Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 279 [Chương 1391 đến 1395]
❮ sautiếp ❯Chương 1391: Săn giết Mộng Tình
Kết cục trận chiến đấu này vừa có, sắc mặt Tề gia càng lúc càng trở lên băng lãnh bởi vì cường giả Tôn Vũ tầng tám của Tề gia đã bị Hầu Thanh Lâm chém chết, vì giết tên kia mà Hầu Thanh Lâm cũng bị cường giả Thiên Long Thần Bảo đánh trúng một quyền, máu tươi phun ra rất nhiều nhưng Hầu Thanh Lâm vẫn nhẫn nhịn thương thế trên người ép tên cường giả Thiên Long Thần Bảo xuống mặt đất để hắn bị đào thải.
Hai vị Tôn Vũ tầng tám cường giả bị đào thải lần lượt là người của Tề gia và Thiên Long Thần Bảo. Hầu Thanh Lâm trở về nhưng Mộc Trần không có tỏ ra ung dung, mà hắn có chút nghiêm nghị nhìn đám người.
– Mấy trận chiến sau có thể chúng ta sẽ phải đối mặt với sự trả thù của Tề gia và Thiên Long Thần Bảo, các ngươi chuẩn bị xem ai sẽ ra chiến đấu!
– Trận chiến kế tiếp để ta đi!
Thiên Si bình tĩnh nói, thấy vậy Mộc Trần gật đầu.
– Thiên Si xuất chiến thì ta yên tâm.
Đúng như Mộc Trần dự liệu, vòng chiến tiếp theo Tề gia và Thiên Long Thần Bảo đều phái ra một vị Tôn Chủ vây quét công kích Thiên Si, cũng may vòng này Thiên Si lên sàn chiến đấu, nếu như đổi một người khác sợ khó mà ứng phó được. Tuy Thiên Si vô pháp đánh bại đối phương nhưng hắn cũng không bị đào thải, sau khi chiến đấu kết thúc, Thiên Si và ba người đại chiến cùng hắn đều thăng cấp.
– Tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp tốt, Tề gia và Thiên Long Thần Bảo vẫn sẽ vây quét Thiên Đài chúng ta, như vậy các vòng trong sẽ rất khó vượt qua, chỉ sợ sẽ có không ít người bị đào thải, các ngươi nhớ kỹ nếu như biết không địch lại, lập tức rời khỏi sàn đấu, cho dù bị đào thải cũng phải bảo vệ tính mệnh!
Mộc Trần lại một lần nữa dặn dò mọi người, tất cả mọi người trong trận doanh Thiên Đài đều gật đầu. Chiến đấu tàn khốc nên lúc nào cũng có người chết trận, tinh anh cường giả chân chính của Thiên Đài cũng chỉ có mười mấy người mà thôi, căn cơ của Thiên Đài vốn không thể so sánh với các thế lực khác nêm nếu như Tề gia và Thiên Long Thần Bảo không chết không thôi với Thiên Đài, Thiên Đài bọn họ sẽ tổn thất rất nặng, hơn nưa Tư Không gia cũng luôn nhìn chằm chằm vào họ nữa. Mộc Trần thở dài, rất nhanh điều hắn nghĩ đã được xác thực, bảy trận chiến đấu sau Tề gia và Thiên Long Thần Bảo đều điều động Tôn Chủ lên chiến đấu, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo không phái ra Tôn Vũ tầng sáu, thì cũng Tôn Vũ tầng bốn hoặc tầng năm, Thiên Đài chỉ có ba trận chiến có người trụ qua được còn lại bốn trận khác người của họ đều chết rất thảm, bị người Tề gia hoặc và Thiên Long Thần Bảo hành hạ đến chết, máu me đầm đìa. Đối với Thiên Đài, vòng thứ hai này đã trở thành chỗ bọn họ giải quyết ân oán, đấu trí so dũng khí. Không khí bên phía Thiên Đài có vẻ đặc biệt ngột ngạt, trên người họ phóng thích ra khí tức vô cùng lạnh lẽo, nhìn đồng bạn mình máu me đầm đìa, bị hành hạ đến chết khiến bọn họ hận không thể toàn bộ xông lên cùng Tề gia, Thiên Long Thần Bảo đại chiến một trận.
– Sau khi đảm bảo sự an toàn của Mộng Tình xong ta sẽ đi ra ngoài, chém một nhân vật trọng yếu của Tề gia!
Trong con ngươi Lâm Phong bắn ra một đạo hàn mang, ánh mắt của hắn xuyên thấu hư không nhìn về phía đoàn người Bất Tử Thiên Cung, trong con ngươi đen kịt của hắn bắn ra từng sợi từng sợi ma ý. Quân Mạc Tích cảm thấy có người nhìn về phía mình nên lập tức hướng ánh mắt về phía Lâm Phong, hắn nhìn Lâm Phong một chút rồi khẽ gật đầu, vừa nãy Lâm Phong chỉ nhìn hắn một chút, hắn tự nhiên biết Lâm Phong cần cái gì, Thu Nguyệt Tâm thuận lợi qua ải nhưng Mộng Tình vẫn chưa có qua, Quân Mạc Tích đã từng thấy Lâm Phong vì Mộng Tình mà nhập ma nên hắn biết đoạn ân tình này sâu bao nhiêu, vì lẽ đó Lâm Phong không thể không làm ra nửa điểm sự tình cho Mộng Tình. Mặc dù thực lực bản thân Mộng Tình rất cường đại, nhưng Lâm Phong vẫn không yên lòng như trước nên ra ám hiệu với hắn.
– Mộng Tình trận chiến sau nàng xuất chiến đi!
Lâm Phong quay về phía Mộng Tình truyền âm một tiếng, Mộng Tình khẽ gật đầu, sau đó quay sang Mộc Trần nói một tiếng. Nhưng mà khi Mộng Tình vừa bước ra khỏi trận doanh Thiên Đài, trong lòng mọi người đột nhiên run lên.
– Tôn Vũ tầng chín, làm sao lại có Tôn Vũ tầng chín chứ, phía Thiên Long Thần Bảo cũng là Tôn Vũ tầng tám!
Khóe miệng mọi người hơi co giật, bọn họ rõ ràng nhìn thấy hai tên Tôn Vũ tầng chín và Tôn Vũ tầng tám này mãi sau mới bước ra, Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo đã phái ra hai vị cường giả Tôn Vũ tầng bảy và Tôn Vũ tầng sáu ra trận nhưng thời điểm cuối cùng lại bị hai người kia giành đi ra trước.
– Bọn họ nhìn thấy Mộng Tình đi ra mới dùng tốc độ cực nhanh bước ra, họ xuất hiện vì muốn tru diệt Mộng Tình!
Trong nháy mắt người phía Thiên Đài đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng họ vẫn không hiểu vì sao đám người kia lại muốn hạ sát chiêu đối với Mộng Tình, hơn nữa còn vận dụng lực lượng mạnh mẽ như vậy, cho dù ma tu kia có bước ra cũng chỉ gặp cường giả đến như thế này thôi. Tề gia và Thiên Long Thần Bảo vẫn đang chăm chú nhìn Mộng Tình, chờ đợi Mộng Tình bước ra.
– Tuyết Linh Lung!
Mộc Trần biết Tề gia và Thiên Long Thần Bảo đã giết chết Lâm Phong nên Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm đang không ngừng trả thù bọn họ, bọn họ lo lắng Mộng Tình trưởng thành sẽ tạo thành uy hiếp với họ, nàng vốn yêu thú Tuyết Linh Lung trong truyền thuyết nên chỉ cần không chết nàng nhất định sẽ trưởng thành, vì lẽ đó bọn họ muốn tại thời điểm trước khi Tuyết Linh Lung quật khởi giết chết nàng.
– Mộng Tình, nàng đi về phía trận doanh của Bất Tử Thiên Cung, nếu không được thì hạ sàn chiến đấu, không cần thăng cấp cũng được!
Lâm Phong truyền âm nói, không cần hắn nói, khi đoàn người bước lên sàn chiến đấu, cường giả Bất Tử Thiên Cung cũng đã chủ động đi tới trước người Mộng Tình, vị cường giả này cũng là Tôn Vũ tầng chín, hắn là vị Tôn Vũ tầng chín duy nhất của Bất Tử Thiên Cung năm nay đã hơn hai trăm tuổi.
– Lại là Bất Tử Thiên Cung, thiếu cung chủ Bất Tử Thiên Cung Quân Mạc Tích đối với nữ nhân của Lâm Phong đầy nghĩa khí a!
Mọi người thầm nghĩ trong lòng, lần này hai bên điều động đội hình thật đáng sợ.
– Bắt đầu!
Trọng vừa dứt tiếng thì thân thể tên Tôn Chủ Tề gia đột nhiên biến mất, đồng thời lúc đó thân thể Mộng Tình cũng biến mất trong trời đất, thân thể nàng như hoà vào trong tuyết.
– Ầm ầm!
Công kích ngập trời của Tôn Chủ Tề gia đánh vào bên trên sàn chiến đấu, khiến sàn chiến đấu bị rung động lên, cường giả Bất Tử Thiên Cung lập tức lao về phía Tôn Chủ Tề gia chém giết, nhưng tên Tôn Vũ tầng chín của Tề gia không cùng hắn chiến đấu, hư không bộ xuất ra chớp mắt bóng người đã không thấy, Tôn Vũ tầng chín đạp hư không bộ biến mất quá nhanh.
– Hạ sàn chiến đấu!
Lâm Phong rống lên một tiếng, cường giả Bất Tử Thiên Cung tuy là Tôn Vũ tầng chín nhưng tên Tôn Chủ Tề gia kia lại am hiểu sức mạnh hư không nên hắn rất khó có thể ngăn trở đối phương giết Mộng Tình, Mộng Tình nhất định phải hạ sàn bằng không Mộng Tình sẽ chết, chênh lệch cảnh giới của hai người quá to lớn không có cách nào bù đắp được.
– Chỉ xích thiên nhai!
Mộng Tình hơi nghĩ ngợi một chút, yêu thuật tuyết tộc đã bị đánh tan trong nháy mắt, thân thể Mộng Tình lần nữa biến mất bay xuống chiến đài, tên Tôn Chủ Tề gia thấy vậy cũng trực tiếp đạp hư không bộ bay đến trên đầu Mộng Tình, con mắt hắn ẩn chứa sát ý vô cùng ác liệt.
– Chết đi!
Tôn Chủ giận dữ hét lên một tiếng, toàn bộ không gian quanh hắn bị phong tỏa ngăn cản lại, lực lượng hư không sát phạt màu kim sắc giống như những thanh lợi kiếm hướng về phía dưới công kích, sức mạnh kinh khủng chiếm lấy toàn bộ hư không, hắn muốn tất cả đều phải chết, bên dưới cỗ sức mạnh hư không sát phạt này ai cũng không thể may mắn thoát khỏi, Mộng Tình cũng nhất định phải chết.
– Ầm!
Lâm Phong thấy cảnh này thì sắc mặt cũng trở lên trắng xám, một luồng sát ý ngập trời bộc phát xông thẳng vào mây xanh, thời khắc này quanh người Lâm Phong có một luồng sức mạnh tử vong kinh khủng chèn ép xung quanh, tử khí ăn mòn thân thể những người xung quanh, chuyện này khiến bọn họ thậm trí quên đi Mộng Tình đang gặp nguy hiểm bên kia.
– Thật khủng khiếp!
Những người đứng gần Lâm Phong đều cảm thấy kinh hoảng, họ không biết người này sao lại có khí tức đáng sợ như vậy, đây mới là sức mạnh hủy diệt chân chính của hắn sao, hắn dĩ nhiên vì Mộng Tình mà thả ra sức mạnh huỷ diệt cường đại như thế sao, lẽ nào tên ma tu này thật sự có cảm tình đối với Mộng Tình? Lúc này trên người Mộng Tình đột nhiên có ánh sáng thánh tiên hộ thể, một đóa tuyết liên hoa óng ánh loá mắt trôi nổi trên đỉnh đầu nàng, nó tràn đầy khí tức tiên khí, Thánh tiên khí Linh Lung ngưng tụ thành tuyết hoa, hoa tuyết hiện ra năm cánh hoa chống lại sức mạnh hủy diệt, thân thể nàng tiếp tục xuống hạ xuống.
– Xì xì!
Linh Lung thánh tiên biến thành hoa tuyết ngăn cản sức mạnh kia nhưng cánh hoa vẫn bị sức mạnh hư không xuyên thấu, thân thể Mộng Tình rơi xuống đất nhưng sức mạnh sát phạt của hư không vẫn buông xuống như trước, hắn vẫn muốn giết chết Mộng Tình, cả vùng không gian này bị hai luồng sức mạnh kinh khủng hủy diệt đi, mặc dù Mộng Tình đã rơi xuống đất nhưng tên kia vẫn muốn giết chết nàng, trước khi Mộng Tình rơi xuống đất hắn đã phát động thêm công kích.
– Vù, vù!
Một luồng sức mạnh khủng bố hội tụ trên hư không thành một dòng lũ, Linh Lung thánh tiên khí quay lại trong tay của Mộng Tình, nàng nhìn bầu trời một chút sau đó bay về phía Thiên Đài.
Tề Hoàng hừ lạnh một tiếng sau đó hắn đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện đã trên đầu Mộng Tình, Vũ Hoàng thấy vậy cũng xuất hiện trước mặt hắn.
– Tề Hoàng, ngươi là chủ nhà đấy!
Vũ Hoàng nhàn nhạt mở miệng nói ra, một luồng sức mạnh cường đại bao phủ thân thể Mộng Tình lại không cho Tề Hoàng hạ sát thủ.
– Vũ Hoàng ra tay rồi, nguy hiểm thật, suýt chút nữa Mộng Tình đã bị chém giết!
Mọi người cảm thấy trái tim mình suýt chút nữa nhảy ra ngoài, Vũ Hoàng ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc đã xuất thủ cứu Mộng Tình.
– Sư tôn!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, trong con ngươi hắn lộ ra vẻ cảm kích nồng đậm, ma khí trên người hắn hơi thu lại một chút, trong lòng hắn cuối cùng cũng có một dòng nước ấm chảy qua, sự tình còn chưa kết thúc, Tề Hoàng dĩ nhiên lại muốn nhúng tay vào.
– Người nào làm trái quy tắc người đó đáng chết!
Tề Hoàng lạnh lùng nói ra.
– Tề Hoàng ngươi không thấy à, người đã rơi xuống đất có nghĩa người đó bị đào thải, nếu đã bị đào thải, làm sao ta không thể ra tay, làm gì có chuyện vi phạm quy tắc!
Vũ Hoàng nhìn chằm chằm vào Tề Hoàng bình tĩnh nói.
– Vi phạm là vi phạm, Vũ Hoàng ngươi muốn can thiệp vào ước hẹn chúng Hoàng sao!
Thiên Long Hoàng đứng dậy, lúc này cục diện ngày Lâm Phong chết lại một nữa được tái hiện.
– Được, rất tốt, ngày xưa hai người các ngươi đã nức bách ái đồ Lâm Phong của ta, bây giờ lại muốn dùng thủ đoạn tương đồng đối phó vợ của hắn!
Vũ Hoàng lộ ra vẻ giận dữ. Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng cũng không đáp lời, khí tức trên người dần dần trở lên cường thịnh.
– Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng, các ngươi hơi quá đáng rồi đó, Vũ Hoàng không có vi phạm quy tắc nào cả, cô bé kia xác thực đã rơi xuống đất nên xem như bị đào thải, Vũ Hoàng xuất thủ cứu người đương nhiên không tính làm trái quy tắc!
Lúc này một âm thanh êm ái vang lên khiến Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng ngưng lại, họ thấy bên người Vũ Hoàng xuất hiện một tuyệt thế nữ tử, người nọ dĩ nhiên là Vũ Hoàng của Lục Dục Tiên Cung!
Chương 1392: Lâm Phong nổi giận
Lâm Phong nhìn thấy Lục Dục Vũ Hoàng xuất hiện, ánh mắt hắn cũng không khỏi nhìn về phía Y Nhân Lệ, lúc này hắn chỉ thấy trong con ngươi xinh đẹp của cô nàng ẩn chứa một tia u oán, điều này khiến Lâm Phong cảm thấy vô cùng ấm lòng, Vũ Hoàng Lục Dục Tiên Cung và hắn không quen không biết, nếu như nói có quan hệ gì thì khẳng định là Y Nhân Lệ đang giúp hắn.
Bốn Hoàng đối lập khiến hàn ý trên người Lâm Phong lại bốc lên ngút trời, đáng tiếc hắn vẫn như trước vẫn vô lực can thiệp vào, hình ảnh trước mắt cùng với tình cảnh lúc trước Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng ép hắn chết vô cùng giống nhau, có điều lần này thái độ của sư tôn hắn cứng rắn hơn rất nhiều, hiển nhiên người không muốn giẫm lên vết xe đổ lúc trước nữa, đương nhiên Lâm Phong cũng suy đoán ngày xưa sư tôn tùy ý để hắn trục xuất mà không có làm ra sự tình gì vì người biết Mộc Trần đại sư huynh sẽ làm ra chút gì đó.
– Vũ Hoàng ra tay vốn đã làm trái quy tắc, chúng Hoàng ước hẹn khi nào cho phép Vũ Hoàng nhúng tay vào chứ!
Lúc này Tư Không Vũ Hoàng cũng giáng lâm, hắn cùng Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng đứng sóng vai tạo thành thế Tam Hoàng bức bách.
– Thật buồn cười, Vũ Hoàng ra tay dù làm trái quy tắc, các ngươi hiện tại đang làm cái gì đây, chuyện này cũng không tính làm trái quy tắc à?
Lại một thanh âm cuồn cuộn vang lên Vũ Hoàng của Vấn gia đã giáng lâm, cùng Vũ Hoàng, Lục Dục Vũ Hoàng đứng sóng vai, người theo Vũ Hoàng tựa hồ càng ngày càng nhiều.
– Tề Hoàng, Tư Không Hoàng, Thiên Long Hoàng, ba người các ngươi ở chỗ này làm chuyện gì chúng Hoàng đều rõ như ban ngày rồi, môn hạ đệ tử liên thủ với nhau làm chút việc mờ ám mà giờ lại lắm mồm nói chuyện quy tắc, các ngươi không phải vẫn đang lợi dụng chỗ sơ hở của quy tắc hay sao, chủ nhà quả nhiên làm tốt lắm.
Vũ Hoàng Vấn gia trào phúng nói rằng:
– Bây giờ Tam Hoàng lại áp bức muốn giết một vị nữ hài, thực sự rất có mặt mũi nha!
Thần sắc quần hùng trở nên đặc biệt hiếu kỳ, Tam Hoàng đánh với Tam Hoàng, chẳng lẽ lần này chúng Hoàng ước hẹn lại biến thành đại chiến?
– Nếu ta nhất định phải giết nàng thì sao!
Tề Hoàng lạnh lùng nói ra.
– Ta bảo đảm, Tề gia và Thiên Đài sẽ cùng diệt!
Ánh mắt Vũ Hoàng trở lên cực kỳ lạnh lùng, thanh âm của hắn tuy đạm bạc nhưng nó lại làm cho người ta cảm thấy một chút điên cuồng, Thiên Đài và Tề gia muốn cá chết lưới rách! Tề Hoàng nhìn chằm chằm Vũ Hoàng, ánh mắt thâm thuý của hắn lộ ra sự âm trầm đáng sợ, chúng Hoàng ở Bát Hoang Vực cơ bản đều là hạ vị Hoàng, nhưng hạ vị Hoàng vẫn phân ra cảnh giới cao thấp như trước, Thạch Hoàng, Vũ Hoàng là hai vị Vũ Hoàng thành Hoàng một thời gian dài, bọn họ mai danh ẩn tích rất ít đi ra ngoài tranh đoạt, đợi khi bọn họ đi ra, tu vi đã phi thường vững chắc, rất nhiều năm trước hai người đã từng cùng Thiên Long Hoàng đại chiến một trận, Thiên Long Hoàng không có chiếm được bất kỳ tiện nghi gì. Thạch Hoàng Vũ Hoàng đều thuộc về loại người thích tích lũy lâu dài sử dụng một lần, họ có đại tài nên trưởng thành có muộn cũng không sao, bọn họ từng ở Bát Hoang vực không có chút hào quang nào nhưng sau khi thành Hoàng họ lại lộ ra răng nanh sắc bén, mãi đến tận khi Thiên Đài bọn họ chính thức chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, chúng Hoàng Bát Hoang mới hiểu, Thạch Vũ song Hoàng đã có một ít sức lực, đã dám trực diện đối mặt với chư Hoàng Bát Hoang.
– Ngươi đang đe dọa Tề gia ta sao?
Thanh âm của Tề Hoàng trở lên lạnh giá, nếu Vũ Hoàng thật sự điên cuồng thì hắn vẫn có thể chém người Thiên Đài nhưng vô pháp ngăn cản Vũ Hoàng chém giết người Tề gia hắn.
– Tề Hoàng ngươi đang uy hiếp ta!
Vũ Hoàng lạnh nhạt đáp lại, con ngươi hai người va chạm với nhau, dường như lúc này bọn họ đang chiến đấu với nhau qua ánh mắt vậy.
– Thiên Đài, được lắm, rất tốt!
Tề Hoàng chậm rãi xoay người ngông cuồng cười lớn một tiếng, tiếng cười của hắn có chút kiêng kỵ nhưng vẫn tỏ ra không có để Thiên Đài ở trong mắt.
– Hừ!
Tư Không Vũ Hoàng cùng Thiên Long Hoàng lần lượt trở lại chỗ mình, họ không có động đến Mộng Tình nữa, điều này làm Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng lại có một nỗi nghẹn uất khó mà nói ra, có lẽ bởi vì Tề Hoàng ngông cuồng chèn ép hắn đủ đường mà hắn không làm gì được.
– Chư Hoàng nơi đây đều là hạ vị Hoàng, mà Tề gia là thế gia Vũ Hoàng nên rất có khả năng có trung vị Hoàng tồn tại.
Mộc Trần quay về phía Lâm Phong truyền âm nói ra khiến thần sắc Lâm Phong run lên, chẳng trách Tề Hoàng lại ngông cuồng như thế, bọn hắn dĩ nhiên có trung vị Hoàng tồn tại.
– Thạch Hoàng vẫn không xuất hiện, lẽ nào người đi tìm con đường lên trung vị Hoàng?
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, Bát Hoang vực đại đa số Vũ Hoàng đều là hạ vị Hoàng nên nếu như có thể đản sinh ra một cường giả trung vị Hoàng, thế lực đó sẽ có tiếng nói, nhưng muốn trở thành trung vị Hoàng nói nghe thì dễ còn làm rất khó, lần này Vận Mệnh thành đột nhiên mở ra bởi vì thời đại này của bọn hắn là thời đại yêu nghiệt xuất hiện lớp lớp, có rất nhiều người được tiên đoán có thể sẽ trở thành trung vị Vũ Hoàng, thậm chí thượng vị Vũ Hoàng thế nhưng đây chỉ là dự đoán mà thôi, Vận Mệnh vẫn sẽ chảy xuôi như trước trên đường trưởng thành sẽ có rất nhiều yêu nghiệt bị chết trẻ, bị xoá bỏ, họ không thể trưởng thành đến bước cuối cùng, lời tiên đoán chỉ là dựa vào thiên phú của bọn hắn mà thôi, nó không có nghĩa là bọn họ có thể trưởng thành đến bước đi cuối cùng kia.
– Nhưng những lão yêu quái trung vị Vũ Hoàng kia xưa nay đều không xuất thế, thậm chí có rất ít người biết bọn họ còn tồn tại hay không, những thế lực có thể cùng trung vị Vũ Hoàng chống lại đại khái cũng chỉ có lão Hoàng chủ của Bất Tử Thiên Cung, Bằng Hoàng Yêu Thần Điện, lão Hoàng chủ Bất Tử Thiên Cung là trung vị Vũ Hoàng nên chống lại trung vị Vũ Hoàng khác rất bình thường còn Bằng Hoàng thì lại dựa vào thiên phú của mình nên cũng có thể cùng trung vị Vũ Hoàng chống lại một, hai.
Mộc Trần lại nói thêm một câu nữa, Lâm Phong nghe xong gật đầu, chẳng trách đại nạn của lão Hoàng chủ sắp đến rồi nhưng vẫn không có người nào dám động đến Bất Tử Thiên Cung, lão Hoàng chủ là trung vị Hoàng nhưng đáng tiếc hậu bối của hắn chưa từng xuất hiện một nhân vật nào có thể nối nghiệp lão Hoàng chủ, bằng không Bất Tử Thiên Cung có thể một gia tộc Vũ Hoàng rồi. Lúc này Vũ Hoàng Thiên Đài đã dẫn theo Mộng Tình trở về, Lâm Phong muốn bước lên ôm lấy Mộng Tình nhưng mà nghĩ đến thân phận của chính mình thì hắn lại cứng rắn đem bước chân của mình ngừng lại, hắn thấy Mộng Tình quay về phá hắn nhu hòa nở một nụ cười, nàng truyền âm nói với hắn:
– Lâm Phong, ta không có chuyện gì đâu!
– Chúng Hoàng ước hẹn ư, sau này người của Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, ta thấy một tên sẽ giết một tên!
Trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra sát ý vô cùng mãnh liệt, hắn ngửa đầu nhìn về phía Tề gia mở miệng nói ra:
– Sau khi trọng tài nói bắt đầu chúng ta vẫn có một giây thời gian suy nghĩ, có lần giáo huấn này nên chúng ta không thể để chuyện như vừa nãy xảy ra nữa, trong một giây cuối cùng bước ra là được.
Mộc Trần nghe thấy Lâm Phong nói xong, lập tức xoay người về phía sau nhìn mọi người căn dặn:
– Hắn nói không sai, qua lần giáo huấn này mọi người phải rút lấy linh nghiệm cho mình.
– Vâng.
Tất cả mọi người đều lập tức gật đầu, trong ánh mắt họ lộ ra hàn mang, tất cả chuyện vừa mới phát sinh trên người Mộng Tình cùng với những màn giết chóc tàn nhẫn trước đó khiến bọn họ hiểu ước hẹn của chúng Hoàng là sự kiện vô cùng tàn khốc, họ sẽ chém hết người của Tề gia.
– Được rồi, vòng kế tiếp ai xuất chiến!
Mộc Trần nhìn về phía đoàn sau mình người hỏi, hắn muốn bắt đầu chuẩn bị chiến đấu. Lâm Phong đi tới bên người Mộng Tình, hắn hơi dựa vào thân thể của nàng, trên mặt Mộng Tình lộ ra một tia thần sắc ấm áp vì nàng cảm thấy Lâm Phong vẫn quan tâm nàng nhất, nàng biết vừa nãy nàng gặp phải nguy hiểm Lâm Phong nhất định sẽ bị doạ sợ.
– Đừng suy nghĩ nhiều, sớm muộn sẽ có một ngày ngươi trở thành Vũ Hoàng!
Mộng Tình hơi đụng vào cánh tay Lâm Phong truyền âm nói, Lâm Phong gật đầu, trong con ngươi lộ ra thần sắc cứng cỏi, hắn nhất định sẽ thành Hoàng, lúc đó hắn tất diệt Tề gia, Thiên Long Thần Bảo và Tư Không gia ! Lần này Vấn gia cùng Lục Dục Tiên Cung đều giúp hắn nên sau này có cơ hội hắn nhất định sẽ kết giao, Thiên Ma điện hắn cũng sẽ nhớ tới. Mấy vòng chiến đấu sau đó Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo đều vây quét Thiên Đài như trước, Tư Không gia và Vấn gia cũng có va chạm, thế cuộc trước sau như một nhưng Tề gia và Thiên Long Thần Bảo cũng không thể làm như vừa nãy nữa, liên tục tám trận chiến đều điều động nhân vật Tôn Chủ nên Tôn Chủ của bọn họ đã dần dần tiêu hao hết. Ánh mắt Lâm Phong vẫn nhìn chằm chằm về phía Tề gia, trong con ngươi có hàn mang lấp loé:
– Người Tề gia biết ta không nhiều, thế nhưng Tề Thiên Húc, Tề Thiên Thánh và Tề Kiều Kiều ta lại biết, lần này ta muốn tuyệt diệt Tề gia tam anh.
Lần này mục tiêu của Lâm Phong đã không giống lúc trước nữa, hắn muốn trước tiên tru diệt Tề Thiên Húc vì Tề Thiên Húc và Tề Thiên Thánh là anh em ruột, hai người này mới chân chính là dòng dõi đích tôn của Vũ Hoàng Tề gia. Thời điểm trận chiến thứ ba mươi hai diễn ra thì tình hình đã trở lên vô cùng khốc liệt rồi, mỗi một vòng qua đi đều có người chết, giờ khắc này tất cả mọi người đều đã đốt lên ngọn lửa chiến đấu trong mình, những thế lực Vũ Hoàng có ân oán với nhau đều thực hiện một phương thức chiến đấu đó là ngươi giết người của ta, ta sẽ lại giết bằng được người của ngươi, dần dần giết chóc cũng bắt đầu được khơi mào, phía dưới Thông Thiên Chiến lại có thêm rất nhiều hài cốt, chủ nhân những bộ hài cốt này đều là nhân vật thiên tài.
– Trận chiến này ta đi!
Một vị cường giả Thiên Đài quay về phía Mộc Trần mở miệng nói, Mộc Trần khẽ gật đầu, khi trọng tài hô lên hai chữ bắt đầu, bóng người từ các trận doanh cũng lần lượt bay ra, người kia đợi đến một tức cuối cùng định bước ra thì hắn đột nhiên thấy một đạo cuồng phong thổi qua mình, có người tranh với hắn.
– Mộc Phong!
Thần sắc mọi người Thiên Đài hơi ngưng lại vì họ thấy Mộc Phong giành xuất chiến với người kia, hắn bay thẳng đến sàn chiến đấu, ma khí cuộn cuộn không ngừng quay cuồng quanh thân hắn.
– Không ổn rồi!
Người Tề gia nhìn thấy Lâm Phong đột nhiên xuất chiến, thần sắc không khỏi ngưng lại, Tề Thiên Húc trong một nửa tức thời gian cuối cùng xuất chiến nhưng Mộc Phong lại chọn lúc thời gian sắp hết mới đi ra ngoài, hắn muốn giết Tề Thiên Húc sao?
– Vừa bắt đầu thì lập tức xuống sàn chiến đấu!
Tề Thiên Hành rống một tiếng với Tề Thiên Húc, điều này làm sắc mặt Tề Thiên Húc khó coi đến cực điểm, hắn tốt xấu gì cũng là nhân vật trong thập đại yêu nghiệt đời trước mà bây giờ trước mặt một hậu bối lại bảo hắn ảo não lăn xuống sàn đấu?
– Không… Tề Thiên Húc đứng trên chiến đài, nhìn ma ý trùng thiên trên người Lâm Phong nói ra, trong con ngươi của hắn lộ ra vẻ không cam lòng nồng đậm.
– Bắt đầu!
Trọng tài vừa dứt tiếng, ánh mắt Lâm Phong lại đột nhiên hướng về phía cường giả Tôn Vũ tầng năm của Thiên Long Thần Bảo nhìn tới, toàn bộ ma ý hội tụ trong con ngươi của hắn, sát khí kinh khủng được bộc phát.
– Lời nguyền tử vong, giết!
Lâm Phong giận dữ gầm lên một tiếng, ma đạo ý chí cùng sức mạnh nguyền rủa đồng thời giáng lâm khiến thần sắc người kia rung động kịch liệt, tử khí lan tràn sức sống của hắn bị tước đoạt.
– Đi chết đi!
Lâm Phong lại hét lên một tiếng, sức mạnh nguyền rủa được gia trì thêm sức mạnh bất hủ lao đến chỗ cường giả Thiên Long Thần Bảo, còn thân thể Lâm Phong lại nhằm bề phía Tề Thiên Húc.
– Ầm Ầm!
Vị cường giả Thiên Long Thần Bảo ngã vật xuống sàn chiến đấu, từ lúc hắn bước lên sàn chiến đấu đến lúc hắn chết đi, hắn vẫn chưa kịp làm gì, lúc này cả người hắn tràn ngập khí tức tử vong, chết đến mức không thể chết thêm!
– Ta không cam lòng!
Tề Thiên Húc nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lập tức hướng về phía bên dưới sàn chiến đấu lao đi.
– Tề Thiên Húc!
Lâm Phong gầm lên một tiếng khiến Tề Thiên Húc quay lại nhìn, hắn nhìn thấy một đôi mắt tràn đầy ma ý lạnh lẽo, trong nháy mắt đó hắn như bị trầm luân vây hãm bên trong ánh mắt đó, ma ý xuyên qua phòng ngự tiến vào trong đầu của hắn.
– Lời nguyền tử vong!
Lực lượng nguyền rủa lại lan tràn, tốc độ Lâm Phong càng lúc càng nhanh, chỉ trong nháy mắt hắn đã giáng lâm trước người Tề Thiên Húc, ma ý ngập trời hướng về phía Tề Thiên Húc ép tới khiến Tề Thiên Húc cảm thấy nghẹt thở.
– Không!
Tề Thiên Húc điên cuồng hét lên, chân đạp hư không bộ muốn rời khỏi nơi đây.
– Hư không yêu thuật!
Sức mạnh hư không đem thân thể của hắn bao phủ lại nhưng ma ý cũng lập tức ép đến đến trước mắt hắn, Tề Thiên Húc ngơ ngác xoay người lại, hắn nhìn thấy thân thể Lâm Phong lúc này giống như biến thành khổng lồ, một đôi ma thủ đáng sợ tóm hắn lại.
Chương 1393: Đồng minh
Trước đây Lâm Phong sử dụng hư không yêu thuật làm lực lượng hư không bao phủ chính mình sau đó mới lao tấn công địch nhân, nhưng giờ hắn lại dựa vào sức mạnh không gian để sử dụng hư không yêu thuật, nên vận dụng ngày càng tốt hơn, trong một ý nghĩ hắn dường như đã bao phủ Tề Thiên Húc lại, cái này cùng với “Chỉ xích thiên nhai” tuy khác nhau nhưng lại có công dụng tuyệt diệu, Tề Thiên Húc sao chạy trốn được, đợi đến khi Tề Thiên Húc định trốn muốn phá tan hư không,hắn đã bị Lâm Phong trói lại rồi.
– Như thế nào mà tên kia và Mộng Tình lại sử dụng thủ đoạn giống nhau vậy?
Trong ánh mắt mọi người lóe lên dị sắc, trong đó có mấy người thậm chí có cảm giác loại thủ đoạn này giống như đã từng được sử dụng, nhưng khi nghĩ đến việc đây là một loại thần thông hư không, họ lại thôi không hoài nghi nữa, bởi vì rất nhiều người có thể chưởng khống sức mạnh của không gian, họ đều có thể sử dụng thần thông như vậy, Mộc Phong giết Tề Thiên Húc so với loại thủ đoạn thần thông kia càng hấp dẫn sự chú ý của bọn họ hơn. Lúc này tử khí trên người Tề Thiên Húc lan tràn rất nhanh, cả người hắn giống như bị tro nguội bao trùm vậy, trên mặt hắn không có bất kỳ chút huyết sắc gì, trong lòng hắn hiện lên vẻ tuyệt vọng, cái gì gọi không đỡ nổi một đòn, giờ phút này hắn ở trước mặt Lâm Phong tựa hồ như đã xác minh được câu nói ấy, hắn không thể tin mình tự xưng thực lực mạnh mẽ nhưng bây giờ lại yếu đuối như vậy.
– Do Tề Thiên Húc quá yếu, hay Mộc Phong quá mức cường thế?
Thần sắc mọi người hơi rung động, một trong thập đại yêu nghiệt, lão đại Tề gia tam anh lại như vậy sao? Tề gia tam anh, Tề Thiên Thánh bị Lâm Phong chém rớt, Tề Kiều Kiều bị Lâm Phong bắt đi vì cái tội điếc không sợ súng, bây giờ Tề Thiên Húc cũng sắp chết, Tề gia tam anh hoàn toàn bị diệt. Lâm Phong ném thân thể Tề Thiên Húc lên trên không trung sau đó dùng chân đạp mạnh xuống, hắn ngửa đầu lên con ngươi đen nhánh nhìn về phía Tề Thiên Phong, thời khắc này sắc mặt đám người Tề gia khó coi đến cực hạn, họ nhìn chòng chọc vào Lâm Phong và thân thể Tề Thiên Húc.
– Chết!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, lực lượng không gian xé rách một cánh tay Tề Thiên Húc, tiếng kêu thê thảm truyền ra, máu me đầm đìa văng khắp nơi.
– Chém!
Lâm Phong lại hét lên, một cánh tay khác của Tề Thiên Húc trong hư không bị xé rách ra, mưa máu tung bay trong không trung.
– Ngươi muốn chết!
Tề Thiên Phong giận dữ gầm lên một tiếng, hắn hận không thể lập tức chém Lâm Phong thành muôn mảnh bởi vì hắn bị quy tắc của chúng Hoàng ước hẹn ràng buộc, bọn họ không thể trực tiếp xuất thủ cứu người, Vũ Hoàng Thiên Đài cứu người bởi vì lúc đó Mộng Tình đã rơi xuống đất và bị đào thải, còn Tề Thiên Húc không có cơ hội rơi xuống đất, hắn ddax bị tóm lấy, bị hành hạ đến chết, giống như vừa rồi bọn họ hành hạ người Thiên Đài vậy.
– Ta muốn chết?
Nữ nhân ta coi trọng mà các ngươi cũng dám động, ta xin thề sau này chiến đấu Tề gia tốt nhất không nên gặp ta, bằng không thấy một tên ta hành hạ đến chết một tên! Ma khí như gió lốc lao lên giống như có hư ảnh Ma Vương ẩn hiện vậy, con ngươi đen kịt của Lâm Phong lại bắn ra một tia sắc bén.
– Chém!
– A.
.. Giết ta đi! Tề Thiên Húc rít gào thê thảm, trên người hắn xuất hiện một đạo vết thương vô cùng kinh khủng, máu me chảy ra đầm đìa, tử khí không ngừng ăn mòn thân thể hắn như trước.
– Giết ta đi, giết đi, A…a giết!
Tề Thiên Húc cũng trở lên điên cuồng, hắn không tiếp tục sợ hãi cái chết nữa, tiếp tục như vậy cũng không thể sống, như vậy không bằng chết sớm hơn một chút cho quên đi.
– Muốn chết ư, ta sẽ tác thành cho ngươi.
Con ngươi Lâm Phong trở lên băng lãnh, trong ánh mắt không có bất kỳ một chút tình cảm nào, giết người Tề gia hắn không có nửa điểm cảm thấy áy náy huống chi tên Tề Thiên Húc, hắn là người đã từng muốn tiêu diệt cả gia đình Lâm Phong.
– Xì, xì… Lúc này không gian dường như có ngàn vạn lưỡi dao sắc bén đang chém lên thân thể Tề Thiên Húc, bàn tay Lâm Phong buông ra chân hắn đạp lên người Tề Thiên Húc, thân thể Tề Thiên Húc bay veef phía Tề Thiên Phong, máu tươi không ngừng bay tung toé trong không trung.
– Chết đi!
Lâm Phong gầm lên một tiếng, Tề Thiên Húc chết không thể chết hơn, tên kia giống như bị ngàn đao bầm thây, chết vô cùng thê thảm.
– Điên cuồng, Mộc Phong điên quá mà, tương lai hắn nhất định trở thành Ma Đầu, nhất định sẽ thành một tên Ma vương vô cùng đáng sợ, Tề gia không tha cho hắn!
Mọi người cảm thấy kinh ngạc, cho dù Vũ Hoàng nhìn thấy cũng cảm thấy hoảng sợ, nếu thiên phú Lâm Phong kém cỏi thì hắn có điên cuồng hơn nữa bọn họ cũng sẽ xem thường, nhưng thiên phú tên ma tu này lại cực mạnh nên sau này hắn rất có thể trở thành Ma Đầu chân chính, vô pháp vô thiên không có cái gì để bận tâm, hắn muốn làm cái gì thì làm cái đó, như vậy mới đáng sợ, một khi trở thành Vũ Hoàng Ma Đạo mà có người dám động đến người đàn bà của hắn, rất có thể hắn sẽ giết chóc cả thiên hạ.
– Nếu như không có việc gì cần, không nên đắc tội tên ma tu này!
Rất nhiều người không có thù hận với Thiên Đài thầm nghĩ, khi thiên phú một người cường đại đến mức độ nhất định, họ có thể khiến những người đối đầu sinh ra lòng kiêng kỵ, Lâm Phong biểu hiện ra sức chiến đấu quá kinh khủng, nếu như hắn không chết, sớm muộn gì hắn cũng thành Hoàng, đến thời điểm đó e sợ hắn không phải Vũ Hoàng bình thường nữa, bởi vậy không có việc gì cần thiết, không nên cùng Lâm Phong trở mặt, đương nhiên chuyện này đối với Tề gia, Thiên Long Thần Bảo và mấy thế lực có ân oán với Lâm Phong thì lại khác, chỉ sợ bọn họ sẽ phải mau chóng diệt Lâm Phong để trừ hậu hoạ về sau. Giết Tề Thiên Húc xong ánh mắt Lâm Phong lại hướng về phía Tề Thiên Phong, trong con ngươi đen nhánh lộ ra bá ý coi thường thiên địa, ai động đến nữ nhân của hắn, hắn đều muốn tru diệt, chỉ cần Tề gia gặp phải hắn, hắn sẽ hành hạ đến chết từng người một.
– Hô… Tề Thiên Hành nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, sát ý lạnh lẽo đến tận xương tuỷ bộc phát ra, hiện tại hắn rất muốn ra tay giết chết Lâm Phong.
– Ngươi sẽ chết thảm hơn Tề Thiên Húc rất nhiều!
Tề Thiên Hành phun ra một đạo thanh âm băng hàn.
– Ta rất chờ mong sau này gặp được người Tề gia các ngươi, thấy một tên ta sẽ giết một tên!
Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra vẻ khát máu đáng sợ, thân hình hắn lấp loé hướng về phía chiến đài mà đi, hắn giết người của Thiên Long Thần Bảo và chém Tề Thiên Húc thời gian cũng không dài nên chiến đấu trên chiến đài vẫn diễn ra như trước. Nhìn thấy người Vấn gia và Tư Không gia đang đại chiến, bước chân Lâm Phong cũng hướng về phía song phương mà đi. Cường giả Vấn gia và Tư Không gia đều có tu vi Tôn Vũ tầng năm đỉnh phong nhưng khi thấy Lâm Phong lại gần, thần sắc cường giả Tư Không trở lên cứng ngắc, hắn biết tên ma tu kia nhất định sẽ xuất thủ với mình, Tư Không Vũ Hoàng đứng về phía Tề Hoàng áp bức nữ nhân hắn yêu thích.
– Chạy đi đâu!
Song quyền Lâm Phong đánh ra, Sát Lục Ma Quyền xuyên thủng đất trời, dường như cả không gian cũng bị dung nhập vào trong đó.
– Cút ngay!
Cường giả Tư Không gia trở tay tung ra một chưởng khiến hư không nổ tung, nhưng hắn nhìn thấy Lâm Phong đã nhanh chân bước ra, từng quyền từng quyền không ngừng được hắn đánh ra giống như chồng chất uy lực từng quyền vậy.
– Ầm!
Ngực cường giả Tư Không gia rốt cục cũng bị xuyên thủng, trên mặt hắn lộ ra vẻ tuyệt vọng, hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.
– Tư Không gia sẽ không bỏ qua cho ngươi!
.
– Thêm một gia tộc nữa cũng không nhiều!
Lâm Phong lạnh lùng nói sau đó lại đấm ra một quyền đánh nổ đầu đối phương! Ánh mắt Lâm Phong nhìn qua cường giả Tư Không gia trên sơn phong, hắn lạnh lùng nói:
– Do các ngươi tự đổi lấy!
Hiển nhiên Lâm Phong làm ra chuyện này bởi vì Tư Không Vũ Hoàng đứng về phía Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng áp bức muốn giết Mộng Tình. Sau đó Lâm Phong lại nhìn về qua Vấn gia nói.
– Đa tạ tiền bối vừa nãy ra tay cứu viện, Tề gia đã cùng Tư Không gia liên thủ đối phó Vấn gia, Tề gia lại cùng Thiên Long Thần Bảo liên thủ đối phó Thiên Đài, vậy tại saoVấn gia không cùng Thiên Đài liên thủ ngăn địch!
Thiên Đài và Tề gia, Thiên Long Thần Bảo đã rơi vào tình trạng không chết không thôi, Tề gia và Tư Không gia có quan hệ đồng minh chẳng khác gì kéo Tư Không gia vào phía đối lập Thiên Đài, Thiên Đài tuyệt đối nằm ở thế yếu nên họ cần phải có minh hữu, Vấn gia là một lựa chọn rất tốt, bởi vì Vấn gia và Thiên Đài có cục diện khá tương đồng.
– Vũ Hoàng nghĩ như thế nào?
Vấn Hoàng cười nhạt nhìn về phía Thiên Đài hỏi.
– Nếu Vấn Hoàng gật đầu, Thiên Đài nguyện cùng Vấn gia sóng vai.
Vũ Hoàng mỉm cười nói rằng:
– Tuy Tề gia và Tư Không gia có khả năng nhiều hơn một Hoàng nhưng Thiên Đài ta làm sao chỉ dừng lại ở một Hoàng, Thạch Hoàng vẫn còn ở Thiên Đài nên Thiên Đài ta cũng chưa từng để Thiên Long Thần Bảo vào trong mắt, một cái thế lực do phế vật mấy ngàn năm trước dẫn dắt cũng chỉ có thế mà thôi, Thạch Hoàng sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua hắn, mặt khác Thiên Đài ta mấy chục năm sau chắc chắn sẽ có thêm mấy vị Vũ Hoàng!
Trong thanh âm Vũ Hoàng lộ ra sự tự tin mạnh mẽ, bây giờ Thiên Đài nằm thế yếu nhưng chỉ cần cho Thiên Đài thời gian mấy chục năm hoặc ngắn hơn, Thiên Đài chắc chắn sẽ quật khởi Điều này làm cho mọi người khẽ run lên, đặc biệt là những Vũ Hoàng của các thế lực kia. Vũ Hoàng tự tin như thế lẽ nào Thạch Hoàng thật sự có đột phá quan trọng? Nếu Thạch Hoàng có thể trong thời gian ngắn như vậy đặt chân lên trung vị Vũ Hoàng, Thiên Đài thật sự sẽ quật khởi.
– Ha ha, được, ta cũng rất chờ mong tương lai Thiên Đài vùng lên, Vấn gia ta nguyện cùng Thiên Đài liên thủ!
Vũ Hoàng Vấn gia cười nói khiến sắc mặt Tề Hoàng và Thiên Long Hoàng vô cùng khó coi, đặc biệt là Thiên Long Hoàng và người Thiên Long Thần Bảo càng thêm khó coi, Vũ Hoàng vậy mà dám ngay trước mặt chúng Hoàng Bát Hoang nhục nhã Thiên Long Hoàng! Thiên Long Hoàng là người đại biểu cho Thiên Long Thần Bảo, đại diện cho một thế lực Vũ Hoàng, nhục nhã Thiên Long Hoàng tương đương với việc nhục nhã toàn bộ Thiên Long Thần Bảo. Giờ khắc này ánh mắt Lâm Phong chậm rãi nhìn về phía vị trí Thiên Ma điện, nhìn về phía Thiên Ma Hoàng.
– Nếu Thiên Ma điện nguyện ý đứng về phía bên này, ngày khác ta thành Ma vương tất sẽ nhớ đến ân tình của Thiên Ma điện hôm nay!
Thanh âm của Lâm Phong rất bình thản nhưng nó lại khiến ánh mắt mọi người ngưng lại, Lâm Phong dĩ nhiên muốn kéo Thiên Ma Điện về phía Thiên Đài và Vấn gia. Thiên Ma Hoàng cũng khá kinh ngạc, hắn nhìn Lâm Phong nhưng chưa có lập tức trả lời, ngạn ngữ có câu thêu hoa trên gấm, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nếu như ngày khác Lâm Phong thành Ma Vương lại khác. Bây giờ hắn như trợ giúp Lâm Phong một chút sức lực ngày sau lại khác, Lâm Phong chắc chắn sẽ nhớ kỹ ân này.
– Có thể mượn cổ kinh của ngươi nhìn qua một chút hay không!
Thiên Ma Hoàng trầm ngâm trong chốc lát sau đó nói ra, hắn biết Lâm Phong tu luyện ma kinh không tầm thường chút nào nên muốn nhìn một chút.
– Ngày khác ta thành Hoàng ta nhất định dâng ma kinh ta tu luyện lên, tuyệt đối không để tiền bối thất vọng!
Lâm Phong bình tĩnh ứng xử, sẽ có một ngày hắn thành Hoàng nên hắn không để ý đến một bộ ma kinh, đưa cho Thiên Ma điện thì lại làm sao!
– Được, Thiên Ma điện ta từ đây cùng Vấn gia, Thiên Đài, làm đồng minh!
Thiên Ma Hoàng cười nói, điều này khiến sắc mặt Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng càng thêm khó coi!
Chương 1394: Lại một vòng nữa kết thúc
Vấn gia, Thiên Đài, Thiên Ma điện, ba cỗ thế lực này đều là thế lực Vũ Hoàng, họ hoàn toàn có thể cùng Tề gia, Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo chống lại!
Mọi người hiển nhiên không có dự liệu được tên Mộc Phong này lại có thể lôi kéo được tam đại Vũ Hoàng hình thành đồng minh, cứ như vậy Thiên Đài và Vấn gia sẽ không đến nỗi bị động. Trong bất kỳ địa phương nào đều không thiếu được tranh đấu, cho dù cái ước hẹn này của chúng Hoàng cũng vậy, kì thực đây chỉ là những thế lực Vũ Hoàng đánh cờ mà thôi, họ muốn xem ai có thể cười đến cuối cùng.
Cục diện bây giờ, Tề gia, Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo đang nhìn chằm chằm vào Lâm Phong trên chiến đài, họ không nghĩ tới một tên ma tu Tôn Vũ tầng hai lại có thể thay đổi toàn bộ thế cuộc, Lâm Phong lôi kéo Thiên Ma Điện vào liên minh của Vấn gia và Vũ Hoàng nên bọn họ chắc chắn sẽ rất cao hứng, bởi vì thế lực của bọn họ sẽ cường thịnh hơn một phần, đám người Tề gia cũng không chiếm được tiện nghi gì nữa.
Nhưng người được lợi cuối cùng vẫn là Thiên Đài, Tề gia và Thiên Long Thần Bảo chèn ép Thiên Đài tất cả mọi người đều thấy rõ, bọn người kia quá ác độc nếu nắm được cơ hội, tất hành hạ người Thiên Đài đến chết, nếu tiếp tục như vậy, toàn bộ người Thiên Đài sẽ bị hành hạ đến chết, bây giờ Lâm Phong đã đem hai phe thế lực khác cùng Thiên Đài liên thủ với nhau nên loại cục diện kia sẽ không xuất hiện nữa.
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía các thế lực khác, đại nạn của lão Hoàng chủ Bất Tử Thiên Cung sắp tới nên bây giờ Quân Mạc Tích đã rất đau đầu rồi, hắn không thể kéo Bất Tử Thiên Cung kéo vào được, nếu không hắn sẽ làm Quân Mạc Tích rơi vào thế vô cùng nguy hiểm, Hoa Quả Sơn của Viên Phi cũng vậy, giờ Hoa Quả Sơn đang chuẩn bị đối kháng với Yêu Hoàng Điện, và thế lực của Bằng Hoàng nên không thể ra tay giúp hắn được. Lục Dục Tiên Cung, Lục Dục Vũ Hoàng đã trợ giúp hắn một lần nên hắn không có lý do gì lại yêu cầu người ta vì hắn làm cái gì nữa, dù sao Y Nhân Lệ cũng chỉ là thánh nữ Lục Dục Tiên Cung, nàng không phải nữ hoàng,
Thiên Ma điện hắn có thể dùng ma đạo cổ kinh đi đổi nhưng Lục Dục Tiên Cung hắn lấy cái gì cùng người ta giao dịch đây. Lâm Phong lấy cổ kinh làm điều kiện để Thiên Ma Điện gia nhập khối đồng minh này kì thực sau lưng còn ẩn giấu một vài thứ, hắn nói ngày hắn thành Hoàng mới mang ma kinh ra có nghĩa trước khi hắn thành Hoàng, Thiên Ma Hoàng phải bảo đảm hắn không chết mới được, hắn chết rồi thì ước định này tự nhiên vô hiệu, chuyện này đối với hắn mới là có lợi nhất vì dù sao hắn còn phải ở lại Bát Hoang rất lâu, hắn không thể không đề phòng Tề Hoàng, Thiên Long Hoàng.
– Nhân huynh có thể hiệp lực không!
Ánh mắt Tề Hoàng hướng về phía Nhân Dục Thiên Đường hỏi, Vũ Hoàng của Lục Dục Thiên Đường nhìn về phía Tề Hoàng cười nói:
– Ta không tham gia vào vũng nước đục này được!
Thế cục này đã đủ rối loạn, sáu đại thế lực Vũ Hoàng rất có thể sẽ nhen nhóm đại chiến kinh khủng, Thiên Ma Hoàng vì cổ kinh mà tham gia còn hắn thì không có đạt được cái gì nên hắn không muốn gia nhập vào, hắn thậm chí còn chuẩn bị dặn nhười của mình không nên động vào người của Thiên Đài và Lâm Phong, hiện tại những thế lực này đã đủ hỗn loạn rồi nên bọn hắn chỉ hơi bất cẩn một chút sẽ bị lôi kéo vào. Huống hồ hắn cũng không thể không bận tâm Thiên Đài, đúng như Vũ Hoàng từng nói, Thiên Đài không chỉ có một vị Vũ Hoàng mà họ còn có Thạch Hoàng nữa, tương lai Thiên Đài sẽ còn sinh ra tân hoàng, đây là một thế lực Vũ Hoàng rất có tiềm lực phát triển. Tề Hoàng gật đầu cười, nhưng trong lòng lại phi thường không thích, Vũ Hoàng Nhân Dục Thiên Đường từ chối hắn hiển nhiên là vì không muốn tham dự vào cục diện trước mắt, những thế lực khác phỏng chừng cũng sẽ không tham dự vào bên trong, bọn họ sẽ ở một bên quan sát xem cuộc vui, ngồi làm ngư ông đắc lợi. Lúc này chiến đấu trên Thông Thiên Chiến Đài đã kết thúc, vòng này toàn bộ đệ tử của Thiên Long Thần Bảo, Tề gia, Tư Không gia đều bị Lâm Phong xoá bỏ, đệ tử Tề Thiên Húc của Tề gia bị Lâm Phong hành hạ đến chết, vòng này Lâm cho Tề gia ăn một cái bạt tai, hắn còn đồng thời thúc đẩy tam đại thế lực Vũ Hoàng kết thành đồng minh chống lại Tề gia, Tư Không gia và Thiên Long Thần Bảo nữa. Khi Lâm Phong trở lại vị trí của mình trên Thiên Đài, không ít người Thiên Đài nhìn Lâm Phong với ánh mắt khác, không thể không nói Lâm Phong vừa làm một sự tình phi thường có lợi với họ, mặc dù họ căm hận Lâm Phong đùa giỡn Mộng Tình cùng Thu Nguyệt Tâm nhưng sự thù hận đó đã hơi hơi giảm thiểu một chút, chỉ có sắc mặt tên thanh niên mắt tím kia ngày càng khó coi. Các trận chiến tiếp theo Vấn gia cùng Thiên Ma Điện cũng không có để Lâm Phong thất vọng, thời điểm bọn họ bước lên sàn chiến đấu đều trực tiếp cùng với người của Thiên Đài hội tụ lại một chỗ hình thành trận thế đối kháng đám người Tề gia, ba cỗ thế lực luôn có một phương xuất động một người hơi mạnh một chút, cứ như vậy chỉ cần hắn có thể hơi hơi chống lại sự công kích của đối phương một lát, hai người còn lại cũng có đủ thời gian từ bỏ chiến đấu, đối mặt với đối thủ quá mạnh mẽ, việc bỏ quyền thi đấu cũng không có gì đáng hổ thẹn, còn nếu như đối mặt với đối thủ chỉ mạnh mẽ hơn mình một chút thì họ có thể đem toàn lực chiến một trận, kích phát ra tiềm lực của chính mình, cho dù chiến bại thì họ vẫn có thể đạt được lợi ích như trước, thậm chí ở hoàn cảnh nguy hiểm nhất tiềm lực của họ còn có thể được kích phát ra, vượt qua cảnh giới. Trong nháy mắt, chiến đấu đã dần dần đến hồi kết thúc, ba trận chiến cuối cùng này Thiên Đài phái ra người không phải quá mạnh, còn Thiên Long Thần Bảo lại xuất hiện mấy tên quái vật, mấy tên này đều có khí tức Yêu Long ngập trời cực kỳ đáng sợ.
– Thiên Long Thần Bảo, tổng cộng có chín người tu luyện công pháp như thế, công pháp này là công pháp Thiên Long Hoàng tu luyện, chín người này toàn bộ đều thăng cấp, hơn nữa bọn họ đều nắm giữ chiến lực vượt cấp chiến đấu, các ngươi có chú ý tới không?
Sau khi Thiên Đài kết thúc trận chiến cuối cùng, Mộc Trần quay về phía mọi người hỏi.
– Chín người kia người có cảnh giới thấp nhất cũng là Tôn Vũ tầng bốn đỉnh phong, người mạnh nhất có tu vi Tôn Vũ tầng tám, thực lực rất doạ người!
Như Tà khẽ gật đầu, hắn đã nhìn thấy Thiên Long Thần Bảo có chín nhân vật như vậy, may mà chúng khá biết điều khi vòng thứ nhất chúng Hoàng ước hẹn chỉ len lén cướp đoạt chiến tích bách thắng mà, chỉ có một người trong đó từng xuất hiện trên chiến đài của Thiên Đài vì muốn giết Mộng Tình. Lâm Phong đương nhiên cũng chú ý tới chín người này, vòng thứ nhất có người muốn giết Mộng Tình!
– Chín người này chắc chắn là nhân vật trọng yếu do Thiên Long Hoàng bồi dưỡng ra, nếu như sau này trong chiến đấu gặp phải họ cảm thấy không địch lại, mọi người phải trực tiếp chịu thua, nếu như có thể chiến thắng, phải xoá bỏ chúng!
Thanh âm bình tĩnh của Mộc Trần vang lên nhưng trong giọng nói của hắn lại lộ ra một tia hàn ý, thế giới võ đạo vẫn không có chút nhân từ nào, đối mặt với kẻ địch chỉ có chém tận giết tuyệt mới không còn bị uy hiếp đến bản thân, nếu mặc kệ cho bọn họ trưởng thành thì đó chính là tàn nhẫn với chính mình.
– Đại sư huynh nói không sai, chín người này lòng dạ độc ác, các ngươi đều nhìn thấy thời điểm bọn họ giết người hung ác đến mức nào rồi phải không, không địch lại, tuyệt đối không được cậy mạnh, tính mạng quan trọng nhất, bảo vệ được tính mệnh thì trăm năm sau các ngươi vẫn có thể tham gia chúng Hoàng ước hẹn, khi đó các ngươi đã có thể tự mình chống đỡ một phương ngạo thị Bát Hoang rồi, có thể giết được đối phương thì giết, quyết không để lại mầm tai hoạ.
Hầu Thanh Lâm đồng dạng lạnh lùng nói ra, sát ý mãnh liệt từ trên người hắn điên cuồng bốc lên, hắn đã từng một mình xông vào Thiên Long Thần Bảo nên tâm chí cực kỳ cứng cỏi. Tất cả mọi người đều đồng loạt gật đầu, họ đem lời nhắc nhở của Mộc Trần và Hầu Thanh Lâm khắc ghi trong lòng, cho dù Mộc Trần không nói thì bọn họ cũng đều hiểu rõ nên làm như thế nào.
– Còn nữa, tên Tôn Vũ tầng sáu đỉnh phong kia chính là Vô Địch Tôn Chủ – đệ đệ Tề Thiên, Tề Thiên Hành, cũng là con út của Tề Hoàng, hắn rất lợi hại nên các ngươi phải cẩn thận.
Mộc Trần phân tích mấy nhân vật trọng điểm của đối phương cho mọi người, sau này chiến đấu nếu như gặp phải thì có thể rút lui hoặc chém giết địch tuỳ theo tình hình.
– Con trai Tề Hoàng!
Trong con ngươi Lâm Phong bắn ra một đạo hàn mang, xem ra hắn giết sai người rồi, chém Tề Thiên Húc có lẽ chưa khiến Tề Hoàng thương gân động cốt, nếu như hắn giết Tề Thiên thì may ra Tề Hoàng mới phát rồ được. Nhưng tên kia cũng không phải kẻ tầm thường, Tôn Vũ tầng sáu đỉnh phong lại từng bước vào bên trong thần điện nên hắn phi thường lợi hại, hơn nữa hắn là con trai Tề Hoàng nên huyết thống cùng vũ hồn khẳng định so với đệ tử phổ thông Tề gia lợi hại rất nhiều, Tề Thiên Húc trước mặt hắn chẳng đáng gì.
– Tề Thiên Hành và Tề Thiên, đều là con trai Tề Hoàng ư?
Lâm Phong nhìn Mộc Trần, Đại sư huynh tựa hồ biết không ít bí ẩn, còn hắn không biết gì.
– Nếu như giết Tề Thiên có khi nào Tề Hoàng sẽ phát rồ hay không, hắn có động thủ đối với chúng ta không?
Có người đột nhiên hỏi một tiếng.
– Sẽ không đâu, vừa nãy Vũ Hoàng cứu Mộng Tình do quy tắc cho phép, ước hẹn chúng Hoàng vẫn là chuyện có tính ràng buộc rất lớn, cho dù con trai Tề Hoàng bị chém, hắn cũng không dám làm cái gì, bằng không các khác Vũ Hoàng khác sẽ không ngồi im mặc kệ hắn làm xằng làm bậy.
Mộc Trần khẳng định.
– Nhưng các ngươi vẫn nên nhớ kỹ, thực lực bản thân mạnh mẽ mới là mục đích duy nhất, thực lực bản thân không mạnh, đi đâu cũng bị người khác áp bức, cần sư tôn bảo vệ, nếu có một ngày các ngươi đặt chân lên Vũ Hoàng, Bát Hoang rộng lớn hơn nữa cũng sẽ không có ai có thể động vào các ngươi, vì lẽ đó phải nhớ cho kỹ bất kể điều gì xảy ra, bất kể chiến đấu trong chúng Hoàng ước hẹn hay chiến đấu chỗ khác đều vì một cái mục tiêu, võ đạo!
Mộc Trần nhắc nhở mọi người, mọi người Thiên Đài trầm mặc gật đầu, Tề gia dám kiêu ngạo như thế vì ỷ vào việc Tề gia cường thịnh, sẽ có một ngày Thiên Đài bọn họ xuất hiện trung vị Vũ Hoàng, lúc đó bọn họ thậm chí có tới ba, bốn vị Vũ Hoàng, khi đó Tề gia trước mặt Thiên Đài sẽ hoàn toàn rơi vào thế ngược lại. Ánh mắt mọi người lần thứ hai tìm đến chỗ sàn chiến đấu, giờ khắc này trên chiến đài chỉ còn mười sáu người, điều này mang ý nghĩa đã có tám cổ thế lực không có người tham gia nữa, mười sáu cỗ thế lực còn lại cũng không còn nhiều người, vòng chiến đấu này rất nhanh sẽ kết thúc. Giờ khắc này người Thiên Đài hoàn toàn lấy tư thái quan sát để nhìn cụ diện, vòng chiến đấu này đã có hơn một ngàn người bị đào thải.
– Thập đại yêu nghiệt vẫn có vài nhân vật nổi lên!
Mộc Trần nhìn chiến đấu kết thúc, nói nhỏ một tiếng:
– Không Minh biểu hiện ra sức chiến đấu của cấp bậc Tôn Chủ, hơn nữa chiêu thức rất thành thạo điêu luyện cho nên hắn còn ẩn giấu thực lực, có mấy người thực lực cũng rất mạnh như Kim Sí Đại Bằng, Vấn Thiên Ca, Tư Không Hiểu, Phó Hắc.
Lâm Phong nghe được lời Mộc Trần nói, âm thầm gật đầu, Đại sư huynh có con mắt rất tinh tường, Kim Sí Điểu là chim thần nên thiên phú rất lợi hại, Không Minh bước vào thần điện tầng tám, Vấn Thiên Ca cùng Tư Không Hiểu cũng tiến nhập thần điện tầng bảy, không biết sau đó bọn họ có tiến vào tầng tám hay không, Phó Hắc xấu bụng nên rất yêu thích bẫy người!
– Không biết có mấy người có thể cùng mấy vị thập đại yêu nghiệt đời trước chống lại!
Mộc Trần bổ sung một tiếng khiến rất nhiều người Thiên Đài cảm thấy tò mò, thập đại yêu nghiệt đời trước ngoại trừ mấy người không thể tham dự và mấy người đã tử vong, số còn lại đều tham gia ước hẹn của chúng Hoàng, không phải Thiên Đài bọn họ cũng có sao! Sau này va chạm càng ngày càng kịch liệt hơn nên người còn lại đều là những người rất mạnh!
Chương 1395: Điểm tướng chiến, quy tắc tàn khốc
Chúng Hoàng ước hẹn chưa từng có quy tắc cố định nào, quy tắc do người định nên chỉ cần chúng Hoàng đồng ý nó có thể thay đổi, lần này Tề Hoàng lập ra quy tắc.
Vòng thứ hai kết thúc, Tề Hoàng nhìn thấy còn sót lại bảy, tám trăm người mạnh nhất, con mắt hắn dần dần trở lên sắc bén, vòng thứ hai qua đi khiến rất nhiều thế lực đốt lên chiến hỏa, Tề gia, Tư Không gia, Thiên Long Thần Bảo cùng Thiên Đài, Vấn gia, Thiên Ma Điện đã rơi vào thế đối lập, từ giờ trở đi sẽ chỉ có gió tanh mưa máu giữa hai bên.
– Nếu đệ tử chư Hoàng càng đánh càng hăng, hơn nữa còn chưa hết hứng, chúng ta sẽ tiến tới phần kích thích hơn!
Tề Hoàng mọi người nhìn chung quanh nói. Chúng Hoàng có thể cảm nhận được sự điên cuồng từ trong đôi mắt Tề Hoàng, hắn muốn lộ ra sự uy nghiêm thuộc về Tề gia hắn.
– Nói thẳng quy tắc đi!
Vấn Hoàng lạnh lùng nói một tiếng, nếu nói ai thống hận Tề Hoàng nhất thì đó là Vũ Hoàng Vấn gia, trên đường từ Tuyết Nguyệt quốc trở về, Tề Hoàng và Tư Không Hoàng đã liên thủ chặn giết Vấn Hoàng, việc này Vấn Hoàng há coi như không, hắn vẫn ghi vào trong lòng, bởi vậy khi Vũ Hoàng đưa ra lời mời liên thủ, hắn hắn rất thoải mái đáp ứng, vì hắn cũng cần mượn sức mạnh Thiên Đài chống lại hai thế lực kia.
– Điểm tướng chiến!
Tề Hoàng nhìn mọi người lạnh lùng nói.Chi Kiếp – Nhất Kiếp – Vạn Kiếp …Một quyển Đạo Nguyên Chân Giải, giấu giếm đại đạo huyền cơ, một thuật thôi diễn vạn pháp, ba ngàn đại đạo tại ngực…. Thỉnh chư vị nghé thăm…!
– Đến vòng này, người có tu vi Tôn giả cấp thấp rất ít, tuy có cũng là những người có sức chiến đấu cũng cực kỳ mạnh mẽ, ví dụ như Thiên Đài Mộc Phong chẳng hạn, vì lẽ đó Tôn giả cấp thấp và Tôn giả cấp trung kỳ thực có thể chia làm một loại nhân vật, chư vị không phản đối chứ!
– Hừ!
Lâm Phong cười gằn trong lòng, Tề Hoàng vậy mà lấy hắn làm ví dụ, xác thực lời Tề Hoàng nói không sai, đối với hắn mà nói hai chữ cấp thấp không có quan hệ đến chiến lực bản thân, hắn và trung cấp Tôn giả không có gì khác nhau cả. Chúng Hoàng trầm mặc nhưng cũng ngầm thừa nhận ý của Tề Hoàng, họ chỉ không biết hắn gọi điểm tướng chiến là quy tắc chiến đấu dạng gì.
– Nhưng Tôn giả cấp cao lại không giống, Tôn giả cấp cao đã bước vào một cái cấp độ khác nên Tôn Vũ tầng tám và Tôn Vũ tầng chín mà đối đầu với Tôn giả hoặc Tôn Chủ tầng bốn, tầng năm chiếm ưu thế quá to lớn, nhưng chúng ta phân chia bọn họ ra cũng không thoả đáng cho lắm, bởi vậy vòng thứ ba chúng Hoàng ước hẹn này cũng sẽ giống như vòng thứ nhất, chia tất cả mọi người làm hai đại cấp bậc, cấp thấp Tôn giả và cấp trung Tôn giả gộp thành một loại, Tôn Chủ một loại, tách ra chiến đấu, chư Hoàng không ý kiến gì chứ?
Tề Hoàng quay về phía mọi người hỏi, đối với điểm ấy chư Hoàng tự nhiên đồng ý, mỗi một cỗ thế lực Vũ Hoàng đều có đệ tử bảo vệ Tôn Vũ cấp trung nên bọn họ làm sao cam lòng để những người đó đi chiến đấu với Tôn Chủ, chính Tề Hoàng cũng không dám làm như vậy, lần này hắn định ra quy tắc ấy vì con trai hắn bằng không con trai hắn mà đối mặt với người quá mạnh mẽ, rất có thể bị giết chết.
– Sau đây ta xin nói một chút về quy tắc điểm tướng, một một trận chiến Tôn Chủ chỉ có thể chọn Tôn Chủ làm đối thủ, những người còn lại thì có thể tùy ý chọn đối thủ, khi người khác chọn ngươi, ngươi nhất định phải chiến, không được từ bỏ quyền thi đấu, ngươi nhất định phải bước lên sàn đấu khi tử vong hoặc rơi xuống đất, tất cả mọi người đều giống nhau đều có một lần cơ hội chọn đối thủ, mỗi trận chiến đào thải một người khi nào đào thải đến người thứ hai trăm thì vòng chiến đấu này kết thúc, chư vị nghĩ như thế nào?
Trong thanh âm Tề Hoàng vẫn chứa đầy nhuệ khí như trước, mỗi một chữ đều lộ ra sự cường thế phi phong, điểm tướng, điểm đến ngươi, ngươi nhất định phải chiến, cho dù từ bỏ quyền thi đấu cũng không được, nhất định phải lên sàn chiến đấu.
– Làm sao ta cảm thấy cái quy tắc này muốn nhắm vào Mộc Phong vậy nhỉ!
Không ít người trong lòng sinh ra ý nghĩ này, Mộc Phong trong vòng thứ hai xem như đã triệt để đắc tội Tề Hoàng, Tề Hoàng không có để Tôn Chủ và những người khác gộp lại xem như hắn đã thu tay lại một chút, bởi vì hắn cũng sợ Hầu Thanh Lâm sẽ chọn Tề Thiên, vì lẽ đó hắn phân nhân vật cấp bậc Tôn Chủ ra một phương diện khác. Trong cấp bậc Tôn giả cấp thấp và cấp trung, Tề gia hắn và Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, có rất nhiều cường giả, không sợ không giết chết được một tên Mộc Phong, chỉ cần xa luân chiến cũng đã có thể đùa chơi hắn đến chết, điểm tướng điểm đến Mộc Phong, hắn nhất định phải chiến, còn Mộc Phong hắn thì lại chỉ có một lần cơ hội điểm tướng mà thôi. Huống hồ nhân số Thiên Đài vốn ở thế yếu nên quá trình điểm tướng bọn hắn sẽ thiệt thòi so với thế lực nhiều nhân số hơn.
– Hừ!
Lâm Phong cười gằn, lần này Tề Hoàng muốn đùa chết hắn ư??
– Điểm tướng đi, có bao nhiêu người điểm ta, ta đều tiếp hết!
Trong con ngươi Lâm Phong bắn ra hàn mang băng lãnh, hắn sẽ sợ hãi điểm tướng sao, hắn biết Tề gia, Tư Không gia cùng Thiên Long Thần Bảo chắc chắn có Tôn giả trung cấp vô cùng lợi hại nhưng hắn cũng đâu có ngán, Thiên Long Thần Bảo có chín nhân vật lợi hại, Tôn giả trung cấp có sáu người, mỗi một tên đều rất cường thịnh, trong vòng thứ nhất người chiến đấu cùng Mộng Tình chỉ có thể coi như xếp hạng cuối trong chín người.
– Điểm tướng chiến không có vấn đề gì, vấn đề là trình tự điểm tướng ra làm sao và phải điểm như thế nào?
Vấn Hoàng mở miệng hỏi lần nữa, hắn không phản đối quy tắc điểm tướng hiển nhiên vì hắn tin thực lực lớp trẻ Vấn gia, Vấn Thiên Ca và Vấn Ngạo Tuyết đều phi thường lợi hại, hai người này đều có chiến lực cấp Tôn Chủ, phía sau còn có không ít cường giả Tôn Vũ trung cấp, mỗi một người đều có chiến lực Tôn Chủ nên hắn không sợ điểm tướng chiến. Lúc này Vấn Hoàng chủ hi vọng Lâm Phong lớn mạnh hơn một chút mới được, tuy nói ai cũng có thể điểm tướng Lâm Phong, nhưng chỉ cần Lâm Phong đủ mạnh thì ai có thể giết hắn, hắn tiêu diệt tất cả những người chọn hắn thì áp lực của Vấn gia sẽ nhẹ hơn nhiều, hiện tại sáu đại thế lực Vũ Hoàng đang đánh cờ với nhau.
– Nếu Tề gia ta đã là chủ nhà, chúng ta sẽ thả con tép bắt con tôm vậy, lần này lấy phương hướng tứ phương lần lượt điểm tướng, đương nhiên mỗi một lần chỉ có một thế lực được điểm tướng, chỉ cho phép xuất chiến một người, xong một vòng thì mới tiếp tục tái xuất người thứ hai điểm tướng.
Tề Hoàng bình tĩnh nói, lấy phương hướng tứ phương xoay chuyển, Tề gia hắn sẽ điđầu, Bắc Hoang Thiên Đài xếp cuối cùng. Thả con tép bắt con tôm nói thật êm tai, mỗi một vòng mỗi một thế lực chỉ có thể xuất ra một người, sau đó lại đổi sang thế lực khác, cứ như vậy sẽ không xuất hiện tình huống một thế lực không ngừng xuất ra người xa luân chiến với những người khác, ai trước tiên ai sau cùng cũng không có vấn đề gì quá lớn, chỉ có Thiên Đài hơi thiệt thòi một chút, thế lực điểm tướng cuối cùng chỉ sợ sẽ có mấy người sẽ liên tục nhân cơ hội này chém giết người của họ, quy tắc này mơ hồ khiến Thiên Đài chịu thiệt. Thế nhưng Tề gia đứng phía đông còn Thiên Đài phương bắc nên Tề Hoàng nói vậy họ cũng không tìm được lỗ thủng.
– Quy tắc rất tốt.
Tư Không Vũ Hoàng và Tề Hoàng đồng tâm nên đương nhiên hắn sẽ không có ý kiến gì, sau đó chúng Hoàng lục tục phát biểu ý kiến của mình, đại thể đều đồng ý, vòng chiến đấu này có thể sẽ khốc hơn rất nhiều các vòng trước, điểm tướng chiến trốn cũng không thoát, muốn nhằm vào ngươi thì ta chỉ cần điểm tướng ngươi rồi đến chém giết ngươi.
– Đồng ý!
Vũ Hoàng vẫn bình tĩnh như trước, điểm tướng chiến Thiên Đài không phải địa phương cho võ giả tránh né chiến sự, bọn họ đều đã trải qua các loại sát phạt tàn khốc nên Thiên Đài không cảm thấy có gì yếu thế cả, quy tắc tàn khốc đối với tất cả mọi người mà nói đều công bằng, không trải qua loại khảo hạch tàn khốc này, không cách nào có huy hoàng cuối cùng, hắn sẽ không bao giờ quên hắn và Thạch Hoàng làm sao từ trong đống hài cốt bò ra ngoài, làm sao mới có thành tựu như bây giờ. Vũ Hoàng cũng không có ý kiến nên cái quy tắc vòng ba được định ra, điểm tướng chiến đến khi còn dư lại hai trăm người cuối cùng mới coi như chiến đấu đã kết thúc, lần này là một hồi chiến đấu rất dài, mỗi một trận chiến chỉ đào thải một người nên bảy, tám trăm người ở đây cần phải trải qua ba, bốn trăm trận chiến mới có thể đào thải hơn một nửa nhân số, sau đó phải trải qua gần hai trăm chiến nữa mới có thể lại đào thải một nửa đến hai trăm người cuối cùng. Chuyện này mang ý nghĩa, sẽ có tổng cộng năm, sáu trăm trận chiến đấu được tiến hành, mỗi người gần như có hai lần cơ hội điểm tướng.
– Nếu chư Hoàng đã đồng ý, trận đầu sẽ do Tề gia ta bắt đầu, trận chiến đầu tiên Tề Tiêu ngươi đi đi!
Tề Hoàng quay về phía sau nói, người kia khẽ gật đầu bước lên sàn chiến đấu, hắn vừa lên đã khiến mọi người lập tức ngưng đọng lại, vậy mà trận chiến đầu tiên Tề Hoàng lại lựa chọn một tên Tôn Chủ, người này có tu vi Tôn Vũ tầng tám, trước đó mọi người đã thấy hắn chiến đấu qua, hư không bộ của hắn đã tiến đến một loại cảnh giới cực kỳ đáng sợ. Không nghĩ tới Tề Hoàng lại lựa chọn người thứ nhất chính là một cường giả như vậy.
– Nhìn xem hắn muốn nhằm vào ai!
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, ánh mắt Tề Tiêu nháy mắt rơi vào nhóm người Thiên Đài, ngón tay hắn chỉ về phía một vị tôn chủ của Thiên Đài sau đó lạnh lùng nói:
– Đi ra, nhận lấy cái chết!
Sắc mặt vị Tôn Chủ kia của Thiên Đài hết sức khó coi, tu vi của hắn là Tôn Vũ tầng bảy, am hiểu sức mạnh kim thuộc tính và thổ thuộc tính, lực công kích của hắn rất mạnh mẽ nhưng hắn biết mình đối mặt với tên cường giả Tề gia kia thì hắn sẽ rơi vào thế yếu, hư không bộ của đối phương xuất thần nhập hoá, công kích của hắn có mạnh hơn nữa mà không động tới người đối phương được thì làm sao chiến, huống hồ hắn biết thực lực của mình cùng đối phương có chút chênh lệch nữa. Nhưng cho dù không địch lại hắn vẫn muốn chiến, bước chân đạp xuống vị Tôn Chủ của Thiên Đài đi tới sàn chiến đấu.
– Xì, xì, xì… Thời điểm hắn vừa bước lên sàn chiến đấu, hư không đột nhiên xuất hiện một luồng không gian loạn lưu kinh khủng, thân thể người nọ dường như hóa thành từng đạo tàn ảnh, không gian xung quanh đều là bóng người Tề Tiêu, hắn đã phong tỏa hư không.
– Giết ra ngoài, hạ sàn chiến đấu!
Tròng mắt Tôn Chủ Thiên Đài bắn ra sự sắc bén, trong một khoảnh khắc hắn lại bị không gian loạn lưu bao phủ.
– Phá!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, kim thuộc tính sắc bén, thổ thuộc tính trầm trọng được bộc phát, trên người hắn giống như được phủ thêm một lớp áo giáp màu vàng, hắn sử dụng kim thuộc tính biến ảo ra một thiên phủ khủng bố bổ tới hư không.
– Ào ào ào!
Không gian đồ quyển xuất hiện trên bầu trời, vô số sợi tơ hư không từ trên bầu trời buông xuống, ngàn vạn sợi tơ ràng buộc thân thể của hắn lại.
– Hư không loạn lưu, huỷ diệt tất cả!
Tề Tiêu lạnh lẽo quát lên, hư không bạo loạn bắt đầu cắn nuốt sức mạnh của hai thuộc tính kim, thổ sau đó cắt rời thân thể cường giả Thiên Đài.
– Xong!
Vẻ mặt đám người Thiên Đài trở lên cứng ngắc, Tề Tiêu xem như một trong những người mạnh nhất Tề gia, hắn có huyết thống mạnh nhất của Vũ Hoàng lại có thần thông hư không loạn lưu vô cùng khủng bố nữa, Tôn Chủ Thiên Đài bị chèn ép từ đầu đến cuối không cách nào chống lại sức mạnh của đối phương!
– Hống!
Tiếng hét giận dữ ngập trời truyền ra, huyết thống vũ hồn đồng thời được phóng thích, nhưng nó vẫn không có tác dụng, thực lực song phương vẫn có chênh lệch quá lớn, chiến lực cường giả Tề gia biểu hiện ra chiến lực của Tôn Vũ tầng chín, vị Tôn Chủ của Thiên Đài kia cũng đã đủ mạnh mới có thể ở vòng thứ nhất giết ra khỏi trùng vây đạt được chiến tích bách thắng nhưng trong vòng này vẫn bị xé rách chết trong tay đối phương thượng Tề gia màn điểm tướng chiến đầu tiên đã cho Thiên Đài một cái hạ mã uy!
– Hô… Người Thiên Đài phun ra một phần hàn khí, tàn khốc, đây mới chính là võ đạo tàn khốc, nhược nhục cường thực, bọn họ tận mắt nhìn sư huynh của mình chết trước mặt mình, nếu như thực lực của bọn hắn yếu, họ cũng sẽ có kết cục như vậy!
Con ngươi Lâm Phong đen kịt như mực, lạnh lẽo vô biên, nhưng khí tức lại rất bình tĩnh, hắn đã dần dần thích ứng với sự tàn khốc nơi này, hắn muốn giết càng nhiều người Tề gia càng tốt, hắn muốn báo thù!Nguồn truyện audio