Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 259 [Chương 1291 đến 1295]
❮ sautiếp ❯Chương 1291: Thiên Thư vũ hồn tách ra
– Ngụy Đế, thể chất cùng vũ hồn của ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì!
Lâm Phong nhìn chằm chằm Cùng Kỳ, hắn giống như người tiên tri, nhất định rõ ràng người tiên tri kia cũng không nói ra thể chất thần bí, còn có Thiên Thư vũ hồn của hắn, tại sao lại kỳ lạ như vậy.
– Cái gì chuyện gì xảy ra, rất cường đại, chẳng lẽ có gì không ổn, còn thể chất cùng vũ hồn, vốn không thể phân cách, ngươi có thể nói vũ hồn bổ sung cho thể chất, cũng có thể nói thể chất quyết định cho vũ hồn!
Cùng Kỳ nhàn nhạt liếc Lâm Phong một chút, làm cho con ngươi Lâm Phong sững lại, Cùng Kỳ nói không sai, điểm ấy hắn cũng phát hiện, vũ hồn cùng thể chất, đều có quan hệ chặt chẽ, cũng giống như Tư Không Hiểu, vũ hồn của hắn được xưng là Thiên mâu chân chính, vì lẽ đó hắn nắm giữ thể chất Thiên mâu.
– Được rồi, nên làm chính sự!
Lâm Phong còn muốn hỏi gì đó, lại thấy Cùng Kỳ xoay người, hơi vểnh mặt lên, nhìn về phía hư không, Lâm Phong thầm mắng trong lòng, lão hỗn đản lại nói sang chuyện khác.
– Lâm Phong, vũ hồn này của ngươi tuyệt đối không thể để lộ ra trước mặt những người khác, nếu không sẽ không biết vì sao mình chết đâu, còn có năng lực chiến đấu của ngươi, tốt nhất thu lại chút, không nên mỗi lần chiến đấu đều sử dụng đồng thời tất cả sức mạnh cường hãn, phóng thích nhiều loại hàm nghĩa đồng thời còn có trình độ kiếm đạo, sức mạnh ma đạo, lực lượng nguyền rủa, mặc dù không cần nhìn vào vũ hồn của ngươi, một số người có kiến thức rộng rãi cũng sẽ nhìn ra được một tí!
Cùng Kỳ ngẩng đầu nhìn hư không, nhưng không quên dặn Lâm Phong một tiếng:
– Đúng rồi, thân phận ngụy trang này của ngươi không tồi, sau đó Lâm Phong cùng với ngươi của bây giờ là hai người, không nên để người phát hiện nữa, đương nhiên, muốn ẩn giấu toàn bộ cũng không thể, có lẽ, ngươi có thể tiết lộ một ít Thiên phú ra ngoài, ví dụ như, thập tuyệt!
– Thập tuyệt.
Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, chỉ thấy Cùng Kỳ khẽ gật đầu nói:
– Thập tuyệt cùng cửu cấm, tuy rất khó đạt Đến, nhưng một ít kỳ tài của đại lục vẫn tình cờ có thể làm được, dù sao Bát Hoang Cảnh này còn quá nhỏ, ngươi kiến thức có hạn, Thiên Long yêu thể cái gì đó cũng có thể xưng là thể chất sao, thể chất đó quá kém cỏi.
Lâm Phong nghe hắn nói một trận, Thiên Long yêu thể, thể chất quá kém cỏi, cạn lời luôn!
– Tiểu hỗn đản ngươi đừng có mà không tin, người có thể trở thành đại Đế, tuyệt đối mỗi người đều là người nắm giữ thể chất, hơn nữa đều là thể chất phi thường cường thịnh, mặc dù rất nhiều cường giả có thể thành Hoàng, nhưng chưa chắc đa phần đều nắm giữ thể chất, thập tuyệt cùng cửu cấm, mới xem như thể chất hàng đầu.
Viêm Đế chậm rãi nói, khiến khóe miệng Lâm Phong hơi co giật:
– Ý tứ của ngươi là, thể chất của ta so với thập tuyệt còn kinh khủng hơn, cho nên không thể để cho người biết? – Ngươi cho rằng bản thân ngươi là một loài giun dế đi ra từ Tuyết Nguyệt quốc thì dựa vào cái gì có thể vượt cấp chiến thắng yêu nghiệt ở Bát Hoang Cảnh, ngươi còn quá yếu, chờ ngươi chậm rãi trở nên mạnh mẽ, hiểu biết cũng sẽ nhiều hơn, bản Đế sẽ mang theo ngươi lang bạt đại lục!
Cùng Kỳ khiến Lâm Phong rất phiền muộn, lại quá yếu, mỗi lần khi hắn cường đại hơn rất nhiều, đều có người muốn cảnh tỉnh hắn, đương nhiên, đây chẳng phải chính là động lực để hắn tiến lên hay sao, thúc giục hắn, để hắn rõ ràng con đường của mình còn rất dài.
– Bản Đế phát hiện, nếu như tìm được Tam Sinh Kinh, ngươi có thể tu luyện, một lựa chọn vô cùng tốt!
Cùng Kỳ tự lẩm bẩm, nếu như Lâm Phong nắm giữ Tam Sinh Kinh, một hóa thành ba, ba thân thể tu luyện các loại thần thông thuật, nhất tâm tam dụng, hơn nữa không cho người khác biết rằng hai người khác cũng là Lâm Phong, như vậy, càng không dễ dàng bại lộ, Bát Hoang Cảnh cũng còn tốt chút, đến chỗ kia, người có cặp mắt sắc bén cũng nhiều hơn, dù sao hiểu biết của họ cũng không chỉ duy nhất một phương diện.
– Phí lời, tiền đề là có thể tìm được Tam Sinh Kinh!
Lâm Phong thấp giọng mắng, Tam Sinh Kinh, ba thân thể, đồng thời tu luyện, kinh khủng Đến mức nào, khi đó hắn hoàn toàn có thể bản Tôn tu kiếm, phân thân tu ma cùng nguyền rủa. Cùng Kỳ không nói thêm gì, nhìn vũ hồn của Lâm Phong nói:
– Trang vũ hồn thứ ba này của ngươi, vốn là một đóa hắc ám hỏa diễm, có lẽ vừa lúc thiếu một loại hỏa diễm, bất quá Cửu U Ma Liên này của bản Đế, ngươi vẫn nên lấy trang vũ hồn thứ ba ra, hóa thành đại địa, thu lấy Cửu U Ma Liên kia.
– Vũ hồn có thể cho gọi ra được ư? Ánh mắt Lâm Phong đột nhiên cứng đờ, nhìn chằm chằm Cùng Kỳ.
– Mẹ kiếp, ngươi chưa từng thử à? Cặp mắt khổng lồ của Cùng Kỳ không ngừng trợn trắng, quá vô liêm sỉ, quả thực phung phí của trời.
– Vũ hồn không phải để gọi ra sử dụng sao, bằng không cần vũ hồn làm gì? Cùng Kỳ nghiến răng nghiến lợi, làm Lâm Phong run run nở nụ cười, hắn vẫn không dám gọi Thiên Thư vũ hồn ra để sử dụng.
Lâm Phong hơi ngửa đầu, nhìn từng trận hào quang óng ánh lóa mắt trong hư không, Thiên Thư vũ hồn yên tĩnh trôi nổi, kim thư to lớn mở ra bốn trang.
– Đi ra!
Ý niệm Lâm Phong khẽ động, ngay lập tức trang sách vàng thứ tư điên cuồng rung động xuất hiện, bên trên tờ kim thuật này, là một mảnh hắc ám đại địa hoang vu.
– Thật sự có thể gọi ra!
Đôi mắt Lâm Phong sững lại, bắn ra một đạo ánh sáng sáng chói, Thiên Thư vũ hồn của hắn, lại có thể mở ra một trang, thật khủng khiếp, hắn vậy mà lại không biết. Giờ khắc này, ý niệm Lâm Phong trở nên điên cuồng, tác dụng lên trên Thiên Thư vũ hồn, ánh sáng lóa mắt hoa soi sáng Thiên địa, hư không xung quanh không còn hắc ám mà là bảy màu rực rỡ, tờ kim thư kia đang điên cuồng rung động giãy dụa, cuối cùng, vù một đạo tiếng vang sắc bén truyền tới, trang thứ tư của Thiên Thư vũ hồn thoát ly khỏi Thiên thư, trực tiếp bay ra trôi nổi trên hư không. Hơn nữa, Lâm Phong có thể cảm giác được liên hệ chặt chẽ của mình cùng với tờ kim thư kia, liên hệ với linh hồn, đây mới là vũ hồn, giống như Thiên mâu có thể gọi ra sử dụng, giống như ngân dực có thể triệu hoán ra, Thiên Thư vũ hồn của hắn không chỉ nắm giữ diệu dụng trong người, còn có thể triệu hoán ra.
– Nếu bản Đế có đệ tử như ngươi, nhất định sẽ đập một cái tát cho ngươi chết.
Cùng Kỳ phiền muộn nhìn chằm chằm Lâm Phong, tên khốn này thế nhưng chưa bao giờ gọi vũ hồn ra, vậy còn gọi vũ hồn cái gì, quá khốn nạn. Lâm Phong cười khổ, Thiên Thư vũ hồn có thể gọi ra, quả thật làm cho hắn cảm thấy bất ngờ, thậm chí có thể nói là chấn động.
– Hiện tại, ngươi nên hiểu rõ phải làm thế nào đi!
Cùng Kỳ hơi ngẩng đầu lên, lần thứ hai nhìn về phía đóa Cửu U Ma Liên cùng với ma diễm hắc ám khủng bố trong hư không.
– Vũ hồn của Tôn chủ Tề gia cũng không chịu nổi sự khủng bố của Cửu U Ma Liên, ngươi xác định một tờ vũ hồn của ta không có vấn đề? Lâm Phong khẽ hỏi Cùng Kỳ, vừa nãy Tề gia Tôn chủ cũng thử dùng vũ hồn không gian và vũ hồn đồ phổ muốn thu lấy Cửu U Ma Liên, nhưng đáng tiếc ngay cả lực lượng không gian cũng bị đốt cháy, nếu không phải đối phương thoát được nhanh, e rằng vũ hồn cũng bị phần diệt.
– Ngươi đừng quên phía trên tờ vũ hồn này của ngươi là cái gì!
Cùng Kỳ mắng nhỏ một tiếng, Lâm Phong khẽ gật đầu, sau đó ý niệm hơi động, ngay lập tức tờ kim thư kia liền bay về phía bầu trời, điên cuồng mở rộng, thời khắc này, cái kia không còn là một tờ kim thư, mà là một mảnh thổ địa, một mảnh đất hoang vu vô cùng hắc ám, bên trên đại địa, tựa hồ còn khắc một ít hoa văn kỳ dị, do chiếm được từ bên trong tầng chín của Ngọc Hoàng cung, giờ khắc này trở thành từng sợi hoa văn in dấu lên trên vùng đại địa hoang vu. Tiếng vang khủng bố ầm ầm truyền tới, một mảnh ma thổ bay lên không, che kín bầu trời, bay về phía Cửu U Ma Liên trong hư không, Cửu U Ma Liên tựa hồ như cảm nhận được gì đó, khẽ chấn động, ngay lập tức hỏa diễm trong hư không càng thêm cuồng bạo, một mảnh khí tức ma diễm đáng sợ điên cuồng tràn ngập, khiến ánh mắt của đám người lần nữa ném tới phía này.
– Vù!
Cửu U Ma Liên đột nhiên bay vào trong hư không, ánh mắt Lâm Phong bắn ra một đạo phong mang, quát lên:
– Thu!Dị Thế Tà Quân Quân Mặc Tà thế lại vô tà… Thỉnh chư vị nghé thăm…!
Dứt tiếng, tiếng vang khủng bố lại lần nữa xuất hiện, mảnh ma thổ vô cùng to lớn kia cấp tốc bay lên không, bao phủ lấy Cửu U Ma Liên, một mảnh ma thổ đại địa ở trong hư không gào thét, khủng bố chấn động truyền khắp trăm dăm, phi thường đáng sợ. Thời khắc này, đám người xa xa ngẩng đầu nhìn về bên này, chỉ thấy một đóa hoa sen cửu diệp nhảy vào hư không, khiến con ngươi đám người khẽ chấn động, bản thể của ma diễm tự động bay ra ngoài. Nhưng mà sau một khắc, ánh mắt bọn họ cứng ngắc nơi đó, bọn họ nhìn thấy một mảnh ma thổ khủng bố bay ra, tốc độ nhanh đến mức tận cùng, thật giống không phải một mảnh đại địa, mà chỉ là một tờ phi thư.
– Vù!
Ma thổ khủng bố nuốt lấy ma diễm, sau đó tiếng gào thét lại truyền tới, ma thổ to lớn kia bay về hạ không, biến mất tiến vào trong một mảnh bóng tối.
– Có người sử dụng bảo vật khủng bố cướp đi bản thể của ma diễm rồi!
Trong lòng đoàn người điên cuồng run rẩy, dĩ nhiên vẫn có người ẩn nhẫn không biểu đạt ra, cho tới giờ khắc này mới ra tay cướp đi ma diễm, mảnh ma thổ này, tuyệt đối là chí bảo, ngay cả ma diễm cũng không làm gì được, bị trực tiếp nhấn chìm nuốt lấy, so với vũ hồn của Tôn chủ Tề gia còn kinh khủng hơn.
– Ầm!
Lần lượt từng bóng người bay lên không, nhào vào bên trong vùng đất vô cùng hắc ám kia, ma diễm bị người thu rồi thì càng tốt, như vậy bọn họ giết người kia không chỉ có thể lấy được ma diễm, còn có thể lấy được một cái bảo vật khủng bố, không cần úy kỵ vùng đất có ma diễm hắc ám, cái kia nói không chừng chính là một Hoàng khí!
Chương 1292: Viêm Đế Ngạo Thiên
– Ầm ầm ầm!
Tiếng vang khủng bố cuồn cuộn xuất hiện, ma thổ bên trên gieo xuống Cửu U Ma Liên, ma diễm khủng bố ngập trời, giống như muốn đốt hết ma thổ đi, ma diễm nóng rực mà lại âm lãnh tựa như gió lốc, Cửu U ma diễm muốn phần diệt mọi thứ.
– Làm sao để đón lấy bây giờ? Lâm Phong nhìn tờ kim thư hóa thành ma thổ kia, thật sự thu lấy Cửu U Ma Liên rồi, khiến lòng hắn khá chấn động, ánh mắt nhìn về phía Cùng Kỳ, những cường giả phía xa vào lúc này có lẽ đã nhận thấy động tĩnh, sợ rằng sẽ nhanh chóng chạy tới đây.
– Đón lấy giao cho bản Đế chứ sao, một tờ vũ hồn này của ngươi, cho bản Đế mượn dùng.
Trong con ngươi khổng lồ của Cùng Kỳ lộ ra thần sắc yêu dị, bên trong hung mâu tràn đầy lệ khí, khiến Lâm Phong run rẩy trong lòng, gia hoả này đã muốn phát điên. Biến ảo thân hình, thân thể Cùng Kỳ hóa thành đạo sĩ kia, đạo bào khoác thân, râu dài tung bay.
– Ngươi còn dám biến ảo trở lại!
Lâm Phong thần sắc cả kinh, gia hoả này không sợ chết a.
– Sợ cái gì, bản Đế vì giúp ngươi giải vây, tất cả mọi người đều hướng về phía bản Đế là được, ngươi khi thu hồi vũ hồn thu hồi không nên bị người khác phát hiện, một tờ vũ hồn này cho bản Đế mượn dùng.
Viêm Đế giống như lại khôi phục một tia hung hăng kiêu ngạo kia, Lâm Phong khẽ gật đầu, không nói thêm gì, hơi suy nghĩ, một tờ kim thư kia hóa thành ma thổ bay tới trong bàn tay Cùng Kỳ, tựa như tay của Cùng Kỳ đang nâng lên một mảnh đại địa ma đạo. Về phần Thiên Thư vũ hồn của Lâm Phong, đã cất đi. Thanh âm cuồn cuộn gào thét đã xé rách không gian truyền Đến, Viêm Đế hóa thân đạo sĩ bước chân đột nhiên đạp xuống mặt đất, ngay lập tức mặt đất xung quanh tựa như có hoa văn vô cùng vô tận sống dậy, tứ phương tám hướng liệt diễm trùng Thiên, tàn phá bừa bãi vùng thế giới này, trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, thân thể rất nhiều người trực tiếp chôn cất trong ngọn lửa.
– Bản Đế đi, vũ hồn của ngươi có thể phải tùy thời phối hợp!
Thân thể Viêm Đế bay lên trời, khí tức cuồn cuộn giấu mảnh đất này đi, không ai có thể phát hiện ra ở đây còn có Lâm Phong. Rất nhanh, đám người đi tới bên này đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía hư không, chỉ thấy ở nơi đó, có một người mặc đạo bào trong tay đang giơ lên một mảnh đại địa ma thổ, bên trên ma thổ, ma diễm ngập trời khủng bố, sau khi nhìn thấy người này, con ngươi mọi người đông lại.
– Là hắn!
– Là tên đạo tu khốn kiếp kia!
Ánh mắt người Tề gia nhìn chằm chằm Viêm Đế, ánh mắt lạnh lẽo.
– Giết!
Người của Hoàng điện tức giận trùng thiên, cả người Bằng Ma tỏa ra ánh vàng óng ánh, muốn giết Viêm Đế, tên khốn này hãm hại Bằng Hoàng, làm Bằng Hoàng bị Cửu U Ma Đế công kích, Cửu U ma khúc xuyên vào trong cơ thể, suýt nữa nhập ma, sau đó lại bị cái tên cường giả kia nắm ở trong bàn tay vung một cái ném xa nghìn vạn dặm, mất hết mặt mũi, thậm chí Đến Bát Hoang Cảnh, ba Yêu Hoàng của yêu vực, lại dám vây công Bằng Hoàng.
– Ngươi còn dám đi ra!
Trong con ngươi đám người lộ ra sát ý, tên khốn đạo sĩ này một lần hãm hại Bát Hoàng, mở ra gông xiềng của Cửu U Ma Đế, Ma Đế phá phong ấn mà ra, bây giờ, hắn vậy mà lại dám xuất hiện, hơn nữa, còn sử dụng một mảnh ma thổ cướp đoạt bản thể của ma diễm.
– Một đám phế vật, bản Tôn ở đây, ai tới chịu chết!
Bên trong ma diễm cuồn cuộn, thân thể Cùng Kỳ có vẻ có mấy phần hư huyễn, nhưng ma diễm ngập trời kai lại vô cùng rõ ràng, muốn chém hắn sợ không dễ dàng, bởi vậy những người này tuy rằng hận không thể lập tức giết đạo sĩ kia, nhưng không dám manh động.
– Giết!
Một tiếng hét giận dữ cuồn cuộn xuất hiện, hào quang kim sắc xông lên tận mây xanh, rọi sáng vòm trời, một vị cường giả của Yêu Hoàng điện nhằm về phía Viêm Đế, bản thể hắn tuy không phải Kim Dực Đại Bằng, nhưng trên người cũng chảy xuôi huyết thống của thần điểu, Kim thân bằng điểu, cả người được rèn đúc từ hoàng kim, tốc độ mãnh liệt, cả người hóa thành một con Đại Bằng khủng bố, tựa như một thanh kiếm vàng sức mạnh vô địch, hướng về Viêm Đế trong hư không chém tới, nhanh Đến mức khó mà tin nổi.
– Muốn chết!
Trong con ngươi Viêm Đế lướt qua một đạo hung mang, đời này hắn đoạt xác Cùng Kỳ, có một chút bẩm tính của nó.
– Giết!
Viêm Đế bước chân đạp xuống mặt đất, ngay lập tức hư không chấn động, không gian như đang vặn vẹo, từng sợi từng sợi hoa văn xoay quanh, hư không run rẩy, đồng thời, bàn tay Viêm Đế run run, ngay lập tức ma thổ kinh khủng xuất hiện, ném về phía bằng điểu.
– Ê a!
Bằng điểu nổi giận gầm lên một tiếng, ngửa mặt lên trời gào thét, Kim thân óng ánh muốn phá diệt vòm trời, nhưng mà hư không đang chấn động vặn vẹo kia giống như đang ràng buộc thân thể hắn, mặc cho hắn có giãy giụa như thế nào, không gian đang chấn động vẫn tiến lên phía trước theo quỹ đạo, một tiếng vang ầm ầm khủng bố truyền tới, đoàn người chỉ nhìn thấy kim quang phá nát, bằng điểu mạnh mẽ trực tiếp bị hỏa diễm của ma thổ đốt thành hư vô, tiêu tan vào hư không.
– Xì.
. . Chúng cường giả của Yêu Hoàng điện tức giận ngập trời, vô tận ánh sáng kim sắc tỏa ra từ trên người bọn họ, vô cùng khủng bố, đôi mắt chứa kim sắc loá mắt nhìn chằm chằm bóng người trong hư không, tựa như muốn đem hắn nuốt vào trong bụng, nhưng đạo sĩ kia vẫn bình thản, một bộ đạo bào bồng bềnh, râu dài chuyển động theo gió, ma thổ lại bị hắn nâng lên trong hư không, tiên phong đạo cốt, ai dám so tài.
– Bản Tôn nói cho các ngươi, ma diễm này là Cửu U Ma Liên mà Cửu U Ma Đế sử dụng, bản Tôn để tám vị Vũ Hoàng hiến tế, chỉ vì để đoạt lấy Cửu U Ma Liên này, bây giờ Ma Liên tới tay, ai muốn đi tìm cái chết, bản Tôn tác thành cho hắn.
Thân thể Viêm Đế đứng trong hư không, bá đạo khôn cùng, dùng lời nói rõ, bản Tôn hãm hại tám vị Vũ Hoàng, cũng vì Cửu U Ma Liên này, dù cho đối địch với thiên địa thì thế nào, đến đây mà chém ta. Lâm Phong nhìn Cùng Kỳ thô bạo trong hư không, mắng nhỏ trong lòng, tật xấu của lão bất tử khốn nạn kia lại tái phát, quả rất thô bại, tuy nhiên rất nhanh lại muốn hóa thành Cùng Kỳ để trốn đi, nếu như bị chúng Hoàng của Bát Hoang biết được, vậy trời đất sẽ sụp đổ, tám vị Vũ Hoàng truy sát, thượng thiên vô lộ a, Đến lúc đó hắn cũng sẽ bị kéo vào. Đoàn người nghe được tiếng nói hung hăng của Viêm Đế, lần lượt trợn mắt nhìn, khí tức cuồng bá cuốn lấy không gian chung quanh, phát ra tiếng vang gào thét xé rách, muốn xé nát cả người gia hỏa này. Càng nhiều càng nhiều cường giả hội tụ tới đây, đám người tham lam nhìn chằm chằm ma diễm trong hư không, thứ đó là Cửu U Ma Liên của Cửu U Ma Đế, một đồ vật khủng khiếp, còn môn đồ đệ tử của tám vị Vũ Hoàng đã bị Viêm Đế hãm hại thì lại hận không thể lập tức xoá bỏ tiêu diệt Viêm Đế, tên khốn đạo sĩ này không chỉ hãm hại Vũ Hoàng của bọn họ, hơn nữa còn dám lớn lối ương ngạnh như vậy, quả thực vô pháp vô Thiên.
– Chư vị, đạo sĩ kia ngông cuồng như thế, không giết hắn làm sao có thể chứng minh Hoàng uy, hơn nữa, giá trị của Cửu U Ma Liên này không cách nào tưởng tượng nổi, tới thời điểm lấy ra Hoàng khí của các ngươi rồi.
Lúc này, một vị Tôn chủ của Tề gia nhìn đoàn người chậm rãi nói, sau khi chúng Hoàng về Bát Hoang Cảnh, thế lực cường giả của các đại Vũ Hoàng cùng xuất hiện, so với đội hình lần trước càng mạnh mẽ hơn, bởi vì đã xác định tiểu thế giới Hi Hoàng và Cửu U Ma Đế xuất hiện, bọn họ làm sao có thể từ bỏ đoạt bảo, đó chẳng phải bị ngốc sao, thế lực trong tay những Vũ Hoàng đó đều đem theo Hoàng khí, nhưng vẫn chưa để Hoàng khí lộ ra ngoài mà thôi.
– Làm sao, Tề gia muốn trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi? Tôn chủ Vấn gia lạnh nhạt nói một tiếng, Tề gia cùng Vấn gia, bây giờ đã như nước với lửa, giống như Thiên Đài và Thiên Long Thần Bảo, quan hệ thậm chí còn ác liệt hơn, Vũ Hoàng đều quyết tâm, đã đại chiến một trận, còn có gì phải cố kỵ nữa.
– Hoàng khí của Tề gia ta đã bị hủy diệt, chư vị đều biết, lời ấy của ngươi có ý gì? Tôn chủ Tề gia lạnh lùng đáp lại.
– Nếu không có Hoàng khí, các ngươi nên cút khỏi nơi này, có tư cách gì nói chuyện!
Tôn chủ Vấn gia lạnh lùng nói, không chút nào nể tình, hắn làm sao có thể tin trên người Tôn chủ Tề gia không còn Hoàng khí nào khác, Tề gia, dù sao cũng là Vũ Hoàng gia tộc truyền thừa rất nhiều năm.
– Đúng, không có Hoàng khí, cút khỏi nơi này đi!
Một vị Yêu Tôn Tôn chủ của Yêu Hoàng điện kiệt ngạo nói, âm thanh lạnh lẽo:
– Sau khi giết người đạo sĩ thúi này, sẽ bắt đầu tranh cướp Cửu U Ma Liên, không có Hoàng khí, xem náo nhiệt cái gì!
Dứt lời, Tôn chủ của Yêu Hoàng điện hé miệng, ngay lập tức vô tận kim sắc che phủ toàn bộ Thiên địa, trong miệng hắn phun ra một nhánh lông vũ làm bằng Hoàng linh vũ, kim quang chói mắt toàn thân, sắc bén khôn cùng, giống như lợi kiếm sắc bén nhất Thiên hạ, làm cho người ta có một loại ảo giác, linh vũ này xẹt qua, không gian đều có thể bị cắt rời. Yêu Hoàng điện, lấy ra Hoàng khí của bọn họ, muốn diệt Viêm Đế trong hư không.
– Đúng, người không có Hoàng khí thì lăn xa một chút, bằng không sẽ chết trước đấy!
Một vị Yêu Tôn Tôn chủ của Lôi Hoàng đảo lấy ra một cây Lôi thần, khủng bố khôn cùng, lôi quang nối liền trời đất. Những thế lực Vũ Hoàng này, đang đuổi người, không có Hoàng khí, lăn gấp, không có tư cách tham gia tranh cướp Cửu U Ma Liên!
– Gia hoả này, xem ra đùa lớn rồi!
Lâm Phong đứng trong hư không tối tăm, tự lẩm bẩm, chỉ thấy Viêm Đế trong hư không vẫn ngạo nghễ như trước, trong ánh mắt lấp loé ánh sáng hung lệ, nhìn chằm chằm Hoàng khí vừa xuất hiện kia, muốn chơi, thì chơi lớn một chút!
Chương 1293: Giết Tôn chủ, đoạt Hoàng khí
– Lão bất tử khốn nạn!
Lâm Phong nhìn chằm chằm trong hư không trong lòng thầm mắng Viêm Đế, trước đây thời điểm mới vừa gặp phải gia hoả này có thể tùy ý ngược đối phương, nhưng sau khi bắt được hư hỏa của Ưu Sơn Trang kia, gia hoả này bắt đầu lột xác, cho tới bây giờ, sau khi Viêm Đế bước vào Tôn Vũ, càng ngày càng khủng bố hơn. Bởi vì theo thực lực biến hóa, năng lực Viêm Đế có thể sử dụng càng ngày càng mạnh, tỷ như trước đây chỉ có Huyền Vũ Thiên Vũ, hắn không thể vận dụng sức mạnh lớn bao nhiêu, bố trí Thánh văn trận pháp còn cần mượn sức mạnh hàm nghĩa tinh thạch, nhưng bây giờ, vừa nãy khi bước chân của hắn đạp xuống hư không, giống như ngưng tụ thành lực lượng Thánh văn, hư không vặn vẹo, khiến bằng điểu kim thân không có cách nào thoát đi, do đó bị hắn xoá bỏ, hắn sử dụng năng lực ngàn năm trước, bắt đầu thuận buồm xuôi gió hơn, hơn nữa, sau này khi thực lực hắn càng trở nên mạnh mẽ, có thể còn kinh khủng hơn. Dù sao, gia hoả này là một vị đại Đế, Vũ Hoàng của Bát Hoang Cảnh rõ ràng đều kém xa hắn tít tắp, thậm chí, hắn đối với vũ hồn thứ hai của mình cũng có hiểu rõ một ít.
– Loại cấp bậc chiến đấu này, không phải ta có thể tham dự, đừng nói Hoàng khí, cho dù những Tôn chủ kia cũng có thể dễ dàng đập chết ta.
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, hôm nay hắn giết cường giả Tôn Vũ tầng bốn phổ thông hẳn không có vấn đề, tầng năm, bắt đầu có chút khó khăn, Tôn giả tầng năm, rất có khả năng nắm trong tay sức mạnh hàm nghĩa tầng năm, lực công kích liền có chút đáng sợ, còn Tôn chủ, không phải thứ mà hắn có thể tưởng tượng, công kích hàm nghĩa tầng bảy tầng tám, đủ để dễ dàng tiêu diệt hắn, nếu như sử dụng hàm nghĩa thần thông, lực công kích càng cường thịnh và đáng sợ hơn.
– Xem gia hoả này lợi dụng Cửu U Ma Liên để đối phó với những Tôn chủ này như thế nào!
Lâm Phong nhìn trong hư không, thậm chí hắn không cần nhìn cũng biết bên kia xảy ra chuyện gì, dù sao trong tay Viêm Đế cầm một tờ vũ hồn của hắn, liên kết với linh hồn hắn, do hắn điều động Đến để phối hợp với Viêm Đế. Tôn chủ Tề gia sắc mặt khó coi, quét nhìn đoàn người, trong miệng truyền ra một tiếng hừ lạnh, sau đó ý niệm khẽ động, ngay lập tức trong bàn tay lần thứ hai xuất hiện một tấm đồ phổ, lộ ra cuồn cuộn uy lực kinh khủng.
– Đồ phổ thôn Thiên!
Con ngươi đoàn ngươi đột nhiên sững lại, nhìn chằm chằm Tôn chủ Tề gia, khí tức của đồ phổ thôn Thiên.
– Đồ phổ thôn Thiên không phải đã bị kiếm của Thiên Kiếm Hoàng xé rách rồi sao, vì sao lại xuất hiện nữa ta? Ánh mắt đoàn người đọng lại, nhìn chằm chằm phổ đồ trong tay Tề gia Vũ Hoàng.
– Hừ, Tề gia các người tính toán khá lắm, có một đồ phổ thôn Thiên khác mà lại ẩn nhẫn không lấy ra, thậm chí mới vừa rồi còn hết sức nói đáng tiếc đồ phổ thôn Thiên bị hủy, vì để cho chúng ta thả lỏng cảnh giác, sau đó lại một mình Đến đây cướp đoạt Cửu U Ma Liên ư!
Tôn chủ Vấn gia hừ lạnh một tiếng, ngay lập tức đoàn người hiểu rõ trong lòng, không sai, vừa nãy nếu Tôn chủ Tề gia lấy đồ phổ thôn Thiên để cướp đoạt Cửu U Ma Liên, những thế lực Vũ Hoàng khác cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn, bởi vậy hắn mới hết sức ẩn nhẫn không lấy ra, cho tới giờ khắc này mới không thể không lấy ra để đoạt bảo.
– Đồ phổ thôn Thiên vốn có hai, bị hủy chỉ một cái trong đó mà thôi.
Tôn chủ Tề gia lạnh lùng nói, sau đó thân thể phóng lên trời, lao thẳng tới chỗ Viêm Đế trong hư không.
– Hừ!
Tôn giả Vấn gia hừ lạnh một tiếng, thân thể bay lên không, hiển nhiên không chuẩn bị để cho Tôn chủ Tề gia dễ dàng cướp được Cửu U Ma Liên.
– Vù, vù!
Lần lượt từng bóng người bay lên không, khí tức kinh khủng bắt đầu bừa bãi tàn phá, từng kiện lại từng kiện Hoàng khí óng ánh bắt đầu phóng thích khí tức Yên Thiên, chỉ là trong chớp mắt, toàn bộ hư không trở nên cuồng loạn.
– Cửu U Ma Liên!
Tôn chủ Tề gia hừ lạnh một tiếng, đạp tới một bước, bước về phía hư không, bóng người đột nhiên biến mất tại chỗ, xuất hiện một chỗ cách một trăm mét trước mặt Viêm Đế.
– Thu cho ta!
Đồ phổ thôn Thiên điên cuồng mở rộng, lực lượng thôn phệ khủng bố hạ xuống, tấn công Viêm Đế cùng mảnh ma thổ hắn đang nâng trên tay.
– Đi!
Trong con ngươi Viêm Đế lướt qua nét cười lạnh, giơ tay ném ma thổ ra ngoài, đập tới hướng đồ phổ thôn Thiên kia, Lâm Phong nhắm mắt lại, tự nhiên biết nên làm như thế nào, ý niệm khẽ động, không cần đồ phổ thôn Thiên động thủ, chủ động để cho ma thổ đánh về phía đồ phổ thôn Thiên, đồng thời, Cửu U Ma Liên khủng bố cũng đang ở vị trí đối diện đồ phổ thôn Thiên.
– Ầm ầm!
Ma thổ khủng bố mang theo Cửu U Ma Liên đồng thời bị nuốt lấy, ngay lập tức khiến thần sắc đám người hơi sững lại, mà trong con ngươi Tôn chủ Tề gia kia cũng mang theo nụ cười lạnh.
– Bạo đi!
Khóe miệng Viêm Đế mang theo một nụ cười trêu tức, nương theo tiếng nói của hắn hạ xuống, tiếng vang ầm ầm ầm khủng bố cuồn cuộn vang lên, ánh sáng kim sắc phủ kín toàn bộ hư không, đồ phổ thôn Thiên trực tiếp bị xé rách, hóa thành không gian vũ mạc, không gian vũ mạc còn mang theo hỏa diễm hắc sắc, đồ phổ trong ngọn lửa hắc sắc dần dần trở thành bụi trần.
– Thật khủng khiếp!
Tình cảnh này khiến ánh mắt đám người cứng đờ, Cửu U Ma Liên kia thật đáng sợ, không thể liều với nó được, Hoàng khí cũng chống đối không được. Đột nhiên, mấy đạo ánh mắt rơi vào trên người Viêm Đế, chỉ có trước hết giết tên đạo sĩ kia, hỏa diễm mà Cửu U Ma Đế sử dụng thật đáng sợ.
– Không!
Tôn chủ Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, lại phá diệt, Hoàng khí thư hùng đồ phổ thôn Thiên của Tề gia, bị phá huỷ toàn bộ.
– Vù.
.. Ma diễm khủng bố đập về hướng hắn, Tề gia Tôn chủ còn chưa kịp vì đồ phổ thôn Thiên bị hủy diệt mà tiếc hận, bước chân đạp xuống, ngay lập tức hư không run lên, bóng người của hắn biến mất không còn tăm hơi. Nhưng hắn lại chỉ thấy được ma thổ đại địa kinh khủng kia điên cuồng hướng về hạ không vọt tới chỗ đám người Tề gia, khiến sắc mặt hắn trở nên trắng xám.
– Khốn nạn!
Viêm Đế nổi giận gầm lên một tiếng, tên khốn Lâm Phong này, thời khắc mấu chốt lại hãm hại hắn, nhìn từng đạo từng đạo công kích đáng sợ đang đánh tới, bước chân Viêm Đế dịch ra, trong Thiên địa nổi lên một cơn lốc, hư không hắn đạp lên dường như có hoa văn kỳ lạ, thân thể hắn trong nháy mắt biến mất không còn tăm hơi. Sức mạnh kinh khủng rơi vào hư không khi nãy Viêm Đế vừa dựng lên, không gian bạo ngược hủy diệt mọi thứ, Viêm Đế cả kinh trợn tròn mắt, bị cái tên hỗn đản Lâm Phong kia hãm hại, hắn vậy mà lại dùng ma thổ cuốn lấy Cửu U Ma Liên đi giết người. Trên mặt đất, sắc mặt đám người Tề gia lần lượt trắng xám, kinh hãi nhìn ma thổ từ trên trời giáng xuống, còn có ma diễm ngập trời kia, hơn nữa tốc độ nhanh Đến khiến bọn họ muốn nghẹt thở, thật giống như Thiên địa sụp đổ.
– Chạy mau!
Tôn chủ Tề gia trên hư không gào thét.
– Không.
.. Không kịp, tốc độ của ma thổ kia quá khủng bố, trực tiếp từ hư không nện xuống, tiếng nổ tung cuồn cuộn vang lên, đại địa bị chấn động Đến mức nứt ra, Tôn chủ Tề gia đang đứng trong hư không sắc mặt trắng xám, trái tim ầm ầm nhảy lên, hủy diệt, trong nháy mắt này, người của Tề gia không biết đã bị tiêu diệt bao nhiêu, hơn nữa, đồ phổ thôn Thiên cũng không còn. Ma thổ đang đánh giết đám người Tề gia trong chớp mắt lại bay lên không, nhanh như chớp giật, đi về phía vị trí của Viêm Đế.
– Giết!
Một con bằng điểu tốc độ nhanh đến không có giới hạn, trong hư không lưu lại từng đạo từng đạo hoa văn kim sắc, đồng thời cái miệng của hắn trong ngậm linh vũ Yêu Hoàng kia, đây là lông vũ sắc bén nhất trên người của Bằng Hoàng, nếu như bị xẹt qua, bao nhiêu vị Tôn chủ đều sẽ bị chặt đứt thân thể.
– Xì.
.. Linh vũ xẹt qua hư không, chém về hướng Viêm Đế, nhanh tới mức mắt thường không có cách nào nhìn thấy.
– Đến gần hắn!
Trong con ngươi Viêm Đế lướt qua một tia sắc bén, sau đó bước chân lại đạp, hư không tựa như đều vặn vẹo, cỗ hoa văn kỳ diệu kia lần thứ hai xuất hiện trong hư không hắn vừa đạp xuống, mà thân thể Viêm Đế rời đi theo sự vặn vẹo của hư không, linh vũ vô cùng sắc bén kia xuyên qua từ trên đỉnh đầu hắn.
– Lại đây!
Tiếng vang ầm ầm ầm truyền tới, ma thổ trở về, bị Viêm Đế nâng trong lòng bàn tay.
– Giết hắn!
Viêm Đế gầm lên một tiếng, muốn giết chết bằng điểu kia, những người khác không hiểu hắn đang nói gì, nhưng Lâm Phong lại hiểu, theo bàn tay Viêm Đế mạnh mẽ quăng tới, ma thổ mang theo Cửu U Ma Liên đánh về phía bằng điểu kim thân.
– Ê a!
Bằng điểu kêu to một tiếng, muốn rời khỏi, nhưng mà thời khắc này đôi mắt của Cùng Kỳ lại nhìn chòng chọc vào hắn.
– Bản Đế đã coi trọng, còn muốn trốn ư!
Trong con ngươi Viêm Đế lướt qua một đạo phong mang óng ánh, yêu dị khôn cùng:
– Sôi trào đi!
Nổi giận gầm lên một tiếng, hư không vặn vẹo, cuối cùng hỏa diễm đột nhiên tỏa ra trên hư không, giống như muốn đốt cháy Thiên địa, bằng điểu kia sắc mặt cứng đờ, gào thét giận dữ một tiếng, hư không chấn động, phóng về phía hỏa diễm thôn Thiên kia, nhưng hắn lại giống như rơi vào bên trong đám lửa, khiến con ngươi đám người sững lại, đó là trận pháp Thánh văn, đạo sĩ thực lực không rõ này nắm trong tay Thánh văn khủng bố đã có chút làm người nghe kinh hãi.
– Diệt đi!
Ánh mắt Viêm Đế tựa như ngọn lửa, Lâm Phong điều động ma thổ giáng lâm, hỏa diễm nuốt lấy bằng điểu, tiếng kêu thảm thiết rung trời, đồng thời, thân thể Viêm Đế nhào tới hướng ngược lại, bỗng nhiên nắm lấy linh vũ kim sắc óng ánh ở hư không vào trong lòng bàn tay, vũ khí này không tồi, cực kỳ sắc bén, là linh vũ sắc bén nhất trên người chim thần cánh vàng Đại Bằng, hơn nữa là lông vũ của Bằng Hoàng, có thể chém đứt tất cả, hắn coi trọng nó. Những Tôn chủ khác nhìn thấy bằng điểu hết hy vọng run rẩy dữ dội, sắc mặt khó coi, đạo sĩ này từ đâu chạy tới, hãm hại Bát Hoàng, năng lực không chế Thánh văn đáng sợ Đến mức độ biến thái, hơn nữa, còn có Cửu U Ma Liên cùng với một mảnh ma thổ, ai cũng không thể nào ngăn cả công kích của Cửu U Ma Liên.
– Giết!
Tôn chủ Lôi Hoàng đảo cầm thanh lôi điện trong tay đập về phía ma thổ, ngay lập tức tiếng nổ vang truyền tới, Lâm Phong cảm giác hồn phách rung động, sắc mặt trắng xám, phun ra một ngụm máu tươi, một tờ vũ hồn đại địa này, có thể gieo xuống Ma Liên, nhưng vẫn sẽ bị công kích phá hủy như trước.
– Được rồi, không chơi nữa!
Viêm Đế quát lớn một tiếng, ngay lập tức ma thổ quay trở lại, một lần nữa trở về trong bàn tay Viêm Đế.
– Chư vị chờ ta, bản Tôn chẳng mấy chốc sẽ gặp lại các ngươi!
Trong miệng Viêm Đế lộ ra ý cười ngạo nghễ, sau đó bóng người đột nhiên lùi về sau, dần dần trở nên hư huyễn, dĩ nhiên không có bao nhiêu người dám đi truy sát hắn, trận chiến ngắn ngủi vừa nãy, đồ phổ thôn Thiên của Tề gia không còn nữa, Tôn chủ Tề gia suýt nữa chết, linh vũ của Bằng Hoàng bị đoạt đi, Tôn chủ bằng điểu của Yêu Hoàng điện bị tiêu diệt, đạo sĩ kia phối hợp ma thổ cùng với Cửu U Ma Liên, quá nguy hiểm rồi!
– Còn có thể gặp lại? Đoàn người thần sắc cứng ngắc, hi vọng vĩnh viễn không cần gặp lại nữa!
Chương 1294: Báu vật đều xuất hiện
Bóng người Viêm Đế biến mất từ lâu, nhưng mà rất nhiều Tôn chủ cấp bậc cường giả vẫn như trước đứng trên hư không, trên mặt xuất hiện từng tia chán chường, bọn họ có thể cảm giác được, thực lực của đạo sĩ vừa nãy kia tuyệt đối sẽ không vượt quá Tôn Vũ tầng năm, vẫn đang né tránh, thế nhưng mỗi một lần công kích lại ác liệt đến đáng sợ, bất động thì thôi, động thì lại phải chết, bằng điểu tốc độ đủ đáng sợ, nhưng vẫn bị hắn ta tiêu diệt. Tuy nói đối phương mượn sức mạnh của Cửu U Ma Liên, thế nhưng, đối phương năng lực chiến đấu vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy thán phục, có thể tưởng tượng, nếu có một ngày đối phương bước vào cấp độ khác của Tôn chủ, bọn họ liền không đáng chú ý, đây là một gia hỏa có uy hiếp rất lớn, hơn nữa gan to bằng trời, ngay cả Vũ Hoàng cũng dám hãm hại.
– Hống!
Tôn chủ Tề gia ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, âm thanh rít gào làm rung động hư không, giống như một con dã thú, Tề Vân lần đầu tiên dẫn người Đến Tuyết Nguyệt, tử thương nặng nề, ngoại trừ Tề Thiên Húc bảo vệ được một mạng, những người khác toàn bộ đều chết rồi, mà đội hình lần thứ hai càng mạnh mẽ hơn, nhưng vừa nãy trong nháy mắt đó, lại chết thêm một đám cường giả Tề gia, còn có, một bức đồ phổ thôn Thiên khác cũng không còn, chuyện này nếu hắn trở lấy thì bàn giao với Tề Hoàng thế nào đây, làm sao đối mặt với người của Tề gia. Ở Tuyết Nguyệt quốc nho nhỏ này, mặt mũi Tề gia hắn xem như mất hết. Ngoại trừ Tôn chủ Tề gia, trong đám người sắc mặt khó coi nhất chắc chắn là người của Yêu Hoàng điện, một vị Tôn chủ cấp Yêu Tôn khác trong nháy mắt bị giết chết, hơn nữa, linh vũ Bằng Hoàng còn bị đoạt đi, Yêu Hoàng điện của bọn họ, chưa bao giờ chịu nhục lớn như vậy, hơn nữa, lúc trước bên trong tám vị Vũ Hoàng mà Viêm Đế hãm hại, Bằng Hoàng là người có kết cục thảm nhất. Thời điểm mọi người đại chiến, Lâm Phong lặng lẽ lui ra khỏi mảnh không gian hắc ám kia, thân hình không ngừng lấp loé, giờ phút này hắn đã đi tới một nơi rất xa, ánh mắt tìm về phía Hắc Phong Lĩnh, tên khốn Viêm Đế kia cho dù đi nơi nào, một tờ vũ hồn của hắn cũng theo Viêm Đế Đến đó, cái lão gia hỏa bất tử kia phỏng chừng muốn luyện hóa Cửu U Ma Liên. Càng làm cho Lâm Phong cảm thấy đáng trách chính là, hư hỏa lần trước Cùng Kỳ đạt được chưa từng thấy hắn sứ dụng tới, vì lẽ đó Lâm Phong suy đoán, ngọn lửa kia đã bị hắn luyện hóa để tăng cao thực lực, người dám làm như vậy, cũng chỉ có lão bất tử sống lại là Viêm Đế thôi, bọn họ căn bản không cần lo lắng đến vấn đề cảnh giới bất ổn. Tuy nhiên Cửu U Ma Liên vô cùng khủng bố, lấy thực lực hiện tại của Viêm Đế, sợ không thể luyện hóa toàn bộ thành thực lực của mình, nhưng mà, cho dù luyện hóa không xong, đợi tới thời điểm tên kia trở về, hẳn là chuyện mà hắn đáp ứng mình đã có thể hoàn thành, đuổi hết những người Đến từ khắp nơi ở Bát Hoang Cảnh ra khỏi tiểu thế giới này, chạy trở về Bát Hoang. Những Tôn chủ của các thế lực Vũ Hoàng ở Bát Hoang Cảnh này từng người từng người cầm Hoàng khí trong tay, bọn họ không rời khỏi Tuyết Nguyệt, Lâm Phong cũng không an lòng, còn cường giả phổ thông, cũng không sao cả, liền để Tuyết Nguyệt thuận theo tự nhiên, nghênh đón một luồng sinh cơ hoàn toàn mới đi. Một tờ vũ hồn đi theo Viêm Đế, quả nhiên, Viêm Đế đã tìm được một nơi bố trí kỹ càng đại trận Thánh văn, bắt đầu luyện hóa Cửu U Ma Liên, lão bất tử kia đúng là một chút thời gian cũng không để lãng phí. Chỉ chốc lát sau, Lâm Phong đi tới một chỗ hắc ám phía trên cung điện cổ, đứng trên không, trường bào hắc sắc tung bay, tóc dài vũ động theo gió, màn đêm cũng dần dần hạ xuống, chỉ còn dư lại một vòng trăng tròn lơ lửng giữa trời cao, soi sáng vùng đất này. Trong bóng tối, hành động của đoàn người cũng không dừng lại một chút nào, vẫn đang tìm kiếm bảo vật như trước, dù tiểu thế giới Hi Hoàng hay tiểu thế giới Cửu U Ma Đế, đều có rất nhiều cung điện mênh mông dưới lòng đất hoặc nơi có trận pháp mê ảo, bên trong cũng có thể ẩn chứa kỳ ngộ, mà trên thực tế cũng không có thiếu người lấy được một vài thứ tốt, chỉ là không ai nói ra mà thôi.
– Hả? Nhưng vào lúc này, màng tai Lâm Phong hơi giật giật, chỉ cảm thấy từng sợi từng sợi tiếng Phạn phiêu đãng lọt vào tai, lộ ra từng tia từng tia Phật ý nghiêm túc mà trang nghiêm, từng sợi từng sợi tiếng Phạn này không ngừng khuếch tán lan tràn trong hư không, rất nhanh, cho dù đám người ở nơi xa xôi cũng có thể rõ ràng nghe được.
Ánh mắt Lâm Phong hướng về nơi phát ra thanh âm, lập tức chỉ thấy nơi đó có một trận ánh sáng kim sắc óng ánh xuất hiện như gió lốc, soi sáng cả một mảnh hư không, toàn bộ đều là kim sắc loá mắt.
Lâm Phong thần sắc ngưng lại, chùm sáng kim sắc kia là phật quang, soi sáng tứ phương, giống như đang phổ độ chúng sinh, càng ngày càng óng ánh chói mắt. Một to lớn so với Kim thân tượng Phật chậm rãi bay lên không, dường như từ hư trong xuất hiện, vị này Kim thân tượng Phật hai tay tạo thành chữ thập, không ngừng tụng phật kinh, càng lúc càng lớn, không ngừng bay lên trời, chói lọi đại địa, xung quanh thân thể hắn dường như có song trọng hào quang, bên ngoài tầng một hào quang không ngừng khoách tán ra đi, thắp sáng cái kia một vùng trời. Mà trong bàn tay to lớn của Phật đà Kim thân rõ ràng đang nâng đỡ một đám phật đạo tăng nhân, những tăng nhân này lần lượt giẫm lên bả vai của tăng nhân phía dưới, gấp thành hình chữ “nhân”, không ngừng tụng phật, tiếng Phạn to rõ, càng ngày càng vang, không ngừng thâm nhập vào màng nhĩ của mọi người, thậm chí muốn xuyên thủng linh hồn của con người, tầng tầng tiến dần lên, cực kỳ chấn động.
– Cường giả của Thiên Lôi Âm Tự, bọn họ đang làm gì? Ánh mắt đoàn ngươi sững lại, tiếng Phạn khủng bố hóa thành một vòng lại một vòng sóng âm, run rẩy tiến vào bên trong màng tai đoàn người, cực kỳ mãnh liệt, Đến cuối cùng, trong đầu một ít người thực lực yếu kém chỉ còn dư lại tiếng Phạn lượn lờ, không ngừng vang lên, cũng không tha cho các thanh âm khác.
Đêm đen, bên trong tiểu thế giới, từng sợi từng sợi ánh sáng kim sắc lóng lánh sáng lên, trong bầu trời đêm này, tựa như xuất hiện mấy ánh đèn thắp sáng khắp xung quanh.
– Hả? Con ngươi Lâm Phong run lên, nhìn thân thể của mình, hào quang lấp loé không yên, áo giáp Thánh khí khoác trên người có ánh sáng, áo giáp Thánh khí, thế nhưng bên dưới tiếng Phạn sáng lên hào quang.
– Không chỉ có Thánh khí của mình, bảo vật trên người những người khác cũng sáng lên!
Sau khi Lâm Phong phát hiện tình cảnh này thì thần sắc cứng lại, cái loại tiếng Phạn gì đây? Ý niệm hơi động, trong tay Lâm Phong xuất hiện Thánh khí trung phẩm Phương Thiên Họa Kích và Thánh khí thượng phẩm Lạc Nhật cung, tiếng Phạn cuồn cuộn, phương Thiên họa kích cùng Lạc Nhật cung đều sáng lên, hơn nữa, ánh sáng của Lạc Nhật cung hiển nhiên sáng hơn một ít so với Phương Thiên Họa Kích. Lâm Phong lập tức thu hồi hai món bảo vật, trong con ngươi lướt qua từng đạo từng đạo tinh mang, tiếng Phạn này có thể làm cho bảo vật phát ra tia sáng, cũng mang ý nghĩa, có thể tìm ra vị trí của bảo vật trong tiểu thế giới này. Quả nhiên, không chỉ có Lâm Phong ý thức được, những người khác cũng đều ý thức được, dồn dập cất đi Thánh khí của mình, cứ như vậy, hào quang biến mất, cuối cùng những nơi có tia sáng phát ra chính là bảo vật thuộc về tiểu thế giới này. Nhưng mà, sau khi rất nhiều người thu hồi Thánh khí trong tay, tia sáng kia không chỉ không có giảm bớt, trái lại theo tiếng Phạn mà khuếch tán càng ngày càng nhiều, khi tượng Phật Kim thân kia hạ xuống trên hư không, phật quang vạn trượng, thời điểm tiếng Phạn truyền khắp ngàn dặm, bên trong hai đại tiểu thế giới, giống như một bầu trời đầy sao, đâu đâu cũng có ánh sáng óng ánh loá mắt như vậy. Thời khắc này, bóng người đám người chậm rãi bay lên không, đi tới trên hư không, Lâm Phong cũng như thế, thân thể bay lên trời, đứng ở trên bầu trời quan sát xuống phía dưới, trong lòng nổi sóng chập trùng, nhìn một mảnh đầy sao bên trên mặt đất.
– Thật khủng khiếp!
Lâm Phong phun ra một câu, bên trong hai mảnh tiểu thế giới này, lại có nhiều Thánh khí như vậy, thật đáng sợ, đều vẫn chưa bị người khác lấy mất, rất nhiều bảo vật là một khối đá bình thường, hoặc một vũng nước ao, lại như một cái đại tự, trực tiếp bị tìm kiếm bảo vật bỏ qua, đương nhiên, cũng không có thiếu bảo vật trong lòng đất, rất khó tìm ra, nhưng xuyên thấu qua tia sáng này, liền có thể thấy được một chút, biết được nên đi tìm thế nào.
– Một bảo tàng chân chính.
Trong lòng tất cả mọi người thời khắc này không ngừng chấn động, cảm xúc phập phồng, chấn động kịch liệt, thậm chí, đã có rất nhiều người bắt đầu động thủ.
– Đây là cái loại tiếng Phạn gì, lại có thể dẫn động bảo vật cộng hưởng, phát ra tia sáng!
Lâm Phong nói nhỏ trong lòng, chúng cường giả của Thiên Lôi Âm Tự đồng thời tụng tiếng Phạn, câu thông bảo vật của vùng thế giới này. Hắn không có đi đoạt bảo, mà thân thể vẫn đứng đó, nhìn về phía hư không, thấy từng tia sáng xuất hiện, vô cùng loá mắt. Những Tôn chủ mạnh mẽ đó cũng đều không nhúc nhích, bọn họ giống như Lâm Phong, trong không gian này, ngôi sao đầy trời, Thánh khí phổ thông căn bản không dẫn đến sự chú ý của bọn họ, bọn họ muốn, bảo vật Thánh khí thượng phẩm trở lên, thậm chí, Hoàng khí, Đế khí, vì lẽ đó, bọn họ đang chờ đợi, đang quan sát, hạ không ngôi sao đầy trời, ngôi sao nào sáng nhất.
– Nơi đó!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về một chỗ, chỉ thấy phương hướng kia có một tia sáng loá mắt, tựa hồ như một tờ kim thư đơn bạc, nhưng hào quang thì cực kỳ óng ánh, vượt qua ánh sáng của Thánh khí thượng phẩm không biết bao nhiêu, hơn nữa, còn đang không ngừng trở nên sáng hơn.
– Hoàng khí, thậm chí còn mạnh hơn!
Thần sắc Lâm Phong đột nhiên ngưng lại, cuối cùng cũng xuất hiện báu vật.
– Nơi đó cũng có một cái!
Ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía một nơi khác, hào quang đồng dạng óng ánh loá mắt, làm người khác chú ý.
– Hả? Nhưng vào lúc này, con ngươi Lâm Phong đột nhiên cứng lại, chỉ thấy nơi nào đó, còn có một ngôi sao càng loá mắt hơn, chói lọi bát phương, tuyệt đối là bảo vật siêu cấp khủng bố!
Đều xuất hiện rồi!
Chương 1295: Một tờ kinh thư
– Tiếng Phạn thật mạnh mẽ, dẫn động báu vật khắp thiên địa cộng hưởng!
Lâm Phong ngóng nhìn một đám phật đạo tăng nhân trên trời cao, bọn họ vẫn như trước đứng trên bàn tay to của cự phật, Phật đà to lớn khôn cùng giống như tổ tiên chúng phật, phát lực ngập trời, phật quang phổ độ Thiên hạ. Tiếng Phạn vẫn khó hiểu như trước, thời khắc này mấy cường giả thân hình lấp loé lên, đánh về phía mấy chỗ hào quang óng ánh nhất kia.
– Ầm ầm!
Một tiếng nổ tung khủng bố truyền tới, giống như một đạo sấm sét giữa trời quang đánh vào trong đầu đoàn người, khiến đám người người sắc mặt trắng xám, thậm chí những người có thực lực yếu máu tươi không ngừng phun ra từ trong miệng, Phật đà Kim thân to lớn khôn cùng kia chuyển động mang theo tiếng gào thét, đi tới phía ngôi sao óng ánh nhất, phật quang mở đường, hắc ám đều phải tránh lui, không thể ngăn cản.
– Cái lão bất tử khốn nạn kia trốn đâu rồi!
Lâm Phong đồng dạng rên khẽ một tiếng, môi chảy máu, trong lòng thầm mắng, thời khắc then chốt mà người lại không đây, lấy thực lực của hắn không có Thiên kiếm thì cướp đoạt với những người khác như thế nào, tiếng Phạn cuồn cuộn kia vô cùng đáng sợ, đã chấn nhập linh hồn, thời điểm mãnh chiến khiến hắn khí huyết sôi trào, huyết mạch đều không ngừng run rẩy.
– Thiên Lôi Âm Tự, đây giống như thuật hợp kích của Kiếm Các, chúng tăng hợp lực, Kim thân cổ Phật xuất hiện, phật lực Yên Thiên!
Lâm Phong kinh ngạc trong lòng, Kim thân cổ Phật đánh về phía bảo vật loá mắt kia, quát to một tiếng thần ma đều phải tránh ra, một chưởng vỗ tới, từ trên trời xuất hiện phật chi chưởng ấn to lớn khôn cùng, gào thét vỗ về hướng hạ không, một ít người thực lực hơi yếu trực tiếp bị đập chết.
– Rộp.
Lâm Phong trực tiếp bóp nát một viên kiếm ấn, sau đó thân thể nhảy vào trong bóng tối, đợi tới thời điểm bay lên trời lần nữa, đã thay một bộ bạch y, khí chất tiêu sái xuất trần xuất hiện. Bây giờ báu vật xuất hiện, những cường giả này cũng bắt đầu điên cuồng, không có Phật Ma, phật cũng là ma, một chưởng xuống không biết đập chết bao nhiêu người, nếu có cơ hội đoạt bảo, Thiên kiếm, cần ra khỏi vỏ lần thứ hai. Kiếm khí ngang dọc gào thét xuất hiện, chỉ trong chớp mắt, một thanh cự kiếm ngập trời xuất hiện bên cạnh Lâm Phong, chỉ thấy ngón tay cái Lâm Phong chỉ về đoàn ánh sáng thứ hai, hướng về cường giả Kiếm Các nói:
– Đi cướp lấy món bảo vật kia đi!
– Vâng, thiếu chủ.
Một thanh âm cung kính truyền Đến, lập tức cường giả Kiếm Các biến thành cự kiếm từ trên vòm trời vọt về hướng tia sáng thứ hai ở phương xa. Trong con ngươi Lâm Phong lộ ra phong mang, giờ khắc này, chúng cường giả phần lớn đều đang tranh cướp tia sáng óng ánh nhất kia, đặc biệt là chúng Tôn chủ cầm Hoàng khí trong tay, đều muốn đoạt được bảo vật tốt nhất, bởi vậy Lâm Phong để người của Kiếm Các đi đoạt lấy ánh sáng thứ hai, lấy thực lực của Kiếm Các, cũng không có vấn đề gì. Về phần bản thân Lâm Phong, bước chân đạp xuống, đi tới nơi có hào quang chói mắt nhất kia, chỉ thấy nơi đó đã xảy ra một trận đại chiến khủng bố, Kim thân cổ Phật chói lọi Thiên địa, ngàn vạn phật thủ xuất hiện, Thiên địa nứt toác, mỗi một kích không biết có bao nhiêu người đoạt bảo bị hủy diệt, cổ Phật thời khắc này, hóa thành một cỗ máy giết chóc. Giờ khắc này, chỉ thấy cổ Phật to lớn kia duỗi ra bàn tay kim sắc, hướng về phía vệt sáng trong hư không, bàn tay kim sắc này dài tới mười trượng, không ngừng hướng về phía xa muốn đoạt lấy bảo vật, tất cả xung quanh đều mất đi hào quang, chỉ có phật quang vạn trượng, tất cả mọi thứ đều phải tránh đi.
– Chúng tăng hợp lực biến ảo ra cổ Phật, thực lực có thể nói đáng sợ!
Đoàn người run rẩy dữ dội trong lòng, nhưng lúc này chỉ thấy một đạo tiếng nổ mãnh liệt vang lên trong Thiên địa, một chưởng đụng vào phật chưởng vô cùng to lớn kia, cả một thế giới đều giống như muốn nứt toác, ánh sáng sấm sét khủng bố lan tràn theo phật chưởng, nhưng chỉ khiến phật đạo cự chưởng dừng lại trong chốc lát, rồi lại tiếp tục hướng về phía trước nhào tới.
– Man ngưu!
Yêu Tôn của Lôi Hoàng đảo rống lên một tiếng, ngay lập tức Ngưu Ma Hoàng dưới trướng Yêu Tôn phía xa điên cuồng hét lên một tiếng, trong Thiên địa xuất hiện mấy mãng ngưu, tiếng chân cuồn cuộn, đạp lên hư không, toàn bộ đất trời chấn động kịch liệt, không ngừng đánh tới phật đạo cự chưởng kia. Tiếng vang đáng sợ vang lên không ngừng, lại thấy một thanh bảo tán mà Tôn chủ Vấn gia thủ sẵn trong bàn tay đột nhiên mở ra, lực lượng vô tận lan tràn trong không gian, thân ảnh Tôn chủ Vấn gia đột nhiên biến mất không còn tăm hơi, sau một khắc trực tiếp xuất hiện phía trước tia sáng óng ánh kia, bảo tán nhào tới, muốn tịch thu lấy nó.
– Cút ngay!
Bên trong hư không có một bóng người xuất hiện, là Tôn chủ Tề gia, một chưởng vỗ ra, không gian tựa như cũng muốn rạn nứt, chấn động đến mức bảo tán đình trệ, bàn tay của Tôn chủ Tề gia trên hư không vạch một cái, một vùng không gian trói lại chùm sáng chứa bảo vật.
– Giết!
Tôn giả Vấn gia gầm lên một tiếng, ngay lập tức sát lực phóng thích ngập trời, bảo tán hướng về Tôn chủ Tề gia mở ra, khí tức không gian xơ xác vô tận dung hợp với sức mạnh hàm nghĩa sát sinh, hóa thành tia sáng sát phạt, đâm tới Tôn chủ Tề gia.
– Đây là của ta!
Tôn chủ Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, hoàn toàn không để ý sự công kích của đối phương, giờ khắc này bên trong tròng mắt của hắn xuất hiện một tia điên cuồng, chụp lấy báu vật mà hắn vừa ràng buộc.
– Chậm!
Một thanh âm phun ra, trong hư không xuất hiện một đôi thiện mâu, lạnh lẽo khôn cùng, động tác Tôn chủ Tề gia vào lúc này đột nhiên trở nên chậm lại, khiến hắn sắc mặt tái nhợt.
– Tư Không Đồ!
Tôn chủ Tề gia nổi giận gầm lên một tiếng, nhìn chằm chằm thân ảnh trong hư không, tiếng vang xì xì truyền tới, bảo tán chứa tia sáng của Tôn chủ Vấn gia xạ nhập vào thân thể của hắn, lực lượng không gian cùng lực lượng sát sinh bừa bãi tàn phá, trong con ngươi Tôn chủ Tề gia lộ ra thần sắc tuyệt vọng, thân thể bị xé rách đi.
– Lại đây!
Chưởng thủ Tư Không Đồ run lên, không gian tựa như trở nên vặn vẹo, Thiên mâu khủng bố, bảo quang loá mắt đang dần di chuyển tới tay hắn.
– Vù!
Một bóng người xẹt qua, bảo quang đột ngột biến mất không còn tăm hơi, bị người cướp mất, thời khắc này ánh mắt đoàn người động lại, cướp đi?
– Nơi đó!
Đoàn người nhìn về một phương hướng, vừa nãy có một tia sáng óng ánh lóe lên một cái rồi biến mất, bảo vật bị thu hồi trước đó phóng thích ánh sáng.
– Người của Huyết hoang luyện ngục!
Con ngươi mọi người sững lại, nhất định là người của luyện ngục, Ám Ảnh Liệp Thủ, ảnh tử vũ hồn, đêm đen, là thứ giúp hắn che giấu tốt nhất.
– A mễ thôi mễ.
.. Tiếng Phạn cuồn cuộn lần thứ hai tấu hưởng, hư không sáng choang, phật quang soi sáng hư không, ngay lập tức cách đó không xa xuất hiện một thân ảnh u ám, ở phương hướng đoàn người dưới hạ không, người kia không có trốn, một khi hắn chạy trốn tất nhiên sẽ xúc động khiến hư không gợn sóng, không bằng trốn ở dưới đây đợi đoàn người đuổi theo hắn, nhưng hắn hiển nhiên không ngờ rằng phật quang kia lại khủng bố như vậy, khiến hắn không có đường trốn. Nhìn thấy ánh mắt của đám người phóng về phía mình, sắc mặt người kia ngay lập tức hơi tái nhợt, bóng người run lên, hóa thành một đạo hắc quang, nhưng mà vào lúc này, thiên địa biến ảo, tựa như xuất hiện một phong cảnh khác, mê vụ cuồn cuộn hiện lên, hắn giống như rơi vào trong tình cảnh này, không có cách nào chạy thoát. Ảo cảnh, cường giả của Huyễn Thế Thiên Cung ra tay rồi!
– Giết!
Phật chưởng khủng bố giờ khắc này không có ai ngăn cản, vỗ tới chỗ cường giả luyện ngục, khủng bố khôn cùng.
– Cho các ngươi!
Tiếng vang trầm thấp truyền tớ, người kia chớp mắt ném ra rất nhiều chiếc nhẫn trữ vật, nhưng không có ai để ý đến hắn, hết thảy công kích toàn bộ đều hạ xuống trên người hắn, không có đường thoát.
– Ầm ầm!
Thân thể bị vô tận công kích nổ nát tan, trong hư không xuất hiện một chiếc nhẫn chứa đồ sâu và đen, chính là cái thứ này. Tất cả mọi người ngay lập tức nhào tới phía đó, nhưng vào đúng lúc này, sương mù xuất hiện, từng đạo từng đạo tiếng cười duyên dáng truyền đến, trước mặt đoàn người giống như xuất hiện mấy đạo thân ảnh nữ tử tuyệt diễm, làm nổi lên cảm giác lục dục của bọn họ. Về phần Lâm Phong, lúc này còn bên ngoài ảo cảnh, yên tĩnh đứng một cái góc không đáng chú ý, báu vật xuất hiện, tất cả cường giả giành trước cướp giật, rất nhiều người đều hiểu xuống tay trước rất nguy hiểm, nhưng mà bọn họ lại không dám để cho người khác giành trước, nếu như bị người khác cướp đi chạy mất thì làm sao bây giờ? Vì lẽ đó, không người nào nguyện ý chờ đợi, đều trực tiếp tranh cướp. Nhưng đối với Lâm Phong, thực lực của hắn quá yếu, không có tư cách tranh cướp, mặc dù Thiên kiếm ra khỏi vỏ, trong tình huống chúng Tôn chủ đều xuất hiện đầy đủ thì hắn muốn đoạt bảo là nói chuyện viển vông, một người quát to một tiếng liền có thể đem hắn đánh chết, chuyện hắn có thể làm chính là chờ cơ hội.
– Bên kia gần đủ rồi!
Lâm Phong phóng tầm mắt về một hướng xa xa, cường giả Kiếm Các ở một trận doanh khác chiếm cường thế tuyệt đối, cướp đoạt bảo vật này hẳn là tình thế bắt buộc.
– Món bảo vật này, ta cũng muốn.
Con ngươi Lâm Phong lướt qua một tia sắc bén , ý niệm khẽ động, ngay lập tức có một ý niệm xuất hiện từ mi tâm của hắn, sau đó chui vào lòng đất, đồng thời, xa xa có rất nhiều bóng người đang chạy tới đây, là những ma khôi kia! Hắn vừa nãy đã nhìn rõ ràng, bảo vật này tựa hồ là một tờ kim thư, rất có khả năng là một bộ Đế kinh, thậm chí, là Tam Sinh Kinh!
– Nếu thật sự chính là Tam Sinh Kinh, những cường giả này bắt được vào tay e rằng đều sẽ không về lại Bát Hoang Cảnh nữa!
Lâm Phong lẩm bẩm nói nhỏ, bắt được Đế kinh, ai sẽ giao raNguồn truyện audio