Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 278 [Chương 1386 đến 1390]
❮ sautiếp ❯Chương 1386: Đá kê chân
– Đúng là tên điên!
Tôn Chủ đối chiến cùng Lâm Phong có thể lĩnh hội sâu sắc khí tức đang không ngừng kéo lên của hắn, sức chiến đấu của Lâm Phong càng lúc càng mạnh mẽ, hắn nhất định phải đánh gãy Lâm Phong ngay, nếu không một khi Lâm Phong phá tan được bình chướng, Lâm Phong thật có khả năng đánh bại hắn.
– Ta không muốn thương tổn ngươi, ngươi tự mình cút xuống đi!
Thanh âm cuồn cuộn của vị Tôn Chủ kia truyền vào trong tai Lâm Phong muốn gây ảnh hưởng đến chiến ý của Lâm Phong. Bên trong con ngươi đen nhánh của Lâm Phong lộ ra ánh mắt yêu dị, hắn cười gằn nói:
– Ngươi sợ rồi?
– Buồn cười, ta mà phải sợ ngươi, đã như vậy lão phu sẽ tác thành cho ngươi!
Vị Tôn Chủ kia gầm lên một tiếng, chiến ý điên cuồng dâng lên, hắn tung một quyền ra nhất thời khiến Lâm Phong cảm thấy dường như có một tầng kim quang loá mắt hướng về phía mình.
– Tâm của ngươi đã dao động!
Thanh âm của Lâm Phong dường như có một luồng ma lực ẩn chứa bên trong nó khiến vị Tôn chủ kia ngây người, con ngươi Lâm Phong trở nên đen kịt, bên trong hai mắt có rất nhiều ma lực bắn ra, từng luồng ma lực như biến thành Ma vương đứng chắp tay giữa thiên địa gánh vác Thương Thiên, khiến người ta có cảm giác duy ngã độc tôn, ánh mắt hắn khiến tròng mắt đối phương cảm thấy đau nhói. Sát Lục Ma Quyền đánh tới kim sắc chưởng lực của đối phương, thời khắc này sức mạnh bất hủ được gia tăng thêm vào bên trong Sát Lục Ma Quyền, thiên địa đại thế cùng với sức mạnh cuồng bạo giống như tạo thành một phương thế giới ép về phía đối phương, chỗ bàn tay Lâm Phong đi qua mây đen cuồn cuộn bốc lên, hư không bạo động, cảnh tượng trở lên rất đáng sợ.
– Giết, giết, giết!
Ba đạo thanh âm liên tục vang lên mang theo ý chí của Ma vương đồng loạt xuyên thấu vào trong não hải của đối phương, âm thanh nổ tung vang lên cực kỳ đáng sợ, lần này, thân thể vị Tôn Chủ kia bị đánh bay ra ngoài, cánh tay mềm nhũn rủ xuống, sắc mặt trở lên trắng xám, trong con ngươi lộ ra thần sắc kinh sợ.
– Bất hủ!
Cánh tay vị Tôn Chủ kia run lên, huyết mạch vận chuyển liên tục muốn khôi phục thương thế trên cánh tay, nhưng sức mạnh bất hủ ẩn trong Sát Lục Ma Quyền lại rất cứng rắn ở lại trong cánh tay hắn, đuổi không đi, công kích qua đi nhưng nó vẫn còn tàn phá bừa bãi cơ thể hắn như trước.
– Giết!
Âm thanh sát phạt xuyên thấu qua màng nhĩ hắn, truyền vào bên trong não hải của hắn làm rung động nhân tâm, Lâm Phong mang theo ma uy ngập trời lại một lần nữa hạ xuống, nhìn hắn giống như một vị Ma Đầu chân chính.
– Giết!
Vị Tôn Chủ kia thấy vậy cũng điên cuồng hét lên một tiếng, cánh tay trái bỗng nhiên hướng về phía trước văng ra, nhất thời một đồ án hình tròn xuất hiện, khiên tròn kim sắc lộ ra sức chiến đấu khủng bố, lực lượng xé rách hư không oanh lên cánh tay Lâm Phong.
– Răng rắc, oanh!
Kim quang nổ tung, cánh tay hai người giống như đều bị rạn nứt, một cánh tay khác của Lâm Phong giơ lên đánh về phía đối phương.
– Đồ điên!
Sắc mặt vị Tôn Chủ kia trở lên trắng xám vì hắn thấy đây là một tên cuồng chiến, thân hình hắn lùi gấp lại bất hủ ma quyền xuyên thấu hư không tiếp tục đánh tới.
– Vù!
Ma quyền mang theo lực lượng bất hủ xẹt qua trước mặt hắn, trên mặt hắn xé ra một vệt máu, luồng sức mạnh kia đánh vào bên trong dãy núi phía xa, ầm ầm ầm tiếng nổ đáng sợ truyền ra, khi ma khí bình ổn lại, đoàn người ngơ ngác phát hiện cả tòa núi to lớn cũng bị xuyên thấu, trên vách núi xuất hiện một cái cửa động khá to, có thể từ bên này nhìn thấy phía bên kia của ngọn núi.
– Ầm!
Ngọn núi mạnh mẽ run lên đột nhiên khẽ nghiêng xuống, mọi người phóng tầm mắt về phía xa xa nhìn thấy ma ảnh khiến bọn họ cảm thấy hoảng sợ.
– Tỷ, người này thật lợi hại, Tôn Vũ tầng hai đỉnh phong mà đã có thể chiến với Tôn Chủ rồi!
Phượng Linh mặc hồng y quay nói với Phượng Huyên bên cạnh.
– Xác thực rất mạnh, trong cấp bậc Tôn giả sơ kỳ có lẽ hắn là người mạnh nhất, cho dù Tôn giả trung kỳ cũng có không nhiều người đánh đồng với hắn, chỉ sợ Tôn Chủ mới có thể cùng hắn chiến đấu.
Phượng Huyên rất tán thành gật đầu, thanh niên này làm cho nàng nhớ tới một người, Lâm Phong đã bị Tề gia giết hại, nàng tự hỏi hắn thật sự đã chết rồi sao?
Phượng Huyên thở dài, bên trong vết nứt kia sợ rằng vô pháp sinh tồn, lúc đó Lâm Phong mới là Thiên Vũ tầng chín, làm sao có khả năng còn sống chứ. Lúc này, chiến đấu của Lâm Phong và Tôn Chủ đã kết thúc, vị Chủ bị đánh xuống sàn chiến đấu nhưng trên người vẫn có từng sợi từng sợi chiến ý lượn lờ, quanh thân hắn có gió lốc nổi lên, hắn như còn muốn chiến thêm, con mắt hắn nhìn chòng chọc vào thanh niên đứng trên chiến đài, hắn không nghĩ hắn lại thua một Tôn Vũ tầng hai đỉnh phong, tuy rằng cuộc chiến đấu này còn chưa thể nói ra bọn họ ai mạnh ai yếu nhưng chí ít bây giờ hắn đã thất bại, bị đánh xuống sàn chiến, hơn nữa còn bị thương, đây là việc trước đây hắn không nghĩ đến. Đương nhiên hắn cũng không cho rằng mình yếu hơn đối thủ, thanh niên này xác thực rất mạnh mẽ, chiến ý ngập trời, ma khí cuồng bá, mới Tôn Vũ tầng hai mà đã có khí khái kiêu hùng duy ngã độc tôn. Trên chiến đài Lâm Phong hơi ngửa đầu, con ngươi khép hờ, ma khí cuồn cuộn xông thẳng lên mây xanh dường như muốn nối liền bầu trời, lúc này hắn tỏ ra cực kỳ cuồng bạo.
– Còn kém một chút nữa, ta đã chân chính bước vào tầng hai đỉnh phong rồi, ta cần thêm chút kích thích nữa!
Tròng mắt đen nhánh của Lâm Phong đột nhiên mở ra, trong đó dường như có rất nhiều Ma vương xông thẳng lên trời mà đi, nhìn cực kỳ cuồng bá. Giám khảo Tề gia vì Lâm Phong khắc xuống chiến tích, nhất thời chiến tích trên người Lâm Phong biến thành hơn năm mươi chiến thắng, vừa nãy hắn đánh bại vị Tôn Chủ kia nên chiến tích trên người Tôn Chủ đó quy hết về trên người hắn.
– Vù!
Lâm Phong biến mất không còn tăm hơi, chỉ chốc lát sau hắn lại giáng lâm trên sàn đấu của Thiên Long Thần Bảo, hắn tung ra một quyền mang theo uy áp cuồn cuộn đánh về phía đài chủ trên sàn đấu của Thiên Long Thần Bảo, thân thể người nọ nháy mắt bị nổ tung ngay cả tiếng kêu cũng không kịp phát sinh, làm chấn động lòng người.
– Quá yếu!
Lâm Phong lấy được chiến tích lại chớp mắt rời đi, khiến mọi người kinh hãi, tên điên kia dĩ nhiên nói đối thủ quá yếu, sắc mặt đám người Thiên Long Thần Bảo nhìn rất khó coi, tên ma tu này giống như lại cường thịnh hơn mấy phần thì phải, hắn đang ẩn giấu sức mạnh bây giờ mới thả ra ngoài sao? Lâm Phong bước lên sàn đấu của Tư Không gia, lại có một người trực tiếp bị đánh nổ tung; Lâm Phong tiếp tục tiến lên sàn đấu của Tề gia, thời điểm hắn bước lên chiến đài, tên tộc nhân Tề gia cũng muốn rời khỏi, hắn sợ Lâm Phong một quyền giết chết hắn, hắn nhanh nhưng ma quyền của Lâm Phong lại càng nhanh hơn, quyền đầu xuyên qua hư không đập nát đầu hắn.
– Yếu, quá yếu!
Lâm Phong hít sâu một cái sau đó tiếp tục trở lại ngọn núi vừa nãy hắn tu luyện, người Thiên Long Thần Bảo và Tề gia quá yếu khiến hắn vô pháp kích thích ra áp lực, sàn đấu cấp bậc Tôn Chủ có hai người đang nắm giữ, một người là cường giả tôn vũ tầng chín, một người là Tôn Vũ tầng tám, tạm thời hắn không muốn đi va chạm với hai người này, nếu hắn thắng được cường giả Tôn Vũ tầng tám, hắn cũng sẽ lấy được chiến tích bách thắng lúc đó hắn không có cách nào tiếp tục giết người nữa. Lâm Phong nhắm mắt lại chìm vào trạng thái tu luyện, cả người hắn trở lên đen kịt, ma ý lượn lờ giống như một vị Ma vương ngàn năm bất tử. Trong nháy mắt hai ngày lại trôi qua, đại chiến vòng thứ nhất cũng sắp đến hồi kết thúc, cường giả lấy được chiến tích bách thắng ngày càng nhiều, mỗi sàn chiến đều xuất hiện không ít cường giả, mấy ngày qua xuất hiện rất nhiều nhân vật yêu nghiệt, họ không phải người của Vũ Hoàng nhưng thể hiện ra thực lực cũng phi thường chói mắt. Không chỉ có đài chủ mạnh mẽ mà người khiêu chiến cũng rất chói mắt, ví dụ như chín cường giả tựa hồ là người của Thiên Long Thần Bảo, trên người họ Long khí mênh mông cường thịnh trói mắt giống như Chân Long, chín người này người yếu nhất cũng là Tôn Vũ tầng bốn đỉnh phong, người mạnh nhất cũng đạt đến Tôn Vũ tầng tám, tuy bọn họ ẩn giấu khá tốt nhưng cường giả như vậy vô pháp giấu diếm được ánh mắt của mọi người, đặc biệt là những Vũ Hoàng vẫn nhắm mắt giống như đang dưỡng thần kia, hết thảy sự việc đều không thể qua được mắt họ, ai mạnh ai yếu Vũ Hoàng đều rõ trong lòng. Lúc này chiến đấu trên từng cái chiến đài bắt đầu liên tục kết thúc, ước hẹn vòng thứ nhất dần dần kết thúc. Chiến đài của Tề gia vẫn diễn ra chiến đấu như trước, người đang nắm giữ chiến đài là Tề Vân Phi của Tề gia, tên này có tu vi Tôn Vũ tầng ba nhưng sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, chiến lực có thể so với Tôn Vũ tầng sáu, bây giờ hắn đã đạt được bốn mươi hai thắng.
– Không nghĩ tới Vân Phi trở về lại mạnh như vậy, Tề gia ta lại có thêm một tên yêu nghiệt nữa rồi, cho dù lần này hắn có thất bại, một trăm năm sau hắn cũng sẽ nổi danh Bát Hoang!
Tề Thiên Phong cười khẽ nói, trước đây không lâu Tề Vân Phi mới chạy tới tham gia thi đấu ước hẹn chúng Hoàng nhưng hắn lại cho bọn họ rất nhiều sự kinh ngạc.
– Vân Phi rất tốt, Thiên Húc ngươi khi đó cũng mạnh nhưng không thể bằng hắn, nếu hắn sớm về Bát Hoang, thập đại yêu nghiệt chỉ sợ cũng không có Thiên Thánh.
Tề Thiên Hành cũng nở nụ cười tán thưởng Vân Phi khiến sắc mặt Tề Thiên Húc rất khó coi.
– Ầm!
Sàn đấu Thiên Long Thần Bảo lại có một tên cường giả bị giết chết, ma khí trùng thiên lao thẳng đến sàn đấu của Tề gia.
– Là hắn, Vân Phi… Thần sắc Tề Thiên Hành đột nhiên ngưng lại, tên điên kia biến mất lâu như vậy giờ lại xuất hiện, Vân Phi gay go rồi.
Tề Vân phi nhìn thấy Lâm Phong giáng lâm dĩ nhiên không tránh không né hơn nữa chiến ý còn không ngừng bốc lên, vì hắn nghĩ Tôn Vũ tầng hai vẫn chưa có người nào có thể chiến thắng hắn.
– Vân phi, lui về phía sau, rời khỏi chiến đài ngay!
Tiếng gào của Tề Thiên Hành từ trên trời giáng xuống khiến Tề Vân phi ngẩn cả người, hắn không hiểu Tề Thiên Hành làm sao lại không tin tưởng mình như thế. Một tiếng nổ ầm ầm vang lên khiến sắc mặt Tề Thiên Hành trắng bệch, lần này không có kỳ tích phát sinh nữa, Tề Vân phi bị một quyền oanh nát, lại một tên hậu bối có tiềm lực bị Lâm Phong chém giết tại chỗ. Lâm Phong hơi ngẩng đầu nhìn về phía Tề Thiên Hành, trong ánh mắt hắn có ma ý lượn lờ nhìn rất quái dị. Hơi dựng thẳng lên một ngón tay giống như nói bách thắng của ta sẽ lấy từ người Tề gia ngươi!
– Giết!
Sát ý trên người Thiên Hành bộc phát ra, Lâm Phong giết hậu bối Tề gia hắn lại còn dám ngông cuồng khiêu khích hắn, nếu không phải nơi đây còn có chúng Hoàng, hắn nhất định xuống dưới chém Lâm Phong rồi. Ánh mắt mọi người cũng ngưng lại, tên này quá độc ác a!
Chương 1387: Mời
Tên ma tu này trước khi giết chết Tề Vân Phi vẫn còn chém thêm một tên cường giả Thiên Long Thần Bảo, nếu hắn giết chết Tề Vân Phi, hắn cũng có thể thăng cấp, giết nhiều thêm một tên cường giả Thiên Long Thần Bảo cũng đồng dạng thăng cấp, chỉ có điều chiến tích của hắn sẽ vượt quá bách thắng mà thôi, hắn lựa chọn giết nhiều một tên rồi mới thăng cấp, rõ ràng muốn nhục nhã Thiên Long Thần Bảo và Tề gia một phen.
– Khắc chiến tích đi!
Lâm Phong khẽ nói, vị trọng tài Tề gia khẽ gật đầu, trên người Lâm Phong khắc xuống chiến tích bách thắng, giờ khắc này trong lòng hắn rất tức giận, hắn hận không thể tại chỗ giết chết Lâm Phong, nhưng hắn biết hắn không thể làm như thế, hắn chỉ có thể nhịn. Nhưng không phải hắn không có cơ hội, bây giờ Lâm Phong đã có bách thắng nên hắn sẽ tiếp tục được vào vòng hai, đợi Lâm Phong tới vòng thứ hai hắn nhất định phải khiến Lâm Phong tới đến ngục để sám hối.
– Đa tạ!
Con ngươi của Lâm Phong đen kịt, sau khi hắn giết người vẫn nhẹ nhàng rời đi nhưng trong lòng lại thấy hơi đáng tiếc, hắn vẫn không thể nào đột phá Tôn Vũ tầng hai. Cơ hội đột phá cảnh giới cực kỳ huyền diệu, có lúc phải dựa vào tu luyện mới có thể đột phá, có lúc chỉ cần thông qua chiến đấu kích thích tiềm lực bản thân, có thời điểm chỉ cần đến thời gian tiềm lực kích thích ra đã có thể đột phá cảnh giới, quá trình đột phá hư vô mờ mịt không có phương thức cố định, Lâm Phong có thể cảm giác được mình chỉ còn kém một tia nữa đã có thể đột phá thế nhưng hắn vẫn một mực bị dừng lại, điều này khiến hắn phi thường không thoải mái.
– Xem ra phải đợi đến vòng thứ hai mới có thể tìm được cơ hội đột phá!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng sau đó ngồi khoanh chân nhắm mắt dưỡng thần chờ vòng chiến đấu thứ hai bắt đầu, hắn cũng không nóng lòng muốn biết mục đích cuối cùng của chúng Hoàng, chỉ cần hắn có thể từng vòng từng vòng thăng cấp, sớm muộn hắn cũng sẽ biết được bí mật này, ngược lại nếu hắn vô pháp thăng cấp thì biết rồi lại có lợi ích gì. Mặc kệ ước hẹn của chúng Hoàng có bí mật gì, mục đích cuối cùng của Lâm Phong hắn cũng chỉ có một cái, không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, ngạo thị Bát Hoang, tru diệt Vũ Hoàng. Tề Hoàng cùng Thiên Long Hoàng không chết, tâm hắn cũng sẽ bất an, cũng có thể nói hắn khó có thể đặt chân trong Bát Hoang, hai tên Vũ Hoàng này như hai con quái vật khổng lồ, hai toà núi cao đặt trong lòng hắn, hắn nhất định phải đạp bọn họ thành bình địa. Rốt cục thời điểm chúng Hoàng ước hẹn ngày thứ chín, chiến đấu cuối cùng cũng kết thúc, vòng thứ nhất triệt để hạ màn, trong hẻm núi mai táng không biết bao nhiêu hài cốt cường giả. Tề Thiên Phong và Tề Hoàng cùng đứng dậy, ánh mắt hắn nhìn mọi người chung quanh chậm rãi nói ra:
– Chúng Hoàng ước hẹn vòng thứ nhất kết thúc, bây giờ tất cả mọi người đều đi đến ngoại vi hẻm núi đi!
Mọi người dồn dập gật đầu, trong khoảnh khắc từng bóng người lấp loé bay lên trời rời khỏi hẻm núi đi tới ba mươi sáu ngọn núi, ba mươi sáu ngọn núi chứa đầy người, đám người trên núi nhìn lại phía bên trong hẻm núi, từng bộ từng bộ thi thể vắt ngang ở đó, khiến nơi nó trở thành tử vong chi cốc. Vừa nãy những bộ thi thể kia bị thân ảnh của mọi người nhấn chìm nên không ai để ý, bây giờ toàn bộ rời đi, thi thể hiện ra khiến cảnh tượng trở lên rất đáng sợ, rất nhiều người cảm thấy thân thể mình dần lạnh lẽo đi, những người nằm kia đều là cường giả một phương nhưng bây giờ lại yên tĩnh nằm đó, đây chính là sự tàn khốc của con đường võ đạo.
– Nhất tướng công thành vạn cốt khô!
Lâm Phong nhìn một màn trước mắt cũng hơi chấn động, đây chỉ là kết quả của vòng thứ nhất mà thôi, Bát Hoang vực muốn sinh ra một cường giả tuyệt đỉnh không biết phải cần đếm bao nhiêu hài cốt làm nền, trở thành đá lót đường cho cường giả vươn lên, cho dù hắn cũng không tránh khỏi. Hắn trưởng thành đến Tôn Vũ tầng hai cũng đã hạ thủ không biết bao nhiêu vong hồn, lúc này đếm cũng không hết, thời điểm hắn vừa đặt chân đến thế giới này hắn không dám tưởng tượng sẽ có một ngày hắn giết người như vậy, nhưng võ đạo tàn khốc ép hắn phải từng bước đi về phía trước.
– Tất cả những người thăng cấp đi tới chiến đài trên hẻm núi đi, ta muốn xem một chút xem có bao nhiêu người!
Tề Hoàng lại mở miệng nói ra, bóng người lấp loé bay lên, những người mới thăng cấp đều đi tới chỗ ba mươi toà chiến đài, Lâm Phong cũng bên trong đám người này.
– Mỗi một thế lực đều thêm vào cường giả của bọn họ ẩn giấu trong đám người, bình quân có bốn mươi, năm mươi người lấy được chiến tích bách thắng nên hơn hai mươi cỗ thế lực cộng với ba cái sàn đấu Tôn Chủ, nhân số cũng phải hơn một ngàn sáu trăm người.
Hơn một ngàn người thăng cấp đồng nghĩa với việc trên người bọn họ đều có chiến tích bách thắng, mấy vạn người tham gia chiến đấu mới chọn ra từng đó người, cho dù chiến tích của họ có chồng chất, bọn họ cũng nhất định phải trải qua một hồi chiến đấu kinh khủng. Nếu chiến tích không được chồng chất chuyển lại cho nhau, mỗi một người nhất định phải chiến đấu trăm trận, thắng liên tiếp một trăm trận mới có thể thăng cấp, số người còn lại sẽ càng ít hơn.
– Nhân số quá nhiều, vòng thứ hai sẽ không giống như vòng thứ nhất nữa, hiện tại người của thế lực Vũ Hoàng phân biệt đứng trên chiến đài các ngươi, người nào không phải người của Vũ Hoàng thì đứng im tại chỗ!
Tề Hoàng lại mở miệng nói một tiếng, những người thuộc về thế lực Vũ Hoàng bước lên sàn chiến đấu của họ, Thiên Đài kết thúc chiến đấu sớm nhất nhưng lại là một trong những thế lực có nhân số đông nhất, Tề gia và Thiên Long Thần Bảo lại hoàn toàn trái ngược, nhân số của bọn họ chỉ có khoảng ba mươi người.
– Được rồi hiện tại những người không thuộc về bất kỳ một thế lực Vũ Hoàng nào có thể tạm thời lựa chọn một thế lực gia nhập vào trận doanh của bọn họ, lựa chọn trận doanh nào các ngươi bước lên vào chiến đài đó đi!
Tề Hoàng tiếp tục nói, trong khoảnh khắc sau đó có rất nhiều bóng người lấp loé đi lên, mỗi một cỗ thế lực đều có một ít người lập tức hạ xuống, mọi người đều tự hiểu rõ những người mới hạ xuống kia vốn là nguồn thế lực ngầm của mấy Vũ Hoàng, họ chỉ tạm thời biến mất trong đám người mà thôi, giờ khắc này mới trở về vị trí cũ. Có một màn khá kỳ quái diễn ra, vốn Thiên Đài nhiều người hơn mấy cỗ thế lực khác, nhưng đột nhiên nhân số của Thiên Đài so với Tề gia và Thiên Long Thần Bảo lại ít đi mấy người.
– Hừ!
Một đạo thanh âm hừ lạnh từ trong miệng Lâm Phong truyền ra, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào sàn đấu của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo. Trong nháy mắt nhân số của đối phương nhiều thêm mấy người cũng đồng nghĩa với việc Tề gia và Thiên Long Thần Bảo dối trá nhất, kỳ thực tất cả những thứ này đều do Lâm Phong ép buộc bọn hắn, bởi vì sự tồn tại của hắn nên Tề gia và Thiên Long Thần Bảo không thể không để một ít người vốn chuẩn bị làm đài chủ trà trộn vào trong đám người đi tới sàn đấu khác, hai cỗ thế lực lo lắng Lâm Phong săn giết hết người của họ nên không thể không làm vậy. Nhân số đoàn người không thuộc về bất cứ thế lực nào ít đi rất nhiều, nhưng những người còn lại đều là nhân vật yêu nghiệt, nhân vật thiên tài.
– Mộc Phong huynh, Thiên Ma điện hoan nghênh sự gia nhập của huynh!
Tiêu Vũ của Thiên Ma điện đưa ra lời mời Lâm Phong. Điện chủ Thiên Ma điện chính là một vị Ma Hoàng, hắn cũng quay về Lâm Phong khẽ gật đầu như để mời chào, nhân vật thiên tài có cơ hội trong khoảng thời gian ngắn chứng đạo thành Hoàng như vậy mà đứng trong trận doanh Thiên Ma điện của họ thì còn gì bằng, nếu có cơ hội hắn cũng rất muốn lôi kéo Lâm phong vào Thiên Ma Điện.
– Mộc Phong công tử, nếu ngươi có thể gia nhập Lục Dục Tiên Cung, chúng tỷ muội bọn ta nhất định sẽ rất vui mừng!
Mấy vị nữ tử Lục Dục Tiên Cung dùng mỵ nhãn nhìn Lâm Phong nũng nịu nói ra khiến hắn giống như không thể từ bỏ. Vị Vũ Hoàng tuyệt diễm của Lục Dục Tiên Cung cũng quay về phía Lâm Phong nở nụ cười, trong ánh mắt lộ ra ý tứ sâu xa khó hiểu, điều này làm cho Lâm Phong thấy trong lòng khẽ nhúc nhích, hắn liếc mắt nhìn Y Nhân Lệ bên cạnh thầm nghĩ, lẽ nào Vũ Hoàng của Lục Dục Tiên Cung biết rồi?
– Hừ!
Thu Nguyệt Tâm đứng trên chiến đài của Thiên Đài hừ lạnh một tiếng, người phía sau nàng cũng đã tới sàn đấu thuộc về bọn họ, những người này đều đạt được chiến tích bách thắng thành công thăng cấp vòng hai nên sức chiến đấu cũng rất mạnh.
– Ngạch… Thần sắc Lâm Phong cứng đờ quay qua nhìn Thu Nguyệt Tâm một chút, sau đó lập tức cười khổ, nha đầu này ghen rồi!
Những người khác thì lại cho rằng Thu Nguyệt Tâm căm ghét Lâm Phong, dù sao Lâm Phong cũng từng đùa giỡn Thu Nguyệt Tâm nên Thu Nguyệt Tâm không ưa tên sắc ma này. Nhưng chuyện xảy ra sau đó lại làm mọi người phiền muộn, Lâm Phong háo sắc, coi trời bằng vung lại một mực chọn nữ nhân xinh đẹp băng giá.
– Ta thích nhất chinh phục mỹ nữ băng tuyết!
Khóe miệng Lâm Phong mang theo một nụ cười tà dị sau đó lập tức quay về phía Tiêu Vũ và tiên tử của Lục Dục Tiên Cung cười nói:
– Tiêu huynh, tiên tử, cảm tạ lời mời của hai vị !
Lâm Phong nói xong liền đặt chân xuống sàn đấu Thiên Đài.
– Quả nhiên là một gia hỏa háo sắc, nhưng lần này hắn sẽ bị đâm đầu vào tảng băng cho xem, Thu Nguyệt Tâm có tiếng là mỹ nữ băng sương yêu tha thiết Lâm Phong, tu luyện tình ý, hắn há có thể chinh phục được.
Mọi người âm thầm nói ra, tiên tử Lục Dục Tiên Cung đưa tới cửa lại không muốn, dĩ nhiên đi lựa chọn băng sương mỹ nhân!
– Mỹ nhân mời chính là may mắn của Mộc Phong ta.
.. haha! Lâm Phong nở nụ cười đi tới bên người Thu Nguyệt Tâm, Thu Nguyệt Tâm bĩu môi thầm nghĩ gia hoả này ngày càng lưu manh, trên người nàng có một tia lãnh ý được phóng thích nhưng nàng cũng không có ngăn cản Lâm Phong đứng ở bên người nàng.
– Tiên tử chúng ta lại gặp mặt rồi!
Lâm Phong quay về phía Mộng Tình đứng bên cạnh Thu Nguyệt Tâm nở nụ cười, Mộng Tình lườm hắn một cái nhưng không nói gì, các nàng tự hiểu rõ trong lòng là được, còn người khác thì cứ để họ cho rằng Lâm Phong là một tên sắc ma đi. Không ít người Thiên Đài cũng nhìn Lâm Phong không vừa mắt, gia hoả này lại dám đùa giỡn hai vị tiên tử Thiên Đài bọn họ. Chỉ có Mộc Trần lộ ra nụ cười ẩn chứa ý tứ sâu xa, Vũ Hoàng tự nhiên cũng nắm chắc cái gì đó nên quay về phía Lâm Phong khẽ gật đầu. Nhìn thấy Vũ Hoàng gật đầu, những người khác còn có thể nói gì. Sau đó rất nhiều thế lực Vũ Hoàng khác cũng bắt đầu mời những cường giả đứng trong hư không, ngoại trừ Lâm Phong, trong số còn lại cũng không có thiếu nhân vật yêu nghiệt, Lâm Phong chỉ quá nghịch thiên một chút, tạo ra náo động mãnh liệt nhục nhã Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo, chỉ thích mỹ nhân nên tất cả mọi người đều biết hắn. Hơn trăm người dồn dập bước lên sàn đấu của các thế lực Vũ Hoàng, họ sẽ tạm thời là người của thế lực đó.
Chương 1388: Trước tiên diệt Thiên Đài
Tề Hoàng đứng dậy nhìn đoàn người chung quanh một chút sau đó lần nữa mở miệng nói: – Hiện tại ta sẽ nói một chút quy tắc vòng thứ hai, hai mươi hai sàn đấu này sẽ không phân ra sàn đấu của Tôn Chủ như trước nữa mà chỉ phân ra hai mươi hai đại trận doanh, mỗi một lần chiến đấu, hai mươi hai đại trận doanh này sẽ cử ra một người, hai mươi hai người này sẽ cùng lên một cái chiến đài đại chiến với nhau, ai bị đánh xuống sàn chiến đấu hoặc bị giết chết thì bị loại, khi nào số lượng còn lại một nửa thì chiến đấu nhất định phải dừng lại, một vòng đào thải mười một người!
Nghe được quy tắc trong miệng Tề Hoàng khiến mọi người khá rùng mình, quy tắc này quá tàn khốc, một vòng đào thải mười một người, mà không phải từng người từng người bị đào thải, như vậy vòng hai này sẽ nhanh hơn rất nhiều. Quy tắc vẫn chưa nói hết, Tề Hoàng còn có lời muốn nói!
– Mỗi một lần hai mươi hai người, ai cũng không biết đối thủ của mình là ai, trọng tài nói bắt đầu tính thời gian là mỗi một cỗ thế lực đều phải có một người bước ra, không được do dự một khắc bằng không cỗ thế lực nào chậm trễ nhất định phải loại ra một người coi như tự động đào thải!
Lần này chiến đấu mọi người không được biết đối thủ, toàn bộ phải dựa vào vận mệnh, nhưng một lần chọn ra hai mươi hai cường giả thì đối thủ bên trong nhất định sẽ có người rất mạnh, điểm này không thể nghi ngờ thế nhưng cũng không phải tất cả đối thủ đều mạnh, chỉ cần ngươi có thể trong nhóm mười một người còn trên chiến đài là ngươi liền vượt qua vòng hai. Bất luận là thế lực nào một lượt chiến đấu cũng chỉ có một người có thể bước lên sàn chiến, vì lẽ đó hết thảy chỉ có thể dựa vào thực lực của chính mình, không người nào có thể giúp được ngươi, đây là thực lực và vận may muốn dối trá cũng rất khó.
– Đương nhiên chiến đấu đến sau cùng sẽ có một số trận doanh không còn người, như vậy chiến đài còn bao nhiêu người thì sẽ đào thải một nửa, thêm nữa không được mượn Thánh khí vượt cấp chiến đấu, chư Hoàng thấy quy tắc vòng thứ hai như thế nào?
Tề Hoàng nói xong ánh mắt nhìn về phía chúng Hoàng, quy tắc hắn đã nói rất rõ ràng, lấy sự hiểu biết của những người này tự nhiên sẽ nghe được rõ ràng.
– Tán thành!
Tư Không gia tựa hồ như đã cùng Tề gia quấn vào cùng một khối nên bọn họ lên tiếng phụ họa rất nhanh, loại chuyện này quá vi diệu khiến rất nhiều người sinh ra cảm giác quái dị, nếu Tề gia liên thủ với Tư Không gia thì mỗi một lần chiến đấu bọn họ sẽ có hai người hỗ trợ lẫn nhau.
– Ta cũng tán thành!
Thiên Long Hoàng mở miệng, bởi vì quan hệ giữa Thiên Đài cùng với Lâm Phong nên Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo tựa hồ như xích lại gần nhau hơn. Thế nhưng chuyện này cũng không ảnh hưởng đến đại cục, nếu như muốn nói có người lo lắng bọn họ liên thủ thì hẳn là Vấn gia và Thiên Đài. Tề gia liên thủ với Tư Không gia đối phó Vấn gia, Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo liên thủ đối phó Thiên Đài.
– Đồng ý!
– Tán thành!
Sau khi mấy vị Vũ Hoàng lần lượt gật đầu, Bằng Hoàng cũng lạnh lẽo nhìn mọi người gật đầu.
– Đồng ý!
Bằng Hoàng biết mấy thế lực lớn kia đồng ý muốn đối phó Yêu Hoàng điện của hắn.
– Ta cũng đồng ý!
Vũ Hoàng tuyệt mỹ của Lục Dục Tiên Cung cũng gật đầu, nếu quần chiến mỹ nữ sẽ có ưu thế rất nhiều, những tên nam nhân kia mà được lựa chọn thì họ tất nhiên sẽ không muốn không thương hương tiếc ngọc, huống hồ Lục Dục Tiên Cung bọn họ cũng không có đắc tội một thế lực nào.
– Tán thành!
Vũ Hoàng Cửu Khúc Tiên Cảnh cũng gật đầu, bên trong bọn họ cũng có rất nhiều mỹ nữ. Vũ Hoàng đều liên tục gật đầu tán thành, quy tắc vòng thứ hai chúng Hoàng ước hẹn thuận lợi thông qua.
– Được, nếu đã như vậy các vị hãy trở lại ba mươi sáu toà sơn phong của mình, xin mời chư Hoàng an bài trình tự chiến đấu cho trận doanh của mình, mặt khác xin mời Ngưu Ma Hoàng kiến tạo Thông Thiên Chiến Đài!
Tề Hoàng vừa mở miệng, mọi người cũng lấp loé bay đi, tất cả mọi người đều trở về vị trí cũ, còn Ngưu Ma Hoàng lại đi đến bên trong hẻm núi lần thứ hai dựng lên một toà chiến đài cao tới trăm mét, đường kính ngàn trượng, dường như toàn bộ đại địa đều bị hắn đào lên, cảnh tượng làm chấn động lòng người, chiến đài này chứa đựng hai mươi hai người quá dễ dàng. Lâm Phong đi theo người Thiên Đài đi lên một trong ba mươi sáu toà sơn phong, hắn đứng bên cạnh Mộng Tình và Thu Nguyệt Tâm khiến những đệ tử không được thăng cấp trong vòng thứ nhất của Thiên Đài đều trợn mắt nhìn hắn, những người này rất nhìn xa lạ nên Lâm Phong không quen biết nhiều, đại đa số người ở đây đều là môn đồ của Vũ Hoàng chiêu thu sau này.
– Lão sư, lần này hai mươi hai người cùng chiến đấu nên lấy tâm địa của Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo rất có thể bọn họ sẽ làm giống lần trước liên thủ chặn giết người Thiên Đài chúng ta, hơn nữa bây giờ chúng ta còn có một tên sát tinh nữa.
Một thanh niên quay qua nói với Vũ Hoàng Thiên Đài khiến Lâm Phong nhíu nhíu mày, thanh niên kia trước đây gia nhập Thiên Đài vùng hắn vậy mà giờ khắc này dĩ nhiên nói như thế.
– Xem ra ta lựa chọn Thiên Đài cũng không được hoan nghênh cho lắm.
Lâm Phong quét mắt nhìn thanh niên kia một chút, người này ở Thiên Đài từ trước đến giờ luôn biết điều, thiên phú không tệ, bây giờ đã cũng đã tiến nhập Tôn cảnh nhưng mới chỉ Tôn Vũ tầng một, bởi vậy hắn vẫn chưa thể tham gia chúng Hoàng ước hẹn.
– Thiên Đài ta cũng không có mời ngươi, đúng là một tên bại hoại!
Thanh niên lia lạnh lùng quét mắt nhìn Lâm Phong sau đó lại còn đi tới bên người Thu Nguyệt Tâm và Mộng Tình cười nói:
– Còn muốn tơ tưởng đến Mộng Tình và Nguyệt Tâm sao, nằm mơ đi!
Con ngươi Lâm Phong trở lên lạnh lẽo, hắn không nghĩ tới Thiên Đài lại có người không ưa hắn như thế, đều do mỹ nữ gây ra họa mà, trước đây Lâm Phong hắn chính là đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, Mộng Tình vốn là vợ hắn, Nguyệt Tâm là nữ nhân của hắn, không nghĩ tới hôm nay tin tức hắn chết truyền ra, tên kia lại có lòng bất chính, buồn cười đến cực điểm.
– Ta bại hoại thì ngươi có thể làm gì, ta chỉ cần dùng một đạo ánh mắt có thể xoá bỏ ngươi!
Lâm Phong lạnh lùng nói ra khiến thanh niên đó cứng đờ lại, sắc mặt hắn càng lúc càng lạnh, gia hoả này dĩ nhiên ở Thiên Đài dám làm càn với hắn.
– Giun dế còn muốn mơ ước tiên tử, không biết tự lượng sức mình, ngươi chỉ là một tên phế vật mà thôi!
Thanh âm của Lâm Phong vang lên không có cho đối phương nửa điểm mặt mũi, bây giờ hắn là ma tu nên có thể tùy tâm tuỳ ý, muốn làm gì thì làm, hắn ở Thiên Đài nên hắn tôn trọng Thiên Đài, kính trọng sư tôn cùng mấy vị sư huynh, nhưng có người không biết tự lượng sức mình dám mơ tưởng đến nữ nhân của hắn thì không giết tên kia không được, may mà tên kia là đệ tử Thiên Đài nếu không thì hắn đã biến mất rồi. Sắc mặt thanh niên kia rất khó coi, ánh mắt hắn nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm thầm nghĩ Lâm Phong từng cưỡng chế ôm Thu Nguyệt Tâm nên Thu Nguyệt Tâm tất nhiên sẽ phi thường thống hận người này.
– Nguyệt Tâm sư muội.
Thanh niên kia hô lên một tiếng.
– Cút!
Thu Nguyệt Tâm phun ra một chữ khiến sắc mặt hắn sắc cứng đờ, khó coi hơn cả khóc.
– Ta và ngươi không quen thuộc như vậy nên ngươi hãy tôn trọng ta một chút!
Thu Nguyệt Tâm lạnh như băng nói, tên kia dĩ nhiên ngay trước mặt Lâm Phong gọi nàng là Nguyệt Tâm, điều này không phải làm Lâm Phong sao, Thu Nguyệt Tâm thậm chí còn muốn động thủ với hắn nữa.
– Sư muội thứ lỗi!
Thanh niên kia lui ra ngoài nhưng trên mặt đã biến thành màu đỏ tím. Lâm Phong cười cười, hắn vốn không có cảm giác gì đối với tên thanh niên nọ, nhưng lần này hắn đánh dấu tên kia rồi.
– Vòng thứ hai chúng Hoàng ước hẹn sắp bắt đầu, các ngươi tự đến quyết định xem mình xuất chiến lúc nào đi, sau đó đêm nói với Mộc Trần một tiếng, nếu như có người chọn xong nhưng không xuất chiến thì coi như bỏ quyền thi đấu lúc đó cũng không ai có ý kiến gì.
Vũ Hoàng nhàn nhạt mở miệng, va chạm giữa Lâm Phong và thanh niên kia hắn đương nhiên không quá để trong lòng.
– Lão sư sắp xếp là được.
– Sư tôn cứ quyết định!
Tất cả mọi người đều khom người tuỳ ý để sư tôn sắp xếp, Mộc Trần trù tính chung nhưng tất cả phải đều dựa vào chính mình.
– Trận chiến đầu tiên ta hoài nghi không ít thế lực sẽ điều động người mạnh mẽ ra ứng chiến nên trận chiến này chúng ta có thể tham gia mà cũng có thể lựa chọn từ bỏ, nhưng các ngươi không có ai từ bỏ thì trận này chúng ta sẽ tham gia, ai tới xuất chiến trận đầu đây?
Ánh mắt Mộc Trần nhìn về phía mọi người hỏi.
– Ta đi cho!
Một thanh âm tà mị vang lên:
– Ta muốn xuất chiến trận đầu để nhìn một chút thế cuộc lúc này ra làm sao, hơn nữa nếu có kẻ địch mạnh nhằm vào Thiên Đài ta, ta cũng muốn nhìn xem có loại được hắn hay không!
– Được, vậy thì trận đầu sẽ do ngươi xuất chiến, như vậy ta cũng yên tâm.
Mộc Trần khẽ gật đầu, trận chiến đầu tiên rất quan trọng, lấy thực lực của Như Tà có người muốn uy hiếp hắn cũng rất khó.
– Trận chiến thứ hai ai muốn lên, lần ước hẹn của chúng Hoàng lần này đối với các ngươi rất quan trọng nên, chúng ta cần phải đảm bảo càng nhiều người tiến vào vòng cuối càng tốt.
Mộc Trần nghiêm túc nói, tất cả mọi người thấy vậy đều gật đầu, trong con ngươi họ lộ ra vẻ sắc bén lạ thường.
– Chư vị chuẩn bị xong chưa?
Lúc này thanh âm của Tề Hoàng lại lần thứ hai truyền ra, sau đó trọng tài đứng bên cạnh hắn cũng hướng ánh mắt nhìn chung quanh:
– Nếu ta nói bắt đầu thì người tham chiến nhất định phải trong 1 giây thời gian đi xuống dưới, bằng không người đó coi như bỏ cuộc – Hiện tại ta cho chư vị mười tức thời gian chuẩn bị!
Người kia lại mở miệng nói ra, mười tức thời gian chớp mắt liền qua người kia liền hô lên hai chữ:
– Bắt đầu!
Ba mươi sáu toà sơn phong phân biệt cách nhau rất xa, trong một tức thời gian mà muốn nhòm ngó xem trận doanh nhà người ta phái ai ra sau đó mới quyết định có xuống hay không thì không kịp, vì lẽ đó không ai có thể quan sát và đưa ra phán đoán, họ chỉ có thể từ ngọn núi của mình đồng thời lao xuống.
– Rơi xuống đất hoặc bị tử vong coi như đào thải, khi ta nói đình chiến thì tất cả mọi người đều dừng tay lại, làm trái quy tắc coi như bị đào thải!
Vị trọng tài Tề gia lại mở miệng nói. Thông Thiên Chiến Đài tuy rộng mênh mông nhưng nó vẫn sẽ có lúc không đủ cho hơn hai mươi người đại chiến.
– Được rồi, hiện tại vòng thứ nhất bắt đầu!
Trọng tài Tề gia vừa dứt tiếng thân thể cuồn cuộn bay lên không thì phía dưới đã vang lên rất nhiều âm thanh.
– Giết!
Một vị Tôn Vũ tầng sáu đỉnh phong của Tề gia gầm lên giận giữ sau đó lao xuống, Thiên Long Thần Bảo cũng phái ra một vị Tôn Chủ, khi chiến đấu vừa mới bắt đầu hai người bọn họ đã đồng loạt công kích về phía Lâm Phong, họ giống như đã thống nhất với nhau đối phó Lâm Phong. Sức mạnh kinh khủng đột nhiên ép xuống đầu hắn.
– Khốn nạn, Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo quả nhiên liên thủ, bọn họ nhất định truyền âm bàn bạc trước khi đại chiến rồi!
Người Thiên Đài chửi nhỏ một tiếng, lần này hai thế lực lớn trước tiên muốn diệt Thiên Đài rồi!
Chương 1389: Hành hạ đến chết
Tề gia và Thiên Long Thần Bảo đã thông đồng sẵn với nhau, chiến đấu vừa mới bắt đầu, hai người này đã trong nháy mắt lao thẳng tới chỗ Như Tà, nếu nói hai tên kia trước đó không có truyền âm thông đồng với nhau thì không ai tin họ lại trùng hợp chọn tấn công người Thiên Đài thế đâu.
Nộ Long gào thét, không gian bị xé rách từng mảnh, năng lượng kinh khủng chèn ép lao thẳng tới chỗ Như Tà nhưng cũng đúng lúc đó kiếm của Như Tà ra khỏi vỏ đâm vào đỉnh đầu đối phương, kiếm thế phong tỏa hư không ngăn cản lại, đồng thời công kích đối phương hơi ngưng lại, lực lượng thời gian khủng bố bao phủ trên người hai cường giả Thiên Long Thần Bảo và Tề gia.
– Sức mạnh thời gian của Như Tà sư huynh đã đạt tới tầng bảy, nhưng mà không gian Áo nghĩacủa cường giả Tề gia cũng đã đạt tới tầng bảy, vị cường giả của Thiên Long Thần Bảo cũng có trọng lực áp bức, sợ rằng trận chiến này sẽ rất gian nan, nhưng Như Tà sư huynh hẳn có lá bài tẩy!
Lâm Phong nhìn thấy chiến đấu bên kia tâm thần cũng khá căng thẳng, trong con ngươi hắn bắn ra một đạo hàn mang. Nếu hắn lên chiến đài, người Thiên Long Thần Bảo và Tề gia nhất định sẽ trong nháy mắt nhằm vào hắn, thậm chí người Nhân Dục Thiên Đường, Tư Không gia, cũng sẽ đồng dạng nhân cơ hội công kích hắn, loại quy tắc tựa hồ đối với hắn có chút bất lợi đây, nếu hắn thật sự đụng phải Tôn Vũ tầng tám hoặc tầng chín thì lần này có chút khó khăn, có lẽ hắn sẽ không quá xui xẻo như vậy.
– Hống!
Một tiếng Long ngâm xông thẳng Cửu Tiêu, huyết quang nhấn chìm thiên địa bao phủ thân thể Như Tà lại, cường giả Tề gia sử dụng thần thông không gian phong tỏa thiên địa, bàn tay hắn không ngừng rung động giống như hắn phải xé rách cả vùng không gian này mới thoả mãn.
– Như tà sư huynh!
Đám người Thiên Đài nhìn thấy cảnh này, tâm thần cũng khẽ run lên, bọn chúng thật ác độc, vừa đến đã điên cuồng chiến đấu, huyết thống cuồn cuộn, vũ hồn cũng được chúng trực tiếp sử dụng. Vũ hồn cường giả Tề gia vẫn là không gian đồ phổ như trước, vũ hồn cường giả Thiên Long Thần Bảo giống như một con chiến thú hung mãnh giống rồng mà không phải rồng, yêu khí trùng thiên khiến cho chiến ý cả người hắn tăng mạnh hơn, vũ hồn giống thú như muốn nuốt hết thiên địa giết về phía Như Tà.
– Xì.
.. Đột nhiên một thanh kiếm sáng loé xé rách không gian xuất hiện, lúc này mọi người chỉ nhìn thấy một thanh khoái kiếm lao đi với tốc độ cực nhanh phá nát hư không đâm về phía cường giả Tề gia.
– Thời gian!
Như Tà quát lạnh một tiếng, thời gian lập tức giáng lâm trên thân thể người nọ khiến động tác hắn trở nên chậm chạp, hắn muốn đạp lên hư không rời khỏi nhưng hắn lại thấy tốc độ của Như Tà lao đến chỗ hắn nhanh đến cực hạn, trong miệng Như Tà lại phun ra một đạo hàn âm:
– Chậm!
Thanh âm vừa vang lên thì tốc độ cường giả Thiên Long Thần Bảo và Tề gia dường như bị chậm lại.
– Áo nghĩatốc độ!
Lâm Phong cả kinh khi thấy thực lực của Như Tà, lúc này những người khác cũng đã bắt đầu tiến hành đại chiến, không người nào dám liên thủ làm như vậy bởi vì họ sợ bị người liên thủ cùng mình âm giết chết, dù sao trên chiến đài mọi người cũng không thể dễ dàng tin tưởng người lạ.
– Đại sư huynh, Như Tà sư huynh có thể bình yên thăng cấp hay không.
Có người quay về phía Mộc Trần hỏi, hai mươi hai người cùng chiến đấu rất mạo hiểm, trong lúc hắn nói chuyện đã có hai người thực lực hơi yếu bị người ta trực tiếp chém rớt, đào thải khỏi chiến cục.
– Chiến đấu như vậy làm sao có thể bảo đảm chính xác kết quả được!
Mộc Trần hờ hững nói, Như Tà có thể thăng cấp hay không hắn không thể dự liệu, nếu chỉ có hai người này đối phó Như Tà thì hắn còn có thể chống đỡ!
– Vù!
Lúc này lại có một bóng người lao xuống tấn công Như Tà, người này là người của Tư Không gia, hắn sử dụng thiên huyết bao phủ Như Tà khiến động tác của Như Tà chậm lại, lúc này Như Tà giống như rơi vào bên trong đầm lầy.
– Ha ha, ngươi chết chắc rồi!
Cường giả Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng ngay khi hắn vừa dứt lời một đạo tiếng vang xì xì truyền ra, huyết quang bay tung tóe, năng lượng huỷ diệt tàn phá bừa bãi trong thân thể cường giả Tề gia kia. Vấn Ngạo Tuyết lạnh lùng nhìn hắn.
– Ngươi… Người kia nhìn chòng chọc vào Vấn Ngạo Tuyết không cam lòng muốn thét lên một tiếng nhưng đúng vào thời khắc này lực lượng huỷ diệt trong thân thể tên kia bạo phát khiến thân thể của hắn trực tiếp bị xé rách hóa thành phấn bụi .
– Vù!
Thân hình Vấn Ngạo Tuyết lóe lên giống như một tia chớp, trong chớp mắt biến mất tại chỗ, nhuyễn kiếm đâm thẳng về phía cường giả Tư Không gia, thanh kiếm này tuy không phải Thánh khí nhưng khí tức nó phát ra cũng khiến người ta run sợ.
– Hừ!
Vấn Ngạo Tuyết tiếp tục giết về phía cường giả Tư Không gia, áp lực của Như Tà đột nhiên nhẹ hẳn đi, hắn hừ lạnh một tiếng dùng kiếm đâm về phía cường giả Thiên Long Thần Bảo, giờ khắc này đối thủ của hắn chỉ còn dư lại một người nên hắn không còn phải sợ hãi ai nữa.
– Thực lực Vấn Ngạo Tuyết dĩ nhiên cũng mạnh như thế, chẳng trách hắn cũng có thể cùng Vấn Thiên Ca đồng thời bước vào thần điện!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, nếu Vấn Ngạo Tuyết không đủ mạnh, hắn cũng không thể dùng một đòn giết chết người của Tề gia.
– Như Tà sư huynh thăng cấp không có bất kỳ biến cố gì nữa rồi!
Lâm Phong nhìn lướt qua thực lực của mọi người trên chiến đài thì trong lòng hắn cũng âm thầm nói ra, quả nhiên kết cục cuối cùng cũng giống như hắn dự liệu, Như Tà thăng cấp nhưng tên cường giả kia của Thiên Long Thần Bảo cũng thăng cấp, hắn và Như Tà đánh nhau đến khó phân thắng bại, nhưng Vấn Ngạo Tuyết lại một mình chém chết hai vị cường giả của Tề gia và Tư Không gia. Nghĩ đến ân oán giữa ba nhà Vấn gia, Tề gia, Tư Không gia, trận chiến đầu tiên này có khá nhiều bất ngờ, Vấn Ngạo Tuyết xem như đã thành công đánh vào mặt của Tề gia và Tư Không gia một cái tát rất vang dội.
– Lượt thứ hai ai đi?
Như Tà trở về chào hỏi với Mộc Trần một chút, sau đó lập tức nói với mấy người phía sau. Mọi người đều rơi vào sự trầm mặc, loại chiến đấu này không ai có thể biết đối phương sẽ chuẩn bị xuất chiêu như thế nào nên chưa ai dám lên tiếng, vừa nãy Thiên Long Thần Bảo cùng với Tề gia liên thủ đối phó Thiên Đài bọn họ khiến bọn họ cũng có một tia kiêng kỵ, nếu không có Vấn Ngạo Tuyết ra tay thì Như Tà sẽ rất nguy hiểm, ba người vừa nãy suýt nữa khiến Như Tà rơi vào tuyệt cảnh.
– Ta đi cho!
Một vị Tôn Vũ tầng bốn hậu kỳ đứng ra mở miệng nói, người này là một trong những môn đồ đầu tiên của Vũ Hoàng, Lâm Phong từng thấy bắt lấy được chiến tích bách thắng nên biết sức chiến đấu cả hắn rất là lợi hại.
– Được, cẩn thận một chút!
Mộc Trần quay về hắn khẽ gật đầu, rất nhanh sau đó trọng tài liền tuyên bố lượt chiến đấu thứ hai bắt đầu, cường giả kia lập tức bước ra ngoài, chỉ chốc lát sau lại có hai mươi hai người đáp xuống sàn chiến đấu.
– Không ổn rồi!
Giờ khắc này con ngươi của Mộc Trần khẽ run lên một cái, trong mắt hắn lộ ra một tia thần sắc không ổn, Tề gia vậy mà phát động một nhân vật cấp bậc Tôn Chủ, khí tức trên người tên kia rất hùng hậu và cường thịnh, người Thiên Đài bọn hắn nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
– Không được chiến, trực tiếp từ bỏ chịu thua!
Một âm thanh cuồn cuộn truyền vào trong tai vị cường giả Thiên Đài, người kia nhíu nhíu mày không hiểu vì sao người bên mình bắt hắn trực tiếp chịu thua hướng phía mặt đất mà đi, hắn cảm thấy chuyện này cũng quá mất mặt một chút.
– Giết!
Tiếng gầm giận dữ truyền đến, tuy sắc mặt người kia rất khó coi nhưng chung quy hắn vẫn nghe theo Mộc Trần hướng về bên dưới sàn chiến nhảy xuống, chỉ cần hắn chạm đất, hắn sẽ bị mất quyền chiến đấu.
– Ầm!
Tốc độ vị cường giả Thiên Đài này đột nhiên tăng nhanh hướng xuống dưới đất mà đi, nhưng đúng vào lúc này trong hư không truyền ra một tia rung động rất nhỏ, cả vùng không gian bị phong bế hết lại.
– Phá!
Cường giả Thiên Đài gào thét muốn thoát ra nhưng hắn lại nhìn thấy con mắt khát máu của vị cường giả Tề gia kia xuất hiện trước mắt mình, bàn tay tên kia dĩ nhiên xuyên thấu hư không, sức mạnh kinh khủng xé rách thân thể cường giả Thiên Đài, tay của hắn trực tiếp nhấc lên cả vùng không gian xung quanh.
– Thật mạnh, tên Tôn Chủ kia cố tình chạy đến giết người!
Sắc mặt mọi người phía Thiên Đài rất khó coi vì thực lực tên Tôn Chủ này quá đáng sợ. Bọn họ tiếp tục nhìn theo tên kia, lúc này tên kia đang chậm rãi nanng thân thể vị cường giả Thiên Đài lên giữa hư không, tròng mắt của hắn nhìn về phía mọi người Thiên Đài, trong ánh mắt lộ ra vẻ yêu dị.
Hắn gầm lên một tiếng, vị cường giả Thiên Đài kia cũng kêu thảm thiết, lực lượng không gian đáng sợ không ngừng cắt rời thân thể hắn, mưa máu vương vãi khắp nơi trong không gian.
– Giết, a… Vị cường giả Thiên Đài kia bị hành hạ rất tàn khốc, tiếng kêu thảm thiết của hắn không ngừng vang lên, hắn bị hành hạ tới chết.
– Ầm!
Mọi người bên Thiên Đài lộ ra sát ý khủng bố.
– Rất tốt, vòng kế tiếp để ta tiến lên!
Sắc mặt Hầu Thanh Lâm trở lên băng lãnh, sát ý trên người hắn điên cuồng lan tràn ra, hắn hận tại sao vòng này hắn không có đi ra ngoài.
– Hiện tại thực lực Thiên Đài chúng ta đang chiếm ưu thế, các ngươi ra trận người thứ nhất cần giết người chính là người Tề gia!
Thanh âm của Mộc Trần bình tĩnh nhưng cỗ sát ý ẩn chứa trong giọng nói vẫn không hề che giấu chút nào, âm thanh cuồn cuộn bay vào trong tai vị cường giả Tề gia kia, hắn hơi cảm nhận được hàn ý trên người Mộc Trần, con ngươi cường giả kia hơi gợn sóng sau đó bàn tay của hắn lập tức nắm chặt lại thân thể cường giả Thiên Đài kia trực tiếp bị huỷ diệt đi. Tròng mắt đen nhánh của Lâm Phong có chút cứng ngắc, sát khí nồng nặc của hắn tràn ngập khắp không gian, nếu Mộng Tình và Nguyệt Tâm lên sàn chiến đấu cũng gặp phải cường giả loại này thì hắn nên làm gì? Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo nhất định sẽ tru diệt người Thiên Đài, thục lực Mộng Tình còn cường thịnh một ít nhưng Nguyệt Tâm mà phải đối mặt với loại nhân vật mạnh mẽ như này, một cơ hội nhỏ nhoi cũng không có!
Chương 1390: Lâm Phong bày mưu
– Không thể không đề phòng!
Lâm Phong nghĩ tới đây, trong lòng hơi động, nếu như Nguyệt Tâm cũng gặp phải tình huống như thế thì Lâm Phong hắn không thể ngồi nhìn Nguyệt Tâm bị người ta chém giết, đặc biệt là khi cường giả Tề gia rất am hiểu sức mạnh không gian, cho dù Nguyệt Tâm muốn trốn nhưng không có tốc độ nhanh như của hắn nhanh thì không gian trói buộc của Tề gia vẫn có thể trực tiếp nhốt nàng ấy lại, vừa rồi vị cường giả Thiên Đài kia cũng bị như thế, một khi bị giam lại thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Ánh mắt hắn nhìn chung quanh một lúc sau đó cất cao giọng nói:
– Tiêu Vũ huynh, số thứ tự của huynh số mấy?
– Mộc Phong huynh có đề nghị gì!
Tiêu Vũ nghe được âm thanh của Lâm Phong, cảm thấy có chút nghi hoặc, hắn không biết Lâm Phong hỏi chuyện này để làm cái gì.
– Trận chiến đấu thứ năm băng tuyết mỹ nhân của ta ra trận nhưng ta không có biện pháp đi tới giúp, vì lẽ đó mong Tiêu huynh bảo vệ nàng một phen.
Lâm Phong cao giọng nói ra nhất thời khiến mọi người ngưng lại, không hổ là một tên sắc ma, lúc này mà hắn vẫn nghĩ tới nữ nhân như trước, dĩ nhiên muốn người khác bảo vệ mỹ nữ kia, không biết từ lúc nào mà băng tuyết mỹ nhân Thu Nguyệt Tâm lại thành người của hắn?
– Được, ta sẽ để sư huynh đến từ Thiên Ma điện ra tay, bảo đảm không có chuyện gì xảy ra.
Tiêu Vũ đáp lại khiến người con ngươi quần hùng run lên, này hai gia hỏa thật sự quá lộ liễu một chút đi, chuyện này xem như đang dối trá sao? Thế nhưng bên trong quy tắc của Tề Hoàng xác thực không có quy định việc không thể bảo vệ lẫn nhau, hơn nữa người của Tề gia hắn cũng đã cùng người của Thiên Long Thần Bảo trực tiếp liên thủ giết người đó sao, bởi vậy hành vi của Lâm Phong và Tiêu Vũ ở một mức độ nào đó cũng không được tính là làm trái quy tắc, tên ma tu này cũng đủ tàn nhẫn vậy mà để người Thiên Ma điện giúp hắn bảo vệ mỹ nữ.
– Khốn nạn, ngươi đây đang nói cho người Thiên Long Thần Bảo cùng Tề gia biết sao, ngươi muốn hại chết Thu Nguyệt Tâm sao?
Thanh niên mắt tím lạnh lùng nói ra.
– Ngươi câm miệng!
Lâm Phong bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào tên thanh niên kia, trong ánh mắt hắn mơ hồ có tỏa ra sát khí khiến thanh niên kia cảm thấy cả người mình giống như rơi vào hầm băng. Thanh niên này nhìn về phía Vũ Hoàng cùng Mộc Trần sư huynh tựa hồ như hi vọng Vũ Hoàng cùng sư huynh sẽ thay hắn ra mặt, nhưng hắn lại bi ai phát hiện không có ai để ý đến hắn.
– Nếu như ta lại nghe được ngươi xuyên tạc lời ta nói, ta tất chém ngươi!
Một tia sát ý từ trên người Lâm Phong phóng thích ra khiến trái tim của hắn nhảy lên từng nhịp, trong lòng hắn cảm giác rất khuất nhục, nơi này là trận doanh của Thiên Đài mà Lâm Phong lại ở trước mặt tất cả mọi người uy hiếp hắn, hơn nữa còn mở miệng đòi chém hắn.
– Đại sư huynh!
Thanh niên mắt tím hướng ánh mắt về phía Mộc Trần.
– Được rồi!
Mộc Trần bình tĩnh nói một tiếng khiến ánh mắt thanh niên kia cảm thấy hơi uỷ khuất một chút, chẳng lẽ hắn trong lòng Đại sư huynh hắn không bằng một tên ma tu kia hay sao? Lâm Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn tên kia sau đó lập tức quay về phía Thu Nguyệt Tâm nói:
– Nguyệt Tâm mỹ nữ lát nữa nàng xuất chiến trận thứ năm sao?
Dưới ánh mắt ngạc nhiên của tên thanh niên mắt tím kia Thu Nguyệt Tâm dĩ nhiên gật gật đầu xác nhận lời nói của Lâm Phong, hắn cảm giác đầu mình có chút ngắn lại, hắn không hiểu tại sao lại có chuyện này? Đúng ra Thu Nguyệt Tâm nên căm ghét tên sắc ma này mới đúng chứ? Trận thứ ba Hầu Thanh Lâm vẫn chưa ra trận mà Mạc Kình Thiên ra trận, lần này chiến đấu giống như Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần đã dự liệu, lần này Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo ra trận đều là người thực lực yếu vì sợ Thiên Đài cử người lợi hại xuất chiến, Mạc Kình Thiên cường thế xoá bỏ người Tề gia nhưng chuyện này đối với người Tề gia mà nói tựa hồ như không có chuyện gì, tổn thất một cường giả có chiến tích bách thắng nhưng bọn họ vẫn cực kỳ bình tĩnh, Tề gia rất lớn nên chỉ cần những thiên tài quan trọng không chết là được rồi, Mạc Kình Thiên thuận lợi thăng cấp vòng kế tiếp. Trận thứ tư Thiên Đài phái Ngô Dùng ra xuất chiến, người này là một trong những đệ tử thân truyền của Vũ Hoàng, tu vi của hắn là Tôn Vũ tầng năm, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ, hắn bước lên sàn chiến đấu cũng giống như Mạc Kình Thiên lúc trước, hành hạ đến chết cường giả của Tề gia sau đó lại chém thêm một tên cường giả Thiên Long Thần Bảo vì người Thiên Đài xả giận, Ngô Dùng thuận lợi thăng cấp vòng kế tiếp. Bên này Thiên Đài, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, Vấn gia tranh đấu quấn thành một đoàn rắc rối, còn bên kia các thế lực ở yêu vực cũng chiến đấu rất kịch liệt, thế lực Tiên Hoang cùng với Huyết Hoang Luyện Ngục Thiên Ma Điện cũng va chạm phi thường kịch liệt. Trận chiến thứ tư kết thúc, trận chiến thứ năm của Thu Nguyệt Tâm chuẩn bị bắt đầu, rất nhiều người không hiểu vì sao Thu Nguyệt Tâm lại tin tưởng tên ma tu kia đến vậy? Nàng vậy mà tín nhiệm Thiên Ma điện? Phải biết rằng Thiên Long Thần Bảo, Tề gia, Tư Không gia, Lục Dục Thiên Đường, đều rất hận Lâm Phong, hắn nói mình phải bảo vệ Thu Nguyệt Tâm, những thế lực kia tuyệt đối sẽ xuất động cường giả săn giết Thu Nguyệt Tâm, Lâm Phong làm vậy sẽ hại chết Thu Nguyệt Tâm mất.
– Trận chiến thứ năm bắt đầu!
Trọng tài quát to một tiếng, Thu Nguyệt Tâm thấy vậy liền bước chân ra ngoài, không có âm mưu, không có quỷ kế, nàng thật sự lao thẳng tới sàn chiến đấu.
– Nguyệt Tâm, đi đến chỗ Bất Tử Thiên Cung.
Lâm Phong quay về Thu Nguyệt Tâm truyền âm nói ra.
– Được.
Thu Nguyệt Tâm gật đầu, khi thân thể nàng giáng lâm chiến đài, xác thực nàng đi đến bên cạnh cường giả Bất Tử Thiên Cung, cường giả Thiên Ma điện cường giả nhìn thấy vị trí của Thu Nguyệt Tâm, cũng nhích lại gần nàng, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, Nhân Dục Thiên Đường, bốn cỗ thế lực lớn đều có từng đạo từng đạo khí tức mạnh mẽ phóng lên trời, mỗi một người cường thịnh đến mức khiến người ta kinh hãi, bốn cỗ thế lực này đều điều động nhân vật cấp bậc Tôn Chủ, mấy cỗ thế lực kia đều phát động Tôn Chủ là có thể thấy được bọn họ hận Lâm Phong như thế nào, Lâm Phong yêu thích nữ nhân này, bọn họ nhất định sẽ săn giết nàng, mặc dù Lâm Phong có khả năng giở trò lừa bịp nhưng bọn họ vẫn như trước không muốn buông tha cơ hội lần này. Khi hai chữ bắt đầu vừa mới vang lên thì từng đạo từng đạo khí tức mênh mông trùng thiên bộc phát, bốn vị cường giả cấp bậc Tôn Chủ đồng thời lao đi về phía Thu Nguyệt Tâm, sức mạnh khủng bố bộc phát khiến Thông Thiên Chiến Đài bao phủ lại, khí tức đáng sợ kia làm người nghẹt thở.
– Giết!
Tôn Chủ Tề gia am hiểu sức mạnh không gian nên sử dụng dịch chuyển hư không tiến lên, chỉ trong nháy mắt hắn đã giáng lâm đến trước người Thu Nguyệt Tâm, một luồng sức mạnh không gian khủng bố bao trùm tới, hắn nhất định phải hành hạ Thu Nguyệt Tâm đến chết. Không nói đến việc Lâm Phong yêu thích Thu Nguyệt Tâm, chỉ bằng việc Thu Nguyệt Tâm cùng với Tề gia và Thiên Long Thần Bảo có ân oán, hắn cũng muốn giết nàng rồi, bởi vì lúc Lâm Phong chết Thu Nguyệt Tâm cũng giết không ít người Tề gia và Thiên Long Thần Bảo.
– Cút ngay!
Một đạo sấm sét bùng nổ giữa hư không, trước người Thu Nguyệt Tâm đột nhiên thêm ra một thân thể vĩ đại, tu vi người này là Tôn Vũ tầng tám, một chưởng hạ xuống khiến không gian đột nhiên bị dãn ra, sức mạnh khủng bố trực tiếp xóa bỏ không gian thầm thông của Tôn Chủ Tề gia, không gian nổ tung khiến Tôn Chủ Tề gia không ngừng lùi lại, lúc này có một vị Tôn Chủ tầng bảy của Thiên Ma Điện cũng che trước người Thu Nguyệt Tâm.
– Bất Tử Thiên Cung!
Ánh mắt mọi người ngưng lại, họ không nghĩ tới Bất Tử Thiên Cung lại điều động cường giả tới bảo vệ Thu Nguyệt Tâm, vị cường giả kia so với người của Thiên Ma Điện mạnh hơn một chút, Tôn Vũ tầng tám, cảnh giới cao nhất trên chiến đài lúc này.
– Bất Tử Thiên Cung dĩ nhiên ra tay rồi, nghe đồn thiếu cung chủ Quân Mạc Tích của Bất Tử Thiên Cung cùng với Lâm Phong là huynh đệ vô cùng tốt, Thu Nguyệt Tâm là nữ nhân của Lâm Phong nên khi Thu Nguyệt Tâm có khả năng bị người ta săn giết thì Quân Mạc Tích nhất định sẽ phái cường giả đi ra, chuyện này cũng không có gì kỳ quái cả!
Trong lòng mọi người âm thầm đánh giá, tên ma tu kia suýt chút nữa hại chết Thu Nguyệt Tâm, cũng may Quân Mạc Tích niệm tình để cường giả ra tay bảo vệ nàng. Bọn họ làm sao có thể nghĩ đến việc Lâm Phong mở miệng nói với Tiêu Vũ vốn muốn nói cho Quân Mạc Tích nghe, giữa huynh đệ họ ám chỉ với nhau làm sao đám người kia có thể nghe hiểu, Lâm Phong rất yên tâm bởi vì hắn biết Quân Mạc Tích nhất định sẽ để người của mình ra tay.
– Tất cả cút hết cho ta!
Cường giả Bất Tử Thiên Cung gầm lên một tiếng, sát khí tràn ngập hư không khiến sắc mặt bốn vị Tôn Chủ rát khó coi, thực lực bản thân Thu Nguyệt Tâm cũng không hề yếu chút nào, bây giờ lại có hai vị Tôn Chủ hộ thân nữa thì đám người kia cũng thể ra tay được nữa. Bọn họ không nghĩ tới Bất Tử Thiên Cung lại chen ngang.
– Một đám phế vật mà cũng muốn săn giết nữ nhân ta coi trọng, vòng kế tiếp ta sẽ đi tới xem ai muốn giết ta!
Con mắt Lâm Phong đen kịt lại, âm thanh của hắn cuồn cuộn, ma khí tuôn trào, tiếng nói lượn lờ trong hư không khiến rất nhiều ánh mắt sắc bén nhìn về phía hắn, hắn đang tìm cái chết mà.
– Nhất định phải giết hắn, nhưng thực lực của hắn cũng rất mạnh, Tôn Chủ chưa chắc có thể chiến thắng hắn, muốn giết hắn cần phải điều động cường giả Tôn Vũ tầng tám mới được!
Ánh mắt đám người Tề gia tràn ngập sát ý, tại thời điểm bọn hắn đang suy nghĩ thì trận chiến cũng đồng thời diễn ra, chiến đấu trên chiến đài điên cuồng bạo phát, khi mười một người bị đánh xuống thì Thu Nguyệt Tâm vẫn khỏe mạnh đứng nơi đó như trước, nàng được Tôn Vũ tầng tám bảo vệ nên thuận lợi thăng cấp. Nàng không có ra tay nhưng cũng trực tiếp thăng cấp. Thời điểm Thu Nguyệt Tâm từ sàn chiến trở về thì người Thiên Đài cũng vô cùng thổn thức, không ít người mạnh mẽ trừng mắt Lâm Phong, nếu không phải người Bất Tử Thiên Cung ra tay, Lâm Phong thật sự đã hại chết Thu Nguyệt Tâm rồi. Trận chiến thứ năm kết thúc thì trận chiến thứ sáu cũng sắp bắt đầu, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo và rất nhiều thế lực khác đều muốn giết Lâm Phong.
– Bắt đầu!
Trọng tài quát to một tiếng, nhất thời bóng người trong hư không không ngừng lấp loé bay lên chiến đài, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, Tư Không gia, ba thế lực lớn đều xuất động Tôn Vũ tầng tám, Nhân Dục Thiên Đường cũng xuất chiến Tôn Vũ tầng bảy, đội hình bọn họ rất mạnh mẽ, khiến cho người khác cảm thấy nghẹt thở. Thế nhưng người xuất chiến bên phía Thiên Đài lại không phải Lâm Phong! Mà là Thanh Lâm Luân Hồi kiếm, Hầu Thanh Lâm! Thời khắc này ba nhà Tề gia, Thiên Long Thần Bảo đều có chút há hốc mồm vì người xuất chiến là Hầu Thanh Lâm!
– Một đám gia hoả ngu ngốc.
Thanh âm cười nhạo của Lâm Phong vang lên, Luân Hồi kiếm của Hầu Thanh Lâm cũng bay thẳng đến chỗ cường giả Tề gia, một kiếm được chém Luân Hồi. Không ít người Thiên Đài cũng cảm thấy bất ngờ khi thấy Nhị sư huynh ra trận mà không phải tên ma tu kia? Nhất định tên ma tu kia đã truyền âm với Nhị sư huynh để Nhị sư huynh đi ra rồi! Gia hoả này quá gạt người rồi. Dư âm trận chiến quá mức kinh khủng, hai vị Tôn Vũ tầng tám của Tề gia và Thiên Long Thần Bảo cùng Hầu Thanh Lâm đối chiến, Tôn Chủ của Tư Không gia tộc thì bị Tôn Chủ Vấn gia chặn giết, lần này Vấn gia cũng phát động một vị cường giả Tôn Vũ tầng tám xuất chiến, có thể nói đội hình lúc này là đội hình kinh khủng nhất từ đầu đến giờ.
– Thực lực nhị sư huynh quả thực quá khủng bố, Tôn Vũ tầng bảy cũng có thể ép hai vị Tôn Vũ tầng tám tới mức độ này, Tôn Chủ Tề gia và Thiên Long Thần Bảo liên tục thăng cấp nên không thể so với nhị sư huynh rồi!
Trong lòng mọi người Thiên Đài đều âm thầm nghĩ vậy, giờ khắc này sắc mặt người Tề gia cùng Thiên Long Thần Bảo đều phi thường khó coi, cường giả loại này bọn họ tổng cộng có mấy vị chứ!Nguồn truyện audio