1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 26[Chương 126 đến 130]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 26[Chương 126 đến 130]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 126: Mộng Tình đau đớn

Nhưng mà, đôi mắt Mộng Tình ở trên người Liễu Phỉ rất nhanh dời đi, rất bình tĩnh nhìn Lâm Phong, lập tức xoay người, đóng cửa phòng nhỏ lại.

Phản ứng của Mộng Tình khiến Lâm Phong cười khổ không thôi, từ trong ánh mắt lạnh lùng của nàng, Lâm Phong vốn cũng không nhìn ra nàng đang suy nghĩ gì, hắn không suy đoán được tâm tư của Mộng Tình.

– Lâm Phong… Ngươi… tên khốn này.

Liễu Phỉ cắn nhẹ môi, trong ánh mắt hiện lên chút ủy khuất, rất u oán nhìn Lâm Phong, lập tức đi ra khỏi thạch thất.

Trán Lâm Phong đầy hắc tuyến, trong lòng tất cả đều là nghi vấn, ánh mắt u oán vừa rồi của Liễu Phỉ khiến hắn rất không hiểu, cô nàng này trước kia không phải cùng mình cãi vã sao, thế nào lại dùng loại ánh mắt này nhìn mình? Lẽ nào nàng thích mình?

Nghĩ không ra, Lâm Phong chỉ có thể cười khổ. Khó trách người khác đều nói, lòng của nữ nhân là kim dưới đáy biển.

Lâm Phong hắn đương nhiên sẽ không hiểu tâm tư Liễu Phỉ. Đối với Liễu Phỉ mà nói, khi phụ thân Liễu Thương Lan đem nàng giao phó cho Lâm Phong, Liễu Phỉ cũng đã hiểu ý đồ của phụ thân, là đem nàng giao hoàn toàn cho Lâm Phong.

Phụ thân Liễu Thương Lan ngày sau sinh tử không rõ, người có khả năng cho Liễu Phỉ nàng dựa vào cũng chỉ có Lâm Phong. Tuy rằng nàng đã từng có hiểu lầm, mâu thuẫn với Lâm Phong, nhưng sau khi Lâm Phong biểu hiện khiến nàng chấn động, những thứ đó đều đã hóa giải hết. Nhất là ngày Hải Vân tông bị diệt môn, bóng dáng Lâm Phong càng in sâu trong tâm trí Liễu Phỉ.

Chí ít, Liễu Phỉ đối với Lâm Phong là đã có cảm tình, bởi vậy, nàng mới có thể bằng lòng chấp nhận an bài của phụ thân, theo Lâm Phong rời đi. Trong tiềm thức của nàng đã có một loại tình cảm khác thường đối với Lâm Phong, cho nên Liễu Phỉ chẳng hề kiêng kị qua chỗ ở của Lâm Phong nghỉ ngơi.

Nhưng Liễu Phỉ vào cửa, đầu tiên là thấy một nữ nhân rất có khí chất, lại là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, để cho lòng nàng chịu đả kích lớn, thoáng cái không cách nào thừa nhận, tông cửa xông ra.

– Lâm Phong huynh đệ, ngươi là đi khuyên bên trong trước, hay là đuổi theo bên ngoài trước.

Đứng ở ngoài thạch thất, Viên Sơn run run nói, khiến vẻ mặt Lâm Phong lại là hắc tuyến.

– Trước đuổi theo Liễu Phỉ đi.

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng. Liễu Phỉ còn chưa khôi phục lại từ chuyện của Liễu Thương Lan, tâm tình rất không ổn định, Lâm Phong quả thật cũng có chút không yên lòng.

Nhảy qua một bước, Lâm Phong từ không trung nhảy thẳng xuống, hướng thân ảnh của Liễu Phỉ, nữ nhân này hình như đúng là tức giận, dĩ nhiên không nói tiếng nào liền hướng bên ngoài pháo đài đi.

Lâm Phong bước nhanh đuổi theo, lúc đuổi kịp Liễu Phỉ cũng đã ở ngoài pháo đài.

– Ngươi theo ta làm gì?

Liễu Phỉ trừng mắt nhìn Lâm Phong bên cạnh, ánh mắt lạnh như băng, làm Lâm Phong còn tưởng là nàng đang ghen.

Trong lòng Lâm Phong sinh ra một cảm giác là lạ, làm người hai kiếp, đến bây giờ hắn cũng chưa từng yêu đương qua, tự nhiên cũng không có hưởng thụ qua cảm giác yêu đương. Nhưng lúc này, trong lòng Lâm Phong hình như có một chút cảm giác là lạ.

Không trả lời, Lâm Phong chỉ là theo sát Liễu Phỉ, không ngừng đi.

– Ta hỏi ngươi nói.

Liễu Phỉ rất khó chịu trừng mắt nhìn Lâm Phong nói.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm Liễu Phỉ khiến ánh mắt Liễu Phỉ ngưng lại, người này, nhìn cái gì chứ!

– Cô, không phải là thích ta chứ?

Lâm Phong sờ sờ đầu, yếu ớt nói một câu.

Bước chân Liễu Phỉ lảo đảo, thiếu chút nữa ngã sấp xuống, phục hồi lại tinh thần, mắt không nháy nhìn Lâm Phong, lập tức lớn tiếng cười.

– Ta thích ngươi? Ngươi đang nằm mơ giữa ban ngày đi.

Liễu Phỉ lãnh đạm đáp lại, liền xoay người bước đi, bước chân nhanh hơn rất nhiều, tim nàng vậy mà đập loạn lên, tần suất nhanh hơn hẳn.

Liễu Phỉ nàng chưa từng có qua loại cảm giác này.

– Không phải sao?

Ánh mắt Lâm Phong chớp chớp, chẳng lẽ mình suy nghĩ nhiều?

– Liễu Phỉ, cô đứng lại đó cho ta.

Lâm Phong đột nhiên hướng bóng lưng Liễu Phỉ quát, khiến bước chân Liễu Phỉ hơi chậm lại, không tự chủ được ngừng lại.

– Đừng quên, cô đã đáp ứng Liễu thúc cái gì, quay đầu cho ta.

Lâm Phong rất không khách khí nói.

Quả nhiên, Liễu Phỉ quay người, cắn răng nghiến lợi nhìn Lâm Phong, tên khốn này, lại dùng cha tới áp chế nàng.

Đúng lúc này, chỉ thấy Lâm Phong đi nhanh, nhảy tới bên cạnh, bắt lại cánh tay của nàng, nói:

– Theo ta trở lại.

Bị Lâm Phong dốc sức lôi kéo, Liễu Phỉ muốn từ chối cũng không thể giãy liền buông tha, hung tợn trừng mắt nhìn Lâm Phong, tên khốn này, cũng dám thô bạo đối với mình….

– Không hung bạo một chút với cô, cô còn tưởng ta dễ bắt nạt.

Lâm Phong lôi kéo cảm giác Liễu Phỉ dịu lại, trong lòng âm thầm đắc ý, quả nhiên đối phó phụ nữ thì vẫn phải hung ác một chút.

Đương nhiên, cũng phải nhìn người đối phó là ai. Nếu hắn dám hung bạo đối với Mộng Tình, đoán chừng sẽ bị một chưởng quạt bay mất. Cô gái kia thì không thể dùng lẽ thường để suy đoán được.

Không bao lâu, đám người Viên Sơn, Đoàn Phong nhìn Lâm Phong trực tiếp kéo Liễu Phỉ trở về, hơn nữa Liễu Phỉ lại rất ngoan ngoãn không giãy dụa, khiến mỗi người bọn họ đều mở to hai mắt nhìn, đối với Lâm Phong sùng bái không ngớt. Cường nhân a!

– Ta ở trong thạch thất đối diện có vài gian phòng, cô có thể chọn một gian để ở. Nếu như không đồng ý, thì cô ở cạnh Tĩnh Vận đi.

Lâm Phong thả tay Liễu Phỉ, mở miệng nói.

– Ai muốn ở căn phòng của tên khốn ngươi.

Liễu Phỉ hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Phong, bước ra, trực tiếp hướng thạch thất Tĩnh Vân bên cạnh đi đến, làm cho Lâm Phong thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng giải quyết xong nữ nhân này.

Liễu thúc để mình chiếu cố nàng, xem ra sau này có rất nhiều “ngày vui” đây.

Lắc đầu, Lâm Phong bước vào thạch thất mình ở.

Đi tới trước cửa phòng Mộng Tình, Lâm Phong nhẹ nhàng gõ cửa một cái.

Bên trong trầm mặc một lát, lập tức có thanh âm của Mộng Tình truyền ra:

– Ta muốn nghỉ ngơi, ngươi vẫn là đi theo tiếp nàng đi.

– Hơ…Kiếm chi nguyên giản – Hạ cố vi nhân | Truyện Kiếm Tu – Kiếm Đạo Độc Tôn – Thỉnh chư vị nghé thăm…!

Lâm Phong cười khổ, chẳng lẽ Mộng Tình không nhiễm khói lửa nhân gian cũng sẽ ghen?

Nhưng mà Lâm Phong vẫn thật không dám chắc chắn. Mộng Tình trước sau cho người ta cảm giác lạnh lùng thản nhiên, giống như một tòa băng sơn thuần khiết, rảnh rỗi, vĩnh viễn không biết nàng đang suy nghĩ gì.

– Ta nói ta muốn nghỉ ngơi, đi đi.

Trong gian phòng, một tiếng quát lớn truyền ra, khiến đôi mắt Lâm Phong đông cứng.

Chuyện gì xảy ra? Mộng Tình như vậy là sao?

Tuy rằng trước kia Mộng Tình luôn luôn lạnh như băng, nhưng giọng nói cho tới bây giờ cũng không có thay đổi quá lớn, rất bình tĩnh. Nhưng lúc này dường như lại có chút giận dữ, nóng vội.

– Mộng Tình!

Lâm Phong còn muốn nói chuyện, lại bị Mộng Tình trực tiếp cắt ngang, quát lên:

-Ngươi đi đi!

Không đúng!

Đôi mắt Lâm Phong nhanh chóng hiện lên vẻ không đúng, nhất định có cái gì không ổn.

Không do dự nữa, Lâm Phong trực tiếp đẩy cửa phòng, lại phát hiện mở không ra, buộc lại từ bên trong.

Trên tay dồn sức dùng một chút lực, kẹt một tiếng, cửa phòng mở ra. Lâm Phong trực tiếp nhảy vào phòng.

Chỉ trong nháy mắt, Lâm Phong cũng cảm giác được cỗ hàn khí băng lãnh thấu xương, đập vào mặt, dường như muốn đem thân thể hắn đông lại.

Cỗ hàn ý này, thật là đáng sợ.

Đáng sợ hơn nữa là cả căn phòng lúc này đều tràn ngập loại lạnh lẽo thấu xương, mãnh liệt này.

Không khí trong gian phòng giống như phủ một tầng sương lạnh, giá lạnh vô cùng.

Con ngươi Lâm Phong co rút lại, ánh mắt quét qua phòng, cuối cùng con ngươi hắn rơi vào người trên giường.

Lúc này chỉ thấy thân thể Mộng Tình dựa vào trên giường, nhưng khiến Lâm Phong khiếp sợ là thân thể Mộng Tình lại co rút, lui vào một chỗ, không ngừng run rẩy. Mà trên người nàng cũng bao trùm một tầng sương lạnh. Sơi tóc mềm mại của Mộng Tình cũng bị sương trắng nhuộm thành màu ngân sắc.

– Chuyện gì xảy ra?

Trong lòng Lâm Phong chợt run lên, chỉ thấy Mộng Tình ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Có lẽ bởi vì quá lạnh, nàng mấp máy môi cũng không có phát ra âm thanh nữa.

– Mộng Tình, nàng đây là làm sao vậy?

Bước chân Lâm Phong bước tới trước giường, nhưng lúc này, một cỗ hàn ý lạnh thấu xương đập tới dường như muốn đem Lâm Phong đông cứng lại.

Quá lạnh, hơn nữa, cỗ lạnh ý này là từ trên người Mộng Tình thả ra.

– Ngươi đi đi, không nên tới đây.

Mộng Tình co rút thân thể, hướng phía sau lui lại, run rẩy nói.

Trong lòng Lâm Phong hung hăng co rút, cảm giác rất đau. Hắn nhớ lại, vừa rồi tiến vào thạch thất là lúc từ trong phòng thả ra hàn ý, rõ ràng là cỗ hàn ý này.

Khi đó, Mộng Tình đã lâm vào loại trạng thái hàn lãnh cực độ này, nhưng nàng lại làm bộ như trước, dường như không có việc gì, đi ra khỏi phòng, hơn nữa còn đem cỗ hàn ý phong bế lại.

Mộng Tình không muốn cho hắn biết.

Nhảy qua một bước, Lâm Phong kề sát mép giường, một luồng băng sương trong nháy mắt hướng thân thể hắn bao phủ, khiến cả người hắn cùng Mộng Tình giống nhau, bị sương trắng bao trùm. Thân thể bởi vì lạnh giá mà khẽ run.

Nhưng thân thể Lâm Phong vẫn đi nghiêng phía trước, ánh mắt vẫn kiên định như cũ!

Chương 127: Thiên Phệ tái hiện

Lâm Phong càng lại gần Mộng Tình càng cảm thấy luồng khí lạnh kia trở nên mãnh liệt, khi hắn đưa tay ra định chạm vào Mộng Tình, chợt phát hiện đầu ngón tay mình đã bị đông cứng.

– Đi.

Giọng Mộng Tình có chút khàn khàn, khí lạnh trên người nàng mỗi khi duy trì một lúc liền sẽ mất đi, thấy bộ dạng của Lâm Phong như vậy, trong lòng nàng sẽ cảm thấy rất khó chịu.

– Đồ ngốc, lần nào cũng là nàng bảo vệ ta, thật khiến ta mất mặt.

Lâm Phong thoáng mỉm cười, đôi lông mày đen rậm đã hoàn toàn biến thành màu trắng.

Đúng lúc này, trên người Lâm Phong phóng ra một luồng nguyên khí cực mạnh, át đi luồng khí lạnh kia.

Lâm Phong cũng tiến lại gần Mộng Tình hơn.

Thấy Lâm Phong mặc dù bị lạnh đông cứng nhưng khoé miệng vẫn nở nụ cười, thần sắc Mộng Tình trở nên phức tạp, ánh mắt tưởng chừng như mãi mãi lạnh lùng kia lại thoáng hiện lên sự lay động.

– Nàng đừng trách ta lợi dụng nàng đấy.

Lâm Phong mỉm cười, đưa tay ra ôm lấy Mộng Tình, lập tức luồng khí lạnh thấu xương làm cơ thể hắn tê cóng.

Cơ thể Lâm Phong lúc này giống như một khối băng, lạnh đến không thể hít thở nổi.

Quanh người Lâm Phong xuất hiện một vài nguyên thạch, chỗ nguyên thạch này đều có trong thạch giới lưu trữ, hơn nữa khi ở trong điện của Vân Hải tông, Lâm Phong cũng đã lấy ra không ít.

Nguyên khí trên người điên cuồng giải phóng ra, hai mắt Lâm Phong khẽ khép lại, Thiên Chiếu Vũ Hồn khai mở, cảm giác kia lại một lần nữa xuất hiện, có điều lần này, thế giới màu xám lại hoá thành thế giới băng tuyết, vô cùng lạnh lẽo.

– Nuốt.

Lâm Phong trong nháy mắt đã tiến vào trạng thái tu luyện, cơ thể bắt đầu hấp thu nguyên khí trong nguyên thạch xung quanh, cùng lúc giải phóng nguyên khí, lại điên cuồng hấp thu trở lại, làm hai việc trong cùng một lúc mà không hề rối loạn, đây chính là điểm mạnh của Thiên Chiếu Vũ Hồn của hắn.

Mộng Tình chớp chớp mắt, nhìn khuôn mặt tuấn tú cách mình chỉ trong gang tấc, nàng cũng không nhúc nhích người nữa, lặng lẽ thu mình ở đó, nhìn chủ nhân của khuôn mặt kia phải nhắm chặt mắt vì lạnh, đồng thời không ngừng giải phóng năng lượng của bản thân để chống đỡ lại sự xâm nhập của hàn khí.

Thời gian cứ thế từ từ trôi qua, khí lạnh trên người Lâm Phong càng lúc càng nhiều, gần như đã làm đóng băng hết cả cơ thể hắn, khiến tốc độ giải phóng hấp thu nguyên khí cũng chậm lại rất nhiều, mà nguyên thạch quanh người hắn lại đã vơi đi phân nửa.

Trong trạng thái mơ hồ, Lâm Phong cảm nhận được tình hình của mình càng lúc càng tệ, nguyên khí trời đất không ngừng hao đi rồi lại bổ sung vào, cuối cùng, lượng nguyên khí giải phóng đã không thể kháng cự lại được luồng khí lạnh, hắn đành phó mặc cho khí lạnh xâm nhập vào cơ thể.

Cơ thể Mộng Tình cũng bớt run rẩy, cả người tựa sát vào lòng Lâm Phong, lúc này nàng đã không còn là thánh nữ tiên tử lạnh lùng băng giá, mà chỉ là một người con gái cần được che chở như bao người khác, khiến người ta cảm thấy thương xót.

– Lạnh quá!!

Khí lạnh bắt đầu ngấm sâu vào cơ thể Lâm Phong, năng lượng nguyên khí gần như đã không thể cầm cự nổi nữa, luồng khí lạnh này thẩm thấu qua da, đang tiến vào trong từng mạch máu của Lâm Phong, muốn làm hắn đóng băng hoàn toàn.

– Không được, ta nhất định phải kiên trì.

Lâm Phong cảm giác cơ thể Mộng Tình đã khá hơn một chút, nên cắn răng chịu đựng, nhưng nhiều lúc, chỉ dựa vào ý chí thôi thì hoàn hoàn không đủ, khí lạnh vô tình cuối cùng cũng ăn sâu vào máu Lâm Phong, khiến cơ thể hắn đột ngột run lên, toàn thân đều bị đóng băng.

Khí lạnh bắt đầu ngấm vào máu, xâm nhập nội tạng, nhưng đúng lúc này, Lâm Phong lại một lần nữa cảm thấy được sự rung động linh hồn, sự rung động rất quen thuộc.

– Là vũ hồn, Thiên Phệ Vũ Hồn.

Trong lòng Lâm Phong chấn động mãnh liệt, lần trước trong Hắc Phong Lĩnh, hắn suýt nữa mất mạng trong tay Huyễn Ma yêu thú, còn lần này hắn cảm nhân đươc sự rung động cũng tương tự như lần đó, đây chính là sự rung động vũ hồn.

– Thiên Phệ Vũ Hồn thức tỉnh rồi.

Trong đầu Lâm Phong vang lên một giọng nói, lập tức phía sau hắn, ảo ảnh của Thiên Phệ Vũ Hồn giống như một con rắn tái hiện, so với lần trước thì hư ảnh lần này càng chân thật hơn, cũng đã to ra không ít.

– Rống!

Lâm Phong chỉ nghe thấy một tiếng hét của xà hồn, nó ngoác miệng ra cực lớn, trong chớp mắt, sương mù vô tận bị nó nuốt hết vào bụng, luồng khí lạnh kia cũng không ngừng bị cuốn theo vào trong miệng xà hồn.

– Thiên Phệ Vũ Hồn, ngay cả hàn khí cũng có thể hút được.

Con ngươi Lâm Phong thu nhỏ lại, trong lòng cực kỳ chấn động, con xà hồn kia quả thực đáng sợ, cái miệng nó há rộng điên cuồng hút lấy luồng khí lạnh.

Sương mù hàn khí trong phòng đều bị hút vào trong miệng nó, càng lúc căn phòng càng trở nên ấm áp.

Phía sau Lâm Phong, từng lớp ảo ảnh hàn băng từ từ hiện lên, khí lạnh phát ra từ ảo ảnh hàn băng này càng lúc càng mãnh liệt, có điều không thể ảnh hưởng đến Lâm Phong cùng Mộng Tình, bởi vì nó đã bị Lâm Phong hoàn toàn khống chế.

– Hàn Băng Vũ Hồn đã thay thế Huyễn Ma Vũ Hồn sao?

Lâm Phong há hốc miệng, quả nhiên cũng giống như lần trước, sau khi xà hồn nuốt thứ gì đó, Lâm Phong sẽ lại có thêm một loại vũ hồn mới, vũ hồn thứ ba.

Lần trước xà hồn nuốt Huyễn Ma yêu thú, sinh ra loại vũ hồn thứ ba chính là Vũ Hồn Huyễn Ma yêu thú, còn lần này, bởi vì nuốt hàn khí nên hắn lại có thêm Hàn Băng Vũ Hồn, hơn nữa đã thay thế cho Vũ Hồn Huyễn Ma yêu thú.

Việc này quả thực khiến người ta kinh ngạc, Thiên Phệ Vũ Hồn, cường mạnh đến mức khiến cho Lâm Phong cảm thấy có chút đáng sợ.

Xà hồn không ngừng nuốt hàn khí, khí lạnh trong phòng cũng càng lúc càng ít, mà Vũ Hồn hàn băng phía sau Lâm Phong lại càng lúc càng mãnh liệt, hơn nữa, thân thể cùng khí tức của xà hồn cũng đang không ngừng lớn mạnh.

Cuối cùng, khí lạnh trong phòng hoàn toàn biến mất, lúc này cơ thể Mộng Tình cũng không còn lạnh như trước mà đã có cảm giác ấm áp hơn.

Có điều Mộng Tình lúc này lại vẫn chưa tỉnh dậy, chìm sâu vào cơn mê, nàng lúc nào cũng phải kháng cự lại hàn khí, cơ thể đã quá mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi một chút.

Nhìn mỹ nhân đang chìm trong giấc ngủ, Lâm Phong mỉm cười dịu dàng, vũ hồn thứ ba lập tức biến mất.

– Thực lực của ta lại mạnh hơn rồi.

Lâm Phong cảm nhận trạng thái của bản thân lúc này, khẽ mỉm cười, tuy vẫn chưa thể đột phá cảnh giới cao hơn so với lần trước, nhưng có thể tiến trước một bước, Lâm Phong đã rất mãn nguyện rồi, hơn nữa lại là thoát chết trong gang tấc, còn giúp Mộng Tình không bị hàn băng dày vò.

Lâm Phong không muốn đi quấy rầy Mộng Tình nghỉ ngơi, liền nhắm mắt lại tiếp tục hấp thu nguyên khí thuần khiết trong nguyên thạch, bắt đầu tu luyện.

Càng tiếp xúc nhiều, Lâm Phong càng phát hiện ra thực lực của bản thân không đủ, cần phải nhanh chóng tăng cường.

Hiện giờ hắn, ngay cả là ở một nước quốc độ như nước Tuyết Nguyệt trong Tuyết Vực, đều phải hết sức thận trọng, đây chính là cái giá phải trả vì thực lực yếu kém.

Không biết bao lâu sau, lông mi Mộng Tình khẽ động đậy, hai mắt nàng từ từ mở ra, phát hiện khí lạnh xung quanh đã biến mất, còn cơ thể mình vẫn nằm trọn trong lồng ngực ấm áp.

Mộng Tình chớp chớp mắt, cảm thấy có chút kỳ lạ, ngay lập tức ngồi dậy, chỉ thấy Lâm Phong đang nhắm mắt tu luyện, khiến Mộng Tình không khỏi sững lại.

Giường như nhận ra điều gì đó, Lâm Phong cũng bất chợt mở mắt, ánh mắt trong suốt nhìn thẳng vào Mộng Tình, lộ ra nụ cười tươi rói.

– Nàng tỉnh rồi.

– Ưm.

Mộng Tình gật đầu, nhìn Lâm Phong với ánh mắt kì dị nói:

– Ngươi làm thế nào vậy.

– Có mỹ nhân trong lòng khiến ta không thể tập trung nổi, quên luôn cả lạnh, sau đó thì thành thế này rồi.

Lâm Phong nhếch miệng cười, Mộng Tình liền trừng mắt với hắn, có chuyện dễ dàng như vậy thì nàng đã không phải chịu khổ lâu đến thế.

Tuy khí lạnh trong phòng không khắc nghiệt như cái nàng phải chịu đựng, nhưng vẫn là vượt qua sức chịu đựng của Lâm Phong, cho dù Lâm Phong có ý chí kiên nghị thì vẫn không thể cản được luồng khí lạnh đó, vậy mà hiện giờ, Lâm Phong lại đã làm được.

Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng Mộng Tình cũng không hỏi nhiều, chỉ nói với Lâm Phong:

– Ngươi còn ngồi ở đây làm gì?

– Ách…

Lâm Phong trợn tròn mắt, con gái đều nhẫn tâm vậy sao, mới đó mà đã trở mặt, thật là đáng sợ.

– Ta lo lắng nàng có chuyện gì nên mới ở đây trông chừng.

Giọng nói của Lâm Phong có chút phật lòng.

– Hiện giờ trên người ta đã không còn khí lạnh, ngươi có phải là nên buông ta ra không?

Mộng Tình vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, ngữ khí khôi phục lại sự lạnh lùng, trực tiếp nói.

Lâm Phong lập tức xuống giường với gương mặt ỉu xìu, sau đó rời khỏi phòng Mộng Tình, cô gái này… sao lại thông minh thế chứ!

Lâm Phong cứ thế đi khỏi mà không phát hiện ra rằng, Mộng Tình đang ngồi ở kia, sắc mặt thoáng ửng hồng. Vào thời khắc đó, nàng đẹp đến rung động lòng người, khuynh quốc khuynh thành!

Chương 128: Địa mạch nguyên khí

Cổ bảo nơi đám người hệ Tướng Tinh sinh sống, ở giữa có một toà tháp cao hai mươi mốt trượng, toà tháp này chính là nơi tu luyện, tiếp nối với nguyên khí địa mạch.

Ở Thiên Nhất học viện, loại tháp tu luyện này có tất cả bốn toà, hệ Quý Tộc cùng hệ Ám Sát cũng có riêng tháp tu luyện của mình, còn toà tháp thứ tư thì nằm ở trên đài diễn võ của Thiên Nhất học viện, đó cũng chính là toà tháp tu luyện cao nhất.

– Lâm Phong, mấy ngày huynh không ở đây, thầy giáo của học viện đã ra chỉ thị đầu tiên cho chúng ta, chính là phải tu luyện ở tháp trong thời gian ba tháng.

Lúc này, đám người Lâm Phong đang đứng trước tháp tu luyện, ngẩng đầu nhìn lên toà tháp hùng vĩ này, chỉ nghe Viên Sơn nói:

– Bên dưới toà tháp tu luyện này, nghe nói có một khối địa mạch nguyên khí, nên nguồn nguyên khí trời đất ở đây dồi dào vô tận, chính là thứ gọi là địa mạch chi khí. Mà toà tháp tu luyện này lại toạ lạc bên trên địa mạch nguyên khí, mỗi một phòng trong tháp còn được đặt thêm trận pháp, có được nguyên khí thiên địa nồng đạm hơn bên ngoài gấp nhiều lần, cực kỳ thích hợp cho việc tu luyện.

– Nối liền với đia mạch nguyên khí, Thiên Nhất học viện độc chiến bốn chỗ như vậy, xây dựng lên bốn toà tháp tu luyện, quả là một khối tài sản lớn.

Lâm Phong đứng bên ngoài tháp tu luyện, vẫn có thể cảm nhân được luồng nguyên khí thiên địa dao dộng sục sôi, thầm thán phục một tiếng.

– Tất nhiên, ngoài trừ nội viện cung đình của hoàng thất, thì Thiên Nhất học viện là nơi có được địa mạch nguyên khí nhiều nhất, cho dù là Tuyết Nguyệt thánh viện mới xây dựng kia cũng chỉ có hai nơi địa mạch nguyên khí mà thôi, hơn nữa chỉ là miễn cưỡng chiếm giữ. Còn về những nơi khác bên ngoài Hoàng thành, cho dù là ở những tông môn lớn cũng đều như vậy, Hoàng thành cũng là bởi vì có nhiều địa mạch nguyên khí, nên mới có nhiều cường giả tụ tập về đây.

Lâm Phong khẽ gật đầu, địa mạch nguyên khí là nơi mơ ước của người luyện võ, ngay cả là Vân Hải tông lúc trước cũng không có lấy một nơi có địa mạch nguyên khí.

– Xem ra Thiên Nhất học viện còn đáng sợ hơn trong tưởng tưởng rất nhiều.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Thiên Nhất học viện tuy danh tiếng không nổi, nhưng không có nghĩa là thực lực thua kém, hơn nữa cách thức thu nhân bồi dưỡng đệ tử ở đây cũng vô cùng nghiêm ngặt.

Phải có được thư tiến cử mới có thể gia nhập học viện, bản thân việc này đã là một hạn chế cực lớn, ngoài ra học ba loại người mà học viện bồi dưỡng, tương lai có thể đều sẽ bước vào chiến trường, quý tộc hay trở thành thích khách, không bị thế giới bên ngoài ảnh hưởng.

Đoàn người tiến vào tháp tu luyện, chỉ thấy tầng thứ nhất bên trong tháp cực kỳ rộng rãi, ở giữa có một khoảng đất trống, còn bốn bề có tất cả tám gian phòng tu luyện, đều đang ở trạng thái đóng kín, đang có người sử dụng.

Lâm Phong đứng trên khoảng không trong tháp tu luyện, có thể cảm nhận rõ ràng luồng nguyên khí di chuyển dưới chân, rất đáng sợ.

– Chúng ta lên trên đi, tầng một đến tầng mười trong tháp chắc chắn không có phần của chúng ta, ít nhất cũng phải lên đến tầng mười một, thậm chí là cao hơn.

Viên San nói với Lâm Phong, toà tháp tu luyện này rõ ràng là không phải càng cao càng tốt, mà là càng thấp càng tốt.

Bởi vì càng gần mặt đất, càng gần địa mạch nguyên khí, nguyên khí thiên địa tất nhiên cũng càng nồng đậm hơn, còn càng lên cao thì nguyên khí thiên địa lại càng nhạt.

Lâm Phong đảo mắt qua lại, sau đó gật đầu đồng ý, từ lối cầu thang ở giữa bắt đầu đi lên phía trên.

Càng lên cao không chỉ nguyên khí thiên địa trở nên mờ nhạt, ngay cả không gian cũng thu hẹp lại, đến khi lên đến tầng mười, Lâm Phong phát hiện táng phòng tu luyện này mỗi phòng chỉ có thể chứa đủ hai người, muốn hoạt động cũng rất bất tiện, ngay cả khoảng trống ở giữa cũng chỉ có thể chứa được khoảng hai mươi người, so với tầng một quả thật kém hơn rất nhiều.

Hơn nữa, chỗ này vốn đã không rộng rãi gì, vậy mà lại có một một thanh niên mặc áo đen đang nhắm mắt ngồi ở đó.

– Hắn đang làm cái gì vậy?

Trong mắt Lâm Phong hiện lên vẻ nghi hoặc, tầng thứ mười này rõ ràng còn một phòng tu luyện còn trống, nhưng người này lại không vào phòng mà chỉ ngồi ở bên ngoài.

Hai mắt Viên Sơn chợt loé lên, sau đó hừ lạnh một tiếng, thấp giọng nói:

– Muốn vào trong phòng tu luyện phải có nguyên thạch, mà có không ít người trên người lại không hề có nguyên thạch, hoặc là bọn họ có nhưng lại không muốn lấy ra, muốn dùng nhờ với người khác.

Giọng Viên Sơn có vẻ khó chịu, Lâm Phong nhíu mày lại, dùng nhờ người khác?

– Chính là đợi người khác dùng nguyên thạch mở phòng tu luyện xong, bọn họ sẽ vào cướp phòng đó.

Viên Sơn lạnh nhạt nói một tiếng, người thanh niên mặc áo đen đang ngồi kia đột ngột mở mắt, lạnh lùng quét nhìn về phía Viên Sơn.

– Nếu đã biết rồi thì việc gì phải nói mấy lời nhảm nhí này, ở đó còn một phòng tu luyện, dám dùng thì dùng, không dám thì cút lên trên!

Người thanh niên áo đen gằn từng chữ nói, ngữ khí cực kỳ không khách khí.

Đám người Lâm Phong đều dồn mắt vào gã, Tĩnh Vân lên tiếng hỏi:

– Viên Sơn, những chuyện này học viện không quản sao?

Người thanh thiên áo đen dùng ánh mắt khinh thường nhìn Tĩnh Vân, học viện quản? Thật là nực cười.

– Tĩnh Vân, tranh đấu trong Phong Vân hạp, tông môn có quản sao?

Lâm Phong nói một tiếng, Tĩnh Vân khẽ gật đầu, học viện cùng tông môn đều chỉ có một mục đích là muốn đệ tử trở nên mạnh mẽ, mà những loại mâu ân oán mâu thuẫn này chính là động lực để bọn họ mạnh mẽ. Ở cái thế giới cá lớn nuốt cá bé này, ai lại đi quản mấy chuyện vặt này.

– Các người còn không cút đi, đừng quấy rầy ta tu luyện.

Tên thanh niên áo đen thiếu kiên nhẫn nói, ánh mắt đầy vẻ khinh thường, những người ngày ngay cả quy tắc cũng không hiểu, vừa nhìn là biết người mới vào học viện.

– Lâm Phong, hắn dám ở đây đợi người khác đến để cướp phòng, thực lực ít nhất cũng phải Linh Vũ cảnh tầng ba, chúng ta đi lên thôi.

Viên Sơn nói với Lâm Phong, bởi vì Mộng Tình không cùng đi, nên Viên Sơn không dám chắc nhóm mình có đủ thực lực chống lại đối phương, mà nếu thực lực đã không bằng người ta thì đành đi lên trên.

Có điều Lâm Phong lại vẫn đứng ở đấy, không hề có ý định rời đi.

– Linh Vũ cảnh tầng ba sao?

Vừa khéo, thực lực của hắn cũng là Linh Vũ cảnh tầng ba.

– Nếu ở đây đã có một gian phòng tu luyện, sao không vào dùng, lên trên làm gì.

Lâm Phong thản nhiên nói một tiếng, khiến người khác đều sững lại, đặc biệt là tên thanh niên áo đen, trong ánh mắt nhìn Lâm Phong lộ ra vẻ thích thú.

– Người mới đúng là người mới, không biết trời cao đất dày, tưởng rằng cứ vào Thiên Nhất học viện là tài giỏi lắm sao!

Thanh niên áo đen thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt đầy vẻ chờ đợi, háo hức được vào phòng tu luyện ở tầng mười.

– Lâm Phong, đừng manh động.

Viên Sơn thấp giọng nói, bọn họ phải tu luyện ba tháng trong tháp tu luyện, hai ba trăm viên nguyên thạch hạ phẩm là con số cực lớn, hiện giờ gã cũng chưa có đủ, chỉ có thể lên những phòng tu luyện rẻ hơn ở bên trên, hơn nữa cũng đâu phải tu luyện liền một mạch trong ba tháng.

– Không sao!

Lâm Phong nhếch miệng cười nhạt, nếu đối phương đã muốn cướp phòng tu luyện, vậy thì thử xem hắn có đủ khả năng không.

Lâm Phong sải bước đến trước phòng tu luyện, lướt nhìn khe lõm ảm đạm trên cửa.

– Bỏ nguyên thạch vào chỗ này là được sao?

Lâm Phong hỏi Viên Sơn.

Viên Sơn khẽ gật đầu nói:

– Phải, mỗi một phòng tu luyện đều có thêm trận pháp, chỉ cần bỏ nguyên thạch vào khe lõm liền có thể kích hoạt trân pháp, dùng cái giá thấp nhất để dẫn phát nguyên khí thiên địa trong địa mạch, khiến nguyên khí thiên địa trong phòng tu luyện trở nên nồng đậm hơn, thích hợp cho việc tu luyện.

Thủ pháp thật kỳ diệu, Lâm Phong khẽ gật đầu, nói với Viên Sơn:

– Nếu như tu luyện ba tháng thì cần bao nhiêu nguyên thạch mới duy trì được trận pháp này?

– Từ tầng bốn đến tầng mười đều là mỗi ngày ba viên nguyên thạch hạ phẩm.

Mỗi ngày ba viên nguyên thạch hạ phẩm!

Lâm Phong cười khổ một tiếng, tu luyện quả nhiên đốt tiền, nguyên thạch vốn đã quý hiếm, phải là người có cảnh giới Linh Vũ mới dùng đến. Nhiều nguyên thạch như vậy, quả thật không thể lấy ra một cách dễ dàng.

Lâm Phong thò tay vào trong ngực áo, sau đó rút ra, lập tức một luồng nguyên khí thiên địa nồng đậm lượn lờ trong tay Lâm Phong, khiến Viên Sơn phải chú mục vào.

– Nguyên thạch trung phẩm.

Lâm Phong không ngờ lại có nguyên thạch trung phẩm.

– Ba viên nguyên thạch trung phẩm, chắc đủ rồi chứ?

Lâm Phong hỏi.

– Đương nhiên, một viên nguyên thạch trung phẩm tương đương với một trăm viên nguyên thạch hạ phẩm, hơn nữa lại càng thuần tuý, có thể kích hoạt trận pháp nguyên khí ở trình độ cao hơn.

Viên Sơn gật đầu nói.

Còn tên thanh niên áo đen bên cạnh hai mắt sáng lên, không giấu nổi vẻ tham lam.

Tên mới vào này ngay cả nguyên thạch trung phẩm cũng có thể dễ dàng bỏ ra, cướp của hắn một lần chắc cũng không quá đáng

Chương 129: Lâm Phong bá đạo

Lâm Phong không hề chú ý đến ánh mắt tham lam của người mặc áo đen, thản nhiên cười một tiếng, sau đó nhét ba viên nguyên thạch vào khe lõm.

Lập tức luồng nguyên khí dồi dào từ phòng tu luyện tuôn ra, cánh cửa đá trước phòng tu luyện phát ánh sáng mờ ảo giống như có bóng huỳnh quang đang di chuyển bên trên, cực kỳ đẹp mắt.

Thanh niên áo đen hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm vào cánh cửa đá.

Đám người Lâm Phong đông như vậy, gã không việc gì phải sợ bọn họ sẽ chạy mất.

Phòng tu luyện chỉ thích hợp cho một người, nếu như nhiều người cùng vào, khó tránh khỏi sẽ làm phiền lẫn nhau.

Viên San hơi nhích người lên, chắn trước một bên đám người Lâm Phong, ánh mắt thiếu thiện chí nhìn thanh niên áo đen, nếu như đối phương muốn cướp phòng tu luyện, thì dù không phải kẻ địch gã cũng chỉ còn cách ra tay.

Ba viên nguyên thạch trung phẩm, trân quý đến chừng nào!

– Ầm ầm.

Tiếng động ma sát truyền ra bên ngoài, cánh cửa phòng tu luyện bắt đầu mở ra.

Thanh niên áo đen đứng dậy, đột ngột tiến về phía cửa, trực tiếp xuất một chưởng về phía Viên Sơn đang đứng chắn, lạnh lùng nói:

– Cút ra.

Một luồng khí tức ập thẳng vào mặt Viên Sơn khiến mặt gã biến sắc, quả nhiên là Linh Vũ cảnh tầng ba, hơn nữa còn là Linh Vũ cảnh tầng ba vô cùng lợi hại.

Viên Sơn biết, gã không thể đỡ nổi một chưởng này.

– Lùi lại!

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên, lập tức nhiệt trong ngoài phòng tu luyện kịch liệt giảm xuống, không gian trở nên rét buốt.

Luồng khí lạnh thấu xương này khiến Viên Sơn liên tiếp rùng mình, lạnh quá, dường như muốn đóng băng hắn lại.

– Ầm.

Tiếng va chạm vang lên, sau đó Viên Sơn liền nhìn thấy thanh niên áo đen bị đẩy lùi về phía sau, còn ở phía trước hắn chính là Lâm Phong.

– Lâm Phong, mạnh quá!

Đồng tử Viên Sơn thu nhỏ lại, trong lòng chấn kinh, không ngờ được một chưởng của Lâm Phong lại có thể đánh lùi thanh niên áo đen, chẳng trách Lâm Phong không thèm để ý đến đối phương, thì ra là đã có đảm bảo về thực lực.

Thanh niên áo đen cũng cực kỳ kinh ngạc, nhìn bàn tay của mình bị từng lớp băng tuyết bao phủ khẽ run rẩy, quả là một chưởng lực lợi hại.

Thanh niên áo đen khẽ vung tay khiến lớp băng phủ bên ngoài vỡ vụn, còn ánh mắt gã lại nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

Người này, không dễ đối phó như trong tưởng tượng, không ngờ cũng có thực lực Linh Vũ cảnh tầng ba.

– Bây giờ, cút!

Lâm Phong nhếch miệng phun ra mấy chữ, bá đạo vô cùng, đây là thế giới kẻ mạnh làm vua, hắn không bá đạo với người khác thì người khác sẽ bá đạo với hắn, cướp mất phòng tu luyện của hắn.

Thanh niên áo đen vẻ mặt lạnh lùng, tuy Lâm Phong cũng là Linh Vũ cảnh tầng ba, nhưng muốn gã biến đi thì như thế vẫn là chưa đủ.

Phía sau thanh niên áo đen chợt có một ngọn lửa phun ra, nhưng khiến cho người ta kinh khiếp hơn chính là, bên trong ngọn lửa bùng cháy dữ dội, lại vẫn mang theo một màu đen u ám, đem đến luồng khí tức khiến người sợ hãi.

– Vũ hồn của ta, Hắc Diễm chi hoả.

Thanh niên áo đen lạnh lùng nói, lúc này, ngay cả trong ánh mắt gã cũng ngập tràn ánh lửa, ngoài cái nóng đang thiêu đốt, lại vẫn mang theo khí tức lạnh lẽo âm u.

– Hắc Diễm chi hoả.

Viên Sơn chăm chú quan sát, trong đại lục, hoả diễm phân thành rất nhiều loại, nhưng xét về tổng thể thì được phân thành hai loại lớn, Dương hoả và Âm hoả.

Hắc Diễm chi hoả chính là Âm hoả, âm lãnh hắc ám, cực kỳ lợi hại, mạnh hơn rất nhiều so với các loại hoả diễm bình thường. Vũ hồn của thanh niên áo đen này không ngờ lại là Hắc Diễm chi hoả, cộng thêm bản thân gã đã là thực lực Linh Vũ cảnh tầng ba, ở trong tầng mười cùng các tầng cao hơn của tháp tu luyện đích thực có thể coi là một cao thủ.

Lâm Phong vẻ mặt bình tĩnh, từng luồng khí lạnh không ngừng toả ra từ trên người hắn, trong không gian vốn đã chật hẹp lại càng trở nên lạnh lẽo hơn, lạnh đến cắt da cắt thịt.

– Hắc Diễm chi hoả, lợi hại lắm sao!

Lâm Phong lẩm bẩm mấy tiếng, chân khẽ dịch cuyển, lập tức khí lạnh đóng băng không khí, băng tinh màu trắng không ngừng lan rộng ra khắp nơi, còn ở phía sau Lâm Phong, cái lạnh dường như càng gay gắt hơn.

Đám người Viên Sơn đứng sau Lâm Phong có cảm giác như bản thân đang đứng trong một ngọn núi băng, lạnh đến toàn thân phát run.

– Đây là Hàn Băng Vũ Hồn?

Viên Sơn thì thào nói, ngay sau đó lại lắc đầu:

– Không phải, đây không phải là Hàn Băng Vũ Hồn bình thường, Hàn Băng Vũ Hồn không thể lạnh như vậy.

Giống như hoả diễm, hàn băng cũng có phân cấp bậc khác nhau, vũ hồn của Lâm Phong, tuyệt đối không phải là loại Hàn Băng Vũ Hồn bình thường.

Thanh niên áo đen cảm nhận được khí lạnh từ trên người Lâm Phong truyền đến, mặt cũng bắt đầu biến sắc, luồng khí lạnh này khiến Hắc Diễm Vũ Hồn của gã cũng phải run rẩy, giống như đang đứng trong một trận bão tuyết đáng sợ.

Hàn băng cùng hoả diễm, trời sinh tương khắc, hàn băng khắc chế hoả diễm, nhưng nếu như cấp bậc của hoả diễm cao, ví dụ như Hắc Diễm chi hoả, thì có thể khắc chế hàn băng. Nhưng Vũ Hồn Hắc Diễm chi hoả của thanh niên áo đen, rõ ràng không thể khắc chế luồng khí lạnh này, mà bị khắc chế ngược lại, cũng có nghĩa là, Hàn Băng Vũ Hồn của Lâm Phong có cấp bậc cao hơn Hắc Diễm chi hoả của gã.

Điểm này, trong lòng Lâm Phong cũng hiểu được, lúc này hắn đang thầm nghi hoặc, luồng hàn khí khiến Mộng Tình phải chịu đựng đau khổ, rốt cuộc là từ đâu đến mà lại lợi hại đến vậy.

– Bát Hoang chưởng.

Bàn tay Lâm Phong vung lên, lập tức từng đạo chưởng ấn hung mãnh đập ra, hơn nữa xung quanh chưởng ấn này còn kèm theo khí lạnh mãnh liệt.

– Hắc Diễm Phệ.

Ánh mắt thanh niên áo đen sáng lên, lửa vũ hồn sau lưng dũng mãnh ào đến, hoà vào làm một với cánh tay của hắn, hoá ra từng ngọn lửa hắc ám lan về phía chưởng ấn đang đập tới.

Hoả diễm âm lãnh cuồng bạo tàn phá khắp nơi, khí lạnh điên loạn không ngừng. Lâm Phong lại sải ra một bước, kiếm khí sắc nhọn điên cuồng lao ra, khí thế tiêu diệt vạn vật.

Hàn khí, khiến cơ thể lạnh cóng, toàn thân đông cứng.

Kiếm khí, đâm vào cơ thể, vô cùng sắc bén.

Hàn khí cùng kiếm khí cùng lúc nhào ra, thanh niên áo đen lúc này chỉ cảm thấy cơ thể bị vây bởi nỗi thống khổ vô tận, ngay cả linh hồn cũng phải run rẩy.

– Làm sao có thể, hắn rõ ràng là Hàn Băng Vũ Hồn, sao có thể giải phóng kiếm khí cường mạnh đến vậy, không đúng, đây là… kiếm chi thế!

Thanh niên áo đen hoảng loạn, gần như đã không còn sức kháng cự, khi Lâm Phong lại một lần nữa bước ra, gã cảm giác cơ thể mình như bị phồng lên, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

– Cút!

Lâm Phong hé miệng phun ra một chữ, ngay sau đó một đạo kiếm khí trực tiếp đâm trúng cơ thể thanh niên áo đen.

Máu tươi tung toé, thanh niên áo đen hét lớn một tiếng, liên tiếp lùi về phía sau, đụng phải vách đã của một gian phòng tu luyện.

Ánh mắt thanh niên áo đen gắt gao nhìn Lâm Phong, cái nhìn âm lãnh đến cực điểm.

– Ngươi dám làm ta bị thương?

– Ngươi có cút không?

Lâm Phong lại bước lên phía trước, thanh niên áo đen kinh hãi, cơ thể nhanh chóng né ra, chạy thẳng xuống cầu thăng, hình bóng dẫn biến mất khỏi hành lang tầng thứ mười.

– Ngươi cứ đợi đấy.

Một giọng nói âm u vang lên, Lâm Phong chỉ cười nhạt một tiếng, đã thua rồi thì việc gì phải nói mấy lời vô ích này.

Viên Sơn đứng phía sau không nói một lời, nhìn chằm chằm vào lưng Lâm Phong gượng cười lắc đầu:

– Thật biến thái!

Hàn Băng Vũ Hồn, hơn nữa còn là dị chủng, nhưng thủ pháp công kích của hắn lại là chưởng ấn Bát Hoang chưởng, càng đáng sợ hơn chính là, hắn lại còn có thể giải phóng được kiếm khí cường mạnh, thậm chí có cả kiếm thế.

Quả là không bình thường, những người có được Kiếm Vũ Hồn, khi còn ở cảnh giới Linh Vũ cảnh cũng đều rất khó đạt được kiếm thế. Còn Lâm Phong, mới chỉ là Linh Vũ cảnh tầng hai mà thôi, điều này khiến Viên Sơn có chút hoài nghi, tên tiểu tử này liệu có phải là có vũ hồn song sinh, cùng lúc sở hữu Kiếm Vũ Hồn cùng Hàn Băng Vũ Hồn hàn băng, nếu không hắn sao có thể lĩnh ngộ được kiếm thế.

Viên Sơn chỉ đoán đúng được một phần nhỏ, bởi vì Lâm Phong, nào chỉ dừng lại ở vũ hồn song sinh!

Còn về Đoàn Phong và Tĩnh Vân thì không cảm thấy quá bất ngờ, trên đường đến Hoàng thành, thực lực Lâm Phong cũng đã từng khiến bọn họ phải kinh ngạc.

Về phần Liễu Phỉ, sắc mặt cô căn bản không có thay đổi gì, tên tiểu tử này bất kể dị thường đến đâu, cô cũng đều không để ý, những ngày còn ở Vân Hải tông, những bất ngờ Lâm Phong đem đến đã khiến cô hiểu rõ, Lâm Phong chắc chắn không phải một người bình thường, thiên phú của hắn, quá mức đáng sợ.

Đúng lúc Lâm Phong định thu hồi vũ hồn, một cánh cửa phòng tu luyện bật mở, một giọng nói lạnh lùng từ bên trong truyền ra.

– Thằng nhãi không biết phép tắc, muốn tìm đường chết sao?

Lời vừa dứt, một bóng người bước ra, nhìn chằm chằm vào Lâm Phong.

Lâm Phong nhíu mày lại, sau đó trong ánh mắt thoáng hiện lên nét cười, chân lại bước ra, lập tức luồng hàn khí lạnh đến cực điểm cùng kiếm khí lại điên cuồng ập đến, chèn ép về phía đối phương.

Người vừa mới bước ra kia giật nảy mình, sắc mặt kịch biến, tiếng trống ngực bắt đầu đập thình thịch.

– Ta muốn lấy gian phòng tu luyện kia, cút!

Lâm Phong thản nhiên nói một tiếng, lại cực kỳ bá đạo!truyện ma

Chương 130: Tầng thứ sáu

– Ta muốn gian phòng tu luyện kia, cút!

Giọng nói bá đạo lạnh lùng truyền ra từ chính miệng Lâm Phong, khiến không gian càng trở nên giá rét.

Vẻ mặt người đối diện đã không còn hung hăng như lúc mới bước ra, ánh mắt láo liên cực kỳ có coi, Lâm Phong, mạnh thật!

– Mẹ kiếp, đang yên đang lành mình chạy ra ngoài làm gì.

Người kia thầm nghĩ bụng, lần này gặp trúng phải tên không tầm thường, thật xui xẻo.

Lúc này, những phòng tu luyện khác cũng lục tục mở cửa, từ bên trong có mấy cái đầu thò ra, cảm nhận được khí tức lạnh giá toả ra từ người Lâm Phong, bọn họ trong nháy mắt lại rụt đầu vào. Việc không liên quan đến mình, bọn họ tất nhiên sẽ không tự chuốc lấy phiền toái.

– Ngươi cút, hay là không?

Lâm Phong trừng mắt lộ ra sát khí, khiến kẻ đối diện rùng mình một cái.

Sau khi hung hăng liếc nhìn Lâm Phong một cái, người kia trực tiếp rời khỏi, đi lên phía trên, căn phòng này đành phải nhường cho Lâm Phong vậy.

– Cường giả bá đạo, người yếu bị khi dễ, đây chính là thế giới của võ giả.

Lâm Phong thu hồi khí tức cùng vũ hồn, trong lòng thầm nói một tiếng. Trước khi hắn chưa thi triển thực lực, thanh niên áo đen muốn cướp phòng tu luyện của hắn, bởi vì thanh niên áo đen cho rằng hắn chỉ là một kẻ yếu rớt.

Nhưng sau đó, người vừa nãy xông ra mắng hắn, nếu như thực lực của hắn không đủ thì chỉ e đã gặp hoạ, nhưng bởi vì hắn cường mạnh, nên mới có thể đi cướp phòng của đối phương, còn những người khác vừa mới thò đầu ra xem lại lập tức rụt trở lại, ngay cả cái rắm cũng sợ không dám đánh.

Thế giới của võ giả không có lương thiện hay thương hại. Thực lực ngươi yếu, có lương thiện tốt bụng đến đâu thì người khác cũng vẫn sẽ làm nhục ngươi, thậm chí cướp đoạt mọi thứ của ngươi. Thực lực ngươi mạnh, cho dù ngông cuồng bá đạo, người khác cũng cho là lẽ tự nhiên, ngược lại sùng bái thực lực của ngươi, đi đến đâu ngươi cũng sẽ được hoan nghênh.

– Viên Sơn, gian phòng tu luyện này ngươi dùng đi, trên người ngươi chắc cũng có chuẩn bị nguyên thạch rồi chứ! Nếu như thời gian còn lại của gian phòng này không đủ ba tháng, thì ngươi cứ lấy nguyên thạch của mình tiếp tục tu luyện.

Lâm Phong quay lại nói với Viên Sơn. Viên Sơn khẽ gật đầu, cũng không nói nhiều thêm, dựa vào thực lực của Lâm Phong, cũng không phải sợ không có phòng tu luyện dùng.

– Thực lực của Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân yếu hơn một chút, nếu như nguyên khí thiên địa quá nồng đậm, cũng không phải là việc tốt, nên Liễu Phỉ, gian phòng tu luyện kia cô dùng đi.

Lâm Phong chỉ vào gian phòng mình vừa mở nói.

Đoạn Phong cùng Tĩnh Vân không có ý kiến gì, chỉ nghe Liễu Phỉ nói với Lâm Phong:

– Ta dùng gian phòng tu luyện kia, còn ngươi thì sao?

– Cô không cần lo cho ta, ta tất có cách tìm phòng tu luyện khác!

– Được!

Liễu Phỉ khẽ gật đầu nói:

– Vậy ba tháng sau đến tìm ta.

Nói xong Liễu Phỉ liền một mình tiến vào gian phòng tu luyện kia.

Lâm Phong dẫn theo Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân đi lên phía trên, tầng thứ mười một, mười hai cũng đã kín người. Mãi đến tầng thứ mười ba, đám người Lâm Phong mới tìm được hai gian phòng tu luyện, nhường cho Đoàn Phong cùng Tĩnh Vân.

Từ tầng thứ mười một trở nên, mỗi một gian phòng tu luyện một ngày chỉ cần một viên nguyên thạch hạ phẩm, Lâm Phong lần lượt nhét vào khe lõm trước mỗi gian phòng của hai người một viên nguyên thạch trung phẩm, đủ để bọn họ tu luyện trong một trăm ngày.

Việc này cũng khiến cho Lâm Phong thầm than thở, muốn nhanh chóng tu luyện, hao phí cũng quả là không nhỏ. Nếu như không phải trong cổ điện cùng giới chỉ giữ đồ có nhiều nguyên thạch, thì hiện giờ Lâm Phong ngay cả một viên nguyên thạch hạ phẩm cũng không có chứ đừng nói là nguyên thạch trung phẩm.

Chẳng trách càng lên cao lại càng có nhiều phòng trống, suy cho cùng những người đồng ý tu luyện ở bên trên thực lực đều quá yếu, đa số đều là dưới Linh Vũ cảnh tầng ba, những người này lại cũng không có nhiều nguyên thạch để đến phòng tu luyện.

Ngược lại, những người thực lực càng mạnh, càng có thể kiếm được nhiều nguyên thạch, có thể tu luyện ở bên dưới, thậm chí là ở tầng đầu tiên, nơi tiếp giáp với địa mạch nguyên khí gần nhất.

Đây chính là một loại tuần hoàn, kẻ mạnh thì càng mạnh, người yếu mãi mãi vẫn không thể khá hơn.

Chỉ còn lại một mình Lâm Phong, hắn không tiếp tục đi lên trên tuỳ tiện chọn phòng, mà lại quay xuống tầng bên dưới.

Xuống đến tầng thứ mười, tầng thứ chín, mãi đến tầng thứ sáu Lâm Phong mới dừng lại.

Lúc này trên tám cánh cửa của tám gian phòng tu luyện đều đang phát sáng, rõ ràng là có người đang tu luyện ở bên trong.

Lâm Phong đảo mắt một vòng, sau đó đi đến mộ góc ở tầng thứ sáu, ngồi xuống một hốc nhỏ giữa hai gian phòng tu luyện.

Một luồng khí mát lạnh lan ra toàn thân, nguyên khí thiên địa nồng đậm dao động khiến Lâm Phong cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Tầng thứ sáu đã rất gần với địa mạch nguyên khí, cho dù không có trận pháp dẫn nguyên khí trong phòng tu luyện thì vẫn có nguyên khí nồng đậm không ngừng ập đến, hẳn là cũng không kém hơn bên trong phòng tu luyện của tầng thứ mười là bao.

Cũng là ba viên nguyên thạch một ngày, nhưng cho dù là nguyên khí ở bên ngoài của tầng sáu cũng nồng đậm không kém gì nguyên khí ở bên trong phòng tu luyện của tầng mười, còn về nguyên khí ở bên trong chắc chắn vượt xa so với tầng mười.

Không nói cùng biết, nếu như có thể lựa chọn thì ai chẳng muốn lựa chọn nơi tu luyện ở gần với địa mạch nguyên khí.

Có điều, hẳn là tất cả mọi người đều biết, người có thực lực cường mạnh mới có quyền được lựa chọn, thực lực chính là tiêu chuẩn để cân nhắc mọi thứ.

Vào lúc này, Lâm Phong đang thản nhiên ngồi trên khoảng đất trống, trực tiếp tiến hành tu luyện, không hề cảm thấy một chút bất thường nào.

Một lát sau, có người đến bên cạnh Lâm Phong, thấy Lâm Phong ngồi tu luyện bên ngoài, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kỳ lạ.

– Lại có người tu luyện ở bên ngoài này? Lẽ nào không sợ bị quấy rầy sao?

Có người nghĩ bụng.

Tu luyện võ đạo cũng chính là tu tâm, nội tâm thanh tịnh mới có thể tiến vào trạng thái tu luyện tốt nhất, nối liền với nguyên khí thiên địa, hấp thu vào cơ thể, từ đó nâng cao cảnh giới tu vi.

Trong lúc võ giả tu luyện, kỵ nhất là bị người khác quấy rầy.

Nhưng Lâm Phong lại ngồi ngay chỗ mọi người ra vào để tu luyện, sao có thể không khiến người ta kinh ngạc. Càng quỷ dị hơn là, lúc này quanh cơ thể Lâm Phong, nguyên khí thiên địa đang điên cuồng di chuyển, không ngừng chui vào trong cơ thể hắn. Lâm Phong đã hoàn toàn chìm vào trạng thái tu luyện, không một ai có thể ảnh hưởng đến hắn.

– Người này, cho dù trên người không có nguyên thạch thì cũng không đến mức phải như vậy chứ, nếu như tu luyện đến lúc bế quan mà bị người khác làm gián đoạn, thì sẽ đáng sợ đến thế nào.

– Đúng là không có đầu óc, tu luyện ở bên ngoài, nếu bị kẻ xấu tập kích, hậu quả thật không tưởng tượng nổi.

Rất nhiều người đi ngang qua đều xì xào bàn tán, tu luyện trong tháp không cấm tư đấu, nhưng có một quy tắc chính là, nếu như người khác đã tiến vào phòng tu luyện, thì không một ai được phép làm phiền, điều này chính là nhằm để người của Thiên Nhất học viện có thể có được môi trưởng tu luyện tốt nhất.

Nhưng Lâm Phong, hắn không hề vào bên trong phòng tu luyện mà lại ngồi ngay ở ngoài, lựa chọn một góc của tầng thứ sáu, làm như vậy quả thực quá mạo hiệm.

Đúng lúc mọi người đang tụ tập ở đó, nguyên khí dao động trên cánh cửa của gian phòng tu luyện bên cạnh Lâm Phong đột ngột trở nên yếu ớt, khiến đám đông đều dồn mắt quan sát.

Thời gian sắp hết, cũng có nghĩa là người trong phòng tu luyện kia chuẩn bị phải ra ngoài.

Cũng cùng lúc đó, Lâm Phong chợt mở mắt, nguyên khí thiên địa quanh cơ thể trong chớp mắt bị hắn nuốt trọn, nhìn cánh cửa đá bên cạnh mình dần trở nên ảm đạm, hai mắt Lâm Phong sáng lên, vươn người đứng dậy.

Đám đông đều hết sức ngạc nhiên, thấy cảnh tượng này bọn họ mới hiểu được dụng ý của Lâm Phong, hắn không hề muốn tu luyện ở bên ngoài mà là đang đợi có người bước ra.

Nhưng có phòng trống rồi liệu có đến phần Lâm Phong không?truyện cõi âm

Rất nhiều người đều rục rịch tiến lại gần, dường như không một ai muốn từ bỏ gian phòng trống duy nhất ở tầng thứ sáu này.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Nguyễn Huy 3 giờ trước
Tớ mới eidt lại được 500 chương mới nhất nhé ... đã gửi cho hà thu nhé bạn..^^!Chậm nhất giờ này ngay mai hoàn tất nhé bạn
https://audiosite.net
hạ vũ 4 giờ trước
truyện ta đánh cắp dòng thời gian không ra nữa ak 😂
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ^^!Cảm ơn bạn đã thông báo :)
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé ...
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thông báo vs góp ý...!☣Bộ truyện này có nhiều tên gọi khác nhau nhé vì nó đồng âm ( giống như ngôn ngữ địa phương )☣Thần Võ Thiên Tôn ( Vạn Võ Thiên Tôn)☣Cái này do Đình Huy edit dịch và post lên trong nhóm do Hà Thu diễn đọc nhé ...!☣Website đơn giản tụ tập nhất nhiều CTV yêu thích và nghe truyện tất cả do thành viên đóng góp bản thân mình cũng không có quyền sửa đổi nhé, mình chỉ để lại tag ở dưới là Thần Võ Thiên Tôn nhé chư vị. ^^!☣Thân Ái - ☣Ngoài ra mình lịch đăng truyện từ 16h > 23h hôm này sẽ gửi đến các chư vị 20 bộ truyện đã yêu cầu
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn gửi thông báo ...!Bộ này đã fix lại nhé qua giọng đọc MC: Hà Thu nhé !!Thân Ái
https://audiosite.net
Haizz...! Mình xin phép trả lời bạn Duy Phương ( Fb)☣ Muốn tìm truyện hay theo đúng Gu của mình thích rất đơn giản ngày trang chủ có bộ lọc truyện đó bạn phương ( Ví dụ bạn chọn truyện Đao Tu + Truyện hay = Lọc )☣ Tuy mình thích đọc truyện kiếm tu nhưng bộ truyện này quả thấy rất hợp gu của mình nhé...☣ Main thân thế khá bí ẩn + Tích cách trọng tình, trọng nghĩa.☣ Sát Phát : Từ nhỏ đã gia nhập Sát Thủ ( Ám Sát - Sát phát thì chắc cũng không phải bàn nhé )☣ Mưu Trí : main không giỏi khoản này lém nhưng Cơ Trí thì có thừa.☣ Hệ thống tu luyện rất khá đặc biệt nhé...main có lối suy nghĩa cực bá đạo ( Sáng Tạo: hắn muốn gom tất cả chuyển thành Đao Đạo: Kiếm + Trận + Ý + Pháp + Thân + Ẩn )Mình Để cử bộ này nhé Duy Phương bộ truyện hoàn toàn phù hợp tất cả yêu cầu của bạn đã inbox bên FBThân Ái
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo bộ truyện vẫn nghe được bình thường nhé ...!Ngoài ra mình cũng up thêm sever Mới đề phòng nhé ..^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đã fix và cập nhật full bộ truyện này nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo ...^^!*** Ngoài ra mình đã cập nhật full 10 bộ truyện theo yêu cầu nhé :)Các bạn có check lại ở trang chủ ( hoặc f5 bộ truyện đang theo dõi nhé )Đa Tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn Nguyễn Khánh đã thông báoMình đã khắc phục và chuyển nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn thanh hoa đã thông báo ^^!Đã fix lại nhé bạn ...!
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé ...!Cảm ơn bạn đã thông báo :)