1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 219 [Chương 1091 đến 1095]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 219 [Chương 1091 đến 1095]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1091: Lửa giận Cửu Long Đảo

– Ngươi điên rồi!

Thân thể Cốc Thu Vân bị Lâm Phong phong ấn, sắc mặt trắng nõn biến thành trắng bệch. Hoang hải, tên này bất chợt nổi điên cái gì chứ, mang theo gã vào trong Hoang hải, dùng mạng của mình để đổi mạng của hắn? Vì sao? Rốt cuộc vì sao, gã nghĩ mãi không ra. Lâm Phong trực tiếp cho gã Phong Ma Thạch, chẳng lẽ chỉ là cái cớ tiếp cận gã, vì một kích cùng mình đồng quy vu tận? Kết cục này có nằm mơ gã cũng không nghĩ đến. Không có ai điên cuồng như vậy, dùng mạng đổi mạng, Lâm Phong và gã có thâm cừu đại hận gì?

– Điên sao, trước đó không lâu, lúc ta và ngươi nói chuyện với nhau, ngươi không phải vô cùng ngạo mạn sao!

Lâm Phong trực tiếp truyền âm vào tai Cốc Thu Vân. Lúc truyền âm, Lâm Phong không che giấu thanh âm của mình, khiến đôi mắt Cốc Thu Vân giận đến trợn lên. Là hắn, Thiên Vũ tầng bốn, đúng rồi, hắn cũng có tu vi Thiên Vũ tầng bốn! Hắn vì báo thù cho đám người Đương U U mà tới, cũng người mang Hoàng Phủ Long đi. Hơn nữa, không ngờ hắn lại am hiểu thuật dịch dung, thậm chí ngày cả khí tức cũng thay đổi.

– Phốc!

Một tiếng vang nhỏ truyền ra, hai người đồng thời rơi xuống Hoang hải. Ánh mắt của Cốc Thu Vân chăm chú nhìn Lâm Phong, cố gắng làm cái chống cự cuối cùng.

– Đừng cho ta và ngươi đồng quy vu tạn, Hoang hải không giết được ta!

Cốc Thu Vân nhìn vẻ mặt thản nhiên của Lâm Phong, không hề chống cự Hoang hải ăn mòn, khiến lòng của gã chìm xuống vực sâu, lạnh thấu xương. Gã trêu chọc phải ác ma gì, Hoang hải, giết không chết hắn…. Thanh âm này, khiến Cốc Thu Vân tuyệt vọng. Đây cũng là lần cuối gã nghe được thanh âm, gã nằm mơ cũng không nghĩ tới, gã sẽ chết như vậy. Thậm chí thế lực gia tộc gã cũng không ai biết hung thủ là Lâm Phong. Thời điểm sắp chết, gã suy nghĩ rất nhiều, nhưng nhiều nhất đó là lạnh như băng và tuyệt vọng, cùng với hối hận…Gã hối hận chỉ vì đám người Đường U U mà gã phải đền mạng. Lực lượng Hoang khí vô cùng cường đại, Tôn giả bình thường cũng không thể chống lại. Chỉ trong chốc lát, Cốc Thu Vân hoàn toàn bị cắn nuốt hết, suy nghĩ cũng biến mất, mà Lâm Phong thì tiềm hành trong Hoang hải, đôi mắt lạnh như băng.

– Phong Ma Thạch, dễ có như vậy sao!

Vẻ mặt Lâm Phong lạnh lùng, thu nhẫn trữ vật không bị ăn mòn lại. Hoang hải cắt đứt mọi khí tức, cho dù có người đứng trên đầu hắn, cũng không biết hắn còn sống. Cốc Thu Vân nằm mơ cũng không ngờ Lâm Phong sẽ đồng quy vu tận với gã. Đám người Dương Tử Lam đương nhiên nằm mộng cũng không nghĩ tới cảnh tượng này đột nhiên phát sinh trước mặt bọn họ. Bọn họ sợ ngây người, há miệng thở dốc, không nói được gì. Tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong muốn hại chết bọn họ! Hiện giờ Dương Tử Lam không biết làm gì, gã có chút rối loạn, tại sao lại vậy, gã nghĩ mãi không ra, thanh niên họ Phong kia, căm hận Cửu Long đảo hay căm hận Dương gia của gã?

– Ca, chúng ta nên làm gì? Sắc mặt Dương Tử Diệp tái nhợt.

Lâm Phong hô lên một tiếng kia khiến rất nhiều người chạy tới đây, rất nhiều cường giả, tốc độ cực nhanh.

– Chúng ta giải thích với bọn họ, người không phải chúng ta giết, sợ cái gì!

Dương Tử Lam lắc lắc đầu nói. Nói thật, giờ phút này gã cũng không biết nên làm gì, trong đầu vô cùng hỗn loạn.

– Thiếu gia, không thể giải thích rõ, chúng ta đi nhanh đi!

Một vị Tôn giả lấy ra chiến hạm hư không, đây là vật bảo mệnh gia tộc ban cho bọn họ. Hiện giờ chiến hạm hư không của Dương gia không còn nhiều, bị Lâm Phong cướp đi hai chiếc.

– Đi thôi, không thể giải thích, người Cửu Long đảo sẽ trực tiếp giết chúng ta!

Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng nói, di chuyển bước chân, bước lên chiến hạm hư không. Giải thích? Giải thích thế nào? Người Lâm Phong giết nhưng Lâm Phong đâu? Còn nữa Lâm Phong chỉ có tu vi Thiên Vũ tầng bốn, Lâm Phong có khả năng giết người sao? Chuyện này căn bản không thể giải thích, Lâm Phong muốn lừa chết bọn họ, còn nhớ thời điểm tại đình đài gần nơi đấu giá, Lâm Phong đã cố ý nhắc tới cừu hận giữa Dương gia và Cửu Long đảo, bảo Cốc Thu Vân cẩn thận đề phòng. Xem ra khi đó hắn đã có chủ đích, hơn nữa khí tức khủng bố của hung mâu phóng thích và tiếng hô cuối cùng của Lâm Phong, chứng minh Dương Tử Lam là hung thủ. Cho dù nhảy vào trong Hoang hải cũng không thể rửa sạch.

– Khốn kiếp!

Dương Tử Lam rống giận một tiếng, trong lòng dậy sóng, bất đắc dĩ bước lên chiến hạm hư không. Gã không có lựa chọn, lần này bị kẻ lạ lừa chết rồi. Chiến hạm hư không bay qua Hoang hải, điên cuồng rời đi, trong nháy mắt hóa thành tàn ảnh. Mà khi bọn họ vừa rời đi, có rất nhiều cường giả tới, sắc mặt của bọn họ biến thành trắng bệch, Thiếu chủ, người đâu? Thực sự bị giết sao?

– Ai giết cháu ta!

– Ai giết con ta!

Từng tiếng rống giận khủng bố truyền ra, dường như truyền đi cả trăm dặm, chấn động lòng người. Bọn họ biết Cốc Thu Vân chết rồi, chắc hồn ngọc đã nát. Sắc mặt các cường giả trên Hoang hải biến thành khó coi, chết rồi, thực sự chết rồi. Dương gia trên Cửu Long đảo giết chết tiểu chủ tử bọn họ.

– Thật ác độc!

– Nhất định thiếu gia muốn chiến mâu của bọn chúng nên phát sinh mâu thuẫn, vì thế đối phương liền dùng chiến mâu giết chết Thiếu chủ, thậm chí ngay cả thi thể cũng bị chôn vùi vào trong Hoang hải, hài cốt không còn.

– Dương gia, quá ác độc!Nhất Tâm – Nhị Vấn : Mọi chuyện hay vấn đều nào đó ở thư mục này đều trước Thấy Bản Tâm Sau đó Vấn Tâm cuối cùng mình mới viết nhé. …!

Đám người thì thầm phỏng đoán. Thiếu chủ bọn họ muốn chiến mâu, cho nên dẫn tới mâu thuẫn, bị đối phương trực tiếp đánh chết. Hơn nữa, đối phương sau khi giết chết tiểu chủ tử còn ném thi thể vào Hoang hải, hủy thi diêt tích. Sau đó cưỡi chiến hạm hư không chạy trốn.

– Đúng vậy, sự thật chính là như vậy.

Cửu Long đảo loạn, rất nhiều cường giả cưỡi chiến hạm truy kích Dương Tử Lam. Đồng thời, vô số chiến hạm xuất hiện trên Hoang hải, từng bóng người lóe lên, toàn bộ đi tới bên cạnh Cửu Long đảo, bước lên chiến hạm. Rất nhiều người Cửu Long đảo lần đầu tiên nhìn thấy thanh thế to lớn, đáng sợ như vậy. Cửu Long đảo không hổ có vô số năm nội tình, thật đáng sợ, cường giả vô số, tùy ý nhìn đều là Tôn giả, Thiên Vũ chỉ có tư cách xách giày. Mọi người hiểu, Cốc Thu Vân bị giết, hơn nữa bị giết trên địa bàn của Cửu Long đảo. Đảo chủ Cửu Long đảo nổi giận, xuất động tinh nhuệ Cửu Long đảo, giết về phía bắc Hoang.

– Dương Tử Lam kia chẳng lẽ ngu ngốc đến vậy, lại dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo, quá ngu xuẩn.

– Loại thiếu gia của mấy đại thế gia này quả nhiên không có đầu óc, so với heo còn ngu hơn.

Vì gã mà Dương gia trêu chọc phải đại địch, lần này Dương gia thảm rồi, chỉ sợ không giao Dương Tử Lam ra, Cửu Long đảo sẽ khai chiến với thế gia luôn!

– Chắc chắn như thế, lần trước Cửu Long đảo chặn tiểu thư Dương gia, tuy nhiên chỉ muốn tiểu thư kia làm lão bà của Cốc Thu Vân thôi, sẽ không giết nàng, cũng coi môn đăng hộ đối, chỉ dùng sức mạnh hơi quá một chút.

Nhưng người Dương gia quá độc ác, trực tiếp giết người, chỉ sợ lần này náo loạn muốn lật trời rồi. Mọi người thì thầm bàn tán, đều mằng Dương Tử Lam ngu xuẩn. Nhưng bọn họ đâu biết nỗi oan của Dương Tử Lam. Gã làm sao ngu tới mức dám giết Cốc Thu Vân trên Cửu Long đảo. Nhưng cách làm của Lâm Phong, không có ai nghĩ tới. Hiện giờ Dương Tử Lam chỉ muốn giết người, nếu không phải Lâm Phong rơi vào trong Hoang hải, gã nhất định sẽ đào thi thể Lâm Phong lên để tiên thi (đánh bằng roi). Mọi người không biết, Lâm Phong, người khởi xướng chuyện này. Hiện giờ đang đứng ngay giao giới giữa Cửu Long đảo và Hoang hải, hắn sử dụng Vũ Hồn Ảnh trốn lên bờ, sau đó thay đổi khuôn mặt xuất hiện, không ai nhận ra hắn. Nhìn chiến hạm xuất hiện thành đàn trên Cửu Long đảo, cờ xí phất phới, trên khuôn mặt hắn lộ ra vẻ lạnh lùng. Ân oán giữa hắn và huynh muội Dương Tử Lam không phải nhiều lời. Dương gia phái hai vị cường giả tuyệt đỉnh bố trí sát cục với hắn, phần ân tình này, Lâm Phong sao có thể không trả Dương gia. Còn Cửu Long đảo, coi đám người U U như nô bộc, vứt bỏ bọn họ trong Hoang hải, sinh tử không biết. Thù này, có thể không trả sao?

– Khai chiến đi, càng thảm càng tốt.

Lâm Phong thì thầm nói nhỏ, hắn giống như người ngoài, hoàn toàn không quan tâm.

– Xuất phát!

Một tiếng gầm vang truyền ra. Chiến hạm Cửu Long đảo tiến về Bắc Hoang, trùng trùng điệp điệp, chấn động lòng người. Mọi người có thể tưởng tượng ra một trận đại chiến. Cửu Long Đảo tuy có nhiều chiến hạm rời đi nhưng vẫn lưu lại vài tàu chiến hạm để tiễn khách. Lâm Phong lên một chiến hạm tới bắc Hoang. Lần đại chiến này, hắn là người khởi xướng, sao có thể bỏ qua!

Chương 1092: Tới di tích

Lâm Phong ngồi trên chiến hạm Cửu Long đảo trở về Bắc hoang, nghe rất nhiều tin về Dương gia và Cửu Long đảo. Dù chiến hạm Dương Tử Lam hay chiến hạm Cửu Long đảo rõ ràng nhanh hơn chiến hạm mà hắn đang ngồi, trùng trùng điệp điệp đã sớm tới Bắc hoang, tạo ra một gợn sóng lớn.

Thời điểm quần hạm Cửu Long đảo đi tới nơi này, mọi người liền dự cảm có đại sự phát sinh. Sau đó, bọn họ đều biết, chiến hạm Cửu Long đảo trực tiếp tiến về Dương gia. Sau đó, lại có tin tức truyền ra, Dương Tử Lam của Dương trong Cửu Long đảo, lúc đấu giá đoạt được một kiện Thánh khí. Vì vậy mới có mâu thuẫn với Cốc Thu Vân, tôn nhi Đảo chủ Cửu Long Đảo, đánh chết Cốc Thu Vân trên Hoang hải, hài cốt không còn, khiến Cửu Long đảo chấn động. Tin tức mới nhất chưa truyền đến nhưng mọi người đoán, rất có thể đã khai chiến.

– Không có chiến hạm hư không thay đi bộ, chắc không tham dự được trận náo nhiệt này rồi.

Lâm Phong lóe lên trong hư không, có chút buồn bực, chỉ sợ hiện tại đôi bên đã đại chiến rồi nha. Nghĩ vậy Lâm Phong không tới Dương gia mà tới Thiên Cảnh thành. Hắn và Đại Hại Trùng có ước định, Đại Hại Trùng ở Thiên Cảnh thành chờ hắn. Hiện giờ, U U và Quân Mạc Tích cùng Vân Phi Dương không rõ tung tích, hắn không yên lòng, chuẩn bị đi theo Đại Hại Trùng tới di tích trong Hoang hải. Hắn có sức chống cự mạnh mẽ với lực lượng Hoang hải.

Tôn giả không thể so sánh với hắn, nếu có thể hắn muốn xâm nhập vào Hoang hải điều tra, nhất định phải biết an toàn của đám người U U. Nếu không, hắn không thể yên tâm được. Trên đường tới Thiên Cảnh thành, Lâm Phong nghe được rất nhiều tin tức về Dương gia và Cửu Long đảo.

Giống như hắn đoán, Cửu Long đảo đến vì Dương Tử Lam. Nhưng Dương Tử Lam không giết người, gã không thừa nhận, lại càng không nói tới chuyện đi chịu chết. Gã là dòng chính của Dương gia, Dương gia đương nhiên phải bảo vệ, sao có thể cho phép Cửu Long đảo nói giết là giết. Bởi vậy, một trận ác chiến tự nhiên diễn ra, theo nhiều người miêu tả, trận chiến này đánh trời long đất nở, máu chảy thành sông, toàn bộ đều là cường giả Tôn Vũ quyết đấu. Nơi ở của Dương gia, cánh cửa hư không vỡ nát, Cửu Long đảo muốn đánh vào hang ổ Dương gia, tróc nã Dương Tử Lam.

Qua một ngày, Lâm Phong đi trên đường tiếp tục nghe được tin tức truyền đến. Trận chiến này không ngờ đánh suốt một ngày còn chưa dừng. Đôi bên đều tức giận ngập trời, đánh ra chân hỏa. Cửu Long đảo bởi vì Dương Tử Lam dám can đảm giết Thiếu chủ của bọn họ trên địa bàn mình nên điên cuồng, hơn nữa Dương gia còn muốn bao che hung thủ. Còn Dương gia vì Cửu Long đảo khinh người quá đáng, thế nhưng lại dám đánh vào gia tộc bọn họ, lửa giận xung thiên.

Còn Dương Tử Lam, ngay cả ý muốn bắt hồn Lâm Phong từ trong Hoang hải lên cũng có. Gã không có cơ hội xuất hiện để giải thích. Đi ra ngoài sẽ bị Cửu Long Đảo giết chết, giải thích cũng không có tác dụng. Lâm Phong trở lại Thiên Cảnh thành, thông qua ấn ký trên chiến hạm hư không tìm Đại Hại Trùng. Lúc này Đại Hại Trùng có chút hưng phấn, y nghe nói Cốc Thu Vân đã chết, nội tâm liền thoải mái, y đã sớm muốn giết Cốc Thu Vân.

– Thật tiện nghi cho gã, không tự tay giết chết gã!

Đại Hại Trùng vẻ mặt lạnh lùng.

– Ta giết cũng như ngươi giết!

Lâm Phong lạnh lùng nói một tiếng, khiến ánh mắt Đại Hại Trùng sững sờ, nhìn Lâm Phong:

– Ngươi nói….

– Đúng, là ta!

Lâm Phong gật đầu, lập tức kể lại cho Đại Hại Trùng, khiến hắn có cảm giác vô cùng sảng khoái, giết rất tốt. Hai người trong Thiên Cảnh thành tìm hiểu tình cảnh Dương gia một chút, nghe nói chiến đấu cuối cùng cũng kết thúc, đôi bên đều chết nhiều người. Mặc dù nội tình Cửu Long đảo vô cùng sâu nhưng bọn họ giết vào hang ổ Dương gia, cũng bỏ ra cái giá lớn, hơn nữa nghe nói bọn họ thiếu chút nữa giết vào. Sau đó tuyệt thế cường giả Hiên Viên gia đến, ngăn cản chuyện này. Dù sao Hiên Viên Phá Thiên cũng tham dự, hơn nữa còn tận mắt nhìn thấy chân tướng. Đảo chủ Cửu Long đảo biết đối phương khủng bố, bất đắc dĩ thối lui. Còn chân tướng chó má mà đối phương nói tới, càng khiến người Cửu Long đảo nổi trận lôi đình, quả thực coi thường chỉ số thông minh của bọn họ. Một người Thiên Vũ tầng bốn giết Cốc Thu Vân, vu oan cho Dương gia? Có khả năng sao, coi người Cửu Long Đảo đều là lợn chắc? Làm nhục người cũng không biết tìm cớ. Biết được kết quả, Lâm Phong thầm nhủ đáng tiếc, bị người Hiên Viên gia phá hủy, không chết không thôi mới tốt, nhưng hắn biết rõ, thù hận này không thể nào giải. Cho dù ngày sau Cửu Long đảo biết rõ chân tướng, người không phải do Dương Tử Lam giết, nhưng chỉ với trận chiến này, bọn họ vĩnh viễn không thể hóa giải, đã trở thành tử thù, gặp mặt tất sẽ sinh tử chém giết.

– Đại Hại Trùng, mang ta tới chỗ các ngươi bị vứt bỏ.

Đi trên đường lớn, Lâm Phong lấy ra chiến hạm hư không, hai người bay lên không.

– Lâm Phong, trong Hoang hải, không có thủ đoạn của Cửu Long đảo, chúng ta tới đó, chắc chắn phải chết.

Đại Hại Trùng lắc đầu nói.

– Mang ta đi.

Lâm Phong ngẩng đầu nhìn phía trước, Đại Hại Trùng nhìn gương mặt cứng cỏi như kiếm sắc của Lâm Phong, biết không thể khuyên nhủ, thở dài một tiếng:

– Đi xem bọn họ một chút cũng tốt.

– Tới Cửu Long đảo trước, lần trước ta xuất phát từ Cửu Long đải, tới Cửu Long đảo ta mới nhớ ra tọa độ.

Hoang hải rộng lớn mênh mông, nếu không tới Cửu Long Đảo, dù Hoàng Phủ Long đã từng tới, nhưng bảo y tìm tới đó, căn bản không có khả năng. Chỉ có tới Cửu Long đảo, từ đó xuất phát, dựa theo trí nhớ, mới có thể tìm được. Lâm Phong không nhiều lời, hướng tới Cửu Long đảo. Tuy nhiên lần này hắn không lên đảo, chiếc chiến hạm hư không này nếu bị người nhận ra, có lẽ sẽ có phiền toái. Dựa theo Hoàng Phủ Long kể, Lâm Phong tìm được nơi xuất phát, chiếu theo trí nhớ của Hoàng Phủ Long đi tới. Chiến hạm hư không bay thong thả, Hoàng Phủ Long chỉ nhớ rõ vị trí đại khái, không có tọa độ chuẩn xác. Trong Hoang hải, muốn tìm được một chỗ cũng không dễ dàng, cũng may Hoàng Phủ Long nói cho Lâm Phong nơi đó cạnh một tòa Hoang đảo, chứ nếu tiến vào trung tâm Hoang hải, hy vọng tìm thấy càng thêm xa vời. Một ngày sau, hai người vẫn đang cưỡi chiến hạm hư không trong Hoang hải, giống như không có mục đích. Lâm Phong ngồi trên chiến hạm, khuôn mặt có chút ưu tư, trong lòng thậm chí có chút sợ hãi. Có thể nói vì mình mà U U và huynh đệ của mình mới theo mình tới Bát Hoang cảnh, nhưng hiện tại, hắn đã trở thành môn đồ Hoàng Vũ, đệ nhất môn đồ Thiên Đài, tiền đồ sáng lạn. Nhưng mà U U, cùng Quân Mạc Tích và Vân Phi Dương lại không rõ tung tích, sống chết không rõ, điều này khiên hắn sinh ra một tia bi thương. Tại dị thế giới tàn khốc này, ngoài thân nhân mình ra, hắn chỉ có mấy vị bằng hữu thân nhất. Bọn họ muốn cùng nhau mở ra thiên địa, mở ra tương lai tươi sáng. Nhưng hiện tại chỉ còn lại hắn và Đại Hại Trùng. Hào quang lóe lên, trong tay Lâm Phong, xuất hiện một bình rượu, trong đó có chút tơ dày phiêu đãng, như ngọn lửa rực cháy. Trong nhẫn trữ vật hắn có nhiều báu vật trân quý, còn có mấy bình rượu. Hắn vẫn trân quý, không lấy ra uống. Hắn coi nó là vật trân quý nhất.

– Ngày xưa, trên chiến đài, uống rượu ca hát, vô cùng sảng khoái, hiện giờ, các ngươi ở đâu? Lâm Phong ngẩng đầu, nhìn Hoang hải mờ mịt, giơ chén rượu, mạnh mẽ đổ vào miệng, trong khoảnh khắc một cỗ khí tức nóng rực không ngừng lưu chuyển trong người.

Ngửa đầu nhìn hư không, nơi đó dường như có khuôn mặt xinh đẹp thanh nhã của U U, ngoái đầu lại nở nụ cười quyến rũ chúng sinh, dường như có hình ảnh nho nhã của Quân Mạc Tích, quân tử hạo nhiên chính khí phóng khoáng, dường như có Vân Phi Dương với mái tóc dài tung bay, cùng với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt tuấn mỹ.

– Các ngươi nói đi cùng ta, dùng nhiệt huyết của mình đạp lên đại lục Bát Hoang này, để lúc quay đầu, không phí hoài tuổi xuân, hiện giờ các ngươi ở đâu? Lâm Phong uống một hớp, ngọn lửa trong lòng càng cháy rực – Các ngươi còn nói, ngày khác trở về Tuyết Vực, áo gấm về nhà, ngửa mặt hét lên trời, quân lâm thiên hạ, hiện giờ, các ngươi ở đâu? Lâm Phong đem một ngụm rượu cuối cùng uống cạn, nằm trên chiến hạm hư không.

Hiện giờ hắn không có nhiệt huyết sôi trào với võ đạo, không có thân nhân làm bạn, không có huynh đệ chia sẻ, dù có ngày đứng trên đỉnh cao Cửu Tiêu đại lục, dường như cũng cảm thấy thê lương. Tròng mắt Đại Hại Trùng đỏ thẫm, bàn tay nắm chặt, giống như đang nhịn giọt lệ của nam nhi! Trước kia y tu luyện trong tuyết sơn, một lòng muốn cưới Thánh nữ Thiên Trì làm lão bà, nhưng sau khi chân chính gặp được đám người Lâm Phong, y mới chính thức cảm nhận được nhiệt huyết, loại cảm giác này gọi là Tình Huynh Đệ!

Chương 1093: Thi hài Giao Long thượng cổ

Chiến hạm hư không vẫn tiếp tục tìm kiếm trong Hoang hải hải. Hiện tại, phía xa dường như xuất hiện một chấm đen, khiến vẻ mặt của Hoàng Phủ Long ngưng lại.

– Lâm Phong, tiến vào trong đó xem một chút!

Hoàng Phủ Long hô một tiếng. Lâm Phong ngồi dậy, ánh mắt lẫm liệt, tâm niệm khẽ động, chiến hạm hư không lập tức tiến về phía điểm đen. Chỉ một lát sau, bọn họ thấy được ngày càng nhiều điểm đen, đây đều từ một khối bị chia cắt ra, giống như bị công kích cường đại tàn phá, cảnh Hoang hải tàn khắp nơi, xung quanh đều là Hoang hải đảo vỡ vụn, trôi nổi giữa Hoang hải hải, dường như trải qua vô tận năm tháng, nhưng vẫn trôi nổi không rời đi.

– Tới rồi, chính là chỗ này, Hoang hải đảo bị phân liệt này.

Hoàng Phủ Long có chút kích động, cuối cùng cũng tìm thấy.

– Mấy người bị vứt bỏ nơi nào? Ánh mắt Lâm Phong như điện, nhìn về phía mảnh Hoang hải đảo.

– Trung tâm Hoang hải đảo, nơi đó có một đảo nhọn, chúng ta từ nơi đó đi xuống.

Tới nơi này, Hoàng Phủ Long tự nhiên nhận ra. Hoang hải đảo rộng lớn bị phá thành nhiều mảnh, do vô số tiểu Hoang hải đảo hợp lại mà thành. Một ít mảnh Hoang hải đảo đã bị Hoang hải khí xâm nhập. Hoàng Phủ Long mang Lâm Phong tới đảo nhọn, Hoang hải hải gào thét, lực lượng Hoang hải khí cực kỳ đáng sợ, đáp xuống đó, hai người nhảy ra khỏi chiến hạm hư không. Quang hoa màu vàng bao phủ thân thể Hoàng Phủ Long, y không phải Lâm Phong, tất nhiên cần phải chống lại lực lượng Hoang hải khí.

– Dường như rất yên tĩnh!

Lâm Phong nhìn Hoang hải hải trước mắt, giống như ao tù nước đọng, phi thường yên tĩnh.

– Phía dưới có huyền cơ khác, vô tận Hoang hải thạch quái dị, còn có Hoang hải lưu đáng sợ.

Tên khốn Cốc Thu Vân biết rõ nơi này khủng bố, cố ý đem chúng ta tới đây, vứt bỏ chúng ta trong Hoang hải hải, bị Hoang hải lưu cuốn đi. May mắn, vận khí ta không tệ, bị một mảnh phế khu thượng cổ ngăn lại, bản thân phong lại trong Hoang hải thạch, mới còn mạng ra ngoài, còn đám người U U… Hoàng Phủ Long không nói tiếp, bị Hoang hải lưu dưới Hoang hải hải cuốn đi, tính mệnh như sợi chỉ. Tuy y không muốn, nhưng phải thừa nhận, dữ nhiều lành ít, y còn có thể còn sống đi ra, đã rất may mắn. Lâm Phong từ từ tiến về phía trước, quay người lại nói với Hoàng Phủ Long:

– Đại Hại Trùng, ta đã cắt đứt liên hệ với chiến hạm hư không.

Nếu một tháng sau ta không trở lại, ngươi cưỡi chiến hạm hư không rời đi.

– Lâm Phong.
..Ngươi muốn làm gì? Hoàng Phủ Long quát lên, mạnh mẽ tiến về phía trước.

– Yên tâm, Đại Hại Trùng, ngươi xem ta căn bản không cần ngăn cản lực lượng Hoang hải khí, lực lượng Hoang hải khí vô dụng với ta.

Ta xuống dưới xem một chút, lời vừa rồi chỉ đề phòng vạn nhất mà thôi. Lâm Phong mỉm cười với Hoàng Phủ Long, bảo y không cần quá lo lắng.

– Không được, ngươi tuyệt đối không thể đi xuống, quá nguy hiểm.

Hoàng Phủ Long liều mạng lắc đầu nói, dưới đó có Hoang hải lưu khủng bố. Nếu không phải y may mắn, không có khả năng còn sống. Lâm Phong không thể mạo hiểm, y không ngờ Lâm Phong lại muốn xuống đó, nếu biết, y sẽ không dẫn Lâm Phong tới.

– Yên tâm đi, mạng của ta cứng lắm.

Lâm Phong cười với Hoàng Phủ Long, lập tức di động bước chân, bóng dáng biến mất trong tầm mắt Hoàng Phủ Long, rơi vào Hoang hải hải.

– Lâm Phong!

Hoàng Phủ Long liên tục tiến lên, Hoang hải khí khủng bố xâm nhập, khiến quang hoa hộ thể trên người y không ổn định.

– Tên hỗn đản này!

Nổi giận gầm lên một tiếng, Hoàng Phủ Long phóng một chưởng, đánh lên mặt đất, mặt đất nổ tung. Chỉ thấy giờ phút này gân xanh của y nổi lên, nhưng không có chút biện pháp nào. Lâm Phong có thể tiến vào Hoang hải hải, nhưng y không thể. Tiến vào chỉ chịu chết mà thôi. Tiến vào trong Hoang hải hải, Lâm Phong không ngừng đi xuống dưới. Hoang hải hải không ngờ rất sâu, đi xuống vạn mét vẫn không nhìn thấy điểm cuối, không biết Cửu Long đảo dùng thủ đoạn gì đào được Hoang hải thạch. Tiếp tục đi xuống, Lâm Phong không biết mình đi xuống bao sâu, rốt cuộc thấy được đáy Hoang hải hải. Quả nhiên giống như Đại Hại Trùng nói, phía trên bình tĩnh nhưng bên dưới có Hoang hải lưu khủng bố, không ngừng chuyển động, lực xung kích vô cùng đáng sợ.

– Thật nhiều Hoang thạch!

Ánh mắt Lâm Phong nhìn xung quanh, Hoang thạch đủ các loại hình dạng, có Hoang thạch hình quy, có hình rắn, còn Hoang thạch giống như một thanh kiếm sắc bén. Thậm chí Lâm Phong còn nhìn thấy một khối Hoang hải thạch vô cùng to lớn, giống như một con Giao Long đáng sợ. Hoang thạch Giao long, giống như Giao long chân chính, vô cùng to lớn, khủng bố đến cực điểm.

– Không biết bên trong Hoang thạch có cái gì, thật muốn phá vỡ!

Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, ánh mắt nhìn bốn phía, dường như đang tìm kiếm Hoang thạch hình người, nhưng hắn không tìm được. Hoang thạch đủ các loại hình dáng nhưng chỉ thiếu Hoang hải thạch hình người.

– Đông!

Một tiếng vang nhỏ chấn động, dường như xâm nhập tim Lâm Phong, khiến toàn bộ đáy Hoang hải chấn động. Lâm Phong cảm thấy Hoang hải hải dao động.

– Thanh âm gì? Vẻ mặt Lâm Phong ngưng tụ, thanh âm này quá đáng sợ, một tiếng run rẩy đã chấn động cả đáy Hoang hải hải.

Ánh mắt từ từ chuyển qua, đôi mắt Lâm Phong dừng phía trên Hoang thạch Giao long. Thanh âm này dường như từ trong Hoang thạch khổng lồ này truyền ra. Nhưng chỉ truyền ra một tiếng sau đó liền yên lặng hồi lâu. Đã không còn âm vang, nhưng Hoang hải lưu dưới đáy Hoang hải hải dường như trở nên đáng sợ hơn.

– Đông!

Một âm thanh đáng sợ truyền ra, đáy Hoang hải hải bắt đầu rít gào, Hoang hải lưu khủng bố đánh lên người Lâm Phong, đánh thẳng vào thân thể hắn, khiến hắn không thể ổn định.

– Đông!

Âm thanh thứ ba truyền ba, toàn bộ Hoang hải hải gào thét.

– Đông, đông, đông.
.. Thanh âm dồn dập truyền ra, âm luật ngày càng thường xuyên, một cỗ khí tức đáng sợ thẩm thấu ra ngoài, như thể sinh linh viễn cổ sống lại, thật đáng sợ. Trong cơ thể của Lâm Phong, truyền ra âm thanh của núi thở sóng gầm, huyết dịch gào thét, âm luật khủng bố này đang dẫn động lực lượng huyết mạch của hắn.

– Huyết dịch của ta, Long khí tức dẫn phát âm luật? Vẻ mặt Lâm Phong cứng lại, ánh mắt của hắn từ từ đảo qua, lại một lần nữa nhìn tới Hoang thạch Giao long khổng lồ kia.

Trong đó giống như có sinh linh viễn cổ khủng bố bị phong ấn.

– Chẳng lẽ trong Hoang thạch Giao long phong ấn một con Giao long thượng cổ đáng sợ? Trái tim Lâm Phong nhảy lên, huyết dịch sôi trào càng ngày càng khủng bố, dường như muốn thoát ra ngoài cơ thể.

– Ông!

Một cỗ khí tức đáng sợ tràn ra, Lâm Phong nhìn thấy khối Hoang hải thạch tan vỡ, biến thành bột phấn, vật trong đó lộ ra vết tích. Một hài cốt vô cùng to lớn, bảo tồn vô cùng hoàn hảo, nhất là phần đầu, thậm chí còn có râu Giao long. Giữa râu Giao long còn có một khối long lân to lớn, đã trải qua vô số năm, lực lượng Hoang hải khí cũng không thể ăn mòn.

– Giao long khủng bố thời kỳ thượng cổ!

Khóe mắt Lâm Phong co giật, cỗ hài cốt này là bảo vật vô giá a. Xuyên thấu qua cỗ hài cốt này, ánh mắt Lâm Phong nhìn về phía thân thể khổng lồ. Nơi đó có một điểm đỏ tươi, tiếng vang từ đó phát ra, giống như đang nhảy nhót!

– Trái tim, còn có sức sống, Giao long thượng cổ, thật đáng sợ, giống như Ngọc Hoàng!

Ngày xưa Lâm Phong trong Ngọc hoàng điện, luyện hóa được trái tim khủng bố của Ngọc Hoàng mới khống chế được cung điện. Hiện giờ hài cốt Giao long thượng cổ cũng giống như vậy, trái tim, trải qua vô số năm, vẫn còn sức sống, Lâm Phong cảm nhận được Long khí trong cơ thể nó, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu muốn sống lại.

– Đại chiến đáng sợ tới cỡ nào mới khiến một con Giao long khủng bố như thế chết ở chỗ này!

Vẻ mặt Lâm Phong run rẩy, khung xương Giao long, so với hài cốt Yêu long dưới đáy Ô Giang còn lớn hơn nhiều. Có thể Hoàng Yêu Giao long, đương nhiên cũng có thể tuyệt đỉnh Tôn Yêu. Đáng tiếc Lâm Phong không rõ lắm về hình thể Yêu Long, nếu không có thể chiếu theo độ lớn của bản thể để phỏng đoán tu vi. Lực lượng Hoang hải lưu khủng bố hóa thành lốc xoáy đáng sợ, thân thể Lâm Phong rốt cuộc không chịu đựng được, hung hăng va vào Hoang thạch, chỉ cảm thấy xương cốt như muốn vỡ vụn.

– Đông, đông.
.. Trái tim Giao long vẫn đang đập, giờ phút này, dưới Hoang hải, xuất hiện rất nhiều ánh sáng, như thể được trái tim Giao long hô ứng. Ánh sáng đó, nhìn không rõ lắm, rốt cuộc là gì, nhưng trong đó, lại lộ ra một cỗ khí tức khiến người ta kinh hãi.

– Ầm vang!

Lại một cỗ lực lượng đáng sợ công kích lên người Lâm Phong, khiến hắn hoa mắt, thật đáng sợ. Hiện giờ lực lượng Hoang hải nơi này đã vượt quá sức chịu đựng của Lâm Phong.

– Oanh!

Thân thể lại lần nữa bị tấn công, Lâm Phong đụng vào giữa tầng ánh sáng. Nhưng lúc này cảnh tượng kỳ diệu hiện ra, sau khi Lâm Phong đụng vào màn sáng, thân thể hắn lại đột nhiên biến mất, giống như chưa từng xuất hiện.

Chương 1094: Tiểu Thế Giới

Hả? Thời điểm Lâm Phong xuất hiện lần nữa phát hiện mình đã không còn bên trong Hoang hải, mà đang ở một vùng phế tích, một toà đại điện đổ nát.

Lâm Phong đưa mắt đánh giá bốn phía, trong lòng khẽ run, dưới đáy Hoang hải vậy mà thật sự có cung điện, suy đoán Đại Hại Trùng có thể là sự thật, đây là di tích chiến trường thượng cổ, nơi này đã từng xảy ra đại chiến đáng sợ. Thế nhưng cái ánh sáng kia là cái gì? Vì sao thời điểm chạm đến ánh sáng đó thân thể của hắn trực tiếp biến mất, rồi xuất hiện nơi này?

– Ánh sáng!

Nhưng vào lúc này vẻ mặt Lâm Phong cứng lại, chỉ thấy bên trong phế tích dường như có rất nhiều điểm sáng. Chân mạnh mẽ đạp xuống mặt đất một cái, nhất thời đống Hoang hải tàn trên mặt đất bị một trận gió khủng bố thổi tan, khi nhìn thấy những vật phía dưới, con ngươi Lâm Phong lại một lần nữa mở lớn, nhìn chằm chằm những thứ đó.

– Thi hài, thật nhiều hài cốt!

Rốt cuộc vào thời kỳ thượng cổ nơi này đã xảy chiến đấu khủng bố cỡ nào, vì sao lại có nhiều thi hài xuất hiện như vậy. Thi hài ngàn vạn năm không mục nát, thậm chí thân thể cũng còn nguyên, có thể tưởng tượng được những người này trước khi chết chí ít đều là cấp bậc Tôn giả, hài cốt Thiên Vũ cũng không thể bảo tồn lâu đến ngàn vạn năm như vậy, đặc biệt là nơi khủng bố như dưới đáy Hoang hải này.

– Những hào quang này, là Tử Linh, quả nhiên như Đại Hại Trùng đã nói, ngàn vạn năm bất tử.

Khóe miệng Lâm Phong co giật, hắn biết mình thật sự đã đi tới chiến trường viễn cổ rồi, cường giả cấp bậc Tôn giả cũng giống như con kiến chết ở đây.

– Xuy.
.. Một luồng hào quang Tử Linh phóng thẳng tới phía Lâm Phong, từng sợi lục quang giống như một đôi mắt khủng bố.

– Ông!

Trong tay Lâm Phong phóng ra một đoàn hỏa diễm khủng bố, bàn tay mạnh mẽ nắm tới Tử Linh, trong khoảnh khắc Tử Linh bị ngọn lửa trói buộc phát ra tiếng kêu thê thảm, yêu tà, quỷ dị. Gia tăng cường độ hỏa diễm, ngọn lửa màu đen lan tràn mà ra, lộ ra lực lượng luyện hóa vạn vật, đây là lực lượng luyện hóa ngày xưa Ma Hoàng truyền thụ cho hắn, ngày xưa dựa vào nó, Lâm Phong mới có thể phá tan thân thể Ngọc Hoàng, luyện hóa trái tim đối phương. Lực lượng luyện hóa này cực kỳ huyền ảo, cho tới tận bây giờ Lâm Phong cũng không thể hiểu sâu xa thấu đáo, chỉ đạt được một tia chân ý trong đó cũng đã có được uy lực khủng bố. Nhưng Lâm Phong vận dụng lực lượng luyện hóa đáng sợ như thế, mà Tử Linh vẫn còn đang giãy dụa muốn lao ra, không bị luyện hóa chết. Lâm Phong cảm giác thấy có chút lãnh, cho dù Cùng Kỳ, tên kia khi xưa là Tử Linh cũng không chịu nổi hắn luyện hóa như vậy, có thể tưởng tượng được, chủ nhân Tử Linh này khi còn sống khủng bố đến mức nào. Tuy rằng không thể đánh đồng hai người với nhau nhưng có thể thấy được sự mạnh mẽ của đối phương, một Tôn giả nếu để cho hắn luyện cũng bị hắn luyện chết.

– Đúng rồi, Cùng Kỳ!

Bàn tay Lâm Phong vung lên, Cùng Kỳ từ trong Tuyết Yêu Tháp lập tức xuất hiện. Người này quơ quơ đầu, sau đó dung cặp mắt, như kẻ trộm bắt đầu quan sát, đánh giá xung quanh, rồi đột nhiên nhảy dựng lên:

– Tiểu tử kia, ngươi chạy đến nơi nào vậy, sao lại có nhiều Tử Linh như thế.

– Dưới đáy Hoang hải, đây có thể là một cái chiến trường thượng cổ, những người này đều là người đã ngã xuống.

Lâm Phong rốt cục luyện chết Tử Linh kia, quay về nói với Cùng Kỳ:

– Ngụy Đế, thời điểm ta dưới đáy Hoang hải đụng phải một chút ánh sáng sau đó liền xuất hiện ở đây, đây là có chuyện gì? – Chiến trường thượng cổ, đụng phải một chút ánh sáng? Con mắt khổng lồ của Cùng Kỳ bắt đầu lấp loé khiến cho Lâm Phong nổi cả da gà, lão già này lại đang có ý đồ gì đây.

– Tiểu tử, vận khí của ngươi thực sự nghịch thiên rồi, địa phương tốt như vậy cũng có thể tìm tới, làm sao không còn sớm nói cho ta biết!

Cùng Kỳ đánh giá Lâm Phong giống như đang nhìn quái vật, đây là di tích chiến trường viễn cổ đó, lão đương nhiên biết sau khi Lâm Phong chạm vào một chút ánh sáng kia, rồi xuất hiện ở đây là có ý nghĩa như thế nào.

– Vận khí nghịch thiên? Lâm Phong nghi ngờ nhìn Cùng Kỳ, nói: – Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Vì sao bằng hữu của ta sau khi tới lại khuyên ta không nên đi xuống.

– Bằng hữu ngươi thì biết cái gì, nơi như thế này đương nhiên không phải nơi mà gã có thể đến, đương nhiên cho rằng rất nguy hiểm, nhưng lại không biết có bao nhiêu người nằm mộng cũng muốn tìm tới đây.

Cùng Kỳ có chút buồn bực mắng một tiếng, bằng hữu chó má gì vậy, địa phương tốt như thế vậy mà lại khuyên người ta không nên đi xuống.

– Tiểu tử, nếu địa phương như thế này bị người ngoại giới biết được, đủ để dẫn lên một hồi sóng gió.

Người bằng hữu kia của ngươi cũng đủ nghịch thiên! Cùng Kỳ trào phúng khiến Lâm Phong một trận ngạc nhiên, quả nhiên, lão già này sẽ không có cái gì mà không biết. Đại Hại Trùng đến từ đế quốc Thiên Trì của Càn Vực, kiến thức tự nhiên có hạn, cho rằng nơi này rất nguy hiểm nên khuyên hắn không nên đi xuống

– Chà chà nếu có một bộ thân thể Hoàng Vũ.
.. Hai mắt Cùng Kỳ tỏa sáng, bất quá rất nhanh mặt của lão lại xụ xuống, hung tợn nhìn chằm chằm Lâm Phong, giống như muốn đem Lâm Phong nuốt xuống, khiến Lâm Phong run rẩy lui lại mấy bước. Lão già Cùng Kỳ này suýt chút nữa quên, lão bị tên khốn Lâm Phong này sử dụng Phong Linh Thuật, phong ấn bên trong khối thân thể yêu thú này.

– Ngụy Đế, đừng thừa nước đục thả câu với ta, đây rốt cuộc là nơi nào? Lâm Phong nghe được Cùng Kỳ nói cái gì mà thân thể Hoàng Vũ, càng không nhịn được muốn biết rồi.

– Đúng là nhà quê lên tỉnh!

Cùng Kỳ khinh bỉ nhìn Lâm Phong một chút, lại lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo muốn ăn đòn, nói với Lâm Phong:

– Đây là Tiểu thế giới!

– Tiểu thế giới? Lâm Phong vẻ mặt kinh ngạc.

– Ai!
!! bản đế đường đường là Đại Đế, quan sát thiên địa mà ngươi đi theo bên cạnh ta thế nhưng lại cái gì cũng không biết. Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời thở dài vô cùng cô đơn, khiến Lâm Phong hận không thể một quyền đập tới, lão khốn này quá muốn ăn đòn, rốt cuộc ai theo ai chứ?

– Ngươi từng tiến vào Dương gia, bước lên Thiên Đài, chẳng lẽ lại không biết những nơi đó là Tiểu thế giới sao? Cùng Kỳ hung hăng khinh bỉ Lâm Phong.

– Dương gia, Thiên Đài!

Con ngươi Lâm Phong lấp lóe, lại nghĩ tới vị trí Thần Cung trên hư không, những chỗ này thật giống như không tồn tại trên thế gian, phải khởi động cánh cửa hư không thì mới xuất hiện. Ví dụ như Thiên Đài, Thiên Cảnh thành ngày xưa cũng không có Thiên Đài, nhưng mà sau khi thang trời hạ xuống Thiên Đài giống như từ trên trời rơi xuống, bây giờ còn liên kết với ngoại giới. Lẽ nào những chỗ này đều là Tiểu thế giới?

– Cường giả Hoàng Vũ đều có thể tế luyện ra Tiểu thế giới của bản thân, trở thành một phương không gian có thể tồn tại độc lập, cũng có thể liên kết với ngoại giới.

Trong lịch sử xa xôi của Cửu Tiêu đại lục, không biết từng xuất hiện bao nhiêu Hoàng Vũ, bởi vậy cũng có thật nhiều Tiểu thế giới bảo tồn với thế gian. Cũng giống như Dương gia, nếu ngày xưa, tổ tiên bọn họ không có xuất hiện cường giả Hoàng Vũ, như vậy bọn họ nhất định đã chiếm được một mảnh Tiểu thế giới của Hoàng Vũ khác. Nếu đúng vậy thì Dương gia này đúng đê hèn, vậy mà lại trộm thân thể người khác để chế tạo thành phủ đệ cho mình. Cùng Kỳ chậm rãi nói, giúp Lâm Phong rõ ràng một ít nghi hoặc ngày xưa, liền tỷ như Bí Cảnh ở Càn Vực, chỗ của Ngọc Hoàng trong Bí Cảnh, hóa ra là một mảnh Tiểu thế giới mênh mông.

– Ngươi vừa nãy va chạm vào tia sáng sau đó mới tiến vào nơi đây, như vậy tia sáng kia tất nhiên chính là mảnh Tiểu thế giới này.

Tiểu thế giới có thể là một giọt nước, một hạt cát, cũng có thể là một ánh sao, một vũng thanh tuyền, biến ảo hàng nghìn hàng vạn, nhìn không thấu. Vì lẽ đó ta mới nói ngươi có vận khí nghịch thiên, tiến vào Tiểu thế giới của một vị Hoàng Vũ, hơn nữa còn là Hoàng Vũ đã chết rồi, như vậy đồ vật của y… Chà chà! Nghĩ tới đây con mắt Cùng Kỳ lại sáng lên, giống như là phát hiện bảo tàng to lớn, Lâm Phong híp mắt, lão khốn này không có lòng tốt a.

– Đại Hại Trùng nói y tiến vào một chỗ, đạt được truyền thừa mới may mắn sống tiếp, xem ra cũng tiến vào bên trong một Tiểu thế giới, có lẽ chính y cũng không biết chính mình đạt được cái gì, còn lầm tưởng nó thành thiên đại hiểm cảnh.

Lâm Phong nháy mắt suy đoán ra một ít chuyện, mảnh đất dưới đáy Hoang hải có rất nhiều tia sáng, nếu như toàn bộ đều là Tiểu thế giới…. như vậy bọn chúng đều đại biểu cho một vị Hoàng Vũ, nơi này đã từng xảy ra đại chiến khiến rất nhiều Hoàng Vũ ngã xuống. Nghĩ tới đây trong lòng Lâm Phong bắt đầu nhảy lên, nhiều Hoàng Vũ vẫn lạc như vậy, nếu hắn có thể tiến vào Tiểu thế giới của tất cả bọn họ… Như vậy… Lâm Phong lòng đang run rẩy! Còn có, nếu Đại Hại Trùng tiến vào trong một Tiểu thế giới đạt được truyền thừa, như vậy U U, Quân Mạc Tích cùng với Vân Phi Dương ba người bọn họ thì sao? Có phải cũng tiến vào một trong những Tiểu thế giới ở đây hay không, nếu bọn họ cũng đạt được truyền thừa của những nhân vật, như vậy bọn họ cũng đều có hy vọng còn sống! Nhịp tim Lâm Phong đập rất nhanh, hy vọng dâng lên mãnh liệt, Tiểu thế giới, nơi Hoàng Vũ ở!

– Tiểu tử đừng ở đấy mà ảo tưởng, mặc dù Tiểu thế giới không có người sống, nhưng Hoàng Vũ mặc dù chết rồi cũng không phải dễ trêu chọc như vậy.

Trước tiên giải quyết những Tử Linh này đi đã. Cùng Kỳ đem suy nghĩ Lâm Phong đang bay xa ngàn vạn dặm kéo về. Lúc này Lâm Phong mới ý thức được, xác thực bản thân nghĩ quá đơn giản, Tiểu thế giới của Hoàng Vũ làm sao có thể xông vào dễ dàng như vậy, nói không chừng nguy cơ trùng trùng, bằng không thì Đại Hại Trùng cũng sẽ không sợ hãi như vậy, khi hắn đi xuống.

– Lão bất tử!

Lâm Phong âm thầm nguyền rủa Cùng Kỳ, thấp giọng mắng:

– Ngươi cắn nuốt Hư Hỏa, hỏa diễm khẳng định mạnh mẽ hơn ta, giết những Tử Linh này hẳn càng dễ dàng hơn, vậy mà lại muốn ta một mình xuất lực!

– Tiểu tử nói thế làm sao, nếu không có bản Đế giúp ngươi trấn thủ, ngươi có thể còn sống mà đi ra hay không còn là một vấn đề.

Còn những vật nhỏ này, tự ngươi động thủ giải quyết là được, bản Đế khinh thường ra tay. Cùng Kỳ xám xịt chạy đến phía sau Lâm Phong, có rất nhiều Tử Linh bắt đầu đánh về phía bên này rồi.

– Đại Đế rác rưởi gì đây!

Lâm Phong vô cùng buồn bực, nhìn những đốm lửa lục sắc kia, nhiều Tử Linh như vậy, có luyện cũng khó mà luyện chết.

– Xuy!

Một Tử Linh phóng tới phía Lâm Phong, lao thẳng vào mi tâm của hắn, dường như muốn chui vào thay thế hắn.

– Đốt!

Bàn tay Lâm Phong run lên, trong khoảnh khắc một đám lửa bao phủ lấy Tử Linh kia, nhưng mà không chút nào ngăn trở được Tử Linh tiến lên, Tử Linh tiếp tục vồ giết về phía hắn. Mạng mấy thứ này thật cứng, Lâm Phong phiền muộn vô cùng, cái lão khốn nạn kia giờ khắc này thế nhưng lại rụt rè trốn phía sau hắn, đầu cũng rụt vào như rùa, thật cmn không biết là thứ gì, quả thực vô sỉ đến cực điểm, Nghiệp Hư Chi Viêm để lão cắn nuốt vô ích rồi.

– Xuy, xuy.
.. Từng đám từng đám lửa phóng tới phía Lâm Phong, đều lao thẳng đến mi tâm hắn. Những Tử Linh này đều dưỡng dục ra một tia sinh mệnh, muốn chiếm bộ thân thể này làm của riêng, coi hắn thành vật chủ kí sinh.

Chương 1095: Câu hồn

– Tử Linh thật cường hãn, Đại Hại Trùng ngày đó, nhất định gặp phải nguy cơ cực lớn, bằng không cũng sẽ không ngăn cản ta đi xuống.

Lâm Phong thầm nghĩ trong lòng, Tử Linh mạnh như vậy, lấy tu vi Đại Hại Trùng lúc trước, nếu không có chuôi này thánh khí Long Phủ trong tay, có lẽ giết không chết.

– Phong!

Bàn tay Lâm Phong run lên, một luồng lực lượng phong ma đáng sợ tỏa ra, hư không run lên, những Tử Linh đó dường như yên tĩnh lại, toàn bộ bị phong kín, bây giờ Lâm Phong đối với lĩnh ngộ lực lượng phong ma càng ngày càng đáng sợ.

– Phần Sát!

Lâm Phong quát lạnh, dương hỏa chân nguyên khủng bố hội tụ hóa thành đóa hỏa liên hắc ám đáng sợ, giống như U Minh, muốn hủy diệt tất cả. Từng sợi từng sợi ngọn lửa màu đen lan tràn, quấn quanh toàn bộ những Tử Linh đó, thanh âm chói tai vang lên liên tiếp, trên người những Tử Linh đó phát sinh âm thanh cực kỳ khó nghe, không ngừng giãy dụa trong ngọn lửa.

– Không tin luyện không chết các ngươi.

Lâm Phong tăng mạnh uy lực hỏa diễm, đồng thời từng tia từng tia lực lượng luyện hóa thẩm thấu mà ra, thanh âm chói tai càng ngày càng cao, cuối cùng có Tử Linh hóa thành tro bụi, chôn vùi giữa hư không. Dần dần thanh âm sắc bén biến mất, toàn bộ Tử Linh bên trong hỏa diễm đều biến thành tro bụi. Dù sao bọn chúng chỉ là tàn hồn biến ảo thành sinh mệnh, không thực sự bất tử, chủ nhân những thi hài này cũng đã ngỏm rồi. Cùng Kỳ lúc này mới nghênh ngang đi ra, bộ dạng ngạo thị thiên hạ với khí khái ngoài ta còn ai, thấp giọng mắng:

– Một đám Tử Linh cũng dám kiêu ngạo trước mặt bản Đế.

Lâm Phong nơi đó hình như có cửa vào, đánh mở ra, chúng ta vào xem một chút, cũng không biết Tiểu thế giới này đến cùng lớn bao nhiêu.

– Lão bất tử!

Lâm Phong thật muốn một cước đá vào mông lão một phát. Lão bất tử này ngứa đít, cần ăn đòn. Bất quá, thời điểm hiện tại không bình thường, không chừng trong này còn cần dựa vào lão hỗn đản kia, vì lẽ đó Lâm Phong cũng liền nhịn xuống. Đi lên phía trước Lâm Phong một quyền đánh mở phế tích ra, quả nhiên có một cửa vào.

– Đi!Nguồn truyện audio

Thân hình Lâm Phong lấp loé, muốn đi vào cái cửa kia.

– Chờ đã!

Cùng Kỳ hô một tiếng, Lâm Phong dừng bước lại.

– Những thi hài này đều chứa bảo bối, là tài liệu tốt để chế tạo Thánh khí, ngươi cứ như thế ném đi? Cùng Kỳ mạnh mẽ khinh bỉ Lâm Phong.

– Hài cốt người khác ngươi cũng muốn nhớ thương, thật không phúc hậu, Đại Đế chó má gì chứ.

Lâm Phong chửi nhỏ một tiếng, nhưng động tác trên tay lại không dừng, thu hết tất cả thi hài và, khiến Cùng Kỳ trợn mắt ngoác mồm, vô sỉ, quá vô sỉ… Phía trước vẫn là một vùng phế tích đổ nát, tiểu thế giới này như từng toà cung điện liên tiếp, vũ khí mạnh mẽ bị hư hỏng rải rác trên mặt đất, cũng không còn ánh sáng, thậm chí bị chôn vùi dưới nền đất.

– Đều là Thánh khí, toàn bộ đều hư, đáng tiếc quá, nếu không, tiểu tử ngươi phát tài rồi.

Cùng Kỳ nói thầm một tiếng. Lâm Phong cũng rõ ràng hết thảy trước mắt, kim chung* giờ đã ảm đạm màu xám, trên mặt có từng vết nứt; cổ kính vỡ vụn không thể phục hồi như cũ; còn có hồ lô bị đánh mở; đao kiếm bị chém đứt thành mấy đoạn; tấm khiên màu đen đều chằn chịt vết rạn nứt. Kim chung: Chuông vàng Những binh khí này mặc dù ngủ say ngàn vạn năm, nhưng vẫn có thể cảm nhận được một tia khí thế mạnh mẽ ẩn trong đó. Tỷ như thi hài phía trước Lâm Phong, tay cầm một thanh Phương Thiên Họa Kích uy nghiêm vô cùng, thanh Phương Thiên Họa Kích này dường như có thể bổ đôi mặt đất, mà mặt đất bên dưới nó xuất hiện từng vết nứt khủng bố, nhưng bây giờ, thanh Phương Thiên Họa Kích này cũng bị bẻ gẫy đôi, không còn uy thế của ngày xưa.

– Thời kỳ thượng cổ phát sinh đại chiến khủng bố như thế nào, ngay cả Tiểu thế giới của Hoàng Vũ cũng bị công phá, chung quanh đều là thi hài của tuyệt thế cường giả, Thánh khí giống như binh khí bình thường, dễ dàng bị chém gẫy nằm rãi rác trên mặt đất.

Lâm Phong khiếp sợ, thật đáng sợ, rất khó tưởng tượng những cường giả chiến đấu tại chiến trường thượng cổ khủng bố như thế nào, phất tay có thể đánh Thánh khí nát bấy. Dương Tử Lam tại bán đấu giá đạt được một thanh tuyệt thế hung mâu, hẳn là Thánh khí may mắn còn sót lại, chảy vào bên trong Hoang hải, rồi bị mai táng trong Hoang thạch, sau đó được Cửu Long đảo may mắn đào lên. Từ những tuyệt thế hung khí kinh khủng kia, đều có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của chúng, mà những thánh khí hư hỏng tại nơi này có lẽ đều có uy lực giống như tuyệt thế hung mâu.

– Thu lại, thu lại.

Mặc dù Cùng Kỳ cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng hai mắt vẫn tỏa sáng như trước:

– Những thứ đồ này tuy rằng tổn hại, Thánh vân đứt gãy, không phát huy ra uy lực Thánh khí, nhưng vẫn là tài liệu tuyệt đỉnh luyện chế Thánh khí.

Thậm chí nếu sau này tìm được Luyện Khí Tông Sư lợi hại, còn có cơ hội chữa trị tốt. Lâm Phong gật đầu, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua, lại bắt đầu càn quét, bất luận hài cốt hay Thánh khí gãy vỡ, toàn bộ đều lấy đi, một cái cũng không buông tha.

– Vù!

Ngay khi Lâm Phong thu lấy thanh Phương Thiên Họa Kích cắm trên mặt đất, chỉ thấy bên trong đó xuất hiện một hình bóng hư huyễn khủng bố, vọt về phía Lâm Phong, muốn dung nhập vào cơ thể Lâm Phong.

– Ầm!

Trong nháy mắt, ngọn lửa trên người Lâm Phong bắt đầu điên cuồng bùng lên, nhanh chóng bao phủ thân thể, rồi nhanh chóng lùi lại. Hồn, bên trong Thánh khí tàn bại này lại có tàn hồn.

– Tự phong vô số năm, rốt cục cũng có người đến rồi.

Hư ảnh lên tiếng, tóc dài hư huyễn đột nhiên tung bay, con ngươi mang theo tâm ý nóng rực, bồng bềnh trên hư không, nhìn chằm chằm Lâm Phong.

– Không ngờ lại gặp phải lão yêu quái!

Lâm Phong thầm mắng xúi quẩy, đây quả thật là người ngàn vạn năm không chết, đây không phải hồn phách hoàn chỉnh, nhưng hiển nhiên mạnh mẽ hơn nhiều tàn hồn bình thường, vẫn tự phong bên trong Thánh binh chính mình, đến hiện tại mới xuất thế. Cùng Kỳ rất không trượng nghĩa lui về phía sau, trong lúc này mà lại tránh đi. Điều này làm cho Lâm Phong tức đến muốn phun máu, súc sinh a, lúc này mà còn không trượng nghĩa chuồn đi chỗ khác.

– Lâm Phong, hắn chỉ là một hồn phách không có thân thể mà thôi, lấy Thánh khí của ngươi ra giết chết hắn.

Cùng Kỳ rất trượng nghĩa đứng phía sau cổ động, lão đang ủng hộ về mặt tinh thần cho Lâm Phong.

– Lại còn có một con Cùng Kỳ.

Hư ảnh kia nhìn Cùng Kỳ, trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt thú vị, lập tức nói với Lâm Phong:

– Tiểu tử, giao cơ thể ngươi cho ta, ta sẽ để ngươi trở thành một nhân vật mạnh mẽ, ta và ngươi tuy hai mà một.

– Nằm mơ!

Quang hoa lóe lên, Lâm Phong lấy ra Thiên Cơ kiếm chém về phía đối phương.

– Ầm ầm!

Tiếng vang nổ tung truyền ra, nhưng Lâm Phong lại phát hiện hồn phách đối phương hóa thành từng tia phân tán ra ngoài, Thiên Cơ kiếm chém vào hư không. Từng sợi hồn phách một lần nữa ngưng tụ thành hình người, đối phương nhìn chằm chằm Lâm Phong cười gằn:

– Vô dụng thôi, giao thân thể người cho ta đi, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, ngươi lo lắng gì chứ!

Hư ảnh kia như quỷ mị bay về hướng Lâm Phong, trong con ngươi xuất hiện vẻ tham lam. Mấy năm qua y không biết mình làm sao mà chịu đựng được, hôm nay rốt cục có người đưa thân thể đến.

– Lâm Phong, đi ra.

Nhưng vào lúc này Lâm Phong nghe được Cùng Kỳ truyền âm, không có băn khoăn, lần nữa chém ra một kiếm, sau đó liền xoay người bỏ chạy, chạy như điên về phía cánh cửa đã tiến vào. U linh hồn ảnh kia không vội, nhẹ nhàng đi về phía Lâm Phong, Cùng Kỳ cùng Lâm Phong hai người chạy đến tuyệt lộ, dựa trên một vách tường bị phong kín, khiến hư ảnh kia lộ ra một nụ cười dữ tợn.

– Qua nhiều năm như vậy, không biết thế giới hiện tại hình dáng ra làm sao, bản tôn rốt cục có thể thấy ánh sáng mặt trời rồi.

Hư ảnh bước ra cửa động đã bị đánh mở ra kia, tiếp tục hướng về phía Lâm Phong. Nhưng đúng vào lúc này, từng luồng hào quang rực rỡ phóng lên, khiến hư ảnh trong nháy mắt cứng đờ tại chỗ. Hư ảnh đại biến, cúi đầu liền thấy dưới y có khắc một đồ án Thánh vân, ánh sáng từ trong đó tỏa ra, bao phủ hồn phách y.

– Câu hồn!

Hư ảnh nói nhỏ một tiếng, thân thể dần dần run rẩy, trong Thánh vân phóng ra một luồng ánh sáng cắn nuốt đáng sợ, mạnh mẽ nuốt hắn vào bên trong.

– Câu hồn, một con súc sinh làm sao có khả năng sẽ biết câu hồn!

Hư ảnh điên cuồng rít gào, mà giờ khắc này, cả người y đều đã đi vào Thánh vân, chỉ để lại một khuôn mặt dữ tợn bên ngoài, phát ra tiếng gào thét không cam lòng.

– U hồn dã quỷ, vậy mà cũng dám nhục mạ bản Đế!

Cùng Kỳ nghênh ngang đi lên phía trước vỗ mạnh Thánh vân một cái, trong đó sinh ra từng tia hư hỏa.

– A.
.. Hư ảnh phát ra tiếng kêu thảm thiết, vô cùng khủng bố, vô cùng thê thảm, bản Đế… con yêu thú Cùng Kỳ kia tự xưng bản Đế, lại có thể bố trí lực lượng Thánh vân. Lâm Phong thầm nghĩ, lão già Cùng Kỳ này coi như còn phúc hậu, hóa ra bố trí Thánh vân, định trụ hồn phách đối phương.

– Tuy ngươi là nhân vật thời kỳ thượng cổ, nhưng bản Đế cũng là nhân vật ngàn năm trước, giờ bám thân vào người Cùng Kỳ, nhưng há lại để bậc con kiến như ngươi có thể nhục nhã, còn không cung cung kính kính hô to, Viêm Đế.

Tật xấu kiêu ngạo của Cùng Kỳ lại bắt đầu tái phát, khiến Lâm Phong trợn trắng mắt. Ánh mắt của hư ảnh kia loé lên, lập tức nói:

– Viêm Đế tiền bối ngài có thể tha cho ta hay không, ta nguyện ý đi theo ngài.

– Được, ngươi đúng rất có tính giác ngộ, chính mình đã đề xuất, vậy bản Đế liền cho ngươi một cơ hội, đưa chủ hồn của ngươi ra, bản Đế liền thu ngươi làm bộc!

– Thả ra ta!

Hư ảnh cuồng loạn gào thét, hiến tế, yêu thú này lại bảo hắ hiến tế, aaaaaaaaa!

– Xem ra ngươi vẫn chưa triệt để giác ngộ!

Ánh mắt Cùng Kỳ giả dối, người này còn muốn đấu trí với lão, lão là ai chứ, Viêm Đế vĩ đại nha. Hư hỏa khủng bố lại bùng lên, dường như muốn luyện hóa chết đối phương. Lâm Phong âm thầm líu lưỡi, cái tên thượng cổ này còn muốn chơi Cùng Kỳ, không bị đùa chết mới lạ. Lão già ngàn năm bất tử này tuyệt đối là một nhân tinh.

– Không nên, ta nguyện hiến tế!

Đối phương bất đắc dĩ, chỉ có thể khuất phục, nếu không đồng ý, hắn sẽ bị luyện sống. Cùng Kỳ tiếp nhận đối phương hiến tế, trở thành chủ nhân hồn phách này.

– Ngươi là người niên đại nào? Tiểu thế giới này của ai? Ngươi và hắn có quan hệ gì? Nơi này đã từng đã xảy ra chiến đấu như thế nào, Tiểu thế giới khác có phải đều có di tích Hoàng Vũ hay không? Lâm Phong một lần hỏi rất nhiều vấn đề, Cùng Kỳ thu hắn thành người hầu cũng được, chí ít tiếp theo sẽ thuận tiện hơn nhiều, hắn vừa vặn bắt đối phương dẫn hắn đi tìm di tích Hoàng giả, có hắn ở đây nhất định sẽ thuận lợi rất nhiều.

Dù sao đối phương cũng là cường giả bên trong Tiểu thế giới này.truyện Linh Dị

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Thông báo: Vân Anh chính thức trở thành viên hội truyện ...^^!Ngoài ra bạn Vân Anh đã ủng hộ 300 bản truyện dịch do bạn y mua được từ các nhóm dịch nhé :)Ngoài ra mình cũng nói 1 chút hiện tại thành viên hội viên truyện chỉ có 3 người mà thành viên có 5408 người - Thành viên Vip có 12 bạn.Để trở thành viên vip và hội viên không khó gì cả chỉ share và like hoặc bạn có thể ủng hộ bản dịch mà bạn đang có...!^.^! 💥 Ưu điểm thành viên VIp đọc hay nghe audio không quảng cáo💥 Ưu điểm Hội viên chính thức ưu tiên làm audio hay yêu cầu sửa audio bất kỳ sẽ nhanh nhất hoàn thành + đọc hay nghe audio không quảng cáo.💘 Tóm lại mình trang website Audio truyện này chủ yếu là tụ tập các bạn thích đọc hay nghe truyện để không gian riêng của chính mình đỡ tốn chi phí mua bản dịch...ừm chỉ đơn giản vậy thui...À còn quảng cáo chỉ kiếm ít tiền để duy trì website mà thui nhé ^^!Chúc các bạn 1 buổi tối vui vẻ :D
https://audiosite.net
hihi cảm ơn bạn đã góp ý :)Ngoài ra trên fb tác giả cũng có nói nhiều chương đã được sữa chữa lại nhé...chắc bạn đọc là bản mới hoàn chỉnh rồi chứ bộ này tụn mình ngay từ lúc bắt đầu nên bạn cảm giác đó là đúng rồi ^^!Nhưng từ 103 trở đi gần như đã fix lại hoàn chỉnh không bị lỗi khớp câu chữ đâu nhé bạn :)Tụn mình đang có gắng fix lại trong thời gian sớm nhất..
https://audiosite.net
Bạn nghe truyện chắc cũng biết 102 tập đầu tiên được fix lại do thành viên tự phát làm lại :)Nhiều đoạn lỗi 1 chút hoặc thiếu là khó tránh khỏi lém bạn :)Kẻ từ tập 102 trở đi bám sát truyện nhé không còn tình trạnh đó nữa ...!Tụn mình đang có gắng fix lại những tập đó đang chuẩn bị up lên nhé :)Mong bạn thông cảm
https://audiosite.net
Thích nghe truyện 18 giờ trước
Đọc qua truyện rồi bây giờ nghe bị cắt cắt không ăn khớp với câu chữ như kiễu ăn cơm bị nghẹn admin nạ
https://audiosite.net
ngbcyhx 1 ngày trước
Tập 39 lên 40 sao thiếu chương rồi.
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 4 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin