Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 232 [Chương 1156 đến 1160]
❮ sautiếp ❯Chương 1156: Bị thiên lôi đánh
– Nhắm mắt lại, Lâm Phong ngồi xuống, tâm niệm khẽ động, Thiên Cơ kiếm lập tức rít gào, bay vào trong mảnh không gian thiên lôi khủng bố.
– Oanh!
Một đạo thiên lôi đáng sợ trực tiếp đánh xuống Thiên Cơ kiếm, lôi điện khủng bố trong nháy mắt quấn quanh Thiên Cơ kiếm. Cùng lúc này, thân thể Lâm Phong hung hăng run rẩy, co giật. Giờ phút này hắn có cảm giác hồn bay phách lạc. Miệng phun ra một ngụm máu tươi, trên người Lâm Phong mơ hồ có khí tức lôi điện tràn ra, phát ra tiếng vang.
– Lâm Phong!Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
Mộng Tình kinh hô một tiếng, nhìn sắc mặt Lâm Phong tái nhợt, dung nhan xinh đẹp của nàng trong nháy mắt trắng bệch.
– Không được qua đây.
Lâm Phong quát một tiếng nói:
– Mộng Tình, trong trăm ngày này, nàng an tâm tu luyện, không cần để ý tới ta.
Vừa nói xong, một cỗ khí tức khiến linh hồn run sợ truyền đến, thân thể của hắn liên tục co giật, đồng thời, sinh mệnh lực khủng bố ở mi tâm xuyên qua thân thể hắn, dường như không ngừng tái tạo tân sinh, giúp hắn có cảm giác thoải mái.
– Lâm Phong… Mộng Tình nhìn thân thể Lâm Phong liên tục co giật, khóe miệng tràn đầy máu, có cảm giác vô cùng đau lòng, giống như lôi điện đang bổ xuống lòng nàng.
– Ta đang tu luyện, không có chuyện gì đâu!
Lâm Phong cười với Mộng Tình, một tiếng sấm đáng sợ lập tức truyền đến, cơ thể của hắn lại hung hăng co giật. Phương pháp dưỡng kiếm, dùng linh hồn của mình để rèn luyện kiếm. Lực lượng linh hồn của Lâm Phong dung nhập trong kiếm, có muôn vàn quan hệ, bởi vậy hắn mới có thể dễ dàng ngự kiếm, tốc độ cực nhanh. Nhưng thiên lôi đánh xuống, kiếm bị thương, linh hồn của hắn cũng vì vậy mà bị liên lụy, bị lôi điện oanh kích, vô cùng thống khổ. Khi thống khổ chấm dứt, liên hệ bị đoạn tuyệt sẽ đến thời điểm kiếm hồn ngưng tụ thành công, đương nhiên chỉ một trong những kiếm hồn mà thôi.
– Vô Thiên Kiếm Hoàng, một người phi thường!
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng. Vô Thiên Kiếm Hoàng dùng mười năm để dưỡng kiếm, Lâm Phong dường như có thể tưởng tượng, Vô Thiên Kiếm Hoàng phải thừa nhận nỗi thống khổ đáng sợ tới cỡ nào, cuối cùng mới đăng lâm Hoàng vị. Dùng mười năm mài kiếm, không người biết, một khi thành danh, Bát Hoang chấn động! Chính vì công pháp tu luyện khủng bố như vậy, cho nên Vô Thiên Kiếm Hoàng tuy có để lại, nhưng người của Kiếm Các, không ai thử luyện. Bởi chỉ có kẻ điên mới đi tu luyện. Nhưng những nhân vật ngạo thị thiên hạ, có mấy ai không điên. Phần lớn mọi người chỉ nhìn thấy huy hoàng của người khác, nhưng lại không biết sau lưng, bọn họ đã bỏ ra bao nhiêu công sức. Thiên Cơ kiếm liên tục run rẩy trong thiên lôi cuồn cuộn, thậm chí có dấu hiệu tan vỡ. Nhưng theo từng đạo lôi điện khủng bố công kích, nó vẫn đang kiên trì, quang hoa trên thân kiếm càng ngày càng rực rỡ, càng ngày càng chói mắt. Sau khi được thiên lôi tôi luyện, kiếm, đang dần dần lột xác. Nhìn Lâm Phong thừa nhận thống khổ khủng bố, đôi mắt đẹp của Mộng Tình hơi đỏ lên, nhưng Lâm Phong ngẫu nhiên lại nhìn nàng mỉm cười trấn an, trong lúc vô ý nói vài câu vui đùa để Mộng Tình thả lỏng. Sau ba ngày, thống khổ cuối cùng cũng giảm đi, Lâm Phong cũng tê dại với cơn đau, quang hoa trên thân Thiên Cơ kiếm sáng chói, chiếu sáng xung quanh. Kiếm đã thích ứng công kích của lôi điện, Lâm Phong cũng thích ứng, mặc dù vẫn thống khổ những không còn đáng sợ như lúc đầu. Mà loại thống khổ này, sau bảy ngày giảm bớt không ít, thậm chí hắn có thể đứng dậy, thẳng sống lưng, nhìn Thiên Cơ kiếm trên không, tiếp nhận lôi điện tẩy luyện. Nhìn Lâm Phong đứng thẳng lưng, Mộng Tình rốt cuộc nở nụ cười sáng lạn. Lâm Phong xoay người lại, cười nhu tình với nàng, nói:
– An tâm tu luyện, cẩn thẩn ta vượt qua nàng đó!
– Ừ.
Mộng Tình gật đầu, lập tức bắt đầu yên tâm tu luyện. Nàng suy nghĩ, nếu nàng mạnh hơn thì Lâm Phong đã không phải chịu nhiều thống khổ như vậy. Đây chỉ là ý nghĩ khờ dại của nàng, Lâm Phong muốn có năng lực bảo vệ người bên cạnh nên hắn không thể thả lỏng, bắt buộc bản thân trở nên cường đại hơn. Ba mươi ngày trôi qua, trên thân Thiên Cơ kiếm mơ hồ luân chuyển kiếm quang màu tím, lực lượng lôi điện.
– Có thể thừa nhận được rồi.
Lâm Phong tự nói, ngay sau đó hắn từ từ tiến lên phía trước, bước ra ngoài, hướng về phía thiên lôi khủng bố.
– Oanh!
Lúc Lâm Phong đi vào bên cạnh thiên lôi, một đạo lực lượng lôi điện khủng bố chém về phía hắn. Lâm Phong phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị đánh rơi xuống, tuy nhiên hắn không phát ra âm thanh gì, tránh quấy nhiễu việc tu luyện của Mộng Tình.
– Hơn 600 ngàn mệnh cách đổi lấy lực lượng lôi điện, không thể lãng phí.
Nếu Thiên Cơ kiếm đã tẩy lễ, kế tiếp, ta cũng nên rèn luyện nhục thể! Khóe miệng Lâm Phong dù vẫn còn vết máu nhưng vẫn cười nói. Trên thân thể, lực lượng ma đạo cuồn cuộn bao trùm. Công pháp Tam Sinh Ma Kinh vô cùng cường hãn, trong công pháp còn có hiệu quả luyện thể. Giờ phút này, Lâm Phong vận chuyển công pháp, ma lực cuồn cuộn điên cuồng chuyển động, cả người hắn như hóa thành một pho tượng Ma thần hắc ám. Chân bước ra, một tiếng vang lập tức truyền ra, Lâm Phong lại bị sét đánh. Chuyện này liên tục lặp lại, Lâm Phong không biết phun ra bao nhiêu máu, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ, thân thể đang lột xác. Nếu cố gắng, hắn sẽ có được lực lượng lôi điện, mà không cần mượn Thiên Cơ kiếm để cảm ngộ lôi điện. Cứ như vậy liên tục bị thiên lôi đánh trong ba mươi ngày, Lâm Phong dùng một một gốc Ma Bồ Đề, nhục thân như có ma quang cùng lôi quang lưu chuyển. Cước bộ của hắn rốt cuộc tiến vào trong thêm vài bước, thừa nhận up áp lôi điện càng thêm mãnh liệt. Đương nhiên Lâm Phong không phải Thánh khí, tuy có ma công và mệnh cách khủng bố hộ thể, nhưng vẫn không dám tiến vào trung tâm lôi điện, chỉ có thể thử sức chịu đựng cực hạn của mình, từ từ tiến vào trong. Cứ như vậy, nhục thể của Lâm Phong dường như ẩn chứa lực lượng lôi điện. Mặc dù không biết phun ra bao nhiêu ngụm máu tươi, lột không biết bao lớp da thịt, nhưng lôi điện và lực lượng mệnh cách tôi luyện thân thể và gân cốt hắn. Lực lượng nhục thể của hắn không biết đã mạnh hơn trước kia bao nhiêu, ít nhất đã đạt tới một trình độ mới. Lâm Phong không biết, Mộng Tình luôn ngồi tu luyện ở bên cạnh, trên khuôn mặt tuyệt mỹ, hiện giờ còn vết nước mắt chưa khô. Vào ngày thứ tám mươi, thời điểm Lâm Phong chịu đựng thiên lôi đánh xuống, hắn phát hiện mình thăng cấp, bước vào Thiên Vũ tầng sáu. Lâm Phong có cảm giác dở khóc dở cười, bị lôi điện đánh lại lên cấp, hóa ra bị thiên lôi đánh cũng có chỗ tốt. Thời gian trăm ngày rốt cuộc trôi qua. Trong trăm ngày này, Lâm Phong chịu đựng nỗi thống khổ khó nói thành lời. Nhưng khiến Lâm Phong có chút buồn bực, hắn lại mơ hồ hy vọng có thêm một chút thời gian, được thiên lôi đánh xuống. Thời điểm rời khỏi Thần điện Vận Mệnh, Lâm Phong vươn tay, tâm niệm khẽ động, từng đạo lôi điện khủng bố lập tức quấn quanh tay của hắn, vô cùng bạo ngược, mang theo một cỗ uy áp hủy diệt. Khóe miệng mang theo nụ cười quái dị, Lâm Phong nhìn Mộng Tình, lộ ra vẻ mặt chất phác.
– Chàng có phải bị đánh nên ngốc rồi không!
Mộng Tình u oán nhìn Lâm Phong, giống như có chút bực bội. Người này lại còn cười ngây ngô như vậy, không biết thừa nhận thống khổ tới cỡ nào.
– Nếu bị đánh vài lần, có thể khiến tu vi của ta tăng lên, thân thể cường đại, lĩnh ngộ ý chí lôi điện tầng bảy, ta không ngại bị đánh thêm vài lần nữa!
Lâm Phong khẽ cười nói. Lần vừa rồi hắn thu được rất nhiều lợi ích, tu vi lên cấp, thân thể trở nên mạnh mẽ, càng khiến Lâm Phong không biết nói gì, hắn có được ý chí lôi điện tầng bảy. Đây là chỗ tốt khi bị lôi điện đánh. Tất nhiên, hắn nhẹ nhàng lĩnh ngộ ý chí lôi điện tầng bảy, do bản thân hắn đã lĩnh ngộ ba loại lực lượng ý chí, hơn nữa đều có chút mạnh mẽ.
Hiện giờ thân thể hắn bị lôi điện đánh, linh hồn chịu đựng được sét đánh, nên mới lĩnh ngộ sâu về lôi điện. Bởi vậy trong vòng trăm ngày, ý chí lôi điện tự động tới tầng bảy. Tất nhiên khiến Lâm Phong chờ mong Thiên Cơ kiếm. Hiện giờ Thiên Cơ kiếm đã thăng cấp, mặc dù còn chưa đạt tới trung phẩm Thánh khí, nhưng đã không còn quá xa. Càng khiến Lâm Phong hưng phấn đó là, hắn mơ hồ cảm giác, kiếm hồn đầu tiên đã có hình thức ban đầu, có xu hướng ngưng tụ thành kiếm hồn!
Chương 1157: Báo thù
Lâm Phong rời khỏi không gian lôi điện, liền đổi lại Lạc Nhật cung. Hiện giờ mệnh cách của hắn chỉ còn hơn 400 ngàn. Đương nhiên so với phần lớn mọi người, con số này cũng phi thường khủng bố, nhưng đối với người từng cầm qua mệnh cách màu lam như Lâm Phong, lại có chút không thỏa mãn. Lạc Nhật cung, thượng phẩm Thánh khí, thích hợp dùng để công kích xa. Lâm Phong không nguyện ý dùng để giao dịch, bởi vì Lạc Nhật cung từng giúp hắn kiếm được nhiều mệnh cách.
– Mộng Tình, kiện vũ y đó như thế nào? Lâm Phong mỉm cười nhìn Mộng Tình.
Tâm niệm Mộng Tình khẽ động, trên người phóng ra ánh sáng bảy màu, thượng phẩm Thánh khí
– thất thải vũ y khoác trên người nàng.
Mộng Tình vốn như tiên tử, giờ phút giống như Cửu Thiên Huyền Nữ, khiến người khác không dám khinh nhờn.
– Quả nhiên mặc trên người nàng thích hợp nhất.
Lâm Phong mỉm cười. Vũ dực trên người Mộng Tình biến mất, giống như chưa từng xuất hiện, thượng phẩm Thánh khí phòng ngự, tuyệt đối đáng sợ. Hiện tại dưới Tôn giả, không ai động được Mộng Tình.
– Không phải nói muốn đi đối phó một người sao? Mộng Tình nhẹ giọng hỏi.
– Không vội, chờ y giúp chúng ta kiếm nhiều mệnh cách, rồi thu thập y.
Lâm Phong mỉm cười, lộ ra nụ cười lạnh. Có một vài người, mệnh nên thu.
– Chúng ta đi săn giết một ít mệnh cách.
Lâm Phong nói xong, tâm niệm khẽ động, Thiên Cơ kiếm hiện ra, hai người lại ngự kiếm bay lên không. Trên thân Thiên Cơ kiếm, từng sợi lôi điện quấn quanh, giống như tia chớp xẹt qua không trung, vô cùng chói mắt. Một lát sau, Lâm Phong đứng trên không trung, tay cầm Lạc Nhật cung, gầm lên một tiếng:
– Giao ra mệnh cách!
Người nọ nhìn Lâm Phong, vẻ mặt hơi co lại, thầm mắng xui xẻo, ngoan ngoãn giao ra mấy ngàn mệnh cách. Thiên Cơ kiếm rít gào rời đi, nhanh đến mức khó tin, trong nháy mắt biến mất.
– Còn bà nó, tốc độ này…Mẹ nó!
Người nọ mắng một tiếng. Gã rất cẩn thận, vất vả lắm mới đoạt được mấy ngàn mệnh cách, Lâm Phong lại chỉ mất thời gian vài cái hô hấp, đã cướp hết của gã. Hơn nữa gã có thể tưởng tưởng, còn nhiều người giống gã, khó trách Lâm Phong có được bốn mệnh cách thanh sắc. Đúng như gã suy đoán, Lâm Phong điên cuồng cướp đoạt, số lượng mệnh cách liên tục gia tăng. Nơi Lâm Phong đi qua, không ai giữ được mệnh cách. Thành Mệnh Vận rất lớn, không dễ gặp phải nhân vật yêu nghiệt, nếu đụng phải nhân vật quá mạnh mẽ, Lâm Phong lựa chọn tránh đi, không đi cướp đoạt, đối phương cũng không dám động đến hắn. Cứ như vậy bình an vô sự, mệnh cách của hắn điên cuồng tăng lên.
– Lại đạt được mệnh cách màu lam rồi.
Lâm Phong thì thầm nói nhỏ. Giờ phút này sinh mệnh lực của hắn tăng lên, mệnh cách màu lam tẩy luyện thân thể của hắn. Hiện giờ thân thể vốn mạnh mẽ trong lúc vô tình tiến hành tôi luyện và tẩy lễ.
– Hiện tại chỉ dựa vào lực lượng có thể giết chết Thiên Vũ tầng bảy.
Lâm Phong nhìn nắm đấm của mình. Trải qua thiên lôi rèn luyện, lại trải qua ma công tôi luyện cùng với Ma Bồ Đề cường hóa, hắn hoàn toàn dám dùng nhục thể so đấu với yêu thú dũng mãnh.
– Mộng Tình, nàng cần gì, ta giúp nàng đổi!
Lâm Phong đạt được mệnh cách màu lam, hỏi Mộng Tình, tuy nhiên Mộng Tình chỉ khẽ lắc đầu nói:
– Ta chỉ muốn chàng tốt thôi!
– Nữ nhân ngốc!
Lâm Phong vuốt mái tóc Mộng Tình, hiện lên một tia dịu dàng. Hắn biết Mộng Tình không cần gì cả, nàng chỉ biết yên lặng vì mình trả giá, không đòi hỏi thứ gì.
– Đi, chúng ta đi Thần điện Vận Mệnh, tới lúc tính sổ rồi!
Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, Thiên Cơ kiếm xẹt qua không trung, bay về phía Thần điện Vận Mệnh. Khí tức mạnh mẽ cùng với Thánh khí khủng bố, cho dù có mệnh cách màu lam, nhưng không ai dám cướp đoạt Lâm Phong. Có thể lấy được mệnh cách màu lam, đều là cường giả Thiên Vũ cấp cao, không ai có dũng khí cướp đoạt cả. Bởi vậy không lâu sau, Lâm Phong và Mộng Tình lại lần nữa tiến vào Thần điện Vận Mệnh.
– Tiền bối, hai chúng ta cần truyền tống tới bên cạnh người này.
Lâm Phong họa ra hình ảnh một nam tử thanh niên trong đầu, thông qua thần niệm, truyền vào trong đầu lão nhân trong Thần điện Vận Mệnh.
– Đi thôi!
Lão nhân vung tay lên, trong khoảnh khắc thân ảnh Lâm Phong và Mộng Tình biến mất trong Thần điện Vận Mệnh. Hai người Long Đằng và Cổ Kiêu không tách ra, bọn họ phối hợp cướp mệnh cách, tốc độ vô cùng khủng bố. Mệnh cách của Long Đằng đã đạt tới hơn 400 ngàn, Cổ Kiêu cũng được chia 200 ngàn mệnh cách, đều thanh sắc. Lúc này bàn tay Long Đằng đánh lên đầu một người, đầu người kia nổ tung, trực tiếp tử vong. Mấy ngàn mệnh cách thuộc về Long Đằng, bàn tay long lân vô cùng dữ tợn, lộ ra lực lượng sát phạt khủng bố. Ở quanh thân y còn có mấy cỗ thi thể, đều do y giết.
– Ông!
Lại một thụ văn thanh sắc thành hình trên mi tâm. Thụ văn thứ năm hình thành, giờ phút này, Long Đằng có 500 ngàn mệnh cách.
– Chúc mừng, mấy ngày nữa, mệnh cách của ngươi có thể đạt một triệu.
Cổ Kiêu cười nói với Long Đằng.
– Đợi đạt được mệnh cách màu lam, ta sẽ tiến vào Thần điện Vận Mệnh, lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa.
Trong con ngươi của Long Đằng hiện lên một đạo hàn quang. Lần hành trình trong thành Mệnh Vận này, việc đầu tiên y phải làm, lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa.
– Có muốn ta đưa cho ngươi không? Nhưng vào lúc này, một thanh âm lạnh lùng truyền đến, khiến vẻ mặt Long Đằng trì trệ, y và Cổ Kiêu lập tức quay người lại, nhìn thấy hai thân ảnh hiện ra, Lâm Phong và Mộng Tình.
– Mệnh cách màu lam!
Hai người nhìn mệnh cách ở mi tâm của Lâm Phong, vẻ mặt hơi cứng lại. Lâm Phong thế nhưng lại có được mệnh cách màu lam. Con ngươi của Long Đằng lập tức lộ vẻ tham lam, lạnh như băng nói:
– Có người mang mệnh cách tới, ta sao có thể không nhận!
– Có bản lĩnh, tới lấy đi!
Trong tay Lâm Phong xuất hiện lá cờ cấm không, tâm niệm khẽ động, lá cờ lập tức phiêu động, cắm trong hư không, phong tỏa mảnh không gian này. Điều này khiến vẻ mặt Cổ Kiêu và Long Đằng hiện lên vẻ mặt khác thường, Lâm Phong chủ động phong tỏa hư không?
– Tự tìm đường chết!
Con ngươi Long Đằng lóe lên hàn quang. Hai tay của y và Cổ Kiêu xuất hiện lân giáp yêu long, vô cùng yêu dị, dường như có thể dễ dàng xé rách người khác.
– Mộng Tình, nàng giúp ta ngăn y lại, sau khi ta chém giết tên kia, sẽ giúp nàng!
Ngón tay Lâm Phong chỉ hướng Long Đằng. Với chiến lực của Mộng Tình, Lâm Phong vô cùng yên tâm. Ngày đó Tạo Hóa Thánh Đan kích phát tiềm lực của Mộng Tình, suốt vài ngày, tiềm lực của Mộng Tình liên tục phóng thích, bước và cảnh giới Thiên Vũ tầng bảy, thiên phú vô cùng đáng sợ. Để nàng ngăn cản Long Đằng, chắc chắn không phải vấn đề lớn. Trong hư không bắt đầu xuất hiện tuyết hoa, hàn ý giáng lâm mảnh không gian bị giam cầm này. Chỉ thấy Mộng Tình tiến lên trước một bước, phiêu diêu như tiên, đi về phía Long Đằng. Đồng thời Lâm Phong tiến về phía Cổ Kiêu, vừa bước ra, thiên địa rít gào, hình thành uy áp đại thế. Nhìn sát ý lạnh như băng trong mắt Lâm Phong, Cổ Kiêu sinh ra cảm giác sợ hãi. Giờ phút này, khí tức của Lâm Phong là Thiên Vũ đỉnh phong, gã đoán được Lâm Phong ngụy trang, nhưng vẫn cảm thấy bất an.
– Giết!
Cổ Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, trên người xuất hiện yêu khí, bản tay long lân khủng bố giết về phía Lâm Phong, không gian chấn động mãnh liệt. Lâm Phong không tránh né, cũng bước ra một bước, vung tay, mang theo đại thế khủng bố, đánh về phía Cổ Kiêu.
– Ngươi muốn chết!
Trong con ngươi của Cổ Kiêu hiện lên vẻ yêu dị. Lâm Phong dùng thân thể đấu với gã, không phải muốn chết thì là gì!
– Ầm!
Hai quyền va chạm, ánh mắt của Cổ Kiêu trì trệ. Làm sao có thể, lực lượng nhục thể của Lâm Phong sao lại cường đại như vậy?
– Giết!
Lâm Phong nổi giận quát lên một tiếng, đại thế khủng bố áp bách xuống. Hỏa diễm và lôi điện đan xen vào nhau, tập kích Cổ Kiêu. Giờ phút này, Cổ Kiêu bị lôi điện mạnh mẽ bổ trúng, thân thể hung hăng run rẩy, bước chân không ngừng lùi về sau.
– Mạng của ngươi, hôm nay ta nhất định lấy.
Phương Thiên họa kích xuất hiện trong tay, Lâm Phong sải bước ra. Phương Thiên Họa Kích giết về phía Cổ Kiêu, sát ý khủng bố khiến Cổ Kiêu không dám cứng rắn chống đỡ, lấy Thánh khí Kim Chung ra, va chạm với Phương Thiên họa kích của Lâm Phong.
– Ông, ông… Kim Chung kêu lên, bị lực lượng khủng bố đánh lui.
Cổ Kiêu tiếp nhận Kim Chung, chỉ cảm thấy một cỗ lực lượng mênh mông truyền đến, gần như khiến thân thể gã có chút không xong. Nhưng gã không có thời gian để thở dốc, Lâm Phong thi triển bộ pháp Tiêu Dao, phát ra một kích ngoan độc đuổi giết.
– Rống!
Con ngươi Cổ Kiêu hiện lên vẻ điên cuồng, song chưởng hóa thành màu đen, vung mạnh Kim Chung, cuồng mãnh đánh về phía Phương Thiên họa kích. Lực lượng va chạm khủng bố quét qua hư không. Nhưng vào lúc này Cổ Kiêu ngẩng đầu, chỉ thấy một đạo kiếm quang rực rỡ chém giết xuống. Một kiếm này ẩn chứa kiếm uy, uy thế hỏa diễm và lôi điện, trong nháy mắt chém xuống.
Chương 1158: Trời sinh dị tượng
Cổ Kiêu ngẩng đầu nhìn hư không thấy thanh kiếm kia tự phát động công kích, sắc mặt hắn liền chuyển màu tái nhợt, Lâm Phong vậy mà biết ngự kiếm thuật biết lấy hồn ngự kiếm.
– Yêu ảnh!
Cổ Kiêu nổi giận gầm lên một tiếng, phía sau lưng của hắn liền xuất hiện hư ảnh Long Yêu vô cùng dữ tợn giống như hư ảnh Long yêu của Long Đằng ngày ấy, lực lượng của Thiên Long Thần Bảo được Cổ Kiêu chuyển hoá đến mức tận cùng, một bộ Yêu Long lân giáp vô cùng chắc chắn không ngừng bao phủ toàn bộ cơ thể của hắn.
– Cút!
Cánh tay của Cổ Kiêu hướng về không gian phía trên oanh kích đi qua, cánh tay kia đã không phải cánh tay của nhân loại nữa mà nó đã biến thành lợi trảo phủ đầy lân giáp của yêu thú.
– Oanh… Roẹtttt.
..! Cổ Kiêu muốn dùng tay không bắt lấy Thiên Cơ Kiếm nhưng mà hắn chỉ nghe được một tiếng động khủng bố do lôi điện bùng nổ ra mà thôi, trong nháy mắt thân thể của Cổ Kiêu dính đầy lôi điện khiến toàn thân hắn không ngừng run rẩy kịch liệt. Hiện tại hắn không có cách nào ngăn cản Phương Thiên Họa Kích của Lâm Phong cả, càng ngày hắn càng bị oanh kích mạnh hơn nên thân thể phải lui về phía sau.
– Giết!
Thiên Cơ Kiếm lại lần nữa hướng về phía Cổ Kiêu trảm sát tới, đồng thời thân thể Lâm Phong cũng bay lên không bắn ra một mũi tên vô cùng chói mắt về phía hắn. Giờ phút này Cổ Kiêu hoàn toàn hoảng loạn rồi, chiến lực Lâm Phong bày ra khiến hắn cảm thấy kinh hãi.
– Oanh!
Bước chân Cổ Kiêu đạp mạnh xuống mặt đất, Thánh khí Kim Chung được hắn mang ra đánh về phía mũi tên đang bay tới kia, hắn vừa mới ngăn cản được mũi tên này thì Phương Thiên Họa Kích trong tay Lâm Phong mang theo uy áp của lôi hỏa lại đến, Phương Thiên Họa Kích vừa ra, một đạo lôi quang đã bổ lên người Cổ Kiêu, uy lực nột kích này khiến cho long lân yêu giáp trên người hắn cũng bị trấn vỡ. Cổ Kiêu phẫn nộ gào thét lên một tiếng vì hắn cảm thấy rất phẫn uất khi bị áp chế như thế, hắn có rất nhiều thần thông có thể mang ra thể hiện nhưng từ nãy tới giờ hắn không có một cơ hội nào để xuất chiêu cả.
– Giết!
Sát cơ trên người Lâm Phong toả ra bốn phía càng lúc càng đậm hơn, hắn ra tay liên tục, không muốn để cho Cổ Kiêu kịp suy nghĩ cái gì cả, trong nội tâm của hắn chỉ có một ý niệm duy nhất hôm nay Cổ Kiêu nhất định phải chôn xương ở đây.
– Ông!
Cổ Kiêu vậy mà không còn chút ý chí chiến đấu nào nữa hắn quay người hướng về phía Long Đằng chạy tới, hắn muốn dựa vào lực lượng của Long Đằng để chế trụ Lâm Phong, nhưng giờ phút này trận chiến giữa Long Đằng và Mộng Tình cũng diễn ra cực kỳ ác liệt, không gian xung quanh hai người đều bị băng phong làm cho đông cứng lại, lúc này Long Đằng cũng không ngừng bị Mộng Tình chế trụ, hắn ở bên trong trận chiến còn không chú ý được sống chết của hắn thì làm sao có thể cứu được Cổ Kiêu.
– Xùy~~.
. . Cánh tay Lâm Phong giơ lên chém xuống một cái, uy lực kinh khủng của lôi điện bổ lên trên người Cổ Kiêu đang trốn, sau đó Phương Thiên Họa Kích lại lập tức hướng về phía lưng của hắn lao tới.
– Rống!
Khí tức trên người Cổ Kiêu hoàn toàn trở lên điên cuồng, hắn xoay người lại muốn dùng cánh tay được bao bọc bởi lân giáp của mình cầm chặt lấy Phương Thiên Họa Kích đang nhằm hắn lao tới nhưng hắn vẫn không cách nào ngăn cản uy lực của Phương Thiên Họa Kích, trung phẩm Thánh khí mang theo lực lượng vô cùng đáng sợ đâm vào lồng ngực của hắn khiến Cổ Kiêu kêu lên một tiếng hự, khóe miệng hắn không ngừng tràn ra huyết dịch, ánh mắt yêu dị điên cuồng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong. Lúc này hắn thấy Lâm Phong từ từ dùng Tiêu Dao Bộ Pháp đi đến chỗ hắn, trên đường đi Lâm Phong thò tay hướng về hư không trảo một cái, Thiên Cơ Kiếm lập tức tự động rơi vào trong lòng bàn tay của hắn, một màn này khiến trái tim Cổ Kiêu co thắt lại, trong mắt hắn lộ ra sự sợ hãi tột độ.
– Diệt!
Lâm Phong hướng về phía Cổ Kiêu chém ra một kiếm, lúc này người ta chỉ thấy một đạo ánh sáng kèm theo lôi hỏa xẹt qua hư không mà thôi, đạo ánh sáng này phảng phất như mang không gian chém ra một cái khe vậy, cái khe kia không ngừng hướng về phía Cổ Kiêu rơi xuống, cái khe kia mang theo lôi điện tử sắc kinh khủng cùng với tịch diệt hỏa diễm cắt qua mặt Cổ Kiêu! Một kiếm kia nhất thời khiến cả phiến hư không này đều yên tĩnh trở lại, ánh mắt Cổ Kiêu lập tức cứng lại khi cái khe nứt kia xẹt qua, tại vị trí giữa mi tâm của hắn có một đạo khe hở không ngừng hướng phía dứoi lan tràn ra, huyết dịch yên lặng từ từ rơi xuống.
– Không!
Cổ Kiêu phát ra tiếng gào rú cuối cùng, trong thanh âm của hắn tràn ngập hận ý và sự không cam lòng, sau đó là một tiếng nổ ầm ầm truyền ra, thân thể của hắn bị nổ vỡ, bên trong hư không vẫn còn lôi quang không ngưng lóe lên, sau khi thân thể Cổ Kiêu bạo tạc thì hai mươi vạn mệnh cách bên trong cơ thể hắn xuất hiện rơi vào trong tay Lâm Phong.
– Giết!
Tiếng quát của Long Đằng không ngừng truyền ra, sóng âm trong đó khiến hư không cũng phải run lên, băng điêu trên người của hắn đang điên cuồng nổ tung, con ngươi lộ ra vẻ yêu dị và khát máu, hắn không nghĩ tới Cổ Kiêu vậy mà bị Lâm Phong trảm sát, không lâu trước đây bọn hắn còn đang suy nghĩ xem làm như như thế mới có thể tiêu diệt được Lâm Phong nhưng giờ đây một người đã bị Lâm Phong giết chết, bọn hắnnkhoong bao giờ nghĩ tới việc Lâm Phong chủ động tới tận cửa tìm bọn hắn, không phải Lâm Phong đi tìm cái chết đấy mà đến để săn giết bọn hắn.
– Đi!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động thì Thiên Cơ Kiếm lập tức xẹt qua hư không hướng về phía Long Đằng trảm sát tới, bên trên thân kiếm mang theo sức mạnh huỷ diệt vô cùng kinh khủng của lôi hỏa. Đồng thời Lâm Phong còn lấy ra Lạc Nhật Cung khóa chặt Long Đằng lại sau đó bắn ra ba mũi tên về phía hắn, ba mũi tên phá không mà đi.
– Thiên Long phụ thể!
Long lân giáp trên người Long Đằng không ngừng xuất hiện, thân thể của hắn đang dần dần lột xác thay đổi thành vẻ cực kỳ dữ tợn và đáng sợ, lúc này hình thể của hắn giống như đã hóa thành Yêu Long chân chính vậy, bên trong con ngươi của hắn ánh lên sự cuồng dã, một kích tuỳ ý cũng lộ ra lực lượng vô cùng cuồng bá.
– Thiên Long yêu thể!
Thấy vậy thì thần sắc Lâm Phong trở lên rét lạnh, tu vi của đối phương cùng với thể chất đặc thù của hắn không phải hạng người như Cổ Kiêu có thể so sánh, sau khi hắn long hoá thì một kích tuỳ ý của hắn đánh ra ẩn chứa lực lượng như muốn xuyên thủng không gian vậy, lúc này chiến lực của hắn rất mạnh loại thể chất chiến đấu này tuyệt đối không phải hư danh.
– Lâm Phong, ta sẽ sử dụng lực lượng Thánh tiên phát ra công kích thiên phú còn ngươi hãy chuẩn bị cho hắn một kích trí mạng.
Đột nhiên Lâm Phong nghe được Mộng Tình truyền âm thì khẽ gật đầu một cái, hắn cũng từng nghe nói qua huyết mạch một số yêu thú cường đại có được lực lượng thiên phú của riêng mình, Mộng Tình, vương giả trong Tuyết tộc nên chắc chắn nàng có một số thần thông vô cùng kinh khủng, hơn nữa theo đẳng cấp ngày càng đề cao thì thần thông cũng càng trở lên mạnh mẽ hơn.
– Tốt!
Lâm Phong truyền âm lại một tiếng, giờ phút này Long Đằng đã trở lên hết sức điên cuồng rồi hắn như muốn phá hủy hết thảy mọi thứ vậy, lực lượng băng phong đã không cách nào ngăn cản được hắn nữa. Đúng lúc này trên đỉnh đầu Mộng Tình có một cỗ khí tức đặc thù phát tán ra, nhìn nó giống như đám mây bao quanh nàng khiến cả người nàng lộ ra một chút khí tức thần Thánh. Chỉ thấy hai tay Mộng Tình liên tục biến ảo ngưng ấn khiến thân ảnh của nàng trong lúc biến mất bên trong đám mây kia, ngay sau đó hư không có một ngón tay lao về phía Long Đằng mà đi.
– Giết!
Long Đằng thấy vậy thì rống lên một tiếng sau đó dùng nắm đấm phủ đầy lân giáp của hắn hướng về phía Mộng Tình đánh tới, nhưng khi công kích khủng bố của hắn chạm đến ngón tay của Mộng Tình thì hắn bị đóng băng lại trong nháy mắt.
– Tuyết phong!
Một đạo thanh âm trầm thấp phun ra, chỉ thấy trên người Mộng Tình đột nhiên có rất nhiều bông hoa tuyết phiêu động rơi xuống cuốn về phía Long Đằng, hoa tuyết nhìn như rất nhu hoà nhưng khi nó vừa dính lên người Long Đằng thì nó lại mang cả người Long Đằng ngưng kết đông cứng lại. Tại thời khắc này thân thể Lâm Phong cũng động lên, hắn cầm Phương Thiên Họa Kích và Thiên Cơ Kiếm trong tay hướng về cái tượng băng kia chém giết đi qua. Phương Thiên Họa Kích đâm thẳng về phía trái tim của Long Đằng nhưng nó lại bị cái gì đó ngăn cản lại, chuyện này khiến thần sắc Lâm Phong biến đổi, trên người đối phương vậy mà có trung phẩm Thánh khí phòng ngự nên Phương Thiên Họa Kích không thể đâm xuyên vào. Mộng Tình thấy vậy thì tung ra một chưởng hướng về phía thân thể của Long Đằng vỗ xuống, lập tức bên trong tượng băng truyền ra một tiếng kêu rên, đúng lúc này Thiên Cơ Kiếm tràn đầy lực lượng lôi hỏa của Lâm Phong chém về phía đầu của đối phương, Thiên Cơ kiếm không gặp bất kỳ trở ngại nào chém đi vào đầu đối phương khiến máu tươi từ tuyết bên trong tượng văng trào ra.
– Rống, rống.
. . Tiếng rồng giận dữ khiến tượng băng nổ tung, lực lượng kinh khủng đánh vào trên người Lâm Phong khiến Lâm Phong và Mộng Tình không ngừng lui về phía sau, ngay sau đó bọn họ lại thấy thân ảnh Long Đằng xuất hiện lần nữa, giờ phút này thân thể của hắn cũng có chút run rẩy, hàn khí không ngừng ăn mòn chân nguyên hộ thể tiến vào trong cơ thể của hắn, trên đầu hắn có một vết thương đầy máu nhìn rất kinh khủng, nếu như hắn không sớm che áo giáp chắn lại cái đầu của mình thì giờ phút này hắn đã thành một cái xác chết rồi. Con ngươi yêu dị và khát máu của hắn không ngừng quét về phía Lâm Phong cùng Mộng Tình thật lâu, ngay sau đó hai người thấy thân thể Long Đằng phóng lên trời dùng lực lượng kinh khủng đánh vào cái màn sáng cấm không khiến trận pháp cấm không bị phá vỡ, thân thể của hắn lập tức nhảy vào mây xanh hướng về phía xa bỏ chạy, Long Đằng vậy mà lựa chọn chạy trốn. Lâm Phong thấy vậy thì cũng không có đuổi theo mà chỉ đứng ở đó nhìn Long Đằng thoát đi, hắn có thể trong nháy mắt bày ra cấm chế khiến Long Đằng không thể chạy trốn nhưng khi đối phương tiến hành thú hoá có được lực lượng vô cùng kinh khủng thì cấm chế không giữ nổi hắn, hơn nữa trên người hắn có trung phẩm Thánh khí phòng ngự nên hai người chỉ có thể gây tổn thương cho hắn còn muốn giết chết hắn sẽ rất khó!
– Thiên Long yêu thể của Long Đằng đã mạnh mẽ như vậy mà Bát Hoang cảnh còn có nhân vật so với hắn càng yêu nghiệt hơn thì không biết cảnh giới của họ là gì, xem ra Thiên Vũ tầng sáu vẫn như cũ, vẫn xa xa chưa đủ!
Lâm Phong tự lẩm bẩm, đối phương càng cường đại thì lại càng kích thích hắn thay đổi càng thêm mạnh mẽ hơn, khiến nhiệt huyết trong lòng hắn sôi trào lên, khiến hắn không ngừng truy cầu cảnh giới cao hơn.
– Tu luyện cũng không phải một lần xong, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt thì ngươi cũng còn rất yếu ớt nhưng bây giờ ngươi nhìn lại chính mình đi, trong cùng cảnh giới có rất ít người có thể áp chế ngươi, chỉ cần cảnh giới tăng lên thì ngươi sẽ càng cường đại hơn thôi.
Mộng Tình mỉm cười nhìn Lâm Phong rồi chậm rãi nói ra. Lâm Phong nhẹ gật đầu, điểm ấy hắn tất nhiên hiểu.
– Ông!
Nhưng lúc này bên trong hư không lại xuất hiện một cỗ lực lượng kỳ diệu, Lâm Phong và Mộng Tình đồng thời ngẩng đầu lên nhìn, bọn họ thấy trên bầu trời xuất hiện rất nhiều hình ảnh những hình ảnh này tựa hồ như đại biểu cho một địa phương nào đó thì phải.
– Dự ngôn giả muốn mở ra vận mệnh chuyển luân sao!
Lâm Phong thì thào nói nhỏ, giờ phút này hư không xuất hiện rất nhiều âm thanh lạ, hắn thấy dòng sông sinh mệnh, thấy một toà thành trì bị hủy diệt, cuối cùng thì những thứ này tượng trưng cho cái gì chứ?
Chương 1159: Hoả vực
Trong không trung Vận Mệnh thành xuất hiện kỳ cảnh không chỉ có Lâm Phong và Mộng Tình thấy mà giờ khắc này tất cả mọi người trong Vận Mệnh thành đều ngẩng đầu lên nhìn về phía hư không, mọi người ở đây đều nghe qua mấy vị tiền bối đàm luận nên biết rõ những hình ảnh này có ý nghĩa như thế nào, vì vậy thân hình của bọn hắn không ngừng hướng theo chỉ dẫn tới kỳ cảnh trong hư không lao đi.
– Hải Thị Thận Lâu!
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, hình ảnh lúc này cùng với hình ảnh phía trên Vận Mệnh thành có mấy phần tương tự, nhưng giờ phút này hình ảnh trong hư không lại không ngừng biến hoá liên tục, nhìn mấy hình ảnh kia càng lúc càng giống Hải Thị Thận Lâu như đúc, nếu như đây quả thật là Hải Thị Thận Lâu thì nó có nghĩa, Vận Mệnh thành là địa phương có thực, có thể Mệnh Vận thành đã từng xuất hiện tại những địa phương này.
– Vận Mệnh thành không cho chúng ta thêm thời gian, có lẽ nó sắp mở ra cái gì đó.
Lâm Phong thì thào nói nhỏ một tiếng, tất cả những người sở hữu mệnh cách đều muốn bước vào Vận Mệnh thành tranh cướp mệnh cách thành tựu cường giả, bên trong dòng chảy vận mệnh có không biết bao nhiêu người bị hủy diệt nhưng đương nhiên cũng có vô số người có được thành tựu vô thượng, những người có được thành tựu ấy đều là những cường giả trên đỉnh kim tự tháp. Vận Mệnh thành là nơi mà thiên tài khắp chốn muốn đi tới nên hắn sẽ không thương cảm kẻ yếu, dự ngôn giả tiên đoán vận mệnh của võ giả nên đương nhiên hắn chỉ biết tiên đoán những người có thiên phú mạnh nhất mà thôi. Đến nay, nội tâm Lâm Phong vẫn luôn tồn tại nghi hoặc, hắn mãi không hiểu Vận Mệnh thành này đến cùng tồn tại vì cái gì, phải chăng nó cũng giống như những địa vực khác, ví dụ như Cửu U thập nhị quốc hay Thánh thành Trung Châu, phải chăng những nơi đó cũng có một tòa Vận Mệnh Thành xuất hiện, nhưng hôm nay hắn chỉ có thể mang cái nghi hoặc này chôn dưới đáy lòng mà thôi bởi vì hiện tại hắn còn chưa đủ tư cách tiếp xúc đến cái phương diện kia.
– Chúng ta vừa đi vừa nhìn vậy.
Lâm Phong quay sang nói với Mộng Tình một tiếng, sau đó hắn lập tức đạp chân lên mặt đất ngự kiếm bay lên không, Lạc Nhật Cung xuất hiện trong tay của hắn, công cuộc cướp bóc lại tiếp tục được tiến hành, hắn mang theo hơn một trăm vạn mệnh cách chớp được của người khác nên khí tức sinh mệnh phát ra vô cùng kinh khủng, màu xanh nhạt của mệnh cách phát ra cực kỳ chói mắt nên không có người nào dám phản kháng hắn, chỉ cần hắn nhấc Lạc Nhật Cung lên, đối phương ngoan ngoãn mang mệnh cách giao ra. Một lần tình cờ Lâm Phong phát hiện ra không ít người chạy tới một cái phương hướng nên hắn cũng đi theo tìm hiểu một phen, bên kia giống như có chuyện trọng đại gì đó sắp phát sinh vậy. Ánh mắt hắn lại lần nữa nhìn lên không trung, sau đó thì thào nói nhỏ, có lẽ thật sự có chuyện gì đó sắp xảy ra rồi.
– Chúng ta có thể đi theo chỉ dẫn của hình ảnh trong hư không để tìm được vị trí thực của Vận Mệnh thành.
Lúc này Lâm Phong đang đứng cạnh Mộng Tình nói nhỏ một tiếng. Mộng Tình nghe vậy thì khẽ gật đầu, sau đó hai người lập tức căn cứ theo chỉ dẫn trong hư không tiến về cái phương hướng được chọn, tất nhiên trên đường đi hắn vẫn không quên cướp bóc những người hắn gặp phải, chỉ cần người có số lượng mệnh cách vượt qua con số một ngàn, hắn sẽ cướp đoạt hết. Nhưng có một chuyện Lâm Phong dự đoán không đúng, đoạn đường này mà cực kỳ xa xôi, hắn ngự kiếm suốt bốn ngày mà hai người vẫn chưa tới nơi, từ việc này có thể biết cái Vận Mệnh thành này mênh mông như thế nào rồi. Hôm nay số lượng sinh mệnh lực Lâm Phong đã rất nhiều, nên mi tâm của hắn tồn tại hai đạo văn thụ màu xanh da trời, nó không ngừng rèn luyện tạng phủ gân cốt của hắn để nhục thể hắn tiến hành lột xác, hắn muốn đưa một đạo thụ văn màu xanh da trời cho Mộng Tình nhưng để Lâm Phong cứng họng chính là, Mộng Tình rất kiên quyết trả lại cho hắn, nữ nhân này có đôi khi rất nghe lời nhưng có đôi khi lại rất cứng đầu.
– Lâm Phong, chàng có cảm nhận thấy cái gì không? Mộng Tình quay sang nói nhỏ với Lâm Phong một tiếng.
Lâm Phong khẽ gật đầu, cảm giác của hắn vốn vô cùng nhạy bén nên tự nhiên cảm nhận được. Hư không giống như đang nóng dần lên, hắn càng đi về trước thì không gian càng càng ngày càng nóng bỏng hơn. Trừ chuyện đó ra thì hắn cũng gặp càng nhiều càng nhiều người hơn, hơn nữa mỗi một người đều có chút cường đại hơn so với những người hắn gặp phải trước đây.
– Xem ra chúng ta tới nơi này không sai, những hình ảnh trong hư không kia đều là những hình ảnh chân thật về Vận Mệnh thành.
Lâm Phong tự lẩm bẩm, thời điểm này hắn thấy trong hư không phía trước có từng luồng ánh sáng mờ ảo hiện lên nên có lẽ chỗ đó chính là địa phương hình ảnh chỉ dẫn tới. Lâm Phong không có tiếp tục cướp đoạt mệnh cách nữa vì hắn thấy thực lực của mọi người càng lúc càng cường đại hơn nên không muốn ra tay, cường giả Thiên Vũ tầng tám cùng Thiên Vũ tầng chín có rất nhiều thậm chí nơi này còn có một ít người có khí tức của Thiên Vũ đỉnh phong nữa, thực lực những người này đều phi thường đáng sợ, nếu hắn đi cướp mà chọc phải một số tồn tại yêu nghiệt thì chỉ sợ lại phải đại chiến một trận, lúc đó cái được không bù nổi cái mất. Lâm Phong không đi trêu chọc người khác nên tự nhiên cũng không có ai dám động thủ với hắn, người có thể dùng Thánh khí ngự không bay đi, cầm trong tay Lạc Nhật Cung nắm giữ hai trăm vạn mệnh cách thì vô luận người nào muốn ra tay với hắn cũng đều phải suy nghĩ kỹ lại thực lực của mình một chút, nhìn lại xem mệnh cách của bọn hắn so với Lâm Phong như thế nào.
– Nóng quá.
Rốt cuộc Lâm Phong cũng nhìn thấy phía xa hình như có một cỗ hỏa diễm màu đỏ ẩn trong mây xanh, khí tức nóng bỏng bắt đầu từ chỗ đó truyền ra.
– Đã đến rồi.
Lúc này ở phía trước hắn đã hội tụ không ít người, một lát sau Lâm Phong cũng ngừng lại ở trên không nhìn về phía trước, trong ánh mắt hắn lộ ra một tầng thần sắc rung động. Hỏa Vực vậy mà xuất hiện tại trước mặt hắn, một phiến Hỏa Vực nhưng mà nơi đây không chỉ có hỏa diễm, mà nó giống như một toà thành trì mênh mông bị tàn phá, trong đó có rất nhiều con đường uốn lượn quanh co thậm chí nó còn có tường thành lâu đài bị ngọn lửa in dấu đến mức đỏ bừng, nhưng nó vẫn tồn tại rất chân thực. Ở trong chỗ sâu trong thành tựa hồ như hỏa diễm càng ngày càng mạnh hơn, chỉ sợ càng đi vào bên trong thì hỏa diễm sẽ càng thêm nóng rực.
– Những con đường kia tựa hồ như cố ý lưu cho người đi tới thì phải.
Mộng Tình nói nhỏ một tiếng, những con đường uốn lượn kia có rất nhiều đầu nên nó có thể cho rất nhiều người đi vào, sợ rằng tất cả mọi người bên ngoài đều có thể nhận ra điều này nhưng tình cảnh pbênhía trong thành trì tàn lụi này như thế nào thì không ai biết cả.
– Chẳng lẽ đây là nơi hỏa diễm tu sĩ chuẩn bị? Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, sau đó hắn lại ngẩng đầu lên hướng về phía hư không nhìn lại, cái ảo cảnh trên hư không kia vẫn còn y nguyên nhưng nó lại không chỉ có một phiến Hỏa Vực đơn giản như vậy, trong đó có rất nhiều tràng cảnh đan vào nên không giống với tình cảnh trước mắt.
– Suối nguồn sinh mệnh, dòng sông hủy diệt, lôi điện!
Nội tâm Lâm Phong nói nhỏ một tiếng, các loại tình cảnh khốc liệt nhất đều xuất hiện tại cùng một chỗ tựa hồ như cái lĩnh vực gì cũng có vậy, có thể nói cái hoàn cảnh trong hư ảnh tạo ra chính vì các võ giả vậy. Hơn nữa địa phương mà hình ảnh trong hư không chỉ dẫn là chỗ sâu trong hỏa vực thì phải. Điều này cũng có ý nghĩa, cái địa vực mênh mông trước mắt tuyệt đối không chỉ có hỏa diễm đơn giản như vậy, có lẽ ở phương vị này hắn gặp phải một mảnh hỏa diễm, còn ở phương vị hắn sẽ gặp một mảnh không khác vậy. Lâm Phong không biết hắn sẽ gặp được tình cảnh gì, có lẽ Lôi Vực mà cũng có thể gặp suối nguồn sinh mệnh! Chỉ cần bắt được kỳ ngộ ở Vận Mệnh thành là có thể cải biến được số mạng của mình, đây là nơi vận mệnh chuyển luân mở ra! Thế nhưng tại cái phiến Hỏa Vực trước mặt này hình như có một màn sáng thì phải, không biết nó có ngăn cản người ta tiến vào trong đó hay không.
– Muốn đi vào phiến Hỏa Vực này thì mệnh cách ít nhất phải có màu xanh nhạt mới được, hơn nữa vừa rồi ta nhìn thấy mi tâm một người đi vào có mệnh cách màu xanh da trời nhưng bị tiêu hao hết Lúc này có một đạo thanh âm vang lên tựa hồ như cố ý truyền vào trong tai mọi người.
Mệnh cách màu xanh da trời mới có thể có cơ hội tiến vào trong đó? Ánh mắt của mọi người cứng đờ lại, cái này thật tàn nhẫn mà, mọi người đến nơi này đều là những người có không mệnh cách, nhưng người có mệnh cách màu xanh da trời lại rất là ít, muốn đi vào bên trong thì bắt buộc phải có mệnh cách màu xanh da trời hơn nữa khi đi vào mệnh cách sẽ tiêu hao hết, cánh cửa này thật sự quá kinh khủng rồi, nơi đây là địa phương nào vậy?
– Dùng mệnh cách màu xanh nhạt làm cái giá để đánh đổi lấy cơ hội tiến vào, có lẽ sau này vận mệnh của hắn sẽ có cải biến rất lớn.
Lại có người mở miệng nói ra, lấy mệnh cách màu xanh da trời làm cái giá phải trả thì kỳ ngộ gặp được cũng tuyệt đối kinh khủng.
– Không chỉ có phiến khu vực này như vậy đâu, ta nghe người ta nói khu vực khác cũng giống như vậy đó, muốn muốn đi vào thì mệnh cách màu xanh da trời làm ranh giới cuối cùng rồi, nếu không có thì ngươi cũng chỉ có thể ở bên ngoài nhìn xem mà thôi, nghe nói những người ở bên trong không chết thì tám, chín phần mười có thể lĩnh ngộ ra lực lượng bí truyền, ngươi thích hợp tu luyện cái gì thì tiến vào cái khu vực đó.
Mọi người ngươi một lời ta một câu lập tức khiến không khí thay đổi trở lên đặc biệt khẩn trương. Rất nhiều người không có mệnh cách màu xanh da trời đang nghĩ xem phải làm như thế nào mới có thể đi vào. Chỉ có một biện pháp duy nhất, cướp đoạt mệnh cách của người khác, nơi này nhân số rất nhiều hơn nữa còn không ngừng có người đến đây nên số lượng mệnh cách tuyệt đối không thiếu, ai có thể đoạt được đủ số lượng mệnh cách khiến mệnh cách của mình biến đổi thành màu xanh da trời để đi vào bên trong thì phải xem vào bản lĩnh của họ rồi. Có không ít đôi mắt rơi vào trên người Lâm Phong vì mọi người nhìn thấy trên người hắn có hai cái mệnh cách màu xanh da trời, nếu như đánh cướp được hắn, có thể bước vào trong vùng sáng kia rồi!
– Hừ!
Trong đôi mắt của Lâm Phong lộ ra vẻ cười lạnh, tất cả chuyện này do có người đang cố ý khơi mào phân tranh, thế nhưng Vận Mệnh thành cũng thật độc ác, bố trí một phiến khu vực như vậy lại muốn người có mệnh cách màu xanh da trời mới có thể tiến vào bên trong, không biết có bao nhiêu người sẽ phải đổ máu tử vong sau chuyện này đây. Người có thể bước vào bên trong chỉ sợ họ đều là những người phi thường lợi hại, nhưng chuyện có thể vẫn chưa kết thúc tại đây vì bên trong có thể phát sinh va chạm nên hoặc chính mình tử vong hoặc người khác bị đào thải! Có lẽ chỉ khi đi đến điểm cuối của cái Hỏa Vực này mới có thể biết rõ một ít gì đó!
Chương 1160: Một tiễn giết tám
Mộng Tình, chúng ta nên tách ra rồi! Lâm Phong nhìn Mộng Tình nói ra, nếu như đối phương đã nói như vậy thì trong phiến kỳ cảnh kia có rất nhiều địa vực bất đồng, Lâm Phong tự nhiên hi vọng Mộng Tình có thể tiến vào khu vực thích hợp với nàng nhất mà không phải đi theo hắn cùng một chỗ.
– Hiện tại ta cũng không có nghĩ mình muốn tiến vào bên trong đó, không biết nơi này có địa phương thích hợp với ta không nữa.
Mộng Tình nói nhỏ một tiếng, nàng thích hợp tiến vào khu vực có tiên linh hoặc băng thiên Tuyết Vực.
– Nhìn mấy hình ảnh bên trong kỳ cảnh thì ta thấy có địa phương giống Tuyết Vực đấy.
Ngón tay Lâm Phong chỉ vào hình ảnh một khu vực địa trong hư không, trong số rất nhiều khu vực hỗn tạp kia có một vùng đất toàn một màu trắng mịt mùng, chỗ đó hẳn là Tuyết Vực rồi.
– Lâm Phong ngươi chuẩn bị đi tới khu vực nào? Mộng Tình thấp giọng hỏi.
– Có lẽ ta sẽ đi Lôi Vực, ta nghĩ mình trước phải luyện thành lôi thể đã, ta muốn hoàn thành thanh kiếm này.
Lâm Phong cười nói, nếu như hắn đã tới địa phương có lôi điện thì hắn hi vọng mình có thể lấy lực lượng sấm sét xuống, bất cứ nơi đâu thì sức mạnh điên cuồng của lôi điện cũng rất kinh khủng, vô luận luyện thể hay công kích nó đều rất lợi hại. Đương nhiên nếu tình hình cho phép thì Lâm Phong vẫn muốn đi khám phá các khu vực khác một phen, có một số khu vực đặc thù có lẽ sẽ thai nghén ra lực lượng bí truyền vô cùng kinh khủng cũng nên, bên trong cái kỳ cảnh kia hình như có một cái suối nguồn sinh mệnh thì phải, nước của nó có màu xanh da trời và rất trong tựa hồ như nước suối tràn ngập lực lượng sinh mạng vậy. Ngày ấy Phượng Huyên tại Cửu Long đảo đã từng xuất ra qua lực lượng sinh mệnh bí truyền, loại lực lượng này tuyệt đối là một loại lực lượng kỳ dị mà hắn chưa từng thấy, bởi vậy nếu như nơi đây có nước suối sinh mệnh thì các khu vực khác khẳng định cũng có lực lượng đặc biệt, nhưng nó phân ra tại những khu vực bất đồng mà thôi. Mộng Tình nhẹ gật đầu, nếu phiến khu vực này thật sự có cực hàn Tuyết Vực cùng với tiên linh khu vực mà nói thì nó sẽ có trợ giúp rất lớn đối với nàng, tự nhiên nàng không thể bỏ qua chúng được, nếu thực lực của nàng cường đại thì Lâm Phong cũng có thể thả lỏng một chút.
– Là ngươi!
Nhưng đúng lúc này lại có một đạo thanh âm lạnh như băng từ xa truyền đến, giờ khắc này Lâm Phong chỉ cảm thấy có một cổ hàn ý lao thẳng về phía hắn khiến hắn cảm thấy rất lạnh. Hắn xoay người lại thì lập tức thấy một nữ tử phi thường xinh đẹp đang đi về phía hắn, Lâm Phong quét mắt nhìn một cái đã nhận ra đối phương, tuy hắn chỉ gặp qua cô gái này một lần nhưng loại nữ nhân như cô ta thì chỉ cần liếc mắt nhìn một lần sẽ rất khó quên, hơn nữa lần gặp mặt kia lại đúng lúc Lâm Phong đánh cướp mệnh cách của nàng nữa.
Tề Kiều Kiều thấy Lâm Phong thì sắc mặt nàng nháy mắt trầm xuống vì từ nhỏ tới lớn nàng còn chưa từng bị người ta cướp đoạt đồ vật của mình bao giờ, cho dù tại Vận Mệnh thành thì vẫn có rất nhiều người khách khách khí khí với nàng, nhưng Lâm Phong thì khác hắn vậy mà mang tất cả mệnh cách trên người của nàng cướp bóc hết sạch.
– Kiều Kiều, hắn chính là người nàng tìm kiếm lâu nay ư? Lúc này bên người Tề Kiều Kiều cũng có không ít người vây quanh nàng giống như kiều nữ vậy, bên người Tề Kiều Kiều nàng chưa bao giờ thiếu người hộ hoa cả, cho dù nàng không cần người bảo hộ nhưng danh tiếng của Tề gia tam anh và thực lực của Tề gia tại Đông Hoang thật sự quá lớn nên ai cũng khách khí với nàng muốn bảo hộ nàng, Đông Hoang không có ai không biết nàng là người Tề gia, bởi vậy trên đường tới nơi này có mấy người tự nhận thiên phú xuất chúng muốn đi theo bên cạnh nàng.
– Đúng vậy, hắn ngụy trang tướng mạo nên bên trong Vận Mệnh Thần Điện ta không tìm được hắn, lúc đó ta mới hoài nghi khí tức hắn đều giả dối.
Tề Kiều Kiều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói ra, nàng không có ngốc bên trong Vận Mệnh Thần Điện không tìm được Lâm Phong thì nàng liền suy đoán đối phương đã thông qua thủ đoạn đặc thù hoặc thông qua Vận Mệnh Thần Điện cải biến một chút gì đó nên nàng mới không tìm được hắn, Vận Mệnh Thần Điện mặc dù không gì không làm được nhưng nó lại không thể nói dối được, bên trong không có người này thì chỉ có một khả năng, gương mặt của hắn là giả.
– Không sai, tu vi người này hẳn là Thiên Vũ tầng năm mới đúng, có lẽ chư vị đều đã xem qua tướng mạo nguỵ trang của hắn rồi đấy.
Lúc này sau lưng Tề Kiều Kiều có một người nhàn nhạt mở miệng nói ra, Lâm Phong nhìn người kia thì nhận ra người này hắn từng gặp qua, người này chính là người đã từng tham gia việc vây bắt hắn nhưng người này không có ra tay, vậy mà giờ phút này hắn cũng đi theo bên người Tề Kiều Kiều, xem ra nữ nhân này rất bất phàm.
– Đúng là hắn.
Mọi người nghe được người này nói lời như vậy thì lập tức nhớ tới cái gì đó, cái Lạc Nhật Cung kia bọn hắn đã từng gặp qua, nhìn hắn rất giống tướng mạo người trong hình ảnh hiện lên trong hư không.
– Thiên Vũ tầng năm!
Tề Kiều Kiều cắn cắn môi, nàng vậy mà bị một ten Thiên Vũ tầng năm ngụy trang thành Thiên Vũ đỉnh phong cướp bóc hai mươi vạn mệnh cách.
– Xem ra lúc ấy Ngô huynh cũng đi đuổi bắt người này thì phải, nhưng chẳng biết tại sao lại thất bại vậy? Lúc này có một người mở miệng trào phúng lời nói của nam tử kia, giữa bọn họ hiển nhiên không có sự hài hòa.
– Viên Phi cùng hắn rất quen thuộc sao, hắn chạy tới mang Lôi yêu đuổi đi nên người những khác mới từ bỏ, đáng tiếc nhị ca của Kiều Kiều không có ở đó bằng không chắc chắn bọn ta bắt được đối phương.
Nam tử họ Ngô nhàn nhạt nói ra.
– Có người đưa mệnh cách cho không phải là việc tốt ư!Nguồn truyện audio
– Mệnh cách màu xanh da trời, xem ra ngươi thông qua loại thủ đoạn đe doạ này cướp bóc không ít nhỉ!
Tề Kiều Kiều nhìn chằm chằm vào hai cái hoa văn giữa mi tâm Lâm Phong lạnh lùng nói ra. Mấy người bên cạnh nàng nghe được lời đối thoại này thì con ngươi của họ cũng lộ ra thần sắc nóng bỏng, hắn ngụy trang khí tức? Thực tế chỉ có thực lực Thiên Vũ tầng năm? Nhưng hắn lại có hai cái mệnh cách màu xanh da trời! Bước chân Tề Kiều Kiều hướng về phía trước bước ra, sắc mặt nàng lạnh lùng giống như trên mặt nàng có một tầng sương hàn che phủ vậy.
– Kiều Kiều, như vậy người kia có phải người ra tay với nàng bên trong Vận Mệnh thành? Lúc này một thanh niên Thiên Vũ tầng bảy cầm trong tay trường mâu bước ra vượt qua thân thể Kiều Kiều nói ra, quanh thân hắn có lực lượng lượng hủy diệt màu đen không ngừng lượn lờ.
– Ha ha, ta cũng nguyện ý cống hiến chút sức lực.
Lúc này lại có thêm hai người đi ra, trong đôi mắt họ lộ ra một tầng thần sắc khác thường vì nội tâm chúng có tâm tư khác, Lâm Phong vậy mà cầm giữ hai cái mệnh cách màu xanh da trời, nếu như bọn họ giết chết đối phương đoạt được mệnh cách của đối phương rồi phân một nửa cho Tề Kiều Kiều thì bọn hắn vẫn còn một nửa, chuyện này không quá phận chút nào nha, đương nhiên nếu như vừa rồi không có người nói tu vi Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng năm thì bọn họ cũng không dám đứng ra.
– Mộng Tình, chúng ta đi thôi!
Lâm Phong nhàn nhạt nói với Mộng Tình một câu, cái Hỏa Vực này cũng không phải là mục tiêu của bọn hắn nên Lâm Phong chuẩn bị bước vào Lôi Vực, còn Mộng Tình thì nghĩ đến việc bước vào Tuyết Vực hoặc là tiên linh vực.
– Hả? Thần sắc những người ki có chút cứng đờ lại, tên kia vậy mà bỏ qua bọn hắn? – Tự tìm cái chết!
Nam nhân cầm trường mâu trong tay đánh về phía Lâm Phong, một cỗ khí tức kinh khủng lập tức khóa chặt Lâm Phong lại, lực lượng hủy diệt bên trên trường mâu không ngừng sôi trào nhìn rất là lợi hại. Đôi mắt Lâm Phong đột nhiên nhìn qua, ánh mắt của hắn có lúc nhìn như lợi kiếm có lúc lại như lôi điện, ánh mắt này cực kỳ đáng sợ.
– Ông!
Lâm Phong dùng Tiêu Dao Bộ Pháp tiến về phía đối phương, chi một cái nháy mắt là hắn và đối phương đã gặp nhau trong hư không, Phương Thiên Họa Kích đâm thẳng về phía tên kia thanh âm va chạm ầm ầm truyền ra, lực lượng một kích này nháy mắt bổ vào trên người của đối phương Răng rắc. . . Trường mâu bị Phương Thiên Họa Kích làm vỡ nát, sau đó Phương Thiên Họa Kích thế như chẻ tre cắm vào thân thể đối phương. Ánh mắt người kia cứng đờ, thân thể hắn vì sợ hãi nên hơi run run, những kẻ khác lao đến chuẩn bị đánh chết Lâm Phong thấy cảnh này thì thân thể lập tức đứng khựng lại trong hư không, bộ pháp của hắn thật là nhanh, một kích tất sát kia thật đáng sợ!
– Oanh Tạch.
..! Lôi mang bùng nổ khiến thân thể của đối phương bị huỷ diệt bên trong sức mạnh của lôi điện, tan biến trong không trung, Lâm Phong dùng con ngươi băng lãnh nhìn đám người kia thản nhiên nói:
– Không nên chọc ta, nếu không ta không ngại thu hoạch thêm một ít mệnh cách đâu!
– Ta chỉ cướp đoạt mệnh cách mà thôi!
Lâm Phong lại nhìn về phía Tề Kiều Kiều nói ra, hắn tin tưởng đối phương sẽ hiểu ý của hắn.
– Rốt cuộc hắn là Thiên Vũ tầng năm hay là Thiên Vũ đỉnh phong? Thần sắc mọi người cứng ngắc lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người vừa rồi nói tu vi của Lâm Phong chỉ là Thiên Vũ tầng năm.
– Tu vi của hắn đúng Thiên Vũ tầng năm, nhưng chiến lực bản thân hắn không yếu chút nào, hơn nữa trên người hắn có Thánh khí nên hắn giết Thiên Vũ tầng bảy là chuyện không thành vấn đề!
Thần sắc người kia rất là bình tĩnh nhìn mọi người sau đó nhàn nhạt nói ra. Mấy người đứng cạnh Tề Kiều Kiều trầm mặc, một lát sau họ lập tức lao lên vây Lâm Phong lại. Thần sắc Lâm Phong trở lên cực kỳ lạnh lẽo con ngươi hắn nhìn về phía đám người kia, Lạc Nhật Cung đột nhiên xuất hiện trong tay.
– Mộng Tình!
Hắn nói nhỏ một tiếng với Mộng Tình sau đó thân thể bay lên không, tám mũi tên xuất hiện tại trong tay Lâm Phong. Mộng Tình hiểu ra ý nghĩ của Lâm Phong nên nàng làm cho hàn sương bao phủ khắp thiên địa, một cỗ ánh sáng Thánh khiết mang thân thể nàng bao phủ lại, trên không trung đã nổi lên vô số hoa tuyết.
– Băng phong!
Trong miệng Mộng Tình phun ra một đạo thanh âm cực kỳ lạnh lùng, hư không chung quanh lập tức ngưng kết lại khiến những người vây quanh Lâm Phong đều cảm thấy thân thể của mình cứng đờ lại, đúng lúc này lạc nhật tiễn cũng được bắn ra, mũi tên lao đi như trường hồng quán nhật giống như thái dương cũng bị bắn rơi vậy. Phốc…Phốc. Tiếng vang mũi tên trúng đích không ngừng truyền ra, từng đạo thân ảnh bị bắn giết không ngừng ngã xuống, mệnh cách của chúng lại bay về phía Lâm Phong. Thần sắc những người chưa dám động thủ đều trở lên trắng bệch, nhất tiễn bát sát, Thiên Vũ tầng bảy, tầng tám toàn bộ chết hết.
– Đi!
Tâm niệm Lâm Phong vừa động thì Thiên Cơ Kiếm đã mang theo hắn và Mộng Tình phá không bay đi, giờ khắc này không có người nào dám đuổi theo nữa.
– Ngươi.
. . Đám người nhìn chằm chằm thanh niên họ Ngô, sắc mặt họ trở thành cực kỳ khó coi.
– Ta quên nói chiến lực của nữ tử kia giết một tên Thiên Vũ tầng tám cũng không thành vấn đề, hơn nữa sau lưng bọn hắn tựa hồ còn có một vị thủ vọng giả!
Người kia nhàn nhạt cười nói khiến thần sắc những người khác cứng ngắc lại, trong đôi mắt họ lộ ra từng tia lãnh mang, giờ họ đã hiểu tâm tư các độc của đối phương!
– Kiều Kiều, chúng ta rất khó lưu lại đối phương mà những người kia cũng quá ồn ào nên bớt chút cũng tốt.
Người kia thấy Tề Kiều Kiều nhìn về phía hắn thì hắn cũng khẽ gật đầu với Tề Kiều Kiều.truyện tà tu audio