chậm rãi bước đến, nhất bộ nhất hư không. Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện bên người Kim Thần Quân. Bởi vì động tĩnh của đại chiến ở tứ phương quá to lớn, chấn động quá cường liệt, nên tất tả những người thủ hộ chung quanh đều bị dẫn đi rồi. Nên giờ phút này, trận chiến giữa Kim Thần Quân và hắc y thân ảnh không hề bị phát hiện. Một hư không đại chưởng đáng sợ bao phủ thiên địa, đánh về hướng Kim Thần Quân. Mặc dù không nhất định có thể giết chết Kim Thần Quân, nhưng có thể đánh bay hắn ra ngoài.
– Có người muốn giết Lâm Phong!
Khi thấy một chưởng kia, Kim Thần Quân điên cuồng hét lên một tiếng. Mà toàn thân hắn cũng lập tức hóa thành màu vàng kim, nhưng vẫn bị một chưởng đánh cho phun máu tươi, kim thân băng liệt, cả người cũng điên cuồng bay ra ngoài.
– Có người giết Lâm Phong!
Khi Tề Vân Kiêu và Tề Vân Thịnh nghe được tiếng hô của Kim Thần Quân, trái tim của họ nhảy lên thình thịch. Bọn hắn biết có người muốn hại Tề Thiên Bảo, lấy mạng của Lâm Phong để hại Tề Thiên Bảo!
Chương 1563: Nói Chuyện Chú Ý Một Chút
Sau đó, Tề Vân Kiêu và Tề Vân Thịnh dùng tốc độ cao nhất điên cuồng bay về hướng tiểu viện của Lâm Phong.
Nhưng bọn hắn có nhanh hơn nữa, cũng cần một chút thời gian. Nhưng chỉ cần chớp nhoáng, một trung vị Hoàng đã đủ giết chết một Tôn Vũ cảnh rồi. Lúc này, tiểu viện của Lâm Phong đã bị biến thành tro tàn. Đạo hắc y thân ảnh đó đang quét mắt nhìn khắp nơi, những chỗ đó lại không có hình bóng của Lâm Phong. Nhưng hắn lại nở một nụ cười lạnh, thầm nói.
– Ngươi có trốn dưới đất cũng không thoát.
Cánh tay của người kia run lên, huyễn hóa ra một bàn tay khổng lồ, xé đôi mặt đất. Mà Lâm Phong cũng bị dư uy của một chiêu kia đánh trúng, khiến hắn hung hăng run rẩy một cái. Hắn cũng không ngờ, người kia lại ác như vậy, hắn đã trốn bên trong Tề Thiên Bảo, mà có người giết tới. Khi tên cường giả kia thấy thân thể Lâm Phong biến mất ngay tại chỗ, thần sắc của hắn ta ngưng lại. Sau đó hắn phát hiện Lâm Phong vậy mà dùng Thánh khí để dịch chuyển tới một khu đất cách đây mấy trăm mét. Khoảng cách trăm mét đối với hắn mà nói, không phải cái gì quá xa, nhưng vấn đề là hắn không có thời gian. Khi hắn đang tìm kiếm Lâm Phong, hai người Tề Vân Kiêu đã tới rồi.
– Cút!
Thân thể của hắn hóa thành một đạo ánh sáng, khiến cho cả phiến không gian này đều run rẩy. Cái đạo ánh sáng kia tràn đầy hư không lực lượng, đánh về hướng Tề Vân Kiêu cùng Tề Vân Thịnh. Cùng lúc đó, một luồng đại thế khóa chặt Lâm Phong.
– Ngươi dám?
Tề Vân Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức đánh ra một chưởng, phá tan đạo ánh sáng kia. Mà người kia cũng đã bước đến trước mặt Lâm Phong. Lâm Phong đã bị đại thế trói buộc, không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể chờ chết. Một màn đó khiến cho sắc mặt hai người Tề Vân Kiêu trở nên trắng bệch.
– Giết!
Trong tay bóng đen kia xuất hiện một thanh hư không kiếm, chém về hướng Lâm Phong. Vào lúc này, trong đôi mắt sắc bén của hắn ta đã lộ ra cười chiến thằng, Lâm Phong chết chắc rồi.
– Phong ngâm!
Khi công kích đáng sợ xuyên thủng người Lâm Phong, nụ cười cường giả kia trở nên cứng ngắc. Một chiêu tuyệt sát của hắn không đánh trúng Lâm Phong. Lúc hắn ngẩng đầu nhìn lại, thấy Lâm Phong đã xuất hiện sau lưng Tề Vân Kiêu cùng Tề Vân Thịnh. Tai sao dưới đại thế của hắn mà Lâm Phong lại có tốc độ nhanh như vậy, Lâm Phong chắc cũng đã nắm giữ đại thế.
– Vì sao ngươi không sử dụng lực lượng chân chính của ngươ?
Tề Vân Kiêu lạnh lùng mở miệng hỏi? Người này toàn sử dụng công kích không có liên quan đến công pháp, chỉ dùng hư không pháp tắc thuần để công kích, hắn sợ bại lộ thân phận, nên chỉ dùng hư không pháp tắc để không ai có thể nói hắn là người của thế lực nào. Ngay cả Tề Thiên Bảo cũng có rất nhiều cường giả am hiểu hư không pháp tắc. Vào lúc này, đã có không ít người xuất hiện, tất cả họ đều là cường giả của Tề Thiên Bảo. Nhưng bọn hắn chỉ thấy đối phương nở một nụ cười yêu dị. Khi thấy nụ cười đó, Tề Vân Kiêu cũng cảm thấy toàn thân không thoải mái, phảng phất như có chút không đúng. Hư không pháp tắc hội tụ xung quanh tên cường giả kia, hóa thành từng đạo lợi kiếm. Tuy lực lượng pháp tắc vô cùng đáng sợ, phảng phất như muốn phá hủy thiên địa, những vẫn chỉ là hư không pháp tắc thuần túy. Đối phương vẫn không có sử dụng thần thông dung nhập vào bên trong pháp tắc, nhưng lực lượng của pháp tắc vẫn khiến rất nhiều người cảm nhận được sự uy hiếp.
– Bảo hộ Lâm Phong!
ề Vân Kiêu lạnh lùng mở miệng nói một tiếng. Lập tức có Vũ Hoàng cường giả bảo hộ bên người Lâm Phong. Mà Lâm Phong cũng không ngừng lui về phía sau, tên cường giả kia vô cùng đáng sợ, hắn vẫn nên rời xa thì tốt hơn.
– Ông!
Một đạo lực lượng đáng sợ bay thẳng đến Lâm Phong, khiến cho Lâm Phong cảm thấy lông tơ đựng ngược lên. Toàn thân bị cái cổ lực lượng đáng sợ kia khóa chặt.
– Cẩn thận!
Có người rống to một tiếng, sau lưng Lâm Phong đang có một vị Tôn Vũ tầng chín đang dùng kiếm đâm về phía hắn, tên Tôn Vũ tầng chín kia đúng là người của Tề Thiên Bảo, nhưng không ngờ hắn lại đột nhiên hạ sát thủ với Lâm Phong.
– Tự tìm cái chết!
Kim Thần Quân nắm chặt nay, đại thế chi lực lập tức bao phủ tên Tôn Vũ tầng chín kia. Một tiếng răng rắc thanh thúy vang lên, thân thể người nọ bị phá tan thành từng mảnh. Khi thấy cảnh đó, mọi người cảm thấy trong lòng lạnh buốt. Mà khi thấy ánh mắt lạnh lùng của Lâm Phong, bọn hắn đều cảm thấy có chút lạnh lẽo. Lúc này, trên đại bản doanh của Tề Thiên Bảo lại có một đạo ánh sáng xông về hướng hư không, hóa thành hư ảnh của Vô Cực Thiên Đế cung. Khi hai tòa cung điện hư ảnh đồng thời xuất hiện, bọn chúng dần dần dung hợp. Khi thấy cảnh đia, mọi người đều điên cuồng hắn lên, khiến cho cả bản doanh của Tề Thiên Bảo đều phát sinh đại chiến đáng sợ. Thậm chí, bên ngoài bản doanh cũng Tề Thiên Bảo cũng liên tục có người tràn vào. Do có quá nhiều người, nên người Tề Thiên Bảo ngăn cản không được. Mà những người có tốc độ nhanh nhất, đều là cường giả Vũ Hoàng.
– Tề Thiên Bảo, lúc ban ngày các ngươi còn nói tuyệt đối không có tin tức gì?
Nhưng tại sao bây giờ có hai khối Vô Cực đồng trong bản doanh các ngươi, các ngươi rõ ràng đang nói dối chư vị cường giả ở đây!
– Mau bắt người của Tề Thiên Bảo lại, bọn hắn nhất định biết rõ tình huống này.
Lại có lập tức tiếp lời, khiến cho tình thế càng thêm hỗn loạn.
– Đúng, nhất là Tề Vân Thịnh, người này ỷ mình là người Thanh Đế Sơn nên mới khinh thường thiên hạ anh hùng, mau bắt hắn lại.
Tiếng hô từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn không ngừng, khiến cho sắc mặt của đám người Tề Thiên Bảo vô cùng khó coi. Bọn hắn có thể cảm thấy đây rõ ràng là một âm mưu nhằm vào mình.
– Giết, bắt lại bọn hắn lại hỏi cho rõ ràng!
Những thanh âm điên cuồng không ngừng vang lên, cộng thêm sự xuất hiện của Vô Cực đế cung, khiến cho toàn bộ Tề Thiên Bảo càng ngày càng hỗn loạn. Hoàn toàn đã mất đi khống chế, mà người của Tề Thiên Bảo cũng khó bảo toàn. Mà khi Đông Hoàng và Tề Hoàng nhìn thấy tình cảnh hỗn loạn bây giờ, họ cũng không biết nên nói gì. Khi thấy sự hỗn loạn lúc này, Lâm Phong cũng đã biết, âm mưu lần này không chỉ có nhằm vào hắn, mà cũng nhằm vào Tề Thiên Bảo. Chi cần̉ giết hắn, Tề Thiên Bảo sẽ gặp họa ngập đầu, nên tình cảnh của hắn cũng vô cùng nguy hiểm.
– Bảo vệ Lâm Phong!
Tề Vân Kiêu lại nhắc nhở một tiếng. Vào lúc này, hắn vẫn rất rất tỉnh táo, những người bầy ra âm mưu lần này rất khó làm gì được Tề Thiên Bảo, tối đa là kiềm chế cường giả của bọn hắn. Nhưng giết chết Lâm Phong thì dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần Lâm Phong chết, Tề Thiên Bảo sẽ phải chịu tội thay. Mà khi Tề Vân Kiêu vừa dứt lời, có một lượng lớn người nhích tới gần Lâm Phong. Đột nhiên có một đạo kiếm quang xuấy hiện, tấn công Lâm Phong. Lâm Phong cũng bắt đầu ra, đại thế hàng lâm trên người đối phương, khiến hắn ta như lâm vào trong vũng bùn, không thể di động. Sau khi khống chế được đối phương, Lâm Phong đánh ra một chưởng trên người hắn, khiến cho thân thể người nọ lập tức vỡ ra, ngũ tạng lục phủ toàn bộ bị chấn nát mất, chậm rãi nằm xuống.
– Đến chỗ chúng ta mau.
Khi Kim Thần Quân vừa nói với Lâm Phong xong, có một đám người vây quanh Lâm Phong lại, một đạo thân ảnh đã tới gần hắn.
– Oanh Tạch.
..! Lâm Phong lại đánh ra một ma chưởng đạo bá, tràn ngập lực lượng thuần túy, khiến cho đầu của người kia bị nổ tung, tử vong trong nháy mắt.
– Ngươi.
. . Khi thấy cảnh đó, đôi mắt Kim Thần Quân có chút cứng đờ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Lâm Phong. Mà Lâm Phong cũng lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
– Ta không tin người của Tề Thiên Bảo, ai dám tới gần ta, trảm.
Vừa rồi có người Tề Thiên Bảo ra tay với hắn, nên hắn làm sao có thể để sự an toàn của hắn giao phó cho đối hắn. Tối đa chỉ để bọn hắn bảo vệ ngoại vi mà thôi.
– Không biết tốt xấu, loại người này nên chết đi cho rồi!
Tề Hoàng cũng chạy tới, lạnh lùng nói ra. Lâm Phong cũng lạnh lùng nhìn Tề Hoàng một cái, lập tức bước chân hướng Tề Hoàng. Bên người hắn đột nhiên xuất hiện một kiếm quang cổ kinh khủng, một kiếm này nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Trong một chớp, đạo kiếm quang kia đã xuất hiện trước mặt, khiến cho sắc mặt Tề Hoàng đại biến. Hắn lập tức hội tụ pháp tắc trước người, nhưng lực lượng pháp tắc được hội tụ trong lúc vội vã đều bị một kiếm kia đánh tan. Khi thấy không thể ngăn được một kiếm kia, Tề Hoàng lấy tay không bắt kiếm. Bàn tay của hắn ẩn chứa lực lượng pháp tắc vô cùng mãnh liệt, cứng rắn nắm đạo kiếm quang kia trong lòng bàn tay. Cùng lúc đó, Lâm Phong đã dùng tốc độ nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, xuất hiện trước mặt Tề Hoàng. Đôi mắt của Tề Hoàng trở nên cứng đờ, mãnh liệt rút lui. Trong lúc lui lại, hắn cũng không quên dùng đại thế khóa chặc Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong lại có thể nghịch thế mà đi, bỏ qua đại thế của hắn, chém ra thêm một kiếm. Đạo kiếm quang trong tay Tề Hoàng lập tức nổ tung, phá tan pháp tắc đang bao phủ bàn tay Tề Hoàng. Những đạo kiếm quang đáng sợ để lại từng vết máu ở trong lòng bàn tay của hắn.
– Lần trước, ta nhắc nhở người của Dược Vương Tiên Cung.
Nhưng xem ra, ta còn cần phải nhắc nhở ngươi một lần. Khi nói chuyện với ta, phải chú ý một chút! Giọng nói đạm mạc của Lâm Phong khiến cho sắc mặt Tề Hoàng trở nên vô cùng khó coi.
Chương 1564: Đế Cung Đồ
– Không ngờ hắn đã có thực lực đáng sợ như vậy rồi!
Vào lúc này, Tề Hoàng cảm thấy vô cùng kinh hãi. Một khi Lâm Phong đã lĩnh ngộ đại thế, thì đại thế của hắn đã không còn hiệu quả đối với Lâm Phong nữa. Cộng thêm tốc độ nhanh như gió và lực công kích có thể phá vỡ pháp tắc, Lâm Phong đã trở thành người vô cùng nguy hiểm. Tuy ánh mắt Tề Hoàng vẫn nhìn chằm chằm Lâm Phong, tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nhưng trong lòng lại rung động.
Khi hắn cúi đầu nhìn thoáng qua vết máu trên bàn tay, hắn càng cảm thấy rung động hơn. Hắn không ngờ, Lâm Phong đã có thể gây tổn thương cho Vũ Hoàng! Lấy thực lực mới vừa rồi của Lâm Phong, khoảng cách để đánh bại một vị Vũ Hoàng còn khá xa, nhưng có thể làm Vũ Hoàng bị thương cũng đã rất đáng sợ. Ai có thể đảm bảo vừa nảy là toàn bộ thực lực của Lâm Phong.
Biết đâu hắn còn ẩn dấu vài lá ác chủ bài nữa. Chỉ cần nghĩ tới đây, Tề Hoàng đã cảm thấy không biết nói gì nữa. Mà khi những người chung quanh nhìn thấy Lâm Phong đả thương một vị cường giả Vũ Hoàng, họ vô cùng bất ngờ. Mặc dù Tề Hoàng chỉ là một vị Vũ Hoàng khá yếu, nhưng vẫn là một vị cường giả khống chế pháp tắc, đăng lâm Vũ Hoàng.
– Khó trách hắn lại dám cuồng ngạo như vậy.
Không xem Chu Thiên Nhược ra cái gì? Ngay cả Vũ Hoàng, hắn đều có thể tổn thương được, Chu Thiên Nhược hoàn toàn không có tư cách đánh với hắn. Trong khi mọi người còn đang chìm đắm trong những luồng suy nghĩ mông lung, Lâm Phong lại dời mắt, nhìn về phía chiến trường. Giờ phút này, Lâm Phong mới phát hiện, không chỉ có hai khối vô cực đồng xuất hiện.
Mà trong hư không, lại xuất hiện thêm một cái hư ảnh của Vô Cực đế cung nữa. Vào lúc này, ba hư ảnh của Vô Cực đế cung đang dung hợp làm một, hóa thành một tòa đế cung duy nhất. Mà phía dưới Đế cung còn xuất hiện một cái địa đồ. Khi cái bản đồ này xuất hiện, rất nhiều người đang chiến đấu đều dừng tay. Kia hư ảnh của hai tòa đế cung dung hợp, bọn họ đã không có ý chiếm đoạt Vô Cực đồng nữa.
– Vô Cực Đế Cung Đồ!
Mà khi nhìn thấy cái bản đồ dưới hư ảnh của Vô Cực Đế cung, trái tim của rất nhiều người đập một cách dữ dội. Cái bản đồ phía dưới Đế cung rất có khả năng mô tả nơi tọa lạc của Đế cung, nên ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía nó, tất cả mọi người đều dừng lại.
– Đây chắc chắn là chuyện ngoài ý muốn!
Lâm Phong nói thầm một tiếng một tiếng. Chuyện này tuyệt đối ngoài ý muốn, có lẽ chủ nhân của Vô cực đồng cũng không ngờ sẽ xuất hiện Đế Cung Đồ. Mà khi chủ nhân của khối vô cực đồng thứ ba thấy hư ảnh của hai tòa đế cung giao hội, hắn mới mang khối vô cực đồng thứ ba ra. Mặc dù hiện tại đã xuất hiện Đế Cung Đồ, nhưng nó vẫn không trọn vẹn, thiếu một một khối lớn. Từ đó có thể suy ra, còn thiếu hai khối vô cực đồng nữa.
– Chư vị, ai có khối đồng thứ tư cùng khối thứ năm, thì hãy mau lấy ra đi.
Khi thấy còn thiếu hai khối nữa, có người cao giọng nói ra. Do chỉ có ba khối đồng ở cùng một chỗ, nên không thấy nhìn thấy toàn bộ diện mạo thì cũng không cách nào xác định được Đế cung ở nơi nào.
– Không nghĩ tới trong lúc vô tình, ta lại mua được một khối vô cực đồng.
Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Nếu lão nhân bán cho hắn khối đồng đó biết nó thật sự liên quan đến Đế cung, lão ta cũng không bán rẻ như vậy. Lúc này. Lâm Phong đang suy nghĩ, hắn có nên lấy khối đồng của hắn ra hay không? Những khi hắn đang còn phân vân, Tề Vân Kiêu lại mở miệng nói.
– Khối đồng thứ tư đang nằm trong tay của ta.
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung vào Tề Vân Kiêu. Lập tức có người mở miệng nói.
– Ngươi đã có khối đồng thứ tư, hãy mau lấy ra đi.
– Đúng, có lẽ chỉ cần khối đồng thứ tư xuất hiện, sẽ có thể tìm đến vị trí của Đế cung rồi.
Mà khi Tề Vân Kiêu nghe được lời của đám người đó, đôi mắt của hắn liền trở nên lạnh như băng, thản nhiên nói:
– Có người đại náo Tề Thiên Bảo, còn cố ý vu oan cho Tề Thiên Bảo chúng ta, mà lại còn dùng thủ đoạn đối phó Lâm Phong.
Nên ta không thể xuất ra khối đồng thứ tư. Nếu ta xuất ra khối đồng thứ tư, thì ai có thể biết, chuyện gì sẽ phát sinh?
– Ngươi muốn như thế nào?
Có người lạnh lùng hỏi.
– Tất cả mọi người hãy lùi về sau vạn mét cho ta.
Ở đây chỉ có người của Tề Thiên Bảo, ta mới có thể lấy khối đồng thứ tư ra. Nếu có người dị động, ta sẽ lập tức thu hồi. Khi giọng nói lạnh lùng của Tề Vân Kiêu kết thúc, ánh mắt của rất nhiều người đều cứng đờ.
– Tề Vân Kiêu, ngươi muốn một mình nuốt Đế Cung Đồ sao?
– Nếu như ngươi xem xong, rồi thu hồi trong nháy mắt thì thế nào?
Từng đạo thanh âm chất vấn Tề Vân Kiêu vang lên. Bọn hắn sao có thể bỏ qua cơ hội nhìn Đế Cung Đồ cơ chứ. Tề Vân Kiêu nhìn mọi người một cái, lạnh lùng nói.
– Nếu như chư vị không tín nhiệm ta, ta còn có phương án thứ hai.
Chủ nhân của các khối đồng hay thu chúng lại. Chờ sau khi chúng ta ước định được thời gian và địa điểm, sẽ tập hợp chúng lại. Làm như vậy, Tề Thiên Bảo ta cũng sẽ không bị người giá họa. Mặc dù hắn rất muốn nhìn Đế Cung Đồ, nhưng hắn vẫn có thể nhịn được. Tất cả chỉ vì lợi ích của Tề Thiên Bảo.
– Không được.
– Nếu Tề Thiên Bảo không xuất ra khối đồng thứ tư, thì.
. . Từng đạo hàn âm liền vang lên trong đêm tối. Hôm nay, bọn họ làm sai có thể bỏ qua cho Tề Vân Kiêu.
– Ông!
Nhưng mà đúng vào lúc này, một thanh âm khinh khủng liền vang lên, có người muốn cướp những khối đồng đó.
– Ngươi dám!
Khi thấy một màn này, mọi người lập tức quýnh lên, toàn bộ đều nhào tới các khối đồng. Vào lúc này, bọn họ đã sớm quên chuyện làm cho Đế Cung Đồ toàn bộ xuất hiện. Khi có người đoạt lấy các khối đồng, bọn hắn chỉ có một ý nghĩ, bắt được những khối đồng mà thôi.
Khi Tề Vân Kiêu thấy một màn này, hắn cũng nở một nụ cười lạnh. Câu nói mới vừa rồi của hắn có thâm ý, chỉ cần có người hiểu được hắn có ý gì, họ sẽ tranh đoạt các khối đồng. Chỉ cần có một khối, họ có thể cùng chủ nhân của các khối đồng khác mở ra Đế Cung Đồ, cần gì phải cùng người khác chia sẻ. Khi hắn nói ra câu nói kia, vẫn có rất nhiều người không kịp phản ứng, cho đến khi có người ra tay thì bọn hắn mới phát hiện. Lâm Phong cũng nhìn Tề Vân Kiêu một cái, thầm nói
– Cái tên gia hỏa này rất tỉnh táo, cũng rất âm hiểm, khi tất cả mọi người đang liều chết tranh đoạt các khối đồng, thì hắn đã có một cái.
Chỉ cần hắn còn giữ nó, thì sẽ có người tìm tới hắn. Nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có từng đạo khí tức mênh mông hàng lâm. Lâm Phong lập tức nhận ra những bóng người đang đứng trên hư không.
– Ân?
Những người vừa mới xuất hiện chính là các vị cường giả của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Họ chính là những người dựt dây tất cả.
– Tất cả mau dừng lại, có lấy được các khối đồng, các ngươi cũng không mang đi được đâu.
Một vị Vũ Hoàng cường giả của Vấn Thiên Bảo mở miệng nói. Giọng nói của hắn vô cùng rung động, khiến cho những người đang tranh đoạt các khối đồng đột nhiên ngừng lại. Khi những cường giả của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo xuất hiện, bọn hắn đã biết, dù đoạt đến các khôi đồng cũng vô dụng, bọn họ đi không được. Một vị Vũ Hoàng cường giả của Đại Chu Tiên Cung cũng mở miệng nói một tiếng.
– Những người bắt được Vô Cực đồng, hay mau tế ra.
Để mọi người đều nhìn được địa điểm của Vô Cực đế cung. Hai người bắt được Vô Cực đồng cũng rất phối hợp, ném khối đồng ra ngoài lần nữa. Đến lúc này rồi, thì bọn họ cũng biết, lúc nào nên làm cái gì. Khi ba miếng khôi Vô Cực đồng hội tụ một lần nữa, thì ánh mắt của mọi người lại nhìn về phía Tề Vân Kiêu, nói:
– Tề huynh, ngươi hãy lấy khối đồng thứ tư ra đi!
– Nếu như tất cả mọi người đều muốn, ta cũng sẳn sàng đáp ứng!
Tề Vân Kiêu cũng rất thức thời, cười nói. Hắn lập tức ném khối đồng thứ tư ra ngoài. Hư ảnh của tòa Đế cung thứ tứ lập tức xuất hiện, dung hợp với các tòa đế cung khác. Mà đế cung đồ cũng từ từ hoàng thiện. Ánh mắt của mọi người đều dán chặc vào cái bản đồ mới xuất hiện. Mặc dù không trọn vẹn, nhưng họ đã có thể suy đoán ra được địa điểm đại khái rồi.
– Không có khả năng!
Trong lúc đó, vị Vũ Hoàng râu bạc trắng hô to một tiếng. Sắc mặt hắn cũng trở nên hơi tái nhợt. Mà thần sắc của những cường giả khác cũng trở nên cứng đờ, nhíu chặt hai hàng chân mày lại. Vào lúc này, trái tim của bọn hắn cũng đập thình thịch, không nói được gì.
Chương 1565: Vô Cực Đồng Tới Tay
– Rốt cục có chuyện gì xảy ra?
Khi đám người nhìn thấy Đế Cung Đồ, bọ họ đều không nhận ra khu vực được vẻ trong bản đồ, nhưng tuyệt đối không phải khu vực xung quanh Thanh Đế Sơn. Chỉ có những trung vị Hoàng của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo mới nhận ra nơi đó. Nhưng khi nhận ra nơi đó, bọn họ cũng không hề vui sướng. Nếu như ở chỗ đó, cơ duyên của cái Đế cung này sợ là đã vô duyên cùng bọn họ. Khu vực đó thật sự có quá nhiều cường giả, Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo cũng không thể làm gì được. Dù Thanh Đế Sơn cũng không thể làm được gì.
– Có lẽ còn có biến số, còn có một khối Vô Cực đồng không có xuất hiện, nên đây cũng không phải Đế Cung Đồ hoàn chỉnh!
Bọn họ liền tự an ủi mình. Nhưng bọn hắn cũng biết, khả năng đó không lớn. Nhưng nếu đế cung ở khu vực xa xôi đó, tại sao Đế Cung Đồ năm lại xuất hiện trong phạm vi của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Chẳng lẽ trước khi Vô Cực Thiên Đế vẫn lạc, hắn đã đến khu vực này sao?
– Chư vị, trên người chư vị còn có khối đồng thứ năm không?
Lúc này, Vũ Hoàng cường giả của Dược Vương Tiên Cung liền nhìn về phía mọi người, mở miệng nói:
– Nếu có khối Vô Cực đồng thứ năm, chúng ta có thể xác định chính xác vị trí của Vô Cực đế cung.
Khi mọi người nghe được những lời này, cả đám đều trở nên trầm mặc. Chỉ có đôi mắt của Lâm Phong đang không ngừng lóe lên, hắn đang phân vân không biết có nên đưa khối đông thứ năm ra hay không? Lão giả râu bạc lại lên tiếng một lần nữa.
– Nếu không ai nói gì?
Thì bốn khối đồng này liền thuộc về Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, đợi đến lúc khối thứ năm xuất hiện, ta sẽ cho chư vị toàn bộ bản đồ. Lão già kia liền lộ ra dã tâm của hắn. Hắn muốn mang bốn khối đồng thu làm của riêng.
– Ta không đồng ý.
Nếu như các ngươi giữ bốn khối đồng, khi lấy được khối thứ năm, chỉ sợ cũng sẽ không để cho chúng ta xem Đế cung đồ. Lập tức có người lạnh lùng nói.
– Không sai, có lẽ khối thứ năm đang nằm trên người của ngươi.
Một vị cường giả Đại Chu Tiên Cung cũng mở miệng nói.
– Ta cho rằng, để Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo giữ bốn khối Vô Cực miếng đồng là lựa chọn tốt nhất, nếu bốn khối đồng bị mất, người nào chịu trách nhiệm!
Giờ phút này, bọn họ đều vị lợi ích của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, nên mới liên hợp lại.
– Ta phản đối!
Đúng lúc này, Lâm Phong đột nhiên mở miệng nói một tiếng, khiến cho không ít người phải nhìn hắn. Mặc dù Lâm Phong không phải Vũ Hoàng, nhưng địa vị của hắn lại không tầm thường, hắn là đại biểu cũng Yêu Dạ Đảo, nên đương nhiên có phát biểu ý kiến. Lâm Phong nhìn mọi người một cái, bình tĩnh nói:
– Để ta giữ bốn khối Vô Cực đó là thích hợp nhất.
Khi Lâm Phong dứt lời, thần sắc của mọi người liền ngưng lại.
Nếu ngươi muốn giữ bốn khối đồng đó, cũng phải cho mọi người một cái lý do! Có người lãnh đạm nói.
– Ta chỉ tạm thời thay thế chư vị giữ chúng mà thôi.
Khi lấy được bốn khối đồng, ta sẽ định cư bên trong Tề Thiên Bảo, tuyệt đối không bước ra Tề Thiên Bảo nửa bước. Chư vị cũng có thể giám thị ta, mà thực lực của ta thấp như vậy, có muốn mang theo bốn khối đồng rời đi, cũng không thể đi được. Nên để ta giữ bốn khối đồng an toàn hơn so với Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo nhiều. Những câu nói của Lâm Phong khiến cho mọi người không khỏi rùng mình. Lời của hắn hoàn toàn chính xác, nếu như để các khối đồng rơi vào trong tay của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo, bọn hắn không cách nào khống chế được.
– Mặt khác, bởi vì thân phận của ta rất đặc thù, nên khi ta bảo quản các khối đồng, Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo phải hoàn toàn phụ trách an toàn của ta.
Nếu như ta bị người ta ám sát, thì Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo đều có phần. Chư vị có thể làm chứng cho ta. Bởi vì như vậy, nên Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo có thể bảo hộ ta, lại có thể giám thị ta, thì các khối đồng càng thêm an toàn. Trong lúc này, bất luận kẻ nào giữ khối đồng thứ năm, đều có thể tới gặp ta, mở ra Đế Cung Đồ hoàn chỉnh. Như vậy, chẳng phải rất hoàn mỹ so? Không thể không nói, vài câu nói của Lâm Phong đã khiến mọi người có chút lung lay. Khi lão giả râu bạc của Dược Vương Tiên Cung muốn mở miệng nói chuyện, thì Lâm Phong liền lạnh lùng nói.
– Nếu Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo không đồng ý, thì họ rõ ràng muốn một mình nuốt Đế Cung Đồ.
Sau đó, hắn lập tức nhìn về phía Tần Chính cùng với Huyền Sân, nói:
– Sau ngày hôm nay, Tần Lĩnh Tiên Cung, Thần Đạo Cung, Thanh Đế Sơn cùng Yêu Dạ Đảo đều sẽ phái người tới.
Đợi đến lúc cường giả tứ phương thế lực đến, ta sẽ giao bốn khối đồng giao ra. Để cho tiền bối Yêu Dạ Đảo nói cho tất cả mọi người khu vực đại khái của Đế cung. Dù khối đồng thứ năm không xuất hiện, chư vị cũng đều biết được một ít.
– Vì sao lại là ngươi giữ cơ chứ?
Sao không để Vấn Ngạo Phong của Thanh Đế Sơn hay Tần Chính cùng với Huyền Sân giữ. Tề Vân Thịnh lạnh lùng nói ra.
– Nếu như ngươi đã nói như vậy, thì cũng được thôi.
Bốn người chúng ta sẽ giữ khối đồng một canh giờ. Làm như vậy, ngươi có hài lòng không? Lâm Phong cười lạnh nói.
– Không cần, Lâm huynh nói có lý, Lâm huynh cứ giữ chúng đi, ta sẽ thông tri cho sư tôn ở Thanh Đế Sơn cùng người của ba đại thế lực khác tới.
Vấn Ngạo Phong cũng không muốn nhiều chuyện, dù Lâm Phong giữ các khối đồng cũng không sao.
– Ta không có ý kiến.
Tần Chính cùng Huyền Sân cũng mở miệng nói. Không cần phải quá so đo, ai giữ các khối đồng cũng được, dù sao Lâm Phong cũng chạy không thoát.
– Đã như vầy, phải trông cậy vào Lâm huynh đệ rồi.
Lúc này, mọi người rốt cuộc cũng bắt đầu nhả ra. Để xho Lâm Phong tạm thời giữ các khối đồng, đích thật là lựa chọn tương đối tốt. Tuy có không ít người không vui, nhưng tất cả mọi người đã quyết định như vậy, bọn hắn cũng không thể tránh được. Lâm Phong chậm rãi đi lên phía trước, ánh mắt nhìn lướt qua đám người của Cửu đại Tiên Cung Thiên Bảo, thản nhiên nói:
– Hôm nay ta đã bị một vị trung vị Hoàng ám sát, có lẽ chư vị cho rằng ta đã trong Tề Thiên Bảo, thì có thể giết ta để hại chết Tề Thiên Bảo.
Nhưng ta không thể không nhắc nhở chư vị một hồi. Ta bây giờ đang giữ bốn khối đồng, nếu ta còn gặp phải nguy hiểm, không chỉ chuyện của Tề Thiên Bảo, mà sẽ trở thành chuyện của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo. Lời của Lâm Phong là sự thật. Nếu các thế lực trong Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo muốn hại nhau, mà giết Lâm Phong để hãm hại Tề Thiên Bảo, bất kỳ một cổ thế lực nào đều có hiềm nghi, còn thế lực đó có cừu hận với Lâm Phong hay không, đã không trọng yếu nữa. Tề Vân Kiêu liền lạnh lùng nói.
– Ta cũng hi vọng, không có chuyện như tối hôm nay phát sinh.
Nên Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo hãy đều điều động một ít cường giả đến nơi đây, để bảo vệ Lâm Phong cho tốt.
– Việc này các ngươi cứ tự mình thương thảo đi.
Vừa dứt lời, Lâm Phong thò tay lấy bốn khối miếng đồng, tuy hắn vô cùng kích động, như trên mặt vẫn bất động thanh sắc. Chỉ sợ những người kia không đoán ra được, kẻ đã rời khu vực của Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo hơn một năm như hắn, đã lấy được một khối Vô Cực đồng. Sau khi cất kỹ bốn khối đồng đó, Lâm Phong lấy ra một cái ấn ký, bóp nát nó, trước mặt Lâm Phong lập tức xuất hiện một đạo hư ảnh của Thần Vũ Vũ Hoàng. Khi Thần Vũ Vũ Hoàng thấy Lâm Phong, thì hô một tiếng.
– Lâm Phong.
Lâm Phong cũng lập tức nói với Thần Vũ Vũ Hoàng.
– Vũ thúc, Vô Cực Đế Cung Đồ đã xuất hiện.
Nhưng ta lại bị Vũ Hoàng trung vị ám sát, nếu ta có chuyện gì ở chỗ này, thì Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo đều có tội. Khi nghe xong, trong mắt Thần Vũ Vũ Hoàng liền hiện lên một đạo sát ý, gật đầu nói:
– Ngươi chờ ta, nếu như ngươi gặp chuyện không may, chư vị Yêu Hoàng của Yêu Dạ Đảo nhất định sẽ đích thân tới Cửu Đại Tiên Cung Thiên Bảo.
– Đa tạ Vũ Thúc, thúc thay ta vấn an chư vị yêu thúc nha!
Sau khi Lâm Phong vừa dứt lời, hư ảnh Thần Vũ Vũ Hoàng cũng dần dần biến mất, không thấy gì nữa. Nhưng khi mọi người thấy một màn này, lại thầm mắng Lâm Phong một tiếng. Sau đó lập tức suy nghĩ thử, ai là người ám sát Lâm Phong đây. Nhưng trong lòng bọn hắn hiểu rõ, Lâm Phong cố ý triệu hoán hư ảnh Thần Vũ Vũ Hoàng ngay trước trước mặt của bọn hắn, để cho bọn hắn không có cơ hội giết Lâm Phong nữa. Cùng lúc đó, Lâm Phong lại đột nhiên nói với Kim Thần Quân.
– Kim Thần Quân, ngươi giúp ta đổi một chỗ ở khác đi.
Mà Kim Thần Quân cũng nhìn Tề Vân Kiêu một cái, sau khi thấy Tề Vân Kiêu khẽ gật đầu, hắn mới nói:
– Lâm Phong, ngươi đi theo ta!
Sau khi hai người ly khai, Tề Vân Kiêu nháy mắt ra dấu với những cường giả của Tề Thiên Bảo bên cạnh. Lập tức có không ít người đều đi theo sau lưng Lâm Phong, làm cho người ta cảm thấy Lâm Phong đã trở thành khách quý ở đây!Nguồn truyện audio