1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 260 [Chương 1296 đến 1300]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 260 [Chương 1296 đến 1300]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1296: Cửu U Đoạt Kinh

Nhìn chằm chằm vào mảnh ảo cảnh kia, trong chớp mắt, ánh sáng kim sắc lần thứ hai soi sáng mảnh bầu trời đêm này, tiếng nổ tung khủng bố truyền ra, ảo cảnh bị xé rách, những cường giả tranh cướp tờ kim thư đó lần nữa xuất hiện trong tầm mắt Lâm Phong.

– Chỉ ngắn ngủi trong chốc lát, đã ít đi vài vị Tôn chủ!Lâm Phong nhìn lướt qua những cường giả kia, hắn đã tận mắt nhìn thấy gia tộc cũng các Tôn chủ bị tru diệt, mà bây giờ, ngoại trừ Tôn chủ Tề gia, lại có thêm mấy vị Tôn chủ bị tru diệt, còn cường giả bên dưới Tôn chủ, căn bản không thể nhúng tay, những đám người đang chiến đấu này, trong tay đều có Hoàng khí.

Người cường thịnh nhất, là chư vị tăng nhân của Thiên Lôi Âm Tự, bọn họ hợp thể hóa thành một cổ Phật to lớn, uy lực khôn cùng, cũng không dám cứng rắn chống đỡ với hắn, tất cả mọi người đều chỉ lo cướp đoạt bảo vật. Cách đó không xa, các cường giả của Yêu Hoàng điện ngửa đầu nhìn vòm trời bên trên, từng người từng người sắc mặt khó coi, nếu như không phải đạo sĩ kia đánh giết Tôn chủ của Yêu Hoàng điện bọn họ cướp đi linh vũ của Bằng Hoàng, giết đi Yêu Tôn có thực lực cường đại của Yêu Hoàng điện, họ nhất định có thể đã đoạt được bảo vật, đáng trách.

– Vù!Một đạo kim sắc loá mắt phóng về phía đồng tử của Lâm Phong, khiến con ngươi Lâm Phong hơi cứng đờ, sau đó chỉ thấy được một đạo thân ảnh mang kim sắc khủng bố giáng lâm, đứng hư không quan sát hắn, đôi mắt sắc bén kia lạnh lẽo khôn cùng, rõ ràng chính là chim đại bàng cánh vàng, Bằng Ma! Đôi mắt của gia hỏa này quả thực sắc bén, mình đứng nơi âm u như thế cũng bị hắn phát hiện. Hơi vểnh mặt lên, Lâm Phong nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén đó, trong ánh mắt mang theo một tia lãnh ý:

– Có việc?
– Người tiên tri đã từng nói người đạo sĩ thúi kia sẽ bảo hộ cho ngươi, người đạo sĩ thúi kia, hắn là người phương nào?
Ánh mắt lợi hại của Bằng Ma nhìn chằm chằm Lâm Phong, lạnh lùng hỏi.
– Hả?

Lâm Phong hơi nheo mắt lại, sau đó từng sợi từng sợi hàn mang từ trong con ngươi của hắn phóng ra, phun ra một chữ:
– Cút!

Thanh âm lạnh lùng khiến ánh mắt Bằng Ma hơi sững lại, đồng tử mang kim sắc loá mắt trở nên lạnh lẽo hơn, thân thể đúc ra từ vàng lộ ra một cỗ khí tức lạnh lẽo vô cùng, tựa như muốn nuốt lấy Lâm Phong.

– Bằng Ma!

Lần lượt từng bóng người lấp loé xuất hiện, đều là cường giả của Yêu Hoàng điện, bọn họ đi tới bên người Bằng Ma, nhìn về Bằng Ma khẽ lắc đầu.
– Ngươi có gan!

Bằng ma lạnh lẽo nói, sau đó cánh chim mãnh liệt kích động, giống như từng đạo từng đạo kim quang loá mắt xuyên thấu hư không, dừng ở phía xa, tiếng vang đáng sợ truyền tới, mặt đất bị cắt rời thành nhiều rãnh sâu. Sau đó Bằng Ma xoay người lấp loé rời đi. Lâm Phong ánh mắt bình tĩnh, nhìn thân ảnh Bằng Ma lấp lóe rời đi, lạnh lùng nói:

– Nếu có lần sau, ta sẽ để cánh vàng của ngươi trở thành một chồng thịt nướng!

Bằng ma nghe được lời nói uy hiếp của Lâm Phong thì thân thể cứng đờ, ánh mắt càng lạnh lẽo hơn, thân thể chuyển qua, đôi mắt kiêu ngạo xuyên thấu hư không phóng tới chỗ Lâm Phong, hận không thể hiện tại liền cùng Lâm Phong đại chiến một trận.

– Bằng Ma, không nên vọng động, ngươi là Kim Sí Thần Điểu Đại Bằng, còn sợ tương lai tru diệt không được hắn ư!

Cường giả Yêu Hoàng điện thấp giọng nói, hiển nhiên có chút kiêng kỵ cái người điên Lâm Phong kia, đối phương dưới cơn nóng giận dám giết Tề Thiên Thánh, cũng có thể dám giết Kim Sí Đại Bằng, Thiên Chi Kiếm không phải đùa giỡn.

– Đúng, Bằng Ma, đợi Đến sau khi thực lực ngươi trở nên mạnh mẽ, bằng Hoàng sẽ đưa Hoàng khí cho ngươi, Hoàng khí trong tay, chống đối Thiên kiếm của hắn, khi đó tru diệt hắn cũng không muộn!

Một cường giả khác cũng khẽ khuyên, Bằng Ma lúc này mới bỏ qua, mạng của Lâm Phong, hắn đã định rồi, dám kêu hắn cút, lẽ nào có lí đó, so với Kim Sí Đại Bằng hắn còn kiêu ngạo hơn! Ánh mắt Lâm Phong hơi chuyển qua, không có lại nhìn đám kia nữa, chưa trưởng thành lên thần điểu, hung hăng cái gì, trong cơ thể hắn còn có một con Yêu Long đây!

Vòm trời bên trên chiến đấu khí tức ngập trời, cùng uy thế từ trên trời áp bách xuống, để Lâm Phong cảm thấy run sợ, cũng còn tốt những người là đó trên vòm trời chiến đấu, nếu tại hạ không, hắn sợ tiểu thế giới đều phải bị bọn họ phá hủy đi, không biết phải có bao nhiêu người bị xoá bỏ, những người này đại chiến cũng có chút kiêng kỵ, sẽ không quá tứ kiêng kỵ, đối địch với tất cả mọi người.

– Ầm!

Nhưng vào lúc này, một đạo ánh sáng xanh lục khủng bố rơi lên chiếc nhẫn chứa đồ hắc sắc trong hư không, ngay lập tức chiếc nhẫn chứa đồ nổ tung, bảo vật thu gom được dồn dập hướng về bốn phương tám hướng rơi xuống, nhưng trong ánh mắt của mọi người chỉ có một đồ vật, chính là tờ kim thư kia, tất cả cường giả đều đi chuyển thẳng tới phía có kim thư.

– Rơi xuống phía dưới rồi!

Con ngươi đám người ở hạ không run lên, đặc biệt là chúng cường giả của Yêu Hoàng điện, cánh chim của bọn họ vũ động, trong con ngươi lộ ra thần sắc yêu dị, hình như muốn lao ra đoạt bảo.

– Không nên xúc động, bắt được cũng chỉ có một con đường chết!

Không biết ở đâu truyền đến một thanh âm, không có Hoàng khí, bắt được cũng tìm chết.

– Chính là lúc này!

Con ngươi Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, bước chân đạp xuống, ý niệm khẽ động, trong khoảnh khắc, kiếm rít giữa trời, thẳng phá trời cao, hướng về bầu trời cuồn cuộn phóng đi.

– Thiên kiếm, Lâm Phong!

Ánh mắt đoàn người sững lại, Thiên kiếm ra khỏi vỏ, Lâm Phong vậy mà cũng muốn đoạt bảo, tên khốn này, thật có gan a, một tên Thiên Vũ mà cũng dám cùng chúng Tôn chủ đoạt bảo.

– Hắn ta không sợ chết à?

Hạ không, một đám cường giả Thiên Long Thần Bảo lạnh lẽo phun ra một thanh âm, Lâm Phong này đủ càn rỡ. Một đạo kiếm quang ngập trời xuất hiện trên vòm trời, loá mắt khôn cùng, Tôn chủ dồn dập né tránh về phía hạ không, Thiên kiếm này dù sao cũng từng hủy diệt Hoàng khí, bọn họ đều rất kiêng kỵ, không dám tranh đấu với Thiên kiếm.

– Đều đứng lại cho ta!

Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, lập tức chỉ thấy Thiên kiếm quét ngang, vắt ngang trong hư không xoay tròn một vòng, ngay lập tức vòm trời giống như bị ngăn cách, tất cả cường giả đều ở một đầu khác của kiếm quang khủng bố, Thiên kiếm, chém khung trời này ra làm hai.
– Giết, giết!

Từng tiếng gào thét truyền tới, toàn bộ đám người trên vòm trời chém về phía ánh kiếm đang hóa thành gió lốc hình tròn, tiếng vang khủng bố cuồn cuộn không ngừng, ngay lập tức kiếm quang bão táp chặt đứt hư không phá tan rất nhiều hang động lớn, từng đạo từng đạo cường giả từ bên trong vọt ra, Thiên kiếm đã trở lại Lâm trong tay Phong, còn tờ kim thư kia vẫn đang tiếp tục rơi xuống.
– Ầm!

Phía dưới, rốt cục có vài đạo thân ảnh không thể khống chế nỗi kích động trong lòng, vọt về phía kim thư đang rơi xuống, thậm chí, có một vị cường giả bắt lấy nó để trong bàn tay.

– Muốn chết!

Trong con ngươi Lâm Phong lướt qua một đạo hàn mang, người kia là người của Yêu Hoàng điện, vừa định chạy trốn đã bị kiếm quang xé nát, tờ kim thư lần thứ hai tiếp tục rơi xuống dưới.

– Ầm ầm ầm!

Một luồng khí tức kinh khủng giáng lâm, thân thể Lâm Phong chợt lóe hướng về một phía, không dám dừng lại ở chỗ này, những cường giả đang hạ xuống nếu như đều đang muốn ám hại hắn thì quá nguy hiểm. Khi tờ kim thư sắp rơi xuống mặt đất, có một người thân thể run rẩy, bởi vì kim thư, sắp rơi vào trong tay hắn.

– Ầm ầm!

Một đạo Thiên lôi từ trên trời đánh xuống, thân thể người nọ trực tiếp nát tan, tờ kim thư tiếp tục rơi xuống, nhưng mà vào thời khắc này, một bộ ma ảnh đen kịt đột nhiên xuất hiện ở nơi đó. Áo bào đen, tóc dài, cả người lộ ra ma ý khôn cùng, bóng người đen kịt này hơi đưa tay ra, ngay lập tức, tờ kim thư kia rơi vào trong lòng bàn tay của hắn.

– Cửu U Ma Đế!

Bóng người trong hư không đột nhiên ngừng lại, ánh mắt cứng ngắc ở nơi đó, Ma Đế, tái hiện. Một bộ áo bào màu đen như trước, tóc dài tung bay theo gió, từng sợi từng sợi ma ý ngập trời, tùy ý đứng nơi đó, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác bá đạo, thời khắc này, không có ai dám manh động.
– Cửu U Ma Đế, chẳng lẽ còn lưu lại một tia ý niệm ở bên trong tiểu thế giới.

Mọi người run rẩy trong lòng, dường như hư không đều đông lại, khí tức khủng bố khôn cũng khiến khoảnh khắc trở nên yên tĩnh.

– Cút!

Một đạo thanh âm đạm mạc từ hư trong truyền tới, rơi vào tai đoàn người, khiến trong lòng đám người mãnh liệt run rẩy!
– Vù!
Giờ khắc này, một thân ảnh đột nhiên hướng về Cửu U Ma Đế vọt tới, nhưng mà chỉ thấy Cửu U Ma Đế hơi di động, con ngươi nhìn về phía hắn, nhất thời, thân thể người nọ căng cứng nơi đó, cả người dần dần bị một luồng ma khí ăn mòn, cuối cùng, dường như bị trở thành nhân ma.
– A. . .Cầu Cơ mình gặp khá nhiều trong 5 năm làm kẻ gác cửa điện. Trong đó đa số là thanh thiếu thiên niên : Nhẹ có ,Nặng có :Vong theo có – Ma Ám có thâm chí Chết có…! Các Bạn nên đọc chuyện mục này để tránh tình huống xấu nhất sảy ra nhé ^^ …!

Một tiếng hét thảm, người này điên cuồng bỏ chạy rời đi, giống như trở nên điên cuồng, tình cảnh này, khiến mọi người nuốt nước miếng một cái, sắc mặt trở nên càng thêm trắng xám, đúng là Cửu U Ma Đế ư!
– Ta không tin, giết!
Từng đạo từng đạo âm thanh gào thét cuồn cuộn truyền tới, rất nhiều bóng người đồng thời chuyển động, hướng về Cửu U Ma Đế xông tới, khí tức trên người điên cuồng phóng thích.
Cửu U Ma Đế vẫn như trước ngẩng đầu, ánh mắt nhìn lướt qua, trong nháy mắt, thân thể của bọn họ phảng phất như bị cố định trong hư không, từng sợi từng sợi ma khí, ăn mòn thân thể bọn họ.
– Tự đi chết đi.
Âm thanh khủng bố giống như u linh truyền tới, khiến trong đầu mọi người mãnh liệt run lên, sau đó, dưới ánh nhìn kinh hãi của bọn họ, những người đó thân thể hoặc nổ tung, hoặc tự mình diệt đi sinh cơ của bản thân, chậm rãi ngã xuống. Tự mình chết!
Cửu U Ma Đế vẫn đứng ở đó như trước, đứng chắp tay, chưa từng động đậy dù chỉ một chút, lại làm cho đoàn người có cảm giác sợ mất mật.
– Các ngươi, đều muốn chết!
Một đạo thanh âm lạnh giá truyền tới, sau đó mọi người thấy Cửu U Ma Đế đầu chuyển động, hơi ngẩng đầu lên.
– Trốn!
Tiếng gầm giận dữ cuồn cuộn truyền tới, chấn động đến mức đoàn người đều thất kinh, lập tức lần lượt từng bóng người điên cuồng bỏ chạy, bỏ chạy về bốn phương tám hướng, nhanh đến mức khó mà tin nổi, những Tôn chủ kia cũng như thế, mặc dù không cam lòng, nhưng mạng quan trọng hơn, Cửu U Ma Đế thật đáng sợ. Chờ Đến sau khi bọn hắn rời đi, bóng người Cửu U Ma Đế lặng yên biến mất tiến vào bên trong đại địa.

Lúc này, đoàn người cũng không có phát hiện, bóng người trẻ tuổi hô to một chữ kia, hơn nữa còn chạy nhanh hơn ai hết, bản thể đang ẩn vào bên trong một hang động hắc ám, trong con ngươi mang theo một nụ cười tà dị, thân ảnh ấy, rõ ràng là Lâm Phong, mà vừa nãy những người chịu chết đó, đều là những ma khôi kia!
Bây giờ, tờ kim thư kia rơi vào trong tay Cửu U Ma Đế rồi, không có quan hệ với Lâm Phong hắn, không phải sao!

Chương 1297: Lâm Phong bá đạo

Thân hình Tôn chủ Vấn gia lấp loé trong hư không, nhưng vào đúng lúc này, thân thể của bọn họ đột nhiên đứng sững lại, chau mày, lộ ra thần sắc suy tư.
– Không đúng!
Tôn chủ Vấn gia lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng, thời điểm lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cửu U Ma Đế, phong thái cỡ nào, có thể nói tuyệt thế, Vũ Hoàng cũng không chịu nổi một ánh mắt của hắn, bởi vậy Cửu U Ma Đế trong lòng hắn lưu lại ấn tượng quá sâu, mãnh liệt kính nể.
Bởi vậy vừa nãy trong chớp mắt khi nhìn thấy Cửu U Ma Đế, loại lòng kính nể kia không tự chủ được sinh ra, đặc biệt là thời điểm Cửu U Ma Đế mở miệng, càng làm cho hắn sợ mất mật.

Cuối cùng, Cửu U Ma Đế phóng tầm mắt nhìn, khiến những cường giả kia tự sát, làm cho phòng tuyến cuối cùng trong lòng hắn tan vỡ, bởi vậy ở chớp mắt khi Cửu U Ma Đế ngẩng đầu, tất cả mọi người đều lao nhanh chạy trốn, mà giờ khắc này cẩn thận nghĩ Đến, Cửu U Ma Đế làm sao sẽ còn để lại một tia ý niệm? Hơn nữa, tiểu thế giới này món đồ gì không phải của hắn, vì sao hắn lúc này lại xuất hiện bắt lấy tờ kim thư kia? Một người đã chết, chỉ để lại một tiaa ý niệm cường thịnh ngàn năm không tiêu tan, muốn một tờ kim thư để làm gì?
Không chỉ có Tôn chủ Vấn gia, những Tôn chủ khác giờ khắc này cũng nghĩ Đến điểm ấy, thân thể của bọn họ đều dừng lại trong hư không. Cách đó không xa, ánh mắt một vị Tôn chủ quay lại nhìn về chỗ đó, chỉ nghe Tôn chủ Vấn gia mở miệng nói:
– Có cảm thấy quái lạ hay không?
– Ngươi cũng nghĩ như vậy?
Người kia con ngươi sững lại, mở miệng nói, sau đó thân thể hai người chậm rãi chuyển qua, liếc mắt nhìn nhau, xê dịch về chỗ khi nãy. Chỉ chốc lát sau, hai người trở lại vị trí vừa nãy, bọn họ phát hiện, trừ bọn họ ra, còn có những người khác đến, đều nhìn chằm chằm vào chỗ Cửu U Ma Đế vừa đứng đã sớm biến mất không còn tăm hơi.
– Hình như, chúng ta bị lừa!
Một thanh âm truyền tới, khiến trong đầu đám người run lên trong chốc lát, bị lừa?
– Là Lâm Phong, nếu không phải hắn làm rối, có lẽ tờ kim thư kia đã tới tay ta rồi, nói không chừng Cửu U Ma Đế do hắn làm ra a!
Lúc này, trên mặt đất có một thanh âm lạnh lùng phun ra, là cường giả của Thiên Long Thần Bảo.
– Vèo, vèo …
Một đạo kiếm quang loá mắt rọi sáng vòm trời, làm toàn bộ hư không đều sáng choang lên, ánh kiếm óng ánh vọt về người vừa nói chuyện, sắc mặt người kia trong nháy mắt trở nên trắng bệch như tờ giấy, là Thiên Chi Kiếm!
– Ầm!
Hư không nổ tung, thân thể người nọ trực tiếp hóa thành hư vô, thậm chí người bên cạnh hắn, cũng trực tiếp bị kiếm quang xé rách, sau đó, kiếm quang nghịch chuyển, Thiên kiếm trở về đường cũ, trở lại trong lòng bàn tay của thanh niên.
– Nói chuyện, chú ý một chút!
Một đạo thanh âm đạm mạc từ trong miệng Lâm Phong phun ra, tay cầm Thiên kiếm, Lâm Phong chậm rãi đi đến, đứng ở trên hư không.
– Lâm Phong!
Ánh mắt một vị Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo lạnh lẽo, nhìn chằm chằm hắn.
– Nơi này nhiều cường giả cấp bậc Tôn chủ như vậy, bọn họ dĩ nhiên hoài nghi một Thiên Vũ là ta, ta cũng không có năng lực gọi ra Cửu U Ma Đế đâu, muốn hãm hại ta cũng không cần như vậy, thật đáng chết!

Ánh mắt lạnh lùng của Lâm Phong đối diện với cường giả của Thiên Long Thần Bảo kia, Thiên kiếm trong tay, ai dám dễ dàng động vào hắn, nguyên nhân Tề Vân chết những người này đều đã biết.

– Đừng quên, thời điểm Cửu U Ma Đế phá phong ấn, ngươi từng xuất hiện trong hư không, trải qua sự gột rửa của Cửu U, ngươi có khả năng rất lớn! Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo tay cầm quyền trượng hình rồng, lạnh lùng nói.

Con ngươi Lâm Phong phát lạnh, sau đó trong ánh mắt lóe lên thần sắc lạnh lẽo, Thiên Chi Kiếm lần thứ hai ra khỏi vỏ, lần này qua đi, hắn cũng chỉ còn sót lại một cơ hội cuối cùng, làm sao có thể không cố gắng lợi dụng một phen.

– Vèo vèo vèo!Kiếm khí gào thét xông đến, cường giả Kiếm Các đi tới hư không bên này, ngón tay Lâm Phong chỉ về đám người Thiên Long Thần Bảo ở hạ không, lạnh lùng nói:

– Người của Thiên Long Thần Bảo, tru diệt toàn bộ!

– Ngươi dám! Ánh mắt Tôn chủ Thiên Long Thần Bảo mãnh liệt run lên, ánh mắt lạnh lẽo đến tận xương tủy.
Kiếm mộ khóe miệng hơi co giật, người thiếu chủ này… Đủ mạnh mẽ quyết đoán, thế nhưng lại muốn tru diệt người của Thiên Long Thần Bảo.

– Giết, hắn cho ta đối phó! Lâm Phong lạnh lùng nói, lập tức bước chân đạp xuống, xông tới hướng người Tôn chủ kia, khiến ánh mắt người Tôn chủ kia lạnh lẽo đến cực hạn, nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, hoặc nói, nhìn chằm chằm vào Thiên kiếm trong tay Lâm Phong, thanh kiếm này, từng phá hủy Hoàng khí, còn từng tàn sát Tôn chủ.

– Vâng, thiếu chủ!

Kiếm mộ tuân mệnh, cường giả Kiếm Các đánh giết về phía hạ không, Tôn chủ cùng với Hoàng khí bị Lâm Phong kiềm chế, những người khác còn có thể chiến đấu với kiếm mộ dẫn dắt cường giả tinh anh của Kiếm Các như thế nào đây. Tôn chủ Thiên Long Thần Bảo sắc mặt tái nhợt, nhìn chòng chọc vào Lâm Phong, khí tức yêu khí trên người vô cùng cuồng nộ, nhưng Lâm Phong chặn thân thể hắn một chỗ, hơi ngẩng đầu lên, bình tĩnh đối diện với ánh mắt của đối phương, Thiên Long Thần Bảo ở khắp Bát Hoang Cảnh đã kết thù với hắn đủ sâu, nếu như có cơ hội giết hắn đương nhiên phải giết, hơn nữa trước đây không lâu, thời điểm Tề Vân muốn giết mình, người Thiên Long Thần Bảo lại xuất hiện, bây giờ có cơ hội, Lâm Phong không giết người của Thiên Long Thần Bảo, thật có lỗi với lần thứ hai Thiên kiếm ra khỏi vỏ.

– Đủ hung hãn a!Những Tôn chủ khác đứng nhìn Lâm Phong, người này, không dễ chọc, từng giết Tôn chủ Tề gia, chém chết hậu nhân Tề Thiên Thánh có huyết mạch của Vũ hoàng, giam cầm Tề Kiều Kiều, bây giờ lại muốn giết người của Thiên Long Thần Bảo, điều này cũng làm cho đoàn người sinh ra một tia kiêng kỵ, Lâm Phong, bớt trêu chọc hắn thì tốt hơn, trừ phi có thể đối phó với thanh Thiên kiếm này.

Thế giới võ đạo chính là như vậy, ngươi có đủ khả năng để tàn nhẫn, người khác sẽ kiêng kỵ ngươi, nhưng nếu ngươi không có đủ sức mạnh, liền chắc chắn phải chết.

Thiên kiếm, là sức mạnh của Lâm Phong, là điểm tựa của hắn hiện tại, hắn không tàn nhẫn một chút, những người khác sau đó còn có thể khiêu khích hắn, mà khi đó hắn cũng sẽ không có cơ hội để sử dụng Thiên kiếm nữa, còn lại một cơ hội cuối cùng, hắn phải nói cho những người khác, chớ chọc hắn, bằng không nhất định phải chết!

Có Kiếm Mộ ở đây, những Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo cũng chỉ có bị tàn sát, dù sao Thiên Long Thần Bảo cùng Kiếm Các không giống nhau, Bát Hoang Cảnh đông đảo các thế lực Vũ Hoàng, đều chỉ phát động một nhánh tinh anh sức mạnh cường đại, mà Kiếm Các, bởi vì mệnh lệnh của Lâm Phong, vì lẽ đó Kiếm Các điều động, tinh anh mạnh nhất, hơn nữa gốc gác thâm hậu của Kiếm Các vốn có lực công kích cường thịnh, Thiên Long Thần Bảo chỉ có tan tác, không ngừng có người bị tiêu diệt.
Lâm Phong vẫn như trước cùng

Tôn chủ kia của Thiên Long Thần Bảo nhìn chăm chú lẫn nhau, cũng không có nhúc nhích, Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo không dám động, bởi vì Thiên kiếm quá mạnh, Lâm Phong bất động, bởi vì nơi này hơi xa chỗ Tôn chủ của Thiên Long Thần Bảo đang đứng, những thế lực Vũ Hoàng khác, đều có Tôn chủ cùng Hoàng khí trong tay, bọn họ cũng không phải một kẻ tầm thường, tuy nói không có thù hận, nhưng nếu thời điểm Thiên kiếm tuột khỏi tay, khó bảo toàn sẽ không có người lòng dạ khó lường ra tay tru diệt hắn, hắn không chịu đựng nổi công kích của Tôn chủ cầm Hoàng khí trong tay, vì lẽ đó, nhất định phải cẩn thận, mặc dù đứng yên, hắn cũng có cách chúng

Tôn chủ một khoảng rất xa, giống như thời điểm vừa nãy khi chiến đấu đoạt lấy tờ kim thư kia, hắn cũng thủy chung làm như vậy. Bát Hoang Cảnh quá sâu, đặc biệt là những thế lực Vũ Hoàng này, có thể vừa nãy ngươi còn cảm thấy đối phương rất thân cận, nhưng trong nháy mắt liền có thể ra tay với ngươi, Tề gia cùng Vấn gia trong lúc đó, không phải là ví dụ rất tốt sao, Tề Thiên Thánh còn hết sức từ Đông hoang đi tới Trung Hoang để chúc thọ lão thái gia của Vấn gia, nhưng cũng vì Thiên Hư cổ trận, bây giờ, thậm chí đã như nước với lửa, tất cả, đều vì lợi!
– Hống! Hạ không, một tiếng gào thét cuồn cuộn truyền đến. – Lâm Phong, Thiên Long Thần Bảo, nhất định sẽ giết ngươi! Lâm Phong nhíu mày, lạnh lùng đáp lại:

– Còn cần ngươi bây giờ phải nhắc nhở sao?

Thiên Long Thần Bảo muốn giết hắn từ rất lâu rồi. Tôn chủ Thiên Long Thần Bảo trong hư không, trên mặt dường như bao trùm một tầng băng sương, tận mắt nhìn thấy cường giả mà mình mang đến lần lượt bị kiếm khí xé rách, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, cuối cùng, cường giả Thiên Long Thần Bảo ở hạ không đều chết hết!

– Lâm Phong, còn có Kiếm Các, các ngươi sẽ hối hận!
Người Tôn chủ kia lạnh lẽo nói một tiếng, sau đó thân thể lùi lại, lấp loé rời đi, trong con ngươi lộ ra sát ý ngút trời.
– Nếu làm, sẽ không hối hận!

Lâm Phong tự nói trong lòng, giết chính là giết, người ca Thiên Long Thần Bảo có khả năng động vào hắn cùng Kiếm Các, cũng chỉ có Thiên Long Hoàng, nếu như Thiên Long Hoàng muốn không nể mặt mũi làm ra chuyện như thế, khi đó, có thể là thời điểm Vũ Hoàng đại chiến.

– Đi!Những người khác thân hình lấp loé, cũng dồn dập rời đi, không đoạt được tờ kim thư óng ánh nhất, thì liền đi đoạt những bảo vật khác đi, ai cũng không cách nào xác nhận có phải Lâm Phong làm hay không, hơn nữa, trong lòng bọn họ kỳ thực cũng không tin Lâm Phong làm ra, Cửu U Ma Đế, Lâm Phong làm sao có khả năng tìm tới một nhân vật như vậy, hơn nữa, liếc mắt nhìn có thể khiến người ta tự sát, mặc dù không phải Cửu U Ma Đế, cũng là một cường giả ma đạo khủng bố. Bọn họ sẽ không biết, Cửu U Ma Đế kia cũng không phải giả, chỉ là một tia sức mạnh ý chí của Cửu U ma khúc.

Không xác định Lâm Phong làm ra, ai lại sẽ mạo hiểm động vào Lâm Phong đây, ngay cả người của Yêu Hoàng điện cũng như thế, mặc dù biết người tiên tri tiên đoán Viêm Đế sẽ bảo vệ cho Lâm Phong, nhưng chỉ cần người khác không thấy hắn đi cùng với đạo sĩ kia, Lâm Phong không chịu thừa nhận, những người của Yêu Hoàng điện dám động đến hắn sao? Tất cả, cũng là muốn dùng thực lực nói chuyện!

– Đoạt được rồi sao? Đợi tới khi đoàn người rời đi, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía kiếm mộ, truyền âm hỏi.

– Đoạt được, hình như, là cổ kinh! Kiếm mộ đáp lại một tiếng, con ngươi Lâm Phong ngưng lại, là cổ kinh? Lâm Phong hắn đoạt được một tờ kinh thư, liền có thể là cổ kinh, kiếm mộ lấy được, cũng là cổ kinh?

– Cho ta!

Lâm Phong thân hình lóe lên, đi tới trước người kiếm mộ, Thiên kiếm của hắn vẫn không có thu hồi, chí ít, trước khi tên Viêm Đế kia trở về, Thiên kiếm, vẫn cầm trong tay thì tốt hơn, lúc trước thời điểm ước định ba lần cơ hội cũng không có ước định mỗi một lần cơ hội có thể sử dụng bao lâu, vì thế hắn đã thương lượng với tiểu tử kia, tận lực làm cho hắn nghe lời, ở bên ngoài thêm một lúc nữa!

Chương 1298: Viêm Đế quét sạch chiến trường

– Kiếm Mộ giao cho Lâm Phong một chiếc nhẫn trữ vật, bảo vật hắn chiếm được, trong nhẫn trữ vật.

– Ngươi có muốn hay không?

Ánh mắt Lâm Phong nhìn Kiếm Mộ, khiến Kiếm Mộ thần sắc run lên, này có thể là cổ kinh cường thịnh, hắn đương nhiên sẽ có ý nghĩ muốn có được.

– Thiếu chủ, Kiếm Mộ biết Thiên phú của mình, có thể đi tới bước này đã là cực hạn, không có cách nào một bước lên trời, Kiếm Các, chỉ mong cho thiếu chủ cường thịnh, tái hiện vinh quang ngày xưa.

Kiếm Mộ cúi đầu nói, điều này xác thực là ý nghĩ chân thực của hắn, chính hắn nếu như có thể thành Hoàng, đã không nghĩ để Thiên kiếm đoạt xác, bây giờ, hi vọng của Kiếm Các, đặt trên người Lâm Phong, không có cường giả Vũ Hoàng, Kiếm Các, chung quy cũng kém người khác một bậc. Lâm Phong khẽ gật đầu, nói:

– Sau này nếu ta có thể thành Hoàng, ở Trung Hoang, Kiếm Các là Vương!

– Tạ thiếu chủ!

Kiếm Mộ khom người, lấy biểu hiện và thiên phú cường thế của thiếu chủ bây giờ, sau này thành Hoàng, sẽ trở thanh một Hoàng vô cùng khủng bố.

– Đi thôi, các ngươi xem có thể đoạt thêm một ít bảo vật hay không, để cho Kiếm Các dùng!

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, người của Kiếm Các khom người quay đầu, gào thét rời đi, bây giờ bên trong hai tiểu thế giới này, tất cả mọi người đều đang đoạt bảo, chiến đấu cuồng bạo, bốn phương tám hướng đều là chiến trường. Lâm Phong bay lên trời, chỉ chốc lát sau, hạ xuống trên một đỉnh núi, tay cầm Thiên Chi Kiếm, ngồi khoanh chân, cảm thụ Viêm Đế sâu bên trong Hắc Phong Lĩnh, đã lấy được hai đại báu vật rồi, tiếp đó, sẽ chờ lão nhân Viêm Đế kia Đến quét sạch chiến trường. Trong đêm tối, âm thanh chiến đấu liên tiếp vang lên trong tiểu thế giới, không có bóng đêm yên tĩnh, chỉ có thanh âm nổ tung ầm ĩ đồng thời vang lên, Lâm Phong ngồi trên đỉnh núi quên mất tất cả, tùy ý cho gió nhẹ nhàng diễn tấu trên người, mái tóc dài bay lượn trong đêm đen. Không biết đã qua bao lâu, khi một tia hào quang chiếu rọi trên đại địa, chiến đấu huyên náo cũng đã dần dần dẹp loạn, trái lại trở nên đặc biệt yên tĩnh, bất quá loại yên tĩnh này, lại có thêm mấy phần thê lương, đêm đó, lại không biết có bao nhiêu cường giả chôn xương ở đây, báu vật hoặc lòng người, là phúc cũng là họa. Trận chiến đêm đó, thu hoạch to lớn nhất đương nhiên là những thế lực của Vũ Hoàng đó, đặc biệt là những nắm giữ Tôn chủ nắm giữ Hoàng khí, giết người đoạt bảo, lòng dạ độc ác, không có ai là người lương thiện, chỉ cần có người tranh cướp bảo vật, bọn họ lập tức liền sẽ xuất hiện, chỉ là đáng tiếc những Tôn chủ bị chém giết kia, Hoàng khí cũng không biết bị ai cướp đi, hơn nữa, những người đó đoạt Hoàng khí, sợ là cũng không dám sử dụng, Hoàng khí là đồ vật của Vũ Hoàng, đại đa số đều có dấu ấn của Vũ Hoàng ở trong đó, cái này cũng là nguyên nhân mà Lâm Phong chưa từng có nghĩ tới chủ ý cướp lấy Hoàng khí của người khác. Mà tên Cùng Kỳ kia lại dám đoạt Hoàng khí, còn là đoạt linh vũ của Bằng Hoàng, đó là lông vũ sắc bén nhất trên người Bằng Hoàng, sẽ không có dấu ấn của Bằng Hoàng, mặc dù có, đoán chừng tên kia cũng sẽ lợi dụng Cửu U Ma Liên để làm mất nó.

– Bằng Ma, chúng ta thu hoạch không nhiều, vài món báu vật, đều bị những tên khốn kiếp kia đoạt đi rồi!

Lúc này, một phương hướng nào đó, đám người Yêu Hoàng điện đứng chung một chỗ, sắc mặt không dễ nhìn lắm, không có Tôn chủ cấp Yêu Tôn khác cùng với linh vũ của Bằng Hoàng, những thế lực Vũ Hoàng cũng dám hung hăng trước mặt bọn họ, Hoàng khí vừa ra, bọn họ nhất định phải lui tránh.

– Mặc dù bọn họ cướp được báu vật thì có thể thế nào, sau này tới thời điểm ta thành Bằng Hoàng, chính là ngày chết của bọn họ, tất cả người có thù hận với ta, toàn bộ đều phải chết, Lâm Phong, tên đạo sĩ thúi kia, đồng loạt tru diệt!

Ánh mắt Bằng Ma vô cùng kiệt ngạo, dã tính trùng Thiên, bên trong thế giới nhỏ này, là thời điểm hắn bị khuất nhục nhất từ khi sinh ra tới nay, bị khinh bỉ khắp nơi.

– Không cần chờ lâu như vậy, chúng Hoàng ước hẹn, ngươi có thể động thủ giết mấy người!

Trong con ngươi kim sắc của người đứng bên cạnh lộ ra thần sắc lạnh lẽo, nhắc nhở Bằng Ma.

– Đúng, chúng Hoàng ước hẹn, trước tiên giết mấy người!

Cả người Bằng Ma phóng thích ánh sáng kim sắc, tựa như được đúc ra bằng vàng, chim thần Đại Bằng cánh vàng, há có thể chịu được khuất nhục Đến mức này.

– Xì.

. . Đúng vào lúc này, một vòng ánh sáng kim sắc loá mắt xuất hiện, khiến ánh mắt đám người hơi sững lại, nhìn về phía hư không, tuy nhiên ánh sáng kim sắc này vẫn không ngừng xuyên thấu hư không, cuối cùng, đi về một nơi nào đó trong sơn mạnh, rơi vào trong tay một vị thanh niên, đi vào trong cơ thể hắn, chính là một tờ vũ hồn, bây giờ, trở về vị trí cũ!

– Viêm Đế, phải quay về rồi!

– Món đồ gì vậy?

Rất nhiều cường giả bay lên không, nhìn về hướng vật vừa xuất hiện, nhưng mà bọn họ lại phát hiện một vệt ánh sáng kia hình như đang đi về phía sơn mạch, sau đó biến mất không thấy đâu nữa, trong sơn mạch, có một vị thanh niên, rõ ràng chính là Lâm Phong.

– Tên khốn này!

Rất nhiều người thầm mắng Lâm Phong, Thiên kiếm trôi nổi ở trước người hắn, làm cho mấy cường giả tức giận, một tên Thiên Vũ, nhưng một mực làm cho bọn họ thúc thủ vô sách*, chỉ có thể đứng đó tức giận, đáng trách. *Bó tay không có biện pháp

– Các vị đạo hữu biệt lai vô dạng!

Lúc này, một tiếng cười nhàn nhạt truyền Đến từ đàng xa, sau đó, đoàn người liền lại nhìn thấy một thân ảnh mặc đạo bào đang đi Đến, đáng sợ hơn chính là, thân ảnh ấy dưới chân đạp lên Hắc Liên, vô cùng loá mắt, Hắc Liên này, chính là Cửu U Ma Liên.

– Tên khốn đạo sĩ này đã luyện hóa Cửu U Ma Liên!

Con ngươi đám người cứng lại, sự cường thịnh của Cửu U Ma Liên bọn họ từng thấy qua, Hoàng khí đồ phổ thôn Thiên cũng trong nháy mắt không có cách nào chịu đựng, bị đốt cháy, bây giờ, Cửu U Ma Liên tái hiện, hơn nữa, tựa hồ còn bị tên đạo sĩ thúi kia khống chế trong tay, tình cảnh này, làm cho thần sắc rất nhiều người trở nên cực kỳ khó coi.

– Các vị đạo hữu, lần trước gặp mặt quá mức ngắn ngủi, lần này gặp lại, chư vị vẫn nên đem toàn bộ Hoàng khí ngoan ngoãn giao ra đây đi!

Cửu U Ma Liên trong hư không tung bay, đi thẳng Đến chỗ một vị Tôn chủ, người Tôn chủ kia chính là Yêu Tôn của Lôi Hoàng đảo, trong tay nắm lôi thần xử.

– Ngươi dám!

Tôn chủ Yêu Tôn kia nổi giận gầm lên một tiếng, lôi thần xử đánh giết mà tới, ngay lập tức trời giáng thần lôi, một đạo tử lôi vô cùng khủng bố bổ về phía Viêm Đế.

– Xì, xì.

. . Cửu U Ma Liên nộ toàn, bao vây lấy thân thể Viêm Đế, sấm sét đánh vào bên trên Ma Liên, sau đó chậm rãi bị ăn mòn, rồi thiêu huỷ. “Ngươi này lôi chim như vậy không biết điều, bản Tôn liền không khách khí rồi!” Viêm Đế trong miệng ngậm lấy lạnh lùng nụ cười, thân thể hướng về cái kia Yêu Tôn Tôn chủ nhào tới. “Vù!” Yêu Tôn biến ảo ra bản thể, lôi chim bay lên không, gió lốc mà đi, nhưng mà thấy Viêm Đế hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi lộ ra đen kịt chi sắc, trong con ngươi, dường như có Ma Liên khắc ở đó, đồng thời, thân thể của hắn đột nhiên biến mất tại chỗ, rơi vào lôi chim Tôn chủ trước mặt, cặp kia đen kịt con mắt nhìn chằm chằm đối phương, làm cho đối phương con mắt đau xót, dường như con mắt bị Ma Liên đốt cháy. “Xì!” Đáng sợ Ma Liên giáng lâm, từ lôi chim trên người triển ép mà qua, đem cái kia to lớn lôi chim bao vây bên trong Ma Liên, lập tức, đoàn người chỉ nhìn thấy một đoàn đoàn đen kịt hỏa diễm từ không trung đi xuống rơi rụng, lôi thần xử, thì lại rơi vào đạo sĩ kia trong tay. “Không được không được, này Hoàng khí không hợp bản Tôn khẩu vị!” Viêm Đế nói nhỏ một tiếng, lập tức đem Hoàng khí vứt vào Cửu U Ma Liên bên trong, khiến người ta quần trong lòng run rẩy dữ dội, tên khốn này!

– Còn ai có Hoàng khí, đều giao ra đây đi!

Ánh mắt Viêm Đế chậm rãi chuyển qua, nhìn về phía những người khác, ngay lập tức những người đó sắc mặt tái nhợt, từng người từng người lặng yên lấp loé rời đi, giống như cái gì cũng không biết.

– Lão bất tử kia, tám phần mười là không có cách nào giải quyết ấn ký Yêu Hoàng trong Hoàng khí, nên mới ném nó đi!

Lâm Phong thầm mắng một tiếng, lấy bẩm tính của gia hoả này, làm sao có thể cam lòng ném Hoàng khí đi. Lúc này, chỉ thấy thân thể Viêm Đế chậm rãi bay lên không, đi tới bên trên vòm trời cao gần vạn mét, đôi mắt sắc bén quét nhìn tiểu thế giới dưới hạ không.

– Hai tiểu thế giới này bản Tôn coi trọng, sau đó chính là chỗ tu luyện của bản Tôn, vì lẽ đó, ta ra hạn cho tất cả mọi người trong một canh giờ biến mất khỏi tiểu thế giới này, người vi phạm, tru diệt!

Một đạo thanh âm cuồn cuộn truyền đi khắp ngàn dặm, tất cả mọi người đều nghe được rõ rõ ràng ràng, đạo sĩ kia, bắt đầu đuổi người.

– Người này là ai, khẩu khí thật lớn, lại muốn chiếm lấy hai tiểu thế giới cho riêng mình.

– Đừng có nói loạn, người này hôm qua liền đại chiến với tất cả Tôn chủ cầm Hoàng khí trong tay, giết Tôn chủ của Yêu Hoàng điện, đoạt linh vũ của Bằng Hoàng, phá huỷ Hoàng khí đồ phổ thôn Thiên, đoạt lấy Cửu U Ma Liên rời đi, bây giờ sau khi luyện hóa Cửu U Ma Liên thì một lần nữa trở về, ai có thể ngăn cản hắn chứ?

Hôm qua có rất nhiều người quan sát trận chiến đấu kia, bây giờ nhìn thấy thân ảnh trên vòm trời xa xa thì sắc mặt cứng ngắc, trục xuất, hắn muốn trục xuất tất cả mọi người, chiếm lấy tiểu thế giới này.

– Khốn nạn, cướp đoạt Cửu U Ma Liên, Vũ Hoàng không xuất hiện, không người nào có thể cướp lấy từ tay tên khốn đạo sĩ này, từ đây tiểu quốc Tuyết Nguyệt này, Thiên hạ của hắn rồi!

Có Tôn chủ âm thầm nguyền rủa, hai đại tiểu thế giới này, e rằng tất cả đều phải thuộc về hắn.

– Ngược lại cũng không có báu vật gì, không muốn liền không muốn, nên trở về Bát Hoang Cảnh rồi!

Trong lòng mỗi người đều có những ý nghĩ không giống nhau. Người của Kiếm Các đi Đến bên người Lâm Phong, Kiếm Mộ đứng sau lưng Lâm Phong, thấp giọng nói:

– Thiếu chủ, chúng ta nên làm như thế nào!

– Về Dương Châu thành!

Lâm Phong đứng dậy, sau đó thân thể bay lên không, bay về hướng Dương Châu thành, bây giờ Dương Châu thành đã nối liền với biên giới của hai tiểu thế giới, bất quá cách xa một bước mà thôi, việc dọn dẹp chiến trường, liền giao cho gia hoả Viêm Đế này, Lâm Phong hoàn toàn tin tưởng hắn sẽ làm được rất hoàn mỹ.

– Được!

Mọi người khom người, lập tức bay lên trời, đi về hướng Dương Châu thành. Đúng y như Lâm Phong suy nghĩ, thủ đoạn của Viêm Đế căn bản không cần hắn lo lắng, tên kia ngày xưa chính là đại Đế, luận tâm tình ai có thể so với hắn được, muốn tàn nhẫn bao nhiêu liên có thể tàn nhẫn bấy nhiêu, chỉ dùng một canh giờ, liền đem hai tiểu thế giới dọn dẹp sạch sẽ, rất nhiều người nhìn thấy những người liên tục bị bỏ vào trong hư không bị hắc sắc hỏa diễm thiêu đốt, chỉ cảm thấy tim mật đều nứt ra, vô luận có mạnh Đến mức nào, không lăn, liền đốt chết! Rất nhanh, liền không còn người nào dám không tuân theo lệnh của Viêm Đế, toàn bộ cút khỏi tiểu thế giới, trong lòng thất vọng mất mác! Mà Lâm Phong lúc này đã trở lại Dương Châu thành đoàn tụ cùng với người nhà.

– Phụ thân, mẫu thân, hai tiểu thế giới kia, một chỗ là tiểu thế giới Hi Hoàng, tiên khí nồng nặc, giống như thắng cảnh nhân gian, một chỗ là tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, ma khí ngập trời, vô cùng mạnh mẽ, hai người thích dùng tiểu thế nào để làm tân hoàng cung đây?

Lúc này Lâm Phong đang cân nhắc nên xử lý tiểu thế giới kia như thế nào, một câu nói liền khiến mọi người đều chấn động, muốn lấy tiểu thế giới nào để làm tân hoàng cung!

Chương 1299: Chùm sáng đâm phá vòm trời

– – Tiểu Phong, ngươi xác định, không có vấn đề gì chứ?

Lâm Hải cảm giác khó có thể tin được, Lâm Phong, có thể chiếm lấy hai đại tiểu thế giới?

– Phụ thân, yên tâm đi, đợi tới mấy ngày sau Tuyết Nguyệt yên tĩnh hơn, di chuyển Hoàng cung, Dương Châu thành, từ đây là lối ra của Hoàng cung.

Lâm Phong mỉm cười gật đầu, thời điểm tên Viêm Đế kia bố trí trận pháp, hắn chuẩn bị để Viêm Đế nâng lên toàn bộ hai đại tiểu thế giới cùng với xung quanh Vân Hải sơn mạch còn có Dương Châu thành, đồng thời đóng kín trận pháp, tuyên bố với bên ngoài hắn muốn dùng để tu luyện, mà kì thực, là để cho người của Hoàng thất Tuyết Nguyệt ở đó, Hoàng cung hiện tại, dùng làm lối ra , tránh khỏi để người ta biết Viêm Đế đưa tiểu thế giới cho Hoàng cung Tuyết Nguyệt, như vậy, người có ý sẽ biết ngay hắn cùng với Viêm Đế không thoát khỏi quan hệ. Đương nhiên, người có thể tu luyện ở bên trong tiểu thế giới, nhất định phải là nòng cốt tuyệt đối, để tránh khỏi việc để lộ bí mật, chí ít trong khoảng thời gian ngắn không thể để cho những người khác biết, người của Bát Hoang Cảnh, không thể rút đi toàn bộ nhanh như vậy được.

– Tiểu thế giới Hi Hoàng đi!

Lâm Hải biết Lâm Phong không thể nào đùa giỡn với hắn, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, bọn họ từ đây, sắp sửa chuyển nhập vào bên trong tiểu thế giới của Vũ Hoàng để tu luyện, các loại nguyên khí linh khí khủng bố trong đó, đều có ích lợi rất lớn đối với việc tu luyện.

– Hừm, Vân Hải Tông bên kia, phụ thân, ngươi giúp ta chăm nom, ta hi vọng Vân Hải Tông có thể một lần nữa trở nên cường thịnh, không chỉ giới hạn ở mỗi Tuyết Nguyệt quốc!

Lâm Phong nhìn Lâm Hải tiếp tục nói, ân tình của Vân Hải Tông đối với hắn nhất định phải báo đáp, tuy bây giờ Vân Hải đã không phải Vân Hải ngày xưa, nhưng Lâm Phong hắn không thể để Vân Hải tuyệt tích.

– Bây giờ Vân Hải Tông đã sớm là thế lực mạnh mẽ nhất Tuyết Nguyệt quốc, ta sẽ khống chế thật tốt!

Lâm Hải cười nói, ý tứ của Lâm Phong hắn đương nhiên rõ ràng, hắn hy vọng có thể nhìn thấy Vân Hải Tông cường thịnh.

– Cảm tạ phụ thân!truyện ma

Lâm Phong khẽ nở nụ cười, hắn cũng không có quá nhiều thời gian để ở đây, hắn biết rõ áp lực mà mình phải đối mặt lớn bao nhiêu, Tề gia, Thiên Long Thần Bảo, cũng làm cho hắn cần không ngừng trở nên mạnh mẽ. Ngày hôm đó, một thân khoác đạo bào đạo sĩ tay cầm phất trần, chân đạp Cửu U Ma Liên, không ngừng ngự không di chuyển xung quanh tiểu thế giới, từng sợi từng sợi hắc sắc hỏa diễm khủng bố từ trên trời giáng xuống, tựa như muốn bao vây toàn bộ tiểu thế giới ở bên trong, mà trong miệng đạo sĩ kia còn ồn ào rằng hai tiểu thế giới này từ đây chính là nơi tu luyện của hắn, khiến đám người nguyền rủa trong lòng tên khốn đạo sĩ này, một mình chiếm dụng hai tiểu thế giới làm chỗ tu luyện? Hắn coi mình là đại Đế à? Đại Đế cũng có nô bộc của riêng mình, tên khốn đạo sĩ này quá độc ác, bất quá mọi người cũng chỉ dám giận chứ không dám nói gì, cường giả Bát Hoang Cảnh đều bị đuổi ra ngoài, còn ai dám phí lời, một trận hắc hỏa có thể đốt ngươi đến ngay cả tro bụi cũng không còn, hơn nữa còn càng khiến cho người ta phiền muộn chính là, ngoại trừ hai tiểu thế ra, tên khốn này còn mở rộng ở phía bắc Đến Vân Hải sơn mạch, còn phía đông thì Đến Hoàng Thành Tuyết Nguyệt Dương Châu thành, toàn bộ đều nhét vào địa bàn tu luyện của hắn, một người, chiếm cứ quốc một phần năm địa bàn Tuyết Nguyệt, quá tham rồi.

– Xem ra, chúng ta nên về rồi!

Lúc này, Tôn chủ Vấn gia nhìn động tác của Viêm Đế, khóe miệng hơi co giật, muốn lại đoạt đi cái gì cũng không thể, toàn bộ tiểu thế giới đều bị tên khốn đạo sĩ kia chiếm làm của riêng.

– Về Bát Hoang!

Người của Yêu Hoàng điện mở miệng, rời khỏi Tuyết Nguyệt, lưu lại nữa, cũng không có ý nghĩa. Thời gian cực nhanh, ba ngày, chớp mắt liền qua, rất nhiều người đứng ở phạm vi bên ngoài tiểu thế giới, nhưng bọn họ đã không còn nhìn thấy tiểu thế giới đâu nữa, sương mù hắc sắc nhàn nhạt bao phủ toàn bộ đất trời, bao vây toàn bộ phạm vi bên ngoài tiểu thế giới, thậm chí, bầu trời của tiểu thế giới cũng lượn lờ một tầng sương mù, không nhìn thấy bên trong có cái gì, năng lực bố trí trận pháp của đạo sĩ kia thật khủng bố đến mức độ doạ người, dùng trận pháp bao vây toàn bộ tiểu thế giới bên trong, sau đó e rằng mặc dù có bảo vật gì xuất hiện, cũng không ai biết tới. Lúc này, Lâm Phong đứng bên trong tiểu thế giới, vị trí cung điện của Hi Hoàng , Đoàn Hân Diệp rúc vào trong lòng Lâm Phong, nhìn tất cả trước mắt, trên mặt lộ ra thần sắc khó mà tin nổi, chỗ ở của Hi Hoàng , vậy mà lại phong cách mà nàng phi thường yêu thích.

– Đều không cần cải tạo, sau đó, ngươi ở đây đi!

Lâm Phong mỉm cười nói, sau đó đầu hơi chuyển qua, đưa tay ra kéo Liễu Phỉ đang đứng phía sau Đến. Trong con ngươi xinh đẹp của Liễu Phỉ lộ ra từng tia từng tia ý cười, đi lên trước, giống như Hân Diệp, hơi dựa vào Lâm Phong.

– Lâm Phong, thật sự không dự định mang chúng ta đi ra ngoài ư!

Hân Diệp cũng không có quá mừng rỡ, hơi ngẩng lên đầu, đôi mắt đẹp mỉm cười nhìn Lâm Phong.

– Nha đầu ngốc, thế giới bên ngoài cũng chẳng phải thái bình, đợi Đến khi ta có tiểu thế giới của riêng mình, mang các ngươi đều tới bên người!

Lâm Phong cười cười xoa nhẹ mặt Hân Diệp, ôn nhu nói.

– Hừm, vậy ngươi phải nhanh lên một chút!

Hân Diệp nhẹ nở nụ cười, không nói thêm gì, cho dù Lâm Phong làm ra chuyện gì, nàng đều sẽ đồng ý, huống hồ Lâm Phong cũng vì các nàng mà suy nghĩ, nàng không muốn cho Lâm Phong mang theo làm gánh nặng.

– Sinh một đứa bé đi, vừa vặn nha đầu Hân Diệp có thể để ở nhà mang thai hài tử!

Lúc này, một thanh âm truyền Đến, chỉ thấy Viêm Đế không biết khi nào xuất hiện trên bầu trời, khiến sau đầu Lâm Phong đầy hắc tuyến, tên khốn gia hỏa này, lại bắt đầu xấu bụng rồi!

– Ta đều vẫn không có ngưng tụ huyết mạch của mình, chí ít, muốn bước vào Vũ Hoàng rồi lại nói!

Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn Viêm Đế nói, sau khi bước vào Tôn giả, ngưng tụ thành sức mạnh huyết mạch của mình, mới có thể di truyền huyết thống cho hậu nhân, hơn nữa, huyết mạch của hắn càng mạnh, Thiên phú di truyền cho hậu bối có thể có thể càng cường đại hơn.

– Phàm thế nào cũng phải có ngoài ý muốn, sau này nếu như ngươi đủ cường thịnh, cũng có thể thay hài tử của người cải tạo huyết thống!

Viêm Đế cười nói:

– Huống hồ, có cha nuôi là bản Đế ở đây, còn sợ Thiên phú theo không kịp sao?

– Ta có nói hài tử tương lai của ta sẽ nhận ngươi làm cha nuôi sao?

Lâm Phong mạnh mẽ trừng Viêm Đế một cái, theo gia hoả này lăn lộn, có thể hay không bị mang tiếng xấu a.

– Bản Đế chẳng lẽ còn sẽ bạc đãi hài tử của ngươi hay sao!

Viêm Đế đồng dạng mạnh mẽ trừng mắt nhìn Lâm Phong, hai người một trên một dưới, cứ như vậy nhìn chăm chú lẫn nhau.

– Được rồi, Viêm Đế dù sao cũng là cường giả đại Đế, tương lai cho làm cha nuôi của hài tử chúng ta, hài tử của chúng ta cũng không thiệt thòi!

Hân Diệp cười nói, bây giờ người một nhà của Lâm Phong, đã rất thân thiết với Viêm Đế.

– Vẫn là Hân Diệp hiểu chuyện!

Viêm Đế khinh bỉ nhìn Lâm Phong một cái, sau đó bay lên không rời đi. Lâm Phong không nói gì cười cười, sau đó bước chân nâng lên, lập tức đi tới phía trên một gò đá ngồi khoanh chân, hơi suy nghĩ, trong bàn tay hắn xuất hiện một tờ kim thư. Bàn tay Lâm Phong chạm Đến tờ kim thư này, ánh sáng rực rỡ, trong đó, lộ ra từng sợi từng sợi khí tức phong ấn.

– Vậy mà lại có tồn tại phong ấn!

Lâm Phong nói nhỏ một tiếng. Sau đó giơ bàn tay lên, ngón tay vạch ra, kiếm khí xuy xuy xé rách bên trên kim thư, nhưng mà không có tác dụng, không phá được phong ấn.

– Tiểu tử!

Lâm Phong tâm niệm khẽ nhúc nhích, ngay lập tức hào quang lấp loé, Thiên kiếm xuất hiện, trôi nổi trước mặt Lâm Phong, hơi rung động.

– Tiểu tử, giúp ta một chuyện, phá tan phong ấn này, thế nào?

Lâm Phong thương lượng với Thiên kiếm, chỉ thấy mũi kiếm của Thiên kiếm chỉ về kim thư, chuyển động xung quanh kim thư, lập tức, một tia ánh sáng lóa mắt tỏa ra, kiếm quang rơi vào bên trên kim thư, một tiếng răng rắc truyền tới, phong ấn vỡ vụn.

– Vù!

Một tia sáng phóng ra từ bên trên kim thư, nhằm về phía chân trời. Đột nhiên trong lúc đó, trận pháp bên trên vòm trời khởi động, xuất hiện ma hỏa hắc ám vô cùng đáng sợ, như muốn đốt cháy ánh sáng kia đi, nhưng mà, ánh sáng khủng bố thế nhưng không thèm nhìn đại trận Thánh văn ma hỏa, trực tiếp phá tan trận pháp, đâm thủng toàn bộ đại trận, phá tan một đại động, hướng về vòm trời cuồn cuộn bay đi.

– Hả?

Con ngươi Lâm Phong mãnh liệt run lên, thân thể trong nháy mắt chuyển động, từ hang lớn vừa bị phá tan xông ra ngoài, chớp mắt đi tới bên ngoài trận pháp, ngửa đầu nhìn về phía bầu trời. Tốc độ của tia sáng kia quá khủng bố, một đường vọt về phía vòm trời, tất cả mọi thứ đều không có cách nào ngăn cản nó, phá diệt tầng mây, không gian nứt ra, tia sang kia nhằm vào chín tầng mây trên bầu trời, lao ra khỏi vùng thế giới này.

– Xì.

. . Từ trong hư không, một đạo chùm sáng chói mắt từ phía chân trời phóng Đến, bầu trời tựa như bị ánh sáng kia chọc thủng, từ cái nơi bị chọc thủng kia, có một tia sáng từ ngoài bầu trời xa chiếu xuống, đâm vào ánh mắt hắn khiến hắn hơi nheo mắt lại. Chờ Đến thời điểm hắn mở mắt lần nữa, bên trên vòm trời vô cùng vô tận kia, giống như có một cơn lốc khủng bố đang lăn lộn, cơn lốc bão táp đáng sợ bắt đầu điên cuồng lăn lộn, tựa hồ muốn đâm phá Cửu Tiêu thành một cái hang động. Thời khắc này, mọi người đồng thời ngẩng đầu, nhìn một màn chấn động trong hư không, không có bất kỳ tiếng vang, bởi vì quá xa, thậm chí ánh mắt rất nhiều người đều không thể nào nhìn thấy khoảng cách xa như thế, chỉ mơ hồ có thể nhìn thấy bão táp khủng bố.

– Chọc thủng trời?

Cơ thể Lâm Phong hơi bắt đầu run rẩy, hắn đã rất lâu không có kinh hãi như vậy, vòm trời, cũng bị chọc thủng? Cái chùm sáng kia, rốt cuộc cái gì, vì sao, lại có thể chọc thủng cả bầu trời?

Chương 1300: Tam Sinh Kinh và Vạn Vật Kinh

– – Trở về!

Hạ không, một đạo tiếng quát cuồn cuộn xuất hiện, khiến ánh mắt Lâm Phong hơi sững lại, sau đó thân thể rớt xuống hạ không, trở lại bên trong ma sương cuồn cuộn kia. Viêm Đế cũng đứng ở đó, ánh mắt nhìn về phía vòm trời, trong con ngươi phóng ra một tia sáng lóa mắt.

– Tại sao lại như vậy?

Đôi mắt Lâm Phong nhìn chằm chằm Viêm Đế, vì sao ngay cả trời, cũng có thể chọc thủng? Viêm Đế hơi nheo mắt lại, sau đó nhìn Lâm Phong một chút:

– Cái chùm sáng vừa nãy, từ nơi nào đi ra?

– Ta đang hỏi ngươi đó!

Lâm Phong cường điệu một tiếng, nhìn chằm chằm Viêm Đế.

– Không cần ta cho ngươi biết, rất nhanh ngươi sẽ tiếp xúc được.

Cùng Kỳ đáp lại một tiếng, nhìn Lâm Phong nói:

– Ngươi lấy được Tam Sinh Kinh?

Lâm Phong nhìn chằm chằm Viêm Đế, biết từ trong miệng lão hỗn đản kia cũng hỏi không ra cái gì, thân hình khẽ lấp loé, thân thể Lâm Phong đáp trên mặt đất, lấy ra tờ kim thư kia.

– Vù!

Viêm Đế mặc bộ đạo bào, chớp mắt hạ xuống ở bên cạnh Lâm Phong, nhìn tờ kim thư trong tay Lâm Phong, phong ấn đã phá tan, bên trên tờ kim thư này, rõ ràng có ba chữ to lớn trôi nổi, Tam Sinh Kinh!

– Tam Sinh Kinh!

Trong con ngươi Lâm Phong phong mang không ngừng lưu chuyển, đúng là Tam Sinh Kinh, hắn lấy được.

– Hô.

. . Phun ra một ngụm khẩu khí, Lâm Phong cảm giác trong lòng có vài phần kích động, nếu như tu luyện Tam Sinh Kinh, thân thể từ đây một hóa thành ba, ba người cùng tu, đáng sợ Đến mức nào.

– Vệt sáng khi nãy là cái gì, ngươi hẳn là biết một ít nhỉ?

Ánh mắt Lâm Phong nâng lên lần nữa, nhìn về phía Viêm Đế, hỏi.

– Ngươi cảm giác được cái gì?

Viêm Đế hỏi ngược lại. Ánh mắt sắc bén của Lâm Phong liên tục nhìn chằm chằm vào Viêm Đế, lập tức hé miệng, chậm rãi nói:

– Sóng sinh mệnh!

– Sóng sinh mệnh!

Ánh mắt Viêm Đế lấp loé, đầu óc nhanh chóng vận chuyển.

– Còn có.

. . Lâm Phong tiếp tục mở miệng, khiến ánh mắt Viêm Đế đọng lại, khẩn trương nhìn chằm chằm Lâm Phong.

– Còn có, sóng linh hồn cường thịnh!

Lâm Phong nói, Viêm Đế phun ra một ngụm khẩu khí, sóng linh hồn. . . Hi Hoàng! Ánh mắt hơi nâng lên, Viêm Đế nhìn về phía trên hư không, bầu trời bị chọc thủng kia đã bị gió thổi khép lại, lẩm bẩm nói nhỏ:

– Hi Hoàng, thành đạo mà chết, thật sự đã chết rồi sao?

– Lời này có ý gì?

Thần sắc Lâm Phong càng ngày càng sắc bén, Hi Hoàng, vì sao lại có liên quan với Hi Hoàng, gia hoả Viêm Đế này đã nói, hắn trộm mộ của Hi Hoàng, liền có một mục đích, là vì Tam Sinh Kinh, trong mộ của Hi Hoàng, lại có Tam Sinh Kinh.

– Ngươi đừng hỏi nhiều như vậy, biết thì có ích lợi gì, bản Đế đã nói, lấy được Cửu U Ma Liên, tất cả những thứ khác đều đưa hết cho người, Tam Sinh Kinh này ngươi cẩn thận tu luyện, rất thích hợp với ngươi, chờ ngươi xem xong, cũng có thể mang Tam Sinh Kinh cho ta mượn xem một chút, ta giúp ngươi tham khảo!

Viêm Đế cười nhạt nói, làm Lâm Phong thầm mắng lão hồ ly này, tham khảo một chút!

– Lâm Phong, chúng ta đi nghỉ ngơi trước!

Hân Diệp cùng Liễu Phỉ đi lên phía trước, nhìn Lâm Phong khẽ nở nụ cười, phi thường hiểu chuyện rời đi. Thân thể Viêm Đế thì lại bay lên không, đi tu bổ vết rách trận pháp vừa bị phá tan. Về phần Lâm Phong, giờ khắc này đang ngồi khoanh chân, ánh mắt đặt trên Tam Sinh Kinh, ý niệm khẽ động, ngay lập tức lực lượng thần niệm xâm nhập vào bên trong kim thư kia, trong khoảnh khắc, tựa như có một vòng xoáy khủng bố hấp dẫn lực lượng thần niệm của hắn, dẫn dắt sức mạnh thần niệm của hắn tiến vào bên trong Tam Sinh Kinh, nhất thời, mấy phù văn bắt đầu lấp loé lên, từng đạo từng đạo chữ viết trực tiếp ấn nhập vào trong đầu Lâm Phong, xuất hiện ở trong đầu hắn. Tựa hồ qua rất lâu, thần niệm của Lâm Phong mới lui ra khỏi tờ kim thư kia, ánh mắt thì lại rơi vào bên trong trầm tư.

– Tam Sinh Kinh, tam sinh, mà không phải là tam thân!

Lâm Phong tự lẩm bẩm, trong miệng phun ra một thanh âm, hắn giờ khắc này mới rõ ràng, trước đây hắn, đã lý giải chân ý của Tam Sinh Kinh sai rồi, tam sinh, cũng không phải là chỉ tam thân, ba bộ thân thể đơn giản như vậy mà thôi, không chỉ có mỗi hắn, rất nhiều người, đều lý giải sai cái gì gọi là tam sinh! Người của đại lục Cửu Tiêu chỉ biết là Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh, nắm giữ ba bộ thân thể, bản Tôn, phật thân, ma thân, Thông Thiên Triệt Địa, vô cùng mạnh mẽ, một hóa thành ba, ba bộ thân thể, chính là tam sinh!

– Sai rồi, nguyên lai, tất cả mọi người, đều lý giải sai rồi!

Lâm Phong tự lẩm bẩm, Tam Sinh Đại Đế, ba bộ thân thể, thật sự trải qua tam sinh ư! Nếu là như vậy, cái kia liền thật đáng sợ, chẳng trách Tam Sinh Đại Đế khủng bố như vậy, khoáng cổ tuyệt luân.

– Ta còn tưởng rằng là Nhân Phật Ma ba loại công pháp, thật sự là quá sai lầm, nơi nào có cái gì Phật Ma công pháp, bản thân Tam Sinh Kinh này, mới chính là một loại công pháp khủng bố, e rằng cả đại lục Cửu Tiêu, đều ít có Đế kinh cỡ này!

Lâm Phong tự nói trong lòng, hắn nhớ tới cổ kinh mà Tam Sinh Ma Đế truyền thụ cho hắn, hắn vẫn lấy Tam Sinh Ma Kinh tương xứng, căn bản không phải, đây căn bản không phải cái gì mà Tam Sinh Ma Kinh, cũng không có Tam Sinh Ma Kinh, đó chỉ là một bộ cổ kinh cường thịnh mà thân thể ma đạo của Tam Sinh Đại Đế tu luyện mà thôi!

– Hân Diệp, Nguyệt Tâm!

Lâm Phong như là đột nhiên nhớ ra cái gì đó, cơ thể hơi run lên, sau đó ngửa đầu, nhìn vào trong hư không, ánh mắt của hắn dường như xuyên thấu phá động vừa được tu bổ kia, nhìn về phía chân trời xa xôi, ánh sáng đâm phá Thiên địa khi nãy, đi nơi nào rồi?

– Ngụy Đế!

Lúc này, Lâm Phong đột nhiên hô một tiếng, lập tức, một đạo cuồng phong vũ động, trong nháy mắt có một bóng người xuất hiện ở trước mặt Lâm Phong, cười hì hì nhìn Lâm Phong.

– Tiểu tử, có phải là cần bản Đế giúp ngươi tham khảo một chút!

Nụ cười của Viêm Đế cùng với bộ đạo bào của hắn có vẻ hơi hoàn toàn không hợp.

– Tam Sinh Kinh!

Lâm Phong đem tờ kim thư kia ném cho Viêm Đế, Viêm Đế lập tức nhận lấy, trong khoảnh khắc, mi tâm của hắn có từng đạo từng đạo thần niệm hỏa diễm óng ánh trực tiếp xâm nhập vào bên trong tờ kim thư kia, giống như Lâm Phong, phù văn cùng chữ viết bắt đầu xuất hiện trong đầu của hắn, bất quá hắn tỉnh lại hiển nhiên còn nhanh hơn Lâm Phong rất nhiều, khi con ngươi của hắn nhìn về phía Lâm Phong, phóng ra một ánh sáng sắc bén.

– Tam Sinh Kinh, được lắm Tam Sinh Kinh!

Trong con ngươi Viêm Đế lộ ra vẻ rung động, thật là một bộ Đế kinh khủng khiếp.

– Đạo sinh nhất nhất sinh nhị nhị sinh tam tam sinh vạn vật.

Lâm Phong đồng dạng nói nhỏ một tiếng, trong con ngươi lộ ra một nụ cười, cùng Viêm Đế đối diện một chút, giống như là đang cười khổ, vừa giống như là đang chấn động với sự khủng bố của Tam Sinh Kinh.

– Ngụy Đế, chuẩn bị tu luyện ư?

Lâm Phong hỏi.

– Không cần, ta vẫn nên giữ chút thời gian để nghịch lửa, nó thích hợp với ta hơn!

Viêm Đế cười nói, đem tờ kim thư vứt về cho Lâm Phong, hỏi:

– Ngươi thì sao?

– Đế kinh mạnh mẽ như vậy, ta làm sao có khả năng không tu luyện!

Lâm Phong cười nói, làm con ngươi Viêm Đế cứng lại:

– Ngươi muốn tu luyện Tam Sinh Kinh?

– Mặc dù ta không tu tam sinh, bên trong Đế kinh, có quá nhiều nơi thích hợp, ta đều có thể tu luyện.

Lâm Phong cười nói, Tam Sinh Kinh, là một con đường chứng đạo. Ánh mắt Viêm Đế đầu tiên là hơi nhíu, sau đó tựa hồ nghĩ Đến cái gì, lông mày thả lỏng, ánh mắt đầy hứng thú nhìn Lâm Phong, cười nói:

– Ta ngược lại thật ra đối với việc ngươi tu luyện Tam Sinh Kinh, tràn ngập chờ mong, Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh xảy ra chút sự cố, có lẽ, ngươi có thể làm tốt hơn so với hắn cũng không chừng!

– Tam Sinh Đại Đế tu luyện Tam Sinh Kinh từng xuất hiện sự cố?

Ánh mắt Lâm Phong hơi ngưng lại, nhìn ý cười trong mắt Cùng Kỳ, luôn cảm giác hắn có quá nhiều bí mật, lão bất tử khốn nạn kia, hết lần này tới lần khác, bất cứ bí mật gì cũng không cạy ra được từ trong miệng hắn.

– Đầu tiên, ngươi trước tiên nên cố gắng tu luyện linh hồn đi!truyện Linh Dị

Viêm Đế nở nụ cười, tựa hồ hơi có mùi vị đang cười trên sự đau khổ của người khác, sau đó thân hình lấp loé, rời khỏi chỗ này. Nhìn bóng lưng Viêm Đế, Lâm Phong hơi nhếch khóe môi, lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:

– Đã quên nói cho cái tên nhà ngươi, ta vừa vặn tu luyện qua Tàn Hồn Thiên Thuật, nỗi đau linh hồn cắt rời, ta đã sớm quen thuộc rồi!

Bóng lưng Viêm Đế biến mất khỏi tầm mắt, Lâm Phong cũng không có tu luyện Tam Sinh Kinh, mà ý niệm khẽ động, ngay lập tức, trong tay hắn lại xuất hiện một tờ kim thư, óng ánh loá mắt, vậy mà lại có cùng chất liệu với Tam Sinh Kinh, không biết là cái bảo vật khủng bố gì, Đế kinh bị phong ấn, hiển nhiên là phi thường khủng bố.

– Tựa hồ cũng có phong ấn, bất quá hiển nhiên không có mãnh liệt như phong ấn khi nãy!

Bàn tay Lâm Phong đột nhiên run lên, ngay lập tức tiếng vang răng rắc truyền tới, phong ấn vỡ vụn, trên tờ kim thư trôi nổi mấy chữ lớn, cùng tờ kim thư kia giống nhau như đúc.

– Cổ kinh!

Ánh mắt Lâm Phong sững lại, hai bộ cổ kinh, là cùng một người khắc!

– Vạn Vật Kinh!

Lâm Phong nhìn mấy cái chữ lớn kia, trong lòng khá là chấn động, Vạn Vật Kinh, bộ kinh thư này, gọi là vạn vật, tâm ý của Thiên địa vạn vật sao? Thần niệm hơi động, thần niệm Lâm Phong lại xâm nhập vào bên trong bộ cổ kinh này, nhất thời, giống như vừa nãy, bên trong cổ kinh, phù văn, chữ viết, lần lượt từng hình ảnh bay vào trong đầu của hắn!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^
https://audiosite.net
KeoSua 2 tuần trước
Thập niên k có à
https://audiosite.net
Không phải là lỗi nhé bạn ^^!Mà dạo Hội của mình tập trung fix lại audio + làm audio theo yêu cầu chưa up truyện để anh em và chư vị đạo hữu thẩm được...Thật có lỗi :)Tụn mình sẽ cố gằng up full bộ truyện này trong thời gian sớm nhất nhé.Đạ tạ
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báo SV 1 bị lỗi nhưng thật may mắn sv2 vẫn hoạt động bình thường nhé bạn ^^!Mình cũng tiện fix lại sv1 nhé :)
https://audiosite.net
KeoSua 3 tuần trước
Mấy truyện về thập niên 5x đến 9x ít quá,tứ hợp viện khá ổn mà út quá mong tác giả viết nhiều truyện hơn
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn ^^!
https://audiosite.net
Đoạn cuối tập 185 ( đã full nhé bạn )CÒn 186 là ngoại truyện nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
Bên mình không có app nhé bạn :)