1. Home
  2. Truyện Hay
  3. Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
  4. Tập 210 [Chương 1046 đến 1050]

Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast

Tập 210 [Chương 1046 đến 1050]

❮ sau
tiếp ❯

Chương 1046: Đại Diễn Côn Pháp

— – Khí tức kiếm đạo thật mạnh.

Ánh mắt Lâm Phong nhìn người vừa đến, người này vác ba thanh cổ kiếm, mặc dù không có khí tức gì tỏa ra, nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được kiếm ý trên người y, dường như người này vì kiếm mà sinh.

– Lâm Phong, người này là hậu nhân Vô Thiên Kiếm Hoàng, Kiếm Vô Bi, so với Hiên Viên gì đó thì lợi hại hơn nhiều, người mà ta nói chính là hắn.

Viên Phi giới thiệu cho Lâm Phong, gã vừa mở miệng, tất cả mọi người giật mình, có mấy người biết thanh niên này là hậu nhân Vô Thiên Kiếm Hoàng ngược lại không kinh ngạc, nhưng một ít người không biết, giờ lộ ra vẻ kinh hãi. Vô Thiên Kiếm Hoàng, Kiếm Đạo Chi Hoàng, danh tự này ngàn năm trước danh chấn Bát Hoang, sau đó Vô Thiên Kiếm Hoàng biến mất khỏi Bát Hoang cảnh. Có người nói y đã đi về cõi tiên, nhưng đại đa số mọi người càng tin tưởng y đi chỗ khác, theo đuổi cảnh giới cao hơn, ngàn năm mà thôi, đối với Hoàng mà nói, chỉ như mấy chục năm.

– Vô Thiên Kiếm Hoàng!

Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, trong Ngọc Hoàng cung, có bốn pho tượng, những người mà Ngọc Hoàng kính nể, trong đó có một pho tượng là Vô Thiên Kiếm Hoàng. Người này, lại là hậu duệ của người, chẳng trách bất động cũng như kiếm, người ở kiếm ở. Đôi mắt Thu Nguyệt Tâm lấp loé, hiển nhiên cũng phi thường kinh ngạc, không ngờ lại là Kiếm Vô Bi, y cũng ở nơi này. Còn có, người khôi ngô bên cạnh Lâm Phong này, lấy âm thanh lớn nói ra tên Kiếm Vô Bi, không một chút nào kiêng kỵ, hiển nhiên cũng không phải người bình thường. Ở sát lục chi địa này, Lâm Phong làm thế nào lại có thể nhận thức một vị cường giả Thiên Vũ tầng bảy lợi hại như thế. Chỉ thấy bước chân Kiếm Vô Bi đi lên phía trước, đi tới phía dưới hoang động kia, ánh sáng lóe lên, một trong ba thanh kiếm phía sau ra khỏi vỏ, như muốn cắt rời hư không. Mọi người chỉ nhìn thấy phương hướng trên đỉnh đầu xuất hiện một luồng kiếm quang đáng sợ, bổ thiên địa thành một vết nứt hắc ám sâu thẳm, bổ hoang động ra, hoang khí nhất thời tràn ra càng thêm mãnh liệt, có người bắt đầu lùi về sau, vì không chịu đựng được.

– Ầm ầm ầm!

Hoang thổ rơi rụng ngày càng nhiều, trên người Kiếm Vô Bi tỏa ra một luồng kiếm ý đáng sợ, những hoang thổ cứng rắn nháy mắt bị cắt rời, hóa thành bột phấn. Kiếm Vô Bi đang nhìn xem trong hoang thổ kia có cất giấu vật gì tốt hay không?

– Răng rắc!

Một tiếng vang lanh lảnh truyền ra, chỉ thấy một khối hoang thổ vỡ vụn, một viên tinh thể màu đen rơi ra ngoài, nhưng lại không vỡ vụn. Ánh mắt mọi người sáng lên, thật có thứ tốt, hoang hải ăn mòn rất đáng sợ, phàm là vật chỉ cần vào trong đó, trải qua năm tháng, tất nhiên sẽ bị ăn mòn đến cặn bã cũng không còn sót lại. Bởi vậy, Kiếm Vô Bi phá hoang thổ, chỉ cần có đồ vật xuất hiện, liền mang ý nghĩa thứ tốt, ngay cả hoang thổ cũng không thể ăn mòn.

– Vù!

Thân hình Kiếm Vô Bi lóe lên, chộp tới đồ vật màu đen, nhưng vào lúc này, một ảo ảnh cây gậy đáng sợ từ trên trời giáng xuống, sức mạnh kinh khủng chấn động đến mức thiên địa rung động, mặt đất điên cuồng nổ tung, có thể thấy được uy thế khủng bố cỡ nào.

– Đồ vật của Viên gia gia mà ngươi cũng dám muốn!

Hoang động này do gã và Lâm Phong phát hiện ra, những người này sau đó bị hấp dẫn tới mà còn muốn đục nước béo cò. Vừa nãy Viên Phi cũng tùy ý bọn họ, nhưng đã có bảo vật xuất hiện, gã đương nhiên sẽ không khách khí, mặc dù đối phương là Kiếm Vô Bi, gã vẫn đánh tới một gậy. Đồ vật màu đen bị uy thế kinh khủng đánh bay lên, Viên Phi bước ra một bước, bay thẳng về phía hắc tinh đó.

– Hừ!

Kiếm Vô Bi lạnh lẽo hừ một tiếng, một kiếm rực rỡ như muốn cắt rời trời cao, cắn giết ảo ảnh cây gậy gỗ, không gian như bị cắn nát, xung quanh có người bị dư âm nổ đến thổ huyết.

– Giết!

Gầm lên một tiếng, Kiếm Vô Bi chém ra một kiếm, chặn trên hư không, phong kín đường đi của Viên Phi. Mà thân thể đám người chung quanh cũng loé lên, dồn dập nhào tới phía hắc tinh kia, muốn thừa dịp thời gian Viên Phi và Kiếm Vô Bi đại chiến, làm ngư ông đắc lợi.

– Ai dám!

Viên Phi lớn tiếng quát, lực lượng khủng bố khiến không gian nổ tung, uy thế lạ thường tỏa ra, thân thể mấy người khoảng cách gần gã nhất như trúng đòn nghiêm trọng, phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng ngơ ngác, thực lực này không khỏi đáng sợ đi. Những người khác mặc dù không có bị thương, cũng bị tiếng hét cuồn cuộn này chấn đến mức khí huyết sôi trào, thân hình ngừng lại trên hư không, không dám tiến lên.

– Đều cút ngay cho lão tử!

Viên Phi nộ hống, đánh ra một côn, trong khoảnh khắc, hư không xuất hiện từng ngọn núi đáng sợ, từ trên trời đè xuống, đánh về đám người.

– Rầm rầm rầm!

Rất nhiều người bị những ngọn núi trấn áp đánh giết, những người còn sống thì ngơ ngác, thực lực này quá mức khủng bố rồi.

– Đại Diễn Côn Pháp, hắn là Viên Phi!

Khuôn mặt Thu Nguyệt Tâm cứng đờ. Ở Bát Hoang cảnh, một cây gậy gỗ màu đen bình thường được sử dụng thành kinh khủng như thế, chỉ có Đại Diễn Côn Pháp. Đại Diễn Côn Pháp này có thể diễn sinh nhiều loại lực lượng thần thông, như núi non đổ ầm, sóng biển tập kích, hoặc thiên địa áp bức, đại diễn đại diễn, không gì không thể khai triển, đại sinh sát phạt thuật, uy lực vô cùng. Lâm Phong kinh ngạc, xem ra Viên Phi tiếng tăm rất lớn, Thu Nguyệt Tâm chỉ nhìn thấy côn pháp của gã đã nhận ra, hơn nữa, côn pháp này cũng quả thực khủng bố. Giờ khắc này, Viên Phi đại chiến cùng Kiếm Vô Bi, Đại Diễn Côn Pháp khai triển ra vô cùng diệu dụng, đã không còn là côn pháp thuần túy, mà nắm giữ lực lượng kỳ diệu, khai triển ra các loại thần thông, cho dù Kiếm Vô Bi kiếm đạo nghịch thiên, thì vẫn bị côn pháp áp chế gắt gao, mưa gió không lọt. Những người khác lại càng không dám đánh chủ ý lên hắc tinh kia, bọn họ lo lắng mình khi tiến lên sẽ bị Viên Phi đập chết!

– Lâm Phong, lấy đồ vật kia!

Thanh âm Viên Phi truyền ra, khiến thân thể hắn cứng đờ, lập tức gật đầu, nhanh chóng tiến lên, bắt lấy hắc tinh.

– Ngươi dám!

Kiếm ý tiêu sát, nhưng bị Viên Phi ngăn cản, kiếm khí tràn lan hướng về phía Lâm Phong đã bị Viên Phi tiêu diệt, những người khác cũng không tranh chấp cùng hắn, Lâm Phong dễ dàng cướp hắc tinh tới tay. Trong nháy mắt khi bắt được, hắn chỉ cảm thấy trong tay nặng trình trịch, cực kỳ cồng kềnh, đồ vật này nhìn không lớn, nhưng lại nặng ngàn vạn cân, cực kỳ khủng bố. Hào quang lóe lên, Lâm Phong cất nó đi.

– Là Hắc Hạt Vẫn Thạch, vô cùng chắc chắn, có thể chế tạo ra Thánh khí vô cùng cứng rắn, loại Hắc Hạt Vẫn Thạch này chỉ thuộc về cường giả, trong đó có thể phong ấn đại thần thông thuật Thảo Phạt Sinh Sát.

Kiếm Vô Bi nhìn Lâm Phong cướp đi Hắc Hạt Vẫn Thạch, nhất thời băng hàn nói:

– Ta sẽ ngăn cản Viên Phi, các ngươi giết chết hắn có thể cướp Hắc Hạt Vẫn Thạch đi.

Dứt lời, trên người Kiếm Vô Bi phóng thích kiếm vũ xung thiên, ba thanh kiếm đồng thời ra khỏi vỏ, thiên địa đều là kiếm ảnh, đóng kín cả vùng không gian này.

– Kiếm Khiếu Vô Bi!

Vẻ mặt mọi người do dự, Kiếm Vô Bi nổi giận rồi, phát động công kích mạnh mẽ vây Viên Phi bên trong, thân thể hai người bị kiếm bao vây, không thể đi ra bên ngoài. Vẻ mặt Lâm Phong cứng đờ, chỉ thấy từng ánh mắt băng hàn nhìn về hắn, khiến hắn cảm thấy cả người phát lạnh, cực kỳ lạnh.

– Xuy, xuy!

Một tiếng vang sắc bén truyền ra, Lâm Phong cảm thấy một luồng hàn ý thấu xương đánh tới, hào quang đến gần người.

– Vù!Trước kia mình chỉ là dân IT sau đó theo quy luật huyền bí nào khiến mình trở thành người có Căn Số trở thành Kẻ Gác Cửa Điện Âm. …!

Lâm Phong lấy ấn phù ra, kéo Thu Nguyệt Tâm phóng lên trời, trong nháy mắt hắn rời khỏi, một luồng kiếm quang tỏa ra, vị trí vừa nãy hắn đứng xuất hiện một hắc ảnh. Ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn bóng đen kia một chút, lại là Ám Ảnh Liệp Thủ, bọn khốn kiếp này bám dai như đỉa, vừa rồi còn phát động một kích tất sát với hắn.

– Đi!

Lâm Phong kéo Thu Nguyệt Tâm bỏ chạy, đám người nhất thời dồn dập truy sát theo, nhưng mà bọn họ làm sao có thể đuổi theo kịp, nháy mắt đã bị Lâm Phong bỏ rơi rồi. Còn Viên Phi, Lâm Phong không lo lắng chút nào, tôn tử của Hoàng, thực lực gã càng khủng bố, ai dám động gã chứ.

– Lâm Phong, mới vào thí luyện không lâu, không ngờ ngươi lại nhận thức Viên Phi!

Đôi Thu Nguyệt Tâm loé lên, ánh mắt nhìn Lâm Phong mang theo vẻ kinh ngạc.

– Tên kia tính cách ngay thẳng, dễ thân cận, cùng ta đánh hai quyền coi như nhận thức.

Lâm Phong cười đáp lại:

– Đúng rồi Nguyệt Tâm, tên kia nói hắn là cháu trai Hoàng Vũ, là vị Hoàng Vũ nào? – Không phải Hoàng Vũ!

Đôi mắt đẹp Thu Nguyệt Tâm nhìn Lâm Phong, lắc lắc đầu, khiến Lâm Phong kinh ngạc, lẩm bẩm nói nhỏ:

– Lẽ nào Viên Phi gạt ta? – Hắn cũng không lừa ngươi, gia gia của hắn là Đại Viên Hoàng!

– Đại Viên Hoàng? Vẻ mặt Lâm Phong kinh hoảng, nhìn Thu Nguyệt Tâm khẽ nói: – Yêu Hoàng? Thu Nguyệt Tâm khẽ gật đầu, khiến Lâm Phong hít vào một ngụm khí lạnh, cháu trai của Yêu Hoàng – Đại Viên Hoàng!

Chương 1047: Nộ chiến


Lâm Phong bây giờ nghe nói đến không ít Hoàng Vũ, nhưng Yêu Hoàng vẫn lầnđầu tiên nghe được, không nghĩ tới hắn lại trở thành bằng hữu với cháu trai YêuHoàng.

– Đại Viên Hoàng trời sinh man lực, sức mạnh không cần phải nói, giậm chânmột cái trời long đất lở oai, hống một tiếng vỡ vụn sơn hà, cực kỳ đáng sợ.

Hơnnữa, Đại Viên Hoàng này tuy nhìn như ngốc nghếch, có một thân man lực,nhưng ngộ tính cũng cực kỳ khủng bố, Đại Diễn Côn Pháp do ông ta ngộ đạo mà diễn sinh ra, có đến tám mươi mốt thức côn pháp, sức mạnh vô cùng to lớn, có thể diễn hóa ra vô số thủ đoạn a.

Thu Nguyệt Tâm chậm rãi nói, ánh mắt lộ ra tia kính sợ. Danh tiếng Đại Viên Hoàng cực kỳ vang dội ở Bát Hoang cảnh, tuy mới thành Hoàng, nhưng uy thế không kém… bất kỳ Vũ Hoàng nào.

– Hơn nữa, Đại Viên Hoàng chỉ có một tôn tử duy nhất, cực kỳ sủng nịch hắn. Đã từng có một thế gia Tôn giả bắt nạt Viên Phi, ỷ mạnh hiếp yếu, kết quả trong một đêm, thế gia này bị xóa tên khỏi Bát Hoang. Từ đó, người người đều biết Viên Phi, trong Bát Hoang cảnh, Viên Phi hầu như đi ngang, không ai dám động đếngã.

Thu Nguyệt Tâm nhìn Lâm Phong lộ ra ý cười, Lâm Phong có thể kết bạn cùng Viên Phi, chuyện này đương nhiên có lợi với hắn. Nếu như có thể thông qua Viên Phi đạt được sự coi trọng của Đại Viên Hoàng, mặc dù Lâm Phong đến Thu gia cầu hôn, trưởng bối gia tộc cũng không dám thả cái rắm.

– Ách… Lâm Phong sửng sốt, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, không nghĩ tới tên Viên Phi kia còn có đoạn lịch sử này. Không biết người thế gia nào xui xẻo vậy, bắt nạt Viên Phi dẫn đến việc cả gia tộc bị san thành bình địa, cũng quá đáng thương đi. Thế gia kia hiển nhiên trở thành đối tượng Đại Viên Hoàng lập uy, kinh sợ người Bát Hoang cảnh một phen, để tránh Viên Phi bên ngoài gặp phải nguy hiểm.

– Chẳng trách hắn có thể cảm nhận được lực lượng huyết mạch của ta.

Lâm Phong thấp giọng nói, nếu Viên Phi là yêu, hơn nữa là cháu trai Yêu Hoàng, đương nhiên cực kỳ mẫn cảm đối với lực lượng huyết mạch của yêu, mà hắn cắn nuốt tinh huyết Yêu Long, được Viên Phi cảm ứng cũng rất bình thường.

– Lực lượng huyết mạch!Vẻ mặt Thu Nguyệt Tâm đổi, nhìn Lâm Phong nói:

– Ngươi cũng nắm giữ lực lượng huyết mạch hùng mạnh?

– Nàng đoán!

Lâm Phong nở nụ cười, khiến nàng sững sờ, sau đó trên mặt lại nồng đậm ý cười. Tên này, ẩn giấu thật sâu, nếu Lâm Phong không có lực lượng huyết mạch mạnh mẽ, sao có thể mạnh mẽ đạp lên tới cửu trọng thiên, thậm chí còn ép được Hiên Viên Phá Thiên cùng cảnh giới.

– Ngươi nói cho ta biết đi.

Thu Nguyệt Tâm cười nói.

– Có chỗ tốt gì!

Mượn ánh sáng lờ mờ, Lâm Phong cười như không cười nhìn Thu Nguyệt Tâm, khiến nàng bực mình, tên gia hỏa khốn nạn này không có ý tốt. Thấy Thu Nguyệt Tâm cắn răng nhìn mình, Lâm Phong đưa tay ra sờ khuôn mặt
của nàng, nhéo nhéo.

– Hiện tại có thể chứ? Thu Nguyệt Tâm hung tợn nói.

– Có thể làm cái gì?
Lâm Phong nhún vai một cái.

– Ngươi, khốn nạn!

Một cỗ hàn ý tràn ra.

– Phong!

Lực lượng phong ấn khủng bố phóng thích, trong khoảnh khắc Thu Nguyệt Tâm chỉ cảm thấy cả người không thể động đậy, ngay sau đó lại thấy Lâm Phong cưỡng ép ôm nàng tới, khiến đôi mắt nàng trợn tròn lên.

– Đáp ứng không động thủ, ta thả nàng ra!

– Ngươi nằm mơ!

Thu Nguyệt Tâm cắn răng.

– Ngày tốt cảnh đẹp, đêm cũng đẹp nữa thì tốt! Lâm Phong cười khẩy, tay đặt trên bả vai Thu Nguyệt Tâm, dường như muốn cởi dây lưng cho nàng.

– Ngươi, tên khốn kiếp này!

Thu Nguyệt Tâm muốn khóc rồi, quá vô sỉ.

– Được, ta đáp ứng ngươi!

Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy Lâm Phong thật sự động thủ, liền mềm nhũn ra, Lâm Phong lúc này mới hài lòng nở nụ cười nói:

– Vậy được rồi!

Dứt lời Lâm Phong buông nàng ra, ánh mắt còn cảnh giác nhìn đối phương, nhưng mà nhìn thấy Thu Nguyệt Tâm nở nụ cười yếu ớt, câu hồn đoạt phách.

– Lần sau nếu muốn có đêm đẹp, có thể nói với ta, không cần phải thô lỗ như thế.

– Ách.
..
Lâm Phong sao có cảm giác hơi lạnh a!

– Chúng ta nhìn Hắc Hạt Vẫn Thạch kia là cái gì đi? Lâm Phong run rẩy nở nụ cười, nói sang chuyện khác, chỉ thấy hào quang lóe lên, một khối đồ vật ngăm đen cứng rắn xuất hiện trong tay, vẫn là cảm giác nặng nề này, một tảng đá nặng đến ngàn vạn cân ép tới, Lâm Phong cảm giác tay mình cũng có chút mệt mỏi.

– Ngươi xem một chút!

Lâm Phong đưa Hắc Hạt Vẫn Thạch cho Thu Nguyệt Tâm. Thu Nguyệt Tâm tiếp nhận, cũng cảm thấy tay chùm xuống, sắc mặt hơi thay đổi. Nặng, chỉ một tảng đá kích cỡ như thỏi đồng, nhưng lại trầm nặng như một ngọn núi nhỏ, cái này không khỏi quá khủng bố.

– Nhìn xem có… chỗ nào bất thường hay không?

Lâm Phong nói tiếp, lực lượng chân nguyên không ngừng lưu chuyển trên Hắc Hạt Vẫn Thạch, làm nó phát sáng lên, nhưng tìm mãi chỉ cào bớt đi một tầng màu đen, chắc vì chôn cất trong hoang thổ quá lâu, bị nhiễm màu nâu còn Hoang thổ.

– Không có thứ gì!

Thu Nguyệt Tâm có chút nghi hoặc nói, mặt trên Hắc Hạt Vẫn Thạch trống rỗng, không khắc bất kì hoa văn gì, không cần phải nói đến phong ấn cái gì mà Đại Thảo Phạt thần thông thuật.

– Hắc Hạt Vẫn Thạch tuy quý giá, nhưng rơi vào tay chúng ta lại không có tác dụng gì, nhưng đối với Viên Phi cùng Kiếm Vô Bi lại hữu dụng, bằng không hai người cũng sẽ không nhìn thấy nó liền trực tiếp đại chiến một trận đâu.

Lâm Phong thấp giọng nói, lập tức không để ý đến Hắc Hạt Vẫn Thạch này nữa,chờ Viên Phi tới lấy đi, hắn tin tưởng Viên Phi có biện pháp tìm được hắn.

– Hắc Hạt Vẫn Thạch này rất cứng rắn, chúng ta cũng không có biện pháp phá tan, nó là tài liệu chế tạo Thánh khí, nếu Viên Phi cùng Kiếm Vô Bi đạt được, tự nhiên có thể thỉnh trưởng bối chế tạo Thánh khí cho mình, thậm chí phá tan Hắc Hạt Vẫn Thạch, nhìn bên trong có ẩn giấu cái gì hay không. Cho dù có thứ tốt,cũng phải nhìn trên tay người nào mới có thể phát huy ra tác dụng.

Thu Nguyệt Tâm cũng không để ý tới cái này, Hắc Hạt Vẫn Thạch không có tác dụng nhiều đối với bọn họ, trừ phi lấy đi giao dịch với người khác, nhưng dưới tình huống thực lực không đủ, cầm báu vật đi đổi cũng không phải dễ dàng.

– Kệ đi!

Lâm Phong cất Hắc Hạt Vẫn Thạch đi, ánh mắt nhìn chung quanh mảnh không gian hắc ám, nhìn sát lục chi địa u ám lãnh huyết, vẻ mặt hắn cũng hơi lạnh thêm mấy phần.

– Nếu mảnh thí luyện này muốn mọi người phải săn giết người khác, như vậy tự nhiên cũng phải chuẩn bị tốt tâm lý bị người khác săn giết.

Cũng không cần mang trong lòng kiêng kỵ hoặc thiện ý, chúng ta phải ra ngoài sớm một chút mới
được. Thu Nguyệt Tâm nở nụ cười.

– Ta cũng lần đầu tiên tới đây, khi vừa bước vào mảnh thí luyện này, có mấy lần có người muốn giết ta, cũng còn may thực lực ta không yếu, không thể mang thiện niệm trong mảnh không gian này, như vậy chỉ trở thành đá kê chân cho người khác, sớm hoàn thành nhiệm vụ một chút, Lâm Phong, ngươi nhất định phải trở thành môn đồ Hoàng Vũ a!

Lâm Phong nhìn Thu Nguyệt Tâm một chút, chỉ thấy trong con ngươi đối phương mang theo ý cười xán lạn, Lâm Phong xoa xoa đầu nàng, đồng dạng nở nụ cười.

– Lên đường thôi!

Con ngươi Lâm Phong thoáng qua một tia sắc bén, thân thể hai người lóe lên, bắt đầu rời đi.

– Chờ đã!

Đi được chốc lát, Lâm Phong kéo thân thể Thu Nguyệt Tâm lại, một cỗ hàn ý bao phủ thân thể hai người họ, tiếng vang xào xạc lại một lần truyền đến.

– Các ngươi đã như âm hồn bất tán, cho rằng ta dễ bắt nạt, như vậy, làm đá kê chân cho ta đi!

Vẻ mặt Lâm Phong lạnh giá như băng, đứng đó không nhúc nhích.

– Sa, sa.
..
Một cơn gió lớn cuồn cuộn mà đánh về phía bên này, hàn ý lao thẳng tới mặt Lâm Phong.

– Xuy!

Hào quang loé lên, một luồng hàn quang giết tới.

– Xèo!

Nhưng gần như đồng thời, một luồng hào quang rực rỡ phóng lên trời, chiếu sáng không gian hắc ám, sức mạnh tinh thần hội tụ, Thiên Cơ Kiếm xuất hiện.

– Giết!

Một luồng hàn quang tỏa ra, Thiên Cơ Kiếm chém ra, kiếm quang rất nhanh, chỉ thấy cách đó không xa, trước người Lâm Phong có huyết quang nở rộ, nháy mắt có một người bị chém chết tại chỗ.

– Xuy, xuy…Từng đạo công kích từ bốn phía giết về hướng Lâm Phong, vẻ mặt Lâm Phong vẫn lạnh lẽo, chém ra một kiếm, từng luồng từng luồng kiếm quang rực rỡ như ngôi sao tỏa ra xung quanh, huyết quang nở rộ rọi sáng không gian, vài bóng người bị Lâm Phong chặn đứt.

– Ầm ầm ầm!

Chưởng lực đáng sợ đánh tới Lâm Phong, hắn trở mình xoay người, nhìn thấy Hiên Viên Phá Thiên đứng ở đó, xuất ra một chưởng về phía hắn, dường như có một cái cối xay ép xuống, muốn đè chết hắn.

– Phá!

Lâm Phong quát lạnh một tiếng, hàn mang Thiên Cơ Kiếm tỏa ra vô tận, chém nát cối xay kia hóa thành hư vô.

– Thánh khí!

Hiên Viên Phá Thiên bay ngược, ánh mắt lạnh lẽo, trên người Lâm Phong lại có Thánh khí.

– Hiên Viên Phá Thiên, ngươi vẫn ỷ mạnh hiếp yếu, cùng cảnh giới không bằng ta, lại bắt nạt ta khi cảnh giới thấp hơn, muốn giết ta.

Ngươi thật sự chắc chắn rằng ta không tiếp được, ta chỉ xem thường mượn ngoại lực cùng ngươi chiến
đấu thôi, nhưng nếu ngươi một mực bách ta, vậy liền đánh đi! Lâm Phong cầm Thiên Cơ Kiếm trong tay, vẻ mặt lạnh giá đến cực điểm!

Chương 1048: Âm mưu của Lâm Phong

— Ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên nhìn chằm chằm tay Lâm Phong, vẻ mặt lạnh giá, hắn lại có Thánh khí.

Người có thể chế tạo Thánh khí, ít nhất phải cực kỳ hiểu rõ lực lượng Thánh vân, khắc hoạ lực lượng Thánh vân vào binh khí, làm binh khí có được lực lượng thánh Vân, cực kỳ lợi hại. Thiên Cơ Kiếm của Lâm Phong, có thể dẫn động lực lượng thiên địa, thậm chí dẫn phát tinh thần, trên hư không biến ảo ra ảo ảnh ngôi sao đan vào nhau, phát huy uy năng cường hãn. Y vốn cũng có Thánh khí, nhưng mà ngày ấy bên trong Long Cung đã bị hủy bới yêu hạch Yêu Long, mà bây giờ Lâm Phong cầm trong tay Thánh khí chiến cùng y, khí thế vô cùng uy mãnh. Hai tay Hiên Viên Phá Thiên ngưng kết cổ ấn, lực lượng dao động khủng bố tỏa ra, lực lượng huyết mạch cuồn cuộn không ngớt, như muốn chiến thiên phá địa. Lâm Phong cầm Thiên Cơ Kiếm, từng luồng kiếm quang khủng bố không ngừng lan tràn giết ra bốn phương tám hướng, uy thế cường hãn. Giữa hư không hắc ám, chùm sáng ngôi sao đan xen vào nhau, giống như hóa thành một lợi kiếm khủng bố vô kiên bất tồi, như muốn hủy diệt hết thảy.

– Hống!

Hiên Viên Phá Thiên thét dài một tiếng, sóng khí khủng bố điên cuồng nhất thời đánh tới Lâm Phong, giờ này, Lâm Phong chỉ cảm thấy cả người run lên, thân thể hơi lắc lư, tuy rằng lực lượng một tiếng hống của Hiên Viên Phá Thiên không mãnh liệt như Viên Phi, nhưng vẫn khiến Lâm Phong cảm giác khí huyết quay cuồng, như muốn nổ tung.

– Giết!

Gần như đồng thời, hai chữ Hiên Viên to lớn giết về phía Lâm Phong, khí thế ngập trời, chớp mắt đã đánh đến trên người hắn.

– Vù!

Lâm Phong cắn răng, tỉnh táo lại, kiếm quang chém ra, ngôi sao huyễn diệt, tiếng nổ tung ầm ầm đáng sợ chấn động thiên địa run rẩy, lực lượng hủy diệt điên cuồng lan tràn đập tới phía Lâm Phong.

– Chết đi!

Mi tâm Hiên Viên Phá Thiên xuất hiện một cái chiến phủ kim sắc, bổ về phía Lâm Phong, lực lượng thần niệm của y cũng vô cùng khủng bố.

– Ầm ầm ầm!

Thời điểm lực lượng thần niệm khủng bố chém giết ra, chiến phủ kim sắc phóng ra hào quang kim sắc khủng bố, chém tới phía mi tâm Lâm Phong.

– Thần niệm Cung Khuyết!

Tâm niệm khẽ động, lực lượng thần niệm khủng bố nở rộ, một toà cung điện phồn phục, nguy nga hùng vĩ, mang theo uy thế mênh mông.

– Ầm ầm, tạch!

Thần niệm chiến phủ khủng bố chém lên cung điện, làm cung điện rung động, không ngừng lay động, nhưng lại không thể chém hỏng được cung điện.

– Bất Tri Thiên Thượng Cung Khuyết?!

Hiên Viên Phá Thiên nhìn thấy thần niệm Lâm Phong biến ảo ra cung điện, không khỏi ngưng mắt lộ vẻ kinh hãi, không ngờ là thần niệm Cung Khuyết.

– Không đúng, không phải loại thần niệm Cung Khuyết kia, nhất định hàng nhái biến ảo thành thần niệm Cung Khuyết.

Vẻ mặt Hiên Viên Phá Thiên lạnh giá, trên trời dưới đất, ngưng tụ thần niệm thành cung điện, phát ra uy thế vô thượng, xuất ra “Bất tri thiên thượng cung khuyết, kim tịch hà thị niên” thì chỉ có một người, năm đó nhân vật yêu nghiệt như thần, chấn động Cửu Tiêu đại lục, Lâm Phong hắn không thể đạt được truyền thừa khủng bố cỡ này đâu. Lực lượng hồn phách Lâm Phong cường thịnh, lực lượng thần niệm của hắn vẫn luôn mạnh hơn so với cảnh giới bản thân, lực lượng thần niệm vượt quá cảnh giới võ tu. Hơn nữa, hắn tu luyện thần niệm Cung Khuyết, bởi vậy hắn cố ý dẫn động lực lượng thần niệm khiến Hiên Viên Phá Thiên thử một chút. Quả nhiên lực lượng thần niệm Cung Khuyết này không khiến Lâm Phong thất vọng, vô cùng khủng bố, cho dù Hiên Viên Phá Thiên cũng không thể dao động được nó.

– Không ngờ lại muốn dùng thần niệm thuấn sát ta.

Vẻ mặt Lâm Phong lạnh giá, hào quang thần niệm Cung Khuyết toả sáng, chiến phủ không thể dao động, đồng thời, Thiên Cơ Kiếm bay lượn, Quy Nhất Kiếm Quyết được xuất sử, một luồng quang hoa đáng sợ không gì sánh kịp nở rộ.

– Thu!

Hiên Viên Phá Thiên quát lạnh một tiếng, chớp mắt thu hồi thần niệm, đồng thời từng luồng lực lượng kinh khủng đánh tới một kiếm kia, ánh sáng hủy diệt tỏa ra, tất cả phải tan biến, Hiên Viên Phá Thiên một bên vừa chiến vừa lui, bị một kiếm kia đánh không ngừng lùi về sau, mãi đến khi thân thể y cũng không thể nhìn thấy, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

– Lâm Phong, sớm hay muộn ta cũng sẽ tự tay chém chết ngươi.

Thanh âm rét lạnh cuồn cuộn truyền đến. Lâm Phong lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng lưng Hiên Viên Phá Thiên đi xa, vẻ mặt lạnh lùng, nói:

– Vì giết ta mà lại không tiếc liên thủ cùng Ám Ảnh Liệp Thủ, Hiên Viên Phá Thiên, ngươi sẽ trở thành đá kê chân của ta trên đường trở thành cường giả thôi!

Dứt lời, hào quang biến mất, Lâm Phong thu hồi Thiên Cơ Kiếm. Xa xa một bóng người loé lên đi tới bên cạnh Lâm Phong, đương nhiên là Thu Nguyệt Tâm, chỉ thấy đôi mắt đẹp của nàng nhìn Lâm Phong chằm chằm, không ngừng chớp chớp.

– Ngươi đến cùng còn có bao nhiêu bí mật? Đôi nàng lóe lên, tên này lại lấy ra một thanh Thánh khí mạnh mẽ, thủ đoạn hắn không khỏi quá nhiều đi.

– Hôm nay ngày tốt cảnh đẹp, nếu nàng và ta lấy đất làm giường, cùng nhau qua đêm, ta sẽ nói tất cả bí mật của mình cho nàng biết.

Lâm Phong cười ha ha, nói.

– Được!

Thu Nguyệt Tâm mị nhãn như tơ, cười nói với Lâm Phong, cực kỳ dụ hoặc.

– Vẫn quên đi!

Lâm Phong run rẩy cười trừ.

– Lâm Phong, tiểu tử Hiên Viên gia lại tới nữa sao? Lúc này, một thanh âm hào phóng cuồn cuộn mà đến, Lâm Phong thấy một bóng người loé lên tới bên này.

Gã lớn giọng nói dường như sợ người khác không nghe được gã nói chuyện vậy, đương nhiên là Viên Phi.

– Hiên Viên Phá Thiên lại cấu kết Ám Ảnh Liệp Thủ, muốn tính mệnh ta!

Lâm Phong đáp lại một tiếng, khiến vẻ mặt Viên Phi chìm xuống, lạnh lùng nói:

– Có muốn ta đi giết chết hắn không? – Ách.
.. Lâm Phong sững sờ, lập tức cười khổ, tên này thật bạo lực, bất quá cũng chỉ có tên này mới dám nói thoải mái như vậy, muốn đi giết Hiên Viên Phá Thiên. Tại bắc hoang, Hiên Viên Phá Thiên không ai không biết, nếu có người nghe được Viên Phi nói như vậy, không biết có cười đến rụng răng hay không.

– Không cần, hắn cũng không giết được ta, Hiên Viên Phá Thiên, tính mạng của hắn là của ta.

Lâm Phong vẻ mặt băng hàn, hắn sẽ lấy Hiên Viên Phá Thiên để thí luyện, hậu duệ Hiên Viên, là động lực trên con đường trở thành cường giả, cũng là đá kê chân của hắn, hắn sẽ dẫm đạp lên thi thể Hiên Viên Phá Thiên, trở thành cường giả.

– Được, ngươi đã như vậy, ta tự nhiên không ý kiến.

Viên Phi lớn tiếng nói, ánh mắt gã nhìn về phía Thu Nguyệt Tâm, cười nói:

– Lâm Phong, vợ ngươi ấy ư? Bộ dạng giống công chúa Yêu giới lắm đó, không tồi!

Lâm Phong nhìn Thu Nguyệt Tâm một chút, chỉ thấy Thu Nguyệt Tâm cười nhẹ, không nói thêm gì, Lâm Phong tự nhiên cũng không nói toạc ra.

– Vật này ngươi cầm đi.

Lâm Phong đưa Hắc Hạt Vẫn Thạch cho Viên Phi. Viên Phi tùy tiện nhận lấy, nhếch miệng cười nói:

– Vật này lão gia tử nhà ta thích gặm lắm, nó thật cũng chả có tác dụng gì với ta, không biết bên trong có đồ gì hay không? Dứt lời, Viên Phi đem cất đi, Hắc Hạt Vẫn Thạch rất cứng rắn, cho dù gã cũng không có biện pháp, không thể phá tan đạt được nó, bằng không lấy cá tính gã, nhất định phải bổ Hắc Hạt Thiên Thạch ra, nhìn đồ vật bên trong một chút.

– Viên Phi, ngươi giúp ta một chuyện!

Lâm Phong mở miệng nói với Viên Phi.

– Ngươi nói, ta có thể giúp nhất định không thành vấn đề!

Viên Phi gật đầu.

– Giúp ta đuổi giết Hiên Viên Phá Thiên, không cần giết hắn, chỉ cần không chết là được, tốt nhất để hắn bị thương, loại thương thế cần nghỉ ngơi tầm một tháng!

Mắt Lâm Phong loé ra một tia hàn mang, Hiên Viên Phá Thiên không phải luôn muốn mặt mũi sao, bởi vì dưới tình huống cùng cảnh giới bại bởi hắn, không tiếc tất cả muốn đuổi giết hắn. Hắn lăng nhục Hiên Viên Phá Thiên, nếu đối phương đường đường là hậu duệ Hoàng giả, cuối cùng không thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, nói chi đến vị trí đệ nhất môn đồ Thiên Vũ, đây sẽ là chuyện buồn cười đến cỡ nào! Thu Nguyệt Tâm sau xong nghe Lâm Phong nói cũng sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười yếu ớt. Tên Lâm Phong này, muốn nhục nhã chết Hiên Viên Phá Thiên đây mà. Thời điểm Hiên Viên Phá Thiên ra ngoài, ánh mắt mọi người đều dõi theo hắn, nhưng hắn ngay cả môn đồ Hoàng Vũ cũng không trở thành được, tự nhiên sẽ trở thành trò cười cho cả Bắc hoang. Hơn nữa, Hiên Viên Phá Thiên đã sớm khoe khoang khoác lác, muốn trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ trong số môn đồ Hoàng Vũ, để thỉnh Vũ Hoàng đích thân chứng hôn cho hắn, cầu hôn thiên kim tiểu thư Dương Tử Diệp của Dương gia. Nghĩ tới đây, Thu Nguyệt Tâm dường như có thể tưởng tượng ra cảnh tượng Hiên Viên Phá Thiên sẽ phải đối mặt.

– Khà khà, chuyện này đơn giản, ngươi giao cho ta đi.

Viên Phi nhếch miệng cười nói:

– Vậy ta đây đi đây, ngươi là môn đồ của vị nào, qua một đoạn thời gian, ta qua chỗ ngươi chơi.

– Vẫn chưa phải, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng đang chiêu thu nhóm môn đồ đầu tiên, ta đang thí luyện ở đây để hoàn thành nhiệm vụ.

Lâm Phong nói.

– Thì ra là vậy, một tháng sau ta sẽ đi tìm ngươi, ngươi nhanh hoàn thành chuyện mình đi!

Dứt lời, Viên Phi cũng không nói nhiều, xoay người rời đi, đi tìm Hiên Viên Phá Thiên!

Chương 1049: Cắn nuốt Ảnh Tử

— – Quả nhiên nóng vội, không hổ là tôn tử của Đại Viên Hoàng!

Thu Nguyệt Tâm nhìn thấy Viên Phi nói xong liền đi, không khỏi lắc đầu cười khổ. Người này thật như Lâm Phong nói, rất ngay thẳng.

– Hiên Viên Phá Thiên kia không phải rất thích ức hiếp ta sao.

Một khi đã như vậy, để cho hắn cảm thụ tư vị bị người ta đuổi giết đi. Lâm Phong cười nói. Thu Nguyệt Tâm trợn trắng mắt, liếc Lâm Phong một cái, cười nói:

– Thời điểm trở lại Thiên Đài, Hiên Viên Phá Thiên có lẽ cũng sẽ mất hết mặt mũi, đến lúc đó khẳng định hắn sẽ hận ngươi thấu xương.

– Không cần để ý.

Lâm Phong thản nhiên nói, hào quang lóe lên, trong tay hắn xuất hiện một chiến hạm hư không thu nhỏ, nói với Thu Nguyệt Tâm:

– Thứ này ta đã xóa bỏ liên hệ, tặng nó cho nàng.

– Ta không cần.

Thu Nguyệt Tâm lắc lắc đầu, không hề do dự cự tuyệt. Lâm Phong cầm tay Thu Nguyệt Tâm, đặt chiến hạm vào tay nàng, cười nói:

– Người Dương gia chiến lực yếu ớt, bởi vậy, Dương gia mới tiêu phí thật lớn để tạo ra chiến hạm hư không cho hậu bối trực hệ, làm như vậy để bảo hộ an toàn bọn hắn.

Nguyệt Tâm, chiến lực nàng tuy không tệ, nhưng Bát Hoang cảnh mênh mông vô tận, khó tránh khỏi có lúc gặp phải nguy cơ. Chiến hạm hư không này, ta có hai chiếc, một của Dương Tử Lam, một của Dương Tử Diệp, nàng còn lo lắng ta gặp nguy hiểm sao?

– Hai chiếc!

Ánh mắt Thu Nguyệt Tâm mở lớn, lườm Lâm Phong một cái, tiếp nhận chiến hạm hư không, trong ánh mắt nàng cũng lộ chút ý cười.

– Thiếu chút nữa đã quên, ngươi là người đoạt của chiến hạm hư không của cả hai huynh muội bọn họ mà.

Lâm Phong nhún vai, đây coi như khách khí rồi, nếu hai huynh muội kia còn vọng tưởng giết hắn, chớ trách hắn ra tay độc ác.

– Sính lễ cũng đã đưa, có phải nên động đậy một chút rồi hay không? Lâm Phong cười ngây ngô nói.

– Được, bất cứ lúc nào cũng có thể!

Thu Nguyệt Tâm ngẩng đầu, mày liễu cong cong, cười cười nhìn hắn, Lâm Phong lập tức rút đầu.

– Vẫn hoàn thành nhiệm vụ trước đã, ra khỏi nơi thí luyện này rồi lại chọn ngày tốt.

hí hí! Lâm Phong cười nói. Thu Nguyệt Tâm cúi đầu, nhỏ giọng nói thầm:

– Đồng ý rồi ngươi lại không dám!

– Ách….

Lâm Phong câm nín, lại bị người ta khinh bỉ, âm thầm ghi nhớ, sau khi rời khỏi đây sẽ tìm nàng tính sổ. Sau đó hai người đi lại trong nơi thí luyện, không ẩn nấp hành tung, có được loại bảo vật như chiến hạm hư không, nơi thí luyện này không thể lấy tính mạng bọn họ nữa. Gặp kẻ yếu liền chém, gặp được người mạnh liền chạy trở thành tác phong của hai người, giờ họ rất tự nhiên, phóng khoáng tại nơi đây. Tu vi Lâm Phong là Thiên Vũ tầng bốn, còn của Thu Nguyệt Tâm là Thiên Vũ tầng bảy, hai người phải săn giết tổng cộng một trăm mười người, đương nhiên động tác phải nhanh, mạnh, không thể trốn trốn tránh tránh, mà dẫn người khác tới giết họ, sau đó giết lại, tốc độ như vậy nhanh nhất. Nếu mọi người đi vào sát lục chi địa cũng để giết choc, vậy Lâm Phong cũng hoàn toàn dứt bỏ thiện niệm. Nơi này vốn là ác địa, bước vào nơi này, là nguyên tội, chỉ có giết và bị giết. Lúc này, hai người đi trên một lối nhỏ, bước chân nhàn nhã, khí tức trên người bình thản, có vẻ rất bình thường.

– Sa, sa… Tiếng vang rất nhỏ bay tới tai Lâm Phong, lỗ tai hắn giật giật, thần thức tản ra, tìm không thấy người.

Khóe miệng hơi hơi cong lên một chút, trên mặt Lâm Phong hiện lên một nụ cười băng hàn, trong lòng thấp giọng nói:

– Chờ các ngươi lâu rồi!

– Nguyệt Tâm, Cửu Tiêu đại lục, Vũ Hồn kỳ dị vô tận, trong những Vũ Hồn nàng đã gặp qua, nàng cảm thấy cái nào lợi hại nhất.

Lâm Phong hỏi Thu Nguyệt Tâm, giống như là đang nói chuyện phiếm.

– Ngươi cũng đã nói, Vũ Hồn kỳ dị vô tận, Vũ Hồn đều có lực lượng thiên phú của riêng mình, sao có thể so sánh mạnh yếu.

Muốn so sánh Vũ Hồn thì phải xem kẻ có được nó lực lượng huyết mạch mạnh yếu thế nào, khi tạo thành Vũ Hồn sẽ mạnh ra sao. Những Vũ Hồn này thường thấy nhất là đao, thương, kiếm, kích, cường giả có được loại Vũ Hồn này vô số, nhưng dù nhiều người đều có được Vũ Hồn là kiếm, người khác nhau, ai có thể nói, Vũ Hồn bọn họ hùng mạnh như nhau? Thu Nguyệt Tâm chậm rãi nói:

– Nếu Vũ Hồn kiếm trên người kẻ yếu, sẽ là Vũ Hồn yếu, trong tay cường nhân, trở thành Vũ Hồn đáng sợ.

– Nàng cho rằng vũ hồn ảo ảnh thuộc dạng nào? Lâm Phong cười hỏi.

– Vũ hồn ảo ảnh?!

Nếu có thể làm đến vô ảnh khá đáng sợ, hoàn toàn không có hình thể, ngàn dặm giết người không lưu lại vết. Tuy nhiên, cho dù có được Ảnh Tử, nhưng cường giả có vũ hồn ảo ảnh, rất nhiều người đều đã trở thành Ám Ảnh Liệt Thủ lợi hại, sát lục chi địa này cũng có không ít. Nơi này ánh sáng ảm đạm, vừa lúc thích hợp cho họ tiềm ẩn hành động, động như thỏ chạy, tĩnh như báo săn mồi, tại chỗ này, Ám Ảnh Liệt Thủ đã dùng vũ hồn của mình không biết bao nhiêu người.

– Ừ!

Lâm Phong gật đầu, quả thật như thế, Ám Ảnh Liệt Thủ trong không gian ảm đạm này, săn bắt võ tu, đơn giản hơn những người khác rất nhiều.

– Sàn sạt!

Một thanh âm cực kỳ nhỏ truyền tới, khó làm người ta nghe được, Lâm Phong và Thu Nguyệt Tâm cũng không nghe thấy, vẫn đang nói chuyện, giống là không thèm để ý. Nhưng có chút cổ quái, Lâm Phong tuy kiềm chế khí tức, nhưng bên cạnh hắn và Thu Nguyệt Tâm, lại có bông tuyết không ngừng phiêu đãng, làm cả mảnh không gian bị bịt kín một tầng hàn ý.

– Vù….
!!! Đột ngột, một thanh âm sắc bén truyền ra, không gian nháy mắt bị đâm bạo nổ tung, trước người Lâm Phong lúc này nhiều thêm một lưỡi dao sắc bén, muốn đâm vào lồng ngực hắn.

– Hư không yêu thuật!

Khí tức lạnh như băng nở rộ, trong khoảnh khắc, hư không tuyết lộ xuất hiện, hào quang đâm lên lượng hư lực, không thể phá vỡ, chỉ chấn động khiến thân thể Lâm Phong hơi rung động. Hư không tuyết lộ nhanh chóng lan tràn, dường như đã sớm có chuẩn bị, chỉ trong khoảnh khắc đã bao phủ cái bóng phía trước, gần như đồng thời, một tấm bia đá thật lớn chắn trước mặt Lâm Phong, tấm bia này ẩn chứa phong ấn lực đáng sợ.

– Chết!

Bóng người kia dừng lại, phát hiện khoảng cách mình và Lâm Phong chỉ gần trong gang tấc, đành phải xuất thêm một kích về phía Lâm Phong.

– Phong cho ta!

Lâm Phong rống lên một tiếng, uy áp khủng bố từ bia đá tản ra, lực lượng phong ma che kín cả thiên địa, phong kính tất cả mọi thứ bên trong hư không tuyết lộ.

– Ầm ầm!

Quang hoa kia va chạm với Phong Ma Thạch, nhưng không thể phá được.

– Vù.
. vù… vù… Từng khối Phong Ma Thạch từ trên người Lâm Phong bay ra, hóa thành từng tấm bia đá thật lớn, toàn bộ đều lộ ra lực lượng phong ma khủng bố, nháy mắt đã phong kín người kia bên trong, tốc độ nhanh như tia chớp, tất cả đều đã sớm được chuẩn bị, chỉ chờ đến giây phút này. Trên thực tế, Lâm Phong quả thật đã đợi Ám Ảnh Liệt Thủ đã lâu, lần này vận khí không tệ, vừa lúc gặp được một gã Ám Ảnh Liệt Thủ tới ám sát, hơn nữa còn là kẻ có vũ hồn ảo ảnh.

– Rống, rống, rống….Nguồn truyện audio

Giờ khắc này, tiếng rống giận chấn động trời cao, không ngừng vang vọng trong hư không tuyết lộ, sau lưng Lâm Phong xuất hiện hư ảnh Yêu Long, vô cùng khủng bố, ẩn chứa uy năng thật đáng sợ.

– Yêu Long huyết mạch!

Một tiếng kinh hô vang lên, người đang bị Phong Ma Thạch phong kín kinh ngạc, thấp giọng hô lên, nhưng thân thể gã vẫn chỉ là một cái bóng, nếu thật sự hiện thân, có lẽ càng thêm hỏng bét.

– Nuốt!

Lâm Phong lạnh như băng phun ra một câu, chỉ thấy Yêu Long xông về phía người nọ cắn qua, không gian không ngừng chấn động.

– Rống!

Yêu Long cắn xé phần trên bóng người, nhưng lại không thể cắn nuốt hết được, vũ hồn ảo ảnh của đối phương lợi hại hơn Vũ Hồn của Lâm Phong, nên rất khó cắn nuốt!

– Nguyệt Tâm, áp chế hắn!

Lâm Phong vừa dứt lời, Thu Nguyệt Tâm phóng xuất ra Vũ Hồn của mình, Viên Nguyệt từ trên khoảng không đè ép xuống, áp bách bóng người kia vô cùng gắt gao. Đồng thời, bước chân Lâm Phong cũng bước tới, trong tay lại xuất hiện thêm một khối Phong Ma Thạch, mang theo lực lượng cuồng mãnh, mạnh mẽ đánh từ trên xuống. Lập tức, một cỗ lực lượng phong ma kinh khủng nhanh chóng lan tràn, tuy không nhìn thấy bóng người kia, nhưng chắc chắn hắn giờ sẽ không dễ chịu gì.

– Ầm, ầm, ầm!

Lực lượng vô cùng trấn áp tới, Yêu Long lại lần nữa rống giận, cắn nuốt người kia.

– Rống!

Tiếng rống rung trời vang lên cuồn cuộn, Yêu Long nuốt hết người nọ, hư không tuyết lộ lập tức yên tĩnh lại. Người kia còn chưa kịp hiện thân, đã bị nuốt lấy, Vũ Hồn cùng chân thân đều bị Yêu Long cắn nuốt!

Chương 1050: Giết chóc

Gầm lên giận dữ, Yêu Long trở lại thân thể Lâm Phong, lực lượng hư không cũng tiêu tan, không gian cuồng bạo dần dần trở lại bình thường. Mà lúc này đây, Thu Nguyệt Tâm lại không thể bình tĩnh nổi. Yêu Long, Lâm Phong lại có Vũ Hồn Yêu Long, hơn nữa vừa rồi, lực lượng huyết mạch đó, tuyệt đối là huyết mạch Yêu Long, cực kỳ thuần khiết! Càng rung động hơn chính là, Vũ Hồn Yêu Long này xuất hiện, nó có thể cắn nuốt cả người lẫn Vũ Hồn… có thể nuốt Vũ Hồn! Thu Nguyệt Tâm đứng hình, tuy nhiên rất nhanh đã ổn định tâm thần dậy sóng. Lâm Phong cho nàng không chỉ một hai lần rung động rồi, hiện giờ nàng trở thành thói quen.

– Làm sao ta lại cảm giác Vũ Hồn Yêu Long này có chút bất thường, cái đó là loại Yêu Long nào? Thu Nguyệt Tâm có chút nghi ngờ hỏi.

– Vũ Hồn của ta vốn là Cửu Long Thiên Phệ thú, có khả năng cắn nuốt, cũng không phải Yêu Long thực sự.

Sau này thân thể được Long huyết rèn luyện, cải tạo, Vũ Hồn mới biến dị tiến hóa thành Vũ Hồn như bây giờ. Lâm Phong đáp lời, khiến ánh mắt Thu Nguyệt Tâm có vẻ hiểu ra. Thì ra là vậy, Lâm Phong đã trải qua sự cải tạo của Long huyết mới làm cho Vũ Hồn biến dị thành như vậy.

– Ngươi… không phải muốn nói với ta… bây giờ ngươi đã có Vũ Hồn Ảnh rồi chứ!

Thu Nguyệt Tâm nhìn Lâm Phong, yếu ớt hỏi một câu. Lâm Phong cười nhẹ, tâm niệm khẽ động, thân hóa thành ảnh, biến mất trước mặt Thu Nguyệt Tâm, vô ảnh vô hình, dường như cứ vậy mà biến mất. Thu Nguyệt Tâm há miệng thở dốc. Quả nhiên, nàng nhớ đến ngày ấy, Lâm Phong sử dụng Vũ Hồn Ngân Dực đã đoán được chút ít, không ngờ tới, thực sự có thể cắn nuốt cả Vũ Hồn, biến thành đồ cho bản thân sử dụng. Việc này cũng không khỏi quá mức dọa người. Đột nhiên, Thu Nguyệt Tâm lại cảm thấy cả người cứng đờ, sắc mặt lập tức đỏ bừng, cực kỳ mê người.

– Ngươi… tên khốn khiếp này, ngươi thử không buông tay xem.

Thu Nguyệt Tâm nghiến răng nghiến lợi, nàng lại bị người ta chặn ngang ôm lấy eo, ngoại trừ tên Lâm Phong trước mặt kia, thì còn có thể là ai.

– Ta thử một chút, thử một chút.

Lâm Phong cười đến run rẩy, bóng người hắn lại lập tức hiện ra trước mặt Thu Nguyệt Tâm. Vũ Hồn Ảnh này quả nhiên kỳ dị, thật khéo, thân cận mỹ nữ không lao lực chút nào… Khó trách những sát thủ này được người gọi Ám Ảnh Liệp Thủ, nếu thực lực của bọn họ mạnh hơn một chút, cộng thêm loại Vũ Hồn Ảnh Tử khủng bố này, vậy lực hủy diệt sẽ kinh người cỡ nào.

– Thử cái đầu ngươi!

Thu Nguyệt Tâm cắn răng, cười như không cười nhìn chằm chằm Lâm Phong.

– Mỹ nhân như ngọc, không kìm lòng nổi.

Lâm Phong cười ngây ngô nói.

– Lá gan ngươi cũng là càng lúc càng lớn.

Thu Nguyệt Tâm hung hăng khinh bỉ Lâm Phong, hỏi:

– Cửu Long Thiên Phệ thú có được thân hình của Cửu Long, ngươi đừng nói với ta, ngươi có thể cắn nuốt chín loại Vũ Hồn, toàn bộ cho mình dùng, dung nạp vào một thân người ngươi đi!

Lâm Phong trầm ngâm, tâm niệm lập tức khẽ động, ngân quang rực rỡ, chiếu sáng đêm đen. Nhún vai, Lâm Phong cười nói:

– Vũ Hồn Ngân Dực vẫn còn đây, hình như đúng như nàng nói, nếu ta sử dụng từng cái đầu Yêu Long khác nhau để cắn nuốt Vũ Hồn, có thể có được đến chín loại Vũ Hồn khác nhau.

Thu Nguyệt Tâm sau khi nghe xong, trong lòng khẽ co quắp, chín Vũ Hồn, đây là cái khái niệm gì, quá kinh khủng. Kẻ có được hai Vũ Hồn đã ít lại càng thêm ít, dù sao truyền thừa cường giả đều từ một loại lực lượng huyết mạch, cực kỳ thuần túy, chỉ sinh ra một loại Vũ Hồn, trừ phi biến dị sinh ra Vũ Hồn song sinh, mà hai loại Vũ Hồn cũng đã là cực kỳ lợi hại, như phượng mao lân giác. Ở Bát Hoang cảnh, nàng cũng chỉ nghe nói qua được mấy cái tên biến thái mới có được Vũ Hồn song sinh, hơn nữa hai loại Vũ Hồn đều thuộc những chủng loại cực kỳ lợi hại, mà chiến lực của những người đó vô cùng đáng sợ! Mà Lâm Phong nếu có thể cắn nuốt được chín loại Vũ Hồn lợi hại, dung nhập toàn bộ vào cơ thể sẽ phát sinh chuyện tình đáng sợ đến cỡ nào, Thu Nguyệt Tâm quả thực không dám tưởng tượng chuyện khiến người người kích động này. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là thực lực Lâm Phong phải đủ hùng mạnh, như vậy mới có thể cắn nuốt được lực lượng Vũ Hồn lợi hại hơn.

– Lâm Phong, cố gắng nâng cao tu vi, đến lúc đó, cắn nuốt Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên.

Thu Nguyệt Tâm đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, cười nói. Ánh mắt Lâm Phong lóe lên, hắn còn chưa từng chứng kiến Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên như thế nào, nghe Thu Nguyệt Tâm nói thì dường như vô cùng lợi hại.

– Vũ Hồn của Hiên Viên Phá Thiên là cái gì? Lâm Phong hỏi.

– Huyết mạch Hiên Viên thị chỉ có duy nhất một Vũ Hồn, Vũ Hồn Hiên Viên, Vũ Hồn này thiên biến vạn hóa, cực kỳ lợi hại, bản thân lực lượng Vũ Hồn của y cũng đã hùng mạnh, nếu ngươi có thể cắn nuốt nó, tăng cường lên người mình, nhất định càng thêm lợi hại.

Thu Nguyệt Tâm chậm rãi nói:

– Tuy nhiên, ngươi phải tăng thực lực lên đã, như vậy mới có thể cắn nuốt được nhiều Vũ Hồn yêu nghiệt hơn cho bản thân.

Lâm Phong gật đầu, quả thật như thế, nhưng nâng cao thực lực không phải việc một sớm một chiều, hắn đều khẩn cấp muốn hùng mạnh hơn bất cứ ai. Hắn không quên, đan dược có thể làm Mộng Tình huyễn hóa thành người, đây là nguyên nhân lần này hắn phi thường muốn trở thành môn đồ Hoàng Vũ, nếu xếp hạng cao… có lẽ có cơ hội nhìn thấy Hoàng Vũ, Thạch Hoàng và Vũ Hoàng tất nhiên sẽ biết nơi nào có cái loại đan dược đó, thậm chí chỉ rõ con đường cho hắn. Hơn nữa, mấy người Mộc Trần cùng Hầu Thanh Lâm đều có kiến thức rộng rãi, bọn họ có lẽ cũng sẽ biết.

– Tiếp tục hành động thôi, chúng ta tranh thủ ra ngoài trong thời gian ngắn nhất.

Lâm Phong chậm rãi nói, Thu Nguyệt Tâm khẽ gật đầu, lần khảo nghiệm này, nếu có thể trở thành một trong tám mươi mốt người đi ra, như vậy, môn đồ Hoàng Vũ là tám mươi mốt người trở lại Thiên Đài sớm nhất, bọn họ đương nhiên phải tranh thủ thời gian. … … Không gian lờ mò, im hơi lặng tiếng, một bóng dáng xinh đẹp khoanh chân ngồi đó, giống như đang tu luyện, y phục màu trắng phiêu dật rải trên mặt đất, cực kỳ xinh đẹp, làm cho người ta kìm không nổi, muốn thân cận một phen. Lúc này, cách đó không xa, một bóng người với ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng dáng xinh đẹp đó, trong đôi mắt lóe lên chút tà quang, tại sát lục chi địa này mà cũng dám thản nhiên ngồi tu luyện, đây không phải muốn chết sao.

– Tướng mạo đẹp như thế, chậc chậc….

Tà niệm trong lòng bóng người này dâng lên, gã kiềm chế hoàn toàn khí tức của mình, lặng yên đi tới phía bóng dáng áo trắng mê người kia. Theo từng bước chân tới gần, bóng dáng xinh đẹp kia vẫn không có nửa điểm phản ứng, khiến ánh sáng tham lam tà ác trong mắt gã mạnh mẽ hơn rất nhiều, tại ác địa này, có thể làm bất cứ tội ác nào.

– Vận khí thật không tồi!

Thời điểm tới gần bóng dáng xinh đẹp, trong nháy mắt khi gã định lao ra, thì gần như đồng thời, một luồng bạch quang rực rỡ nở rộ ngay bên cạnh gã, khí tức nguy hiểm đến tận cùng truyền tới, khiến sắc mặt gã kịch biến. Mà lúc này đây, cũng đã không còn kịp tránh né nữa rồi, hào quang rực rỡ chợt lóe rồi biến mất, gã chỉ cảm thấy yết hầu đau xót, sau đó ngay thanh âm cũng không thể phát ra, mềm nhũn nằm xuống. Giờ phút này, gã mới hiểu được không phải vận khí của gã tốt, mà đây là một cạm bẫy tử vong, cạm bẫy của thợ săn.

– Ám… Ảnh… Liệp… Thủ!truyện ma

Thanh âm vô cùng yếu ớt khàn khan vang lên, câu nói cuối cùng của gã, tới chết gã vẫn còn cho rằng, bản thân đã bị chết trong tay Ám Ảnh Liệp Thủ. Bóng dáng áo trắng mê người kia đứng dậy, hướng phía hắc ám khẽ gật đầu, ngay sau đó phiêu nhiên rời khỏi. Bóng người xinh đẹp này là Thu Nguyệt Tâm, lúc này trên mặt của nàng lại khôi phục vẻ rét lạnh băng sương, bọn họ cũng sẽ không cố ý săn giết người khác, nhưng mà người muốn săn giết bọn họ, thì bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nơi sát lục chi địa này, người muốn săn giết bọn họ nhiều lắm, giết chóc tại nơi thí luyện này chỉ khác nhau về địa điểm, còn mỗi màn đều tương tự nhau, tất cả mọi người muốn săn giết người khác, nhưng không ngoài dự tính, toàn bộ đều bị săn giết ngược lại. Hoặc bị Lâm Phong một kiếm chém ngang yết hầu, hoặc bị Lâm Phong lấy lực lượng phong ma vây kín đối phương rồi để Thu Nguyệt Tâm đến giết chết. Thời gian một ngày ngắn ngủi, Lâm Phong đã săn giết ba mươi lăm người, Thu Nguyệt Tâm đã săn giết năm mươi hai người, những người này đều muốn giết bọn họ, nơi thí luyện là nơi giết chóc. Hơn nữa, loại giết chóc này vĩnh viễn sẽ không ngừng lại, không ngừng trình diễn trong mảnh không gian này, vì sinh tồn, vì thực lực hùng mạnh, không tiếc bất cứ giá nào! Mọi người suy đoán những nguyên nhân ngày xưa, phần đông Hoàng Vũ liên kết chế tạo mảnh không gian tội ác giết chóc này, có người đoán giết chóc, rèn luyện sinh tử, có thể khiến một người trở nên cứng cỏi, lạnh lùng một cách nhanh nhất, ý chí võ đạo càng trở nên mạnh mẽ. Cũng có người cho rằng, những Hoàng Vũ này trên đường trở thành Hoàng Vũ, chất đầy từng đống thi cốt, bọn họ hiểu, muốn trở thành cường giả tuyệt đỉnh, nhất định phải giẫm trên thi cốt của vô số người. Có lẽ, có vài cái nguyên nhân nữa, tất cả đều tồn tại! Trong nháy mắt, lại thêm nửa ngày qua đi, Lâm Phong đã săn giết được bốn mươi người, mà Thu Nguyệt Tâm đã săn giết được sáu mươi chín người, còn thiếu một người cuối cùng sẽ có thể đi ra mảnh thí luyện này rồi, bọn họ cũng không nguyện ý tiếp tục ở lại thế giới lãnh huyết này nữa!

❮ sau
tiếp ❯

Avatar

Bình luận gần đây
https://audiosite.net
Đã fix lại chương 2 nhé bạn :)Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
Đã fix lại cập nhật giọng phi tùng theo yêu cầu..Cảm ơn bạn đã thông báo ^^
https://audiosite.net
Đã fix lại nhé có thể do lỗi đột suất hay gì đó dẫn đến 1 số tập không nghe được mình đã fix lại nhé...!Cảm ơn bạn đã thông báo
https://audiosite.net
cảm ơn bạn đã thông báo mình đã fix lại 9 vs 10 rồi nhé bạn.
https://audiosite.net
À mình nhầm 3207 (hihi)bản 2307 ở 103 nhé bạn :)Ngoài ra chương này bị tác giả không hài lòng đã fix loại bỏ nhé đã thông báo ở fb bạn à...nói cách khác c2307 rất ngắn bị loại bỏ rất nhiều do chính tác giả nhé bạn ^^!
https://audiosite.net
đủ mà bạn :) 2307 là tập 576 nhé bạn :)
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Chương 2307 đọc bị thiếu rồi admin
https://audiosite.net
Thíchnghetruyen 3 ngày trước
Thiếu rồi admin
https://audiosite.net
À cái này bạn hết sức thông cảm , lý do bộ truyện này bị hạn chế nhiều lém... làm vậy để không bị xóa đó bạn ^^!Có một số đoạn thui bạn :D, Mong bạn hết sức thông cảm...!
https://audiosite.net
Thịnh 1 tuần trước
Xoá mấy dấu ~ đi ad ơi nghe “tương đương” nhiều nản quá
https://audiosite.net
Ồ sao kỳ vậy mình vừa test vẫn zô được mà bạn ^^!Bạn xác nhận ở gmail chưa bạn ?Phải xác nhận ở gmail mới kích hoạt hoàn tất nhé bạn :)
https://audiosite.net
Đinh Cường 2 tuần trước
Đăng kí hội viên mà k đăng nhập đc nhỉ