1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 306 [Chương 1526 đến 1530]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 306 [Chương 1526 đến 1530]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1526: Trốn

– Lực lượng công kích linh hồn đáng sợ hơn công kích thân thể.

Thấy Mộc Trần lại giết chết một Vũ Hoàng, lực lượng pháp tắc trên người đối phương tiết ra ngoài, khiến trong lòng mọi người run sợ, mặc dù bọn hắn thừa nhận công kích thân thể Trung vị hoàng, những cường giả kia đều không có khả năng sẽ lập tức chết đi, bọn họ vẫn có thể kiên trì, nhưng mà công kích linh hồn của Mộc Trần khiến bọn hắn hồn phi phách tán, bất luận phòng ngự mạnh mẽ cỡ nào đều dư thừa. Lúc đó, bước chân Nham Thạch Vũ Hoàng ngừng lại không tiến nữa, hắn am hiểu pháp tắc thổ diễn hóa, mà lực lượng pháp tắc nham thạch có lực phòng ngự vô cùng đáng sợ, có thể khiến toàn thân bao trùm một áo giáp quang nham đáng sợ, nó đáng sợ đến nỗi công kích của Trung Vị Hoàng bình thường, hắn tự tin có thể thừa nhận được một hai lần, nhưng công kích của Mộc Trần lại trực tiếp giết chết linh hồn, hắn không dám đi đỡ.

– Ah.

. . Nhưng vào lúc này, một một tiếng kêu thảm thiết ở phương hướng khác truyền đến, khiến cho đôi mắt của đám người có chút nhảy lên.

– Sư tôn!

Thanh âm Y Nhân Lệ lộ ra vẻ bi thương, nhìn sư tôn nằm xuống, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên vẻ sợ hãi, đôi mắt khuynh thành đã không còn mị hoặc nữa, chỉ có hoảng loạn. Chỉ thấy thân thể Lục Dục Vũ Hoàng bị một màn sáng xuyên qua, màn sáng hư không đáng sợ kia giống như một tỳ văn màu vàng vậy, mà lực lượng pháp tắc cũng bắt đầu thoát ra ngoài, đây là biểu hiện của việc Vũ Hoàng bỏ mình.

– Y Nhân, hãy sống cho thật tốt!

Lục Dục Vũ Hoàng lộ ra một nụ cười thê lương, ngoái đầu nhìn lại Y Nhân Lệ một cái, vẫn khuynh thành như cũ, Mộc Trần tru sát hai vị Vũ Hoàng của đối phương, Trung Vị Hoàng của đối phương lại giết chết Lục Dục Vũ Hoàng, hơn nữa số lượng của Vũ Hoàng của đối phương còn nhiều hơn bên này, đám người không dám tưởng tượng, thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh là một thế lực to lớn đến dường nào.

– Oanh!

Một cỗ lực lượng đáng sợ xé rách thân thể Lục Dục Vũ Hoàng, tên cường giả Trung Vị Hoàng góc cạnh rõ ràng kia bước chân hơi đạp mạnh đi về phía Mộc Trần. Lâm Phong nhìn xung quanh một cái, trận chiến đấu khiến sắc mặt hắn lộ ra vẻ đặc biệt yếu ớt, nếu như Viêm Đế lại không phá được phong bế hư không này, đối với đám người từ tiểu thế giới đi ra, tuyệt đối là một tai họa đáng sợ. Nhưng vào lúc này, đại địa dao động, đám người rõ ràng cảm nhận được cỗ nhịp đập này, giống như khắp đại địa đều muốn bị lật tung, lập tức một cỗ sức mạnh núi lửa phun trào đột nhiên xuất hiện ở giữa, một tiếng nổ ầm vang lên, trong hư không tựa như có cái gì đó bị rách nát vậy, khiến cho đôi mắt đám người đang chiến đấu ngưng lại, Viêm Đế thành công rồi! Lúc này, cái tên cường giả Trung Vị Hoàng đã giết chết Lục Dục Vũ Hoàng đang chiến đấu với Mộc Trần, con ngươi vô cùng sắc bén kia nhìn về phía Viêm Đế nơi xa, trong nội tâm rất kinh ngạc, tại sao có thể như vậy, người đi ra từ tiểu thế giới kia làm sao có thể phá vỡ phong tỏa hư không, cái này tựa hồ không có khả năng, nhưng đối phương lại có người làm được.

– Tư Không Trường Minh, ngươi tới giúp ta đối phó người này, ta đi ngăn cản hắn!

Vị cường giả này nói với một vị Trung Vị Hoàng khác, lập tức một người thay thế thân ảnh của hắn, mà hắn nhanh chóng bước về phía Viêm Đế, một bước bước ra vật đổi sao dời, hư không dịch chuyển, ánh mắt của mọi người đều không cách nào đuổi kịp tốc độ của hắn, hắn nhìn ra Viêm Đế bước đi rất nhanh, tên đó am hiểu lực lượng di động câu thông thiên địa, không chặn giết người kia, hắn ta có thể sẽ mang những người nơi này đi.

– Đi, phân tán đi!

Mộc Trần thấy phong tỏa hư không bị phá mở, điên cuồng hét lên với đám người Lâm Phong một tiếng, bây giờ thân thể của hắn đều bị đốt cháy, giống như linh hồn đang thiêu đốt.

– Đại sư huynh!

Thần sắc của những người Thiên Đài mãnh liệt run lên, tuy bọn họ đã biết Mộc Trần chính là Thạch Hoàng, nhưng bọn hắn vẫn xưng hô Mộc Trần là đại sư huynh như cũ, qua nhiều năm như vậy sớm đã trở thành một thói quen.

– Oanh!

Thân thể Mộc Trần giống như bạo nổ, rất nhiều hư ảnh của hắn xuất hiện bắt những người không phải Hoàng lại, mãnh liệt bỏ chạy về các hướng với tốc độ vô cùng đáng sợ.

– Đi nơi nào!

Ánh mắt Tư Không Trường Minh lạnh đến mức tận cùng, hư không biến ảo, phía trên bầu trời xuất hiện một đôi mắt đáng sợ đảo quanh hư không, khiến hư không rung chuyển, mà Mộc Trần biến thành hư ảnh cũng không ngừng tan vỡ. Hỏa diễm trên người Mộc Trần bùng lên, ngàn vạn thần niệm bay lên hư không, vô số chưởng ấn thay đổi thất thường, bay thẳng về Tư Không Trường Minh, khiến hắn không cách nào khống chế đôi mắt trong hư không.. Mà lúc này, thân thể của Lâm Phong và Vũ Hoàng bị hư ảnh Mộc Trần cuốn đi với tốc độ cực kỳ đáng sợ, xung quanh bọn hắn còn có rất nhiều hư ảnh Mộc Trần khác, toàn bộ đều bảo vệ bọn hắn trốn đi, mà những người Thiên Đài khác được bảo vệ chạy trốn về các phương còn lại.

– Lâm Phong, chạy mau!

Hư ảnh Mộc Trần lại có thể phun ra tiếng người, nương theo đó sau lưng hư ảnh không ngừng tiêu tan. Thân ảnh đang bắt lấy Lâm Phong cùng Vũ Hoàng bắt đầu đốt cháy, tốc độ gia tăng mãnh liệt, trở nên nhanh hơn, ngay lập tức không biết đi ra bao xa.

– Đại sư huynh, ngươi cũng bảo trọng.

Lâm Phong nhìn hư ảnh Mộc Trần ngưng trọng nói.Tu tiên là nghịch thiên hay thuận thiên?.-.Tu tiên là vô tình hay hữu tình? Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết hắn làm thế nào bằng vào sức lực của chính mình từng bước tiến lên phía trước, dương danh “Tu Chân Giới”….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Yên tâm đi, bọn hắn muốn đánh chết ta nào có đơn giản.

Hư ảnh Mộc Trần cười nói, tiếp tục thiêu đốt chính mình. Lâm Phong thở dài, cuối cùng người chính thức cứu viện tất cả người trẻ tuổi vẫn là Mộc Trần người đứng đầu thủ vọng giả, Thiên Ma Hoàng vừa mở miệng đã muốn bỏ chạy, Sát Thủ Chi Hoàng cũng không có chiến ý quá mạnh mẽ, dù sao đối với bọn họ mà nói, mạng của bọn họ đương nhiên trân quý hơn so với đám đệ tử, chỉ cần bọn hắn không chết là đủ, còn đại sư huynh lại giúp tất cả mọi người chạy trốn, bởi vì hắn chờ mong một ngày nào đó, những người này có thể phá hủy cỗ Thí Hoàng Đồng Minh này.

– Ta chỉ có thể đưa các ngươi tới đây thôi, mảnh thiên địa này rất lớn, đi ra ngoài, bọn hắn sẽ không tìm thấy ngươi đâu.

Thân ảnh Mộc Trần ngày càng hư ảo, cuối cùng biến mất trong hỏa diễm, lúc này Lâm Phong vẫn còn trong sa mạc, nhưng chỗ hắn đứng cách rất xa nơi chiến đấu vừa rồi.

– Sư tôn!

Lâm Phong vịn Vũ Hoàng, hôm nay bản thân Vũ Hoàng bị trọng thương, cần hắn chiếu cố, cho nên Mộc Trần mới để hai người bọn họ cùng một chỗ, để bọn họ có thể dựa vào lẫn nhau, Vũ Hoàng bị thương vẫn là Vũ Hoàng, vẫn có lực uy hiếp cường đại như cũ.

– Ta vẫn ổn.

Vũ Hoàng khẽ cười với Lâm Phong, nhưng trong mắt lại lóe lên một tia lo lắng, Lâm Phong hiểu được sư tôn đang lo lắng cho sự an nguy của đại sư huynh cùng với mọi người Thiên Đài.

– Sư tôn, tốc độ của chúng ta nhất định phải nhanh một chút!

Lâm Phong mở miệng nói, Vũ Hoàng đương nhiên hiểu rõ, tuy bọn hắn được Mộc Trần dùng lực lượng đốt cháy linh hồn đưa đến nơi xa xôi này, nhưng xa không có nghĩa đã thoát khỏi nguy hiểm, tốc độ của Vũ Hoàng rất đáng sợ, nếu như đối phương thoát khỏi Vũ Hoàng để đến đây tìm kiếm, thì rất nhanh có thể tìm thấy bọn họ. Vì thế hai người không dám trì hoãn một giây, điên cuồng lóe lên rời đi.

– Có người?

Nhưng vào lúc này, đám người Lâm Phong phát hiện ở xa xa có mấy đạo thân ảnh đang phóng tới bên này, cảnh tượng này khiến Lâm Phong cứng đờ. Khí tức trên người những người này vô cùng cường đại, không biết có phải Vũ Hoàng hay không nữa, cho dù không phải thì bọn họ cũng là nhân vật cường đại chỉ dưới Vũ Hoàng thôi.

– Lâm Phong, đối phương bốn người trong đó có một Vũ Hoàng.

Lời nói của Vũ Hoàng khiến Lâm Phong cảm thấy có chút tuyệt vọng, thế lực thật đáng sợ. Ở nơi xa xôi như vậy, vẫn có một đám người đang chờ bọn hắn, loại phòng ngự này khiến người ta có loại cảm giác hít thở không thông, nếu không phải những người kia không muốn giết bọn hắn, chỉ sợ bọn họ đều đã chết rồi, còn có nếu không có Viêm Đế và Mộc Trần, căn bản không ai có thể đi ra khỏi mảnh không gian kia.

– Đáng hận!

Bên trong con ngươi Lâm Phong hiện lên một tia lạnh lùng, nếu không phải sứ giả đại nhân kia không tuân thủ quy tắc thế giới, không có khả năng sẽ xuất hiện loại tình huống này, điều này chứng tỏ sứ giả kia đã bị mua chuộc, đương nhiên, chính bọn hắn cũng đánh giá thấp lực lượng ngăn chặn bên này, ngay chư Hoàng Bát Hoang xuất động đều không đủ. Tận lực xua tan cỗ bất an khủng hoảng kia, Lâm Phong hắn phải giữ tinh thần tỉnh táo tuyệt đối, trong lòng có niềm tin vô cùng mãnh liệt, sống thật tốt, đi ra ngoài nhìn non sông tươi đẹp!

– Các ngươi trốn không thoát đâu!

Cường giả Vũ Hoàng trong bốn người kia đạm mạc nói, ánh mắt nhìn Vũ Hoàng một cái, vẫn còn có một tên Vũ Hoàng bị thương trốn thoát, có điều nơi đây chính là cực hạn của bọn họ rồi. Những người này chạy không thoát khỏi lòng bàn tay bọn hắn đâu. Chỉ thấy hắn nâng hai tay lên, lực lượng lôi điện nhè nhẹ lóe lên, khí sát phạt trên người phóng thích, lộ ra sát ý với Vũ Hoàng.

– Thả chúng ta đi, ta đưa cho ngươi chỗ tốt mà ngươi ngay cả nằm mơ cũng không dám nghĩ tới!

Trong lúc đó, Lâm Phong lạnh lùng nói, khiến cho cường giả Vũ Hoàng kia hơi dừng lại, lập tức cười cợt nhìn Lâm Phong nói:

– Chỗ tốt gì?

– Đại Đế cổ kinh!

Lâm Phong bình tĩnh nói, khiến cường giả Vũ Hoàng đang tươi cười kia lập tức cứng đờ, trong mắt lộ ra vẻ sắc bén, sau đó đánh giá Lâm Phong giống như nhìn một món bảo vật, trên người Lâm Phong có Đế Kinh?

– Ngươi không nên nghĩ giết ta diệt khẩu, Đế Kinh này là do ta tình cờ đạt được, chỉ tồn tại ở trong thần niệm của ta, nếu như ngươi giết ta, không còn có cái gì nữa, không tin thì ngươi có thể đánh cuộc một phen!

Lâm Phong giống như nhìn thấu ý nghĩ của đối phương, tiếp tục mở miệng nói, khiến cho người kia nhìn thật sâu Lâm Phong một cái.

– Ngươi hãy chứng minh là ngươi đang nắm giữ Đế Kinh đi!

– Công pháp ta tu luyện chính là một bộ Đế Kinh, ngươi hãy cảm nhận thật tốt đi!

Sau đó ma khí ngập trời trên người Lâm Phong phóng thích ra, trên dưới gió lốc là một mảnh đen kịt lạnh buốt, giờ khắc này, Lâm Phong tùy ý đứng ở đó làm người ta sinh ra ảo giác, hắn giống như một Ma Vương kiêu ngạo.

– Hơi thở này, ngay cả Hoàng Kinh cũng không đạt đến a!

Đôi mắt Vũ Hoàng kia sáng lên, càng ngày càng sắc bén, hắn tu luyện Hoàng Kinh đương nhiên cảm nhận được rồi, Lâm Phong thật sự có Đế Kinh. Lúc này, ánh mắt của hắn đều trở nên nóng rực, một bộ Đại Đế cổ kinh đủ để khiến người ta điên cuồng.

– Thả chúng ta đi, ta sẽ truyền thụ Đế Kinh cho ngươi.

Thanh âm của Lâm Phong tràn đầy lực hấp dẫn, khiến cho đầu óc của Vũ Hoàng kia nhanh chóng xoay chuyển, Lâm Phong đến cùng có dụng ý gì, chẳng lẽ mình đáp ứng thả hắn, hắn dám truyền thụ Đế Kinh cho mình?

Chương 1527: Điều Kiện

Không chỉ có Vũ Hoàng kia động lòng, ngay cả ba vị cường giả khác cũng động lòng.

Vừa nghe thấy Đại Đế cổ kinh, con ngươi bọn hắn cũng lộ ra vẻ tham lam, Đế Kinh có sức hấp dẫn quá mạnh mẽ.

– Được, ta đáp ứng ngươi!

Vũ Hoàng kia rất sảng khoái đáp ứng, thăm dò Lâm Phong một chút, hắn không tin Lâm Phong sẽ thật sự dễ dàng truyền thụ Đế Kinh cho hắn, nếu như Lâm Phong thật sự trao hắn, hắn vẫn đánh chết Lâm Phong như thường để giết người diệt khẩu.

– Ngươi có nên biểu thị thành ý của ngươi trước không nhỉ?

Ánh mắt Lâm Phong đạm mạc nhìn lướt qua ba người còn lại, lập tức sắc mặt của ba người kia đại biến, trong lúc đó sát ý phóng thích ra rơi trên người Lâm Phong, tên tiểu tử kia muốn bọn hắn tự giết lẫn nhau, mà một bộ Đế Kinh hấp dẫn như vậy, đủ để Vũ Hoàng trước mặt bọn hắn nổi sát tâm rồi, người này quá tàn nhẫn!

– Ngươi làm vậy có ý gì?

Trên người Vũ Hoàng am hiểu lực lượng lôi điện ẩn ẩn có lôi mang bùng nổ, như rất phẫn nộ.

– Ta làm sao biết được, sau khi ngươi chiếm được Đế Kinh sẽ không giết ta diệt khẩu, hiện tại, chỉ có ngươi dùng lực lượng lôi điện mà ngươi am hiểu đánh chết bọn hắn, phản bội thế lực bây giờ của ngươi, ta mới dám tin ngươi một ít, sau đó mới truyền thụ Đế Kinh cho ngươi.

Thanh âm của Lâm Phong lạnh lùng mà bình tĩnh, không có một chút dao động nào.

– Để lấy được Đế Kinh, há có thể không trả giá thật nhiều!

– Người này rất thông minh, lấy điều kiện của hắn đưa ra để xem xét, mặc dù ta giết ba người bọn hắn, hắn cũng sẽ đề phòng ta, làm sao có thể truyền thụ Đế Kinh cho ta được?

Đôi mắt người kia nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, nhưng trong lòng không ngừng nghĩ, hắn không động thủ giết người, mà nói thẳng ra:

– Mặc dù ta giết bọn hắn, chẳng lẽ ngươi sẽ không sợ ta giết ngươi diệt khẩu sao?

– Chính vì thế, ta chỉ truyền thụ cho ngươi nửa bộ Đế Kinh trước, rồi sau đó ngươi đi theo chúng ta, chẳng những sẽ không uy hiếp hai người chúng ta, còn có thể tạo được tác dụng bảo vệ, đợi đến lúc sư tôn ta khôi phục một ít thương thế, rồi ta lại truyền thụ cho ngươi nửa bộ Đế Kinh còn lại, như vậy, ta mới tuyệt đối an toàn, đúng không?

Trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra một nụ cười thản nhiên, mà lúc này, thần sắc của đối phương lại trì trệ. Tên tiểu tử này muốn để cho mình mưu phản thế lực của mình, rồi đến bảo hộ hắn! Lúc này, lôi điện cuồn cuộn lượn lờ quanh thân Lâm Phong đột nhiên bổ xuống cát vàng.

– Giao Đế Kinh ra đây, ta sẽ thả hai người các ngươi đi, nếu không, chết ngay bây giờ!

Trong lòng bàn tay của người kia nắm giữ lôi mang, sát ý đáng sợ rơi thẳng vào người Lâm Phong. Con ngươi ma đạo của Lâm Phong bình tĩnh dừng trên người đối phương, không thèm để ý tới lực lượng lôi điện kia thản nhiên nói:

– Thời gian của ta không nhiều lắm, trong thời gian 3 tức động thủ, ta ngoại trừ truyền thụ Đế Kinh cho ngươi, còn truyền thụ một bộ Đại Mộng Cổ Kinh cho ngươi nữa.

– Ngươi tự tìm chết!

Người kia quát lạnh một tiếng, một đạo lôi mang sáng chói đánh ra, tiếng vang cuồn cuộn, một cái đầu nổ tung, nhưng mà lại không phải đầu của Lâm Phong, hắn vẫn đứng đó không nhúc nhích.

– Không.

. . Thấy một đồng bạn tử vong, hai người khác điên cuồng lui về phía sau, thế nhưng Vũ Hoàng một khi đã động thủ, làm sao có thể hạ thủ lưu tình được. Sau đó, một cỗ lực lượng đại thế khủng bố chèn ép lên người hai người kia, lôi quang từ trên bầu trời đánh xuống, sắc mặt hai người kia tái nhợt, muốn tránh cũng không thể tránh được. Từ trước đến nay, lực lượng pháp tắc lôi điện luôn bá đạo mạnh mẽ căn bản không cách nào tránh né được. Hai người ngẩng đầu nhìn, trong ánh mắt tuyệt vọng của bọn họ, ngàn vạn lôi mang nuốt mất thân thể bọn họ, đối mặt Vũ Hoàng, tôn chủ như bọn họ rất nhỏ bé. Lúc này, cường giả Vũ Hoàng mới chậm rãi quay người, tròng mắt lạnh như băng nhìn Lâm Phong nói:

– Như vậy đủ chứ!

– Không điên làm sao làm nghiệp lớn, nơi đây không an toàn, hiện tại, lập tức mang bọn ta rời đi!

Lâm Phong cười nhạt nói, khiến trong mắt Vũ Hoàng bắn ra ánh sáng lôi điện, lạnh như băng nói ra:

– Nửa bộ Đế Kinh!

– Ngươi vì Đế Kinh làm phản, nếu bị phát hiện, chúng ta đều phải chết, ngươi hà tất nhất thời nóng lòng, hai người bọn ta có thể chạy thoát sao?

Lâm Phong quát, khiến Vũ Hoàng nhìn vô cùng khó coi, hắn một mực bị Lâm Phong nắm mũi dắt đi, nhưng những thứ này đều là kết quả của việc hắn tham lam Đế Kinh, do hắn tự mình chọn, vì thế hắn thản nhiên tiếp nhận!

– Mảnh sa mạc này rất lớn, có một ít tộc yêu thú cùng với tòa thành bộ lạc, chờ đến tòa thành bộ lạc gần nhất, nếu như ngươi vẫn không giao ra nửa bộ Cổ Kinh, ta sẽ trực tiếp đánh chết hai người các ngươi không chút lưu tình!

Cường giả Vũ Hoàng kia hừ lạnh một tiếng, sát ý lộ ra ngoài, hắn không thể nào để cho Lâm Phong muốn làm gì thì làm được.

– Yên tâm!

Lâm Phong gật đầu, sau đó lại gật đầu với Vũ Hoàng. Lúc này, Vũ Hoàng một mực bình tĩnh khoanh chân ngồi trong hư không, không nói gì, nhìn Lâm Phong dọn dẹp tốt tất cả, trong lòng của hắn có chút vui mừng, nhưng mà có một nhân vật như vậy ở bên cạnh vẫn có uy hiếp, đối với bọn họ mà nói, rất nguy hiểm.

– Chúng ta đều có thương thế trên người tốc độ rất chậm, ngươi dẫn chúng ta đi về phía trước đi!

Lâm Phong nói với Vũ Hoàng hệ lôi kia. Lần này, đối phương không cự tuyệt Lâm Phong rất sảng khoái mang theo Lâm Phong cùng Vũ Hoàng đi về phía trước, nhìn chằm chằm thân ảnh của hai người, trong lòng của hắn có từng sợi sát cơ, đợi đến lúc đạt được Cổ Kinh hoàn chỉnh, hắn sẽ giết chết hai người bọn họ, nhất là Lâm Phong, tên đó dám một mực dắt mũi hắn đi! Thân ảnh ba người đi về phía trước với tốc độ rất nhanh, đúng như những gì Vũ Hoàng nói, mảnh sa mạc này rất lớn, lớn đến mức lấy tốc độ bay của Vũ Hoàng, cũng phải đi rất lâu rồi mà vẫn nhìn không thấy bất cứ người nào, chỉ có từng mảnh cát vàng. Lâm Phong ngoảnh lại ngắm sa mạc phương xa. Vũ Hoàng này vốn chặn giết hắn, hôm nay lại giúp hắn bỏ chạy, khiến cho hắn cách nguy hiểm càng ngày càng xa, còn những người khác sẽ không biết sẽ gặp tình huống như thế nào, đại sư huynh vẫn bình an chứ, còn có các sư huynh đệ Thiên Đài, bọn họ có gặp phải người chặn giết giữa đường hay không nữa, nếu như gặp lại, thì nên làm cái gì bây giờ? Hôm nay những gì Lâm Phong có thể thay bọn hắn làm tự hồ chỉ có một đường cầu nguyện, trong lòng mãnh liệt chúc phúc, hi vọng tất cả mọi người bình an! Lâm Phong quay đầu nhìn lại, cát vàng lại tạt trên mặt, khiến hắn có chút đau nhức, nhưng Lâm Phong lại giống như không cảm giác được, bên trong con ngươi hiện ra ý chí trước nay chưa từng có, mọi thứ đều đã qua, hắn nhất định phải sống thật tốt, phải trở nên cường đại rồi lĩnh hội phong thái của đại thế giới một phen, còn những người đối phó thế lực của bọn hắn, hắn sẽ mãi ghi trong lòng.

– Lâm Phong, sinh tồn bên trong tiểu thế giới không dễ dàng chút nào, chúng ta chật vật đi ra ngoài, ngươi nhất định phải làm chuyện chưa từng có từ trước đến nay, không nên bị bất cứ chuyện gì ngăn cản bước tiến của ngươi, biết chưa?

Lúc này, Vũ Hoàng mở to mắt, thấy sự tang thương hiện rõ trên khuôn mặt rõ ràng góc cạnh của Lâm Phong, không phù hợp với tuổi của hắn.

– Yên tâm đi sư tôn, ta nhất định sẽ làm như vậy!

Lâm Phong mỉm cười với Vũ Hoàng, hai tay nắm thật chặt, hắn đương nhiên hiểu rõ, lần này có thể bình yên vô sự đi ra khỏi tiểu thế giới gian nan cỡ nào.

– Như vậy được rồi, ta tin tưởng lấy thiên phú của ngươi, một ngày kia nhất định có thể khiến đại thế giới run rẩy!

Vũ Hoàng thấy thần sắc của Lâm Phong, nội tâm cũng cảm thấy an ủi.

– Sư tôn, ngươi cũng giống như vậy, thương thế của ngươi nhất định sẽ khá hơn!

Lâm Phong nhìn thần sắc của Vũ Hoàng, hắn cảm nhận được một cỗ ý chí tuổi xế chiều, hắn không hi vọng sư tôn bởi vì vết thương trên người mà chán chường, hắn tin tưởng tương lai sẽ tốt hơn thôi.

– Ừ.

Vũ Hoàng vô thức gật đầu, mà lúc này, trong mắt của vị Vũ Hoàng hệ lôi bên cạnh bọn họ kia hiện lên một tia lạnh lẽo, tốt, hai người này không khỏi lạc quan quá mức vào tương lai đi! Rốt cuộc Lâm Phong cũng thấy rất nhiều tòa thành bộ lạc đang đứng trong sa mạc vô tận. Bộ lạc Cổ Bảo được xây từ hoàng thổ cứng rắn vô cùng, từ đằng xa hư không nhìn lại, có thể nhìn thấy rõ ràng, một tòa bộ lạc Cổ Bảo giống như tiểu thành Dương Châu, có điều hoàn cảnh nơi này tựa hồ rất ác liệt, trong sa mạc, toàn bộ bộ lạc Cổ Bảo lộ ra vẻ rất cổ xưa, tựa như đã trải qua thời gian dài, nhưng cái sa mạc này là nơi liên kết giữa đại thế giới cùng tiểu thế giới, có lẽ nơi này cách Thánh Thành Trung Châu còn rất xa.

– Nơi đây ở vị trí nào trong toàn bộ đại thế giới thế?

Lâm Phong hỏi Vũ Hoàng hệ lôi một tiếng.

– Mảnh sa mạc nơi xa xôi này là vì tiểu thế giới mà tồn tại, nó là nơi kết nối giữa đại thế giới cùng với rất nhiều tiểu thế giới!

Vũ Hoàng nói với Lâm Phong bằng giọng rất không thoải mái, nhưng vẫn mơ hồ đáp lại một tiếng.

– Nói như vậy không chỉ có chỗ tiểu thế giới của ta bị đặt nơi đây rồi, còn có rất nhiều tiểu thế giới nữa?

Lâm Phong bắt được hàm nghĩa bên trong lời nói của đối phương, hỏi lại.

– Đúng vậy, chúng ta đã đến bộ lạc tòa thành, kế tiếp, ngươi nên thực hiện lời hứa của ngươi rồi!

Vũ Hoàng kia rất không kiên nhẫn nói, lập tức thân thể cuồn cuộn hạ thấp xuống, từng sợi khí tức cường đại xuất hiện trên người Lâm Phong, tựa như muốn nói cho Lâm Phong biết, nếu như Lâm Phong còn không giao một nửa bộ Đế Kinh cho hắn, hắn thật sự sẽ đánh chết Lâm Phong.

– Lại tiến lên một chút nữa đi, đây là biên giới Cổ Bảo, nếu như gặp phải đồng bạn của ngươi tìm đến, vẫn không an toàn.

Lâm Phong nhìn đối phương nói, có điều lại nhìn thấy đối phương hừ lạnh, liền vừa tiếp tục nói:

– Đến bên ngoài tòa Cổ Bảo thứ chín chúng ta sẽ đáp xuống, ta mang nửa bộ phận Đế Kinh thông qua thần niệm truyền lại cho ngươi, bây giờ chúng ta lại tiếp tục đi về phía trước!

Chương 1528: Vì Sinh Tồn

Không thể trách Lâm Phong cẩn thận, hôm nay hắn rất quý trọng mạng sống của mình, so trước kia càng quý trọng hơn, thực lực dần dần trở nên cường đại, thứ hắn gánh vác trên người cũng ngày càng nhiều, hắn không chỉ có phụ trách bản thân, còn có rất nhiều người đều do hắn gánh vác sứ mạng, huống hồ, bên cạnh hắn còn có một vị Vũ Hoàng, lúc này đây nếu như bị bắt lại, có lẽ hắn sẽ không chết, nhưng Vũ Hoàng chết chắc.

Ánh mắt Vũ Hoàng hệ lôi kia vẫn theo dõi hắn, cuối cùng trong ánh mắt dao động của Lâm Phong toát lên vẻ kiên trì, trong lòng thầm nghĩ bộ lạc Cổ Bảo ở nơi này cách nhau cũng không phải quá xa, trên bầu trời thậm chí có thể trực tiếp nhìn tòa thứ chín, cho nên cũng không mất nhiều thời gian. Nghĩ vậy thân hình của hắn lại lần nữa bay lên trời, mang theo Lâm Phong cùng Vũ Hoàng trực tiếp bay qua tòa thành cổ bảo. Bên trong tòa thành bộ lạc cổ xưa rất nhiều người đều ngửa đầu nhìn những thân ảnh vụt qua hư không nhanh như tên bắn, đó là cường giả Vũ Hoàng sao?

– Vài ngày trước có rất nhiều cường giả từ trong Tề Thiên Bảo đi vào sa mạc, thậm chí xuất động không ít cường giả Vũ Hoàng, hẳn là tiểu thế giới sắp mở ra đi?

Trong lòng những người phía dưới không ngừng nghĩ đến, nhưng rất nhanh bọn hắn liền cúi đầu làm chuyện của mình, đối với bọn hắn, Vũ Hoàng cảnh quá cường đại, là nhân vật bọn hắn ngưỡng vọng, tất cả mọi người bên trong bộ lạc Cổ Bảo đều có một mục tiêu cố gắng đi về phía trước, hi vọng một ngày kia có cơ hội đặt chân vào Vũ Hoàng cảnh.

Tòa thành bộ lạc này lớn hơn thành Dương Châu một chút, nhưng cường giả Vũ Hoàng chỉ mất một ít thời gian đã gào thét đi qua, biến mất trong tầm mắt của đám người, lại qua một ít thời gian, rốt cuộc Vũ Hoàng hệ lôi kia đã mang Lâm Phong đi tới bên ngoài tòa thành tòa thứ chín, không kịp chờ đợi liền mang thân thể Lâm Phong và Vũ Hoàng hạ xuống mặt đất.

Ánh mắt Vũ Hoàng dừng lại trên người Lâm Phong, tựa hồ muốn nói lần này xem Lâm Phong còn có lý do gì để cự tuyệt. Lúc này đây, bản thân Lâm Phong cảm nhận được sát ý mà đối phương truyền lại, hắn cũng biết không cách nào nữa tiếp tục trì hoãn nữa rồi, nếu không đối phương thực có khả năng sẽ tức giận.

– Ta đây sẽ dùng lực lượng thần niệm truyền một nửa bộ Đế Kinh cho ngươi.

Lâm Phong nói với Vũ Hoàng hệ lôi, làm cho bên trong con ngươi của đối phương hiện lên một đạo ánh sáng sắc nhọn, Đế Kinh, mặc dù hắn không am hiểu lực lượng ma đạo, nhưng vẫn có thể tu luyện Đế Kinh như cũ, cho dù không tu luyện, cũng có thể tìm hiểu cảm thụ lực lượng, thân làm Vũ Hoàng hắn đương nhiên hiểu rõ đạo lý đại đạo đồng nguyên, huống hồ, lấy một bộ Đại Đế cổ kinh để giao dịch, giá trị không thể đo lường được, cũng chính vì những nguyên nhân này, hắn mới có thể mạo hiểm, không tiếc giết chết đồng bạn của mình, cũng phải lấy Đế Kinh vào trong tay, giá trị của Đế Kinh thật đáng sợ.

– Chuẩn bị xong chưa?

Lâm Phong hỏi.

– Bắt đầu đi!

Vũ Hoàng kia nhẹ gật đầu, đôi mắt khép hờ, nhưng cũng không dám buông lỏng, hắn vẫn lấy lực lượng thần niệm nhìn chằm chằm Lâm Phong cùng Vũ Hoàng, nếu bọn họ dám đối với hắn hạ sát thủ, hắn tuyệt đối sẽ khiến Lâm Phong cùng Vũ Hoàng chết không chỗ chôn. Lâm Phong ngưng tụ ra ánh sáng thần niệm, trực tiếp chui vào giữa chân mày của đối phương, mang theo ma đạo Đế Kinh mà hắn tu luyện. Qua một ít thời gian, đôi mắt đối phương mở ra, rồi kiểm tra một phen trong đầu chính mình nhiều hơn một thần niệm ký ức, lập tức bên trong con ngươi lộ ra một tia sắc bén đáng sợ.

– Quả nhiên là Đế Kinh, huyền ảo mà cường đại, đáng tiếc ta không phải ma tu!

Vũ Hoàng kia nhìn thật sâu Lâm Phong một cái, mặc dù tu vi của người này chỉ có Tôn Vũ tầng bảy, nhưng dựa vào việc hắn tu luyện Đại Đế ma kinh, cường giả Tôn Vũ tầng tám bình thường chỉ sợ có thể bị hắn đánh bại dễ dàng. Nếu như hắn tu luyện Đế Kinh thuần thục hơn một ít, cường giả Tôn Vũ tầng chín đều có thể đánh đấy!

– Còn có nửa Cổ Kinh cuối cùng, khi nào ngươi mới đưa cho ta.

Vũ Hoàng chiếm được một nửa bộ Đế Kinh, giờ phút này thần sắc hiển nhiên dễ nhìn một chút, nói chuyện với Lâm Phong cũng thân thiện thêm vài phần.

– Thương thế của sư tôn ta rất nghiêm trọng, lực lượng pháp tắc bị ăn mòn, ta nhất định phải để cho thương thế của sư tôn ta tốt lên rất nhiều mới có thể đem nửa bộ Cổ Kinh còn lại cho ngươi được, như vậy an toàn của ta mới nhiều hơn một phần, nếu không ngươi đã có thể giết ta rồi.

Lâm Phong nhìn đối phương nói, Vũ Hoàng kia cười ấm áp nói:

– Làm sao có chuyện đó, nếu như ngươi đưa cho ta Cổ Kinh hoàn chỉnh, ta nhất định sẽ thả ngươi đi.

Đạt được nửa bộ Đế Kinh, tâm tình Vũ Hoàng hệ lôi kia vô cùng tốt, hắn thật đúng sinh ra một tia buông tha cho Lâm Phong, đương nhiên, cái này chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, người này bắt hắn phản bội thế lực cường đại, hắn làm sao có thể có thể buông tha tên đó, nhưng tình cảnh hiện tại của hắn cũng giống như Lâm Phong vô cùng không ổn.

– Tiền bối, thương thế của sư tôn ta, ngươi có thể nghĩ một ít biện pháp hay không?

Dù sao thực lực vãn bối thấp kém, lại hoàn toàn chưa quen thuộc đại thế giới này, vì để cho tiền bối nhanh chóng đạt được Cổ Kinh hoàn chỉnh, chỉ có thể làm phiền tiền bối rồi. Đôi mắt Lâm Phong không lạnh lùng, khách khí cười nói, thậm chí cũng bắt đầu xưng hô thành tiền bối rồi, nhưng trong lòng Lâm Phong đang suy nghĩ gì, thì không có ai biết. Lúc này, trong lòng Vũ Hoàng thở dài một tiếng, lấy tính tình cương quyết bướng bỉnh, vô cùng lông bông của Lâm Phong làm sao có thể làm ra chuyện như lá mặt lá trái với đối phương. Trong lòng Vũ Hoàng có chút mâu thuẫn, có vui mừng, có thở dài, nếu như hắn không có bị thương, cũng không phải ăn nói khép nép như vậy, Lâm Phong cũng không cần nịnh nọt lấy lòng đối phương. Hiện tại, tất cả cố gắng của Lâm Phong cũng vì sinh tồn, hai người bọn họ phải sinh tồn!

– Bên trong sa mạc này, có một ít đàn yêu thú tộc vô cùng lợi hại, những thứ này uy hiếp đến sinh tồn của người bộ lạc, nhưng cũng khiến cho đám người trong thành bộ lạc phát triển nhanh hơn, hơn nữa, mỗi một tòa Cổ Bảo đều có người am hiểu trị liệu, chúng ta có thể đi nghe ngóng một phen, có điều thương thế của sư tôn ngươi do Vũ Hoàng gây nên, cho dù có người vô cùng am hiểu trị liệu, cũng không có khả năng khiến hắn khôi phục hoàn toàn, trừ phi người chữa thương là một Vũ Hoàng cường đại!

Cường giả Vũ Hoàng lôi điện kia nói khẽ với Lâm Phong, trong mắt lộ ra thần sắc suy nghĩ, sớm để thương thế của Vũ Hoàng đỡ một ít, hắn cũng nhanh chóng lấy được Đế Kinh hoàn chỉnh, hơn nữa trên người Lâm Phong còn có Đại Mộng Cổ Kinh, hắn cũng muốn lấy.

– Chẳng lẽ chúng ta không thể đi ra khỏi sa mạc sao?

Đại thế giới này không có khả năng chỉ có sa mạc a. Lâm Phong chất vấn nói ra, đại thế giới nhất định sẽ có thành trì cường đại mà rộng lớn.

– Ngươi cho rằng thế lực chỗ ta đơn giản à, thân làm chưởng khống giả tiểu thế giới, bọn hắn không chỉ có chưởng khống giả tiểu thế giới các ngươi đơn giản như vậy, tất cả Cổ Bảo trong sa mạc này đều thuộc về thế lực phụ thuộc của bọn họ, sự cường đại của bọn hắn vượt quá sức tưởng tượng của ngươi, tuy rằng ta không biết những người khác có giống như ngươi chạy thoát khỏi bàn tay của bọn hắn hay không, nhưng mà này đây, hành động tiêu diệt toàn bộ tiểu thế giới đối với bọn họ mà nói đúng vô cùng quan trọng, bất luận ai chạy trốn, bọn hắn đều mạnh mẽ tiến hành bao trùm tìm kiếm, lúc này trốn trong bộ lạc Cổ Bảo trong sa mạc lại tương đối an toàn!

Vũ Hoàng lôi điện chậm rãi nói, điều này làm cho Lâm Phong nghĩ đến, chẳng lẽ lần này thế lực sau lưng Thí Hoàng Đồng Minh muốn tiêu diệt toàn bộ tiểu thế giới còn có nguyên nhân sâu xa hay sao?

– Vậy tiền bối cho rằng nên trị liệu thương thế của sư tôn ta thế nào?

Lâm Phong lại nói.

– Gặp nữ tế ti của bộ lạc.

Lôi Điện Vũ Hoàng vừa nói bước chân cũng đi vào lối vào của bộ lạc, rồi tiếp tục nói với Lâm Phong.

– Bên trong mỗi bộ lạc Cổ Bảo đều có nữ tế ti am hiểu trị liệu!

– Nữ tế ti!

Thần sắc Lâm Phong run lên, trong tiểu thế giới, cho tới bây giờ hắn chưa từng nghe nói qua có nữ tế ti. Lâm Phong và Vũ Hoàng nhấc chân lên đuổi kịp bước chân của Lôi Điện Vũ Hoàng, khí tức trên người thu liễm lại, lúc này Lâm Phong giống như hóa thành một tên thường nhân, tầm thường không có gì lạ. Không bao lâu sau, từ lối vào của bộ lạc, bọn hắn đi vào bên trong bộ lạc, Lâm Phong đánh giá một một chỗ trong đại thế giới đều bị lộ ra khí tức cổ xưa, cái gọi là bộ lạc dĩ nhiên không phải người man rợ trong tưởng tượng, chỉ bởi vì bộ lạc Nhân Da hiên Hoàng trong xa mạc, nên nam tử đều có được một thân thể cường tráng màu đồng cổ, kiến trúc nơi này cũng không to lớn, nhưng lại làm cho người cảm thấy trầm trọng. Dọc theo đường đi, mấy người Lâm Phong thu hút không ít sự chú ý của mọi người, điều này làm cho Lâm Phong cảm giác có chút không hiểu. Lâm Phong lớn lên quá tuấn tú, khuôn mặt trắng nõn, thần sắc tuấn tú lộ ra có chút lỗi lạc, trong toàn bộ tòa thành này, muốn tìm thanh niên tuấn tú phiêu dật như vậy đều không có mấy vị.

– Không muốn tiết lộ thực lực, tận lực làm việc khiêm tốn, nếu không một ngày nào đó nếu thật sự có người đến lục soát, vừa hỏi cũng biết là chúng ta.

Lôi điện Vũ Hoàng cũng thu liễm khí tức của mình, truyền âm nói với Lâm Phong và Vũ Hoàng, hai người đều nhẹ gật đầu, mặc dù đối phương không nhắc nhở, bọn hắn cũng biết nên làm như thế nào. Để sống sót, Lâm Phong cùng Vũ Hoàng sẽ vô cùng cẩn thận!

Chương 1529: Đối Thoại

Tại trung tâm bộ lạc, có những gian phòng thấp bé chỉnh tề, trong đó có một gian phòng trên sân phơi một ít dược thảo.

Chỉ thấy một vị nữ tử khoác trên người chiếc váy dài màu vàng trắng xen nhau đang xử lý các loại dược thảo, cẩn thận tỉ mỉ phân loại.

– Doãn nhi, lấy được nhiều thảo dược như vậy sao?

Bên trong một gian phòng bên cạnh có một vị lão giả đi ra, cười hô một tiếng với nữ tử.

– Bạch gia gia, những thứ này đều là công lao của bọn họ, nếu không có thân thể của yêu lang cùng yêu hạch, ta cũng không có khả năng giao dịch được nhiều thảo dược như vậy.

Nữ tử được gọi Doãn nhi mỉm cười với lão nhân.

– Hắc hắc, có Doãn nhi ngươi ở đây, bọn hắn có thể không bán mạng ư!

Lão giả cười cười, sau đó chép miệng với thiếu nữ sau lưng, lập tức chỉ thấy một tên thanh niên dáng người cân xứng cường tráng đang khiêng một con yêu lang hoàn chỉnh đi về phía bên này, thân con yêu lang này dài hơn 10m, cao bảy tám mét, da lông trên người đều có màu thổ hoàng, thanh niên khiêng nó ở trên vai, cả người đều lộ ra đặc biệt nhỏ bé.

– Nhung Thanh, ngươi chịu khó đấy.

Lão giả hô một tiếng, còn nữ tử kia cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Chỉ thấy Nhung Thanh khiêng yêu lang đi đến bên cạnh thiếu nữ, lập tức hất thân thể yêu lang xuống nói:

– Doãn nhi, những thứ kia giao cho ngươi xử trí.

– Cảm ơn!

Thiếu nữ khách khí nói với Nhung Thanh. Nhung Thanh nhìn thật sâu thiếu nữ một cái, trong đôi mắt toát lên vẻ ái mộ, nói:

– Nếu không có chuyện gì nữa, ta đi trước đây.

– Được.

Thiếu nữ vẫn bình tĩnh nhẹ gật đầu như cũ, Nhung Thanh có chút không muốn, nhưng hắn vẫn quay người đi về, có điều đi vài bước thân thể của hắn lại ngừng lại, chỉ thấy ba đạo thân ảnh xa lạ đang đi tới chỗ này, tựa hồ đang đi đến chỗ thiếu nữ kia. Đám người Lâm Phong một đường tìm hiểu đến nơi đây, lúc này hắn cảm nhận được ánh mắt của người thanh niên liền ngẩng đầu. Thân thể cốt cách của thanh niên kia vô cùng hoàn mỹ, tu vi không kém, Tôn Vũ tầng bốn.

– Người Thánh thành Trung Châu tựa hồ có rất nhiều Tôn giả.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng. Lúc cùng nhau đi tới nơi này, hắn liền phát hiện có rất nhiều nhân vật đều có cấp bậc Tôn giả, tôn chủ rất thưa thớt, còn cường giả Vũ Hoàng thì không nhìn thấy đâu. Có lẽ đối với người trong bộ lạc Cổ Bảo này, Vũ Hoàng cũng hẳn là nhân vật cường đại rồi.

– Các ngươi là người nào?

Nhung Thanh nhìn gương mặt tuấn tú của Lâm Phong, bên trong con ngươi lại có một tia địch ý, nhìn ba người Lâm Phong nói.

– Chúng ta muốn gặp Mục Doãn!

Lâm Phong mở miệng nói. Lúc này, thiếu nữ cách đó không xa vừa nghe thấy, liền ngẩng đầu lên nhìn về phía bên đó. Nhung Thanh hơi bước ra, bên trong con ngươi vẫn có địch ý như cũ chặn mấy người Lâm Phong lại nói:

– Các ngươi có chuyện gì?

– Nhung Thanh, để bọn họ tới đây đi.

Thiếu nữ phía sau mở miệng nói một tiếng, lúc này, Nhung Thanh mới lui lại, nhìn ba người Lâm Phong đi qua người hắn, nhưng lần này hắn không về nữa, liền đi theo phía sau đám người Lâm Phong.

– Các ngươi tìm ta có chuyện gì không?

Mục Doãn đánh giá ba người Lâm Phong. Ba người này rất lạ tựa hồ không giống như người trong bộ lạc của bọn họ.

– Hả?

Lâm Phong nghe được lời nói Mục Doãn, nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc. Dáng người Mục Doãn vô cùng đẹp, thon thả, hơi có chút thon gầy lộ ra vẻ hết sức nhu nhược, khiến người ta muốn bảo vệ. Đặc biệt là khuôn mặt của nàng không giống người trong bộ lạc rất trắng nõn, vô cùng xinh đẹp, nhất là cặp mắt kia đặc biệt trong suốt, làm cho người ta cảm thấy linh động, thật sự rất khó mang một vị mỹ nữ trẻ tuổi như vậy đặt cùng một chỗ với nữ tế ti.

– Thân thể sư tôn ta có chút thương thế, muốn mời ngươi hỗ trợ xem một chút.

Sau một lát ngây người, Lâm Phong chỉ vào Vũ Hoàng bên cạnh nói.

– Ta xem một chút!

Mục Doãn đi đến bên cạnh Vũ Hoàng, đưa bàn tay khoác lên vai Vũ Hoàng, trên người nàng có một cỗ lực lượng kỳ diệu phóng thích ra, một cỗ tiên linh khí, làm cho người ta cảm thấy nhu hòa, vô cùng thoải mái, giống như tiên linh khí trên người Tuyết Bích Dao. Cảm nhận được thân thể của Vũ Hoàng, trong đôi mắt xinh đẹp của Mục Doãn lộ ra thần sắc kinh ngạc nói:

– Kinh mạch bị hủy hết, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đã bị phá hư, vậy mà ngươi còn có thể sống được, hơn nữa nhìn ngươi lại giống như người bình thường vậy.

Lần đầu tiên Mục Doãn gặp được loại tình huống này, người này bị thương thế nặng như vậy làm sao có thể sống sót được?

– Thân thể sư tôn ta hơi đặc biệt, cho nên mới có thể như vậy, nếu đã như vậy có thể trị khỏi sao?

Lâm Phong chỉ có thể giải thích như thế thôi. Lực lượng pháp tắc của Vũ Hoàng bị trọng thương, nội tạng trong cơ thể bị phá hư, hắn vẫn nghĩ tới, nhưng khi hắn nghe được những lời của Mục Doãn vẫn cảm thấy run sợ. Tôn giả chỉ cần có thể thông qua lực lượng huyết mạch có thể tự khôi phục thương thế của mình, lực lượng sinh mệnh rất ương ngạnh, nhưng cường giả Vũ Hoàng sinh mệnh lực còn cường thịnh đáng sợ hơn, chỉ cần khí còn, thân thể sẽ bất diệt!

– Để ta thử đã, có điều cần phải chăm sóc trong một khoảng thời gian rất dài, ta cũng không biết có thể thành công hay không, dù sao loại tình huống này, ta cũng chưa từng nhìn thấy qua!

Mục Doãn nhíu mày lại, chậm rãi nói.

– Cảm ơn.

Lâm Phong biết rõ Mục Doãn không thể nào chữa khỏi thương thế hoàn toàn cho sư tôn, nhưng ít ra phải thử một chút mới có thể khôi phục một ít hay không, hơn nữa, bọn hắn vừa vặn cần ở chỗ này tránh né một khoảng thời gian chờ đợi sóng gió trôi qua, mà sa mạc mênh mông vô tận này không biết có bao nhiêu bộ lạc Cổ Bảo nữa, muốn tìm được một người, như mò kim đáy biển, bọn hắn ẩn nấp ở chỗ này cũng không dễ dàng bị phát hiện.

– Chỗ này của ta còn có mấy gian phòng bỏ trống, trước hết các ngươi hãy miễn cưỡng ở tạm đi, như vậy trị liệu cũng thuận tiện một chút.

Mục Doãn lại mở miệng nói ra, khiến cho Nhung Thanh cứng đờ, hấp tấp nói:

– Doãn nhi, chúng ta không rõ lai lịch của bọn họ, sao có thể để bọn hắn ở lại được?

– Làm gì có ai cố ý tổn thương ta đây, hắn thật sự bị trọng thương rất nặng!

Mục Doãn nhẹ nhàng lắc đầu, Nhung Thanh mặc dù gấp, nhưng cũng không có biện pháp, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Mục Doãn mời đám người Lâm Phong đi vào sân nhỏ bên cạnh của chính mình, làm hàng xóm láng giềng với nàng. Mấy ngày này, Lâm Phong đều quá khẩn trương, nhất là khi ngẫu nhiên thấy có người ngự không mà qua, trong nội tâm hắn càng không bình tĩnh, dù sao hắn cũng là người bình thường, không có cách nào hoàn toàn buông xuống được, không biết tất cả mọi người thế nào rồi? Ban đêm, Lâm Phong khoanh chân ngồi trong phòng, trong bóng tối an tĩnh tu luyện, vô thanh vô tức. Hắn và Vũ Hoàng ở chung một phòng, để tiện chăm sóc, mà Lôi Điện Vũ Hoàng ở sát vách bọn hắn, có điều hắn không ngủ được, bởi vì Đại Đế cổ kinh chưa tới trong tay, e rằng đối phương khó có thể an ổn, sẽ lo lắng Lâm Phong chạy trốn. Có điều loại tình hình này chỉ kéo dài được mấy ngày, Lôi Điện Vũ Hoàng mới yên tâm một chút. Mấy ngày nay, Lâm Phong và Vũ Hoàng an tĩnh ngây ngốc ở chỗ này, cũng không thấy có người đến đây tìm kiếm, tâm tình cũng buông lỏng một chút, thở dài một hơi. Không thể không nói, tuy Mục Doãn không phải cường giả Vũ Hoàng, nhưng nàng chữa thương lại vô cùng lợi hại, lấy tiên linh lực dẫn động thuật chữa thương, lại phối hợp với dược vật nàng chế biến, vậy mà khiến cho lục phủ ngũ tạng của Vũ Hoàng dần dần hồi phục, bây giờ sắc mặt Vũ Hoàng rõ ràng từ từ chuyển biến tốt hơn, có điều kinh mạch bị tổn thương tuy rằng cũng dần dần chuyển biến tốt, nhưng lại không có khả năng khép lại hoàn toàn, lực lượng pháp tắc bị thương không cách nào đền bù, Vũ Hoàng vẫn trọng thương như lúc bị Đông Hoàng chặn giết.

– Lâm Phong, thương thế Vũ Hoàng đã khôi phục không ít, hay ngươi mang nửa bộ Đế Kinh còn lại giao cho ta đi.

Trong sân nhỏ, Lôi Điện Vũ Hoàng lấy lực lượng cường đại chèn ép Lâm Phong, với ý đồ tạo áp lực cho Lâm Phong, để hắn giao Đế Kinh ra, mặc dù thời gian quá yên bình, nhưng Lôi Điện Vũ Hoàng vẫn không thoải mái yên lòng.

– Thời điểm chưa tới!

Lâm Phong lắc đầu.

– Còn phải đợi bao lâu!

Lôi Điện Vũ Hoàng lạnh lùng nói, đại thế cuồng mãnh chèn ép lên người Lâm Phong.

– Đến lúc đó ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết, hoặc ngươi giết ta cũng được!

Lâm Phong cảm nhận được lực lượng áp bách của Lôi Điện Vũ Hoàng, lạnh lùng nói một tiếng, lập tức đi về gian phòng của mình, để lại Lôi Điện Vũ Hoàng đang cứng ngắc ở đó.

– Ngươi.

. . Sát khí trong mắt Lôi Điện Vũ Hoàng bùng nổ, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lâm Phong đang đi vào giữa phòng, trong lòng của hắn lạnh nhạt nói:

– Hừ, ngày Đế Kinh rơi vào tay ta thì ngày chết của ngươi cũng đến.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lâm Phong vẫn không hề hay biết, ngày đêm đắm chìm trong tu luyện. Còn Vũ Hoàng vẫn nhìn Lâm Phong tu luyện, thậm chí thỉnh thoảng hắn sẽ thấy trên mặt Lâm Phong bởi vì thống khổ mà vặn vẹo, trong nội tâm thầm than, cũng không biết Lâm Phong đang tu luyện thủ đoạn gì, mà thống khổ như vậy, hơn nữa mỗi ngày đều không gián đoạn tu luyện, có đôi khi hắn còn có thể cảm nhận được, trên người Lâm Phong có trớ chú lực vô cùng điên cuồng lan tràn ra, có điều mỗi lần gặp loại tình huống này, Vũ Hoàng đều giúp hắn ngăn cách không gian, tiêu diệt hết khí tức. Tính thời gian, Lâm Phong đã đi vào cái thế giới này được 7 ngày rồi, bên ngoài sa mạc, có một tòa thành trì cực kỳ rộng lớn, bao la vô tận, trong tòa thành trì, có một tòa thành cực lớn đứng sững trên bầu trời như Tiên Cung, muốn đi đến tòa thành đó cần phải bước qua vô số bậc thang mới được. Lúc này, trong đại điện của tòa thành, một người trung niên mặc áo dài màu vàng kim óng ánh đang đánh đàn mộc cổ bàn, phát ra tiếng vang thanh thúy, mỗi một tiếng vang đều rất nhỏ nhẹ, khiến trái tim những người đứng phía dưới hung hăng nhảy lên. Ở đằng kia, đứng bên trong đám người phía dưới, Đông Hoàng rõ ràng cũng ở trong đó!

– Bao nhiêu ngày rồi!

Một đạo thanh âm yếu ớt truyền ra, rất nhỏ, lại làm cho toàn bộ bầu không khí đại điện tăng thêm vài phần nặng nề.

– Bảy ngày!

Một vị cường giả phía dưới rất cung kính nói, cường giả này chính là vị Trung Vị Hoàng lúc trước đã giao thủ với Mộc Trần, thực lực vô cùng đáng sợ.

– Bảy ngày rồi, ta muốn người, hắn ở đâu rồi?

Đạo thanh âm này rơi xuống, lập tức những người kia từng người đều cúi đầu xuống, hận không thể tìm được một lỗ để chui vào, câm như hến, không dám nói lời nào!

– Thuộc hạ đã phong tỏa lối vào của toàn bộ thành trì thông suốt với sa mạc rồi, bất luận kẻ nào đều phải kiểm tra, một khi có phát hiện, lập tức đến truy nã!

Người kia run run nói một tiếng:- Hơn nữa, ta sẽ phái người bắt đầu đi tìm trên đường từ thành trì vào sa mạc, tất cả bộ lạc Cổ Bảo đều phải điều tra.

Chương 1530: Tiểu Thế Giới Rung Chuyển

Lục soát!

Trung niên ngồi đánh đàn mộc phát ra thanh âm trầm thấp:

– Người trước mặt các ngươi mà để chạy nhiều như vậy, đã không tìm được thì làm sao bắt lại?

Người phía dưới nghe thấy thanh âm trầm thấp, trán bắt đầu có mồ hôi lạnh chảy ra, Đông Hoàng càng cúi đầu không dám lên tiếng, nơi đây ngay cả tư cách nói chuyện hắn cũng không có. Vào thời khắc này, chỉ thấy trung niên kia chậm rãi đứng lên, khiến cho người phía dưới càng thêm khẩn trương.

– Đông Hoàng.

Người nọ hô một tiếng, Đông Hoàng chỉ cảm thấy toàn thân xiết chặt, nói:

– Có thuộc hạ!

– Ngươi tốt xấu gì cũng nắm giữ huyết mạch chính thống, tuy bị lưu đày đi tiểu thế giới để phát triển cơ nghiệp, nhưng gia tộc vì bồi dưỡng ngươi cũng hao tốn cái giá không nhỏ.

Trung niên nhàn nhạt nói tiếng, khiến thân thể Đông Hoàng gần như muốn nằm rạp xuống đấy, hắn biết rõ tính tình của trung niên, sát phạt quyết đoán, thủ đoạn cực kỳ ngoan lệ, nếu thật sự động sát tâm với hắn, người đó sẽ trực tiếp xóa hắn mất.

– Thuộc hạ sẽ tận tâm tận lực làm hết sức mình!

Đông Hoàng hoảng sợ nói.

– Nếu như Kiếm Hoàng kia không cho tiểu thế giới biết, vậy ngươi hãy đi tới chỗ tiểu thế giới của ngươi, để người thế giới đó đều biết, thế giới bọn họ đang sinh hoạt chẳng qua chỉ là tiểu thế giới mà thôi, mặt khác, thông báo cho sứ giả, để cho hắn yên tâm đưa ra nhiều điều kiện, rồi thuận theo tự nhiên.

Trung niên bình tĩnh nói một tiếng, lại khiến cho nội tâm Đông Hoàng run rẩy, hắn có thể tưởng tượng được, lúc hắn truyền tin tức đi, người mảnh thế giới kia sẽ chấn động cỡ nào, chỉ sợ đến sẽ có rất nhiều người muốn đi tới đại thế giới, trật tự sẽ trở nên hỗn loạn!

– Phóng khoáng đưa điều kiện!

Đông Hoàng có chút không rõ dụng ý của người trung niên, nhưng hắn không dám hỏi nhiều, xem ra, về sau Bát Hoang Cửu U xuất hiện yêu nghiệt, đều muốn bắt đầu đi tới mảnh thế giới chân chính này rồi, còn chưa kể những một ít Vũ Hoàng cùng với mấy đệ tử môn hạ còn chưa xuất hiện, còn có một ít thanh niên hậu bối ưu tú khác nữa.

Một ngày sau đó, Đông Hoàng trở lại Bát Hoang, hắn và Tề Hoàng dùng lực lượng trong tay, bắt đầu tản ra tin tức, cái thế giới này chỉ là tiểu thế giới, Thánh thành Trung Châu mới là thế giới thật sự. Sau khi tin tức truyền ra, Cửu U Bát Hoang nhấc lên sóng to gió lớn, vô số người sau khi biết được đều khiếp sợ đến mức không nói gì, bọn hắn nhớ lại những Vũ Hoàng ngày xưa đã biến mất, lại nghĩ tới ngày ấy sau khi chiến đấu xong, chúng Hoàng cùng với sứ giả đại nhân thần bí trên cơ bản đã tin tưởng lời đồn, cái gọi là Thánh thành Trung Châu mới thật sự là đại thế giới.

Tin tức này làm cho vô số người không nói gì, tâm thần run rẩy. Nam Hoang chi địa trước kia là Thiên Khung Tiên Khuyết, Tuyết Bích Dao đứng trên phế tích, gương mặt tuyệt mỹ nhìn về phương xa, thì thào nói nhỏ:

– Nơi đây chỉ là tiểu thế giới!

Tây Hoang, hai vị tỷ muội tuyệt mỹ đứng trong một vườn hoa ngắm nhìn phương xa, nhìn Vân Hải đang quay cuồng, tất cả những thứ này đều là giả dối? Man Hoang, trong bí cảnh Yêu Hoàng Điện, Kim Sí Đại Bằng huy động kim quang vạn trượng, đánh tan ngọn núi hư ảo, thân thể của hắn gào to một tiếng, chạy ra khỏi thiên địa, bên trong con ngươi màu vàng lộ ra khí vô cùng sắc nhọn.

– Ta thân là thần điểu Kim Sí Đại Bằng sẽ ra khỏi Bát Hoang, để bước vào đại thế giới, ngay cả trời đều không thể ngăn ta, Dự Ngôn giả, lời tiên đoán của ngươi tuyệt đối sẽ không chuẩn xác!

Một đám thanh niên tài tuấn quật khởi đều đem ánh mắt nhìn về phía Đông Hoang chi địa, theo lời đồn, chỗ đó là phần cuối cùng của thế giới, lối vào thông suốt đại thế giới. . . . Bên trong bộ lạc Cổ Bảo, Lâm Phong ngồi ngoài cửa, rất yên tĩnh nhìn cây ngô đồng phía trước, đôi mắt bình thản, an bình, trên người không có nửa điểm khí tức, lộ ra vài phần xuất trần.

– Lâm Phong, lại đang ngẩn người à, sư tôn của ngươi đã khá hơn chưa?

Lão nhân bên cạnh cười hô.

– Bạch gia gia, thân thể sư tôn ta đã tốt lên rất nhiều rồi.

Lâm Phong cười nói.

– Ha ha, ngươi cũng không nhìn một chút Doãn nhi là người nào, nàng là nữ thần của bộ lạc chúng ta đó nha, có không biết bao nhiêu nam nhi trong bộ lạc theo đuổi, có điều chưa từng có người thành công qua, Lâm Phong, hay ngươi cũng tới thử xem!

Tâm tình Bạch gia gia không tệ, cười nói:

– À ta phải nói cho ngươi biết một chuyện, ánh mắt Doãn nhi rất cao đó, nàng nói thanh niên phải ở cấp bậc Tôn chủ, nàng mới suy tính một chút, ngươi phải cố gắng lên nha.

– Ta xem như không có hy vọng gì rồi?

Lâm Phong cười cười, nhún vai một cái, chọc cho Bạch gia gia lại phá lên cười.

– Bạch gia gia, ngươi lại nói xấu ta rồi!

Mục Doãn đi ra, trong đôi mắt đẹp lộ ra ý vị của nữ nhân, Lâm Phong quay đầu lại nhìn, không khỏi sửng sốt một chút. Lúc Mục Doãn trị liệu cho Vũ Hoàng lộ thần sắc đặc biệt thánh khiết, giờ phút này dáng người thon dài, khuôn mặt ôn nhu nàng lại lộ ra bộ dáng tiểu nữ nhi, cộng thêm chút thùy mị, nhìn rất mê người, mặc dù Lâm Phong đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nữ, cũng không khỏi thầm than một tiếng. Thu liễm tâm thần, Lâm Phong cười nhu hòa với Mục Doãn, sau đó khẽ gật đầu. Mục Doãn thấy khuôn mặt tuấn tú phiêu dật đang tươi cười kia cũng hơi sửng sốt một chút, lập tức cũng gật đầu đáp lại. Ngoại trừ lúc giúp nàng chữa thương cho Vũ Hoàng, những lúc khác Lâm Phong gần như không chủ động nói chuyện với nàng, hắn hoàn toàn khác với nam nhân trước kia nàng gặp. Nhất là trong đôi mắt trong veo kia lộ ra vài phần tang thương, làm cho người ta cảm giác hắn đã trải qua lễ tẩy rửa mới có thể như vậy, nhưng cũng hết lần này tới lần khác vẫn sạch sẽ như cũ.

– Tùy tiện nói một chút thôi.

Mỗi ngày tiểu tử Lâm Phong này trong lúc rảnh rỗi đều ngồi ở đó, cũng không cầu Vũ đạo, hắn muốn theo đuổi ngươi ta còn không đồng ý đây này. Bạch gia gia vui đùa vậy nói, giống như muốn kích Lâm Phong một kích, nhưng mà hắn và Mục Doãn đều không nhìn thấy Lâm Phong lộ ra thần sắc khác thường, Lâm Phong vẫn tựa trên ghế trúc nhìn ngô đồng phía trước như cũ, thi thoảng ngưng mắt nhìn hư không sa mạc. Mặt trời ở sa mạc có một loại vẻ đẹp khác nhau, nhất là mặt trời mọc và mặt trời lặn càng mãnh liệt đánh vào thị giác con người. Mục Doãn khẽ mỉm cười, mà Bạch lão đầu thì không nói gì, gia hỏa này dầu muối không ăn. Màn đêm dần dần buông xuống, Mục Doãn cùng Bạch lão đầu đều đi trở về, đám người trong bộ lạc cũng theo thời gian dần dần thưa đi, Lâm Phong đi vào sân nhỏ của mình, nhưng giờ phút này, Lôi Điện Vũ Hoàng lại chặn trước người hắn một lần nữa, con ngươi lạnh lùng giống như bắn ra từng đạo ánh sáng lôi điện, bàn tay của hắn duỗi ra đột nhiên chế trụ cổ họng Lâm Phong, lạnh như băng nói:

– Đã hơn mười ngày rồi, ta đợi cũng đủ lâu đi.

Lâm Phong cau mày, mà ở trong phòng, Vũ Hoàng đi ra, lạnh lùng nói:

– Buông hắn ra!

– Hôm nay nếu như không mang nửa bộ Đế Kinh còn lại truyền lại cho ta, ta sẽ giết hắn!

Lôi Điện Vũ Hoàng trầm thấp mà lạnh lùng nói. Ngay lúc này, ánh mắt Lâm Phong lóe lên, lập tức gật đầu nói:

– Được, chúng ta đi ra hoang mạc bên ngoài bộ lạc, miễn cho thần niệm đưa tới chấn động!

Lúc này đây đến lượt Lôi Điện Vũ Hoàng sửng sốt một chút, không nghĩ tới hôm nay Lâm Phong lại đáp ứng sảng khoái như vậy, nhưng rất nhanh trong mắt của hắn lộ ra ý cười sáng lạn, sau đó, hắn buông Lâm Phong ra cười nói:

– Sớm đáp ứng có phải tốt hơn không, cần gì phải như vậy đâu, chỉ cần lấy được Đế Kinh hoàn chỉnh, ta tự nhiên sẽ thả các ngươi đi.

– Được rồi, nơi đây không tệ, bắt đầu đi!

Lôi Điện Vũ Hoàng có chút không thể chờ đợi được, Đế Kinh sắp tới tay rồi!

– Tiền bối, sau khi ngươi lấy được Đế Kinh cũng đừng nghĩ đến việc giết hai người chúng ta để diệt khẩu, trên người của ta còn có Đại Mộng Cổ Kinh, một tháng sau, ta lại thông qua thần niệm truyền lại cho ngươi!

Lâm Phong nói với Lôi Điện Vũ Hoàng, làm cho đối phương càng vui vẻ nồng đậm nói:

– Được, được, ta làm sao có thể giết các ngươi chứ?

Giờ phút này trong lòng của hắn cũng đã âm thầm tính toán, nói nhỏ trong lòng.

– Cái tên Lâm Phong này cực kỳ cẩn thận, biết rõ phải giao ra, lấy Đại Mộng Cổ Kinh đến hấp dẫn ta, đề phòng ta đánh chết hắn, đã như vầy, ta chờ ngươi đưa hết bảo vật trên người rồi sau đó lại giết chết ngươi, chẳng lẽ ngươi còn có thể lật ngược tình thế hay sao?

Hắn rất yên tâm, Lâm Phong chỉ có tu vi Tôn Vũ tầng bảy không có bất kỳ uy hiếp gì đối với hắn, Vũ Hoàng ở một tiểu thế giới, hơn nữa lại bị trọng thương, làm sao có thể đấu với hắn?

– Tiền bối, ta bắt đầu đây!Nguồn truyện audio

Lâm Phong bắt đầu ngưng tụ lực lượng thần niệm, lúc này trong mắt Lôi Điện Vũ Hoàng lóe lên tinh mang, rốt cuộc hắn sắp có Đại Đế cổ kinh hoàn chỉnh rồi, hắn làm sao có thể không hưng phấn cho được? Thần niệm Lâm Phong bắt đầu chui vào mi tâm của hắn, hắn không dám hoàn toàn buông lỏng, một tia lực lượng thần niệm vẫn nhìn chằm chằm Vũ Hoàng, gia hỏa này tốt xấu gì vẫn là một cường giả Vũ Hoàng, vẫn phải đề phòng một chút. Ký ức thần niệm không ngừng chui vào trong đầu hắn, khiến Lôi Điện Vũ Hoàng càng ngày càng hưng phấn, ngay giờ phút này, bên trong thần niệm của Lâm Phong, từng lực lượng đen kịt theo ký ức thần niệm cùng chui vào mi tâm của Lôi Điện Vũ Hoàng. Lập tức, Lôi Điện Vũ Hoàng hơi nhíu mày, hắn giống như cảm nhận được cái gì vậy, trong lúc đó đôi mắt hắn mở ra, lôi mang rực rỡ từ trong mắt bắn ra ngoài.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 2 ngày trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 2 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin