Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 233 [Chương 1161 đến 1165]
❮ sautiếp ❯Chương 1161: Nơi hạ lạc của Quân Mạc Tích
Thần sắc Tề Kiều Kiều ngưng lại, hiển nhiên nàng không đồng ý với lời nói của thanh niên kia vì nàng đối với người này cũng có biết sơ sơ, trong số những người bên người nàng, Ngô Ngạn là người có thực lực mạnh nhất, hắn nói không thể lưu lại thì không thể lưu hai người kia được thật,có một việc khiến Tề Kiều Kiều không hiểu, nếu như tu vi của đối phương chỉ là Thiên Vũ tầng năm, sao không thể lưu hắn lại!
Còn việc Ngô Ngạn hại chết không ít người, nàng ngược lại không trách Ngô Ngạn, trong những người này có người muốn bám vào Tề gia, có người muốn nịnh hót nàng, mặc dù nàng có thói quen được người ta vây quanh nhưng đối với những người vô dụng kia tự nhiên nàng sẽ không có tình cảm gì, bị giết chỉ do chúng vô năng mà thôi.
– Đương nhiên, nếu như một mình hắn cùng Kiều Kiều chiến, Kiều Kiều có thể thắng hắn.
Ngô Ngạn mỉm cười bổ sung một tiếng, lời nói này khiến mặt Tề Kiều Kiều lộ ra một tầng thần sắc vui vẻ:
– Tự nhiên như vậy rồi, ta há có thể không địch lại một tên Thiên Vũ cảnh tầng năm hay sao, thế nhưng sau lưng của hắn có một vị thủ vọng giả lại khiến cho ta có chút ngoài ý muốn a.
Nàng vừa nói đôi mắt dễ thương của nàng có chút nhíu lại, người thủ vọng giả chọn là những người có cơ hội chứng đạo nhất họ là những thiên tài thật sự, bọn họ sẽ một mực ở phía sau không lộ diện, Tề Kiều Kiều Tề gia nên tất nhiên nàng từng nghe nói qua một ít đồn đại về thủ vọng giả. . . . Lâm Phong và Mộng Tình cưỡi Thiên Cơ Kiếm bay qua khu vực này, quả nhiên đám người hội tụ ngày càng nhiều hơn nữa thực lực cũng có chút không tệ, trải qua mấy ngày điên cuồng nên mấy người còn dư lại tự nhiên không phải kẻ yếu.
Lâm Phong và Mộng Tình phát hiện ra mặc dù đây chỉ là lối vào phiến Hỏa Vực này nhưng nó thật sự quá lớn, hắn ngự kiếm trọn vẹn một canh giờ mới bước ra khỏi Hỏa Vực xuất hiện ở trước mặt một khu vực khác, khu vực này có sáng kim sắc chói sáng, sau cái màn sáng mông lung kia tựa hồ tồn tại khí tức vô cùng sắc bén của kim loại thì phải, có lẽ đây là Kim Vực.
Hai người tiếp tục đi về phía trước, bên trong lộ trình của mình hai người gặp rất người thấy hắn cầm giữ hai cái mệnh cách màu xanh da trời, lộ ra vẻ tham lam, nhưng khi họ cảm nhận được khí tức trên người Lâm Phong, bọn hắn đành bỏ đi cái ý niệm này, người có tu vi Thiên Vũ đỉnh phong lấy được hai cái mệnh cách màu xanh da trời lại không chút kiêng kỵ ngự kiếm mà đi có ai đơn giản đâu? Khu vực thứ ba Lâm Phong nhìn thấy là Thổ Vực tiếp sau đó lần lượt là mộc vực và thủy vực, điều này làm cho Lâm Phong cùng Mộng Tình liếc mắt nhìn nhau, một khu vực ngũ hành!
– Không phải lại tới Hỏa Vực chứ? Nội tâm Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, thời điểm hai người đến bên dưới một khối khu vực, rõ ràng phát hiện ra quả thật họ đã về tới Hỏa Vực!
– Chỉ có năm khu vực, tuy rằng chúng ta tốn không ít thời gian đi hết một vòng nhưng dù vậy, phiến khu vực này cũng không nên lớn như vậy thế, còn cái hình ảnh bên trong hư không kia không biết cái gì? Lâm Phong lộ ra một tầng thần sắc trầm tư: – Lôi vực, suối nguồn sinh mệnh ở đâu!
– Âm dương, ngũ hành!MA chi khải tố Bản Nguyên – Thất Hạ Vi Sử Toái Niết Hạ Cố Vi Hàn [ Đạo hữu không muốn bi thương mà sinh ….Thỉnh chư vị đừng nhấp zô, đừng để bi ai,bi thương loạn đạo tâm A..
Lâm Phong nhíu mày tựa hồ như nghĩ tới điều gì đó.
– Có lẽ ngươi đoán đúng, ngũ hành chi lực, năm thuộc tính cơ bản của thiên địa, có lẽ sinh mệnh thuộc về mộc thuộc tính nên những thuộc tính cường đại bí truyền kia hẳn diễn sinh ra từ bên trong ngũ hành, bao dung tại bên trong ngũ hành.
Mộng Tình nói nhỏ một tiếng, Lâm Phong nhìn Mộng Tình nói:
– Theo ý nàng, những khu vực khác phải thông qua ngũ hành vực mới có thể đến? – Có lẽ vậy.
Mộng Tình cũng không xác định chắc chắn, Lâm Phong suy nghĩ một chút sau đó lập tức mỉm cười, tâm niệm hắn vừa động, trong lòng bàn tay của hắn đã nhiều hơn một trái tim.
– Đi ra!
Lâm Phong khẽ quát một tiếng khiến trái tim kia hóa thành một toà cung điện, sau một lát có hai đạo thân ảnh từ bên trong chui ra đứng ở trước mặt Lâm Phong, thấy hai người này xuất hiện, con mắt Lâm Phong trợn lớn lên. Thần sắc Mộng Tình cũng cứng đờ lại nhìn chằm chằm vào thân ảnh một vị thanh niên trong đó, ánh mắt người này nhìn rất lợi hại, khí tức bá đạo mang theo một cỗ khí chất duy ngã độc tôn giống như thiên hạ chỉ có mình hắn vậy, nhưng tu vi của hắn đối với nàng mà nói cũng không phải quá mạnh mẽ, hắn chỉ có cảnh giới Thiên Vũ tầng hai mà thôi. Lâm Phong mang trái tim thu hồi sau đó nhìn chằm chằm hai người hỏi:
– Các ngươi đã chọn nhục thể? Hai người này chính là hai luồng tàn hồn được hắn thu lại dưới đáy hoang hải, Lâm Phong đã đáp ứng cho bọn hắn nhục thể nên mới đưa bọn họ để vào trong cung điện của Ngọc Hoàng, nhưng bọn hắn lựa chọn nhục thể khiến cho Lâm Phong có chút im lặng, một người trong đó chính là nhục thể của cường giả của Đông Hải Long Cung Tử Kim Long Vương đã từng được hắn thu vào trong Ngọc Hoàng điện; một người khác lại càng làm cho Lâm Phong im lặng hơn, đó chính là nhục thể của Đoạn Vô Đạo!
– Cái nhục thân này rất mạnh hơn nữa dường như nó cũng thích hợp với ta thì phải, trên người này còn nắm giữ một tia lực lượng của giao long nữa.
Tàn hồn nhập vào thân thể Tử Kim Long Vương mở miệng nói ra, bọn hắn ở trong cung điện tu luyện thời gian tương đối dài nên khối nhục thân này đã bị họ hoàn toàn khống chế.
– Người này thiên phú rất tốt nhưng bị ngươi vây ở bên trong thật sự đáng tiếc mà, tuy rằng tu vi hắn hơi yếu một chút nhưng ta có thể sớm tăng nó lên!
Tàn hồn nhập vào thân thể Đoạn Vô Đạo mở miệng nói.
– Được rồi!
Lâm Phong không nói thêm gì nữa, giờ phút này hai tên cừu địch ở trước mặt hắn cùng hắn nói chuyện phiếm khiến hắn sinh ra vài phần cảm giác cổ quái, thế nhưng thiên phú của Đoạn Vô Đạo không cần phải nói nhiều nữa, hắn đã từng là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất Tuyết Nguyệt quốc, từng bá đạo nói ra người thuận hắn thì sống nghịch hắn thì vong, nắm giữ Vũ Hồn Phong Ấn Chi Môn rất kỳ dị, thế nhưng Tuyết Nguyệt quốc chỉ là một tiểu quốc ở tầng đáy nên rất khó có không gian phát triển, nếu như Đoạn Vô Đạo không bị hắn giam giữ và có cơ hội đi ra ngoài Tuyết Vực lịch lãm rèn luyện thì có lẽ hắn sẽ trở thành cường giả một phương cũng nên.
– Tại thời đại của các ngươi có Vận Mệnh thành không? Lâm Phong không thèm để ý tới hai người kia nữa mà trực tiếp hỏi, lấy tâm tính của hắn hôm nay, chuyện này tự nhiên không cách nào ảnh hưởng đến hắn nữa.
Vận Mệnh thành! Thần sắc hai người ngưng đọng lại rồi lập tức nhìn về phía Lâm Phong nói:
– Vận Mệnh thành chưa từng nghe nói qua nhưng Vận Mệnh Thần Điện đã từng nghe!
– Vận Mệnh Thần Điện!
Thần sắc Lâm Phong cùng Mộng Tình đều cứng đờ lại sau đó hai người liếc nhau một cái, hắn đã từng nói qua với Mộng Tình về hai người này và Mộng Tình cũng biết bọn họ là những tồn tại từ thời thượng cổ, vậy mà thời đại thượng cổ đã có Vận Mệnh Thần Điện rồi!
– Nó tồn tại như thế nào vậy? Lâm Phong lập tức hỏi hai người này về cái thần điện kia, có lẽ cái Vận Mệnh Thần Điện mà hai người nhắc tới không giống như Vận Mệnh Thần Điện mà bọn họ đã tiến vào.
Hai người khẽ lắc đầu, sau đó Tử Kim Long Vương nhíu mày nói:
– Hẳn là một lực lượng vô cùng kinh khủng của đại lục thì phải, có thể chiến tranh thời kỳ thượng cổ là nguyên nhân Vận Mệnh Thần Điện được dựng lên, những nhân vật Tôn Vũ như chúng ta cũng không tính như nhân vật cao tầng, thậm chí không có tư cách biết đến sự tồn tại của nó, cho dù chủ nhân ngày xưa của chúng ta, Vũ Hoàng cấp thấp bên trong chiến tranh thượng cổ cũng không được coi vào đâu, nên một ít bí văn chúng ta cũng không rõ ràng lắm!
Lâm Phong không nói gì, Vũ Hoàng cấp thấp ở bên trong tràng chiến đấu kia cũng không được tính là cường giả, từ đó có thể thấy được chiến tranh bộc phát thời thượng cổ kinh khủng đến bực nào, không biết ngòi nổ ở đây là cái gì nữa.
– Lôi điện bí truyền, sinh mệnh bí truyền, giết chóc bí truyền, những lực lượng bí truyền này phải chăng đều thuộc về ngũ hành thuộc tính? – Tự nhiên, thiên địa vạn vật đều tạo hoá từ âm dương, tất cả mọi vật trong thiên địa đều bắt nguồn từ hỗn độn, âm dương ngũ hành, bản nguyên của tất cả các thuộc tính đều có Âm Dương Ngũ Hành!
Đoạn Vô Đạo nói ra. Lâm Phong nghe vâyh thì khẽ gật đầu, xem ra Mộng Tình đoán không có sai, cái Vận Mệnh thành này không biết người phương nào khống chế để vận mệnh chuyển luân ra bên ngoài nữa, nơi đây chỉ có ngũ hành lực lượng, có lẽ sau khi đi vào bọn hắn mới có thể hiểu rõ những khu vực khác.
– Đã như vậy thì chúng ta cùng đi vào chung đi, đi theo đường thủy khu vực tiến vào? Lâm Phong nhìn Mộng Tình nói ra.
– Không cần đâu, ngươi tu luyện Thái Dương Công Pháp nên lĩnh ngộ được lực lượng hỏa diễm, từ hỏa vực đi vào rất phù hợp, nếu như cái tòa cung điện kia có thể giấu người thì để ta đi vào trong đó đi, có lẽ nó cũng có thể giúp ta mất đi mệnh cách màu xanh da trời đó.
Mộng Tình nói với Lâm Phong Lâm Phong trầm ngâm một lát sau đó lập tức nói:
– Đi, chúng ta đi Vận Mệnh Thần Điện!
– Đi Vận Mệnh Thần Điện? Mộng Tình nghi ngờ nói.
– Mang mấy người đi vào.
Lâm Phong mang theo đám người Mộng Tình đạp lên Thiên Cơ Kiếm hướng về phía Vận Mệnh Thần Điện đi tới, khi đến bên trong Vận Mệnh Thần Điện, Lâm Phong nói với cường giả trông giữ nơi đây:
– Tiền bối, chúng ta muốn đi tìm người này.
Dứt lời, Lâm Phong truyền hình ảnh một về một người cho lão giả. Lão giả nhìn xuống sau đó lập tức nói:
– Mệnh cách không đủ, người các ngươi muốn tìm ở địa phương rất xa, hơn nữa các ngươi cần phải có mỗi người một trăm vạn mệnh cách mới đi được!
Bên trong con ngươi Lâm Phong đột nhiên bắn ra một đạo quang mang sắc bén, trong lòng hắn run nhè nhẹ hỏi lại:
– Thật sự? – Vận Mệnh Thần Điện không bao giờ nói sai!
Lão nhân đạm mạc nói một tiếng. Trên mặt Lâm Phong lộ ra một nụ cười xán lạn, hình ảnh vừa rồi hắn truyền lại cho lão nhân kia chính là hình ảnh về Quân Mạc Tích! Hắn còn sống, hơn nữa hắn ở địa phương yêu cầu trăm vạn mệnh cách mới tới được, Quân Mạc Tích đã tiến nhập vào bên trong khu vực ngũ hành, tin tức khiến Lâm Phong vô cùng hưng phấn, vừa rồi hắn cũng chỉ muốn nhìn một chút xem đám người Quân Mạc Tích có trong Vận Mệnh thành hay không mà thôi, thực sự thì cái xác suất này quá nhỏ nhưng hắn vẫn gặp được.
– Ta muốn đi tới chỗ nàng!
Lâm Phong lại mang hình ảnh Đường U U truyền lại cho lão nhân, ánh mắt hắn trở lên khẩn trương nhìn chằm chằm vào đối phương!
– Vận Mệnh thành không có xuất hiện qua gương mặt này!
Lão nhân thản nhiên nói.
– Nàng nhất định vào được, tiền bối xem có khả năng xuất hiện sai số gì không!
Lâm Phong thăm dò hỏi lại.
– Vận Mệnh thành có thể làm tất cả mọi chuyện nhưng khả năng đó chỉ giới hạn trong Vận Mệnh thành mà thôi, nếu nàng tiến vào Vận Mệnh thì thời điểm ngươi đưa cho ta hình ảnh về người kia là ta đã có thể đúng ngươi tìm tới rồi, nếu nàng không trong này thì không thể tìm thấy, có lẽ nàng đã dịch dung để vào cũng không chừng!
Lâm Phong có chút thất lạc, thế nhưng sự thất lạc đó cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, U U sống nhưng không nhất định nàng sẽ trong Vận Mệnh thành, có lẽ nàng đã đi tới địa phương khác cũng không chừng!
Chương 1162: Yêu điện
Lúc này, nhóm người Lâm Phong xuất hiện bên ngoài Hỏa Vực. Lâm Phong, Mộng Tình, Viên Phi, Hoàng Phủ Long, Tử Kim Long Vương, Đoạn Vô Đạo đều có mặt, thời điểm hắn trong Vận Mệnh Thần Điện đã hỏi qua nơi hạ lạc của Vân Phi Dương và biết được hắn không có xuất hiện trong Vận Mệnh thành, vì vậy hắn thông qua truyền tống trận của Thần Điện tìm được Viên Phi cùng với Hoàng Phủ Long, nếu như có cách lách cái màng sáng hảo vực, vì sao không mang theo tất cả bọn họ cùng một chỗ tiến vào khu vực ngũ hành này, như vậy mọi người có thể tiết kiệm mấy trăm vạn mệnh cách qua cửa, một con số sẽ rất khủng bố.
Lâm Phong vốn định mang theo cả Lâm Nhược Thiên cùng với Mông Bá tiến vào nhưng sau khi cân nhắc đến sự tình của Ngọc Hoàng cung, hắn lại thôi, nếu như tin tức về Vũ Hoàng cung điện tiết lộ ra ngoài, đối với hắn mà nói đây tuyệt đối không một cái chuyện tốt, chỉ sợ đến lúc đó lại gặp rất nhiều phiền toái ấy chứ.
– Muốn đi vào ngay hay không? Lâm Phong hỏi một tiếng.
– Đợi ta đi đến phía trước cướp một ít mệnh cách đã!
Trong con ngươi Viên Phi lóe lên một tia sắc thái yêu dị, hắn lập tức mang theo cái cự bổng của mình hướng về phía mấy người đang đi tới xa xa kia chặn lại, hắc sắc mộc bổng nện lên mặt đất khiến âm thanh ầm ầm vang lên, đại địa bị hắn hung hăng đánh cho nứt toác cả ra. Mang toàn bộ mệnh cách lấy ra đây! Viên Phi bá đạo nói ra khiến Lâm Phong trợn tròn cả mắt, cái này thật sự quá ngoan độc mà, tính nết yêu viên vốn thẳng thừng và táo bạo, dã tính rất mạnh muốn làm cái gì thì làm cái đó không cố kỵ cái gì.
– Viên Phi, hôm nay mọi người đều muốn tiến vào trong đó, ngươi làm như vậy phải chăng hơi cường đạo.
Có người nhận ra Viên Phi nên rất không vui nói ra, thế nhưng Viên Phi lại vung mộc bổng lên đập tới, mộc bổng to lớn giống như Thái Sơn áp đỉnh lại cực kỳ mạnh mẽ đánh xuống khiến mọi người nhao nhao né tránh.
– Ông.
. . Mộc bổng kinh khủng dừng lại trên đỉnh đầu đối phương khiến đối phương bị dọa cho sợ hãi toát ra một thân mồ hôi lạnh, thân thể đều khẽ run lên.
– Lấy ra.
Viên Phi hét lớn một tiếng, thanh âm như lôi đình khiến khóe miệng đám người chung quanh co giật, đột nhiên toàn bộ lóe lên rời đi, đánh không lại thì có thể chạy, chỉ có cái tên đáng thương kia phải mang mấy vạn mệnh cách móc ra.
– Tốt rồi, hiện tại đã an tĩnh.
Viên Phi khiêng mộc bổng đi về phía Lâm Phong khiến hắn không biết lên nói cái gì, hắn xuất ra Vũ Hoàng cung điện để mọi người đi vào.
– Các ngươi đi vào trước đi, chờ ta bước vào cái Hỏa Vực này rồi lại cho các ngươi đi ra.
Lâm Phong đối với mấy người ra hiệu, Viên Phi có chút kinh ngạc khi thấy cái cung điện này vì nó lộ ra một cỗ khí tức cực kỳ cổ xưa, bọn hắn lập tức cùng nhau tiến vào Vũ Hoàng cung điện, lấy thực lực hôm nay của bọn hắn thì những người trong cung điện trước mặt tất nhiên không làm gì được bọn hắn rồi. Lâm Phong mang Vũ Hoàng cung điện thu nhỏ lại nắm trong tay rồi lập tức đi vào trong Hỏa Vực, trong nháy mắt thiên địa đột nhiên có dị biến nổi lên khiến thần sắc Lâm Phong có chút ngưng lại, chỗ mi tâm của hắn có một đạo mệnh cách màu xanh da trời bị tước đoạt đi, nơi này yêu cầu mệnh cách màu xanh da trời mới có thể vào, cái giá phải trả thật khủng khiếp.
– Trong này và bên ngoài không giống nhau chút nào!
Mảnh không gian trước mắt giống như tòa thành trì hoang phế kia, tràn ngập khí tức cổ xưa và tràn ngập hoả diễm vô cùng nóng bỏng, nơi này hoàn toàn có thể coi là Hỏa Vực chân chính rồi, nhưng cảnh trí của nó so với lúc ở ngoài nhìn thấy toàn bất đồng với nhau. Đây là một không gian hoàn toàn khác, bên ngoài nhìn thấy chỉ một phiến huyễn cảnh mà thôi! Đám người Viên Phi lần lượt xuất hiện, khi mọi người thấy cái phiến thành trì hoang tàn này cũng lộ ra thần sắc kinh nghi bất định.
– Ta như thế nào lại có cảm giác nơi này là một thành thị thời thượng cổ bị chiến đấu tàn phá.
Viên Phi cảm nhận được trong cái thành trì hoang tàn này có một cỗ khí tức viễn cổ rất mãnh liệt. Lâm Phong nhẹ gật đầu, nơi đây đích thật rất xưa cũ, vì sao Mệnh Vận thành lại đưa bọn chúng mang đến nơi này chứ, cả tòa thành thị này tựa hồ đều bị khí tức hỏa diễm bao phủ thì phải.
– Đi!
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, lập tức bốn người cùng tiến về phía trước mà đi, chung quanh bọn họ đều có đồ vật bị tàn phá, bọn hắn giống như thật sự đi tới chiến trường cổ vậy.
– Rống.
. . Đúng vào lúc này một đạo thanh âm thú rống cuồn cuộn truyền đến, một cỗ yêu khí từ phía trước đánh úp lại, bọn hắn thấy phía trước có một đầu yêu thú chậm rãi đi ra từ trong đống kiến trúc đổ nát. Yêu thú này mình sư tử, con ngươi đỏ thẫm tràn ngập khí tức yêu dị, thân thể khổng lồ của nó giống như một tòa nhà vậy, nó chỉ một chân cũng có thể dẫm người ta chết, nó hướng cái thân thể khổng lồ của mình về phía đám người Lâm Phong nhìn thoáng qua khiến người ra có cảm giác phát lạnh. Càng làm cho bọn người Lâm Phong khiếp sợ chính là tại mi tâm của nó có hai đạo thụ văn màu xanh!
– Ta như thế nào cảm giác mình đã trở lại quá khứ vậy!
Tử Kim Long Vương cùng Đoạn Vô Đạo mở miệng nói ra:
– Diễm ma sư, yêu thú hỏa thuộc tính, vô cùng hung mãnh.
– Nó và Cùng Kỳ vậy mà lại có mấy phần tương tự!
Lâm Phong có chút kinh ngạc, hắn đối với yêu thú thời kỳ thượng cổ của Vận Mệnh thành càng phát ra sự tò mò.
– Càng quan trọng hơn là nó có thể ngưng tụ mệnh cách, đã như vậy, không cần phải khách khí với nó rồi!
Viên Phi khiêng hắc sắc mộc bổng xông lên nhanh như một tia chớp, mộc bổng kinh khủng đập tới người diễm ma sư, diễm ma sư thấy vậy, gầm nhẹ một tiếng, hỏa diễm màu đen trên người nó quay cuồng bùng lên dữ dội sau đó nó lấy móng vuốt to lớn của mình hướng về phía cái mộc bổng kia oanh tới.
– NGAO.
. . Lực va chạm kinh khủng khiến cho móng vuốt của diễm ma sư bị rạn nứt nhưng nó vẫn y nguyên về hướng phía Viên Phi oanh tới, lực lượng cực kỳ đáng sợ bộc phát ra.
– Lão tử so với ngươi!
Viên Phi gầm lên một tiếng, cánh tay hắn hóa thành cánh tay của yêu viên rồi hung hăng cùng đối phương oanh kích vào nhau, cuối cùng lực lượng của diễm ma sư không bằng Viên Phi nên nó muốn chạy trốn, mọi người chỉ nghe được thanh âm ầm ầm không ngừng phát ra, Viên Phi liên tục giáng mười quyền vào thân thể diễm ma sư, nó mới hoàn toàn chết đi, mệnh cách của nó bay vào mi tâm Viên Phi.
– Phù!
Đại Hại Trùng gắt một cái trợn mắt há hốc mồm nói:
– Nếu như một mình ta đụng phải con yêu thú này còn không phải nó nuốt luôn hay sao.
Lâm Phong cũng không nói thêm gì, mới vừa gia nhập vào phiến khu vực này mà đã có một đầu yêu thú dám so cường độ thân thể với Viên Phi, Viên Phi phải đánh ra hơn mười quyền mới có thể oanh sát yêu thú này từ đó có thể thấy được đối phương ương ngạnh như thế nào.
– Hai cái mệnh cách màu xanh, nhìn thực lực của yêu thú trước mặt có lẽ nó có liên quan đến mệnh cách của bọn hắn, vừa rồi yêu thú kia hiển nhiên cũng muốn cướp đoạt mệnh cách của chúng ta!
Vừa rồi Lâm Phong rõ ràng cảm nhận được diễm ma sư hứng thú với hắn nhất, nó cứ nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn có cảm giác phát lạnh!
– Không sai, trong này có lẽ có rất nhiều mệnh cách đấy.
Viên Phi thấy vậy lại có vẻ đặc biệt hưng phấn, bộ mặt yêu dã của hắn lộ ra rõ ràng, người ta nói nguy cơ cũng chính là kỳ ngộ.
– Ông.
. . Xa xa lại có một đạo ảo ảnh xẹt qua, một đạo thân ảnh của cường giả nhân loại, hiển nhiên đã có người tiến vào trung tâm thành trì hoang tàn này, những người có thể bước vào nơi này đều người nắm giữ mệnh cách màu xanh da trời.
– Tăng thêm tốc độ di chuyển, nếu như vào chỗ nào cũng thấy được mệnh cách màu xanh da trời, có thể thấy được trong này có kỳ ngộ lớn đến mức nào rồi đó.
Lâm Phong nói. Lập tức một hàng người tiếp tục đi về phía trước, tại nơi xa xôi ngẫu nhiên truyền đến âm thanh bạo liệt vang lên cùng với yêu khí trùng thiên, thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được yêu khí hỗn tạp lẫn vào hỏa diễm.
– Vận Mệnh Thần Điện!
Lúc này tại phương hướng bọn hắn đi tới có một tòa cung điện sáng chói toả ra ánh sáng vận mệnh ẩn vào mây xanh, Vận Mệnh Thần Điện thật rồi, hiển nhiên bọn hắn cướp đoạt mệnh cách không cần phải lo không có đất dụng võ, nơi đây có Vận Mệnh Thần Điện nhưng rất ít người có thể thấy vì người có thể tiến vào nơi này sẽ không quá nhiều.
– Chỗ đó có gì vậy? Bên cạnh Vận Mệnh Thần Điện còn có một tòa cung điện khác, tòa cung điện này lộ ra vẻ đặc biệt thâm trầm, nó có một cỗ yêu khí vô cùng yêu dị phát tán ra.
– Đi xem.
Viên Phi giống như cảm nhận được cái gì đó nên mãnh liệt chạy đến, sương mù màu đen quấn quanh phía bên ngoài cung điện, ngăn trở tầm mắt của mọi người. Viên Phi nâng lên mộc bổng vọt vào khiến Lâm Phong hoàn toàn im lặng, gia hỏa này quá lỗ mãng rồi nghĩ đến cái gì, lập tức làm cái đó, nơi này và bên ngoài đâu có giống nhau, Vận Mệnh Thần Điện là khu vực nòng cốt nên nó cũng là khu vực đặc biệt nguy hiểm.
– Oanh!
Một đạo thân ảnh lập tức bay ra hung hăng đụng vào mặt đất khiến cho mặt đất bị rung động, thân ảnh này rõ ràng là Viên Phi mới vừa đi vào.
– Yêu khí thật khủng khiếp, nơi đây đúng là thành trì thời thượng cổ thật rồi!
Viên Phi tức giận mắng một tiếng sau đó lại nâng lên mộc bổng toả ra yêu khí trùng thiên, từng bước một hướng về phía yêu điện đi tới khiến mặt đất ầm ầm run rẩy, Viên Phi nổi giận thật rồi.
– Các ngươi nên rời đi trước đi, tòa cung điện này không thích hợp với các ngươi nữa rồi đi tìm kỳ ngộ của mình đi, nơi đây mới chính là Vận Mệnh thành, địa phương có thể cải biến vận mạng!
Thân ảnh Vân Phi đi vào bên trong toà cung điện kia, hắn tiến vào chỉ để lại lời chào hỏi khiến Lâm Phong không khỏi cười khổ.
– Oanh, oanh, oanh.
. . Thanh âm va chạm kinh khủng không ngừng vang lên, yêu khí cuồng dã điên cuồng nhào ra, qua rất lâu bên trong mới dần dần yên tĩnh trở lại!
– Yêu điện!
Ánh mắt Lâm Phong lóe lên dưới, sau đó lập tức nói:
– Chúng ta cũng đi thôi, nơi đây lưu lại cho hắn!
Chương 1163: Nhân vật yêu nghiệt
Đám người Lâm Phong vừa bước đi, lại nghe được một hồi tiếng vang truyền ra, quay đầu lại nhìn, bọn hắn kinh ngạc phát hiện ra tòa yêu điện này dường như bị một cổ lực lượng thần bí nào đó bao phủ giống như bị phong ấn.
– Yêu điện bị phong bế? Lâm Phong nhìn Đoạn Vô Đạo ở bên cạnh nói nhỏ một tiếng, vì hắn phát hiện lực lượng phong ấn, sau khi Viên Phi tiến vào bên trong, yêu điện này cũng tự động phong bế lại, yêu điện chỉ cho một người bước vào hay sao? – Hai người các ngươi có muốn đi tìm kỳ ngộ của từng người hay không? Lâm Phong quay đầu lại nhìn Tử Kim Long Vương và Đoạn Vô Đạo hỏi, thực lực của Tử Kim Long Vương có chút cường đại nên nếu như đối phương có thể hoàn toàn khống chế, không có vấn đề gì quá lớn, nhưng Đoạn Vô Đạo vẫn còn quá yếu.
Hao phí trăm vạn mệnh cách mới bước vào bên trong thượng cổ thành, nếu không đi tìm kỳ ngộ của riêng mình thì thật đáng tiếc, mọi người đi cùng một chỗ tuy rằng an toàn một chút nhưng sẽ bỏ lỡ một ít cơ hội.
– Tốt, chúng ta đã lưu lại một tia ấn ký trên người của ngươi nên ngươi có thể tùy thời tìm chúng ta.
Đoạn Vô Đạo giống như biết rõ Lâm Phong chủ yếu lo lắng cho hắn nhất nên mở miệng nói ra, ngày xưa hắn tốt xấu gì cũng là một vị tôn giả cường đại nên không thiếu cách bảo vệ tính mạng, hôm nay hắn nắm trong tay nhục thể của Đoạn Vô Đạo lại bảo lưu được trí nhớ của mình, việc tu luyện cũng sẽ không thành vấn đề, với một ít năng lực của Đoạn Vô Đạo và một số thần thông của hắn, sẽ không có chuyện gì quá đáng lo cả, hắn không có mệnh cách nên người khác cũng sẽ không tự dưng giết hắn, nên cẩn thận một chút.
Hai người lần lượt rời đi, Lâm Phong lấy ra tuyết yêu tháp mang yêu thú bên trong toàn bộ phóng ra dặn dò bọn nó: Nơi này có khả năng là một toà thành thượng cổ, nên nó đối với các ngươi có lẽ là một cái kỳ ngộ, hiện tại ta thả các ngươi rời đi tìm kỳ ngộ, chính mình nên cẩn thận một chút.
Những yêu thú này đối với hắn cũng không có giá bao nhiêu giá trị, nhưng hắn vẫn chúc bọn chúng gặp may trong tòa thành trì này. Lũ yêu thú quan sát tình thế một lát sau đó ra hiệu với Lâm Phong rồi lập tức rời đi, để lại một tòa yêu tháp hoàn toàn vắng vẻ.
– Lâm Phong, tuyết yêu tháp này do mẫu thân luyện chế nên nó nằm trong tay ta có lẽ có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn, ta muốn dùng nó.
Mộng Tình hướng về phía Lâm Phong đòi hỏi tuyết yêu tháp, cái tuyết yêu tháp này là một kiện Thánh khí có thể trấn áp yêu thú, trong cái tòa cổ thành này cũng có thượng cổ yêu thú lợi hại nên nếu có cơ hội nàng muốn trấn áp mấy đầu yêu thú nhốt vào đó. Mộng Tình đã mở miệng Lâm Phong tự nhiên đưa cho nàng, sau đó hắn lại nhìn về phía Đại Hại Trùng, Đại Hại Trùng thấy thế cũng hiểu rõ ý tứ của Lâm Phong, hắn vừa vặn cũng có loại suy nghĩ này nên cười nói:
– Tự ta đi.
– Tốt, chính mình cẩn thận một chút.
Lâm Phong đấm vào ngực Đại Hại Trùng một cái, sau đó lấy ra Thánh khí trên người nhìn Đại Hại Trùng nói:
– Ngươi muốn cái gì cứ tự mình chọn đi!
– Long phủ của ta đã đủ cường đại rồi nên ta lấy thêm cái lá chắn này.
Đại Hại Trùng chọn lựa một cái lá chắn màu đen sau đó rồi đi, tách nhau ra sẽ có nhiều hơn một tia cơ hội, hắn không có khả năng dựa vào Lâm Phong che chở mãi được, hắn muốn thay đổi mạnh mẽ, đương nhiên phải tự mình xông pha ra ngoài rồi, huống hồ hắn cũng không có yếu chút nào.
– Không.
Mộng Tình thấy Lâm Phong hướng về phía nàng nhìn lại, nàng không chờ đối phương mở miệng đã lắc đầu, Lâm Phong cũng không nhiều lời mà chỉ nhu hòa mỉm cười nắm lấy tay Mộng Tình tiếp tục đi về phía trước. Đây đúng là một toà thành trì vô cùng cổ xưa, trên đường đi Lâm Phong thấy vài đầu yêu thú hỏa thuộc tính có mệnh cách màu xanh da trời, khí thế hung ác lộ ra ngoài hiển nhiên chúng không phải những gia hoả dễ chọc, Lâm Phong cũng không có đi đoạt mệnh cách của chúng bởi vì yêu thú nơi này tuyệt đối không dễ đối phó.
– Lâm Phong đi bên kia.
Lúc này ngón tay của Mộng Tình chỉ về một phương hướng khác, chỉ thấy chỗ đó có liệt diễm ngập trời giống như muốn mang cả vòm trời in thành màu đỏ toả ra hào quang vạn trượng.
– Hoả diễm thật khủng khiếp, chúng ta đi tới đó nhìn xem!
Lâm Phong cũng tu luyện hỏa thuộc tính nên nhìn thấy bên kia có ánh lửa đốt cháy cả vòm trời, tự nhiên cũng có vài phần hứng thú, thân hình hai người hướng về phía bên kia lóe lên, thanh âm yêu thú Zsshi…i
-it hà.
.. không ngừng vang lên, thời điểm bọn họ đến gần nơi đó lại kinh dị phát hiện ra hai đầu yêu thú đang chiến đấu với nhau!
– Con yêu thú này có chút giống như tam túc kim ô nhưng lại có chút không giống.
Lâm Phong nhìn thấy một đầu yêu thú trong đó cùng thái dương thần điểu tam túc kim ô có mấy phần tương tự, ngạc nhiên nói ra, trên người nó được bao bọc bới hoả diễm vô cùng khủng bố, hoả diễm nhuộm cả thiên địa thành màu đỏ, con yêu thú giằng co cùng nó cũng đồng dạng là yêu thú hệ hỏa, nhìn nó giống như rùa nhưng lại mọc ra một đôi cánh, Lâm Phong chưa thấy qua loại yêu thú này bao giờ chỉ sợ nó là yêu thú từ thời thượng cổ còn tồn tại đến bây giờ, không biết hôm nay chủng loài của nó đã tuyệt diệt hay chưa nữa. Bên cạnh hai đầu yêu thú kia tồn tại một phiến hỏa diễm vô cùng kinh khủng, khu vực đó giống như một tòa Hỏa Diễm sơn mạch đang xông thẳng lên trời.
– HỏaVực, Hỏa Vực!
– Con Kim ô kia tựa hồ như đang tranh đoạt cái mảnh vỡ chưa hỏa diễm này thì phải!
Ánh mắt Mộng Tình rơi vào móng vuốt của yêu thú nhìn giống như rùa nhưng lại có hai cánh kia nói ra, trong móng vuốt của nó có một mảnh vỡ nhìn như miếng ngọc bội toả ra ánh sáng hoả diễm rất nồng đậm, toàn thân nó một màu đỏ thẫm, bên trong nó hình như có hỏa diễm đang chấn động không ngừng thì phải.
– Ê a!
Kim ô phun ra một luồng hỏa diễm cực mạnh về phía con yêu giống như rùa kia, hình như khi Kim ô phun ra hoả diễm, trong miệng nó cũng có một khỏa thái dương từ bên trong bắn ra hướng phía con rùa kia oanh kích, đồng thời thân thể của nó cũng tạo ra một cơn lốc hoả diễm kinh khủng thổi qua không gian, Lâm Phong cùng Mộng Tình cách hai con yêu thú tương đối xa nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ nóng bỏng, thậm chí con mắt hai người gặp phải cơn gió nóng kia cũng đều phải nhắm lại. Hỏa diễm kia đã vô hạn tiếp cận sức mạnh bí truyền, nên nó như muốn mang cả cái không gian này đốt cháy lên vây. Nhưng hai người lại thấy con quy điểu kia đột nhiên mở cái miệng cực lớn của mình ra nuốt luôn khoả thái dương hỏa diễm kia vào trong bụng, Lâm Phong và Mộng Tình đứng một bên quan sát thấy cảnh này, không biết lên nói cái gì nữa, hai con yêu thú hoả hệ đánh nhau rất ác liệt vì song phương đều có công kích lửa và đều chống chịu lửa rất tốt, nếu hai bên không có sự chênh lệch rất lớn, tuyệt đối không giết chết được đối phương. Quả nhiên hai đầu yêu thú đều điên cuồng dùng lửa tấn công nhau, phiến không gian này giống như đã bị hỏa diễm xơi tái, đầu quy điểu kia vẫn một mực bảo vệ lấy mảnh ngọc vỡ kia, nguyên nhân dẫn đến chiến đấu cũng bởi nó mà dựng lên. Hai con yêu thú khiến phiến không gian này bị một tầng hoả diễm kinh khủng bao phủ, hư không bị biến đổi đến mức có chút mơ hồ, biến dạng. Lâm Phong và Mộng Tình đều cảm giác thấy phi thường không thoải mái, hỏa diễm ở đây hình như quá mạnh một chút thì phải.
– Ông!
Nhưng đúng vào lúc này hư không đột nhiên trở lên rung động mãnh liệt, Lâm Phong chỉ thấy có một thanh niên chậm rãi đi vòng qua chỗ hai đầu yêu thú đang chiến đấu tiến vào bên trong, hắn vậy mà bỏ qua không thèm quan tâm tới luồng hoả diễm kinh khủng kia.
– Cường giả nhân loại.
Thần sắc Lâm Phong ngưng lại, hắn chỉ thấy cánh tay của người kia xẹt qua hư không, lập tức trên người quy điểu xuất hiện một đạo tinh mang, đạo quang mang này khoá chặt quy điểu lại trong đó.
– Chết đi!
Cánh tay của thanh niên kia rạch một cái vào hư không khiến tinh mang giăng khắp nơi toả ra ánh sáng chói lọi, lập tức máu tươi cùng hỏa diễm phiêu tán rơi rụng, thân thể con quy điểu kia hoàn toàn bị tê liệt, hai tay thanh niên khẽ bóp lại mang hỏa diễm nắm vào trong lòng bàn tay. Trong khi nắm lấy đoàn hoả diễm kia ánh mắt hắn lại chuyển qua hướng về phía kim ô nhìn lại, đôi mắt yên bình nhưng lại tràn ngập nhuệ khí.
– Ê a!
Kim ô thấy một màn này, phát ra một đạo tiếng hí sau đó lập tức quay người hướng phía trời xanh phi độn mà đi, nó muốn chạy trốn khỏi nơi này. Cánh tay của thanh niên kia mở ra sau đó lập tức bước chân đuổi theo, thân thể của hắn biến mất tại chỗ sau đó tinh mang kinh khủng lại lần nữa xuất hiện mang thân thể kim ô bao phủ, thân thể kim ô vẫn lao lên như gió lốc điên cuồng bay về phía hư không, nhưng thanh niên kia lại ra tay rạch về phía hư không một cái, một tiếng rên rĩ truyền ra, thân thể kim ô bị tê liệt, mệnh cách của nó bị thanh niên kia đoạt được!
– Thực lực thật khủng khiếp!
Lâm Phong thấy thanh niên kia chỉ giơ tay nhấc chân đã đánh chết hai đầu yêu thú hỏa diễm kia, trong lòng hắn run lên nhè nhẹ, giờ phút này trong nội tâm hắn chỉ có hai chữ, cường đại! Thực lực bực này cũng quá rung động đi, hắn và Mộng Tình liên thủ cũng chưa chắc hạ được hai đầu yêu thú kia nhưng đối phương lại có thể mạt sát chúng trong nháy mắt.
– Yêu nghiệt!
Trong lòng Lâm Phong thầm nghĩ không biết người này có phải một trong những nhân vật yêu nghiệt trong Bát Hoang vực theo lời như lời Viên Phi nói hay không, dịch chuyển hư không, dùng tinh mang xoắn giết kẻ địch, năng lực dịch chuyển cùng với lực lượng áp xúc của không gian, rất có thể thanh niên này đã lĩnh ngộ lực lượng bí truyền hơn nữa còn là lực lượng bí truyền phi thường lợi hại, không gian bí truyền! Cửu Tiêu đại lục không thiếu khuyết thiên tài yêu nghiệt, Bát Hoang vực mênh mông đương nhiên cũng có, bằng chứng là giờ phút này Lâm Phong đã nhìn thấy một vị, sợ rằng người này muốn giết một vị tôn giả bình thường cũng dễ dàng, vừa rồi hắn đánh chết hai đầu yêu thú hỏa hệ kia thật sự quá mức nhẹ nhàng mà, chỉ cần giơ tay nhấc chân, chúng đã tan thành mây khói. Thanh niên kia hướng về phía Lâm Phong quăng đến một đạo ánh mắt thế nhưng hắn chỉ nhìn và không ra tay, hắn cầm lấy mảnh ngọc vỡ kia rồi đi vào bên trong phiến hỏa diễm kinh khủng, điều này làm cho Lâm Phong chợt hiểu ra, có lẽ đối phương ngoại trừ lĩnh ngộ lực lượng không gian bí truyền ra, hắn cũng đã hoàn thiện lực lượng hỏa diễm, nếu không hắn sẽ không đi đoạt cái mảnh ngọc vỡ có chưa hỏa diễm kia.
– Mộng Tình, ta muốn đi vào đó nhìn xem.
Lâm Phong đối với Mộng Tình nói ra. Mộng Tình khẽ gật đầu cười nói:
– Đi đi, muội ở bên ngoài chờ huynh, nếu như chờ lâu quá muội sẽ tự rời đi, đi tìm đi địa phương khác.
– Cẩn thận một chút!
Lâm Phong xoa xoa lên mái tóc của Mộng Tình mỉm cười dặn dò một câu sau đó lập tức xông vào cái phiến hỏa vực kia, trừ hắn ra xung quanh cũng có vài người từ bên ngoài tiến nhập vào trong hoả vực, tất cả đều tu luyện hoả thuộc tính!
Chương 1164: Kim Ô
Một cỗ nhiệt độ nóng bỏng kinh khủng đột nhiên ập đến, thân thể Lâm Phong bước vào giữa biển lửa mờ ảo, dương hỏa chân nguyên quanh thân hắn không ngừng lưu chuyển, tử sắc lôi điện ngẫu nhiên loé lên trên người Lâm Phong, lấy lực lượng nhục thể vô cùng cường hãn của hắn hôm nay và việc bản thân tu luyện hỏa diễm, tự nhiên hắn không còn bị hỏa diễm làm tổn thương.
– Cái phiến hỏa vực này tựa hồ như rất lớn thì phải!
Nội tâm Lâm Phong nói nhỏ một tiếng sau đó lập tức nhấc chân lên hướng về khu vực có khí tức hỏa diễm đậm đặc đi bộ tới, vừa đi vừa tu luyện hỏa diễm tự thân không ngừng thừa nhận sự cường đại của hỏa diễm chịu đựng đến cực hạn mà hắn có thể thừa nhận.
Lần trước bị lôi điện oanh kích hắn liền lĩnh hội được chỗ tốt của lực lượng lôi điện, đương nhiên cái giá hắn trả cho chỗ tốt đó là sự thống khổ vô cùng thảm trọng, nhục thể bị đánh cho nứt nẻ toàn bộ xong lại lập tức hồi phục, nhưng cũng chính việc ở trong cổ lực lượng hủy diệt kia một thời gian dài mà hắn lĩnh ngộ được uy lực sấm sét, chỉ cần một lần duy nhất hắn đã trùng kích đến tầng bảy lôi điện ý chí. Im im lặng lặng cảm thụ phương vị lực lượng hỏa diễm tăng cường, dương hỏa chân nguyên quanh thân Lâm Phong không ngừng lưu chuyển mang lực lượng hỏa diễm rót vào trong cơ thể.
Đột nhiên hắn nghe thấy tiếng bước chân truyền ra, ánh mắt Lâm Phong lập tức nhìn về phía có tiếng bước chân, hắn lập tức nhìn thấy một võ tu bước chân so với hắn nhanh hơn rất nhiều và đang vượt qua hắn, miệng người này không ngừng phun ra nuốt vào hoả diễm, hắn hít vào rất nhiều hoả diễm sau đó nuốt hết vào thể nội, lúc thở ra chỉ có khí tức nóng bỏng của ngọn lửa phun ra, còn hỏa diễm kia phảng phất như đã bị hắn sử dụng rồi.
– Có lẽ người này tu luyện Hỏa Diễm Công Pháp phi thường cường đại.
Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, khi đối phương đi ngang qua nhìn hắn một cái rồi lập tức từ bên cạnh hắn vượt qua tiếp tục đi về phía trước là Lâm Phong đã cảm nhận được khí tức đối phương đúng là Thiên Vũ đỉnh phong, hắn có một đạo mệnh cách thụ văn màu xanh da trời rất nổi bật, đối phương tự nhiên sẽ không tùy ý đi khiêu khích hắn vì hôm nay còn không có xung đột lợi ích nên mọi chuyện liền bình an vô sự.
Lâm Phong giống như ngộ ra điều gì đó, hắn điều chỉnh hô hấp vận chuyển Đại Nhật Phần Thiên Kinh, đôi mắt Lâm Phong hơi nhắm lại trên người hắn xuất hiện một cái đồ án mặt trời nóng bỏng, hắn muốn dẫn dắt thái dương hoả diễm vô tận vào trong cơ thể, dương hỏa chân nguyên trong người lập tức lưu chuyển thay đổi càng lúc càng trở lên mạnh mẽ, hoả diễm không ngừng bị Lâm Phong thôn phệ hấp sau đó thu lực lượng trong đó hóa thành dương hỏa chân nguyên.
– Ông.
. . Nhưng vào đúng lúc này đồ án mặt trời sau lưng Lâm Phong thay đổi càng lúc càng thêm sáng chói một chút, hai mắt Lâm Phong đột nhiên mở ra trong mắt hắn như có một ngọn lửa nóng bỏng bùng nổ lên vậy, hắn hướng về phía trước nhìn lại có cảm giác hình như có một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng có thể hô ứng cùng với đồ án thái dương do Đại Nhật Phần Thiên Kinh tu luyện ra.
– Lực lượng hoả diễm!
Tốc độ Lâm Phong tu luyện càng lúc càng thêm nhanh, dương hỏa chân nguyên tựa như truyền ra âm thanh thét gào, nhưng mà tốc độ tu luyện nhanh hơn đồng nghĩa với việc sức nóng kinh khủng kia cũng không ngừng tăng lên, thời gian dần trôi qua, Lâm Phong cũng cảm nhận được một cỗ áp lực mãnh liệt, mặc dù tu luyện hỏa diễm nhưng lực lượng hỏa diễm mà vượt qua cực hạn mà mình thừa nhận, hắn vẫn sẽ bị đốt cháy như trước.
Rất nhanh sau đó cơ thể Lâm Phong thậm chí có mồ hôi rịn ra, dương hỏa chân nguyên bao bọc thân thể hắn nhưng hắn vẫn cảm thấy có chút khó chịu, trên đoạn đường này Lâm Phong thấy được bốn năm người đi tới, họ đều là những võ giả tu luyện hỏa diễm, trên người họ lộ ra khí tức hoả diễm vô cùng cường đại, tu vi họ cơ hồ đều là Thiên Vũ tầng tám trở lên, trong lúc vô hình điều này làm cho Lâm Phong cảm nhận được một cỗ áp bách. Quả thật những người có thể đoạt được mệnh cách màu xanh da trời để vào đây đều là những người không đơn giản chút nào, hơn nữa chỉ sợ những người này đều tiến vào ngũ hành Hỏa Vực trước hắn ấy chứ.
Không có ai phát sinh xung đột, tất cả mọi người đều hướng về cùng một cái phương đi tới, mọi người đều tu luyện hỏa diễm giống nhau nên Lâm Phong có một tia cảm giác kỳ dị, đối phương tự nhiên cũng có thể cảm nhận được sự khác thường ở phía trước, bởi vậy tất cả đều muốn tiến đến nhìn xem đến tột cùng nó là cái gì.
Cái phiến hỏa diễm này tựa hồ như rất sâu nên đi mãi vẫn không thấy đích tới, lấy nhục thể cường hạn của Lâm Phong mà hắn cảm thấy có chút không chịu đựng nổi, phảng phất như thân thể hắn sắp bị thiêu cháy vậy, có khi cái nhiệt khí kia cũng không phải là dựa vào công pháp hấp thu mà là tự mình xông vào thể nội hắn khiến Lâm Phong cũng có cảm giác liệt diễm đốt thể. Không chỉ có hắn thấy vậy mà rất nhiều người đi tới đây cũng đều có loại cảm giác này.
– Tới gần.Nguồn truyện audio
Lâm Phong không đình việc vận hành công pháp, hắn đã cảm nhận được cỗ lực lượng kia cách hắn không còn quá xa nữa. Xa xa hình như có một phiến hoả diễm khủng bố đang di động trong không trung, phảng phất như tất cả nhiệt khí khủng bố này đều là do nó dựng lên, thậm chí khu vực toàn hỏa diễm này có thể là do nó tạo thành.
– Kim ô thần điểu? Ánh mắt Lâm Phong ngắm nhìn phương xa, lúc này hắn lại nhìn thấy trong không trung có một con thái điểu giống như tam túc kim ô, con tam túc kim ô này phiêu đãng trong hư không hấp thu lực lượng hỏa diễm thiên địa sau đó lại phun ra biển lửa khủng bố, sau lưng kim ô thần điểu hình như có một vầng thái dương chân chính thì phải.
Tam túc kim ô chính là thái dương thần điểu trong truyền thuyết, nó chính là thần điểu cư trú ở bên trong thái dương, đương nhiên đó chỉ là truyền thuyết nói và cũng chưa ai chứng thực điều này, nhưng không thể phủ nhận kim ô thần điểu là một loại biểu tượng hoả diễm, thái dương hỏa diễm.
– Đây là nguyên nhân ta sinh ra cảm ứng hay sao? Công pháp hắn tu luyện chính là Đại Nhật Phần Thiên Kinh là Thái Dương Công Pháp nên nó có quan hệ cùng thái dương.
Tam túc kim ô ở phương xa lúc hóa thực lúc lại giống như hư ảo, nó cũng không phải là yêu thú tam túc kim ô chân chính, bằng khôngvới việc thần điểu kinh khủng bực này xuất hiện không biết sẽ xuất hiện cái kỳ cảnh gì. Lúc này Lâm Phong lại thấy được thanh niên yêu nghiệt lúc trước đang đứng cách hắn không xa ở phía trước, giờ phút này hắn cũng ngừng chân lại ngẩng đầu lên nhìn kim ô thần điểu, bên cạnh hắn còn có ba người khác, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào thái dương thần điểu trong hư không.
Lâm Phong cũng đứng ở đó không hề động đậy, hắn lẳng lặng cảm ngộ cỗ lực lượng thái dương hoả diễm kinh khủng kia, lúc này thân thể hắn cũng có chút chịu không nổi như muốn bốc cháy vậy. Biển lửa trở lên đặc biệt yên lặng, qua thật lâu lại có vài người đi tới, đúng lúc này thanh niên yêu nghiệt kia rốt cuộc cũng hành động, hắn bước từng bước một hướng về phía kim ô thần điểu đi tới, lúc này hắn không có sử dụng thần thông dịch chuyển hư không mà là bước từng bước một về phía trước. Cơ hồ mấy người bên cạnh hắn cũng hành động cùng lúc với hắn, lực lượng kinh khủng toàn thân bùng nổ ra, mọi người đều hướng về cùng một chỗ trong hư không bước tới, mục tiêu chính là kim ô thần điểu.
– Ông!
Hai tay thanh niên yêu nghiệt run lên, không gian lực lượng bùng nổ ra khiến tinh mang màu trắng lại lần nữa đan vào nhau mang con kim ô thần điểu kia quấn vào bên trong, nhưng lần này Lâm Phong cũng không có thấy một màn giống như hai lần trước xảy ra, lần này hắn chỉ thấy hoả diễm hư kia bùng nổ một cái khiến tinh mang màu trắng bị đốt thành tro, một chút hào quang cũng không sót lại, tất cả đều bị đốt sạch sẽ.
– Đây không phải kim ô thần điểu, thậm chí nó căn bản không phải yêu thú, hơn nữa.
. . một đoàn hỏa diễm kia…! Lâm Phong thấy một màn này, thần sắc cũng trở lên cứng đờ, lúc này hắn chỉ thấy con kim ô thần điểu kia lúc sáng lúc tối, hỏa diễm vô cùng kinh khủng đan vào nhau tạo thành một cái đồ án kim ô thần điểu hoàn chỉnh giống hệt kim ô thần điểu thật sự, thế nhưng nó rõ ràng chỉ là một đoàn hỏa diễm ngưng tụ thành đồ án kim ô thần điểu mà thôi! Khó trách, khó trách những người này đồng thời ra tay! Lúc này Lâm Phong lại nhớ tới Nghiệp Hư Viêm ở trong Vô Ưu sơn mạch lúc trước, đoàn hỏa diễm này rất có thể cùng với Nghiệp Hư Viêm đồng dạng, cả hai đều là một loại hỏa diễm có thể ngưng hình ra đồ án kim ô thần điểu vô cùng cường đại lúc giống thực lúc lại giống như hư, có lẽ nó cũng là một loại hư hỏa nhưng mạnh hơn so với Nghiệp Hư Viêm rất nhiều.
– Hoả diễm có thể biến hoá thành hình thể hơn nữa lại biến thành kim ô thần điểu, thái dương hư hỏa vừa vặn cùng với công pháp ta tu luyện xứng đôi.
Trong con ngươi Lâm Phong hiện lên một đạo thần sắc nóng bỏng, giờ khắc này thanh niên yêu nghiệt kia cũng không dám tiếp tục đến gần hư hoả nữa, không gian lực lượng cũng vô dụng, hư hỏa bực này có thể nháy mắt mang lực lượng hắn thi triển ra đốt hủy, hắn không dám sử dụng thần thông dịch chuyển không gian vì hư hoả có thể huyễn hóa ra hình thể, hấp thu được lực lượng hoả diễm khủng bố thành hình kim ô có thể gây tổn thương cho hắn, nếu nhục thể hắn dính vào một chút thái dương chân hảo này chỉ sợ sẽ bị đốt thành tro trong nháy mắt, hắn tuyệt đối không thể làm chuyện nguy hiểm như này được.
Lực lượng tử sắc lôi điện quấn quanh trên người Lâm Phong, một cái áo giáp ánh sáng như ẩn như hiện bao phủ cơ thể hắn, bước chân Lâm Phong nâng lên hướng về phía kim ô đi tới, thời điểm hắn đến một khoảng cách nhất định thì liền ngừng lại, không dám tới gần hơn nữa. Hắn xoè bàn tay mình ra thì thấy nó cũng đều bị nứt nẻ, thế nhưng mệnh cách màu xanh da trời có thể sinh ra lực lượng sinh mệnh kinh khủng khôi phục nó lại.
– Nếu gia hảo Cùng Kỳ kia ỏ đây thì thuận tiện rồi, hắn nhất định sẽ có biện pháp lấy hảo diễm này đi!
Trong nội tâm Lâm Phong có chút phiền muộn, có trọng bảo ngay tại trước mặt nhưng cũng không dám thu, lần trước Cùng Kỳ cũng đã thu được Nghiệp Hư Viêm nên nếu như lúc này hắn ở đây thì kim ô thái dương hỏa cũng sẽ bị hắn thu lại mà thôi, hắn là Viêm Đế thì có loại lửa nào làm khó được hắn. Thanh niên yêu nghiệt kia bắt đầu đi đi lại lại xung quanh thái dương kim ô, những tia sáng màu trắng như ẩn như hiện lộ ra lực lượng không gian cường đại.
– Hắn đang làm gì đó? Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào động tác thanh niên yêu nghiệt, lúc này hắn liên tục đi vòng quanh thái dương kim ô, không gian tinh mang quấn hết một vòng quanh kim ô lại quấn đến vòng thứ hai, lúc này hắn như muốn mang cả mảnh không gian này bao bọc lại vậy!
– Không phải hắn muốn cắt đứt trọn phiến không gian này đấy chứ? Nội tâm đám người kia có chút rung động, vừa rồi Lâm Phong tận mắt nhìn thấy đối phương khống chế lực lượng cả phiến không gian này nên cũng không loại trừ khả năng này!
Chương 1165: Bị đánh cướp
Đợi đến lúc thanh niên yêu nghiệt kia hoàn thành động tác trong tay, hắn liền lui lại, trong con ngươi hiện lên một đạo phong mang, thủ chưởng run lên, cái kia phiến không gian kia lập tức chuyển động, thái dương hỏa diễm bị khóa lại bị lực lượng không gian kéo đi.
– Hắn thật sự lấy lực lượng không gian kéo theo kim ô hư viêm!
Ánh mắt đám người cứng đờ lại, không gian ba động không ngừng di động tản ra.
– Ông!
Một cỗ khí tức kinh khủng bùng nổ ra, tinh mang nổ tung khiến không gian cuồng loạn lên nhưng kim ô thái dương hỏa vẫn như cũ lơ lửng ở chỗ kia, phun ra nuốt vào thiên địa viêm hỏa, hiển nhiên thanh niên yêu nghiệt kia không có thành công, mặc dù hắn nắm trong tay lực lượng không gian bí truyền nhưng vẫn không đủ cường đại, có thể là hắn vận dụng lực lượng không gian không đủ khủng bố nên khi tinh mang hắn tiếp cận kim ô hư viêm lập tức bị hủy diệt đi. Mọi người ở đây đều cảm thấy một cỗ áp lực vô hình, thanh niên yêu nghiệt có thể vận dụng lực lượng không gian mà cũng không thể thu được kim ô hư viêm, bọn hắn cũng khó mà làm được.
– Ông!
Thời khắc này có một đạo quang mang được bắn ra, Lâm Phong chỉ thấy có một người tế xuất ra một vật sáng chói bay thẳng đến chỗ kim ô hư viêm trên không trung.
– Thánh khí!
Đám người xung quanh chỉ thấy bên trong cái vật sáng chói mắt kia truyền ra một cỗ lực lượng thôn phệ cường đại hướng về phía kim ô hư viêm hút lại, nó lại thật sự có thể mang kim ô hư viêm thôn phệ vào. Cái đồ vật kim sắc kia toàn thân thay đổi thành màu đỏ thẫm, toàn bộ thân hình nó đều là hỏa diễm, đám người xung quanh có thể thấy một đầu hư ảnh kim ô hiện ra ở bên trong.
-Trở về!
Người kia quát to một tiếng muốn mang Thánh khí thu hồi, đột nhiên một hồi âm thanh bạo liệt vang lên truyền ra khiến người kia buồn bực hừ một tiếng, lúc này mọi người nhìn thấy Thánh khí kia bị vỡ thành mấy mảnh bay tứ tán trong không trung, cấp bậc cái Thánh khí kia không đủ nên không thể thu được kim ô hư viêm, bị nó đốt hủy rồi. Kim ô hư viêm chính là thái dương hỏa diễm là thuộc tính dương nên nó quả nhiên đủ bạo ngược, nó khiếnThánh khí cũng phải nổ tung. Con ngươi Lâm Phong lóe lên, kế tiếp lại có mấy người đi lên thử nghiệm nhưng kết quả vẫn là không được, thực lực không đủ lại không có Thánh khí cường đại nên bọn hắn thu không thể thu được kim ô hư viêm.
Thấy một màn này, Lâm Phong cũng trở lên im lặng, hắn vẫn cùng kim ô hư viêm bảo trì một khoảng cách nhất định, đôi mắt nhắm lại ngồi xếp bằng tại chỗ, hắn lại tiếp tục tu luyện cắn nuốt ngọn lửa nóng bỏng từng chút một. Đám người kia hướng về phía Lâm Phong quăng đến ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc, gia hỏa này đúng là người duy nhất không có ra tay, có lẽ là hắn tự mình hiểu được thực lực hắn không đủ, nhưng hắn lại chọn nơi đây để ngồi tu luyện ngược lại là không lãng phí tài nguyên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đồ án thái dương xuất hiện trên người Lâm Phong lại tiếp tục dẫn động kim ô hư viêm trong hư không chiếu xạ lên người hắn, đồ án kia vậy mà thôn phệ lực lượng dương hoả kinh khủng do kim ô hư viêm toả ra. Hai ngày rất nhanh liền trôi qua, trong hai ngày này thanh niên yêu nghiệt kia cũng đem mảnh vỡ chứa đầy hoả diễm hắn cướp được trong tay quy điểu luyện hóa hết, trên người hắn có liệt diễm ngập trời nhìn cực kỳ khủng bố, hắn lại thử cướp lấy kim ô hư viêm một lần nữa nhưng lần này vẫn không có thành công, thấy vậy hắn liền quyết đoán rời khỏi cái phiến hỏa vực này.
Trong cái thành trì viễn cổ này còn rất nhiều kỳ ngộ nên mang quá nhiều thời gian tiêu tốn ở chỗ này thật sự là không đáng. Mấy người kia cũng lần lượt rời đi, về sau lại có mấy người đến nhưng họ vẫn không thể nào lấy đi kim ô hư viêm nên cũng rời đi nốt, cuối cùng chỉ còn lại có hai người, Lâm Phong vẫn ngồi xếp bằng tu luyện tại chỗ khiến cho người ta thầm than gia hỏa này thật là cố chấp, có một người đi dạo ở đằng kia sau đó đến trước mặt Lâm Phong cười nói:
– Các hạ có tu vi Thiên Vũ đỉnh phong mà lại lãng phí thời gian ở nơi đây không khỏi có chút không đáng giá đi!
Lâm Phong nghe được lời đối phương, mở mắt ra cười nói:
– Vậy các hạ vì sao cũng ở nơi đây? – Ta muốn lưu lại nhìn xem ngươi có thể mang cái hỏa diễm này lấy đi hay không.
Ánh mắt người kia sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lâm Phong khiến đôi mắt Lâm Phong chớp động:
– Chỉ đơn giản như vậy thôi sao? – Đúng vậy, tu vi ta hơi yếu nên đi địa phương khác gặp được kỳ ngộ cũng tranh giành không được, chẳng bằng ở lại nhìn xem náo nhiệt cho rồi, nếu như không nhìn được kết quả, ta cũng không muốn đi.
Thanh niên này hình như có một chút khờ khệch ngốc ngốc thì phải, hắn mặc một bộ quần áo bình thường bên trên có thêu một bộ đồ án hỏa diễm, tu vi hắn chính xác không cao lắm, mới chỉ Thiên Vũ tầng bảy mà thôi, thậm chí cái trán hắn cũng chỉ có mệnh cách màu vàng, chuyện khiến người ta nghi hoặc rốt cuộc hắn vào bằng cách nào.
– Nếu như thế ta liền thử xem.
Lâm Phong cười cười sau đó đứng dậy.
– Xem ra ta quả nhiên không có đoán sai, các hạ đợi mấy người kia đi vì các hạ có biện pháp mang kim ô hư viêm lấy được.
Thân thể người nọ lui ra phía sau, trên mặt mang theo tâm tính xem náo nhiệt.
– Cũng không có nắm chắc, tạm thời thử xem như nào đã.
Lâm Phong nhàn nhạt nói ra. Hắn không động thủ, đối phương cũng không rời đi, Lâm Phong cảm thấy trong lời nói đối phương có chuyện, hình như đang nhắc nhở hắn là ngươi không cần chờ ta rời đi rồi mới xuất thủ bởi vì ta không thể nào rời đi đâu. Hắn thật sự chỉ muốn xem náo nhiệt đơn giản như vậy sao? Lâm Phong có chút không tin! Tâm niệm hắn vừa động, trong hư không liền xuất hiện một cái đỉnh thật lớn, cái đỉnh này không có quang hoa sáng chói mà nó chỉ có một cỗ khí tức cổ xưa nhàn nhạt, có thể nói nó là một đồ vật hết sức bình thường, không có cái gì đặc biệt cả.
– Đây là.
. . Cửu Thiên Thương Long Đỉnh! Người kia nhìn chằm chằm vào cái đỉnh trong hư không sửng sốt một chút, hắn vậy mà lại nhận ra cái đỉnh kia.
– Đáng tiếc nó không có trọn vẹn, các hạ vậy mà lại có được bảo vật thượng cổ bực này khó trách có lòng tin thu phục được kim ô hư viêm.
Người kia thở dài nói ra, sau đó hắn thấy Lâm Phong tâm niệm vừa động, cái đỉnh kia đã hướng về phía kim ô hư viêm úp ngược xuống, thần đỉnh mang đoàn hỏa diễm kia bao bọc ở bên trong. Trong khoảnh khắc đó bên trong đỉnh có ánh sáng hỏa diễm hiển hiện, hơn nữa bên trong còn có âm thanh đùng đùng vang lên, đúng là kim ô hư viêm đang thiêu đốt ở trong Thương Long đỉnh, thái dương viêm hỏa bạo ngược muốn mang cái đỉnh này đốt ra tro nhưng mà Cửu Thiên Thương Long Đỉnh vô cùng kiên cố, cho dù nó có điên cuồng thiêu đốt thì thần đỉnh vẫn động.
– Thực có thể.
Lâm Phong có chút kinh hỉ, Cửu Thiên Thương Long Đỉnh chính là bảo đỉnh thời thượng cổ nên hắn mới chờ đến hôn nay lấy ra vì không muốn ai biết tới nó, hắn mới sinh ra ý nghĩ lấy đỉnh thu kim ô hỏa diễm nhưng không ngờ nó quả nhiên hữu hiệu. Bước chân hắn nhanh chóng vượt qua không trung, trong chớp mắt Lâm Phong đã tới phía trước Cửu Thiên Thương Long Đỉnh đánh ra một chưởng.
– Ông!
Một cỗ tiếng gió tại sau lưng truyền ra, Lâm Phong không cần quay lại cũng biết sau lưng xảy ra chuyện gì, từ lâu hắn đã nghĩ tới mục đích đối phương không phải muốn nhìn xem hắn lấy hoả diễm.
– Chết đi!
Một tiếng gầm giận dữ vang lên, Thiên Cơ Kiếm đột nhiên xuất hiện ở giữa không trung, tử sắc lôi mang bổ về phía đối phương.
– Xùy~~, Xùy~~.
. . Thiên Cơ Kiếm xuyên thấu thân thể đối phương nhưng mà thân thể bị cắt đứt đối phương lại huyễn hóa ra vài đạo ảnh tử hướng về phía Lâm Phong đánh tới, đối phương nhanh như một cái bóng lại cực kỳ mạnh mẽ.
– Trở về!truyện Ma Tu audio
Đối phương khẽ quát một tiếng sau đó duỗi tay áo ra, đột nhiên ống tay áo người kia nhanh chóng phình lên, trong tay áo có một cơn lốc kinh khủng xuất hiện mang Lâm Phong khóa chặt lại, lực lượng thôn phệ vô cùng kinh khủng khiến bước chân Lâm Phong cứng đờ lại, môn thần thông này giống với môn thần thông mà ngày ấy hắn ở Kiếm Các lấy đi Thánh khí đã xem qua.
– Tự tìm cái chết!
Thân thể Lâm Phong đột nhiên quay lại, Phương Thiên Họa Kích xuất hiện trong tay hắn sau đó mãnh liệt hướng về phía đối phương diệt sát mà qua, mượn nhờ lực lượng thôn phệ từ ống tay áo đối phương truyền tới đẩy nhanh tốc độ Phương Thiên Hoạ Kích lên tới mức cực hạn, nếu như hắn bị một kích này đâm trúng chết chắc.
– Ông, ông!
Hai luồng liệt diễm kinh khủng đột nhiên ở giữa ống tay áo đối phương bay ra, Hỏa Diễm Phần Thiên như muốn mang hư không đốt hủy, trong ống tay áo tên kia vậy mà bay ra hai đạo nhân ảnh giết về phía Lâm Phong. Đúng lúc đó thân thể người nọ cũng hướng lên trên không đạp mạnh bay đi, ống tay áo không tạo ra lực hút với Lâm Phong nữa mà hướng về phía Cửu Thiên Thương Long Đỉnh nhắm tới sau đó hắn rống lên một tiếng:
– Tụ Lý Càn Khôn!
Cửu Thiên Thương Long Đỉnh điên cuồng xoay tròn, Lâm Phong lấy ý niệm khống chế thần đỉnh nhưng mà lực lượng thân phệ trong trong cái tụ lý càn khôn kia quá mạnh nên cuối cùng Cửu Thiên Thương Long Đỉnh cũng hóa thành một đạo quang mang tiến nhập vào ống tay áo đối phương, thanh âm thần đỉnh bị hút vào trong tay áo truyền ra sau đó ống tay áo khép kín lại, Lâm Phong cảm giác liên hệ giữa mình và Cửu Thiên Thương Long Đỉnh đột nhiên bị ngăn cách.
Đúng lúc này Lâm Phong cùng hai người trước mặt liên tục va chạm, tuy cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích nhưng hắn cũng không có chiếm được chút tiện nghi nào, thời điểm thân thể hai bên tách ra, thanh niên nhìn như thật thà kia cũng rơi xuống trước mặt hai người khác nhìn Lâm Phong cười nói: Tu vi các hạ mặc dù không kém nhưng muốn thắng được hai vị sư huynh ta sợ rằng không dễ dàng như vậy đâu, ân tình đưa tặng kim ô hư viêm cùng Cửu Thiên Thương Long Đỉnh ba sư huynh đệ chúng ta xin nhớ kỹ, ngày khác chắc chắn sẽ tương báo! Lâm Phong nhìn khóe miệng đối phương có nụ cười nhàn nhạt, thần thái vẫn lạnh nhạt tự nhiên như cũ rất chất phác, không có chút nào giống như hạng người xảo trá hắn lại càng đề phòng, càng loại người này, họ càng nguy hiểm, Tụ Lý Càn Khôn trong tay áo đối phương có thể giấu người nên xem ra hắn cũng ăn gian mang vào, thực lực hai người kia vậy mà đều là Thiên Vũ tầng tám.
– Không biết mấy vị xưng hô như thế nào? Đến từ đâu vậy? Lâm Phong cười hỏi một tiếng bảo trì sự tỉnh táo.
– Tại hạ là Phó Hắc, hai vị đây là sư huynh ta, chúng ta tới từ Hỏa Diệm sơn, môn đồ Viêm Hoàng, còn các hạ? Đối phương rất chất phác hỏi lại.
– Phó Hắc, quả nhiên xấu xa!
Danh tự ngược lại cũng khá giống người, Hỏa Diệm sơn, môn đồ Viêm Hoàng, xem ra lại là một cỗ thế lực Vũ Hoàng, không biết gia hoả Cùng Kỳ kia nghe được cái tên Viêm Hoàng này sẽ có cảm thụ gì nhỉ.
– Thiên Đài, Lâm Phong!
– Nguyên lai các hạ là đệ nhất môn đồ hai vị Thạch Vũ tiền bối, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, chuyện hôm nay lần nữa tạ ơn các hạ còn bây giờ xin cáo từ.
Phó Hắc nhẹ nhàng nói ra sau đó lập tức cùng hai vị sư huynh mình bay lên muốn rời đi. Lâm Phong đối với việc Phó Hắc biết mình có chút ngoài ý muốn, quả nhiên người làm chuyện xấu nắm giữ tin tức rất linh thông, hắn biết rõ người nào nên đoạt, người nào không nên đoạt, nắm giữ Tụ Lý Càn Khôn trong tay áo nên có thể giấu được người sống, sợ gia hỏa kia đã lừa đảo không ít người a. Lâm Phong cũng không có đuổi theo đối phương vì hắn biết mình đuổi theo cũng vô dụng, vừa rồi giao thủ hắn đã biết mình không lưu được đối phương. Đường còn dài mà!