Tuyệt Thế Vũ Thần Audio Podcast
Tập 207 [Chương 1031 đến 1035]
❮ sautiếp ❯Chương 1031: Hai cỗ thân thể
— Khí tức khủng bố dần bình thường trở lại, ánh mắt Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng, chăm chú nhìn Lâm Phong, không phát ra lời nào.
Chiến đấu lâu như vậy, gã không thể trấn áp giết chết Lâm Phong, gã không còn thể diện để lên tiếng. Hiện tại, chỉ có dùng lực lượng khủng bố trấn giết Lâm Phong, mới chứng minh sự cao ngạo và cường đại của gã, huyết mạch Hoàng giả, không thể khinh nhờn, không ai có thể chiến thắng. Mọi người nhìn Hiên Viên Phá Thiên trầm mặt không nói, nhưng lại cảm giác có từng luồng khí tức khiến người ta hít thở không thông tràn ra, khiến họ có cảm giác hô hấp không thuận. Lần này, Hiên Viên Phá Thiên thực sự nổi giận! Lâm Phong lãnh đạm nhìn Hiên Viên Phá Thiên, không kiêu ngạo, không buồn không vui, chiến lực của hậu duệ Hoàng giả, quả thực không phải đám đệ tử thế gia có thể so sánh. Bản thân Hiên Viên Phá Thiên nổi bật xuất sắc nên mới ngông cuồng như vậy, dù đối mặt với Hầu Thanh Lâm và Mộc Trần, gã cũng không kinh sợ, muốn có một ngày dẫm nát bọn họ dưới chân, dã tâm bừng bừng. Mục tiêu của người như thế chỉ có một, đó chính là Hoàng! Nhưng dù đối mặt với hậu duệ của Hoàng, Lâm Phong sao có thể sợ hãi. Hắn đã từng gặp qua cường giả Đại Đế, Ngọc Hoàng cung, bốn bức tượng, mỗi một cái đều là Hoàng và Đại Đế, uy thế Tam Sinh Ma Đế, hắn đã từng tận mắt nhìn thấy, phong ấn giải khai, ma khí cuồn cuộn, phất tay xé rách không gian. Mục tiêu của Hiên Viên Phá Thiên nếu là Hoàng, mục tiêu của Lâm Phong còn cao hơn, là Hoàng, Đại Đế, cực hạn võ đạo!
– Ông!
Giữa hư không, Hiên Viên Phá Thiên rốt cuộc lại động, chỉ thấy bàn tay gã vẽ một vòng, hư không xuất hiện một vòng khí lưu hữu lực, tràn ngập uy thế bá đạo đáng sợ, không gian xung quanh liên tục chấn động.
– Ông… Lại một cỗ dao động đáng sợ truyền ra, bàn tay Hiên Viên Phá Thiên lại lần nữa phá vỡ hư không, dường như khắc ra một từ, rất nhanh, một chữ Hiên to lớn hiện ra trong hư không, không gian xung quanh chấn động, lực lượng trấn áp vô cùng vô tận dường như muốn nện chết người.
Dù người đứng xa cũng cảm thấy loại uy áp khủng bố này, khiến bọn họ có cảm giác run rẩy. Hơn nữa, động tác Hiên Viên Phá Thiên chưa dừng lại, vẫn tiếp tục khắc họa, chữ kế tiếp là chữ Viên!
– Lực lượng thật khủng bố, đây là lực lượng Thánh vân, những chữ kia lộ ra lực Thánh vân, dung nhập vào trong hai chữ Hiên Viên, vô cùng bá đạo.
Mọi người cảm nhập uy áp của hai chữ lớn trong hư không, tâm thần run rẩy, quá mạnh mẽ, xem ra lần này, Lâm Phong chắc chắn bị trấn áp rồi. Khi bọn họ nhìn về phía Lâm Phong, lại phát hiện vẻ mặt Lâm Phong hờ hững, đầu từ từ cúi thấp, cực kỳ bình tĩnh, giơ tay lên, bàn tay Lâm Phong cũng từ từ chuyển động, khoa tay một lúc, xẹt qua hư không tạo nên một bức họa, bức họa này dường như ẩn chứa hàm súc vô tận, có hàng nghìn hàng vạn biến hóa. Chỉ vẽ một cái, nháy mắt có một cỗ khí tức sát phạt mạnh mẽ lan tràn ra.
– Không ngờ Lâm Phong cũng biết!
Mọi người nhìn cảnh này, vẻ mặt kinh ngạc. Chuyện này cũng không khỏi quá kinh người rồi, bất kể Hiên Viên Phá Thiên thi triển thủ đoạn mạnh mẽ nào, Lâm Phong đều dùng thủ đoạn tương ứng để đối phó, không hề nhân nhượng. Hai chữ Hiên Viên dần thành hình, ý bá đạo khủng bố phóng ra, muốn trấn áp cả thiên địa. Còn Lâm Phong khắc là một chữ sát to lớn, chữ sát này lộ ra ý chí kiếm đạo đáng sợ. Hai chữ Hiên Viên bao hàm ý chí bá đạo của Hiên Viên Phá Thiên, chữ sát của Lâm Phong bao hàm ý chí kiếm đạo sắc bén. Ngẩng đầu, Hiên Viên Phá Thiên nhìn Lâm Phong khắc chữ sát trong không gian, lông mày nhíu lại, trong lòng thầm nhủ, xem ra hai chữ Hiên Viên này vẫn không trấn áp được hắn.
– Không ngờ ngươi có thể khiến ta vận dụng lực lượng huyết mạch chân chính, trong cùng cấp, ngươi là đệ nhất nhân!
Hiên Viên Phá Thiên từ từ nói, khiến trong lòng mọi người run rẩy, cuối cùng đã phải sử dụng lực lượng huyết mạch. Như vậy, chiến lực Hiên Viên Phá Thiên sẽ đáng sợ tới cỡ nào, quả thực khó có thể tưởng tượng. Lâm Phong cuối cùng sẽ bị đánh bại, nhưng Lâm Phong có thể chiến tới bước này, quả thực đáng để tự hào rồi. Chỉ thấy Hiên Viên Phá Thiên vung tay lên, lập tức uy áp đáng sợ trong hư không tan biến, hai chữ Hiên Viên biến mất, nếu không trấn áp được Lâm Phong, thì dùng làm gì. Lâm Phong nhìn động tác của Hiên Viên Phá Thiên, lãnh đạm cười, tương tự thu tay lại, chữ sát tan biến trong hư không, giống như chưa từng xuất hiện. Lúc này, lực huyết mạch cuồn cuộn như sóng thần, hung mãnh phóng ra, bao phủ thân thể của Hiên Viên Phá Thiên trong đó. Giờ phút này, trên người Hiên Viên Phá Thiên lộ ra một tầng hào quang khác, rực rỡ, chói mắt.
– Ta dùng Hoàng đạo thân đánh với ngươi một trận, đó là vinh quang to lớn, cho dù bại, ngươi cũng tự hào.
Hiên Viên Phá Thiên từ từ nói, thân thể của gã dần biến ảo, dường như biến thành một thân thể khác, bá đạo, uy nghiêm, như Hoàng giả trong thiên địa, lực lượng huyết mạch bao phủ cơ thể gã, đó là huyết mạch của Hoàng, vì gã đắp nặn Hoàng đạo thể, chiến thiên phá địa, không gì không làm được. Hiện tại Hiên Viên Phá Thiên giống như một pho tượng chiến thần, cao cao tại thượng, không ai có thể chống lại gã, mặc dù tu vi của gã chỉ là Thiên Vũ tầng một. Nếu không bị áp chế tu vi, với thực lực Thiên Vũ tầng bảy khủng bố của Hiên Viên Phá Thiên, phóng thích lực lượng huyết mạch mạnh mẽ của Hoàng giả, đặp nặn Hoàng đạo thể, sẽ khủng bố tới cỡ nào, mọi người quả thực không dám tưởng tượng.
– Hoàng đạo thể đánh xuống, cùng cấp, một quyền diệt sát!
Hiên Viên Phá Thiên ngạo nghễ nói, hiện tại gã như chúa tể thiên địa, Hiên Viên thị là hậu duệ của Hoàng giả, đó là vinh quang của gã.
– Ta nói, đó chẳng qua là kiêu ngạo của ngươi, trong mắt ta, không đáng để kiêu ngạo, ngươi và những người khác giống nhau, chỉ là người tu luyện võ đạo mà thôi, không gì hơn cả!
Lâm Phong lãnh đạm nói một tiếng, lập tức, từng đạo quang hoa rực rỡ phóng ra, chỉ thấy thân thể hắn cũng dần biến ảo, quang hoa màu vàng, quang hoa thâm thúy u ám, giờ phút này đồng thời tỏa ra, thân thể của Lâm Phong liên tục biến ảo. Rất nhanh, thân thể Lâm Phong hóa thành một đạo kim thân cổ phật, như thể cao tăng phật đạo, bảo tướng trang nghiêm, nhưng ngay sau đó, thân thể của hắn lại hóa thành một pho tượng ma, cả người lộ ra hàn ý, người khác liếc mắt nhìn liền cảm thấy kinh sợ, là phật, lại là ma.
– Phật Ma thân!
Con ngươi của mọi người đột nhiên co lại, Lâm Phong có được phật ma thân. Hiên tại ngay cả Hầu Thanh Lâm giữa hư không cũng có chút động dung, ánh mắt của y trở nên sắc bén, Phật Ma thân. Cửu Tiêu đại lục này, cường giả có được Phật Ma thân đều là nhân vật kinh thiên động địa, cực kỳ đáng sợ. Người này tu luyện Tam Sinh Ma Kinh, lúc đầu biến ảo thành Phật Ma thân, là phật, là ma, lại là người bình thường. Càng tu luyện về sau, loại công pháp này càng đáng sợ, thậm chí thân thể chia làm ba, hóa thành ba cỗ thân thể, mỗi một cỗ thân thể đều có chiến lực không gì sánh kịp, là cường giả vô thượng, giống như Tam Sinh Ma Đế, mỗi một cỗ thân thể, đều có chiến lực của Đại Đế, tương đương với ba vị Đại Đế, đáng sợ tới cực điểm. Hiện tại Lâm Phong ngưng tụ Phật Ma thân, khiến Hầu Thanh Lâm nhớ tới Tam Sinh Ma Đế. Mà giờ khác này, lực lượng ma đạo liên tục phóng ra, ngày càng mạnh, ngày càng thâm thúy, cả người Lâm Phong hóa thành hắc ám giống như một ma đầu. Nếu Hiên Viên Phá Thiên là chiến thần, vậy Lâm Phong là ma đầu, cực kỳ đáng sợ.
– Phật Ma thân dùng để che giấu lực lượng ma đạo, cỗ lực lượng ma đạo này mới là thủ đoạn cường đại chân chính của hắn!
Trong hư không, Hầu Thanh Lâm nhìn thấu, Lâm Phong cố ý sử dụng Phật Ma lực để che giấu ma đạo khủng bố của mình, Lâm Phong che giấu cái gì? Chẳng lẽ che giấu ma công của hắn? Như vậy, chẳng lẽ Lâm Phong tu luyện một loại công pháp ma đạo đáng sợ?
– Yêu nghiệt, hai người đều là yêu nghiệt!
Trong lòng mọi người chấn động, quá cường đại, Hiên Viên Phá Thiên dùng lực lượng huyết mạch cường hãn đặp nặn Hoàng đạo thể, Lâm Phong ngưng tự Ma thần thể, hiện giờ đứng giữa hư không, Lâm Phong phóng thích ma khí cuồn cuộn, khiến người ta lo sợ. Khí tức Hiên Viên Phá Thiên khiến bọn họ thần phục, khí tức của Lâm Phong khiến tận sâu trong linh hồn bọn họ cảm thấy sợ hãi.
– Tốt, tốt… Hiên Viên Phá Thiên chăm chú nhìn Lâm Phong, gầm lên một tiếng, gã tuyệt đối không ngờ Lâm Phong có thể ngưng tụ ra ma thân.
Ma thân này phóng ra ý chí ma đạo không yếu hơn Hoàng đạo thể của gã, có thể đánh với gã một trận chân chính.
– Từ nay về sau, ta không gọi ngươi là con kiến, nhưng ta vẫn muốn giết ngươi.
Chương 1032: Ngươi, xấu hổ sao?
— – Ngươi muốn giết ta? Hiện tại Lâm Phong đã hóa thành ma thân, vẻ mặt lạnh lùng nói: – Nực cười, ngươi giết được sao? – Cho dù ngươi hóa thành Phật Ma thân cường đại, nhưng thân thể mạnh mẽ đủ sao, không có lực lượng thần thông khủng bố hỗ trợ, ngươi lấy gì chiến với ta? Hiên Viên Phá Thiên ngạo nghễ nói, gã di động bước chân, một bước này trong nháy mắt tới trước người Lâm Phong, một chưởng mạnh mẽ đánh về phía hắn, trước thử Ma đạo thể của Lâm Phong mạnh mẽ tới cỡ nào, có thể chống lại Hoàng đạo thể của mình không? – Ầm vang!
Lực lượng vô cùng khủng bố đè ép về phía Lâm Phong, khiến người ta có cảm giác hít thở không thông. Chưởng lực này dù nằm trong lực lượng Thiên Vũ cảnh tầng một, nhưng lại vượt qua lực lượng Thiên Vũ cảnh tầng một bình thường không biết bao nhiêu lần, dù Thiên Vũ cảnh tầng ba thậm chí tầng bốn nếu bị chưởng lực đáng sợ như thế trấn áp, chỉ sợ đều bị trấn giết. Ý chí ma đạo cuồn cuộn xung thiên, bàn tay Lâm Phong từ từ nâng lên, va chạm với chưởng ấn của Hiên Viên Phá Thiên, cuồng phong khủng bố tàn sát không gian, tiếng trầm đục vang lên, đáng sợ đến cực điểm. Hai cỗ thân thể mạnh mẽ tách ra, vẻ mặt Hiên Viên Phá Thiên giá lạnh, quả nhiên thân thể rất mạnh, ý chí ma đạo khủng bố có thể chống lại ý chí bá đạo của gã, có thể nói rất khủng bố. Bàn tay lay động, một cỗ khí tức diệt tuyệt từ bàn tay Hiên Viên Phá Thiên phóng ra, chỉ thấy chân của gã đạp một bước, thân thể phóng lên cao, đứng trên không, dùng ánh mắt quan sát Lâm Phong.
– Để ngươi kiến thức, thế nào là lực lượng thần thông chân chính!
Hiên Viên Phá Thiên lạnh lùng nói, rồi lập tức ngưng tụ chưởng lực, giữa hư không xuất hiện một đạo Hoàng đạo thủ ấn vô cùng to lớn, như ẩn như hiện.
– Chích Thủ Già Thiên, sát!
Hiên Viên Phá Thiên giận quát một tiếng, chưởng lực Già Thiên khủng bố phóng ra, hóa thành một đạo chưởng ấn rực rỡ vô cùng to lớn, giống như che khuất bầu trời, chích thủ già thiên (một tay che trời).
– Bá Ma chưởng!Chuyện ma dân gian – những mẫu chuyện ngắn do chính người kể chuyện trải qua ..!- Thỉnh chư vi nghé thăm …!
Lâm Phong giận quát lớn, một đạo chưởng lực phóng vào hư không, vô cùng bá đạo, ma lực thao thiên.
– Ma dù bá đạo, cũng không ngăn được Già Thiên chưởng!
Thân thể Hiên Viên Phá Thiên nghịch chuyển, song chưởng cùng phóng ra, trấn sát Lâm Phong phía dưới, uy thế cuồn cuộn.
– Ầm vang!
Bá Ma chưởng bị diệt, uy thế khủng bố muốn đè sập Lâm Phong. Bàn tay mạnh mẽ vung lên, một cỗ khí tức bá đạo vô thiên ngút trời phóng ra, luồng khí tức ma đạo này khiến tâm thần mọi người run rẩy.
– Vô Thiên Đại Ma Ấn pháp!
Lâm Phong nghịch thế đứng lên, xông lên tận trời cao, vô pháp vô thiên, một chưởng ma ấn này muốn tiêu diệt mọi thứ.
– Ầm, ầm, ầm!
Chưởng lực Già Thiên không ngăn nổi Vô Thiên Đại Ma ấn. Thân thể Hiên Viên Phá Thiên vô cùng đáng sợ, nhưng vẫn bị chấn động đánh bay ra ngoài, uy thế quá mạnh. Lâm Phong bước vào trong hư không, thân thể lăng thiên. Hiện tại, hắn đứng trên Hiên Viên Phá Thiên, vẻ mặt lạnh như băng chăm chú nhìn đối phương, đôi mắt thâm thúy như ma đạo thâm uyên khiến nội tâm mọi người run lên.
– Để ngươi chủ động lâu như vậy, ngươi cho rằng mình có thể phá thiên diệt địa sao? Kế tiếp, ta sẽ cho ngươi biết, ngươi giết không được ta, nhưng ta lại có thể giết ngươi!
Lâm Phong lạnh lùng nói, khiến mọi người chấn động, Hiên Viên Phá Thiên giết không được hắn, hắn lại có thể giết Hiên Viên Phá Thiên? Lâm Phong thực sự đáng sợ như vậy sao? Quá nghịch thiên rồi, nhìn Lâm Phong cường thế, mọi người không khỏi nghĩ đến cảnh Lâm Phong mạnh mẽ bước lên cửu trọng thiên. Lâm Phong dùng thủ đoạn chấn động, hóa không thể thành có thể, vô cùng mạnh mẽ, cường thế xung thiên, cuối cùng bước lên cửu trọng thiên. Mà lúc này đây, khi tất cả mọi người cho rằng Lâm Phong sẽ không chịu nổi một kích, Lâm Phong lại đại chiến với Hiên Viên Phá Thiên, cho tới giờ Hiên Viên Phá Thiên phóng thích lực lượng huyết mạch, ngưng tụ Hoàng thể, nhưng vẫn không chiếm được chút thượng phong nào.
– Bá Đạo Vô Cực, Vạn Ma Cuồng Nộ, sát!
Lâm Phong nổi giận gầm lên, khí tức ma đạo hắc ám khủng bố quay cuồng trong hư không, chỉ thấy song chưởng Lâm Phong cùng phát, chưởng lực vô cùng đáng sợ liên tục đuổi giết phóng ra, giống như có ngàn vạn ma đạo chưởng cùng xuất, thiên địa đều đang gào thét. Vẻ mặt Hiên Viên Phá Thiên cứng lại, làm sao có thể, Lâm Phong không chỉ ngưng tụ ma đạo thể, còn có thủ đoạn công kích đáng sợ như vậy, chẳng lẽ hắn tu luyện một bộ ma công mạnh mẽ hoàn chỉnh, trong công pháp ẩn chứa thủ đoạn công kích cường đại?
– Cùng cấp, chỉ có ta giết người khác, không ai có thể giết ta, ngươi cũng không thể, giết!
Hiên Viên Phá Thiên nổi giận gầm lớn, thân thể xung thiên, lực lượng huyết mạch vô tận cuồn cuộn lưu chuyển, lực lượng hủy diệt được thôi động, đồng thời phóng ra.
– Trước kia không có, hôm nay sẽ có.
Con ngươi ma đạo của Lâm Phong vẫn vô cùng lạnh lùng như trước.
– Cuồng Ma Khiếu, hống!
Lâm Phong rống giận, vận dụng Ma đạo thể phát ra tiếng gào, kinh thiên động địa, dường như có ngàn vạn Ma vương giương nanh múa vuốt, giết về phía Hiên Viên Phá Thiên, đồng thời chấn động thân thể Hiên Viên Phá Thiên run nhè nhẹ, khiến hắn cảm thấy một trận hoảng hốt.
– Vạn Ma Tề Vũ!
Lâm Phong lạnh lùng nói, chưởng ấn như cuồng ma rít gào, giống như cùng nhảy múa. Giờ phút này, Hiên Viên Phá Thiên bị ma đạo bao vây, xung quanh thân thể gã, toàn bộ đều là ma. Động tác Lâm Phong không dừng lại, chỉ thấy bàn tay hắn liên tục huy động, một cỗ lực cấm kỵ khủng bố từ từ ngưng tụ, cỗ cấm kỵ này như muốn phong ấn mọi thứ. Lực cấm kỵ thành hình, hóa thành một cỗ sức mạnh to lớn, bàn tay Lâm Phong vung lên, lạnh lùng nói:
– Ma Cấm!
– Ông!
Giữa hư không dường như có một cỗ sức mạnh to lớn kỳ diệu thành hình. Hiên Viên Phá Thiên chỉ cảm thấy thân thể cứng lại, lực lượng cấm kỵ giáng xuống trên người, muốn cấm nhục thể gã. Vạn ma cuồng múa, giết về phía thân thể Hiên Viên Phá Thiên đang bị cấm chế, muốn giết gã trong đó.
– Cút!
Hiên Viên Phá Thiên điên cuồng hét lên, sóng khí khủng bố muốn hủy diệt thiên địa, nhưng Lâm Phong đứng giữa hư không, con ngươi vẫn lạnh lẽo như cũ, song chưởng tiếp tục ngưng tụ lực lượng cấm kỵ.
– Cấm!
Lại một luồng sức mạnh to lớn giáng xuống người Hiên Viên Phá Thiên, dường như muốn cấm toàn thân gã.
– Cấm, cấm, cấm… Ma khí thao thiên, Lâm Phong liên tục ngưng tụ lực lượng cấm kỵ, Hiên Viên Phá Thiên giống như mãnh thú bị nhốt, điên cuồng rống giận kêu gào.
Nhưng lực lượng cấm kỵ khủng bố ngày càng mạnh, coi gã như một con hung thú cấm cố bên trong.
– Rống!
Một luồng quang hoa rực rỡ phóng ra, Hiên Viên Phá Thiên, sử dụng Vũ Hồn rồi. Hiên Viên Phá Thiên rơi vào tình cảnh quẫn bách, cả người bị cấm, phải sử dụng Vũ Hồn để chiến đấu. Mọi người thấy cảnh này đều hoảng sợ biến sắc, Hiên Viên Phá Thiên, hậu duệ của Hoàng, hiện tại, dùng lực lượng huyết mạch ngưng tụ thành Hoàng thể, bị từng luồng lực lượng ma cấm giam cầm. Hai người lần đầu tiên phân ra cao thấp, nhưng chiếm ưu thế không phải Hiên Viên Phá Thiên có dòng máu Hoàng giả, mà là, Lâm Phong! Lâm Phong đứng trên hư không, giống như một pho tượng Ma thần, vô pháp vô thiên, hậu duệ của Hoàng, cũng bị cấm.
– Hiện tại sử dụng Vũ Hồn, còn tác dụng sao? Âm thanh Lâm Phong giá lạnh tới cực điểm, lạnh thấm vào xương tủy.
– Cấm….
sát! Âm thanh từ miệng Lâm Phong truyền ra, từng luồng lực lượng cấm kỵ hóa thành khí tức ma đạo vô cùng đáng sợ, cấm sát lực khủng bố thành hình, xoắn giết mọi thứ, cấm sát thân thể Hiên Viên Phá Thiên.
– Xuy, xuy… Thanh âm khủng bố vô cùng chói tai, mọi người chăm chú nhìn nhục thể Hiên Viên Phá Thiên bị cấm sát, thân thể kia bị một cỗ lực lượng cấm sát vô hình cắn giết, khí tức ma đạo không gì không dám giết, tất cả đều bị cấm sát!
– Rống!
Hiên Viên Phá Thiên ngửa mặt gào thét, làm sao có thể, nhục thể gã bị phá nát, gã là hậu duệ của Hoàng, gã bách chiến bách thắng, cùng giai vô địch, gã làm sao có thể bại. Gã rống giận, không cam lòng, tròng mắt đỏ ngầu! Nhưng giữa hư không, vẻ mặt Lâm Phong vẫn giá lạnh như cũ, không có bất kỳ biểu tình gì.
– Không nên cho rằng chiếm một chút ưu thế trên cảnh giới liền coi mình cao cao tại thượng, miệt thị người khác là con kiến, có được huyết mạch của Hoàng thì thế nào, sinh ra cao quý thì sao, cùng cấp, ta đều giết, nếu không phải Hầu tiền bối đã lên tiếng, ngươi sẽ bị ta tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, ngươi, xấu hổ sao? Lâm Phong nói như đâm vào trái tim Hiên Viên Phá Thiên.
– Rống!
Hiên Viên Phá Thiên rống giận, bóng dáng của gã dần tan biến, trong mảnh ảo cảnh hư không, bị Lâm Phong mạt sát!
Chương 1033: Coi thường Dương Tử Diệp
— Chết rồi, tại mảnh ảo cảnh hư không này bị giết chết, không cam lòng mà chết.
Vẻ mặt mọi người ngây ra, chăm chú nhìn bóng người ngạo nghễ giữa hư không, chỉ thấy khí tức ma đạo trên người Lâm Phong dần tan biến, thân thể Ma thần dần biến mất trong mắt mọi người, nhưng nhìn bóng người ca Lâm Phong, vẫn khiến họ có cảm giác chấn động.
Hiên Viên Phá Thiên, hậu duệ của Hoàng, có được lực lượng huyết mạch của Hoàng, chiến lực khủng bố được xưng vô địch cùng cấp, dễ dàng vượt cấp khiêu chiến. Nhưng ngày hôm nay, trong tình huống cùng cấp, gã bị đánh bại, thua trong tay thanh niên đang đứng trên kia. Với tuyệt thế chi tư của Hiên Viên Phá Thiên, không ngờ lại bị đánh bại, có thể tưởng tượng thanh niên đứng giữa hư không đáng sợ tới cỡ nào, hơn nữa vừa rồi, bọn họ cũng chính mắt thấy thực lực của hắn. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, mọi người thật sự khó tưởng tượng, đây là người cứu mạng Dương Tử Diệp, thậm chí còn bị Dương gia nhục nhã đuổi giết, lấy tuyệt thế chi tư của Lâm Phong, hắn mưu đồ Dương gia sao? Hiên Viên Phá Thiên, với thiên phú đáng sợ, tuyên bố sau khi trở thành đệ nhất môn đồ Thiên Vũ sẽ cầu hôn Dương Tử Diệp. Dương gia vô cùng vui mừng, cho rằng đó là vinh quanh to lớn.
Nhưng Lâm Phong, hắn cứu tính mạng Dương Tử Diệp, lại bị nhục nhã đuổi khỏi Dương gia, chênh lệch giữa hai người, vô cùng to lớn. Nhưng hôm nay, Lâm Phong trước mặt mọi người, dưới tình huống cùng cấp đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, mang tới rung động mãnh liệt cho Dương Tử Diệp.
Giờ phút này thân thể nàng khẽ run, chỉ cảm thấy vô cùng rung động, chiến đấu vừa rồi hoa lệ như thế, từng cảnh tượng liên tục hiện lên trong đầu nàng taNgười mà trước kia nàng ta coi là con kiến, tìm mọi cách để nhục nhã thậm chí muốn giết, lại đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, người mà nàng ta lấy làm kiêu ngạo. Người nói sẽ cầu hôn nàng ta khiến cho Dương gia vô cùng hưng phấn, Hiên Viên Phá Thiên.
Lâm Phong, ngày ấy cứu tính mạng của nàng, đưa nàng ta trở về Dương gia, thực sự có mơ ước và mưu đồ với nàng ta sao? Với chiến lực đáng sợ của hắn, Dương gia có gì đáng để Lâm Phong mưu đồ đây. Thu Nguyệt Tâm cũng bị Lâm Phong chấn động, nàng giờ nhìn bóng người giữa hư không khẽ thở dài trong lòng, đôi mặt lạnh lùng vừa rồi vì kích động mà đỏ bừng. Thời điểm Lâm Phong và Hiên Viên Phá Thiên chiến đấu, trong lòng nàng căng như dây đàn, cầu nguyện Lâm Phong không bị thương, dù chiến bại cũng không sao, bởi vì chuyện đó đương nhiên.
Nàng không nghĩ tới Lâm Phong có thể đánh bại Hiên Viên Phá Thiên. Chuyện này khiến nàng phấn chấn, cảm xúc dâng trào. Đáng giận, mấy tên Thu Mi và Thu Lân lại muốn giết Lâm Phong, còn có tam thúc của nàng, muốn giết Lâm Phong? Nếu bọn họ biết chuyện phát sinh trong ảo cảnh, người Thu gia, chắc chắn sẽ không cự tuyệt Lâm Phong trở thành con rể đâu.
Thiên tài khủng bố như vậy, tương lai hắn vô hạn a. Hiên Viên Phá Thiên được cho rằng tương lai sẽ trở thành Hoàng, như vậy lấy thân thủ của Lâm Phong, cùng cấp đánh bại Hiên Viên Phá Thiên, đó cũng có nghĩa là, Lâm Phong nhất định trở thành Hoàng!
– Tên này xem ra vẫn nhường mình.
Khuôn mặt Thu Nguyệt Tâm lộ ý cười, buổi tối nàng thường khi dễ Lâm Phong mấy bận, nhưng Lâm Phong căn bản không vận dụng lực lượng chân chính đấu với nàng, mỗi lần đều bị nàng ức hiếp. Giờ phút này nhớ lại, trong lòng nàng chỉ cảm thấy ngọt ngào. Không nói đến mọi người, ngay cả Hầu Thanh Lâm cũng không đoán được kết quả trận chiến này sẽ như vậy.
Đây là Bắc hoang, mặc dù Hầu Thanh Lâm, cũng từng nghe kể qua về Hiên Viên Phá Thiên, bởi vậy trước khi hai người chiến đấu, y mới cố ý nói, trận chiến này, dù ai thắng ai bại cũng không bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ. Kỳ thực y có chút thiên vị Lâm Phong, nhưng Lâm Phong lại mang đến cho y niềm vui bất ngờ, thế nhưng lại chiến thắng, đánh văng Hiên Viên Phá Thiên ra khỏi ảo cảnh. Nếu sớm biết như thế, ban đầu y đã không nói như vậy.
Hiên Viên Phá Thiên được coi là nhân vật đệ nhất Thiên Vũ, nếu khi khảo hạch môn đồ Hoàng Vũ mà bị loại bỏ, chuyện này dường như có chút thú vị. Lúc này, chỉ thấy ánh mắt Lâm Phong từ từ nhìn qua, lập tức dừng trên người Dương Tử Diệp, khiến vẻ mặt Dương Tử Diệp kinh hãi, sắc mặt trắng bệch, có chút khó coi. Dương Tử Lam đã bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, bị Lâm Phong mạt sát trong ảo cảnh hư không. Sau khi Hiên Viên Phá Thiên bị đánh văng ra ngoài, trong đám người, tuy vẫn có người của Dương gia, nhưng trước mặt Lâm Phong, cho dù bọn họ cùng tiến lên, cũng không chịu nổi một kích, toàn bộ đều bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ. Hiện tại, không ai có thể ngăn cản Lâm Phong.
– Ngươi muốn thế nào? Dương Tử Diệp mở miệng nói với Lâm Phong.
Lâm Phong cúi đầu quan sát Dương Tử Diệp phía dưới. Giờ phút này, vị trí của hai người dường như thay đổi, Dương Tử Diệp từng đứng trên cao, dùng thái độ coi thường, cao cao tại thượng nhìn Lâm Phong.
– Trong hoang đảo ta cứu ngươi một mạng, lại đưa ngươi về gia tộc nhưng lại bị nhục nhã đuổi ra ngoài.
Hiên Viên Phá Thiên được gia tộc Dương thị các ngươi coi là thiên kiêu chi tử, thậm chí gã chỉ đơn giản nói muốn kết hôn với ngươi, các ngươi đã vô cùng hưng phấn. Hiện giờ, phế vật trong miệng các ngươi lại đem vị hôn phu tương lai của ngươi đánh văng ra ngoài, ngươi có cảm thụ gì? Lâm Phong thản nhiên nói, khiến sắc mặt Dương Tử Diệp càng ngày càng khó coi.
– Ngươi cùng cấp mới chiến thắng được Hiên Viên Phá Thiên, nhưng ở bên ngoài, Hiên Viên Phá Thiên vẫn có thể coi thường ngươi, ngươi có tư cách gì so sánh với hắn.
Dương Tử Diệp không cam lòng chịu nhục, lạnh lùng trả lời.
– Đúng vậy, ta tu hành chưa đủ mười năm, tự nhiên không đấu lại hắn, nhưng ngày khác, lúc ta lăng vân thiên địa, ta cũng không dùng ánh mắt nhìn con kiến nhìn hắn đâu.
Thanh âm Lâm Phong rất bình tĩnh, đánh bại Hiên Viên Phá Thiên không đáng để kiêu ngạo, hắn cũng không tự cao tự đại, nhưng ít ra, hắn hung hăng thở ra một hơi, hung hưng quất một cái tát cho những người đã từng coi thường hắn. Người sống trên đời, cần có thực lực cường đại, không để bản thân bị nhục nhã, bảo vệ thân nhân bằng hữu. Ngoài ra, còn phải tìm kiếm tự do, thoải mái. Lâm Phong không phải thánh nhân, cũng không tin trên đời thực sự có thánh nhân. Nếu người gọi thánh nhân đó không theo đuổi chuyện gì, thực sự không buồn không vui, vì sao lại muốn theo đuổi thực lực cường đại. Do đó, hắn không tin có thánh hiền chân chính. Người nhục nhã hắn, hắn đương nhiên hoàn trả lại.
– Động thủ đi!
Dương Tử Diệp tự biết không có cơ hội trở thành môn đồ Hoàng Vũ, Lâm Phong sẽ không tha cho nàng ta. Thật đáng giận, hai huynh muội nàng ta đều bị kẻ mà hai người từng coi thường là con kiến tước đoạt cơ hội trở thành môn đồ. Lâm Phong giơ bàn tay lên, lập tức một đạo hư không chỉ pháp phá không, xuyên thấu thân thể Dương Tử Diệp, trong khoảnh khắc, thân thể Dương Tử Diệp biến mất trong ảo cảnh hư không, bị Lâm Phong tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ. Mọi người nhìn bóng người Dương Tử Diệp biến mất, trong lòng có chút không bình tĩnh, chuyện thế gian thay đổi, ai cũng không biết phát sinh chuyện gì. Bọn họ từng nghe chuyện huynh muội Dương Tử Lam đuổi giết Lâm Phong, coi Lâm Phong là con kiến, nhưng vì thế mà hai người đó mất đi tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, bi ai a. Chỉ sợ hiện giờ, huynh muội Dương Tử Lam vô cùng hận Lâm Phong đi. Tất nhiên, nếu Lâm Phong dám làm, hiển nhiên không quan tâm, dù sao, Dương Tử Diệp và Dương Tử Lam vẫn muốn giết hắn, cũng từng phái người đuổi giết hắn. Một khi đã như vậy, Lâm Phong không cần hạ thủ lưu tình, Dương Tử Lam và Dương Tử Diệp muốn giết hắn, còn lưu tình cảm làm gì. Hầu Thanh Lâm đứng giữa hư không, liếc mắt nhìn mọi người, giờ phút này trong ảo cảnh hư không cũng chỉ còn khoảng ngàn người.
– Các ngươi không định tiếp tục chiến sao? Hầu Thanh Lam thản nhiên nói: – Nếu các ngươi không chiến nữa, ta cho phép các ngươi ra ngoài, chuẩn bị vòng khảo hạch tiếp theo, dù các ngươi lựa chọn thế nào, cuối cùng, môn đồ Hoàng Vũ chỉ có tám mươi mốt người!
Rất nhiều người đều trầm mặc, nhưng không ai chủ muốn chiến nữa. Ở trong này, ai cũng không rõ lai lịch của đối phương, không nghĩ có thể loại bỏ đối phương.
– Đã như vậy, chúng ta đi ra ngoài!
Bàn tay Hầu Thanh Lâm huy động, mọi người cảm thấy hào quang lóe lên, thế giới tuyết trắng tan biến, bọn họ xuất hiện giữa đại điện.
Chương 1034: Thay người
— Tất cả mọi người xuất hiện trong đại điện, bao gồm cả những người mất tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ.
Hiên Viên Phá Thiên, Dương Tử Diệp, Dương Tử Lam đều xuất hiện.
– Ầm!
Một khí tức kinh khủng phóng ra, chỉ thấy Dương Tử Lam mạnh mẽ lao về Lâm Phong, toàn thân phát ra một luồng khí tức sát phạt đáng sợ, gã vẫn muốn xuất thủ với Lâm Phong. Lâm Phong lãnh đạm nhìn Dương Tử Lam, vẻ mặt lạnh lùng, không có bất kỳ động tác gì, trực tiếp bỏ qua hắn.
– To gan!
Một âm thanh cuồn cuộn truyền ra, chấn động đại điện, một luồng uy áp đáng sợ chấn động trên người Dương Tử Lam, mọi người nghe tiếng thở dốc truyền ra, thân thể Dương Tử Lam bị tiếng quát khủng bố này chấn động, ngã nằm trên đất, miệng phun ra máu tươi.
– Ca!
Vẻ mặt Dương Tử Diệp kinh hãi, tới bên người Dương Tử Lam nâng gã dậy, sắc mặt cực kỳ khó coi. Dương Tử Lam nhìn Hầu Thanh Lâm đứng trong hư không, lau đi vết máu khóe miệng, không dám tức giận. Hầu Thanh Lâm là nhân vật nào, dù trưởng bối trong gia tộc của gã, đối phương cũng không để ý.
– Lần sau, nếu ai còn dám làn càn trên Thiên Đài, giết không tha!
Hầu Thanh Lâm lạnh lùng nói, khiến Lâm Phong có cảm giác lạnh thấu xương, trong lòng thầm mắng Dương Tử Lam ngu xuẩn, nơi này là đâu, Thiên Đài đó thằng ngu. Thiên Đài, nơi ở của Hoàng giả, ngay trước mặt Hầu Thanh Lâm, Dương Tử Lam này cũng dám làm càn, xuất thủ với hắn, chẳng phải tự chuốc lấy khổ, bị một tiếng quát chấn động, miệng phun máu tươi, gieo gió gặp bão. Dương Tử Lam không nói gì, không dám phản bác, hắn hôm nay hoàn toàn mất hết thể diện. Đường đường là đệ tử của Dương gia, huynh muội hai người bước vào cửu trọng thiên, cuối cùng chiếm được tư cách cạnh tranh môn đồ, nhưng trong khảo hạch, bị Lâm Phong trục xuất, cướp đi tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ. Chuyện hôm nay sẽ truyền đi rất nhanh, đến lúc đó, Thiên Cảnh thành thậm chí toàn bộ Bát Hoang cũng sẽ biết, Dương Tử Lam gã sẽ trở thành nhân vật bị mọi người cười nhạo. Nhưng hiện giờ gã không thể làm gì, Hầu Thanh Lâm còn ở đây, ai có thể làm càn, Hầu Thanh Lâm quát một tiếng đã như thế, nếu dùng toàn lực, đủ để đánh chết gã. Nếu gã dám tiếp tục làm càn, Hầu Thanh Lâm sẽ diệt sát gã, thân là đệ tử chân truyền của Vũ Hoàng, Thanh Lâm Luân Hồi Kiếm Hầu Thanh Lâm, giết một người căn bản không có sợ hãi gì, cho dù người của Dương gia cũng vậy. Sau lưng của gã chỉ là thế gia, còn sau lưng Hầu Thanh Lâm là Vũ Hoàng, ai có thể chống lại!
– Không biết tốt xấu!
Lâm Phong lạnh lùng châm chọc, Dương Tử Lam không nhìn xem đây là đâu, lại dám xuất thủ với hắn, thật không biết tốt xấu, Hầu Thanh Lâm sao có thể khoanh tay đứng nhìn. Cho dù Hiên Viên Phá Thiên, lúc này cũng chỉ dám dùng ánh mắt giá lạnh nhìn Lâm Phong thôi, không động thủ với hắn. Ánh mắt Lâm Phong lạnh lùng nhìn Hiên Viên Phá Thiên, trong mắt đối phương lộ vẻ không cam lòng, Hiên Viên Phá Thiên đương nhiên không cam lòng, tu vi gã cường đại cỡ nào, uy danh gã vang khắp Bắc Hoang, nhưng trận chiến ngày hôm nay, khiến uy danh của gã tan biến hết. Về sau, tất cả mọi người đều biết, Hiên Viên Phá Thiên, khi khảo hạch môn đồ Hoàng Vũ, trong tình huống cùng cấp, bị Lâm Phong đánh bại. Tin tức khủng bố rung động đệ nhất như vậy, rất nhanh sẽ truyền đi khắp Bắc Hoang!
– Vừa rồi ta đã nói rất rõ quy tắc, vòng khảo hạch này dừng ở đây, người bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, hiện tại, các ngươi có thể lựa chọn tiếp tục ở lại Thiên Đài tu luyện, trở thành môn đồ lần tiếp theo, đương nhiên cũng có thể rời đi, đến lúc đó sẽ có người mở đường giúp các ngươi trở về, Thiên Đài, tuyệt không cưỡng cầu ai cả.
Hầu Thanh Lâm nói với mọi người, khiến trong lòng vô số người thở dài. Bước được vào cửu trọng thiên, đoạt được tư cách trở thành môn đồ, nhưng vẫn bị loại bỏ, xem ra bọn họ không có duyên với Vũ Hoàng.
– Hiện tại các ngươi, tự rời đi thôi!
Hầu Thanh Lâm từ từ nói, những người bị loại bỏ cũng không có thể diện để tiếp tục lưu lại, đều rời đi.
– Hy vọng ngươi có thể trở thành môn đồ Hoàng Vũ, vĩnh viễn ở lại Thiên Đài, được cường giả bảo hộ!
Dương Tử Lam lạnh như băng nhìn Lâm Phong, lập tức xoay người rời đi, nhìn như tự nhiên, tiêu sái nhưng trong lòng cực kỳ khó chịu. Gã là nhân vật thiên tài của Dương gia, hiện giờ, bị tước đoạt tư cách trở thành môn đồ Hoàng Vũ, thật đáng buồn.
– Vĩnh viễn? Nực cười!
Lâm Phong lạnh lùng nhìn Dương Tử Lam, không ngờ Dương Tử Lam dám uy hiếp hắn, thật sự buồn cười tới cực điểm. Huynh muội Dương Tử Lam phất tay áo bỏ đi, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rõ, bọn họ sẽ không bỏ qua cho Lâm Phong. Chỉ cần Lâm Phong rời khỏi Thiên Đài, cõ lẽ sẽ bị Dương gia đuổi giết, Lâm Phong bất tử, Dương Tử Lam khó có thể an tâm. Đợi những người bị loại rời đi, Hầu Thanh Lâm mang mọi người rời khỏi cung điện, trở lại con đường bên ngoài hành lang rộng lớn mênh mông. Phía trước và hai bên đều là những tòa cung điện mờ ảo, ánh mắt mọi người nhìn tám mươi mốt tòa cung điện phía xa xa, trong lòng tràn ngập cảm giác nhiệt huyết. Nơi đó, nơi Vũ Hoàng tự mình chế tạo, chỉ cần bọn họ trở thành môn đồ Hoàng Vũ, có được một tòa cung điện độc lập trong đó, vinh quang tới cỡ nào a.
– Đi thôi.
Hầu Thanh Lâm nói với tất cả một tiếng, mang bọn hắn tiến về phía trước, rất nhanh, một bóng người hiện ra trước mặt đám người Lâm Phong. Người này vẻ mặt bình tĩnh, trên người tràn ngập một cỗ đại khí phi phàm, vừa nhìn đã biết người có thực lực khủng bố.
– Sư đệ, thế nào? Người này là đệ tử thân truyền của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, xếp hàng thứ nhất, Mộc Trần.
– Tốt lắm, kế tiếp chúng ta cũng nên đổi vị trí thôi, đệ tới ta liền yên tâm, tốt nhất có thể giảm nhuệ khí của bọn họ.
Mộc Trần thản nhiên cười, khiến Hầu Thanh Lâm cười khổ lắc đầu, nói:
– Sư huynh, lòng dạ huynh quá rộng rãi rồi.
– Đúng dịp thôi, đệ đối với bọn họ có chút tàn nhẫn.
Mộc Trần cười, Hầu Thanh Lâm khẽ gật đầu nói:
– Vậy bọn họ giao cho huynh, sư huynh, huynh cũng không nên quá nhân từ đối với họ nha.
– Ừ.
Mộc Trần khẽ gật đầu, cười nhẹ, Hầu Thanh Lâm không tiếp tục nhiều lời, di động bước chân, biến mất không thấy. Sau khi Hầu Thanh Lâm rời đi, Mộc Trầm mỉm cười với mọi người nói:
– Vừa rồi nhị sư đệ nói thế đã khiến cho các ngươi có chút khẩn trương rồi, kế tiếp, ta mang các ngươi tới một nơi tốt!
Trên mặt Mộc Trần mang theo nụ cười thản nhiên, khiến người ta không kìm nén nổi muốn thân cận, mà hiện tại mọi người cũng rất nghi hoặc, nơi tốt? Nghe ý đối phương, dường như muốn cho họ một chút ưu đãi, hơn nữa nghe Hầu Thanh Lâm nói chuyện với Mộc Trần, có thể biết một chút đầu mối!
Chương 1035: Tâm tư Mộc Trần
— Tuy mọi người có chút hoài nghi, nhưng có thể trở thành cường giả chân chính một phương, hẳn là người có tính cách cứng cỏi và làm việc quyết đoán, chắc chắn sẽ không vì thiện niệm mà quên mục đích của mình.
Lần này, lần Thạch Hoàng và Vũ Hoàng tuyển chọn nhóm môn đồ đầu tiên, vô cùng quan trọng. Mộc Trần thân là đại đệ tử chân truyền, đương nhiên sẽ vì Vũ Hoàng suy nghĩ, về phần ưu đãi cho bọn họ, cũng căn cứ vào mục đích này. Bởi vậy, tuy Mộc Trần nói khiến bọn họ thả lỏng nhưng không có nhiều người thật sự an tâm, điều chỉnh tốt tâm tình, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị chiến đấu, tranh đoạt tám mươi mốt vị trí kia. Mộc Trần và Hầu Thanh Lâm giống nhau, mang mọi người tới một cung điện. Tuy nhiên, cung điện này hoàn toàn khác so với tòa cung điện vừa rồi, sau khi tới gần cửa điện, trước mặt mọi người xuất hiện một mảnh ánh sáng hư ảo, trong đó ẩn chứa một cỗ lực lượng kỳ lạ.
– Tiến vào bên trong, sẽ có lực lượng khủng bố áp bách lên người các ngươi, tương tự với lực lượng áp bách trên cửu trọng thiên, thừa nhận thời gian khác nhau, chùm sáng này sẽ đưa các ngươi tới các nơi khác nhau.
Mộc Trần cười với mọi người, vẻ mặt mọi người cứng lại, trận pháp không gian? Lại còn đưa bọn họ đến các nơi khác nhau.
– Muốn trở thành môn đồ Hoàng Vũ, tiến vào trong tám mươi mốt tòa cung điện, các ngươi, nhất định phải tiến vào, còn sau đó phát sinh chuyện gì, có thể là kỳ ngộ lớn lao, cũng có thể là nguy cơ ngập trời, có thể là con đường tràn ngập ánh sáng, cũng có thể là con đường tử vong.
Hiện tại, các ngươi có cơ hội lựa chọn rời đi, ngươi lựa chọn rời đi, vẫn có thể tu luyện trên Thiên Đài trăm ngày, có cơ hội trở thành môn đồ lần sau. Mộc Trần từ từ nói, khiến đôi mắt của mọi người ngẩn ra, quả nhiên, tuyệt đối không đơn giản. Như Mộc Trần nói, có thể có kỳ ngộ lớn, cũng có thể nguy cơ, kỳ ngộ và nguy cơ cùng tồn tại, thậm chí Mộc Trần cho bọn họ cơ hội rời đi, nghĩa là chuyện bọn họ sắp đối mặt, rất có thể ẩn chứa nguy cơ tử vong trong đó. Mộc Trần mang bọn họ tới đây, thực sự là nơi tốt sao?
– Ta nhấn mạnh lần nữa, các ngươi có cơ hội lựa chọn rời đi, nếu không, sinh tử không luận!
Mộc Trần lại lần nữa lên tiếng, khiến vẻ mặt mọi người cứng lại.
– Nếu đã đặt chân lên con đường võ đạo, có gì phải sợ!
Một giọng nói truyền ra, chỉ thấy có người bước chân vào màn sáng, trong khoảnh khắc, thân thể của y hơi cong, thiếu chút nữa bị uy thế khủng bố đè sập.
– Ầm!
Lực lượng chân nguyên cường đại phóng ra, thân thể y mới từ từ đứng thẳng, nhưng hình như có một cỗ lực lượng áp bách cường đại áp bách y, khiến y gần như hít thở không thông, cỗ lực lượng khủng bố này so với thời điểm y bước lên cửu trọng thiên, còn mạnh hơn rất nhiều.
– Ông!
Một đạo uy thế đáng sợ giáng xuống, thân thể người nọ lập tức biến mất, khiến vẻ mặt mọi người ngây ngẩn. Biến mất, vừa rồi bọn họ rõ ràng cảm nhận thấy một cỗ lực lượng hư không, truyền tống người rời khỏi.
– Y nói không sai, nếu đã theo con đường võ đạo, mà còn sợ hãi nguy hiểm, làm sao có thể liên tục tiến về phía trước.
Trong lòng mọi người thầm nghĩ, lập tức có không ít người tiến về phía trước, tiến vào giữa mảnh không gian, giống như người vừa rồi, chỉ trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng đáng sợ giáng xuống người bọn họ, đè sập bọn họ, rất nhanh có người không chịu được lực lượng áp bách khủng bố này, thân thể biến mất. Lâm Phong đứng đó không động, lẳng lặng cảm thụ lực lượng hư không, lông mày của hắn hơi nhíu xuống. Cảm giác hắn cực kỳ nhạy bén, vừa rồi, lúc những người đó rời đi, lực lượng hư không giáng xuống người bọn họ có chia mạnh yếu, có một quy luật, thời gian kiên trì càng dài, lực lượng hư không càng cường thịnh.
– Mộc Trần từng nói, cố gắng kiên trì thời gian, có lẽ sẽ được cỗ lực lượng hư không này vận chuyển tới chỗ khác, cảnh ngộ nhất định sẽ khác.
Trong lòng Lâm Phong âm thầm nói, lập tức nói với Thu Nguyệt Tâm:Vấn chi tối dạ – Hạ chi nguyên giản – Các bạn làm sao Vấn chi : ngư kiếm biết chi đáp chi ^^ …!
– Nguyệt Tâm, lát nữa cố gắng kiên trì thời gian càng lâu càng tốt, cho tới khi chân chính không chịu được nữa mới buông tha.
– Được!
Thu Nguyệt Tâm gật đầu, dường như rất nhu thuận, nghe theo lời Lâm Phong. Lâm Phong bước chân tiến vào trong màn sáng, trong khoảnh khắc, một cỗ lực lượng khủng bố giáng xuống trên người, cỗ lực lượng này rất đáng sợ, vượt qua nhất trọng thiên, khó trách rất nhiều người chỉ thừa nhận được một lúc liền không kiên trì được. Trong đám người, Hiên Viên Phá Thiên cũng di chuyển bước chân, trong nháy mắt khi Lâm Phong bước vào màn sáng, y cũng bước chân vào trong đó, dường như có ý muốn phân cao thấp với Lâm Phong.
Trong ảo cảnh hư không bị Lâm Phong đánh bại, quả thực vô cùng nhục nhã, Hiên Viên Phá Thiên, y nhất định phải rửa sạch sỉ nhục từ trên người Lâm Phong, nếu không chuyện này sẽ trở thành khúc mắc trong lòng y. Lâm Phong đương nhiên cũng nhìn thấy động tác của Hiên Viên Phá Thiên, tuy nhiên không quá để ý.
Huynh muội Dương Tử Lam và Hiên Viên Phá Thiên từng coi thường hắn, hắn đã trả lại sỉ nhục này cho bọn họ, giải quyết xong chấp niệm này, mục đích sau này của Lâm Phong là trở thành nhóm môn đồ đầu tiên của Thạch Hoàng và Vũ Hoàng, hơn nữa cố gắng chiếm vị trí cao, như vậy địa vị sẽ cao lên, như vậy những người cừu hận hắn cũng không dễ giết được hắn, ít nhất trên Thiên Đài, hắn tuyệt đối an toàn. Lực lượng áp bách trên người càng ngày càng mạnh, ánh mắt Lâm Phong vẫn thản nhiên như cũ, hiện giờ, lực lượng áp bách bình thường đã không thể dao động hắn.
Mọi người lục tục tiến vào trong màn sáng, rất nhanh, từng bóng người một biến mất, bị truyền tống rời khỏi, cũng có người vận dụng lực lượng của bản thân kiên trì, bọn họ tin tưởng, kiên trì càng lâu, nhất định có được cảnh ngộ tốt hơn, nếu không, bọn họ đã từng trải qua cửu trọng thiên, Mộc Trần còn dẫn bọn họ đến đây thì có ý nghĩa gì đâu.
– Ông, ông, ông… Từng cỗ lực lượng hư không truyền ra, rất nhiều bóng người biến mất trong màn sáng, bị truyền tống rời khỏi nơi này.
Theo thời gian từ từ trôi đi, người kiên trì càng ngày càng ít, lực lượng áp bách không ngừng tăng cường lên. Lúc này, lực lượng áp bách trên người Lâm Phong đã đạt tới mức khủng bố như ở trong ngũ trọng thiên, gần như muốn đè sập thân thể hắn. Hắn bám chắc lên sàn nhà, thừa nhận một cỗ uy áp đáng sợ. Lực lượng huyết mạch trong người điên cuồng lưu chuyển, Lâm Phong nhắm mắt lại, dường như muốn đem bản thân dung nhập vào trong mảnh không gian, đại thế thiên địa tự nhiên xung quanh cũng như muốn hòa hợp với hắn.
– Lúc tiến lên cửu trọng thiên, cỗ lực lượng kia đánh người xuống cửu trọng thiên, còn cỗ lực lượng này, hoàn toàn là áp bách, đè xuống.
Sàn nhà dưới này không biết thừa nhận lực lượng đáng sợ tới cỡ nào, mà vẫn không bị nứt ra, ngược lại vẫn có một cỗ lực lượng hư ảo thừa nhận. Lâm Phong lẳng lặng cảm nhận thiên địa, hiện giờ mặt đất này không biết thừa nhận cỗ lực lượng mạnh tới cỡ nào rồi, cỗ lực lượng khủng bố kia không ngừng hội tụ, nếu giờ phút này lực lượng áp bách trên đầu hắn biến mất, cỗ lực lượng khủng bố này có thể mang hắn xung thiên.
– Chẳng lẽ mảnh không gian này muốn đưa chúng ta lên không? Lâm Phong ngẩng đầu, mở mắt nhìn trên không, nhìn không thấu, vừa rồi mọi người đều xông lên trên, không biết đi về đâu.
Nhưng dù thế nào, Lâm Phong cũng không buông tha, hắn tin tưởng nếu mình buông tha, giống những người khác bị truyền tống đi. Cỗ lực lượng áp bách khủng bố này tuy vô cùng mạnh mẽ nhưng có thể dùng để rèn luyện thân thể, hơn nữa niềm tin võ đạo của Lâm Phong là không sợ hãi, tranh chấp với thiên địa, càng bị áp bách, càng phải đấu tranh. Từng bóng người biến mất, trong màn sáng chỉ còn hai người, Lâm Phong và Hiên Viên Phá Thiên. Ánh mắt Mộc Trần nhìn Lâm Phong, nhìn vẻ kiên định trên khuôn mặt Lâm Phong, trên mặt của y lộ ý cười, Lâm Phong kiên trì, sẽ có ý nghĩa.
– Tiểu tử kia, hy vọng ngươi có thể đi cao một chút, không uổng công sư tôn cố ý để nhị sư đệ tới Càn Vực một chuyến mới tìm được hạt giống tốt như vậy.
Mộc Trần thầm nhủ trong lòng, tu luyện tới cảnh giới Hoàng Vũ, có thể nói có nhiều chuyện căn bản không thể lọt vào mắt bọn họ. Tuy sư tôn niệm tình cũ nhưng nếu bản thân Lâm Phong không hăng hái đi tranh thì cũng vô dụng. Chỉ có bản thân tranh thủ mới đáng để người khác tài bồi, không ai nguyện ý hao phí sức lực trên người một kẻ vô năng. Lâm Phong hăng hái tiến lên mới có cơ hội được sư tôn coi trọng, chứ không phải dựa vào tình cảm ngày xưa.Nguồn truyện audio