1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 225 [Chương 1121 đến 1125]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 225 [Chương 1121 đến 1125]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1121: Ánh mắt tiên tử

Ánh mắt Kiếm Vô Bi sáng lên, cũng nhìn chằm chằm Lâm Phong, trong đôi mắt hiện lên một chút vẻ phức tạp. Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn chằm chằm thanh kiếm lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, vẫn không có kiếm quang rực rỡ, nhưng bên trong kiếm lại lộ ra một cỗ kiếm khí làm người ta hoảng sợ, khí thế coi trời bằng vung.

– Vù vù!
!!! Thanh âm kiếm rít khủng bố sắc bén không ngừng vang lên, kiếm quang đột nhiên tản ra, chiếu xạ khiến ánh mắt người khác không thể mở ra, quá dọa người rồi. Thân thể mọi người cấp tốc lui ra phía sau, thân thể Lâm Phong cũng theo mọi người cũng nhau lui lại. Chỉ thấy toàn bộ kiếm mai táng hoàng thổ trong Kiếm Trủng, từ dưới đất chui lên, khóa chặt Lâm Phong.

– Tại sao lại như vậy? Mọi người thầm run rẩy trong lòng, Lâm Phong lại vô cùng ngạc nhiên.

Hắn cảm giác, hắn không phải bị vô số thanh kiếm khóa chặt, mà bị một kiếm ý đáng sợ khóa chặt, kiếm ý kia thông hiểu nhân tính, nắm giữ sinh mạng, dường như không phải kiếm, mà là người. Hoàng thổ run rẩy, Kiếm Trủng gào thét, một luồng hào quang rực rỡ từ trong hoàng thổ như ẩn như hiện. Mọi người nhìn chằm chằm Kiếm Trủng, bọn họ dường như thấy được, một thanh lợi kiếm tuyệt thế bị mai táng trong chỗ sâu của hoàng thổ, lộ ra một chút quang hoa tuyệt thế.

– Còn có một thanh kiếm khác!

Vẻ mặt mọi người run lên, trong Kiếm Trủng này hóa ra còn chôn cất một thanh kiếm khác, chôn sâu trong hoàng thổ, như thể vua của vạn kiếm, một tiếng gào thét, tất cả kiếm chấn động không ngớt.

– Chíu….

U … u!!!! Chỉ thấy trên thanh kiếm kia dường như có chút ánh sáng lóe lên, chiếu rọi trên người Lâm Phong, sau đó, tất cả kiếm trong Kiếm Trủng đều từ dưới đất chui lên, đồng thời ngự không, vờn quanh Lâm Phong, không ngừng xoay tròn. Kiếm khí vô cùng khủng bố làm cho người ta muốn thần phục, quỳ bái. Đây là kiếm của Hoàng Vũ, Vô Thiên Kiếm. Đoàn người nhìn chằm chằm mảnh hoàng thổ, bọn họ cũng cảm nhận được ý chí kiếm đạo Vô Thiên nồng đậm, làm cho bọn họ nảy sinh lòng kính sợ thật sâu. Bọn họ mơ hồ cảm giác, một luồng kiếm quang của chuôi kiếm vừa xuất hiện cũng có thể chém chết bọn họ. Vô Thiên Kiếm ý tung hoành, thiên địa đều phải bình định. Thanh kiếm kia, vua trong kiếm. Lúc này mọi người đều kinh ngạc, vì sao Vua của kiếm này lại khóa chặt Lâm Phong. Giờ phút này, lợi kiếm vờn quanh Lâm Phong, uy áp khủng bố, khiến Lâm Phong phải khoanh chân ngồi xuống, tạo ra một kỳ cảnh. Trên người Lâm Phong cũng điên cuồng tản ra ý chí kiếm đạo của mình, dường như đang ngăn cản kiếm khí kinh khủng kia, để bản thân không bị ăn mòn. Hai lão giả ánh mắt thâm thúy, nhìn nhau, lập tức khẽ gật đầu.

– Kính xin Kiếm Linh quay về!Duyên Phận : Gặp là Duyên , Biết là Phận. …!

Hai lão nhân hướng về phía hoàng thổ trong Kiếm Trủng cúi người, có vẻ cực kỳ khách khí. Kiếm trong hoàng thổ dường như nghe được lời hai người nói, … lộ ra một chút khí tức sắc bén tuyệt thế, giống như cuồng ngạo không cách nào kiềm chế, làm cho đoàn người khiếp sợ. Kiếm này ngưng tụ kiếm hồn hùng mạnh, đã thành tinh, nó chính là kiếm của Vô Thiên Kiếm Hoàng, đối mặt với hai vị hậu nhân của Kiếm Hoàng, vẫn vô cùng cao ngạo. Nhưng mà hai vị lão nhân hùng mạnh kia vẫn cung kính cúi đầu, thanh kiếm kia mới dần dần yên tĩnh trở lại, bình tĩnh quay về. Gần như đồng thời, những thanh kiếm khác ngay lập tức trở về hoàng thổ, khôi phục bình tĩnh, giống như lại lâm vào ngủ say vĩnh hằng. Chúng kiếm quay về, Lâm Phong thở ra một hơi dài, cả người đều là mồ hôi, trong lòng rung động không ngừng. Hắn chỉ cảm thấy trong đầu, vẫn còn bị bóng kiếm vô tận chiếm cứ. Nơi này, mỗi một chuôi kiếm đều có sinh mạng của mình, mỗi một chuôi kiếm đều ghi lại một đoạn lịch sử. Vừa rồi, hắn dường như cảm nhận được thời gian Vô Thiên Kiếm Hoàng trưởng thành, thời gian ông rít gào núi sông, cuối cùng ngạo nghễ thiên hạ. Hai vị lão nhân nhìn thấy chúng kiếm bình tĩnh trở lại, mới chậm rãi xoay người, cười với Lâm Phong:

– Xem ra vị tiểu hữu này và tổ tiên có chút hữu duyên.

Mấy ngày gần đây, kiếm của tổ tiên không ngừng rít gào, thật vất vả mới bình tĩnh trở lại, nhưng lại bị tiểu hữu dẫn động ra dục vọng phá không, kỳ lạ đến cực điểm.

– Có thể chiêm ngưỡng kiếm của tiền bối Kiếm Hoàng, là vinh hạnh của tại hạ.

Lâm Phong khách khí đáp lại, nhưng trong lòng có chút hồ nghi. Kiếm Các mời bọn họ đến rốt cuộc có ý gì, thật sự như lời lão nhân vừa nói, kiếm trong Kiếm Trủng gần đây rít gào không ngừng sao? Mà vừa rồi, vì sao hắn mơ hồ cảm thấy, Kiếm Vô Bi lúc trước hướng dẫn bọn họ, làm cho bọn họ dẫn động kiếm rít gào. Lão giả mỉm cười, lập tức nhìn về phía mọi người, nói:

– Chư vị có thể biết được nguyên nhân kiếm của tổ tiên rít gào không ngừng hay không? – Kiếm của tiền bối Kiếm Hoàng có linh, nó không muốn trầm luân như thế, bởi vậy phát ra kiếm rít, muốn tái chiến thiên hạ.

Long Đằng lớn tiếng nói, trong con ngươi bộc lộ rõ tài năng. Tuy y không phải kiếm tu, nhưng nếu y có được chuôi lợi kiếm tuyệt thế này, thì sẽ cường đại cỡ nào.

– Lợi kiếm tuyệt thế vừa rồi đã phá không, vì sao người Kiếm Các không cầm kiếm ra.

Tuyết Bích Dao nghi hoặc hỏi.

– Kiếm này là kiếm của tổ tiên, bọn ta là hạng người tầm thường, không dám cầm!

Lão nhân cười lắc đầu, nói:

– Đa tạ chư vị tiểu hữu đã tiến đến Kiếm Trủng.

Kiếm Vô Bi, làm phiền ngươi tiếp đãi tốt chư vị đây! Mọi người hiểu được ý tứ của lão nhân, đều chủ động cáo từ, Kiếm Vô Bi đi phía trước dẫn đường. Tuy nhiên, lúc này mọi người vẫn còn không hiểu rõ, Kiếm Vô Bi mời bọn họ đến, chỉ đơn giản để kiến thức Kiếm Trủng của Kiếm Các thôi sao? Đi khỏi Kiếm Trủng, Lâm Phong đột nhiên cảm giác có người nhìn mình, hắn quay đầu lại, thì phát hiện, phía sau chỉ có một lão già tóc bạc bệnh tật, thủ hộ cửa của Kiếm Trủng, không có cái gì khác. Đã không còn chuyện gì, mọi người lần lượt cáo từ, rời khỏi Kiếm Các, Kiếm Vô Bi đều lần lượt đưa tiễn. Người Thiên Đài tập trung một chỗ, Lâm Phong nhìn đám người Lâm Nhược Thiên, lộ ra một chút cảm kích:

– Chuyện hôm nay, tạ ơn chư vị sư huynh đệ rồi.

Lâm Nhược Thiên khẽ lắc đầu, cười nhìn Lâm Phong:

– Chuyện chúng ta rời khỏi Thiên Đài, đại sư huynh tự mình đến dặn.

Người Thiên Đài chúng ta, có thể có ân oán, có thể có mâu thuẫn, nhưng bất kể quan hệ thế nào, có ân oán gì, nếu gặp lúc người khác bắt nạt người Thiên Đài ta, toàn bộ đều phải vứt qua một bên. Nếu không, nhóm môn đồ đầu tiên vừa mới tuyển của Thiên Đài, cũng chỉ có thể bị các thế lực khác ức hiếp. Lâm Phong rất đồng tình gật đầu. Mộc Trần sư huynh quả thật nhìn xa, Thiên Đài lúc đối ngoại không kết thành một khối, còn gọi gì là Thiên Đài.

– Huống chi, cho dù đại sư huynh không có dặn, chúng ta cũng không thể nhìn thế lực khác lấn đến trên đầu Thiên Đài ta.

Lâm Nhược Thiên bổ sung một câu.

– Đúng, Thiên Khung Tiên Khuyết cùng với đám Thiên Long Thần Bảo kia, nhiều cường giả như vậy, thế mà lại vây một mình ngươi.

Vô sỉ đến cực điểm. Mông Bá dường như có chút tức giận bất bình.

– Được rồi, đã đến nơi đây, chư vị đều tự kiếm chỗ ở đi, ta đi trước một bước.

Thanh niên mắt tím đột nhiên lên tiếng, giống như có chút không để ý, thân hình lập tức lóe lên, một mình rời đi. Tuy nhiên mọi người lại cũng không trách y, ở đây rất nhiều người vốn chỉ gặp mặt có một lần mà thôi, không thể nào đứng tâm sự mãi được. Chỉ bởi vì đều là người của Thiên Đài, mới có thể tiến lui cùng Lâm Phong thôi. Đoàn người lập tức rời đi, chỉ còn lại Lâm Nhược Thiên và Mông Bá. Lâm Nhược Thiên cố ý kết giao với Lâm Phong, mà Mông Bá lại có chút khâm phục đối với Lâm Phong có thể bước lên cửu trọng thiên, cũng có thể tán gẫu được, bởi vậy kết bạn đồng hành.

– Hai người nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm không? Lâm Phong hỏi hai người, nếu nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên đều đã đến Mệnh Vận thành, Thu Nguyệt Tâm đương nhiên cũng sẽ tới đi.

– Chúng ta tách ra để đi, lúc này nàng ta có lẽ đang ở một trong ba tòa cổ thành khác cũng nên.

Lâm Nhược Thiên đáp.

– Ừ!

Lâm Phong khẽ gật đầu, nếu Thu Nguyệt Tâm xuất phát cùng lúc … thì sẽ nhanh hơn một chút, bởi vì trên người nàng có chiến hạm hư không mà mình đưa. Màn đêm buông xuống, từ Kiếm thành cổ xưa, ban đêm vẫn có hàn ý lạnh lẽo, người đi trên đường vẫn không ngớt, Lâm Phong đi tới phía tòa hành cung gần Mệnh Vận thành nhất. Từng tòa hành cung mênh mông, chuẩn bị riêng cho những tu sĩ chuẩn bị bước vào Mệnh Vận thành. Ngoài dãy hành cung liên miên kia, một thiếu nữ mặc áo trắng, đứng thẳng trên đỉnh một tòa. Tóc đen bay múa cùng áo trắng, ánh trăng mông lung chiếu nghiêng trên người nàng, khiến nàng như Cửu Thiên tiên nữ, làm cho người ta có cảm giác mộng ảo.

– Không hổ là Tuyết tiên tử, đẹp quá, nếu có thể theo đuổi, lấy được nàng, cuộc đời này không uổng.

Có người cảm thán trong lòng, nhìn chăm chú mị ảnh áo trắng thắng tuyết kia mà thất thần.

– Ngươi dám đi Thiên Khung Tiên Khuyết cầu hôn sao, đừng nói thế hệ trước của Thiên Khung Tiên Khuyết, những người trẻ tuổi kia đều có thể bẻ đôi ngươi!

– Ai, thân thể tiên linh không phải thứ người bình thường có thể hy vọng xa vời.

Hơn nữa, chính trái tim của nàng cũng không cách nào gả ra ngoài, một lòng theo đuổi võ đạo, cực kỳ kiêu ngạo, sẽ không động tâm với phàm phu tục tử. Mọi người đều thầm nghị luận. Lúc này ba người Lâm Phong lóe lên hiện ra, nhìn thấy Tuyết Bích Dao trên đỉnh hành cung, Lâm Nhược Thiên cười nói:

– Cô gái này thực sự siêu phàm thoát tục, khiến người ta động tâm.

– Chính xác, ngay cả ta nhìn cùng động phàm tâm rồi.

Mông Bá nhìn nữ nhân tựa như tiên nữ kia, có chút dao động, duy chỉ có Lâm Phong giờ phút này lại cười khổ. Lúc này, Tuyết Bích Dao kia chậm rãi xoay người qua bên này, ánh mắt trực tiếp nhìn thẳng Lâm Phong.

Chương 1122: Khiêu chiến tiên tử

Tuyết Bích Dao đang đợi Lâm Phong. Lâm Nhược Thiên và Mông Bá nhìn nhau một cái, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ cổ quái, bọn họ lập tức nhìn về phía người đứng giữa – Lâm Phong. Tuyết Bích Dao dường như đang nhìn hắn!

– Ta chờ ngươi đã lâu.

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng của Tuyết Bích Dao vang lên. Đúng như Lâm Nhược Thiên và Mông Bá đoán, mà vẻ mặt đám người chung quanh cũng ngưng trọng. Tuyết tiên tử đứng trên đỉnh một tòa hành cung chờ Lâm Phong? Từng bóng dáng từ trong hành cung liên miên kia lóe lên hiện ra, một vài thanh niên thiên tài nổi bật.

– Tuyết tiên tử, ta đã nói rồi, ta thực sự không có ý định khinh bạc ngươi, ngươi hà cớ gì cứ nhớ mãi không quên.

Lâm Phong cười khổ nói, mà lời của hắn cũng khiến vẻ mặt mọi người cứng đờ. Khinh bạc? Lâm Phong khinh bạc Tuyết tiên tử? Vẻ mặt Lâm Nhược Thiên và Mông Bá càng trở nên thú vị, nhìn chằm chằm Lâm Phong không rời mắt. Chậc chậc, người này đã làm cái gì với Thánh nữ của Thiên Khung Tiên Khuyết rồi hả? Khinh bạc như thế nào chớ?

– Ngươi….

Vẻ mặt Tuyết Bích Dao run lên, tâm tình bởi vì một câu của Lâm Phong mà dao động, tên khốn khiếp này, vậy mà lại ở trước mặt mọi người nói đã khinh bạc nàng. Nhưng Tuyết Bích Dao dù sao cũng không giống người thường, tâm tình qua chốc lát đã khôi phục bình tĩnh, không dao động. Chỉ trong ánh mắt nàng hiện lên một chút kiên trì, nhất định phải đánh chết Lâm Phong, củng cố tâm mình, báo thù việc Lâm Phong đã khinh bạc mình.

– Lâm Phong, ngươi đê tiện vô sỉ, vậy mà lại nấp trong khuê phòng của Tuyết tiên tử, rình coi Tuyết tiên tử.

– Lâm Phong, tên dâm tặc nhà ngươi, còn bắt cóc Tuyết tiên tử, biến mất một thời gian ngắn, rốt cuộc ngươi đã làm gì Tuyết tiên tử? – Ác tặc như ngươi, đáng tru sát, giết hắn!

Trong bóng tối, đột nhiên vang lên từng thanh âm, làm cho trong lòng mọi người kịch liệt dao động. Lâm Phong lén vào khuê phòng của Tuyết tiên tử? Còn từng bắt cóc Tuyết tiên tử một thời gian ngắn? Một tiên tử, Thánh nữ bị thương, Lâm Phong có thể muốn làm gì thì làm, như vậy hắn đã làm cái gì? Còn có, giờ phút này, Tuyết tiên tử muốn giết Lâm Phong cho hả giận, rốt cuộc che dấu chuyện gì trong đó? Giờ phút này, mọi người đều đỏ mắt, mang theo hận ý cùng ghen tị trắng trợn nhìn Lâm Phong. Cái tên dâm tặc khốn khiếp này, nhất định phải chết.

– Cùng nhau giết hắn, bại hoại!

– Đúng, giết hắn.

Tiếng quát của mọi người liên tiếp vang lên, khiến vẻ mặt Lâm Phong dao động. Hiển nhiên có người âm thầm đổ dầu vào lửa, một, muốn dồn hắn vào tình cảnh bất lợi, hai, đả kích Tuyết Bích Dao. Tuyết Bích Dao thân là Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết, bị người bôi nhọ, không biết bị Lâm Phong hắn làm chuyện gì, tâm tu luyện rất có thể sẽ hỏng bét. Dụng tâm của người đứng sau này đủ ác độc.

– Lâm Phong, ngươi đã làm gì với Tuyết tiên tử? – Lâm Phong, ngươi có hay không….

Hai người Lâm Nhược Thiên cùng Mông Bá đồng thời truyền âm với Lâm Phong, ánh mắt lại cực kỳ đáng khinh, làm cho Lâm Phong không nói nổi.

Chỉ thấy Tuyết Bích Dao giờ phút này cũng đã trầm mặc, lực lượng thần niệm hùng mạnh phóng ra ngoài, dường như muốn tìm ra người đứng sau. Nhưng mà nàng lại phát hiện, thanh âm hư vô mờ mịt này căn bản không có nguồn.

Nàng đương nhiên hiểu được, có người cố ý hủy thanh danh của nàng, nhưng lúc này trong lòng lại không có cách nào duy trì bình tĩnh tuyệt đối, sinh ra từng gợn són dao động, ánh mắt lúc nhìn về phía Lâm Phong thì càng lạnh thêm vài phần, đều vì tên khốn khiếp này. Lâm Phong chậm rãi bước lên, lạnh lùng lên tiếng:

– Một đám chuột nhắt không thể hiện thân ngoài ánh sáng, nếu muốn chiến thì đứng ra, cần gì bẻ cong sự thật, cố ý bịa đặt.

Ta với Tuyết tiên tử bất quá chỉ là một hồi hiểu lầm, bởi vì Thiên Khung Tiên Khuyết đuổi giết, ta không thể không bắt cóc Tuyết tiên tử, nhưng mà khi ta an toàn, đã lập tức đuổi Tuyết tiên tử của các ngươi về rồi. Sau đó, Tuyết tiên tử lại bị tiểu nhân phục kích, có lẽ đám tiểu nhân đó là đám người lén lút các ngươi đi.

Mọi người nghe được lời Lâm Phong nói lúc này mới có chút thoải mái. Thì ra là thế, xem tình hình, chắc Lâm Phong nói thật, có người cố ý bịa đặt, hãm hại Tuyết tiên tử, đáy lòng bọn họ cũng vốn không muốn tin chuyện Tuyết tiên tử bị tên Lâm Phong này … Vẻ mặt Tuyết Bích Dao cũng hơi dễ nhìn một chút, sát ý đối với Lâm Phong cũng hạ thấp vài phần, nhưng vẫn muốn hắn phải chết.

– Tuy nhiên, Tuyết tiên tử, ta bắt cóc ngươi, cũng chỉ bất đắc dĩ mới có một chút tiếp xúc da thịt, ngươi cũng không cần sống chết bám theo chứ.

Câu nói tiếp theo của Lâm Phong khiến Tuyết Bích Dao thiếu chút nữa hộc máu … tiếp xúc da thịt? Hắn không thể câm miệng lại sao, tên khốn khiếp này rõ ràng cố ý.

– Hơn nữa, Tuyết tiên tử chính là Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết, lần trước tuy bị thương, nhưng hiện giờ lại phá vỡ bình cảnh Thiên Vũ tầng tám, thiên tư xuất chúng, còn thân thể tiên linh, vô song tại Bát Hoang cảnh.

Hiện giờ lại muốn đối phó với một Thiên Vũ tầng năm như ta đây, không khỏi … Lâm Phong nói đến đây liền dừng, nâng Tuyết Bích Dao đến đỉnh cao. Ý tứ rất rõ ràng, ngươi là một Thánh nữ Thiên Vũ tầng tám, đối phó với một Thiên Vũ tầng năm như ta. Đây không phải là cậy khỏe bắt nạt yếu rõ rành rành sao!

– Ta sẽ áp chế tu vi tại Thiên Vũ tầng năm, cũng có thể giết chết ngươi.

Tuyết Bích Dao lạnh nhạt nói.

– Sư muội, hắn đang bẫy muội đó.

Thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết quýnh lên, tên đê tiện Lâm Phong này đang cố ý dùng lời nói bẫy Tuyết Bích Dao. Người này có thể đánh chết đồng môn gã Thiên Vũ tầng bảy, nếu Tuyết Bích Dao áp chế tu vi ở Thiên Vũ cảnh tầng năm, thắng bại có lẽ sẽ có chút không chắc. Gã biết rõ, chiến lực Lâm Phong chẳng những không kém, hơn nữa còn cực kỳ mạnh, tuy cảnh giới thấp một chút.

– Tuyết tiên tử không hổ là Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết, không cậy khỏe bắt nạt yếu, nhất ngôn cửu đỉnh, Lâm Phong khâm phục.

Lâm Phong cười mỉm nói. Mọi người nhìn thấy nụ cười của hắn, đều thầm mắng, đồ giả dối này.

– Cùng cấp chiến đấu, ta sao có thể sợ kẻ nào, các ngươi hoài nghi ta? Tuyết Bích Dao lãnh đạm liếc thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết, thanh niên lập tức trầm mặc.

Bọn họ chẳng lẽ hoài nghi, Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết không bằng người khác hay sao? Một Tuyết Bích Dao không bị thương, chiến đấu cùng cấp, quả thực không sợ bất cứ kẻ nào. Nghĩ vậy, bọn họ lại khôi phục vài phần tự tin.

– Cùng cấp, ta cũng giết được ngươi.

Tuyết Bích Dao nhìn Lâm Phong, thanh âm bình tĩnh trở lại, áo trắng bay dưới ánh trăng có vài phần rét lạnh.

– Ta đương nhiên tin tưởng thực lực Tuyết tiên tử, đã chuẩn bị tốt để chết dưới hoa mẫu đơn.

Nhưng mà, nếu Lâm Phong ta may mắn thắng thì sao? Lâm Phong cười hỏi.

– Ngươi không có cơ hội.

– Ta nói là nếu? Lâm Phong vẫn mỉm cười.

– Ngươi muốn như thế nào? Tuyết Bích Dao hỏi.

– Nếu ta bại, chết không có gì đáng tiếc, nhưng nếu ta may mắn thắng, nguyện cùng Tuyết tiên tử giao hảo như trước, chuyện cũ trước kia sẽ bỏ qua, Tuyết tiên tử không được truy sát ta nữa, thế nào? Lâm Phong mặc dù giết một thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết, nhưng do đối phương năm lần bảy lượt khiêu khích, muốn tính mạng của hắn, hắn sao có thể cho phép đối phương còn sống.

Còn đối với Tuyết Bích Dao, hắn cũng không có hận ý, hơn nữa, thân phận Tuyết Bích Dao mẫn cảm, hắn cũng không muốn thật sự đứng phía đối lập với Thiên Khung Tiên Khuyết.

– Được.

Câu trả lời của Tuyết Bích Dao chỉ có một từ, nếu nàng bại, cũng không tiếp tục đuổi giết Lâm Phong nữa.

– Ta còn một thỉnh cầu.

Lâm Phong lại lên tiếng, khiến vẻ mặt mọi người cứng đờ. Tên khốn này nhiều yêu cầu thiệt.

– Nói.

Tuyết Bích Dao trả lời.

– Ta muốn đánh cuộc với Tuyết tiên tử, tuy nhiên, đánh cuộc này không nên để người khác nghe được, không biết ta có thể đến gần một chút không.

– Người này muốn làm gì? Mọi người nghiến răng nghiến lợi, vậy mà lại yêu cầu đến gần một chút, lại muốn chiếm tiện nghi của tiên tử phải không.

– Đánh cuộc? Tuyết Bích Dao vẻ mặt nghi hoặc, lạnh nhạt nói: – Ngươi lại đây đi? Lâm Phong cười khẽ, thân thể ngự không, ngay lập tức đáp xuống bên cạnh Tuyết Bích Dao, giữa hai người chỉ là một bước ngắn, khiến cho mọi người càng thêm hận đến cắn răng, khốn khiếp, cầm thú, lưu manh vô sỉ.

– Ngươi có lời gì nói đi!

Tuyết Bích Dao lạnh lẽo nhìn Lâm Phong nói.

– Trên người của ta có một tuyệt phẩm Thánh khí vô cùng cường đại, nếu ta bất hạnh chết trong tay Tuyết tiên tử, ta nguyện ý hiến nó cho tiên tử.

Lâm Phong truyền âm với Tuyết Bích Dao, khiến Tuyết Bích Dao có chút giật mình, nhìn lại thì thấy Lâm Phong hiện lên vẻ đăm chiêu. Lâm Phong làm sao lại có ý tốt như vậy, chết trong tay nàng còn cố ý thỉnh cầu đem tuyệt phẩm Thánh khí cho nàng?

– Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì? Tuyết Bích Dao cũng truyền âm lại cho Lâm Phong.

– Nếu ta thắng, ta cũng cần một viên thánh đan!

Lâm Phong nói ra mục đích của mình. Trước tiên, hắn kích Tuyết Bích Dao chiến đấu cùng giai với hắn, làm như vậy là để bản thân có thể nắm chắc một chút chiến thắng. Đồng thời, cũng từ ván đánh cược này, tìm kiếm được đột phá về Thánh đan từ Thánh nữ của Thiên Khung Tiên Khuyết.

– Đan dược gì? Tuyết Bích Dao hỏi.

– Ta có bằng hữu là yêu thú cực kỳ tôn quý, huyết mạch cao sang, trong kỳ biến hóa, cưỡng ép vận dụng toàn bộ lực lượng, bị người khác đánh quay về bản thể, yêu thể bị hao tổn, căn cơ tu luyện dao động.

Ta cần một viên đan dược có thể chữa trị thương thế của nàng, để nàng một lần nữa hoàn hảo, không hao tổn gì biến hóa thành người. Lúc nói chuyện, trong ánh mắt Lâm Phong hiện lên tinh mang, dường như có chút khẩn trương, hy vọng Tuyết Bích Dao có loại đan dược này.

Nếu muốn tìm Thiên Khung Tiên Khuyết để lấy có lẽ không dễ dàng, hắn hy vọng trong trận chiến này lấy được thứ cần thiết. Tuyết Bích Dao nhìn chằm chằm Lâm Phong, hắn vừa rồi vẫn thoải mái nói cười, cử chỉ tùy ý, mà lúc này lại có vẻ khẩn trương, thậm chí trong lời nói lẫn hành động để có thể hiện. Điều này làm cho Tuyết Bích Dao cảm thấy, cái này mới là mục đích thực sự của Lâm Phong, hắn rất muốn viên đan dược kia!

Chương 1123: Sóng gió Tạo Hóa Đan

– Dựa theo lời ngươi nói, thương thế bằng hữu ngươi nếu muốn hoàn toàn bình phục, một lần nữa huyễn hóa thành người, đan dược cần tốt nhất là Tạo Hóa Thánh Đan.

Loại đan dược này có thể đoạt tạo hóa thiên địa, tu bổ đạo cơ bị hao tổn, biến ảo tân sinh, không chỉ có thể chữa khỏi toàn bộ thương thế, thậm chí còn thoát thai hoán cốt. Loại đan dược này dù phẩm giai kém nhất cũng là Thánh đan thượng phẩm, mặc dù ta cũng không lấy được loại đan dược này ra, nhưng ngươi lấy cái gì đến đánh cuộc. Tuyết Bích Dao chậm rãi nói, Tạo Hóa Đan, đoạt tạo hóa của thiên địa, không nói người bị thương, cho dù người hoàn hảo, không hao tổn gì, cũng có thể thoát thai hoán cốt, là bảo đan vô giá đối với Tôn giả, cực kỳ quý báu. Thiên Khung Tiên Khuyết ngoại trừ Hoàng Vũ, cũng chỉ có vài lão thâm niên có thể luyện chế ra, muốn bọn họ ra tay cũng không dễ dàng. Thậm chí, Tạo Hóa Đan mạnh hơn, còn vượt ra khỏi đẳng cấp của đan dược Thánh phẩm.

– Tạo Hóa Đan.

Vẻ mặt Lâm Phong ngưng trọng, không ngờ tới lại cần đan dược quý báu đến vậy. Tuy nhiên, đan dược càng mạnh, Lâm Phong càng muốn lấy được. Đoạt tạo hóa của thiên địa, có thể thoát thai hoán cốt, thứ này đối với Mộng Tình, tuyệt đối là chí bảo, nhất định phải lấy tới tay.

– Phiền Tuyết tiên tử phong kín nơi này lại.

Lâm Phong trầm ngâm một lát lên tiếng, mắt đẹp của Tuyết Bích Dao lóe lên, hiểu được ý tứ Lâm Phong, trong tay lập tức nhiều thêm một chùm quang hoa. Ngay sau đó, một hạt giống ánh sáng xuất hiện, tiếp đó, một đóa tuyết liên màu trắng, thật lớn, bọc thân thể của hai người ở bên trong, ngăn cách không gian, biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

– Bọn họ đang làm gì đó? Mọi người thấy một màn như vậy, sắc mặt càng trở nên thú vị.

Lâm Phong đối thoại với Tuyết Bích Dao đều thông qua truyền âm, điểm ấy mọi người đều hiểu rõ. Nhưng khi nói xong, Tuyết Bích Dao vậy mà lại lấy tuyết liên bao bọc thân thể hai người. Hành động như vậy, không khỏi khiến mọi người có ý nghĩ kỳ quái, càng thêm ghen tị vạn phần với Lâm Phong, tên này khốn khiếp thật … Trong không gian của tuyết liên, thần niệm Lâm Phong muốn lan ra ngoài, lại bị ngăn cản, hắn không khỏi thầm than kỳ lạ.

Tuyết Bích Dao – một Thánh nữ không bị thương, tuyệt đối khủng bố, hơn nữa còn có thân thể tiên linh, chiến lực của nàng chắc chắn hơn xa Hiên Viên Phá Thiên cùng giai. Là kình địch, Lâm Phong cũng không phải không biết một chút thủ đoạn của Thiên Khung Tiên Khuyết, cũng không dám coi thường chút nào. Nhưng vì Tạo Hóa Đan, hắn không có lựa chọn khác. Một cỗ lực lượng phong ma hiện lên trên người Lâm Phong, hào quang chợt lóe, ma khí khủng bố tàn phá hư không, dường như muốn ăn mòn tuyết liên. Ngay sau đó, một thanh kiếm màu đen, trôi nổi trên đỉnh đầu Lâm Phong. Ma khí ngập trời khiến Tuyết Bích Dao cực kỳ giật mình, ma khí ngập trời này có thể cắn nuốt nàng.

– Trở về!

Tâm niệm Lâm Phong khẽ động, cưỡng ép thu hồi ma kiếm, trấn áp lại trong thân thể.

– Chuôi kiếm này rất đáng sợ, nhưng Thiên Khung Tiên Khuyết ta tu luyện tiên linh thuật, kiếm này lại ma khí ngập trời.

Nó đối với người trong ma đạo có tác dụng rất lớn, nhưng đối với Thiên Khung Tiên Khuyết ta mà nói sẽ không có giá trị quá lớn. Bởi vậy, chuôi kiếm này, có lẽ còn chưa đủ để mời tiền bối cấp nguyên lão của Thiên Khung Tiên Khuyết ra tay. Tuyết Bích Dao nói lời chân thực. Lâm Phong không nói gì, quang hoa lóe lên, hào quang rực rỡ chiếu sáng không gian trong tuyết liên, Thiên Cơ kiếm hiện ra trong tay hắn.

– Chuôi kiếm này hẳn là Thánh khí trung phẩm.

Hào quang lại tiếp tục lóe lên, Phương Thiên Họa kích cùng Lạc Nhật cung xuất hiện, cổ thuẫn (lá chắn cổ) màu đen xuất hiện, Tử Đao khủng bố xuất hiện. Từng thanh binh khí phong cách cổ xưa lần lượt xuất hiện trong tuyết liên, khiến Tuyết Bích Dao cả kinh nói không nên lời, đôi mắt kia nhìn chằm chằm Lâm Phong, không biết đang suy nghĩ cái gì.

– Thánh khí không trọn vẹn, không có một cái nào hoàn hảo.

Tâm Tuyết Bích Dao rung động không thôi. Lâm Phong từng có kỳ ngộ, có khả năng gặp được di tích.

– Đúng là vậy, nếu Tuyết tiên tử đã biết Thánh khí không trọn vẹn, như vậy, nhất định có thể nhìn ra giá trị thực sự của bọn họ.

Như Tuyết tiên tử đã nói, Ma kiếm trong tay Thiên Khung Tiên Khuyết sẽ không phát huy được giá trị thực sự, mà những Thánh khí không trọn vẹn này ở trong tay ta cũng không phát huy được hết tác dụng. Nhưng nếu trong tay Thiên Khung Tiên Khuyết, huy động cường giả chữa trị, sẽ không còn là một kiện Thánh khí đơn giản như vậy nữa. Lâm Phong chăm chú nhìn Tuyết Bích Dao nói:

– Như vậy đủ chưa? – Ngươi không lo ta sẽ cưỡng ép cướp đoạt? Tuyết Bích Dao có chút kỳ quái nhìn Lâm Phong.

Khó trách hắn muốn nàng phong tỏa không gian, nếu bị những người khác nhìn thấy Lâm Phong có từng này bảo bối, có lẽ sẽ có rất nhiều người có ý đồ với hắn.

– Ta tin tưởng Tuyết tiên tử!

Lâm Phong lại cười nói:

– Hơn nữa, Tuyết tiên tử không phải có tự tin, có thể thắng ta sao, chỉ cần ngươi thắng, những thứ này đều thuộc về ngươi!

– Người ngươi muốn cứu, chắc chắn rất quan trọng với ngươi!

Trong ánh mắt Tuyết Bích Dao lóe lên ý cười thản nhiên, Lâm Phong đang lấy tính mạng bản thân cùng gia đình đánh cuộc với nàng. Đánh cuộc không chỉ thắng bại của trận chiến này, còn đánh cuộc nàng có để lộ bí mật này ra ngoài hay không. Lâm Phong lại chỉ mỉm cười nói:

– Nếu là đủ rồi … mong rằng Tuyết tiên tử thông báo tiền bối Thiên Khung Tiên Khuyết luyện chế Tạo Hóa Đan trước đã.

– Ý của ngươi là, ta phải có Tạo Hóa Đan trong tay trước, ngươi mới tiến hành trận chiến đánh cuộc với ta? – Đúng vậy, ta chỉ tin tưởng thái độ làm người của Tuyết tiên tử thôi.

Tạo Hóa Đan trân quý cỡ nào, nếu không nằm trong tay Tuyết Bích Dao, cho dù hắn có thắng nàng ta, thì cũng không ai nắm chắc, người của Thiên Khung Tiên Khuyết có thể sẽ tiêu phí cái giá thật lớn để luyện chế hay không. Cho dù có luyện chế ra được, cũng không nhất định sẽ cam tâm tình nguyện đưa cho hắn.

– Ngươi căn bản không nghĩ chịu chết, ngươi cũng rất tự tin với bản thân mình.

Tuyết Bích Dao chăm chú nhìn Lâm Phong nói.

– Chỉ cần Tuyết tiên tử nắm đan dược trong tay chiến đấu với ta, ta sẽ đưa tất cả những thứ trên người ta, kể cả những thứ Tuyết tiên tử không thấy cho nàng, nếu như ta chết trận.

Lâm Phong cũng không trả lời mà nói một câu như vậy, khiến Tuyết Bích Dao âm thầm giật mình, còn cả những thứ nàng chưa nhìn thấy? Người này rốt cuộc có bao nhiêu bảo vật trong tay!

– Được, ta đáp ứng ngươi, tuy nhiên, luyện chế đan dược cần một ít thời gian, cho nên, thời gian chiến đấu có lẽ sẽ vào mười ngày sau, Tạo Hóa Đan trong tay, ta với ngươi chiến!

Tuyết Bích Dao hứa hẹn, trên mặt Lâm Phong lập tức hiện lên một chút ý cười rạng rỡ. Giờ phút này, hắn đã không còn vẻ giảo hoạt, không còn vẻ lạnh lùng âm hiểm, mà giống như một đại nam hài, tươi cười yên tĩnh giống như ánh mặt trời! Tuyết Bích Dao nhìn thấy nụ cười của Lâm Phong, vậy mà lại không kìm nổi thất thần trong chốc lát. Lâm Phong rốt cuộc là một người như thế nào, mà yêu thú hắn muốn dùng toàn bộ tính mạng đánh cược, có quan hệ gì với hắn!

– Ta chờ ngươi.

Lâm Phong cười rạng rỡ đáp lại, tuyết liên lập tức chậm rãi mở ra, bóng dáng Tuyết Bích Dao cùng Lâm Phong lại hiện ra trong tầm mắt mọi người. Ngay sau đó, Tuyết Bích Dao giống như tiên tử nhẹ lướt đi, Lâm Phong cũng rời khỏi, giống như có một loại ăn ý.

Mọi người đều tò mò, vừa rồi, hai người gần trong gang tấc kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tuyết tiên tử cứ như vậy bỏ qua cho hắn? Lâm Nhược Thiên và Mông Bá muốn lấy tin tức từ miệng Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lại ngậm miệng không nói, khiến trong lòng bọn họ ngứa ngáy, lại đành chịu. Một ngày sau, theo tin tức tin cậy, Tuyết Bích Dao truyền đạt tin tức về Thiên Khung Tiên Khuyết, muốn luyện chế một viên Tạo Hóa Đan, làm Kiếm thành khiếp sợ. Tạo Hóa Đan, đoạt tạo hóa của thiên địa, có thể bỏ đi phàm thai, giúp võ tu hoàn toàn lột xác. Kế tiếp lại có tin tức truyền ra, Thiên Khung Tiên Khuyết vậy mà lại đáp ứng, luyện chế cho Tuyết Bích Dao.

Nghe nói, chuyện này liên quan đến đánh cuộc giữa Tuyết Bích Dao và Lâm Phong. Tiền cược của Tuyết tiên tử là một viên Tạo Hóa Đan, còn Lâm Phong cung cấp bảo vật có thể sánh ngang với Tạo Hóa Đan. Hơn nữa, hắn yêu cầu Tuyết Bích Dao lấy được Tạo Hóa Đan mới chiến. Lập tức, đồn đại nổi lên trong toàn bộ Kiếm thành, Lâm Phong đệ tử Thiên Đài, tu vi Thiên Vũ tầng năm, nhưng trên người có được chí bảo vô cùng quý báu, có thể so với Tạo Hóa Đan, muốn đánh cuộc với Tuyết tiên tử.

Điều này làm cho, Lâm Phong – Thiên Đài nháy mắt thành danh, được vô số người trong Kiếm thành biết đến. Đồng thời, tin tức hắn chính là đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, trong nhóm môn đồ Hoàng Vũ đầu tiên của nhị Hoàng Thạch – Vũ, cũng bị người đào ra.

Nghe nói mặc dù cảnh giới không cao, nhưng chiến lực siêu tuyệt, khiến mọi người cảm thán, khó trách hắn dám đánh cuộc chiến với Tuyết tiên tử. Cũng cùng lúc này, Lâm Phong, rất tự nhiên trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Sóng ngầm trong Kiếm thành bắt đầu khởi động, một Thiên Vũ tầng năm có được chí bảo có thể sánh với Tạo Hóa Đan, rất khó để bảo người khác không động tâm, dù không rõ rệt, nhưng người âm thầm mơ ước vẫn vô số.

Mệnh Vận thành còn chưa mở ra, Kiếm thành – một trong bốn đại thành cổ chung quanh, cũng đã có một cơn phong ba mơ hồ nổi lên. Nếu không phải Tuyết Bích Dao muốn bảo vệ Lâm Phong, chỉ sợ đã có người ra tay với Lâm Phong rồi.

Trước khi bắt đầu đánh cuộc, Tuyết Bích Dao đương nhiên không muốn Lâm Phong chết! Nhưng mà, tin tức phát ra rồi lại không nói rõ chi tiết bên trong, làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác kỳ quái! Trong hành cung ngoài Mệnh Vận thành, Lâm Phong cảm nhận được, bên ngoài hành cung ngẫu nhiên sẽ có bóng người lóe lên, trong con ngươi hắn hiện lên một tia sáng băng hàn, ai truyền ra tin tức khiến hắn lâm vào tuyệt cảnh, không cần đoán cũng biết được.

Không thể nào là Tuyết Bích Dao, cho nên, chỉ có thể là thanh niên Thiên Khung Tiên Khuyết đi cùng nàng tới Mệnh Vận thành, người biết được chút tin tức vụn vặt, trừ bọn họ ra, còn ai vào đây nữa! Hiện giờ, cho dù hắn chiến thắng Tuyết Bích Dao, đạt được Tạo Hóa Đan, thì cũng lập tức lâm vào nguy cơ sinh tử, yhủ đoạn này, quá độc ác! Nhưng vì Tạo Hóa Đan, vì biến hóa của Mộng Tình, Lâm Phong không có lựa chọn nào khác, chỉ ra tay từ trên người Tuyết Bích Dao, hắn mới có thể cách Tạo Hóa Đan gần như thế!

Chương 1124: Thế lực thần bí

Trong hành cung, Lâm Phong khoanh chân ngồi, đôi mắt nhắm lại, tay cầm Thiên Tuyền thạch, Vũ Hồn Thiên Thư xuất hiện. Giờ phút này, trong Vũ Hồn Thiên Thư, thái cực âm dương ngư diễn xuất ra toàn bộ tiểu thế giới, kim liên rực rỡ bao dung vạn vật thiên địa. Mặc dù Lâm Phong ngồi bên ngoài, nhưng giống như vẫn có thể cảm nhận được mọi thứ trong Vũ Hồn.

Hắn ngồi lĩnh ngộ đại đạo, đồng thời, mọi thứ phát sinh xung quanh không thể tránh được ý thức của hắn. Cả người Lâm Phong, âm dương điều hòa, dường như giao hòa với thiên địa. Đây là trạng thái tu luyện hoàn mỹ nhất của Lâm Phong. Từng tia kiếm ý cường đại tràn ngập không gian, trong ý thức của hắn, dường như mọi thứ trong thiên địa đều có thể là kiếm, tất cả mọi thứ, đều là kiếm. Giờ phút này, vô số kiếm trôi nổi, xuất hiện tại mọi ngõ ngách trong hư không, vô cùng an tĩnh. Nếu bọn chúng động, dường như có thể xé rách thiên địa.

– Vạn vật có linh, kiếm cũng có sinh mạng, Vô Thiên Kiếm Hoàng cả đời sử dụng vô số thanh kiếm, sau khi bỏ đi, kiếm chôn trong Kiếm Trủng, đều sinh ra kiếm hồn, có được tính mạng của mình!

Lâm Phong cẩn thận cảm ngộ, ngày đó trong Kiếm Trủng, hắn lần đầu tiên thật sự cảm nhận được sinh mạng của kiếm. Nhất là chuôi kiếm tuyệt thế niêm phong trong hoàng thổ, có thể khiến vạn kiếm thần phục, giống như vương giả trong kiếm, kiếm hồn mà nó sinh ra, nhất định rất cường đại.

Kiếm tu, ý niệm khẽ động, vạn kiếm đều xuất hiện, đây là ý niệm của người. Nếu vạn kiếm đều có linh, có ý niệm của mình, như vậy sẽ vô cùng đáng sợ! Lâm Phong cẩn thận thể ngộ, hắn không hề coi kiếm là vật chết, mà coi mỗi một đạo kiếm khí, mỗi một tia kiếm khí, đều có linh tính của riêng mình, lắng nghe kiếm rít, thưởng thức chúng luật động.

Lúc này, Lâm Phong giống như bước chân vào một cảnh giới huyền diệu, hắn giống như lại lần nữa cảm nhận được kiếm lúc ở Kiếm Trủng. Những thanh kiếm phủ đầy bụi đó ghi lại lịch sử của Vô Thiên Kiếm Hoàng, mỗi một chuôi kiếm đều trải qua những năm tháng khác nhau, đã trải qua thời gian mà lắng đọng lại. Còn hắn, bây giờ mới bắt đầu đụng chạm tới. Hắn chưa bao giờ chân chính đi vào thế giới của kiếm tu, tu luyện công pháp kiếm đạo cường đại. Thậm chí, hắn không biết lực lượng ý chí kiếm đạo sau khi thành lực lượng áo nghĩa sẽ dẫn xuất như thế nào.

Hiện giờ tu vi Lâm Phong đã bước vào Thiên Vũ tầng năm, nếu cường đại thêm một chút, tới Thiên Vũ tầng tám, có lẽ hắn phải thỉnh giáo nhóm người đại sư huynh Mộc Trần về con đường tu luyện sau này. Sau Thiên Vũ là Tôn Vũ, nhưng Tôn Vũ nên đi như thế nào, Lâm Phong chỉ có một khái niệm mơ hồ, chỉ biết Tôn giả nắm giữ lực lượng áo nghĩa.

Tôn giả càng cường đại, nắm giữ lực lượng áo nghĩa càng khủng bố. Giống như Hầu Thanh Lâm, Luân Hồi áo nghĩa, độ người vào luân hồi. Còn đệ nhất môn đồ Tôn Vũ, hoang chi tuế nguyệt áo nghĩa, có thể khiến người cảm nhận được năm tháng ăn mòn, từ từ già đi. Lực lượng áo nghĩa có ngàn vạn, hiện giờ hắn nắm giữ ba loại lực lượng ý chí, có thể hóa toàn bộ thành lực lượng áo nghĩa không? Nếu về sau hắn có thể lĩnh ngộ áo nghĩa khác, có nên lĩnh ngộ hay không? Những vấn đề này, Lâm Phong đều nghĩ qua, lần thí luyện ở Mệnh Vận thành này nếu thuận lợi, có thể giúp tu vi của hắn nâng cao một bước.

Đợi Mộng Tình khôi phục, tu vi cường đại trở lại, hắn sẽ bế quan, tranh thủ xung kích Thiên Vũ bậc cao, chạm tới con đường Tôn Vũ. Kiếm khí khủng bố phát ra âm thanh chấn động trong hư không, ngưng tụ thành kiếm hình hư ảo. Dưới ý niệm của Lâm Phong, chúng dường như có tính mạng của mình, không ngừng run rẩy chấn động. Còn Lâm Phong, hắn cảm giác kiếm cầm trong tay càng rõ hơn, lực lượng ý chí kiếm đạo dường như từ từ lột xác!

– Oanh!

Một tiếng động khủng bố đột nhiên truyền đến, tiếng răng rắc không ngừng vang lên, thân thể Lâm Phong chấn động. Lúc này, một đạo lực lượng khủng bố chém về phía hành cung của hắn, đánh sụp cả tòa hành cung, tiếng nổ khủng bố không ngừng vang lên.

– Có người ra tay với Lâm Phong rồi.

– Không tốt, có người muốn cướp đoạt bảo vật trên người Lâm Phong.

Hiện giờ Lâm Phong bị rất nhiều người quan sát. Giờ phút này chỉ thấy trong hư không đột nhiên xuất hiện mấy đạo thân ảnh màu đen, lao về phía hành cung của Lâm Phong, một kích phá nát hành cung, mấy đạo thân ảnh màu đen mạnh mẽ phóng về phía Lâm Phong. Hiển nhiên, bọn họ cũng không phải muốn tính mệnh Lâm Phong. Nếu không một kích vừa rồi, không có khả năng một chút cũng không trúng Lâm Phong như vậy.

– Lưu lại!

Một tiếng hừ lạnh truyền ra, vài tòa hành cung bên cạnh Lâm Phong đột nhiên có mấy vị lão giả tiến vào hư không. Trong khoảnh khắc, từng sợi dây che trời, che chắn khoảng không phía trên Lâm Phong, mưa gió không lọt, không ai có thể tiếp cận Lâm Phong.

– Thiên Khung Tiên Khuyết kìa!

Chậc chậc, không ngờ, hiện giờ người Thiên Khung Tiên Khuyết lại âm thầm bảo vệ Lâm Phong! Mọi người thấy cảnh này đều âm thầm líu lưỡi. Lâm Phong dường như đã trở thành một thành viên trọng yếu của Thiên Khung Tiên Khuyết. Tuy nhiên, không có ai cảm thấy kỳ lạ, Thánh nữ Tuyết Bích Dao của Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong sắp chiến đấu với nhau. Người của Thiên Khung Tiên Khuyết đã coi tính mạng của Lâm Phong bao gồm toàn bộ bảo vật trên người hắn, là của bọn họ, sao có thể để những người khác chen chân vào. Chiến đấu giữa Thánh nữ Tuyết Bích Dao và Lâm Phong, hơn nữa còn áp chế tu vi đấu với Lâm Phong, dù giết Lâm Phong, Thiên Đài cũng không thể nói gì. Lấy bảo vật của Lâm Phong cũng đường đường chính chính, vì do bản thân Lâm Phong đề xuất.

– Đám người áo đen là ai, không ngờ toàn bộ đều là cường giả Tôn Vũ, thật khủng bố!

Mọi người âm thầm nói, đại chiến trong hư không trong lập tức nổ ra, hư không bùng nổ, các loại lực lượng thần thông phóng ra, khiến người ta có cảm giác hoa mắt. Với sự cường đại của Thiên Khung Tiên Khuyết, vậy mà lại không chiếm được ưu thế, có thể thấy thực lực đối phương mạnh tới cỡ nào, chỉ sợ thế lực lớn nào đó xuất thủ.

– Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong – Thiên Đài có ước hẹn chiến đấu, mong các hạ thối lui, ít nhất trước trận chiến, không thể động tới Lâm Phong.

Nếu không người khác còn tưởng Thiên Khung Tiên Khuyết chúng ta hành động. Lúc này ở giữa hư không, một thanh âm cuồn cuộn truyền ra. Thiên Khung Tiên Khuyết thản nhiên đối mặt, đây đang muốn tuyên bố, Lâm Phong là con mồi của bọn họ, những người khác đừng mơ tưởng nhúng chàm.

– Nếu Lâm Phong chiến bại, Thiên Khung Tiên Khuyết tha Lâm Phong sao!

Thanh âm của hắc y nhân truyền ra, khiến vẻ mặt mọi người cứng lại, đây là chuyện gì? Vừa rồi hắc y nhân đối phó Lâm Phong, muốn bắt Lâm Phong. Hiện giờ lại muốn Thiên Khung Tiên Khuyết tha Lâm Phong không chết. Kể cả Thiên Khung Tiên Khuyết cũng không giải thích được, không hiểu rõ ý của đối phương.

– Trận chiến này là chuyện giữa Thánh nữ Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong, chuyện sinh tử chúng ta không thể thay Bích Dao quyết định.

Người Thiên Khung Tiên Khuyết trả lời.

– Hôm nay chúng ta bỏ qua, không động tới Lâm Phong, nhưng lúc quyết chiến, nếu Tuyết Bích Dao thắng, nhất định phải lưu lại tính mạng Lâm Phong.

Nếu không, ta sẽ không để người Thiên Khung Tiên Khuyết ra khỏi Kiếm thành! Âm thanh lạnh lùng tràn ngập hư không, mấy bóng dáng áo đen lập tức biến mất. Nhưng mọi người đều nghe thấy tuyên bố của bọn họ trước khi rời đi, ánh mắt cứng lại, không để người của Thiên Khung Tiên Khuyết ra khỏi Kiếm thành?

– Khẩu khí thật lớn!

Cường giả Thiên Khung Tiên Khuyết giận quát một tiếng, phi thường phẫn nộ, lại có người dám uy hiếp Thiên Khung Tiên Khuyết bọn họ. Không ra khỏi Kiếm thành, quá cuồng vọng.

– Những người thần bí áo đen đó rốt cuộc là ai, vì sao lại tới bắt Lâm Phong? Lại vì sao muốn Tuyết Bích Dao lưu lại tính mạng Lâm Phong? Trong lòng mọi người đều có nghi hoặc khó hiểu, tuy nhiên có thể khẳng định, những người này thuộc một thế lực to lớn, thực lực mạnh mẽ.

Nếu không, không dám uy hiếp Thiên Khung Tiên Khuyết không thoát khỏi Kiếm thành. Người Thiên Khung Tiên Khuyết tuy phẫn nộ, nhưng thực lực đối phương mạnh mẽ, bọn họ không lưu được, cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lui bước. Duy chỉ có Lâm Phong, vẫn khoanh chân ngồi trong hành cung bị phá nát, kiếm khí điên cuồng tàn sát. Trong đêm tối, dường như có rất nhiều kiếm khí hư ảo ngưng tụ, vờn quanh hắn, không ngừng phát ra tiếng rít gào giận dữ. Mà chuyện bên ngoài, hắn dường như không nghe, không thấy, không biết.

– Lực lượng kiếm đạo ý chí vượt qua tầng tám!

Mọi người thấy cảnh này, cơ mặt cứng ngắc. Tên này, quá biến thái, lúc tu luyện hành cung bị phá nát, vẫn chuyên tâm đột phá kiếm đạo ý chí, quả thực hỗn đản không sợ chết. Trong đám người, Long Đằng và Cổ Kiêu cùng với người của Thiên Long Thần Bảo đứng chung một chỗ, chỉ thấy sắc mặt Cổ Kiêu âm u lạnh lẽo.

– Thiên phú tu luyện của tên này không kém, phải sớm giết chết.

Có người mở miệng nói, Cổ Kiêu trừng mắt nhìn gã, người này lập tức ngậm miệng.

– Lực lượng ý chí không đại biểu được gì, một bàn tay của ta cũng có thể bóp chết hắn!

Sau khi Long Đằng biết thù hận giữa Lâm Phong và Thiên Long Thần Bảo, vẻ mặt của y lạnh lùng, thanh âm bá đạo.

– Chuyện đó đương nhiên, nếu Long Đằng sư huynh ra tay, tất nhiên có thể dễ dàng giết chết hắn, cho dù tu vi của hắn có mạnh lên cũng vô dụng.

Có người nịnh nọt nói.

– Đáng tiếc, hiện tại người Thiên Khung Tiên Khuyết không cho chúng ta động đến hắn, nếu không, hiện tại ta muốn chém chết hắn!

Đôi mắt Cổ Kiêu lợi hại như đao, lóe lên sát khí, muốn lấy tính mạng Lâm Phong!

Chương 1125: Long Đằng bá đạo

Long Đằng liếc mắt nhìn Cổ Kiêu, bình tĩnh nói:

– Chỉ sợ ngươi không có cơ hội đích thân báo thù cho đệ đệ.

Tuy nhiên hiện tại ngươi có cơ hội để nhục nhã hắn.

– Hiện tại? Lông mày Cổ Kiêu nhíu lại, thì thầm nói: – Thiên Khung Tiên Khuyết thì sao? – Cũng không phải giết hắn, chỉ nhục nhã hắn mà thôi!

Long Đằng tiến về phía trước, đi về chỗ tu luyện của Lâm Phong. Đôi mắt Cổ Kiêu hiện lên vẻ lạnh lùng, cũng lập tức tiến về phía trước, gã từng va chạm với Lâm Phong, chiến lực Lâm Phong không kém, hiện giờ kiếm đạo ý chí sắp đột phá tầng tám, phải cẩn thận không để Lâm Phong may mắn thắng.

– Lâm Phong!

Cổ Kiêu tới trước người Lâm Phong, hét lớn một tiếng, sóng âm khủng bố giống như tiếng sấm, muốn khắc sâu vào đầu Lâm Phong, nhiễu loạn Lâm Phong tu luyện. Từng sợi khí tức tràn ngập đến, vô cùng cường đại. Ánh mắt Long Đằng chợt lóe, nhìn về phía vài tòa hành cung, nói:

– Chư vị yên tâm, chúng ta sẽ không làm gì hắn!

Long Đằng nói xong, những khí tức đó mới rút đi, biến mất không thấy. Cổ Kiêu nhìn tình cảnh này, đôi mắt hiện lên ý lạnh, bước chân từ từ tiến về phía Lâm Phong, khiến người xung quanh để ý xem chừng. Tên này thật ác độc, lại muốn nhục nhã Lâm Phong trong lúc tu luyện, thủ đoạn có chút vô sỉ.

– Lâm Phong, lúc trước, ngươi tìm được đường sống trong chỗ chết, chật vật chạy trốn, huyết nhuộm tế đàn, giống như heo chó.

Lúc này, ta xem ngươi làm sao giữ được mạng. Âm thanh Cổ Kiêu giá lạnh, mang theo chút chấn động, giống như muốn khắc sâu vào đầu Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong bịt tai không thèm nghe, vẫn nhắm mắt như trước, kiếm khí vờn quanh, thật lâu không tiêu tán, những kiếm ảnh kia càng ngày càng ngưng tụ. Lông mày Cổ Kiêu nhíu lại, hàn ý càng tăng, không ngờ Lâm Phong không thèm để ý.

– Ầm vang!

Bước lên trước một bước, mặt đất lập tức chấn động, một vết nứt tràn về phía Lâm Phong.

– Đê tiện.

Một tiếng hừ lạnh truyền ra, chỉ thấy thân thể Mông Bá cản phía trước, một bước bước ra, chặn lại vết nứt trên mặt đất. Trong khoảng khắc mắt đất phát ra tiếng động bùng nổ.

– Người Thiên Long Thần Bảo cũng quá vô sỉ đi, lại dùng thủ đoạn bỉ ổi thế này!

Lâm Nhược Thiên chắn trước người Lâm Phong, vẻ mặt lạnh lẽo nhìn đám người Thiên Long Thần Bảo.

– Các ngươi dám đụng tới Thiên Long Thần Bảo sao? Ánh mắt Long Đằng như điện, đạp vào hư không, lập tức một cỗ dao động khủng bố truyền ra, hướng về phía Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.

Giữa hư không có một đầu yêu Long mơ hồ xuất hiện, điên cuồng hét lên một tiếng, công kích về phía Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.

– Thế hóa thành yêu Long, Long Đằng thật đáng sợ, không hổ là yêu thể Thiên Long!

Trong lòng mọi người run lên, đầu nộ long do Long Đằng biến ảo bao phủ cả mảnh không gian, vô cùng cuống bá, uy thế đáng sợ. Lâm Nhược Thiên và Mông Bá hội tụ công kích, đánh về phía hư ảnh yêu Long. Uy thế vô cùng đáng sợ đánh bọn họ không ngừng lùi về phía sau, nhưng hai người vẫn ra sức chống cự.

– Đom đóm mà dám so sánh với trăng sao, giết!

Long Đằng bá đạo hét lên một tiếng, đại thế lập tức ngập trời, cả mảnh hư không quay cuồng, từng đầu yêu Long khủng bố từ trong hư không chui ra, đánh giết về phía hai người. Lâm Nhược Thiên và Mông Bá hội tụ toàn bộ lực lượng, ngăn cản uy thế khủng bố của yêu Long, nhưng khí huyết vẫn bị chấn động sôi trào, khóe miệng tràn máu, sắc mặt hai người trắng bệch. Hai người bọn họ cũng được coi là thiên tài ở Bắc hoang, nhưng lại không chịu được một kích của Long Đằng. Mặc dù cảnh giới Long Đằng cao hơn bọn họ một tầng, nhưng từ đó có thể thấy, thực lực củ yêu thể thiên Long đáng sợ cỡ nào.

– Các ngươi muốn chết.Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

Long Đằng nhìn hai người vẫn chắn trước người Lâm Phong như trước, bước chân hơi tiến lên, sát ý phóng ra ngoài, khiến người phía xa cũng cảm nhận được sự cường đại và đáng sợ của y. Long Đằng thực sự sẽ chém chết Lâm Nhược Thiên và Mông Bá.

– Các ngươi tránh ra, y không dám giết ta!

Lúc này thanh âm của Lâm Phong truyền vào tai của Lâm Nhược Thiên và Mông Bá. Hai người nhìn nhau, lập tức lau vết máu tại khóe miệng, con ngươi giá lạnh nhìn đám người Long Đằng, không cam lòng tránh đi.

– Ta còn tưởng người Thiên Đài có bao nhiêu trượng nghĩa, cũng không phải rất sợ chết sao, phế vật vô dụng.

Mệnh Vận thành chính là nơi táng thân của đám người Thiên Đài các ngươi. Sau khi Lâm Phong chết, các ngươi cũng theo hắn, một cũng đừng nghĩ còn mạng sống! Thanh âm Long Đằng vô cùng bá đạo, Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần sỉ nhục Thiên Long Thần Bảo. Y không nể mặt Thiên Đài, muốn giết hết bọn họ trong Mệnh Vận thành, tám mươi mốt môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài, ai có thể ngăn cản y, ai cản giết người đó. Cổ Kiêu tiếp tục tiến về phía trước Lâm Phong, cười lạnh nói:

– Ta biết ngươi cái gì cũng nghe thấy, nhưng không ngờ ngươi lại nhìn đồng bạn vì mình mà bị thương, lại giả chết trong đó.

Nếu ta là ngươi, không bằng chết sớm đi! Lâm Phong vẫn như không nghe, kiếm khí ngưng mà không phát, tiếng rít gào chói tai, mơ hồ như muốn phá diệt mọi thứ.

– Ta thật muốn xem ngươi có thể giả chết tới khi nào.

Cổ Kiêu liên tục bước chân, mỗi một bước đều chấn vỡ mặt đất, công kích về phía Lâm Phong. Nhưng lúc này một đạo kiếm quang rực rỡ dường như phá vỡ mọi thứ, đôi mắt Lâm Phong mở ra.

– Giết!

Lâm Phong gầm lên một tiếng, vạn kiếm trỗi dậy. Giờ phút này, kiếm khí ngút trời, kiếm đạo ý chí khủng bố phá tan tầng tám, kiếm khí vốn ngưng mà không phát, lúc này lại hóa thành từng đạo hào quang rực rỡ, tỏa ra ánh sáng, quấn quanh người Lâm Phong, ngay lập tức trảm giết về phía Cổ Kiêu.

– Ông!

Kiếm quang rực rỡ đâm phá hư không, hội tụ thành một đường, đâm về phía mi tâm Cổ Kiêu, khiến Cổ Kiêu hoảng hốt, thân thể nhanh chóng thối lui, phóng ra Kim Chung.

– Giết, giết, giết!

Lâm Phong liên tục quát ba tiếng, kiếm rít lăng thiên, kiếm khí dường như bắt đầu chuyển động, giống như quang bản, muốn chém giết Cổ Kiêu tại chỗ.

– Diệt!

Hào quang chợt lóe, kim quang vạn trượng chiếu sáng đêm tối, tiếng chuông vang lên. Chỉ thấy vô số kiếm khí kia đâm lên trên Kim Chung, tiếng chuông dồn dập, không ngừng phát ra tiếng vang, kiếm khí rốt cục tan biến. Kim Chung biến nhỏ, trở lại trong tay Cổ Kiêu, chỉ thấy gã lạnh lùng nhìn Lâm Phong, sát ý càng mạnh.

– Thiên Vũ tầng tám, thật phế vật, cũng chỉ dám vụng trộm ra tay lúc ta tu luyện thôi.

Thiên Long Thần Bảo quả nhiên tàng long ngọa hổ, nhân tài đông đúc, thậm chí có nhân tài như Cổ Kiêu ngươi. Lâm Phong châm chọc, khiến sắc mặt Cổ Kiêu càng ngày càng khó coi. Vừa rồi Lâm Phong hội tụ ý chí đột phá lực lượng kiếm đạo, phát ra công kích linh hoạt, sắc bén đối với gã, khiến gã vội vàng không chuẩn bị kịp, nên lúc sau mới chật vật như vậy. Lâm Phong vẫn áp chế không đột phá, có ý định tạo ra một kiếm khủng bố, khiến gã mất mặt.

– Hừ, cứ đắc ý đi, ta nói rồi, lần này tiến vào trong Mệnh Vận thành, tám mươi mốt vị môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài các ngươi, sẽ chôn xương tại đó.

Sau khi ngươi chết, ta sẽ đánh chết toàn bộ bọn họ! Long Đằng lạnh lùng nói, thanh âm như đao phong.

– Tốt, ta muốn xem ai sống, ai chết.

Lâm Phong lạnh như băng nói, ngón tay lập tức chỉ về phía Cổ Kiêu, lạnh nhạt nói:

– Ngươi là người thứ nhất ta muốn giết.

– Một người chết cũng dám khoác lác.

Cổ Kiêu bị Lâm Phong chỉ, người thứ nhất muốn giết, sắc mặt âm trầm, giận không thể tự tay giết Lâm Phong.

– Tranh luận với một người chết làm gì, đáng tiếc hắn không nhìn thấy người của Thiên Đài chết trong Mệnh Vận thành như thế nào.

Long Đằng quay người lại, bay lên không:

– Tiến vào Mệnh Vận thành, sinh tử do mệnh, ta tuyên bố, Thiên Đài, có bao nhiêu người đi vào, ta giết bấy nhiêu!

Nói xong, Long Đằng biến mất trong đêm tối, người Thiên Long Thần Bảo đi theo y. Trong đêm tối, Long Đằng tuyên bố với mọi người muốn tính mạng người Thiên Đài, cường âm bá đạo của yêu thể Thiên Long vào đời nói, muốn gạt bỏ toàn bộ người Thiên Đài, đánh thẳng vào mặt Thiên Đài.

– Mệnh Vận thành quyết định vận mệnh của các ngươi, lực lượng nguyền rủa sẽ khiến vận mệnh của các ngươi kết thúc!Nguồn truyện audio

Lâm Phong chăm chú nhìn thân ảnh rời đi, trong lòng thầm nghĩ. Một đêm này bị bóng đen thần bí tập kích, được Thiên Khung Cung Khuyết ngăn cản. Sau đó không còn ai có ý đồ với Lâm Phong nữa, bọn họ biết không thực tế. Bảy ngày sau, tin tức truyền ra, Thiên Khung Tiên Khuyết đã luyện chế thành công Tạo Hóa Đan, đưa tới Kiếm thành.

Chiến đấu giữa Thánh nữ Tuyết Bích Dao của Thiên Khung Tiên Khuyết và Lâm Phong rốt cuộc được định ra. Bát phương lập tức tụ hội, tiến đến Kiếm thành, chiêm ngưỡng phong thái Tuyết tiên tử. Đồng thời bọn họ cũng muốn xem đệ nhất môn đồ Thiên Vũ của Thiên Đài và thánh nữ Tuyết Bích Dao có bao nhiêu chênh lệch. Cùng lúc này, ngoài Kiếm thành, một chiếc chiến hạm hư không, bay nhanh về phía Kiếm thành. Trên chiến hạm hư không có một con mãnh thú Cùng Kỳ và một thanh niên có thân hình cường tráng.

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 3 ngày trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ
https://audiosite.net
Cường 3 ngày trước
Cám ơn vì đã đc nghe truyện rất hay
https://audiosite.net
Ngại quá mới mở tính năng thành viên hội viên mới nghe audio được mất cậu up audio chưa quen chọn nhầm bạn à:)Mình đã fix lại nhé bạn All mọi người đều có thể nghe nhé ^^!
https://audiosite.net
Tôi 5 ngày trước
Sao nghe không đc vậy ad
https://audiosite.net
Bộ truyên sắp đến hồi kết nhé chư vị đạo hữu :)Giờ chỉ còn ngoại truyện diễn biến tiếp...Tác giả có rất nhiều hạn chế phần ngoại truyện này nhưng ở trang mình vẫn free ( miễn phí ) cho các bạn vs chư vị đạo hữu.^^!Thông tin trên fb sẽ biết rõ hơn nhé:)Không mong gì hơn ngoài like vs share ủng hộ tụn mình tiếp tục làm bộ này nhé.Xin chân thành cảm ơn ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại + up full nhé.Thật xin lỗi bộ này do CTV: Đình Huy up có chút sai sót quên yêu cầu hội viên mới nghe được.Thực tình mà nói bộ này khá kén chọn người đọc nhé :)Truyện theo motyc từ từ đánh trọng tâm tính cách main chính, sự trưởng thành từ người lương thiện trở lên quyết đoán sát phát...Cũng không có gì là lạ bộ này main tu đạo là Nhân Gian Đạo có thể nói khá thú vị, đa số nhờ ngộ trải qua nhân sinh để ngộ đạo bản thân...Ừm...mình đã bảo huy up full bộ này và sửa all mọi người đều có thể nghe nhé.^^!Đa tạ ^^!
https://audiosite.net
Đa tạ đạo hữu bộ này mình tưởng fix rồi ai dè quên...Mong Đạo Hữu lượng thứ - Đã fix lại full rồi nhé ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu :)Đạ ta đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Cảm ơn bạn đã thông báoĐã fix lại kèm theo chương mới nhất nhé :)
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé :)Cảm ơn đạo hữu ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại theo yêu cầu !!Đa tạ đạo hữu ^^