1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 293 [Chương 1461 đến 1465]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 293 [Chương 1461 đến 1465]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1461: Thiên Đài Biến Mất

Năm vị Vũ Hoàng tiến vào bên trong hư vô nên không ai biết kết quả chiến đấu của bọn họ, chuyện này làm cho vô số người lo lắng, hôm này là một ngày không bình thường, ba vị Vũ Hoàng đi tới Thiên Đài nói rõ bọn họ muốn tuyên chiến toàn diện, mà không phải đấu đá như trước kia nữa, chỉ thiếu chuyện không có đụng vào đám người phía dưới Vũ Hoàng mà thôi, bởi vì đây là một đạo quy tắc vô hình.

Cái quy tắc vô hình này chúng Hoàng không dám đơn giản đi đụng vào, bởi vì bọn họ có thể chính thức chọc giận một số thế lực còn lại của Bát Hoang, Vũ Hoàng được xem như những người có chiến lực đỉnh cao trong Bát Hoang, nhưng vẫn có ước thúc do chính mình đặt ra làm điểm mấu chốt.

Trên bầu trời Thiên Cảnh thành lúc này có ba đoàn người với số lượng rất đông đang đi về phía Thiên Đài, vô số người trong Thiên Cảnh thành nhìn lên đám người kia, trong lòng không ngừng rung động, Vũ Hoàng đi đầu phía sau còn có ba đội quân đi tới, không cần nhiều lời cũng biết những người này là người của ba cỗ thế lực Vũ Hoàng kia, bọn chúng muốn chính thức hạ thủ với Thiên Đài. Thiên Đài không có Vũ Hoàng toạ trấn, Mộc Trần tự nhiên làm chủ, chỉ thấy thân thể của hắn bay lên không, đứng trên không trung của Thiên Đài nhìn mọi người chậm rãi nói ra:

– Các vị, hôm nay Thiên Đài gặp phải đại kiếp nạn, các vị sư đệ tự động rời đi đi, toàn bộ rời khỏi Thiên Đài, ngày khác Thiên Đài hiệu triệu các vị lại có thể trở về Thiên Đài, đương nhiên, nếu như có người muốn thoát ly Thiên Đài thì cũng tuỳ ý các ngươi, Thiên Đài sẽ không hỏi tội.

– Đại kiếp nạn!

Đám người Lâm Phong đứng cùng một chỗ, nhìn Mộc Trần trong hư không một hồi không biết nên nói gì, Thiên Đài muốn tạm thời giải tán sao. Tất cả thành viên của Thiên Đài đều ngửa đầu lên trời nghe Mộc Trần nói, nghe xong tất cả đều trầm mặc một hồi, Mộc Trần thấy vậy lập tức cười nói:

– Hà tất phải như vậy, ngày khác Thiên Đài quật khởi, hiệu lệnh một tiếng các vị sư đệ đều có thể trở về, hôm nay chỉ đổi chỗ tu luyện mà thôi, vừa dịp để các ngươi đi rèn luyện chính mình, bước lên con đường võ đạo của bản thân, cũng không phải nói Thiên Đài giải tán.

– Đại sư huynh, chẳng lẽ không thể đối kháng cùng bọn họ sao?

Có người mở miệng hỏi, lúc này bọn hắn đều đoán được Mộc Trần đang nghĩ gì, Hoàng chiến đã nổ ra, người của các thế lực này đương nhiên sẽ không nhàn rỗi, chỉ sợ sau đó không lâu sẽ hội tụ lại đến đây công kích Thiên Đài. Mộc Trần khẽ lắc đầu.

– Hai đại thế gia Vũ Hoàng và Thiên Long Thần Bảo có căn cơ ngàn năm đều đến, mà Thiên Đài chúng ta mới tồn tại được bao lâu, mọi người hãy rời đi đi, sớm muộn gì cũng có ngày chúng ta lại tụ họp.

Tất cả mọi người đều cảm thấy bất lực, Mộc Trần nói không sai, nếu như khai chiến người tới nhất định là những người phía trên Tôn Vũ, tuy bọn họ có rất nhiều người nhưng chỉ có thể làm bia đỡ đạn mà thôi.

– Chư vị sư huynh bảo trọng!

Rất nhiều người ngẩng đầu nhìn lên đám người Mộc Trần chắp tay nói tạm biệt, sau đó từng đạo thân ảnh lóe lên rời đi. Mộc Trần quay người, nhìn về phía mấy người Lâm Phong, những người này đều là đệ tử thân truyền.

– Đi đi thôi, các đệ cũng giải tán đi, ta đã lưu lại trên người các đệ một tia ấn ký, nếu ta muốn tìm các đệ tự nhiên sẽ tìm được, nếu ta không tới tìm các đệ, bắt đầu tính từ khi các đệ bước ra khỏi cổ chiến trường đến lúc tròn một năm, các đệ hãy đến Thiên Đài!

Mộc Trần cười nói đối với mọi người, từng sợi ấn ký từ trên người hắn bùng nổ ra lưu lại trên thân thể đám người Lâm Phong.

– Sư huynh!

Ánh mắt những đệ tử thân truyền này đều có chút không cam lòng, cứ như vậy rời đi sao?

– Các đệ không biết chia thành tốp nhỏ quấy phá chúng ư, có điều các đệ nhất định phải chú ý đến an nguy!

Mộc Trần cười nói ra, trong đôi mắt mọi người đều hiện lên vô số đạo phong mang, không sai, chia thành tốp nhỏ.

– Tốt rồi, còn hơn tám tháng thời gian thôi, hi vọng các đệ có thể thay đổi trở lên càng mạnh mẽ hơn sau trở về, giờ thì đi đi thôi.

Mộc Trần phất phất tay, lộ ra vẻ thản nhiên.

– Đi thôi, nhớ rõ phải thay đổi mạnh mẽ hơn.

Hầu Thanh Lâm nhìn về phía mọi người, sau đó lập tức vượt qua mọi người, rời đi trước.

– Chư vị sư huynh đệ, bảo trọng.

Mấy người nhao nhao cáo từ, từ những phương vị khác nhau lóe lên rời đi, họ rất quyết đoán, chỉ cần sư tôn vẫn còn, những đệ tử thân truyền bọn hắn cũng còn, nội tình còn lại của Thiên Đài là cái phiến không gian này, nhưng nó chỉ là một cái biểu tượng mà thôi, nơi đây đã từng là nơi Thiên Đài thu nhận lứa đệ tử đầu tiên, ngày khác cũng sẽ giống vậy, bọn họ nhất định sẽ trở lại một lần nữa. Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm đứng bên người Lâm Phong, phân biệt thành hai bên trái phải.

– Chúng ta cũng đi thôi!

Lâm Phong mỉm cười với nhị nữ, sau đó khẽ gật đầu với Mộc Trần, thân hình lóe lên, ba đạo thân ảnh đạp cự kiếm phá không rời đi. Sau khi đám người Thiên Đài rời đi không lâu, quân đội của tam đại thế lực Vũ Hoàng cũng hạ xuống Thiên Đài, chỉ có điều thứ bọn hắn thấy lại là một phiến không gian hư vô, không có cái gì, toàn bộ người Thiên Đài đã biến mất không thấy, chỉ lưu lại một cái quảng trường khổng lồ rộng mênh mông vô tận, giống như lúc Thiên Đài chưa được hình thành, đây là diễn võ trường lớn nhất Thiên Cảnh thành. Rất nhiều người dân Thiên Cảnh thành đều cảm nhận được Thiên Đài biến mất, có chút cảm giác như mất sổ gạo, Thiên Đài theo Thiên Cảnh thành biến mất.

– Thiên Đài!Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Các ngươi đủ tàn nhẫn đó! Ánh mắt Tề Thiên Hành trở lên lạnh buốt, tay cầm song thủ, từng sợi lực lượng hư không tràn ra, bên trong con ngươi lộ ra sát cơ vô cùng khủng khiếp, hành động Thiên Đài quả thực vượt quá dự liệu của bọn hắn, vậy mà tất cả đều biến mất giống như chưa từng xuất hiện. Sắc mặt Đại thái tử và Nhị thái tử Thiên Long Thần Bảo cũng cực kỳ khó coi, Thiên Đài không muốn chơi cùng bọn hắn, khiến cho một thân sát khí của bọn hắn không có chỗ để phát tiết.

– Phàm là đệ tử Thiên Đài, phát hiện một người, tru sát một người!

Tề Thiên Hành gầm lên một tiếng, âm thanh cuồn cuộn tràn ngập sát khí vang vọng hư không, khiến những người ở dưới vô cùng khiếp sợ.

– Vâng!

Đám người Tề gia đáp ứng hô lên một tiếng, trong chúng Hoàng ước hẹn lúc trước Tề gia tham chiến đều bị giết chết và đào thải sạch sẽ đến mức không dư lại một người nào, đó là sỉ nhục hạng gì, chuyện đó không có nghĩa thực lực Tề gia yếu, mà trung giai Tôn Vũ của Thiên Đài quá mạnh mẽ, bọn họ không có cách nào tranh phong với Thiên Đài, mà cao giai Tôn Vũ của bọn họ lại bị rất nhiều thế lực khác liên thủ bỏ đá xuống giếng khiến toàn bộ những người này biến mất, nhưng nội tình Tề gia hắn vẫn còn, chỉ cần hiệu lệnh một tiếng sẽ có rất nhiều tôn chủ có thể xuất chiến.

– Tìm kiếm đệ tử Thiên Đài, giết chết không tha!

Thiên Long Thần Bảo cũng hạ mệnh lệnh tru sát Thiên Đài, cho dù bọn họ đi rồi cũng phải tìm ra để giết. Ngoài Thiên Cảnh thành, kiếm khiếu trong tầng mây, Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm đều dựa vào cánh tay của Lâm Phong, Thu Nguyệt Tâm thấp giọng hỏi Lâm Phong: Lâm Phong, vì sao đại sư huynh phải làm như vậy.

– Trong số mười hai đệ tử thân truyền của sư tôn, trừ ta ra thì các vị sư huynh khác không chỉ có thiên phú tốt mà bản tính của bọn họ cũng rất tốt, nên cho chúng ta đều một lòng đoàn kết, giống như huynh đệ vậy, sư tôn và chư vị sư huynh cũng rất thân thiết, người không có mang uy nghiêm của Vũ Hoàng ra đối đãi với mọi người, những người này là hạch tâm của Thiên Đài nên sư tôn hi vọng Thiên Đài không giống các thế lực khác, Thiên Đài phải có một đám nhân vật giống như linh hồn và một đám nhân vật tinh anh, giải tán Thiên Đài cũng là một biện pháp bảo vệ đệ tử Thiên Đài, cũng là một loại lịch lãm rèn luyện, một loại khảo nghiệm, đối với những đệ tử thân truyền chúng ta, đây cũng là một loại khảo nghiệm.

Lâm Phong vừa thấp giọng nói ra, vừa ngẩng đầu nhìn về phía chân trời tự lẩm bẩm:

– Đương nhiên, trong đó còn có chút dụng ý ta không biết, Thạch Hoàng đến nay chưa từng hiện thân, đến cùng thì trong lòng Vũ Hoàng và Thạch Hoàng nghĩ như thế nào!

Thạch Hoàng à Vũ Hoàng muốn chèo chống Thiên Đài như thế nào? Với tình hình như thế này có lẽ Vũ Hoàng muốn ở tám tháng sau đưa bọn họ tới Thánh thành Trung Châu, tâm tư của sư tôn hắn đoán không ra, hắn ẩn ẩn cảm giác, trong lòng sư tôn có bí mật. Một ngày sau tin tức Vũ Hoàng đại chiến ở Thiên Cảnh thành lan tràn ra, truyền đi khắp Bát Hoang, Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng à Tư Không Vũ Hoàng liên thủ, muốn tru sát Vũ Hoàng, đồng thời liên quân của tam đại thế lực cũng chuẩn bị tiêu diệt Thiên Đài, nhưng Thiên Đài lại đột nhiên biến mất vô tung vô ảnh, không ai biết tất cả đệ tử của Thiên Đài đã đi đâu. Vũ Hoàng đại chiến có tin tức truyền ra, Vũ Hoàng bị tam Hoàng một đường truy sát, Vấn Hoàng xuất hiện cứu viện, đại chiến kinh thiên động địa, có người nói bọn hắn tận mắt nhìn thấy mấy vị Vũ Hoàng từ trong hư vô đánh ra không gian bên ngoài, sau đó lại oanh nứt hư không tiến vào hư vô tiếp tục đại chiến, tình cảnh cực kỳ rung động lòng người, thiên địa giống như sắp băng liệt, nhưng kết cục chiến đấu như thế nào không ai biết được. Một tháng sau, Bát Hoang cảnh dũng hiện vô số nhân vật yêu nghiệt, ai cũng cường đại tuyệt luân, tranh phong tại Bát Hoang, những nhân vật xuất thân từ các thế lực Vũ Hoàng hình như bị áp một đầu, còn Thiên Đài giống như đột nhiên biến mất không còn tin tức, trong vòng một đêm biến mất trên Bát Hoang, bất kể Vũ Hoàng hay đệ tử Thiên Đài đều biến mất, người ta chỉ ngẫu nhiên nghe nói mấy vị đệ tử Thiên Đài rải rác bị Tề gia và Thiên Long Thần Bảo bắt được có kết cục rất thảm. Hai tháng sau, bên trong hoang hải có tin tức truyền ra, Cửu Long đảo danh chấn hoang hải bị người sát phạt trong vòng một ngày, người kia cực kỳ tuổi trẻ, nhưng thực lực lại khiến người khác nghe mà rợn cả người, có thể nói là rất đáng sợ, hắn mang toàn bộ gia tộc đảo chủ Cửu Long đảo giết đến lên trời không đường, xuống đất không lối. Có lời đồn nói kẻ giết người chính là nhân vật tuyệt đỉnh đã biến mất của Bát Hoang cảnh, Thiên Đài Lâm Phong, bởi vì bọn hắn nghe được đảo chủ Cửu Long đảo trước khi chết gào thét.

– Lâm Phong, Cửu Long đảo ta và ngươi không thù không oán tại sao lại bắt nạt ta như vậy!

Cũng có người nói, bọn hắn thấy bên người kẻ giết người có hai vị mỹ nhân tuyệt đỉnh làm bạn, điều này càng làm cho suy đoán trong lòng những người kia thêm chắc chắn, có thể nhân vật xuất hiện ở Cửu Long đảo là Lâm Phong! Bốn tháng sau, Tề quốc trong Cửu U thập nhị quốc truyền đến tin tức, ngày đại hôn của con trai Đông Hoàng sắp đến, họ muốn mời chúng hoàng Bát Hoang cùng với anh kiệt trong thiên hạ đi đến chung vui, đồng thời sứ giả đại nhân cũng sẽ đích thân tới dự, khai thông thông đạo chiến trường hư vô, Tề quốc hoan nghênh mọi người cùng tới. Mà hôm nay cũng tròn tám tháng kể từ ngày Lâm Phong bước ra khỏi cổ chiến trường, chỉ còn bốn tháng nữa thông đạo đi đến Thánh thành Trung Châu sẽ mở ra.

Chương 1462: Tin tức

Đông Hoang, trong một tòa tửu lâu của Bình Minh thành, đang có rất nhiều người bàn luận về những đại sự mới phát sinh ở Bát Hoang.

Có thể nói Bát Hoang đã trở nên tinh phong huyết vũ, mà đám yêu nghiệt có thực lực cường hãn liên tục xuất hiện, mà đại đa số đám yêu nghiệt này đều hết sức trẻ tuổi. Mà các Vũ Hoàng thế lực cũng đang điên cuồng tranh đấu, đặc biệt là Tề gia và Vấn gia. Ở mấy tháng trước, Tề gia đã liên minh cùng Thiên Long Thần Bảo nhắm vào Thiên Đài, làm cho Thiên Đài biến mất khỏi Bát Hoang cảnh.

– Tuy Thiên Đài đã tiêu thất, nhưng Tề gia và Thiên Long Thần Bảo hình như không có ý định buông tha Thiên Đài.

Ta nghe nói có người nói, Tề gia đã chộp được mấy môn đồ của Thiên Đài. Sau đó thiêu sống những người kia để hấp dẫn những môn đồ khác đến. Sau đó, có một người phẫn nộ chạy ra, nhưng cũng chỉ chịu chết mà thôi. Ở đó có Tề Thiên Hành tự mình trấn thủ, nên kết cục của những đệ tử đó vô cùng thảm thương. Trong tửu lâu có người phát ra tiếng thở dài. Thiên Đài tạm thời biến mất để bảo hộ những đệ tử của họ. Dù sao bọn họ không chịu nỗi trận đại chiến đó. Vũ Hoàng của Thiên Đài nguyện ý giải tán, chỉ để cho bọn họ nỗ lực tu luyện, để đến ngày trùng kiến Thiên Đài. Nhưng hình như, Tề gia không định buông tha cho họ, nên mới phát lệnh truy nã Thiên Đài. Nếu phát hiện một tên Thiên Đài đệ tử, có thể được thưởng cho một ít áo nghĩa tinh.

– Ha hả, các ngươi không biết à.

Thậm chí một ít người nhà của đệ tử Thiên Đài bị giám thị, nếu không phải vì mặt mũi, ta còn hoài nghi bọn họ sẽ trực tiếp động thủ với người nhà của đệ tử Thiên Đài. Có người thấp giọng nói, người nọ không dám quá lớn tiếng.

– Nhỏ giọng một chút, ngươi muốn chết sao!

Có người trừng mắt nhìn người kia, khiến người nọ lập tức câm miệng. Như hắn vẫn cảm thụ được từng đạo hàn mang đang hướng về phía hắn, khiến cho cả người hắn rét run, cái miệng hại cái thân a.

– Cắt lưỡi hay cắt một cánh tay, ngươi tự lựa đi!

Một người thanh niên ngồi trong góc lạnh lúc nói, làm cho thần sắc của người nọ trở nên trắng bệch trong nháy mắt.

– Các hạ, ta là đồ chết tiệt, ta nói bậy!

Người nọ liền hốt hoảng đứng dậy, khom người với người thanh niên kia. Sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, tại Bình Minh thành mà dám nhục mạ Tề gia, tự tìm cái chết.

– Xuy, xuy… Bàn rượu thanh niên kia lập tức nổ tung, hắn ta lập tức đứng lên, khiến cho mọi người nhìn thấy rõ mặt của hắn.

– Tề Táng!

Khi mọi người thấy gương mặt ấy, trái tim của họ đập thình thịch. Tại sao Tề Táng lại một mình uống rượu trong góc, giống như người vô danh, không hề nói lời nào. Khiến cho mọi người không ngờ thiên tài phong vân của Tề gia lại ở đây. Tề Táng, Thiên tài mới quật khởi của Tề gia, hôm nay hắn đã đến Tôn vũ tầng bảy, nghe nói còn lĩnh ngộ áo nghĩa tầng chín.

– Ngươi muốn ta tự mình động thủ sao?

Tề Táng lẳng lặng nói một tiếng. Khiến cho sắc mặt của người kia trở nên tái nhợt, hắn lập tức nhắm mắt lại, nổi giận gầm lên một tiếng. Lập tức chém một cánh tay của mình xuống. Tu vi hắn mới chỉ Thiên Vũ Cảnh, nên không thể tự mình khôi phục thương thế. Vào lúc này, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch. Sau khi thấy người kia đã chặt đứt một cánh tay, Tề Táng không thèm nhìn người nọ nữa. Hắn nhấc chân, chậm rãi ra khởi tửu lâu, sau đó biến mất. Sau khi hắn biến mất, trong tửu lâu an tĩnh đột nhiên lại bộc phát những tiếng động cực lớn.

– Cái tên Tề Táng kia thật ác độc, nhưng thực lực của hắn đích thật rất đáng sợ.

– Hừ, có người không biết sống chết, lại nói lung tung à.

Trong tửu lâu vốn ngư long hỗn tạp, khi thấy người nọ bị chém đứt cánh tay, còn có người không ngừng châm chọc, bỏ đá xuống giếng. Người nọ nhặt lên cánh tay của hắn, lập tức đi ra phía ngoài tửu lâu.

– Chờ một chút!

Đúng lúc này, lại một giọng nói vang lên, làm cho người nọ lập tức quay đầu lại. Khi hắn nhìn về phía bàn bên cạnh chỗ của Tề Táng, hắn nhìn thấy một vị thanh niên đang ngẩng đầu lên nhìn hắn, nói:

– Để ta giúp ngươi chữa thương.

Khi người nọ thấy đôi mắt trong suốt của người thanh niên kia, tuy hắn vô cùng nghi hoặc, nhưng vẫn đi tới bàn thanh niên ày. Người thanh niên kia chính là Lâm Phong đã hóa trang. Mặt nạ da người Tiêu lão cho hắn là tuyệt phẩm, nên không ai có thể nhìn ra hắn. Chắc chắn Tề gia sẽ không bao giờ nghĩ tới, người bọn họ muốn giết nhất, lại đang ngay trong Bình Minh thành của Tề gia. Mà hắn còn ngồi bên cạnh thiên tài Tề Táng trong một tòa tửu lâu cách phủ đệ Tề gia không xa nữa. Khi Lâm Phong đưa tay khoát lên người đối phương, một cổ sự sinh mệnh lực nồng nặc tràn vào thân thể người nọ. Khiến cho sắc mặt của người kia run lên, khi tắm rửa trong sinh mệnh lực, hắn chỉ cảm thấy cả người vô cùng thư sướng.

– Sinh mệnh áo nghĩa!

Ánh mắt người nọ nhìn về phía Lâm Phong tràn đầy kinh ngạc, cũng cảm kích. Dù sao Lâm Phong cùng hắn chỉ là người lạ, mà hắn còn mới đắc tội Tề gia.

– Mau uống cái này đi!

Lâm Phong lấy sinh mệnh thủy ra, nhỏ một giọt vào trong miệng đối phương. Khi cánh tay bị cụt của người kia liền rãi sinh trưởng, đôi mắt của những người khác lộ ra một đạo tinh quang. Khi Người nọ thấy cánh tay từ từ mọc lại, càng thêm kích động, hắn ta lập tức đứng dậy, khom người với Lâm Phong:

– Đại ân của các hạ, ta không biết lấy gì để báo.

Do cánh tay của hắn ta vừa mới bị chặt đứt, nên các cơ bắp chưa bị hoại tử, lại lập tức uống sinh mệnh thủy, nên mới có thể mọc lại cánh tay.

– Chúng ta đi ra ngoài một chút đi!

Lâm Phong khẽ nói nhỏ với người nọ. Sau đó hắn lập tức đứng dậy, đi ra phía ngoài tửu lâu. Người nọ sửng sốt một chút, hắn lập tức biết Lâm Phong muốn nhờ hắn làm gì đó, nên đi theo Lâm Phong.

– Muốn báo thù không?

Khi Lâm Phong cùng người nọ đi ra bên ngoài, hắn thấp giọng nói một câu. Ánh mắt của người nọ liền run lên, quay lại truyền âm cho Lâm Phong.

– Trong cái Bình Minh thành này, Tề gia chính là chúa tể.

Mà Tề Táng lại là thiên tài của Tề gia, một tên Thiên vũ như ta, làm sao có thể có thể báo thù!

– Ta có thể giúp ngươi!

Lâm Phong cười nói. Khi người nọ thấy Lâm Phong như vậy, hắn thầm nghĩ Lâm Phong cũng có cừu oán với Tề gia hoặc Tề Táng. Nhưng đối phó với Tề gia quá nguy hiểm, nên hắn có chút do dự.

– Cần ta làm gì?

– Con trai Đông hoàng, Tề Viêm chuẩn bị đại hôn.

Mà Vũ Hoàng Tề chính là huynh trưởng của Tề Viêm, nên hắn tất nhiên sẽ đi Tề quốc, hắn chăc chắn sẽ mang theo thượng tầng của Tề gia cùng đi, chỉ cần Tề Hoàng rời đi, ta thể quậy banh Tề gia! Vào lúc này, Lâm Phong vô cùng bình tĩnh, đôi mắt thâm thúy của hắn hiện lên một luồng hàn mang. Hắn đương nhiên biết Tề gia đang liệp sát đệ tử của Thiên Đài, nên hôm nay, hắn đòi một ít lợi tức. Hắn nhưng thật ra muốn nhìn thử, Tề gia có thể an ổn tổ chức hôn lễ cho Tề Viêm được không?

– Ngươi tự tin, ngươi làm được sao?

Người kia liền hỏi lại một tiếng.

– Ngươi có thể do thám được Tề Hoàng sẽ rời đi vào ngày nào không?

Thần sắc của người nọ liền ngưng lại, lập tức gật đầu nói:

– Nếu như ngươi đã nói như vậy, khi Tề Hoàng và cao tầng Tề gia ly khai, ta sẽ thông báo cho ngươi.

– Tề hoàng sẽ ly khai thông qua một cái đặc thù thông đạo của Tề gia, nên sẽ ly khai trong yên lặng.

có thể trong nội bộ của Tề gia cũng sẽ không mấy người biết. Lâm Phong bổ sung một tiếng:

– Nếu ngươi không lấy được tin tức, ta cũng sẽ không trách ngươi.

Cứu ngươi chỉ như một cái nhấc tay mà thôi. Sau khi nghe được lời Lâm Phong, người nọ trầm mặc trong chốc lát. Trong con ngươi của hắn liền hiện lên một đạo hàn mang, bởi vì một câu nói mà Tề Táng khiến hắn cụt tay, thù này làm sao có thể không báo.

– Ta sẽ nghĩ biện pháp, nếu như không có tin tức chính xác, ta sẽ không để cho ngươi mạo hiểm!

– Được, nêu ngươi chiếm được tin tức Tề hoàng rời đi, hãy đến tửu lâu vừa nãy vào lúc giữa trưa, ta sẽ hiểu.

Nếu không có nhận được tin tức, ngươi đừng xuất hiện, ngươi cẩn thận một chút! Lâm Phong khẽ gật đầu ọ một cái, sau đó lập tức tăng tốc độ, thân ảnh của hắn liền tiêu thất trong chớp mắt. Những nhân vật nhỏ luôn có cách của những nhân vật nhỏ, bọn họ có một ít thủ đoạn còn hiệu quả hơn so với Lâm Phong làm. Nên dù không có được tin tức gì, cũng không có vấn đề. Mấy ngày kế tiếp, Lâm Phong đều đi tửu lâu đó uống rượu, nhưng mỗi một lần, hắn đều thay đổi một cái khuôn mặt khác. Sau khi chờ hơn mười ngày, người nọ rốt cục cũng xuất hiện trong tửu lâu, an tĩnh ngồi uống rượu. Nhưng ánh mắt của hắn vẫn liên tục nhìn xung quanh, trong con ngươi lộ ra vẻ kích động. Lâm Phong quan sát một lát, sau đó đi ra tửu lâu để thay lại cái khuôn mặt lần trước. Khi người nọ nhìn thấy Lâm Phong xuất hiện, trong con ngươi của hắn liên lóe lên tia sáng.

– Trong đoạn thời gian này, Tề gia đang thu thập kỳ trân, cho đến hôm qua mới thu thập xong.

Vào sáng sớm hôm nay, trong Tề gia có động tĩnh, một ít đại nhân vật đã ly khai, nhưng không biết Tề Hoàng đã ly khai chưa? Ta không dám xác định, dù sao của không ai có khả năng biết hành tung của Tề Hoàng. Người nọ lập tức truyền âm cho Lâm Phong.

– Vậy đủ rồi.

Khi nghe đến đấy, Lâm Phong liền mỉm cười một cái, sau đó lập tức nâng chén với người nọ, nói:

– Cụng ly!

– Cụng ly!

Người nọ cũng nở nụ cười, nói. Sau khi cùng uống một hơi cạn sạch, Lâm Phong lập tức lặng lẽ ly khai, người nọ thì thào nói nhỏ:

– Không biết hắn ta là ai nữa?

Chương 1463: Ám sát

Đã gần giữa đêm, nhưng phủ đệ của Tề gia vẫn đèn đuốc sáng trưng, trong các đại chủ điện đôi khi cũng truyền ra âm thanh.

Nhưng càng về khuya, mọi thứ dần dần yên tĩnh xuống. Đến lúc nửa đêm, người Tề gia không tu luyện cũng nghỉ ngơi lấy lại sức, nên toàn bộ Tề gia vô cùng yên tĩnh. Mà loại thế lực như Tề gia cũng tự nhiên không cần gác đêm người. Bọn họ vô cùng tự tin, chẳng lẽ còn có người nào người dám xông vào Tề gia dương oai? Trong một tòa tu luyện tháp của Tề gia, tràn ngập những khí tức hỏa diễm đáng sợ. Vào lúc này đột nhiên có một đạo thân ảnh đi ra, từ hỏa diễm trong tháp, trên mặt hắn đang tươi cười, đi về hướng phủ đệ của mình.

– Người nào!

Người nọ đột nhiên quát một tiếng, trong bóng đêm bất chợt có một luồng sức mạnh lúc ẩn lúc hiện, trực tiếp phong tỏa hắn. Một cổ khí tức cuồng bảo, khiến kẻ khác hít thở không thông, khiến cho sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt.

– Đừng nói chuyện!

Khi một đạo thanh âm rất nhỏ vang lên, trong bóng đêm đột nhiên xuất hiện một thân ảnh mặc hắc bào đang lao đến chế trụ cổ người nọ. Người nọ lập tức nhìn chằm chằm người mặc hắc bào, truyền âm nói:

– Các hạ muốn làm gì?

Nơi này chính là Tề gia đó!

– Ta biết, ta chỉ muốn mượn không gian thông đạo của Tề gia dùng một lát mà thôi.

Ta không hề có ý khác. Ngươi dẫn ta đi tới đó là được rồi. Nếu như ngươi định lừa dối ta, ta có thể bảo chứng, trước khi Tề gia biết ta tồn tại, ngươi đã chết rồi! Trong hắc bào một thanh âm đạm mạc truyền ra, mà thân ảnh kia cũng lập tức dần dần tiêu thất, hoàn toàn biến mất trong hư không.

– Được, ta sẽ dẫn ngươi đi!

Người nọ không hề nghi ngờ, lập tức đi về một hướng khác. Dù sao hôm nay là ngày Đông Hoàng thiết yến khoản đãi thiên hạ quần anh, tên này muốn dùng không gian thông đạo cũng hết sức bình thường. Người nọ đương nhiên sẽ không nghĩ tới Lâm Phong có ý đồ khác. Cửa vào không gian thông đạo của Tề gia có một tòa cung điện nhỏ.

– Bên trong có hai vị trưởng lãoTề gia thủ hộ, nếu ngươi muốn dùng thông đạo, nhất định phải vượt qua bọn họ Khi người nọ thấy Lâm Phong hiện thân, lập tức truyền âm một tiếng.

– Hảo, ngươi dẫn ta đi vào.

Lâm Phong đáp một tiếng, khiến thần sắc của người nọ cứng đờ. Hắn lập tức thấy thân ảnh Lâm Phong tiêu thất, không cho hắn có cơ hội cự tuyệt. Nên hắn chỉ có thể tiếp tục nhấc chân đi về phía trước. Khi hai người đi vào trong cung điện, thấy có một cái thông đạo tràn đầy không gian giao động. Mà bên cạnh cái thông đạo đó, có hai đạo thân ảnh đang nhắm mắt thủ hộ.

– Hai vị trưởng lão, tại hạ có phải vào hư vô chiến trường lịch lãm!

Người nọ đi lên trước, thấp giọng nói. Hai vị trưởng lão lập tức mở mắt, nhíu mày, tựa hồ có cảm giác có chút dị dạng. Tu vi của bọn họ đều là Tôn vũ tầng tám, nên giác quan phi thường nhạy cảm.

– Xì.
.. Vào lúc đó, đột nhiên có một âm thanh thanh vang lên, đầu người nọ trực tiếp bị một đạo ánh sáng chặt đứt.

– Chết!

Sát ý kinh khủng ập tới hai vị trưởng lão, sau đó có một đạo hàn quan cướp đoạt sinh mệnh của bọn họ. Đạo hàn quang kia nhanh đến mức khó tin, một vị trưởng lão bị chém bay đầu. Khi tên còn lại vừa định phải động, lại đột nhiên phát hiện, trước người hắn xuất hiện một người mặc hắc bào. Người đó phong tỏa thân thể hắn, đánh ra một chưởng vào đầu hắn. Cả người vị Trưởng lão kia lập tức túa ra mồ hôi, đây là lần đầu tiên, hắn cảm thấy mình gần tử thần như vậy. Ai lại có thể ngờ, có người lại dám giết hắn trong Tề gia cơ chứ.

– Tề Thiên Hành có theo Tề Hoàng đi Tề quốc không?

Lâm Phong lập tức truyền âm hỏi, trong thanh âm của hắn dường như có một luồng ma âm đang câu dẫn linh hồn người ta.

– Có.

Tên Tôn giả kia vốn đang cảm thấy vô cùng sợ hãi, lại thêm ý chí không kiên và ma âm ăn mòn, nên lập tức đáp lại Lâm Phong.

– Tề hoàng mang đi bao nhiêu người?

Lâm Phong tiếp tục hỏi.

– Mốt ít thanh niên thiên tài của Tề gia, Tề Thiên Hành cùng mấy nhân vật trọng yếu.

– Ông.
. Ngay lúc đó, đột nhiên có hai đạo thân ảnh lao ra từ trong không gian thông đạo, khí tức trên người họ vô cùng đáng sợ. Khi hai người họ bước ra, họ cũng ngẩn người.

– Sư huynh!

Ánh mắt của Lâm Phong đột nhiên lóe lên, hắn không ngờ Như Tà cùng Mạc Kình Thiên lại xuất hiện ở đây.

– Các ngươi là… Sắc mặt của vị cường giả kia đại biến, định hét to báo động.

Nhưng ngay lúc đó, Lâm Phong đã dùng một kiếm đâm xuyên đầu của hắn.

– Lâm Phong!

Như Tà và Mạc Kình Thiên lập tức nhận ra Lâm Phong, sau khi hơi ngẩn người một lúc, trên mặt của bọn họ nở một nụ cười:

– Chúng ta còn đang lo chuyến này có thể thuận lợi hành sự hay không?

Mà bây giờ lại có thêm ngươi ở đây, mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều! Lâm Phong cũng nở nụ cười, hắn không nghĩ tới hai vị sư huynh cũng có cùng ý nghĩ này.

– Lâm Phong, chúng ta không phải lần đầu tiên làm chuyện này.

Mạc Kình Thiên cười với Lâm Phong một cái. Khi trong Thiên Nguyên thành của Dương gia, bọn họ cũng đã từng làm những chuyện tương tự, nhưng hôm nay sẽ nguy hiểm hơn, bởi vì mục tiêu cũng bọn họ chính là Vũ Hoàng thế gia.

– Sư huynh, Tề gia nội tình thâm hậu, mà diện tích của Tề gia cũng rất rộng.

Chúng ta nên từ từ hành sự! Lâm Phong chậm rãi nói.

– Ta cũng nghĩ như vậy.

Hai chúng ta một mực trong hư vô chiến trường chờ đám người của Tề Hoàng đi Cửu U Thập Nhị quốc. Cho đến sáng sớm hôm nay, khi bọn họ mới tiến vào chiến trường, ta và Như Tà chuẩn bị tối nay hành động. Tề gia làm làm như vậy đối với Thiên Đài chúng ta, ta làm sao có thể không phục thù! Mạc Kình Thiên chậm rãi nói.

– Hôm nay chúng ta có ba người, chúng ta có thể cải biến kế hoạch một chút.

Luận giết người, ta và Lâm Phong rất chuyên nghiệp, nên ngươi hãy lưu lại ấn ký trên người ta và Lâm Phong. Sau đó đi vào trong không gian thông đạo gian đợi. Nếu thấy Tề hoàng trở về, hãy lập tức bóp nát ấn ký nhắc nhở ta và hắn. Như Ta thấp giọng nói với Mạc Kình Thiên. Mạc Kình Thiên tinh thông tinh thần thuật, lại có thể dịch dung, nên việc này vô cùng thích hợp với hắn

– Hảo.

Mạc Kình Thiên không hề phản đối đề nghị của Như Tà, vốn có bọn họ chỉ có hai người nên mới không có người canh chừng. Nếu đã có Lâm Phong, hắn coi chừng Tề Hoàng đương nhiên an toàn hơn. Sau khi thương lượng xong, ba người lập tức hành động, Mạc Kình Thiên để lại một cái ấn ký cho Lâm Phong và Như Tà. Sau đó hắn lập tức bước vào hư vô chiến trường. Nhưng Lâm Phong và Như Tà cũng không có lập tức hành động, mà chờ Mạc Kình Thiên đi vào Hư Vô chiến trường rồi mới hành động.

– Như Tà sư huynh, chúng ta cũng không cần bại lộ quá sớm, cứ từ từ là được.

Khi nói xong, trong đôi mắt của Lâm Phong lộ ra một tia lạnh lùng. Như Tà nắm giữ tuế nguyệt áo nghĩa và tốc độ áo nghĩa, nên tốc độ giết người của hắn rất nhanh mà Lâm Phong cũng là dân chuyên nghiệp. Lần này, Lâm Phong nhất định phải để cho Tề gia thương gân động cốt. Vào lúc này, Tề gia vẫn an bình như trước, có thể bọn họ còn chưa ý thức được mình đang trong tình cảnh gì? Tề gia đã chiếm giữ Đông Hoang rất lâu, mà thực lực của họ cũng hùng mạnh không gì sánh được. Căn bản sẽ không nghĩ đến, có người lại dám vào trong phủ đệ của Tề gia giết người. Bởi vậy nên người thủ hộ không gian thông đạo cũng không phải quá mạnh mẽ. Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này đang có hai đạo thân ảnh lặng lẽ xâm nhập Tề gia. Hai người kia dường như nhập vào trong bóng tối, vô thanh vô tức. Một gian phòng nào đó, một vị Tôn vũ tầng sáu đang nằm nghỉ ngơi. Sau khi bế quan một đoạn thời gian để đột phá đến tôn vũ tầng sáu cảnh, hắn rốt cục cũng có thể an tâm nghỉ ngơi. Ngay lúc đó, hắn tựa hồ có cảm giác có cái gì không đúng. Khi mở mắt ra, hắn lập tức trở nên cứng ngắc tại chỗ, trước mắt hắn, dĩ nhiên lại có một đạo hắc ảnh.

– Xuy… Kiếm phá yết hầu, tiên huyết tung bay, người nọ đã lặng yên không tiếng động, bị người ta giết chết tại Tề gia.

Bóng đen đó lại chìm vào trong bóng tối, trực tiếp biến mất, phảng phất như không tồn tại vậy. Như Tà lúc này cũng đang khoác trường bào đen, lặng yên đi vào ra một nơi có đèn đuốc sáng trưng. Tốc độ áo nghĩa của hắn đã sớm đạt đến bát trọng đỉnh phong, nên tốc độ của hắn vô cùng nhanh. Đương nhiên, tốc độ giết người của Như Tà vẫn không bằng Lâm Phong. Dù sao Lâm Phong cũng có hắc ám áo nghĩa, chỉ cần tâm niệm vừa động, hắn có thể triệt để dung nhập vào trong hắc ám. Nhờ đêm tối yểm hộ, nên hắn có thể chân chính vô thanh vô tức, đi tới đi lui tự nhiên khắp Tề phủ, đã không có biết bao nhiêu người vong mạng trong tay hắn.

– Tu luyện tháp!

Lúc này, Lâm Phong đã đi tới một tòa tu luyện tháp, tòa tháp này cao vót và tràn đầy khí tức hỏa diễn hỏa diễm, khiến cho nó bừng sáng trong đêm tối.

– Nơi này chắc có không ít người đang tu luyện!

Lâm Phong cười nhạt một tiếng, lặng yên thâm nhập vào tu luyện tháp. Cái tu luyện tháp này không hạn chế người vào, nên cũng không có ai thủ hộ. Khi Lâm Phong tới gần, hắn cảm thấy một cổ khí nóng phả vào mặt. Thân ảnh Lâm Phong dần dần xuất hiện, đường hoàng đi vào bên trong tu luyện tháp, nhàn nhạt nhìn những người đang ngồi xếp bằng người tu luyện, tất cả đều là Tôn vũ sơ kỳ.

– Hình như hỏa diễm phía trên nóng hơn thì phải!

Lâm Phong đi lên cầu thang, trên người hắn có hỏa diễm lượn lờ, nhưng lại không có ai liếc hắn một cái. Tề gia lớn như vậy, không ai dám nói thể nhận biết tất cả người của Tề gia. Nên Lâm Phong mới đường đường chánh chánh đi vào tu luyện tháp.

Chương 1464: Tề gia đại loạn

Sau khi đi theo cầu thang đi lên trên, Lâm Phong càng lúc càng cảm thấy nóng.

Tề gia cường giả nổi tiếng với hỏa diễm áo nghĩa và không gian áo nghĩa. Nên tu luyện tháp này được thiết rất kế phù hợp để tu luyện hỏa diễm áo nghĩa. Lên càng cao, thực lực những người đang tu luyện càng ngày càng mạnh. Mà hỏa diễm trên người Lâm Phong cũng càng phát cường liệt, khiến cho không ít người ghé mắt nhìn. Bọn họ không hề nghi ngờ, họ chỉ thấy thất mắt vì sao chưa gặp Lâm Phong thôi. Khi Lâm Phong bước trên đỉnh tháp, chỉ có bốn người tu luyện chỗ này. Bốn người kia đều ngồi trong góc, nhắm mắt cảm thụ hỏa diễm áo nghĩa.

– Ba gã tôn vũ tầng tám, một gã tôn vũ tầng chín!

Khi thấy tu vi của bốn người đó, thần sắc của Lâm Phong hơi cứng đờ. Chuyện giết chết những người này trong nháy mắt mà không bất kỳ động tĩnh nào, tựa hồ không có khả năng. Những người này tu luyện hết sức tập trung, tại Tề gia có một luật thép, trong tu luyện tháp không được có bất kỳ tranh đấu nào. Nếu người có người động thủ, sẽ vĩnh viễn không được bước vào tu luyện tháp nửa bước.

Trong lúc tu luyện, mà bị người ta quấy rối là tối kỵ, nên Tề gia mới đặt ra luật đó. Nên những người trong tu luyện tháp mới không hề cố kỵ, tập trung tu luyện. Dù như vậy, như Lâm Phong muốn cùng giết chết bốn người này trong nháy mắt cũng rất khó. Nên Lâm Phong đành phải đi xuống tầng dưới, nhưng, người tu luyện ở tầng này đều là tôn vũ tầng bảy cùng tầng tám. Chỉ có bảy người tu luyện nên mỗi người chiếm giữ một phương để

– Tôn vũ tầng bảy và tầng sáu ư!

Vào lúc này, chỉ thấy một người mở mắt, nhìn Lâm Phong. Rồi đột nhiên lúc đó, trong mắt Lâm Phong đột nhiên bắn ra một tia sáng tử vong, tử vong nguyền rủa ngay lập tức xỏ xuyên qua thân thể đối phương. Ma ý đáng sợ xuyên thấu đôi mắt đối phương, khiến cho linh hồn của người nọ run rẫy, ý chí tan vỡ. Cả người hắn lập tức tràn ngập tử khí, dù Tôn vũ tầng sáu cũng không chịu nổi.

Sau đó, Lâm Phong lập tức đi tới tên tôn vũ tầng sáu thứ hai, vỗ vỗ thân thể của hắn. Khi người nọ mở mắt ra, một cổ tử khí lập tức hàng lâm trên người của hắn. Sau đó, Lâm Phong bắn ra một chỉ vào cổ họng của hắn, mà tử vong trớ chú ăn mòn hắn.

Người nọ lập tức mở miệng nói, nhưng lại bất lực, hắn chỉ kịp hô một tiếng khàn khàn, sau đó yên lặng. Lâm Phong cũng dùng thủ đoạn như vậy với người thứ ba, đối phương không có cơ hội phản kháng. Cho đến khi Lâm Phong giết người thứ năm, lại có người khác mở mắt. Do trong lúc tu luyện, hắn đột nhiên cảm thấy được nguy cơ, nên mới tỉnh dậy. Nhưng Lâm Phong lập tức hành động, bắn ra một tia kiếm khí xuyên thủng yết hầu người nọ.

Sau đó từng đôi mắt đột nhiên mở ra, nhưng từ khi bọn hắn mở mắt, tử thần đã hàng lâm. Vì tốc độ Lâm Phong quá nhanh, nên không ai trong tầng này ngăn cản được hắn. Tất cả mọi người đều vô thanh vô tức chết đi, mặc dù phát ra một ít thanh âm, như những người ở mấy tầng gần đó cũng không phát hiện.

Ánh mắt bình tĩnh của Lâm Phong nhìn lướt qua xác của những người kia, sau đó Lâm Phong đi xuống tầng dưới. Những người đang tu luyện phía dưới căn bản còn chưa ý thức được, tử thần đã đang hướng về phía bọn họ. Rất nhanh, cả tầng phía dưới trở một mảnh tử tịch. Vào lúc này, tại từ đường của Tề gia có hai vị lão nhân thủ bên ngoài đang nhắm mắt dưỡng thần.

– Mấy giờ rồi?

Một vị lão nhân thấp giọng hỏi.

– Đã đến giờ, vào xem một chút đi.

Tên còn lại đáp. Tề gia từ đường có quy củ, cách mỗi một khoảng thời gian, nhất định phải đi vào bên trong nhìn xem có người nào của Tề gia gặp chuyện không may không?

– Kỳ thực không có gì cần phải xem.

Bây giờ có thể có chuyện gì được chứ? Một lão giả khàn khàn nói, nhưng hắn vẫn chậm rãi đi vào bên trong từ đường, bên trong từ đường có vô số hồn bài, mặt trên có khắc vô số tên, có trật tự vô cùng rõ ràng, trong một gia tộc cổ xưa như Tề gia, nếu như không có trật tự rõ ràng, bối phận sẽ vô cùng hỗn loạn. Khi lão nhân kia nhìn hướng những hồn bài, ánh mắt của lão đột nhiên bắn ra những đạo hàn mang đáng sợ, dường như muốn xuyên thủng hư không.

– Thôi xong!

Lão nhân kia hét lớn một tiếng, một lão nhân khác tiến đến, lão ta lập tức cũng nhìn thấy không ít hồn bài bị vỡ vụn. Lần quan sát cách đây một canh giờ, tất cả những hồn bài đều không sao, sao bây giờ lại vở vụn.

– Phốc, phốc, phốc… Một cái hồn bài vẫn tan nát, thanh âm quỷ dị kia khiến hai vị lão nhân toát mồ hôi lạnh, xảy ra chuyện lớn rồi.

– Có người đang tấn công Tề gia chúng ta.

Hai vị lão nhân đang cả kinh, không biết ai lại dám tấn công Tề gia. Sau đó có những thanh âm báo động tràn ngập toàn bộ Tề gia, đánh vỡ sự yên lặng của đêm tối. Giờ khắc này, vô số người cả kinh, lập tức nhảy từ trên giường xuống, trong đôi mắt bọn họ tràn đầy vẻ sợ hãi. Địch tấn công, báo động cấp cao nhất của Tề gia, đã không biết bao nhiêu năm chưa từng vang lên! Trong lòng người Tề gia đang run rẩy không ngừng, lại có người dám tập kích Tề gia, khiến cho vô số người bị đánh thức từ trong giấc ngủ. Vào lúc này, đang có vô số người bước vào hư không, ánh mắt của họ tràn đầy sát ý.

– Người phương nào đến thăm Tề gia ta đó!

Âm thanh kia lập tức vang vọng thiên địa. Khi Lâm Phong đang lặng lẽ thanh lý tầng dưới cùng của tu luyện tháp, hắn nghe được thanh âm này. Lông mày của hắn hơi nhíu lại, hắn mới giết hơn trăm người mà đã bị phát hiện. Khi những người tu luyện trên đỉnh của tu luyện đỉnh tháp đi xuống phía dưới, bọn họ phát hiện tất cả mọi người đều đã chết, sắc mặt của bọn họ không khỏi tái xanh. Khi bọn họ đi tới tới tầng trệt, họ thấy chỉ có một mình Lâm Phong còn sống thời, bọn họ hơi sửng sốt một chút, khi bọn hắn đang ngây người, Lâm Phong đã động, tử vong trớ chú lập tức tập kích bọn họ, mà Lâm Phong cũng đồng thời chém ra một kiếm. Khiến cho hai vị tôn vũ tầng tám còn không kịp có phản ứng, đã bị giết chết.

– Người phương nào?Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Khi thấy cảnh đó, khí tức hai người còn lại dâng trào.

– Chết!

Lâm Phong lạnh lùng hét to một tiếng, thân ảnh của hắn lập tức di chuyển bất định, chém ra một kiếm, cho tên Tôn vũ tầng tám còn lại lập tức ngã xuống.

– Ầm!

Tên cường giả Tôn vũ còn lại đánh ra một chưởng đầy hỏa nguyên lực về phía Lâm Phong. Sau đó hắn quay đầu bỏ chạy, hắn biết hắn không phải đối thủ của Lâm Phong, nên chỉ muốn chạy ra báo động.

– Địch nhân đang tu luyện tháp!

Sau khi giận dữ gầm một tiếng, hắn cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểm đang lao về phía hắn.

– Chết!

Hắn nhìn thấy một đôi lạnh như băng đang gắt gao theo dõi hắn, làm cho hắn không thể dời đi.

– Cút.

Trên người hắn lập tức tràn ngập liệt diễm, phía sau lưng hắn cũng xuất hiện một đôi cánh lửa. Vào lúc này, hắn dường như đã hóa thân thành Hỏa thần. Khi thấy cảnh đó, Lâm Phong dùng Sát Na Hoang Vu, một kiếm kia nhanh đến mức bất khả tư nghị. Không gian áo nghĩa của Lâm Phong đã đạt tới tầng bảy, nên tốc độ và uy lực của một kiếm vô cùng lớn. Mà bàn tay của vị cường giả kia hóa thành một đạo cổ ấn, đánh một chưởng về phía một kiếm kia. Nhưng kiếm kia lập tức xuyên thấu hư không, khiến cho hư không xuất hiện vô số vết rách.

– Xuy… Một đạo tử vong kiếm quang từ trên trời giáng xuống, khi vị Tôn giả tầng chín kia thấy đạo kiếm quan kia, sắc mặt của hắn trắng bệch.

Hắn điên cuồng dùng hết toàn bộ lực lượng chống đỡ, nhưng hắn vẫn bị bổ đôi ra.

– Bên này Sau khi vị cường giả kia chết, có những cường giả khác lao đến.

Khi Lâm Phong nhìn thấy bọn họ, hắn cười nhạt một tiếng, sau đó bổ ra một kiếm. Một đạo kiếm quang dai trăm trượng lập tức xé rách không gian, chém đôi tất cả những cường giả kia. Sau đó, thân thể của Lâm Phong hóa thành một cơn lốc, đột nhiên tiêu thất trước mặt mọi người. Tuy hắn có thể dễ giết những người kia, nhưng hắn không muốn bị cuốn lấy. Ai mà biết Tề gia có bao nhiêu cường giả cơ chứ? Sau khi biết mất, Lâm Phong mặc một cái áo bào trắng, bay lên không trung, hòa vào trong đám người đang bay loạn xạ trên đó.

– Địch nhân ở đâu?

Lúc này, đột nhiên có nhóm cường giả bay về phía Lâm Phong, hỏi Lâm Phong một tiếng.

– Ở chỗ này!

Thân thể Lâm Phong lập tức bay nhanh như gió, dùng một kiếm chém ngang eo tất cả những người đó. Tề gia quá lớn, nên Lâm Phong có thể bay lượng trong hư không một cách thông suốt. Sau khi giết người, hắn thay đổi y phục và vị trí, khiến cho không biết bao nhiêu người Tề gia ôm hận trong tay Lâm Phong.

– Có muốn thông tri cho Tề Hoàng cùng thái thượng trưởng lão không?

Lúc này, có người mở miệng dò hỏi. Hình như đối phương không phải đại quy mô đánh tới, mà không ngừng ám sát, không cho bọn họ bất cứ cơ hội nào.

– Tề hoàng vừa mới đi tới chỗ Đông Hoàng, ngươi bảo ta làm sao có thể thông tri?

Một tên cường giả quát to.

– Trưởng lão, hắn có thể là Lâm Phong đó!

– Thì tính sao, mau mở ra Phù Thiên đại trận!

Người nọ hừ lạnh một tiếng. Nếu Lâm Phong thật sự tới, thì hắn sẽ vĩnh viễn lưu lại trong Phù Thiên đại trận này!

Chương 1465: Muốn Giết Lâm Phong

Mở Phù thiên đại trận, mau mở Phù Thiên đại trận!

Trong Tề gia lập tức có thanh âm vang lên. Khi nghe thấy những âm thanh đó, Lâm Phong hạ xuống phía dưới. Vào lúc này, trong đôi mắt hắn hiện ra một đạo hàn quang. Nhưng vào lúc này, đột nhiên có một luồng kim sắc quang hoa loá mắt đột nhiên thắp sáng đêm tối, khiến cho cả Tề gia bừng sáng. Mà cũng kinh động cả Bình Minh thành, khiến cho cả thành đều nhìn về phía Tề gia.

– Phù Thiên đại trận, Tề gia muốn đối phó người nào, mà lại khởi động Phù Thiên đại trận?

Một ít người có kiến thức rộng rãi kinh hãi, đã rất lâu rồi, Phù Thiên đại trận mới xuất hiện. Nếu không phải hôm nay được thấy nó, bọn họ cũng quên Tề gia còn có đại trận như vầy.

– Lại có người dám công kích Tề gia, rốt cuộc là ai?

Vào lúc này, đang có vô số người đang nhìn về Tề gia. Cả Tề gia bây giờ cực kỳ chói mắt, trên bầu trờ Tề phủ đang xuất hiện hình ảnh của từng tòa cung điện rộng lớn và vô số người đang đi tới đi lui.

– Sức mạnh thật đáng sợ!

Ngay lúc này, thần sắc của Lâm Phong vô cùng khó coi, toàn bộ Tề gia đang tràn ngập trong những tia sáng hoàng kim. Những tia sáng phảng phất như những cái xúc tua, khồng ngừng phản chiếu thân ảnh của tất cả mọi người. Chỉ cần có người bị giết, những người xung quanh lập tức sẽ biết được.

– Tất cả mọi người đều dừng lại cho ta.

Trừ chấp pháp đội, không ai được di động, người trái lệnh, trảm! Một âm thanh kinh khủng truyền khắp toàn bộ Tề gia, khiến cho tất cả mọi người đều ngừng lại, không dám di động.

– Hảo thủ đoạn!

Ánh mắt của Lâm Phong ngưng lại, nếu hắn cử động vào lúc này, chẳng khác nào nói cho những người khác biết, hắn là sát thủ. Khi âm thanh kia chấm dứt, Tề gia chấp pháp đội cũng bắt đầu kiểm tra tất cả mọi người. Mà đối tượng bị nghi vấn đầu tiên, là những người bay trong hư không lúc nảy.

– Sớm muộn gì, ta cũng sẽ bị tra ra!

Khi nhìn thấy đám người chấp pháp đội bay về hướng này, Lâm Phong trong nghỉ đến khả năng bị lộ. Nhưng nếu như hắn hành động, cũng sẽ lập tức bại lộ. Trong cái Phù Thiên đại trận này, hắn cũng không có chỗ nào có thể ẩn nấp. Trong lúc Lâm Phong vẫn còn đang đắng đo quyết định, đã có một đội chấp pháp đến kiểm tra hắn. Tu vi của người cầm đầu hết sức đáng sợ, Tôn vũ tầng chín, mà đám đội viên còn lại cũng đều có khí tức biển, phảng phất như sắp ứng chiến vậy.

– Xoay người lại!

Một tên cường giả quát Lâm Phong một tiếng, Lâm Phong chậm rãi di chuyển. Khi những người đó thấy khuôn mặt của Lâm Phong, hơi khẽ cau mày.

– Ta tựa hồ chưa từng thấy qua ngươi, ngươi là người của chi nào?

Phụ thân ngươi là người nào? Tên đội trưởng chấp pháp đội lạnh lùng hỏi Lâm Phong một tiếng. Hắn không hỏi Lâm Phong tên gì, mà lại hỏi Lâm Phong thuộc chi nào và danh tính của phụ thân. Tên thì kẻ giả mạo có thể tùy nói ra, nhưng ở chi nào và phụ thân là ai? Thì lại không dễ dàng như vậy, chỉ cần nói sai một câu, thì sẽ bại lộ.

– Ngươi dám nói như với ta sao?

Trong con ngươi Lâm Phong lập tức hiện lên một đạo hàn mang , chậm rãi đi về phía đối phương.

– Hử?

Khi thấy cử động của Lâm Phong, tên đội trưởng cau mày lại, tỏ vẻ khó chịu.

– Ta là.
.. Lâm Phong! Khi Lâm Phong vừa dứt lời, nguyền rủa quyền trượng xuất hiện. Lực lượng trớ chú kinh khủng tràn ngập khắp nơi, ăn mòn sinh cơ của đối phương. Mà Lâm Phong cũng chém một kiếm về phía những cường đó.

– Cẩn thận!

Khi Lâm Phong tự báo tính danh, tất cả mọi người phóng khí tức ra. Nhưng tử vong trớ chú của Lâm Phong lại khiến cho bọn họ đều dừng lại, mà ngay sau tử vong trớ chú là một đạo kiếm quang dài trăm trượng chém ngang về phía bọn họ. Một kiêm kia ẩn chứa uy lực khôn cùng, uy thế tựa như có thể quét ngang thiên địa, không gì cản nổi. Khi đội trưởng chấp pháp đội nhìn thấy một kiếm kia, cả người hắn đều đổ mồ hôi lạnh, nhìn chằm chằm quỷ tích của một kiếm đó.

– Lâm Phong!

Khi tên đội trưởng nhìn thấy một kiếm này, hắn đã có thể khẳn định người chém ra kiếm kia là Lâm Phong. Kiếm thuật của hắn và kiếm thuật của Thiên Kiếm Hoàng vô cùng giống nhau. Mà cũng chỉ có hắn mới dung hợp nhiệu loại áo nghĩa vào trong một chiêu như vậy.

– Sát!

Trên người Lâm Phong lập tức tràn ngập ma khí, khiến cho cả khu vực xung quanh hắn đều là ma khí. hôm nay hắn và Như Tà sư huynh đã giết hơn hai trăm cường giả Tôn vũ, khiến Tề gia bị thương gân động cốt. Hắn quyết phải điên cuồng một lần, để cho Tề gia phải sám hối về những việc họ làm với đệ tử Thiên Đài.

– Phù Thiên đại trận, tỏa!

Lập tức có một tên cường thể bay lên không, nổi giận gầm lên một tiếng. Sau đó liềm có vô số đạo thân ảnh điên cuồn đánh về hướng Lâm Phong.

– Tử vong!

Khi thấy cả đống người đang lao tới, Lâm Phong chém ra một kiếm. Nhưng tốc độ của đội trưởng chấp pháp đội vô cùng kinh người, hắn ta chỉ cần đạp chân một cái đã né được chiêu kia. Mà cùng lúc đó, phía sau Lâm Phong đột nhiên có một cái nắm đấm phá không bay qua. Một quyền kia có sức công phá cực kỳ kinh khủng, coi như thân thể của Lâm Phong cũng đều sẽ bị xé rách. Như Lâm Phong làm sao có thể dễ dàng bị đánh trúng, khi thấy một quyền kia, hắn đã nhanh tay chén ra một kiếm. Khi một kiếm kia va vào một quyền phá không kia, một quyền kia an nát, khiến cho người đánh ra một quyền kia phả gầm lên giận dữ. Nhưng Lâm Phong lại dùng mà ý khóa cứng đối phương, sau đó lập tức dùng thiên cơ Kiếm chém bay đầu tên kia.

– Chi, chi… Sau khi vị cường giả kia vừa vẫn lạc, Phù Thiên đại trận lập tức hóa thành những sợi tơ liên miên vô tận, bay đi khóa cứng thân thể Lâm Phong.

– Ông!

Khi Lâm Phong đi thuấn di né tránh, hắn phát hiện những sợi tơ kia cũng đi theo hắn.

– Phá cho ta!

Lâm Phong chém ra một kiếm vào những sợi tơ kia, nhưng một kiếm kia không hề có tác dụng. Những sợi tơ giống như hư huyễn kia vẫn theo hắn. Mà xung quanh Lâm Phong cũng xuất hiện rất nhiều cường giả, mà Lâm Phong cũng phát hiện những cường giả bao vây hắn đều là Tôn giả trung kỳ trở lên, thấp nhất cũng là Tôn vũ tầng sáu. Từ đó có thể thấy được nội tình thâm hậu của Tề gia.

– Rống… Một tiếng chấn thiên ma rống vang lên, trên người Lâm Phong lập tức có vô số ma khí hội tụ thành một con cuồng bạo ma đầu.

Nó lập tức chạy ra, cầm đại phủ chém về những cường giả đang bao vây hắn. Cái đại phủ kinh khủng kia ẩn chứa một luồng Pháp tắc, nên khiến cho vài vị cường giả sơ ý bị chém chết. Mà trên người Lâm Phong có vô số kiếm ý dâng trào, khí tức hắn dâng lên đến trình độ kinh người.

– Không gian phong tỏa!

Vị đội trưởng vi Chấp pháp đội lại quát một tiếng, khiến cho trận pháp trên bầu trời trên lại phóng ra vô số sợi tơ bao lấy Lâm Phong, tạo thành một cái quang trụ. Mặc dù Lâm Phong đã bị giam lại, nhưng vị cường giả kia vẫn không hề đình chỉ, hắn vận dụng năng lượng hư không vô tận, hội tụ vào cái quang trụ kia. Mà đám người Tề gia cũng được bao phủ trong một luồng ánh sáng đặc thù. Vào lúc này, đang có vô số luồng năng lượng hư không rưới vào thân thể bọn họ, khiến khí tức của họ càng thêm dâng trào.

– Đại trận này thật mạnh, phảng phất như đã nối liền toàn bộ Tề gia cùng một chỗ!

Khi nhìn thấy những ánh sáng kia gia trì trên đám người Tề gia, Lâm Phong cảm thán một tiếng. Nhưng hai tay của hắn vẫn liên tục bắn ra từng đạo kiếm quang, mà những đạo kiếm quang kia không hề tấn công Tề gia, mà chỉ lượn lờ trước người hắn. Vào lúc này, cả người Lân Phong tràn ngập khí tức bất hủ, càng tụ càng mạnh.

– Đoạt Thiên Sát!

Khi đã cảm thấy hội tụ đủ, tên đội trưởng Chấp pháp đội lạnh lùng quát. Người của Tề gia lập tức hội tụ hư không lực, chém ra một thanh hư không kiếm dài đến trăm trượng. Một kiếm kia như rũ xuống từ vòm trời, khí tức vô cùng cường đại.

– Chết!

Trong đám Tề gia bất chợt có một đạo sát khí nỡ rộ như những đóa hoa. Như Tà đang dùng khoái kiếm quét ngang tất cả, khiến cho từng đạo thân ảnh vẫn lạc, không cho hư không đoạt thiên kiếm hội tụ. Từ khi Lâm Phong bại lộ, tất cả mọi người đều chú ý Lâm Phong, nên hắn khoác quần áo của Tề gia, gia nhập đội ngũ bao vây tiễu trừ Lâm Phong. Lúc nhìn thấy đoạt thiên kiếm hội tụ, hắn xuất thủ, một kiếm kia thật sự quá mạnh mẻ, nếu không ngăn cả, nó sẽ tru diệt Lâm Phong.

– Còn có một người nữa!

Khi thấy Như Tà giết người, đám Tề gia hoảng loạn. Họ không ngờ không chỉ có Lâm Phong thâm nhập vào Tề gia, mà còn có một người nữa.

– Là Như Tà của Thiên Đài!

– Chết!

Một đạo hư không quyền đạo bá xuyên thấu hư không, lập tức đánh vào người Như Tà.

– Mạn!

Khi thấy một quyền kia, Như Tà hét lớn một tiếng, khiến đám người Tề gia có cảm giác như bị trì trệ.

– Tuế nguyệt!

Khi Như Tà gầm lên lần nữa, đám người nọ cảm thấy cả người trở nên già nua. Mà vào lúc đó, Lâm Phong vẫn liên tục phóng ra từng đạo kiếm quang, nhưng kiếm hội bên người hắn, khiến cho hắn gần như vĩnh hằng, bất hủ. Khi vị đội trưởng Chấp pháp đội nhìn thấy Như Tà không ngừng giết chóc và Lâm Phong đang tụ Kiếm, lạnh lùng quát:

– Sát!

– Sát, sát, sát, sát… Từng đạo thanh âm tràn đầy sát khí tràn ngập trong bầu trời, Đoạt Thiên kiếm trong hư không lập tức chém xuống Lâm Phong.

– Đi, đi!

Hai tay Lâm Phong cầm kiếm, chỉ về hướng hư không. Vô tận kiếm quang thôn thiên va chạm với đoạt thiên kiếm, đồng thời hắn cũng chém ra hai đạo tia kiếm.

– Rống!Truyện linh dị dài kỳ Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân kể về những chuyến phiêu lưu của Diệp Thiếu Dương, truyền nhân của phái Mao Sơn, môn phái nổi tiếng bắt ma trừ yêu trong thiên hạ… Thỉnh chư vị nghé thăm ..!

Khi thấy đoạt thiên kiếm chém xuống, Cuồng ma cầm đại phủ chém về hướng đoạt thiên kiến. Một kiếm kia đã khóa được Lâm Phong, nên hắn không thể tránh né, chỉ có cứng đối cứng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 8 giờ trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)