Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 218 [Chương 1086 đến 1090]
❮ sautiếp ❯Chương 1086: Thân thể Hoàng Vũ?
Một lát sau, rất nhiều người tiến tới mảnh đất rộng lớn này. Những người này mặc y phục khác nhau, có Tôn giả thực lực cường đại, cũng có rất nhiều thanh niên Thiên Vũ tuấn kiệt. Thậm chí Lâm Phong từ trong đám người, có thể thấy được Hiên Viên Phá Thiên và huynh muội Dương Tử Lam. Hiển nhiên những người này đều vì Hoang thạch mà tới. Mọi người nhìn chín khối Hoang thạch to lớn đặt tại khu vực trung tâm, đôi mắt hiện lên vẻ khác thường. Lần này Cửu Long đảo truyền ra tin tức, lấy chín khối Hoang thạch kỳ dị ra đấu giá.
Vì vậy mới hấp dẫn bọn họ tới đây. Hoang hải ẩn chứa bảo tàng, một ít Hoang thạch kỳ dị, trong đó thai nghén ra trọng bảo. Cửu Long đảo thường cách một đoạn thời gian sẽ bán đấu giá Hoang thạch. Mà mỗi một lần bán đấu giá Hoang thạch, đều sẽ có báu vật phi thường trân quý xuất hiện. Bởi vậy, mỗi một lần Cửu Long đảo xuất hiện đấu giá, đều hấp dẫn vô số cường giả. Lần này, Cửu Long đảo truyền ra tin tức, Cửu Long Đảo muốn đấu giá kỳ thạch, Hoang thạch có giá trị vượt xa những lần trước, có thể sinh ra trọng bảo lớn, hấp dẫn vô số người. Một số cường giả Tôn Vũ có thân phận và một số đệ tử thế gia ở Bắc Hoang đều tới đây.
– Chín khối, không ngờ lần này Cửu Long đảo lại bán đấu giá chín khối Hoang thạch, hình thù kỳ quái, có khả năng thai nghén ra trọng bảo lớn, nhất là trong đó còn có một khối có hình dạng người, cực kỳ kỳ lạ!
Ánh mắt của mọi người nhìn Hoang thạch hình người, từng có Hoang thạch hình người sinh ra thi hài cường đại, thi hài có thể tồn tại ngàn vạn năm trong Hoang hải thâm uyên, tuyệt đối là cường giả khủng bố, giá trị liên thành. Nếu xuất hiện thi hài Hoàng giả, lại càng không thể đánh giá giá trị của nó.
Bát Hoang cảnh từng xuất hiện một khối thi hài Hoàng Vũ, dẫn tới vô số huyết án. Hài cốt có thể dùng để chế tạo thánh khí, máu có thể dùng để luyện đan dược cường đại hoặc rèn luyện thân thể và huyết mạch, đầu có thể dùng làm lợi khí. Đám người nghị luận, nói ra rất nhiều chuyện Lâm Phong không biết. Lâm Phong đều nhất nhất ghi nhớ, trong lòng run sợ, có chút kích động, không ngờ thi thể Hoàng giả lại có nhiều tác dụng như vậy. Trong tay hắn còn có một khối thi hài Hoàng Vũ, chỉ có điều thi hài kia có chút đặc biệt.
– Thi hài Ngọc Hoàng cùng với rất nhiều bí bảo trong Ngọc Hoàng cung, ta đều chưa từng động tới, về sau trở thành chỗ dựa quan trọng của ta.
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, hắn tự nhiên không quên trong tay mình còn có một tòa cung điện của Hoàng giả. Có lẽ có cơ hội, phải mang Cùng Kỳ vào đó một chuyến, gia hỏa kia vốn không biết chuyện này. Lúc này, trung niên tặng Bát Long lệnh cho Lâm Phong đi tới khu vực trung tâm, nói với mọi người:
– Chín khối Hoang thạch này, Cửu Long đảo hao phí giá lớn mới lấy được từ Hoang hải thâm uyên, toàn bộ đều phi phàm, ta suy đoán trong đó có khả năng có trọng bảo lớn, tuy nhiên Cửu Long đảo không tư tàng trọng bảo, mà lấy ra bán đấu giá.
Vật đấu giá thứ nhất chính là Hoang thạch thạch quy, giá khởi điểm, năm trăm áo nghĩa chi tinh, chư vị có thể ra giá.
– Năm trăm áo nghĩa chi tinh, thật ác độc!
Trong lòng đám người thầm than, Hoang thạch này ai cũng không biết có cái gì. Trước khi bán đấu giá ai cũng không thể phá vỡ, đây là một loại cá cược, cá cược vận khí, nếu thắng cược thu được trọng bảo thì đáng giá. Nếu bên trong không có gì, chỉ là một khối Hoang thạch bình thường, chỉ có thể tự nhận bản thân xui xẻo thôi.
– Năm trăm năm mươi khối áo nghĩa chi tinh!
Một người hô lên, đó là một vị thanh niên, dễ dàng hô năm trăm năm mươi khôi áo nghĩa chi tinh, hiển nhiên là đệ tử đại gia tộc, muốn thử vận may.
– Năm trăm tám mươi.
– Sáu trăm!
Thanh niên kia lại tăng giá. Cuối cùng khối Hoang thạch này được thanh niên mua về với giá tám trăm khối áo nghĩa chi tinh, đã vô cùng trân quý. Rất có thể sẽ dùng tám trăm áo nghĩa chi tinh đổi lấy một tảng đá hỏng.
– Muốn phá vỡ nhìn một chút không? Trung niên khẽ mỉm cười với y.
Thanh niên cũng không thèm để ý, cười nói, y cũng muốn nhìn xem trong đó có gì. Tuy Cửu Long đảo có chút hỗn loạn nhưng mỗi một lần bán đấu giá Hoang thạch, Cửu Long đảo sẽ đảm bảo an toàn cho người mua ra khỏi đảo. Đây là nguyên tắc, nếu không ai dám đấu giá Hoang thạch của Cửu Long đảo nữa. Trung niên xoay người, trong tay có thêm một mũi đao sắc bén, lập tức mạnh mẽ chém về phía Hoang thạch. Trong khoảnh khắc, tiếng vang răng rắc truyền ra, Hoang thạch bị cắt đứt một góc, bàn tay như bay, trung niên từ tử cắt đứt Hoang thạch. Rốt cuộc, một chiếc vỏ cứng hiện ra trước mặt mọi người, phía trên còn từng đường hoa văn.
– Vận khí tốt vậy sao, Thánh khí à? Vẻ mặt đám người ngưng tụ, theo một đao cắt ra, một tiếng vang truyền ra, có thứ gì đó phá không lao ra.
– Vật còn sống!
Da mặt đám người run lên, khối Hoang thạch thứ nhất cắt ra vật còn sống.
– Chạy đi đâu!
Trung niên quát lạnh một tiếng, một cỗ lực lượng áp bách khủng bố áp chế hư không. Vật còn sống kia mạnh mẽ bị áp chế, giam chặt trong tay trung niên.
– Huyền quy, một con huyền quy!
Vẻ mặt đám người cứng lại, trong Hoang thạch hình con rùa này lại ẩn giấu huyền quy.
– Ngàn năm vương bát, vạn năm quy, huyền quy có thể sống sót trong Hoang hải, sinh mệnh lực chắc chắn rất mạnh.
Hơn nữa nó vốn sống lâu, máu huyền quy này tuyệt đối có thể kéo dài tuổi thọ, kéo dài đại nạn cho võ giả. Vỏ huyền quy vô cùng cứng rắn, có thể dùng để chế tạo áo giáp Thánh khí!
– Tiểu tử này vận khí thật tốt, giá trị huyền quy không thể đo lường, kiếm lời lớn rồi.
Đám người thầm mắng thanh niên này vận khí nghịch thiên. Khối Hoang thạch bán đấu giá đầu tiên đã ẩn giấu huyền quy, kiếm lợi lớn rồi. Giờ phút này thanh niên kia vô cùng cao hứng, cười rạng rỡ, để Tôn giả đi theo phía sau thu lại huyền quy.
– Các hạ, ta nguyện ý dùng hai ngàn áo nghĩa chi tinh trao đổi huyền quy, thế nào? Lúc này, một vị Tôn giả tuổi xế chiều mở miệng nói.
Huyền quy này có thể kéo dài tuổi thọ của lão, đối với lão là trọng bảo.
– Thật xin lỗi, hai ngàn, quá thấp!
Thanh niên cười nhạt, Tôn giả ngậm miệng không nói, trong lòng ảo não. Lão cũng biết hai ngàn quá thấp, nhưng đó là toàn bộ gia sản của lão rồi. Nếu biết trước, lão đã tham gia tranh đoạt Hoang thạch.
– Ha ha, lần bán đấu giá khối Hoang thạch tiếp theo, giá khởi điểm, một ngàn áo nghĩa chi tinh!
Trung niên chỉ một khối Hoang thạch ngay ngắn, nói với mọi người.
– Thật ác độc, mượn gió bẻ măng!
Trong lòng mọi người thầm mắng, khối đá bình thường kia, thế nhưng trực tiếp ra giá một ngàn, hiển nhiên mượn thế huyền quy vừa rồi.
– Khối Hoang thạch này đào ra cùng một chỗ với khối Hoang thạch kia, có khả năng thai nghén trọng bảo.
Trung niên hấp dẫn nói. Quả nhiên, sau khi nghe y nói, rất nhiều người bắt đầu ra giá. Nếu không đến lúc đào ra thứ tốt lại hối hận không kịp, hiện tại phải nắm lấy kỳ ngộ. Khối Hoang thạch này có giá hai ngàn, được một vị Tôn giả đoạt được, vẫn là mở ra trước mặt mọi người. Nhưng bên trong không có gì, có thể làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, thầm mắng Tôn giả kia thật xui xẻo. Bản thân Tôn giả đó cũng vô cùng ảo não, lãng phí hai ngàn áo nghĩa chi tinh một cách vô ích. Nhưng không có biện pháp, đây là cá cược. Đã gọi cá cược thì phải dựa vào vận khí, nếu đều mở ra trọng bảo, Cửu Long đảo làm sao lại đưa ra đấu giá, đây chỉ dựa vào kỳ ngộ. Ánh mắt của Lâm Phong lóe lên, hắn đây đang nghĩ, bản thân có phải cũng nên đến Hoang hải đào lấy vài tảng đá, xách đến bán đấu giá hay không. Mấy tảng đá này thật đáng giá a! Với thủ đoạn của hắn, nếu muốn đào Hoang thạch, khẳng định đơn giản hơn Cửu Long đảo nhiều. Kế tiếp vài khối Hoang thạch kỳ dị liên tiếp đấu giá, giá cả đều rất cao, nhưng đều không có vật gì cả, khiến những người thắng đấu giá buồn bực. Trong nháy mắt chín khối Hoang thạch đã mở sáu khối, chỉ còn lại ba khối Hoang thạch cuối cùng.
– Khối Hoang thạch này không phải nói nhiều, giá khởi điểm ba nghìn áo nghĩa chi tinh.
Liên tục năm khối Hoang thạch trống không, hiện giờ trung niên chẳng những không giảm giá, ngược lại còn nâng giá. Hiện giờ tay của y chỉ vào khối Hoang thạch hình người, Hoang thạch ẩn chứa hài cốt mà Cửu Long đảo từng mở được, cũng có hình thù như vậy, bởi thế khi y kêu giá, chắc chắn có người tranh giành!
– Ba nghìn năm trăm!
Khiến Lâm Phong có chút bất ngờ, chính là người ra giá đầu tiên lại là Dương Tử Lam.
– Người này là Dương Tử Lam của Dương thị thế gia, muội muội bên cạnh gã suýt nữa bị Cửu Long đảo ép buộc, lần này còn dám đến Cửu Long đảo.
Rất nhiều người xì xào bàn tán, nhưng không dám quá lớn tiếng, thân phận đệ tử thế gia của đối phương vẫn còn đó.
– Tên này quả nhiên tài đại tài khí thô!
Đám người đều nghị luận, có người bắt đầu tăng giá, cuối cùng, khối Hoang thạch này vẫn bị Dương Tử Lam đoạt được, mà cái giá cuối cùng gã đưa ra thế nhưng lại là tám ngàn áo nghĩa chi tinh. Có thể nói Dương Tử Lam bắt buộc phải có Hoang thạch. Đám người hiểu được, gã muốn có thi hài cường giả, đoạt được huyết dịch trong đó. Chuyện này có liên quan đến huyết mạch đặc thù của Dương gia, Dương Tử Lam muốn dung hợp huyết mạch!
– Mở ra đi!
Dương Tử Lam sau khi trả áo nghĩa chi tinh tại chỗ, ánh mắt sắc bén nói với trung niên.
– Được!
Trung niên gật đầu, bắt đầu cẩn thẩn mở Hoang thạch. Nếu thực sự có một hài cốt, y phải cẩn thận để không bị phá hủy.
– Tóc, có tóc!
Ánh mắt đám người chăm chú, bắt đầu kích động. Bọn họ thấy được tóc, bảo tồn hoàn hảo, có thể là thi hài cường giả, ngay cả tóc cũng không mục. Trung niên tiếp tục phá mở Hoang thạch.
– Hả đầu, làn da cũng bảo tồn hoàn hảo, trời ạ, khả năng không phải là thi hài mà là một khối thân thể!
Đám người chỉ cảm thấy huyết dịch sôi trào, thân thể khủng bố như thế nào, mới có thể tồn tại hoàn hảo trong Hoang hải mà không hao tổn gì. Hoàng, thân thể Hoàng Vũ? Hoang thạch bị tách ra thành từng mảng. Hiện giờ mọi người lộ vẻ mặt kích động, trong này có thể là thân thể Hoàng giả! Dương Tử Lam vô cùng khẩn trương, trái tim đập nhanh. Nếu như là thân thể Hoàng Vũ, vậy vận khí của gã không phải là tốt mà là đại họa. Trừ khi gã tình nguyện bỏ qua. Rất nhiều người đã chuẩn bị không tiếc mọi giá để cướp đoạt!
– Lông mày, ánh mắt, cái mũi, đều xuất hiện!
Một cỗ uy áp khủng bố tràn ngập trong hư không, mọi người đang chuẩn bị động thủ. Mà Lâm Phong ngồi trong đình đài đột nhiên đứng dậy, đôi mắt hắn lộ ra biểu tình kinh hãi, gần như đồng thời, đôi mắt người trong Hoang thạch đột nhiên mở ra, bộc phát hàn quang rực rỡ! Không phải thi hài, mà là người sống, trong Hoang thạch tồn tại người sống!
Chương 1087: Di tích thượng cổ
– Sao có thể, trong Hoang thạch lại có người sống.
Trong lòng đám người hung hăng chấn động, người sống này, sẽ là cường nhân khủng bố cỡ nào?
– Ầm vang!
Hoang thạch vỡ ra, chỉ thấy thân thể người nọ trần truồng, tóc dài điên cuồng bay múa, ánh mắt của y lộ ra hàn quang lạnh như băng khiến người ta sợ hãi.
– Nạp mạng đi!
Bước chân mạnh mẽ bước tới, mặt đất nứt ra, người vừa xuất hiện này, thế nhưng lại lao thẳng về phía Cốc Thu Vân, hai mắt lộ ra sát ý mãnh liệt.
– Ngươi còn sống!
Thân thể Cốc Thu Vân mạnh mẽ run lên, sao có thể còn sống, bọn họ rõ ràng đã bị chôn vùi trong vực sâu Hoang hải, sao có thể xuất hiện trong Hoang thạch.
– Đại Hại trùng!
Khóe mắt Lâm Phong co giật, hắn vạn lần không ngờ, người sống xuất hiện trong Hoang thạch, lại là Đại Hại Trùng Hoàng Phủ Long. Đại Hại trùng cũng nhìn thấy Lâm Phong, tuy nhiên chỉ nhìn lướt qua, giống như không quen biết.
– Lâm Phong, tên tặc nhân này bắt chúng ta tới Hoang đảo đào Hoang thạch, ngay sau đó lại chôn chúng ta vào Hoang hải.
Hiện tại chúng ta không thể nhận nhau. Đột nhiên, trong tai Lâm Phong truyền đến âm thanh của Đại Hại trùng, khiến vẻ mặt Lâm Phong cứng lại. Đại Hại trùng đangnhắc nhở hắn chuyện của Cốc Thu Vân đã làm, còn chuyện giả không quen Lâm Phong là vì Đại Hại trùng biết thực lực khủng bố của Cửu Long đảo, không muốn liên lụy tới Lâm Phong.
– Giết!
Đại Hại trùng giận dữ gầm lên, lOng khí xung thiên, trong tay xuất hiện một cây rìu chiến hình rồng to lớn, chân Long vờn quanh, Long khí phóng ra, giống như ngửa mặt lên trời gào thét. Thân thể Cốc Thu Vân điên cuồng lui về sau, tại sao có thể như vậy, thực lực của Hoàng Phủ Long sao lại càng trở nên đáng sợ hơn rồi, gã hẳn phải chết rồi mới đúng.
– Nghịch tặc ngươi dám!
Phía sau Cốc Thu Vân xuất hiện một vị lão giả, bàn tay khẽ run, lập tức muôn vàn sợi tơ biến ảo ra, ngăn cản một rìu đáng sợ của Hoàng Phủ Long.
– Ngao… – Ầm vang!
Long khí xung thiên, chân Long tấn công vào phía trên tấm lưới lớn, phá vỡ nó. Lão già phía sau Cốc Thu Vân lại lần nữa phóng ra một chưởng, mới làm Long khí tan biến. Mà giờ phút này thân thể Hoàng Phủ Long phóng lên cao, một kích không trúng lập tức bỏ chạy.
– Ngươi không trốn được!
Vài bóng dáng đồng thời bay lên không, đánh về phía Hoàng Phủ Long, đồng thời Dương Tử Lam nói với cường giả phía sau:
– Bắt y lại!
Gã thật không ngờ trong Hoang thạch xuất hiện người sống. Nhưng khối Hoang thạch này gã đã tiêu phí giá lớn để đoạt được, chỉ cần chiếm được thánh khí chiến phủ hình rồng là bồi thường lại được.
– Giết!
Hoàng Phủ Long sát khí xung thiên, quay đầu lại một rìu chém ra, hư không lập tức xuất hiện từng đạo chân Long, uy thế mạnh mẽ vô cùng, giết về phía những người đang xông tới.
– Thật mạnh, xa cách mấy ngày, Đại Hại trùng lại cường đại như vậy, hơn nữa còn xuất hiện trong Hoang thạch, gã gặp phải tình cảnh gì? Trong lòng Lâm Phong kinh hãi, hiện giờ Đại Hại trùng có chiến lực rất lớn, rất đáng sợ.
Mà giờ phút này giữa hư không, từng cường giả phóng lên không, muốn đưa Đại Hại trùng vào chỗ chết. Những người này đều là Tôn giả, cho dù Đại Hại trùng có chiến lực khủng bố, cũng chỉ sợ khó lòng thoát chết. Đôi mắt Lâm Phong băng lãnh nhìn Cốc Thu Vân, khiến cả người Cốc Thu Vân cứng đờ, thân thể nhanh lùi lại. Hiện giờ sát ý trên người Lâm Phong vô cùng khủng bố, lạnh thấu xương gã.
– Ngươi muốn làm gì? Cốc Thu Vân lạnh như băng nhìn Lâm Phong, khí tức trên người hỗn loạn.
– Cặn bã, chờ ta thu tính mạng ngươi!
Lâm Phong lạnh lùng nói, thân thể lập tức phóng lên không, chiến hạm hư không xuất hiện, giẫm lên trên, di chuyển thẳng về phía Đại Hại trùng.
– Giết hắn, giết cả hai cho ta!
Sắc mặt Cốc Thu Vân âm u lạnh lẽo, gã bị một tên Thiên Vũ tầng bốn dọa sợ tới mức cả người phát run, gã muốn Lâm Phong chết. Chiến hạm hư không lập tức tới bên người Hoàng Phủ Long, Lâm Phong quát:
– Đi lên!
Vẻ mặt Hoàng Phủ Long hơi trì trệ, nhưng ngay sau đó nhanh chóng bước lên chiến hạm hư không, phi hành về phía xa.
– Cút ngay!
Thiên Cơ kiếm trong tay, Lâm Phong trực tiếp chém ra một kiếm về phía người ngăn cản phía trước, kiếm phá hư không, tốc độ chiến hạm hư không nhanh đến mức tận cùng.
– Hư không yêu thuật!
Một giọng nói từ miệng Lâm Phong phun ra, tuyết hoa bay xuống, lấy Lâm Phong làm trung tâm, hư không tuyết lộ tràn ra, ngay lập tức bao phủ chiến hạm hư không. Lực lượng sát phạt khủng bố từ phía sau gào thét đến, một tiếng nổ ầm vang truyền ra, công kích cường đại đánh lực lượng hư không bùng nổ. Nhưng lúc này chiến hạm hư không đã rời xa, cực kỳ nhanh, trong thời gian vài hô hấp đã không thấy.
– Đuổi!
Từng cường giả đuổi giết theo, nhưng tốc độ chiến hạm hư không vô cùng khủng bổ, Tôn giả bình thường cũng không thể đuổi kịp. Cho tới khi bọn họ đuổi tới ven bờ Hoang hải, chiến hạm hư không đã biến mất trong Hoang hải mờ mịt, không có khả năng đuổi theo nữa. Chạy! Sắc mặt đám người khó coi, một thanh thánh khí chiến phủ cứ như vậy đánh mất. Người buồn bực nhất đương nhiên là Dương Tử Lam. Trả một cái giá lớn như vậy, kết quả công dã tràng, người trong Hoang thạch cũng trốn mất. Lâm Phong và Hoàng Phủ Long tiến vào trên không Hoang hải, lúc này Lâm Phong vẻ mặt nghiêm túc, hỏi Hoàng Phủ Long:
– U U, bọn họ đâu? Khóe miệng Hoàng Phủ Long hơi co giật, muốn nói, nhưng lại không biết nói như thế nào.
– Tên khốn Cốc Thu Vân kia thèm muốn U U, tuy nhiên U U không theo, gã liền bắt chúng ta đi đào Hoang thạch trong Hoang hải.
Trong quá trình đào Hoang thạch, chúng ta bị vứt bỏ trong vực sâu của Hoang hải. Hoàng Phủ Long mở miệng nói, khiến sắc mặt Lâm Phong trắng bệch, vứt bỏ trong vực sâu Hoang hải, căn bản không có đường sống!
– Cốc Thu Vân!
Trong mắt Lâm Phong lóe lên sát ý, nói với Hoàng Phủ Long:
– Đại Hại trùng, nếu ngươi có thể còn sống, vậy bọn họ cũng có thể còn sống, đúng không? Trong lòng Lâm Phong còn ôm lấy một tia hy vọng, vực sâu của Hoang hải tuy là tuyệt lộ, nhưng Đại Hại Trùng không phải vẫn còn sống đấy sao.
– Hy vọng bọn họ còn sống!
Khóe mắt Đại Hại Trùng co giật nói với Lâm Phong:
– Vực sâu của Hoang hải mà chúng ta bị vứt bỏ, chính là một di tích chiến trường thượng cổ.
Ta găp được thi hài bất tử ngàn năm, may mắn còn sống!
– Di tích chiến trường thượng cổ!
Vẻ mặt Lâm Phong trì trệ, hắn sớm nghe nói Hoang hải là chiến trường thời kỳ viễn cổ. Hiện giờ, Hoàng Phủ Long đại nạn không chết, vậy mà còn gặp di tích.
– Nếu là thi hài, vì sao còn gọi ngàn năm bất tử? Lâm Phong hỏi.
– Thần niệm không hoàn toàn tan thành mây khói, ngàn vạn năm bất tử.
Ta nhận được truyền thừa của một vị cường giả, đưa mình phong vào Hoang thạch, thử vận may xem có thể còn sống đi ra không. Xem ra quả nhiên Cửu Long đảo chiếm được lợi ích, lại lần nữa tới đào Hoang thạch, vớt ta lên!
– Thì ra là thế!
Lâm Phong thì thầm tự nói, nhưng lông mày nhíu lại, trong mắt lộ ra vẻ ưu tư.
– Lâm Phong, có lẽ bọn họ cũng nhận được truyền thừa, nơi đó là vực sâu Hoang hải, từng có tuyệt đỉnh cường giả đại chiến, có lẽ không chỉ có một vị cường giả chôn mình trong di tích, cho nên bọn họ có khả năng còn sống.
Hoàng Phủ Long an ủi Lâm Phong, cũng là tự an ủi mình. Lâm Phong trầm mặc một lúc, dường như đang tự hỏi, một lát sau, hắn mở miệng nói:
– Ngươi cầm lấy chiến hạm hư không này, tới Bát Hoang cảnh, ta trở về Cửu Long đảo một chuyến!
– Không được, ngươi không thể trở về.
Hoàng Phủ Long cả kinh nói.
– Yên tâm, ta sẽ không đưa mình vào hoàn cảnh nguy hiểm đâu.
Lâm Phong nói xong, giơ tay lên, ngay lập tức thay đổi thành khuôn mặt rỗ:
– Ta cho ngươi tọa độ Bát Hoang cảnh.
Nói xong, thần niệm Lâm Phong bắt đầu khởi động, một luồng ánh sáng chui vào mi tâm Hoàng Phủ Long.
– Ông!
Một luồng bạch mang rực rỡ phóng ra, ánh sáng ngân dực bay lên hư không, sau lưng Lâm Phong sinh ra một đôi cánh chim, Vũ Hồn Ngân Dực.
– Ảnh!
Nhẹ nhàng phun ra một tiếng, trong khoảnh khắc, bóng dáng của Lâm Phong dần trở nên hư ảo, cho đến khi biến mất, hoàn toàn trở thành một cái bóng. Tiếp đó ngân dực của hắn cũng biến mất theo.
– Ngươi đi Bát Hoang cảnh, ở Thiên Đài chờ ta, ta đi giết người Cửu Long đảo, sau đó sẽ trở về!
Hoàng Phủ Long chỉ cảm thấy một cơn cuồng phong bắt đầu khởi động, bóng người trước mặt y lập tức biến mất, khiến ánh mắt của y khẽ run lên.
– Tên này, ngày càng biến thái!
Hoàng Phủ Long thì thầm nói nhỏ. Lâm Phong dám trực tiếp ngự không trong Hoang hải, hiển nhiên không sợ Hoang hải xâm nhập. Thành lập liên hệ với chiến hạm hư không này, Hoàng Phủ Long tiến về phía Bát Hoang cảnh. Lâm Phong lại lần nữa lên Cửu Long đảo. Tuy nhiên lần này vô thanh vô tức trở lại, bay nhanh tới địa điểm cửu long thổ châu. Còn hai khối Hoang thạch nữa chưa mở ra, không biết mấy người U U có đúng dịp bị phong trong Hoang thạch hay không? Bởi vì rối loạn vừa rồi nên bán đấu giá tạm thời dừng lại, Hoang thạch cũng bị mang đi.
Cho tới khi mọi chuyện bình thường trở lại, hai khối Hoang thạch cuối cùng mới được mang ra bán đấu giá. Lâm Phong vừa đúng lúc trở lại, lặng yên không tiếng động tiến đến, thậm chí người bên cạnh hắn cũng không biết, giống như hắn vốn ở chỗ này, vô cùng tự nhiên. Sắc mặt Dương Tử Lam âm trầm, tám ngàn áo nghĩa chi tinh, một con số khổng lồ, nhưng cứ như vậy bị mất đi, khiến gã muốn kích động nổi điên. Hơn nữa người cứu Hoàng Phủ Long lại là Lâm Phong. Hiện giở gã vô cùng hận Lâm Phong. Nếu Lâm Phong lọt vào tay gã, nhất định gã sẽ băm Lâm Phong thành trăm ngàn mảnh.
Chương 1088: Hung binh khủng bố
Khối Hoang thạch thứ tám cao bằng ba người, trên Hoang thạch còn có từng mảng hoa văn dài hẹp, trong đó, lộ ra hung sát khí vô cùng đáng sợ.
– Trong này có thể có Thánh khí!
Trong lòng mọi người đều sinh ra một ý nghĩ, hung sát khí kinh khủng này chủ sát phạt, như một cỗ tuyệt thế hung binh, được chôn lấp trong Hoang thạch. Mặc dù Hoang thạch vô cùng cứng rắn cũng không giam cầm được, khiến người ta không tự chủ dự đoán, trong Hoang thạch phong ấn một kiện hung khí, tất nhiên vô cùng lợi hại. Rất có thể trong đó chứa Thánh khí.
Đối phương đương nhiên có ngụ ý để hai khối Hoang thạch bán đấu giá cuối cùng. Ngoại trừ khối Hoang thạch phóng ra khí thế hung ác, khối Hoang thạch cuối cùng cũng không tầm thường. Mọi người chỉ cần nhìn khối Hoang thạch đó sẽ có cảm giác run rẩy, dường như trong đó phong ấn một tuyệt thế mãnh thú đáng sợ, khiến người ta sợ hãi. Cửu Long đảo truyền ra tin tức, rất nhiều người vì hai khối Hoang thạch này mà đến.
– Khối Hoang thạch này, giá khởi điểm sáu ngàn áo nghĩa chi tinh.
Trung niên cười nhạt liếc mắt nhìn mọi người, khiến tất cả hít sâu một hơi. Sáu ngàn áo nghĩa chi tinh mới chỉ là giá khởi điểm. Khó trách Cửu Long đảo lại lấy ra bán đấu giá, người mua Hoang thạch đang đánh cuộc, chính Cửu Long đảo cũng đánh cuộc. Hơn nữa Cửu Long đảo có một số thủ đoạn đặc thù, có thể vào trong Hoang hải đào Hoang thạch, bọn họ để nô lệ đi chịu chết, còn bản thân thì đạt được Hoang thạch, không cần phí tổn, lại có thể đổi lấy áo nghĩa chi tinh với cái giá trên trời. Khó trách có người nói, Cửu Long đảo vô cùng giàu có, có nội tình rất đáng sợ.
– Ta bắt buộc phải có khối Hoang thạch này.
Hiên Viên Phá Thiên lãnh đãm nói một tiếng, Thánh khí của y đã bị hủy diệt, vì vậy vẫn muốn tìm một kiện Thánh khí khác để thay thế. Mục đích đến Cửu Long đảo để tìm kiếm vận may. Khối Hoang thạch trước mắt rất có thể phong ấn một kiện Thánh khí, nhất định phải tranh đoạt.
– Hiên Viên huynh muốn, ta tự nhiên giúp huynh một tay!
Dương Tử Lam mở miệng nói:
– Tám ngàn áo nghĩa chi tinh!
Trước khi tới Cửu Long đảo, gia tộc cho gã một khoản tài phú lớn, vì để gã trợ giúp Hiên Viên Phá Thiên, tranh thủ hôn sự chưa thành. Đám hỏi giữa Hiên Viên thị và Dương gia là tình thế bắt buộc phải thành.
– Tên hỗn đản này, trực tiếp bỏ thêm hai ngàn!
Trong lòng mọi người thầm mắng Dương Tử Lam, tên này quá khốn khiếp rồi.
– Mười ngàn!
Một thanh âm đạm mạc truyền ra, khiến ánh mắt mọi người cứng lại, lại bỏ thêm hai ngàn, quá ác độc, đám người điên. Quay đầu nhìn lại, người vừa lên tiếng là thanh niên mắt tím.
– Mười lăm ngàn!
Dương Tử Lam lại lên tiếng, khiến nội tâm mọi người chấn động, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng rất nhiều người lạnh xuống, mười lăm ngàn áo nghĩa chi tinh, trực tiếp cắt đứt ý muốn của bọn họ, vượt qua giá trị một kiện thánh khí bình thường. Mười lăm ngàn áo nghĩa chi tinh có thể bồi dưỡng ra được một vài Tôn giả rồi, mấy đại thế gia kia quả nhiên giàu có. Lần này ngay cả thanh niên mắt tím cũng không lên tiếng, mười lăm ngàn áo nghĩa chi tinh đã vượt qua giá trị một kiện Thánh khí hạ phẩm. Huống chi trong Hoang thạch, không nhất định có Thánh khí, tăng giá nữa, thì không đáng.
– Mười tám ngàn!
Một thanh âm bình thản truyền ra, khiến vẻ mặt mọi người cứng lại. Tìm kiếm người lên tiếng, một vị thanh niên có sắc mặt trắng nõn, trên người không có khí tức cường đại. Nhưng hắn lại kêu lên cái giá khủng bố như vậy, tất nhiên có thân phận khủng bố, không người nào dám lừa gạt Cửu Long đảo, nếu không lấy ra được áo nghĩa chi tinh, chắc chắn sẽ chết. Người lên tiếng đương nhiên là Lâm Phong. Thời điểm khi người khác chú ý Hoang thạch, hắn vẫn dùng thần thức quan sát Hiên Viên Phá Thiên và Dương Tử Lam, nếu bọn chúng muốn khối Hoang thạch này, phải để bọn chúng trả giá lớn mới được.
– Hai vạn!
Dương Tử Lam lạnh như băng liếc nhìn Lâm Phong.
– Xem ra còn chưa phải cực hạn của ngươi!
Lâm Phong cười lạnh trong lòng, thản nhiên nói:
– Hai vạn năm nghìn!
– Hí… Đám người không biết nói gì, Lâm Phong này lúc báo giá, mày cũng không hề nhăn, trực tiếp bỏ thêm năm nghìn.
– Các hạ vô cùng lạ mặt, ngươi có thể lấy ra hai vạn năm ngàn áo nghĩa chi tinh sao? Dương Tử Lam dò hỏi, ánh mắt lộ ra một chút hàn ý.
– Nếu Dương thiếu gia nghi ngờ, vậy có thể buông tha, như thế chẳng phải sẽ biết ta có thể lấy ra hay không rồi!
Lâm Phong lãnh đạm nhìn Dương Tử Lam, trong lòng hắn rùng mình, người này biết gã nhưng vẫn tranh đoạt với gã.
– Hai vạn sáu nghìn!
Lúc này Dương Tử Lam cũng không dám tăng giá quá nhiều.
– Hai vạn chín ngàn!
Lâm Phong coi thường liếc nhìn Dương Tử Lam, trong lòng cười lạnh, phải chơi chết ngươi.
– Mặc dù gia tộc cấp cho ta một kiện Thánh khí nhưng vẫn không đủ dùng.
Trong Hoang thạch này có lẽ sẽ có một kiện Thánh khí, mong Dương huynh không nên tranh chấp với ta!
– Quả nhiên đệ tử đại gia tộc, chỉ không biết nhà nào…Mấy người của thế gia, có để cho người ta sống nữa hay không!
Trong lòng mọi người âm thầm nguyền rủa Lâm Phong và Dương Tử Lam.
– Ba vạn!
Dương Tử Lam cắn răng nói, đây là toàn bộ gia sản của gã rồi. Nhìn vẻ mặt Dương Tử Lam, Lâm Phong cười nhạt nói:
– Dương thị thế gia quả danh bất hư truyền, ba vạn áo nghĩa chi tinh là cực hạn của ta rồi, đã như vậy tặng cho Dương huynh đi!
Dương Tử Lam nghe Lâm Phong nói thế, hận không thể cắn chết đối phương. Bởi vì tên khốn kiếp này làm loạn, hại gã tổn thất thêm ít nhất một vạn áo nghĩa chi tinh, một con số khủng bố a. Đi lên trước, Dương Tử Lam đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho trung niên, nói:
– Ba trăm miếng áo nghĩa chi tinh trung phẩm, tương đương với ba vạn áo nghĩa chi tinh.
Áo nghĩa chi tinh có phân chia cấp bậc, có thượng, trung và hạ phẩm. Áo nghĩa chi tinh trung phẩm ẩn chứa lực lượng áo nghĩa cường đại hơn áo nghĩa chi tinh hạ phẩm nhiều, giá trị cũng gấp nhiều lần. Đối với Tôn giả, khi bọn họ lĩnh ngộ áo nghĩa, chất lượng áo nghĩa chi tinh càng cao càng tốt. Bởi vậy, giá trị hơn kém nhau gấp trăm lần.
– Tốt, ta mở Hoang thạch ra.
Trung niên sảng khoái cười nói, bán đấu giá được ba vạn, Cửu Long đảo tự nhiên là người cao hứng nhất. Dương Tử Lam lui về phía sau, trung niên lập tức bổ Hoang thạch, không dám quá tùy tiện, cẩn thận cắt từng chút một. Lực lượng khủng bố theo trung niên mở Hoang thạch tràn ra, khí tức sát phạt càng ngày càng khủng bố.
– Chẳng lẽ thực sự có hung khí khủng bố? Vẻ mặt mọi người gắt gao chăm chú nhìn khối Hoang thạch kia.
Hiện giờ không ai tin bên trong không có gì. Từng mảnh Hoang thạch liên tục rơi xuống, sắc mặt trung niên trở nên nghiêm trọng, khí thế sát phát thật đáng sợ.
– Ông!
Hoang thạch tự động tiêu tan, đồ vật bên trong rốt cuộc lộ ra.
– Binh khí, thật sự là binh khí!
Vẻ mặt mọi người cứng lại, trong Hoang thạch, một cỗ khí tức sát phạt phóng lên không, cuồn cuộn không ngớt, khiến người ta không tự chủ sinh ra cảm giác sợ hãi, thật đáng sợ. Thân thể trung niên đứng đằng xa, sắc mặt càng ngàng càng nghiêm trọng, tốc độ của y nhanh hơn, từ từ, một thanh tuyệt thế hung mâu xuất hiện trước mặt mọi người. Hung sát khí phóng lên không, khí tức sát phạt cuồn cuộn không ngớt, trong hư không xuất hiện một dòng khí màu xám khủng bố.
– Hung binh thật đáng sợ!
– Kiếm lời rồi!
Ánh mắt Dương Tử Lam tỏa ra tia sáng, quá cường đại, hung mâu này thật đáng sợ, tuyệt đối vượt qua Thánh khí hạ phẩm. Hai tay Hiên Viên Phá Thiên nắm chặt, tiếng xương cốt răng rắc vang lên, còn cường đại hơn thánh khí trước kia của y. Tuyệt thế hung mâu sát phạt này phối hợp với sát phạt thuật bá đạo của y, ai có thể ngăn cản.
– Dương huynh, nhường cho ta!
Hiên Viên Phá Thiên nói với Dương Tử Lam. Trong lòng Dương Tử Lam run rẩy, cực kỳ không muốn bỏ, nhưng nghĩ đến chuyện gia tộc dặn dò, liền cười nói:
– Tất nhiên ta sẽ đưa cho Hiên Viên huynh.
– Không cần, Dương huynh cứ giữ lấy, chờ ta trở về gia tộc lấy đủ áo nghĩa chi tinh sẽ trao đổi với Dương huynh, thuận tiện hướng Dương gia cầu hôn.
Hiên Viên Phá Thiên thản nhiên nói. Giá trị Thánh khí không thể đo lường, y biết Dương Tử Lam vì sao tặng y. Hơn nữa, y cũng đúng lúc tìm cho mình bậc thang, để hai gia tộc khủng bố liên hôn với nhau.
– Nếu Hiên Viên huynh quyết định như thế, ta tất nhiên không có ý kiến!
Trong lòng Dương Tử Lam cười thầm, nhiệm vụ gia tộc giao cho gã đã hoàn thành, chắc chắn sẽ được thưởng một kiện Thánh khí. Mà Dương Tử Diệp ở bên cạnh gã cũng nở nụ cười rạng rỡ, hận không thể lập tức gả cho Hiên Viên Phá Thiên. Đáng tiếc lý tưởng tuy tốt đẹp nhưng thực tế lại tàn khốc, có một số chuyện hiện tại nàng ta không thể đoán trước được, nếu không nàng ta tất sẽ hối hận về những chuyện đã làm với Lâm Phong.
– Ông!
Trung niên mạnh mẽ nắm chiến mâu trong tay, một cỗ sát phạt khủng bố phóng ra, như muốn xé rách y phục của y. Tóc đen tung bay, tuyệt thế hung khí này khiến y cảm giác như đang trong chiến trường viễn cổ, dường như đã từng có cường giả khủng bố cầm chiến mâu này trong tay, sát phạt vô tận, máu chảy thành sông!
– Dương tiểu huynh đệ, ngươi phải cẩn thận khi luyện hóa chiến mâu!
Trung niên cười với Dương Tử Lam, thu chiến mâu vào trong nhẫn trữ vật, sau đó giao cho Dương Tử Lam.
– Tạ ơn Tạ tiền bối.
Trong lòng Dương Tử Lam kích động. Mà lúc này, cách đó không xa, ánh mắt Lâm Phong lạnh như băng nhìn qua, trong lòng cười lạnh:
– Dương Tử Lam, tốt nhất không nên để cho ta có cơ hội bắt được!
Bằng không, Lâm Phong không ngại lấy tính mạng hắn, tất nhiên cũng không thể buông tha chiến mâu cường đại kia!
Chương 1089: Tinh thạch áo nghĩa sinh mệnh
Chiến mâu rơi vào trong Dương Tử Lam, chín khối Hoang thạch dùng để bán đấu giá, chỉ còn một khối cuối cùng. Khối Hoang thạch kia nhìn như bình thường, không có hình dáng kỳ lạ, nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn qua đã khiến người ta cảm thấy da đầu run lên, cả người không thoải mái.
– Đồn đại trong Hoang thạch có khả năng phong ấn sinh vật bất tử đáng sợ, còn sót lại từ thời kỳ chiến trường thượng cổ, cực kỳ đáng sợ.
Chẳng lẽ khối Hoang thạch này phong ấn hung vật khủng bố sao? Trong lòng mọi người suy đoán. Lúc này trung niên mỉm cười, nói với mọi người:
– Khối Hoang thạch này, rất có thể phong ấn vật còn sống.
Lần này, ta mời cường giả Cửu Long đảo thiết lập phong ấn, tuyệt đối không để nó chạy thoát, giá khởi điểm, mười ngàn áo nghĩa chi tinh!
– Lại tăng lên, mười ngàn áo nghĩa chi tinh!
Vẻ mặt mọi người khác nhau, không có nhiều người lộ ra hứng thú.
– Vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy chuôi chiến mâu, trong đó ẩn chứa khí tức sát phạt tuyệt thế, giống như muốn sát lục thiên địa, máu chảy thành sông, rất có thể di vật từ chiến trường viễn cổ.
Khối Hoang thạch này cũng đào lên từ đó, trong này có lẽ phong ấn đại đạo sinh sát đáng sợ, mới có hơi thở đáng sợ như vậy. Tất nhiên cũng có thể phong ấn sinh linh viễn cổ, nói không chừng là dị thú khủng bố cường đại. Nếu đúng như thế…đừng nói mười ngán áo nghĩa chi tinh, gấp mười thậm chí gấp trăm lần cũng đáng. Thanh âm của trung niên hấp dẫn mọi người.
– Mười một ngàn áo nghĩa chi tinh!
Lúc này rốt cuộc có người mở miệng, một lão quái vật ẩn trong đám người, tu vi cường đại.
– Mười hai ngàn!
Hiên Viên Phá Thiên cũng tham dự. Trên người y có hai vạn áo nghĩa chi tinh, nếu vừa rồi Dương Tử Lam chỉ dùng hai vạn đoạt được, y sẽ trực tiếp trao đổi.
– Mười ba ngàn!
Thanh niên mắt tím cũng tham dự. Những người này đều muốn thử vận may. Nếu giá hợp lý, liền thử đánh cuộc một lần.
– Mười lăm ngàn!
Lão quái vật lại tăng giá, dường như lão rất có hứng thú với khối Hoang thạch này. Mọi người vẫn tăng giá, rất nhanh, giá trị khối Hoang thạch này đã lên tới hai vạn nhưng vẫn chưa dừng lại, vẫn có người cạnh tranh kịch liệt. Nếu khối Hoang thạch vừa rồi không bị Lâm Phong chặn ngang, quấy rối, giá cả sẽ không khủng bố như vậy.
– Hai mươi mốt ngàn!
Đang lúc mọi người trầm mặc, Lâm Phong thản nhiên hô lên. Đôi mắt khép hờ, bộ dáng bất cần đời, dường như có rất nhiều áo nghĩa chi tinh để tiêu xài.
– Tu vi người này chỉ có Thiên Vũ tầng bốn, lại dám tranh đoạt đấu giá Hoang thạch.
Cho dù bên trong thực có gì đó, hắn cũng không thể lấy được, quả nhiên phá gia chi tử! Trong lòng mọi người thầm mắng, tự nhiên coi Lâm Phong là đệ tử vô độ của đại gia tộc. Lâm Phong giống như hoàn toàn không thấy ánh mắt của mọi người. Hắn muốn mọi người hiểu lầm. Tất nhiên hắn cũng biết, có một người chắc chắn sẽ tranh đoạt Hoang thạch này, cho nên hắn tăng giá hay không tăng giá, căn bản cũng không liên quan.
– Một miếng tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm!
Đúng lúc này, một thanh âm thản nhiên truyền ra, khiến ánh mắt mọi người trì trệ, một miếng tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm? Cho dù tinh thạch áo nghĩa thượng phẩm quý hiếm, nhưng một miếng…chỉ tương đương với mười ngàn miếng áo nghĩa chi tinh bình thường. Đây không phải gây rối sao! Ánh mắt mọi người tìm người lên tiếng, lập tức bọn họ nhìn về phía một vị mỹ nữ. Chỉ liếc mắt nhìn đã khiến người điên cuồng, nữ tử này dáng người dụ hoặc, nhất là phối hợp với y phục màu đen bó sát càng khiến người chảy nước miếng, muốn cùng nàng “đại chiến” một phen. Y phục màu đen nhưng đùi lại trắng bóng, khuôn mặt mông lung khiến người không thấy rõ, loại cảm giác thần bí này càng khiến nhiệt huyết sôi trào, muốn đích thân tiến lên vạch trần khăn che mặt thần bí của nữ tử.
– Cô nương, một miếng áo nghĩa chi tinh thượng phẩm, dường như có giá trị không bằng hai vạn áo nghĩa chi tinh bình thường.
Trung niên nhìn nữ tử không giống như gây rối, cười hỏi một tiếng.
– Nếu áo nghĩa chi tinh thượng phẩm ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh thì sao!
Thanh âm nữ tử vẫn rõ ràng êm tai, khiến trong lòng mọi người run lên. Trời ạ, áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, hơn nữa còn là thượng phẩm, đủ khiến mọi người điên cuồng, giá trị liên thành. Mọi người bình thường lấy ra áo nghĩa chi tinh đều là áo nghĩa chi tinh phổ thông, nhưng có một số ít áo nghĩa chi tinh có chứa lực lượng áo nghĩa, giá trị của chúng tuyệt đối gấp nhiều lần. Nếu có được áo nghĩa chi tinh sinh mệnh, lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa sinh mệnh, có thể kéo dài đại nạn, khiến mình có thêm thời gian theo đuổi đại đạo. Lĩnh ngộ càng sâu, sinh mệnh càng dài, đây tuyệt đối là chí bảo, khiến rất nhiều lão quái vật điên cuồng. Ánh mắt của mọi người phát ra hào quang rực rỡ nhìn về phía nữ tử.
– Nếu thực sự là áo nghĩa chi tinh thượng phẩm ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, lần bán đấu giá này không cần tiến hành nữa, khối Hoang thạch này thuộc về ngươi.
Trung niên rất quả quyết nói.
– Tiếp lấy!
Bàn tay nữ tử run lên, lập tức một miếng áo nghĩa chi tinh bay về phía trung niên. Trung niên cảm thụ, lập tức thu vào, những người khác thậm chí không kịp tiếp xúc đã bị y cất đi.
– Khối Hoang thạch này, có muốn ta mở ra không? Trung niên hỏi nữ tử.
Nghe y nói, mọi người hít mạnh một hơi, không cần hoài nghi nữa, thứ nữ tử xinh đẹp vừa lấy ra, thật sự là áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh, giá trị liên thành.
– Nữ tử này là ai, xinh đẹp như thế, chỉ liếc mắt nhìn đã khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, không tự chủ được muốn nhào tới.
Yêu nữ mê hoặc chúng sinh này tiện tay lại lấy ra áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh. Trong lòng mọi người suy đoán, nữ tử này là người của Thiên Khung Cung Khuyết? Nghe nói thánh nữ Thiên Khung Cung Khuyết đã nhập thế, nữ tử xinh đẹp tuyệt thế này là nàng sao? Tuy nhiên dường như không phải, bởi vì thánh nữ hẳn phải thánh khiết như tiên tử, mà nữ tử này rõ ràng là yêu nữ mê hoặc chúng sinh. Huống chi nam tử phía sau nàng giống như yêu. Người Thiên Khung Cung Khuyết tu luyện tiên pháp, không có loại khí chất này.
– Không cần, ta tự mở.
Nữ tử lắc đầu, trung niên không miễn cưỡng. Y đã thỏa mãn khi đạt được một khối áo nghĩa chi tinh ẩn chứa áo nghĩa sinh mệnh. Y không cần phải suy nghĩ vật trong Hoang thạch. Nếu đối phương dám đấu giá, chắc chắn đã có chút nắm chắc. Nữ tử xinh đẹp sau khi đoạt được Hoang thạch, thu lại rồi nhanh chóng rời đi. Nhìn bóng lưng xinh đép đó, rất nhiều nam nhân nuốt nước miếng, quá yêu mị.
– Nữ tử này hẳn thuộc yêu giới, hơn nữa địa vị không thấp.
Nếu không Tôn yêu biến dị đáng sợ kia không có khả năng chỉ làm hộ vệ cho nàng. Lâm Phong thầm nhủ trong lòng. Hắn đã sớm chú ý tới nữ tử này, nhưng tám khối Hoang thạch trước, đối phương không có phản ứng. Tới khối Hoang thạch cuối cùng, nàng mới có cử động. Lâm Phong liền suy đoán, nữ tử này vì khối Hoang thạch mà đến, bởi vậy hắn mới dám báo giá.
– Tốt lắm, hôm nay bán đấu giá Hoang thạch dừng lại ở đây, mời chư vị rời đi.
Trung niên nói với mọi người, mọi người lập tức giải tán, rời đi. Mà lúc này, Lâm Phong tiến về phía đình đài chỗ Cốc Thu Vân ngồi. Đối với một tên Thiên Vũ tầng bốn, Cốc Thu Vân không cần phòng bị, hơn nữa, ở đây cũng không ai dám động thủ với gã.
– Nghe danh Cốc huynh đã lâu, hôm nay tới Cửu Long đảo, mong Cốc huynh có thể dẫn ta đi tham quan.
Lâm Phong cười với Cốc Thu Vân, khí chất phi phàm.
– Không biết các hạ là đệ tử của thế gia nào? Vừa rồi mọi người đều thấy biểu hiện của Lâm Phong.
Cốc Thu Vân cũng nhìn thấy nên đoán Lâm Phong là đệ tử của đại gia tộc. Bởi vậy hắn chưa kiêu ngạo, mà hỏi rõ thực hư trước.
– Nhà của ta là một nơi sơn dã trong Bắc Hoang, không đáng kể tới.
Hôm nay ta rất vui khi gặp Cốc huynh, trên người cũng không mang theo vật gì quý, khối đá này ta mang từ gia tộc ra, liền tặng cho Cốc huynh. Lâm Phong lấy ra một khối bia đá, đưa cho Cốc Thu Vân. Cốc Thu Vân giơ tay giữ lấy, giật mình đứng dậy.
– Phong Ma Thạch!truyện tiên hiệp audio
Cốc Thu Vân vẻ mặt hoài nghi, nhìn tấm bia đá, đúng là Phong Ma Thạch. Tên này, quá khí phách, không ngờ dùng Phong Ma Thạch làm lễ gặp mặt. Phong Ma Thạch hoàn chỉnh tại thời kỳ thượng cổ có thể trấn áp mọi thứ, hiện tại mặc dù phân thành vô số khối, nhưng mỗi một khối Phong Ma Thạch đều có uy lực kinh người.
– Lễ vật của huynh đệ quá quý giá rồi!
Cốc Thu Vân nhìn Lâm Phong nói.
– Đối với ta mà nói thì không có gì cả, trên người ta còn mấy khối, hơn nữa ta thành tâm kết giao với Cốc huynh, sao quan tâm tới một tấm bia đá chứ.
Lâm Phong sảng khoái nói, dường như không để ý tới Phong Ma Thạch. Hào quang lóe lên, trong tay hắn lại có thêm mấy khối bia đá, khiến vẻ mặt Cốc Thu Vân cứng lại, quả nhiên đều là Phong Ma Thạch.
– Tên này có lai lịch lớn!
Cốc Thu Vân không dám chậm trễ, hào sảng nói:
– Tới, huynh đệ mời ngồi!
Lâm Phong không khách khí ngồi xuống, nói với Cốc Thu Vân:
– Thật đáng tiếc, ta bình thường chỉ mang theo mấy vạn áo nghĩa chi tinh, không đủ để đấu giá một kiện bảo vật.
Chỉ tại ta không ngờ Cửu Long đảo lại đấu giá vật trân quý như thế! Trong lòng Cốc Thu Vân hơi run rẩy, tên này, một ngoan nhân. Tùy ý đi ra ngoài đã mang mấy vạn áo nghĩa chi tinh mà còn kêu ít. Gã là hậu nhân của Đảo chủ Cửu Long đảo nhưng chưa bao giờ mang nhiều áo nghĩa chi tinh như vậy, nhiều nhất chỉ hơn một vạn.
– Không biết huynh đệ coi trọng kiện bảo vật nào? Cốc Thu Vân hỏi.
– Tất nhiên là cái chiến mấu kia, khí tức sát phạt mãnh liệt như vậy, ta muốn mang về gia tộc làm một tài liệu để tế luyện Thánh khí cho tiện tay sử dụng.
Lâm Phong có chút đáng tiếc nói, khiến trong lòng Cốc Thu Vân thầm chửi. Chiến mâu cường đại như vậy hắn chỉ coi làm tài liệu? Hắn muốn luyện Thánh khí gì mới coi là vừa tay chứ?
– Về sau có cơ hội, ta lại mời huynh đệ tới Cửu Long đảo.
Cốc Thu Vân càng ngày càng cảm thấy gia thế của Lâm Phong không tầm thường.
– Ta lần này lẻn ra ngoài, với thủ đoạn của lão gia tử nhà ta, chỉ sợ rất nhanh sẽ bắt ta trở về tu luyện vài chục năm mới thả ta ra.
Lão già kia mỗi ngày đều dùng một giọt máu để rèn luyện thân thể ta, Cốc huynh, ta rất buồn bực. Lâm Phong lắc đầu thở dài, Cốc Thu Vân không nói được gì, dùng máu để rèn luyện thân thể, lão gia hỏa tên này thuộc dạng khủng bố thế nào đây chứ?
Chương 1090: Bẫy người
Nụ cười trên mặt Cốc Thu Vân có chút mất tự nhiên, khóe miệng hơi co lại, nhưng trong lòng thầm nhủ nhất định phải kết giao với Lâm Phong. Dùng Phong Ma Thạch làm lễ vật gặp mặt, tên này nói không chừng là hậu nhân của Hoàng giả, chỉ cần làm tốt quan hệ với hắn, lễ vật tốt hơn Phong Ma Thạch còn sợ không đến tay sao?
– Cốc huynh, huynh đệ có một yêu cầu quá đáng, không biết Cốc huynh có thể đáp ứng không? Lâm Phong đột nhiên mở miệng.
Cốc Thu Vân vỗ ngực, cam đoan nói:
– Huynh đệ cứ nói đừng ngại, chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ giúp.
– Ta rất có hứng thú với hung binh để luyện chế một kiện binh khí thuận tay, không biết Cốc huynh có thể giúp ta lưu thanh niên bên Dương gia tộc lại.
Ta muốn thương lượng, bảo y nhường cho ta. Lâm Phong nhìn Cốc Thu Vân nói, khiến Cốc Thu Vân có chút khó khăn. Cửu Long đảo không thể làm khó người lấy được Hoang thạch mà còn phải bảo hộ bọn họ rời đi.
– Cốc huynh yên tâm, ta không có ý làm khó Cốc huynh.
Cốc huynh có thể mời bọn họ tới làm khách, nếu bọn họ không nhường lại cho ta, nhìn qua hung mâu cũng coi như giải quyết xong một cái tâm nguyện của ta. Lâm Phong dường như hiểu được Cốc Thu Vân khó xử, cười nói. Cốc Thu Vân chần chừ, nhìn Lâm Phong. Nếu gã ra mặt mời Dương Tử Lam lên Cửu Long đảo làm khách, Dương Tử Lam thực sự không có lý do để cự tuyệt.
– Được, nếu huynh đệ yêu cầu như vậy, ta sẽ giúp.
Cốc Thu Vân gật đầu, ngay sau đó đi tới phía xa phân phó một người, rồi lập tức quay trở về, trò chuyện với Lâm Phong, giống như hận không sớm gặp Lâm Phong, không sớm kết giao, tán gẫu hết sức quen thuộc. Không lâu sau, đám người Dương Tử Lam quả nhiên quay trở lại. Hiện tại trong lòng bọn họ thầm mắng Cốc Thu Vân. Cửu Long đảo lần trước muốn bắt cóc Dương Tử Diệp, món nợ này còn chưa tính. Dương gia và Cửu Long đảo có chút thù hận với nhau, mà hiện tại đang ở Cửu Long đảo, Dương Tử Lam tất nhiên không dám trở mặt, trên mặt nở nụ cười giả tạo.
– Cốc huynh tìm ta, không biết có chuyện gì? Trong lòng Dương Tử Lam thầm mắng, nhưng nụ cười lại vô cùng thân thiện, giống như quan hệ giữa hai người vô cùng tốt.
– Không có chuyện gì lớn, chỉ có điều vị Phong huynh đệ này rất có hứng thú với thanh chiến mâu mà Dương huynh lấy được.
Không biết Dương huynh có thể bỏ thứ yêu thích, nhường lại cho Phong huynh không? Phong huynh trong miệng gã, tự nhiên là chỉ Lâm Phong. Đám người Dương Tử Lam nhìn Lâm Phong. Người này tu vi không cao, nhưng có thể khiến Cốc Thu Vân đứng ra gọi bọn hắn trở lại nói chuyện, ít nhất phải có thân phận tương đương với Cốc Thu Vân.
– Thật có lỗi, Hiên Viên huynh coi trọng chuôi thánh khí này, đã làm Phong huynh đệ thất vọng rồi.
Dương Tử Lam có chút khách khí nói.
– Đúng, Thánh khí kia là của ta.
Hiên Viên Phá Thiên lãnh đạm nói, vẻ mặt ngạo nghễ. Lâm Phong nhìn tên này, trong lòng cười lạnh. Lại vẫn là vẻ mặt này, xem ra ngày đó bị Viên Phi hành hạ chưa đủ thảm. Nhất định có ngày phải làm cho y thảm hại hơn nữa.
– Hiên Viên, Hiên Viên Phá Thiên!
Cốc Thu Vân cũng nghe qua tên của Hiên Viên Phá Thiên.
– Đúng vậy.
Hiên Viên Phá Thiên thản nhiên đáp lại, Cốc Thu Vân cho Lâm Phong một ánh mắt, biết không thể nào lấy được chiến mâu.
– Không biết Hiên Viên huynh có thể cho ta và Phong huynh mở rộng tầm mắt, quan sát chiến mâu được không? Cốc Thu Vân lui một bước mà yêu cầu tiếp, đây cũng là việc Lâm Phong giao phó, gã rất để bụng.
Dương Tử Lam trầm ngâm một lúc, lập tức cười nói:
– Hoang thạch do Cửu Long đảo bán đấu giá, ta tự nhiên tin tưởng Thiếu chủ Cửu Long đảo.
Quan sát một chút, không có vấn đề gì. Dương Tử Lam chặn miệng Cốc Thu Vân trước, không tin Cửu Long đảo xuống tay với bảo vật bán đấu giá. Nói xong, Dương Tử Lam dường như chuẩn bị lấy chiến mấu ra, nhưng Lâm Phong giơ tay chặn lại nói:
– Chờ!
– Phong huynh có chuyện gì sao? Dương Tử Lam nhìn Lâm Phong.
– Không phải.
Lâm Phong cười lắc đầu:
– Trong tay ta cũng có một kiện Thánh khí, uy lực cực lớn, nhưng ta không thích.
Không bằng chúng ta cùng nhau lấy ra quan sát, xem Dương huynh có nguyện ý trao đổi cùng ta không?
– Hả? Dương Tử Lam có chút hứng thú, Lâm Phong muốn dùng Thánh khí để trao đổi.
Trong mắt Cốc Thu Vân hiện lên ánh sao, gã cũng muốn xem Thánh khí trên người Lâm Phong là vật gì, uy lực cường đại tới cỡ nào.
– Đồng ý.
Dương Tử Lam tự nhiên không cự tuyệt.
– Tuy nhiên nhiều người lắm mắt, Thánh khí của ta có quan hệ khá lớn, cần đổi lại một nơi vắng vẻ.
– Phong huynh coi chỗ nào thích hợp? Cốc Thu Vân càng ngày càng có hứng thú với Lâm Phong, nên không hề hoài nghi lời Lâm Phong.
– Không bằng chúng ta tìm một chỗ bên cạnh Hoang hải.
Như thế nếu đám người Dương huynh không có hứng thú trao đổi, có thể trực tiếp rời đi, miễn cho có người nói xấu Cửu Long đảo, hoài nghi Cốc huynh. Lâm Phong dường như suy nghĩ cho Dương Tử Lam và Cốc Thu Vân. Dương Tử Lam tự nhiên đồng ý với đề nghị của hắn.
– Ta không hoài nghi Cốc huynh, nhưng nếu Phong huynh đệ lựa chọn bên cạnh Hoang hải, ta cũng không có ý kiến gì.
Cốc huynh có thể mang theo vài vị cường giả đi cùng.
– Xem ra Dương huynh vẫn không yên tâm lắm.
Lâm Phong cười nhẹ nói. Cốc Thu Vân hừ lạnh một tiếng, Dương Tử Lam bảo gã mang theo vài vị cường giả, buồn cười.
– Không cần, chỉ có ta và Phong huynh đi.
Khuôn mặt của Cốc Thu Vân âm u lạnh lẽo tỏ vẻ không vui. Ở Cửu Long đảo, gã còn không tin có người dám động thủ với gã.
– Thiếu chủ.
Lúc này, cường giả phía sau Cốc Thu Vân xuất hiện, hô lên một tiếng.
– Cốc huynh, Dương gia và Cửu Long đảo dường như có chút va chạm.
Tuy ta tin tưởng Dương huynh nhưng vì để cho ổn thỏa, vẫn nên mang theo một vài vị cường giả. Lâm Phong cố ý nhắc tới thù oán giữa Dương gia và Cửu Long đảo.
– Đúng vậy, thiếu chủ.
Cường giả phía sau vẻ mặt sắc bén, Dương Tử Lam cũng dẫn theo hai vị cường giả, cần phải đề phòng.
– Ta nói không cần thì không cần.
Cốc Thu Vân nhìn mọi người khuyên bảo, ngược lại không hài lòng, nói với Lâm Phong:
– Phong huynh, yên tâm đi, ta không tin có người dám động thủ với ta trên Cửu Long đảo, nếu ta có chuyện gì, Dương gia ắt phải chấn động.
Lâm Phong dường như có chút bất đắc dĩ, nhún vai.
– Chúng ta đi thôi!
Cốc Thu Vân trước khi bước đi, nói với người phía sau:
– Không được đi theo ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.
Cường giả phía sau khẽ cười, nghĩ tới tính tình thiếu chủ, bọn họ cũng chỉ có thể bất đắc dĩ. Tuy nhiên bọn họ cũng tin tưởng, trên Cửu Long đảo, không ai dám động thủ với Cốc Thu Vân. Huống chi bọn họ cũng biết rõ có chuyện này, nếu Cốc Thu Vân xảy ra chuyện, Dương gia chắc chắn phải chấn động. Dương Tử Lam không phải kẻ ngu xuẩn. Về phần Lâm Phong…Bọn họ căn bản không nghĩ tới, một võ tu Thiên Vũ tầng bốn, cho dù ẩn chứa ác ý, cũng không thể làm được gì. Bởi vậy, bọn họ căn bản không nghĩ tới Lâm Phong. Đoàn người cùng nhau hướng về phía Hoang hải. Rất nhanh, bọn họ tới một chỗ không người bên bờ Hoang hải. Lâm Phong nói thánh khí của mình không thể bại lộ. Cốc Thu Vân vì chiếu cố Lâm Phong, tự nhiên chọn một nơi hẻo lánh.
– Cốc huynh, đi tới phía trên Hoang hải, thế nào? Lâm Phong đề nghị nói.
– Ha ha, tốt, trên Hoang hải thưởng thức uy lực của Thánh khí, sảng khoái.
Cốc Thu Vân mỉm cười nói, lập tức di chuyển bước chân, bước lên Hoang hải. Tu vi của gã đã là Thiên Vũ tầng sáu, trên người tràn ngập khí tức màu đen, vô cùng yêu dị, đem thân thể gã bao vây, Hoang khí không thể ăn mòn. Đám người Lâm Phong lần lượt tới, quay xung quanh thành vòng tròn.
– Dương huynh, lấy chiến mâu thánh khí ra để ta và Phong huynh quan sát một phen.
– Ừ.
Dương Tử Lam trầm giọng nói, đi tới vị trí trung gian, tâm niệm lập tức khẽ động, trong khoảnh khắc, trên Hoang hải, một cỗ hung khí sát phạt đáng sợ tràn ngập, phát ra tiếng gào thét, giống như cường giả đang gào khóc.
– Hung mâu thật lợi hại.
Lâm Phong khen một tiếng. Đôi mắt Cốc Thu Vân cũng tỏa sáng. Nếu không phải người Cửu Long đảo không thể đoạt chiến mâu này, gã thực sự muốn đoạt lấy để mình dùng.
– Phong huynh cũng lấy thánh khí ra để mọi người đánh giá đi.
– Được!
Lâm Phong gật đầu mỉm cười, tuy nhiên không vội động thủ, đợi hung lệ khí tuyệt thế của chiến mâu tràn ra ngoài, hấp dẫn những người ở phía sau.
– Cốc huynh, ngươi tới đây!Nguồn truyện audio
Lâm Phong vẫy tay với Cốc Thu Vân. Cốc Thu Vân không rõ ý của Lâm Phong, nhưng vẫn tới bên người Lâm Phong. Lúc này chỉ thấy một bàn tay của Lâm Phong khoác lên lưng Cốc Thu Vân. Trên mặt nở nụ cười tà ác, khiến vẻ mặt của Dương Tử Lam và Cốc Thu Vân giật mình. Nụ cười này, quá mức quỷ dị.
– Dương huynh, các ngươi thật ác độc, chúng ta chẳng qua chỉ nhìn tuyệt thế hung mâu của các ngươi, các ngươi lại muốn giết ta và Cốc huynh.
Cửu Long đảo tuyệt đối không tha cho các ngươi. Lâm Phong đột nhiên nói một câu khó hiểu, khiến tất cả mọi người ngây ra, không rõ ý của Lâm Phong. Cốc Thu Vân cũng nghi hoặc khó hiểu. Dương Tử Lam giết gã và Lâm Phong? Bọn họ không phải vẫn sống tốt đây sao? Nhưng vào lúc này, một cỗ lực lượng phong ấn khủng bố giáng xuống người gã, phong ấn toàn bộ lực lượng của gã.
– Mau ngăn cản y!
Nơi xa, hai vị lão giả nổi giận gầm lên một tiếng, nhưng còn kịp ngăn cản sao!
– Dương Tử Lam, ngươi thật ác độc, không ngờ dám giết ta và Cốc huynh!
Lâm Phong nổi giận gầm lên một tiếng, thanh âm vô cùng mãnh liệt, liên tục truyền ra ngoài, sau đó thân thể hắn và Cốc Thu Vân cùng chìm xuống Hoang hải!