1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 300 [Chương 1496 đến 1500]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 300 [Chương 1496 đến 1500]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1496: Thiên Đài tụ họp

Lâm Phong biết suy đoán của mình đúng, có thể tiến vào Thần điện thì mười hai người đó đều là yêu nghiệt, vì bọn họ đều là người đứng đầu các tiểu thế giới, hắn còn nhớ nha đầu Thanh Nhã kia có nói Thánh thành Trung Châu chính là một phiến không gian độc lập vì đó mới là đại thế giới chân chính, còn nữa, sau khi hắn phóng thích Tam Sinh Ma Đế ra ngoài, không gian của ông ta đã biến mất, có lẽ ông ta cũng đoán được sẽ có nhiều gười nhòm ngó nó.

Nhưng hiện vẫn còn rất nhiều nghi vấn Lâm Phong vẫn chưa thể lí giải, rốt cuộc vật trong Tam Sinh Kinh phóng ra ngoài là vật gì? Tại sao khi tấn thăng vũ Hoàng lại có pháp tắc lực lượng rót vào, chẳng lẽ lực lượng pháp tắc của đại thế giới có thể bao quát khắp cả không gian này và đó chỉ là lực lượng mà khi trở thành Hoàng mới có thể có được. Viêm Đế vỗ vai Lâm Phong, cười nói:

– Được rồi, bây giờ chúng ta xuống thôi!

Lâm Phong gật đầu, hai người lập tức phóng trở xuống, không lâu sau đã trở lại Hoả Diễm Sơn.

– Lâm Phong, tuy rằng ngươi chưa thấy qua đại thế nhưng có bổn Đế ở đây, ta sẽ không để cho ngươi bị uỷ khuất, đến lúc nào đó ta sẽ mang ngươi đi lưu lạc để gươi biết thế nào mới là thế giới chân chính.

Lời nói của Viêm Đế thấm thía vô cùng khiến Lâm Phong phải trợn tròn mắt nhìn sang tên đó một cái, dù nói vậy nhưng làm sao hắn vẫn thấy tên này trông hèn mọn cùng bỉ ổi chứ.

– Tu luyện thật tốt đi nếu không Viêm Đế ngươi sẽ bị ta vượt qua thôi, ngươi đừng quên việc tấn thăng của ngươi có gông cùm xiền xích còn ta thì không!

Lâm Phong không chút khách khó mà đả kích gia hoả này làm cho hắn trợn mắt thật lớn hung hăng nhìn Lâm Phong, dù sao khi xưa hắn cũng chỉ là một cái thần hồn thì sao có thể dễ dàng đi lên như vậy được mà lên trên cảnh giới càng cao lại càng khó hơn.

– Ta đi đây!

Lâm Phong phất trường bào rời đi một cách tiêu sái, Hoả Diễm Sơn có tên gia hoả này thì hắn không phải lo lắng gì rồi, còn an toàn của Viêm Đế thì Lâm Phong càng yên tâm hơn, nếu như Thí Hoàng Đồng Minh muốn tới giết hắn thì ít nhất cũng phải lưu lại một nhóm người rồi. Dựa theo lời Viêm Đế thì đây chỉ là một tiểu thế giới, một đám người không hiểu rõ thực lực thực sự của Vũ Hoàng thì sao có thể đánh đồng với Viêm Đế được, đợi đến khi tên này tu luyện thật vững chắc pháp tắc lực lượng thì chỉ sợ đã có thể tay không giết vũ Hoàng cùng cảnh giới rồi. Sau khi Lâm Phong rời khỏi Hoả Diễm Sơn, từ Nam Hoang đến Tây Hoang, hắn không đi qua thông đạo mà trực tiếp bay đến, còn tận hai mươi ngày nữa nên hắn cũng không cần phải vội vàng, luyện tập cho tịnh tâm, từ lần trước luyện tâm hắn đã nhận ra mấy năm gần đây sát khí của mình quá nặng cho nên trên đường hắn vẫn luôn đi rất chậm rãi, tuy giẫm lên xương cốt để tiến về phía trước nhưng không hề để sự giết chóc làm mờ tâm trí, làm người vẫn nên có quy tắc của mình. Dù có lăng vân chí khí nhưng vẫn cần một tâm địa trong sáng thì mới có thể nhìn xa hơn và đi cao hơn! Năm ngày sau tại biên giới Tây Hoang và Nam Hoang có một hồ nước lớn đẹp vô cùng với các cảnh đẹp như tiên. Lâm Phong nằm trên một chiếc thuyền nhỏ hưởng thụ, bên tai vang lên vài tiếng trò chuyện cùng tiếng đàn làm tăng thêm vẻ đẹp cho không gian.

– Bên trong Bích Vân hồ có các tiên đảo mọc lên san sát nhau, mỹ nhân thì như mây, cực kì thưởng thức!

Người chèo thuyền nói cho Lâm Phong nghe.

– Mỹ nhân nhiều như mây, giang sơn đẹp như tranh nhưng không phải do ta sở hữu thì không cần nhìn nhiều!

Lâm Phong đặt tay sau ót, cười nói:

– Bên trong Bích Vân hồ này sao lại có nhiều tiên nữ tấu đàn vậy?

– Công tử là người tài hoa nhưng không biết chuyện này cũng đúng, có nhiều đảo bên trong nơi này kì thực là nơi trao đổi giữa những người võ đạo, mỗi một đảo đều thuộc một thế lực còn những tiên nữ này chính là người của các thế lực đó.

Sau khi nghe người chèo thuyền nói Lâm Phong nở một nụ cười nhạt, cũng không hỏi nữa mà im lặng hưởng thụ, mỗi một nơi trong đây dù là nơi hẻo lánh nhất cũng có quy tắc riêng của nó. Sau khi hắn biết được thế giới này chỉ là một tiểu thế giới, hắn đã cảm thấy tâm mình biến hoá, mọi thứ dường như được mở rộng ra. Thuyền nhỉ vẫn tiếp tục trôi, tiếng đàn lượn lờ bên tai, lâu lâu lại thấp thấp thoáng bóng dáng tiên nữ khiêu vũ nhưng hắn vẫn không quan tâm mà hưởng thụ nơi này. Mười ngày sau trên một vùng quê rộng lớn có một thân ảnh phóng đãng đang chạy như điên, nhấc lên từng trận cuồng phong thỏi ngã cả những cái cây khô cằn và cọng cỏ vô tội. Nửa tháng sau, trong một thôn nhỏ có tiếng khóc của trẻ con truyền đến, sau đó có một nữa tử tiến đến ôm lấy nó và đối xử với nó như con thì khi đó tiếng khóc mời dừng lại đồng ý ngậm sữa mẹ đưa đến, cây cỏi thụ cách đó không xa bị gió lay rụng vài cái lá, khi đó lại có bóng dáng một thanh niên lưng đeo cổ kiếm đứng trên cây nhìn xuống cô gái đang nhìn lại hắn. Ngay lập tức vẻ mặt cô gái chỉ còn lại sự bối rối nhưng nàng lại thấy đôi mắt thanh niên kia không có nửa điểm cảm xúc mà chỉ tươi cười ấm áp khiến mặt nàng hiện lên tầng đỏ ửng sau đó xoay người cúi đầu. Lát sau cô gái kéo áo xuống che đi đôi gò bồng của mình rồi lại nhìn lên cây nhưng đã không còn bóng dáng vị thanh niên ấy nữa. Lại thêm hai mươi ngày, trong một toà thành cổ có một thanh niên đang ngồi dưới đất ngẩng đầu nhìn trời, thân thể lười biếng dựa vào vách tường đầy rêu và khoanh tay lại, híp mắt một cách lười nhác suy nghĩ đến mây trên bầu trời làm sao lại có. Đây là một tiểu thế giới vì sao lại có trăng, mây, mặt trời, đây rốt cuộc vì sao? Ngay khoảng khắc thành Hoàng sẽ có luồng pháp tắc lực lượng từ trên trời đánh xuống, chẳng lẽ mọi chuyện đều do duyên số, hay có người sắp đặt đây. Những chuyện này tựa hồ như còn cách hắn quá xa, nếu muốn an tĩnh thì không nên suy nghĩ quá nhiều. Ánh mặt trời yếu dần mà Lâm Phong vẫn nằm đó cho đến khi màn đêm buông xuống, ánh mắt hắn lại thu về, đêm yên tĩnh nhưng lại có âm thanh lướt gió, vậy mà điều đó cũng không thể quấy nhiễu mộng đẹp của hắn. Lúc chân trời có tia sáng rạng đông cũng là lúc hắn đứng dậy bước chậm vào thành, cảm thụ từng thị trấn nhỉ, đôi khi thấy cảnh tranh đấu máu tươi tung toé nhưng hắn không hề bị dao động mà chỉ như một khách qua đường không quan tâm, hắn không phải chúa cứu thế, không quản được mọi chuyện cũng chưa bao giờ làm người tốt, dưới kiếm hắn còn có nhiều hài cốt là đằng khác. Cũng có lẽ một ngày khi hắn nắm giữ được quy tắc xây dựng thế giới này thì mới có thể quản mọi chuyện, nhưng ngày đó không biết còn xa bao nhiêu nữa. …… Cổ Long thành gần Thiên Long sơn mạch nhất chính, toà thành này cũng không biết đã trải qua bao nhiêu mùa để trở nên phồn hoa, đây chính là toà thành quen thuộc đối với các võ giả của Bát Hoang Cảnh, thế lực Thiên Long Thần Bảo là điểm cuối của toà thành này, nó giáp Thiên Long sơn mạch và đó cũng là nơi các đệ tử Thiên Đài ước định tụ họp. Lúc này bên trong Thiên Long sơn mạch có một bóng dáng bạch y lộ ra vẻ mệt mỏi nhưng ánh mắt vẫn trong vắt như hồ nước, dường như nó có thể chiếu rọi vào tâm linh người khác. Thanh nuên này tản bộ bên trong với phong thái phong vân khinh đạm dẫn đến không ít ánh mắt liếc nhìn, hơn nữa trong khoảng mấy giây thân ảnh đó đã biến mất trong tầm mắt bọn họ, bộ pháp tưởng như chậm rãi đó mà lại khiến cho người ta sinh ra ảo giác.

– Ta dám đánh cuộc vị thanh niên kia chính là một trong các nhân vật yêu nghiệt của Bát Hoang.

Trên tửu lâu có người đang nhìn xuống.

– Có khả năng, vậy ngươi nói thử xem hắn là người phương nào?

Người bên cạnh đồng tình, với khí chất như vậy thì người này nhất định là một nhân vật rất ghê gớm, có lẽ đúng thật là một trong các yêu nghiệt của Bát Hoang.

– Người trẻ tuổi cỡ này, lưng đeo cổ kiếm lại yêu thích bạch y, vị này có chút giống Lâm Phong!

Người kia thì thào nói nhỏ, khi cái tên được thốt lên hai người quay sang nhìn nhau, cả hai khẽ run rẩy.

– Lâm Phong!MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..

Nội tâm người nọ cả kinh mà nhìn theo phương hướng Lâm Phong biến mất, hắn đang đi đến Thiên Long Thần Bảo! Nếu Lâm Phong thật đã đến Cổ Long thành và còn bước vào Thiên Long Thần Bảo, rốt cuộc có chuyện gì, trong giây lát bọn họ cảm thấy như mình đã biết được một bí mật động trời gì. Thiên Long sơn mạch, bão cát cuồn cuộn, một thân ảnh bạch y đang tiến cài trong nó. Khắp nơi trong sơn mạch chỉ có cát vàng mà không có người, Lâm Phong dứngg lại nhìn xung quanh, thầm nghĩ:

– Hôm nay đã đến ước định, không biết chư vị sư huynh đã đến chưa đây.

Đúng lúc này lại truyền đến âm thanh hư không bị xé rách, cát vàng đang cuồn cuộn bị tách ra, xuất hiện hơn mười khe hở trong không gian, khi nó đồng loạt mở ra như muốn nuốt khí thế của Lâm Phong vào.

– Ha ha, Lâm Phong ngươi tới rất đúng giờ nha!

Một âm thanh phát ra, lập tức thấy Hình Chiến đang đi ra từ bão cát, không chỉ hắn mà mỗi một khe hở cũng đã xuất hiện người , ngoại trừ Mộc Trần và Hầu Thanh Lâm đang ở bên ngoài ra thì mười đệ tử còn lại trong mười hai đệ tử thân truyền của Thiên Đài cũng đã đến!

– Các sư huynh xem ra đã có tiến bộ rất lớn a!

Lâm Phong nhìn thấy các gương mặt quen thuộc mà cười nói vui vẻ:

– Sư tôn lúc nào mới đến?

– Lâm Phong, sư tôn đang ở Thiên Long Thần Bảo chờ chúng ta!

Thiên Si bước lên trước nói khiến Lâm Phong trầm mặc, ở Thiên Long Thần Bảo chờ? Ánh mắt dời ra xa, Lâm Phong nhìn về phía Thiên Long Thần Bảo cuối Cổ Long thành, vì Thiên Long sơn mạch vốn giáp với nó nên có thể được nhìn thấy rất rõ ràng từ đây!

– Hơn một năm trước tam đại thế lực Tề gia, Thiên Long Thần Bảo và Tư Không gia đến Thiên Đài ép buộc chúng ta tan rã, sau đó Nhược Tà, Kình Thiên và Lâm Phong ở Tề gia làm một trận thống khoái, còn hôm nay thì chư huynh đệ chúng ta lại tiến vào Thiên Long Thần Bảo a!

Thiên Si cười nhạt, sau đó bước ra bay lên không trung!

Chương 1497: Thiên Long Thần Bảo tận thế

Thiên Long Thần Bảo nằm tại phần cuối cùng của Cổ Long thành, Thần Bảo mênh mông bao la vô tận, mỗi một toà kiến trúc trong đó đều có uy nghiêm vô cùng mạnh mẽ.

Lúc này trên không Thần Bảo có một thân ảnh xuất hiện, người nọ mặc lam y đứng nơi đó trông rất anh tuấn và phiêu dật. Người trong Thiên Long Thần Bảo ngẩng đầu lên nhìn bóng dáng ấy, đa số mọi người không biết người nọ là ai nhưng họ đều cảm nhận được sự phi phàm của hắn, đương nhên cũng có nhiều người chỉ trong nhát mắt đã nhận ra, lúc ấy nội tâm bọn họ đều run rẩy dữ dội, sự sợ hãi lộ rõ ra mặt.

– Vũ Hoàng!

Những âm thanh bật thốt lên khắp khu vực, Vũ Hoàng phất phất tay lập tức có ngọn núi lớn xuất hiện giữa hư không rơi xuống thành luỹ đã tồn tại ngàn năm của Thiên Long Thần Bảo gây nên tiếng vang long trời lở đất, thành luỹ kia đã bị phá huỷ hoàn toàn nhưng không một ai dám lên tiếng, đùa sao, hắn là Vũ Hoàng đấy, dám lên tiếng thì ngươi chết chắc! Tuy vô số thành luỹ sụp xuống nhưng đến hiện tại vẫn chưa có ai bị gì, Vũ Hoàng đã tuân thủ đúng quy tắc không dùng người vô tội để trả thù, chỉ được phá huỷ bảo vật chứ không được giết người.

– Vũ Hoàng!

Lúc này trong không gian truyền đến một âm thanh gào thét, một thân ảnh lập tức xuất hiện cõi giáp rồng dữ tợn lộ ra uy nghiêm cường đại và lạnh lùng, ngoại trừ Thiên Long Hoàng ra thì còn ai có thể vào đây giằng co với Vũ Hoang nữa chứ. Thần sắc Vũ Hoàng đạm mạc, phá cỡ hư không bước lên đối mặt với Thiên Long Hoàng. Không cần phải nói nhiều, Thiên Long Hoàng vừa đến đã bay nhanh tới, nếu như Vũ Hoàng đã đến rồi thì cả hai chắc chắn sẽ chiến đấu với nhau, và bọn họ đến nơi khác chiến đấu để tránh ảnh hướng đến người bên dưới, mà Vũ Hoàng lại chủ động gia nhâp chiến trường đương nhiên Thiên Long Hoàng không phản đối rồi. Xa xa, bên trong Cổ Long thành đã có nhiều người nhìn thấy Vũ Hoàng và Thiên Long Hoàng đang đấu nhau trên núi mà cả kinh.

– Hoàng chiến ư!

Mọi người khé run rẩy, Bát Hoang đang bị lung lay lại có thêm hoàng chiến , có vẻ như từ trăm năm trước đã có nhiều cuộc chiến xảy ra ở Bát Hoang, hơn một năm trước, Thiên Đài và Bắc Hoang cùng nhau biến mất vậy mà hôm nay Vũ Hoàng lại ghé Thiên Long Thần Bảo.

– Nơi đó là… Vào lúc này có người nhìn thấy bên dưới Thiên Long Thần Bảo có khá nhiều thân ảnh như gió lốc tiến đến, khói bụi mù mịt, bọn họ chạy nhanh rồi bước lên Thiên Long Thần Bảo.

– Phật quang đầy trời, kim thân phật quang, Thiên Si của Thiên Đài!

– Bạch y, cổ kiếm, người đó là Lâm Phong!

– Các đệ tử thân truyền của Thiên Đài đã đến, đã bước lên Thiên Long Thần Đảo rồi.

Ngay khi mọi người nhìn thấy những thân ảnh đó bước chân lên Thiên Long Thần Đảo thì đã đoán được sẽ phát sinh chuyện gì tiếp theo. Thiên Đài đến báo thù rồi! Lúc trước Tề gia, Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo đã khiến Thiên Đài phải mai danh ẩn tích, sau đó họ lại còn tìm các tru giết các đệ tử của Thiên Đài, cừu hận giữa hai nhà sớm đã dâng cao đến mức không đội trời chung, sau này lại có Lâm Phong và Nhược Tà tiến vào Tề gia đại náo một trận đã đời, còn lần này Thiên Đài tiến vào Thiên Long Thần Bảo với một đội hình cực kì đáng sợ, Vũ Hoàng tự mình đến để dụ dỗ Thiên Long Hoàng rời đi để cho đệ tử của mình bước đến san bằng thế lực ngàn năm này!

Người Thiên Long Thần Bảo cũng đã thấy mười đệ tử thân truyền của Thiên Đài đến và cả trận chiến của Vũ Hoàng cới Thiên Long Hoàng, các đệ tử Thiên Long Thần Bảo cũng đã có mặt nhưng bọn họ lại không nhìn thấy Hoàng chiến mà chỉ thấy đệ tử Thiên Đài thôi. Mười thân ảnh xếp thành một hàng, phật quang cường thịnh, kiếm quang chói mắt.

– Chiến!

Âm thanh rồng ngâm vang lên cuồn cuộn, dù người Thiên Long Thần Bão không biết cục diện hiện tại nhưng họ biết chỉ cần ra tay sát phạt những kẻ xâm phạm. Kim thân cổ phật Cự Điêu xuất hiện sau lưng Thiên Si, khí thế của nó như muốn đè sập đất trời nơi đây, một âm thanh ầm ầm vang luôn cùng sự xuất hiện của thủ ấn trên bầu trời và nó đang hạ xuống với tốc độ chóng mặt. Bên cạnh hắn, sau lưng Bát Nhã cũng xuất hiện phật đà cực lớn, trong tay là Đại Nhật Như Lai Kiếm Ấn, kiếm quang chém mạnh xuống xé rách cả không gian.

Hình Chiến gần lên giận dữ, Man Hoang thả ra chiến ý cuồn cuộn. Tâm niệm Khô Tàn vừa động đã khiến cho không gian xung quanh trở nên cô quạnh và lụi tàn. Ly Hận tấu lên một khúc biệt ly đứt ruột đứt gan, Mạc Kình Thiên mượn tinh tuý trong không gian chém ra một thanh kiếm tinh thần lợi hại.

Ngô Dụng xuất ra đại chưởng ấn còn Nhược Tà xuất ra Tuế Nguyệt Kiếm. Bên trên vòm trời lúc này xuất hiện Mộ Bi cực lớn bay thẳng xuống , dường như những thứ này đều vì người Thiên Long Thần Bảo mà chuẩn bị. Lâm Phong vừa động tâm niệm Thiên Cơ Kiến đã xuất khỏi vỏ như lôi điện trên trời đánh xuống phóng ra chiến ý ngập trời. Mười đệ tử thân truyền của Thiên Đài cùng phát ra công kích, uy lực này khiến người ta thật sợ hãi, đám người bên dưới điên cuồng chạy, không dám đối chiến nhưng vẫn có những người chạy không kịp mà bị oanh tạc đến nỗi máu cũng không còn, biến mất hoàn toàn trên đời này.

– Ngũ Long, giết chết bọn họ!

Thiên Long đại thái tử nhìn thấy một màn này, trong mắt lộ ra sự lạnh lẽo nhưng trong lòng cũng có kiêng kị, thời điểm chúng Hoàng ước hẹn, mười một vị đệ tử thân truyền đã tổ chức sát phạt trên đài, nay đã trôi qua 4

-5 năm rồi, họ đã sớm không còn như lúc đó mà đã phát triển đến mức đáng sợ.

Mười một yêu nghiệt đó trừ Hầu Thanh Lâm cũng đã khiến bọn họ khốn đốn, chín vị hoàng tử mà đã bị Lâm Phong giết cả bảy người, bây giờ chỉ còn lại hai người hắn và Nhị hoàng tử. Tiếng hô rung trời, các cường giả của Thiên Long Thần Bảo đều có giáp long lân và trở nên dữ tợn hơn nhưng trong lòng bọn họ hiểu rõ người có thể đối đầu với những vị này chỉ có một ít, không hề đủ chút nào, thực lực quá mức chênh lệch.

Hào quang loé lên, Thiên Long quyền trượng đã xuất hiện trong tay hắn, Thiên Long đại thái tử nổi giận gầm lên một tiếng và đánh quyền trượng về phía Lâm Phong. Lâm Phong đạp mạnh chân, thân thể như một cơn gió nháy mắt đã biến mất, những nơi quyền trượng đi qua đều trở nên thê thảm, hư không bị phá huỷ xuất hiện các khe hở, tu vi Thiên Long đại thái tử là Tôn Vũ đỉnh phong, hơn nữa hắn còn có quyền trượng Hoàng khí nên thực lực đã cường đại đến mức khó mà tưởng tượng.

– Bất Nhã, Khô Tàn, Ly Hận, ba người các ngươi theo ta đi đối phó với Thiên Long đại thái tử.

Hình Chiến, Kình Thiên, Ngô Dụng, Mộ Bi các ngươi đi đối phó với Thiên Long nhị thái tử, còn Lâm Phong và Nhược Tà thì cứ giết chóc đi! Thiên Si bên kia truyền đến âm thanh, Thiên Long đại thái tử nắm giữ Thiên Long quyền trượng còn Thiên Long nhị thái tử lại có huyết tế Long Đài, bốn người bọn họ đối phó cới một người đã áp chế gắt gao bọn họ rồi, hai người này đối với thực lực của Lâm Phong và Nhược Tà chưa chắc đủ mà bàn về sát phạt thì Thiên Si hoàn toàn tin tưởng rằng trong mười người ở đây không ai có thể lợi hại hơn về tốc độ với Lâm Phong và lực lượng tuế nguyệt bí truyền của Nhược Tà. Lâm Phong và Nhược Tà dù gì cũng đã trải qua một lần ở Tề gia rồi!

– Tốt!

Lâm Phong đương nhiên sẽ không ý kiến, trải qua một khoảng thời gian hồng trần luyện tâm không đụng đến cái gì, thanh kiếm này của hắn đã hơi rỉ rồi, phong mang đã dần dung hoà hơn! Động tác của những người còn lại cũng rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã quây quanh Thiên Long đại thái tử và nhị thái tử. “Phốc phốc…” Có người muốn tiếp cận hai vòng chiến này với khí thế phá huỷ mạnh mẽ nhưng lại bị sát lục ma quyền với ma ý bá đạo vô cùng cắt đứt, thân thể Lâm Phong cũng xuất hiện trước mặt người kia.

– Đã lâu không gặp!

Bên trong ánh mắt Lâm Phong tràn đầy sự vui vẻ, thân thiện, đạm mạc nhìn thân ảnh quen thuộc trước mắt, Kinh Cổ, người từng săn giết hắn ở ngoài thành, ban đầu hắn cầm Thiên Long quyền trượng để đối phó với người Thiên Đài, đến khi Tề Hoàng xuất hiện đã lưu đày hắn, trong trận chiến đó hắn giữ vai trò gì, Lâm Phong vẫn còn nhớ rất rõ.

Kinh Cổ thấy thanh niên trước mặt mình phóng đang và không bị gò bó mà thay đổi sắc mặt khó coi đến cực điểm, hắn không ngờ một tren yếu đuối khi trước bị mình khi dễ nay dám đứng trước mặt mà cười nhạo hắn.

Hai tay Lâm Phong hơi nâng lên, ma quang hộ tụ bên trong song quyền, hắn sắc cuồn cuộn làm rung động lòng người tràn ra, cùng lúc đó 600 lần thiên địa đại thế đáng sợ chèn ép Kinh Cổ và một phần dung nhập vào trong ma quyền. “Đông!” Lâm Phong bước ra khiến trái tim Kinh Cổ không tự chủ mà đập liên hồi, đại thế đáng sợ ép cho hắn phải lùi về sau một bước, sắc mặt tái nhợt.

Thiên địa gầm lên một tiếng, song thủ Lâm Phong giống như ma thần hạ phàm lộ ra khó tức cuồng bá. Toàn thân Kinh Cổ chấn động, thân thể dần hoá Yêu Long, nhìn tình huống này Lâm Phong cười lạnh, một lần nữa bước ra tạo nên tiếng vang ầm ầm , song quyền dung nhập vào đại thế bắn về phía trước làm rung chuyển cả một phương.

– Rống… Kinh Cổ điên cuồng gào thét, song quyền đã đến trước mặt, hắn vội đánh ra một chưởng nhưng không hề gì, tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Kinh Cổ xuất hiện hai của động lớn, hai cánh tay của hắn đã biến mất và sắc mặt tên đó bây giờ không còn một chút máu.

– Yếu!

Lâm Phong quay người đi thẳng, phía sau truyền đến âm thanh bạo liệt, thân thể của Kinh Cổ đã bị ma ý hoá thành bụi, nơi đó vẫn còn những sợi đại thế chi lực quanh quẩn. Sát lục ma quyền tung hoành thiên địa, đánh đâu thắng đó, không ai có thể tiếp nhận một quyền này của hắn, mọi người chỉ kịp nhìn thấy vô số cường giả bỏ mình rơi xuống bên dưới. Đám người nơi xa nhìn thấy một màn này cảm thấy có chút co quắp, Thiên Long Thần Bảo lần này xong rồi!

Chương 1498: Song Hoàng chèn ép

Tuế Nguyệt Kiếm của Nhược Tà nhanh, chính xác, tàn nhẫn, tuế nguyệt bí truyền và tốc độ nhanh chóng được sử dụng cùng lúc, nếu như không phải cường giả Tôn Vũ tầng chín thì không thể ngăn cản được hắn, bên dưới hắn không ngừng có thi thể rơi xuống, huyết dịch văng khắp nơi, cường giả Thiên Long Thần Bảo rất nhiều nhưng hiện tại chết cũng rất nhanh.

Sát lục ma quyền đánh trúng vào không gian làm cho hư không chấn động và hàng loạt thân thể bị bạo nổ, tan thành mây khói, số khác không ngừng rơi rụng, âm thanh gài thét ngày càng nhỏ dần, lực lượng bên kia có vẻ như đã suy yếu. Rất nhanh người Thiên Long Thần Bảo không còn bao nhiêu, những người còn lại đều chùn bước, bọn họ không dám xông lên mà chỉ dám lượn lờ xung quanh nhìn chằm chằm hai người Lâm Phong và Nhược Tà, xung quanh hai người có một vòng chiến bao bọc, cả hai sẽ không để bất kì kẻ nào tham dự vào.

– Thiên Long Thần Bảo quả thật không hổ danh đã tồn tại ngàn năm, cường giả ở đây cũng không ít đâu.

Ánh mắt Nhược Tà đảo qua đám người với sự lạnh lẽo tột cùng rồi quay sang hỏi Lâm Phong:

– Lâm Phong, với thực lực của những người này thì không thể than gia được vài vòng chiến, chúng ta hãy làm như khi ở Tê giã giết chóc thống khoái một trận!

– Được!

Lâm Phong gật đầu đồng ý, tốc độ nhanh như chớp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt đám người, Sát Na Hoang Vu Kiếm như một tia chớp nháy mắt xuất hiện công kích mọi người, những cường giả của Thiên Long Thần Bảo này nếu như bên ngoài thì cũng được xem như nhân vật quan trọng có thể hất hàm sai khiến người khác, nhưng trước mắt Lâm Phong, bọn họ lại yếu ớt vô cùng, một kích còn không chịu được!

– Rống!

Yêu dã chi khí tràn ngập không gian, mọi người liền nhìn thấy một cánh tay Yêu Long chụp về phía đầu Lân Phong. Cánh tay Lâm Phong đã vung ra kịp thời, sát lục ma quyền mang theo đại thế ngập trời đánh vào cánh tay Yêu Long kia, tiếng nổ lớn không ngừng vang lên, cánh tay người kia đã bị phá huỷ và cả thân thể hắn cũng lập tức biến mất.

– Chỉ Xích Thiên Nhai!

Lâm Phong động tâm niệm gọi ra thiên nhai chỉ xích làm cho nhiều người rơi vào khoảng không gian khác nhưng họ phản ứng rất nhanh nháy mắt phát động công kích nhằm phá vỡ Chỉ Xích Thiên Nhai, nhưng Lâm Phong còn nhanh hơn, trong khoảnh khắc Lâm Phong đã cho kiếm trảm sát nơi đây, âm thanh rít gió do thanh kiếm tạo nên cứ lượn lờ xung quanh họ, khi thanh kiếm xuát hiện cũng là lúc thân hình cứng rắc của Nghĩ Long bị bổ ra, chém nát, máu tươi vẩy khắp trời.

Toàn thân Lâm Phong đều là kiếm, hắn tắm trong kiếm quang, kiếm vô pháp vô thiên phá cả đất trời, bên trên nó ngoài kiếm khí sắc bén ra còn có ma ý vô cùng cường hãn. Nhìn thấy không người nào có thể đến gần hai người, người của Thiên Long Thần Bảo trở nên tuyệt vọng, sắc mặt tái nhợt, toàn thân đầy mồ hôi, không hề có chút ý chí chiến đấu nào, họ không giết được Lâm Phong nhưng hắn lại có thể giết bọn họ dễ như trở bàn tay.

“Ầm ầm!” Đại chưởng Lâm Phong được tung ra lập tức xuất hiện một ngọn núi lớn dần hạ xuống, kiếm quang hội tụ trong song chưởng đánh ra giữa trời, trăm ngàn đạo kiếm quang phá không bay xuống. Toà thành của bọn họ bị ngọn núi chèn ép đến sập còn cường giả thì không ngừng chết dưới kiếm của hắn, tình hình hiện tại cực kì thảm.

– Lâm Phong!

Thiên Long đại thái tử nhìn thấy như vậy, gầm lên giận dữ lộ ra sát ý, bên dưới không ngừng giảm bớt người khiến hắn hơi run sợ từ trong nội tâm, ngày hôm nay đối với Thiên Long Thần Bảo mà nói là tai hoạ ngập đầu. Lâm Phong không quan tam đến hắn mà vẫn tiếp tục việc của mình, kiếm đi qua chỗ nào, chỗ đó không còn người nào sống, đất bị chém đến nứt và các toà thành đã bị huỷ diệt hoàn toàn.

– Chuyến này Thiên Đài muốn Thiên Long Thần Bảo bị xoá tên!

Đám người phía xa nghĩ vậy mà run rẩy, Thiên Đài do Vũ Hoàng dẫn đầu, dẫn Thiên Long Hoàng rời đi rồi các đệ tử thân truyền của Thiẻn Đài xông lên đồ sát, nếu như Thiên Long đại thái tử không có Thiên Long quyền trượng hay nhị thái tử không có huyết tế Long Đài, chỉ sợ bây giờ họ cũng chỉ là một trong những thi thể nằm đó thôi.

Thiên Long đại thái tử đang mượn vào uy lực Thiên Long quyền trượng, khi hắn hoá thànnh Yêu Long chân chính dẹp yên thiên địa rồi quét đôi mắt dữ tợn về phía Lâm Phong, thổi phù một tiếng, hắn không phải không thừa nhận sự bất lực của mình ngăn không được các đệ tử thân truyền của Thiên Đài, hơn nữa Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần cũng không ở đây mà đã có cục diện thế này, đến bước này rồi chỉ có thể thông tri với Thiên Long Hoàng nhưng giờ phút này chắc ông vẫn còn đang bận chiến đấu với Vũ Hoàng, hắn biết rõ quyết định này nhục nhã đến cỡ nào nhưng chỉ còn cách đó mà thôi.

Trận giết chóc vẫn đang diễn ra đến khi hư không nổ tung, vô số thi thể và thành luỹ bị phá huỷ, trong không gian nổi lên sự chấn động, sau đó mọi người liền thấy hai thân ảnh, Vũ Hoàng và Thiên Long Hoàng. Thiên Long Hoàng quét mắt xuống bên dưới với sắc mặt cực kì khó coi, khắp nơi đều là những bãi chiến trường, đây chính là thế lực thuộc về hắn vậy mà giờ lại bị tàn sát thế này.

– Dừng tay cho ta!

Thiên Long Hoàng chỉ phun ra mấy chữ đã làm cho xung quanh ngập tràn yêu khí, cả đất trời như bị bao phủ bởi luồng khí tức đáng sợ này.

– Như thế nào, ngày xưa Thiên Long Hoàng cùng người Tề gia, Tư Không gia đến Thiên Đài càn quét, vậy mà lại không nghĩ đến mình sẽ có ngày hôm nay ư?

Một âm thanh nhàn nhạt vang lên, trong hư khổng lại xuất hiện thêm một bóng người. Nhìn thấy người này thì sắc mặt Thiên Long Hoàng càng tái nhợt hơn:

– Vấn Hoàng!

– Xem ra sư tôn chuẩn bị rất đầy đủ a!

Lâm Phong không giấu sự vui vẻ, một màn này nhìn sao thấy giốngg với ngày xưa khi Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng cùng xuất hiện ngăn chặn Vũ Hoàng, ép ông giết Lâm Phong, còn nữa, hai người họ thậm chí còn đánh vào tiểu thế giới của Thiên Đài, truy sát Vũ Hoàng, liên minh với thế lực Thiên Cảnh thành nhưng nhìn cục diện hiện tại chính là Vũ Hoàng và Vấn Hoàng cùng xuất hiện, chỉ tuỳ ý đứng đó cũng đã khiến Thiên Long Hoàng cán thấy áp lực thật lớn, mọi thứ đều như đang tái hiện lại cảnh khi xưa, chỉ đổi ngôi và đổi nhân vật thôi.

– Việc này không liên quan đến Vấn Hoàng ngươi a!

Thiên Long Hoàng đang tận lực khắc chế bản thân mà tỏ vẻ bình tĩnh.

– Đương nhiên không liên quan đến ta, ta chỉ tùy ý nhìn xem Thiên Long Thần Bảo và thế lực liên minh của mình từng ép Thiên Đài phải xoá tên lại bị Thiên Đài đuổi đến, chuyện này thú vị nha.

– Các ngươi cứ tiếp tục.

Vũ Hoàng cúi đầu nhìn đám Lâm Phong bên dưới, tự nhiên giống như đang nói ngày hôm nay trời đẹp. Đã có lời nói của Vũ Hoàng, Lâm Phong chỉ cần phụ trách giết chóc là đủ.

– Nghe nói Thiên Long Hoàng và Tề Hoàng đã từng chèn ép Vũ Hoàng và để cho Tề Thiên Hành đi giết Lâm Phong nhưng thật không ngờ hôm nay Vấn Hoàng và Vũ Hoàng lại đến chèn ép Thiên Long Hoàng còn Lâm Phong thì đang giết sạch đám đệ tử của Thiên Long Thần Bảo.

– Vũ Hoàng và Vấn Hoàng cố ý nhắm vào Thiên Long Hoàng, lần này Thiên Long Thần Bảo chạy trời không khỏi nắng rồi.

Đám người đứng xa bàn luận. Lần này Lâm Phong không chút kiêng kị gì mà phá huỷ căn cơ ngàn năm của Thiên Long Thần Bảo, Thiên Long Hoàng vẫn đứng trên không mà không hề nhúc nhích, chỉ nhìn chằm chằm Lâm Phong, trên người ông đã dâng lên cỗ sát ý nồng đậm nhưng vẫn đứng yên bởi vì Vũ Hoàng cùng Vấn Hoàng đang đứng trước mặt ông ta.

– Nhược Tà sư huynh, ngươi đi hỗ trợ mấy vị sư huynh khác đi, đầu tiên diệt Thiên Long nhị thái tử đi, còn chỗ này cứ giao cho ta được ròi!

Lâm Phong nói với Nhược Tà đang cách đó không xa.

– Tốt!

Nhược Tà vừa nói xong đã bay về phía Thiên Long nhị thái tử, lực lượng bí truyền được phóng ra trong nháy mắt đồng thời lực lượng của các đệ tử Thiên Đài cũng được tăng lên. “Oanh!” Luồng sát ý cũng đã bùng nổ, Thiên Long Hoàng không tiếp tục kiềm nén mà đánh về phía Lâm Phong với tốc độ nhanh chóng cùng lực đạo mạnh mẽ, Lâm Phong chỉ kịp nhận thấy yêu khí khủng bố ập tới là thân thể hén bị chèn ép, trong nháy mắt đã ròng ròng mồ hôi. “Oanh tạch…” Hư không nổ tung, hai đạo chưởng ấn đánh vào đó, luồng pháp tắc lực lượng lan tràn không ngừng, Thiên Long Hoàng có cảm giác cánh tay như bị xé toạc ra, thể thể lui lại nhìn chằm chằm Vấn Hoàng.

– Thiên Long Hoàng, ngươi đường đường là một vũ Hoàng lại ra tay với đệ tử Thiên Đài, rất tốt, nếu như ngươi đã làm vậy cũng đừng trách ta không khách khí!

Vũ Hoàng đang chờ Thiên Long Hoàng ra tay, hôn nay hắn muốn ép Thiên Long Hoàng vào tuyệt cảnh.

– Phụ hoàng!

Vũ Hoàng vừa nói xong, Thiên Long đại thái tử đã gào lên, thân thể hắn đang bị nham thạch bao trùm, Yêu Long khổng lồ bây giờ đã hoá thành Thạch Long.

– Không… Thiên Long Hoàng gào thét một tiếng, lại bước chân ra nhưng thân thể đụng trúng không gian đang bọc lấy hắn.

– Thiên Long Hoàng không để ý đến thân phận tôn quý mà ra tay với bạn hữu tốt của ta, Lâm Phong, đã vậy ta cũng không khách khí!

Vấn Hoàng nhàn nhạt nói khiến đám người ngạc nhiên, Lâm Phong từ lúc nào lại trở thành bạn tốt của Vấn Hoàng đây? Đương nhiên đây là khi Vấn Hoàng muốn ra tay thì lấy lí do gì mà chả được.

– Cứu ta!

Thiên Long đại thái tử gào thét điên cuồng, thân thể cao lớn của hắn bị thủ ấn của Vũ Hoàng chế trụ trên đỉnh đầu, giãy dụa cũng không có tác dụng gì.

– Tự gây nghiệt, không thể sống!

Vũ Hoàng nhẹ giọng nói ra, lập tức nắm chặt thủ chưởng lại, thân thể Yêu Long bị đứt gãy từng khúc loé ra lực lượng mạnh mẽ cùng với tiếng kêu thảm thiết vang dội, Thiên Long đại thái tử đã bị Vũ Hoàng bóp vỡ, thi thể cũng theo đó mà nổ tung, chết một cách vô cùng thảm. Thiên Long Hoàng nhìn thấy mọi chuyện từ đầu tới đuôi, mọi người cơ thể tưởng tượng được giờ khắc này hắn đang giận dữ cỡ nào, hai mắt đỏ như máu.

Chương 1499: Bao vây tiễn trừ

Thiên Long quyền trượng xuất hiện nhưng lại bị Vũ Hoàng cầm, tiện thể thu luôn, đương nhiên không thể lãng phí được.

– Sát!

Thiên Long Hoàng gào thét điên cuồng, pháp tắc lực lượng của hắn phóng ra, ngay lúc hắn muốn bước ra lại bị Vấn Hoàng công kích, Vấn Hoàng ngưng tụ pháp tắc hư không biến mất với tốc độ không thể nhìn kịp. “Răng rắc” Hai quyền va chạm vào nhau, sức mạnh làm cả một vùng trời bị phá hủy, ngay khi pháp tắc lực lượng của Vấn Hoàng xuất ra, bàn tay còn lại ông cũng không để yên, một luồng pháp tắc lực lượng khác bao phủ cả hai người nhưng lực lượng mang sát khí lại chỉ nhằm vào Thiên Long Hoàng mà thôi.

– Thiên Long Hoàng!

Lúc này truyền đến âm thanh Vũ Hoàng, mọi người đều thấy nham thạch đại thủ ấn của hắn đang trên thân thể Thiên Long nhị thái tử. Nhìn một màn này, hai mắt Thiên Long Hoàng đỏ lên, khóe miệng mở ra như muốn hô lên điều gì đó nhưng lúc này lại truyền đến âm thanh răng rắc, tiếng kêu thảm thiết vang khắp nơi, tiên huyết vẩy khắp không trung, Thiên Long nhị thái tử đã bị Vũ Hoàng bóp chết.

– Thiên Long Hoàng bây giờ chắc sắp nổi điên rồi.

Đám người đứng xa thấy chuyện xảy ra mà không khỏi suy nghĩ, chín vị hoàng tử của Thiên Long Thần Bảo đều yêu nghiệt, không hề thua kém mười hai vị đệ tử thân truyền của Thiên Đài nhưng họ cũng đã bị sát phạt từ trước đó, lúc này vị Thiên Long thái tử cuối cùng, niềm hi vọng nối dõi Thiên Long Hoàng cũng đã chết trên tay Vũ Hoàng, toàn gia Thiên Long chỉ còn mỗi Thiên Long Hoàng.

– Sát!

Thiên Long Hoàng hét lên giận dữ:

– Giết, giết sạch bọn họ!

Tiếng hét này làm thiên địa chấn động, dù ở xa cũng có thể nghe thấy. Trong một tòa pháo đài phía xa xa đang có vô số hắc y thân ảnh bay vào hư không, bọn họ như u linh bay không một tiếng động vậy, nếu như không thấy bọn họ xuất hiện thì rất khó để biết bọn họ có ở đây.

– Bọn họ là ai?

Đoàn người nhìn những vị kia mà hơi run, Thiên Long Thần Bảo vẫn còn ẩn giấu cường giả quỷ dị như vậy, có lẽ vừa rồi Thiên Long Hoàng muốn la lên nhưng lại chậm hơn Vấn Hoàng và Vũ Hoànng nên hai con của hắn mới chết.

– Có vẻ như….

người của Thí Hoàng Đồng Minh! Một bầu không khí quỷ dị đột ngột lan tràn, những hắc y này có thể là người của Thí Hoàng Đồng Minh, tổ chức đã khiến cho Bát Hoang nhấc lên hồi phong ba. Vấn Hoàng và Vũ Hoàng cũng tạm ngưng hành động, khi nhìn thấy những hắc y này, trong mắt bọn họ có nét cười nhạt.

– Thiên Long Hoàng, ngươi giải thích thế nào?

Vấn Hoàng nhìn chằm chằm người trước mắt, Thiên Long Hoàng lúc này đang cực kì phẫn nộ, thân là Vũ Hoàng, hắn đã học được cách kiềm chế nhưng hai người con còn lại để nối dõi của hắn hôm nay lại bị bóp chết trước mặt hắn, cho dù có kiềm chế mạnh cỡ nào cũng không thể nhịn nổi, bây giờ hắn vẫn có thể duy trì được sự bình tĩnh đã là hay lắm rồi.

– Vấn Hoàng, ta thề, ngươi sẽ hối hận vì những gì hôm nay ngươi gây ra.

Thiên Long Hoàng nhìn lại Vấn Hoàng sau đó lại nhìn Vũ Hoàng:

– Các ngươi đều phải chết, giết chết bọn họ!

Những hắc y nhân nghe vậy thì động, đi một cách vô thanh vô tức nhưng chính vì thế mới càng đáng sợ, mọi người cảm thấy mình như đang bị một con độc xà quan sát, tùy thời đều có thể bị cắn một phát, chết không chỗ chôn.

– Đối thủ của ngươi là ta!

Vũ Hoàng vừa định động lại bị một khí tức khóa lại, luồn khí tức này lộ ra sát ý mạnh mẽ phả đến từ hai bên, một hắc y nhân rất nhanh đã đứng trước mặt Vũ Hoàng nhưng hắn lại bất động, người này cũng đạt cấp bậc vũ hoàng. Lâm Phong thấy những người này hướng tới mình xuất ra kiếm ý cường hãn, đôi mắt cũng trở nên đen kịt mang đến cảm giác lạnh lùng, sau đó hắn trở nên nhạt cảm hơn, mọi thứ đều không thể trốn khỏi cảm ứng của hắn.

– Sao lại lạnh thế!

Thần sắc Lâm Phong cứng đơ, kiếm khí tiếp tục chém ra nhưng trên bầu trời dường như đang có một dòng sống băng chảy xuống người Lâm Phong che kín hắn.

– Lực lượng pháp tắc!

Lâm Phong thầm kinh hãi trong lòng, người này khẳng định không phải Vũ Hoàng vì nếu vậy bây giờ hắn đã bị thiên địa đại thế đè bẹp nhưng tuy không phải Hoàng, người này vẫn nắm giữ được pháp tắc lực lượng, chỉ cần ngay lúc nguy nan có thể cho pháp tắc thiên địa chảy vào người mình, mỗi một động tác đều có thể gây ra chấn động vang dội.

Ngày xưa ở tiệc rượu của Tề quốc, người đánh lén các Vũ Hoàng cũng giống thế này, tuy không phải Hoàng nhưng lại nắm giữ pháp tắc lực lượng, vô thanh vô tức mà cho người khác một kích trí mạng khiến cho vô số Vũ Hoàng chết vì nó, và mấy người đó đều là những yêu nghiệt được đào tạo bởi Bát Hoang Cửu U.

Sáu trăm lần đại thế được phóng ra khiến cho con sống ấy chậm lại đôi chút, đồng thời hai tay Lâm Phong chỉ huy kiếm tạo một cái võng ngăn chặn. “ầm ầm!” Ba âm thanh vang lên, Hoàng Hà như bị thiên lôi đánh vỡ, những mảnh vụn kia lại hóa thành băng kiếm, nước là một thứ mềm mại nhưng nó cũng có dạnh hình thái cứng rắn, mọi vật cũng đều có hai mặt của nó. “ầm!” Pháp tắc lực lượng xuyên qua tầng băng dày, Lâm Phong lấy những giọt nước đan thành một cái võng kiếm cường đại nhưng vẫn bị đâm thủng, ngay lúc đó không gian cũng bị xé rách làm xuất hiện một khe hở.

– Bây giờ ta vẫn không có khả năng chống lại pháp tắc lực lượng.

Lâm Phong thầm nghĩ, thân thể hóa thành cuống phong lao lên trời.Cái j là bá đạo,cái j bá khí,cái j khinh cuồng… [ duy Đế Đá Lý Thất Dạ mà thui ] ….Thỉnh chư vị nghé thăm…!

– Chạy đi đâu!

Đối phương nói ra một câu lạnh lùng, bàn tay vươn ra nắm vào hư không, trong khoảnh khắc thiên địa như hoá thành thiên hà đập vào người Lâm Phong đánh cho hắn bị nội thương phun ra ngụm máu, loại cảm giác này giống như bị con sông cuốn trôi rồi đụng mạnh hắn vào đá vậy.

Đây chính là pháp tắc lực lượng, có thể khiến đất trời hoá thành pháp tắc của mình, đối phương không phải Hoàng nhưng lại có thể sử dụng nó dùng để rót vào thân thể, nếu không Lâm Phong cũng không phải phun một ngúm máu thôi đâu. Dù Vũ Hoàng cũng có người mạnh người yếu trong việc khống chế pháp tắc lực lượng, điều đó cũng phân chia cấp bậc vũ Hoàng có cường đại hay không.

Luồng sát ý lập tức rơi vào người Lâm Phong khiến hắn thay đổi sắc mặt, thấy đối phương đang ngưng tụ pháp tắc lực lượng mà khẽ run, trực tiếp lấy pháp tắc lực lượng ra để công kích còn đáng sợ hơn việc chuyển hoá như ban nãy, dù cái này chỉ có thể đánh lẽ khiến cho các Vũ Hoàng bị trọng thương nhưng nếu như rơi xuống người hắn thì hắn chết chắc.

Lâm Phong muốn trốn nhưng thiên địa đã bị tên đó chuyển hoá thành những con sóng giữ chân hắn lại, chúng dường như muốn mai táng hắn để Lâm Phong chỉ có thể chờ chết. “Xuỳ~” Một mũi tên mang lực lượng đáng sợ bay vút đến, người kia dường như cũng cảm nhận được nó nên toàn bộ lực lượng đều chuyển hướng đến mũi tên đó, nhưng mũi tên không hề dừng lại mà xuyên thấu tất cả, phá vỡ đại hà, pháp tắc lực lượng và đâm xuyên qua đầu người nọ, tên đó chết.

Người đó cách Lâm Phong bao nhiêu cả, người hắn hiện tại ướt như chuột lột, bên trong đó còn có một phần là mồ hôi, lúc này hắn cảm nhận rất rõ cảm giác đau rát do lực lượng của mũi tên khi phá vỡ tên kia bay ra, chỉ nhiêu đó mà đã có thể khiến hắn như muốn nứt ra, quá đáng sợ. Người muốn giết Lâm Phong rất nhiều, cũng không phải kẻ đầu tiên được hưởng mũi tên a.

Ngẩng đầu nhìn lên không trung, Lâm Phong thấy người đội mũ vành quen thuộc với một trang phục một màu, chói mắt nhất là người đứng giữa đám người đó, thân thể hắn hình như to lớn hơn người khác và có chút cao ngạo, mọi người có một loại ảo giác rằng người này chính là Thủ Vọng Chi Phụ.

Thủ Vọng Chi Phụ dẫn theo Thủ Vọng giả đứng đó khiến cho sắc mặt Thiên Long Hoàng trở nên trắng bệch, mặt không còn miếng máu, chuyện gì đang xảy ra? Hắn giống như bị người ta tính toán vậy, Vũ Hoàng thật sự chỉ muốn Thiên Long Thần Bảo xoá tên đơn giản vậy thôi sao? Khi hắn nhìn đến ánh mắt Vũ Hoàng liền nhìn thấy trong mắt đối phương có tia cười lạnh mang theo ý trào phúng!

Chương 1500: Diệt

– Thủ vọng giả!

Mọi người nhìn thấy những thân ảnh vừa xuất hiện trên bầu trời, những vị chỉ trong lời đồn nay lại xuất hiện trước mặt bọn họ, thậm chí năng lực còn mạnh hơn cả lời đồn. Đồn đãi nói rằng thủ vọng giả là những người có tiềm chất yêu nghiệt cường đại có thể bắn ra thủ vọng tiễn, sự thật giống vừa rồi đúng không?

– Đã qua bao nhiêu năm qua kể từ khi Thí Hoàng Đồng Minh nhấc lên gió tanh mưa máu ở Bát Hoang, hôm nay người Thí Hoàng Đồng Minh lại một lần nữa xuất hiện tàn sát Bát Hoang nhưng Bát Hoang cũng không đứng yên, Thủ Vọng giả đã phát triển đến mức này, lúc trước khi bọn họ gây náo cũng không có kết quả gì đáng nói vì đã có Thủ Vọng giả xuất hiện giữa đường, bây giờ mọi người đều biết Thí Hoàng Đồng Minh và Thủ Vọng giả là hai cực đối lập.

Trong nội tâm mọi người đã hiện lên suy đoán như vậy, khi Thí Hoàng Đồng Minh vẫn còn che giấu cường giả thì Thủ Vọng giả cũng chỉ để lộ ra một góc của mình và sau khi bên này nhấc lên phong vân bên kia cũng lộ thực lực, điều này cho thấy Thủ Vọng giả luôn quan sát nhất cử nhất động của Thí Hoàng Đồng Minh, bọn họ chắc biết được Thí Hoàng Đồng Minh sẽ đối phó với những yêu nghiệt có thiên phú cực mạnh, đám người này chắc cũng lợi dụng người khác để nhìn chằm chằm đối phương thôi.

– Thí Hoàng Đồng Minh và Thủ Vọng giả đối lập như thế sao có thể cùng tồn tại ở Bát Hoang được?

Rất nhiều người đều thắc mắc, chuyện này vẫn rất khó hiểu và đám người Thí Hoàng Đồng Minh rốt cuộc vì cái gì lại muốn nhấc lên sóng gió ở Bát Hoang. Phía trên Thiên Long Thần Bảo, những cường giả đang giằng co, hiện tại có rất nhiều người nhìn Thiên Long Hoàng, bọn họ không nghĩ đến Thiên Long Thần Bảo lại là một thế lực của Thí Hoàng Đồng Minh, chuyện này đáng sợ vô cùng, chẳng lẽ Thí Hoàng Đồng Minh đã thâm nhập vào các thế lực của Bát Hoang? Thiên Long Hoàng bây giờ cảm thấy áp lực thật lớn, Thủ Vọng Chi Phụ đã xuất hiện, người này đạt đến trung vị Hoàng, khi hắn nhìn thấy ánh mắt trào phúng của Vũ Hoàng thì đã hiểu rõ tất cả, hôm nay Vũ Hoàng có chuẩn bị mới đến đây, ông ta mang đệ tử Thiên Đài đến để diệt Thiên Long Thần Bảo của hắn, truy sát hai người con còn lại của hắn để chọc giận hắn và mượn đến thế lực của Thí Hoàng Đồng Minh.

– Vũ Hoàng!

Trong mắt Thiên Long Hoàng lúc này tràn ngập sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống Vũ Hoàng, hận ý của hắn đối với Lâm Phong và Vũ Hoàng đã không thể diễn tả bằng lời, Vũ Hoàng là cường giả chí cao vô thượng ở Bát Hoang nhưng hôm nay hắn thế thảm đến cỡ nào, thế lực và đệ tử đều bị mạt sát, hai người con còn bị giết trước mặt hắn.

– Thiên Long Hoàng!

Khuôn mặt Thủ Vọng Chi Phụ bị che dưới chiếc mũ rộng vành, chỉ có giọng nói khàn khàn truyền đến khiến Thiên Long Hoàng ngẩng đầu lên nhìn ông ta.

– Thiên Long Hoàng, tại sao ngươi lại có quan hệ với Thí Hoàng Đồng Minh?

Âm thanh ông ấy tuy thấp lại khàn nhưng có thể truyền đến tai mọi người ở đây một cách rành mạch, rõ ràng. Thiên Long Hoàng thoáng nhìn qua người Thí Hoàng Đồng Minh rồi lại nhìn sang Thủ Vọng Chi Phụ và đám người Vũ Hoàng, đôi mắt ngoại trừ dự oán giận và không cam lòng còn có một tia bi ai, hắn đường đường là Vũ Hoàng mà hôm nay lại bị ép đến lên bờ xuống ruộng.

– Thủ Vọng Chi Phụ, ta cũng muốn hỏi ngươi một vấn đề.

Thiên Long Hoàng nói:

– Hôm nay ngươi hành động cùng lúc với Thiên Đài có phải có quen biết với Vũ Hoàng của Thiên Đài hay không, rốt cuộc ngươi là ai?

– Xem ra không càn nói gì nữa, giết!

Thanh âm Thủ Vọng Chi Phụ truyền đến, đột nhiên trong hư không xuất hiện vô số thân ảnh của hắn, không thể phân biệt thật giả, hàng loạt mũi tên chứa đầy pháp tắc rực rỡ sáng chói được ngưng tụ.

Ngay khi hắn kết thúc câu nói cũng là lúc các Thủ Vọng giả khác và huyễn ảnh đồng loạt phóng mũi tên về phía những hắc y nhân, khắp không gian đều là các mũi tên pháp tắc đang bay với tốc độ điên cuồng.

“Phốc, phốc..” Rất nhiều thân ảnh đã bị xuyên qua, những mũi tên đó có thể khoá chặt hay giết người, chỉ có dùng công kích cường đại để phá huỷ nó bằng không thì sẽ bị nó xé rách thân thể, chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, đã có năm đến sáu vị Thí Hoàng Đồng Minh chết. Vấn Hoàng đứng trên không trung nhìn sự điên loạn bên dưới, không gian tràn ngập pháp tắc lực lượng, hai tay hắn nắm chặt lại, không gian ngay lập tức bị bao phủ, hắn đã dùng không gian pháp tắc lực lượng phong toả nơi đây, nếu không phải Vũ Hoàng dùng công kích phá vỡ nó thì đừng hòng có ai ra khỏi không gian này được.

Bóng người đang giằng co với Vũ Hoàng thế mà đã rút lui không ai biết, hắn tựa như lường trước việc Thủ Vong Chi Phụ sẽ ra tay với hắn, Vũ Hoàng cũng không truy kích mà bước về trước tung chưởng ấn về phía một cường giả Tôn Vũ tầng chín, đối phương bị chèn ép bất ngờ, thân thể cứng lại tựa như không phải của hắn, mồ hôi đầm đìa, sắc mặt phờ phạc, dù sao giữa hai người họ chênh lệch không phải chỉ có một chút, khoảng cách giữa hai người họ giống như trời và đất, không cách nào bù đắp.

Nham thạch ăn mòn thân thể đối phương, bao trùm lấy hắn, sau đó lại hứng chịu thêm một chưởng của Vũ Hoàng mà nứt ra hoá thành bụi, biến mất hoàn toàn, trước mặt Vũ Hoàng dù hắn có nắm giữ pháp tắc lực lượng cũng không thể chống đỡ. Thiên Long Hoàng bên này cũng khá chật vật, sau khi tung công kích phá hai mũi tên, hắn đã thấy Thủ Vong Chi Phụ xuất hiện trước mặt mình.

– Cẩn thận!

Một âm thanh gào thét chạy vào óc Thiên Long Hoàng khiến toàn thân hắn run lên kịch liệt, một cảm giác đáng sợ cực điểm làm linh hồn hắn run rẩy. Thủ Vọng Chi Phụ trước mắt không hề động, giống như một người chết vậy nhưng Thiên Long Hoàng lại sợ đến mức mặt mũi đầy mồ hôi, hắn chưa từng cảm thấy khoảng cách đến cái chết lại gần đến vậy, linh hồn của hắn cũng chưa từng run rẩy đến thế, tuyệt vọng, hắn thân là Vũ Hoàng chí cao vô thượng lại ra sự tuyệt vọng. “Oanh!” Một cỗ lực lượng đáng sợ đánh vào thân thể Thiên Long Hoàng.

– Không thể ngăn cản!

Đến cùng với công kích này chính là thanh âm chảy vào óc Thiên Long Hoàng chỉ trong thời gian ngắn ngủi, thân là vũ hoàng hắn không biết mình đã trải qua bao nhiêu giờ khắc giống như bây giờ, suy nghĩ của hắn không những không bị ngắt quãng mà còn nhanh hơn, ngay khi bị tập kích hắn không hề chống trả mà còn mượn lực lượng này để chạy đi, đột phá tốc độ cực hạn hoá thành một đạo hư ảo.

“ Đông!” Linh hồn Thiên Long Hoàng bị rung động như sắp bị phá huỷ vậy, một làn khói xanh đánh tới người bên hông hắn, chỉ kém chút làn khói đó đã đánh lên Thiên Long Hoàng rồi, nói cách khác chỉ cần chậm chút nữa Thiên Long Hoàng đã chết trong tay Thủ Vong Chi Phụ. Chỉ nháy mắt sau, thân thể Thiên Long Hoàng đã bay đến khoảng cách khá xa, hắn nhìn chằm chằm bóng người vừa rồi, là Thủ Vong Chi Phụ.

– Lực lượng che giấu khí tức!Nguồn truyện audio

Thiên Long Hoàng cảm thấy thật đáng sợ, ngay cả hành động và khí tức hắn đều không phát hiện ra, nói cách khác chuyện này giống như khi ngươi nhắm mắt thì có người đi nhẹ nhàng đến trước mặt cũng không hề hay biết, dù cho ngươi có là Vũ Hoàng cường giả nhưng đối phương cũng có thể lấy đi tính mạng ngươi mà ngươi khong nhận ra, loại khả năng này thật đáng sợ.

Hơn nữa công kích kia nhắm vào linh hồn, Thiên Long Hoàng có thể khẳng định nếu một kích kia đánh trúng người hắn thì linh hồn của hắn đã sớm bị bắt mất. Trong nháy mắt ngắn ngủi mà Thiên Long Hoàng có cảm giác như mình vừa đi dạo quỷ môn quan về.

Thủ Vọng Chi Phụ vẫn chưa dừng lại, ông lại tiến về phía Thiên Long Hoàng một cách vô thanh vô tức, nhìn thấy thân ảnh bên dưới cái mũ rộng vành khiến Thiên Long Hoàng có cảm giác sợ hãi trước nay chưa từng có.

“Ông!” Các ảo ảnh cùng xuất hiện, khắp không gian bây giờ chỉ còn lại thân ảnh của Thủ Vọng Chi Phụ, lặng yên không một tiếng động mà cùng lúc phát ra cỗ lực lượng chấn động lòng người trói cả không gian này lại, thân thể Thiên Long Hoàng như bị kìm hãm vào nó.

“Răng rắc!” Lúc này truyền đến một tiếng vang , không gian mà Vấn Hoàng tạo ra đã bị nứt rồi, một vị cường giả tiến đến bay thẳng về phía thân ảnh Thiên Long Hoàng. “Oanh” Hư không rung động, lúc này thân thể Thiên Long Hoàng đã bị bọc trong pháp tắc chi lực nhưng trên mặt hắn không hề lộ ra thần sắc hoảng hốt mà ngược lại là tia kinh hỉ, vừa rồi còn có cảm giác sợ hãi tột cùng vì hắn biết cái chết đang cận kề nhưng bây giờ đã xuất hiện một tia sáng thì sao hắn không vui cho được.

Các cường giả của Thí Hoàng Đồng Minh cho đến thời khắc này chỉ còn một người sống, người kia cũng là Vũ Hoàng, hắn đã giằng co với một Vũ Hoàng khác và người kia đã chết.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin